04-04-2011, 02:07 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 20
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» nhà không ai mở miệng nói chuyện, sắc mặt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình vẫn Ä‘en nhÆ° hắc Ãn, Hải ÄÆ°á»ng cùng Tiểu Tình cÅ©ng không dám mở miệng trao đổi, Äô Äô mệt má»i ghé đầu và o vai phụ thân hắn mà ngủ, hai bên mép chảy nÆ°á»›c miếng. Lúc vỠđến đại môn PhÆ°Æ¡ng phủ, má»™t tên gia nhân chạy ra đón. Vừa nhìn thấy bá»n ngÆ°á»i Hải ÄÆ°á»ng, trong mắt gã gia nhân trà n ngáºp nghi hoặc. Thiếu phu nhân cùng tiểu thiếu gia xuất phủ khi nà o mà chÃnh mình lại không há» nhìn thấy?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Văn Tiệp trở vá» biệt viện trÆ°á»›c. Văn Tiệp vừa đứng trÆ°á»›c cá»a viện vừa lo lắng nhìn Hải ÄÆ°á»ng, “Äại tẩu, ngÆ°á»i đừng tranh cãi vá»›i đại ca nữa, nên nháºn sai a!â€. Äại ca của nà ng lạnh lùng hừ má»™t tiếng, Văn Tiệp giáºt mình láºp tức buông tay Hải ÄÆ°á»ng rồi chạy biến và o biệt viện của mình.
Trở lại ÄÆ°á»ng Viên, sau khi Hải ÄÆ°á»ng thu vén chăn nệm cho Äô Äô xong liá»n bị PhÆ°Æ¡ng Sá» Äình gá»i đến thÆ° phòng “nói chuyệnâ€. Äóng cá»a lại, Hải ÄÆ°á»ng bê đến má»™t tách trà rồi cẩn tháºn đặt trÆ°á»›c mặt Sở Äình, sau đó nà ng ngoan ngoãn đứng bên cạnh thÆ° án. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cầm tách trà nhÆ°ng không uống.
“Khi trăng lên cà nh liá»…u, hẹn chà ng sau hoà ng hôn?â€, hắn đặt tách trà lên bà n rồi nghiêng đầu nhìn nà ng.
“Gì?â€, Hải ÄÆ°á»ng không thèm phản ứng. Muốn mắng thì mắng Ä‘i, dù sao ta cÅ©ng đã chuẩn bị nghe giáo huấn, việc quái gì phải ngồi tụng thÆ¡?
“Không lẽ ta nói sai, chẳng phải ngÆ°Æ¡i ra ngoà i Æ°á»›c hẹn tình lang đó sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng trợn mắt, “NgÆ°Æ¡i đã gặp qua kẻ nà o “hồng hạnh ra tÆ°á»ng†mà dắt theo em chồng cùng hà i tá» chÆ°a?â€
“Em chồng không phải bị vứt sang má»™t bên rồi sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng hÃt má»™t hÆ¡i, “Vẫn còn hà i tá»?â€
“Hà i tá» bao nhiểu tuổi? Hắn là m sao biết nÆ°Æ¡ng của hắn Ä‘ang là m gì?â€
“TÆ°á»›ng công nói rất có đạo lý, nhÆ°ng có câu bắt trá»™m bắt tại tráºn, bắt gian bắt má»™t đôi, ngÆ°Æ¡i nhìn thấy tình lang của ta sao?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, mi mắt mang theo tia cÆ°á»i, “Ngô đại hiệpâ€
“Ngô đại hiệp thấy chuyện bất bình rút Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ, chuyện nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i nhìn thấy, trong số đó bao gồm cả huynh đệ tốt của tÆ°á»›ng công. Nếu hắn là tình lang của ta thì cần quái gì phải diá»…n trò nhÆ° váºy? Thứ lá»—i, ta không thÃch đóng kịchâ€
Khóe miệng PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thoáng nhếch lên, “Không phải Ä‘i gặp tình lang, chẳng lẽ lại Ä‘i trêu hoa ghẹo nguyệt?â€
“TÆ°á»›ng công, ngÆ°Æ¡i nhìn xem tối nay ta ăn mặc thế nà o? Nếu tháºt sá»± muốn Ä‘i trêu hoa ghẹo nguyệt, ta còn không biết trang Ä‘iểm xinh đẹp má»™t chút sao? Vác cái dạng nà y ra ngoà i, trên tay còn ôm theo hà i tá», loại ong bÆ°á»›m nà o sẽ đến “vá»n†ta?â€. Hải ÄÆ°á»ng xem thÆ°á»ng nhìn hắn, dÄ© nhiên nà ng biết hắn Ä‘ang cố ý là m khó mình.
“Không sai, không có ong bÆ°á»›m nhÆ°ng vẫn còn ruồi bá»â€, trên môi PhÆ°Æ¡ng Sở Äình mang theo nụ cÆ°á»i giá»…u cợt.
“NgÆ°Æ¡i!â€. Muốn mắng ta sao, được thôi, ta nhịn.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nghiêm mặt, “Thà nh tháºt má»™t chút cho ta. Nói, tại sao lại lén lút xuất phủ?â€
Hải ÄÆ°á»ng sá» sá» cổ của chÃnh mình, “Cái kia…ta nghe bá»n nha đầu nói Tết Nguyên Tiêu lần nà y có tổ chức há»™i hoa đăng, Văn Tiệp cùng Äô Äô vẫn chÆ°a từng có cÆ¡ há»™i xuất phủ nên ta muốn bá»n há» mở mang kiến thức má»™t chútâ€
“Muốn xuất phủ cÅ©ng có thể nói vá»›i mẫu thân của ta!â€
“Còn không phải vì ta sợ phu nhân lo lắng sao?â€
“ChÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn Ä‘i, phải không?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta cÅ©ng muốn Ä‘i xem, ta chÆ°a từng tham gia há»™i hoa đăng lần nà o a!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngẩng đầu lạnh lùng nhìn nà ng má»™t cái, “NgÆ°Æ¡i chÆ°a từng tham gia? Váºy ngÆ°á»i bên cạnh đại ca năm đó là ai?â€
Hải ÄÆ°á»ng nghe xong có chút sững sá», nguyên lai bá»n há» trÆ°á»›c khi thà nh thân đã từng gặp qua.
“Äừng tưởng lúc đó ngÆ°Æ¡i cải nam trang thì ta không nháºn raâ€
Nữ cải nam trang? Diệp gia đại tiểu thư nà y muốn là m gì a?
“Không phản đối? Há»?â€
“Cái nà y…đúng váºy, là ta muốn Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i má»™t chút, cả ngà y nhốt mình trong biệt viện nà y khiến ta chán sắp chết rồi!â€, Hải ÄÆ°á»ng quyết định nói thẳng.
“Không chịu nổi cô Ä‘Æ¡n?â€
“Cô Ä‘Æ¡n? Con mắt nà o của ngÆ°Æ¡i nhìn thấy ta cô Ä‘Æ¡n? Có phải ngÆ°Æ¡i muốn nói ta không tuân thủ nữ tắc?â€
“Thừa nháºn rồi sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng nhún vai, “Tại sao lại không dám nháºn, cùng lắm thì được ngÆ°Æ¡i hÆ°uâ€
Trên trán PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nổi gân xanh, mặt tái mét. Hắn Ä‘á»™t nhiên đứng lên, vá»— mạnh bà n má»™t cái, Hải ÄÆ°á»ng giáºt mình bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c, “Há»™i hoa đăng đông ngÆ°á»i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i không sợ Äô Äô xảy ra chuyện gì sao?â€
“Äô Äô ta vẫn ôm trong tay, sợ cái gì?â€
“Sợ cái gì? Không phải ngÆ°Æ¡i đã để thất lạc em chồng đó sao?â€
“Ta cÅ©ng đã Ä‘á» phòng chuyện nà y nên phân phó Tiểu Cam nhất định không được buông tay nà ng raâ€, Hải ÄÆ°á»ng có chút chá»™t dạ.
“NgÆ°Æ¡i có nghÄ© tá»›i hay không, nếu Văn Tiệp chẳng may gặp ngÆ°á»i xấu, ngÆ°Æ¡i phải giao đãi vá»›i Tam thẩm nhÆ° thế nà o?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c tiến đến gần nà ng.
“Ta là m sao biết trị an của Äại Minh lại tệ nhÆ° váºy? Ta nghÄ© còn có thiên phủ lão gia giữ gìn trị an cho dân chúng nên sẽ không phát sinh vấn Ä‘á»â€
“Rừng lá»›n loại thú nà o cÅ©ng có, chÃnh bản thân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đụng phải ngÆ°á»i xấu đó thôi. Lá gan tháºt lá»›n, bản thân Ä‘ang ôm hà i tá» lại còn dám cầm trâm tấn công ngÆ°á»iâ€
“Nếu không thì là m sao bây giá»? Chá» ngÆ°Æ¡i đến cứu ta chắc? Còn chÆ°a biết ngÆ°Æ¡i có đến hay không!â€, nà ng ngẩng đầu nhìn thẳng và o mắt hắn.
“Nếu váºy thì không nên ra ngoà i!â€
“Không ra ngoà i là m sao biết lòng ngÆ°á»i hiểm ác? NgÆ°Æ¡i không phải muốn hÆ°u ta sao? Cuối cùng ta vẫn phải ra ngoà i, đúng không? Hay là ngÆ°Æ¡i luyến tiếc không muốn hÆ°u ta?â€, Hải ÄÆ°á»ng cố ý đứng chắn ngang trÆ°á»›c mặt hắn, ánh mắt trừng trừng.
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thẹn quá thà nh giáºn.
“TÆ°á»›ng công, ta đứng đây!â€, tháºt thú vị, việc quái gì phải giữ gìn hình tượng thục nữ? Ta đây chÃnh là nhÆ° váºy đấy, có phải ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ghê tởm muốn nhổ ra?
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thất thần má»™t khắc, sau đó nghiêm mặt nói, “Hừ, cẩn tháºn lo thân!â€. Hắn bÆ°á»›c ra khá»i cá»a, cánh cá»a vừa đóng lại đã nghe thấy bên trong vang ra má»™t tráºn cÆ°á»i, “Äiên rồi!â€
Ngà y hôm sau, Văn Tiệp mang theo đôi mắt thâm quầng tiến và o ÄÆ°á»ng Viên, “Văn Tiệp, xảy ra chuyện gì váºy?â€
Tam thẩm Ä‘i theo phÃa sau hừ lạnh má»™t tiếng, “Là bị ta mắng. Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i đừng giả vá» nữa, Ä‘á»u là ngÆ°á»i là m mẫu thân, ngÆ°Æ¡i tại sao lại không biết phân nặng nhẹ? Nữ nhân khuê các có ai giống ngÆ°Æ¡i không, buổi tối lén lút dắt theo em chồng cùng con trai xuất phủ, chuyện nà y nếu để phu nhân biết được thì ngÆ°Æ¡i là m sao bây giá»? Lại còn đụng phải ngÆ°á»i xấu, nếu không gặp được Sở Äình thì còn chÆ°a biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa!â€
Hải ÄÆ°á»ng hung hăng trừng mắt nhìn Văn Tiệp. Nha đầu, ngÆ°Æ¡i còn lôi kéo Tam thẩm đến đây mắng ta má»™t tráºn, “Tam thẩm, vá» sau sẽ không dám nữa, ta cam Ä‘oan!â€.
Äô Äô ở trong phòng vừa nghe tiếng Tam thẩm liá»n gá»i to, “Tam nãi nãi!â€
“Ai nha~, ta đến đây, Äô Äô bảo bối của ta!â€, Tam thẩm tá»±a nhÆ° ăn phải thuốc kÃch thÃch liá»n ba bÆ°á»›c là m thà nh hai bÆ°á»›c phóng và o phòng.
“Äại tẩu, ta cÅ©ng không có biện pháp a, mẫu thân mắng ta suốt cả buổi tối, ta tháºt sá»± không cố ý nói ra, chỉ là mẫu thân khóc lóc, ta không thể không nói mà !â€
Quên Ä‘i, ta tha thứ tất tần táºt, “Văn Tiệp, tối hôm qua là m sao đại ca ngÆ°Æ¡i tìm được ngÆ°Æ¡i?â€
Văn Tiệp liá»n Ä‘á» mặt, ná»a ngà y nói không nên lá»i, “Không phải đại ca phát hiện ra ta, mà là Hứa công tá». Lúc ấy ta vừa thất lạc tẩu, chúng ta cÅ©ng không biết phải là m sao bây giá», Trầm nhÅ© mẫu yêu cầu chúng ta đứng chá» bên góc Ä‘Æ°á»ng không được Ä‘i đâu để Ä‘i tìm tẩu. Äúng lúc đại ca cùng đám bằng hữu tình cá» Ä‘i ngang qua, Hứa công tá» liá»n gá»i ta má»™t tiếng…â€
Nguyên lai là váºy! Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i cÆ°á»i.
“Äại tẩu, là tẩu không biết, lúc đó đại ca vừa nghe nói tẩu cùng Äô Äô Ä‘i lạc liá»n thay đổi sắc mặt. Äại ca láºp tức kéo ta chạy khắp nÆ¡i tìm tẩuâ€
“Là tìm Äô Äô, sợ ta đánh mất hắnâ€
“Lúc tìm được tẩu, vừa lúc trông thấy ngÆ°á»i kia cứu tẩu, vốn dÄ© đại ca Ä‘ang rất cao hứng, nhÆ°ng sau đó nhìn thấy tẩu cùng ngÆ°á»i ná» nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i liá»n mặt mà y tái métâ€
“Quên Ä‘i quên Ä‘i, dù sao má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không có việc gì, chỉ là sau nà y muốn trốn ra ngoà i chÆ¡i sợ sẽ không dá»… dà ngâ€
Hai ngà y sau, Hải ÄÆ°á»ng mang Äô Äô Ä‘i đến Du Viên, Lão phu nhân há»i Äô Äô, “Há»™i hoa đăng có vui không?â€
Tim Hải ÄÆ°á»ng Ä‘áºp gấp, tại sao Lão phu nhân lại biết? Äô Äô gáºt gáºt đầu.
“Phụ thân ngÆ°Æ¡i đã mua cho ngÆ°Æ¡i cái gì?â€, Äô Äô lắc đầu, “Mua đồ ăn ngon sao?â€, Äô Äô lại lắc đầu chỉ và o Hải ÄÆ°á»ng, “Không cho ăn? NÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i không cho ngÆ°Æ¡i ăn sao?â€. Tiểu tá» nà y còn há»c được cách “cáo trạngâ€, lão phu nhân cÆ°á»i cÆ°á»i liếc nhìn nà ng má»™t cái, “NÆ°Æ¡ng của Äô Äô, vụ nếm thá» trăm vị là thế nà o váºy?â€
“Nếm thá» trăm vị? Cái nà y…là Hải ÄÆ°á»ng Ä‘á»c trong sách nói rằng tiểu hà i tá» sau khi nếm thá» trăm vị thì vị giác nÆ¡i đầu lưỡi sẽ nhạy cảm hÆ¡n, vá» sau ăn cÆ¡m cÅ©ng sẽ cảm thấy ngon hÆ¡n má»™t chútâ€
Lão phu nhân ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi há»i, “Vị giác là cái gì?â€
“Vị giác chÃnh là cảm thụ đối vá»›i các loại hÆ°Æ¡ng vịâ€
Lão phu nhân gáºt đầu, “NÆ°Æ¡ng của Äô Äô, ta thấy ngÆ°Æ¡i rất dụng tâm đối vá»›i việc nuôi dạy hà i tá», Äô Äô được ngÆ°Æ¡i chăm sóc cÅ©ng không tồiâ€
“Kỳ tháºt Hải ÄÆ°á»ng chỉ xem qua má»™t chút sách giải trÃ, phÆ°Æ¡ng thức nà y có ghi lại trong sáchâ€, Hải ÄÆ°á»ng khiêm tốn trả lá»i.
“Ta cÅ©ng biết chuyện của Sở Äình, đứa nhá» nà y vẫn chÆ°a thể đối diện vá»›i quá khứ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên thông cảm vá»›i hắn má»™t chútâ€, Hải ÄÆ°á»ng không nói lá»i nà o, “Sở Äình vốn không thÃch tiểu hà i tá», chuyện của Hoằng Ngá»c hắn cÅ©ng rất Ãt quản, nhÆ°ng đối vá»›i Äô Äô hắn cà ng ngà y cà ng để tâm, đây là chuyện tốt. Tuy rằng câu “mẫu bằng tá» quý†cÅ©ng có phần khó nghe, nhÆ°ng trên thá»±c tế sá»± tình nhÆ° thế nà y lại rất nhiá»uâ€, Hải ÄÆ°á»ng không muốn Ä‘á» cáºp đến vấn Ä‘á» nà y nên gáºt đầu cho có.
Trong mắt Lão phu nhân xuất hiện má»™t tia tiếc nuối, bà n tay già nua sá» lên tóc của nà ng, “Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i biết không? NgÆ°Æ¡i rất giống mẫu thân của ngÆ°Æ¡iâ€
“Lão phu nhân đã từng gặp qua mẫu thân của ta sao?â€, đây là lần đầu tiên nà ng nghe ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng gia nhắc đến mẫu thân của mình.
“Äúng váºy, Trầm gia cùng PhÆ°Æ¡ng gia nói thế nà o cÅ©ng là hà ng xóm mấy chục năm. Ta nhìn thấy mẫu thân ngÆ°Æ¡i sinh ra, trưởng thà nh, xuất giá, nhÆ°ng lại không ngá» nha đầu kia bạc phúc, cứ thế mà rá»i khá»i hồng trần trÆ°á»›c taâ€, ánh mắt của Lão phu nhân cà ng lúc cà ng thâm trầm, cố nén má»™t tiếng thở dà i, “Từ sau khi ngÆ°Æ¡i tiến nháºp PhÆ°Æ¡ng gia, trong lòng ta vẫn rất mâu thuẫn. Kỳ tháºt ta rất muốn thân cáºn vá»›i ngÆ°Æ¡i, chỉ là khi nhìn mặt ngÆ°Æ¡i ta sẽ nhá»› tá»›i mẫu thân của ngÆ°Æ¡i, khi đó nà ng là má»™t tiểu hà i tá» rất thông minh, nhu thuáºn. Ta tháºt sá»± muốn…â€, nói tá»›i đây Lão phu nhân liá»n ngừng lại, biểu tình tiếc nuối hiện rõ trên gÆ°Æ¡ng mặt.
“Lão phu nhân, ngÆ°á»i cÅ©ng đừng suy nghÄ© nhiá»u quá, mẫu thân cùng đại ca ở trên trá»i sẽ phù há»™ chúng taâ€
“Hải ÄÆ°á»ng a, ngÆ°Æ¡i có biết không? Biết vì sao mẫu thân ngÆ°Æ¡i sống chết muốn Ä‘em ngÆ°Æ¡i gả và o PhÆ°Æ¡ng gia? Cá»a hôn sá»± nà y là chÃnh miệng nà ng yêu cầuâ€
Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu, “Kỳ tháºt ta cÅ©ng không rõ, mẫu thân tuy rằng không biết chuyện của tÆ°á»›ng công nhÆ°ng vẫn còn Lão phu nhân, ngÆ°á»i cÅ©ng không biết sao? Vì sao lại không ngăn cản ngay từ đầu?â€
“Mẫu thân của ngÆ°Æ¡i chÃnh là muốn bù lại tiếc nuối của bản thân mình. HÆ¡n nữa, cÅ©ng là vì lo lắng cho ngÆ°Æ¡i. Nà ng biết ta sẽ chiếu cố ngÆ°Æ¡i bởi vì trong tâm ta đối vá»›i mẫu thân ngÆ°Æ¡i hữu tình. Ta đã từng hy vá»ng, thất vá»ng, hối háºn, Ä‘au xót, má»i cảm xúc chỉ cần nhìn thấy ngÆ°Æ¡i sẽ trà o dâng trong lòng. Nà ng là con dâu mà năm đó ta đã lá»±a chá»n, chỉ vì má»™t sai lầm ngẫu nhiên mà nà ng phải gả và o Diệp phủ. Từ khi nháºn được tin tức của nà ng, ta liá»n nghÄ© nếu là nà ng được gả và o PhÆ°Æ¡ng gia thì sẽ không ra Ä‘i sá»›m nhÆ° váºy. à niệm nà y đã trở thà nh mÅ©i kim đâm sâu và o tim taâ€. NÆ°á»›c mắt của Lão phu nhân bắt đầu tuôn rÆ¡i.
Hải ÄÆ°á»ng có chút cay mÅ©i, nà ng vá»™i và ng lấy khăn tay giúp Lão phu nhân nhẹ nhà ng thấm nÆ°á»›c mắt, “Váºn mệnh luôn trêu ngÆ°á»i! Tiếc nuối năm đó cÅ©ng là tiếc nuối hiện tại. Lão phu nhân, ta cÅ©ng đã là mẫu thân nên ta hiểu. Ta cÅ©ng giống mẫu thân lúc trÆ°á»›c, cùng lúc bị hủy hai lần hạnh phúc. E là mẫu thân cÅ©ng không ngá» tá»›i sá»± tình nà y!â€, Hải ÄÆ°á»ng cảm khái, thần sắc có chút âm trầm. Mẫu thân của Diệp Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± không ngá» nữ nhi của nà ng cÅ©ng vì không thể chấp nháºn váºn mệnh của chÃnh mình mà lá»±a chá»n con Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i thế giá»›i nà y.
Lão phu nhân cầm tay Hải ÄÆ°á»ng sụt sùi, “Hải ÄÆ°á»ng, không nên trách mẫu thân ngÆ°Æ¡i, lòng của nà ng ta có thể hiểu được. PhÆ°Æ¡ng gia có lẽ là đưá»ng sống duy nhất của ngÆ°Æ¡i, bởi vì phụ thân của ngÆ°Æ¡i lúc ấy muốn Ä‘em ngÆ°Æ¡i tiến cung. Lại nói thâm cung sâu tá»±a biển, những âm mÆ°u Ä‘au khổ trong đó ngÆ°Æ¡i sẽ không Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi. Chỉ là …ta không ngá» Sở Äình lại nhÆ° váºy…â€. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lâm và o trầm mặc. Trong lòng Hải ÄÆ°á»ng dấy lên bao thÆ°Æ¡ng xót cho thân pháºn bi ai của Diệp Hải ÄÆ°á»ng. Váºn mệnh của nà ng ta từ sá»›m đã lâm và o cảnh tiến thoái lưỡng nan, dù là PhÆ°Æ¡ng phủ hay Hoà ng cung, nÆ¡i nà o cÅ©ng là đạo bùa Ä‘oạt mạng của nà ng. Nà ng bởi vì lòng tiếc nuối của mẫu thân mà đến đây, cÅ©ng lại vì lòng tiếc nuối của mẫu thân mà rá»i Ä‘i, váºn mệnh đôi khi chÃnh là nhÆ° váºy, từng bÆ°á»›c sai rồi lại sai. ChÃnh mình đến từ nÆ¡i nà o? Vì sao lại đến? Vì sao lại rá»i Ä‘i?
Tà i sản của c0f7e3
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của c0f7e3
04-04-2011, 02:08 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 21
NgÆ°á»i trong phòng trầm mặc không chú ý bên ngoà i cá»a Ä‘ang hiện diện má»™t thân ảnh cÅ©ng trầm mặc nhÆ° thế. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình vẫn đứng ngoà i cá»a không và o, lá»i nói của Lão phu nhân cùng Hải ÄÆ°á»ng luôn quanh quẩn trong đầu hắn. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nắm chặt bà n tay, xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i Du Viên. Những câu há»i mà hắn Ä‘i tìm câu trả lá»i suốt mấy năm qua rốt cuá»™c đã có đáp án. Năm đó PhÆ°Æ¡ng Sở Äình quỳ dÆ°á»›i gối Lão phu nhân van cầu ngÆ°á»i giúp hắn từ hôn. Tháºt không ngá», bá»™ dáng thất thần của Lão phu nhân lúc đó nguyên lai không phải vì chÃnh hắn mà là vì…mẫu thân của Diệp Hải ÄÆ°á»ng.
Diệp Thừa Nghệ là bằng hữu tốt của PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, hai ngÆ°á»i cùng Ä‘á»c sách, cùng há»c kinh thÆ° ở Quốc Tá» Há»c Viện, Tiá»n Lại Bá»™ Thượng ThÆ° đồng thá»i là lão sÆ° của bá»n há». Lúc còn sống, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thÆ°á»ng nghe Thừa Nghệ kể vá» mẫu thân cùng muá»™i muá»™i của hắn, còn nói rằng hạnh phúc của hắn đã đặt tất cả lên hai ngÆ°á»i thân nà y. Cái chết của Thừa Nghệ là vết thÆ°Æ¡ng trong lòng hắn. Ngà y đó, nếu không phải PhÆ°Æ¡ng Sở Äình phải đến gặp Oánh Nhi thì Thừa Nghệ sẽ không Ä‘i đến sông Tần Hoà i má»™t mình. Có ai ngá», lúc Ä‘i là má»™t ngÆ°á»i nhÆ°ng khi trở vá» lại là má»™t thi thể lạnh nhÆ° băng. SÆ¡ ý ngã xuống nÆ°á»›c? PhÆ°Æ¡ng Sở Äình không tin má»™t ngÆ°á»i cẩn tháºn nhÆ° Thừa Nghệ lại trượt chân ngã xuống nÆ°á»›c? Lại nói hắn biết rõ kỹ năng bÆ¡i lá»™i của Thừa Nghệ, chỉ vì trượt chân mà phải bá» mạng sao? Không có khả năng! PhÆ°Æ¡ng Sở Äình tìm bằng hữu trên giang hồ để thăm dò, tra tá»›i tra lui, manh mối cuối cùng vẫn quy vá» Diệp nhị lão gia Diệp Thừa Máºt. Vị bằng hữu kia sống chết không chịu tiếp tục Ä‘iá»u tra, chỉ có thể đáp ứng mang chứng cá»› đến cho hắn. Tháºt không ngá», ngay tối hôm đó vị bằng hữu kia cùng chứng cá»› định mang Ä‘á»n giao cho hắn Ä‘á»u táng thân trong biển lá»a. Còn chÆ°a kịp Ä‘i tìm chứng cá»› khác thì tin tức hôn lá»… hai nhà PhÆ°Æ¡ng-Diệp được truyá»n ra, phụ thân ép buá»™c hắn phải cÆ°á»›i Diệp Hải ÄÆ°á»ng là m thê tá». Sau khi biết tin, Oánh Nhi đã khóc đến chết Ä‘i sống lại. Hắn quỳ trÆ°á»›c mặt Thái phu nhân suốt má»™t ngà y nhÆ°ng ngÆ°á»i trÆ°á»›c sau vẫn không nói lá»i nà o, chỉ là trong lúc thất thần thì thầm bốn chữ, “Là ai tạo nghiệt?â€
Sau đó, hắn rá»i nhà trốn Ä‘i. Oánh Nhi bị Diệp Duy VÅ© Ä‘Æ°a và o cung là m Hoà ng phi, chÃnh bản thân hắn cÅ©ng bị ngÆ°á»i nhà trói lại bắt vá». Trong đêm tân hôn, khoảnh khắc xốc khăn voan che mặt tân nÆ°Æ¡ng, hắn má»›i biết bá»n há» kỳ tháºt đã từng gặp qua. Tết Thượng Nguyên năm ấy, Diệp Thừa Nghệ mang theo biểu đệ Trầm ÄÆ°á»ng của hắn cùng Sở Äình tham gia há»™i hoa đăng. CÅ©ng tại đêm hôm đó, ba ngÆ°á»i bá»n hỠđã gặp gỡ Tô Oánh Nhi, mà Trầm ÄÆ°á»ng chÃnh là Diệp Hải ÄÆ°á»ng nữ cải nam trang. Trong khoảnh khắc nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt tân nÆ°Æ¡ng, má»i cảm xúc trong lòng hắn chợt bùng lên, hắn đạp mạnh cánh cá»a phòng tân hôn mà chạy ra ngoà i.
Gió lạnh thổi qua, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngồi bên bá» hồ uống rượu, chuyện cÅ© lần lượt hiện ra trÆ°á»›c mắt hắn. Oánh Nhi, Thừa Nghệ Ä‘á»u bị hủy trong tay Diệp gia, chÃnh mình lại thà nh thân vá»›i nữ nhân Diệp gia, hắn muốn háºn cÅ©ng không thể háºn vì nà ng là muá»™i muá»™i của Thừa Nghệ. NhÆ°ng má»—i khi nghÄ© đến Oánh Nhi từ nay vá» sau đã trở thà nh ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng, hắn có thể không háºn sao?
“Tiếc nuối năm đó cÅ©ng là tiếc nuối hiện tạiâ€, lá»i nói của Diệp Hải ÄÆ°á»ng là m tim hắn Ä‘au nhói, vì sao lại là hắn, vì sao ngÆ°á»i phải thừa nháºn tất cả tiếc nuối Ä‘á»u là hắn? PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngá»a đầu uống má»™t ngụm rượu, phÃa bên kia tiểu đình bá»—ng truyá»n đến má»™t tiếng ca.
Giữa thế gian rơi lệ, ngươi muốn mình hóa thà nh hư vô
Äể không bao giá», không bao giá» còn có thể Æ°á»›c mÆ¡, Ä‘au lòng, tan vỡ
NgÆ°á»i muốn, ngÆ°Æ¡i đã từng muốn phong bế cõi lòng
Lẳng lặng chịu đựng, gắt gao đem ngà y hôm qua giữ chặt trong tim
Kà ức cà ng đẹp cà ng tổn thÆ°Æ¡ng lòng ngÆ°á»i
Là lưỡi dao nhợt nhạt đâm sâu và o lòng bà n tay
NgÆ°Æ¡i không tháºt sá»± cảm thấy yêu Ä‘á»i
Nụ cÆ°á»i kia chỉ là lá»›p vá» ngoà i tá»± vệ
NgÆ°Æ¡i muốn mình không yêu không háºn
Äem linh hồn vÄ©nh viá»…n khóa chặt bên trong
NgÆ°Æ¡i mỉm cÆ°á»i, chỉ vì thế gian mỉm cÆ°á»i
Là quy tắc sinh tồn, hoà n toà n không là bản thân lá»±a chá»n
NgÆ°Æ¡i rÆ¡i lệ, ngÆ°Æ¡i ngã nghiêng, ngÆ°Æ¡i phiêu đãng bá»nh bồng
NgÆ°Æ¡i không tháºt sá»± cảm thấy yêu Ä‘á»i
Nụ cÆ°á»i kia chỉ là lá»›p vá» ngoà i tá»± vệ
NgÆ°Æ¡i muốn mình không yêu không háºn
Äem linh hồn vÄ©nh viá»…n khóa chặt bên trong
NgÆ°Æ¡i không tháºt sá»± cảm thấy yêu Ä‘á»i
Vết thương kia cũng không hoà n toà n khép lại
Ta đứng cạnh ngươi nhưng khoảng cách lại xa xôi dịu vợi
Chẳng lẽ phải ôm tiếc nuối đến cuối cuá»™c Ä‘á»i
Äể rồi hối háºn?
NgÆ°Æ¡i không tháºt sá»± cảm thấy yêu Ä‘á»i
Cởi bỠlớp vỠtự vệ của ngươi đi
Vì sao đã đánh mất lại còn muốn tự là m khổ mình
Có thể hay không, đem tất cả bi thương chấm dứt trong khoảnh khắc
Äể cuá»™c sống má»™t lần nữa bắt đầu
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cẩn tháºn lắng nghe ca từ, “không tháºt sá»± yêu Ä‘á»iâ€. Äúng váºy, lá»i nà y giống nhÆ° Ä‘ang nói vá»›i chÃnh mình, nói thay cho Oánh Nhi, nói thay cho Diệp Hải ÄÆ°á»ng. Hắn ôm lấy bình rượu nÆ°Æ¡ng theo giai Ä‘iệu mà tiến tá»›i. Trong tiểu đình, má»™t thân ảnh nữ tá» Ä‘ang đứng tá»±a và o lan can khẽ cất tiếng hát, ca từ kia lại được lặp lại má»™t Ä‘oạn, “NgÆ°Æ¡i không tháºt sá»± cảm thấy yêu Ä‘á»i. Cởi bá» lá»›p vá» tá»± vệ của ngÆ°Æ¡i Ä‘i. Vì sao đã đánh mất lại còn muốn tá»± là m khổ mình. Có thể hay không, Ä‘em tất cả bi thÆ°Æ¡ng chấm dứt trong khoảnh khắc. Äể cuá»™c sống má»™t lần nữa bắt đầuâ€. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đứng tá»±a và o cá»™t, không muốn gián Ä‘oạn nà ng. Bà i hát kết thúc, sá»± yên tÄ©nh kéo dà i, nữ tá» nhìn hồ nÆ°á»›c tháºt lâu rồi thở nhẹ má»™t tiếng, “Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± xứng đáng có được má»™t cuá»™c sống vui vẻ. Nếu ngÆ°Æ¡i đã lá»±a chá»n, váºy thì hãy Ä‘em tất cả bi thÆ°Æ¡ng, tất cả tiếc nuối chấm dứt ở đây, má»™t lần nữa bắt đầu lại cuá»™c sống. Mặc kệ ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở nÆ¡i nà o, hãy cố gắng sống tháºt hạnh phúc!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình có chút hoảng hốt, hắn nhẹ nhà ng lên tiếng, “Là ai?â€. Nữ tá» giáºt mình xoay ngÆ°á»i lại, đôi mắt nhìn thẳng PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ánh mắt trà n ngáºp bối rối.
Sau khi rá»i khá»i Du Viên trở vá» biệt viện của mình, tinh thần của Diệp Hải ÄÆ°á»ng vẫn không yên, những chuyện cÅ© cứ quanh quẩn trong đầu nà ng. Hải ÄÆ°á»ng nhắm mắt nằm trên giÆ°á»ng, gÆ°Æ¡ng mặt của những ngÆ°á»i từ kiếp trÆ°á»›c lẫn kiếp nà y không ngừng hiện lên trong tâm trà nà ng, mặt của chÃnh mình, mặt “ngÆ°á»i đóâ€, mặt Diệp Hải ÄÆ°á»ng, mặt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình,…tất cả Ä‘á»u xoay cuá»™n trong đầu nà ng. Hải ÄÆ°á»ng yên lặng đứng dáºy, nà ng nhìn ngắm gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang say ngủ của Äô Äô, ý niệm kia lại hiện lên trong đầu nà ng, “Ta vì sao lại đến?â€.
Hải ÄÆ°á»ng âm thầm rá»i khá»i biệt viện, hai chân Ä‘i không mục Ä‘Ãch không ngá» lại Ä‘Æ°a nà ng đến tiểu đình nà y. Khung cảnh rất quen thuá»™c, tá»±a nhÆ° trong mÆ¡ đã từng đến đây nhiá»u lần. Hải ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng tiến và o trong tiểu đình, hai mắt theo bản năng từ từ nhắm lại, trong đầu nà ng chợt hiện lên Ä‘oạn kà ức ngắn. Má»™t thân ảnh nữ tá» thất hồn lạc phách ngồi trong tiểu đình. Nà ng lấy ra má»™t cây kéo từ trong ngá»±c áo rồi dùng sức cắt nát khăn voan tân nÆ°Æ¡ng. Sau đó, nà ng lẳng lặng Ä‘em những mảnh vụn gá»i gió mang Ä‘i. Ai? Là ai? Nữ tá» kia dÆ°á»ng nhÆ° nghe được câu há»i của nà ng liá»n cháºm rãi ngẩng đầu lên. Là Diệp Hải ÄÆ°á»ng! Trong mắt nà ng không có thần sắc, chỉ có nÆ°á»›c mắt. Hải ÄÆ°á»ng hoảng sợ mở mắt, hóa ra là kà ức của Diệp Hải ÄÆ°á»ng. Nguyên lai nà ng ta trÆ°á»›c khi chết đã Ä‘em số pháºn của mình cắt đứt. Bá»—ng nhiên Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy mặt mình có cảm giác mát lạnh, má»™t dòng lệ lặng lẽ chảy xuống khóe miệng. Táºn sâu trong lòng Hải ÄÆ°á»ng có chút bi thÆ°Æ¡ng, đó là má»™t nữ tá» thế nà o để có thể mạnh mẽ Ä‘em sinh mệnh của chÃnh mình chấm dứt? Má»™t Ä‘oạn giai Ä‘iệu vang lên trong đầu nà ng, Hải ÄÆ°á»ng bất giác xÆ°á»›ng lên.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình kinh ngạc nhìn Diệp Hải ÄÆ°á»ng, vì sao lại là nà ng? NhÆ° váºy…lá»i nói ban nãy có ý tứ gì?
“Là ngÆ°Æ¡i?â€, Hải ÄÆ°á»ng theo bản năng bÆ°á»›c lui từng bÆ°á»›c, trong lòng kêu to không tốt. Lá»i nói vừa rồi…hắn đã nghe được sao?
“Lá»i nói vừa rồi của ngÆ°Æ¡i là có ý gì?â€
Hải ÄÆ°á»ng cố bà y ra bá»™ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, “Tại sao ngÆ°Æ¡i lại ở đây?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình giÆ¡ lên bình rượu trong tay, hắn dá»±a và o lan can mà ngồi xuống, “Má»›i vừa nãy ngÆ°Æ¡i đã nói gì?â€
“Ta…ta vừa tạm biệt quá khứâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình im lặng nhìn gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng, sau đó lại cúi đầu lá»™ vẻ sầu thảm, “Quá khứ? Tạm biệt? Nói rất hay!â€, hắn nâng bình rượu uống má»™t ngụm rồi nheo mắt nhìn nà ng, “Muốn đến uống má»™t chút không?â€
Hải ÄÆ°á»ng có chút thông cảm nhìn hắn. Nam nhân nà y chÃnh là ngÆ°á»i bị hại thê thảm nhất, nhÆ°ng cÅ©ng là hung thủ hại chết Diệp Hải ÄÆ°á»ng, chỉ là …có thể trách hắn sao? Hải ÄÆ°á»ng ngồi xuống bên cạnh Sở Äình, tiếp nháºn bình rượu rồi há»c theo hắn ngá»a đầu uống má»™t ngụm.
“Äúng! Äây má»›i đúng là Trầm ÄÆ°á»ng, năm đó không phải ngÆ°Æ¡i cÅ©ng uống rượu thế nà y sao?â€
Trầm ÄÆ°á»ng? Là tên của nà ng lúc nữ cải nam trang?, “Ta lúc đó không còn là ta hiện tạiâ€
“Äúng, ngÆ°Æ¡i lúc đó không còn là ngÆ°Æ¡i hiện tại, chỉ là thá»i cÆ¡ không đúng. Diệp Hải ÄÆ°á»ng, vì sao lại là ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i có biết sau khi Thừa Nghệ chết, ta rất háºn Diệp gia hay không? Diệp gia đã hủy Thừa Nghệ, hủy Oánh Nhi, còn ta…ta bất lá»±c. Thá»i Ä‘iểm bái Ä‘Æ°á»ng, trong đầu ta chỉ có má»™t ý niệm, dù phải liá»u mạng ta cÅ©ng muốn giết chết nữ nhân nà y. NhÆ°ng lúc nhấc khăn voan của ngÆ°Æ¡i, ta lại không là m được? Nguyên lai ngÆ°Æ¡i là muá»™i muá»™i của Thừa Nghệ, là Trầm ÄÆ°á»ngâ€. NÆ¡i khóe mắt của PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ẩn hiện má»™t giá»t lệ, hắn ngẩng đầu lên, cố gắng để giá»t lệ kia chảy ngược và o trong. Hải ÄÆ°á»ng có chút không Ä‘Ã nh lòng, nà ng nâng tay áo giúp hắn lau Ä‘i giá»t lệ, “NgÆ°Æ¡i có biết lúc ấy ta khốn khổ thế nà o không, má»™t lòng chỉ muốn cùng ngÆ°Æ¡i đồng quy vu táºn, nhÆ°ng lại phát hiện ngÆ°á»i nà y không thể chết đượcâ€
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘oạt lấy bình rượu uống má»™t ngụm, “Cho nên, ngÆ°Æ¡i cà ng háºn taâ€
“Háºn?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cÆ°á»i ngây ngốc, “Nhá»› tá»›i Thừa Nghệ, ta không thể háºn. Nhá»› tá»›i Oánh Nhi, ta không thể không háºnâ€
Khó trách Diệp Hải ÄÆ°á»ng tá»± sát lại là m hắn tức giáºn nhÆ° váºy. Nữ nhân nà y chÃnh mình không thể giết lại không thể để nà ng chết. Hải ÄÆ°á»ng cảm khái cÆ°á»i cÆ°á»i, “Chịu Ä‘á»±ng dà y vò trong mâu thuẫn, đây chÃnh là nhân sinhâ€
“Nhân sinh?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhẹ giá»ng nhắc lại má»™t lần rồi mỉm cÆ°á»i tá»± giá»…u. Hắn lắc lắc bình rượu, trống trá»—ng, hắn trá»±c tiếp ném bình rượu xuống hồ.
Hai ngÆ°á»i trầm mặc ngồi đó, má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua, Hải ÄÆ°á»ng rùng mình, “Äược rồi, đêm đã khuya, trở vá» thôi. Äô Äô tỉnh lại không nhìn thấy ta sẽ náo loạnâ€. Hải ÄÆ°á»ng nhìn bình rượu chìm xuống đáy hồ, nà ng đứng lên sá»a sang lại quần áo, đêm nay quả tháºt rất lạnh. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình không nói gì, hắn Ä‘Æ°a nà ng trở vá» ÄÆ°á»ng Viên. Lúc Hải ÄÆ°á»ng mở cá»a Ä‘i và o, nà ng nghe hắn nói má»™t câu, “Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ta vẫn còn háºn ngÆ°Æ¡i!â€. Nà ng bá»—ng cảm thấy buồn cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i đáp trả má»™t câu, “Nếu đây là ý niệm sinh tồn của ngÆ°Æ¡i, xin cứ tá»± nhiên!â€. Nam nhân nà y…đúng là đáng yêu!
Và o trong viện, Hải ÄÆ°á»ng vốn dÄ© muốn lén lút trở vá» phòng nhÆ°ng lại phát hiện Tiểu Tình Ä‘ang ngồi bên cạnh gÆ°á»ng Äô Äô, “Tiểu thÆ° vá» rồi, ta Ä‘i ngủ trÆ°á»›c a!â€
“Äợi đã, ngÆ°Æ¡i không há»i ta đã Ä‘i đâu sao?â€
Tiểu Tình nháy mắt cÆ°á»i cÆ°á»i, “Biết rồi, ngÆ°á»i Ä‘i gặp cô gia. Lúc ngÆ°á»i ra khá»i cá»a Trầm nhÅ© mẫu đã phát hiện nên âm thầm Ä‘i theo, khi nhìn thấy ngÆ°á»i cùng thiếu gia ca hát, uống rượu thì má»›i quay trở lại. Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i cùng cô gia nói gì váºy? Nói gì mà ná»a ngà y má»›i trở vá»?â€
“Không có gì. Äi Ä‘i Ä‘i, ta mệt rồi, buồn ngủ!â€
“Tiểu thÆ°, nói Ä‘i mà !â€
“Tiểu hà i tá» không được há»i chuyện của đại nhân, ngủ Ä‘i!â€. Äẩy Tiểu Tình ra khá»i cá»a, Hải ÄÆ°á»ng vừa nằm xuống gÆ°á»ng đã tiến thẳng và o giấc ngủ. Trong mÆ¡, không còn gÆ°Æ¡ng mặt nà o quấy rầy nà ng.
Tà i sản của c0f7e3
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của c0f7e3
04-04-2011, 02:09 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 22
Má»™t giấc ngủ không má»™ng mị. Sau khi Hải ÄÆ°á»ng thức dáºy đã thấy Äô Äô không còn ở đây. Tiểu Cam đã mang hắn ra ngoà i chÆ¡i trò “chiến tranh gối ômâ€. BÆ°á»›c ra khá»i phòng, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy con trai Ä‘ang kéo lại thắt lÆ°ng. Tiểu tá» nà y hổ không ra hổ, hầu (monkey) không ra hầu, tâm tình của Hải ÄÆ°á»ng rất tốt, “Cục cÆ°ng a cục cÆ°ng, để nÆ°Æ¡ng đánh cùng ngÆ°Æ¡i, chúng ta má»™t phe a!â€. Nà ng nhảy xuống báºc thang, cùng con trai tả xung hữu Ä‘á»™t má»™t hồi. Tiểu tá» nà y đã nhiá»u lần tham gia “quần ẩu†thế nà y nên thân thể so vá»›i lúc trÆ°á»›c linh hoạt cứng cáp hÆ¡n nhiá»u. ChÆ¡i má»™t hồi, thân nhiệt Hải ÄÆ°á»ng có chút nóng lên, nà ng kéo bảo bối và o nhà ăn sáng.
Lại nhá»› đến vị đại ca mà hôm qua PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đã nhắc đến, Hải ÄÆ°á»ng tìm cÆ¡ há»™i há»i thăm Tiểu Tình, “Äại ca của ta tại sao lại qua Ä‘á»i?â€
“Tiểu thÆ°, sao Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»i lại há»i chuyện nà y?â€, Tiểu Tình có chút ngoà i ý muốn.
“Tối hôm qua ta nghe PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhắc đến đại ca, hai ngÆ°á»i bá»n há» dÆ°á»ng nhÆ° rất thân thiếtâ€
Ãnh mắt của Tiểu Tình tối sầm lại, “Không ai biết đại thiếu gia chết thế nà o. NgÆ°á»i trong nha môn nói đại thiếu gia bị rÆ¡i xuống nÆ°á»›c chết Ä‘uối, nhÆ°ng nói thế nà o phu nhân cÅ©ng không tin. Mùa hè năm ấy đại thiếu gia đến bá» sông Tần Hoà i xem diá»…n mà không dẫn hạ nhân theo. Äêm đó ngÆ°á»i cÅ©ng không quay vá», sáng hôm sau ngÆ°á»i trong nha môn khiêng thi thể đại thiếu gia hồi phủ, nói là ngã từ trên cầu xuống sông chết Ä‘uốiâ€
“Ngã từ trên cầu xuống sông chết Ä‘uối?â€, Äây là chuyện ngoà i ý muốn mà ! Tại sao PhÆ°Æ¡ng Sở Äình lại nói là Diệp gia rắp tâm mÆ°u hại?
“Äại thiếu gia rất thÆ°Æ¡ng yêu tiểu thÆ°, chiá»u nà o cÅ©ng đến phòng phu nhân thỉnh an rồi kể cho tiểu thÆ° nghe những chuyện thú vị trong trÆ°á»ng. Trong phủ nhiá»u thiếu gia tiểu thÆ° nhÆ° váºy nhÆ°ng chỉ có hai ngÆ°á»i là thân huynh muá»™i do phu nhân sinh ra, tình cảm cÅ©ng tốt nhấtâ€
“Váºy ngÆ°Æ¡i có biết Trầm ÄÆ°á»ng không?â€
“Trầm ÄÆ°á»ng?â€, Tiểu Tình nhìn nà ng mỉm cÆ°á»i, “Tên nà y là đại thiếu gia tá»± mình đặt ra. Năm đó đại thiếu gia thÆ°á»ng lén lút mang tiểu thÆ° ra ngoà i chÆ¡i, những lúc nhÆ° váºy Ä‘á»u sá» dụng tên nà yâ€.
Quả nhiên PhÆ°Æ¡ng Sở Äình và Diệp Hải ÄÆ°á»ng đã từng gặp qua. Diệp Hải ÄÆ°á»ng e là cÅ©ng có cảm tình vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, hắn vốn là bằng hữu của đại ca, có lẽ nà ng ta cÅ©ng không cảm thấy xa lạ.
Mùa xuân lại đến, trong biệt viện Hải ÄÆ°á»ng vừa khai nở. Äô Äô đối vá»›i thế giá»›i bên ngoà i luôn trà n ngáºp tò mò, má»—i ngà y Ä‘á»u lôi kéo mẫu thân chÆ¡i đùa bên ngoà i biệt viện. Ngà y hôm đó, sau khi rá»i khá»i Du Viên, Äô Äô không chịu trở vá» ÄÆ°á»ng Viên mà tung tăng chạy đến bá» hồ. Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy xa xa có hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng nói chuyện. Là Văn Tiệp và Hứa Dục Bằng? Äô Äô vừa nhìn thấy cô cô của hắn liá»n nhanh chân chạy tá»›i, Hải ÄÆ°á»ng vá»™i và ng tóm hắn lại, “Äô Äô ngoan, cô cô Ä‘ang có việc, chúng ta đợi má»™t lát nữa rồi gá»i nà ngâ€.
Vì khoảng cách khá xa nên Hải ÄÆ°á»ng không nghe bá»n há» nói gì, chỉ nhìn thấy Văn Tiệp nâng tay áo lau nÆ°á»›c mắt rồi xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i. Hứa Dục Bằng nhanh nhẹn giữ chặt ống tay áo của nà ng, sống chết không chịu buông ra. Hai ngÆ°á»i lại nói thêm và i câu, Văn Tiệp giáºt lại tay áo của chÃnh mình rồi chạy Ä‘i, để lại Hứa Dục Bằng đứng ủ rÅ© nÆ¡i đó. Văn Tiệp chạy ngang qua chá»— hai mẫu tá» Hải ÄÆ°á»ng ẩn nấp nhÆ°ng không chú ý tá»›i bá»n há», nà ng chỉ lo dùng tay áo lau lệ trên mắt. Hải ÄÆ°á»ng lôi kéo con trai Ä‘uổi theo Văn Tiệp, chỉ thấy nà ng ta chạy má»™t hồi rồi giảm cÆ°á»›c bá»™, âm thầm tá»±a và o góc hà nh lang mà khóc.
Hải ÄÆ°á»ng đẩy đẩy vai con trai, ý bảo hắn tiến đến chá»— Văn Tiệp mà chà o há»i. Äô Äô cùng đôi chân ngắn ngủn của mình chạy nhà o đến bên ngÆ°á»i Văn Tiệp, vừa ôm chân nà ng vừa gá»i, “Cô cô, Cô côâ€. Nhìn thấy Äô Äô, Văn Tiệp vá»™i và ng lau khô nÆ°á»›c mắt rồi ngồi xuống, thanh âm vẫn còn mang theo chút nghẹn ngà o, “Äô Äô, có chuyện gì váºy?â€
Äô Äô dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nà ng, hắn vÆ°Æ¡n bà n tay nhá» bé gạt lệ trên mắt nà ng rồi ê a, “Không khóc, không khóc, cô cô không khóc, cô cô ngoanâ€. Äây là những lá»i dá»— dà nh mà bình thÆ°á»ng Hải ÄÆ°á»ng áp dụng vá»›i hắn, hiện tại hắn há»c theo mà dá»— dà nh Văn Tiệp. Rốt cuá»™c, nÆ°á»›c mắt của Văn Tiệp cÅ©ng tuôn rÆ¡i, nà ng vừa ôm chặt Äô Äô vừa khóc nức nở. Hải ÄÆ°á»ng ngồi xổm xuống trÆ°á»›c mặt nà ng, dùng tay áo giúp nà ng lau nÆ°á»›c mắt, “Äược rồi, Văn Tiệp, muốn khóc thì đợi chúng ta quay vá» rồi hẳn khócâ€. Hải ÄÆ°á»ng nâng Văn Tiệp dáºy, má»™t tay nắm lấy Äô Äô, cả ba quay vá» ÄÆ°á»ng Viên.
Hải ÄÆ°á»ng phân phó Tiểu Cam dẫn Äô Äô Ä‘i chÆ¡i, Văn Tiệp ngồi trong thÆ° phòng, tinh thần đã có phần bình tÄ©nh lại nhÆ°ng ánh mắt vẫn còn chút ngÆ¡ ngác. Hải ÄÆ°á»ng bê má»™t ly trà đặt trÆ°á»›c mặt Văn Tiệp, “Nha đầu ngốc, nói Ä‘i, tại sao lại khóc?â€, Văn Tiệp lắc đầu, “Ta thấy rồi, ngÆ°Æ¡i và Hứa Dục Bằng đã nói gì?â€, Văn Tiệp kinh ngạc ngẩng đầu, rồi lại cúi đầu không nói, “Văn Tiệp, ta là Äại tẩu của ngÆ°Æ¡i, có chuyện gì mà không thể nói vá»›i Äại tẩu?â€
“Ta…ta không nói đượcâ€
“NgÆ°Æ¡i không tin ta?â€, Hải ÄÆ°á»ng có chút thúc giục.
“Hắn nói muốn thÆ°a vá»›i lão gia cầu hôn taâ€, thanh âm cuối cùng tá»±a nhÆ° tiếng muá»—i kêu, đầu Văn Tiệp cúi cà ng thấp.
“Äây là chuyện tốt a! Váºy các ngÆ°Æ¡i đã nói những gì?â€
Văn Tiệp ngẩng đầu, vẻ mặt ngượng ngùng, “ChÃnh là lý do kia…hắn nói không thể để ta ở lại trong phủ vì sá»›m hay muá»™n cÅ©ng bị đại tẩu dạy hÆ°!â€
Hải ÄÆ°á»ng trợn mắt hÃt má»™t hÆ¡i. Hứa Dục Bằng, ngÆ°Æ¡i nha~!!!
“Nếu chỉ có váºy thì ngÆ°Æ¡i khóc cái gì?â€
Văn Tiệp lắc đầu, “Äại tẩu, trÆ°á»›c không nói lão gia đồng ý hay không, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết bát tá»± của ta không tốt, ta sợ…ta sợ đến lúc đó sẽ là m hại hắn!â€
“Nói tá»›i nói lui hóa ra ngÆ°Æ¡i vẫn không đáp ứng hắn?â€
Văn Tiệp gáºt đầu, “Hắn há»i lý do, ta liá»n nói là ta luyến tiếc mẫu thân, đại tẩu, Äô Äô. Hắn nói sau khi thà nh thân ta vẫn có thể vá» thăm má»i ngÆ°á»i. Ta quýnh lên liá»n nói bát tá»± của ta không tốt, sau đó bá» chạy!â€, nÆ°á»›c mắt lại tuôn rÆ¡i.
“Cứ váºy mà chạy sao? Văn Tiệp, nghe đại tẩu nói má»™t câu, ta chÆ°a bao giá» cảm thấy bát tá»± của ngÆ°Æ¡i có thể là m hại ai. Hứa Dục Bằng nà y chÃnh là má»™t phu quân tốt, tại sao ngÆ°Æ¡i lại không nắm chắc? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i muốn cả Ä‘á»i không xuất giá, hay là muốn ngÆ°á»i trong phủ tìm ngÆ°á»i mai mối hôn nhân?â€, Văn Tiệp lại cà ng khóc lá»›n hÆ¡n, Hải ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c qua kéo tay nà ng, “Văn Tiệp, hạnh phúc là phải tá»± mình nắm giữ trong tay, nếu ngÆ°Æ¡i bá» lỡ thì sẽ hối háºn cả Ä‘á»i. Hãy nghÄ© kỹ lại Ä‘i!â€
Sau đó và i ngà y, nà ng mang theo Äô Äô đến Du Viên bồi tiếp Lão phu nhân. Äang lúc cÆ°á»i đùa vui vẻ thì lão gia mang theo Hứa Dục Bằng Ä‘i đến, trên mặt lão gia có chút kỳ lạ, Hứa Dục Bằng khẩn trÆ°Æ¡ng thi lá»… vá»›i lão phu nhân liá»n đứng sang má»™t bên. Lão phu nhân có chút hoang mang, “Äình Tùng, có chuyện gì sao?â€
“Mẫu thân, có má»™t số việc ta không thể là m chủ nên muốn cùng ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút. Hôm nay Dục Bằng đã hÆ°á»›ng PhÆ°Æ¡ng phủ cầu hônâ€
Lão phu nhân mặt mà y rạng rỡ, “Äây là chuyện tốt a! Dục Bằng, ngÆ°Æ¡i xem trá»ng ngÆ°á»i nà o trong phủ chúng ta?â€
“ThÆ°a lão phu nhân, tiểu tá» muốn cÆ°á»›i Văn Tiệp tiểu thÆ° là m thê tá»â€
Lão phu nhân ngẩn ra, má»™t lúc lâu sau má»›i mở miệng nói, “Cái nà y, theo lý thì ta có thể là m chủ được, chỉ là …NhÆ° Ã, ngÆ°Æ¡i gá»i Tam phu nhân đến gặp taâ€, lão phu nhân quay đầu nhìn Hứa Dục Bằng, “Dục Bằng, hôn nhân của Văn Tiệp phải há»i qua ý kiến của mẫu thân nà ng, ngÆ°Æ¡i đến đây ngồi đợi má»™t chút!â€
Hứa Dục Bằng tạ Æ¡n lão phu nhân, sau đó lại nhìn thoáng qua Hải ÄÆ°á»ng gáºt đầu má»™t cái xem nhÆ° đã thi lá»…. Hải ÄÆ°á»ng tức giáºn trừng mắt nhìn hắn má»™t cái. Xú tiểu tá», muốn thà nh thân vá»›i Văn Tiệp thì cứ đến thÆ°a chuyện, còn Ä‘Ã o ra má»™t lý do nhÆ° váºy, sợ ta dạy hÆ° Văn tiệp, cÅ©ng có thể a, chỉ cần nà ng gả cho ngÆ°Æ¡i, để ta xem ngÆ°Æ¡i có thể đỡ qua mấy chiêu, ta chỉnh chết ngÆ°Æ¡i!
Má»™t lát sau Tam thẩm đã đến đây, nghe lão phu nhân nói xong, vẻ mặt Tam thẩm rất phức tạp, có an ủi, có lo lắng. Tam thẩm cúi đầu trầm ngâm má»™t lát rồi há»i Dục Bằng, “Hứa công tá», bát tá»± của Văn Tiệp nhà ta không tốt, sinh ra không bao lâu thì phụ thân đã qua Ä‘á»i, ngÆ°Æ¡i không sợ sao?â€
Hứa Dục Bằng mỉm cÆ°á»i, “ThÆ°a Tam phu nhân, kỳ tháºt ta cùng sÆ° phó cÅ©ng đã tÃnh qua, ta vốn dÄ© mạng sát, cần phải hôn phối vá»›i má»™t tiểu thÆ° bát tá»± cứng rắn má»™t chút. Sau khi ta ra Ä‘á»i và i năm thì phụ thân cÅ©ng qua Ä‘á»i, lại nói nhà ta cÅ©ng không gá»i là già u có, chỉ sở hữu và i mảnh đất, ta còn sợ ủy khuất Văn Tiệp tiểu thÆ°â€
Lão phu nhân nghe xong sắc mặt liá»n giãn ra, “Còn có sá»± tình trùng hợp váºy sao! Tháºt là tốt quá, vợ của Äình Hòe a, ta xem…cứ định nhÆ° váºy Ä‘i. Nhà già u có hay không cÅ©ng không quan trá»ng, ta thÆ°á»ng nghe Sở Äình khen ngợi Dục Bằng văn hay chữ tốt, nói không chừng tÆ°Æ¡ng lai sẽ là Trạng Nguyên a!â€
Tam thẩm đứng dáºy thi lá»…, “Hết thảy xin nhá» lão phu nhân là m chủâ€
“Mẫu thân, Dục Bằng muốn trÆ°á»›c tiên Ä‘em hôn sá»± nà y ấn định, đầu xuân nà y hắn sẽ lên kinh thà nh ứng thÃ, hắn muốn láºp công danh rồi má»›i thà nh thân, ngÆ°Æ¡i xem váºy có được hay không?â€
Lão phu nhân vá»— đùi, “Äược, tại sao lại không được? Nam tá» lấy công danh là m trá»ng. Vợ của Äình Hòe, ngÆ°Æ¡i tìm tiên sinh chá»n má»™t ngà y tốt hợp vá»›i bát tá»± của hai đứa. Sau đó chá» Dục Bằng từ kinh thà nh trở vá» liá»n tổ chức hôn lá»…â€
Bởi vì Hứa Dục Bằng muốn lên kinh ứng thà nên Tam thẩm vá»™i và ng Ä‘i tìm tiên sinh xem ngà y là nh tháng tốt. Lại nói chuyện nà y tháºt trùng hợp, Hứa Dục Bằng quả nhiên mang mạng sát, lúc đầu Hải ÄÆ°á»ng còn tưởng hắn “hồ ngôn loạn ngữâ€. Lão phu nhân đã lên tiếng, nói rằng Văn Tiệp dù sao cÅ©ng là cháu gái, nữ nhân PhÆ°Æ¡ng phủ xuất giá không thể là m qua loa. Lão phu nhân còn phân phó quản gia chuẩn bị rất nhiá»u váºt dụng lẫn của hồi môn. Ngà y Ä‘Ãnh hôn, Hứa gia phái ngÆ°á»i mang sÃnh lá»… đến, PhÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng đáp lá»… trở lại, hôn sá»± nà y xem nhÆ° đã định thà nh. Hai ngà y sau, Hứa Dục Bằng thượng kinh ứng thÃ.
Văn Tiệp ngồi trong ÄÆ°á»ng Viên, khóe môi mỉm cÆ°á»i, cầm kiện áo hồng trong tay mà thêu thêu thêu. TrÆ°á»›c ngà y lên kinh, Hứa Dục Bằng nhá» PhÆ°Æ¡ng Sở Äình trao cho nà ng má»™t khối ngá»c bá»™i, nói là váºt gia truyá»n. Văn Tiệp cÅ©ng là m má»™t chiếc túi thÆ¡m tặng hắn, hai ngÆ°á»i đúng là tình chà ng ý thiếp, khó mà tách ra. Hải ÄÆ°á»ng liếc mắt nhìn Văn Tiệp má»™t cái rồi lại cắm đầu và o bức tranh trÆ°á»›c mặt. Văn Tiệp láºp gia đình dù sao cÅ©ng phải tặng nà ng ta thứ gì đó, trang sức dÄ© nhiên không thể thiếu, chỉ là “thứ nà y†vốn dà nh cho Hứa Dục Bằng, cam Ä‘oan hắn sẽ vÄ©nh viá»…n không thể quên được.
Mấy ngà y trÆ°á»›c, Văn Tiệp bị Văn Äình và Văn TÄ©nh chặn Ä‘Æ°á»ng, trên mặt hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mang ý bất mãn, “Tứ tá»·, nghe nói ngÆ°Æ¡i cùng Hứa công tá» Ä‘Ãnh hôn, muá»™i muá»™i cÅ©ng muốn chúc phúc cho ngÆ°Æ¡i a!â€. Văn Äình rất không cam tâm, ngà y ấy nà ng ta đứng bên ngoà i thÆ° phòng nghe lén, biết được Hứa Dục Bằng muốn cầu hôn, còn tưởng đối tượng là chÃnh mình, không ngá» lại là Văn Tiệp.
“Tứ tá»·, ta có lá»i muốn nói, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng chán ghét a. Việc bát tá»± không tốt kết hợp vá»›i mạng sát cÅ©ng không biết có tháºt sá»± thÃch hợp hay không, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên sá»›m chuẩn bị tâm lý a!â€, nha đầu Văn TÄ©nh bình thÆ°á»ng rất thu liá»…m nhÆ°ng thá»±c tế lại vô cùng Ä‘á»™c miệng. Văn Tiệp nghe nói nhÆ° thế sắc mặt liá»n tái mét, lòng bà n tay đổ mồ hôi.
“Hứa công tá» là ngÆ°á»i tà i hoa tuấn tú lại vô cùng lịch thiệp, không biết vì sao lại chá»n ngÆ°Æ¡i, có phải hắn đã hoa mắt hay không? Nếu không thì chỉ còn má»™t khả năng là Tứ tá»· đã câu dẫn hắn, đúng không?â€, Văn Äình thấy Văn Tiệp không nói lá»i nà o liá»n tấm tức không thôi.
Hải ÄÆ°á»ng dẫn Äô Äô trở vá» ÄÆ°á»ng Viên, đúng lúc nghe được bá»n ngÆ°á»i nà y khi dá»… Văn Tiệp. Tức chết ta mà , nha đầu Văn Tiệp nà y không biết phản kÃch hay sao?
“Ai nha~, các muá»™i muá»™i Ä‘ang nói gì váºy?â€, Hải ÄÆ°á»ng từ phÃa sau nhẹ giá»ng há»i. Văn TÄ©nh vừa nhìn thấy nà ng liá»n giáºt mình nhảy lùi má»™t bÆ°á»›c, xem ra uy hiếp ngà y ấy vẫn còn hữu dụng, sắc mặt Văn Äình có chút khó coi, láºp tức cúi đầu thi lá»…, “Äại tẩu!â€
Hải ÄÆ°á»ng quyết định “tặng†các nà ng má»™t bà i há»c, “Muá»™i muá»™i a, váºn mệnh vốn do thiên định. Tuy nói bát tá»± của Văn Tiệp không tốt nhÆ°ng nà ng tâm địa thiện lÆ°Æ¡ng, thiên gia cảm thấy vừa mắt liá»n ghi tạc trong lòng nên má»›i tìm cho nà ng má»™t nam tá» tà i mạo song toà n là m trượng phu. Äây có thể xem là lÆ°Æ¡ng luyên thiên gia ban thưởng. Vá» phần hai vị muá»™i muá»™i đây, ta xem có chút khó khăn a! Không biết các ngÆ°Æ¡i phải tu dưỡng bao lâu nữa má»›i có được má»™t Ä‘oạn hảo nhân duyên nha! Nói váºy các ngÆ°Æ¡i phải mở mắt tháºt to để tìm kiếm a, đừng bị ngÆ°á»i ta là m hoa mắt rồi câu dẫn lúc nà o không hayâ€
Khuôn mặt nhá» nhắn của Văn Äình vì tức giáºn mà đỠphừng phừng, “NgÆ°Æ¡i!â€
Hải ÄÆ°á»ng vòng tay trÆ°á»›c ngá»±c cÆ°á»i lạnh, “Muá»™i muá»™i chá»› quên cấp báºc lá»… nghÄ©a!â€
Văn Äình chà chà chân, “Ta sẽ nói vá»›i đại caâ€
“Äược thôi, nếu ngÆ°Æ¡i không sợ đại ca của ngÆ°Æ¡i mắng ngÆ°Æ¡i không biết thân pháºn, hồ ngôn loạn ngữ thì cứ việc Ä‘i cáoâ€. Tuổi còn nhá» nhÆ° váºy đã hÆ° há»ng thế nà y, cÅ©ng không biết là ai dạy!
Mà n đêm buông xuống, quả nhiên PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đến đây tháºt. Hắn cùng Äô Äô ăn cÆ¡m, chÆ¡i xếp gá»—, chá» con trai ngủ say má»›i rá»i Ä‘i. TrÆ°á»›c khi Ä‘i, hắn thâm ý nhìn nà ng rồi lÆ°u lại má»™t câu, “NgÆ°Æ¡i a, cẩn tháºn lá»i nói má»™t chút, đừng tạo thêm địch nhân cho Äô Äôâ€. Gì? Sao không Ä‘i giáo huấn muá»™i muá»™i của ngÆ°Æ¡i ấy, còn dám khuyên ta nói Ãt lại. Bất quá, phÃa sau câu nói kia cÅ©ng có đạo lý. Hiện tại địch nhân đã không Ãt, nà ng không muốn Äô Äô gặp nhiá»u phiá»n toái. ChỠđến ngà y Văn Tiệp được gả Ä‘i, chÃnh mình cÅ©ng không cần đắc tá»™i vá»›i ai nữa.
Tà i sản của c0f7e3
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của c0f7e3
04-04-2011, 02:09 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 23
Hứa Dục Bằng đã lên kinh được má»™t tháng, thá»i gian ngÆ¡ ngẩn của Văn Tiệp cà ng ngà y cà ng dà i, nà ng thÆ°á»ng ngồi thêu thùa cạnh cá»a sổ, mắt đăm đăm nhìn những khóm hoa Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang nở rá»™ bên ngoà i sân. MÆ°a xuân tà tách lay Ä‘á»™ng những cánh hoa Hải ÄÆ°á»ng. Không biết Hứa lang khi nà o má»›i trở vá»? Nà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, vừa quay đầu đã nhìn thấy Hải ÄÆ°á»ng. Trong đôi mắt của Hải ÄÆ°á»ng không có niá»m vui, nà ng chỉ ngồi đó, ánh mắt lÆ¡ đãng có chút u buồn, tá»±a nhÆ° Ä‘ang dõi vá» nÆ¡i nà o đó xa xăm. Văn Tiệp có chút lo lắng.
“Äại tẩu, đại tẩu!â€, Văn Tiệp gá»i hai tiếng nhÆ°ng Hải ÄÆ°á»ng không đáp lá»i, nà ng vẫn nhÆ° trÆ°á»›c duy trì tÆ° thế đó. Văn Tiệp bất an lắc lắc tay Hải ÄÆ°á»ng.
Má»™t chút ý cÆ°á»i tức thá»i lấp đầy khoảng không trống rá»—ng trong đôi mắt Hải ÄÆ°á»ng, “Chuyện gì váºy, Văn Tiệp?â€
Văn Tiệp lắc đầu, “Äại tẩu, tẩu Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?â€
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i cÆ°á»i, “Ta suy nghÄ© giống ngÆ°Æ¡iâ€
Mặt Văn Tiệp á»ng hồng, “Äại tẩu Ä‘ang nhá»› đại ca sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng nhÃu mi, “Äại ca ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nhá»› đại ca ngÆ°Æ¡i sao? Không thể nà o!â€
Mặt Văn Tiệp cà ng Ä‘á» hÆ¡n, nà ng sẳn giá»ng, “Äại tẩu!â€
“Äược rồi, Hứa Dục Bằng vẫn chÆ°a gá»i thÆ° vá» sao?â€
Ãnh mắt Văn Tiệp ảm đạm, “Sau khi lên kinh, Hứa gia có gá»i má»™t phong thÆ° qua đây, nói là hắn bình an, nhÆ°ng sau đó không nháºn được tin tức gì nữaâ€.
“Yên tâm Ä‘i, kỳ thi mùa xuân chỉ má»›i chấm dứt, sợ là hắn không thể trở vá» nhanh nhÆ° váºy đâu. Nếu hắn thượng bảng thì còn phải ở lại kinh thà nh thêm và i ngà y nữaâ€
Văn Tiệp cảm thấy an tâm má»™t chút, nà ng lại bắt đầu thêu thùa, “Äại tẩu, đại ca mấy hôm nay thÆ°á»ng đến ÄÆ°á»ng Viên, đúng không?â€
Hải ÄÆ°á»ng liếc mắt nhìn nà ng ta má»™t cái, “Rồi sao?â€
“CÅ©ng không có gì, ta chỉ cao hứng thay đại tẩu thôiâ€
“Có cái gì mà cao hứng? Vô duyên vô cá»› là m ÄÆ°á»ng Viên tốn thêm cÆ¡mâ€
Văn Tiệp buông kim chỉ xuống, “Ta nghe bá»n nha đầu nói đại ca có chút ầm Ä© ở viện bên kiaâ€
Hải ÄÆ°á»ng quạt quạt quyển sách Ä‘ang cầm trên tay, “Cãi nhau vá»›i Tô Lam Nhân sao? Khó trách hắn lại chạy tá»›i nÆ¡i nà y, nguyên lai là vì tức giáºn ngÆ°á»i nà o đóâ€
“CÅ©ng không thể nói váºy, nếu là ta a, ta nguyện ý sống luôn ở ÄÆ°á»ng Viên nà yâ€
“Äó là ngÆ°Æ¡i, không phải hắn. Biệt viện nà y của ta chỉ có ngÆ°Æ¡i và Tam thẩm nguyện ý lui tá»›i. Nhắc tá»›i chuyện nà y má»›i nhá»›, sắp tá»›i ngÆ°Æ¡i phải xuất giá, ta lại mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i bạn. Ai~tháºt nhà m chán a!â€
“Äại tẩu, kỳ tháºt ta cÅ©ng nhá»› nÆ°Æ¡ng cùng má»i ngÆ°á»iâ€
Hải ÄÆ°á»ng gõ nhẹ quyển sách lên đầu Văn Tiệp, “Nữ bất trung lÆ°u, chúng ta mà giữ ngÆ°Æ¡i ở đây thì sau nà y chÃnh ngÆ°Æ¡i sẽ oán chúng ta a!â€
“Äại tẩu, ngÆ°á»i nói hắn vá» sau có cÆ°á»›i thêm tiểu thiếp nhÆ° đại ca không?â€, Văn Tiệp có chút lo lắng.
“Nam nhân nha, lá»i ngon tiếng ngá»t là sở trÆ°á»ng của bá»n há», đừng tin tưởng cái gì “ta sẽ không nạp thiếp†vân vân. Sau khi thà nh thân, ngÆ°Æ¡i còn muốn hắn mang nÆ°á»›c rá»a chân cho ngÆ°Æ¡i a!â€
“Äại tẩu, chuyện nà y không thể!â€
Xã há»™i cÅ© vạn ác, “DÄ© nhiên là không thể, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i muốn vÄ©nh viá»…n giữ vị trà cao nhất trong lòng hắn thì phải có biện pháp. Muốn nạp thiếp, có thể, nhÆ°ng phải qua sá»± đồng ý của ngÆ°Æ¡i. Trong nhà , quyá»n to quan trá»ng phải nắm chặt trong tay. Ta dạy ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu, muốn giữ được trái tim nam nhân thì phải nắm được dạ dà y của hắn. NgÆ°Æ¡i ở đây cÅ©ng đã há»c được không Ãt món ăn sở trÆ°á»ng, đến lúc đó cứ nấu cho hắn ăn, ta đảm bảo má»—i ngà y phải ba chân bốn cẳng chạy vá» nhà ăn cÆ¡m. Kỳ tháºt, Ä‘iá»u trá»ng yếu nhất chÃnh là là m cho hắn cảm thấy ngÆ°Æ¡i khác biệt, vÄ©nh viá»…n khác biệt so vá»›i những nữ nhân khác. Nữ nhân nha, phải giống má»™t quyển sách, cháºm rãi thưởng thức, cẩn tháºn láºt xem, chứ không phải tùy tiện Ä‘á»c má»™t lần liá»n hiểu toà n bá»™â€
Văn Tiệp ngây ngốc lắc đầu.
“Không hiểu hả? Quên Ä‘i, nói nữa cÅ©ng vô dụng, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thông minh, từ từ sẽ hiểu được. NgÆ°á»i ta nói hôn nhân là cánh cá»a há»c vấn a!â€
Văn Tiệp nhoẻn miệng cÆ°á»i cÆ°á»i, “Äại tẩu, xem ra cánh cá»a há»c vấn nà y tẩu há»c cÅ©ng không tồi!â€
“Xú nha đầu, còn dám cÆ°á»i ta sao, ta cùng đại ca ngÆ°Æ¡i không giống nhÆ° váºyâ€
Văn Tiệp ngạc nhiên, “Tại sao lại không giống, chẳng phải Ä‘á»u là thà nh thân sao?â€
“Chúng ta không được tá»± do yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, phải gá»i là ép hôn má»›i đúngâ€
“Tá»± do yêu Ä‘Æ°Æ¡ng?â€, Văn Tiệp cau mà y khó hiểu.
“Tá»± do yêu Ä‘Æ°Æ¡ng chÃnh là …giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i và Hứa Dục Bằng váºy đó!â€
Mặt Văn Tiệp lại Ä‘á», “Äại tẩu, ngÆ°á»i giá»…u cợt ta, ta không nghe theoâ€
Hải ÄÆ°á»ng khẽ gõ gõ và o đầu Văn Tiệp, “Nghe hay không nghe không phải do ngÆ°Æ¡i, Hứa Dục Bằng sẽ định Ä‘oạtâ€
Văn Tiệp nhảy xuống trÆ°á»ng ká»·, nà ng thu gom kim chỉ nà y ná» rồi Ä‘á» mặt nghiêm nghị, “Ta không nói nữa, ta trở vá» giúp nÆ°Æ¡ng!â€. Văn Tiệp nói xong liá»n chạy Ä‘i, lÆ°u lại Hải ÄÆ°á»ng phÃa sau cÆ°á»i ha ha.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình quả nhiên đến ÄÆ°á»ng Viên thÆ°á»ng xuyên hÆ¡n. Kể từ sau khi hắn được ăn qua món lẩu liá»n tìm má»i cÆ¡ há»™i để được lÆ°u lại dùng cÆ¡m. Äô Äô tháºt sá»± cao hứng nhÆ°ng Hải ÄÆ°á»ng rất không vui. Bà n ăn cÆ¡m có chút căng thẳng, bá»n nha đầu chỉ có thể đứng má»™t bên hầu hạ, tiếng cÆ°á»i đùa trên bà n ăn cÅ©ng theo đó mà biến mất, ngay cả nà ng cÅ©ng không ăn nhiá»u nhÆ° trÆ°á»›c. Hải ÄÆ°á»ng tìm má»™t cÆ¡ há»™i “thỉnh†PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đến thÆ° phòng.
“TÆ°á»›ng công, ở chá»— của ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡m ăn sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn PhÆ°Æ¡ng Sở Äình chằm chằm.
Hắn thản nhiên uống trà , tháºm chà cÅ©ng không thèm nhìn nà ng, “Có a!â€
“Thức ăn ở chá»— ta ngon váºy sao?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi nói, “Bình thÆ°á»ngâ€
Ta nhịn, “TÆ°á»›ng công, ta nghÄ© thức ăn ở chá»— ngÆ°Æ¡i phải ngon hÆ¡n ÄÆ°á»ng Viên nhiá»uâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mi tá»± đắc liếc nà ng má»™t cái, “Sao? Muốn đến ăn thá»?â€
Hải ÄÆ°á»ng xua tay liên tục, “Không phải, không phải. TÆ°á»›ng công, ngÆ°Æ¡i nhìn Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cứ ăn cÆ¡m ở ÄÆ°á»ng Viên sẽ khiến Lam Nhân muá»™i muá»™i mất hứng a!â€
“Chỉ ăn má»™t bữa cÆ¡m, việc gì phải mất hứng?â€
“Nói thì nói váºy nhÆ°ng không phải ai cÅ©ng nghÄ© váºy!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình buông tách trà , Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt nà ng rồi nhìn chằm chằm, “Há» nghÄ© thế nà o?â€
“NgÆ°á»i khác sẽ cho là ta dá»±a và o hà i tá» mà tranh thủ tình cảm của ngÆ°Æ¡i, nếu để Lam Nhân muá»™i muá»™i nghe thấy thì nà ng lại oán ta a!â€
“Lại? Nà ng đã oán ngÆ°Æ¡i khi nà o?â€
Hải ÄÆ°á»ng trợn mắt, nà ng ta tá»›i gây sá»± không phải má»™t lần nha, “CÅ©ng không có. Ta chỉ muốn “thỉnh†ngÆ°Æ¡i trở vá» chá»— của mình ăn cÆ¡m, hÆ¡n nữa, tiá»n tiêu vặt hằng tháng của ta cÅ©ng không có phần của ngÆ°Æ¡i!â€
Sở Äình nhìn nà ng chằm chằm rồi gáºt đầu, “Nguyên lai chê ta đến ăn không trả tiá»n. Äược rồi, ngà y mai ta sẽ nói mẫu thân tăng tiá»n tiêu vặt hằng tháng cho ngÆ°Æ¡i, còn ý kiến gì không?â€
Äây là hắn cố ý mà ! Tháºt sá»± nhịn không được, thanh âm Hải ÄÆ°á»ng vá»t lên cao vút, “PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, tại sao ngÆ°Æ¡i cứ phải chạy đến chá»— ta ăn cÆ¡m, ngÆ°Æ¡i không biết có mặt ngÆ°Æ¡i má»i ngÆ°á»i liá»n mất tá»± nhiên không? Tại ÄÆ°á»ng Viên trÆ°á»›c đây, lúc ăn cÆ¡m má»i ngÆ°á»i rất vui vẻ nói chuyện cÆ°á»i đùa, vô cùng tá»± tại. Bây giá», trừ và i ba câu của ngÆ°Æ¡i, không ai dám mở miệng nói đùa, thức ăn có ngon đến đâu cÅ©ng trở thà nh vô vị!â€
Trên mặt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình phảng phất ý cÆ°á»i, chá»c nà ng tức giáºn đúng là má»™t chuyện thú vị, hắn lại Ä‘i đến cạnh bà n nhấc bình trà lên, “Mẫu thân của ngÆ°Æ¡i không dạy ngÆ°Æ¡i khi ăn cÆ¡m không được nói chuyện sao?â€
“Äại thiếu gia a, ăn cÆ¡m là má»™t chuyện khoái hoạt, trong lúc khoái hoạt má»i ngÆ°á»i nói chuyện có gì không tốt? Nhắc má»›i nhá»›, khó trách ngÆ°Æ¡i trong lúc ăn cÆ¡m không nói má»™t câuâ€
Hắn không trả lá»i nà ng mà thong thả đặt tách ra xuống bà n, hồi lâu sau má»›i mở miệng đáp má»™t câu, “Ngà y mai ta vẫn đến đây ăn cÆ¡m, ta sẽ nói mẫu thân tăng tiá»n tiêu vặt hằng tháng cho ngÆ°Æ¡i, đảm bảo ngÆ°Æ¡i sẽ không thua thiệt!â€
Tháºt sá»± hết chá»— nói, “Äợi đã, ngÆ°Æ¡i nhất định phải đến đây ăn cÆ¡m, đúng không? Äược thôi, ta có má»™t yêu cầuâ€
“Yêu cầu? Nói thá» xem!â€
“Äể cho bá»n nha đầu trong viện của ta cùng ngồi dùng cÆ¡mâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình mang theo ánh mắt quái dị liếc nhìn nà ng, “Chỉ váºy thôi?â€, Hải ÄÆ°á»ng gáºt đầu, “Không thà nh vấn Ä‘á»â€
Nói là không thà nh vấn Ä‘á» nhÆ°ng tháºt sá»± có vấn Ä‘á». Tiểu Tình cùng và i nha đầu kia sống chết không chịu ngồi cùng bà n dùng cÆ¡m. Hải ÄÆ°á»ng phải năn nỉ ỉ ôi má»™t hồi Tiểu Tình má»›i miá»…n cưỡng ngồi xuống. Kết quả: thức ăn trên bà n vẫn còn lại hÆ¡n phân ná»a nhÆ°ng ai cÅ©ng bảo mình đã ăn no. Äến tối, Tiểu Cam lén lút chạy xuống bếp ăn vụng liá»n bắt gặp Tiểu Tình cÅ©ng Ä‘ang ở đó. Và i ngà y sau, sức chịu Ä‘á»±ng của Tiểu Cam rốt cuá»™c đã lên đến cá»±c hạn, vừa đến thá»i Ä‘iểm dùng cÆ¡m đã bá» chạy mất dạng, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đắc ý bà y ra bá»™ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, “Tiểu Cam, muốn chạy Ä‘i đâu? Bà n ăn ở trong nà y!â€. Tiểu Cam nói cảm thấy trong ngÆ°á»i khá»e, chạy biến!
Äà m phán lại tiếp tục.
“PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ngÆ°Æ¡i không cần đến đây ăn cÆ¡m, cÅ©ng không phải ngÆ°Æ¡i không có chá»— ăn cÆ¡m, ngÆ°Æ¡i nhìn Ä‘i, ngÆ°á»i trong viện của ta chỉ vì ngÆ°Æ¡i mà ăn không ngon miệng!â€
“Ta thấy rất tốt mà , tối nay Äô Äô ăn no căng bụng a, Văn Tiệp cùng Tam thẩm cÅ©ng xá»›i thêm cÆ¡mâ€
“Váºy ngÆ°Æ¡i có nhìn ta không? Còn có Tiểu Cam các nà ng nữa!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình tà tà liếc nà ng má»™t cái, “NgÆ°Æ¡i? Không để ý, ngÆ°Æ¡i ăn chÆ°a no sao? Nói váºy, để má»™t lát nữa ta cùng các ngÆ°Æ¡i ăn khuya xong rồi hẳn trở vá». Không phải Tiểu Cam nói trong ngÆ°á»i không thoải mái sao? Tìm đại phu đến xem thá»!â€
“NgÆ°Æ¡i! PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ta nói lại má»™t lần nữa, ÄÆ°á»ng Viên không chà o đón ngÆ°Æ¡i!â€
“Không chà o đón? Hừ, ÄÆ°á»ng Viên nà y hình nhÆ° là tà i sản của nhà ta nha, tá»›i phiên ngÆ°Æ¡i nói không hoan nghênh không chà o đón sao?â€
“Äúng váºy, là tà i sản của nhà ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là nÆ¡i ngÆ°Æ¡i muốn đến thì đến, muốn Ä‘i thì Ä‘iâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nheo mắt tiến đến gần nà ng, “NgÆ°Æ¡i oán ta vì ta không ở lại qua đêm vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?â€
Trá»i ạ, ánh mắt nà y rất quen thuá»™c, nhịp tim Hải ÄÆ°á»ng Ä‘áºp nhÆ° trống tráºn, nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Diệp Hải ÄÆ°á»ng a Diệp Hải ÄÆ°á»ng, hiện tại không phải là lúc suy nghÄ© lan man. Nà ng thay đổi sắc mặt, bà y ra bá»™ dáng ngượng ngùng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, “TÆ°á»›ng công a~, trong lòng Hải ÄÆ°á»ng nghÄ© gì ngÆ°á»i đã biết. Äêm nay~, có muốn lÆ°u lại không?â€. Nói xong, Hải ÄÆ°á»ng tá»± thân nhÃch lại gần, má»™t bà n tay choà ng qua vai hắn, đôi mị nhãn chá»›p chá»›p chá»›p. Hải ÄÆ°á»ng rõ rà ng nháºn ra thân ngÆ°á»i hắn Ä‘ang cứng Ä‘á», nà ng cÆ°á»i thầm trong lòng rồi nhÃch lại gần thêm má»™t chút, bà n tay còn lại không để yên mà liên tục vẽ nguệch ngoạc trÆ°á»›c ngá»±c hắn. Nà ng ngá»a đầu, cố ý nhìn hắn chá»›p mắt và i cái, ha ha ha, trò nà y vui a!
à cÆ°á»i trên mặt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình tối sầm xuống, hai con ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trở nên Ä‘en hÆ¡n. Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang đắc ý, Ä‘á»™t nhiên PhÆ°Æ¡ng Sở Äình vÆ°Æ¡n tay tóm lấy thắt lÆ°ng nà ng. Không tốt! Nghịch lá»a cháy nhà a! Hải ÄÆ°á»ng định bÆ°á»›c lui nhÆ°ng lại phát hiện thân thể mình đã bị hắn khóa chặt, nà ng muốn dùng tay đẩy hắn ra để tạo chút khoảng cách, chỉ là phà công. Mặt của PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cà ng lúc cà ng gần, Hải ÄÆ°á»ng cúi đầu muốn tránh nhÆ°ng lại bị hắn nhấc cằm lên, nà ng không thể không nhìn thẳng và o đôi mắt Ä‘ang bị dục vá»ng thiêu đốt kia. Tim Ä‘áºp tháºt nhanh, Diệp Hải ÄÆ°á»ng ngu ngốc, chÆ¡i gì không chÆ¡i lại chÆ¡i trò máºp má». Nà ng nháºn thua, hai mắt nhắm lại, cảm giác được hÆ¡i thở của hắn đã áp sát bên miệng, bá» môi ấm áp chạm và o, chuyển Ä‘á»™ng rất nhẹ nhà ng, rất cẩn tháºn. Trong lòng Hải ÄÆ°á»ng chợt nổi lên má»™t tia nhu tình, nà ng không tá»± chủ đáp lại nụ hôn của hắn.
Không biết đã qua bao lâu, trong thÆ° phòng vang lên má»™t tiếng Ä‘á»™ng, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngừng Ä‘á»™ng tác, Ä‘em Hải ÄÆ°á»ng ôm và o lòng, để đầu nà ng tá»±a và o ngá»±c hắn, hai ngÆ°á»i cứ lẳng lặng ôm nhau nhÆ° váºy. Cá»a phòng Ä‘á»™t nhiên bị đẩy ra, “Tiểu thÆ°, tiểu thiếu gia tìm ngÆ°á»iâ€. Tiểu Tình dắt tay Äô Äô tiến và o, Hải ÄÆ°á»ng nhanh chóng đẩy PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ra, sắc mặt á»ng hồng, nà ng vá»™i và ng chạy tá»›i ôm con trai, “Äô Äô, tìm nÆ°Æ¡ng sao?â€
“NÆ°Æ¡ng, kể chuyệnâ€
Hải ÄÆ°á»ng chấn chỉnh tâm tình lại má»™t chút, “Buồn ngủ sao? Äể nÆ°Æ¡ng ôm ngÆ°Æ¡i kể chuyện xÆ°aâ€
Tiểu gia há»a nhìn nà ng kì quái, hắn Ä‘á»™t ngá»™t vÆ°Æ¡n tay sá» trán nà ng, “NÆ°Æ¡ng, bệnhâ€
“Hả?â€
“NÆ°Æ¡ng, mặt Ä‘á», bệnhâ€
Hải ÄÆ°á»ng xấu hổ, má»™t lúc lâu sau cÅ©ng không nói nên lá»i, sắc mặt cà ng lúc cà ng Ä‘á» hÆ¡n.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình trá»±c tiếp bÆ°á»›c tá»›i ôm nhi tá», “NÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i không bị bệnh, để phụ thân ôm ngÆ°Æ¡i Ä‘i ngủâ€
CÅ©ng không biết là do hắn kể chuyện xÆ°a rất hấp dẫn hay là đứa con lần đầu tiên nghe cha hắn kể chuyện mà háo hức, đã quá ná»a canh giá» mà Äô Äô vẫn chÆ°a chịu Ä‘i ngủ. Hải ÄÆ°á»ng ngồi ngây ngốc ở gian ngoà i, Tiểu Tình cùng và i nha đầu kia đã rá»i khá»i phòng từ sá»›m, chỉ còn lại má»™t mình nà ng ngồi ở đây chán chết ngÆ°á»i. Nà ng cầm má»™t quyển sách nhÆ°ng không Ä‘á»c được má»™t chữ, nụ hôn vừa rồi cứ hiện lên trong tâm trà nà ng, Hải ÄÆ°á»ng tá»± “đánh thức†mình, thế nà y là thế nà o? Nà ng cÅ©ng không phải là nữ nhân thanh xuân, không lý nà o lại vì má»™t nụ hôn mà thất thần lạc phách. Nà ng lắc lắc đầu Ä‘i và o trong phòng, “Äô Äô, sao còn chÆ°a ngủ? Cha ngÆ°Æ¡i không phải đã kể chuyện xÆ°a xong rồi sao?â€. Con trai cẩn tháºn liếc nhìn nà ng má»™t cái, trông thấy vẻ mặt nghiêm túc của nà ng, hắn láºp tức nhắm mắt lại. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cúi ngÆ°á»i hôn con má»™t cái, vá»— vá»— nhẹ lên đầu hắn, “Bảo bối, ngủ ngon!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình theo nà ng Ä‘i ra gian ngoà i, hai ngÆ°á»i cứ ngồi nhÆ° váºy, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không dám ngẩng đầu, tháºt sá»± áp lá»±c a, nà ng hÃt má»™t hÆ¡i, “TÆ°á»›ng công, còn chÆ°a quay vá» sao?â€
“Không phải ngÆ°Æ¡i oán ta không ở lại đây vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng sá» sá» cổ, “Má»›i vừa nãy chỉ là đùa vui má»™t chút thôiâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình biến sắc, vẻ mặt có chút há»n giáºn. Hắn Ä‘i được hai bÆ°á»›c liá»n quay đầu lại nhìn nà ng, ánh mắt thâm thúy, “Tháºt sá»± không oán ta?â€
Hải ÄÆ°á»ng “giúp†hắn ra cá»a, “Äược rồi được rồi, ta muốn ngủ, ngÆ°Æ¡i mau trở vá» Ä‘i thôiâ€
Tà i sản của c0f7e3
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của c0f7e3
04-04-2011, 02:10 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 24
Ba tháng sau, tin tức từ kinh thà nh rốt cuá»™c đã đến, Hứa gia đánh trống thổi kèn loan báo tin vui, nói là Hứa Dục Bằng kim bảng Ä‘á» danh, là tân khoa Thám Hoa, tuy không đạt được Trạng Nguyên nhÆ°ng cÅ©ng khiến PhÆ°Æ¡ng lão gia cao hứng má»™t phen. Äệ tá» Ä‘á»— đạt chÃnh là vinh quang của lão sÆ°, PhÆ°Æ¡ng gia từ trên xuống dÆ°á»›i xiêm áo rá»±c rỡ bà y tiệc rượu, quan viên lá»›n nhá» trong thà nh Ä‘á»u đến chúc mừng. Hỉ sá»± của PhÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng sắp đến, cả nhà náo nhiệt, đồ cÆ°á»›i đã chuẩn bị xong, chỉ còn chá» cô gia đến cá»a đón dâu.
Äầu tháng tÆ°, Hứa Dục Bằng đã trở lại. Thánh Thượng ngá»± bút hạ chỉ, thông qua thiên phủ ban PhÆ°Æ¡ng gia Tứ tiểu thÆ° cho Hứa Dục Bằng là m thê tá», sau đó hắn sẽ đến DÆ° Hà ng để nháºm chức Tri Huyện. Hải ÄÆ°á»ng vì việc nà y mà cao hứng, nà ng vẫn muốn đến Hà ng Châu du ngoạn má»™t chuyến, hiện tại không biết có cÆ¡ há»™i đến đó nhìn má»™t lần hay không! Văn Tiệp âm thầm rÆ¡i lệ và i lần, nà ng luyến tiếc tất cả má»i ngÆ°á»i trong ÄÆ°á»ng Viên, mẫu thân cùng đại tẩu, Äô Äô, từ nay vá» sau sẽ không còn thÆ°á»ng xuyên gặp mặt. Tam thẩm trách cứ nà ng, giảng má»™t chút tam tòng tứ đức. Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng an ủi nà ng, bảo rằng DÆ° Hà ng cÅ©ng không xa, nếu muốn gặp mặt cÅ©ng không quá khó khăn.
Của hồi môn của Văn Tiệp chừng mÆ°á»i hai rÆ°Æ¡ng lá»›n, mặc dù Ãt hoà nh tráng hÆ¡n so vá»›i hồi Hải ÄÆ°á»ng xuất giá nhÆ°ng lại nặng vá» chất lượng. Hải ÄÆ°á»ng tá»± chuẩn bị cho nà ng ta má»™t rÆ°Æ¡ng, bên trong chứa nhiá»u trang sức nhÆ°: khuyên tai long phượng, vòng cổ, ngá»c bá»™i, thắt lÆ°ng cẩn ngá»c, vòng tay hình thái dÆ°Æ¡ng,…Hải ÄÆ°á»ng đã xa xỉ má»™t khoản tiá»n khá lá»›n cho những món trang sức nà y. Không thể không kể kến mÆ°á»i hai bá»™ thÆ°á»ng phục Tiểu Tình tá»± may, dÄ© nhiên, bên trong còn chuẩn bị má»™t phần quà “kinh hỉ†đặc biệt chuẩn bị riêng cho Hứa Dục Bằng. Ngoà i ra còn có và i bức danh há»a, má»™t cặp gối an thần cúc hÆ°Æ¡ng mà Hải ÄÆ°á»ng thiết kế, và i cuốn tiểu thuyết Ä‘Æ¡n lẻ. Sau khi nhét đầy má»™t rÆ°Æ¡ng lá»›n, Hải ÄÆ°á»ng kinh ngạc nhìn ná»a ngà y, trong lòng vừa vui vừa buồn, vui là vì Văn Tiệp đã tìm được hạnh phúc cho chÃnh mình, buồn là vì mình đã mất Ä‘i má»™t bằng hữu ở PhÆ°Æ¡ng gia nà y. Äô Äô ở má»™t bên nhìn má»i ngÆ°á»i sắp xếp chuẩn bị, tiểu gia há»a nà y cÅ©ng không chịu yên, thÆ°á»ng xuyên nhảy và o đùa nghịch, Hải ÄÆ°á»ng trêu chá»c, “Äem Äô Äô đóng gói tống Ä‘i luônâ€
Ngà y mÆ°á»i lăn tháng tÆ° là ngà y đại cát, hôn lá»… được cá» hà nh và o hôm đó. Äồ cÆ°á»›i đã được Ä‘Æ°a đến Hứa gia má»™t ngà y hôm trÆ°á»›c, Hải ÄÆ°á»ng vá»›i tÆ° cách chị dâu nhà mẹ đẻ của Văn tiệp đến thay nà ng trải gÆ°á»ng chiếu, nhân tiện nhìn lÆ°á»›t qua Hứa gia. Tuy rằng Hứa gia không có được khà thế lẫm lẫm nhÆ° PhÆ°Æ¡ng gia nhÆ°ng cÅ©ng thuá»™c loại phú gia, thà nh phần gia đình không phức tạp, thiết nghÄ© Văn Tiệp có thể hòa nháºp được. Ngà y thà nh thân, Văn Tiệp thức dáºy từ sáng sá»›m để là m lá»… chải đầu, Tam thẩm chải đầu cho Văn Tiệp, ngÆ°á»i phụ lá»… tân nÆ°Æ¡ng hô lá»›n, “Nhất lược, sÆ¡ đến vÄ©. Nhị lược, đầu bạc tá» mi. Tam lược, tôn cả sảnh Ä‘Æ°á»ng†(Má»™t lược, phu thê hòa hợp. Hai lược, đầu bạc răng long. Ba lược, con cháu đầy nhà ). Trong mắt Hải ÄÆ°á»ng đã ngấn lệ, bà n tay Tam thẩm có chút run rẩy, Văn Tiệp đã muốn khóc nhÆ°ng không khóc thà nh tiếng, nà ng đứng dáºy quỳ gối trÆ°á»›c mặt Tam thẩm, bái mẫu thân tam bái rồi ôm chặt Tam thẩm không chịu đứng lên. Hải ÄÆ°á»ng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt nâng Văn Tiệp đứng dáºy, nói và i lá»i an ủi rồi giúp nà ng thay hỉ phục, trang Ä‘iểm, phủ khăn hồng che khuất gÆ°Æ¡ng mặt nà ng. Hải ÄÆ°á»ng cúi ngÆ°á»i nói bên tai Văn Tiệp, “Văn Tiệp, ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ hạnh phúc, đại thẩm chúc phúc ngÆ°Æ¡i!â€
Giá» là nh đến, kiệu hoa đã tá»›i trÆ°á»›c cá»a, sau khi bái Lão phu nhân, Văn Tiệp được ngÆ°á»i phụ lá»… tân nÆ°Æ¡ng giúp lên kiệu, Sở Äình Ä‘Æ°a dâu. Nhìn chiếc kiệu hoa dần Ä‘i xa, Hải ÄÆ°á»ng tháºt lòng chúc phúc cho nà ng. Văn Tiệp, ngÆ°Æ¡i nhất định phải mặc bá»™ quần áo đại tẩu đã căn dặn, hắc hắc, đây chÃnh là dà nh cho Hứa Dục Bằng má»™t “kinh hỉ†a!
Văn Tiệp được gả Ä‘i, ÄÆ°á»ng Viên cÅ©ng yên lặng rất nhiá»u, mẫu tá» Hải ÄÆ°á»ng nhà m chán vô cùng, hai ngà y đầu còn có chút không thÃch ứng, không ai giúp nà ng trông Äô Äô, chÃnh mình lại không đối phó nổi tiểu gia há»a Æ°a gây sá»± nà y. Äô Äô đã hai ngà y không nhìn thấy Văn Tiệp, hắn luôn chạy đến cá»a nhìn quanh, “NÆ°Æ¡ng, cô cô đâu?â€
Hải ÄÆ°á»ng ôm con nói, “Cô cô láºp gia đình rồiâ€
Tiểu tá» cau mà y suy nghÄ© ná»a ngà y, “Cô cô không đến nữa sao?â€
“Cô cô sẽ không thÆ°á»ng xuyên đến đâyâ€
Äô Äô bÄ©u môi, “Không cầnâ€
“Äô Äô, nÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất muốn gặp cô cô, nhÆ°ng vá» sau cô cô phải ở lại nhà ngÆ°á»i ta, có lẽ không bao lâu nữa Äô Äô sẽ có má»™t tiểu đệ hoặc tiểu muá»™i nha!â€
“Äệ đệ? Äô Äô có! Muá»™i muá»™i, không cóâ€, hiện tại tiểu tá» nà y đã có thể biểu đạt ý tứ của hắn má»™t cách Ä‘Æ¡n giản.
“Äúng váºy, Äô Äô của chúng ta không có muá»™i muá»™i, nhÆ°ng vá» sau nhất định sẽ cóâ€, để lão cha của ngÆ°Æ¡i cho tiểu lão bà sinh thêm má»™t lần nữa, còn sợ không có muá»™i muá»™i sao?
Ba ngà y sau, Văn Tiệp cùng Hứa Dục Bằng trở lại, PhÆ°Æ¡ng gia bà y mấy bà n tiệc rượu chiêu đãi thân bằng hữu. Sau khi ăn xong, Văn Tiệp bá» chạy đến ÄÆ°á»ng Viên thăm mẫu tá» Hải ÄÆ°á»ng. Văn Tiệp đã thay đổi cách trang Ä‘iểm, nà ng tân nÆ°Æ¡ng tá» ngượng ngùng, khuôn mặt nhá» nhắn hé lá»™ hạnh phúc rạng ngá»i, sóng mắt hoa Ä‘Ã o lÆ°u chuyển. Äô Äô tháºt vất vả má»›i gặp được cô cô, hắn bám dÃnh lấy Văn Tiệp không buông. Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i gian tà , Văn Tiệp xấu hổ không dám nhìn ánh mắt của đại tẩu, Hải ÄÆ°á»ng tiến đến thì thầm bên tai Văn Tiệp, “Thế nà o? Lá»… váºt ta Ä‘Æ°a, Hứa Dục Bằng có thÃch không?â€
Văn Tiệp lảng tráng Hải ÄÆ°á»ng má»™t phen, không chịu trả lá»i.
“Gì chứ, Ä‘á»u đã gả cho, còn ngượng ngùng gì nữa? Thế nà o? Hắn có thÃch không?â€
Văn Tiệp gáºt gáºt đầu, Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i ha ha. Hải ÄÆ°á»ng đã sá» dụng vải hồng sa trong suốt là m cho Văn Tiệp má»™t bá»™ váy ngủ gợi cảm. Loại váy ngủ nà y mô phá»ng chiếc yếm Ä‘Ã o và dà i tá»›i đùi, Hải ÄÆ°á»ng má»™t hai căn dặn Văn Tiệp phải mặc bên trong hỉ phục, còn lừa Văn Tiệp rằng ngà y trÆ°á»›c mình cÅ©ng mặc nhÆ° thế. Văn Tiệp ngoan ngoãn là m theo, đêm đó Hứa Dục Bằng trông thấy tân nÆ°Æ¡ng tá» mặc váy ngủ gợi cảm liá»n sáng rỡ hai mắt, kinh hỉ vô cùng, ý xuân tÆ°Æ¡i đẹp nhất thá»i trà n ngáºp đêm Ä‘á»™ng phòng.
Bữa tối là gia yến, ngÆ°á»i trong nhà táºp trung lại Du Viên, Hứa Dục Bằng ngồi cùng bà n lá»›n vá»›i Äại lão gia, cả bà n lá»›n tiếng Ä‘Ã m luáºn chÃnh vụ. Hải ÄÆ°á»ng cùng Văn Tiệp các nà ng ngồi ở bà n nhá», rì rầm nói chuyện cÆ°á»i đùa. Sau bữa cÆ¡m tối, tất cả má»i ngÆ°á»i ngồi ở đại sảnh, Hứa Dục Bằng nắm tay Văn Tiệp quỳ gối trÆ°á»›c mặt lão phu nhân, má»i ngÆ°á»i nhất thá»i ngạc nhiên, “Dục Bằng, ngÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€. Lão phu nhân phân phó NhÆ° à đến đỡ bá»n hỠđứng lên.
“Lão phu nhân, tôn tế (cháu rể) có má»™t chuyện muốn thỉnh cầuâ€
“Äá»u là ngÆ°á»i má»™t nhà , có gì thì đứng lên rồi nóiâ€
Hứa Dục Bằng vẫn không chịu đứng lên, “Lão phu nhân, qua và i ngà y tôn tế sẽ đến DÆ° Hà ng nháºm chức, Văn Tiệp từ nhá» không rá»i xa mẫu thân đại nhân, phụ mẫu ta cÅ©ng đã tạ thế, trong nhà thân thÃch Ä‘Æ¡n bạc, Văn Tiệp cÅ©ng không bạn. Tôn tế muốn thỉnh nhạc mẫu cùng đến DÆ° Hà ng để tẫn hiếu đạo, khẩn cầu Lão phu nhân đồng ýâ€
Hắn vừa nói xong, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hÃt phải má»™t ngụm khà lạnh. Nha đầu hồi môn là chuyện bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng vẫn chÆ°a nghe nói có nhạc mẫu hồi môn a!
“Lão phu nhân, phụ thân ta đã mất nhiá»u năm, để nÆ°Æ¡ng sống má»™t thân má»™t mình ta cÅ©ng không yên tâm, khẩn cầu Lão phu nhân thà nh toà nâ€, Văn Tiệp dáºp đầu thÆ°a.
Lão phu nhân không nói gì, ánh mắt chuyển sang PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng rồi lại nhìn Tam thẩm, lão phu nhân thở dà i, “Văn Tiệp, đứa nhá» nà y tháºt có hiếu, để mẫu thân của ngÆ°Æ¡i ở lại đây má»™t mình hẳn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không yên lòng. Äược rồi, ta cÅ©ng là m ngÆ°á»i tốt, để mẫu thân ngÆ°Æ¡i cùng ngÆ°Æ¡i đến DÆ° Hà ng là m bạn. Thê tá» của Äình Quý, nữ nhi của ngÆ°Æ¡i có hiếu tâm, đây cÅ©ng là phúc khà của ngÆ°Æ¡i. Hãy yên tâm, PhÆ°Æ¡ng gia nà y vÄ©nh viá»…n là nhà của ngÆ°Æ¡i, khi nà o muốn trở vá» thì cứ trở vá»â€. Tam thẩm Ä‘i đến quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Lão phu nhân dáºp đầu tạ Æ¡n, mắt lệ tuôn rÆ¡i.
Sau khi tin tức nà y đến ÄÆ°á»ng Viên, Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± không tiêu hóa nổi. Nà ng lặng yên má»™t mình ngồi trên trÆ°á»ng ká»·, cÅ©ng không để tâm xem PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cùng Äô Äô Ä‘ang đùa cái gì. Äô Äô còn chÆ°a biết Tam nãi nãi thÆ°Æ¡ng yêu hắn nhất cÅ©ng sẽ không được thÆ°á»ng xuyên gặp mặt, hắn chỉ biết quấn quÃt lấy phụ thân đòi kể chuyện xÆ°a, “Ai~!â€, Hải ÄÆ°á»ng thở dà i, PhÆ°Æ¡ng phủ nà y cÅ©ng không còn ý nghÄ©a gì nữa. Văn Tiệp Ä‘i rồi, Tam thẩm cÅ©ng Ä‘i rồi, xem ra ngà y mình rá»i khá»i PhÆ°Æ¡ng phủ đã cáºn ká». Chỉ là , nếu Äô Äô không nhìn thấy Lão phu nhân cùng phụ thân thì hắn có nhá»› bá»n há» không? Còn có Tiểu Cam cùng Di tẩu, bá»n há» phải là m sao bây giá»? Nà ng vốn định phó thác bá»n há» cho Tam thẩm, hiện tại xem ra phải thay đổi kế hoạch rồi, tháºt Ä‘au đầu mà ! Hải ÄÆ°á»ng vá»— vá»— đầu khôi phục tinh thần, nà ng nhìn hai gÆ°Æ¡ng mặt má»™t lá»›n má»™t nhá» Ä‘ang chÆ¡i đùa, con trai cÅ©ng nháy mắt nhìn nà ng kỳ quái, “Äô Äô a, nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ còn lại má»™t mình ngÆ°Æ¡iâ€. Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»›p lại con trai từ trong tay PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, nà ng gắt gao ôm con và o ngá»±c, trong lòng có chút chua xót.
“Là m gì váºy? Äừng dá»a đứa nhá»â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình sá» sỠđầu con trai, “Văn Tiệp cùng Tam thẩm không phải là không trở lại, Dục Bằng cÅ©ng sẽ không vÄ©nh viá»…n ở lại DÆ° Hà ngâ€
Hải ÄÆ°á»ng thất thần trong chốc lát, “Không ở DÆ° Hà ng cÅ©ng sẽ ở địa phÆ°Æ¡ng khác, là m quan thân bất do ká»·â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng, “Kể cÅ©ng lạ, tại sao ngÆ°Æ¡i đối xá» vá»›i Văn Tiệp thân thiết nhÆ° váºy nhÆ°ng lại không ngó ngà ng đến Văn Äình, Văn TÄ©nh?â€
Bởi vì Văn Tiệp giống ta, Ä‘á»u là nạn nhân bị ngÆ°á»i nhà các ngÆ°Æ¡i ngược đãi a, “Nha đầu Văn Äình được lão Phu nhân sủng ái nên sinh tâm kiêu ngạo. Văn TÄ©nh, hừ, ngÆ°á»i cùng tên không hợp, ngÆ°Æ¡i sẽ không biết trong lòng nà ng ta nuôi bao nhiêu quá»·. Hai ngÆ°á»i muá»™i muá»™i kia của ngÆ°Æ¡i không tốt, Văn Tiệp thiện lÆ°Æ¡ng, dá»… bị khi dá»…â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nghe xong liá»n cÆ°á»i ha ha, “Nguyên lai Diệp nÆ°Æ¡ng tá» chỉ có thể khi dá»… ngÆ°á»i yếu nhượcâ€
“Gì, ai nói, ngÆ°Æ¡i xem hai vị muá»™i muá»™i kia của ngÆ°Æ¡i có dám trêu chá»c ta hay không?â€, Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°á»›ng mi.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhìn vẻ mặt hừng há»±c của nà ng, trong đầu liá»n hiện ra hình ảnh năm đó cùng Thừa Nghệ, Trầm ÄÆ°á»ng du ngoạn. Năm đó cÅ©ng là vẻ mặt nà y, hắn không tá»± chủ vÆ°Æ¡n tay chạm và o mặt nà ng, “NgÆ°Æ¡i a, mồm mép tháºt lợi hạiâ€
Thân thể Hải ÄÆ°á»ng cứng Ä‘á», có chút không quen Ä‘á»™ng tác thân máºt của hắn. Mặc dù nà ng cố gắng giấu diếm nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Sở Äình vẫn cảm giác được, hắn ngượng ngùng nói, “Kỳ tháºt Văn Äình là muá»™i muá»™i tốt, có thể giữa các ngÆ°Æ¡i có chút hiểu lầm, chỉ cần ngÆ°Æ¡i kiên nhẫn ở chung sẽ hiểu rõâ€
Muá»™i muá»™i của ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đối xá» tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i, bất quá nếu so vá»›i Văn TÄ©nh, Văn Äình xem nhÆ° tốt hÆ¡n nhiá»u, chỉ là bổn tiểu thÆ° không có hứng thú giúp ngÆ°Æ¡i giáo huấn muá»™i muá»™i.
Ngà y hôm sau, Hải ÄÆ°á»ng mang theo Äô Äô đến Niệm Hòe Viên. Tam thẩm Ä‘ang chỉ huy Thanh Nhi thu dá»n đồ đạc nà y ná». Sau nà y Khấu Nhân cùng Thanh Nhi cÅ©ng không ở lại PhÆ°Æ¡ng phủ, Tiểu Cam Ä‘ang giúp các nà ng má»™t tay.
“Tam thẩm, ngÆ°á»i phải bảo trá»ng, DÆ° Hà ng không thể so sánh vá»›i Thiên Phủ, nói vá»›i Thanh Nhi chuẩn bị nhiá»u quần áo má»™t chútâ€
Tam thẩm ôm hôn Äô Äô, trong mắt đầy quyến luyến, “Tam thẩm biết, Hải ÄÆ°á»ng, nghe ta nói má»™t câu, bất luáºn trong quá khứ các ngÆ°Æ¡i đã xảy ra chuyện gì, hãy để tất cả trôi qua Ä‘iâ€
Hải ÄÆ°á»ng không nói gì, nà ng chỉ thở dà i má»™t hÆ¡i. Có những loại thù háºn má»™t khi vÆ°á»›ng phải sẽ trở thà nh khắc cốt ghi tâm. Hiện tại bá»n há» có thể ở chung má»™t chá»—, nhÆ°ng má»—i khi hắn chạm đến nà ng, Hải ÄÆ°á»ng chỉ sợ mình không thể chấp nháºn được, “Tam thẩm, ta xem Hứa Dục Bằng cÅ©ng là ngÆ°á»i tốt, Văn Tiệp coi nhÆ° đã tìm được lang quân để dá»±a và o, ngÆ°á»i cÅ©ng nên thong thả hưởng phúc Ä‘i thôiâ€
Tam thẩm cùng Văn Tiệp Ä‘i rồi. Ngà y bá»n há» rá»i thà nh, Hải ÄÆ°á»ng tiá»…n má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng lại thêm má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, thẳng đến khi không còn nhìn thấy xe ngá»±a. Äô Äô dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng hiểu được phần nà o, hắn gắt gao ôm chặt nà ng. Tạm biệt, những bằng hữu đối xá» tốt nhất vá»›i ta ở thá»i cổ đại nà y, các ngÆ°Æ¡i nhất định phải hạnh phúc. Trong xe ngá»±a, hai mẫu tá» nà ng cÅ©ng không nói chuyện, Sở Äình chÆ°a bao giá» nhìn thấy bá»™ dáng nà y của Hải ÄÆ°á»ng, hắn vừa định vÆ°Æ¡n tay ôm Äô Äô liá»n bị Hải ÄÆ°á»ng nghiêng ngÆ°á»i né tránh. Hiện tại, đứa con là tà i sản duy nhất của nà ng, loại cảm giác nà y…Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy không thoải mái.
Tà i sản của c0f7e3
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của c0f7e3
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