23-10-2010, 11:19 PM
I'm a poor lonesome cow-boyAnd a long far way from home
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 92
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 274
Thanked 332 Times in 73 Posts
Tà o Tháo: Diệu kế của đệ nhất cao thủ
Sau khi được phong Äại tÆ°á»›ng quân, có lẽ Tà o Tháo tÃnh tá»›i sá»± cân bằng quyá»n lợi, hoặc muốn an ủi bạn cÅ©, bèn lấy danh nghÄ©a thiên tá» phong Viên Thiệu chức Thái úy.
NgÆ°á»i “mạo danh†Tà o Tháo
Tháng MÆ°á»i năm HÆ°ng Bình thứ hai (195 sau công nguyên), Tà o Tháo chÃnh thức lÄ©nh chức Cổn Châu Mục, thế lá»±c cà ng lá»›n. Còn Hán Hiến đế sau má»™t năm ròng gian lao vất vả, tháng Bảy năm thứ nhất niên hiệu Kiến An, vỠđến Lạc DÆ°Æ¡ng (196 sau công nguyên), Ä‘iá»u kiện rÆ°á»›c vua cà ng chÃn muồi.
Tà o Tháo sai em hỠ– DÆ°Æ¡ng vÅ© tÆ°á»›ng quân Tà o Hồng Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng bị Vệ tÆ°á»›ng quân Äổng Thừa và Viên Thuáºt cản Ä‘Æ°á»ng nhÆ° đã biết. May mà có Äổng Chiêu.
Äổng Chiêu Ä‘i gặp DÆ°Æ¡ng Phụng, vì ông nháºn thấy DÆ°Æ¡ng Phụng thá»±c lá»±c mạnh nhất nhÆ°ng cá»™i rá»… lại mong manh nhất trong đám quân phiệt dữ nhÆ° hùm sói bên cạnh nhà vua. Ông nảy ra sáng kiến viết há»™ Tà o Tháo má»™t bức thÆ° gá»i DÆ°Æ¡ng Phụng (má»™t kiểu “mạo danh†tÃch cá»±c), trÆ°á»›c tiên bốc thÆ¡m DÆ°Æ¡ng Phụng lên mây xanh, sau đó Ä‘á» nghị hai bên hợp tác.
Là do: Trong thá»i buổi loạn lạc nà y, những ngÆ°á»i hiá»n tà i phải cùng nhau liên kết lại để là m sáng tá» vÆ°Æ¡ng đạo, vì công việc nà y má»™t ngÆ°á»i không là m nổi (tất tu chúng hiá»n dÄ© thanh vÆ°Æ¡ng quÄ©, thà nh phi nhất nhân sở năng Ä‘á»™c kiến). Liên kết bằng cách nà o? Trong triá»u, tÆ°á»›ng quân là m chủ; bên ngoà i, tôi ủng há»™ tÆ°á»›ng quân. Tôi có lÆ°Æ¡ng thảo, tÆ°á»›ng quân có binh lÃnh, đủ sức há»— trợ lẫn nhau (tÆ°á»›ng quân Ä‘Æ°Æ¡ng vi ná»™i chủ, ngô vi ngoại viện. Ngô hữu lÆ°Æ¡ng, tÆ°á»›ng quân hữu binh, hữu vô tÆ°Æ¡ng thông, túc dÄ© tÆ°Æ¡ng tế).
HÆ¡n nữa, Äổng Chiêu còn thá» há»™ Tà o Tháo: Cùng DÆ°Æ¡ng Phụng sống chết có nhau. DÆ°Æ¡ng Phụng gáºt đầu khen phải, liá»n tiến cá» Tà o Tháo lÄ©nh chức Trấn tây tÆ°á»›ng quân, kế thừa tÆ°á»›c vị của cha là Phà đình hầu. Äúng lúc DÆ°Æ¡ng Phụng có mâu thuẫn vá»›i má»™t và i nhân váºt trong triá»u, ông ta sai ngÆ°á»i má»i Tà o Tháo Ä‘em quân vá» Lạc DÆ°Æ¡ng.
Äấng chà tôn ăn ở nhÆ° kẻ ăn mà y
Ngà y 18 tháng 8 năm Kiến An thứ hai (196 sau công nguyên) Tà o Tháo và o Lạc DÆ°Æ¡ng, bệ kiến Hán Hiến đế. Ông ta dâng lá»i thăm há»i mà đã lâu lắm rồi nhà vua chÆ°a được nghe, Ä‘em đến rượu thịt mà đã lâu lâu lắm nhà vua chÆ°a được hưởng.
Tà o Tháo không thể ngá» chuyện ăn ở của đấng chà tôn y nhÆ° kẻ ăn mà y. Nhà vua cÅ©ng không ngá» trong cảnh loạn ly mà còn có ngÆ°á»i nhá»› đến vua, cung phụng vua. Váºy là thiên tá» láºp tức xuống chiếu, ban cho Tà o Tháo phù tiết hoà ng việt, đảm trách công việc của Thượng thÆ°. Phù tiết nắm quân Ä‘á»™i, hoà ng việt nắm quyá»n chỉ huy cả trong triá»u ngoà i ná»™i; Thượng thÆ° nắm quyá»n hà nh chÃnh tối cao. Tà o Tháo đã già nh thắng lợi bÆ°á»›c đầu.
Nói thắng lợi bÆ°á»›c đầu, vì rằng nhà vua khi ấy bị khống chế, không có thá»±c quyá»n. Má»i việc Ä‘á»u do kẻ khác quyết định. Nhà vua không có thá»±c quyá»n, thì những quyá»n hà nh nói trên không thể thá»±c hiện, chỉ là chuyện tầm phà o. Do váºy, Tà o Tháo quyết tâm thá»±c hiện bÆ°á»›c thứ hai: Äón vua vá» căn cứ địa của mình - Hứa huyện.
Triển khai bÆ°á»›c hai cÅ©ng do công lao của Äổng Chiêu. Sau khi và o Lạc DÆ°Æ¡ng, Tà o Tháo đã gặp Äổng Chiêu, cảm Æ¡n vá» sá»± giúp đỡ của ông ta, nhân thể há»i công việc tiếp theo nên nhÆ° thế nà o?
Äổng Chiêu nói: TÆ°á»›ng quân dấy binh vì nghÄ©a, trừng phạt kẻ bạo loạn, và o triá»u kiến thiên tá», phò tá vÆ°Æ¡ng thất, đó là sá»± nghiêp của Tá» Hoà n công, Tấn Văn công xÆ°a kia. NhÆ°ng các tÆ°á»›ng bên cạnh nhà vua má»—i ngÆ°á»i má»™t ý (nhân thù ý dị), chÆ°a chắc đã phục tùng (vị tất phục tùng). Nếu ở Lạc DÆ°Æ¡ng thì khó có thể phò tá hoà ng thượng. Tốt nhất là rÆ°á»›c vua vá» Hứa huyện - căn cứ địa của tÆ°á»›ng quân.
Äổng Chiêu còn nói tiếp, tuy váºy, khó khăn chÆ°a phải đã hết. Äổng Trác cÆ°á»›p vua Ä‘em vá» TrÆ°á»ng An, dân chúng phẫn ná»™, gian nan lắm má»›i trở vá» Lạc DÆ°Æ¡ng, má»i ngÆ°á»i những tưởng từ nay sẽ yên. Nay dá»i xa giá vá» Hứa huyện, chÆ°a chắc thiên hạ chịu nghe, vì đó là chuyện không bình thÆ°á»ng (phi thÆ°á»ng chi sá»±). NhÆ°ng Äổng Chiêu lại nói, chuyện phi thÆ°á»ng thì má»›i có chiến công phi thÆ°á»ng, xin tÆ°á»›ng quân nghÄ© kỹ (phi thÆ°á»ng chi sá»±, nãi hữu phi thÆ°á»ng chi công, nguyện tÆ°á»›ng quân toán kỳ Ä‘a giả).
Lừa Dương Phụng, đưa vua vỠHứa Huyện
Lá»a thá» và ng, đây là má»™t thá» thách vá»›i Tà o Tháo. NhÆ°ng Tháo đồng ý ngay, nói rằng, Tháo cÅ©ng nghÄ© váºy. Có Ä‘iá»u, DÆ°Æ¡ng Phụng ở rất gần, nghe nói quân Ä‘á»™i của ông ta rất đáng gá»m, chỉ sợ ông ta gây khó dá»…. Äổng Chiêu nói, đừng lo, DÆ°Æ¡ng Phụng là kẻ hữu dÅ©ng vô mÆ°u, lại không có bè đảng, dá»… lung lạc.
TrÆ°á»›c tiên, tÆ°á»›ng quân gá»i thÆ° cho ông ta, kèm theo lá»… váºt tháºt háºu, nói rằng Lạc DÆ°Æ¡ng đã hết lÆ°Æ¡ng, phải Ä‘iá»u từ Lá»— DÆ°Æ¡ng đến. Lá»— DÆ°Æ¡ng gần ká» Hứa huyện. Lá»— DÆ°Æ¡ng lại không xa đại bản doanh của DÆ°Æ¡ng Phụng là LÆ°Æ¡ng huyện. DÆ°Æ¡ng Phụng sẽ không nghi ngá», đừng lo. Táo Tháo nghe theo, quả nhiên rÆ°á»›c được vua vá» Hứa huyện.
Sau khi Tà o Tháo rÆ°á»›c vua vá» Hứa huyện, DÆ°Æ¡ng Phụng má»›i biết mình bị lừa. Ông ta cả tin, nghÄ© rằng Tháo sẽ hợp thác tháºt sá»± nhÆ° trong thÆ° đã nói: Ông ta Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i, Tháo cung cấp lÆ°Æ¡ng thá»±c, ông ta nắm triá»u đình, Tháo chi viện từ bên ngoà i. Ông ta không biết rằng, con ngÆ°á»i nhÆ° Tà o Tháo đâu có chịu là m “chủ nhiệm háºu cần†cho kẻ khác? DÆ°Æ¡ng Phụng cà ng không thể ngỠ“dùng tạm lÆ°Æ¡ng thá»±c Lá»— DÆ°Æ¡ng†chỉ là danh nghÄ©a, thá»±c chất là dá»i đô vá» Hứa huyện. DÆ°Æ¡ng Phụng rất căm, Ä‘em quân đánh Tà o Tháo, bị Tháo đánh cho tÆ¡i tả, phải bá» chạy vá» vá»›i Viên Thuáºt.
Äối xá» vá»›i vua: Äệ nhất cao thủ!
Vá» Hứa huyện, thiên tỠở tạm hà nh dinh của Tà o Tháo. TrÆ°á»›c khi vỠđây, nhà vua và các triá»u thần không khác kẻ ăn mà y. Theo Háºu Hán thÆ°. Hiến đế ká»·, khi vá» Lạc DÆ°Æ¡ng, vua ở tạm trong nhà má»™t thái giám già tên là Triệu Trung, còn các quan thì ăn bá» nằm bụi, từ Thượng thÆ° lang trở xuống Ä‘á»u phải Ä‘i hái rau dại mà ăn, ngÆ°á»i chết vì đói, ngÆ°á»i bị loạn quân giết.
Sau khi vá» Hứa huyện, cuá»™c sống của cả triá»u đình thay đổi hoà n toà n. Tà o Tháo cần cù nhÆ° má»™t quản gia và thái Ä‘á»™ thì rất tế nhị. Hiến đế rất cảm Ä‘á»™ng khi Tháo dâng rượu thịt và các thứ váºt dụng, không dùng từ “dângâ€, mà lại nói là “hoà n trả của công†(qui hoà n công váºt).
Tháo giải thÃch, những thứ nà y là do tiên đế ban cho tổ phụ, đó là ân sủng, vì váºy lÆ°u giữ trong nhà , không dám Ä‘em ra dùng. Nay thấy hoà ng thượng sinh hoạt eo hẹp, mà thần thì không có công lao gì, trả lại những thứ vua ban má»›i hợp lẽ.
Äúng là cao thủ. Ta biết rằng, đã giúp thì không nên để cho ngÆ°á»i được giúp cảm thấy đó là sá»± bố thÃ, là mắc nợ nhân tình, cà ng không nên luôn miệng kể đã giúp ngÆ°á»i đó. Hứa Du sai lầm ở Ä‘iểm nà y nên má»›i bị giết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, dâng váºt dụng lên vua, ngÆ°á»i ta gá»i là “cung tiến†hoặc “dângâ€, nhÆ°ng trong hoà n cảnh đặc biệt, hai từ trên đồng nghÄ©a vá»›i “choâ€, khi ấy chỉ cần nói “dângâ€, “tiến†là đã đủ đẹp mặt.
Váºy mà Tà o Tháo lại còn dùng từ “trả lạiâ€. “Trả lại†và “dângâ€nghÄ©a khác nhau. Khi nói “dâng†thì váºt Ä‘em dâng là của Tháo, vua chịu Æ¡n Tháo. NhÆ°ng khi nói “trả lại†thì váºt đó nguyên là của nhà vua, vá»›i Tháo không cần Æ¡n huệ gì hết, vua nháºn mà không ngượng, còn Tháo thì là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên. Tinh vi là ở chá»— nà y.
DÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i, trên muôn ngÆ°á»i
Sá»± chu đáo của Tà o Tháo khiến nhà vua cảm Ä‘á»™ng, coi Tháo là trung thần. Cà ng cảm Ä‘á»™ng hÆ¡n, khi nhà vua nghÄ© rằng, may mà có má»™t trung thần, tháºm chà có má»™t cứu tinh trá»i cho. Từ nay nhà vua giã từ cảnh không cá»a không nhà , sẽ không còn là món hà ng mua bán trao tay giữa bá»n quân phiệt, sẽ không sợ bị phế, bị giết bất cứ lúc nà o. Nhà vua đã có má»™t thần há»™ mệnh, đó là Tà o Tháo.
Váºy là thiên tá» xuống chiếu, phong Tháo là m Äại tÆ°á»›ng quân, tÆ°á»›c VÅ© Bình hầu. VÅ© Bình hầu là Huyện hầu, cao hÆ¡n hai báºc so vá»›i Phà đình hầu (trên Äình hầu là HÆ°Æ¡ng hầu, trên HÆ°Æ¡ng hầu là Huyện hầu). Quan trá»ng hÆ¡n, Äại tÆ°á»›ng quân là chức vụ có thá»±c quyá»n cao nhất kể từ thá»i Hán VÅ© đế, địa vị trên cả “tam côngâ€, quyá»n lá»±c hÆ¡n cả “tam côngâ€. Váºy là lá»™ trình “phụng thiên tá»â€của Tháo đã đạt được vị trà “dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i, trên muôn ngÆ°á»iâ€. NhÆ°ng nhÆ° váºy ông ta đã có thể “lệnh cho chÆ° hầu†được chÆ°a?
Diệu kế nhÆ°á»ng chức cho “kẻ thùâ€
ChÆ°a! Vì Viên Thiệu không chịu. Sau khi được phong Äại tÆ°á»›ng quân, có lẽ Tà o Tháo tÃnh tá»›i sá»± cân bằng quyá»n lợi, hoặc muốn an ủi bạn cÅ©, bèn lấy danh nghÄ©a thiên tá» phong Viên Thiệu chức Thái úy. Viên Thiệu nổi đóa, không nháºn. Vì rằng, Thái úy tuy đứng đầu quân sá»± trong cả nÆ°á»›c, là má»™t trong “tam côngâ€, nhÆ°ng vẫn dÆ°á»›i quyá»n Äại tÆ°á»›ng quân.
Theo Tam quốc chÃ. Viên Thiệu truyện, Bùi Tùng Chi dẫn Hiến đế xuân thu, Viên Thiệu giáºn dữ nói vá»›i má»i ngÆ°á»i, rằng Tháo đã mấy phen suýt toi mạng, may nhá» Viên Thiệu cứu má»›i sống sót. Váºy mà bây giá» y lại ngồi lên đầu (nguyên văn: Äái lên đầu) Viên Thiệu. Chẳng lẽ y (chỉ Tà o Tháo) còn muốn “lợi dụng thiên tỠđể sai khiến ta†(hiệp thiên tá» dÄ© lệnh ngã)?
Viên Thiệu tuy xuất thân cao quà nhÆ°ng bụng dạ hẹp hòi. Äây là má»™t trong những nguyên nhân khiến ông ta thất bại. Ngược lại, Tà o Tháo biết tÃnh toán thiệt hÆ¡n, hiểu rằng lúc nà y không nên trở mặt vá»›i Thiệu, bèn dâng biểu xin nhÆ°á»ng chức Äại tÆ°á»›ng quân cho Thiệu. Viên Thiệu đẹp mặt, không quáºy nữa.
Thá»±c ra, Viên Thiệu không tại triá»u, nên hiệu lệnh của ông ta bất quá chỉ trong lãnh địa của ông ta, chức Äại tÆ°á»›ng quân có cÅ©ng nhÆ° không. Huống hồ chức nà y do Tà o Tháo nhượng cho, chẳng vẻ vang mà còn bị ngÆ°á»i Ä‘á»i chê cÆ°á»i.
Là m cho Viên Thiệu tức ứa máu
Tai hại hÆ¡n, Tà o Tháo chỉ cho Viên Thiệu cái vá» là sÄ© diện, mà không cho Viên Thiệu cái ruá»™t là thá»±c quyá»n. Tháo không chấp hà nh lệnh của Viên Thiệu.
Theo Tam quốc chÃ. Võ đế ká»·. Bùi Tùng Chi dẫn Ngụy thÆ°, khi ấy Viên Thiệu yêu cầu Tháo kiếm cá»› giết béng DÆ°Æ¡ng BÆ°u và Khổng Dung, Tháo không nghe. Ông ta biết Viên Thiệu có khúc mắc vá»›i DÆ°Æ¡ng BÆ°u và Khổng Dung, bản thân Tháo cÅ©ng không Æ°a gì hai ngÆ°á»i nà y. NhÆ°ng Tháo biết giá» không phải lúc giết ngÆ°á»i, nhất là giết các danh sÄ©. Nếu phải giết, thì là chuyện riêng của Tháo, không khiến Thiệu nhúng và o.
Váºy là Tháo phúc đáp thÆ° Viên Thiệu, nói hiện thá»i tình hình nát bét, anh hùng hà o kiệt nổi lên khắp nÆ¡i (thổ băng ngõa giải, hùng hà o tÃnh khởi), quân thần khanh tÆ°á»›ng đã không đồng lòng lại không đồng đức (thá» thượng hạ tÆ°Æ¡ng nghi chi thu dã). Lúc nà y là lúc lấy lòng chân thà nh mà đối xá» chÆ°a chắc đã được ngÆ°á»i ta tin. Chỉ giết má»™t, hai ngÆ°á»i cÅ©ng rúng Ä‘á»™ng tất cả. XÆ°a Cao Hoà ng đế phong hầu cho Ung Xỉ - ngÆ°á»i có mâu thuẫn vá»›i nhà vua, khiến cả triá»u đình yên tâm, ông quên rồi sao? Äá»c thÆ°, Viên Thiệu tức ứa máu, cho rằng Tháo “miệng pháºt†(ngoại thác công nghÄ©a), “tâm xà †(ná»™i thá»±c li dị), lại còn lên giá»ng dạy Ä‘á»i. Lá»™n ruá»™t!
à đồ thực sự của Tà o Tháo là gì?
Tà o Tháo hiểu Viên Thiệu đến táºn gan ruá»™t, cÅ©ng biết má»™t ngà y nà o đó, Thiệu sẽ chống Tháo. Sá»± quáºy phá của Viên Thiệu khiến Tháo cà ng thấy rõ chuyện Ä‘á»i không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° ta tưởng. Không nên nghÄ© rằng đã nắm được vua, đã là Äại tÆ°á»›ng quân thì nắm được thiên hạ. Không hẳn. Viên Thiệu không chịu, Viên Thuáºt không chịu, những tên quân phiệt nhá» hÆ¡n nhÆ° Lã Bố, TrÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng không chịu, xa lắc xa lÆ¡ nhÆ° LÆ°u Biểu và Tôn Sách lại cà ng không chịu. Ngá»n cá» của vua không thay được vÅ© khÃ, phải dùng nắm đấm mà thu phục thiên hạ.
Vì váºy, nếu nói rằng, sau khi vá» Hứa huyện, Tà o Tháo hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu (lợi dụng thiên tỠđể ra lệnh cho chÆ° hầu phải phục tùng Tà o Tháo) là không đúng. Tháo không là m váºy. Theo lá»i khuyên của Mao Giá»›i, Tháo chủ trÆ°Æ¡ng Phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần (phụng sá»± nhà vua, yêu cầu các địa phÆ°Æ¡ng phải phục tùng trung Æ°Æ¡ng).
Nếu nói Hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu là yêu cầu các chÆ° hầu phục tùng Tà o Tháo. Hai câu nói trên khác nhau vá» bản chất. Phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần là cÆ°Æ¡ng lÄ©nh chÃnh trị nhằm mục tiêu thống nhất đất nÆ°á»›c; còn hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu là sách lược chÃnh trị, nhằm mục tiêu tham vá»ng cá nhân mà ngÆ°á»i ta gán cho Tà o Tháo. Bản thân Tháo chÆ°a bao giá» tuyên bố câu nà y.
Váºy thì, ý đồ thá»±c sá»± của Tà o Tháo là gì, phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần hay hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu?
Tà i sản của Lãng tỠáo rách
Chữ ký của Lãng tỠáo rách
23-10-2010, 11:20 PM
I'm a poor lonesome cow-boyAnd a long far way from home
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 92
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 274
Thanked 332 Times in 73 Posts
Tà o Tháo: Chá»›p thá»i cÆ¡ nên vá»› bẫm
Ai đã gán cho Tà o Tháo câu “Hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu†(lợi dụng thiên tỠđể bắt các chÆ° hầu phục tùng Tháo)? Hóa ra, đó chÃnh là mÆ°u sÄ© của Viên Thiệu.
Váºy ai đã gán cho Tháo câu “Hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu†(lợi dụng thiên tỠđể bắt các chÆ° hầu phục tùng Tháo)? Hóa ra, đó chÃnh là mÆ°u sÄ© của Viên Thiệu.
Viên Thiệu cháºm chân thế cá» và o tay Tà o Tháo
Viên Thiệu có hai mÆ°u sÄ© nói câu đó. Má»™t là ThÆ° Thụ, má»™t là Äiá»n Phong. Câu của ThÆ° Thụ là : Lợi dụng thiên tỠđể bắt các chÆ° hầu phục tùng Tháo, chiêu binh mãi mã để trừng phạt những kẻ không qui thuáºn (hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu, xúc sÄ© mã dÄ© thảo bất đình).
Câu của Äiá»n Phong là : Lợi dụng thiên tỠđể ra lệnh cho chÆ° hầu, nắm quyá»n chỉ huy, thu phục bốn biển (hiệp thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu, tứ hải khả chỉ huy nhi định). Câu của Äiá»n Phong chép trong Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»·. Bùi Tùng Chi dẫn Hiến đế xuân thu. Câu của ThÆ° Thụ chép trong Tam quốc chÃ. Viên Thiệu truyện.
Thư Thụ nói trước. Hãy nói vỠThư Thụ.
ThÆ° Thụ vốn là mÆ°u sÄ© của Hà n Phức. Khi Viên Thiệu đánh lừa Hà n Phức cÆ°á»›p lấy Ký Châu, thu nháºn luôn ThÆ° Thụ là m mÆ°u sÄ©. ThÆ° Thụ cÅ©ng bằng lòng, vì thá»±c ra Viên Thiệu giá»i hÆ¡n Hà n Phức.
Theo Tam quốc chÃ. Viên Thiệu truyện, sau khi vá» vá»›i Viên Thiệu, ThÆ° Thụ và Viên Thiệu có má»™t cuá»™c Ä‘Ã m đạo, ý nghÄ©a cá»±c kỳ hấp dẫn. ThÆ° Thụ nói, tÆ°á»›ng quân là báºc anh hùng cái thế, tuổi trẻ tà i cao, Ãt tuổi mà đã là m quan trong triá»u, tiếng tăm lừng lẫy (nhược quan đăng triá»u, tắc bá danh tứ hải); Vì đại nghÄ©a mà dám biểu thị sá»± bất bình trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng ngang ngược của Äổng Trác (trị phế láºp chi tế, tắc trung nghÄ©a phấn phát); ÄÆ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã ra khá»i trùng vây, khiến Äổng Trác kinh hoảng (ÄÆ¡n kỵ xuất bôn, tắc Äổng Trác hoà ì bố); Vượt Hoà ng Hà đi nháºm chức Bá»™t Hải, dân Bá»™t Hải phủ phục xÆ°ng thần (Tế hà nhi bắc, tắc Bá»™t Hải kê thủ).
Dá»±a và o sức mạnh của quáºn Bá»™t Hải (chấn nhất quáºn chi tốt), được sá»± ủng há»™ của cả Ký Châu (toát Ký Châu chi chúng). Quả là oai là m rung Ä‘á»™ng Hà Sóc, danh lừng lẫy thiên hạ (uy chấn Hà Só, danh trá»ng thiên hạ). Tuy thiên hạ vẫn chÆ°a yên (Hoà ng cân hoạt loạn, hắc sÆ¡n bạt há»™), nhÆ°ng kẻ nà o dám ngăn cản tÆ°á»›ng quân? Nay tÆ°á»›ng quân Ä‘em quân sang phÃa đông, tất bình định Thanh Châu; vòng sang Hắc SÆ¡n, tất TrÆ°Æ¡ng Yên bị diệt; tiến lên hÆ°á»›ng bắc, tất Công Tôn tiêu vong; Uy hiếp Nhung Äịch, tất Hung Nô phục tùng (cá» quân đông hÆ°á»›ng, tất Thanh Châu khả định; hoà n tháo Hắc SÆ¡n, tắc TrÆ°Æ¡ng Yên khả diệt; hồi chúng bắc thủ, tắc Công Tôn tắc sang; chấn hiếp Nhung Äịch, tắc Hung Nô tất tòng).
TÆ°á»›ng quân sẽ là anh hùng cứu thế, thiên hạ vì nể. Khi đó, tÆ°á»›ng quân sẽ rÆ°á»›c nhà vua từ Trà ng An vá» Lạc DÆ°Æ¡ng (nghênh giá vu Tây Kinh), khôi phục tôn miếu xã tắc ở Lạc ấp (phục tôn miếu vu Lạc ấp). Sau đó, kêu gá»i thiên hạ đánh kẻ không chịu phục tùng (hiệu lệnh thiên hạ, thảo vị phục). Vá»›i Æ°u thế chÃnh trị nhÆ° váºy, ai dám tranh hÆ¡n vá»›i tÆ°á»›ng quân? Chẳng mấy chốc đại sá»± sẽ thà nh. Viên Thiệu bùi tai, gáºt gù khen phải. Äáng tiếc là Thiệu chỉ khen mà không hà nh Ä‘á»™ng.
ThÆ° Thụ còn bà n bạc vá»›i Viên Thiệu lần nữa. Lần nà y cụ thể hÆ¡n. Thá»i gian chỉ trÆ°á»›c khi Tà o Tháo rÆ°á»›c vua vá» Hứa Huyện không lâu. Theo Tam quốc chÃ. Viên Thiệu truyện. Bùi Tùng Chi dẫn Hiến đế truyện, ThÆ° Thụ nói, từ khi Äổng Trác là m cà n, thiên tá» lÆ°u ly thất sở, tôn miếu đổ nát, các lá»™ chÆ° hầu dấy binh chỉ trên danh nghÄ©a, thá»±c tế tà n sát lẫn nhau (ngoại thác nghÄ©a binh, ná»™i đồ tÆ°Æ¡ng diệt), không ai nghÄ© đến vua, lo cho dân (vị hữu tồn chủ tuất dân giả).
Lúc nà y, tÆ°á»›ng quân đã bình định xong châu vá»±c, nên rÆ°á»›c vua vỠđịnh đô tai Nghiệp Thà nh, hiệp thiên tá» nhi lệnh chÆ° hầu, xúc sÄ© mã dÄ© thảo bất đình (lợi dụng thiên tỠđể ra lệnh cho chÆ° hầu, cất quân Ä‘i thảo phạt kẻ không chịu hà ng phục). Thá» há»i kẻ nà o dám chống lại tÆ°á»›ng quân?
Bà n váºy Viên Thiệu cÅ©ng lá»t tai. NhÆ°ng rất nhiá»u ngÆ°á»i không tán thà nh. Hiến đế truyện nói ngÆ°á»i không tán thà nh là Quách Äồ. NhÆ°ng Tam quốc chà thì lại nói Quách Äồ tán thà nh chủ trÆ°Æ¡ng định đô ở Nghiệp Thà nh (nghênh thiên tỠđô Nghiệp).
Äẩy đối thủ và o thế bị Ä‘á»™ng
Dù Quách Äồ tán thà nh hay không thì vẫn có má»™t sá»± thá»±c là , tất cả Ä‘á»u cho rằng nhà Hán đã đến hồi mạt váºn mà vẫn cố vá»±c dáºy thì đúng là ôm rÆ¡m nặng bụng. Lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang dòm ngó Trung nguyên, ngÆ°á»i nà o phải ra tay trÆ°á»›c? Há» nghÄ©: Nếu nhÆ° rÆ°á»›c hoà ng đế vá» vá»›i mình, ngà y ngà y bẩm báo xin thánh chỉ thì quả tháºt phiá»n hà . Theo lệnh vua thì mình chẳng có quyá»n hà nh gì (tòng chi tắc quyá»n khinh); không theo thì mắc tá»™i phản nghịch (vi chi tắc cá»± mệnh), khó nghÄ© quá! Còn Viên Thiệu thì há»… nghÄ© tá»›i Hiến đế là do Äổng Trác láºp (Thiên tá» chi láºp phi Thiệu ý) đã á»›n táºn cổ, ý tưởng phò Hán cÅ©ng tiêu tan.
Thá»i cÆ¡ không đợi ai. Trong khi đám Viên Thiệu trù trừ chÆ°a quyết thì Tà o Tháo đã rÆ°á»›c vua vá» Hứa Huyện. Tà o Tháo không những không mất gì, không bị ai khống chế, trái lại, được rất nhiá»u lợi lá»™c. Ông ta được má»™t vùng rá»™ng mênh mông phÃa nam sông Hoà ng, được dân chúng Quan Trung ủng há»™ (thu Hà Nam địa, Quan trung giai phò). Quan trá»ng hÆ¡n, ông ta còn kiếm được má»™t cái vốn chÃnh trị cá»±c lá»›n, không những trở thà nh anh hùng vá»±c dáºy nhà Hán, vỠđịa vị thì “dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i, trên muôn ngÆ°á»iâ€, có quyá»n lên án những ngÆ°á»i chống đối là bất trung bất nghÄ©a.
Từ nay trở Ä‘i, Tháo bổ nhiệm quan lại, mở rá»™ng địa bà n, thảo phạt những kẻ chống đối, đả kÃch kẻ thù chÃnh trị, Ä‘á»u nhân danh hoà ng đế nhà Hán, dù có bất nghÄ©a cÅ©ng thà nh chÃnh nghÄ©a. Các đối thủ của Tháo Ä‘á»u rÆ¡i và o thế bị Ä‘á»™ng, rất nguy hiểm nếu phản đối Tà o Tháo, vì nhÆ° váºy là chống lại vua. Tỉ nhÆ° Viên Thiệu sau đó muốn đánh Tà o Tháo, liá»n bị ThÆ° Thụ, Thôi Diá»…m can ngăn vá»›i là do: “Thiên tá» Ä‘ang ở Hứa đôâ€, đánh và o đó là phi nghÄ©a. Gia Cát Lượng cÅ©ng nói Tà o Tháo là “lấy danh nghÄ©a thiên tỠđể sai khiến chÆ° hầu, vì váºy không thể đánh nhau vá»›i Tháoâ€. Tháo ra tay trÆ°á»›c, vá»› bẫm.
Viên Thiệu cá»±c kỳ bất lợi. Theo Háºu Hán thÆ°. Viên Thiệu truyện, vừa rÆ°á»›c vua vá» Hứa Huyện, Tà o Tháo đã lấy danh nghÄ©a thiên tá» gá»i chiếu thÆ° cho Viên Thiệu, trách Thiệu “đất rá»™ng ngÆ°á»i đông mà chỉ chăm chăm gây dá»±ng thế lá»±c cho bản thân (địa quảng binh Ä‘a, nhi chuyên tá»± thụ đảng), không Ä‘em quân cần vÆ°Æ¡ng, chỉ liên tục công kÃch kẻ khác. Viên Thiệu tiếp chiếu thÆ° tức run, nhÆ°ng vẫn phải nhẫn nhịn dâng thÆ° giải thÃch má»i lẽ.
Hối háºn vì không nghe lá»i ThÆ° Thụ, Viên Thiệu cố vá»›t vát. Ông ta lấy cá»› Hứa Huyện ẩm thấp, Lạc DÆ°Æ¡ng thì đổ nát, Ä‘á» nghị dá»i đô vá» Quyên Thà nh (nay là huyện Quyên Thà nh tỉnh SÆ¡n Äông), mÆ°u toan cùng Tháo hưởng lợi lá»™c từ con át chủ bà i Hiến đế. Tà o Tháo biết tá»ng gan ruá»™t Thiệu, cá»± tuyệt thẳng thừng. Lúc nà y, mÆ°u sÄ© Äiá»n Phong khuyên Thiệu nên gấp rút đánh Hứa đô (đồ đô chi kế ký bất khắc tòng, nghi tảo đồ Hứa, phụng nghên thiên tá») nhÆ°ng Thiệu không nghe.
Thá»±c ra Tà o Tháo hÆ¡n hẳn Viên Thiệu má»™t cái đầu. HÆ¡n vá» phẩm chất, vá» cách thức. Nên hiểu rằng lá»i bà n của ThÆ° Thụ kém xa lá»i bà n của Mao Giá»›i. ThÆ° Thụ Ä‘á» nghị “lợi dụng thiên tỠđể sai khiến chÆ° hầu†(hiệp thiên tá» nhi lệnh chÆ° hầu). Mao Giá»›i Ä‘á» nghị “bảo vệ thiên tá», trừng phạt kẻ không phục tùng chÃnh quyá»n trung Æ°Æ¡ng†(phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần).
VỠđạo lý, phụng là “bảo vệâ€,â€duy trìâ€; hiệp là “épâ€, “lợi dụngâ€. Phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần là muốn đất nÆ°á»›c thống nhất; hiệp thiên tá» nhi lệnh chÆ° hầu là mÆ°u đồ lợi lá»™c cho bản thân. Má»™t đằng quang minh chÃnh đại; má»™t đằng quanh co lắt léo. Hai chủ trÆ°Æ¡ng khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c. Mao Giá»›i nói đúng: binh nghÄ©a giả thắng (dấy binh vì nghÄ©a thì thắng).
Dùng hoà ng đế là m át chủ bà i
Giả dụ Tà o Tháo không có ý bảo vệ vua, bảo vệ đất nÆ°á»›c thống nhất, chỉ coi Hiến đế nhÆ° chiêu bà i, thì vá» mÆ°u lược cÅ©ng hÆ¡n hẳn Viên Thiệu. Vì rằng, hoà ng đế không những là má»™t con bà i, mà là con át chủ. Con át chủ nà y tinh vi ở chá»— vừa hÆ° vừa thá»±c. Nói “hư†(hữu danh vô thá»±c) vì lúc nà y hoà ng đế không má»™t chút thá»±c quyá»n, ngay cả tá»± do cá nhân cÅ©ng không có, số pháºn mặc thiên hạ định Ä‘oạt nhÆ° má»™t con rối.
Nói “thá»±câ€, vì rằng hầu nhÆ° ai cÅ©ng biết hoà ng đế chỉ là hÆ° danh, nhÆ°ng không má»™t ai dám nói hoà ng đế chỉ là con rối, nên phế bá». Má»—i chỉ dụ, má»—i mệnh lệnh ban xuống, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là m ra vẻ chấp hà nh (thá»±c tế cÅ©ng có những ngÆ°á»i không chấp hà nh), nhÆ°ng không má»™t ai dám công khai phản đối. Chẳng khác chuyện đồng thoại “ông vua cởi truồngâ€. ChÃnh vì váºy mà các thế lá»±c đối địch Ä‘á»u rêu rao được vua ủy quyá»n hoặc “máºt chiếuâ€. Trong Triá»u thì ép vua xuống chiếu, ngoà i triá»u thì rêu rao có “máºt chiếu†của vua. Có váºy thì má»›i danh chÃnh ngôn thuáºn, má»›i có chÃnh nghÄ©a. Vì váºy, hoà ng đế là má»™t con bà i có thể lợi dụng, hÆ¡n nữa là con át chủ.
Còn nhÆ° rÆ°á»›c vua vá» bên cạnh, việc gì cÅ©ng phải bẩm báo, chẳng thà ở riêng, muốn là m gì thì là m. Äó là ý nghÄ© của các đại vÆ°Æ¡ng thiếu đầu óc chÃnh trị. NhÆ°ng nếu vua là con rối thì cà ng gần cà ng kiếm chác được nhiá»u chứ sao! Thỉnh thị báo cáo, giáºp đầu vái lạy là cần, nhÆ°ng chỉ cần nghÄ© sâu hÆ¡n má»™t chút, những cá» chỉ đó chẳng qua nhÆ° má»™t mà n kịch.
Nhà vua khi đó má»›i 16 tuổi, còn trẻ con, biết gì. Lúc đầu trong tay Äổng Trác, sau trong tay bá»n VÆ°Æ¡ng Doãn, chÆ°a bao giá» trá»±c tiếp nắm quyá»n. Bá»n Lý Giác, Quách Tá»± thanh toán lẫn nhau, vua đứng ra giảng hòa nhÆ°ng chúng không thèm nghe. Là m cán bá»™ hòa giải không xong, nói gì đến lệnh nà y lệnh ná»? Giả sá» vá» chá»— Viên Thiệu, là m gì có cái uy của má»™t vị hoà ng đế mà bắt khoan bắt nhặt Viên Thiệu?
ChÃnh trÆ°á»ng cÅ©ng nhÆ° thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, phải nắm bắt thá»i cÆ¡, át chủ bà i cÅ©ng chỉ có má»™t, anh không nắm thì ngÆ°á»i khác nắm. Váºy ThÆ° Thụ má»›i nói: Thá»i bất khả thất, công tại tốc tiệp, nhược bất tảo đồ tất hữu tiên nhân giả dã (thá»i cÆ¡ không được để lỡ, phải nhanh nhạy thì mứi thà nh công, nếu không tÃnh sá»›m, sẽ có ngÆ°á»i ra tay trÆ°á»›c). Äáng tiếc là Viên Thiệu không nghe.
Qua đó ta thấy, có 2 thuyết vỠ“phụng thiên tá»â€. Má»™t thuyết của Mao Giá»›i nhÆ° trên đã nói: Phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần. Má»™t thuyết của ThÆ° Thụ, phụng thiên tá» nhi lệnh chÆ° hầu. Tà o Tháo thá»±c thi thuyết của Mao Giá»›i.
Tà i sản của Lãng tỠáo rách
23-10-2010, 11:23 PM
I'm a poor lonesome cow-boyAnd a long far way from home
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 92
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 274
Thanked 332 Times in 73 Posts
Tà o Tháo "đánh trống kêu oan": Những quân sÆ° báºc thầy
Tuân Úc vốn là ngÆ°á»i của Viên Thiệu, nhÆ°ng ông ta cho rằng Thiệu sẽ chẳng nên cÆ¡m cháo gì, nên năm SÆ¡ Bình thứ hai Ä‘á»i Hiến đế (191 sau CN), bá» Viên Thiệu vá» vá»›i Tà o Tháo khi ấy má»›i chỉ là Thái thú Äông quáºn.
3 cương lĩnh lớn của Tuân Úc
Tà o Tháo rất mừng, gá»i Tuân Úc (Tuân Úc cùng quan Ä‘iểm vá»›i Mao Giá»›i phò vua để thu phục thiên hạ) là TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng của ông ta. Năm Kiến An thứ nhất (196 sau công nguyên), khi Tà o Tháo quyết định rÆ°á»›c vua vá» Hứa huyện, rất nhiá»u ngÆ°á»i không tán thà nh (chÆ° tÆ°á»›ng hoặc nghi), chỉ Tuân Úc và Trình Dục kiên quyết ủng há»™. Trình Dục nói gì thì không rõ, nhÆ°ng Tuân Úc thì Tam quốc chÃ. Tuân Úc truyện chép nhÆ° sau:
Tuân Úc nói “Má»™t là , đấu tranh chÃnh trị phải có chÃnh nghÄ©a, tối thiểu phải giÆ°Æ¡ng cao ngá»n cá» chÃnh nghÄ©a. Năm xÆ°a, Tấn Văn công rÆ°á»›c Chu NhÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng (bị công tá» Äá»›i Ä‘uổi Ä‘i) trở vá» kinh thà nh, liá»n được chÆ° hầu noi gÆ°Æ¡ng; Cao Hoà ng đế để tang Sở Hoà i vÆ°Æ¡ng (bị Sở Bá vÆ°Æ¡ng sát hại) liá»n được thiên hạ tin phục. Hà nh Ä‘á»™ng đó là lá»i kêu gá»i của chÃnh nghÄ©a.
Hai là , tÆ°á»›ng quân luôn nêu cao chÃnh nghÄ©a. Khi Äổng Trác là m loạn triá»u đình, tÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i đầu tiên dá»±ng cỠđại nghÄ©a (thủ xÆ°á»›ng nghÄ©a binh); Khi thiên tá» trong cảnh long Ä‘ong, tÆ°á»›ng quân chẳng ná» nguy hiểm, sai sứ giả đến liên hệ, chứng tá» tÆ°á»›ng quân không lúc nà o quên vÆ°Æ¡ng thất (nãi vô tâm bất tại vÆ°Æ¡ng thất), ý nguyện của tÆ°á»›ng quân là giúp nÆ°á»›c (thị tÆ°á»›ng quân khuông thiên hạ chi tố chà dã).
GiỠđây thiên tá» Ä‘ang phiêu bạt nÆ¡i xa (xa giá toà n trân), Lạc DÆ°Æ¡ng đổ nát (đông kinh toà n chẩn), kẻ trung nghÄ©a ai cÅ©ng mong được bảo vệ đất nÆ°á»›c (nghÄ©a sÄ© hữu tồn bản chi tÆ°), còn trăm há» thì Ä‘au xót nhá»› lại thá»i hoà ng kim của Äại Hán (bách tÃnh cảm cá»±u nhi tăng ai). Váºy nên láºp tức ra tay là m cái Ä‘iá»u tÆ°á»›ng quân đã định, nếu để lỡ, nhân tâm sẽ rối loạn. Äợi đến khi thiên hạ nghÄ© đến chuyện cát cứ thì đã muá»™n, không cứu vãn nổi tình hìnhâ€.
Do đó, Tuân Úc nêu ba cÆ°Æ¡ng lÄ©nh lá»›n, tức giúp ráºp thiên tỠđể thuáºn lòng dân (phụng chúa thượng dÄ© tòng dân vá»ng); chà công vô tÆ° để thụ phục kẻ mạnh (bỉnh công dÄ© phục hà o cÆ°á»ng); giÆ°Æ¡ng cao chÃnh nghÄ©a để chiêu má»™ anh hùng (phù hoằng nghÄ©a dÄ© chà anh tuấn). Tuân Úc nói: “Phụng chúa thượng dÄ© tòng dân vá»ng, là xu thế lá»›n nhất hiện nay, tức “đại thuáºnâ€; bỉnh công dÄ© phục hà o cÆ°á»ng, là chiến lược lá»›n nhất, tức “đại lượcâ€; phù hoằng nghÄ©a dÄ© chà anh tuấn, là đức hạnh lá»›n nhất, tức “đại đứcâ€. Äại thuáºn chà tôn, đại lược chà công, đại đức chà nghÄ©a. Có ba cÆ°Æ¡ng lÄ©nh nà y thì Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, khà tráng sÆ¡n hà , đánh đâu thắng đó. Kẻ nà o đó dám chống lại tÆ°á»›ng quân, kẻ đó chắng khác trứng chá»i vá»›i đá, châu chấu đá xe, thất bại là cái chắcâ€.
Hơn hẳn quân sư của Viên Thiệu một cái đầu
Lá»i Tuân Úc hợp tình hợp lý, Tà o Tháo không thể không theo. So vá»›i ThÆ° Thụ (quân sÆ° của Viên Thiệu), Tuân Úc hÆ¡n hẳn vỠđẳng cấp, má»™t cái đầu, xứng đáng là quân sÆ° báºc thầy.
Tuân Úc thiên vỠ“nghÄ©aâ€, ThÆ° Thụ thiên vỠ“lợiâ€. Tuân Úc bám chắc chủ Ä‘á»: bảo vệ Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng đế, bảo vệ đất nÆ°á»›c thống nhất, tức “đại nghÄ©aâ€. ThÆ° Thụ trái lại, nhấn mạnh sách lược sá» dụng nhà vua nhÆ° má»™t cái vốn chÃnh trị để mÆ°u lợi, tức “đại lợiâ€. Cả hai Ä‘á»u nhấn mạnh phải nắm lấy thá»i cÆ¡, nhÆ°ng mục tiêu khác nhau. Tuân Úc nói, đợi khi thiên hạ nghÄ© đến chuyện cát cứ thì không thể cứu vãn tình hình; ThÆ° Thụ thì lại nói, nếu không ra tay trÆ°á»›c, để kẻ khác lấy mất con át chủ thì không kịp.
Tuy ThÆ° Thụ có Ä‘á» cáºp đến “nghÄ©a†(kim phụng triá»u đình, chà nghÄ©a dã: nay phụng sá»± triá»u đình là chà nghÄ©a) nhÆ°ng trên thá»±c tế thì không mặn mà . Vì rằng các mÆ°u sÄ© muốn thuyết phục chủ Ä‘á»u phải lá»±a theo tâm lý của chủ. ThÆ° Thụ nhấn mạnh “lợiâ€, vì Viên Thiệu coi trá»ng “lợiâ€; Ta thấy Tuân Úc nhấn mạnh “nghÄ©aâ€, chứng tá» Tà o Tháo là ngÆ°á»i trá»ng “nghÄ©aâ€. Chà Ãt và o năm 196 sau công nguyên, Tà o Tháo trá»ng “nghÄ©aâ€, hoặc giả vá» trá»ng “nghÄ©aâ€.
Có Ä‘iá»u, nói kiểu gì hoặc quyết sách nhÆ° thế nà o Ä‘á»u là con dao hai lưỡi. Mao Giá»›i và Tuân Úc gắn cho Tháo má»™t “đưá»ng lối chÃnh trị đúng đắnâ€, má»™t “ngá»n cá» chÃnh nghÄ©aâ€, đồng thá»i cÅ©ng chụp lên đầu Tháo má»™t Vòng Kim cô nhÆ° Pháºt Bà Quan Âm chụp lên đầu Tôn Ngá»™ Không. Nhất là ba cÆ°Æ¡ng lÄ©nh lá»›n của Tuân Úc: phụng sá»± thiên tá», chà công vô tÆ°, giÆ°Æ¡ng cao chÃnh nghÄ©a, đã chặn đứng mÆ°u đồ của Tà o Tháo. Äặc biệt là hai câu: “Không lúc nà o quên vÆ°Æ¡ng thấtâ€, “ý nguyện của ta là giúp nÆ°á»›câ€, cầm bằng Tháo tá»± trói chặt trong khuôn phép của kẻ sÄ©, khiến Tháo suốt Ä‘á»i không dám nghÄ© đến chuyện hạ bệ Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng đế để lên là m vua. Có lẽ vì thế, má»™t khi dã tâm quá lá»›n, Tháo đâm thù ghét hai ngÆ°á»i nà y. Tuân Úc bị bức tá», Mao Giá»›i bị hạ ngục, suýt mất mạng.
NhÆ°ng đó là chuyện sau nà y. Năm 196, vá» cÆ¡ bản Tháo vẫn muốn là m “anh hùng thá»i loạnâ€, vẫn chủ trÆ°Æ¡ng phụng sá»± hoà ng đế, duy trì quốc gia thống nhất.
Chống đến cùng tình trạng loạn vua
Theo Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»·, Bùi Tùng Chi dẫn Ngụy thÆ°, khi Viên Thiệu tỠý Ä‘Æ°a LÆ°u Ngu lên là m vua, Tà o Tháo viết thÆ° trả lá»i: “Tá»™i của Äổng Trác không thể kể xiết. Sở dÄ© liên quân chúng ta được nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™, bởi vì chúng ta có chÃnh nghÄ©a. Nay hoà ng thượng còn non trẻ, thế cô lá»±c má»ng, bị gian thần khống chế, nhÆ°ng bản thân nhà vua thì không có lá»—i. Giá» thay vua khác, là m sao ổn định nhân tâm?â€.
Cuối thÆ°, Tà o Tháo tá» vẻ phẫn uất: “Các vị cứ lên phÃa Bắc, còn tôi Ä‘em quân sang phÃa Tây!â€. NghÄ©a là các vị kéo lên U Châu mà láºp vua má»›i, còn tôi Ä‘i Trà ng An bảo vệ Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng thượng.
Tháo không nói nhiá»u, nhÆ°ng ý nghÄ©a cá»±c kỳ sâu sắc. Ông ta tuyên bố dứt khoát láºp trÆ°á»ng của ông ta: Chủ trÆ°Æ¡ng thống nhất, phản đối chia cắt, vì chia cắt sẽ dẫn đến chiến tranh, mà chiến tranh thì nhân dân Ä‘au khổ.
Tháo đã từng là m thơ. Bà i “Cảo lý hà nh†của ông ta nhắc lại chuyện liên quân chia rẽ, miêu tả cảnh sống cơ cực của dân trong chiến tranh, xác chết đầy đồng, ngà n dặm không tiếng gà , trông thấy mà trong lòng đau xót (Bạch cốt lộ vu dã, thiên lý vô kê minh, sinh dân bách di nhất, niệm chi đoạn nhân trà ng).
Do váºy, Tà o Tháo kiên trì chủ trÆ°Æ¡ng thống nhất đất nÆ°á»›c và suốt Ä‘á»i phấn đấu cho mục tiêu ấy. Muốn đất nÆ°á»›c thống nhất thì phải có biểu tượng của thống nhất. Äó là vua. Ai là vua không quan trá»ng. Nếu thá»i cÆ¡ chÃn muồi, mình cÅ©ng có thể là m vua. NhÆ°ng không thể không có vua, cÅ©ng không thể cùng lúc có hai vua.
Tháo chống Äổng Trác, vì Äổng Trác coi vua có cÅ©ng nhÆ° không. Tháo chống Viên Thiệu, vì Viên Thiệu biến má»™t vua thà nh hai vua. Tháo kiên quyết không rút khá»i vÅ© Ä‘Ã i chÃnh trị, vì “nếu đất nÆ°á»›c không có ta thì không biết có bao nhiêu kẻ xÆ°ng Äế, bao nhiêu kẻ xÆ°ng VÆ°Æ¡ngâ€. Vì sá»± thống nhất của đất nÆ°á»›c, Tháo bấm bụng mà chịu, không để xảy ra tình trạng loạn vua.
Tà o Tháo có thÃch là m vua?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể nói Tháo hoà n toà n không có dã tâm. Nói váºy là không đúng sá»± thá»±c. Theo Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»·, Bùi Tùng Chi dẫn Hán ká»· của TrÆ°Æ¡ng Phiên, lúc bấy giá» có má»™t Thái sá» công tên VÆ°Æ¡ng Láºp nhiá»u lần tâu lên vua Hiến đế, rằng ngÅ© hà nh không phải lúc nà o cÅ©ng thịnh. Chắc chắn Ngụy sẽ thay thế Hán. Chỉ Ngụy má»›i có thể bình định thiên hạ. Tà o Tháo nghe váºy, liá»n sai ngÆ°á»i đến bảo VÆ°Æ¡ng Láºp, nói: “Biết ông trung thà nh vá»›i triá»u đình, nhÆ°ng đạo trá»i mênh mông, xin ông đừng nói nhiá»u†(tri công trung vu triá»u đình, nhiên thiên đạo thâm viá»…n, hạnh váºt Ä‘a ngôn).
Chuyện nà y chắc không xảy ra khi Tháo má»›i rÆ°á»›c vua vá» Hứa huyện, nhÆ°ng lá»i Tháo nói phù hợp vá»›i tâm trạng thá»±c của ông ta, nếu không ông ta đã công khai bác bỠý kiến VÆ°Æ¡ng Láºp. Có thể Ä‘oán, chà Ãt, ông ta cÅ©ng thÃch là m vua, nhÆ°ng không thể nói ra miệng đấy thôi.
Không nói ra, nhÆ°ng không có nghÄ©a là không là m. Sau khi dá»i đô vá» Hứa huyện, Tà o Tháo cứ nhÃch từng bÆ°á»›c từ “phụng thiên tá»â€ sang “hiệp thiên tá»â€. Sá»± “chuyển gam†nà y là cố ý hay vô tình, có tÃnh toán trÆ°á»›c hay hoà n cảnh dẫn đến, giỠđây khó mà là m rõ.
Chuyển dần sang hoà nh hà nh ngang ngược
Dù sao thì Tà o Tháo ngà y cà ng chuyên quyá»n, ngà y cà ng bá đạo, ngà y cà ng coi thÆ°á»ng vua, còn vua thì từ “được cung phụng†chuyển sang “bị giam lá»ngâ€. Cuối cùng xảy ra sá»± kiện “máºt chiếu giấu trong Ä‘ai áo†(Kiến An năm thứ 5, 200 sau công nguyên). Sá»± kiện nà y, Tam quốc chà và Háºu Hán thÆ° Ä‘á»u có ghi chép, là chuyện có tháºt.
Tam quốc chÃ. Tiên chủ truyện, chép: Quốc cữu (bố vợ) Hiến đế là Xa kỵ tÆ°á»›ng quân Äổng Thừa giấu máºt chiếu của nhà vua trong Ä‘ai áo, nháºn lệnh giết Tà o Tháo†(Hiến đế cữu (nhạc phụ) Xa kỵ tÆ°á»›ng quân Äổng Thừa thụ Äế y đái trung máºt chiếu, Ä‘Æ°Æ¡ng tru Tà o công... Sá»± giác, Thừa đẳng giai phục tru).
Háºu Hán thÆ°. Hiến đế ká»· chép: “Mùa xuân năm thứ 5, tháng Giêng, Xa kỵ tÆ°á»›ng quân Äổng Thừa, Thiên tÆ°á»›ng quân VÆ°Æ¡ng Phục, Việt kỵ Hiệu úy Chủng Táºp nháºn máºt chiếu giết Tà o Tháo, sá»± việc vỡ lở. Ngà y Nhâm ngá», Tà o Tháo giết bá»n Äổng Thừa, giết cả ba há»â€ (ngÅ© niên xuân chÃnh nguyệt, xa kỵ tÆ°á»›ng quân Äổng Thừa, Thiên tÆ°á»›ng quân VÆ°Æ¡ng Phục Việt kỵ Hiệu úy Chủng Táºp thụ máºt chiếu tru Tà o Tháo, sá»± tiết. Nhâm ngá», Tà o Tháo sát Äổng Thừa đẳng, di tam tá»™c). Ta biết rằng, Hiến đế sinh ra và lá»›n lên trong thá»i loạn, nhẫn nhịn trÆ°á»›c cÆ°á»ng quyá»n. Nếu không bị ức hiếp đến ná»—i không chịu nổi, chắc không viết máºt chiếu. Qua chuyện nà y, ta thấy Tà o Tháo hoà nh hà nh ngang ngược đến mức nà o.
Mưu đồ cá nhân = thống nhất đất nước
Tuy váºy, chuyện máºt chiếu cÅ©ng khó bà n cho ra nhẽ. Vì rằng chÃnh sá» ghi chép chÆ°a chắc đã thá»±c. Trần NhÄ© Äông tiên sinh cho rằng “máºt chiếu giấu trong Ä‘ai áo†là “nghi án từ xÆ°a đến nay†(thá»±c thiên cổ nghi án).
Nhà sá» há»c Lã TÆ° Miá»…n cÅ©ng tá» ra nghi ngá». Thá»±c ra, phụng thiên tá» dÄ© lệnh bất thần không mâu thuẫn vá»›i hiệp thiên tá» nhi lệnh chÆ° hầu. Vì rằng muốn bảo vệ đất nÆ°á»›c thống nhất, phải diệt bá»n chÆ° hầu mÆ°u toan cát cứ, và muốn thá»±c thi mÆ°u đồ chÃnh trị cá nhân thì phải loại bá» những kẻ không ăn cánh vá»›i mình. Mục Ä‘Ãch khác nhau, nhÆ°ng sá»± việc và kết quả là má»™t. Äiá»u nà y ở Tà o Tháo lại cà ng không mâu thuẫn, vì mÆ°u đồ cá nhân của ông ta gắn chặt vá»›i yêu cầu thống nhất đất nÆ°á»›c.
Tà o Tháo hiểu rằng, muốn thá»±c hiện mÆ°u đồ cá nhân thì phải thống nhất đất nÆ°á»›c, vì chỉ có thống nhất đất nÆ°á»›c má»›i thá»±c hiện được mÆ°u đồ cá nhân. Do váºy, vá» mặt chiến lược, trÆ°á»›c đông đảo dân chúng, ông ta phải “phụng sá»± thiên tá», loại trừ những kẻ không qui thuáºnâ€; Vá» sách lược, ông ta ngấm ngầm “lợi dụng thiên tỠđể ra lệnh cho chÆ° hầuâ€.
“Phụng sá»± thiên tá», loại trừ những kẻ không qui thuáºn†là khẩu hiệu, là ngá»n cá»; “lợi dụng thiên tá» là thủ Ä‘oạn, là con bà i. Khi nà o thì giÆ°Æ¡ng cá» lên, khi nà o thì chÆ¡i bà i, khi nà o thì “phụng sá»± thiên tá», loại trừ những kẻ không qui thuáºnâ€; khi nà o thì “lợi dụng thiên tá», ra lệnh cho chÆ° hầuâ€. Tất cả những trÆ°á»ng hợp đó chỉ Tà o Tháo biết.
Lãi lá»›n trong việc thu nháºn ngÆ°á»i tà i
Tà o Tháo còn má»™t mối lợi khác. Äó là vá»›i khẩu hiệu “phụng sá»± thiên tá»â€, hÆ¡n ai hết, ông ta rất thuáºn lợi trong việc thu nháºn nhân tà i. Ông ta có thể dùng danh nghÄ©a triá»u đình chiêu nạp cả kẻ tốt lẫn kẻ xấu. Ngay cả những ngÆ°á»i muốn Ä‘em tà i sức của mình ra phụng sá»± đất nÆ°á»›c, cÅ©ng phải vá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng ông ta má»›i danh chÃnh ngôn thuáºn, má»›i quang minh chÃnh đại.
Äây chÃnh là má»™t trong những lý do khiến Tôn Quyá»n và LÆ°u Bị gá»i ông ta là “giặc nhà Hánâ€, phân biệt ông ta vá»›i vÆ°Æ¡ng thất nhà Hán. Nói gì thì nói, Tà o Tháo nhiá»u thuáºn lợi hÆ¡n các vị kia. Vì rằng giúp vua Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hÆ¡n giúp chÆ° hầu. Chà Ãt, Tà o Tháo có thể dùng danh nghÄ©a hoà ng đế và bổng lá»™c quốc gia để phong quan tấn tÆ°á»›c cho ngÆ°á»i của mình. Quan chức bổng lá»™c lấy từ nhà nÆ°á»›c, nhÆ°ng ngÆ°á»i thì của Tà o Tháo, kinh doanh nhÆ° thế má»›i là kinh doanh, siêu lãi!
Tóm lại, sau khi hoà ng đế vá» Hứa huyện, địa vị của Tà o Tháo được nâng cao vượt báºc. Ông ta có cái vốn chÃnh trị và nguồn nhân lá»±c dồi dà o. Váºy là , ông ta má»™t tay giÆ°Æ¡ng cao ngá»n cá» bảo vệ vÆ°Æ¡ng thất được coi là chÃnh nghÄ©a lúc bấy giá», để hiệu triệu thiên hạ, ra lệnh cho chÆ° hầu, nghiá»…m nhiên trở thà nh “Chúa cứu thế†của vÆ°Æ¡ng triá»u Hán; tay kia lặng lẽ rút kiếm ra khá»i vá». Ông ta dùng kiếm bình định thiên hạ, nhất thống chÃn châu.
Tà i sản của Lãng tỠáo rách
23-10-2010, 11:26 PM
I'm a poor lonesome cow-boyAnd a long far way from home
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 92
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 274
Thanked 332 Times in 73 Posts
Tà o Tháo: "Thằng ranh nà y muốn đưa mình lên thớt đây"
Sau khi Tà o Tháo bảo Viên Thiệu: "Tôi không nghe ông xui dại đâu", ông cÅ©ng mấy lần cảnh giác vá»›i những "miếng mồi ngon" cạm bẫy, nhá» váºy mà thà nh nghiệp lá»›n.
Viên Thuáºt - Viên Thiệu: Ngu nhÆ° nhau
Em trai Viên Thiệu là Viên Thuáºt cÅ©ng không tán thà nh việc thay vua của Thiệu. Nguyên do: Viên Thuáºt căm ghét anh trai. Có lẽ Viên Thiệu và Viên Thuáºt là anh em há», cÅ©ng có thể là anh em ruá»™t, Ä‘á»u là con của Viên Phùng. Viên Thiệu lá»›n tuổi hÆ¡n, là anh nhÆ°ng là ngà nh thứ. Viên Thuáºt Ãt tuổi hÆ¡n, nhÆ°ng là ngà nh Ä‘Ãch (ngà nh trưởng). Viên Thiệu và Viên Thuáºt là anh em ruá»™t hay anh em há» thì chÆ°a có ai là m rõ. NhÆ°ng Viên Thiệu ngà nh thứ, Viên Thuáºt ngà nh Ä‘Ãch thì đã được khẳng định. Ngà nh Ä‘Ãch là con vợ cả (chÃnh thất), ngà nh thứ là con vợ lẽ (thiếp).
Tuy cùng là con, nhÆ°ng Ä‘Ãch và thứ có phân biệt. Nói chung, con Ä‘Ãch được coi là chÃnh thống, địa vị và hưởng thụ cao hÆ¡n con thứ, tháºm chà được coi khác nhau cả vá» tố chất. Vá» Ä‘iểm nà y, trong "Hồng lâu má»™ng" cÅ©ng thấy rõ. Giả Bảo Ngá»c là con vợ cả, cao quÃ. Giả Hoà n là con vợ lẽ, hèn má»n tuy Ä‘á»u là con Giả ChÃnh.
Cách nhìn nháºn trên không có cÆ¡ sở. Thá»±c tế là , Viên Thiệu là con vợ lẽ, tháºm chà có thể là con nà ng hầu sinh ra, nhÆ°ng tố chất hÆ¡n hẳn Viên Thuáºt, uy tÃn trong chÃnh giá»›i cÅ©ng cao hÆ¡n, quan hệ xã há»™i cÅ©ng rá»™ng hÆ¡n Viên Thuáºt. Vì váºy Viên Thuáºt căm thù Viên Thiệu đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy, quyết tâm chống đối Thiệu đến cùng.
Khi ấy có nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™ Thiệu. Háºu Hán thÆ°. Viên Thuáºt truyện chép, hà o kiệt Ä‘á»u ủng há»™ Thịệu (hà o kiệt Ä‘a phò Thiệu). Thuáºt chá»i: "Bá»n nhãi ranh, sao không giúp ta, lại Ä‘i theo tên gia nô nhà há» Viên?" (quân thụ bất ngô tòng, nhi tòng ngô gia nô tà i?). Thuáºt còn gá»i thÆ° cho Công Tôn Toản, nói Thiệu không phải dòng giống nhà há» Viên (vân Thiệu phi Viên thị tá»). Chuyện nà y không những khiến Thiệu vô cùng tức giáºn, mà ảnh hưởng rất xấu, gieo mầm cho thất bại của hai anh em Viên Thiệu sau nà y.
Thá»±c ra Viên Thuáºt chẳng khác gì Viên Thiệu, kẻ tám lạng ngÆ°á»i ná»a cân. Há» có đặc Ä‘iểm chung xuất thân cao quÃ, ngạo Ä‘á»i nhÆ°ng ngu khổ ngu sở, còn ngổ ngáo thì không ai kém ai, xuẩn ngốc cÅ©ng chẳng ai thua ai. Sá»± ngổ ngáo của hai anh em nhà nà y tỉ lệ thuáºn vá»›i dốt nát.
