Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 20-05-2008, 04:54 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 21

Cái chết thảm của Kim Cang Phật.
Nhá» chim Ä‘iêu thoát há»a diệt thân.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Vì cứ trăn trở mãi má»™t vấn Ä‘á» là có nên hay không nên nói tất cả sá»± thật vá» chuyện có liên quan đến Vạn thế ma quân, là bá»™i tín hay không nên bá»™i tín vá»›i Trình Hồng Quân, để tránh sá»± hiểu lầm của quần hùng rằng bản thân chàng không những có má»™t mối liên hệ nào vá»›i U Linh Giáo nhÆ° trÆ°á»›c đây má»i ngÆ°á»i đã nghÄ© và còn không là má»™t Vạn thế ma quân, nên đã ba canh giá» trôi qua VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn chÆ°a Ä‘iá»u tức chữa thÆ°Æ¡ng.
Ãến khi má»™t tia nắng chiếu xuyên qua tầng lá khá dầy của khu rừng và chiếu ngay vào mặt đất trÆ°á»›c mặt chàng thì chàng má»›i thầm nghÄ©, "Chuyện nhÆ° thế nào thì sao này má»i ngÆ°á»i sẽ rõ, nhÆ° ta đã nói vá»›i VÔ Trần đại sÆ°. Còn bây giá», Ä‘iá»u cốt yếu là ta phải chữa trị thÆ°Æ¡ng thế trÆ°á»›c đã." NghÄ© xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n loại bá» tạp niệm, lo Ä‘iá»u công vận khí. Không bao lâu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n rÆ¡i dần vào vô thức mông lung.
Ãược má»™t lúc khá lâu, không biết là bao nhiêu lâu, má»™t tiếng quát xé tai chợt vang lên khiến huyết khí ná»™i thể trong ngÆ°á»i chàng phải sôi trảo, đảo lá»™n. Kinh tâm Ä‘á»™ng phách VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có thâu liá»…m thần trí, ổn định lại huyết khí chân nguyên, khôi phục lại trạng thái ban đầu.
"ôi chao," má»™t tiếng kêu xé tai nữa lại vá»ng đến, lần này là ngoài sức tưởng tượng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Thân hình lắc lÆ° nhÆ° chiếc thuyá»n con lạc vào rừng sóng dữ của đại dÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải cố đè nén lắm má»›i không thổ ra nhÆ°ng ngụm huyết cứ chá»±c trảo.
Chàng nhăn mặt lại, một phần vị sự nôn nao khó chịu, phần khác là vì đúng vào lúc chàng cần một sự yên tĩnh nhưng sự yên tĩnh đã không còn.
Chàng cố gượng mở hai mắt ra để nhìn và thoạt nhìn chàng liá»n kinh tâm Ä‘á»™ng phách đến hồn bất phụ thể.
Kim Cang Phật vá»›i những ngÅ© tạng phÆ¡i bày Ä‘ang cố chống trả những chiêu thức kỳ hình dị trạng do chính má»™t nhân vật mà chàng không ngá» lại có mặt Ä‘ang triển khai. Cạnh đó, La Hán Phật vá»›i sắc mặt nhợt nhạt Ä‘ang cố Ä‘iá»u nguyên để hy vá»ng kịp thá»i tiếp ứng cho Kim Cang Phật.
Nếu không vì Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n khắp tâm can ná»™i thể, có lẽ chàng phải thốt lên má»™t lá»i cảm kích dành cho phái Thiếu Lâm. Sá»± hiện diện của Kim Cang, La Hán nhị phật đã cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết sá»± quan tâm của VÔ Trần đại sÆ° dành cho chàng. Há», Kim Cang, La Hán nhị phật đã tá»± nguyện làm há»™ pháp cho chàng Ä‘iá»u công dưỡng thÆ°Æ¡ng. Thế mà, chàng đã phí Ä‘i ba canh giá» quý báu. Ãổi lại, thÆ°Æ¡ng thế của chàng hầu nhÆ° chÆ°a thuyên giảm là bao còn Kim Cang Phật thì Ä‘ang chá» thần chết đến rÆ°á»›c Ä‘i. ÃÓ là chÆ°a nói đến, La Hán Phật trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng mạng vong. Bởi há» không thể nào là đối thủ của nhân vật ná».
Chàng cố vận dụng chút chân khí vừa gom góp lại được để đứng lên.
La Hán Phật chợt quát lên thịnh ná»™, "LÆ°u Trúc Hàn, tâm địa của ngÆ°Æ¡i thật là Ä‘á»™c ác. La Hán Phật này phải liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i đây.?"
"Vù vù ?"
Chàng hoảng hốt và lo lắng cho La Hán Phật. Chàng cố kêu lên, "Ãại sÆ°, đừng liá»u nữa. Mau lùi lại Ä‘i!?"
Nghe tiếng hô hoán của Vương Thế Kỳ, La Hán Phật cả mừng, "Vương thí chủ đã tỉnh rồi sao? Còn thương thế của thí chủ... ?"
La Hán Phật không đả Ä‘á»™ng gì đến công ân của cả hai, lại không nói đến cái chết sắp đến vá»›i Kim Cang Phật mà chỉ há»i đến sá»± an nguy của chàng, chàng cÆ°á»i gượng vì chính LÆ°u Trúc Hàn Ä‘ang nói ra sá»± thật thay cho chàng.
"Tiểu tá»­ đó Æ°? Rồi hắn cÅ©ng nhÆ° bá»n ngÆ°Æ¡i thôi, những tên trá»c đầu thối tha kia!?"
La Hán Phật thất sắc vừa nhào đến vừa quật luôn mấy chưởng vào Lưu Trúc hàn.
"LÆ°u Trúc Hàn, phật gia dù chết cÅ©ng phải liá»u sinh tá»­ vá»›i ngÆ°Æ¡i, đỡ, đỡ ?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cả kinh. Chàng nhanh tốc lao ngÆ°á»i đến, quyết không để La Hán Phật phải uổng mạng. Chàng lào thào kêu lên, "LÆ°u Trúc Hàn, kẻ ngÆ°Æ¡i muốn giết chính là ta, hãy buông tha cho La Hán Phật.?"
"Vút ?"
Vá»›i bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hy vá»ng ít nhiá»u gì cÅ©ng gỡ nguy được cho La Hán Phật.
Tuy nhiên, LÆ°u Trúc Hàn đã cÆ°á»i rá»™ lên, "Ha ha ha... VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i nói không sai. Kẻ bản công tá»­ muốn lấy mạng chính là ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng hà tất ngÆ°Æ¡i phải nôn nóng. Muốn giết ngÆ°Æ¡i đối vá»›i bản công tá»­ chỉ là việc thò tay lấy đồ trong túi. Hãy đợi bản công tá»­ hoá kiếp cho tên trá»c này đã." Vừa nói LÆ°u Trúc Hàn vừa vận dụng má»™t loại bá»™ pháp hoàn toàn không xa lạ gì vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ để quyết hạ thủ cho bằng được La Hán Phật.
Thoắt thấy mấy lượt chưởng của mình không những đã bị rÆ¡i vào khoảng không mà còn bị bá»™ pháp khá quen mắt của LÆ°u Trúc Hàn làm cho loạn nhãn, La Hán Phật không thể không hoang mang sững sÆ¡ và thế là má»™t ngá»n chưởng kình thập phần quái dị của LÆ°u Trúc Hàn liá»n ập đến vá»›i La Hán Phật.
Vương Thế Kỳ càng thêm hốt hoảng. Nhưng chàng ngoài cách bám sát Lưu Trúc Hàn và lấy mắt ngó Lưu Trúc Hàn đang ra tay đoạt mạng La Hán Phật thì chàng đâu còn cách gì khác!
Mạng sống của La Hán Phật Ä‘ang nhÆ° chỉ mảnh treo chuông thì má»™t tiếng gầm cá»±c kỳ kinh khiếp chợt vang lên, "Vô Biên sÆ° đệ, mau chạy Ä‘i," và toàn thân bê bết màu vá»›i ngÅ© tạng phÆ¡i bày của Kim Cang Phật VÔ ức đại sÆ° liá»n đổ xô ngay vào ngá»n chưởng kình của LÆ°u Trú chán.
"ào ào ?"
"ầm.?"
"Há»±.?"
La Hán Phật bừng tỉnh gào lên, "Vô ức sư huynh!?"
Và Vương Thế Kỳ cũng kịp bừng tỉnh. Chàng gắng gượng lao vào Lưu Trúc Hán với tiếng thét gần như van xin, "La Hán Phật đại sư hãy chạy đi. Tại hạ rồi sẽ thoát được mà. Chạy đi đại sư!?"
Tuy chÆ°a giết được La Hán Phật mà chỉ giết được má»™t kẻ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải chết là Kim Cang Phật, nhÆ°ng LÆ°u Trúc Hàn vẫn buông ra những câu ngạo mạn, "Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i còn mÆ¡ nghÄ© đến chuyện thoát thân Æ°? Còn tên trá»c kia, chạy đâu cho khá»i?"
"Vù vù ?"
Một luồng lực đạo cực kỳ dũng mãnh lại được Lưu Trúc Hàn phát ra, định quật vào thân hình của La Hán Phật. Nhưng đúng lúc đó, Lưu Trúc Hàn chợt kinh hoảng kêu lên, "Vương Thế Kỳ, ngươi đang thi triển loại bộ pháp gì vậy?"
Bởi LÆ°u Trúc Hàn có phần kinh hoàng nên ngá»n kình kia không thể nhanh hÆ¡n cái lạng tránh của La Hán Phật.
Và LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng La Hán Phật chợt nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i lên khùng khục, mÆ°á»i phần quái dị đủ mÆ°á»i phần "Hừ hừ hừ... ngÆ°Æ¡i tưởng vá»›i chân truyá»n của Vạn thế ma quân là ngÆ°Æ¡i sẽ giết được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta sao? NgÆ°Æ¡i không biết đây là bá»™ pháp gì à?"
Chân truyá»n của Vạn thế ma quân, những lá»i này vừa lá»t vào tai La Hán Phật đâu khác gì tiếng sét nổ giữa trá»i quan. La Hán Phật buá»™t miệng kêu lên, "VÆ°Æ¡ng thí chủ vừa nói gì, LÆ°u Trúc Hàn chính là kẻ đã tiếp nhận toàn bá»™ chân truyá»n của Vạn thế ma quân sao?"
LÆ°u Trúc Hàn sau cÆ¡n hoảng loạn trÆ°á»›c lại bá»™ pháp quái lạ của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n giận dữ kêu lên, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i đã quên những gì ngÆ°Æ¡i phát thệ rồi sao? Sao ngÆ°Æ¡i lại để lá»™ truyện này cho ngÆ°á»i ngoài?"
chàng vẫn giữ giá»ng cÆ°á»i lúc nãy, vì vá»›i thÆ°Æ¡ng thế Ä‘ang có của chàng, chàng đâu thể cÆ°á»i bằng cách khác.
"Hừ hừ hừ... ta đâu có nói cho ngoại nhân, mà là nói với ngươi cơ chứ. Lưu Trúc Hàn, chắc ngươi không ngỠVương Thế Kỳ ta vẫn còn sống phải không?"
Lưu Trúc Hàn với tâm đại độc ác chợt rống lên, "Nhưng ngươi khó có thể sống qua ngày hôm nay. Vương Thế Kỳ, xem chưởng.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Mặc cho chưởng kình của LÆ°u Trúc Hàng có uy lá»±c ra sao, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn Ä‘iá»m nhiên thi triển những bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma nhÆ°ng lại theo khẩu quyết ngược lại mà chàng đã từng ứng dụng.
Vừa lẩn tránh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa gợi cho LÆ°u Trúc Hàn nói ra những gì chàng muốn chính hắn phải nói, "LÆ°u Trúc Hàn, ngÆ°Æ¡i có biết rằng chính ta đã nghi kẻ có được chân truyá»n của Vạn thế ma quân không ai khác ngoài ngÆ°Æ¡i cả. NgÆ°Æ¡i có tin không?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"Vút ?"
Càng lúc càng động nộ, Lưu Trúc Hàn đã quên bẵng đi việc phải lấy mạng La Hán Phật. Hắn tiếp tục phát chiêu và đương nhiên là hắn phải tiếp tục đối đáp cùng Vương Thế Kỳ mà không ngỠchính chàng đang muốn hắn phải tự miệng nói ra, "Là bản công tử thì đã sao? Hừ, ngươi đừng quên là còn có đệ tam nhân nữa.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy Ä‘ang khá mệt nhÆ°ng vẫn cố sức chi trì hầu đạt được mục đích. Chàng há»i, "Ãệ tam nhân? CÓ phải ngÆ°Æ¡i muốn nói đến Trình đà chủ của Cái bang?"
"Hừ, không phải há» Trình thì còn ai vào đây? Ãỡ.?"
"vù vù ?"
"ào ào ?"
"vút ?"
"Nhưng không phải chính ngươi đã hạ sát Trình đà chủ vào năm năm trước rồi sao?"
"Càng tốt! Bản công tử chỉ cần giết luôn cả ngươi thì lo gì không giữ được bí mật. Xem chiêu này!?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"Vút ?"
Không hiểu La Hán Phật Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì mà mãi vẫn không chịu bá» chảy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° muốn lên tiếng nhắc nhở nhÆ°ng lại sợ LÆ°u Trúc Hàn nhân đó sẽ nhá»› đến việc phải giết La Hán Phật để diệt khẩu.
Do đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tìm cách kéo dài thá»i gian, hy vá»ng rồi sẽ có lúc La Hán Phật sá»±c tỉnh và bá» chạy.
Chàng há»i, "LÆ°u Trúc Hàn, công phu này có phải là má»™t phần sở há»c của Vạn thế ma quân không vậy? Không lẽ công phu của Vạn thế ma quân lại kém đến thế sao?"
Nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i, LÆ°u Trúc Hàn đã hậm há»±c lại càng thêm hậm há»±c, hắn quát lên be be, "Tiểu tá»­, nếu ngÆ°Æ¡i cho ta kém thì tại sao không phát chưởng thá»­ xem? Hừ.?"
"Vù vù vù ?"
"Vút ?"
Chàng bật cÆ°á»i và châm chá»c hắn, "Thế còn ngÆ°Æ¡i, tại sao ngÆ°Æ¡i không chá» ta hồi phục xong bản thân công lá»±c rồi hãy giao đấu?
Không phải là vì công phu của Vạn thế ma quân kém cá»i hay sao?"
LÆ°u Trúc Hàn gầm lên, "Kém này! Ãỡ này! CÓ giá»i thì đỡ này!?"
"ào ?"
"vút ?"
Nhá» những tiếng gầm cuồng ná»™ và nhÆ°ng loạt kình phong dá»i non lấp bể này của LÆ°u Trúc Hàn mà La Hán Phật má»›i sá»±c tỉnh.
Khi đã biết được những gì cần biết và nhất là khi La Hán Phật đã rõ rằng Vương Thế Kỳ rồi sẽ có cách thoát thân, La Hán Phật bèn âm thầm thu nhặt di thể của Kim Cang Phật với định tâm là sẽ bỠđi.
Thoạt thấy La Hán Phật chịu động đậy Vương Thế Kỳ đã mừng, giỠlại thấy nghĩa cử của La Hán Phật, không nỡ bỠlại Kim Cang Phật, Vương Thế Kỳ không thể không nôn nao lo sợ.
Quả nhiên LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng kịp nhận ra hành Ä‘á»™ng của La Hán Phật. Hắn cuá»™n ngÆ°á»i đến vá»›i tiếng quát long trá»i lở đất, "Tên trá»c kia, nạp mạng nào.?"
"vù vù ?"
vương Thế Kỳ hồn xiêu phách lạc, chàng vội vàng bám đuổi với tiếng quát yếu ớt, "Lưu Trúc Hàn, xem ám khí của ta đây.?"
Ãã là ám khí mà VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại hô hoán. Thế nhÆ°ng, kẻ tiểu nhân lại không thể không có tiểu tâm. LÆ°u Trúc Hàn vá»™i lạng ngÆ°á»i lẩn tránh, giúp cho La Hán Phật có được má»™t cÆ¡ may.
Không phát hiện được dù là bất kỳ má»™t ngá»n ám khí nào nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hô hoán, LÆ°u Trúc Hàn má»›i biết là đã bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đánh lừa.
Hắn lại gầm lên và chạy đuổi theo La Hán Phật.
"Tên trá»c kia, đố ngÆ°Æ¡i chạy thoát!?"
"Vù vù ?"
Vương Thế Kỳ lại dùng thủ đoạn cũ, "Lần này mới thật là ám khí đây ?"
"vút ?"
Lại lẩn tránh và lại bị đánh lừa, Lưu Trúc Hàn hùng hùng hổ hổ chạy đuổi theo La Hán Phật giỠđã xa gần hai mươi trượng.
Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại thét, "LÆ°u Trúc Hàn, hãy để Bách Thiết Mao Diêm VÆ°Æ¡ng Ãiểm của Huỳnh Liên giáo đây.?"
Cây có bóng ngÆ°á»i có tên, LÆ°u Trúc Hàn vừa nghe đến Bách Thiết Mao Diêm VÆ°Æ¡ng Ãiểm (ám khí nhÆ° sợi lông có màu trắng và là lệnh tá»­ của lão Diêm VÆ°Æ¡ng) của Huỳnh Liên giáo thì dù VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có ném hay không ném, hắn cÅ©ng phải lạng ngÆ°á»i lẩn tránh.
Và, là lần thứ ba vị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đánh lừa, LÆ°u Trúc Hàn thì không còn nhìn thấy La Hán Phật đâu nữa bèn giận dữ quay đầu lại vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, hắn quát lên vang dá»™i, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nếu bổn công tá»­ không giết ngÆ°Æ¡i thì thá» không là LÆ°u Trúc Hàn nữa! Ãỡ, đỡ, "Vù vù ?"
"ào ào ?"
"vút, vút ?"
Tạm yên tâm vỠphần La Hán Phật, Vương Thế Kỳ bèn dè sẻn chân lực để phổ vào bộ pháp nghịch đảo Nhất ma chi vạn ma hầu tìm cách thoát thân.
Năm chiêu...
MÆ°á»i chiêu...
Hai mươi chiêu đã qua.
Ãang khi LÆ°u Trúc Hàn vẫn tràn đầy sinh lá»±c thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng lúc càng kiệt quệ.
Cực kỳ đắc ý, Lưu Trúc Hàn vũ lộng song chưởng tạo thành một màn áp lực dày đặc, vây kín quanh Vương Thế Kỳ vào một phạm vi nhỠhẹp khoảng một trượng vuông.
Và trong phạm vi nhỠhẹp đó, Lưu Trúc Hàn đã nghe rõ mồn một từng nhịp thở nặng nỠcủa Vương Thế Kỳ.
Vương Thế Kỳ đang như thú mắc bẫy, chỉ còn chỠchết mà thôi.
Hốt nhiên, LÆ°u Trúc Hàn chững tay lại. Màn áp lá»±c vốn Ä‘ang dày đặc chợt lÆ¡i dần ra. Và rồi LÆ°u Trúc Hàn hầu nhÆ° là quên Ä‘i việc tiêu diệt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Hắn chỉ dồn má»i tinh lá»±c vào thính nhÄ© của hắn.
Hắn ngÆ°ng thần và lắng nghe. Hắn có nghe để không bá» sót bất kỳ má»™t lá»i nào do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang thá»u thào Ä‘á»c. Hay nói đúng hÆ¡n là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang lảm nhảm Ä‘á»c trong cÆ¡n bấn loạn ná»­a tỉnh ná»­a mê ná»­a tỉnh.
Những âm thanh của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy Ä‘ang càng lúc càng nhá» dần nhÆ°ng vá»›i thính lá»±c rất tinh tÆ°á»ng thì LÆ°u Trúc Hàn vẫn nghe và vẫn hiểu.
Lưu Trúc Hàn hiểu rằng những gì Vương Thế Kỳ đang lảm nhảm nói ra chính là những kinh văn khẩu quyết của một loại công phu thượng thừa mà hắn chưa từng biết đến.
LÆ°u Trúc Hàn nghe nhÆ° nuốt từng lá»i. Tuy hắn chÆ°a hiểu đấy là kinh văn khẩu quyết của loại công phu gì nhÆ°ng trong tâm tưởng của chính hắn thì loại công phu đó chắn chắn phải là công phu sở há»c của chính Vạn thế ma quân.
Chính hắn đã tá»± nói lên Ä‘iá»u này khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt im bặt không còn lảm nhảm nữa.
Hắn buá»™t miệng há»i, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i vừa lảm nhảm cái gì vậy? CÓ phải là kinh văn võ há»c của Vạn thế ma quân không?"
Vá»›i đôi mắt có phần nào lạc thần, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không có đến má»™t lá»i hồi đáp lại câu nghi vấn của LÆ°u Trúc Hàn.
Tuy nhiên LÆ°u Trúc Hàn không há» thúc ép VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Vì hắn biết rằng nếu hắn muốn biết rõ những gì cần biết thì hắn phải chá» cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khôi phục lại phần nào thần trí trÆ°á»›c đã. Vả lại, LÆ°u Trúc Hàn Ä‘ang là kẻ thắng trận, hắn không sợ sau khi hồi phục lại thần trí VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoát được tay hắn. Hắn kiên nhẫn chá», chá» cho đến khi nhịp thở của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dần dần ổn định lại.
Và lúc đó rồi cũng phải đến tuy có hơi chậm.
Hắn lại há»i, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, có phải đó chính là công phu võ há»c của Vạn thế ma quân không?"
Má»i mệt tưởng đến chết Ä‘i nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng buá»™c phải lên tiếng nếu không muốn LÆ°u Trúc Hàn tiếp tục đông thủ. Chàng há»i ngược lại hắn, "NgÆ°Æ¡i không nhận ra à?"
LÆ°u Trúc Hàn ngẩn ngÆ¡ tiếc nuối, "Chính là công phu võ há»c của Vạn thế ma quân Æ°?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khó khăn lắm má»›i nhếch được má»™t bên miệng tỠý cÆ°á»i nhạt, "NgÆ°Æ¡i có trông thấy bá»™ pháp vừa rồi của ta không?"
LÆ°u Trúc Hàn hậm há»±c, "Thấy, có thấy. Ãúng là công phu võ há»c Của Vạn thế ma quân rồi. Hừ, bản công tá»­ không ngá» lão Vạn thế ma quân lại có lắm thủ Ä‘oạn, đã lÆ°u sở há»c ở rải rác khắp nÆ¡i.?"
Vá»›i lòng tham vô Ä‘á»™, LÆ°u Trúc Hàn vá»t miệng há»i, "NgÆ°Æ¡i đã tìm được phần võ há»c này ở nÆ¡i nào?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mập má» há»i lại, "Còn ở đâu nữa, ngÆ°Æ¡i không Ä‘oán được sao?"
"Là ở Cá»­u U Ãịa Khuyết Æ°? Hừ, ngÆ°Æ¡i tưởng là bản công tá»­ sẽ tin vào Ä‘iá»u này sao?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại cÆ°á»i má»™t cách khó khăn, khổ sở, "NgÆ°Æ¡i không tin cÅ©ng không được.?"
Lưu Trúc Hàn bán tín bán nghi, "Tại sao chứ?"
"Ta há»i ngÆ°Æ¡i, giữa ta và ngÆ°Æ¡i ai là ngÆ°á»i lá»t vào Cá»­u U Ãịa Khuyết trÆ°á»›c?"
Ngẩn ngÆ¡ thần tình, LÆ°u Trúc Hàn kêu lên, "Là ngÆ°Æ¡i! NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i làm sao lá»t vào Cá»­u U Ãịa Khuyết được khi ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i không hợp vá»›i cách chá»n lá»±a truyá»n nhân của Vạn thế ma quân?"
"Ãúng là ta đã không được chá»n nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i còn nhá»› những gì ta đã nói lúc trÆ°á»›c không?"
Lưu Trúc Hàn ngơ ngác, "Ngươi đã nói những gì à? À à, một cuộn lụa. Phải rồi, ngươi nói là ngươi đã nhận được một cuộn lụa.?"
"Không phải là cuá»™n lụa mà là má»™t bức trÆ°á»›ng bằng lụa." VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sau khi cải chính chợt há»i hắn, "Theo ngÆ°Æ¡i thì trên bức trÆ°á»›ng bằng lụa đó được Vạn thế ma quân lÆ°u lại những gì?"
LÆ°u Trúc Hàn bá»±c tức kêu lên, "Chính là má»™t phần sở há»c của lão ma Æ°? Sao trÆ°á»›c đây bản công tá»­ không nghe ngÆ°Æ¡i nói đến?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mỉm cÆ°á»i, "Ta nào có nói được đâu. Vừa nghe nhắc đến Vạn thế ma quân, ngÆ°Æ¡i và Trình đà chủ đã buá»™c ta phải lập thệ cÆ¡ kia mà.?"
LÆ°u Trúc Hàn bá»—ng rít lên, "NhÆ° vậy càng hay! Chính ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»c lại cho bản công tá»­ nghe tất cả những gì được Vạn thế ma quân lÆ°u lại cho ngÆ°Æ¡i.?"
Vá» kinh ngạc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i, "Sao ta lại phải Ä‘á»c cho ngÆ°Æ¡i nghe?"
"Hừ, ngÆ°Æ¡i còn há»i Æ°? NgÆ°Æ¡i đâu còn làm chủ được bản thân, bản công tá»­ bảo ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c là ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»c là ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»c. Nếu không...?"
"Nếu không thì thế nào?"
"Ha ha ha... không lẽ ngươi lại ngu xuẩn đến độ không hiểu được ý định của bản công tử. Chết! Ngươi đã hiểu chưa? Nếu ngươi không tuân theo bản công tử thì đứng trách bản công tử này độc ác.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thở ra, "Chết Æ°? Không lẽ nếu ta chịu Ä‘á»c lại cho ngÆ°Æ¡i nghe, ngÆ°Æ¡i sẽ tha chết cho ta?"
Mắt không chá»›p, mặt không đổi LÆ°u Trúc Hàn đáp, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên là bản công tá»­ sẽ cho ngÆ°Æ¡i được sống. Bản công tá»­ hứa chắc Ä‘iá»u đó ?"
Chàng cÆ°á»i gằn, "Hừ, lá»i hứa của ngÆ°Æ¡i có giống vá»›i lá»i ngÆ°Æ¡i đã nói là sẽ kết nghÄ©a kim bằng vá»›i ta lúc trÆ°á»›c không?"
Thoáng đỠmặt, Lưu Trúc Hàn bảo, "Lúc trước khác, bây giỠkhác.
Nếu ngươi không tin, bản công tử sẵn sàng phát thệ.?"
"Phát thệ? Ngươi đã từng phát thệ nhưng rồi rốt cuộc phị thân ngươi cũng biết khá rõ vỠVạn thế ma quân đó thôi.?"
Lưu Trúc Hàn lúng túng, "Bản công tử... bản công tử... ?"
ÃÆ°a tay ngăn lại, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nói, "Ãược rồi, ngÆ°Æ¡i không cần phải phát thệ. Dù sao ta vẫn là ngÆ°á»i không thể làm chủ được bản thân nữa, phải không?"
TrÆ°á»›c phản ứng này của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, LÆ°u Trúc Hàn liá»n tá» ra cảnh giác, "NgÆ°Æ¡i Æ°ng thuận việc Ä‘á»c lại cho bản công tá»­ nghe sao?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chép miệng, "Ta đâu còn cách nào để chá»n lá»±a chứ?
E hèm, nghe đây...?"
Bảo Lưu Trúc Hàn nghe, nhưng khi Lưu Trúc Hàn ngưng thần để lắng nghe thì Vương Thế Kỳ bỗng chớp động thân hình.
Với chút chân lực vừa phục hồi. Sau khi lừa cho Lưu Trúc Hàn phải dừng tay rồi lại phải đối đáp với chàng một lúc lâu, Vương Thế Kỳ bèn dồn cả vào cước lực và bộ pháp Nhất ma chi vạn ma nghịch chuyển để thoát đi.
"Ha ha ha... ?"
Tràng cÆ°á»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không còn là tràng cÆ°á»i của má»™t ngÆ°á»i vừa mang thÆ°Æ¡ng thế trầm trá»ng và vừa trải qua má»™t trận giao chiến không cân sức nữa. ÃÓ là tràng cÆ°á»i của má»™t ngÆ°á»i đã khôi phục phần nào chân nguyên.
Nhìn theo bóng nhân ảnh của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i thấp thoáng đó đã xa ngoài mÆ°á»i trượng, LÆ°u Trúc Hàn giận dữ Ä‘uổi theo vá»›i tiếng gầm cả thể, "VÆ°Æ¡ng tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i dám lừa bản công tá»­ Æ°? NgÆ°Æ¡i đáng chết, bản công tá»­ quyết phải giết ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i có chạy lên trá»i bản công tá»­ cÅ©ng theo lên trên trÆ¡i, ngÆ°Æ¡i có chui xuống đát bản công tá»­ cÅ©ng chui theo. Mau đứng lại nào.?"
"Vút ?"
Má»™t ngÆ°á»i thì thoát Ä‘i bằng bá»™ pháp dị thÆ°á»ng của Vạn thế ma quân nhÆ°ng lại chuyển qua khinh thân pháp. NgÆ°á»i còn lại thì thi triển nhất tuyệt không công đã nổi danh thiên hạ của Tam Tuyệt bảo.
Ãồng thá»i má»™t bên thì vừa má»›i phục hồi phần nào chân lá»±c còn má»™t bên thì sung mãn đầy đủ.
Ãáng lý VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sẽ bị LÆ°u Trúc Hàn Ä‘uổi kịp nếu nhÆ° địa hình ở chốn này bằng phẳng chứ không phải là địa hình của má»™t khu rừng. Chính vì đây là má»™t khu rừng nên bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma liá»n tá» ra đắc địa.
vương Thế Kỳ nhỠvào địa hình nên bỠLưu Trúc Hàn càng lúc càng xa.
Nhưng rồi, khu rừng rồi cũng hết.
TrÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»™t bên là bình nguyên trống trải, bên còn lại thì lổn nhổn những đá là phần dẫn đến má»™t ngá»n núi.
Không chậm trá»…, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n lao luôn vào vùng đá lổn nhổn ná».
TrÆ°á»›c khi chàng đặt chân đến chân núi thì LÆ°u Trúc Hàn đã kịp nhìn thấy. Hắn quát khi cứ tiếp tục Ä‘uổi theo, "NgÆ°Æ¡i rá»i bá» khu rừng chẳng khác nào ngÆ°Æ¡i tá»± tìm đến cái chết. Ãá» ngÆ°Æ¡i chạy thoát khá»i tay bản công tá»­.?"
"Vút ?"
Ãang khi đảo quanh từng cá»™p đá ở vùng chân núi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tình cá» nhìn lại phía sau. Và chàng không khá»i kinh tâm Ä‘á»™ng phách khi nhận ra LÆ°u Trúc Hàn Ä‘ang lao vá» phía chàng vá»›i má»™t khinh công thật vô thượng. Hắn không còn cách chàng bao xa nữa.
NgÆ°á»›c mắt nhìn lên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa đảo ngÆ°á»i vừa quan sát địa thế của ngá»n núi. Chàng những hy vá»ng rồi chàng sẽ tìm được má»™t địa thế phù hợp cho bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma của chàng.
NhÆ°ng chàng chÆ°a kịp quan sát được gì thì má»™t chấm Ä‘en nhỠở trên không chợt lá»t vào tầm thị tuyến của chàng. Kinh nghi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bá» Ä‘i việc quan sát địa thế để dõi nhìn má»™t lúc vào chấm Ä‘en ná».
Toàn thân chàng thoáng chấn động vì mừng. Bất giác Vương Thế Kiệt hé miệng hú dài, "Hu... u... ú... ú...?"
Lưu Trúc Hàn bàng hoàng ngỡ như là đang mơ. Vì sau tiếng hú không rõ căn nguyên của Vương Thế Kỳ, một con chim điêu to lớn bỗng từ bên trên sà xuống.
Và LÆ°u Trúc Hàn còn ngạc nhiên nhiá»u hÆ¡n khi trÆ°á»›c mặt hắn con Chim Ä‘iêu ná» lại lượn thành từng vòng nhá» ngay bên trên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Ãến khi LÆ°u Trúc Hàn nhìn thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cố tìm cách leo lên được lÆ°ng con chim Ä‘iêu quái dị ná» thì hắn đã hiểu. Hắn Ä‘á»™ng ná»™, chạy ào ào đến...
Vương Thế Kỳ vừa leo được lên lưng của con chim điêu thì Lưu Trúc Hàn chỉ còn cách xa có hai trượng. Hắn gầm lên phẫn nộ, "Vương Thế Kỳ, đỡ.?"
"Vù vù ?"
Má»™t luồng kình lá»±c bài sÆ¡n đảo hải liá»n xuất hiện, lao nhÆ° gió cuốn vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Nhưng, khi luồng lực đạo còn cách Vương Thế Kỳ độ nửa trượng thì con chim điêu bỗng cất mình bay lên.
"ào ào ?"
"ầm.?"
Luồng lá»±c đạo của LÆ°u Trúc Hàn rốt cuá»™c cÅ©ng đến đích. NhÆ°ng ngoài tác dụng làm cho con chim Ä‘iêu lảo đảo trong má»™t thoáng và má»™t ít lông rÆ¡i rụng thì ngá»n chưởng kình của LÆ°u Trúc Hàn không há» gây thÆ°Æ¡ng hại gì đến việc tẩu thoát của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và con chim Ä‘iêu.
LÆ°u Trúc Hàn tức giận đến phát cuồng khi nhìn thấy con chim Ä‘iêu ná» chỉ còn là má»™t chấm nhá» giữa bầu trá»i xanh trong bao la.
Hắn nhìn mà không tin vào Ä‘iá»u hắn vừa nhìn thấy. NhÆ°ng, không tin cÅ©ng không được, vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã thật sá»± thoát Ä‘i rồi
Tài sản của gacon

  #22  
Old 20-05-2008, 04:54 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 22

đến Thất Ãiệp cốc gặp quái nhân.
Hiểu rõ nội tình thương phận bạc.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Ãược đại Ä‘iểu Ä‘Æ°a Ä‘i má»™t lúc lâu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i bảo đại Ä‘iểu hạ dần xuống. ở Ä‘á»™ cao vừa phải này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dá»… dàng quan sát địa hình ở phía dÆ°á»›i.
Và giữa má»™t vùng núi nhấp nhô, má»™t làn trắng đến loá mắt chợt đập vào nhãn quang của chàng, "Ãiểu huynh, hãy Ä‘Æ°a ta đến đấy.?"
Càng đến gần, Vương Thế Kỳ càng mừng vì làn sáng trắng loá mắt đó chính là một con suối khá lớn! Và nguồn gốc xuất phát ra con suối chính là một cốc khẩu tuyệt đẹp với những thảm cỠxanh rì điểm lấm tấm những đoá hoa dại! Không những cảnh quan đệp đẽ muôn phần mà còn tuyệt đối tĩnh lặng nữa.
"Ãúng là cảnh thế ngoại đào viên! Thật hợp vá»›i việc luyện công Chữa thÆ°Æ¡ng của ta! Hạ xuống được rồi đấy, Ãiểu huynh.?"
Cảnh sắc cứ như tranh vẽ khiến cho Vương Thế Kỳ phải quên đi việc tìm hiểu là tại sao đại điểu lại ly khai a di và Vân Phi Yến để rồi tình cỠcứu sống chàng.
Bước theo con suối, Vương Thế Kỳ đi ngược dòng và tiến sâu vào cốc khẩu Thế nhưng, cốc khẩu không phải tuyệt đối tĩnh lặng như chàng nghĩ. Một tiếng quát chợt vang lên, "Ai?"
Hoảng hồn, Vương Thế Kỳ dừng lại và đưa mắt nhìn quanh.
Không thấy bóng dáng của bất kỳ ai, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn phải đáp, "Vãn bối VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, vì mải vui nên lạc bÆ°á»›c đến nÆ¡i này làm quấy rầy việc thanh tu của cao nhân tiá»n bối! Xin tiá»n bối miá»…n thứ cho." Nói xong, chàng quay ngÆ°á»i Ä‘i trở ra.
Tiếng quát ná» lại vang lên, "Hừ, tiểu tá»­ má»›i ít tuổi đầu đã biết dùng lá»i dối trá hòng lừa gạt bản nhân hứ? Lại đây nào.?"
Theo sau những âm thanh cuối, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n cảm nhận được có má»™t luồng tiá»m lá»±c vô hình Ä‘ang níu chân chàng lại. Theo bản năng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gắng gượng bÆ°á»›c Ä‘i, mong thoát được luồng tiá»m lá»±c ná».
Thế nhÆ°ng, không gượng thì không sao, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa gượng sức thì luồng tiá»m lá»±c ná» bá»—ng khởi phát và cuốn chàng lùi lại càng lúc càng nhanh! Do thÆ°Æ¡ng thế còn bị thÆ°Æ¡ng nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ chi trì được má»™t lúc ngắn ngủi rồi lại thôi.
Lạ thay, chàng vừa thôi dùng sức thì luồng tiá»m lá»±c ná» nhÆ° mất Ä‘i chá»— dá»±a đã nhẹ hẫng Ä‘i. Tuy vậy dù là nhẹ nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng vẫn phải tiếp tục lùi theo uy lá»±c của luồng tiá»m lá»±c vô hình ná».
Còn Ä‘ang kinh ngạc trÆ°á»›c diá»…n biến này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại nghe giá»ng nói kia phát ra vá»›i sá»± kinh ngạc không kém, "úy, tiểu tá»­ đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng Æ°?"
Vá»›i câu nói này và vá»›i luồng tiá»m lá»±c kỳ dị ná», là hấp lá»±c, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết ngay là chàng vừa chạm trán vá»›i má»™t vị cao nhân. Chàng vẫn quay mặt ra ngoài cốc khẩu theo bá»™ vị trÆ°á»›c đó chàng định bá» Ä‘i và lên tiếng, "Tiá»n bối quả là má»™t cao nhân, vãn bối không dám giấu.
Ãúng vậy, vì Ä‘ang mang thÆ°Æ¡ng thế trầm trá»ng nên khi Ä‘i ngang qua chốn này vãn bối có ý định là tìm chá»— để dưỡng thÆ°Æ¡ng.?"
Chàng đã thật tâm nhÆ°ng giá»ng nói kia vẫn tá» ra nghi ngá», "Tiểu tá»­ nói hay lắm, năm năm qua chỉ ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i duy nhất đặt chân đến được Thất Ãiệp cốc này. Vậy mà ngÆ°Æ¡i bảo là ngÆ°Æ¡i tình cá» Ä‘i ngang qua?"
Chàng ngạc nhiên, "Thất Ãiệp cốc thì Thất Ãiệp cốc, không lẽ vãn bối không được quyá»n Ä‘i ngang qua hay sao?"
"Hừ, muốn có dịp Ä‘i ngang qua Thất Ãiệp Cốc thì má»™t là ngÆ°Æ¡i phải biến thành má»™t thi thể vô hồn, hai là phải gãy vụn tứ chi nếu ngÆ°Æ¡i còn sống. NgÆ°Æ¡i nghÄ© xem ngÆ°Æ¡i có là má»™t trong hai hạng ngÆ°á»i đó không?"
Chàng ngÆ¡ ngác suýt nữa đã bật cÆ°á»i, "Tại sao vãn bối phải là má»™t trong hai hạng ngÆ°á»i đó? Không lẽ đây chính là luật lệ do tiá»n bối đặt ra?"
"Câm! Bản nhân là hạng ngÆ°á»i nào mà tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i dám gán cho bản nhân đặt ra những luật lệ tàn Ä‘á»™c đó.?"
"Không phải tiá»n bối thì là ai? Ãã biết là tàn Ä‘á»™c sao tiá»n bối lại cứ muốn vãn bồi phải là má»™t trong hai hạng ngÆ°á»i ná»?"
"Ngươi không biết thật ư?"
Chàng đáp sẵng, "Không biết và vãn bối không cần phải biết.?"
Giá»ng nói kia chợt quát lên, "NgÆ°Æ¡i phải biết! Trừ phi ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của lão Tiá»n thì ngÆ°Æ¡i má»›i dám nói ngược lại.?"
"Lão Tiá»n nào? Vãn bối không biết ai là lão Tiá»n cả.?"
"Vậy ngÆ°Æ¡i làm sao đến được Thất Ãiệp cốc này?"
Chàng bá»±c dá»c, "Còn làm sao nữa? Vãn bối vừa bảo là vãn bối Ä‘i ngang qua kia mà?"
"Ha ha ha... Thất Ãiệp Cốc là má»™t cốc khẩu do bảy lá»›p núi chồng chất lên nhau tạo thành, ngÆ°Æ¡i bảo ngÆ°Æ¡i có thể dá»… dàng Ä‘i ngang qua được sao?"
Chàng thất kinh, "Do bảy lớp núi chồng chất lên nhau ư? Sao vãn bối không nhìn thấy?"
"Tiểu tử, ngươi đang định lừa ai vậy? Lừa bản nhân hay tự lừa dối mình?"
Chàng lúng túng, "Vãn bối... vãn bối không muốn lừa ai cả. Thật sự là vãn bối không hỠnhìn hết được địa hình chốn này.?"
Giá»ng nói kia ra chiá»u kinh ngạc, "Nhìn hết được địa hình? NgÆ°Æ¡i nói vậy là hàm ý gì?"
Chàng thở dài, "Vãn bối dù có giải thích chÆ°a chắc gì tiá»n bối đã tin! Tốt hÆ¡n là vãn bối không giải thích.?"
"Hừ, thật mà khó tin còn hÆ¡n là phải tin vào những Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i nói không thật! NgÆ°Æ¡i cứ nói, miá»…n hữu lý là bản nhân không thể không tin.?"
Chàng Ä‘Æ°a ra má»™t nhan Ä‘á», "Nếu vãn bối bảo vãn bối được má»™t đại Ä‘iểu Ä‘Æ°a đến đây thì tiá»n bối có tin không?"
"Ãại Ä‘iểu? NÓ đâu? Nếu đại Ä‘iểu mà ngÆ°Æ¡i nói vẫn còn ở đây và được bản nhân nhìn thấy tận mắt thì bản nhân làm sao lại không tin?"
Chàng gật đầu, "Ãược! Ãể vãn bối gá»i Ãiểu huynh vào. Chỉ mong tiá»n bối đừng giật mình.?"
"Hừ, chuyện làm cho bản nhân phải giật mình thì nhiá»u lắm nhÆ°ng không phải là chuyện má»™t đại Ä‘iểu mà ngÆ°Æ¡i vừa nói đâu! Gá»i Ä‘i.?"
Tuy có phần nào kinh ngạc vì lá»i nói đầy ngụ ý của lão nhân ẩn diện, không giật mình vì chuyện đại Ä‘iểu chở ngÆ°á»i vốn là chuyện hi hữu đến không thể có, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải gá»i, "Ãiểu huynh! Hãy vào đây nào.?"
Quả nhiên, má»™t đại Ä‘iểu có vóc dáng cao to liá»n lừng lững tiến vào.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có phần mãn nguyện định lên tiếng há»i châm chá»c vị lão nhân kia, "Tiá»n bối có...?"
Thì vị lão nhân kia bá»—ng kêu lên, "Ãiểu nhi, là Ãiểu nhi của ta đây mà.?"
"Vút ?"
Má»™t bóng nhân ảnh từ phía sau bay vút qua ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Và khi Vương Thế Kỳ nhìn vỠphía trước, nơi đại điểu đang đứng thì chàng chỉ biết tròn mắt và há hốc mồm ra vì kinh ngạc mà thôi.
Vì đại Ä‘iểu không những không tá» ra tức giận vì bị má»™t kẻ lạ vồ vập mà còn tá» ra nÅ©ng nịu khi cứ chúi đầu chúi má» vào ngÆ°á»i lạ ná».
Không những vậy, thân hình của vị lão nhân kia còn làm cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải kinh ngạc nhiá»u hÆ¡n. Hai chân thì gãy đến tận đùi, má»™t tay buông thõng nhÆ° má»™t phế vật, tay còn lại chỉ còn là má»™t mõm cụt đến tật khuá»·u bất thành hình dạng của má»™t cánh tay! ChÆ°a hết, gÆ°Æ¡ng mặt của vị lão nhân đó thì đầy những vết sẹo, có vết sâu hoắm đến tận khung xÆ°Æ¡ng khiến hình thù của lão nhân cứ nhÆ° là má»™t quái nhân kỳ hình dị trạng.
Một quái nhân một quái điểu cứ quấn quít bên nhau, bỠVương Thế Kỳ ngơ ngẩn một thân một mình.
Ãến lúc sá»±c tỉnh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lên tiếng và là lên tiếng há»i đại Ä‘iểu, "Ãiểu huynh, vị đây đã từng là chủ nhân của Ä‘iểu huynh à?"
Ãại Ä‘iểu thì gật đầu vài lượt tá» vẻ phấn khích.
Còn quái nhân thì lên tiếng đáp lá»i, "NgÆ°Æ¡i nói không sai! Chính bản nhân má»›i thá»±c sá»± là chủ nhân của Ä‘iểu nhi! NgÆ°Æ¡i thấy không, Ä‘iểu nhi tuy đã xa rá»i bản nhân ngoài mÆ°á»i hai năm nhÆ°ng xem ra Ä‘iểu nhi vẫn không quên chủ nhân của nó! Cho dù hình thù của bản nhân bây giá»...?"
Không chá» lão nhân ná» nói dứt lá»i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thảng thốt kêu lên, "Ngoài mÆ°á»i hai năm Æ°? NhÆ° vậy thì đúng rồi!?"
TỎ vẻ đã hiểu, vị lão nhân kia gật đầu, "Có phải ngÆ°Æ¡i đã bắt gặp Ä‘iểu nhi đúng vào thá»i Ä‘iểm đó không? Và ngÆ°Æ¡i đã làm gì cho Ä‘iểu nhi để Ä‘iểu nhi thân cận được vá»›i ngÆ°Æ¡i?"
Chàng ngượng ngùng giải thích, "Không phải vãn bối đã bắt gặp điểu huynh mà là tiên mẫu.?"
"Mẫu thân ngÆ°Æ¡i Æ°? Vậy việc ngÆ°Æ¡i thân cận vá»›i Ä‘iểu nhi là Ä‘iá»u dá»… hiểu thôi.?"
Chàng lắc đầu, "Không phải nhÆ° tiá»n bối nghÄ© đâu! Việc vãn bối đã thân cận vá»›i Ä‘iểu huynh không dính líu gì đến tiên mẫu cả.?"
Lão nhân kia kinh ngạc, "Ngươi nói vậy là ý gì?"
chàng đáp, "Tuy tiên mẫu đã có công cứu mạng Ä‘iểu huynh vào khoảng thá»i gian mà tiá»n bối vừa nói, nhÆ°ng sau đó tiên mẫu đã để Ä‘iểu huynh ở lại Huỳnh Liên giáo để vào Trung nguyên. Mãi đến gần đây ?"
Không để cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói tiếp lá»i, lão nhân kia chợt há»i giật ngược, "NgÆ°Æ¡i là môn hạ của lão Há»’ VÄ©nh Tân Æ°?"
Chàng lắc đầu, "Không phải! Mà là...?"
"Vậy tại sao ngÆ°Æ¡i vừa bảo mẫu thân ngÆ°Æ¡i đã để Ãiểu nhi ở lại Huỳnh Liên giáo?"
Chàng thở ra, "Ãể giải thích ngá»n ngành thì dài lắm? Không hiểu tiá»n bối có chịu nghe không?"
"Hừ! Bản nhân kéo dài kiếp sống tàn những năm năm còn được, sá gì chút ít thá»i gian để nghe ngÆ°Æ¡i giải thích! NgÆ°Æ¡i hãy nói tất cả xem nào.?"
"Tiá»n bối vừa bảo là kéo dài kiếp sống tàn, nhÆ° vậy là nghÄ©a gì?"
vị lão nhân bỗng nạt lên, "Chuyện nào trước nói trước, chuyện nào sau thì sẽ nói sau! Ngươi còn chỠgì nữa mà không nói?"
Việc lão nhân ná» hỉ ná»™ bất thÆ°á»ng khiến chàng thoáng bá»±c! NhÆ°ng khi nghÄ© đến tình cảnh của lão nhân chàng liá»n nguôi Ä‘i! VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn thuật lại chuyện đã xảy ra cho Ä‘iểu huynh theo những gì chàng đã nghe a di và Văn Phi Yến kể lại.
Tiếp đó chàng đành phải kể đến việc chàng làm cách nào tiếp cận được đại điểu, là chuyện đã xảy ra ở Thủy trung nhược thuỷ đầm.
Lão nhân cứ gật gù theo câu chuyện chàng thuật lại, như đã hiểu được toàn bộ. Chỉ đến khi chàng nói xong việc ở đầm Thủy trung nhược thủy, lão nhân mới có phản ứng.
"Vút ?"
Bằng một thân pháp khá kỳ ảo của một nhân vật không còn hai chân lão nhân nỠđột nhiên lao đến và chộp vào uyển mạch của Vương Thế Kỳ.
chàng hoảng hốt kêu lên, "Tiá»n bối làm gì vậy?"
Không nói không rằng, lão nhân nỠsau khi xem qua mạch tượng của chàng lại tiếp tục sỠnắn gân cốt khắp thân thể của chàng nữa.
Ãến khi sá» nắn xong, lão nhân bèn hoang mang nói, "Bản nhân đã từng biết nÆ°á»›c trong đầm Thủy trung nhược thủy hàm chứa má»™t loại Ä‘á»™c dược kinh nhân, nhÆ°ng tại sao ngÆ°Æ¡i vẫn không chết tại Ä‘á»™c thủy?"
Chàng sau cÆ¡n hoảng hốt má»›i lắc đầu hồi đáp, "Ãiá»u đó thì... vãn bối không sao hiểu được.?"
"Hừ! Ngươi bảo chính ngươi không hiểu được ngươi thì bản nhân làm sao tin được đây?"
Chàng cÆ°á»i gượng, "Tiá»n bối không tin thì vãn bối cÅ©ng đành chịu!
Sự thật là... ?"
"Sá»± thật là trÆ°á»›c đó ngÆ°Æ¡i đã ăn phải má»™t loại dị vật gì rồi! Bằng không, hình hài của ngÆ°Æ¡i phải tiêu tan khi vừa chạm vào Ãá»™c Thuá»·!
Ngươi thử nhớ lại xem!?"
NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn đáp, "Vãn bối đã từng nghÄ© nhiá»u rồi nhÆ°ng vẫn không sao biết được.?"
"Có lý nào lại nhÆ° thế chứ? Ãâu, ngÆ°Æ¡i hãy thuật qua những gì ngÆ°Æ¡i đã từng trải cho bản nhân nghe, có khi bản nhân sẽ suy Ä‘oán được nguyên nhân của bí ẩn này.?"
Nghe thể, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n tìm cách thoái thác, "Vãn bối đã tá»± kiểm lại toàn bá»™ Ä‘oạn Ä‘á»i đã trải rồi, nhÆ°ng... ?"
"Hừ! NhÆ°ng biết đâu vẫn còn có nhiá»u Ä‘iá»u ngÆ°á»i thì cho là không có gì còn bản nhân thì lại nghÄ© khác?"
"Vãn bối... vãn bối... ?"
Lão nhân chợt đoán ra, "A... có phải ngươi có một ẩn tình không thể nói được, phải không?"
chàng đáp nhanh, "Ãúng vậy, tuy không phải là ẩn tình nhÆ°ng vãn bối đã từng lập thệ là không bao giỠđược nhắc đến. Mong tiá»n bối lượng thứ.?"
Lão nhân tuy gật đầu nhÆ°ng vẫn truy há»i, "NgÆ°Æ¡i đã lập thệ?"
"Phải!?"
"Có ai nghe ngươi lập thệ không?"
"Bao nhiêu ngÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nghe ngÆ°Æ¡i lập thệ?"
"Hai.?"
"HỠcó lập thệ như ngươi không?"
"Rồi hỠra sao?"
"Y của tiá»n bối là... ?"
"Hừ, tin ngÆ°á»i thì nên tin nhÆ°ng phòng ngÆ°á»i thì vẫn phải Ä‘á» phòng. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, hai ngÆ°á»i đó có giữ lá»i mà hỠđã lập thệ không?"
Chàng thoáng ngập ngừng, "Má»™t ngÆ°á»i ngay sau đó đã chết.?"
"Còn ngÆ°á»i kia?"
"Ngươi kia thì... ?"
"Sao?"
"Theo vãn bối thì ngÆ°á»i thứ hai có lẽ... ?"
"Kẻ đó đã không giữ lá»i chứ gì?"
"Có hay không?"
Bật cÆ°á»i lên thích thú, lão nhân ná» sau đó má»›i giải thích, "Ha ha ha... bản nhân đã Ä‘oán biết ngay từ đầu mà. Ai đó muốn ngÆ°Æ¡i lập thệ rõ ràng là có ý không tốt. Bằng không, nếu là ngÆ°á»i quân tá»­, há» phải tin ngÆ°Æ¡i và há» cÅ©ng không ép buá»™c ngÆ°Æ¡i phải lập trá»ng thệ.
Ngươi đúng là ấu trĩ.?"
"Au trĩ?"
"Không phải vậy sao? NgÆ°Æ¡i có thể tá»± kiểm nghiệm xem là ngÆ°á»i là đã thua thiệt nhÆ° thế nào sao khi ngÆ°Æ¡i bị buá»™c phải lập trá»ng thệ?"
Bừng tỉnh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gần nhÆ° là rít lên, "Tiá»n bối nói không sai. Vãn bối đúng là phải chịu thua thiệt nhiá»u chính vì ngÆ°á»i thứ hai đã phản bá»™i lá»i thá» gây ra.?"
"Vậy thì ngÆ°Æ¡i cần gì phải giữ lá»i đã thê? NgÆ°Æ¡i cam tâm chịu thua thiệt suốt Ä‘á»i sao?"
Bị lão nhân ná» dẫn dắt má»™t hồi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n khẳng khái bảo, "Tiá»n bối má»™t lần nữa lại nói đúng. Vãn bối cần gì phải giữ lá»i khi chính kẻ đó đã phản lại trÆ°á»›c? Ãược, tiá»n bối hãy nghe đây.?"
Má»™t quãng Ä‘á»i năm năm gian khổ liá»n được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bá»™c lá»™ Cho vị lão nhân kia nghe. Càng nghe, vị lão nhân kia càng lấy làm sá»­ng sốt. Sá»± sá»­ng sốt của lão nhân bao gồm cả bi, hài, hỉ, ná»™...
Trầm ngâm má»™t lúc lâu, khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã dừng lá»i, vị lão nhân má»›i từ tốn nói lên nhận định của chính lão, "Cách nhìn nhận của ngÆ°Æ¡i vá» phÆ°Æ¡ng cách chá»n truyá»n nhân của Vạn thế ma quân rất Æ° là đúng! Do đó, hoàn linh dược mà ngÆ°Æ¡i nhặt được, theo bản nhân phải là má»™t hoàn Ä‘á»™c dược... ?"
"Ãá»™c dược? NhÆ°ng lão... ?"
"Hừ, bản nhân chưa nói hết kia mà. Nhưng vì ngươi đã vô tình bóp vỡ phần bao bên ngoài chính là phần độc dược có tính năng biến ngươi thành một tay sai trung thành sau này của tên Lưu Trúc Hàn, chỉ còn lại phần bên trong mà thôi.?"
NghÄ© má»™t chút để ngẫm nghÄ©, vị lão nhân lại nói, "Phần bên trong, theo bản nhân rất có thể là má»™t loại kỳ dược do má»™t hoặc nhiá»u loại linh thảo tạo thành. Kỳ dược này ngoài việc giúp ngÆ°Æ¡i tăng tiến công lá»±c nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã cảm nhận còn có công năng kháng lại Ä‘á»™c tính của Ä‘á»™c thủy. NgÆ°Æ¡i có tán thành lập luận này của bản nhân không?"
Nghe có vẻ xuôi tai, chàng gật đầu, "Rất có thể là như vậy, nhưng đó là loại linh thảo gì?"
Không ngần ngừ, vị lão nhân đáp lại khá nhanh, "Rất có thể là Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả.?"
"Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả Æ°?"
"Ãúng vậy, bảo là vạn niên nhÆ°ng thật ra loại linh quả này cứ hai giáp tý lại sản sinh ra má»™t lần. Và má»™t lần là má»™t quả, do Cá»­u u địa khuyết trong Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng nên có thể vị Vạn thế ma quân tiên khởi đã thu thập được. NhÆ°ng thay vì lÆ°u truyá»n cho hậu thế vá»›i công năng tăng thêm chân nguyên, lão ma lại chế luyện thành những hoàn thuốc vá»›i lá»›p Ä‘á»™c ở bên ngoài. Ngụ ý là muốn Vạn thế ma quân Ä‘á»i nào cÅ©ng phải có kẻ tâm phúc để tiện việc sai bảo.?"
Càng nghe Vương Thế Kỳ càng thấm ý! Và chàng không thể không kêu lên, "Nói vậy thì lão ác ma Bất sát phi nhân sẽ không hỠgì nếu lão ác ma muốn xuống thám thính Thủy trung nhược thủy đầm hay sao?"
Nghe đến danh xưng này, vị lão nhân nỠgiật mình đánh thót một cái, "Ngươi tại sao lại nhắc đến lão ma Bất sát phi nhân? Không phải ngươi đã nói là không hỠbiết đến lão sao?"
"Vãn bối đương nhiên là phải biết lão ma này rồi! Vãn bối đâu có nói là không biết đến lão?"
TỎ ra giận dữ, vị lão nhân quát, "Ngươi còn nói nữa ư? Khi nãy ngươi đã nói kia mà?"
"Khi nãy? Hồi nào?"
"Hừ, bản nhân há»i ngÆ°Æ¡i vá» lão Tiá»n, ngÆ°Æ¡i... ?"
"Lão Tiá»n? Vậy thì đâu má»›i là Bất sát phi nhân?"
GiÆ°Æ¡ng mắt nhìn trừng trừng vào chàng, lão nhân gặng há»i, "NgÆ°Æ¡i thật sá»± không biết lão Tiá»n là ai sao?"
Chàng lắc đầu, "Vãn bối đã nói rồi, vãn bối chÆ°a từng biết đến lão Tiá»n nào cả.?"
Thở ra một hơi dài, lão nhân chợt trở lại chuyện mới nói qua, "Tại sao ngươi bảo Bất sát phi nhân có thể vào được đầm Thủy trung nhược thủy?"
Chàng tuy thấy khó hiểu trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ thất thÆ°á»ng của lão nhân nhÆ°ng chàng vẫn giải thích. Chàng há»i, "Tiá»n bối có nhá»› chuyện của vãn bối gặp má»™t ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng không?"
Lão nhân gật đầu, "Nhá»›, có phải là ngÆ°á»i định giết ngÆ°Æ¡i khi đã lấy được Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả không?"
Chàng đáp, "Không sai, và kẻ đó chính là Bất sát phi nhân đó.?"
Nghe thế, lão nhân ná» Ä‘á»™t nhiên gầm lên, "Là Bất sát phi nhân Tiá»n Vá»ng Thôi Æ°?"
"Tiá»n Vá»ng Thôi?"
"Không sai, Bất sát phi nhân có tính danh là Tiá»n Vá»ng Thôi.?"
"Thảo nào... nhÆ°ng sao tiá»n bối lại tá» ra giận dữ?"
Lão nhân căm phẫn nói, "Vì hình hài của bản nhân chính là do lão Tiá»n ban cho đấy.?"
"Là lão ư?"
"Không sai? Ngươi có biết bản nhân thật sự là ai không?"
Chàng lắc đầu, "Chính vãn bối đang muốn thỉnh giáo đây.?"
Lão nhân cao giá»ng đáp rất rành rá»t, "Bản nhân chính là U Linh giáo giáo chủ, Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng.?"
Kinh ngạc đến cùng cá»±c, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kêu lên, "Là giáo chủ U Linh giáo? Vậy còn lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi?"
Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng bi thÆ°Æ¡ng thuật lại, "Ãã lâu lắm rồi, bản nhân đã từng cứu mạng cho má»™t kẻ ác và đã từng khuyên ngăn hắn phải hồi đầu hÆ°á»›ng thiện. Kẻ đó chính là Tiá»n Vá»ng Thồi. Khi thấy hắn đã thật sá»± hối cải, bản nhân Ä‘Æ°a hắn lên làm phó giáo chủ. Kể từ đó, hắn luôn xúi bản nhân phải tiến chiếm Côn Luân và Tuyết SÆ¡n nhị phái và xÆ°ng bá võ lâm. Vì bản nhân không tán thành nên hắn giận dữ bá» Ä‘i. Năm năm trÆ°á»›c đây, hắn Ä‘á»™t nhiên quay lại vá»›i má»™t bản lãnh kinh thiên Ä‘á»™ng địa! Bản nhân phải tháo chạy nhÆ°ng vẫn bị hắn truy sát. Ãuổi đến Ä‘ay, hắn và bản nhân lại giao chiến. Rốt cuá»™c thì bản nhân thì rÆ¡i xuống đây và biến dạng thế này, còn hắn lại trở thành giáo chủ U Linh giáo nhÆ° ngÆ°Æ¡i vừa nói.?"
Tuy Ä‘ang phẫn ná»™ trÆ°á»›c hành vi bá»™i bạc của Bất sát phi nhân Tiá»n Vá»ng Thôi nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn phải há»i, "Vậy thì kẻ nào đã lừa tên ác ma xuống Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng rồi lại buông dây định giết lão?"
Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng đáp, "Theo bản nhân thì có lẽ Chính là Từ Bá PhÆ°Æ¡ng, má»™t trong ba vị Ä‘Æ°á»ng chủ của bổn giáo. Vì khi vừa quay lại bổn giáo Tiá»n Vá»ng Thôi đã giết ngay há» Từ.?"
"Từ Bá PhÆ°Æ¡ng vì nguyên nhân nào muốn giết bá» Tiá»n Vá»ng Thôi?"
"Tranh danh Ä‘oạt lợi! Từ Bá PhÆ°Æ¡ng vì thấy bản nhân tin tưởng và nâng đỡ há» Tiá»n nên đã phải tìm cách loại bá».?"
"Sau đó thì thế nào? Từ Bá PhÆ°Æ¡ng không mÆ°u hại tiá»n bối Æ°?"
"Có thì có nhưng Từ Bá Phương không là đối thủ của bản nhân.
Bản nhân đã buông tha cho hỠTừ sau khi cảnh tỉnh y.?"
"Vậy thật ra là ai đã nỡ tâm giết hại Ãiểu huynh?"
Nghe nhắc đến đại Ä‘iểu, Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng liá»n lá»™ vẻ xót xa, "Ãiểu nhi chỉ là loài cầm thú thế mà vì bản nhân cÅ©ng bị liên lụy. CÓ nghe ngÆ°Æ¡i kể lại bản nhân má»›i biết vì sao bản nhân không còn nghe được tiếng rít của Ä‘iểu nhi, nhất là khi Ä‘iểu nhi vui mừng vì gặp lại bản nhân.?"
Thở ra má»™t hÆ¡i dài, Lục Kính ThÆ°Æ¡ng ức Ä‘oán, "Ngẫm lại má»i việc đã qua và dá»±a theo vết thÆ°Æ¡ng mà Ä‘iểu nhi đã chịu Ä‘á»±ng bản nhân tin rằng kẻ manh tâm loại Ó Ä‘iểu nhi chính là Tiá»n Vá»ng Thôi. Hắn vẫn hay hành hạ những ai vô phúc bị hắn oán ghét, sau đó hắn má»›i xuống tay hạ Ä‘á»™c thủ sau.?"
Quay sang ngắm nhìn lại Vương Thế Kỳ, Lục Kính Thương đột nhiên lại nói, "Mà thôi, điểu nhi tuy không gặp may nhưng nhỠvậy mà có được một vị chủ nhân khác để nó quyến luyến. âu cũng là duyên phận vậy.?"
Chàng buá»™t miệng há»i, "Nói nhÆ° tiá»n bối thì tiá»n bối không há» có ý định giữ lại Ä‘iểu huynh?"
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng lắc đầu, "Hình hài của bản nhân nhÆ° thế này, bản nhân đâu còn hứng thú gì để gặp lại thế nhân! CÓ lẽ Thất Ãiệp cốc sẽ là chốn dung thân cuối cùng của bản nhân.?"
"Tiá»n bối không nghÄ© đến chuyện báo thù Æ°?"
"Báo thù? ÃÆ°Æ¡ng nhiên là phải nghÄ© chứ sao lại không?"
"Vậy ai sẽ Ä‘Æ°a tiá»n bối ra khá»i Thất Ãiệp cốc nếu không phải là Ä‘iểu huynh? Và ai sẽ Ä‘Æ°a tiá»n bối Ä‘i tìm tung tích của Bất sát phi nhân Tiá»n Vá»ng Thôi nếu không là Ä‘iểu huynh? Tiá»n bối, không gặp tiá»n bối thì thôi, má»™t khi đã gặp và biết tiá»n bối má»›i đích thật là chủ nhân của Ä‘iểu huynh vãn bối xin quy hoàn Ä‘iểu huynh lại cho tiá»n bối.?"
Bật cÆ°á»i hào sảng, Lục Kính ThÆ°Æ¡ng chợt há»i, "Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i tưởng bản nhân muốn sống mãi vá»›i hình hài quái dị này sao? Rồi ngÆ°Æ¡i còn bảo bản nhân phải lo đến chuyện báo thù nữa. Hừ, thù tất phải báo, nhÆ°ng đâu chỉ muốn là được? Chính ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ báo thù thay cho bản nhân! Còn bản nhân thì hoàn toàn vô năng rồi.?"
"Tiá»n bối bảo sao? Vãn bối phải báo thù thay cho tiá»n bối Æ°?"
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng gật đầu, "Không phải chính ngÆ°Æ¡i Ä‘ang muốn diệt trừ Tiá»n Vá»ng Thôi đó sao?"
"Ãúng là vãn bối muốn diệt trừ lão ma đó nhÆ°ng không phải là vì báo thù cho tiá»n bối.?"
"Thì đâu có gì khác đâu, đằng nào thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải giết Tiá»n Vá»ng Thôi trừ hại cho giang hồ, nhân đó ngÆ°Æ¡i chỉ cần nói cho hắn biết muốn của bản nhân. Vậy là xong đâu có gì khó khăn chứ? Hay ngÆ°Æ¡i không muốn báo thù thay bản nhân?"
Ngẫm nghÄ© má»™t lúc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cảm khái đáp, "Tiá»n bối nói không sai. Ãược, vãn bối sẽ thá»±c hiện Ä‘iá»u này cho tiá»n bối.?"
"Ha ha ha... khá lắm đấy tiểu tử. Ngươi yên tâm đi, đổi lại việc ngươi vừa hứa là sẽ báo thù cho bản nhân quyết không để cho ngươi phải chịu thiệt thòi.?"
Tuy chÆ°a biết là Lục Kính ThÆ°Æ¡ng định sẽ lấy gì để đánh đổi vá»›i lá»i hứa của chàng nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã vá»™i xua tay, "Tiá»n bối bất tất phải để tâm việc này. CÅ©ng chỉ là nhất cá»­ lưỡng tiện thôi. Huống chi, vãn bối đã được hưởng thành quả của tiá»n bối ban tặng rồi.?"
Thoáng kinh ngạc, Lục Kính ThÆ°Æ¡ng vá»™i há»i, "Bản nhân đã ban tặng gì cho ngÆ°Æ¡i?"
ÃÆ°a tay chỉ vào đại Ä‘iểu, chàng mỉm cÆ°á»i, "Chính là Ä‘iểu huynh đây Tiá»n bối đã có công nuôi dưỡng và giáo huấn nên đến lúc này vãn bối đã được Ä‘iểu huynh cứu mạng đến hai lần. Không phải thế sao?"
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng bật cÆ°á»i rồi dặn đại Ä‘iểu, "Ãiểu nhi, ngÆ°Æ¡i may mắn lắm má»›i có được má»™t chủ nhân phúc hậu nhÆ° hắn, từ nay ngÆ°Æ¡i hãy quên hẳn lão già tàn phế này Ä‘i, nghe chÆ°a?"
Thật lạ, không phải đại Ä‘iểu vì quá lÆ°u luyến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hay nó ngấm ngầm hiểu được ẩn ý của Lục Kính ThÆ°Æ¡ng mà nó vừa nghe Lục Kính ThÆ°Æ¡ng nói xong liá»n Ä‘Æ°a chân tiến đến vá»›i chàng.
Chợt nghÄ© đến a di và Văn Phi Yến tá»· tá»·, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn há»i, "Ãiểu huynh, sao Ä‘iểu huynh lại dá»i a di và Phi Yến tá»· tá»·?"
Nhìn đại Ä‘iểu lúc lắc cái đầu vài lượt tá» vẻ bức bối, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Chợt nhá»› là chàng vừa há»i đại Ä‘iểu má»™t câu há»i không thể nào trả lá»i được Chàng lại há»i cách khác, "Há» có bình an không, Ä‘iểu huynh?"
Ãại Ä‘iểu lắc đầu làm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải lạnh mình.
"Có phải vì hỠkhông bình an nên hỠsai điểu huynh đi tìm ta?"
Ãại Ä‘iểu gật đầu làm cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng kinh tâm hÆ¡n, "Gấp lắm không Ä‘iểu huynh?"
Ãại Ä‘iểu lại gật đầu.
Vương Thế Kỳ hoàn toàn biến sắc, "Ta biết làm sao bây gi� Ta làm sao dám cứ thế này mà để tìm h� Chết thật, ta cứ huyên thuyên mà quên cả chuyện phải trị liệu thương thế. Bây giỠthì e đã muộn mất.?"
Nghe chàng vì bấn loạn phải lẩm bẩm như thế, Lục Kính Thương bỗng nói xen vào, "Không muộn đâu, Thế Kỳ.?"
Quay hẳn ngÆ°á»i lại chàng há»i, "Tiá»n bối có cao kiến gì?"
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng đáp, "Có phải ngÆ°Æ¡i do vì ná»™i thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i chÆ°a khá»i? Không há» gì, bản nhân chỉ cần sau hai canh giá» là có thể giúp ngÆ°Æ¡i khôi phục lại trá»n vẹn công lá»±c.?"
Mừng rỡ, chàng vá»™i kêu lên, "Ãược thế sao tiá»n bối? Vậy thì vãn bối xin cảm tạ tiá»n bối trÆ°á»›c. Tiá»n bối hãy nhận của vãn bối má»™t lá»….?"
Nhưng Lục Kinh Thương đã lên tiếng ngăn lại, "Không cần phải hành lễ và đáp tạ. Vì bản nhân còn có một việc muốn nhỠngươi.?"
"Là việc gì xin tiá»n bối cứ nói. Dẫu khó khăn đến đâu vãn bối quyết không từ nan.?"
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng bảo, "Nghe đây, đầu tiên là khẩu quyết của má»™t loại khinh công hãn thế mà bản nhân đã từng ngạo thị giang hồ, Ãạp tuyết vô ngân.?"
Phải mất hÆ¡n má»™t canh giá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»i thông thuá»™c toàn bá»™ những khẩu quyết do Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng truyá»n thụ.
TrÆ°á»›c khi bắt tay việc trị liệu thÆ°Æ¡ng thế cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Lục Kinh ThÆ°Æ¡ng còn nói, "Võ há»c của các phái tá»±u trung Ä‘á»u là Vạn LÆ°u Quy Tông, chung má»™t cá»™i nguồn. Bản nhân hy vá»ng qua phần sở há»c của bản nhân, ngÆ°Æ¡i sẽ thấu triệt được bốn chiêu chưởng còn lại của dị nhân VÔ Danh Tăng. CÓ nhÆ° thế ngÆ°Æ¡i má»›i đả bại được Bất sát phi nhân Tiá»n Vá»ng Thôi hầu báo thù cho bản nhân. Bầy giá» ngÆ°Æ¡i hãy dẹp bá» má»i tạp niệm, chá» bản nhân trị liệu thÆ°Æ¡ng thế cho.
Chú ý, này.?"
Bằng biện pháp khai đỉnh thượng thừa, Lục Kinh ThÆ°Æ¡ng đặt mõm tay cụt lên Bách Há»™i huyệt của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và Ä‘Æ°a dần dần chân nguyên ná»™i thể vào ngÆ°á»i chàng.
TrÆ°á»›c khi nhìn vào vô thức, dẹp bá» má»i tạp niệm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn nghÄ© được má»™t việc, "Cách thức này gá»i là trị thÆ°Æ¡ng được sao?
Quả là bất ngá»." Mà là má»™t Ä‘iá»u thật bất ngá» cho bản thân VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Khi chàng hồi tỉnh, không những ná»™i thÆ°Æ¡ng đã được chữa khá»i mà ná»™i lá»±c chân nguyên trong ngÆ°á»i chàng còn sung mãn hÆ¡n trÆ°á»›c gấp bá»™i.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ hiểu được nguyên nhân khi chàng quay ngÆ°á»i lại và bắt gặp Lục Kinh ThÆ°Æ¡ng trong má»™t tÆ° thế hết sức thảm hại.
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng vẫn còn thoi thóp thở sau khi đã trút hết chân nguyên ná»™i thể sang ngÆ°á»i chàng.
Hiểu ra, chàng vá»™i vàng kêu lên, "Tại sao tiá»n bối phải làm việc này? Không, vãn bối quyết không tiếp nhận ân tình này của tiá»n bối.?"
Vừa kêu, chàng vừa tìm cách đưa chân nguyên trả lại cho Lục Kính Thương.
NhÆ°ng tiếng nói thá»u thào của Lục Kính ThÆ°Æ¡ng chợt vẳng lên khiến chàng phải lo lắng dừng lại công việc nguy hiểm ấy. Lục Kính ThÆ°Æ¡ng nói, "Ãừng, tiểu tá»­. Bản nhân bây giá» nhÆ° ngá»n đèn dầu sắp tắt, ngÆ°Æ¡i mà Ä‘Æ°a chân khí sang càng khiến bản nhân mau chết hÆ¡n.?"
Uất hận, không hiểu là hận ai, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại kêu, "Vãn bối biết phải làm sao bây giá»? Tại sao tiá»n bối lại tá»± tìm đến cái chết?"
"NgÆ°á»i... ngÆ°Æ¡i chỉ cần báo thù cho bản nhân và giúp bản nhân tìm lại được má»™t ngÆ°á»i là được rồi.?"
"Ãược, vãn bối nhất định sẽ báo thù cho tiá»n bối. Còn ngÆ°á»i kia, ngÆ°á»i mà tiá»n bối muốn tìm là ai?"
"Là con của bản nhân. Ãứa con gái của bản nhân.?"
"Lệnh ái tên là gì? Hiện đang ở đâu?"
"Là Lục Phi Yến, nó bị thất tung cùng một lúc với điểu nhi.?"
"Lục Phi Yến? Lệnh ái có điểm gì đặc biệt để nhận diện không?"
"có, là một vết chàm màu đỠở gần huyệt nhũ hoa.?"
"NhÅ© hoa huyệt? Tiá»n bối, vãn bối đâu có thể tìm được lệnh ái chỉ dá»±a vào má»™t đặc Ä‘iểm ở phần kín của nữ nhân?"
"Bản nhân biết, biết đó là má»™t Ä‘iá»u khó cho ngÆ°Æ¡i. Hay còn má»™t Ä‘iá»u nữa... nhÆ°ng cÅ©ng e không giúp được gì cho... cho ngÆ°Æ¡i... ?"
"Là Ä‘iá»u gì, tiá»n bối?"
"Khi còn bé, Phi Yến rất thân vá»›i Ä‘iểu nhi. NÓ hay gá»i Ä‘iểu nhi là...
Ãến lúc khẩn yếu nhất thì Lục Kính ThÆ°Æ¡ng lại lả ngÆ°á»i Ä‘i và không sao nói cho hết lá»i.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ luống cuống gá»i mãi, "Tiá»n bối, tiá»n bối hãy nói Ä‘i!
Lệnh ái hay gá»i Ä‘iểu huynh là gì? Tiá»n bối, tiá»n bối hãy cố lên. Cá» nói cho vãn bối nghe Ä‘i nào?"
"Là gì, tiá»n bối?"
"Xí xí điểu ?"
"Xí Ä‘iểu? Tiá»n bối, có phải là xí Ä‘iểu không? Vậy thì vãn bối đã gặp lệnh ái rồi. Tiá»n bối có nghe vãn bối nói không? Vãn bối đã gặp... ?"
NhÆ°ng Lục Kính ThÆ°Æ¡ng đã hồn lìa khá»i xác. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dù có kêu đến khản cổ cÅ©ng chỉ vô ích. Lục Kính ThÆ°Æ¡ng phải nhắm mắt lìa Ä‘á»i trÆ°á»›c khi được gặp lại Vân Phi Yến chính là giá»t máu của lão.
Lục Kính ThÆ°Æ¡ng nói không sai. Chính Thất Ãiệp Cốc là chốn dung thân cuối cùng của lão. Ãể không phụ lòng của Lục Kính ThÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đành phải chôn cất lão tại chốn bồng lai tiên cảnh này.
Sau cùng, chàng má»›i cùng đại Ä‘iểu dá»i Ä‘i. NhÆ°ng trong thâm tâm, chàng vẫn hứa hẹn có má»™t ngày quay lại Thất Ãiệp cốc. ÃÆ°Æ¡ng nhiên là phải có Vân Phi Yến và gá»i cho chính danh hÆ¡n là Lục Phi Yến.
Tài sản của gacon

  #23  
Old 20-05-2008, 04:55 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 23

Dụng kế mưu giải cứu gia thân.
Khích địch thù tam chiêu minh ước


Tác giả: Trần Thanh Vân



Vượt qua má»™t đỉnh núi cao vá»›i bốn bá» tuyết phủ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhận ra đại Ä‘iểu Ä‘ang tìm cách hạ dần xuống. Chàng kinh nghi khẽ há»i đại Ä‘iểu, "Là ở chá»— này Æ° Ä‘iểu huynh?"
Ãại Ä‘iểu gật đầu đáp lại khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải nói, "Ãiểu huynh đừng đến quá gần, e có kẻ phát hiện ra. Ãiểu huynh để ta xuống ở đây được rồi.?"
Lúc đó, trong làn gió giá buốt. Vương Thế Kỳ cũng kịp nhìn thấy trong màn đêm những đốm hoả quang lập loè, tập trung vào một vị trí nằm ở lưng chừng núi.
Vừa bÆ°á»›c xuống khá»i lÆ°ng đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không hiểu sao lại dặn, "Ãiểu huynh đừng Ä‘i đâu xa. Ta không tiện lá»›n tiếng gá»i Ä‘iểu huynh đâu.?"
Ãúng là má»™t loài cầm Ä‘iểu linh thông, đại Ä‘iểu vừa nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ căn dặn liá»n chạy đến má»™t hốc đá núi gần đó và nép ngÆ°á»i thật sâu vào.
Mục kích được sá»± cảnh giác có phần quá đáng của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nghÄ© ra má»™t biện pháp để cứu nguy cho a di và Vân Phi Yến, nếu đúng là hai ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện ở đây.
Dùng má»™t vuông vải xẻ từ má»™t chéo áo, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ che ngang ná»­a mặt. Sau đó, chàng thi triển khinh thân pháp Ãạp tuyết vô ngân của Lục Kính ThÆ°Æ¡ng, lao Ä‘i không má»™t tiếng Ä‘á»™ng vá» phía sÆ°á»n núi có những đốm hoả quang.
Càng đến gần, Vương Thế Kỳ càng thêm nghi hoặc. Chàng ngỡ như hoặc là chàng đã lầm hoặc đại điểu đã đưa chàng đến nhầm chỗ.
Vì những đốm hoả quang ná» hoá ra là những ngỠđèn lồng ngÅ© sắc thÆ°á»ng được dùng trong những dịp có há»· tín nhÆ° lá»… thành thân chẳng hạn.
Nếu đúng là như vậy thì làm gì có chuyện Vân Phi Yến và a di của chàng gặp chuyện hung hiểm ở đây?
Tuy nhiên, do vẫn tin vào sá»± linh thông của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn thận trá»ng tiến dần đến.
Những thanh âm huyên náo thÆ°á»ng có vào những dịp này bắt đầu vang đến tai chàng.
"Hừ, chỉ là lá»… bái Ä‘Æ°á»ng của tân lang và tân nÆ°Æ¡ng tá»­. Không lẽ Ä‘iểu huynh lại lầm lẫn đến thế sao?"
NhÆ°ng ngay khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn Ä‘ang nghÄ© nhÆ° thế, má»™t tràng cÆ°á»i rất là quen tai bá»—ng phát lên từ chá»— huyên náo và đập vào thính nhÄ© chàng. Tràng cÆ°á»i đầy cao hứng nhÆ° chÆ°a bao giỠđược hứng bằng.
Nếu chỉ có thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a chắc đã lÆ°u tâm. NhÆ°ng phần vì tràng cÆ°á»i nghe khá quen tai, phần khác là âm hưởng của tràng cÆ°á»i này dÆ°á»ng nhÆ° có hoà lẫn má»™t chút ít ná»™i lá»±c chỉ có ở những ngÆ°á»i luyện võ mà thôi. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i nghi nghi hoặc hoặc nghÄ© thầm.
"NgÆ°á»i phát ra tiếng cÆ°á»i này phải là má»™t cao thủ. Chính vì quá cao hứng nên ngÆ°á»i này đã vô tình phát ra ná»™i lá»±c. Nếu vậy, chá»— huyên náo kia tuy đúng là lá»… bái Ä‘Æ°á»ng thành thân nhÆ°ng không phải là của hạng thÆ°á»ng nhân sức trói gà không chặt, mà phải là sÆ¡n môn của má»™t môn phái nào đó thì đúng hÆ¡n. Là môn phái gì đây?"
Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng tỉnh ngá»™ khi nghe có tiếng của ai đó gào lên, "Hồ VÄ©nh Lạc, ngÆ°Æ¡i lại đây nào. Ãêm nay bản chưởng môn phải chuốc cho ngÆ°Æ¡i say má»›i được. Ha ha ha...?"
Tiếp đó là âm thanh giá»ng nói của chính ngÆ°á»i vừa phát ra tràng cÆ°á»i lúc má»›i rồi, "Hạ chưởng môn hãy tha cho Tiểu Ä‘iệt nào. Tiểu Ä‘iệt mà say thì đúng là lá»›n chuyện đó.?"
NgÆ°á»i được gá»i là Hạ chưởng môn đâu dá»… gì chịu buông tha, "Hứ, cái gì là lá»›n chuyện chứ? NgÆ°Æ¡i mà không uống vá»›i bản chưởng môn thì má»›i gá»i là lá»›n chuyện.?"
"Hạ tiá»n bối, đêm xuân má»™t khắc đáng giá ngàn vàng. Hạ tiá»n bối đã biết mà còn trêu cợt Tiểu Ä‘iệt Æ°?"
"Ha ha ha... hay lắm! Ngươi nói hay lắm đó HỒ Vĩnh Lạc, nhưng ngươi định tính với chủ nhân ông chủ thế nào cho phải lễ đây?"
"Ãược mà, được mà Hạ tiá»n bối! Tiá»n bối chỉ cần buông tha cho Tiểu Ä‘iệt đêm nay, thì tiá»n bối muốn tính thế nào Tiểu Ä‘iệt cÅ©ng cam chịu. ?"
"Hừ, buông tha là chuyện đã đành, nhÆ°ng chuyện Hạ Ãiá»n muốn tính vá»›i tân lang ngÆ°Æ¡i lại là chuyện khác.?"
"Chuyện khác? Là chuyện gì vậy Hạ tiá»n bối?"
"Ãá»™ng phòng hoa chúc.?"
"Ãá»™ng phòng hoa chúc Æ°? Y tiá»n bối muốn Ä‘á» cập đến... đến tân nÆ°Æ¡ng tá»­ của Há»’ VÄ©nh Lạc này Æ°?"
"úy, Há»’ VÄ©nh Lạc ngÆ°Æ¡i nói những lá»i này hoá ra đã khinh thÆ°á»ng Hạ Ãiá»n ta lắm ru? Không phải nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ© đâu.?"
"Thếlà thế nào, tiá»n bối?"
"Ha ha ha... NgÆ°Æ¡i đếm nay làm sao vậy Há»’ VÄ©nh Lạc? CÓ được tân nÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i đâm ra lú lẫn hẳn, NgÆ°Æ¡i muốn biết là chuyện gì thì cứ há»i Nguyệt lão của ngÆ°Æ¡i kìa.?"
CÓ tiếng Há»’ VÄ©nh Lạc há»i, "Ngụy tiá»n bối có hiểu Hạ tiá»n bối nói đến việc gì không?"
HỌ Ngụy liá»n đáp lá»i, "Hừ, sẵn Hạ chưởng môn nhắc, ta lại nhá»› đến phần thiệt của ta. NgÆ°Æ¡i muốn biết ý tứ của lão Hạ thì hãy Ä‘á»n đáp ông mai này trÆ°á»›c đã.?"
Há»’ VÄ©nh Lạc nài nỉ, "Thôi mà Ngụy tiá»n bối! Má»™t Hạ tiá»n bối Tiểu Ä‘iệt còn kham không nổi, giá» lại đến lượt Ngụy tiá»n bối nữa sao?"
HỌ Ngụy to tiếng đáp trả, "Không kham nổi ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cố mà kham! Lão Hạ thì có công cho ngÆ°Æ¡i mượn chá»— để bái Ä‘Æ°á»ng thành nhân và Ä‘á»™ng phòng con ta, nếu không có ta nói ra nói vào thì liệu Vân Phi Yến có thuận tình vá»›i ngÆ°Æ¡i không?"
Như tiếng sét đánh ngang bên tai, Vương Thế Kỳ đến lúc này mới hiểu là tình hình nguy ngập gì đang xảy đến cho a di và Văn Phi Yến.
Văn Phi Yến vốn không hỠcó thiện cảm với HỒ Vĩnh Lạc, thiếu giáo chủ Huỳnh Liên Giáo, nếu không muốn nói là Văn Phi Yến luôn có ác cảm đối với HỒ Vĩnh Lạc.
GiỠđây, không những cả hai bị Ä‘Æ°a đến tận sÆ¡n môn của Côn Luân phái mà Văn Phi Yến còn bị cưỡng ép phải Æ°ng chịu hành lá»… bái Ä‘Æ°á»ng để thành thân vá»›i Há»’ VÄ©nh Lạc.
Ãúng là má»™t chuyện vừa nguy ngập vừa oan khiên cho Văn Phi Yến mà.
"Vút ?"
Vương Thế Kỳ như hoá thành một làn khói mỠlao đi không có tiếng động vỠphía sau của vùng huyên náo.
ÃÓ đây là những sá»± bài trí phù hợp cho má»™t há»· lá»… bái Ä‘Æ°á»ng. Và là má»™t há»· lá»… lá»›n nữa, Côn Luân phái lại toạ lạc ở vùng núi cao nên không có mấy ngÆ°á»i lẩn quẩn ở phía hậu Ä‘Æ°á»ng. Nếu có thì chỉ là những kẻ say khÆ°á»›t Ä‘ang chân nam đá chân chiêu tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i.
Như vậy càng thuận lợi hơn cho Vương Thế Kỳ.
Tuy nhiên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn thận trá»ng. Chàng thi triển đến tá»™t Ä‘á»™ bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma để tìm đến Ä‘á»™ng phòng.
Nhanh không thể tưởng, Vương Thế Kỳ lao thật nhẹ nhàng vào bên trong. Và chàng liên nhìn thấy Văn Phi Yến trong lốt một tân nhân đang bị ai đó khoá chặt huyệt đạo.
xoay Chuyển ý nghÄ© thật nhanh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt lên tiếng, "Văn tá»· tá»·! Văn tá»· tá»· có nghe đệ nói không? Ãệ là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đây!
Nếu đã nghe, tá»· tá»· đừng phát hoảng cÅ©ng đừng gây thành tiếng Ä‘á»™ng. Ãệ phải mạo phạm để giải khai huyệt đạo cho tá»· đây.?"
Cởi bỠmiếng vải che ngang nửa mặt, Vương Thế Kỳ để lộ ra khuôn mặt đỠbừng khi chàng phải dùng tay xem qua cho Văn Phi Yến.
Chàng muốn biết Văn Phi Yến đã bị chế trụ những huyệt đạo nào. CÓ biết thì chàng má»›i giải khai được. Và nếu muốn biết thì chàng không thể không chạm vào khắp vóc ngá»c thân ngà của Văn Phi Yến.
Thá»i gian trôi qua sao mà dài tưởng nhÆ° là vô tận.
Sau cùng, Vương Thế Kỳ mới tìm được cách giải khai cho Văn Phi Yến.
"Vù bốp.?"
Vừa thu tay vá», VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nhận nguyên má»™t ngá»c thủ của Văn Phi Yến ngay vào má»™t bên mặt.
chàng kêu lên nhÆ°ng vẫn nhá», "Tá»· tá»·, đệ là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đây. Tá»· tá»· không nhận ra đệ sao?"
Văn Phi Yến vùng vằng vứt bỠmảnh khăn điêu che trên đầu rồi rít lên cũng khẽ, "Nhận ra thì sao chứ? Ai cho ngươi sỠnắn khắp... ?"
Văn Phi Yến xấu hổ cúi đầu và bỠlửng câu trách cứ.
Vương Thế Kỳ cũng đỠmặt khi phải biện minh, "Thì... thì đệ đã lên tiếng trước rồi. Nếu không làm như thế, đệ biết cách nào giải huyệt cho tỷ tỷ?"
Văn Phi Yến vung tay ra định cốc vào đầu Thế Kỳ, nhưng chàng đã kịp lách tránh, Văn Phi Yến sôi giận nói, "Không biết cách ư? Tại sao ngươi không chịu giải á huyệt cho ta trước. Nếu ngươi làm như ta vừa nói, thì ta đã nói cho ngươi biết ta bị khống chế ở đâu với chỗ nào. Làm gì có chuyện ngươi phải... ?"
Văn Phi Yến lại đỠbừng cả mặt khi nhớ lại từng hành vi vừa rồi của Vương Thế Kỳ.
Tương tự, Vương Thế Kỳ không thể không nhớ lại những cảm giác khá là lạ khi chàng buộc phải sỠnắn khắp thân thể của Văn Phi Yến.
Trong tâm trạng này, cả hai nhÆ° quên Ä‘i tất cả, quên hiện tại, quên không gian và quên cả thá»i gian.
Chỉ khi có tiếng của những bước chân đang hăm hở tiến dần vỠphái này chợt vang lên, cả hai mới bừng tỉnh.
Vương Thế Kỳ vừa vội vàng che ngang vuông vải thì thào bảo Văn Phi Yến, "Tỷ tỷ mau nằm lại theo tư thế lúc nãy đi. Nếu chỉ có một mình HỒ Vĩnh Lạc bước vào, tỷ tỷ có thể tùy nghi xử trí hắn để hả cơn giận. Ngược lại, cứ để mặc đệ.?"
Vương Thế Kỳ vừa nói xong, từ bên ngoài đã vang lên tiếng nói của HỒ Vĩnh Lạc.
"Ãêm xuân má»™t khắc đáng giá ngàn vàng! Hạ tiá»n bối, Ngụy tiá»n bối! Nhị vị có thể quay lại được rồi đó. Tiểu Ä‘iệt phải vào vá»›i... hắc hắc hắc... Tiểu Ä‘iệt phải vào vá»›i tân nÆ°Æ¡ng tá»­ đây.?"
Thoáng thấy thân hình của Văn Phi Yến cứ run lên bần bật trÆ°á»›c tràng cÆ°á»i vừa đểu cáng vừa đắc ý của Há»’ VÄ©nh Lạc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết Văn Phi Yến khó mà kiá»m chế được. Và nhÆ° vậy má»i việc sẽ há»ng bét. Vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a muốn gây náo loạn vào lúc này nếu chÆ°a cứu được a di.
Cánh cửa động phòng vừa hé mở, Vương Thế Kỳ vội vàng thi triển Nhất ma chi vạn ma bộ pháp để dịch chuyển lại gần chỗ Văn Phi yến đang nằm.
Chàng vừa ra tay chế trụ huyệt đạo của Văn Phi Yến thì HỒ Vĩnh Lạc đã bước vào.
Trong y phục của một vị tân lang, HỒ Vĩnh Lạc khoan khoái xoa tay vào nhau đang khi đứng ngắm nhìn vị tân nương tử phải nằm bất động.
CÅ©ng may là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã kịp nép ngÆ°á»i vào má»™t góc khuất của trÆ°á»›ng trung, bằng không Há»’ VÄ©nh Lạc thế nào cÅ©ng phát hiện.
Dục niệm tuy đã bốc lên, phủ mỠđi gương mặt khá tuấn tú của HỒ Vĩnh lạc nhưng hắn cũng còn nhớ đến một việc.
Hắn quay ngÆ°á»i lại, tiến đến và khép chặt cá»­a phòng. Bên ngoài tuy không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào, nhÆ°ng qua thính lá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, chàng biết hai lão Hạ, Ngụy vẫn chÆ°a lui Ä‘i hẳn.
"Hai lão này đúng là hạng ngÆ°á»i khả ố, thật uổng danh là chưởng môn của hai phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n.?"
CÓ hai lão đang rình rập ở ngoài, việc Vương Thế Kỳ muốn ra tay chế ngự HỒ Vĩnh Lạc đâm ra khó khăn.
Ngá»n bạch lạp vẫn Ä‘ang cháy tá» nhÆ°ng Há»’ VÄ©nh Lạc cứ nhÆ° ngÆ°á»i lạc bÆ°á»›c đến thiên thai. Hắn mải ngây ngất trÆ°á»›c viá»…n cảnh được bẻ khoá xuân hái Ä‘oá bạch đạo nên hắn quên cả việc thổi tắt ngá»n bạch lạp Hắn trong tÆ° thế ngÆ°á»i thắng cuá»™c, chậm rãi tiến đến gần Văn Phi Yến.
Hai tay run lẩy bẩy tá»± cởi bá» y phục, Há»’ VÄ©nh Lạc lảm nhảm nói luôn mồm, "Văn muá»™i, Văn muá»™i, để xem Văn muá»™i có còn khinh chê biểu huynh này nữa không. Rồi biểu huynh sẽ cho Văn muá»™i biết thế nào là khoái lạc. Văn muá»™i sẽ thuá»™c vá» biểu huynh. Kể từ đêm nay nàng sẽ thuá»™c vá» Há»’ VÄ©nh lạc này vÄ©nh viá»…n." Lảm nhảm đến đây, Há»’ VÄ©nh Lạc đã cởi xong trÆ°á»ng bào.
Hắn quay ngÆ°á»i má»™t chút và ném bá» trÆ°á»ng bào sang má»™t bên.
Không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, đúng lúc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫy nhẹ tay tạo ra má»™t luồng nhu kình dịu nhẹ nhÆ°ng lại đủ làm cho ngá»n bạch lạo phải tắt Ä‘i Bóng tối bất chợt phủ chụp cả Ä‘á»™ng phòng.
Và trong bóng tối, tràng cÆ°á»i đắc ý của Há»’ VÄ©nh Lạc lại vang lên, "Ha ha ha... Văn muá»™i thấy chÆ°a, đến dạ thần cÅ©ng thuận tình vá»›i ta. Ãèn đã tắt nàng sẽ không còn e thẹn nữa, ha ha ha... ?"
Tiếp đó, vẫn trong bóng tối, những tiếng rên Æ° ừ liá»n vang lên.
"Há»±, Æ° Æ°... Æ°...?"
Hoàn toàn hiểu lầm vá» những tiếng rên rỉ này, ở bên ngoài có tiếng của Hạ Ãiá»n vang lên, "Ãi thôi nào, Ngụy lão huynh. Há»’ VÄ©nh Lạc, ngÆ°Æ¡i quả là ngÆ°á»i không há» phí phạm dù chỉ là phí phạm thá»i gian.
Bá»n già chúng ta Ä‘i đây. Ha ha ha... ?"
Ãợi đến khi tràng cÆ°á»i của Hạ Ãiá»n, có sá»± phụ há»a của Ngụy Bất Túc nữa, chấm dứt hẳn, giữa trÆ°á»›ng trung chợt nổi lên tiếng gắt khẽ, "Sao ngÆ°Æ¡i lại chế trụ huyệt đạo của ta?" Và là tiếng đáp lại cÅ©ng khẽ, "Tá»· tá»· cứ run lên bần bật thì làm gì mà Há»’ VÄ©nh Lạc chẳng sinh nghi.
Thôi được rồi, có gì đệ sẽ tạ lỗi với tỷ tỷ sau. Bây giỠtỷ tỷ muốn xử trí hắn thế nào đây?"
"Giết hắn chứ còn xử trí thế nào nữa?"
"Không được.?"
"Sao lại không?"
"A di vẫn chÆ°a được giải cứu. Chúng ta có lÆ°u lại sinh mạng của hắn thì má»›i mong bá»n chúng khi ném chuá»™t sẽ sợ vỡ phải đồ quý. A di có được cứu hay không là tùy thuá»™c vào việc này.?"
"Hừ, nhưng ta chỉ muốn quật cho hắn một chưởng mới hả được cơn giận của ta.?"
"Tá»· tá»·, sá»›m muá»™n gì tá»· tá»· cÅ©ng trả được mối hận này, mong tá»· tá»· phải tá»± biết kiá»m chế.?"
"ù , kiá»m chế thì kiá»m chế. Bây giá» ngÆ°Æ¡i định sao đây?"
"Tỷ tỷ hãy bỠy phục tân nhân ra đi.?"
"Cởi b� Ơ đây?"
"Tỷ tỷ, đệ biết làm như vậy là khó khăn cho tỷ tỷ nhưng tỷ tỷ đâu thể đi đến chỗ điểu huynh đang đứng trong trang phục này. Làm như thế đâu khác gì lạy ông tôi ở bụi này?"
"U ư nhưng còn hắn? Ngươi có định đưa hắn cùng đi với chúng ta không?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là phải Ä‘Æ°a Ä‘i rồi. CÓ gì không tá»· tá»·?"
"Vậy thì được rồi. Ta đâu cần phải cởi bỠtrang phục này.?"
"Sao lại không cần?"
"Hừ, chính ngươi sẽ vận trang phục của tân lang. Ngươi cùng đi với ta thì ai dám nghi ngỠnào?"
"Ãệ Æ°?"
"Phải, trừ phi ngươi có cách nào khác hay hơn để đưa được HỒ Vĩnh Lạc theo cùng.?"
"Muốn Ä‘Æ°a hắn theo không khó. Chỉ khó là tân lang Ä‘Æ°a tân nÆ°Æ¡ng tá»­ Ä‘i dạo mát lại mang theo má»™t ngÆ°á»i kè kè ở má»™t bên.?"
"Vậy thì thế nào bây gi�"
"Theo đệ, đệ sẽ đưa HỒ Vĩnh Lạc đi bằng cách thi triển khinh công.
còn tỷ tỷ ngoài việc thay đổi xiêm y cũng phải thoát đi bằng khinh thân pháp. Không còn cách nào tốt hơn đâu, tỷ tỷ.?"
"Hà, được rồi, được rồi. Nếu không còn cách nào khác thì đành vậy chứ biết sao hơn. Ngươi đưa hắn đi trước đi.?"
"Còn tỷ tỷ?"
"Ngươi chỉ cần cho ta biết địa điểm, ta sẽ đến sau.?"
"Không được, đây là chốn long đàm hổ huyệt, đừng nói gì giáo chủ Huỳnh Liên giáo, chỉ cần hai lão chưởng môn kia phát hiện được tỷ tỷ thì tỷ tỷ đừng mong gì đi thoát.?"
"Vậy thì ít ra ngươi cũng phải tránh mặt đi một lúc cho ta thay đổi xiêm y chứ?"
"Cũng được, nhưng tỷ tỷ cũng phải nhanh lên đấy.?"
"Này, sao ngươi không mang hắn theo?"
"Ãệ đâu thể đứng ở bên ngoài chở tá»· tá»· mà có thêm má»™t ngÆ°á»i nữa là hắn.?"
"Nhưng ta đâu thể cứ trước mặt hắn mà thay đổi xiêm y?"
"Tỷ tỷ, hắn đã bị chế trụ huyệt đạo, hắn bây giỠđâu khác gì một kẻ đã chết rồi. Tỷ tỷ cần gì phải ngại với hắn.?"
"Không được, có hắn ở đây ta không thể... ?"
"Cái này không cái kia cũng không, tỷ tỷ làm cho đệ phải rối cả trí lên đây này.?"
"Là ta chứ không phải ngươi bị rối loạn thần trí. Ngươi có đưa hắn đi không nào?"
"Hừ, nếu không thì ta đành phải giết hắn vậy.?"
"Ãược rồi, đệ sẽ Ä‘Æ°a hắn Ä‘i. Tá»· tá»· nhá»› phải nhanh tay cho.?"
NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a kịp Ä‘Æ°a Há»’ VÄ©nh Lạc Ä‘i thì ở bên ngoài lại xuất hiện tiếng chân ngÆ°á»i.
"ủa, sao lại im lặng như tỠvậy kìa?"
"Lại là lão Hạ Ãiá»n, tá»· tá»· Æ¡i tá»· tá»·, mau làm gì Ä‘i chứ?" VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa than thầm xong, bên tai chàng liá»n nghe tiếng cởi xiêm y sá»™t soạt, tuy không dám quay lại, vì đối vá»›i ngÆ°á»i có ná»™i công thâm hậu thì đêm Ä‘en không há» làm cản ngại đến mục lá»±c, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải Ä‘á» bừng cả mặt khi nghe những âm thanh này.
Chàng không há» mÆ°á»ng tượng hoặc mÆ¡ nghÄ© viá»…n vông nhÆ°ng tâm trí chàng cứ luôn phải bấn loạn.
Sau cùng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải dùng hết định lá»±c để nghÄ© rằng, "Tá»· tá»· quả là ngÆ°Æ¡i thông tình đạt lý. Ngá»™ biến phải tùng quyá»n, tá»· tá»· vì không muốn lão Hạ Ãiá»n nghi ngá» nên quên cả việc ngại ngùng thÆ°á»ng tình nhi nữ để thay đổi xiêm y. Thật là đáng phục." Còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© để quên Ä‘i tạp niệm vấn vÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giật mình đến suýt nữa phải nhảy nhổm lên vì Ä‘á»™t nhiên có ai đó cốc vào đầu chàng má»™t cái.
CÅ©ng may liá»n lúc đó có âm thanh của Văn Phi Yến róc vào tai, "Hừ, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© gì vậy?"
Chàng chối quanh, "Ãệ nào có nghÄ© gì đâu.?"
"Không nghĩ mà ngươi cứ đứng trơ trơ như phỗng đá thế kia ư?"
"Tá»· tá»·, vậy đệ phải làm gì bây giá»? Bên ngoài là lão Hạ Ãiá»n, còn ở phía sau thì tá»· tá»· Ä‘ang... ?"
"Ãang cái gì? Hừ, Hạ Ãiá»n đã Ä‘i từ lâu. Còn ta, ta cÅ©ng đã thay đổi xiêm y xong. Nếu không phải ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© lăng nhăng thì ngÆ°Æ¡i đâu có thái Ä‘á»™ này?"
Chàng hoàn toàn bất ngỠkhi nghe Văn Phi Yến nói như thế.
"Tá»· tá»· bảo sao? Lão Hạ Ãiá»n đã rá»i khá»i nÆ¡i này rồi sao? Ãệ...đệ hoàn toàn không hay biết gì cả.?"
Văn Phi Yến lại cốc vào đầu Vương Thế Kỳ một lần nữa.
"Hừ, để sau này gặp lại sư phụ, ta sẽ mách với sư phụ vỠviệc này.
Ngươi liệu hồn đó.?"
Nghe nhắc đến a di, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bừng tỉnh. Chàng liá»n trở lại là chàng trÆ°á»›c đó. Chàng vừa Ä‘Æ°a tay mở cá»­a vừa hối thúc Văn Phi Yến. "Ãi thôi nào tá»· tá»·.?"
"Vút ?"
Trong khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bÆ°á»›c Ä‘i thận trá»ng thì Văn Phi Yến lại bÆ°á»›c Ä‘i theo chàng nhÆ° má»™t kẻ Ä‘ang trong cÆ¡n má»™ng du. Tâm trạng này chỉ những ai ở trong hoàn cảnh của Văn Phi Yến má»›i hiểu được.
Là má»™t nữ nhi, dù có võ công cÅ©ng vẫn là nữ nhi, Văn Phi Yến lại phải thay đổi xiêm y trong má»™t nÆ¡i có sá»± hiện diện của má»™t nam nhân Dù là phải tùng quyá»n trong má»™t tình thế bắt buá»™c nhÆ°ng sá»± trinh bạch của nữ nhi xem nhÆ° đã bị xúc phạm. Văn Phi Yến không thể thoát được miệng Ä‘á»i hàm tiếu nếu có ai đó biết được chuyện này. Và ai đó chính là Há»’ VÄ©nh Lạc. Do đó, kể từ lúc này Văn Phi Yến đã có cách xá»­ trí Há»’ VÄ©nh Lạc thật thích đáng.
Ãi nhÆ° má»™t kẻ má»™ng du, Văn Phi Yến chỉ bừng tỉnh khi ở phía trÆ°á»›c nàng có má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên.
"Phịch.?"
ÃÓ là má»™t tên đệ tá»­ của Côn Luân phái. Hắn đã vô tình xuất hiện không đúng nÆ¡i và không đúng lúc. Hắn đã bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ra tay chế trụ huyệt đạo.
Ãến lượt Văn Phi Yến Ä‘i ngang qua chá»— tên đó Ä‘ang nằm trong cÆ¡n hôn mê. Văn Phi Yến bá»—ng khom ngÆ°á»i và vÆ°Æ¡n tay, Ä‘iểm luôn vào tá»­ huyệt của hắn.
Văn Phi Yến cảm thấy phần nào hả dạ. Tuy nhiên, chính vì hành Ä‘á»™ng này của Văn Phi Yến đã làm cho tình thế đổi khác Ä‘i, suýt chút nữa gây nguy hiểm cho bản thân nàng và Vi Tuyết Ngá»c, sÆ° phụ của nàng.
Chẳng mấy chốc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã Ä‘Æ°a Há»’ VÄ©nh Lạc và Văn Phi Yến đến chá»— đại Ä‘iểu Ä‘ang ẩn nấp. Vừa nhìn thấy đại Ä‘iểu, Văn Phi Yến liá»n nhanh chân chạy đến.
"Xí điểu, gặp lại ngươi thật là hay quá. Ngươi đã đưa hắn đến cho ta phải không?"
Ãại Ä‘iểu cúi đầu nÅ©ng nịu khi gặp lại Văn Phi Yến.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khi nghe lại hai tiếng xí Ä‘iểu chàng rất muốn há»i lại cặn kẽ ở Văn Phi Yến vá» việc của Lục Kính ThÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng chàng đành phải tạm gác lại vì chÆ°a giải cứu cho a di.
Chàng lên tiếng, "Tá»· tá»· hãy giữ lấy tên này và cứ đứng ở đây chỠđệ! Ãệ phải Ä‘i giải cứu cho a di đây.?"
"vút ?"
Khi Ä‘i ngang qua tên ná», vốn chỉ bị chàng Ä‘iểm vào hôn huyệt, do không biết tên nỠđã bị Văn Phi Yến hạ thủ nên chàng vẫn Ä‘iá»m nhiên lÆ°á»›t ngang.
Với mưu kế định sẵn và với thân thủ của chàng lúc này, chẳng mấy chốc chàng đã tìm được nơi a di bị giam giữ.
Vắn tắt vài lá»i thuật qua cho a di biết việc chàng đã giải thoát cho Văn Phi Yến, chàng má»›i há»i, "A di, tại sao bá»n chúng lại bắt giữ a di?"
Vi Tuyết Ngá»c phẫn ná»™, "Ta không ngá» Há»’ VÄ©nh Tân lại cả gan dám đối xá»­ vá»›i ta thậm tệ nhÆ° vậy.?"
Chàng cũng động nộ không kém, "Là HỒ Vĩnh Tân ư? Tại sao chứ?"
Vi Tuyết Ngá»c cho chàng biết, "Không hiểu tại sao Há»’ VÄ©nh Tân lại nói cho lão giáo chủ U Linh giáo biết rằng giữa ta và Kỳ nhi có mối quan hệ huyết thống. Và khi đã bắt giữ ta và Yến nhi xong, Há»’ VÄ©nh Tân má»›i nói là để uy hiếp Kỳ nhi. Nếu Há»’ VÄ©nh Tân đã trở mặt vá»›i ta thì phen này ta nhất định sẽ ly khai Huỳnh Liên giáo.?"
Ãây cÅ©ng là ý muốn của chàng nên chàng nhanh nhảu đáp, "Cứ quyết định nhÆ° thế Ä‘i. Bây giá» a di có thể Ä‘i lại được chÆ°a?"
Vi Tuyết Ngá»c vừa gật đầu xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n hối thúc, "Vậy thì Ä‘i nào, a di. Không hiểu sao Kỳ nhi lại cảm thấy bất an.?"
"Bất an ư?"
"Phải, không phải bất an cho Kỳ nhi và a di mà là cho Văn tỷ tỷ.?"
Lá»i chàng nói khiến cho Vi Tuyết Ngá»c cÅ©ng phải nôn nao, "Vậy thì Ä‘i mau lên, Kỳ nhi.?"
"Vút ?"
"Vút ?"
ChÆ°a Ä‘i được bao xa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n phát hiện thấy có khá nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang chạy ngược vá» phía chàng.
Biết là việc đã bị Ä‘á»™ng, bá»n chúng Ä‘i vá» phía này chắc chắn là muốn canh phòng việc a di được giải thoát, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n đứng lại và nói nhá» vá»›i a di, "A di, để Kỳ nhi Ä‘Æ°a a di Ä‘i cho nhanh." Cầm giữ Vi Tuyết Ngá»c bằng má»™t tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không nói không rằng liá»n thi triển đến tá»™t Ä‘á»™ bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma. Chàng ung dung Ä‘Æ°a Vi Tuyết Ngá»c Ä‘i xuyên qua tốp ngÆ°á»i Ä‘ang lao ngược lại nhÆ°ng vẫn không bị kẻ nào phát hiện.
Mục kích được bản lãnh này của diệt nhi, Vi Tuyết Ngá»c nếu không cần phải giữ yên lặng có lẽ đã phải lá»›n tiếng tán dÆ°Æ¡ng chàng.
ChÆ°a hết, khi đến chá»— trống, không có tốp ngÆ°á»i nào ngăn lối, Vi Tuyết Ngá»c càng thêm kinh tâm Ä‘á»™ng phách trÆ°á»›c khinh công thượng thặng của chàng.
Chàng Ä‘Æ°a Vi Tuyết Ngá»c Ä‘i đâu phải là chậm, thế mà không há» có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào phát sinh.
Khinh công vào bậc này đến nghe Vi Tuyết Ngá»c còn chÆ°a nghe nói gì đến tận mắt mục kích.
Tuy nhiên, đúng vào lúc Vi Tuyết Ngá»c định mở miệng tán dÆ°Æ¡ng chàng thì từ phía trÆ°á»›c chợt vẳng lại những thanh âm khá kỳ lạ.
"Phạch, phạch.?"
Vi Tuyết Ngá»c thì không nhận ra đó là thanh âm do vật gì phát ra nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã mÆ¡ hồ Ä‘oán được.
Chàng khẽ rít lên, "Nguy to, đến điểu huynh còn phải tham chiến thì Văn tỷ tỷ e nguy mất.?"
"Vút ?"
Khinh công Ãạp tuyết vô ngân vốn đã khinh linh giá» lại càng khinh linh nhanh nhẹn hÆ¡n. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang phải thi triển vá»›i toàn bá»™ Chân lá»±c của chàng.
Ãúng nhÆ° lá»i chàng nói, tiếng la hét của Văn Phi Yến bắt đầu nghe được khá rõ, "Hồ giáo chủ, nếu giáo chủ không bảo tất cả dừng tay thì đừng trách Văn Phi Yến này phải hủy diệt Há»’ thiếu giáo chủ đó.?"
"Phạch, phạch.?"
"ầm.?"
"ào ào ?"
Giữa nhiá»u âm thanh há»—n Ä‘á»™n có tiếng nài nỉ của Há»’ VÄ©nh Tân, "Ãại giáo chủ, xin nghÄ© đến sinh mạng của tiểu nhi mà nÆ°Æ¡ng tay cho.?"
"Ãại giáo chủ? Không lẽ là ám chỉ ma trảo Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi? Lão cÅ©ng có mặt ở đây Æ°?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn Ä‘ang bán tín bán nghi thì tràng cÆ°á»i của Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n xuất hiện.
"Ha ha ha... HỒ Vĩnh Lạc ngươi thấy đó. Bổn giáo chủ tuy cũng muốn ngừng tay nhưng con súc sinh này nào có chịu dừng. Ngươi không nên trách bổn giáo chủ.?"
Ngay tức khắc, có tiếng Văn Phi Yến phản bác lại, "Không đúng, chính lão đang muốn hạ độc thủ với xí điểu của ta. Nếu lão không chịu lùi lại thì xem đây này.?"
"ô không, Phi Yến, ngÆ°Æ¡i vừa má»›i thành thân bái Ä‘Æ°á»ng vá»›i Lạc nhi, ngÆ°Æ¡i không được giết hại phu quân của ngÆ°Æ¡i.?"
"Hừ, phu quân gì cái thứ như hắn?"
"Giáo chủ xin thứ lỗi. Thuộc hạ phải... ?"
"Súc sinh, chết này.?"
"Vù vù ?"
Nghe Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi quát nạt to nhÆ° thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết ngay là đại Ä‘iểu Ä‘ang gặp nguy. Chàng bất giác hú dài.
"Hu... u... ú... ú...?"
Tiếng hú vừa trầm hùng vừa đầy phẫn ná»™ khiến cho chính Vi Tuyết Ngá»c ở ká» bên cÅ©ng phải giật mình huống chi là bá»n ác nhân ở cách đó hai mÆ°Æ¡i trượng.
CÓ lẽ đúng là nhÆ° thế. Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi bị tiếng hú vá»›i ná»™i lá»±c hùng hậu làm cho kinh ngạc, khiến cho đòn sát thủ của lão có phần nào chậm lại.
Và tác dụng của tiếng hú quen thuá»™c liá»n phát sinh.
Ãại Ä‘iểu nhanh tốc uốn mình bay lên. Còn Văn Phi Yến thì mừng rỡ hô hoán, "Ãệ đệ, mau đến đây vá»›i ta nào.?"
"Ãệ, đệ" hai tiếng này càng làm cho bá»n ngÆ°á»i Ä‘ang vây quanh Văn Phi Yến phải kinh ngạc lẫn hoang mang.
Ãến giáo chủ Huỳnh Liên giáo vẫn không nghÄ© ra là Văn Phi Yến Ä‘ang gá»i ai. Há»’ VÄ©nh Tân lên tiếng há»i, "Phi Yến, ngÆ°Æ¡i gá»i ai là đệ đệ?"
"Vút ?"
Vừa hiện thân ngay bên cạnh Văn Phi Yến, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa ứng tiếng đáp lại ngay, "Là gá»i ta đây.?"
"Vương Thế Kỳ, là ngươi?"
Há»’ VÄ©nh Tân, Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc chợt bÆ°á»›c lùi lại ngoài ý muốn. Riêng Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi thì lại bÆ°á»›c dần lên vá» phía trÆ°á»›c.
Tiá»n Vá»ng Thôi cao ngạo há»i, "NgÆ°Æ¡i đến để nạp mạng Æ° tiểu tá»­?"
CÅ©ng vậy, Văn Phi Yến cÅ©ng phải lôi Há»’ VÄ©nh Lạc cùng lùi lại sát vào vách đá vá»›i Vi Tuyết Ngá»c. Vì cả hai biết rất rõ bản lãnh uyên thâm của giáo chủ U Linh giáo. NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì không há» nao núng.
chàng dịch chân bÆ°á»›c đến đối diện vá»›i Tiá»n Vá»ng Thôi. Chàng Ä‘iá»m nhiên đáp lại, "VÆ°Æ¡ng má»— không phải đến để nạp mạng. VÆ°Æ¡ng má»— chỉ muốn truyá»n đạt đến giáo chủ lá»i nhắn gá»­i của má»™t ngÆ°á»i.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi cÆ°á»i rá»™ lên, "Ha ha ha... CÓ ngÆ°á»i muốn nhắn lá»i đến bổn giáo chủ Æ°? Là ai vậy?"
Chàng lãnh đạm đáp, "Ãích thị là của giáo chủ U Linh giáo.?"
"Giáo chủ U Linh giáo? Lại còn giáo chủ nào nữa ngoài bổn giáo chủ?"
Chàng dằn mạnh từng tiếng, "Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng, Lục giáo chủ.?"
Lần đầu tiên Vương Thế Kỳ nhìn thấy Bất Sát Phi Nhân phải thất sắc.
NhÆ°ng chỉ trong thoáng chốc, Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n trở lại sá»± cao ngạo cố hữu, "Ra là Lục Kính ThÆ°Æ¡ng Æ°? Lão Lục muốn nhá» ngÆ°Æ¡i nói vá»›i bổn giáo chủ Ä‘iá»u gì?"
"chỉ có hai chữ thôi, báo thù.?"
"Báo thù? Lão Lục còn dám chÆ°á»ng mặt ra để gặp bổn giáo chủ Æ°?"
"Không phải Lục giáo chủ đâu.?"
"Vậy thì ai? Ai dám đối chá»i vá»›i bổn giáo chủ?"
"Là Vương mỗ.?"
"Là ngươi? Ha ha ha... ?"
Tràng cÆ°á»i cuồng ngạo của Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi không há» làm cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ núng thế.
Ãợi Tiá»n Vá»ng Thôi cÆ°á»i xong, chàng lạnh lùng há»i, "Tại sao há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i lại cÆ°á»i?"
Quắc mắt lên giận dữ, Tiá»n Vá»ng Thôi quát há»i, "NgÆ°Æ¡i vừa gá»i bổn giáo chủ là gì?"
"Hừ ngÆ°Æ¡i không phải là Tiá»n Vá»ng Thôi, má»™t kẻ lấy oán báo ân và mÆ°u hại Lục giáo chủ Æ°?"
"Tiểu tử, ngươi không muốn sống nữa rồi ư?"
Chàng mỉm cÆ°á»i khinh khỉnh, "Ãiá»u đó còn phải xem lại.?"
"Xem lại Æ°? NgÆ°Æ¡i được bao nhiêu há»a hầu mà dám dùng giá»ng nói đó vá»›i bổn giáo chủ?"
Chàng hất hàm há»i ngược lại, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i tưởng rằng vá»›i Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả thì sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân hay sao?"
"Tiểu tử, sao ngươi biết việc này?"
Chàng ung dung thố lá»™, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đã quên chuyện má»™t đứa bé đã từng cứu nguy cho ngÆ°Æ¡i Æ°?"
Lần thứ hai Tiá»n Vá»ng Thôi phải thất sắc, "NgÆ°Æ¡i chính là đứa bé đó sao? NgÆ°Æ¡i không chết ở Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng Æ°?"
"Hừ, nếu VÆ°Æ¡ng má»— chết Ä‘i thì ai sẽ cho giang hồ biết hành vi phi nhân của ngÆ°Æ¡i khi ngÆ°Æ¡i tuyệt tình xuống tay vá»›i má»™t đứa bé và là ngÆ°á»i đã có công giải cứu cho ngÆ°Æ¡i?"
Tiá»n Vá»ng Thôi Ä‘á»™t nhiên lại bật lên má»™t tràng cÆ°á»i dài, "Ha ha ha... tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i đúng là đã gặp may nên má»›i thoát được lần đó.
NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không thể gặp may hai lần liên tiếp đâu. NgÆ°Æ¡i hãy nhá»› kỹ Ä‘iá»u này, ngày này sang năm sẽ là ngày giá»— đầu của ngÆ°Æ¡i đó. Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
Nhưng Vương Thế Kỳ bỗng quát lên ngăn lại, "Khoan đã.?"
Vẫn giữ nguyên chiêu thức, Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi gầm lên, "Muốn nói gì thì ngÆ°Æ¡i hãy đợi đến lúc gặp lão Diêm vÆ°Æ¡ng rồi hãy nói. Nằm xuống mau.?"
"ào ào ?"
Giữa bóng ma trảo chập chùng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa đảo bá»™ vừa lên tiếng khích bác, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i lại muốn chết gấp đến thế sao?
Ngươi có dám cùng Vương mỗ đánh cược nữa không?"
Nhắc đến đánh cược, Bất Sát Phi Nhân chợt rít lên, "Ngươi muốn xui bổn giáo chủ đánh cược để rồi lẩn tránh như lần trước nữa sao?
Bổn giáo chủ không bị ngươi lừa nữa đâu. Xem Khốc Ung Ma trảo đây ?"
"Vù vù ?"
Vẫn thi triển bá»™ pháp để lẩn tránh chiêu công của đối phÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ung dung phát thoại, "Lần này VÆ°Æ¡ng má»— muốn cùng há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đánh cược kiểu khác.?"
"Hừ, ngươi đừng hòng giở trò. Nạp mạng nào.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Không ngỠBất Sát Phi Nhân lại kiên định đến vậy, Vương Thế Kỳ vì muốn tiến hành theo dự định của chàng nên đành phải đánh ra một chưởng Hàng Ma và kêu lên, "Ngừng tay nào.?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy bị chấn lùi nhÆ°ng chàng vẫn vá»™i vàng lên tiếng trÆ°á»›c khi Tiá»n Vá»ng Thôi lại ra tay Ä‘á»™ng thủ. Chàng nói, "Ãánh cược vá» sinh mạng của hai ngÆ°á»i này.?"
"Nghĩa là thế nào? Nếu ngươi thắng thì bản giáo chủ phải để hỠra đi với ngươi ư?"
Chàng lắc đầu, "Không phải, há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i phải để cho há» Ä‘i ngay lúc này.?"
"Ãi ngay lúc này? NgÆ°Æ¡i đã thắng được bổn giáo chủ đâu?"
Chàng mỉm cÆ°á»i đắc ý, "Ãể đánh đổi việc VÆ°Æ¡ng má»— chấp nhận Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng giao đấu vá»›i há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i phải để há» Ä‘i ngay bây giá». Sau đó, nếu sau ba chiêu VÆ°Æ¡ng má»— vẫn còn sống thì đó là phúc phận của VÆ°Æ¡ng má»—. Ngược lại há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i cứ tùy nghi xá»­ trí.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi gầm lên giận dữ, "Không được, ngÆ°Æ¡i không thể Chiếm hết phần lợi vá» cho ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế này được.?"
Chàng nghiêm sắc mặt lý giải, "Không thể nói đó là chiếm phần hÆ¡n. Nếu không cho há» Ä‘i ngay thì bây giá» sau khi đối chưởng xong, giả nhÆ° VÆ°Æ¡ng má»— là ngÆ°á»i thắng cuá»™c, lúc đó dù thắng cuá»™c nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng má»— đã má»i mòn kiệt quệ thì ai dám cam Ä‘oan rằng há» sẽ được buông tha? Nếu há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i không tán thành thì cứ việc ra tay Ä‘i.
Khi đó, VÆ°Æ¡ng má»— cứ ung dung lẩn tránh, còn há» thì nhá» có Há»’ VÄ©nh Lạc trong tay há» vẫn thoát Ä‘i nhÆ° thÆ°á»ng! HỌ Tiá»n ngÆ°Æ¡i nên suy nghÄ© cho kỹ Ä‘i.?"
Nghe thế, Văn Phi Yến chợt kêu lên, "Ãệ đệ, ta không tán đồng việc Ä‘i trÆ°á»›c đâu. Ãệ bất tất phải ép lão há» Tiá»n kia nhận lá»i cùng đệ.
Ãệ cứ tiến hành theo lối thứ hai Ä‘i. Ta...?"
Vá»›i tánh gian xảo, Bất Sát Phi Nhân tuy có nghi ngá» vá» cách lý giải của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nhÆ°ng vì có lá»i chen vào của Văn Phi Yến, Tiá»n vá»ng Thôi thật sá»± sợ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xiêu lòng trÆ°á»›c lá»i nói của Văn Phi Yến nên Tiá»n Vá»ng Thôi vá»™i vàng lên tiếng đáp ứng, "Ãược. Bổn giáo chủ chấp thuận cho bá»n há» Ä‘i trÆ°á»›c đó.?"
Mừng thầm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n cất tiếng hú gá»i đại Ä‘iểu. Thấy đại Ä‘iểu lượn vòng chuẩn bị hạ xuống, Bất Sát Phi Nhân thoáng nghi ngá».
Lão lên tiếng hăm dá»a, "Tiểu tá»­, nếu ngÆ°Æ¡i định cùng thoát Ä‘i vá»›i con súc sinh này thì đừng quên rằng Phi U ng thân pháp của bổn giáo chủ có thể vượt cao hÆ¡n năm trượng. Ãồng thá»i Cá»­u chỉ ma trảo của bổn giáo chủ lại có uy lá»±c cùng má»™t khoảng cách nhÆ° vậy.?"
Chàng thản nhiên đáp lại, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm. Ãại trượng phu nhất ngôn cá»­u đỉnh, huống chi đại Ä‘iểu không thể chở quá hai ngÆ°á»i.?"
Tuy Vương Thế Kỳ nói như vậy nhưng Văn Phi Yến vẫn ngang nhiên xách HỒ Vĩnh Lạc cùng nhảy lên lưng đại điểu.
HỒ Vĩnh Tân kêu lên, "Phi Yến. Sao ngươi vẫn chưa chịu buông tha Lạc nhi ra?"
Do có sẵn dá»± mÆ°u, Văn Phi Yến đáp, "Hồ giáo chủ yên tâm. Văn Phi Yến chỉ muốn được vẹn toàn cho Ä‘á»i hÆ¡n mà thôi. Chá» khi đại Ä‘iểu bay vá»t lên, Văn Phi Yến sẽ lập tức buông tha cho Há»’ VÄ©nh Lạc.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng lấy làm ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ tiá»n hậu bất nhất của Văn Phi Yến.
RÕ ràng lúc mới rồi Văn Phi Yến không tán thành hành động của chàng mà giỠđây Văn Phi Yến lại thản nhiên nhảy lên lưng đại điểu mà không chỠVương Thế Kỳ nhắc bảo.
Tuy chÆ°a biết ý đồ của Văn Phi Yến, nhÆ°ng khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn thấy a di rốt cuá»™c rồi cÅ©ng leo lên ngồi kế bên Văn Phi Yến, chàng liá»n căn dặn, "Hai ngÆ°á»i hãy tìm chá»— nào lánh tạm. Ãến sáng hãi sai đại Ä‘iểu quay lại đây. Ãi nào, Ä‘iểu huynh.?"
"Vút ?"
Há»’ VÄ©nh Tân vì không thấy Văn Phi Yến thá»±c hiện đúng nhÆ° lá»i đã nói, liá»n kêu lên, "Phi Yến, ngÆ°Æ¡i...?"
Từ bên trên, Văn Phi Yến bật cÆ°á»i lảnh lót, "Giáo chủ hãy nhận lại lệnh lang này.?"
Cách rÆ¡i xuống của Há»’ VÄ©nh Lạc thật nặng ná» và không bình thÆ°á»ng.
Bởi đó, lúc HỒ Vĩnh Tân đã đón đỡ được HỒ Vĩnh Lạc thì Vương Thế Kỳ không hỠngạc nhiên khi nghe HỒ Vĩnh Tân gào lên, "Lạc nhi, mau tỉnh lại đi Lạc nhi." Rồi HỒ Vĩnh Tân ngẩng mặt nhìn lên trên và rống thật thê thảm, "Phi Yến, tại sao ngươi lại giết Lạc nhi? Ngươi và Lạc nhi có thù oán gì?"
Văn Phi Yến từ trên cao đáp vá»ng xuống, "Giáo chủ còn bảo là không có oán cừu Æ°? Văn Phi Yến này vì sao phải chịu bái Ä‘Æ°á»ng thành thân vá»›i hắn? CÓ trách thì giáo chủ hãy tá»± trách lấy bản thân.
Chính giáo chủ đã dùng sinh mạng của gia sư đệ ép Văn Phi Yến này.
Nếu Há»’ VÄ©nh Lạc không chết thì Văn Phi Yến này còn mặt mÅ©i nào nhìn má»i ngÆ°á»i?"
Thật sự phẫn nộ, HỒ Vĩnh Tân gào lên, "Phi Yến, bổn giáo chủ sẽ không buông tha cho ngươi đâu. Bổn giáo chủ sẽ vì Lạc nhi quyết phải phanh thây xẻ thịt ngươi. Bổn giáo chủ sẽ... ?"
"Giáo chủ bất tất phải nhiá»u lá»i. Từ khi Văn Phi Yến bị ép buá»™c phải bái Ä‘Æ°á»ng đã nghÄ© nhiá»u đến chuyện đêm nay rồi. Há»’ VÄ©nh Lạc tất phải chết và Văn Phi Yến phải chịu sá»± truy sát của giáo chủ. Văn Phi Yến sẵn sàng chấp nhận tất cả, giáo chủ nghe chÆ°a?"
Vương Thế Kỳ thoáng rùng mình trước lòng dạ sắt đá của Văn Phi Yến. Nhưng nếu Văn Phi Yến phải đi đến quyết định này cũng là vì HỒ Vĩnh Lạc và HỒ Vĩnh Tân mà ra.
Bởi đó chàng không thể không nghĩ đến những cách mà Văn Phi Yến thế nào cũng trừng phạt chàng do chàng đã có mặt cùng một lúc với việc văn Phi Yến buộc phải thay đổi xiêm y.
Nếu muốn tránh được Ä‘iá»u này thì chỉ còn cách duy nhất có má»™t biện pháp mà thôi. ÃÓ là...
"Tiểu tử! Bây giỠđến lượt ngươi phải chết rồi đó! ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sá»±c tỉnh khi nghe Bất Sát Phi Nhân nhất má»±c trầm ổn lên tiếng nói nhÆ° thế. Chàng quay nhìn Bất Sát Phi Nhân. Ãôi mục quang của lão Ä‘ang nhìn vào chàng thật là ghê khiếp. Cứ nhÆ° đôi mắt của dã thú khi phát hiện con mồi.
Ngữ này có lẽ Bất Sát Phi Nhân động sát cơ trước cái chết của HỒ Vĩnh Lạc. Và lão chỉ muốn trong một chưởng phải giết ngay được Vương Thế Kỳ thì lão mới hả giận.
Hít một hơi dài thanh khí, Vương Thế Kỳ lập lại, "Chỉ ba chiêu?"
Lão gật đầu, "đúng ba chiêu.?"
"NgÆ°á»i thắng trận rá»i Ä‘i?"
Lão lại gật đầu, "NgÆ°Æ¡i thắng thì cứ việc rá»i Ä‘i.?"
"Quân tử nhất ngôn?"
Vẫn má»™t má»±c Ä‘iá»m tÄ©nh, lão lập lại, "Quân tá»­ nhất ngôn.?"
Chàng từ từ rùn bá»™ xuống, miệng thì bảo, "Ãá»™ng thủ Ä‘i.?"
Lão vẫn gật, "Ãá»™ng thủ Ä‘i.?"
Thái độ của Bất Sát Phi Nhân khiến cho bầu không khí xung quanh cứ lạnh như chốn u minh và sặc sụa toàn mùi tử khí.
Bá»n ngÆ°á»i Há»’ VÄ©nh Tân từ từ lui lại.
HỌ lui thật xa, có đến năm trượng hơn.
Cũng thế, Vương Thế Kỳ cũng cảm nhận được mùi tử khí.
Và khi chàng Ä‘anh giá»ng kêu lên...
Tài sản của gacon

  #24  
Old 20-05-2008, 04:56 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 24

Minh ước tam chiêu bị phá vỡ.
Giữa trùng vây bày chuyện lương duyên.



"Má»i.
Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi cÅ©ng phát lên không chậm, "Má»i.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Sá»± tÄ©nh lặng liá»n bị vỡ ra khi song phÆ°Æ¡ng cùng xuất thủ. Bóng ma trảo liá»n xuất hiện từ phía Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi. Ngược lại, từ phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng xuất hiện má»™t lá»›p cÆ°Æ¡ng kình dày đặc Hai loại công phu nhanh tốc lao vào nhau vá»›i má»™t khí thế vừa hãi hùng vừa vô tưởng.
"ào ào ?"
"vù vù ?"
"ầm.?"
Ãất bay, đá chạy, đất thẳm, trá»i sâu, ngàn sao u ám.
Và khi sá»± tÄ©nh lặng trở lại vá»›i cục trÆ°á»ng, Bất Sát Phi Nhân chợt phát thoại, nói lên lá»i kinh ngạc, "Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i mà lại có được bản lãnh này Æ°?"
Bất Sát Phi Nhân phải há»i câu đó vì ở trÆ°á»›c mặt lão không những VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không bị chết nhÆ° lão đã nghÄ© mà chàng còn an nhiên đứng nhìn ngược lại lão vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i mãn nguyện nở trên môi.
Chàng đáp lại nhỠnhẹ, "Quân tử cách nhau ba này đã thấy khác.
HỌ Tiá»n ngÆ°Æ¡i còn phải ngạc nhiên nhiá»u.?"
Chàng vừa dứt lá»i thì ở ngay trên không chợt có tiếng vá»— cánh của đại Ä‘iểu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngạc nhiên kêu lên, "A di, tá»· tá»·, hai ngÆ°á»i còn chÆ°a Ä‘i sao?"
Tiếng hồ đáo của Vi Tuyết Ngá»c và Văn Phi Yến không biết có ai nghe không, vì liá»n ngay sau câu há»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Bất Sát Phi Nhân đã lao đến vá»›i tiếng gầm đầy hung hiểm, "Chiêu thứ hai, đỡ.?"
"Vù vù ?"
Thất kinh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ rít lên, "Tiá»n Vá»ng Thôi, ngÆ°Æ¡i lại dùng thủ Ä‘oạn bất minh Æ°?"
Dù có bất minh hay không thì chiêu trảo của Bất Sát Phi Nhân cũng như sóng to gió cả đang ập đến sát bên thân Vương Thế Kỳ.
Hồn bất phụ thể, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i vàng hất mạnh song chưởng lên và vá»— ra má»™t lúc những hai chiêu chưởng Hành Ma là chiêu thứ mÆ°á»i ba và chiêu thứ mÆ°á»i bốn vào bóng trảo hung hiểm của Tiá»n Vá»ng Thôi.
"ào ào ?"
"ám, ầm.?"
Thối lùi một lúc có đến hai trượng, Vương Thế Kỳ chưa kịp hoàn hồn thì Bất Sát Phi Nhân một lần nữa quát, "Chiêu thứ ba này tiểu tử ?"
"Vù vù ?"
Lâm vào tình thế nguy ngập thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i biết rằng chàng dù có dụng mÆ°u nhÆ° thế nào Ä‘i nữa vẫn không đối địch lại quá»· kế cá»±c kỳ xảo quyệt của những hạng ác ma nhÆ° Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi.
Huyết khí vẫn còn nhá»™n nhạo sau lần chạm chưởng vừa rồi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn cảm nhận nhÆ° đất trá»i cùng sụp đổ khi bên tai của chàng nghe từ bên trên vá»ng xuống tiếng la phẫn ná»™ của Văn Phi Yến, "Lão ác ma, ngÆ°á»i nhÆ° lão mà dùng thủ Ä‘oạn ám muá»™i Æ°? Xem chưởng của bổn cô nÆ°Æ¡ng đây.?"
"Vù vù ?"
Thế là hết, bao nhiêu dá»± định của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n đổ sông đổ biển kể từ khi Văn Phi Yến thét lên và ngang nhiên xuất hiện để hiệp lá»±c liên thủ vá»›i chàng.
Hành vi của Văn Phi Yến tuy là vì quan tâm đến sá»± an nguy của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ°ng lại tạo cho chàng má»™t tình thế thập phần khó khăn Vì nàng làm thế đâu khác gì lấy trứng chá»i đá. Chuyện đã thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không liá»u.
Chàng bất giác hú dài lên, "Hu... u... ú... ú...?"
Và Ä‘ang khi còn hú, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhanh chân đảo bá»™ theo Nhất Ma Vạn Ma bá»™ pháp để lăn vá» phía lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi.
Lão biết dùng thủ đoạn thì chàng không thể không dùng thủ đoạn đáp trả.
Chàng gầm lên lúc hậu tâm của lão ác ma đang phơi lồ lộ trước mặt chàng.
"Tử Dương thần chưởng này.?"
"vù vù ?"
cục diện nhất thá»i há»—n loạn kể từ khi có Văn Phi Yến xuất hiện.
Minh ước tam chiêu kể như hủy bỠmột khi Văn Phi Yến vung chưởng tham gia vào.
HỒ Vĩnh Tân lẽ nào lại buông tha thù nhân. Lão gào lên, "Tiểu liễu đầu! Nạp mạng!?"
Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc cÅ©ng đâu để lỡ thá»i cÆ¡ khi tá»± dÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phía há», "VÆ°Æ¡ng tiểu tá»­! Xem chưởng!?"
"Vù vù ?"
"Tiểu tử vô tri! Nạp mạng!?"
"ào ào ?"
Và cục diện đã há»—n loạn lại càng thêm há»—n loạn vá»›i đủ má»i loại công phu quây quần trong má»™t phạm vi khoảng hai trượng vuông.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"vút ?"
"ám, ầm.?"
"Há»±, há»±, há»±.?"
Bất Sát Phi Nhân ngã dúi dụi vỠphía trước. Lão ác ma hậm hực quát lên, "Vây chặt lấy tiểu tử. Không để cho hắn thoát đi.?"
Tiếp đó, tiếng gầm thịnh ná»™ của Há»’ VÄ©nh Tân liá»n vang lên, "Tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i định chạy Ä‘i đâu? Tiểu nha đầu, nạp mạng nào.?"
Còn Hạ Ãiá»n cùng Ngụy Bất Túc thất nhanh hô hoán, "Tiểu tá»­ Ä‘ang chạy xuống dÆ°á»›i núi kìa! Mau vây chặt hắn lại.?"
"Tiểu tá»­ đã trúng thÆ°Æ¡ng rồi, hắn không chạy được lâu đâu. Ãuổi theo.?"
"Vút vút ?"
Trong nháy mắt, bốn bá» vắng lặng. Chỉ còn vẳng lại từ phía dÆ°á»›i những tiếng kêu la vừa kinh ngạc vừa giận dữ, "Hừ, là khinh công Ãạp tuyết vô ngân Æ°? Ãể xem ngÆ°Æ¡i chạy được bao lâu?"
"ở phía trÆ°á»›c có ai không? Mau chặn tiểu tá»­ lại, hắn đã bị thÆ°Æ¡ng rồi, bá»n ngÆ°Æ¡i đừng sợ. Ãá»™ng thủ Ä‘i.?"
"Ãúng rồi, vây lại. Vây cả tứ phía vào.?"
Ãúng nhÆ° tiếng hô hoán của Ngụy Bất Túc, chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ trong lần chạm chưởng thứ hai vá»›i Bất Sát Phi Nhân chàng đã mang ná»™i thÆ°Æ¡ng, không lấy gì làm nhẹ. Và sau cùng, khi chàng dùng thủ Ä‘oạn để đối phó vá»›i lão ác ma thì chính chàng lại là đối tượng cho hai lão chưởng môn gian ác kia truy kích.
Chưởng lá»±c của Hạ Ãiá»n bất quá chỉ làm ná»™i thÆ°Æ¡ng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nặng thêm đôi chút. NhÆ°ng chính loại khí giá»›i kỳ dị của lão Ngụy Bất Túc, bất kiếm bất câu, lại gây ra cho chàng má»™t vết thÆ°Æ¡ng chí mạng.
Bị kiếm thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nên dù chàng có khinh công thượng thặng đến đâu Ä‘i nữa thì chính những vết máu lÆ°u lại đã chỉ Ä‘iểm cho bá»n ác ma biết Ä‘Æ°á»ng truy sát chàng.
Không những thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì còn phải Ä‘Æ°a Văn Phi Yến Ä‘i theo nên cÆ°á»›c lá»±c của chàng không thể nhanh nhÆ° ý muốn. CÅ©ng may Văn Phi Yến tuy cÅ©ng mang thÆ°Æ¡ng tích nhÆ°ng chÆ°a đến ná»—i phải ngất Ä‘i nên Văn Phi Yến cÅ©ng còn thi triển được khinh thân pháp để phụ lá»±c vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. NhỠđó, bá»n ác ma tuy chÆ°a bị bá» xa nhÆ°ng cÅ©ng không thể Ä‘uổi kịp.
ở phía trÆ°á»›c, không riêng gì các môn nhân đệ tá»­ của Côn Luân phái Ä‘ang túa ra ngăn cản chàng, mà còn có Tuyết SÆ¡n phái và bá»n giáo đồ Huỳnh Liên giáo nữa.
Không nhÆ° ngÆ°á»i khác, khi lâm vào tình trạng này, phía trÆ°á»›c có ngÆ°á»i chặn Ä‘Æ°á»ng và phía sau là truy binh Ä‘eo Ä‘uổi, kẻ đó chắc chắn phải quáng quàng rẽ ngang rẽ dá»c, hy vá»ng tìm được má»™t lối để thoát thiên la địa võng này. Riêng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì ngược lại. Chàng càng mừng hÆ¡n khi có càng đông bá»n vô tài vô năng xuất hiện ngăn trở chàng. Chàng đâm đầu chạy thẳng vào bá»n chúng không chút e dè.
Dồn toàn bá»™ chân lá»±c có thể vận dụng được vào cÆ°á»›c pháp, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quàng má»™t tay ngang ngÆ°á»i Văn Phi Yến và thi triển đến Ä‘á»™ chót của bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma.
"Vút vút ?"
Bá»n ngáng Ä‘Æ°á»ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhất thá»i kêu lên hoảng loạn, "ối, tiểu tá»­ má»›i đó đã biến mất rồi.?"
"úy, là tiểu tử ư?"
"ôi chao, hắn đang ở kia kìa.?"
"ở đây, hắn đang ở đây.?"
"Không phải. Hắn vừa má»›i lÆ°á»›t ngang ngÆ°á»i bá»n ta đây mà.?"
"Kia kìa, chà chà, hắn là ma chứ không còn là ngÆ°á»i nữa.?"
Ãến lúc đó, vì gặp phải bá»n vô dụng không những đã không vây bắt được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mà lúc này lại biến thành những trở ngại, gây khó khăn cho việc truy Ä‘uổi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Bất Sát Phi Nhân liá»n phát ná»™ hung tánh. Lão gầm lên vang dá»™i, "Bá»n khốn kiếp. Mau tránh ra nào.?"
Bá»n há» vì là môn nhân đệ tá»­ của những hai môn phái và má»™t giáo nên nhân số rất đông. Ãang bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quấy rối đến há»—n Ä‘á»™n thì làm sao có thể trong chá»›p mắt tránh Ä‘Æ°á»ng kịp cho những cao nhân nhÆ° Bất Sát Phi Nhân vượt qua.
Bởi đó, chuyện đến phải đến.
Bất Sát Phi Nhân xòe rộng song trảo và lần lượt vừa quát vừa xuất thủ.
"Tên này, đi.?"
"Ngươi nữa, tránh ra nào.?"
"Tên này, tên này, tên này cút hết đi.?"
Má»—i lượt quát của Bất Sát Phi Nhân liá»n có má»™t tên môn đồ bất kể môn phái nào bị trúng ngay má»™t trảo của lão ác ma. Và lão ác ma lại còn Ä‘ang tâm dùng thi thể của những kẻ đó ném vù vù vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang đảo lá»™n ngang dá»c giữa đông đảo môn đồ.
Chẳng mấy chốc, bá»n môn nhân vì không tài nào nhận định được phÆ°Æ¡ng vị chính xác của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ để vây bắt, đồng thá»i vì quá khiếp sợ trÆ°á»›c sá»± hung hãn đến háo sát của lão ác ma Bất Sát Phi Nhân, bá»n chúng liá»n dạt sang hai bên, nép ngÆ°á»i càng sát vào vách đá chừng nào càng có thêm hy vá»ng sống chừng nấy. Và nhượng hẳn Ä‘Æ°á»ng cho lão ác ma Ä‘i qua.
Lúc đó, Vương Thế Kỳ lại ở phía trước và cùng cách lão ác ma khoảng hai mươi trượng như lú c đầu.
Chính lúc đó có tiếng kêu của Vi Tuyết Ngá»c từ bên trên vá»ng xuống, ngay ở phía trên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Kỳ nhi. Mau ném Yến nhi lên đây.?"
Vương Thế Kỳ mừng rỡ và định dụng lực đẩy Văn Phi Yến lên cho a di. Nhưng Văn Phi Yến bất chợt nói, "Thế Kỳ. Ngươi đi đâu thì ta theo đó. Ta không muốn thoát đi một mình đâu.?"
Chàng hốt hoảng kêu lên, "Tỷ tỷ, chúng ta chạy mãi như thế này không phải là thượng sách đâu. Tỷ tỷ đi trước với a di đi.?"
"Không, chết cùng chết, sống cùng sống. Trừ phi ngươi cùng thoát đi với ta.?"
Không ngá» vào đúng lúc thập tá»­ nhất sinh này Văn Phi Yến lại bÆ°á»›ng bỉnh nhÆ° thế. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ rối rít van nài, "Tá»· tá»· hãy nghe đây Nếu chỉ có má»™t mình đệ, đệ dá»… dàng thoát được bá»n ác ma. CÓ thêm tá»· tá»· nữa đệ e rằng cả hai ta cùng nguy mất.?"
"Hừ, theo ngươi nói thì ta chính là gánh nặng của ngươi chứ gì?
Ãược, ngÆ°Æ¡i còn gì nữa mà không buông ta ra để ngÆ°Æ¡i mặc tình rảnh tay và thoát nợ?"
"Tá»· tá»· hiểu sai ý đệ rồi. Ãệ đâu có nói tá»· tá»· là gánh nặng của đệ. Ãệ chỉ nói là...?"
Văn Phi Yến được dịp làm nũng, "Ngươi muốn nói gì thì nói, ta trước sau gì cũng đi với ngươi thôi. Trừ phi... ?"
"Còn gì nữa, tỷ tỷ?"
Tình thế rõ ràng là Ä‘ang khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° lá»­a cháy xém lông mày, nhÆ°ng Văn Phi Yến chỉ quan tâm đúng vào Ä‘iá»u nàng Ä‘ang quan tâm. Nàng thẳng thừng nói, "NgÆ°Æ¡i hãy nghe cho rõ đây Thế Kỳ. Ta tuy có cùng Há»’ VÄ©nh Lạc bái Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng đó chỉ vì ta bị ép buá»™c, ngÆ°Æ¡i hiểu chứ?"
"Hiểu, đương nhiên là đệ phải hiểu rồi. Nhưng lúc này đâu phải là lúc để nói đến việc đó?"
"Hoặc là lúc này, hoặc là không bao giá». NgÆ°Æ¡i hãy chá» nghe ta nói hết đã. Chính vì sinh mạng của a di ngÆ°Æ¡i và chính là mạng sống của sÆ° phụ ta nên ta buá»™c phải giả bái Ä‘Æ°á»ng cùng há» Hồ. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết rồi phải không?"
"Biết, nhưng... ?"
"Nhưng ta chưa bao giỠvà cũng không bao giỠcó tình ý với hỠHồ! Ngươi còn nhớ việc này chứ?"
"Nhá»›, tá»· tá»·... ?"
"Khoan đã, ta chÆ°a nói hết. Ta không nói là ta có tình ý vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng chính ngÆ°Æ¡i đã ở chung phòng vá»›i ta. NgÆ°Æ¡i lại ở trên má»™t giÆ°á»ng vá»›i ta, ngÆ°Æ¡i đã Ä‘á»™ng chạm vào ta rồi, buá»™c ta phải thay đổi xiêm y khi có sá»± hiện diện của ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i không chối cãi chứ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thần tình chao đảo khi nghe Văn Phi Yến dạn dÄ© há»i tá»™i chàng, mà là há»i tá»™i đúng vào lúc này nữa. Do đó, cÆ°á»›c lá»±c của chàng thoáng bị chững lại.
Ãiá»u đó, lão ác ma Bất Sát Phi Nhân đã nhìn thấy. Lão tru tréo lên, "Tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i kiệt lá»±c rồi phải không? Ãá» ngÆ°Æ¡i chạy khá»i tay bổn giáo chủ.?"
Hoàng hồn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đành phải để cho Văn Phi Yến muốn nói gì thì nói, còn chàng thì phải dồn má»i ná»— lá»±c vào khinh công Ãạp tuyết vô ngân, mong chạy thoát sá»± truy Ä‘uổi của lão ác ma há» Tiá»n.
Văn Phi Yến cứ nói những gì nàng muốn nói, "Nam nữ thụ thụ bất tÆ°Æ¡ng thân. Chính ngÆ°Æ¡i chứ không phải Há»’ VÄ©nh Lạc làm ta mất Ä‘i sá»± trinh bạch của má»™t nữ nhân. NhÆ°ng ta không trách ngÆ°Æ¡i. Ngược lại, có nhÆ° vậy ta má»›i yên tâm để cho ngÆ°Æ¡i quàng tay quanh thân ta và Ä‘Æ°a ta Ä‘i nhÆ° thế này. Kể từ lúc này, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên xem ta là ngÆ°á»i của há» VÆ°Æ¡ng rồi. Ta để cho ngÆ°Æ¡i toàn quyá»n quyết định số phận của ta. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn ta cùng Ä‘i vá»›i ngÆ°Æ¡i thì ta sẽ theo ngÆ°Æ¡i đến cùng. Ngược lại nếu ngÆ°Æ¡i muốn ta Ä‘i trÆ°á»›c vá»›i a di thì ta sẽ Ä‘i NgÆ°Æ¡i hài lòng rồi chứ?"
Tận lá»±c bình sinh chạy được má»™t lúc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bắt đầu cảm nhận được sá»± choáng váng vì ná»™i thÆ°Æ¡ng và vì mất khá nhiá»u máu.
Chàng cuối cùng cũng mừng khi nghe Văn Phi Yến nói như vậy, "Vậy để đệ ném tỷ tỷ lên cho a di nha?"
Văn Phi Yến liá»n gắt, "NgÆ°Æ¡i gá»i ta là gì?"
"Tỷ tỷ, không phải sao?"
"Hừ, ta vừa nói những gì ngươi không nghe rõ sao?"
"Nghe rõ, nhưng... ?"
"Ãã nghe rõ mà ngÆ°Æ¡i còn gá»i ta là tá»· tá»· nữa à?"
"Vậy đệ biết gá»i nhÆ° thế nào thì tá»· tá»· má»›i hài lòng đây?"
"Văn muá»™i, Phi Yến muá»™i, ngÆ°Æ¡i muốn gá»i nhÆ° thế nào cÅ©ng được ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng hoang mang, "Sao lại gá»i nhÆ° thế được?
Giữa chúng ta... ?"
"Giữa chúng ta thì sao? Hay là từ nãy đến giá» ngÆ°Æ¡i chẳng để lá»i nói của ta vào tai?"
"Nghe đây, ta bây giỠđã là ngÆ°á»i của há» VÆ°Æ¡ng. HỌ VÆ°Æ¡ng nghe không? Vậy ngÆ°Æ¡i phải gá»i ta nhÆ° thế nào? ?"
Chàng thở dài, "Tỷ tỷ hãy nghe đệ nói đã, đệ không hỠchối cãi những hành vi rõ ràng là càn quấy của đệ. Nhưng đệ vẫn còn có a di trên kia, đệ phải bẩm trình với a di trước đã. Tỷ tỷ có hiểu ý của đệ không?"
Văn Phi Yến tuy trong lòng mừng thầm nhÆ°ng ngoài mặt vẫn làm cứng, "Ãược, ngÆ°Æ¡i muốn nói vá»›i a di trÆ°á»›c rồi thay đổi lối xÆ°ng hô thì ta cÅ©ng chấp nhận.?"
"Vậy thì để đệ ném tỷ tỷ lên cho a di.?"
"Khoang đã.?"
"còn gì nữa đây tỷ tỷ?"
"NgÆ°Æ¡i đã nói thì ngÆ°Æ¡i không được nuốt lá»i đó.?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là đệ sẽ giữ lá»i vá»›i tá»· tá»· rồi. Tá»· tá»· chuẩn bị nha.?"
"Chưa được, ngươi phải hứa với ta mới được.?"
"Hứa?"
"Phải, không chỉ hứa mà còn phải lập thệ nữa.?"
"Ngay bây gi�"
"ù, ngay bây giá».?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nghe Văn Phi Yến bắt buá»™c nhÆ° vậy, chàng không thể không nhá»› đến những gì Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng đã nói vá»›i chàng khi luận bàn vá» việc phát thệ.
Chàng cÆ°á»i khổ khi phải nghÄ© thầm, "Giữa há» rất có thể là có quan hệ cốt nhục. NhÆ°ng nếu là vậy thì lá»i lẽ của phụ thân lại mâu thuẫn vá»›i hành vi của chính nhi tá»­ của ngÆ°á»i đó, lạ thật!?"
chàng vừa phát thệ xong thì bên trên lại có tiếng của Vi Tuyết Ngá»c vá»ng xuống, "Kỳ nhi! Æ  phía trÆ°á»›c đã là má»™t ngá»n núi đá rồi, ngÆ°Æ¡i dá»± tính ra sao mà không ném Yến nhi lên đây?"
Chàng ứng tiếng đáp lại, "Kỳ nhi ném đây, A di hãy bắt lấy nào.?"
"Vút ?"
Vừa buông bỠđược Văn Phi Yến, khinh công của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nhanh nhẹn trở lại. Và chàng lá»›n tiếng gá»i, "Ãiểu huynh hãy bay đến chá»— chúng ta vừa rá»i khá»i, Ãiểu huynh biết rồi chứ?"
Y của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là muốn đại Ä‘iểu Ä‘Æ°a a di và Văn Phi Yến đến Thất Ãiệp cốc, nhÆ°ng chàng không thể nói rõ ra vì sợ lão ác ma Bất Sát Phi Nhân nghe được. Do đó, chàng không biết là đại Ä‘iểu có hiểu được hoặc Ä‘oán được ý của chàng hay không. Chàng chỉ biết là đại Ä‘iểu đã bay Ä‘i càng lúc càng xa. Còn chàng, chàng cÅ©ng đã lẫn khuất giữa vùng núi đá.
Tài sản của gacon

  #25  
Old 20-05-2008, 04:56 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 25

Sợ ác ma nên phải hồi đầu.
Hết hiểu lầm càng thêm tin tưởng.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Sau hÆ¡n ná»­a ngày khổ nhá»c nhÆ°ng vẫn không truy tầm được tung tích của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, lão Bất Sát Phi Nhân cứ lồng lá»™n nhÆ° dã thú vừa bị vuá»™t mất miếng mồi ngon. Lão hậm há»±c nhìn quanh vùng Côn Luân sÆ¡n, chỉ toàn là đá xám và tuyết trắng. Lão rít lên, "Hạ Ãiá»n, đây là phân vùng của ngÆ°Æ¡i, của Côn Luân phái. NgÆ°Æ¡i đã từng huênh hoang rằng dù là má»™t hốc đá hay má»™t ngá»n cá» ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u tá» tÆ°á»ng nhÆ° nhìn trong lòng bàn tay. Vậy bổn giáo chủ há»i ngÆ°Æ¡i là bá»n ngÆ°Æ¡i vô dụng hay hoàn toàn không thông thuá»™c địa hình chốn này?"
Hạ Ãiá»n vốn biết từ trÆ°á»›c rằng thế nào U Linh giáo chủ Tiá»n Vá»ng Thôi cÅ©ng trút giận lên đầu bá»n lão má»™t khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoát Ä‘i mà không để lại bất kỳ má»™t dấu tích nào. Do đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c nên Hạ Ãiá»n vá» luống cuống phân biện, "Giáo chủ, môn nhân của tệ phái không vô dụng và tất cả Ä‘á»u thông thuá»™c má»i địa hình ở chốn này.
Việc để Vương Thế Kỳ xổng mất chỉ là do khinh công của hắn đã đạt đến mức thượng thừa, nên... ?"
Tiá»n Vá»ng Thôi gầm lên giận dữ, không chá» nghe Hạ Ãiá»n nói hết, "Câm ngay, khinh công của tiểu tá»­ dù nhanh nhÆ°ng sao nhanh bằng ánh mắt tinh tÆ°á»ng của bổn giáo chủ? Hừ, vết máu chỉ rá» xuống quanh khu vá»±c này rồi hết, chứng tá» rằng tiểu tá»­ Ä‘ang ẩn trốn quanh đây mà thôi. NgÆ°Æ¡i và môn hạ của ngÆ°Æ¡i rõ ràng là vô dụng, ngÆ°Æ¡i đừng tìm cách chống chế cho phí công.?"
Lần này Hạ Ãiá»n má»›i thật sá»± luống cuống, "NhÆ°ng tất cả chúng ta đã tìm kiếm tiểu tá»­ cả ná»­a ngày trá»i, đâu phải chỉ riêng ngÆ°á»i của tệ phái không tìm được?"
Tiá»n Vá»ng Thôi Ä‘Æ°a ánh mắt hung hãn nhìn lÆ°á»m lÆ°á»m vào Hạ Ãiá»n, "Hạ Ãiá»n, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế có ý gì? CÓ phải ngÆ°Æ¡i muốn ám chỉ bổn giáo chủ cÅ©ng là hạng ngÆ°á»i vô dụng nhÆ° ngÆ°Æ¡i không?"
Anh mắt của Tiá»n Vá»ng Thôi nhÆ° thu hết hồn phách của Hạ Ãiá»n.
Hạ Ãiá»n ấp úng nói trở Ä‘i, "Hạ má»—... Hạ má»— nào dám... nào dám ám chỉ giáo chủ. Chỉ có Ä‘iá»u... chỉ có Ä‘iá»u... ?"
"Thế nào?"
Tiếng gắt của Tiá»n Vá»ng Thôi làm cho thần trí của Hạ Ãiá»n nhÆ° lạc vào cõi u minh. Tuy nhiên, nhỠđó mà Hạ Ãiá»n nói được những gì lão muốn nói, "Giáo chủ minh xét, ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo và Tuyết SÆ¡n phái chẳng phải cÅ©ng không tìm được tiểu tá»­ đó sao? Y của Hạ má»— chỉ muốn giáo chủ suy xét đúng theo lẽ công bằng mà thôi.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi bất giác thu ánh mắt lại. Lão ác ma bây giá» nhìn vào Hạ Ãiá»n bằng hai tia nhìn xuyên qua hai khe mắt hẹp nhÆ° hai sợi chỉ. Lão âm trầm há»i thật chậm, "NgÆ°Æ¡i lại muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì qua hai chữ công bằng đây?"
Hạ Ãiá»n chợt thu ngÆ°á»i lại nhÆ° má»™t con thú non phải thu ngÆ°á»i lại trÆ°á»›c móng vuốt của dã thú. Nuốt nÆ°á»›c bá»t ừng á»±c, Hạ Ãiá»n cố biện minh, "Hạ má»—... Hạ má»—... Giáo chủ anh minh xin soi xét cho tệ phái.
NgÆ°á»i của tệ phái nào dám qua quít trong việc truy tầm tung tích của tiểu tá»­ nhÆ° ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo. Xin giáo chủ hãy công bằng mà nhận định cho.?"
"Hừ, ngươi lại muốn nói gì vỠHuỳnh Liên giáo đây?"
Nghe ngữ Ä‘iệu của Tiá»n Vá»ng Thôi có phần nào nguôi giận, Hạ Ãiá»n bèn thu hết đởm lược để giải bày, "Giáo chủ đã thấy rồi đó.
Quanh đây, Ä‘a phần là ngÆ°á»i của hai phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n, chỉ có má»™t ít là ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo mà thôi. Huống chi... ?"
"Huống chi thế nào?"
"Huống chi chính HỒ Vĩnh Tân cũng không tự thân đốc xuất Chúng giáo đồ, khiến cho việc truy tầm tiểu tử không đạt được kết quả ?"
Nhìn lại quanh quẩn má»™t lúc nữa, Tiá»n Vá»ng Thôi không thể không thừa nhận lá»i nói của Hạ Ãiá»n. Lão ác ma bá»—ng Ä‘á»™ng ná»™ quát lên, "Hồ VÄ©nh Tân đâu rồi. Các ngÆ°Æ¡i có nhìn thấy Há»’ VÄ©nh Tân đâu rồi không?"
Ngụy Bất Túc đến bây giỠmới dám lên tiếng, "Hồ Vĩnh Tân vừa mới cùng một nhóm thuộc hạ thân tín đi đưa thi thể HỒ Vĩnh Lạc đi rồi.?"
"Ãi rồi Æ°? Ãi đâu má»›i được chứ?"
Lần này sá»± thịnh ná»™ của Tiá»n Vá»ng Thôi lại khiến cho Hạ Ãiá»n thêm bạo dạn, "Theo Hạ má»— Ä‘oán có lẽ Há»’ VÄ©nh Lạc Ä‘ang muốn Ä‘Æ°a thi thể của Há»’ VÄ©nh Lạc vá» lại sÆ¡n môn để an táng.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi càng nghe càng giận. Lão gầm lên khủng khiếp, "An táng Æ°? Há»’ VÄ©nh Tân dám bá» Ä‘i mà không nói đến bổn giáo chủ Æ°? Hắn Ä‘i đã được bao lâu rồi?"
Hạ Ãiá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngụy Bất Túc. Ngụy Bất Túc hiểu ý của Hạ Ãiá»n liá»n lên tiếng bẩm trình, "Hồ VÄ©nh Tân đã Ä‘i được hai canh giá» rồi. CÓ lẽ bá»n hỠđã cách nÆ¡i này hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi ná»™ khí xung thiên. Lão ác ma dợm mình định bá» Ä‘i nhÆ°ng lại kịp nghÄ© đến má»™t việc bèn quay lại căn dặn hai lão Hạ Ngụy, "Hừ, đích thân bổn giáo chủ sẽ giải quyết việc của há» Hồ. Còn hai ngÆ°Æ¡i, nếu đến tối mà không tìm được tiểu tá»­ thì đừng trách bổn giáo chủ trở mặt đó.?"
"Vút ?"
Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc thừa sức Ä‘oán được là chuyện gì sẽ xảy ra cho Há»’ VÄ©nh Tân, nên khi Tiá»n Vá»ng Thôi Ä‘i rồi, hai lão không hẹn mà cùng nhìn vào mắt nhau.
Hai lão nhìn nhau như thế được một lúc. Và như đã đoán được ý của nhau, hai lão chợt lên tiếng.
"Hạ lão huynh này... ?"
"Ngụy lão huynh này... ?"
Khi phát hiện là cả hai đồng thá»i phát thoại, cả hai liá»n ngÆ°ng lá»i rồi lại nhìn nhau.
Tiếp đó, cả hai chợt buông ra những hơi thở dài ảo não và cất tiếng, "Hạ lão huynh muốn nói gì hãy nói trước đi.?"
Hạ Ãiá»n cÅ©ng lên tiếng vá»›i ý cÅ©ng giống nhÆ° Ngụy Bất Túc.
Thấy má»™t lần nữa cả hai Ä‘á»u có ý và nói những lá»i trùng lặp, không hẹn mà cả hai cùng cÆ°á»i lên.
"Ha ha ha... ?"
"Ha ha ha... ?"
CÆ°á»i xong, má»i phiá»n não chợt tan biến Ä‘i, Hạ Ãiá»n chợt Ä‘Æ°a tay ra và lên tiếng nói trÆ°á»›c, "Má»— là chủ nhân nên muốn mạn phép nói trÆ°á»›c vậy! Ngụy lão huynh nghÄ© sao?"
Ngụy Bất Túc gật đầu tán thành, "Mỗ sẵn sàng nghe cao kiến của Hạ lão huynh đây.?"
Hạ Ãiá»n bảo, "Thật là không công bằng khi chính lão cÅ©ng không tìm được tiểu tá»­ nhÆ°ng lại trút hận lên đầu của bá»n ta.?"
Ngụy Bất Túc phụ há»a, "Hạ lão huynh nói không sai. Ngụy má»— cÅ©ng đã nghÄ© nhÆ° thế. Hạ lão huynh Ä‘oán thá»­ xem Há»’ VÄ©nh Tân sẽ gặp phải việc gì nào?"
Hạ Ãiá»n vá»›i hÆ¡i thở gấp gáp đáp thật nhanh và thật nhẹ, "Chết chứ còn gì nữa?"
Ãoạn Hạ Ãiá»n lại há»i, "Còn Ngụy lão huynh Ä‘oán thế nào vá» số phận của hai phái chúng ta nếu đến tối không tìm được tiểu tá»­?"
Ngụy Bất Túc với thần tình chấn động đáp, "Cũng như Huỳnh Liên giáo thôi.?"
"ôi chao, Vậy theo Ngụy lão huynh chúng ta phải làm gì bây gi�"
Ngụy Bất Túc đáp mà không tin tưởng vào lá»i đáp của chính lão, "Còn làm gì nữa ngoài việc chúng ta phải tìm cho bằng được tiểu tá»­ trÆ°á»›c khi trá»i tối?"
"Liệu có thực hiện được không?"
Ngụy Bất Túc ngao ngán, "Chúng ta đành phải làm mà thôi dù biết rằng việc tìm tiểu tử chẳng khác nào mò kim đáy bể.?"
"Hừ, đến lão còn không tìm được thì nói gì đến chúng ta là những kẻ có bản lãnh không bằng lão.?"
Ngụy Bất Túc tuyệt vá»ng, "Ãó là Ä‘iá»u đáng tiếc cho chúng ta đấy.?"
"Y của Ngụy lão huynh là... ?"
"Vì bản lãnh của chúng ta không bằng lão nên chúng ta mới lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan này.?"
"Ngụy lão huynh có nhớ ngày chúng ta được ung dung khi giáo chủ U Linh giáo không phải là lão mà là Lục Kính Thương không?"
Ngụy Bất Túc lộ vẻ tiếc nuối, "Hạ lão huynh còn nhớ không lẽ Ngụy mỗ lại không. Rất tiếc những ngày đó đã qua từ lâu rồi.?"
"Hừ, tất cả chỉ vì lão. Nếu không có lão thì giỠnày chúng ta vẫn an nhàn tự tại, đâu cần chỉ phải lặn lội xuôi nam rồi lại ngược tây.
Nhưng để làm gì chứ?"
"Còn để làm gì nếu không phải để lão lên ngôi minh chủ?"
Hạ Ãiá»n không còn giữ ý nữa. Hạ Ãiá»n nói sau má»™t tiếng mang đầy khinh bỉ, "Hứ, đâu đến lượt lão làm minh chủ võ lâm. Ãừng nói gì đến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là kẻ tài hoa trăm năm má»›i có, chỉ riêng phần Tam Tuyệt bảo cÅ©ng đủ làm cho lão phải vỡ má»™ng rồi.?"
"Hạ huynh nói không sai. Mấy năm rồi, lão ngoài việc thu phục được hai phái của chúng ta thì đâu đã đặt được bÆ°á»›c chân nào xuống phía nam Trung Nguyên đâu? Muốn diệt há»a được Tam Tuyệt bảo nhÆ° lá»i lão khoác lác trÆ°á»›c đây thì có há»a là mặt trá»i má»c ở đằng tây.
Hừ.?"
Nói vá»›i nhau được má»™t lúc, tâm tưởng của hai lão nhÆ° được tÆ°Æ¡ng thông. Hạ Ãiá»n chợt hạ thấp giá»ng, "Má»— há»i thật Ngụy lão huynh Ä‘iá»u này, theo Ngụy lão huynh thì lão có hÆ¡n được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không?"
Ngụy Bất Túc sau khi dáo dác nhìn quanh cÅ©ng hạ thấp giá»ng lại, "Theo má»— thì chÆ°a chắc. Bằng không lão đâu cần phải giở thủ Ä‘oạn công lén vào tiểu tá»­ há» VÆ°Æ¡ng lúc tiểu tá»­ chÆ°a kịp phòng bị? Theo má»— nếu cả hai cứ công bằng thá»±c hiện minh Æ°á»›c tam chiêu thì kẻ bại trận chắc chắn không thể nào là tiểu tá»­ há» VÆ°Æ¡ng.?"
"Là lão ư?"
Ngụy Bất Túc nhếch môi cÆ°á»i nhạt, "Không phải lão thì còn ai? Hạ lão huynh không lẽ không nhận ra Ä‘iá»u đó?"
Hạ Ãiá»n hiểu nụ cÆ°á»i của Ngụy Bất Túc có hàm ý gì liá»n biện bạch, "Vì má»— chỉ ngá» ngợ nên má»›i há»i Ngụy lão huynh nhÆ° thế. Mong Ngụy lão huynh chá»› hiểu lầm.?"
Ngụy Bất Túc gật đầu đồng cảm, "Hạ lão huynh quả là ngÆ°á»i cẩn trá»ng, nhÆ°ng đâu có gì đáng để Hạ lão huynh phải ngá» ngợ chứ?
Ãấy, tiểu tá»­ há» VÆ°Æ¡ng phần thì ná»™i thÆ°Æ¡ng, phần thì ngoại thÆ°Æ¡ng vậy mà khi tiểu tá»­ thi triển khinh công thì đến lão còn không Ä‘uổi kịp nữa là. Vậy Hạ lão huynh có biết vì sao lão nhất quyết phải tìm cho bằng được tiểu tá»­ phen này không?"
Hạ Ãiá»n nói quả quyết, "Theo lập luận của Ngụy lão huynh thì má»— hiểu rồi. Lão vốn sợ để VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp khôi phục nguyên trạng thì lão không là đối thủ. Nên lão muốn nhân cÆ¡ há»™i này để diệt trừ mối hậu há»a vá» sau chứ gì?"
"Không sai.?"
"Ngụy lão huynh định thế nào?"
"Lẽ nào là lẽ nào? Hạ huynh có thể há»i rõ hÆ¡n được không?"
Hạ Ãiá»n lại hạ thấp giá»ng, "Là tìm hay không tìm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nữa?"
"Y của Hạ lão huynh... ?"
Hạ Ãiá»n bấm bụng giải thích, "Tìm thì mÆ°á»i phần có mÆ°á»i là không tìm được. Ãến tối mà không thá»±c hiện những gì lão đã nói... Y của Hạ má»— là tại sao chúng ta không nhân lúc này để bá» trốn?"
"Bá» trốn Æ°? Ãi đâu?"
Hạ Ãiá»n nhún vai, "Ãi đâu cÅ©ng được miá»…n thoát được nanh vuốt của lão là được rồi.?"
"Liệu chúng ta có được một chỗ nào để dung thân hay không? Lưu lại đây hay vỠTuyết Sơn thì không ổn, mà xuôi Nam lại càng không ổn ?"
"Ngụy lão huynh có phải Ä‘ang e dè bá»n Tam Tuyệt bảo không?"
Ngụy Bất Túc gật đầu, "Nếu phải lẩn trốn lão để rồi đâm đầu vào lưới của Tam Tuyệt bảo thì chúng ta thà chết còn hay hơn.?"
Hạ Ãiá»n cao giá»ng trấn an, "Ngụy lão huynh đã quên Thiếu Lâm và VÕ Ãang nhị phái Æ°? Chúng ta ít nhất cÅ©ng phần nào vững tâm nếu có hai đại phái này yểm trở.?"
Ngụy Bất Túc chợt bừng tỉnh, "Phải rồi, ở Hoa Sơn chúng ta đã nhìn thấy thực lực của hai đại phái này rồi, sao Ngụy mỗ lại không nghĩ ra kìa?"
Hạ Ãiá»n lá»™ vẻ mừng rỡ, "Vậy là Ngụy lão huynh đã đồng tình vá»›i Hạ má»— rồi phải không?"
Ngụy Bất Túc sau khi gật đầu bá»—ng thở dài, "Ãồng tình thì đồng tình nhÆ°ng Ngụy má»— Ä‘ang lo là chúng ta liệu có Ä‘i thoát trÆ°á»›c khi lão quay lại ngay không? Rồi lại còn vấn Ä‘á» là nhị phái kia liệu có chịu tin lá»i chúng ta không?"
Hạ Ãiá»n cÅ©ng lo lắng khi nghe Ngụy Bất Túc phân tích rõ ràng nhÆ° thế.
Và cả hai thoáng giật mình khi có tiếng nói của Vương Thế Kỳ chợt vang lên thật gần, "Nếu nhị vị thật tâm muốn như thế, tại hạ sẽ có cách giúp nhị vị toại nguyện.?"
Cả hai cùng quay đầu và cùng hoảng hốt khi nhìn thấy Vương Thế Kỳ đang từ một hốc đá nhỠxíu chui ra.
Chưa hết, khi đã chui ra được bên ngoài, Vương Thế Kỳ từ một hình hài bé nhỠchợt to lên dần dần với tiếng của các khớp xương kêu răng rắc.
"Xúc cốt công? Tiểu tử ngươi đã luyện được môn công phu thượng thừa này ư?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mỉm cÆ°á»i, "Chỉ là chút tài má»n, nhị vị chưởng môn quá khen rồi.?"
Chàng càng khiêm tốn thì cả hai càng sợ hãi. Hạ Ãiá»n lẩm bẩm, "Nếu Xúc cốt công còn là tài má»n của ngÆ°Æ¡i thì bản lãnh đích thá»±c của ngÆ°Æ¡i, Hạ má»— không sao lÆ°á»ng được.?"
Còn Ngụy Bất Túc thì thảng thốt kêu lên, "Thảo nào bá»n ta đã phí lá»±c cả ná»­a ngày mà vẫn không tìm được ngÆ°Æ¡i. Ãâu có ai nghÄ© đến việc ngÆ°Æ¡i dùng Xúc Cốt công để chui vào hốc đá bé tí kia. Công phu thật đáng phục.?"
Chàng vẫn mỉm cÆ°á»i khi giải thích, "Tại hạ không đáng được khen nhÆ° nhị vị vừa nói đâu. Gá»i là tài má»n chỉ vì Xúc Cốt công ngoài việc dùng để lẩn trốn thì không há» có má»™t hữu dụng nào khác.?"
"NhÆ°ng đâu phải ai cÅ©ng há»c được Xúc Cốt công nhÆ° ngÆ°Æ¡i?"
Chàng đáp, "Hạ tiá»n bối nói không sai. NhÆ°ng Hạ tiá»n bối đã không đúng khi bảo là không lÆ°á»ng được bản lãnh của tại hạ. Tại hạ ChÆ°a phải là thiên hạ đệ nhất nhân đâu.?"
Hạ Ãiá»n kinh ngạc, "Nếu không phải ngÆ°Æ¡i thì còn ai vào đây?"
Chàng thở dài giải thích, "Cứ lấy lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi làm thí dụ, bất quá tại hạ chỉ có thể đấu ngang tay vá»›i lão ác ma chứ chÆ°a thể diệt trừ được lão. Huống chi... ?"
"Huống chi thế nào?"
Nghe cung cách há»i giật ngược của Ngụy Bất Túc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết là cả hai lão Ä‘ang ngấm ngầm lo sợ cho dá»± định vừa rồi của hai lão Chàng vá»™i trấn an, "Tại hạ không ngại việc nói thẳng. Và khi nhị vị nghe xong cứ bình tâm mà nhận định tình hình. Ngoài lão ác ma tại hạ còn sợ má»™t ngÆ°á»i. ÃÓ là thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Trúc Hàn. Hắn đã há»c được toàn bá»™ chân truyá»n của Vạn thế ma quân.
Tuy nhiên, ngoài việc các phái phải đồng tâm hiệp lá»±c lại vá»›i nhau, hầu tiêu trừ mối đại há»a cho võ lâm, thì tại hạ cam Ä‘oan rằng nếu tại hạ thấu triệt thêm ba chiêu bí kỹ nữa của dị nhân lÆ°u lại, việc diệt trừ Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hàn sẽ do chính tại hạ đảm trách.?"
Hai lão nghe thế đồng há»i má»™t lúc, "Là dị nhân nào?"
Vương Thế Kỳ chưa kịp đáp bỗng quát lên, "Là cao nhân đang ẩn nấp tại tảng đá kia! Chúng ta đang bàn việc thiên hạ nếu có nhã hứng sao không hiện thân góp vui?"
Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc bá»—ng lo sợ vì tin rằng nhân vật vừa bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phát hiện rất có thể là lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi.
Tuy nhiên tất cả Ä‘á»u bất ngá» khi nhìn thấy nhân vật đó hiện thân ngay sau đó.
"Là Vệ HỒ Hiệp, bang chủ Cái bang?"
Vị trung niên khất cái ná» bật cÆ°á»i lên khanh khách, "Không sai. Là Vệ má»— đây.?"
Quay sang VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Nhất Chưởng Bạt SÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp lên tiếng mỉa mai, "Vệ má»— chỉ lẻn vào trong vòng mÆ°á»i lăm trượng đã bị há» VÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i phát giác. Công phu quả đáng khâm phục. NhÆ°ng so vá»›i miệng lưỡi của ngÆ°Æ¡i thì công phu của ngÆ°Æ¡i vẫn còn kém xa.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngạc nhiên, "Bang chủ ngụ ý gì khi nói những lá»i này?"
Không buồn đáp lại câu há»i của chàng, Vệ Há»’ Hiệp lại nói vá»›i hai lão kia, "Vệ má»— đã nghe những gì nhị vị bàng. Vì đồng cảm vá»›i nhị vị và thÆ°Æ¡ng hại nhị vị suýt nữa đã lầm mÆ°u của tặc nhân nên Vệ má»— không thể không xuất hiện.?"
Vương Thế Kỳ chợt hiểu ra, "Bang chủ, cho đến bây giỠbang chủ vẫn còn nghi ngỠtại hạ ư?"
Vệ Há»’ Hiệp đáp, "Vệ má»— không há» nghi ngá» ngÆ°Æ¡i. Ngược lại, Vệ má»— biết đích xác ngÆ°Æ¡i chính là truyá»n nhân của Vạn thế ma quân.?"
Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc bất giác lùi lại và kêu lên, "Thảo nào bá»™ pháp của tiểu tá»­ có phần ma quái.?"
Vương Thế Kỳ thở dài, cố biện minh, "Bang chủ và nhị vị đã hiểu lầm tại hạ rồi. Vậy bấy lâu nay bang chủ chưa hỠgặp lại VÔ Trần đại sư ư?"
Vệ HỒ Hiệp hoang mang, "Gặp phương trượng Thiếu Lâm phái ư?
Ãể làm gì?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nhân cÆ¡ há»™i để thuật qua việc của Kim Cang La Hán nhị Phật cho ba ngÆ°á»i bá»n há» nghe. Sau đó, chàng nói thật quả quyết, "Nếu chÆ° vị không tin thì khi gặp lại VÔ Trần đại sÆ° hoặc đích thân La Hán Phật tất sẽ rõ. Còn việc có liên quan đến bá»™ pháp này, nếu bang chủ muốn nghe lá»i giải thích thì tại hạ xin nói.?"
Vệ Há»’ Hiệp cau mày giận dữ, "NgÆ°Æ¡i nói lăng nhăng gì thế VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ? Là LÆ°u Trúc Hàn chứ không phải ngÆ°Æ¡i là truyá»n nhân của Vạn thế ma quân sao? Còn việc giải thích, tại sao trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i má»™t má»±c không chịu nói còn bây giá» thì ngược lại? NgÆ°Æ¡i Ä‘ang giở trò gì đây?"
Ãang khi Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc ngÆ¡ ngác, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại gắng sức giải thích cho Vệ Há»’ Hiệp hiểu, "TrÆ°á»›c kia đích thá»±c tại hạ vì có lập thệ vá»›i Trình Hồng Quân, quý đà chủ và vá»›i tặc nhân LÆ°u Trúc Hàn nên không thể nói ra. NhÆ°ng lúc này thì ngược lại, tại hạ không thể không nói.?"
"Ngươi đã lập thệ với Trình Hồng Quân và Lưu Trúc Hàn? Lập thệ vỠviệc gì?"
"Việc có liên quan đến Cá»­u U Ãịa Khuyết của Vạn thế ma quân.?"
"VỠviệc đó ư?"
"Ãúng vậy, chính vì Ä‘iá»u đó mà Trình đà chủ bị sát hại.?"
"Sao ngươi biết chắc như vậy?"
"Do Lưu Trúc Hàn tự miệng thừa nhận.?"
"Hung thù là Lưu Trúc Hàn ư?"
"Không sai, là hắn.?"
"Sao trước hai ngươi không nói?"
"Vì tại hạ đã lập trá»ng thệ.?"
"Còn bây giá», tại sao ngÆ°Æ¡i lại phá bá» lá»i thê?"
"Vì tại hạ bây giỠđã minh bạch.?"
"Minh bạch Ä‘iá»u gì?"
"Là tại hạ bị hỠLưu lợi dụng.?"
"Lợi dụng?"
"Không sai. Tá»± thân tại hạ không nhìn thấy Ä‘iá»u này, may có cao nhân chỉ Ä‘iểm.?"
"Là cao nhân nào? CÓ phải vị dị nhân gì đó mà ngươi vừa đỠcập không?"
"Không phải, vị cao nhân này chính là giáo chủ đích thá»±c của U Linh giáo Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính ThÆ°Æ¡ng.?"
"Là Lục giáo chủ ư? Ngươi đã gặp Lục giáo chủ khi nào?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tá» vẻ ngạc nhiên, "DÆ°á»ng nhÆ° bang chủ có quen biết vá»›i Lục giáo chủ thì phải?"
Vệ Há»’ Hiệp cáu gắt, "NgÆ°Æ¡i cứ việc nói vá» việc của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đã, sau đó muốn há»i gì Vệ má»— sẽ nghe sau.?"
Thái độ của Vệ HỒ Hiệp làm cho Vương Thế Kỳ phải bực mình.
NhÆ°ng vì muốn giải tá»a má»i lầm lẫn chàng đành phải đáp, "Tại hạ chỉ má»›i gặp Lục giáo chủ ba ngày trÆ°á»›c đây mà thôi.?"
"ở đâu?"
Nghe Vệ Há»’ Hiệp há»i cá»™c lốc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phát bá»±c, "Æ¡ đâu thì việc gì phải nói cho bang chủ nghe?"
ChÆ°ng há»­ng trÆ°á»›c sá»± phát tác của chàng, Vệ Há»’ Hiệp sau đó mỉm cÆ°á»i ngạo nghá»…, "Là Vệ má»— chỉ muốn kiểm chứng xem lá»i ngÆ°Æ¡i nói có mấy phần là sá»± thật.?"
Chàng cÅ©ng ngạo mạn không kém, "Khinh công Ãạp tuyết vô ngân tại hạ có được là do Lục giáo chủ đích truyá»n. Xúc Cốt công cÅ©ng là do Lục giáo chủ ban tặng! Tại hạ có nói dối hay không tá»± bang chủ hãy nhận định lấy.?"
Vệ Há»’ Hiệp giật mình kêu lên, "Thật sá»± đúng nhÆ° lá»i ngÆ°Æ¡i nói sao?"
Chàng nhếch môi cÆ°á»i nhạt, "Nhị vị chưởng môn đây có thể giải thích cho bang chủ rõ.?"
Hạ Ãiá»n vá»™i nói, "Không sai. Chính mắt tại hạ đã mục kích đúng hai loại công phu này.?"
vệ Há»’ Hiệp gật đầu, "Vậy thì phải rồi. Lục giáo chủ nhÆ° vậy là vẫn còn tại thế. Vậy mà Vệ má»— tưởng đâu ngÆ°á»i đã bị kẻ gian hãm hại từ lâu rồi.?"
Ãến lượt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i, "Bang chủ có quen biết Lục giáo chủ?"
Vệ Há»’ Hiệp gật đầu thật nhẹ, "Nào chỉ quen biết không. MÆ°á»i năm trÆ°á»›c chính Lục giáo chủ đã ra tay cứu mạng cho Vệ má»— má»™t lần ?"
"Như vậy bang chủ đến đây là nhằm mục đích gì?"
"Cách đây gần mÆ°á»i ngày, Vệ má»— có nghe chúng bang đồ bảo là có nhìn thấy má»™t con chim Ä‘iêu bay vá» hÆ°á»›ng này vá»›i má»™t ngÆ°á»i ngồi ở bên trên. Vệ má»— vốn được nghe Lục giáo chủ nói là có nuôi má»™t con chim Ä‘iêu và đã bị thất tung trÆ°á»›c đó cùng vá»›i ái nữ. Ãược tin này, Vệ má»— lập tức ngược tây, hy vá»ng tìm được tung tích ái nữ của ân nhân ?"
"Bang chủ, ngÆ°á»i ngồi trên lÆ°ng Ä‘iêu mà quý bang đồ nhìn thấy Chính là tại hạ. ÃÓ là lúc tại hạ thoát chết dÆ°á»›i tay LÆ°u Trúc Hàn. Sau đó, tình cá» làm sao Ä‘iểu huynh lại tái hợp vá»›i chủ nhân, còn tại hạ lại có duyên tÆ°Æ¡ng kiến vá»›i Lục giáo chủ.?"
Vệ HỒ Hiệp chậm rãi bảo, "Nếu là vậy, Vệ mỗ không thể không tin vào việc ngươi đã gặp Lục giáo chủ. Còn những việc trước đó... ?"
Chàng cÆ°á»›p lá»i, "Những việc trÆ°á»›c đó vì vÆ°Æ¡ng phải lá»i thá» nên tại hạ thà chịu chết không thể giải thích được. NhÆ°ng chính Lục giáo chủ đã mở mắt cho tại hạ và tại hạ biết rằng bản thân đã bị kẻ xấu lợi dụng. Và vì LÆ°u Trúc Hàn đã tá»± phá hủy lá»i thệ trÆ°á»›c nên tại hạ không ngần ngại việc phá bá» lá»i thá».?"
Nói xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không chá» Vệ Há»’ Hiệp há»i đã tuần tá»± thuật lại việc xảy ra từ năm năm trÆ°á»›c, bắt đầu từ lúc chàng lá»t xuống Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng.
Nghe xong không riêng gì Vệ Há»’ Hiệp, cả Hạ Ãiá»n lẫn Ngụy Bất Túc cÅ©ng phải kêu lên, "Ãúng LÆ°u Trúc Hàn là Vạn thế ma quân tái hiện rồi. Vậy thì nguy cho giang hồ mất.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn trấn an bá»n há» bằng cách lập lại lá»i trÆ°á»›c đó, "NhÆ° tại hạ có nói, nếu ba chiêu bí kỹ cuối cùng của dị nhân được tại hạ thấu triệt thì việc diệt trừ Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hàn không còn là Ä‘iá»u đáng lo nữa.?"
"Dị nhân nào?"
CÅ©ng má»™t câu há»i này nhÆ°ng giỠđây VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i có dịp giải đáp, "Theo nhÆ° sá»± thông hiểu của Lục giáo chủ thì vị dị nhân đó chính là nhân vật đã từng diệt trừ tên Vạn thế ma quân đầu tiên cách đây ba trăm năm.?"
Ngụy Bất Túc bật kêu lên thảng thốt, "Là Hàng Ma Thượng Tăng "Hàng Ma Thượng Tăng? Sao Ngụy tiá»n bối lại nói đến danh xÆ°ng này?"
Thấy vẻ sá»­ng sốt của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khá tức cÆ°á»i, Ngụy Bất Túc chợt há»i, "Mà có đúng là Hàng Ma Thượng Tăng hay không còn... ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngÆ¡ ngác, "Công phu mà tại hạ nhận được đích thá»±c là Hàng Ma chưởng. Và vị dị nhân kia khi lÆ°u lại võ há»c đã di tá»± trên má»™t mảnh tăng bào. NhÆ°ng vá» danh xÆ°ng thì vị dị nhân đó chỉ ghi là VÔ Danh Tăng. Ãây là lần đầu tiên tại hạ nghe nói đến bốn chữ Hàng Ma Thượng Tăng! ?"
Vệ Há»’ Hiệp kêu lên, "Hàng Ma Chưởng? Ãược ghi chép trên tăng bào Æ°? Vậy thì đúng là Hàng Ma Thượng Tăng của ba trăm năm trÆ°á»›c rồi. Ãiá»u này Vệ má»— e rằng chỉ có má»™t mình Ngụy chưởng môn biết mà thôi.?"
Ngụy Bất Túc gật đầu, "Không sai. Vì ba trăm năm trước tệ phái đã có một nhân vật từng có duyên tương kiến với Hàng Ma Thượng Tăng. Việc này vốn được lưu lại trong thư tịch của tệ phái nên Ngụy mỗ mới biết rõ như vậy.?"
Hạ Ãiá»n cả mừng, "Vậy thì chúng ta cứ hành Ä‘á»™ng nhÆ° đã bàn định! Nếu lão ma có quay lại thì đã có... ?"
"Ha ha ha... Hạ Ãiá»n quả to gan. NgÆ°Æ¡i tưởng bổn giáo chủ sợ Hàng Ma chưởng mà không trừng trị được ngÆ°Æ¡i sao?"
Hạ Ãiá»n, Ngụy Bất Túc, Vệ Há»’ Hiệp và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giật mình vì âm thanh bất chợt này.
Tài sản của gacon

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âíåøòîðãáàíê, çàðàáîòîê, cuu u ma dong, ïðàçäíèêîâ, truyen cuu u ma dong 4vn, xem phim cuu u ma dong, ÷àñòóøêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™