Hồi 23
Dụng kế mưu giải cứu gia thân.
KhÃch địch thù tam chiêu minh Æ°á»›c
Tác giả: Trần Thanh Vân
Vượt qua má»™t đỉnh núi cao vá»›i bốn bá» tuyết phủ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nháºn ra đại Ä‘iểu Ä‘ang tìm cách hạ dần xuống. Chà ng kinh nghi khẽ há»i đại Ä‘iểu, "Là ở chá»— nà y Æ° Ä‘iểu huynh?"
Ãại Ä‘iểu gáºt đầu đáp lại khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải nói, "Ãiểu huynh đừng đến quá gần, e có kẻ phát hiện ra. Ãiểu huynh để ta xuống ở đây được rồi.?"
Lúc đó, trong là n gió giá buốt. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng kịp nhìn thấy trong mà n đêm những đốm hoả quang láºp loè, táºp trung và o má»™t vị trà nằm ở lÆ°ng chừng núi.
Vừa bÆ°á»›c xuống khá»i lÆ°ng đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không hiểu sao lại dặn, "Ãiểu huynh đừng Ä‘i đâu xa. Ta không tiện lá»›n tiếng gá»i Ä‘iểu huynh đâu.?"
Ãúng là má»™t loà i cầm Ä‘iểu linh thông, đại Ä‘iểu vừa nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ căn dặn liá»n chạy đến má»™t hốc đá núi gần đó và nép ngÆ°á»i tháºt sâu và o.
Mục kÃch được sá»± cảnh giác có phần quá đáng của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nghÄ© ra má»™t biện pháp để cứu nguy cho a di và Vân Phi Yến, nếu đúng là hai ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện ở đây.
Dùng má»™t vuông vải xẻ từ má»™t chéo áo, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ che ngang ná»a mặt. Sau đó, chà ng thi triển khinh thân pháp Ãạp tuyết vô ngân của Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng, lao Ä‘i không má»™t tiếng Ä‘á»™ng vá» phÃa sÆ°á»n núi có những đốm hoả quang.
Cà ng đến gần, Vương Thế Kỳ cà ng thêm nghi hoặc. Chà ng ngỡ như hoặc là chà ng đã lầm hoặc đại điểu đã đưa chà ng đến nhầm chỗ.
Vì những đốm hoả quang ná» hoá ra là những ngỠđèn lồng ngÅ© sắc thÆ°á»ng được dùng trong những dịp có há»· tÃn nhÆ° lá»… thà nh thân chẳng hạn.
Nếu đúng là nhÆ° váºy thì là m gì có chuyện Vân Phi Yến và a di của chà ng gặp chuyện hung hiểm ở đây?
Tuy nhiên, do vẫn tin và o sá»± linh thông của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn tháºn trá»ng tiến dần đến.
Những thanh âm huyên náo thÆ°á»ng có và o những dịp nà y bắt đầu vang đến tai chà ng.
"Hừ, chỉ là lá»… bái Ä‘Æ°á»ng của tân lang và tân nÆ°Æ¡ng tá». Không lẽ Ä‘iểu huynh lại lầm lẫn đến thế sao?"
NhÆ°ng ngay khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn Ä‘ang nghÄ© nhÆ° thế, má»™t trà ng cÆ°á»i rất là quen tai bá»—ng phát lên từ chá»— huyên náo và đáºp và o thÃnh nhÄ© chà ng. Trà ng cÆ°á»i đầy cao hứng nhÆ° chÆ°a bao giỠđược hứng bằng.
Nếu chỉ có thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a chắc đã lÆ°u tâm. NhÆ°ng phần vì trà ng cÆ°á»i nghe khá quen tai, phần khác là âm hưởng của trà ng cÆ°á»i nà y dÆ°á»ng nhÆ° có hoà lẫn má»™t chút Ãt ná»™i lá»±c chỉ có ở những ngÆ°á»i luyện võ mà thôi. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i nghi nghi hoặc hoặc nghÄ© thầm.
"NgÆ°á»i phát ra tiếng cÆ°á»i nà y phải là má»™t cao thủ. ChÃnh vì quá cao hứng nên ngÆ°á»i nà y đã vô tình phát ra ná»™i lá»±c. Nếu váºy, chá»— huyên náo kia tuy đúng là lá»… bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân nhÆ°ng không phải là của hạng thÆ°á»ng nhân sức trói gà không chặt, mà phải là sÆ¡n môn của má»™t môn phái nà o đó thì đúng hÆ¡n. Là môn phái gì đây?"
Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng tỉnh ngá»™ khi nghe có tiếng của ai đó gà o lên, "Hồ VÄ©nh Lạc, ngÆ°Æ¡i lại đây nà o. Ãêm nay bản chưởng môn phải chuốc cho ngÆ°Æ¡i say má»›i được. Ha ha ha...?"
Tiếp đó là âm thanh giá»ng nói của chÃnh ngÆ°á»i vừa phát ra trà ng cÆ°á»i lúc má»›i rồi, "Hạ chưởng môn hãy tha cho Tiểu Ä‘iệt nà o. Tiểu Ä‘iệt mà say thì đúng là lá»›n chuyện đó.?"
NgÆ°á»i được gá»i là Hạ chưởng môn đâu dá»… gì chịu buông tha, "Hứ, cái gì là lá»›n chuyện chứ? NgÆ°Æ¡i mà không uống vá»›i bản chưởng môn thì má»›i gá»i là lá»›n chuyện.?"
"Hạ tiá»n bối, đêm xuân má»™t khắc đáng giá ngà n và ng. Hạ tiá»n bối đã biết mà còn trêu cợt Tiểu Ä‘iệt Æ°?"
"Ha ha ha... hay lắm! NgÆ°Æ¡i nói hay lắm đó Há»’ VÄ©nh Lạc, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i định tÃnh vá»›i chủ nhân ông chủ thế nà o cho phải lá»… đây?"
"Ãược mà , được mà Hạ tiá»n bối! Tiá»n bối chỉ cần buông tha cho Tiểu Ä‘iệt đêm nay, thì tiá»n bối muốn tÃnh thế nà o Tiểu Ä‘iệt cÅ©ng cam chịu. ?"
"Hừ, buông tha là chuyện đã Ä‘Ã nh, nhÆ°ng chuyện Hạ Ãiá»n muốn tÃnh vá»›i tân lang ngÆ°Æ¡i lại là chuyện khác.?"
"Chuyện khác? Là chuyện gì váºy Hạ tiá»n bối?"
"Ãá»™ng phòng hoa chúc.?"
"Ãá»™ng phòng hoa chúc Æ°? Y tiá»n bối muốn Ä‘á» cáºp đến... đến tân nÆ°Æ¡ng tá» của Há»’ VÄ©nh Lạc nà y Æ°?"
"úy, Há»’ VÄ©nh Lạc ngÆ°Æ¡i nói những lá»i nà y hoá ra đã khinh thÆ°á»ng Hạ Ãiá»n ta lắm ru? Không phải nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ© đâu.?"
"Thếlà thế nà o, tiá»n bối?"
"Ha ha ha... NgÆ°Æ¡i đếm nay là m sao váºy Há»’ VÄ©nh Lạc? CÓ được tân nÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i đâm ra lú lẫn hẳn, NgÆ°Æ¡i muốn biết là chuyện gì thì cứ há»i Nguyệt lão của ngÆ°Æ¡i kìa.?"
