07-03-2011, 03:37 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 232: Diễn kịch.
Nguồn: Sưu Tầm
Long Yên Nguyệt nhìn Lâm Bắc Phà m Ä‘ang nằm "hấp hối" trên giÆ°á»ng bệnh, trong lòng vô cùng bất đắc dÄ©.
Ai mà ngá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t phó cục trưởng, mà tá»± nhiên lại phải hợp tác vá»›i tên khốn nà y, là m ra cái trò đùa nhÆ° váºy? Chỉ là vì an toà n của Liá»…u Vi, nà ng cÅ©ng chỉ phải phối hợp theo kế hoạch của đối phÆ°Æ¡ng, ai mà ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại nghÄ© ra chủ ý xấu xa nhÆ° váºy? Äây là má»™t chuyện đáng tin vô cùng bởi vì có nhiá»u bác sÄ© và y tá "báºn rá»™n" chạy ra chạy và o, mang theo nhiá»u dụng cụ y há»c tiên tiến lắp đặt lên trên ngÆ°á»i hắn, mà cả đám trong lòng ai cÅ©ng buồn bá»±c, chẳng qua chỉ là truyá»n dịch thôi, cần gì phải khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy? NhÆ°ng mà bên bệnh viện đã yêu cầu nhÆ° váºy, bá»n há» có thể là m được gì? Bá»n há» Ä‘Ã nh phải nghe theo lá»i của bên bệnh viện, tiến hà nh "chữa trị" cho đối phÆ°Æ¡ng, vất vả cứu tỉnh Lâm Bắc Phà m lại má»™t lần, nhÆ°ng mà nhìn Lâm Bắc Phà m có vẻ rất là đau Ä‘á»›n, vừa trợn mắt lên, lại hôn mê bất tỉnh má»™t lần nữa, Triệu Chỉ Tuyết nhìn thấy nhÆ° váºy sắc mặt trắng bệch, cả ngÆ°á»i run lên.
Nà ng ta là má»™t sát thủ, nà ng ta thÃch nhất là 1 Hit K.O, không để cho đối phÆ°Æ¡ng có bất kỳ cÆ¡ há»™i hÃt thở nà o, nhÆ°ng mà nà ng còn chÆ°a gặp qua ai bị hà nh hạ đến cái dạng nà y, là m cho tấm lòng của nà ng bị chấn Ä‘á»™ng vô cùng. Äịa Ngục Thiên Sứ, rốt cục là má»™t tổ chức thế nà o?
Cho đến bây giá» nà ng vẫn là má»™t ngÆ°á»i không sợ trá»i không sợ đất, nhÆ°ng mà đối mặt vá»›i má»™t tổ chức kinh khủng nhÆ° váºy, trong lòng nà ng ta Ä‘á»™t nhiên cảm thấy sợ hãi, nếu nhÆ° tổ chức của mình có má»™t đối thủ nhÆ° váºy, còn có cÆ¡ há»™i sống sót hay không?
Trải qua khoảng gần hai tiếng "cấp cứu", Lâm Bắc Phà m rốt cục đã thoát khá»i bà n tay của "tá» thần", nhÆ°ng mà sắc mặt của hắn bây giá» tái nhợt, thân thể suy yếu vô cùng, hô hấp rất khẽ, phảng phất nhÆ° chuẩn bị ngủm váºy. Liá»…u Vi nhìn thấy Lâm Bắc Phà m thoát khá»i nguy hiểm, tâm tình kinh khủng lúc đầu cÅ©ng dần dần bình tÄ©nh má»™t Ãt, ngồi bên cạnh giÆ°á»ng hắn, hai tay nắm chặt tay phải của đối phÆ°Æ¡ng, thấp giá»ng nói : "Bắc Phà m, anh, anh nhất định phải kiên trì, anh nhất định sẽ không sao!"
Long Yên Nguyệt và Triệu Chỉ Tuyết đứng má»™t bên, hai ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i thì bất đắc dÄ© đến cá»±c Ä‘iểm, còn ngÆ°á»i kia thì sợ hãi đến cá»±c Ä‘iểm.
Trong phòng bệnh có một mùi kì quái, ba cô gái xinh đẹp mang ba tâm tình khác nhau, là m cho những bác sĩ và y tá nhìn thấy cảnh nà y cũng không biết nói gì.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông bên trong rốt cục là ai? Tại sao lại ghê gá»›m nhÆ° váºy?
Ba cô gái nà y xinh đẹp nhÆ° váºy, mà lại vì má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy, lẽ nà o thế giá»›i thay đổi rồi? CÅ©ng dám công khai ở chung? NhÆ°ng mà nhÆ° váºy thì không sợ pháp luáºt chế tà i sao? NhÆ°ng mà , ngay cả cảnh hoa cÅ©ng dám kua, thì ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không sợ pháp luáºt rồi, trong lòng bá»n há» liá»n cảm thấy bá»™i phục Lâm Bắc Phà m vạn phần, háºn không thể tiến lại rút ống thở của đối phÆ°Æ¡ng, để cho mình được trái ôm phải ấp, hưởng hết diá»…m phúc của nhân gian.
Không biết qua bao lâu, trong lúc Lâm Bắc Phà m vẫn còn Ä‘ang diá»…n trò thì hắn cảm thấy nÆ°á»›c tiểu sắp ra khá»i ngÆ°á»i rồi, giả bá»™ vất vả mở mắt dáºy, nhìn thấy Triệu Chỉ Tuyết vẫn còn trong phòng, láºp tức kêu lên : "Tôi... tôi không dám.. cầu ... cầu xin các ngÆ°á»i tha cho tôi... tôi không biết gì hết... tôi tháºt sá»± không biết... tôi chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng...." Giá»ng nói của hắn có chút khà n khà n, có chút vô lá»±c, hai mắt vô thần, giống nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i vừa má»›i chạy trốn khá»i cái chết tháºt sá»± váºy.
"Bắc Phà m, anh không sao, bây giỠanh an toà n rồi"
Khuôn mặt của Liá»…u Vi chảy ra và i giá»t nÆ°á»›c mắt, ôm lấy đối phÆ°Æ¡ng, nức nở an ủi đối phÆ°Æ¡ng, nà ng cảm thấy tim của mình giống nhÆ° sắp vỡ vụn, lẽ nà o là trá»i cao trừng phạt mình? Muốn cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông yêu thÆ°Æ¡ng của mình chịu Ä‘au khổ?
Con mẹ nó, tháºt không ngá», ngá»±c của Liá»…u Vi hình nhÆ° lại to ra, chỉ sợ rằng bây giá» mình đã nắm không hết được nó rồi, Lâm Bắc Phà m xấu xa nghÄ©.
Tiểu Kim thiếu chút nữa đã ngất xỉu, lão đại của mình đúng là cực phẩm, ngay cả cái nà y cũng có thể nghĩ ra.
"Em... em... em là Vi nhi? Em... sao em lại ở đây? Em Ä‘i Ä‘i... bá»n há» là ngÆ°á»i Ä‘iên... bá»n há» giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, em mau chạy Ä‘i!"
Lâm Bắc Phà m giống như nhớ đến cái gì đó, không biết là sức lực từ đâu mà có, gà o thét lên.
"Khụ khụ...." Long Yên Nguyệt thiếu chút nữa đã ngất Ä‘i, công phu diá»…n trò của đối phÆ°Æ¡ng quả tháºt đúng là hạng nhất rồi.
"Bắc Phà m, anh tỉnh al5i đi, anh không sao ca, anh an toà n rồi, đây là bệnh viện!"
Liễu Vi nói.
"Anh... anh an toà n?"
Thân thể của Lâm Bắc Phà m chấn động, ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhìn nhìn đối phương, có vẻ như trong đầu mới vừa khôi phục một chút.
Liá»…u Vi dùng sức gáºt đầu : "Äúng váºy, Bắc Phà m, anh không sao cả, anh an toà n rồi, bá»n hỠđã cứu anh ra"
Lâm Bắc Phà m nắm chặt tay đối phÆ°Æ¡ng, run giá»ng kêu lên : "Vi nhi, có tháºt là em không? Anh còn chÆ°a chết? Anh vẫn sống? Anh sống lại trong tay tá» thần? Anh, còn có thể thấy em, anh còn có thể nắm tay em, tất cả Ä‘á»u là sá»± tháºt?"
Khóe mắt của hắn rÆ¡i ra hai giá»t nÆ°á»›c mắt, đó là má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt vui mừng.
Trên mặt của Liá»…u Vi lá»™ ra má»™t vẻ kÃch Ä‘á»™ng : "Bắc Phà m, anh không sao cả, anh tháºt sá»± không sao cả"
Lâm Bắc Phà m thâm tình ôm lấy đối phÆ°Æ¡ng, hai tay tùy tiện đặt lên ngá»±c của nà ng, nhẹ nhà ng xoa bóp má»™t cái, liên tục kêu lên : "Vi nhi, anh còn sống, anh chÆ°a chết, anh vui quá, anh tháºt sá»± rất ui!"
Long Yên Nguyệt là m sao mà không nhìn ra hà nh vi mỠám của đối phÆ°Æ¡ng? Giáºn đến xém tà há»™c máu.
Tên đại sắc lang nà y quả tháºt ghê tởm đến cá»±c Ä‘iểm, bây giá» là thá»i khắc mấu chốt, hắn lại còn không thà nh tháºt nhÆ° váºy, còn chiếm tiện nghi của chị Vi VI, không sợ Triệu Chỉ Tuyết phát hiện sao? Nếu nhÆ° bây giá» không được nói lung tung, nà ng nhất định sẽ chá»i đối phÆ°Æ¡ng và i câu, tháºm chà là chặt tay của hắn.
Triệu Chỉ Tuyết Ä‘ang tâm hoảng ý loạn, trong lòng trừ sợ hãi ra chỉ còn lại sợ hãi, là m gì mà lo lắng đến cái khác? Nà ng ta bÆ°á»›c lại, khẽ cắn răng, thấp giá»ng há»i : "Lâm đại ca, cảm Æ¡n anh đã cứu em, nếu nhÆ° không nhá» anh, chỉ sợ em..."
"Em? Chỉ Tuyết? Em không sao? Váºy anh an tâm rồi!"
Lâm Bắc Phà m nói.
"Lâm đại ca, đại ân đại đức của anh, cuá»™c Ä‘á»i nà y của Chỉ Tuyết không bao giá» quên, em chỉ muốn há»i má»™t cái, cái nà y... cái nà y..." Câu há»i của Triệu Chỉ Tuyết quả tháºt rất không thÃch hợp, nhÆ°ng mà , nà ng vẫn há»i thá» : "Bá»n há»... bá»n hỠđâu rồi? Bá»n há» còn trở lại Nam Thà nh không? Vừa rồi chúng ta căn bản là không bắt được ai"
"Bá»n há»?"
