Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 263: Bạo đánh Sở Phong. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Dùng tu vi của hai người, ngăn lại công kích của Sở Phong không khó nhưng mà hai người đều là cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ mà Huyền Thiên mới có tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng.
Thân ảnh Sở Phong nhanh như lưu quang, xuất kiếm thu kiếm đều ở trong chớp mắt.
Một kích không trúng, Sở Phong lập tức lui về phía sau, lập tức cải biến phương hướng lại một chiêu Lưu Tinh Phi Tốc đâm tới Huyền Thiên.
Trong hư không không thấy bóng người của Sở Phong chỉ thấy kiếm quang phi tốc đâm tới Huyền Thiên.
Keng - - !
Keng - - !
Keng - - !
. . .
Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích chỉ quơ Trọng Nhạc Kiếm trong tay, kệ cho Sở Phong đâm tới một kiếm nhanh tới mức nào, hán vẫn dễ dàng ngăn cản.
Sở Phong thi triển Lưu Tinh Phi Tốc, cả người nhanh như thiểm điện, không ngừng biến ảo vị trí, từ bốn phương tám hướng đâm tới Huyền Thiên.
Nhưng không ngoài dự tính, Huyền Thiên một bước cũng không động. Kiếm chiêu của Sở Phong đều bị Huyền Thiên đơn giản ngăn lại.
Huyền Thiên tu luyện Tuyệt Ảnh kiếm pháp là khoái kiếm, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ đều chưa hẳn hơn hắn. Kiếm của Sở Phong rất nhanh nhưng trong mắt hắn, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
- Quá chậm!
- Ngươi quá chậm. . . !
- Đây là tốc độ của ngươi à?
- Tư chất thiên tài của ngươi mà tu luyện như thế này sao? Chậm. . . Quá chậm!
. . .
Mỗi khi Huyền Thiên ngăn cản một kiếm thì đều dùng thanh âm lạnh lùng vang lên.
Thanh âm của Huyền Thiên rơi vào trong tai Sở Phong như là cười nhạo đầy trời khiến cho hắn chịu đả kích không nhỏ.
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể có thể, hắn làm sao nhẹ nhàng ngăn trở kiếm của ta như vậy? Ta phải nhanh hơn, ta cần phải nhanh hơn. . .
Sở Phong không còn tự tin như ban đầu nữa, nhiều người như vậy bốn phía nhìn chằm chằm. Nhớ tới những lời đã nói lúc trước, hắn có cảm giác mình đang bị Huyền Thiên tát tai thật mạnh.
Nhưng mà vô luận Sở Phong cố gắng như thế nào, đâm ra kiếm nhanh ra sao, đối với Huyền Thiên mà nói vẫn còn quá chậm.
Kiếm thứ hai bảy, Sở Phong đâm thẳng vào trái tim Huyền Thiên.
Trong tay Huyền Thiên nhoáng một cái, kiếm quang lóe lên lập tức hoành đến trước ngực.
Keng - - !
Lại một tiếng vang thật lớn, lại một lần nữa chặn công kích của Tinh Vẫn Kiếm.
Lúc này đây, Huyền Thiên không chỉ mỗi ngăn cản nữa, cánh tay phải huy kiếm bày tay trái đồng thời vừa nhấc:
- Sở Phong, ngươi cũng tiếp một kiếm của ta đi!
Lúc hai kiếm tấn công, một ngón tay trên tay trái Huyền Thiên điểm ra.
Một đạo kiếm quang nổ bắn ra.
Tụ khí thành nhận, chỉ phát kiếm quang.
- Cái gì - - ?
Mã Chân Như cùng Cổ Văn Đạo hai vị nội môn trưởng lão nhìn kiếm mang Huyền Thiên phát ra, giờ phút này thần sắc hai người chấn động vô cùng.
Chỉ phát kiếm quang, tốc độ nhanh tới cực điểm.
Cơ hồ là hai kiếm giao kích vang lên thì đồng thời nó đã bắn tới mi tâm của Sở Phong.
Kiếm quang không phải là kiếm chân chánh, dùng tu vi của Sở Phong mọi thời khắc đều dùng tiên thiên chân khí hộ thể, Huyền Thiên chỉ kiếm không phải là công kích trực tiếp của binh khí hoặc là thân thể nên tối đa có thể làm cho Sở Phong đau đớn bỗng chốc.
Nhưng mà mi tâm là ý niệm tinh thần của vũ giả, chỗ hiểm của vũ giả là đầu thì mi tâm càng là hiểm trong hiểm, nhược điểm lớn nhất củ mọi vũ giả.
Cho dù là chỉ phát kiếm quang, nếu là bị đánh trúng mi tâm cũng đủ làm cho Sở Phong bị thương, nếu là bị thương tinh thần ý niệm thì đương nhiên là sẽ trọng thương.
Huyền Thiên điểm ra một ngón tay tụ khí thành nhận, chỉ phát kiếm quang đột nhiên bắn tới Sở Phong không kịp đề phòng.
Kiếm kia mang nổ bắn ra, lập tức đã bắn tới trước mắt Sở Phong.
Không ít đệ tử bốn phía đồng thời phát ra thanh âm kinh hô, có thể thấy được đạo kiếm quang công kích này nguy hiểm ra sao.
Trong mắt Sở Phong lộ vẻ hoảng hốt.
Nếu là bị cái này kiếm quang đánh trúng mi tâm, bị thương tinh thần ý niệm, nhẹ thì ký ức thoái hóa, ngộ tính giảm xuống, nặng thì mất đi ký ức biến thành ngu ngốc.
Thân ảnh Sở Phong bạo lui về phía sau, đầu hơi nghiêng sang một bên.
Hắn thi triển Lưu Tinh Phi Tốc, một kích không trúng thì lui, cơ hồ là phản ứng bản năng, tốc độ cực nhanh.
Mặc dù như thế nhưng kiếm quang từ lúc Huyền Thiên kích xạ ra còn nhanh hơn tốc độ Sở Phong lui về phía sau, nó đuổi theo Sở Phong sát nút.
XÍU...UU! - -
Kiếm quang lướt qua trán của Sở Phong, một cảm giác đau đớn nóng bỏng từ cái trán chỗ truyền đến, chỗ kiếm quang đánh trúng xuất hiện một đạo huyết hồng.
Mấy sợi tóc theo gương mặt của Sở Phong nhẹ nhàng rớt xuống.
Vừa rồi Sở Phong hơi nghiêng đầu, tốc độ rất nhanh, tuy rằng tránh khỏi công kích vào mi tâm nhưng vẫn bị kiếm quang sượt qua trán.
Tiên thiên chân khí Sở Phong vận chuyển mọi thời khắc bảo hộ toàn thân, kiếm quang tuy rằng sắc bén nhưng không thể cắt được huyết nhục của hắn, chỉ tạo ra được một vết máu.
Tiên thiên chân khí của Sở Phong cũng không thể vận chuyển tới mỗi một cọng tóc nên kiếm quang sượt qua thì lập tức bị cắt rơi xuống.
Thân thể Sở Phong lập tức bạo lui sáu bảy mươi thước, trên trán không chỉ nóng bỏng đau đớn, còn toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Thân thể Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích, một cước dẫm lên lồng ngực của Đặng Phi, nhưng mà Sở Phong bị một vết thương nhỏ.
Người sáng mắt đã nhìn ra cao thấp của hai người.
Nhìn thân thể Huyền Thiên, trong Sở Phong phản ứng, hắn muốn dựa vào tốc độ di chuyển cận thân đánh bại Huyền Thiên thì cơ hồ chính là giấc mộng, hơn nữa là mộng tưởng hão huyền, căn bản không có khả năng thực hiện.
Sở Phong không ngu ngốc, biết tốc độ của mình kém đối phương, vừa rồi một mặt muốn tăng thêm tốc độ, kỳ thật rất là ngu xuẩn, hiện tại kịp phản ứng, trong lòng lập tức liền có tính toán.
Tốc độ không phải là căn cứ duy nhất của thực lực, tốc độ cực nhanh khiến cho ưu thế cận thân chiến đấu chiếm rất lớn. Nhưng trong công kích cự ly xa thì không có tác dụng.
- Tốc độ của Huyền Thiên rất nhanh, thể chất cường hãn nhưng mà vi chỉ có Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, mà ta có tu vi Tiên Thiên Cảnh tứ trọng. Tiên thiên chân khí hùng hậu hơn xa hắn, đây là sở trường của ta, tiến hành đuổi giết cự ly xa, hắn tuyệt đối không thể đỡ được.
Trong lòng Sở Phong thầm nghĩ, hắn cho tới bây giờ đều vượt cấp khiêu chiến đối thủ, bằng kiếm kỹ thủ thắng. Đây là lần đầu tiên đem tiên thiên chân khí hùng hậu trở thành ưu thế của mình, lợi dụng tiên thiên chân khí thâm hậu cưỡng chế đánh bại đối thủ.
- Huyền Thiên, ngươi cho rằng như vậy thì thắng lợi sao? Mơ tưởng, ta cho ngươi kiến thức uy lực chính thức của Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm!
Thân thể Sở Phong khẽ động, nhất thức kiếm chiêu thi triển. Kiếm khí mãnh liệt từ trong cơ thể hắn bộc phát tứ phương. Hai tay cầm Tinh Vẫn Kiếm phát ra kiếm quang chói mắt: Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm - - Tinh Quang Trụy Lạc!
Một kiếm của đánh xuống khiến cho kiếm quang sáng chói phóng lên trời, trong chốc lát tán loạn hóa thành tinh quang đầy trời từ phía trên rơi xuống.
Mỗi một điểm tinh quang đều là một đạo kiếm quang, phô thiên cái địa.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 264: Bạo đánh Sở Phong. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Tinh quang trụy lạc - một trong những tuyệt chiêu chung cực của Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm.
Huyền Thiên lần thứ nhất nhìn thấy Sở Phong đã được chứng kiến tinh quang trụy lạc.
Khi đó Huyền Thiên cùng Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh tại Âm Phong Sơn Mạch bị yêu thú Cự Châm Phong vây quanh, Sở Phong chạy đến, thi triển một chiêu tinh quang trụy lạc, một kiếm liền đánh chết hơn vạn Cự Châm Phong.
Khi đó Sở Phong mới Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi đỉnh cao, Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm mới vừa vặn tu luyện tới cảnh giới tiểu thành.
Mà bây giờ Sở Phong đã là Tiên Thiên Cảnh tứ trọng tu vi đỉnh cao, Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm chỉ thiếu chút nữa sắp đạt tới cảnh giới đại thành.
Uy lực so với lần trước, không thể so sánh nổi.
Tinh quang trụy lạc đầy trời bao trùm phạm vi trăm mét.
Ngoại trừ hai người Mã Chân Như, Cổ Văn Đạo lập tức tụ khí thành mang, hình thành một cái lồng khí hộ thể ngăn cản, bốn phía nội môn đệ tử, tất cả đều phi tốc lui về phía sau.
Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm là huyền giai trung phẩm kiếm kỹ, uy lực tuyệt chiêu chung cực này có thể so với cảnh giới tiểu thành của huyền giai thượng phẩm kiếm kỹ.
Tinh Quang kiếm mang trụy lạc mỗi một chuôi đều có một thanh kiếm lớn nhỏ sáng chói, quang hoa lóng lánh. Lực lượng ẩn chứa bên trong cực lớn.
Huyền Thiên thi triển chiêu thức quần công Phong Hỏa Liên Thiên trong Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm cũng kiếm quang phân tán, hóa thành hỏa kiếm đầy trời tấn công địch, nhưng mà kiếm quang hỏa diễm không bằng một phần mười của kiếm quang tinh quang trụy .
Đây là khác biệt của huyền giai hạ phẩm kiếm kỹ cùng huyền giai trung phẩm kiếm kỹ. Cùng là chiêu thức quần công nhưng mà uy lực hoàn toàn bất đồng.
- Đây mới là lực lượng chung cực. Huyền Thiên!
Theo thanh âm của Sở Phong vang lên, một cổ lực lượng vô hình từ trong cơ thể hắn tiết ra. Hư không bốn phía tựa hồ bị vặn vẹo, Huyền Thiên lập tức cảm giác được, vô số chuôi lợi kiếm từ bốn phương tám hướng trảm về phía hắn.
Là công kích kiếm ý, kiếm ý nhất giai.
Hơn nữa kiếm quang đầy trời trụy lạc khiến cho người ta cảm giác đã bị công kích vô cùng vô tận, hơn nữa thiệt giả khó phân.
Bốn phương tám hướng đều bị công kích, nên ngăn cản như thế nào?
Mã Chân Như nhìn thoáng qua Cổ Văn Đạo nói:
- Một kiếm này của Sở Phong ẩn chứa kiếm ý công kích, chỉ sợ Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng vũ giả đều ngăn cản không nổi. Huyền Thiên đang gặp nguy hiểm.
Cổ Văn Đạo gật đầu mỉm cười, nói:
- Huyền Thiên thiên tư yêu nghiệt, nếu có kỳ tích, tất nhiên phát sinh ở trên người của hắn.
Mắt thấy Sở Phong thần thái hung hăng càn quấy, Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Kiếm ý, chỉ có ngươi có sao?
Theo thanh âm của Huyền Thiên vang lên, một cổ lực lượng vô hình từ trong cơ thể của hắn bành trướng. Trong hư không vô hình bốn phía chấn động gợn sóng hữu hình, trong chốc lát khuếch tán vài trăm thước.
Kiếm Ý nhị giai!
Trong chốc lát, kiếm ý nhất giai công kích ảo giác của Sở Phong bị chém trở thành hư vô.
Cùng lúc đó Trọng Nhạc Kiếm trong tay Huyền Thiên vung lên trời, kiếm quang nổ bắn ra, vô tận Tiên Thiên Chân Hỏa mãnh liệt hóa thành một thanh hỏa diễm Cự Kiếm đón đầu kiếm quang đầy trời trảm xuống.
Tuyệt chiêu - - Hỏa Phá Thương Thiên!
Mã Chân Như cùng Cổ Văn Đạo đột nhiên bị Kiếm Ý nhị giai bao phủ. Lập tức lùi lại mấy bước, trong mắt hoảng sợ:
- Đúng là Kiếm Ý nhị giai?
Nội môn đệ tử lui đến hơn trăm mét lại bị Kiếm Ý nhị giai ảnh hưởng liên tục vang lên những tiếng kêu sợ hãi.
Tuy rằng Huyền Thiên đem lực lượng của Kiếm Ý nhị giai chủ yếu công hướng về phía Sở Phong, nhưng mà lực lượng vô hình của kiếm ý trừ phi đạt trình độ do hư hóa thực. Nếu không chủ nhân của kiếm ý cách nào khống chế kiếm ý khuếch tán bốn phía.
Sở Phong bị Kiếm Ý nhị giai phản công, cảm giác lưỡi dao sắc bén xẹt qua cổ họng lạnh buốt khiến cho trái tim của hắn hung hăng nhảy dựng.
Tuy rằng hắn đồng dạng lĩnh ngộ kiếm ý, trong nháy mắt tỉnh lại chém nát ý niệm.
Nhưng mà thân thể kia vẫn không thoát khỏi phản ứng bản năng, nháy mắt trái tim hung hăng nhảy lên, khí huyết trong cơ thể Sở Phong bạo loạn trong tích tắc.
Kiếm quang đầy trời rơi xuống đột nhiên biến mất.
Mà Hỏa Phá Thương Thiên Huyền Thiên chém xuống mang theo thế không thể đỡ.
Kiếm quang chém qua, hết thảy đều bị trảm phá.
Ngay cả tinh quang Sở Phong thi triển biến thành kiếm quang cũng không ngoại lệ.
Tuy rằng kiếm quang rất mãnh liệt rất là chắc chắn, có lực công kích phi thường cường đại.
Nhưng mà tinh quang trụy lạc là do Sở Phong thi triển mà ra, uy lực cùng vận chuyển với tiên thiên chân khí của Sở Phong.
Khí huyết của Sở Phong loạn, quá trình tiên thiên chân khí hóa thành kiếm quang gián đoạn, lực lượng của một chiêu tinh quang trụy lạc này vì thế mà giảm xuống uy lực.
Huyền Thiên thi triển Hỏa Phá Thương Thiên mặc dù chỉ là huyền giai hạ phẩm kiếm kỹ, nhưng phẩm chất tiên thiên chân khí của ngưng luyện mạnh hơn tiên thiên chân khí của Sở Phong không ít, hơn nữa uy lực của tinh quang trụy lạc lại giảm lớn.
Tự nhiên, hỏa diễm kiếm quang chém qua, kiếm quang của Sở Phong như đậu hũ bị xé nát biến thành hư vô.
Trong nháy mắt kiếm quang đầy trời rơi xuống bị ngọn lửa kiếm quang bổ ra một lỗ hổng cự đại.
Lực lượng bành trướng như vạn mã bôn đằng.
Sở Phong hoảng hốt, trong lúc vội vã hắn thu lại Tinh Vẫn Kiếm. Kiếm quang sáng chói bắn ra, một kiếm hoành ngang đỉnh đầu.
Lực lượng khổng lồ, như là bài sơn đảo hải mãnh liệt xông tới.
Keng - - !
Hai tay Huyền Thiên cầm Trọng Nhạc Kiếm trùng trùng điệp điệp trảm lên trên Tinh Vẫn Kiếm.
Sở Phong phun ra một ngụm máu tươi, hắn cảm giác mình giống như bị một ngọn núi va chạm, cả người lập tức bay ngược về phía sau. Xương cốt toàn thân như muốn ra ra.
Một kiếm này của Huyền Thiên trảm ra mang theo lực lượng khủng bố đến cực điểm.
Lực lượng một cánh tay của hắn vượt qua 130.000 cân, hai tay đồng thời dùng sức, vượt qua hai vạn sáu ngàn cân.
Hơn nữa tiên thiên chân khí thâm hậu cùng với Kiếm Ý nhị giai gia trì và một chiêu tuyệt thuật Hỏa Phá Thương Thiên dẫn động đại thế của Thiên Địa. Mọi lực lượng hợp lại khiến cho hắn có sức mạnh vượt qua năm vạn cân.
Cho dù là vũ giả Tiên Thiên Cảnh lục trọng đối mặt một chiêu này của Huyền Thiên cũng phải tạm lánh phong mang.
Sở Phong vẫn còn lui về phía sau, thân thể Huyền Thiên tựa như mũi tên rời cung bắn mạnh về phía trước.
Trên mặt đất xuất hiện hai cái dấu chân sâu tới hai thốn. Thân thể Huyền Thiên lóe lên lập tức đuổi theo thân thể đang bay ngược của Sở Phong
Bàn tay duỗi ra, Huyền Thiên bắt được mắt cá chân của Sở Phong, hắn hét lớn một tiếng:
- Ngươi chính là kẻ gọi là bất thế thiên tài?
Theo một tiếng hét lớn, cực lực nghìn cân của Huyền Thiên bộc phát, cầm lấy mắt cá chân của Sở Phong ném mạnh đi.
Sở Phong bị chấn thành bay ngược, căn bản không cách nào khống chế thân thể của mình, cả người bay vút 180° trên không trung.
- Huyền Thiên, mau dừng tay!
Mã Chân Như cùng Cổ Văn Đạo, đồng thời hô to nhưng mà đã muộn.
Thân thể Sở Phong trùng trùng điệp điệp đập vào mặt đất.
Bành- -
Một tiếng vang thật lớn, xen lẫn một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Mặt đất nứt ra những khe hở nhỏ dài tới hơn mười thước. Đầu nguồn của khe hở là một khe hình người, thân hình Sở Phong bị dung nhập vào sâu trong mặt đất hơn một thước.
Máu tươi từ trong miệng phun ra, lực phản chấn cực lớn khiến cho cơ bắp toàn thân Sở Phong căn ra, nội tạng kinh mạch đều bị tổn thương và ngoại thương nghiêm trọng.
Cả người mềm nhũn lõm vào mặt đất không có lực lượng phản kháng.
Huyền Thiên móc Sở Phong lên, ném hắn sang một bên nói:
- Thiên tài quá yếu!!!
Bốn phía nội môn đệ tử, kể cả Mã Chân Như, Cổ Văn Đạo hai vị nội môn trưởng lão đều ngây người.
Sở Phong là bất thế thiên tài bách niên khó gặp của Thiên Kiếm Tông, với tu vi Tiên Thiên Cảnh nhất trọng xông qua Kiếm Các tầng ba, lưu danh trong Kiếm Các.
Hơn một ngàn năm Thiên Kiếm Tông không tính Huyền Thiên có thể lưu danh ở Kiếm Các chỉ có mười hai người.
Hơn một ngàn năm mới có mười hai người, thật sự là trăm năm khó gặp.
Cho tới nay, Sở Phong chính là hy vọng của Thiên Kiếm Tông. Danh thiên tài không chỉ như sấm bên tai Thiên Kiếm Tông, cho dù là toàn bộ Thần Đao Vương cũng là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất trong hàng đệ tử hậu bối.
Năm gần mười lăm liền lĩnh ngộ kiếm ý trở thành đệ tử đệ nhất nội môn Thiên Kiếm Tông, hôm nay trở thành đệ tử hạch tâm, vượt cấp khiêu chiến đơn giản tựa như châm trà uống nước.
Cho dù là võ giả Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng có mười người thì chín người không phải là đối thủ của Sở Phong.
Nhưng mà hôm nay Sở Phong thất bại, bại thật thê thảm.
Hắn vượt cấp đả bại người khác, hôm nay lại bị Huyền Thiên vượt cấp đánh bại.
Hơn nữa Huyền Thiên mới triển lộ tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, mà Sở Phong là Tiên Thiên Cảnh tứ trọng, song phương cách nhau hai cảnh giới.
Một thiên tài có thể vượt cấp đả bại người khác, kết quả bị một người thấp hơn hai cái cảnh giới đả bại, đây còn gọi là thiên tài sao?
Danh thiên tài của Sở Phong đã bị đả kích to lớn, đại bộ phận đệ tử nhìn hắn, ấn tượng trong lòng không còn là thiên tài đã từng cao cao tại thượng mà là một kẻ thất bại, bị một người khác vượt cấp đả bại.
Bốn phía lặng ngắt như tờ.
Sở Phong thi triển ra Tinh Quang Trụy Lạc khí thế trùng thiên, không ai bì nổi.
Không có bất kỳ người ngờ tới, Huyền Thiên phản kích rất nhanh.
Sở Phong thi triển chung cực tuyệt chiêu, khí thế thịnh nhất thì trong lúc đó phát sanh biến hóa trong nháy mắt bại vào trong tay Huyền Thiên, toàn thân vết thương chồng chất, không hề có lực hoàn thủ.
- Phong nhi. . .
Thời điểm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người thì có một tiếng quát lớn từ đằng xa vang lên như là sấm dậy đất bằng.
Nội môn đệ tử đều bị thanh âm này chấn cho thân thể rung lên, nếu phát ra từ khoảng cách gần có thể khiến cho một vị Tiên Thiên Cảnh sơ kỳ võ giả bị thương.
Tất cả mọi người bị một tiếng quát lớn hấp dẫn, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở cuối con đường có hơn mười người đang vội vàng chạy tới.
Mỗi người khí thế phi phàm, hơn mười người vội vàng chạy tới có một loại cảm giác như đại quân tràn tới khiến cho trái tim nội môn đệ tử đập bình bịch, cơ hồ hít thở không thông.
Hơn mười người đều là trưởng lão nội môn Thiên Kiếm Tông, cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ.
Người cầm đầu là một trung niên nhân tuổi chừng năm mươi tuổi mặc trường bào màu đen. Trước ngực thêu một cái đồ án hình tròn viền bạc, nhìn bề ngoài có thể biết địa vị của người này rất bất phàm.
Âm thanh bạo đúng là từ trong miệng người này phát ra, so sánh với mười mấy người, tốc độ hắn nhanh nhất. Một bước sải qua một khoảng ba trăm thước.
Cách Huyền Thiên còn có hơn bốn trăm thước, người này vung tay lên đập tới một chưởng:
- Phản tặc, dám can đảm tổn thương con của ta. Đúng là muốn chết.
Theo một chưởng của người nọ đánh ra, một dấu bàn tay to như cái chậu rửa mặt kích xạ ra giống thực chất.
Thần sắc của nội môn đệ tử tất cả đều cả kinh, lộ ra vẻ sợ hãi. Chưởng ấn vừa ra tựa hồ có một khí thế núi cao đè xuống, khí thế cực lớn bao phủ lấy tất cả.
Trong mắt Huyền Thiên càng toát ra vẻ giật mình, đạo chưởng ấn kia đã bay thẳng tới hắn.
Trong nháy mắt nó đã lao tới cách Huyền Thiên chín trăm bước... Hơn mười mét....
Khí thế uy áp cực lớn như là một tòa núi lớn nặng vạn cân áp lên người Huyền Thiên khiến cho hắn trong nháy mắt không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn chưởng ấn đánh tới.
Chưởng ấn chưa đến đã có lực lượng mấy vạn cân áp đến.
Nếu là thật sự bị một chưởng này đánh trúng, đủ để lấy mạng của Huyền Thiên. Thể chất của Huyền Thiên cường đại tới mấy cũng đỡ không nổi một chưởng này.
Trong lúc nguy cấp, đồng dạng cũng có một chưởng ấn hư không từ bên cạnh Huyền Thiên lóe lên tiến về phía trước.
Hai đạo chưởng ấn va chạm cùng một chỗ cách Huyền Thiên năm mét.
Oanh. . . ! Phát ra một tiếng nổ tung kinh thiên.
Thanh âm cực lớn chấn màng tai của Huyền Thiên đau đớn, hai tay hắn theo bản năng bịt tai lại.
Song chưởng đối nhau, khí lưu cường đại lập tức bạo tạc nổ tung tràn ra bốn phía.
Huyền Thiên cảm giác một cỗ lực đẩy cực lớn vọt tới, thân thể không tự chủ được phải lùi lại mấy bước mới ngừng lại được.
Cho dù là chống lại một chưởng cùng Tiên Thiên Cảnh lục trọng võ giả, Huyền Thiên cũng sẽ không bị chấn lùi lại mấy bước, có thể thấy được vậy lực lượng khí lưu to lớn như thế nào.
Một giọng nói từ sau lưng Huyền Thiên vang lên:
- Sở sư đệ, hậu bối đệ tử tranh đấu, ngươi thân là trưởng bối, há lại tàn độc như thế, ra tay là muốn tánh mạng người.
Thanh âm này có chút quen thuộc, Huyền Thiên vừa quay đầu liền phát hiện Vũ Chấn Khôn đứng ở phía sau hắn, còn có mấy vị lão giả vội vàng tìm đến cùng Mã Chân Như, Cổ Văn Đạo hội tụ cùng một chỗ đi tới bên cạnh Đặng Phi.
- Ở bên trong Âm Phong Sơn Mạch hắn phái tộc nhân của mình giết đệ tử.
Ánh mắt Vũ Chấn Khôn lẫm liệt lộ ra một tia hàn ý:
- Có chứng cớ không?
Huyền Thiên đáp với ngữ khí khẳng định:
- Có!
- Vũ sư huynh, Huyền Thiên sát hại đệ tử đồng môn, đả thương con của ta, theo như môn quy phải xử tử thị chúng, bổn tọa là trưởng lão thủ tọa Hình Phạt Đường, theo môn quy đem xử tử, có gì không thể?
Thanh âm giận dữ lại vang lên, Huyền Thiên nhìn lại. Người vừa mới ra tay cùng hơn mười vị nội môn trưởng lão đã đến bên cạnh Sở Phong.
Thông qua đối thoại, Huyền Thiên đã biết người này là trưởng lão thủ tọa Hình Phạt Đường, phụ thân của Sở Phong - Sở Chiến Phàm.
Sở Chiến Phàm điểm mấy huyệt đạo của Sở Phong, cho hắn phục dụng đan được liệu thương rồi cho người mang hắn tới Đan Dược Đường cứu trị.
Vũ Chấn Khôn đi đến bên cạnh Huyền Thiên, ánh mắt nhìn lướt qua Đặng Phi Phi sau đó nhìn Sở Chiến Phàm:
- Đệ tử quyết đấu sinh tử sao lại xử phạt? Sở sư đệ, ngươi không hỏi tiền căn hậu quả, vừa ra tay đã đưa người vào chỗ chết, ngươi chấp chưởng Hình Phạt Đường sẽ xuất hiện bao nhiêu án oan?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 266: Sư tổ giận dữ. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngươi!!!
Chán nản, nhất thời không phản bác được, ánh mắt rơi vào người Huyền Thiên. Hắn lập tức trừng mắt chỉ Huyền Thiên nói:
- Tên đệ tử phản nghịch cũng không có hỏi tiền căn hậu quả liền sát hại đồng môn đệ tử, tội nghiệt như thế sao không tru diệt?
Vũ Chấn Khôn khe khẽ thở dài:
- Ai, Sở sư đệ, Huyền Thiên bất quá là thiếu niên mười lăm tuổi, thiếu niên khí thịnh, nhất thời cực đoan. Ngươi thân là thủ tọa Hình Phạt Đường há lại tự hạ thân phận so đo với đệ tử hậu bối?
- Ta!!!
Sở Chiến Phàm bị Vũ Chấn Khôn hỏi mấy câu tới á khẩu không trả lời được, hắn cả giận nói:
- Ta làm như thế nào không cần ngươi tới dạy bảo, hừ!
Nói xong, Sở Chiến Phàm trừng mắt với Huyền Thiên:
Sở Chiến Phàm tuy rằng khí thế khinh người nhưng thần sắc Huyền Thiên vẫn trấn định, không sợ chút nào, hắn nói với ngữ khí bình tĩnh:
- Đặng Phi sai sử Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên trong gia tộc cùng với chín vị võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ ở Âm Phong Sơn Mạch muốn đưa đệ tử vào chỗ chết, truy sát đệ tử mấy trăm dặm. Đệ tử may mắn đào thoát, lần này hồi tông còn không kịp hướng tông môn xin chỉ thị liền gặp Đặng Phi, Đặng Phi muốn giết đệ tử diệt khẩu, đệ tử muốn giết Đặng Phi báo thù. Hai người giao chiến, thực lực của Đặng Phi không bằng đệ tử, tự nhiên bị đệ tử đánh bại, bất quá, đệ tử không có lấy tính mệnh của hắn, Đặng Phi còn một hơi thở. Đến tột cùng là hắn muốn đưa đệ tử vào chỗ chết, hay bị người khác sai sử có thể thẩm tra hắn.
Huyền Thiên vừa mới nói xong, Cổ Văn Đạo đứng ở bên cạnh Đặng Phi kiểm tra khí tức Đặng Phi nói:
- Kiếm mặc dù đâm thủng ngực nhưng cũng không đâm trúng chỗ hiểm. Đặng Phi không bị mất mạng, chỉ bị thương quá nặng, kinh mạch toàn thân đều đã đứt gãy, có thể cứu sống.
Sở Chiến Phàm hiển nhiên không tin Huyền Thiên nói
- Nói năng bậy bạ, Đặng Phi xuất thân lục phẩm gia tộc, trong tộc Tứ trưởng lão hông phải Tiên Thiên Cảnh lục trọng cũng là võ giả Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong. Lại thêm chín vị võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ đuổi giết ngươi mấy trăm dặm, ngươi làm sao có thể đào thoát? Ta thấy ngươi bất hòa cùng Đặng Phi mượn quyết đấu ám sát lấy tánh mạng người ta. Đây là tội lớn, phải đem....
- Ai nói đệ tử trốn không thoát?
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hắn lĩnh ngộ Kiếm Ý nhị giai. Tạo nghệ Võ Đạo ý chí không yếu hơn Sở Chiến Phàm, căn bản không bị khí thế của Sở Chiến Phàm ảnh hưởng, hắn cắt đứt lời nói của Sở Chiến Phàm:
- Đệ tử không chỉ đào thoát, hơn nữa gặp dữ hóa lành, ngẫu nhiên vào nơi ở của đệ nhất thích khách Nhất Kiếm Tuyệt Mệnh Chu Vô Ảnh lúc tuổi già đã lấy được Tuyệt Ảnh tâm pháp luyện thành Tuyệt Ảnh kiếm pháp toàn bộ phản giết mười vị Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả Đặng gia truy sát đệ tử. Một kẻ không có lưu, đệ tử là từ trong miệng võ giả Đặng gia xác nhận thân phận của bọn hắn cùng với Đặng Phi sai sử phía sau màn.
Thiên Kiếm Tông một mực tìm kiếm Tuyệt Ảnh tâm pháp, Huyền Thiên hiện giờ đã lấy được tự nhiên sẽ giao ra. Hơn nữa vừa vặn lấy cớ tu luyện thành Tuyệt Ảnh kiếm pháp đánh chết mười tên Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả Đặng gia, nghe rất hợp lý.
Ở đây tất cả mọi người nghe vậy đều giật mình, Tuyệt Ảnh tâm pháp chính là trọng bảo.
Đồng thời, nghe Huyền Thiên nói, phản giết mười vị Đặng gia Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả càng làm cho nội môn đệ tử hít sâu một hơi.
Chúng nội môn trưởng lão cũng nhìn Huyền Thiên với con mắt khác, tuy rằng Sở Phong cũng có thực lực đánh bại võ giả Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng nhưng mà đánh bại Sở Phong cùng đánh chết mười tên võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ hiển nhiên chênh lệch rất lớn.
Sở Chiến Phàm hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vu khống, nếu quả thực người bị ngươi giết thì cũng chết không có đối chứng, ngươi dựa vào cái gì để cho người khác tin tưởng lời ngươi nói?
Huyền Thiên mỉm cười, hắn sớm có chuẩn bị chỉ Đặng Phi:
- Đệ tử giết Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên Đặng gia chiếm bội kiếm tùy thân của hắn, là một thanh bảo khí huyền giai trung phẩm. Bên trên có khắc hai chữ Vạn Xuyên, ngày đó Đặng Vạn Xuyên dùng kiếm giết đệ tử, đệ tử lợi dụng kiếm này đáp lại đáp Đặng Phi, kiếm này chính là bằng chứng lớn nhất.
Ánh mắt mọi người đều đã rơi vào thân kiếm cắm trên người Đặng Phi.
Trưởng lão nội môn bên cạnh Đặng Phi phát hiện ra trước:
- Đúng vậy, đích thật là bảo khí huyền giai trung phẩm hai chữ Vạn Xuyên, thời gian khắc lên đã từ rất lâu, ít nhất cũng vài năm rồi.
Hai chữ Vạn Xuyên không phải mới khắc gần đây mà đã khắc nhiều năm, như vậy kiếm này không có khả năng là đồ giả.
Chứng minh Huyền Thiên nói đúng.
Sắc mặt Vũ Chấn Khôn băng lãnh, tay áo vung lên, một cỗ khí thế bành trướng tự nhiên sinh ra, trong giọng nói mang theo sát khí:
- Người Tàn sát đồng môn đệ tử là Đặng Phi, biết rõ Huyền Thiên là thiên tài đệ tử của bổn tông, trụ cột tương lai của bổn tông còn hạ độc thủ như vậy. Dám đoạn tương lai của bổn tông chính là đào mộ bổn tông. Đặng Phi có chết chưa hết tội!
- Huyền Thiên đánh chết Đặng Phi, chính là nhân quả báo ứng. Đương nhiên tuy rằng không xin chỉ thị tông môn, đó cũng là sự tình khẩn cấp, tình có thể tha. Hơn nữa Huyền Thiên tìm về Tuyệt Ảnh tâm pháp cho bổn tông lập một cái công lớn, ban thưởng công lao giá trị năm trăm vạn điểm, danh tự ghi vào công đức bảng Võ Kỹ Các, vĩnh viễn truyền đời sau.
Không chỉ chúng nội môn đệ tử, mà ngay cả chúng nội môn trưởng lão đều cả kinh nhìn Huyền Thiên, lộ ra vẻ hâm mộ.
Ban thưởng công lao giá trị năm trăm vạn điểm, đối với giá trị của Tuyệt Ảnh tâm pháp mà nói, cũng không tính cao, thậm chí có thể nói rất thấp. Nhưng mà danh tự ghi vào công đức bảng Võ Kỹ Các, vĩnh viễn truyền đời sau, điểm này thì thập phần khó có được rồi.
Có thể sắp xếp công đức bảng Võ Kỹ Các đều là các vị tổ sư của Thiên Kiếm Tông lập tông. Về sau chỉ có những người mang về tông môn võ học bí kíp rất quan trọng mới có thể quang vinh trèo lên công đức bảng Võ Kỹ Các.
Nhưng những người về sau chỉ học tập công pháp võ kỹ tiền nhân lưu lại, một ít võ học bí kíp trọng yếu không dễ dàng đạt được. Vì thế mà người có thể vinh danh trên công đức bảng một trăm năm cũng khó có được hai ba người.
Có thể đem danh tự ghi vào Võ Kỹ Các công đức bảng là nguyện vọng của mỗi một vị nội môn trưởng lão, họ nhìn về phía Huyền Thiên đương nhiên mang theo vẻ hâm mộ.
Huyền Thiên nghe vậy, lập tức từ trong lòng móc ra một quyển sách. Đây là Tuyệt Ảnh tâm pháp dựa theo ký ức viết ra để trả lại tông môn. Hắn đưa cho Vũ Chấn Khôn:
- Đệ tử nhìn qua Tuyệt Ảnh tâm pháp khắc vào thạch bích, không cách nào mang về, chỉ đành sao chép một bản. Vũ trưởng lão mời xem qua.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp là một loại kiếm kỹ đặc thù. Nó không phải công pháp tu luyện, bất đồng cùng kiếm kỹ công pháp bình thường không bị thể chất thuộc tính hạn chế.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 267: Sư tổ giận dữ. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng tốc độ cực nhanh, phi thường lợi hại. Mặc dù qua trăm năm nhưng danh hào của Nhất Kiếm Tuyệt Mệnh Chu Vô Ảnh vẫn vang danh truyền lưu ở trên vương triều Thần Đao Vương.
Nguyên nhân chính là như thế, Huyền Thiên đạt được Tuyệt Ảnh tâm pháp trọng yếu hơn huyền giai phẩm công pháp khác, mới có thể vinh danh trên công đức bảng Võ Kỹ Các.
Dựa theo quy định của Thiên Kiếm Tông chỉ có vì tông môn đạt được hai loại huyền giai phẩm công pháp võ kỹ mới có tư cách vinh danh trên công đức bảng Võ Kỹ Các.
Tuyệt Ảnh tâm pháp không có hạn chế thể chất thuộc tính, mỗi người đều có thể tu luyện. Chỉ là ngộ tính cao thấp có quan hệ cùng thành tựu. Thiên Kiếm Tông đã lấy được Tuyệt Ảnh kiếm pháp, tất cả mọi người tu luyện thì chỉnh thể thực lực sẽ đại tăng.
Không người nào dám xem nhẹ tác dụng của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Vũ Chấn Khôn nhận lấy Tuyệt Ảnh tâm pháp lật vài tờ, gật nhẹ đầu, nói:
- Ân, hoàn toàn chính xác không giả, Huyền Thiên, ta đại biểu Võ Kỹ Các, cảm tạ ngươi.
Trong nháy mắt trong lòng chúng đệ tử cùng trưởng lão từ hình tượng Huyền Thiên sát hại đồng môn đệ tử biến thành công thần có đại cống hiến đối với tông môn chuyển biến 180°.
Ánh mắt chúng đệ tử nhìn Huyền Thiên toát ra vẻ kính ngưỡng, thậm chí là sùng bái.
Trong ánh mắt đám nội môn trưởng lão cũng lộ ra hâm mộ.
Vũ Chấn Khôn thu Tuyệt Ảnh tâm pháp lại rồi đi đến bên cạnh Đặng Phi, lớn tiếng nói:
- Đặng Phi chết chưa hết tội, bổn tọa sẽ đích thân thẩm lí và phán quyết, tra rõ đồng đảng, gia tộc của hắn sẽ do đích thân bổn tọa đến nhà bái phỏng. Dám động thiên tài đệ tử của bổn tông thì phải nhận lấy hậu quả nghiêm trọng. Đem Đặng Phi, Huyền Thiên và những người liên quan đi.
- Đợi một chút. . . !
Sở Chiến Phàm vừa rồi giữ im lặng lớn tiếng nói:
- Huyền Thiên đánh chết Đặng Phi là chuyện đã xảy ra thì bỏ qua, nhưng mà hắn đả thương con ta Sở Phong phải tiếp nhận xử phạt của Hình Phạt Đường.
Vũ Chấn Khôn nói:
- Hậu bối đệ tử luận bàn, thắng bại là thường tình, nhất thời thu tay không được, bị thương không thể tránh được. Sở sư đệ mặc dù Sở Phong bị thương là do Huyền Thiên không đúng, nhưng mà Huyền Thiên mang về Tuyệt Ảnh tâm pháp cho bổn tông có công lớn lao, chẳng lẽ, công lớn như thế vẫn không thể xóa đi sai lầm nhỏ sao?
- Sai lầm nhỏ? Toàn thân Phong nhi đều là vết thương, hiện giờ đã ngất đi mà nói là sai lầm nhỏ? Nói rõ cố ý đả thương người.
Thanh âm Sở Chiến Phàm càng nói càng lạnh:
- Vũ sư huynh, ngươi không nên thiên vị quá mức, ta bất kể hắn có công lao gì. Đã phạm vào môn quy thì phải thừa nhận xử phạt, bổn tọa thân là thủ tọa Hình Phạt Đường lo liệu công đạo, nhất định phạt. Huyền Thiên, ngươi thúc thủ chịu trói, đi Hình Phạt Đường tự thú hay là muốn bổn tọa xuất thủ, áp ngươi đi qua?
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Sở Chiến Phàm nhìn Huyền Thiên như là lưỡi dao sắc bén phong mang chi khí lộ ra.
Huyền Thiên đón ánh mắt của Sở Chiến Phàm giống như cây kim so với cọng râu, khí thế to lớn, không kém chút nào nói:
- Sở trưởng lão, ai phạm vào môn quy? Ngươi không nên ngậm máu phun người.
Huyền Thiên sẽ không cố ý đi gây phiền toái, nhưng mà nếu như phiền toái tự động đến thì hắn cũng không sợ, có Lăng Dật Trần làm chỗ dựa, trong lòng của hắn tự tin mười phần.
Đừng nói là trước mặt Sở Chiến Phàm, cho dù là trước mặt tông chủ Thiên Kiếm Tông, Huyền Thiên cũng sẽ không có chút nể nang.
Thấy Huyền Thiên không bị khí thế uy nghiêm của mình ảnh hưởng, lửa giận trong lòng Sở Chiến Phàm càng tăng lên, hắn quát:
- Đồ hỗn trướng, còn dám ở trước mặt ta rống to.
Thanh âm Huyền Thiên tuy rằng không nhỏ, nhưng tuyệt đối không có giống Sở Chiến Phàm rống như thế, hắn bình tĩnh nói:
- Ở đây có nhiều trưởng lãp nội môn cùng với đệ tử nội môn như vậy. Ai rống to thì mọi người đều biết rõ, Vũ trưởng lão, ngài hẳn là coi mọi người như mù điếc sao? Cuộc chiến của đệ tử cùng với Sở Phong, mọi người cũng nhìn thấy rõ ràng, là Sở Phong chủ động khiêu khích, chủ động tấn công đệ tử. Đệ tử bị hắn công kích hơn mười chiêu mới xuất thủ đánh trả, chỉ là thực lực của Sở Phong quá yếu. Đệ tử thật không ngờ, đệ tử mới đánh trả ba quyền hai cước hắn đã trở nên như thế. Tình hình chiến đấu kịch liệt khi đó trong lúc nhất thời không thể thu tay, nếu không phải Sở Phong quá yếu đuối, có thể đứng vững trước hai chiêu của đệ tử thì cũng sẽ không bị bại chật vật như thế mà nhanh chóng như thế.
Trong miệng Huyền Thiên, Sở Phong quả thực quá yếu như quả hồng mềm, muốn bóp tròn thì tròn, muốn bóp bẹp thì bẹp. Sở Chiến Phàm càng nghe càng giận, ngực phập phồng không ngừng, quả thực muốn nổ tung, hắn quát:
- Đồ hỗn trướng, ngươi còn dám nói xạo!
Ánh mắt Huyền Thiên hướng nội môn đệ tử bốn phía quét qua, lớn tiếng hỏi:
- Các vị sư đệ, các ngươi vừa rồi đều nhìn, phải Sở Phong chủ động xuất thủ với ta không?
Bốn phía lặng ngắt như tờ, chúng nội môn đệ tử, lúc này chỉ cảm thấy núi lớn áp trong lòng, nào ai dám nói?
- Phải hay là không?
Vũ Chấn Khôn hét lớn một tiếng.
Vũ Chấn Khôn thân là thủ tọa trưởng lão Võ Kỹ Các, bài danh trưởng lão gần với Đại trưởng lão. Hắn vừa lên tiếng, chúng nội môn đệ tử không còn cảm nhận được khí thế áp bách của Sở Chiến Phàm, lập tức dễ dàng rất nhiều, không dám không trả lời. Ít nhất hai phần ba nội môn đệ tử cùng kêu lên:
- Vâng!!
Huyền Thiên tiếp tục hỏi:
- Sở Phong xuất thủ với ta, có phải ta một mực phòng thủ, thẳng đến Sở Phong đâm mấy chục kiếm ta mới không thể không hoàn thủ?
Uy thế trong lời nói vừa rồi của Vũ Chấn Khôn vẫn còn, đại bộ phận nội môn đệ tử đáp:
- Đúng!
Huyền Thiên nói:
- Ta hoàn thủ một hai chiêu, Sở Phong bị thua, hơn nữa bản thân bị trọng thương?
- Đúng!
Huyền Thiên nhìn Sở Chiến Phàm, nhún vai, nói:
- Sở trưởng lão, lần này ngài nghe rõ ràng rồi chứ? Nếu không phải Sở Phong tự cho là đúng muốn cùng đệ tử chiến một trận, đệ tử căn bản không có để hắn vào mắt? Nếu như không phải Sở Phong một mực hướng đệ tử công kích, hơn nữa thi triển đại sát chiêu Lưu Tinh Phi Tốc Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm liên tục đâm đệ tử mấy chục kiếm. Đệ tử không thể làm gì khác hơn phải đánh trả, nếu không phải Sở Phong quá yếu đuối, làm sao bị một hai chiêu của đệ tử đánh trọng thương? ?
- Đáng tiếc Sở Phong quá vô dụng, chỉ cần hắn mạnh hơn một chút, có thể duy trì tới lúc Sở trưởng lão ngài tới lo liệu môn quy, dùng thân phận thủ tọa Hình Phạt Đường của Sở trưởng lão nhất định sẽ không làm việc thiên tư trái pháp luật mà mang Sở Phong về Hình Phạt Đường chịu phạt. Như thế so với hắn tự mình chuốc lấy cực khổ, tổn thương dưới tay đệ tử thì tốt hơn nhiều. Môn quy sâm nghiêm cũng không thể xử phạt Sở Phong thành cái dạng vừa rồi.
Nhìn Huyền Thiên, trong lòng chúng nội môn trưởng lão đều nói: khá lắm nhanh mồm nhanh miệng.
Tuy rằng Huyền Thiên nói rõ ràng hợp lý, nhưng mà Sở Chiến Phàm thì càng nghe càng giận, trong lòng nghẹn một hơi cơ hồ muốn tuôn ra. Cuối cùng hắn thẹn quá hoá giận hét lớn một tiếng:
- Bổn tọa đập chết tiểu tử ăn nói bừa bãi ngươi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé