Sặc, thế chả nhẽ ngay đầu lại bảo hắn là chân tiên chuyển thế à!!! Mọi chuyện sao cứ nhất nhất phải viết từ đầu. Có những truyện nhân vật bí mất một phần trí nhớ, sau đó dần dần tìm lại được đó. Vậy mấy thể loại trinh thám cũng phải kể luôn thủ phạm từ đầu à như là tập làm văn à Bạn phát biểu buồn cười thật!
Tất nhiên là ko cần phải viết hết ra từ đầu, nhưng phải viết một chút. Mất trí nhớ thì cũng phải tả là nhớ đến 1 thứ gì đấy thì bị đau đầu chẳng hạn. Cũng như vậy xây dựng tính cách kiện định của nv khi ngay từ đầu đã vào ảo cảnh tu luyện thì cũng phải nêu nguyên nhân mà có được tính cách đó (nguyên nhân ở đây là chân tiên chuyển thế), rồi thì giết người, combat các kiểu thì chỉ cần thêm vài câu tả là trước kia đã làm thế này hoặc thế kia gì gì đó nó đỡ vô lý hơn, cứ viết ra đấy xong về sau mới chữa lại thì nghe sao được.
Tất nhiên là ko cần phải viết hết ra từ đầu, nhưng phải viết một chút. Mất trí nhớ thì cũng phải tả là nhớ đến 1 thứ gì đấy thì bị đau đầu chẳng hạn. Cũng như vậy xây dựng tính cách kiện định của nv khi ngay từ đầu đã vào ảo cảnh tu luyện thì cũng phải nêu nguyên nhân mà có được tính cách đó (nguyên nhân ở đây là chân tiên chuyển thế), rồi thì giết người, combat các kiểu thì chỉ cần thêm vài câu tả là trước kia đã làm thế này hoặc thế kia gì gì đó nó đỡ vô lý hơn, cứ viết ra đấy xong về sau mới chữa lại thì nghe sao được.
Bạn ko đọc nên ko hiểu đừng nói lung tung nữa! Mỗi tác giả có cách viết khác nhau. Đoạn nào tác giả thấy cần thì ổng viết. Sao lại phải viết một chút. Tính cách kiên định là vì hồi nhỏ nhà nghèo đã từng nếm nhiều đau khổ chứ ko phải là nguyên nhân chân tiên. Lối suy diễn của bạn sao mà ngắn thế. Lúc đầu mà biết nó chân tiên thì còn có ma thèm đọc nữa, đường nào mà chả là tiên, còn bách luyện làm cái gì?
- Tôi đi nướng thịt. Không thể để cho người đẹp tức giận được.
Long Vũ cũng không để ý đến thái độ của Mã Hiểu Mai đối với mình. Rất nhanh hắn xử lý hai nửa con chim trĩ. Chuẩn bị làm món chim nướng.
Khi còn bé, Long Vũ cùng với Long Thiên Trạch, Tuyết Cơ ẩn cư tại sơn thôn. Đối với món thịt nướng này là giỏi nhất. Hôm nay hắn lại được trổ tài trước mặt người đẹp. Hắn tìm một chút cành khô chất lại, mổ bụng nhổ lông chim trĩ. Sau khi làm sạch sẽ, hắn tìm một cành cây cứng rắn xuyên qua con chim.
Tôi ví dụ 1 đoạn trong truyện khác nhé. Tác giả có chém gió là nó nấu giỏi thế nào ko cần biết nhưng đã cho nó 1 quá khứ là đã nấu món đó rồi, như vậy đọc có ai thấy vô lý ko? Giờ chỉ cần bỏ đoạn bôi đen đó đi đọc đã khác hẳn.
Vào truyện này lúc nó tu luyện tác giả viết thêm là hồi bé do sống khổ cực nên đã rèn luyện nên tính cách kiên định; rồi lúc giết người, xóa dấu vết thì viết thêm là ngày xưa đã từng lăn lộn trong giang hồ nên làm những việc này rất quen thuộc chẳng hạn. Đấy, nó khác hẳn.