 |
|

26-05-2009, 09:27 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 10 -
Ngà y ba mươi tháng tám, Piotr vỠđến Moskva. Gần trạm gác, chà ng gặp một viên sĩ quan phụ tá của bá tước Raxtovsin. Viên sĩ quan nói:
- Thế mà chúng tôi cứ tìm ngà i khắp nÆ¡i. Bá tước Ä‘ang cần gặp ngà i lắm. Bá tước má»i ngà i đến ngay có việc rất quan trá»ng.
Piotr không ghé vá» nhà , gá»i má»™t chiếc xe thuê Ä‘i đến nhà vị tư lệnh thà nh phố.
Bá tước Raxtovsin sáng hôm ấy vừa má»›i ở ngôi biệt thá»± ngoại thà nh cá»§a ông ta ở Xokolniki trở vá» thà nh phố. Phòng đợi và phòng khách cá»§a bá tước cháºt nÃch những viên chức được ông ta triệu đến hoặc tá»± đến để xin lệnh. Vaxilsikov và Platov đã có gặp bá tước và ông cho biết rằng không còn cách gì phòng thá»§ Moskva được nữa, đà nh phải bá» kinh thà nh cho giặc và o. Tuy há» giấu giếm không cho dân cư biết tin nà y, nhưng các viên chức, các thá»§ trưởng các cÆ¡ quan hà nh chÃnh Ä‘á»u biết rõ không kém gì Raxtovsin rằng Moskva sẽ lá»t và o tay quân địch: và để trút bá» trách nhiệm, tất cả những ngưá»i đó Ä‘á»u đến há»i quan tư lệnh thà nh phố xem há» nên xá» trà như thế nà o đối vá»›i những cÆ¡ quan được giao cho há».
Trong khi Piotr bước và o phòng tiếp tân, viên tÃn sứ cá»§a quân đội từ phòng bá tước Ä‘i ra. Viên tÃn sứ khoát tay có vẻ tuyệt vá»ng đáp lại các câu há»i và bước ngang qua gian phòng.
Trong khi ngồi đợi ở phòng tiếp khách, Piotr đưa mắt mệt má»i nhìn qua những viên chức hiện Ä‘ang ở trong phòng, già có, trẻ con, quan võ có, thượng cấp cÅ©ng có mạ hạ cấp cÅ©ng có. Má»i ngưá»i có vể bất mãn và lo lắng. Piotr lại gần má»™t nhóm trong đó có má»™t ngưá»i quen cá»§a chà ng.
- Cho tản cư Ä‘i rồi gá»i vá» cÅ©ng chẳng sao: nhưng trong tình hình nà y thì chẳng biết đằng nà o mà nói nữa.
Má»™t ngưá»i khác chỉ và o má»™t tá» giấy chữ in Ä‘ang cầm trong tay nói :
- Thì đây ông ấy viết thế nà y đây…
- Äó là chuyện khác. Äối vá»›i dân chúng cần phải thế, - ngưá»i thứ nhất đáp lại.
- Giấy gì thế? - Piotr há»i.
Một bản tuyên cáo mới.
Piotr cầm lấy má»™t bản tuyên cáo và bắt đầu Ä‘á»c:
"Äể sá»›m có thể bắt liên lạc vá»›i đại quân, Ä‘ang tiến vá» phÃa ngà i, Äiện hạ Tối quang minh đã rút vá» phÃa sau Mozaisk và đóng ở má»™t địa thế vững mạnh, má»™t nÆ¡i mà quân địch khó lòng có thể tấn công ngay được. Bốn mươi tám khẩu đại bác có đủ đạn đã được chuyển vỠđây cho ngà i, và công tước Ä‘iện hạ có nói rằng ngà i sẽ bảo vệ Moskva cho đến giá»t máu cuối cùng và dù có phải giao chiến vá»›i địch ngay giữa các đưá»ng phố cÅ©ng không từ. Anh em không nên hoang mang vá» việc các công sở đóng cá»a, cần phải thu xếp công việc, còn chúng tôi thì chúng tôi sẽ xét tá»™i quân gian. Äến khi động dụng, tôi sẽ cần đến những ngưá»i trai tráng ở thà nh thị và thôn quê. Tôi sẽ có lởi hiệu triệu trước hai ngà y, còn bây giá» thì chưa cần, cho nén tôi im lặng. Dùng rìu cÅ©ng tốt, dùng gây nhá»n cÅ©ng hay, nhưng tốt hÆ¡n cả là dùng nạng chÄ©a Ä‘inh ba: má»™t tên giặc Pháp không nặng hÆ¡n má»™t bó lúa mì Ä‘en đâu. Ngà y mai, sau bữa ăn chiá»u, tôi sẽ cho rước ảnh Äức Bà Iverya đến nhà thương Ekaterina.
Ta sẽ là m phép cho nước ở đây linh thiêng đặng các thương binh chóng là nh. Bản thân tôi thì nay vẫn khoẻ mạnh: vừa rồi có bị Ä‘au má»™t bên mắt, nhưng nay cả hai Ä‘á»u trông rõ".
Piotr nói:
- Tôi có nghe mấy vị nhà binh nói rằng trong thà nh phố không thể nà o chiến đấu được và các vị trÃ…
- Ừ thì chÃnh chúng ta Ä‘ang bà n chuyện ấy đó thôi, - ngưá»i viên chức lúc nãy nói.
Thế còn, "vừa rồi có bị Ä‘au má»™t bên mắt, nhưng nay cả hai Ä‘á»u thông rõ" nghÄ©a là thế nà o? - Piotr há»i.
- Bá tước vừa bị má»™t cái mụn ***, - viên sÄ© quan phụ tá mỉm cưá»i nói - và ngà i rất lo khi tôi thưa vá»›i ngà i là dân chúng đến há»i thăm ngà i mắc bệnh gì. - Rồi bá»—ng dưng ông ta mỉm cưá»i nói thêm vá»›i Piotr - À, bá tước nà y, chúng tôi có nghe nói ngà i có chuyện rầy rà trong gia đình thì phải? Hình như bá tước phu nhân…
- Tôi thì chẳng nghe gì cả, - Piotr dá»ng dưng đáp. - Các ngà i nghe nói thế nà o?
- Thì ngà i cũng biết rằng thiên hạ hay bà y đặt… lắm chuyện. Tôi nghe thế nà o thì cứ nói thế thôi.
- Thế ngà i nghe hỠnói thế sao?
- Thì há» bảo là … - viên sÄ© quan phụ tá mỉm cưá»i y như lúc nãy, - là bá tước phu nhân sắp ra nước ngoà i. Chắc là chuyện nhảm nhÃ…
- CÅ©ng có thể đúng, - Piotr nói, mắt lÆ¡ đễnh nhìn quanh, rồi chỉ má»™t ông già thấp bé mặc chiếc áo dà i xanh sạch sẽ, da mặt đỠhồng, có bá»™ râu Ä‘en và ráºm bạc trắng như tuyết, bá»™ lông mà y cÅ©ng bạc chẳng kém, há»i - Thế còn ai đây?
- Ông kia ấy à ? Ông ta là một ông lái buôn, nghĩa là một ông chủ quán rượu, tên là Veressaghin. Chắc ngà i có nghe câu chuyện bản tuyên cáo rồi chứ?
