26-04-2008, 07:44 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 21
Nhát búa siêu sanh
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äừng, lão ca!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết:
- Không thể không giết hắn. Äệ không hiểu tÃnh tình của hắn, hắn là con ngÆ°á»i cố chấp cá»±c Ä‘á»™. Äối vá»›i Hắc Lâu, hắn là má»™t kẻ mù, chỉ biết cúi đầu tuân phục, hắn tôn sùng, tin tưởng đến quên cả nhân cách. Nếu không giết hắn, hắn sẽ là m má»i cách ngăn trở chúng ta, hÆ¡n thế nữa, hắn sẽ báo cáo sá»± tình vá»›i Lâu Chủ, truy lùng hà nh tung của chúng tạ Tóm lại, hắn là mối háºu hoạn cần phải diệt trừ ngay bây giá», không thể dung dưỡng được.
Lệ Tuyệt Linh thấp giá»ng:
- Không thể giết hắn, lão ca!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Tại sao?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Hắn là má»™t địch nhân đáng giá lắm. Äệ rất tán thưởng thái Ä‘á»™ của hắn.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng:
- Ta cÅ©ng thÃch hắn lắm chứ. Song, sau khi ta áp dụng cái phÆ°Æ¡ng pháp ly khai nhÆ° vừa rồi, thì ta phải chá»n gấp má»™t con Ä‘Æ°á»ng. Vì cái lối ly khai Hắc Lâu bằng máu của ta vừa rồi, nhất định là chúng sẽ không buông tha tạ Ưa thÃch má»™t ngÆ°á»i nà o đó không có nghÄ©a là chấp nháºn cho ngÆ°á»i đó sau nà y trở thà nh đối thủ của chúng tạ Ưa thÃch mà có hại, lại do chÃnh ngÆ°á»i đó gây ra, lại biết trÆ°á»›c mà không tìm biện pháp ngăn chặn là bất trà đó đệ à ! Phải giết hắn để xóa má»i dấu vết, để chúng không truy ra hà nh tung của chúng tạ Ta biết là m nhÆ° váºy là không đẹp, bởi dù sao hắn cÅ©ng có đôi chút cảm tình vá»›i ta, song ta không còn là m sao khác hÆ¡n được.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Cho nên lão ca quyết giết hắn?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu :
- Không còn chá»n lá»±a nà o khác!
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äệ phản đối !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trố mắt:
- Äệ phản đối ? Từ lúc nà o cái tâm của đệ lại trở nên má»m nhÅ©n nhÆ° thế váºy?
Lệ Tuyệt Linh lại lắc đầu:
- Äệ cÅ©ng không biết tại sao nữa! Có lẽ đệ thấy hắn hÆ¡i giống đệ, mà tìm được má»™t kẻ có khà độ giống đệ tháºt không phải là chuyện dá»…. Tìm được rồi thì phải bảo trì chứ ! Dù cho ngà y sau chúng ta có bị hắn tráo trở nhÆ° thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng sao.
Lão ca buông tha cho hắn đi!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng:
- Äệ không hiểu mảy may vá» con ngÆ°á»i hắn. Lão đệ đừng mong cải biến con ngÆ°á»i hắn ! Rồi sau nà y, lão đệ sẽ phải hối háºn cho sá»± từ bi hôm nay !
Lệ Tuyệt Linh khoát tay:
- Äệ mặc kệ!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c bá»±c dá»c:
- Äệ muốn chuốc lấy phiá»n phức Æ°?
Lệ Tuyệt Linh so vai:
- Thì cứ tiếp đón phiá»n phức, có sao đâu ! Con ngÆ°á»i quý ở chá»— có cảm tình vá»›i nhau, dá»c Ä‘Æ°á»ng hắn đối xá» rất tốt vá»›i đệ, hắn thà nh tháºt chiếu cố đến đệ. Äệ hiểu cái tánh của hắn phần nà o, Ä‘Ã nh rằng hắn chủ trÆ°Æ¡ng cái ngu trung, song hắn vẫn xứng đáng là má»™t nam tá» hán.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lắc đầu:
- Äại trượng phu hà nh sá»±, lấy được tất phải buông được, lấy mà không buông là còn cố chấp, tÆ° tưởng còn phiến diện, ta xem đệ má»m yếu hÆ¡n ngà y xÆ°a rồi đấy nhé.
Lệ Tuyệt Linh kiên định:
- Giúp đệ là m tròn một tâm nguyện đi lão ca!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cau mà y nhìn Qúy Ca trong xe. Lâu lắm, y chẳng nói tiếng nà o.
Qúy Ca thu mình ở má»™t góc, dáng tiá»u tụy vô cùng, hắn lo sợ đến xuất thần. Sau cùng, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c buông gá»n:
- Thôi thì tùy đệ váºy!
Lệ Tuyệt Linh vòng tay :
- Äa tạ lão ca! Äệ cảm kÃch vô cùng!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c mỉm cÆ°á»i:
- Có nghÄ©a gì đâu! Ta có thể vì đệ mà là m hÆ¡n thế nữa. Giả nhÆ° nhảy và o lá»a, trầm mình trong nÆ°á»›c sôi, ta cÅ©ng sẵn sà ng cùng đệ sát cánh. Cái háºu hoạn mà ta muốn dứt hôm nay thì đệ lại dung dưỡng, ta cảm thấy ngà y nà o đó, ta sẽ phải lãnh lấy má»™t phần phiá»n phức vá»›i đệ. Chắc chắn nhÆ° váºy đó đệ.
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i nhẹ:
- Äệ hy vá»ng lão ca không phải nhá»c nhằn san xẻ vá»›i đệ. Mà dù có sao Ä‘i nữa, đệ sẽ gánh chịu má»™t mình, lão ca yên chà đi!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lắc đầu:
- Äệ không nên tách rá»i ta ra!
Lệ Tuyệt Linh không khách khÃ:
- Lão ca tốt với đệ quá!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c rùng vai:
- Trong thiên hạ, chỉ có má»™t ngÆ°á»i mà ta không bao giá» chống ý kiến. NgÆ°á»i đó là đệ!
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i nhẹ:
- Cho nên chúng ta mới có cái nghĩa thâm sâu với nhau.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lại nhìn Qúy Cạ Ãnh mắt của y dịu lại rất nhiá»u, y thốt:
- TrÆ°á»›c đây ta nghe Qúy Ca nói hắn thá» thÆ°Æ¡ng và được đệ cứu chữa. Ta biết là khó giết hắn được rồi. Äệ Ä‘Æ°a hắn trở vá» cõi sống thì thiết tưởng hắn không nên bá» những quyá»n lợi mà sá»± sống dà nh cho hắn.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Äúng váºy. Hắn phải biết hưởng những quyá»n lợi của sá»± sống còn, đệ muốn cho hắn hưởng nên đệ đỡ lấy nhát búa của huynh. Hưởng hay không, do hắn có tỉnh ngá»™ hay vẫn còn cố chấp. Bởi hắn vấp phải cái ngu trung, hắn nhÆ° con ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c nặng lắm rồi, hết thuốc chữa. Äà nh rằng trung thà nh là má»™t đức tÃnh tốt, song Hắc Lâu có xứng đáng cho hắn trung thà nh má»™t cách mù quáng chăng. Từ nay, hắn phải suy gẫm kỹ để là m con ngÆ°á»i của hắn sáng giá. Äệ thấy hắn cÅ©ng là má»™t tay khá.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tán thà nh:
- Äệ nói phải, vấn Ä‘á» là nên nghÄ© xem Hắc Lâu có đáng cho hắn hy sinh chăng.
Ta nháºn thấy hắn cần phải mở rá»™ng mắt mà nhìn. Từ trÆ°á»›c đến nay, hắn nhÆ° má»™t kẻ mù, không hÆ¡n không kém.
Mãi đến bây giá», Qúy Ca má»›i mở miệng:
- Thân…đại ca…Tại sao đại ca là m thế ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- NgÆ°Æ¡i bắt đầu khai khẩu rồi à ? Há»i hay lắm! Dù ngÆ°Æ¡i không há»i thì ta cÅ©ng sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết. Hãy lắng tai mà nghe ta nói đây!
Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Nói hay không cũng chẳng quan hệ gì!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng:
- Phải nói chứ ! Ta cần phải nói … Y lại nhìn Qúy Ca, từ từ thuáºt:
- Má»™t Ä‘oạn cố sá»±, cách đây lâu lắm rồi! Má»™t Ä‘oạn cố sá»± nhuá»™m mà u tang tóc, gồm đủ cừu háºn, tà n bạo, tà n ác lẫn trung, nghÄ©a, hiệp. Má»™t Ä‘oạn cố sá»± mà ta nhá»› mãi, xảy ra từ lâu rồi mà ta xem nhÆ° má»›i ngà y nà o! Ta chỉ nêu mấy chi tiết quan trá»ng thôi.
Tránh mất thì giá» dà i dòng, cho ngÆ°Æ¡i biết tại sao ta là m thế Qúy Ca run giá»ng:
- Tiểu đệ hy vá»ng được biết nguyên nhân!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c vá»›i giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u tiếp:
- Bảy năm trÆ°á»›c, gia sÆ° của ta ở má»™t cái gò tên là Thất Tinh CÆ°Æ¡ng, cách Trung Äiá»n SÆ¡n không xa lắm. Nhà ta rất nhá», rất giản Ä‘Æ¡n, song chừng nhÆ° hạnh phúc trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u nhóm tụ dÆ°á»›i mái nhà đó. Ta cùng vợ ta là Trần Tiệp sống trong ngôi nhà đó. Phu nhân ta không đẹp lắm, song rất ôn nhu, hòa dịu và rất má»±c yêu tạ Nà ng từng nói vá»›i ta, nà ng sinh ra trên nhân thế là vì ta, nà ng sinh ra là m nữ nhân là vì ta, để trở thà nh vợ tạ Nà ng còn nói, nà ng sống vì ta, cho tạ DÄ© nhiên ta cÅ©ng yêu nà ng chẳng kém gì vá»›i tình yêu nà ng dà nh cho tạ Hai chúng ta thÆ°á»ng háºn gặp nhau rất muá»™n, bá» phà bao nhiêu thá»i gian trÆ°á»›c khi gặp nhau.
Dừng lại má»™t chút, hồi ức bóng hình ngÆ°á»i bạn Ä‘á»i, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tiếp:
- Hai chúng ta ngà y qua ngà y quấn quÃt bên nhau, tình yêu cà ng lúc cà ng tăng, ba năm sau rồi mà xem nhÆ° má»›i gặp nhau, má»›i yêu nhau, không há» chán nhau. Ba năm sau. Và o lúc trÆ°a má»™t ngà y, ta rá»i nhà đến Trung Äiá»n SÆ¡n há»™i há»p vá»›i tất cả anh em. Khi ta trở vá» Thất Tinh CÆ°Æ¡ng thì …Ta thấy cả bầu trá»i sụp đổ trÆ°á»›c mắt tạ Äồ váºt trong nhà đổ vỡ, vất bừa bãi, vợ ta thì trần truồng, tay chân bị trói nằm sóng soà i trên mặt ná»n. Không cần có sá»± thông minh tuyệt đỉnh, ta cÅ©ng đủ biết là sá»± việc gì đã xảy ra tại nhà trong thá»i gian ta vắng mặt.
Nà ng bị cưỡng hiếp ! Bảy ngÆ°á»i luân phiên cưỡng hiếp nà ng ! Nà ng còn sống, nà ng nhìn ta, ta nhìn nà ng … Qúy Ca nghiến răng:
- Ai ?
Báºt cÆ°á»i ghê rợn, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c rÃt lên:
- Ngươi có nghe nói đến Trung Châu Thất Hùng?
Qúy Ca kêu lên:
- Sao ? Trung Châu Thất Hùng? Há» là những ma tinh? Thế thinh danh Thất Hùng là giả tạo, che Ä‘áºÃ¤y má»™t tâm địa hung ác?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c căm há»n:
- Thì có khác chi Hắc Lâu? Ta vốn có mối thù vá»›i bá»n súc sanh đó, song ta không ngá» chúng đê tiện đến thế, thừa cÆ¡ ta vắng mặt, dở trò bỉ ổi đối vá»›i má»™t nữ nhân vô phÆ°Æ¡ng kháng cá»±. Chúng không giết chết vợ ta luôn, để ta nghe nà ng thuáºt lại mà căm phẫn, mà tức uất . Thâm Ä‘á»™c đến thế là cùng. Giả nhÆ° vợ ta chết liá»n lúc đó, thì là m gì ta biết được thủ Ä‘oạn của chúng. Hẳn là phải còn lâu ta má»›i truy ra. Qua lá»i tÆ°á»ng thuáºt của vợ ta thì bá»n chúng chá» ta tại Hồi Phong Nhai. Ta mở trói cho vợ ta, an ủi nà ng mấy câu, rồi láºp tức Ä‘i đến Hồi Phong Nhai gặp chúng, bất chấp vợ ta cản ngăn, bởi nà ng sợ ta Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, khó thắng nổi bảy ngÆ°á»i. Gặp nhau rồi, cuá»™c chiến khai diá»…n, ta đánh nhÆ° Ä‘iên, ta giết được ba tên , ngược lại ta thá» thÆ°Æ¡ng nặng. Trong khi ta cầm chắc cái chết, thì Lệ lão đệ Ä‘i ngang qua đó, không cần há»i han ná»a tiếng, đã xuất thủ tiếp trợ ta liá»n. Y hạ sát hai tên, hai tên còn lại chạy thoát, y Ä‘Æ°a ta vá» nhà thì vợ ta đã tá»± tá». ChÃnh y chôn cất vợ ta, săn sóc ta, khi ta là nh bệnh, y má»›i giã từ. Suốt bảy năm nay, ta tìnm y khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i và mãi đến giá» má»›i gặp mặt. Có má»™t lần y nhá» ngÆ°á»i đến báo tin cho ta biết chá»— ở của hai tên súc sinh còn lại đó. Láºp tức, ta đến nÆ¡i dùng chiếc búa thần nà y táºn diệt chúng.
Qúy Ca lẩm nhẩm:
- Lệ Tuyệt Linh ! Chỉ có hắn mới là m được những việc như thế!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cao giá»ng tiếp:
- HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm lăn lá»™n giữa dòng Ä‘á»i, ta không thá» Æ n má»™t ai ! Ta không lãnh tình của má»™t ai ! NhÆ°ng ta nợ y rất nhiá»u! Và duy nhất chỉ má»™t mình ỵ Tình của y, ân của y lại thuá»™c cái thứ khó báo đáp. Dù phải báo đáp bằng cả sinh mạng cÅ©ng chÆ°a xứng nổi.
Y thở dà i, tiếp luôn:
- Khó hÆ¡n nữa là chẳng bao giá» y cho ta có má»™t dịp báo đáp y trong muôn má»™t. Từ ngà y chia tay, thắm thoát đã bảy năm trôi qua, y nhÆ° cánh chim trá»i, ta dù là gió cÅ©ng không tìm được cánh chim.
Bá»—ng Qúy Ca há»i :
- Ngay từ lúc Lâu Chủ yêu cầu hợp tác, Thân đại ca đã có chủ trương đó rồi?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Äúng, nhÆ°ng không hoà n toà n! Ta chỉ có ý định lợi dụng Ä‘á»™i thám tá» của Hắc Lâu thôi. Và sau đó, khi biết được Lâu Chủ hạ lịnh truy sát Lệ lão đệ là ta xác định thái Ä‘á»™ liá»n. Cái thái Ä‘á»™ đó vừa được biểu hiện, hẳn ngÆ°Æ¡i đã thấy! Ta nóng lòng tìm gặp y còn hÆ¡n cả các ngÆ°Æ¡i.
Qúy Ca thở dà i:
- Váºy mà tiểu đệ cứ tưởng Thân đại ca nóng lòng láºp công vá»›i Hắc Lâu. Thá»±c là má»™t cÆ¡n ác má»™ng. Äại ác má»™ng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng:
- Ta cho các ngươi biết chủ trương chủ ta thì các ngươi chết sớm từ lâu rồi, chết tất cả không còn một mạng. Ta nóng lòng gặp y, chỉ mong gặp được y sớm để tiếp trơ.
y, chứ nà o phải để bắt ỵ Các ngÆ°Æ¡i là m Ä‘iá»u bất lợi cho y, nêân tất cả các tiểu tổ cùng gặp y cùng má»™t lúc, thì ta không ngần ngại xuất thủ hạ sát các ngÆ°Æ¡i.
