Trông thấy Hồng Huyết Lang hùng hổ đuổi theo mình, Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đành vắt chân lên cổ mà chạy, nhưng mà Hồng Huyết Lang nhanh quá, con đầu lĩnh tiếp cận ngày càng gần thế mà ma pháp giá trị ngày càng ít. Khoảng cách với mảnh mê vụ còn xa đừng nói về đến Tân Thủ thôn.
Mộ Dung Tiểu Thiên không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn trông chờ vào thuần di 1%
Thất bại thuần di...
Thất bại thuần di…
Thất bại thuần di…
Mắt thấy cái mõm đầy răng sắp táp vào mông rồi, Tiểu Thiên bất đắc dĩ:
- Mịa, biết thế không lấy “trâu” chiếc gì nữa, đem con tiểu Huyết Lang kia đi là tốt rồi.
Tại thời khắc nguy cơ nhất, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng lại, thuần di thành công. Thời gian ngừng lại, sự vật đông cứng. Trong bán kinh 2 km mỗi một ngọn cỏ gốc cây hiện lại rõ nét trong tâm trí Mộ Dung Tiểu Thiên. Nhanh nhanh chóng chóng hắn tập trung vào một con tuần lộc đang chạy hướng về thôn 110, chọn con cách chỗ này xa nhất có thể. Lúc trước Tiểu Thiên đã chú ý đến giống này so về tốc độ thì là nhanh nhất trong đám động vật ăn cỏ. Đọc thì chậm nhưng việc Tiểu Thiên thuần di lên lưng con tuần lộc diễn ra trong nháy mắt.
Mộ Dung Tiểu Thiên ôm chặt lấy cổ con vật để mặc cho nó bê mình đi đâu thì bê. Xem ra con hươu này cực sợ Huyết Lang Vương, vượt xa sự sợ hãi cái thứ đang ở trên lưng mình. Đối với Tiểu Thiên không ngờ hoàn toàn không nhìn chỉ có liều mạng chạy. Cứ như thế, một người một lộc đi đầu, cách đó 1 km là ngàn con Hồng Huyết Lang cứ thế ầm ầm quét đến Thôn Tân Thủ 110.
Phía trước bắt đầu xuất hiện mấy cái thân ảnh, càng gần thôn xuất hiện càng nhiều người chơi. Mộ Dung Tiểu Thiên cùng tuần lộc tiến nhanh về phía trước, một bên gào to:
- Chạy mau, bầy sói đến rồi!
Chưa chờ người chơi phản ứng lại, bọn họ đã bị hồng lưu phía sau nuốt trọn.
Nhìn thấy Tân Thủ Thôn ngày càng gần Mộ Dung Tiểu Thiên cũng cảm thấy khá hơn. Bỗng chốc đắc ý, thu hoạch hôm nay rất khả quan. Chỉ là hại chết nhiều người chơi quá, kiểu gì trên diễn đàn cũng bị mắng cho hỏng người! Nhưng kịch biến xẩy ra, tuần lộc thay đổi hướng, chạy lệch về cánh rừng bên trái Tân Thủ thôn.
- Đi bên kia, đi vào thôn cho tao!
Mộ Dung Tiểu Thiên liều mạng bẻ đầu con tuần lộc nhưng chẳng có tác dụng gì cả. Hồng Huyết Lang sắp giết vào thôn cũng thay đổi phương hướng, Mộ Dung Tiểu Thiên đành từ bỏ:
- Trùi ạ, đây mới là khởi đầu nhá!
Không biết chạy bao lâu Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy cơ thể mình rời rã mệt mỏi. Mông cũng sắp mài nhẵn rồi mà trời thì tối đen như mực. Nếu không phải tiếng gầm rú của Hồng Huyết Lang vẫn còn văng vẳng phía sau Mộ Dung Tiểu Thiên đã sớm nhẩy xuống rồi. Không biết con tiểu Hồng Huyết Lang còn sống hay không? Hắn rất muốn lôi ra xem nhưng tuần lộc chạy quá sóc, không cho hắn thả lỏng tay chân chút nào.
- Chúc mừng người chơi, phát hiện tân bản đồ { Nơi ẩn thân của kẻ phả bội - Solas } thưởng 2000 danh vọng, mở bản đồ cho người chơi.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang than thở không kịp thì bên tai truyền đến tiếng thông báo quen thuộc của hệ thống.
Hắn còn chưa hiểu ra sao bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một hỏa cầu nóng rực theo sau là cái đuôi phát sáng mầu hồng, cắt qua trời đêm nện vào trên người tuần lộc. Cũng may Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh trí, thấy sự không ổn nhảy xuống chứ không cũng đi đời nhà ma giống con vật xấu số kia.
- Thằng nào đó? Dám xâm nhập lãnh địa của Solas.
Phía sau hỏa cầu có một thân ảnh đen kịt tiến đến.
Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng phân giải:
- Đại ca, đừng động thủ! Em không có ác ý, em bị đuổi giết nên mới chạy đến nơi này.
- Mày là người chơi?
Người trung niên xuất hiện trước mặt Tiểu Thiên mang vẻ mặt âm trầm, khoác trên người một bộ ma pháp sư bào màu đen.
- Ehe he, đại ca lợi hại, chớp mắt đã nhìn ra.
Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cười a dua một bên âm thầm kêu khổ, mịa trước có hổ sau có lang, rốt cục thì phải làm thế nào?? Theo ánh trăng non nhàn nhạt Mộ Dung Tiểu Thiên đánh giá bốn phía.
Cả người hắn bắt đầu lạnh thấu. Cách đó không xa là một căn nhà đơn sơ, bên cạnh là một cái hồ. Trừ những thứ này bốn bề đều là vách núi chỉ trừ lối mình vừa đi vào. Hắn đã vào tuyệt địa.
- Kẻ nào muốn bắt chú?
Solas thoáng hãnh diện giọng điệu cũng dịu đi.
- Không phải là người mà là mà thú Hồng Huyết Lang cấp 3.
Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời thấy biến đổi của Solas âm thầm đắc ý:
- Lên trời xuống biển, vỗ mông ngựa đâu cũng có, NPC cũng có thích được nịnh.
Tiếng vọng huỳnh huỵch vang lên rõ ràng trong bóng đêm, tiếng sói tru cũng càng ngày càng gần. Solas nghe thế mặt cũng chẳng biến:
- Mấy trăm con Hồng Huyết Lang, đại ca Solas còn không để vào mắt.
- Không phải trăm con đâu ạ!
Mộ Dung Tiểu Thiên lý nhí
- Là vài ngàn con ạ.
Solas đổi sắc trau mày, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh:
- Hèm, mấy ngàn con Hồng Huyết Lang, Solas ta đối phó cũng ngon.
Tiếng ngào thét của Hồng Huyết Lang càng ngày càng vang vọng, vô số thân ảnh xuất hiện. Mộ Dung Tiểu Thiên không muốn hi sinh, nhưng chết thì chết dù sao cũng không còn đường nào để chạy nữa.
Bỗng, Mộ Dung Tiểu Thiên vuốt sống mũi đau khổ nhìn Solas:
- Tý quên chưa nói cho đại ca, còn có một con Hồng Huyết Lang vương, hơn thế …
Mộ Dung Tiểu Thiên phun ra từng chữ:
- Còn – Là – Huyết – Lang – Vương – Biến – Dị.
Last edited by Tiểu Thuận; 30-07-2010 at 11:45 PM.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận
Mặt Solas vặn vẹo nhìn rất dữ, dáng dấp tự tin thong thả đã bay biến không còn bóng dáng tăm hơi:
- Mày … thằng kh*n này, hại chết tao rồi … Trước phải xử mày nói sau.
Solas vung tay, một thanh pháp trượng hiện ra, một quả hỏa cầu to bằng đầu người trực chỉ mặt Tiểu Thiên thẳng tiến.
Tiểu Thiên trong giây phút cuối cùng nói chuyện với Solas thì đã chú ý đến động tác của lão rồi, thấy sự hiện diện của pháp trượng hắn cũng bật người né ở phía trên. Kết quả chỗ đất nơi Tiểu Thiên dừng chân vừa rồi bị đốt cháy đen.
Solas bất ngờ thằng kia không lùi mà còn tiến tới, vừa kịp tránh một kích của mình, hắn hơi ngẩn ra. Chính lúc đó Mộ Dung Tiểu Thiên đã lướt qua bên người Solas chạy thẳng đến cái hồ đằng sau lưng.
Solas bị Mộ Dung Tiểu Thiên lừa cho tức quá, vẫy tay cái nữa, một viên hỏa cầu lại truy tới, mắt thấy sắp đập vào người Tiểu Thiên thì “Bủm” một tiếng Mộ Dung Tiểu Thiên đã nhảy vào hồ nước không thấy bóng dáng đâu nữa.
Tiểu Thiên nhanh chóng chui xuống đáy hồ, ôm lấy tảng đá, an toàn rồi mới dám hung hăng:
- Mịa, thằng già mày choảng nhau với Huyết Lang đi, muốn ông mày chết chung còn xa lắm.
