Hồi 21
Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh
Tiếp theo đó là đến lượt Tiểu Bình vừa kinh nghi vừa nghe chấn Ä‘á»™ng khắp toà n thân ngay khi Tiểu Bình có cảm nháºn thanh âm của nhân váºt má»›i xuất hiện Ä‘ang ngạo mạn phát thoại là quá quen thuá»™c:
- Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh! Bổn cô nÆ°Æ¡ng những tưởng danh xÆ°ng nà y chỉ là bá»n gianh hồ rá»—i hÆ¡i Ä‘Æ¡m đặt. Không ngá» lại là chuyện có tháºt. Có phải Lôi Tá»± Thà nh các hạ là má»™t trong chÃn sứ giả của Cá»u Lệnh Chủ? Tháºt may được diện kiến!
Lôi Tá»± Thà nh, đại đệ tá» Hoa SÆ¡n phái báºt cÆ°á»i sặc sụa:
- Còn cô nÆ°Æ¡ng, qua thân thủ vừa rồi là môn hạ Bạch Cốt Môn? Nếu là váºy phiá»n cô nÆ°Æ¡ng tạm lui gót cho. Bằng không, chÃnh Lôi má»— Ä‘Ã nh phải bẩm trình sá»± việc nà y đến quý Môn chủ, và e bản thân cô nÆ°Æ¡ng khó tránh khá»i sá»± quở phạt từ phÃa thượng tòa. Ha ... ha ...
Thanh Nhà n có phần hoang mang:
- Lôi Lệnh Sứ phải chăng muốn ám chỉ giữa Bạch Cốt Môn và bá»n ta ...
Thanh âm của gã đệ tá» Võ Äang vang lên:
- Sá»± tháºt nhÆ° thế nà o rồi đây biểu huynh sẽ cho Nhà n muá»™i rõ. Tá»±u trung huynh muá»™i chúng ta đã không còn Ä‘Æ°á»ng nà o để chá»n. Hãy chá» nghe Lôi Lệnh Sứ xá» lý xong chuyện nà y đã nà o!
Thanh Tâm sÆ° thái Ä‘ang tá»± nhá»m dáºy vừa đặt trả thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng và o tay Tiểu Bình, Thanh Tâm sÆ° thái vừa phẫn ná»™ quát:
- ChÃnh sÆ° tá»· đã bá»™i phản sÆ° môn chứ không phải muá»™i. Và chuyện các báºc trưởng bối lo ngại vá» Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh hóa ra là chuyện có tháºt, đã được phát sinh từ những đệ tá» thân tÃn nhất của Cá»u phái. SÆ° phụ đã là m gì khiến sÆ° tá»· sanh tâm?
Thanh Nhà n cũng quát trả:
- Câm ngay! Ta ...
Bạch Phụng - Tiểu Bình đã nhá»› ra thanh âm quen thuá»™c kia là của Bạch Phụng, nhân váºt ngay từ đầu đã ẩn nấp chÃnh là Bạch Phụng, và nà ng Ä‘ang cÆ°á»i thà nh má»™t trà ng dà i:
- Äủ lắm rồi. Bất luáºn là Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh hay Thần Bang hoặc Thanh Y giáo, há»… đắc tá»™i vá»›i bổn cô nÆ°Æ¡ng là phải chết! Và đây cÅ©ng là chủ trÆ°Æ¡ng của bổn môn Bạch Cốt! Tất cả hãy mau nạp mạng. Ha ... ha ...
Có tiếng Lôi Tự Thà nh kêu hoảng:
- Vân Vụ Bạch Cốt Äá»™c! Tiện tỳ ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± là ai? Sao dám đối xá» vá»›i bá»n ta nhÆ° thế nà y, Ä‘i ngược lại chủ trÆ°Æ¡ng của Bạch Cốt Môn chủ?
Bạch Phụng vẫn cÆ°á»i:
- Hãy Ä‘em những nghi vấn đó xuống táºn tuyá»n Ä‘Ã i mà há»i lão Diêm VÆ°Æ¡ng. Ha ... ha ...
Lôi Tự Thà nh gầm vang:
- ÄÃch thị ngÆ°Æ¡i là kẻ sanh tâm bá»™i phản Môn chủ Bạch Cốt Môn. Váºy đừng trách bổn Lệnh Sứ chuyên quyá»n, tùy tiện thay quý Môn chủ thanh lý môn há»™! Xem đây!
Tiểu Bình cũng bị chấn động như Bạch Phụng đang chấn động:
- Thiết Bà i Bạch Cốt Lệnh! Thảo nà o tất cả bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u tá» ra ung dung không há» sợ Vân Vụ Bạch Cốt Äá»™c do bổn cô nÆ°Æ¡ng vừa phát Ä‘á»™ng. Mau tiếp chiêu!
Ào ...
Lôi Tự Thà nh cũng quát:
- Äá»™ng thủ ngay, tất cả, đánh!
Ầm! Ầm!
Choang!!
Thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng trên tay Tiểu Bình chợt bị ai đó nắm và o và khẽ giáºt.
Tiểu Bình định phản ứng thì nghe thanh âm của Thanh Tâm nhỠnhẻ vang và o tai:
- Thà chủ chá»› kinh hoảng, bần ni đây! Äể bần ni Ä‘Æ°a thà chủ cùng chạy! Nà o!
Tiểu Bình có má»™t thoáng lÆ°á»ng lá»±:
“Còn Bạch Phụng ...? Mà thôi, ta cà ng tránh xa nà ng cà ng tốt.†Äó là má»™t thoáng lưỡng lá»± vừa đủ cho Thanh Tâm khó thể nháºn ra. Và sau đó Tiểu Bình chấp thuáºn để cho Thanh Tâm cùng lôi chạy.
Vút!
Äúng là Bạch Phụng Ä‘ang có dấu hiệu không quan tâm chút nà o đến Tiểu Bình. Nà ng vẫn Ä‘ang cùng bá»n Lôi Tá»± Thà nh giao chiến, có vẻ nhÆ° tuy thấy Tiểu Bình được Thanh Tâm lôi Ä‘i nhÆ°ng nà ng vẫn bá» mặc, không chút Ä‘oái hoà i.
oOo - Thanh Tâm! Sao đồ nhi chỉ Ä‘i có má»™t mình, lại còn tá» ra hốt hoảng! Tá»· muá»™i còn lại của đồ nhi đâu? Và đây là ai, sao đồ nhi phải vất vả Ä‘Æ°a ngÆ°á»i nà y cùng chạy?
Tiểu Bình đã váºn lá»±c sẵn, trÆ°á»›c cả lúc câu phát thoại kia chÆ°a vang lên.
Thanh Tâm đã dừng lại với nhịp thở hổn hển. Tuy nhiên Thanh Tâm vẫn đáp:
- SÆ° phụ Thanh Nhà n tá»· đã phản ... Những tá»· muá»™i cùng Ä‘i vá»›i đồ nhi ... có lẽ cÅ©ng đã bị bá»n phản đồ của Cá»u phái sát hại ... nhÆ° đồ nhi suýt nữa bị hại.
“Là sÆ° phụ của Thanh Tâm chưởng môn nhân phái Nga Mi? Váºy thì ổn rồi, ổn cho Thanh Tâm và ổn luôn cả cho ta!†Tiểu Bình len lén xả bá» công lá»±c vừa rồi đã váºn dụng sẵn. Äó là sÆ° phụ chưởng môn của Thanh Tâm sÆ° thái lên tiếng:
- Từ từ đã nà o, Thanh Tâm. Äừng vá»™i vã cÅ©ng đừng quá hồ đồ, kẻo tam vị thúc bá Ä‘ang cùng Ä‘i vá»›i sÆ° phụ lại cÆ°á»i chê sÆ° phụ không khéo dạy dá»— đồ nhi. TrÆ°á»›c hết đồ nhi hãy tiến lên hà nh lá»… ra mắt tam vị chưởng môn đã.
Thanh Tâm nhân lúc sÆ° phụ nói đã kịp Ä‘iá»u hòa chân nguyên. Và khi là m theo mệnh lệnh của sÆ° phụ, giá»ng nói của Thanh Tâm đã ổn định kể nhÆ° được bảy phần:
- Äệ tá» Thanh Tâm tháºt đắc tá»™i. Mong được sá»± lượng thứ của tam vị thúc bá, chưởng môn tam phái Võ Äang, TrÆ°á»ng Bạch và Hoa SÆ¡n!
Không hiểu sao câu nói của Thanh Tâm lại là m cho toà n thân Tiểu Bình chợt rung động nhè nhẹ.
Thế là má»™t giá»ng nói ồm ồm liá»n thốt lên:
- Thanh Tâm Ä‘iệt nhi Ä‘ang phần nà o hốt hoảng, đủ hiểu chuyện thất lá»… là không đáng trách. Thế còn vị thế huynh đây, dÆ°á»ng nhÆ° mục quang đã không còn. Thanh Tâm Ä‘iệt nhi vẫn chÆ°a cho bá»n ta biết tÃnh danh của y để tiện bá» xÆ°ng hô!
Thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng trên tay Tiểu Bình chợt rung lên nhè nhẹ:
- TrÆ°á»›c mặt thà chủ chÃnh là chưởng môn nhân của bốn phái trong Cá»u đại phái. Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất để thà chủ giúp bần ni minh bạch má»i hà nh vi không thể tha thứ của bá»n tá»± xÆ°ng là Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh. TÃnh danh của thà chủ là gì?
Tiểu Bình liá»n tạo ra vẻ mặt ngÆ¡ ngác:
- Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh nà o? SÆ° thái bảo sÆ° thái vì thÆ°Æ¡ng hại tại hạ nên có hứa là giúp Ä‘Æ°a tại hạ vượt qua sông an toà n. Sao sÆ° thái không thá»±c hiện lá»i hứa, đã thế còn Ä‘Æ°a tại hạ đến chá»— chÆ° vị đây và nói những gì mà tại hạ không thể hiểu?
Vị sÆ° thái chưởng môn Nga Mi chợt nghiêm giá»ng và có phần gắt gá»ng:
- NgÆ°á»i xuất gia không bao giá» ngụy ngôn vá»ng ngữ, có phải đồ nhi Ä‘ang cố tình là m hoen ố mất thanh danh trăm năm qua của bổn phái đấy không?
Thanh Tâm hốt hoảng và bối rối:
- SÆ° phụ, đồ nhi nà o dám có hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° sÆ° phụ nghi ngá»? Còn thà chủ, có lẽ nà o chÃnh thà chủ cÅ©ng muốn hãm hại bần ni? Chẳng phải thà chủ đã nghe thấy tất cả rồi sao?
Thanh Nhà n tạo phản, Lôi Tá»± Thà nh là sứ giả gì đó của Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh, và lại còn chuyện sÆ° huynh Võ Äang phái thân máºt gá»i Thanh Nhà n là muá»™i muá»™i, trong khi cả hai Ä‘á»u là đệ tá» của Äạo Gia và Pháºt Môn. Lẽ nà o má»i chuyện Ä‘á»u bị thà chủ lãng quên Ä‘i tất cả?
- Cá»u Cá»u sÆ° thái!
Tiếng gằn giá»ng của má»™t vị chưởng môn nà o đó bá»—ng vang lên là m cho vị sÆ° thái chưởng môn Nga Mi phái cÅ©ng phải cao giá»ng giáºn dữ:
- Không được hồ đồ, Thanh Tâm! Äồ nhi có biết những lá»i lẽ vừa rồi của đồ nhi đã là m cho Äoà n bá bá đây phẫn ná»™ không? Sao đồ nhi dám bảo đại đệ tá» của Äoà n bá bá là ngÆ°á»i của Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh?
Thanh Tâm run giá»ng:
- Sư phụ ...
Cá»u Cá»u sÆ° thái nạt ngang:
- Hừ, lại còn bịa ra má»™t chuyện đồi bại là m hoen ố thanh danh của nhị phái Võ Äang và Nga Mi bao Ä‘á»i nay. Còn không mau tá»± vả miệng và cúi đầu nháºn chịu sá»± trách phạt của Äoà n chưởng môn?
Thanh Tâm tấm tức khóc:
- Sư phụ ...
Cá»u Cá»u sÆ° thái quát:
- Quỳ xuống! Mau!
Nhân váºt há» Äoà n chợt báºt cÆ°á»i:
- Chuyện đâu còn có đó, sÆ° thái không thấy lệnh đồ dù đã quỳ nhÆ°ng vẻ mặt vẫn còn tá» ra bất phục đó sao? Tốt hÆ¡n hết hãy để lệnh đồ có cÆ¡ há»™i giải bà y, kẻo lệnh đồ lại ngấm ngầm rủa sả, bảo bá»n trưởng bối chúng ta, Ha ... ha ...
Há» Äoà n cố tình buông lá»ng lá»i nói. Và có lẽ vì cách nói lấp lá»ng của há» Äoạn, thái Ä‘á»™ của Cá»u Cá»u sÆ° thái cà ng thêm quyết liệt:
- Nghịch đồ sao còn chÆ°a tá»± vả miệng bồi tá»™i? Có phải ngÆ°Æ¡i muốn bổn chưởng môn Ä‘Ãch thân trừng trị má»›i cam lòng?
“Lão há» Äoà n chÃnh là hạng tâm xà khẩu pháºt. Chỉ tiếc Tiểu Bình nà y hãy còn thiếu má»™t chút bằng chứng nên Ä‘Ã nh phải chá» tá»± miệng lão thố lá»™. Bằng không hừ, Thanh Tâm tiểu sÆ° thái xin lượng thứ cho Tiểu Bình nà y má»™t phen, chỉ má»™t lần nà y thôi!†Tuy đã ngấm ngầm kêu xin Thanh Tâm sÆ° thái lÆ°uợng thứ nhÆ°ng từ thâm tâm Tiểu Bình vẫn cảm thấy Ä‘au nhói từng cÆ¡n má»—i khi nghe từng thanh âm chát chúa vang lên do Thanh Tâm Ä‘ang thá»±c hiện mệnh lệnh của sÆ° môn tạo thà nh.
- Äệ tá» có tá»™i, xin tá»± vả và o miệng mình, để bồi tá»™i đã tá»± gây ra cho Äoà n bá bá, và cho sÆ° phụ. Mong Äoà n bá bá, và chÆ° vị trưởng bối tha thứ cho ... Há»±!
Lão há» Äoà n bá»—ng buá»™t miệng cÆ°á»i khẩy:
- Cá»u Cá»u tâm pháp của Nga Mi phái quả danh bất hÆ° truyá»n. Chỉ vá»›i niên ká»· nhÆ° lệnh đồ mà cÅ©ng luyện đến ba, bốn phần há»a hầu. Chẳng trách bấy lâu nay đến Thiếu Lâm, Võ Äang cÅ©ng phải nhân nhượng quý phái đôi ba phần. Äâu nhÆ° tệ phái Hoa SÆ¡n dù đã cố công khổ luyện vẫn không dám sánh bằng tam phái đứng đầu võ lâm.
Tiểu Bình thầm hoang mang:
“Lúc nãy chÃnh vì lão nói khÃch nên Thanh Tâm má»›i bị trừng phạt. Còn lần nà y lão có ẩn ý gì đây? Lão khả ố há» Äoà n ngÆ°Æ¡i cứ chỠđó, há»… Thanh Tâm tiểu sÆ° thái có vì Tiểu Bình mà chịu trừng phạt má»™t thì sau nà y lão sẽ lại phải chịu đến mÆ°á»i. Tiểu Bình nà y nói là là m. Hừ!
Và Tiểu Bình ngay sau đó liá»n hiểu lão há» Äoà n, chưởng môn phái Hoa SÆ¡n có ẩn ý gì khi nghe mụ sÆ° thái hồ đồ Cá»u Cá»u lên tiếng má»™t cách gay gắt:
- NgÆ°Æ¡i định qua mặt ai váºy, Thanh Tâm? Chỉ má»›i vả và o miệng đúng bảy lượt thôi mà ngÆ°Æ¡i đã kiệt lá»±c rồi sao? Nếu muốn Äoà n bá bá ngÆ°Æ¡i tha thứ hãy cứ tiếp tục cho đến lúc nà o ta bảo dừng thì dừng. Nhanh lên!
Vẫn có câu “Con giun bị xéo mà cÅ©ng phải oằnâ€, đây đúng là tình trạng của Thanh Tâm, má»™t trong nhiá»u đệ tá» phái Nga Mi.
- Äồ nhi có lá»—i, chát, là đã không bẩm báo sá»›m đến sÆ° phụ, chát, Lôi Tá»± Thà nh đã tá»± nháºn y chÃnh là , chát, sứ giả Lệnh Chủ của Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh, chát, và hiện y Ä‘ang bị ngÆ°á»i của Bạch Cốt Môn, chát, hãm và o chá»— nguy hiểm, chát, có cả Thanh Nhà n, và , chát, ...
- Dừng tay! Ngươi hãy nói mau, đại đệ tỠcủa ta đang ở đâu?
Thanh Tâm cất giá»ng phá»u phà o:
- Y Ä‘ang cùng những ngÆ°á»i cÅ©ng nháºn là Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh ...
Lão há» Äoà n quá nôn nóng:
- Äiá»u đó thì ta biết rồi. Äiá»u ta cần là ngÆ°Æ¡i hãy chỉ ngay địa Ä‘iểm của bá»n Lôi Tá»± Thà nh Ä‘ang gặp há»a. Ở đâu nà o?
Thanh Tâm cà ng phá»u phà o nhiá»u hÆ¡n:
- HỠở ...
- Hãy chỠđã, Thanh Tâm!
Tiếng nạt lạnh tanh của Cá»u Cá»u sÆ° thái vang lên bất ngá» nhÆ°ng cÅ©ng đủ cho Tiểu Bình hiểu là tình thế đã có biến chuyển.
Quả nhiên là thế, há» Äoạn láºp tức gầm lên:
- Äoà n má»— Ä‘ang chá» lệnh đồ nói, cá»› sao sÆ° thái có ý ngăn lại?
Cùng đến vá»›i sÆ° phụ chưởng môn của Thanh Tâm không phải chỉ có má»™t mình lão há» Äoà n. Và Tiểu Bình không há» kinh ngạc khi nghe má»™t trong hai nhân váºt cùng đến vá»›i lão há» Äoà n bá»—ng cất giá»ng lạnh nhÆ° băng lên tiếng:
- Äoà n huynh vẫn chÆ°a nháºn ra sá»± tháºt Æ°? Ả tiểu ni cô kia khá thông tuệ, đã lừa Äoà n huynh nói ra thân pháºn là ngÆ°á»i của Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh. Và mụ ni Cá»u Cá»u cÅ©ng đã kịp nghe câu thừa nháºn nà y của Äoà n huynh rồi.
Giá»ng của Cá»u Cá»u sÆ° thái vang lên vá»›i tâm trạng không còn ká»m nổi sá»± phẫn ná»™:
- Nói nhÆ° váºy, nhị vị chưởng môn Hải - Từ cÅ©ng đã biết sá»± tháºt nà y từ lâu! Hay nói đúng hÆ¡n thì cả tam vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh bấy lâu nay ngấm ngầm thao túng và muốn ngầm thâu Cá»u phái và o má»™t mối?
Nhân váºt ná» cÆ°á»i vang:
- SÆ° thái bảo thao túng là sai rồi. Vì ở Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh không há» có chuyện ngÆ°á»i nà y thao túng ngÆ°á»i kia. Vả chăng, chẳng phải Hải má»—, Từ huynh và Äoà n huynh Ä‘á»u là những nhân váºt Ä‘ang đảm Ä‘Æ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng vị cao nhất ở từng môn phái đó sao? Váºy nói đến chuyện thao túng là chuyện thừa, và đối vá»›i từng Lệnh Chủ trong Cá»u Lệnh Chủ, Ha ... ha ...
chuyện tranh già nh danh vị là chuyện sẽ không bao giỠxảy ra! Ha ... ha ...
Tiếp nối giá»ng cÆ°á»i của nhân váºt há» Hải là lá»i quát nạt của nhân váºt há» Từ:
- Chá»› để phà thá»i gian nữa? Lôi Tá»± Thà nh sẽ là m há»ng việc nếu y lỡ tay gây thÆ°Æ¡ng tÃch cho ngÆ°á»i của Bạch Cốt Môn, vô tình gây phÆ°Æ¡ng hại cho mối giao hảo đã quá má»ng manh giữa chúng ta và Bạch Cốt Môn chủ.
Lão há» Äoà n liá»n có thái Ä‘á»™:
- Ả tiểu ni ngươi vẫn chưa chịu nói ra địa điểm ...
Có tiếng Cá»u Cá»u sÆ° thái quát lá»›n:
- Dừng tay ngay! Kẻ nà o chạm và o tệ đồ, kẻ đó sẽ phải nếm ngay Cá»u Cá»u Công DÆ°Æ¡ng Chưởng của bần ni!
Và , - Äoà n chưởng môn muốn nhÆ° thế phải không? Äỡ!
Ào ...
Lão há» Äoà n láºp tức quát:
- Ta muốn như thế thì sao nà o? Xem chiêu!
Ầm!
Tiếng chạm kình quá mạnh, thừa uy lá»±c để đẩy và o Tiểu Bình là m cho y phục của Tiểu Bình cứ phần pháºt bay chệch qua má»™t bên, những tưởng sẽ rách toạc nếu Tiểu Bình không vì cần phải có phản ứng thÃch hợp nên tá»± ý loạng choạng ngã theo, khiến y phục không còn bị dÆ° kình giằng xé nữa.
Tiểu Bình cố ý ngã, trÆ°á»›c là để biểu lá»™ thân thủ chẳng có gì gá»i là cao minh, sau là tá»± ý ngã vá» phÃa Thanh Tâm, ngÆ°á»i vừa có dấu hiệu là do không chịu nổi dÆ° kình đã bị đẩy bay và lăn lông lốc trên ná»n đất, cách Tiểu Bình không xa.
Má»™t ngÆ°á»i khiếm thị nhÆ° Tiểu Bình nếu có ngã thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có phản ứng là quÆ¡ loạn thanh cây từng dùng để dò Ä‘Æ°á»ng. Và lúc nà y thanh cây đó liá»n biến thà nh chá»— trụ cho Tiểu Bình giữ thân hình lại, không để bị đẩy lăn. Và tháºt khéo thanh cây đó cÅ©ng biến thà nh váºt cản má»™t cách tình cỠđể giữ Ä‘Ã lăn của Thanh Tâm lại. Äó là nhá» Tiểu Bình đã cố ý váºn lá»±c và o thanh cây, là m cho thanh cây đủ lá»±c để chói và o ná»n đất, vừa giữ Tiểu Bình và Thanh Tâm lại, vừa là váºt tạm thá»i ngăn cách giữa hai ngÆ°á»i đã cùng bị ngã lăn, má»—i ngÆ°á»i ở má»™t bên khác nhau của thanh cây.
Tráºn giao đấu giữa Cá»u Cá»u sÆ° thái và lão há» Äoà n vẫn tiếp diá»…n.
PhÃa bên ngoà i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vẫn còn sá»± quan chiến của hai vị chưởng môn hai phái Côn Luân và TrÆ°á»ng Bạch, và thái Ä‘á»™ ứng cứu ngấm ngầm của Tiểu Bình dà nh cho tiểu sÆ° thái Thanh Tâm váºy là vẫn không là m cho hai nhân váºt nà y nghi ngá».
Tuy nhiên có má»™t ngÆ°á»i duy nhất Ä‘ang có ý ngá» Tiểu Bình.
Äó là Thanh Tâm, lúc Thanh Tâm tiểu sÆ° thái phá»u phà o lên tiếng đáp tạ:
- TrÆ°á»›c mặt bần ni là Thái SÆ¡n thế mà bần ni vì ngu muá»™i nên không nháºn ra. Äa tạ thà chủ vừa ra tay há»— trợ.
Tiểu Bình thầm rúng động, miệng khe khẽ lầu bầu:
- Hóa ra sÆ° thái cÅ©ng bị ngã nhÆ° tại hạ. SÆ° thái nói lảm nhảm Ä‘iá»u gì váºy? Tại hạ nà o có há»— trợ gì sÆ° thái?
Thanh Tâm đã từng vả và o miệng nhiá»u lượt, đó là lý do thanh âm của Thanh Tâm lúc nà y chỉ vừa đủ cho Tiểu Bình nghe. Tiểu sÆ° thái Thanh Tâm bảo:
- Lá»±c đạo từ thanh cây vừa truyá»n và o bần ni. Nếu không phải thà chủ là nhân váºt thân tà ng bất lá»™ thì hẳn là do pháºt tổ từ bi đã vá»›i quyá»n lá»±c của ngÆ°á»i dùng thà chủ là m ngÆ°á»i ứng cứu bần ni, giúp bần ni khá»i phải chịu thêm nhiá»u tủi hổ là m hoen ố thanh danh phái Nga Mi.
Tiểu Bình cảm thấy hổ thẹn:
- à sư thái muốn trách vì tại hạ mà sư thái bị như thế nà y?
- Thà chủ nói gì váºy? Bần ni nà o dám trách! Nếu thà chủ vì ẩn tình nà o đó không muốn dây và o chuyện của Cá»u phái nên không chịu giúp lá»i cho bần ni thì bần ni phải hiểu rằng bần ni không thể miá»…n cưỡng, không thể đùn cho thà chủ má»™t việc mà theo lẽ phải do bần ni đảm Ä‘Æ°Æ¡ng!
Nếu Thanh Tâm sÆ° thái vì quá từ bi nên không trách thì chÃnh Tiểu Bình phải tá»± trách:
- Tại hạ hoà n toà n có lá»—i. Phải chi tại hạ láºp tức nói ra chuyện của bá»n Lôi Tá»± Thà nh ...
Thanh Tâm sÆ° thái chợt hạ thấp giá»ng, là m cho thanh âm cà ng khó nghe thêm:
- Bần ni Ä‘ang tá»± há»i, không biết vì lẽ gì thà chủ cố tình là m nhÆ° quên, hoặc không muốn Ä‘á» cáºp đến chuyện của Lôi Tá»± Thà nh cùng Thanh Nhà n sÆ° tá»·?
Tiểu Bình cảm thấy có bổn pháºn phải chuá»™c lá»—i, phải thố lá»™ phần nà o những ý nghÄ© của bản thân:
- SÆ° thái còn nhá»› những dấu vết có lÆ°u lại trên chiếc thuyá»n không? Gồm những tuyệt kỹ của phái nà o và phái nà o?
Thanh Tâm vỡ lẽ:
- Thà chủ quả thông tuệ. Phải rồi dấu vết lÆ°u lại trên chiếc thuyá»n là của ba phái TrÆ°á»ng Bạch, Côn Luân và Võ Äang. Và ở đây chưởng môn nhân của hai trong ba phái đó lại đồng hà nh xuất hiện, thà chủ không chịu nói cÅ©ng phải. Chỉ có bần ni vì quá tối dạ, nên ...
Tiểu Bình ngắt lá»i:
- Äừng gây kinh Ä‘á»™ng! Bằng không thủ Ä‘oạn sát nhân diệt khẩu ắt sẽ được bá»n Cá»u Phái Nhất Thống Lệnh láºp lại má»™t lần nữa!
- Má»™t lần nữa? à thà chủ muốn bảo bá»n trạo phu trên chiếc thuyá»n đã bị thảm sát là để ...
Äá»™t nhiên Thanh Tâm đổi giá»ng cố gá»i tháºt lá»›n:
- Sư phụ ...
Tiểu Bình cũng kêu thầm:
“Không phải há» Hải thì cÅ©ng là há» Từ Ä‘ang có mÆ°u đồ bất lợi cho ta và Thanh Tâm. Vị tiểu sÆ° thái nà y đã kiệt lá»±c, kêu không đủ to nhÆ° thế nà y thì dù mụ ni cô hồ đồ kia có muốn nghe cÅ©ng không thể nghe. Hoặc có nghe thì khi chạy đến tiếp ứng cÅ©ng đã muá»™n.†Äúng là muá»™n tháºt!
Tiểu Bình nghe thanh âm tiếng rÃt từ miệng nhân váºt há» Từ báºt ra:
- Äừng kháng cá»± vô Ãch, tiểu ni sÆ° thối tha!
Vù ...
Bên tai Tiểu Bình lại vang lên tiếng huơ tay yếu ớt của Thanh Tâm:
- Từ chưởng môn định là m gì bần ni? Hãy ...
Không còn cách nà o khác, Tiểu Bình đà nh nén tiếng thở dà i và khẽ chạm thanh cây và o thân Thanh Tâm.
Váºy là má»™t lá»±c đạo đủ mạnh liá»n truyá»n từ Tiểu Bình qua thanh cáºy, xá»™c thẳng và o ngÆ°á»i Thanh Tâm, biến cái huÆ¡ tay của Thanh Tâm từ yếu á»›t chuyển thà nh mạnh mẽ.
- ...đỡ!
Ầm!!
Chấn kình nếu chÆ°a đủ mạnh là m cho há» Từ phải kinh hoà ng thì lại quá đủ để từ phÃa kia có tiếng Cá»u Cá»u sÆ° thái phát lên thịnh ná»™:
- Từ Khắc Má»™ tháºt to gan! Hãy xem tuyệt kỹ của bổn phái.
Vù ...
Tiểu Bình thu lực đạo vỠvà nằm yên ngẫm nghĩ:
“Mụ ni hồ đồ cÅ©ng am hiểu cách phát xạ ám khà lợi hại. Không hiểu so vá»›i tuyệt kỹ Thần Châm của ta thì thế nà o nhỉ?†Không phải Cá»u Cá»u sÆ° thái Ä‘ang ném ám khÃ!
Có tiếng của Từ Khắc Mộ kêu vang:
- Cá»u Cá»u Phi Hoà n! á»i ...
Vẫn còn má»™t nhân váºt thủy chung chÆ°a má»™t lần xuất thủ. Äó là nhân váºt há» Hải. Và đây, nhân váºt há» Hải cÅ©ng phải xuất thủ:
- Tuyệt kỹ Cá»u Cá»u của phái Nga Mi quả nhiên lợi hại! Hải Bá Thiên nà y buá»™c phải ra tay thôi! Äỡ!
Cng ...
Phi Hoà n là má»™t chiếc nhẫn có lẽ được luyện bằng kim thiết vừa do Cá»u Cá»u sÆ° thái dùng tuyệt kỹ Cá»u Cá»u ném và o há» Từ. Äó là nguyên nhân khiến tiếng chạm giữa má»™t kình cấp bách của Hải Bá Thiên và phi hoà n đã vang lên thà nh tiếng kêu thánh thót.
Cá»u Cá»u sÆ° thái Ä‘ang thu hồi phi hoà n, Tiểu Bình nháºn ra Ä‘iá»u nà y và thầm thán phục vì ở tuyệt kỹ Thần Châm không há» có khẩu quyết tÆ°Æ¡ng tá»± để thu hồi. Và Cá»u Cá»u sÆ° thái Ä‘ang rÃt lên the thé:
- ChÃnh vì bá»n ngÆ°Æ¡i sanh tâm bấy lâu nay chẳng trách cá»u đại phái dù đã táºn lá»±c vẫn không ngăn được Bạch Cốt Môn cùng Thần Bang, Thanh Y giáo! Pháºt tổ từ bi, chả trách bần ni váºn dụng sát thủ. Hãy đỡ!
Ào ... Ào ...
Từ Khắc Má»™ cÅ©ng quát ầm lên, nhÆ° muốn khá»a lấp niá»m hốt hoảng vừa rồi:
- Kẻ thức thá»i má»›i là trang tuấn kiệt. Trong Cá»u phái chỉ còn lại mụ, lão trá»c Vị Thiá»n và lão lá»— mÅ©i trâu Võ Äang là chÆ°a thức thá»i, khiến Cá»u phái mất dần ngôi vị Ä‘á»™c tôn bấy lâu nay! Mụ đã muốn chết thì đừng trách bá»n ta ác Ä‘á»™c! Äỡ!
Vù ...
Lão há» Äoà n và Hải Bá Thiên cÅ©ng háºm há»±c quát bảo:
- Nói là m gì vá»›i mụ “mÅ© ni che taiâ€? Cứ giết mụ là xong! Äỡ!
- Äúng váºy! Chỉ cần loại bá» mụ thì lo gì vị chưởng môn nhân kế nhiệm của Nga Mi phái sẽ không trao tâm pháp Cá»u Cá»u cho bá»n ta cùng tham luyện! Äỡ!
Ầm! Ầm! Ầm!
Tay của Thanh Tâm bá»—ng chạm và o thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng của Tiểu Bình.
- Nguy rồi, thà chủ! Má»™t mình gia sÆ° đâu thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi, bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u là chưởng môn nhân nhÆ° gia sÆ°?
Tiểu Bình chép miệng:
- Tại hạ nghe cả rồi. NhÆ°ng biết là m sao bây giá» nếu tại hạ tháºt sá»± lá»±c bất tòng tâm?
Thanh Tâm bối rối:
- Là chân nhân bất lộ tướng như thà chủ lẽ nà o lại bảo lực bất tòng tâm, rồi cứ khoanh tay đứng nhìn?
Tiểu Bình hắng giá»ng:
- SÆ° thái lầm rồi. Thứ nhất, tại hạ nà o phải là chân nhân? Thứ hai, tại hạ Ä‘ang ngã nằm chứ không phải đứng. Thứ ba, tại hạ là ngÆ°á»i đã bị mất nhãn quang, có muốn nhìn cÅ©ng không thể nhìn!
Thanh Tâm có dấu hiệu như chực khóc:
- Bần ni chỉ lỡ lá»i thôi mà . Mong sao thà chủ đừng vì thế mà bá» mặc gia sÆ°!
Tiểu Bình tặc lưỡi:
- CÅ©ng bởi tại hạ Ä‘a sá»±, chỉ muốn chuá»™c lá»—i nên vừa rồi đã không tá»± lượng sức, Ä‘em chút công phu thô thiển ứng cứu sÆ° thái, để bây giỠđâm ra khó xá»! Tại hạ biết phải nói nhÆ° thế nà o sÆ° thái má»›i chịu hiểu đây?
Thanh Tâm hoà n toà n tin và o lá»i nà y của Tiểu Bình:
- Nhưng dù sao có thà chủ giúp vẫn hơn là không có. Hay là thà chủ hãy là m như lúc nãy, hãy tiếp trợ lực đạo cho bần ni.
Hiểu ý Thanh Tâm muốn nói gì, và thâm tâm cÅ©ng biết đó là cách duy nhất nếu muốn đáp lại lòng nhân háºu của Thanh Tâm, nhÆ°ng ngoà i miệng Tiểu Bình vẫn nói:
- Äối phÆ°Æ¡ng đông ngÆ°á»i và đá»u là cao nhân, Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i há» sao bằng tẩu Ä‘Ã o vi thượng? Giá» thì thế nà y, sÆ° thái vẫn cứ lôi tại hạ chạy nhÆ° lúc nãy, mà nhá»› đừng bao giá» buông rá»i đầu của thanh cây. Và sÆ° thái phải nói là m sao cho lệnh sÆ° đừng vì quá cao ngạo quáºt cÆ°á»ng mà không chịu chạy theo! Chỉ còn má»—i má»™t phÆ°Æ¡ng cách đó thôi. Nếu lệnh sÆ° không chấp thuáºn phÆ°Æ¡ng cách nà y, cho việc bá» chạy là nhục nhã, tại hạ xin nói tháºt, tại hạ chỉ còn cách bá» Ä‘i má»™t mình vì sÆ° thái dá»… gì mà không ở lại cùng lệnh sÆ°? Äúng nhÆ° thế chứ?
Thanh Tâm đang gượng đứng lên:
- Bần ni sẽ cố thuyết phục gia sÆ°. Quả nhiên gia sÆ° vẫn luôn có tánh quáºt cÆ°á»ng, đúng nhÆ° thà chủ là ngÆ°á»i lần đầu gặp mà đã có nháºn định hoà n toà n chuẩn xác. NhÆ°ng bần ni sẽ cố thuyết phục!
Tiểu Bình tá»± đứng lên và nhá» lá»±c đạo của Tiểu Bình Ä‘ang truyá»n qua cho Thanh Tâm nên lúc nà y Thanh Tâm cÅ©ng đứng tháºt vững.
Thanh Tâm chợt bảo:
- ChÆ°a đánh đã chạy, gia sÆ° e không chấp nháºn và cÅ©ng không bao giá» tha thứ cho bần ni!
Tiểu Bình thở dà i:
- Vẫn sÄ© diện hão. Äược rồi! Äánh thì đánh. SÆ° thái phát chiêu Ä‘i! NhÆ°ng đừng quên ...
Cảm nháºn lá»±c đạo đã được truyá»n đến từ thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng của Tiểu Bình, Thanh Tâm sÆ° thái chợt hô hoán, thay cho câu đáp vá»›i Tiểu Bình:
- Sư phụ, hãy vì đại cuộc võ lâm, chạy thôi!
Hữu kiếm của Thanh Tâm cÅ©ng theo đó rÃt gió phát chiêu:
- Tiếp chiêu!
Véo ...
Khác vá»›i nháºn định của Tiểu Bình, Cá»u Cá»u sÆ° thái bất ngá» hạ lệnh:
- Äó cÅ©ng là ý của sÆ° phụ. Äồ nhi hãy nhân lúc còn cÆ¡ há»™i mau thoát thân. Äem tin nà y báo đến phÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm và chưởng môn Võ Äang phái. Nhanh lên, đừng lo cho sÆ° phụ. Äỡ!
Ầm! Ầm!
Äoán biết sá»± lo lắng thế nà o cÅ©ng có ở tiểu sÆ° thái Thanh Tâm, Tiểu Bình miá»…n cưỡng lên tiếng:
- Quân tá» báo thù mÆ°á»i năm cÅ©ng không muá»™n! Lệnh đồ đâu thể yên tâm nếu phải để má»™t mình sÆ° thái ngăn địch! Mong sÆ° thái ...
Lá»i của Tiểu Bình đã có tác dụng ngược lại, Cá»u Cá»u sÆ° thái có phần sá»ng sốt, khi cất tiếng kêu lên:
- Thanh Tâm, tiểu huynh đệ kia là ai? Sao đồ nhi vẫn quan tâm đến y?
Thanh Tâm vẫn tiếp tục lôi Tiểu Bình và o nơi đang có giao chiến:
- Sư phụ, đó là ...
Tiểu Bình vụt cÆ°á»i rá»™:
- SÆ° thái tháºt khéo giáo huấn lệnh đồ. Äang lúc lâm nguy thế nà y mà lệnh đồ vẫn không nỡ để tại hạ giữa bá»n ngÆ°á»i lòng lang dạ sói. Phải chăng sÆ° thái không đủ lòng nhân nhÆ° lệnh đồ, muốn tại hạ cùng lệnh đồ phải chết thảm sÆ° thái má»›i hà i lòng? Hóa ra tại hạ đã nghe lầm vá» thịnh danh bấy lâu nay của đại phái Nga Mi sao? Ha ... ha ...
Không lÆ°á»ng trÆ°á»›c Tiểu Bình sẽ có những lá»i lẽ nhÆ° thế nà y đối vá»›i sÆ° phụ, Thanh Tâm bá»—ng quay lại nhìn Tiểu Bình:
- Thà chủ sao lại có lá»i lẽ quá cay nghiệt vá»›i gia sÆ°! Bần ni ...
Chợt Tiểu Bình nghe tiếng Cá»u Cá»u sÆ° thái quát:
- Thanh Tâm! Từ Khắc Mộ, đỡ!
Ào ...
Từ Khắc Má»™ chợt cÆ°á»i:
- Äã muá»™n rồi! Ha ... ha ...
Tiếp đó là tiếng Thanh Tâm kêu hoảng:
- Ôi chao!
Tiểu Bình vỡ lẽ, Thanh Tâm đã có má»™t thoáng phân tâm và Từ Khắc Má»™ Ä‘ang thừa cÆ¡ há»™i tung sát thủ. Tiểu Bình láºp tức thu lá»±c đạo vá», nhân đó kéo nhẹ thanh cây, đủ cho Thanh Tâm do bị mất lá»±c truyá»n phải ngã theo Ä‘Ã thanh cây bị kéo vá».
Vụt!
Thoáng chết trong gang tấc, Thanh Tâm thay vì hiểu cho Tiểu Bình vừa dùng phÆ°Æ¡ng cách duy nhất để cứu nguy cho chÃnh Thanh Tâm thì lại kêu lên có phần hoang mang kinh ngạc:
- Sao đột nhiên thà chủ lại thu kình lực v� Hay thà chủ đã đổi ý, không muốn giúp bần ni và gia sư nữa?
Tiểu Bình thầm hoảng hốt và có lẽ sắc mặt của Tiểu Bình cÅ©ng Ä‘ang tái Ä‘i. Bằng chứng là có tiếng cÆ°á»i lạnh của lão Hải Bá Thiên vang lên ngay sau câu nói há»› hênh của Thanh Tâm:
- A ha, hóa ra các hạ đây vốn là cao nhân tiá»m ẩn, là m Hải má»— nãy giá» cháºm tiếp nghinh, quả là thất lá»…. Äỡ!
Tiểu Bình kịp trấn tÄ©nh vì nháºn ra Hải Bá Thiên hà m ý mai mỉa và châm chá»c nhiá»u hÆ¡n, chứ chÆ°a tháºt sá»± tin Tiểu Bình là cao nhân nhÆ° lá»i lão vừa nói.
Tương kế tựu kế, Tiểu Bình vỠkêu toáng lên:
- Thanh Tâm sư thái đâu rồi, mau giúp tại hạ với nà o!
Cùng lúc đó Tiểu Bình huơ loạn thanh cây và là m như ngẫu nhiên khi để thanh cây chạm trúng và o Thanh Tâm cũng vừa đưa tay ra.
Äược tiếp nháºn lá»±c đạo từ Tiểu Bình truyá»n sang Thanh Tâm sÆ° thái láºp tức nhảy báºt lên và phát ngay má»™t kình:
- Má»™t chưởng môn nhân nhÆ° lão sao nhẫn tâm dùng thủ Ä‘oạn đê hèn, định hạ thủ vá»›i má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n không còn nhãn quang để ứng phó? Hãy đỡ!
Ầm!
Cả Thanh Tâm và Tiểu Bình bị chấn lùi, váºy là đủ cho Hải Bá Thiên cÆ°á»i sặc sụa:
- Chỉ là má»™t gã mù và má»™t ả tiểu ni không biết tá»± lượng sức, váºy mà đòi ứng cứu cho mụ ni sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i Æ°? Hãy ngoan ngoãn nạp mạng nà o! Ha ... ha ...
Vù ...
Chỉ suýt nữa Tiểu Bình đã mất hết nhẫn nại và quyết cho lão ngạo mạn Hải Bá Thiên má»™t bà i há»c vì tá»™i dám mắng Tiểu Bình là má»™t gã mù lòa. Tuy nhiên Tiểu Bình cÅ©ng kịp nén lại sá»± giáºn dữ, và kịp nén luôn tiếng thở phà o nhẹ nhõm khi nghe thanh âm dõng dạc của Cá»u Cá»u sÆ° thái vang lên tháºt đúng lúc:
- Hãy chạy tháºt nhanh vá» hÆ°á»›ng Bắc, Thanh Tâm! SÆ° phụ sẽ Ä‘oạn háºu cho! Nà o!
Bùng bùng bùng ...
“SÆ° phụ của Thanh Tâm váºy là đã chấp nháºn tẩu Ä‘Ã o vi thượng. Hay lắm, sẽ tránh cho ta không phải hiển lá»™ công phu quá sá»›m!†Äó cÅ©ng là ý nghÄ© của Thanh Tâm khi hối hả thúc giục Tiểu Bình:
- Mau giúp bần ni cùng chạy nà o thà chủ. Má»™t khi đã có gia sÆ° Ä‘oạn háºu, chúng ta lo gì không thoát! Äi nà o!
Tiểu Bình vá»™i xoay ngÆ°á»i, theo hÆ°á»›ng mà thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng vừa xoay chuyển, là thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng được xoay chuyển theo hÆ°á»›ng Bắc là hÆ°á»›ng Thanh Tâm Ä‘ang dá»± định dịch chuyển để bá» chạy nhÆ° lá»i Cá»u Cá»u sÆ° thái chỉ thị.
NhÆ°ng loạt kình phát lá»™ thần uy của Cá»u Cá»u sÆ° thái vừa rồi lại là m cho ba nhân váºt chưởng môn ná» tăng thêm phẫn ná»™. Bá»n há» cùng quát ầm lên:
- Hoà n Phúc nà y không tin ba ngÆ°á»i chúng ta hợp lá»±c vẫn không loại trừ nổi mụ tặc ni Cá»u Cá»u nà y. Äánh!
- Äúng váºy! Cá»u Cá»u tâm pháp của mụ vẫn chÆ°a đạt đủ tháºp há»a hầu kia mà , sợ gì chứ?
Äánh nà o!
- Ai bảo Từ Khắc Má»™ nà y sợ Cá»u Cá»u công phu! Hãy xem đây!
Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh Tâm đang lôi Tiểu Bình chạy, hay nói đúng hơn là Thanh Tâm đang được Tiểu Bình đẩy chạy đi, đó là nguyên do khiến Thanh Tâm vẫn có thể ung dung quay đầu lại vì quan tâm đến sư phụ. Vì thế, Thanh Tâm chợt kêu toáng lên:
- Nguy tháºt rồi, bá»n hỠđã táºn lá»±c, gia sÆ° e không thể tá»± bứt phá để bá» chạy theo chúng ta?
Äó chÃnh là điá»u Tiểu Bình Ä‘ang lo ngại. Tuy thế, Tiểu Bình vẫn tìm lá»i trấn an tiểu sÆ° thái Thanh Tâm:
- Má»™t ngÆ°á»i nếu đã quyết liá»u thì đối thủ dù đông vẫn không thể ngăn cản. Biết đâu đó là cách của lệnh sÆ°, tạo cÆ¡ há»™i cho chúng ta chạy rõ xa để sau đó đến lượt lệnh sÆ° bá» chạy mà không phải lo bị bá»n há» truy Ä‘uổi? Bởi nếu là tại hạ thì tại hạ cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy?
Có phần an tâm, Thanh Tâm há»i:
- Thà chủ đoán chắc chứ?
Tiểu Bình gáºt đầu bừa và bảo:
- Äừng để lệnh sÆ° vì quan tâm đến chúng ta mà phải phà nhiá»u sức lá»±c cùng bá»n chúng chi trì quá lâu. Chạy Ä‘i!
Có má»™t việc đã xảy ra ngoà i ý muốn của Tiểu Bình. Äó là vì muốn Thanh Tâm chạy nhanh hÆ¡n nên vô tình Tiểu Bình trút thêm lá»±c đạo và o Thanh Tâm, là m cho cuá»™c tháo chạy của hai nhÆ° bị biến thà nh cuá»™c phô diá»…n khinh công.
Vút! Vút!
ChÃnh Thanh Tâm phát hiện Ä‘iá»u nà y:
- Chao ôi! Có được khinh công nhÆ° thế nà y là điá»u bần ni thÆ°á»ng ao Æ°á»›c. Hóa ra sở há»c và ná»™i lá»±c của thà chủ tháºt sá»± cao minh hÆ¡n bần ni bá»™i phần.
Tiểu Bình cÅ©ng đã phát hiện sÆ¡ suất của bản thân. Và đã quá muá»™n cho Tiểu Bình thu bá»›t lá»±c đạo vá» so vá»›i câu tán dÆ°Æ¡ng hoà n toà n tháºt tâm do Thanh Tâm vừa thốt lên.
Thở dà i, Tiểu Bình váºn dụng bà pháp truyá»n âm nháºp máºt để thú nháºn má»™t phần sá»± tháºt và o tai Thanh Tâm:
- Tại hạ có rất nhiá»u kẻ thù. Äó là nguyên do khiến tại hạ tạm thá»i giữ kÃn thân thủ.
ChÃnh vì lòng nhân của tiểu sÆ° thái má»›i buá»™c tại hạ phải phá lệ. Bằng không, hừ, tại hạ hoà n toà n không phải hạng ngÆ°á»i hiệp nghÄ©a, sẵn sà ng bạt Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ cho bất kỳ ai lần đầu gặp mặt. Mong tiểu sÆ° thái hiểu cho và đừng bao giá» tiết lá»™ chuyện nà y. Và chỉ cần ai khác biết ngoà i tiểu sÆ° thái, tại hạ láºp tức bá» Ä‘i ngay, dù cho tiểu sÆ° thái và lệnh sÆ° có lâm phải cảnh ngá»™ nà o cÅ©ng mặc. Rõ chÆ°a?
Thanh Tâm cất giá»ng run run:
- Bần ni ... rõ rồi! Nhưng thà chủ sẽ không bỠmặc gia sư chứ? Vì gia sư cho đến giỠvẫn chưa chạy theo ... theo chúng ta!
Tiểu Bình trầm giá»ng:
- Tại hạ sẽ đợi, má»™t khi chúng ta đã chạy quá năm mÆ°Æ¡i trượng Ä‘Æ°á»ng. Äừng hốt hoảng nữa, chạy tiếp Ä‘i!
NhÆ°ng ngay sau đó, dù biết khoảng Ä‘Æ°á»ng năm mÆ°Æ¡i trượng vẫn chÆ°a chạy đủ. Tiểu Bình cÅ©ng tá»± ý thu bá»›t lá»±c đạo vá». Rồi không để Thanh Tâm kịp nói gì. Tiểu Bình lại váºn dụng bà pháp truyá»n âm nháºp máºt dặn khẽ và o tai Thanh Tâm:
- ChÆ°a biết là thế nà o, nhÆ°ng tiểu sÆ° thái nên dá»± phòng trÆ°á»›c trÆ°á»ng hợp chúng ta sắp rÆ¡i và o má»™t nÆ¡i Ä‘ang bị mai phục. Hãy tá» ra thản nhiên, và nhá»›, ngÆ°á»i phải ra đối mặt đối phó chÃnh là tiểu sÆ° thái!
Tuy được dặn trước nhưng mục quang của Thanh Tâm sư thái vẫn loang loáng nhìn quanh.
Tiểu Bình Ä‘oán biết Ä‘iá»u nà y vì nghe Thanh Tâm Ä‘á»™t nhiên kêu váng lên:
- Là những tăng huynh phái Thiếu Lâm. Chúng ta thoát rồi, thà chủ. HỠlà bằng hữu, không phải địch nhân định mai phục chúng ta như thà chủ vừa có ý lo sợ.
Tiểu Bình thu hết lực đạo vỠvà bất ngỠném và o tai Thanh Tâm một câu:
- Rất tiếc, tiểu sÆ° thái vừa vi phạm Æ°á»›c thúc. Tại hạ Ä‘Ã nh bá» Ä‘i thôi. Chỉ mong sao đây đúng là những vị bằng hữu nhÆ° tiểu sÆ° thái vừa nháºn định. Cáo biệt!
Thu luôn thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng vá», Tiểu Bình quay ngÆ°á»i vá» phÃa tả, là nÆ¡i không phải không có tiếng ngÆ°á»i hôi hấp mà là có rất Ãt, chỉ Ä‘á»™ hai ba ngÆ°á»i là nhiá»u. Và Tiểu Bình vừa dò Ä‘Æ°á»ng vừa bÆ°á»›c Ä‘i.
Thanh Tâm sÆ° thái cÅ©ng nháºn ra bản thân vừa có hà nh vi sÆ¡ suất và để chuá»™c lá»—i sÆ° thái Thanh Tâm liá»n có cá» chỉ tháºt đúng má»±c:
- Nam mô a di Ä‘Ã pháºt! Mong thà chủ tá»± bảo trá»ng. NgÆ°á»i có lòng nhân nhÆ° thà chủ ắt sẽ được trá»i pháºt Ä‘á»™ trì, sẽ giúp thà chủ hưởng những ngà y còn lại trong thanh nhà n và không gặp nhiá»u khó khăn hoạn nạn nhÆ° vừa gặp. Nam mô a di Ä‘Ã pháºt.
Và Tiểu Bình không thể không thầm cÆ°á»i mãn nguyện khi nghe má»™t đệ tá» Thiếu Lâm phái chép miệng khi lên tiếng:
- Ai di Ä‘Ã pháºt! NgÆ°á»i mù vốn luôn được bù đắp chá»— khiếm khuyết bằng thÃnh lá»±c. Thế má»›i hiểu tại sao má»™t nhân váºt khá là bình thÆ°á»ng nhÆ° vị thà chủ kia lại nháºn biết sá»± hiện diện của bá»n bần tăng có phần nhanh hÆ¡n Thanh Tâm sÆ° muá»™i!
Rồi vị tăng nhân nà y lên tiếng há»i Thanh Tâm:
- Duyên cá»› nà o khiến Thanh Tâm sÆ° muá»™i cùng Ä‘i chung Ä‘Æ°á»ng vá»›i vị thà chủ kia? Và nếu nhÆ° không có sÆ° muá»™i Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng, liệu thà chủ kia Ä‘i lại má»™t mình nhÆ° thế có ổn không?
Äó là lúc Tiểu Bình dù có thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng trong tay nhÆ°ng chỉ suýt nữa là va và o má»™t trong ba tăng nhân vô tình đứng chắn ngay trÆ°á»›c lối Ä‘i của Tiểu Bình, nếu nhÆ° tăng nhân đó không kịp tránh bÆ°á»›c.
Và Tiểu Bình thoáng lo ngại khi nghe cũng tằng nhân từng phát thoại chợt bảo:
- Giác Duyên sÆ° đệ, hãy há»i vị thà chủ đó định Ä‘i vỠđâu! Và nếu tiện, phiá»n sÆ° đệ Ä‘Æ°a thà chủ đó má»™t Ä‘á»—i Ä‘Æ°á»ng. Vì dù sao đó cÅ©ng là nhiệm vụ cứu nhân Ä‘á»™ thế của Pháºt môn đệ tá» chúng ta!
Láºp tức có tiếng ngÆ°á»i phát thoại ngay bên cạnh Tiểu Bình:
- A di Ä‘Ã pháºt! Bần tăng rất sẵn lòng là m ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng cho thà chủ nếu được biết thà chủ định Ä‘i vỠđâu?
Tiểu Bình rủa thầm:
“Lại là bá»n khẩu pháºt tâm xà ! Xem ra Cá»u đại phái chỉ có má»—i Nga Mi là đáng để Tiểu Bình nà y phần nà o nhân nhượng. Hừ! Bá»n ngÆ°Æ¡i định dò xét Tiểu Bình nà y à ? Muốn thế thì cứ việc. Má»i!†Tiểu Bình cÆ°á»i gượng:
- Hà n xá vốn ở tiểu trấn phÃa trÆ°á»›c không xa, nhÆ°ng phải vượt sông. Nếu đại sÆ° có lòng, cháºc ... tại hạ cà ng thêm cảm kÃch vì không ngá» chỉ ná»™i trong má»™t ngà y mà lại có duyên được đến hai vị đệ tá» pháºt môn giúp đỡ! Äa tạ, Ä‘a tạ!
Äầu kia của thanh cây dò Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang có má»™t bà n tay giữ chặt. Và có má»™t sức lá»±c Ä‘ang nhè nhẹ kéo Tiểu Bình bÆ°á»›c Ä‘i:
- Thà chủ quả khéo nói, khéo nói! NhÆ°ng chuyện nà y dẫu sao cÅ©ng là bổn pháºn của bần tăng, thà chủ Ä‘á» cáºp đến hai chữ cảm kÃch chỉ khiến bần tăng thêm ngại. Mong thà chủ cẩn trá»ng cho, vốn dÄ© thà chủ cÅ©ng là ngÆ°á»i võ lâm ắt cÅ©ng hiểu bần tăng sắp Ä‘Æ°a thà chủ Ä‘i nhanh hÆ¡n bằng khinh thân pháp?
Tiểu Bình gáºt đầu:
- Tại hạ cÅ©ng Ä‘ang chá» Ä‘iá»u nà y. Vì Thanh Tâm sÆ° thái lúc nãy cÅ©ng Ä‘Æ°a tại hạ ... Há»±!
Có má»™t lá»±c đạo Ä‘ang truyá»n qua thanh cây để nâng và lôi Tiểu Bình Ä‘i. Dù thừa biết Ä‘iá»u đó thế nà o cÅ©ng xảy ra và cÅ©ng biết trÆ°á»›c khi có lá»±c đạo truyá»n đến thân nhÆ°ng Tiểu Bình vẫn vá» nhÆ° ngÆ°á»i bị giáºt mình tháºt, đến phải khe khẽ báºt kêu lúc bất ngá» bị Ä‘Æ°a Ä‘i quá nhanh.
Vút!
Tiếp đó Tiểu Bình thoáng cÆ°á»i thầm vì nháºn ra ngoà i má»™t Ãt lá»±c đạo Ä‘ang được tăng nhân Giác Duyên váºn dụng để Ä‘Æ°a Tiểu Bình Ä‘i thì Ä‘a phần những lá»±c đạo còn lại Ä‘á»u được Giác Duyên Ä‘iá»u Ä‘á»™ng, dao cho vừa thấm nháºp và o Tiểu Bình, vừa thăm dò toà n bá»™ kinh mạch cÅ©ng của Tiểu Bình.....