Hồi 21Ãc nhân tắc hữu ác nhân trị
NhÆ°ng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc tạm yên tâm khi nghe chủ nhân của trà ng cÆ°á»i kia nhÆ° chỉ lên tiếng riêng vá»›i Phạm Hoà ng, nhÆ° sau :
- Phạm thế huynh sao lại lo lắng, xem đó là điá»u bất tÆ°á»ng? Phải nói ngược lại má»›i đúng, đó là điá»u vạn phúc cho võ lâm, nếu Phạm thế huynh giải thÃch thêm vá» Phục Mã Äả Long há»™i, hầu những ai luôn quan tâm đến đại cục võ lâm nhÆ° lão phu cÅ©ng được góp thêm chút sức lá»±c và o.
Phạm Hoà ng kÃnh ngưỡng nhìn má»™t lão nhân vừa an nhiên xuất hiện :
- Uy danh của KhÆ°u đại thế gia vang rá»n nhÆ° sấm Ä‘á»™ng. NhÆ°ng vãn bối không nghÄ© KhÆ°u lão tiá»n bối tháºt sá»± quan tâm đến đại cục võ lâm.
Bạch Cúc thì khinh khỉnh nhìn lão nhân đó :
- ThÆ°Æ¡ng thế lúc nà y của Phạm huynh là do Cát Nam Giao gây ra. Thiển nghÄ© ắt cÅ©ng có công sức của KhÆ°u lão nhân gia góp phần và o. Phải chăng đấy cÅ©ng là vì đại cục võ lâm nên KhÆ°u lão má»™t mặt thì Ä‘Ã o luyện má»™t mặt thì ngấm ngầm huấn thị cho Cát Nam Giao tùy tiện tung hoà nh ngang dá»c?
KhÆ°u lão báºt cÆ°á»i :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng và nhất là Phạm thế huynh vẫn oán trách lão phu vì chuyện đã xảy ra cách nay má»™t năm Æ°? Nếu váºy thì lá»—i quá, lần đó do nóng lòng truy tìm nguyên nhân cái chết của mÆ°á»i má»™t gia nhân nên lão phu nhất thá»i hồ đồ, suýt tin và o lá»i cáo buá»™c vô căn cứ của há» Cát. Thú tháºt, cÅ©ng nhân lần gặp gỡ đó lão phu má»›i phát hiện ra Phạm thế huynh đây quả là trang nam nhi tuấn kiệt, tuy Ãt lá»i nhÆ°ng những gì được nói ra Ä‘á»u có sá»± cân nhắc.
Khiến lão phu có ý háºn, sao không được gặp Phạm thế huynh sá»›m hÆ¡n, chà Ãt là cÅ©ng nhỠđó tránh việc không hay đã lỡ xảy ra trong lần gặp gỡ đầu? Tiếc tháºt, tiếc tháºt!
Công Tôn Quỳnh cảnh giác nhìn Khưu lão :
- Äược KhÆ°u lão nhân gia tán dÆ°Æ¡ng, xem ra nhÆ° đây chỉ là há»a, khó thể là phúc đối vá»›i Phạm Hoà ng huynh.
KhÆ°u lão vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Lão phu vẫn biết muốn thay đổi định kiến ở chÆ° vị đối vá»›i lão phu tháºt là khó, nhất là sau bao ngá»™ nháºn đã xảy ra. Tuy nhiên, hãy nói nhÆ° Phạm thế huynh lúc nãy đã nói, đó là nhân vô tháºp toà n. Không lẽ chÆ° vị không thể lượng thứ, cho lão phu cÆ¡ há»™i tá» chút thà nh ý, chuá»™c lại má»™t và i ngá»™ nháºn chỉ là do sá»± việc ngẫu nhiên Ä‘Æ°a đẩy đến và tạo ra.
Phạm Hoà ng cÆ°á»i gượng :
- Không mấy khi được gặp KhÆ°u lão tiá»n bối. Hay lắm, má»i chuyện đã qua cứ gác lại, không hiểu KhÆ°u lão tiá»n bối có gì chỉ giáo?
Bạch Cúc bĩu môi :
- Chỉ giáo thì e không có, nhÆ°ng để dò há»i cho tháºt kỹ vá» Phục Mã Äả Long há»™i, ắt hẳn đấy là điá»u KhÆ°u lão nhân gia Ä‘ang rất quan tâm?
Khưu lão sa sầm nét mặt :
- Lão phu đã nhất má»±c nhún nhÆ°á»ng, không hiểu cá»› vì sao nhị.vị cô nÆ°Æ¡ng cứ cố tình hiểu sai lại còn luôn có lá»i bất phục đối vá»›i lão phu?
Bạch Cúc máºp mỠđáp lại :
- Lòng vả cũng như lòng sung, cứ xem đệ tỠthế nà o thì sư phụ ắt cũng có tâm địa thế ấy. Khưu lão nhân gia nên tự hiểu thì hơn.
KhÆ°u lão thoáng chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng kịp thá»i trấn tÄ©nh lại ngay :
- Cô nÆ°Æ¡ng ám chỉ ai khi bá»—ng dá»±ng Ä‘á» cáºp đến sÆ° phụ và đệ tá»? Nếu ám chỉ lão phu thì tiếc thay từ lúc khuyển tá» chết đến nay lão phu tháºt kém may mắn vì chÆ°a tìm được ngÆ°á»i thay thế hầu cho sở há»c KhÆ°u gia tránh bị thất truyá»n. Hoặc giả nếu được cô nÆ°Æ¡ng Æ°ng thuáºn, cứ gá»i lão phu má»™t tiếng sÆ° phụ nhất định lão phu sẽ nghÄ© lại, có thể nháºn cô nÆ°Æ¡ng là m truyá»n nhân.
Bạch Cúc nóng mặt, không thể ká»m chế nhÆ° ý đã định :
- Gá»i lão là sÆ° phụ để cÅ©ng trở thà nh bại hoại và độc ác nhÆ° Cát Nam Giao Æ°? Lão không xứng dâu.
Công Tôn Quỳnh thất sắc, vội mắng Bạch Cúc :
- Bạch Cúc muá»™i không được hồ đồ có lá»i vô lá»… vá»›i KhÆ°u lão nhân gia.
NhÆ°ng đã muá»™n, Phạm Hoà ng vì kinh nghi nên vô tình há»i Bạch Cúc :
- Sao cô nÆ°Æ¡ng bảo Cát Nam Giao là truyá»n nhân của KhÆ°u lão tiá»n bối? Thảo nà o lúc má»›i rồi Cát Nam Giao tuy không cần dùng đến U HÆ°Æ¡ng Thất Tán Công nhÆ° Ä‘á»™ nà o nhÆ°ng vẫn thừa bản lãnh khiến tại hạ suýt mất mạng, là do KhÆ°u lão tiá»n bối bất chấp nghiêm luáºt Không Äá»™ng phái, xem thÆ°á»ng Ä‘iá»u tối kỵ của võ lâm, thu nháºn và truyá»n tuyệt nghệ cho há» Cát Æ°?
Khưu lão chợt quắc mắt nhìn hỠPhạm :
- Phạm thế huynh vốn dÄ© được mệnh danh là thủ khẩu nhÆ° bình, lần nà y nói nhiá»u quá, phải chăng Ä‘ang muốn biến cảm giác bất tÆ°á»ng thà nh sá»± tháºt?
Sợ há» Phạm lâm nguy nếu bị KhÆ°u lão bất ngá» ra tay, Bạch Cúc dịch ngÆ°á»i tiến ra, đứng án ngữ trÆ°á»›c mặt Phạm Hoà ng :
- ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nhân váºt đứng đầu má»™t KhÆ°u đại thế gia lừng danh thiên hạ, hy vá»ng KhÆ°u lão nhân gia không vì má»™t lúc xúc ná»™ mà tá»± là m mai má»™t uy danh đó.
KhÆ°u lão phá lên cÆ°á»i :
- Uy danh của lão phu có mai má»™t hay không Ä‘á»u tùy và o thái Ä‘á»™ của cô nÆ°Æ¡ng. Là hãy giải thÃch rõ xem vì sao cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á» quyết Cát Nam Giao là do lão phu ngấm ngầm truyá»n tuyệt nghệ? Trừ phi, ha ha...
Bạch Cúc rúng Ä‘á»™ng vì cảm nháºn quá rõ trà ng cÆ°á»i hà m chứa sá»± ác ý của lão KhÆ°u.
Nà ng vừa thủ bá»™ vừa lên tiếng dò há»i :
- Trừ phi thế nà o?
KhÆ°u lão thu trà ng cÆ°á»i vá», hoà n toà n bình thản khi vừa đáp vừa nhìn Công Tôn Quỳnh :
- Khuyển tá» lúc chẳng may thất mạng có bị hung thủ chiếm Ä‘oạt luôn má»™t váºt và váºt nà y vì là bà kÃp có liên quan đến má»™t và i chiêu thức mà lão phu vì mến má»™ nên có hạ cố chỉ giao cho Cát Nam Giao. Lệnh muá»™i chỉ có thể mạnh miệng Ä‘á» quyết nhÆ° thế ắt là do cô nÆ°Æ¡ng vừa thoát nhìn qua chiêu thức của há» Cát đã nháºn ra ngay xuất xứ võ há»c. Hãy nói xem, có phải khuyển tá» KhÆ°u Má»… Phong là do cô nÆ°Æ¡ng tá»± tay hạ thủ? Và bà kÃp nỠđã lá»t và o tay cô nÆ°Æ¡ng?
NhÆ°ng KhÆ°u lão chỉ há»i cho có há»i. Vì ngay khi há»i xong, thay vì chá» nghe Công Tôn Quỳnh hay bất kỳ ai khác đáp, lão KhÆ°u lại bất ngá» chồm đến và vÆ°Æ¡n tay chá»™p và o Công Tôn Quỳnh tháºt thần tốc.
Vù...
Công Tôn Quỳnh vốn từ lâu kiêng dè bản lãnh tuyệt đại thần thông của lão KhÆ°u, nên vừa phát hiện lão xuất thủ nà ng vá»™i và ng dịch ngÆ°á»i tránh chiêu.
Vút...
Nà ng may mắn thoát. NhÆ°ng chÆ°a kịp vui mừng hoặc có phản ứng nà o khác thì Công Tôn Quỳnh đã nghe KhÆ°u lão cÆ°á»i lạnh lùng Ä‘á»™c ác :
- Nha đầu ngÆ°Æ¡i đã tá»± thú má»i tá»™i lá»—i rồi. Hừ, Thiên Cang Di Äẩu Tinh chÃnh là thân pháp có di lÆ°u trên Thiên Cang bà lục. Là ngÆ°Æ¡i đã hạ sát KhÆ°u Má»… Phong nhÆ°ng lại vá» ngây vá» ngô, tung há»a mù, khiến bấy lâu nay lão phu vẫn ngỡ hung thủ là ác tặc Vô Diện thÆ° sinh. NgÆ°Æ¡i phải chết để Ä‘á»n mạng cho nhục tá». Ha ha...
Vù...
Vốn biết thân thủ của Khưu lão là thượng thừa, Bạch Cúc hốt hoảng, vừa lao đến tiếp lực cho Công Tôn Quỳnh vừa gà o vang :
- NghÄ©a là lão thú nháºn Cát Nam Giao là truyá»n nhân của lão? Lão là đại danh gia lại có hà nh vi bất đạo thế sao? Cốt nhục lão, cẩu tá» KhÆ°u Má»… Phong là hạng dâm tà , Cát Nam Giao truyá»n nhân lão chá»n lại là hạng bại hoại. Lão cÅ©ng là hạng bại hoại ngụy quân tá».
Äỡ!
Ào...
Công Tôn Quỳnh vì có Bạch Cúc tiếp lực nên dũng khà cũng tăng cao :
- KhÆ°u Má»… Phong sà m sỡ, chỉ chuyên nghÄ© đến chuyện cưỡng nhục nữ nhân. Ta không hạ sát gã sao được? Äây là công phu Thiên Cang lão Ä‘ang muốn nhìn thấy đây. Hãy đỡ!
Ào...
Ầm...
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng lảo đảo, váºy là tạo cÆ¡ há»™i cho KhÆ°u lão lÆ°á»›t đến quát :
- Vì cái chết quá bất minh của nhục tá», hôm nay lão phu phải đại khai sát giá»›i. Xem chưởng?
Ào...
Ở ngoà i, Phạm Hoà ng vì cà ng nghe cà ng hiểu nên áy náy do không thể là m được gì giúp cho hai nà ng trong việc đối đầu với một cao nhân danh chấn thiên hạ là lão Khưu.
Phạm Hoà ng chỉ còn má»—i má»™t cách là dùng tiếng nói, nếu có thế là m KhÆ°u lão dao Ä‘á»™ng và bị phân tâm thì đấy là cách duy nhất đế Phạm Hoà ng tiếp trợ hai nà ng. Và lá»i đầu tiên là Phạm Hoà ng kêu :
- Thiên Cang công phu dẫu sao cÅ©ng là sở há»c má»™t Ä‘á»i của Thiên Cang Thượng Nhân.
KhÆ°u lão tiá»n bối Æ¡i, váºy tai sao công phu đó lá»t và o tay KhÆ°u đại thế gia? Trừ phi lão tiá»n bối dùng thủ Ä‘oạn bất minh, ngoà i việc chiếm Ä‘oạt bà kÃp có lẽ cÅ©ng đã hãm hại Thiên Cang Thượng Nhân đến mất mạng. Phải thế chăng, KhÆ°u lão tiá»n bối?
Ầm! Ầm!
Khưu lão vẫn chú tâm và o hà nh vi đang dần dần dồn Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc và o tỠđịa. Lão còn quát vang, tỠlộ chủ ý đó của lão :
- Hãy nạp mạng thôi, lÅ© nha đầu chuyên Ä‘em nhan sắc ra mê hoặc ngÆ°á»i kia. Äỡ!
Ào...
Phạm Hoà ng không còn là thủ khẩu như bình nữa, cứ kêu gà o lên tán loạn :
- KhÆ°u đại thế gia chỉ là hạng giả nhân giả nghÄ©a. Thiên Cang Thượng Nhân lâu nay tuyệt tÃch là do KhÆ°u lão dùng thủ Ä‘oạn ám hại. KhÆ°u lão là hạng mặt dà y vô sỉ. Cứ xem quả thì biết cây. KhÆ°u Má»… Phong hoang dâm vô đạo thì KhÆ°u lão cùng bất đạo hoang dâm.
Ầm...
Ầm...
Bị Khưu lão bức dồn cho thất điên bát đảo, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cứ ngỡ sắp chết đến nơi thì chợt phát hiện Khưu lão đột ngột biến mất.
Biết có Ä‘iá»u bất diệu, hai nà ng nhìn nhau và cùng má»™t lúc lao ngÆ°á»i vá» phÃa Phạm Hoà ng.
Vút...
Vút...
Äúng nhÆ° hai nà ng ngấm ngầm lo sợ, cạnh Phạm Hoà ng đã có KhÆ°u lão xuất hiện.
Miệng thì nở nụ cÆ°á»i Ä‘á»™c ác, KhÆ°u lão vụt cất cao tay, chá»±c chá» quáºt má»™t kÃch xuống đầu Phạm Hoà ng :
- NgÆ°Æ¡i nói nhiá»u quá. Quả là điá»m bất tÆ°á»ng của ngÆ°Æ¡i. Hừ! Váºy thì đừng trách lão phu.
Biết có lao đến can thiệp cÅ©ng không tà i nà o kịp, cả hai nà ng cùng thò tay và o bá»c áo và láºp tức ném loạn ra những váºt vừa tròn vừa Ä‘en.
Những váºt đó nếu không chạm lẫn nhau thì cùng rÆ¡i xuống và chạm mạnh và o đất.
Bá»™p Bá»™p...
Những mà n vân vụ có mà u Ä‘en kịt liá»n hiển hiện, tá»a bùng lên và lan nhanh khắp phạm vi quanh đó.
Hai nà ng cùng đồng thanh hô hoán :
- Trong Huyá»n Mê Tiên Lá»™ có chất Ä‘á»™c.
- Phạm huynh mau mau bế khÃ, vì Ä‘á»™c chất nà y hoà n toà n không có giải dược. Nhanh lên!
Cùng lúc đó cả hai cùng liá»u lÄ©nh xông và o mà n hắc vụ chỉ má»›i đó đã dà y đặc, vá»›i má»™t tia hy vá»ng là còn kịp thá»i cứu nguy cho Phạm Hoà ng.
Bị vầng hắc vụ bao phủ, lại cảm nháºn có Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc to gan lá»›n máºt dám cùng nhau lao và o, tiếng quát đắc ý của KhÆ°u lão liá»n vang lên :
- Lũ ngươi muốn chết. Ha ha...
Ào...
Ngá»n kình cÅ©ng là m cho vầng hắc vụ cuá»™n xoắn và lan tá»a rá»™ng hÆ¡n, khiến không ai nhìn thấy ai. Bất quá Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc do cảm nháºn đây có lẽ là lần chạm chiêu cuối cùng và cÅ©ng là cuối Ä‘á»i nên cả hai cứ dốc táºn lá»±c bình sinh và o chiêu chưởng của má»—i ngÆ°á»i.
VÃ ...
Ầm...
Ầm...
Hai nà ng bị dư kinh chấn dội, bay mạnh ra ngoà i xa.
Há»±!
Há»±!
Nhưng hai nà ng lại có tâm trạng vừa ngỡ ngà ng vừa mừng rỡ vì phát hiện Khưu lão cũng từ giữa vùng hắc vụ đen kịt dội ngược ra.
Há»±.
Sau đó KhÆ°u lão bá»—ng cáºt lá»±c lao đầu bá» chạy, nhÆ° thể mê dược trong Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™ sắp đến lúc gây bất lợi cho lão, khiến lão không thể không chạy.
Vút...
Quá bất lực, hai nà ng nhắm mắt lại, mạnh ai nấy thi nhau trút ra những lượt thở phà o nhẹ nhõm :
- Phì, thoát rồi.
- Hà , đúng là má»™t phen hú vÃa.
Vì thế hai nà ng không phát hiện từ giữa mà n hắc vụ cÅ©ng vừa có thêm má»™t bóng nhân ảnh mỠảo lao vút Ä‘i. Và nếu theo sá»± tháºt mà nói sẽ không ai có đủ mục lá»±c tinh tÆ°á»ng để phát giác sá»± xuất hiện cÅ©ng nhÆ° sá»± di chuyển của bóng nhân ảnh nà y. Bất quá đấy là do mà n vân vụ bị cuá»™n xoáy, cuốn theo sá»± di chuyển của nhân váºt nà y mà ra, khiến khinh thân pháp của nhân váºt nà y phải có má»™t sát na bị nháºn diện nếu có ngÆ°á»i nhá» may mắn kịp thá»i chú tâm nhìn và o mà n vân vụ lúc đó. NhÆ°ng tiếc thay chẳng có ai lại Ä‘i bá» công nhìn và o mà n hắc vụ để là m gì má»™t khi đã Ä‘inh ninh rằng nhân váºt duy nhất có thể từ trong đó di chuyển để lao ra chÃnh là KhÆ°u lão thì cÅ©ng đã phi thân bá» chạy rồi.
Mà n vân vụ tan dần, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc mới có cơ hại nhìn thấy và cùng chạy đến chỗ Phạm Hoà ng.
Công Tôn Quỳnh một lần nữa nhẹ thở phà o :
- May quá. Phạm huynh chỉ bị mê man vì mê dược. Lão ngụy quân tỠhỠKhưu chưa kịp hạ thủ lấy mạng Phạm huynh.
Bạch Cúc tiến đến, nhét và o miệng hỠPhạm một hoà n đan dược :
- NhÆ°ng chúng ta vẫn phải lÆ°u lại đây Ãt lắm là đủ thá»i gian cho Phạm huynh tỉnh lại và điá»u công khôi phục chân nguyên. Có nguy hiểm lắm không, Quỳnh tá»·, nếu chÃnh chúng ta cÅ©ng Ä‘ang kiệt lá»±c không thể đối phó, giả nhÆ° lúc nà y chợt có địch nhân xuất hiện.
Hoà n Ä‘an dược hóa giải mê dược đã kịp thá»i giúp Phạm Hoà ng tỉnh lại :
- Nhị vị cô nương...
Chợt Phạm Hoà ng ngừng ngang câu nói, thay và o đó là hốt hoảng nhìn vá» phÃa sau lÆ°ng của Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc :
- Các hạ đã quay lại ư? Không lẽ Vô Diện thư sinh đã...
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc láºp tức quay phắt lại, kịp nhìn thấy nhân váºt Ä‘ang là m cho Phạm Hoà ng hốt hoảng chÃnh là gã nam nhi tuấn tú đã Ä‘á»™ng thủ và suýt đả bại Vô Diện thÆ° sinh. Hai nà ng còn thấy gã tuy nhẹ nhà ng nhÆ°ng tháºt sá»± là đang hất má»™t luồng nhu kình phủ chụp và o toà n thân hai nà ng, miệng gã thì cÆ°á»i thÆ¡n thá»›t đáp lá»i Phạm Hoà ng chỉ dám há»i dở dang :
- Lão Hồng Khắc Ngụy quá khiếp nhược. NhÆ°ng ta không cần lão cho bằng cần Mã Nguyên VÅ© và muốn Mã Nguyên VÅ© xuất hiện thì chỉ còn má»—i má»™t cách nà y thôi. Tháºt quá thất lá»…. Há»... há»...
Luồng nhu kình của gã có uy lá»±c tháºt kỳ quặc, láºp tức là m cho toà n thân Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng nhÅ©n ra, không phải bị Ä‘iểm huyệt toà n thân nhÆ°ng cÅ©ng không thể cá» Ä‘á»™ng giống nhÆ° ngÆ°á»i toà n thân bị Ä‘iểm huyệt.
NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y không là m cho hai nà ng sợ bằng giá»ng cÆ°á»i dâm tà quá Æ° lá»™ liá»…u của gã.
Bạch Cúc khiếp đảm đến trợn mắt kêu vang :
- Ngươi định là m gì tỷ muội ta?
Gã cÆ°á»i nụ, đôi mắt gian xảo thì cứ nhấp nha nhấp nháy :
- Một là Mã Nguyên Vũ nếu chưa chết thì phải sơm sớm xuất đầu lộ diện để gặp ta.
Vì y chỉ quanh quẩn đâu đây thôi. Còn nhÆ° Mã Nguyên VÅ© tháºt sá»± đã chết, há» há»... là giai nhân xinh mÆ¡n mởn nhÆ° hai nà ng lẽ nà o cứ cam tâm thủ tiết vá»›i má»™t thi thể nay đã thối rữa.
Ta sẽ thay thế y, tạo hứng thú cho hai nà ng. Há» há»...
Phạm Hoà ng trợn ngược hai mắt vì căm phẫn :
- Nếu các hạ muốn tìm Nguyên VÅ© vì oán thù giữa song phÆ°Æ¡ng sao má»™t năm trÆ°á»›c đây chẳng mảy may dám xuất đầu lá»™ diện? Phạm Hoà ng nà y mà nhÆ° các hạ, công phu không bằng ngÆ°á»i thì thà tá»± vẫn còn hÆ¡n. Có đâu lại dùng thủ Ä‘oạn nà y vừa đê tiện vừa thô bỉ vừa vừa...
Do là ngÆ°á»i vốn dÄ© Ãt nói nên Phạm Hoà ng chỉ có thể nói đến đây là không còn biết phải nói gì thêm nữa.
Thấy váºy, gã kia cÆ°á»i đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i thấy sá»± bất lợi của loại tÃnh khà thủ khẩu nhÆ° bình của ngÆ°Æ¡i chÆ°a? Äể ta má»›m ý thêm cho ngÆ°Æ¡i nói nha. Ta đê tiện, thô bỉ, dâm loạn, lại còn hèn nhát, khiếp nhược, chỉ chuyên nhá» thủ Ä‘oạn mà thắng ngÆ°á»i. ChÆ°a hết đâu, nói vá» thủ Ä‘oạn thì ta Ä‘oán chắc trên Ä‘á»i nà y chẳng có ai đạt mức thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác bằng ta. Giả nhÆ° có lần má»™t ả ná» chẳng biết khéo chiá»u chuá»™ng ta, ngÆ°Æ¡i có biết ta là m gì ả không? Quá dá»…, ta cứ để ả loã thể nhÆ° thế và cho lÅ© thiên lang cẩu của ta thay phiên nhau... há» há»... là thay phiên nhau cùng ả giao hoan, nhÆ° chuyện giữa nam vá»›i nữ váºy. Ả chết và ta tin chắc đó là cái chết sung sÆ°á»›ng nhất của ả. Ha ha...
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cà ng nghe cà ng sợ và cÅ©ng là cà ng kinh tởm đến phải ụa khan, chỉ chá»±c thổ má»i nhÆ¡ uế vừa lá»t và o tai, thấm và o ngÆ°á»i ra hết bên ngoà i.
Riêng Phạm Hoà ng thì chỉ còn mói một cách là gà o quát :
- NgÆ°Æ¡i câm Ä‘i. Thân sinh phụ mẫu nà o tháºt là vô phúc má»›i sanh ra loạt súc sinh nhÆ° ngÆ°Æ¡i. Ta... Há»±!
Cùng với một cái phất tay nhẹ nhà ng gã đã là m Phạm Hoà ng câm miệng hoà n toà n, vì đã đến lượt gã nói :
- NgÆ°Æ¡i yên tâm, ta chÆ°a hạ sát ngÆ°Æ¡i đâu. Hẳn ngÆ°Æ¡i còn nhá»› lần ở Hoa SÆ¡n phái ta đã nói gì vá»›i ngÆ°Æ¡i chăng? Là ngà y nà o Mã Nguyên VÅ© vẫn chÆ°a xuất đầu lá»™ diện thì ngà y đó ta còn nhắm và o bất kỳ nhân váºt nà o đó mối quan hệ khá tháºn cân vá»›i y. Äó là ngÆ°Æ¡i và hai nha đầu nà y.
Gã độc ác nhìn Công Tôn Quỳnh :
- Và hôm nay, ta sẽ chỉ cùng nha đầu nà y hà nh lạc, vá»›i sá»± mục kÃch của ngÆ°Æ¡i và nha đầu kia. Nhìn lần đầu thì chÆ°a quen nhÆ°ng mai nà y khi ta bất ngá» tìm đến và vẫn chÆ°a thấy Mã Nguyên VÅ© hiện thân, ta cam Ä‘oan ngÆ°Æ¡i sẽ thấy thÃch nếu được mục kÃch lần nữa cảnh ta cùng nha đầu kia hà nh lạc và biết đâu sau đó ngÆ°Æ¡i sẽ cảm kÃch ta. Ha ha...
Và gã từ từ tiến lại gần Công Tôn Quỳnh.
Nhìn gã, Công Tôn Quỳnh biến sắc. Kể cả Bạch Cúc và Phạng Hoà ng cùng biến sắc tÆ°Æ¡ng tá»±. NhÆ°ng há» tá»± biết tất cả bá»n há» Ä‘á»u nhÆ° cá chui và o rá», hoà n toà n bất lá»±c trÆ°á»›c má»i hà nh vi của gã kia, bất luáºn gã có hay không có lối hà nh sá»± Ä‘á»™c ác nhÆ° lá»i gã nói hay không.
Gã vẫn từ từ tiến đến và trong thoáng chốc vẻ giễu cợt chợt xuất hiện trong mắt gã.
Có lẽ đó là nguyên do khiến gã gáºt gù nhìn Công Tôn Quỳnh :
- NgÆ°Æ¡i vẫn không tin Mã Nguyên VÅ© còn sống? Váºy tại sao ngÆ°Æ¡i không thá» kêu gà o lên? Ta tin chắc há» Mã vẫn ở đâu đây và chỉ cần nghe tiếng ngÆ°Æ¡i gà o y nhất định phải hiện thân. Nà o, gà o lên nà o. Ta muốn tất cả bá»n ngÆ°Æ¡i cùng gà o lên. Gà o Ä‘i, kêu cứu Ä‘i. Gà o!
Gã cà ng nói cà ng to tiếng, để sau cùng vì quá khÃch ná»™ chÃnh gã đã váºn lá»±c quát vang, để cho âm tiết của chữ “gà o†do gã quát lên cứ vang lồng lá»™ng khắp núi rừng.
Công Tôn Quỳnh thở dà i, từ từ nhắm mắt lại và nói với gã :
- Chà ng là ngÆ°á»i đã chết, bất luáºn ngÆ°Æ¡i muốn bá»n ta gà o thế nà o thì thanh âm cÅ©ng không thể thấu đến tai chà ng. Có chăng, nếu ngÆ°Æ¡i thống háºn chà ng, má»™t ná»—i thống háºn mà ta tin rằng dù chà ng Ä‘ang sống và đang hiện diện ở đây cÅ©ng không hiểu vì sao ngÆ°Æ¡i thống háºn, thì để vong hồn ngÆ°á»i đã chết được thanh thản, ngÆ°Æ¡i muốn giết bá»n ta thì cứ giết. Giết Ä‘i, bất quá đó sẽ là cách giúp bá»n ta sá»›m gặp lại chà ng ở chốn cá»u tuyá»n. NhÆ°ng đừng mong vÅ© nhục hoặc cưỡng bức bá»n ta. Vì đó là điá»u duy nhất bá»n ta có thể là m cho ngÆ°Æ¡i thất bại.
Gã khá»±ng lại. Và sau má»™t lúc sững ngÆ°á»i nhìn Công Tôn Quỳnh, gã chợt phá lên cÆ°á»›i sằng sặc nhÆ° thể ngÆ°á»i Ä‘ang phát cuồng :
- NgÆ°Æ¡i giá»i lắm, Mã Nguyên VÅ©. Hay sau lần đó ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± đã chết? NgÆ°Æ¡i chết tháºt rồi sao, Mã Nguyên VÅ©? Vì chỉ có nhÆ° thế thôi nên suốt má»™t năm qua dù ngÆ°Æ¡i rất muốn vẫn không có cách nà o quay lại dÆ°Æ¡ng gian để há»™i diện vá»›i bao nhiêu ngÆ°á»i đây đã ngà y ngà y ngóng trông gặp lại ngÆ°Æ¡i. Chết tháºt rồi sao, Mã Nguyên VÅ©, ngÆ°Æ¡i chết tháºt rồi sao? Ha ha...
Và vẫn cÆ°á»i nhÆ° thế, gã bất ngá» chá»›p Ä‘á»™ng thân hình để lao Ä‘i tháºt nhanh. Gã buông tha cho bá»n Phạm Hoà ng, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cục dá»… nhÆ° thế tháºt sao?
Vá»›i tâm trang ngỡ ngà ng và bà ng hoà ng trÆ°á»›c Ä‘á»™ng thái bá» Ä‘i quá bất ngá» của gã, lâu tháºt lâu sau đó Bạch Cúc má»›i có thể phát thoại và là ngÆ°á»i đầu tiên lên tiếng phá vỡ cảnh trạng hoang mang tá»™t cùng Ä‘ang ngá»± trị trên má»i ngÆ°á»i. Bạch Cúc bảo :
- Có phải gã là má»™t cuồng nhân? Vì chỉ có nhÆ° thế gã má»›i hoang tưởng, gặp ai gã cÅ©ng ngỡ là Mã Nguyên VÅ©, là má»™t ngÆ°á»i đã chết nhÆ°ng vẫn có thế sống lại.
Công Tôn Quỳnh và Phạm Hoà ng thì đăm chiêu theo chiá»u hÆ°á»›ng khác. Há» cÅ©ng lần lượt phát thoại, Ä‘au đáu vá»›i ná»—i đăm chiêu của há». Công Tôn Quỳnh thở hắt ra :
- Gã là ai? Thân thủ nhÆ° gã vị tất có ai sánh bằng, kể cả Mã Nguyên VÅ© nếu chà ng tháºt sá»± vẫn sống. Váºy thì Ä‘iá»u gì đã khiến gã tá» lá»™ sá»± thống háºn tá»™t cùng đối vá»›i Mã Nguyên VÅ©?
Phạm Hoà ng lên tiếng, nhÆ°ng không phải để đáp lá»i ai trong Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc mà là để há»i cả hai :
- Äiá»u gì đã xảy ra đối vá»›i KhÆ°u lão sau khi tại hạ bị Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™ của nhị vị là m cho hôn mê?
Äó là câu há»i mà thoạt nghe chÃnh Bạch Cúc cÅ©ng ngỡ dá»… trả lá»i. Vì thế, Bạch Cúc láºp tức mấp máy môi toan đáp. NhÆ°ng rồi ngay sau đó chÃnh Bạch Cúc lại khá»±ng lá»i, hoang mang nhìn Công Tôn Quỳnh :
- Quỳnh tá»· có tháºt sá»± tin lão KhÆ°u vì ngại Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™ nên đã Ä‘á»™t ngá»™t tháo lui chăng?
Công Tôn Quỳnh cÆ°á»i gượng :
- Chúng ta đã từng luyện công theo Thiên Cang bà lục. NhỠđó chúng ta cÅ©ng từng biết nguyên nhân vì sao trÆ°á»›c kia chà ng không há» ngại mê dược có trong Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™. Tóm lại, vì KhÆ°u lão cÅ©ng đã từng luyện qua bà lục Thiên Cang, tá»· nghÄ© sẽ vô lý nếu bảo lão tháºt sÆ° ngại mê dược đến phải tháo chạy.
Phạm Hoà ng hoà i nghi :
- Nhị vị Ä‘á»u quả quyết lão KhÆ°u đúng và o thá»i Ä‘iểm đó đã Ä‘á»™t ngá»™t bá» chạy? Váºy nếu không vì mê dược thì vì Ä‘iá»u gì? Hoặc giả là vì ai?
Sắc diện của Bạch Cúc từ từ tái lại. Nà ng nhìn Công Tôn Quỳnh chăm chăm :
- Thừa cÆ¡ há»™i lúc Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™ che kÃn thị tuyến má»i ngÆ°á»i để bất ngá» ra tay xoay chuyển cục diện từ nguy thà nh an, từ bại thà nh thắng, chẳng phải chÃnh chà ng đã Ãt nhất hai lần hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế sao?
Diện mạo của Công Tôn Quỳnh cùng đâm ra nhợt nhạt khó tả :
- Không sai. Chỉ có chà ng mới hay dùng phương sách nà y. Lẽ nà o... lẽ nà o chà ng vần sống?
Câu há»i nà y của Công Tôn Quỳnh nếu ngay lúc há»i xong chỉ Ä‘Æ¡n thuần mang ý nghÄ©a của má»™t câu há»i không hÆ¡n không kém, thì má»™t lúc sau, khi câu há»i đó tháºt sá»± ngấm và o tầm nháºn thức của má»—i ngÆ°á»i bá»—ng bất ngá» chuyển thà nh má»™t câu nói khẳng định, minh định rằng Mã Nguyên VÅ© tháºt sá»± vẫn sống.
Và khi đã là câu khẳng định thì Ä‘iá»u tất yếu phải dẫn đến chÃnh là việc Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng nhau gá»i vang, gà o vang :
- Nguyên VÅ© huynh. Chà ng đâu? Bá»n thiếp biết chà ng vẫn sống, sao chà ng mãi vẫn không hiện thân?
- Nguyên VÅ© chà ng. Bá»n thiếp biết chà ng không phải hạng ngÆ°á»i nhẫn tâm. Váºy thì vì ẩn tình gì suốt má»™t năm qua chà ng vẫn sống nhÆ°ng lại cố tình lánh mặt bá»n thiếp? Hãy hiện thân Ä‘i, chà ng Æ¡i?
Há» kêu tháºt lâu và táºn lá»±c kêu gà o. Thế nhÆ°ng đáp lá»i há» chỉ là những dÆ° âm vang vá»ng bởi chÃnh tiếng kêu gà o của há» mà thôi.
Há» tuyệt vá»ng và chỉ suýt nữa há» báºt khóc nếu nhÆ° đúng lúc đó ở ngay phÃa sau lÆ°ng há» không có má»™t câu nói giá»…u cợt vang lên.
NhÆ°ng vì câu nói đó tháºt sá»± đã vang lên nên há», cả ba ngÆ°á»i, Ä‘á»u cố hết sức để ngoái đầu nhìn vá» phÃa sau.
Äó là câu nói của gã lúc nãy tưởng đã bá» Ä‘i tháºt rồi. Và bây giá» gã Ä‘ang giá»…u cợt nhìn há» :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i bảo ta hoang tưởng nhÆ°ng chÃnh bá»n ngÆ°á»i còn hoang tưởng hÆ¡n cả ta NhÆ°ng dẫu sao ta vẫn cảm kÃch vì nhá» nghe bá»n ngÆ°Æ¡i kêu gà o, kêu má»™t cách tuyệt vá»ng, ta má»›i tin rằng, hừ, Mã Nguyên VÅ© tháºt sá»± đã chết. Y chết nhÆ° thế là tốt. Quá tốt là khác. Ha ha...
Và gã lại bá» Ä‘i, có lẽ lần nà y là đi tháºt. NhÆ°ng cách gã Ä‘i rồi đến, gã đến rồi bá» Ä‘i nhÆ° thế nà y tháºt tình đã là m cho Phạm Hoà ng, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc hoang mang, không còn biết gã là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o hoặc có tÃnh cách ra sao nữa. Há» ngẩn ngÆ°á»i nhÆ° thế má»™t lúc lâu, sau đó thì nhìn nhau và đâm ra hoảng sợ.
Bạch Cúc là ngÆ°á»i đầu tiên để lá»™ vẻ khiếp hãi ra mặt khi hốt hoảng lên tiếng :
- Gã là má»™t cuồng nhân tháºt rồi, Quỳnh tá»·, Phạm Hoà ng huynh, chúng ta phải mau mau lìa khá»i chốn nà y thôi. Äi không được cÅ©ng phải cố bò mà đi. Muá»™i sợ lắm rồi.
Công Tôn Quỳnh gáºt đầu tán thà nh :
- Tá»· cùng có ý định nà y, nhÆ°ng ngại không ai tán thà nh nên không dám nói. Phạm Hoà ng huynh liệu có thể tá»± đứng dáºy được không? Nếu không thể, chúng ta Ä‘Ã nh bò mà đi váºy.
Phạm Hoà ng sau má»™t lúc lâu gắng gượng cÅ©ng gá»i là đã đứng được trên hai chân, cho dù toà n thân vẫn cứ lắc la lắc lÆ° chao đảo, tháºt khó tin là có thể bÆ°á»›c Ä‘i mà không sụp té ngay chỉ sau bÆ°á»›c Ä‘i đầu tiên. Phạm Hoà ng cÆ°á»i gượng :
- Tại hạ thì ổn rồi. Còn nhị vị thì sao?
Hà nh Ä‘á»™ng của Phạm Hoà ng nhÆ° là nguồn khÃch lệ cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc.
Cả hai liá»n nÆ°Æ¡ng và o nhau, ngÆ°á»i nà y tá»±a và o ngÆ°á»i kia má»™t Ãt, ngÆ°á»i kia mượn sức của ngÆ°á»i nà y cÅ©ng má»™t Ãt, để cả hai cuối cùng cÅ©ng từ từ đứng lên.
Bạch Cúc lấy đó là m Ä‘iá»u phấn khÃch, vá»™i hối thúc Phạm Hoà ng.
- Chúng ta đi được chưa?
Phạm Hoà ng gáºt đầu và nhấc chân thứ nhất lên :
- Äừng vá»™i. Hãy từ từ thôi, sau sẽ quen dần. Cứ nhÆ° tại hạ đây thì tốt.
Nhưng chân thứ nhất của Phạm Hoà ng chưa kịp đặt xuống, thì “huỵch†một tiếng, hỠPhạm lại ngã lăn chiêng.
Phạm Hoà ng vừa ngã thì liá»n sau đó đến lượt Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng khuỵu ngã, chÆ°a kịp đặt chân bÆ°á»›c Ä‘i dù chỉ ná»a bÆ°á»›c.
Chợt có tiếng động của mấy loạt vỗ tay vang lên :
- Sao thế nà y? Há» Cát nà y vì má»™t Ãt việc khẩn chỉ má»›i vắng mặt chÆ°a đến hai khắc thá»i gian mà cả ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i đâm ra nông ná»—i gì thế.
Cát Nam Giao xuất hiện và sá»± hiện diện của há» Cát lúc nà y quả là điá»u đại bất hạnh, vạn sá»± bất hạnh cho Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc, nhất là Phạm Hoà ng.
Cả ba liá»n biến sắc nhìn há» Cát, sau đó cùng nhắm mắt thở dà i, đến mở miệng nói há» cÅ©ng chẳng thiết gì nữa.
Cát Nam Giao hiểu thái Ä‘á»™ nà y của há» theo má»™t ý nghÄ© khác, để rồi gã tá»± phá lên cÆ°á»i :
- Chà ... chà ... Cát má»— hiểu rồi. Vẫn có câu tẩm ngẩm tầm ngầm đá chết voi, Phạm Hoà ng ngÆ°Æ¡i quả là ngÆ°á»i vừa có số Ä‘Ã o hoa vừa biết táºn dụng từng thá»i cÆ¡ bất chợt đến.
Khá lắm, nÆ¡i nà y vừa kÃn đáo vừa có cảnh quang tháºt hữu tình. Hai ả kia thì ắt hẳn đã lâu không được thân cáºn nam nhân, mượn tiếng chăm sóc thÆ°Æ¡ng thế cho há» Phạm để rồi sá»± Ä‘á»™ng chạm là m cho lá»a xuân tình rạo rá»±c. Má»™t chá»i hai, nhất là hai kia Ä‘ang Ä‘á»™ thèm khát khó thể kiá»m hãm thá» há»i có ai mà không bị vắt kiệt sức lá»±c? Ha ha...
Và Cát Nam Giao tiến lại tháºt gần ba thân hình đã hoà n toà n cạn kiệt chân lá»±c Ä‘ang nằm bất Ä‘á»™ng và chỉ cách nhau má»™t quãng ngắn.
Tiếng bước chân của hỠCát là m Bạch Cúc phẫn nộ mở mắt ra nhìn gã :
- NgÆ°Æ¡i không được nói năng hồ đồ, cÅ©ng không được bÆ°á»›c gần lại bá»n ta. Cút ngay!
Cát Nam Giao láºp tức vÆ°Æ¡n tay chế ngá»± á huyệt của Bạch Cúc.
Cá» Ä‘á»™ng của gã là m Công Tôn Quỳnh giáºt mình mở mắt :
- NgÆ°Æ¡i định là m gì bá»n ta? Hừ...
Äến lượt Công Tôn Quỳnh cÅ©ng bị Cát Nam Giao Ä‘iểm và o á huyệt sau đó khi cÅ©ng Ä‘iểm và o á huyệt của Phạm Hoà ng. Cát Nam Giao cÆ°á»i lạnh :
- LÅ© tiện nhân bá»n ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i. Cát Nam Giao nà y tuy thèm khát và chẳng há» kén chá»n nữ nhân, nhÆ°ng hưởng dụng sá»± thừa mứa chán chê của ngÆ°á»i thì không bao giá».
Bất quá vì thấy bá»n ngÆ°Æ¡i thế nà y, ta chá»±c nghÄ© tại sao không nhân cÆ¡ há»™i nà y để bố trà sắp đặt theo ý ta? Má»™t cách bố trà tuyệt hảo mà ta không thể nà o ngá» chÃnh bá»n ngÆ°Æ¡i lại gợi ý và còn tá»± nguyên giúp cho mÆ°u đồ của ta thu được kết quả mỹ mãn là mÆ°u đồ gì thì bá»n ngÆ°Æ¡i cứ nhẫn nại chá» ta má»™t lúc sẽ rõ. Hãy cố chá» nha. Ha ha...
Gã bá» Ä‘i và chỉ má»™t thoáng sau gã quay lại vì hÆ°á»›ng gã Ä‘i và quay lại là hoà n toà n khuất tầm nhìn của Phạm Hoà ng và Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc nên há» chỉ nháºn ra sá»± hiện diện trở lại của gã nhá» và o tiếng quát mắng thá»u thà o của của má»™t nhân váºt mà không ai ngỠđến sá»± xuất hiện trở lại của nhân váºt nà y: Du Thế Bình. Và Du Thế Bình Ä‘ang mắng Cát Nam Giao :
- Súc sinh! NgÆ°Æ¡i giết ta thì cứ giết. NgÆ°Æ¡i còn đê tiện, hạ lÆ°u hÆ¡n PhÆ°Æ¡ng Hồng Lam bá»™i phần. Giết ta Ä‘i, tên phản đồ của Không Äá»™ng phái kia. Äể rồi kết cục của ngÆ°Æ¡i, ta Ä‘oán chắc sẽ không khác gì kết cục đã xảy đến cho nhị sÆ° huynh ngÆ°Æ¡i là PhÆ°Æ¡ng Hồng Lam đã bị Vô Diện thÆ° sinh trừng trị.
Cát Nam Giao Ä‘Æ°a Du Thế Bình lá»t và o tầm thị tuyến của Phạm Hoà ng, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc ba ngÆ°á»i. Và ai trong há» cÅ©ng thất kinh khi nhìn thấy khắp thân Du Thế Bình Ä‘á»u thấm nhuá»™m huyết tÃch. Há» minh bạch, hiện trạng của Du Thế Bình là thế nà o cÅ©ng Ä‘á»u do Cát Nam Giao gây ra. Vì nếu không phải thế cá»› sao Du Thế Bình há»… mở miệng là bảo Cát Nam Giao nếu muốn giết cứ giết.
Cát Nam Giao đặt Du Thế Bình cÅ©ng đã cạn kiệt chân lá»±c nằm cạnh ba ngÆ°á»i đã nằm sẵn.
Vừa lùi lại để lấy mắt ngắm nghÃa từ xa, Cát Nam Giao vừa bảo :
- Äại sá»± huynh là ngÆ°á»i quá cÆ°Æ¡ng trá»±c, vẫn có câu già néo đứt dây, chẳng trách trÆ°á»›c kia do bị dồn và o chân tÆ°á»ng, PhÆ°Æ¡ng Hồng Lam nhị sÆ° huynh buá»™c phải có hà nh vi đại nghịch bất đạo là muốn hạ sát đại sÆ° huynh.
Và gã chép miệng lắc đầu, sau đó vừa tiến lại gần để sá»a lại dáng Ä‘iệu nằm cho từng ngÆ°á»i vừa tiếp tục Ä‘á»™c thoại :
- NhÆ°ng nhị sÆ° huynh có khôn không có ngoan. Äến cả việc đại sÆ° huynh đã được sÆ° phụ Æ°u ái truyá»n thụ cho tuyệt kỹ Di Cung Bế Huyệt cÅ©ng chẳng chịu lÆ°u tâm để ý, khiến má»™t kiếm chà mạng lần đó của nhị sÆ° huynh chẳng những không thu được kết quả gì mà còn tạo cÆ¡ há»™i cho quái váºt Vô Diện thÆ° sinh tÆ°á»›c Ä‘i mạng sống.
Cát Nam giao lại lùi xa đỠngắm nhìn :
- Äệ thì khác. Äệ hiện Ä‘ang có thừa năng lá»±c để lấy mạng đại sÆ° huynh tháºt đấy, nhÆ°ng tá»™i gì đệ tá»± ra tay? Là đệ có chủ ý nà y, mong đại sÆ° huynh thà nh toà n há»™ đệ. TrÆ°á»›c sau gì đại sÆ° huynh cÅ©ng chết, chẳng phải đại sÆ° huynh lúc nãy ở đây đã từng khen Phạm Hoà ng là cao đồ kiệt xuất của Hoa SÆ¡n phái đấy sao? Äại sÆ° huynh phải chết vì bị Phạm Hoà ng sát hại, váºy thì sao không giúp đệ dù chỉ là má»™t lần, hãy dùng kiếm của đệ đâm thẳng và o tâm thất gã há» Phạm? Äệ chỉ cần đại sÆ° huynh giúp đệ bấy nhiêu đó thôi. Äể sau nà y, nếu sÆ° phụ có há»i, đệ sẽ Ä‘á»… dà ng trả lá»i đấy là vì đại sÆ° huynh muốn tranh già nh mỹ nhân cùng há» Phạm nên song phÆ°Æ¡ng quyết đấu má»™t tráºn sinh tá» và cùng nhau lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng. Và vì đệ đến hÆ¡i cháºm, chẳng còn giúp được gì cho đại sÆ° huynh Ä‘Ã nh thẳng tay thay đại sÆ° huynh cho hai yêu nhân Tri Thù môn kia được hưởng cái chết toà n thây. Cứ thế nha, đại sÆ° huynh. Vì mai háºu, khi đến lượt đệ thay sÆ° phụ đảm nhiệm trá»ng trách Chưởng môn Không Äá»™ng phái, đệ hứa, xuân thu nhị kỳ Ä‘á»u không quên lá»… tế cúng bái cho vong hồn đại sÆ° huynh sá»›m được siêu sinh. Hãy giúp đệ nha, đại sÆ° huynh. Ha ha...
Và Cát Nam Giao tiến đến lấy thanh kiếm của gã đặt và o tay Du Thế Bình, Ä‘oạn giúp Du Thế Bình từ từ Ä‘Æ°a đầu mÅ©i kiếm sắc bén và o tâm thất Phạm Hoà ng. Phạm Hoà ng biến sắc, hai mắt mở trừng trừng, nhÆ°ng thay vì nhìn và o đầu mÅ©i kiếm oan nghiệt hoặc nhìn và o Cát Nam Giao là hung thủ Ä‘Ãch thá»±c sắp hạ sát mình thì Phạm Hoà ng lại trợn ngược hai mắt nhìn chằm chằm và o đâu đó phÃa sau lÆ°ng há» Cát.
Cát Nam Giao chỉ phát hiện Ä‘iá»u nà y khi đắc ý nhìn thá» xem Phạm Hoà ng liệu có thái Ä‘á»™ thế nà o trÆ°á»›c lúc hồn du địa phủ.
Cánh tay của Du Thế Bình vì vẫn được Cát Nam Giao Ä‘iá»u Ä‘á»™ng nên bất ngá» ngoặc ngược vá» phÃa sau tháºt nhanh.
Vù...
Äối diện vá»›i Cát Nam Giao bây giá» là gã nam nhân tuấn tú lúc nãy đã mấy lần bá» Ä‘i và cÅ©ng đã mấy lần quay lại.
Gã dá»ng dÆ°ng nhìn hà nh Ä‘á»™ng những tưởng đâu là quá thần tốc của Cát Nam Giao.
Chỉ khi đầu mÅ©i kiếm sắp chạm và o gã, má»i ngÆ°á»i má»›i thấy cánh tay gã chá»›p Ä‘á»™ng.
Äể khi gã dừng hẳn má»i cá» Ä‘á»™ng cứ ngỡ là vì quá mÆ¡ hồ nên không thể nà o có thì giá» chỉ vá»›i hai ngón tay thôi gã đã ung dung kẹp cứng thanh kiếm, cháºn đứng và hóa giải hoà n toà n chiêu kiếm có thể bảo là táºn lá»±c bình sinh của Cát Nam Giao. Không chỉ có thế, gã còn lắc đầu, mai mỉa :
- NgÆ°Æ¡i kém quá đấy. Váºy mà dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t xuất hiên, cố tình phá há»ng toà n bá»™ mÆ°u đồ của ta. NgÆ°Æ¡i là Cát Nam Giao? NgÆ°Æ¡i có nhiá»u hÆ¡n má»™t sinh mạng chứ, nên má»›i ngỡ chiêu thức tầm thÆ°á»ng nà y của ngÆ°Æ¡i có đủ tÆ° cách phô trÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt ta?
Cát Nam Giao vẫn Ä‘ang táºn lá»±c dồn và o thân kiếm, quyết tìm cách nếu không thể đẩy mạnh được tá»›i thì phải thu vá». Và Cát Nam Giao hoang mang hÆ¡n vá»›i những nhịp thở dồn dáºp :
- NgÆ°Æ¡i... à không, các hạ là ai? MÆ°u đồ gì các hạ Ä‘ang thá»±c hiện ở đây để bảo Cát Nam Giao ta cố tình phá há»ng.
Khác xa vá»›i Cát Nam Giao, gã ná» vì có thừa ná»™i lá»±c nên ngoà i việc ung dung dừng hai ngón tay để cùng Cát Nam Giao chi trì thế giằng co qua má»™t thanh kiếm, gã vẫn thản nhiên phát ra trà ng cÆ°á»i ngạo mạn :
- NgÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì để há»i ta? Có chăng, vì hạng ngÆ°á»i vô dụng là ngÆ°Æ¡i đã là m tráºn tá»· đấu giữa ta và Mã Nguyên VÅ© vá» hai phÆ°Æ¡ng diện là lòng nhẫn nại và thủ Ä‘oạn bị phá há»ng hoà n toà n, nên ngÆ°Æ¡i chỉ có má»—i má»™t tÆ° cách là phải chết để ta hả dạ. Hãy nói lá»i vÄ©nh biệt sau cùng Ä‘i. Ha ha...
Äến lúc nà y vì đã biết bản thân Ä‘ang gặp cao nhân thượng thừa, Cát Nam Giao láºp tức buông kiếm, vừa nhảy lùi vừa kêu loạn :
- ChỠđã... chỠđã. Äừng vá»™i hạ thủ. Vì quả tháºt Cát Nam Giao ta không há» biết giữa đại hiệp và Mã... Mã... ở hay, tiểu tá» chết đã lâu, chà Ãt là cÅ©ng gần má»™t năm, đại hiệp sao lại bảo là đang tá»· đấu vá»›i... vá»›i má»™t ngÆ°á»i đã chết?
Do Cát Nam Giao đã nhảy lùi nên thanh kiếm kia bây giỠchỉ còn được một mình gã nỠgiữ lại cùng với hai ngón tay kẹp cứng. Gã co quắp hai ngón tay đó lại.
Coong...
Lá»±c có ngón tay của gã là m cho thanh kiếm tá»± chấn Ä‘á»™ng, gãy lìa thà nh năm bảy Ä‘oạn và lả tả rÆ¡i xuống đất. Gã chỉ giữ lại má»—i má»™t mẩu nhá», là đầu mÅ©i kiếm sắc bén vô cùng ở hai ngón.
Gã Ä‘Æ°a đầu nhá»n của mÅ©i kiếm ná» vá» phÃa Cát Nam Giao :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói, há»a có là ta hiện má»›i thừa nháºn là đang giao đấu vá»›i má»™t bóng ma?
Nếu là váºy...
Cát Nam Giao kinh hoảng, lại xua loạn hai tay :
- Không phải, không phải. Xin đại hiệp chá»› ngá»™ nháºn, hiểu sai ý của Cát Nam Giao nà y. Là Cát má»— cÅ©ng rất oán háºn há» Mã, nên nghe tin há» Mã vẫn sống, chÃnh Cát má»— muốn thỉnh giáo đại hiệp để Cát má»— tá»± thân Ä‘i tìm và lấy mạng y.
Gã ná» phá lên cÆ°á»i :
- Ngươi? Ha ha... Ngươi có tư cách gì để lúc nà y huênh hoang cho rằng chỉ với ngươi là có thể lấy mạng Mã Nguyên Vũ? Ngươi vừa vô dụng vừa huênh hoang quá đấy. Ha ha...
Cát Nam Giao Ä‘á» mặt, sau đó lại tái mặt, vừa nuốt nÆ°á»›c bá»t khan và i lần vừa tìm lá»i biện minh :
- So vá»›i đại hiệp có thể bảo Cát Nam Giao nà y vô dụng, nhÆ°ng so vá»›i Mã Nguyên VÅ© thì... tại đại hiệp không biết đấy thôi, Mã Nguyên VÅ© đã bị hủy nát Ä‘an Ä‘iá»n, công phu có còn chẳng chỉ là dá»±a và o Nghịch Hà nh Chuyển Dịch công của đại ác ma Nghịch... Nghịch Ma Thế Tôn hai trăm năm trÆ°á»›c, và chỉ cần vá»›i công phu Thiên Cang thượng thừa mà Cát má»— Ä‘ang có, chÃnh là do KhÆ°u nghÄ©a phụ lão gia truyá»n thụ, Mã Nguyên VÅ© đâu thể là đối thủ của Cát má»—.
Gã ná» chợt long mắt sòng sá»c nhìn và uy hiếp Cát Nam Giao :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết vá» Nghịch Hà nh Chuyển Dịch công? NgÆ°Æ¡i gá»i KhÆ°u Tất Láºp lão thất phu là nghÄ©a phụ? Công phu Thiên Cang ngÆ°Æ¡i nói chÃnh là sở há»c của Thiên Cang Thượng Nhân?
Không rét mà run, Cát Nam Giao vội quay mặt, tránh nhìn và o đôi mắt quá đỗi uy hiếp của gã nỠvà là nhà đáp :
- Là KhÆ°u nghÄ©a phụ lão nhân gia cho Cát má»— biết những Ä‘iá»u đó. Kỳ thá»±c, chÃnh Cát má»— cÅ©ng không mấy tán thà nh hà nh vi dùng thủ Ä‘oạn để đánh cắp Thiên Cang bà lục từ Thiên Cang Thượng Nhân do chÃnh KhÆ°u nghÄ©a phụ thá»±c hiện. Nay gặp được đại hiệp quả là may. Bà lục nà y... nếu đại hiệp có chút quan tâm, Cát má»— xin nguyện ý giao cho đại hiệp giữ gìn.
Äoạn Cát Nam Giao cho tay và o bá»c áo và tháºn trá»ng tiến từng bÆ°á»›c đến gần gã ná».
Gã ná» láºp tức có biểu hiện của sá»± Ä‘á»™ng tâm khi nghe Cát Nam Giao nói vá» Thiên Cang bà lục. Gã hất hà m :
- NgÆ°Æ¡i vẫn giữ bà lục bên ngÆ°á»i tháºt sao? ÄÆ°a ta xem nà o.
Cát Nam Giao nhẹ nhà ng lấy tay ra. NhÆ°ng đúng lúc đó chÃnh Cát Nam Giao vừa Ä‘á»™ng thân lao à o đến gã ná», vừa hất mạnh tay ra và đắc ý quát lá»›n :
- Ta có U HÆ°Æ¡ng Thất Tán Công cho ngÆ°Æ¡i đây. Hãy nạp mạng nà o, tiểu tá»!
Ào...
Có một mùi u hương thoang thoảng, và ...
Bùng...
Má»™t kÃch của Cát Nam Giao đã trúng Ä‘Ãch và gã ná» dù chỉ là má»™t thoáng dao Ä‘á»™ng nhá» vừa xuất hiện trên gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú thì cÅ©ng đã hứng chịu nguyên má»™t kình trá»n vẹn của Cát Nam Giao có nhiá»u tâm cÆ¡ thủ Ä‘oạn.
Thế nhÆ°ng, chÃnh Cát Nam Giao sau đó tái nhợt thần sắc và lùi lại :
- Ngươi... Một chưởng Thiên Cang của ta, ngươi vẫn... vẫn...
Vút...
Cát Nam Giao vì biết bất ổn nên không dám nói thêm lá»i nà o cả, chỉ lo quay đầu tháo chay tháºt nhanh.
Nhưng gã nỠvẫn nhanh hơn với tiếng gầm vẫn trà n trỠvà sung mãn nội lực :
- Ngươi so vỠbản là nh lẫn thủ đoạn hãy còn quá kém. Hãy đứng lại nà o.
Vù...
Mẩu kiếm nhá» sắc bén liá»n được gã ná» co ngón tay búng cho bay Ä‘i.
Pháºp...
Má»™t bên chân của Cát Nam Giao do bị mẩu kiếm nhá» thay cho ám khà cắm ngáºp và o nên khuỵu xuống tháºt mạnh.
Huỵch!
Cát Nam Giao bị ngã lăn theo Ä‘Ã chạy, tuy váºy do cái chết kể nhÆ° đến quá gần nên há» Cát vẫn cố bò lết Ä‘i.
Gã ná» láºp tức vÆ°Æ¡n hữu thủ nhắm và o Cát Nam Giao và chá»™p và o hÆ° không má»™t lượt :
- Lại đây nà o!
Vù...
Má»™t luồng hấp lá»±c cá»±c mạnh liá»n xuất hiện từ hữu thủ của gã vừa chá»™p vừa lôi xá»nh xệch Cát Nam Giao quay trở lại nguyên vị.
Cát Nam Giao chẳng còn chút nhuệ khà hoặc hùng tâm đởm lược nà o nữa, hÆ°á»›ng ánh mắt cầu khẩn và o gã ná». Cát Nam Giao bất chấp thể diện cứ liên miệng van xin gã tha mạng.
Du Thế Bình bất giác thở dà i :
- Nhục nhã? Không Äá»™ng phái có má»™t đệ tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng bị tổn hại bao năm dà i gìn giữ thanh danh.
Cát Nam Giao giáºn dữ chồm ngÆ°á»i qua, quáºt má»™t kình chà mạng và o Du Thế Bình :
- Ta ăn xin thế nà y là vì ngÆ°Æ¡i Ä‘uổi theo bức ta phải giết ngÆ°Æ¡i. Sau đó vì phải khổ tâm Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i quay lại đây nên ta má»›i lâm cảnh nà y. Tất cả Ä‘á»u vì ngÆ°Æ¡i, má»™t kẻ đáng phải chết.
Vù...
Gã ná» thấy váºy chỉ há miệng cÆ°á»i sằng sặc, không những không ngăn cản hà nh vi của Cát Nam Giao mà còn tá» ra thÃch thú được mục kÃch cảnh nà y.
Du Thế Bình lâm cÆ¡n tuyệt vá»ng trÆ°á»›c cái chết đã quá cáºn ká» Ä‘Ã nh cố bá»™c lá»™ phản ứng lần cuốn quyết già nh giáºt sinh mạng từ tay tá» thần Ä‘ang hiện diện qua hà nh vi vô đạo bất nghÄ©a của Cát Nam Giao vốn là tam sÆ° đệ đồng môn.
Du Thế Bình gắng gượng lăn ngÆ°á»i qua má»™t bên, tuy không được nhiá»u nhÆ°ng cÅ©ng nhÃch Ä‘á»™ng được thân thể bất lá»±c. NhỠđó, Du Thế Bình vô tình vá»› được má»™t Ä‘oạn kiếm ngắn, có chuôi là má»™t Ä‘oạn đã gãy lìa từ thanh kiếm của Cát Nam Giao, và ngÆ°á»i có ná»™i lá»±c phi phà m đã chấn gãy thanh kiếm nà o phải ai khác ngoà i gã nam nhân tuấn tú ná».
Vá»›i Ä‘oạn kiếm vừa vá»› được, Du Thế Bình cÅ©ng bất lá»±c Ä‘Æ°a ra phÃa trÆ°á»›c, má»™t Ä‘á»™ng tác chẳng giúp được gì cho Du Thế Bình trÆ°á»›c ngá»n kình uy lá»±c Ä‘ang bị Cát Nam Giao cố tình quáºt chếch xuống.
NhÆ°ng đúng và o lúc tÃnh mạng Du Thế Bình đã nhÆ° chỉ mà nh treo chuông, Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc và cả Phạm Hoà ng nữa vì chỉ bị Cát Nam Giao chế ngá»± á huyệt, các huyệt đạo khác há» Cát do chủ quan và khinh suất nên không ra tay chế ngá»±, cả ba ngÆ°á»i cùng váºn dụng má»i ná»— lá»±c lần cuối để không hẹn mà đồng đã cùng nhau hoặc chồm lên hoặc lăn à o và o Cát Nam Giao.
Công Tôn Quỳnh thì dồn toà n bá»™ sức lá»±c phải cố lắm má»›i váºn dụng được Ä‘iểm bừa và o huyệt Kiên TÄ©nh trên đầu vai hữu của Cát Nam Giao, là cánh tay Ä‘ang được há» Cát giáng má»t kình tối háºu và o Du Thế Bình.
Bạch Cúc thì chỉ kịp lăn ngÆ°á»i qua, và dùng tay cố tình chạm và o mẩu kiếm nhá» sắc bén vẫn còn cắm dÃnh và o nhượng chân của Cát Nam Giao.
Phạm Hoà ng tuy không thể váºn dụng chân lá»±c nhiá»u hÆ¡n so vá»›i Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc nhÆ°ng do là nam nhân, lại là cao đồ kiệt xuất của Hoa SÆ¡n phái nên khi chồm ngÆ°á»i qua đã tinh tế và chuẩn xác đẩy và o khuá»·u tay hữu của Cát Nam Giao. Và động tác của Phạm Hoà ng dù nhẹ, dù không thể là m Cát Nam giao hoặc bị Ä‘au nhÆ° Bạch Cúc Ä‘ang cố ý gây ra cho há» Cát, hoặc là m cho Cát Nam Giao mất khả năng váºn dụng cánh tay hữu nhÆ° ý đồ của Công Tôn Quỳnh lúc cố tình Ä‘iểm và o Kiên TÄ©nh huyệt, nhÆ°ng chÃnh nhá» cá» Ä‘á»™ng nà y của Phạm Hoà ng nên ngá»n kình Ä‘ang quáºt xuống của há» Cát chợt bị đổi hÆ°á»›ng.
Cả ba ngÆ°á»i, Phạm Hoà ng, Bạch Cúc và Công Tôn Quỳnh, do không thể lên tiếng nên má»i hà nh vi cá» chỉ của há» Ä‘á»u diá»…n ra trong thầm lặng. Vì thế tất cả bao diá»…n biến đó tuy chỉ xảy ra không đầy má»™t cái chá»›p mắt nhÆ°ng vô tình biến thà nh má»™t vở tuồng câm có hiệu quả và những tác Ä‘á»™ng nhất định là m xoay chuyển toà n bá»™ cục diện.
Äang sắp sá»a Ä‘oạt mạng Du Thế Bình, ở nhượng chân Cát Nam Giao vụt nhói Ä‘au, kế đó huyệt Kiên tÄ©nh ở đầu vai cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng. Hai diá»…n biến nà y tuy là không đáng kể so vá»›i Cát Nam Giao vẫn còn đủ đầy chân nguyên ná»™i lá»±c nhÆ°ng cÅ©ng là m ngá»n kình giáng xuống có má»™t sát na cá»±c nhá» bị khá»±ng lại. Liá»n ngay sau đó, do khuá»·u tay của Cát Nam Giao bị Phạm Hoà ng đẩy chếch Ä‘i nên ngá»n kình của há» Cát có phần đổi hÆ°á»›ng. Dù không nhiá»u nhÆ°ng cÅ©ng là đổi hÆ°á»›ng và hÆ°á»›ng bị đổi Ä‘i tháºt là ngẫu nhiên khi đó là hÆ°á»›ng có gã nam nhân tuấn tú ná» vừa Ä‘ang ung dung đứng nhìn vừa há miệng toang hoác để cÆ°á»i.
Ào...
Cát Nam Giao kịp nháºn ra sá»± thể là bất diệu nhÆ°ng vì là ngÆ°á»i có nhiá»u tâm cÆ¡ thủ Ä‘oạn nên ngoà i mặt tuy giả vá» hốt hoảng song kỳ thá»±c chÃnh há» Cát lại cố tình nhấn thêm toà n bá»™ lá»±c đạo và o ngá»n kình.
Cát Nam Giao còn vỠvĩnh kêu :
- Ôi chao! Äại hiệp...
Äang kêu, Cát Nam Giao chợt khá»±ng lại, đồng thá»i hai mắt vụt trợn ngược để cúi xuống nhìn và o má»™t váºt nà o đó đã bất ngá» là m vùng tâm thất của bản thân Cát Nam Giao chợt Ä‘au nhói lên.
Và Cát Nam Giao không thể không nhìn thấy Du Thế Bình Ä‘ang ấn sâu thêm phần Ä‘oạn kiếm có dÃnh cả chuôi và o ngay tâm thất, nÆ¡i Cát Nam Giao Ä‘ang có cảm giác nhói Ä‘au.
Không thể ngá» lại có Ä‘iá»u nà y, má»™t kết cục nà y xảy đến vá»›i bản thân, toà n bá»™ lá»±c đạo toà n thân Cát Nam Giao vụt tan biến. Äến cả ngá»n kình vừa được Cát Nam Giao cố tình nhấn thêm chân lá»±c và o công bất ngá» tan biến và o hÆ° không.
Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc và Phạm Hoà ng vì cÅ©ng nhìn thấy toà n bá»™ má»i diá»…n biến nà y nên bao ná»— lá»±c của há» cÅ©ng tiêu tan, là m há» lần lượt buông ngÆ°á»i ngã xuá»™i xuống.
Gã ná» Ä‘ang cÆ°á»i cÅ©ng ngáºm miệng lại. Và phải mất má»™t sát na định thần gã.má»›i bất ngá» có thái Ä‘á»™ biểu lá»™ sá»± Ä‘á»™ng ná»™ tá»™t cùng của gã.
Gã chồm đến giáºn dữ chá»™p má»™t trảo và o giữa khuôn mặt vần còn giữ nguyên nét bà ng hoà ng tá»™t cùng của Cát Nam Giao và gã vấu mạnh cả năm ngón tay và o đó.
Bá»™p...
NgÅ© quan của Cát Nam Giao láºp tức vỡ nát, góp phần giúp Cát Nam Giao chợt nhanh hÆ¡n nếu mẩu kiếm đâm và o tâm thất há» Cát do Du Thế Bình thá»±c hiên là chÆ°a đủ lá»±c đạo.
Gã ná» chÆ°a hết giáºn. Gã vẫn giữ nguyên cái thá»™p đó và cuồng ná»™ nhấc bổng thân hình Cát Nam Giao lên, ném thẳng và o khoảng trung.
Vù...
Sau đó, chá» thân hình Cát Nam Giao rÆ¡i xuống đủ tầm, gã báºt quát :
- Ngươi vẫn muốn đối đầu với ta ư? Ngươi có tư cách gì chứ? Ta sẽ cho ngươi chết không toà n thây.
Gã quáºt má»™t luồng kình nóng giãy và đỠrá»±c và o Cát Nam Giao lúc nà y có lẽ đã chết.
Ào...
Bùng.
Xèo...
Toà n thân y phục của Cát Nam Giao bị bùng cháy và độ nóng kinh ngÆ°á»i của luồng kình phát ánh Ä‘á» má»™t cách quái dị cÅ©ng là m cho tấm thân nhục thể của Cát Nam Giao bị thiêu hủy. Da thịt cháy lèo xèo, tá»a mùi khét đến tởm lợm và tuá»™t từng mảng từng mảng rÆ¡i khá»i bá»™ khung xÆ°Æ¡ng của Cát Nam Giao vẫn Ä‘ang bị chấn kình hất bay cao.
Äến khi bá»™ khung xÆ°Æ¡ng đó rÆ¡i xuống, má»™t Cát Nam Giao nếu má»›i đó vẫn còn sống thì lúc nà y chỉ còn là má»™t bá»™ cốt khô lốm đốm chá»— trắng chá»— Ä‘en.
Vẫn chÆ°a đã nÆ° giáºn, gã lao đến, quáºt thêm má»™t kình Ä‘á» rá»±c nữa và o bá»™ cốt khô.
Ầm...
Chấn kình là m vỡ toang khung xương và đẩy bay từng mẩu xương đã hoà n toà n nám đen đi tứ tung.
Chỉ khi mục kÃch Cát Nam Giao tháºt sá»± chết chẳng toà n thây gã má»›i hả da. Gã đứng nguyên vị và ngá»a mặt cÆ°á»i sặc sụa :
- Ha ha...
Gã Ä‘ang cÆ°á»i, chợt nghe má»™t giá»ng trầm trầm vang lên từ phÃa sau :
- Uy lá»±c của Äá»™c Thủ Hắc Cốt chưởng quả lợi hại và tháºp phần bá đạo. Chỉ tiếc, ngÆ°Æ¡i do bị U HÆ°Æ¡ng Thất Tán Công thấm và o, khiến ná»™i lá»±c mÆ°á»i phần đã giảm ba chỉ còn bảy. Bằng không há» Cát kia đâu phải đợi đến lần thứ hai má»›i bị hóa thà nh hắc cốt. Äáng tiếc, đáng tiếc.
Gã ná» giáºt mình quay lại :
- Ngươi là ai? Ồ, thì ra là ....
Lúc nà y, do á huyệt đã được giải khai, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng ngỡ ngà ng nhìn nhân váºt vừa xuất hiện giải khai á huyệt cho há» :
- Mã Nguyên Vũ?
- Là chà ng? Tháºt sá»± chÃnh là chà ng đấy sao, Nguyên VÅ©?
Gã ná» chá»›p chá»›p mắt và i lượt nhìn má»™t thân hình đầy đặn vừa được Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc gá»i là Mã Nguyên VÅ©, khác xa má»™t Mã Nguyên VÅ© gã từng biết. Gã thoáng dao Ä‘á»™ng :
- NgÆ°Æ¡i vốn rất gầy, không phải nhÆ° lúc nà y, có phải chÃnh ngÆ°Æ¡i là Mã Nguyên VÅ©?
Mã Nguyên VÅ© cẩn trá»ng, mắt không há» rá»i từng cá» chỉ nhá» nhặt của gã ná», giả nhÆ° là gã có cá» chỉ, tay thì ném cho Công Tôn Quỳnh má»™t lá» Ä‘an.
- Äây là đan dược thần diệu của Thiên Cang Thượng Nhân, phiá»n Quỳnh muá»™i thay ta, phân cho má»—i ngÆ°á»i má»™t hoà n. Và vá»›i lá» Ä‘an dược nà y, Mã Bình Nguyên, ắt hẳn ngÆ°Æ¡i đã minh bạch ta chÃnh là Mã Nguyên VÅ© rồi chứ?
Bạch Cúc toan nháºn má»™t hoà n Ä‘an dược Ä‘ang được Công Tôn Quỳnh trao cho, chợt kêu :
- Nói sao? Gã cÅ©ng có tÃnh danh Mã Bình Nguyên?
Gã nỠkhinh khỉnh nhìn Bạch Cúc :
- Tiện tỳ ngÆ°Æ¡i việc gì phải tá» ra kinh ngạc? Không sai, ta chÃnh là Mã Bình Nguyên, nhÆ°ng có thân sinh phụ mẫu, có xuất thân lai lịch rõ rà ng không nhÆ° gã cẩu tạp chủng của bá»n ngÆ°Æ¡i cứ ngưỡng má»™ gá»i là Mã Nguyên VÅ©. Hừ!
Mã Nguyên Vũ vẫn chăm chăm dõi nhìn từng cỠchỉ của Mã Bình Nguyên :
- NgÆ°Æ¡i muốn khÃch ná»™, muốn ta để lá»™ sÆ¡ hở Æ°? Vô Ãch! Và có má»™t sá»± tháºt nà y ta không thể không cho ngÆ°Æ¡i hay, cho dù lá»i ta nói có thể là thừa. Äấy là ngÆ°Æ¡i vì ná»™i lá»±c đã giảm ba phần, chà Ãt phải ná»a khắc thá»i gian má»›i khôi phục toà n bá»™, đấy là vá»›i Ä‘iá»u kiện ngÆ°Æ¡i đừng vá»™i vá»ng Ä‘á»™ng chân khÃ, nên lúc nà y miá»…n cưỡng lắm ngÆ°Æ¡i chỉ có thể giao đấu bình thủ vá»›i ta. Nếu muốn giết ta để diệt khẩu, ngÆ°Æ¡i nên chá» cÆ¡ há»™i khác thì hÆ¡n. Cáo biệt!
Miệng tuy nói lá»i cáo biệt nhÆ°ng kỳ thá»±c Mã Nguyên VÅ© vẫn đứng yên.
Và quả nhiên Mã Nguyên VÅ© nghe gã Mã Bình Nguyên buá»™t miệng há»i :
- Ta giết ngươi vì muốn lấy lại cơ hôi đã một lần bỠxổng ngươi chạy thoát một năm trước. Là ý gì khi ngươi bảo ta giết ngươi để diệt khẩu?
Mã Nguyên VÅ© cÆ°á»i lạt :
- NgÆ°Æ¡i muốn kéo dà i thá»i gian để mong sá»›m khôi phục toà n bá»™ chân nguyên hầu hạ thủ ta Æ°? Ta không mắc mÆ°u ngÆ°Æ¡i đâu. Tuy váºy, nói để ngÆ°Æ¡i yên tâm, là ta đã biết ngÆ°Æ¡i cùng mẫu thân ngÆ°Æ¡i có âm mÆ°u thế nà o đối vá»›i nhân váºt gá»i là lão Tiên gia rồi. Và vì thế, sau lần tạm chia tay nà y, ta khuyên ngÆ°Æ¡i lần sau nếu có cÆ¡ há»™i cùng má»™t lúc bắt được bao nhiêu đây ngÆ°á»i để uy hiếp ta thì đừng tá» ra cao ngạo, muốn cùng ta tá»· đấu vá» thủ Ä‘oạn và lòng nhẫn nại nữa. Vì hai phÆ°Æ¡ng diện nà y so vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta trá»™i hÆ¡n. Äó là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nhÆ° võ há»c của ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cao minh vượt trá»™i hÆ¡n ta váºy. Nhá»› đấy lần sau phải tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, tránh thất bại nhÆ° đã xảy ra ở lần nà y.
Mã Bình Nguyên báºt cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i thừa nháºn võ công ta cao minh vượt trá»™i hÆ¡n ngÆ°Æ¡i. Váºy tại sao ngÆ°Æ¡i Ä‘oán chắc ta phải cần đến ná»a khắc thá»i gian má»›i khôi phục toà n bá»™ chân nguyên ná»™i lá»±c? Không lẽ ta không khôi phục sá»›m hÆ¡n sao? Ha ha...
Äan dược do Mã Nguyên VÅ© trao quả là thần diệu. Ngoại trừ Du Thế Bình cùng Phạm Hoà ng là hãy còn Ãt nhiá»u những thÆ°Æ¡ng tÃch ngoà i da thì vá» ná»™i lá»±c kể nhÆ° đã có, Công tôn Quỳnh và Bạch Cúc đã hoà n toà n hồi phục.
Bạch Cúc nghe Mã Bình Nguyên cÆ°á»i mà tháºp phần lo ngại :
- Lão Tiên gia là ai? Xuất thân lai lịch gã thế nà o mà Nguyên Vũ huynh đoán quyết gã có võ công quá đỗi cao minh?
Mã Nguyên Vũ thở ra nhè nhẹ :
- Ta không phải đối thủ của gã. Äó là điá»u chắc chắn, nhÆ°ng chÆ°a phải lúc nà y.
NghÄ©a là vẫn có đủ thá»i gian cho muá»™i và má»i ngÆ°á»i tháo chạy. Äi Ä‘i, đừng để trà ng cÆ°á»i giả vá» của gã là m cho khiếp sợ. Äi Ä‘i, đừng cháºm chân cÅ©ng đừng vì quá khẩn trÆ°Æ¡ng mà quên gã là ngÆ°á»i có nhiá»u thủ Ä‘oạn chỉ nên đối phó bằng tâm cÆ¡ chứ không thể dùng sức.
Mã Bình Nguyên từ từ tiến lại gần Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn kéo dà i thá»i gian cho lÅ© kia phục hồi chân lá»±c? NgÆ°Æ¡i quá tá»± phụ thủ Ä‘oạn hÆ¡n ta nên quên rằng ta má»›i tháºt sá»± là ngÆ°á»i có nhiá»u thủ Ä‘oạn hÆ¡n ngÆ°Æ¡i. Ta biết từng dụng ý qua từng câu nói của ngÆ°Æ¡i đấy. Hà hà ...
Mã Nguyên VÅ© vẫn nguyên vẹn vá»›i vẻ cẩn trá»ng nhÆ° lần đầu hiện thân :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói gì cÅ©ng vô Ãch. Vì hiện thá»i ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a khôi phục đủ ná»™i lá»±c cần thiết. Trong khi đó những nhân váºt đứng ngay phứa sau ta lại có đủ năng lá»±c thá»±c hiện được những hà nh Ä‘á»™ng tối thiểu mà ta Ä‘oán chắc sẽ là m bao ý đồ của ngÆ°Æ¡i thất bại.
Mã Bình Nguyên tiến lại gần hơn :
- Hà nh Ä‘á»™ng tối thiểu đó là bá» chạy Æ°? Ta chỉ e đến việc chạy má»—i ngÆ°á»i năm bảy bÆ°á»›c cÅ©ng là điá»u không thể. Vì khi đó ta đã lấy mạng toà n thể bá»n ngÆ°Æ¡i rồi. Ha ha...
Và Mã Bình Nguyên nhÆ° hổ vồ mồi đã bất ngá» chồm ngÆ°á»i đến để quáºt ra má»™t kình cá»±c kỳ uy mãnh.
Mã Nguyên Vũ cũng thần tốc xuất chiêu, miệng thì gà o vang :
- Quỳnh muội?
Không phải ngẫu nhiên Mã Nguyên VÅ© Ä‘á»™t ngá»™t chỉ gá»i má»™t mình Công Tôn Quỳnh.
Vì đúng lúc đó chÃnh Công Tôn Quỳnh cùng quát vang, khẩn trÆ°Æ¡ng và lo lắng :
- Bạch Cúc muội mau giúp tỷ. Ném!
Chỉ khi nhìn thấy Công Tôn Quỳnh ném ra những hoà n tròn tròn quen thuá»™c. Bạch Cúc má»›i hiểu ra ẩn ý của Mã Nguyên VÅ© lúc nói rằng đã Ä‘oán chắc bá»n Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc có đủ năng lá»±c thá»±c hiện nhÆ°ng hà nh vi tối thiểu. Váºy là Bạch Cúc cùng ném ra những toà n Huyá»n Huyá»n Mê Tiên lá»™.
Bá»™p...
Bá»™p...
Lúc mà n hắc vụ hiển hiện thì cÅ©ng là lúc Mã Nguyên VÅ© dốc toà n lá»±c quáºt vuá»™t kình đối kháng và o chưởng kình uy mãnh của Mã Bình Nguyên :
- NgÆ°Æ¡i trúng kế của ta rồi. Äỡ!
Ầm...
Mà n hắc vụ lan tháºt thanh, kịp thá»i che kÃn lấp nÆ¡i Mã Bình Nguyên và Mã Nguyên VÅ© vừa cùng nhau chiêu chạm chiêu lần đầu.
Vì thế, do không nhìn thấy gì nữa, Mã Bình Nguyên gầm phẫn nộ :
- Chỉ là trò trẻ con nà y mà mong là m thất bại bao ý đồ của ta ư? Xem đây!
Ào...
Xèo...
Xèo...
Má»™t diá»…n biến kỳ lạ đã xảy ra. Mã Bình Nguyên vì triển khai má»™t luồng kình Äá»™c Thủ Hắc Cốt chưởng nóng giãy nên là m cho mà n hắc vụ Huyá»n Huyá»n Mê Tiên Lá»™ do khắc kỵ lá»a nóng đã Ä‘á»™t ngá»™t tan biến Ä‘i tháºt nhanh.
NhÆ°ng chÃnh lúc đó, ai ai cÅ©ng nghe gã Mã Bình Nguyên gà o lên má»™t tiếng thất thanh :
- A... NgÆ°Æ¡i giá»i lắm, Mã Nguyên VÅ©. Ta lần sau... ta sẽ phân thây ngÆ°Æ¡i thà nh trăm nghìn mảnh vụn. A... a...
Vút...
Mà n hắc vụ bị lá»a nóng thiêu hủy hoà n toà n, trả lại má»™t cục trÆ°á»ng thoáng đãng cho ai ai cÅ©ng nhìn thấy Mã Nguyên VÅ© vừa nhìn theo Mã Bình Nguyên vừa chép miệng tiếc nuối :
- Không giết được gã lần nà y, sợ không thể nà o còn cơ hội thứ hai với lợi thế tương tự...
Tiếc tháºt.
Công Tôn Quỳnh báºt reo :
- Nguyên Vũ huynh là m cách nà o đả bại được gã?
Bạch Cúc cÅ©ng phấn khÃch há»i :
- Phải đó. Thân thủ của gã tháºt vô lÆ°á»ng. Chà ng là m thế nà o khiến gã thất thủ nhÆ° Váºy?
Mã Nguyên VÅ© cÆ°á»i gượng và lảng tránh câu trả lá»i :
- Chúng ta vẫn chưa hết nguy hiểm đâu, hãy mau theo chân tại hạ nà o. Nhanh lên!
Mã Nguyên VÅ© Ä‘i trÆ°á»›c và đi theo má»™t phÆ°Æ¡ng vị chỉ có má»™t mình chà ng là am tÆ°á»ng.
Má»i ngÆ°á»i vừa ngưỡng má»™ vừa hoang mang, chỉ mong mau chóng Ä‘i đến nÆ¡i cần đến để sau đó còn dò há»i nhiá»u Ä‘iá»u ở Mã Nguyên VÅ©, má»™t ngÆ°á»i ngỡ đã chết nhÆ°ng không ngá» lại vẫn sống.