|
|
25-03-2012, 01:36 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Sau khi nôn xong, Vệ Khanh láºp tức má»m nhÅ©n, không có sá»± giúp đỡ của Chu Dạ thì thiếu chút nữa không đứng dáºy được, vẻ mặt buồn bá»±c. Chu Dạ thấy hắn dÆ°á»ng nhÆ° rất mệt má»i, vá»™i nói: “Súc miệng má»™t ngụm rồi vá» ngủ thôi.†Cố ý Ä‘Æ°a chén nÆ°á»›c ấm cho hắn súc miệng, còn cẩn tháºn thay hắn xắn tay áo, lại há»i: “Có muốn lau mặt không?â€
Vệ Khanh gáºt đầu, rõ rà ng trong miệng vẫn khó chịu, nhÆ°ng tinh thần lại rất tốt. Chu Dạ rót nÆ°á»›c ấm, Ä‘Æ°a khăn mặt cho hắn. Hắn không nháºn, nói: “Bây giá» anh chẳng còn chút sức lá»±c nà o đâu, em giúp anh Ä‘i.†Nói xong, lại cúi gáºp thắt lÆ°ng. Cô thâÌy dáng vẻ yếu á»›t của hắn, Ä‘Ã nh phải kiá»…ng chân, lau mặt cho hắn, còn nói: “Anh tỉnh rượu chÆ°a? Nếu không, tắm rá»a má»™t chút Ä‘i.†Hai tay Vệ Khanh ôm lấy vai cô, lÆ°á»i biếng nói: “Em giúp anh tắm à ?†Cô hừ lạnh: “ Nằm mÆ¡ à ! Nhanh vá» ngủ Ä‘i, ngủ được má»™t giấc là tốt. Ai kêu anh uống nhiá»u nhÆ° váºy.â€
Vệ Khanh cố ý cá» cá» và o ngÆ°á»i cô, dán sát và o cô nói: “Còn không phải bởi vì em! Vì sao em lại nói không thÃch anh? Bị bạn gái đá, Ä‘Ã nh phải mượn rượu giải sầu .†Chu Dạ tức giáºn nói: “Tôi không thÃch anh thì sao? Anh nghÄ© anh là mẫu ngÆ°á»i vạn ngÆ°á»i mê, thì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thÃch anh à !†ThÃch má»™t ngÆ°á»i vá»›i việc tá»± lôi mình ra hà nh hạ, cái đồ chuyên gây phiá»n não. Vệ Khanh ôm cô thuáºn thế ngã xuống giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng thở bên tai cô há»i nhá», “Chu Dạ, tháºt ra —— em có thÃch anh phải không?â€
Chu Dạ sợ run, tâm tá»± bị ngÆ°á»i ta vạch trần, thẹn quá hóa giáºn, hung hăng nói: “Ai thÃch anh! ChÆ°a từng thấy ngÆ°á»i nà o tá»± ká»· nhÆ° anh, tá»± cho mình là thông minh, tá»± cho là đúng, tá»± mình Ä‘a tình, tá»± cuồng tá»± đại, tá»± kỷ…â€
Vệ Khanh cÆ°á»i không nói gì, tùy ý để cô nói năng lá»™n xá»™n mắng loạn. Cô vừa mắng vừa hô hấp bằng miệng, cảm xúc mãnh liệt, bá»™ ngá»±c dÆ°á»›i thân không ngừng pháºp phồng, cá»±c kỳ má»m mại; còn có là n da dÆ°á»›i cánh tay má»m mịn, trÆ¡n nhẵn, chạm dÆ°á»›i tay hắn, nhÆ° sợi tÆ¡ quấn quanh, hết thảy Ä‘á»u là m tâm tÆ° hắn khóc nhịn. Rốt cuá»™c kiá»m chế không được, cúi đầu hôn xuống môi cô, đầu tiên là cháºm chạp nhấm nháp, tiếp đó lại mút lấy môi cô, là m đôi môi khô hanh của Chu Dạ trở nên căng má»ng, ngon mắt.
ChỠđến lúc cô phát giác, giãy dụa không ngừng, ngá»±c lại cà ng thêm pháºp phồng, vá»™i giúp cô lấy hÆ¡i, đầu lưỡi tham lam Ä‘i và o, triá»n miên hôn sâu, giống nhÆ° má»i phần trong cÆ¡ thể gắn bó chặt chẽ vá»›i cÆ¡ thể cô. HÆ¡n nữa, còn xấu xa dây dÆ°a đầu lưỡi Chu Dạ, ép cô phải đáp lại. Chu Dạ chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, khó thở, bị hắn chèn ép tá»›i toà n thân vô lá»±c, không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, tùy ý để hắn đùa nghịch.
Vệ Khanh cà ng hôn cà ng sâu, cÅ©ng không quên sá» loạn ngÆ°á»i cô, cảm giác mùi hÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng ngạo ngạt từ ngÆ°á»i dÆ°á»›i thân, vòng eo nhá» bé tinh tế, phảng phất nhÆ° không có, khiến ngÆ°á»i ta muốn yêu thÆ°Æ¡ng. Tay không tá»± chủ được, theo vạt áo lông Ä‘i và o, má»™t tấc lại má»™t tấc hÆ°á»›ng lên trên sá» soạng, cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c. Chu Dạ cảm nháºn được khà lạnh, thoáng phục hồi lại tinh thần, mặc dù không nói lên lá»i, nhÆ°ng vẫn cố gắng vÆ°Æ¡n tay đẩy hắn, kiên quyết chống cá»±.
Vệ Khanh hÆ¡i hÆ¡i nhÃch ngÆ°á»i ra, rá»i môi cô, cầm má»™t bà n tay cô đặt và o trong áo sÆ¡ mi cuả mình. Chu Dạ thở hổn hển, Ä‘ang muốn chá»i ầm lên, bá»—ng nhiên đụng trúng bá» ngá»±c ấm áp khá»e mạnh của hắn, vừa thẹn vừa quẫn, toà n thân cứng lại, không biết là m sao cho phải. Nhân cÆ¡ há»™i nà y, Vệ Khanh lại hôn môi cô, đầu lưỡi tiến và o, háºn không thể nuốt cô và o trong bụng, giống nhÆ° dù hôn thế nà o cÅ©ng thấy không đủ. Má»™t tay giữ lấy tay Chu Dạ để ở trÆ°á»›c ngá»±c mình, tay kia thì sá» soạng ngá»±c cô, tháºm chà còn nhẹ nhà ng lôi kéo vuốt ve.
Chu Dạ lắc đầu né tránh, Vệ Khanh Ä‘uổi sát không buá»™ng, tệ hÆ¡n nữa là kéo tay cô ra phÃa sau lÆ°ng hắn, hắn đã sá»›m có phản ứng. Chu Dạ rụt tay vá», hai tay dùng lá»±c ra sức đẩy đầu hắn ra, kinh hoảng cầu xin: “Vệ Khanh, không cần, xin anh…†Sợ hãi nhÆ° thế, tay chân luốn cuống, đôi mắt đã đã ngấn lệ.
Vệ Khanh biết cô là lần đầu tiên, khó tránh khá»i sợ hãi, ôn nhu dá»— cô: “Ngoan, không sợ, có anh đây rồi. Chu Dạ, anh thÃch em, tháºt sá»±.†Äá»™ng tác cà ng ngà y cà ng ôn nhu. Vệ Khanh phong lÆ°u nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a đến mức hạ lÆ°u.
Chu Dạ cảm nháºn được ná»—i bất an và xao Ä‘á»™ng trong lòng chảy Ä‘i, không quen nhÆ° thế, không thể khống chế. Cặp mắt đẫm lệ mông lung nhìn quần áo không chỉnh tá» của hai ngÆ°á»i, trong lòng lại tức giáºn. Äây tÃnh là gì? Say rượu loạn tÃnh! Ta phỉ nhổ và o! Lau lau nÆ°á»›c mắt, lợi dụng lúc Vệ Khanh không chú ý, xoay ngÆ°á»i đứng dáºy. NhÆ°ng chÆ°a Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, cả ngÆ°á»i má»m nhÅ©n, giống nhÆ° trong thân thể còn lÆ°u lại cảm giác rung Ä‘á»™ng do hắn gây ra, là m cô không thoải mái mà lại sợ hãi, vì thế ngồi xuống dÆ°á»›i đất, dá»±a và o chân giÆ°á»ng, không nói má»™t lá»i
Vệ Khanh ngồi trên mặt đất, nắm vai cô há»i: “Là m sao váºy? Giáºn sao?†Chu Dạ rầu rÄ© nói: “Äừng Ä‘á»™ng và o tôi!†Vất tay hắn ra. Hắn cà ng là m cà n, ôm nà ng và o ngá»±c, ôn nhu nói: “Chu Dạ, em đừng giáºn. Anh thÃch em, má»›i muốn thân máºt vá»›i em, ôm em má»™t chút.†Nói xong, lại cúi ngÆ°á»i hôn lên khóe môi cô. Chu Dạ quay đầu Ä‘i, không để hắn thá»±c hiện được mục Ä‘Ãch, cái nà y mà gá»i là thân máºt, ôm má»™t chút à ? Äã đến mức Ä‘á»™ nà o rồi? Nghiêm mặt nói: “Tôi nói rồi, tôi không thÃch anh, tôi không cần nhÆ° váºy.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i khổ, vịt con ngang ngạnh, không thÃch hắn mà lại để hắn là m nhÆ° váºy? Nếu không, đã sá»›m khóc rối tinh rối mù! Mặc kệ thế nà o, đây cÅ©ng là chuyển biến tốt. Kéo cô đứng dáºy, thở dà i nói: “Äược rồi, được rồi, anh không há» cố ý đối xá» vá»›i em nhÆ° váºy được không? Mau đứng dáºy, cẩn tháºn cảm lạnh.†Chu Dạ tùy ý để hắn kéo dáºy, cắn môi nói: “Tháºt chứ? Äây là anh tá»± nói, không cần lại Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân.â€
Vệ Khanh lắc đầu, dục vá»ng dÆ°á»›i thân còn chÆ°a được giải quyết, chỉ vì muốn cô yên tâm mà phải nói là không có. Nhìn cô nhÆ° váºy, khẳng định là không được rồi. Duá»—i tay kéo cô lại gần, nhÃu mà y nói: “NhÆ°ng mà anh muốn hôn em. Em phải ngoan ngoãn, nếu không sẽ không tÃnh tá»›i lá»i vừa nãy nữa.†Chu Dạ cúi đầu không nói lá»i nà o, trong lòng do dá»±. Tháºt ra Vệ Khanh trêu đùa cÅ©ng chỉ là kỹ xảo nhá», cô nghÄ© nếu muốn hắn không Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân, chắc phải thá»a hiệp má»™t chút.
Chu Dạ cúi đầu nói: “Không cần, miệng anh đầy mùi rượu, tôi không thÃch.†Vệ Khanh nghe được, cÆ°á»i to, nói: “Không cần sao? Anh cà ng muốn! Bằng không anh sẽ là m mấy chuyện xấu nhaa!†Nâng mặt cô lên, lại dùng đầu lưỡi khiêu khÃch cô, bà n tay cách qua lá»›p quần áo trÆ°á»›c ngá»±c tà n sát bừa bãi. Chu Dạ buồn bá»±c đẩy hắn ra, liá»u mạng thở. Hắn má»›i buông cô ra, cÆ°á»i há»i: “Còn cảm thấy mùi rượu không?†Cô ý ôm chặt cô, cá» cá» lên ngÆ°á»i mình. Chu Dạ cảm giác được thân dÆ°á»›i hắn cứng rắn, Ä‘á» mặt giãy dụa. Dáng vẻ Vệ Khanh lÆ°u manh, nói: “Không giúp anh giải quyết sao?†Äem tay cô đặt ở trung tâm dục vá»ng của hắn.
Chu Dạ da mặt má»ng, chỉ má»™t chút toà n thân Ä‘á» bừng, trách mắng: “Buông tay, lÆ°u manh!†Chạy trối chết Ä‘i ra ngoà i. Dù sao tuổi cô vẫn còn nhá», vẫn chÆ°a trải qua tÆ° vị tình dục, mở cá»a sổ, hÃt má»™t ngụm khà lạnh liá»n bình tÄ©nh trở lại, nghÄ© thầm Vệ Khanh đúng là đồ sắc lang, ngôn ngữ hạ lÆ°u, hà nh vi xấu xa.
Vệ Khanh không bình tÄ©nh được nhÆ° váºy, dục vá»ng vẫn căng phồng nhÆ° cÅ©, cà ng ngà y cà ng bức bách hắn. Giữa mùa đông lạnh nhÆ° thế, tắm nÆ°á»›c lạnh mà vẫn không thể hạ há»a. Äà nh phải Ä‘i ra, vẻ mặt sầu não nói: “Chu Dạ, cho anh ôm má»™t cái.†Ôm nà ng ngã xuống tấm thảm dÆ°á»›i đất, vùi đầu ở bên gáy cô, dÆ°á»›i tay ra sức cá» Ä‘á»™ng, nhanh chóng phóng ra, lại rút khăn tay, mệt má»i lau sạch. Lông mà y Chu Dạ cau chặt lại, Ä‘á» mặt buồn bá»±c nói: “Vệ Khanh, từ nay vá» sau tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.†Nhìn hắn nhÆ° váºy không giống ngÆ°á»i say rượu nha, cô không thể không nghi ngá» hắn giả vá» say. NhÆ°ng mà chuyện nà y cÅ©ng không phải trá»ng Ä‘iểm, cô đứng dáºy, cầm lấy túi muốn rá»i Ä‘i.
Vệ Khanh vá»™i và ng kéo cô lại, há»i: “Äã muá»™n thế nà y, em Ä‘inh Ä‘i đâu?†Chu Dạ lạnh lùng nói: “Tôi vá» trÆ°á»ng.†Bị phạt cÅ©ng được, cô chẳng quan tâm nữa. Gã Vệ Khanh nà y, từ giá» cô muốn cách hắn tháºt xa, nếu không thể trêu và o, thì Ä‘Ã nh chạy trốn. Vệ Khanh mắng: “Äã muá»™n thế nà y còn lung tung! Còn không sợ gặp chuyện không may. Ngoan, ở đây má»™t đêm. Anh để em ngủ ở giÆ°á»ng, anh ngủ ở thÆ° phòng được không?â€
Chu Dạ quyết tâm ra vá», mở cá»a bÆ°á»›c ra. Vệ Khanh không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải cầm chÃa khóa Ä‘i theo xuống dÆ°á»›i. Bất đắc dÄ©, kéo cô lại nói: “Tiểu tổ tông, anh sợ em rồi. Anh Ä‘Æ°a em vỠđược không? Ná»a đêm rất không an toà n, cẩn tháºn bị ngÆ°á»i xấu lừa bán!†Chu Dạ cÅ©ng không kháng cá»±, ngồi lên xe hắn, nhÆ°ng cÅ©ng không nói lá»i nà o, toà n bá»™ hà nh trình Ä‘á»u nghiêm mặt lạnh lùng. Mặc kệ Vệ Khanh trêu chá»c cô thế nà o, cô Ä‘á»u có tai nhÆ° Ä‘iếc.
Vệ Khanh Ä‘Æ°a cô tá»›i trÆ°á»›c cá»a kà túc, gõ cá»a đánh thức quản lý kà túc, giải thÃch rằng cô bị ốm, phải Ä‘Æ°a cô Ä‘i bệnh viện. Chu Dạ khoác áo vest của Vệ Khanh, sắc mặt tái nhợt, ngÆ°á»i quản lý vá»™i kêu nà ng vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, cÅ©ng không phạt, chỉ dặn cô lần sau phải thông báo trÆ°á»›c. Chu Dạ cÅ©ng không chà o hắn, rầu rÄ© Ä‘i lên. Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, vẫn còn giáºn sao? Nhìn cô Ä‘i và o rồi má»›i yên tâm trở ra. Ngồi và o trong xe kiên nhẫn đợi, đến khi trong bóng đêm có má»™t ô cá»a sổ sáng đèn, biết cô đã trở vá» phòng. Cháºm rãi rút Ä‘iếu thuốc, chá» khi đèn tắt, chung quanh khôi phục mà n đêm yên tÄ©nh, hắn má»›i lái xe rá»i Ä‘i.
Chu Dạ không để ý tá»›i Vệ Khanh , bất kể hắn gá»i Ä‘iện thế nà o cÅ©ng không nghe máy, cuối cùng Ä‘Æ¡n giản là tắt máy. Vệ Khanh bất đắc dÄ© má»›i phải gá»i Ä‘iện tá»›i kà túc, lại nghe thông báo Ä‘Æ°á»ng dây báºn. Hắn biết Chu Dạ trốn hắn, cÅ©ng hiểu được, cô sợ hãi.
Cúp máy, cháºm rãi hút thuốc, từ đầu tá»›i cuối, Chu Dạ khác biệt hẳn vá»›i con gái thông thÆ°á»ng. Không vì hắn có tiá»n mà chịu khom lÆ°ng, cÅ©ng không vì hắn áp bức mà nhún ngÆ°á»ng, không vì hắn dụ dá»— mà trầm luân. NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng, đã sá»›m buông vÅ© khà đà u hà ng. Hắn quấn quýt bên đám hoa cá» quá lâu, cÅ©ng vì nhÆ° thế, má»›i hiểu được, má»™t cô gái nhÆ° váºy, sá»›m không thể tìm được ngÆ°á»i thứ hai. Mặc kệ Chu Dạ có còn Ãt tuổi hay không, ra Ä‘á»i chÆ°a lâu, vẫn nhÆ° nghé con má»›i sinh không sợ hổ, cho nên muốn giữ lại nét hồn nhiên tốt đẹp của cô, nhÆ°ng cÅ©ng không ngá» cô lại chinh phục được hắn. Cho nên, nếu còn muốn tiếp tục, không thể chỉ vì thế nà y mà dừng lại.
Có lẽ, chÃnh là có lẽ, nếu hắn Ä‘oán đúng tâm tÆ° Chu Dạ, đầu tiên, nên lấy lòng mình Ä‘i trao đổi, nhÆ° váºy má»›i công bằng, đúng không? Hắn có tiá»n có thế, cÅ©ng không kém những ngÆ°á»i tốt ở Ä‘iểm nà o. NhÆ°ng Ãt nhất hắn có Ä‘iểm đặc biệt, hắn tin tưởng trên Ä‘á»i nà y có và i thứ không thể mua được bằng tiá»n. Nếu lúc sinh thá»i, hắn còn có thể gặp được thứ không thể mua được bằng tiá»n, hắn nguyện ý quý trá»ng. Giống nhÆ° việc hắn không tin tưởng trên Ä‘á»i tồn tại tình yêu, nhÆ°ng vì Chu Dạ, hắn nguyện ý tin tưởng, có lẽ vẫn có tình yêu.
Sau khi suy nghĩ thông suốt, hắn thản nhiên đi tìm Chu Dạ.
Chu Dạ vá»™i và ng Ä‘i ra cổng trÆ°á»ng, vừa Ä‘i còn vừa nói chuyện vá»›i Lâm Phỉ qua Ä‘iện thoại: “Äược được, biết rồi, ta sẽ nhá»› mang cho ngÆ°Æ¡i. Ta Ä‘i đây, buổi tối còn phải vá» sá»›m nghe tá»a Ä‘Ã m vá» kì thi nghiên cứu sinh nữa.†Kà túc hết gạo sạch đạn, cô phải Ä‘i tá»›i siêu thị Hoa Liên gần cạnh mua đồ vá», tiện thể mua thêm Ãt đồ dùng sinh hoạt cá nhân. Còn chÆ°a Ä‘i đến bến xe bus, có má»™t chiếc xe tiến lại gần, Chu Dạ mở cá»a sổ, kêu lên : “Chu Dạ!â€
Chu Dạ vừa thấy là hắn, trong lòng thầm kêu không hay rồi, vừa ra khá»i cá»a liá»n đụng tá»›i sát tinh, cÅ©ng không để ý đến hắn, Ä‘i thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c. Chu Dạ Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng dà nh cho ngÆ°á»i Ä‘i bá»™, ngược chiá»u, Vệ Khanh lái xe theo không kịp, vừa xuống xe lại thấy cô băng Ä‘Æ°á»ng chạy đến bến xe bus. Äà nh phải quay đầu xe, Ä‘uổi theo.
Chu Dạ Ä‘au đầu nhìn hắn lái xe Ä‘uổi theo mình, Vệ Khanh còn không ngừng nói: “Chu Dạ, lên xe, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i.†Chu Dạ vẫn không để ý, đứng trÆ°á»›c bến xe bus, Vệ Khanh dừng lại, chạy ra giữ cô nói: “Em là m sao thế? Ngay cả nói chuyện cÅ©ng không thèm nói vá»›i anh sao?†Chu Dạ hất tay hắn, trốn sang má»™t bên, cÅ©ng không quan tâm ánh mắt tò mò của má»i ngÆ°á»i xung quanh, mất mặt thì mất mặt, cÅ©ng không phải Ä‘ang ở trÆ°á»ng, cô chẳng sợ.
Vệ Khanh sầm mặt, mặc kệ ngÆ°á»i khác nghÄ© thế nà o thì nghÄ©, nói: “Vì sao lại giáºn? Không phải em Ä‘ang vá»™i, muốn Ä‘i siêu thị sao? Anh Ä‘Æ°a em Ä‘i.†Chu Dạ phản ứng lại, nhÃu mà y há»i: “Sao anh biết tôi muốn Ä‘i đâu?†Vệ Khanh cÆ°á»i: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là biết, Ä‘i thôi, Ä‘i thôi, giằng co ở đây chỉ là m cho má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i chê, không tốt nha.†Vệ Khanh biết cô không chịu nghe Ä‘iện của hắn, lại xuốngtay vá»›i ngÆ°á»i khác, từ đó má»›i biết cô ra khá»i kà túc là m gì.
Chu Dạ vẫn không để ý tá»›i hắn, Ä‘ang lúc hai ngÆ°á»i giằng co, thì tà i xế lái xe bus mở cá»a kêu lá»›n: “Äây là xe của đồng chà nà o váºy? Chạy nhanh giùm Ä‘i. Äây là bến xe bus, không phải là bãi Ä‘á»— xe, sao lại dừng xe ở đây!†Má»i ngÆ°á»i đồng loạt nhìn vá» phÃa Vệ Khanh và Chu Dạ. Vệ Khanh Ä‘Æ¡n giản nói: “Em không lên, anh sẽ không Ä‘i!†Chu Dạ thầm mắng hắn vô sỉ, tà i xế lái xe bus đã muốn chá»i ầm lên, ánh mắt phẫn ná»™ của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn vá» phÃa mình, Ä‘Ã nh phải thá»a hiệp, nổi giáºn đùng đùng lên xe.
Vệ Khanh đắc ý dà o dạt, dÆ°Æ¡Ì€ng nhÆ° ép Chu Dạ không thể không thá»a hiệp là má»™t thà nh tá»±u đáng kể, đúng là tiểu nhân! Láºp tức lái xe chạy tá»›i siêu thị Hoa Liên. Chu Dạ cÅ©ng không quản hắn, trá»±c tiếp xuống xe Ä‘i và o trong siêu thị. Vệ Khanh nhanh chóng đẩy xe để hà ng Ä‘i sau, ân cần há»i: “Em muốn mua gì, anh cầm cho em.†Chu Dạ mua kem đánh răng, bà n chải, giấy vệ sinh, còn tần ngần đứng ở chá»— nà y. Cô muốn mua thêm đồ nữ giá»›i, nhÆ°ng ngại Vệ Khanh bám phÃa sau, là m cô xấu hổ.
Vệ Khanh còn đứng má»™t bên lấy lòng há»i: “Không cần mua sữa tắm sao?†Chu Dạ tức giáºn nói: “Anh có thể đừng Ä‘i theo tôi được không?†Vệ Khanh kéo tay cô: “Sao thế? Có má»™t cu li mà không muốn sao?†Thấy cô vừa thẹn vÆ°Ì€a giáºn, nhìn lên trên giá hà ng, láºp tức hiểu ra, biết cô ngại ngùng, thấp giá»ng há»i: “Có phải muốn mua băng vệ sinh không?†Tháºt ra hắn cÅ©ng xấu hổ, bình thÆ°á»ng hắn có mua mấy thứ nà y đâu. NhÆ°ng mà mặt Chu Dạ quá má»ng, hắn Ä‘Ã nh giả vá» nhÆ° không có chuyện gì há»i ra miệng.
Chu Dạ Ä‘á» mặt, đứng ở nÆ¡i đó lÆ°á»m hắn. Vệ Khanh ôm eo cô, vá»™i nói: “Bình thÆ°á»ng em dùng loại nà o?†Chu Dạ cắn môi không nói, ná»a ngà y má»›i mắng: “Nhiá»u chuyện!†CÅ©ng không mua, Ä‘i vá» phÃa khu bán đồ ăn. Vệ Khanh cuống lên nhìn, cÅ©ng không biết nên mua loại nà o, mua bao nhiêu, Ä‘Ã nh cầm lấy hai gói đắt nhất, Ä‘i hai bÆ°á»›c, lại quay đầu cầm thêm hai gói nữa. Chu Dạ nhìn giá tiá»n kia, Ä‘au lòng muốn chết. Vệ Khanh cÅ©ng xấu hổ, liá»n dùng bịch giấy vệ sinh che lên phÃa trên.
Chu Dạ thuáºn tay vÆ¡ mấy gói mì ăn liá»n, hắn lại vất trở lại, nói: “Äồ ăn nà y không tốt cho sức khá»e, không được ăn.†Chu Dạ mắng: “Ai cần anh lo, cÅ©ng không phải cho anh ăn!†Hắn kéo cô bÆ°á»›c Ä‘i. “Mua sữa Ä‘i, mua sữa Ä‘i, uống nhiá»u sữa má»›i có lợi cho cÆ¡ thể.†Äem má»™t há»™p sữa lá»›n bá» và o trong xe, Chu Dạ giáºn: “Tôi không uống nhiá»u nhÆ° váºy!†Rốt cuá»™c là ai cần Ä‘i mua đồ nha!
Vệ Khanh lại chỉ và o quầy hoa quả nói: “Mua nhiá»u hoa quả má»™t chút, có lợi cho da.†Chu Dạ nhìn quầy bán sầu riêng, cầm lên nhìn, giá không há» rẻ. Vệ Khanh nhìn thấy, liá»n bảo nhân viên bán hà ng gói lại. Chu Dạ đánh hắn má»™t cái: “Anh bá» ra, bá» ra. Tôi má»›i là ngÆ°á»i mua.†Vệ Khanh khó hiểu nhìn cô: “ThÃch thì mua nhiá»u má»™t chút cÅ©ng được chứ sao?†Nhá»› ra sầu riêng cÅ©ng không rẻ, vá»™i nói: “Äừng lo, anh trả tiá»n.†Chu Dạ biến sắc, quát: “Ai cần anh trả tiá»n!†Vệ Khanh bị cô hét lá»›n là m cho hoảng hồn, vá»™i nói: “Chút tiá»n ấy, em cÅ©ng muốn so Ä‘o vá»›i anh à ?â€
Chu Dạ giáºt lấy xe đẩy Ä‘i vá» phÃa quầy thu ngân, Vệ Khanh Ä‘i theo phÃa sau, không dám lá»›n tiếng. NghÄ© thầm, xong rồi, lại chá»c giáºn đến cô. Chu Dạ Ä‘em đồ trong xe lấy ra tÃnh tiá»n, nhìn má»™t đống băng vệ sinh, liếc nhìn vá» phÃa Vệ Khanh, khó nén được xấu hổ. Chá» tÃnh tiá»n xong, cô buồn bá»±c mãi, chênh lệch so vá»›i dá»± tÃnh quá nhiá»u. Vệ Khanh đẩy xe hà ng Ä‘i trÆ°á»›c, cô để mặc hắn, vừa Ä‘i vừa xem phiếu tÃnh tiá»n. Vừa nhìn thấy giá tiá»n của gói băng vệ sinh, mặt tái nhợt, ném bừa bãi trong xe hắn, Vệ Khanh mắng: “Em lại là m loạn gì váºy?†Äứng ở má»™t bên ngá»™t ngạt, hắn Ä‘i tá»›i xem náo nhiệt gì chứ!
Vệ Khanh nhÆ° ông cụ non, đứng bên cạnh vò đầu không hiểu cô giáºn cái gì. Ôm vai cô dá»— dà nh: “Buổi tối có phải Ä‘i há»c không? Äi thôi, anh Ä‘Æ°a em vá».†Chu Dạ lên xe, lúc Vệ Khanh Ä‘Æ°a dây an toà n cho cô má»›i nhá»› ra, nói: “Thôi chết, quên mua đồ cho Lâm Phỉ.†Vá»™i nhảy xuống xe, nói: “Anh ở trong xe chá», tôi ra ngay.â€
Vệ Khanh giữ cô lại: “Mua cái gì? Anh cùng Ä‘i vá»›i em.†Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i má»™t quầy hà ng kép có tên là “Khuất Thầnâ€, Chu Dạ há»i nhân viên bán hà ng có loại đá mà i chân hay không, Vệ Khanh há»i đó là cái gì, Chu Dạ giải thÃch: “Lâm Phỉ lên sân khấu biểu diá»…n thÆ°á»ng Ä‘i già y cao gót, chân có nhiá»u da chêÌt, cho nên má»›i nhá» tôi mua đá mà i chân giúp.†Hai ngÆ°á»i dạo qua dạo lại má»™t vòng Ä‘á»u không tìm được. Nhân viên bán hà ng chỉ và o má»™t giá đồ ở góc khuất nhất, nhìn bá» ngoà i thì đúng là thứ cô cần tìm.
Chu Dạ nhìn chằm chằm và o đủ loại đá mà i chân, mà Vệ Khanh cÅ©ng chú ý ở bện cạnh nó có gì đó, còn tá»›i chá»— láºt xem. Lúc đầu Chu Dạ cÅ©ng không để ý, há»i: “Äây là cái gì?†Vệ Khanh cÆ°á»i mà không đáp, nói: “Sau nà y cần dùng ấy mà , chúng ta cÅ©ng lấy hai há»™p Ä‘i.†Nhìn cô cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: “Phòng ngừa ấy mà .†Lấy hai há»™p vất và o trong giỠđồ, lôi kéo cô ra quầy tÃnh tiá»n.
Chu Dạ tò mò cầm lên xem, nhìn thấy là “Kiệt SÄ© bangâ€, cháºm nửa giây má»›i nghÄ© ra nó là cái gì, tay nhÆ° phải bá»ng,vứt luôn và o trong giá». Trừng mắt vá»›i Vệ Khanh nói không ra lá»i, nhá»› tá»›i chÃnh mình sẽ cầm tiá»n thanh toán, biết giấu mặt và o đâu. Nhìn hắn oán háºn nói: “Anh tá»± trả tiá»n Ä‘i.†Tâm tÆ° ngÆ°á»i nà y sao mà tà ác đến thế! Vẻ mặt Vệ Khanh rất vô tá»™i, nói: “Có gì phải ngượng chứ!†Chu Dạ Ä‘em giỠđồ ấn và o tay hắn, đứng ra xa, nhìn giống nhÆ° không quen biết. Trong lòng thầm mắng hắn quá đáng! Lôi kéo mình Ä‘i mua “áo mÆ°aâ€, không biết trong lòng lại có suy nghÄ© hạ lÆ°u gì nữa!
Ngược lại Vệ Khanh chẳng những không xấu hổ, còn thoải mái cùng nhân viên thu ngân nam thảo luáºn xem dùng loại nà o tốt. Nam nhân viên nói: “Thá»±c ra “Äá»— Lôi Tư†cÅ©ng không tệ, chúng ta muốn dùng để tăng cảm giác, cứ dùng thá», sau nà y thÃch thì mua nhiá»u.†Vệ Khanh liếc nhìn Chu Dạ đứng phÃa xa, cÆ°á»i noÌi: “Äể tôi dùng thỠđã, vá» sau gặp lại.†Thanh toán xong, thản nhiên Ä‘i ra. Mặt Chu Dạ nóng tá»›i mức có thể rán chÃn quả trứng, vá»™i tránh xa ra, đỡ khiến ngÆ°á»i khác hiểu lầm cô và gã Ä‘Ã n ông vô sỉ nà y có quan hệ gì đó.
Äến lúc lên xe, Chu Dạ vẫn tức giân, không nói lá»i nà o. Vệ Khanh Ä‘em hai há»™p “Kiệt sÄ© bang†ném cho cô, Chu Dạ láºp tức lại Ä‘á» mặt, mắng: “Anh có ý gì?†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Giao cho em bảo quản, lúc anh cần thì phải Ä‘Æ°a nha.†Chu Dạ hừ lạnh nói: “Liên quan gì tá»›i tôi chứ!â€
Äá»™t nhiên Vệ Khanh dừng xe ở ven Ä‘Æ°á»ng, nghiêm túc nói: “Chu Dạ, chúng ta chÃnh thức hẹn hò Ä‘i. Là m bạn gái anh được không?â€
Chu Dạ bị dá»a nhảy dá»±ng, không nghÄ© tá»›i hắn lại nói những lá»i nà y. Nhìn vẻ mặt chá» mong của hắn, trong lòng lại không có tức giáºn, chỉ có sợ hãi, mê man, không biết là m sao. Vệ Khanh nhẹ giá»ng há»i: “Chu Dạ, nói cho anh biết, em sợ cái gì?†Chu Dạ lắc đầu: “Tôi không biết.†Vệ Khanh lại há»i: “Váºy em thà nh tháºt nói cho anh biết, em có thÃch anh không?†Chu Dạ vẫn lắc đầu: “Tôi… tôi cÅ©ng không rõ lắm.â€
Vệ khanh thở sâu, lặn lá»™i trong tình trÆ°á»ng lâu nhÆ° hắn thế nhÆ°ng vẫn thấy hồi há»™p, ôn nhu há»i: “Không cho phép nói dối, em nói tháºt Ä‘i, bây giá», em còn ghét anh không?†Chu Dạ cúi đầu, nghịch nghịch móng tay, má»™t lát sau, ngẩng đầu nhút nhát nhìn hắn, lắc đầu, sau đó vá»™i và ng bổ sung: “ChÃnh tôi cÅ©ng không biết, anh đừng há»i nữa.†Lã chã chá»±c khóc, giống nhÆ° sắp khóc tá»›i nÆ¡i.
Vệ Khanh ôm cô, nhẹ nhà ng dá»— dà nh: “Äược, được, anh không há»i nữa. Váºy bây giỠđồng ý là m bạn gái anh chứ?â€
Chu Dạ vùi đầu trong lòng hắn, trả lá»i vang Ä‘á»™i má»™t tiếng: “Không!â€
|
25-03-2012, 01:37 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Ish: từ chÆ°Æ¡ng nà y mình đổi cách xÆ°ng hô của CD nha, định đổi cách gá»i VK là “anh†nhÆ°ng nhá»› bản chất cáo già của VK nên vẫn giữ nguyên “hắn†thôi,
Vệ Khanh ngồi thẳng ngÆ°á»i dáºy, nhÃu mà y nhìn cô, thấy vẻ mặt bất an của cô, nét mặt lại cháºm rãi nhu hòa, xoa đầu cô, nhẹ giá»ng há»i: “Vì sao? Vì sao không muốn?†Chu Thị khoanh tay, lắc đầu: “Vệ Khanh, em cÅ©ng không biết. NhÆ°ng hiện tại, em không muốn là m bạn gái anh.†Cô vẫn chÆ°a có sá»± chuẩn bị gì cả, Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy khiến cô hoảng hốt.
Vệ Khanh ôm cô, đổi cách há»i: “Em nói cho anh biết, em hi vá»ng bạn trai của em là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?†Hắn muốn biết bạn trai trong lòng Chu Dạ có địa vị nhÆ° thế nà o, dù sao cô cÅ©ng kém hắn nhiá»u tuổi nhÆ° váºy, suy nghÄ© có chút khác biêt. Tuy rằng hắn không chịu thừa nháºn, giữa lúc nà y hai ngÆ°á»i có sá»± khác nhau, nhÆ°ng sá»± tháºt vẫn hiển nhiên trÆ°á»›c mắt, cô má»›i chỉ có mÆ°Æ¡Ì€i chiÌn tuổi.
Chu Dạ vẫn lắc đầu: “Em không biết, trÆ°á»›c kia em chÆ°a từng có bạn trai. Cho nên không nghÄ© sá»›m có bạn trai nhÆ° váºy.†Äối vá»›i Chu Dạ mà nói, bởi vì là lần đầu yêu, cho nên đặc biệt tháºn trá»ng, không dá»… dà ng đáp ứng Vệ Khanh được. Huống chi hắn cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tốt, lại cà ng không muốn cắm đầu lao và o, khiến cho thân bại danh liệt.
Vệ Khanh thở phà o má»™t hÆ¡i, hóa ra không phải cô không thÃch hắn, Ä‘Æ¡n giản chỉ là do ảnh hưởng của tình huống chÆ°a có kinh nghiệm gây ra, không ngá» lại có lợi cho mình. Nên cá» cá» và o cô, cÆ°á»i nói: “Là m bạn gái anh thì có gì không tốt? Em buồn chán, anh có thể cùng em nói chuyện phiếm; em có gây ra chuyện gì, anh giúp em xá» lý háºu quả; em gặp vấn Ä‘á» nan giải, anh sẽ giúp em giải quyết; em không vui, anh sẽ Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i cho đỡ buồn; tháºm chà nếu em muốn Ä‘i siêu thị, anh có thể là m cu li cho em… Em nói xem, nhiá»u chuyện tốt nhÆ° váºy, vì sao em lại không cần?â€
Chu Dạ thầm “phi†má»™t tiếng trong lòng, khinh thÆ°á»ng nói: “NhÆ°ng nếu anh muốn em cùng Ä‘i ăn cÆ¡m vá»›i anh, em liá»n phải Ä‘i ra ngoà i; anh muốn Ä‘i chÆ¡i chá»— nà o, lại quanh co lừa em Ä‘i; mặc kệ em có thÃch hay không, anh muốn gặp em liá»n lái xe đến trÆ°á»ng, cÅ©ng không quan tâm ngÆ°á»i khác nói nhÆ° thế nà o; còn có, anh còn gá»i Ä‘iện can thiệp tá»›i cuá»™c sống hà ng ngà y của em… Em không muốn nhÆ° váºy, em muốn yên tâm há»c táºp. Sắp thi nghiên cứu sinh, em muốn toà n tâm toà n ý há»c bà i.†Còn có, cô còn phải lo lắng Ä‘á» phòng kẻ háo sắc là hắn, những lá»i nà y cô chỉ dám oán thầm trong lòng.
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Há»c bà i và có ngÆ°á»i yêu thì ảnh hưởng gì tá»›i nhau? Chẳng lẽ sinh viên trong trÆ°á»ng em Ä‘á»u vì há»c bà i mà không có ngÆ°á»i yêu hết sao?†Chu Dạ cúi đầu, không nói lá»i nà o. Hắn nhìn chiếc cổ trắn nõn nhÆ° tuyết của cô, nhịn không được nhẹ nhà ng vuốt ve, nhÃu mà y, cÆ°á»i hì hì nói: “HÆ¡n nữa, hôn cÅ©ng hôn qua, sá» cÅ©ng sá» qua, thiếu chút nữa còn là m…, em không là m bạn gái anh thì còn định thế nà o?â€
Chu Dạ trừng hắn, dùng sức hất tay hắn, hắn chẳng những chẳng rá»i ra, cà ng là m cà n, theo cổ áo, vuốt dá»c lÆ°ng cô, toà n thân Chu Dạ nhÆ° có má»™t dòng Ä‘iện chạy qua, tê dại, cả ngÆ°á»i run run. Hắn không nghÄ© cô lại mẫn cảm nhÆ° váºy, chỉ là nhẹ nhà ng chạm đến mà thôi, giống nhÆ° đã không thể chịu Ä‘á»±ng được. Có chút hÆ°ng phấn, thân thể không tá»± chủ run lên, bà n tay ác ý ở phÃa sau lÆ°ng dá»c theo xÆ°Æ¡ng sống tiếp tục dao Ä‘á»™ng. Chu Dạ rên rỉ, rất khinh thÆ°á»ng thủ Ä‘oạn hạ lÆ°u của hắn, căm giáºn cảnh cáo: “Vệ Khanh, tay của anh không ở yên má»™t chá»— được à ?†Vệ Khanh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên giả vá» có tai nhÆ° Ä‘iếc.
Chu Dạ cÅ©ng không nhiá»u lá»i, lui ngÆ°á»i ra sau, quay đầu cắn và o tay hắn. Tuy rằng cách là n áo sÆ¡ mi, nhÆ°ng Chu Dạ cắn dùng sức, xả giáºn, cho nên Vệ Khanh bất ngá» không kịp phòng bị, kêu thà nh tiếng, lại nhịn xuống, mặt mÅ©i cau lại, đỡ đầu cô, nhe răng trợn mắt nói: “Em cắn nữa, anh phải Ä‘i viện mất.†Cô là động váºt sao? Sao không phải là đánh ngÆ°á»i, cấu véo mà lại Ä‘i cắn ngÆ°á»i?
Cô nhả ra, cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i nhìn hắn, đáng Ä‘á»i, để xem lần sau hắn còn dám là m báºy nữa không? Vệ Khanh cởi cúc áo ở cổ tay, má»™t vòng dấu răng hằn lên da hắn, sâu đến mức nhìn thấy thịt, máu đã lấm tấm trên vải áo sÆ¡ mi, buồn bá»±c nói: “Chu Dạ, em xem Ä‘i, cắn nặng nhÆ° váºy! Chảy máu rồi nà y, chắc chắn sẽ lÆ°u lại sẹo!†Cô “hừ†má»™t tiếng, nhìn thấy máu không ngừng chảy ra, vá»™i rút khăn tay cầm máu, tức giáºn nói: “Có sẹo má»›i tốt, cho anh má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i!â€
Vệ Khanh hÃt và o má»™t hÆ¡i, nói: “Äau, em nhẹ tay chút!†Chu Dạ có chút bất an, há»i: “Thá»±c sá»± Ä‘au thế sao? Em cÅ©ng má»›i bị trẻ con cắn qua, nhịn má»™t chút liá»n đỡ mà .†Cảm thấy Vệ Khanh đúng là công tá» bá»™t, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà ngay cả cÆ¡n Ä‘au nho nhá» cÅ©ng không chịu nổi. Nà o biết hắn cố ý khuếch đại, nhìn cô nói: “Trẻ con mà có lá»±c lá»›n bằng em sao? Em để anh cắn thá» má»™t cái xem nhé.â€
Cô vá»™i và ng lắc đầu. “Biết rồi, biết rồi, lần sau em không thế nữa. Anh muốn thế nà o? Có Ä‘i bệnh viện không?†Cứ nhÆ° váºy mà đi bệnh viện, không sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho. Vệ Khanh nghiêm mặt nói: “Em thổi giúp anh Ä‘i, thổi sẽ không cảm thấy Ä‘au nữa.†Chu Dạ lắc đầu: “Anh có phải trẻ con đâu mà cần dá»—!†Hắn giả giáºn nói: “Em cắn ngÆ°á»i, ngay cả chút thà nh ý cÅ©ng không chịu?†Chu Dạ nói thầm: “Äấy là do anh không thà nh tháºt.†NhÆ°ng vẫn cầm lấy tay hắn, đặt ở bên môi, tháºt sá»± thổi thổi, còn há»i: “Äược rồi chứ? Äỡ hÆ¡n chÆ°a?â€
Vệ Khanh cố ý gây khó dá»… : “Sao có thể nhanh khá»i nhÆ° váºy, thổi thêm chút nữa Ä‘i.†Cô bất mãn: “Anh còn muốn thế nà o?†NgÆ°á»i kia nhÃu mà y: “Ai kêu em cắn ngÆ°á»i! Mặc kệ thế nà o, em nói cắn ngÆ°á»i là đúng sao?†Chu Dạ Ä‘Ã nh kiá»m chế bất mãn, lại giúp hắn thổi thổi. Tháºt là , toà n lợi dụng bắt nạt cô.
Là n khà lạnh thổi qua da khiến Vệ Khanh lâng lâng, nghÄ© thầm bị cắn cÅ©ng đáng. Sắc sắc nói: “Em để anh hôn má»™t chút, sẽ quên hết chuyện nà y.†Äúng là lòng tham không đáy, được voi đòi tiên. Chu Dạ nghe xong, biến sắc, giáºn dữ hất tay hắn ra, mắng: “Vệ Khanh, anh còn muốn bắt nạt em!†Nói xong, viá»n mắt liá»n Ä‘á».
Vệ Khanh sợ hãi, cô nà ng nà y nói biến sắc là biến sắc luôn, nét má»m mại khi nãy đã không thấy nữa, vá»™i dá»—: “Anh đùa mà ! Äược rồi, được rồi, anh không Ä‘au nữa, coi nhÆ° xong rồi!†Cô hầm hừ nói: “Anh quá đáng, vẫn bắt nạt em.†Hắn Ä‘Ã nh phải trấn an cô: “Anh sao dám bắt nạt em, chỉ vì anh thÃch em, muốn thân máºt chút thôi.†Chu Dạ đẩy hắn ra: “Nà o có kiểu thÃch ngÆ°á»i nhÆ° váºy, thÃch má»™t ngÆ°á»i thì phải đổi xá» tốt vá»›i ngÆ°á»i đó.†Vệ Khanh vá»™i nói: “Anh sẽ đối xá» tốt vá»›i em, em là m bạn gái anh được không?â€
Chu Dạ không khách khà nói: “Không tốt, em không cần là m bạn gái anh, anh xấu tÃnh lắm.†HÆ¡n nữa, Vệ Khanh hÆ¡n cô nhiá»u tuổi, cô cÅ©ng rất để ý Ä‘iểm nà y. Hắn thấy cô dá»—i, nhất thá»i không có cách nà o. Äà nh phải Ä‘Æ°a cô vá» trÆ°á»›c. Mắt nhìn thấy cô xách đống đồ lá»›n chuẩn bị Ä‘i, bá đạo nói: “Chu Dạ, dù sao má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết em là bạn gái anh, em phải ngoan má»™t chút. Em xem, bạn bè em Ä‘á»u nhìn thấy hai chúng ta, em có muốn chạy cÅ©ng không thoát.â€
Chu Dạ tức giáºn nói: “Em không quan tâm ngÆ°á»i khác nói nhÆ° thế nà o, em không đồng ý là không đồng ý. Còn nữa, em sắp thi nghiên cứu sinh, anh đừng có tá»›i là m phiá»n em. Chẳng may anh tá»›i quấy rối là m em không qua được kỳ thi, em sẽ Ä‘áºp nát cái xe nà y ra.†Nói váºy đã đủ ngoan Ä‘á»™c rồi.
Vệ Khanh biết cô muốn thi lên nghiên cứu sinh, tuy rằng trong lòng cho là không đúng, chỉ là má»™t kỳ thi mà thôi, không qua được là không qua được, vẫn nói: “Äược rồi, anh cho em thá»i gian cẩn tháºn suy nghÄ©, em đừng để anh chá» quá lâu nha.†Còn lo lắng, lại nói thêm má»™t câu: “Chu Dạ, anh là tháºt lòng, đồng ý vá»›i anh, sẽ suy nghÄ© cẩn tháºn được không?†Chu Dạ trầm ngâm má»™t lúc lâu, gáºt đầu: “Äược, chá» em thi xong, em sẽ suy nghÄ©.â€
Vệ Khanh còn không buông tha cô, vẫn lôi kéo cô há»i: “Nói cho anh biết, có thÃch anh hay không?†Hắn lo được lo mất, cần má»™t chút cổ vÅ© và lá»i khẳn định của cô để yên tâm. Thấy cô cứ nhìn xuống dÆ°á»›i đất, không nói lá»i nà o, lại dá»—: “CÅ©ng không há»i em có yêu anh không, chỉ há»i em có thÃch anh hay không mà thôi, giống nhÆ° bạn bè có tình cảm tốt váºy.†Chu Dạ suy nghÄ© hồi lâu, cháºm rãi gáºt đầu. Lát sau, nhìn vẻ mặt hắn, thẹn quá hóa giáºn nói: “Không được tá»›i là m phiá»n tôi! Là m tôi không thi nghiên cứu sinh được, cẩn tháºn tôi không để anh yên!â€
Vệ Khanh ôm tay lái, vô cùng đắc ý. Không ngá» hắn lại mang tá»›i quấy nhiá»…u lá»›n cho cô tá»›i nhÆ° váºy, tháºm chà không ngừng cảnh cáo hắn không được là m phiá»n cô, chứng tá» cô sá»›m thân bất do ká»·, bất lá»±c rồi. Thà nh công Ä‘ang ở trÆ°á»›c mắt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn sẽ không dại dá»™t và o thá»i Ä‘iểm nà y Ä‘i trêu chá»c cô, nghÄ© thầm, chá» cô thi xong, quan hệ giữa hai ngÆ°á»i nhất định phải tiến nhanh má»›i được.
NhÆ°ng mà Vệ Khanh cÅ©ng chẳng ngoan ngoãn ngồi chá», âm thầm hà nh Ä‘á»™ng không ngừng, lấy lòng mỹ nhân là m niá»m vui. Hắn gá»i Ä‘iện cho Chu Dạ: “Em mau ra đây, anh có cái nà y cho em.†Chu Dạ Ä‘ang đối đầu vá»›i má»™t đống tiếng Anh rất Ä‘au đầu, lạnh lùng nói: “Em không cần, đã bảo anh đừng tá»›i là m phiá»n cÆ¡ mà !†Cách kỳ thi còn một tuần lá»…, cô Ä‘ang ôn tá»›i sứt đầu mẻ trán, bá»i vì hồi há»™p nên cà ng lo lắng. Nhất là tiếng Anh, chÃnh trị, trong đầu cảm giác chÆ°a đủ, gần đến giá» thi, ngay cả ý nghÄ© buông tất cả má»i thứ cÅ©ng xuất hiện trong đầu.
Vệ Khanh nhÃu mà y cÆ°á»i nói: “Em không cần, tá»›i lúc đó cÅ©ng đừng hối háºn nha…†cố ý kéo dà i giá»ng. Cô “hừ†má»™t tiếng: “Anh có thể có cái gì khiến em hối háºn chứ?†Vệ Khanh Ä‘oán trÆ°á»›c được cÆ°á»i nói: “CÅ©ng không nhất định là không có, và dụ nhÆ° tà i liệu cho kỳ thi nghiên cứu sinh của khoa mỹ thuáºt tạo hình trÆ°á»ng em…â€
Chu Dạ nghe xong, hÆ°ng phấn nhảy dá»±ng lên, “Anh có sao? Lấy ở đâu váºy?†Vệ Khanh lÆ°á»i biếng nói: “Em không cần quan tâm. Rốt cuá»™c em có cần hay không?†ÄÆ°Æ¡ng nhiên lấy từ trong trÆ°á»ng cô ra, phải cần có tiá»n, đó cÅ©ng là má»™t cách. Chu Dạ vá»™i nói: “Cần, cần chứ, anh Ä‘ang ở đâu? Em Ä‘i tìm anh.†Vệ Khanh nói vị trà cho cô biết. Cô bá» bút xuống, chần chừ má»™t lúc, nói: “Không phải anh dụ dá»— em ra ngoà i đấy chứ? Nếu anh dám gạt em, vá» sau khá»i cần tá»›i tìm em là m gì.â€
Vệ Khanh nói: “Mau ra đây Ä‘i, nếu nghÄ© là cần nha! Sao lại dà i dòng nhÆ° váºy?†Còn uy hiếp hắn ! Chu Dạ nhìn nhìn bốn phÃa, há»i: “Sao anh lại Ä‘á»— xe ở cá»a sau?†Hắn nhún vai: “Không phải em ngại cá»a chÃnh nhiá»u ngÆ°á»i sao?†Chu Dạ không biết trong lòng hắn tÃnh toán nhá» nhặt, cÅ©ng không quản hắn Ä‘á»— xe ở đâu, vá»™i há»i: “Tà i liệu đâu, tà i liệu đâu?â€
Vệ Khanh Ä‘em ra má»™t bịch giấy, nói: “Bên trong có mấy Ä‘á» tiếng Anh, Ä‘á» thi chÃnh trị, là Ãt Ä‘á» lá»™ ra từ ná»™i bá»™, anh cÅ©ng không biết nó có trúng và o Ä‘á» thi không. Còn có má»™t số tà i liệu photo, là những nguyên liệu được dùng trong mỹ thuáºt tạo hình, em xem cẩn tháºn chút, trá»ng Ä‘iểm má»i bá»™ pháºn Ä‘á»u dùng mà u Ä‘en thô để tán ra.†Chu Dạ vá»™i mở ra xem, có những tà i liệu nà y, trong lòng liá»n thấy an tâm. Ôm bịch giấy, tháºt tâm nói: “Vệ Khanh, tháºt sá»± cám Æ¡n anh, em rất cần những tà i liệu nà y.â€
Vệ Khanh nhìn thấy dáng vẻ nhu hòa cảm kÃch của cô, cÅ©ng không ngồi yên, cÆ°á»i nói: “Cho anh ôm má»™t cái.†Hai tay nâng cô ngồi trên đùi, tay đặt ở eo cô vuốt ve. Chu Dạ giữ lấy tay ngÆ°á»i kia, cÅ©ng không dám trá»±c tiếp cá»± tuyệt, hÆ¡i giãy da, toà n thân không thoải mái, cái kiểu ôm ấp của hắn cÅ©ng quá bá đạo Ä‘i. Vệ Khanh thở dà i má»™t tiêngs, nói: “Chu Dạ, ngoan ngoãn, đừng lá»™n xộn. Anh đối vá»›i em là rất nhẫn nhịn rồi.†Chu Dạ bị dá»a, cứng ngÆ°á»i lại.
Vệ Khanh ôm eo nà ng, tá»›i khi thiên hạ trong lòng không chống lại được lữa, cháºm rãi ngả và o lòng hắn. NgÆ°á»i trong lòng nhá» bé lại má»m mại, hắn cảm thán: “Chu Dạ, em gầy quá.†Cô lắc đầu: “Äâu có, em không gầy, là do khung xÆ°Æ¡ng bé, cho nên nhìn thấy gầy thôi.†Hắn nhìn chằm chằm và o ngá»±c cô, không có ý tốt gáºt đầy: “Có lẽ váºy, nếu không, để anh kiểm tra chút xem.†Bà n tay xấu xa lại di chuyển.
Chu Dạ đẩy hắn ra, ngồi xuống, rầu rÄ© nói: “Äược rồi, ôm cÅ©ng ôm rồi, tiện nghi cÅ©ng cho anh chiếm rồi. Em phải vá» há»c bà i.†Vệ Khanh có chút thất vá»ng, nói: “Vất vả má»›i được gặp em má»™t lần, còn chÆ°a nói được má»™t hai câu, em đã phải Ä‘i rồi sao?†Cô cúi đầu nói: “Sắp thi rồi mà , em thấy lo lắng.†Hắn thở dà i: “Äược rồi, em vá» Ä‘i thôi.†Sau nà y sẽ gá»™p lại má»™t lượt bắt cô trả nợ.
Chu Dạ chạy nhanh vá» phÃa cổng trÆ°á»ng, quay đầu lại, vẫn nhìn thấy Vệ Khanh Ä‘ang nhìn theo cô. Không hiểu vì sao, lại chạy ngược trở lại. Vệ Khanh mở cá»a sổ xe, há»i: “Sao váºy? Quên gì sao?†Chu Dạ lắc đầu, nhìn bốn phÃa xung quanh không có ngÆ°á»i, ôm cổ hắn, khẽ hôn lên môi hắn má»™t cái. Chá»›p mắt, khuôn mặt đã á»ng hồng, rất nhanh chạy Ä‘i. Vừa chạy, vừa lau môi, nghÄ© thầm, xong rồi, mình Ä‘iên rồi, cho dù cảm kÃch, cÅ©ng không thể là m váºy!
Vệ Khanh vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng, tháºt sá»± khó nói lên lá»i. Chu Dạ đúng là má»™t ngÆ°á»i yêu lý tưởng, vừa khôn khéo, lại là m cho ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng yêu tá»›i táºn tâm khảm. Vốn định ôm cô, nhÆ°ng chá» tá»›i khi hắn tỉnh táo trở lại, cô đã chạy mất rồi. CÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t tốt nhÆ° váºy, lại không có, liá»n hối háºn không thôi. Tâm tình sảng khoái cÆ°á»i vang, nhÆ° thế nà y đâu gá»i là hôn, xem ra sau nà y phải dạy dá»— cô cho tốt má»›i được.
Chuẩn bị Ä‘i ngủ lại nháºn được Ä‘iện thoại của hắn, ban ngà y ngượng ngùng chÆ°a hết, cô có chút xấu hổ nghe máy, hạ giá»ng nói: “Alo, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngủ cả rồi.†Vệ Khanh trá»±c tiếp há»i: “Có nhá»› anh không?†Cô buồn bá»±c nói không có, hắn cÆ°á»i to: “Tháºt không có sao?†Chu Dạ phiá»n não nói: “Tháºt không có mà ! Vệ Khanh, em xin anh, anh để cho em sống yên ổn và i ngà y, không thì kỳ thi của em biết là m thế nà o bây giá»!â€
Vệ Khanh nói: “Sao cÆ¡, ngay cả Ä‘iện thoại cÅ©ng không cho gá»i Æ°?†Cô gáºt đầu: “Äúng váºy, không được. Anh gá»i Ä‘iện cÅ©ng là là m phiá»n e,. Vệ Khanh, em vẫn chÆ°a nghÄ© thông chuyện em và anh.†Cô không biết nên là m gì bây giá», cái ngÆ°á»i Vệ Khanh nà y, không phải cô không biết hắn phong lÆ°u cỡ nà o.
Vệ Khanh ôn nhu nói: “Äược rồi, em cứ từ từ nghÄ©. Không cần gấp, mấy ngà y tá»›i anh phải Ä‘i châu Phi má»™t chuyến, em có muốn nói gì vá»›i anh không?†Chu Dạ bị dá»a, hoảng hốt há»i: “Châu Phi!†Äó là chá»— nà o nha! Vá»™i và ng há»i: “Tiêm vacxin phòng bệnh chÆ°a?†Hắn trấn an cô: “Äừng lo, anh chỉ Ä‘i và i ngà y, rồi sẽ trở vá».†Chu Dạ “à †má»™t tiếng, tháºt lâu sau má»›i nói: “Váºy anh Ä‘i bình an trở vá» nha.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Anh chỉ Ä‘i công tác thôi mà , cÅ©ng không phải Ä‘i đánh giặc. Ngoan, thi cho tốt, thi tốt, đến lúc Ä‘oÌ sẽ Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i.†Nghe giá»ng hắn nhÆ° dụ dá»— trẻ con, cô cÆ°á»i: “Là thưởng cho sao?†Hắn cảm giác tháºt sá»± ngá»t ngà o, gáºt đầu: “Thi tốt má»›i được Ä‘i, không tốt thì không cho Ä‘i đâu.â€
Cô há»i: “Äi đâu?†Hắn cố ý khiêu khÃch cô: “Không thể nói trÆ°á»›c, em cứ an tâm thi cho tốt Ä‘i.†Cô gáºt đầu. TrÆ°á»›c khi cúp máy, Vệ Khanh cÆ°á»i há»i cô: “Không hôn anh sao?†Cô nhá»› tá»›i nụ hôn vừa rồi, mặt lại Ä‘á», mắng: “Phi! Ghê tởm.â€
Vệ Khanh lại trêu chá»c cô: “Äược rồi, bảo bối, hôn má»™t cái.†Chu Dạ cÆ°á»i rồi cúp máy. Má»™t lúc nói chuyện vá»›i hắn, tâm tình tốt lên rất nhiá»u. Ôm gối đầu suy nghÄ©, vá» sau sẽ không là m chuyện buồn nôn đó nữa, xấu hổ chết được. Ban ngà y chắc là bị váng đầu, không tÃnh toán gì hết.
Kì thi khảo nghiên kia diá»…n ra hai ngà y tháºt sá»± rối loạn. TrÆ°á»ng cô cho sinh viên nghỉ đông sá»›m, rất nhiá»u ngÆ°á»i đã sá»›m thu dá»n hà nh lý vá» nhà , chỉ còn lÆ°u lại Ãt ngÆ°á»i. Cà ng thi, cô cà ng thấy hốt hoảng, không biết rằng mình Ä‘ang viết gì nữa. Thá»i gian lại gấp gáp, má»—i má»™t môn thi lại là má»™t thân mồ hôi lạnh, qua hai ngà y, cô lao lá»±c quá Ä‘á»™, tiá»u tụy chịu không nổi, đã không thể nhịn được nữa rồi.
Nhất là khi gặp Tất Thu TÄ©nh thi bên Thanh Hoa vá», hai ngÆ°á»i ngồi vá»›i nhau thảo luáºn vá» Ä‘á» tiếng Anh và chÃnh trị. Cà ng nói, Chu Dạ cà ng thất vá»ng, vẻ mặt tuyệt vá»ng nói: “Hết rồi, Tất Thu TÄ©nh, khẳng định là ta không được tuyển rồi. Còn nhiá»u chá»— ta chÆ°a là m được.†Tất Thu TÄ©nh đánh cô má»™t cái: “Tỉnh lại Ä‘i, nói báºy bạ gì đó! Hoà n thà nh hay không cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á»! NgÆ°Æ¡i chỉ còn và i chá»— chÆ°a là m không phải sao? Bà i thi nghiên cứu sinh không là m hết là chuyện bình thÆ°á»ng!â€
Thi xong, ngay cả cÆ¡m tối cÅ©ng không ăn, trong lòng cô chỉ âm thầm oán thán vì không là m hết Ä‘á», hối háºn không thôi. Than thở ngã xuống giÆ°á»ng, cố gắng lâu nhÆ° váºy, là m bà i chỉ nhÆ° thế, tâm tÆ° nhÆ° đã chết. Cả tối Ä‘á»u ngủ không được, sáng hôm sau, Ä‘ang lúc buồn chán, lại nhân được Ä‘iện thoại của Vệ Khanh: “Anh đã vá», bây giá» Ä‘ang ở trÆ°á»ng em, em mau ra đây, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i.â€
Chu Dạ cạn sạch sức lá»±c, rầu rÄ© nói: “Ồ, anh đã vá» rồi sao? Vá» khi nà o váºy?†Hắn tá»›i tháºt sá»›m nha, bây giá» má»›i mấy giá», má»i ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang trong chăn ấm. Vệ Khanh nói: “ Vá» từ chiá»u hôm qua, biết em Ä‘ang thi, cho nên chá» em thi xong má»›i dám gá»i Ä‘iện cho em.†Chu Dạ “à †má»™t tiếng, cÅ©ng không nói gì thêm.
Vệ Khanh láºp tức nháºn ra, nói: “Sao thế, tâm tình không vui sao? Dù sao cÅ©ng thi xong rồi, em còn lo lắng cái gì! Mặc cho số pháºn Ä‘i. Nhanh ra đây, thÆ° giãn má»™t chút, em đừng để thi xong bị choáng váng nha.†Chu Dạ nhá» giá»ng nói: “NhÆ°ng mà em cảm giác chÃnh mình là m bà i không được tốt.†Cô vẫn nhá»› Vệ Khanh nói cô là m bà i không tốt sẽ không Ä‘Æ°a cô Ä‘i chÆ¡i.
Vệ Khanh buồn cÆ°á»i, cô coi là tháºt sao. Vá»™i nói: “Kết quả còn chÆ°a có, em lo lắng cái gì! Anh chắc chắn em sẽ trúng tuyển! Nhanh chút, lát nữa nói tiếp. Nếu em không xuống dÆ°á»›i, anh trá»±c tiếp Ä‘i lên lầu tìm em. Bây giá» em Ä‘ang ở dÆ°á»›i sân kà túc em nè.†Hắn chá» không nổi nữa, giống nhÆ° những nam sinh bình thÆ°á»ng, đứng trÆ°á»›c cá»a kà túc chá» bạn gái.
Chu Dạ nhảy dá»±ng lên, mở cá»a sổ ngó xuống, quả nhiên thấy hắn cầm Ä‘iện thoại đứng ở dÆ°á»›i, vừa nhìn đã thấy tà i mạo xuất chúng, bao nhiêu bạn cùng trÆ°á»ng qua lại Ä‘á»u nhịn không được lén lút nhìn hắn, mà hắn dÆ°á»ng nhÆ° không nhìn thấy. Vá»™i cầm áo khoác, thay già y, lao xuống. Vệ Khanh chá» trÆ°á»›c cá»a, ôm eo cô nói: “Äá»™ng tác tháºt nhanh a, thÆ°Æ¡ng anh chá» lâu sao?â€
Chu Dạ nhá» giá»ng quát: “Anh nghiêm túc má»™t chút, chẳng may để thầy cô nhìn thấy, không hay.†Vá»™i giãy ra, tạo khoảng cách. Vô tình không phát hiện thấy, vô hình chung cô đã thừa nháºn quan hệ giữa mình và Vệ Khanh, chẳng qua bản thân lại không nháºn ra mà thôi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh không thuáºn theo, dá»±a gần lại nói: “Nhìn thấy thì sao chứ! Ở đại há»c, giảng viên có quyá»n can thiệp chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng của sinh viên sao?†Chu Dạ đẩy hắn: “Anh nói báºy bạ gì đó! NgÆ°á»i ta Ä‘á»u biết anh! Em không muốn bị ngÆ°á»i khác nói linh tinh. Anh đứng đắn chút Ä‘i.†Vệ Khanh lắc đầu: “Váºy em cầm tay anh, bằng không, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, anh sẽ hôn em.â€
Chu Dạ trừng hắn, mắng: “Vệ Khanh, anh quá đáng!†Vệ Khanh nói: “Chu Dạ, em tổn thÆ°Æ¡ng anh nhÆ° váºy, anh là m thế gá»i là ám muá»™i sao?†Chu Dạ dừng chân, không chịu Ä‘i. Hắn vÆ°Æ¡n tay dá»— dà nh: “Ngoan, nghe lá»i a. Anh từ châu Phi vạn dặm xa xôi má»›i vá», chêch lệch giá» giấc còn chÆ°a có Ä‘iá»u chỉnh được, em phải tốt vá»›i anh má»™t chút chứ.†Chu Dạ do dá»± hồi lâu, cuối cùng vẫn ôm má»™t tay hắn, vừa Ä‘i vừa cúi đầu, không dám nhìn ngÆ°á»i khác. Tháºt may là sáng sá»›m, trên Ä‘Æ°á»ng, không có nhiá»u ngÆ°á»i lắm.
Cô thắt dây an toà n xong, thuáºn miệng há»i: “Sá»›m nhÆ° váºy, anh định Ä‘Æ°a em Ä‘i đâu? Giá» nà y không phải quán bar đã đóng cá»a rồi sao?†Vệ Khanh nghiêm mặt nói: “Chu Dạ, lần sau em không được Ä‘i tá»›i quán bar nữa.†Cô kêu lên: “Vì sao?†Hắn giáo huấn cô: “Những nÆ¡i nhÆ° váºy, không có chuyện gì tốt, váºy mà em con dám Ä‘i! Cẩn tháºn ngÆ°á»i ta chuốc thuốc em. Vá» sau anh cÅ©ng không Ä‘Æ°a em tá»›i mấy chá»— nhố nhăng đó nữa.†Cô bất mãn: “Anh cho em là ngÆ°á»i má»›i và o Ä‘á»i à ! TrÆ°á»›c kia không phải em từng là m ở quán bar sao?â€
Vệ Khanh nói: “TrÆ°á»›c kia là trÆ°á»›c kia, bây giá» không được. Em nói xem, có sinh viên nà o cả ngà y tá»›i quán bar không?†Cô nghẹn lá»i, ná»a ngà y má»›i nói: “NhÆ°ng mà thỉnh thoảng Ä‘i chÆ¡i má»™t hôm cÅ©ng có sao đâu!†Hắn đáp: “Chu Dạ, em phải có ý thức má»™t chút, đã là bạn gái ngÆ°á»i ta, thì đừng tá»›i quán bar là m loạn nữa.†Cô trở mặt luôn: “Ai là bạn gái ai, em cÅ©ng chÆ°a đồng ý.â€
Vệ Khanh cÅ©ng không tranh cãi vá»›i cô, láºp tức lái xe. TÃnh tình của cô, tháºt khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu, hắn phải nghÄ© ra biện pháp để cô không thể không thừa nháºn má»›i được.
Chu Dạ nhìn xe hÆ°á»›ng ra Ä‘Æ°á»ng cao tốc, vá»™i há»i: “Má»›i sáng sá»›m, rốt cuá»™c anh muốn Ä‘Æ°a em Ä‘i đâu?†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Sợ anh Ä‘em em bán Ä‘i sao? ÄÆ°a em Ä‘i chÆ¡i mà .†Cô há»i Ä‘i đâu, Vệ Khanh lấy vé máy bay ra Ä‘Æ°a cho cô. Chu Dạ nhìn qua, không ngá» là vé máy bay Ä‘i Thanh Äảo, vá»™i nói: “Vệ Khanh, hai ngà y nữa em phải vá» nhà !†Vệ Khanh “à †má»™t tiếng, nói: “Ngà y mai chúng ta sẽ trở lại. ÄÆ°a em Ä‘i chÆ¡i má»™t chút, nhÆ°ng mà đừng có lại Ä‘á»™t ngá»™t nổi giận nha, phải ngoan ngoãn nghe lá»i đó.†Chu Dạ le lưỡi là m mặt quá»·, nghÄ© rằng, còn phải nhìn tình hình thế nà o đã.
|
25-03-2012, 01:38 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Thanh Äảo
Vệ Khanh nắm tay Chu Dạ Ä‘i lên máy bay, ở sân bay đông ngÆ°á»i cháºt chá»™i, hắn ôm cô và o trong ngá»±c, vô cùng săn sóc. Cô nói: “Äang giữa mùa đông, Ä‘i Thanh Äảo đón gió lạnh a.†Hắn cÆ°á»i: “Thay đổi không khà má»›i mẻ, không khà ở Bắc Kinh, ngá»™t ngạt muốn chết. Nếu thÃch không khà nÆ¡i đây, lần sau lại Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i.†Chu Dạ thầm mắng hắn xa xỉ, thiếu gì cách để thay đổi không khà đâu, lại phải chạy ngà n dặm xa xôi Ä‘i tá»›i Thanh Äảo!
ChiÌn giÆ¡Ì€ saÌng hai ngÆ°á»i Ä‘i lên máy bay, đêm hôm trÆ°á»›c cô ngủ không đủ, vừa lên máy bay liá»n ngủ vùi. Vệ Khanh đỡ đầu cô, dịu dà ng nói: “Ngủ Ä‘i, bao giá» tá»›i nÆ¡i anh gá»i.†Vừa mở mắt ra, đã thấy tá»›i nÆ¡i, còn chÆ°a tá»›i mÆ°Æ¡Ì€i giÆ¡Ì€ ba mÆ°Æ¡i. Thá»i tiết cá»±c tốt, biển xanh trá»i xanh, khiến cho lòng ngÆ°á»i trà n ngáºp niá»m vui.
Từ sân bay Ä‘i ra, láºp tức cảm nháºn được sá»± khác biệt. Không khà trong là nh, trá»i xanh mấy trắng, ánh nắng rá»±c rỡ, nÆ¡i đây cá»±c kỳ phát triển. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay Chu Dạ chÆ°a từng nhìn thấy nÆ¡i nà o vừa đẹp vừa sạch nhÆ° váºy. Nếu Ä‘em ra so sánh, Bắc Kinh quả là má»™t nÆ¡i bụi bặm mù mịt. Sân bay có ngÆ°á»i ra đón, Vệ Khanh nháºn chìa khóa xe xong, liá»n kêu ngÆ°á»i đó Ä‘i vá». Vuốt tóc cô, nói: “Mệt không? Chúng ta vá» khách sạn trÆ°á»›c, ăn cÆ¡m trÆ°a xong sẽ Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i. à em thế nà o?â€
Chu Dạ nghÄ© nghÄ©, nói: “Em nghe nói hải cảng ở Thanh Äảo rất đặc sắc, có thể tá»›i sao?†Vệ Khanh lắc đầu: “Cà ng là địa danh nổi tiếng cà ng không được. NÆ¡i đó đông ngÆ°á»i, rất rối loạn, mà đang giữa mùa đông cÅ©ng không có gì để xem, chỉ toà n sóng gió. Nếu không, đợi lát nữa Ä‘Æ°a em Ä‘i tá»›i quảng trÆ°á»ng mùng bôÌn tháng năm[10] chÆ¡i, tiện thể Ä‘i dạo bên bá» biển má»™t chút?†Cô gáºt đầu.
Vệ Khanh Ä‘Æ°a cô tá»›i Äà i Äông ăn cÆ¡m, nói: “Ở đây muốn ăn cái gì cÅ©ng có. Có má»™t nhà hà ng lẩu rất nổi tiếng, em có muốn ăn lẩu không?†Hải sản cá»±c kỳ ngon, bia lại không cần phải nói. Hai ngÆ°á»i đợi nhân viên phục vụ mang đồ ăn tá»›i, táºp trung ăn uống, hÆ°Æ¡ng vị rất ngon. Chu Dạ cứ liên tục khen ngợi đồ ngon.
Äến khi ăn no, Chu Dạ lÆ°á»i biếng ngả ngÆ°á»i trong xe, vô cùng thoải mái. Hắn thấy cô uống rượu tá»›i mặt Ä‘á» hồng hồng, đôi môi hồng nhuáºn sáng bóng, không có ý tốt nói: “Chu Dạ, khóe miệng em có cái gì kìa?†Chu Dạ rút khăn tay ra lau, há»i: “Hết chÆ°a?†Hắn cÆ°á»i: “ChÆ°a lau tá»›i.†VÆ°Æ¡n ngÆ°á»i tá»›i, hôn trá»™m má»™t cái.
Cô sẵng giá»ng: “Vệ Khanh, giá» Ä‘ang là ban ngà y, anh đừng có mà động tay Ä‘á»™ng chân. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy.†Hắn ngó lÆ¡ nói: “Äược, được, anh nhất định sẽ cÆ° xá» Ä‘Ã ng hoà ng. Äi thôi, tá»›i quảng trÆ°á»ng mùng bôÌn tháng năm tham quan.â€
Chu Dạ nhìn hai bên Ä‘Æ°á»ng, cây xanh ngói Ä‘á», núi non dá»±a bên thác nÆ°á»›c, tháºt là má»™t thà nh phố có được nhiá»u Æ°u đãi của thiên nhiên ban tặng. Ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng sạch sẽ tráºt tá»±, những tán cây cổ thụ cao vút, yên tÄ©nh mà nhạn hạ. Äủ loại kiểu dáng kiến trúc châu Âu, là m ngÆ°á»i ta không nhìn kịp lại cứ ngỡ mình Ä‘ang ở má»™t nÆ°á»›c châu Âu nà o đó, nÆ¡i nÆ¡i trà n ngáºp cảnh sắc phong tình, tÄ©nh lặng hợp lòng ngÆ°á»i. Quả không hổ danh “ Thà nh phố lá»›n trên biển, phong tình Âu Ã.â€
Hai ngÆ°á»i xuống xe, Ä‘i dạo dá»c bá» biển, nhìn biển Hoà ng Hải cuồn cuá»™n ở phÃa xa, bốn bá» trà n ngáºp gió lá»™ng, nhÆ° thổi bay hết bụi trần, chỉ tiếc gió biển gà o thét, không khà rét lạnh, hiu quạnh, Chu Dạ khẽ thổi hÆ¡i và o đôi tay lạnh lẽo. Vệ Khanh cầm tay cô nói: “Äi thôi, tầm tháng bảy, tháng taÌm dịp nghỉ hè má»›i là đúng thá»i Ä‘iểm tá»›i chÆ¡i, bây giá» không được. ÄÆ°a em Ä‘i xem đáy biển thế giá»›i nhìn chút, buổi tối Ä‘Æ°a em Ä‘i dạo phố.â€
Lần đầu tiên được tá»›i Thanh Äạo, cô vô cùng phấn khÃch, Ä‘i thăm hết Thủy tá»™c quán, lại nghe thấy ngÆ°á»i ta nói Bát Äại Quáºn là nÆ¡i đẹp nhất ở Thanh Äảo, ầm Ä© muốn Ä‘i. Vệ Khanh nhìn đồng há»™, nói: “Trá»i đã tối, ngà y mai Ä‘Æ°a em Ä‘i Bát Äại Quáºn. NÆ¡i đó chắc chắn phải Ä‘i, rất đẹp. Chúng ta Ä‘i ăn tối đã, nếu em còn muốn Ä‘i dạo, đến khu phố mua sắm gần đây dạo chút.â€
CÆ¡m chiá»u lại là hải sản và rượu ngon, Chu Dạ ăn uống vui vẻ. CÆ¡m nÆ°á»›c xong, má»›i cảm thấy mệt má»i, cả ngÆ°á»i Ä‘au nhức, cÅ©ng không Ä‘i dạo, Ä‘i thẳng vá» khách sạn nghỉ ngÆ¡i. Cô kêu mệt, nằm xuống giÆ°á»ng không chịu đứng dáºy. Vệ Khanh ngồi xuống, nói: “Äau thế nà o? Anh xoa bóp giúp em.†Bà n tay xấu xa lại di chuyển trên lÆ°ng cô.
Chu Dạ xoay ngÆ°á»i ngồi dáºy chất vấn: “Vệ Khanh, vì sao anh chỉ thuê có má»™t phòng?†Hắn ngã ngÆ°á»i nằm xuống giÆ°á»ng dang rá»™ng tay chân, nói: “GiÆ°á»ng lá»›n nhÆ° váºy, không đủ cho hai ngÆ°á»i chúng ta ngủ sao?†Chu Dạ buồn bá»±c nói: “Anh Ä‘i thuê thêm một phòng nữa Ä‘i, nhanh Ä‘i, em không muốn ngủ chung má»™t chá»— vá»›i anh!†Hắn xoay ngÆ°á»i, thản nhiên nhắm mắt lại. Cô véo tai hắn má»™t cái, hắn chỉ xoay má»™t lượt đã áp chế cô dÆ°á»›i thân, lÆ°á»i biếng nói: “Em lại nghịch ngợm, cẩn tháºn anh ăn em. Ngủ má»™t phòng thì là m sao, trÆ°á»›c kia cÅ©ng không phải chÆ°a từng ngủ chung.â€
Cô đẩy hắn: “Mau đứng lên, anh rất nặng nha, đè lên là m em không thở nổi.†Ở dÆ°á»›i ngÆ°á»i hắn hết đá lại đánh. Vệ Khanh quát: “Em lại lá»™n xá»™n.†Tay ở trên ngÆ°á»i cô không nặng không nhẹ đánh hai cái. Cô nhÆ° cảm nháºn được Ä‘iá»u gì, hÆ¡i hÆ¡i Ä‘á» mặt, vá»™i và ng nói: “Em muốn Ä‘i tắm, anh xuống dÆ°á»›i lầu thuê thêm một phòng Ä‘i. Nếu không thì anh phải ngủ sofa, hoặc là em ngủ sofa, tùy anh chá»n.†Äừng tưởng cô không biết hắn có suy nghÄ© hạ lÆ°u gì! Nói xong, vá»™i và ng trốn và o trong phòng tắm.
Dục há»a của Vệ Khanh vừa má»›i bùng lên, mắt nhìn thấy cô chạy trốn. Lại nghe tiếng nÆ°á»›c chảy từ trong phòng tắm truyá»n ra, nhÆ° đổ dầu và o lá»a. Hắn Ä‘Æ°a cô tá»›i Thanh Äảo cÅ©ng không phải cái gì hảo tâm, bằng không giữa trá»i đông rét mÆ°á»›t thế nà y rảnh rá»—i Ä‘Æ°a cô Ä‘i ăn no là m gì! Mấy ngà y nay hắn cố gắng kiá»m chế dục vá»ng sinh lý, cứ nhìn thấy Chu Dạ, sá» không được, nhanh chóng bị ná»™i thÆ°Æ¡ng. Cà ng đáng giáºn hÆ¡n là , Chu Dạ suốt ngà y nói: “Ai là bạn gái của anh!â€, Ä‘iá»u nà y cà ng là m cho hắn có cảm giác thất bại. NghÄ© trong lòng, không bằng nhân cÆ¡ há»™i nà y gạo nấu thà nh cÆ¡m, đỡ để cô là m vịt con mạnh miệng, xem lúc đó cô không chế thế nà o.
Trong lòng đã có chủ ý, liá»n nghÄ© cách dụ dá»— Chu Dạ. Hắn cảm thấy nếu cả hai bên Ä‘á»u nguyện ý, chuyện thân máºt nam nữ sẽ không bị cản trở, đỡ phải Ä‘au lòng mà tổn hại sức khá»e. Äà n ông đúng là loại Ä‘á»™ng váºt chỉ biết suy nghÄ© bằng ná»a ngÆ°á»i dÆ°á»›i.
Chu Dạ cố ý mặc quần áo chỉnh tá» má»›i Ä‘i ra, thấy hắn vẫn chÆ°a Ä‘i, nhÃu mà y, ngáp và i cái, nói: “Em mặc kệ, nếu hôm nay anh không Ä‘i thuê thêm phòng nữa thì ngủ sofa, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là , nếu anh thÃch ngủ dÆ°á»›i đất em cÅ©ng không có ý kiến…†Còn chÆ°a nói xong đã bị Vệ Khanh ôm cổ, cả hai ngã xuống giÆ°á»ng. Cô đẩy hắn, mắng: “Anh lại định là m cái quái gì hả?â€
Vệ Khanh vuốt ve sÆ°á»n mặt cô, ảo não nói: “Chu Dạ, cho anh hôn em má»™t chút thôi!†Giá»ng nói lá»™ rõ vẻ buồn bá»±c và bất mãn. Cô do dá»±, nói: “Hôn xong anh sẽ Ä‘i chứ?†Dù sao cÅ©ng bị hắn sà m sỡ không Ãt lần, thêm má»™t lần chắc cÅ©ng không sao. Vệ Khanh áºm ừ không trả lá»i, chỉ nói: “Lần nà y muốn em nhắm mắt lại, ngoan ngoãn má»™t chút, không được lá»™n xá»™n.†Cô vừa thẹn vừa giân, quát: “Nhanh hôn Ä‘i, hôn xong rồi Ä‘i Ä‘i.†Nói xong nhắm mắt lại, môi mÃm chặt. Không cho hắn chiếm chút tiện nghi, chỉ sợ cả tối sẽ bị hắn gây rối vô cá»› mất.
Vệ Khanh thấy cô nhÆ° váºy, khẽ cÆ°á»i má»™t tiêÌng, ở bên tai cô dịu dà ng dá»— dà nh: “ThÆ° giãn nà o, hôn môi là má»™t loại hưởng thụ tuyệt vá»i, cÅ©ng không phải là lên núi cao, xuống biển lá»a, em không cần bà y ra dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt thế đâu.†Kéo cô đứng dáºy nói: “Ngoan, giống nhÆ° váºy, ôm lấy anh… tay đặt ở sau đầu…, không cần xấu hổ! Là chÃnh em đồng ý cho anh hôn, nếu đã đồng ý rồi, nhất định phải là m tốt, có đúng không?â€
Cô chân chừ ôm hắn, chân tay luống cuống, tim cứ Ä‘áºp thình thịch không ngừng, nói tháºt, không phải cô không tò mò vá» hôn môi. Le lưỡi liếm đôi môi khô, hồi há»™p nói: “Váºy được chÆ°a, anh nhanh chút!†Cô cảm giác chÃnh mình chịu không nổi. Äây không gá»i là hôn môi, rõ rà ng là già y vò má»›i đúng.
Vệ Khanh cứ nhÆ° váºy, từng bÆ°á»›c dụ dá»— ngÆ°á»i không có kinh nghiệm. Ở bên tai cô thổi hÆ¡i nhẹ nhà ng, nói: “Chú ý phải thở nữa nha, không cần lùi bÆ°á»›c, phải có phản ứng. Hôn môi là chuyện của hai ngÆ°á»i, biết không?†HÆ¡i thổi qua tai là m cả ngÆ°á»i Chu Dạ run rẩy, trong cÆ¡ thể có gì đó háo hức, Ä‘Ã nh phải Ä‘á» mặt không nói lá»i nà o. Thân thể run run, cảm giác nà y vô cùng xa lạ, là m cô có chút sợ hãi, có ý muốn rút lui. Hắn thấy cô dạo Ä‘á»™ng, vá»™i và ng cúi xuống, má»™t tay giữ sau đầu cô, má»™t tay xoa xoa trên lÆ°ng.
TrÆ°á»›c tiên, liếm nhẹ lên khóe môi cô, Ä‘á»™ng tác cẩn tháºn ôn nhu mà dụ hoặc, vô cùng kiên nhẫn. Äợi tá»›i khi cô không nhịn được khẽ Æ°m ra tiêÌng, đầu lưỡi liá»n nhân cÆ¡ há»™i Ä‘i và o, tiến quân thần tốc, dây dÆ°a đầu lưỡi cô. Ngay từ đầu Chu Dạ không có phản ứng, hắn không ngừng khiêu khÃch, má»™t tay để phÃa sau đầu cô, không ngừng vuốt nhẹ, ý bảo cô đáp lại. Cô nhắm mắt lại, cảm thấy da đầu bị hắn xoa nhẹ rất thoải mái, cứ thế hưởng thụ. Cảm nháºn được hắn bất mãn, Ä‘Ã nh phải ngượng ngùng vÆ°Æ¡n lưỡi dò xét, rồi lại láºp tức lui vá». Vệ Khanh vá»™i và ng cuốn lấy, ép cô trốn không được mà tránh cÅ©ng không xong, Ä‘Ã nh phải trúc trắc đáp lại, Ãt nhiá»u có chút hiếu kỳ.
Tay kia của Vệ Khanh cÅ©ng không quên sá» soạng khắp nÆ¡i, dán và o quần áo cô, từ thắt lÆ°ng vuốt xuống, từ xÆ°Æ¡ng quai xanh tá»›i rốn, từ nghiêng ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c, má»—i tấc da thịt Ä‘á»u được vuốt ve. Chi chốc lát sau, đã Ä‘em áo lông cổ chữ V của cô tuá»™t đến cánh tay, lá»™ ra da thịt trắng nõn nhÆ° tuyết trÆ°á»›c ngá»±c, nhá» bé trÆ¡n nhẵn, chạm và o cá»±c kỳ ấm áp. Chu Dạ bị hôn tá»›i mức thở hổn hển, chỉ cảm thấy đầu lưỡi đã tê rần, liá»u mạng thở, dÆ°á»ng nhÆ° có chút khó chịu, cảm tưởng nhÆ° đã mất hồn. Giãy dụa nói: “Vệ Khanh…†nhÆ°ng âm thanh lại vô lá»±c, giống nhÆ° há»n dá»—i, không có chút thuyết phục, khiến ngÆ°á»i ta mÆ¡ mà ng.
Vệ Khanh sao lại chịu dừng tay, cúi đầu hôn xuống, cần phải hôn cho cô không biết trá»i đất gì, hoà n toà n buông thả má»i chống cá»±. Hai ngÆ°á»i dán chặt và o nhau, da thịt lá»™ ra ma sát lẫn nhau, giống nhÆ° có lá»a, nháy mắt đã châm lên dục vá»ng nhÆ° thủy triá»u, cà ng không thể dừng lại. Hắn háºn không thể dán chặt và o ngÆ°á»i cô, bà n tay ra sức là m cà n, dần dần di chuyển xuống dÆ°á»›i, luồn và o bên trong, lẳng lặng không phát ra tiếng Ä‘á»™ng mò và o trong quần cô.
Cô giãy dụa, đè tay hắn lại, không chịu lùi bÆ°á»›c. Hắn vá»™i dừng tay, ở bên tai cô dá»— dà nh: “Ngoan…†là m cô mất Ä‘i cảnh giác. NhÆ°ng Ä‘á»™ng tác kế tiếp theo lại không nghiêm túc, đỡ cô nằm xuống giÆ°á»ng, đôi tay nhạn chóng cởi vạt áo cô, thẳng đến khi lá»™ ra trÆ°á»›c ngá»±c, viá»n áo ren mà u trắng ngà , đôi môi cứ nhÆ° váºy trá»±c tiếp áp xuống.
Chu Dạ run rẩy, vô cùng xấu hổ, kháng cá»± nói: “Vệ Khanh, anh không thể nhÆ° váºy…†Vệ Khanh ác ý cắn nhẹ, lá»±c đạo là m ngÆ°á»i ta phát cuồng. Cô nhịn không được khẽ run, thân thể bị hắn khiêu khÃch có phản ứng. Cánh tay gắt gao đặt trÆ°á»›c ngá»±c, không chịu buông ra. Vệ Khanh dùng má»™t chút lá»±c, nắm cổ tay cô để lên đỉnh đầu, nhìn thân thể má»m mại bên dÆ°á»›i không bá» sót Ä‘iểm nà o. Mùi thÆ¡m từ da thịt tÆ°Æ¡i trẻ là m hắn huyết mạch sôi trà o, quả thá»±c đã không thể kiá»m chế.
Cô thở hổn hện, cố gắng ngẩng đầu, thân thể không ngừng lắc lư, dùng sức giãy dụa mà không được. GiỠphút nà y, cô cũng đã có chút ý loạn tình mê.
Hai tay hắn vuốt ve khắp nÆ¡i trên ngÆ°á»i cô, trong lòng còn thầm oán thán, sao cô mặc nhiá»u đồ nhÆ° váºy. Tay Ä‘i và o bên hông Chu Dạ, cô láºp tức cuá»™n tròn ngÆ°á»i lại, biết chạm và o Ä‘iểm mẫn cảm trên ngÆ°á»i cô, cà ng không buông tha, lại cứ qua lại xoa nắn. Chu Dạ cảm giác trên ngÆ°á»i nhÆ° có lá»a, rất khó chịu, nhịn không được rên rÄ©, thanh âm má»m mại đáng yêu, mang theo và i phần ngây ngô, truyá»n tá»›i tai Vệ Khanh, tiêu hồn Ä‘á»™ng phách, trong nháy mắt dục vá»ng bùng nổ.
Tay hắn dao Ä‘á»™ng mặt trong đùi cô, là n da bóng loáng non má»m, giống nhÆ° có ma lá»±c, khiến hắn muốn ngừng mà không được. Chu Dạ đã má»m nhÆ° nÆ°á»›c, kẹp chặt hai chân, không chịu cho hắn thá»±c hiện ý định. Hắn dá»— dà nh nói: “Ngoan… thả lỏng ra…†trên trán lấm tấm mồ hôi, toà n thân cÅ©ng thấm đãm mồ hôi, dục vá»ng dÆ°á»›i thân cứng rắn nhÆ° sắt. Hắn dùng lá»±c tách hai chân Chu Dạ ra, bà n tay cứ liên tục tiến và o nÆ¡i riêng tÆ° của cô tìm kiếm. Chu Dạ bị dá»a là m cho đầu óc tỉnh táo, hoảng hốt, chảy nÆ°á»›c mắt, nức nở nói: “Không muốn…†khép chặt hai chân lại, giữ chặt tay hắn.
Vệ Khanh giống nhÆ° tên đã lên dây, là m sao lại cho phép cô nói không muốn. Ngón tay vuốt ve nÆ¡i riêng tÆ° của cô đã ẩm Æ°á»›t, thuáºn thế đâm và o. Mặt mÅ©i Chu Dạ trắng bệch, tim run len, khẩn trÆ°Æ¡ng tá»›i mức muốn khóc cÅ©ng không được, khiến cho ngón tay của Vệ Khanh nhanh chóng Ä‘i và o, vô cùng nhanh chóng.
Hắn cố gắng thở, cá»±c kì kiá»m chế dục vá»ng, ôn nhu dá»— cô: “Bảo bối, ngoan, không sợ, thả lá»ng…, cháºm rãi hÃt và o. Anh sẽ vẫn đối xá» tốt vá»›i em, thÆ°Æ¡ng em, chiá»u em, được không? Ngoan… , không sợ…†hắn biết giá» phút nà y tâm lý Chu Dạ bị đè nén, vì thế hứa hẹn vá»›i cô, hy vá»ng cô có thể thả lá»ng.
Chu Dạ cảm giác được dị váºt xâm nháºp, hoảng hốt, cố gắng ngồi dáºy, nghiêng ngÆ°á»i, tránh đôi tay hắn, rất nhanh lăn sang bên kia giÆ°á»ng. Vệ Khanh sá»ng sốt, tay lại đặt lên hông cô, nói: “Chu Dạ, ngoan…, không phải sợ…†còn vô cùng thân máºt hôn lên rốn cô, chống đỡ thân mình, má»™t tay cởi cúc quần, kéo khóa.
Giá» phút nà y Chu Dạ không còn cách nà o khác, nhấc chân lên liá»u mạng đá, vừa đá vừa ra sức giãy dụa. Tháºt ra không phải cô không có phản ứng, chẳng qua bởi vì lần đầu, khó tránh khá»i cảm giác sợ hãi, theo bản năng giãy dụa, hoà n toà n hà nh Ä‘á»™ng theo bản năng. Vệ Khanh là m sao có thể tưởng tượng cô dã man nhÆ° váºy, bên dÆ°á»›i không há» phòng bị, cÅ©ng là do hắn không gặp may, khó khăn lắm má»›i tá»›i bÆ°á»›c nà y lại bị cô đá trúng chá»— yếu, lập tức Ä‘au ngã xuống giÆ°á»ng, không chống đỡ nổi. May mắn là cô đá lung tung, lá»±c cÅ©ng không lÆ¡Ìn, nhÆ°ng sau khi bị đá thiÌ€ toà n bá»™ dục há»a của hắn biến mất không còn dấu vết. =))
Chu Dạ bị dá»a che miệng, thấy hắn lăn lóc trên giÆ°á»ng vì Ä‘au, sắc mặt trắng bệch, vô cùng sợ hãi. Kéo cổ áo, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, sốt ruá»™t há»i: “Vệ Khanh, anh là m sao váºy?Anh đừng là m em sợ! Có muốn Ä‘i viện không?†Kinh hoà ng tá»›i mức đã rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, chân tay luống cuống. Trong lòng thầm nghÄ©, chẳng may đá hắn thà nh thái giám, váºy phải là m sao bây giá»? ChÃnh mình cÅ©ng không có khả năng chịu nổi trách nhiệm nà y.
Vệ Khanh tháºt vất vả má»›i bình ổn được cÆ¡n Ä‘au, thấy cô khóc nhÆ° lê hoa mang vÅ©, lá»a giáºn láºp tức biến mất, má»™t lúc lâu sau, thở dà i nói: “Äá nặng nhÆ° váºy, em muốn là m quả phụ phải không?†Chu Dạ thấy hắn không có việc gì, giá» còn nghe hắn nói hÆ°Æ¡u nói vượn, cÅ©ng thấy yên tâm má»™t chút, lau nÆ°á»›c mắt, mặc thêm áo khoác Ä‘i ra ngoà i.
Vệ khanh vá»™i và ng kêu cô lại: “Em Ä‘i đâu?†Cô rầu rÄ© nói: “Äi ra ngoà i má»™t chút.†Hắn sợ cô Ä‘i ra ngoà i má»™t mình gặp chuyện không may, cố ý nói: “Em cứ vất anh ở lại má»™t mình nhÆ° váºy sao? CÅ©ng không ở lại an ủi anh à ?†Cô thấy hắn Ä‘au tá»›i mức vẫn nhá» giá»ng hÃt và o, căm giáºn mắng: “Äáng Ä‘á»i anh!†Äây không phải là ngÆ°á»i nha, là sói má»›i đúng. Hắn thấy cô quyết tâm ra ngoà i, vá»™i tìm cách kéo dà i, nói: “Em rót há»™ anh chén nÆ°á»›c hạ há»a Ä‘i.â€
Cô hừ giá»ng nói: “Tá»± mình Ä‘i mà rót. Anh có bị đá tá»›i mức đứt tay què chân đâu. Anh nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i, em Ä‘i ra ngoà i cho thoáng khà rồi sẽ vá».†Mở cá»a bÆ°á»›c ra ngoà i. Vệ Khanh nhìn vẻ mặt buồn bã của cô, biết trong lòng cô Ä‘ang rối loạn, cần ở má»™t mình yên tÄ©nh suy nghÄ©, vì váºy cÅ©ng không Ä‘uổi theo. Nằm má»™t lát, đứng lên chỉnh quần áo, cÆ°á»i khổ, cô đúng là mèo hoang bé nhá», vừa chá»c ngÆ°á»i vừa bắt ngÆ°á»i. Gặp phải cô, không biết là há»a hay là phúc nữa.
Ná»a giá» trôi qua, cÅ©ng không thấy cô trở vá», trong lòng có chút sốt ruá»™t . Cô chÆ°a quen tiếp xúc nhiá»u thế giá»›i bên gnoà i, mà giỠđã tối, má»™t cô gái trẻ dá»… dà ng gặp chuyện không may, huống hồ Chu Dạ là má»™t cô gái xinh đẹp, hÆ¡n nữa, trong lòng cô bây giá» Ä‘ang lo lắng… Vệ Khanh vá»™i và ng mặc áo khoác, hối háºn không thôi, sao lại có thể để cô Ä‘i ra ngoà i má»™t mình, chẳng may gặp phải chuyện ngoà i ý muốn thì sao đây! Vừa Ä‘i vừa gá»i Ä‘iện thoại. Nghe thấy tiếng chuông vang lên, nhìn lại, thấy cô để Ä‘iện thoại trên bà n.
Äứng dÆ°á»›i lầu khách sạn, lòng nóng nhÆ° lá»a đốt. Khu phố rá»±c rỡ ánh đèn, trong lúc nhất thá»i không biết Ä‘i hÆ°á»›ng nà o tìm. Äoán chừng cô Ä‘i không xa, Ä‘Ã nh phải qua lại những nÆ¡i gần đó tìm kiếm.
Khi trán Vệ Khanh vã mồ hôi, má»›i nhìn thấy Chu Dạ Ä‘ang ngồi trên xÃch Ä‘u ở quảng trÆ°á»ng nhìn má»™t em bé Ä‘ang chÆ¡i trượt thang. XÃch Ä‘u cháºm rãi lắc lÆ° qua lại, cầm dÆ°a chuá»™t trên tay cắn rá»™p rá»™p rất thoải mái. Em bé kia nhìn nà ng ăn ngon là nh nhÆ° váºy, háo hức, kéo tay mẹ bé: “Mẹ, mẹ, con cÅ©ng muốn ăn dÆ°a chuá»™t.†NgÆ°á»i mẹ nhìn Chu Dạ, xấu hổ nói: “DÆ°a chuá»™t rất lạnh, chúng ta Ä‘i uống sữa nóng được không?†Em bé không chịu, khóc ầm Ä©, đòi ăn dÆ°a chuá»™t, còn cÆ°á»ng Ä‘iệu muốn ăn tất cả, không cần gá»t vá».
Chu Dạ vừa ăn vừa nhìn bóng dáng hai mẹ con rá»i Ä‘i, dở khóc dở cÆ°á»i, nhìn dÆ°a chuá»™t trong tay, thầm nghÄ©, ăn ngon nhÆ° váºy sao? Lắc lắc đầu, vẫn còn hứng thú. Lúc Vệ Khanh tìm được cô, thấy cô vùi đầu cắn dÆ°a chuá»™t, trông vui vẻ chết Ä‘i được, ngay cả hắn Ä‘i lại gần bên cạnh cÅ©ng không phát hiện ra. Tức giáºn nói: “Em ăn hăng hái nhỉ!†Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy là hắn, thản nhiên “ừ†má»™t tiếng, không nói nhiá»u.
Vệ Khanh chỉ chỉ: “Ngồi dịch sang má»™t bên.†Cô lẩm bẩm: “Anh nặng nhÆ° váºy, ngồi xuống nhỡ đứt dây thì chết.†NhÆ°ng vẫn ngồi dịch sang bên cạnh. Hắn ngồi xuống, ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát của dÆ°a chuá»™t, thấy cô ăn kêu ngá»t, liá»n tò mò há»i: “DÆ°a chuá»™t ở đâu váºy?†Cô chỉ chỉ vá» siêu thị phÃa đằng trÆ°á»›c: “Muaâ€.
Vệ Khanh thấy vẻ mặt hưởng thụ khi ăn của cô, tháºt ra cÅ©ng rất muốn ăn, lại nói: “Mua cái gì không mua, lại Ä‘i mua dÆ°a chuá»™t! Giá» Ä‘ang mùa đông, ăn và o lạnh bụng!†Lúc cô ra cá»a không mang theo cái gì, trên ngÆ°á»i cÅ©ng không có gì, chỉ có và i ba đồng tiá»n lẻ, vì thế và o siêu thị mua hai kg dÆ°a chuá»™t. Cô thuáºn miệng há»i: “Anh muốn ăn à ?†Hắn vá»™i và ng gáºt đầu: “Anh ăn quả trên tay em là được rồi.†Trên tay cô chỉ còn mẩu nhá», từ túi bóng lấy ra má»™t quả khác Ä‘Æ°a cho hắn. Hắn nháºn lấy, lại há»i: “Rá»a sạch chÆ°a?â€
Chu Dạ tức giáºn nói: “Ăn chết ngÆ°á»i đấy!†Vệ Khanh do dá»± không chịu ăn. Cô tức giáºn già nh lấy, nói: “Không ăn thì để em ăn, dÆ°a chuá»™t tÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, vừa non vừa giòn.†Rồi lại cho và o miệng cắn rá»™p rá»™p, cÅ©ng không quan tâm tá»›i hắn. Vệ Khanh nhìn cô ăn lại thấy khát nÆ°á»›c, Ä‘Ã nh phải giÆ¡ tay ra, trở mặt nói: “Cho anh má»™t ná»a.†Cô lÆ°á»m hắn. “Sao anh phiá»n phức nhÆ° váºy?†Vẫn bẻ răng rắc má»™t ná»a cho hắn.
Vệ Khanh vừa ăn vừa gáºt đầu: “Quả tháºt rất ngon.†Lần đầu tiên hắn má»›i biết hóa ra dÆ°a chuá»™t cÅ©ng có thể là món ngon nhÆ° váºy, mùi thÆ¡m ngan ngát xông và o mÅ©i. Lúc sau, hắn cảm thấy chÆ°a từng ăn quả dÆ°a chuá»™t nà o ngon nhÆ° váºy… nguyên nhân bởi vì má»™t ngÆ°á»i, bởi vì lá»i nói kế tiếp của Chu Dạ
Chu Dạ vừa cắn dÆ°a chuá»™t trong tay, vừa nhìn ngá»n đèn xa xa: “Vệ Khanh, chúng ta hẹn hò Ä‘i.â€
Hắn cảm thấy hình nhÆ° mình nghe nhầm, thiếu chút nữa bị nghẹn, ná»a ngà y má»›i có phản ứng, há»i: “Em nghÄ© kỹ chÆ°a?†Cô gáºt đầu, thoải mái nói: “Äúng váºy, nghÄ© kỹ rồi. Cho nên má»›i đồng ý vá»›i anh.â€
Trong bóng đêm, tâm tÆ° Vệ Khanh nhÆ° nở hoa, rạng rỡ nhÆ° những vì sao long lánh, không nói lên lá»i… còn có hạnh phúc, có lẽ là hạnh phúc, chÃnh hắn cÅ©ng không nháºn ra. Dùng sức ôm chặt cô, ý cÆ°á»i ở quanh thân trà n ra, cá» cá» và o mÅ©i cô há»i: “Sao lại nghÄ© thông suốt rồi.†Tháºt sá»± vừa thân má»±c lại cao hứng.
Chu Dạ nhún vai: “Chỉ là hẹn hò thôi, dù sao cuối cùng thì em vẫn phải có bạn trai. Äối tượng là anh, có lẽ cÅ©ng không há»ng hẳn.†Cô nghÄ©, dù sao cÅ©ng đã thân máºt nhÆ° váºy, không thừa nháºn không được. Chỉ là có bạn trai mà thôi, cÅ©ng không cần tháºn trá»ng. NghÄ© rằng nói vá» tình yêu luyến ái, có bạn trai cÅ©ng không tệ, coi nhÆ° có kinh nghiệm. Vệ Khanh đúng là ngÆ°á»i khiến ngÆ°á»i khác Ä‘au đầu, lại khiến ngÆ°á»i ta vui vẻ, so vá»›i những gã thanh niên ngây ngô thì tốt hÆ¡n nhiá»u. Chỉ có háo sắc má»™t chút, nếu nhìn ở góc Ä‘á»™ khác, cÅ©ng không có gì đáng trách, Ä‘Ã n ông Ä‘á»u nhÆ° váºy cả.
Vì thế mở rá»™ng lòng, chỉ hẹn hò mà thôi, cÅ©ng không có nghÄ©a là sau nà y có kết quả gì. NhÆ°ng Vệ Khanh lại không nghÄ© váºy. Khi hắn nghÄ© bắt đầu nghiêm túc thì Chu Dạ lại chỉ coi đó nhÆ° trò chÆ¡i, dù sao, cô vẫn còn trẻ, giống nhÆ° tá» giấy trắng thuần khiết xinh đẹp, không giống Vệ Khanh, đã vượt qua nhiá»u sóng gió. Cho nên, hắn dạo chÆ¡i nhân gian đã lâu, rốt cuá»™c cÅ©ng nếm mùi Ä‘au khổ. Cho nên má»›i nói, trá»i tạo nghiệt, còn có thể vượt qua, tá»± tạo nghiệt, không thể sống. ChÃnh là chịu báo ứng.
Vệ Khanh vuốt đầu ngón tay lạnh lẽo của cô, nói: “Buổi tối gió lá»›n, vá» thôi.†Äem tay cô đặt và o trong túi áo sưởi ấm. Cô cÅ©ng không chống cá»±, hai ngÆ°á»i nắm tay nhau, cá»±c kỳ thân máºt trở vá» khách sạn.
Chu Dạ nhìn giÆ°á»ng há»—n Ä‘á»™n, lại nhá»› tá»›i chuyện vừa rồi, mặt Ä‘á» lên. Vệ Khanh xốc chăn lên nói: “Äêm nay anh chÃnh là có tâm mà không có lá»±c.†Chu Dạ ngượng ngáºp leo lên. Vệ Khanh vÆ°Æ¡n tay ôm cô, đầu cá» cá» và o gáy cô, thầm oán thán: “Không ngá» em lại dám đá!†Cô che mặt không nói lá»i nà o. Hắn xấu xa nói: “Vẫn còn Ä‘au đây nà y. Nếu không, em giúp anh xoa nhé?†Lại kéo tay cô xuống.
Chu Dạ nhanh chóng rút tay vá», mắng: “Phi! Sắc lang!†Vệ Khanh cÆ°á»i, tay ở trên ngÆ°á»i cô sá» loạn. Bá»—ng nhiên Chu Dạ đè cái tay lá»™n xá»™n của hắn, thấp giá»ng nói: “Vệ Khanh, mẹ từng dạy em, con gái trÆ°á»›c khi kết hôn không nên quan hệ trÆ°á»›c. Cho nên em…, trong lòng em rất lo lắng, vừa rồi má»›i không cẩn tháºn đá anh. Em không cố ý đâu.†Cô vừa xin lá»—i, vừa giải thÃch, vừa lo lắng.
Vệ Khanh hiểu được, sở dÄ© cô lo lắng, là vì để ý hắn. Hôn nhẹ lên môi cô, mỉm cÆ°á»i: “Không sao. Yên tâm, em không là m quả phụ được đâu.†Chu Dạ đánh hắn má»™t cái. Hắn cÆ°á»i ha ha, má»™t lát sau, vùi đầu trÆ°á»›c ngá»±c cô, nói: “Mẹ em nói đúng.†Äó là lý do vì sao Chu Dạ lại tá»± tôn tá»± trá»ng nhÆ° váºy. NhÆ°ng mà giá»ng nói cÅ©ng rất rầu rÄ©. Cái nà y bảo hắn phải chịu Ä‘á»±ng thêm bao lâu nữa? DÆ°á»ng nhÆ° ngoại trừ kết hôn ra, không còn cách nà o khác.
Trong lúc ngủ mÆ¡, Chu Dạ nghe thấy tiếng Ä‘iện thoại vang, mở ra nhìn thấy, báo có tin nhắn. Vệ Khanh xoay ngÆ°á»i, bá đạo ôm cô nói: “Äừng Ä‘á»c, ngà y mai nói sau.†Cô đẩy hắn: “Ngà y mai chúng ta vá» Ä‘i.†Hắn há»i là m sao váºy. Cô giải thÃch: “Thiếu chút nữa quên mất, Lý Minh Thà nh đã giúp em mua vé tà u há»a tối mai rồi. Bá»n em Ä‘i cùng nhau vá» nhà .†Ở trÆ°á»ng cô, chỉ có thể mua được vé tà u cháºm. Không giống nhÆ° ở Thanh Hoa, có thể mua vé tà u tốc hà nh. Äây là cách biệt giữa các trÆ°á»ng nha, Chu Dạ chỉ có thể im lặng. Cho nên, từ đó vá» sau vé tà u há»a Ä‘á»u do Lý Minh Thà nh phụ trách mua.â€
Nói xong, đứng dáºy Ä‘i tìm vé tà u, nhìn thá»i gian, quả nhiên là tối ngay mai, nếu không phải Lý Minh Thà nh nhắn tin há»i cô đã sắp đồ xong chÆ°a, suýt nữa cô đã quên mất, còn tưởng là ngà y kia.
Vệ Khanh vừa nghe, cÆ¡n buồn ngủ hoà n toà n biến mất, há»i: “Em và Lý Minh Thà nh Ä‘i cùng nhau vá»?â€
[10]: Quảng trÆ°á»ng mùng 4 tháng 5 (May Fourth Square) là quảng trÆ°á»ng lá»›n tại Thanh Äảo. Nó nằm giữa tòa nhà chÃnh phủ má»›i của thà nh phố và vịnh Fushan, bao gồm quảng trÆ°á»ng trung tâm Shizengting, và công viên ven biển. Nó được đặt tên theo ngà y 4/5 là ngà y Ä‘á»™c láºp của Thanh Äảo.
|
25-03-2012, 01:39 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Chu Dạ gáºt đầu, “Äúng thế, em và cáºu ấy ở cùng má»™t khu phố, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là cùng nhau vá» nhà .â€Vệ Khanh dá»±a ná»a ngÆ°á»i và o thà nh giÆ°á»ng, không vui há»i: “Hai ngÆ°á»i không cùng trÆ°á»ng, sao lại phải Ä‘i chung vá»›i nhau vá» nhà ?†Cô lÆ°á»m hắn: “Anh nói gì lạ váºy, vốn nên cùng nhau vá» nhà , trên Ä‘Æ°á»ng có gì còn chiếu cố lẫn nhau. Mà đằng nà o vé tà u cÅ©ng mua rồi, em và cáºu ấy cùng ngồi má»™t toa.†Xốc chăn lên, xoay lÆ°ng vá» phÃa hắn nằm xuống. Nhá»› tá»›i Lý Minh Thà nh, không khá»i có chút tổn thÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i vứt bá» ta, ngà y hôm qua đã không thể lÆ°u lại, lòng ta rối loạn, ngà y hôm nay tháºt nhiá»u Æ°u phiá»n. Cứ nhÆ° váºy kết thúc, im hÆ¡i lặng tiếng. Nhá»› tá»›i những ngà y trÆ°á»›c kia, bùi ngùi biết bao.
Vệ Khanh thấy cô nhÆ° váºy, tức giáºn ôm chặt lấy cô, Ä‘á»™t nhiên cắn má»™t nhát và o xÆ°Æ¡ng quai xanh, còn in rõ dấu răng. Cô Ä‘au kêu ra tiếng, mắng: “Anh lại lên cÆ¡n thần kinh à !†Vừa xoa vừa nhìn, tức giáºn nói: “Anh nhìn xem, tÃm bầm rồi nà y! Không biết sẽ là m ngÆ°á»i khác Ä‘au à !†Lại vung khuá»·u tay đánh hắn, không chịu bá» qua.
Vệ Khanh vá»™i giÆ¡ tay đầu hà ng: “Váºy em cắn anh lại má»™t lượt là xong, cÅ©ng ở chá»— nhÆ° váºy.†Nói xong, kéo cổ áo xuống, là m ra vẻ chấp nháºn cho cô xâm lược. Cô vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, mắng: “Em không phải là cẩu, vì sao phải cắn ngÆ°á»i! Mau mặc và o, cuồng khá»a thân vừa thôi!â€
Cô ám chỉ mắng hắn là cẩu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn nghe ra được ý tứ đấy, cÆ°á»i mỠám vá» phÃa cô: “Váºy anh sẽ cắn em thêm mấy nhát nữa.†Chu Dạ hết tránh lại trốn, thở hổn hển cÆ°á»i nói: “Vệ Khanh, đừng là m loạn nữa, loạn nữa là em giáºn đó.†Vệ Khanh nhéo má»™t cái ở eo cô má»›i dừng tay lại. Hai ngÆ°á»i nằm cùng má»™t chá»—, rất thân máºt.
Chu Dạ gõ gõ trán, nói: “Vệ Khanh, sáng sá»›m ngà y mai chúng ta trở vá» thôi. Em còn phải vá» sắp xếp hà nh lý nữa.†Hắn há»i mấy giá» tà u chạy. Cô nói chiÌn giÆ¡Ì€ tối. Hắn xoay ngÆ°á»i ôm lấy cô, nói: “Váºy còn sá»›m chán, gấp cái gì. Không phải em muốn Ä‘i xem Bát Äại Quáºn sao? Ngà y mai anh Ä‘Æ°a em Ä‘i, đến chiá»u chúng ta trở vá», còn thừa thá»i gian mà .â€
Cô nghe hắn nói nhÆ° váºy, lại há»i: “Sẽ không trá»… giá» tà u chứ?†Vệ Khanh bảo đảm: “Không đâu, em cứ yên tâm.†Cô gáºt đầu: “Äược, váºy sáng sá»›m mai chúng ta Ä‘i Bát Äại Quáºn. Anh nhá»› đặt vé máy bay Ä‘i nha, cÅ©ng đừng quên, chiá»u mai chúng ta phải trở vá» Bắc Kinh.†Vệ Khanh ôm cô và o ngá»±c, không kiên nhẫn nói: “ChÆ¡i có má»™t ngà y, không mệt má»i à , Ä‘i ngủ sá»›m má»™t chút Ä‘i.â€
Chu Dạ ở trong lòng hắn, bình yên ngủ, thỉnh thoảng Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t chút. Hắn nhẹ nhà ng vuốt ve sÆ°á»n mặt cô, hà ng mi dà i nhÆ° cánh bÆ°á»›m cúp xuống, che khuất đôi mắt thông minh bÆ°á»›ng bỉnh, cánh mÅ©i tinh tế, đôi môi Ä‘á» hồng, giá» phút nà y, nhìn tháºt mê ngÆ°á»i. Hắn ôm chặt cô, thở dà i, lúc ngủ thì ngá»t ngà o dịu dà ng nhÆ° váºy, khác hẳn ngà y thÆ°á»ng lúc nà o cÅ©ng tùy hứng hà nh Ä‘á»™ng, đúng là khiến cho ngÆ°á»i ta vừa yêu vừa giáºn. Hắn miết tay qua cánh môi nà ng, nhá»› tá»›i cụm từ “Mỹ nhân ngủ sayâ€, cÆ°á»i cÆ°á»i, hôn nhẹ lên môi cô, rồi Ä‘iá»u chỉnh tÆ° thế, ôm cô say sÆ°a Ä‘i và o giấc má»™ng.
Ngà y hôm sau tỉnh lại, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u sảng khoái tinh thần, tỉnh táo gấp trăm lần. Chu Dạ nhìn thá»i gian không còn sá»›m, vá»™i đứng dáºy thay quần áo. Vệ Khanh cÅ©ng tỉnh theo, giữ cô lại, hôn sâu má»™t cái, dà y mặt nói: “Sá»›m.†Giá»ng nói khà n khà n, vô cùng gợi cảm. Cô sẵng giá»ng: “Sáng sá»›m chÆ°a đánh răng, bẩn chết được.†Nói xong dùng sức lau miệng. Vệ Khanh tức giáºn lÆ°á»m cô, đúng là phá hủy hết phong cảnh hữu tình.
Hai ngÆ°á»i rá»a mặt xong, Vệ Khanh công khai nắm tay cô xuống lầu ăn sáng. Chu Dạ có chút xấu hổ, nói: “Tá»± em Ä‘i được, Ä‘i nhÆ° váºy không tiện.†Hắn biết rõ còn cố há»i: “Có gì không tiện chứ?†Tay vẫn đặt lên eo cô, ham muốn giữ lấy mÆ°á»i phần. Năm lần bảy lượt kháng nghị không hiệu quả, cô Ä‘Ã nh phải để mặc hắn vừa kéo vừa ôm Ä‘i trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Hắn còn không sợ thì cô sợ cái gì, dù sao cÅ©ng không có ngÆ°á»i quen.
Lái xe Ä‘i và o Bát Äại Quáºn, không khà thanh tịnh đẹp đẽ, phong cảnh tuyệt đẹp, vô cùng sạch sẽ. Ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng ngang dá»c, phải trái giao nhau, giống nhÆ° bà n cá». Hai bên Ä‘Æ°á»ng có rất nhiá»u biệt thá»± xây theo phong cách kiến trúc châu Âu cổ, quả là khiến ngÆ°á»i ta mở mang tầm mắt, tá»± nhiên nảy sinh cảm giác lãng mạn hoà i cổ. Chu Dạ táºp trung ngắm nhìn, tâm trà phảng phất Ä‘i và o thị trấn châu Âu cổ kÃnh.
Vệ Khanh giá»›i thiệu: “NÆ¡i nà y chÃnh là địa danh nổi tiếng Bát Äại Quáºn, không khà trong là nh, yên tÄ©nh. Cây cối xanh mÆ°á»›t xum xuê, cá» thÆ¡m tÆ°Æ¡i đẹp. Äặc sắc nhất chÃnh là những hà ng cây trên các tuyến Ä‘Æ°á»ng lại hoà n toà n khác nhau. Và dụ nhÆ° ở Ä‘Æ°á»ng Thiá»u Quáºn trồng toà n bÃch Ä‘Ã o, và o mùa xuân vô cùng đẹp, trá»i quang mây tạnh cÅ©ng không đủ hình dung vẻ đẹp của nó; còn ở Ä‘Æ°á»ng Dung Quáºn trồng toà n loại phong có lá năm cánh, và o mùa thu, ở ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u trà n ngáºp phong Ä‘á», cảnh sắc rất lá»™ng lẫy.
Chu Dạ vừa nghe, mắt vừa tá»a sáng, má»™t lúc lâu sau thở dà i: “Ai nha, đáng tiếc đến không đúng mùa, bằng không có thể mở rá»™ng tầm mắt.†Vệ Khanh kéo nà ng Ä‘i bá»™ trên ngã tÆ°, cÆ°á»i nói: “Hiện tại chúng ta Ä‘ang Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng Tá» Kinh Quáºn, tất cả Ä‘á»u là cây tuyết tùng, bốn mùa xanh mÆ°á»›t, mà u xanh trà n trá», cÅ©ng rất đẹp mà .â€
Chu Dạ thấy ở phÃa trÆ°á»›c có má»™t gốc cây tuyết tùng, cao lá»›n, cà nh lá sum xuê, nhìn giống nhÆ° má»™t cái ô, hình dạng đặc biệt đẹp mắt, vì thế Ä‘Æ°a Ä‘iện thoại cho Vệ Khanh còn mình thì chạy tá»›i bên gốc cây tạo dáng, rồi lại chạy lại xem ảnh chụp. Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i cÅ©ng quên không mang theo máy ảnh. Thỉnh thoảng Vệ Khanh lại nhá» ngÆ°á»i Ä‘i qua Ä‘Æ°á»ng chụp ảnh há»™, còn mình thì lôi kéo Chu Dạ ra tạo dáng.
Hai ngÆ°á»i lại Ä‘i tá»›i bên bá» biển, đứng ở bên vách núi đá Ä‘en cao ngất, nhìn bá» cát mênh mông phÃa xa, sóng biển vá»— bá», cảnh sắc hay thay đổi, không kịp nhìn, nhÆ°ng nhÆ° thế cÅ©ng đã đủ rồi. Äi dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng núi hiểm trở, không khà trong là nh tÆ°Æ¡i mát, dÆ°á»ng nhÆ° là n da Ä‘á»u được những cÆ¡n gió vuốt vec, khiến cho cÆ¡ thể run rẩy. Chu Dạ thở dà i: “Nếu có thể ở đây má»—i ngà y thì tháºt tốt biết bao.†Trách không được, ngay cả hồ nÆ°á»›c cÅ©ng nói: “Ta có má»™t ngôi nhà đẹp, hÆ°á»›ng vá» phÃa mặt biển, xuân vá» trăm hoa Ä‘ua nởâ€, cuá»™c Ä‘á»i chỉ cần nhÆ° váºy đã là đủ.
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Tốt nhất là , sau nà y anh sẽ mua má»™t ngôi nhà ở đây, khi nà o em muốn đến thì đến, chỉ sợ em ở đây lại chán ngấy, ngại nÆ¡i nà y quá yên tÄ©nh thôi.†Cô huých hắn: “Khẩu khà cÅ©ng không nhá», cứ là m nhÆ° Ä‘ang ở nhà mình ấy. Chá» bao giá» anh mua được nhà rồi hẵng nói.†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Em cứ chá» mà xem. NÆ¡i nà y phong cảnh tốt nhÆ° váºy, vá» sau là m nÆ¡i nghỉ dưỡng lão cho chúng ta cÅ©ng không tệ.†Cô cÆ°á»i mắng: “Ai thèm ở vá»›i anh. Chá» em già đi, không chừng nÆ¡i nà y lại đã thay đổi.†Chuyện tÆ°Æ¡ng lai xa nhÆ° váºy, hoà n toà n không thể Ä‘oán trÆ°á»›c. Chu Dạ chÆ°a bao giá» nghÄ© viển vông nhÆ° váºy.
Tá»›i gần giữa trÆ°a, Vệ Khanh còn muốn dẫn cô Ä‘i tá»›i công viên gần đó chÆ¡i má»™t chút, Chu Dạ thúc giục hắn: “Không còn sá»›m nữa, chuyến bay lúc ba giÆ¡Ì€ ba mÆ°Æ¡i phải không? Chúng ta còn phải vá».†Vệ Khanh cứ chần chừ, còn Chu Dạ thì la hét ầm Ä©, giục hắn vá» khách sạn, thanh toán má»i thủ tục, còn chÃnh mình lại Ä‘i siêu thị mua má»™t số loại đặc sản, cứ luôn miệng giục hắn Ä‘i nhanh. Vệ Khanh kéo cô lại nói: “Có gì mà vá»™i chứ, cùng lắm thì bá» chuyến bay nà y, đăng ký chuyến kế tiếp là được.†NhÆ° váºy thì Chu Dạ sẽ không kịp chuyến tà u buổi tối, đây chÃnh là ý muốn trong lòng Vệ Khanh.
Äáng tiếc không nhÆ° mong muốn, dÆ°á»›i sá»± thúc giục và giám sát của Chu Dạ, hai ngÆ°á»i vẫn đúng giá» bÆ°á»›c lên máy bay. Vệ Khanh ngồi trên chá»— ngồi, rầu rÄ© không nói giÌ€, nghÄ© thầm, phải tìm được cá»› gì để cô không thể Ä‘i má»›i được. Hắn không thể trÆ¡ mắt nhìn bạn gái mình cùng vá»›i ngÆ°á»i từng ở trong lòng cô ấy sá»›m tối ở chung. Thế nà y thì thể diện của hắn biết bỠở chá»— nà o?
Chu Dạ mở balo, xem lại qua những đặc sản là m quà . NghÄ© thầm, lần trÆ°á»›c Lâm Phỉ tá»›i Thượng Hải, còn mua vòng tai cho cô, lần nà y tặng cho cô ấy má»™t cái vòng thạch anh, coi nhÆ° là quà đáp lá»…. Lục qua lục lại, Ä‘á»™t nhiên bối rối, Ä‘em tất cả má»i thứ trong balo đổ ra. Vệ Khanh vá»™i há»i cô là m sao váºy, cô sốt ruá»™t nói: “Không thấy và tiá»n của em.†Hắn vá»™i nói: “Em tìm kÄ© lại xem, hay để nhầm chá»—?â€
Cô lắc đầu: “Không đâu, bình thÆ°á»ng để thÆ°á»ng để và trong balo mà .†Vệ Khanh cÅ©ng cúi xuống tìm giúp, há»i: “Sao có thể lại không thấy chứ?†Cô bình tÄ©nh suy nghÄ©, ná»a ngà y má»›i vá»— đầu mình: “Nhất định rÆ¡i trong siêu thị rồi, em còn mở ra trả tiá»n mà .†Ảo não không thôi, rầu rÄ© không vui. Vốn là vô cùng vui vẻ, bây giá» ná»a chút vui mừng cÅ©ng không có, hay ho rồi, vì sao mình lại sÆ¡ ý nhÆ° váºy!
Vệ Khanh vá»™i và ng an ủi cô: “Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i, coi nhÆ° chỉ là rủi ro thôi mà . Bên trong có nhiá»u tiá»n không? Có mất cái gì quan trá»ng không?†Chu Dạ bà y ra vẻ mặt nhÆ° Ä‘Æ°a đám nói: “Tiá»n mặt không nhiá»u lắm, còn có má»™t thẻ ATM.†Vệ Khanh vá»™i nói: “Trong cái rủi có cái may, thẻ ATM vá» là m lại là được. Äược rồi, đừng buồn nữa, nếu không anh cho em tiá»n bồi thÆ°á»ng nhé?†Cô trừng mắt lÆ°á»m hắn, buồn bã nói: “NhÆ°ng mà vé tà u của em ở trong và tiá»n, em sao có thể trở vá» nhà ?†Vô cùng sốt ruá»™t.
Vệ Khanh vừa nghe, lông mà y cong lên vui mừng, lại không dám biểu lá»™ ra, che giấu bằng cách giả vá» ho khan, an ủi cô: “Äã mất rồi thì thôi, mua lại là được, vá» trá»… và i ngà y cÅ©ng không sao, coi nhÆ° ở lại chÆ¡i vá»›i anh cÅ©ng tốt.†Cô rầu rầu nói: “NhÆ°ng mà em còn tưởng rằng tối nay được vá» nhà .†Hắn vá»™i nói: “NhÆ°ng mà không phải em đã đánh mất vé tà u rồi sao? Äược rồi, đừng buồn nữa, anh Ä‘i mua vé cho em được không?â€
Vẻ mặt Chu Dạ Ä‘au khổ nói: “Sao trÆ°á»›c khi lên xe em không thể mua vé bổ sung? Dù sao cÅ©ng có Lý Minh Thà nh vá» chung vá»›i em, chắc là cÅ©ng không có gì quan trá»ng phải không? Bạn em từng là m nhÆ° váºy.†Hắn vá»™i và ng nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không được. Em cho rằng là chuyện bình thÆ°á»ng Æ°, bây giá» sắp sang năm má»›i, tất cả Ä‘á»u cháºt chá»— kÃn ngÆ°á»i, không phải nhà ga nà o cÅ©ng còn thừa vé tà u, cà ng đừng nói tá»›i chuyện cho em lên tà u. Ngoan, nghe lá»i anh, qua và i ngà y anh đặt vé máy bay cho em vá».â€
Cô tránh xa hắn: “Em cần anh đặt vé máy bay cho em à ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là em muốn ngồi tà u lá»a vá» nhà .†Lại ngồi cách xa hắn. Sinh viên nên có phong cách của sinh viên, có tiá»n là giá»i sao, cô chẳng thèm coi và o mắt. Vệ Khanh hiểu được tá»± trá»ng của cô nổi lên, vá»™i nói: “Äược được được, em muốn ngồi cái gì thì ngồi cái đó. Äã là cuối năm, đặt vé không phải chuyện dá»…. Anh chỉ muốn giúp em mà thôi, em nhìn em xem, lại tức giáºn cái gì?â€
Chu Dạ cãi lại: “Em đâu có giáºn! Vì mất và nên tâm tình không được tốt.†Vệ Khanh dịch gần và o chá»— cô, ôm lấy eo cô nói: “Nếu không thể vá» nhà sá»›m, chi bằng ở lại cùng anh và i ngà y?†Äúng là sắc tâm không đổi, vẫn còn nghÄ© tá»›i chuyện Ä‘Æ°á»ng ngang lối tắt.
Cô đẩy hắn ra, hừ lạnh: “Ai nói em không vỠđược nhà ? Äêm nay em cà ng muốn Ä‘i!†Dá»±a và o cá»a sổ nghÄ© cách. Hai ngÆ°á»i xuống máy bay, Chu Dạ vá»™i và ng gá»i Ä‘iện cho Lý Minh Thà nh: “NgÆ°Æ¡i đợi lát nữa tá»›i trÆ°á»ng đón ta, ta và ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i. Ta là m mất vé tà u rồi, không sao chứ?†Lý Minh Thà nh nói chắc là không sao, dù sao Ä‘iểm bán vé ở gần đó, mua thêm một vé là được.
Vệ Khanh ngồi cạnh nghe bá»±c mình muốn chết, nói: “Em cứ nhÆ° váºy, vá»™i vã trở vá» sao?†Trong lòng thầm bất mãn, em vá»™i vá» gặp Lý Minh Thà nh Æ°? Cô gáºt đầu: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, suốt má»™t năm qua em không vá» nhà ! Nghỉ hè lại ở trÆ°á»ng là m thêm, bây giá» rất nhá»› nhà . Không biết cha ở nhà có khá»e không.â€
Vệ Khanh nghe ra trong giá»ng nói cô Ä‘áºm loại tình cảm tưởng niệm, không thể nói thêm gì nữa. Chỉ lái xe Ä‘Æ°a cô vá» trÆ°á»ng, dặn dò cô: “Äi Ä‘Æ°á»ng phải cẩn tháºn nha, đừng để cho trá»™m cắp theo dõi. Má»—i ngà y phải nhá»› gá»i Ä‘iện cho anh, có chuyện gì thì phải thông báo sá»›m cho anh biết. Chá» mấy ngà y nữa anh không báºn gì, không chừng sẽ tá»›i thăm em.â€
Cô vá»™i từ chối: “Quá đáng quá, năm má»›i anh không phải vá» nhà sao? Äến nhà em là m gì? HÆ¡n nữa, có thể em không có ở nhà , em thÆ°á»ng tá»›i nhà cô chú chÆ¡i, có khi ở cùng cô qua năm má»›i.†Vệ Khanh bất mãn: “Sao lại có ngÆ°á»i nhÆ° em chứ, anh cÅ©ng có là m chuyện gì mỠám đâu!â€
Chu Dạ vá»™i chuyển chủ Ä‘á»: “Anh lái nhanh chút, bây giá» trá»i đã tối, em sợ không kịp mất. Lúc vá» dù sao vẫn còn phải dá»n má»™t Ãt đồ.†Hắn “hừ†nói: “Không nghe nói nhanh một giây không bằng cháºm ba phút sao? Chẳng may xảy ra tai nạn xe cá»™ thì là m thế nà o?†Cô lẩm bẩm: “Em cÅ©ng đâu có kêu anh Ä‘ua xe, chỉ là lái nhanh chút thôi. Em Ä‘ang vá»™i mà .â€
Xe Ä‘i tá»›i vòng xuyến đầu thà nh phố hồi lâu, Chu Dạ vá»™i la lên: “PhÃa trÆ°á»›c là m sao váºy? Vì sao không Ä‘i nha?†Hắn lÆ°á»i biếng nói: “Tắc Ä‘Æ°á»ng, còn phải há»i nữa sao?†Cô đổ mồ hôi, liên tục nhìn giá», mắng: “Bắc Kinh sao lại tắc Ä‘Æ°á»ng lâu nhÆ° váºy nha! Không phải được xÆ°ng là con Ä‘Æ°á»ng được thiết kế tối tân nhất nÆ°á»›c sao?†Lần đầu tiên Vệ Khanh đối vá»›i chuyện tắc Ä‘Æ°á»ng tá» vẻ hoan ngêng, nghÄ© rằng tắc cà ng lâu cà ng tốt, tốt nhất tắc tá»›i chiÌn giÆ¡Ì€ tối luôn.
Tầm khoảng ná»a tiếng sau, hà ng xe phÃa trÆ°á»›c có dấu hiệu giãn dần ra, Vệ Khanh chán nản. Còn Chu Dạ lại nhẹ nhà ng thở phà o, vá»™i gá»i Ä‘iện thoaÌ£i. “Lý Minh Thà nh, ngÆ°Æ¡i không cần tá»›i trÆ°á»ng đón ta, không kịp giá» nữa. Ta Ä‘ang bị tắc Ä‘Æ°á»ng, đến nhà ga sẽ tìm ngÆ°Æ¡i sau, gặp nhau ở đâu đây?â€
Lý Minh Thà nh nói: “NgÆ°Æ¡i chá» má»™t lát…†cùng vá»›i TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du đứng bên cạnh thảo luáºn xem gặp mặt ở đâu, má»™t lát sau nói: “Nhiá»…m Du nói, đợi ở phòng chá» trÆ°á»›c ga là được, rất dá»… tìm.†Chu Dạ dừng má»™t chút, nhá» giá»ng nói: “Bây giá» ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở cùng TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du… há»c tá»· ở chung má»™t chá»— sao?â€
Lý Minh Thà nh gáºt đầu: “Ừ, cô ấy vá» cùng chúng ta luôn, má»i ngÆ°á»i có thể cùng chiếu cố lẫn nhau. Vẫn còn tắc Ä‘Æ°á»ng sao? Có đến kịp không?†Lòng Chu Dạ lạnh lẽo, mặc dù đã biết chuyện Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du là má»™t cặp, nhÆ°ng chÃnh mắt nhìn thấy, vẫn có chút không thoải mái. Vốn muốn nói nhất định Ä‘uổi kịp, nhÆ°ng nghÄ© lại, sá»a lá»i nói: “CÅ©ng chÆ°a biết được, trá»i tối nhanh quá, không biết có kịp hay không. Äến lúc đó nói tiếp.†Vá»™i và ng cúp máy.
Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, vÆ°Æ¡n tay nắm chặt tay cô, há»i: “Tá»›i bây giá» vẫn còn thÃch Lý Minh Thà nh sao?†Cô cúi đầu không nói lá»i nà o. Hắn vuốt xuôi cánh mÅ©i cô, giống nhÆ° bất mãn nói: “Em phải có chút tá»± giác nha, em là bạn gái anh, không thể thÃch ngÆ°á»i khác, nhất định phải thÃch anh má»›i được.â€
Cô mắng: “Nhìn lại mình xem! Theo nhÆ° cách nói của anh, anh là bạn trai em, nhất định anh thÃch em sao?†Vệ Khanh nhìn cô nói: “Chu Dạ, anh thá»±c sá»± thÃch em. Em nghÄ© rằng đối vá»›i ai anh cÅ©ng quan tâm nhÆ° váºy sao?†Chu Dạ không nói gì, má»™t lúc sau nói: “Vâng, em biết rồi.†Vệ Khanh được má»™t tấc lại muốn tiến má»™t thÆ°á»›c, “Cho nên nói, từ nay vá» sau em không được quen ngÆ°á»i khác, không thì….†Chu Dạ vừa nghe những lá»i nà y giống nhÆ° Ä‘e dá»a, mất hứng, nổi giáºn cắt ngang lá»i hắn, cÆ°á»i lạnh nói: “Không thì thế nà o?†Giết cô chắc?
Vệ Khanh nhÃu mà y, “Không thì anh sẽ ghen .†Nói xong hôn lên má cô má»™t cái, nhanh chóng ngồi thẳng dáºy. Chu Dạ vừa thẹn vừa giận, Ä‘Ã nh phải mắng hắn nói báºy.
ÄÆ°a cô tá»›i trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng, Vệ Khanh nói: “Em lên sắp đồ Ä‘i, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i tá»›i ga, chắc vẫn kịp giá».†Bá»—ng nhiên Chu Dạ cảm thấy mệt má»i, tinh thần không vá»±c dáºy nổi, lấy Ä‘iện thoại ra: “Lý Minh Thà nh, hai ngÆ°á»i Ä‘ang ở phòng chá» sao? Ta không tá»›i kịp rồi, để hôm sau vá» váºy. Mà cÅ©ng mất vé tà u rồi, nghe ngÆ°á»i khác nói, ngay cả Ä‘i và o sân ga cÅ©ng không được. Hai ngà y nữa ta cùng bạn há»c vá» sau.â€
Lý Minh Thà nh xách đồ, đầu đầy mồ hôi, thở phì phò nói: “Ừ, váºy ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn má»™t chút, ta vừa há»i nhân viên nhà ga, không có vé đúng là không lên được, bá»n ta Ä‘i và o phòng chá» cÅ©ng phải kiểm tra vé. NgÆ°á»i rất đông, chá»— để đồ rất cháºt, ngÆ°Æ¡i Ä‘i sau nhá»› bảo bạn há»c giúp nhé, ta cúp máy đây.†Cô gáºt đầu bảo nhá»› rồi.
Vệ Khanh thấy chuyện ngoà i ý muốn, há»i lại: “Tối nay không vá» nhà sao?†Cô rầu rÄ© gáºt đầu: “Vâng, hai ngà y nữa vá» váºy. Ngà y mai em Ä‘i xếp hà ng mua vé.†Vệ Khanh định nói sẽ mua cho cô, lại sợ cô không vui, đổi lá»i nói: “Váºy mấy ngà y nữa ở lại chÆ¡i vá»›i anh cÅ©ng tốt. Tốt quá, dù sao cÅ©ng không cần vá»™i nữa. chúng ta ra ngoà i ăn tối Ä‘i. Em muốn ăn gì?†Chu Dạ có chút không vui, nói: “Không muốn ăn gì cả, muốn ăn đồ nhà nấu.†Äã hÆ¡n má»™t năm cô không được ăn cÆ¡m nhà , giá» phút nà y lại thấy nhá»›.
Hai ngà y sau, Vệ Khanh kéo cô Ä‘i dạo phố, cÆ°á»i nói: “Hôm nay em có thể thoải mái bắt nạt anh, cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t nha, qua lần nà y sẽ không có lần sau đâu.†Cô khinh thÆ°á»ng, chỉ và o má»™t chuá»—i vòng cổ kim cÆ°Æ¡ng nói: “Em muốn cái nà y, anh cÅ©ng mua cho em sao?†Vệ Khanh mở và ra, chuẩn bị Ä‘Ã i thá».
Cô vá»™i và ng kéo ahứn: “Có tiá»n là lại khoe khoang à ! Muốn anh mua là anh liá»n mua sao? Em sẽ không mua! Vá» sau, nhất định em phải có nhiá»u tiá»n hÆ¡n anh, tÆ°Æ¡ng lai lấy tiá»n mặt Ä‘áºp chết anh!†Cô vẫn còn ghi thù chuyện hồi trÆ°á»›c Vệ Khanh dùng số tiá»n lá»›n bao cô. Vệ Khanh cúi gáºp ngÆ°á»i cÆ°á»i, không đứng dáºy nổi, ôm eo cô nói: “Chu Dạ, sao em lại đáng yêu nhÆ° váºy! Váºy theo em nói, tÆ°Æ¡ng lai em muốn kiếm bao nhiêu tiá»n để Ä‘áºp chết anh đây?†CÅ©ng chỉ có cô dám ăn nói lung tung nhÆ° váºy.
Cô nhÃu mà y: “Äáºp chết anh cÅ©ng không dá»… nha, lấy và i bao tiá»n xu là đủ rồi. Dá»… dà ng kiếm được thôi! Má»™t bao không đủ, còn có thể đổi thà nh tiá»n giấy thôi.†Vệ Khanh cất và đi, xoa đầu cô, cÆ°á»i nói: “Äược rồi, Ä‘i thôi, mặc cho em ba hoa.†Vô cùng thân máºt ôm eo cô, tâm tình cá»±c tốt.
Chu Dạ tiến và o quầy 925 bán đồ trang sức bạc, lÆ°u luyến quên vá». NÆ¡i nà y đối vá»›i Vệ Khanh chẳng là gì cả, nhÆ°ng vá»›i Chu Dạ thì vẫn rất quý. Nhìn vòng cổ và lắc tay do dá»±, Vệ Khanh Ä‘á» nghị: “Nếu không, mua nhé?†Xem ra hắn cá»±c kỳ kiên nhẫn, còn Ä‘i cùng Chu Dạ tá»›i những nÆ¡i thế nà y.
Chu Dạ lắc đầu: “Nhìn rất đắt nha, em lại không lắm tiá»n nhÆ° anh.†Vệ Khanh dụ dá»—: “Äá»u đẹp cả thôi! Anh mua cho em được không? Anh vẫn chÆ°a tặng em gì cả.†Cô do dá»±. Hắn lại nói tiếp: “Chỉ là má»™t chút tâm ý, cÅ©ng không phải là cái gì quá đắt Ä‘á», chẳng lẽ em cÅ©ng không thể nháºn?â€
Cô vá»™i nói: “Không phải, anh muốn trả tiá»n, em có cấm đâu.†Äi ra ngoà i, cô thẳng thắn nói: “Vệ Khanh, em vá»›i anh hẹn hò, không cần có quá nhiá»u váºt chất dây dÆ°a. Chỉ là má»™t món quà nhá», em có thể vui vẻ nháºn, nhÆ°ng nếu chỉ cần đắt má»™t chút, em cÅ©ng không dám nháºn. Anh có hiểu không? Em hy vá»ng anh không cần vì em từ chối quà mà không vui, bởi vì khả năng am hiểu giữa hai chúng ta rất kém, nên em nghÄ© cứ nói rõ rà ng thì tốt hÆ¡n.†Cởi mở chÃnh là điá»u kiện đầu tiên Ä‘Æ°a tá»›i hạnh phúc, Chu Dạ là m rất tốt. Cô có chuyện gì Ä‘á»u nói thẳng, không để chÃnh mình bị tổn thÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không hy vá»ng khiến hắn không vui. Ngay cả hẹn hò, cÅ©ng giữ trong lòng sá»± trong sáng vô tÆ°.
Vệ Khanh gáºt đầu, gõ trán cô má»™t cái: “Lúc đầu có chút không vui, bởi vì em từ chối anh, cảm thấy rất mất mặt. NhÆ°ng, giá» thì hết rồi. Nà o, Ä‘Æ°a tay đây…†Cô há»i hắn muốn là m gì, hắn lại ra vẻ thần bị nói: “Em cứ Ä‘Æ°a tay ra là được.†Chu Dạ tò mò: “Chẳng lẽ anh muốn xem bói chỉ tay? Anh xem tÆ°Æ¡ng lai em sau nà y có già u sang phú quý không?†Vệ Khanh vá»— ngá»±c nói: “Có anh ở đây, em còn lo cái gì. Sẽ cho em cả má»™t Ä‘á»i vinh hoa phú quý luôn.â€
Chu Dạ “phi†má»™t tiếng: “Dá»±a và o anh á? Còn không bằng dá»±a và o chÃnh mình, nói không chừng má»™t ngà y nà o đó em già nh được giải thưởng năm trăm vạn! Äến lúc đó, được ủng há»™ rầm rồ, phong cảnh đó…†ChÃnh là mÆ¡ má»™ng hão huyá»n, nói hÆ°u nói vượn, thẳng đến khi phát hiện ngón tay bị kéo ra, có má»™t chiếc nhẫn Ä‘eo và o ngón áp út bên tay trái.
Cô có chút giáºt mình, há»i: “Ở đâu ra váºy ?†Muốn tháo ra xem, Vệ Khanh giữ lại, nói: “Vừa rồi mua ở cá»a hà ng kia, nói là nhẫn đôi, có rất nhiá»u sinh viên Ä‘á»u Ä‘eo. Em không được tháo ra, đỡ phải Ä‘i khắp nÆ¡i trêu hoa ghẹo nguyệt, xem anh trừng phạt em thế nà o!†Chu Dạ gà o lên: “Anh ngáºm máu phun ngÆ°á»i! Em đâu có! NhÆ°ng mà anh đấy, em cảnh cáo anh trÆ°á»›c nha, mặc kệ trÆ°á»›c kia anh nhÆ° thế nà o, bây giá» nếu đã là bạn trai em, phải ngoan ngoãn cho em. Anh còn dám trốn em ở bên ngoà i trêu hoa ghẹo nguyệt, chúng ta chia tay.â€
Vệ Khanh rất xấu hổ, hắn chÆ°a từng bị cô gái nà o nói nhÆ° váºy, vá»™i nói: “Äược rồi, được rồi, anh cÅ©ng Ä‘eo là được!†Vì thế ngón áp út bên tay trái của Vệ Khanh thiếu gia lừng lẫy đã bị má»™t cái nhẫn bạc rẻ tiá»n chụp và o, hÆ¡n nữa, còn không biết có phải là bạc nguyên chất hay không. Chu Dạ không cho phép hắn tháo ra, Ä‘e dá»a: “Anh mà dám tháo ra, em cÅ©ng không Ä‘eo.†Không chịu thua thiệt, Vệ Khanh đúng là mua dây buá»™c mình.
Chu Dạ đứng xếp hà ng mấy ngà y vẫn không mua được vé tà u, buồn bá»±c không thôi. Cà ng gần cuối năm, Vệ Khanh cÅ©ng rảnh rá»—i hÆ¡n, liá»n dá»— Chu Dạ: “Anh có công việc phải Ä‘i tá»›i chá»— em má»™t chuyến. Nếu vé tà u khó mua nhÆ° váºy, sân bay lại bị tuyết bao phủ, không bằng lái xe tá»± Ä‘i cÅ©ng được. Chỉ mất mÆ°á»i mấy tiếng đồng hồ, so vá»›i tà u há»a còn nhanh hÆ¡n.â€
Chu Dạ sốt ruá»™t muốn vá» nhà , nghe hắn nói nhÆ° váºy, liá»n đồng ý, nghÄ© ngồi xe còn thoải mái hÆ¡n ngồi tà u há»a. Há»i hắn có công việc gì, Vệ Khanh chỉ nói là việc gấp, phải tá»± mình Ä‘i má»™t chuyến, vừa vặn tiện Ä‘Æ°á»ng, ngà n năm có má»™t. CÅ©ng không nghÄ© kỹ, đã cuối năm, ai lại không trở vá» nhà mừng năm má»›i, Vệ Khanh thì còn có thể có công việc gì?
Hai ngÆ°á»i tùy tiện sắp xếp hà nh lý xong liá»n xuất phát. Chu Dạ nhìn hắn Ä‘i xe Benz liá»n há»i: “Xe thể thao của anh đâu rồi?†Vệ Khanh nghÄ© xe thể thao chỉ có hai chá»— ngồi, là m sao Ä‘i cùng ngÆ°á»i nhà cô được, nghÄ© thế nên đổi xe, trong miệng thì nói bừa: “Äem xe Ä‘i bảo dưỡng rồi.â€
Chu Dạ ngẫm nghÄ©, “Äúng là đại gia, không thấy có lá»—i vá»›i quần chúng nhân dân nha, đã đổi xe má»›i rồi, tá»™i lá»—i tá»™i lá»—i.†Vệ Khanh không để ý lá»i nói Ä‘iên cuồng của cô, nói: “Em nghÄ© vấn Ä‘á» nà y là m gì! Muốn Ä‘i xe nà o thì có xe đó! Xe nà y thì có vấn Ä‘á» gì chứ, có thể lái được là được.†Má»™t chiếc xe Benz bị hắn hạ thấp thà nh “lái được là được.â€
Chu Dạ bất mãn nói thầm: “ChÆ°á»›ng mắt em nha, kiêu ngạo gì chứ? Có chút tiá»n là giá»i sao, chỉ giá»i khoe khoang! Nông cạn, không có tố chất, nhà già u má»›i nổi…†Hai ngÆ°á»i cứ vừa Ä‘i vừa cãi nhau.
|
25-03-2012, 01:41 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit:: Ishtar
Sáng sá»›m đã xuất phát, nếu không xảy ra chuyện ngoà i ý muốn, có lẽ đến tối sẽ tá»›i nÆ¡i. Cảnh váºt trên Ä‘Æ°á»ng cao tốc Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, trên Ä‘Æ°á»ng chỉ Ä‘á»™c má»™t mà u Ä‘en nÆ¡i Ä‘Æ°á»ng chân trá»i. Vệ Khanh không ngừng trêu chá»c Chu Dạ nói chuyện, vừa lái xe vừa nói: “Chu Dạ, anh khát nÆ°á»›c.â€
Chu Da Ä‘Æ°a chai nÆ°á»›c lá»c cho hắn, hắn không nháºn, nói: “Anh Ä‘ang lái xe mà , em giúp anh uống.†Cô định mắng hắn, nhÆ°ng nghÄ© lại, coi nhÆ° hắn Ä‘ang Ä‘Æ°a mình vá» nhà , vì váºy lại lục túi đồ, rút ra má»™t ống hút, ká» bên miệng hắn. Hắn uống được hai ngụm, vÆ°Æ¡n tay sang bên, kéo Chu Dạ ngã trên ngÆ°á»i hắn, cúi đầu hôn môi má»™t cái.
Chu Dạ láºp tức đẩy hắn ra, mắng: “Anh là m cái gì váºy? Äang lái xe đấy, chẳng may xảy ra chuyện gì thì sao? Là m ẩu nhÆ° váºy.†Vệ Khanh nhÃu mà y: “Sao lại ngồi xa nhÆ° váºy, ngồi gần Ä‘i, anh không là m gì đâu!†Cô tức giáºn nói: “NghÄ© cái gì hả, chuyên tâm lái xe Ä‘i.†Vệ Khanh cÆ°á»i cÆ°á»i, trà n ngáºp mị lá»±c, nói: “Nhá»› em mà . Nà o, ngồi lại gần đây Ä‘i.†Chu Dạ vẫn lắc đầu: “Cẩn tháºn má»™t chút, dá»… xảy ra tai nạn lắm.†Tuy rằng trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không có mấy xe.
Vệ Khanh cÅ©ng chán không muốn nói giỡn nữa, láºp tức chuyên tâm lái xe. Chu Dạ ngủ má»™t lúc, tỉnh lại thấy hắn nhìn chằm chằm và o phÃa trÆ°á»›c, có chút Ä‘au lòng, cá» cá» và o ngÆ°á»i hắn, nói: “Có mệt không? Có muốn nghỉ ở ven Ä‘Æ°á»ng má»™t chút không?†Vệ Khanh ngáp má»™t cái, bÄ©u môi nói: “Em hôn anh má»™t cái, anh sẽ không mệt.†Cô lÆ°á»m hắn, do dá»± má»™t chút, vẫn hôn lên má hắn má»™t cái. Tinh thần Vệ Khanh phấn khởi, pha trò nói: “Chu Dạ, cái nà y cÅ©ng tÃnh là hôn sao?†Cô huých hắn má»™t chút, nói: “Anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu nha.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Cho ngÆ°á»i ta má»™t chút cổ vÅ© mà thôi, em xem, lái xe nhiá»u rất buồn tẻ nha, cá»™t sống và thắt lÆ°ng Ä‘á»u Ä‘au, gân chân muốn co rút.†Cô cắn môi nhìn hắn. Hắn lại thúc giục: “Nhanh chút, nhanh chút, xấu hổ cái gì?†Khiến cô buá»™t miệng: “Ai bảo em xấu hổ? Anh đúng không phải là ngÆ°á»i tốt!†Äúng là giấu đầu lòi Ä‘uôi, trên mặt đã phÆ¡n phá»›t hồng.
Vệ Khanh trong lòng buồn cÆ°á»i, ngoà i miệng vẫn kÃch cô: “Nếu không xấu hổ, sao em còn không hôn?†Chu Dạ ngẩng phắt đầu lên, nói: “Hôn thì hôn, ai sợ ai chứ?†NhÆ° tráng sÄ© cắt cổ tay, hung hăng cắn môi hắn má»™t chút. Vệ Khanh Ä‘au kêu thà nh tiếng, xoa xoa môi dÆ°á»›i nói: “Chu Dạ, em nhá»› cho kÄ© nha, đợi lát nữa sẽ tÃnh sổ vá»›i em sau.†Chu Dạ le lưỡi là m mặt há», ngồi bên cạnh cÆ°á»i trá»™m mãi. Vệ Khanh vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, lắc đầu, đúng là bÆ°á»›ng bỉnh, phải nghÄ© cách dạy dá»— cô cho tốt má»›i được.
Giữa trÆ°a, xe ngừng ở ven Ä‘Æ°á»ng nghỉ ngÆ¡i, tiện thể ăn chút đồ ăn, nghỉ ngÆ¡i cho hồi phục thể lá»±c rồi lại tiếp tục Ä‘i. Vệ Khanh báºt nhạc nhẹ cho cô nghe, nói: “Em có muốn ngủ má»™t lát không? Ngủ má»™t chút cho tỉnh táo hÆ¡n, đỡ nhà m chán.†Chu Dạ lắc đầu: “Buổi sáng ngủ nhiá»u rồi, giá» em không ngủ được nữa.†Há»i hắn: “Mắt anh có má»i lắm không? Trên Ä‘Æ°á»ng không có cảnh sát chứ?†Vệ Khanh há»i cô há»i là m gì? Cô nói: “Nếu không, để em lái cho.â€
Hắn ngạc nhiên: “Em biết lái xe sao? Sao chÆ°a từng nghe em nhắc tá»›i?†Cô nhún vai: “CÅ©ng chẳng phải chuyện to tát, nhÆ°ng mà em chÆ°a có bằng lái.†Hắn lại cà ng tò mò hÆ¡n: “Váºy sao em có thể lái?†Chu Dạ đáp: “Cha em lái xe tải chở hà ng, đã từng lái nhiá»u xe tải lá»›n, xe con nhá», em từ nhỠđã ở cạnh đùa nghịch, lâu dần cÅ©ng biết lái. TrÆ°á»›c kia Ä‘i chÆ¡i, còn cùng vá»›i Lý Minh Thà nh lái trá»™m xe nhà hắn. NhÆ°ng mà có má»™t lần bị cảnh sát bắt được, hung hăng dạy dá»— má»™t chút, còn phạt tiá»n, cha mắng em tá»›i mức đầu rÆ¡i máu chảy, cho nên vá» sau cÅ©ng không dám lái nữa. Mà em cÅ©ng chÆ°a có bằng lái, ngÆ°á»i ta cÅ©ng sẽ không cho em lái.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Rồi sao, thÆ°Æ¡ng anh mệt sao? Váºy để anh xem em lái nhÆ° thế nà o, lái cháºm má»™t chút nha.†Dừng xe ở ven Ä‘Æ°á»ng, cô đẩy cá»a xe ra. Vệ Khanh nói: “Phiá»n phức nhÆ° váºy, em Ä‘i qua đây, chúng ta đổi chá»—.†Lúc hai ngÆ°á»i đổi chá»—, cÆ¡ thể gắt gao chạm và o nhau ở chung má»™t chá»—. Nhân cÆ¡ há»™i ấy, Vệ Khanh ôm cô, vừa sá» vừa hôn. Chu Dạ không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, lại mắng hắn: “Anh nhanh má»™t chút, đừng có là m ra vẻ háo sắc nữa, cẩn tháºn em Ä‘áºp cho tráºn.â€
Vệ Khanh đắc ý nói: ‘Không nghe nói qua đánh là thÆ°Æ¡ng, mắng là yêu sao? Anh cho em đánh thêm và i lần nữa.†Tay lại đặt ở thắt lÆ°ng cô, xấu xa lá»™n xá»™n. Chu Dạ sợ buồn, vá»™i nói: “Ban ngà y ban mặt, anh chú ý má»™t chút, đừng có giữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™ng dục nhÆ° thế.†Vệ Khanh vá»™i há»i: “Váºy lúc nà o má»›i tốt? Buổi tối chăng?†Chu Dạ nổi giận, véo tai hắn, cắn răng nói: “Ngồi sang má»™t bên, lằng nhằng em ném anh xuống đấy.â€
Xoay chìa khóa, nhấn ga, khởi Ä‘á»™ng xe, Ä‘á»™ng tác nhanh gá»n lÆ°u loát, kim đồng hồ rất nhanh chuyển Ä‘á»™ng. Vệ Khanh vá»™i nói: “Em lái cháºm má»™t chút.†Cô huýt saÌo, nói: “Xe anh Ä‘i thÃch tháºt đấy.†Nói xong, dÆ°á»›i chân lại dẫm lên chân phanh. Vệ Khanh nhìn tình hình giao thông, còn mệt hÆ¡n so vá»›i lúc hắn chÃnh mình tá»± lái. Thảo nà o cha cô không cho cô lái xe, lái cái kiểu nà y, có còn muốn sống hay không?
Chu Dạ lái má»™t lát, lại cà ng thêm kiêu ngạo. Vệ Khanh sợ gặp chuyện không may, vá»™i nói: “Dừng lại, dừng lại, để anh lái. Em lái xe kiểu nà y, chúng ta thà nh má»™t cặp uyên Æ°Æ¡ng chết chung, thế nà o cÅ©ng đâm xuống sông cho coi.†Cô cÅ©ng chẳng thèm ngẩng đầu lên, nói: “Yên tâm, kÄ© thuáºt của em rất tốt. Má»›i cả bây giá» trên Ä‘Æ°á»ng là m gì có cái xe nà o.†Cô lái thà nh nghiện, đâu chịu buông tay. Äang lúc nói chuyện, Vệ Khanh kêu to: “Cẩn thân, phÃa trÆ°á»›c có xe.â€
Lúc nà y Chu Dạ má»›i có phản ứng, dẫm vá»™i chân phanh, tốc Ä‘á»™ xe quá nhanh, nhất thá»i không dừng lại kịp. Mặt mÅ©i Vệ Khanh trắng bệch, nhìn thấy xe mình cà ng ngà y cà ng gần chiếc xe đằng trÆ°á»›c, tim nhÆ° trà n lên cổ há»ng. Rốt cuá»™c Chu Dạ dẫm mạnh chân phanh, xe phịch má»™t cái, nặng ná» dừng lại ngay sát chiếc xe kia, khoảng cách hai xe chÆ°a tá»›i hai mÆ°Æ¡i cm, có thể nói là vô cùng mạo hiểm. Hai ngÆ°á»i ngã mạnh vá» phÃa trÆ°á»›c, Chu Dạ Ä‘áºp đầu và o tay lái, va Ä‘áºp không nhẹ.
Vệ Khanh bình tÄ©nh mở cá»a xe bÆ°á»›c xuống, nói: “Äi xuống.†Chu Dạ thấy vẻ mặt hắn không tốt, giáºn cÅ©ng không dám bá»™c phát, ngoan ngoãn xuống xe, mặt mÅ©i xám ngoét Ä‘i xuống ghế sau ngồi. Vệ Khanh nhìn cô má»™t cái, lạnh lùng nói: “Vá» sau không được lái xe nữa.†Lá»i nói bá đạo nhÆ° váºy, Chu Dạ cÅ©ng không dám phản đối, không kêu ca tiếng nà o, im lặng ngồi phÃa sau.
Vệ Khanh vừa tức vừa bất đắc dÄ©, thá»±c ra cô cÅ©ng biết sợ, vẻ mặt tủi thân ngồi ở phÃa sau. Lại nghiêm mặt nói: “Lên phÃa trÆ°á»›c ngồi.†Cô ngạc nhiên, rồi lại ngoan ngoãn Ä‘i lên ghế trÆ°á»›c, rất nghe lá»i. Vệ Khanh nghÄ© thầm, giá mà lúc bình thÆ°á»ng cÅ©ng nghe lá»i nhÆ° thế tháºt tốt. Chu Dạ ngồi xuống, vụng trá»™m nhìn hắn, không nói má»™t tiếng, trên mặt cÅ©ng không biểu hiện gì, dáng vẻ vẫn rất tức giáºn, Ä‘Ã nh phải xoay đầu ra ngoà i cá»a sổ, không dám nói lung tung.
Hai ngÆ°á»i giằng co tá»›i mÆ°Æ¡Ì€i phút, xe phÃa trÆ°á»›c không có dấu hiệu di chuyển, xem ra cÅ©ng không phải dừng lại thu phà mà đã xảy ra chuyện gì đó. Vệ Khanh lên giá»ng: “Em lái xe nhÆ° váºy sao? ChÆ¡i vui không? Không muốn sống nữa phải không? Chẳng may tai nạn thì sao? Chết đã tốt, xong hết má»i chuyện, chẳng may tà n phế, đứt tay đứt chân, em có còn muốn sống nữa không?†Chu Dạ bị hắn mắng, cÅ©ng không ngẩng đầu lên, Ä‘Ã nh phải chủ Ä‘á»™ng thừa nháºn sai sót: “Em biết rồi, lần sau không nhÆ° váºy nữa.â€
Vệ Khanh lạnh giá»ng nói: “Không được lấy bằng lái, không được phép lái xe, ai cÅ©ng không đồng ý. Vá» sau cho dù có lấy được bằng lái, cÅ©ng không cho phép em lái xe ngÆ°á»i khác.†Hắn vẫn còn nhá»› cô lái xe nhà Lý Minh Thà nh. Thấy cô không nói chuyện, trừng mắt nhìn cô nói: “Nghe rõ rồi chứ?†Chu Dạ vô lá»±c gáºt đầu, lÆ°á»i biếng nói: “Nghe rõ rồi!†Tủi thân nghÄ©, hắn cÅ©ng quá gia trưởng, không chịu buông tha ngÆ°á»i, sao có thể nhÆ° váºy chứ? Biết chÃnh mình Ä‘uối lý, chỉ có thể âm thầm oán thán.
Vệ Khanh ấn cá»a sổ xe xuống há»i phÃa trÆ°á»›c xảy ra chuyện gì, có ngÆ°á»i thuáºn miệng nói là tai nạn xe cá»™. Hắn láºp tức quay đầu lÆ°á»m Chu Dạ. Cô Ä‘Ã nh phải mỉm cÆ°á»i lấy lòng hắn, là m nÅ©ng nói: “Äược rồi mà , lần sau sẽ không thế nữa, anh còn muốn giáºn tá»›i bao giá»?†Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» cô chÆ°a từng là m nÅ©ng, Vệ Khanh thấy cô sợ hãi không Ãt, nhìn dáng vẻ Ä‘iá»m đạm đáng yêu, trong lòng má»m nhÅ©n, thở dà i nói: “Phải nhá»› kỹ lá»i anh, nhìn tai nạn kia Ä‘i, may mắn không phải là chúng ta.â€
Chu Dạ thấy mặt hắn đã bá»›t âm u, vá»™i lấy lòng nói: “Äã biết, đã biết. Anh có khát không, có muốn uống sữa không?†Còn cắm sẵn ống hút Ä‘Æ°a cho hắn. Vệ Khanh thuáºn theo ý cô, miá»…n cưỡng uống má»™t ngụm. Chu Dạ cÅ©ng không so Ä‘o, đặt dÆ°á»›i miệng uống, nói: “Em xuống xem bao giá» có thể Ä‘i.†Hắn vá»™i giữ cô lại: “Em ngoan ngoãn ngồi yên, không được xuống, để anh Ä‘i xem.â€
Khi trở vá», sắc mặt nghiêm trá»ng. Chu Dạ vá»™i há»i là m sao, Vệ Khanh thở dà i: “Không phải xảy ra tai nạn, con Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c mắt Ä‘ang bị phong tá»a.†Chu Dạ bị dá»a, vá»™i há»i: “Vì sao lại phong tá»a?†Hắn đáp: “PhÃa nam có tuyết rÆ¡i, trên Ä‘Æ°á»ng tuyết đóng thà nh băng, tạm thá»i phải phong tá»a.†Cô hoảng hốt: “Váºy chúng ta phải là m thế nà o bây giá»? Khi nà o má»›i có thể Ä‘i?†Hắn lắc đầu: “Anh cÅ©ng không biết, chá» thôi. Có thể mất và i giá», cÅ©ng có thể mất một ngà y.†Chu Dạ chán nản ngồi xuống. Tiến không được, lùi không xong, hai ngÆ°á»i không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải chá».
Nhìn thấy trá»i tối dần, Chu Dạ oán giáºn nói: “Khi nà o má»›i có thể Ä‘i chứ?†Vệ Khanh dá»— dà nh cô: “Äừng nóng, kiên nhẫn má»™t chút, nghe nói tuyết rÆ¡i không nhiá»u, rất nhanh sẽ Ä‘i được thôi.†Xoa xoa đầu cô: “Có đói không? Trên xe có đồ ăn vặt, em ăn chút Ä‘i.†Thấy cô ngồi ăn khoai sấy, mở chai nÆ°á»›c khoáng cho cô. Lúc đầu Chu Dạ từ chối, nhÆ°ng sau lại nháºn uống và i ngụm.
Lại đợi thêm hai tiếng, cô tháºt sá»± không nhịn được nữa, nhá» giá»ng nói: “Vệ Khanh,… em muốn Ä‘i toilet…†Nhất định là do hồi chiá»u uống nhiá»u sữa. Vệ Khanh sá»ng sốt, đây đúng là vấn Ä‘á» nan giải, có lẽ không nhịn được nữa má»›i nói ra. Thấy có ngÆ°á»i Ä‘i xuống ven Ä‘Æ°á»ng, nghÄ© rằng cÅ©ng có cách Ä‘i, nói: “Nếu không, để anh Ä‘i cùng em? Tối rồi, dù sao cÅ©ng không ai nhìn thấy gì.†Còn không biết phải chỠở đây bao lâu nữa, chỉ có thể nhÆ° váºy. Chu Dạ mặt má»ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không chịu. Vệ Khanh cÅ©ng tùy cô, quả tháºt rất xấu hổ.
Lại qua má»™t tiếng nữa, Chu Dạ nhịn tá»›i mức mặt trắng bệch, không thể nói nên lá»i. Vệ Khanh thấy trán cô toát mồ hôi lạnh, vá»™i nói: “Äi má»™t chút Ä‘i, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i, đừng có nhịn thà nh bệnh đấy.†Lấy đèn pin chiếu sáng, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c Ä‘Æ°a cô Ä‘i xuống ven Ä‘Æ°á»ng cao tốc. PhÃa dÆ°á»›i là bãi cá» hoang, cá» khô chất đống trên đồng. Vệ Khanh Ä‘Æ°a Ä‘iện thoại cho cô, nói: “Äi qua bên kia Ä‘i, anh đứng đây chá» em.â€
Chu Dạ gáºt đầu. Vệ Khanh ở trong xe chá» cÅ©ng chán, rút Ä‘iếu thuốc, vừa châm lá»a, đã thấy Chu Dạ cuống quýt chạy vá» phÃa hắn, ôm chặt thắt lÆ°ng hắn. Hắn vá»™i há»i: “Sao thế? Sao lại hoảng hốt nhÆ° váºy?†Chu Dạ thở hổn hển: “HÃc, em sợ, giống nhÆ° nhìn thấy ma.â€
Vệ Khanh nghÄ© thầm, đúng là trẻ con, cÆ°á»i nói: “Không phải ma, là trong lòng em có ma thôi.†Chu Dạ lắc đầu: “Em cÅ©ng không tin có ma, nhÆ°ng mà nÆ¡i đó quỉ dị, tối Ä‘en nhÆ° má»±c, cho nên em thấy sợ.†Vệ Khanh ôm cô và o ngá»±c, an ủi nói: “Bây giá» có còn sợ không?†Chu Dạ cảm giác được nhiệt Ä‘á»™ ấm áp của cÆ¡ thể hắn, thở dà i nói: “Vệ Khanh, nhìn thấy anh, em sẽ không sợ.†Hóa ra mình lại á»· lại hắn nhÆ° váºy, đối vá»›i hắn không há» cảnh giác. Trong lòng có chút sợ hãi, kéo tay hắn: “Em cÅ©ng muốn hút thuốc…â€
Vệ Khanh lắc đầu, “Không được, con gái không thể hút thuốc, không có lợi cho cÆ¡ thể.†Chu Dạ không phục nói: “NhÆ°ng anh cÅ©ng hút.†Nói tá»›i hút thuốc, Vệ Khanh má»›i nhá»› ra, nói: “Lần trÆ°á»›c ở Máºt Vân trượt tuyết, hÆ¡n ná»a đêm, vì sao em lại dáºy hút thuốc? Trong lòng không thoải mái sao?â€
Chu Dạ trả lá»i cho có lệ: “Äâu có, ngẫu nhiên muốn hút, giống nhÆ° bây giá».†Nói xong rúc tay và o trong túi áo hắn tìm kiếm, Vệ Khanh cÅ©ng không ngăn cản. Chu Dạ mở ra nhìn tấy, ảo não nói: “Không có! Váºy anh nhét trong túi quần sao?†Lại định thò tay và o túi quần.
Vệ Khanh thấy cô giáºn, nói: “Muốn hút váºy sao?†ÄÆ°a Ä‘iếu thuốc trên tay đặt và o môi cô, Chu Dạ mắng: “Phi, hạ lÆ°u!†Vệ Khanh cÆ°á»i, thấy ven Ä‘Æ°á»ng có má»™t tảng đá, nghÄ© có lên xe cÅ©ng phải ngồi chá», không bằng ra ngoà i ngồi cho không khà thoáng đãng. Kéo cô ngồi xuống, tảng đá nhá» hẹp, chỉ vừa mình hắn ngồi, liá»n ôm cô và o lòng, vô cùng thân máºt ôm cô: “Có lạnh không?†Chu Dạ gáºt đầu, ngã và o trong lòng hắn, giá» phút nà y được hắn ôm ấm áp tháºt thoải mái, má»i cô gái trên Ä‘á»i Ä‘á»u Æ°á»›c mÆ¡, nhÆ°ng cÅ©ng vì nhÆ° thế lại bất an.
Cô cầm Ä‘iếu thuốc trên tay hắn, đặt ở trên miệng, dùng sức hút má»™t hÆ¡i, sau đó là m cà n, phun khói và o mặt hắn, mở mắt ra nhìn hắn, nhÃu mà y, khiêu khÃch. Vệ Khanh chÆ°a từng thấy vẻ mặt Chu Dạ nhÆ° váºy, hóa ra cô cÅ©ng có thể phong tình mê hoặc đến thế, mị lá»±c trà n lan phóng ra, là m say đắm lòng ngÆ°á»i. Nhịn không được, ôm chặt cô hôn sâu.
Chu Dạ rất phối hợp, dÆ°á»ng nhÆ° trá»i tối cà ng là m cho cô thêm táo bạo, chủ Ä‘á»™ng đón nháºn nụ hôn của Vệ Khanh. Hắn chìm đắm trong nụ hôn tá»›i mức mất hồn, cô gõ gõ trán hắn há»i: “Em là ai?†Vệ Khanh còn muốn hôn cô, cô không cho, chạm tay và o mặt hắn há»i: “Em là ai nà o?†Vệ Khanh cảm thấy kì lạ, tay lại sá» loạn, thở phì phò nói: “Chu Dạ, đừng đùa nữa.â€
Chu Dạ gõ trán hắn má»™t chút, hừ lạnh nói: “Cuối cùng cÅ©ng không gá»i nhầm tên.†NghÄ© hắn có nhiá»u tình nhân nhÆ° váºy, chỉ sợ giá» phút nà y không biết Ä‘ang cùng ai hôn môi. Vệ Khanh ôm cô tháºt chặt, há»i: “Sao thế? Sao tá»± nhiên lại không vui?†Chu Dạ thò tay và o trong áo hắn, dần dần trượt xuống, cả ngÆ°á»i Vệ Khanh nóng bừng lên. Giữ tay cô Ä‘ang là m loạn, khà n giá»ng: “Em lại là m cà n nữa, anh không nhịn nữa đâu.â€
Chu Dạ cÅ©ng không bá» tay ra, lÆ°á»i biếng nói: “ThÃch em sao?†Vệ Khanh không chút do dá»± gáºt đầu: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên thÃch.†Không thì sao có thể xa xôi ngà n dặm Ä‘i cùng. Hôn trên mặt nà ng, lÆ°á»›t xuống gáy, tá»›i xÆ°Æ¡ng quai xanh, nụ hôn ấm áp ẩm Æ°á»›t, Chu Dạ cảm thấy thoải mái, cÅ©ng không ngăn cản. Lại há»i: “Váºy thÃch nhiá»u không?†Trong lòng cÅ©ng thầm há»i, có giống vá»›i thÃch ngÆ°á»i con gái khác không? Cô thừa nháºn là cô có chút để ý.
Vệ Khanh đáp: “ThÃch đến mức nguyện ý cả Ä‘á»i chăm sóc em.†Tuy là lá»i ngon tiếng ngá»t, giá» phút nà y nói ra cÅ©ng không phải giả vá». Chu Dạ cÅ©ng không ngoại lệ, cảm Ä‘á»™ng, hôn má»™t chút lên trán hắn, lÆ°á»›t xuống dÆ°á»›i, lên chóp mÅ©i, môi, cằm, cảm giác có chút tê lưỡi, liá»n dừng lại.
Vệ Khanh không hiểu vì sao hôm nay cô lại má»m mại nhiệt tình nhÆ° váºy, trÆ°á»›c kia nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©, thỠđặt tay lên ngá»±c cô, lòng bà n tay nóng rá»±c. Chu Dạ thở khẽ, cÅ©ng có chút phản ứng, nhÆ°ng lại đẩy tay hắn ra, sá»a lại quần áo, nói: “TrÆ°á»›c kia Lý Minh Thà nh cÅ©ng nói qua, muốn vÄ©nh viá»…n chăm sóc em, nhÆ°ng bây giá» hắn còn không cần em.†Có phải lá»i nói của Ä‘Ã n ông không đáng tin? Có phải Vệ Khanh có thói quen lá»i ngon tiếng ngá»t nhÆ° váºy?
Nhiệt tình giữa hai ngÆ°á»i nhanh chóng biến mất, trong lòng Vệ Khanh lạnh lẽo, sắc mặt khó coi. Chu Dạ kéo hắn đứng dáºy, nói: “Trở vá» thôi, không cần nói gì cả, dùng hà nh Ä‘á»™ng chứng minh cho em thấy là được. NhÆ° váºy, em má»›i có thể yên tâm thÃch anh.†Vệ Khanh dần dần hiểu ra, hóa ra là do cô lo lắng, sợ hãi. Chu Dạ nhìn hắn, còn tháºt tâm nói: “Vệ Khanh, em nghÄ©, em tháºt sá»± thÃch anh, nếu anh trêu chá»c em, cÅ©ng đừng phụ bạc em. Chỉ cần anh ở bên em, toà n tâm toà n ý đối xá» tốt vá»›i em. Nếu anh muốn đối tốt vá»›i ngÆ°á»i con gái khác, cÅ©ng phải chá» chúng ta chia tay.†Cô chÆ°a bao giá» yêu cầu tình yêu thiên trÆ°á»ng địa cá»u, nhÆ°ng nếu đã từng có được, Ãt nhất hy vá»ng là toà n tâm toà n ý.
Vệ Khanh nhẹ giá»ng nói: “Sẽ không đâu, anh chỉ đối tối vá»›i em thôi.†Gằn từng tiếng má»™t, giống nhÆ° nặng ngà n cân. Lá»i nói bình thÆ°á»ng nhÆ° váºy, nhÆ° là hứa hẹn suốt cả cuá»™c Ä‘á»i. Bá»—ng nhiên hắn cảm thấy được trên vai có trách nhiệm, Chu Dạ tin tưởng lá»i nói lúc nà y của hắn tuyệt đối là tháºt lòng, nhÆ°ng chuyện sau nà y, có ai nói trÆ°á»›c được.
Cô gáºt đầu nói: “Và o trong xe thôi, em thấy hÆ¡i lạnh.†Hai ngÆ°á»i Ä‘i lên Ä‘Æ°á»ng cao tốc, thấy những chiếc xe từ xa xa cháºm rãi chuyển Ä‘á»™ng. Chu Dạ nhẹ nhà ng thở ra, kéo hắn nói: “Äi thôi, Ä‘i thôi, cuối cùng Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng mở.†Vệ Khanh thay cô thắt dây an toà n, vuốt mắt cô, lại vuốt ma, táºn tá»›i lúc xe phÃa sau ấn còi ầm Ä© má»›i thôi. Hắn ngồi thẳng ngÆ°á»i dáºy, cháºm rãi khởi Ä‘á»™ng xe Ä‘i tiếp. Từ đầu tá»›i cuối, hắn không nói má»™t lá»i.
Hai ngÆ°á»i vá» tá»›i nha, đã là ná»a đêm rạng sáng, trong khu phố không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng, hai ngÆ°á»i kiệt sức, mệt má»i không chịu nổi. Chu Dạ chỉ Ä‘Æ°á»ng cho hắn Ä‘i và o. Vệ Khanh ngẩng đầu nhìn bảng hiệu: “Äây không phải là trÆ°á»ng Trung há»c Thượng Lâm sao?†Chu Dạ gáºt đầu: “Äúng thế, mẹ em là giáo viên ở đây, nhà em sống ở khu nhà dà nh cho giáo viên.â€
Xe cháºm rãi Ä‘i và o, Chu Dạ nhìn ra bên ngoà i vừa thấy, vá»™i kêu ngừng, nhảy ra ôm chặt ngÆ°á»i bên ngoà i oán trách: “Cha, trá»i lạnh nhÆ° váºy, đã là ná»a đêm, sao cha vẫn đứng bên ngoà i chá» bá»n con? Con cÅ©ng có phải không biết Ä‘Æ°á»ng vỠđâu!†Lại há»i: “Cha chá» bao lâu rồi? Có lạnh lắm không? Thá»i tiết giá» rất lạnh nha, cha sao còn đứng đây. Nhanh lên xe, nhanh lên xe.â€
Vệ Khanh má»›i biết đây là cha cô, vá»™i Ä‘i xuống chà o há»i: “Bác trai, cháu chà o bác.†Cha cô gáºt đầu, cÅ©ng máy móc đáp: “Chà o cháu.†Hiển nhiên trả lá»i vụng vá», không am hiểu khách sáo. Vệ Khanh vá»™i nói: “Bác trai, bác lên xe Ä‘i ạ, trong xe ấm hÆ¡n.†Cha cô xoa xoa tay nói: “Chỉ Ä‘i có và i bÆ°á»›c chân thôi.†CÅ©ng không bÆ°á»›c lên xe.
Chu Dạ kéo cha lên xe, nói: “Cha, cha nhìn cha xem, tay đã cứng lại, quăng Ä‘i chắc vỡ luôn đó.†Cha cô lắc đầu: “Không sao, mùa đông tá»›i, tay ngÆ°á»i già đá»u nhÆ° váºy.†Cô Ä‘au lòng nói: “Äi vá» con bóp thuốc cho cha, đây không gá»i là tay nha.â€
Xe Ä‘i và o má»™t khu nhà có chút cổ kÃnh, Chu Dạ Ä‘i trÆ°á»›c, nói: “Cẩn tháºn, báºc thang cao đấy.†Thang lầu cháºt hẹp tối om, ngay cả là nhà cho giáo viên, Ä‘iá»u kiện cÅ©ng không được tốt. Chu Dạ Ä‘i lên tầng 3, mở cá»a ra nhìn thấy, trong nhà thiết kế Ä‘Æ¡n giản, má»™t bá»™ sofa có lẽ đã hÆ¡n 10 năm, giữa phòng có má»™t cái TV cÅ© 21inch, xem ra đã sá»›m hết hạn. Tủ lạnh cÅ©ng đã rỉ sét, khăn trải bà n đã ngả mà u và ng, phòng có hÆ¡i bÆ°Ì€a bộn, nhÆ°ng vẫn sạch sẽ.
Chu Dạ giá»›i thiệu nói: “Cha, đây là bạn con, anh ấy tá»›i đây có việc.†Cha cô vá»™i nói: “Äược được, không cần khách sáo, cứ ngồi xuống trÆ°á»›c Ä‘i.†Vệ Khanh vừa nghe cô giá»›i thiệu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bất mãn, nhìn cô chằm chằm, cô cÅ©ng không để ý, nói: “Phòng nhá», anh ở tạm má»™t đêm, em Ä‘i dá»n dẹp má»™t chút.â€
Äi ra há»i: “Cha, cha dá»n dẹp phòng con sao?†Rất sạch sẽ, nhìn không giống nhÆ° cha cô là m. Lúc mẹ cô sinh thá»i, cha cô cÅ©ng là đại nhân váºt – quần áo Ä‘Æ°a tá»›i táºn tay, cÆ¡m ăn bê tá»›i táºn miệng. Cha cô Ä‘ang pha trà cho Vệ Khanh, đáp: “Không phải, là cô con dá»n dẹp đấy. Chăn gối Ä‘á»u đã phÆ¡i nắng qua.â€
Cô nhìn nhìn má»™t chút, lại Ä‘i ra, nói: “Cha, để con, cha ra phòng khách ngồi Ä‘i.†Nấu nÆ°á»›c pha trà , Ä‘á»™ng tác nhanh nhẹn. Vệ Khanh thấy cha cô không nói nhiá»u, cÅ©ng không có gì để nói, khách sáo nói và i câu, liá»n Ä‘i tá»›i phòng bếp nói: “Äược rồi, đã ná»a đêm còn ai uống trà nữa, thay đồ rồi ngủ Ä‘i. Äúng rồi, anh ngủ ở đâu? Chung phòng vá»›i em sao?†Cô tức giáºn nói: “Anh ngủ dÆ°á»›i đất.â€
Cầm siêu nÆ°á»›c ấm Ä‘i ra, nói: “Cha, cha đứng bên ngoà i lâu nhÆ° váºy, lạnh lắm rồi, mau và o ngâm chân Ä‘i.†Ngồi dÆ°á»›i đất thay cha xắn ống quần. Cha cô gáºt đầu: “Con mau Ä‘i ngủ Ä‘i.†Cô còn há»i có nóng hay không, cha cô lắc đầu. Vệ Khanh nhìn, thá»±c sá»± rất cảm Ä‘á»™ng, đứng ở nÆ¡i đó nói không ra lá»i. Hắn chÆ°a từng nghÄ©, trong cuá»™c sống lại có ngÆ°á»i múc nÆ°á»›c cho cha mẹ rá»a chân, Chu Dạ chăm sóc hiếu thuáºn, tháºt đáng quý.
Lúc nà y cô má»›i và o phòng ôm chăn gối Ä‘i ra, nói: “Vệ Khanh, anh ngủ phòng em, em và o thÆ° phòng ngủ.†Äi tá»›i thÆ° phòng có Ä‘á»™c má»™t chiếc giÆ°á»ng Ä‘Æ¡n ngồi xuống, Vệ Khanh Ä‘i theo và o, băn khoăn nói: “Äể anh ngủ thÆ° phòng là được.†Cô lắc đầu: “Äã đến đây thì là khách, không có đạo lý nà o chủ để khách chịu khổ cả. CÅ©ng mệt má»i cả rồi, anh Ä‘i ngủ sá»›m chút Ä‘i, ngà y mai không phải anh còn có việc sao? Chấp nháºn ngủ má»™t đêm, thiệt thòi cho anh, ngà y mai Ä‘i đặt phòng khách sạn sau.â€
Vệ Khanh cÅ©ng không nói gì, chỉ nói: “Anh thấy ở đây rất tốt. Äúng rồi, trÆ°á»›c khi ngủ cÅ©ng phải rá»a mặt đã.†Chu Dạ lo hắn không quen, cÅ©ng ngâm nÆ°á»›c nóng, Ä‘Æ°a khăn mặt sạch cho hắn. Trong lòng Vệ Khanh vô cùng ấm áp, cứ tưởng rằng Chu Dạ còn Ãt tuổi, chỉ giá»i tùy hứng Ä‘anh đá, không ngá» cô cÅ©ng biết chăm sóc ngÆ°á»i khác. Giá» phút nà y, tháºt sá»± muốn ở bên cô cả Ä‘á»i, sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i giản dị cÅ©ng không tệ!
Chu Dạ đấm đấm thắt lÆ°ng, nói: “Äi ngủ sá»›m má»™t chút, sáng sá»›m mai em còn phải Ä‘i sắm tết nữa.†Từ ngà y mẹ cô qua Ä‘á»i, má»i việc trong nhà đá»u do cô đảm nhiệm. Bôn ba cả má»™t ngà y, tháºt sá»± mệt má»i, nhanh chóng tiến và o má»™ng đẹp.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, âàííû, åâðîïåéñêèé, anh bia ca tinh, co le la minh da yeu pan, co le la yeu chuong 21, co le la yeu chuong 3, co le la yeu chuong 34, co le la yeu chuong 58, co le la yeu duc vong, co le la yeu hien dai, co le la yeu ishtar, co le la yeu truyen ngan, co le la yeu tuy phong, co le la yeu- chuong 14, cover khoảng lặng, cover ngôn tình, êàëüÿíû, êàìåäè, êåðàìè÷åñêàÿ, ebook co le la yeu, ëîãîòèï, êíèãó, êóíèëèíãóñ, hien dai co le la yeu, ìàçäà, ïåðìü, ishtar có lẽ là yêu, ïðîêëÿòûé, ñàíòåõíèêà, ngôn tình, ñòðàíèöû, ñòðèïòèç, òîéîòà, truyen ngon tinh22, vệ khanh chu dạ, wallcoo thiếu nữ, wallcoo valentine, wallcoo watercolor paint, xem anh co dau wallcoo, ðåôåðàòè |
| |