- À thế ra đây là Veressaghin à ? - Piotr nói, mắt nhìn khuôn mặt cương quyết và điá»m tÄ©nh cá»§a ông lái buôn, tìm xem có vẻ gì là má»™t kẻ gian tặc không. Viên sÄ© quan phụ tá nói:
- Không phải ông nà y đâu. Ông nà y là cha cá»§a ngưá»i đã viết ra bản tuyên cáo. Con ông ta Ä‘ang ở trong ngục, có lẽ bị xá» nặng lắm.
Má»™t ông già nhá» bé Ä‘eo huân chương bá»™i tinh, và má»™t viên quan ngưá»i Äức cổ Ä‘eo huân chương chữ tháºp lại gần nhóm ngưá»i Ä‘ang nói chuyện. Viên sÄ© quan phụ tá kể:
- Câu chuyện rắc rối lắm các vị ạ. Bản tuyên cáo ấy xuất hiện cách đây hai tháng. Ngưá»i ta báo cho bá tước biết. Bá tước liá»n ra lệnh Ä‘iá»u tra. Thế là Gavrilo Ivanyts Ä‘i Ä‘iá»u tra: thì ra bản tuyên cáo đã chuyển qua đúng sáu mươi ba bà n tay. Há»… tìm ra má»™t ngưá»i, ông ta lại há»i: ai đưa cho anh? Ngưá»i nà y ngưá»i ná». Ông ta lại há»i đến ngưá»i ấy: ai đưa cho anh? Và cứ thế mãi cho đến Veressaghin, má»™t anh lái buôn chưa thà nh nghá», má»™t anh lái buôn rất dá»… thương, - viên sÄ© quan phụ tá vừa nói vừa mỉm cưá»i. - ngưá»i ta há»i hắn: ai đưa cho anh tá» giấy nà y? Cái chÃnh là chúng ta muốn biết rõ ai đưa cho hắn: chẳng có ai khác ngoà i ông giám đốc bưu vụ cả: Nhưng tình hình như giữa hai ngưá»i đã có thoả thuáºn trước vá»›i nhau thế nà o đấy. Anh lái buôn nói: "Chẳng có ai cả, chÃnh tôi viết lấy". Ngưá»i ta cứ thế mà báo cáo vá»›i bá tước ra lệnh gá»i anh lái buôn lại. "Ai trao cho anh tá» tuyên cáo?" - "ChÃnh tôi viết ra". Thì các vị cÅ©ng biết rõ bá tước rồi đấy. - Viên sÄ© quan phụ tá mở má»™t nụ cưá»i kiêu hãnh và vui tươi nói tiếp. - Ngà i nổi giáºn đùng dùng; các ngà i cứ thá» nghÄ© xem: có Ä‘á»i ai lại xấc xược, dối trá và lì lợm đến thế…
- À! Trong khi đó bá tước lại đang cần anh ta vạch mặt chỉ tên Klutsarev kia, tôi hiểu rồi! - Piotr nói.
- Äâu có! Có cần gì đâu, - viên sÄ© quan phụ tá hốt hoảng nói, - Klutsarev thì không có việc nà y cÅ©ng đã lắm tá»™i rÆ¡i, chÃnh vì thế cho nên má»›i bị đà y. Nhưng có Ä‘iá»u là bá tước rất công phẫn. "Mà y là m thế nà o mà viết ra được? - bá tước nói xong lấy má»™t tá» báo Hamburg để trên bà n. - Äây nà y. Không phải là mà y viết ra, mà là mà y dịch ra, mà dịch rất tồi, vì ngu dốt, dốt như mà y, tiếng Pháp cÅ©ng chẳng biết". Thế mà các ngà i có biết hắn trả lá»i thế nà o không? Hắn nói: "Không, tôi chẳng Ä‘á»c báo chà gì cả, chÃnh tôi viết ra" - À nếu thế thì mà y là má»™t tên gian tặc, tao sẽ đưa mà y ra toà án và mà y sẽ bị treo cổ. Nói Ä‘i, ai đưa cho mà y? - "Tôi không trông thấy báo trà gì cả, tôi tá»± vìết ra". Cứ như thế. Bá tước cho gá»i cả ông bố hắn lên: hắn vẫn khăng khăng má»™t má»±c như cÅ©. Thế là ngưá»i ta đưa ra toà và hắn bị đà y khổ sai thì phải. Bây giỠông bố đến xin cho hắn đấy. Cái thằng tháºt bất trị! Các ngà i biết không, cái thằng con cái nhà buôn ấy là má»™t gã ăn diện, hay ve gái, có theo há»c dăm ba chữ ở đâu ấy rồi cứ tưởng mình là ghê gá»›m lắm. Thằng cha thế có lạ không chứ? Bố hắn có má»™t quán rượu ở cầu đá gần đây trong quán có má»™t bức tượng ÄứcThánh Chúa Trá»i, tay phải cầm má»™t quyển trượng và tay trái cầm quả địa cầu; thế là hắn Ä‘em bức ảnh vá» nhà mấy ngà y và cÅ©ng là m má»™t bức như thế! Hắn kiếm đâu ra được má»™t thằng thợ vẽ chó chết.
|

26-05-2009, 09:28 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -11 -
Äang dở chừng câu chuyện má»›i nà y thì có ngưá»i ra gá»i Piotr và o gặp quan tư lệnh Piotr và o phòng là m việc cá»§a bá tước Raxtovsin. Lúc ấy Raxtovsin Ä‘ang cau mặt lấy tay xoa trán và dụi mắt. Má»™t ngưá»i thấp bé Ä‘ang nói má»™t câu gì, vừa thấy Piotr và o thì im bặt và bá» ra ngoà i.
- À! Chà o anh chiến sÄ© vÄ© đại. - Raxtovsin nói khi ngưá»i kia đã ra ngoà i. - Chúng tôi có nghe nói đến những chiên công oanh liệt cá»§a anh! Nhưng vấn đỠkhông phải ở chá»— đó. Anh bạn ạ, cái nà y ta nói riêng vá»›i anh nhé, anh là há»™i viên Tam Ä‘iểm phải không? - Bá tước Raxtovsin nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu nghiêm khắc, tưởng chừng đó là má»™t việc xấu xa, nhưng ông ta vẫn sẵn lòng tha thứ, Piotr lặng thinh. - Anh bạn ạ, tôi biết rõ lắm, nhưng tôi biết rằng anh không ở trong số những kẻ lấy cá»› muốn cứu toà n nhân loại để là m hại nước Nga.
- Phải, tôi là hội viên Tam điểm, - Piotr nói.
- Ấy thế, anh bạn nghe tôi nói nhé. Tôi thiết tưởng anh cÅ©ng biết rằng ông Xepenranxki và Marvixki, đã được đưa Ä‘i má»™t nÆ¡i xứng đáng vá»›i há», Klutsarev và tất cả những kẻ nà o lấy cá»› muốn xây ngôi Ä‘á»n Salomon để cố phá hoại ngôi Ä‘á»n cá»§a tổ quốc mình Ä‘á»u được xá» trà như thế. Anh có thể hiểu rằng sở dÄ© tôi phải là m như váºy là có lý do và giả sá» viên giám đốc bưu vụ ở đây không phải là má»™t con ngưá»i nguy hiểm thì tôi đã không thể nà o đưa hắn Ä‘i đà y được Hiện nay tôi đã được biết rằng anh đã cho hắn mượn xe để ra khá»i thà nh phố và tháºm chà lại còn giữ há»™ giấy tá» cho hắn nữa. Tôi vốn mến anh và không há» có ý muốn là m hại anh, và bởi vì tuổi anh chỉ bằng ná»a tuổi tôi, cho nên tôi xin khuyên anh như má»™t ngưá»i cha là hãy chấm dứt quan hệ vá»›i hạng ngưá»i đó và bản thân anh thì hãy ra khá»i chá»— nà y cà ng sÆ¡m cà ng tốt.
- Thưa bá tước, Klutsarev có tá»™i gì? - Piotr há»i.
- Äó là việc cá»§a tôi, anh không báºn gì phải há»i, - Raxtovsin quát.
- Há» buá»™c tá»™i cho ông ta là đã truyá»n bá những tá» tuyên cáo cho Napoléon nhưng đã có chứng cá»› vì đâu, - Piotr nói, không nhìn Raxtovsin, - còn Veressaghin.
- Ấy đấy! - Raxtovsin bá»—ng cau mặt mà y và ngắt lá»i Piotr, quát to hÆ¡n cả lúc nãy, - Veressnghin là má»™t tên gian tặc và má»™t thằng bán nước, đã Ä‘á»n tá»™i má»™t cách xứng đáng, - Raxtovsin nói vá»›i cái giá»ng Ä‘iệu hằn há»c cay cú như ngưá»i ta thưá»ng nói khi nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u sỉ nhục, - Nhưng tôi má»i anh đến đây không phải để bà n đến những việc là m cá»§a tôi, mà để khuyên răn anh, hay ra lệnh cho anh, anh muốn hiểu thế nà o thì hiểu. Tôi yêu cầu anh cắt đứt quan hệ vá»›i những ngưá»i như Klutsarev, và đi khá»i nÆ¡i nà y. Tôi thì tôi sẽ cho há» má»™t bà i há»c, ai cÅ©ng thế, - Rồi có lẽ vì chợt nháºn thấy mình đã to tiếng vá»›i Bezukhov tuy anh ta chẳng có tá»™i tình gì, Raxtovsin thân máºt cầm tay Piotr nói thêm: - Chúng ta Ä‘ang sắp trải qua má»™t quốc nạn, nên tôi không có thì giỠăn nói nhã nhặn vá»›i tất cả những ngưá»i nà o có việc giao dich. Nhiá»u khi đấu tôi cứ váng lên ấy? Thế nà o, anh bạn, riêng bản thân anh thì hiện nay Ä‘ang là m gì?
- Có là m gì đâu, - Piotr đáp, mắt vẫn không nhìn lên và vẻ mặt đăm chiêu vẫn không thay đổi.
Bá tước cau mặt.
- Anh bạn ạ, tôi xin lấy chá»— tình thân mà khuyên anh: anh nên chuồn Ä‘i cho sá»›m, tôi chỉ nói vá»›i anh thế thôi. Khôn thì sống, mống thì chết. Thôi chà o anh, à , quên, - ông ta gá»i vá»›i theo khi Piotr đã ra khá»i phòng, - Có đúng là bá tước phu nhân đã lá»t và o nanh vuốt các thanh cha há»™i Gia-tô không thế hả?
Piotr lặng thinh không đáp. Chà ng ra khá»i nhà Raxtovsin vá»›i vẻ mặt cau có, bá»±c tức mà xưa nay chưa ai từng thấy chà ng có.
Chà ng vỠđến nhà thì trá»i đã xẩm tối. Ở nhà tối hôm ấy có tám ngưá»i đến tìm chà ng: viên thư ký uá»· ban, viên đại tá ở tiểu Ä‘oà n chà ng, viên quản lý, viên quản gia và mấy ngưá»i đến xin xá» việc nà y việc ná».
Ngưá»i nà o cÅ©ng có việc cần chà ng giải quyết. Piotr chẳng hiểu đầu Ä‘uôi thế nà o, chà ng không há» quan tâm đến các công việc đó, và há» há»i gì chà ng cÅ©ng chỉ trả lá»i cốt là m sao tống há» Ä‘i nhanh cho rảnh. Cuối cùng khi đã ngồi lại má»™t mình, chà ng bóc thư cá»§a vợ ra Ä‘á»c.
"Há» - những ngưá»i lÃnh trên vị trà pháo; công tước Andrey đã tá» tráºn… Ông già … Giản dị là phục tùng Thượng đế. Cần phải Ä‘au khổ ý nghÄ©a cá»§a má»i sự… cần phải liên kết… vợ ta Ä‘i lấy chồng… Cần phải quên Ä‘i và hiểu rõ".
Chà ng đến cạnh giưá»ng, và không cởi áo ngoà i, chà ng gieo mình xuống giưá»ng, và láºp tức ngá»§ thiếp Ä‘i.
Sáng hôm sau, khi chà ng thức dáºy, ngưá»i quản gia và o báo cáo là có má»™t nhân viên cảnh sát do bá tước Raxtovsin phái đến há»i xem bá tước Bezukhov đã Ä‘i chưa, hoặc có ý định Ä‘i không.
Khoảng mưá»i ngưá»i đủ các hạng có việc cần gặp Piotr Ä‘ang dợi chà ng trong phòng khách. Piotr vá»™i và o mặc áo ngoà i, và đáng lẽ ra gặp những ngưá»i đợi, chà ng lại Ä‘i ra cá»a sau rồi từ dó bước ra cổng.
Kể từ đấy, mãi cho đến sau khi Moskva bị tà n phá, ngưá»i nhà cá»§a Piotr đã ra sức tìm kiếm nhưng vẫn không thấy Piotr đâu và không biết chà ng ở chá»— nà o.
|

26-05-2009, 09:29 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -12 -
Gia đình Roxtov ở lại Moskva cho đến ngà y mồng má»™t tháng chÃn, tức là còn cách ngà y quân địch tiến và o thà nh có má»™t hôm.