Sắc mặt của Lâm Bắc Phà m khẽ biến, giống nhÆ° nhìn thấy quá»· váºy, run giá»ng kêu lên : "Bá»n há»... bá»n há» Ä‘á»u là ác ma, bá»n há» nói lần nà y bá»n hỠđể em chạy trốn, bá»n há» không cam lòng, sẽ tìm kiếm em, muốn bắt lấy em, còn nói là phải diệt trừ tổ chức Huyết Sắc Hoà ng Hôn gì đó, bá»n há»... bá»n há» còn nói má»™t câu!"
"Nói cái gì?"
Cả ngÆ°á»i Triệu Chỉ Tuyết khẽ run lên, há»i.
"Bá»n tao muốn cho Huyết Sắc Hoà ng Hôn nhìn thấy hoà ng hôn tháºt sá»±!"
Lâm Bắc Phà m bắt chÆ°á»›c giá»ng nói của ngÆ°á»i ta, nói từng chữ.
Triệu Chỉ Tuyết chấn động, thiếu chút nữa đã ngã lăn ra.
Lẽ nà o tổ chức của mình phải đối đầu vá»›i má»™t tổ chức kinh khủng nhÆ° váºy sao?
Nà ng nghÄ© đến đây, cảm thấy cả ngÆ°á»i lạnh lên, giống nhÆ° là bị ngà n vạn con kiến bò váºy, cả ngÆ°á»i không nhịn được run lên, bây giá» nà ng ta là m gì còn thá»i gian suy nghÄ© chuyện khác? Vá»™i và ng quay ngÆ°á»i lại, thấp giá»ng nói : "Chị Vi Vi, em... em còn có chút chuyện, em Ä‘i trÆ°á»›c, nếu có thể, em sẽ trở vá» trong vòng bốn năm ngà y, còn nếu nhÆ°...."
Nà ng ta nói ná»a câu rồi bá» lại, mà ý tứ bên trong cÅ©ng rất rõ rà ng rồi, nế nhÆ° không thể, thì nà ng ta sẽ không trở vá».
Tâm tình của Liá»…u Vi bây giá» Ä‘á»u đặt lên trên ngÆ°á»i của Lâm Bắc Phà m, cÅ©ng không chú ý đến lá»i nói của Triệu Chỉ Tuyết, thấp giá»ng nói : "Chỉ Tuyết, em... em phải cẩn tháºn, coi chừng gặp phải những ngÆ°á»i xấu nà y!"
Triệu Chỉ Tuyết gáºt đầu, sau đó vá»™i và ng rá»i khá»i phòng bệnh.
Long Yên Nguyệt xác định Triệu Chỉ Tuyết đã đi ra ngoà i, lúc nà y mới bất mãn hừ một tiếng; " Lâm Bắc Phà m, anh đủ chưa? Tên đại sắc lang nà y, còn muốn tiếp tục chiếm tiện nghi của chị Vi Vi à , tôi khinh bỉ anh!"
Liá»…u Vi sá»ng sốt, không biết câu nà y có ý gì, kinh ngạc há»i : "Tiểu Nguyệt, em nói cái gì váºy?"
Lâm Bắc Phà m ngượng ngùng cÆ°á»i, hai tay tham lam sá» lấy bá» mông của Liá»…u Vi, cảm thụ sá»± co giãn ở đấy, sau đó má»›i thu tay lại nói : "Cái gì mà chiếm tiện nghi? Tôi vừa rồi diá»…n kịch, cô không thấy tôi rất nháºp tâm sao?"
Liá»…u Vi kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng? Nhìn thế nà o cÅ©ng thấy rất khá»e mạnh.
"Các ngÆ°á»i... các ngÆ°á»i.. cái nà y... rốt cục có chuyện gì?"
Liá»…u Vi lắp bắp há»i.
Long Yên Nguyệt ho khan má»™t tiếng, lúc nà y má»›i dá»±a theo kế hoạch của Lâm Bắc Phà m, giải thÃch : "Chị Vi Vi, tháºt ra tất cả Ä‘á»u là giả, bởi vì bá»n em biết được Triệu Chỉ Tuyết là gián Ä‘iệp do ngÆ°á»i khác phái đến, mục Ä‘Ãch là muốn ăn cắp tÆ° liệu của Bá» Biển Và ng, cho nên bá»n em má»›i láºp cái bẫy nà y, em sợ chị sẽ là m lá»™, cho nên không nói cho chị biết"
Bởi vì sợ Liá»…u Vi không chịu nổi hai chữ sát thủ, cho nên đổi lại thà nh gián Ä‘iệp, nhÆ° váºy thì sẽ giúp nà ng dá»… chấp nháºn hÆ¡n.
" Triệu Chỉ Tuyết là gián điệp?"
Liá»…u Vi thiếu chút nữa đã nuốt luôn cái lưỡi của mình, tin tức nà y đối vá»›i nà ng quả tháºt rất rất chấn Ä‘á»™ng.
Mình tin tưởng má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tại sao lại có thể là gián Ä‘iệp?
Lâm Bắc Phà m cùng Long Yên Nguyệt hai ngÆ°á»i Ä‘á»u gáºt đầu khẳng định.
Liá»…u Vi nhìn thấy hai ngÆ°á»i Ä‘á»u khẳng định nhÆ° váºy, lúc nà y má»›i xác định Triệu Chỉ Tuyết không phải ngÆ°á»i tốt, tuy rằng trong lòng nà ng không tin đây là sá»± tháºt, nhÆ°ng mà biết rằng hai ngÆ°á»i sẽ không lừa gạt mình, trên khuôn mặt xinh đẹp lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i : "Hai ngÆ°á»i cÅ©ng tháºt là xấu, có kế hoạch nhÆ° váºy mà cÅ©ng không nói cho chị biết, là m cho chị khóc má»™t hồi, nhÆ°ng mà lần đầu tiên chị thấy hai ngÆ°á»i liên thủ, xem ra quan hệ của hai ngÆ°á»i phát triển không tồi nha!"
Nà ng ta có thể là m cho Bá» Biển Và ng phát triển nhÆ° váºy, trong ngÆ°á»i còn có số tà i sản rất lá»›n, cho nên không giống vá»›i những ngÆ°á»i phụ nữ khác, gặp chuyện gì cÅ©ng chỉ biết khóc và khóc, nà ng ta nhanh chóng khôi phục lại tinh thần ngay.
"Hắn ta hả, ai có quan hệ chứ?"
"Cô ta hả, ai có quan hệ chứ?"
Lâm Bắc Phà m và Long Yên Nguyệt cùng nói ra, rồi quay đầu đi.
Liá»…u Vi nhìn bá»n há» nhÆ° váºy, không nhịn được lắc đầu, nhÆ°ng mà tâm tình cÅ©ng tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
G I N ,
hero303 ,
keeponlylove ,
kiemtam ,
nemchua ,
npq91 ,
odinnary89 ,
quanghung1986 ,
quangtb07 ,
thuongnh ,
tuki ,
zZBACHMINHZz
07-03-2011, 03:38 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 233: Hãm hại.
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc lá, lắc lÆ° thân thể Ä‘i đến Bá» Biển Và ng, từ ngay nha đầu sát thủ Triệu Chỉ Tuyết rá»i Ä‘i, tất cả tá»±a hồ nhÆ° đã khôi phục lại bình thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa cÅ©ng không nghe nói Huyết Sắc Hoà ng Hôn đến Nam Thà nh nữa, Ä‘iá»u nà y là m cho cuá»™c sống của hắn thoải mái rất nhiá»u, không cần phải lo lắng chỠđợi nữa.
Con mẹ nó, Liêu Thiên Cá»u cÅ©ng dám mÆ°á»›n sát thủ đến hại Vi nhi sao, tháºt sá»± là không thể tha thứ được.
Lâm Bắc Phà m bá»±c bá»™i suy tÃnh và i thứ, mở cá»a phòng bảo vệ ra, đã nhìn thấy Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng Ä‘ang căm tức nhìn mình, có vẻ nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống mình.
"Bá»n mà y là m sao váºy?"
Lâm Bắc Phà m kinh ngạc nhìn bá»n há», sau đó ngồi lên ghế salon, bắt chéo hai chân, tiện tay mở TV lên.
" Lâm Bắc Phà m, mà y đừng tưởng rằng mà y đã cứu tao, thì có thể là m ra chuyện nhÆ° váºy!"
Trịnh Dũng thấy đối phương căn bản là không để ý đến mình, vì thế không khách khà vỗ bà n, phẫn nộ kêu lên.
"á»’? Trịnh đại ca muốn nói gì?" Lâm Bắc Phà m ngẩng đầu lên, nghi hoặc há»i.
Từ ChÃnh cÅ©ng cÆ°á»i lạnh nói : "Lâm Bắc Phà m, bá»n tao biết bản lÄ©nh của mà y lá»›n, năng lá»±c cao, hÆ¡n nữa tuổi còn trẻ, nhÆ°ng mà mà y là m ra loại chuyện không bằng cầm thú nà y, bá»n tao sẽ không bá» qua cho mà y!"
"á»’? Lâm Bắc Phà m nà y tuy rằng đẹp trai đến hồ đồ, nhÆ°ng mà tao cÅ©ng có tôn nghiêm của tao, bá»n mà y muốn vÅ© nhục tao? Tao là m sao mà đáp ứng? Tao nói cho bá»n mà y biết, mong rằng bá»n mà y cho tao má»™t lý do rõ rà ng, nếu không tao sẽ cho bá»n mà y biết Hoa nhi vì sao lại hồng!"
Lâm Bắc Phà m bá»±c bá»™i kêu lên, bá»n há» khẳng định là đố kị tÆ°á»›ng mạo anh tuấn đẹp trai của mình.
"Mà y là m ra chuyện nhÆ° váºy, mà còn không biết xấu hổ há»i tao? Mà y quá vô sỉ!"
Từ ChÃnh cÆ°á»i lạnh nói.
"Bá»n tao không ngá» mà y là loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Quả tháºt là không bằng cầm thú!"
Trịnh DÅ©ng tức giáºn kêu lên.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không nhịn được ho khan hai tiếng, cháºm rãi đứng lên, quét mắt nhìn bá»n há» : "Bá»n mà y nói cái gì váºy? Tao không hiểu gì cả, tao phát hiện ra bá»n mà y nhảm lắm rồi đấy, muốn nghÄ© đủ biện pháp nói chuyện vá»›i tao, đáng tiếc bá»n mà y không phải gái đẹp, mà tao cÅ©ng không có hứng thú vá»›i Ä‘Ã n ông, cho nên, bá»n mà y muốn chÆ¡i gay thì cứ tá»± chÆ¡i vá»›i nhau..."
Từ ChÃnh nghe xong câu nà y, nhất thá»i tức giáºn, nắm chặt tay lại chuẩn bị đấm tá»›i, nhÆ°ng mà Trịnh DÅ©ng đã ngăn cản hắn, hai mắt phun ra lá»a, nhìn chằm chằm Lâm Bắc Phà m : "Bây giá» toà n bá»™ Bá» Biển Và ng Ä‘á»u đã truyá»n ra rằng, ngà y hôm qua mà y dụ Triệu Chỉ Tuyết uống say, sau đó cưỡng hiếp nà ng, là m cho ngÆ°á»i ta không còn mặt mÅ©i ở lại Nam Thà nh, phải trở vá» nhà !"
"Cái gì váºy má? Cưỡng hiếp?"
Lâm Bắc Phà m há to mồm ra, cái cằm thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.
Tiểu Kim cÅ©ng giáºt mình, thiếu chút là lá»t ra khá»i túi quần, liên tục dùng truyá»n âm nói : "Cưỡng hiếp? Lão đại tuy rằng không phải ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng mà cÅ©ng không thể là ra loại chuyện nà y được? HÆ¡n nữa nhìn bá» ngoà i cÅ©ng ngon là nh, đâu cần phải là m chuyện đó!"
Lâm Bắc Phà m giÆ¡ nắm tay lên, kêu to : "Cái nà y là vu khống, tao là ngÆ°á»i tốt nhÆ° váºy, sao có thể Ä‘i cưỡng hiếp ngÆ°á»i ta!"
Từ ChÃnh tà n bạo kêu lên : "NhÆ°ng tại sao ngà y hôm Triệu Chỉ Tuyết Ä‘i vá»›i mà y xong, sau đó cÅ©ng không trở lại Bá» Biển Và ng là m nữa? Khẳng định là mà y đã là m ra loại chuyện không bằng cầm thú vá»›i nà ng!"
"Tao...tao...tao..." Lâm Bắc Phà m giáºn đến run lên, thiếu chút là lên cÆ¡n nhồi máu.
" Triệu Chỉ Tuyết là má»™t cô gái tốt, nhÆ°ng còn mà y? Thân là má»™t thằng Ä‘Ã n ông, mà lại là m ra loại chuyện nà y, chúng ta có má»™t đồng sá»± nhÆ° mà y, cÅ©ng cảm thấy mất mặt, mà y có biết hai chữ hổ thẹn viết nhÆ° thế nà o không? Bá»n tao nhất định phải nói cho tổng giám đốc biết, Ä‘uổi mà y Ä‘i, nếu không, bá»n tao bãi công!"
Trịnh Dũng cũng gà o thét lên.
Lâm Bắc Phà m lần đầu tiên cảm thấy sá»± đáng sợ của tin đồn, có thể đổi trắng thà nh Ä‘en và rá»a Ä‘en thà nh trắng, nói xấu thà nh tốt, là m má»™t ngÆ°á»i tốt thà nh kẻ háo sắc, thà nh má»™t tên ác ôn nhÆ° cÆ¡ há»™i ngÆ°á»i ta say rượu mà cưỡng hiếp ngÆ°á»i ta, cái nà y chÃnh là má»™t sỉ nhục đến danh tiếng của ngÆ°á»i khác, hắn cắn chặt răng, giÆ¡ tay lên, quát : "Là ai nói? Tao... tao muốn kiện hắn, hắn dám nói xấu tao, tao...tao..."
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng chá»›p chá»›p mắt, nhìn Lâm Bắc Phà m chăm chú, nói : "Chẳng lẽ không đúng?"
"Mà y nghÄ© tao đẹp trai nhÆ° váºy, mà còn cần phải chÆ¡i trò cưỡng hiếp sao?" Lâm Bắc Phà m bá»±c bá»™i nói.
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng thiếu chút nữa đã bị nhồi máu cÆ¡ tim, tên khốn nạn nà y dám cả gan nói ra những lá»i vô sỉ nhÆ° váºy, quả tháºt là má»™t con ngÆ°á»i vô sỉ đến cá»±c Ä‘iểm, nhÆ°ng mà bá»n há» cÅ©ng nghe nói Lâm Bắc Phà m bình thÆ°á»ng tán gái rất nhiá»u, tuy rằng không có nghe đến vụ má»—i tối Ä‘á»u là tân lang, nhÆ°ng mà coi nhÆ° bên cạnh hắn không thiếu gái đẹp, quả tháºt không cần phải chÆ¡i trò cưỡng hiếp nà y là m gì.
NhÆ°ng mà Trịnh DÅ©ng vẫn cẩn tháºn há»i : "Tiểu Lâm ca, mà y... váºy ý của mà y là .. mà y không có là m gì vá»›i Chỉ Tuyết?"
Tuy rằng hắn cũng bán tin bán nghi, nhưng mà vẫn tin rằng đối phương sẽ không là m ra loại chuyện không bằng cầm thú nà y.
" Lâm Bắc Phà m là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, biết bá»n mà y có hảo cảm vá»›i nà ng ta, là m sao mà lại là m chuyện nhÆ° váºy vá»›i nà ng ta? Tục ngữ nói rất đúng, vợ của bạn không thể đụng, bá»n mà y có biết không? Bá»n mà y dÄ© nhiên lại hoà i nghi tao, Ä‘iá»u nà y là m cho tao đặc biệt thÆ°Æ¡ng tâm, tao rốt cục đã biết Tiêu Phong chết nhÆ° thế nà o rồi, là oan ức mà chết!"
Lâm Bắc Phà m ủy khuất kêu lên, là m cho Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng luống cuống, nói : "Tiểu Lâm ca, bá»n tao... bá»n tao cÅ©ng chỉ là sốt ruá»™t mà thôi, mà y cÅ©ng biết, bá»n há» có lòng vá»›i Triệu Chỉ Tuyết, sợ nà ng ta bị ủy khuất gì, cho nên vừa rồi má»›i tức giáºn vá»›i mà y nhÆ° váºy, mong rằng mà y đại nhân đại lượng bá» qua cho bá»n tao!"
Lâm Bắc Phà m thở dà i má»™t hÆ¡i, vá»— nhẹ vai của hai ngÆ°á»i, nói : "Tao cÅ©ng hiểu bá»n mà y nghÄ© gì, nói tháºt cho bá»n mà y biết, Triệu Chỉ Tuyết bởi vì có chuyện gia đình, cho nên má»›i vá»™i vã trở vá», nà ng ta đã xin phép tổng giám đốc rồi, nếu nhÆ° bá»n mà y không tin, có thể Ä‘i há»i tổng giám đốc, xem tao có lừa bá»n mà y không!"
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng nghe váºy, hÆ¡i trầm tÄ©nh lại, nhÆ°ng vẫn há»i má»™t câu : "Có chuyện gia đình? Chẳng lẽ nhà của nà ng ta xảy ra chuyện?"
Lâm Bắc Phà m cũng không biết nói gì, hai tên nà y quá si tình rồi!
Huyết Sắc Hoà ng Hôn khẳng định là đã xảy ra chuyện nhÆ°ng mà cái đó có liên quan gì đến mình éo đâu? Mình cÅ©ng đâu phải là ngÆ°á»i quản lý của tổ chức ấy, là m sao mà quản chuyện của bá»n há»?
NhÆ°ng mà lá»i nà y hắn không dám nói vá»›i bá»n há», sợ rằng bá»n há» sẽ nhà o đến ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống hắn.
Hắn vá»™i và ng khuyên bảo hai ngÆ°á»i : "Bá»n mà y cÅ©ng không cần phải lo lắng, bởi vì mẹ của Triệu Chỉ Tuyết Ä‘á»™t nhiên có bệnh, cho nên nà ng ta vá»™i vã chạy vá», không kịp chà o há»i bá»n mà y, chá» khi mẹ của nà ng khá»e lại, nà ng ta sẽ trở vá» Bá» Biển Và ng là m việc thôi, hÆ¡n nữa tao cÅ©ng đã nói vá»›i nà ng rồi, bá»n mà y thầm thÆ°Æ¡ng trá»™m nhá»› nà ng, hÆ¡n nữa, tao mÆ¡ hồ cảm giác được...."Nói đến đây, hắn cố ý dừng lại.
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng mở to mắt ra, vá»™i há»i : "Cảm giác gì?"
Lâm Bắc Phà m vá»™i ho má»™t tiếng, lúc nà y má»›i ngồi xuống ghế salon, lại bắt chéo chân lên, rút má»™t Ä‘iếu thuốc trong gói thuốc ra, đặt lên trên miệng, Từ ChÃnh thấy váºy vá»™i và ng móc há»™p quẹt ra châm lá»a cho hắn, sau đó má»›i cẩn tháºn nói : "Tiểu Lâm cả...."
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i hắc hắc nói : "Lúc nà ng ta nghe đến tên của bá»n mà y, mặt á»ng Ä‘á» lên, giống nhÆ° là ngượng ngùng váºy, giống nhÆ° mấy cô gái má»›i biết yêu ấy"
Trịnh DÅ©ng tá»± rót cho Lâm Bắc Phà m má»™t tách trà , trên mặt cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, vá»™i nói : "Tiểu Lâm ca, anh... anh nói tháºt chứ? Chẳng lẽ nà ng ta có hứng thú vá»›i hai ngÆ°á»i bá»n tao?"
Lâm Bắc Phà m cầm lấy cái tách trong tay hắn, uống một ngụm, lắc đầu nói : "Cái nà y mà y không hiểu đâu"
"á»’? Nói váºy là sao?" Trịnh DÅ©ng kì quái há»i.
"Cái nà y, nữ cÅ©ng giống nhÆ° nam váºy, Ä‘Ã n ông kihi đối mặt vá»›i hai cô gái xinh đẹp, lẽ nà o lại không suy nghÄ©? Trong lòng khẳng định cho rằng, hai cô gái nà y Ä‘á»u không tồi, hẳn là nên chá»n lá»±a kỹ. Mà con gái cÅ©ng thế, khi thấy được hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u tú, cÅ©ng sẽ có suy nghÄ© nhÆ° váºy, thấy bá»n mà y Ä‘á»u không tồi, nhÆ°ng mà kêu nà ng lá»±a chá»n, sợ rằng trong thá»i gian ngắn nà ng ta khó mà quyết định được, cho nên kế tiếp phải tùy thuá»™c và o biểu hiện của bá»n mà y!"
Lâm Bắc Phà m là m ra dáng vẻ của cao thủ tình trÆ°á»ng, khoác lác chém gió rất ghê, thiếu chút nữa đã nổ lên táºn trá»i.
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng Ä‘á»u sáng rá»±c hai mắt lên, giống nhÆ° bốn cái đèn pha váºy, tim nhÆ° muốn bay ra ngoà i.
Mị lá»±c của mình lá»›n nhÆ° váºy sao?
Triệu Chỉ Tuyết có hảo cảm vá»›i mình nhanh nhÆ° váºy, cái nà y là má»™t chuyện vui không thể nghi ngỠđược.
Từ ChÃnh vá»™i vã kêu lên : "Tiểu Lâm ca, cảm Æ¡n, cảm Æ¡n anh đẵ trợ giúp Từ ChÃnh tôi, buổi tối ngà y hôm nay tôi má»i cÆ¡m, nhÆ°ng mà ... số Ä‘iện thoại của Triệu Chỉ Tuyết là bao nhiêu, anh có thể nói cho tôi biết được không?"
Hắn xoa xoa hai bà n tay, cÆ°á»i cầu tà i nói.
Trịnh DÅ©ng cÅ©ng khẩn trÆ°Æ¡ng, nếu Từ ChÃnh mà có số Ä‘iện thoại của Triệu Chỉ Tuyết trÆ°á»›c mình, váºy chẳng phải cÆ¡ há»™i của mình sẽ mất Ä‘i sao? Hắn cÅ©ng liá»u lÄ©nh kêu lên : "Tiểu Lâm ca, buổi tối hôm nay, Phúc Mãn lâu, tôi má»i anh ăn, muốn ăn cái gì thì cứ gá»i, số Ä‘iện thoại nà y cứ cho tôi trÆ°á»›c!"
Lâm Bắc Phà m thấy bá»n há» tranh đấu không ngừng, trong lòng cÅ©ng không khá»i kêu lên : "Tao chỉ tùy tiện nói và i câu, không ngá» lại dùng được nhÆ° váºy! Äà n ông bây giá» tháºt sá»± quá Ä‘Æ¡n thuần rồi!"
Tiểu Kim cÅ©ng nói : "Ai kêu anh lừa dối tình cảm lÆ°Æ¡ng thiện của bá»n há»? Tôi nhìn xem đến lúc đó anh trả lá»i bá»n há» nhÆ° thế nà o, anh Ä‘ang là m báºy đấy, trá»i Æ¡i, tại sao tôi lại ở cùng má»™t chổ vá»›i anh?"
"Cái đó có liên quan gì đến tao? TAo cùng lắm chỉ nói rằng mẹ của Triệu Chỉ Tuyết bị bệnh, tạm thá»i không đến Nam Thà nh được, bá»n há» có thể là m gì được tao? Cái nà y không thể xác định được, tao cÅ©ng không phải thượng đế, là m sao mà xác định được hết?"
Lâm Bắc Phà m vô sỉ giải thÃch.
"Ặc..."
Tiểu Kim bị lá»i nói của hắn là m cho á khẩu, ngÆ°á»i ta đã vô sỉ đến mức nà y rồi, mình có thể là m được gì?
Lâm Bắc Phà m Ä‘em số Ä‘iện thoại của Triệu Chỉ Tuyết nói cho bá»n há» biết, trong miệng cÅ©ng khách khà nói : "Chúng ta Ä‘á»u là đồng sá»±, chỉ cần bá»n mà y có thể hạnh phúc, là tao cÅ©ng thấy vui rồi, má»i khách thì khá»i!"
Từ ChÃnh và Trịnh DÅ©ng vá»™i và ng ghi lại số Ä‘iện thoại, cÆ°á»i nói : "Tao biết thái Ä‘á»™ của tiểu Lâm ca rất tốt, chÆ°a bao giỠđể ý mấy chuyện nhỠđó, lá»i nà y quả nhiên không sai, anh cứ là m việc Ä‘i, bá»n tôi Ä‘i trÆ°á»›c" Bá»n há» ngay láºp tức quên mất chuyện má»i khách luôn.
Lâm Bắc Phà m trừng to mắt ra nhìn, hai tên nà y cũng quá thực tế rồi!
Trong lúc hắn vô cùng buồn phiá»n, thì lại nghe thấy tiếng chuông Ä‘iện thoại vang lên, móc ra nhìn, là Má»™c Tiểu Yêu gá»i đến, là m cho hắn đặc biệt kinh ngạc.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Diệt Thuần Khiết ,
G I N ,
hero303 ,
keeponlylove ,
kiemtam ,
nemchua ,
npq91 ,
odinnary89 ,
quanghung1986 ,
quangtb07 ,
thuongnh ,
tuki ,
zZBACHMINHZz
07-03-2011, 09:24 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 234: Bảo vệ là một công việc vô cùng vĩ đại.
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m biết trong khoảng thá»i gian nà y Hồ Äiệp bang phát triển rất nhanh tại Nam Thà nh, có thể dùng hai từ tên lá»a để hình dung, chỉ chÆ°a đến má»™t tháng mà đã có hÆ¡n sáu bảy trăm ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa cả đám Ä‘á»u rất dÅ©ng mãnh, không coi kẻ khác ra gì, ngoại trừ Liêu Thiên Cá»u ra thì không ai có thể chống đỡ lại Hồ Äiệp bang.
Hồ Äiệp bang là lá»±c lượng má»›i sinh, tiá»m lá»±c rất lá»›n, còn Liêu Thiên Cá»u thì nhÆ° mặt trá»i đã xuống núi, từng ngà y trôi qua, sá»± chênh lệch của hai bên cà ng lúc cà ng nhÃch lại gần.
Hồ Äiệp bang và Liêu Thiên Cá»u, cuối cùng cÅ©ng phải đánh má»™t tráºn.
Lâm Bắc Phà m không biết Má»™c Tiểu Yêu xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng mà nghÄ© đến khuôn mặt lãnh diá»…m và vẻ mặt mê man của nà ng, cÅ©ng biết được trÆ°á»›c đây nà ng đã xảy ra nhiá»u chuyện, hắn nghe Ä‘iện thoại, cÆ°á»i nói : "Alo!"
Má»™c Tiểu Yêu cÅ©ng cÆ°á»i nói : "Lão đại, nghe nói anh bị tên khốn Liêu Thiên Cá»u thiếu chút nữa hại chết?"
Lâm Bắc Phà m nao nao, láºp tức hiểu được, đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nói chuyện sát thủ, hắn cÅ©ng không thèm để ý, cÆ°á»i nói : "Không phải chỉ là mấy tên giặc cá» thôi sao? Lão đại của chúng anh còn không coi ra gì, thì mấy tên nhà nhố nà y sao có thể là m anh bị thÆ°Æ¡ng?"
Trong giá»ng nói của Má»™c Tiểu Yêu trà n ngáºp sá»± lạnh lùng : "Lúc đầu em chuẩn bị qua má»™t thá»i gian sẽ đối phó vá»›i hắn, không ngá» rằng hắn dám ra tay vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của Má»™c Tiểu Yêu nà y, đây là khiêu khÃch giá»›i hạn của em, Hồ Äiệp bang bây giỠđã chuẩn bị đầy đủ, có thể tiến hà nh thống nhất hắc đạo Nam Thà nh!"
Mặc dù không cần nhìn, nhưng mà có thể tưởng tượng được sự lạnh lùng trên mặt nà ng, là m cho Lâm Bắc Phà m run lên, thiếu chút nữa ngất đi.
Con mẹ nó, cái gì thế nà y? Tại sao nghe nó không được tự nhiên thế nhĩ?
Cái gì mà dám ra tay vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của Má»™c Tiểu Yêu nà y? Giống nhÆ° mình là váºt sở hữu riêng của nà ng váºy, tá»±a hồ nhÆ° hắn chỉ là má»™t thằng Ä‘Ã n ông biết bám váy phụ nữ thôi sao?
Má»™c Tiểu Yêu vẫn lạnh lùng, nhÆ°ng cÅ©ng dịu dà ng nói : "Lão đại, anh yên tâm, em sẽ kêu bá»n há» giữ Liêu Thiên Cá»u lại, để cho anh tá»± mình ra tay, loại ngÆ°á»i nhÆ° hắn, nên xuống địa ngục là vừa!"
Lâm Bắc Phà m mÆ¡ hồ ngá»i thấy mùi máu tanh từ trong lá»i nói của nà ng, cÅ©ng biết lòng tá»± tin của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà thá»±c lá»±c của Hồ Äiệp bang bây giá» có thể chiến thắng Liêu Thiên Cá»u sao> Hắn thoáng trầm tÆ° má»™t chút, rồi thấp giá»ng há»i : "Tiểu Yêu, em có nghe lá»i anh không?"
Má»™c Tiểu Yêu cÅ©ng không cần suy nghÄ©, gáºt đầu nói : "Lão đại, không có anh, sẽ không có Má»™c Tiểu Yêu của ngà y hôm nay, lá»i nói của anh, em Ä‘á»u nghe 100%" Nà ng nói đến đây, hai má hÆ¡i á»ng Ä‘á», lấy hết dÅ©ng khà nói : "Cho dù anh có là m gì vá»›i em, em cÅ©ng sẽ không có bất kì ý kiến gì, em đã nói rồi, em sống là ngÆ°á»i của Lâm gia, chết là m quá»· của Lâm gia, hay là bây giá» em láºp tức cho anh?"
Khóe miệng của Lâm Bắc Phà m giáºt giáºt, thiếu chút nữa đã phun máu ra, cái nà y thoạt nhìn nhÆ° muốn dụ dá»— mình thì phải? Mình tá»±a hồ đâu có nói gì đâu? Tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại suy nghÄ© đủ trò thế nhÄ©? NhÆ°ng mà khuôn mặt xinh đẹp cùng vá»›i dáng ngÆ°á»i lả lÆ°á»›t của đối phÆ°Æ¡ng quả tháºt rất là hấp dẫn, lúc mình lần đầu tiên gặp nà ng, tá»±a hồ đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘i toilet, cái quần lót mà u trắng cứ lởn vởn trong đầu của hắn.
"Lão đại, cái đó của em cũng sẽ cho anh!"
Khuôn mặt nhá» nhắn của Má»™c Tiểu Yêu Ä‘á» lên, còn tưởng rằng đối phÆ°Æ¡ng xấu hổ nói không nên lá»i.
"A, anh không phải ý kia" Lâm Bắc Phà m nghiêm túc nói.
"Æ ? Lão đại, váºy ý của anh là gì? Chẳng lẽ anh ghét em?"
Má»™c Tiểu Yêu ủy khuất nói : "Má»™c Tiểu Yêu em tuy rằng không phải là cô gái tốt, nhÆ°ng mà em có thể cam Ä‘oan vá»›i anh rằng em vẫn là gái trinh, chÆ°a từng có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o chạm và o em"
"Ặc ặc!"
Má»™t ngụm nÆ°á»›c khi nãy Lâm Bắc Phà m uống và o Ä‘á»u phun sạch ra.
Con mẹ nó, chẳng lẽ váºn khà của lão tá» tốt nhÆ° váºy sao? Là m cho cô nà ng nà y háºn không thể giao thân cho mình ngay láºp tức váºy?
"Thế nà o? Anh không tin em?" Má»™c Tiểu Yêu há»i.
Lâm Bắc Phà m cảm thấy trong lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng cà ng lúc cà ng kì quái, vá»™i giải thÃch : "Tiểu Yêu, anh không phải có ý đó, anh không nói chuyện nà y vá»›i em, mà là há»i em chuyện khác"
"Chuyện khác?" Trên mặt của Mộc Tiểu Yêu xuất hiện vẻ nghi hoặc.
" Hồ Äiệp bang bây giá» có bao nhiêu ngÆ°á»i?}"
" Hồ Äiệp bang bây giá» có bảy trăm ba mÆ°Æ¡i sáu ngÆ°á»i, Ä‘á»u là từ mÆ°á»i tám đến ba mÆ°Æ¡i hai tuổi, những ngÆ°á»i quá lá»›n hoặc quá nhá» Hồ Äiệp bang Ä‘á»u không nháºn!"
Má»™c Tiểu Yêu cảm thấy không cần phải che dấu gì cả, cho nên toà n bá»™ Ä‘á»u nói ra.
"Còn Liêu Thiên Cá»u có bao nhiêu ngÆ°á»i?" Lâm Bắc Phà m lại há»i.
"Cái nà y, căn cứ theo Ä‘iá»u tra, Liêu Thiên Cá»u dám xÆ°ng là lão nhị Nam thà nh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có lá»±c lượng riêng, có nhân số lên đến khoảng tám trăm ngÆ°á»i, cÅ©ng không kém bên chúng ta bao nhiêu, hÆ¡n nữa chúng ta chỉ cần Ä‘á»™t kÃch bất ngá», là có thể tiêu diệt bá»n chúng trong thá»i gian ngắn!" Má»™c Tiểu Yêu hoà n toà n tin tưởng và o thá»±c lá»±c của mình.
Lâm Bắc Phà m thở dà i một hơi, nói : "Em sai rồi!"
"Æ ? Lão đại? Em sai chổ nà o?" Má»™c Tiểu Yêu không hiểu, há»i.
Lâm Bắc Phà m nói : "Tám trăm ngÆ°á»i nà y chỉ là những tiểu đệ tâm phúc của Liêu Thiên Cá»u, nếu nhÆ° tÃnh luôn những tên tiểu đệ ngoà i luồng, thì tổng cá»™ng có bao nhiêu? Căn cứ theo suy nghÄ© của anh, thì tổng cá»™ng nhân số của Liêu Thiên Cá»u cÅ©ng gần cả ngà n ngÆ°á»i, má»™t số lượng khổng lồ nhÆ° váºy, Hồ Äiệp bang là m sao có thể dá»… dà ng chiến thắng được? Mặc dù em có thể may mắn thắng được, thì cÅ©ng là cục diện lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, ngược lại sẽ giúp cho những tên gây rối có cÆ¡ há»™i quáºt khởi!"
Má»™c Tiểu Yêu nghe hắn nói váºy, đôi mi hÆ¡i nhÃu lại : "Lão đại, anh nói cÅ©ng có chút đạo lý, bây giá» Hồ Äiệp bang chúng ta vẫn chÆ°a thế chiến thắng bá»n há» tuyệt đối, váºy chúng ta nên là m thế nà o?"
Lâm Bắc Phà m khẽ cÆ°á»i nói : "Bây giá» anh có thể nói cho em má»™t chuyện, có thể em sẽ rất cao hứng!"
"Æ ? Chuyện gì?" Má»™c Tiểu Yêu tò mò há»i.
"Em biết vì sao Hồ Äiệp bang muốn má»i sát thủ giết anh không?" Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i há»i.
"Cái nà y, em tháºt sá»± không biết!"
"Bởi vì hắn đã mất toà n bộ gia sản!"
Lâm Bắc Phà m cũng không nói rõ, chỉ kể lại và i ba câu mà thôi.
Hai mắt của Má»™c Tiểu Yêu sáng lên, cÆ°á»i liên tục, nói : "Thì ra là nhÆ° váºy, hèn chi trong khoảng thá»i gian nà y Liêu Thiên Cá»u yên ổn rất nhiá»u, thì ra trong tay hắn không có tiá»n!"
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng cÆ°á»i nói : "Biến cố lần nà y đủ là m cho hắn đứt gân máu mà chết, là m cho hắn khó phát triển lại trong khoảng thá»i gian ngắn, cái nà y đối vá»›i chúng ta mà nói, tuyệt đối là má»™t cÆ¡ há»™i tốt, chỉ cần em dá»±a theo kế hoạch của anh mà hà nh Ä‘á»™ng, bảo đảm rằng không bao lâu sau, chúng ta có thể chiến thắng Liêu Thiên Cá»u má»™t cách thoải mái!"
"Kế hoạch gì?"
Lần trÆ°á»›c Má»™c Tiểu Yêu đã nhìn thấy công phu quyá»n cÆ°á»›c của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng bây giá» lại nhìn thấy mÆ°u kế của đối phÆ°Æ¡ng, cà ng thêm bá»™i phục đối phÆ°Æ¡ng vạn phần.
Lâm Bắc Phà m rút má»™t Ä‘iếu thuốc ra, đặt lên miệng, châm lá»a, rÃt và o má»™t hÆ¡i, rồi má»›i cháºm rãi nói : "Thứ nhất, phát triển thá»±c lá»±c của mình, chỉ có cÆ°á»ng đại tuyệt đối má»›i có thể chiến thắng đối phÆ°Æ¡ng, chÃnh quyá»n từ trong báng súng mà ra, lá»i nà y má»™t chút cÅ©ng không sai"
"Cái nà y em biết, chúng ta trong khoảng thá»i gian nà y đã tuyển ngÆ°á»i quy mô lá»›n, phá»ng chừng trong thá»i gian ngắn Hồ Äiệp bang sẽ Ä‘á»™t phá hÆ¡n ngà n ngÆ°á»i" Má»™c Tiểu Yêu gáºt đầu nói.
"Tuyển tiểu đệ cÅ©ng đúng, nhÆ°ng mà phải lá»±a chá»n những ngÆ°á»i Æ°u tú, đối vá»›i những ngÆ°á»i có tâm địa không sạch, tố chất không được, thì không cần phải thu và o, nhÆ° váºy sẽ là m ảnh hưởng đến việc bang phái phát triển!" Lâm Bắc Phà m bổ sung.
"Em biết rồi, lão đại!"
"Thứ hai, phải là m tan rã thế lá»±c của Liêu Thiên Cá»u, trải qua lần sóng gió nà y, khẳng định là hắn sẽ nghi thần nghi quá»· má»i chuyện, nhÆ° váºy, em chỉ cần thu mua những cao thủ bên hắn, để cho bá»n há» và o Hồ Äiệp bang, nếu thu mua không được, thì ly gián quan hệ của há» và Liêu Thiên Cá»u, là m cho Liêu Thiên Cá»u không còn tin tưởng há», rồi sau đó lặng lẽ giết chết bá»n há», đợi đến khi thá»±c lá»±c của chúng ta đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nhất định, thủ hạ của Liêu Thiên Cá»u sợ rằng không còn má»™t ai!"
Má»™c Tiểu Yêu nghe mà đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, thủ Ä‘oạn của lão đại quả nhiên rất Ä‘á»™c ác, hÆ¡n nữa còn quang minh chÃnh đại hÆ¡n mình nhiá»u, nà ng vá»™i vã gáºt đầu nói : "Lão đại, ý của anh em đã biết, em láºp tức phái ngÆ°á»i thá»±c hiện kế hoạch của chúng ta ngay, là m cho Liêu Thiên Cá»u biết được sá»± lá»i hại của Hồ Äiệp bang!"
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i nói : "Còn cái thứ ba, chÃnh là thu mua má»™t số quan chức tại Nam Thà nh, để cho bá»n há» Ä‘á»u đứng vá» phÃa ta, nhÆ° váºy thì khi chúng ta xảy ra xung Ä‘á»™t vá»›i Liêu Thiên Cá»u, bá»n há» cÅ©ng sẽ ở vá» phÃa chúng ta, cái nà y đối vá»›i chúng ta mà nói, là má»™t tầng bảo vệ không thể nghi ngỠđược, có tác dung rất quan trá»ng trong kế hoạch. Nếu không thu mua được thì tìm nhược Ä‘iểm của há», bắt bá»n há» phục vụ cho chúng ta!"
Trong đầu hắn nghÄ© đến cảnh Liêu Thiên Cá»u bị Long Thiên Hữu quay nhÆ° chong chóng, láºp tức cÆ°á»i lạnh.
"Dạ, lão đại, em nhớ rồi!"
"Còn thứ tÆ°, chÃnh là chỉnh đốn lại Hồ Äiệp bang, chia thà nh bốn đến năm Ä‘Æ°á»ng khẩu, nhÆ° váºy sẽ dá»… dà ng phân nhiệm vụ cho má»—i Ä‘Æ°á»ng khẩu hÆ¡n, và cÅ©ng có thể chá»n ra má»™t nhóm tinh anh, thà nh viên bên trong Ä‘á»u là tinh anh trong tinh anh, ngÆ°á»i không cần nhiá»u, nhÆ°ng lá»±c chiến đấu phải cá»±c mạnh, song song đó thì đãi ngá»™ và tiá»n lÆ°Æ¡ng của há» phải cao hÆ¡n thà nh viên khác, nhÆ°ng mà phải nói cho những ngÆ°á»i khác biết, chỉ cần có công lao vá»›i bang phái, có bản lÄ©nh thì sẽ có cÆ¡ há»™i và o tinh anh Ä‘Æ°á»ng, nhÆ° váºy thì sẽ là m cho những ngÆ°á»i khác có hy vá»ng, sau nà y là m chuyện gì, bá»n há» cÅ©ng sẽ liá»u mạng, có được sá»± cổ vÅ© nhÆ° váºy, thì sẽ lôi kéo được sức chiến đấu và lá»±c ảnh hưởng của toà n bá»™ bang phái!"
Mộc Tiểu Yêu nghe mà ngây ngốc luôn, ngay cả một câu cũng không nói được.
Nếu lão đại không là m xã há»™i Ä‘en, quả tháºt rất đáng tiếc.
Tháºt là má»™t nhân tà i.
Má»™c Tiểu Yêu thao thao bất tuyệt má»™t đống dà i, sau đó còn bổ sung má»™t câu : "Nói nhiá»u nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ vì má»™t nguyên tắc, đó chÃnh là cố gắng hạ thấp lá»±c chiến đấu của ngÆ°á»i khác, nâng cao lá»±c chiến đấu của mình lên, nhÆ° váºy thì má»›i có thể đạt được thắng lợi mà có tổn thất Ãt nhất, còn các phÆ°Æ¡ng diện khác, em có thể bổ sung và o cÅ©ng được!"
"Lão đại, hay là anh tá»± mình quản lý Hồ Äiệp bang Ä‘i!" Má»™c Tiểu Yêu thà nh khẩn nói.
" Lâm Bắc Phà m anh là má»™t ngÆ°á»i rất lÆ°Æ¡ng thiện, không thÃch hợp là m xã há»™i Ä‘en, hÆ¡n nữa, anh còn có má»™t công việc vÄ© đại phải là m, đó chÃnh là bảo vệ, chức trách của anh là bảo vệ an toà n cho Bá» Biển Và ng, sẽ không để cho kẻ nà o phá hÆ° má»™t cà nh cây má»™t ngá»n cỠở đây!"
Lâm Bắc Phà m khoác lác nói, giống nhÆ° bản thân hắn là má»™t đấng cứu thế váºy, vừa là m ra má»™t chuyện cứu vá»›t thế nhân.
"Ặc ặc..." Tiểu Kim thiếu chút nữa đã nhồi máu mà chết, cùng lắm chỉ là má»™t công việc bình thÆ°á»ng, cần gì phải chém gió nhÆ° váºy? Không biết còn tưởng rằng hắn là chủ tịch nÆ°á»›c nữa.
Mộc Tiểu Yêu cũng xém tà ngã lăn ra đất.
Không phải chỉ là má»™t bảo vệ thôi sao, cần gì phải nghiêm túc nhÆ° váºy?
Lẽ nà o bảo vệ cũng là một công việc vĩ đại?
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
07-03-2011, 09:25 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 235: Giả mạo bạn trai.
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi cúp Ä‘iện thoại xong, Lâm Bắc Phà m sá» sá» mặt của mình, ánh mắt nhÆ° muốn nói : "Tiểu Lâm ca tháºt quá thông minh, má»—i lần Ä‘á»u có thể giải quyết má»i chuyện dá»… dà ng, xem ra sau nà y mình cÅ©ng nên cho ngÆ°á»i khác cÆ¡ há»™i biểu hiện, không thể Ä‘oạt hết danh tiếng của hỠđược, nếu không mình sẽ bị oánh chết mất!"
Tiểu Kim trá»±c tiếp che lá»— tai lại, lÆ°á»i nghe đối phÆ°Æ¡ng chém gió.
Lâm Bắc Phà m là m sao mà không biết Ä‘á»™ng tác của Tiểu Kim? Hắn âm thầm chá»i mắng đối phÆ°Æ¡ng và i câu, lúc nà y má»›i vuốt mÅ©i, bá»±c bá»™i kêu lên : "Tuy rằng bá»n há» bây giá» không đối phó lại Liêu Thiên Cá»u, nhÆ°ng mà chúng ta cÅ©ng không thể để cho những tên khốn nạn nà y sống yên ổn được? Chúng ta có nên cho chúng má»™t chút giáo huấn không?"
Tiểu Kim láºp tức buông lá»— tai ra, kiêu ngạo la lên : "Äúng váºy, lão đại, chúng ta chạy đến chổ của tên Liêu Thiên Cá»u kia, giết sạch Ä‘Ã n ông của chúng, hiếp sạch Ä‘Ã n bà của chúng, cÆ°á»›p sạch hết tà i sản của chúng, hắn dám là m váºy vá»›i lão đại, quả tháºt là không coi anh ra gì, tháºt sá»± không thể nhịn, chúng ta không thể nhẫn nhịn nữa!"
Xem ra nó đã sớm chuẩn bị rồi, dù sao mấy bữa nay cũng rất buồn chán.
Trên trán Lâm Bắc Phà m xuất hiện và i giá»t mồ hôi, Tiểu Kim biến thà nh bạo lá»±c nhÆ° váºy từ bao giá»?
Mình tá»±a hồ chỉ nghÄ© muốn cÆ°á»›p Ä‘oạt má»™t chút tà i sản của Liêu Thiên Cá»u mà thôi, chứ đâu có nghÄ© rằng sẽ phóng há»a giết ngÆ°á»i gì đâu.
NhÆ°ng mà má»™t ngÆ°á»i má»™t rồng tá»±a hồ nhÆ° có chung nháºn thức rồi, vì thế trong phòng bảo vệ thì thầm to nhá» vá»›i nhau, lâu lâu vang lên và i tiếng cÆ°á»i tà ác, là m cho những cô phục vụ bên ngoà i nghe thấy, không nhịn được run lên, sợ Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên nhà o ra, "tá» hình" các nà ng ngay.
Một cô gái lãnh diễm đứng trên mái nhà của một cao ốc ở Nam Thà nh, hưởng thụ là n gió nhẹ thổi qua, theo nà ng thấy thì cái thà nh phố nà y cũng không quá lớn, trong lòng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Trên khuôn mặt trắng nhÆ° ngá»c của nà ng, má»™t mắt Ä‘en bắn ra từng đạo quang mang cÆ¡ trÃ, cặp môi hồng nhuáºn khiêu gợi hấp dẫn, là m cho ngÆ°á»i ta háºn không thể cắn và o má»™t cái, nà ng mặc má»™t bá»™ áo da bó sát ngÆ°á»i, thân thể hấp dẫn hiện lên lả lÆ°á»›t, trà n ngáºp má»™t sá»± mê hoặc chết ngÆ°á»i, là m cho ngÆ°á»i nhìn có cảm giác không đứng đắn, tá»±a hồ giống má»™t sát thủ lạnh lùng.
Má»™t thà nh phố nho nhá» nhÆ° váºy mà dÄ© nhiên lại gặp má»™t cao thủ nhÆ° thế, Ä‘iá»u nà y là m cho các nà ng phải coi trá»ng thà nh phố nà y.
Nà ng giÆ¡ bà n tay mảnh khảnh của mình lên, nhẹ nhà ng vuốt mái tóc Ä‘en của mình, lẩm bẩm : "Lâm Bắc Phà m? Tôi tháºt sá»± muốn đấu vá»›i ngÆ°á»i thanh niên nà y, xem hắn rốt cục có lợi hại nhÆ° trong băng ghi hình không?"
Nà ng ta phảng phất giống nhÆ° nhìn thấy má»™t món đồ chÆ¡i yêu thÃch váºy, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i hấp dẫn.
Thân ảnh của nà ng chợt lóe, liá»n biến mất trên mái nhà .
..................................................
"Cho mà y năm kết bia, má»™t chai rượu Ä‘á», không được đòi há»i nữa!"
"Lão đại, anh Ä‘ang lừa gạt, anh vÆ¡ vét tà i sản, trong nhà của Liêu Thiên Cá»u khẳng định có nhiá»u tiá»n, mà anh chỉ cho tôi má»™t chút, giống nhÆ° tôi Ä‘ang xin cÆ¡m của nah váºy, tôi mặc kệ!"
"Trong nhà hắn nhiá»u tiá»n? Hắn ta đã bị chúng ta lừa Ä‘i mấy trăm triệu rồi, còn nhiá»u tiá»n sao? Có thể có được mấy trăm đồng đã là không tồi rồi, mục Ä‘Ãch của chúng ta là quấy rối, chứ không phải đến lấy tiá»n, chúng ta là giữ gìn chÃnh nghÄ©a, chứ không phải ăn trá»™m!"
"Tôi mặc kệ, mÆ°á»i kết bia, năm chai rượu Ä‘á», yêu cầu của tôi đã rất thấp rồi!"
Tiểu Kim không khách khà kêu lên.
"Mà y... mà y... được, tao đáp ứng mà y, nhÆ°ng mà đến lúc đó Ä‘á»™ng tác của mà y phải nhanh má»™t chút, đừng để cho ngÆ°á»i ta phát hiện, nế không, chúng ta sẽ bị quốc gia truy nã đấy!"
Lâm Bắc Phà m cuối cùng cÅ©ng không biết nói gì vá»›i váºt nhá», nhÆ°ng mà ở lâu vá»›i nó má»™t thá»i gian, cÅ©ng có chút tình cảm, cho nên đối vá»›i chút yêu cầu nà y cÅ©ng không để và o mắt.
Tiểu Kim dùng sức gáºt đầu, nói : "Lão đại, cái nà y anh ye6un tâm, có Tiểu Kim tôi ra tay, tôi bảo đảm là sẽ khiến cho Liêu Thiên Cá»u không còn má»™t cắc, vá» phần những thứ đồ trang sức kia, tôi cÅ©ng phải lấy hết, hắc hắc, cái nà y chúng ta chia Ä‘á»u sao?"
Lâm Bắc Phà m nhẹ nhà ng búng tay má»™t cái, cÆ°á»i gian nói : "Thà nh giao!"
Trong lòng hắn đã âm thầm cúng Ä‘iếu cho đối phÆ°Æ¡ng rồi, xem ra tối nay Liêu Thiên Cá»u sắp công bố phá sản lần hai.
"Hắc hắn, buổi tối hôm nay chúng ta phải là m cho hắn phá sản, là m cho hắn mặc quần lót ra Ä‘Æ°á»ng!"
Tiểu Kim cÆ°á»i âm hiểm nói.
Lâm Bắc Phà m phát hiện ra mình ngà y cà ng vô sỉ, ngay cả thủ đoạn nà y mà cũng có thể dùng, hắn đang muốn thương lượng kế hoạch với Tiểu Kim, thì bỗng nhiên nghe điện thoại vang lên, vội vã nghe máy : "Lâm Bắc Phà m, là tôi!"
Äối phÆ°Æ¡ng là má»™t cô gái, và nói chuyện rất không khách khÃ.
"Cô? Cô là ai?" Lâm Bắc Phà m bị lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng là m cho hồ đồ, không biết là ai nữa.
Cô là ai chứ? Tại sao lại nói chuyện nhÆ° váºy? Chẳng lẽ là bà già của mình? NhÆ°ng mà tá»±a hồ là bà già của mình có mặt mÅ©i thế nà o mình cÅ©ng chÆ°a thấy qua nữa là .
"Tôi... tôi là Tô TÄ©nh Nhi!" Äối phÆ°Æ¡ng kìm chế sá»± bất mãn trong lòng, nói.
Tên khốn nà y tháºt ghê tởm, ngay cả giá»ng nói của mình cÅ©ng không nháºn ra, xem ra bên cạnh hắn khẳng định có rất nhiá»u gái, mà lại thÃch phong lÆ°u, Ä‘i khắp nÆ¡i lÆ°u tình, còn giả bá»™ là m heo ăn cá»p, lẽ nà o mình lại thÃch má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Cả Ä‘á»i mình dù không lấy được chồng, cÅ©ng sẽ không thÃch má»™t tên khốn nhÆ° váºy.
NhÆ°ng vì sao mình lại gá»i Ä‘iện cho hắn? Tá»±a hồ đã hai ngà y rồi mình không gặp mặt hắn.
Tô TÄ©nh Nhi cảm thấy mình sắp Ä‘iên rồi, vì sao lại phải gặp tên khốn nà y nhÄ©, tại sao má»—i tối lại phải nghÄ© đến tên khốn nà y? Vì sao lúc cha mẹ đòi gặp mặt bạn trai, ngÆ°á»i đầu tiên mình nghÄ© đến lại là hắn? Lẽ nà o đây là thÃch? Má»™t cô gái luôn tùy tiện, không sợ trá»i sợ đất, mà bây giá» lại có chút khó xá».
"À, thì ra là Tô tiểu thư, không biết tìm tôi có chuyện gì? Lẽ nà o ngà y hôm nay cô không đi là m?"
Lâm Bắc Phà m được đối phÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘iện, cÅ©ng chẳng hiểu gì, đối phÆ°Æ¡ng không phải muốn kêu mình giả là m bạn trai chÆ°? Lẽ nà o Ä‘Ã n ông trên Ä‘á»i nà y chết hết rồi? Tại sao lần nà o cÅ©ng là mình, nói nhÆ° váºy, mình cứ thẳng thắn là m NgÆ°u Lang cho rồi, khẳng định là sẽ kiếm được nhiá»u tiá»n.
"Tôi... tôi...." Bên kia điện thoại, Tô Tĩnh Nhi ấp a ấp úng nói.
Lâm Bắc Phà m cảm thấy buồn cÆ°á»i, Tô TÄ©nh Nhi bình thÆ°á»ng hay tùy tiện, bình thÆ°á»ng luôn có dáng vẻ ta là trùm cuối, mà cÅ©ng có lúc xấu hổ, cái nà y giống nhÆ° là heo mẹ leo cây váºy, chẳng lẽ đối phÆ°Æ¡ng đã đến thá»i kì Ä‘á»™ng dục, muốn mình trợ giúp má»™t chút? Hắn bắt đầu suy nghÄ© xấu xa.
Trên thá»±c tế, Tô TÄ©nh Nhi rất xinh đẹp, là má»™t ngÆ°á»i dá»… gây kÃch thÃch thị giác, dung mạo vóc ngÆ°á»i tuyệt đối không thua Long Yên Nguyệt, Chu TÄ©nh Hà m bao nhiêu cả, chỉ là tÃnh tình hÆ¡i nóng nảy, tÃnh cách hÆ¡i cuồng bạo, cái nà y cÅ©ng không có gì khác thÆ°á»ng, tÃnh cách của má»—i ngÆ°á»i khác nhau mà , bình thÆ°á»ng nếu đã nhìn quen má»™t mỹ nữ ôn nhu hiá»n dịu rồi, mà nhìn thấy má»™t mỹ nữ táo bạo nóng bá»ng nhÆ° váºy, sẽ là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác má»›i lạ, và là m cho cuá»™c sống có thêm mà u sắc.
Lâm Bắc Phà m nghÄ© đến đây, không nhịn được cÆ°á»i cợt, nói : "Nếu nhÆ° cô không có chuyện gì thì tôi cúp, tôi còn có công chuyện phải là m"
Hắn nói xong câu nà y, còn là m ra vẻ muốn cúp máy.
"Äừng, đừng, tôi nói!" Tô TÄ©nh Nhi nhất thá»i luống cuống, vá»™i nói.
"á»’? Chuyện gì?" Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không nhịn được tò mò, há»i, rốt cục là chuyện gì? Sao có thể là m cho má»™t cô gái táo bạo trở thà nh nhÆ° váºy? Tháºt sá»± đúng là má»™t kỳ tÃch.
"Tôi... tôi...tôi...có thể nhỠanh giúp một chút?" Tô Tĩnh Nhi xấu hổ nói.
"Giúp má»™t chút?" Lâm Bắc Phà m bắt đầu vuốt ve cằm của mình, nói : "Cái nà y... tôi báºn rá»™n rất nhiá»u chuyện đấy..."
Tô TÄ©nh Nhi nghe thấy hắn nói câu nà y, trên mặt nhất thá»i lá»™ ra vẻ thất vá»ng, nhÆ°ng mà , Lâm Bắc Phà m ngay láºp tức nói hết câu : "NhÆ°ng mà , nếu mỹ nữ đã lên tiếng, tôi là m sao mà từ chối được? DÄ© nhiên là ngoại trừ những chuyện lên núi Ä‘ao xuống chảo dầu cùng vá»›i những chuyện nguy hiểm đến tÃnh mạng"
Trên khuôn mặt của Tô TÄ©nh Nhi láºp tức xuất hiện má»™t nụ cÆ°á»i mê ngÆ°á»i : "Không có nguy hiểm nhÆ° váºy đâu, chỉ cần anh giúp tôi má»™t chút thôi, đối vá»›i anh mà nói, rất là đơn giản. Äúng, chỉ là má»™t chuyện nho nhá» mà thôi"
Lâm Bắc Phà m hÆ¡i nhÃu mà y lại, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nói là muốn mình giúp chuyện gì, lẽ nà o bên trong còn có cạm bẫy? Hắn nghÄ© đến đây, trên trán không nhịn được toát ra và i giá»t mồ hôi, trong đầu cÅ©ng xuất hiện và i hình ảnh không trong sạch, và dụ nhÆ° bản thân bị lá»™t hết quần áo, cá»™t và o giÆ°á»ng, còn Tô TÄ©nh Nhi thì mặc bá»™ đồ nữ vÆ°Æ¡ng, trong tay cầm má»™t cây roi da, quất liên tục xuống ngÆ°á»i mình. Hắn nghÄ© đến đây, không nhịn được rùng mình, đối phÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng đã thÃch ăn hiếp ngÆ°á»i khác, lên giÆ°á»ng sẽ không bạo lá»±c nhÆ° váºy chứ? Hắn hÆ¡i sợ, há»i : "Tô tiểu thÆ°, cô... cô muốn tôi giúp cái gì? Tôi... tôi nói cho cô biết... tôi là ngÆ°á»i tốt..."
"Anh đáp ứng tôi trÆ°á»›c, rồi ngÆ°á»i ta má»›i nói cho anh nghe!" Tô TÄ©nh Nhi tuy rằng tức giáºn, nhÆ°ng trong giá»ng nói vẫn trà n ngáºp sá»± mê hoặc.
"Ầm!"
Thân thể của Lâm Bắc Phà m run lên, ngã cái rầm xuống đất ngay, thiếu chút nữa đã là m vỡ điện thoại.
Tiểu yêu tinh lại dùng chiêu nà y, lần trÆ°á»›c lợi dụng mỹ sắc để mê hoặc mình, lần nà y lại dùng giá»ng nói để dụ dá»— mình, nhÆ°ng mà nghe giá»ng nói của nà ng, còn ngá»t hÆ¡n cả nÆ°á»›c suối Lavis nữa, là m cho đầu khá»›p xÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i mình nhÆ° muốn rụng xuống, cái cảm giác nà y tê tái đến cá»±c Ä‘iểm rồi, thảo nà o mấy con nhá» trong phim AV Ä‘á»u thu hút nhÆ° váºy.
"Anh đáp ứng ngÆ°á»i ta Ä‘i mà , lẽ nà o má»™t yêu cầu nho nhá» của ngÆ°á»i ta, anh cÅ©ng không đáp ứng được sao?" Tô TÄ©nh Nhi ủy khuất thấp giá»ng nói, trong giá»ng nói trà n ngáºp sá»± u oán, phảng phất giống nhÆ° má»™t oán phụ khuê phòng váºy.
"Ặc ặc ặc.... cô đừng nói nữa, cô mà nói má»™t hồi nữa là tôi cảm thấy cả ngÆ°á»i sắp tan ra đó, cô có yêu cầu gì cứ nói Ä‘i, cùng lắm thì mÆ°á»i tám năm sau tôi lại là má»™t hảo hán!"
Lâm Bắc Phà m cảm thấy da gà của mình đã nổi khắp ngÆ°á»i, không khá»i run lên, kêu lên liên tục.
"Ừ, em biết anh sẽ đáp ứng em mà , chỉ có một chuyện thôi, nhỠanh hà nh động giống bạn trai của em, tối ngà y hôm nay vỠnhà em!"
Tô TÄ©nh Nhi đắc ý cÆ°á»i nói, giống nhÆ° là tiểu hồ ly đã thá»±c hiện âm mÆ°u thà nh công.
Rầm! Lâm Bắc Phà m xỉu ngay tai chổ.
"Ê nà y, nà y, đừng có giả chết, anh đáp ứng rồi đấy, Ä‘Ã n ông nói phải giữ lá»i, má»™t hồi tôi sẽ qua tìm anh, anh đừng có biến mất đấy, nếu không, tôi sẽ không bá» qua cho anh, có nghe không váºy?"
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
07-03-2011, 09:27 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 236: Phẫn nộ.
Nguồn: Sưu Tầm
Sắc mặt Lâm Bắc Phà m tái nhợt, khóe miệng run lên.
Giả mạo bạn trai của đối phÆ°Æ¡ng? Chuyện nà y mà mình cÅ©ng có thể là m? Còn phải Ä‘i gặp cha mẹ của Tô TÄ©nh Nhi? Hắn cảm thấy phÃa sau lÆ°ng mát mát, không nhịn được run lên.
"Lão đại, anh bệnh à ? Sao lại run dữ váºy?" Tiểu Kim tò mò há»i.
"Tao bệnh bao gi� À, không sai, không sai, tao đang bệnh, tao bệnh rất nặng, ngay cả đứng cũng không vững, sao có thể giả mạo bạn trai của nà ng được? Cái nà y nên là m thế nà o bây gi�"
Lâm Bắc Phà m nằm trên giÆ°á»ng, hai mắt trắng dã, giống nhÆ° má»™t con cá chết rồi váºy, ngay cả má»™t tia máu cÅ©ng không thấy.
Tiểu Kim nhìn thấy lão đại của mình thà nh nhÆ° váºy, nghi hoặc không ngừng.
Chẳng phải chỉ là giả mạo bạn trai thôi sao? Tá»±a hồ trÆ°á»›c kia mình cÅ©ng hay là m váºy? Có gì nguy hiểm đâu?
Lâm Bắc Phà m không muốn giả mạo bạn trai của Tô TÄ©nh Nhi, nhÆ°ng mà thủ Ä‘oạn của hắn đã không còn tác dụng vá»›i nà ng, đối phÆ°Æ¡ng chỉ uy hiếp và i câu, hắn Ä‘Ã nh mang cái mặt trắng không còn chút máu rá»i khá»i Bá» Biển Và ng, hai chân giống nhÆ° bị rút gân váºy, không còn sức để Ä‘i.
"Anh sao váºy? Bệnh hả?" Tô TÄ©nh Nhi nhìn thấy bá»™ dáng của hắn nhÆ° váºy, tò mò há»i.
Thân thể của đối phÆ°Æ¡ng vẫn tốt, không có nghe nói là sinh bệnh gì cả, tại sao lại thà nh nhÆ° váºy?
Äây là Lâm Bắc Phà m của mấy ngà y trÆ°á»›c sao?
Sắc mặt trắng bệch, không còn chút máu, trán không ngừng chảy mồ hôi, môi trắng bệch, ngay cả đứng cÅ©ng không thẳng, nhìn thế nà o cÅ©ng giống má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang mang bệnh nặng, ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao có thể dẫn Ä‘i gặp cha mẹ được?
Lâm Bắc Phà m cả ngÆ°á»i má»m nhÅ©n, không còn chút sức lá»±c, hắn cảm thán nhìn đối phÆ°Æ¡ng, nói : "Tô tiểu thÆ°, thân thể của tôi hôm nay không được tốt, tôi thấy nên thôi Ä‘i, có thá»i gian thì tôi sẽ Ä‘i vá»›i cô!"
"Không được, anh đừng mÆ¡ dùng loại phÆ°Æ¡ng pháp nà y lừa tôi, ngà y hôm nay cho dù anh bệnh chết, tôi cÅ©ng sẽ cho ngÆ°á»i mang xác anh Ä‘i đến nhà tôi, tháºt không ngá» thân là má»™t thằng Ä‘Ã n ông, mà lại nói không giữ lá»i, anh khiến tôi thất vá»ng quá!"
Lúc đầu Tô TÄ©nh Nhi muốn buông tha đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà nhá»› đến tình cảnh lần trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng vì tránh né Æ°á»›c định vá»›i mình đã dùng thủ Ä‘oạn nà y, cho nên vô luáºn thế nà o cÅ©ng sẽ không để cho đối phÆ°Æ¡ng chạy khá»i tay mình.
"NhÆ°ng mà tôi có nói rằng ngoại trừ những chuyện lên núi Ä‘ao xuống chảo dầu và nguy hiểm đến tÃnh mạng đấy thôi!" Lâm Bắc Phà m cãi lại.
"Không phải chỉ là kêu anh Ä‘i gặp cha mẹ tôi thôi sao? CÅ©ng đâu có kêu anh Ä‘i là m chuyện nguy hiểm gì đâu? Có gì mà nguy hiểm tÃnh mạng?"
Tô Tĩnh Nhi liếc hắn, kinh ngạc nói.
"NhÆ°ng mà chuyện nà y còn nguy hiểm hÆ¡n lên núi Ä‘ao xuống chảo dầu gấp trăm ngà n lần, tôi thấy tôi nên từ bá» Ä‘i, tôi chỉ sợ mạng tôi có mạng Ä‘i, không có mạng vá», tuổi tôi còn rất trẻ, còn nhiá»u việc cần phải hoà n thà nh, tôi cÅ©ng không muốn chết sá»›m!" Lâm Bắc Phà m vô tá»™i nói.
"Anh nói báºy cái gì váºy? Cha mẹ của tôi đâu phải là quá»·, tại sao lại nguy hiểm? Anh chỉ cần là m tốt việc của anh là được, những cái khác giao cho tôi!" Tô TÄ©nh Nhi tá»± tin nói/
"Việc của tôi? Tôi nên là m cái gì?" Lâm Bắc Phà m chá»›p mắt, kinh ngạc há»i.
"Là mấy cái cơ bản đó, anh tự nhìn đi, đến lúc đó đừng có phạm sai lầm là được!"
Tô TÄ©nh Nhi Ä‘em má»™t số chuyện ghi lại cho đối phÆ°Æ¡ng nghe, giải thÃch má»™t cách mÆ¡ hồ.
"Äây là lần đầu tiên anh đến gặp cha mẹ của tôi, má»™t lát tôi sẽ dẫn anh Ä‘i mua má»™t số lá»… váºt, nếu không bá»n há» sẽ nói anh không biết lá»… nghÄ©a!"
Hai tay nhá» của Tô TÄ©nh Nhi chống cằm, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» nÆ¡i xa lắm, thấp giá»ng nói : " Trong mắt của anh, tôi tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i con gái không biết để ý, chỉ biết khi dá»… ngÆ°á»i khác thôi sao?"
"Khụ khụ.. theo lý mà nói, đúng váºy!" Lâm Bắc Phà m cẩn tháºn nói.
"Anh..." Tô TÄ©nh Nhi hÆ¡i nhÃu mà y, nhÆ°ng mà láºp tức thấp giá»ng nói : "Váºy, sau nà y tôi nhất định sẽ thay đổi, không nổi giáºn vá»›i nah nữa, cÅ©ng không bắt anh là m cái nà y cái kia!"
Cái cằm của Lâm Bắc Phà m xém rá»›t xuống đất : "Cô... cô...cô nói gì váºy?"
"Tôi đáp ứng anh, sau nà y sẽ không nổi giáºn vá»›i anh nữa, sẽ không hồ đồ nữa!" Tô TÄ©nh Nhi giống nhÆ° đã hạ quyết tâm váºy, ngượng ngùng thấp giá»ng nói, chỉ cảm thấy mặt của mình nóng hổi, cổ há»ng thì nuốt nÆ°á»›c miếng liên tục.
Lâm Bắc Phà m không nhịn được sá» sá» trán của đối phÆ°Æ¡ng, nghi hoặc nói : "Không có nóng, tại sao lại nói mê sảng váºy nhÄ©?"
"Anh...anh... tôi nói tháºt, sau nà y tôi tuyệt đối sẽ không hồ đồ nữa!" Tô TÄ©nh Nhi tức giáºn nói.
"Vì sao? Chẳng lẽ cô trúng tà ?" Lâm Bắc Phà m tò mò há»i.
Tô TÄ©nh Nhi thoáng thÆ°Æ¡ng cảm nói : "Tôi cÅ©ng không biết vì sao, chỉ là ngà y hôm qua không biết cha mẹ tôi đã nghe ở đâu, mà nói tôi có bạn trai, nhất định phải bắt tôi dẫn vá» nhà , nhÆ°ng mà tôi cÅ©ng phát hiện ra tuổi của tôi không còn trẻ, mà bên cạnh cÅ©ng không có ai, và dụ chuyện ngà y hôm nay, ngoại trừ anh ra, tháºt sá»± tôi không biết nên tìm ai há»— trợ, có lẽ là do tÃnh cách của tôi!"
Trên trán của Lâm Bắc Phà m đã xuất hiện và i giá»t mồ hôi.
Ngoại trừ mình ra thì không còn ai khác giúp đỡ? Váºy mình hẳn là nên vui, chứ không cần phải tức giáºn? Những lá»i nà y nghe sao mà mất tá»± nhiên quá? Giống nhÆ° mình bị cưỡng chế váºy?
" TÄ©nh Nhi, tháºt ra anh cÅ©ng thÃch em, anh nguyện ý vì em mà trả giá tất cả!"
Lâm Bắc Phà m bá»—ng nhiên nói ra má»™t câu nhÆ° thế, là m cho Tô TÄ©nh Nhi giáºt mình, ngẩng đầu lên, hai mắt Ä‘á» lên, nhìn chằm chằm hắn : "Lâm Bắc Phà m, anh... anh nói tháºt à ?"
Khóe miệng Lâm Bắc Phà m run lên, Tiểu Kim tháºt sá»± quá ghê tởm, ngay cả lá»i nà y mà cÅ©ng nói được, không phải muốn gây thêm phiá»n phức cho mình sao? Hắn vá»™i cÆ°á»i gượng hai tiếng, nói : "Tô tiểu thÆ°, tôi..."
Tiểu Kim lại dùng truyá»n âm xúi giục : "Lão đại, ngay cả những lá»i sến nhÆ° váºy tôi cÅ©ng đã nói giúp anh, anh còn chần chá» cái gì hả? Trá»±c tiếp ôm nà ng má»™t cái Ä‘i, sau đó hôn nồng nhiệt và o, là m cho nà ng Ä‘iên cuồng lên, rồi dẫn nà ng Ä‘i khách sạn... khà khà ..." Nó giống nhÆ° sắp thấy được má»™t trò vui váºy, cÆ°á»i dâm tiện cả lên.
"Mà y câm miệng cho tao, mà y quá vô sỉ rồi!" Lâm Bắc Phà m truyá»n âm nói.
"Tôi cũng chỉ suy nghĩ vỠhạnh phục của anh thôi!"
Tô TÄ©nh Nhi đã nhà o đến trÆ°á»›c mặt hắn, trên mặt lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i hạnh phúc : "Lâm Bắc Phà m, cảm Æ¡n anh, tôi biết anh bình thÆ°á»ng tùy tiện, thÃch khi dá»… tôi, chiếm tiện nghi của tôi, nhÆ°ng tôi biết anh là má»™t ngÆ°á»i tốt..."
"Tháºt ra tôi chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, không có gì!" Lâm Bắc Phà m nói.
NhÆ°ng mà không ngỠánh mắt của Tô TÄ©nh Nhi láºp tức hạ nhiệt xuống, thấp giá»ng nói : "Nếu nhÆ° không có hắn, nói không chừng tôi có thể thÃch anh, chỉ là trong lòng tôi đã trà n đầy hình ảnh của hắn, tôi không có khả năng thÃch ngÆ°á»i khác!"
"A?" Lâm Bắc Phà m ngơ ngác há mồm ra, ngay cả một chữ cũng không nói ra được.
Lẽ nà o mình chỉ thÃch hợp là m NgÆ°u Lang? Kêu thì đến, Ä‘uổi thì Ä‘i?
Tô TÄ©nh Nhi nhẹ nhà ng buông hắn ra, cÆ°á»i áy náy vá»›i hắn : "Cảm Æ¡n những việc anh đã là m cho tôi, cÅ©ng cảm Æ¡n anh đã chiếu cố cho tôi những ngà y nà y, tôi sẽ đáp ứng anh, vá» sau sẽ là m má»™t cô gái tốt, không là m cho ngÆ°á»i ta chán ghét nữa. Qua ngà y hôm nay, tôi sẽ không quấy rối anh nữa, im lặng đợi hắn trở vá»!"
Lâm Bắc Phà m giống nhÆ° là bị má»™t con ruồi lá»t và o mồm váºy, không nói được gì luôn.
Tuy rằng bản thân hắn có chút hảo cảm vá»›i Tô TÄ©nh Nhi, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i con gái mình coi trong, sao có thể để cho ngÆ°á»i khác cÆ°á»›p? Cái nà y quả tháºt là sá»± sỉ nhục cá»±c đại vá»›i mình, Ä‘iá»u nà y là m cho lông mà y của hắn nhÃu lại, có nên nghÄ© biện pháp Ä‘oạt lấy Tô TÄ©nh Nhi không?
Tiểu Kim cÅ©ng tức giáºn truyá»n âm : "Lão đại, cái nà y cÅ©ng quá ghê tởm rồi, anh vì nà ng mà là m ra nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, nà ng ta lại chỉ biết có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác, quả tháºt là coi anh nhÆ° má»™t thằng ngốc, tức chết 9di được, tôi nhất định phải cho nà ng ta biết sá»± lợi hại của tôi, phải cho nà ng ta biết sá»± lợi hại của nÆ°á»›c miếng rồng!"
"Mà y câm miệng cho tao, tao tự có chủ trương!" Lâm Bắc Phà m nổi điên quát.
"A, lão đại tức giáºn!" Tiểu Kim thè lưỡi nói.
Tô TÄ©nh Nhi thấy sắc mặt của Lâm Bắc Phà m không đúng, Ä‘ang muốn khuyên bảo má»™t chút, thì nghe thấy Ä‘iện thoại của mình vang lên, vá»™i và ng móc ra, nhìn nhìn số Ä‘iện thoại hiện lên, trên mặt láºp tức lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i xán lạn : "Lâm Bắc Phà m, là anh ấy, là anh ấy gá»i cho tôi, lẽ nà o anh ấy đã trở vá»?"
Nà ng vá»™i và ng nghe máy, nói được hai câu liá»n cúp Ä‘iện thoại, nói vá»›i Lâm Bắc Phà m : "Tháºt xin lá»—i, tối hôm nay anh không cần đến nhà tôi, tôi có việc, Ä‘i trÆ°á»›c"
Nà ng ta cÅ©ng bất chấp đối phÆ°Æ¡ng, vá»™i vã rá»i Ä‘i.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dakbla ,
ducdaogia ,
hero303 ,
keeponlylove ,
kiemtam ,
nemchua ,
odinnary89 ,
quanghung1986 ,
quangtb07 ,
thuongnh ,
tuki ,
zZBACHMINHZz
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong