Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 1: Xe khách khủng bố Chương 21: Cuộc sống địa ngục bắt đầu
Dịch: Phệ Hồn Quỷ Biên: Hùng Bá Nguồn 4vn
- Ba vị, đây là phòng ở. Mọi người có thể tự do chọn phòng. Phòng ở đây không có chìa khóa. Một người chỉ có thể chọn một gian phòng, chọn xong thì cứ tự nhiên đẩy cửa bước vào bên trong. Phòng được các bạn lựa chọn chỉ có chính bản thân các bạn mới vào được. Bên trong được trang bị đầy đủ mọi loại đồ vật gia dụng cần thiết hàng ngày, điện nước được cung cấp 24/24, hơn nữa còn được sử dụng nước nóng.
Trong phòng có đồng hồ. Đến tám giờ, các bạn hãy cùng chúng tôi xuống nhà ãn dùng bữa tối. Ðương nhiên, nếu quá giờ mà các bạn vẫn muốn ngủ thêm một hồi, chúng tôi có thể chừa phần lại cho các bạn.
- "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ mười ba này tổng cộng chia làm bốn tầng lầu. Khu vực nghỉ ngơi nằm ở tầng cao nhất. Nội thất trang trí trong phòng cũng không thua kém gì trong khách sạn. Trên mặt đất có trải thảm, trong hành lang có rất nhiều cửa ra vào nối sát nhau. Mỗi cánh cửa phải cách nhau đến hai mươi m.
Mọi người vừa nghe Mạc Thu Thực giảng giải,vừa nhìn quang cảnh trong phòng.
Thẳng thắn mà nói, bị ép phải vào "Rạp chiếu phim địa ngục", trong lòng không có chút oán hận là chuyện không tưởng. Nhưng mà, oán hận cũng không giải quyết được gì, hiện tại họ đã không còn cách nào khác. Bọn họ không có lực lượng gì để đấu lại với rạp chiếu phim. Vì thế, bọn họ chỉ còn cách phục tùng, nghĩ biện pháp kiếm đủ một vạn tấm vé chuộc cái chết sau đó rời khỏi rạp chiếu phim này.
Vu Thần ở bên cạnh giải thích thêm:
- Vấn đề trễ giờ cũng không khó giải quyết, chỉ cần chỉnh lại một chút là được. Đồ ăn ở đây khá ngon. Dù sao cũng đã vào đây rồi, cũng nên nếm thức chút đồ ăn ở đây. Còn nữa, phòng nếu như đã có người ở thì bên ngoài cửa ra vào sẽ hiện tên họ của chủ nhân. Nếu trên cửa ra vào không ghi gì thì các bạn có thể chọn. Tôi nhắc lại một lần nữa, phòng có người ở các bạn không thể vào được, hơn nữa một người chỉ có thể chọn một phòng. Chỉ vậy thôi.
- Cám ơn mọi người.
Diệp Tưởng gật đầu liên tục.
Chu Định Quân cười ha hả, từ trong túi áo rút ra một gói thuốc lá rồi nói:
- Người anh em, mọi người cũng là có duyên mới gặp được nhau, nào nào nào, tôi mời mọi người một điếu.
Thật ra gói thuốc lá này thuộc về “Trương Niệm Chu”. Hắn cũng chỉ mượn hoa hiến phật, đem ra mời mọi người.
- Không,cám ơn.
Vu Thần khoát tay, nói:
- Tôi không hút thuốc lá. Đám mấy người Tô Hàn thì thuộc loại nghiện thuốc lá nặng, đợi lát nữa anh mời bọn họ đi. Nếu không chuyện gì thì tôi xin đi trước. Còn nữa, thật ra diện tích mỗi phòng cũng không khác biệt nhiều, nếu các bạn không hài lòng với phòng của mình cũng không nên đổi phòng cho người khác,vì thế cho nên cứ nghĩ kỹ trước khi chọn tránh hiện tượng phải đổi phòng.
Sau khi nói xong, Vu Thần và Mạc Thu Thực cùng nhau rời đi.
Lúc này bên ngoài hành lang, khi chỉ còn lại ba người, Chu Định Quân lấy ra một điếu thuốc, dùng bật lửa châm. Sau khi rít vào một hơi,hắn chìa hộp thuốc ra mời Diệp Tưởng:
- Người anh em họ Diệp, làm một điếu không? Thật ra tôi vốn mang theo thuốc lá ngon hơn nhiều, vốn là bình thường dùng làm quà biếu cho mấy ông chủ nhà hàng, đám tai to mặt lớn bộ Công thương, thuốc này cũng chỉ tàm tạm thôi.
- Không!
Diệp Tưởng uyển chuyển từ chối:
- Tôi cũng không hút thuốc.
- Phì, hút thuốc có gì không tốt.
Chu Định Quân thản nhiên hút phì phèo.
- Đừng thấy tuyên truyền hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ, nước ta hàng năm kiếm được bao nhiêu tiền từ thuế thuốc lá. Chúng ta hút thuốc chính là giúp quốc gia tăng thêm thu nhập! Cậu thực sự nghĩ mấy dòng chữ in trên bao bì của bao thuốc "Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ" là thật? Lại nói, tôi có mấy người anh em không ai không hút thuốc lá nhưng có thấy ai ốm yếu gì đâu. Người sống trên đời nên sống sao cho vui vẻ!
Diệp Tưởng cười cười, nói:
- Anh cứ tự nhiên đi Chu tiên sinh.
- Thôi được rồi. Đã đến đây rồi còn gọi tiên sinh cái gì,nếu cậu không ghét bỏ thì gọi tôi một tiếng Chu đại ca là được.
Chu Định Quân ngậm điếu thuốc trên tay rít một hơi rồi tiếp tục nói:
- Nếu cậu không ghét bỏ gọi một tiếng Chu đại ca hoặc là Chu huynh là được. Mấy người làm ăn như chúng tôi, bình thường hối hả ngược xuôi, cũng thường xuyên cầu trời khấn phật, không hiểu các ngài đui mù hay sao lại lôi tôi vào đây! Hơn nữa, tôi năm nay cũng đã có hai bảy tuổi, không ngờ lại bắt tôi đi diễn vai một sinh viên mới tốt nghiệp không lâu!
Diệp Tưởng cũng đành chịu nói:
- Chuyện này phải chịu thôi. Bất quá dựa theo mấy diễn viên lâu năm, nơi này tuy rằng nguy hiểm, nhưng về sau có rất nhiều cách có thể giữ mạng. Mọi người cùng nhau cố gắng, thế nào cũng có biện pháp rời khỏi nơi này.
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Ôn Vũ Phàm nói:
- Đúng rồi, Ôn tiểu thư. Cám ơn cô... Lúc trước cô thật sự đã giúp tôi rất nhiều, nhất là vào lúc cuối phim... tấm thôi hồn phù có phải do cô dán lên không?
- Ừ!
Chu Định Quân không ngừng nói:
- Ôn tiểu thư, điều này... thật sự cám ơn cô! Khi đó, tôi bởi vì chạy chậm nên Trương Đức Khôn và Giang Nghị chạy trước tôi rất xa. Nhưng lúc sau, lúc mà bộ phim sắp kết thúc, không biết vì sao tôi bị lôi vào bên trong chiếc xe khách kia. Nếu không nhờ cô dùng tấm phù chú kia... Chậc chậc, tôi hiện tại chỉ sợ đã đi trình diện Diêm Vương rồi.
Chu Định Quân là người làm ăn, thường xuyên vào nam ra bắc nên y cũng rất coi trọng ân huệ của người khác. Trong lòng y ghi nhớ rất kỹ ân huệ của Ôn Vũ Phàm lần này. Trong lòng y cũng nghĩ về sau này nhất định phải tìm cách báo đáp nàng.
- Tiện tay mà thôi.
Ôn Vũ Phàm thản nhiên trả lời:
- Cũng may là tôi có đủ vé chuộc cái chết. Tuy rằng bây giờ đã bị trừ chỉ còn lại không nhiều, nhưng bộ phim sau nghĩ cách kiếm lại là được.
- Phải rồi.
Diệp Tưởng nhân tiện nói:
- Một lát nữa vào giờ cơm chiều, chúng ta phải tìm cách kết giao với càng nhiều người càng tốt, nhất là người gọi là Phương Lãnh này. Hắn hẳn là người rất coi trọng bạn đồng hành. Người có tính cách lạnh nhạt giống Thành Tuyết Tùng cũng phải cố gắng kết giao nhiều một chút. Nếu giữ được quan hệ tốt đẹp với họ, sau này nói không chừng sẽ có tác dụng.
Nếu xét về phương diện đối nhân xử thế, Diệp Tưởng hiển nhiên giỏi hơn Ôn Vũ Phàm rất nhiều. Ôn Vũ Phàm bởi vì chuyện gia đình, khiến cho nàng không biết cách kết giao với người khác, dẫn đến về sau tính cách trở nên tương đối trầm mặc. Hiện tại tuy rằng nàng đã học được một bài học, nhưng mà nếu gặp được kiểu người lạnh lùng khó gần như Thành Tuyết Tùng, nàng cũng sẽ không chủ động tới bắt chuyện.
Mà Chu Định Quân thì khá. Hắn năm đó sau khi tốt nghiệp trung học đã bước chân ra xã hội. Từ một chân chuyên thu mua hải sản rồi vận chuyển đến thành phố để bán lại, đến bây giờ trở thành nhà cung ứng hải sản cố định cho mấy nhà hàng lớn ở Thâm Quyến, hắn đã kết giao với không biết bao nhiêu là loại người. Trong môi trường kinh tế cạnh tranh mạnh mẽ như bây giờ, quan hệ là một chuyện vô cùng quan trọng. Bạn có tửu lượng tương đối khá, phải học cách "quan hệ" với các ông chủ lớn, thậm chí đến ngay cả đám người chuyên đi thu "phí bảo vệ" ở một số địa phương bạn cũng phải kết thân. Hắn đã tiếp xúc đủ loại người, nhỏ từ du côn lưu manh, lớn đến Bộ trưởng Bộ công thương - người chịu trách nhiệm quản lý mảng kinh doanh ăn uống, có lý nào hắn lại không giỏi giao tiếp. Nếu không phải chạy vạy chuẩn bị nhiều năm, hắn làm sao có thể buôn bán hải sản tới trình độ này. Vừa rồi khi gặp mặt các diễn viên trong rạp, hắn tuy rằng không nói nhiều, nhưng hắn vẫn luôn quan sát, xem quyền phát ngôn của người nào là lớn nhất, người nào nhìn qua có vẻ dễ quan hệ nhất, người nào tính cách dễ gần nhất.
- Cứ tạm thời thế , chúng ta chọn phòng trước đã. Bây giờ cũng là hơn bốn giờ chiều, mọi người cũng đều mệt mỏi rồi. Ngủ một lát, tỉnh lại chắc cũng đến giờ cơm chiều. Có chuyện gì để tới lúc đó hẵng hay.