"TrÆ°ng cầu dân ý" không thuáºn, vẫn ôm má»™ng ngai và ng
Nháºn được thÆ° của Viên Thiệu muốn láºp vua khác, Viên Thuáºt cÆ°á»i khẩy: "Thằng cha con vợ lẽ đúng là đồ mạt rệp! Láºp vua khác? Sao không tá»± láºp là m vua? Há» Viên đã bốn Ä‘á»i Tam công, bây giá» nhà ngÆ°Æ¡i có công phò giá, cùng lắm là năm Ä‘á»i Tam công chứ gì!".
Viên Thuáºt nói váºy còn được. Háºu Hán thÆ°. Viên Thuáºt truyện chép, "Thuáºt lấy cá»› vì nghÄ©a mà không tán thà nh"(thác dÄ© công nghÄ©a bất khẩn đồng). Tam quốc chÃ. Viên Thuáºt truyện. Bùi Tùng Chi chú, dẫn Ngô thÆ°, nói cụ thể hÆ¡n: (Thuáºt) chăm chăm diệt Äổng Trác, không bà n chuyện khác (chà tại diệt Trác, bất thức kỳ tha). Thá»±c ra, Thuáºt đâu muốn Ä‘em quân đánh Äổng Trác. Thuáºt có ý khác: Tá»± láºp là m vua.
Hà nh Ä‘á»™ng đầu tiên của Thuáºt: Lên ngôi vua
Viên Thuáºt vẫn ôm giấc má»™ng là m vua. Lôgic của Thuáºt là : 1) Nhà Hán đã rệu rã, há» LÆ°u đã nhÆ° nắng chiá»u, thế tất ngÆ°á»i khác sẽ thay thế. 2) Há» Viên có đủ tÆ° cách thay thế há» LÆ°u vì đã bốn Ä‘á»i Tam công, thiên hạ miá»…n dị nghị. 3) NgÆ°á»i có tÆ° cách nhất trong há» Viên là Viên Thuáºt, vì Thuáºt là dòng Ä‘Ãch. Viên Thiệu là dòng thứ. Là m gì có chuyện con vợ lẽ lên ngôi hoà ng đế? Tuy nhiên, Thiệu có thế lá»±c, quan hệ rá»™ng không được coi thÆ°á»ng. Phải tìm cách triệt Thiệu.
TÃnh toán của Viên Thuáºt không phải không có cÆ¡ sở. Trong tay Thuáºt có truyá»n quốc ngá»c tỉ. Ngá»c tỉ nà y bị thất lạc trong cuá»™c nổi loạn của bá»n thái giám TrÆ°Æ¡ng Nhượng (năm Trung Bình thứ sáu Ä‘á»i Linh đế - 189 sau công nguyên), sau lá»t và o tay Tôn Kiên, rồi bị Viên Thuáºt cÆ°á»›p từ tay Tôn phu nhân (vợ Tôn Kiên). Chuyện nà y chép trong Háºu Hán thÆ°. Viên Thuáºt truyện. "Súng lục giắt lÆ°ng, chuá»™t nảy ra ý định tấn công mèo". Có ngá»c tỉ trong tay, lại tin và o những lá»i sấm truyá»n, Thuáºt tin chắc ngôi báu sẽ vá» tay mình. Và không chỠđợi được lâu, năm Kiến An thứ hai Ä‘á»i Hiến đế (197 sau công nguyên), Thuáºt chÃnh thức xÆ°ng Äế.
Viên Thuáºt xÆ°ng Äế, bị thiên hạ phản đối rầm rầm. NgÆ°á»i có quan hệ tốt nhất vá»›i Thuáºt là Tôn Sách cÅ©ng từ Giang đông gá»i thÆ° cho Thuáºt, tỠý không tán thà nh và tuyệt giao. Bị cô láºp, Viên Thuáºt cho ngÆ°á»i Ä‘i gặp Lã Bố, hẹn kết là m thông gia. Lã Bố bắt giam sứ giả của Thuáºt giải vá» Hứa huyện (lúc nà y Tà o Tháo đã rá»i đô vỠđây) Viên Thuáºt cả giáºn, Ä‘em quân Ä‘i dánh Lã Bố, bị Lã Bố đánh tan tác. Lúc nà y Thuáºt đã bị má»i ngÆ°á»i ruồng bá», tình cảnh rất quẫn bách.
Thá»±c ra, trÆ°á»›c khi xÆ°ng Äế, Viên Thuáºt đã từng trÆ°ng cầu ý kiến. Äó là năm thứ hai HÆ°ng Bình Ä‘á»i Hiến đế (195 sau công nguyên), Thuáºt triệu táºp quân gia, nói rằng, ta thuáºn theo ý trá»i và lòng ngÆ°á»i (ứng thiên thuáºn dân) lên ngôi báu, ý các vị thế nà o? Bá»™ hạ của Thiệu là Diêm Tượng nói: "Ngà y xÆ°a, Chu Văn vÆ°Æ¡ng đã có 2/3 thiên hạ (tam phân thiên hạ hữu kỳ nhị), má»›i thần phục được nhà Ân. Nay minh công không bằng Chu Văn vÆ°Æ¡ng, vua nhà Hán lại không nhÆ° Trụ vÆ°Æ¡ng, thay sao được?".
Viên Thuáºt không bá» cuá»™c, Ä‘i há»i TrÆ°Æ¡ng Phạm. TrÆ°Æ¡ng Phạm cáo bệnh, sai em trai là TrÆ°Æ¡ng Thừa ra tiếp. TrÆ°Æ¡ng Thừa trả lá»i: "Lấy được thiên hạ là ở đức chứ không cáºy đông (tại đức bất tại chúng)". Äược má»i ngÆ°á»i tin theo, thiên hạ ủng há»™, thì má»™t anh vô danh cÅ©ng dá»±ng nên nghiệp Bá. Có nghÄ©a là , trở thà nh hoà ng đế không liên quan gì đến thế gia vá»ng tá»™c. Tiếc rằng những lá»i ngay thẳng không lá»t tai Viên Thuáºt. Ông ta chết vì tham.
Váºy là Tà o Tháo xuất chiêu.
Chết thảm vì dâm dáºt, xa xỉ và ... não bé
Từ năm Kiến An thứ hai (197 sau công nguyên), Tà o Tháo hà nh xỠđã khác má»i ngÆ°á»i. TrÆ°á»›c đó má»™t năm, ông ta đã rÆ°á»›c vua vá» căn cứ địa của mình là Hứa huyện, có thể " dá»±a và o thiên tỠđể sai khiến chÆ° hầu"(phụng thiên tá» dÄ© lệnh chÆ° hầu) , trở thà nh ngÆ°á»i quản gia triá»u đình nhà Hán. Ông ta kiên trì chủ trÆ°Æ¡ng đất nÆ°á»›c thống nhất, chống chia rẽ, không chấp nháºn hà nh Ä‘á»™ng của Thuáºt. Và ông ta ra tay đánh Thuáºt.
Theo Háºu Hán thÆ°.Viên Thuáºt truyện, Viên Thuáºt nghe tin sợ mất máºt (Thuáºt văn đại hãi), bá» chạy. LÆ°Æ¡ng thá»±c bị "Thừa tÆ°á»›ng" của Thuáºt là ThÆ° Trá»ng Ứng Ä‘em chia hết cho dân. Thuáºt há»i sao lại là m váºy? ThÆ° Trá»ng Ứng trả lá»i: "Chúng ta đã cùng Ä‘Æ°á»ng mạt lá»™ rồi, sao không lấy cái tÃnh mạng của tôi đánh đổi lấy tÃnh mạng của dân chúng?". Thuáºt cÆ°á»i buồn, nói: "Các hạ chiếm lấy tiếng thÆ¡m má»™t mình, không cho ta cùng hưởng sao?". Xem ra, Thuáºt đã biết mình Ä‘i sai nÆ°á»›c cá», bị má»i ngÆ°á»i ghét bá», khó mà tồn tại.
Tuy váºy, Thuáºt còn cầm cá»± được hai năm. Mùa hè năm Kiến An thứ tÆ° (199 sau công nguyên), Thuáºt thấy mình đã cùng Ä‘Æ°á»ng, bèn quyết định nhÆ°á»ng ngá»c tỉ cho Viên Thiệu, dù sao thì Thiệu cÅ©ng há» Viên. Chuyện nà y rất trúng ý Viên Thiệu, vì ông ta cÅ©ng rất muốn là m vua.
Theo Tam quốc chÃ.Viên Thiệu truyện. Bùi Tùng Chi chú, dẫn Äiển lược, năm Kiến An thứ nhất (196 sau công nguyên), Viên Thiệu đánh bại Công Tôn Toản ở Dịch Kinh (nay là huyện Hùng, tỉnh Hà Bắc), thế lá»±c tăng đáng kể. Tham vá»ng của Thiệu cà ng lá»›n, cống nạp đã Ãt, mà còn vô lá»… đối vá»›i thiên tá» (cống ngá»± hi mạn). HÆ¡n nữa, còn ngầm sai Cảnh Bao - má»™t tên chủ bạ dâng thÆ° cho Thiệu, nói rằng "xÃch đức đã hết, hoà ng thiên lên thay, nên thuáºn ý trá»i", xÃch đức, chỉ nhà Hán của há» LÆ°u; "hoà ng thiên", chỉ há» Viên. Thiệu Ä‘Æ°a thÆ° của Cảnh Bao cho má»i ngÆ°á»i xem, không ngá» dÆ° luáºn ầm Ä©, lên án Cảnh Bao phản nghịch. Viên Thiệu không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh bấm bụng giết Cảnh Bao để tá»± cứu. NhÆ°ng dã tâm vẫn còn. Khi Viên Thuáºt nhÆ°á»ng đế hiệu, Thiệu nhÆ° mở cá» trong bụng.
Mặc dù má»›i nghÄ© đến việc nhÆ°á»ng đế hiệu, nhÆ°ng Viên Thuáºt vẫn không được nhÆ° nguyện, vì Táo Tháo đã sai LÆ°u Bị đón đánh Thuáºt ở Hạ Bì (nay là huyện Tiêu Ninh, tỉnh Giang Tô). Viên Thuáºt Ä‘Ã nh trở lại Hoà i Nam. Vá» tá»›i Giang Äình cách Thá» Xuân (nay là huyện Thá», tỉnh An Huy) tám mÆ°Æ¡i dặm, Thuáºt ốm nặng. Váºy là Thuáºt là m vua - mà lại là vua rởm, không được ai công nháºn, vẻn vẹn ba năm.
Nghe nói Thuáºt chết rất thảm. Tam quốc chÃ. Viên Thuáºt truyện - Bùi Tùng Chi chú, dẫn Ngô thÆ°, Thuáºt hết sạch lÆ°Æ¡ng thá»±c, há»i nhà bếp thì chỉ còn ba đấu cám lúa mạch. Nhà bếp nấu cám Ä‘em lên, Thuáºt không sao nuốt nổi. Lúc nà y Ä‘ang giữa tháng sáu, nắng gay gắt, nóng chảy mỡ. Thuáºt muốn uống máºt ong cÅ©ng không còn. Thuáºt ngồi trên giÆ°á»ng thở vắn than dà i hồi lâu rồi kêu lên thảm thiêt: Sao ta lại đến nông ná»—i nà y? Rồi ngã xuống đất, thổ ra má»™t đấu huyết mà chết.
Viên Thuáºt chết cÅ©ng đáng. Khi má»™t chút máºt ong cÅ©ng không có, không hiểu ông ta có nghÄ© đến cuá»™c sống xa hoa dâm dáºt trÆ°á»›c kia và hà nh vi bạo ngược đối vá»›i dân chúng? Tam quốc chà chép, khi má»›i khởi binh, Thuáºt xa hoa phung phÃ, dân tình cá»±c khổ vì sÆ°u cao thuế nặng. (xa dâm tứ dục, chinh liếm vô Ä‘á»™, bách tÃnh khổ chi). Sau khi xÆ°ng Äế lại cà ng hoang dâm, háºu cung hà ng trăm ngÆ°á»i, thịt rượu thừa mứa, Thuáºt ngà y nà o cÅ©ng sÆ¡n hà o hải vị, trong khi sÄ© tốt đói meo, dân Giang Hoà i ăn thịt lẫn nhau. Não bé, lại tà n ác, Thuáºt không đổ má»›i là chuyện lạ.
Äến chết chÆ°a nháºn ra đối thủ thá»±c sá»±
ÄÆ°Æ¡ng nhiên thất bại của Thuáºt không hoà n toà n do ông ta gây nên. Thuáºt cÅ©ng có má»™t số Æ°u Ä‘iểm, và cÅ©ng có bản lÄ©nh. Háºu Hán thÆ° nói ông ta thuở nhá» nổi tiếng nghÄ©a hiệp (Thiếu dÄ© hiệp khà văn). Tam quốc chà nói ông ta được bầu là Hiếu liêm, dÆ°á»›i thá»i Äổng Trác là m tá»›i chức Háºu tÆ°á»›ng quân. Äâu phải đồ bị thịt? Tối măt vì địa vị chà tôn và những đặc quyá»n đặc lợi của ngôi vua, Thuáºt là váºt hi sinh của chế Ä‘á»™ hoà ng quyá»n!
NhÆ° váºy là đã rõ. Từ góc Ä‘á»™ chÃnh trị mà xét, cái ngu của Viên Thuáºt là trong khi có những ngÆ°á»i rất muốn là m vua mà không dám là m, Thuáºt vá»™i vã trở thà nh kẻ đầu têu. Trong tình hình quần hùng cát cứ, thế lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, anh nà o nổi lên, liá»n trở thà nh cái Ä‘Ãch cho thiên hạ chÄ©a và o. Bá»n Viên Thiệu tuy rất muốn nhÆ°ng Ä‘Ã nh phải nhịn. Tà o Tháo lại cà ng hiểu Ä‘iá»u nà y. Khi Tôn Quyá»n Ä‘á» nghị ông ta xÆ°ng Äế, ông ta biết tá»ng thâm ý của Tôn Quyá»n, nói luôn: Thằng ranh nà y muốn Ä‘Æ°a mình lên thá»›t đây! NhÆ°ng Viên Thuáºt lại không hiểu. Ông ta tưởng mình chiếm trÆ°á»›c ngôi báu là ở và o thế thượng phong, kẻ khác hết nhòm ngó, mà không hiểu ngôi báu không phải thÆ°Æ¡ng hiệu, đăng ký trÆ°á»›c là chÆ¡i vá»›i lá»a.
Viên Thuáºt chết, Viên Thiệu cÅ©ng phải chết. Diệt Viên Thiệu vẫn là Tà o Tháo. Viên Thiệu ,Viên Thuáºt chết vì trÆ°á»›c sau không nháºn ra ai má»›i là đối thủ thá»±c sá»±. Trong khi anh em há» Viên mải thanh toán lẫn nhau, thì má»™t ngôi sao sáng rá»±c xuất hiện trên sân khấu chÃnh trị và trên chiến trÆ°á»ng, liên tiếp đánh bại hai kẻ tá»± cao tá»± đại. Äó là Tà o Tháo, ngÆ°á»i mà anh em há» Viên không thèm để mắt tá»›i, thá»±c ra là má»™t cao thủ vá» chÃnh trị, là ngÆ°á»i già nh thắng lợi lá»›n nhất trong cuá»™c đấu tranh chÃnh trị từ tráºn XÃch BÃch (208 sau công nguyên) trở vá» trÆ°á»›c. Bởi vì Tà o Tháo hÆ¡n há» vỠđầu óc chÃnh trị, biết phải đối xá» vá»›i hoà ng đế nhÆ° thế nà o, phải là m gì để không thất bại.
Äổng Trác phế vua láºp vua, Viên Thiệu láºp vua khác, Viên Thuáºt tá»± láºp là m vua.
Tà o Tháo thì sao?
Tà i sản của Lãng tỠáo rách
23-10-2010, 11:29 PM
I'm a poor lonesome cow-boyAnd a long far way from home
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 92
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 274
Thanked 332 Times in 73 Posts
Tà o Tháo: Kết thông gia với kẻ suýt giết mình
Äể tá» thiện chÃ, Tà o Tháo còn cho con trai là Tà o Quân lấy con gái TrÆ°Æ¡ng Tú, kết thà nh thông gia, y nhÆ° LÆ°u Bang đã là m vá»›i Hạng Bá trÆ°á»›c khi có cuá»™c gặp gỡ tại Hồng Môn, để dá»… bá» lung lạc.
Năm Kiến An thứ hai (197 sau công nguyên), tháng Giêng, Tà o Tháo nam chinh. TrÆ°Æ¡ng Tú đóng quân tại Uyển Thà nh (nay là thà nh phố Nam DÆ°Æ¡ng, tỉnh Hà Nam) đầu hà ng Tháo. Má»›i thá»±c thi phụng thiên tá» nhi lệnh bất thần được 2 tháng, vừa ra tráºn đã thắng lợi giòn giã, Tà o Tháo đâm chủ quan, phạm phải 2 sai lầm tai hại.
Tà o Ngang thế mạng cho cha
Theo Tam quốc chÃ. TrÆ°Æ¡ng Tú truyện, Bùi Tùng Chi dẫn "Truyện tá»", sai lầm thứ nhất là ép chị dâu TrÆ°Æ¡ng Tú (vợ TrÆ°Æ¡ng Tế) và o hầu ngủ, khiến TrÆ°Æ¡ng Tú cảm thấy vô cùng nhục nhã; Hai là , lôi kéo Hồ Xa Nhi - bá»™ tÆ°á»›ng thân cáºn của TrÆ°Æ¡ng Tú, khiến TrÆ°Æ¡ng Tú cảm thấy bất an (nghi Thái tổ dục nhân tả hứu thÃch chi).
Tà o Tháo thấy TrÆ°Æ¡ng Tú bất mãn, liá»n có ý giết Tú (Thái tổ văn kỳ bất duyệt, máºt hứu sát Tú chi kế), nhÆ°ng không hiểu do đâu cÆ¡ mÆ°u bị lá»™ (kế láºu). Váºy là TrÆ°Æ¡ng Tú trở mặt, Tà o Tháo bị Tú đánh cho tÆ¡i bá»i khói lá»a. Con cả là Tà o Ngang (Tháo rất yêu, chá»n là m ngÆ°á»i kế nghiệp), tÆ°á»›ng giá»i Äiển Vi (Äá»™i trượng cảnh vệ của Tháo), cháu Tháo là Tà o An Dân Ä‘á»u chết trong tráºn nà y. Bản thân Tháo bị trúng tên, suýt toi mạng. Chuyện nà y ám ảnh Tháo suốt Ä‘á»i, váºy nên má»›i có câu nói trÆ°á»›c khi nhắm mắt nhÆ° phần đầu chuyên mục Tà o Tháo đã Ä‘á» cáºp.
NgÆ°á»i vạch kế hoạch trong tráºn nà y là Giả Hủ, mÆ°u sÄ© của TrÆ°Æ¡ng Tú. Giả Hủ, tá»± Văn Hòa, ngÆ°á»i VÅ© Uy, tà i năng ngang ngá»a TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng, Trần Bình, được coi là quái kiệt nhất nhì trong Tam quốc. Tên là Văn Hòa, nhÆ°ng tÃnh cách chẳng ôn hoà (lá»i của nhà văn nổi tiếng Chu Trạch Hùng) Tam quốc chÃ. Giả Hủ truyện có kể lại những chuyện Ä‘á»™ng trá»i của Giả Hủ trÆ°á»›c đó. Tỉ nhÆ° chuyện Lý Giác và Quách Tá»± cầm tù nhà vua, là do Giả Hủ xúi giục.
Sau khi Äổng Trác bị VÆ°Æ¡ng Doãn và Lã Bố giết, Lý Giác và Quách Tá»± thấy tình thế bất lợi, đã toan giải tán quân Ä‘á»™i, bá» vá» quê. Giả Hủ can ngăn, nói bây giá» hai ngÆ°á»i thân cô thế cô, chỉ má»™t viên đình trưởng cÅ©ng thừa sức bắt giữ. Chi bằng Ä‘em quân đánh và o Trà ng An, báo thù cho Äổng Trác. Thà nh công thì hai ngÆ°á»i trở thà nh lÆ°Æ¡ng đống quốc gia, chinh phạt thiên hạ. Thất bại thì bá» Ä‘i cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Lý Giác và Quách Tá»± nghe có lý, liá»n đánh trở lại Trà ng An, khiến đất nÆ°á»›c và nhà vua gặp há»a lần nữa. NhÆ°ng Giả Hủ là kẻ khôn ngoan, Lý Giác và Quách Tá»± định phong cho y tÆ°á»›c Hầu, y không nháºn, nói rằng cái công cứu mạng đó không đáng kể (thá» cứu mạng chi kế, hà công chi hữu?). Lý Giác và Quách Tá»± định Ä‘á» bạt y là m Thượng thÆ° bá»™c xạ, Giả Hủ nói y không phải con ngÆ°á»i nổi tiếng, e thiên hạ không phục (Hủ danh bất tố trá»ng, phi sở dÄ© phục nhân dã). Lý Giác và Quách Tá»± vừa kÃnh nể vừa sợ y. Giả Hủ cÅ©ng cảm thấy mình có tá»™i, nên lợi dụng ảnh hưởng bản thân, kiá»m chế Lý Giác và Quách Tá»±, cứu thoát rất nhiá»u đại thần. Ông ta lấy công chuá»™c tá»™i.
Sau khi nhà vua tá»›i Trà ng An, Giả Hủ rá»i bá» chức vụ, theo TrÆ°Æ¡ng Tú. TrÆ°Æ¡ng Tú coi Hủ nhÆ° báºc Ä‘Ã n anh. Kế hoạch táºp kÃch Tà o Tháo, là do Giả Hủ thiết kế. Theo Tam quốc chÃ. Giả Hủ truyện, Bùi Tùng Chi dẫn Ngô thÆ°, TrÆ°Æ¡ng Tú theo kế của Giả Hủ, bẩm vá»›i Tháo rằng, Tú chuyển quân sang má»™t địa Ä‘iểm gần đấy, nhÆ°ng xe cá»™ thiếu, lại chở nặng, xin cho quân sÄ© mặc nguyên giáp trụ, cầm theo binh khà khi di chuyển. Tà o Tháo không nghi ngá» gì, đồng ý. Váºy là khi Ä‘i qua doanh trại Tà o, Tú phát Ä‘á»™ng cuá»™c công kÃch. Tháo không kịp trở tay, hốt hoảng bá» chạy, nếu không được Tà o Ngang nhÆ°á»ng ngá»±a, chắc chắn mất mạng.
Tà o A Man nháºn lá»—i
Váºy mà sau khi thua tráºn, Tà o Tháo không đổ lá»—i cho ai, kể cả vá»›i ngÆ°á»i khuyên Tháo nên cho Tú đầu hà ng. Tháo tá»± nháºn lá»—i vá» mình. Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»· chép, Tháo nói đã biết mình sai ở chá»— nà o, lần sau sẽ không tái phạm nữa. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tháo kiểm Ä‘iểm không đến nÆ¡i đến chốn. Ông ta bảo nguyên nhân thua tráºn lần nà y là do không bắt lá»›n bé già trẻ nhà TrÆ°Æ¡ng Tú là m con tin (thất bất tiện thủ kỳ chất). NhÆ°ng đó chỉ là ngụy biện. Bị TrÆ°Æ¡ng Tú phản thùng là có nguyên nhân nhÆ° ta đã biết. Tháo không đổ lá»—i cho ai là tiến bá»™ lắm rồi.
Tháng 11 năm Kiến An thứ hai (197 sau công nguyên), Tà o Tháo cất quân đánh Trương Tú, lần nà y toà n thắng. Trương Tú bỠchạy vỠNhương Thà nh (nay là Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam).
NhÆ°ng sá»± việc không chỉ có thuáºn. Năm Kiến An thứ hai Ä‘á»i Hán Hiến đế (198 sau công nguyên), Tà o Tháo cất quân đánh TrÆ°Æ¡ng Tú lần thứ ba. Lần nà y có nhiá»u ngÆ°á»i can ngăn. Theo Tam quốc chÃ. Tuân Du truyện, khi ấy quân sÆ° Tế tá»u là Tuân Du nói vá»›i Tháo rằng, giỠđây TrÆ°Æ¡ng Tú liên minh vá»›i LÆ°u Biểu là do Giả Hủ sắp đặt. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i nà y không phải cùng cạ. TrÆ°Æ¡ng Tú dá»±a và o LÆ°u Biểu để có lÆ°Æ¡ng thảo mà LÆ°u Biểu lại không có khả năng cung cấp, vì váºy sá»›m muá»™n sẽ chia tay. Tháo hãy gắng đợi, chúng sẽ không đánh mà tá»± tan (bất nhÆ° hoãn quân dÄ© đại chi, khả dụ nhi chà dã). Nếu dồn Tú và o ngõ cụt, chắc chắn LÆ°u Biểu sẽ Ä‘em quân đến cứu. Tiếc rằng Tà o Tháo không nghe, quả nhiên bị vây khốn ở NhÆ°Æ¡ng Thà nh. LÆ°u Biểu cất quân chi viện cho Tú. Tháo chỉ còn cách rút quân.
Tháo rút lui, TrÆ°Æ¡ng Tú vui mừng Ä‘uổi theo. Giả Hủ khuyên không nên. TrÆ°Æ¡ng Tú không nghe. Kết quả đại bại. NhÆ°ng ngay khi đó, Giả Hủ lại bảo, giá» thì Ä‘uổi đánh được rồi. Mà phải Ä‘uổi gấp. Thắng lợi là cái chắc. TrÆ°Æ¡ng Tú ngá»› ra, nói vừa rồi không nghe lá»i tiên sinh nên má»›i thua. Nay đã thua rồi thì Ä‘uổi theo là m gì? Giả Hủ nói, tình hình đã khác, ông Ä‘uổi theo là chắc thắng. TrÆ°Æ¡ng Tú ná»a tin ná»a ngá» nhÆ°ng vẫn thu tháºp tà n quân Ä‘uổi theo Tà o Tháo, quả nhiên thắng to. TrÆ°Æ¡ng Tú không hiểu vì sao lại nhÆ° váºy. Giả Hủ giải thÃch: TÆ°á»›ng quân rất giá»i cầm quân, nhÆ°ng xin nói thá»±c, không giá»i bằng Tà o Tháo. Khi Tháo quyết định rút lui, chắc chắn ông ta Ä‘oạn háºu, binh lÃnh của tÆ°á»›ng quân tuy tinh nhuệ, nhÆ°ng tÆ°á»›ng lÄ©nh của tÆ°á»›ng quân không phải là đối thủ của Tháo, váºy nên tÆ°á»›ng quân má»›i thua. Tháo ra quân có bà i bản, lại chÆ°a Ä‘uối sức, váºy mà má»›i đánh đã rút, chắc chắn háºu phÆ°Æ¡ng của Tháo có vấn Ä‘á». Tháo đã đánh bại cuá»™c truy kÃch của tÆ°á»›ng quân, tất nhiên cho khinh binh rút trÆ°á»›c, để lại các tÆ°á»›ng Ä‘oạn háºu không phải là đối thủ của tÆ°á»›ng quân, váºy nên chắc chắn tÆ°á»›ng quân già nh phần thắng. Nghe Giả Hủ phân tÃch, TrÆ°Æ¡ng Tú phục sát đất.
Sá»± phán Ä‘oán của Giả Hủ hoà n toà n chÃnh xác. Tà o Tháo vá»™i và ng rút quân là có nguyên do. Theo Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»·, Bùi Tùng Chi dẫn Hiến đế xuân thu, Tháo được tin mÆ°u sÄ© của Viên Thiệu là Äiá»n Phong khuyên Thiệu nhân dịp Tháo vắng nhà , Ä‘em quân đánh úp Hứa Huyện. Chuyện tà y đình, Tháo Ä‘Ã nh bá» dở cuá»™c chiến, cấp tốc Ä‘em quân vá» Hứa đô. NhÆ°ng nhÆ° Giả Hủ suy tÃnh, Tháo rút lui chứ không phải bá» chạy. Tháo rút quân có tổ chức, có trình tá»± lá»›p lang, vì váºy tuy rút mà vẫn phản kÃch thắng lợi. Tình hình khi đó rất nguy cấp. TrÆ°á»›c mặt là LÆ°u Biểu chặn Ä‘Æ°á»ng, sau lÆ°ng là TrÆ°Æ¡ng Tú truy sát. TrÆ°á»›c mặt sau lÆ°ng Ä‘á»u có địch. NhÆ°ng Tà o Tháo đã liệu trÆ°á»›c. Theo Tam quốc chÃ. VÅ© đế ká»·, Tà o Tháo có gá»i thÆ° cho Tuân Úc khi đó Ä‘ang đóng quân ở Hứa Huyện, nói rằng, ông đừng lo cho tôi má»™t ngà y chỉ Ä‘i được và i dặm, hãy đợi đấy, vỠđến An Chúng là tôi cho chúng no đòn.
Khi vỠđến Hứa Huyện, Tuân Úc há»i Tháo căn cứ và o đâu mà nói rằng địch sẽ thua? Tháo nói, giặc đẩy ta và o chá»— chết, quân ta sẽ liá»u chết mà đánh, đặt và o chá»— chết để sống, ở và o chá»— mất để còn, do đó ta chắc thắng.
Viên Thiệu không có cÆ¡ há»™i nhÆ° Tà o Tháo. Ông ta bị nông dân Hắc SÆ¡n và Công Tôn Toản vây cứng. Tà o Tháo bị má»™t phen sợ hão. Äánh TrÆ°Æ¡ng Tú, Tà o Tháo coi nhÆ° huá», có thua có được. Tháo nháºn lá»—i trÆ°á»›c Tuân Úc, nói không nghe lá»i khuyên của Tuân Úc nên má»›i đến ná»—i nhá»c lòng mà chẳng nên công cán gì.
Phong thưởng tướng sĩ - thu nạp kẻ thù
Thá»±c ra, Tà o Tháo có thói quen khen thưởng những ngÆ°á»i nói đúng. Năm 207 sau công nguyên (năm Kiến An thứ 12 Hán Hiến đế), Tháo Ä‘em quân lên phÃa bắc đánh Ô Hoà n, đại thắng. Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» qua Kà Châu trá»i lạnh giá, thôn xóm xÆ¡ xác, hà nh quân liên tục hai trăm dặm không thấy nÆ°á»›c, quân lÆ°Æ¡ng không còn mấy há»™t, phải "giết hà ng ngà n ngá»±a chiến để ăn, Ä‘Ã o sâu hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i trượng má»›i có nÆ°á»›c".
VỠđến Nghiệp Thà nh, Tháo ra lệnh triệu táºp tất cả những ngÆ°á»i khuyên Tháo không nên Ä‘em quân Ä‘i đánh Ô Hoà n. Má»i ngÆ°á»i nÆ¡m ná»›p, không hiểu sẽ xảy ra chuyện gì. Thì ra, Tháo phong thưởng cho những ngÆ°á»i đã can ngăn. Tháo nói, ta thắng tráºn nà y là do gặp may, vì váºy cảm Æ¡n các vị đã khuyên can. Sá»± can ngăn của các vị má»›i là kế vạn toà n. Từ nay vá» sau các vị thấy thế nà o là phải thì cứ nói, đừng e ngại gì hết (háºu váºt nan ngôn chi). Chuyện nà y chép trong Tà o Man truyện, vốn là má»™t tác phẩm không mấy thiện cảm vá»›i Tà o Tháo, nên tin. Äiá»u nà y cà ng rõ hÆ¡n khi Ä‘á»c phong công thần lệnh do Tháo công bố tháng 2 cùng năm, nói Tháo từ khi khởi nghÄ©a diệt ác đến nay đã mÆ°á»i chÃn năm, đánh đâu thắng đó, đâu phải công lao của Tháo, mà tất cả là do công sức của má»i ngÆ°á»i.
Tà o Tháo hÆ¡n hẳn đám Viên Thiệu, Viên Thuáºt ở sá»± Ä‘á»™ lượng và minh triết. Äây là má»™t trong những nguyên nhân ông ta lôi kéo được các mÆ°u thần dÅ©ng tÆ°á»›ng vá» vá»›i mình, ngay cả TrÆ°Æ¡ng Tú đã từng phản bá»™i khiến ông suýt mất mạng, ông cÅ©ng thu nạp khi Tú đầu hà ng ông lần thứ hai, tháng 11 năm 199 (sau công nguyên).
Tú hà ng Tà o lần thứ hai là do Giả Hủ khuyên. Theo Tam quốc chÃ. Giả Hủ truyện, khi Viên Thiệu và Tà o Tháo quyết má»™t tráºn sống mái, cả hai Ä‘á»u tranh thủ lá»±c lượng trung gian. Viên Thiệu cho ngÆ°á»i đến dụ TrÆ°Æ¡ng Tú, nhÆ°ng Giả Hủ khuyên Tú nên vá» vá»›i Tà o Tháo. Giả Hủ bảo sứ giả của Thiệu, ông vá» thÆ°a lại vá»›i Viên Bản SÆ¡, anh em ruá»™t thịt mà còn không ở được vá»›i nhau, thì là m sao dung nạp được quốc sÄ© trong thiên hạ? Lá»i Giả Hủ khiến TrÆ°Æ¡ng Tú tái mặt. Sau khi sứ giả của Thiệu ra vá», Tú trách Giả Hủ: "Ông Ä‘uổi sứ giả của Thiệu, tôi biết Ä‘i đâu bây giá»"? Giả Hủ nói, ta nên hà ng Tà o Tháo. TrÆ°Æ¡ng Tú nói, Viên Thiệu hùng mạnh, Tà o Tháo sức yếu, lại có tị hiá»m vá»›i ta, vá» vá»›i Tháo thế nà o được? Giả Hủ nói, có 3 là do nên vá» vá»›i Tháo: Thứ nhất, Tháo phụng thiên tá» dÄ© lệnh thiên hạ. Tháo vâng lệnh vua (phụng thiên tá»), chứ không phải lợi dụng danh nghÄ©a nhà vua (hiệp thiên tá»), váºy là danh chÃnh ngôn thuáºn, có chÃnh nghÄ©a.
Thứ hai, Thiệu đông quân, thêm đám quân lèo tèo của TrÆ°Æ¡ng Tú chẳng bõ bèn gì, chắc không được coi trá»ng; Tháo quân Ãt, nay thêm quân của Tú, tức tăng thêm sức mạnh, tất cảm kÃch mà trá»ng dụng Tú; Thứ ba, những ngÆ°á»i mÆ°u toan nghiệp bá vÆ°Æ¡ng, thÆ°á»ng là không chấp nhặt ân oán cá nhân, trái lại, thÆ°á»ng rất thÃch qua đó biểu thị đức Ä‘á»™ và sá»± rá»™ng lượng của mình, vá» vá»›i Tháo chắc được an toà n. TrÆ°Æ¡ng Tú nghe theo.
Tranh thủ nhân tâm - kết thông gia với kẻ thù
Giả Hủ Ä‘oán không sai. TrÆ°Æ¡ng Tú vừa đến, Tà o Tháo đón tiếp vồn vã, tay cầm tay (chấp kỳ thủ) má»i và o tiệc và phong cho Tú là m DÆ°Æ¡ng VÅ© tÆ°á»›ng quân, tÆ°á»›c Liệt hầu. Äể tá» thiện chÃ, Tháo còn cho con trai là Tà o Quân lấy con gái TrÆ°Æ¡ng Tú, kết thà nh thông gia, y nhÆ° LÆ°u Bang đã là m vá»›i Hạng Bá trÆ°á»›c khi có cuá»™c gặp gỡ tại Hồng Môn, để dá»… bá» lung lạc. Không má»™t lá»i nhắc lại chuyện cÅ©. Từ đó TrÆ°Æ¡ng Tú trở thà nh viên dÅ©ng tÆ°á»›ng của Tháo, Giả Hủ trở thà nh mÆ°u thần được tin cáºy bên cạnh Tháo.
Trong tráºn Quan Äá»™ sau đó, hai ngÆ°á»i nà y đã láºp công xuất sắc. Tam quốc chÃ. TrÆ°Æ¡ng Tú truyện chép, "Tráºn Quan Äá»™, Tú ra sức chiến đấu và đã láºp công" (Quan Äá»™ chi dịch, Tú lá»±c chiến hữu công). Còn Giả Hủ, xin xem phần dÆ°á»›i.
TrÆ°Æ¡ng Tú lÆ¡ mÆ¡ khi vá» vá»›i Tháo, còn Tháo và Giả Hủ thì má»i sá»± thông tá» nhÆ°ng không nói ra. Hai ngÆ°á»i nà y quả rất biết là m chÃnh trị. Há» rất hiểu đấu tranh chÃnh trị trong thiên hạ, thá»±c chất là tranh thủ được nhân tâm. Äược lòng ngÆ°á»i thì được thiên hạ, mất lòng ngÆ°á»i thì mất thiên hạ. Muốn đắc nhân tâm, phải có tấm lòng khoan hồng Ä‘á»™ lượng và biết khép lại quá khứ, dù là giả vá» nhÆ°ng phải nhÆ° tháºt. NhÆ° váºy phải có má»™t Ä‘iển hình, má»™t hình mẫu, má»™t tấm gÆ°Æ¡ng. Sức mạnh của tấm gÆ°Æ¡ng rất lá»›n, mạnh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những lá»i Ä‘Æ°á»ng máºt.
TrÆ°Æ¡ng Tú chÃnh là tấm gÆ°Æ¡ng, là hình mẫu tuyệt đẹp. Tú đã từng nhiá»u lần chống lại Tháo, đầu hà ng rồi lại trở mặt. Con ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà Tháo còn dung nạp, thì những ngÆ°á»i khác sao lại không? Con ngÆ°á»i nhÆ° váºy vẫn được Tháo tÃn nhiệm, thì những ngÆ°á»i khác sao lại không? Trái lại, Viên Thiệu ngay cả em ruá»™t mà cÅ©ng không tin, thì còn ai vá» vá»›i ông ta?
Tà i sản của Lãng tỠáo rách
Từ khóa được google tìm thấy
ãâàðäèÿ , àâòîñàëîí , äîìîâ , áûòîâàÿ , bac tong dien nghia , bia dat trong tam quoc , bia dát tam quoc , cụ filux , êèòàéñêèé , filux đóng cá»a , îáó÷åíèå , ïëàñòèêîâûå , ïîèñê , ïîðíóõà , ïî÷òîâûå , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîåêòû , lâu khuê tá»± tá» bá , ñàéòîâ , ñåðãåé , õîêêåé , õîëîäèëüíèê , ôóòáîë , óðàëñèá , phan tich tam quoc chi , phạm lãi , phụng hiếu , phung hieu thoi tam quoc , quach gia tu phung hieu , quach phung hieu , quách phụng hiếu , tam quoc chi tuan uc , tam quoc dien nghia , tao thao du nhi kieu , tuan uc-tam quoc , tuân úc , tuân úc chết , tuân úc và quách gia , tuân du tuân úc , tuân văn nhược , tuân văn nhÆ°Æ¡Ì£c , tuân vănnhược , tÆ°Ì£ văn hoÌ€a , văn nhược tam quốc , ðîññèÿ