CÓ tiếng Há»’ VÄ©nh Lạc há»i, "Ngụy tiá»n bối có hiểu Hạ tiá»n bối nói đến việc gì không?"
HỌ Ngụy liá»n đáp lá»i, "Hừ, sẵn Hạ chưởng môn nhắc, ta lại nhá»› đến phần thiệt của ta. NgÆ°Æ¡i muốn biết ý tứ của lão Hạ thì hãy Ä‘á»n đáp ông mai nà y trÆ°á»›c đã.?"
Há»’ VÄ©nh Lạc nà i nỉ, "Thôi mà Ngụy tiá»n bối! Má»™t Hạ tiá»n bối Tiểu Ä‘iệt còn kham không nổi, giá» lại đến lượt Ngụy tiá»n bối nữa sao?"
HỌ Ngụy to tiếng đáp trả, "Không kham nổi ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cố mà kham! Lão Hạ thì có công cho ngÆ°Æ¡i mượn chá»— để bái Ä‘Æ°á»ng thà nh nhân và động phòng con ta, nếu không có ta nói ra nói và o thì liệu Vân Phi Yến có thuáºn tình vá»›i ngÆ°Æ¡i không?"
NhÆ° tiếng sét đánh ngang bên tai, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đến lúc nà y má»›i hiểu là tình hình nguy ngáºp gì Ä‘ang xảy đến cho a di và Văn Phi Yến.
Văn Phi Yến vốn không hỠcó thiện cảm với HỒ Vĩnh Lạc, thiếu giáo chủ Huỳnh Liên Giáo, nếu không muốn nói là Văn Phi Yến luôn có ác cảm đối với HỒ Vĩnh Lạc.
GiỠđây, không những cả hai bị Ä‘Æ°a đến táºn sÆ¡n môn của Côn Luân phái mà Văn Phi Yến còn bị cưỡng ép phải Æ°ng chịu hà nh lá»… bái Ä‘Æ°á»ng để thà nh thân vá»›i Há»’ VÄ©nh Lạc.
Ãúng là má»™t chuyện vừa nguy ngáºp vừa oan khiên cho Văn Phi Yến mà .
"Vút ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° hoá thà nh má»™t là n khói má» lao Ä‘i không có tiếng Ä‘á»™ng vá» phÃa sau của vùng huyên náo.
ÃÓ đây là những sá»± bà i trà phù hợp cho má»™t há»· lá»… bái Ä‘Æ°á»ng. Và là má»™t há»· lá»… lá»›n nữa, Côn Luân phái lại toạ lạc ở vùng núi cao nên không có mấy ngÆ°á»i lẩn quẩn ở phÃa háºu Ä‘Æ°á»ng. Nếu có thì chỉ là những kẻ say khÆ°á»›t Ä‘ang chân nam đá chân chiêu tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i.
NhÆ° váºy cà ng thuáºn lợi hÆ¡n cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Tuy nhiên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn tháºn trá»ng. Chà ng thi triển đến tá»™t Ä‘á»™ bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma để tìm đến Ä‘á»™ng phòng.
Nhanh không thể tưởng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lao tháºt nhẹ nhà ng và o bên trong. Và chà ng liên nhìn thấy Văn Phi Yến trong lốt má»™t tân nhân Ä‘ang bị ai đó khoá chặt huyệt đạo.
xoay Chuyển ý nghÄ© tháºt nhanh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt lên tiếng, "Văn tá»· tá»·! Văn tá»· tá»· có nghe đệ nói không? Ãệ là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đây!
Nếu đã nghe, tá»· tá»· đừng phát hoảng cÅ©ng đừng gây thà nh tiếng Ä‘á»™ng. Ãệ phải mạo phạm để giải khai huyệt đạo cho tá»· đây.?"
Cởi bá» miếng vải che ngang ná»a mặt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ để lá»™ ra khuôn mặt Ä‘á» bừng khi chà ng phải dùng tay xem qua cho Văn Phi Yến.
Chà ng muốn biết Văn Phi Yến đã bị chế trụ những huyệt đạo nà o. CÓ biết thì chà ng má»›i giải khai được. Và nếu muốn biết thì chà ng không thể không chạm và o khắp vóc ngá»c thân ngà của Văn Phi Yến.
Thá»i gian trôi qua sao mà dà i tưởng nhÆ° là vô táºn.
Sau cùng, Vương Thế Kỳ mới tìm được cách giải khai cho Văn Phi Yến.
"Vù bốp.?"
Vừa thu tay vá», VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nháºn nguyên má»™t ngá»c thủ của Văn Phi Yến ngay và o má»™t bên mặt.
chà ng kêu lên nhÆ°ng vẫn nhá», "Tá»· tá»·, đệ là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đây. Tá»· tá»· không nháºn ra đệ sao?"
Văn Phi Yến vùng vằng vứt bá» mảnh khăn Ä‘iêu che trên đầu rồi rÃt lên cÅ©ng khẽ, "Nháºn ra thì sao chứ? Ai cho ngÆ°Æ¡i sá» nắn khắp... ?"
Văn Phi Yến xấu hổ cúi đầu và bá» lá»ng câu trách cứ.
Vương Thế Kỳ cũng đỠmặt khi phải biện minh, "Thì... thì đệ đã lên tiếng trước rồi. Nếu không là m như thế, đệ biết cách nà o giải huyệt cho tỷ tỷ?"
Văn Phi Yến vung tay ra định cốc và o đầu Thế Kỳ, nhÆ°ng chà ng đã kịp lách tránh, Văn Phi Yến sôi giáºn nói, "Không biết cách Æ°? Tại sao ngÆ°Æ¡i không chịu giải á huyệt cho ta trÆ°á»›c. Nếu ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° ta vừa nói, thì ta đã nói cho ngÆ°Æ¡i biết ta bị khống chế ở đâu vá»›i chá»— nà o. Là m gì có chuyện ngÆ°Æ¡i phải... ?"
Văn Phi Yến lại đỠbừng cả mặt khi nhớ lại từng hà nh vi vừa rồi của Vương Thế Kỳ.
Tương tự, Vương Thế Kỳ không thể không nhớ lại những cảm giác khá là lạ khi chà ng buộc phải sỠnắn khắp thân thể của Văn Phi Yến.
Trong tâm trạng nà y, cả hai nhÆ° quên Ä‘i tất cả, quên hiện tại, quên không gian và quên cả thá»i gian.
Chỉ khi có tiếng của những bước chân đang hăm hở tiến dần vỠphái nà y chợt vang lên, cả hai mới bừng tỉnh.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa vá»™i và ng che ngang vuông vải thì thà o bảo Văn Phi Yến, "Tá»· tá»· mau nằm lại theo tÆ° thế lúc nãy Ä‘i. Nếu chỉ có má»™t mình Há»’ VÄ©nh Lạc bÆ°á»›c và o, tá»· tá»· có thể tùy nghi xá» trà hắn để hả cÆ¡n giáºn. Ngược lại, cứ để mặc đệ.?"
Vương Thế Kỳ vừa nói xong, từ bên ngoà i đã vang lên tiếng nói của HỒ Vĩnh Lạc.