Sau khi nói xong, Diệp Tưởng còn nói thêm:
- Ôn tiểu thư, cô chọn phòng trước đi.
Ôn Vũ Phàm vén tóc mai, nhìn xung quanh rồi nói:
- Không sao đâu. Các anh cứ chọn trước đi. Với tôi thì chọn phòng nào cũng thế. Vừa rồi Vu tiên sinh cũng có nói,các phòng cũng không khác gì nhau nhiều.
Tiếp đó, ba người lần lượt lựa chọn phòng mình. Khi Diệp Tưởng chọn phòng xong, sau khi bước vào bên trong, hắn phát hiện nội thất bên trong so với phòng khách sạn cũng không khác nhau nhiều lắm. Bên trong có một chiếc giường đơn, chăn gối cũng được sắp xếp gọn gàng. Trên bàn là phích nước, ly chén, và một ống đựng bút. Bên trong ngăn kéo cũng có không ít những dụng cụ sơ cấp cứu khi cần thiết. Bên trong phòng còn có một tủ quần áo, bên trong đặt quần áo được sắp xếp theo mùa. Quần áo lót và áo khoác ngoài cũng được chuẩn bị đầy đủ.
- Không phải phòng được lựa chọn ngẫu nhiên sao? Vì sao bên trong lại toàn là quần áo nam giới? Hơn nữa...kích cỡ của chúng...
Cầm một chiếc áo khoác ướm ướm lên người, Diệp Tưởng lập tức mặc thử, không ngờ chiếc áo này như được cắt may cho hắn!
- Chuyện gì thế nhỉ?
Diệp Tưởng không khỏi ngạc nhiên nói.
Tiếp đó, hắn bước vào trong phòng tắm. Bên trong có một buồng tắm đứng cá nhân có lắp vòi hoa sen, một bệ xí giật nước, cạnh đó là giấy vệ sinh và thùng rác. Trên bồn rửa mặt có đặt kem đánh răng, bàn chải và một ly súc miệng. Khăn mặt từng cái được sắp xếp gọn gàng ngay cạnh đó, cũng có xà phòng, dầu gội và sữa tắm. Hắn vặn thử vòi nước trên la-va-bô, lập tức có dòng nước chảy ra. Mà trong phòng tắm đứng, Diệp Tưởng phát hiện cũng có bình nóng lạnh. Diệp Tưởng lại thử chỉnh về bên nước nóng. Nhiệt độ rất vừa phải, nếu đứng trong đây tắm rửa thì thật thích.
Xem ra, phương diện ăn ở được "Rạp chiếu phim địa ngục" nghiên cứu kỹ càng, mọi thứ đều dựa trên nhu cầu của bọn họ. Về phần điện nước ở nơi này được nơi nào cung cấp cũng không cần phải nghĩ đến. Ngay cả thế giới trong phim kinh dị cũng có thể đưa họ vào được, điều này so ra quá đơn giản. "Rạp chiếu phim địa ngục" hiển nhiên là muốn bọn họ ăn ngon ngủ sướng, chuẩn bị tinh thần thật tốt để sắm vai mỗi một nhân vật trong phim kinh dị.
Diệp Tưởng bước vào thế giới khủng bố của "Xe khách khủng bố" lúc hơn tám giờ tối. Bây giờ mí mắt hắn nặng trĩu, chỉ là trải qua quá nhiều nguy hiểm và kích thích nên cơn buồn ngủ mới bị dằn xuống. Bây giờ sau khi mọi chuyện đã bình thường trở lại, cơn buồn ngủ lại ập tới. Hắn tắt đèn, cởi áo khoác, sau đó nằm lăn ra giường rồi kéo chăn đắp. Chỉ sau mười phút hắn đã ngáy khò khò.
Ở trong mơ, hắn phát hiện bản thân lại ở trong chiếc xe khách khủng bố kia. Mà lái xe đã chết, toàn thân là máu đi về phía hắn. Phía sau, đám người Mục tiểu thư, Giang Nghị cũng máu me đầm đìa đi về phía hắn...
- Đừng, đừng lại đây, đừng mà!
Rốt cục, hắn đột nhiên bừng tỉnh!
Trong bóng đêm, sau khi tỉnh lại, hắn thậm chí còn có ảo giác rằng mình đang ngủ ở nhà.
Một lát sau, sau khi ý thức hắn trở nên bình tĩnh, nơi này là "Rạp chiếu phim địa ngục". Hắn không trở về được rồi.
Nghĩ đến chuyện mình đã mất tích mấy ngày trời, cha mẹ khẳng định đã sắp phát điên vì lo. Nhưng mà dù cho bọn họ có tìm kiếm thế nào cũng không tìm được hắn! Ngoài hành lang công ty lại không lắp đặt máy quay, cho nên bọn họ cũng sẽ không nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị khi hắn nhặt được một tờ rơi quảng cáo phim kinh dị sau đó biến mất, cùng là điều may mắn trong bất hạnh của Diệp Tưởng.
- Ba... Mẹ...
Diệp Tưởng rất quan tâm và nhớ tới người trong nhà hắn. Cũng may sức khoẻ của cha mẹ hắn rất tốt, bằng không họ sẽ không chịu nổi cú sốc lớn như vậy. Nhưng, hắn vẫn tưởng tượng ra được sau khi hắn mất tích, bố mẹ hắn nhất định sẽ rất đau lòng, hằng ngày dùng nước mắt để rửa mặt, không ngừng tìm kiếm chính mình.
Nếu cứ thế mãi, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra...
Hắn chỉ có thể thầm khầu trời khấn phật, để cha mẹ hắn mạnh khỏe, đợi đến khi hắn tích cóp đủ vé chuộc cái chết, trở lại thế giới thực, cả gia đình họ sẽ lại một lần nữa tụ họp sum vầy!
Bắt đầu từ hôm nay trở đi cuộc sống của Diệp Tưởng ở "Rạp chiếu phim địa ngục" chính thức bắt đầu.
Bom chào mừng ngày Nhà giáo VN nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 1: Xe khách khủng bố Chương 22: Quỷ tế
Dịch: Phệ Hồn Quỷ Biên: Hùng Bá Nguồn 4vn
*Quỷ tế: Tế bái quỷ dữ
Hắn nhìn đồng hồ, không ngờ đã là sáu rưỡi tối.
Trước mắt coi như là ngủ đủ rồi. Hơn nữa, hắn cũng không muốn để mọi người ở "Rạp chiếu phim địa ngục"đợi một mình hắn. Hắn cũng không muốn tiếp tục mặc quần áo của "Hạ Vân". Hắn lấy ba tấm thôi hồn phù trong túi ra rồi cẩn thận cất vào một góc trong phòng.
Phòng này chỉ có một mình hắn vào được, những người khác không thể vào bên trong. Cho nên, Diệp Tưởng cũng tương đối yên lòng khi cất đồ vật ở đây.
Bây giờ tới phòng ăn thôi.
Bước ra khỏi cửa, rồi băng qua hành lang, ngọn đèn trong hành lang vẫn chiếu ra thứ ánh sáng mờ đục. Nếu nhìn kỹ vào ngọc đèn kia, bạn sẽ cảm thấy tận sâu bên trong ánh sáng ấy dường như là một bóng tối sâu thẳm không tên. Bạn sẽ đột nhiên cảm thấy không thoải mái.
Mà vách tường nơi này nghe Vu Thần nói tuyệt đối được xây lên từ một loại vật liệu mà thế giới hiện thực không có nên căn bản không thể dùng bất cứ biện pháp nào phá huỷ được nó. Đây là một không gian cô lập không có bất cứ một liên hệ gì với thế giới. Cái gọi là "thứ mười ba" chỉ sợ dùng để chỉ góc độ của nó trong không gian.
Sau khi băng qua hành lang, cảnh tượng trước mắt trở nên rộng rãi thông thoáng hơn.
Trên vách tường, vẫn nhìn thấy tấm áp phích tuyên truyền cho phim "Quỷ tế III". Trên tấm áp phích to lớn có vẽ một bóng người màu đen bị treo lên cao, phía dưới là một dòng chữ lớn màu đỏ như máu "Quỷ tế III". Bên dưới viết rõ ngày công chiếu là ngày mười ba tháng bảy năm hai mươimười ba. Xuống dưới nữa là danh sách diễn viên trong đó có Phương Lãnh, Lý Duy Tư, Mạc Thu Thực, thậm chí còn xuất hiện cả tên của Thành Tuyết Tùng. Mà đằng sau còn xuất hiện ba cái tên xa lạ. Ba cái tên kia lần lượt là Ấn Thủy Thiên, Hà Minh, Ngụy Lam.
Mà bên cạnh tên của ba người này còn có thêm một dấu ngoặc để chú thích, bên trong viết một số bảy.
Cái tên Ấn Thủy Thiên này Diệp Tưởng cũng có nghe qua. Hắn là một diễn viên của "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ bảy, nghe nói trước đó hắn cũng đã kết hợp cùng với Phương Lãnh đóng trong "Quỷ tế". Nhân vật hắn đóng trong phim là nhân vật nam thứ chính - em trai của nhân vật nam chính do Phương Lãnh thủ vai. Vu Thần còn nói cho Diệp Tưởng biết, bộ phim kinh dị "Quỷ tế III" là một bộ phim vô cùng quan trọng đối với "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ mười ba. Tình tiết trong phim kể về một thôn làng cổ kính nằm trong núi sâu liên tiếp diễn ra những nguyền rủa đáng sợ. Ở một số vùng bị cô lập với bên ngoài, thôn dân liên tục có người bị mất tích không thấy đâu. Lúc ấy nhà dân tộc học Bạch Thụ Hà cùng với em trai là Bạch Vô Hạ có lòng nghiên cứu phong tục tập quán của các dân tộc khác nhau trong nước cùng đi là một đoàn khảo đi vào trong núi sâu để tìm kiếm những thôn dân bị mất tích một cách bí ẩn. Mà sau đó họ phát hiện, ba mươi năm trước ở thôn làng này đã từng phát sinh một chuyện lớn. Lúc đó bởi vì cuộc sống quá mức khổ cực nên người dân trong thôn đã bắt đầu đi đào trộm mộ. Sau đó khi bọn họ đào một ngôi mộ cổ, họ phát hiện được một tấm da dê. Tấm da dê này sao đó trở thành nỗi ác mộng của toàn bộ người dân trong thôn. Nguyền rủa hắc ám đó còn bao phủ khắp vùng núi, nơi sinh hoạt của những thôn làng khác...
Trong "Quỷ tế III" kể lại tình tiết khi đoàn thám hiểm tới ngôi làng nọ sau khi những thôn dân ở đây đã đào trộm ngôi mộ cổ và lấy đi tấm da dê, mục đích là để tìm ra tấm da đê đó. Chuyện cần phải kể đến xưa kia, ở thời kỳ cổ đại, khi chiến loạn liên miên, có một dân tộc thiểu số có tập tục tế bái ma quỷ. Bọn họ bởi vì chiến loạn mà bị đuổi giết dẫn đến suýt nữa thì bị diệt tộc. Bộ tộc này vì lòng căm hận mãnh liệt khiến họ dám đem người sống chôn cùng người chết trong ngôi mộ cổ kia, sau đó trên tấm da dê viết những câu trớ chú độc ác. Một khi có người dám động đến lăng mộ, nguyền rủa liền sẽ mở ra.
Vu Thần nói, tấm da dê là nguồn gốc của tất cả mọi nguyền rủa, cùng là một đạo cụ vô cùng quan trọng. Vật này chính là một trong thứ được gọi là "vật bị người chết nguyền rủa".
Một khi lấy được tấm giấy da dê kia, để sau này cho các diễn viên mang nó vào bộ phim kinh dị mới, khả năng sinh tồn của họ cũng sẽ được nâng cao. Đây có lẽ cũng là phần cuối của bộ "Quỷ tế". Dù sao cũng ít có bộ nào giống như bộ phim kinh dị "Đệ tứ cấm khu" được kéo dài thành nhiều phần như vậy. Mà vốn là sau khi Đường Hải Lan đóng xong bộ "Xe khách khủng bố", nàng ta sẽ diễn tiếp bộ "Quỷ tế III". Trên người Đường Hải Lan trên người cũng có một cây lược gỗ vốn đã bị người dân tộc thiểu số yểm bùa vốn có thể giúp đỡ mọi người rất nhiều. Nhưng hiện tại, nàng đã chết, cây lược gỗ kia cũng tự nhiên lưu tại trong thế giới của "Xe khách khủng bố".
Đương nhiên, đây cũng không phải là trách nhiệm của nhóm Diệp Tưởng. Chỉ là, mỗi khi nhắc tới chuyện này, Vu Thần đều cảm thấy vô cùng nuối tiếc. Trước khi "Quỷ tế III" được quảng cáo, bọn họ đã dốc hết sức tiến hành chuẩn bị, hơn nữa, còn phải lo các diễn viên của "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ bảy vì lo bọn họ sẽ cướp đi tấm da đê đem về "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ bảy. Đường Hải Lan chết đi, có lẽ sẽ có diễn viên thay thế được nàng, cũng có lẽ không có, điều này chẳng ai biết được. Dù sao thì thời gian công chiếu cũng càng ngày càng gần, mọi ngýời ðều dốc hết sức chuẩn bị thật kỹ.
- Diệp tiên sinh.
Một âm thanh từ phía sau truyền lại.Diệp Tưởng vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Ôn Vũ Phàm cũng đang đi tới.
- Ôn tiểu thư, cô tỉnh dậy rồi?
Diệp Tưởng khi nhìn thấy Ôn Vũ Phàm, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thân thiết,vì dù sao mọi người cùng nhau trải qua hoạn nạn sinh tử mới sống sót. Hắn thậm còn nghĩ đến chuyện, tặng cho nàng một tấm thôi hồn phù coi như báo đáp ân cứu mạng.
Ôn Vũ Phàm nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nàng nhìn chăm chú vào tấm áp phích "Quỷ tế III" rồi nói:
- Bọn họ đều nói, bộ phim kinh dị này với toàn thể diễn viên rất quan trọng. Nhưng đáng tiếc chúng ta không thể đóng góp một chút sức mọn.
Diệp Tưởng đương nhiên cũng biết, độ khó khăn của bộ phim kinh dị này rất cao, trước khi công chiếu ba tháng đã có áp phích quảng cáo. Mấy diễn viên mới vừa gia nhập như họ, may ra thì trong phim đó được đảm nhiệm vai phụ.
- Tốt hết vẫn không nên nghĩ nhiều làm gì.
Diệp Tưởng nói với vẻ bất lực:
- Chúng ta bây giờ chỉ có thể nghĩ làm sao tự bảo vệ bản thân và gia tăng khả năng sinh tồn của bản thân.
Nhà ăn ở tầng ba hiện tại đã tụ tập không ít người.
Diện tích nhà ăn cũng không quá rộng, nhưng mà tất cả đồ ăn đều có đầy đủ và sẽ xuất hiện bên trong những khay đĩa đựng thức ăn. Trước khi tới giờ, khay đĩa này đều được đậy nắp. Khi tới thời gian dùng cơm, nếu đưa tay nhấc nắp đậy lên, bên trong sẽ xuất hiện đồ ăn. Mà đồ ăn ở bên trong đều là những món ngon chỉ có trong khách sạn năm sao mới có. Bên cạnh có muỗng đĩa, tô chén để người ăn có thể tự chọn đồ ăn.
Sau khi hai người Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc một trước một sau bước vào phòng ăn, mọi người đều quay lại nhìn bọn họ.
- Chào mọi người.
Phương Lãnh thản nhiên tươi cười nói:
- Dù sao có thể lại một lần nữa sống sót để gặp mọi người, tôi cũng rất vui mừng. Đương nhiên...
Nói tới đây,sự đau lòng cũng thoáng xuất hiện trên khuôn mặt hắn. Hắn đi tới trước bàn ăn, cầm lấy một ly rượu rồi cao giọng nói:
- Dương Hà, Đường Hải Lan, còn có Dư Hạo, Lâm Bân, bọn họ...đều đã chết. Nhưng chúng ta sẽ vĩnh viễn không quên được họ. Tất cả đều tập trung tinh thần cho "Quỷ tế III" sẽ được công chiếu vào tháng sau! Tất cả... đều vì mục đích sống sót! Sống sót trong địa ngục!
Mỗi người đều là giơ cao ly trong tay, cao giọng:
- Sống sót! sống sót!
Sống sót...
Là tâm nguyện của tất cả những diễn viên trong hai mươi rạp chiếu phim khi phải đối diện với tử vong!
Dựa vào vật bị người chết nguyền rủa, tỉ lệ tử vong sẽ giảm xuống. Nhưng mà thỉnh thoảng vẫn có diễn viên mất mạng trong phim kinh dị. Nhưng mỗi người vẫn giữ trong lòng niềm tin sống sót mãnh liệt!
Này cũng ý chí giúp bọn họ cố gắng chịu đựng đến cùng!
- Sống sót... Thật là một từ hoa mỹ.
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh như băng truyền tới, mọi người đều quay đầu nhìn về nơi âm thanh phát ra.
Chỉ thấy một người phụ nữ có làn da ngăm ngăm từ từ bước vào phòng ăn. Nàng bây giờ dùng ánh mắt độc ác nhìn Phương Lãnh rồi nói:
- Mỗi lần nghe được từ này, ta đều cảm thấy buồn nôn.
Lúc này, Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm cũng đi tới trước cửa nhà ăn.
Hắn cũng vừa lúc nghe được lời nói của người phụ nữ ấy. Diệp Tưởng nhớ rõ, tên của nàng là Tiêu Mộng Kì, và nàng cũng là một trong số những diễn viên còn sống sau khi bộ phim "Ám Trủng" kết thúc.
Mà các diễn viên có nhắc nhở hắn, không nên thử tiếp xúc với nàng.
Ánh mắt của mọi người khi nhìn Tiêu Mộng Kỳ đều có vẻ tức giận vô cùng. Nhưng Phương Lãnh lại không có vẻ tức giận, hắn cầm trong tay chén rượu uống một hơi cạn sạch, nói:
- Tùy cô muốn làm gì thì làm. Nói tóm lại, chỉ cần cô tuân thủ hiệp nghị hợp tác với chúng tôi, chúng ta sẽ vẫn giúp cô.
Lúc này, Hầu Thiên Bạch người có tính cách thẳng thắn nhất nhịn không được chỉ thẳng vào Tiêu Mộng Kì rồi nói:
- Mụ đàn bà da đen kia kiêu căng cái gì cơ chứ ? Chị Vũ Sóc là người duy nhất trong chúng ta có thể chất linh môi nhưng chị ấy cũng đâu có kiêu căng như mụ đâu! Mụ bớt nói một câu thì cũng chẳng ai nói mụ câm đâu!
Tiêu Mộng Kì dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lại hắn, trong ánh mắt đó có ẩn chứa sự độc ác đầy nguy hiểm!
Diệp Tưởng cũng đã bước vào nhà ăn. Hắn cũng thấy được ánh mắt của nàng.
Ánh mắt kia khiến Diệp Tưởng không rét mà run.
Hắn chưa bao giờ từng nhìn thấy một ánh mắt giống như vậy. Ánh mắt này tràn ngập sự căm thù và oán hận, thậm chí không hề che dấu ý định giết người!
- Đừng nói nữa, Hầu Thiên Bạch.
Vu Thần chắn trước mặt Hầu Thiên Bạch rồi nói với Tiêu Mộng Kì:
- Tiêu Mộng Kì, hiệp nghị giữa chúng ta có nói ở trong phim kinh dị chúng ta cùng nhau hợp tác, đồng thời cũng không can dự vào cuộc sống của mỗi người. Chúng tôi tự thấy bản thân cũng không vi phạm hiệp nghị, nên chúng tôi cũng hy vọng cô không nên khiêu khích chúng tôi. Cô phải biết, chúng tôi bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy hoàn toàn là vì cô là lực lượng quan trọng mà chúng tôi không thể thiếu.
- Cuối cùng cũng nói ra điều thật lòng rồi đấy.
Tiêu Mộng Kì cười dữ tợn nói:
- Nói cái gì là cùng nhau sống sót, rốt cuộc không phải là lợi dụng lẫn nhau hay sao. Ta nghe nói, Hải Lan đã chết phải không? Các ngươi không đau lòng vì cái chết của cô ta mà chỉ đau lòng vì cây lược gỗ của cô ta bị mất trong phim đúng không? Chúng ta đúng là có hiệp nghị với đối phương, chỉ là, vẻ mặt giả nhân giả nghĩa của các ngươi khiến ta khó chịu, không nôn ra ta thấy không thoải mái!
- Đê mê...
Hầu Thiên Bạch tức giận đến mức chỉ muốn nhảy ra chửi cho Tiêu Mộng Kỳ một trận nhưng hắn bị Vu Thần ngăn lại.
- Đủ rồi!
Phương Lãnh không còn có thể tiếp tục nể mặt đối phương.
- Tiêu Mộng Kì, mong cô có chừng mực một chút! Đừng quên hứa hẹn giữa chúng ta ngày trước!
Tiêu Mộng Kì còn muốn nói gì nữa, nhưng khi đó, nàng nhìn thấy ánh mắt của Bạch Vũ Sóc ở phía sau Phương Lãnh đang nhìn mình.
Ánh mắt biến ảo khôn lường của Bạch Vũ Sóc lúc này trở nên lạnh lẽo như băng.
Tiêu Mộng Kì mấp máy môi, cuối cùng, nàng ta không nói gì nữa.
Chi tiết này tự nhiên lọt vào mắt của rất nhiều người, trong đó cũng bao gồm cả Diệp Tưởng. Hắn không khỏi có chút ngạc nhiên, người phụ nữ tên Bạch Vũ Sóc này không ngờ lại có bản lĩnh khiến cho người nể sợ hơn cả Phương Lãnh?
