03-04-2010, 06:56 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 11 Phần 3
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Mưa mùa hạ thoắt đến rồi lại thoắt đi.
Mặt trá»i rá»±c rỡ nhô ra khá»i áng mây, rá»i xuống hồ sen những tia và ng lấp lánh.
Lá sen xanh ngát khắp hồ, dÆ°á»›i ánh trá»i soi chiếu, tá»a ra hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngan ngát.
Tà o Nhân Khâu mặt mÅ©i và ng vá»t, trán Ä‘á»ng những hạt mồ hôi to tÆ°á»›ng, hoảng sợ nhìn vị thiếu niên áo lam trÆ°á»›c mặt, giá»ng run run khản đặc: "Tạ trang chủ không phải do ta giết, ta không có giết ông ấy!"
Chỉ trong má»™t đêm, y từ ngÆ°á»i con rể Ä‘Æ°Æ¡ng khoác áo tang trở thà nh hung thủ hãm hại sÆ° phụ kiêm nhạc phụ của mình. Lúc Liệt Há»a sÆ¡n trang tuyên bố Tạ Háºu Hữu là do y giết, y biết tánh mạng của mình đã kết thúc rồi. Chẳng ai còn tin tưởng y nữa, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng Liệt Há»a sÆ¡n trang luôn luôn chÃnh xác.
Có Ä‘iá»u, y lại không muốn chết!
Y muốn trốn khá»i trấn Bình An, tìm má»™t nÆ¡i xa lánh thế nhân mà sống. Vốn ban đầu y định Ä‘i má»™t mình, nhÆ°ng bị đứa con lanh lợi của mình phát hiện ra, khăng khăng muốn được ở bên cạnh y, cho nên y Ä‘Ã nh phải dẫn theo Tiểu Phong chÃn tuổi lên Ä‘Æ°á»ng lánh nạn.
Thế nhÆ°ng há» chỉ lánh nạn được ná»a canh giá».
Vừa chạy đến hồ sen ở ngoại thà nh nà y, Chiến Phong và Chung Ly Vô Lệ đã xuất hiện trước mặt.
Tạ Tiểu Phong cảm thấy cha tháºt khác lạ.
Tại sao cha lại sợ hãi bảo vá»›i vị nam tỠáo lam ấy rằng ông ngoại không phải do cha giết chứ? Cha là m sao mà giết ông ngoại được? Nó cÅ©ng không rõ vì sao cha lại phải rá»i khá»i trấn Bình An, tại sao lại phải lén lút bá» Ä‘i, khiến cho nó không kịp nói lá»i từ biệt vá»›i đám bạn cÅ©ng nhÆ° không cách nà o cùng Tuyết ca ca xinh đẹp và NhÆ° Ca tá»· tá»· hẹn ngà y gặp lại.
Tạ Tiểu Phong giáºt mình phát hiện ra chân của cha nó Ä‘ang run rẩy, ngÆ°á»i cha đỉnh thiên láºp địa trong lòng nó Ä‘ang toát mồ hôi lạnh đầm đìa, nói vá»›i vị nam tỠáo lam kia rằng ông ngoại không phải do cha giết.
Có Ä‘iá»u, vị nam tỠáo lam ấy dÆ°á»ng nhÆ° không hỠđể ý tá»›i lá»i cha nói.
Gió, mang theo hương sen thơm ngát, khe khẽ thổi mái tóc của Chiến Phong lất phất.
Chiến Phong vẫn chưa rút đao ra, thân thể vươn thẳng, lẳng lặng mà đứng.
Toà n thân y khoác áo vải mà u lam sẫm, mái tóc dà y Ä‘en thẫm phá»›t xanh khẽ xoăn, phÃa tai phải có Ä‘eo má»™t viên bảo thạch, tÆ°Æ¡ng phản vá»›i ánh mắt tăm tối láºp lòe sắc lam.
Äáy mắt y bá»—ng nhiên hiện hữu má»™t mảng xanh lục.
Là mà u xanh lục của lá sen trong hồ, và i hạt mÆ°a còn Ä‘á»ng lại trên ấy, ánh lên vầng sáng bảy sắc rá»±c rỡ, cảnh sắc thuần khiết đẹp đẽ khiến cho đôi mắt của y se sắt nheo lại.
Chung Ly Vô Lệ trong giây phút Chiến Phong nheo mắt ấy láºp tức rút kiếm ra.
Luồng sáng của kiếm hệt nhÆ° má»™t chuá»—i bá»t nÆ°á»›c bắn lên là m vấy Æ°á»›t lá sen, nhắm thẳng và o ngÆ°á»i Tà o Nhân Khâu!
Tà o Nhân Khâu và o thá»i khắc Chiến Phong nhÃu mắt ấy vá»™i liếc nhìn sang đứa con thân yêu của mình.
Y biết bản thân mình nhất định sẽ chết, nếu nhÆ° gặp phải Ngá»c Tá»± Hà n bản tÃnh ôn hòa hay CÆ¡ Kinh Lôi tÃnh tình cÆ°Æ¡ng trá»±c có lẽ y sẽ có cÆ¡ há»™i giải thÃch, may ra còn hy vá»ng sống sót, thế nhÆ°ng ngÆ°á»i y gặp lại là Chiến Phong.
Chiến Phong là đại đệ tá» của Liệt Há»a trang chủ, má»™t kẻ âm trầm, tà n nhẫn. Phà m những việc y đã nhất quyết, thì tuyệt không có cÆ¡ há»™i vãn hồi Ä‘Æ°á»ng sống.
Tà o Nhân Khâu vốn muốn rút đao.
Y biết chỉ cần hai tròng mắt của Chiến Phong nheo lại, thì đó chÃnh là dấu hiệu hắn sắp giết ngÆ°á»i. Có Ä‘iá»u, khi tay Tà o Nhân Khâu vừa đặt lên cán Ä‘ao, y lại quyết định bá» cuá»™c. Y quyết không có khả năng thắng được Chiến phong, tháºm chà là cả Chung Ly Vô Lệ ở đằng sau, thế thì không bằng y dùng chút thá»i khắc cuối cùng ấy mà nhìn ngắm tháºt kỹ đứa con chÃn tuổi Tiểu Phong của mình còn hÆ¡n.
Tạ Tiểu Phong đã trông thấy Ä‘Æ°á»ng kiếm ấy!
Äôi mắt của nó ngáºp trà n sợ hãi, trên gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn là bao ná»—i kinh hoà ng pha lẫn hoảng loạn. Nó ôm chặt lấy chân phụ thân, trừng mắt nhìn má»™t kiếm kia đâm và o yết hầu của cha nó.
Cha...
Nó muốn thét lên, nhắc nhở phụ thân cẩn tháºn vá»›i Ä‘Æ°á»ng kiếm ấy, nhÆ°ng tiếng nói còn chÆ°a kịp buông khá»i miệng, nó đã cảm thấy má»™t dòng chất lá»ng nóng hổi tanh hôi từ đỉnh đầu nó tuôn xuống, vÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng lên bá» môi non!
Tạ Tiểu Phong kinh hoảng ngẩng mặt nhìn lên.
Cổ há»ng của phụ thân hệt nhÆ° má»™t dòng suối Ä‘ang tuôn chảy, máu tÆ°Æ¡i không ngừng à o ạt phún ra bất táºn, máu tÆ°Æ¡i thấm Æ°á»›t xiêm y, nhuá»™m hồng trang phục của cha nó. Cha nó mở miệng ra, nhìn nó, ánh mắt tháºt từ ái, dÆ°á»ng nhÆ° có lá»i gì đó muốn nói vá»›i nó, nhÆ°ng cổ há»ng đã bị đâm thủng, mặc cho cố gắng thế nà o cÅ©ng không nói nên lá»i.
Tà o Nhân Khâu ngã xuống đất.
Ngã dưới chân Tạ Tiểu Phong.
Máu tươi nơi yết hầu sau khi nhuộm đỠcả một khoảng đất lớn rốt cuộc cũng ngừng chảy.
Tạ Tiểu Phong tuy má»›i chÃn tuổi, nhÆ°ng nó cÅ©ng biết rằng cha nó đã chết rồi, là bị gã nam nhân trÆ°á»›c mặt nà y dùng kiếm giết chết; nó còn biết kẻ hạ lệnh sát nhân cho nam nhân nà y chÃnh là cái gã nam tỠáo lam thoạt trông còn rất trẻ tuổi kia!
Chiến Phong vẫn đứng yên đấy, chăm chăm nhìn vỠmột góc của hồ sen.
NÆ¡i ấy, trong trùng trùng lá sen vây kÃn, má»™t Ä‘Ã i hoa Ä‘ang lặng lẽ hé nở.
Äà i hoa mà u phÆ¡n phá»›t trắng, tá»±a nhÆ° thịt da tinh khôi á»ng hồng của nà ng.
Äấy có lẽ là đóa sen cuối cùng của mùa hạ nà y. Bị gió phe phá»›t, đóa hoa phát ra tiếng cÆ°á»i ngân nga nhÆ° chuông bạc.
"Ngươi giết cha ta!! Ta phải giết ngươi!!!"
Tiếng thét cất lên!
Tiếng thét đau đớn và căm phẫn!
Bóng má»™t đứa trẻ vÆ°Æ¡ng đầy máu tanh áºp và o tầm mắt Chiến Phong.
Chiến Phong khẽ nhÃu mà y, nhất thá»i không nhá»› nổi đứa trẻ nà y là ai.
Chung Ly Vô Lệ ngăn cản nó lại.
Thân thể Tạ Tiểu Phong liá»u mạng giãy dụa trong cánh tay Chung Ly Vô Lệ, nó cuồng háºn thét và o mặt Chiến Phong: "Tại sao ngÆ°Æ¡i lại muốn giết cha ta, cha là ngÆ°á»i tốt! Cha không giết ông ngoại!"
Chiến Phong nhìn đóa sen ấy đến xuất thần, hồi lâu sau mới cất tiếng:
"Kẻ giết cha ngươi không phải là ta."
"ChÃnh ngÆ°Æ¡i! Là ngÆ°Æ¡i đã ra lệnh giết cha ta! Ta trông thấy tất cả rồi! Thần thái của ngÆ°Æ¡i chÃnh là mệnh lệnh sát nhân…!"
Tạ Tiểu Phong trợn mắt nghiến lưỡi, nó thá» kiếp nà y phải tá»± tay báo thù cho phụ thân, vì thế nó nhất định phải ghi nhá»› tháºt kỹ dung mạo của vị nam tỠáo lam ấy.
Gió lÆ°á»›t nhẹ trên mặt nÆ°á»›c, Ä‘Ã i sen trắng hồng giữa những khóm lá tÆ°Æ¡i xanh mỉm cÆ°á»i duyên dáng.
Bóng ngÆ°á»i nhÆ° mảnh trá»i lam ấy Ä‘á»™t nhiên phóng vút lên, lÆ°á»›t qua mặt hồ sen ấy rồi chuyển thân trở vá».
Chiến Phong cúi đầu, ngá»i ngá»i đóa sen vừa hái trên tay, nhẹ giá»ng nói:
"Cha ngÆ°Æ¡i chết là do ý trá»i."
"Là ngÆ°Æ¡i! ChÃnh là ngÆ°Æ¡i! Ta thá» sẽ giết ngÆ°Æ¡i!"
Tạ Tiểu Phong căm háºn rống lên!
Chiến Phong trầm ngâm.
Kế đó, y chầm cháºm bÆ°á»›c đến gần Tạ Tiểu Phong, nâng cằm của nó lên, quan sát nó.
Má»™t đứa trẻ nhá» nhÆ° thế, Æ°á»›c chừng chỉ khoảng tám chÃn tuổi, bằng và o mối thù khắc cốt ghi tâm, đầu óc thông minh, tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng, giả nhÆ° lấy ngà y dà i tháng rá»™ng bồi dưỡng tháºt tốt, nhất định sẽ có triển vá»ng vô cùng.
Tiếc thay...
Hai mắt của Chung Ly Vô Lệ bất chợt mở to, đồng tỠthắt chặt.
Trong tay y, thân thể Tạ Tiểu Phong Ä‘á»™t nhiên má»m oặt, cổ nó vặn vẹo theo má»™t góc Ä‘á»™ kỳ lạ, và i giá»t máu tÆ°Æ¡i tà tách rÆ¡i xuống từ khóe miệng, thân thể má»—i lúc má»™t lạnh, tánh mạng trong nháy mắt đã bị những ngón tay Ä‘ang cầm hoa của vị nam tỠáo lam kia Ä‘oạt mất.
Chiến Phong nhìn thằng bé, giá»ng nói tháºt êm ả: "NgÆ°Æ¡i chết, là tá»± mình chuốc lấy."
Chung Ly Vô Lệ không khá»i rùng mình.
Y từng giết qua vô số ngÆ°á»i, nhÆ°ng bình thản sát hại má»™t đứa trẻ nhÆ° váºy thì trÆ°á»›c nay chÆ°a từng là m qua.
Äêm cuối mùa hạ.
Chiến Phong mang đóa sen cuối cùng trong hồ ấy ép và o trong lòng, đáy mắt thăm thẵm như vực sâu:
"Mang bá»n há» Ä‘i chôn Ä‘i."
Lá sen khắp hồ bị gió đẩy đưa xà o xạt.
Bên kia bỠhồ.
Từng sợi thần kinh trên ngÆ°á»i NhÆ° Ca bá»—ng chốc chết lặng Ä‘i.
Nà ng trừng trừng nhìn thẳng và o vị thiếu niên áo lam ở phÃa bỠđối diện, má»™t chút cá» Ä‘á»™ng cÅ©ng không có!
Tà i sản của himurakent
Chữ ký của himurakent
03-04-2010, 06:57 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 11 Phần 4
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Nà ng vừa đuổi đến nơi.
Nà ng đã cháºm má»™t bÆ°á»›c rồi.
Nà ng đanh mắt nhìn sinh mạng Tạ Tiểu Phong bị cướp đi giữa những ngón tay của Chiến Phong!
Hoa sen nơi vạt áo nà ng bảng lảng hương thơm.
Chiến Phong từ đám lá sen ngoảnh nhìn lại, y dÆ°á»ng nhÆ° trông thấy má»™t ngÆ°á»i con gái váºn y phục Ä‘á».
Y từng thá» rằng sẽ dùng cả Ä‘á»i nà y bảo vệ ngÆ°á»i con gái ấy.
Vì bảo vệ nà ng, y thà gây tổn thương cho nà ng chứ quyết không để cho nà ng sống trong cảnh địa ngục.
Chiến Phong nhìn nà ng.
Äôi mắt phẫn ná»™ ấy chợt nhiên khiến cho y hiểu rõ, nà ng Ä‘ang hiện hữu tháºt sá»± chứ chẳng phải trong những giâc má»™ng mà hằng đêm vẫn già y vò y.
Ráng chiá»u á»ng Ä‘á».
Bên hồ sen.
Như Ca bước đến đứng trước mặt Chiến Phong.
Nà ng trừng trừng nhìn và o đôi mắt của y: "Huynh giết Tạ Tiểu Phong ư?"
Chiến Phong đáp: "Phải."
NhÆ° Ca há»i: "Lý do?"
Chiến Phong trả lá»i: "TÆ°Æ¡ng lai nó sẽ là kẻ thù của ta."
NhÆ° Ca cÆ°á»i lạnh: "Bởi vì huynh sát hại cha của nó."
Chiến Phong im lặng.
NhÆ° Ca nói: "Nói cho ta biết, huynh tháºt sá»± cho rằng Tà o Nhân Khâu đã giết Tạ Háºu Hữu Æ°?"
Sắc mặt Chiến Phong không chút thay đổi: "Chỉ có thể là y."
NhÆ° Ca phẫn ná»™ hét: "Thế mà gá»i là trả lá»i à !"
Ãnh mắt Chiến Phong lá»™ vẻ chế nhạo: "Äấy là phÆ°Æ¡ng cách chÃnh xác duy nhất."
"PhÆ°Æ¡ng cách Æ°?" NhÆ° Ca cÆ°á»i to há»i: "Trong mắt của huynh, sinh mạng của kẻ khác chỉ là phÆ°Æ¡ng cách để giải quyết vấn Ä‘á» thôi à ?"
Chiến Phong trầm mặc.
Lá sen khắp hồ dáºp dá»n nhÆ° sóng nÆ°á»›c.
NhÆ° Ca ngẩng mặt lên, trầm giá»ng bảo: "Rút Ä‘ao Ä‘i, ta muốn thay Tạ Tiểu Phong lấy lại công bằng."
Chiến Phong lắc đầu: "Cô không phải đối thủ của ta."
NhÆ° Ca ưỡn ngá»±c, cÆ°á»i lá»›n: "Tháºt váºy sao? Váºy phải thá» má»›i biết được!"
Liệt - Há»a - Quyá»n!
Hệt nhÆ° má»™t ngá»n lá»a cháy rừng rá»±c!
Nắm tay của Như Ca vụt ra, lá sen khắp hồ trong nháy mắt tựa như bị thiêu rụi, cong oằn đi rồi héo úa.
Nà ng đã trở thà nh má»™t ngá»n lá»a dữ dá»™i!
Ngá»n lá»a có thể đốt cháy vạn váºt trên thế gian!
Äêm hôm ấy.
Tuyết vẫn má»™t má»±c chỠđợi NhÆ° Ca trở vá».
Cánh cá»a báºt mở, ánh trăng rá»i và o, có tiếng than thở, có lá»i tỉ tê.
Ngón tay của Tuyết dạo trên phÃm Ä‘Ã n, ánh mắt lại đăm đắm nhìn ra con Ä‘Æ°á»ng bên ngoà i.
Tà áo trắng tinh tựa bóng trăng vằng vặc.
Cuối cùng.
Từ trên con Ä‘Æ°á»ng ấy vang đến tiếng bÆ°á»›c chân dáºp dồn há»—n loạn, hệt nhÆ° má»™t đứa trẻ Ä‘ang lạc Ä‘Æ°á»ng trong tâm trạng hoảng sợ.
Tuyết khẽ nhướng đôi mà y tuyệt mỹ của mình lên.
NhÆ° Ca "rầm" má»™t tiếng xá»™c và o trong phòng, bá»™ y phục Ä‘á» tÆ°Æ¡i của nà ng dÆ°á»ng nhÆ° bị Ä‘ao khà là m cho tung bay lả tả, trông chẳng khác má»™t loà i bÆ°á»›m sặc sỡ nhÆ°ng mất hồn mất vÃa, gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch, môi son tÆ°á»›p máu.
Trong mắt của nà ng dÆ°á»ng nhÆ° không há» có Tuyết, thân thể má»m oặt, lảo đảo ngã ra ná»n đất lạnh căm.
Sau đó, nà ng bắt đầu thổn thức!
Nà ng khóc rÆ°ng rức hệt nhÆ° má»™t đứa trẻ, khóc đến cả ngÆ°á»i run rẩy, khóc đến khà n âm lạc giá»ng, khóc đến tay chân co rúm lại.
Tuyết nhìn nà ng.
Äây là lần đầu tiên y trông thấy NhÆ° Ca khóc.
TrÆ°á»›c đây, bất kể nà ng gặp phải tình huống nà o cÅ©ng Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i, dẫu nụ cÆ°á»i ấy có miá»…n cưỡng đến đâu. Y vốn cho rằng, nụ cÆ°á»i kiên cÆ°á»ng ấy khiến cho lòng y Ä‘au, ngỠđâu tiếng khóc lúc nà y của nà ng còn là m cho y thắt gan thắt ruá»™t hÆ¡n bá»™i phần.
Tuyết ngồi xuống đất, ôm lấy thân thể đã lạnh giá vì nức nở của Như Ca và o lòng.
Y e ấp vuốt lấy là n tóc rối của nà ng, khẽ giá»ng nói: "Äừng khóc nữa, chẳng phải nà ng đã dứt khoát rồi sao?"
NhÆ° Ca vùng thoát khá»i Tuyết, đôi mắt Ä‘á» má»ng nhÆ° tóe lá»a:
"Ta háºn y!"
Nà ng háºn y! Y có thể không yêu nà ng, có thể bá» rÆ¡i nà ng, nhÆ°ng vì sao y lại có thể Ä‘an tâm mà giết chết má»™t đứa bé chỉ má»›i chÃn tuổi nhÆ° thế chứ?! Äứa bé ấy, tay múa pháo đẹp nhÆ° rồng bay. Äứa bé ấy, ngán bánh nÆ°á»›ng chỉ thÃch Ä‘Æ°á»ng hồ lô. Äứa bé ấy, sau nà y lá»›n lên còn muốn trở thà nh má»™t vị anh hùng!
Thế mà Chiến Phong, mắt không hỠchớp, đã giết hại Tạ Tiểu Phong mất rồi.
Äầu của nó gục xuống không chút sức sống, tÆ¡ máu vÆ°Æ¡ng Ä‘á» nÆ¡i khóe miệng, nÆ¡i ấy chẳng bao giá» còn có thể gá»i lên má»™t tiếng "NhÆ° Ca tá»· tá»·..." nữa.
NhÆ° Ca cảm thấy háºn bản thân mình.
Háºn mình tại sao lại vô dụng nhÆ° váºy! Nà ng từ khi năm tuổi đã bắt đầu luyện táºp Liệt Há»a quyá»n, luyện xuyên suốt mÆ°á»i má»™t năm, thế mà trÆ°á»›c sau vẫn không tà i nà o luyện được thuần thục. Nà ng hệt nhÆ° má»™t kẻ ngốc nghếch, dÆ°á»›i Thiên Mệnh Ä‘ao của Chiến Phong trông má»›i ná»±c cÆ°á»i là m sao.
Chiến Phong vẻ nhÆ° Ä‘ang nhÆ°á»ng nhịn nà ng, cứ từng Ä‘ao má»™t mà xõa tung mái tóc, rạch đứt tay áo, xả rách chéo quần của nà ng. Nắm tay nà ng cho dù có đánh trúng ngá»±c y thì vẻ mặt của y trông cÅ©ng chẳng khác bị muá»—i chÃch là mấy.
Ãnh trăng nhÆ° nÆ°á»›c.
Bên trong phòng.
Tuyết thầm thì nói: "Ná»—i căm háºn của nà ng chÃnh là lá»i nguyá»n lá»›n nhất dà nh cho hắn."
NhÆ° Ca không nghe thấy, lòng nà ng lúc nà y chỉ ngáºp đầy cÆ¡n phẫn ná»™!
Nà ng siết tay hét lớn:
"Vì sao chứ?! Chẳng lẽ ta chỉ là má»™t phế váºt vô dụng hay sao!"
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng muốn trở nên mạnh mẽ!
Có lẽ, chỉ khi nà ng trở nên mạnh mẽ thì má»›i có thể khiến cho cuá»™c Ä‘á»i giảm bá»›t má»™t câu chuyện bi ai!
Thá»i khắc nà y.
Nỗi đau buồn trên gương mặt Tuyết chỉ có ánh trăng mới trông thấy được.
Thế nên, ánh trăng cũng bắt đầu trở nên buồn đau.
Tuyết nghe thấy tiếng nói trong lòng NhÆ° Ca, y biết rằng má»™t khi nà ng đã kiên quyết Ä‘iá»u gì thì y không có cách nà o ngăn cản.
Sức mạnh của nà ng cũng chẳng còn là thứ y có thể phong ấn được nữa.
o0o
"Há»™c!"
Chiến Phong ôm ngá»±c, cháºt váºt phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i!
Dưới ánh nến.
Hai gò má của y á»ng Ä‘á» má»™t cách kỳ lạ, viên bảo thạch mà u lam sẫm bên tai phải dÆ°á»ng lÆ°u Ä‘á»™ng má»™t tia sáng máºp má».
Chung Ly Vô Lệ lùi ra, khép cá»a phòng lại cho Chiến Phong.
Gã biết, việc Phong thiếu gia không muốn nhất lúc nà y chÃnh là bị kẻ khác quấy rầy. DÆ°á»›i ánh trăng, gã bất giác nhá»› lại đứa trẻ Ä‘á»™t nhiên bị tÆ°á»›c Ä‘i sinh mạng ấy.
Ãnh mắt của Chung Ly Vô Lệ trở nên buồn bã.
Lẽ nà o, gã không thÃch hợp để là m sát thủ hay sao?
Lồng ngực Chiến Phong đau đến mức muốn rách toạc!
Chẳng ngá» nắm đấm của NhÆ° Ca lại có uy lá»±c đến váºy, ngẫm lại quá khứ y đã có chút xem thÆ°á»ng nà ng. Quả nhiên con gái của Liệt Minh KÃnh có khác, khà thế tức giáºn cÅ©ng mang hÆ¡i huốm bá chủ.
Tay phải của y luồn và o ngực áo.
Rồi y báºt lên má»™t tiếng cÆ°á»i khổ.
Äà i sen trắng hồng ấy sá»›m đã bị nắm đấm của NhÆ° Ca đánh cho nhão nhoẹt mất rồi, giữa những ngón tay y chỉ còn lÆ°u lại hÆ°Æ¡ng thÆ¡m thoang thoảng cùng dịch hoa trong suốt.
Äóa sen cuối cùng của mùa hạ chung quy cÅ©ng không thể giữ lại được.
Chiến Phong ném đóa hoa nhà u nát ấy ra khá»i cá»a sổ!
Äúng lúc ấy.
Giá»ng nói của Chung Ly Vô Lệ từ ngoà i phòng truyá»n và o.
"Phong thiếu gia, công tá» Äao Vô Hạ cùng công tá» Äao Vô Ngân của Thiên Hạ Vô Äao thà nh đến."
Chiến Phong quệt lấy vệt máu nÆ¡i khóe miệng, gÆ°Æ¡ng mặt dá»ng dÆ°ng vô tình, cất giá»ng bảo:
"VÃ o Ä‘i."
--- Hết chương 11 ---
Tà i sản của himurakent
15-04-2010, 06:12 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 12 Phần 1
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
ChÆ°Æ¡ng 12
Tin Tà o Nhân Khâu chết lan xa khắp nơi.
Giang hồ lại khôi phục vẻ bình lặng như trước đây.
Lúc nà y đã và o đầu thu.
Trong háºu viên của Thiên Hạ Vô Äao thà nh, đình Ä‘Ã i róc rách tiếng nÆ°á»›c chảy, cây cối rợp bóng hoa xinh tÆ°Æ¡i.
Trên bà n đá có bà y và i đĩa thức ăn đẹp mắt cùng một bình trà xanh thượng hảo hạng.
HÆ°Æ¡ng Nhi mỉm cÆ°á»i hiá»n dịu:
"Ca Nhi, muá»™i cuối cùng cÅ©ng có thá»i gian đến thăm ta."
NhÆ° Ca nhìn chiếc bụng đã nở to của cô, hiếu kỳ há»i:
"HÆ°Æ¡ng Nhi tá»· tá»·, đứa trẻ bao giá» chà o Ä‘á»i thế?"
"Ước chừng là và o mùa đông nà y."
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i: "Hay lắm, ai cÅ©ng bảo trẻ con sinh và o mùa đông thì tÃnh tình sẽ rất tốt, sau nà y nhất định vừa hiếu thuáºn vừa dá»… gần."
HÆ°Æ¡ng Nhi ấp lấy bụng, trên mặt mang vẻ hạnh phúc: "Hy vá»ng là nhÆ° váºy." Cuá»™c sống mai sau của cô hoà n toà n kỳ vá»ng lên đứa trẻ nà y.
NhÆ° Ca mở chiếc túi bên tay, lôi ra má»™t bá»™ quần áo nhá», má»™t đôi hà i bé xÃu và má»™t chiếc mÅ© con con.
"Muá»™i mang đến cho đứa bé những thứ nà y, tuy thủ công không được tốt lắm, nhÆ°ng chất liệu vải rất má»m mại, có thể mặc lót ngÆ°á»i."
Hương Nhi nhìn Như Ca, cõi lòng đau xót, cô cầm lấy tay nà ng:
"Cảm ơn muội."
Thanh âm cô nghèn nghẹn, nói rồi chẳng thể thốt tiếp được nữa. Äám vợ lẻ đã sinh cho Äao Vô Hạ ba trai hai gái, đứa trẻ mà cô Ä‘ang mang trong bụng đây chẳng má»™t ai chà o đón cả, Äao Vô Hạ chỉ sai ngÆ°á»i mang cho cô má»™t Ãt thuốc thang bồi bổ thân thể rồi sau đó cÅ©ng chẳng buồn ngó ngà ng đến. Nhiá»u tháng trÆ°á»›c đây, chỉ nghe nói y thÆ°á»ng xuyên lui tá»›i nÆ¡i ở của mợ Mị, cô cÅ©ng không còn gặp mặt y nữa. Giá» phút nà y, trông thấy anh mắt quan tâm của NhÆ° Ca, tuy chỉ là và i câu tâm tình, nhÆ°ng lại khiến cho lòng dạ má»™t kẻ bị bá» rÆ¡i nhÆ° cô ngổn ngang cảm xúc.
NhÆ° Ca vá»— vá»— lên tay cô, cÆ°á»i bảo:
"Má»i ngÆ°á»i hay nói nữ nhân mang thai thÆ°á»ng dá»… xúc Ä‘á»™ng, xem ra chẳng sai mà . Có Ä‘iá»u, tá»· chỉ được cÆ°á»i, không được khóc đó, nếu không đứa nhá» sinh ra sẽ trông giống cụ non cho xem!"
HÆ°Æ¡ng Nhi khúc khÃch báºt cÆ°á»i:
"Nói nhảm!"
NhÆ° Ca vá»— tay cÆ°á»i: "Trông mà xem, HÆ°Æ¡ng Nhi tá»· tá»· khi cÆ°á»i cà ng đẹp xiết bao."
HÆ°Æ¡ng Nhi bị nà ng trêu chá»c đến bối rối, mối sầu thÆ°Æ¡ng thoáng chốc đã tan thà nh mây khói. Cả hai bắt đầu kể lại tình cảnh của má»—i ngÆ°á»i sau khi rá»i khá»i Phẩm Hoa lầu.
HÆ°Æ¡ng Nhi chợt há»i: "Muá»™i có biết mợ Mị kia là ai không?"
Như Ca nghi hoặc nói: "Chẳng lẽ muội quen hay sao?"
HÆ°Æ¡ng Nhi mỉm cÆ°á»i pha chút khác lạ: "Phải, cô ta chÃnh là ..."
"Mợ Hương ơi!"
Hoà n Nhi từ lối nhá» nÆ¡i xa chạy đến, mệt đến hÆ¡i trÆ°á»›c không thở kịp hÆ¡i sau, bảo: "Mợ HÆ°Æ¡ng! Hồ đại phu mang thuốc bổ cho ngÆ°á»i đến rồi, bảo ta phải gá»i ngÆ°á»i trở vá» bắt mạch ngay."
HÆ°Æ¡ng Nhi nhÃu mà y lấy là m khó chịu.
NhÆ° Ca cÆ°á»i hì hì: "Tá»· tá»· lo Ä‘i Ä‘i thôi, thân thể quan trá»ng hÆ¡n mà , muá»™i sẽ ở lại nÆ¡i đây chá» tá»·!"
HÆ°Æ¡ng Nhi ân háºn nói: "Váºy muá»™i phải chá» hÆ¡i lâu đấy."
NhÆ° Ca xua tay bảo: "Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i mà ."
HÆ°Æ¡ng Nhi cùng Hoà n Nhi rá»i khá»i.
Trong hoa viên chỉ còn lại một mình Như Ca.
Nà ng đứng lên, chầm cháºm quan sát cảnh sắc nhÆ° tranh vẽ của khoảng vÆ°á»n trÆ°á»›c mắt. Thiên Hạ Vô Äao thà nh, chỉ nhìn khà thế ngói và ng mái cong thế nà y cÅ©ng đủ biết không há» thua kém Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Äá»™t nhiên.
Từ giữa trảng cây bao phủ, nà ng trông thấy má»™t vị nam tỠáo Ä‘en, vẻ mặt hối hả, tay mang thùng thÆ° Ä‘ang nhắm chạy vá» phÃa đông.
Ãnh mắt NhÆ° Ca se lại.
Bên dưới tán ngô đồng tươi tốt là một tòa đình mà u trắng.
Bốn bên rèm trúc rũ buông.
PhÃa trong thấp thoáng ba bóng ngÆ°á»i.
Giá»ng nói nén lại tháºt thấp.
"Trong kinh truyá»n vá» tin tức, má»i thứ đã chuẩn bị ổn thá»a."
Quạt giấy khẽ lay động.
"Bảo bá»n chúng cẩn trá»ng thêm chút nữa, lần hà nh Ä‘á»™ng nà y chỉ được phép thà nh công đấy."
"Vâng ạ."
"Hắn phải chết."
"Có Ä‘iá»u, phải chết má»™t cách thông thÆ°á»ng, không thể để cho kẻ khác nghi ngá»."
"Chỉ có một cách..."
Tiếng cÆ°á»i trầm thấp vang ra từ ngôi đình trắng.
Nhánh cây ngô đồng ráºm rạp nhÆ° bị gió thổi qua, loát xoát reo vang.
Mà nh trúc vén lên.
Ãnh mắt Äao Vô Ngân sắc lạnh nhÆ° má»™t mÅ©i tên xẹt vá» phÃa tán ngô đồng!
Một viên đá ném lên tà ng cây, và i tiếng động nhỠlại vang lên...
Chỉ thấy má»™t vị thiếu phụ áo phấn má»ng tanh, gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u mị, tay Ä‘ang cầm mấy hòn đá nhá», vừa ném lên cây vừa cÆ°á»i mắng: "Con chim láu cá kia, trốn sau vòm lá tưởng ta nhìn không thấy nhà mi chắc?"
Má»™t chú chim há»a mi thân và ng cánh biếc Ä‘áºp cánh vút ra từ tà ng cây, bay đến Ä‘áºu trên mu bà n ta của thiếu phụ, ngẩng đầu hót vang lÃu lo.
Äao Vô Hạ gấp quạt lại quát: "Sao nà ng lại đến đây?!"
Vị thiếu phụ xinh đẹp nÅ©ng nịu nói: "Lẽ nà o thiếp không thể tá»›i khu vÆ°á»n nà y hay sao?! Chà ng cÅ©ng bắt đầu Ä‘á»™c Ä‘oán rồi đấy, ngay cả má»™t chú chim cÅ©ng không cho, ngÆ°á»i ta giáºn chà ng cho coi!"
Äao Vô Hạ sắc mặt không hà i lòng: "Xung quanh Bạch đình không cho nhiá»u ngÆ°á»i đến gần, quy củ nà y chẳng lẽ nà ng lại không biết!"
Vị thiếu phụ xinh đẹp giáºn dá»—i nói: "Chim khi dá»… thiếp, cả chà ng cÅ©ng khi dá»… thiếp, nó bay đến nÆ¡i nà y có phải do thiếp bảo đâu. Vì biết chà ng thÆ°á»ng ngà y yêu thÆ°Æ¡ng nó nên thiếp má»›i khẩn trÆ°Æ¡ng sợ nó bay mất, hóa ra thiếp đã sai rồi!"
Äao Vô Hạ chỉ cảm thấy cãi cá» vá»›i nữ nhân là việc đáng chán nhất trên Ä‘á»i, Ä‘Ã nh nhÃu mà y rá»i khá»i Bạch đình.
Gã áo đen theo sau y.
Äao Vô Ngân lúc chuẩn bị bá» Ä‘i còn liếc mắt sang vị nữ tỠáo má»ng kia, cô ta quả nhiên mị hoặc táºn xÆ°Æ¡ng, chẳng trách đại ca nhá»› mãi không quên, hôm nay lại phá lệ má»m lòng.
Trong Bạch đình nhất thá»i chẳng còn ai.
Một lúc sau.
Vị thiếu phụ xinh đẹp hÆ°á»›ng vá» tán ngô đồng thấp giá»ng gá»i: "Xuống Ä‘i!"
Từ sau nhánh cây chắc khá»e ráºm rạp, má»™t bóng ngÆ°á»i mà u Ä‘á» nhẹ nhà ng nhảy xuống.
Cô gái có đôi mắt to trong veo ấy trông thấy vị thiếu phụ xinh đẹp, giáºt mình thốt:
"Là cô ư?"
Tà i sản của himurakent
15-04-2010, 06:13 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 12 - Phần 2
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Bên dưới tán ngô đồng rợp bóng xanh tươi.
Vị thiếu phụ mị hoặc mê hồn, gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không.
Cô ta...
Chẳng ngá» lại chÃnh là Bách Hợp cô nÆ°Æ¡ng mà đêm ấy đã rá»i bá» Phẩm Hoa lầu.
NhÆ° Ca Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i bảo:
"Cuối cùng, ngÆ°á»i thà nh công vẫn là cô."
Bách Hợp giá»…u cợt nói: "Nam nhân, cho dù có giả vá» giả vịt thế nà o, trong lòng há» vẫn yêu thÃch cái loại Ä‘iệu ấy thôi."
NhÆ° Ca bá»—ng vỡ lẽ: "Thì ra cô chÃnh là mợ Mị Æ°?" Thế nên ánh mắt của HÆ°Æ¡ng Nhi má»›i khác lạ nhÆ° váºy. Nà ng mỉm cÆ°á»i bảo: "Chúc mừng cô vì đã đạt được Ä‘iá»u cô mong muốn."
Bách Hợp liếc xéo nà ng: "Ngươi có biết tại sao ta lại cứu ngươi hay không?"
"Xin được nghe rõ."
Khóe môi Bách Hợp chá»›m nụ cÆ°á»i lạnh: "Ta háºn không thể cho má»i ngÆ°á»i trên thế gian nà y biết rằng, hiện tại ta má»›i là vị nữ nhân được sủng ái nhất Thiên Hạ Vô Äao thà nh, đám cô nÆ°Æ¡ng trong Phẩm Hoa lầu dốc hết cả tà i năng công sức, giả ra vẻ thanh cao tao nhã, rốt cuá»™c vẫn chỉ là ká»· nữ bị kẻ khác xem thÆ°á»ng mà thôi."
NhÆ° Ca thở dà i: "Liệu cô sẽ mãi là nữ nhân được Äao Vô Hạ sủng ái chăng?"
Bách Hợp cÆ°á»i khẩy mà rằng: "Nam nhân là giống loại có má»›i ná»›i cÅ© nhất trên Ä‘á»i, ta sao có thể thá»±c hiện theo ý định của mình được chứ. Có Ä‘iá»u, đợi đến khi ta chiếm được Ä‘iá»u ta cần rồi, Thiên Hạ Vô Äao thà nh chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t nấc thang không hÆ¡n không kém."
NhÆ° Ca nhìn cô, không thốt được thà nh lá»i.
Bách Hợp liếc nhẹ nà ng: "Ngươi không ngưỡng mộ ta ư?"
NhÆ° Ca nở má»™t nụ cÆ°á»i: "Ừ nhỉ, ta tháºt ngưỡng má»™ cô." Nếu nhÆ° ngưỡng má»™ có thể khiến Bách Hợp vui, váºy thì hãy để cô ta thá»a lòng cho rồi.
Bách Hợp xua xua tay: "Ngươi đi đi, ta sẽ không nói đã gặp ngươi." Cô vẫn còn ghi nhớ tình nghĩa tặng thuốc của Như Ca ngà y xưa.
NhÆ° Ca nói và i lá»i khách sáo.
Chú chim há»a mi trên bá» vai thÆ¡m ngát của Bách Hợp cất tiếng hót véo von.
Nhìn bóng lÆ°ng ngÆ°á»i con gái áo đỠấy mất hút, trong lòng cô ngầm hoảng sợ.
Vì sao y lại biết ở Bạch Äình sẽ xảy ra việc nà y? Má»i việc trên Ä‘á»i dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u nằm trong lòng bà n tay của y cả. Chẳng lẽ, những truyá»n thuyết ấy lại là sá»± tháºt hay sao?
Sẫm tối.
NhÆ° Ca trở vá» hiệu bánh Tuyết KÃ. Nà ng Ä‘ang đứng lặng bên ngoà i, thoáng chút giáºt mình vì nghe thấy tiếng Ä‘Ã n cổ từ bên trong truyá»n ra.
Tiếng Ä‘Ã n ấy sao lại Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy...
Giữa tiếng Ä‘Ã n não nuá»™t ấy, cÆ¡n gió chá»›m thu phảng phất nhÆ° tráºn tuyết đêm đông, ná»—i tuyệt vá»ng cùng giá rét khiến cho những đầu ngón tay nà ng thấm tuôn hÆ¡i lạnh.
Nà ng lặng lẽ đẩy cá»a phòng ra.
Những ngón tay thon thả tuyệt mỹ của Tuyết lÆ°á»›t nhẹ trên phÃm Ä‘Ã n, má»—i má»™t lần chạm và o Ä‘á»u nhÆ° sợ lỡ phá tan má»™ng đẹp. Mái tóc dà i dịu nhẹ yên ả xõa trên là n áo trắng tinh, bóng lÆ°ng của y có vẻ tịch mịch lạ thÆ°á»ng.
"Tuyết?"
NhÆ° Ca lo lắng gá»i tên y. Nà ng đã nghe qua tiếng Ä‘Ã n của y vô số lần, nó luôn tá»±a nhÆ° má»™t dòng suối nhá» thanh thoát chảy xuôi và o lúc sáng sá»›m, khiến cho má»i tâm sá»± trong lòng nà ng dần dần vÆ¡i dịu. Thế mà giỠđây, nà ng Ä‘á»™t nhiên nháºn ra, y dÆ°á»ng nhÆ° đã chẳng còn cái vẻ vô lo vô nghÄ© nhÆ° chÃnh y đã từng thừa nháºn nữa.
Nà ng bất chợt cảm giác được.
Y là kẻ đau thương nhất thế gian nà y.
Tuyết xoay đầu lại.
Nụ cÆ°á»i nhÆ° mùa xuân ngáºp trà n mặt đất, trăm hoa Ä‘ua nở, ánh dÆ°Æ¡ng rá»±c rỡ mang theo hÆ°Æ¡ng sắc thấm đượm lòng ngÆ°á»i, trong lúc nhất thá»i, cả gian phòng Ä‘Æ¡n sÆ¡ nhÆ° có hà o quang ngá»i ngá»i tá»a khắp!
"Nha đầu đáng ghét, sao lại vá» muá»™n nhÆ° váºy?"
NhÆ° Ca không nhịn được lau lau đôi mắt của mình, chẳng lẽ nà ng lại hoa mắt Æ°? Tuyết vui vẻ nhÆ° thế, không hiểu sao nà ng lại cảm giác y có má»™t vẻ gì đó tháºt buồn bã, chắc hẳn là đầu nà ng sắp há»ng mất rồi.
Lúc ăn cơm.
NhÆ° Ca dùng Ä‘Å©a tre gắp lấy má»™t miếng Ä‘áºu hủ, do dá»± má»™t lúc, cuối cùng cÅ©ng cất tiếng:
"Tuyết, ngươi có tâm sự à ? Có phải ngươi không vui hay không?"
Cảm giác ban nãy của nà ng mãnh liệt nhÆ° váºy!
Tuyết tóm lấy tay nà ng, há miệng nuốt trá»n miếng Ä‘áºu hủ, cÆ°á»i nhÆ° má»™t đứa trẻ:
"Chỉ cần có thể ở bên cạnh nà ng thì ta chÃnh là kẻ hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i nà y!"
Như Ca nhìn y.
Nụ cÆ°á»i của Tuyết dịu nhẹ nhÆ° hÆ°Æ¡ng nhà i trong đêm hạ.
Cõi lòng Như Ca lại chùng xuống.
Nà ng lặng lẽ siết chặt tay, cố ép ra má»™t nụ cÆ°á»i: "Vì sao chứ?"
Tuyết mỉm cÆ°á»i đáp: "Bởi vì ngÆ°á»i ta yêu nà ng mà , ta đã nói qua rất, rất nhiá»u lần rồi, nà ng chẳng lÆ°u tâm gì cả Æ°?"
Như Ca trừng mắt nhìn y: "Ai bảo ngươi cứ hay ghẹo ta."
Tuyết cÆ°á»i ra vẻ thÆ°Æ¡ng cảm: "Sao ta lại có thể dùng chuyện nà y mà ghẹo nà ng chứ? Ta tá»± nhiên là yêu nà ng, yêu đến chẳng mà ng má»i thứ, chỉ muốn ở bên cạnh bảo vệ nà ng mà thôi."
Äôi Ä‘Å©a tre buông rÆ¡i trên bà n gá»—.
NhÆ° Ca kinh hoảng đứng dáºy: "Ta ăn no rồi, ngÆ°Æ¡i cứ từ từ mà ăn." Nói xong, nà ng bối rối muốn rá»i khá»i.
Tuyết giữ lấy tay nà ng.
NhÆ° Ca giáºt mình phát hiện, tay của y giá lạnh nhÆ° băng tuyết.
Tà i sản của himurakent
15-04-2010, 06:13 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Tà i sản của himurakent