_ Ngươi .? Vào đi , vào một người ta diệt một người . Ha ha ! Toàn một lũ phế vật cả . - Nói rồi Lưu Lam rút thanh Tiên Ma thần kiếm ở sau người ra , chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu .
Kim Quang đại sư nghe thấy vậy , không khỏi quay lại nhìn Vương Bá :
- Thí chủ như thế nào có thể nắm chắc thu phục được con người này ? Hắn thân hoài công quyết tà đạo vô cùng khó khắc chế . Hay để ta cử mấy trưởng lão trong bản phái ra giúp sức .
- Cám ơn đại sư - Vương Bá quay sang mà trả lời - Hãy để ta thử sức trước đi .
Nói rồi toàn thân Vương Bá bùng phát lên một cỗ chân khí hùng hậu chấn nhiếp lòng nguời . Đại đao trong tay trong nháy mắt được thi triển ở mức độ cao nhất .
Ngay chiêu đầu tiên Vương Bá đã sử dụng tuyệt chiêu của mình , Liên hòan đao tối thượng . Nhìn một màn này , Lưu Lam không khỏi một trận kinh người . Toàn thân cậu gia tăng thêm hai tầng phòng vệ . Công lực toàn thân cũng đuợc đẩy lên hết mức có thể .
Oang ! Oang ! Long long !
Đao kiếm chạm nhau , chấn khí kinh thiên trong tức khắc tràn ra khắp xung quanh , làm cho mọi người đang quan chiến cũng không khỏi lùi lại về phía xa . Có người tu vi kém một chút không kịp lùi lại liền bị hất ngã ngay tại mặt trận .
Lưu Lam cùng Vương Bá sau một hồi chạm đao chạm kiếm cũng tách ra trong sự ngỡ ngàng của cả hai .
- Thật không ngờ một đao lại bá đạo đến vậy - trong long Lưu Lam liền nghĩ - Ta cũng chưa từng thấy ai có thể thi triển ra loại này . hắc hắc ! lần này gặp địch rồi đây . May mà mình thân hoài hấp khí thần công nên có thể biến chấn lực thành xung lực tự tu bổ cho chân nguyên bản thân mất đi .
Còn khi này thì Vương Bá cũng kinh nghi không kém - Một kiếm thật xảo diệu . có thể đón đỡ được liên hoàn đao của ta . Bất quá dường như ta vẫn ở thế hạ phong do cái chiêu hấp khí thần công kia .chăng ? - Khà , khà ! Có lẽ phải dùng đến vài phần bản lĩnh nữa rồi .
Trong khi này do trận chiến giữa Lưu Lam và Vương Bá diễn ra đã gây nên những kịch chấn không nhỏ nên trận chiến giữa mấy người Hải Phong cùng Tuyết Thanh dường như không ai hẹn ai mà đều dừng lại , rồi giữ ở thế giằng co mà quan sát trường đại chiến ở ngay bên cạnh .
-Không hổ là một cao thủ thân hoài pháp quyết bí hiểm . Có thể đánh tan liên hợp của ngũ đại cao thủ tu chân giới . Bất quá cũng chỉ vậy mà thôi . Giờ hãy xem uy lực chính thức liên hoàn đao của ta đây .
- Đừng nói nhiều nữa - Lưu Lam cũng quát lại - Có gì đặc sắc mang hết ra đi . Ta đây tiếp hết .
- Vậy hãy xem đây - Nói rồi Vương Bá tung người nhanh như cắt xử ra từng đợt từng đợt mỗi bộ ba đao liên tiếp . Mà chính hướng chém vào tả , hữu và chính diện Lưu Lam .
Nhìn thấy một màn biến ảo này , Lưu Lam biết chống đỡ nó không hề dễ dnàg như lần trước . Mà căn bản giờ đây cậu cũng không thể nào đề thăng thêm công lực bởi do đã chinh chiến liên miên mấy canh giờ không ngừng nghỉ .
Tuy nhiên không phải vì thế mà lưu Lam buông bỏ . trong sát na đó cậu cũng không màng gì thân thể mà liên tục thôi diễn Tam Ảo kiếm quyết trong bộ kiếm quyết bí ảo của mình .
Kiếm khí ngập trời và chạm nhau tạo nên những tiếng nổ ì ầm . Trong chốc lát cả hai người đã di chuyển qua mấy chục vị trí mà phân biệt mỗi vị trí một người xử ra ba đao , một người xử ra ba kiếm cứ như vậy . Nhìn một trường diễn biến này thật khiến người ta run sợ . Nếu chỉ cần chậm một bước hoặc như sai lệch một li là có thể ăn ngay sát chiêu của đối phương.
Đứng ngoài xa quan chiến . Mạnh tử chân nhân không khỏi than thầm một câu :- Không biết từ khi nào mà giờ đây bọn trẻ lại có thực lực kinh người như thế này . Ai chà ! Nhơ lại năm đó khi ta bằng tuổi họ ...hắc hắc !
Lê Trung chân nhân ở bên cạch nghe vậy cũng không khỏi lắc đầu :- Tăng tiến nhanh mà không có căn cơ vững chắc thì e răng khó giữ được tâm tính ban đầu . E rằng cũng là từ tâm ma mà sinh ra thôi .
- Hự ! Sau đó là một thân người bay ra xa . Màn đuổi bắt trên không cũng theo đó mà chấm dứt .
Chỉ thấy khi này Lưu Lam đang đứng dưới đất , một tay đang lau vết máu chảy dài trên miệng . Chiếc áo mặc trên người cũng đã thêm phần tả tơi . Mắt đang nhìn vào Vương Bá ở phía đối diện đang nhếch mép cố hiện lên một tia cười gằn .
- Khá lắm có thể chống đỡ được một chiêu nữa của ta mà vẫn đứng vững . Giờ đây ngươi có thể tự hào rồi đấy . - Vương Bá nhìn Lưu Lam thổ ra một hơi .
- Hừ ! Không cần phải nhiều lời . Muốn hạ ta không dễ dàng như vậy đâu . - Giờ đây ta cảnh cáo ngươi là ta sẽ không khách sáo mà sử dụng hấp khí thần công . Hãy liệu hồn đấy - Lưu Lam cũng lạnh tanh , mắt đầy sát khí mà đáp lại .
Hứ !
Mọi người ở đương trường nghe thấy vậy cũng quay ra mà vang lên những tiếng bàn tán gì đó rồi cũng nhanh chóng lặng đi . Cả chiến trường im phắc đang chờ những động tĩnh của hai người thanh niên trong cuộc .
Choang ! Choang ! Bùm !
Trong khi hai người còn đang lựa thế giằng co nhau bằng tư thế . thì ở phía xa , nơi cạnh gần một ngọn núi vô danh cách chân núi Trình Chuyển không xa mấy nhất thời vang lên tiếng kiếm va chạm long trời không kém gì trường đại chiến ban nãy , Lập tức sự việc này thu hút không ít sự chú ý của mọi người đang ở đây về nơi đó .
- Có chuyện gì sảy ra vậy ? - Trần Lôi đại sư quay sang hỏi Vô Sắc bên cạnh . Mà Vô Sắc thì cũng ngây ra , Hẳn là cũng không biết sự việc gì lại phát sinh .
Vù ! Vù !
- Dám chạy ! - Vương Bá thấy Lưu Lam hướng về trường đại chiến ngoài xa mà bay đi thì nhất thời quát lên rồi cũng lập tức đuổi theo .
Đương trường khi này lại tạo nên một cảnh hỗn loạn , Mọi người ai nấy cũng đều hướng về nơi đang phát ra tiếng kiếm mà vừa bàn luận vừa nhanh chóng tới nơi xem diễn ra chuyện gì .
Còn tại nơi kia là hai thân ảnh một nam , một nữ đang phối hợp với nhau mà vừa phòng ngự vừa tấn công một đám bốn người đang vây xung quang .
Bốn người này chính là phân biệt Phạm Khương , Mai Lệ Thuỷ của phái Tây Sơn cùng Thích Không Pháp của Hương Sơn và Trương Ngọc Lan của Trung Dung phái . Mà đôi nam nữ đang bị vây công kia không ai khác chính là Tuyết Thanh và Hải Phong .
Lại nói về hai người bọn họ , Khi trường quyết chiến giữa Lưu Lam và Vương Bá đang diễn ra ác liệt thì nhân cơ hội trì hoãn trận chiến giữa họ và đám người tu chân mà Hải Phong cùng Tuyết Thanh định lặng lẽ rời Hương Sơn , mong đào thoát một mạng . Nhưng sự việc lại không như hai người đã tính . Dù cũng bị cuốn hút vào quan thám trận chiến của Lưu Lam nhưng bốn đệ tử của chính đạo cũng không quên nhiệm vụ để mắt tới hai người Tuyết Thanh bọn họ . Chính vì thế đã sảy ra một trận chiến mới như vậy .
Chỉ thấy khi này sáu thân hình đang chợp động tung chém không ngừng . Hết dùng hoa chiêu lại sử cận chiến . Kiếm khí dư thừa không ngừng bắn phá ngọn núi vô danh bên cạnh . Mà ngọn núi này chính là cách đây vài hôm đã sảy ra hiện tượng dị thường khi phong vân tế hội bao trùm khắp chu vi ngọn núi đây . Tuy nhiên cả ngọn núi vẫn đứng im bất động và không ngừng bay lên đất đá xới tung cả ngọn núi .
Rầm ! Rầm ! Ầm !
- Tuyết Thanh , muội không sao chứ ? - Ở một bên đang chú ý công kích của mấy người . Hải Phong không khỏi lo lắng hỏi Tuyết Thanh như vậy khi nàng trúng chiêu của Mai Lệ Thủy .
- Hừ ! Ta đã nói với các ngươi rồi . Chúng ta không có can hệ gì . Hãy để chúng ta đi . Đừng để chúng ta phải liều mạng . - Tuyết Thanh không trả lời câu hỏi của Hải Phong mà trực tiếp Hướng vào mấy người Mai Lệ Thủy mà nói .
- Hưm ! Bất quá điều này chúng ta không quyết định được . - Ở bên kia Mai Lệ Thuỷ cũng lên tiếng đáp lại . Toàn thân nàng thập phần ngưng trọng . Khí tức của Tây Sơn phái tản phát nhè nhẹ ra bên ngoài . Trông nàng giống như một chiến nữ nhưng thánh khiết vô cùng .
- Ha ha ! Với loại người này đâu cần nói đạo lí . Để ta giúp các ngươi một tay . - Tiếng cười nói vang lên . Đông thời ngay sau đó là một thân người xuất hiện trong thị giác của mấy người . Người đang bay tới này chính là chiến liệt Lưu Lam .
Tuyết Thanh và Hải Phong không khỏi bất ngờ nhìn về phía người đang đi tới . Chợt nhận ra con người này chính là vừa gây ra một trường đại chiến ban nãy . Nhưng vì sao Lưu Lam lại tới đây . ? Mọi người đều nghi hoặc .
Lưu Lam nhìn sang hai người bọn Hải Phong thoáng cười lên nhè nhẹ . Mái tóc bay trong gió kèm theo đó là trường bào đã nhuộm thẫm máu hồng . Như một tu la cái tướng khí thế kinh người ép lên đám người chính đạo xung quanh . Bốn người cánh Phạm Khương không khỏi cảm thấy trong lòng có chút úy kị Lưu Lam . Nhưng cũng rất nhanh ngay sau đó , bọn họ đã thấy Vương Bá cùng một đám người của chính đạo đuổi tới .
- Ai chà ! Không ngờ là ngươi lại chạy đến đây . – Vương Bá khí thế cũng áp tới không kém gì Lưu Lam mà ngạo nghễ :- Ta còn tưởng rằng ngươi đánh không lại được ta nên tìm cách chạy trốn rồi chứ . Ai ngờ lại chạy tới đây . Ta khuyên ngươi nên lo cho thân mình trước đi .
- Chuyện này không cần ngươi lo .Là ta thấy buồn cười cho đám người dỗi hơi các ngươi thôi . Tự phong cho mình mấy cái chức danh gì đó rồi cũng cho luôn mình cái quyền hà hiếp người khác . Thử hỏi như thế là chính đạo ? Ha Ha Ha ….- Lưu Lam cười lên mà chỉ kiếm vào đám người Vương Bá .
- Có đảm lĩnh lắm . – Vương Bá cũng không hề thay đổi nét mặt .- Thử để xem lúc nữa ngươi cười được nữa không .
Lúc này Hải Phong ở bên cạnh cũng quay sang Lưu Lam mà nói :
- Vị huynh đệ này . Âu cũng cần vì chúng ta mà phải nguy hiểm .
- Ây ! Sao ngươi lại nói thế . Dù sao thì chúng ta cũng có chút duyện tương ngộ với nhau mà . – Lưu Lam quay sang nhìn hai người Hải Phong mà không ngần ngại trả lời . Rồi cũng không khỏi nhớ đến Quang Vân – Vị huynh đệ của mình đã bế quan tu luyện giờ không biết ra sao .
Nghe Lưu Lam nói vậy , Tuyết Thanh cũng không khỏi nhìn về Hải Phong . Còn Hải Phong cũng nhất thời hiện lên một tia kinh ngạc rồi ngay sau đó hiện lên một nụ cười :- Nguyên lai Ngươi chính là huynh đệ của Quang Vân .
Lưu Lam cũng liếc nhìn sang Tuyết Thanh rồi gật gật đầu mấy cái đồng tình . Còn Tuyết Thanh thì lại càng nghi hoặc trong lòng “ Quang Vân sao cái tên này ta đã nghe ở đâu rồi . Chả lẽ lại là tên ngốc đó . Không có khả năng . Hắn sao lại quen sư huynh của mình được …”
Đang nghĩ miên ma thì Tuyết Thanh giật tỉnh lại bởi tiếng quát của Phạm Khương :
- Các ngươi chuyện trò xong chưa . Không ngờ rằng mấy người các ngươi lại cũng có liên hệ với nhau . Vậy thì hôm nay ở đây hết để nhận tội đi .
Hải Phong nghe vậy quay sang quát :
- Nói xằng ! Bằng vào mấy người các ngươi mà dám giữ chân chúng ta . Không phải buồn cười quá sao ?
Trương Ngọc Lan lúc này cũng lên tiếng :
- Không phải nói nhiều . Tất cả hãy cùng lên thu giữ bọn chúng .
Nói rồi nàng cũng ngay lập tức thi triển kiếm quyết đĩa bay của mình . Đây chính là chiêu thức mà Vương Bá cũng phải chật vật chống trả vì nó có một lợi thế là tấn công từ xa . Mà lại dễ dàng khống chế .
Lập tức mấy người Phạm Khương , Thích Không Pháp cũng triển khai ngay thế công của mình . mà đám Lưu Lam ba người cũng không chậm trễ gia tăng phòng ngự lẫn tập chung tinh thần chuẩn bị một trận chiến mới .
- Công ! Chỉ nghe một tiếng quát vang lên và ngay sau đó là xẹt xẹt kiếm khí đầy trời ngang dọc va vào nhau .
Hải Phong lúc này đang đối diện với Trương Ngọc Lan . Nhìn thấy một cái đĩa dẹt dẹt đang cực tốc bay tới và không ngừng nở rộng ra thì sắc mặt biến đổi . Nhưng cũng ngay lập tức xử ra một kiếm chém thẳng vào lòng chiếc đĩa .
Chiếc đĩa bay với tốc độ kinh người , mà quỹ đạo lại không xác định , chỉ thấy vạch ra trong không gian một đường cong hoàn mĩ . Nhưng kiếm của Hải Phong cũng thuộc loại có cỡ mà phiêu phiêu đón lấy chiếc đĩa .
Choang !
Tiếng va chạm vang lên và thật không ngờ chiếc đĩa bị chém ngược trở lại . Nhưng ngay lúc đó Trương Ngọc Lan lại đã thay đổi phương vị kiếm của mình mà điều khiển chiếc đĩa vòng quay lại chuẩn bị một đợt tấn công mới .
Vừa một kích toàn lực chống đỡ đòn tấn công của Trương Ngọc Lan , thì Hải Phong lại đã thấy một kiếm ảnh đang từ bên phải chém tới . Kiếm này chính là của Phạm Khương xử ra .Nhìn thấy một kiếm kia sắp đâm tới mình , không còn cách nào khác , Hải Phong phải nghiêng người tránh sang nửa bước đồng thời thu kiếm về ngang vai đỡ lấy .
Phập ! Một tiếng vang lên , đồng thời thân hình Hải Phong bị đánh bay đi mấy mét . Nói thì lâu như vậy nhưng lúc này thời gian diễn ra rất nhanh . Trong khí đó thì Tuyết Thanh đang cùng Mai Lệ Thủy so chiêu . Hiển nhiên là nàng do có Tuyệt Tàn thần kiếm nên cũng chiếm được không ít thượng phong .
Nói như vậy nhưng không có nghĩa là áp đảo . Chỉ biết rằng Mai Lệ Thủy nhìn thì như tiên tử nhưng ra chiêu thì không hề nương nhẹ . Mỗi một chiêu là một sát chiêu với thập phần công lực . Đánh chém cận chiến với Tuyết Thanh không có một chút nào úy kị . Cả hai người đều có những vết thương và máu đã thấm ra nhuốm hồng y phục .
Còn trận chiến của Lưu Lam và hai người Thích Không Pháp , Vương Bá , có lẽ diễn ra ác liệt nhất . Lúc trước chỉ đấu với một mình Vương Bá Lưu Lam cũng không chiếm được mấy tiện nghi , nên khi này có cả thêm Thích Không Pháp chàng càng chật vật , đón đỡ những đòn công kích của hai người .
Vi Diệu kiếm quyết đệ nhị tầng liên tục được thi triển ra . Cũng là do Lưu Lam Thân hoài bộ kiếm quyết ảo diệu này nên mới chống đỡ được đến bây giờ . Nếu vào người khác có lẽ là đã bị đánh bại từ lâu rồi .
Lúc này xung quanh trường đại chiến có hơn mấy trăm người đang quan sát . Ai nấy đều trợn tròn há hốc mồm mà kinh ngạc nhìn đám thanh niên đang không ngừng chém giết với trạng thái cao nhất . Hiển nhiên với họ - chỉ là những tu chân giả ở cấp độ bình thường nên không thể không kinh ngạc mà chú thị trận chiến mà may mắn lắm họ mới có được dịp quan sát . Bất kể những người đang đánh nhau kia là về cái gì . Cứ có đánh nhau như thế này là thích rồi .
Rầm ! Hải Phong sau khi chịu một kiếm nữa của Phạm Khương mà không làm chủ được tình hình nên vô lực đâm xuống dươi đất . Thất khiếu máu tràn ra Thật sự đã không còn lực để chiến đấu .
Nhìn thấy sư huynh của mình vừa bị chém xuống đất không biết tình trạng ra sao . Tuyết Thanh đang đối chiến với Mai Lệ Thủy trong nhất thời mất tập trung mà nhìn về Hải Phong kêu lên một tiếng :
- Sư huynh không sao chứ ?
Nhưng phút sao nhãng đó thế là đủ cho một Trương Ngọc Lan xử ra một chiếc đĩa không hề báo trước .Từ phía sau chém thẳng vào lưng của Tuyết Thanh . Khi chiếc đĩa bay chỉ còn cách thân người gần một thước thì Tuyết Thanh mới nhận ra có người đánh lén mình . Nàng không khỏi cảm thấy bất diệu , nhưng cũng nhanh chóng đưa kiếm chém thẳng ra sau một phát .
Koeng ! Tiếng kim thiết va chạm vang lên . Và sau đó là một thân hình cũng bị áp lực mà rơi xuống đất cạnh gần ngay chỗ của Hải Phong đang nằm .
Tuy bị đánh rơi xuống đất , nhưng tình thế của Tuyết Thanh có khá hơn một chút . Nàng lau vết máu ơ miệng và ngay lập tức lại gần Hải Phong và lay gọi : - Huynh ! huynh không sao chứ ?
Hải Phong cố ngồi dậy : - Ta không có sao . Muội ….! Nhìn Tuyêt Thanh cũng bị đánh bại mà Hải Phong không khỏi lắc đầu bất lực mấy cái . Nhiệm vụ lần này của hai người coi như là thất bại . Mà còn tính mạng không biết rằng có giữ được nữa không khi mà mấy lão bất tử của tu chân đã nhận ra thân phận bọn họ .
- Hưm! Đáng tiếc ! Đáng tiếc ! – Lê Trung chân nhân đứng nhìn Hải Phong và Tuyết Thanh ở dưới đất mà không khỏi cảm thán mấy câu . Rồi mục thị của ngài lại hướng về phía trận chiến cuối cùng của mấy người Lưu Lam .
Riêng Lưu Lam khi này , thấy hai người Hải Phong bọn họ bị đánh bại thì lại càng hăng lên mà xiên đâm chém . Không còn chiêu thức nào cả . Chỉ thấy điên cuồng đâm chém và di động . Mấy người Phạm Khương giờ đây cũng hướng vào Lưu Lam mà trợ giúp cánh Vương Bá . Khí thế của năm người vây công một người càng làm cho người ta kinh hãi .
- Đây là đánh nhau kiểu gì đây ? – Một tiếng của một vị tu chân giả đang quan chiến vang lên với người bên cạnh .
- Dù sao thì cũng được xem đánh nhau một trận no nê . Cần gì phải nghĩ nhiều . – Người bên cạnh hắn cũng vang lên câu trả lời . Hẳn là trong bọn họ cũng kinh ngạc về cách đánh nhau quần công của chính phái . Dù có chút không đồng tình nhưng họ biết làm sao .
Nhìn Lưu Lam không ngừng vùng vẫy trong vòng vây công này . Nhưng ai nấy đều biết rằng cơ hội cho Lưu Lam là hoàn toàn không có . Tuyệt nhiên tất cả những người ở đây đều cho rằng Lưu Lam sẽ sớm thúc thủ chịu thua .
Còn khi này Lưu Lam đâu có thời gian mà để ý bọn mấy người kia đang nghĩ gì .Trong đầu cậu giờ đây chỉ còn mấy chữ giết và chém và đánh không ngừng nghỉ . Thân có Hấp Khí Thần Công nhưng chiêu bài này cũng đã bị lộ ra ngoài nên có mấy ai để Lưu Lam lại gần mà xử ra tuyệt chiêu . Thành ra cậu chỉ còn nước dùng hết khả năng của Vi Diệu kiếm quyết mà chống đỡ .
Koeng ! Koeng !
Vừa đỡ một kiếm của Phạm Khương . Lưu Lam lại tung người đỡ cận chiêu của Mai Lệ Thủy . Đồng thời thân lùi lại mấy bước liên tiếp mà né tránh sự tập kích của Vương Bá . Nhưng không xong . Vì liên hoàn đao tối thượng của Vương Bá hết sức bá đạo đồng thời đây là chiêu liên tiếp chiêu . đao liên tiếp đao . Chính vì thế mà Lưu Lam đỡ được đao thứ nhất , thứ hai nhưng còn đến đao thứ ba thì do chậm trễ hơn nữa cùng không còn mấy sức lực nên kiếm của Lưu Lam đã bị một đao của Vương Bá đánh rơi xuống đất .
Keng !
Hự !
Toàn trường ai nấy đều biết rằng đến đây là kết thúc . Còn Lưu Lam sau khi chịu một đao trực tiếp kích tới của Vương Bá mà liên tiếp bay lùi lại và thổ huyết . Vương Bá cũng trực tiếp dừng lại mà nhìn Lưu Lam đang vô lực bay đi . Hiển nhiên cũng cho rằng Lưu Lam thế là đã ra đi .
Đứng giữa thiên không Lưu Lam đưa tay quệt ngang vết máu . Hiển nhiên chàng đã bị thương nặng . Nhưng không vì thế mà chiến khí giảm đi . Có chăng chỉ thêm phần lẫm liệt và bi tráng hơn mà thôi .
- Sao rồi ! Chúng ta hỏi lại một lần nữa . Ngươi có thúc thủ chịu trói hay không ? – Tiếng của Phạm Khương vang lên . Tay vẫn cầm kiếm mà sẵn sàng tung chiêu bất cứ lúc nào .
Lưu Lam nhìn Phạm Khương rồi lại nhìn một lượt mấy người Vương Bá :
- Chịu trói ? Haha ! Nực cười ! Ta đã nói rồi . Trừ khi ta chết . Còn không , hãy cứ đứng đó mà mơ .
Vương Bá lúc này cũng lên tiếng :
- Ngươi ! Lúc đầu là ta cũng chỉ muốn chiến với ngươi một trận thôi . Không ngờ lại dẫn đến một trường đại chiến thế này . Giờ việc thu phục ngươi là của bọn họ chứ ta không có quản .- Nói rồi Vương Bá chỉ chỉ đao vào cánh Thích Không Pháp rồi từ từ ra xa.
- Hừ ! - Lưu Lam cũng nhìn Vương Bá mà trả lời : - Lại còn đấu à ? Không phải là ngươi thì ta đâu có bị mấy người này khi dễ cơ chứ . Hãy nhớ đấy . Ta không có tha cho ngươi đâu .
- Ta đợi ngươi ! Ta đợi ngươi ! – Vương Bá đã đi xa và rời khỏi chiến trường . Kì thực hắn cũng không có ý định giúp chính đạo thu phục Lưu Lam .Chỉ là hắn thấy Lưu Lam có thực lực triển hiện ra mà muốn tỉ thí một trận . Ai ngờ lại dẫn đến như thế . Do vậy giờ đây Lưu Lam không còn sức chiến đấu nữa nên cũng rời đi . Tu chân tự do – Cái Bang là vậy đấy .
Nhìn Vương Bá rời đi , rồi Thích Không Pháp quay lại nói với Lưu Lam :
- Thế nào ? Vậy là ngươi vẫn ngoan cố . Vậy để ta lên thu thập ngươi đi .
Nói rồi toàn thân người Thích Không Pháp kim quang bùng phát . Nhẹ nhàng hai tay chập lại bắt quyết mà sau đó tung ra một phật chưởng . Phật chưởng không ngừng lớn lên và nhanh chóng đánh tới Lưu Lam .
Lại nói về Lưu Lam khi này . Kiếm đã chẳng còn . Thân lại trọng thương . Lưu Lam cũng không khỏi bất lực nhìn một chiêu của Thích Không Pháp đánh ra . Từ đầu trận chiến đến giờ . Đánh chém liên miên , Lưu Lam đâu có thời gian quan sát chiêu thức của đổi thủ kĩ càng như bây giờ . Khi này lại ung dung nhìn Thích Không Pháp , một chưởng đánh ra mang theo pháp quyết của nhà phật . Mà thân người đột nhiên sững lại nhất thời như người mất hồn suy nghĩ điều gì đó .
Sát na khi Phật chưởng của Thích Không Pháp công tới . chỉ còn cách người không đầy nửa thước . Lưu Lam đột nhiên nở một nụ cười . Tả thủ co lại , và nhanh chóng đánh ra một chưởng đồng thời miệng hô lên ngật ngưỡng :
Ầm ! Một chưởng của Thích Không Pháp tiêu tan không còn tung tích . Đồng thời cũng ngay sát na đó hữu thủ của Lưu Lam tung ta một chiêu tương tự ban nãy đánh vào Thích Không Pháp .
Thích Không Pháp lúc này đang ngỡ ngàng về phật chưởng của mình bị phá giải quá dễ dàng thì lại đã thấy một chưởng áp lực đè tới . Quá nhanh , không còn kịp thời gian né tránh . Thích Không pháp chỉ còn cách đưa hai tay lên đỡ . Nhưng đã quá muộn . Thân người Thích Không Pháp vô lực bay lại đằng sau mấy thước và rơi xuông đất , thương thế không hề nhẹ .
Quá ngỡ ngàng . Trước một màn này . Đến khi mọi người có phản ứng lại thì Thích Không Pháp đã nằm ở dưới đất .Vô Sắc nhìn thấy sư đệ của mình bị đánh trọng thương mà hô lên một tiếng rồi lập tưc tung ra mấy chưởng vào Lưu Lam .
- Hahaha ! Vào đây – Vào hết đây ! – Lưu Lam cười to lên .
Rồi ngay sau đó Lưu Lam lại tung ra liên tục mấy chưởng về phía Vô Sắc .
Bùm ! Bùm ! Bùm !
Chưởng đối chưởng . Chấn khí lan ra khắp xung quanh . Làm mọi người vô thức mà nhắm mắt che mặt lùi lại mấy bước liên tục . Đến khi mọi người nhìn lại được thì đã thấy Vô Sắc đồng dạng nằm dưới đất tương tự Thích Không Pháp .
Chưa hiểu chuyện gì sảy ra thì tiếng cười của Lưu Lam lại vang lên mà ngay đó là một chưởng lại đánh ra hướng vào Mai Lệ Thủy đang đứng gần cạnh đó .
Rầm !
Hai thân người đồng thời lui lại . Kịp nhìn kĩ thì đã thấy Lê Trung chân nhân đang đứng đối diện với Lưu Lam mà ánh mắt kinh nghi nhìn cậu .
Ban nãy là do Lưu Lam đã thi triển một chưởng quá mạnh mẽ mà không lưu tình đánh vào Mai Lệ Thủy . Nhìn thấy đệ tử bị nguy hiểm nên Lê Trung chân nhân đã không ngần ngại mà ra tay ngăn cản một chưởng này .
Lúc này Lê Trung chân nhân mới mở lời :
- Ngươi ! Tại sao lại học được vô thượng pháp quyết của nhà phật vậy ? – Nói rồi Lê Trung chân nhân cũng nhìn một cái vào Kim Quang đại sư phia bên kia .
Còn Kim Quang đại sư vẫn còn đang bị Lưu Lam dọa cho chết ngây người ở đó . Quy Phật Quyết tối thượng của phật môn . Thần Chưởng ! Cái chiêu này ngài cũng chỉ là nghe được qua . Mà cũng là nghe trong truyền thuyết . Trời ! Truyền thuyết từ khi nào lại dễ dàng xuất hiện như vậy . Mà lại xuất hiện ở một kẻ ngoại phái . Nhất thời Kim Quang đại sư như ngây dại mà không thể nào giải thích được .
Quyển I : Thái Cực
Chương 25 : Hiểm Cảnh
Tác giả : Nhân Tâm
Chương 25 : Hiểm Cảnh
Toàn trường vài trăm người quan chiến chết lặng đi trong giây lát chứng kiến điều bất ngờ vừa sảy ra .
Thượng tầng Quy Phật Quyết – Thần Chưởng .
Đây là công pháp cỡ nào . Không ai lường được cả . Nhưng cũng chỉ cần nhìn vào sự si ngốc của đám người Hương Sơn là cũng biết họ đang nghĩ gì .
Kẻ thì lầm rầm tụng kinh , người thì mắt tròn miệng há mà nhìn một màn trình diễn vô thượng công pháp chấn phái mà cả đời họ có lẽ không được thấy qua và cũng không luyện đến được .
Phản ứng đầu tiên của đám người Hương Sơn chính là thuộc về Kim Quang đại sư và Trần Lôi đại sư . Kim Quang đại sư giờ như mất đi dáng vẻ bình tĩnh , cao thâm đắc đạo mà đứt đoạn , đứt đoạn từng hơi , dường như vẫn chưa tỉnh táo lại :
- Hừ ! Tên ma đầu ! Ngươi làm chúng ta có chút bất ngờ đó ! Vô thượng pháp quyết của bản phái . Sao ngươi có được ? Có khôn hồn thì mau mau giao ra tâm quyết. May ra còn đường sống , bằng không chỉ còn nước chết .
Nói rồi Trần Lôi dại sư nhẹ nhàng xoay tay . Tả thủ hiện lên một phật chưởng . Kim quang tỏa ra tứ phía như dang chiếu sáng phổ đọ chúng sinh vậy .
Lưu Lam lúc này dang rất cao hứng . Vốn đã rơi vào tuyệt cảnh , nhưng trong giây lát quan sát phật chiêu của Thích Không Pháp mà đốn ngộ ra bộ kì công mà không lâu trước đây chính vị sư huynh kết nghĩa của cậu tặng cho . – “ Quang Vân , cảm ơn huynh , không ngờ rằng bộ phật quyết công pháp này lại có ngày cứu ta một mạng . Mà còn lại chính là vô thượng pháp quyết trong truyền thuyết . Hắc !Hắc ! “ . Suy nghĩ vậy , Lưu Lam lại hướng về Kim Quang đại sư vầ Trần Lôi đại sư mà nói .:
- Ha Ha ! Hai vị , có vị nào muốn thử uy lực của thần chưởng không ? Ta sẽ nhiệt tình tiếp đãi . Ây ! Trần Lôi đại sư – Ngài định động thủ sao ? Vậy nào , chúng ta sẽ so chiêu .
Nói rồi Lưu Lam cũng nhanh chóng vào thế , ngưng trọng như chuẩn bị một trận quyết chiến nữa vậy .
Lúc này Kim Quang đại sư lại lên tiếng :
- Hưm ! Ta nói cho ngươi biết , đừng có manh động ở đây . Bằng vào việc ngươi âm thầm tu luyện pháp quyết của bản môn ,thế đã đáng bị trừng phạt rồi . Hơn nữa ngươi lại tự động xâm nhập cấm địa của chúng ta . Điều này , đích xác tội càng nặng , Bất quá , ta có thể lấy danh nghĩa trưởng giáo của Hương Sơn hứa với ngươi rằng , nếu ngươi hối cải ,thúc thủ chịu trói và giao ra tâm quyết của thần trưởng thì một mạng của ngươi có thể lưu lại .
Lưu Lam nghe thế không khỏi biến giọng lạnh nhạt khinh thường nói :
- Thôi cái giọng lão già đó đi . Nói nhiều thế làm gì . Sao ? Động lòng bởi phật quyết mà ta có à ? – Thích thì vào đây mà lấy đi .
Lưu Lam cũng xoay tay sẵn sàng tung ra Phật Chưởng bất cứ lúc nào .
Nhìn thấy sự cứng nghạnh của Lưu Lam . Trần Lôi đại sư không khỏi cau mày một cái rồi quay sang Kim Quang dại sư thầm luận :
- Lão phương trượng ! Tên này cô cùng ương nghạnh , mà thực lực cũng không hề kém . E rằng không thể dùng lời lẽ với hằn được . Thôi thì cứ trước hết thu phục hắn rồi giải quyết sự chú ý của mọi người . Sau đó từ từ tra hỏi sau . Ta không có tin không có biện pháp bắt hắn khai ra tâm quyết Thần Chưởng .
Kim Quang đại sư cũng gật đầu .
- Vậy đại sư hãy làm chủ trì việc này đi . Để ta gọi thêm mấy lão chưởng giáo nữa giúp ông một tay . Còn ta sẽ lo đối phó với hai vị chưởng phái kia .
- Hưm ! – Trần Lôi đại sư nghe sự phân phó của Kim Quang đại sư rồi gật đầu không nói gì thêm .
Lúc này Mạnh Tử chân nhân và Lê Trung chân nhân cũng đã tiến đến gần Kim Quang đại sư mà muốn biết thêm một chút tình hình .
- Đại sư …- Mạnh Tử chân nhân mở lời trước – Liệu tên này có can hệ gì đến quý phái không ? Sao hắn lại có thể xử ra được tuyệt chiêu của Phật môn vậy ?
Lê Trung chân nhân cũng thêm vào :
- Mà cái chiêu này , theo như ta quan sát thấy thì có lẽ không thua kém gì Bát Tự Quy Phật Quyết đâu .
- Ai Dà ! - Kim Quang dại sư với vẻ mặt bất cam trả lời :- Bát tự Quy Phật quyết : Phật Pháp Vô Khả Tàn Phá Tịch Diêt chỉ là đạt đến uy lực lớn nhất khi có bát đại cao thủ liên thủ lại . Còn một người thi triển hẳn không thể so với Thần Chưởng của hắn ta được .
- Hả ! – Hai người Mạnh Tử chân nhân và Lê Trung chân nhân tuy có chuẩn bị trước ở trong lòng nhưng cũng không khỏi bất ngờ về câu trả lời của Kim Quang dại sư .
- Có lẽ hai vị không biết – Kim Quang đại sư giải thích thêm :- Thần CHưởng kia chính là đã thành truyền thuyết khi Như Lai Phật Tổ sử dụng nó lúc đã thành chín quả để tiêu diệt tâm ma của chính mình . Người đời về sau gọi nó là Như Lai Thần CHưởng . Chỉ có điều rằng đã thất truyền không biết bao nhiêu vạn năm nay . Hơn nữa uy lực cũng không thể so được với chính Phật Tổ triển hiện được .
- Á ! Thế không phải rằng có thể so ngang hàng với Như Lai Niết Bàn của các vị sao ?- Lê Trung chân nhân vội nói .
Kim Quang đại sư không biểu hiện gì thêm mà chỉ lẳng lặng gật đầu rồi hướng về mấy lão chưởng giáo lúc này đang bắt đầu thi triển trận pháp bao vây Lưu Lam vào trong .
Trần Lôi đại sư chiếm một vị trí trong trận pháp có sự tham gia của năm vị trưởng giáo ở năm phương vị hướng vào Lưu Lam mà lên tiếng :
- Tiểu ma đầu , ngươi !Cũng là khâm phục ngươi có một thực lực khiến bọn ta cũng không thể coi thường . Nay hãy thử một chút uy lực của Hàng Ma Đại Trận pháp đi .
Lưu Lam đứng ở giữa năm người cười lớn :
- Được ! Để ta xem cái thứ Như Lai Niết Bàn này với Như Lai Thần Chưởng , cái nào hơn cái nào mà lại được ghi vào truyền thuyết cơ chứ .
Nói thì mạnh như vậy thôi , chứ trong lòng Lưu Lam cũng ngổn ngang những tâm trạng thập phần quan trọng . Dù sao thì Lưu Lam cũng chỉ là vô tình học được pháp quyết phật môn mà thôi . Làm sao mà có thể có sự lí giải sâu sắc như năm lão trưởng giáo đang vây hãm Lưu Lam được chứ .
- Lên ! – Lúc này Trần Lôi đại sư quát lên một tiếng . Toàn thân người kim quang bộc phát .
Đồng dạng như vậy . Bốn vị trưởng lão chia nhau bốn phương vị cũng bạo phát kim quang . Lúc này năm người như năm kim thiết thạch tượng vô hỉ vô hả . Kết thành một màn kim quang tráo . đem Lưu Lam vây vào giữa .
Lưu Lam cũng động thân hình mà đồng dạng bay lên với năm người xung quanh . Toàn thị lực ngưng tụ tập trung vào màn quang trụ để phân tích tìm ra cách phá giải trận pháp .
- Như Lai Niết Bàn – Hàng Ma Khởi
Màn kim quang tráo biến thành một trụ tráo , bạo phát kim quang chói mắt như ngày Như Lai hạ thế , chúng nhân không ai dám mở mắt ra mà trực diện quan chiến .
Trụ quang bắt đầu hướng vào Lưu Lam công kích lấy lực dẫn hùng hậu từ năm vị trưởng lão của Hương Sơn . Khí thế nhiếp người như diệt ma chấn quỷ . Khiến Lưu Lam không khỏi cau mày đối phó .
Oanh ! Oanh !
Thần Chưởng không ngừng biến ảo ở trong tả hữu thủ của Lưu Lam bắn ra tứ phía . Chính là giờ đây Lưu Lam đã kết hợp Hư Ảo kiếm chỉ quyết với uy lực của Thần CHưởng mà ra đòn chống đỡ .
Oanh ! Long ! long !
Không khí chấn động , cuộn trào thành từng lớp , từng lớp như sóng vỗ ra bên ngoài . Cùng với đó là kim quang như hóa thành thực chất như những kim thiết cứng rắn vô bì đồng loạt hướng Lưu Lam đâm tới .
Nói thì như vậy , nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó Lưu Lam đã không ngừng di động trong vòng vây mà tung ra hàng trăm chưởng triệt tiêu gần hết những kim thiết kim quang kia . Tuy nhiên mật đọ kim thiết kim quang đâm tới quá dày nên một số kim quang cũng xuyên được qua tầng tầng chưởng lực của Lưu Lam mà đâm vào người cậu .
Tuy một kim thiết kim quang nói là gây lên vêt thương không lớn lắm nhưng hàng trăm kim thiết kim quang đâm tới trong một thời gian ngắn cũng đã làm Lưu Lam huyết tươi thẫm hồng y phục .
Thần Chưởng là chưởng pháp thâm hậu vô cùng , tuy là do Lưu Lam không hiểu gì về phật pháp thi triển cũng uy lực vô bì đủ để hiển danh cả Lạc Nam bán đảo . Nhưng Hàng Ma đại trận pháp là loại nào . Chính là biến thể của Như Lai Niết Bàn , sao có thể tầm thường được cơ chứ .
Lúc này năm kim thiết thạch tượng càng ngưng lực tập trung phát ra thành từng tầng , từng tầng kim thiết kim quang hướng Lưu Lam đập tới . Mà tầng tầng kim thiết kim quang lúc này giờ đây đã kết rõ ràng thành từng phật tự mà đập vào người Lưu Lam .
Rầm ! Rầm ! Hự !
Như chính cái tên của trận pháp đã nói lên uy lực của nó . Không những chỉ chứa nguyên vật chất lực công kích mà nó còn chứa cả ý niệm phật đạo công kích vào sâu trong linh hồn . Cái này mới là đáng sợ . Nó làm cho linh hồn khi bị tấn công liền mất đi sự chủ động trở thành đờ đẫn . Nếu như bị trúng nhiều không khỏi mất luôn ý thức . Mà nhiều hơn nữa thì chắc chắn tử vong . CHính bởi vậy mà nó có cái tên Hàng Ma Đại Trận .
- Hự ! Phụt !
Lưu Lam sau khi tiếp thêm một đợt công kích nữa thì máu không ngừng chảy ra từ mồm mũi , tai mặt thì trắng bạch , thất thần trong màn kim quang tráo .
Bụp !
Một thân người không chút chống đỡ liền rơi ngay xuống đất . Màn kim quang cũng dần dần thưa đi .Cũng ngay sau đó là năm thân hình nhanh chóng tiếp đất . Vẫn chia nhau năm vị trí mà bao vây Lưu Lam .
Im Lặng ! Cả trường đều im lặng . Ngày hôm nay mọi người đã liên tiếp được chứng kiến những bất ngờ và những trận chiến hiếm gặp trong đời .
Một cơn gió thoảng qua . Như mang theo hương vị của núi đồi Hương Sơn trong cái rét cuối đông đầu xuân . Lưu Lam một tay chống xuống đất , một tay quệt máu , cố gắng khôm khom người đứng thẳng lên .
Trần Lôi đại sư vẫn đứng im bên ngoài , dường như chờ cho Lưu Lam ổn định lại mới nói .
- Hừ !Giờ ngươi còn gì để nói . Quy phục chịu trói hay là chết .
Lưu Lam cố gắng ngửa mặt lên mà nhìn mọi người ở đương trường . Xa xa là tu chân giả trên dưới bao vây nơi này mà quan sát . Cùng đó có một nơi là ba lão trưởng phái đang đứng song song với nhau vừa nhìn Lưu Lam vừa nói với nhau những điều gì đó . Măc kệ ;
Lưu Lam thu ánh mắt xuống dưới đất . Cách ngay cậu hơn trăm thước chính là Hải Phong hai người cũng đang dựa vào nhau mà đứng giữa vòng vây của cánh Phạm Khương sáu người . Hiển nhiên Hải Phong và Tuyết Thanh cũng đã bị thương không nhẹ . Cùng đồng dạng Lưu Lam , sao có thể còn giúp được cậu cơ chứ .
Tĩnh lặng một hồi , Lưu Lam nhẹ lắc đầu cười lên một giọng chua chát :
- Ha ha ! Không ngờ rằng ta cũng có ngày bị ép tới nước này . Chết !
Cũng là xảo hợp , lúc ban nãy Lưu Lam bị đánh rơi xuống đất lại vào đúng chỗ thanh Tiên Ma Thần kiếm bị văng ra khi trước . Khi này chính là Lưu Lam đang dựa vào thanh kiếm đó mà đứng . Mà cười . Mà nhìn mọi người .
Thấy màn này , Trần Lôi đại sư không khỏi sôi lên một trận tức giận trong người .
– Vậy thì chết đi !
Một chưởng vung lên hướng vào Lưu Lam . Nhìn chưởng này , Lưu Lam biết mình cũng chả còn cách nào chống đỡ . Trong đầu cũng hiện lên hình ảnh của vị huynh đệ Quang Vân , nụ cười , giọng nói . Rồi Kiều Linh – Một khuôn mặt ôn nhu , một thân hình kiều diễm ,xuất hiện trong lần đầu tiên hai người gặp nhau . Rồi giờ đây nàng đang ở đâu , có gặp gì nguy hiểm hay không. Không thể biết rõ câu trả lời . Mọi thứ đều đã kết thúc ở đây rồi .