Tiếp đó, Bạch Vũ Sóc quay đầu, nhìn về phía Diệp và Ôn Vũ Phàm rồi nhoẻn miệng cười nói:
- Hai người không phải diễn mới mới còn sống sót trong phim "Xe khách khủng bố" sao? Tới đây đi, thức ăn ở đây khá là ngon đấy.
Vốn là Bạch Vũ Sóc là người rất có khí chất, khi nàng cười vậy cười thật sự khiến cho người ta có cảm giác thoải mái. Diệp Tưởng gật đầu, đồng thời cười đáp lại:
- Phải, về sau còn mong được cô chiếu cố nhiều hơn, Bạch tiểu thư.
Bom chào mừng ngày Nhà giáo VN nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 1: Xe khách khủng bố Chương 23: Vé chuộc cái chết và quy tắc của vật nguyền rủa
Dịch: Phệ Hồn Quỷ Biên: Hùng Bá Nguồn 4vn
Hắn có loại cảm giác mạnh mẽ rằng Bạch Vũ Sóc và Tiêu Mộng Kì chỉ sợ là hai kiểu người hoàn toàn bất đồng. Quan hệ của nàng với mọi người chắc chắn rất tốt.
Phương Lãnh cũng nhìn vế phía này rồi:
- À, hai người tên là Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm đúng không? Còn một người khác đâu?
- Chu đại ca có vẻ còn đang ngủ.
Diệp Tưởng gật đầu chào Phương Lãnh:
- Đợi lát nữa chắc anh ấy cũng xuống thôi.
Tiếp đó, mọi người bắt đầu ngồi quanh quần bên nhau. Trừ Tiêu Mộng Kì, Thành Tuyết Tùng không ngồi cùng mọi người vì tính cách khó gần ra, những người khác đều nhìn chăm chú Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm.
- Được rồi...
Phương Lãnh mở miệng nói:
- Mong các bạn kể cho chúng tôi tình hình cụ thể của bộ phim này. Dương Hà, Đường Hải Lan chết như thế nào. Còn nữa... Các bạn làm sao lại sống sót.
Diệp Tưởng nhìn nhìn Ôn Vũ Phàm,sau đó hắn mở miệng kể lại:
- Là thế này..... Tình tiết của bộ phim kinh dị "Xe khách khủng bố" này xoay chung quanh một chiếc xe khách lữ hành...
- Điều này tôi biết.
Tô Hàn ở bên cạnh chen ngang nói:
- Bộ phim này lúc quảng cáo cũng có giới thiệu qua nội dung, đại loại là có một chiếc xe lữ hành ngừng chạy trong vùng rừng hoang núi thẳm, nam nữ nhân vật chính cùng nhóm bạn...
Phương Lãnh lên tiếng:
- Đừng xen ngang Tô Hàn. Để bọn họ kể tiếp nào.
Diệp Tưởng cũng không để ý, hồi ức của hắn trở lại với cảnh tượng khủng bố lúc ấy. Hắn tiếp tục kể:
- Sau khi xe gặp trục trặc, tôi...
Sau khi Diệp Tưởng kể lại, còn được Ôn Vũ Phàm thỉnh thoảng bổ sung thêm chi tiết, thêm vào đó lúc ấy Chu Định Quân cũng tỉnh lại rồi xuống nhà ăn tạo thành tổ ba người kể chuyện, mọi người rốt cuộc cũng đã hiểu ra tình tiết bộ phim này.
- Anh đúng là ngu!
Hầu Thiên Bạch chỉ vào Diệp Tưởng nói:
- Anh lại đi cho rằng toàn bộ hành khách đều là diễn viên? Đào đâu ra lắm diễn viên phụ đến vậy! Dương Hà cũng ngu nữa, anh ta chẳng lẽ cũng không phát hiện ra sao? Bộ phim kinh dị có độ khó khăn thấp như vậy kiếm đâu ra nhiều diễn viên phụ đến thế!
- Hải Lan chắc hẳn cũng phát hiện ra.
Mạc Thu Thực sau khi chống cằm suy nghĩ một lúc bèn nói:
- Cô ấy chỉ sợ cũng đoán được này đám hành khách có thể là quỷ. Nhưng mà, chắc bởi vì có đem theo cây lược gỗ nên cô ấy mới tự tin quá như thế... Cũng có thể là vì sau này cô ấy phải tham gia đóng "Quỷ tế III" nên cô ấy muốn tiết kiệm vé chuộc cái chết.
Vu Thần ở bên cạnh cũng thở dài nói:
- Ai nói không phải chứ. Hải Lan cái gì cũng tốt, chỉ là quá tự tin. Bởi vì cô ấy có kinh nghiệm sống sót trong "Quỷ tế II" nên tưởng rằng loại phim kinh dị có độ khó khăn thấp thế này khẳng định có thể dễ dàng vượt qua. Tôi dám chắc cô ấy coi "Xe khách khủng bố" như một hồi làm nóng người trước khi tham gia "Quỷ tế III" . Chính là bởi vì nàng quá tự tin nên mới ra cơ sự này...
Lúc này, Chu Định Quân đầy mặt khó hiểu hỏi:
- Đơn giản ở chỗ nào ? Trước đó chúng ta có ai biết đến tấm bia đá và phù chú kia đâu? Không biết thì ai mà làm gì được?
- Đối với người mới như các bạn quả thật là có chút khó khăn.
Lúc này người lên tiếng là Thạch Thanh Tú đeo hai mắt kính dầy như đít chai.
- Bởi vì các bạn không có biện pháp giữ mạng. Đương nhiên, những diễn viên lâu năm như chúng tôi tuy rằng sẽ bảo vệ người mới, nhưng nếu như người mới có hành động khác thường chúng tôi cũng sẽ không can thiệp. Tỷ như hành vi của Diệp Tưởng cậu rời khỏi xe khách ngay từ đầu là một hành vi không có lý trí, nên trong tình huống như vậy chúng tôi sẽ không can ngăn.
- Còn nữa.
Mạc Thu Thực lại bổ sung nói:
- Lúc ấy, sau khi Hàn Nhược Nguyệt mất tích, các bạn trở về tìm người đi hỗ trợ tìm kiếm lại không có bất kỳ ai đi hỗ trợ, các bạn cũng phải phát hiện ra vấn đề rồi chứ. Diễn viên đều phải dựa trên tính logic để hành động một cách hợp lý, bằng không nếu vi phạm điều cấm kỵ của kịch bản sẽ dẫn đến ng. Tạm bỏ qua việc không có người đi hỗ trợ , ít nhất cũng phải giải thích mấy câu chứ. Lúc ấy, chắc hẳn cô nữ hướng dẫn viên du lịch chắc cũng chẳng nói câu nào đúng không?
Diệp Tưởng lúc ấy cũng chỉ tưởng rằng diễn viên quả thực sợ hãi nên mới không dám đi, cho nên căn bản không nghĩ nhiều. Nhưng hắn lại hỏi:
- Vậy vì sao khi đó Lưu An lại biến mất...
- Bởi vì cần phải duy trì tính tiếp nối của kịch bản.
Lúc này Phương Lãnh lên tiếng:
- Loại tình huống như vậy tôi cũng thường xuyên gặp phải. Nếu bỏ ra vé chuộc cái chết để cải biến tình tiết, như vậy kịch bản cũng sẽ xuất hiện những chỗ phải thay đổi. Thôi bỏ đi, cũng không sao cả, cậu là người mới nên không có kinh nghiệm, lúc ấy lại đột ngột biến thành diễn viên trong một bộ phim kinh dị chân thực, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy lo lắng bối rối. Lúc trước khi tôi bị lôi vào đây để đóng phim kinh dị, tay chân tôi cũng luống cuống cả lên. Tuy nhiên, ít nhất thì tố chất tâm lý của cậu cũng rất vững vàng, ngay trong tình huống nguy hiểm cũng có thể bình tĩnh mà suy nghĩ.
Tiếp, hắn đưa mắt nhìn Ôn Vũ Phàm:
- Còn nữa, Ôn Vũ Phàm tiểu thư, cô có thể ở thời khắc quyết định, đưa tay mạo hiểm giúp đỡ một người xa lạ, có lẽ cô cũng có tính toán của bản thân mình, nhưng sự cam đảm lúc ấy cũng rất đáng ghi nhận. Chúng ta là một đoàn đội, cho nên rất nhiều thời điểm, ý thức giúp đỡ người khác là một điều vô cùng quan trọng.
Nghe Phương Lãnh nói vậy, mọi người thế nào còn chưa hiểu. Hắn tương đối tán thưởng hai người này nên có ý định bồi dưỡng.
Phương Lãnh nói tiếp:
- Vốn là với những diễn viên mới được coi trọng, chúng tôi sẽ cấp cho các bạn một số vật bị người chết nguyền rủa, dùng để nâng cao khả năng sinh tồn của các bạn trong những bộ phim kinh dị sắp tới. Nhưng mà, thời gian công chiếu của "Quỷ tế III" đã sắp tới gần, chúng tôi không thể làm như vậy được. Dù sao thì...
Diệp Tưởng biết hắn muốn nói cái gì. Dù sao, bọn họ nếu chết trong phim kinh dị, vật bị người chết nguyền rủa cũng bị mất sẽ gây bất lợi cho bọn họ khi bọn họ tham gia đóng "Quỷ tế III" để lấy tấm da dê ghi lại lời chú để cúng tế quỷ dữ. Đương nhiên, vì phải chiếu cố đến tâm tình của bọn họ nên Phương Lãnh cũng không tiện nói gì thêm.
- Phương Lãnh tiên sinh.
Diệp Tưởng lúc này lại hỏi:
- Nói tới đây,vật bị nguyền rủa mà mọi người nhắc đến...
- Vật bị người chết nguyền rủa thường là những vật phẩm bị oán niệm của quỷ hồn bám lên, hoặc là nhân tố quyết định gây ra nguyền rủa. Trong phim kinh dị, chúng thường có thể đẩy người ta vào chỗ chết, nhưng nếu có thể mang về đến "Rạp chiếu phim địa ngục" thì nó tuyệt đối sẽ trở nên an toàn. Kế tiếp các bạn có thể mang nó vào thế giới của một bộ phim kinh dị khác để nó trở thành biện pháp hữu hiệu nhất để giữ mạng. Nói chung, sử dụng vượt qua một giây, các bạn sẽ bị trừ đi số vé chuộc cái chết trên danh nghĩa mà các bạn nhận được trong phim.
Diệp Tưởng vội vàng nói:
- Phải, chính là vấn đề này! Sử dụng một lần liền đồng nghĩa với việc phải trừ đi thù lao trên danh nghĩa trong phim, như vậy... Chẳng phải là diễn viên sẽ phải quay phim kinh dị miễn phí sao? Căn bản là diễn viên sẽ không nhận được thù lao?
- Để tôi giải thích cho.
Lên tiếng là Bạch Vũ Sóc ở bên cạnh Phương Lãnh. Nàng cười tươi như hoa giải thích:
- Kỳ thật, thù lao trên danh nghĩa trên cơ bản diễn viên sẽ không nhận được. Thay đổi tình tiết phim phải trừ, sử dụng vật bị người chết nguyền rủa cũng bị trừ. Cho nên, phải tích góp từng tí một vé chuộc cái chết. Chỉ có biện pháp duy nhất để gia tăng vé chuộc cái chết chính là khai thác tình tiết phim, thậm chí phải đặt mình vào chỗ nguy hiểm. Nếu cứ tránh né nguy hiểm, cho dù có thể sống sót, nhưng mà vé chuộc cái chết cũng sẽ không ngừng bị trừ, tương lai cũng sẽ mất đi khả năng sử dụng vật bị người chết nguyền rủa.
Diệp Tưởng mới vỡ lẽ!
Trong "Xe khách khủng bố", sở dĩ vé chuộc cái chết trong tay hắn trở nên ít như vậy, chủ yếu vẫn là vì hắn một mực muốn tránh né nguy hiểm.
Nhưng mà, hắn chỉ là một diễn viên mới, không có chút xíu biện pháp gì để giữ mạng, làm sao không phải tránh xa nguy hiểm được chứ?
- Tuy vậy, vật bị nguyền rủa có thể nói là con dao hai lưỡi.
Giọng điệu được Bạch Vũ Sóc nhấn mạnh khi nói câu này:
- Đúng như tên của mình, nó là vật bị nguyền rủa. Ở trong phim kinh dị, nếu thời gian sử dụng càng lâu, không chỉ vé chuộc cái chết sẽ bị trừ nhiều gấp đôi, mà còn có khả năng nguyền rủa đột nhiên khôi phục. Nguy hiểm thế nào bởi vì rất khó tiến hành công tác thống kê, cho nên tôi cũng không thể nói cho các bạn biết xác suất là bao nhiêu, chỉ có thể nói, các bạn nên cố gắng không sử dụng quá nhiều vật bị nguyền rủa. Thật ra, cho là thể chất linh môi mà tôi đang có, cũng rất nguy hiểm. Thể chất linh môi cũng chỉ là cách nói dễ nghe một chút, nếu nói một cách khó nghe chính là "thể chất ác linh". Nếu không cẩn thận thì tôi có lẽ sẽ còn chết khó coi hơn các bạn nhiều.
- Đừng nói như vậy mà, Vũ Sóc.
Phương Lãnh hơi nhíu mày nói.
- Tôi tin sẽ không phát sinh chuyện như vậy đâu.
Lúc này, Ôn Vũ Phàm nhìn Bạch Vũ Sóc rồi nói:
- Trên đời không có bữa cơm nào là miễn phí. Ở trong phim kinh dị càng có được năng lực giữ mạng mạnh mẽ bao nhiêu, cái giá phải trả cho năng lực ấy càng lớn bấy nhiêu là chuyện đương nhiên.
Bạch Vũ Sóc gật đầu nói:
- Chính là như vậy. Nhưng kể cả như vậy, đạt được thể chất này tôi cũng không hối hận, vì thứ này sẽ gia tăng khả năng sinh tồn của các diễn viên trong "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ mười ba chúng ta. "Đệ tứ cấm khu" là bộ phim kinh dị có tỉ lệ tử vong tương đối cao, khó khăn cũng phi thường lớn, thường thường sẽ tiến hành chọn lọc diễn viên trong nhiều rạp chiếu phim. Tôi có thể đạt được thể chất này, đối với mọi người mà nói là chuyện cực kỳ may mắn. Tôi vì thế mà gánh chịu một chút phiêu lưu cũng chẳng đáng gì.
Theo như lời nàng nói, Diệp Tưởng có thể cảm giác được các diễn viên sau khi cùng nhau trải qua sống chết, tình cảm của bọn họ dành cho nhau vô cùng sâu đậm. Điều này khiến hắn đột nhiên muốn trung thành với bọn họ vì chính hắn cũng là một ngýời vô cùng coi trọng ân tình, cũng vô cùng quý trọng bạn bè và người thân. Trong lòng hắn thầm thề, sau này hắn nhất định phải cùng họ sánh vai, nhất định phải cùng nhau sống sót rời khỏi "Rạp chiếu phim địa ngục"!
Đúng lúc này, bên tai hắn truyền đến âm thanh của Ôn Vũ Phàm:
- Thông thường, trong một tuần "Rạp chiếu phim địa ngục"sẽ công chiếu bao nhiêu phim? Sau bao lâu thì một diễn viên sẽ diễn một bộ phim mới?
Phương Lãnh lập tức đáp lời:
- Điều này còn phải xem tình hình. Thông thường, một tuần ít nhất sẽ chiếu hai phim, nhiều nhất là năm bộ phim. Đôi khi, cũng thường xuyên xuất hiện trường hợp hai bộ phim sẽ công chiếu vào cùng một thời gian. Còn vấn đề sau bao lâu một diễn viên sẽ lại phải tham gia một bộ phim khác thì không có câu trả lời chính xách,vì điều này còn phải xem sự phù hợp giữa diễn viên và nhân vật. Nếu có nhân vật thích hợp, bạn thậm chí phải đóng liên tục hai bộ trong tuần cũng không phải là chuyện không thể xảy ra. Diễn viên mới bình thường phải đóng ít nhất ba bộ phim mới có cơ hội đóng nhân vật chính. Đương nhiên,nói đến nhân vật chính trong phim kinh dị thường được chia làm hai kiểu: nhân vật chính trong phim là nam và nhân vật chính trong phim là nữ. Mỗi kiểu nhân vật sẽ có những tình huống phát sinh khác nhau. Phim có nhiều nhân vật chính thường ít khi xuất hiện. Nếu nhân vật chính có thể sống sót trong những bộ phim kinh dị có độ khó cao mà nguyền rủa vẫn còn chưa bị loại bỏ, liền khả năng có thể sẽ phải tiếp tục quay phần tiếp theo.
Diệp Tưởng hỏi tiếp:
- Liệu có phải cứ tham gia diễn trong một bộ phim kinh dị thì diễn viên sẽ có khả năng lấy được vật bị nguyền rủa trong phim đó không?
- Điều đó cũng không bắt buộc.
Phương Lãnh trảm đinh tiệt thiết đáp:
- Không phải bộ phim kinh dị nào cũng có vật bị nguyền rủa. Nếu bản thân diễn viên đã có không ít vật bị nguyền rủa, hơn nữa thừa sức bảo vệ thêm cả diễn viên mới thì có thể trong phim đó sẽ không có vật bị nguyền rủa. Nhân tiện tôi cũng nhắc cho các bạn biết, không phải bộ phim kinh dị nào cũng có diễn viên mới tham gia. Có một số phim có độ khó khăn tương đối cao thì khả năng sẽ không có diễn viên mới tham gia. Hoặc là khi tổng số diễn viên trong một rạp chiếu phim đạt tới con số lớn nhất, sẽ không có diễn viên mới tham gia rạp chiếu phim đó nữa.
- Ý của anh là gì khi nhắc đến con số lớn nhất?
- Cậu có để ý thấy không. Ở khu vực nhà trọ, nhiều nhất cũng chỉ có hai mươi phòng. Hai mươi "Rạp chiếu phim địa ngục", mỗi rạp chiếu phim chỉ có thể có nhiều nhất hai mươi diễn viên. Đương nhiên, nếu có diễn viên chết rồi thì rạp chiếu phim có thể tiếp tục bổ sung người mới.
Nhắc đến diễn viên đã chết, Phương Lãnh hơi cúi đầu với vẻ buồn bã.
Nghĩ đến các diễn viên đã chết, hắn cảm thấy vô cùng đau lòng.
Không khí đột nhiên trở nên nặng nề. Một số người đã bắt đầu dùng tay lau nước mắt.
- Được rồi, không cần nhiều lời.
Phương Lãnh siết chặt nắm đấm rồi cao giọng nói:
- Người đã chết rồi, dù sao cũng không thể sống lại. Chúng ta chỉ có thể cố gắng gia tăng thực lực tổng quan của các diễn viên, cố gắng hạn chế số người chết!
Bom chào mừng ngày Nhà giáo VN nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 1: Xe khách khủng bố Chương 24: Bộ phim kinh dị tiếp theo
Dịch: Phệ Hồn Quỷ Biên: Hùng Bá Nguồn 4vn
Sử dụng vật bị người chết nguyền rủa vốn là phương pháp mà các diễn viên có thể trông cậy để giữ mạng. Đương nhiên, cũng có loại thể chất giống như thể chất linh môi của Bạch Vũ Sóc có thể xoay chuyển bất cứ tình huống nào xảy ra, nhưng mà cái giá phải trả cũng như độ khó để đạt được nó rất cao, đương nhiên nói một cách tương đối thì năng lực giữ mạng của loại thứ hai mạnh hơn loại thứ nhất rất nhiều. Mà sau khi Diệp Tưởng thu được thôi hồn phù chú, hắn đã từng được kịch bản nhắc nhở rằng, cùng một vật bị nguyền rủa,nếu đã sử dụng một lần, phải đợi đến ba mươi phút sau mới được sử dụng lần thứ hai! Điều cấm này có vẻ có chút nghiêm khắc nhưng bởi vì một khi sử dụng, nguyền rủa bám trên vật bị nguyền rủa sẽ trong nháy mắt khôi phục lại! Vì thế cho dù diễn viên gặp rất nhiều bất tiện khi không thể liên tục sử dụng vật bị nguyền rủa trong một thời gian ngắn, nhưng bù lại diễn viên chỉ phải trả một lượng vé chuộc cái chết bằng thù lao trên danh nghĩa của diễn viên cho mỗi lần sử dụng!
Bây giờ đối với Diệp Tưởng mà nói, chỉ có một đạo cụ duy nhất là phú chú thì hiệu quả không được như hắn mong muốn. Bằng không cũng không cần cho một lần đến bảy tấm phù chú. Mặc dù như vậy, sử dụng một lần vẫn cần rất nhiều vé chuộc cái chết. Hơn nữa, hiện tại trong tay hắn chỉ còn chưa đến năm mươi tấm vé chuộc cái chết nên hắn không thể làm chủ sở hữu của chúng.
Quyền sở hữu có ý nghĩa là vật bị nguyền rủa sẽ thuộc sở hữu của bạn, cho dù là ai cũng không thể lấy nó đi nếu không có sự đồng ý của bạn. Đồng thời, bạn có thể cho thuê, thậm chí bán ra. Mọi thứ đều phải thông qua giấy phép cho thuê hay giấy phép mua bán do "Rạp chiếu phim địa ngục"làm chứng, tuyệt đối không thể vi phạm. Về phần tiền thuê hoặc là giá cả bán ra là bao nhiêu là do cố chủ định ra, rạp chiếu phim căn bản cũng không đặt ra mức giá cao nhất... Đương nhiên, đối phương cũng phải đồng ý mua mới được.
Vốn là, nếu như Diệp Tưởng có năm mươi tấm vé chuộc cái chết, hắn có thể biến thôi hồn phù trở thành vật sở hữu của cá nhân hắn. Như vậy, hắn có thể hòa tiến hành giao dịch với các diễn viên khác để họ thuê dùng trong "Quỷ tế III", như vậy có lẽ có thể đổi lấy một số vật bị nguyền rủa có năng lực giữ mạng càng tốt hơn. Chỉ đáng tiếc là hắn hiện tại chỉ còn đúng bamột tấm vé chuộc cái chết mà thôi.
Vì vấn đề "tài chính" eo hẹp nên hắn không còn sự lựa chọn nào khác!
Mấy ngày kế tiếp, hắn đã hỏi mấy người Phương Lãnh không ít vấn đề. Không tính đến kinh nghiệm cầu sinh trong phim kinh dị, chỉ riêng việc làm thế nào để lấy được vật bị nguyền rủa trong phim kinh dị thôi, hắn cũng đã hỏi rất nhiều.
Trong tình huống nào sử dụng vật bị nguyền rủa thì vé chuộc cái chết bị trừ?
Câu trả lời mà hắn nhận được là bình thường sẽ lấy sự xuất hiện trước màn hình phim làm chuẩn. Đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa chưa đến lớp kịch của bạn thì bạn có thể muốn làm gì thì làm.Nói một cách đơn giản hơn nếu như vật bị nguyền rủa được cất ở một chỗ mà máy quay không quay được, ví dụ như cất ở trên người, bên trong túi, vân vân... tóm lại, chỉ cần không xuất hiện trên màn ảnh thì bạn sẽ không bị trừ vé chuộc cái chết. Loại vật bị nguyền rủa này, cho dù chỉ là một vật dụng sinh hoạt hằng ngày (thí dụ như cây lược gỗ của Đường Hải Lan) cũng không thể lấy ra. Chỉ cần không để nó xuất hiện trên màn hình thì nó chưa thể phát huy tác dụng. Sau khi lấy ra dùng vé chuộc cái chết sẽ căn cứ theo thời gian bị trừ. Hơn nữa, vật bị nguyền rủa có năng lực bảo mệnh càng mạnh, xác suất phục hồi của nguyền rủa lại càng lớn.
Có thể nói, muốn sống sót trong phim kinh dị quả là điều không dễ dàng.
Nhưng mà, cho dù bộ phim có khủng bố đáng sợ đến đâu, các diễn viên vẫn phải bước vào bên trong thế giới của nó để đóng phim. Bằng không chờ đợi bọn họ chính là cái chết. Mà họ sẽ chết thế nào? Lấy Diệp Tưởng làm ví dụ, giả sử hắn không bước vào bên trong phòng chiếu phim trong thời gian quy định để tiến vào trong phim kinh dị đóng vai một nhân vật trong đó thì đầu của hắn sẽ bị cắt lìa khỏi mình, thân thể hắn sẽ giống như lúc trước bị chiếc cưa điện xẻ thành năm sáu khúc... Đương nhiên, lúc ấy trong đầu của Diệp Tưởng sẽ không còn ý thức gì nữa. Khi đó hắn thực sự sẽ chết!
Mấy ngày sau mọi thứ tạm thời rất yên bình. Trước mắt, trong rạp chiếu phim cũng bắt đầu xuất hiện áp phích quảng cáo cho phim mới. Những bộ phim này đều có phần giới thiệu vắn tắt về nội dung, trên áp phích thậm chí còn có miêu tả về một số vai diễn, đương nhiên chỉ những phim có độ khó khăn cao mới có đãi ngộ như vậy. Trước mắt những bộ phim đang được quảng cáo và sẽ được trình chiếu vào tháng bảy, ngoại trừ "Quỷ tế III" ra, còn có một số bộ phim mới cũng đã xác nhận ngày công chiếu là một ngày nào đó trong tháng bảy.
Một ngày trong tháng bảy!
Lúc này Diệp Tưởng đang đứng ở tầng một của rạp chiếu phim. Tầng một có thể coi là tầng mà diện tích bên trong là lớn nhất, ở đó còn có đại sảnh để treo áp phích quảng cáo phim.
Phải, chính là đại sảnh nơi treo những tấm áp phích quảng cáo.
Đồng thời, tầng một cũng là tầng tối nhất. Vẻn vẹn chỉ có mấy luồng ánh sáng màu lam mờ đục. Trong đại sảnh có một sân khấu rộng khoảng ba mươi0 m2, trước sân khấu có treo một tấm biểu ngữ màu đen trên đó có ghi tất cả các bộ phim sẽ được trình chiếu vào nửa đầu tháng bảy. Tên của mỗi một bộ phim kinh dị đều dùng màu mực đỏ như máu để viết, thời gian của phim, danh sách diễn viên tham gia, cùng với những thông tin quan trọng là nơi công chiếu và thời gian bắt đầu công chiếu.
Danh sách các bộ phim được trình chiếu vào mỗi tuần trong tháng bảy sẽ chính thức xuất hiện vào mùng một tháng bảy.
Nửa đầu tháng bảy có tổng cộng sáu bộ phim mới được công chiếu. Mà trong đó có một bộ phim mà Diệp Tưởng sẽ phải tham gia.
Tên phim là – Phòng giam!
Danh sách diễn viên: Vu Thần, Tô Hàn, Hầu Thiên Bạch, Diệp Tưởng.
Thời gian công chiếu –ngày mười hai tháng bảy, lúc 18:30!
Phim kéo dài:135 phút!
Cần phải chú ý một điều rằng, thời lượng của một bộ phim không phải là thời gian thực mà diễn viên tham gia trong phim. Đôi khi, vào lúc kịch bản không có gì, thí dụ như trong kịch bản có một câu “Ba ngày đã trôi qua”. Trong ba ngày này có thể sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra, nhưng mà diễn viên vẫn phải tiếp tục diễn trong thời gia này! Trong giai đoạn không có tình tiết gì diễn viên sẽ có cơ hội mở rộng tình tiết phim, chủ động xâm nhập một số khu vực nguy hiểm, như vậy có thể kiếm thêm một số vé chuộc cái chết. Dù sao thù lao trên danh nghĩa vốn chỉ để bị trừ, hơn năm mươi phần trăm là không được nhận.
- Phòng giam?
Trong lòng Diệp Tưởng trở nên căng thẳng, đây là bộ phim kinh dị mới?
Trong không gian tối tăm ở đại sảnh tầng một, chỉ có mấy luồng ánh sáng màu lam yếu ớt mờ đục chiếu rọi lên dòng chữ đỏ như máu. Bộ phim này không ngờ lại được công chiếu trước "Quỷ tế III" đúng một ngày!
Lúc này, trong bóng đêm mới bắt đầu có vài người đi tới đại sảnh để xem danh sách phim trình chiếu. Diệp Tưởng không ngờ lại là người đầu tiên.
Trong bóng đêm, hắn chỉ nghe thấy tiếng của Vu Thần từ sau lưng truyền tới:
- À! Diệp Tưởng, thì ra là cậu.
Sau khi quay đầu lại nhìn,hắn thấy Vu Thần đang cầm đèn pin đi tới, phía sau y là Bạch Vũ Sóc và Mạc Thu Thực.
- Anh tới hơi sớm đấy.
Bạch Vũ Sóc cười nhẹ khiến cho người vốn có khí chất như nàng càng trở nên quyến rũ hơn. Sau mấy ngày tiếp xúc với nàng, Diệp Tưởng cũng phát hiện, Bạch Vũ Sóc là người cười nhiều nhất trong đám diễn viên. Sự khủng bố của "Rạp chiếu phim địa ngục" vẫn không cướp đi được sự lạc quan của nàng.
- Phải, tôi muốn tới xem danh sách phim đã ra chưa, nên muốn cố ngủ thêm cũng không được.
Diệp Tưởng cũng là đáp lại cười cười, nói:
- Bất quá không phải mọi người cũng tới sớm sao?
- Mọi người giờ chỉ quan tâm đến "Quỷ tế III". Mức độ khó khăn của những bộ phim mới xuất hiện trên danh sách phim chắc cũng không cao.
Ánh mắt Vu Thần nhìn chăm chú vào danh sách phim sắp được trình chiếu, hiển nhiên y cũng phát hiện ra bộ phim "Phòng giam" này, trong danh sách diễn viên, tên của y nằm ở vị trí đầu tiên.
Điều này cũng có ý nghĩa, y sẽ đóng vai nhân vật chính.
Danh sách các phim mới còn chưa được quảng cáo trong tháng bảy cũng chỉ có ba bộ. Ngoại trừ bộ phim "Phòng giam"do Vu Thần đóng vai chính, còn có hai bộ nữa lần lượt là "Hung hình" (Hình thể hung ác) và "Phòng 1404". Nhân vật chính của hai bộ phim kinh dị này lần lượt là Thành Tuyết Tùng và Tiêu Mộng Kì.
- Bộ phim mới của Tuyết Tùng.
Bạch Vũ Sóc nhìn thêm một lúc về bộ phim "Hung hình" rồi nói:
- Thời gian quảng cáo của phim kinh dị càng ngắn cũng đồng nghĩa độ khó khăn sẽ càng thấp, Tuyết Tùng hẳn sẽ vượt qua được. Nhưng mà có ví dụ của Hải Lan ở trước mắt, đến lúc ấy chúng ta vẫn phải nhắc cô ấy nhớ chú ý an toàn. Ừm, bộ phim này chỉ có một mình cô ấy diễn xuất, phỏng chừng những nhân vật khác sẽ do diễn viên mới đóng vai.
- Tuyết Tùng và Hải Lan không giống nhau.
Mạc Thu Thực tự tin nói:
- Tôi cho rằng cô ấy rất có khả năng thay thế vị trí mà Đường Hải Lan sẽ đóng trong "Quỷ tế III" . Nhưng mà thật không ngờ danh sách diễn viên trong "Quỷ tế" phần ba vẫn giữ nguyên mà không có thêm sự bổ sung nào nữa.”
- Thành Tuyết Tùng tiểu thư rất lợi hại sao?
Diệp Tưởng nhất thời nhớ tới người phụ nữ gợi cảm xinh đẹp nhưng trầm mặc ít nói. Mấy ngày nay sau khi đã sống chung khiến hắn đã làm quen được với mọi người, hắn vẫn còn chưa nói được một câu với người phụ nữ này.
Vu Thần cười nhạt nói:
- Cũng phải,chúng tôi cũng chưa nhắc gì tới cô ấy cho cậu biết. Trường hợp của cô ấy cũng rất đặc biệt.
- Sau này cậu sẽ biết. Hiện tại tạm thời cứ giữ bí mật đã. Ôn tiểu thư không đi xuống cùng anh sao?
Bạch Vũ Sóc cười khẽ hỏi:
- Hay là cô ấy nhờ anh xem giúp?
- Cũng không phải như vậy... Cô ấy hình như cũng không quá để ý đến chuyện đó. À phải, dù sao nửa tháng đầu cũng không có bộ phim nào của cô ấy, Chu đại ca thì có tham gia một bộ tên "Phòng 1404"... Đợi lát nữa tôi sẽ đi nhắc anh ấy. Đêm qua anh ấy uống nhiều quá, bây giờ chắc còn đang ngủ.
Trong nhà ăn cũng có rượu bia thuốc là. Nhưng khác với thức ăn chỉ được phục vụ cố định theo giờ, rượu bia thuốc lá được phục vụ không giới hạn 24/24. Đối với đàn ông mà nói, khi trong lòng bị trầm uất, hai thứ này là thứ tốt nhất để cho họ phát tiết, đối với bọn họ mà nói chỉ sợ hiệu quả chỉ kém mỗi việc chơi gái.
Mà Diệp Tưởng sau khi biết được thời gian công chiếu của bộ phim sắp tới , hắn quay trở về phòng mình trên tầng bốn. Hắn bây giờ cũng phải chỉnh lại thời gian, về phần bộ phim kinh dị mới này, hắn vẫn còn thời gian chuẩn bị, hiện tại lo lắng suông cũng không có tác dụng.
Ngày thứ hai, đã tới bữa điểm tâm sáng.
- Chào buổi sáng tất cả mọi người.
Tuy rằng nói là sáng sớm nhưng mà Diệp Tưởng hoàn toàn không cảm thấy “sáng sớm” chút nào. Trong "Rạp chiếu phim địa ngục"này căn bản là không có ánh nắng, ánh sáng duy nhất đến từ những ngọn đèn yếu ớt mờ đục,cảm giác như lúc nào cũng là ban đêm.
Diệp Tưởng đã nhìn thấy Ôn Vũ Phàm ngồi ở đó. Sau khi bước vào phòng ăn, Chu Định Quân đi tới ôm vai hắn,trên tay đang cầm một điều thuốc đang cháy dở rồi nói:
- Anh cũng đã xem tình hình bộ phim kinh dị mới sắp được công chiếu. Ôn tiểu thư thì không phải đóng một bộ phim nào trong nửa đầu tháng bảy. Anh còn may không phải tham gia bộ phim quá khó...
- À. Lần này em cùng Vu Thần tham gia một bộ phim kinh dị mới.
- Làm một đại ca anh phải nhắc chú điều này. Anh đã quan sát Vu Thần và anh nhận thấy y thuộc kiểu người tương đối dễ nói chuyện, không giống Lý Duy Tư và Mạc Thu Thực là kiểu người vì lợi ích của bản thân mà ít khi để ý đến suy nghĩ người khác.
Lúc nói chuyện, y cố ý hạ thấp giọng. Đồng thời, y cũng kéo hắn tới một góc trong nhà ăn, khoảng cách gần nhất tới chỗ bọn họ cũng là hai mươi mét y mới dám nói chuyện này.
-Cho nên, nhất định phải quan hệ thật tốt với Vu Thần. Đến lúc đó hắn sẽ bảo vệ cậu, cậu sẽ tương đối an toàn. Nếu như có ai chết... Đương nhiên chúng ta cũng phải là những người hay nói gở mồm, nhưng dù sao này khả năng này cũng không thấp, ngươi lập tức phải lấy vật bị người chết nguyền rủa trên người y! Làm kín kẽ một chút , thần không biết quỷ không hay, ai mà biết chúng ta đã làm gì?
- Sau khi tiến vào trong phim kinh dị, em sẽ dựa theo tình hình mà làm việc. Tuy rằng em tiếp xúc với Vu Thần cũng không nhiều, nhưng hắn là thực sự là người biết suy nghĩ cho người khác. Nếu hắn đã chấp nhận ai đó làm bạn đồng hành, hắn sẽ đưa tay cứu giúp.
Diệp Tưởng cũng không phải chưa có ý tưởng gì, hắn trước đó cũng đã suy nghĩ rất nhiều về phương thức sống sót trong phim kinh dị. Lời nhắc nhở của Chu Định Quân hắn cũng đã sớm suy xét qua, thậm chí còn suy nghĩ sâu hơn cả những gì mà Chu Định Quân nghĩ đến.
Vu Thần tuyệt đối có thể coi là một diễn viên lâu năm nhiều kinh nghiệm trong "Rạp chiếu phim địa ngục" thứ mười ba. Hai người Dương Hà và Đường Hải Lan cũng không thể nào sánh được với y. Cũng bởi vì như vậy mà phương pháp bảo mệnh của y cũng tương đối lợi hại. Đương nhiên mỗi người đều có che giấu một số con bài tẩy, không nói ra cũng là một cách để giữ mình. Tính cách của y tương đối ôn hòa, giỏi về giao tiếp, cho nên y được Phương Lãnh bổ nhiệm trọng trách đón tiếp đám diễn viên mới, để đền bù cho cách làm việc quá máy móc rập khuôn của Mạc Thu Thực.
Bom chào mừng ngày Nhà giáo VN nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 1: Xe khách khủng bố Chương 25: Phòng giam
Dịch: Phệ Hồn Quỷ Biên: Hùng Bá Nguồn 4vn
Lúc này trong nhà ăn, mọi người cũng bắt đầu bàn tán về danh sách phim kinh dị mới được công bố hôm nay. Tiêu điểm của cuộc bàn thảo đều tập trung về Thành Tuyết Tùng, còn về phần diễn viên chính của "Phòng 1404" Tiêu Mộng Kì... mọi người sớm đã chắc ý định nhờ cậy nàng ta. Hơn nữa, mọi người cũng hy vọng thu được thêm một số vật bị nguyền rủa trong những bộ phim đó để khi tham gia đóng “Quỷ tế III” sẽ dễ dàng hơn.
Cho dù so sánh “Quỷ tế III” với tất cả các bộ phim kinh dị khác của “Rạp chiếu phim địa ngục” thì độ khó khăn của nó cũng có thể xem là cao nhất và đáng sợ nhất. Loại phim kinh dị gần như sẽ không bao giờ “lôi” những diễn viên mới tham gia, hơn nữa hơn năm mươi phần trăm sẽ phải phối hợp với những diễn viên của những rạp chiếu phim khác để quay.
Phải biết trong loại phim kinh dị thế này, bạn thường sẽ gặp phải rất nhiều loại nguyền rủa vô cùng bí hiểm và khó hiểu, trước mắt có thể bạn vẫn không sao, nhưng nói không chừng chỉ một giây sau bạn sẽ chết vô cùng thê thảm, hơn nữa sau khi bạn chết, chưa chắc bạn đã phát hiện ra mình đã chết! Chút biện pháp bảo mệnh cỏn con của Diệp Tưởng nếu muốn tham gia phim này, tỉ lệ bỏ mạng của hắn gần như là trăm phần trăm.
Sau đó, "nhóm diễn viên" tham gia đóng trong "Phòng giam"gồm có bốn người Vu Thần, Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn và Diệp Tưởng bắt đầu họp mặt. Nơi họp mặt là bàn ghế lô trong phòng ăn. Nơi này tương đối yên tĩnh rất thích hợp để tổ chức hội nghị.
- Diệp Tưởng.
Vu Thần cực kỳ quan tâm đến vị diễn viên mới này:
- Nghe thật kỹ vào, tuy rằng bộ "Phòng giam"lần này có độ khó khăn rất thấp, nhưng cậu tuyệt đối không thể khinh thường, bởi vì phương pháp bảo mệnh của cậu hiện tại vẫn còn quá yếu. Huống chi, vé chuộc cái chết của cậu cũng quá ít. Đến khi tiến vào trong phim kinh dị, trừ khi kịch bản yêu cầu hoặc không thể làm trái, bằng không cậu hãy cố gắng đi theo sát tôi. Nếu không thể đi theo tôi, cậu phải cố đi theo Hầu Thiên Bạch hoặc Tô Hàn. Bọn họ đều có nhiều kinh nghiệm hơn cậu.
- Tôi hiểu rồi.
Lúc này Diệp Tưởng rất là khiêm tốn, hắn biết, hắn vẫn còn “gà”, không thể nào so sánh với những diễn viên lâu năm đầy kinh nghiệm này được.
Bộ phim kinh dị "Phòng giam" này cũng đã bắt đầu có áp phích quảng cáo, nhưng mà số lượng áp phích ít đến đáng thương. Chỉ là, đa số áp phích cũng na ná như nhau. Trên tấm áp phích là một cánh cửa đóng chặt. Sau cánh cửa là cái gì thì không ai đoán được. Mà phim kinh dị này cũng có giới thiệu vắn tắt nội dung, nói chung cũng khá chi tiết, cũng có giải thích qua manh mối chính trong tình tiết nên mọi người đều biết sẽ phát sinh chuyện gì.
- Đây là loại phim kinh dị điển hình thuộc kiểu điều tra phá án.
Bộ dạng của Vu Thần đầy kinh nghiệm và lão luyện.
- Tỉ lệ của loại phim này trong tổng số phim kinh dị được rạp chiếu phim trình chiếu tương đối cao.Đặc điểm của phim kinh dị điều tra chính là muốn tìm ra đáp án thực sự rất khó khăn. Hơn nữa, kịch bản ban đầu rất dễ được mở rộng. Tuy rằng còn chưa biết đến lúc phát sinh chuyện gì, tuy nhiên chỉ là bên trong một căn biệt thự cô lập, đại gia thà rằng tốn nhiều vé chuộc cái chết một chút cũng phải cố gắng tách rời nhau. Không nên vì bản thân có biện pháp bảo mệnh thì muốn một mình hành động. Cái chết của Hải Lan chính là một bài học đắt giá, tuyệt đối không nên khinh thường những bộ phim kinh dị có độ khó khăn thấp!
- Điều này... Có cần phải thế không?
Hầu Thiên Bạch tỏ vẻ khó chịu.
- Chỉ vì thế mà phải bị trừ vé chuộc cái chết? Diệp Tưởng là người mới,đi cùng anh là chuyện đương nhiên, nhưng bọn em có còn là người mới nữa đâu! Em biết là “Quỷ tế III” cũng sắp được công chiếu rồi nhưng Vu Thần, anh lúc nào cũng phải suy tính thiệt hơn, nhưng cũng không cần phải căng thẳng như vậy chứ?
Vu Thần tuy rằng cũng là diễn viên lâu năm, nhưng nếu đem so với Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc thì uy tín của hắn vẫn còn kém một bậc.
Tô Hàn cũng phụ họa Hầu Thiên Bạch:
- Đúng vậy. Anh cũng nên biết nếu cứ chỉ mong được an toàn, thì cho dù còn sống, vé chuộc cái chết cũng nhất định chẳng còn bao nhiêu. Các cụ cũng có câu “mưu cầu phú quý trong hiểm nguy”, không mạo hiểm phiêu lưu sẽ không có khả năng kiếm được nhiều vé chuộc cái chết. Anh cũng phải biết, chỉ khi có càng nhiều vé chuộc cái chết thì chúng ta mới có khả năng nâng cao năng lực sinh tồn của chính chúng ta.
Vu Thần tạm thời cũng không biết phải nói lại thế nào.
Một hồi lâu sau, hắn mới nói:
- Vậy được, tùy các cậu. Mạng của các cậu là do các cậu quyết định, tự các cậu phải chịu trách nhiệm. Tôi cũng không ép các cậu. Còn Diệp Tưởng, cậu tận lựcđi cùng tôi.
- Em hiểu rồi, tiền bối.
Trong lòng Diệp Tưởng có ấn tượng rất tốt về Vu Thần.
Vu Thần nói tiếp:
- Còn nữa,thời gian công chiếu của bộ phim này trước thời gian công chiếu của “Quỷ tế III” có đúng một ngày nên việc thuê vật bị nguyền rủa của người khác là chuyện không thể vì dù sao nếu như để nó bị mất trong phim kinh dị cũng là tổn thất rất lớn của chúng ta. Mọi người chắc cũng biết bộ phim này đã là phần cuối cùng của series phim “Quỷ tế”, cho nên những diễn viên tham gia lần này,nếu muốn tất cả đều còn sống trở về thực sự rất khó.
Khi vừa nói ra câu này, bầu không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Chuyện này mỗi một diễn viên đều biết, chỉ là, mọi người không biết phải nói ra thế nào. Mỗi một bộ phim kinh dị đều có nguy hiểm rất lớn, nếu diễn viên có biện pháp bảo mệnh rất mạnh tham gia, toàn bộ còn sống trở về là điều không phải là không thể xảy ra, nhưng với một số bộ phim kinh dị có độ khó cao, nếu khi tham gia diễn viên chưa chuẩn bị đầy đủ và biện pháp bảo mệnh không đủ mạnh, tình huống xấu nhất có thể xảy ra chính là diệt đoàn!
Cho nên, hiện tại, mọi người đều đang dốc hết sức chuẩn bị. Mỗi một bộ phim kinh dị sau này đều không còn thuê được của các diễn viên khác bất cứ vật bị nguyền rủa nào nữa đễ tránh việc chúng bị thất lạc trong phim. Nhất là sau khi xuất hiện vết xe đổ của Đường Hải Lan, vấn đề này càng trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.
Đối với vật bị nguyền rủa của ba người Vu Thần, Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn, Diệp Tưởng cũng đã có chút xíu hiểu biết nhất định. Nếu xét đến năng lực bảo mệnh thì mạnh nhất đương nhiên là Vu Thần bởi vì vật bị nguyền rủa mạnh nhất của hắn là một ngón tay bị chặt đứt.
Hắn nhận được thứ này trong một bộ phim kinh dị trước đó. Nếu nhỏ một giọt máu lên ngón tay đó,chú oán mãnh liệt sẽ xuất hiện, sẽ khiến cho “những thứ dơ bẩn” không thể nào tới gần hắn. Chủ nhân của ngón tay bị đứt này trong bộ phim đó sau khi chết đi đã biến thành lệ quỷ, nhưng oán chú vẫn lưu lại trên ngón tay đứt đó. Đương nhiên, nguyền rủa cũng rất dễ dàng làm chính bản thân Vu Thần bị thương, cho nên tốt nhất sau khi lấy ra dùng cũng không dùng quá mười giây. Bằng không, một khi nguyền rủa khôi phục, Vu Thần chắc chắn sẽ chết rất oan uổng.
Về việc hắn có còn biện pháp bảo mệnh nào khác hay không thì do thời gian quen biết của Diệp Tưởng với Vu Thần quá ngắn cho nên Diệp Tưởng cũng chỉ nghe hắn nhắc đến ngón tay bị đứt này. Còn về phần Tô Hàn và Hầu Thiên Bạch có biện pháp bảo mệnh gì hay không thì hắn không biết.
- Hai vị tiền bối.
Diệp Tưởng hạ mình nói chuyện với Tô Hàn và Hầu Thiên Bạch:
- Vật bị nguyền rủa của hai người là gì vậy?
- Tiếng tiền bối này cậu kêu đúng rồi đấy.
Tô Hàn nghe xong có vẻ khoái chí nói:
- Vật nguyền rủa của tôi là một bức tranh.
- Thật đúng là không biết xấu hổ.
Hầu Thiên Bạch cảm than nói:
- Ai chẳng biết anh lấy được nó từ trên người của một diễn viên đã chết chứ.”
- Phải thì sao! Hầu Thiên Bạch anh trước đó còn không phải thường xuyên chạy vạy để thuê vật bị nguyền rủa của người khác sao!
Tô Hàn không thèm để ý nói:
- Ừm... Đây là một bức tranh bị nguyền rủa trong một bộ phim kinh dị có tên là...
Nói tóm lại, sau đó mọi người bàn bạc xem về sau sẽ hành động như thế nào cùng với những hạng mục công việc phải chú ý tới. Ngoại trừ Vu Thần đặc biệt quan tâm đến Diệp Tưởng muốn hắn theo sát mình, cũng có nhắc nhở nếu như khả năng cho phép bọn họ cũng nên giúp đỡ đám diễn viên mới một chút. Trong phim có nhắc đến bảy người làm công, mà bọn họ chỉ có bốn người, ba người khác không cần hỏi, tự nhiên chính là người mới.
- Diệp Tưởng….Tôi và cậu phải bàn bạc đến vấn đề ng. Trong bộ phim kinh dị lần trước, cậu đã rất may khi không gặp phải trường hợp ng.
Vu Thần đề cập tới vấn đề mà hai ngày nay Diệp Tưởng vẫn thường xuyên nghĩ đến --ng.
***ng, là viết tắt của “no good”, là thuật ngữ chuyên môn của giới đạo diễn và quay phim điện ảnh và phim truyền hình, dùng để chỉ trường hợp khi diễn viên đọc sai lời thoại hay khi diễn viên đóng chưa đạt. Nhưng trong phim kinh dị chân thực, nói sai lời thoại là vấn đề không lớn, cho dù khác biệt rất nhiều với những gì viết trong kịch bản cũng không phải là vấn đề lớn, nhiều nhất cũng chỉ bị trừ một số lượng vé chuộc cái chết mà thôi. Nhưng là, nếu vi phạm đến điều cấm kỵ của tình tiết sẽ xuất hiện ng.
- Đầu tiên tôi muốn nói cho cậu hiểu là ng được chia làm hai loại. Một loại là ng do vô tình, loại kia là ng do cố tình. Tôi tạm thời nói đến loại thứ hai trước.Thông thường, nếu như diễn viên bị ép tới đường cùng, biện pháp bảo mệnh đã xài hết toàn bộ,trước mắt chỉ còn con đường chết... Diễn viên liền có khả năng nghĩ đến việc tạo ra ng do cố ý, khiến cho màn nào trong phim bị quay lại từ đầu. Đương nhiên, đây là biện pháp rất hiệu quả, vì như thế những diễn viên đã chết trong màn đó lại một lần nữa sống lại.
Diệp Tưởng vốn suy đoán không biết ng có thể khiến diễn viên sống lại được hay không, khi vừa được câu nói này, trong lòng hắn thầm nghĩ quả nhiên là vậy. Nhưng hắn không tỏ vẻ mừng rỡ, chỉ nói:
- Nhưng mà các giá phải trả cho việc cố ý gây ra ng chắc chắn rất đắt. Bằng không, ng sẽ là biện pháp bảo mệnh tuyệt đối an toàn mà mọi người có thể dùng, không có gì có thể vượt qua được nó.
- Phải. Tuy rằng có hạn chế chỉ được phép ba lần ng, nhưng mà một lần ng có thể dư sức cứu một mạng người thậm chí còn có thể khiến một người đã chết sống lại,vì thế đương nhiên không thể nào không có ràng buộc nghiêm khắc nhất. Do đó, ng do cố ý một khi diễn ra nhất định diễn viên sẽ bị trừ một lượng vé chuộc cái chết bằng với thù lao trên danh nghĩa... nhưng gấp mười lần! Nếu thù lao của diễn viên là năm trăm tấm vé chuộc cái chết, như vậy diễn viên đó sẽ bị trừ đi năm nghìn tấm vé chuộc cái chết nếu như cố ý gây ra ng! Phải biết rằng cho dù là Phương Lãnh cũng không có nhiều vé chuộc cái chết như vậy! Chênh lệch nhiều như vậy gần như khó có thể bổ khuyết, cho nên ng do cố ý gần như không có tính khả thi. Cho dù cậu thực sự có nhiều vé chuộc cái chết như vậy, nhưng không đến lúc sống chết, cậu có dám bỏ ra không?
Năm nghìn tấm vé chuộc cái chết, chính là một nửa số lượng vé chuộc cái chết cần thiết để mua lại tự do cho mình! Nếu như thù lao của diễn viên cao thêm một chút , như vậy con số đó gấp mười lần lên lại càng trở nên đáng sợ! Vì thế cho dù là cố ý gây ra ng để đổi lấy một mạng nhưng sau khi phim kết thúc bởi vì vé chuộc cái chết trong tay trở thành số âm mà bỏ mạng.
- Được rồi, chúng ta lại bàn tiếp về loại ng do vô tình. Nếu chỉ đơn giản là do sai lầm, như vậy, mỗi một lần ng, tắc cần trừ một lượng vé chuộc cái chết bằng ba lần thù lao trên danh nghĩa của diễn viên! Lại lấy ví dụ ở trên, nếu vô tình gây ra ng, cậu sẽ bị trừ đi có một nghìn năm trăm tấm vé chuộc cái chết, số lượng này cũng không hề nhỏ! Một số diễn viên hơi nghèo một chút sẽ không thể chi trả nổi số lượng vé chuộc cái chết nhiều như vậy. Mà trong tình huống thế nào sẽ dẫn đến ng chắc cậu cũng biết rồi chứ?
- Vâng.
Diệp Tưởng đối với khái niệm này tuy còn có chút mơ hồ nhưng coi như hắn cũng có chút hiểu biết:
- Luôn luôn dựa tính logic trong hành vi của nhân vật để hành động, đây là điều kiện đầu tiên để không gây ra ng.
- Phải. Chính là vậy. Thí dụ như, nếu cậu biết rõ phòng trước mắt có quỷ, nhưng mà ở trong phòng lại có người thân của nhân vật mà cậu đang diễn, cậu vì sợ hãi mà bỏ chạy... Đó là một hành vi vi phạm tính logic trong hành vi của nhân vật. Điều đó sẽ không khiến vé chuộc cái chết của cậu bị trừ là xong mà còn trực tiếp gây ra ng. Cho nên khi cậu đã tham gia vào trong một bộ phim kinh dị, lúc nào cậu cũng phải ghi nhớ, cậu không phải đang đóng phim mà cậu chính là nhân vật này! Phải hoà nhập vào trong nhân vật, phải đứng ở góc độ của nhân vật để suy xét, phải cảm nhận những gì mà nhân vật đang cảm nhận! Chỉ có như thế, mới có khả năng tránh khỏi ng!
Bom chào mừng ngày Nhà giáo VN nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá