Mấy vị Viện trưởng của bốn Học viện xếp phía trên lúc này cũng đã chú ý tới ba học viên của Học Viện Tử Diệp
Bởi vì Học Viện Tử Diệp lúc này đã trở thành đối thủ của bọn họ.
Nếu hôm nay Học Viện Tử Diệp đạt được vị trí thứ năm thì tiếp theo, Học Viện Tử Diệp sẽ có quyền khiêu chiến với Học viện đứng trước đó.
Sự tồn tại của một gã Đại Linh Sư khiến cho các vị Viện trưởng của mấy Học viện đứng đầu đều mơ hồ cám giác bất an. Nếu không có sự xuất hiện của Hạ Ngôn thì bốn vị Viện trưởng kia cũng không có chút cảm giác nguy cơ nào. Bởi vì nhóm Học viện thứ hai kém hơn không ít so với nhóm Học viện đứng đầu. Học viện xếp vị trí thứ năm rất khó có thể chiến thắng được bốn Học viện phía trước.
Người duy nhất không có chút biến hóa gì chính là Viện trưởng Đổng Hoa của Học viện Hồng Hà. Mũi ưng, mắt tam giác, mặc một thân trường bào màu vàng được chế tác đặc biệt. Đổng Hoa ngồi vững chãi giữa tám vị Viện trưởng trên đài cao. Ánh mắt của lão luôn chú ý lên các học viên của mình. Dù khi học viên của Học viện Hồng Hà không giao đấu thì ánh mắt hắn cũng không nhìn nhiều tới những học viên của các Học viện khác.
Đối với việc Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, Đổng Hoa dường như vẫn không để trong lòng.
- Đổng Hoa Viện trưởng, tên đệ tử Hạ Ngôn của Viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân đã bước chân vào cảnh giới Đại Linh Sư, thoạt nhìn thì ngài chẳng có chút lo lắng gì cả!
Ngồi bên cạnh Đổng Hoa, Viện trưởng của Học viện Sơn Phong Đinh Hướng Cảnh có chút khó hiểu hỏi.
Cuộc giao đấu giữa Học viện Hồng Hà và Sơn Phong đã sớm kết thúc, kết quả là Học viện Hồng Hà giành chiến thắng.
Viện trưởng Đinh Hướng Cảnh của Học viện Sơn Phong dù có chút tiếc nuối nhưng hắn đã sớm đoán trước kết quá sẽ là như thế. Mấy chục năm qua, ở Hội giao lưu Học viện, Học viện Sơn Phong chưa bao giờ đánh bại được Học viện Hồng Hà cả.
Học viện Sơn Phong vẫn luôn quanh quẩn ở vị trí thứ hai và thứ ba mà thôi!
Giống như lần này, Học viện Sơn Phong đang xếp thứ hai như thế thì sau đó sẽ xếp hạng thứ ba. Hai vị trí thứ hai và thứ ba luôn luôn thay đổi. Bởi vì sau khi thất bại ở trận so đấu chọn vị trí thứ nhất thì cũng chỉ có thể tranh đoạt vị trí thứ ba mà thôi!
Do đó, dù Học viện Sơn Phong thất bại bởi Học viện Hồng Hà những Đinh Hướng Cảnh cũng không cần phải trừng mắt mà nhìn Đổng Hoa. Có lẽ đây cũng đã là việc mà Đinh Hướng Cảnh quen rồi!
Nghe Đinh Hướng Cảnh hướng về mình nói chuyện, sắc mặt của Đổng Hoa vốn không thay đổi cũng hiện lên vẻ tươi cười.
Cười khặc khặc hai tiếng, Đổng Hoa thở ra một hơi rồi quay đầu sang nói:
- Tên Hạ Ngôn kia dù đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư nhưng cùng chỉ mới là Đại Linh Sư sơ kỳ mà thôi. Ha ha, Đinh Viện trưởng, Học Viện Tử Diệp có học viên đạt cảnh giới Đại Linh Sư, chẳng lẽ Học viện Hồng Hà ta không có hay sao?
- Hơn nữa, vị trí thứ nhất khẳng định đã thuộc về Học viện Hồng Hà ta! Học viện Tử Diệp muốn so đấu với Học viện Hồng Hà ta thì ít nhất củng phải trải qua quá trình khiêu chiến Học viện thứ tư, ba hai. Hắc hắc, ngài cho rằng Học Viện Tử Diệp có thể chiến thắng Học viện Sơn Phong của ngài sao?!
Đổng Hoa khinh thường cười nói.
Hắn nói cùng đúng! Một Học viện có ba gã học viên, dù một người là Đại Linh Sư thì đã sao?! Hai gã Học viện còn lại có thể khiến một Học viện hoàn toàn thất bại!
- Đổng Hoa Viện trưởng nói rất đúng, là ta đã suy nghĩ quá nhiều rồi! Sắc mặt của Đinh Hướng Cảnh hơi đỏ lên.
-Ồ?
Khi ánh mắt của Đinh Hướng Cảnh nhìn lại xuồng quảng trường, ánh mắt lập tức dừng lại trên một người đang giao thủ.
Lúc này, Học viện Hồng Hà đang so đấu với Học viện Lang Tà.
Người xuất tràng của Học viện Hồng Hà chính là đệ tử của Đổng Hoa Lỗ Hạng Chi. Lỗ Hạng Chi cùng chính là gã học viên cuối cùng của Học viện Hồng Hà xuất tràng.
- Đổng Hoa Viện trưởng, Lỗ Hạng Chi cũng đã bước vào cành giới Đại Linh Sư phải không?
Khi Học viện Hồng Hà và Học viện Sơn Phong giao đấu thì Lỗ Hạng Chi xuất tràng hai lần, tuy nhiên biểu hiện ra bên ngoài cũng chỉ mới là Linh Sư đỉnh phong mà thôi! Nhưng lúc này, Đinh Hướng Cảnh cảm giác răng Lỗ Hạng Chi dường như đã đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư.
- Đúng thế, một năm trước Lỗ Hạng Chi đã đạt tới Đại Linh Sư. Đổng Hoa hành diện gật đầu nói.
Lỗ Hạng Chi này năm nay đã hai mươi chín tuổi. Năm hắn mười bốn tuổi đã tiến vào Học viện Hồng Hà, tới nay hắn đã tu luyện ở đó được mười lăm năm. Một năm trước hắn đã bước chân vào cảnh giới Đại Linh Sư.
Đương nhiên, Lỗ Hạng Chi cùng được Đổng Hoa quan tâm đặc biệt. Đổng Hoa lợi dụng quyền lợi của mình đã nhiều lần mua một số đan dược để Lỗ Hạng Chi sử dụng trong tu luyện nên hắn mới có thể một năm trước bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
Có sự tồn tại của Lỗ Hạng Chi, khó trách Đổng Hoa yên tâm nhận định Học viện Hồng Hà tất nhiên sẽ xếp hàng đầu.
Đám người Lưu tiên sinh lúc này cũng đã phát hiện ra thực lực chân chính của Lỗ Hạng Chi. Tuy nhiên bọn họ cũng không lấy gì làm kinh ngạc. Dù sao Lỗ Hạng Chi cũng đã gần ba mươi tuổi, hoàn toàn có thể so sánh với Hạ Ngôn.
- Học viện Hồng Hà thắng!
- Học viện Tử Diệp thắng!
Cuộc so đấu ở hai bên quảng trường gần như kết thúc đồng thời với nhau.
Trận này, Hạ Ngôn chỉ lên đài một trận, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lần lượt thắng hai trận. Sau khi Hạ Ngôn chiến thắng thì tràng so đấu này liền chấm dứt!
Kết quá này cũng nằm trong dự đoán của mọi người.
Thực lực của Học viện Tử Diệp, dù không có Hạ Ngôn cũng mạnh hơn một chút so với Học viện Hỏa Ly. Hiện tại còn có Hạ Ngôn thì Học viện Hỏa Ly cơ bản không có chút hy vọng giành chiến thắng nào.
Viện trưởng Khúc Thủy có mái đầu bạc của Học viện Hỏa Ly thấy Học viện Hỏa Ly thất bại, đành chéo miệng một cái, hướng về phía Liễu Vân cười khổ nói:
- Quả nhiên vẫn thua! Ai, Liễu Vân, ngài quả là tìm được một tên đệ tử thật ưu tú! Học viện Tử Diệp tương lại chắc chắn sẽ nhất phi trùng thiên!
Lúc này đây, Học viện Hỏa Ly xếp hạng thứ sáu coi như đã đạt được mục tiêu rồi!
Một gã học viên xuất sắc quá thật có thể khiến địa vị của một Học viên gia tăng rất nhiều!
Hạ Ngôn lúc này mới không tới mười sáu tuổi, hắn còn có thể tham gia ít nhất là bốn tới năm lần Hội giao lưu Học viện nữa.
Hiện tại, hắn đã là Đại Linh Sư, tương lai sẽ đạt tới cấp độ gì? Dù Hạ Ngôn không thể đạt tới Linh Tông trước năm ba mươi tuổi thì khẳng định cùng đạt tới Đại Linh Sư hậu kỳ, Đại Linh Sư đỉnh phong. Sau này, vị trí Học viện đứng đầu chẳng lẽ còn không thuộc về Học viện Tử Diệp sao?!
Kỳ thật trong lòng những Viện trưởng nơi này đều hiểu được điều đó!
Cho dù là Viện trưởng Đổng Hoa của Học viện Hồng Hà thì lúc này trong lòng hắn cũng có chút lo lắng. Không phải lo lắng cho lẩn Hội giao lưu Học viện này mà là cho ngày sau. Phải có biện pháp gì mới có thể duy trì vị trí thứ nhất cho Học viện Hồng Hà?!
- Hy vọng là như thế!
Học viện vẫn biểu lộ một bộ dáng bình thản.
Viện trưởng Trương Đức Sơn của Học viện Vọng Long thì trong lòng đố kỵ thầm nghĩ:
- "Đáng giận, lão già Liễu Vân này sao mà tìm được một đệ tử xuất sắc như thế?! Sao ta lại không tìm được một đứa? Nếu ta mà tìm được thì tương lai của Học viện Vọng Long ta..."
Trong lòng ghen ghét khiển gân xanh gân đỏ của Trương Đức Sơn nổi lên hết trên hai bàn
tay.
Hắn nhìn nhìn về đệ tử Trương Tùng của mình trên quảng trường, trong lòng sinh ra ý nghĩ không hài lòng.
Lúc này, cuộc giao đấu giữa Học viện Vọng Long và Kim Phượng cùng đã sắp bắt đầu.
Thật ra thực lực của Trương Tùng đã rất cường đại. Khoảng cách tới cảnh giới Đại Linh Sư của hắn cũng chỉ còn một chút nữa mà thôi! Không lâu nữa, hắn nhất định có thể đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư. Tuy nhiên, hiển nhiên hắn không thể tiếp tục tham gia Hội giao lưu Học viện lần tới được nữa. Ba năm nữa hắn đã ba mươi mốt tuổi rồi!
Mà người như Hạ Ngôn thì toàn bộ Đại Lục Long Chi này có được mấy?! Mặc dù là ở trong ba Học viện siêu cấp kia cũng rất khó mà tìm được.
Nêu không, Lưu tiên sinh cùng không nói Hạ Ngôn có thể đạt tới điều kiện tiến vào Thiên Cung tu luyện.
Hơn nữa, sở dĩ Hạ Ngôn có thể tu luyện nhanh như thế cũng có quan hệ không thể tách rời với Linh La tâm pháp.
Dựa theo lời nói của lão Thánh Hoàng thì trên toàn bộ Đại Lục Long Chi này, chỉ có hắn là tu luyện Linh La tâm pháp mà thôi!
Bởi vì Linh La tâm pháp là ở trong Linh La giới. Mà toàn bộ Đại Lục Long Chi cũng chỉ có một chiếc Linh La giới mà thôi!
Sau khi Học Viện Tử Diệp giao đấu, ba người Hạ Ngôn lại lần lượt đi vào đài cao, ngồi cùng một chỗ với Liễu Vân.
Lúc này có bốn Học viện đang tiến hành so đấu vòng thứ tư.
- "Học viện Tử Diệp của chúng ta đã đạt được vị trí thứ năm. Dựa theo quy định thì có thể khiêu chiến với Học viện ở vị trí thứ tư. Không biết vị trí thứ tư này là Học viện Sơn Phong hay Học viện Càn Khôn?!"
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn xuống dưới. Lúc này cuộc giao đấu giữa Học viện Sơn Phong và Càn Khôn cũng đã bắt đầu. Hai học viện đang lên đài.
- "Sau nửa canh giờ nữa thì thứ tự các Học viện nhất lưu cùng có thể xác định được rồi!" Ánh mắt Hạ Ngôn loé lên.
Mỗi gã trong số sáu gã học viên của Học viện Sơn Phong và Càn Khôn lên đài đều được Hạ Ngôn cẩn thận quan sát.
- Mỗi học viên của Học viện Sơn Phong và Học viện Càn Khôn đều có tốc độ rất nhanh trong Cơ quan trận!
Mễ Tuyết ở bên cạnh Hạ Ngôn không kìm được nói.
Nhìn tốc độ của bọn hắn quá thật so với nàng và Vương Thiên Hà trong Cơ quan trận nhanh hơn rất nhiều!
- Ừm, bốn Học viện dẫn đầu quá nhiên mạnh hơn bốn Học viện sau không ít! Hạ Ngôn gật đầu.
_
- Hạ Ngôn, đối thủ tiếp theo của chúng ta chỉ có thể là Học viện Càn Khôn và Sơn Phong. Đến lúc đó chỉ có thể dựa vào ngươi thôi!
Biểu tình của Vương Thiên Hà nghiêm túc nói.
Trong trận so đấu tiếp theo, hắn cũng không chắc chắn có thể chiến thắng được cả hai tràng!
Xem biểu hiện của học viên hai Học viện này ở trong Cơ quan trận, Vương Thiên Hà cũng có chút kinh hãi.
Trong Cơ quan trận, dù không thể thể hiện ra hoàn toàn thực lực nhưng cũng biểu hiện ra đôi phần.
Từ biểu hiện của những học viên này thì thực lực của sáu người này đều rất mạnh.
Vương Thiên Hà so sánh thực lực của mình với sáu người này một chút thì trong lòng cũng thầm lắc đầu.
- "Học viên của Học viện Càn Khôn dường như yếu hơn một chút. Mà ba gã học viên Học viện Sơn Phong, ít nhất có hai người có thực lực tương đương với tên Trương Tùng kia!"
Trong lòng Vương Thiên Hà thầm phán đoán.
- Vương đại ca, Mễ học tỷ. Các ngươi không cằn lo lắng. Thật ra thì tám Học viện nhất lưu cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm. Nếu hai người có thực lực tương đương nhau thì mấu chốt thắng thua lại là ở tâm tính!
Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn sang, chậm rãi nói.
- Tâm tính cũng rất quan trọng. Dù đối thủ có thực lực mạnh hơn chúng ta một chút nhưng nếu ta có được tâm tính tốt hơn thì cùng vẫn có thể giành được thắng lợi!
Hạ Ngôn cười cười.
Lúc này, Liễu Vân ngồi ở phía trên nghe Hạ Ngôn nói thế cũng không khỏi vừa lòng gật gật đầu.
Hạ Ngôn không chỉ có được thiên phú khó gặp mà còn có tâm tính rất ổn trọng.
- Mười năm sau sẽ như thế nào? Ha ha! Trong lòng Liễu Vân thầm cười vui vẻ.
Hắn tin tưởng rằng mười năm nữa. Hạ Ngôn nhất định sẽ đạt tới một mức độ mà người ta phải ngước lên nhìn, thậm chí vượt qua chính mình!
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
- Ừm. Chúng ta không nên nghĩ tới kết quả sẽ như thế nào mà hãy nghĩ tới việc làm sao có thể chiến thắng được đối thủ!
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều giật mình, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gật đầu mỉm cười!
Tuy nhiên, lúc này trong lòng Hạ Ngôn cũng còn có chút lo lắng. Trong ba gã học viên của Học viện Sơn Phong, có hai gã học viên thực lực không thua kém Trương Tùng mấy.
Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà nếu đụng tới hai người này thì khẳng định thua nhiều hơn thắng. Hơn nữa, Học viện Sơn Phong lại là Học viện có thực lực mạnh nhất trong tám Học viện nhất lưu.
Phải biết rằng, Học viện Sơn Phong mới thất bại trước Học viện Hồng Hà nửa canh giờ trước, Học viện Hồng Hà có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Hạ Ngôn không kìm nổi phải nhìn thoáng qua Viện trưởng mũi ưng Đổng Hoa.
- "Tuy sư phụ nói lần này Học Viện Tử Diệp chỉ cần đi vào tốp bốn là đã hoàn thảnh mục tiêu nhưng..."
Trong lòng Hạ Ngôn đột nhiên lóe lên một chút ý nghĩ, chân mày hơi nhíu lại. Khi hắn vừa bước vào thành Tử Nguyệt, ở Tử Nguyệt tửu lâu, Hạ Ngôn nhớ rõ tình cảnh lúc ấy. Học viện bài danh tốp bốn hiển nhiên càng có thể diện hơn so với những Học viện xếp phía sau.
- "Liễu Vân sư phụ ở trước các Viện trưởng của các Học viện bài danh tốp bốn dường như cũng yếu thế hơn!"
- "Lúc trước, ở Mê Vụ Sơn cốc, sư phụ đã gián tiếp cứu ta một mạng. Nếu không có sư phụ thì lúc đó ta có thể đã bị linh thú Bạch Thạch Hổ trực tiếp đánh chết! Ta xâm nhập lãnh địa của nó, dù cho lào Thánh Hoàng hiện thân thì cùng không nhất định có thể cứu được ta từ trong tay của Bạch Thạch Hổ!"
Hạ Ngôn vẫn không dám quên chuyện ở trong Mê Vụ Sơn cốc.
Lúc ấy Liễu Vân còn tặng hắn một khối khoáng thạc đặc biệt - Bích Thủy Chi Tâm!
Lúc này, Hạ Ngôn biết rằng mặc dù Liễu Vân là cường giả Linh Tông, cũng không thể hoàn toàn không xem trọng loại khoáng thạch đặc biệt này. Dù mình dùng không hết thì hoàn toàn có thể xuất ra để đem bán đấu giá.
Một khối Bích Thúy Chi Tâm cũng đủ để rất nhiều cường giả Linh Tông tranh nhau mua.
Hơn nữa, Liễu Vân cũng hoàn toàn có thể dùng Bích Thủy Chi Tâm để mượn sức các cường giả khác, hoặc đưa cho bằng hữu thân thiết của mình. Nhưng lúc ấy, Liễu Vân lại đưa cho Hạ Ngôn.
Phần nhân tình này, Hạ Ngôn vĩnh viễn không thể quên được.
- "Dù thế nào ta cũng phải hết sức để Học viện Tử Diệp ta đạt được vị trí thật cao. Như thế thì địa vị của sư phụ trong mắt đám người Lưu tiên sinh sẽ được đề cao hơn!
Trong lòng Hạ Ngôn thầm hạ quyết định!"'
- "Nhưng dù ta thắng hết thì cuối cùng..."
Hơi thở Hạ Ngôn bỗng nhiên tăng lên, ánh mắt bồng nhiên trở nên linh hoạt và sắc bén.
- Hạ Ngôn tiên sinh.
Đột nhiên một đạo thanh âm cách đó không xa truyền tới.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, theo thanh âm nhìn lại thì thấy có mấy nữ tử mặc y phục rực rỡ đang mỉm cười với hắn.