Qúy Ca nghe điện lạnh chạy khắp mình:
- Là m sao bá»n tiểu đệ biết được giữa đại ca và hắn có Ä‘oạn ân tình thâm háºu nhÆ° váºy? Cả Lâu Chủ cÅ©ng không biết luôn, nên má»›i giao phó cho đại ca trách nhiệm bắt hắn, giỠđây Lâu Chủ vô hình trung hy sinh má»™t số cao thủ rất oan uổng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng :
- Không má»™t tình cảm, không má»™t áp lá»±c nà o ngăn trở được ta là m Ä‘iá»u hữu Ãch cho y cả . Bao nhiêu mạng ngÆ°á»i đó có ý nghÄ©a gì chứ? Sá»± an ủi của Lâu Chủ có nghÄ©a gì? Huống chi, đã chắc đâu sá»± Æ°u ái đó phát xuất từ chân thà nh hay do lòng lợi dụng mà có? NgÆ°Æ¡i nên biết, nếu ta không biết Æ¡n y thì ta không hÆ¡n gì loà i cầm thú. Ta không còn là con ngÆ°á»i nữa.
Qúy Ca thở dà i:
- Tiểu đệ cứ nghÄ© … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cháºn lại:
- Äừng nói chi cả ! Ta biết rõ con ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i. Thá»±c ra ngÆ°Æ¡i rất tốt, song phải cái là ngÆ°Æ¡i không chịu phân biệt thị phi, ngÆ°Æ¡i cố chấp cá»±c Ä‘á»™ … Lệ Tuyệt Linh chen và o:
- Bá» Ä‘i lão cạ Äừng trách hắn chi nữa.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°á»i gằn :
- Vì Lệ Tuyệt Linh, ta có thể là m bất cứ việc gì, huống hồ là trở mặt với Hắc Lâu.
Vả lại các ngươi cho là trở mặt, chứ ta thì không, ta cho rằng là hồi đầu, là phản tỉnh hay nói một cách khác, ta chấm dứt sự lợi dụng lẫn nhau. Ta bỠđi mà không mảy may hối tiếc.
Qúy Ca ấp úng:
- NhÆ°ng … há» có thể …truy tầm đại ca … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c bÄ©u môi:
- Là m chi ta được chứ? Ta sợ gì bá»n chúng?
Qúy Ca chép miệng:
- Chỉ sợ trong tương lai, đại ca không còn một ngà y an tịnh với chúng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cao giá»ng:
- Từ đây Hắc Lâu sẽ trải qua ngà n muôn cÆ¡n sóng gió, trừ khi Tà o Nghệ thoái xuất giang hồ, quy ẩn má»™t nÆ¡i nà o đó an pháºn thủ thÆ°á»ng, thì may ra ta má»›i để yên cho.
Dừng lại một chút, y tiếp luôn:
- Bằng và o công lá»±c của ta và Lệ Tuyệt Linh hợp tác lại, ta nghÄ© chẳng má»™t kháng cá»± nà o là m cho chúng ta nao núng cả. Äà nh rằng Hắc Lâu có nhân số đông, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng quên là sau lÆ°ng ta còn có cả đôi huynh đệ.
Qúy Ca kinh hãi:
- Äại ca quyết chống đối Hắc Lâu ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng:
- Nếu chúng muốn.
Qúy Ca lo lắng:
- Sá»± tình nghiêm trá»ng lắm đại ca … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c thản nhiên:
- Ta xem thÆ°á»ng.
Qúy Ca chớp mắt:
- Lá»i hứa giữa đại ca và Hắc Lâu, chẳng lẽ đại ca không … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c khoát tay:
- Không má»™t lá»i hứa nà o là m ngăn cách ta vá»›i bằng hữu của ta cả.
Qúy Ca thở dà i:
- Thế thì cái gì phải đến chắc hẳn sẽ đến. Tiểu đệ nghĩ Hắc Lâu không dễ dà ng nhượng bộ cho đại ca đâu.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Ta sẵn sà ng chỠđợi. Cho ngÆ°Æ¡i biết, ta đã quyết định nhÆ° váºy ngay từ lúc Tà o Nghệ ủùy thác nhiệm vụ nà y cho ta.
Dừng lại một lúc, y buông từng tiếng, nói với Qúy Ca:
- Bất quá ta Ä‘á» tỉnh ngÆ°Æ¡i vá» Ä‘iểm nà y để ngÆ°Æ¡i nhá»›. Lệ Tuyệt Linh cứu mạng ngÆ°Æ¡i, y không há» mong vá»ng ngÆ°Æ¡i báo đáp, y chỉ muốn đánh thức lÆ°Æ¡ng tri của ngÆ°Æ¡i, để cho ngÆ°Æ¡i biết phân biệt, để cho ngÆ°Æ¡i nháºn định ân và oán rõ rệt, giúp cho ngÆ°Æ¡i trở thà nh má»™t hảo hán giang hồ, đúng bản sắc má»™t đại trượng phụ NgÆ°Æ¡i nên suy nghÄ© lại những Ä‘iá»u ta vừa nói.
Tà i sản của meongo75
26-04-2008, 07:45 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 22
Phớt qua hắc lâu
Qúy Ca trầm ngâm má»™t lúc, Ä‘oạn nhếch nụ cÆ°á»i khổ, thốt:
- Tiểu đệ nháºn ra mình nhÆ° con chim trá»i bạt gió, gió ngÆ°ng rồi, lá»±a hÆ°á»›ng hồi quỵ Biết vỠđâu đây … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng:
- Bằng và o lý trÃ, nếu ngÆ°Æ¡i còn lý trÃ. NÆ¡i nà o ngÆ°Æ¡i cho là đáng vá» thì cứ vá».
Việc nà o ngươi cho là đáng là m thì cứ là m.
Lệ Tuyệt Linh nối tiếp:
- Trong chốc lát nữa đây, chúng ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i. Tùy ngÆ°Æ¡i quyết định Ä‘i nÆ¡i nà o khác hay là trở vá» Hắc Lâu. Vá» Hắc Lâu rồi, ngÆ°Æ¡i cứ tá»± nhiên tố cáo, Ä‘iá»m chỉ, cung cấp tin tức cho Hắc Lâu. Chúng ta không há» oán háºn ngÆ°Æ¡i đâu. Chỉ vì bá»n ta xét thấy ngÆ°Æ¡i là con ngÆ°á»i khá, có thể cùng ngÆ°Æ¡i kết tình bằng hữu. Bất quá trong tÆ°Æ¡ng lai, nếu ngÆ°Æ¡i còn mang danh nghÄ©a của Hắc Lâu, gặp nhau rồi thì tình thế sẽ không còn nhÆ° hôm nay.
Qúy Ca gượng cÆ°á»i:
- Ta sẽ tránh chạm mặt. Äể không còn phải khó khăn khi bắt buá»™c phải giữ vững láºp trÆ°á»ng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cảnh cáo:
- CÅ©ng có lúc ngÆ°Æ¡i sẽ không tá»± chủ lấy ngÆ°Æ¡i được. Khi bà n tay của Tà o Nghệ còn chụp trên đầu ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°Æ¡i đừng tiên liệu thái Ä‘á»™ nà o, nhất là đối vá»›i sá»± việc còn chÆ°a xảy đến. Bây giá» Ä‘iá»u trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i cần nghÄ© đến là cái chá»— trống trong Hắc Lâu mà ta bá» lại để ly khai. Ta chá» xem ngÆ°Æ¡i có đảm nháºn nổi trá»ng trách Ä‘iá»u khiển Thiên tổ hay không.
Qúy Ca cắn răng:
- Äại ca muốn tiểu đệ phải là m sao?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng:
- Ta có muốn nhÆ° thế nà o cÅ©ng vô Ãch, bởi quan niệm dị đồng thì dù ngÆ°Æ¡i có kÃnh trá»ng ta, vị tất ngÆ°Æ¡i đã nghe lá»i tạ Bất quá ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i đừng bao giá» quên Ä‘oạn giao tình của chúng ta trong những ngà y qua váºy, chúng ta sẽ cố gắng tránh Ä‘Æ°a nhau và o tuyệt lá»™.
Qúy Ca rung rung giá»ng:
- Äừng bức tiểu đệ quá đại ca … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tiếp:
- Ta có bức ngÆ°Æ¡i đâu, ta chỉ nói lên má»™t sá»± tháºt, giúp ngÆ°Æ¡i chuẩn bị tinh thần đê?
đón tiếp má»™t việc sẽ phải xảy ra trong tÆ°Æ¡ng lai. Bởi ngÆ°Æ¡i muốn là m nha trảo, là m chó săn cho Hắc Lâu thì là m sao ngÆ°Æ¡i tránh né được má»™t công tác săn mồi lá»›n là ta và Lệ lão đệ? NgÆ°Æ¡i chắc chắn là bá»n ta cùng ngÆ°Æ¡i sẽ đối tráºn sau nà y. Mặc dù bá»n ta luôn luôn muốn xem ngÆ°Æ¡i là bằng hữu.
Mồ hôi đổ ra đẫm ướt cả y phục, Qúy Ca rên rỉ:
- Äại ca cho tiểu đệ trở vá» suy nghÄ© lại. Tiểu đệ sẽ suy nghÄ© lại … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lắc đầu:
- Ta đã nói là tùy ngÆ°Æ¡i. Song ta biết chắc là ngÆ°Æ¡i chẳng bao giá» có thái Ä‘á»™ khác hÆ¡n ngà y naỵ Tâm tánh của ngÆ°Æ¡i vốn cố chấp, cái gì cố định là cố định. NgÆ°Æ¡i thuá»™c hạng ngÆ°á»i dù biết rõ là đi tá»›i chắc chắn sẽ đụng tÆ°á»ng song vẫn Ä‘i.
Lệ Tuyệt Linh xen và o:
-Nói là m chi nữa, lão cạ Äối vá»›i hắn, đệ có cái Æ¡n cứu mạng, song hắn không phải là Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c, cho nên những gì đệ có thể nói vá»›i lão ca lại không thể nói vá»›i hắn. Chỉ nên phá»›t qua để nói rõ lòng mình, chứ đừng hy vá»ng hắn nghe. Do đó nói nhiá»u vô Ãch. Lão ca nói mãi, hắn sẽ tưởng bá»n ta van cầu hắn đấy. Cứ để tùy hắn là hÆ¡n. Bá»n ta sẵn sà ng chấp nháºn thái Ä‘á»™ của hắn trong tÆ°Æ¡ng lai, bất cứ dÆ°á»›i hình thức nà o. Äừng bao giá» gây cho hắn cái cảm tưởng là phải miá»…n cưỡng là m má»™t việc mà hắn không cam tâm tình nguyện.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Lão đệ có lý ! Chúng ta nên chấm dứt tại đây. Y cÅ©ng chẳng phải là kẻ thiếu vắng tim óc, y cÅ©ng biết chá»n cho hắn má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Mình đi thôi, lão ca !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c liếc sang Qúy Ca há»i:
- Còn hắn thì sao?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- ThÆ°Æ¡ng thế của hắn tuy trầm trá»ng tháºt nhÆ°ng đệ đã áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp cấp cứu, sinh mạng không đáng ngại nữa, chỉ cần tìm đại phu tiếp tục chữa trị trong má»™t thá»i gian ngắn là hắn sẽ khôi phục nguyên trạng. Äệ tin rằng hắn có thể tá»± lo liệu được việc đó.
Qúy Ca thốt:
- Nhị vị cứ đi, tại hạ tự chiếu cố cho mình được.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Nếu váºy thì bá»n ta Ä‘i đây.
Qúy Ca cố buông tiếp một câu:
- Thân đại ca, tiểu đệ còn ghi nhá»› cái Æ¡n tha chết … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c khoát tay:
- Äừng mang Æ¡n ta mà hãy cảm Æ¡n lão hữu của ta thì đúng hÆ¡n.
Lệ Tuyệt Linh thản nhiên đưa lên ba ngón tay:
- Ba lần cứu ngươi đấy nhé. Mạng ngươi cũng lớn lắm.
Qúy Ca thẹn:
- Ta nhớ, nhất định là ta nhớ.
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i nhẹ:
- Ãt nhất, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên biết việc nà y:
Là dÆ°á»›i tay Lệ Tuyệt Linh, chết thì có, sống thì không. NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thứ nhất được sống sót đó. Ta phá cái lệ cố hữu để tiếp sức cho ngÆ°Æ¡i bảo vệ cÆ¡ đồ Hắc Lâu.
Qúy Ca thẹn hơn, song hắn còn nói gì được nữa.
Lệ Tuyệt Linh không buồn nhìn hắn, ung dung xuống xe gá»i Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c:
- Chúng ta đi thôi lão ca!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c há»i :
- Äệ Ä‘i đứng có tiện lắm không?
Lệ Tuyệt Linh so vai:
- NhÆ° thÆ°á»ng!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c quay mình:
- Ngá»±a ở phÃa kia.
Dặm dà i dêm vắng, đôi ngá»±a song song nện vó Ä‘á»u Ä‘á»u, không nhanh mà cÅ©ng không cháºm, tiếng vang nghe não ruá»™t là m sao. Äôi bằng hữu trầm ngâm, tâm tÆ° hÆ°á»›ng vá» những ngà y cÅ©, man mác bâng khuâng … Lâu lắm, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°á»i lên má»™t tiếng, phá tan im lặng:
- Äệ Ä‘ang nghÄ© gì thế?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- NghÄ© rất nhiá»u, vá» những việc xa xÆ°a, việc hiện tại và cả những việc trong tÆ°Æ¡ng lai. Toà n là những ý niệm há»—n tạp, chẳng có đầu và chÆ°a có cuối … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c thở ra:
- Trong tÆ°Æ¡ng lai, hẳn là chúng ta sẽ gặp nhiá»u phiá»n phức vá»›i Hắc Lâu là cái chắc. Nếu có cần suy nghÄ© thì nên lấy việc đó là m vấn Ä‘á». Còn nhÆ° sinh mạng giang hồ thì ngà n xÆ°a vẫn váºy và ngà n sau cÅ©ng thế luôn, có chi lạ mà phải thắc mắc. Äã chấp nháºn cái kiếp sống giang hồ thì cứ nhÆ° là theo gió Ä‘Æ°a Ä‘i, có nghÄ© ngợi cho lắm cÅ©ng chẳng có Ãch gì. Cái gì đến sẽ đến, chúng ta không tà i nà o không ngăn cháºn được. Cái gì không đến thì cho dù có van cầu, nó cÅ©ng vắng bóng nhÆ° thÆ°á»ng.
Lệ Tuyệt Linh trầm giá»ng:
- Xem ra lão ca chừng nhÆ° lãnh đạm vá»›i tất cả má»i việc trên Ä‘á»i.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng:
- Từ cái ngà y nà ng Tiệp của ta qua Ä‘á»i thì chẳng biết tại sao, ta dá»ng dÆ°ng vá»›i má»i sá»± trên Ä‘á»i, chừng nhÆ° nà ng ra Ä‘i Ä‘em theo nguồn vui sống của ta luôn.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Thá» lấy má»™t ngÆ°á»i nữa xem sao? Äể lấp cái khoảng trống trong cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°á»i. Biết đâu tình yêu má»›i lại không hà n gắn được vết thÆ°Æ¡ng lòng?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nở má»™t nụ cÆ°á»i xa vắng:
- Äừng nói là ta thuá»™c loại Ä‘a tình. Sau lần vượt bể ra khÆ¡i, không còn ai thÃch cái thú ngắm nhìn ao hồ nữa.
Lệ Tuyệt Linh nhẹ giá»ng:
- Có lắm ngÆ°á»i nói thá»i gian là liá»u thuốc thần, sẽ chữa được chứng buồn thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng nhất.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c bÄ©u môi:
- Thá»i gian ? Thá»i gian là bao lâu? Bảy năm qua, chÆ°a đáng gá»i là má»™t thá»i gian sao ? Vết thÆ°Æ¡ng lòng của ta vẫn còn rÆ°á»›m máu!
Lệ Tuyệt Linh chớp mắt:
- Lão ca cứ thá» xem. Có lẽ tại ngÆ°á»i giam mình trong thụ Ä‘á»™ng của cảm tình.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c vụt cÆ°á»i khanh khách:
- Kỳ quái tháºt ! Ta tá»± há»i là tại sao đệ cứ bảo ta tìm má»™t cái giả tạo để thay thế cho cái chân tháºt đã mất Ä‘i. Thế còn đệ thì sao? Äệ không khẩn cấp cho mình nghÄ©a là là m sao chứ ? Ãt nhất ta cÅ©ng có nếm trải qua cái tÆ° vị mặn nồng. Chứ đệ thì năm tháng trôi qua chồng chất lên cái tuổi xuân già , cam sống má»™t Ä‘á»i trinh nữ muôn Ä‘á»i gió thu không lá»t và o phòng the sao?
Lệ Tuyệt Linh báºt cÆ°á»i sằng sặc:
- Äệ ? Bằng và o đâu mà đặt Æ°á»›c vá»ng thà nh vấn Ä‘á»?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c kinh ngạc:
- Lại cần phải bằng và o cái gì nữa a ?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i chua chát:
- Lênh đênh, phiêu bạt khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i, lấy bốn biển là m nhà , đặt sinh hoạt trong dòng máu Ä‘á», ngá»n gió tanh, rá»i núi kiếm là và o rừng Ä‘ao, sống không hy vá»ng trá»n ngà y, ngủ không hy vá»ng tròn đêm. Vá»›i tình cảnh đó, thà nh gia láºp thất để là m gì? Ai dám liên can cuá»™c Ä‘á»i vá»›i đệ mà đệ nỡ nà o là m hại cuá»™c Ä‘á»i má»™t ngÆ°á»i khi chÆ°a nắm chắc trong tay má»™t phÆ°Æ¡ng tiện nà o đảm bảo sá»± ấm no cho ngÆ°á»i bạn Ä‘Æ°á»ng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm ngâm má»™t lúc:
- Nói vá» tình cảnh, ta có khác gì đệ? NhÆ°ng ta cÅ©ng lấy vợ nhÆ° thÆ°á»ng, có sao đâu?
Lệ Tuyệt Linh thấp giá»ng:
- Lúc đó hoà n cảnh của lão ca khác vá»›i hoà n cảnh của đệ hiện tại. Lúc đó lão ca có định sở Ä‘Ã ng hoà ng, rất thuáºn tiện cho ngÆ°á»i láºp gia thất. Lão ca còn lạ gì, từ ngà y đó cho đến giá» nà y, đệ vẫn sống cái kiếp lÆ°u lãng khắp sông hồ.
Chà ng kết luáºn:
- Äệ có nhiá»u bất tiện hÆ¡n lão ca, nếu không muốn nói là bất hợp!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c thở dà i:
- Có lẽ đệ thấy cái thảm cảnh của ta rồi sanh lạnh lùng mà không dám tiến xa hơn nữa.
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Có má»™t Ä‘iểm nà y, theo nháºn xét của đệ là đệ không thÃch lắm vá»›i cái cảnh đủ vợ đủ chồng. Äệ thấy đèo má»™t nữ nhân bên cạnh thì phiá»n lụy là m sao! HÆ¡n nữa bổn pháºn gia đình sẽ rà ng buá»™c, đầu óc của đệ nhÆ° bị đóng khung, những ý niệm khoáng đạt không còn tá»± do phÆ¡ phất nữa.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lắc đầu:
- Cái quan niệm của kẻ ngoà i vòng là thế, song có và o vòng rồi thì má»›i biết thế nà o là hạnh phúc của má»™t cuá»™c hôn nhân. Hôn nhân có cái thú của nó, tuy mất chút tá»± do song bù lại là ngÆ°á»i hưởng vô và n hạnh phúc. Có nhÆ° thế con ngÆ°á»i má»›i bằng lòng vá»›i cảnh “tá» phược thê thằng “ chứ ! ChÃnh cái ma lá»±c của nếp sống lứa đôi là động cÆ¡ của sá»± truyá»n giống, nhá» cái ma lá»±c đó mà nhân loại còn tồn tại cho đến ngà y nay.
Há» cùng khuyên nhau, ngÆ°á»i chÆ°a vợ thì nên lấy vợ, ngÆ°á»i chết vợ thì nên tục huyá»n, ai ai cÅ©ng có lý do thoái thác, há» còn bà n phiếm vá»›i nhau má»™t lúc nữa …Sau đó, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c chuyển hÆ°á»›ng câu chuyện sang vấn Ä‘á» khác:
- Äối phó vá»›i Hắc Lâu đệ đã có biện pháp gì chÆ°a?
Lệ Tuyệt Linh so vai:
- Äánh, đánh chà chết vá»›i nhau chứ còn biện pháp gì nữa?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c liếc mắt thoáng qua chà ng:
- Nói thá»±c, cái gan của đệ to quá đấy ! ÄÆ¡n thân Ä‘á»™c lá»±c mà chống đối vá»›i má»™t tô?
chức có lá»±c lượng hùng mạnh nhÆ° Hắc Lâu, ta nghÄ© trên Ä‘á»i chẳng có mấy kẻ dám là m.
Ta phục cái dũng khà của đệ!
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i khổ:
- Có lẽ đệ can đảm, đệ có thừa dÅ©ng khà nhÆ° lão ca vừa nói. Song đệ đâu có quá ngu mà không biết thế nà o là lợi hại. Dù sao thì Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i Hắc Lâu là má»™t việc cá»±c kỳ nguy hiểm. Äệ cÅ©ng biết thế lá»±c của Tà o Nghệ rất lá»›n, song sá»± tình do tấu xảo mà thà nh, chứ đệ có đâu khiêu khÃch chúng. Khởi sá»±, trong má»™t phút bất bình, đệ trừng trị tên Cam Äại Hồ Tá». Tuyệt nhiên đệ không biết hắn có liên quan đến Hắc Lâu. Äến khi phát hiện ra chân tÆ°á»›ng thì sá»± đã rồi. Trong trÆ°á»ng hợp của đệ, lão ca có lùi bÆ°á»›c được chăng? Không lùi được thì cứ tiến. Bởi chúng ta thuá»™c mẫu ngÆ°á»i ngẩng mặt chứ không chịu cúi đầu.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tiếp:
- Lúc Tà o Nghệ Ä‘Æ°a ra Võng Lịnh, ta má»›i biết cái Ä‘Ãch nhắm của chúng là đệ, ta hết hồn ngay, mồ hôi lạnh toát ra liá»n, song ta phải giữ vẻ thản nhiên để chúng không nghi ngá», rồi âm thầm tìm cách tiếp trợ đệ. Ta không ngần ngại chủ trÆ°Æ¡ng ly khai Hắc Lâu bởi không còn cách nà o uyển chuyển được nữa trong trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy. Ta tìm đệ khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i, cháºm má»™t ngà y chÆ°a gặp đệ là ta lo sợ má»™t ngà y, sợ đệ rÆ¡i và o tay các toán khác … Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Lão ca lo lắng quá, chứ chúng đâu có thể dá»… dà ng thu tháºp đệ! Bất quá chúng chỉ gây khó khăn cho đệ Ãt nhiá»u váºy thôi!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Ta cÅ©ng biết đệ có bản lãnh cao cÆ°á»ng, song bá»n chúng đông, lại ở trong bóng tối, trong khi đó thì đệ lại không ngá» là có cuá»™c săn Ä‘uổi sau lÆ°ng. Bởi ta biết rõ thá»±c lá»±c của Hắc Lâu, ta còn biết rõ hÆ¡n ai hết vá» hà nh vi của chúng. Äừng hy vá»ng chúng tôn trá»ng quy luáºt giang hồ. Vì quyá»n lợi, chúng thản nhiên dẫm chân lên đạo nghÄ©a nhÆ° thÆ°á»ng. Bởi chúng mất hẳn tÃnh cách hà o hùng nên ta lo sợ cho đệ bị chúng ám toán. Chỉ có ám toán má»›i mong hạ nổi đệ, chúng biết váºy nên không ngần ngại Ä‘Æ°a ra nhiá»u ngÆ°á»i, vừa giao đấu vá»›i đệ vừa sá» dụng ám khÃ.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Äệ tri ân lão ca! Không ngá» lão ca khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n ngÆ°á»i trong cuá»™c là đệ.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c há»i:
- Nhưng là m sao đệ biết được Hắc Lâu có ác ý với đệ ? Sau khi chúng gây sự với đệ hay là đệ bắt đươc tin tức từ trước?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Äệ bắt được tin tức từ trÆ°á»›c. Có Ä‘iá»u đệ không tưởng là chúng hà nh Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° váºy.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c mỉm cÆ°á»i:
- Äệ có cái thuáºt tiên tri chăng? Là m sao đệ biết được mÆ°u đồ của chúng?
Lệ Tuyệt Linh thuáºt lại cái việc tranh chấp số ngá»c Miêu Nhãn vá»›i Kim San Khách Mạnh Ngạn và cuá»™c tao ngá»™ vá»›i Thạch Nữ Bạch Liên Bình cho Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nghe.
Äoạn chà ng cÆ°á»i thốt:
-Ná»a rÆ°Æ¡ng Miêu Nhãn Ngá»c Ä‘Ã nh là có giá trị liên thà nh, song đệ nghÄ© mạng sống của đệ phải quý hÆ¡n! Rừng xanh còn tồn tại thì ta vẫn còn củi mà gầy lá»a nhÆ° thÆ°á»ng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tặc lưỡi:
- Dù sao hà nh Ä‘á»™ng của đệ cÅ©ng tá» ra cái đại phÆ°Æ¡ng của con ngÆ°á»i anh hùng đó.
Ta há»i đệ, giả nhÆ° cái in đó là giả thì sao?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- XÆ°a nay đệ là m những cuá»™c giao dịch Ä‘á»u phải bắt buá»™c đối phÆ°Æ¡ng phải có má»™t chứng minh. Thấy chứng minh rồi, đệ má»›i giữ lá»i hứa. Huống chi đệ nghÄ© rằng Bạch Liên Bình không dám lừa dối đệ đâu. HÆ¡n ai hết, nà ng rất hiểu cái háºu quả của sá»± lừa dối, nhất là khi đối tượng của nà ng lại là đệ. Hiện tại thì sá»± chứng minh đó đã cụ thể lắm rồi.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm ngâm má»™t lúc:
- Ta không ngá» sÆ° huynh của Bạch Liên Bình lại là thủ lãnh bá»n vệ sÄ© của Tà o Nghệ. Hắn là ngÆ°á»i thÆ°á»ng tiếp cáºn ta nhất trong Hắc Lâu. Hắn còn nhá» tuổi song rất trầm tÄ©nh, thÃch là m không thÃch nói. Phải công nháºn hắn là má»™t nhân tà i. Nghe nói Tà o Nghệ rất tin dùng hắn. Con ngÆ°á»i nhÆ° váºy hẳn là phải có má»™t Æ°á»›c vá»ng cao xa.
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Hắn tên là gì?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c đáp:
- Doãn Thanh ! Ngoại hiệu là Bạch Diện Linh Quan. Nghe nói công phu của hắn đạt đến mức thuần thanh rồi. Tuy nhiên, ta chưa thấy hắn thi thố tà i năng một lần nà o.
NhÆ°ng căn cứ và o sá»± á»· trá»ng nÆ¡i hắn của Tà o Nghệ, ta cÅ©ng có thể Ä‘oán hắn có hạng lắm. Vá» cái thuáºt dùng ngÆ°á»i thì Tà o Nghệ là tay hiếm có trên giang hồ ngà y nay đó.
- Äiá»u đó thì không còn nghi ngá» gì nữa. Lúc Ä‘á» cáºp đến Doãn Thanh, Bạch Liên Bình tá» rõ sá»± tá»± phụ, đệ biết ngay vị sÆ° huynh của nà ng phải có phần nà o tà i và đức, có váºy, nà ng má»›i xem hắn nhÆ° thần nhÆ° thánh.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u gì, suy tÆ° mấy phút thốt:
- Trong tương lai, chúng ta có thể lợi dụng Doãn Thanh để đối phó với Tà o Nghệ.
Hắn cần tiá»n thì chúng ta cung cấp tiá»n. Hắn sẽ là m ná»™i tuyến cho chúng ta.
Lệ Tuyệt Linh thở dà i:
- Theo cái lệ của Bạch Liên Bình thì Doãn Thanh đòi há»i rất cao, chỉ sợ chúng ta không theo kịp.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lá»™ vẻ tà n khốc:
- Thì ngà n lượng và ng, vạn lượng và ng là cùng, chẳng lẽ hắn đòi hÆ¡n ? Äiá»u quan trá»ng là chúng đừng bắt cá hai tay thôi!
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äệ không tin chúng vô sÄ© đến mức đó!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c há»i:
- Äệ có hiểu nhiá»u lắm vá» Thạch Nữ Bạch Liên Bình không?
Lệ Tuyệt Linh lại lắc đầu:
- Không bao nhiêu ! Bất quá đệ chỉ biết nà ng là má»™t tay khó trêu thôi. Nghe nói nà ng cÅ©ng là má»™t phần tá» cay Ä‘á»™c lắm. Lại quáºt cÆ°á»ng, ngang ngạnh, tà n khốc, lạnh lùng, thiếu vắng hẳn má»i tình cảm. Sở dÄ© thế nà ng má»›i lấy cái hiệu là Thạch Nữ.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Váºy là chúng ta lÆ°u ý đến nà ng chặt chẽ hÆ¡n má»™t chút.
Lệ Tuyệt Linh nghiêm giá»ng:
-Lão ca đã là m má»™t việc hy sinh lá»›n lao cho đệ, đối vá»›i cái ân đó, đệ không thể khách sáo nhÆ° phần đông khách giang hồ, cảm tạ rối rÃt. Tuy nhiên đệ không an tâm lắm.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°á»i hì hì:
-So với việc là m của đệ ngà y trước cho vợ chồng ta, thì sự hy sinh đó có thấm gì?
BỠđi , lão đệ !
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Bây giỠchúng ta đi vỠđâu?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c đáp :
- Vá» Trung Äiá»n SÆ¡n ! Hắc Lâu ngÆ°á»i đông thế mạnh, chúng ta nếu má»™t mình đối má»™t thì chẳng ngán má»™t ai, song phải Ä‘á» phòng khi đối phÆ°Æ¡ng áp dụng chiến thuáºt biển ngÆ°á»i. Phà m muốn khai chiến, Ãt nhất mình cÅ©ng phải nắm được cái cÆ¡ tất thắng chứ dại gì sÃnh tà i mà là m liá»u nhÆ° bá»n vÅ© phu thấp trÃ. Tại Trung Äiá»n SÆ¡n, ta có mấy đệ huynh khả dÄ© có thể tiếp trợ chúng ta chống lại Hắc Lâu.
( thiếu và i trang ) Y dừng lại rồi tiếp luôn:
- Tà o Nghệ đã có sẵn ngÆ°á»i nối nghiệp cho y, ngÆ°á»i đó là Lôi Nhất Phong ngoại hiệu Thiên Tý Äồng Tá», nghÄ©a nam của ỵ Hiện tại Lôi Nhất Phong giữ chức tổng quản trong Hắc Lâu, má»i sá»± phân phái thuá»™c hạ công tác bên ngoà i và điá»u hà nh sá»± vụ bên trong Ä‘á»u do hắn quyết định. Hắn có thá»±c quyá»n trong Hắc Lâu, cái quyá»n của hắn vượt hẳn quyá»n của vị phó lâu chủ hiện tại là Cà n Khôn Nhất Chỉ Äá»— Vô Song. Nắm cái quyá»n đó, hắn khá»i phải Ä‘Ãch thân xuất ngoại, tránh được nguy hiểm. Tà o Nghệ muốn cho hắn được an toà n để má»™t ngà y nà o đó y nằm xuống vÄ©nh viá»…n rồi thì hắn sẽ thừa kế ngôi vị Lâu Chủ. Ta biết nhÆ° váºy nên chẳng bao giá» tin được là y chá»n ta là m ngÆ°á»i kế vị. Và cÅ©ng chÃnh sá»± dụ dẫn của y là m cho ta thấy rõ tâm địa xảo quyệt của y hÆ¡n.
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Äá»™t nhiên mà lão ca được trá»ng dụng nhÆ° váºy, Lôi Nhất Phong và Äá»— Vô Song không ganh tỵ sao?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°á»i lạnh:
- Há» có là thánh đâu mà không ganh tỵ? Cả hai vừa ghìm nhau mà cÅ©ng vừa theo dõi ngấm ngầm từng cá» Ä‘á»™ng của tạ Tuy nhiên, bên trong thì hỠđố kỵ, ngoà i mặt lại hết sứa thừa phụng ta, há» sợ ta bất mãn vì há» mà bá» Ä‘i rồi Tà o Nghệ sẽ trách cứ há» nặng ná».
Y kết luáºn:
- Chung quy tất cả Ä‘á»u nằm trong cái thuáºt của Tà o Nghệ, y muốn cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u dòm ngó lẫn nhau, cho nên có cái sá»± phân quyá»n đảo Ä‘iên nhÆ° váºy, để ai ai cÅ©ng tá»± xem mình là quan trá»ng và cố rình ráºp lẫn nhau, tìm sÆ¡ hở mà hạ nhau, láºp công vá»›i Lâu Chủ. Không ai dám phản.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Tà o Nghệ quả là một con cáo già !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Cái đó thì hẳn rồi!
Äêm sắp tà n, bình minh ló dạng nÆ¡i phÆ°Æ¡ng Äông.
Lệ Tuyệt Linh ngáp dà i thốt:
- Tìm nÆ¡i nà o là m má»™t giáºc Ä‘i lão ca, qua má»™t đêm náo nhiệt, đệ mệt má»i vô cùng
Tà i sản của meongo75
26-04-2008, 07:47 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 23
Hồng tri thù hội
Bách Trượng Lăng là má»™t khu đất gồm nhiá»u gò, chiếm má»™t diện tÃch mấy trăm dặm tròn. Gò có cái cao, cái thấp, bất đồng nhau. Hình thức lại không giống nhau, có cái đầu tròn nhÆ° chiếc bánh bao, có cái nhá»n nhÆ° mÅ©i dùi.
Vá»›i những chiếc gò dị hình quái trạng cao thấp bất đồng đó, Bách Trượng Lăng là má»™t địa Ä‘iểm vô cùng hiểm ác. Từ xa xa nhìn nó giống nhÆ° mặt biển lúc vÅ© bão, ngà n muôn sóng nổi tráºp trùng.
Má»™t con lá»™ xuyên ngang qua khu lăng, con lá»™ không do bà n tay ngÆ°á»i tạo thà nh mà nó chỉ là má»™t lối mòn do chân ngÆ°á»i xuôi ngược đây đó lÆ°u lại, nÆ¡i rá»™ng, nÆ¡i hẹp, chá»— cao chá»— thấp, có chá»— đứt Ä‘oạn vì cá» má»c lan trà n, có chá»— vòng quanh theo gò hoặc hố.
Tháºt là má»™t nÆ¡i hoang vắng nhuốm mà u thê lÆ°Æ¡ng ảm đạm.
Hiện tại, Lệ Tuyệt Linh và Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c đã đến Bách Trượng Lăng.
Không khà oi bức lạ lùng, chẳng có một cơn gió nhẹ thoảng qua, xoa dịu phần nà o cái khó chịu của khách lữ hà nh. Nóng từ trên đổ xuống, nóng từ dưới bốc lên, hỠnhư ở giữa lò hơi, ngột ngạt không thở nổi.
Lấy khăn quấn cổ lau mồ hôi mặt, Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi thốt:
- Chừng như có sự lạ quanh đây.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gò ngá»±a cháºm lại, bình tÄ©nh há»i:
- Äệ có nghe gì à ?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu ká»m ngá»±a dừng lại, nghiêng tai nghe ngóng.
Äúng váºy, vá» phÃa hữu, sau cái gò có tiếng hét la, tiếng kêu gà o lẫn tiếng khóc há»—n Ä‘á»™n. Âm thanh của nữ nhân chiếm phần lá»›n.
Lệ Tuyệt Linh nhìn qua Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c há»i:
- Lão ca nghe chứ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Ta nghe từ trước khi đệ nói. Chỉ vì đệ ba hoa mãi thà nh ra lấn át những tiếng đó nên đệ phát hiện muộn.
Y giục ngựa chạy đi trước. Lệ Tuyệt Linh theo sau đi sâu và o Bách Trượng Lăng.
Không ai Ä‘á» cáºp đến những tiếng gà o thét từ nÆ¡i chiếc gò bên hữu vá»ng đến. Chốc chốc, há» lấy bình nÆ°á»›c, uống má»™t ngụm.
Má»™t lúc sau, chừng nhÆ° Lệ Tuyệt Linh phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u gì, có lẽ lạ lùng hÆ¡n trÆ°á»›c nên chà ng thoáng giáºt mình há»i Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c:
- Lão ca định bỠqua luôn ư?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu tá» vẻ chán nản:
- Äà nh váºy rồi ! Chúng ta gặp quá nhiá»u phiá»n phức, nếu tránh được phần nà o nữa thì cà ng hay.
Lệ Tuyệt Linh do dự :
- Có tiếng nữ nhân khóc. Äệ nghÄ© là có má»™t sá»± bất công nà o đó … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c đáp gấp :
- BỠđi, lão đệ! Trong thiên hạ, sự bất công xảy ra khắp nơi mỗi ngà y, một Lê.
Tuyệt Linh hay má»™t Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c không là m sao can thiệp kịp thá»i và đầy đủ được.
Cầm nhÆ° nó xảy ra ở táºn phÆ°Æ¡ng trá»i nà o xa xôi, ngoà i tầm tai, tầm mắt chúng ta Ä‘i.
Khi nà o chúng ta có phép nhiệm mà u hoá thân thà nh ngà n vạn, hẵng hay!
Lệ Tuyệt Linh lau mồ hôi mặt:
- Mình đi luôn?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c Ä‘iá»m nhiên:
- Phải váºy rồi ! Chúng ta không thể là con ngÆ°á»i quá xấu, song cÅ©ng không nên quá tốt. Giữ trung dung là được rồi, bởi thái quá thì bất cáºp. Trừ trÆ°á»ng hợp chÃnh mắt trông thấy thì lại khác, chứ còn nghe thì vẫn có thể lá» Ä‘i. Mắt thấy lắm lúc còn hồ đồ, huống hồ tai nghe thì lại còn dá»… lầm lẫn hÆ¡n. Thì giá» lúc nà y đối vá»›i chúng ta có giá tri.
tuyệt đối, nên nhá»› nhÆ° váºy.
Lệ Tuyệt Linh nhìn vỠhướng phát ra tiếng kêu, tiếng khóc. Những tiếng đó nho?
lại, dần dần …Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tặc lưỡi:
- Äừng nhìn! Chúng ta Ä‘i thôi!
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Thì đi !
Há» lại giục ngá»±a cất vó. NhÆ°ng Lệ Tuyệt Linh cảm thấy lòng ray rứt vô cùng, thần trà từng giây dao Ä‘á»™ng hÆ¡n … Chà ng lấy là m lạ tá»± há»i tại sao hôm nay lại mất bình tÄ©nh đến thế.
Chừng nhÆ° từ phÃa sau, sau chiếc gò bên hữu đó, có má»™t hấp lá»±c thu hút tâm hồn chà ng, bắt buá»™c chà ng phải nghÄ© đến những tiếng la, tiếng khóc đó mãi.
Chốc chốc, chà ng quay đầu nhìn lại nhÆ°ng vẫn cứ cho ngá»±a sải Ä‘á»u. Chà ng phải cố dằn lòng, áp chế cái ý muốn trở lại.
Thấy thái Ä‘á»™ của Lệ Tuyệt Linh, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lắc đầu, thở dà i :
- Thôi được, chúng ta trở lại váºy!
Lệ Tuyệt Linh giáºt mình :
- Cứ bỠqua đi, quan tâm đến là m gì!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c ká»m ngá»±a dừng lại:
- Nếu bảy năm trÆ°á»›c, đệ không thÃch can thiệp và o những chuyện bất bình thì là m gì ta thoát chết nÆ¡i tay bá»n Trung Châu Thất Hùng, chúng ta trở lại Ä‘i!
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i nhẹ:
- Lão ca không trách đệ tìm chuyện phiá»n phức chứ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c quả quyết:
- Không há» có việc đó đâu! Äệ muốn giúp đỡ ai, ta sẵn sà ng ra sức vá»›i đệ. Hoà n toà n tán đồng.
Lệ Tuyệt Linh cao giá»ng:
- Chúng ta trở lại váºy!
Ngựa quay đầu, cất vó nhanh hơn lúc đi. Dĩ nhiên là tiến vỠcái gò có tiếng la tiếng khóc … Trong khoảnh khắc, hỠđã đến chân gò.
Bất thình lình, má»™t tiếng vù vang lên. Từ mặt đất, má»™t mảng lÆ°á»›i bay lên, căng thẳng, nếu hai con ngá»±a vá»t tá»›i là rÆ¡i đúng và o trong mảng lÆ°á»›i đó.
DÄ© nhiên, khi mồi sa lÆ°á»›i, kẻ quăng lÆ°á»›i sẽ khép lÆ°á»›i lại liá»n, lÆ°á»›i quấn quanh ngá»±a, quanh ngÆ°á»i, dù kỵ sÄ© có thần lá»±c đến đâu cÅ©ng không kịp thá»i vùng vẫy bứt đứt lÆ°á»›i được.
NhÆ°ng đây lại là Lệ Tuyệt Linh và Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c thì mảnh lÆ°á»›i đó cầm nhÆ° vô dụng. Cả hai khẽ thúc gót chân và o hông ngá»±a, ngá»±a cất cao bốn vó, bay ngang bên trên lÆ°á»›i. Khi hai ngá»±a đáp xuống bên kia, mảnh lÆ°á»›i má»›i nhấc khá»i mặt đất đúng theo chiá»u cao Æ°á»›c muốn của kẻ chăng lÆ°á»›i. Và kẻ chăng lÆ°á»›i, chẳng phải má»™t ngÆ°á»i, lÆ°á»›i có bốn góc, ắt có bốn ngÆ°á»i cùng giáºt.
Äó là bốn tráng hán, nấp theo ven lá»™. HỠăn mặc cá»±c kỳ quái dị, áo rá»™ng mà u Ä‘á», chân mang hà i cá», thanh Ä‘ao hình lá»— tai trâu giắt nÆ¡i hông, đầu tròng má»™t chiếc vòng bằng đồng che ná»a vầng trán. Chiếc vòng lá»›n bảng, nÆ¡i bảng có khắc hình má»™t con nhện rất lá»›n.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nháºn ra đối phÆ°Æ¡ng, thấp giá»ng gá»i Lệ Tuyệt Linh:
- Hồng Tri Thù Hội !
Lệ Tuyệt Linh cau mà y:
- Gặp bá»n nà y thì đúng là gặp phiá»n phức rồi váºy!
Hồng Tri Thù Há»™i là má»™t bang há»™i có thế lá»±c rất lá»›n, phạm vi gồm ba tỉnh vùng Bắc. Hồng Tri Thù Há»™i là má»™t tổ chức tà dị, thu nạp tất cả bá»n hung tà n bạo ngược trong má»i giai tầng xã há»™i. Há» chuyên là m cái việc cúng tế, gá»i thần, bắt quá»·, mê hoặc dân chúng, đòi thù lao rất nặng. Ngoà i ra há» còn hà nh nghá» không vốn.
Nguồn lợi của hỠlà tế phà và những tà i sản cướp đoạt được trong thiên hạ nên cuộc sinh ý rất thịnh vượng, nhỠthế mà thinh danh của hỠlan rộng khắp sông hồ, lôi cuốn những phần tỠbại hoại theo vỠngà y cà ng đông đảo.
Hiện tại thì lá»±c lượng của há» vô cùng hùng háºu.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tiếp:
- Xem ra chÃnh bá»n nà y chủ Ä‘á»™ng sá»± tình, chúng đón Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế nếu không cÆ°á»›p của thì cÅ©ng là thanh toán má»™t món nợ máu nà o đó.
Lệ Tuyệt Linh đảo mắt nhìn quanh, phát hiện ra nÆ¡i phÃa sau gò, có hai con ngá»±a cá»™t má»™t nÆ¡i, rÆ°Æ¡ng tráp văng ngổn ngang, hai chiếc kiệu nhá» láºt nghiêng vá» má»™t phÃa.
Trên mặt đất có bảy tám xác ngÆ°á»i, nhuá»™m Ä‘á» máu. Hiển nhiên đó là những nạn nhân của bá»n Hồng Tri Thù Há»™i.
Trong số các thi thể, có bốn ăn váºn theo hà ng kiệu phu còn má»™t váºn áo bố, mÆ°á»ng tượng là má»™t lão bá»™c. Má»™t lão nhân có mái tóc bạc nhÆ° sÆ°Æ¡ng, váºn áo dà i bằng lụa, đầu bị chẻ là m hai, óc trắng lòi ra hòa vá»›i máu hồng trông hết sức ghê tởm. Má»™t và nh khăn văn sÄ© bị hất tung ra xa, ngá»±c của lão nhân có nhiá»u vết Ä‘ao chém ngang chém dá»c, da thịt bầy nhầy.
Bên cạnh xác lão nhân có chiếc xác của lão phụ. Lão phụ úp mặt xuống đất, gục ngã nÆ¡i chân lão nhân, trên lÆ°ng còn má»™t thanh ngÆ°u nhÄ© Ä‘ao cắm đứng, Ä‘ao lút và o ngÆ°á»i Ä‘á»™ ná»a phân.
Chỉ còn má»™t ngÆ°á»i sống sót, là má»™t thiếu nữ nhan sắc tuyệt vá»i. Song hiện tại, niá»m sợ hãi là m mất cái vẻ rạng rỡ, nà ng chỉ còn là má»™t đóa hải Ä‘Æ°á»ng tÆ¡i tả dÆ°á»›i cÆ¡n mÆ°a gió bão bùng.
Tóc xõa rối bồng, máu vấy khắp thân thể, y phục tả tÆ¡i, bao nhiêu châu ngá»c Ä‘eo nÆ¡i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị hai tráng hán lá»™t sạch. Bốn tráng hán khác kiá»m giữ chân tay nà ng, má»™t gã khác Ä‘ang cởi quần, cởi áo, sắp sá»a cưỡng hiếp nà ng.
Thiếu nữ đã khóc thét từ lâu, hiện tại thì lệ thảm đã cạn dòng, tiếng khóc cũng không còn vang rõ. Nà ng còn vùng vẫy là m sao được với ngần ấy hung thần ác quỷ?
Cuối cùng vì thẹn, vì tức uất, nà ng hôn mê luôn trÆ°á»›c những trà ng cÆ°á»i hô hố của bá»n tráng hán áo hồng. Trừ xác chết, trừ kẻ sống, ngoà i xa xa, còn có năm nhân váºt nữa, cÅ©ng cổ quái nhÆ° tất cả. Há» xếp bằng tròn nhìn vá» phÃa nà y, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng lá»™ vẻ phẫn ná»™.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c quắc mắt nhìn trừng trừng kẻ sắp là m Ä‘iá»u ô nhục cho thiếu nữ. NgÆ°á»i đó kinh hãi, hấp tấp kéo chiếc quần vừa được tụt xuống.
Lệ Tuyệt Linh bước tới một bước, lạnh lùng thốt:
- Giữa ban ngà y, trÆ°á»›c mắt đông ngÆ°á»i, bằng hữu là m nhÆ° thế được sao? Mặc áo mặc quần và o Ä‘i, rồi nghe bá»n ta há»i chuyện! Nên biết là chỉ có loà i súc váºt má»›i là m nhÆ° thế, mà ta thì không thể nói chuyện vá»›i loà i súc váºt.
Trong bốn đại hán đứng bao quanh, má»™t gã bÆ°á»›c tá»›i. Gã có gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘en sì, lại mang sẹo chằng chịt, hai tay chống nạnh, đầu nghinh nghinh, cất giá»ng ngạo nghá»…:
- Các ngÆ°Æ¡i muốn gì? Cái gan của các ngÆ°Æ¡i bao lá»›n mà dám trêu và o đại đệ tá» của Äịa Äà n trong Hồng Tri Thù Há»™i?
Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:
- Ngươi tên gì?
Äại hán mặt Ä‘en thốt oang oang:
- Tên tả Muốn nghe thì phải ká»m cứng đôi chân, giữ vững tâm thần, nếu không thì sẽ khiếp quá mà ngã sụm đấy nhé. Nghe đây:
Ta là ÄÆ¡n Äại Nguyên, đại đệ tá» của Äịa Äà n trong Hồng Tri Thù Há»™i ! Rõ chÆ°a?
Một tiếng ộc tiếp nối theo câu nói của gã, rồi thân hình gã bắn tung lên không.
Tiếng á»™c là do máu từ cổ vá»t ra, thân hình gã bay má»™t nÆ¡i, đầu văng má»™t nẻo. Lệ Tuyệt Linh ung dung nhấc chân lên, quét thanh Sanh Tá» Kiá»u và o đế già y cho sạch máu rồi tra Ä‘ao và o vá».
Äoạn chà ng lắc đầu, trầm giá»ng nói:
- Muốn nói khoác, muốn là m ra vẻ ngÆ°á»i hùng thì Ãt nhất cÅ©ng phải xem đối phÆ°Æ¡ng là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o. Chứ cái thứ quá»· con ma con mà hống hách trÆ°á»›c Diêm VÆ°Æ¡ng thì có chết mÆ°á»i kiếp cÅ©ng chẳng ai thèm thÆ°Æ¡ng tiếc. Lầm đối tượng thì Ä‘i Ä‘á»i là cái chắc, không biết cái đạo lý đó thì còn ngang dá»c trên giang hồ là m chi cho mất mạng oan uổng.
Bá»n ngÆ°á»i trong Hồng Tri Thù Há»™i cÆ¡ hồ chẳng ai trông thấy Lệ Tuyệt Linh xuất thủ nhÆ° thế nà o. Cho nên há» kinh hãi, chẳng biết tại sao ÄÆ¡n Äại Nguyên bay đầu vang xác, mãi đến lúc Lệ Tuyệt Linh lau Ä‘ao máu và o đế già y thì há» má»›i vỡ lẽ.
Má»™t tiếng thét kinh khiếp vang lên, má»™t ngÆ°á»i nhảy lùi vá» phÃa háºu rất xa, bao nhiêu ngÆ°á»i kia tà i nà o mà dám đứng yên tại chá»—? Lệ Tuyệt Linh cởi chiếc áo ngoà i, phủ lên thân thể của thiếu nữ. Lúc đó, nà ng đã khôi phục lại tri giác, mê thì thôi, tỉnh lại là nà ng cứ khóc, cứ gà o lên:
- Phụ thân ơi …. Mẫu thân ơi … Lệ Tuyệt Linh nạt:
- Cấm khóc!
Thiếu nữ hoảng sợ, nÃn khóc ngaỵ NÃn kêu gà o, nÃn khóc thà nh tiếng, chứ nà ng còn đổ lệ nhÆ° thÆ°á»ng.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng há»i:
- Cô nương là ai?
Thiếu nữ rung giá»ng há»i lại :
- NgÆ°á»i … đại hiệp… không cùng vá»›i bá»n chúng?
Lệ Tuyệt Linh gần như quát:
- Äừng há»i nhảm! Hai chúng ta tá»± nhiên là khác biệt so vá»›i bá»n chúng.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c ôn hòa hÆ¡n:
- Bá»n tại hạ đến tiếp trợ cô nÆ°Æ¡ng đây. Cô nÆ°Æ¡ng không thấy là bá»n tại hạ đã giết ngÆ°á»i để cứu cô nÆ°Æ¡ng khá»i bị chúng là m nhục sao?
Thiếu nữ lá»™ vẻ cảm kÃch, van cầu:
- Xin các vị cứu nạn chỠXin hai vị đại hiệp thương xót … Lệ Tuyệt Linh nạt ngang:
- Cô nÆ°Æ¡ng là ai ? Ãt nhất bá»n tại hạ cÅ©ng phải biết lai lịch của cô nÆ°Æ¡ng má»›i quyết định thái Ä‘á»™ được chứ.
Thiếu nữ đáp:
- Tiểu nữ là …Hoà ng Quân Nhã… gia gia tôi…cáo lão quy Ä‘iá»n…gia gia tiểu nữ là huyện lịnh Bồ Huyện, cùng Ä‘i có lão bá»™c Hoà ng Hỷ…trên Ä‘Æ°á»ng vá» cố hÆ°Æ¡ng…NgỠđâu đến đây bị chúng đón cháºn, hà nh hung, giết kiệu phu, cÆ°á»›p của lại giết luôn song thân tiểu nữ…chúng lại còn toan cưỡng hiếp tiểu nữ… Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c thở dà i:
- Lại một thảm sự thế gian … Lệ Tuyệt Linh hừ lạnh:
- Tại sao chúng đón Ä‘Æ°á»ng giết toà n gia của cô nÆ°Æ¡ng?
Má»™t giá»ng nói vừa cao vừa khà n cất lên từ phÃa sau lÆ°ng chà ng vá»ng tá»›i:
- Tiểu tá» muốn nghe thì ta sẽ nói cho nghe. Äể biết tại sao chúng ta là m nhÆ° thế.
Lệ Tuyệt Linh quay đầu lại. NgÆ°á»i vừa lên tiếng là má»™t nhân váºt có thân vóc ốm trong số năm nhân váºt ngồi xếp bằng tròn cách xa xa, chá» xem trò nhÆ¡ nhuốc. Hiện tại cả năm ngÆ°á»i đã đứng lên và cùng bÆ°á»›c tá»›i.
Lệ Tuyệt Linh bĩu môi:
- Hãy nói nhanh lên đi !
NgÆ°á»i đó trÆ°á»›c hết quan sát Lệ Tuyệt Linh và Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c từ đầu đến chân, sau đó má»›i buôn giá»ng khà n khà n:
-Xem ra hai vị hẳn là đồng đạo, mà đá»u là cao thủ cả, chắc là phải có lai lịch phi thÆ°á»ng. Váºy đối diện vá»›i hạng ngÆ°á»i hữu danh, tại hạ thấy có bổn pháºn phân trần cho các vị biết rõ trắng Ä‘en… Lệ Tuyệt Linh chặn lại:
- Äừng dà i dòng ! Cứ Ä‘i ngay và o Ä‘á»!
Äối phÆ°Æ¡ng lá»™ sắc căm há»n:
- Cái tên cẩu quan Hoà ng Äạt Äức kia là m huyện lịnh tại Bồ huyện cÅ©ng hÆ¡n năm năm rồi, chống đối vá»›i Hồng Tri Thù Há»™i cÅ©ng hÆ¡n năm năm, không thiếu má»™t ngà y. Lão luôn áp bứa đệ tá» của bổn há»™i trong má»i hà nh Ä‘á»™ng tại địa phÆ°Æ¡ng quản lý của lão. Lão gán cho bổn há»™i cái tá»™i dùng tà thuáºt mê hoặc nhân tâm, Ä‘oạt của, hại ngÆ°á»i, kết án các đệ tá», phá hủy thần Ä‘Ã n, Ä‘Ã i tế của bổn há»™i. Trong năm vừa qua, lão bắt luôn vị Ä‘Ã n chủ chi Ä‘Ã n Bồ huyện, dùng cá»±c hình tra khảo, bắt buá»™c Ä‘Ã n chủ phải cung khai những việc mà y chẳng há» là , sau đó lão ta xá» trảm ỵ Thứ cẩu quan hống hách, á»· quyá»n cáºy thế, vu hãm lÆ°Æ¡ng dân nhÆ° váºy, thá» há»i có nên hạ sát hay không chứ?
Lệ Tuyệt Linh chưa nói gì thì Hoà ng Quân Nhã đã hét lên:
- Nói nhảm! Hoà n toà n bịa đặt. Gia gia ta chỉ má»™t lòng bảo vệ lÆ°Æ¡ng dân, không cho bá»n các ngÆ°Æ¡i gieo rắc sá»± mê tÃn, gây hoang mang là m cho nếp sống bình thÆ°á»ng của há» phải Ä‘iên đảo. Do đó, ngÆ°á»i luôn luôn ngăn chặn má»i hoạt Ä‘á»™ng của các ngÆ°Æ¡i, dá»±a và o thần quyá»n và ma lá»±c mà bóc lá»™t dân chúng đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy. Các ngÆ°Æ¡i lÆ°á»ng gạt dân chúng đủ Ä‘iá»u, há» bị dụ đến Ä‘á»™ bá» cả công việc, lo tiá»n lá»… lo lá»… váºt cung hiến cho các ngÆ°Æ¡i để ác ngÆ°Æ¡i nấp sau tế Ä‘Ã i thần Ä‘Ã n mà ung dung hưởng thụ … Dừng lại má»™t chút, nà ng tiếp:
- Là má»™t huyện lịnh, gia gia ta có trách nhiệm đối vá»›i dân chúng trong địa phÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i phải diệt trừ cái tai há»a đó, chẳng lẽ để cho các ngÆ°Æ¡i tá»± tung tá»± tác, khinh miệt quốc pháp?
NgÆ°á»i kia cá»±a kỳ phẫn ná»™ hét oang oang:
- Hay cho tiện tỳ to gan dám đặt Ä‘iá»u xuyên tạc hoạt Ä‘á»™ng của bổn há»™i. NgÆ°Æ¡i nói thế mà có chứng cứ gì không?
Hoà ng Quân Nhã ngẩng cao đầu:
- ChÃnh gia gia ta thuáºt lại nhÆ° váºy!
NgÆ°á»i kia xì má»™t tiếng:
- Cha nói vá»›i con thì muốn nói gì mà chẳng được. NhÆ°ng có ai tin nổi lá»i đó chứ.
Chẳng lẽ cha là m kẻ cÆ°á»›p lại tá»± nháºn vá»›i con là mình là m kẻ cÆ°á»›p sao? Hoà ng lão tặc dại gì mà phô trÆ°Æ¡ng cái xấu xa của ta rả Tá»± nhiên là lão phải nói tốt cho lão chứ!
Hoà ng Quân Nhã cãi:
- Gia gia ta chẳng há» nói má»™t lá»i dối trá vá»›i bất cứ ai. Gia gia ta luôn luôn hà nh sá»± quang minh, chÃnh ngÆ°á»i nói mối hoa. do các ngÆ°á»i gây ra là sá»± lo âu của ngÆ°á»i.
Huống chi, còn bá tánh trong Bồ huyện bị Ä‘iêu đứng vì các ngÆ°Æ¡i. Há» vô cùng oán háºn các ngÆ°Æ¡i. Giả nhÆ° hai vị đại hiệp nà y không tin ta, há» có thể há»i dân chúng trong vùng thì há» sẽ biết sá»± tháºt.
Lệ Tuyệt Linh và Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c là những tay lịch lãm trên giang hồ, lắng nghe song phÆ°Æ¡ng đối đáp, nhìn thần sắc của song phÆ°Æ¡ng, hỠđã biết ngay ai phải ai quấy rồi.
Cả hai cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, ánh mắt của há» cùng biểu lá»™ cảm nghÄ© là Hoà ng Quân Nhã không nói ngoa và đúng là bá»n Hồng Tri Thù Há»™i có là m Ä‘iêu đứng dân chúng tại Bồ huyện cho nên vị huyện lịnh phải dùng má»i biện pháp diệt trừ tai hoa. để cứu dân là nh.
NgÆ°á»i kia sôi giáºn, sát khà bốc bừng bừng lên đôi mắt, quát vang:
- Tiện tỳ già mồm mép tháºt, ta giết ngÆ°Æ¡i ngay!
Hắn chÆ°a là m má»™t Ä‘á»™ng tác gì thì Lệ Tuyệt Linh đã rút thanh Sanh Tá» Kiá»u Ä‘Æ°a ngang ra cháºn trÆ°á»›c mặt hắn.
Hắn kinh hãi nhảy ra xa, hấp tấp há»i:
- Ngươi muốn gì?
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Bá»n ta đã can thiệp và o vụ nà y rồi thì phải há»i cho ra lẽ trắng Ä‘en. NgÆ°Æ¡i chÆ°a nói gì mà lại toan giết ngÆ°á»i diệt khẩu thì khi nà o ta chấp nháºn cai thái Ä‘á»™ mục hạ vô nhân của ngÆ°Æ¡i được?
NgÆ°á»i đó cố tranh biện:
- Cái lý vá» phần tại hạ, sá»± việc cÅ©ng do tại hạ là m, kẻ kia trÆ°á»›c đây gieo ác thì bây giá» gặt há»a. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là váºy rồi, hai vị còn muốn hiểu gì hÆ¡n?
Hoà ng Quân Nhã rên rỉ:
- Hắn chối tá»™i đó các vị Æ i!
NgÆ°á»i đó thét:
- Câm cái mõm chó của ngươi lại, tiện tỳ! Nói năng ngông cuồng là chết gấp đấy nhé!
Lệ Tuyệt Linh nhếch môi song không cÆ°á»i thà nh tiếng:
- Bằng hữu Æ¡i! Dẹp cái oai khôi hà i đó lại Ä‘i. TrÆ°á»›c mắt bá»n ta mà ngÆ°Æ¡i quát nạt má»™t thiếu nữ thì hèn quá, ngÆ°Æ¡i không sợ bá»n ta phát cáu à ?
NgÆ°á»i đó trầm giá»ng:
- Các vị không tin tại hạ à ?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Khó tin lắm!
NgÆ°á»i đó nổi giáºn, chỉ tay vá» phÃa Hoà ng Quân Nhã:
- Thế các vị tin lá»i con bé đó Æ°?
Lệ Tuyệt Linh từ từ thốt:
- Bá»n ta tin nà ng ! Äừng gá»i nà ng là con bé vá»›i cái giá»ng mỉa mai, nà ng là con nhà gia giáo, thanh bạch còn các ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t bá»n cÆ°á»›p rừng cÆ°á»›p núi, á»· mạnh hiếp yếu cáºy đông lấn Ãt, bá»n ngÆ°Æ¡i chỉ là những tên thổ phỉ, tá»± thẹn không lo lại hống hách vá»›i kẻ khác, tháºt là vô sÄ©.
NgÆ°á»i đó vụt cÆ°á»i hắc hắc:
- Nếu ta Ä‘oán không lầm thì hai ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là những nhân váºt trong hắc đạo.
Chúng ta cùng Ä‘i trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng, cÆ¡m chúng ta ăn, y phục chúng ta mặc, tiá»n bạc chúng ta tiêu xà i, Ä‘á»u xuất xứ từ má»™t nguồn gốc. Bằng và o những lẽ tÆ°Æ¡ng đồng đó, chúng ta dù muốn dù không cÅ©ng là ngÆ°á»i đồng đạo vá»›i nhau. Äã là đồng đạo thì tÆ°Æ¡ng thân tÆ°Æ¡ng trợ nhau má»›i là hợp lý chứ, chứ sao lại Ä‘i là m khó dá»… vá»›i nhau để chuốc lấy lụy phiá»n? Cần phải là m váºy má»›i tá» rõ được khà phách anh hùng à ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c lạnh lùng bảo:
- Trong hắc đạo, vẫn có quy củ, con ngÆ°á»i vẫn có thấp có cao nhÆ° ở bất cứ ngà nh sanh hoạt nà o giữa sông hồ. Nếu luáºn vá» tÃnh cách, hà nh vi thì các ngÆ°Æ¡i chÆ°a đáng là m cái việc xách già y cho bá»n ta đâu. Hai tiếng đồng đạo đó, hãy giữ lại mà dùng vá»›i bá»n cÆ°á»›p rừng cÆ°á»›p núi, chuyên lấy đông lấn Ãt, cáºy mạnh hiếp yếu. DÆ°á»›i con mắt của bá»n ta, Hồng Tri Thù Há»™i chỉ là má»™t nhóm ô hợp, quy tụ những cặn bã trong giang hồ, những tên vô lại, chẳng đáng liệt và o hà ng ngÅ© khách giang hồ. Ta khuyên các ngÆ°Æ¡i nên tìm má»™t nÆ¡i hoang vắng nà o đó mà ẩn mình, đừng bao giá» chÆ°á»ng mặt vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»i nữa.
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i tiếp nối:
- Cái gã đó mù rồi ! Thấy núi cao mà cứ cho là má»™t mô đất rồi cứ vÆ°Æ¡n tay vá»›i lên. Äồng đạo gì cái thứ sống bẩn trên xÆ°Æ¡ng máu dân chúng, cái thứ buôn thần bán thánh, nấp sau lÆ°ng quá»· bé, ma con để lừa bịp ngÆ°á»i dân lÆ°Æ¡ng thiện.
NgÆ°á»i đó trừng mắt quát to:
- Hay cho cái bá»n ngu xuẩn các ngÆ°Æ¡i không thấy trá»i cao đất dà y là gì. Các ngÆ°Æ¡i muốn chết hay sao mà lại dám can thiệp và o việc của bá»n ta?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu :
- Ta muốn chết tháºt song chỉ muốn chết già . Cho nên là m phiá»n các ngÆ°Æ¡i chết thay ta lần nà y váºy.
NgÆ°á»i kia lùi lại má»™t bÆ°á»›c hét:
- Äược rồi ! Các ngÆ°Æ¡i muốn chết thì bá»n ta sẵn sà ng hóa kiếp cho các ngÆ°Æ¡i.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Ta hết sức kỳ quái, chẳng hiểu tại sao các ngươi dần dà mãi cho đến bây giỠmới nói tới cái việc đánh nhau.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cÆ°á»i mỉa :
- Có chi đâu ! Chỉ vì chúng quen hùa nhÆ° chó Ä‘Ã n, chó lÅ©, chỉ giá»i sủa mà nhát cắn. Rồi đệ xem, chúng không dá»a nạt được bá»n ta thì sẽ ôm đầu mà chạy nhÆ° chuá»™t.
Cái thứ đó là cái thứ sợ chết nhất trên Ä‘á»i !
Trong năm ngÆ°á»i đó, má»™t ngÆ°á»i có vóc dáng máºp mạp, to lá»›n bÆ°á»›c tá»›i. TrÆ°á»›c hết, hắn Ä‘Æ°a lưỡi liếm quanh và nh môi, kế đó đảo mắt má»™t vòng, sau cùng cất giá»ng nhÆ° thanh la bể:
- Chúng ta Ä‘Ã m đạo không ăn ý lắm đó. NhÆ° váºy chỉ còn có má»—i má»™t việc là động thủ thôi. Bất quá, cây có bóng, ngÆ°á»i có tên, trÆ°á»›c khi dùng đến võ côn , các ngÆ°Æ¡i hãy nói tên há» ra Ä‘i.
Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:
- Các ngươi hãy cung khai lý lịch cho ta nghe trước!
Tà i sản của meongo75
26-04-2008, 07:49 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 24
Cái oai đao búa
Gã máºp lá»›n báºt cÆ°á»i ha hả:
- Muốn nghe thì hãy lắng tai nghe cho kỹ. Bá»n ta là NgÅ© Thánh, nháºm chức há»™ pháp trong Hồng Tri Thù Há»™i, trá»±c thuá»™c quyá»n sai sá» của vị tổ sÆ° Ä‘á»i thứ bạ Ta là Lý Thái, thiên hạ hay gá»i là Câu Hồn Lý Thái. Cái vị vừa đối thoại vá»›i các ngÆ°Æ¡i là Châu Phán, ngoại hiệu Tế Quá»· Äao.
Gã chỉ ba ngÆ°á»i kia, lần lượt nêu danh:
- Äây là ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n, có cái ngoại hiệu rất thanh nhã là Sanh Tá» Chùy. Vị kia là Triệu Äại Khôi, ngoại hiệu Nhị Phán Quan, còn ngÆ°á»i cuối cùng là … Gã chÆ°a dứt câu, ngÆ°á»i đó lạnh lùng lên tiếng:
- Nại Hà Tiên Mã Thiên Phúc!
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Thế ra các ngươi Ngũ Thánh hộ pháp trong Hồng Tri Thù Hội?
Lý Thái trầm giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i lấy là m lạ sao ? Bá»n ta không giống các báºc thánh nhÆ¡n sao?
ÄÆ°a lÆ°ng bà n tay quẹt mồ hôi ngang trán, Lệ Tuyệt Linh bÄ©u môi:
- Thảo nà o mà các ngÆ°Æ¡i chẳng buôn thần bán thánh. Cái thứ vô lại nhÆ° váºy mà dám xÆ°ng thần xÆ°ng thánh thì còn xem trá»i đất ra cái quái gì nữa. Ngoại hiệu của các ngÆ°Æ¡i bốc cái mùi quá»· khó ngá»i quá chừng. Ta tưởng các ngÆ°Æ¡i nên đổi cái danh xÆ°ng NgÅ© Thánh thà nh NgÅ© Quá»· thì má»›i hợp lý hÆ¡n.
Lý Thái hừ một tiếng:
- Aên nói dè dặt chút nhé! Äao pháp của ngÆ°Æ¡i tuy nhanh song cÅ©ng không đủ là m cho bá»n ta phải ngán mà để cho ngÆ°Æ¡i tá»± do buông tÃnh ngông cuồng.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Không ngán thì cứ và o !
Lý Thái hét :
- Xưng tên đi!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cau mà y:
- Chúng ta giải quyết nhanh vấn Ä‘á» Ä‘i lão đệ! Vá»›i cái bá»n tà quái nà y thì hÆ¡i đâu mà đùa cợt dông dà i cho mất thá»i giá». Ta bắt đầu thấy khó chịu rồi đây!
Lý Thái lại hét:
- Các ngÆ°Æ¡i tưởng mình thanh cao lắm chắc ? Mẹ kiếp, nói chuyện vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i là bá»n ta tá»± hạ mình lắm rồi đấy nhé! Thân pháºn là NgÅ© Thánh lại Ä‘i nói chuyện vá»›i các ngÆ°Æ¡i, phá»ng còn ra thể thống gì nữa chứ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng:
- Gã há» Lý ! Hãy mau dẫn nhau rá»i khá»i nÆ¡i nà y ngay, để vị Hoà ng cô nÆ°Æ¡ng lại đó. Bá»n ta phá lệ tha chết cho.
Lý Thái quát to:
- Các ngÆ°Æ¡i nằm má»™ng à ? Hồng Tri Thù Há»™i lại Ä‘i khiếp sợ bá»n vô danh các ngÆ°Æ¡i sao ? ChÃnh các ngÆ°Æ¡i tá»± tìm đến cái chết má»›i ngăn trở hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta đấy. Nên quay ngá»±a Ä‘i ngay, bá»n ta sẽ khoan hồng cho các ngÆ°Æ¡i sống sót mà vá» vá»›i gia đình.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äệ không đồng ý tha cho chúng đâu, lão ca ! Cứu Hoà ng cô nÆ°Æ¡ng, cái đó hẳn rồi. Còn cái bá»n ma quá»· kia, đệ cÅ©ng muốn giết luôn, giết hết, không chừa má»™t mạng.
Bởi chúng hãm hại lÆ°Æ¡ng dân quá nhiá»u thì giá» thá» tá»™i đã đếnnên chúng má»›i gặp bá»n tạ Huống chi bình sinh đệ không thÃch có thái Ä‘á»™ miá»…n cưỡng, cái gì không thuáºn mắt là đệ trừ khá» ngay.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tặc lưỡi:
- Váºy thì tùy đệ !
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Tốt ! Chúng không có ý xỠdịu với chúng ta thì ta cũng phải có ý đó đáp lại chúng.
Lý Thái hừ một tiếng:
- Các ngÆ°Æ¡i sẽ thấy háºu quả của thái Ä‘á»™ ngang ngạnh đó !
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Vừa rồi ngÆ°Æ¡i há»i tên há» của anh em tạ Váºy bây giá» ta cho các ngÆ°Æ¡i biết ta là Lệ Tuyệt Linh, còn y là Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c.
Bá»n NgÅ© Thánh cố moi trong ký ức, cố nhá»› hai cái tên ngÆ°á»i mà chúng từng nghe nói đến trong quá khứ nhÆ°ng hiện tại chỉ nhá»› mang máng mà thôi. Bá»—ng Tế Quá»· Äao Châu Phà n buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng, cùng vá»›i tiếng kêu y nôi da gà liá»n. Rồi y thét lên:
- Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c? Huyết Phủ Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c! Má»™t hoà ng đế không ngai và ng tại Trung Äiá»n SÆ¡n! Äệ nhất Liệp Sát Thủ trong Hắc Lâu … Lý Thái biến sắc, cÅ©ng thét khiếp lên:
- Lệ Tuyệt Linh ! Diêm La Äao Lệ Tuyệt Linh! Trá»i !
Những ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u biến sắc mặt xám xịt. Không ai bảo ai, không hẹn mà đồng, tất cả Ä‘á»u lùi lại. Bất quá chúng chÆ°a dám chạy Ä‘i mà thôi! Lý Thái nhìn quanh đồng bá»n, xem cái chủ ý của há» nhÆ° thế nà o qua thần sắc của há».
NhÆ°ng cả bốn thánh kia cÅ©ng nhÆ° y, Ä‘á»u bối rối kinh hãi nhÆ° nhau.
Từ lúc đầu hỠchưa xuất thủ bởi vì hỠchưa biết lai lịch của đối phương. HỠchi?
chấn động vì đao pháp tuyệt diệu của Lệ Tuyệt Linh, nhưng hỠnghĩ có thể thủ thắng được với nhân số khá đông. Nhưng bây giỠthì hỠngán rõ rệt.
HỠnằm mộng cũng không tưởng được là hôm nay lại gặp phải hai hung thần.
Nại Hà Tiên Mã Thiên Phú toát mồ hôi lạnh nhìn đối phÆ°Æ¡ng má»™t lúc, sau cùng gá»i Lý Thái:
- Thái ca ! Äây là Lệ đại huynh và Thân đại huynh mà ! Thì có đánh nhau má»›i có nháºn ra nhau. Thế thì chúng ta buông luôn việc nà y Ä‘i, Thái ca !
Nhị Phán Quan Triệu Äại Khôi tán đồng luôn:
- Phải đó ! Oan gia nên mở không nên buộc !
Lý Thái xoa xoa hai tay và o nhau ấp úng:
- Cái đó …cái đó…thì… Sanh Tá» Chùy ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n quát lá»›n:
- Các anh em nói gì chứ ! Mẹ kiếp, chúng ta có thể bị ngÆ°á»i đánh chết chứ nhất định không để cho ngÆ°á»i doa. khiếp mà chết được. Dù cho chúng có là Lệ Tuyệt Linh hay Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không có oai khà là m chết ngÆ°á»i. Chúng có tà i năng chi đó mà dám khinh thÆ°á»ng anh hùng trong thiên hạ? Các anh em chịu nổi thái Ä‘á»™ cao ngạo của chúng sao ? Nên nhá»› là mình nhượng má»™t bÆ°á»›c thì chúng sẽ lấn mÆ°á»i bÆ°á»›c. Chúng ta quỳ xuống van cầu thì chúng sẽ dẫm lên đầu chúng tạ Giả nhÆ° hôm nay hoà giải được vá»›i chúng rồi thì ngà y sau bá»n ta còn mặt mÅ©i nà o Ä‘i lại trên giang hồ nữa chứ ? Rồi chúng ta khi trở vá» sẽ phúc trình vá»›i tổ sÆ° nhÆ° thế nà o?
Gân mặt giáºt từng hồi, Lý Thái hấp tấp nói:
- Äừng nóng nảy ! Thong thả mà thÆ°Æ¡ng lượng ! Thong thả … Châu Phán cà ng hấp tấp hÆ¡n:
- Tiểu đệ nháºn thấy là chúng ta nên Æ°á»›c hẹn vá»›i há» má»™t địa Ä‘iểm nà o đó, mình sẽ quyết định má»™t cuá»™c thÆ° hùng vá»›i há». Thái ca nghÄ© sao ?
Lý Thái gáºt đầu, cao giá»ng thốt:
- Lệ đại huynh ! Thân đại huynh ! Tại hạ nghÄ© cái việc phiá»n phức hôm nay, bá»n anh em tại hạ không thể giải quyết được. Váºy nhị vị đại huynh Æ°á»›c định cho má»™t thá»i gian nà o đó, tại má»™t địa Ä‘iểm do nhị vị chá»n, chúng ta sẽ gặp lại nhau để dứt khoát sá»± việc hôm naỵ Nhị vị có đáp ứng chăng?
Lệ Tuyệt Linh buông gá»n:
- Không!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Cái kế hoãn binh đó cũ kỹ quá rồi. Ngà y nay không còn ai dùng nữa. GiỠđây các ngươi tránh né một cuộc va chạm, thế các ngươi không sợ là m mất mặt tổ sư các ngươi sao?
Lý Thái Ä‘á» mặt Ä‘á» tai, quá thẹn thà nh giạn, là nhà không thà nh lá»i:
- Bức nhau…là m chi…thái quá thế?
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i lạnh:
- Hồng Tri Thù Há»™i quy tụ nhiá»u phần tá» há»—n tạp chẳng lấy gì là m xuất sắc lắm, tuy nhiên cÅ©ng có thể nhiá»…u nhÆ°Æ¡ng dân là nh , gây trở ngại đến nếp sống bình thÆ°á»ng của ngÆ°á»i dân. Bá»n ta không thừa thì giá» dÃnh dấp vô cái bá»n vô lại nhÆ° các ngÆ°Æ¡i. Do đó, gặp là đánh chết, đánh gấp, trừ hại cho lÆ°Æ¡ng dân, không thể dung dưỡng các ngÆ°Æ¡i được, mà hòng hẹn nay Æ°á»›c mai. Các ngÆ°Æ¡i đừng hòng dùng mÆ°u kế gì, vô Ãch thôi !
Sanh Tá» Chùy ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n rÃt lên:
- Anh em có nghe tiểu tỠđó nói chăng ? Hắn mắng nhÆ° tát nÆ°á»›c và o mặt bá»n ta , thế mà chẳng ai phản ứng gì cả. Äánh ! Cứ đánh ! Liá»u má»™t tráºn sanh tá» vá»›i chúng!
Chẳng còn cách nà o hơn!
Lý Thái vá»™i ngăn cháºn lại :
- ChÆ°Æ¡ng nhị đệ !Äừng nóng chứ ! Bình tÄ©nh Ä‘i, để ta nghÄ© ra má»™t biện pháp lưỡng toà n chứ… Sanh Tá» Chùy ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n quát lá»›n:
- Còn biện pháp lưỡng toà n gì mà phải nghÄ©? NgÆ°á»i ta mắng và o mặt, không lo phản ứng ngay, lại ở đó mà suy nghÄ©. Chắc Thái ca chỠđến lúc nát mặt nát mà y má»›i có thái Ä‘á»™ phải không?
Lệ Tuyệt Linh liếc mắt sang Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c từ từ bÆ°á»›c vá» má»™t bên.
Tế Quá»· Äao Châu Phán kêu to:
- Äá» phòng ! Hắn muốn Ä‘á»™ng thủ đó !
Châu Phán cảnh cáo đồng bá»n đã nhanh mà Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c xuất thủ còn nhanh hÆ¡n nữa. Trong khi hắn kêu lên thì chiếc búa lưỡi hình vầng trăng đã bay sang hắn rồi. Äồng thá»i Nhị Phán Quan Triệu Äại Khôi đâm đôi phán quan bút ngang qua Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c. NhÆ°ng chiếc búa bay Ä‘i được ná»a tầm liá»n quáºt trở lại, báºt kêu má»™t tiếng vù là m cho Triệu Äại Khôi kinh hãi, bá» dở thế công, hoang mang nhảy tránh. Bên kia, Lệ Tuyệt Linh chá»›p Ä‘á»™ng thân hình, vung thanh Sanh Tá» Kiá»u kêu vút lên má»™t tiếng. Lý Thái cấp tốc thoái háºu, cùng má»™t lúc ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n quét má»™t vòng Sanh Tá» Chùy, lÆ°á»›t lên đón đối phÆ°Æ¡ng.
Hoà nh thân lạnh mình, Lệ Tuyệt Linh lòn dÆ°á»›i chùy ảnh, quét Sanh Tá» Kiá»u tá»›i.
Má»™t tiếng soảng vang lên, ngá»n Cá»u Lăng CÆ°Æ¡ng Tiên của Mã Thiên Phúc bị đánh báºt ra ngoà i. Äoạn chà ng vừa hạ thấp ngÆ°á»i vừa loang tiếp má»™t vòng Ä‘ao, đúng lúc ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n nhấc quả chùy lên, bà y trống phần ngá»±c.
Äao xuyên thủng ngá»±c, Sanh Tá» Chùy ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n ngã xuống, tắt thở liá»n. Lý Thái bay hồn lạc phách, cấp tốc nhảy tạt qua má»™t bên. Lệ Tuyệt Linh rút thanh Ä‘ao từ ngá»±c Sanh Tá» Chùy ChÆ°Æ¡ng VÄ© Hiá»n ra. Trong khi đó, chiếc Cá»u Lăng CÆ°Æ¡ng Tiên bay sang.
Không chá»›p mắt, Lệ Tuyệt Linh chá» cho ngá»n cÆ°Æ¡ng tiên tiến tá»›i gần, hụp đầu xuống nhÆ°á»ng cho nó vút quạ Bà n tay tả rút nhanh chiếc vá» Ä‘ao quáºt sang trái. Äầu vá» Ä‘ao Ä‘áºp và o mặt Mã Thiên Phú, mÅ©i và miệng phun máu thà nh vòi. Hắn ngã ngÆ°á»i, ngá»a mặt lên không.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c xoay mình nhanh quá, chiếc búa tung Ä‘i đủ bốn phÃa.
Triệu Äại Khôi khoác chiếc phán quan bút đón cháºn.
Một tiếng soảng vang lên, tiếp theo là một tiếng soạt. Phán quan bút bị hất dội trơ?
vá», chiếc búa bắn theo há»›t ná»a đầu của Triệu Äại Khôi.
Châu Phán hét lên một tiếng lớn, vung đao chém bừa.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nhón đầu bà n chân, khẽ nhún mình vá»t xéo qua ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, từ phÃa sau quay nhanh lại, phóng ra má»™t nhát búa trúng ngay cổ của Châu Phán, đầu hắn văng Ä‘i, xác ngã xuống.
Bá»n NgÅ© Thánh há»™ pháp chỉ còn thừa lại Ä‘á»™c má»™t mình Lý Thái.
Y táng đởm kinh tâm, hồn phi phách lạc,là m gì y dám xông và o.
Äứng xa xa, y quát:
- Anh em đâu ! Cùng và o nhanh, và o một lượt !
NhÆ°ng bá»n ngÆ°á»i trong Hồng Tri Thù Há»™i chÆ°a kịp nhÃch Ä‘á»™ng thì Lệ Tuyệt Linh đã vung Ä‘ao. Từ trung tâm của cục trÆ°á»ng nhảy vá»t ngoà i, xa hÆ¡n ba trượng, nÆ¡i đối phÆ°Æ¡ng tạo vòng vây. Äao chá»›p lên, máu vá»t ra, tiếng rú vang, đối phÆ°Æ¡ng lá»›p chết, lá»›p khiếp quá loạn lên. Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c tiếp nối liá»n.
Cả hai tung hoà nh nhÆ° hai thợ vÆ°á»n phát đám cá» hoang. Äao và búa Ä‘i đến đâu là đầu rÆ¡i, thây ngã, máu phun.
Trong khoảnh khắc, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i thuá»™c hạ của NgÅ© Thánh, chỉ còn thừa lại ba ngÆ°á»i vá»›i má»™t Lý Thái và Mã Thiên Phúc chết dở sống dở.
Và còn má»™t ngÆ°á»i sống nữa. Äó là Hoà ng Quân Nhã.
Mang danh hiệu là Câu Hồn, hiện tại Lý Thái thất hồn thất phách, y đưa cao hai tay, buông thõng hai chiếc hổ đầu câu thét oang oang:
- Dừng tay ! Dừng tay! Bá»n ta nháºn bại… bá»n ta đầu hà ng … Má»™t nhát búa từ phÃa sau bay tá»›i, chém đúng lÆ°ng y, áp lá»±c của chiếc búa đẩy y tá»›i ba bÆ°á»›c. DÄ© nhiên, y ngã sấp xuống, xÆ°Æ¡ng sống bị chặt đứt, vết thÆ°Æ¡ng vừa dà i vừa rá»™ng,máu tuôn ra nhÆ° xối.
Mã Thiên Phúc chÆ°a chết, thấy cái cảnh đó, định gom tà n lá»±c lăn mình Ä‘i, nhÆ°ng Lệ Tuyệt Linh vung Ä‘ao chặt xuống hông hắn, thân hình hắn đứt là m hai Ä‘oạn. Trong số ba ngÆ°á»i còn sống sót, có gã to đầu mà trÆ°á»›c đó định giở trò ô nhục vá»›i Hoà ng Quân Nhã. Gã sợ quá sụp mình xuống, vừa lạy vừa khóc, van xin thống thiết:
- Xin tha mạng… xin tha mạng…tiểu nhân biết tá»™i rồi…xin nhị vị phóng sinh… Lệ Tuyệt Linh lau sạch máu trên Ä‘ao và o đế già y lắc đầu há»i:
- Äầu ngÆ°Æ¡i to quá sao gan lại bé thế?
Gã to đầu cứ kêu van mãi.
Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:
- NgÆ°Æ¡i sợ chết à ? Biết sợ sao còn giết ngÆ°á»i? Hoà ng Äạt Äức há không sợ chết sao? Hoà ng Äạt Äức há không van xin sao?
Gã to đầu rên rỉ:
- Tiểu nhân hà nh sá»± là do lịnh chứ nà o phải là do tâm. Nếu không giết ngÆ°á»i thì chủ nhân Ä‘uổi, chủ nhân hạ sát, sá»± thể bắt buá»™c mà nhị vị Æ i.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng :
- Còn cái việc toan cưỡng hiếp vị cô nương kia, hẳn cũng do cái tâm chó má của ngươi.
Gã rÃt lên :
- Há» bức tiểu nhân phải là m ! Há» bức tiểu nhân đó nhị vị Æ i.
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i mỉa:
- Äà nh là chúng có bức ngÆ°Æ¡i song ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có đồng tình phần nà o chứ?
Gã to đầu lạy:
- Tá»™i tiểu nhân… đáng chết…đáng chết… Không nói gì hÆ¡n, Lệ Tuyệt Linh từ từ cá» Ä‘ao lên, bất thình lình đâm và o hạ bá»™ gã to đầu, vÃt gã lên cao rồi gạt tay vung gã văng ra xa ngoà i mấy trượng.
Tà i sản của meongo75
26-04-2008, 07:50 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 25
Mỹ nhân đồng hà nh
Bây giá» Lệ Tuyệt Linh má»›i quay đầu vá» phÃa Hoà ng Quân Nhã.
Nà ng ngồi đó, mặt trắng nhợt vì quá khiếp sợ trước cảnh máu chảy đầu rơi đó.
Từ nhá» lá»›n lên giữa bốn bức khuê phòng, nà ng là m gì thấy được má»™t lần những cảnh đổ máu. Huống chi lần đầu tiên nà ng mục kÃch cái chết thảm của mấy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i cùng má»™t lúc. Lệ Tuyệt Linh từ từ bÆ°á»›c tá»›i, lạnh lùng thốt:
- Cứu cô nÆ°Æ¡ng xong, lại trả thù cho cô nÆ°Æ¡ng rồi. Ngồi nghỉ má»™t chút Ä‘i rồi cô nÆ°Æ¡ng cứ tá»± tiện lên Ä‘Æ°á»ng!
Hoà ng Quân Nhã giáºt mình, trở vá» thá»±c tại.
Nà ng đứng lên, vừa khóc vừa phân trần:
- Hai vị Æ i ! Ân cứu mạng…đức báo thù cho tiên phụ tiên mẫu… Tiểu nữ xin ghi nhá»› suốt Ä‘á»i … Lệ Tuyệt Linh khoát tay:
- Cô nÆ°Æ¡ng không cần phải nói chi cho nhiá»u, hãy để cho bá»n tại hạ chôn xác lịnh tôn và lịnh Ä‘Æ°á»ng, xong rồi thì cô nÆ°Æ¡ng cứ ly khai nÆ¡i nà y, khá»i phải nói chi đến ân nghÄ©a.
Hoà ng Quân Nhã thổn thức:
- Nhà tan, cá»a nát rồi … tiểu nữ … Từ nay … tiểu nữ biết phải là m sao ?
Lệ Tuyệt Linh giáºt mình:
- Thế cô nÆ°Æ¡ng không phải là đang trên Ä‘Æ°á»ng hồi hÆ°Æ¡ng sao? Dù lịnh tôn và lịnh Ä‘Æ°á»ng quá cố, Ãt ra trong thân tá»™c cÅ©ng còn má»™t và i ngÆ°á»i chứ?
Hoà ng Quân Nhã lắc đầu, lộ vẻ khổ sở:
- Cố hÆ°Æ¡ng vẫn có, song thân thÃch thì không, thì sanh quán đâu còn là nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a nữa. Hai mÆ°Æ¡i mốt năm qua tiểu nữ theo cha trấn nháºm khắp nÆ¡i, chÆ°a từng trở lại cố hÆ°Æ¡ng. Bây giá» cô thân vỠđó, lạ cảnh lạ ngÆ°á»i, nhà thì còn song đã bá» vắng từ lâu, đất cÅ©ng có nhÆ°ng cÅ©ng đã bá» hoang qua nhiá»u năm tháng. Cái thân bạc nhược nà y là m sao quán xuyến để mÆ°u lấy chén cÆ¡m manh áo ? Vá» nÆ¡i đó có khác chi là không vá»? Vá» nÆ¡i đó còn Ä‘au lòng hÆ¡n là phiêu bạt bốn phÆ°Æ¡ng trá»i.
Lệ Tuyệt Linh cau mà y, Ä‘Æ°a hai tay lên không, thất vá»ng thấy rõ:
- Thế thì phiá»n quá!
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c cất tiếng:
- Hiá»n đệ cứ nói chuyện vá»›i nà ng Ä‘i, để ta là m cái việc mai táng nà y cho !
Lệ Tuyệt Linh hấp tấp thốt:
- Lão ca nói chuyện đi, để đệ là m cái việc đó cho !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c khoát tay :
- Äừng cãi ta!
Hoà ng Quân Nhã khẩn cầu:
- Xin hai vị chôn xác song thân tiểu nữ chung một chỗ !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Cô nương yên trà !
Sợ Lệ Tuyệt Linh già nh là m, tránh cuá»™c nói chuyện vá»›i Hoà ng Quân Nhã, Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c bÆ°á»›c Ä‘i liá»n. Không thể là m sao hÆ¡n, Lệ Tuyệt Linh Ä‘Ã nh quay lại đối diện vá»›i Hoà ng Quân Nhã, thốt:
- Cô nÆ°Æ¡ng cố nhá»› xem là còn có ngÆ°á»i thân nà o khác, có thể nÆ°Æ¡ng tá»±a được chăng? Hoặc giả là má»™t bằng hữu ? Bá»n ta sẵn sà ng Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng đến táºn nÆ¡i.
Hoà ng Quân Nhã cắn môi, dằn cơn thổn thức, đáp:
- Dù cho có ngÆ°á»i Ä‘i nữa, tiểu nữ ở trong tình huống nà y thì còn ai dám chứa chấp ? Vả lại chÃnh tiểu nữ cÅ©ng không nỡ để vì mình mà ngÆ°á»i khác phải liên lụy.
Huống chi bình sanh tiên phụ sống cuá»™c Ä‘á»i đạm bạc, Ãt giao du, còn tiểu nữ thì sá»›m tối chỉ ở trong khuê phòng. NhÆ° váºy thì còn biết nÆ°Æ¡ng nhá» và o ai được?
Lệ Tuyệt Linh thở dà i:
- Thế thì là m sao… là m sao …?
Hoà ng Quân Nhã tiếp:
- ÄÆ°á»ng thế chông gai, lòng ngÆ°á»i nham hiểm, thân cô nữ không có cái khả năng tá»± bảo vệ mình, không có nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a, chỉ sợ thoát nạn hôm nay, để ngà y mai lại gặp nạn. Sống lây lất từng ngà y để chỠđợi cái hoa. trong tÆ°Æ¡ng lai thì có sống cÅ©ng không bằng chết. Thà chết ngay Ä‘i cho yên thân nà y!
Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Khó nghĩ quá !
Bá»—ng Hoà ng Quân Nhã há»i:
- Äại hiệp có gia đình chứ ? Tiểu nữ có thể đến nhà đại hiệp tạm nÆ°Æ¡ng tá»±a má»™t thá»i gian, là m má»™t tên tỳ nữ cÅ©ng được, miá»…n sao đừng bị bá»n vÅ© phu là m nhục là may mắn lắm rồi. Tiểu nữ sẽ hầu hạ phu nhân, chăm sóc con cái của đại hiệp, tiểu nữ sẽ là m má»i việc trong nhà , tiểu nữ còn biết thêu thùa may vá. Äại hiệp có thể thu dụng tiểu nữ chứ?
Lệ Tuyệt Linh giáºt mình kêu lên:
- Äến nhà tại hạ ? Không thể được !
Hoà ng Quân Nhã thất vá»ng:
- Äại hiệp không dung nạp … thì tiểu nữ còn biết là m sao … Nà ng báºt khóc.
Khóc một lúc, nà ng lại van cầu:
- Tại sao đại hiệp từ khÆ°á»›c ? Tiểu nữ là m được má»i việc, tiểu nữ siêng năng cần mẫn, không dám bê trá»… nhiệm vụ đâu. Nhất định là đại hiệp sẽ hà i lòng. Lịnh tôn, lịnh Ä‘Æ°á»ng, phu nhân hà i lòng. Các công tá», tiểu thÆ¡ cÅ©ng hà i lòng luôn. Tiểu nữ bảo đảm … Lệ Tuyệt Linh Ä‘Æ°a cao hai tay nhÆ° phân bua vá»›i hoà ng thiên:
- Cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm rồi! Song thân của tại hạ đã quy tiên từ lâu, tại hạ cÅ©ng chÆ°a có vợ thì là m gì có con cái. Nhà của tại hạ là mà n trá»i chiếu đất, thân nhân là cây cá» núi rừng. Tại hạ sẽ Ä‘em cô nÆ°Æ¡ng vỠđâu?
Hoà ng Quân Nhã không tin:
- Xin đừng dối gạt tiểu nữ! Tôi biết đại hiệp tìm cớ để khướt từ!
Lệ Tuyệt Linh cố phân trần:
- Tại hạ dám thỠđó cô nÆ°Æ¡ng ! Trên có trá»i cao, dÆ°á»›i có đất dà y chứng giám cho.
Nếu tại hạ nói ngoa ná»a lá»i thì xin cho chết má»™t cách thảm thiết!
Rồi chà ng tiếp:
- Nếu tháºt sá»± tại hạ có nhà thì tại hạ hân hoan đón tiếp cô rồi. Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c thì tại hạ có khác gì ? Có khác chăng là cô nÆ°Æ¡ng cần má»™t mái nhà mà tại hạ thì hoà n cảnh không cho phép Æ°á»›c muốn nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng đó thôi. Äối vá»›i tại hạ thì không nhà hay hÆ¡n là có nhà !
Hoà ng Quân Nhã thở dà i:
- Chẳng phải là tiểu nữ được voi đòi tiên, được đằng chân lân đằng đầu mà mong cầu Ä‘iá»u phi pháºn … NhÆ°ng hiện tại tiểu nữ không còn cách nà o khác. Äại hiệp vá»›i tiểu nữ là hai ngÆ°á»i xa lạ, song tiểu nữ biết đại hiệp là ngÆ°á»i tốt, đại hiệp cứu mạng tiểu nữ, bảo vệ chân lý … Lệ Tuyệt Linh bối rối:
- Cô nương là m tại hạ thẹn đỠmặt đây! Xin đừng nói như thế nữa!
Hoà ng Quân Nhã cứ tiếp:
- Cứu ngÆ°á»i thì xin cứu cho trá»n vẹn! Xin cho tiểu nữ theo vá»›i, đến má»™t địa phÆ°Æ¡ng nà o đó, đại hiệp an bà y cho tiểu nữ có nÆ¡i ăn ở, bất cứ địa phÆ°Æ¡ng nà o cÅ©ng được, miá»…n là an toà n thì thôi! Nếu bây giỠđại hiệp bá» rÆ¡i tiểu nữ ở đây thì vÅ© trụ bao la, cánh chim non lạc lõng, tránh sao cho khá»i móng vuốt loà i Æ°ng khuyển.
Lệ Tuyệt Linh lộ vẻ khó khăn:
- A ! Khổ cho tại hạ quá chừng! Cô nÆ°Æ¡ng đâu có quen nếp sống giang hồ. Cô nÆ°Æ¡ng đâu có hiểu cuá»™c Ä‘á»i của tại hạ. Ngà y ngà y lấy máu đổi cÆ¡m, lấy mồ hôi đổi áo.
Hôm nay sống nhÆ°ng chÆ°a chắc ngà y mai không chết. Cừu nhân ở khắp bốn phÆ°Æ¡ng, cừu nhân ở cạnh mình chá»±c chá» sÆ¡ hở từng giây từng phút, tá»± bảo vệ mình còn chÆ°a xong thì nói gì đến việc chiếu cố cho ngÆ°á»i khác. Không phải tại hạ khÆ°á»›t từ, song thá»±c tế không là m sao trợ giúp cho cô nÆ°Æ¡ng được… Hoà ng Quân Nhã thiết tha:
- Thế là đại hiệp buông rơi tiểu nữ giữa biển khổ rồi … Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Cô nương để cho tại hạ suy nghĩ lại, xem có cách chi chăng !
Hoà ng Quân Nhã sáng mắt lên:
- Tháºt váºy sao ?
Lệ Tuyệt Linh gượng cÆ°á»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng khoan cao hứng sá»›m đã! Cái biện pháp đó nếu có, cÅ©ng chÆ°a chắc gì dùng được. Tại hạ phải thảo luáºn vá»›i bằng hữu của tại hạ xem sao.
Niá»m hy vá»ng xóa bá»›t vẻ tiá»u tụy nÆ¡i khuôn mặt của Hoà ng Quân Nhã, nà ng thốt vá»›i giá»ng cảm kÃch:
- Xin đại hiệp tha thứ cho tiểu nữ đã đòi há»i má»™t Ä‘iá»u quá đáng. Sá»± chẳng đặng đừng, tiểu nữ không nhỠđến đại hiệp thì còn nhỠđến ai trong giây phút naỵ Tiểu nữ là kẻ lâm và o Ä‘Æ°á»ng cùng rồi!
Lệ Tuyệt Linh thở ra:
- Cái gì đã qua thì hãy bỠđi cô nương, chẳng có gì đáng tiếc cho cô nương phải áy náy. Tại hạ xin hết sức giúp đỡ cô nương.
Hoà ng Quân Nhã cúi đầu không nói gì nữa. Lệ cảm kÃch rÆ¡i từng hạt, từng hạt, thấm Æ°á»›t ngá»±c áo nà ng, lồng ngá»±c pháºp phồng theo niá»m thổn thức.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c đã chôn xong hai cái xác chết, tay chân vấy đầy đất dÆ¡ dáy quá. Y vẫn để nguyên nhÆ° váºy, trở lại chá»— Lệ Tuyệt Linh. NhÆ°ng Lệ Tuyệt Linh bÆ°á»›c tá»›i đón cháºn, kéo y Ä‘i xa xa hÆ¡n. Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c nở má»™t nụ cÆ°á»i bà hiểm, há»i:
- Sao, lão đệ ? Có cái gì vui vẻ chăng?
Xì một tiếng, Lệ Tuyệt Linh cau mà y:
- Xong cái việc bất bình, giá» lại đến việc phiá»n phức đây. Cái vị cô nÆ°Æ¡ng đó đòi Ä‘i theo chúng ta … Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm ngâm má»™t chút:
- Ta đã Ä‘oán trÆ°á»›c thế nà o rồi nà ng cÅ©ng đòi theo chúng tạ Tháºt là má»™t sá»± khó khăn!
Lệ Tuyệt Linh cÆ°á»i khổ:
- Chúng ta phải là m sao đây, lão ca ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c há»i lại:
- Äệ trả lá»i sao vá»›i nà ng ?
Lệ Tuyệt Linh thấp giá»ng:
- Äệ chÆ°a nói gì cả ! Bởi là m sao chúng ta đáp ứng được Ä‘iá»u nà ng đòi há»i chứ.
Khổ quá ! Nà ng cứ van cầu mãi. Lão ca phải biết đứng trÆ°á»›c má»™t nữ nhân khóc lóc tha thiết thì không ai chịu nổi. Äệ chỉ nói là nà ng hãy để cho đệ nghÄ© cách tiếp trợ nà ng… Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c mỉm cÆ°á»i:
- Váºy là đệ đã có chủ trÆ°Æ¡ng ?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Nói là để trấn an nà ng, khuyên giải nà ng, chứ là m gì mà đệ có chủ trương. Dù cho đệ muốn gì đi nữa, cũng phải chỠsự đồng ý của lão ca chứ.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c trầm giá»ng:
- Äệ có ý kiến gì, nói cho ta nghe thá» xem.
Lệ Tuyệt Linh do dự một chút:
- Quanh khu vá»±c Trung Äiá»n SÆ¡n, lão ca có nÆ¡i nà o an trà cho nà ng không?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c chÃnh sắc:
- Tại Trung Äiá»n SÆ¡n, tìm hà ng chục nÆ¡i để an trà nà ng cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á».
Huống hồ chỉ là má»™t nÆ¡i. Chỉ ngại có mấy Ä‘iá»u nà y, chúng ta hãy châm chÆ°á»›c … Lệ Tuyệt Linh há»i gấp:
- Mấy Ä‘iá»u gì đáng ngại ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c giải thÃch:
- Từ đây vá» Trung Äiá»n SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng xa diệu vợi, bao nhiêu bất ngá» sẽ chỠđón chúng ta dá»c Ä‘Æ°á»ng. Chúng ta lại đèo theo má»™t nữ nhân không biết mảy may võ công, lại còn thuá»™c loại cà nh và ng lá ngá»c, nắng không Æ°a mÆ°a không chịu, nhÆ° thế thi phiá»n phứt biết bao.
Thứ hai, Hoà ng tiểu thÆ¡ là con nhà ná» nếp mà Trung Äiá»n SÆ¡n là chốn tụ há»™i của bá»n thô lá»— cá»™c cằn, côn đồ, du đảng, cái nếp sống của chúng gần nhÆ° rừng rú, vô tráºt tá»±, há»—n tạp, biết nà ng có chịu Ä‘á»±ng nổi sá»± chung chạ đó không ?
Thứ ba, từ nay trở Ä‘i chúng ta sẽ trải qua những tráºn mÆ°a máu gió tanh, nà ng có thể an toà n giữa cÆ¡n bão tố hãi hùng đó chăng ? Thứ tÆ° là tuổi nà ng còn nhá», chẳng lẽ nà ng vÄ©nh viá»…n lÆ°u lại Trung Äiá»n SÆ¡n, từ bá» má»i hoan lạc của thá»i xuân tÆ°Æ¡i thắm ?
Lệ Tuyệt Linh thở dà i:
- Lão ca nói đúng ! Tuy nhiên, tÆ°Æ¡ng lai là má»™t cái gì tháºt khó lÆ°á»ng thì tiến được bÆ°á»›c nà o hay bÆ°á»›c đó, hÆ¡n là dáºm chân tại chá»—. Ai bảo chúng ta cứu nà ng? Cứu nà ng rồi lại bá» rÆ¡i nà ng sao? Tháºt đệ bất nhẫn hết sức !
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c mỉm cÆ°á»i:
- Cái lòng của đệ chừng nhÆ° yếu má»m đối vá»›i nữ nhân!
Lệ Tuyệt Linh hấp tấp thốt:
- Nà ng là con nhà gia giáo, đâu phải là thứ liá»…u ngá» hoa tÆ°á»ng. Lão ca đừng nghÄ© là đệ có lòng xằng báºy.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c chép miệng:
- Ta chỉ muốn nói là tùy đệ đó thôi ! Ta chẳng có ý kiến gì … Rồi y gáºt đầu tiếp luôn:
- Có phiá»n lụy nhÆ° thế nà o là tá»± đệ chuốc lấy đấy, sau nà y không thể trách ta đấy nhé!
Lệ Tuyệt Linh vá»™i cháºn:
- Äược rồi ! Äệ Ä‘ang khổ tâm, đừng là m cho đệ Ä‘au thêm ! Mà lão ca bằng lòng nhÆ° váºy phải không ?
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gáºt đầu:
- Khá»i phải há»i !
Lệ Tuyệt Linh trở lại chá»— Hoà ng Quân Nhã. Nà ng rung giá»ng há»i:
- Sao hả đại hiệp?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Cô nÆ°Æ¡ng có thể Ä‘i theo bá»n tại hạ!
Hoà ng Quân Nhã mừng đến rơi lệ, xúc động thốt:
- Äa tạ các vị ! Tiểu nữ cảm kÃch vô cùng … Lệ Tuyệt Linh khoát tay:
- Không nên khách sáo, cô nÆ°Æ¡ng! Việc gì đáng là m thì dù không ai van cầu, tại hạ cÅ©ng là m. Việc gì không đáng là m thì dù ai dùng áp lá»±c bắt buá»™c, tại hạ cÅ©ng vẫn không là m. Cứu cô nÆ°Æ¡ng khá»i tai nạn đắm thuyá»n thì bá»n tại hạ phải Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng đến bỠđến bến, chứ chẳng lẽ bá» cô nÆ°Æ¡ng ở giữa dòng sao?
Hoà ng Quân Nhã lau lệ:
- Tháºt tiểu nữ chẳng biết nói sao, có lẽ song thân cÅ©ng được yên lòng nÆ¡i chÃn suối.
Cả hai còn trao đổi mấy câu sáo ngữ nữa. Nếu Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c không lên tiếng ngăn cháºn thì không biết há» còn nói đến lúc nà o má»›i thôi.
Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c gá»i:
-Thôi chúng ta chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chứ !
Hoà ng Quân Nhã hấp tấp nắm chéo áo của Lệ Tuyệt Linh thốt:
- Cháºm lại má»™t chút đại hiệp Æ¡i. Cho tiểu nữ vái má»™ song thân rồi thay y phục là nh lẽ hÆ¡n, chứ chẳng lẽ mặc nhÆ° vầy mà đi đứng trên Ä‘Æ°á»ng sao ?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Äược ! Äược ! Cô nÆ°Æ¡ng cứ là m theo ý muốn.
Hoà ng Quân Nhã bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c má»™, lạy vái khóc thảm má»™t lúc. Sau đó nà ng thay đổi y phục, chá»n lấy và i món cần thiết mang theo.
Äoạn cả ba lên Ä‘Æ°á»ng, ba ngÆ°á»i cỡi ba con ngá»±a rá»i khá»i Bách Trượng Lăng. Cỡi ngá»±a đối vá»›i bá»n Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh là việc thÆ°á»ng nhÆ°ng đối vá»›i Hoà ng Quân Nhã thì đúng là điá»u khó khăn hết sức. Bởi đây là lần đầu tiên nà ng cỡi ngá»±a, lại phải cho ngá»±a sải nhanh theo kịp hai ân nhân cứu mạng, hÆ¡n nữa nà ng lại là má»™t tiểu thÆ¡ khuê môn bất xuất.
Giữ cho mình không rÆ¡i xuống Ä‘Æ°á»ng cầm nhÆ° là là m má»™t việc vá trá»i đối vá»›i nà ng, nói chi đến việc ká»m cho ngá»±a chạy theo ý muốn. CÅ©ng may là Lệ Tuyệt Linh quay đầu nhìn lại, thấy thế liá»n cho ngá»±a chạy cháºm lại chá» nà ng, rồi từ đó giữ tốc đô.
vừa phải cho nà ng đỡ vất vả.
Hoà ng Quân Nhã áy náy quá lẩm nhẩm:
- Tiểu nữ là m phiá»n lụy các vị quá chừng !
Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Chẳng sao đâu cô nương ! Dần dần rồi cô nương sẽ quen thôi !
Do dự một chút, Hoà ng Quân Nhã tiếp:
- Mãi đến bây giá», tôi vẫn chÆ°a biết quý danh của các vị … Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Tại hạ là Lệ Tuyệt Linh, còn vị bằng hữu của tại hạ là Thân XÆ°Æ¡ng Ngá»c.
Hoà ng Quân Nhã tặc lưỡi :
- Tên của Thân đại hiệp rất đẹp, còn tên của đại hiệp nghe sao mà … Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Sau nà y nếu có dịp, tại hạ sẽ giải thÃch cho cô nÆ°Æ¡ng hiểu tại sao tại hạ có cái tên quái dị nhÆ° váºy.
Hoà ng Quân Nhã cau mà y:
- Tại sao cái bá»n Hồng Tri Thù Há»™i đó nghe đến danh hiệu của hai vị, lại quá khiếp đảm? Bá»n chúng là những ác quá»· thì sợ gì ai nữa chứ ?
Lệ Tuyệt Linh Ä‘iá»m nhiên:
- Äiá»u đó chẳng lạ lùng lắm đâu, cô nÆ°Æ¡ng !
Hoà ng Quân Nhã tiếp:
- Tuy nhiên, Ãt nhất cÅ©ng có lý do… Lệ Tuyệt Linh mỉm cÆ°á»i:
- Tại vì chúng tá»± lượng sức mình chÆ°a phải là đối thủ của bá»n tại hạ. Trên giang hồ nghe danh biết nhau là sá»± thÆ°á»ng, cô nÆ°Æ¡ng ạ !
Hoà ng Quân Nhã lộ vẻ khâm phục:
- Bản lÄ©nh của hai vị quả tháºt là phi thÆ°á»ng !
Lệ Tuyệt Linh lại mỉm cÆ°á»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng quá khen! Song cô nÆ°Æ¡ng nên nhá»› là trên núi cao còn có mây. Giả nhÆ° bá»n tại hạ có phần nà o tà i và trÃ, thì cái tà i trà đó cÅ©ng chỉ la tÆ°Æ¡ng đối thôi, bởi trên Ä‘á»i chẳng có cái chi tuyệt đối cả. Cho nên dù là má»™t Bắc Äẩu trong võ lâm, khách giang hồ vẫn bao giá» thiện chung cả!
Hoà ng Quân Nhã thở dà i:
- Tiểu nữ thú tháºt, trông thấy đại hiệp giết ngÆ°á»i mà lòng bất nhẫn hết sức. Äà nh là chúng đáng tá»™i chết, song nhìn máu đổ, thây rÆ¡i, ai không dao Ä‘á»™ng can trÆ°á»ng.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Sinh hoạt giang hồ bắt buá»™c phải tà n nhẫn! Biết là mình vô nhân đạo vẫn không thể yếu má»m, trừ phi mình chấp nháºn bị loại trừ. Thá» há»i trên Ä‘á»i có ai không muốn sống? Già nh sá»± sống thì phải Ä‘i qua xác chết. Nguồn sống của khách giang hồ phát sinh từ máu đồng loại. Huống chi bá»n tại hạ không thể thản nhiên trÆ°á»›c những cảnh bất bình. Äó là cái nghiệp của bá»n tại hạ, không thể nà o là m khác hÆ¡n được.
Tà i sản của meongo75