Sau khi Piotr và o trung Ä‘oà n cô-dắc cá»§a Obolenxki và đi đến Belaya Txerkov là nÆ¡i thà nh láºp trung Ä‘oà n nà y, bá tước phu nhân có nÆ¡m ná»›p lo sợ. Lần đầu tiên ý nghÄ© rằng cả hai đứa con trai cá»§a bà đá»u ở mặt tráºn, rằng cả hai Ä‘á»u đã Ä‘i xa sá»± che chở cá»§a bà , rằng nay mai má»™t trong hai đứa, mà cÅ©ng có thể là cả hai, có thể tá» tráºn như ba đứa con má»™t ngưá»i quen cá»§a bà , ý nghÄ© ấy đã đến vá»›i bá tước phu nhân rõ rệt đến mức tà n nhẫn. Bà cố tìm cách gá»i Nikolai vá», bà đã định thân hà nh Ä‘i tìm Petya, chạy cho cáºu ta má»™t chá»— là m nà o ở Petersburg nhưng cả hai việc ấy Ä‘á»u không thể thá»±c hiện: Petya không thể nà o vỠđược, trừ khi nà o cả trung Ä‘oà n trở vá», hoặc giả cáºu có rá»i trung Ä‘oà n chăng nữa thì cÅ©ng chỉ để thuyên chuyển sang má»™t trung Ä‘oà n tham chiến khác. Nikolai bấy giá» Ä‘ang đóng quân ở má»™t nÆ¡i nà o đấy và sau bức thư vừa rồi, trong đó có kể tỉ mỉ vá» cuá»™c gặp gỡ vá»›i công tước tiểu thư Maria thì không nháºn được tin gì cá»§a chà ng nữa. Äêm đêm, bá tước phu nhân cứ thao thức không ngá»§ được, và há»… chợp mắt là chiêm bao thấy hai con đã tá» tráºn. Sau khi suy nghÄ© và được bạn bè mách bảo rất nhiá»u, bá tước đã tìm được má»™t phương sách để là m cho phu nhân yên lòng. Ông cho chuyển Petya từ trung Ä‘oà n cá»§a Obolenxki sang trung Ä‘oà n cá»§a Bezukhov bấy giá» Ä‘ang thà nh láºp ở gần Moskva. Mặc dầu Petya vẫn tại ngÅ©, nhưng thuyên chuyển như váºy thì bá tước phu nhân cÅ©ng có được má»™t niá»m an á»§i là Ãt nhất cÅ©ng còn được má»™t đứa con trai ở gần mình, và có thể hy vá»ng thu xếp thế nà o cho thằng Petya cá»§a bà đừng Ä‘i đâu xa và lo cho nó má»™t chức vụ gì mà chẳng bao giá» phải ra tráºn. Trong khi chỉ có má»™t mình Nikolai ở trong vòng nguy hiểm, bá tước phu nhân có cảm tưởng (tháºm chà phu nhân còn lấy là m hối háºn vá» Ä‘iá»u đó) là mình quý đứa con trai lá»›n hÆ¡n hết thảy các con: nhưng đến khi thằng con út, đứa con nghịch ngợm biếng há»c, cái gì trong nhà cÅ©ng là m vỡ là m gãy, ai trong nhà cùng quấy rầy, cái thằng Petya hếch mÅ©i ấy, vá»›i đôi mắt Ä‘en vui vẻ, đôi má hồng hà o mÆ¡n mởn có lá»›p lông măng má»›i chá»›m má»c, đã dẫn thân và o nÆ¡i ấy, nÆ¡i cá»§a những ngưá»i đà n ông hung dữ, tà n ác chẳng biết tại sao Ä‘ang đánh nhau và lại lấy việc ấy là m vui, - đến khi ấy ngưá»i mẹ lại cảm thấy rằng chÃnh nó má»›i là đứa con mình quý hÆ¡n cả, quý hÆ¡n các con khác nhiá»u. Cà ng đến ngà y Petya trở vá» Moskva bao nhiêu bá tước phu nhân lại cà ng sốt ruá»™t bấy nhiêu.
Bà đã bắt đầu nghĩ rằng hạnh phúc đó sẽ không bao giỠđến được.
Không những khi thấy Sonya trước mặt, mà ngay cả khi thấy Natasa hay bá tước Ilya Andreyevich, bà cÅ©ng bá»±c bá»™i nghÄ©: "Những ngưá»i ấy thì ở đây là m gì, ngoà i Petya ra, tôi có cần đến ai đâu!".
Cuối tháng tám, gia đình Roxtov nháºn được má»™t bức thư thứ hai cá»§a Nikolai. Thư gá»i từ tỉnh Voronez là nÆ¡i chà ng được cỠđến để mua ngá»±a. Bức thư nà y không là m cho bá tước phu nhân yên lòng.
Khi biết rằng một trong hai đứa con trai đã ra ngoà i vòng nguy hiểm, bà lại cà ng lo thêm cho Petya.
Mặc dầu ngay từ ngà y hai mươi, hầu hết những ngưá»i quen cá»§a gia đình Roxtov đã rá»i khá»i Moskva, mặc dầu má»i ngưá»i Ä‘á»u khuyên nhá»§ bá tước phu nhân Ä‘i cho sá»›m, bà má»™t má»±c không chịu nghe theo ai nói đến chuyện Ä‘i đứng gì cả, má»™t khi Petya, đứa con cưng mà bà yêu quý như Ä‘iên như dại, vẫn chưa vá». Thái độ âu yếm thiết tha má»™t cách bệnh táºt cá»§a ngưá»i mẹ không là m cho chà ng sÄ© quan mưá»i sáu tuổi ấy vừa lòng. Tuy phu nhân giấu không cho cáºu ta biết ý định cá»§a bà là không để cho cáºu Ä‘i xa nữa, Petya vẫn hiểu những Ä‘iá»u dá»± tÃnh cá»§a mẹ, và tá»± bản năng vẫn sợ mình trở nên má»m yếu như đà n bà trước mặt mẹ (cáºu ta tá»± nhá»§ như váºy), nên cáºu ta đối xá» vá»›i bá tước phu nhân rất lạnh nhạt, thưá»ng hay lánh mặt phu nhân và trong thá»i gian ở Moskva chỉ gặp gỡ chuyện trò vá»›i Natasa, mà xưa nay cáºu vẫn quý mến đặc biệt, má»™t tình trìu mến chị em gần giống như tình yêu.
Do cái tÃnh vô tư lá»± thưá»ng lệ cá»§a bá tước, mãi đến ngà y hai mưá»i tám tháng vẫn chưa sá»a soạn xong xuôi để ra Ä‘i, và những chiếc xe tải ở thôn Ryazan và ở Ä‘iá»n trang ngoại thà nh định dùng để chở toà n bá»™ tà i sản ở quê mãi đến ngà y ba mươi má»›i thấy đến.
Từ ngà y hai mươi tám đến ba mưá»i mốt tháng tám, cả thà nh Moskva nhốn nháo và rá»™n rịp hẳn lên. Ngà y nà o từ cá»a Dorogomilov cÅ©ng có hà ng nghìn binh sÄ© bị thương ở Borodino được đưa và o khắp thà nh phố qua những cá»a ô khác. Mặc đù có những tá» yết thị cá»§a Raxtovsin, hoặc chÃnh vì có những tá» yết thị đó nhưng tin tức hết sức trái ngược và kỳ quặc cứ truyá»n Ä‘i khắp thà nh phố. Ngưá»i thì bảo là đã có lệnh cấm không ai được ra khá»i Moskva; ngưá»i thì lại bảo là ngưá»i ta đã dỡ tất cả những tượng thánh ở các nhà thá» rồi, và sẽ cưỡng bức tất cả má»i ngưá»i phải dá»n; ngưá»i thì nói sau tráºn Borodino còn xảy ra má»™t tráºn nữa, và trong tráºn nà y đã đánh tan được quân Pháp, ngưá»i thì bảo là dân binh Moskva sẽ cùng vá»›i các linh mục tiến lên Trigorư, ngưá»i thì nói rằng Natasa đã được lệnh ở lại, rằng đã bắt được má»™t bá»n phản tặc, rằng nông dân đã nổi loạn và cướp bóc những ngưá»i chạy giặc, vân vân và vân vân. Nhưng ngưá»i ta nói thế thôi, chứ tháºt ra những ngưá»i Ä‘i cùng cÅ©ng như những ngưá»i ở lại (tuy lúc bấy giá» chưa có buổi há»™i đồng ở Fili quyết định bá» Moskva) - má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy, tuy không nói ra, rằng thế nà o Moskva cÅ©ng lá»t và o tay quân địch và cần phải tháo ngưá»i cá»§a Ä‘i cho nhanh. Ngưá»i ta có cảm tưởng má»i việc Ä‘á»u sẽ đột nhiên thay đổi và sụp đổ. Nhưng mãi đến ngà y mồng má»™t tháng chÃn má»i việc vẫn y nguyên như cÅ©. CÅ©ng như má»™t phạm nhân khi bị đưa Ä‘i hà nh hình biết rằng mình sắp chết đến nÆ¡i rồi, nhưng vẫn đưa mắt nhìn quanh và sá»a lại chiếc mÅ© đội không được chỉnh, Moskva cÅ©ng vẫn bất giác tiếp tục cuá»™c sống quen thuá»™c, mặc dầu biết rằng giá» chết đã sắp Ä‘iểm, và lúc ấy tất cả những qui ước sinh hoạt mà ngưá»i ta đã quen phục tùng Ä‘á»u sẽ đổ vỡ.
Trong vòng ba ngà y trước khi Moskva rÆ¡i và o tay giặc, cả gia đình Roxtov luôn luôn lo lắng báºn rá»™n việc nà y việc ná». Ngưá»i chá»§ gia đình là bá tước Ilya Andreyevich luôn luôn Ä‘i đây Ä‘i đó trong thà nh phố thu tháºp những tin đồn đại, và khi vá» nhà thì hối hả ra những mệnh lệnh mÆ¡ hồ thu xếp việc chuẩn bị ra Ä‘i.
Bá tước phu nhân theo dõi công việc thu xếp đồ đạc, cái gì bà ta cÅ©ng không vừa ý, và luôn lẽo đẽo theo sau cáºu Petya bấy giá» vẫn cứ tránh mặt mẹ, bà ghen vá»›i Natasa vì Petya cả ngà y chỉ ngồi vá»›i nà ng. Chỉ má»™t mình Sonya lo toan đến mặt thá»±c tiá»…n cá»§a công việc, tức là việc xếp đồ đạc lên xe. Nhưng suốt thá»i gian gần đây Sonya buồn rầu và lặng lẽ khác thưá»ng. Bức thư cá»§a Nikolai, trong đó có nhắc đến nữ công tước Maria, đã khiến bá tước phu nhân vui mừng nói ngay trước mặt nà ng rằng bà ta cho cuá»™c gặp gỡ giữa nữ công tước Maria và Nikolai là do Trá»i xếp đặt trước. Phu nhân nói:
- Khi Bolkonxki Ä‘Ãnh hôn con Natasa tôi chẳng vui mừng gì, nhưng xưa nay tôi vẫn ước mong và cÅ©ng tiên cảm thấy rằng Nikolenka sẽ lấy công tước tiểu thư. ÄÆ°á»£c như thế thì tháºt tốt quá!
Sonya cảm thấy rằng như váºy là đúng, rằng Nikolai chỉ có cách lấy má»™t ngưá»i vợ già u thì công việc tiá»n nong cá»§a gia đình Roxtov má»›i mong cứu vãn được và nữ công tước Maria là má»™t đám rất tốt. Nhưng nà ng thấy tá»§i lắm. Tuy nà ng buồn khổ, hay có lẽ chÃnh vì nà ng buồn khổ, Sonya đã lÄ©nh lấy tất cả những công việc xếp dá»n đồ đạc rất vất vả, và suốt ngà y nà ng báºn rá»™n vá»›i những công việc đó. Cứ má»—i khi cần sai bảo gì ngưá»i nhà , bá tước và phu nhân lại nhá»› đến nà ng. Petya và Natasa thì ngược lại không những không giúp đỡ cha mẹ mà còn là m vướng và quấy rầy má»i ngưá»i nữa. Và gần như suốt cả ngà y bao giá» trong nhà cÅ©ng có tiếng reo, tiếng chân chạy và tiếng cưá»i vô cá»› cá»§a hai chị em. Hai ngưá»i cưá»i đùa vui vẻ váºy tuyệt nhiên không phải vì có chuyện gì đáng cho há» vui mừng; nhưng trong tâm hồn há» Ä‘ang vui, cho nên bất cứ chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u là má»™t nguyên nhân khiến há» cưá»i đùa vui vẻ, Petya vui bởi vì cáºu Ä‘ang ở nhà , vì cáºu vừa ở Belaya Txerkov là má»™t nÆ¡i mà chỉ nay mai đã đánh nhau và nhất là vì Natasa cÅ©ng Ä‘ang vui: xưa nay tâm trạng cá»§a cáºu vẫn phục tùng tâm trạng cá»§a chị. Còn Natasa vui là vì nà ng đã buồn quá lâu, vì bây giá» chẳng có gì nhắc nà ng nhá»› lại những nguyên nhân đã khiến nà ng buồn, và vì nà ng Ä‘ang khoẻ mạnh. Nà ng vui cÅ©ng lại vì Ä‘ang có má»™t ngưá»i thán phục nà ng (lòng thán phục cá»§a ngưá»i khác đối vá»›i nà ng là chất dầu nhá»n cần thiết để cho bá»™ máy chạy được trÆ¡n tru). Nhưng cái chÃnh khiến há» vui như váºy là hiện nay chiến tranh đã chuyển đến gần Moskva, là sẽ có đánh nhau ở các cá»a ô, ngưá»i ta sẽ phân phát vÅ© khÃ, má»i ngưá»i Ä‘á»u bá» Ä‘i nÆ¡i khác, nói chung là đang diá»…n ra má»™t việc gì khác thưá»ng, và điá»u đó bao giá» cÅ©ng là m cho ngưá»i ta vui thÃch, nhất là khi ngưá»i ta còn trẻ.
|

26-05-2009, 09:29 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -13 -
Ngà y thứ bảy ba mươi mốt tháng tám, trong nhà Roxtov má»i thứ Ä‘á»u như đảo lá»™n cả lên. Tất cả các cá»a Ä‘á»u mở toang, bà n ghế Ä‘á»u bị khuân Ä‘i hay xếp ra má»™t chá»— khác, gương soi, tranh ảnh Ä‘á»u được tháo cất. Trong các phòng la liệt các rương hòm; rÆ¡m rạ, giấy gói và dây dợ bừa bãi giữa ná»n nhà . Những ngưá»i nông dân và gia nô bước nặng trên sà n gá»— vác đồ đạc ra ngoà i. Ngoà i sà n ngổn ngang những chiếc xe tải cá»§a nông dân, có chiếc đã chất đầy và đã rà ng dây, có chiếc hãy còn bá» không.
Ngoà i sân và trong nhà rá»™n rịp những tiếng nói và tiếng chân Ä‘i lại cá»§a đám gia đình cá»§a những ngưá»i nông dân vừa đánh xe đến.
Từ sáng, bá tước đã Ä‘i đâu vắng. Bá tước phu nhân nhức đầu vì cảnh ồn à o nhá»™n nhịp nên phải nằm trong phòng Ä‘i-văng má»›i, đầu chưá»m khăn tẩm giấm, Petya không ở nhà (cáºu ta đến nhà má»™t ngưá»i bạn bấy giá» Ä‘ang cùng cáºu bà n cách chuyển từ dân binh sang bá»™ đội chá»§ lá»±c). Sonya đứng trong phòng lá»›n để trông coi ngưá»i nhà dá»n đồ pha lê và đồ sứ. Natasa ngồi bệt giữa căn buồng tan hoang, giữa những chiếc áo dà i, những chiếc khăn choà ng, những dải lụa vứt ngổn ngang, đôi mắt đỠđẫn nhìn xuống ná»n nhà , tay cầm má»™t chiếc áo dà i khiêu vÅ© đã cÅ©, chÃnh chiếc áo đà i nà ng đã mặc hôm Ä‘i dá»± vÅ© há»™i lần đầu tiên ở Petersburg, kiểu áo nà y đã không còn hợp thá»i trang nữa.
Natasa thấy ngượng vì trong khi cả nhà đá»u báºn rá»™n mà nà ng thì chẳng là m gì, nên từ sáng nà ng đã thá» cố bắt tay và o là m việc.
Nhưng tâm hồn nà ng cứ để đâu đâu, mà tÃnh nà ng thì không thể và không biết là m má»™t việc gì mà lại không Ä‘em lại hết tâm hồn và sức lá»±c dốc và o việc đó. Nà ng đứng má»™t lúc vá»›i Sonya trong khi xếp dá»n các đồ dùng bằng sứ, nà ng cÅ©ng muốn giúp đỡ má»™t tay, nhưng rồi lại bỠđấy chạy vá» phòng thu xếp dồ đạc cá»§a mình. Lúc đầu, nà ng thấy vui vui khi ngồi phân phát áo dà i và dải lụa cho các cô hầu gái, nhưng vá» sau, khi thấy rằng những thứ còn lại cÅ©ng vẫn phải xếp sắp nà ng bắt đầu thấy chán. Dunusia, chị xếp há»™ tôi nhé! Chị nhé!
Và khi Dunusia vui lòng hứa vá»›i nà ng là sẽ là m tất cả, Natasa ngồi xuống sà n nhà , cầm chiếc áo khiêu vÅ© ngà y trước và suy nghÄ© miên man, nhưng những ý nghÄ©a cá»§a nà ng hoà n toà n không có liên quan đến những việc lẽ ra bấy giá» phải khiến nà ng báºn tâm. Tiếng nói chuyện cá»§a những ngưá»i đầy tá»› gái ở phòng bên và tiếng chân há» bước vá»™i ra thá»m sau đưa nà ng trở vá» cõi thá»±c. Natasa đứng dáºy và nhìn ra cá»a sổ. Ngoà i phố có má»™t Ä‘oà n xe rất dà i chở đầy thương binh vừa dừng lại.
Những ngưá»i đầy tá»› gái, những ngưá»i nô bá»™c, bà quản gia, bà u già , mấy ông đấu bếp, mấy chá»§ xà Ãch, quản mã, mấy cô phụ bếp Ä‘á»u ra đứng ở cổng xem thương binh.
Natasa trùm chiếc khăn vuông trắng lên đầu, hai tay cầm hai khăn mùi xoa và đi ra đưá»ng.
Bà già Mavra Kuzminisna, bà quản gia cÅ© cá»§a gia đình Roxtov, tách ra khá»i đám gia nhân đứng ở cổng, lại gần má»™t chiếc xe tải trên có phá»§ má»™t tấm diá»m bằng thứ vá» cây và nói chuyện vá»›i má»™t viên sÄ© quan trẻ tuổi xanh xao nằm trong xe. Natasa bước mấy bước đến cạnh chiếc xe va rụt rè dừng lại, tay vẫn giữ hai múi khăn, lắng tai nghe xem bà quản gia nói những gì.
- Thế ông chẳng có ai thân thuộc ở Moskva cả à ? - Mavra Kuzminisna nói. - Giá ông và o nhà nà o mà nằm thì hơn… Hay ông và o nhà tôi cũng được. Chủ nhà sắp đi rồi.
- Không biết há» có cho không, - Viên sÄ© quan nói, giá»ng yếu á»›t. - Kìa thá»§ trưởng cá»§a tôi kia kìa… bà thá» há»i xem. - nói Ä‘oạn viên sÄ© quan chỉ má»™t ông thiếu tá to béo bấy giá» Ä‘ang Ä‘i ngược trở lại dá»c theo Ä‘oà n xe.
Natasa đưa mắt hoảng sợ nhìn và o mặt viên sÄ© quan bị thương và láºp tức đến gặp viên thiếu tá. Nà ng há»i:
- Cho thương binh ghé và o nhà chúng tôi được không?
Viên thiếu tá mỉm cưá»i đưa tay lên và nh lưỡi trai, nháy mắt há»i:
- Thưa, tiểu thư có lòng chiếu cố đến ai ở đây ạ?
Natasa Ä‘iá»m tÄ©nh nhắc lại câu nói, và tuy hai bà n tay nà ng vẫn cầm hai dầu mÅ©i chiếc khăn vuông, vẻ mặt và dáng Ä‘iệu cá»§a nà ng nghiêm trang đến ná»—i viên thiếu tá không cưá»i nữa và im lặng suy nghÄ© má»™t lát như tá»± há»i xem có thể là m như váºy được không, và có thể là m đến mức nà o, rồi đáp:
- Ô được chứ, sao lại không, được chứ.
Natasa khẽ cúi đầu rồi quay gót bước nhanh vá» phÃa Mavry Kuzminisna Ä‘ang đứng nói chuyện vá»›i viên sÄ© quan, vẻ cảm thông và thương xót.
- ÄÆ°á»£c đấy ông ấy bảo là được! - Natasa nói thầm.
Chiếc xe có diá»m cá»§a viên sÄ© quan được và o sân nhà Roxtov và mấy chục chiếc xe chở thương binh, theo lá»i má»i cá»§a dân phố cÅ©ng bắt đầu được đánh và o các sân và đến đỗ ở trước thá»m các nhà ở phố Povarxkaya. Natasa hình như thấy là m vui thÃch được giao thiệp vá»›i những con ngưá»i má»›i lạ trong má»™t hoà n cảnh khách thưá»ng. Cùng vá»›i bà Maria, nà ng cố sức đưa và o sân nhà hà ng cho tháºt nhiá»u xe chở thương binh.
Mavra Kuzminisna nói:
- Dù sao cũng phải thưa với cụ nhà .
- Không sao, không sao, thì có mất gì đâu nà o! Chỉ còn có má»™t ngà y nữa, chúng tôi có thể dá»n sang bên phòng khách mà ngá»§ cÅ©ng được. Có thể nhưá»ng cho há» tất cả các gian cá»§a chúng tôi.
- Chà tiểu thư bà y vẽ lắm trò tháºt! Dù là trong các dãy nhà dá»c, trong phòng gia nhân, trong phòng u già cÅ©ng được xin phép.
- ÄÆ°á»£c rồi tôi sẽ xin.
Natasa chạy và o nhà và kiá»…ng chân Ä‘i qua cánh cá»a hé mở và o phòng Ä‘i-văng. Từ trong phòng đưa ra mùi giấm và mùi thuốc giá»t Hoffman.
- Mẹ ngủ hở mẹ?
- Ờ mẹ vừa mê ngá»§ sợ quá! - bá tước phu nhân lúc bấy giá» vừa chợp mắt được má»™t lúc, tỉnh dáºy nói.
Natasa quỳ xuống bên cạnh mẹ và ghé mắt và o sát mặt bá tước phu nhân nói:
- Mẹ ạ, mẹ yêu dấu cá»§a con, con xin lá»—i mẹ nhé, con đã là m mẹ thức giấc, từ rà y con sẽ không bao giá» là m như thế nữa, mẹ tha lá»—i cho con nhé. Marra Kuzminisna bảo con đến. Ngoà i kia có mấy ngưá»i thương binh, há» má»›i chở đến, mấy ngưá»i sÄ© quan. Mẹ cho phép mẹ nhé? Há» chẳng có chá»— nà o mà ở cả; con biết mẹ sẽ cho phép… - Natasa nói nhanh má»™t hÆ¡i không dừng lại thở.
- Sĩ quan nà o? HỠcho ai đến? Mẹ chẳng hiểu sao cả. - Bá tước phu nhân nói.
Natasa báºt cưá»i, bá tước phu nhân cÅ©ng mỉm cưá»i yếu á»›t.
- Con biết thế nà o mẹ cũng cho… con sẽ bảo hỠthế.
Natasa hôn mẹ, đứng dáºy ra ngoà i.
Trong phòng lá»›n nà ng gặp bá tước nói vá»›i giá»ng bá»±c bá»™i.
- Câu lạc bá»™ thì đóng cá»a rồi, cảnh sát thì Ä‘ang rút lui.
- Ba ạ, con má»i mấy ngưá»i bị thương và o nhà , không việc gì chứ ba? - Natasa nói.
- Cố nhiên là không việc gì. - bá tước lÆ¡ đễnh trả lá»i con - nhưng việc ấy chả có gì quan trá»ng, bây giá» thì ba yêu cầu con đừng có lo Ä‘i là m những việc vá»› vẩn như thế, phải lo giúp đưa đồ đạc lên xe, mai đã Ä‘i rồi… Và bá tước cÅ©ng ra lệnh cho ngưá»i quản gia và các gia nhân như váºy. Äến bữa ăn chiá»u, Petya vá» nhà và cÅ©ng kể lại tin tức vừa nghe được.
Petya kể lại rằng hôm nay dân chúng đã đến nháºn vÅ© khà ở Ä‘iện Kreml, rằng tuy trong tá» yết thị cá»§a Raxtovsin có nói là ông ta sẽ có lá»i kêu gá»i trước hai ngà y, nhưng bây giá» chắc ngưá»i ta đã thu xếp đến ngà y mai và toà n dân sẽ cầm khà giá»›i lên Trigorư, và ở đấy sẽ diá»…n ra má»™t tráºn đánh lá»›n.
Trong khi Petya nói, bá tước phu nhân đưa mắt sợ hãi và e dè nhìn khuôn mặt vui mừng, phấn khởi cá»§a đứa con trai. Bà biết rằng há»… mình nói má»™t lá»i nà o để xin Petya đừng Ä‘i đánh tráºn (bà biết rằng cáºu ta rất vui mừng để tráºn đánh sắp tá»›i nà y), thì cáºu ta sẽ nói má»™t cái gì vá» các đấng trượng phu, vá» danh dá»±, vá» tổ quốc, - má»™t cái gì rất vô nghÄ©a, rất đà n ông, rất lì lợm mà bà không sao cãi lại được, và câu chuyện sẽ há»ng bét. Cho nên bà hy vá»ng có thể thu xếp thế nà o để ra Ä‘i trước khi xảy ra tráºn đánh nà y và lừa cho Petya cÅ©ng Ä‘i theo vá»›i tư cách là kẻ bảo vệ và che chở cho bà ; sau bữa ăn chiá»u bà cho má»i bá tước lại và khóc lóc van xin bá tước cho bà đi ngay, Ä‘i ngay đêm nay nếu có thể được. Tuy từ trước đến nay bá tước phu nhân không há» có chút sợ hãi vá» ná»—i phải ở lại Moskva, nhưng bây giá», vá»›i cái tÃnh Ä‘a mưu không tá»± giác cá»§a ngưá»i mẹ thương con, bà lại nói rằng mình sẽ khiếp sợ đến chết mất nếu không được Ä‘i ngay đêm ấy. Và bây giá» bà đâm ra sợ tất cả, sợ tháºt chứ không phải giả vá» nữa.
.
|

26-05-2009, 09:53 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -14 -
Bà Schoss hôm Ä‘i thăm cô con gái vá» có kể lại những việc bà ta trông thấy ở ty rượu ngoà i phố Myasnixkaya lại cà ng là m cho bá tước phu nhân hoảng sợ hÆ¡n nữa: Ä‘ang Ä‘i vá» nhà qua phố ấy bà gặp phải má»™t lÅ© say rượu Ä‘ang quấy phá ở trước cá»a ty, bà phải thuê má»™t chiếc xe chở khách Ä‘i vòng và o má»™t ngõ hẻm trở vá» nhà .
Ngưá»i xà Ãch có kể cho bà nghe rằng dân chúng đã chá»c thá»§ng các thùng rượu trong kho, rằng trên có lệnh cho há» là m như váºy.
Sau bữa ăn chiá»u, trong nhà Roxtov má»i ngưá»i Ä‘á»u bắt tay và o việc thu xếp đồ đạc và chuẩn bị ra Ä‘i má»™t cách hối hả khác thưá»ng.
Lão bá tước, đột nhiên tháo vát hẳn lên, sau bữa ăn chiá»u cứ từ trong nhà đi ra sân rồi lại từ ngoà i sân Ä‘i và o nhà , mồm quát tháo huyên thuyên là m cho gia nhân đã vá»™i lại cà ng vá»™i thêm. Petya đứng sai bảo ở ngoà i sân. Nghe những lá»i sai bảo mâu thuẫn lung tung cá»§a bá tước, Sonya luống cuống chẳng còn biết là m gì nữa.
Các gia nhân cãi nhau, gá»i nhau à ới, chạy ầm ầm trong các gian phòng và trong sân. Natasa, vá»›i cái tÃnh hăng say đặc biệt cá»§a nà ng đối vá»›i những việc nà ng là m, cÅ©ng bắt tay và o sá»a soạn thu xếp.
Thoạt tiên thấy nà ng xông và o sắp xếp đồ đạc, má»i ngưá»i Ä‘á»u có ý nghi ngại. Ai cÅ©ng nghÄ© rằng nà ng chỉ biết đùa nghịch thôi, nên chẳng ai chịu nghe những lá»i sai bảo cá»§a nà ng; nhưng nà ng kiên trì và say sưa dòi há»i má»i ngưá»i phải phục tòng nà ng; nà ng nổi giáºn, suýt khóc lên vì há» không chịu nghe nà ng, và cuối cùng hỠđã phải tin rằng nà ng muốn là m tháºt chứ không phải đùa. Kỳ công đầu tiên cá»§a nà ng, má»™t kỳ công đã khiến nà ng phải hao hÆ¡i tổn sức rất nhiá»u và đã là m cho nà ng có uy tÃn, là việc xếp sắp các tấm thảm. Trong nhà bá tước có nhiá»u tấm thảm GôbÆ¡lah và thảm Ba-tư rất đắt tiá»n.
