Quyển II: Hồng Quân.
Chương 12: Bắt đầu giết chóc.
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch giả: Dịch giả: Sunflower.
Nguồn:http://blog.360.yahoo.com/blog-bK3x....INFuFZ8s-?cq=1
" Thần khí, nhất định là Thần khí!" Phượng Hi lui lại mấy bước, kêu to một tiếng.
Trong lòng mọi người đều nghĩ như Phượng Hi nói, chỉ có Thần khí, mới có thể vô thanh vô tức nhứ thế mà giết chết một siêu cấp thần thú thập nhị kiếp.
"Lại cho các ngươi một cơ hội nữa, hiện tại ai rời đi thì sống, còn lưu lại nơi này. Chết!"
Hồng Quân giọng nói lạnh như băng làm chấn động tâm tư mỗi người, lúc này Hồng Quân trong lòng bọn họ giống như ác ma, bất luận kẻ nào cũng không có nghĩ tới, người của Tần gia đã ẩn cư ngàn ngàn năm rồi mà còn gặp được wor nơi đây, càng không có nghĩ tơi người này còn lợi hại như vậy, thập nhị kiếp siêu cấp thần thú nói giết là giết.
" bằng hữu, ngươi là người như thế nào của Tần gia? Tinh Thần Các chúng ta cùng Tần gia có quan hệ rất xâu xa!" Tinh Thần Các các chủ Sở Ngự Thiên nhớ tới giao tình với Tần gia, bèn hướng Hồng Quân nói.
" ngươi là người của Tinh Thần Các sao?" Hồng Quân giọng nhạt nhẽo hỏi.
" tại hạ chính là Tinh Thần Các các chủ!"
" như vậy ta hỏi ngươi, quy định của Tinh Thần Các có những điều gì?" Hồng Quân vẻ mặt vẫn như trước không hề thay đổi, nhìn chằm chằm vào Sở Ngụ Thiên nói.
Sở Ngự Thiên chết lặng, không nói lên lời.
Năm đó, Tần Vũ có lưu lại một bộ quy các,quy định thứ nhất chính là Tinh Thần Các vo luận bất kì khi nào đều phải bảo vệ người Tần gia an toàn. Tần Vũ còn nói rõ, nhất là trong khi bảo vệ đệ tử Tần gia, không cần phải nhận lệnh trực tiếp tới Tần gia.
Sau khi Tần Vũ phi thăng mấy ngàn năm, lúc ấy các chủ đời thứ hai là Trang Chung cũng vẫn tuân thủ những quy các mà Tần vũ lưu lại,các thế lực địch nhân còn sót lại đều được Trang Chung trợ giúp mà tiêu diệt sạch sẽ.
Rồi sau đó Tần gia toàn bộ rời đi khỏi Tử Huyền Tinh, trên Tử Huyền Tinh rốt cuộc không còn người của Tần gia, Tinh Thần Các lúc này cũng bắt đầu quên dần đi các quy các, cuối cùng lúc thành lập Đằng Long Đại Lục tổng các, trực tiếp hủy bỏ đi các quy các trước đó, bất quá Tinh Thần Các tại Hải Vực thế giới yêu thú vẫn còn các quy các này.
Hồng Quân đối với ý tứ của những người Tinh Thần Các này đều hiểu được, Tinh Thần Các sau khi biết Tần gia lưu lại bảo tàng cho hậu nhân, trong khi hậu nhân bị uy hiếp không ra tay tương trợ, đã vi phạm vào điều thứ nhất của quy các.
" Tần tiên sinh, Hải Vực yêu thú chúng ta quả thật có lưu lại quy định một điều là phải bảo vệ đệ tử Tần gia, nhưng mà chúng ta Đằng Long Đại Lục Tinh Thần Các tổng bộ, tại tổng bộ chúng ta không có cái quy định này!" Tinh Thần Các quân sư Nguyên Quế, cười a a cùng Hồng Quân nói chuyện, Nguyên Quế không biết tên của Hồng Quân, nhưng lại kỵ thị Tàn gia đệ tử, vì vậy xưng hô Tần tiên sinh sẽ không thái quá.
" tổng bộ hủy bỏ cái điều nay? tốt lắm, cho dù các ngươi không có cái quy các này, nhưng nghĩ lại trước kia Tinh Thần Các cùng Tần gia ta có quan hệ, các ngươi có thể đi khỏi nơi này, bên trong có cái gì đó không thuộc về các ngươi!" Hồng Quân mỉm cười, nụ cươi này dành cho những người của Tinh Thần Các.
" cái này...Tần tiên sinh..."
Hồng Quân lại hạ lệnh trục khách, Nguyên Quế lần này cũng không biết nói ra sao, bảo tàng ở ngay trước mắt, bắt bọn họ cứ như vậy rời đi, quả thật bọn họ khó mà tiếp nhận được, nhưng mà cũng sợ người Tần gia này một khi tức lên, người của Tinh Thần Các cũng không ai có khả năng ngăn trở Thần khí của hắn.
" như thế nào? các ngươi còn không chịu đi?" Hồng Quân nụ cười trên mặt biến mất, lại lạnh lùng nhìn qua mọi người một vòng.
" xem ra các ngươi còn chưa từ bỏ ý định a, các ngươi đã thấy Bạch Hổ chết nhưng vẫn còn nghĩ tới bảo tàng Tần gia ta?"
Hồng Quân trong lòng rất tức giận, nhìn Bạch Hổ chết, những người này lại còn không biết tiến thối, vẫn như cũ lưu luyến muốn biết Tần gia lưu lại cái gì. Hồng Quân rất muốn đem toàn bộ những người nay giết đi, đáng tiếc hắn bây giờ tu vị quá thấp, Vô Ảnh Đao tuy là nhị lưu Hồng Mông linh bảo, nhưng năng lực hắn bây giờ mỗi ngày nhiều nhất cũng chỉ sử dụng được ba lần mà thôi, sau ba lần sức lục sẽ giảm mạnh. Hồng Mông linh bảo không giống với Thần khí, sử dụng nó quả thật hao phí rất nhiều sức mạnh, cũng còn may là Hồng Mông linh bảo này Hồng Quân đã sớm luyện hóa, nếu không chỉ cần sử dụng một lần cũng có thể đưa hắn vào đường chết.
“ Tần tiên sinh, chúng ta thật sự vất vả mới tới được nơi này,vì bảo tàng này, đã chết đi bao nhiêu người như vậy, bảo tàng là của Tần gia các ngươi, chúng ta sẽ không lấy, chỉ là để cho chúng ta nhìn xem thôi cũng tốt a!” lần này nói chuyện chính là Phượng Hi, Phượng Hi cho rằng người Tần gia trước mắt này trên người có ít nhất hai kiện Thần khí, một kiện nọ là thanh đao, còn kia không nhìn thấy nhất định là hộ thân Thần khí, nếu không hắn như thế nào trúng một chưởng của Bạch Hổ lại không có chút thương tổn nào.
Cực phẩm tiên khí Bằng Ma Đảo đã có, Phượng Hi đối với nó hứng thú cũng không nhiều, để cho Phượng Hi hứng thú chính là những thứ ghi trên cửa, Tần gia hộ vệ chi bảo, cái gì gọi là… kiếm tiên khôi lỗi, kiếm tiên khôi lỗi này tại Bằng Ma Đảo không có ghi lại, nhưng mà đã được ghi trên cửa, kiếm tiên khôi lỗi này hiển nhiên so với cực phẩm tiên khí tác dụng còn to lớn hơn.
Phượng Hi tính toán rất rõ rang, một khi tiến vào trong bảo tàng, trước tiên đoạt lấy kiếm tiên khôi lỗi, một khi đoạt được lập tức thoát khỏi đấy, nói về tốc độ, không ai có thể so với phi cầm nhất là siêu cấp thần thú.
“ Tần tiên sinh, Phượng đảo chủ nói rất phải, chúng ta khổ tâm mới tìm được nơi này, chẳng lẽ đến việc nhìn qua cũng không được sao?” Long tộc tộc trưởng Phương Đặc rất tán thành đề nghị của Phượng Hi, nhưng mà nội tâm hắn cũng không phải chỉ có vậy.
Trong nhất thời, tất cả mọi người nơi này đều đồng thanh nói, đã bỏ bao công sức bây giờ không được gì mà bỏ đi, những người này đương nhiên là không muốn rồi, nếu không phải sợ hãi Thần khí trong tay Hồng Quân, cõ lẽ tòn bộ mọi người đã tấn công mà bắt lấy Hồng Quân, dung máu của Hồng Quân mở cửa bảo tàng ra rồi.
“ ha ha, hảo!” Hồng Quân tức giận mà cười to, Tần gia đã rời khỏi Tử Huyền Tinh nhiều …năm, những người này đã sớm quên đi sức manhj của Tần gia, Hồng Quân không ở chỗ này thì thôi, đã ở chỗ này thì tuyệt đối không cho phép những người này tạo áp lực khiêu chiến với Tần gia.
Đột nhiên, Hồng Quân động thân.
Hồng Quân mục tiêu thứ nhất chính là tán tiên Lam Phong chân nhân bên cạnh Lam Tu chân nhân, lần trước đã để hắn chạy thoát, lần này Hồng Quân quyết định tìm hắn khai đao đầu tiên.
Tốc độ Hồng Quân rất nhanh, nhưng mà trước mặt những người này vẫn còn chậm hơn một chút. Hồng Quân khôn có trực tiếp phóng tới Lam Phong chân nhận, nhìn Lam Tu chân nhân làm mục đích, trường đao màu vàng lại xuất hiện trong tay, trường đao phát ra hàn khí làm cho mọi người khiếp đảm, Lam Tu chân nhân bị đao phong của Hồng Quân bao phủ càng chở lên run sợ hơn.
Tất cả người của Tử Dương Môn đều tập trung lực lượng, nhằm hướng Hồng Quân đánh tới, các loại tiên khi, còn có linh khí, đánh vào người Hồng Quân, chỉ làm thân hình hắn khẽ khựng lại một chút, còn đâu hoàn toàn không có thương tổn gì.
Lựa theo lực công kích này Hồng Quân càng tăng thêm tốc độ phóng vào giữa Lam Tu chân nhân và Lam Phong chân nhân, trường đao bổ về phía Lam Tu chân nhân trước mặt, Lam Tu chân nhân cấp tốc thối lui lại phía sau, tránh thoát khỏi một đao này. Tuy vậy trường đao không có dừng lại, nương theo lực xoáy tròn phóng ra khỏi tay Hồng Quân, trong nháy mắt xuyên qua thân thể Lam Phong chân nhân.
Lam Phong chân nhan mắt mở to nhìn chằm chằm Hồng Quân, lúc này mới biết được thật sự mục tiêu của hắn chính là mình.
“Ầm”
Lam Phong chân nhân tiên giáp bị cắt làm hai mảnh, thân thể cũng theo đó mà chia ra làm hai, máu của Lam Phong chân nhân nhiễm đỏ khắp mặt đất. Phong Thần Bảng của Hồng Quân lại có thêm một cái chân linh.
“ Lam Phong sư đệ!”
Lam Tu chân nhân kêu to một tiếng, nâng một nửa thân thể Lam Phong chân nhân, căm tức nhìn Hồng Quân, nhưng trong lòng vô cùng sợ sệt. Bị nhiều người như vậy đánh, nhìn hắn lại không có một chút thương tổn, hơn nữa lại còn giết chết Lam Phong chân nhân ngay trước mặt nhiều người như vậy, Tử Dương Môn danh vọng toàn bộ bị vứt đi cả.
“ đây là người thứ nhất!” Hồng Quân thu đao đứng lại, âm thanh lạnh như băng cất lên.
Hồng Quân trong tay lại xuất ra kim đao, phóng vào trong đám người trước mặt, tất cả mọi người đều tránh thoát khỏi một đao này, nhưng không ngờ trong chuôi đao lại có một tiểu kiếm. Một tán ma của Âm Nguyệt Sơn lần này bước theo con đường của Lam Phong, bị tiểu kiếm xuyên qua, chết tại chỗ.
“ đây là người thứ hai!”
“ Thần khí! Đó nhất định là Thần khí, ngươi như thế nào lại có nhiều Thần khí như vậy?” Phượng Hi kinh hãi nhìn vào tay Hồng Quân, một tiểu kiếm giống hệt kim đao, cũng phát ra hàn khí làm cho mọi người đều phải lạnh run.
“ Thần khí Tần gia ta có nhiều vô cùng, các ngươi không có khả năng tưởng tưởng a!” Hồng Quân nói vậy quả không sai, năm đó Tần Vũ luyện chế hơn trăm vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí, huống chi thanh kiếm này còn là một kiện thượng phẩm Thần khí.
“ Phượng đảo chủ, mọi người cùng xông lên đi, hắn tuy có Thần khí, nhưng bất quá chỉ là một Không Minh Trung Kỳ thôi, chúng ta cao thủ nhiều như vậy, ít nhất cũng có thể giết chết hắn!” Lam Tu chân nhân khẽ truyền âm cho Phượng Hi, đối với Hồng Quân hắn hận không thể lập tức giết chết ngay lập tức.
“ Sở các chủ, Lam Tu muốn chúng ta liên thủ đối phó với tên Tần gia này, các ngươi có ý kiến gì không?” Phượng Hi không có trả lời Lam Tu chân nhân, nhưng lại quay sang nhìn Sử Ngự Thiên truyền âm hỏi.
Tinh Thần Các cùng Tần gia có quan hệ không phải bình thường, chỉ sợ trong lúc mấu chốt Tinh Thần Các lại quay sang trợ giúp tên tiểu tử Tần gia này, Phượng Hi tuy không coi Tinh Thần Các trong mắt, những cũng không muốn cùng họ gây chuyện.
“ Phượng đảo chủ, Tần gia thái thượng tam trưởng lão dù sao cũng là Tổ sư khai các, chúng ta không thể đối xuống tay với hậu nhân của Tần gia, thành thật xin lỗi!” Sở Ngự Thiên âm thầm hỏi ý kiến những người khác của Tinh Thần Các, quyết định tạm thời đứng ngoài không có tham gia.
Phượng Hi khẽ nhíu mày, tiểu tử Tần gia trước mắt này, tuy tu vị tầm thường nhưng mà trên người lại có vô số Thần khí, cũng biết được không có người có khả năng ngăn cản Thần khí của hắn.
Phượng Hi còn chưa hạ quyết tâm, Hồng Quân lại tiếp tục ra tay, lần này mục tiêu chính là người Bảo Loạn Tinh Hải của nàng, cũng may Cuồng Lang chật vật tránh thoát khỏi chiêu này của Hồng Quân, nhưng cũng làm hắn toát mồ hôi lạnh.
Cuồng Lang thoát chết, nhưng cũng giống như Tử Dương Môn, Bảo Loạn Tinh Hải cũng không tránh khỏi kiếp này, Liên Vân đảo môt tán yêu bị Hồng Quân đánh trúng, ngã xuống mặt đất.
“ người thứ ba!”
Hồng Quân thanh âm lạnh lung như tiếng kêu đòi mạng, làm cho mọi người, kể cả Phượng Hi đều cảm thấy run sợ, sợn người kế tiếp chính là mình.
“ Sở các chủ, các ngươi không muốn động thủ đối với người Tần gia chúng ta có thể hiểu được, những các ngươi cũng không nên trợ giúp tiểu tử Tần gia này, như vậy được không?” Phượng Hi lại truyền âm cho Sở Ngự Thiên, tình hình quá gấp gáp, nếu không mau liên thủ chỉ sợ những người này đều bị tiểu tử Tần gia từ từ từng bước giết chết.
“ Theo ý của Phượng đảo chủ, chúng ta sẽ không nhúng tay vào!” Phượng Hi có đề nghị như vậy cũng chính là mong muốn của Sở Ngự Thiên, Sở Ngự Thiên lặng lẽ mang theo người của Tinh Thần Các lui về phía sau một khoảng.
“ Lam Tu chân nhân, đợi tính hiệu của ta, chúng ta đồng thời rat ay, cần phải nhất chiêu bắt được tiểu tử Tần gia này, người của Vô Tận Hồng Hoang ta sẽ an bài!”
Bạch Hổ đã chết, Vô Tận Hồng Hoang người có tu vị cao nhất trong lúc này chính là …thập nhất kiếp thượng cấp thần thú, Phượng Hi truyền âm cho hắn, sau khi an bày tốt, đợi Phượng Hi phát tín hiệu, mọi người cùng nhau đồng thời công kích tiểu tử Tần gia, vô luận như thế nào, đều phải bắt được tiểu tử Tần gia này, tuyệt đối không để cho hắn có cơ hội ra tay.
Lời người dịch:(hổng phải dịch giả - lần đầu tập dịch, pót cho anh em đỡ ghiền - vì chưa biết tra cứu ở đâu nên có vài chỗ bí mong các đọc giả củm thông dùm)
Thank nhiều sẽ dịch tiếp .. chính xác và hay hơn nữa.
Trong nháy mắt Hồng Quân đã giết chết 3 cao thủ, khiến cho những người còn lại liên hợp cùng một chỗ, cực phẩm tiên khí cùng thần khí đích thực khiến cho các cao thủ đứng đầu điên cuồng.
Phượng hi đột nhiên phát ra một tiếng hét (phượng minh), đồng thời một cổ phượng hoàng chi hỏa trực tiếp từ trong miệng phun ra, trong nháy mắt đánh vào người Hồng Quân. Phượng Hi vừa động thủ, Bạo loại tinh hải, Vô tận hồng hoang, Long tộc cùng người của Đằng long đại lục cùng hướng Hồng Quân công tới, bất quá, những người này không ai lại dám đến gần, đều đứng từ xa dùng pháp bảo đánh ra.
Trên trời dưới đất các pháp bảo toàn bộ đánh trúng người Hồng Quân, lực lượng cường đại đánh Hồng
Quân thối lui vào sát vách động.
"Oanh long"
Sau một tiếng nổ, Hồng Quân va mạnh vào vách động, sơn động tồn tại qua hơn ngàn năm lúc này bị tro bụi nhất thời phủ kín. Sau khi tro bụi tan đi, Hồng Quân lạnh lùng nhìn mặt từng người, phẫn nộ la lớn:
"cho các ngươi đường sống các ngươi không muốn, vậy chỉ còn lại tử lộ mà thôi!"
Dựa vào thân thể cứng rắn, Hồng Quân không cần phòng thủ, trực tiếp cầm kim đao xông vào đám người đang vây công.
"Bồng"
Mấy người liên thủ đánh trúng Hồng Quân, Hồng Quân liền “chuyển thủ súy đao” ( cái này tui điếc) từng người, từng cao thủ lảo đảo bị bị kim đao xẹt qua.
Sau một hồi hỗn loạn, không biết có bao nhiêu công kích đánh vào trúng trên người Hồng Quân, lực công kích không đủ mạnh Hồng Quân vẫn như cũ không có việc gì, ngược lại, vừa lại giết hai người, 1 tán ma, 1 tán yêu còn có một Tán tiên ??
"Bày trận!"
Lam Tu chân nhân hét lớn một tiếng, từ nãy đến giờ Hồng Quân ngạnh đấu đối với bọn họ bất lợi, bọn họ không gây thương tổn gì Hồng Quân, lại bị Hồng Quân giết không ít người.
Lục hợp trận, Tử Dương môn cực mạnh chính là hợp kích trận pháp, trận pháp này ít nhất phải sáu Tán tiên cùng bố trí, Tử Dương môn lúc này còn đúng có 6 bát kiếp Tán tiên, Lam Tu chân nhân vừa dứt lời, những người này cùng Lam Tu chân nhân tập trung lại, đồng thời bố trí ra chính là trận pháp đặc biệt của riêng Tử Dương môn.
Tại Lục hợp trận, sáu người phân sáu phương vị, đầu đuôi tương ứng, đồng thời còn có thể ngăn cản người trong trận bổ sung linh khí bị tiêu hao, hơn nữa tại trong trận, công kích thập phần đặc dị.
Lam Tu chân nhân muốn dựa vào trận pháp của Tử Dương môn đối phó Hồng Quân, cho dù không gây thương tổn hắn, cũng có thể khiến Hồng Quân linh lực hao tận, đến lúc đó sống hay chết, hoàn toàn do bọn họ quyết định.
Bất quá, không nghĩ ra, lần này Lam Tu chân nhân đã tính toán sai, loại... trận pháp này, so với trận pháp tại thần giới Hồng Quân tinh thông , quả thực quá yếu nhược.
Lời Lam Tu chân nhân thật ra đã cho Hồng Quân một lời nhắc nhở, mặc dù bây giờ Hồng Quân ngay cả một bậc trận pháp đều không thể bố trí, nhưng chính là bố trí trên mấy người, 1 khốn trận bình thường cùng sát trận, có thể đối phó với đám người tu chân thì có thừa.
Giả vờ bị Tử Dương môn trận pháp vây khốn, Hồng Quân lặng lẽ hướng đến động khẩu di động đến, chỉ cần tại động khẩu bố trí ra khốn trận, những người này, muốn chạy trốn ra ngoài, cũng đào thoát không khỏi....
"Trận pháp, Khốn trận!"
Hồng Quân khinh thường quát một tiếng, tại động khẩu trong nháy mắt xuất hơn mười khối nguyên linh thạch, khốn trận đơn giản tại động khẩu hiện ra, mặc kệ mọi người trước mặt nếu không được Hồng Quân đồng ý, thì đừng mơ tưởng đi ra.
Bố trí xong trận pháp, Hồng Quân không cùng Lục hợp trận nhỏ bé dây dưa nữa, kim đao vung lên, trực tiếp từ khe hở giữa trận pháp đi ra ngoài.
"Cơ hội đã cho các ngươi, các ngươi không nhận, bây giờ các ngươi ai cũng đừng nghĩ đi ra ngoài, khiêu chiến uy danh Tần gia ta, giết không tha!"
Hồng Quân trong tay giương lên, không gian nhỏ trong sơn động nhất thời biến thành một tòa sát trận.
Phượng Hi cùng mấy người, cao thủ hướng Hồng Quân lao ra, Tử Dương môn thầm nghĩ trận pháp của mình bất hảo, mấy người cùng nhau đồng thời cường công Hồng Quân, nhưng rốt cục là bị Hồng Quân thành công bố trí xong trận pháp.
Tràng cảnh đột biến, kể cả Phượng Hi ở bên trong, mọi người đều nhìn không rõ những người chung quanh, chỉ cảm giác thân ở một chỗ bạch quang mang nhưng không biết không gian gì, hơn nữa không gian này vô cùng to lớn, dù phi hành như thế đều không ra khỏi.
Khốn trận cùng sát trận là thần giới trận pháp thu nhỏ, nếu là có tiên đế ở đây, rất nhẹ nhàng có thể mạnh mẽ phá vỡ, những kẻ mạnh nhất ở đây đều không được, cho dù đạt tới kim tiên cảnh giới mạnh mẽ phá trận, cũng chỉ có thể vọng tưởng.
Thần hỏa Hồng Quân bây giờ không thể dùng, hỗ trợ trận pháp của Hồng Quân chính là vô danh vật chất phát ra ngọn lửa cực mạnh, uy lực ngọn lửa màu xám rất nhanh xuất hiện tại trong trận, mọi người trong trận nghi hoặc, đây vô danh chi hỏa gì đã thiêu chết mấy người, chỉ có Phượng Hi miễn cưỡng có thể ngăn cản ngọn lửa này, siêu cấp thần thú hỏa hệ phượng hoàng tới mười hai kiếp, bình thường lửa đã không gây thương tổn nàng.
Cả trong trận cũng chỉ Phượng Hi một người có thể ngăn cản ngọn lửa, người còn lại chậm rãi ít dần, dần dần đều bị vô danh chi hỏa cắn nuốt, hóa thành chân linh, tiến vào Phong Thần bảng.
Đầu tiên chết đi chính là tám kiếp tán tiên tán ma, những người này căn bản không cách nào cùng chống lại ngọn lửa, ngọn lửa trúng ai, tức thì bị thiêu chết.
Dần dần, trong trận người càng ngày càng ít, Tử Dương môn chỉ còn lại có Lam Tu chân nhân cùng hai người, là Lam Tự sư đệ, ba người hợp lực, thống khổ chống trả. tình huống của Âm nguyệt sơn so với Tử Dương môn còn tệ hơn, chỉ còn lại có Âm cơ nương nương cùng một người, là thập nhất kiếp tán ma, Vô tận hồng hoang cùng Bạo loạn tinh hải khá hơn 1 chút nhưng cũng chỉ còn lại có bảy tán yêu. Long tộc mười mấy người toàn bộ hiện ra bản thể, không ngờ, chết còn nhanh hơn, trong nháy mắt liền bị ngọn lửa cắn nuốt.
Hồng Quân tiếp tục tăng mạnh ngọn lửa, Âm nguyệt sơn ...kia mười một kiếp tán ma đầu Tiên Thanh không chịu đựng được, thảm kêu một tiếng, hóa thành chân linh trong Phong Thần bảng, Âm cơ nương nương một mình chống đở, so ra kém Tử Dương môn ba người liên thủ, không có bao lâu, cũng đi theo vào Phong Thần bảng.
Vài tiếng kêu thảm thiết, Lam Tu chân nhân ba người rốt cục bước theo Âm nguyệt sơn, cùng biến vào Phong Thần bảng, Vô tận hồng hoang cùng Bạo loạn tinh hải cũng chỉ còn lại có ba người.
Tới cuối cùng, ngoại trừ Phượng Hi, chỉ còn lại có nhân mã Tinh thần các không có bị thiêu chết. Đối với Tinh thần các, Hồng Quân chính là lưu lại chút dư tình, hơn nữa Tinh thần các vừa rồi cũng không có cùng những người này đồng thời công kích chính mình, nếu là bọn hắn cũng tham dự công kích, sợ rằng trong trận chỉ có thể còn lại Phượng Hi một người thôi.. thảm nhất chính là long tộc, tộc trường, trưởng lão toàn bộ chết ở giữa trận pháp, sợ rằng lần tổn thương này, long tộc phải rất rất lâu sau này mới có thể phục hồi được.
"Phượng Hi, bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi muốn sống hay muốn chết!"
Cho dù Phượng Hi có thể ngăn cản thiên hỏa, nhưng như vậy vẫn cứ bị thiêu, sợ rằng sống cũng không còn bao nhiêu thời gian, nàng đang lúc dần dần tuyệt vọng cũng là lúc đột nhiên nghe được Hồng Quân nói.
"Muốn sống, ta biết sai rồi, phóng ta đi ra ngoài, ta lập tức rời đi, cũng không dám nghĩ đến Tần gia bảo tàng nữa." Phượng Hi vội vàng lớn tiếng thét lên, có hy vọng sống, ai cũng không muốn chết.
Hồng Quân nguyện ý buông tha Phượng Hi, chính là bởi vì1 người tại Ảo vụ thành, là thượng phẩm thần nhân cùng Hồng Quân có quan hệ tốt, chưa bao giờ bởi vì Hồng Quân là nhi tử Tần Vũ mà có ý nịnh nọt, thật tình cùng Hồng Quân kết giao bằng hữu, thần nhân kia, bản thể chính là Phượng hoàng, cũng nhờ nể mặt mũi...kia thần nhân kia, Hồng Quân mới nguyện ý buông tha Tiểu Phượng hoàng này (í ẹ).
"Thả ngươi không khó, bất quá, ngươi phải trở thành linh thú của ta, ngươi có bằng lòng hay không?". Đối với mấy người Hồng Quân trước đây, trong giới chỉ thì linh thú quyển, đều là bình thường lúc nhàm chán luyện hóa ra, nay nếu buông tha Phượng Hi, sao không thu nàng thành linh thú, sau này có chuyện gì cũng không cần lão gia ta tự mình ra tay.
Trở thành linh thú, Tần gia có linh thú quyển, Phượng Hi chỉ biết, nếu trở thành linh thú có nghĩa là mất tự do, Phượng Hi trầm mặc.
"Nói cho ngươi biết, Bằng ma đảo chủ các ngươi, mặc dù là đảo chủ, chính là bởi vì Tần gia ta, mà bị thu thành linh thú, bất quá, không lại hắn bây giờ cuộc sống thật tốt, khỏe lắm."
Bằng ma đảo ...kia bị Tần Vũ bắt đi mất đảo chủ, có thể nói là nhân họa đắc phúc, bây giờ tất cả đã được Tần gia hủy bỏ linh thú quyển, tại Tân vũ trụ so với tại Bằng ma đảo tốt hơn nhiều.
"Vậy vị tiền bối nọ cũng thành linh thú Tần gia các ngươi hả?" Phượng Hi trầm mặc, tiếp tục hỏi.
"Ta không cần phải lừa ngươi, là chết hay là linh thú quyết định nhanh lên một chút!" Hồng Quân trên tay cầm linh thú quyển, lẳng lặng chờ đợi Phượng Hi trả lời.
"Ta nguyện ý, Tần tiên sinh nhanh thả ta ra ngoài đi!"
Ngọn lửa càng lúc càng lớn, Phượng Hi dần dần chống đở không được, không có thời gian lo lắng nữa, vội vàng đáp ứng.
Hồng Quân khóe miệng lộ ra ti mỉm cười, triệt tiêu trận pháp, mặc dù người Tinh thần các không có đã bị trận pháp công kích,cũng bị trận pháp vây khốn, bọn họ cũng là kinh ngạc, đột nhiên về tới nơi này.
"Phượng Hi, này linh thú quyển, ngươi chính mình mang vào đi!"
Hồng Quân trên tay linh thú quyển bay đến tay Phượng Hi. Phượng Hi thần sắc phức tạp nhìn vào mắt Hồng Quân, mang vào linh thú quyển, rốt cục biến thành linh thú của Hồng Quân.
"Sở Ngự Thiên, hôm nay ta tha Tinh thần các các ngươi một lần, ta Tần gia tạo ra Tinh thần các, tự nhiên cũng có thể bị hủy Tinh thần các, đừng tưởng rằng nhiều năm như vậy mà không ai năng quản được các ngươi, sau này nếu biết không còn nghĩa khí, tất có người Tần gia đến hủy diệt các ngươi! các ngươi đi ra ngoài đi!"
Cái khốn trận ở cửa động, từ tán tiên tới người tu chân, tính cả Tinh thần các đích, đều bị Hồng Quân đuổi ra ngoài trận, bảo tàng chính ở đại môn khẩu, tựu chỉ còn có Hồng Quân cùng Phượng Hi hai người.
"Các chủ, Tần gia quả nhiên danh bất hư truyền a, một người, giết nhiều cao thủ vậy, cuối cùng cái...kia là cái gì trận a, kinh khủng vậy, cho tới bây giờ không có nghe nói qua còn có kinh khủng trận pháp như vậy!" Nguyên Quế đối Sở Ngự Thiên than vãn.
Trở ra bên ngoài, Tinh thần các mọi người lập tức chuẩn bị rời Thanh liên sơn, phản hồi Đằng long đại lục.
Tử Dương môn cùng Âm nguyệt sơn lần này đều tổn thất thảm trọng, Tinh thần các có hy vọng trở thành Đằng long đại lục đệ nhất môn phái, tuy không có được Tần gia bảo tàng, bất quá, không nghĩ đến kết cục này xem như hài lòng, rất hài lòng.
"Oanh long"
Bầu trời một trận bạo âm. Sở Ngự Thiên, Nguyên Quế Đẳng cùng nhân mã Tinh thần các, nhất thời động đều không thể động, kinh hãi nhìn bốn phía. bầu trời một mảnh hắc ám, đột nhiên hiện lên một mảnh lôi điện, không trung truyền ra đạo đạo thanh âm.
"Ngô Sang, Tinh thần các là phục vụ Tần gia, nhưng ngươi hôm nay, không chỉ có vi phạm các quy, còn là vi phạm nặng, tội sống ta có thể miễn, nhưng tội sôdng khó tha, hôm nay hạ năm thành công lực các ngươi một ngàn năm, hy vọng sau này “hảo tự vi tri”-(pó tay)!”
Thanh âm qua đi, Tinh thần các mọi người phát hiện ngoại trừ nhân mã Tinh thần các bọn họ nghe được thanh âm này, những kẻ tu chân khác không có một nào người nghe được, hơn nữa hơn kinh khủng chính là, người khác căn bản không biết vừa rồi phát sinh đích sự, hết thảy hoàn đều giống nhau, thời gian tựa như không nhúc nhích quá giống nhau, kiểm tra xét hạ trên người, công lực quả nhiên chỉ còn một nửa.
Âm thanh đột nhiên đưa đến: “Sở Ngự Thiên, Hải để yêu thú thế giới Tinh thần các cùng bọn họ giống nhau, cũng gặp tình huống tao ngộ vừa rồi”, hơn nữa ngàn ngàn năm nữa, trận pháp vẫn che chở Tinh thần các – đã thần bí tiêu mất.
"Khai các Tổ sư trừng phạt chúng ta rồi, lòng tham hại người a!" Sở Ngự Thiên trầm trọng thở dài, mang theo nhân mã Tinh thần các trở về Đằng long đại lục.
Nguyên lai có 1 Các quy, lại bị bọn họ vi phạm vào.
Tân thần giới, Tử huyền phủ, Tần Vũ thần bí cười, tiếp tục cùng Khương Lập đánh cờ, Khương Lập ngay cả đẻ cho hắn ba con cũng không biết việc này.
Lời người dịch:(hổng phải dịch giả - lần đầu tập dịch, pót cho anh em đỡ ghiền - vì chưa biết tra cứu ở đâu nên có vài chỗ bí mong các đọc giả củm thông dùm)
Thank nhiều sẽ dịch tiếp .. chính xác và hay hơn nữa.
Trong nháy mắt Hồng Quân đã giết chết 3 cao thủ, khiến cho những người còn lại liên hợp cùng một chỗ, cực phẩm tiên khí cùng thần khí đích thực khiến cho các cao thủ đứng đầu điên cuồng.
Phượng hi đột nhiên phát ra một tiếng hét (phượng minh), đồng thời một cổ phượng hoàng chi hỏa trực tiếp từ trong miệng phun ra, trong nháy mắt đánh vào người Hồng Quân. Phượng Hi vừa động thủ, Bạo loại tinh hải, Vô tận hồng hoang, Long tộc cùng người của Đằng long đại lục cùng hướng Hồng Quân công tới, bất quá, những người này không ai lại dám đến gần, đều đứng từ xa dùng pháp bảo đánh ra.
Trên trời dưới đất các pháp bảo toàn bộ đánh trúng người Hồng Quân, lực lượng cường đại đánh Hồng
Quân thối lui vào sát vách động.
"Oanh long"
Sau một tiếng nổ, Hồng Quân va mạnh vào vách động, sơn động tồn tại qua hơn ngàn năm lúc này bị tro bụi nhất thời phủ kín. Sau khi tro bụi tan đi, Hồng Quân lạnh lùng nhìn mặt từng người, phẫn nộ la lớn:
"cho các ngươi đường sống các ngươi không muốn, vậy chỉ còn lại tử lộ mà thôi!"
Dựa vào thân thể cứng rắn, Hồng Quân không cần phòng thủ, trực tiếp cầm kim đao xông vào đám người đang vây công.
"Bồng"
Mấy người liên thủ đánh trúng Hồng Quân, Hồng Quân liền “chuyển thủ súy đao” ( cái này tui điếc) từng người, từng cao thủ lảo đảo bị bị kim đao xẹt qua.
Sau một hồi hỗn loạn, không biết có bao nhiêu công kích đánh vào trúng trên người Hồng Quân, lực công kích không đủ mạnh Hồng Quân vẫn như cũ không có việc gì, ngược lại, vừa lại giết hai người, 1 tán ma, 1 tán yêu còn có một Tán tiên ??
"Bày trận!"
Lam Tu chân nhân hét lớn một tiếng, từ nãy đến giờ Hồng Quân ngạnh đấu đối với bọn họ bất lợi, bọn họ không gây thương tổn gì Hồng Quân, lại bị Hồng Quân giết không ít người.
Lục hợp trận, Tử Dương môn cực mạnh chính là hợp kích trận pháp, trận pháp này ít nhất phải sáu Tán tiên cùng bố trí, Tử Dương môn lúc này còn đúng có 6 bát kiếp Tán tiên, Lam Tu chân nhân vừa dứt lời, những người này cùng Lam Tu chân nhân tập trung lại, đồng thời bố trí ra chính là trận pháp đặc biệt của riêng Tử Dương môn.
Tại Lục hợp trận, sáu người phân sáu phương vị, đầu đuôi tương ứng, đồng thời còn có thể ngăn cản người trong trận bổ sung linh khí bị tiêu hao, hơn nữa tại trong trận, công kích thập phần đặc dị.
Lam Tu chân nhân muốn dựa vào trận pháp của Tử Dương môn đối phó Hồng Quân, cho dù không gây thương tổn hắn, cũng có thể khiến Hồng Quân linh lực hao tận, đến lúc đó sống hay chết, hoàn toàn do bọn họ quyết định.
Bất quá, không nghĩ ra, lần này Lam Tu chân nhân đã tính toán sai, loại... trận pháp này, so với trận pháp tại thần giới Hồng Quân tinh thông , quả thực quá yếu nhược.
Lời Lam Tu chân nhân thật ra đã cho Hồng Quân một lời nhắc nhở, mặc dù bây giờ Hồng Quân ngay cả một bậc trận pháp đều không thể bố trí, nhưng chính là bố trí trên mấy người, 1 khốn trận bình thường cùng sát trận, có thể đối phó với đám người tu chân thì có thừa.
Giả vờ bị Tử Dương môn trận pháp vây khốn, Hồng Quân lặng lẽ hướng đến động khẩu di động đến, chỉ cần tại động khẩu bố trí ra khốn trận, những người này, muốn chạy trốn ra ngoài, cũng đào thoát không khỏi....
"Trận pháp, Khốn trận!"
Hồng Quân khinh thường quát một tiếng, tại động khẩu trong nháy mắt xuất hơn mười khối nguyên linh thạch, khốn trận đơn giản tại động khẩu hiện ra, mặc kệ mọi người trước mặt nếu không được Hồng Quân đồng ý, thì đừng mơ tưởng đi ra.
Bố trí xong trận pháp, Hồng Quân không cùng Lục hợp trận nhỏ bé dây dưa nữa, kim đao vung lên, trực tiếp từ khe hở giữa trận pháp đi ra ngoài.
"Cơ hội đã cho các ngươi, các ngươi không nhận, bây giờ các ngươi ai cũng đừng nghĩ đi ra ngoài, khiêu chiến uy danh Tần gia ta, giết không tha!"
Hồng Quân trong tay giương lên, không gian nhỏ trong sơn động nhất thời biến thành một tòa sát trận.
Phượng Hi cùng mấy người, cao thủ hướng Hồng Quân lao ra, Tử Dương môn thầm nghĩ trận pháp của mình bất hảo, mấy người cùng nhau đồng thời cường công Hồng Quân, nhưng rốt cục là bị Hồng Quân thành công bố trí xong trận pháp.
Tràng cảnh đột biến, kể cả Phượng Hi ở bên trong, mọi người đều nhìn không rõ những người chung quanh, chỉ cảm giác thân ở một chỗ bạch quang mang nhưng không biết không gian gì, hơn nữa không gian này vô cùng to lớn, dù phi hành như thế đều không ra khỏi.
Khốn trận cùng sát trận là thần giới trận pháp thu nhỏ, nếu là có tiên đế ở đây, rất nhẹ nhàng có thể mạnh mẽ phá vỡ, những kẻ mạnh nhất ở đây đều không được, cho dù đạt tới kim tiên cảnh giới mạnh mẽ phá trận, cũng chỉ có thể vọng tưởng.
Thần hỏa Hồng Quân bây giờ không thể dùng, hỗ trợ trận pháp của Hồng Quân chính là vô danh vật chất phát ra ngọn lửa cực mạnh, uy lực ngọn lửa màu xám rất nhanh xuất hiện tại trong trận, mọi người trong trận nghi hoặc, đây vô danh chi hỏa gì đã thiêu chết mấy người, chỉ có Phượng Hi miễn cưỡng có thể ngăn cản ngọn lửa này, siêu cấp thần thú hỏa hệ phượng hoàng tới mười hai kiếp, bình thường lửa đã không gây thương tổn nàng.
Cả trong trận cũng chỉ Phượng Hi một người có thể ngăn cản ngọn lửa, người còn lại chậm rãi ít dần, dần dần đều bị vô danh chi hỏa cắn nuốt, hóa thành chân linh, tiến vào Phong Thần bảng.
Đầu tiên chết đi chính là tám kiếp tán tiên tán ma, những người này căn bản không cách nào cùng chống lại ngọn lửa, ngọn lửa trúng ai, tức thì bị thiêu chết.
Dần dần, trong trận người càng ngày càng ít, Tử Dương môn chỉ còn lại có Lam Tu chân nhân cùng hai người, là Lam Tự sư đệ, ba người hợp lực, thống khổ chống trả. tình huống của Âm nguyệt sơn so với Tử Dương môn còn tệ hơn, chỉ còn lại có Âm cơ nương nương cùng một người, là thập nhất kiếp tán ma, Vô tận hồng hoang cùng Bạo loạn tinh hải khá hơn 1 chút nhưng cũng chỉ còn lại có bảy tán yêu. Long tộc mười mấy người toàn bộ hiện ra bản thể, không ngờ, chết còn nhanh hơn, trong nháy mắt liền bị ngọn lửa cắn nuốt.
Hồng Quân tiếp tục tăng mạnh ngọn lửa, Âm nguyệt sơn ...kia mười một kiếp tán ma đầu Tiên Thanh không chịu đựng được, thảm kêu một tiếng, hóa thành chân linh trong Phong Thần bảng, Âm cơ nương nương một mình chống đở, so ra kém Tử Dương môn ba người liên thủ, không có bao lâu, cũng đi theo vào Phong Thần bảng.
Vài tiếng kêu thảm thiết, Lam Tu chân nhân ba người rốt cục bước theo Âm nguyệt sơn, cùng biến vào Phong Thần bảng, Vô tận hồng hoang cùng Bạo loạn tinh hải cũng chỉ còn lại có ba người.
Tới cuối cùng, ngoại trừ Phượng Hi, chỉ còn lại có nhân mã Tinh thần các không có bị thiêu chết. Đối với Tinh thần các, Hồng Quân chính là lưu lại chút dư tình, hơn nữa Tinh thần các vừa rồi cũng không có cùng những người này đồng thời công kích chính mình, nếu là bọn hắn cũng tham dự công kích, sợ rằng trong trận chỉ có thể còn lại Phượng Hi một người thôi.. thảm nhất chính là long tộc, tộc trường, trưởng lão toàn bộ chết ở giữa trận pháp, sợ rằng lần tổn thương này, long tộc phải rất rất lâu sau này mới có thể phục hồi được.
"Phượng Hi, bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi muốn sống hay muốn chết!"
Cho dù Phượng Hi có thể ngăn cản thiên hỏa, nhưng như vậy vẫn cứ bị thiêu, sợ rằng sống cũng không còn bao nhiêu thời gian, nàng đang lúc dần dần tuyệt vọng cũng là lúc đột nhiên nghe được Hồng Quân nói.
"Muốn sống, ta biết sai rồi, phóng ta đi ra ngoài, ta lập tức rời đi, cũng không dám nghĩ đến Tần gia bảo tàng nữa." Phượng Hi vội vàng lớn tiếng thét lên, có hy vọng sống, ai cũng không muốn chết.
Hồng Quân nguyện ý buông tha Phượng Hi, chính là bởi vì1 người tại Ảo vụ thành, là thượng phẩm thần nhân cùng Hồng Quân có quan hệ tốt, chưa bao giờ bởi vì Hồng Quân là nhi tử Tần Vũ mà có ý nịnh nọt, thật tình cùng Hồng Quân kết giao bằng hữu, thần nhân kia, bản thể chính là Phượng hoàng, cũng nhờ nể mặt mũi...kia thần nhân kia, Hồng Quân mới nguyện ý buông tha Tiểu Phượng hoàng này (í ẹ).
"Thả ngươi không khó, bất quá, ngươi phải trở thành linh thú của ta, ngươi có bằng lòng hay không?". Đối với mấy người Hồng Quân trước đây, trong giới chỉ thì linh thú quyển, đều là bình thường lúc nhàm chán luyện hóa ra, nay nếu buông tha Phượng Hi, sao không thu nàng thành linh thú, sau này có chuyện gì cũng không cần lão gia ta tự mình ra tay.
Trở thành linh thú, Tần gia có linh thú quyển, Phượng Hi chỉ biết, nếu trở thành linh thú có nghĩa là mất tự do, Phượng Hi trầm mặc.
"Nói cho ngươi biết, Bằng ma đảo chủ các ngươi, mặc dù là đảo chủ, chính là bởi vì Tần gia ta, mà bị thu thành linh thú, bất quá, không lại hắn bây giờ cuộc sống thật tốt, khỏe lắm."
Bằng ma đảo ...kia bị Tần Vũ bắt đi mất đảo chủ, có thể nói là nhân họa đắc phúc, bây giờ tất cả đã được Tần gia hủy bỏ linh thú quyển, tại Tân vũ trụ so với tại Bằng ma đảo tốt hơn nhiều.
"Vậy vị tiền bối nọ cũng thành linh thú Tần gia các ngươi hả?" Phượng Hi trầm mặc, tiếp tục hỏi.
"Ta không cần phải lừa ngươi, là chết hay là linh thú quyết định nhanh lên một chút!" Hồng Quân trên tay cầm linh thú quyển, lẳng lặng chờ đợi Phượng Hi trả lời.
"Ta nguyện ý, Tần tiên sinh nhanh thả ta ra ngoài đi!"
Ngọn lửa càng lúc càng lớn, Phượng Hi dần dần chống đở không được, không có thời gian lo lắng nữa, vội vàng đáp ứng.
Hồng Quân khóe miệng lộ ra ti mỉm cười, triệt tiêu trận pháp, mặc dù người Tinh thần các không có đã bị trận pháp công kích,cũng bị trận pháp vây khốn, bọn họ cũng là kinh ngạc, đột nhiên về tới nơi này.
"Phượng Hi, này linh thú quyển, ngươi chính mình mang vào đi!"
Hồng Quân trên tay linh thú quyển bay đến tay Phượng Hi. Phượng Hi thần sắc phức tạp nhìn vào mắt Hồng Quân, mang vào linh thú quyển, rốt cục biến thành linh thú của Hồng Quân.
"Sở Ngự Thiên, hôm nay ta tha Tinh thần các các ngươi một lần, ta Tần gia tạo ra Tinh thần các, tự nhiên cũng có thể bị hủy Tinh thần các, đừng tưởng rằng nhiều năm như vậy mà không ai năng quản được các ngươi, sau này nếu biết không còn nghĩa khí, tất có người Tần gia đến hủy diệt các ngươi! các ngươi đi ra ngoài đi!"
Cái khốn trận ở cửa động, từ tán tiên tới người tu chân, tính cả Tinh thần các đích, đều bị Hồng Quân đuổi ra ngoài trận, bảo tàng chính ở đại môn khẩu, tựu chỉ còn có Hồng Quân cùng Phượng Hi hai người.
"Các chủ, Tần gia quả nhiên danh bất hư truyền a, một người, giết nhiều cao thủ vậy, cuối cùng cái...kia là cái gì trận a, kinh khủng vậy, cho tới bây giờ không có nghe nói qua còn có kinh khủng trận pháp như vậy!" Nguyên Quế đối Sở Ngự Thiên than vãn.
Trở ra bên ngoài, Tinh thần các mọi người lập tức chuẩn bị rời Thanh liên sơn, phản hồi Đằng long đại lục.
Tử Dương môn cùng Âm nguyệt sơn lần này đều tổn thất thảm trọng, Tinh thần các có hy vọng trở thành Đằng long đại lục đệ nhất môn phái, tuy không có được Tần gia bảo tàng, bất quá, không nghĩ đến kết cục này xem như hài lòng, rất hài lòng.
"Oanh long"
Bầu trời một trận bạo âm. Sở Ngự Thiên, Nguyên Quế Đẳng cùng nhân mã Tinh thần các, nhất thời động đều không thể động, kinh hãi nhìn bốn phía. bầu trời một mảnh hắc ám, đột nhiên hiện lên một mảnh lôi điện, không trung truyền ra đạo đạo thanh âm.
"Ngô Sang, Tinh thần các là phục vụ Tần gia, nhưng ngươi hôm nay, không chỉ có vi phạm các quy, còn là vi phạm nặng, tội sống ta có thể miễn, nhưng tội sôdng khó tha, hôm nay hạ năm thành công lực các ngươi một ngàn năm, hy vọng sau này “hảo tự vi tri”-(pó tay)!”
Thanh âm qua đi, Tinh thần các mọi người phát hiện ngoại trừ nhân mã Tinh thần các bọn họ nghe được thanh âm này, những kẻ tu chân khác không có một nào người nghe được, hơn nữa hơn kinh khủng chính là, người khác căn bản không biết vừa rồi phát sinh đích sự, hết thảy hoàn đều giống nhau, thời gian tựa như không nhúc nhích quá giống nhau, kiểm tra xét hạ trên người, công lực quả nhiên chỉ còn một nửa.
Âm thanh đột nhiên đưa đến: “Sở Ngự Thiên, Hải để yêu thú thế giới Tinh thần các cùng bọn họ giống nhau, cũng gặp tình huống tao ngộ vừa rồi”, hơn nữa ngàn ngàn năm nữa, trận pháp vẫn che chở Tinh thần các – đã thần bí tiêu mất.
"Khai các Tổ sư trừng phạt chúng ta rồi, lòng tham hại người a!" Sở Ngự Thiên trầm trọng thở dài, mang theo nhân mã Tinh thần các trở về Đằng long đại lục.
Nguyên lai có 1 Các quy, lại bị bọn họ vi phạm vào.
Tân thần giới, Tử huyền phủ, Tần Vũ thần bí cười, tiếp tục cùng Khương Lập đánh cờ, Khương Lập ngay cả đẻ cho hắn ba con cũng không biết việc này.
Trước cửa chỉ còn hai người là Hồng Quân và Phượng Hi, Hồng Quân lẳng lặng nhìn chữ viết trên cửa, hồi lâu không nói gì.
- Chủ Nhân. Phượng Hi nhẹ giọng gọi Phượng Hi
Thật lâu sau, Hồng Quân quỳ xuống, hướng về phía cửa dập đầu ba cái hồi lâu mới nói:
-"Tần thị gia tộc, hậu bối đệ tử Tần Sương, hôm nay mở ra ta Tần gia chi bảo tàng, nguyện mong Tần Gia, vĩnh cửu huy hoàng!"
Cho tới bây giờ Phượng Hi mới biết Chủ nhân mình tên thật là gì, Đến khi trở thành Linh thú của Hồng Quân mới biết được cảm giác mặc dù tu vi chỉ là Không minh kỳ nhưng trong cơ thể đã có một cỗ lực lượng mà Phượng Hi chỉ nghĩ đến đã ớn lạnh.
Cổ Bàn vẫn trong Hồng quân Phủ, không biết những việc bên ngoài, mãi khi Hồng Quân đứng dậy mới cho hắn từ Hồng Quân Phủ ra ngoài.
- Tiểu Quân, nơi này là đâu??
Cổ Bàn kinh dị đánh giá nơi này, tự nhiên cũng chú ý tới những ký tự trên cửa, bất quá hắn cũng không nghĩ được nơi này chính là Tần Gia bảo tàng. Ngoài sát ý trên văn tự, ngoài ra không có gì là không ổn.
- Nơi này chính là nơi Tần gia lưu lại bảo tàng. Hồng Quân nhìn chằm chằm lên văn tự trên cửa nhẹ nhàng nói.
Người Tần gia?? Tiểu Quân, ngươi đích thực là người Tần gia?? Cổ Bàn kinh ngạc, từ trước tới bây giờ hắn vẫn nghĩ Hồng Quân là tên thật. Không nghĩ Hồng Quân là người họ Tần.
- Không sai, đích thực ta tên gọi Tần Sương, Hồng Quân là công pháp ta tu luyện. Tần Gia tại vũ trụ quá nổi danh, ta không muốn vì danh nghĩa của gia tộc làm nổi danh nên mới dùng tên là Hồng Quân.
- Ta sau này nên gọi ngươi là Tiểu Sương hay Tiểu Quân?? Cổ Bàn cười cười nói.Hồng Quân cũng giống hắn, trên địa cầu cũng dùng tên giả. Hồng Quân đột nhiên nhảy dựng lên nhìn vào mặt Cổ Bàn hung hăng nói: Gọi ta là Quân Ca, nhớ cho rõ ta lớn ngươi bé, không cho phép ngươi gọi là Tiểu Quân hoặc Tiểu Sương.
- Phượng Hi, đây là Cổ Bàn là huynh đệ của ta, từ giờ trở đi ngươi cùng Cổ Bàn giống nhau, chỉ cần gọi ta là Quân ca, không cần phải gọi là Chủ nhân. Hồng Quân đứng bên cạnh hướng tới phượng cung kính giới thiệu.
- Rõ, Chủ nhân
- Ngươi còn gọi là Chủ nhân ?? Hồng Quân trừng mắt.
- Rõ, Quân ca. Phượng Hi khóe miệng nở ra một nụ cười, nụ cười làm nàng càng thêm phần xinh đẹp.
- Tiểu Quân, vị này là....?? Cổ Bàn nhận ra Phượng Hi, ở Viêm kinh thành đã từng gặp mặt qua. Tu vi của Phượng Hi so với Cổ Bàn là cao hơn.
- Nàng ta là thị nữ ta mới thu nhận, ha ha Tiểu bàn, ngươi có nghĩ được là Tần gia ở nhân gian giới lại lưu lại bảo vật?? Cổ Bàn quả thực gọi Hồng Quân là Quân ca cũng đúng bất quá còn chút ngại ngùng. Hồng Quân đối với bảo Tàng Tần gia từ viễn cổ lưu lại cũng có chút tò mò.
Hồng Quân dùng kim đao cắt vào tay, một giọt máu bay về phía trên cao cửa động.Máu tươi bay đến trên cửa lập tức ẩn nhập môn trung, Cửa lớn lập tức phát ra tiếng nổ lớn, một đạo chói mắt kim quang hiện lên, cửa lớn chậm chậm mở ra.
Đứng đối diện với đại môn là một hắc bào nam tử đứng mỉm cười tự khi nào. Phượng Hi cùng Cổ Bàn đều rất kinh ngạc, chỉ có Hồng Quân biết, đó là không phải là người sống, mà là chí bảo hộ gia Kiếm Tiên Khôi Lỗi.
- Tiến vào đi, đứng ở đây làm gì?? Hồng Quân mỉm cười bước vào trước.
Bên trong cửa so với bên ngoài quả thật rộng lớn hơn nhiều, bốn phía trên tường đều là bích họa, những bức họa ghi lại hành trình phát triển của Tần gia. Chính giữa là một thạch đài, cực phẩm tiên khí im lìm đặt trên thạch đài này. Bên cạnh còn có trung phẩm tiên khí cùng rất nhiều hạ phẩm tiên khí.
Cực phẩm linh khí nằm bên cạnh một cái hộp nhỏ, hộp nhỏ chính là cái để khởi động Kiếm tiên khôi lỗi, đó chính là cực phẩm nguyên linh thạch, tồng cộng hơn một trăm khỏa,
Hồng Quân không bước về phía thạch đài mà hướng về phía bức tường treo những bức tranh, từ những bức đầu tiên, bắt đầu xem kỹ.
Bức thứ nhất chính là Tần gia đời đầu, đó chính là Hoàng Đế Tần Thủy Hoàng Doanh Chính. Hồng quân khóe miệng mỉm cười. Tại Tử Huyền Tinh vị này là Hoàng Đế, so với địa cầu Tần Thủy Hoàng kia thì lớn hơn nhiều.Doanh Chính là người họ Tần đầu tiên nổi tiếng, tuy nhiên không được lâu, Tần gia đã sớm cam chịu vì mang họ này. Về sau đều là Tần gia ẩn nhẫn thân phận, âm thầm phát triển với hi vọng tái khởi Tần gia anh hùng. Ở mặt trước bức tường, chính là ông nội Hồng Quân, Tần Đức. Là những cảnh Tần Gia khởi binh chiến đấu với Sở Vương triều....và uy vũ chính là bá bá của Hồng Quân - Tần Phong.
Mặt thứ ba chủ yếu của vách tường chủ yếu hoạ cha của Hồng Quân – Tần Vũ. Tần Vũ uy phong lẫm lẫm mang theo hàng vạn nhân mã của Tinh thần Các đứng ở phía trên Hòang Thành. Tần Vũ vì Tần Đức và Phong Ngọc Tử bị chặt cụt cánh tay mà trả thù. Tinh Thần Các hàng vạn cao thủ xuất hiện trên Hòang Thành khiến cho cả Hoàng thành kinh hãi, ngay cả Tần Đức và Phong Ngọc Tử cũng bị cục diện làm cho sợ hãi.
Cuối cùng là bức Tần Vũ mang người của Tần Gia vào Thần Giới, ai ai cũng nở nụ cười. Đối với những người khác thì phải thông qua con đường phi thăng nhưng Tần Gia thì trực tiếp tiến nhập Thần Giới. Nhìn những bức họa này, đại bộ phận Hồng Quân đã nghe Tần Vũ giảng giải qua, nhìn cảnh này vừa xa lạ vừa quen thuộc, Hồng Quân khóe miệng nở nụ cười, có điều không lộ cho mọi người thấy.
Hồng Quân nhìn tòan bộ những bức họa, bỗng phát hiện thấy Cổ Bàn đang đang buồn bực nói chuyện với Kiếm Tiên Khôi Lỗi. Vô luận Cổ Bàn nói với Kiếm Tiên Khôi Lỗi thế nào cũng không có câu trả lời. Hồng Quân không nhịn được cười ha hả.
-Tiểu Bàn, không cần hỏi, đó không phải là người sống.
-Không phải người sống, Tiểu Quân ngươi nói vậy không lẽ là người chết?? Cổ Bàn kêu lên kinh ngạc. Nghĩ đến nói chuyện với người kia nửa ngày trời, kiểm tra một lần rồi đứng lên.
-Ha ha, thực tế thì hắn cũng không phải là người chết, bởi vì căn bản hắn không là một con người. Đó là Tần Gia hộ tộc chi bảo, Kiếm Tiên Khôi Lỗi. Hồng Quân trong bụng cười thầm nhìn mặt Cổ Bàn đang đỏ dần lên.
-Kiếm Tiên Khôi Lỗi??Quân ca, Huynh nói đây là Tần gia hộ tộc chi bảo?? Thật thần kỳ, huynh không nói muội còn tưởng đó là một con người. Phượng Hi tiến lên, sờ sờ vào người Kiếm Tiên Khôi Lỗi nói ngay.
-Trước kia nghe giảng Kiếm Tiên Khôi Lỗi đối với Tần gia quả thực là trọng yếu, chỉ là bây giờ không sử dụng được. Hồng Quân đi tới bên Kiếm Tiên Khôi Lỗi lẳng lặng thở dài.
-Quân ca, Kiếm Tiên Khôi Lỗi cuối cùng là có tác dụng gì mà trở thành Tần gia hộ tộc chi bảo?? Phượng Hi cảm thấy hứng thú nhất là Kiếm Tiên Khôi Lỗi này, nghe Hồng Quân lên tiếng không tự chủ hỏi lại.
Hồng Quân trích huyết nhận chủ, đoạn lấy từ hộp ra chín khỏa Cực phẩm nguyên linh thạch phóng vào nội thể Kiếm Tiên Khôi Lỗi
-Tiểu Bàn, Tiểu Phượng, các người nhìn xem ta là ai?? Kiếm Tiên Khôi Lỗi bỗng nhiên chuyển động, hướng mắt về hai người hỏi.
-Ngươi?? Tiểu Quân ?? Bên cạnh Hồng Quân vẫn nhìn hắn cười.
-Ha ha, tiểu Bàn, chính xác không sai chính là ta, đây chính là Tần Gia hộ bảo Kiếm Tiên Khôi Lỗi. Hồng Quân cùng Kiếm Tiên Khôi Lỗi cười to.
-Thần kỳ vậy sao?? Cổ Bàn nhìn Kiếm Tiên Khôi Lỗi và Hồng Quân trong động với con mắt kinh dị. Nếu không biết tình huống này, thì không ai có thể biết Kiếm Tiên Khôi Lỗi cùng Hồng Quân là một người.
"Kiếm Tiên Khôi Lỗi, phải cực phẩm nguyên linh thạch mới có thể khởi động, ít nhất một khối, nhiều nhất chín khối, để vào một khối cực phẩm nguyên linh thạch, Kiếm Tiên Khôi Lỗi có lực công kích tương đương với một bậc kim tiên, để vào chín khối, tựu tương đương chín cấp kim tiên, hơn nữa, Kiếm Tiên Khôi Lỗi về phòng ngự thì không thể so sánh." Hồng quân đi tới hai người trước người, cười cười nói.
-Chín cấp Kim tiên?? Phượng Hi kinh hô, thân là đảo chủ Bằng ma đảo, tự nhiên biết chín cấp kim tiên lợi hại như thế nào. Tại nhân gian giới có thể gọi là thiên hạ vô địch.
-Đúng rồi, là chín cấp Kim tiên, nếu không như vậy thì sao được gọi là Tần Gia hộ tộc chi bảo??
-Quân ca, vừa rồi ngài nói Kiếm Tiên Khôi Lỗi sử dụng không được là sao? Đây là pháp bảo, so với Thần khí còn lợi hại hơn, đáng quý hơn. Phượng Hi rất cẩn thận, không quên lời Hồng Quân vừa giảng giải đồng thời cũng thất kinh về thực lực của Tần Gia.
-Tại sao thì muội sau này sẽ biết, bất quá Kiếm Tiên Khôi Lỗi luôn là bảo vật của Tần Gia, tức là sử dụng không được sau này cũng ở lại Tần Gia Tử Huyền Tinh, cuối cùng không ổn. Hồng Quân cười cười trực tiếp thu hồi Kiếm Tiên Khôi Lỗi.Tần gia thế lực không phải Phượng Hi có thể hiểu được, đừng nói chín cấp Kim Tiên, Thần Vương ở thần giới hay cả Thiên Tôn trước mặt cha hắn cũng không dám trêu chọc.
Hồng Quân rời đi khi Tân vũ trụ của Tần Vũ đại thành, còn chưa nắm trong tay vũ trụ chưởng khống giả, bây giờ Hồng Quân còn không biết, Tân vũ trụ đã hòan thiện, phi thường nổi danh như Thiên Tôn đứng trước mặt cha hắn cũng không có năng lực chống trả
- "Tiểu phượng, ngươi có...hay không cực phẩm tiên khí?" Hồng quân đột nhiên nhìn Phượng Hi hỏi
- "Quân ca, tiểu phượng đã có kiện cực phẩm kiếm tiên!"
- Tốt lắm, cực phẩm tiên giáp sẽ cấp cho muội, Tiên kiếm cấp cho Tiểu Bàn, còn những tiên khí này, ta nên thu lại. Hồng Quân chỉ nói vậy, trong chớp mắt Tần gia truyền thừa hơn một vạn tiên khí bị hắn thu hết vào người không để lại một món nào. Tần gia đệ tử giờ này không có ai có Tiên khí vì trăm vạn Thiên Thần khí còn dùng chưa hết nữa là.
Cảm ơn Quân Ca, Phượng Hi vui mừng nhanh chóng chích huyết nhận chủ. Cực phẩm tiên giáp so với cực phẩm tiên kiếm còn quý giá hơn nhiều.
-Cổ Bàn không nghĩ vậy, hắn cau mày nhìn Hồng Quân hỏi : Tiểu Quân, đây là truyền thừa chi bảo của Tần gia, ngươi cấp cho chúng ta có vẻ không được tốt cho lắm.
Phượng Hi sửng sốt, Tiên giáp trên người cởi bỏ, cầm trên tay trên tay xấu hổ
-" Ha ha, tiểu bàn, tiểu phượng, không có việc gì, đây là Tần gia vật, ta tự nhiên có quyền lợi làm chủ."
Hồng Quân khoát tay, đi tới đường biên, sử dụng kim đao, cắt hết những bức họa thu hết vào Hồng Quân Phủ. Cả bảo tàng trong mật thất chỉ còn lại mỗi Thạch thai. Tử Huyền Tinh di vật cuối cùng cũng bị Hồng Quân lấy đem đi nốt.
Hồng Quân ba người vừa rời khỏi động khẩu, ngọn núi ầm ầm tiếng nổ liền sụp đổ ngay. Giới tu chân hiểu được bảo tàng đã bị người ta lấy nhưng cũng không dám tới cướp đoạt vì họ sớm nghe người của Tinh thần Các thông báo đại đa số các cao thủ đã chết trong đó. Tranh dành bảo tàng bằng thực lực, không có thực lực chỉ có con đường chết.
Hết chương 14
Tần gia bảo tàng là một chuyện, cả Tử Huyền Tinh tu chân giới nguyên khí đại thương, mười kiếp tán tiên đã thuộc vào cảnh giới cao nhất nhưng mười thì mất tới tám. Chỉ còn một số không đi tranh đoạt bảo tàng là toàn mạng. Chỉ có Tinh thần Các là không bị tổn thương, nhưng trong một nghìn năm, công lực của họ chỉ còn một nửa. Đại bộ phận các cao thủ Tu chân giới đã chết trong tay Hồng Quân nên người của Tinh thần Các vẫn còn hi vọng phục hồi sau một ngàn năm nữa.
Rời núi non xanh biếc lại phía sau, ba người bọn Hồng Quân không rời khỏi Đằng Long Đại Lục mà ở lại Viêm Kinh Thành, hòa nhập vào cuộc sống thường nhân. Ngày xưa, giới tu chân đã rời khỏi Viêm Kinh Thành, ngay cả Thượng Tiên cũng rời khỏi nên bây giờ họ có thể kiêu ngạo sống giữa nơi này.
Hồng Quân Hiếu động nên dù Cổ Bàn có bế quan mười năm vẫn bị hắn kéo đi uống rượu và nói chuyện phiếm. Nói chung chỗ nào náo nhiệt là có mặt hắn.
Tửu lâu Quế Vân trên lầu ba, bên cạnh cửa sổ có 1 chiếc bàn, ba người vừa ngồi uống rượu vừa nghe người ta đàm luận về mấy vạn thượng tiên năm xưa. Nhân gian giới không hiểu từ đâu tới mà nhiều thượng tiên đến như vậy, và trong lần này hắn nghe được rất nhiều giai thoại về mình.
Cả Viêm Kinh thành cũng có một số Thượng Tiên đến đón hắn, nhưng thực ra họ cũng đánh hơi được trên thân hắn có gì. Có những người đến để dò xét nhưng cuối cùng cũng có đến năm người vong mạng. Có thể nói Thượng Tiên tụ tập ở đây nhiều như vậy là đợi kỳ bảo sắp xuất thế, họ mang tiếng là đến thuyết pháp nhưng thực tế là mong muốn đến gần kỳ bảo sớm hơn.
Thuyết pháp có một người, mục đích càng thêm khoa trương họ nói rằng con người có Hoàng Đế thì Thượng Tiên cũng có Hòang đế Thượng Tiên tới là vì vâng lệnh Hòang Đế Thượng Tiên tới tuyển Mỹ nữ, sau khi thượng tiên đi khỏi trong thành có nhiều nhà nữ nhân biến mất.
Hồng Quân vui vẻ uống rượu cùng Phượng Hi, sống cuộc sống của nhân gian, họ cảm thấy thật dễ chịu và tự do. Nhưng cuộc sống tiêu diêu tự tại như vậy sợ không được bao nhiêu ngày, Thượng Tiên Hòang đế cho nhân mã đi tìm thì liệu còn cuộc sống như vậy chăng??
-Nàng như thế nào lại tới nơi này?? Hồng Quân mở rộng linh thức, phát hiện ra một người, một người quen cũ : Thượng tiên công chúa Tề Vương Triều Tề Vân xuất hiện cùng một người đi cùng nàng. Hai nữ tử Kim đan Hậu kỳ đang trên đường cái đi cùng nhau.
-Sư phó, đã tra xét mấy ngày rồi mà một chút thu hoạch cũng không có, bây giờ biết làm thế nào?? Tề Vân chu cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh với vẻ mặt mất hứng nói với người đi bên cạnh.
Đi cùng Tề Vân chính là thượng tiên Tề Vương triều Đường Ngọc. Lần này mang Tề Vân theo để điều tra vụ mười năm trước đa số giới tu chân bí mật tập trung ở Viêm Kinh thành. Mười năm qua, họ phái không biết bao nhiêu người đi điều tra, cuối cùng có người trở về mang theo một thuyết pháp, nhưng nghe qua lại rất hoang đường, không ra cái gì cả. Đường Ngọc liền mang theo Tề Vân tự mình tới Viêm Kinh Thành điều tra.
-Ai, là người không hiểu biết mới đưa ra nhiều loại thuyết pháp như vậy, ta thấy ở nơi này nhất định có xuất hiện bảo vật. Đường Ngọc thở dài, mười năm trước đa số người Tu chân tập trung ở Viêm Kinh Thành, mỗi người tu chân đều có thể so với cao thủ của Tiềm Long Đại Lục, so với thượng tiên còn mạnh hơn nhiều, Sư môn Đường Ngọc là cao thủ Hải Vực chính là Yên Vũ Môn, chính họ đã cung cấp tin cho Đường Ngọc để điều tra tại sao mười năm trước giới chân tu lại tập trung ở Viêm Kinh Thành nhiều như vậy. Sư môn của Đường Ngọc là một môn phái nhỏ, thuộc Hải để Yêu Thú là phạm vi của Tinh Thần Các, môn phái này ở Hải để Yêu thú là một phái nhỏ nên không đủ tư cách tham gia đoạt bảo lần đó, không cần phải nói thì nàng cũng không thể biết được năm đó xảy ra sự kiện gì.
-Vân Nhi, cứ từ từ đã, lần này sư môn giao nhiệm vụ, bằng mọi giá phải hòan thành nhiệm vụ này. Đường Ngọc thở dài, chậm rãi mang theo Tề Vân vào quán trà.
-Tề Vân công chúa, câu truyện thì ta có biết, qua Quế Vân tửu lâu lầu ba muốn nghe thì ta sẽ cho biết
-Là ai??
Tề Vân đứng bật dậy, vừa rồi chính là linh thức truyền âm nhưng Tề Vân không thể biết người truyền âm là ai, rõ ràng kẻ thần bí kia tu vi cao hơn nàng.
-Vân nhi, sao vậy?? Đường Ngọc nhìn Tề Vân với anh mắt ngạc nhiên hỏi.
-Sư phó, có người truyền âm cho con, nói rằng biết được bí mật của sự kiện năm xưa, muốn Vân nhi qua Quế Vân tửu lâu.
-Đường Ngọc suy nghĩ một chút rồi nói: Với sự thật này, xem ra tại Viêm Kinh Thành có lẽ người tu chân không có tòan bộ rời đi, chúng ta phải xem xét lại.
-Sư phó, nếu chúng ta cứ như vậy đi, chẳng may người kia là kẻ xấu thì chúng ta làm thế nào?? Tề Vân không thể tin được người thần bí kia, ánh mắt nghi hoặc hỏi.
-Đúng là trẻ con, nếu là người xấu thì họ sẽ không phải truyền âm cho người, nếu là kẻ xấu thì liệu chúng ta có ngăn cản được họ??
Nơi bọn Tề Vân cũng không xa so với Quế Vân tửu lâu, không đến một khắc, Đường Ngọc đã mang Tề Vân tới nơi mà bọn Hồng Quân đang ngồi uống rượu.
-Là ngươi?
Tề Vân liếc mắt một cái đã nhận ra Hồng Quân, hắn chính là vô số cơn ác mộng của nàng. Là một Thượng tiên mà bị một kẻ mới Tiên thiên cảnh giới bắt cóc, vũ nhục này đối với Tề Vân mà nói còn khó chịu hơn là giết chết nàng.
-Vân công chúa, đích thực là ta, mời ngồi!
-Tề Vân dậm chân, chỉ vào Hồng Quân và quay sang Đường Ngọc nói: “Sư phó, hắn chính là kẻ ngày xưa khi dễ con”.
-Vân nhi, không được vô lễ. Đường Ngọc trừng mắt nhìn Tề Vân đoạn quay sang cười cười với Hồng Quân nói : “Tiểu đồ không hiểu sự, mong tiền bối thứ lỗi”
-Không hề gì, chỉ cần nàng hướng tới ta xin lỗi thì ta sẽ bỏ qua. Hồng Quân cười hắc hắc, ánh mắt lim dim nhìn Tề Vân.
-Vân nhi, tiền bối đại nhân đại lượng, còn không nhanh nhanh hướng tiền bối xin lỗi?? Đường Ngọc Quát lên nhưng trong lòng lại đang kinh hãi nhìn ba người, không có một người nào là nàng có thể nhìn được tu vi, đứng bên cạnh nam tử kia, nàng bỗng cảm thấy một cỗ áp bức. Còn nữ tử xinh như ngọc kia thì sở hữu một khí chất thanh cao, xa hoa làm Đường Ngọc không dám nhìn thẳng nàng ta. Và thoạt nhìn nam tử còn lại, trực giác cũng cho nàng hay người này cũng không hề đơn giản.
-Sư phó à … Tề Vân oan uổng hô to.
-Ngươi không nghe sư phó nói hả? Đường Ngọc vẻ mặt nghiêm túc đứng lên nói.
-Rõ, sư phó. Tề Vân rất không tình nguyện đến trước mặt Hồng Quân, âm thanh nhỏ nhẹ thập phần đáng thương: “ Tề Vân hướng ngươi xin lỗi, Tiền bối” Hai chữ cuối cùng nói to hơn hẳn, âm thanh thập phần ngang ngạnh.
-Ha ha, lại ngồi đi, gặp mặt tức là hữu duyên, các ngươi không phải muốn biết nơi này đã xảy ra chuyện gì sao? Tiểu Phượng, muội nói cho họ biết đi” Hồng Quân cười ha hả, nhắm mắt nghe Phượng hi thuật lại câu chuyện cho bọn họ nghe.
Nửa canh giờ thì Phượng Hi thuật xong câu chuyện cho Đường Ngọc nghe, mặc dù không tận mắt chứng kiến trận thảm chiến, nhưng cũng cảm thấy trận chiến khủng bố như thế nào. Và không ngờ được rằng, một người vì Tần gia bảo tàng mà chết rất nhiều cao thủ chỉ có trong truyền thuyết như Long Tộc, cao thủ đứng đầu Đằng Long đại lục, càng không nghĩ tới kiều nữ trước mặt là Siêu cấp thần thú mười hai kiếp. Và các nàng cũng biết rằng, đại đa số các cao thủ bị người trẻ tuổi trước mặt giết chết. Nhìn Hồng Quân với ánh mắt thay đổi, đặc biệt là ánh mắt của Tề Vân. Nghĩ đến trước đây có kết oán với Hồng Quân, ánh mắt của Tề Vân hoảng sợ len lén nhìn Hồng Quân.
-Vân công chúa, ngươi làm sao vậy?? Hồng Quân âm thầm bật cười, đột nhiên trêu cợt tiểu công chúa ngang ngạnh.
-Không, không có gì… tiền bối. Tề Vân nghe Hồng Quân cười mình lại thêm phần bất an. Cảm giác con người giống nhau, cảm giác e ngại không dám nhìn Hồng Quân.
-Vân công chúa, ngươi còn nhớ lúc trước ta ẩn cư tại nhân gian giới, ngươi còn muốn giết ta? Hồng Quân cười hắc hắc, tiếp tục nói
-Tiền bối, lúc đó là ta không biết thân phận thật của ngài, nếu biết thì như thế nào cũng không dám
Hồng Quân lôi lại chuyện cũ, dọa Tề vân nhảy dựng lên, vội vàng giải thích. Lời cuối cùng âm thanh trở nên to hơn.
-Tần tiền bối, ngài đại nhân đại lượng đừng trách tiểu đồ không hiểu chuyện sau khi về ta sẽ nghiêm khắc quản giáo. Đường Ngọc vội vàng nói. Trông thấy dáng vẻ sợ hãi của Đường Ngọc Cổ Bàn liền cười đứng lên nói.
-Tốt lắm, Tiểu Quân, đừng có trêu chọc người ta như vậy nữa, hai vị tiểu thư không cần sợ hãi, Tiểu Quân hắn chỉ trêu hai người thôi.
-Ha ha, Tiều Bàn, Tiểu Phượng chúng ta trở về thôi.Hồng Quân quay về phía hai người Cổ Bàn và Phượng Hi gật đầu đồng thời tiêu thất trở về Hồng Quân Hành Phủ.
-Thuấn di, đây đích thực là thuấn di trong truyền thuyết. Đường Ngọc trừng mắt nhìn vô định, trong miệng thì thào nói.
Tề Vân cũng ngây ngốc nhìn, rõ ràng trông thấy Hồng Quân biến mất, trên bàn còn một ít bạc vụn, rõ ràng là họ đã có gặp qua bọn Hồng Quân, không phải là hoa mắt.
Hồng Quân hành phủ, ba người ngồi trên đạo tràng phía trước thạch đình ha hả cười. Đây là lần đầu tiên Phượng Hi tiến nhập Hồng Quân hành phủ. Hồng Quân cùng Cổ Bàn tu luyện trong Hồng Quân phủ mười năm, trong những năm đó, Phượng Hi có quay lại Bằng Ma đảo một lần. Truyền Bằng Ma đảo chủ cho người khác, tự mình thóai vị chính thức thoát ly khỏi Bằng ma đảo, chuyên tâm trở thành Linh thú cho Hồng Quân
-Quân ca, nơi này thật tươi đẹp, không lẽ cũng là Tần gia để lại cho Huynh sao?? Phượng Hi âm thầm tán thưởng Hồng Quân phủ, trên Tử Huyền Tinh Phượng hi chưa từng thấy có địa phương nào đẹp được như thế.
-Không phải, nơi đây là của một người, một vị Tiên Đế sau khi chết đi để lại. Sau này ta cải tạo thành Hồng Quân phủ. Hồng Quân dừng lại một chút nói: “ Nơi này chính là Nghịch ương kính, là của Nghịch Ương Tiên đế để lại, cũng là người có duyên với Tần gia chúng ta”.
-Nghich ương kính? Nơi đây chính là Nghịch ương kính? Phượng Hi kinh hô
Tại Bằng Ma đảo có lưu lại, Phượng Hi đã từng nghe qua về người xuất sắc nhất Bằng Ma đảo năm xưa là Bằng ma đảo đảo chủ Tông Quật đã từng vào Nghịch ương cảnh, có được một kiện thần khí, cho nên đối với chuyện Nghịch ương kính cũng không quá xa lạ.
-Quân ca. tương truyền rằng Nghịch ương cảnh ở Vực sâu Tử Vong, muội cũng đã từng đi qua một lần, cũng bởi vì không biết đường đi nên được nửa đường đành quay về. Không nghĩ được Nghịch ương kính đã bị Quân ca ngươi thu.
-Ha ha, lúc trước ta không có phủ để ở, thu tạm để đùa thôi xem ra bây giờ nếu không có phủ này thì không có chốn để ở rồi.
Cổ bàn nói với Hồng Quân mình cần tĩnh tu tới Độ kiếp hậu kỳ. Sau mười năm, cảnh giới tăng lên rất nhanh đã tiến thêm được một tầng, bước vào tầng thứ tư trung kỳ tương đương với Độ Kiếp trung kỳ. Lần này tu luyện, Cổ Bàn muốn một mạch tu luyện tới Độ Kiếp Hậu Kỳ nghênh đón Cửu cửu thiên kiếp sắp tới