![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:20 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 21 : Tổng hộ pháp Phi Long bảo
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Liá»n tức khắc sau khi Bệnh Tây Thi tiến sâu và o rặng liá»…u thì sáu bóng ngÆ°á»i lại xẹt đến Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng Ä‘ang vắng lặng hoà n toà n.
Vắng lặng vì chỉ còn má»—i má»™t Ịưá»ng Ịại Bằng mà thôi, nhÆ°ng lão lại Ä‘ang “ngủâ€, vẫn ngồi tá»±a gốc dÆ°Æ¡ng liá»…u, say sÆ°a “ngủâ€, chẳng cần biết xung quanh mình vừa rồi đã xảy ra những chuyện long tranh hổ đấu ra sao, và bây giá» Ä‘ang có sáu ngÆ°á»i má»›i tá»›i.
Kim Thiếu Thu dẫn đầu, kế đến là Cát Nguyên, rồi bốn đại hán hắc y mặt lạnh nhÆ° tiá»n.
Kim Thiếu Thu ngó ÄÆ°á»ng Äại Bằng mà cÆ°á»i, cÆ°á»i đến xạ ra ánh mắt kỳ quái và tiếng cÆ°á»i trở nên băng giá, vừa cất giá»ng trầm tịch :
- ÄÆ°á»ng Äại Bằng! Hiện tại, ngÆ°á»i mất hết khà lá»±c lại chÃnh là lão! Chỉ vì tham hai món ấy mà lão dám hạ Ä‘á»™c cả bá»n ta. Suýt tà nữa thì bá»n ta đã mất mạng không đáng vì lão rồi!...
Ngừng lại một chút, vị thiếu chủ của Vân Mộng thế gia bỗng hô :
- Giết!
Bốn hắc y hán tá» láºp tức khoa chân sấn lên.
Bốn con ngÆ°á»i đầy sát khà đã đứng thà nh má»™t vòng cánh cung ngay trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Äại Bằng.
Lão vẫn ngồi yên, không hỠhay biết gì.
Nhất tá», má»—i hắc y đại hán phóng ra má»™t bà n tay, má»—i bà n tay năm ngón giÆ°Æ¡ng thẳng, xỉa và o lồng ngá»±c ÄÆ°á»ng Äại Bằng.
ÄÆ°á»ng Äại Bằng không má»™t tiếng kêu la.
Bốn hắc y hán tỠlại nhất tỠrút tay ra và phi thân nhảy lùi lại.
Từ lồng ngá»±c của ÄÆ°á»ng Äại Bằng liá»n bắn ra hai mÆ°Æ¡i vòi máu, rÆ°á»›i ngáºp mặt đất, bốc hÆ¡i nóng hổi, tá»a mùi tanh tanh.
Thân ngÆ°á»i lão giá»±t giá»±t mấy cái, lÆ°ng lão gáºp xuống rồi lão ngã lăn ra, nằm sấp luôn.
Kim Thiếu Thu chẳng buồn để mắt nhìn đến tá» thi ÄÆ°á»ng Äại Bằng, lạnh lùng hô :
- Äi!
Sáu thân ảnh đồng vá»t lên, nhắm cùng má»™t hÆ°á»›ng vùn vụt lao Ä‘i...
* * * * *
Nắng rá»±c rỡ, nắng trà n ngáºp không gian, nắng chan hòa khắp ngà n cây ná»™i cá»... NhÆ°ng ánh nắng cÅ©ng hết sức gay gắt, nóng cháy khiến ngÆ°á»i ta phải ngại ra Ä‘Æ°á»ng.
Trong một gian đình trống thì lại rất mát, mát vì mái cao khoảng khoát và cà ng vì gió không ngớt lùa và o.
Kẻ bá»™ hà nh Ä‘Æ°á»ng xa mà gặp ngôi đình nà y là nhất định phải ghé và o tránh nắng nghỉ chân ngay. Và khi đã ghé và o đây rồi, chắc chắn ai cÅ©ng chỉ muốn ngồi lại tháºt lâu, chá»› không muốn rá»i ra Ä‘i nữa.
Hiện tại trong gian đình trống quả nhiên Ä‘ang có ba ngÆ°á»i cứ ngồi chứ không muốn Ä‘i.
Ba ngÆ°á»i nà y gồm hai nam, má»™t nữ.
Hai nam là hai đại hán váºn thanh y tuổi còn trẻ, dáng vạm vỡ, vẻ mặt âm trầm, toà n thân nhÆ° bao phủ má»™t là n tà khÃ.
Nữ lang, khoảng trên dưới hai mươi tuổi, khoác bạch y, tuyệt mỹ, quốc sắc thiên hương, phong tư tuyệt đại. Nhìn và o nà ng, dù ai cố soi bới tìm cũng khó mà chê được bất cứ điểm nà o là không đẹp.
Trong gian đình vốn đã mát mẻ, lại có thêm nà ng hiện diện, khiến bầu không khà cà ng thêm dịu mát. Ngược lại, khung cảnh trống trải, khoảng khoát cà ng là m nổi báºt dung nhan, vóc dáng băng cÆ¡ ngá»c cốt của nà ng.
Nà ng đẹp thì đẹp tháºt, nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u mỵ lại đượm vẻ lạnh lùng, nghiêm khắc quá, cÆ¡ hồ tá»a ra má»™t mà n hà n sÆ°Æ¡ng, có thể khiến ngÆ°á»i ta phải thấm lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
Nà ng đã ngồi yên má»™t chá»— khá lâu rồi, chẳng há» nhìn đến hai đại hán áo xanh phÃa đằng kia lần nà o.
Hai thanh y đại hán thì trái lại cứ chằm chặp ngó nữ lang bằng ánh mắt thèm thuồng.
Quanh ngôi đình là vùng hoang dã, mênh mông, vắng vẻ. Ngồi trong đình nhìn ra chỉ thấy toà n sóng nắng lăn tăn, hừng há»±c, còn trên Ä‘Æ°á»ng từ gần đến mãi xa tắp, chẳng có má»™t bóng ngÆ°á»i.
Bạch y nữ lang hÆ°á»›ng mắt trông ra bầu trá»i nắng gắt, ngồi thừ ra, mi mắt không chá»›p, tròng mắt chẳng chuyển Ä‘á»™ng, chừng nhÆ° quên hết xung quanh.
Hai thanh y đại hán vẫn không ngá»›t ngắm nghÃa nữ lang từ lÆ°ng đến đùi, từ đầu đến ngá»±c xuống chân... Má»™t là n gió lùa qua, ngẫu nhiên hất hai ống quần nà ng lên, là m lá»™ rõ hai bà n chân, hai ống chân trắng muốt, nõn nà . Bốn đạo nhãn quang của hai đại hán áo xanh cà ng hau háu nhìn dán và o đó, nhÆ° sói đói rình mồi, nhÆ° dê thấy cá» non, nhÆ° ẩn đầy gian ý khát khao.
Nữ lang không biết có hiểu là đang ở một nơi hoà n toà n bất lợi cho nữ giới hay không?
Nà ng đẹp, chỉ có má»™t mình lại có mặt trong má»™t nÆ¡i vắng vẻ mà bên cạnh lại có hai nam nhân lạ, khá»e mạnh và đầy tà sắc. E rằng tình cảnh nà ng không khác cừu non Ä‘em nạp thịt cho bầy sói lang. Hai con sói đói ấy mà giÆ°Æ¡ng nanh, múa vuốt thì còn chi là đá»i con gái trinh trắng!...
Äá»™t nhiên má»™t thanh y đại hán bÆ°á»›c lại, kéo chiếc thạch đôn ngồi gần nữ lang.
Hắn trố hai mắt sống sượng nhìn dán và o gương mặt diễm lệ của nữ lang, quả nhiên da mặt nà ng như đà o như lý vô cùng hấp dẫn.
Hắn nghe ngây ngất tâm thần vì nhan sắc của nà ng, lại cà ng đê mê vì là n hÆ°Æ¡ng say đắm từ ngÆ°á»i ngá»c tá»a ra.
Hắn lên tiếng gợi chuyện :
- Cô nÆ°Æ¡ng, trá»i hôm nay nóng quá nhỉ?
Bạch y nữ lang nhÆ° chẳng nghe. Nà ng không quay lại, cÅ©ng chẳng Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì hết.
Thanh y đại hán lại ngồi xÃch lại gần thêm chút nữa và tiếp lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng, trá»i nóng bức thế nà y mà cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i có má»™t mình Æ°?
Hắn đã xÃch dần và o, gần nhÆ° đã sát ngÆ°á»i nà ng rồi, nhÆ°ng nà ng vẫn không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, không phản ứng chi cả.
Trên môi hắn bá»—ng lá»™ nét cÆ°á»i tá»± tin và ánh mắt hắn rảo nhìn khắp ngÆ°á»i nà ng rồi dừng lại nÆ¡i hai bà n tay ngá»c ngà của nà ng, hai bà n tay xinh xắn, nõn nà là m sao!
Hắn cất tiếng ca ngợi :
- Cô nÆ°Æ¡ng, hai bà n tay cô nÆ°Æ¡ng tháºt trắng, tháºt đẹp!
Lá»i khen vừa dứt, hắn đã thò tay toan nắm lấy tay nà ng.
Nữ lang bá»—ng mở miệng, giá»ng băng giá :
- Äợi má»™t chút!
Thanh y đại hán dừng tay lại, há»i :
- Äợi... chi váºy, cô nÆ°Æ¡ng?
Bạch y nữ lang vẫn trân trân ngó ra ngoà i, là m nhÆ° Ä‘ang có ngÆ°á»i má»›i đến và nà ng lại cất tiếng, chẳng khác nhÆ° nói vá»›i ai ngoà i ấy váºy :
- Hai ngươi định giở trò gì?
Thanh y đại hán cÆ°á»i, nói :
- Coi! Äến nÆ°á»›c nà y mà còn há»i nhÆ° váºy. Cô nÆ°Æ¡ng thông minh mà !
Bạch y nữ lang khẽ nói :
- Ở đây trống trải quá, lại giữa thanh thiên bạch nháºt...
Thanh y đại hán phấn chấn tinh thần :
- Trong nà y chỉ có ba ngÆ°á»i chúng ta mà thôi, chẳng có ngÆ°á»i thứ tÆ° nà o, nhÆ° váºy, so vá»›i bán dạ tam canh còn yên tÄ©nh hÆ¡n mấy phần.
Bạch y nữ lang nói :
- Hay lắm! Lá»i ngÆ°Æ¡i nghe hữu lý lắm, có Ä‘iá»u ta phải báo trÆ°á»›c vá»›i hai ngÆ°Æ¡i má»™t lá»i.
Thanh y đại hán liá»n há»i :
- Lá»i chi váºy cô nÆ°Æ¡ng?
Bạch y nữ lang thốt rõ từng tiếng một :
- Ta là má»™t nữ nhân bất tÆ°á»ng, ai mà muốn... gì gì vá»›i ta thì sẽ gặp chuyện không hay, nguy hại lắm!
Thanh y đại hán cÆ°á»i hì hì :
- Cô nÆ°Æ¡ng, hai anh em bá»n tại hạ không sợ chuyện đó đâu! Bá»™ cô nÆ°Æ¡ng không nghe ngÆ°á»i ta nói ỡ được chết dÆ°á»›i hoa mẫu Ä‘Æ¡n, dù là m quá»· cÅ©ng là quá»· phong lÆ°u ữ?
Bạch y nữ lang Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i. Nà ng cÆ°á»i, vẻ đẹp cà ng tăng, nét duyên dáng cà ng Ä‘áºm Ä‘Ã . Và nà ng cất giá»ng cá»±c kỳ êm dịu, ngá»t ngà o :
- Ngươi đã nói thế, ta còn biết nói gì nữa đây.
Thanh y đại hán nói :
- Phải rồi! Äừng nói!...
Hai tay hắn sá»a soạn ôm lấy nữ lang. Hai tay hắn đã Ä‘Æ°a ra rồi, nhÆ°ng hắn dừng lại ná»a chừng không ôm mà cÅ©ng chẳng rút vá», tá»± dÆ°ng từ từ xuá»™i xuống, rồi luôn cả ngÆ°á»i hắn cÅ©ng đổ xuống theo, ngã sõng soà i trên mặt đất, hết nhúc nhÃch, không cục cá»±a.
Bạch y nữ lang vẫn tá»± nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, chẳng những không cá» Ä‘á»™ng, mà mắt cÅ©ng không nhìn lại, cứ ngó mông ra ngoà i. NhÆ°ng đôi môi anh Ä‘Ã o của nà ng mấp máy, giá»ng lạnh buốt :
- Ta đâu có nói dối ngÆ°Æ¡i, đã bảo ta là má»™t nữ nhân bất tÆ°á»ng, tại ngÆ°Æ¡i không tin nên má»›i thá» bại đấy, e rằng chẳng thể sống lại được rồi!
Thanh y đại hán còn lại tái mét mặt mà y. Hắn không há» trông thấy Bạch y nữ lang cá» Ä‘á»™ng chút nà o, thế mà hiển nhiên đồng bá»n của hắn đã ngã lăn ra chết tốt. Hắn đâm hoảng, chẳng rét mà run. Hắn liá»n trá»—i dáºy, phóng chạy.
NhÆ°ng má»›i chạy ra ngoà i cá»a, hắn bá»—ng té lăn quay ra dÆ°á»›i ánh nắng sáng chói, dÆ°á»ng nhÆ° cái té quá nặng, đến ná»—i hắn chẳng còn gượng đứng lên được, mà cÅ©ng chẳng nhúc nhÃch luôn!
Bạch y nữ lang lại lên tiếng :
- Ta đã báo trÆ°á»›c vá»›i hai ngÆ°Æ¡i, ta là má»™t nữ nhân bất tÆ°á»ng, ai bảo không tin!
Thình lình nghe phÃa ngoà i đình vá»ng lên giá»ng nói băng lạnh :
- Ta cÅ©ng không tin chuyện huyá»n hoặc ấy!
Bạch y nữ lang không khá»i giáºt mình, từ từ xoay ngÆ°á»i lại, nhìn vá» phÃa có tiếng ngÆ°á»i.
Bên ngoà i đình, từ phÃa đó có má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt qua, sà sà gần mặt đất. Bạch y nữ lang vá»™i chuyển mắt ngó theo. Bóng ngÆ°á»i xẹt đến chá»— thanh y đại hán nằm sõng sượt dÆ°á»›i nắng liá»n ngừng lại.
NgÆ°á»i nà y bò má»p xuống gần thanh y đại hán và đưa tả thủ sá» lên ngá»±c hắn.
NgÆ°á»i nà y là má»™t ông lão lùn tịt, cÅ©ng mặc áo xanh.
Là o già lùn áo xanh, nhÆ°ng mặt mÅ©i lại Ä‘á» bừng giống nhÆ° đã uống quá nhiá»u rượu váºy.
Lại nghe lão cất tiếng, giá»ng cà ng sắc lạnh hÆ¡n :
- Hai ngÆ°á»i thuá»™c Phi Long bảo của ta đã chết vá» tay cô nÆ°Æ¡ng phải không?
Bạch y nữ lang chá»›p chá»›p mắt, há»i lại :
- Lão thấy ta hạ sát hỠhồi nà o?
Lão già lùn áo xanh nghênh gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» lên, cÆ°á»i lạt :
- Tiếu Bao Tá»±! NgÆ°Æ¡i ra tay nhÆ° thế là khinh ngÆ°á»i thái quá rồi. Bây giá» ngÆ°Æ¡i lại nói nhÆ° váºy, thì thái Ä‘á»™ cà ng ngạo mạn. NhÆ°ng chẳng há» chi, giai nhân dẫu có lá»—i ai nỡ trách.
Hai gã ấy vô phước nên hữu chuyện với giai nhân, đến phần lão phu, chắc là may mắn hơn.
Äể lão phu và o hai ta vầy cuá»™c vui nhé!
Chỉ nghe lão nói, không thấy lão cá» Ä‘á»™ng, nhÆ°ng lá»i nói vừa dứt thì lão đã có mặt ở trong đình rồi. Äến trÆ°á»›c cả thân hình lùn tịt của lão là má»™t tảng kình lá»±c trầm trá»ng, áºp và o chá»— Bạch y nữ lang Ä‘ang ngồi. Tiếp liá»n theo, lão vung tay giÆ°Æ¡ng năm ngón chụp tá»›i.
Thế trảo của lão trông tháºt tầm thÆ°á»ng, há»i hợt nhÆ°ng kỳ thá»±c khắp phân ná»a gian đình cÆ¡ hồ rợp bóng trảo. Vừa dùng hữu thủ phóng trảo, lão vừa dùng tả thủ chá»i xuống đất, dáng Ä‘iệu nhÆ° Ä‘ang bò ba chân váºy.
Bạch y nữ lang hÆ¡i biến sắc, vá»™i cất hữu thủ lên, báºt ngón tay Ä‘eo nhẫn tá»›i, xỉa thẳng và o giữa lòng bà n tay lão lùn áo xanh mặt Ä‘á».
Lão lùn áo xanh ỡ hừ ữ một tiếng, nghiêng bà n tay lại, bấm ngược và o uyển mạch Bạch y nữ lang.
Song phương ra chiêu mỗi lúc một kỳ quái: lão lùn áo xanh đã đứng thẳng lên, nhưng Bạch y nữ lang vẫn ngồi yên một chỗ, toà n là những chiêu nhắm và o các bộ vị yếu hại của nhau.
Thình lình lão lùn áo xanh co hẳn năm ngón tay lại, rồi đồng loạt búng ra, nhằm ngay ống tay áo của Bạch y nữ lang.
Bạch y nữ lang kinh hãi rụt tay lại tháºt nhanh.
Nhưng... “xoạc†một tiếng, một đoạn tay áo của Bạch y nữ lang đã bị lão lùn xé rách, rơi xuống đất.
Trá»n má»™t phần tÆ° khuá»·u tay trở xuống của Bạch y nữ lang liá»n phÆ¡i lá»™ ra, trắng muốt, nõn nà .
Lão lùn áo xanh mặt đỠxạ nhãn tuyến kỳ lạ, nói :
- Má»™t nhục thể quá Æ° hấp dẫn khiến ngÆ°á»i ta dù mất đầu mà được hưởng thụ má»™t đêm cÅ©ng đáng.
Vừa nói, lão vừa chớp động trảo chiêu tiếp tục chụp và o vai Bạch y nữ lang. Nà ng vừa nghiêng vai tránh né thì trảo chiêu của lão đã đổi hướng, chụp thẳng vô ngực nà ng.
Bạch y nữ lang tái hẳn gÆ°Æ¡ng mặt diá»…m lệ. Cả thân hình thon đẹp láºp tức ngá»a ra sau, chân nhún má»™t cái đã bay vèo ra khá»i đình.
Lão lùn áo xanh hô to :
- Thân nhục tuyệt đẹp! Hấp dẫn tháºt! Hãy cho lão phu nâng niu, nâng niu...
Cùng theo tiếng nói, lão đã lao vút theo, chìa hai tay, nhằm chụp và o hai bà n chân nhỠnhắn, xinh xinh của nữ lang bạch y.
Tuy lão phi thân lên sau nhưng tốc độ lại nhanh hơn đà lướt đi của Bạch y nữ lang.
Thà nh thá» khi Bạch y nữ lang vừa lÆ°á»›t ra ngoà i thì lão đã rượt theo kịp và cầm bằng chụp dÃnh hai bà n chân của nà ng, không còn nghi ngá» gì nữa.
Äúng và o khoảnh khắc ấy, bất thần có ngÆ°á»i từ phÃa sau vá»— lên vai lão lùn áo xanh má»™t cái và há»i lá»›n :
- Lão tÃnh giở trò gì đây?
Kinh mạng hoảng hốt, lão láºp tức hạ ngÆ°á»i xuống, vừa chạm đất là nhảy vù tá»›i trÆ°á»›c, xa cả trượng, rồi hấp tấp quay đầu nhìn lại.
Nhá» thế, Bạch y nữ lang thoát nạn và nà ng lẹ là ng lá»™n ngÆ°á»i má»™t vòng đáp xuống. Bây giá», trông nà ng tháºt bÆ¡ phá». Y thÆ°á»ng xốc xếch, tóc tai rối bá»i, ná»a ống tay áo lại mất Ä‘i rồi...
Hổ thẹn thà nh thịnh nộ, thần sắc tái nhợt của nà ng chợt lộ hung quang, nghiến răng lanh lảnh quát lên :
- Ta phải xé xác mi ra thà nh vạn mảnh, nghiá»n nát xÆ°Æ¡ng mi thà nh tro!...
Và nà ng liá»n lạng ngÆ°á»i, định xông lại phÃa lão lùn áo xanh. NhÆ°ng ngay lúc đó, má»™t Bạch Y Tuấn Khách đã đứng sau lÆ°ng nà ng tá»± bao giá», nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay ra ngăn nà ng lại, nói :
- Cô nương đừng nổi nóng! Cô nương không phải là đối thủ của lão đâu, xin chớ có tự tìm cái khổ!
Bạch y nữ lang Ä‘ang cÆ¡n giáºn dữ, buá»™t miệng :
- Phải Ä‘áºp chết lão...
Bạch Y Tuấn Khách xua tay :
- Không nên! Chá»› là m thế! Lão đã gần đất xa trá»i, cô nÆ°Æ¡ng thì còn trẻ, nếu tÃnh ra, chắc chắn cô nÆ°Æ¡ng khá»i cần Ä‘áºp chết lão thì lão cÅ©ng chết trÆ°á»›c cô nÆ°Æ¡ng. Lo gì!
Bạch y nữ lang Ä‘ang tái nhợt diện mạo, bá»—ng á»ng hồng đôi má, hÆ¡i cúi đầu xuống, chẳng thốt nên lá»i cÅ©ng không xông tá»›i nữa.
Bạch Y Tuấn Khách giÆ°Æ¡ng mắt nhìn lão lùn áo xanh mặt Ä‘á» mỉm cÆ°á»i :
- Tại hạ tưởng là ai, nà o ngá» là Tổng há»™ pháp Phi Long bảo Äông PhÆ°Æ¡ng Minh lão bá.
Tháºt là thất kÃnh!
Lão lùn áo xanh chÆ°ng há»ng, tròn xoe nhãn châu, há»i :
- NgÆ°Æ¡i nháºn biết lão phu Æ°?
Bạch Y Tuấn Khách vẫn mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu đáp và há»i lại :
- Vâng. Tại hạ nháºn được lão bá mà lão bá không biết tại hạ, phải không?
Ịông PhÆ°Æ¡ng Minh cÅ©ng gáºt đầu :
- Tháºt tình lão phu không biết ngÆ°Æ¡i!
Bạch Y Tuấn Khách hững hỠ:
- Cái đó chẳng hỠchi! Không biết rồi sẽ biết!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh há»i :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o?
Há»i xong, lão tá»± thấy không mấy xuôi tai, vá»™i ngừng lại, định há»i má»™t câu khác nhÆ°ng đã bị Bạch Y Tuấn Khách đáp chá»i và o há»ng rồi :
- ThÆ°a, tại hạ là ... ngÆ°á»i nà y ạ!
Vừa nói, chà ng vừa đặt tả thủ lên ngực.
Vì mặt lão sẵn Ä‘á» nên không biết có Ä‘á» thêm hay không. Lão liá»n chữa thẹn.
- Lão phu già cả nên sinh lẩm cẩm. Lão phu tình thá»±c muốn há»i các hạ vốn tháºt là ai, danh tánh là chi, cho lão phu được biết.
Bạch Y Tuấn Khách trả lá»i :
- Tại hạ xin nhắc đến má»™t ngÆ°á»i, nhất định lão bá biết ngay. ThÆ°a, Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh chắc lão bá biết chứ?
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh bá»—ng lạnh lùng :
- Lão Æ°ng khuyển Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh thì lão phu biết nhÆ°ng nhắc đến y là m gì?
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Tại hạ vốn là truyá»n nhân duy nhất của lão nhân gia!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh sá»ng sốt má»™t lúc, lại gặng há»i :
- Sao? NgÆ°Æ¡i là đồ đệ của Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lão Æ°ng khuyển? Tháºt không?
Bạch Y Tuấn Khách ôm quyá»n thi lá»… :
- Tại hạ xin thay mặt lão nhân gia có lá»i vấn an lão bá Tổng Há»™ Pháp...
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cÆ°á»i lạt :
- NgÆ°Æ¡i không cần khách sáo vá»›i lão phu là m chi. Tiếu Bao Tá»± đã hạ sát hai ngÆ°á»i của Phi Long bảo nên lão phu phải đối phó vá»›i thị đó là chuyện tất nhiên; lão phu tá»± thấy không há» sai quấy.
Bạch Y Tuấn Khách vội xua tay, lắc đầu :
- á»’! Không có! Không có! Dầu má»™t chút sai quấy lão bá cÅ©ng không có nếu xét riêng vá» vụ ấy vì lão bá bênh vá»±c cho ngÆ°á»i của lão bá. Duy Ä‘iá»u đáng bà n có chăng là chuyện khác. Giả sá» Bao Tá»± cô nÆ°Æ¡ng không giết hai ngÆ°á»i ấy Ä‘i nữa thì lão bá xem chừng cÅ©ng chẳng buông tha Bao Tá»± cô nÆ°Æ¡ng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh trừng mắt :
- Ngươi nói thế là ngụ ý gì?
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Tại hạ thấy thái độ của lão bá đối với Bao Tự cô nương sao mà đáng... ngại, đáng lấy là m kỳ quái quá!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh lại há»i :
- Sao gá»i là kỳ quái?
Bạch Y Tuấn Khách thở dà i :
- Tại hạ đã chân tình tháºt ý mà nói, nhÆ°ng xem chừng lão bá cứ giả vá» không chịu hiểu thì tại hạ còn nói nữa là m chi?
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cÆ°á»i lạt :
- Kể ra ngÆ°Æ¡i có nói bằng chân tình tháºt ý gì gì đó Ä‘i nữa, lão phu cÅ©ng chẳng cần hiểu, không cần để tâm...
Bạch Y Tuấn Khách ngắt lá»i :
- Váºy thì tại hạ cứ nói toạc ra, lão bá nghe rồi xin chá»› để tâm nhé.
Ngừng lại má»™t chút chà ng lại tiếp bằng giá»ng nghiêm khắc :
- Lão bá Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là vị Tổng há»™ pháp của Phi Long bảo, lại cao niên ká»·, đáng báºc tiá»n bối trưởng thượng nhÆ°ng còn tham sắc đến ná»—i...
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh quắc mắt, quạt nạt :
- Hãy tháºn trá»ng ngôn ngữ. Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i chá»› có ngáºm máu phun ngÆ°á»i! Ta... đến ná»—i gì?
Bạch Y Tuấn Khách vẫn nghiêm khắc tiếp lá»i :
- Äến ná»—i Ä‘i tổ chức săn Ä‘uổi gái đẹp, định bắt nữ nhân ngay giữa ban ngà y để thá»a mãn dục vá»ng. Hai gã ấy mất mạng chÃnh vì thừa hà nh “nhiệm vụ†săn mỹ nữ cho Tổng há»™ pháp!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh vừa tức giáºn, vừa ngạc nhiên nên trong nhất thá»i quên giữ ý tứ, quát há»i :
- Láo! Sao ngươi biết?...
Lão bá»—ng lúng túng tá»± ngắt ngang câu há»i vì chợt nháºn thấy há»i nhÆ° thế không khác nà o đã mặc nhiên tá»± thú.
Bạch Y Tuấn Khách cÆ°á»i lạt :
- Tất nhiên tại hạ phải biết. HÆ¡n nữa, chÃnh miệng lão vừa tá»± cáo giác cho tại hạ đó!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cứng há»ng.
Tiếu Bao Tá»± không khá»i lấy là m bất ngá» trÆ°á»›c sá»± tháºt ấy và cÅ©ng ngấm ngầm kinh hãi, buá»™t miệng kêu lên :
- Ui chao!...
Và nà ng sá»ng sốt nhìn lão.
Bạch Y Tuấn Khách thở dà i :
- Äáng tiếc là cho tá»›i hiện tại, kẻ đạo tặc hái hoa lại chÆ°a biết hổ thẹn! Có lẽ vì mặt mÅ©i đã sẵn Ä‘á» rồi nên không còn chá»— để Ä‘á» thêm.
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh thịnh ná»™ đến lưỡng nhãn lồi ra, răng nghiến ken két, sắc diện ngùn gnụt sát khÃ.
Thình lình, lão gầm thét :
- Tiểu cẩu! Mi phải chết!
Äồng thá»i, lão lạng ngÆ°á»i sấn lại Bạch Y Tuấn Khách...
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:25 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 22 : Chân hay giả
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Bạch Y Tuấn Khách bá»—ng cả cÆ°á»i nói :
- Trong ngà n tá»™i, vạn ác thì chữ “Dâm†là tá»™i đứng đầu. Lão đã cáºn địa viá»…n thiên mà giữa quang thiên thanh nhá»±t lại dám giở trò dâm bạo, đáng lẽ phải lãnh án tống ngục, còn chÆ°a biết thân lại ngoan cố mắng ta là chó. Bây giá» lão định giở thêm trò gì nữa đây? Muốn sát nhân diệt khẩu chăng? Bao Tá»± cô nÆ°Æ¡ng nên coi chừng kẻo kẻ cắn ngÆ°á»i sắp nổi hung là m cà n đấy!
Chà ng xua tay ra hiệu cho Tiếu Bao Tá»± mau lùi ra nhÆ°ng thân thủ Äông PhÆ°Æ¡ng Minh tháºt là mau lẹ và quái dị. Lão đã xông đến gần rồi. Lão phóng cả hai tay ra: tả thủ thà nh chưởng đánh thốc và o bụng Bạch Y Tuấn Khách; hữu thủ thà nh trảo chụp ngang ngá»±c Tiếu Bao Tá»±.
Lão xuất chiêu tấn kÃch thần tốc đến Ä‘á»™ Tiếu Bao Tá»± muốn né tránh cÅ©ng không còn kịp nữa.
Bạch Y Tuấn Khách khẽ thốt :
- Xin mạn phép!
Thủ pháp của chà ng nhanh hÆ¡n tiếng nói, chá»›p mắt đã duá»—i cánh tay trái quà ng ngang eo lÆ°ng Tiếu Bao Tá»± và nhẹ nhà ng nâng nà ng lên, phi thân thoát khá»i phạm vi uy lá»±c chưởng trảo của Äông PhÆ°Æ¡ng Minh chỉ trong kẽ tóc Ä‘Æ°á»ng tÆ¡.
Tiếu Bao Tá»± lại nhá» Bạch Y Tuấn Khách mà vượt khá»i nguy cÆ¡ thÆ°Æ¡ng vong má»™t lần nữa.
Mà u da trắng nõn nà trên gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u diá»…m của nà ng giỠđây đã Ä‘á» bừng.
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Cô nương, xin hiểu cho trong lúc cấp bách, tại hạ vạn bất đắc dĩ phải mạn phép.
Tiếu Bao Tự e ấp cúi đầu, khẽ thốt :
- Dạ, không có chi, xin đa tạ... tướng công!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cà ng lá»™ mắt Ä‘á» ngầu, lại gầm lên và nhảy xổ tá»›i lượt thứ nhì.
Lần nà y Bạch Y Tuấn Khách không bảo Tiếu Bao Tá»± tránh né mà chà ng cÅ©ng không lùi nữa. Trái lại, chà ng khoa chân sấn lên má»™t bÆ°á»›c, sẵn sà ng đón cháºn Ịông PhÆ°Æ¡ng Minh.
Äồng thá»i chà ng trầm giá»ng :
- Tại hạ đã nhÆ°á»ng lão xong, bây giá» xin trả lá»…...
Chà ng cất tay lên, dáng Ä‘iệu hết sức ung dung đẩy ra má»™t chưởng. Trông qua, chưởng thức chẳng thấy gì đáng kể; kỳ thá»±c bên trong tiá»m tà ng sá»± ảo diệu, chÃnh xác tá»™t Ä‘á»™.
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh vừa thoáng nháºn ra phần nà o sá»± ảo diệu ấy thì đã muá»™n. Lão cố tránh né tháºt lẹ, vừa cố biến chiêu trảo để đỡ gạt.
NhÆ°ng “bốp†má»™t tiếng, má bên trái của lão lãnh trá»n cái tát! Vết trắng nguyên hình bà n tay liá»n hiện rõ trên sắc da vốn Ä‘á» gay. Lão không Ä‘au Ä‘á»›n gì vá» thể xác nhÆ°ng tinh thần thì bị tổn thÆ°Æ¡ng quá nặng.
Tiếu Bao Tá»± chÆ°ng há»ng. Nà ng tròn xoe mắt mà nhìn vết chưởng trên mặt Äông PhÆ°Æ¡ng Minh. Nà ng tưởng chừng Ä‘ang xem má»™t trò ảo thuáºt lạ lùng nhất.
Trong võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i có Nhất Cốc, Tam Bảo, Lưỡng Thế Gia là sáu nÆ¡i uy danh chấn Ä‘á»™ng, thế lá»±c kinh hồn. Chẳng những hỠđông ngÆ°á»i, lắm của mà võ công lại cá»±c cao.
Nhất là các nhân váºt đầu não của há» vá»›i bản lãnh thượng thừa khét tiếng gần xa, ngÆ°á»i giang hồ thảy Ä‘á»u kiêng sợ.
Phi Long bảo chÃnh là má»™t trong sáu nÆ¡i ấy. Tức là má»™t trong Tam Bảo. Và Äông PhÆ°Æ¡ng Minh, Ä‘Æ°Æ¡ng kim Tổng Há»™ Pháp, má»™t nhân váºt ở địa vị tôn cao thứ nhì của Phi Long bảo chỉ đứng dÆ°á»›i Bảo chúa mà thôi...
Tiếu Bao Tá»± nhìn thấy táºn mắt trÆ°á»ng hợp bất ngá» nà y liá»n nghÄ© ngay đến những Ä‘iá»u đó và mức Ä‘á»™ ngạc nhiên cứ cà ng gia tăng.
Nà ng biết nà ng không phải là đối thủ của vị Tổng há»™ pháp của Phi Long bảo. Nà ng cÅ©ng biết trong võ lâm chẳng được mấy ngÆ°á»i đáng là tay đối địch vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng Minh.
Nhưng nà ng không hỠbiết, hoà n toà n không ngỠtrong võ lâm hiện tại lại có thể có một chà ng tuổi trẻ, dáng mạo bạch diện thư sinh mà lại đủ bản lãnh “tát tai†được vị Tổng hộ pháp của Phi Long bảo mà lão chẳng thể tránh né, đỡ gạt gì được hết!
Ngay đến Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cÅ©ng chÆ°ng há»ng. Râu tóc lão dá»±ng ngược. Và lão gầm lên má»™t tiếng dữ dá»™i, váºn toà n thân công lá»±c lao vù và o ngÆ°á»i Bạch Y Tuấn Khách.
Bạch Y Tuấn Khách lách mình khiến khối cÆ¡ thể lùn tịt của Äông PhÆ°Æ¡ng Minh lỡ Ä‘Ã vá»t tá»›i luôn.
Nếu là kẻ khác, e rằng khó bá» xoay trở kịp, nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng Minh thì ứng biến tuyệt diệu. Vừa bị lỡ Ä‘Ã , lão liá»n chỉ năm đầu ngón tay xuống đất là m Ä‘iểm tá»±a để búng ngÆ°á»i vá»t lên không lá»™n má»™t vòng rồi nhẹ nhà ng đáp xuống. TÆ° thế lão tháºt ngoạn mục nhÆ°ng không kém phần quái dị.
Bạch Y Tuấn Khách nhìn lão, há»i :
- Sao lạ váºy? Má»™t cái tát tai còn chÆ°a đủ Æ°? Lão tháºt là mặt dà y! Nếu tại hạ ở và o địa vị lão chắc đã Ä‘áºp đầu mà chết cho rồi! Hay lắm, tại hạ lại tặng thêm má»™t cái tát nữa cho đủ đôi! Lão muốn thế phải không?
Chà ng lại cất tay đẩy chưởng ra, chiêu thức cũng giống như vừa rồi.
Lại ỡ bốp ữ má»™t tiếng! Má bên phải của Äông PhÆ°Æ¡ng Minh lại hằn lên vết bà n tay!
Diễn biến xảy ra trong chớp mắt. Lão thấy rõ rà ng phát chưởng của Bạch Y Tuấn Khách và lần nà y lão đã đỠphòng chặt chẽ, ấy thế mà vẫn không thoát!
Diện sắc sẵn Ä‘á» gay của lão chừng nhÆ° muốn tái xanh vì cÆ¡n uất háºn khiến lão phát Ä‘iên.
NhÆ°ng lạ má»™t Ä‘iá»u, lần nà y lão chỉ lồng lá»™n giáºn dữ má»™t chốc lát thôi, rồi trụ bá»™ đứng yên má»™t chá»— chá»› không xông tá»›i tấn công Bạch Y Tuấn Khách ngay.
Bạch Y Tuấn Khách lặng lẽ nhìn sang đối phÆ°Æ¡ng, quét ánh nhìn rợn ngÆ°á»i, mắt chà ng bá»—ng thoáng hiện tia khác thÆ°á»ng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh thình lình thở phì ra rồi liá»n hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i. Lão từ từ dá»±ng đứng cả song chưởng, mÆ°á»i ngón khoằm khoằm tá»±a những móc câu.
Lão nặng ná» khoa chân tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c rồi hai bÆ°á»›c, tiến bÆ°á»›c tháºt ngắn nhÆ° chân lão có Ä‘eo hà ng trăm cân đá váºy. Má»—i bÆ°á»›c của lão, bà n chân lún sâu xuống mặt đất gần ná»a thÆ°á»›c.
Lão hÆ°á»›ng song chưởng vá» phÃa Bạch Y Tuấn Khách, ná»a nhÆ° đẩy ra, ná»a nhÆ° chụp tá»›i, hết sức cháºm chạp.
Bạch Y Tuấn Khách sa sầm nét mặt, nói :
- Äông PhÆ°Æ¡ng Minh! Lão đúng là hạng ngÆ°á»i “chÆ°a xuống suối và ng, chÆ°a chịu chết; không thấy quan tà i, không đổ lệâ€! Bây giá» lão lại giở đến tuyệt kỹ võ công của lão mà nhá» nó lão đã dÆ°Æ¡ng danh giang hồ và ngồi vững ở Tổng Há»™ Pháp Phi Long bảo, nhÆ°ng đáng tiếc... Nếu bây giá» tại hạ thẳng tay triệt phá tuyệt kỹ Thấu thủ âm sát chưởng của lão ngay tại đây thì lão liệu sẽ còn danh pháºn gì vá»›i võ lâm nữa không? Và cái địa vị ở Phi Long bảo có còn trong tay lão nữa không?
Miệng nói, hữu thủ chà ng Ä‘Æ°a cao lên ngang tầm mắt, hai ngón trá» và cái liên hồi chá»›p Ä‘á»™ng tÆ°Æ¡ng tợ ngÆ°á»i bấm phÃm Ä‘Ã n, từ từ duá»—i cánh tay ra, đẩy chưởng thức kỳ lạ nà y và o trung tâm chưởng lá»±c của Äông PhÆ°Æ¡ng Minh.
Cùng lúc, đôi mắt chà ng ngÆ°ng thần quắc nhìn ngay mặt lão. Äông PhÆ°Æ¡ng Minh Ä‘á»™t nhiên biến hẳn sắc mặt: mà u da Ä‘á» gay trở thà nh tÃm ngắt, bao nhiêu nhuệ khà thoắt tiêu tan.
Bạch Y Tuấn Khách lại lên tiếng lạnh lùng, nghiêm khắc :
- Mục Ä‘Ãch tranh Ä‘á»at hai món ấy, lão cÅ©ng nên dẹp lại, hãy rút lui Ä‘i thôi!
Äông PhÆ°Æ¡ng Minh cà ng lá»™ vẻ kinh hãi đén phát hoảng. Thình lình lão loạng choạng lùi lại và hấp tấp quay đầu, phi thân bá» chạy.
Bạch Y Tuấn Khách thở phà o, từ từ buông thõng hữu thủ...
Tiếu Bao Tá»± trân trối nhìn Bạch Y Tuấn Khách bằng ánh vừa ngạc nhiên kÃnh phục, vừa thắm thiết dịu dà ng. Nà ng uyển chuyển tiến lên mấy bÆ°á»›c, đến gần Bạch Y Tuấn Khách thá» thẻ giá»ng oanh :
- Äa tạ tÆ°á»›ng công đã cứu mạng thiếp.
Bạch Y Tuấn Khách xoay ngÆ°á»i lại, ngó nà ng nói :
- Giúp nhau là sá»± thÆ°á»ng ở Ä‘á»i, cô nÆ°Æ¡ng chá»› có báºn tâm chuyện đó mà chi.
Tiếu Bao Tự khẽ lắc đầu :
- TÆ°á»›ng công nói váºy sao phải, ấy là má»™t trá»ng ân mà tiện thiếp ghi nhá»› suốt Ä‘á»i vì chẳng những tÆ°á»›ng công đã cứu mạng cho thiếp mà còn giúp tiện thiệp bảo toà n sá»± trong trắng.
Bạch Y Tuấn Khách từ tốn :
- Nà o đáng chi! Dù ai thấy chuyện bất bình như thế cũng phải ra tay cả.
Dừng lại má»™t chút, chà ng tiếp lá»i :
- Chẳng hay sá»± tình ra sao mà cô nÆ°Æ¡ng lại gặp phải chuyện vá»›i ngÆ°á»i của Phi Long bảo nhÆ° váºy?
Tiếu Bao Tá»± liá»n Ä‘em đầu Ä‘uôi chuyện vừa rồi, thuáºt lại má»™t lượt.
Bạch Y Tuấn Khách gượng cau đôi mà y lưỡi kiếm, nói :
- Thế thì hai gã ấy chết là đáng lắm rồi. Hạng ngÆ°á»i bại hoại nhÆ° thế nếu tại hạ đến sá»›m hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c nhất định bắt chúng Ä‘em đến công môn cho quan trị tá»™i.
Tiếu Bao Tá»± ngó sững Bạch Y Tuấn Khách má»™t lúc, há»i :
- TÆ°á»›ng công thá»±c sá»± là truyá»n nhân của Äông Môn lão nhân gia Æ°?
Bạch Y Tuấn Khách há»i lại :
- Cô nương không tin sao?
Tiếu Bao Tự thà nh khẩn :
- Không phải là chuyện tin hay không tin mà tiện thiếp há»i nhÆ° váºy vì muốn phối kiểm má»™t việc...
Nà ng lại nhìn từ đầu chà gót Bạch Y Tuấn Khách và nói thêm :
- Ban nãy, tình cá» tiện thiếp có nghe lá»m được câu chuyện của hai gã thanh y. DÆ°á»ng nhÆ° là Äông PhÆ°Æ¡ng Minh Ä‘ang huy Ä‘á»™ng bá»n cao thủ Phi Long bảo cố tìm kiếm nhị vị sÆ° đồ Äông Môn lão nhân gia để mÆ°u đồ má»™t đại sá»± gì đó. Nếu tÆ°á»›ng công quả là đồ đệ của Äông Môn lão nhân gia thì... xin tÆ°á»›ng công cÅ©ng nên tháºn trá»ng cảnh giác.
Bạch Y Tuấn Khách mỉm cÆ°á»i :
- Tin tức trong võ lâm loan truyá»n mau lẹ và đÃch xác tháºt! Xin Ä‘a tạ cô nÆ°Æ¡ng. Hai sÆ° đồ tại hạ cÅ©ng đã hiểu nhÆ° váºy và luôn có ý thức Ä‘á» phòng.
Tiếu Bao Tá»± chá»›p chá»›p đôi mi, dÆ°a ánh mắt chan chứa ý tình, ngáºp ngừng há»i :
- Chẳng hay quý danh tánh là ?...
Bạch Y Tuấn Khách bá»—ng cất tiếng cÆ°á»i khá»a lấp, nói lảng sang hÆ°á»›ng khác :
- Chút việc nhá» má»n, nà o có đáng chi mà cô nÆ°Æ¡ng phải báºn tâm là trá»ng ân đại sá»±?
Tiếu Bao Tự vẫn giữ chủ ý, nhắc lại :
- Dù sao tướng công cũng vui lòng cho tiện thiếp được biết tánh danh. Cứu mạng tiện thiếp là việc lớn mà tướng công còn chẳng tiếc sức thì quý danh tánh không lẽ lại...
Nà ng chÆ°a dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên trong ánh mắt Bạch Y Tuấn Khách chiếu hiện tia khác lạ và há»i nhanh :
- Cô nương có thể giúp tại hạ một việc ngay bây giỠkhông?
Tiếu Bao Tự sốt sắng :
- Tiện thiếp ao ước được tướng công sai khiến, chẳng hay là việc chi?
Thình lình Bạch Y Tuấn Khách Ä‘Æ°a tay lên xoa mặt má»™t cái, láºp tức diện mạo biến đổi thà nh má»™t ngÆ°á»i khác hẳn.
Vóc dáng con ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt Tiếu Bao Tá»± hiện giá» vẫn là vóc dáng của chà ng thanh niên phong nhã nhÆ° cÅ© nhÆ°ng mặt mÅ©i thì đã là mặt mÅ©i khác, cà ng anh tuấn hÆ¡n bá»™i phần, nÆ°á»›c da trắng á»ng hồng nhÆ° nÆ°á»›c da nõn nà của giai nhân khuê các.
Tiếu Bao Tá»± giÆ°Æ¡ng to đôi mắt, tròn xoe nhãn châu mà ngó, kinh ngạc đến chẳng thốt nên lá»i.
Bạch Y Tuấn Khách bá»—ng thò tay nắm lấy bà n tay nà ng, kéo nà ng đứng sát và o, vừa chỉ vá» phÃa xa xa nói :
- Hiá»n muá»™i, hãy nhìn xem kìa, mây giăng trăng trắng ngang đầu núi xanh...
Tiếu Bao Tá»± bất ngá» sá»ng sốt, vẫn chẳng thốt nên lá»i, tá»± dÆ°ng Ä‘á» bừng đôi má diá»…m kiá»u.
Vừa đúng lúc ấy, má»™t tráºn gió à o tá»›i và từ phÃa sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i chợt vang lên má»™t giá»ng nói băng lạnh :
- Rốt cuá»™c ta vẫn truy kịp ngÆ°Æ¡i! Kể ra ngÆ°Æ¡i lẩn tránh cÅ©ng giá»i đấy, tìm được ngÆ°Æ¡i không phải chuyện dá»… dà ng...
Bạch Y Tuấn Khách liá»n ngoảnh đầu lại.
Cách hÆ¡n má»™t trượng đã có ba ngÆ°á»i đứng dà n hà ng ngang, tÆ° thế sẵn sà ng Ä‘á»™ng thủ.
ChÃnh là ba mẹ con ÄÆ°á»ng Tam Cô.
Chà ng nhã nhặn há»i :
- Chẳng hay ba vị là ?...
ÄÆ°á»ng Tam Cô chÆ°ng há»ng, buá»™t miệng kêu “ủa†má»™t tiếng và gượng cÆ°á»i nói :
- Xin lá»—i!... Mẹ con chúng tôi nháºn lầm ngÆ°á»i rồi! Tháºt là có Ä‘iá»u không phải, nhị vị miá»…n thứ cho.
Bạch Y Tuấn Khách tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hồn nhiên :
- á»’! Không có chi, phÆ°Æ¡ng giá chá»› áy náy. Nháºn lầm ngÆ°á»i vốn là chuyện thông thÆ°á»ng.
Dứt lá»i, chà ng xoay hẳn ngÆ°á»i lại, kéo hẳn Tiếu Bao Tá»± cÅ©ng xoay ngÆ°á»i lại, đứng nép sát và o vai chà ng.
ÄÆ°á»ng Tam Cô há»i thăm :
- Chẳng dám là m phiá»n lâu, chỉ xin nhị vị mách giúp, vừa qua, nhị vị có trông thấy má»™t ngÆ°á»i nà o cÅ©ng trẻ tuổi, cÅ©ng mặc y phục trắng đã Ä‘i qua đây chăng?
Bạch Y Tuấn Khách đáp :
- Có! Mới vừa đi qua đây!
Vừa nói, chà ng vừa chỉ tay vá» phÃa tá» thi hai thanh y đại hán, tiếp :
- Hai ngÆ°á»i đó là do y đả tỠđấy!
ÄÆ°á»ng Tam Cô sáng mắt, phấn chấn tinh thần hẳn lên, há»i dồn :
- Nhị vị thấy y đi vỠhướng nà o không?
Bạch Y Tuấn Khách quay sang Tiếu Bao Tự :
- Hiá»n muá»™i, vừa rồi thanh niên áo trắng ấy Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Nam phải không?
Tiếu Bao Tá»± gáºt đầu, khẽ đáp :
- Vâng.
ÄÆ°á»ng Tam Cô vá»™i và ng :
- Äa tạ nhị vị.
Rồi cả ba mẹ con đồng hấp tấp phi thân lao vỠhướng Nam.
Äã lÆ°á»›t Ä‘i rồi mà VÆ°u thị thÆ° muá»™i còn ngoái cổ lại nhìn Bạch Y Tuấn Khách và Tiếu Bao Tá»± bằng ánh mắt khác thÆ°á»ng.
Nguyên hai nà ng nà y cÅ©ng Ä‘ang Ä‘á»™ thanh xuân, Ä‘ang ở lứa tuổi khao khát yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, nên không thể không nghe lòng rung Ä‘á»™ng khi thấy má»™t đôi nam thanh nữ tú nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c Ä‘ang ká» cáºn bên nhau.
Há» Ä‘i xa rồi, Bạch Y Tuấn Khách liá»n xoay hẳn ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng không còn nắm tay Tiếu Bao Tá»± nữa. Chà ng cất tiếng trang trá»ng :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng!
Tiếu Bao Tá»± cÆ¡ hồ không muốn rụt tay vá», hÆ¡i cúi đầu thá» thẻ :
- Chút xÃu nhÆ° thế, nà o có đáng chi mà tÆ°á»›ng công cÅ©ng nói cám Æ¡n. Có Ä‘iá»u, tiểu muá»™i còn chÆ°a hiểu, há» kiếm tÆ°á»›ng công để là m gì mà có vẻ cấp bách thế?
Bạch Y Tuấn Khách đáp :
- Äể... cÅ©ng cùng má»™t dụng tâm nhÆ° Phi Long bảo váºy.
Tiếu Bao Tá»± mấp máy đôi môi anh Ä‘Ã o, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì nhÆ°ng lại thôi.
Bạch Y Tuấn Khách bèn Ä‘em chuyện Bệnh Tây Thi lừa gạt má»i ngÆ°á»i đến Quan Äế Miếu để mÆ°u Ä‘oạt địa đồ và chìa khóa Hoà ng Kim thà nh, do đó vụ kho tà ng khổng lồ ấy đã lan truyá»n khắp võ lâm giang hồ nhÆ° thế nà o, vv... tóm thuáºt lại cho nà ng nghe, Ä‘oạn nói :
- Do đó, trong lúc Ä‘ang mở cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» lai lịch Lý Tam Lang, sÆ° phụ của tại hạ lại chứng kiến từ đầu vụ Hoà ng Kim thà nh. Sau đó, nghe lão nhân gia kể lại, tại hạ đâm ra hiếu kỳ, bèn Ä‘i tìm hai món chìa khóa và địa đồ Hoà ng Kim thà nh. Và hai món ấy đã đến tay tại hạ tháºt. NhÆ°ng tháºt ra, chẳng dùng được và o việc gì cả. Dù thế, ngÆ°á»i ta cứ biết tại hạ Ä‘ang giữ hai món ấy và không cần tin nó vô dụng mà cứ săn Ä‘uổi, tranh Ä‘oạt. Vì váºy, hai thầy trò tại hạ trở thà nh cái Ä‘Ãch kiếm tìm của khắp võ lâm hiện nay. Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng hiểu là bao giá» trong giang hồ tin tức cÅ©ng truyá»n Ä‘i rất nhanh.
Tiếu Bao Tá»± há»i :
- NhÆ°ng theo ý tÆ°á»›ng công thì trên Ä‘á»i nà y có thể có tòa Hoà ng Kim thà nh vá»›i kho tà ng châu báu ấy không?
Bạch Y Tuấn Khách đáp :
- Tại hạ nghĩ là có song không phải dễ tìm, không chắc gì hạng bất nhân ác đức tìm được cho nên cũng có thể nói là không có đối với hạng đó.
Tiếu Bao Tự cà ng tò mò :
- Theo lá»i tÆ°á»›ng công vừa kể thì hai món ấy, tuy tÆ°á»›ng công đã tìm thấy rồi nhÆ°ng lại vô dụng không thể nhỠđó mà thủ đắc kho tà ng Hoà ng Kim thà nh được, tại sao lạ váºy?
Bạch Y Tuấn Khách thà nh tháºt :
- Tại hạ cÅ©ng không hiểu tại sao. Có thể còn có Ä‘iá»u bà ẩn ngoắc ngoéo nhÆ° thế nà o đó.
Cho nên tại hạ còn tìm hiểu thêm thỠxem sao.
Tiếu Bao Tự bỗng thở dà i :
- Chỉ vì má»™t chuyện Hoà ng Kim thà nh mà thiên hạ đổ xô và o cuá»™c tranh chấp, coi rẻ sinh mạng ngÆ°á»i khác và tá»± coi rẻ cả mạng mình!
Bạch Y Tuấn Khách nhìn sâu và o mắt nà ng, há»i :
- Bằng và o khẩu khà đấy, hóa ra cô nương không thiết gì đến kho tà ng Hoà ng Kim thà nh sao?
Tiếu Bao Tự chớp chớp đôi mi, đáp :
- Tiểu muá»™i chủ trÆ°Æ¡ng việc thá»±c tế. Chỉ cái gì thiết thá»±c trăm phần trăm thì tiểu muá»™i má»›i trù bị, còn những thứ mÆ¡ hồ, trừu tượng, nhất định không mÆ¡ tưởng viá»…n vông. Huống chi, chân hạnh phúc trên Ä‘á»i chÆ°a chắc sẽ đổi được bằng kim ngân, châu báu.
Bạch Y Tuấn Khách gáºt gù :
- Lá»i cô nÆ°Æ¡ng nói hữu lý lắm. Äáng tiếc là đại Ä‘a số ngÆ°á»i trong thiên hạ lại chẳng chịu nghÄ© nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng.
Tiếu Bao Tự lại chớp chớp đôi mắt tuyệt đẹp :
- Vâng, cho nên ý tưởng của tiểu muá»™i trở thà nh gà n dở, rồ dại đối vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Bản chất con ngÆ°á»i xem kỹ ra dÆ°á»ng nhÆ° là ác chá»› không phải thiện, là thÃch tranh già nh, là tà n hại tha nhân bằng má»i thủ Ä‘oạn miá»…n riêng mình được lợi...
Tiếu Bao Tự chép miệng, ngao ngán :
- Không biết ngÆ°á»i ta thÃch nhÆ° thế mà chi. Giữ sá»± hòa hảo thanh bình vá»›i nhau, đừng tÆ°Æ¡ng tranh, tÆ°Æ¡ng hại, chẳng là tốt hÆ¡n sao?
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Lá»i cô nÆ°Æ¡ng rất hay nhÆ°ng từ khi Bà nh Tổ khai thiên cho đến nay, chẳng má»™t cá nhân nà o là không có tÃnh ác trong ngÆ°á»i, chỉ là ác nhiá»u hay ác Ãt mà thôi. Má»i việc từ nhỠđến lá»›n, từ phạm vi hạn hẹp đến bình diện to rá»™ng, xem chừng đầy rẫy xú-ác-tÃnh. E rằng còn rất lâu, nếu không muốn nói là vÄ©nh viá»…n không bao giá» con ngÆ°á»i có thể loại trừ được xú ác tÃnh. Tuy nói váºy, không phải là không có ngÆ°á»i thiện. Song le, trừ báºc thánh nhân hoà n hảo ra thì dù là ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện cÅ©ng có trong ngÆ°á»i tÃnh năng ác nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiếu Bao Tự rạng rỡ dung nhan như hoa hà m tiếu :
- Äược nghe mấy lá»i của tÆ°á»›ng công tháºt là bằng Ä‘á»c sách mÆ°á»i năm, tiểu muá»™i xin tâm đắc lãnh giáo!
Bạch Y Tuấn Khách xua tay :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói đến hai chữ lãnh giáo, khiến tại hạ hổ thẹn. Mấy lá»i ấy chẳng qua má»—i ngÆ°á»i có má»—i cách nháºn định và tại hạ tháºt tình bà y tá» chút nháºn xét thô thiển váºy thôi.
Äá»™t nhiên Tiếu Bao Tá»± chăm chú nhìn và o diện mục Bạch Y Tuấn Khách há»i khẽ :
- Vừa rồi cái mà tÆ°á»›ng công gỡ trên mặt ra phải chăng là má»™t thứ mặt nạ bằng da ngÆ°á»i được chế tạo má»™t cách tinh xảo?
Bạch Y Tuấn Khách gáºt đầu :
- Äúng thế. Gia sÆ° là đại quan chốn công môn, lại chuyên vá» tróc nã ác đồ, hung phạm và tra xét những vụ án bà ẩn, phanh phui các trÆ°á»ng hợp khuất lấp, oan tình... Tại hạ cố nhiên cÅ©ng phục vụ chánh đạo ấy, phụ giúp gia sÆ° phần nà o trong các vụ tra án, cho nên cần phải xuất hiện qua nhiá»u bá»™ mặt khác nhau để tiện bá» hà nh sá»±. Vì thế, phải dùng đến loại dụng cụ hóa trang khi cần...
Tiếu Bao Tá»± lại há»i :
- Hiện tại, diện mạo của tÆ°á»›ng công đã là diện mạo tháºt chÆ°a?
Bạch Y Tuấn Khách lắc đầu :
- Chưa đâu!
Tiếu Bao Tá»± há»i dồn :
- Ồ! Vẫn chưa phải là chân diện mục ư?
Bạch Y Tuấn Khách đáp :
- ChÆ°a!
Tiếu Bao Tá»± không nhịn được, lại há»i :
- Thế chân diện mục của tướng công ra sao?
Bạch Y Tuấn Khách mỉm cÆ°á»i, ngẩng nhìn mấy đám phù vân lÆ¡ lá»ng trên ná»n trá»i, lặng thinh.
Tiếu Bao Tá»± thấy váºy, đã toan không há»i nữa, nhÆ°ng vẫn phải há»i :
- Tiểu muội tò mò quá, tự biết là không phải, nhưng... thực tình vẫn muốn biết chân diện mục của vị ân nhân đã cứu mạng mình. Tướng công có thể cho tiểu muội được cái đặc ân ấy không?
Bạch Y Tuấn Khách nhìn nà ng một lúc, mới nói :
- Chân diện mục của tại hạ Æ°? Xấu xà lắm! Khó coi lắm! Chỉ khiến ngÆ°á»i ta quay nhì chá»— khác mà thôi! Bởi thế, tại hạ má»›i phải dùng đến cách hóa trang cho dá»… coi má»™t chút.
Tiếu Bao Tá»± há»i gặng :
- Có tháºt váºy không?
Bạch Y Tuấn Khách cÆ°á»i thà nh tiếng :
- Tháºt mà !
Tiếu Bao Tự lắc đầu :
- Tiểu muội không tin!...
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:25 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 23 : Chánh hay tÃ
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Bạch Y Tuấn Khách thở dà i, nói :
- Tại hạ nói bằng chân tình tháºt ý mà cô nÆ°Æ¡ng không chịu tin thì còn biết là m sao bây giá»!
Tiếu Bao Tự lại chăm chú nhìn chà ng, khẩn khoản :
- Thì tÆ°á»›ng công cho tiểu muá»™i được thấy chân diện mục, chỉ má»™t thoáng thôi, tiểu muá»™i cÅ©ng thá»a mãn lắm rồi. Tiểu muá»™i muốn táºn mắt nhìn xem chân diện mục của tÆ°á»›ng công ra sao mà tÆ°á»›ng công lại tá»± cho là xấu xÃ, khó coi.
Bạch Y Tuấn Khách báºt cÆ°á»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng kể cÅ©ng lạ, cái tốt, cái đẹp không chịu, lại muốn nhìn diện mục xấu xà là m chi! Cô nÆ°Æ¡ng cùng tại hạ, mặc dù “bình thủy tÆ°Æ¡ng phùngâ€, nhÆ°ng đã có mấy phần tâm đầu ý hợp và và i việc giúp đỡ nhau: nhÆ° thế có thể tạm coi là trạng huống tốt đẹp. Tưởng cÅ©ng nên lÆ°u giữ trong trà não thêm má»™t hình ảnh đẹp nữa cà ng hay, chá»› biết là m gì bá»™ mặt tháºt vốn khó coi của tại hạ cho thà nh ấn tượng không tốt?
Tiếu Bao Tự cãi lại ngay :
(THIẾU 2 TRANG) Chà ng Ä‘Æ°a ánh mắt rá»±c lá»a soi mói và o khắp cÆ¡ thể tuyệt mỹ của nà ng, vừa nắm giữ tay nà ng tháºt chặt, trầm giá»ng nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Bá»™ mặt tháºt của đại ác ma bắt đầu lá»™ đây, tại hạ Ä‘ang muốn ăn ngÆ°á»i đây!
GÆ°Æ¡ng mặt kiá»u mỵ của Tiếu Bao Tá»± Ä‘á» bừng, nà ng đáp :
- Tiểu muá»™i không sợ! TÆ°á»›ng công kéo tay tiểu muá»™i, nhìn ngắm ngÆ°á»i tiểu muá»™i là tá» sá»± thân thiện, có chi đâu gá»i là ác ma?
Bạch Y Tuấn Khách cÆ°á»i lạt :
- Äược rồi! Thế là tại hạ đã thà nh công được bÆ°á»›c thứ nhất. Bây giá» tá»›i bÆ°á»›c thứ hai...
HÆ¡i thở trở nên cấp bách, chà ng bá»—ng vòng tay mò và o lÆ°ng nà ng, rồi lại ôm choà ng nà ng và o lòng, há»i :
- Bây giỠthì sao?
Tiếu Bao Tự tựa hẳn và o lòng chà ng, thỠthẻ :
- Một trăm bước với năm mươi bước nà o có khác chi!
Bạch Y Tuấn Khách đỡ nà ng nằm ngá»a ngÆ°á»i ra, má»™t tay nâng mặt nà ng lên và từ từ cúi xuống nhÆ° sắp hôn...
Tiếu Bao Tá»± á»ng hồng đôi má, hai mắt lim dim nhắm lại, hai hà ng lông mi dà i cong vút không ngá»›t Ä‘á»™ng Ä‘áºy, nà ng tá»± nguyện ngá»a mặt nhÆ° chỠđợi, sẵn sà ng tiếp đón những nụ hôn say đắm của chà ng. Cùng lúc, hÆ¡i thở nà ng dồn dáºp khiến phần ngá»±c nở nang căng phồng không ngá»›t nhấp nhô, trông cà ng thêm khiêu gợi, hấp dẫn.
Bạch Y Tuấn Khách thình lình chụp và o giải thắt lÆ°ng của nà ng, trầm giá»ng há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Äến nÆ°á»›c nà y, cô nÆ°Æ¡ng còn chÆ°a tỉnh ngá»™ sao?
Tiếu Bao Tá»± hÆ¡i run giá»ng, thá»u thà o đáp qua hÆ¡i thở :
- Thiếp nguyện ý...
Bạch Y Tuấn Khách xạ ánh mắt hừng há»±c và o ngÆ°á»i nà ng và chụp lấy hai cánh tay má»m mại, tÆ°Æ¡i mát của nà ng để đặt nà ng áp lÆ°ng xuống mặt ghế đá dà i, lại trầm giá»ng bảo :
- Cô nương! Như thế nà y thì sao?
Tiếu Bao Tá»± mở bừng đôi mắt huyá»n, ánh mắt đầy tình tứ, ôn nhu đáp khẽ :
- Thiếp nguyện ý...
Bạch Y Tuấn Khách bá»—ng cÆ°á»i nhăn nhó, buông hai cánh tay nà ng ra, nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i đẹp thứ nhất trong Ä‘á»i mà tại hạ... dừng lại tại mức nà y.
Tiếu Bao Tự nói :
- TÆ°á»›ng công là nam nhân thứ nhất trong Ä‘á»i mà tiểu muá»™i coi là ngÆ°á»i quân tá»!
Bạch Y Tuấn Khách há»i :
- Quân tỠư?
Tiếu Bao Tự đáp :
- Trong tình cảnh nhÆ° thế nà y mà vẫn ká»m hãm được dục vá»ng, tá»± cổ chà kim có lẽ chỉ có má»™t mình tÆ°á»›ng công mà thôi!
Bạch Y Tuấn Khách báºt cÆ°á»i khanh khách, nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng đã Ä‘á» cao tại hạ quá rồi! Tại hạ bất quá chỉ là má»™t kẻ bất bình thÆ°á»ng vá» cÆ¡ thể nên không thể dá»… dà ng hứng thú.
Tiếu Bao Tá»± há»i :
- Tiểu muội đối với tướng công như thế còn chưa đủ thấy hứng thú ư?
Bạch Y Tuấn Khách rung Ä‘á»™ng, thoáng lá»™ má»™t luồng hung quang khÃch Ä‘á»™ng, băn khoăn nhÆ°ng liá»n trấn tỉnh, cÆ°á»i nói :
- Tháºt ra, chẳng giấu gì cô nÆ°Æ¡ng. Vì tại hạ đã từng là m khổ nhiá»u nữ nhân quá rồi nên nay không dám gây thêm tá»™i. Tháºt váºy, lắm ngÆ°á»i đẹp đã vì nhẹ dạ mà phải khổ má»™t Ä‘á»i...
Tiếu Bao Tá»± ngắt lá»i :
- Dù tÆ°á»›ng công có tá»± nói xấu bao nhiêu Ä‘i nữa, tiểu muá»™i cÅ©ng không suy giảm niá»m tin và thiện cảm đối vá»›i tÆ°á»›ng công.
Bạch Y Tuấn Khách nhướng mà y rồi bỗng thở dà i :
- Tại hạ nghÄ© mà hối háºn vá» bao nhiêu tá»™i lá»—i đã gây cho những hồng phấn tri ká»·. Hỡi Æ¡i!
NgÆ°á»i thì vì tại hạ mà chá»a hoang, bị gia đình ruồng bá»; ngÆ°á»i thì vì tại hạ mà thất vá»ng khô héo, chết dần mòn, ngÆ°á»i thì...
Thêm lần nữa, Tiếu Bao Tá»± lại ngắt lá»i chà ng :
- Äã bảo là dù tÆ°á»›ng công nói gì, tiểu muá»™i cÅ©ng chẳng hoang mang, sợ hãi vì tiểu muá»™i đã nguyện ý...
Bạch Y Tuấn Khách cÆ°á»i lạt, nhãn tuyến trở nên lạnh lẽo đến khiếp ngÆ°á»i, trầm giá»ng :
- Cô nương muốn chỠđến khi vấp phải những thảm cảnh ấy rồi mới tỉnh ngộ ư?
Tiếu Bao Tự vẫn không đổi ý :
- Äắng, cay, chua, ngá»t... Ä‘á»u có hÆ°Æ¡ng vị riêng. Chẳng thứ nà o là không có giá trị.
Nếu phải nếm trải thì cÅ©ng đáng coi nhÆ° kinh nghiệm mà đá»i ngÆ°á»i cần há»c, có há» chi!
Bạch Y Tuấn Khách bá»—ng đứng phắt dáºy, lạnh lùng :
- Hay lắm! Cô nương hãy ở đây mà đợi chỠđể nếm thỠhương vị ấy.
Tiếu Bao Tá»± ngồi yên nhÆ° thÆ°á»ng :
- Tướng công định đi chăng?
Bạch Y Tuấn Khách gáºt đầu :
- Không sai! Tại hạ vốn là kẻ vô tình, mau thay lòng, sá»›m đổi dạ. Äối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘a tình hồng phấn nà o tại hạ cÅ©ng chỉ mua vui chốc lát rồi bá» rÆ¡i, phản bá»™i ngay. Tại hạ Ä‘i đây, cô nÆ°Æ¡ng đừng lấy là m lạ!
Tiếu Bao Tự chân thà nh :
- Tiểu muá»™i không phải là hạng nữ nhi ngăn cản bÆ°á»›c anh hùng mà sẵn sà ng kiên tâm chỠđợi thuyá»n vá» bến xÆ°a... Tiểu muá»™i tên gá»i Diệp Thu Ngân, xin tÆ°á»›ng công ghi nhá»›.
Bạch Y Tuấn Khách hững hỠ:
- Tại hạ từng nhá»› rất nhiá»u tên há» mỹ nhân nhÆ°ng rồi lại quên Ä‘i rất nhanh chóng. Quên hết!
Tiếu Bao Tá»± há»i :
- Danh tánh của tướng công có thể cho tiểu muội biết được chăng?
Bạch Y Tuấn Khách gạt ngang :
- Chi váºy?...
Tiếu Bao Tá»± lại há»i :
- NhÆ° thế, những lúc tưởng nhá»› tÆ°á»›ng công, tiểu muá»™i biết gá»i là m sao?
Trong ánh mắt Bạch Y Tuấn Khách lại thoáng hiện tia khÃch Ä‘á»™ng mãnh liệt nhÆ°ng vá»™i cÆ°á»i khá»a lấp :
- Ồ! Tốt hơn đừng tưởng nhớ! Vì thực sự tại hạ chẳng phải là kẻ thủy chung với ai hết thì cô nương định nuôi dạ thuỷ chung với tại hạ là m chi?
Tiếu Bao Tá»± khe khẽ gáºt đầu :
- TÆ°á»›ng công đã dạy sao thì tiểu muá»™i xin nghe váºy. Thôi, tÆ°á»›ng công hãy đăng trình...
Bạch Y Tuấn Khách đứng sững, ngưng thần, chẳng cỠđộng cũng không lên tiếng.
Tiếu Bao Tá»± há»i :
- Sao tướng công còn chưa...
Äá»™t nhiên nà ng biến sắc, quay đầu lại nhìn: đã có ba ngÆ°á»i nhÆ° từ trên trá»i nhảy xuống, kết thà nh má»™t hà ng ngang lÆ°á»›t vù đến ngoà i cổng đình.
ChÃnh là Bệnh Tây Thi vá»›i hai hán tá» lùn áo bông.
Tiếu Bao Tự từ từ đứng lên.
Bệnh Tây Thi trá»—i giá»ng cÆ°á»i đặc biệt “ạp ạp†giống vịt kêu, Ä‘oạn nói :
- Cái nà y má»›i đúng là “núi không di chuyển mà đưá»ng xá phải đổi dá»iâ€! Không ngá» lại được gặp Tiếu Bao Tá»± ở đây. Tiếu Bao Tá»±, ngÆ°Æ¡i quả nhiên lợi hại tháºt! Má»›i xuất hà nh chuyến đầu đã vá»› được ngay má»™t gã rồi! CÅ©ng chẳng trách được, ai bảo gã đồ đệ của lão Æ°ng khuyển trẻ trung tuấn tú mà chi, là m sao thoát khá»i mắt xanh của ngÆ°Æ¡i?
Bạch Y Tuấn Khách từ từ quay ngÆ°á»i lại, lạnh lùng nói :
- Tôn giá nói thế là ý gì?
Bệnh Tây Thi vá»›i hai hán tá» lùn nhất tá» Ä‘á»u chÆ°ng há»ng. Bệnh Tây Thi buá»™t miệng kêu lên :
- Ủa! Ta trông gà hóa cuốc rồi! Không phải đồ đệ của lão ưng khuyển!
Bạch Y Tuấn Khách Ä‘Æ°a mắt sang Tiếu Bao Tá»±, há»i :
- Ngân muội! Ai đó?
Tiếu Bao Tự đá p :
- Äấy là Bệnh Tây Thi cô nÆ°Æ¡ng!
Bạch Y Tuấn Khách “ồ†một tiếng, nói :
- Thì ra là má»™t trong “Tứ đại mỹ nhân†đương thá»i của võ lâm giang hồ Bệnh Tây Thi!
Ôi chao... nếu Tây Thi ở suối và ng mà biết trên dÆ°Æ¡ng thế hiện có má»™t kẻ mượn danh tánh nhÆ° thế nà y ắt không khá»i...tắt thở, chết thêm lần nữa! Ngân muá»™i, sao hiá»n muá»™i lại quen má»™t Chung Vô Diệm mà còn xấu tệ hÆ¡n Chung Vô Diệm nhÆ° thế?
Hai hán tỠlùn tái mặt, hầm hầm muốn xông tới.
Bệnh Tây Thi quà ng hai tay lên vai hai gã, kéo giữ lại, vừa mỉm môi cÆ°á»i, giá»ng mỉa mai :
- Ãi chà chà !... Muá»™i nà y, muá»™i ná», nghe mà phát nổi da gà ! Nà y đại mỹ nhân, vị lang quân khôi vÄ© tuấn tú ấy là ai váºy?
Tiếu Bao Tá»± chÆ°a kịp lên tiếng thì Bạch Y Tuấn Khách đã băng giá thốt gá»n :
- Tình nhân!
Bệnh Tây Thi bĩu môi :
- Thảo nà o... là tình nhân thứ mấy?
Bạch Y Tuấn Khách hững hỠ:
- Thứ sau cùng! Äã “đã ngứa†tÃnh tò mò chÆ°a?
Bệnh Tây Thi cÆ°á»i khúc khÃch :
- Thứ sau cùng? Không phải đâu! TrÆ°á»›c đây đã có hà ng tá kẻ khác cÅ©ng tá»± nháºn mình là tình nhân sau cùng rồi!
Bạch Y Tuấn Khách trả miếng :
- Báºy! Hà ng tá kẻ ấy tá»± nháºn là ngÆ°á»i đầu tiên chứ, vì...
Bệnh Tây Thi ngắt lá»i há»i :
- Nói kiểu ấy, tức là ngươi cũng biết Tiếu Bao Tự hiện tại của ngươi đã từng có lắm tình nhân trước ngươi rồi phải không?
Bạch Y Tuấn Khách nhún vai, lắc đầu :
- Ta không cần biết vì ta không thuá»™c loại Ä‘Ã n bà nghe Ä‘á»™ng dao Ä‘á»™ng thá»›t đã chạy tá»›i và thÃch núp dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng thiên hạ để dà i lưỡi ra mà ... nếm chuyện của tha nhân.
Bệnh Tây Thi lạnh lùng :
- Khá lắm! Xem không lầm thì ngÆ°Æ¡i biết cách sỉ vả ngÆ°á»i ta lắm đấy! Dù má»™t tiếng cÅ©ng chẳng chịu lép vế. Coi bá»™ chà tình bênh vá»±c ngÆ°á»i yêu dữ quá!
Bạch Y Tuấn Khách há»i :
- NhÆ° váºy thì sao?
Bệnh Tây Thi xạ tia mắt âm hiểm :
- Rõ rà ng là má»™t thứ ngá»±a non háu đá, chẳng biết trá»i cao đất dà y là gì!
Bạch Y Tuấn Khách gáºt gù :
- DÆ°á»ng nhÆ° là váºy tháºt, rồi sao?
Bệnh Tây Thi cÆ°á»i khẩy :
- Äáng thÆ°Æ¡ng hại! Chỉ biết cắm đầu si mê mà chẳng biết gì vá» quá khứ lăng nhăng của “ngÆ°á»i yêuâ€!
Bạch Y Tuấn Khách lại gáºt đầu :
- Nói không sai! Ta là nhÆ° váºy. Ta không muốn mà cÅ©ng chẳng có quyá»n bắt buá»™c quá khứ của nà ng phải thế nà y hay thế khác. Ta chỉ cần biết hiện tại, miá»…n yêu nhau chân thà nh...
Bệnh Tây Thi cÆ°á»i rá»™, giá»ng cÆ°á»i “ạp ạp†vịt kêu và nói :
- Xem chừng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng há»c đòi được cái tÃnh đại Ä‘á»™ lượng của hạng si tình.
Bạch Y Tuấn Khách nheo mắt ngó Bệnh Tây Thi với hai hán tỠlùn, nhếch mép trà o lộng :
- Ta chưa nhằm nhò gì so với lòng rộng rãi siêu hạng của xú bà nương Bệnh Tây Thi bởi vì...
Chà ng báºt cÆ°á»i, bá» lá»ng câu nói.
Bệnh Tây Thi không nhịn được, há»i ngay :
- Lòng rộng rãi của ta thế nà o? Bởi vì sao?
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Xú bà nương, ngươi độ lượng quảng đại ghê ghớm, cùng một lúc có bên mình đến hai cục cưng... lùn tịt!
Bệnh Tây Thi ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc, bá»—ng nhãn tuyến nhÆ° dao kiếm quét đồng loạt vá» phÃa Bạch Y Tuấn Khách và Tiếu Bao Tá»±, cất tiếng cÆ°á»i gằn :
- Má»™t tay miệng lưỡi hoạt bát đấy. Hay lắm! Ta Ä‘ang muốn thá» xem miệng lưỡi hoạt bát của ngÆ°Æ¡i có sức mạnh gì khác chăng và cùng cần há»i thăm ngÆ°á»i đẹp hồ ly và i việc... A đại! A nhị! Má»™t chá»i má»™t, hai cÆ°ng đối phó vá»›i há» Ä‘i!
Hai hán tá» lùn liá»n đặt Bệnh Tây Thi xuống thá»m đình, Ä‘oạn khoa chân ngắn ngủn, mang thân hình phục phịch đầy thịt sấn thẳng và o trong đình.
Tiếu Bao Tự lo ngại nhắc nhở Bạch Y Tuấn Khách :
- TÆ°á»›ng công nên cẩn tháºn, hai gã nà y đã luyện được công phu quái dị, toà n thân Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp đấy!
Bệnh Tây Thi “ạp ạp†cÆ°á»i mỉa mai :
- Chung tình ôi là chung tình! Chiếu cố cho ngÆ°á»i yêu đến thế là cùng.
Bạch Y Tuấn Khách chẳng buồn ngó tới hai hán tỠlùn, cũng chẳng lý gì đến Bệnh Tây Thi mà lo trò chuyện riêng với Tiếu Bao Tự :
- Tại hạ biết hai gã vẫn cáºy và o công phu Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp ấy, nhÆ°ng... bất luáºn là công phu tuyệt kỹ nà o cÅ©ng có nhược Ä‘iểm cả; đến nhÆ° Thiết bố sam hay Kim chung trảo hoặc Tháºp Tam Thái Bảo hoà nh luyện còn chẳng tháºp toà n thay... thế nà o cÅ©ng còn má»™t hai chá»— trong cÆ¡ thể không thể luyện tá»›i được. Váºy thì hai gã lùn nà y là m gì chẳng có nhược Ä‘iểm...
Chà ng vừa dứt lá»i thì hai hán tá» lùn đã xông đến rồi. Hai gã vung hai cánh tay máºp ú lên, chụp và o Bạch Y Tuấn Khách và Tiếu Bao Tá»±.
Thế chụp của hai gã cá»±c kỳ lợi hại, khắp đình ná»™i Ä‘á»u nằm gá»n trong phạm vi khống chế của hai bà n tay nhÆ° hai nải chuối. Äối phÆ°Æ¡ng dù muốn né tránh hay trốn chạy cÅ©ng chẳng còn kịp nữa. Từ đầu ngón tay của hai gã xẹt ra chỉ phong vèo vèo không chừa đại huyệt nà o của đối phÆ°Æ¡ng mà không táºp kÃch.
Tiếu Bao Tá»± biến sắc, chá»›p Ä‘á»™ng thân ảnh, toan phóng chiêu nghênh địch. NhÆ°ng Bạch Y Tuấn Khách tÆ°Æ¡i cÆ°á»i bảo :
- Ngân muội! Hãy để tiểu huynh thà nghiệm thỠcoi hai gã nà y luyện chưa tới chỗ nà o.
À, chắc là ở miệng luyện chưa tới!
Chà ng rung động hai tay một cái, chân chà ng như trượt trên tuyết lướt vù tới, đúng và o giữa hai hán tỠlùn.
Trong khi miệng chà ng cÆ°á»i lá»›n, hô lên :
- A ha! Máºp ú dữ ta!
Và không biết chà ng dùng chiêu thức gì mà hai hán tá» lùn không né kịp cÅ©ng chẳng đỡ được. Hai gã đồng tái mặt, báºt tiếng la hoảng, trảo thế Ä‘ang chụp tá»›i bá»—ng dừng lại, hai tay cứ khoát lia lịa trÆ°á»›c mặt.
Bạch Y Tuấn Khách lại hô to :
- A! Không phải! Chá»— luyện chÆ°a tá»›i không phải ở miệng! Ờ... á»... ta biết rồi, nhất định là tại chá»— nà y nà y...
Chà ng xoay tay, phóng chỉ điểm và o lưỡng nhãn của hai hán tỠlùn.
Vừa rồi chà ng đã tát trúng môi má»—i gã má»™t tát, bây giá» lại chá»›p nhoáng chuyển thế, biến chiêu, chá»c thẳng và o tròng mắt hai gã... Ä‘á»™ng tác của chà ng tháºt nhẹ nhà ng, thần tốc và ngoạn mục, nhÆ°ng cÅ©ng mãnh liệt, chÃnh xác tuyệt luân!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:30 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 24 : Si tình
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Hai hán tỠlùn kinh hãi, hấp tấp khua tay đỡ gạt và bụm lấy mắt.
Bạch Y Tuấn Khách cÆ°á»i gằn, nói lá»›n :
- Nhị vị! Äã không thể hé mắt dòm lên được phÃa trÆ°á»›c thì nên quay lại đằng sau mà nhìn xú bà Bệnh Tây Thi váºy!
Lá»i chÆ°a dứt, lưỡng thủ chà ng đã chụp dÃnh hai uyển mạch của hai hán tá» lùn. Chà ng vung mạnh lưỡng thủ, quát :
- Ra ngoà i!
Hai hán tá» bá»—ng bị hất tung lên nhÆ° hai trái cầu thịt, song song bay vèo ra trÆ°á»›c thá»m đình, chá»— Bệnh Tây Thi Ä‘ang đứng.
Bộ mặt Bệnh Tây Thi nhăn nhó, méo xệch trông hết sức thiểu não, cà ng xấu xà hơn bao giỠhết.
Hai gã lùn bị Bạch Y Tuấn Khách ném ra vá»›i má»™t tốc lá»±c tháºt nhanh, lại tháºt đúng hÆ°á»›ng, rÆ¡i ngay xuống đầu Bệnh Tây Thi.
Bệnh Tây Thi không dám cháºm trá»…, liá»n vÆ°Æ¡n lưỡng thủ ra đón lấy hai hán tá» lùn, đỡ nhẹ cho hai gã hạ xuống đất.
Thủ pháp của thị cũng không kém phần ngoạn mục.
Hai hán tỠlùn vừa gượng đứng vững, Bệnh Tây Thi đã lên tiếng :
- Hừ, dám xem thÆ°á»ng hai cục cÆ°ng của ta! Nếu hai cÆ°ng của ta có bá» gì thì mÆ°á»i mạng các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không đủ bồi thÆ°á»ng đấy!
Da mặt hai gã lùn co rúm, xám xịt tợ gan heo, lồng lộn rống lên và hùng hổ toan xông trở và o đình lần nữa.
Nhưng Bệnh Tây Thi ngăn hai gã lại, nói :
- CÆ°ng! Bây giá» tá»›i phiên ta, hãy bình tÄ©nh ở đây xem ta tung mẻ lÆ°á»›i thu tháºp chúng nó.
Thị rung tay má»™t cái, má»™t cuá»™n lÆ°á»›i mà u hồng đã từ trong tay áo vá»t ra, nằm gá»n trong bà n tay và thị õng ẹo thân hình sấn lên...
Cùng lúc ấy, trong đình Bạch Y Tuấn Khách đang quay qua Tiếu Bao Tự, tiếp tục trò chuyện riêng với nhau :
- Ngâm muá»™i! Vừa rồi ÄÆ°á»ng Tam Cô mẫu nữ vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng Minh của Phi Long bảo hình nhÆ° Ä‘á»u gấp rút truy Ä‘uổi theo đồ đệ của Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh phải không?
Chúng ta chỉ cho há» biết đồ đệ của Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Nam, há» liá»n rượt theo ngay, chắc là lúc nà y hỠđã Ä‘uổi kịp rồi nhỉ? Gẫm lại, chúng ta cÅ©ng có Ä‘iá»u không phải. Äáng lý ra không nên can dá»± và o chuyện của ngÆ°á»i. Lẽ ra không nên thá»±c thình chỉ cho há» biết hÆ°á»›ng Ä‘i của đồ đệ Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh...
Bệnh Tây Thi rúng Ä‘á»™ng, biến sắc, chân Ä‘ang bÆ°á»›c liá»n dừng lại, cuá»™n lÆ°á»›i mà u hống liá»n được cất và o tay áo, the thé thúc giục :
- A đại! A nhị! Äi mau!
Hai hán tỠlùn như hai cái máy, lẹ là ng ráp lại, câu tay và o nhau, kiệu Bệnh Tây Thi lên, hấp tấp lao đi tợ cơn lốc, nhắm thẳng hướng Nam.
Bạch Y Tuấn Khách mỉm cÆ°á»i nhìn theo.
Tiếu Bao Tự khẽ ứng tiếng :
- Äa tạ tÆ°á»›ng công, lại che chở cho lần nữa!
Bạch Y Tuấn Khách quay lại, há»i :
- Cô nương tạ ơn tại hạ ư?
Tiếu Bao Tá»± há»i lại :
- Không đúng sao?
Bạch Y Tuấn Khách lại há»i :
- Tại hạ đã che chở cô nương hồi nà o mà tạ ơn?
Tiếu Bao Tự hói :
- HÆ¡n thế, tiểu muá»™i còn phải tạ Æ¡n tÆ°á»›ng công vá» má»™t chuyện khác, quan trá»ng tháºp bá»™i!
Bạch Y Tuấn Khách ngơ ngác :
- Chuyện chi?
Tiếu Bao Tự thỠthẻ :
- Vừa rồi, tÆ°á»›ng công đã chẳng công khai thừa nháºn tiểu muá»™i là tình nhân đó sao?
Bạch Y Tuấn Khách vỡ lẽ :
- À ra thế! Mà nhÆ° thế cÅ©ng chả có chi là ân huệ. Vì thừa nháºn bằng lá»i còn khác xa vá»›i thừa nháºn thá»±c sá»± bằng hà nh Ä‘á»™ng. Tại hạ sẽ vÄ©nh viá»…n thừa nháºn là tình nhân của cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng xin nhắc lại, thừa nháºn bằng lá»i nói cÅ©ng chẳng há» chi. Cô nÆ°Æ¡ng hiểu chứ?
Tiếu Bao Tá»± khẽ gáºt đầu :
- Vâng, tiểu muội hiểu!
Bạch Y Tuấn Khách nói :
- Bây giá», xin cáo biệt!
Không đợi Tiếu Bao Tá»± trả lá»i, chà ng đã khoa chân cất bÆ°á»›c. Tiếu Bao Tá»± dịu dà ng :
- Tướng công lại muốn đi?
Bạch Y Tuấn Khách đáp gá»n lá»n :
- Äúng!
Và chân chà ng vẫn tiếp tục bước. Tiếu Bao Tự đứng yên trong đình, không theo chà ng ra mà chỉ nói với theo :
- Không biết bao giá» má»›i tái ngá»™, xin tÆ°á»›ng công bảo trá»ng.
Bạch Y Tuấn Khách đáp vá»ng lại :
- Cô nÆ°Æ¡ng khá»i lo, tại hạ tá»± biết giữ lấy thân!
Tiếu Bao Tự không nói gì thêm.
Nà ng vẫn đứng yên trong đình nhưng ánh mắt không ngừng dõi theo bóng chà ng đi mỗi lúc một xa dần.
Trên gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u diá»…m bá mị của nà ng chẳng lá»™ má»™t nét gì khác lạ. Mặt nà ng hết sức bình tÄ©nh, bình tÄ©nh cÆ¡ hồ mặt nÆ°á»›c phẳng lặng trong lòng giếng.
Bạch Y Tuấn Khách đã đi biệt dạng rồi.
Tiếu Bao Tá»± từ từ sá»a lại nếp xiêm y, vuốt lại là n tóc mây, Ä‘oạn khoan thai rá»i khá»i sân đình và khoan thai nhắm hÆ°á»›ng khu hoang dã mênh mông mà tiến bÆ°á»›c.
Gió tung tà áo tuyết bạch, gió lá»™ng lăn suối tóc huyá»n của nà ng. Bóng dáng nà ng tá»±a hồ phiêu diá»…n, cháºp chá»n giữa ngà n cây ná»™i cá», mÆ°á»ng tượng hình ảnh má»™t nà ng tiên hạ phà m.
Äằng sau lÆ°ng nà ng, ngôi đình trống cứ xa dần, xa dần rồi không còn trông thấy nữa.
TrÆ°á»›c nhÆ° sau, vẻ mặt diá»…m lệ của nà ng vẫn má»™t má»±c bình tÄ©nh, thản nhiên. NhÆ°ng không biết con tim nà ng có an nhiên, bình tÄ©nh nhÆ° váºy chăng?...
Vầng tà dương đã nghiêng hẳn vỠTây.
Gió bỗng thổi mạnh hơn...
Bất thần, má»™t giá»ng nói khẽ mà rõ rà ng, vang lên từ sau lÆ°ng nà ng :
- DÆ°á»ng nhÆ° là Bao Tá»± cô nÆ°Æ¡ng đấy phải không?
Tiếu Bao Tá»± giáºt mình, quay phắt lại.
TrÆ°á»›c mặt nà ng, má»™t bóng ngÆ°á»i cao cao, Ä‘ang đứng yên.
Là má»™t ông lão khoác áo bà o mà u xanh, dáng quắc thÆ°á»›c, tÆ°á»›ng mạo thanh tao trang nhã, trÆ°á»ng mi phụng mục, mÅ©i tai mặt miệng vuông vắn... Kể chung, đúng là má»™t lão nhân hiên ngang mà tiêu sái, nghiêm nghị mà nhu hòa, phong thái vượt hẳn hÆ¡n ngÆ°á»i...
Tiếu Bao Tự nhã nhặn lên tiếng :
- Lão nhân gia đây là ...
Thanh bà o lão nhân đáp :
- Lão phu là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh.
Tiếu Bao Tá»± ngạc nhiên. Và từ ngạc nhiên chuyển sang thà nh mừng rỡ bất ngá», cà ng tÆ°Æ¡i rạng dung nhan tuyệt sắc, mỹ miá»u.
Nà ng khiêm cung, trang trá»ng đánh má»™t lá»… và thùy mị thÆ°a :
- Diệp Thu Ngâm vãn bối xin ra mắt lão nhân gia.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp lá»… nói :
- Diệp cô nÆ°Æ¡ng chá»› khách sáo, là m lão phu áy náy. Lão phu muốn há»i thăm má»™t chuyện, nếu cô nÆ°Æ¡ng biết xin vui lòng cho lão phu hay...
Tiếu Bao Tá»± cung kÃnh :
- Chuyện chi, xin lão nhân gia cho biết, vãn bối lấy là m vạn hạnh được lắng nghe và nếu hiểu được Ä‘iá»u gì, vãn bối xin sẽ thà nh tâm thÆ°a thốt.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh và o Ä‘á» :
- Äa tạ Diệp cô nÆ°Æ¡ng. Chẳng hay Diệp cô nÆ°Æ¡ng có trông thấy má»™t khách bá»™ hà nh nà o hình dáng cÅ©ng cao cao trạc lão phu nhÆ°ng váºn y phục trắng và còn trẻ tuổi...
Tiếu Bao Tá»± buá»™t miệng xen lá»i :
- Lão nhân gia muốn há»i thăm lệnh cao đồ?
Äông Môn trÆ°á»ng Thanh ngạc nhiên :
- Ủa! Diệp cô nương có thấy y đi qua đây ư?
Tiếu Bao Tự nhanh nhảu :
- Vâng. Chẳng những vãn bối đã thấy, gặp gỡ mà còn quen biết y nữa.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh chÆ°ng há»ng.
Lão chÆ°a kịp há»i thêm thì Tiếu Bao Tá»± đã mau mắn Ä‘em hết những chuyện vừa qua ở ngôi đình trống mà thuáºt lại và không quên bà y tá» thiện cảm đặc biệt vá»›i con ngÆ°á»i thanh niên áo trắng ấy.
Nà ng cÅ©ng thà nh tháºt kể luôn những tình tiết tâm đầu ý hợp giữa nà ng vá»›i Bạch Y Tuấn Khách cho Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh nghe luôn.
Từ đầu chà cuối, nà ng kể bằng giá»ng chân thà nh, chi thiết, vá»›i thái Ä‘á»™ tháºt thà , thân thiện rất má»±c.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lắng nghe chăm chú, chẳng há» há»i xen hay nói và o má»™t tiếng nà o, dÆ°á»ng nhÆ° không muốn nà ng bị đứt ngang dòng cảm hứng.
Mãi đến khi nà ng kể xong, lão mới thở phà o một hơi, nói :
- Thế là chÆ°a đến ná»—i xảy ra chuyện đáng tiếc lắm. Lão phu nghe tin y Ä‘ang gặp rắc rối, có thể lâm tình trạng nguy hiểm nên chẳng yên tâm vá»™i Ä‘i tìm y xem sao. Äa tạ Diệp cô nÆ°Æ¡ng đã cho biết, lão phu xin cáo biệt.
Lão vòng tay thi lễ, toan quay gót.
Tiếu Bao Tự vội lên tiếng :
- Lão nhân gia có thể nán lại một lúc được chăng?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh nhìn thẳng và o mục quang Tiếu Bao Tá»± há»i :
- Diệp cô nÆ°Æ¡ng có chuyện chi váºy?
Tiếu Bao Tá»± chá»›p chá»›p đôi mắt, hÆ¡i e ấp ngáºp ngừng má»™t chút nhÆ°ng rồi cÅ©ng nói tháºt :
- Vãn bối có một việc, muốn nhỠlão nhân gia thà nh toà n cho.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh “ủa†má»™t tiếng, há»i lại :
- Äó là việc gì mà Diệp cô nÆ°Æ¡ng lại cần đến lão phu góp sức váºy?
Tiếu Bao Tá»± lại Ä‘em chuyện tình ý của nà ng đối vá»›i Bạch Y Tuấn Khách bà y tá» vá»›i Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh.
- Hừ, tên súc sanh ấy lại vay thêm món nợ ái tình nữa!
Tiếu Bao Tự như không nghe thấy gì hết, nói :
- Mặc dù má»›i lần đầu gặp gỡ nhÆ°ng thá»±c tình vãn bối đã rung cảm sâu Ä‘áºm nên chẳng ngại bị lão nhân gia cÆ°á»i chê, chỉ xin thú nháºn tâm tÆ°, hy vá»ng lão nhân gia sẽ chẳng nỡ để cho mối thâm tình của vãn bối thà nh ra thất vá»ng mà vui lòng chiếu cố thà nh toà n cho, thì ân đức ấy vãn bối xin ghi tạc suốt Ä‘á»i.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh cà ng cau mà y lâu hÆ¡n và trầm ngâm má»™t lúc má»›i há»i :
- Cô nương mới quen y lần đầu?
Tiếu Bao Tự đáp :
- Vâng. Như vãn bối vừa thưa qua, tuy mới gặp nhau lần thứ nhất nhưng...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lại há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có hiểu rõ y là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o chăng?
Tiếu Bao Tự nhiệt thà nh :
- Vãn bối hiểu!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lắc đầu :
- Chỉ mới gặp nhau lần đầu, e rằng... yêu quá vội, tình quá dễ và ...
Lão bỠlững câu nói, chăm chăm nhìn Tiếu Bao Tự.
Tiếu Bao Tá»± á»ng hồng đôi má, cúi đầu, khe khẽ thốt :
- Lão nhân gia, hữu duyên thiên lý năng tÆ°Æ¡ng ngá»™. Äã thÃch hợp nhau thì dù má»›i gặp nhau, dù chỉ nhìn nhau thôi cÅ©ng đủ cảm thông sâu xa ngay rồi. Huống chi vãn bối lại được gặp chà ng trong má»™t hoà n cảnh đặc biệt, đã được cáºn ká» chà ng suốt mấy thá»i khắc, đã hiểu qua chẳng Ãt vá» phẩm cách, trà năng của chà ng...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lắc đầu :
- Ngần ấy chÆ°a đủ đâu! Diệp cô nÆ°Æ¡ng, lão phu đã từng dưỡng dục, trông nom y từ tấm bé, từ thuở y là má»™t đứa mồ côi nên lão phu quá biết bản chất của y. Tên đồ đệ ấy của lão phu, kể chung thì vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o cÅ©ng khá cả, nhÆ°ng riêng vá» mặt tình ái lại quá tệ, luôn luôn bất chuyên nhất, luôn luôn bạc bẽo, vô nghì! Lão phu cÅ©ng không hiểu y có bà quyết gì mà vị cô nÆ°Æ¡ng khuê các nà o cÅ©ng Æ°a thÃch, si mê y ngay khi má»›i vừa gặp gỡ. Thế má»›i kỳ! Äể rồi vị cô nÆ°Æ¡ng nà o cÅ©ng trở thà nh nạn nhân bá»™i tình của y! Lão phu đã từng cảnh cáo y nhiá»u lần rồi mà xem chừng y vẫn chứng nà o táºt ấy...
Lão ngừng một chút, lại tiếp :
- Do đó, lão phu khuyên Diệp cô nÆ°Æ¡ng hãy sá»›m lùi lại, đừng vÆ°á»›ng sâu và o bẫy tình mà điêu đứng, khổ háºn vì y. Rồi đây, lão phu ắt sẽ sá»a trị y má»™t phen...
Tiếu Bao Tá»± há»i :
- Äa tạ hảo ý của lão nhân gia. NhÆ°ng... vãn bối tá»± tin đã không lầm lẫn, đã không nhìn sai vá» con ngÆ°á»i chà ng. Cho nên, bất luáºn chà ng là m khổ ai cÅ©ng mặc, vãn bối không vì thế mà thay đổi niá»m kÃnh phục, yêu quý chà ng.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lại lắc đầu :
- Diệp cô nương...
Tiếu Bao Tự nói chặn :
- Lão nhân gia, vãn bối còn xin thÆ°a thêm đôi lá»i.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh Ä‘Ã nh gáºt đầu :
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng nói!
Tiếu Bao Tự khẩn thiết :
- Lão nhân gia, tình không phải là lá»—i, ái không phải là tá»™i... vãn bối tuy được võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i xếp và o nhóm “Tứ đại mỹ nhân†nhÆ°ng so vá»›i Háºu Äắc Ká»·, Túy DÆ°Æ¡ng Phi và Bệnh Tây Thi, quả tình vãn bối không há» bất xứng, vô hạnh nhÆ° há» mà vãn bối luôn cố gắng tá»± giữ gìn tấm thân trong trắng, cho đến nay vẫn là má»™t nữ nhi ngá»c khiết băng thanh...
Nà ng nhìn Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh má»™t cái, rồi hÆ¡i cúi đầu thá» thẻ tiếp lá»i :
- Xin lão nhân gia niệm thứ, vãn bối nói nhÆ° thế không phải để tá»± tuyên dÆ°Æ¡ng mà cốt ý thú nháºn rằng từ trÆ°á»›c đến nay, vãn bối chÆ°a má»™t lần yêu ai, cho tá»›i bây giá» má»›i rung Ä‘á»™ng chân thà nh trÆ°á»›c quý cao đồ.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh buông tiếng thở dà i, chẳng nói năng gì.
Tiếu Bao Tự lại khẩn thiết lên tiếng :
- Lão nhân gia! Lần đầu tiên vãn bối tâm thà nh ý nguyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, vãn bối sẵn sà ng chấp nháºn má»i Ä‘iá»u há»a hoặc phÆ°á»›c miá»…n Ä‘uợc kết hợp cùng chà ng.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ôn tồn :
- Lão phu xem chừng nhÆ° bất cứ vị cô nÆ°Æ¡ng nà o khi bắt đầu yêu cÅ©ng Ä‘á»u nói giống nhÆ° Diệp cô nÆ°Æ¡ng cả, nhÆ°ng rồi... háºu quả ê chá»... muốn hối háºn thì đã muá»™n!
Tiếu Bao Tự cả quyết :
- Lão nhân gia, tuyệt đối vãn bối không khi nà o hối háºn!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh nói :
- Äã nhÆ° thế, thiết tưởng Diệp cô nÆ°Æ¡ng hà tất phải nhỠđến lão phu tÃnh toán cho là m chi.
Tiếu Bao Tự ái ngại :
- Lão nhân gia bảo váºy là không thÆ°Æ¡ng vãn bối rồi!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh mỉm cÆ°á»i :
- ChÃnh vì thÆ°Æ¡ng cảm sá»± chân thà nh của cô nÆ°Æ¡ng mà lão phu má»›i không dám nháºn lá»i đứng ra chủ tác vụ nà y. Vì lão phu không nỡ thấy má»™t trang quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, phong Ä‘á»™ tuyệt đại nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng lại trở thà nh nạn nhân cho má»™t kẻ chỉ chÆ¡i hoa cho biết mùi hoa nhÆ° tên súc sinh đồ đệ của lão phu.
Tiếu Bao Tự cãi lại ngay :
- Không! Lão nhân gia đừng nói thế mà oan cho chà ng. Vãn bối nhất định không lầm ngÆ°á»i, tin chắc chà ng không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh cÆ°á»i thà nh tiếng :
- Äã bảo trên thế gian nà y không ai hiểu rõ y cho bằng lão phu kia mà ! ChÃnh lão phu cÅ©ng Ä‘ang bá»±c mình, chÆ°a biết dùng biện pháp nà o hữu hiệu để cải hóa cái táºt ái tình lăng nhăng của y đây...
Tiếu Bao Tự cắn môi, đánh bạo thốt :
- Lão nhân gia, nhÆ° váºy là ... vãn bối xin là m gan nói liá»u đôi câu là lão nhân gia...
chưa thực sự hiểu rõ chà ng!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh chÆ°ng há»ng.
Tiếu Bao Tá»± lại tiếp, giá»ng hùng hồn :
- Dù má»›i gặp nhau là n đầu, nhÆ°ng vãn bối đã hiểu rất rõ vá» phẩm cách của chà ng. Vãn bối có bằng chứng thá» thách hẳn hoi và do đó, vãn bối dám cả quyết rằng chà ng đúng là chÃnh nhân quân tá», má»™t kỳ nam tá» xứng đáng, má»™t báºc trượng phu khảng khái, không há» lợi dụng ai, chẳng bao giá» là m hại ngÆ°á»i...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh cà ng chÆ°ng há»ng, trong nhất thá»i chẳng biết nói sao, mãi má»™t hồi má»›i ôn tồn lên tiếng :
- Diệp cô nÆ°Æ¡ng! Chúng ta đã nói tá»›i nói lui, rốt lại, cô nÆ°Æ¡ng vẫn giữ vững chủ ý mà lão phu cÅ©ng không thể thay đổi chân lý của lão phu! Âu Ä‘Ã nh... để xem sao váºy. Lão phu hy vá»ng trong tÆ°Æ¡ng lai cô nÆ°Æ¡ng sẽ đúng và lão phu sẽ sai.
Tiếu Bao Tự chẳng cần e dè, khách sáo, đáp ngay :
- Lão nhân gia, nhất định thế. Vãn bối sẽ đúng, lão nhân gia đã lầm rồi!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh thở dà i thÆ°á»n thượt :
- Nếu thế thì hóa ra mấy chục năm nay lão phu dưỡng dục y mà chẳng hiểu gì vỠy hết!
Ngừng một chút, lão nhìn thẳng Tiếu Bao Tự, tiếp :
- Diệp cô nÆ°Æ¡ng, do dó, lão phu là m sao dám nháºn lá»i giúp cô nÆ°Æ¡ng cho được!
Tiếu Bao Tá»± bá»—ng uyển chuyển lÆ°ng ong, bất thần quỳ sụp xuống. Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh vá»™i bÆ°á»›c lách sang má»™t bên, nói vá»™i :
- Diệp cô nương! Cái đó không nên!... Xin cô nương đứng lên ngay đi thôi!
Tiếu Bao Tự tha thiết :
- Vãn bối không dám cầu xin Ä‘iá»u quá đáng, cÅ©ng hiểu tình ái là việc không thể miá»…n cưỡng, nên vãn bối chỉ kÃnh nhá» lão nhân gia nói giúp cho chà ng thấu rõ tấm chân tình của vãn bối, để chà ng biết rằng mãi mãi từ nay, suốt nháºt dạ, thá»i thá»i khắc khắc lúc nà o cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i con gái tên gá»i Diệp Thu Ngâm tha thiết tưởng nhá»› đến chà ng...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh áy náy, thúc giục :
- Äược rồi! Cô nÆ°Æ¡ng mau đứng dáºy Ä‘i! Chuyện đó, lão phu có thể giúp cô nÆ°Æ¡ng được, lão phu sẽ nói cho y biết.
Tiếu Bao Tá»± cảm kÃch, run giá»ng :
- Vãn bối xin tạ ơn lão nhân gia...
Nà ng cung kÃnh dâng má»™t lạy rồi má»›i đứng dáºy.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lặng lẽ nhìn nà ng má»™t hồi, bá»—ng thở dà i :
- Diệp cô nương, lão phu chỉ e sẽ là m khổ cô nương!
Tiếu Bao Tự nhắc khéo :
- Lão nhân gia đã hứa lá»i, vãn bối xin trá»n lòng tin tưởng!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lại thở dà i :
- Thì Ä‘Ã nh váºy, lão phu sẽ cho y biết!
Tiếu Bao Tự sáng rỡ dung nhan :
- Äược nhÆ° thế là vãn bối mãn nguyện lắm rồi.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ngẩng lên nhìn trá»i, nói :
- Lão phu không còn Ä‘iá»u gì nói nữa, lại có pháºn sá»± phải lo, xin cáo biệt.
Lão vòng tay chà o từ giã.
Tiếu Bao Tự vội đáp lễ.
Nà ng vừa kÃnh cẩn xá tháºt sâu, vừa há»i :
- Lão nhân gia có Ä‘iá»u gi sai khiến, xin cứ tá»± nhiên, vãn bối nguyện táºn tâm táºn lá»±c tuân hà nh!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh dừng chân, ngoảnh lại :
- á»’! Việc nà y phải Ä‘Ãch thân lão phu cáng đáng má»›i được. Xin Ä‘a tạ hảo ý, chẳng dám phiá»n đến cô nÆ°Æ¡ng đâu. Còn nhÆ°... nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn kiếm gã đồ đệ súc sanh của lão phu thì có thể Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Äông Nam. Thôi, lão phu Ä‘i nhé! Cô nÆ°Æ¡ng ráng bảo trá»ng!
Lão thi triển khinh công, lướt vèo đi.
Trong khoảnh khắc khởi hà nh, ánh mắt lão chợt hiện ra ánh khác thÆ°á»ng nhÆ°ng Tiếu Bao Tá»± chẳng nhìn thấy kịp vì nà ng vẫn mãi cung kÃnh khom lÆ°ng hà nh lá»… và thốt :
- Äa tạ lão nhân gia.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh bảo Tiếu Bao Tá»± có thể Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Äông Nam sẽ tìm gặp được Bạch Y Tuấn Khách, đồ đệ của lão, trong khi chÃnh lão cÅ©ng vừa tiến vá» hÆ°á»›ng Äông Nam. Lão cÅ©ng Ä‘i kiếm ngÆ°á»i đồ đệ ấy hay Ä‘i đâu?...
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:32 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 25 : Long Hổ trấn
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
HÆ°á»›ng Äông Nam có má»™t tiểu trấn, không biết do ai đã đặt tên từ hồi nà o, đó là Long Hổ trấn.
Long Hổ trấn rất sung thịnh, nhiệt náo.
Trong trấn có đủ những cá»a hà ng mua bán, những khách sạn, tá»u quán, những phạn Ä‘iếm, trà trang... NghÄ©a là không thiếu má»™t ngà nh thÆ°Æ¡ng mãi nà o, luôn đông đúc, thị tứ...
Chánh ngá», nắng chang chang.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh vẫn Ä‘á»u đặn tiến bÆ°á»›c, dÆ°á»›i bầu trá»i nóng bức. Và lão đến địa pháºn Long Hổ trấn.
Äúng hÆ¡n, lão Ä‘ang đặt chân đến Tây khẩu, má»™t trong bốn ngõ chánh dẫn và o trấn ná»™i.
Tại Tây khẩu nà y có mấy hà ng cổ thụ, cà nh lá xum xuê, dá»c theo hai bên con Ä‘Æ°á»ng lá»›n - Ä‘á»™c đạo đổ và o trấn. Tức là , trÆ°á»›c khi muốn và o trong trấn, từ phÃa Tây, phải Ä‘i ngang qua quãng lá»™ rợp bóng mát nà y.
Äang hồi nắng gắt mà gặp cây cao bóng mát thì khách bá»™ hà nh nà o chẳng thÃch. Gì thì gì, ai cÅ©ng muốn dừng chân, ngồi nghỉ dÆ°á»›i tán rợp mát của mấy hà ng cổ thụ, dá»±a lÆ°ng và o gốc cây, phanh ngá»±c áo để hưởng thụ sá»± thoải mái, dá»… chịu của bóng cây, của gió là nh!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh cÅ©ng váºy, ghé tạt và o tà ng cây ngay.
Lão lau trán đẫm mồ hôi, thở phà o khoan khoái, vừa lấy và nh khăn trên đầu xuống, vừa rảo mắt tìm một chỗ ngồi nghỉ cho ưng ý.
Bá»—ng lão thấy má»™t váºt gì hÆ¡i lạ.
Lão nhìn kỹ thì hóa ra là một cây Lang nha bổng khá to, luyện chế bằng thuần ngân.
Kiểu dáng cây Lang bổng nà y cÅ©ng khác thÆ°á»ng: thay vì ở đầu ngá»n cây phải có bốn móng nhá»n, thì ở đây chỉ đúc thà nh má»™t cái móng duy nhất, vừa to vừa dà i, cong cong nhÆ° lưỡi liá»m.
Cây thuần ngân Lang nha bổng được cắm dá»±ng đứng giữa mặt lá»™, ngáºp sâu đến quá ná»a cái móng bạc ấy.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh từng bôn tẩu giang hồ đã lâu, cố nhiên đã biết qua nhiá»u việc, từng trải lắm chuyện. Cho nên thoạt trông qua sá»± thể nhÆ° thế, lão hiểu ngay má»™t luáºt lệ giang hồ...
Lão cau mà y ngó cây Lang nha bổng rồi đảo mắt quét khắp chung quanh một lượt.
Äoạn lão cất tiếng sang sảng :
- Chẳng hay vị bằng hữu nà o Ä‘ang canh giữ ngá»n Lang nha bổng ngăn Ä‘Æ°á»ng ấy?
- Ta đây!...
Lồng theo hai tiếng đáp sắc lạnh, má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên má»™t nhánh đại thụ ráºm rạp liá»n bay vù xuống, nhÆ° má»™t cánh chim khổng lồ.
Là má»™t trung niên đại hán mặc áo tÃa.
TỠy nhân lộ vẻ lạnh lùng, âm hiểm từ đầu chà gót, khiến ai nhìn qua cũng phải đem lòng úy kỵ ngay.
Hắn xạ mục quang tợ lãnh Ä‘iện ngó Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh há»i :
- Các hạ muốn gì?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp :
- Lão phu muốn và o trong trấn nhÆ°ng vừa đến đây thì thấy ngá»n Lang nha bổng đã ngăn lối Ä‘i rồi. Là ngÆ°á»i giang hồ, không thể không hiểu luáºt giang hồ nên lão phu cần lên tiếng ngay để được rõ nguyên cá»›.
Tá» y nhân lại há»i :
- Nhà các hạ ở trong Long Hổ trấn?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh khẽ lắc đầu :
- Không phải, lão phu đến Long Hổ trấn có việc cần.
TỠy nhân lạnh lùng xua tay :
- Không được và o! Các hạ đã hiểu luáºt giang hồ tốt hÆ¡n là nên trở lui ngay Ä‘i! Hai hôm nữa má»›i được và o trấn!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh bá»—ng há»i :
- Nếu lão phu nhìn không lầm thì tôn giá hẳn là ngÆ°á»i của Hoà nh SÆ¡n thế gia?
TỠy nhân đáp :
- Không sai! Nhãn lực của các hạ khá đấy!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lại há»i :
- Hoà nh SÆ¡n thế gia có việc chi tại Long Hổ trấn mà dá»±ng Lang nha bổng ngăn Ä‘Æ°á»ng, không cho đồng đạo giang hồ tiến nháºp trấn ná»™i váºy?
TỠy nhân đáp :
- Hoà nh Sơn thế gia có việc riêng, cần mượn Long Hổ trấn mấy hôm nên yêu cầu đồng đạo giang hồ nể mặt mà tránh xa đi.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh nói :
- NhÆ° váºy là đúng luáºt giang hồ, chẳng có chi phải nói. Duy ngặt má»™t Ä‘iá»u là lão phu có đại sá»± khẩn cấp, không thể không và o Long Hổ trấn được, biết tÃnh sao đây?
TỠy nhân lạnh lùng :
- Cũng chẳng khó! Nếu các hạ hạ đựơc tại hạ thì tiến lên và tự biến thà nh cừu địch của Hoà nh Sơn thế gia...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ngắt lá»i :
- Lão phu đã bôn tẩu giang hồ mấy mÆ°Æ¡i năm, lẽ nà o không hiểu Ä‘iá»u ấy. NhÆ°ng giữa lão phu vá»›i Hoà nh SÆ¡n thế gia chủ nhân vốn từng gặp gỡ mấy lần, là chá»— chẳng lạ gì nhau, nên nay lão phu không muốn vì chuyện nà y mà tổn thÆ°Æ¡ng hòa khÃ. Xin mạn phép há»i thăm tôn giá, chẳng hay vị nà o Ä‘ang thống lãnh Hoà nh SÆ¡n thế gia đứng chủ sá»± ở đây?
Tá» y nhân đáp gá»n :
- Bản gia Thiếu chủ!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh gáºt gù :
- Thì ra là Lá»— thiếu chủ Ä‘ang có mặt tại đây. Thế là tốt lắm! Phiá»n tôn giá nhÃn chút công lao, thông báo há»™ vá»›i Lá»— thiếu chủ má»™t tiếng rằng có Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh hữu sá»± trá»ng yếu cần và o trong Long Hổ trấn, vì việc vấp bách không thể cháºm lại được, xin Lá»— thiếu chủ mở Ä‘Æ°á»ng cho lão phu tiếp nháºp.
Tá» y nhân chiếu rá»±c mục quang, gặng há»i :
- Các hạ là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh Æ°?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp :
- Vâng, chÃnh là lão phu.
Tá» y nhân soi mói, nhìn kỹ lão lần nữa, chợt ôm quyá»n dịu giá»ng :
- Thì ra là công môn đại quan tróc phạm tra án khét tiếng giang hồ! Tại hạ không biết nên không khá»i có Ä‘iá»u thất kÃnh! Xin vui lòng đợi má»™t lát.
Hắn lấy ra má»™t chiếc còi nhá», đặt lên miệng thổi má»™t hồi dà i, âm thanh lanh lảnh, quái dị.
Chá»›p mắt, bá»—ng từ trong Long Hổ trấn vun vút lÆ°á»›t ra má»™t Tá» y nhân hình dáng cao lá»›n, lÆ°ng cà i trÆ°á»ng kiếm. Hắn đến gần, liá»n được Tá» y nhân tại chá»— báo ngay :
- Và o bẩm lên Thiếu chủ hay, có Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lão bá, cần kÃp và o Long Hổ trấn nên ngá» lá»i yêu cầu Thiếu chủ mở Ä‘Æ°á»ng. Váºy, xin Thiếu chủ cho chỉ thị nên hay không nên khai lá»™?
Tá» y nhân cao lá»›n chẳng nói chẳng rằng, láºp tức quay lÆ°ng phi thân trở ngược và o trấn.
Hắn đến thẳng tòa đại viện tá»a lạc giữa trấn.
Ngoà i cổng viện lố nhố năm bảy Tá» y nhân khác, Ä‘á»u Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Hắn không dừng chân, chỉ hô đúng mấy tiếng khẩu hiệu riêng và tiến nhanh và o bên trong đại viện.
Tòa đại viện chẳng những có bá» ngoà i to lá»›n, đồ sá»™ mà lối kiến trúc bên trong cÅ©ng tinh vi, nhiá»u phòng ốc, ngõ ngách.
Tá» y nhân vạm vỡ bÆ°á»›c và o cỠđại sảnh, lại thông báo khẩu hiệu vá»›i hai Tá» y đại hán mang trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang canh giữ tại đây rồi má»›i tiến tá»›i trÆ°á»›c má»™t bức bình phong tháºt rá»™ng cẩn ngá»c thạch tuyệt xảo.
Hắn cung kÃnh ứng tiếng :
- Bẩm Tổng quản, thuá»™c hạ có Ä‘iá»u trình báo!
Bá»—ng nghe từ phÃa sau bình phong vá»ng ra giá»ng khà n khà n, quát há»i :
- Kẻ nà o?
Tá» y nhân vạm vỡ lại cung kÃnh :
- Thuộc hạ có việc bẩm báo!
Giá»ng khà n khà n lại vá»ng ra :
- Và o đây!
Tá» y nhân vạm vỡ khom lÆ°ng cuối đầu, rón rén tiến và o phÃa sau bức bình phong.
Sau bình phong lại là một TỠy nhân nữa.
NgÆ°á»i nà y cao gầy, mặt lạnh nhÆ° tiá»n, mắt gà , mÅ©i chim Æ°ng, há»i :
- Chuyện gì?
TỠy nhân cúi mình đáp :
- Bẩm Tổng quản, ngoà i Tây khẩu trấn có má»™t ngÆ°á»i đến, tá»± xÆ°ng là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh, yêu cầu được và o trấn có việc trá»ng yếu.
TỠy nhân cao gầy, mũi chim ưng buột miệng kêu khẽ mấy tiếng ngạc nhiên :
- Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh!
Tá» y nhân vạm vỡ liá»n ứng đáp :
- Bẩm đúng!
Tá» y nhân cao gầy, mÅ©i chim Æ°ng há»i :
- Có nghe nói là việc trá»ng yếu gì không?
TỠy nhân vạm vỡ đáp :
- Bẩm không!
Tá» y nhân cao gầy, mÅ©i chim Æ°ng chá»›p ngá»i mục quang, nhìn gã thuá»™c hạ, bảo :
- Ngươi ở đây đợi ta!
Rồi y khoa chân bÆ°á»›c sang dãy tÆ°á»ng phÃa tả đẩy má»™t cánh cá»a, tiến và o gian phòng bên cạnh.
Gian phòng nà y tháºt rá»™ng, trang trà nguy nga, tráng lệ.
Giữa phòng là má»™t bá»™ bà n ghế bằng danh má»™c, kiểu cổ. Hai nhân váºt Ä‘ang ngồi tại đây theo cung cách chủ nhà đang tiếp khách.
Chủ vị là một lão già gầy đét, mặc cẩm bà o.
Khách vị là má»™t thanh niên váºn áo tÃa. Thanh niên khá khôi ngô nhÆ°ng sắc diện đầy tà ác, hiểm Ä‘á»™c.
Äằng sau ghế thanh niên Ä‘ang ngồi có hai lão già tá» y đứng: má»™t lão mặt Ä‘á», mắt to, mà y dà i; và má»™t lão mắt hÃ, mà y ráºm thân hình lùn tịt.
Thanh niên tá» y Ä‘ang cùng cẩm bà o lão nhân bà n chuyện tháºt khẽ tiếng.
Tá» y nhân gầy cao, mÅ©i chim Æ°ng tiến và o liá»n khom lÆ°ng trÆ°á»›c thanh niên tá» y, cung kÃnh nói :
- Bẩm thiếu chủ, ngoà i Tây khẩu trấn có ngÆ°á»i xÆ°ng là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh, yêu cầu Thiếu chủ cho khai lá»™ để y và o trấn có đại sá»± cần kÃp. Thuá»™c hạ xin thỉnh chỉ thị Thiếu chủ.
Thanh niên tỠy đảo mắt sang, thốt :
- Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh?
TỠy nhân gầy cao, mũi chim ưng đáp :
- Vâng, Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh!
Thanh niên tỠy cau mà y lẩm bẩm :
- Lão đến Long Hổ trấn lúc nà y là m gì thế nhỉ?
Äoạn y quay sang há»i :
- Có nghe lão nói là việc gì không?
TỠy nhân gầy cao, mũi chim ưng đáp :
- Bẩm không.
Lão già áo tÃa mặt đỠđứng đằng sau lÆ°ng thanh niên tá» y bá»—ng “hừ†má»™t tiếng lạnh tợ băng, nói :
- Lão Æ°ng khuyển vốn là tay khét tiếng âm hiểm, trá nguỵ. Ngay lúc nà y mà lão đến Long Hổ trấn, nhất định không có hảo ý. Äể thuá»™c hạ ra tống cổ lão Ä‘i cho rảnh!
Thanh niên tỠy xua tay ngăn lại :
- Cá nhân Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh thì chẳng có gì đáng kể, nhÆ°ng vì lão là má»™t đại quan chốn công môn, lúc nà y chúng ta chÆ°a tiện va chạm đến lão...
Y lại đưa mắt sang TỠy nhân cao gầy mũi chim ưng, ra lệnh :
- Hãy ra há»i rõ xem lão nháºp trấn để là m gì. Nếu xét thấy chẳng hại gì đến công việc của chúng ta thì cứ cho lão và o rồi phái ngÆ°á»i ngấm ngầm theo dõi lão tháºt sát.
Tá» y nhân cao gầy, mÅ©i chim Æ°ng cong thân hà nh lá»… rồi xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra.
Cẩm bà o lão nhân gà y đét bỗng nhiên khai khẩu :
- Có một tin tức mà hình như cho đến hiện tại Thiếu chủ vẫn chưa hay biết!
Thanh niên tá» y quay lại, há»i :
- Tin tức thế nà o?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét há»i lại :
- Thiếu chủ từng nghe nói vỠHoà ng Kim thà nh chưa?
Thanh niên tá» y gáºt đầu :
- Có nghe. Nhưng... có gì mới lạ chăng?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét thấp giá»ng :
- Trong giang hồ truyá»n ngôn rằng chiếc chìa khóa và địa đồ Hoà ng Kim thà nh hiện Ä‘ang lá»t và o tay gã há»c trò duy nhất của Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lão Æ°ng khuyển.
Thanh niên tỠy tròn xoe mắt :
- Có chuyện đó ư? Sao Kim lão không sớm cho hay?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét mỉm cÆ°á»i :
- Lúc nà y cho hay cÅ©ng không muá»™n. Nhất là đúng cÆ¡ há»™i Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh tiến và o Long Hổ trấn thì cà ng tốt!
Trên gÆ°Æ¡ng mặt hiểm ác của thanh niên tá» y thoáng hiện má»™t nụ cÆ°á»i tà độc, nói :
- Äúng váºy!... Thiên Ä‘Æ°á»ng hữu lá»™ mà hắn chẳng chịu Ä‘i, địa ngục vô môn mà lão sấn và o! Xem chừng trá»i xui khiến kho tà ng Hoà ng Kim thà nh sẽ thuá»™c vá» Hoà nh SÆ¡n thế gia chúng ta!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét hỉ hả :
- Vâng, đúng váºy! Äúng váºy! Äúng là hồng phúc cho Hoà nh SÆ¡n thế gia!
Thanh niên tá» y cÆ°á»i ha hả nói :
- Kim lão có công chỉ Ä‘iểm. Má»™t mai mà Hoà nh SÆ¡n thế gia thu tháºp được kho tà ng ấy nhất định sẽ có má»™t phần cho Kim lão!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cÆ¡ hồ sắp được của báu và o tay, liá»n đứng lên, khom lÆ°ng xá dà i, cất giá»ng cung kÃnh :
- Äa tạ ân Ä‘iển của Thiếu chu! Äa tạ ân Ä‘iển của Thiếu chủ!
* * * * *
Tá» y nhân cao gầy, mÅ©i chim Æ°ng dẫn gã thuá»™c hạ tiến ra phÃa Tây khẩu trấn. Hán tỠáo tÃm canh giữ tây khẩu Ä‘ang đứng dòm chừng Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh liá»n khom lÆ°ng hô :
- Xin ra mắt Tổng quản!
Tá» y nhân cao gầy, mÅ©i chim Æ°ng chẳng buồn đáp lá»… gã mà lo hÆ°á»›ng sang Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ôm quyá»n nói :
- Tại hạ là Hoà ng Thanh, tổng quản của Hoà ng Sơn thế gia xin thỉnh giáo...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ứng lá»i ngay :
- Ồ! Không ngỠđược diện kiến Hoà nh Sơn thế gia Hoà ng tổng quản. Vạn hạnh! Vạn hạnh!
Hoà ng Thanh há»i liá»n :
- Không dám!... Nghe nói lão bá tá» có việc trá»ng yếu muốn và o Long Hổ trấn?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh khẽ gáºt đầu :
- Chẳng sai!... Lão phu từng gặp gỡ quen biết vá»›i chủ nhân Hoà nh SÆ¡n thế gia nên hy vá»ng Lá»— Thiếu chủ nghÄ© tình ấy mà vui lòng khai lá»™ cho.
Hoà ng Thanh nói :
- Lão bá tá» khiêm nhượng quá Ä‘i thôi! Lang nha bổng của Hoà nh SÆ¡n thế gia có thể ngăn Ä‘Æ°á»ng thiên hạ anh hùng tháºt nhÆ°ng đâu dám cản lối Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lão bá tá».
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh vòng tay tỠý cám Æ¡n, nói :
- Äược váºy lão phu vô và n cảm tạ.
Dứt lá»i, lão liá»n khoa chân, toan tiến lên.
Hoà ng Thanh vội ứng tiếng :
- Xin lão bá tỠthư thả!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh dừng chân, ngÆ°ng mục nhìn há»i :
- Hoà ng tổng quản có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
- Không dám! Chỉ xin mạn phép há»i thăm lão bá tá» chẳng hay có việc trá»ng yếu chi mà nhất thiết phải và o Long Hổ trấn hôm nay?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh trầm ngâm má»™t lúc má»›i đáp :
- Gẫm ra chẳng phải xa lạ gì nhau, lão phu dù có cho Hoà ng tổng quản biết cũng chẳng hỠchi. Lão phu đang tìm bắt Lý Tam Lang...
Hoà ng Thanh sá»ng sốt, buá»™t miệng thảng thốt :
- Lý Tam Lang! Lão bá tỠnói... Lý Tam Lang?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh từ tốn :
- Vâng, Lý Tam lang!
Hoà ng Thanh há»i :
- Lão bá tỠđã bằng và o tin tức nà o mà bảo rằng Lý Tam Lang đang có mặt tại Long Hổ trấn?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh trả lá»i :
- Hoà ng tổng quản thắc mắc cÅ©ng phải, nhÆ°ng nói ra cÅ©ng chẳng có gì lạ. Lão phu ăn cÆ¡m chốn công môn, tất phải là m cho được việc nên khắp các địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u phải bố trà tai mắt... Hôm kia, lão phu vừa nháºn được tin máºt báo, cho biết Lý Tam Lang Ä‘ang có mặt tại Long Hổ trấn.
Hoà ng Thanh cÆ°á»i thà nh tiếng :
- Nói ra xin lão bá tá» bá» lá»—i cho. E rằng tai mắt nà o đó của lão bá tỠđã nghe thấy lầm lẫn rồi chăng? Hoà nh SÆ¡n thế gia đã bố trà Lang nha bổng, cô láºp và kiểm soát Long Hổ trấn nà y suốt ba ngà y đêm nay rồi. Cho đến bây giá», chỉ thấy có lão bá tá» là nhân váºt giang hồ đầu tiên đến đây mà thôi. Thế thì, Lý Tam Lang má»›i tá»›i Long Hổ trấn hai hôm nhÆ° theo nguồn tin máºt báo ấy đã nháºp trấn bằng ngá» nà o?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh mỉm cÆ°á»i, nói :
- Lão phu xin ngá» tháºt má»™t câu, Hoà ng tổng quản nghe xong rồi bá» qua cho nhé! Äúng là Lang nha bổng của Hoà ng SÆ¡n thế gia có thể ngăn Ä‘Æ°á»ng các bằng hữu võ lâm tháºt nhÆ°ng chÆ°a chắc đã cản lối được Lý Tam Lang ...
Hoà ng Thanh không cÆ°á»i nữa :
- Lão bá tỠđã quá Ä‘á» cao Lý Tam Lang rồi! Hoà nh SÆ¡n thế gia bố trà tứ phÆ°Æ¡ng bát hÆ°á»›ng bao nhiêu là lá»›p canh phòng chặt chẽ, bao nhiêu là cÆ¡ quan mai phục tinh vi, cho dù con ruồi cÅ©ng khó bay lá»t. Lý Tam Lang có là thần tiên, là ma quá»· đâu mà tiến nháºp Long Hổ trấn được?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lắc đầu đáp :
- Không hẳn váºy đâu. Lão phu đã truy nã Lý Tam Lang suốt nhiá»u năm nay. Có những lúc tưởng chừng nhÆ° gặp được hắn rồi, biết chắc mÆ°Æ¡i mÆ°á»i hắn ở chá»— nà o rồi, ấy thế mà vẫn vồ hụt hoà i. Còn vá» những tuyến tai mắt của lão phu đã bố trà thì chÆ°a bao giá» báo tin sai lầm cả.
Hoà ng Thanh chỉ cÆ°á»i khẩy, không nói gì thêm.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh bá»—ng nhiên nhìn hắn chằm chặp, bảo :
- Hoà ng tổng quản, bây giỠcó dám đánh cá với lão phu không nà o?
Hoà ng Thanh há»i lại :
- Lão bá tỠmuốn đánh cá vỠvụ gì?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đặt vấn Ä‘á» :
- Nếu lão phu bắt không được Lý Tam Lang tại Long Hổ trấn tức là hắn không có đến đây, lão phu nguyện ý sẽ thua Hoà ng tổng quản một trăm lạng bạc; ngược lại, nếu lão phu truy ra Lý Tam Lang tại trấn nà y, thì Hoà ng tổng quản phải thua lão cái gì nà o?
Hoà ng Thanh cÆ°á»i ha hả, trả lá»i liá»n :
- Äông Môn lão bá tỠđúng là ngÆ°á»i cởi mở, dá»… mến tháºt! Hay lắm, tại hạ sẵn sà ng đánh cuá»™c vá»›i lão bá tá»! Nếu quả có Lý Tam Lang trong Long Hổ trấn, thì tại hạ cÅ©ng sẽ thua lão bá tá» má»™t trăm lạng bạc!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh nói :
- Hoà ng tổng quản, đại trượng phu nhất ngôn nhé!
Hoà ng Thanh mạnh dạn :
- Vâng! Nhất ngôn tứ mã nan truy! Xin bá tá» yên trÃ!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh gáºt đầu :
- Lão phu nhất định yên trÃ. Có Lá»— thiếu chủ ở đây mà , lão phu lo gì! Lão phu nhất định Ä‘eo theo đòi cho bằng được má»™t trăm lạng bạc thắng cuá»™c. Äối vá»›i Hoà nh SÆ¡n thế gia thì má»™t lá»i nói trị giá má»™t trăm lạng bạc là thÆ°á»ng phải không? Hoà ng tổng quản hãy chá» sau khi lão phu truy gặp Lý Tam lang rồi sẽ tái kiến nhé! Bây giá», xin tạm biệt!
Lão ôm quyá»n thi lá»… và nói thêm :
- Nhá» Hoà ng tổng quản thay mặt lão phu nói vá»›i Lá»— thiếu chủ lá»i Ä‘a tạ của lão phu...
Lão cất bước, nhắm trấn nội tiến và o
|
![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
| |