Khi Natasa bắt tay và o việc, trong phòng lá»›n có hai chiếc thùng gá»— Ä‘ang mở nắp, má»™t chiếc đã xếp đồ sứ đầy gần lên đến miệng, má»™t chiếc thì đựng thảm. Trên các bà n hãy còn nhiá»u đồ sứ, và há» vẫn còn bưng ở nhà kho ra nhiá»u nữa. Cần phải xếp và o má»™t chiếc thùng nữa má»›i đủ; ngưá»i nhà đã chạy Ä‘i kiếm thùng. Natasa nói:
- Khoan đã, Sonya ạ, ta sẽ xếp tất cả hai thùng nà y cũng đủ.
- Không được đâu, tiểu thư ạ, đã thu xếp rồi mà không được. - Ngưá»i chá»§ thiện nói.
- Không, để yên tôi xem đã.
Và Natasa bắt đầu lấy những chiếc đã ăn và đã tách bá»c giấy ở trong thùng ra. Nà ng nói:
- ÄÄ©a ăn phải để và o đây nà y, để và o giữa các tấm thảm ấy.
Chỉ riêng các tấm thảm không thôi cũng đã chiếm hết ba thùng rồi còn gì.
- Thì cứ để yên tôi xem nà o.
Và Natasa bắt đầu dỡ đồ đạc ra với những động tác nhanh nhẹn và khéo léo, - Cái nà y không cần, - Natasa nói khi đỡ mấy bộ đĩa Kiev, - cái nà y thì cần, cho và o thùng đựng thảm, - nà ng nói khi cầm đến mấy bộ đĩa sứ Xacxoni.
- Thôi Ä‘i Natasa, để cho chúng tôi xếp, - Sonya nói giá»ng trách móc.
Ngưá»i quản gia cÅ©ng nói:
- Thôi, tiểu thư ạ!
Nhưng Natasa không chịu thua. Nà ng dỡ hết đồ đạc ra và bắt đầu xếp lại rất nhanh, quả quyết gạt những tấm thảm và những bá»™ đĩa thừa ra. Và quả nhiên, sau khi đã gạt bá» bá»›t những đồ đạc rẻ tiá»n không đáng mang theo, bao nhiêu đồ quý Ä‘á»u xếp gá»n và o hai thùng. Nhưng cái thùng đựng thảm không sao dáºy nắp được. Lúc bấy giá» có thể lấy bá»›t ra má»™t Ãt, nhưng Natasa cứ má»™t má»±c không chịu. Nà ng Ä‘i xếp, xếp lại, giẫm, ấn, bắt ngưá»i quản gia và cáºu Petya mà nà ng huy động đến là m việc vá»›i nà ng phải đè tháºt mạnh lên nắp thùng, và chÃnh nà ng cÅ©ng Ä‘em hết sức lá»±c ra ấn nó xuống.
- Thôi Natasa ạ, - Sonya nói, - Mình thấy rồi, Natasa là m thế là phải, nhưng hãy bớt tấm thảm trên cùng đi.
- Không, - Natasa kêu lên, một tay đưa lên vén mái tóc xoã xuống khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của nà ng, một tay ấn nắp thùng - Ấn mạnh đi Petya! Vaxitits, ấn mạnh đi nà o!
Mấy tấm thảm đã ép chặt xuống. Nắp thùng đã đóng lại được.
Natasa vá»— tay reo lên mừng rỡ, ứa cả nước mắt ra. Nhưng chỉ má»™t lát sau nà ng đã bắt tay và o má»™t công việc khác. Bây giá» thì má»i ngưá»i đã hoà n toà n tin rằng, và bá tước không há» pháºt ý khi ngưá»i nhà nói vá»›i ông rằng Natasa đã bảo là m khác hẳn lá»i sai phái cá»§a ông, và các gia nhân đã Ä‘á»u há»i Natasa xem xe chất như đã đủ chưa và nên chằng dây chưa. Nhá» những cách thu xếp cá»§a Natasa, má»i việc Ä‘á»u được giải quyết gá»n gà ng: những đồ không cần dùng được bá» lại, còn những đồ quý nhất thì được sắp xếp tháºt chặt chẽ.
Tuy má»i ngưá»i đã ra sức xếp đặt cho tháºt nhanh nhưng đến khuya vẫn chưa xếp hết được. Bá tước phu nhân ngá»§ thiếp Ä‘i. Lão bá tước đà nh hoãn đến sáng mai má»›i lên đưá»ng, và đi ngá»§.
Natasa và Sonya để nguyên áo dà i ngủ trong phòng đi-văng.
Äêm đó có thêm má»™t ngưá»i bị thương được chở qua phố Pavarkaya, và bà Mavra Kizminisna bấy giá» Ä‘ang đứng ở cổng, liá»n cho xe cá»§a há» rẽ và o sân nhà Roxtov. Theo ý bà Mavra thì ngưá»i bị thương nà y là má»™t nhân váºt trá»ng yếu. Há» chở ngưá»i ấy trên má»™t chiếc xe song mã phá»§ diá»m, mui trên buông kÃn. Trên ghế đánh xe, bên cạnh ngưá»i xà Ãch, có má»™t ngưá»i ná»™i bá»™c đã già trông rất oai vệ ở phÃa sau có má»™t chiếc xe chở má»™t viên bác sÄ© và hai ngưá»i lÃnh Ä‘i theo.
- Xin má»i ngà i và o nhà chúng tôi, xin má»i quý vị. Chá»§ chúng tôi sắp Ä‘i rồi cả nhà bá» trống, - bà Mavra nói vá»›i ngưá»i lão bá»™c.
- Thôi cÅ©ng đà nh, - ngưá»i hầu phòng thở dà i đáp, - cÅ©ng không mong gì vỠđến nhà được! Chúng tôi cÅ©ng có nhà ở Moskva, nhưng xa lắm, mà nay nhà chẳng còn ai.
Mavra Kizminisna nói:
- Xin cứ và o nhà chúng tôi, chủ chúng tôi cái gì cũng có đủ, xin cứ và o - Rồi bà nói thêm - Thế nà o, bị thương nặng lắm à ?
Ngưá»i lão bá»™c khoác tay ra dáng tuyệt vá»ng:
- Không mong gì đưa vỠđến nhà ! Phải há»i bác sÄ© má»›i được - và lão bá» ghế xà Ãch bước xuống. lại gần chiếc xe sau.
- ÄÆ°á»£c! - viên bác sÄ© nói.
Ngưá»i hầu phòng lại trở vá» sau song mã, ghé mắt nhìn và o trong xe, lắc đầu, rồi bảo ngưá»i đánh xe quay và o sân, và đứng lại bên cạnh Mavra Kizminisna.
- Trá»i Æ¡i! Lạy chúa Jesus! - Bà Mavra thốt lên.
Bà đưa ngưá»i bị thương và o nhà , nói:
- Các chủ nhân không nói gì đâu…
Nhưng không thể Ä‘em ngưá»i bị thương lên gác được nên hỠđưa và o dãy nhà dá»c và đặt ngưá»i ấy nằm trong gian phòng cÅ© cá»§a bà Schoss. Ngưá»i bị thương ấy chÃnh là công tước Andrey Bolkonxki.
|
 |
|
| |