Hạ Ngôn ngẩn ra, hắn cũng không biết những người này. Dường như bọn họ là một số người tu luyện đến quan khán Hội giao lưu Học viện lần này.
- Hạ Ngôn, ngươi coi kìa, những nữ nhân này đều dường như rất thích ngươi đó! Ánh mắt Mễ Tuyết trợn lên, vẻ mặt cổ quái nói.
- Hạ Ngôn tiên sinh, huynh thật rất lợi hại!
Lúc này, mấy nữ tử trẻ tuổi đều chạy tới, đứng cách Hạ Ngôn không xa. Cả đám đều trang điểm xinh đẹp, thân mình tán phát từng trận mùi hương thơm phức.
Nếu chỉ có một người thì bọn họ có lẽ còn rụt rè, không dám tiến tới nói chuyện với Hạ Ngôn. Nhưng lúc này có rất nhiều người, ai cũng không ngại ngùng với ai cả.
Đang lúc Hạ Ngôn không biết nên phản ứng thế nào thì một đạo thân ảnh đột nhiên lướt qua đỉnh đầu mọi người, bay tới trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tập trung nhìn vào thì nhận ra đó chính là một người tu luyện mặc một bộ hoàng y, tay cầm vũ khí, thực lực cũng đạt tới Hậu thiên đỉnh phong.
- Hạ Ngôn tiên sinh, huynh còn trẻ thế mà thực lực rất mạnh! Huynh tu luyện như thế nào vậy?! Nữ tử này vừa nhảy ra đã rất cung kính hướng về Hạ Ngôn hỏi.
-Cái này...
Hạ Ngôn nhìn trái nhìn phải, lại nhìn về phía sư phụ Liễu Vân.
- Mong mọi người lui lại một chút, tuân thủ trật tự. Nếu không đội hộ vệ có thể làm phương hại các ngươi đó.
Cũng may đội hộ vệ phát hiện ra chuyện này, có mười mấy tên Thánh điện hộ vệ được võ trang vội vàng xuất hiện để duy trì trật tự.
Những nữ nhân trẻ tuổi này đều bất đắc dĩ lui về. Tuy nhiên, ánh mắt nhìn về Hạ Ngôn lại không che dấu tình cảm chút nào.
Hạ Ngôn tuổi còn trẻ nhưng lại rất cường đại, bộ dáng lại cực kỳ anh tuấn, tất nhiên sẽ khiến đám nữ nhân này yêu thích.
Thấy những nữ nhân này đều lùi lại, Hạ Ngôn lúc này mới thở phào một hơi, bộ dáng rất kinh hãi.
- Hạ Ngôn, ta hâm mộ ngươi đó! Chậc chặc, nhiều nữ nhân như thế... Vương Thiên Hà cười nói.
Nhìn thần sắc của hắn dường như đúng là rất hâm mộ Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn, nếu ngươi không bỏ được thì hãy sang đó gần gũi họ một chút! Cái miệng nhỏ của Mễ Tuyết hơi lầu bầu, hướng về Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn lúng túng nói:
- Cái này...
- Sư phụ, lần giao đấu của Học Viện Tử Diệp chúng ta khi nào thì bắt đầu? Hạ Ngôn vội vàng nhìn về phía Liễu Vân, thay đổi chủ đề.
Liễu Vân thoáng trầm ngâm một chút rồi nói:
- Dựa theo thường lệ thi hẳn là ngày mai. Chờ bốn Học viện kia giao đấu xong, tạm thời định ra vị thứ thì ngày mai chúng ta sẽ khiêu chiến vị trí thứ tư.
Với Hội giao lưu Học viện, ngày đấu tiên là để định ra thứ tự các Học viện. Ngày hôm sau, Học viện xếp thứ năm mới có thể khiêu chiến các học viện xếp trên.
- Ngày mai sao!? Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Hạ Ngôn, con thấy Học viện Sơn Phong và Càn Khôn thì bên nào sẽ thắng? Liễu Vân lại hỏi.
- Hẳn là Học viện Sơn Phong mạnh hơn một chút! Hạ Ngôn thuận miệng nói.
- Ha ha. Hạ Ngôn, ánh mắt của ngươi cũng không tồi!
Viện trưởng Đinh Hướng Cảnh của Học viện Sơn Phong cao hứng lên tiếng.
Viện trưởng của Học viện Càn Khôn thì ánh mắt lại trờ nên sa sẩm hơn chút.
Từ khi hắn đảm nhiệm chức vụ Viện trưởng của Học viện Càn Khôn thì đã trải qua hai lần Hội giao lưu Học viện. Nhưng thân mình hắn cũng có chút bắt đắc dĩ. Mỗi lần tham gia Hội giao lưu Học viện thì Học viện Càn Khôn của hắn đều xếp thứ tư!
Tuy nhiên, lúc này đây tình hình có chút không ổn. Hạ Ngôn xuất hiện khiến vị trí thứ tư này, Học viện Càn Khôn cũng khó có thể đạt được. Có nhiều khả năng Học viện Càn Khôn phải từ nhóm Học viện thứ nhất bị đẩy sang nhóm Học viện thứ hai.
Trên Hội giao lưu Học viện thì Học viện nào giành được chiến thắng có thể tiến vào Kinh Các của đối phương để quan khán điển tịch.
Lúc này, ba người Hạ Ngôn đã có quyển đi tới Kinh Các của Học viện Vọng Long và Học viện Hỏa Ly để quan khán các loại điển tịch rồi!
Sau nửa canh giờ, cuộc giao đấu cũng kết thúc. Thứ tự của tám Học viện cùng đã tạm thời được định hình.
Học viện Hồng Hà xếp thứ nhất, tiếp đó là Học viện Lang Tà, Học viện Sơn Phong, Học viện Càn Khôn.
Thứ tự của nhóm Học viện thứ hai là Học viện Tử Diệp xếp đấu, tiếp đó là Học viện Hỏa Ly, Học viện Vọng Long và cuối cùng là Học viện Kim Phượng.
Lần Hội giao lưu Học viện trước đó, Học viện Kim Phượng xếp thứ bảy.
Trên đài cao, sắc mặt của Viện trưởng Học viện Kim Phượng cùng rất khó coi.
Ba gã học viên của Học viện Kim Phượng đều cúi thấp đầu, như đã phạm vào một tội lỗi rất lớn.
Thật ra chuyện này cũng không thể trách cứ bọn họ được. Dù sao thực lực không bằng người ta thì thua cùng là điều tất nhiên!
- Hiện tại, thứ tự tạm thời của các Học viện cùng đã được định ra. Lưu tiên sinh đứng lên nói, thanh âm vang vọng khắp quảng trường.
- Ngày mai. Học viện Tử Diệp có thể khiêu chiến Học viện Càn Khôn. Đương nhiên Học viện Tử Diệp cũng có thể từ bỏ.
Lời nói của Lưu tiên sinh hơi dừng một chút, nhìn về phía Liễu Vãn.
- Tuy nhiên, ta nghĩ Liễu Vân Viện trưởng nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này! Đúng không nhỉ!?
Liễu Vân đứng lên cười nói:
- Tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này được. Nếu có thể tiến tới thì sao lại dậm chân tại chỗ chứ!
- Ha ha, Bàng Lập Viện trưởng, vậy ngài chuẩn bị đi! Học Viện Tử Diệp năm này quả rất mạnh mẽ!
Lưu tiên sinh cười cười, nói với Viện trưởng Bàng Lập của Học viện Càn Khôn, Bàng Lập hít vào một hơi rồi mới lên tiếng.
- Học viện Càn Khôn cùng không phải ai cùng có thể trêu chọc được!
Nói xong, Bàng Lập đưa ánh mắt nhìn lướt qua Liễu Vân, thậm chí còn nhìn Hạ Ngôn một cái thật sâu.
Nếu không có sự xuất hiện của Hạ Ngôn thì Học viện Càn Khôn cũng không có chút áp lực nào. Nhưng vì có Hạ Ngôn nên Học viện Càn Khôn phải nghiên cứu lại thật kỹ.
Nếu thật sự bị đẩy từ nhóm Học viện thứ nhất sang nhóm thứ hai thì thể diện của Bàng Lập đúng là không được tốt lắm! Phải biết rằng, năm sáu mươi năm qua, Học viện Càn Khôn tuy chưa thể tiến vào tiền tam nhưng cũng chưa lần nào bị đẩy ra khỏi nhóm thứ nhất!
Bốn phía quảng trường phát ra từng trận reo hò cổ vũ đinh tai nhức óc. Những người ủng hộ Học Viện Tử Diệp đều rất hưng phấn!
Lần Hội giao lưu Học viện này, biểu hiện của Học Viện Tử Diệp khiến bọn họ cực kỳ bất ngờ! Vốn những người ủng hộ Học Viện Tử Diệp cũng không nghĩ Học viện Tử Diệp lại dễ dàng đạt được vị trí thứ năm như thế!
Hiện tại xem ra để tiến vào nhóm Học viện thứ nhất cũng không có chút khó khăn nào.
- Vậy, Hội giao lưu Học viện ngày hôm nay đã xong. Ngày mai, Học Viện Tử Diệp tiếp tục khiêu chiến Học viện Càn Khôn!
Lưu tiên sinh nâng tay lên rồi chậm rãi chém xuống.
Trong tám Học viện nhất lưu thì Học viện Hỏa Ly, Vọng Phong, Kim Phương đã hoàn toàn kết thúc nhiệm vụ tại Hội giao lưu Học viện lần này. Mấy Học viện này đã có thể lên đường trở về rồi!
Đương nhiên ba Học viện này cũng không lựa chọn trở về lúc này.
Dưới sự duy trì trật tự của hộ vệ Thánh điện, Hạ Ngôn và các học viên của các Học viện theo Viện trưởng của mình lần lượt trở về Tử Nguyệt tửu lâu.
Hôm nay, tuy Hội giao lưu Học viện đã chấm dứt nhưng phần đông những người tu luyện cùng với người dân thành Tử Nguyệt mới bắt đầu nghị luận.
Tất cả hai mươi bốn gã học viên tham gia Hội giao lưu Học viện đều thể hiện ra tâm tính và thực lực của mình. Điều này khiến cho đa số những người tu luyện đã nhận biết được thực lực của mỗi Học viện.
Dựa theo những biểu hiện riêng mình của các học viên, thứ tự sắp xếp của hai mươi tư gã này cũng xuất hiện. Đương nhiên việc sắp xếp này cùng không có chút giá trị nào, chỉ là phỏng đoán của đa số những người tu luyện mà thôi.
Trong đại sảnh của Tử Nguyệt tửu lâu có một chiếc bảng đen rất lớn. Trên đó đã sắp xếp thứ tự của các Học viện, xếp thứ nhất chính là Học viện Hồng Hà.
- Ta thấy học viên mạnh nhất chính là Lỗ Hạng Chi của Học viện Hồng Hà. Cuối cùng hai kiếm của Lỗ Hạng Chi cũng đã đánh bại tên Vương Tư Đồng của Học viện Lang Tà.
Một người tu luyện trong Tử Nguyệt tửu lâu lớn tiếng nói.
Trước đây, Vương Tư Đồng biểu hiện ra thực lực cũng không kém. Khi hắn giao đấu vói học viên của Học viện Càn Khôn thi cũng liên tiếp thắng ba trận. Nhưng khi so đấu với Học viện Hồng Hà thì chỉ hai kiếm đã bị Lỗ Hạng Chi đánh bại.
- Chưa chắc! Cao Xung của Học viện Sơn Phong cũng chỉ dùng hai kiếm là đánh bại Lý Lỗi của Học viện Hồng Hà!
Có người không đồng ý với người trước đó liền lên tiếng.
- Ha ha, các ngươi đều sai rồi! Ta thấy Hạ Ngôn tiểu huynh đệ là lợi hại nhất! Một người tu luyện nữ trẻ tuổi cười nói.
Trong tửu lâu cùng có không ít người tu luyện là nữ. Người này vừa nói dứt đã có mấy người tu luyện nữ nữa lên tiếng phụ họa. Hiển nhiên, Hạ Ngôn được rất nhiều nữ nhân ủng họ.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
- Tuổi của tên Hạ Ngôn Học viện Tử Diệp khắng định là không đúng! Người ủng hộ Lỗ Hạng Chi sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn lớn tiếng cãi lại.
- Ngươi quá ngu rồi! Ai bảo tuổi lớn là nhất định sẽ mạnh mẽ! Ngươi không nhìn lại tuổi của bản thân đi! Ngươi dám cùng Hạ Ngôn so đấu không?
Người tu luyện nữ kia hiển nhiên cũng không đơn giản.
Người ủng hộ Lỗ Hạng Chi bị nữ nhân kia nói thế thì sắc mặt liền biến đổi, lại càng đỏ bừng hơn. Tuy nhiên lúc này hắn nhất thời không biết nói gì, đứng phỗng ra ở đó.
Nữ nhân kia nói không sai. Tuổi của hắn sợ là còn gấp đôi Hạ Ngôn nhưng thực lực lại thua kém nhiều lắm. Hiện tại, hắn ngay cả cảnh giới Linh Sư cũng chưa đạt tới.
Cảnh giới Linh Sư chính là giấc mộng và mục tiêu mà những người tu luyện đều hướng tới. Nếu muốn trở thành Linh Sư thì đối với những người tu luyện bình thường cũng đã rất khó khăn rồi! Đại đa số cường giả Hậu thiên đỉnh tu luyện cả đời cũng chỉ ở Hậu thiên mà không thể đạt tới Tiên thiên được.
Khi đa số những người tu luyện đang tranh luận thì đám người Hạ Ngôn cũng đã trở về phòng.
Những người phục vụ của tửu lâu cũng cẩn thận chuẩn bị cơm canh mang tới các phòng.
Trong phòng khác Địch Xuân Uyển, ba người Hạ Ngôn và Liễu Vân cùng ngồi ăn cơm.
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều không thể che dấu được sự hưng phấn. Học Viện Tử Diệp xếp hạng thứ năm, lại còn có thể tiếp tục tiến lên phía trước. Ngày mai nếu bọn họ đánh bại Học viện Càn Khôn thì Học Viện Tử Diệp đã xếp thứ tư, đã bước vào nhóm các Học viện đứng đầu.
- Hạ Ngôn, Lưu tiên sinh dường như rất coi trọng con đó! Sau khi mấy người ăn xong, Liễu Vân đột nhiên nói. -Vâng?
Hạ Ngôn ngẩn ra, không hiểu ý tứ của sư phụ.
Liễu Vân đứng lên, sau đó cười nói:
- Lưu tiên sinh chính là người thân cận của Thánh Hoàng. Một số mệnh lệnh của Thánh Hoàng chính là do Lưu tiên sinh thay mặt tuyên bố, Lưu tiên sinh được xem như là trợ thủ đắc lực của Thánh Hoàng!
- Hôm nay, ngồi bên cạnh Lưu tiên sinh phần lớn đều là những nhân vật thuộc năm thế lực lớn nhất và các vị trí quan trọng trong Thánh địa. Mà nữ nhân duy nhất kia cùng chính là Điện chủ Thánh điện thảnh Tử Nguyệt! Hạ Ngôn, ngươi không thấy những người đó đều rất khách khí đối với Lưu tiên sinh sao?
Âm thành của Liễu Vân trầm xuống.
Vương Thiên Hà và Mẻ Tuyết cùng tập trung tinh thần lắng nghe.
Hạ Ngôn nhíu mày, thân phận của những người bên cạnh Lưu tiên sinh, Hạ Ngôn đã sớm đoán được. Tuy nhiên những điều đó dường như cùng không có chút quan hệ trực tiếp gì với hắn. Lúc ấy lời mời của vị Khải tiên sinh kia hắn cũng đã uyển chuyển cự tuyệt rồi!
Tuy nhiên những người này quả đúng là cực kỳ khách khí với Lưu tiên sinh.
- Sư phụ, Lưu tiên sinh nói tới Thiên Cung, đó rốt cuộc là cái gì?
Hôm nay ở trong Hội giao lưu Học viện lần đầu tiên Hạ Ngôn nghe nói tới Thiên Cung.
Xem thần thái của đám người Lưu tiên sinh khi đó thì Thiên Cung này dường như có địa vị còn cao hơn ba Học viện siêu cấp kia!
- Thiên Cung!
Vương Thiên Hà biến sắc, hít thật sâu một hơi khí lạnh.
Ngay cả Mễ Tuyết, khuôn mặt vốn hờ hững cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Thiên Cung được một vị Thánh Hoàng thành lặp, chuyên tuyển những người tu luyện ưu tú nhất tiến vào bên trong để tiến hoành một loại tu luyện đặc thù! Thời gian tồn tại của Thiên Cung chắc cùng đã được ba trăm tám mươi năm. Tuy nhiên, trong ba trăm tám mươi năm này, tổng cộng cũng chỉ có ba trăm mười hai người tiến vào đó tu luyện!
Sắc mặt của Liễu Vân cũng ngưng trọng hiếm thấy.
- Một khi tiến vào Thiên Cung thì thực lực của người tu luyện cũng tăng vọt chỉ trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, muốn tiến vào Thiên Cung tu luyện thì thật sự cực kỳ khó khăn. Dù là học viên của ba Học viện siêu cấp cũng rất khó tiến vào Thiên Cung. Mỗi một lần Hội giao lưu Học viện thì đại khái có hai ba học viên ưu tú nhất có thể được tuyển chọn để tiễn vào Thiên Cung tu luyện!
Vào Thiên Cung tu luyện, thực lực sẽ nháy mắt tăng lên rất nhiều! Nhưng muốn được cơ hội đó thì cùng khó như lên trời!
Trong lòng Hạ Ngôn cũng trở nên kích động! Hiện tại thực lực của hắn chính là Đại Linh Sư sơ kỳ. Không biết sau khi tiến vào Thiên Cung thì thực lực sẽ tăng lên bao nhiêu.
Nếu có thể đưa thực lực bản thân gia tăng tới Đại Linh Sư hậu kỳ thì dù gặp cường giả Linh Tông. Hạ Ngôn hắn cũng không e ngại.
- Hạ Ngôn, với thiên phú và tư chất của ngươi thì nếu tiến vào Thiên Cung thì chỉ sợ sau hai ba năm, ngươi đã bước chân vào cảnh giới Linh Tông!
Liễu Vân thở ra một hơi, nói một câu khiến Hạ Ngôn cùng phải chấn động.
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cùng đều trợn tròn mắt, sợ hãi nhìn Hạ Ngôn.
Hai người bọn họ cũng đã từng nghe nói qua Thiên Cung nhưng lại không nghĩ tới Thiên Cung lại lợi hại như thế! Hạ Ngôn hiện tại tuy rằng đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư nhưng khoảng cách tới Linh Tông còn một khoảng cách không phải là ngắn. Rất nhiều Đại Linh Sư cả đời cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Đại Linh Sư!
Mà tiến vào Thiên Cung lại có thể chỉ qua hai ba năm là bước vào cảnh giới Linh Tông!
Hiện Hạ Ngôn chỉ chưa tới mười sáu tuổi. Thế nói vậy nghĩa là chỉ cần Hạ Ngôn có thể đi vào Thiên Cung thì trước hai mươi tuổi, Hạ Ngôn có thể bước vào cảnh giới Linh Tông sao?!
Đương nhiên, điều này cũng cần có đủ thiên phú. Người có thể đi vào Thiên Cung tu luyện thì thiên phú đều cực kỳ đáng sợ!
Sự thật này không thể khiến người ta không cảm thấy khiếp sợ!
Hạ Ngôn hít sâu mấy hơi, cố gắng áp chế sự kích động trong lòng.
- "Hiện tại ta còn chưa được tuyển chọn để tiến vào Thiên Cung, không biết điều kiện để vào Thiên Cung là gì?!"
Trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ, áp chế lại tâm tình kích động của mình.
- Hạ Ngôn, trong lúc so đấu với những học viên khác, con phải xuất ra toàn lực để Lưu tiên sinh phải đặc biệt quan tâm tới ngươi. Như thế thì hy vọng tiến vào Thiên Cung của con sẽ tăng lên rất nhiều!
Thần sắc của Liễu Vân ngưng trọng dặn dò Hạ Ngôn.
Lúc này, Liễu Vân thật ra vẫn chưa biết được thực lực chân chính của Hạ Ngôn. Liễu Vân cũng không rõ ràng về võ kỹ Linh La kiếm pháp của Hạ Ngôn, đương nhiên cũng không biết rằng dù Hạ Ngôn chỉ mới là Đại Linh Sư sơ kỳ nhưng thực lực lại đã đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ rồi!
Với uy lực võ kỹ của Linh La kiếm pháp, mỗi kiếm của Hạ Ngôn đánh ra đã mạnh hơn Đại Linh Sư trung kỳ một chút. Hiện tại Linh La kiếm pháp của Hạ Ngôn đã đạt tới uy lực hơn sáu ngàn độ, thậm chí gần tới bảy ngàn độ! Mà một Đại Linh Sư trung kỳ bình thường thì cũng chỉ có thể phát ra võ kỹ có uy lực sáu ngàn độ mà thôi!
- Sư phụ, ý của người là Lưu tiên sinh này có thể quyết định ta cuối cùng có vào được Thiên Cung hay không sao?
Ánh mắt Hạ Ngôn biến đổi, nghi hoặc nói.
Nghe ý tứ của Liễu Vân sư phụ thì Lưu tiên sinh là chính là điểm mấu chốt! Liễu Vân mỉm cười gật đầu:
- Đúng thế! Lưu tiên sinh này gần như là người có thể quyết định xem con có thể đi vào Thiên Cung tu luyện hay không! Hạ Ngôn, Thiên Cung có một số thành viên đặc biệt, ta cũng không tiện nói cho con. Con phải thật cẩn thận! Ta chỉ có thể nói rằng, nếu không có sự đề cử của Lưu tiên sinh thi dù thiên phú của con có cao tới đâu cũng không có khả năng tiến vào Thiên Cung. Trừ khi con gặp được Thánh Hoàng đại nhân!
Thanh âm của Liễu Vân nhẹ nhàng nói.
Hạ Ngôn ngẩn ra, thân thể đang căng thẳng lại trở nên thả lỏng ra.
- "Biểu hiện tốt trước mặt Lưu tiên sinh thì thật dễ dàng. Hiện tại xem ra Học viện Tử Diệp phải đi xa hơn ở Hội giao lưu Học viện. Nếu không Học Viện Tử Diệp cũng không có nhiều cơ hội giao đấu, ta làm sao biểu lộ được thực lực và thiên phú của mình?!"
- Hạ Ngôn, cố gắng lên.
Ánh mắt Mễ Tuyết nhìn Hạ Ngôn rất chân thành.
- Hạ Ngôn, nếu ngươi có thể đi vào Thiên Cung thì về sau chúng ta cũng có thể "chém gió" với người khác rồi! Ha ha! Ta cũng quen biết với người có thể vào Thiên Cung tu luyện!
Vương Thiên Hà hưng phấn nói.
Hắn tuy hâm mộ Hạ Ngôn nhưng cũng rất hy vọng Hạ Ngôn có thể tiến vào Thiên Cung. Vương Thiên Hà tuy là người tâm kế thâm sâu nhưng bản tính cùng không xấu xa, không chủ động đi hại người khác.
Hạ Ngôn hướng về hai người gật đầu nói:
- Ta sẽ cố gắng.
- Vương đại ca, Mễ Tuyết học tỷ, ngày mai giao đấu với Học viện Càn Khôn, các ngươi có ý kiến gì không?
Hạ Ngôn đột nhiên nói tới Học viện Cân Khôn.
Biểu hiện của ba gã học viên Học viện Càn Khôn, bọn người Hạ Ngôn cũng đã thấy qua.
Hạ Ngôn cũng cẩn thận quan sát ba gã học viên Học viện Càn Khôn giao đấu với Học viện Sơn Phơng trong Cơ quan trận.
Trong Học viện Càn Khôn có hai học viên có thực lực tương đương với Trương Tùng, người còn lại thực lực hơi kém hơn một chút, tương đương với Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết
Nói cách khác, dựa vào tình huống bình thường thì hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết nhiều nhất cũng chỉ thắng được một trận.
Hạ Ngôn với ba trận toàn thắng thì cũng có thể miễn cưỡng chiến thắng Học viện Càn Khôn.
Nghe Hạ Ngôn hỏi thế, thần sắc của Vương Thiên Hà trở nên buồn bã lắc đầu:
- Đối với mấy tên học viên của Học viện Càn Khôn, ta cũng không nắm chắc!
Ánh mắt Mễ Tuyết cũng trầm xuống, thở dài một tiếng:
-Thực lực của học viên Học viện Càn Khôn quả thật so với bốn Học viện ở phía sau mạnh hơn không ít.
- Đụng tới đối thủ như Trương Tùng, ta cũng khó thắng được. Vương Thiên Hà bất đắc dĩ bổ sung thêm!
- Hạ Ngôn, cho dù ngươi có thể chiến thắng cả ba trận thì ta và Vương Thiên Hà cùng ít nhất phải thắng được hai trận!
Trong mắt Mễ Tuyết lộ ra thần sắc dị thường.
- Ừm. Ta sẽ cố hết sức!
- Các ngươi cũng không cần phải lo lắng như thế. Học viện Càn Khôn có thực lực kém nhất trong bốn Học viện kia. Chỉ cần tâm tính của các ngươi tốt thì chúng ta nhất định có thể chiến thắng được Học viện Càn Khôn!
Liễu Vân cười lớn nói với ba người.
- Thế này đi!
Hạ Ngôn đột nhiên chau mày hạ giọng nói:
- Võ kỳ và phương thức chiến đấu của ba gã học viên Học viện Càn Khôn ta cùng nhớ khá rõ. Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, tối nay ta và các ngươi trao đổi một chút, sau đó xem có thể tìm ra được đối sách với ba người này hay không!?!
Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn! Do đó Hạ Ngôn cảm thấy tốt nhất cần có đôi chút chuẩn bị.
Vạn nhất, ngay cả Học viện Càn Khôn cùng không thắng được thì cũng không cần nghĩ nhiều làm gì nữa. Chỉ sợ Lưu tiên sinh cuối cùng cũng không để cử hắn tiến vào Thiên Cung!
- Sao?!
Hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đồng thời hô lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng giống như bọn họ, lúc này đều nhìn học viên Học viện Càn Khôn so đấu với các Học viện khác một lúc. Chẳng lẽ như thế mà đã có thể nhớ kỹ võ kỹ và phương thức công kích của đối phương?!
Điều này quả là đáng sợ!
Ngay cà Liễu Vân cũng không kìm nổi sửng sốt nhìn Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cười nói:
- Các ngươi quên là ta chỉ dùng thời gian hai tháng mà đã xem qua tất cả các bí điển trong Kinh Các Học Viện Tử Diệp sao?! Ha ha, trí nhớ của ta cực kỳ tốt!
Nghe thế, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cùng từ từ gật gật đầu.
Quá đúng là như thế, Hạ Ngôn ở trong Kinh Các Học Viện Tử Diệp, chỉ mất hai tháng mà đã xem hết từ tầng thứ nhất tới tầng thứ ba xem qua toàn bộ mấy trăm bản bí điển!
- Nếu là như thế thì hy vọng thắng lợi cuối cùng của chúng ta cũng sẽ lớn hơn rồi! Vương Thiên Hà không kìm nổi kích động nói.
Nếu biết trước võ kỹ và đặc điểm công kích của đối phương sau đó nghĩ ra đối sách, không chừng chỉ trong một hai chiêu là đã có thể đánh bại được đối thủ rồi!
Phải biết rằng, tuy thực lựcc của Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có kém hơn một chút nhưng điểm này không phải là không thể bù đắp nổi. Nếu thực lực hai người cách nhau quá xa thì dù biết trước cũng vô dụng. Nhưng nếu thực lực không thua kém nhiều thì lại khác hẳn.
Ngay cả hai người thực lực tương đương thì nếu biết trước đối phương sẽ sử dụng chiêu số gì, sẽ rất dễ dàng để phá giải. Bởi vì luận về lực lượng và tốc độ thì hai bên cũng không khác gì nhau cả.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Trong quảng trường trung tâm của thành Tử Nguyệt, khán giả đã sớm đứng chật khắp quảng trường rồi. Bọn họ đã đến từ lâu để chọn được vị trí có lợi nhất!
Tuy rằng Hội giao lưu Học viện đến ngày hôm qua cơ bản đã chấm dứt nhưng hôm nay Học viện Tử Diệp lại khiêu chiến Học viện Càn Khôn, đối với người bình thường cũng có lực hấp dẫn rất lớn!
Còn nguyên nhân thì chỉ có một!
Học viện Tử Diệp vốn thuộc nhóm Học viện thứ hai mà lúc này lại có năng lực đi khiêu chiến Học viện thuộc nhóm thứ nhất! Điều này khiến cho nhiều người muốn tới nhìn một chút Học Viện Tử Diệp rốt cuộc có thể giành được chiến thắng hay không!
Nếu là hai học viện thực lực tương đương nhau như Học viện Sơn Phong và Học viện Lang Tà so đấu thì có lẽ cũng không hấp dẫn nhiều người đến xem như thế! Nhưng một khi nếu có Học viện vốn luôn yếu kém hơn mà lại khiêu chiến với Học viện có thực lực mạnh mẽ hơn thì càng có nhiều người bị hấp dẫn mà đến.
Loại tâm lý như thế cũng là bình thường!
Mà đám người Lưu tiên sinh, Khải tiên sinh hôm nay cũng tự thân đến xem.
Ngay cả sáu Viện trưởng và các học viên của các Học viện nhất lưu còn lại cũng đi vào quảng trường trung tâm này để quan khán.
Tham gia Hội giao lưu Học viện đều là những học viên có độ tuổi còn trẻ. Võ kỹ mà bọn họ tu luyện đa phần đều là những võ kỹ mạnh nhất của Học viện mình. Do đó những Viện trưởng và học viên của các Học viện khác cũng không lãng phi cơ hội được quan khán miễn phí này!
- Các ngươi hãy nhìn cho kỹ, xem võ kỹ mà những học viên kia thi triển, không chừng có thể lĩnh ngộ ra một vài thứ đó!
Viện trưởng Khúc Thủy của Học viện Hỏa Ly dặn dò mấy học viên ở bên cạnh.
Mấy tên học viên kia đều gật đầu đáp lại.
Theo con đường mà được nhiều hộ vệ Thánh điện được võ trang tạo ra, đám người Hạ Ngôn cũng đi vào đài cao bên cạnh.
- Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết, hôm nay chúng ta có thắng được Học viện Càn Khôn hay không sẽ quyết định lần Hội giao lưu Học viện lần này có hoàn toàn kết thúc hay không đó!
Liễu Vân đột nhiên dừng lại, nghiêng người cười nói.
Nếu Học Viện Tử Diệp thua thì lần Hội giao lưu Học viện này cũng sẽ hoàn toàn kết thúc. Nếu Học Viện Tử Diệp giành được thắng lợi thì có quyền tiếp tục khiêu chiến. Ba người Hạ Ngôn tự nhiên cũng hiểu được điều đó.
- "Đêm qua ta cùng Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đã nghiên cứu võ kỹ của ba tên Học viện Càn Khôn cả một đêm. Tin chắc rằng hai người bọn hắn cũng đã nắm rõ. Lát nữa lên lôi đài cũng hy vọng vào biểu hiện của hai người mà thôi!"
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Vương Thiên Hà tự tin nói:
-Có Hạ Ngôn ở đây, hơn nữa tối qua chúng con đã luyện tập một phen rồi! Lần này Học Viện Tử Diệp tất thắng!
Lúc này, ba gã học viên của Học viện Càn Khôn cùng đưa mắt nhìn qua nơi này.
Thực lực ba gã học viên này khá cân bằng nhau. Có hai người tương đương với thực lực của Trương Tùng, cách Đại Linh Sư cùng chỉ một bước nhỏ mà thôi!
- Ha hạ Liễu Vân Viện trưởng, Du Thanh Phúc Viện trưởng, hai Học viện các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
Lưu tiên sinh hỏi hai vị Viện trưởng, Du Thanh Phúc chính là Viện trưởng của Học viện Càn Khôn.
Liễu Vân và Du Thanh Phúc nhìn nhau, đều khẽ cười gật đầu. Du Thanh Phúc nhếch môi lên nói với Liễu Vân:
-Liễu Vân à, tên đệ tử xuất sắc của ngài lần này bức ta quá rồi! Trong khi nói chuyện, Du Thanh Phúc còn đưa mắt nhìn sang Hạ Ngôn.
- Ha ha, cũng không biết phải thế nào! Dù Học viện Càn Khôn lúc này thua Học Viện Tử Diệp ta thì cũng coi như chiến thắng trở vê! Hơn nữa, thực lực của Học viện Càn Khôn rất mạnh mẽ, chắc gì đã thua Học Viện Tử Diệp ta!
Liễu Vân vuốt vuốt chòm râu nói rồi ngồi xuống vị trí của mình.
- Hai vị Viện trưởng cũng không cần nhiều lời, hiện tại bắt đầu đi! Lưu tiên sinh hướng về phía quảng trường xa xa làm ra một cái thủ thế.
Những người quan khán lập tức phát ra những âm thanh reo hò cổ vũ vang trời! - Ba học viên Học Viện Tử Diệp, ba học viên Học viện Càn Khôn bắt đầu trao đổi, mời lên lôi đài!
Sáu người đồng thời đi về phía quảng trường.
Học viện Càn Khôn không có học viên nào đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư,0 một trận này đương nhiên không có tình uy hiếp đối với Hạ Ngôn.
Mà học viên của Học viện Càn Khôn cũng không từ bỏ một trận này. Sau khi lên đài, ba học viên Học viện Càn Khôn vẫn biểu hiện bình thường, cùng với hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đẩy nhanh tốc độ, không hơn kém nhau chút nào!
Hạ Ngôn dẫn đầu rất nhanh xông quan Cơ quan trận.
Hiện tại ai cũng đã biết hắn có thực lực Đại Linh Sư, Hạ Ngôn tụ nhiên không che dấu thêm nữa!
Dựa theo sự an bài trước đó, Học Viện Tử Diệp sẽ do Vương Thiên Hà xuất thủ trước, giao đấu với học viên Học viện Càn Khôn.
Ngày hôm qua, Hạ Ngôn đã nói tỉ mỉ về võ kỹ và đặc điểm công kích của ba học viên Học viện Càn Khôn. Ánh mắt Vương Thiên Hà nhìn chằm chằm vào ba người này. Hắn thoáng đánh giá, nhớ lại đặc điểm của mỗi người trong ba người này.
- "Người xuất tràng đầu tiên bên phía họ là gã có thực lực yếu nhất!" Vương Thiên Hà nhìn về phía học viên Học viện Càn Khôn, thấy người đi ra thì thầm nghĩ.
Học viên vừa bước ra chính là người có thực lực yếu nhất, Cam Đường Lục của Học viện Càn Khôn.
Trong Hội giao lưu Học viện ngày hôm qua, Cam Đường Lục chỉ chiến thắng được một trận, mà thực lực của hai học viên còn lại của Học viện Càn Khôn lại mạnh hơn Cam Đường Lục một chút.
Cam Đường Lục và Vương Thiên Hà đồng thời từ nhân viên công tác lấy ra mộc côn đặc biệt để trao đổi võ kỹ.
- "Hạ Ngôn nói ta nếu đánh với tên Cam Đường Lục này thì đừng nên vội vã giành chiên thắng mà nên triền đấu. Như thế thì không khiến hai tên còn lại hoài nghi!" Vương Thiên Hà thầm nhủ!
Nếu vừa lên đài mà đã đánh bại kẻ có thực lực tương đương mình của đối phương khẳng định sẽ khiến đối thủ nghi hoặc. Dù nhất thời không biết nguyên nhân vì sao nhưng nhất định bọn họ sẽ cẩn thận đối phó.
Nếu cố ý triền đấu một lúc để mê hoặc đối phương khiển đối phương không nghi ngờ gì cả thì ở trận thứ hai sẽ dễ dàng giành chiến thắng hơn.
Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, Vương Thiên Hà đã chuẩn bị công kích. Hắn biết vũ khí của Cam Đường Lục sử dụng ngoài đời chính là thiết côn cho nên dù đổi từ thiết côn thành mộc côn thì hắn vẫn có thể phát huy được uy lực cao nhất của võ kỹ.
Sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt Vương Thiên Hà nhìn chằm chằm vào hai tay của đối phương.
- Giao đấu bắt đầu!
Nhân viên công tác hướng về hai người hô lớn.
Vương Thiên Hà dẫm mạnh xuống đất, thân thể bắn nhanh về phía trước, thân mình lưu lại mấy đạo tàn ảnh. Hắc sắc trường côn trong tay hắn mang theo côn phong rất mạnh mẽ đánh về phía đầu Cam Đường Lục. Một đòn đầu tiên này thật ra cũng chính là từ kiếm kỹ mà Vương Thiên Hà rất thành thực biến ảo thành.
Thân thể Cam Đường Lục cấp tốc xoay ra, thanh trường côn trong tay cũng hướng lên phía trên khiến cây trương côn của Vương Thiên Hà phải đổi hướng.
Ầm!
Thanh trường côn mạnh mẽ nện xuống nền đất kiên cố, phát ra âm thanh vang dội. Toàn bộ nền đất cùng thoáng rung lên.
Nền đất này được dùng từ các tấm ván gỗ ghép thành một cách đặc biệt. Dù là cường giả cảnh giới Đại Linh Sư cũng khó có thể phá hư được!
Thanh trường côn của Vương Thiên Hà đánh xuông mặt đất, sau đó cánh tay nâng lên, hướng về bên phải quét ngang. Côn ảnh lập tức mang theo linh lực không lồ đánh ngang sang.
Linh khí linh hoạt sắc bén khiến không khí liên tiếp nổ vang. Đám người vây quanh quan khán không ngừng hô lớn, vỗ tay dậm chân ầm ầm.
Một côn quét ngang này mang theo côn phong gào thét, nhanh chóng đánh sát tới bên người Cam Đường Lục. Ánh mắt hắn bắn ra lệ quang, hung mãnh bước tới, thân mình giống như một con quay, xoay người nửa vòng.
Cây trường côn của Vương Thiên Hà vốn đã gần đánh tới người hắn nháy mắt đã bị chặn lại. Không ngờ một cái xoay người của hắn lại có thể né được một côn của Vương Thiên Hà.
- Xem ta đây!
Cam Đường Lục tránh được một côn liền mạnh mẽ bước tới, khí thế toàn thân nháy mắt gia tăng.
Cây trường côn trong tay hắn nhanh chóng điểm liên tiếp vào không khí hơn mười cái, lập tức một mảnh côn ảnh đã bao trọn toàn bộ thân mình Vương Thiên Hà.
Một côn công kích này của Cam Đường Lục đã được Hạ Ngôn diễn luyện qua cho Vương Thiên Hà, cho nên lúc này thấy hắn thi triển ra, Vương Thiên Hà cũng không chút bối rối nào.
Nếu không phải Hạ Ngôn đã cho hắn nghiên cứu trước thì Vương Thiên Hà quá không dễ dàng gì mà có thể cản được một chiêu này!
Vương Thiên Hà hít sâu một hơi, trầm giọng hét lớn.
- Hây!
Sau đó, cây trường côn lập tức từ tay phải chuyển sang tay trái, lấy một góc độ cực kỳ xảo quyệt chém ra.
Nếu là dùng tay phải thì cây trường côn không thể đánh bại đi trường côn của đối phương được. Nhưng nếu là tay trái thì một chiêu này liền phát huy ra tác dụng của nó.
Một côn này chém ra vừa lúc ngăn cản được côn ánh đầy trời của Cam Đường Lục.
Cam Đường Lục chấn động. Hắn không ngờ tới được Vương Thiên Hà lại có thể dễ dàng ngăn trở một công kích sắc bén như thế của mình. Tuy nhiên, lúc này hắn cũng không có thời gian để ngây người ra đó.
Một côn bị Vương Thiên Hà ngăn cản, Cam Đường Lục vội lùi lại ba bước, sau đó thu trường côn lại, dưới chân lập tức thay đổi cước bộ để giật lùi khoảng cách với Vương Thiên Hà.
- Ha ha, chúng ta tiếp tục! Vương Thiên Hà cười cười, dưới chân lập tức bộc phát linh lực, ngoan độc hướng về phía Cam Đường Lục.
Một trận chiến này diễn ra hơn thời gian một chén trà nhỏ, cuối cùng Vương Thiên Hà giành được thắng lợi.
Tuy rằng Cam Đường Lục bị đánh bại nhưng hai gã học viên khác của Học viện Càn Khôn lại không lộ ra chút khó coi nào cả. Hai người này còn có chút đắc ý.
- Thực lực của tên Vương Thiên Hà này cũng tương đương Cam Đường Lục, hắn dễ dàng đánh thắng là do vận khí tốt! Hừ nếu là ta thượng đài thì hắn chắc chắn thua không phải nghi ngờ!
Tương Khánh Hợp thầm nói trong lòng!
- Học Viện Tử Diệp, Vương Thiên Hà thắng!
Nhân viên công tác tuyên bố kết quá cuộc giao đấu giữa Vương Thiên Hà và Cam Đường Lục!
Dưới chân Tương Khánh Hợp khẽ động, lao về phía lôi đài, ánh mắt ngạo nghễ nhìn Vương Thiên Hà.
- Người này gọi là Tương Khánh Họp. vốn sử dụng chùy hộc nhưng hắn sử dụng mộc côn thay chùy vẫn rất lợi hại.
Trong lòng Vương Thiên Hà lập tức phân tích.
Đêm qua Hạ Ngôn cũng đã kỹ lưỡng diễn luyện qua võ kỹ của tên này!
- "Đối phó với Tuơng Khánh Hợp, ta phải xuất kỳ bất ý!"
Ánh mắt Vương Thiên Hà chợt lóe lên, nắm chặt cây trường côn trong tay.
- "Lực lượng và tốc độ của tên Tương Khánh Hợp này đều hơn ta một chút. Tuy nhiên ta biết được các chiêu thức võ kỹ của hắn, xuất kỳ bất ý công kích, hắn chưa kịp chuẩn bị khẳng định sẽ thất bại trong một hai chiêu của ta!
Ý niệm trong đầu Vương Thiên Hà khẽ chuyển. Tên Tương Khánh Họp đã chạy tới đối diện với hắn, cầm cây trường côn thay cho chùy.
Trao đổi giữa các học viên cũng không phải là diệt sát đối phương, chỉ cần công kích chạm vào thân thể đối phương là coi như giành được chiến thắng!
Cho nên, dù vũ khí của mình đổi thành mộc côn nhưng việc phát huy võ kỹ cũng không bị ánh hưởng nhiều!
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tương Khánh Hợp cầm hắc sắc trường côn trong tay, linh lực toàn thân theo kinh mạch phát ra khiến không khí cũng không ngừng vang lên những tiếng nổ mạnh! Khí thế của hắn cũng không ngừng được kéo lên, khuếch tán ra ngoài.
- "Luận về thực lực tổng thể thì tên Tương Khánh Hợp này mạnh hơn Vương Thiên Hà khá nhiều. Tuy nhiên, Vương Thiên Hà lại biết võ kỹ mà hắn sắp đánh ra, cuối cùng chắc hắn sẽ có thể giành được thắng lợi."
Hạ Ngôn nhìn về phía nơi trận đấu sắp bắt đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Còn rốt cuộc Vương Thiên Hà có thể thắng được hay không thì Hạ Ngôn vẫn không thể khẳng định được.
- Trận đấu bắt đầu!
Theo một tiếng hét lớn của nhân viên công tác, hai người gần như đồng thời phát động linh lực sớm đã chạy khắp kinh mạch toàn thân.
Cây trường côn trong tay Vương Thiên Hà hóa thành một thanh trường kiếm linh hoạt sắc bén. Mà cây trường côn trong tay Tương Khánh Hợp lại hóa thành một thanh cự phủ. Khoảng cách hơn mười thước nhanh chóng được rút ngắn.
Hai người vừa tiếp xúc với nhau liền truyền ra một âm thanh rất lớn. Vũ khí của hai người va chạm với nhau, tuy chỉ là mộc côn nhưng dưới sự thúc dục của linh lực cường đại cũng phát ra tiếng nổ kinh người.
Vương Thiên Hà cảm giác cánh tay của mình tê rần, sắc mặt đại biến, thân mình vội vàng lui về phía sau.
- Lực lượng của tên Tương Khánh Hợp này quá nhiên mạnh hơn ta!
Dưới chân Vương Thiên Hà liên tục lui về phía sau, đem dư lực của đối phương tá xuống
đất.
- Hừm, muốn lui lại sao? Ta xem ngươi còn lui như thế nào?! Tương Khánh Hợp khinh thường cười lạnh một tiếng.
Cây trường côn trong tay hắn xoay trõn mấy vòng, lại hướng về phía Vương Thiên Hà đánh tới.
Lúc này đây, cây trường côn trong tay Tương Khánh Hợp lại từ trên chém xuống, phân làm ba hướng.
- Quả nhiên giống như lúc Hạ Ngôn diễn luyện. Vương Thiên Hà thất côn ảnh do Tương Khánh Hợp chém xuống liền lộ ra vẻ vui mừng.
Đêm qua, Hạ Ngôn cũng đã từng diễn qua chiêu này, hơn nữa còn nói rõ nhiêu điểm của
nó.
Vương Thiên Hà đã sớm có chuẩn bị, không chút bối rối quét ngang cây trường côn, mũi chân điểm nhẹ một cái lên nền đất, không ngờ không tránh né mà liều mạng nghênh đón.
-Hừm?
Sắc mặt Tương Khánh Hợp đột biến.
Lại một âm thanh vang lên, vũ khí hai người lại va chạm với nhau. Lúc này, Vương Thiên Hà cũng không như Tương Khánh Hợp nghĩ, lại lui về mà lập tức cầm hắc sắc trường côn đâm tới, côn ảnh xiết lên, trực tiếp đâm vào côn ảnh của Tương Khánh Hợp. Lần này, hắn lại trực tiếp hóa giải công kích của Tương Khánh Hợp.
- "Phương pháp Hạ Ngôn nói quả nhiên hữu hiệu!" Trong lòng Vương Thiên Hà mừng thầm.
Hiện tại hắn hoàn toàn dựa theo lời Hạ Ngôn mà làm. Để luyện tạp được một chiêu này, Vương Thiên Hà đã phải luyện tập mắt một canh giờ.
- Đáng chết!
Tương Khánh Hợp lập tức giận dữ, cắn răng cắn lợi rít lên.
- "Thực lực tên Vương Thiên Hà quá thực kém hơn mình một chút nhưng một chiêu đã phá giải được võ kỹ của hắn, hơn nữa lại phản thủ vi công. Hơn nữa mình đang ở thế tấn công, muốn ngăn cản một chiêu này của hắn quả thực rắt khó!"
- Hây a!
Tương Khánh Hợp hét lớn một tiếng, không ngờ lấy một góc độ khó tin, khó khăn lắm mới tránh được công kích của Vương Thiên Hà.
- "Nếu cho ngươi cơ hội tránh thoát thì ta cũng không còn cơ hội nào nữa!" Ánh mắt Vương Thiên Hà lóe lên, thầm nghĩ trong lòng.
- "Hạ Ngôn quả chưa nói sai, với thực lực của tên Tương Khánh Hợp này quả có thể miễn cưỡng tránh được một kích xuất kỳ bất ý đầu tiên của ta. Tuy nhiên còn có chiêu thứ hai!"
Tâm ý khẽ động, Vương Thiên Hà sớm đã chuẩn bị tốt chiêu thế hai, thuận thế đánh ra.
Chiêu thứ nhất dường như chỉ mới là để thử mà thôi, không ngờ thuận thế liền dẫn phát cho chiêu thế hai!
Lúc này, Tương Khánh Hợp đã hoàn toàn hết đà. Nếu muốn tiếp tục ngăn cản một công kích tận người như thế này nữa thì quyết không có khả năng.
- Đáng chết! Tương Khánh Hợp chỉ có thể trơ mắt nhìn thân mình bị mộc côn đâm tới.
Nếu Vương Thiên Hà sử dụng trường kiếm sắc bén thì hắn lúc này đã bị đánh chết! Thân thể hắn bay ngược ra, trực tiếp rơi mạnh xuống mặt đất.
- Học Viện Tử Diệp, Vương Thiên Hà thắng! Nhân viên công tác lập tức phán định.
- Tại sao lại có thể như thế!? Ở trên đài cao, Bàng Lập kinh ngạc hô lên.
Hắn từ đầu đã quan khán cực kỳ cẩn thận, thấy học viên Tương Khánh Hợp của mình bị đánh văng đi, trong lòng đã hơi hồi hộp.
Hắn nhận ra gần như tên Vương Thiên Hà này đã biết trước Tương Khánh Hợp sẽ sử dụng chiêu gì, hơn nữa hai chiêu Vương Thiên Hà sử dụng cùng như đã có dự tính từ trước.
Nếu là người khác mà không phải là Tương Khánh Hợp thì hai chiêu của Vương Thiên Hà căn bản không có uy hiếp quá lớn. Hai chiêu này dường như chuyên dùng để đối phó với Tương Khánh Hợp mà sinh ra.
Lấy nhãn lực của Bàng Lập tự nhiên không khó nhìn ra.
- Ồ? Tên tiểu tử Học Viện Tử Diệp này không ngờ có thể đoán trước! Lưu tiên sinh cũng kỳ quái nói.
- Ha ha, chẳng lẽ là vận khí tốt sao?
Một người bên cạnh Lưu tiên sinh cười nói.
Liễu Vân im lặng không nói gì, trên mặt chỉ mang theo vẻ tươi cười. Hắn đương nhiên biết ngày hôm qua ba người Hạ Ngôn mất một đêm không ngủ chỉ để nghiên cứu võ kỹ của mấy học viên Học viện Càn Khôn.
Tuy nhiên trong lòng Liễu Vân cũng có chút kinh ngạc. Hắn cũng không ngờ ba người Hạ Ngôn có thể sáng tạo ra những chiêu thức có tính trước như thế!
- Ngươi sao lại thế?
Sau khi Tương Khánh Hợp trở lại phía Học viện Càn Khôn thì gà học viên Vương Anh còn lại nhíu mày hỏi.
Tương Khánh Hợp thua khiến người ta rất khó hiểu!
Lấy thực lực của Tương Khánh Hợp làm sao có thể thua Vương Thiên Hà được!?
- Tạ ta cũng không biêt!
Sắc mặt của Tương Khánh Hợp hơi đỏ lên. Hắn quá thật thua mà không hiểu vì sao. Hắn không ngờ bị hai chiêu kia đánh rơi xuống mặt đất, thân thể truyền tới cảm giác đau mới biết không phải đang nằm mơ mà là sự thật!
- Quên đi. Xem ra Học viện Càn Khôn chúng ta thật sự phải thua Học Viện Tử Diệp rồi! Vương Anh thở dài lắc đầu nói.
Hiện tại, Học viện Càn Khôn đã liên tục thua hai trận. Chỉ cần Học viện Tử Diệp thắng thêm ba trận nữa là Học Viện Tử Diệp đã thay thế Học viện Càn Khôn, tiến vào nhóm Học viện đứng đầu.
Tất cả mọi người đều rõ ràng rằng, với thực lực của Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp thì ba gã học viên Học viện Càn Khôn sẽ không thể là đối thủ. Đám người Vương Anh cùng hiểu rằng mình không thể thắng được Hạ Ngôn.
Do đó, trên cơ bản, Học viện Càn Không coi như đã thua rồi!
- Dù là thua cùng phải thua đẹp!
Vương Anh hít vào một hơi, ánh mắt trở nên tàn nhẫn, sải chân bước lên lôi đài.
Vương Thiên Hà thấy Vương Anh lên đài thì thầm nhủ:
- "Hạ Ngôn bảo ta thất bại ở tràng thứ ba gặp tên Vương Anh."
- "Ừm, ta đánh bại Tương Khánh Hợp thì Học viện Càn Khôn cũng đã bắt đầu nghi ngờ rồi! Vương Anh khẳng định sẽ càng thêm cẩn thận! Cho dù ta dùng phương thức đối phó với Tương Khánh Hợp vừa rồi để giao thủ với Vương Anh thì cùng chưa chắc đã giành được chiền thắng! Như vậy, hẳn Mễ Tuyết sẽ thoải mái hơn một chút!
Ý niêm trong đầu Vương Thiên Hà nhanh chóng diễn ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, hơi thở cùng có chút trầm trọng.
Sau khi hỏi hai người, nhân viên công tác vung tay lên nói:
- Trận đấu bắt đầu!
Lúc này đây, Vương Thiên Hà tận lực giằng co một hồi rồi cuối cùng mới bị thua!
- Ha ha, Vương đại ca khá lắm!
Chờ Vương Thiên Hà trở lại. Hạ Ngôn cười nói.
Khóe miệng Vương Thiên Hà khẽ nhếch lên, trong mắt bắn ra tinh quang, thấp giọng
nói:
- Nếu không có Hạ Ngôn ngươi thì ta cũng không thể thắng được tên Tương Khánh Hợp
kia.
- Đến ta!
Mễ Tuyết duyên dáng từng bước đi về phía trước.
- Ừm, cẩn thận chút nha!
Hạ Ngôn gật gật đầu với Mễ Tuyết.
Vương Anh lần nữa trở lại chỗ cũ, Cam Đường Lục lại thượng tràng.
- Vừa rồi ta bại bởi tên Vương Thiên Hà kia, lần này không thể thua tiếp được! Cam Đường Lục rất muốn giành thắng lợi.
Sắc mặt của Mễ Tuyết không thay đổi chút nào, nhìn Cam Đường Lục đi tới trước mặt mình mười thước, cây trường côn hoành ngang trước ngực. Một thân váy dài của Mễ Tuyết khiến những người quan khán xung quanh cũng phải xuýt xoa.
Tuy không phải lần đầu tiên xuất tràng nhưng khán giả xung quanh vẫn cảm thấy kinh diễm.
Phải biết rằng, trong số tám Học viện nhất lưu có hai mươi tư gã học viên tham gia Hội giao lưu Học viện nhưng chỉ có hai học viên là nữ mà thôi.
Hơn nữa nữ nhân kia lại hoàn toàn đối lập với Mễ Tuyết.
Nữ nhân kia chính là học viên của Học viện Vọng Long.
Nếu là bình thường thì những người này dù thấy Mễ Tuyết cũng không có cảm giác xuýt xoa nhưng hiện tại cảm giác lại hoàn toàn khác.
Trong từng trận cổ động nhiệt tình, biểu tinh của Mễ Tuyết cũng không có chút lăn tăn nào cả, chỉ lạnh nhạt nhìn Cam Đường Lục ở đối diện mà thôi!
- "Hừ, chỉ là một nữ nhân mà ta không đối phó được sao?! Vừa rồi ta thất bại chỉ là vì ta chủ quan mà thôi! Lúc này đây, ta phải cẩn thận hơn nữa!"
Trong lòng Cam Đường Lục thầm nghĩ, ánh mắt cũng đánh giá Mễ Tuyết từ trên xuống dưới.
Cậy trường côn của Mễ Tuyết run lên, thân thể như một con chim én linh hoạt lao về phía trước.
Nàng lập tức xuyên qua khoảng cách mười thước.
Cam Đường Lục cùng đã sớm có chuẩn bị, sau khi nghe nhân viên công tác hét lớn đã nhanh chóng huy vũ trường côn, hình thành một côn tường kín kẽ, không chút khe hở nào. Vừa rồi hắn thua Vương Thiên Hà, lúc này muốn lấy ổn trọng làm chính, chậm rãi đánh bại Mễ Tuyết.
Kỳ thật hắn nghĩ thế đã rơi vào thế hạ phong rồi!
Hai người giao thủ, nếu thực lực tương đương thì người thủ bao giờ cùng chịu thiệt hơn.
Mẻ Tuyết công kích cực kỳ linh hoạt, không ngừng tìm kiếm sơ hở của Cam Đường Lục để đánh vào.
- Ai, Cam Đường Lục đúng là một tiên tiểu tử ngu! Bàng Lập ngồi trên đài cao bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Hắn thấy Cam Đường Lục chỉ chuyên phòng thủ là đã biết hắn thất bại rồi!
- Thôi, dù sao Học viện Càn Khôn chắc chắn là đã thua rồi! Bàng Lập cười tự giễu, thấp giọng nói một câu.
Liễu Vân ở bên cạnh cười nói.
- Bàng Lập Viện trưởng, kỳ thật thua cũng không tính là cái gì, quan trọng là sau này có thể giành được chiến thắng!
Bàng Lập cười ha hả nói:
- Liễu Vân Viện trưởng nói đúng rồi! Thua cùng không đáng sợ, ha ha, quan trọng là từ đó thu được điều gì!
Chỉ thời gian một chén trà nhỏ.
Một tiếng giòn vang vang lên.
Cam Đường Lục rốt cuộc vì một sơ sẩy mà đã bị Mễ Tuyết đánh một côn vào ngực, thân thể bị đánh văng ra ngoài.
Kỳ thật Cam Đường Lục khi lựa chọn phòng thủ thì đã ý thức được lựa chọn của mình đã rất là sai lầm! Hắn thấy Mễ Tuyết công kích tuy không mạnh mẽ nhưng liên miên không dứt, như kéo dài vô tận vậy. Sau khi lựa chọn phòng thủ hắn đã không tìm được cơ hội để phản kích.
Hắn kiên trì được thời gian một chén trà nhỏ là đã thua rồi!
Tính đến lúc này, Học Viện Tử Diệp đã thắng được ba trận, nói cách khác chỉ cần hai trận thắng nữa là Học Viện Tử Diệp đã giành chiến thắng hoàn toàn!
- Ngu quá!
Tương Khánh Hợp vung tay lên, giận dữ nói.
Cuộc so tài đã tiến hành đến trận thứ tư rồi Học viện Càn Khôn đã thua mất ba trận, hoàn toàn khác với điều bọn hắn tưởng tượng.
- Cẩn thận một chút! Ngàn vạn lần không thể chủ quan được! Chú ý tới lộ tuyến công kích của nàng!
Vương Anh nhắc nhở Tương Khánh Hợp.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius