Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 07-04-2008, 05:54 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 21

Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ
Ngồi trên má»m đá ven bá» suối, Quân Tùng nhăn nhó nói vá»›i nữ lang vận bạch y:
- Tại sao nàng lại không tin ta chứ? Ta đã nói hết tất cả. Sự thực ta không phải là Tiểu Thần Toán tử mà.
Nữ lang chấp tay sau lưng, quay lại nhìn Quân Tùng. Nàng không cởi lớp vuông lụa che mặt:
- Công tử đừng xảo ngôn nữa. Nếu công tử không phải là Tiểu Thần Toán Tử thì Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ không xuất hiện để giải thoát cho công tử đâu.
- Ta chẳng hỠquen biết gì với nàng đó cả. Ta nói thật đó.
Nữ lang lắc đầu:
- Công tử càng giấu thân phận của mình thì Mộng Hoa Hoa càng tin công tử là Tiểu Thần Toán Tử.
- Mộng Hoa Hoa.... Nàng hãy tin ta Hoa Hoa nạt ngang:
- Không.... Chỉ có má»™t cách duy nhất, công tá»­ phải dẫn ta đến Thiên Ma Cốc để lấy pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích Thiên Căn.
Quân Tùng nhăn nhăn nhó nhó:
- Trá»i Æ¡i.... Ta....
Hoa Hoa rút ngá»n roi da.
Quân Tùng co ngÆ°á»i lại.
Nàng gắt gá»ng nói:
- Nếu công tá»­ còn nói nhăng nói cuá»™i để phủ nhận thân phận của mình thì Má»™ng Hoa Hoa buá»™c phải dùng đến ngá»n roi này đó.
Quân Tùng khoát tay:
- Thôi thôi.... Äược rồi. Ta là Tiểu Thần Toán Tá»­, hay Tá»­ Thần Toán Tiểu gì đó cÅ©ng được. Nàng nghÄ© ta là ai cÅ©ng được, miá»…n đừng dụng roi đét lên ngÆ°á»i ta là đựơc rồi.
Hoa Hoa cÆ°á»i khảy:
- Công tá»­ không muốn ngá»n roi này hành hạ thì phải Ä‘Æ°a Hoa Hoa đến Thiên Ma Cốc. Chứ không phải chỉ thừa nhận thân phận của mình không đâu.
- Ta nào biết..... Lá»i chÆ°a thốt hết ý thì ngá»n da của Má»™ng Hoa Hoa vụt qua ngay trên búi tóc của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng. Y giật mình co rúm ngÆ°á»i lại, miệng thốt lên:
- Ôi..... Äừng.
Hoa Hoa lạnh nhạt nói:
- Nếu như công tử còn thốt hai tiếng không biết thì nhát roi thứ hai sẽ đánh thẳng vào thân pháp của công tử đó.
- Ta biết mà.
Hoa Hoa gằn giá»ng nói:
- Thiên Ma Cốc ở đâu?
Quân Tùng ngẩng lên nhìn nàng:
- Xa lắm. Không phải đi một ngày một buổi mà đến đâu. Tại hạ sẽ dẫn Mộng cô nương đến đó.
Mộng Hoa Hoa gật đầu:
- Äược.... Chúng ta đến Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng gãi đầu:
- Tất nhiên tại hạ sẽ đưa cô nương đến Thiên Ma Cốc để lấy pho Thiên Thư ôn dịch kia, nhưng chẳng lẽ cô nương để mặc tại hạ với cái bụng đói meo mà đi ư?
Quân Tùng lắc đầu xoa bụng:
- Với chiếc bao tử lép kẹp thế này thì tại hạ đâu thể đi nổi. Còn một chuyện này nữa.
- Chuyện gì ?
- Thiên Ma Cốc toa. lạc trên một bãi đất khô cằn, không một con thú nào sống được. chúng ta không chuẩn bị lương thực, và những phương tiện cần thiết, đến đó thì chỉ vào mà không có ra đâu.
Quân Tùng vừa nói vừa nghĩ thầm:
- Nha đầu..... Quân Tùng chẳng biết Thiên Ma Cốc nào cả. Ngươi muốn đi thì ta dẫn ngươi đi, nhưng có cơ hội thì ngươi chẳng bao giỠthấy được ta đâu.
Y mỉm cÆ°á»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn đến đó thì phải chuẩn bị má»i thứ. NhÆ°ng lúc này tại hạ lại chẳng có nén bạc vụn nào cả.
- Hoa Hoa có.
Quân Tùng xoa tay:
- Thế thì tốt.
Y xoè tay nhẩm tính một lúc rồi ngẩng lên nhìn Hoa Hoa:
- Tại hạ nhẩm tính chí ít phải có năm mÆ°Æ¡i lạng má»›i đủ lá»™ phí chuẩn bị má»i thứ cần thiết đến Thiên Ma Cốc.
Hoa Hoa gật đầu:
- Ta có số kim ngân đó.
- Thế thì tốt quá.
Quân Tùng xoè tay:
- Cô nÆ°Æ¡ng, hãy trao số kim lượng kia cho tại hạ để chuẩn bị những thứ cần thiết lên Ä‘Æ°á»ng chứ.
- Hoa Hoa sẽ cùng đi với công tử.
- Äi vá»›i tại hạ à?
Hoa Hoa gật đầu.
Nàng nghiêm giá»ng nói:
- Công tá»­ đừng có nghÄ© có thể tìm cÆ¡ há»™i đào thoát. Trung Nguyên tuy mênh mông, nhÆ°ng má»™t khi Dị Thần giáo chủ đã thông báo cáo thị và hoa. tiết chân dung của công tá»­ thì chẳng có nÆ¡i nào là chốn dung thân để ngÆ°á»i ẩn thân cả. Công tá»­ chỉ có má»—i má»™t cách giữ mạng mình là Ä‘i cùng vá»›i Hoa Hoa đến Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng thở ra:
- Vậy sau khi lấy được pho Thiên Thư ôn dịch kia thì Dị Thần giáo chủ sẽ đối xử với tại hạ như thế nào?
- Công tử sẽ được bình an, chẳng còn ai mạo phạm đến nữa.
- Äược rồi..... Quân Tùng sẽ Ä‘Æ°a Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng đến Thiên Ma Cốc lấy quách pho Thiên ThÆ° kia cho rồi. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Ä‘i, tại hạ cần phải giải quyết cái bao tá»­ lép kẹp của tại hạ đã.
Quân tùng vừa nói vừa nhìn xuống dòng suối trong vắt. Y chớp mắt thốt lên.
- Ở đây có cá. Ở đây có cá. Chúng ta đã có cái ăn rồi.
Quân Tùng vừa nói vừa cởi trang phục.
Má»™ng Hoa Hoa quay mặt nhìn Ä‘i nÆ¡i khác. Nàng gắt gá»ng nói:
- Ngươi làm gì vậy?
- Thì tại hạ cởi y trang để bắt cá chứ làm gì. Chẳng lẽ để nguyên trang phục xuống suối bắt cá sao?
- Hoa Hoa không cần làm như công tử.
- Không cần ăn à? Không cần ăn thì cô nương nhịn đói vậy. Tại hạ thì không thể nhịn đói được rồi.
Quân tùng vừa nói vừa tiếp tục cởi trang phục của mình.
Hoa Hoa khoát tay:
- Khoan đã!
- Sao lại khoan? Bộ cô nương muốn tại hạ nhịn đói như cô nương sao?
- Hoa Hoa có thể bắt cá mà không cần phải xuống suối như công tử.
Quân Tùng nhìn sững nàng:
- Hay vậy sao? Cô nương có pháp thuật à?
Nàng nhìn lại Quân Tùng:
- Công tử muốn ăn cá thì Hoa Hoa sẽ bắt cho.
Nàng bÆ°á»›c đến bên Quân Tùng nhìn xuống suối. Bầy cá chép vàng óng lượn lá» thả bá»t. Hoa Hoa vung ngá»n roi da phóng thẳng xuống bầy cá trong khi Quân Tùng giÆ°Æ¡ng mắt tò mò nhìn xem nàng bắt cá nhÆ° thế nào.
Y lẩm nhẩm nói:
- Cô nương câu cá bằng roi chứ không bằng cần câu à?
Y vừa thốt xong thì Hoa Hoa đã giật mạnh ngá»n roi da trở lại. Trên đầu ngá»n roi là con cá chép khá to bị xuyên thủng qua mình dang cố dẩy dụa để thóat ra.
Hoa Hoa nói:
- Hãy giử lấy.
Nàng lắc nhẹ hổ khẩu, ngá»n roi cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung mang theo con cá chép rá»›t vào tay Quân Tùng.
Ôm khư khư con cá chép mà Quân Tùng vẫn còn ngơ ngẩn bởi thủ pháp dụng roi của nàng.
Y buột miệng nói:
- Hay thật. Cái cách câu cá này, tại hạ phải thụ giáo cô nương mới được.
Quân Tùng gỡ con cá ra khá»i đầu roi của Hoa Hoa, rồi lấy chiếc há»™p sau lÆ°ng mình đặt xuống gá»nh đá. Y nhÆ° quên hẳn Má»™ng Hoa Hoa, mà chăm chút lấy từng cây kim, cẩn thận ghim vào mình con cá chép.
Thấy Quân Tùng tỉ mỉ như vậy, Hoa Hoa nói:
- Ngươi định làm gì với con cá đó?
Quân Tùng ghim xong cây kim cuối cùng. Con cá đỠthẳng ra, nhưng hai mắt vẫn còn trong vắt và cái miệng thì tiếp tục ngáp. Y ngẩng lên nhìn Hoa Hoa:
- Tại hạ sẽ cho cô nÆ°Æ¡ng thưởng thức cái món kình ngÆ° hí hoa? có má»™t không hai trên cõi Ä‘á»i này. Cô nÆ°Æ¡ng ăn rồi nhất định sẽ nằm mÆ¡ có má»™t con cá thứ hai.
- Hoa Hoa không thích ăn cá.
- Vá»›i bàn tay thiện nghệ của thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân thì dù không thích ăn, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ thích.
Quân Tùng nói xong bỠđi gom cành cây khô, chất thành đống.
Hoa Hoa chỠcho Quân Tùng chất xong đống cây khô mới nói:
- Không có đá lửa, công tử lấy gì để làm món kình ngư hí hoả?
Quân Tùng nhún vai:
- Tại hạ đã là thiên hạ đệ nhất hoa? đầu quân thì sao lại không có đá lửa bên mình chứ.
Y cÆ°á»i mỉm rồi bÆ°á»›c đến lấy cục đá lá»­a trong chiếc há»™p. Hoa Hoa nhìn Quân Tùng nói:
- Không ngá» Tiểu Thần Toán Tá»­ còn là má»™t hoa? đầu quân nữa. Äể xem công tá»­ làm bếp nhÆ° thế nào.
- Tất nhiên là không thể chê được rồi.
Chỉ má»™t lần đánh đá lá»­a, Quân Tùng đã nhóm được bếp củi. Sá»± khéo léo đó khiến Hoa Hoa không khá»i thán phục. Nàng buá»™t miệng nói:
- Nếu Hoa Hoa nói ra chuyện này, khó có ngÆ°á»i tin.
- Nếu thiên hạ khó tin thì tại hạ không phải là Tiểu Thần Toán Tử rồi.
Hoa Hoa cau mày nạt ngang:
- Hoa Hoa không nói như vậy.
Quân Tùng nhún vai vẻ không màng đến lá»i của nàng. Y xâu con cá chép bằng má»™t cành cây rồi hÆ°á»›ng trên ngá»n lá»­a. Mặc dù bị nÆ°á»›ng phồng cả lá»›p da bên ngoài, nhÆ°ng con cá vẫn há miệng ngáp, thậm chí đôi mắt vẫn không há» mất thần.
Hoa Hoa nhìn con cá chép đang bị nướng chuyển sắc màu vàng ươm, lắc đầu nói:
- Công tử tàn nhẫn quá!
Quân Tùng quay ngoắt nhìn nàng:
- Tại hạ tàn nhẫn cái gì? Cô nÆ°Æ¡ng má»›i là ngÆ°á»i tàn nhẫn đó.
- Công tử không tàn nhẫn ư?
Nàng chỉ con cá chép nướng vàng:
- Con cá bị công tử nướng nhưng vẫn còn sống.
- A.... Tại hạ hiểu ý của nàng rồi. Nàng thương hại con cá chép phải không?
Y trở con cá, nói tiếp:
- NgÆ°á»i xÆ°a có câu, vật dưỡng nhân. Muốn làm món kình ngÆ° hí hoa? thì phải làm nhÆ° vậy. Cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, con cá này chẳng cảm nhận được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n đâu, bởi lẽ tại hạ đã dùng thuật kim châm khống chế cảm giác của nó rồi.
- Cho dù công tử có dụng thuật gì thì đây cũng là một hành động quá ư tàn nhẫn.
Quân Tùng tròn mắt nhìn nàng:
- Eo ôi, cô nương thương cảm cho con cá này à?
Hoa Hoa gật đầu.
- Cô nÆ°Æ¡ng biết thÆ°Æ¡ng má»™t con cá chép thế sao không biết thÆ°Æ¡ng cho tại hạ chứ? Cô nÆ°Æ¡ng sợ con cá này Ä‘au, thế mà ở cổ miếu lại thẳng tay quất roi da vào ngÆ°á»i Quân Tùng. DÆ°á»›i mắt cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ chẳng bằng con cá chép này Æ°?
Hoa Hoa nhìn thẳng vào mắt Quân Tùng:
- Hoa Hoa buộc phải làm như vậy. Nếu không dụng đến biện pháp mạnh thì công tử chưa tự nhận mình là Tiểu Thần Toán Tử.
- Lại Tiểu Thần Toán Tử.
Äôi chân mày của Hoa Hoa chau lại, Quân Tùng giật mình vá»™i vã nói:
- À à..... thì tại hạ là Tiểu Thần Toán Tử.
Mùi thÆ¡m từ thịt cá bốc ra, xá»™c vào khứu giác Quân Tùng và Hoa Hoa. Äã má»™t ngày không có thứ gì trong bụng, Quân Tùng cảm thấy rất đói, giá» bị mùi thÆ¡m kia kích thích y càng cảm giác đói nhiá»u hÆ¡n.
Quân Tùng nuốt nÆ°á»›c bá»t, chắt lưỡi:
- Ãi chà.... Thật là ngon không thể chê vào đâu.
Y trải lá chuối rừng, rồi đặt con cá chép nướng vàng lên trên. Miệng cá vẫn còn ngáp và mắt vẫn còn thần thức Quân Tùng nhìn con cá chép nướng vàng ươm, nói:
- Ngươi không thấy đau đớn chứ?
Hoa Hoa lắc đầu, rồi hừ nhạt, nói:
- Con cá không biết đáp lá»i công tá»­ đâu.
Quân Tùng ngẩng lên nhìn nàng:
- Nếu đau thì nó đã la rồi. Phải chi có thêm một bầu rượu thì hay biết mấy.
Quân Tùng ngồi bệt bên con cá. Y chắc lưỡi nói:
- Tại hạ má»i cô nÆ°Æ¡ng thưởng lãm món kình ngÆ° hí há»a của tại hạ chứ.
Hoa Hoa lắc đầu:
- Hoa Hoa không thích ăn cá, nhất là những con cá làm theo kiểu kình ngư hí hoa? của công tử.
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng không ăn, chê món kình ngÆ° hí hoa? của tại hạ thì có ngÆ°á»i khác thay cô nÆ°Æ¡ng thưởng thức.
Hoa Hoa nhíu mày:
- Ở đây chỉ có Hoa Hoa và công tử, đâu còn ai nữa?
Nàng vừa thốt dứt câu thì từ bên kia bá» suối, phía sau má»™t tàng cây đại thụ, má»™t lão già chống gậy bÆ°á»›c ra. Vẻ bá» ngoài của lão chống gậy bÆ°á»›c ra. Vẻ bá» ngoài của lão cÅ©ng chạc ngoài lục tuần, nhÆ°ng giá»ng nói thì lại sang sảng:
- Có thêm lão phu nữa chứ.
Lão vừa nói vừa Ä‘iểm đầu gậy, thân pháp nhấc lên khá»i mặt đất, xoay tròn nhÆ° chiếc bông vụ, vùn vụt lÆ°á»›t qua con suối rồi nhẹ nhàng trụ bên cạnh DÆ°Æ¡ng Quân Tùng và Má»™ng Hoa Hoa.
Lão không cần Quân Tùng má»i mà ngồi bệt xuống bên cạnh y, lấy bầu hồ lô tu má»™t hÆ¡i dài, rồi thuận tay gỡ lấy má»™t miếng cá cho vào miệng.
Lão ăn xong miếng cá, chắc lưỡi nói:
- Tuyệt thật..... Tuyệt thật. Lần đầu tiên Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ được thưởng thức một món cá cực kỳ ngon như thế này.
Lão nhìn sang Quân Tùng:
- Tiểu Thần Toán Tử không ngỠmột hoa? đầu quân thượng thặng. Túy Tiên Ông này bội phục!
Lão nói xong lại bưng bầu hồ lô rượu tu một hơi dài, tay tiếp tục gỡ cá bỠvào miệng nhai nguồm ngoàm.
Quân Tùng cứ nhìn lão Túy Tiên Ông chằm chằm. Ãnh mắt của Quân Tùng vừa ngÆ¡ ngác vừa bá»±c bá»™i.
Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© không màng đến ánh mắt của Quân Tùng, mà cứ liá»n tay gỡ cá. Lão vừa ăn vừa uống rồi lại chắc lượi khen ngon:
- Quả thật là một món ăn đặc sắc, không thể nào chê được. Lão phu đã từng thưởng thức bao thứ cao lương mỹ vị nhưng tuyệt nhiên chưa từng được ăn một món cá nào ngon như thế này.
Lão xuýt xoa vừa nhai vừa chắc lưỡi.
Quân Tùng thở hắt ra một tiếng, toan mở miệng nói thì Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ khoát tay. Lão vừa nhai vừa nói:
- Từ từ không có gì cần nói ở đây cả, lão phu đang thưởng thức.
Quân Tùng hậm hực nói:
- NhÆ°ng....
Lão lại khoát tay, tiếp tục gỡ cá và uống rượu.
Quân Tùng thở hắt ra một tiếng đứng bật dậy.
Túy Tiên Ông không màng đến thái Ä‘á»™ bá»±c dá»c của Quân Tùng mà cứ tiếp tục ăn và uống. Chẳng mấy chốc con cá chép chỉ còn lại má»—i cái đầu, còn mình thì chỉ còn là má»™t núm xÆ°Æ¡ng không má»™t tí thịt.
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ chắc lưỡi nói:
- Phải chi có thêm một con nữa để lão phu thưởng lãm.
Lão đứng lên , hất mặt , nói:
- Bây giỠthì Tiểu Thần Toán Tử muốn nói gì?
Quân tùng gắt gá»ng nói:
- Tại hạ chỉ có má»—i má»™t con cá chÆ°a ăn được miếng nào, lão trượng lại tá»ng hết vào mình, mặc nhiên để cái bụng tại hạ lép kẹp. Lão trượng coi nhÆ° vậy có được không?
- Æ .... Tại vì món kinh ngÆ° hí há»a của Tiểu Thần Toán Tá»­ quá ngon, mà lão quên bẵng chủ nhân của nó. Miá»…n thứ.... Miá»…n thứ....
Quân Tùng bá»±c dá»c nói:
- Miá»…n thứ cái con khỉ. Ãt ra trÆ°á»›c khi ăn món kình ngÆ° hí há»a lão trượng cÅ©ng phải há»i qua Quân Tùng này má»™t tiếng chứ.
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ nhướn mày:
- Há»i Æ° ? Sao lão phu lại phải há»i ? Lão phu chỉ há»i tiểu tá»­ má»™t Ä‘iá»u thôi.
Quân Tùng sa sầm mặt:
- Lão há»i gì chứ ? Äã ăn hết con cá của vãn bối rồi còn há»i gì nữa?
- Lão không phải há»i vá» con cá chép mà lão đã nuốt vào bao tá»­.
Quân Tùng bực bội nói:
- Lão há»i gì?
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ nhìn thẳng vào mặt Quân Tùng:
- Thần tăng Äại Minh thỉnh tiểu tá»­ vào tÄ©nh lăng Thiếu Lâm để trao cho tiểu tá»­ chiếc thiết phiết của Ngoa. Long Thiết Phiến tiên sinh phải không?
Quân Tùng gắt gá»ng:
- Lại thêm chuyện gì nữa đây? Vãn bối chẳng biết gì cả. Lão có muốn biết thì cứ đến Thiếu Lâm mà há»i lão Äại Minh thần tăng nào đó. Vãn bối chỉ bá»±c bá»™i vá» món kình ngÆ° hí há»a của mình thôi.
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ hừ nhạt, nói:
- Tiểu tử không nói thì lão phu đập ngươi, bắt ngươi phải nói.
- Trá»i đất! Ä‚n xong còn đòi đánh ngÆ°á»i nữa. Trên Ä‘á»i này sao lại có ngÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i nhÆ° lão chứ?
Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© không màng đến câu nói bá»±c dá»c của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng, lão lãnh đạm nói:
- Tiểu Tá»­ không nói lão phu biết thì cÅ©ng phải nói cho ngÆ°á»i khác biết thôi.
Mộng Hoa Hoa xen vào:
- Lão bang chủ muốn tranh Ä‘oạt pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích vá»›i Hoa Hoa Æ°?
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ nhìn ngoắt lại nàng:
- Nha đầu biết lão à?
- Bang chủ Cái Bang Phùng Nhĩ lão thì ai mà chẳng biết.
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ vuốt râu nói:
- Nha đầu biết lão là bang chủ Cái Bang mà còn dám huênh hoang ư?
- Bang chủ Cái Bang là gì chứ?
- Hừ.... Äể lão xem coi chân diện mục của nha đầu là ai mà dám thốt ra những lá»i nhÆ° vậy vá»›i Túy Tiên Ông Phùng NhÄ©, bang chủ Cái Bang.
Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© vừa nói vùa bất ngá» thá»c gậy Ä‘iểm tá»›i mặt Má»™ng Hoa Hoa. Äây là má»™t thế trong Äả Cẩu Bông Pháp, mặc dù trông rất Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng tiá»m ẩn sá»± biến hoá vô cùng huyá»n ảo.
Hoa Hoa chợt thấy lão Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© Ä‘iểm gậy thá»c tá»›i mặt mình, liá»n lách Ä‘á»u né tránh. Ngay lập tức chiếc gậy Äả Cẩu Bổng Pháp của Phùng NhÄ© liá»n biến thế, trầm xuống Ä‘iểm vào vùng chấn thủy của nàng.
Hoa Hoa tức giận nói:
- Hạ lưu thật....
Nàng vung hữu thủ gạt ngang ngá»n Äả Cẩu Bổng.
Ngá»c thủ của nàng chÆ°a chạm vào ngá»n Äả Cẩu Bổng thì má»™t lần nữa Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© lại biến thức. Äầu gậy chùng xuống hÆ¡n Ä‘iểm tiếp vào vùng hạ đẳng của nàng.
Má»™t chiêu công, lão biến hoá thành ba thức, chia làm ba hÆ°á»›ng công thượng, trung và hạ, tất cả những biến thức đó Ä‘á»u nhất nhất Ä‘iểm chỉ vào những vùng cấm kỵ của Má»™ng Hoa Hoa. Thế công biến hóa thứ ba của Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© khiến Má»™ng Hoa Hoa phải lúng túng. Nàng vừa giận vừa rủa thầm:
- Lão quá»· ăn mày không giữ được phong thái của ngÆ°á»i trượng phu..... Thế mà lại là bang chủ Cái Bang.
Cùng với ý nghĩ đó, Hoa Hoa thối lại nửa bộ.
Äối phÆ°Æ¡ng vừa thối bá»™, lão Cái Bang Phùng NhÄ© đâu bá» qua thá»i cÆ¡ chiếm thượng phong, liá»n lạng ngÆ°á»i, áp sát tá»›i, quất ngang ngá»n Äả Cẩu Bổng công vào đôi cÆ°á»›c pháp của Má»™ng Hoa Hoa.
Những chiêu công của lão vừa nhanh vừa chính xác, lại liên tục phát ra một cách nhuần nhuyễn và biến hoá không ngừng khiến cho Mộng Hoa Hoa không sao kịp dụng tuyệt nghệ phản kích lại.
Nàng Ä‘iểm mÅ©i hài lÆ°á»›t tá»›i vá» sau ná»­a bá»™ để tránh thức Tảo Äịa Côn Pháp của đối phÆ°Æ¡ng. Vô hình trung, ná»­a bÆ°á»›c thối lùi đó, Hoa Hoa đã đứng bên mép gỠđá.
Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© cÆ°á»i ná»­a miệng , nói:
- Nha đầu, lão phu cho ngươi xuống suối đây.
Lão vừa nói vừa nhảy bổ tá»›i má»™t bá»™, ngá»n Äả Cẩu Bổng đâm thá»c tá»›i trứơc tập kích vùng Ä‘an Ä‘iá»n của Má»™ng Hoa Hoa. Chiêu công của Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© quả là lợi hại khôn lÆ°á»ng. Nếu Hoa Hoa tránh né thì buá»™c phải nhảy xuống suối, nếu nhÆ° không muốn nhảy xuống suối thì phải đỡ cho được đầu gậy nhanh cá»±c kỳ ngoài má»™t cái chá»›p mắt kia.
Äôi chân mày của nàng cau hẳn lại bởi thế công của Túy Tiên Ông Phùng NhÄ©.
Vẻ bối rối hiện ra trên ánh mắt của nàng. Tất cả diá»…n biến xảy ra Ä‘iá»u đập vào mắt DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Vốn bị Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© Ä‘oạt con cá mà không há»i tiếng nào, Quân Tùng đã bá»±c bá»™i có ác cảm vá»›i lão, nay thấy Hoa Hoa bị nguy khốn liá»n thét lá»›n, nói bừa:
- Hãy xem tuyệt nghệ của Äại Minh thần tăng đây!
Quân tùng thốt ra câu nói đó chỉ bằng sự vô thức của mình. Y nghĩ thầm:
- Gã Tiểu Thần Toán Tá»­ được Äại Minh thần tăng nào đó thỉnh vào tÄ©nh lăng Thiếu Lâm, nhất định truyá»n thụ võ công. Mình dùng đại danh của Äại Minh thần tăng hù doa. lão thá»­ xem.
Quân Tùng ngỡ đâu tiếng thét của mình chẳng hỠtác động đến Bang Chủ Cái Bang Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ. Nhưng ngược lại những ý niệm nảy sinh trong tâm tưởng Quân Tùng.
Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© vừa nghe tiếng thét lồng lá»™ng của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng, vô hình trung nghÄ© ngay đến chuyện xảy ra ở Thiếu Lâm hôm nào. Ngay vá»›i Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm, mà chỉ má»™t lần xuất thủ, Äại Minh thần tăng đã buá»™c lão đại ma đầu phải thá» ná»™i thÆ°Æ¡ng mà đành ngậm đắng nuốt cay kéo môn đồ rá»i khá»i Thiếu Lâm Tá»±. Nay nghe DÆ°Æ¡ng Quân Tùng nói dùng tuyệt nghệ của lão thần tăng, lão liá»n hốt hoảng, thu hồi Äả Cẩu Bổng, lạng ngÆ°á»i quay ngoắt lại.
Lão vừa đối mặt vá»›i Quân Tùng thì chá»›p thấy song thủ của Quân Tùng chập lại, cứ nhÆ° dang vận thần công Tiên Thiên Khí, liá»n hốt hoảng thét:
- Khoan, dừng tay....
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi của bang Chủ Cái Bang Phùng NhÄ© thì sau lÆ°ng, ngay huyệt Äại Chùy, phía dÆ°á»›i Thiên Trụ nhói buốt. Cảm giác nhói buốt đó do đầu ngá»n roi da của Má»™ng Hoa Hoa tập kích. Bang chủ Cái Bang Phùng NhÄ© chúi đến trÆ°á»›c, mắt hoa đầu ù, nhÆ°ng vẫn vô cùng hãi hùng bởi câu nói của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Lão gào lên:
- Tiểu Thần Toán Tử..... Lão phu sẽ tìm lại ngươi.
Lợi dụng cái chúi ngÆ°á»i phía trÆ°á»›c, Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© đạp mạnh hai chân nhấc mình lên cao ba trượng, trổ khinh thuật thần kỳ, tợ nhÆ° chiếc bông vụ lÆ°á»›t qua dòng suối và chẳng mấy chốc khuất dạng vào từng tòng.
Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ mất dạng rồi, Mộng Hoa Hoa mới thở phào. Quân Tùng cũng thở dài nhẹ nhõm.
Nàng bước đến trước mặt Quân Tùng:
- Công tá»­ có thể thi triển được tuyệt nghệ của Äại Minh thần tăng à?
Quân tùng ngÆ¡ ngẩn đáp lá»i nàng:
- Äại Minh thần tăng nào?
- Công tá»­ vừa má»›i nói sẽ dụng tuyệt nghệ của Äại Minh thần tăng kia mà.
Nghe nàng nói, Quân Tùng bật cÆ°á»i rồi nói:
- Tại hạ chỉ nói bừa thôi, chứ nào biết tuyệt nghệ gì.
- Công tá»­ còn giấu Hoa Hoa Æ°? Nếu không biết tuyệt nghệ của Äại Minh thần tăng, sao Túy Tiên Ông Phùng NhÄ© vừa nghe công tá»­ thốt ra đã hoảng hốt thu hồi thế công, giải tá»a áp lá»±c đối vá»›i Hoa Hoa?
Quân Tùng nhăn nhó:
- Tại hạ chỉ nói bừa chứ có biết gì đâu.
Hoa Hoa lÆ°á»m Quân Tùng:
- Thôi được. Công tử đã muốn che giấu thân phận của mình cũng được. Xem như Hoa Hoa chịu một cái ơn của công tử vậy.
- Ơn nghĩa gì, tại hạ chỉ bực bội lão già kia xấc xược ăn hết con cá của tại hạ mà thôi. Lão ăn mà chẳng thèm đếm xỉa gì đến cái bụng đói meo của tại hạ.
- Hoa Hoa sẽ trả lại cho công tá»­ con cá đó. Chúng ta mau lên Ä‘Æ°á»ng đến Thiên Ma Cốc.
- Äi bằng cái bụng lép kẹp thế này à?
- Ở lại đây, Hoa Hoa nghÄ© rằng sẽ còn nhiá»u ngÆ°á»i tìm đến quấy nhiá»…u công tá»­.
- Äã vậy thì hãy Ä‘i thôi.
Hai ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng theo dòng suối ven rừng tòng. Quân Tùng di bên cạnh Má»™ng Hoa Hoa, vừa Ä‘i vừa nghÄ©:
- Ai cha....Mình chẳng biết Thiên Ma Cốc là toa. lạc ở đâu. Và hổng biết nó có thật không....
Quân tùng lắc đầu nghĩ tiếp:
- Mình sẽ đưa ả đi đâu đây? Thiên Ma Cốc ơi, Thiên Ma Cốc à.
Má»™ng Hoa Hoa vô tình nhìn sang thấy Quân Tùng lắc đầu, suy tÆ°, liá»n há»i:
- Sao.... Công tử nghĩ gì vậy?
Câu há»i của nàng khiến Quân tùng giật mình đáp bừa:
- Tại hạ có nghĩ gì đâu.
- Hoa Hoa vừa thấy công tử suy nghĩ rồi lắc đầu.
- À tại hạvừa nghĩ....Ơ..... Quân tùng nhìn nàng:
- Tại hạ nghĩ cô nương chắc phải xấu xí lắm nên mới đeo vuông lụa che mặt, nên lắc đầu thương cảm cho cô nương.
Nàng nhướng mày nhìn Quân Tùng:
- Công tử thương cảm cho Hoa Hoa à?
Quân Tùng khẳng khái gật đầu, y từ tốn nói:
- Phàm nữ nhân thì bất cứ ai cÅ©ng trau chuốt nét đẹp của mình. Há» càng đẹp thì càng tá»± mãn, nhÆ°ng không phải ai cÅ©ng được trá»i ban tặng cho vẻ đẹp mà nam nhân Æ°a thích, chính vì thế mà có những nữ nhân mặc cảm vá»›i nhan sắc của mình.
Quân Tùng dừng bước, nhìn Mộng Hoa Hoa :
- Sá»± mặc cảm vá» nhan sắc khiến há» phải dùng má»i cách để che giấu khiếm khuyết. Ví nhÆ° Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng đây.
Hoa Hoa nhíu mày:
- Hạcông tử nghĩ Hoa Hoa là một xú nữ à?
Quân Tùng nhún vai:
- Tất nhiên rồi. Chẳng lẽ Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng lại giấu Ä‘i nhan sắc tuyệt vá»i của mình Æ°?
Y cÆ°á»i khẩy:
- Tất cả giai nhân trên Ä‘á»i này Ä‘á»u muốn khoe nhan sắc của mình chứ đâu ai muốn giấu. Chỉ có những xú nữ má»›i che đậy mà thôi.
- Chỉ vì chiếc khăn lụa này mà hạ công tử nghĩ Hoa Hoa là một xú nữ?
- Tại hạ nghĩ như thế nhưng không có ý xúc phạm MỘng cô nương.
- Hoa Hoa không nghĩ công tử xúc phạm, nhưng nghĩ khác.
- Cô nương nghĩ gì?
- Công tá»­ am tÆ°á»ng LÆ°á»ng Thiên Xích, có thể Ä‘oán được hậu vận, vị lai nhÆ°ng lại không Ä‘oán được chân diện dung của má»™t nữ nhân Ä‘ang Ä‘i cạnh mình.
Quân Tùng nheo mắt:
- Tại hạ hiểu ý cô nương.
- Nếu như Hoa Hoa là một giai nhân thì sao?
- Là giai nhân mà lại giấu chân diện dung của mình khó tin thật đấy!
- Hoa Hoa nói đúng thì công tử có chịu thành khẩn đưa Hoa Hoa đến Thiên Ma Cốc lấy pho Thiên Thư kia không?
Quân Tùng tò mò nghĩ thầm:
- Mình không biết cái gì cả, giỠcó nói thì Hoa Hoa cũng không tin. Thôi nhận bừa để xem nhan sắc của nàng có đẹp không.
NghÄ© nhÆ° thế nhÆ°ng Quân Tùng há»i ngược lại nàng:
- Nếu như cô nương là một xú nữ thì bỠý niệm buộc tại hạ phải đưa cô nương đến Thiên Ma Cốc không?
Quân Tùng những tưởng câu há»i đó buá»™c nàng phải bỠý niệm vừa má»›i đặt ra vá»›i y, nhÆ°ng Hoa Hoa thản nhiên gật đầu:
- Äược Hoa Hoa đồng ý. NhÆ°ng ngược lại công tá»­ cÅ©ng không được vong ngôn đấy nhé.
- Tất nhiên rồi.
Hoa Hoa vén vuông lụa che mặt.
Vừa thấy chân diện của Má»™ng Hoa Hoa, DÆ°Æ¡ng Quân Tùng ngây ngô, thẩn thá» cả ngÆ°á»i. Hai cánh môi nhÆ° đóa hoa đào má»ng Ä‘á», sóng mÅ©i thanh tú, má»™t khuôn mặt thật hoàn thiện, hoàn mỹ toát ra sức hút buá»™c nam nhân không thể dá»i mắt khi nhìn thấy.
Hoa Hoa há»i:
- Sao.....công tử thấy thế nào?
Quân Tùng buộc miệng đáp:
- Äẹp.... Không thể có má»™t chút gì sai lệch.
Hoa Hoa thả vuông lụa xuống; - Công tử rất khẳng khái.
Thấy Hoa Hoa buông vuông lụa che mặt lại, Quân tùng ngơ ngẩn. Y như bị nhan sắc của nàng cuốn hút, khi không thấy nữa thì ngơ ngẩn thốt:
- Sao....
Hoa Hoa nhÆ° Ä‘á»c đựơc ý niệm của quân Tùng liá»n nói:
- Công tá»­ muốn nhìn thì trÆ°á»›c hết phải Ä‘Æ°a Má»™ng Hoa Hoa đến Thiên Ma Cốc lấy pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích.
Quân Tùng nhăn nhó nói càn:
- Tại hạ muốn nhìn chân diện mục của nàng của để tìm ra cái khiếm khuyết mà thôi.
Äôi chân mày của Hoa Hoa cau lại:
- Tại sao fải tìm chỗ khiếm khuyết?
- Bất kỳ cái đẹp nào cũng có chỗ khiếm khuyết mà. Cổ nhân có câu "nhân vô thập toàn". Cô nương chỉ mới cho tại hạ nhìn qua sơ sơ, Quân tùng đâu thể nhận thấy hết chân diện dung của cô nương.
- Công tử đã không nói nhan sắc của Hoa Hoa hoàn thiện hoàn mỹ là gì.
- Nhất thá»i Quân tùng nói vậy thôi.
Quân Tùng gãi đầu:
- Mà nghĩ cũng vừa lạ vừa tò mò.
-Công tử lạ gì?
- Má»™t ngÆ°á»i có nhan sắc nhÆ° Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng mà lại che giấu nghÄ© cÅ©ng lạ thật!
- NgÆ°á»i đầu tiên thấy được chân diện dung của Má»™ng Hoa Hoa chính là công tá»­ đó.
- Thế cô nương có cho tại hạ nhìn lại một lần nữa hay không?
Nàng khẽ gật đầu, rồi tháo vuông lụa che mặt.
Quân Tùng nhìn chằm chằm vào mặt Má»™ng Hoa Hoa. Y cố tìm má»™t Ä‘iểm khiếm khuyết trên mặt hoa của nàng nhÆ°ng không sao tìm ra đựơc Hoa Hoa mỉm cÆ°á»i:
- Công tá»­ có phúc hÆ¡n những ngÆ°á»i khác đó.
Quân Tùng buột miệng nói luôn:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng.... Nhan sắc của cô nÆ°Æ¡ng quá Æ° là tuyệt mỹ, nhÆ°ng ngÆ°á»i xÆ°a có câu "hồng nhan bạc phận", cô nÆ°Æ¡ng phải cẩn thận đó.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #22  
Old 07-04-2008, 05:54 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 22

Hắc Bạch Thần Quân
Quân Tùng buông đũa, nhìn Hoa Hoa nói:
- Mì ở đây không được ngon lắm nhưng ăn cũng tạm đựơc.
- Công tử đã dùng hết ba tô mì, thế mà vẫn nói không ngon à?
- Tại hạ ăn bởi vì cái bao tử mà thôi.
- Công tử ăn xong rồi chứ?
Quân Tùng gật đầu:
- Xong rồi.
- Công tử đã ăn xong thì chúng ta đi.
Äôi chân mày của Quân Tùng nhÆ°á»›ng lên:
- Mộng cô nương chưa ăn gì kia mà.
- Hoa Hoa chưa đói.
- Chưa đói?
Nàng gật đầu.
Quân Tùng nhún vai:
- Lạ thật ! Äã qua má»™t ngày, tại hạ không thấy cô nÆ°Æ¡ng ăn gì cả. Thiên hạ có câu "nam thá»±c nhÆ° hổ, nữ thá»±c nhÆ° miêu" dù cho ăn nhÆ° miêu thì cÅ©ng là ăn chứ đâu thể nhịn đói được. Äằng này Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng lại chẳng ăn gì cả.
Y chống tay lên cằm nhìn nàng:
- Cô nương không ăn thì sao có sức chứ?
- Công tử đừng lo cho Mộng Hoa Hoa.
- Quân Tùng chỉ lấy làm lạ mà thôi. Nếu nhÆ° tại hạ dẫn cô nÆ°Æ¡ng đến được Thiên Ma Cốc, tá»›i lúc đó, cô nÆ°Æ¡ng chỉ còn là bá»™ xÆ°Æ¡ng bá»c da thì có lấy được pho Thiên ThÆ° kia cÅ©ng bằng thừa.
Quân Tùng nghiêng đầu một bên ra vẻ ngắm nàng:
- Tại hạ hiểu rồi.
- Công tử hiểu gì?
- Cô nương bị chiếc vuông lụa che nhan sắc ngăn trở nên không ăn, không uống gì được chứ gì? Tại hạ có cách để Mộng cô nương không phải bận bịu với cái khăn đó nữa.
Äôi chân mày vòng nguyệt của nàng cau lại.
Quân Tùng tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng đừng nghÄ© tại hạ nói bừa. Phàm khi cô nÆ°Æ¡ng che đậy nhan sắc, đã có ý không muốn cho ai thấy chân diện toàn thiện, toàn mỹ của mình. Bởi má»™t khi cô nÆ°Æ¡ng để lá»™ chân diện, ắt sẽ gặp nhiá»u phiá»n toái, nam nhân nào mà chả thích nhan sắc siêu phàm của nữ nhân.
- Hoa Hoa có lý do riêng, không phải như công tử nghĩ.
- Tại hạ chỉ nói nhÆ° thế, nếu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng cần hoá trang thành xú nữ để không phải Ä‘eo vuông lụa phiá»n toái kia thì tại hạ sẽ giúp cho.
- Công tử giúp bằng cách nào?
- Rất dễ, chẳng có gì khó khăn cả. Quân Tùng chỉ thoa lên mặt Mộng cô nương một lớp chảo thì chẳng một ai còn muốn nhìn nhan sắc của cô nương nữa.
Nàng gật đầu:
- Hay đấy!
Quân Tùng phấn khích:
- Mộng cô nương đồng ý ư?
Quân Tùng vừa nói vừa dợm bước đứng lên thì Hoa Hoa đã cản lại :
- à của công tử không phải để dùng cho Mộng Hoa Hoa.
Quân Tùng tròn mắt nhìn nàng.
Hoa Hoa tiếp.
- Cái ý mà công tử vừa nói, ta nghĩ công tử nên làm cho mình thì đúng hơn.
Quân Tùng há»i nàng:
- Sao lại là tại hạ mà không phải là Mộng cô nương?
- Công tá»­ không hiểu hả ? Chân dung của công tá»­ đã được dán cáo thị khắp má»i nÆ¡i trên giang hồ, tất nhất cá»­ nhất Ä‘á»™ng của công tá»­ Ä‘á»u bị thiên hạ để mắt tá»›i. Phiá»n toái trên Ä‘Æ°á»ng đến Thiên Ma Cốc không phải xuất phát từ Hoa Hoa mà chính từ công tá»­.
Quân Tùng nghe xong câu nói của nàng, nhanh miệng buông một câu cộc lốc:
- Thiên hạ có mắt mà cứ nhÆ° mù Vừa thốt dứt câu đó thì có tiếng ồn ồn đáp lá»i DÆ°Æ¡ng Quân Tùng:
- Ngươi bảo ai có mắt cũng như mù?
Giá»ng nói kia buá»™c Quân Tùng lẫn Má»™ng Hoa Hoa phải định nhãn nhìn ra cá»­a khách Ä‘iểm. Äừng ngay ngưỡng cá»­a là hai lão già chạc ngÅ© tuần. Hai ngÆ°á»i có vẻ mặt khô đét, chẳng chút thần khí. Má»™t ngÆ°á»i vận hắc y trÆ°á»ng bào còn ngÆ°á»i kia thì vận bạch y trÆ°á»ng bào.
Quân Tùng nhìn hai lão đó chằm chằm.
Má»™ng Hoa Hoa thì từ từ đứng lên. Nàng ngập ngừng má»™t lúc rồi há»i:
- Nhị vị trưởng tôn đây là Hắc Bạch Thần Quân.
Bạch Thần Quân nhìn nàng, gật đầu:
- Nha đầu nhận ra Hắc Bạch Thần Quân Vương Thiệu Hưng và Tôn Luân Nhi?
- Ngoại danh của nhị vị trưởng tôn lẫy lừng khắp cõi võ lâm Trung Nguyên, bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u biết.
Bạch Thần Quân Tôn Luân Nhi nhìn lại Hắc Quân Vương Thiệu Hưng:
- Lão quỷ có nghe nha đầu nói không.
- Tất nhiên, ta nghe nhưng không tin.
Mặt Bạch Thần Quân sa sầm lại:
- Lão quá»· không tin Æ° ? Ngoại danh của Hắc Bạch Thần Quân lẫy lừng khắp thiên hạ, bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u nể phục.
- Thiên hạ chỉ vuốt đuôi theo lão mà thôi.
- Lão quỷ nói bừa, chỉ được tiếng cãi chầy, cãi cối với ta mà thôi.
Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng trợn mắt nạt lại:
- Lão mới là kẻ cãi chầy, cãi cối với ta thì có.
Hắc Thần Quân nhìn lại Mộng Hoa Hoa :
- Nha đầu biết Hắc Bạch Thần Quân này à?
- Tiểu nữ có biết.
Vương Thiệu Hưng nhìn lại Quân Tùng:
- Tiểu Thần Toán Tử, còn ngươi thì sao?
Quang Tùng bị há»i Ä‘á»™t ngá»™t, giật mình lắc đầu:
- Vãn bối thì chẳng biết gì cả.
Hắc Thần Quân nhìn lại Bạch Thần Quân:
-Lão tặc, ngươi nghe chưa? Tiểu Thần Toán Tử chẳng biết gì vỠHắc Bạch Thần Quân cả, chứng tỠthiên hạ không phải ai cũng biết Vương Thiệu Hưng và Tôn Luân Nhi.
Bạch Thần Quân giÆ°Æ¡ng to hai con mắt hí. Mặc dù lão đã cố trợn hết cỡ nhÆ°ng cÅ©ng chỉ nhÆ° ngÆ°á»i ta hé mở mà thôi. Lão bá»±c dá»c nói:
- Tiểu tá»­ kia.... nghe nói ngÆ°Æ¡i am tÆ°á»ng Thiên ThÆ°, biết suy Ä‘oán hậu vận, vị lại thế mà chẳng biết Hắc Bạch Thần Quân à?
Lão hừ nhạt, tiếp:
- Tiểu tử không biết Hắc Bạch Thần Quân thì không phải là Tiểu Thần Toán Tử rồi.
Nghe lão nói, Quân Tùng phấn khích vỗ tay:
- Äúng rồi! Thiên hạ Ä‘á»u mù, chỉ có tiá»n bối là có mắt thôi. Mấy ngày hôm nay duy nhất có tiá»n bối khẳng khái nói Quân Tùng không phải là Tiểu Thần Toán Tá»­ Bạch Thần Quân nhìn lại Hắc thần Quân:
- Lão quỷ.... tiểu tử kia nói y không phải là Tiểu Thần Toán Tử.
Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng nạt ngang:
- Cái đầu của lão sao mà u tối quá. Tiểu tá»­ đó không nhận mình là Tiểu Thần Toán Tá»­, ngÆ°á»i được thần tăng Thiếu Lâm Tá»± thỉnh vào tịnh lăng thì đích thị y chính là Tiểu Thần Toán Tá»­.
- Lão quỷ nói ta nghe chẳng được gì cả. Không nhận tức là không phải chứ gì không với có chứ. Hừ....
Hắc Thần Quân tạo bộ mặt nhăn nhúm:
- Không ngỠVương mỗ lại có một lão bằng hữu ngu như thế.
- Há».....Lão tặc dám chá»­i ta ngu à?
- Ta chửi lão ngu là đúng rồi. Thiếu Lâm phật môn há chẳng có câu, sắc tức là không, không tất là có. Có cũng như không. Cái gã tiểu tử này nhất định đã thuộc giáo lý đó của Phật môn nên không tự nhận lai lịch của mình.
Bạch Thần quân Tôn Luân nhi nạt ngang:
- NgÆ°Æ¡i nói gì thì nói, ta vẫn giữ ý của ta. Cho dù gã không phải là Tiểu Thần Toán Tá»­ thì gã cÅ©ng phải trao lại cho ta pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích thôi.
Hắc thần quân cau mày:
- Gã không phải là Tiểu Thần Toán Tử thì sao trao cho lão pho Thiên Thư kia được chứ.
Hắc Bạch Thân Quân cứ cãi qua cãi lại. Trông hai lão nhÆ° trống đánh xuôi, kèn đánh ngược, chẳng biết ai đúng ai sai. NgÆ°á»i này nói ra thì ngÆ°á»i kia phản bác lại.
Cuộc cãi vã giữa hỠmột lúc chẳng còn biết đâu là đâu, đâu là cuối.
Trong khi Hắc Bạch Thần Quân cãi chầy, cãi cối vá»›i nhau thì từ bên ngoài bang chúng Cái Bang đã kéo đến. Trên võ lâm giang hồ, Cái Bang không có tiếng tăm lẫy lừng nhÆ° các đại môn phái khác, nhÆ°ng ngược lại há» là bang phái có nhiá»u môn hạ nhất, chính vì thế mà tai mắt của Cái Bang có khắp nÆ¡i. Mặc dù bá» chạy nhÆ°ng bang chủ Phùng NhÄ© đã phán lệnh cho tất cả môn hạ Cái Bang theo dõi bÆ°á»›c Ä‘i của Quân Tùng và Má»™ng Hoa Hoa.
Thấy hai lão Hắc Bạch Thần Quân tính khí trái ngược nhau, Quân Tùng cố lắm má»›i nén được tiếng cÆ°á»i vào lòng, Y nhìn Hoa Hoa :
- Mộng cô nương.. Chúng ta đi thôi!
Hoa Hoa lắc đầu:
- Không đi được đâu.
- Sao ? chẳng lẽ chúng ta ở lại đây để nghe hai lão này cãi lộn với nhau à?
- Mặc dù há» khắc kỵ vá»›i nhau, nhÆ°ng má»i diá»…n biến tại đây Ä‘á»u không qua khá»i mắt của Hắc Bạch Thần Quân đâu.
Nàng vừa dứt câu thì Bạch thần Quân đã thét nói với Quân Tùng:
- Hê....Tiểu tử.....Ngươi phán xét coi ta đúng hay lão Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng đúng?
Bị há»i Ä‘á»™t ngá»™t, Quân tùng đâm ra lúng túng, y hết nhìn Hắc Thần quân rồi đến Bạch Thần quân, nghÄ© thầm:
- Cả lão này Ä‘á»u là những kẻ cuồng tâm, cuồng trí. Chẳng có ngÆ°á»i nào đúng, cÅ©ng chẳng có ai hÆ¡n.
Cùng vá»›i ý niệm đó. Quân Tùng giả lã cÆ°á»i nói:
- Theo tại hạ, hai vị trưởng tôn đây Ä‘á»u đúng cả.
Bạch Thần Quân Tôn Luân Nhi chỉ vào ngực mình dõng dạc nói:
- Ta đúng, lão tặc đây sai.
Hắc Thần Quân VÆ°Æ¡ng Thiên HÆ°ng bá»±c dá»c cÅ©ng chỉ vào ngá»±c lão:
- Ta đúng, lão quỷ này sai.
Cả hai lại đối mặt cãi bừa với nhau.
Hắc Thần Quân khoát tay, quay ngoắt lại Dương Quân tùng:
- Tiểu tử phán xét lại lần nữa.
Quân Tùng buông một câu thật nhạt nhẽo:
- Hai vị Ä‘á»u sai cả.
Hắc Thần Quân nheo mày chỉ vào ngực mình:
- Lão sai còn lão quỷ này đúng à?
BạÃch Thần Quân nói ngược lại:
- Tôn lão phu sai, còn lão tặc Vương kia đúng ư?
DÆ°Æ¡ng Quân Tùng bá»±c bá»™i cáu gắt chỉ đám môn hạ Cái Bang vừa kéo đến trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i :
- Má»™t mình tại hạ không thể phán Ä‘oán được. Hai vị trưởng tôn há»i những ngÆ°á»i kia xem.
Bạch Thần Quân nhìn lại chúng môn hạ Cái Bang. Lão tròn mắt với vẻ ngơ ngác:
- Æ ..... Bá»n ăn mày các ngÆ°á»i kéo đến đây làm chi vậy?
Hắc Thần Quân cÆ°á»i khảy nói:
- Còn sao nữa, lũ Cái Bang này mò đến xem để xin Tôn lão tặc bữa cơm chứ gì?
Bạch Thần Quân nạt ngang:
- Không.... bá»n ăn mày này đến để xin lão quá»· đó.
Hắc Thần Quân chỉ Bạch Thần Quân:
- Chúng nó xin lão tặc.
Bạch Thần quân chỉ Hắc Thần Quân :
- Chúng kéo đến xin ngươi.
- Không phải, xin lão thì đúng hơn.
Bạch Thần Quân chỉ vào ngực mình:
- Chúng xin xỠTôn lão này à?
Hắc Thần Quân gật đầu:
- Äúng nhÆ° vậy!
- Sao chúng lại không xin ngươi?
- Mà sao chúng lại không xin ngươi?
Bạch Thần Quân chỉ môn hạ Cái Bang:
- Chúng xin ta thì ta sẽ giết chúng.
Hắc Thần quân cũng đồng một câu:
- Chúng xin ta thì ta cũng sẽ giết chúng.
Hắc Bạch Thần vừa thốt chung má»™t ý nghÄ© thì đồng loạt xuất thủ. Hắc Bạch Thần Quân tợ nhÆ° đôi mãnh thú Ä‘iên cuồng lao thẳng vào chúng môn hạ Cái Bang. Hắc Thần Quân thì dụng Thiết Bút, Bạch Thần Quân thì dụng Thiết ThÆ°. Cả hai phối hợp Thiết Bút và Thiết ThÆ° thật là linh hoạt. Trông Hắc Bạch Thần Quân phối hợp binh khí bút và thÆ°, không ai tin rằng há» là hai ngÆ°á»i có cả tính hoàn toàn trái ngược nhau.
Chúng môn hạ Cái Bang chẳng khác nào lÅ© dê non bị đôi mãnh hổ quần thảo tÆ¡i tả. Ngá»n Thiết Bút trong tay Hắc Thần Quân Tôn Luân Nhi nhoang nhoáng Ä‘iểm vào tam tinh bá»n Cái Bang chẳng chút nÆ°Æ¡ng tay. Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi mà đã có má»™t ná»­a nhân số bang chúng Cái Bang chết bởi thủ pháp Thiết Bút của lão. Tất cả Ä‘á»u cùnng bị Thiết Bút khoan má»™t lá»— tròn giữa tam tinh. Kể cả những toan tìm Ä‘Æ°á»ng tẩu thoát cÅ©ng không thoát được ngá»n Thiết Bút tá»­ thần.
Bên đây Bạch Thần Quân cÅ©ng chẳng chịu thua kém Hắc Thần Quân, chiếc binh khí Thiết ThÆ° của lão tợ cây búa tiá»Ã¢u phu nhoang nhoáng bổ vào đỉnh đầu chúng môn hạ Cái Bang không chút nÆ°Æ¡ng tay.
Khi cả hai thu hồi bá»™ pháp thì trên hai mÆ°Æ¡i mạng chỉ còn lại má»™t ngÆ°á»i.
Bạch Thần Quân há»i:
- Lão Tôn..... Ngươi giết được mấy gã?
- MÆ°á»i tên. Còn lão quá»·?
Bạch Thần Quân chắc lưỡi:
- Ta cÅ©ng mÆ°á»i mạng.
- Lão phu mÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i, thế thì chẳng ai hÆ¡n ai.
Bạch Thần Quân Tôn Luân Nhĩ nói:
- Vẫn còn một tên.
Gã Cái Bang sống sót run lập cập bởi diá»…n tiến cuá»™c Ä‘a sát vô tiá»n khoáng hậu do Hắc Bạch Thần Quân tạo ra. Gã cứ đứng nhÆ° trá»i trồng tứ chi buông thõng, nghệch mặt nhìn Hắc Bạch Thần Quân.
Bạch Thần Quân nhanh miệng nói:
- Tên còn lại là của ta.
Hắc Thần quân gắt gá»ng nạt ngang:
- Gã là của ta.
Hắc Thần quân vừa nói vừa điểm mũi giày, thi triển khinh thuật siêu phàm lướt đến điểm luôn mũi Thiết Bút vào tam tinh gã môn hạ Cái Bang để dành phần hơn vỠmình.
Äầu ngá»n Thiết Bút vừa khoan má»™t lá»— tròn trên tam tinh gã Cái Bang thì chiếc binh khí Thiết ThÆ° cÅ©ng chẳng chịu thua kém, cÅ©ng giã má»™t đòn chí mạng vào thiên đỉnh gã.
Phập....Bộp..... Cả hai thứ binh khí cùng đến một lúc. Có thể nói gã Cái Bang sau cùng nhận một lúc hai sát chiêu khủng bố, khiến cho thủ cấp của gã không còn hình thù nữa.
Hắc Bạch Thần Quân cùng thối vỠchỗ cũ.
Hắc Thần Quân nói:
- Ta hơn lão quỷ một mạng.
Bạch Thần Quân nạt ngang:
- Không....Tôn lão phu hơn ngươi mới đúng.
- Thiết Bút của ta lấy mạng gã trước kia mà.
Bạch Thần Quân:
- Không phải như vậy, Thiết Thư của ta mới đập vỡ sỠgã trước.
Hai lão lại gân cổ cãi lộn với nhau.
Trong khách điểm, Dương Quân Tùng đứng trơ ra như tượng, hoạt cảnh thảm sát khủng bố do Hắc Bạcg Thần Quân tao ra khiến hồn phách Quân Tùng không còn trụ được trong thân pháp của gã nữa. Y cứ há hốc miệng, giương mắt nhìn. Miệng không ngừng nói:
- Trá»i Æ¡i.....Qủy tha ma bắt hai lão Ä‘i....Hai con quá»· già mà.
Má»—i khi có má»™t gã môn hạ Cái bang rú lên bổ nhào xuống đất thì Quân Tùng cứ nhÆ° giẫm phải than hồng, dứng ngÆ°á»i thốt:
- Trá»i Æ¡i.....Chắc chết hết quá!
Cuộc thảm sát đã kết thúc mà Quân Tùng vẫn còn ngây ra như tượng gỗ. Mãi một lúc sau, y mới định đựơc thần thứ bởi tiếng cãi vã của hai lão Hắc Bạch Thần Quân, vội quay ngoắt lại Mộng Hoa Hoa.
Quân Tùng hối hả nói:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng.....Chúng ta mau Ä‘i thôi. Äi nhanh lên!
Quân Tùng chẳng còn giữ khách khí mà nắm tay Mộng Hoa Hoa, giật liên tục:
- Hoa Hoa....Mau trốn nhanh lên!
Hoa Hoa buông một tiếng thở dài:
- Công tá»­, chúng ta không thể rá»i khá»i đây nếu chÆ°a được Hắc Bạch Thần Quân cho Ä‘i.
- Phải chỠhai lão đó à?
- Mặc dù tính khí của hai lão đó trái ngược nhau, nhÆ°ng có chung má»™t Ä‘iểm chết ngÆ°á»i.
- HỠcó chung điểm gì?
- Äa sát.
Quân Tùng giật mình tròn mắt nhìn nàng, ngập ngừng há»i:
- Hai lão già quá»· quái đó Ä‘á»u thích giết ngÆ°á»i Æ°?
Hoa Hoa gật đầu:
- Hắc Bạch Thần Quân nổi danh trong võ lâm bởi cá tính lập dị nhÆ°ng bất cứ ai cÅ©ng nể mặt bởi võ công phối hợp thần kỳ của há», cùng vá»›i cá tính giết ngÆ°á»i không ghê tay. Mặc dù Hắc Bạch Thần Quân Ä‘ang cãi chầy, cãi cối vá»›i nhau, nhÆ°ng há» nhÆ° hai con mãnh thú Ä‘ang rình rập Hoa Hoa và công tá»­ đó. Chỉ cần nhận ra chúng ta có ý niệm bá» trốn, há» sẽ xuất thủ ngay.
Quân Tùng bồi hồi, hoảng hốt y nhá» giá»ng nói:
- Mộng cô nương, giỠchúng ta phải tínhsao đây? Quân Tùng không muốn ở đây thêm một khắc nào nữa.
- Giá» muốn hay không cÅ©ng không phải quyá»n quyết định của Hoa Hoa và công tá»­.
- Võ công của nàng không thể sánh với Hắc Bạch Thần Quân ư?
Hoa Hoa buông một tiếng thở dài:
- Hắc Bạch Thần Quân là những kỳ nhân trong giang hồ, Hoa Hoa đâu thể sánh với hỠđược.
- Nếu như hai lão quỷ đó muốn giết tại hạ và cô nương thì chúng ta cũng đành chịu chết sao?
Hoa Hoa nhìn Dương Quân Tùng:
- Hai lão quỷ kia sẽ không giết công tử đâu.
Quân Tùng nhăn nhó:
- Bao nhiêu nhân mạng kia mà hai lão còn xuống tay giết sạch sành sanh không chừa ngÆ°á»i nào thì có gì bảo chứng để há» không lấy mạng tại hạ và cô nÆ°Æ¡ng chứ?
- Hắc Bạch Thần Quân sẽ không giết công tá»­, vì há» cần pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích.
- Vậy sao....
Quân Tùng ngập ngừng:
- Nhưng còn cô nương?
- Vá»›i Hoa Hoa thì chẳng có gì để há» phải chùng ta cả Quân Tùng trợn to hai con ngÆ°Æ¡i hết cỡ, nhìn cứ nghÄ© mắt hắn sắp lá»t ra khá»i tròng Quân Tùng cáu gắt há»i nàng:
- Dị Thần Giáo của cô nương không làm cho hai lão quỷ kia chùng tay ư?
- Äây còn là má»™t Ä‘iá»u tế nhị mà Hoa Hoa chÆ°a thể nói được. Vá»›i lại hiện tại Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhận, sau khi bị trúng Tiên Thiên Khí công của thần tăng Äại Minh, đã phải bế môn luyện công để phục hồi công lá»±c. Chuyện đó trên võ lâm giang hồ môn phái nào cÅ©ng Ä‘á»u biết..... - Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng, giá» chúng ta phải làm gì?
- Hoa Hoa cũng chưa biết tính như thế nào?
- Cô nương không biết giải quyết như thế nào thì tại hạ còn biết làm gì đây.
Quân Tùng vừa nói đến đây thì Hắc Bạch Thần Quân quay trở vào khách điếm.
Hai lão bước đến đối mặt với Quân Tùng và Mộng Hoa Hoa, Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng nói:
- Tiểu tử kia.
Quân Tùng bối rối nói:
- Có vãn bối.
Bạch Thần Quân nhanh miệng cÆ°á»›p lá»i Hắc Thần Quân:
- Tiểu tá»­ giao pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích cho ta hay cho lão quá»· này?
Quân Tùng suy nghĩ. Y nghĩ thầm:
- Hai lão quỷ này cũng hiểu làm mình là gã Tiểu Thần Toán Tử ôn dịch nào đó.
Nếu hai lão đã hiểu lầm tất cÅ©ng nhìn lầm mình đã được lão thần tăng Thiếu Lâm truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công. Mình giở lại trò cÅ©, không khéo Ä‘uổi được hai cái lão trá»i đánh này Ä‘i lắm".
Nghĩ như vậy,Quân Tùng dõng dạc nói:
- Tại hạ chỉ có má»™t pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích ôn dịch thôi, mà bây giá» có tá»›i hai vị trưởng tôn cùng đòi má»™t lúc, không biết chia làm sao cho đồng.
Quân Tùng chỉ Bạch Thần Quân:
- Trao cho Tôn trưởng bối thì tại hạ làm phật ý Vương trưởng bối, và ngược lại.
Thế theo hai vị trưởng tôn thì tại hạ trao cho ai là đắc sách nhất?
Hắc Thần Quân chỉ vào ngực mình:
- Tiểu tử trao cho lão phu.
Bạch Thần Quân nạt ngang, chỉ vào ngực mình:
- Tiểu tử phải trao cho lão fu.
Hắc Thần Quân đỠmặt thét lớn:
- Không.....trao cho ta.
Bạch Thần Quân gầm lên:
- Không.... Ngươi phải trao cho ta.
Quân Tùng khoát tay:
- Thôi , thôi nhị vị trưởng bối đừng cãi vã với nhau nữa.
Hắc Thần Quân hối hả nói:
- Thế tiểu tử định trao cho ai?
Quân Tùng gãi đầu:
- Tại hạ có cách rồi. Cách này sẽ biết được nhị vị trưởng tôn ai hÆ¡n ai, và ngÆ°á»i nào đáng giữ pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích danh bất hÆ° truyá»n.
Bạch Thần Quân háo hức nói:
- Cách gì có thể phân biệt hơn kém giữa ta với lão quỷ kia? Tiểu tử mau nói đi?
Quân Tùng chấp tay sau lưng, gật gù nói:
- Nhị vị trưởng tôn chắc cÅ©ng đã nghe lão thần tăng Äại Mịnh Thiếu Lâm đã truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công cho tại hạ. Tiên Thiên Khí Công vốn là má»™t môn thần công mà Äại Minh thần tăng đã từng dụng nó đối pho vá»›i Dị Thần giáo chủ.
Hắc Thần Quân nói:
- Lão phu biết.
Bạch Thần Quân xen vào:
- Lão phu cung biết.
- Nhị vị trưởng tôn đã biết rồi tại hạ chỉ nói thêm. Môn thần công Tiên Thiên Khí Công cực kỳ uy mãnh chỉ trong một chiêu, một thức.
Bạch Thần Quân nói:
- Lão phu có nghe nói.
Hắc Thần quân nhìn Quân Tùng dõng dạc nói:
- Lão cũng có nghe uy lực của môn công phu phật gia đó.
- Nhị vị trưởng tôn biết thì hay quá!
Hắc Thần Quân há»i Quân Tùng:
- Thế cách của tiểu tử định phân định như thế nào?
Quân Tùng xoa tay:
- Tại hạ nói nhị vị trưởng tôn không chịu thôi.
Bạch Thần Quân nhanh miệng, hất mặt nói:
- Tiểu tử cứ nói!
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i, từ tốn nói:
- Tại hạ sẽ dùng Tiên Thiên Khí Công mà lão thần tăng Thiếu Lâm truyá»n thụ, lần lượt khảo chứng nhị vị trưởng tôn. Nếu ngÆ°á»i nào chịu được thần công Tiên thiên Khí Công thì ngÆ°á»i đó hÆ¡n ngÆ°á»i kia, và tất nhiên được quyá»n lấy pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích làm của riêng cho mình.
Hắc thần quân reo lên:
- Hay lắm.....Tiểu tử quả là thông minh.
Bạch Thần Quân cũng phấn chấn nói:
- Lão phu cũng thích vậy.
Nghe hai lão nói thấy thái độ hưng phấn của Hắc Bạch Thần Quân, Quân Tùng bất giác nao núng, y nghĩ thầm:
- Hai lão quá»· Hắc Bạch Thần Quân đúng là những ngÆ°á»i cuồng thần mà. Lão bang chủ Cái Bang Phùng NhÄ© chỉ nghe đến tuyệt nghệ của lão thần tăng Thiếu Lâm đã hồn siêu phách lạc, còn hai lão này lại còn cao hứng nữa. Xem chừng mình gặp rắc rối thật rồi.
Quân Tùng buông một tiếng thở dài.
Y cố lấy giá»ng trang trá»ng nói; - Nhị vị trưởng bối nghe rõ đây, Tiên Thiên Khí Công mà tại hạ thụ há»c của lão thần tăng Thiếu Lâm không phải thứ công phu tầm thÆ°á»ng đâu. Nhị vị trưởng tôn có thể chết vá»›i thần công đó. Nếu nhÆ° muốn phân định mà nhị vị trưởng bối có thể bảo toàn được sinh mạng thì hãy chỠđến con trăng sau, tại hạ nói ra Ä‘iá»u đó vì nghÄ© đến tính mạng của nhị vị.
Hắc Thần Quân cau mày:
- Phải chỠđến con trăng sau ư?
Quân Tùng gật đầu.
Hắc Thần Quân sa sầm mặt:
- Không được. Không thể chỠđến con trăng sau. Lão phu và lão tặc kia đã phân tranh bao nhiêu lần rồi, nhưng không thể phân định được. Bây giỠđâu thể bỠqua cơ hội này.
Quân Tùng giã lã cÆ°á»i nhÆ°ng lại nghÄ© thầm:
- Nếu ta mà có được Tiên thiên Khí Công của lão thần tăng Thiếu Lâm thì cÅ©ng chẳng bá» qua cÆ¡ há»™i dạy cho hai lão má»™t bài há»c nhá»› Ä‘á»›i, để chừa thói Ä‘a sát giết ngÆ°á»i không gá»›m tay.
Bạch Thần Quân thấy Quân Tùng suy nghÄ©, liá»n lên tiếng:
- Tiểu tử ngươi đừng bận tâm lắm lo đến số mạng của hai chúng ta. Ai cũng có phần mà.
Quân Tùng nheo mày, chắc lưỡi:
- Tại hạ chưa quyết định được.
Hắc Thần Quân quắc mắt:
- Sao ngươi lại không quyết định được?
Lão gắt gá»ng nói:
- Hay tiểu tá»­ nghÄ© lão phu VÆ°Æ¡ng Thiệu HÆ°ng này võ công tầm thÆ°á»ng không đủ ná»™i kình đáp lại Tiên Thiên Khí Công của lão tăng Thiếu Lâm? Thế thì lão phu sẽ cho tiểu tá»­ thá»­ trÆ°á»›c đây?
Bạch Thần Quân trợn mắt:
- Hê....lão quá»· đâu có quyá»n hÆ¡n ta. Lão phu thá»­ trÆ°á»›c vá»›i tiểu tá»­ này.
Nghe hai lão giành nhau, Quân Tùng hốt hoảng. Y chẳng biết tí võ công nay mở miệng nói càn, nên bụng dạ rối bá»i khi nghe hai lão Hắc Bạch Thần Quân tranh nhau ấn chứng võ công vá»›i y Quân Tùng sa sầm mặt khoát tay:
- Nhị vị trưởng bối khá»i tranh nhau gì. Tại hạ sẵn sàng ấn chứng phân định võ công của các vị, nhÆ°ng còn má»™t chút e dè.
Bạch Thần Quân há»i:
- Tiểu tá»­ e dè Ä‘iá»u gì?
- Nếu vãn bối ấn chứng võ công của trưởng bối thì Vương trưởng bối sẽ được lợi.
Hắc Thần Quân gắt gá»ng nói:
- Sao lão được lợi chứ?
- Hê, lợi là thế này, khi tại hạ khảo chứng võ công của Bạch Thần Quân tiá»n bối thì phải đồn ná»™i lá»±c thị triển Tiên Thên Khí Công. Lần xuất thủ đầu tiên ná»™i lá»±c tại hạ vô cùng sung mãn, có thể lấy mạng Tôn trưởng bối. NhÆ°ng đến lần thứ hai thì tất nhiên ná»™i lá»±c ắt phải suy giảm, VÆ°Æ¡ng tiá»n bối không có lợi là gì? Ngược lại thì Tôn tiá»n bối cÅ©ng sẽ có lợi nhÆ° thế thôi.
Hắc Thần Quân nhìn qua Bạch Thần Quân:
- Lão quỷ, tiểu tử đó nói đúng đấy chứ.
Bạch Thần Quân gãi đầu:
- Chắc tiểu tử nói đúng.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây gi�
Quân Tùng nhanh miệng cÆ°á»›p lá»i Hắc Bạch Thần Quân:
- Tại hạ có phương cách khác.
Bạch Thần Quân phấn khích nói:
- Tiểu tử nói nhanh đi, lão phu bắt đầu sốt ruột rồi.
Hắc Thần quân cũng nói vuốt theo:
- Vương lão phu đây cũng sốt ruột rồi đó chẳng khác gì lão quỷ hỠTôn kia đâu.
Quân Tùng buông má»™t tiếng thở dài, mỉm cÆ°á»i, nói:
- Tại hạ có ý thế này. Nhị vị trưởng tôn sẽ khảo chứng võ công vá»›i nhau trong trăm hiệp. Tại hạ là ngÆ°á»i đứng giữa thi nhãn quan sát. Cuối cùng thì chá»n ra ngÆ°á»i đầu tiên để tại hạ khảo chứng bằng Tiên Thiên Khí Công.
Hắc Thần Quân nheo mày:
- Làm như tiểu tử để làm gì?
- Làm nhÆ° vậy vì tại hạ muốn tận mắt chứng kiến võ nghệ của nhị vị trưởng tôn xem ai hÆ¡n ai. Mặc dù tại hạ Ä‘oán hai vị đã từng giao thủ vá»›i nhau bất phân thắng bại, nhÆ°ng có ngÆ°á»i thứ ba sẽ phân định sáng suốt hÆ¡n.
Bạch Thần Quân nhìn Hắc Thần quân:
- Lão tặc nghĩ sao?
- Có lẽ tiểu tử nói đúng.
- Nếu tiểu tử nói đúng thì Tôn lão phu ta và lão tặc phải đổ mồ hôi một trận nữa.
Bạch Thần Quân nhìn lại Quân Tùng:
- Tiểu tử.... Ngươi phải giữ công bằng nhé!
- Tại hạ nhất định phải giữ công bằng mà.
- Tốt lắm!
Bạch Thần Quân nhìn lại Hắc Thần Quân:
- Lão tặc xuất thủ đi!
Miệng thì nói vậy nhÆ°ng Bạch Thần Quân nhìn lại Hắc Thần Quân là ngÆ°á»i xuất thủ trÆ°á»›c. Hắc Bạch Thần Quân cùng lÆ°á»›t ra ngoài khách Ä‘iếm mở trận thÆ° hùng để Quân Tùng thị nhãn.
Hai lão vừa giao thủ, Quân Tùng liá»n quay sang nói vá»›i Má»™ng Hoa Hoa:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng.... Äây là cÆ¡ há»™i để chúng ta đào thoát đó. Äi thôi.
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Hoa Hoa và công tá»­ không thoái khá»i hai lão quái vật này đâu.
- Thoát hay không là chuyện vỠsau, còn bây giỠthì phải chạy cho thật lẹ. Càng xa chỗ này càng tốt.
- Hắc Bạch Thần Quân không để cho Hoa Hoa và công tử đi đâu. Hãy tin Hoa Hoa đi!
- Cô nương đã mất thần trí bởi hai lão quái đó rồi sao? Tùy cơ mà ứng biến. Hai lão quái vật đấu hết trăm hiệp thì tại hạ và Mộng Hoa Hoa cũng đã đi xa.
Hoa Hoa buông một tiếng thở dài.
Quân Tùng cáu gắt nói:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng muốn ở lại đây, thì cứ ở tại hạ chạy trÆ°á»›c đây Quân Tùng dứt lá»i liá»n theo cá»­a hậu khách Ä‘iếm mà bá» Ä‘i. Hoa Hoa buá»™c phải theo y.
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i vá»›i Hoa Hoa rồi nói:
- Tại hạ không biết võ công nhưng đựơc cái võ mồm thì không ai bằng đâu.
Quân Tùng vừa nói vừa rảo bÆ°á»›c cùng vá»›i Hoa Hoa Ä‘i thật nhanh, trong đầu chỉ còn Ä‘á»ng má»™t ý niệm, càng tránh xa Hắc Bạch Thần Quân chừng nào thì càng tốt chừng nấy.
Quân Tùng và Hoa Hoa rá»i khách Ä‘iếm mặc dù hai ngÆ°á»i đã Ä‘i thật nhanh nhÆ°ng tuyệt nhiên vẫn nghe tiếng sấm chưởng, lẫn tiếng binh khí luôn bám sát theo há».
Quân Tùng nhíu mày:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng.....Äó là nhÆ°ng âm thanh gì thế?
Hoa Hoa bặm môi:
- Công tử và Hoa Hoa khó mà thoát được Hắc Bạch Thần Quân.
- Tại hạ muốn há»i những âm thanh kia là những âm thanh gì?
- Những âm thanh mà công tử đang nghe thấy là binh khí và sấm chưởng của hai lão quái vật đang thi thố giao thủ với nhau.
Quân Tùng ngơ ngác:
- Tại hạ và cô nÆ°Æ¡ng đã rá»i khách Ä‘iếm rồi mà.
Hoa Hoa buông một tiếng thở dài:
- Hai ngÆ°á»i đó vừa giao thủ ấn chứng võ công vừa bám theo Hoa Hoa và công tá»­.
Quân Tùng giật mình, quay mặt nhìn lại.
Y ngây ngÆ°á»i thốt lên:
- Eo ôi.....



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #23  
Old 07-04-2008, 05:55 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 23

Tá»­ Vá»±c
Quân Tùng gần như chẳng thể tin vào mắt mình nữa, Hắc Bạch Thần Quân vừa giao thủ tiếp chiêu lẫn nhau vừa bám sát theo y và Mộng Hoa Hoa.
Mặc dù vẫn bám theo Quân Tùng và Mộng Hoa Hoa như hình với bóng, thế nhưng chiêu thức ấn chứng võ công của Hắc Bạch Thần Quân không vì thế mà mất đi sự cương mãnh lẫn nét biến hoá thần kỳ. Thiết Bút và Thiết Thư gần như quyện lẫn vào nhau.
Quân Tùng lắc đầu, nói:
- Mộng cô nương, thật là ngoài sức suy viễn của tại hạ.
- HỠđã đấu với nhau bao nhiêu hiệp rồi?
- Gần năm mươi hiệp rồi, và chẳng bao lâu sẽ đủ trăm hiệp. Xem Hắc Bạch Thần Quân giao thủ, Hoa Hoa chỉ có thể nói, bên tám cân, bên nửa lạng, chẳng ai chịu nhịn ai dù là nửa chiêu - Nếu hai lão đó giao thủ đúng trăm hiệp thì đến lượt tại hạ. Tại hạ đâu có biết Tiên Thiên Khí Công nào đâu.
Mộng Hoa Hoa cau mày:
- Äại Minh thần tăng chẳng đã thỉnh công tá»­ vào tÄ©nh lăng kia mà.
Nghe nàng nói, Quân Tùng giật mình. Gã nghĩ thầm:
- Mình thật là đãng trí, lúc này mình Ä‘ang là gã Tiểu Thần Toán Tá»­ này đó chứ đâu phải là Quân Tùng. Äến ngay cả Hoa Hoa vẫn tin mình là Tiểu Thần Toán Tá»­ mà.
Nghĩ như vậy, Quân Tùng nẩy ra một ý niệm khác. Y nhanh miệng nói với Mộng Hoa Hoa:
- Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta tìm má»™t địa thế hiểm trở nào đó, khiến cho hai lão quái vật cuồng tâm Ä‘a sát kia không thể đấu hết trăm hiệp, thì tại hạ sẽ có cách kéo dài thá»i gian tìm cÆ¡ há»™i.
Hoa Hoa gật đầu:
- Phía trÆ°á»›c chúng ta là Phong Ma SÆ¡n. Äó là má»™t ngá»n núi rất hiểm trở.
- Thế thì tốt quá, chúng ta mau đến Phong Ma Sơn thôi.
Hai ngÆ°á»i chạy lên đến đỉnh Phong Ma SÆ¡n má»›i giật mình. Há» nhÆ° chạy vào chốn Ä‘Æ°á»ng cùng, hoặc là tá»­ địa, bởi vì ngá»n Phong Ma SÆ¡n chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng lên mà không có Ä‘Æ°á»ng thứ hai Ä‘i xuống. Phía sÆ°á»n đối diện là má»™t vá»±c sâu hun hút, từ dÆ°á»›i vá»±c vang lên những âm thanh ầm ỳ, chỉ nghe thôi đã cảm thấy xÆ°Æ¡ng sống gai lạnh.
Quân Tùng lắc đầu:
- Nếu như hai lão quái vật đấu đủ trăm hiệp thì đây đúng là chỗ chôn xác tại hạ và Mộng cô nương.
Quân Tùng vừa dứt câu thì Hắc Bạch Thần Quân cũng đã lên tới:
Bạch Thần Quân Tôn Luân Nhĩ vừa đâm Thiết Bút điểm vào bỠvai phải của Hắc Thần Quân vừa nói:
- Äây là chiêu thứ má»™t trăm của Tôn lão phu.
- Vương lão phu đã quá quen với thức bút này của lão rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Hắc Thần Quân VÆ°Æ¡ng Thiệu HÆ°ng khẽ nghiêng ngÆ°á»i dùng Thiết ThÆ° gạt đầu Thiết Bút qua bên.
- Äến lượt lão đáp lá»… chiêu thứ má»™t trăm của lão tặc.
VÆ°Æ¡ng Thiệu HÆ°ng vừa gạt Thiết Bút vừa rùn tấn, hÆ¡i chồm ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c rồi phạt ngang chiếc binh khí Thiết ThÆ° chém xả vào vùng hạ đẳng của Bạch Thần Quân.
Tôn Luân Nhi cÆ°á»i khảy:
- Lão cũng không có gì mới.
Lão vừa nói vừa cong ngÆ°á»i ngã hẳn ra sau, đồng lúc chiếc Thiết Bút Ä‘iểm vào Thiết ThÆ°....
Choang..... Tôn Luân Nhi bật ngÆ°á»i trở lại. Lão nhÆ° má»™t nho sÄ© cầm bút Ä‘iểm vào quyển sách để chuẩn bị phát thảo những nét há»a tá»±. Nếu hai binh khí không phải bằng thép thì thế tạo hình của há» thật đẹp.
Vương Thiệu Hưng Hắc Thần Quân nói:
- Có giao thủ thêm trăm hiệp thì ta và lão qủy cũng bất phân thắng bại.
- Không PHân định thắng bại thì phải nhỠđến Tiểu Thần Toán Tử phân định rồi.
Bạch Thần Quân quay ngoắt lại Dương Quân tùng:
- Tiểu Thần Toán Tử đến lượt ngươi rồi đấy.
Quân Tùng hớt hải nói:
- Äến lượt tại hạ Æ°?
Hắc Bạch Thần Quân cùng gật đầu:
Quân Tùng lưỡng lự một chút rồi nói:
- Nhị vị trưởng bối đã đấu xong trăm hiệp chưa?
Hắc Bạch Thần Quân trừng mắt nhìn Quân Tùng. Hắc Thần Quân VÆ°Æ¡ng Thiệu HÆ°ng gắt gá»ng:
- Tiểu tử nói sao?
Quân Tùng lập lại câu há»i của mình:
- Nhị vị trưởng bối đã đấu xong trăm hiệp chưa?
Hắc Thần Quân chỉ Quân Tùng:
- Ngươi muốn nói lão phu và lão qủy kia chưa giao thủ đúng trăm hiệp?
Quân Tùng khoát tay:
- Tại hạ không có ý đó.
- Không có ý đó sao ngÆ°Æ¡i lại há»i nhÆ° vậy chứ?
Quân Tùng gãi đầu:
- Tại hạ thấy nhị vị trưởng bối giao thủ một trăm hiệp sao nhanh quá.
Bạch Thần Quân chỉ Quân Tùng:
- Tiểu tử thấy nhanh là đúng rồi, bởi vì ngươi chỉ lo chạy chứ có nhìn Hắc Bạch Thần Quân này giao thủ đâu. Xem ra ngươi chạy cũng lẹ đó. Từ khách điếm sau trăm hiệp ngươi đã lên đến Phong Ma Sơn.
- Ậy....Sao trưởng bối nói Quân Tùng chỉ biết chạy. Tại hạ làm như vậy là có ẩn ý.
Bạch Thần Quân gắt gá»ng nói:
- Ngươi có ẩn ý gì?
- Tại hạ lên Phong Ma Sơn , dụng vào địa thế hiểm trở để khảo chứng khinh thuật của nhị vị trưởng tôn.
Hắc Thần Quân cau mày nói:
- Ngươi có ý đó thật sao?
- Tất nhiên rồi. Nếu nhị vị trưởng tôn giao thủ bình thÆ°á»ng thì cÅ©ng nhÆ° những trận giao đấu trÆ°á»›c đây thôi.
Bạch Thần Quân khoát tay:
- Lão phu không muốn mất nhiá»u thì giá» nữa, ngÆ°á»i hãy phân định rồi giao pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích Ä‘i.
Quân Tùng nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
- Thôi được rồi, vị lá»i nhị vị trưởng tôn mà tại hạ buá»™c phải phân định. Ãi cha....
Nếu phân định võ công của nhị vị tiá»n bối bằng Tiên Thiên Khí Công thì tộâi cho nhị vị tiá»n bối quá. Nhỡ tại hạ lỡ tay thì lại đắc tá»™i bất kính.
Quân Tùng quay lại Mộng Hoa Hoa:
- Tại hạ phiá»n đến Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng vậy.
Hắc Thần Quân chỉ Quân Tùng:
- Ngươi đúng là có ý đồ giấu trong tâm tưởng mà.
Lão nhìn sang Bạch Thần quân:
- Lão qủy....Không mất thá»i gian nữa.
Bạch Thần Quân gật đầu.
Quân Tùng hốt hoảng nói :
- Nhị vị trưởng tôn định làm gì tại hạ chứ?
Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng nói:
- Ta bắt tiểu tá»­ phải giao pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích, rồi quẳng ngÆ°Æ¡i xuống đáy Phong Ma SÆ¡n.
Quân Tùng tròn mắt:
- Sao? Lấy pho Thiên Thư kia rồi quẳng tại hạ à?
Bạch Thần Quân gật đầu.
Quân Tùng nhăn mặt:
- Ai da.....Thế thì không hay rồi. Tại hạ thắc mắc nhị vị trưởng bối sẽ chia pho Thiên Thư kia như thế nào nếu không có tại hạ.
Hắc Thần Quân chỉ vào ngực mình:
- Lão phu lấy phần đầu.
Quân Tùng chỉ Bạch Thần Quân:
- Còn tiá»n bối lấy phần sau?
Tôn Luân Nhị nhạt nhẽo nói:
- Ừ.
Quân Tùng nhún vai:
- Thế sao Tôn tiá»n bối không lấy phần đầu mà nhÆ°á»ng cho VÆ°Æ¡ng tiá»n bối.
Tôn Luân Nhị sa sầm mặt, chỉ vào ngực mình:
- Lão phu lấy phần đầu....Vương lão tặc lấy phần cuối.
Quân Tùng lại nhìn sang Hắc Thần Quân Vương Thiệu Hưng:
- Tôn tiá»n bối nói VÆ°Æ¡ng tiá»n bối lấy phần cuối.
Vương Thiệu Hưng gật đầu:
- Ừ, lão lấy phần cuối.
Hắc Bạch Thần Quân bị Quân Tùng khích bác má»™t lúc liá»n quay qua cãi chầy cãi cối vá»›i nhau. Quân Tùng chá» cho hai gã giằng co đến hồi quyết liệt má»›i nhìn Má»™ng Hoa Hoa nheo mắt, nói:
- Mộng cô nương.....Chúng ta chuồn được rồi.
Y vừa dứt lá»i thì Hắc Bạch Thần Quân ngÆ°ng ngay cuá»™c cãi vã. Cả hai nhÆ° nghe được từng lá»i của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng, quay ngoắt lại chỉ gã.
Hắc Thần Quân nói:
- Tiểu tử định chạy à?
Quân Tùng giật mình, chÆ°a kịp dùng lá»i lẽ nào để chống chế thì Hắc Bạch Thần Quân đồng loạt lắc vai thì triển khinh thuật siêu phàm. Cả hai cùng trổ Cầm Nã Thủ Pháp toan thá»™p lấy Quân Tùng.
Tình thế chẳng đặng đừng, Má»™ng Hoa Hoa buá»™c phải xuất thủ giải nguy cho Quân Tùng. Ngá»n roi da trong tay nàng quật ngang má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung đón đầu Hắc Bạch Thần Quân.
Bạch THần Quân thốt lên:
- Y....
Hắc Thần Quân cũng trố mắt, thốt:
- Ô.. Cùng vá»›i tiếng thốt từ cá»­a miệng, cả hai đồng loạt lắc cổ tay thá»™p luôn vào ngá»n roi da của Má»™ng Hoa Hoa nhÆ° ngÆ°á»i ta thá»™p má»™t con vật bé xíu.
Thủ pháp của Hắc Bạch Thần Quân thật là siêu phàm xuất chúng, chỉ má»™t cái thá»™p bình thÆ°á»ng thôi mà hai ngÆ°á»i đã nắm được ngá»n roi da cÆ°Æ¡ng mãnh của Má»™ng Hoa Hoa Bạch THần quân nói:
- Ả định giết lão.
Hắc Thần quân lắc đầu:
- Ả định giết lão đó.
- Không lão mà.
- Không.... Chính lão.
Cả hai cùng thốt một lượt:
- Ả định giết cả hai.
Quân Tùng vừa nghe hai lão thốt ra câu đó liá»n Ä‘oán ngay Hắc Thần Quân sẽ liên thủ lấy mạng Má»™ng Hoa Hoa. Mặc dù Hắc Bạch Thần Quân khắc tính vá»›i nhau, nhÆ°ng má»™t khi cả hai cùng má»™t ý niệm thì đó chính là sá»± khởi đầu cuá»™c đại sát không gá»›m tay của há».
Quân Tùng thét lớn:
- Mộng cô nương coi chừng.
Bị Hắc Bạch Thần Quân thâu tóm binh khí, Má»™ng Hoa Hoa không khá»i lúng túng. Trong tình thế bức bách nàng buá»™t miệng nói:
- Công tá»­ chạy Ä‘i, Hoa Hoa liá»u chết vá»›i há».
Quân Tùng lắc đầu. Y chạy nhanh đến án ngữ trước mặt nàng trong khi Hắc Bạch Thần Quân vừa toan xuất thủ sát chiêu.
Quân Tùng khoát tay:
- Ê....Nhị vị trưởng bối không muốn lấy pho Thiên Thư kia sao?
Hắc Bạch Thần Quân sững ngÆ°á»i.
Bạch Thần Quân nói:
- Tiểu tá»­..NgÆ°Æ¡i phải trao pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích cho lão.
- Tất nhiên rồi, nhưng lão phải cho tại hạ và vị muội muội này một sinh lộ chứ.
Hắc Thần Quân nạt ngang:
- Sinh lá»™ sau lÆ°ng các ngÆ°Æ¡i đó Cả hai vừa nói vừa chao ngÆ°á»i lạng bá»™ lÆ°á»›t tá»›i, cùng xuất thủ Cầm Nã Thủ Pháp toan bắt lấy Quân Tùng và Má»™ng Hoa Hoa. Tình thế cấp bách dồn dập, Quân Tùng và Hoa Hoa muốn hay không cÅ©ng không đựơc, cả hai chỉ có má»™t cách duy nhất là nhảy xuống vá»±c Phong Ma SÆ¡n nếu không muốn rÆ¡i vào tay Hắc Bạch Thần Quân.
Quân Tùng nhíu mày nghĩ:
- Rơi vào tay hai lão quỷ thì chắc chắn mất mạng rồi, nhảy đại xuống kia không khéo còn có thể giữ được mạng.
Với ý nghĩ đó Quân Tùng chộp lấy tay Mộng Hoa Hoa:
- Chúng ta cùng chết vậy.
Äôi song trảo của Hắc Bạch Thần Quân thá»™p tá»›i, Quân Tùng không má»™t chút đắn Ä‘o, nắm tay Má»™ng Hoa Hoa nhảy luôn ra ngoài vá»±c Phong Ma Xoạt....
Mặc dù Hoa Hoa và Quân Tùng thoát nhảy ra ngoài vực bất kể sống chết, nhưng chiếc vuông lụa che mặt của Hoa Hoa vẫn bị trảo thủ của Hắc Thần Quân tước đi.
Quân Tùng nhắm mắt thét lớn:
- A...... a..........a Tiếng thét bấu víu sự sống của Quân Tùng chìm vào những âm thanh ầm ì từ dưới vực dội lên.
Ùm.. Toàn thân Quân Tùng rát bá»ng nhÆ°ng nhanh chóng cảm nhận đựơc sá»± mát lạnh.
Mặc dù thân thể còn ê ẩm nhưng Quân Tùng vẫn nhận biết mình đang chìm dần xuống.
Một ý niệm lóe lên trong đầu:
- Ta phải sống.
Lá» má» trong màn nÆ°á»›c xanh biếc Quân Tùng thấy bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chìm dần xuống dÆ°á»›i đáy. Không cần nghÄ© y Ä‘oán ngay bóng ngÆ°á»i kia chính là Má»™ng Hoa Hoa.
Quân Tùng quạt tay, đạp chân lÆ°á»›t đến, cặp ngang vùng tiếu yêu của Hoa Hoa rồi cố trồi lên mặt nÆ°á»›c. Mặc dù thẩn thể ê ẩm, nhÆ°ng giữa cái sống và cái chết, Quân Tùng vẫn cố sức đập tay, đập chân kè Má»™ng hoa Hoa bÆ¡i vào bá».
Ãnh sáng xanh rá»n xa xa trên vách đá hắt xuống tạo cho không gian má»™t khung cảnh thật âm u huyá»n bí. Lúc này Quân Tùng đâu còn đủ thần trí để quan sát chung quanh, mà chỉ biết bÆ¡i và bÆ¡i.
Kéo được Hoa Hoa vào đến gỠđá, Quân Tùng nằm duá»—i ra thở dốc. Y tưởng nhÆ° tim mình sắp rá»›t ra khá»i lồng ngá»±c bởi tiếng đập thình thịch.
Nằm má»™t lúc thật lâu, Quân Tùng má»›i sá»±c nhá»› đến Hoa Hoa. Y nhá»m ngÆ°á»i dậy nhìn nàng, khẽ nói:
- Hoa Hoa....Cô nương còn sống chứ?
Miệng nói, Quân Tùng ghé tai áp vào ngực nàng, Gã nghe rõ từng tiếng đập nhịp nhàng của trái tim nàng.
Quân Tùng vỗ khẽ vào má Hoa Hoa:
- Hoa Hoa.... Hoa Hoa… Tỉnh lại đi.
Quân Tùng gãi đầu:
- Ui cha.... Mình không có võ công vẫn bình an, còn ả nha đầu này thì lại bất tỉnh không còn biết gì cả.
Quân Tùng lay Hoa Hoa:
- Hoa Hoa cô nương.
Không thấy Hoa Hoa phản ứng gì, Quân Tùng cúi sát xuống mặt nàng, y rủa:
- Xú nha đầu.... Ngươi chết thật rồi à?
Lá»i vừa thốt ra khá»i miệng thì Hoa Hoa mở mắt. Nàng chợt giật mình khi thấy diện dung của Quân Tùng Ä‘ang áp sát vào mặt mình. Hoa Hoa thét lên:
- NgÆ°Æ¡i....
Cùng vá»›i tiếng "ngÆ°Æ¡i" đó, ngá»c thủ của nàng vung lên tát vào má Quân Tùng.
Bốp.. Mắt Quân Tùng nổ đom đóm, y thét lên:
- Sao nàng lại đánh ta?
Hoa Hoa bật ngồi dậy:
- Ngươi đã làm gì ta?
Quân Tùng cáu gắt:
- Khỉ thật. Ta chỉ sợ nàng chết mà thôi.
Hoa Hoa lÆ°á»m gã:
- Công tử không..... Quân Tùng khoát tay:
- Hê....Nàng đừng nghĩ sằng nghĩ bậy nhé.
Y vỗ vào ngực mình:
- Tại hạ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t nam tá»­ đại trượng phu thì đâu thể sá»— sàng vá»›i nữ nhân trong lúc gặp há»a chứ.
Hoa Hoa thở hắt ra rồi nói; - Hoa Hoa..... Quân Tùng cÆ°á»›p lá»i:
- Äừng nói nữa, nếu không có tại hạ thì cô nÆ°Æ¡ng đã bá» xác trong đầm nÆ°á»›c kia rồi.
Nói đến đây, Quân Tùng má»›i vá» quay mặt chá»— khác, lúc này y má»›i để tâm đến ngá»n thác khổng lồ tuôn chảy từ lÆ°ng chừng sÆ°á»n Phong Ma SÆ¡n trút xuống đầm nÆ°á»›c.
Ãnh sáng xa xa đập vào mắt của Quân Tùng. Y nhíu mày nghÄ©:
- Nơi đó là gì nhỉ ? Phải chăng nó là mắt của một quái vật nào đó?
Quân Tùng nhìn lại Mộng Hoa Hoa:
- Hoa Hoa, nàng nhìn xem ánh sáng xanh kia là gì?
- Chúng ta phải đến đó mới biết đựơc.
Quân Tùng gật đầu.
Hai ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c tiến vá» ná»›i phát ra ánh sáng xanh rá»n. Khi còn cách vùng ánh sáng xanh biếc non hai mÆ°Æ¡i trượng, Quân Tùng má»›i thấy rõ đó là hàng chữ Thiên Ma Cổ Cốc.
Bốn chữ Thiên Ma Cổ Cốc được khắc theo lối chân phương vô cùng sắc nét, lại phát ra ánh sáng xanh lè.
Hoa Hoa nhìn sang Quân Tùng:
- Công tử Thiên Ma Cốc ở đây, sao công tử không nhận ra?
Quân Tùng vò đầu bứt tai:
- Thế này là thế nào nhỉ ? Mình chỉ nói bừa Thiên Ma Cốc. Không ngá» có Thiên Ma Cốc tá»a lạc ngay dÆ°á»›i đáy vá»±c Phong Ma Cốc. Không lẽ mình đúng là Tiểu Thần Toán Tá»­ sao?
Hoa Hoa thấy Quân Tùng tÆ° lá»± liá»n há»i:
- Công tử nghĩ gì thế?
- Tại hạ vô cùng xúc động khi đưa cô nương đến được Thiên Ma Cổ Cốc xem như đại cáo thành công rồi.
Y nói xong chợt sa sầm mặt:
- Tại hạ và cô nương đã vào đến Thiên Ma Cổ Cốc rồi, nhưng không biết có ra được không thôi.
- Chuyện đó tính sau, bây giá» Hoa Hoa và công tá»­ hãy vào Thiên Ma Cổ Cốc lấy pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên xích.
Hai ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c vá»›i sá»± phấn chấn hÆ°á»›ng thẳng đến Thiên Ma Cổ Cốc. Há» còn cách toà Thiên Ma Cổ Cốc không quá ba trượng thì bất thình lình Hoa Hoa nắm tay Quân Tùng kéo giật lại.
- Công tử khoan.
Quay sang nàng, Quân tùng nói:
- Sao....nàng không thích vào Thiên Ma Cổ Cốc à?
Hoa Hoa chỉ tấm bia đặt ngay phía trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i. Nàng nói:
- Công tá»­ hãy Ä‘á»c xem trên bia đá ghi gì.
Quân Tùng nhíu mày:
- Âm Dương Giới.
Y nhìn sang Hoa Hoa:
- Âm DÆ°Æ¡ng Giá»›i. Ãm chỉ đây là ranh giá»›i sau cùng nếu tại hạ và cô nÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c qua sẽ chẳng bao giá» quay lại được trần gian.
- Äúng nhÆ° vậy Quân Tùng thở dài:
- Ở lại đây thì cũng như ở trong địa ngục, chứ có hơn gì. Chẳng có gì phải sợ cả.
Quân Tùng vừa nói vừa xảy bước tiến tới. Y vừa bước qua tấm bia khắc ba chữ Âm Dương Giới thì chân như đạp lên một đống bùn nhìn không có đáy.
Thân pháp Quân Tùng lá»t thá»m xuống má»™t bãi lầy ngập tá»›i tận ngá»±c, y hốt hoảng thét lên - Cứu ta vá»›i!
Quân Tùng chìm dần xuống Hoa Hoa hốt hoảng chồm đến chá»™p lấy tay của Quân Tùng. Quân Tùng cố chòi ngÆ°á»i lên, nhÆ°ng càng lún xuống nhanh hÆ¡n.
Hoa Hoa lắc đầu:
- Huynh đừng nhúc nhích sẽ mau chìm xuống hơn đó.
Quân Tùng biến sắc:
- Ta chết mất. Chẳng lẽ cái mạng của ta lại chết trong đám lầy ôn dịch này sao?
Nếu có chết thì nàng chết chung với ta nha. Có nàng cùng chết chung, ta không đến nỗi thành con ma cô độc trong cõi a tỳ này.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #24  
Old 07-04-2008, 05:55 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 24

Ngụy cảnh dị nhân
Quân Bình ôm quyá»n xá lão đại phu. Chàng từ tốn nói:
- Äa tạ lão đại phu. Hẹn ngày tái kiến.
Dược Y Äà nhìn Quân Bình nói:
- Công tá»­ bảo trá»ng.
Thiên Cơ khách sáo:
- Những ngày qua nếu không có lão trượng, Hạ huynh không được nhÆ° bây giá».
Sau này Thiên Cơ sẽ báo đáp.
Lão đại phu khoát tay:
- Cô nương đừng nên đặt nặng ơn nghĩa, đây là cái nghiệp của lão phu mà.
Lão nhìn lại Quân Bình:
- Lão phu nghe tiếng Hạ công tá»­ đây Ä‘oán quẻ nhÆ° thần, được thần tăng Äại Minh thỉnh vào tÄ©nh lăng, chỉ mong công tá»­ Ä‘oán cho má»™t quẻ.
- Vãn bối chỉ sợ nói bừa khiến tiá»n bối phật lòng.
Lão đại phu khoát tay:
- Lão rất thành tâm ý để nghe quẻ bói của Hạ công tử.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i.
Chàng đảo mắt nhìn qua toàn gian dược sảnh của lão đại phu, rồi bấm độn tính số.
Quân Bình suy ngẫm một lúc rồi nói:
- Vãn bối theo thuyết Huyá»n Không Hoa, chiếu theo Thiên Tâm Thập Äạo mà giải trình quẻ này cho lão đại phu.
Lão đại phu vuốt râu,mỉm cÆ°á»i:
- Lão lắng tai nghe công tử chỉ giáo.
Quân Bình nhìn lão đại phu:
- Chiếu theo Thiên Tâm Thập Äạo, chỉ cần lão đại phu xếp dược sảnh này theo má»™t trục thẳng, tấùt cả Ä‘á»u phân chia Ä‘á»u, không nặng bên tả, không nghiêng bên hữu, đó là VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Lệnh. Lấy NgÅ© Hành Sinh Khắc, thì má»™t là trung tâm dược sảnh, chiếu theo đó , tiá»n môn phải xây ra hÆ°á»›ng Bắc tức lập Thủy.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i:
- Nếu lão đại phu chiếu theo Thiên Tâm Thập Äạo và NgÅ© Hành Sinh Khắc, nói theo phong thủy Huyá»n Không là nhÆ° vậy, nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vận số, nghiệp quả.
NhÆ° lão đại phu đây thì vãn bối tin sẽ đạt được nhiá»u duyên thiên căn.
Lão đại phu ôm quyá»n xá Quân Bình :
- Lão phu đa tạ Tiểu Thần Toán Tử.
- Vãn bối còn mang Æ¡n tiá»n bối mà.
Quân Bình ôm quyá»n xá lão:
- Vãn bối mạn phép cáo từ.
- Hạ công tá»­ bảo trá»ng.
Rá»i dược sảnh, Hạ Quân Bình và Vi Thiên CÆ¡ chÆ°a ra khá»i cá»­a tam quan của trấn Trung Châu thì chạm trán vá»›i má»™t tốp cao thủ Cái Bang, dẫn đầu là hai vị trưởng lão đã thành danh, Tạ Thụ Nhân Lên Thân Nghiệp.
Bá»n môn hạ Cái Bang vây tròn lấy Thiên cÆ¡ và Quân Bình. NhÆ° đã có sá»± sắp xếp từ trÆ°á»›c, há» nhÆ° má»™t bầy đỉa đói, bâu kín hai ngÆ°á»i.
Thiên CÆ¡ bá»±c dá»c thét:
- Các ngươi tránh ra.
Thiên CÆ¡ vừa thét vừa vung ngá»c thủ gạt chúng môn hạ cái Bang. Mặc dù đã tá» thái Ä‘á»™ cÆ°Æ¡ng quyết, nhÆ°ng xem chừng lÅ© bang chúng Cái Bang vẫn không chịu tách rá»i nàng và Hạ Quân Bình Äôi chân mày vòng nguyệt của Thiên CÆ¡ thoạt cau lại vá»›i vẻ bất mãn.
Nàng vừa nói vừa lắc đôi Phi Äiểu Thiên Can xuất hiện ở lòng bản thủ của nàng.
Quân Bình lo lắng nói:
- Vi cô nÆ°Æ¡ng.... Äừng..... Lê Thân Nghiệp vừa hành đại xá Thiên CÆ¡ nói:
- Cô nương… Chúng tôi là phận thấp hèn, phải chịu kiếp ăn mày. Ai cũng có lúc thất cơ lỡ vận, mong công tử và cô nương nhín chút bạc vụn cho chúng ăn mày này.
Lê Thân Nghiệp vừa nói vừa chen vào giữa Thiên CÆ¡ và Hạ Quân Bình. Giá»ng nói của lão trưởng tôn thật từ tốn và cÅ©ng thật xúc Ä‘á»™ng, khiến Quân Bình không cầm lòng đựơc.
Chàng buông một tiếng thở dài, rồi lấy trong thắt lưng một nén bạc, nhét vào tay.
Lê Thân Nghiệp:
- Trưởng lão hãy giữ lấy.
Vừa nhận nén bạc vụn của Quân Bình, Lê thân nghiệp chỉ khẽ nheo mắt. Ngay lập tức chúng môn hạ cái bang nhao nhao hẳn lên. HỠchia thành hai tốp. Một quây lấy Quân Bình , một quây lấy Phi Thiên Tử Vi Thiên Cơ, miệng không ngừng hò hét:
- Cô nương hay cho tôi với.
- Công tử, xin làm phúc, làm phước.
Nhóm vây vi Thiên Cơ là những tên ăn mày có lẽ một năm chưa đụng tới nước, nên trang y cáu bẩn, bốc mùi hôi thối , thậm chí có kẻ còn trương cả những vét lở lói cho Thiên Cơ thấy đặng nàng động lòng.
Thiên Cơ cáu gắt thét lên:
- Dừng đụng đến bổn cô nương.
Nàng vừa thét vừa cố lách tránh những cánh tay Ä‘ang chìa tá»›i mình. Tất nhiên sá»± hôi thối lẫn ghẻ chóc của lÅ© ăn mày khiến Thiên CÆ¡ tởm lợm. Nàng không ngừng lùi bÆ°á»›c, trong khi bá»n bang chúng Cái Bang không ngừng bủa vây nhÆ° bầy Ä‘Ä©a đói lâu ngày.
Thiên Cơ giân dữ thét:
- Các ngươi muốn chết ư?
Nàng thét bằng giá»ng thật gay gắt nhÆ°ng tâm định thì không nghÄ© mình phải dụng đến đôi Phi Äiểu Thiên Can, thần uy của nàng khiến bá»n bang chúng Cái Bang hốt hoảng. Bá»n chúng nhanh chóng tản ra tứ phía, lủi nhanh chạy.
Thiên Cơ nhìn lại Quân Bình.
Bên phía Quân Bình, bá»n môn hạ Cái Bang cÅ©ng túa ra má»i hÆ°á»›ng lủi nhanh, nhÆ°ng Quân Bình thì chẳng còn ở đó nữa rồi. Không thấy Quân Bình, Vi Thiên CÆ¡ giật mình thét gá»i:
- Hạ huynh....
Thiên Cơ đoán ngay ra vì sao có cuộc chạm mặt không muốn có này. Nàng tức giận lẩm nhẩm nói:
- Thì ra các ngươi đã có dự mưu.
Thiên CÆ¡ lắc vai, thi triển tuyệt ká»· khinh công Phi Äiểu Thiên Vân. Nàng tợ đôi chim sắt lÆ°á»›t trên mặt đất và nhanh chóng chá»™p lấy gáy má»™t gã Cái Bang.
Giật tay một cái, Thiên Cơ buộc gã fải đối mặt với mình:
- Ngươi nói cho bổn cô nương biết, các ngươi đưa Hạ huynh đi đâu?
Gã cái bang biến sắc, lắp bắp nói:
- Cô....cô nương.... tôi chẳng biết gì hết.
Thiên CÆ¡ gằn giá»ng:
- Ngươi không muốn sốngnữa à?
- Tôi..tôi không biết gì cả.
- Nếu ngÆ°Æ¡i còn nói má»™t tiếng không biết thì mạng ngÆ°á»i sẽ tuá»™t ra khá»i xác đó.
Hạ huynh bị các ngươi đưa đi đâu?
Thấy vẻ mặt với sắc na phẫn uất của Vi Thiên Cơ , gã cái bang càng hốt hoảng biến sắc hơn.
Thiên CÆ¡ gằn giá»ng nói từng tiếng:
- Ngươi nói chứ?
- Cô nương.....Tôi chỉ theo lệnh của phân đàn chủ Lê Thân Nghiệp thôi.
Äôi chân mày vòng nguyệt của nàng nhíu lại:
- Lê Thân Nghiệp lão tặc đưa Hạ huynh đi đâu?
- Tôi không biết nữa. Phân đàn chủ nói, chỉ cần chúng tôi chia được chủ nhân Phi Tiên Hổ với Tiểu Thần Toán Tử thì sẽ có năm mươi lạng bạc. Còn Lê Thân Nghiệp phân đàn chủ đưa Hạ công tử đi đâu thì tôi không được biết.
Nghe giá»ng thành khẩn của gã Thiên CÆ¡ biết gã không xảo ngôn. Nàng bặm môi, thở hắt ra rồi hất nhẹ gã môn hạ Cái Bang té chúi đến trÆ°á»›c.
Nàng gằn giá»ng nói:
- Ngươi vỠbẩm báo lại với Túy Tiên Ông Phùng Nhĩ, nếu không thả Hạ huynh thì chủ nhân Phi Tiên Ông Vi Thiên Cơ sẽ làm cỠCái Bang đó.
Thiên Cơ nghĩ thầm:
- Lê Thân Nghiệp chưa đưa Hạ Quân Bình đi xa được. Nhất định y vẫn còn lảng vãng đâu đó trong trấn Trung Châu này.
Với ý nghĩ đó, nàng trở bộ quay bước bỠđi. Vừa đi Thiên Cơ vừa nghĩ:
- Tại sao Lê Thân Nghịêp lại muốn bắt Quân Bình ? Chẳng lẽ vá»›i chức phận là má»™t phân đàn chủ Cái Bang y cÅ©ng có ý Ä‘oạt pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích để lập vị minh chủ chăng? Hay gã muốn dẫn Ä‘á»™ Hạ Quân Bình vỠđại tổng đàn Dị Thần Giáo để nhận kim lượng? Cả hai Ä‘á»u có lý cả...." Thiên CÆ¡ vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© mông lung, càng nghÄ© càng bồn chồn lo lắng cho Quân Bình. Nếu nhÆ° Hạ Quân Bình lá»t vào tay Dị Thần giáo chủ, trách nhiệm của nàng càng khó khăn gấp bá»™i. Nếu nhÆ° Quân Bình có mệnh hệ gì thì Thiên CÆ¡ càng bứt rứt hÆ¡n. Cảm giác đó nàng không biết xuất phát từ đâu.
- Vi cô nương.
Tiếng gá»i thật khẽ, trong khi Thiên CÆ¡ vẫn còn miên man vá»›i những ý nghÄ© trong tâm tưởng nên vẫn tiếp tục bÆ°á»›c Ä‘i.
- Vi cô nương.
Tiếng gá»i lá»›n hÆ¡n, lá»t vào thính nhÄ© buá»™c Vi Thiên CÆ¡ dừng bÆ°á»›c quay ngoắt lại.
NgÆ°á»i gá»i nàng là má»™t nho sinh công tá»­, dáng ngÆ°á»i nho nhã, lịch lãm trong bá»™ trang y thanh lam, tay cầm trÆ°á»ng kiếm. Äôi thu nhãn Thiên CÆ¡ thoạt chá»›p má»™t cái.
Nho sinh công tử gật đầu, ôn tồn nói:
- Vi cô nương không nhận ra tại hạ à?
- Thiên Cơ chưa từng biết qua công tử.
- Tại hạ hỠLa tên Thiên Hào.
- Thiên Cơ có nghe đại danh của La công tử, chưởng môn Ngũ Kiếm Phái La Thiên Hào.
Thiên Hào từ tốn nói:
- Mang danh chưởng môn Ngũ Kiếm Phái nhưng tại hạ đâu thể bì với Vi Thiên Cơ, chủ nhân Phi Tiên Hổ.
- Công tá»­ khách sáo quá. Trên giang hồ NgÅ© Kiếm Phái sánh ngang vá»›i Thiếu Lâm Tung SÆ¡n, Võ Äang kia mà.
Nàng nhìn Thiên Hào, mỉm cÆ°á»i, nói tiếp:
- Trên võ lâm, bất cứ kỳ nhân hay chưởng môn nào cÅ©ng Ä‘á»u ngưỡng má»™ La công tá»­, là má»™t đóa kỳ hoa của võ lâm Trung Nguyên. Äâu mấy ngÆ°á»i thành danh lẫy lừng nhÆ° công tá»­. Thiên CÆ¡ nghÄ© từ cổ chí kim đến nay cÅ©ng chÆ°a có đó.
- Vi cô nương làm tại hạ hổ thẹn.
- Công tử tài cao, nên tóc chưa bạc đã trở thành chưởng môn Ngũ Kiếm Phái. Ai nghe mà không phục.
- Ngũ Kiếm Phái cũng chỉ có thể sánh ngang với Phi Tiên Hồ mà thôi.
Thiên Cơ lắc đầu:
- Phi Tiên Hồ là vùng đất hoang sơ, nơi trú ngụ của những loài chim di trú, đâu có gì để sánh với Ngũ Kiếm Phái của La công tử.
- Thế mà tại hạ lại ngưỡng mộ chủ nhân Phi Thiên Hồ từ lâu rồi. Tại hạ chỉ mong được một lần bồi tiếp với Vi cô nương mà thôi.
- Äó là lòng thành thật của La công tá»­.
- Tại hạ sao lại không thành thật với Vi cô nương?
- Công tử khiến Thiên Cơ ngạc nhiên đó.
- Vi cô nương ngạc nhiên vì sự ngưỡng mộ của tại hạ?
- Äúng nhÆ° vậy đó.
La Thiên Hào cÆ°á»i rồi từ tốn nói:
- Khi nãy tại hạ gá»i cô nÆ°Æ¡ng hai lần má»›i nghe, trấn Trung Châu đó há»™i sÆ¡n thủy cẩm tú nên Vi cô nÆ°Æ¡ng thả hồn theo mây theo gió à?
Nàng lắc đầu:
- Không như La công tử nói đâu.
- Nếu không vì sÆ¡n thủy cẩm tú thì cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi suy nghÄ©? Tại hạ có thể giúp cho Vi cô nÆ°Æ¡ng không?
Thiên Cơ nhìn Thiên Hào.
Trong lúc lòng dạ bồn chồn lo lắng, lại được lá»i của Thiên Hào, nàng phấn khích nói luôn:
- Quả thật Thiên Cơ đang có việc cần fải giải quyết.
Thiên Hào nhìn nàng, ôn nhu nói:
- Cô nương có thể cho tại hạ biết được không?
- Thiên Cơ gặp được công tử, xem như phúc phần của Thiên Cơ, Thiên Cơ nghe thiên hạ đồn đãi Ngũ Kiếm Phái thực lực rộng lớn chẳng thua kém Cái Bang.
- Vá»›i Tung SÆ¡n Thiếu Lâm của thần tăng Äại Minh thì tại hạ không dám so sánh.
Nhưng nếu đem so với cái bang thì mạn phép cô nương, tại hạ có thể khẳng khái nói, Cái Bang của lão già say Phùng Nhĩ không thể bì với Ngũ kiếm Phái được.
Thiên cÆ¡ mỉm cÆ°á»i:
- Nếu Cái Bang không thể bì với Ngũ Kiếm Phái thì Thiên Cơ phải nhỠđến La công tử.
- Vi cô nương cứ nói.
- Thiên Cơ cần tìm gã phân đàn chủ Cái Bang Lê Thân Nghiệp.
Thiên Hào cÆ°á»i mỉm vá»›i vẻ tá»± mãn:
- Chuyện cô nương nhỠkhông khó với tại hạ. Thậm chí còn dễ hơn lấy đồ trong túi.
- Nếu được như vậy thì Thiên Cơ vô cùng cảm kích.
- Tại hạ chỉ mong được bồi tiếp với Vi cô nương thôi.
Thiên Hào xoa tay nói:
- Vi cô nÆ°Æ¡ng cứ yên tâm, tại hạ sẽ phát lịnh NgÅ© Kiếm để chúng môn hạ dẫn Ä‘á»™ gã phân đàn chủ Lê Thân Nghiệp đến diện kiến Vi cô nÆ°Æ¡ng. Còn bây giá», tại hạ mạn phép Thỉnh cô nÆ°Æ¡ng quá vãng đến trung Ä‘Æ°á»ng NgÅ© Kiếm Phái để tại hạ được bồi tiếp cô nÆ°Æ¡ng.
Thiên Cơ nhìn La Thiên Hào:
- Công tử khách sáo quá.
- Ngũ Kiếm Phái được đón chủ nhân Phi Tiên Hồ là vinh dự rồi, mong Vi cô nương đừng từ chối.
- La công tử có tâm giúp đỡ Thiên Cơ thì Thiên Cơ sao có thể từ chối đựơc.
Thiên Hoà lộ vẻ phấn khích tột cùng:
- Tốt quá, má»i Vi cô nÆ°Æ¡ng.
Thiên Hoà rảo bước song hành ra ngoài trấn Trung Châu theo hướng đông mà đi.
Thiên Hào Ä‘i bên cạnh Vi Thiên CÆ¡, thỉnh thoảng lại liếc trá»™m nàng. Ãnh mắt của gã lá»™ ra những cái nhìn lạ lùng.
Thiên Hào nói:
- Vi cô nương có chuyện gì với gã phân đàn chủ Cái Bang Lê Thân Nghiệp vậy?
Thiên Cơ ngập ngừng mốt lúc rồi nói:
- Thiên CÆ¡ tìm gã để truy nguyên má»™t ngÆ°á»i.
Thiên Hào tròn mắt nhìn nàng:
- Vi cô nÆ°Æ¡ng muốn truy tầm ngÆ°á»i?
Thiên Cơ gật đầu.
Thiên Hào nhíu mày há»i:
- NgÆ°á»i đó là ai mà Vi cô nÆ°Æ¡ng phải nhá»c thân nhÆ° vậy?
Nàng dừng bước nhìn La Thiên Hào:
- Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình.
Thiên Hào thở hắt ra một tiếng rồi nói:
- Vi cô nương đi tìm Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân bình và gã phân đàn Chủ Cái bang Lê Thân Nghiệp biết tung tích Hạ Quân Bình?
- Xem ra La công tử cũng đang đi tìm Hạ Quân Bình.
- Æ .....Æ¡ Tất cã má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn truy tìm Tiểu Thần Toán Tá»­. NhÆ°ng riêng tại hạ thì không có ý đó. Tiểu Thần Toán Tá»­ có giữ bí mật vá» pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích, hay không thì cÅ©ng không khiến tại hạ bận tâm nhÆ° Vi cô nÆ°Æ¡ng.
- Nghe những lá»i của La công tá»­, Thiên CÆ¡ ngạc nhiên vô cùng, không ngá» NgÅ© Kiếm Phái lại có phÆ°á»›c được má»™t vị chưởng môn kỳ tài, phong thái lịch lãm thật là ngưỡng má»™.
La Thiên Hào nhìn nàng, mỉm cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i của ho La chứa Ä‘á»±ng nhiá»u ẩn ý.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #25  
Old 07-04-2008, 05:55 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 25

Nghi vấn trùng trùng
Nhắc lại Hạ Quân bình Khi môn hạ Cái Bang vây lấy, cách ly chàng vá»›i Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ Quân Bình còn chÆ°a Ä‘oán được ý đồ của há» thì bất thình lình Tạ Thu Nhân từ phía sau cách không Ä‘iểm chỉ vào đại huyệt Kiên Tỉnh. Khi Quân Bình phát hiện được thì đã quá muá»™n để thi triển bá»™ pháp thần kỳ Mê Tông Bá»™ của tiểu thần La Hán Tuệ Thông truyá»n thụ. tứ chi chàng nặng chịch, không sao cá»­ Ä‘á»™ng đựơc.
Quân Bình giật mình, toan thét gá»i Vi Thiên CÆ¡ thì Lê Thân Nghiệp đã nhanh tay hÆ¡n, Ä‘iểm vào á huyệt của chàng rồi cùng vá»›i Tạ Thu Nhân xốc lấy Quân Bình, trổ khinh công thoát Ä‘i, trong lúc bá»n Cái Bang vẫn náo Ä‘á»™ng che mắt Thiên CÆ¡.
Quân Bình không còn biết hai gã phân đàn chủ Cái Bang Ä‘Æ°a chàng Ä‘i đâu. Giá» có muốn mở miệng há»i cÅ©ng không đựơc bởi đã bị há» Ä‘iểm vào á huyệt.
Lê Thân nghiệp và Tạ Thu Nhân xốc Quân Bình Ä‘i thẳng đến má»™t trang viện, nằm khuất sau má»™t cánh rừng tre nứa. Có lẽ hai ngÆ°á»i đã đến đây nhiá»u lần nên má»›i biết rành rẽ những tiểu lá»™ để vào đến được trang viên.
Lê Thân Nghiệp và Tạ Thu Nhân đặt Quân Bình nằm duá»—i đài ngay bên ngoài mái hiên gian tiá»n sảnh, rồi rảo bÆ°á»›c tiến thẳng vào trong.
Quân Bình không biết tại sao hai ngÆ°á»i kia lại Ä‘Æ°a chàng đến trang viện này, trong tâm Quân Bình chỉ lo lắng há» sẽ giao ná»™p chàng cho Dị Thần Giáo.
Quân Bình còn đang miên man suy nghĩ thì bất chợt một mùi xạ hương dìu dịu xộc vào khứu giác chàng. Vừa ngửi đựơc mùi xạ hương kia, vô hình trung Quân Bình nghĩ ngay đến một nữ nhân mà nhan sắc trong trí tưởng tượng của chàng phải là một trang giai nhân chỉ có thể so sánh với Hương Phi, hoặc Dương Qúi Phi mà thôi.
Quả đúng nhÆ° Quân bình suy viá»…n, tưởng tượng, nàng xuất hiện đứng ngay bên cạnh chàng. Äôi thu nhãn vá»›i hai hàng lông mi cong vút, vừa gợi cảm vừa sắc sảo.
Hai cánh môi má»ng Ä‘á» nhÆ° quả đào chín má»ng hé mở, tạo thành má»™t đóa hàm tiếu gợi cảm, gợi tình.... nàng cất tiếng vá»›i chất giá»ng thánh thót nhÆ° chim há»a mi hót, vào buổi giao tình tìm đôi.
- Muội đã chỠHạ huynh ở đây lâu lắm rồi.
Quân Bình muốn nói, nhÆ°ng á huyệt đã bị Ä‘iểm nên không sao thốt được ra lá»i.
Chàng nghĩ thầm:
- Vị tiểu thÆ° này là ai? Rồi đây không biết mình sẽ còn gặp Ä‘iá»u gì nữa Nàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Hạ huynh chỠmuội một chút.
Quân Bình còn chÆ°a hiểu được câu nói của nàng thì bất ngá» nàng cúi xuống áp hai cánh môi vào miệng Quân Bình. Má»™t mùi thÆ¡m thoang thoảng từ hai cánh môi má»ng chín của nàng phả qua miệng Quân Bình. Chàng cảm nhận rõ rệt luồng hÆ¡i thở thÆ¡m tho, ấm áp của nàng phả qua mình, liá»n sau đó má»™t cảm giác mÆ¡ mÆ¡ màng màng.
Nàng nhìn Quân Bình rồi chấp tay sau lÆ°ng tiến vào gian tiá»n sảnh.
Tạ Thu Nhân và Lê Thân Nghiệp vừa thấy nàng đã bước ra, háo hức nói:
- Lan Hoa Phương Tử sẽ thưởng cho chúng tôi chứ?
Nàng mỉm cÆ°á»i , ánh mắt giao tình sắc xảo liếc qua hai gã phân đàn chủ Cái Bang.
Nàng thỠthẻ nói:
- Phương Tử phải thưởng cho nhị vị đại ca rồi.
Lê thân Nghiệp vỗ ngực mình:
- Lê mỗ phải được nàng thưởng trước đó. Nếu không có dự kế của Lê mỗ thì sao cách ly được Tiểu Thần Toán Tử với ả Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ.
Y quay lại Tạ Thu Nhân:
- Ta nói đúng chứ bằng hữu?
Tạ Thụ Nhân dè bĩu:
- Tất nhiên có dự kế của Lê huynh nhưng nếu không có Tạ Thu Nhân phát hiện tung tích của Tiểu Thần Toán Tử thì kế sách kia chẳng đáng để Phương Tử để mắt đến.
Suy cho cùng công đầu thuộc vỠhỠTạ này, nên ta phải được Lan Hương Phương Tử thưởng trước.
Tạ Thu Nhân vừa nói vừa nắm tay La Hoa Phương Tử:
- Phương Tử tiểu thư, chúng ta đến loan phòng thôi.
Lê Thân Nghiệp cáu gắt nói:
- Hê....Há» Tạ kia, ngÆ°Æ¡i định phá»ng tay trên của Lê má»— à?
Lê Thân Nghiệp vừa nói vừa dấn tới nửa bộ, nhưng Lan Hoa Phương Tử đã khoát tay cản lại. Nàng nhỠnhẹ nói:
- Nhị vị đại ca sẽ Ä‘á»u được PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thá»­Æ¡ng cả. Äã có công thì phải được thưởng chứ.
Tạ Thu Nhân cÆ°á»›p lá»i nàng:
- Nhưng ta muốn được nàng thưởng trước.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nhìn Tạ Thu Nhân Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i gợi cảm, nàng nhá» nhẹ nói:
- Nhị vị đại ca Ä‘á»u có công vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tá»­, nên cùng được thưởng má»™t lúc.
Tạ Thu Nhân và Lê Thân Nghiệp mở to hai con ngÆ°Æ¡i hết cỡ vì lá»i nói của nàng.
Trong tâm niệm của hai gã chỉ còn Ä‘á»ng duy nhất má»™t ý niệm đầy nhục cảm, nhÆ°ng không thể thốt thành lá»i.
Lan Hoa Phương Tử rảo bước đến tràng kỷ, tự tay chuốc rượu từ trong tịnh bình ra chén. nàng bưng chén rượu đến trước mặt hai gã phân đàn chủ Cái Bang rồi áp miệng chén vào đôi cánh môi của mình. Sau đó mới trao chén qua Lê Thân Nghiệp. trong khi trao chén rượi thì ngón tay út thoạt nhúng xuống chén rượu.
Äá»™ng tác của nàng thật tinh tế, hai gã há» Lê và Tạ không thể nào phát hiện đựơc.
Nàng nhỠnhẹ nói:
- Hai huynh cùng uống chung với muội một chén chứ?
Không chá» Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nói thêm lá»i nào Tạ Thụ Nhân và Lê Thân Nghiệp cùng uống số rượu trong chén của giai nhân. Rượu vừa trôi qua khá»i thá»±c quản thì cả hai cùng trợn mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chằm chằm Thần nhãn của hai ngÆ°Æ¡i bá»—ng chốc đỠđẫn, miệng thì sÅ©i bá»t mép, rồi vòng tay ôm Ä‘an Ä‘iá»n, mồ hôi vã ra Æ°á»›t đẫm mặt. Hai gã phân đàn chủ Cái Bang ngã ngữa ra sau, dập ót xuống sàn nhà, hai chân chỉ kịp duá»—i vài cái cùng vá»›i vùng Ä‘an Ä‘iá»n bốc khói tá»a mùi nồng nặc. Khói tiếp tục tá»a ra cho đến khi thân thể của hai gã đó chỉ còn là hai bá»™ xÆ°Æ¡ng kho mục ra nằm gá»n trong trang phục má»›i thôi.
La Hoa Phương Tử nhìn hai bộ khô cốt, thoạt nhăn mặt.
từ sau bức rèm, một ả a hoàn như đứng chỠsẵnn chỉ chỠkết cục là bước ra. Ả thản nhiên gom hai bộ khô cốt bằng chính trang y của Lê Thân Nghiệp và Tạ Thụ Nhân rồi quay trở vào bức rèm.
Trogn khi ả a hoàn thu dá»n xác hai gã phân đàn chủ Cái Bang thì Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ dá»­ng dÆ°ng trang Ä‘iểm lại nhan sắc của mình:
Hiên trÆ°á»ng trả lại nhÆ° cÅ©, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ má»›i rảo bÆ°á»›c ra bên ngoài.
Nàng Ä‘iá»m chỉ hoá giải tÄ©nh huyệt của Quân Bình, Tứ chi nhanh chóng trở lại bình thÆ°á»ng. Quân bình bật đứng lên:
- Cô nương.....đây là đâu?
- Äây là Nguyệt trang của thiếp.
Giá»ng nói lãn ngôn phong của nàng thật từ tốn, ngỡ nhÆ° má»™t hiá»n phụ đón tÆ°á»›ng công vừa quay vá».
Quân Bình nhìn nàng:
- Tại sao hai ngÆ°á»i kia tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế Ä‘Æ°a tại hạ đến Nguyệt trang của cô nÆ°Æ¡ng?
- Chàng muốn biết ư?
quân bình gật đầu:
- Tại hạ quả muốn biết.
- Thiếp sẽ giải trình vá»›i chàng sau , chàng ở đây vá»›i thiếp má»™t thá»i gian sẽ biết tất cả thôi.
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nắm tay Quân Bình Hai cánh môi má»ng Ä‘á» nhÆ° quả đào thoạt Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tình, rồi dẫn Quân Bình vào trong gian tiá»n sảnh.
Trên bàn đã bày sẵn yến tiệc với những món ăn thật cầu kỳ mà chi trong vương phủ mới có.
Quân Bình vừa yên vị liá»n nhìn nàng há»i:
- Tại hạ chưa biết đựơc tục danh của cô nương.
- Thiếp chỉ có ngoại danh là Lan Hoa Phương Tử.
- Tại hạ hỠHa tục danh Quân bình.
nàng ngồi xuống bên cạnh quân bình :
- Chàng không nói thiếp cũng biết cả ngoại hình của chàng là Tiểu Thần Toán Tử.
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ vừa nói vừa rót rượu ra hai chiếc được tạc bằng ngá»c lÆ°u ly, Nàng bÆ°ng chén ôn nhu nói:
- Thiếp thỉnh chàng một chén.
- Äa tạ Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng tá»­ cô nÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i cùng uống cạn số rượu trong chén, nàng đặt chén xuống bàn, rồi nguýt quân bình. Ãnh mắt của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thật sắc nhÆ°ng tiá»m ẩn bên trong là sá»± gợi má»i rất tình tứ.
Nàng gắp thức ăn bỠvào chén Quân bình rồi nói:
- chàng không nên quá xa cách với thiếp.
- Tại hạ vừa mới biết Lan Hoa cô nương.
Nàng đặt tay lên bá» vai Quân Bình. Ngá»c thủ của nàng thật êm, thật má»m mại:
- Thiếp và chàng mới biết nhưng không phải không có duyên.
- Có duyên ư?
Phương Tử châm tiếp rượu vào chén của Quân Bình:
- Thiếp nói bằng sự thật đó.
- Quân Bình thật sự ngỡ ngàng.
- Cái gì cũng vậy, nhưng rồi chàng sẽ quen thôi.
Nàng gắp thức ăn bằng Ä‘á»™ng tác của má»™t hiá»n phụ toan đặt vào miệng Quân Bình nhÆ°ng đã bị chàng cản lại.
Quân Bình nhìn Phương tử :
- Cô nương để tại hạ tự nhiên.
- Thiếp muốn hầu chàng.
- Quân Bình chưa là gì của cô nương cả.
- NhÆ°ng thiếp và chàng đã có tiá»n duyên tiá»n định vá»›i nhau. Chàng đã là Tiểu Thần Toán Tá»­ mà lại không thể Ä‘oán biết tiá»n duyên đó sao?
Quân Bình nheo mày, nghĩ thầm:
-"Chẳng lẽ mình lại lận đận bởi cái số đào hoa hay sao?" à nghĩ lướt qua đầu, buộc Quân Bình phải bưng chén rượu, khách sáo nói với Lan Hoa Phương Tử:
- Tại hạ má»i Lan Hoa cô nÆ°Æ¡ng.
Nàng mỉm cÆ°á»i, vá»›i má»™t nét hiá»n thục bÆ°ng chén đáp lá»… Quân Bình, tất cả má»i lá»i nói, cá»­ chỉ Ä‘á»u biểu lá»™ cốt cách của má»™t hiá»n phụ mà bất cứ nam nhân nào cÅ©ng Ä‘á»u Æ°á»›c muốn.
Quân Bình vừa đặt chén xuống bàn vừa nói:
- Sao Lan Hoa cô nÆ°Æ¡ng biết được tiá»n duyên của Quân Bình?
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Bởi thiếp cũng là một Thần Toán Tử như chàng.
Quân Bình tròn mắt nhìn nàng:
- Sao..... Nàng không để Quân Bình thốt câu há»i ngạc nhiên, mà đáp lá»i luôn:
- Thiếp cÅ©ng am tÆ°á»ng LÆ°á»ng thiên Xích Thiên Can nhÆ° chàng mà.
Quân Bình nhíu mày nghĩ:
- "Mình am tÆ°á»ng LÆ°á»ng Thiên Xích Thiên Can, hỉ có thể biết được s chuyển hoá càn khôn theo phong thuá»· và hạn vận qua tưởng pháp, chứ chẳng thể biết được hậu vận của mình. Thế mà nàng lại biết Æ°? Chuyện này quả là khó tin, có lẽ đây là ngoa ngôn thôi".
Quân Bình tự chuốc rượu, vừa chuốc vừa nói:
- Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cô nÆ°Æ¡ng thật là tài giá»i. Am tÆ°á»ng LÆ°á»ng Thiên Xích Thiên Can, biết cả hậu vận của mình Quân Bình bái phục.
Quân Bình vừa nói vùa bừng chén rượi đưa đến trước mặt Lan Hoa Phương Tử.
- Quân Bình phải kính cô nương.
Nàng lÆ°á»m quân bình, mỉm cÆ°á»i nói:
- Chàng nói thật lòng không đó?
- lan hoa cô nương nghĩ tại hạ xảo ngôn ư?
- Äừng nói vá»›i thiếp bằng những lá»i nhÆ° thế, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nói chàng có duyên vá»›i thiếp không phải do thiếp Ä‘oản hậu đâu.
Quân bình giật mình, nghĩ - "Chẳng lẽ mình nghĩ sai vỠnàng?" Lan Hoa Phương tử từ tồn nói:
- Chàng đã má»i thiếp phải uống chứ.
Nàng bÆ°ng chén rượu uống cạn vá»›i thại Ä‘á»™ hÆ¡i bá»±c bá»™i. Äặt chén xuống bàn nàng nhìn Quân Bình:
- Có lẽ chàng nghĩ thiếp xảo ngôn?
Quân Bình Ä‘á» mặt. Câu há»i của nàng khiến Quân bình phải tá»± thẹn vá»›i mình.
Chàng ngập ngừng nói:
- Quân Bình không có ý cho Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng tá»­ cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i xảo ngôn đâu.
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Thế thì tốt quá.
Quân Bình buông một tiếng thở ra rồi nói:
- Cho dù Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cô nÆ°Æ¡ng và tại hạ có am tÆ°á»ng LÆ°á»ng Thiên Xích thì chÆ°a hẳn đã Ä‘oán đúng được hậu vận tình duyên. Bởi đó là phạm trù tâm linh thụôc vá» cái thá»±c cảnh giá»›i này.
Nàng gật đầu:
- Thiếp hiểu chàng định nói gì. Tiá»n duyên của thiếp và chàng không phải do thiếp suy luận ra, mà do má»™t ngÆ°á»i khác.
- Ai vậy?
- SÆ° tôn Thiết Phiến Ngá»a Long Gia Cát ThÆ°Æ¡ng Quan.
Quân Bình ngây ngÆ°á»i nhìn nàng. Câu nói của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ khiến Quân Bình nhÆ° ngÆ°á»i nằm trong má»™ng, không sao tưởng tượng được. Chàng buá»™c phải nghÄ© thầm:
- “Không lẽ sư tôn có mặt ở đây?†Lan Hoa Phương Tử nhìn Quân Bình :
- Chàng nghi ngá» lá»i của thiếp Æ°?
- Quân Bình chỉ ngạc nhiên.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i:
- Nếu nhÆ° chàng gặp sÆ° tôn thì có tin lá»i của thiếp không?
Quân Bình đứng lên:
- Lan Hoa Phương Tử… Sự thật sư tôn của Quân Bình đang ở đây à?
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Thiết Phiến Ngá»a Long không chỉ là sÆ° tôn của chàng mà còn là của thiếp nữa.
- Lan Hoa Phương Tử cô nương hãy đưa tại hạ đi gặp sư tôn.
Hai cánh môi cÆ°á»i thật tÆ°Æ¡i. Nàng ôn nhu nói:
- Xem ra chàng bắt đầu tin thiếp rồi.
- Nếu gặp được sư tôn, Quân Bình sẽ không còn nghi ngại gì nữa.
Nàng nắm tay Quân Bình:
- Tất nhiên, thiếp sẽ Ä‘Æ°a chàng Ä‘i gặp sÆ° tôn. Khi nghe sÆ° tôn nói. Thiếp chỉ sợ mình gặp má»™t ngÆ°á»i nào đó, nhÆ°ng hoàng thiên hậu thổ có mắt nên gá duyên thiếp vá»›i chàng.
Quân Bình nôn nóng:
- Phương Tử… Quân Bình muốn gặp sư tôn.
- Sư tôn cũng rất muốn gặp huynh, nhưng không tiện xuất đầu lộ diện, dùng phải buộc kế sách này.
- GiỠQuân Bình mới hiểu. Chúng ta đi thôi.
- Sư tôn không ở xa đây đâu.
- Quân Bình muốn gặp ngÆ°á»i càng sá»›m càng tốt.
Lan Hoa Phương Tử gật đầu.
Hai ngÆ°á»i rá»i tiá»n sảnh Nguyệt trang. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘Æ°a Quân Bình vào má»™t hoa viên vá»›i vô sắc hoa Ä‘ang nở rá»™. Äi bên cạnh nàng, Quân Bình không quên quan sát toàn cảnh hoa viên đó.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘Æ°a Quân Bình đến má»™t gian thảo xá có kiến tạo giống nhÆ° tạc vá»›i gian thảo xá mà chàng đã từng chung sống vá»›i Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát.
Lan Hoa Phương Tử thoáng một chút lưỡng lự khi đứng trước cửa gian thảo xá.
Nàng liếc qua Quân Bình:
- Quân Bình trong gian thảo xá này.
Nàng nói xong liá»n qùy xuống.
Quân Bình buộc phải làm theo nàng mặc dù trong tâm tưởng vẫn còn chút hoài nghi lẫn lộn.
Lan Hoa Phương Tử nói:
- NghÄ©a phụ… Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đã Ä‘Æ°a được Hạ huynh đến diện kiến ngÆ°á»i.
Trong khi nàng nói thì Quân Bình vô cùng hồi hợp và khẩn trÆ°Æ¡ng. Chàng chỉ mong tất cả những gì PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nói Ä‘á»u là sá»± thật. Nếu đúng nhÆ° nàng nói thì đây qủa là má»™t ngày đại hạnh của Quân Bình.
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ và Quân Bình không phải chá» lâu, cánh cá»­a từ từ mở ra. Giá»ng nói của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát trầm trầm cất lên:
- Ta bấm độn biết trong ngày hôm này Hạ Quân Bình và còn sẽ đến.
Giá»ng nói có phần thêm khác vá»›i Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát, nên Quân Bình buá»™c phải ngẩng mặt nhìn thẳng vào trong gian thảo xá.
Trong gian thảo xá mập mỠánh sáng má»™t ngá»n bạch lạp hắt ra khiến Quân Bình chỉ má» má» thấy chân diện dung của Thiết Phiến Ngá»a Long.
Quân Bình bậm môi buông một tiếng thở dài.
Ngá»a Long Thiết Phiến nhÆ° nghe được tiếng thở dài của Quân Bình, liá»n há»i:
- Bình nhi, gặp ta sao không mừng mà lại thỠdài như vậy?
Quân Bình ngẩn đầu lên, nghiêm giá»ng nói:
- Äã bao lâu xa cách, Quân Bình gặp lại sÆ° tôn chỉ muốn nhìn rõ chân diện mục quang của ngÆ°á»i cho thá»a lòng nhÆ°ng… Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát nhÆ° Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Quân Bình, liá»n nói:
- Quân Bình… Sư phụ biết ý của con rồi. Ngươi sợ ta chỉ là một kẻ giả trang chứ gì?
Quân Bình gật đầu:
Thiết Phiến Ngá»a Long cÆ°á»i khảy :
- Ngươi hãy bước đến đây mà xem chân diện mục quang của sư phụ ngươi có khác xưa hay không?
Äược Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát mở lá»i, Quân Bình không chút e dè, liá»n đứng lên bÆ°á»›c thẳng đến ngưỡng cá»­a thảo xá. Chàng lấy hết mục nhãn nhìn thẳng vào mặt Thượng Quan Gia Cát Thiết Phiến Ngá»a Long.
Chân diện mục của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát đập vào thần nhãn của Quân Bình. Nhận ra chân diện mục của Thiết Phiến Ngá»a Long, Hạ Quân Bình chỉ muốn qùy thá»™p xuống hành đại lá»…, nhÆ°ng vẫn còn lưỡng lá»±:
- Sư phụ.
- Sư phụ tưởng Bình nhi đã quên ta rồi chứ.
Lá»i của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát vừa dứt thì Quân Bình đã qùi má»p xuống hành đại lá»…:
- Bình nhi bất kính, sư phụ miễn thứ.
Thiết Phiến Ngá»a Long khoát tay:
- Hãy lui ra ngoài kia quì chung vá»›i hiá»n thê của ngÆ°Æ¡i.
Quân Bình ngạc nhiên:
- SÆ° phụ… Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ là hiá»n thê của con?
- Hậu vận duyên tình của Bình nhi do chính ta cho Lan Hoa nghĩa nữ biết đó.
Quân Bình không còn biết nói gì. Trong lòng chàng chỉ có một nổi mừng vui khôn tả được khi gặp sư tôn. Chàng cúi đầu thối bộ bước trở ra qùi xuống bên Lan Hoa Phương Tử.
Nàng nhá» giá»ng nói:
- Chàn gđã tin thiếp chưa?
Quân Bình gật đầu:
- Bây giỠhuynh đã tin rồi.
Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát nói:
- Bình nhi… - Có sư đồ.
- Khi thần tăng Äại Minh Ä‘Æ°a con vào tỉnh lăng Thiếu Lâm đã truyá»n những gì cho con?
Quân Bình ngẩn lên nói:
- SÆ° tôn, khi Quân Bình được thần tăng Äại Minh thỉnh vào tỉnh lăng, ngÆ°á»i đã truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công và di huấn đến ngôi Ä‘á»n thiêng.
Chàng lấy Thiết Phiến Ngá»a Long khẽ gật đầu. Lão há»i tiếp:
- Thần tăng Äại Minh truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công cho Bình nhi, chắc lão thần nhi đã biên tịch rồi phải không?
Nghe câu há»i này, Quân Bình gật đầu, Quân Bình giật mình. Chàng mở to mắt hết cỡ nhìn lại chân diện mục của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát. Chân diện mục của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát không có gì thay đổi cả, cÅ©ng chẳng có nét gì khiến Quân Bình phải hoài nghi, nhÆ°ng trong tâm tưởng thì Quân Bình lãi nghÄ© khác:
- “Tại sao sÆ° tôn lại há»i câu há»i đó? Chẳng lẽ ngÆ°á»i không thấy sao tÆ°á»›ng đã rÆ¡i?†ý niệm đó lÆ°á»›t nhanh qua khiến Quân Bình lưỡng lá»± nói:
- Äệ tá»­ không biết.
- NgÆ°Æ¡i đã vào tÄ©nh lăng vá»›i thần tăng Äại Minh mà lại không biết sao?
Quân Bình ngập ngừng nói:
- Khi tịnh nhi rá»i tÄ©nh lăng thì thần tăng vẫn còn trong trạng thái nhập định.
- Lạ thật.
Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát khoát tay:
- Thôi được rồi, Bình nhi hãy vá» vá»›i Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nghÄ©a nữ. Ngày mai Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến Ä‘á»n thiêng.
Thiết Phiến Ngá»a Long dứt lá»i, chỉ hÆ¡i khoa tay má»™t cái, cánh cá»­a thảo xá liá»n bị má»™t hấp lá»±c đóng sập lại.
Lan Hoa Phương Tử nhìn qua Hạ Quân Bình :
- Huynh… Chúng ta phải vỠthôi.
Quân Bình nhìn qua nàng:
- Sư tôn hơi lạ một chút.
- Lạ chỗ nào?
- Xem chùng ngươi không coi Hạ Quân Bình như tình thâm cốt nhục như xưa nữa.
- SÆ° tôn không nhÆ° huynh nghÄ© đâu. Có lẽ ngÆ°á»i quá lo lắng cho hậu vận âm thịnh dÆ°Æ¡ng suy bất giác thay đổi chút ít đấy mà.
Lan Hoa Phương Tử nắm tay Quân Bình:
- Thiếp và chàng trở vá», đừng quấy nhiá»…u đến ngÆ°Æ¡i nữa. Ngày mai, thiếp sẽ Ä‘Æ°a chàng đến Ä‘á»n thiêng.
Quân Bình khẽ gật đầu, rồi cùng Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ rá»i khá»i thảo xá. Chàng vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© mông lung.
- “Chuyện gì Ä‘ang xảy ra chung quanh mình nhỉ?â€



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™