"Ãêm xuân má»™t khắc đáng giá ngà n và ng! Hạ tiá»n bối, Ngụy tiá»n bối! Nhị vị có thể quay lại được rồi đó. Tiểu Ä‘iệt phải và o vá»›i... hắc hắc hắc... Tiểu Ä‘iệt phải và o vá»›i tân nÆ°Æ¡ng tỠđây.?"
Thoáng thấy thân hình của Văn Phi Yến cứ run lên bần báºt trÆ°á»›c trà ng cÆ°á»i vừa đểu cáng vừa đắc ý của Há»’ VÄ©nh Lạc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết Văn Phi Yến khó mà kiá»m chế được. Và nhÆ° váºy má»i việc sẽ há»ng bét. Vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a muốn gây náo loạn và o lúc nà y nếu chÆ°a cứu được a di.
Cánh cá»a Ä‘á»™ng phòng vừa hé mở, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i và ng thi triển Nhất ma chi vạn ma bá»™ pháp để dịch chuyển lại gần chá»— Văn Phi yến Ä‘ang nằm.
Chà ng vừa ra tay chế trụ huyệt đạo của Văn Phi Yến thì HỒ Vĩnh Lạc đã bước và o.
Trong y phục của một vị tân lang, HỒ Vĩnh Lạc khoan khoái xoa tay và o nhau đang khi đứng ngắm nhìn vị tân nương tỠphải nằm bất động.
CÅ©ng may là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã kịp nép ngÆ°á»i và o má»™t góc khuất của trÆ°á»›ng trung, bằng không Há»’ VÄ©nh Lạc thế nà o cÅ©ng phát hiện.
Dục niệm tuy đã bốc lên, phủ mỠđi gương mặt khá tuấn tú của HỒ Vĩnh lạc nhưng hắn cũng còn nhớ đến một việc.
Hắn quay ngÆ°á»i lại, tiến đến và khép chặt cá»a phòng. Bên ngoà i tuy không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o, nhÆ°ng qua thÃnh lá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, chà ng biết hai lão Hạ, Ngụy vẫn chÆ°a lui Ä‘i hẳn.
"Hai lão nà y đúng là hạng ngÆ°á»i khả ố, tháºt uổng danh là chưởng môn của hai phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n.?"
CÓ hai lão Ä‘ang rình ráºp ở ngoà i, việc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ muốn ra tay chế ngá»± Há»’ VÄ©nh Lạc đâm ra khó khăn.
Ngá»n bạch lạp vẫn Ä‘ang cháy tá» nhÆ°ng Há»’ VÄ©nh Lạc cứ nhÆ° ngÆ°á»i lạc bÆ°á»›c đến thiên thai. Hắn mải ngây ngất trÆ°á»›c viá»…n cảnh được bẻ khoá xuân hái Ä‘oá bạch đạo nên hắn quên cả việc thổi tắt ngá»n bạch lạp Hắn trong tÆ° thế ngÆ°á»i thắng cuá»™c, cháºm rãi tiến đến gần Văn Phi Yến.
Hai tay run lẩy bẩy tá»± cởi bá» y phục, Há»’ VÄ©nh Lạc lảm nhảm nói luôn mồm, "Văn muá»™i, Văn muá»™i, để xem Văn muá»™i có còn khinh chê biểu huynh nà y nữa không. Rồi biểu huynh sẽ cho Văn muá»™i biết thế nà o là khoái lạc. Văn muá»™i sẽ thuá»™c vá» biểu huynh. Kể từ đêm nay nà ng sẽ thuá»™c vá» Há»’ VÄ©nh lạc nà y vÄ©nh viá»…n." Lảm nhảm đến đây, Há»’ VÄ©nh Lạc đã cởi xong trÆ°á»ng bà o.
Hắn quay ngÆ°á»i má»™t chút và ném bá» trÆ°á»ng bà o sang má»™t bên.
Không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, đúng lúc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫy nhẹ tay tạo ra má»™t luồng nhu kình dịu nhẹ nhÆ°ng lại đủ là m cho ngá»n bạch lạo phải tắt Ä‘i Bóng tối bất chợt phủ chụp cả Ä‘á»™ng phòng.
Và trong bóng tối, trà ng cÆ°á»i đắc ý của Há»’ VÄ©nh Lạc lại vang lên, "Ha ha ha... Văn muá»™i thấy chÆ°a, đến dạ thần cÅ©ng thuáºn tình vá»›i ta. Ãèn đã tắt nà ng sẽ không còn e thẹn nữa, ha ha ha... ?"
Tiếp đó, vẫn trong bóng tối, những tiếng rên Æ° ừ liá»n vang lên.
"Há»±, Æ° Æ°... Æ°...?"
Hoà n toà n hiểu lầm vá» những tiếng rên rỉ nà y, ở bên ngoà i có tiếng của Hạ Ãiá»n vang lên, "Ãi thôi nà o, Ngụy lão huynh. Há»’ VÄ©nh Lạc, ngÆ°Æ¡i quả là ngÆ°á»i không há» phà phạm dù chỉ là phà phạm thá»i gian.
Bá»n già chúng ta Ä‘i đây. Ha ha ha... ?"
Ãợi đến khi trà ng cÆ°á»i của Hạ Ãiá»n, có sá»± phụ há»a của Ngụy Bất Túc nữa, chấm dứt hẳn, giữa trÆ°á»›ng trung chợt nổi lên tiếng gắt khẽ, "Sao ngÆ°Æ¡i lại chế trụ huyệt đạo của ta?" Và là tiếng đáp lại cÅ©ng khẽ, "Tá»· tá»· cứ run lên bần báºt thì là m gì mà Há»’ VÄ©nh Lạc chẳng sinh nghi.
Thôi được rồi, có gì đệ sẽ tạ lỗi với tỷ tỷ sau. Bây giỠtỷ tỷ muốn xỠtrà hắn thế nà o đây?"
"Giết hắn chứ còn xỠtrà thế nà o nữa?"
"Không được.?"
"Sao lại không?"
"A di vẫn chÆ°a được giải cứu. Chúng ta có lÆ°u lại sinh mạng của hắn thì má»›i mong bá»n chúng khi ném chuá»™t sẽ sợ vỡ phải đồ quý. A di có được cứu hay không là tùy thuá»™c và o việc nà y.?"
"Hừ, nhÆ°ng ta chỉ muốn quáºt cho hắn má»™t chưởng má»›i hả được cÆ¡n giáºn của ta.?"
"Tá»· tá»·, sá»›m muá»™n gì tá»· tá»· cÅ©ng trả được mối háºn nà y, mong tá»· tá»· phải tá»± biết kiá»m chế.?"
"ù , kiá»m chế thì kiá»m chế. Bây giá» ngÆ°Æ¡i định sao đây?"
"Tỷ tỷ hãy bỠy phục tân nhân ra đi.?"
"Cởi bá»? Æ Ä‘Ã¢y?"
"Tá»· tá»·, đệ biết là m nhÆ° váºy là khó khăn cho tá»· tá»· nhÆ°ng tá»· tá»· đâu thể Ä‘i đến chá»— Ä‘iểu huynh Ä‘ang đứng trong trang phục nà y. Là m nhÆ° thế đâu khác gì lạy ông tôi ở bụi nà y?"
"U ư nhưng còn hắn? Ngươi có định đưa hắn cùng đi với chúng ta không?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là phải Ä‘Æ°a Ä‘i rồi. CÓ gì không tá»· tá»·?"
"Váºy thì được rồi. Ta đâu cần phải cởi bá» trang phục nà y.?"
"Sao lại không cần?"
"Hừ, chÃnh ngÆ°Æ¡i sẽ váºn trang phục của tân lang. NgÆ°Æ¡i cùng Ä‘i vá»›i ta thì ai dám nghi ngá» nà o?"
"Ãệ Æ°?"
"Phải, trừ phi ngươi có cách nà o khác hay hơn để đưa được HỒ Vĩnh Lạc theo cùng.?"
"Muốn Ä‘Æ°a hắn theo không khó. Chỉ khó là tân lang Ä‘Æ°a tân nÆ°Æ¡ng tá» Ä‘i dạo mát lại mang theo má»™t ngÆ°á»i kè kè ở má»™t bên.?"
"Váºy thì thế nà o bây giá»?"
"Theo đệ, đệ sẽ đưa HỒ Vĩnh Lạc đi bằng cách thi triển khinh công.
còn tỷ tỷ ngoà i việc thay đổi xiêm y cũng phải thoát đi bằng khinh thân pháp. Không còn cách nà o tốt hơn đâu, tỷ tỷ.?"
"Hà , được rồi, được rồi. Nếu không còn cách nà o khác thì Ä‘Ã nh váºy chứ biết sao hÆ¡n. NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a hắn Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i.?"
"Còn tỷ tỷ?"
"Ngươi chỉ cần cho ta biết địa điểm, ta sẽ đến sau.?"
"Không được, đây là chốn long đà m hổ huyệt, đừng nói gì giáo chủ Huỳnh Liên giáo, chỉ cần hai lão chưởng môn kia phát hiện được tỷ tỷ thì tỷ tỷ đừng mong gì đi thoát.?"
"Váºy thì Ãt ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải tránh mặt Ä‘i má»™t lúc cho ta thay đổi xiêm y chứ?"
"Cũng được, nhưng tỷ tỷ cũng phải nhanh lên đấy.?"
"Nà y, sao ngươi không mang hắn theo?"
"Ãệ đâu thể đứng ở bên ngoà i chở tá»· tá»· mà có thêm má»™t ngÆ°á»i nữa là hắn.?"
"Nhưng ta đâu thể cứ trước mặt hắn mà thay đổi xiêm y?"
"Tỷ tỷ, hắn đã bị chế trụ huyệt đạo, hắn bây giỠđâu khác gì một kẻ đã chết rồi. Tỷ tỷ cần gì phải ngại với hắn.?"
"Không được, có hắn ở đây ta không thể... ?"
"Cái nà y không cái kia cũng không, tỷ tỷ là m cho đệ phải rối cả trà lên đây nà y.?"
"Là ta chứ không phải ngÆ°Æ¡i bị rối loạn thần trÃ. NgÆ°Æ¡i có Ä‘Æ°a hắn Ä‘i không nà o?"
"Hừ, nếu không thì ta Ä‘Ã nh phải giết hắn váºy.?"
"Ãược rồi, đệ sẽ Ä‘Æ°a hắn Ä‘i. Tá»· tá»· nhá»› phải nhanh tay cho.?"
NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a kịp Ä‘Æ°a Há»’ VÄ©nh Lạc Ä‘i thì ở bên ngoà i lại xuất hiện tiếng chân ngÆ°á»i.
"ủa, sao lại im lặng nhÆ° tá» váºy kìa?"
"Lại là lão Hạ Ãiá»n, tá»· tá»· Æ¡i tá»· tá»·, mau là m gì Ä‘i chứ?" VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa than thầm xong, bên tai chà ng liá»n nghe tiếng cởi xiêm y sá»™t soạt, tuy không dám quay lại, vì đối vá»›i ngÆ°á»i có ná»™i công thâm háºu thì đêm Ä‘en không há» là m cản ngại đến mục lá»±c, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải Ä‘á» bừng cả mặt khi nghe những âm thanh nà y.
Chà ng không há» mÆ°á»ng tượng hoặc mÆ¡ nghÄ© viá»…n vông nhÆ°ng tâm trà chà ng cứ luôn phải bấn loạn.
Sau cùng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải dùng hết định lá»±c để nghÄ© rằng, "Tá»· tá»· quả là ngÆ°Æ¡i thông tình đạt lý. Ngá»™ biến phải tùng quyá»n, tá»· tá»· vì không muốn lão Hạ Ãiá»n nghi ngá» nên quên cả việc ngại ngùng thÆ°á»ng tình nhi nữ để thay đổi xiêm y. Tháºt là đáng phục." Còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© để quên Ä‘i tạp niệm vấn vÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giáºt mình đến suýt nữa phải nhảy nhổm lên vì Ä‘á»™t nhiên có ai đó cốc và o đầu chà ng má»™t cái.
CÅ©ng may liá»n lúc đó có âm thanh của Văn Phi Yến róc và o tai, "Hừ, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© gì váºy?"
Chà ng chối quanh, "Ãệ nà o có nghÄ© gì đâu.?"
"Không nghĩ mà ngươi cứ đứng trơ trơ như phỗng đá thế kia ư?"
"Tá»· tá»·, váºy đệ phải là m gì bây giá»? Bên ngoà i là lão Hạ Ãiá»n, còn ở phÃa sau thì tá»· tá»· Ä‘ang... ?"
"Ãang cái gì? Hừ, Hạ Ãiá»n đã Ä‘i từ lâu. Còn ta, ta cÅ©ng đã thay đổi xiêm y xong. Nếu không phải ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© lăng nhăng thì ngÆ°Æ¡i đâu có thái Ä‘á»™ nà y?"
Chà ng hoà n toà n bất ngỠkhi nghe Văn Phi Yến nói như thế.
"Tá»· tá»· bảo sao? Lão Hạ Ãiá»n đã rá»i khá»i nÆ¡i nà y rồi sao? Ãệ...đệ hoà n toà n không hay biết gì cả.?"
Văn Phi Yến lại cốc và o đầu Vương Thế Kỳ một lần nữa.
"Hừ, để sau nà y gặp lại sư phụ, ta sẽ mách với sư phụ vỠviệc nà y.
Ngươi liệu hồn đó.?"
Nghe nhắc đến a di, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bừng tỉnh. Chà ng liá»n trở lại là chà ng trÆ°á»›c đó. Chà ng vừa Ä‘Æ°a tay mở cá»a vừa hối thúc Văn Phi Yến. "Ãi thôi nà o tá»· tá»·.?"
"Vút ?"
Trong khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bÆ°á»›c Ä‘i tháºn trá»ng thì Văn Phi Yến lại bÆ°á»›c Ä‘i theo chà ng nhÆ° má»™t kẻ Ä‘ang trong cÆ¡n má»™ng du. Tâm trạng nà y chỉ những ai ở trong hoà n cảnh của Văn Phi Yến má»›i hiểu được.
Là má»™t nữ nhi, dù có võ công cÅ©ng vẫn là nữ nhi, Văn Phi Yến lại phải thay đổi xiêm y trong má»™t nÆ¡i có sá»± hiện diện của má»™t nam nhân Dù là phải tùng quyá»n trong má»™t tình thế bắt buá»™c nhÆ°ng sá»± trinh bạch của nữ nhi xem nhÆ° đã bị xúc phạm. Văn Phi Yến không thể thoát được miệng Ä‘á»i hà m tiếu nếu có ai đó biết được chuyện nà y. Và ai đó chÃnh là Há»’ VÄ©nh Lạc. Do đó, kể từ lúc nà y Văn Phi Yến đã có cách xá» trà Há»’ VÄ©nh Lạc tháºt thÃch đáng.
Ãi nhÆ° má»™t kẻ má»™ng du, Văn Phi Yến chỉ bừng tỉnh khi ở phÃa trÆ°á»›c nà ng có má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên.
"Phịch.?"
ÃÓ là má»™t tên đệ tá» của Côn Luân phái. Hắn đã vô tình xuất hiện không đúng nÆ¡i và không đúng lúc. Hắn đã bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ra tay chế trụ huyệt đạo.
Ãến lượt Văn Phi Yến Ä‘i ngang qua chá»— tên đó Ä‘ang nằm trong cÆ¡n hôn mê. Văn Phi Yến bá»—ng khom ngÆ°á»i và vÆ°Æ¡n tay, Ä‘iểm luôn và o tá» huyệt của hắn.
Văn Phi Yến cảm thấy phần nà o hả dạ. Tuy nhiên, chÃnh vì hà nh Ä‘á»™ng nà y của Văn Phi Yến đã là m cho tình thế đổi khác Ä‘i, suýt chút nữa gây nguy hiểm cho bản thân nà ng và Vi Tuyết Ngá»c, sÆ° phụ của nà ng.
Chẳng mấy chốc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã Ä‘Æ°a Há»’ VÄ©nh Lạc và Văn Phi Yến đến chá»— đại Ä‘iểu Ä‘ang ẩn nấp. Vừa nhìn thấy đại Ä‘iểu, Văn Phi Yến liá»n nhanh chân chạy đến.
"Xà điểu, gặp lại ngÆ°Æ¡i tháºt là hay quá. NgÆ°Æ¡i đã Ä‘Æ°a hắn đến cho ta phải không?"
Ãại Ä‘iểu cúi đầu nÅ©ng nịu khi gặp lại Văn Phi Yến.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khi nghe lại hai tiếng xà điểu chà ng rất muốn há»i lại cặn kẽ ở Văn Phi Yến vá» việc của Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng chà ng Ä‘Ã nh phải tạm gác lại vì chÆ°a giải cứu cho a di.
Chà ng lên tiếng, "Tá»· tá»· hãy giữ lấy tên nà y và cứ đứng ở đây chỠđệ! Ãệ phải Ä‘i giải cứu cho a di đây.?"
"vút ?"
Khi Ä‘i ngang qua tên ná», vốn chỉ bị chà ng Ä‘iểm và o hôn huyệt, do không biết tên nỠđã bị Văn Phi Yến hạ thủ nên chà ng vẫn Ä‘iá»m nhiên lÆ°á»›t ngang.
Với mưu kế định sẵn và với thân thủ của chà ng lúc nà y, chẳng mấy chốc chà ng đã tìm được nơi a di bị giam giữ.
Vắn tắt và i lá»i thuáºt qua cho a di biết việc chà ng đã giải thoát cho Văn Phi Yến, chà ng má»›i há»i, "A di, tại sao bá»n chúng lại bắt giữ a di?"
Vi Tuyết Ngá»c phẫn ná»™, "Ta không ngá» Há»’ VÄ©nh Tân lại cả gan dám đối xá» vá»›i ta tháºm tệ nhÆ° váºy.?"
Chà ng cũng động nộ không kém, "Là HỒ Vĩnh Tân ư? Tại sao chứ?"
Vi Tuyết Ngá»c cho chà ng biết, "Không hiểu tại sao Há»’ VÄ©nh Tân lại nói cho lão giáo chủ U Linh giáo biết rằng giữa ta và Kỳ nhi có mối quan hệ huyết thống. Và khi đã bắt giữ ta và Yến nhi xong, Há»’ VÄ©nh Tân má»›i nói là để uy hiếp Kỳ nhi. Nếu Há»’ VÄ©nh Tân đã trở mặt vá»›i ta thì phen nà y ta nhất định sẽ ly khai Huỳnh Liên giáo.?"
Ãây cÅ©ng là ý muốn của chà ng nên chà ng nhanh nhảu đáp, "Cứ quyết định nhÆ° thế Ä‘i. Bây giá» a di có thể Ä‘i lại được chÆ°a?"
Vi Tuyết Ngá»c vừa gáºt đầu xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n hối thúc, "Váºy thì Ä‘i nà o, a di. Không hiểu sao Kỳ nhi lại cảm thấy bất an.?"
"Bất an ư?"
"Phải, không phải bất an cho Kỳ nhi và a di mà là cho Văn tỷ tỷ.?"
Lá»i chà ng nói khiến cho Vi Tuyết Ngá»c cÅ©ng phải nôn nao, "Váºy thì Ä‘i mau lên, Kỳ nhi.?"
"Vút ?"
"Vút ?"
ChÆ°a Ä‘i được bao xa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n phát hiện thấy có khá nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang chạy ngược vá» phÃa chà ng.
Biết là việc đã bị Ä‘á»™ng, bá»n chúng Ä‘i vá» phÃa nà y chắc chắn là muốn canh phòng việc a di được giải thoát, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n đứng lại và nói nhá» vá»›i a di, "A di, để Kỳ nhi Ä‘Æ°a a di Ä‘i cho nhanh." Cầm giữ Vi Tuyết Ngá»c bằng má»™t tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không nói không rằng liá»n thi triển đến tá»™t Ä‘á»™ bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma. Chà ng ung dung Ä‘Æ°a Vi Tuyết Ngá»c Ä‘i xuyên qua tốp ngÆ°á»i Ä‘ang lao ngược lại nhÆ°ng vẫn không bị kẻ nà o phát hiện.
Mục kÃch được bản lãnh nà y của diệt nhi, Vi Tuyết Ngá»c nếu không cần phải giữ yên lặng có lẽ đã phải lá»›n tiếng tán dÆ°Æ¡ng chà ng.
ChÆ°a hết, khi đến chá»— trống, không có tốp ngÆ°á»i nà o ngăn lối, Vi Tuyết Ngá»c cà ng thêm kinh tâm Ä‘á»™ng phách trÆ°á»›c khinh công thượng thặng của chà ng.
Chà ng Ä‘Æ°a Vi Tuyết Ngá»c Ä‘i đâu phải là cháºm, thế mà không há» có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o phát sinh.
Khinh công và o báºc nà y đến nghe Vi Tuyết Ngá»c còn chÆ°a nghe nói gì đến táºn mắt mục kÃch.
Tuy nhiên, đúng và o lúc Vi Tuyết Ngá»c định mở miệng tán dÆ°Æ¡ng chà ng thì từ phÃa trÆ°á»›c chợt vẳng lại những thanh âm khá kỳ lạ.
"Phạch, phạch.?"
Vi Tuyết Ngá»c thì không nháºn ra đó là thanh âm do váºt gì phát ra nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã mÆ¡ hồ Ä‘oán được.
Chà ng khẽ rÃt lên, "Nguy to, đến Ä‘iểu huynh còn phải tham chiến thì Văn tá»· tá»· e nguy mất.?"
"Vút ?"
Khinh công Ãạp tuyết vô ngân vốn đã khinh linh giá» lại cà ng khinh linh nhanh nhẹn hÆ¡n. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang phải thi triển vá»›i toà n bá»™ Chân lá»±c của chà ng.
Ãúng nhÆ° lá»i chà ng nói, tiếng la hét của Văn Phi Yến bắt đầu nghe được khá rõ, "Hồ giáo chủ, nếu giáo chủ không bảo tất cả dừng tay thì đừng trách Văn Phi Yến nà y phải hủy diệt Há»’ thiếu giáo chủ đó.?"
"Phạch, phạch.?"
"ầm.?"
"à o à o ?"
Giữa nhiá»u âm thanh há»—n Ä‘á»™n có tiếng nà i nỉ của Há»’ VÄ©nh Tân, "Ãại giáo chủ, xin nghÄ© đến sinh mạng của tiểu nhi mà nÆ°Æ¡ng tay cho.?"
"Ãại giáo chủ? Không lẽ là ám chỉ ma trảo Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi? Lão cÅ©ng có mặt ở đây Æ°?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn Ä‘ang bán tÃn bán nghi thì trà ng cÆ°á»i của Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n xuất hiện.
"Ha ha ha... HỒ Vĩnh Lạc ngươi thấy đó. Bổn giáo chủ tuy cũng muốn ngừng tay nhưng con súc sinh nà y nà o có chịu dừng. Ngươi không nên trách bổn giáo chủ.?"
Ngay tức khắc, có tiếng Văn Phi Yến phản bác lại, "Không đúng, chÃnh lão Ä‘ang muốn hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i xà điểu của ta. Nếu lão không chịu lùi lại thì xem đây nà y.?"
"ô không, Phi Yến, ngÆ°Æ¡i vừa má»›i thà nh thân bái Ä‘Æ°á»ng vá»›i Lạc nhi, ngÆ°Æ¡i không được giết hại phu quân của ngÆ°Æ¡i.?"
"Hừ, phu quân gì cái thứ như hắn?"
"Giáo chủ xin thứ lỗi. Thuộc hạ phải... ?"
"Súc sinh, chết nà y.?"
"Vù vù ?"
Nghe Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi quát nạt to nhÆ° thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết ngay là đại Ä‘iểu Ä‘ang gặp nguy. Chà ng bất giác hú dà i.
"Hu... u... ú... ú...?"
Tiếng hú vừa trầm hùng vừa đầy phẫn ná»™ khiến cho chÃnh Vi Tuyết Ngá»c ở ká» bên cÅ©ng phải giáºt mình huống chi là bá»n ác nhân ở cách đó hai mÆ°Æ¡i trượng.
CÓ lẽ đúng là nhÆ° thế. Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi bị tiếng hú vá»›i ná»™i lá»±c hùng háºu là m cho kinh ngạc, khiến cho đòn sát thủ của lão có phần nà o cháºm lại.
Và tác dụng của tiếng hú quen thuá»™c liá»n phát sinh.
Ãại Ä‘iểu nhanh tốc uốn mình bay lên. Còn Văn Phi Yến thì mừng rỡ hô hoán, "Ãệ đệ, mau đến đây vá»›i ta nà o.?"
"Ãệ, đệ" hai tiếng nà y cà ng là m cho bá»n ngÆ°á»i Ä‘ang vây quanh Văn Phi Yến phải kinh ngạc lẫn hoang mang.
Ãến giáo chủ Huỳnh Liên giáo vẫn không nghÄ© ra là Văn Phi Yến Ä‘ang gá»i ai. Há»’ VÄ©nh Tân lên tiếng há»i, "Phi Yến, ngÆ°Æ¡i gá»i ai là đệ đệ?"
"Vút ?"
Vừa hiện thân ngay bên cạnh Văn Phi Yến, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa ứng tiếng đáp lại ngay, "Là gá»i ta đây.?"
"Vương Thế Kỳ, là ngươi?"
Há»’ VÄ©nh Tân, Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc chợt bÆ°á»›c lùi lại ngoà i ý muốn. Riêng Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi thì lại bÆ°á»›c dần lên vá» phÃa trÆ°á»›c.
Tiá»n Vá»ng Thôi cao ngạo há»i, "NgÆ°Æ¡i đến để nạp mạng Æ° tiểu tá»?"
CÅ©ng váºy, Văn Phi Yến cÅ©ng phải lôi Há»’ VÄ©nh Lạc cùng lùi lại sát và o vách đá vá»›i Vi Tuyết Ngá»c. Vì cả hai biết rất rõ bản lãnh uyên thâm của giáo chủ U Linh giáo. NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì không há» nao núng.
chà ng dịch chân bÆ°á»›c đến đối diện vá»›i Tiá»n Vá»ng Thôi. Chà ng Ä‘iá»m nhiên đáp lại, "VÆ°Æ¡ng má»— không phải đến để nạp mạng. VÆ°Æ¡ng má»— chỉ muốn truyá»n đạt đến giáo chủ lá»i nhắn gá»i của má»™t ngÆ°á»i.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi cÆ°á»i rá»™ lên, "Ha ha ha... CÓ ngÆ°á»i muốn nhắn lá»i đến bổn giáo chủ Æ°? Là ai váºy?"
Chà ng lãnh đạm đáp, "ÃÃch thị là của giáo chủ U Linh giáo.?"
"Giáo chủ U Linh giáo? Lại còn giáo chủ nà o nữa ngoà i bổn giáo chủ?"
Chà ng dằn mạnh từng tiếng, "Ãạp tuyết vô ngân Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng, Lục giáo chủ.?"
Lần đầu tiên Vương Thế Kỳ nhìn thấy Bất Sát Phi Nhân phải thất sắc.
NhÆ°ng chỉ trong thoáng chốc, Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n trở lại sá»± cao ngạo cố hữu, "Ra là Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng Æ°? Lão Lục muốn nhá» ngÆ°Æ¡i nói vá»›i bổn giáo chủ Ä‘iá»u gì?"
"chỉ có hai chữ thôi, báo thù.?"
"Báo thù? Lão Lục còn dám chÆ°á»ng mặt ra để gặp bổn giáo chủ Æ°?"
"Không phải Lục giáo chủ đâu.?"
"Váºy thì ai? Ai dám đối chá»i vá»›i bổn giáo chủ?"
"LÃ VÆ°Æ¡ng má»—.?"
"LÃ ngÆ°Æ¡i? Ha ha ha... ?"
Trà ng cÆ°á»i cuồng ngạo của Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi không há» là m cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ núng thế.
Ãợi Tiá»n Vá»ng Thôi cÆ°á»i xong, chà ng lạnh lùng há»i, "Tại sao há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i lại cÆ°á»i?"
Quắc mắt lên giáºn dữ, Tiá»n Vá»ng Thôi quát há»i, "NgÆ°Æ¡i vừa gá»i bổn giáo chủ là gì?"
"Hừ ngÆ°Æ¡i không phải là Tiá»n Vá»ng Thôi, má»™t kẻ lấy oán báo ân và mÆ°u hại Lục giáo chủ Æ°?"
"Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i không muốn sống nữa rồi Æ°?"
Chà ng mỉm cÆ°á»i khinh khỉnh, "Ãiá»u đó còn phải xem lại.?"
"Xem lại Æ°? NgÆ°Æ¡i được bao nhiêu há»a hầu mà dám dùng giá»ng nói đó vá»›i bổn giáo chủ?"
Chà ng hất hà m há»i ngược lại, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i tưởng rằng vá»›i Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả thì sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân hay sao?"
"Tiểu tá», sao ngÆ°Æ¡i biết việc nà y?"
Chà ng ung dung thố lá»™, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đã quên chuyện má»™t đứa bé đã từng cứu nguy cho ngÆ°Æ¡i Æ°?"
Lần thứ hai Tiá»n Vá»ng Thôi phải thất sắc, "NgÆ°Æ¡i chÃnh là đứa bé đó sao? NgÆ°Æ¡i không chết ở Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng Æ°?"
"Hừ, nếu VÆ°Æ¡ng má»— chết Ä‘i thì ai sẽ cho giang hồ biết hà nh vi phi nhân của ngÆ°Æ¡i khi ngÆ°Æ¡i tuyệt tình xuống tay vá»›i má»™t đứa bé và là ngÆ°á»i đã có công giải cứu cho ngÆ°Æ¡i?"
Tiá»n Vá»ng Thôi Ä‘á»™t nhiên lại báºt lên má»™t trà ng cÆ°á»i dà i, "Ha ha ha... tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đúng là đã gặp may nên má»›i thoát được lần đó.
NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không thể gặp may hai lần liên tiếp đâu. NgÆ°Æ¡i hãy nhá»› kỹ Ä‘iá»u nà y, ngà y nà y sang năm sẽ là ngà y giá»— đầu của ngÆ°Æ¡i đó. Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
Nhưng Vương Thế Kỳ bỗng quát lên ngăn lại, "Khoan đã.?"
Vẫn giữ nguyên chiêu thức, Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi gầm lên, "Muốn nói gì thì ngÆ°Æ¡i hãy đợi đến lúc gặp lão Diêm vÆ°Æ¡ng rồi hãy nói. Nằm xuống mau.?"
"à o à o ?"
Giữa bóng ma trảo cháºp chùng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa đảo bá»™ vừa lên tiếng khÃch bác, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i lại muốn chết gấp đến thế sao?
Ngươi có dám cùng Vương mỗ đánh cược nữa không?"
Nhắc đến đánh cược, Bất Sát Phi Nhân chợt rÃt lên, "NgÆ°Æ¡i muốn xui bổn giáo chủ đánh cược để rồi lẩn tránh nhÆ° lần trÆ°á»›c nữa sao?
Bổn giáo chủ không bị ngươi lừa nữa đâu. Xem Khốc Ung Ma trảo đây ?"
"Vù vù ?"
Vẫn thi triển bá»™ pháp để lẩn tránh chiêu công của đối phÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ung dung phát thoại, "Lần nà y VÆ°Æ¡ng má»— muốn cùng há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đánh cược kiểu khác.?"
"Hừ, ngươi đừng hòng giở trò. Nạp mạng nà o.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Không ngá» Bất Sát Phi Nhân lại kiên định đến váºy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì muốn tiến hà nh theo dá»± định của chà ng nên Ä‘Ã nh phải đánh ra má»™t chưởng Hà ng Ma và kêu lên, "Ngừng tay nà o.?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy bị chấn lùi nhÆ°ng chà ng vẫn vá»™i và ng lên tiếng trÆ°á»›c khi Tiá»n Vá»ng Thôi lại ra tay Ä‘á»™ng thủ. Chà ng nói, "Ãánh cược vá» sinh mạng của hai ngÆ°á»i nà y.?"
"Nghĩa là thế nà o? Nếu ngươi thắng thì bản giáo chủ phải để hỠra đi với ngươi ư?"
Chà ng lắc đầu, "Không phải, há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i phải để cho há» Ä‘i ngay lúc nà y.?"
"Ãi ngay lúc nà y? NgÆ°Æ¡i đã thắng được bổn giáo chủ đâu?"
Chà ng mỉm cÆ°á»i đắc ý, "Ãể đánh đổi việc VÆ°Æ¡ng má»— chấp nháºn Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng giao đấu vá»›i há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i phải để há» Ä‘i ngay bây giá». Sau đó, nếu sau ba chiêu VÆ°Æ¡ng má»— vẫn còn sống thì đó là phúc pháºn của VÆ°Æ¡ng má»—. Ngược lại há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i cứ tùy nghi xá» trÃ.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi gầm lên giáºn dữ, "Không được, ngÆ°Æ¡i không thể Chiếm hết phần lợi vá» cho ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà y được.?"
Chà ng nghiêm sắc mặt lý giải, "Không thể nói đó là chiếm phần hÆ¡n. Nếu không cho há» Ä‘i ngay thì bây giá» sau khi đối chưởng xong, giả nhÆ° VÆ°Æ¡ng má»— là ngÆ°á»i thắng cuá»™c, lúc đó dù thắng cuá»™c nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng má»— đã má»i mòn kiệt quệ thì ai dám cam Ä‘oan rằng há» sẽ được buông tha? Nếu há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i không tán thà nh thì cứ việc ra tay Ä‘i.
Khi đó, VÆ°Æ¡ng má»— cứ ung dung lẩn tránh, còn há» thì nhá» có Há»’ VÄ©nh Lạc trong tay há» vẫn thoát Ä‘i nhÆ° thÆ°á»ng! HỌ Tiá»n ngÆ°Æ¡i nên suy nghÄ© cho kỹ Ä‘i.?"
Nghe thế, Văn Phi Yến chợt kêu lên, "Ãệ đệ, ta không tán đồng việc Ä‘i trÆ°á»›c đâu. Ãệ bất tất phải ép lão há» Tiá»n kia nháºn lá»i cùng đệ.
Ãệ cứ tiến hà nh theo lối thứ hai Ä‘i. Ta...?"
Vá»›i tánh gian xảo, Bất Sát Phi Nhân tuy có nghi ngá» vá» cách lý giải của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nhÆ°ng vì có lá»i chen và o của Văn Phi Yến, Tiá»n vá»ng Thôi tháºt sá»± sợ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xiêu lòng trÆ°á»›c lá»i nói của Văn Phi Yến nên Tiá»n Vá»ng Thôi vá»™i và ng lên tiếng đáp ứng, "Ãược. Bổn giáo chủ chấp thuáºn cho bá»n há» Ä‘i trÆ°á»›c đó.?"
Mừng thầm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n cất tiếng hú gá»i đại Ä‘iểu. Thấy đại Ä‘iểu lượn vòng chuẩn bị hạ xuống, Bất Sát Phi Nhân thoáng nghi ngá».
Lão lên tiếng hăm dá»a, "Tiểu tá», nếu ngÆ°Æ¡i định cùng thoát Ä‘i vá»›i con súc sinh nà y thì đừng quên rằng Phi U ng thân pháp của bổn giáo chủ có thể vượt cao hÆ¡n năm trượng. Ãồng thá»i Cá»u chỉ ma trảo của bổn giáo chủ lại có uy lá»±c cùng má»™t khoảng cách nhÆ° váºy.?"
Chà ng thản nhiên đáp lại, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm. Ãại trượng phu nhất ngôn cá»u đỉnh, huống chi đại Ä‘iểu không thể chở quá hai ngÆ°á»i.?"
Tuy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói nhÆ° váºy nhÆ°ng Văn Phi Yến vẫn ngang nhiên xách Há»’ VÄ©nh Lạc cùng nhảy lên lÆ°ng đại Ä‘iểu.
HỒ Vĩnh Tân kêu lên, "Phi Yến. Sao ngươi vẫn chưa chịu buông tha Lạc nhi ra?"
Do có sẵn dá»± mÆ°u, Văn Phi Yến đáp, "Hồ giáo chủ yên tâm. Văn Phi Yến chỉ muốn được vẹn toà n cho Ä‘á»i hÆ¡n mà thôi. Chá» khi đại Ä‘iểu bay vá»t lên, Văn Phi Yến sẽ láºp tức buông tha cho Há»’ VÄ©nh Lạc.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng lấy là m ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ tiá»n háºu bất nhất của Văn Phi Yến.
RÕ rà ng lúc mới rồi Văn Phi Yến không tán thà nh hà nh động của chà ng mà giỠđây Văn Phi Yến lại thản nhiên nhảy lên lưng đại điểu mà không chỠVương Thế Kỳ nhắc bảo.
Tuy chÆ°a biết ý đồ của Văn Phi Yến, nhÆ°ng khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn thấy a di rốt cuá»™c rồi cÅ©ng leo lên ngồi kế bên Văn Phi Yến, chà ng liá»n căn dặn, "Hai ngÆ°á»i hãy tìm chá»— nà o lánh tạm. Ãến sáng hãi sai đại Ä‘iểu quay lại đây. Ãi nà o, Ä‘iểu huynh.?"
"Vút ?"
Há»’ VÄ©nh Tân vì không thấy Văn Phi Yến thá»±c hiện đúng nhÆ° lá»i đã nói, liá»n kêu lên, "Phi Yến, ngÆ°Æ¡i...?"
Từ bên trên, Văn Phi Yến báºt cÆ°á»i lảnh lót, "Giáo chủ hãy nháºn lại lệnh lang nà y.?"
Cách rÆ¡i xuống của Há»’ VÄ©nh Lạc tháºt nặng ná» và không bình thÆ°á»ng.
Bởi đó, lúc Há»’ VÄ©nh Tân đã đón đỡ được Há»’ VÄ©nh Lạc thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không há» ngạc nhiên khi nghe Há»’ VÄ©nh Tân gà o lên, "Lạc nhi, mau tỉnh lại Ä‘i Lạc nhi." Rồi Há»’ VÄ©nh Tân ngẩng mặt nhìn lên trên và rống tháºt thê thảm, "Phi Yến, tại sao ngÆ°Æ¡i lại giết Lạc nhi? NgÆ°Æ¡i và Lạc nhi có thù oán gì?"
Văn Phi Yến từ trên cao đáp vá»ng xuống, "Giáo chủ còn bảo là không có oán cừu Æ°? Văn Phi Yến nà y vì sao phải chịu bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân vá»›i hắn? CÓ trách thì giáo chủ hãy tá»± trách lấy bản thân.
ChÃnh giáo chủ đã dùng sinh mạng của gia sÆ° đệ ép Văn Phi Yến nà y.
Nếu Há»’ VÄ©nh Lạc không chết thì Văn Phi Yến nà y còn mặt mÅ©i nà o nhìn má»i ngÆ°á»i?"
Tháºt sá»± phẫn ná»™, Há»’ VÄ©nh Tân gà o lên, "Phi Yến, bổn giáo chủ sẽ không buông tha cho ngÆ°Æ¡i đâu. Bổn giáo chủ sẽ vì Lạc nhi quyết phải phanh thây xẻ thịt ngÆ°Æ¡i. Bổn giáo chủ sẽ... ?"
"Giáo chủ bất tất phải nhiá»u lá»i. Từ khi Văn Phi Yến bị ép buá»™c phải bái Ä‘Æ°á»ng đã nghÄ© nhiá»u đến chuyện đêm nay rồi. Há»’ VÄ©nh Lạc tất phải chết và Văn Phi Yến phải chịu sá»± truy sát của giáo chủ. Văn Phi Yến sẵn sà ng chấp nháºn tất cả, giáo chủ nghe chÆ°a?"
Vương Thế Kỳ thoáng rùng mình trước lòng dạ sắt đá của Văn Phi Yến. Nhưng nếu Văn Phi Yến phải đi đến quyết định nà y cũng là vì HỒ Vĩnh Lạc và HỒ Vĩnh Tân mà ra.
Bởi đó chà ng không thể không nghĩ đến những cách mà Văn Phi Yến thế nà o cũng trừng phạt chà ng do chà ng đã có mặt cùng một lúc với việc văn Phi Yến buộc phải thay đổi xiêm y.
Nếu muốn tránh được Ä‘iá»u nà y thì chỉ còn cách duy nhất có má»™t biện pháp mà thôi. ÃÓ là ...
"Tiểu tá»! Bây giỠđến lượt ngÆ°Æ¡i phải chết rồi đó! ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sá»±c tỉnh khi nghe Bất Sát Phi Nhân nhất má»±c trầm ổn lên tiếng nói nhÆ° thế. Chà ng quay nhìn Bất Sát Phi Nhân. Ãôi mục quang của lão Ä‘ang nhìn và o chà ng tháºt là ghê khiếp. Cứ nhÆ° đôi mắt của dã thú khi phát hiện con mồi.
Ngữ nà y có lẽ Bất Sát Phi Nhân Ä‘á»™ng sát cÆ¡ trÆ°á»›c cái chết của Há»’ VÄ©nh Lạc. Và lão chỉ muốn trong má»™t chưởng phải giết ngay được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì lão má»›i hả giáºn.
HÃt má»™t hÆ¡i dà i thanh khÃ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ láºp lại, "Chỉ ba chiêu?"
Lão gáºt đầu, "đúng ba chiêu.?"
"NgÆ°á»i thắng tráºn rá»i Ä‘i?"
Lão lại gáºt đầu, "NgÆ°Æ¡i thắng thì cứ việc rá»i Ä‘i.?"
"Quân tỠnhất ngôn?"
Vẫn má»™t má»±c Ä‘iá»m tÄ©nh, lão láºp lại, "Quân tá» nhất ngôn.?"
Chà ng từ từ rùn bá»™ xuống, miệng thì bảo, "Ãá»™ng thủ Ä‘i.?"
Lão vẫn gáºt, "Ãá»™ng thủ Ä‘i.?"
Thái Ä‘á»™ của Bất Sát Phi Nhân khiến cho bầu không khà xung quanh cứ lạnh nhÆ° chốn u minh và sặc sụa toà n mùi tá» khÃ.
Bá»n ngÆ°á»i Há»’ VÄ©nh Tân từ từ lui lại.
HỌ lui tháºt xa, có đến năm trượng hÆ¡n.
CÅ©ng thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng cảm nháºn được mùi tá» khÃ.
Và khi chà ng Ä‘anh giá»ng kêu lên...