Hắn cũng rất đắc ý, may mà nghĩ ra được cách này nếu không chắc cũng bị tên mặt lạnh kia đốt thành tro rồi.
Tuy thế vài phút sau Mộ Dung Tiểu Thiên càng ngày càng choáng váng, mắt nhìn mọi vật cũng mơ mơ hồ hồ. Hai tay hắn không ôm tảng đá kia nữa lặng lẽ ngoi lên mặt nước.
Cả bầu trời đỏ rực. Mộ Dung Tiểu Thiên vừa trợn mắt vừa tranh thủ hít mấy hơi.
Solas mặt trắng như tờ giấy, tóc tai ướt đẫm mồ hôi bết lại, dáng điệu cau cau có có. Cả thân hình được bao phủ bởi một tầng năng lượng rách nát màu đỏ. Xung quanh Solas là muôn vàn hoa lửa cùng vô số Hồng Huyết Lang nằm lăn lóc. Số Huyết Lang còn lại cố sống cố chết tấn công nhưng không có bao nhiêu tác dụng. Chỉ có đạo bạch quang cùng móng vuốt của Hồng Huyết Lang vương mới cứa rách được tầng bảo hộ.
Solas vung lên pháp trượng:
- Lấy vương quyền của Lam Ẩn bộ lạc cùng lực lượng hỏa thần làm vật dẫn, hóa tro tất cả địch nhân trước mặt ta! Lưu Tinh Hỏa Vũ…..
Bầu trời hửng sáng, trong phạm vi 60 mét trước mặt Solas hàng ngàn hỏa tiễn lao xuống mặt đất. Gần 5 phút nướng cả ngàn con sói, chỉ còn lại Huyết Lang vương bi phẫn gầm rú. Trên người nó vết thương chi chít.
Thân thể Solas run lẩy bẩy, vòng năng lượng yếu đã không thể yếu hơn. Cũng bởi ma lực tiêu hao quá lớn.
- Hix hix, quá mạnh.
Mộ Dung Tiểu Thiên nằm úp ở một góc chẳng dám động đậy.
Lúc này, pháp lực Solas sắp cạn kiệt, như cung kéo hết đà. Huyết Lang vương cũng không tốt hơn được bao nhiêu mỗi bước đi là một lần lung lay.
- Ngao
Huyết Lang vương tru lên thê lương vang vọng lên vách núi thảm thiết vô cùng. Theo đó thân hình nó nhanh như điện vọt lên, móng vuốt vẽ lên quỹ tích màu xanh nhạt thẳng đến vòng bảo hộ. Tầng năng lượng bị phá tan, Solas cũng bị đánh bay gần 3 mét.
Solas gian nan đứng dậy, lau vết máu nơi khóe miệng sắc mặt lại biến xanh. Dáng vẻ hung tàn, phun một ngụm máu tươi lên pháp trượng:
- Lấy vương quyền cùng máu của ta trao đổi, hủy diệt hết thảy sinh vật sống trước mặt – Huyết Hồn Phá á á á.
Một đạo huyết vụ bay thẳng đến Huyết Lang vương.
- Oanh
Huyết Lang vương bị bao lấy rồi nổ tung tạo thành chùm mưa máu rải lên không trung.
Đặt mông đánh phịch một cái xuống đất, Solas há mồm phun ra máu ứ:
- Lâu lắm rồi mới đánh một trận như thế.
Hắn cảm khái thở dài, vụ này hắn hao hết ma lực, cuối cùng còn lấy bản thân ra trao đổi phát động kỹ năng mạnh nhất của mình mới có mạng mà về.
- Cuối cùng cũng xong.
Solas thả lỏng nhắm nghiền hai mắt. Hắn bây giờ rất mệt lại thương nặng, chả muốn động đậy gì nữa, nghỉ ngơi một chút rồi hãy nói.
Nhưng mà kết thúc thật sao? Solas quên mật một tên.
Mộ Dung Tiểu Thiên lặng lẽ tiếp cận. Lúc nhìn thấy Solas hết ma lực hắn bắt đầu vui mừng, tiếp đó Solas lại bị đánh cho trọng thương hắn lại hạ quyết tâm. Hắn không nhìn ra level của Solas nhưng ít ra cũng là 5x rồi. Phán đoán HP của hắn cũng sắp về mo rồi. Nhưng đánh vượt 50 cấp, chính Mộ Dung Tiểu Thiên cũng không dám khẳng định công kích của mình có Đam ra hay không (Đam trong damage = Độ sát thương ). Nếu mà Đam = 0 vậy hi sinh chắc rồi. Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đã quyết tâm, không phải nói mạo hiểm càng lớn tiền vào càng nhiều sao? Cơ hội tốt không thể bỏ qua, chiến đê, liều mạng!
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Mộ Dung Tiểu Thiên chậm rãi di động, cuối cùng chỉ cách Solas 15 mét, có thể nhìn thấy thân thể hắn đang run rẩy nhè nhẹ.
- Xem ra bị thương không nhẹ.
Những lo lắng của Mộ Dung Tiểu Thiên cũng giảm đi đôi chút. Không còn cách nào rút ra Mộc Kiếm, đây là vũ khí mạnh nhất bây giờ của hắn. Tĩnh tâm, hít một hơi thật sâu … Mị Ảnh Phiêu Di phát động! Thân hình mang đi lớp lớp tàn ảnh rất nhanh xông lên phía trước, Mộc Kiếm của Mộ Dung Tiểu Thiên mạnh mẽ đâm vào mắt Solas.
- Á
Trung niên nhân thét lên, pháp trượng trên tay thuận thế vung ra đập bay Mộ Dung Tiểu Thiên đến 6 mét.
Lần này khiến Mộ Dung Tiểu Thiên vã mồ hôi, Solas tiện tay đánh cũng khiến hắn gần hết máu. Trong tình trạng yếu ớt nhất, công kích vật lý cũng khủng bố như vậy. Xem ra level trênh lệch không thể lấy yếu tố khác bù lại mà được. Không bận tâm đến đau đớn, không quan tâm đến bản thân còn bao nhiêu máu. Mộ Dung Tiểu Thiên biết không thể để Solas có thời gian ngưng tụ ma pháp lực, cho dù là một chút thôi hắn nhất định phải chết.
Mộ Dung Tiểu Thiên không chờ cơ thể rơi xuống, tay phải mạnh mẽ vỗ trên mặt đất mượn lực vọt lên, tiếp đó lộn một vòng, Mị Ảnh Phiêu Di sử dụng cực hạn, hắn bay hướng thẳng về phía Solas
Lần này Mộ Dung Tiểu Thiên biết khôn, không đánh bừa với Solas nữa mà chạy xung quanh tập kích. Solas bị thương nghiệm trọng, hành động chậm chạp. Mộ Dung Tiểu Thiên dùng kiếm, nắm tay, mũi chân, thậm chí cùi trỏ đầu gối để tấn công liên tiếp. Liều thôi, cho dù Dam rất nhỏ nhưng ông không tin không đánh chết được ngươi. Đây là ý tưởng duy nhất lúc này của Mộ Dung Tiểu Thiên.
……….
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm đã giết BOSS trí tuệ. Thưởng may mắn 1, tặng danh vọng 2000.
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm là người đầu tiên giết BOSS trí tuệ tặng 1000 danh vọng.
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm tăng lên một cấp.
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm tăng lên một cấp.
………
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm lên cấp 10, Hệ thống tự động thăng cấp, toàn bộ truyền tống trận từ Tân Thủ Thôn đến Thành Thị được mở.
- Đinh
Chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm là người đầu tiên lên cấp 10, tặng 1000 danh vọng. Có thể đến 6 tòa thành lớn chuyển chức.
Thanh âm khả ái của hệ thống vang vọng bên tai Mộ Dung Tiểu Thiên hắn mới dừng lại, ngồi trên mặt đất thở phì phò. Bên cạnh chỗ Solas gục xuống hiện ra vài thứ long lanh.
- Tiền, tiền ha ha ha.
Mộ Dung Tiểu Thiên cười tươi:
- Cuối cùng có thể thoát khỏi kiếp đào quặng rồi.
Hắn lăn vào đống kim tệ vui vẻ kiểm kê.
- Nhãi ranh Solas thật không ngờ có nhiều tiền như thế.
Mộ Dung Tiểu Thiên thu 3886 kim tệ vào túi.
- Ủa, cái gì đây?
Dưới đống kim tệ Tiểu Thiên phát hiện hai thứ khác. Cầm lên một hạt châu to bằng quả bóng bàn ---- Huyết Hồn Châu ( Nhiệm vụ vật phẩm). Tiện tay vứt vào túi, cài này coi như không dùng được, ai mà biết từ nhiệm vụ khỉ ho cò gáy nào. Nhặt lên thứ kia, nó hình lập phương giống như đại ấn của quan lại thời xưa. Bề mặt trơn nhẵn giống như làm từ ngọc. Toàn khối màu vàng hơn nữa tỏa ra ánh sáng cũng màu vàng, hai mặt đều khắc chữ viết theo lối chữ Triện.
- Hix, sao không viết thành lối chữ Khải, coi thường ta ít học hả?!
Mộ Dung Tiểu Thiên bất mãn cũng vứt luôn vào túi. Sau đó đi ra lấy pháp trượng của Solas
( Vật Phẩm chưa giám định). Mộ Dung Tiểu Thiên căm tức:
- Hừm hừm, rõ ràng đây là hàng second hand lại bảo là chưa giám định, mịa, thực là xui xẻo.
Nói rồi cũng đưa vào túi.
- Nhặt hết rồi
Mộ Dung Tiểu Thiên thoải mái thở dài. Mông hắn bị mài bây giờ vẫn còn đau. Cả người giống như đứt lìa. Một cơn gió êm ái thổi qua đưa đến một hơi mát mẻ, Mộ Dung Tiểu Thiên thả lỏng cơ thể. Ánh trăng mềm mại tràn ngập không gian, vầng minh nguyệt nhô cao soi bóng xuống bờ hồ giúp người ta thấp thoáng thấy được từng làn sóng gợn. Êm đềm thanh nhã tưởng như tình thơ ý họa.
- Solas chọn chỗ cũng thật tốt.
Mộ Dung Tiểu Thiên say mê ánh trăng xinh đẹp này. Đột nhiên hắn nhớ ra cái gì thét lên sợ hãi. Trận chiến quá căng thẳng làm hắn quên luôn chú sói con kia, cầu mong nó không chết ngạt, mở Hỗn Độn giới chỉ hắn bế tiểu Hồng Huyết lang ra.
Mộ Dung Tiểu Thiên ngạc nhiên, tiểu Huyết Lang đã mở mắt. Đôi đồng tử nho nhỏ đang dáo dác nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên. Nhưng rồi lại ngao ngao, vươn đầu lưỡi liếm mút liên tục đầu ngón tay Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên bị Tiểu Huyết Lang vương mút ngón tay buồn buồn bất giác cười ra tiếng.
- Nhóc, đói bụng rồi nhá!
- Được rồi, được rồi, mình mang chú trở về mua đồ ăn nhá.
Mộ Dung Tiểu Thiên vỗ đầu Huyết Lang sau đó mở bản đồ.
- Ặc
Nhìn đến bản đồ Mộ Dung Tiểu Thiên tí thì sặc.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
- Hix, sao mà xa dữ vậy. 100+ kí lô mét.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang nâng nâng vui vẻ bỗng chốc tiu nghỉu. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ còn cách 1 cách – Chạy Bộ.
Nhìn tiểu Huyết Lang trong lòng hắn nói:
- Chú mày tốt nhất lại vào nhẫn Hỗn Độn đi thôi, ta phải “Căng Hải” về ôm mày không tiện.
Nói xong định hành động thì tiểu Huyết Lang nghe hiểu tiếng người, nó ngoạm chặt vào quần áo Tiểu Thiên không chịu nhả, trong miệng cứ ngao ngao mãi.
- Phiền chết mất!
Mộ Dung Tiểu Thiên buồn bực niết đầu Tiểu Huyết Lang:
- Được rồi, không vào thì thôi, anh đành ôm chú chạy về vậy.
Mộ Dung Tiểu Thiên cộng 24 điểm thuộc tính hết cho nhanh nhẹn sau đó vắt chân mà chạy hướng Tân Thủ Thôn.
[ Vận Mệnh ] không có quyển trục hồi thành. Ngoại trừ truyền tống trận giữa các thành lớn ra, muốn đi đâu đều phải dựa vào bản thân cuốc bộ. Tất nhiên nếu người chơi lên cấp 10 chuyển chức làm kỵ sĩ, bạn có ngựa để cưỡi. Nếu làm triệu hoán sư trình độ có thú nuôi bay lượn vậy thì có thể phi hành được rồi.
Giữa các chức nghiệp có quy định rất chặt chẽ và cũng không có chức nghiệp nào tốt nhất. Triệu hoán sư có thể mượn sức của thú nuôi. Nhưng bản thân chỉ có một skill khi chuyển chức ra thì chỉ có thể tự nghĩ cùng kiếm sách skill học thêm.
Ma pháp sư có công kích phạm vi lớn nhưng Hp và Dam tay nhỏ. Kỵ sĩ máu trâu lại có ngựa cưỡi, nhưng skill phần lớn đều là trên lưng ngựa thích hợp quần ẩu. Chiến sĩ thích hợp nhất PK, có skill tấn công trong phạm vi nhỏ nhưng tốc độ lại kém nhất. Bởi vậy người chơi lựa chọn chức nghiệp tương đối đồng đều.
Mộ Dung Tiểu Thiên lên đến cấp 4 là nhờ Mị Ảnh Phiêu Di, nhưng lại tiêu hao MP nhiều cho nên hắn mới cộng dồn hết lên Trí Lực. Nhưng do buồn bực lại vứt hết vào nhanh nhẹn. Bây giờ chỉ cần mấy lần Mị Ảnh Phiêu Di nữa là hắn cũng chạy được nửa quảng đường rồi. May mắn không gặp quái lv cao.
Mặt đất cùng những vì sao làm bạn. gió mát trăng thanh trải kiếp đời.
Mồ hôi nhỏ giọt giống như vừa mới bước từ dưới sông lên, thế mà tiểu Huyết Lang vẫn cuộn tròn trong lòng ngực Tiểu Thiên, nó ngủ ngon, miệng lại còn nhấm nháp đầu ngón tay hắn.
- Tao chạy kiệt lực, mày lại ngáy pho pho.
Mộ Dung Tiểu Thiên tức giận nhìn Tiểu Huyết Lang vương mà nghĩ.
- Bọn họ chắc cũng sớm log in rồi.
Mở bộ đàm kênh của Dương Tùng hắn lớn tiếng gào thét:
- Trường Giang, Trường Giang, đây là Hoàng Hà, là Hoàng Hà rõ chưa, nghe được mau trả lời … có trả lời không thì bảo?
Hô liên tục mà bộ đàm vẫn im thin thít, chẳng nhẽ chưa log in? Mọi khi tên Dương Tùng đúng giờ lắm cơ mà, sao tối nay lại lên muộn? Xem ra hắn cắm rễ bên Phiêu Tuyết lâu quá. Mộ Dung Tiểu Thiên cười he he tưởng muốn tếu một chút ai ngờ gặp tên chẳng thú vị chút nào!
Mộ Dung Tiểu Thiên chuyển sang Vô Phong:
- Trương Quân Trường, nể mặt Quốc Dân Đảng, nhận điện của anh đê.
(Trương Quân Trường – Nhân vật phản diện trong phim Nam Chinh Bắc Chiến, vốn là tướng lĩnh phe Quốc Dân Đảng những năm 1945 -1947)
- Ha ha, anh Thiên sáng sớm anh đã bay bổng thế!
- Anh còn đâu bụng dạ nào để bay với bổng, đang muốn kiệt sức chết đây.
- Nghe nói anh gặp vận, một phát nhẩy lên cấp 10, đang đi chuyển chức? Chúc mừng, chúc mừng!
- Hix, Đại thành còn chưa đến đừng nói đến làm nhiệm vụ chuyển chức.
- Vậy anh đang làm cái gì thế?
- Thần Luyện, anh chú đang trải nghiệm cuộc trường chinh hai vạn năm nghìn dặm của cách mạng vô sản.
- Hả?!
Mộ Dung Tiểu Thiên buồn bực:
- Anh bị một con tuần lộc vứt cách Tân Thủ Thôn 110 hơn trăm km, hiện đang “căng hải” trở về.
- Hố hố
Bên kia bộ đàm truyền đến tiếng cười càng đặc sắc:
- Hóa ra kẻ dẫn sói chém giết người chơi hôm qua là anh á, em đã nói rồi mà, trừ anh Thiên ra, có ai tài giỏi như thế chứ!
- Ai dẫn sói về nhà, rõ ràng bọn nó đuổi theo ta mà!
- Được rồi được rồi, dù sao Thiên ca cũng thành danh nhân rồi. Anh tìm em có chuyện gì đừng có bảo đồng hành với anh hai vạn năm nghìn dặm đấy nhá.
Mộ Dung Tiểu Thiên thở dài:
- Ta bó tay với chú rồi, đừng có mỉa anh nữa. Được rồi, anh đang chạy vất vả không dài dòng nữa, chú nói với Dương Tùng đi mua đồ ăn thú nuôi nhá. Sau đó tới Truyền Tống Trận chờ, nhiều nhất 1 tiếng nữa ta về.
- Thú nuôi? Con gì? Cấp Mấy?
Vô Phong kinh ngạc.
- He he, rồi chú sẽ biết.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Vầng mặt trời hồng nhạt sắp nhô lên khỏi đường chân trời, ánh nắng đem đến hơi ấm cho mặt đất. Mộ Dung Tiểu Thiên mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng cũng về tới Tân Thủ Thôn 110.
- Oa, về tới làng thân yêu rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên chậm bước nhìn tiểu Huyết Lang dễ thương trong lòng, tiểu gia hỏa đang đói bụng chẳng chịu nằm yên cứ cào móng vuốt trong lòng hắn, đôi mắt long lanh đáng thương nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, miệng không ngừng mút mút ngón tay hắn.
- Rồi, rồi, đi tìm bố nhóc.
Mộ Dung Tiểu Thiên nói đùa rồi bước đến truyền tống trận trong thôn. Trên đường cũng chẳng dám khoe khoang, nếu không bị người ta cướp thì toi công. [ Vận Mệnh ] khác với các trò khác đó là không có vùng an toàn, nên cẩn thận một chút.
Còn chưa đến nơi đã thấy ở phía xa tiểu tử Dương Tùng đang bứt rứt trông ngóng, còn không thì đánh mắt đưa tình sang Phiêu Tuyết ở bên cạnh. Không ngờ cả Vô Phong, Sát Thủ, cùng Triệu Hoán Sư cũng đang ở đó.
- Chào mừng bậc thầy cách mạng của chúng ta hoàn thành chẳng đường hai vạn năm nghìn dặm!
Dương Tùng thấy Tiểu Thiên từ đằng xa liền vui sướng kêu gào
- Thiên ca, anh xem nè, vì đón chào anh mà chúng em đã lãng phí hơn mấy chục giờ luyện cấp quý giá đó.
Mộ Dung Tiểu Thiên đến trước mặt mọi người, xấu hổ vuốt mũi, xem chừng tình huống bản thân đều bị Vô Phong nói cho mọi người biết hết, tức giận trừng mắt với Dương Tùng rồi lại xem tiểu Huyết Lang trong lồng ngực nói với nó: “Nói không biết xấu hổ nếu không phải tiểu tử ngươi, ta đã sớm log out đâu có vất vả như bây giờ.”
Quy định của [ Vận Mệnh ] về thú nuôi rất khắt khe, ngoài Triệu Hoán Sư ra các nghề nghiệp khác bắt được thú nuôi cũng vô ích. Lấy ví dụ Mộ Dung Tiểu Thiên, cho dù hắn ta nuôi tiểu Huyết Lang đến lớn mà không có Triệu Hoán thuật cùng Khế Ước, thì nó cũng sẽ không làm theo mệnh lệnh của hắn. Lại nói, nếu bị người khác dùng Triệu Hoán thuật chẳng phải biếu không? Hơn nữa nếu Tiểu Thiên rời khỏi trò chơi hoặc hi sinh, tiểu Huyết Lang sẽ tự động rời đi. Đây cũng là nguyên nhân Mộ Dung Tiểu Thiên dù có mỏi mệt cũng không log out.
- Chúng ta cũng muốn biết lão huynh tặng Dương Tùng con gì.
Vô Phong cười nói.
Sát Thủ gật đầu nói:
- Đúng, đúng, đây là thú nuôi đầu tiên của [ Vận Mệnh ], chúng ta rất mong chờ đó!
Phiêu Tuyết chỉ tay vào lồng ngực Tiểu Thiên nói:
- Em chỉ muốn coi nó có đáng yêu hay không thôi.
Triệu Hoán Sư bất mãn:
- Ta chỉ hi vọng thứ này là rác rưởi, ta đỡ phải thèm, hừm.
Dương Tùng nói như không:
- Trò chơi mới bắt đầu, em nghĩ cũng chẳng tốt được đến mức đó đâu.
Mộ Dung Tiểu Thiên bồng tiểu Huyết Lang vương lên nói:
- He he, vậy các chú tự xem đi nè.
- Woa, đáng yêu quá!
Phiêu Tuyết bình thường chừng mực từ tốn không ngờ lại còn nhí nhảnh hơn những người khác, nhanh chóng cướp tiểu Huyết Lang từ tay Mộ Dung Tiểu Thiên.
- Anh Thiên, chúng ta đều là bạn bè, tại sao lại thiên vị thằng mỏ nhọn Dương Tùng mà không nhớ em một chút nào!
Triệu Hoán sư hét về phía Mộ Dung Tiểu Thiên.
- À
Mộ Dung Tiểu Thiên xoa đầu xấu hổ:
- À tại tiểu tử Dương Tùng rác rưởi quá mà!
Hắn chẳng nghĩ đến vấn đề mặt mũi cứ ăn ngay nói thật mà tuôn.
- Sặc, chẳng qua là một con Hồng Huyết Lang mà thôi, cũng chẳng có chút tiền đồ gì.
Dương Tùng nhịn cười nhìn Triệu Hoán sư, lại rất bất mãn với câu nói của Tiểu Thiên
- Em cũng tiếc đồ ăn cho thú nuôi lắm chứ, đắt khiếp à.
Nói xong câu đó thì trên mặt không ngờ ra vẻ đau đớn.
Mộ Dung Tiểu Thiên thực muốn tức điên
- Hừm, mày … Khổ sở cả đêm chạy hơn trăm km, vì lòng tốt mà bắt cho mày một con sủng vật. Kết quả là bị dội gáo nước lạnh vào mặt, mày nói oan hay không oan.
- Oái oái, Thiên ca đừng nóng!
Dương Tùng cười bồi
- Người đại lượng không chấp kẻ tiểu nhân, em nhận sai rồi.
- Mặt tiểu tử người là mặt chó!
Mộ Dung Tiểu Thiên ném ra một câu, chẳng lý gì đến Dương Tùng nữa xoay sang Triệu Hoán Sư:
- Đầu gỗ, kệ mấy thằng chướng mắt này, chú mau lên lv 10 đê, đi luyện cấp cho nhanh chỉ cần chú đạt được lv 10 trước mỏ nhọn, tiểu gia hỏa này sẽ là của chú.
- Thật sao, nói thì phải giữ lời đấy.
Triệu Hoán Sư vui mừng nhìn Tiểu Thiên rất sợ hắn thay đổi.
- Ta cam đoan.
Mộ Dung Tiểu Thiên khẳng định.
- Bái biệt.
Triệu Hoán sư hú lên quái dị rồi chạy thẳng ra phía ngoài thôn.
- Au!
Dương Tùng chẳng hiểu ra sao
- Anh thì làm sao?
Phiêu Tuyết mặt đỏ hồng, tức quá chẳng để ý đến hắn nữa, chỉ lo đạt mục đích bản thân là sờ mó chơi đùa với tiểu Huyết Lang. Thật bất ngờ, tiểu tử Dương Tùng này thời gian ngắn như vậy đã thu phục được Phiêu Tuyết.
- Đúng thế.
Vô Phong lắc đầu cảm thán
- Không có ai không ngốc, phải lên mạng học bổ túc cho nhanh.
Lúc này kẻ vốn chưa nói câu nào - Sát Thủ ác hiểm cười quái dị với mấy người
- Ta nghe nói Hồng Huyết lang có bốn chân mầu trắng chính là Huyết Lang vương cấp 4. Tiểu gia hỏa này dường như cũng như thế!
Phiêu Tuyết vô tình liếc nhìn Dương Tùng
- Bốn chân Huyết Lang vương trắng đốm đen, nhóc này lại là trắng tinh hẳn là biến dị Huyết Lang vương cấp 5.
- Cái gì?
Mặt Dương Tùng biến đổi so với lợn còn khó nhìn hơn.
- Ta còn nghe thấy…
Vô Phong đả kích cường độ mạnh
- Dùng thịt bò bồi dưỡng thú cưng, 80% có thể thăng một cấp.
- Nói cách khác, tiểu gia hỏa này nếu được bồi dưỡng tốt…
Mộ Dung Tiểu Thiên nghiêm túc, nhìn Dương Tùng một cách kỳ lạ, cuối cùng tổng kết
- Tiểu gia hỏa này có 80% trở thành hạ giai tiên thú cấp 6.
- Nhưng mà, có những tên trí hướng rất rộng lớn! Chẳng coi cấp 6 hạ giai tiên thú vào đâu.
Sát thủ nhìn Dương Tùng như nhìn thằng đại ngu.
Bọn người đều nhịn cười ngó Dương Tùng.
Mặt hắn lúc này đã nghẹn mà đỏ chói, hối tiếc cực kỳ nha, chỉ muốn vạch mõm bản thân ra. Cuối cùng không kìm nổi rống lên
- Đ.m nó thật là con lợn a!
Gào xong rồi lấy tốc độ trước nay chưa từng có rời thôn.
Mộ Dung Tiểu Thiên, Vô Phong, Sát Thủ, Phiêu Tuyết cuối cùng không kìm được nữa cười năn nộn. Đương nhiên Phiêu Tuyết cười cũng thật hàm súc.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê