“Ầm”một đạo kiếm khí đánh về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhẹ nhàng nhảy khỏi tránh thoát. Hắn quay ra sau thì thấy một cái bóng trắng không lồ đang vô cùng giận giữ nhìn về phía Lý Sơn. Hắn có chút kinh ngạc khi Lý Sơn tránh thoát. Bóng ma gầm lên: “Kẻ vượtgiới sẽ chết”
“Vậy sao?” Lý Sơn nhếch miệng: “Có vẻ không đâu một trận không xong rôi huh!?” Lý Sơn hướng về bóng ma chỉ ngón chỏ lên tiếng: “Đến đây đi!”
“Hừ” Nam tử bóng ma hừ lạnh một tiếng hai tay huy động liên tục biến thành kiếm khí bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn xoay tròn kiếm Yamato tạo thành một vòng tròn ngăn cản kiếm khí của bóng ma nam tử bắn đến. Nam tử điên cuồng huy động kiếm khí bắn về phía lý Sơn nhưng không như hắn mong muốn từ người Ký Sơn xuất hiện chín đạo kiếm linh, kiếm linh như có linh tính hướng thăng bóng ma nam tử bắn đến.
Nam tử huy động kiếm khí bắn vỡ kiếm linh nhưng rất nhanh hắn cảm nhận được di chuyển. Bóng ma nam tử di chuyển cực nhanh, chỗ cũ của hắn xuất hiện một quang cầu màu đen trong đó liên hoàn trém đánh tời.. Lý Sơn vừa rồi tung ra thứ nguyên trảm Judgement Cut). Hắn lại tập hợp ra chín đạo kiếm linh xoay quanh mình dùng một cú Trick di chuyển cực nhanh xuất hiện trên đầu của bóng ma nam tử. Cả người Lý Sơn bốc ra hỏa diễm hắn thân mình dùng chân đá chéo xuống cả thân thể xoay theo hình xoắn ốc.
Nam tử hai tay huy ra một kiếm rtrực tiếp đâm vào lòng ban chân của Lý Sơn nhưng cả chân và tay hắn đều bị giáp bạc Beowulf che phủ. Kiếm khi chỉ đả thương được một chút Beowulf ngay lập tức bị Lý Sơn đá xuyên qua một cước thẳng ngực bóng ma nam tử làm hắn bắn ra ngoài.
“Tiên phong vân thể thuật” bóng ma nam tử hét lớn một chiêu sau đó từ người hắn chia ra hai người sau đó chúng lại tiếp tục chia ra thành chín người xuất hiện tại trung quanh Lý Sơn. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hét nhỏ: “Dopplganger” một bóng đen cũng xuất hiện bên cạnh hắn.
Lý Sơn cả người tập trung chín đạo kiếm linh bắn thắng hướng mấy bóng ma phân thân. Hắn không ngừ dùng tinh thần lực quét xem cùng với mắt mộng 360 độ không ngờ 9 nhân ảnh này hắn đều cảm nhận là thực thể. Mấy đạo kiếm linh cùng với kiếm khí đụng nhau phát ra tiếng: “oanh, long, long…” cộng hưởng kình khí tràn ra ngoài.
Rất nhanh Dopplganger nhân ảnh hứ hai ngay một kiếm chém mất một phân thân của bóng ma nam tử. Kế đó hắn lại liên hoàn kiếm chém ra đứt một phân than nữa. Bóng ma nam tử hoảng hồn ngay lập tức sát nhập thành một thân ảnh. Chín kiếm xoay tròn màu lam quang như của Lý Sơn không ngờ Dopplganger phóng vào gân lại bị kiếm ảnh chém làm đôi biến thành khói mù bay về phía cơ thể của Lý Sơn.
“Ngự kiếm thuật vạn kiếm quy nhất” bóng ma nam tử gào lên. Cùng với đó bay chung quanh bóng ma nam tử là vô cùng nhiều kiếm và kiếm. Tất cả lam quang kiếm đều hợp nhát nhưng nó lại vô cùng bé chỉ bàng một thanh kiếm bình thường rõ ràng là chúng bị nén tới cực độ. Nhìn là biết uy lực khỏi phải nói.
Trong tay Lý Sơn thanh kiếm khẽ lóe sáng. Hắn tập trung ma nguyên lực(ma lực cấp cao) và chân nguyên lực vào thanh kiếm. Lý Sơn nhìn thẳng về phía bóng ma nam tử hét lớn: “Trảm phá thời không”
“Oanh long long…” hai đạo kiếm thuật va chạm vào nhau phát ra tiếng động rầm trời. Bóng ma nam tử bị chiêu thức của Lý Sơn chém bay rơi rung xuống đất tạo ra một hố cực lớn. Lý Sơn cả người toàn máu là máu. Cái chiêu trảm phá thời không này do hai thứ năng lượng diên cuồng va chạm với thân thể Lý Sơn bá đạo như vậy mà vẫn còn có tính phá hư như vậy thì… Mà hắn cũng bực là tại sao mấy loại niệm lực công kích với mấy loại quỷ hồn trong đây tại sao có sức sát thương nhỏ như vậy a. nếu không hắn sẽ sử dugj tinh thần chấn bạo thì tốt…
Chân Lý Sơn đè lên bóng ma nam tử. Kiếm Yamato của hắn đang kề sát cổ của bóng ma nam tử. Nam tử lúc này có chút thống khổ gào lê: “Tại sao người không tha cho ngươi, tại sao ngươi không thac cho ta, tại sao ngươi không tha cho cô ấy…” sau đó nhìn về phía Lý Sơn cười lớn: “A, Hahaha cũng tốt người giết ta cũng oi như ta được giải thoát…”
“Khương Minh…?” Lý Sơn nheo mắt nhìn về phía bóng ma nam tử cao lớn.
“Đừng, đừng giết phụ thân của tôi…” một thiếu nữ mặc áo cổ trang di chuyển nhanh giống như không bước đi ma đang bay vậy di chuyển về phía bóng ma nam tử. Lý Sơn cũng kôn nghi ngờ gì người đang nằm dưới thân theẻ mình là Khương Minh.
Lý Sơn quan sát một chút thiếu nữ. thiếu nữ mặc cổ trang tóc xóa ngang vai đen nhánh, đôi môi nhỏ nhắn đỏ thắm, con mắt uót át đầy nước, cái mũi thanh tú, lông my tiêm tế. Làn da bạch sắc bất quá có chút giống như bị bệnh. Một âm thanh cắt di suy nghĩ của Lý Sơn: “Nương tử” Lý Sơn quay đầu lại thì thấy người này phát ra âm thanh không ai khác là Khương Minh.
“Phụ thân con là nữ nhi của người không phải là mẫu thân…” thiếu nữ lên tiếng.
“Ngươi là nữ nhi của ta cũng là nữ nhi của Tiểu Uyển” Khương Minh run run bàn tay chỉ vào thiếu nữ. Lý Sơn lúc này dừng bước rời ra xa muốn nhìn hai cha con tâm sự. bất quá hắn cần tìm Linh Nhi nếu cần thiế cứ tiền hành đập và đập sẽ tìm ra nhanh hơn.
Con chó nhỏ rát thông minh sau trận kết thúc nó nhanh chóng chạy đến gần Lý Sơn liên tục liếm liếm chân quấn quít lấy Lý Sơn mà lấy lòng. Lý Sơn kéo nó lên ôm vào lòng vỗ về an ủi. Con này nhưng rất là ngưu a.
“Hơn 100 năm rồi tại sao cha vẫn còn tự trách mình như vậy…” thiếu nữ lên tiếng sau đó quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Xin đại hiệp tha cho phụ thân tiểu nữ, tiểu nữ nhất định sẽ khuyên ông ấy sớm rời đi nơi này…”
“Được thôi! Tùy cô thôi…” Lý Sơn hất tay về phía hai người. hắn gãi gãi mũi chờ cho mọi chuyện tiến triển xem sao. Lý Sơn hắn cũng biết chuyện của Khương Minh Khương Minh lúc trước yêu và kết hôn với một yêu tinh. Sưa nay các chính phái trong giời võ lâm hay tu tiên giời đều là loại ghét ma quỷ yêu quái. Hành động của Khương Minh đã phản bội đi tín niệm của Thục Sơn. Thế nên Thục Sơn mới truy sát hai người họ. hai người chạy trốn vào khóa yêu tháp bất quá mấy ngừoi trong sư môn vẫn không tha cho họ mà tiếp tục truy kích tận diệt. trong lúc điên cuồng Khương Minh hóa thành oán linh trảm sát toàn mọi người trong tháp. Thê tử của Khương Minh lúc đó bị thương nặng nhưng lại mang thai sau đó vì thể mà bỏ mình. Khương Yển sinh ra chưa được ba tháng thì mẫu thân mất chỉ hấp thụ một chút chân nguyên còn lại của mẫu thân mà thành hình.
“Xin lỗi Uyển Nhi ta phụ thân không thể đi được…” Khương Minh bóng ma lên tiếng lắc đầu: “Tội nghiệp của phụ thân quá nặng không thể rời khỏi nơi này… cũng không thể siêu thoát được…” Đôi mắt của Khương Minh trở lên vô cùng đau sót ngón tay chỉ thẳng lên trời: “Ai có thể cho ta câu trả lời, ai có thể cho ta câu trả lời…” sau đó quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Đến đây đi thiếu niên lang…”
“Đừng mà phụ thân” Khương Uyển Nhi vô cùng lo lắng lên tiếng: “Nếu như làm vậy linh hồn người sẽ vinh viên ly tán bất siêu sinh” uay về phía Lý Sơn lên tiếng: “đại hiệp cầu người cho thêm Uyển nhi thời gian, nhất định Uyển Nhi có theẻ khuyên dược phụ thân…”
Lý Sơn tặc lưỡi thở dài lắc đầu nhìn về phía Khương Minh: “Ông không sai? Ông chẳng có gì sai cả…”
“ta không có sai!?” Khương Minh nhìn về phía Lý Sơn nghi hoặc sau đó ngón tay chỉ về phía mấy chiếc bia mộ lên tiếng: “Vậy là họ sai!?”
“Họ cũng không có sai!” Lý Sơn lên tiếng lắc đầu.
“Vậy không có ai sao tại sao cô ấy lại chết!” Khương Minh rống giận ngón tay chỉ veè phía Lý Sơn lên tiếng: “Nói với ta không ai sai tại sao cô ấy còn chết. tại sao họ không tha cho cô ấy?”
“Phụ thân…” thiếu nữ hai mắt chảy ra òng lệ nhìn về phía Khương Minh.
Lý Sơn khoanh tay lắc đầu: “Chỉ là đứng trên lập trường và đạo khác nhau mà thôi…” Lý Sơn bắt đầu di lại lên tiếng: “Thật ra thì nếu đừng trên khía cạnh của ông mà nói thì vì tình yêu mà bỏ qua hết thảy vì tình yêu mà chiến đấu bỏ mình…” Lý Sơn chỉ vào Khương Minh: “ông không có sai tôi thích điều đó ở ông.” Lý Sơn hơi hơi nghếch đầu chỉ về phía mấy cái bia mộ lên tiếng: “họ cũng không có sai. Đứng trên ddạo của họ mà nói thì họ chỉ muốn bảo vệ danh dự của sư môn. Hơn nữa sư phụ ông tôi dám khẳng định rất yêu thương ông đi…” Nói xong Lý Sơn đợi một khoảng thời gian nhìn về phía Khương Minh thấy ông ta im lặng không nói gì, hắn tiếp tục nói: “Đơn giản vì sư phụ ông sợ ông rơi vào ma đạo nên mới ngăn cản ông đến với cô ấy chỉ có thể thôi! Ông không sai mà họ cũng không sai” Lý Sơn chỉ vào chính bản thân mình: “ếu tôi là ông tôi cũng không ngần ngại đôi tay mình phải nhuốm máu, huh?”
Thấy Khương Minh đang suy nghĩ điều gì Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Vậy đạo của ông là gì?”
“Đạo của ta, đạo của ta là gì ư?” Khương Minh một bộ mặt nghi hoặc tự hỏi mình. Sau đó chỉ về phía Lý Sơn lên tiếng: “ngươi có thể cho ta biết đạo của ta là gì không? Nói cho ta biết đi đạo của ta là gì?”
Lý Sơn tự chỉ vào bản thân mình cười cợt nói: “Tôi chỉ biết đạo của mình thôi. Vậy ông hỏi tôi làm sao tôi biết đạo của ông. Chỉ có chính ông mới biết đạo của mình mà thôi!”
“Chỉ có chính ta ư?” Khương minh tự lẩm bẩm họi lại bản thân mình. Sau đó hắn lên tiếng hỏi Lý Sơn: “ngươi co thể nói cho ta đạo của ngươi được không?”
“Đạo của tôi ư?” Lý Sơn tự chỉ bản thân mình lên tiếng mỉm cười: “Tốt thôi. Đạo của tôi là tuy tâm sử dục. Liên tục vươn lên trở thành người mạnh, có sức mạnh để bảo vệ những người mà tôi yêu thương. Đạo của tôi đó là dù phải nhuốm máu toàn dân trong thiên hạ tôi cũng nhất quyết bảo vệ người been cạnh mình. Cho dù có phải trở thành tu la xuống mười tám tầng địa ngục tôi ũng sẽ dùng chính đôi tay này để bảo vệ hết thảy những gì mình yêu thương…”
Khương Minh lẩm bẩm gì đó sau đó kinh ngạc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “hay cho câu dù có phải xuống mười tám tầng địa ngục. hahaha…”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Nếu lúc trước ông có sức mạnh vượt qua hết thảy vượt qua sư phụ ông vượt qua mọi rào cản của thiên hạ như vậy ông sẽ cùng cô ấy sống rất vui vẻ. Quản gì miệng lưỡi thiên hạ tên nào không muốn sống cứ việc giết…” Lý Sơn nhếch miệng cười: “Thánh nhân bất nhân lấy vạn vật vi số cẩu. từ xưa nay vốn không có gì là thân tiên. Họ chẳng qua cũng chỉ là sinh vật họ tồn tại mạnh hơn siêu thoát ra khỏi con người. Họ có sức mạnh điều khiển vạn vật, họ có tuổi thọ vô cùng dài. Chính vì những điều này mà họ được con người tôn thành thần linh…”
Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về Khương Minh lên tiếng: “Yêu ma thì sao? Thần tiên thì sao?” Lý Sơn nhìn về phía Khương Minh đang nhìn về phía mình: “nếu yêu ma quỷ quái mà giúp con người. Làm những việc tốt cho con người họ sẽ nhận định đó là thân tiên. Ngay cả yêu hồ cũng có thể được họ thờ phụng thành hồ tiên. Giống như Nữ Oa cũng là từ yêu tộc nhờ công đức vô lượng lên mới trở thành tthần tiên sao…” Lý Sơn càng nói càng hắng hắn lại tiếp tục bài thuyết giảng của mình: “Nếu như thần tiên làm việc xấu với con người thì con người sẽ nhân định họ là tà ma yeu quái…” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Khương Minh lên tiếng: “không phải sao?”
Lý Sơn thấy Khương Minh vẫn yên nặng, Lý Sơn lại tiếp tục nói: “Từ khi cô ấy trở thành thê tử hay trước lúc đó cô ấy là nương tử ông cô ấy có làm việc ác bao giờ không?”
“Quả thực nương tử của ta chưa bao giờ làm việc xấu cả?” Khương Minh nhận định như vậy. Sau đó nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Cô ấy chưa bao giờ hại người… hơn nữa cô ấy nhiều lần còn giúp đỡ họ”
“Vậy là đúng rồi!” Lý Sơn mỉm cười chỉ ngón tay về phía Khương Minh: “Cô ấy chưa bao giờ hại người còn giúp họ vậy thì cô ấy là người tốt là thần tiên…”
“Cô ấy là thần tiên cô ấy là người tốt sao!?” Khương Minh bộ mặt nghi hoặc nhìn veè phía Lý Sơn lên tiếng: “Vậy tại sao cô ấy lại phải chết? Tại sao vậy?”
“Đơn giản thôi vì dạo bất đồng. Cô ấy lại xung đột với đạo của Thục Sơn môn phái chỉ đơn giản vậy thôi” Lý Sơn nhún nhún vai chỉ về phía Khương Minh lên tiếng: “Sao ông không siêu thoát đi nhỉ biết đâu như vậy còn có cơ hội gặp lại cô ấy?” Lý Sơn nghi hoặc hỏi.
Thấy Khương Minh như bộ trầm tư suy nghĩ. Sau đó Khương Minh khuôn mặt trở lên vô cùng hòa hoãn nhìn về phía Lý Sơn. Hắn thở ra một hơi lên tiếng: “Tiểu bằng hữu ta có thể nhờ cậy ngươi một chuyện được không?”
“Chuyện gì vậy?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.
Khương Minh suy nghĩ một chút rồi trầm ngâm hơngs về phía con gái của mình lên tiếng: “Khi ta ra đi sẽ chỉ con nó là lỗi lo của ta…” hắn nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tiểu bằng hữu có thể hứa với ta thay ta chăm sóc cho Uyển Nhi được không?”
Lý Sơn dùng ngón cái tự hỉ vào bản thân mình: “Tôi sao huh?”
Hắn hướng Khương Minh hỏi thấy Khương Minh gật đầu: “Đúng vậy! Ta muốn giao Uyển Nhi cho cậu?”
“Phụ thân!” Khương Uyển Nhi lúc này mặt hơi đỏ nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn gãi gãi mũi hơi cúi đầu: “Nghe như cái vụ bức hown ấy nhỉ?” Lý Sơn ngẩng đầu lên nhìn Khương Minh sau đó mỉm cười: “Bất quá tôi là tôi thích…”
“Vậy có nghĩa cậu đồng ý?” Khương Minh mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.
Lý Sơn dang tay ra phản đối: “Không được?”
“Tại sao?” Khương Minh cau mày nhìn về phía Lý Sơn. Khương Uyển Nhi khuôn mặt cũng thoáng qua mất mát.
:Lý Sơn thở dài: “Đừng dụ dỗ tôi nữa được không! Tôi biết tôi là dâm tặc là một tên đại sắc lang…” Lý Sơn chỉ vào bản thân mình: “Nếu ông còn dụ dỗ tôi nữa tôi thật sự không chịu nôi mà kéo cô ấy thành thân động phòng ngay bây giờ nga?” Lý Sơn thở dài lắc đầu: “Tôi đã có thê tử và rát sợ hậu cung xảy ra chiến tranh nga?” Lý Sơn cũng khôn hiểu tại sao tâm tính của hắn hôm nay lại thay đổi trở lên quá khích như vậy.
“Hahahahaha….” khương Minh nghe thấy thế cười lớn: “nói chuyện với cậu thật là thú vị tiểu bằng hữu” Nói song thân thể ông ta bắt đầu trở lên mờ dần, hắn hướng Lý Sơn lên tiếng: “Vạy ta oi như cậu đã đồng ý rồi đi!”
“này, này…” Lý Sơn hướng về phía Khương Minh cánh tay đưa ra như muốn kéo cái gì đó.
“Uyển Nhi bao nhiều năm nay lần đâu tiên cha gặp mặt con” Khương Minh hướng về phía Uyên Nhi lên tiếng: “Uyển Nhi bây giờ phụ thân phải đi con phải biết tự bảo trọn lấy mình” sau đó chỉ về phía Lý Sơn: “cậu ta là một chàng trai tốt hãy biết nắm bắt thật tốt thời cơ…”
“Phụ thân” lúc này hai hàng nước măt của Khương Uyển Nhi chảy ra. Khương minh bắt đầu mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn sau đó thân hình từ từ biến mất.
“hoàn thành nhiệm vụ đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”
“Cái lão già này!” Lý Sơn lắc đầu muốn khởi bước rời đi. Hắn cũng chán nản lắc đầu cái vụ từ thiện khi mà chuyển kiếp có thể coi như đây là một trong hay không?
“Chờ đã…” Uyển Nhi lúc này chạy lại líu kéo Lý Sơn lên tiếng: “Cũng nhờ Lý đại ca mà phụ thân tôi mới được sieu thoát. Đại ca đã giúp tôi quá nhiều tôi sẽ dùng cách của loài người để cảm kích đại ca. Hơn nữa theo như lời cha tôi nói…” Uyển Nhi hơi đỏ mặt nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “tôi sẽ lấy đại ca làm tướng công…”
“bùm” trong đầu Lý Sơn nổ đôm đóm hắn cũng nghĩ chỉ là đùa thôi không ngờ lại thành sự thật. Lý Sơn lắc đầu bỏ đi suy nghĩ này hắn giờ không hiểu sao rất có cảm xúc bị kích thích. Lý Sơn lên tiếng: “Đừng, đừng, nếu như cô nói vậy tôi rất sợ sẽ đè cô ra mà ba ba ba ba ngày ba đêm mất a?”
“ba ba ba là sao?” Uyển Nhi nghi hoặc hỏi.
Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu. hắn vẫn vê hai đầu ngón tay lên tiếng nhỏ giọng: “Đó là giúp cô sinh em bé đó!”
“không sao?” Uyển Nhi gật đầu lên tiếng: “Đây là việc rât bình thường mà một người nương tử phải làm mà. Tôi không ngại đâu! Hơn nữa tôi đã xác định theo đai ca rồi…”
Lý Sơn dang tay ra: “Tính! Tôi đang tìm một người là Linh Nhi. Cô có cách nào giúp tôi không?”
Uyển nhi nghi hoặc một chút. Thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn mở miệng: “ngoài chỗ này ra chưa từng đến chỗ nào khác nhưng mà tôi có bảo tháp có thể giúp cho đại ca” Uyển Nhi lúc này khuôn mặt mỉm cười trông vô cùng đẹp.
Xét vì mức độ đẹp thì Linh Nhi so với Uyển Nhi đẹp hơn nhiều. Nhưng Linh nhi là vẻ đẹp thánh thiện làm cho người không lỡ tiết độc. nhưng Khương Uyển Nhi lại khác. Khi nàng chu cái mỏ đỏ thắm lên lúc này dòng máu trong người Lý Sơn sôi trào đến mãnh liệt hắn rất muốn đè nàng xuống mà ba ba ba 300 lần là 300 lần. Lý Sơn không nhịn được kéo lấy tay Uyển Nhi hung hắn dùng môi hôn chặt lấy thân thể nàng.
:”Ô” Uyển Nhi bị tập kích bất ngờ không kịp chỉ phát ra một tiếng nhỏ nhẹ. Thiếu nữ không làm gì khác hơn là có chút phản kháng nhưng rất nhanh nàng cảm nhận được một thứu gì đó ướt át chui vào miệng nàng.
Thân thể Lý Sơn như sôi trào, thân thể uyển Nhi lại lạnh như băng. Hắn khi cầm tay hung hăng ôm nàng vào lòng lại cảm giác vô cùng dễ chịu. Khi đưa đầu lưỡi vào miệng Uyển Nhi hắn lại có cảm giác vô cùng thoải mái. Hắn dù gì cũng không phải nụ hôn đầu mặc dù còn là xử nam Lý Sơn lúc này đắm chìm trong một nụ hôn sâu. Uyển Nhi đáp lại có chút vụng về nhưng rất nhanh hai cái lưỡi quấn quýt với nhau. Hơi ấm từ người Lý Sơn truyền qua nang làm nàng thập phần thoải mái.
“Uhm” hai người lúc này tách nhau ra hình thành giữa hai người là một tia ngân tuyến nước. Lý Sơn không nhịn được lại tiếp tục dùng miệng hôn lên đôi môi của Uyển Nhi để ngắt lấy tuyến nước dãi. Uyển Nhi cả người mễm nhũn ra.
Lý Sơn mỉm cười nhìn Uyển Nhi, hắn nhẹ nhàng dùng bàn tay nâng cằm nàng lên: “Đôi môi của muội rất ngọt ngào đấy. Coi như nó làm trả ơn như vậy được không?”
“Lý đại ca huynh chọc cai gì vào người muội vậy” Uyển Nhi lúc này lên tiếng.
Nghe thấy thế Lý Sơn khuôn mặt có chút đỏ. Hắn sách lại chiếc quần của mình sau đó lên tiếng: “Được rồi muội có cách nào lên được đỉnh tháp tìm Linh Nhi không ta rất lo lắng cho cô ấy!?’
Khương Uyển Nhi đưa tay ra trong tay nàng xuất hiện hai bình ngọc một trắng một lam. Uyển Nhi khuôn mặt hơi đỏ lên: “Đây là con ong dấn đường đây là con ong dờ đường…”
Lý Sơn cầm lấy hai chiếc lọ lên tiếng: “Cảm ơn muội, Uyển Nhi!’
Lý ơn đang định cầm lấy thì Uyển Nhi đưa cho Lý Sơn một thanh kiếm. hắn nhìn thanh kiếm có chút uen nhưng không nhớ ở đầu. Lý Sơn cầm lấy nó lên tiếng: “Đây là…?”
Uyển Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Cái này là cây thất tinh bảo kiếm của phụ thân tôi. Tôi tặng cho đại ca!”
“Cảm ơn muội!’ Lý Sơn gật đầu mỉm cười.
“Đúng rồi tại sao dưới quần đại ca có vật gì càng ngày càng to vậy?” Uyển Nhi lên tiếng nghi hoặc hỏi.
“không có, không có vật gì đâu!” Lý Sơn lắc đầu lên tiếng phản đối.
“Vậy sao?” Khương Uyển Nhi bộ mặt hơi nhíu mày rồi gật đầu. Khương Uyển Nhi nhìn về phía Lý Sơn với con mắt cầu mong: “Lý đại ca ta có thể đi với huynh không?”
Lý Sơn thở dài một hơi hắn lắc lắc đầu lên tiếng: “Cô không sợ tôi là một tên háo sắc sao? Tôi nhưng là một tên đại sắc lang nga không biết lúc nào sẽ ăn sống cô đâu?”
Khương Uyển Nhi lắc lắc đầu nhỏ giọng lên tiếng: “Ta tin Lý đại ca không phải là người xấu”
“hừ” Lý Sơn nhìn về phía Khương Uyển Nhi hắn cũng không thể hiểu mình lúc này nữa. nếu bỏ đi thì tiếc mà nếu giờ lại thì… Lý Sơn lắc lắc đầu dang hai tay: “Tùy cô thôi!’ Sau đó hắn hất tay thu một đống thanh kiếm vào trong chư vật giới chỉ vủa mình. Cái này đều bán hơi bị có giá so với làm chi tiến nhiệm vụ tốt hơn nhiều.
Lý Sơn sau khi đi được nửa canh giờ hắn đến một cánh cửa ánh sáng. Bàn tay hắn phát ra ánh sang lỡm của chữ “Linh” rất nhỏ. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng dùng thanh Yamato chém đoán cánh cửa tiến vào. Hắn ngước nhìn về phía trước thấy mấy cái cột được gắn bùa chú hơn nữa Linh Nhi nằm giữa đó hiện ra một cái đuôi rắn. theo sau Uyển nhu cũng hơi kinh ngạc.
Lý Sơn chạy đến ôm lấy Linh nhi liên tục gọi lớn: “Linh nhi muội sao rồi? Linh Nhi, Linh Nhi! Có nghe ta gọi không?”
“Lý Sơn đại ca” một âm thanh vang lên từ bên cạnh một Linh Nhi khác đang đứng cạnh hắn mặc một y phục màu vàng.
Lý Sơn nháy nháy mắt nhìn về phía Linh Nhi rồi lại nhìn về phía Linh Nhi đang trong vong tay mình lên tiếng: “Ta có hoa mắt không nhỉ? Từ khi nào ta từ một thê tử biến thành có hai thể tử vậy cà?”
Linh Nhi lúc này nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý đại ca huynh không có nhìn nhầm muội đã uống thuốc của Kiếm Thánh tiền bối giờ muội phải đi!”
Lý Sơn cắn cắn hàm răng lên tiếng: “Hừ lại là tên khốn đó nếu như muội phải rời khỏi đây thì ta Lý Sơn sẽ san bằng Thục Sơn này!?”
“Lý Sơn đại ca huynh đừng làm vậy!’ Linh nhi khuôn mặt có chút lo lắng lên tiếng: “Linh Nhi biết dại ca là vì Linh Nhi đến Linh Nhi đã rất vui vẻ rồi giờ Linh Nhi phải đi…”
“Sh*t sự” Lý Sơn tức giận không khỏi chửi ra một câu. Hắn nhìn về phía Linh Nhi gãi gãi mùi, hắn nhớ đến một thứ là quyển sách ma thuật của Arkham. Từ bên cạnh của Lý Sơn xuất hiện một Lý Sơn khác cả người đang bốc ra khói đen. Lý Sơn này đi đến chạm vào người của Linh Nhi.
Linh Nhi có chút kinh ngạc lên tiếng: “Lý Sơn đại ca…”
“Tin ta đi!” Lý Sơn túm lấy tay của Linh Nhi kéo vào thân thể nàng. Hắn nhẹ nhàng dung Yamato cứa tay mình bắt đầu nhỏ lên thân thể Linh Nhi và quyển sách Arkham. Quyển sách Arkham bắt đầu lóe sáng thân thể Linh Nhi cũng bắt đầu phát ra quang mang. Sau hơn mười phút ánh sáng mới biến mất đuôi rắn của Linh Nhi cũng biến về bộ dạng thân mình. Lý Sơn suy yếu thở ra hồng hộc.
Uyển Nhi lo lắng chạy đến: “Lý đại ca?”
Linh Nhi vuốt mặt Lý Sơn nhẹ nhàng nói: “Lý Sơn đại ca” thấy Uyển Nhi chạy đến thì Linh Nhi lo lắng lên tiếng: “Cô là ai vậy?”
“Ta…” Nghe thấy câu hỏi của linh Nhi thì uyển Nhu đột nhiên ngấp ngứng.
Lý Sơn thở pháo một hơi hắn nghi hoặc hỏi: “Linh Nhi rõ ràng vừa này phía dưới của muội là cái đuôi mà” Lý Sơn gãi gãi cằm lên tiếng: “tại sao khi biến lai thành đôi chân người lại xuất hiện quần áo nhỉ? Vô lý quá vô lý quá!”
Linh Nhi nghe thấy thì thì trở lên đỏ mặt lên tiếng: “Lý Sơn đại ca thật xấu!”
“Được rồi nam nhân không xấu phụ nữ không yêu” lý Sơn lắc lắc tay hắn cũng kông để ý ngửa mình về phía sau mỉm cười: “Xin lỗi hai muội ta muốn ngủ một giấc…’ Lý Sơn nhắm lại mỉm cười nhìn hai nàng. Hắn muốn xem hai nàng sẽ đối sử với nhau ra sao còn biết giải quyết. Tình cảm dành cho người kia bắt đầu chút mờ nhạt nhưng không phải là dễ dàng hắn cần là thời gan hắn cũng không hiểu tính cách của mình hôm nay sao nữa. Hắn không biết dàng đây là do huyết thống biến đổi cùng với ông pháp tu luyên của hắn cùng với hắn hấp thụ âm hồn quá nhiều đi.
“Thật là đễ thương!” Linh nhi lúc này đang ôm một con chó nhỏ. Con chó nhỏ vô cùng thôn minh biết nhận biết đâu là địch đâu là thù không ngần ngại lấy lòng Linh Nhi cùng với Uyển Nhi.
Ngoài tháp một trận chiến long trời lở đất đang diễn ra nguòi này không ai khác là Vergil cùng với hai người khác một là Bai Nghuyệt giáo chủ hai là Tửu Kiếm Tiên. Bái Nguyệt giao chủ hô lớn: “Tửu Kiếm Tiên hôm nay chúng ta liên thủ nhất định phải đánh chết ngươi này!”
“Vậy sao!” Vergil lạnh lùng lên tiếng lần này hắn khởi động nhưng là tâm linh ánh sáng. Hai người lại cực độ cảm thẩy chậm lại. Nếu như Lý Sơn ở đây chắc chắn có chút kinh ngạc. Chính xác là mọi người đều chạm lại còn Vergil thì tăng nhanh tốc độ hơn nữa những cú di chuyển của Vergil đều như vượt qua không gian vậy. Hơn nữa lại còn không chế đến mức này. Lý Sơn biết tâm linh ánh sáng của Vergil nhưng không ngờ Vergil mạnh hơn mình nhiều đứng trước hai người liên thủ còn có tính áp đảo.
Tâm linh ánh sáng của Vergil là điều khiển thời không lực lượng. Nó có thể gia tốc thời gian cũng như làm chậm nó lại ngoài ra với tâm linh này Vergil có thể bỏ qua khoảng cách khá lơn mà tiếp cận đối thủ tung ra đòn.
Bái Nguyệt giáo chú tung ra một chưởng về phía Vergil. Cùng lúc đó Tửu Kiếm Tiên dùng ngự kiếm thuất liê tục công kích Vergil. Có vẻ Vergil vô cùng bình tĩnh di chuyển rất nhẹ tránh thoát từng đòn thế của hai người họ. hai người này tu chân tương đương với cấp bốn sơ kỳ nhưng đứng trước Vergil chênh lệch quá lớn. Tu chân của Vergil đã tương đương với cấp bốn sơ kỳ hơn nữa lại còn có tâm linh ánh sáng tiến vào trung kỳ cơ nhân tỏa tầng bốn không phải dễ chơi.
“hừ” Vergil lạnh lùng hừ lạnh một tiếng sau đó hắn cả người biến thân hình thành hình thái quỷ hóa. Thanh kiếm nhật trong tay Vergil lạnh lùng sáng chói. Hắn chém hai hình dấu chữ X kiếm khí. Hai đấu X khi cắt ra cam nhận không gian ánh sáng xung quanh bị vặn vẹo. Chiêu này vô cùng bá đạo gọi là “không gian cắt nhận” của Vergil, nó hình thành bới hai đạo không gian nằm sat nhau có chiều hướng ngược nhau. Chiêu này bá đạo tuyệt luân Vergil đá thí nghiệm được nó cắt kim cương như cắt bùn vậy.
“nguy hiểm” Bái Nguyệt giáo chủ hét lớn nhưng ngay sau đó một người bị kiếm khí cắt rụng một cánh tay. Ngươi này không ai khác là Tửu Kiếm Tiên.
Thân hình Vergil biến mất sau đó cả không gian bắt đầu rung động lên. Trong không gian liên ục xuất hiện quả cầu đen hai người kinh hãi liên tục di chuyển nhưng ngay sau đó Bái Nguyệt giáo chủ bị chém cắt thành nhiều mảnh nhỏ.
“Giết chết Bai Nguyệt giáo chủ đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm tưởng thưởng”
“Vì luân hồi đội viên mạnh hơn dự tính sau mười ngày thiên thần và ác ma tiểu đội sẽ tiến vào kinh khủng phiến.”
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn tỉnh dậy thấy hai thiếu nữ đều im lặng nhìn hắn. Con chó nhỏ thì nằm trong ngực của Uyển Nhi có vẻ vô ùng hưởng thụ. Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Linh Nhi, Uyển Nhi ta ngủ được bao lâu rồi!?”
“huynh đã ngủ được ba ngày ba đêm rồi” Linh nhi lên tiếng.
Lý Sơn bụng bắt đầu réo lên. Hắn từ trong chữ vật giới chỉ lấy ra mấy viên thứ ăn rang rắn. thấy mấy nữ nhi đều nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn thở dài lắc đầu có vẻ như ba ngày nay các nàng cũng kôhn ăn gì. Lý Sơn lấy ra bốn viên ném cho hai nàng lên tiếng: “Các nàng cầm lấy?”
“Nó là gì vậy Lý đại ca?” Cầm trong tay mấy viên tròn tròn Uyển Nhi lên tiếng nghi hoặc hỏi.
“Uyển Nhi ngốc nó là dùng để ăn a” Lý Sơn lúc này mỉm cười nhìn Uyển Nhi. Triệu Linh Nhi thấy thế khuôn mặt toáng trở lên buồn bã. Lý Sơn tâm kết đã giải lúc này còn chút nhớ thương người kia mà thôi. Với Linh Nhi có chút thương và trách nhiệm với Uyển Nhi là thích. Thấy Linh nhi như vậy Lý Sơn hung hăng kéo nàng vào gần người dùng đôi môi của hắn hút chặt lấy đôi một của Linh Nhi. Mặc cho Linh Nhi đẩy hắn ra hắn hôn chặt lên môi nàng một lúc mới rời đi.
“Lý đại ca thật là đáng ghét” khuôn mặt Linh Nhi đỏ lên nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.
Thấy khuôn mặt Uyên Nhi trở lên buồn bã Lý Sơn nhếch miệng cười: “Uyển Nhi lại đây đi!” Lý Sơn chưa để cho Uyển Nhi đồng ý hắn kéo Uyển Nhi lại gần hắn. một tay ôm chặt Uyển Nhi và Triệu Linh Nhi, Lý Sơn thở ra một hơi hắn cũng không hiểu hắn muốn làm gì nữa. Lý Sơn lên tiếng: “Hai muội có thể châp nhận Lý đại ca là kẻ háo sắc được không?”
“Chỉ cần Lý Sơn đại ca nhớ đến muội linh nhi cái gì cũng chịu hết!” Linh nhi lên tiếng.
“Uyển Nhi cũng muốn ở bên cạnh Lý Sơn đại ca” Uyển Nhi lúc này ôm chặt tựa đầu vào Lý Sơn sau đó quay sang về phía Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh nhi tỷ tỷ đừng bắt Uyển Nhi rời xa Lý Sơn đại ca được không?”
“Chỉ cần muội cũng yêu thương Lý đại ca ta sẽ không ngăn cản muội” Linh Nhi gật đầu khẽ tựa đầu vào vai Lý Sơn.
Lý Sơn nhin Linh Nhi một chút rồi lại nhìn Uyển Nhi một chút. Hắn có chút yêu thương hai nàng nhưng so với Minh yên Vi tình yêu đầu hắn quả thực rất khó quên. Hắn cũng đang mê mang rốt cục mình đang làm gì nữa đây. Ban tay hắn lóe sáng ra một chữ”Linh” nhưng nó vẫn khá mờ.
“A, Lý đại ca chữ ‘Linh’ lại sáng hơn một chút rồi chứng tỏ Lý đại ca dành cho Linh nhi tình yêu lớn hơn một chút rồi” Linh nhi mỉm cười tủm tỉm về phía Lý Sơn: “Linh nhi vui lắm!”
Lý Sơn nhìn về phía mấy bức vách tường đá lên tiếng: “Phải làm sao ra khỏi đây đây?”
“Theo như Kiếm Thánh tiền bối nói…” Linh Nhi ngập ngừng đáp ứng lên tiếng: “nếu muốn rời khỏi khóa yêu tháp ngoài trừ phá hoại nó từ bên trong không có cách nào khác...”
Lý Sơn đứng dậy vuốt tóc về phía sau nhìn veè mấy cột đá. Hắn kiểm tra chút cơ thể của mình. Làn này tinh thần lực không có suy yếu mà lại có tăng trưởng ngay cả ma nguyên lực cùng chân nguyên lực cũng là như vậy. Lý Sơn nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi ngươi không chê ta nếu như ta là một ác quỷ chứ?”
“Linh nhi không quan tâm dù Lý đại ca có là gì đi nữa Linh Nhi vẫn sẽ ở bên cạnh Lý đại ca”Linh Nhi túm lấy tay của Lý Sơn.
“Còn muội” Lý Sơn nhìn về phía Uyển Nhi mở miệng hỏi.
“ta cũng giống Linh Nhi tỷ tỷ nguyện ở bên cạnh Lý Sơn đại ca cho dù bất kỳ việc gì xảy ra” Uyển Nhi hướng Lý Sơn không ngần ngại mà trả lời.
“hảo” Lý Sơn mỉm cười. Lúc này cả người hắn bắt đầu phát ra quang mang hắc ám. Hắn hướng hai người lên tiếng: “hai nàng hãy tránh xa sau lưng ta một chút…” Lý Sơn cơ thể bắt đầu biến đổi,cả người hắn mọc ra gai góc, da thịt biến đổi trở lên cứng rắn. thần mình hắn toàn là giáp cứng. hắn đang vận dụng cực hán tiến vào trạng thái hóa quỷ. Lý Sơn hống khiểu một tiếng hắn áp súc cực mạnh ma nguyên lực và chân nguyên cho chúng va chạm cực mạnh. Thân hình hắn bắt đầu nứt ra phun ả ra vòi máu.
“Lý Sơn đại ca” hai người không khỏi kêu lơn tiếng.
Thanh kiếm Yamato trong tay Lý Sơn phát sáng. Hắn hét lớn một tiếng: “Trảm phá thời không” một thanh hắc quang kiếm đâm thăng lên trời cao. Lý Sơn hống khiểu một tiếng chém mạnh vào một bên tháp. Dư uy bắt đầu lan ra. Khóa yêu tháp bắt đầu rung chuyển dần dần sụp đỏ. Lý Sơn hóa thành hinh người ôm lấy hai người Linh Nhi và Uyển Nhi bay ra khỏi tháp.
“Phá hủy khóa yêu tháp đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng”
Bất ngờ Linh Nhi ngất đi. Lý Sơn kinh ngạc lên tiếng hỏi: “Linh nhi ngươi làm sao vậy? Linh Nhi?”
“Mở ra nhiệm vụ tìm bảy món ngũ hành linh châu trúng phượng hoàng và xương kỳ lân cứu trị Linh Nhi…”
“Lý Sơn đại ca” “Sư phụ” “Lý biểu đệ” hàng loạt âm thanh vang lên. Lý Sơn ngoảnh đầu lại thì mấy người này không ai khác là đám người Lý Tiêu Dao và Triệu Vô Lệ.
“thiếu gia” âm thanh từ một người phía xa lên tiếng.
“Vergil đại ca”Lý Sơn nghi hoặc hỏi.
“Còn 9 ngày nữa chúng ta sẽ đối mặt với thiên thần và ác ma đội” Vergil lên tiéng: “Đáng tiếc Bái Nguyệt giáo chủ đã chết cùng với Thục Sơn bị chúng ta oanh kích nặng nề không có bất cứ ai có thể cho ta mượn lực”
Lý Sơn há hoóc miệng: “Chuyện này là sao?” Nghe thấy vậy Vergil bắt đầu giải thích. Lý Sơn gật đầu nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Hiện nay Linh nhi bị thương chúng ta mau đi tim thánh cô tại Nam chiếu quốc”
Vergil nghe thấy thế gật đầu hướng Lý Sơn lên tiếng: “Thiếu gia mấy ngươi họ tìm được địa linh châu?”
“Là Triệu Vô Lệ?” Lý Sơn hỏi. Vergil gật đầu xác nhận.
Lý Sơn ôm trong ngực hai thiếu nữ hạ xuống gần đám người Lý Tiêu Dao. Mấy người Lý Tiêu Dao bắt đầu tiếp đến hỏi thăm Lý Sơn. Lý Sơn quay sang Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Cô lấy được địa linh châu?” nghe thấy Triệu Vô Lệ gật đầu xác nhận Lý Sơn tiếp tục mở miệng: “Vậy đưa cho ta”
Nghe thấy giọng điệu bá đạo thì tân nhân nữ trong đoàn không nhịn được lên tiếng: “ngươi giựa vào cái gì mà đòi lấy địa linh châu. Thứ này nhưng là chúng ta tân tân khổ khổ lấy được ngươi giựa vào cái gì mà đòi lấy nó chứ?”
:”Đủ rồi!” Triệu Vô Lệ lên tiếng hướng về phía Lý Sơn trong tay nàng xuất hiện một viên linh châu nho nhỏ đang phát ra quang mang: “Ngươi mau cầm lấy!”
“Cảm ơn!” Lý Sơn quay về về phía Vô Lệ gật đầu một cái. Hắn lạnh lùng nhìn mấy người sau đó quét về phía Vergil lên tiếng: “ta muốn đến nước Nam Chiếu tìm thánh cô cưu trị Linh Nhi đại ca qua bên kia chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp!” nghe thấy thế Vergil gật đầu ném cho Lý Sơn một mảnh bản đồ lớn.
Lý Sơn túm lấy mảnh vải ôm chặt hai thiếu nữ quay sang lên tiếng: “Uyển Nhi nàng bám chắc?”
“Người muốn đi đâu vậy sư phụ” người mở miệng không ai khác ngoài Lưu Tấn Nguyên: “Nếu được Lưu Tấn Nguyên nguyện giúp sư phụ một tay”
“ta sẽ giúp ngươi mộ tay ngươi đi một mình rất nguy hiểm” Triệu Vô Lệ lên tiếng với khuôn mặt lo lắng.
“Cô ở lại chăm sóc cho bọn họ đi. Nhiệm vụ này mọi ngừi giao hết cho ta đi” Lý Sơn lên tiếng: “Dù sao ta cũng là thực lực mạnh nhất. Cô cứ hãy an bài đảm bảo họ sống được đi đã!” nghe thấy thế Triệu Vô Lệ thoáng suy tư rồi gật đầu.
Cả ngươi hắn bốc ra năng lượng manh liệt. Lý Sơn bật một cái hắn lao thẳng về phương Nam phi hành. Tốc độ nhanh bằng tốc độ âm thanh. Mọi người không khỏi cảm thán: “Tốc độ phi hành thật khủng khiếp!”
Lam y thanh niên tiến vào một hang động lớn. Lý Sơn cũng phải đi qua đây. Hắn dừng lại vung tay ra một cái đồi nhỏ toàn bộ là vũ khí là vũ khí xuất hiện tại nơi này. Uyển Nhi kinh ngạc lên tiếng hỏi: “Mấy thứ này là gì vậy Lý đại ca…”
“Mấy thứ này là đồ do ta chế ra muội đừng là lùng. Giờ chúng ta đi tìm cách cứu Linh nhi trước đã” Lý Sơn bật người phi hành về phương nam: “Vergil chuẩn bị mọi thứ đi chúng ta sẽ đánh lớn một trận….”
“Được!” Vergil mỉm cười gật đầu đồng ý.
Lý Sơn lại tiếp tục ôm hai người tiếp tục phi hành về phía Nam. Hắn không biết Thánh cô của Nam Chiếu quốc ở đâu. Lý Sơn lúc này đứng giữa kinh đô nước Nam Chiêu mà hét lớn một tiếng: “Thánh cô nước nam chiêu ở đâu cút ra khỏi đây cho ta gặp mặt”. Lý Sơn vận dụng toàn công lực phát ra tiếng rống giận. Nhiều người phàm bị hắn chấn cho hộc cả máu mồm.
“Dừng lại!” một âm thanh quát lớn người này không ai khác là Thánh cô của nước nam Chiếu. Thánh cô ăn mặc một bộ đồ kiểu dân tộc rất giống với kiểu của người dân tộc vùng sâu, mường hay Hmong gì đó của dân tộc Việt Nam. Thánh cô lên tiếng: “tiền bối ngươi là ai?”
“Cô là thánh cô của nước nam chiếu?” Lý Sơn nghi ngờ hỏi
“Đúng vậy tiền bối ngươi là ai tại sao lại đến nơi này hại dân chúng Nam Chiếu quốc ta?” Thánh Cô lên tiếng nghi hoặc hỏi.
Lý Sơn cầm trong tay thiếu nữ hạ xuống đưa về phía Thánh Cô. Một thiếu nữ trong đoàn của thánh cô lên tiếng: “Là công chúa, chính là công chúa a…”
“Cái gì!” Thánh cô hét lớn kinh ngạc: “A nô con không nhận nhầm chứ?”
“Con tuyệt đối không nhận nhầm” A Nô lên tiếng: “ông chúa, công chúa làm sao thể này?”
“Mau mau đưa công chúa theo ta a” Thánh cô bắt đầu rời đi dẫn theo đám người Lý Sơn. Lý Sơn thấy vậy cũng gật đầu đi theo. Hắn nhanh chóng giảo bước lúc này hắn nhưng vô cùng lo lắng.
Trong phòng đi đi lại lại thì đột nhiên có một đám binh lính đi đến. Một trung niên nam tử chạy đến lên tiếng: “Linh nhi, nói cho ta biết Linh Nhi nó đâu?”
Một người thiếu nữ tiến về phía trung niên nhân lên tiếng: “Hoàng thượng xin người chờ chút thánh nữ đang cứu trị cho công chúa nhất định sẽ được?”
“Nó bị làm sao vậy? Linh nhi con ta nó làm sao vậy?” trung niên ăn mặc dân tộc theo sau là hai quan binh bộ mặt vô cùng lo lắng hướng về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi.
“ông là phụ thân của Linh Nhi?” Lý Sơn nghi hoặc hỏi hướng về phía vua nam man.
“Điều dân to gan lớn mật…” Một tên binh linh hét lên hướng Lý Sơn chĩa kiếm về phía trước ngay sau đó hắn ộc máu nằm xuống đất. Mấy binh lính phía sau định động thủ lúc này đều bị áp lực của Lý Sơn trấn bụng thổ huyết ngã xuống đất.
Lý Sơn nhếch miệng cười lên tiếng. Uyển Nhi đang ở bên cạnh cố gắng níu kéo áo hắn nhắc nhở hắn. Lý Sơn mở miệng: “uổng cho ông làm một người phụ thân ngay đến cả nữ nhi và thê rử của mình cũng không bảo vệ nổi”
“Ta…” trung niên nam nhân lên tiếng không biết đáp lời sao.
“Nương a, công chúa sao rồi?” A Nô là người lên tiếng đàu tiên khi thấy thánh cô bước ra.
“Linh hồn công chúa bị thương quá nặng cần phải tìm được ngũ hành linh châu cùng với trứng phượng hoàng và xương kỳ lân để cứu trị” Thánh cô thở dài lên tiếng.
Lý Sơn nhếch miệng lên tiếng: “Tôi có thổ linh châu và địa linh châu hiện nay không biết tung tích của hai thứ khác a… Thanh cô có biết tung tích của hai thứ này không?”
Thánh cô gật đầu: “Chỉ là hỏa linh châu cùng với phong linh châu nằm ở hai đại thần thú phượng hoàng và hỏa kỳ lân. Nhân tiện ta có thể lấy được bốn thứ còn thủy linh châu cậu đến Thánh hồ kiếm thử?”
“Việc này giao cho trẫm, trẫm nhất định đi làm được!” Trung niên nhân hô lớn: “Người đâu…”
Lý Sơn quay về phía Uyển Nhi lên tiếng: “Muội ở đây ta lần này đi một chuyến. ngoan ngoãn chờ ta ở lại đây được không?”
Uyển Nhi nghe thấy vậy gật đầu đáp ứng. Lý Sơn dùng vận tốc cực hạn đi đến miếu Nữ Oa.
Bước vào một căn miếu rách nát. Lý Sơn thở dài lăc đầu có vẻ như là Bái Nguyệt giáo đã làm cho mọi việc trở lên tệ hơn thì phải. Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu. hắn phải sơm tìm ra mấy viên linh châu để kết thúc yên tâm vào đánh một trận. Hắn quan sát một bức tranh chữ từ đó có chút sóng ba động một con hỏa kỳ lân vàng nhảy khỏi bức tranh ra về phía Lý Sơn gầm gừ lên tiếng: “gru, loài người ác độc đừng làm dơ dáy chỗ này!”
“Ô hô đây là kỳ lân huh?” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phia con kỳ lân lên tiếng: “Rõ ràng là một con chó to găn thêm cặp sừng của sơn dương trở thành ky lân huh?”
“Loài người nhỏ bé sao ngươi dám phu ra những từ uế ngữ nhục mạ thần thú!” Hỏa kỳ lần khè một đoàn lửa về phía Lý Sơn.
Lý Sơn nhảy khỏi chỗ đó, hỏa lại bám vào một cái cột làm cho nó bốc cháy nhưng rất nhanh hỏa kỳ lân thu hồi nó không làm ảnh hướng tơi miếu Nữ Oa. Lý Sơn phẩy phẩy tay thoát đi hơi nóng hướng kỳ lân lên tiếng: “Lần này ta đến là vì hai thứ mộ là hỏa linh châu hai là xương kỳ lân” Lý Sơn rút ra thanh kiếm lên tiếng: “Vậy chúng ta ra ngoài đánh đi cho thỏa mãitránh làm hỏng chỗ này được chứ?”
Lý Sơn mặc kệ kỳ lân hắn lao ra ngoài khỏi căn miếu kỳ lân thấy vậy cũng tiếp tục đuổi theo. Kỳ Lân hướng về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “ngươi là người từ dị giới đến?”
Lý Sơn im lặng hắn vê kiếm dưới đât quay một vòng tròn rất mạnh một đám đất đá dược dọn dẹp sạch sẽ chỉ đệ lại một mắt đất kông còn sỏi đá vụn. hắn quay về hướng Kỳ Lân lên tiếng: “Ngươi biết ta từ đâu đến sao?”
“ta chỉ biết ngươi từ dị giới đến…” Kỳ Lân nhìn chằm chằm vào Lý Sơn lên tiếng: “hơn nữa ngươi không phải con người. Ngươi nên ròi khỏi nơi này đi, nơi này không dành cho ngươi…”
Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Kỳ Lân lên tiếng: “Giao ra xương của ngươi cùng hỏa linh châu nếu không…” Lý Sơn rút ra thanh kiếm yamato chỉ về phía kỳ lân.
“Xú trùng ngươi đã chọc giận ta ban thần thú rồi đấy” Hỏa kỳ lân phun về phía Lý Sơn một đạo hỏa nhận. Lý Sơn xoay vòng kiếm Yamato tạo một vòng tròn khiên chắn lại hỏa lực. Nhưng lần này có vẻ hắn quá khinh địch. Lý Sơn cảm nhận được hỏa lực bức người hắn nhảy lui về phía sau tránh khỏi bất quá thân thể hắn bị một luồn lửa bắn vào. Lý Sơn phải vận khởi Cửu u ma diễm để dập tắt nó.
“không ngờ ngươi lại có thể dập được Tam vị chân hỏa của ta” Kỳ Lân nhìn về phía Lý Sơn trong con mắt nó bắt đầu đỏ bừng cả người nó bốc ra hỏa lực cao ngùn ngụt.
“Hừ, tinh thần trân bạo” Lý Sơn gầm lên một tiếng nhưng rất nhanh bao phủ quanh kỳ lân là một màn sáng bảo vệ. Lý Sơn lắc lắc đầu cái này c.mẹ nó lại là kháng tinh thần lực công kích hứ. Hắn nhớ mấy loài thú dù chí tuệ cao ũng tinh thần lực hết sức nhỏ yếu. nếu tính chỉ có rồng mới có loại năng lực này thôi không ngờ kỳ lân cũng có cơ đấy.
“Hống” Kỳ lân hống khiêu lên một tiếng chân nó liên tục dẫm lên đột nhiên Lý Sơn cảm giác được nguy hiểm hắn nhay tránh né. Từ dưới đất phụt lên một cột lửa cao cả trượng. Lý Sơn cứ mỗi lần lăn tránh là y nguyên có một cột lửa từ dưới đất bắn lên hắn không nhịn được bay lên trời.
“Khè” từ miệng kỳ lân băn ra một quả cầu lửa cực lớn về phía Lý Sơn hắn phải dùng tinh thần niệm lực song song tạo màn bảo vệ tránh sáng một bên. Con này không yếu hơn Độc Cô Kiếm Thánh chút nào.
Nhưng hắn lại thấy quả cầu lửa từ phía sau vẫn tiếp tục đuổi hắn thầm ói ra mộ tiếng cái này sao giống tên lửa đuổi quá trời… Lý Sơn không làm gì khác hơn là tập hợp liên tục kiếm linh bắn thẳng hướng về phía quả cầu. Liên tục kiếm linh bắn về phía quả cầm làm cho nó nhỏ lại nhưng ngay sau dó hắn thấy mộ vật lao về phía hắn cực nhanh.
“Rầm” Lý Sơn bị một cú húc cực mạnh hai cái sừng căm xuyên qua thân thể của hắn, hắn bắn mạnh đập xuống đất. Nhưng rất nhanh vết thương hắn liền lại trong chớp mắt. Hắn cũng không muốn kéo dài trận đánh này quá lâu hắn còn cần đi tìm mấy thứ khác cùng vì nhiều nguyên nhân. “Xẹt, xẹt…” cả thân hình lý Sơn đnag biến đổi cả người hắn bắt đầu hóa quỷ Lý Sơn gào lên: “Thiên ma giải thể” đằng sau hắn xuất hiện một bóng dáng cực kỳ cao lớn màu đen tuyền.
Lý Sơn cầm tron thanh tay Yamato. Hắn nhìn về phía Kỳ Lân. Kỳ Lân trông có vẻ cực kỳ sợn hãi thân thể nó run lên bần bật. Nó há miệng phun một hỏa cầu vè phía Lý Sơn. Lý Sơn nhìn về phía nó đột nhiên thân hình hắn biến mất. Lý Sơn gầm nhẹ:”Thứ nguyên liên hoàn trảm” hành loạt quả cầu đen chi chít trung quanh quanh hỏa kỳ lần.
“hống” hỏa kỳ lần hống lên một tiếng ngã bịch xuống. Lý Sơn trở lại hình người hướng nó đi đến. Cả người nó đầy vết thương là vết thương. Lý Sơn suy nghĩ gì đó rồi dùng kiếm vung lên trên tay hắn xuất hiện một cái đoản đuôi ngắn rơi ra. Lý Sơn hướng về nó phún mấy cái phún vụ tề cấp nó phun thuốc.
Rất nhanh vết thương tren người hỏa kỳ lân đã khéo miệng Lý Sơn lên tiếng hỏi: “giao cho ta hỏa linh châu đi?”
Hỏa kỳ lân nhìn Lý Sơn nó khẽ gật đầu thả ra một viên linh châu màu hỏa sắc. Lý Sơn thu vào lòng bàn tay. Hỏa kỳ lần lên tiếng: “Dị giới giả có thể cho ta biết ngươi lấy xương kỳ lân và hỏa linh châu làm gì không?”
Lý Sơn hướng về hỏa kỳ lân lên tiếng: “ta muốn mở cứu Linh Nhi đơn giản chỉ có vậy thôi đoản đuôi này của ngươi có thể giúp ta cứu trị Linh nhi…”
“Là Linh nhi con gái của Thanh Nhi” Kỳ Lân nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“không sai ngươi biết nàng?” Lý Sơn biết chút ít truyện về mấy người này nhưng hắn đều vờ như chưa biết mà thôi.
“Vậy ngươi háy đi theo ta” Ký lân lên tiếng. hắn dẫn Lý Sơn trở lại miếu Nữ Oa. Hăn hướng Lý Sơn lên tiếng: “mu chạm dưới mu bàn chân bước tượng của thần Nữ Oa ngươi sẽ biết tất cả mọi chuyện…”
Lý Sơn đi đến chạm vào bức chân của Nữ Oa thì đột nhiên đầu hắn vang lên âm thanh: “Trở về thời gian mười năm trước thời gian truyền tồng bắt đầu” Lý Sơn đột nhiên thấy thời gian như ngắt quãng mắt hắn tối sầm lại.
“thời gian truyền tống kết thúc. Sau bốn ngày người truyền tống sẽ trực tiếp quay lại Nữ Oa miếu…”
“huh” Lý Sơn ngước nhìn về phía trước. Lúc này hắn xuất hiện trong đám đông mọi người lúc này đang hò hét. Nếu như hắn không nhầm thì lúc này mình ở chỗ vô cùng tệ đây à nha. Chính xác là sự kiện xuất hiện trước hoang hậu Nam Chiếu bị vua Nam Man ra lệnh nhốt vào ngục. Lúc này một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp bước ra mọi người hò hét lớn: “Giết hoang hậu trừ yêu tà, giết hoàng hậu trừ yêu tà…”
Trung niên nhân nhìn veè phía thiếu nữ mặt ô cùng thất thố lên tiếng: “Thanh nhi trẫm có nối với nàng”
Thiếu phụ nhìn thẳng về phía trun niên nhân len tiếng: “hoàng hậu từ xưa đến nay thiếp chưa hề trách cứ hoàng thượng.”
Một hắc bào trung niên nhân đứng ở đó hướng về phía hoàng hạu lớn tiếng nói: “Cô là ma quái làm điên đảo quốc dân. Đáng giết!”
“Đáng giết! đáng giết…” nhân dân bắt đầu reo hò.
Hoàng thượng nước Nam Chiếu mặt xanh xám lên tiếng: “Giáo chủ tại sao ông lại ho rằng cô ấy là yêu ma?”
Thấy thế hắc bào trun niên nhân hơi cau mày lên tiếng: “hoàng thượng đừng bị yêu ma mê hoặc. Ngài hãy minh xác!”
Dân chúng lại tiếp tục reo hò: “Giết hoàng hậu trừ yêu tà…”
Hoàng đế Nam Chiếu lúc này đã nổi sung lên quát lớn: “Im lặng, im lặng…”
Nhưng có vẻ như uy tín của quốc vương không bằng Bái Nguyệt giáo, người dân liên tục hò reo: “giết chết bà, giết chết bà…”
Thiếu phụ xinh đẹp hướng hoàng thượng nước Nam Chiếu lên tiếng: “hoàng thượng tất cả không thể quay đầu lại được nữa. Hoàng thượng hãy quyết định đi!”
“không được trầm không thể quyết định” vua Nam Chiếu để ra một bộ mặt vô dụng liên tục lắc đầu phản đối.
Thiếu phụ hướng về phía vua Nam Chiếu lên tiếng: “Dân chúng nước chúng ta đã bị mê hoặc. thiếp và ngài không thể làm gì được nữa”
Hắc bào nhân lại lên tiếng: “Giết hoàng hậu” cùng theo đó là nhân dân bắt đầu hèo ro ủng hộ theo.
Một nam nhân chạy đến trước mặt của thiếu phụ hắn nhìn nàng có chút lo lắng. Hắn hướng về thiếu nữ chắn trước người của nàng. Thanh niên lớn tiếng chắn trước người nang lên tiếng: “Ai dám tổn thương Thanh nhi”
Thấy thanh niên bước đến ngăn cản mọi người giết hoàng hậu. Hoàng thượng nước Nam Chiếu có chút lo lắng lên tiếng: “Bạch đạo trưởng ngươi muốn làm phản sao!” Cùng với đó là một đám. Nghe thấy thế Tửu Kiếm Tiên bắtdầu phản bác. Mọi người bắt đầu răng co.
Hoang thượng không còn cách quát lớn: “Các ngươi câm miệng” sau đó hắn lại tiếp tục mở miệng: “hãy nhốt hoàng hậu vào thiên lao ba ngày sau trẫm sẽ có định đoạt!”
Lý Sơn lắc lắc đầu rời đi hắn lúc này cần chạy vào hoàng cung cứu lấy một người. Lý Sơn nhay chóng chạy tới hoàng cung thì thấy một lão nhân đang ôm một đứa trẻ chạy ra ngoài. Lý Sơn thấy cả đám ddang truy sát lão nhân này còn liên tục hô hào: “bắt bọn họ lại bắt bọn họ lại…”
“hừ” Lý Sơn nhếch miệng lại cười một tiếng. Hắn nhẹ nhàng bước về phía lão nhân. Mấy tên thị vệ đều bị trấn hộc máu ngã xuống đất.
Lão nhân bộ mặt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi là ai?”
Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi: “là người cứu bà và công chúa.” Thấy bộ mặt nghi ngờ của lão nhân Lý Sơn hướng về phía lão nhân mở miệng: “Với thực lực lực của tôi mà bà vẫn lo lắng tôi lừa bà ư. Nếu như tôi muón rất dễ dàng bắt đi công chúa mà không cần phải hỏi ý kiến của bà đúng chứ?”
Nghe thấy thế lão lão gật đầu một cái. Lý Sơn không ngần ngại mà túm lấy nữ hài từ cùng với lão nhân. Hắn bật mạnh về phía trời hướng Tiên Linh đảo phóng đi. Lúc này nữ hài tử đã tỉnh khóc lóc: “lão lão đây là đâu mẫu thân ở đâu ô, ô, con muốn gặp lại mẹ?”
“Hoàn thành nhiệm vụ đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm”
Lý Sơn mỉm cười: “yên tâm mẹ của Linh Nhi nhất định sẽ không sao đâu?”
“Thật sao?” Linh Nhi bộ mặt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn: “Có thật không đại ca?”
Linh nhi nhìn chằm chằm về phía Lý Sơn. Tiểu hài tử có vẻ ra dáng trưởng thành, tiểu hài tử lớn tiếng nói: “Đại ca huynh thật là đẹp trai?”
“Vậy sao?” Lý Sơn lên tiếng nghi hoặc hỏi.
Linh Nhi không biết gì lúc này lên tiếng:”Linh nhi sau này lớn lên đâị ca có thể cưới Linh Nhi được không?”
Lão lão thấy vậy thì có chút tức cười nhưng sợ đắc tội với thiếu niên này lên tiếng nói: “linh nhi không được nháo!”
Lý Sơn mỉm cười hướng về phía Linh Nhi lên tiếng. hắn lúc này đang đạp lên một thanh kiém khá lớn. một thanh kiếm hắn dùng để phi hành lấy từ phiến kịch tình trước Devil May Cry 3. Hắn nhẹ nhàng xoa đầu thiếu nữ: “hảo được đợi muội sau mười năm ta sẽ tìm muội nếu như lúc đó muội vẫn muốn kết hơn với một người như ta ta sẽ kết hôn với muội được chứ?”
“huh muội muốn làm gì vậy?” Linh Nhi lúc này đưa ra một ngón tay hướng về phía Lý Sơn.
“Móc nghéo đó đại ca” Linh nhi nhỏ giọng lên tiếng.
Lý Sơn nghe thấy thế gõ gõ đầu của mình: “Được rồi nhưng muội phải hứa với ta một chuyện được không?”
“Chuyện gì vậy đại ca?” linh nhi trả lời với giọn lè nhẹ của một tiểu nữ hài.
“uhm”Lý Sơn trầm tư lên tiếng: “Sau này có chuyện gì đi nữa muội cũng phải sống thật hạnh phúc được không?”
“Được Linh Nhi hứa với đại ca” Linh Nhi lúc này móc nghéo hướng Lý Sơn.
“Cảm ơn ân ông đã cứu ta và Linh Nhi không biết tên của ân công” Lão nhân lên tiếng hỏi.
Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Lý Sơn”
“Đúng rồi chúng ta đang đi đâu vậy ân công?” bà lão lên tiếng.
“Tiên Linh đảo” Lý Sơn dứt khoát trả lời.
Lúc này một đợt gió đến mang theo hat bồ công anh lơ lửng trong giớ dưới ánh trời chiều bồ công anh trở thành màu đỏ trông chúng lúc này vô cùng đẹp. Linh Nhi lúc này lên tiếng: “Đại ca đại ca xem kìa thật là đẹp!” Linh Nhi lần này nhưng túm được một cánh bồ công anh biến dị nó có màu đỏ tiểu hài tử vô cùng thích thú.
Lý Sơn hướng về Linh nhi quệt mũi nhẹ sau đó lên tiếng: “Đại ca dẫn Linh nhi đến một chỗ thế ngoại đào tiên đẹp lắm có chịu không?”
“Chịu” Linh Nhi gật đầu mỉm cười hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Vậy chúng ta sẽ cùng sống với nhau chứ đại ca?”
Lý Sơn gãi gãi mũi: “không được đâu anh phải rời đi? Sau mừoi năm sau chúng ta sẽ gặp lại được không Linh Nhi!”
“không, không muốn… Linh Nhi muốn đi cùng ca ca cơ” Linh Nhi khóc thút thít.
Lão lão thấy vậy vỗ về an ủi Linh Nhi: “linh Nhi không được nháo!”
Lý Sơn mỉm cười hướng Linh Nhi: “Muội quên rồi sao ta còn phải đi kiếm mẫu thân của muội mà!”
Nghe thấy thế Linh Nhi trìu trìu đôi mắt sau đó hướng Lý Sơn gật đầu: “Đại ca nhơ dẫn mẫu thân của muội đi về nhé”
Lý Sơn mỉm cười: “Ta sẽ cố gắng hết sức!”
Sau khi đưa hai người Lão lão và Linh Nhi đến Tiên Linh đảo Lý Sơn bắt đầu rời đi lần này hắn muốn tìm đến lấy một thứ rất có thể hắn muốn lấy một thứ có thể trùng khớp với sự hiện diện của thủy linh châu. Hắn cầm trong tay cây Thát tinh Kiêm thờ dài một hút hắn quả thực có chút đau lòng.
Hắn trở lại một thành trân nhỏ gần đó mà nới hắn nhanh chóng tìm được. nếu hắn đoán không nhầm thì lần này rất có thể kiếm được hứ hắn muốn “thủy linh châu”. Đứng trong tòa đình viện nho nhỏ, trơi bắt đầu đổ mưa. Lý Sơn tìm thấy một cậu bé trong tay đang cầm hạt châu. Lý Sơn hướng đến: “Nè tiểu huynh đệ, hạt châu của đệ rất đẹp có thể bán cho huynh được không?”
“không được cái này từ phụ mẫu của ta ta sẽ không bán cho đại ca đâu” Lý Tiêu Dao lên tiếng giọng lè nhè như trẻ con.
“Huh!?” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phía Lý Tiêu Dao hắn lên tiếng: “Tiểu hài tử em có muốn làm đại hiệp không?”
“Đại ca nói gì vậy Lý Tiêu Dao chính là đại hiệp mà?” Lý Tiêu Dao vỗ vỗ ngực mình.
Lý Sơn suy nghĩ một chút lên tiếng: “A, ,a dại hiệp gì mà không có lấy một thanh kiếm ha?” Sau đó tron tay Lý Sơn xuất hiện một thanh bảo kiếm. thanh này chính là Thất Tinh bao kiếm thảo nào hắn thấy quen quen khi uyển Nhi đưa cho hắn. hóa ra nhiệm vụ hắn sau này dùng thanh này đổi lấy thủy linh châu. Nếu như hắn không dùng nó để đổi thủy linh châu trời mới biết chủ thần sẽ hành hạ hắn thế nào.
“Đại ca huynh dùng nó để đổi lấy thủy linh châu của ta sao?” Lý Tiêu Dao nhỏ nhẹ với cái giọng lè nhè.
“Ân nếu đệ thích ta sẽ đổi nó cho đệ” Lý Sơn khuôn mặt mỉm cười trôg giống hệt một quai thúc thúc đang quải la lỵ. Hiện giờ hắn đang trong chế độ quai thúc thúc lừa trẻ con a nha…
Lý Tiêu Dao nhìn một hút trong tay hạt châu của mình. Tiểu hài từ suy nghĩ một chút lên tiếng: “Được ta đổi nó cho huynh” Lý Sơn giao kiém cho Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao bắt đầu giao cho Lý Sơn một viên hạt châu.
Lý Sơn nhớ đến gì đó lên tiếng: “Chờ đã tiểu huynh đệ!”
“Có chuyện gì không đại ca” Sau đó Lý Tiêu Dao lại tiếp tục nói: “Không cho đại ca đổi lại đâu đấy nhé?” Lý Tiêu Dao làm một bộ ôm lấy thanh kiếm.
Lý Sơn lắc đầu trong tay xuất hiện một thỏi vàng hắn dầu diếm về phía Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao mắt bắt đầu sáng lến. Lý Sơn lên tiếng: “Cái này là cho đệ và đại thẩm của đệ…”
Lý Tiêu Dao túm lấy nhét nó vào tay ao hướng Lý Sơn hỏi: “Đại ca sao huynh biết ta có đại thẩm a. ta nhưng là chưa nói với huynh ta có đại thẩm mà. Hay là huynh có ý với đại thẩm ta ta dắt mối cho đại ca nha!”
Lý Sơn lắc đầu vỗ võ đầu tiểu hài tử. hắn ngự thuật phi hành tăng tốc chạy về phía nước Nam Chiếu. Trong lòng tính toàn chỉ còn lại trúng phượng hoàng và phong linh châu. Hiện này cả hai thứ này đều là từ phượng hoàng cầm. Hắn theo nhận biết thông tin có được chỉ có hoàng hậu mới biết chúng ở đâu. Rõ ràng là chủ thần thay đổi kịch tình chơi đểu Lý Sơn. Nếu Lý Sơn để hoàng hậu chết mình tiêu là cái chắc không biết bao giờ mới tìm được trứng phượng hoàng và phong linh châu đây. Nếu như kông tìm được mình dễ bị mạt sát a. tuy hắn không sợ nhưng ahứn sẽ không có chuyện để cho Linh nhi chết được…
Lý Sơn bay thẳng về nước Nam Chiếu hắn tăng tốc độ đến cực hạn. hắn cảm giác được nguy cơ đến gần. hắn dùng tinh thần lực quét xem thì thấy hai người đang đấu với yêu thú bộ dạng vô cùng trật vật người này không ai khác là Tửu Kiếm Tiên và hoang hậu Nam Chiếu Thanh Nhi. Họ chỉ trong vài giây sẽ không chống lại được.
Lý Sơn điên cuồng cho hai loại ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm vào nhau để cho chúng đẩy đến hắn cực hạn. Lý Sơn thân thể đã trong trạng thái hóa quỷ. Hắn điên cuồng áp súc vận phi hành thuật đến cực hạn. hắn thảo cả nhà chủ thần hắn không nghĩ đến sẽ nhanh như vậy rõ ràng nói là sau ba ngày mứoi định đoạt thế nào vừa mới trở sáng sớm qua một ngày mà đã thế.
Lý Sơn vận cực hạn dùng Beowulf tung ra cú đấm cực mạnh hắn lão thẳng về Thủy Ma thú mà không quản thân thẻ làm sao. Hắn biết một khi hoàng hậu chết hắn sẽ khó mà lấy được thứ mình muốn. trời mới biết phượng hoàng lúp ở nơi khốn kiếp nào.
“oanh” Thủy Ma Thú bị cú đấm của Lý Sơn vô cùng bá đạo bắn thẳng xuống đấy hồ. hắn nhìn về phía hoàng hậu lên tiếng: “bà là hoang hậu nam chiếu?”
“Cậu là?” thiêu phụ nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“Linh Nhi cẩn thận hắn cả người phát ra tà khí vô cùng nồng nặc” Tửu Kiếm Tiên lên tiếng: “nếu như ta không nhầm thì hắn là một kẻ tu ma”
Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười cũng không có phản đối hắn hướng về phía đay hồ len tiếng: “tốt nhất các vị rời khỏi đây…” hắn rút ra thanh kiếm yamato hướng về phía Thủy Ma Thú lên tiếng: “nó là của tôi!”
Thiếu phụ thấy vậy mở miệng nói: “Không được đây là trách nhiệm của hậu nhân Nữ Oa chúng tôi!”
Lý Sơn phảy phẩy tay: “Bỏ qua nó đi!” hắn hướng thiếu phụ lên tiếng: “Nói chuyện sau đã”
“hống” thủy Ma Thú gầm lên xông thẳng hương Lý Sơn đơp một cái rất mạnh. Lý Sơn dùng mộ cú trick di chuyển cực nhanh tránh thoát. Hắn vung kiếm chém lên thăng hướng thủy quái một đạo kiếm khí bắn tới. Thủy Ma thú khè một đạo thủy nhận thăng hướng Lý Sơn. Hai đạo tường bích va chạm vào nhau phát ra oanh long long. Từng sóng âm xung kích phát ra.
“Thanh nhi chúng ta phải rời khỏi đây trận đâu này chúng ta không thể xen vào được đâu” Tửu Kiếm Tiên kéo tay thiếu phụ.
Thiếu phụ lên tiếng: “Ta sao có thể rời đi được trách nhiệm tiêu diệt Thủy Ma Thú là của hậu nhận Nữ Oa chúng ta sao ta có thể rời đi được…”
Lý Sơn nhìn về Thủy Ma Thú hắn cũng không ngờ con này cương hãn như vậy. Dưới nước đúng là lợi thế của nó. Lý Sơn công pháp lại là lửa đúng là khá rắc rồi. hắn hướng về Thủy quái lên tiếng: “Ô, hô mày chỉ làm được như vậy thôi sao tiêu ngư. Nếu khá hơn một chút ta sẽ để ý mày nhưng có lẽ ta không có nhiều thời gian như vậy nên xin lỗi mày nhé” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía thủy quái hắn gầm nhẹ: “Quick Silver”
Hắn chỉ vài đường kiếm cắt ra Thủy Ma Thú bị cắt thành nhiều mảnh. Lý Sơn nhếch miệng mộ cú đám cực mạnh vào cái mảnh đầu lớn nhất hắn móc trong đó ra một viên thủy tinh màu lam nhạt. Khi hắn dừng lại Quick Silver mấy người hoàng hậu và Tửu Kiếm Tiên há hốc miệng lên tiếng: “Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
Lý Sơn lắc đầu trầm ngâm có vẻ như hắn quá phụ thuộc vào chiêu bug này rồi. nếu như hắn làm vậy rất có thể có vấn đề xảy ra. Thế này thì làm sao mà hắn tiến hóa lên cơ nhân tỏa tiếp theo được. Cơ nhân tỏa là đối mặt với nguy hiểm mở ra. Lý Sơn trầm ngâm suy nghĩ. Hắn nhất định phải tính đến kế hoạch kia dù gì cũng phải thực thi nó.
Lý Sơn quay ra đám người tửu Kiếm Tien lên tiếng. Lúc này hắn đã trở về hình ngừi. Thân thể hắn có chút suy yếu. Lý Sơn lên tiếng hướng hoàng hậu Nam Chiếu lên tiếng: “Tôi cần bà đáp ứng hai sự kiện”
“ngươi là ai, ngươi muốn cô ấy làm gì” Tửu Kiếm Tiên chắn trước người thiếu phụ lên tiếng.
“Tiểu bằng hữu ngươi đã giúp tộc Nữ Oa tiêu diệt thủy Ma Thú ơn đức này hungc ta không quên. Ta có thể đáp ứng cậu mọi điều kiện có thể” Thiếu phụ không ngần ngại lên tiếng.
Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “trong vòng 10 năm 5 thắng 12 ngày tính từ ngày này bà không được gặp mặt Linh Nhi cũng không thể để cho Linh Nhi biết được sự tồn tại của bà…”
:”Tại sao?” thiếu phụ nghi hoặc hỏi.
Lý Sơn gãi gai mũi: “Tôi chỉ muốn sắp sếp mọi thứ theo đúng lịch sử của nó mà thôi!” Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn chỉ cố dẫn dắt mọi thứ theo hướng phát triển tốt nhất. Trời mới biết chủ thần sẽ nâng cao độ khó thể nào, hơn nữa mọi biến tướng có thể làm cho mọi việc vượt tầm kiểm soát của Lý Sơn.
Thiếu phụ suy nghĩ một hút thì mở miệng nói: “Được ta hứa với cậu. Còn điều kiện thứ hai…’
Lý Sơn nghiêng đầu lên tiếng: “Ta cần phong linh châu và trứng phượng hoàng để cứu người… Chắc chắn cô biết chúng ở đâu?”
Hoàng hậu suy nghĩ một chút rồi mở miệng: “Được rồi nếu như cậu muốn tôi sẽ dẫn cậu đi tiểu bằng hữu…”
…
Trong một sơn động khá lớn một lam y thanh niên đang quan sát hồng y thiếu nữ lên tiếng: “Tiểu hồng ta cứ có cảm giác bôn chồn quả thực không hiểu được. ta cảm giác được mỗi ngày qua đi nguy hiểm càng ngày càng đến gần. Mặc dù ta đã là cường giả cấp bôn trung cấp cơ nhân tỏa có sức mạnh tâm linh ánh sáng là trưởng khống thời không. Với thực lực của ta ngay cả cường giả cấp bốn cao cấp ta cũng đánh một trận không sợ nhưng đáng tiếc cái cảm giác này vẫn đeo bám…”
“ông xã anh quá lo lắng rồi!” Hồng y thiếu nữ đang tiêm một thứ chất lỏng vao một nam nhân đang bị đánh ngất. Thiếu nữ lại tiếp tục trả lời: “Lúc nào chúng ta sống trong luân hồi đội đều có cảm giác như vậy mà, anh đừng quá lo nhĩ nữa…” Nghe thấy hồng y nữ tử nói vậy thanh niên khẽ gật đầu.
Đứng trước một cánh đồng lớn. hơn nữa xuất hiện vô cùng nhiều cây ngô đồng cao lớn. Lý Sơn sặc lưỡi c.mẹ nó cây ngô mà cũng to như thế này sao. Hắn đang suy nghĩ thì một âm thanh cắt ngang Lý Sơn. Thiếu phụ lên tiếng: “Đây là cấm địa của Hồ tộc chúng tôi, thường thời gian này sẽ có một con trống một con mái thay nhau ấp trung nên rât khó có thể lấy trộm trứng cửa chúng. Nếu cậu muốn lậy trộm chứng của nó cậu phải chờ cho chúng ngủ mới có thể dễ dàng lấy trứng của nó!”
“Vậy con phong linh châu?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.
Thiếu phụ trầm ngâm một chút lên tiếng: “Phong linh hâu do con phượng hoàng đầu đàn giữ.” Thiếu phụ trầm ngâm một chút mở miệng: “Phượng hoàng đầu đàn thường to hơn những con phượng hoàng khác gấp rưỡi. Tổ của nó nằm giữa khu vực này. Sức mạnh của nó ngang với Thủy Ma Thú… Các con phượng hoàng khác thường yếu hơn nó gấp đôi”
Lý Sơn gõ gõ đầu hắn đã quan sát con đầu đàn ở đâu. Còn đầu đàn cũng đang chăm chú nhìn Lý Sơn có vẻ như hai người đang rơi vào cảnh giác với nhau. Có vẻ nhưng lần này hắn gay to rồi. Lần này như là hắn tính cũng phải có 50 con phượng hoàng đang bao quanh khu vực ổ chính của phượng hoàng chúa. Đây chưa kể bọn ra kiếm ăn. Phượng hoàng là thần thú nó cực kỳ cảnh giác. Lý Sơn chửi T.mẹ chủ thần thế này mà gọi là nhiệm vụ sao có đến hưa đầy 10% lấy được phong linh châu.
Tộc Phượng thì con trống được gọi là Phượng còn con mái được gọi là Hoàng. Con trống thường nhỏ hơn con mái và chúng cũng có bộ lông đẹp hơn con mái một loại đặc tính giống ở công. Chim phượng hoàng với các đặc điểm sau: đầu gà, hàm én, cổ rắn, lưng rùa, đuôi cá, với 5 màu và cao 6 thước. Phượng hoàng theo quần hệ là mẫu hệ trong một gia đình còn mái làm chủ nhưng chúng chỉ sống thành đôivà rất chung thủy.
Lý Sơn suy nghĩ một chút. Theo như Thanh Nhi cô ta nói thì cứ cách vài ngày. Phượng hoàng đực cùng phượng hoàng cái sẽ thay nhau trông trứng còn con kia thì đi kiếm mồi. Lý Sơn suy nghĩ một chút hắn đưa ra bốn phương án. Phương án thứ nhất tìm cách trộm trứng trước sau đó trốn đi chờ phượng hoàng chúa bay ra kiếm ăn rồi đập tiếp cướp phong linh châu. Thứ hai là làm ngược lại nhưng có trời mới biết lúc nào con chúa mới bay ra. Thứ ba dùng thức ăn dụ dỗ chúng. thứ tư dùng Quick Silver trực tiếp dọn dẹp xong đống này.
Lý Sơn trầm ngâm một chút phương án thứ ba loại luân vì đơn giản bọn này không không kém con người và cảnh giác cực cao. Hay nhờ người. Nhờ cũng vô dụng giờ nhưng còn duy chỉ có một ngày a. hay là dùng virus cải tạo lấy vài con Neméí gây rôi loạn. Cái này thì lại khá anh hưởng đến tương lại. hắn cũng hiểu hiệu ứng hồ điệp lên ít ảnh hưởng đến hiện nay. Có thể ảnh hưởng quá khứ dẫn đến kiếm được điểm tưởng thưởng bất quá trời mới biết chủ thần sẽ làm gì. Lần trước hắn nhưng là dễ dàng giải quyết con Thủy Ma Thú a giờ mà hắn giải quyết vụ này thì trời mới biết bộ phim sau độ khó sẽ lên mức nào. Đoán là cho nhiệm vụ ở Trung Quốc rồi ném hắn tại Cu Ba rồi cho một ngày hoàn thành nhiệm vụ cũng nên. Lúc đó thì hắn chắc chắn là bị mạt sát là cái chắc.
Hay là nhờ người Hồ tộc đánh lạc hướng. Lý Sơn suy nghĩ một chút rồi lẩm bẩm tính kế. Hắn cũng chỉ có G-virus nhưng cái vụ này làm quái gì có máy điều khiẻn ở đây. Mấy con quái ngưu khi bắn được G-virus chúng toàn có niệm động lực đến đó không có máy điều khiển của ReđQueen (Tiểu Hồng) thì không thể không chế… Mọi suy nghĩ đã bị bác bỏ. Lý Sơn trầm ngâm một chút sau khi hắn bác bỏ mọi kế hoạch. Lý Sơn quyết định tự hành động một mình bất quá lần này hắn nhưng là có một đại kế hoạch.
Lý Sơn nhìn về phía Phượng Hoàng hắn ngồi xuống điên cuồng điều khí lấy lại tráng thái đinh phong nhất lúc này chỉ còn thời gian nửa ngày trời đã về chiều. Lý Sơn nhìn con trống đang bay về tổ. thì ra con này là con trống cặp kỳ với Phượng Hoàng chúa. Lý Sơn cũng không muốn bỏ lỡ thời cơ hắn nhanh chóng đuổi theo.
Nếu nói cường giả cấp bốn trung kỳ đối mặt với mấy chục con phượng hoàng này thì cũng bị chúng đánh cho chết mệt.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn liều mình cho hai nguồn năng lượng ma nguyên lực và chân nguyên lực bắt đầu cho chúng va chạm với nhau. Phượng hoàng quả không hổ là vương giả chi vương, tốc độ thật bá đạo. So với tốc độ của Lý Sơn chỉ có cao hơn chứ không kém. Nếu không bước vào trạng thái siêu cuồng nộ thì hắn khó mà đuổi theo phượng hoàng chúa được. Lý Sơn tăng tốc cực nhanh đuổi theo phượng hoàng.
Lúc này phượng hoàng chúa đang sáy sưa với một đống hoa quả lạ mắt mà Lý Sơn chưa thấy bao giờ. Hắn nhưng không có để ý. Giờ thân thể hắn đầy vết thương là vết thương. Hắn tung một kiếm thẳng hướng phượng hoàng chém tới. Hỏa phượng hoàng cảm thấy nguy hiểm nó cất cao tiếng hót biểu thị sự tức giận. Nó né tránh được một đạo kiếm khí của Lý Sơn. Phượng hoàng hướng Lý Sơn phun ra một đạo hỏa nhận.
Lý Sơn nhìn thấy thế hắn sử dụng niệm động lực hình thành một màn chắn quanh bản thân mình. Tuy niệm động lực có thể giúp hắn tránh được hỏa lực của phượng hoàng bất quá sử dụng nó lại cực kỳ tiểu hao tinh thần lực. Lý Sơn nhíu mày. Hắn dùng một cú Trick di chuyển ra rất xa. Nhưng hỏa phượng cả người bốc ra ngọn lửa ngùn ngụt. Nó phóng về phía Lý Sơn. Hai cánh nó rang rộng ra. Lý Sơn ẩn ẩn cảm nhận cánh của nó cực kỳ sắc bén. Lách người tránh thoát nhưng rất nhanh ngực hắn bị cánh lửa cắt ngang tạo thành một vết rạch cực lớn.
“Hừ” Lý Sơn khẽ nhíu mày hỏa lực thật là bá đạo. Nó đang ngấm quanh vết thuoeng của Lý Sơn làm cho vết thương khó lanh hơn nhiều. Cả người Lý Sơn bốc ra hỏa lực, hắn dùng một cú Thiểm Linh Trảm (Rapid Slash) cực nhanh chém tới phượng hoàng.Phượng hoàng bị thương rống giận nó dùng móng vuốt hướng Lý Sơn bắt. Lý Sơn nhanh chóng tránh né sang một bên. Nhưng vai trái của hắn bị móc thủng tạo thành máu đầm địa. Lý Sơn tung một cú đá móc liên hoàn. Bộ găng tay găng chân Beowulf sáng lóe mỗi cú đá của Lý Sơn đều ohats ra phong nhận chi chít. Cú đá liên hoàng trúng ngay ngực của phượng hoàng làm cho nó đau đớn bắn ra xa cực kỳ thống khổ.
Phượng hoàng vỗ vỗ cánh từ bên cánh của nó xuất hiện liên tục lông vũ. Lông vũ thẳng hướng Lý Sơn bắn rới. Nhìn đống lông vũ kia Lý Sơn hừ một tiếng hắn sử dụng kỹ năng vạn kiếm quy tông. Xoay quanh Lý Sơn hình thành một lượng lớn kiếm khí bén nhọn thẳng hướng phượng hoàng bắn tới. Lông vũ và kiếm khí bắn vào nhau phát ra tiếng đinh tai nhức óc. Hơn nữa hai thứ va chạm với nhau phát ra tiếng rít cùng với tia lửa rơi vãi khắp nơi.
“Hống” Ohuonwgj hoàng hống khiếu lên một tiếng phát ra tiếng hót bén nhọn nó phất ra hai cánh tạo ra một vòi rống bằng lửa hơn nữa trong gió lốc còn chưa hàng ngàn hàng vạn cái lông vũ. Lý Sơn cảm giác chúng vô cùng bén nhón. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng. Hắn chuyền đổi trạng thái hóa quỷ. Điên cuồng cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm với nhau. Rút ra thanh Yamato hướng thẳng lên trời, một thành hắc kiếm chọc thẳng lên trời cao. Nó còn bốc ra hắc hỏa ngùn ngụt.
Lý Sơn gầm nhẹ một tiếng: “Ohas toái thời không” thanh kiếm nhanh như cắt trảm mạnh về phía phường hoàng cùng với cơn lốc nữa. Cơn lốc lửa ngay lập tức bẹ tẽ rôi dập tắt. Phượng hoàng bị chém thương hở cả xương ra ngoài. Nó biết người này trước mắt vô cùng khó đối phó. Nó hống khiểu một cái sau đó tăng tốc bỏ chạy.
Lý Sơn nhìn thế đôi mắt đỏ như máu hắn cực kỳ căm tức nhìn phượng hoàng nói: “Nếu không để lại phong linh châu thì ngươi chết ở đây đi!” Lý Sơn gồng lên một tiếng thanh Yamato lóe sáng quang mang rự rờ. Hắn gầm nhẹ một tiếng: “Thứ nguyển(Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cùng theo đó là một hàng loạt bóng hắc cầu chiếu đến phía người cùng vơi chắn phía đường bay của phượng hoàng ngay sau đó trong hắc cầu xuất hiện hàng loạt vết chém vô cùng sắc bén ngoài ra nó mang theo hắc hỏa cửu u ma diễm có tính ăn mòn bá đáo.
“Hống” phượng hoàng ngã xuống phía dưới đảo đá. Cả hòn đảo tươi đẹp lúc này không còn vẻ xanh mượt nữa chỉ còn lại một mảnh đảo hoang với toàn bộ là vẻ hoang tàn. Lý Sơn nhẹ nhàng hạ xuống đi về phía con phượng hoàng. Phượng hoàng chúa dãy dụa nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn lấy ra phún vụ tề xịt lên vết thương của phượng hoàng chúa.. Vết thương trên người của Lý Sơn cũng tràn ngập khawos bản thân. Bộ quần áo y phục của hắn đã rách như xơ mướp. Trên tân thể còn nhìn thấy từng thớ thịt nứt ra đang chảy máu dòng dòng, cái kỹ năng siêu cuồng nộ dù thân thể của hắn có bá đạo đến đâu cũng không thể liên tục sử dụng được hơn nữa trạng thái hóa quỷ dùng tốc độ trị thương nhanh vô cùng thay thế. May mắn thân thể cường hãn cùng với tốc độ phục hồi nhanh nếu không hắn cũng không thể luên tục dùng siêu cuồng nộ được. Tính phá hư của nó khá là ba đạo.
Thật ra thì tu chân nhiều năm nhưng cấp bậc hắn vẫn khá thấp cấp bậc tu chân của hắn thực ra mới bước vào nguyên anh kỳ sơ cấp thực lực ngang với cấp bốn sơ kỳ hoặc cấp ba đỉnh phong. Nếu như không có chiêu thức bá đạo muốn đánh bại thàn thú hỏa phượng hoàng cấp bốn trun kỳ đùng là khó hơn lên trơi trừ khi hắn dùng chiêu biên thái kia. Lý Sơn lên tiếng: “Giao ra phong linh chậu đi!”
Thấy hóa phượng hoàng im lặng không nói gì. Hắn biết phong linh châu ở đâu hắn cũng không quá nhiều lời: “Ta biết ngươi là thần thú hiểu được tiếng nói của con người. Hơn nữa ta biết phong linh châu đang ở trong bụng ngươi ta không muốn noi nhiều giao nó ra. Ta thực không muốn giết ngươi. Ta chỉ muốn cứu sống một người mà thôi!”
“Quả thực ngươi dùng phong linh châu là muốn cứu ngươi?” Âm thanh từ miệng con phượng hoàng chúa phát ra.
Lý Sơn hơi có chút ngạc nhiên nhưng hắn rất nhanh trấn định, nó là thần thú có thể nói tiếng người là một chuyện rất bình thường. Lý Sơn lên tiếng: “Không sai ta cần phải tập hợp ngũ hành linh châu để cứu cô ấy!”
“Có thể cho ta biết cô ấy là ai không?” trong giọng nói từ miệng của phượng hoàng lại là tiếng của một thiếu nữ vô cùng dễ nghe.
Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “Cô ấy là Linh Nhi cũng là thê tử của ta!”
“Hảo” Nghe thấy thế phượng hoàng gật đầu nhả ra một viên linh châu màu thanh sắc.
Lý Sơn cầm lấy hắn ngước nhìn phượng hoàng nhỏ giọng nói: ”Cảm ơn!”. Hắn cầm tron tay viên phong linh châu. Nhẹ nhàng nắm chặt viên ngọc trong tay. Hắn lại nhìn hỏa phượng sau đó hắn vung tay lên về phía phượng hoàng sáu viên ba viên là thức ăn thể rắn ba viên là cô thể nước lã. Hắn nhìn tốc độ phục hồi của phượng hoàng thế này tối thiểu cũng là một hai ngày nó mới hồi phục được. Hắn không biết sức ăn của phượng hoàng bao nhiêu nên cứ ném về phía nó sáu viên. Giờ hắn chỉ còn thiếu trừng phượng hoàng.
“Véo” Lý Sơn tăng nhanh tốc độ đuổi về phía khu vực mà phượng hoàng sinh sống. Hắn biết thời gian của mình không còn quá nhiều. Tăng tốc độ đến cực hạn làm thân thể hắn rách ra từng mảnh. Lý Sơn mặc kệ cho thân xác của hắn đang bị xé nát vô cùng thống khổ. Hắn để mặc kệ tất cả tiếp tục phi hành. Giờ đây hắn nhưng là vô cùng lo lắng lo cho người con gái kia Linh Nhi. Tuy nói hắn không yêu Linh Nhi nhưng cũng là thích và trách nhiệm đó là điều hắn phải làm.
Trời luc này đã về tối thòi gian chỉ còn lại có mấy canh giờ. Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ hắn cảm nhận được rất nhanh trời sẽ sáng lúc đó thì... Lý Sơn trầm ngâm một chút. Hắn nghĩ ra một kế gọi là điểu hổ ly sơn. Hắn trầm ngâm cố gắng ngồi trong một lùm cây thu liễm tinh thần cố gáng phục hồi lại sức lực được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Tinh thần của hắn lúc này vô cùng mệt mỏi. Hắn rất muốn ngủ một giấc.
Một bóng đen nhanh như thiểm điện hướng thẳng tổ phượng hoàng chúa túm lấy một quả trứng chim phượng hoàng bay đi. Thấy vậy con phượng hoàng trống đang ấp trứng giật mình tỉnh dậy nó kêu lên một tiếng oanh động cả một đám phượng hoàng khác. Thấy thế phượng hoàng khác cũng mặc kệ trứng của mình bắt đầu điên cuồng đuổi theo bóng đen kia. Phượng hoàng ríu ra ríu rít con này nối đuôi con kia đuổi theo bóng đen. Bóng đen điên cuồng lao về một phía hấp dẫn tất cả con phượng hoàng. Lúc này tại khu vực sinh sống của phượng hoàng đã khá là ít phượng hoàng ở đó.
Từ trong lùm cây một người mặc áo choàng làm bằng da màu đen bước ra khỏi khuc vục mình đang núp. Hắn nhẹ nhàng bước đến một khu vực gần đó. Hắn lẩy ra một túi sách sau đó bỏ vào ba quả trừng phượng hoàng. Hắn lặng lẽ bỏ đi khỏi khu vực đó.
Người này không ai khác là Lý Sơn. Bóng đen vừa cướp đi trứng của phượng hoàng chúa là kỹ năng cũ của hắn dopperanger. Skill này dùng cực kỳ tiêu hao ma nguyên lực, Lý Sơn nhẹ nhàng lau đám mồ hôi trên trán. Hắn nhìn về phía đó mà bước vào màn đêm. Lý Sơn vừa đi được vài bước thì hắn cảm nhận có người đang bay với tốc độ vô cùng nhanh tơi đây. Lý Sơn nhếch miệng nghi hoặc: “Một thiếu nữ huh?”
“Đừng lại” âm thanh từ sau lưng hắn vang lên. Lý Sơn quay lại thì thây một thiếu nữ mặc một bộ hồng y. Thiếu nữ đang lơ lưng trên không trông nàng đẹp như tiên nữ vậy. Khuôn mặt nhỏ nhắn làn da trắng trên mạng đeo một cái mạng màu hồng. Gió thổi nhẹ làm cho quần áo bó sát vào cơ thể thiếu nữ làm hiện lên những đường cong mê người. Bộ ngực cao vút nhấp nhô trong gió, cái trán cao cao tỏ ra sự bướng bỉnh... Lý Sơn dáng hai tay hỏi: “Cô gọi tôi huh?”
“Đúng vậy chính là ngươi” Thiếu nữ chỉ vào Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi chính là kẻ trộm trứng phượng hoàng... Hừ, Từ bao đời này Hồ tộc chúng ta đều được thần thú phượng hoàng phù hộ. Tiểu tặc khôn hồn giao ra trứng phượng hoàng sau đó bó tay chịu trói chúng ta có thể tha chết cho ngươi...”
“Cô coi tôi là kẻ ngốc sao?” Lý Sơn vừa dứt lời lại có thêm hai thiếu nữ một thiếu nữ mặc một bộ lam y, thiếu nữ khác mặc bạch y bay đến. Lý Sơn nhún nhún vai: “Ha, lại có them người sao?”
Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Hắn chính là kẻ ăn trộm trứng phượng hoàng sao tỷ tỷ...” nghe thấy thế thiếu nữ mặc hồng y gật đầu. Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Vậy chúng ta phải mau bắt hắn lại nếu không tộc trưởng biết nhất định sẽ trách tội...”
Lý Sơn thở dài ra một hơi. Hắn quay lại ngước nhìn ba thiếu nữ. Mỗi thiếu nữ đều có mọt vẻ đẹp riêng. Bạch y thiếu nữ toát ra vẻ đẹp lạnh lùng thanh khiết. Thiếu nữ mặc lam y thì nhìn bộ mặt rõ ràng là có vẻ gì đó rất ngấy thơ, tinh nghịch. Hồng y nữ tử thì chính xác là lộ vẻ thành thục hấp dẫn. Lý Sơn chỉ tay về phía mấy thiếu nữ lên tiếng: “Hey, mấy cô bé tôi không có thời gian mà hẹn hò được với mấy cô đâu được chứ?” Thấy tam nữ có chút ngơ ngác không hiểu Lý Sơn phẩy phẩy tay: “A Ha, ta quên mất các cô không biết hẹn hò phải nói là cùng nhau thưởng nguyệt tầm hoa mới đúng chứ ha!?”
“Vô sỉ ai thưởng nguyệt tầm hoa với ngươi!” Hồng y nữ tử lúc này đỏ mặt hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm tới.
Một thiếu nữ khác gọi lớn giọng: “Đại tỷ cận thận không làm hỏng trứng phượng hoàng!”
Lý Sơn nghe thấy vậy hắn đặt trứng phượng hoàng sang một tảng đá. Hắn mỉm cười nhìn về phía tam nữ. Hắn rất muốn biết ba nữ nhân này thân phận là gì không biết có láy được thêm thông tin gì từ bộ phim tiên hiệp này không. Nếu hắn lấy được thông tin hữu ích biết đâu lại là một đại hữ dụng hay là chi tiết kịch tình gì khác. Hắn chỉ ngón tay vao tam nữ hất tay lại Lý Sơn mở miệng: “Nếu muốn lấy lại trứng phượng hoàng thì đến đây!”
Lý Sơn nhẹ nhàng lách qua người nàng dùng mông của hắn đánh vào đít nàng làm náng mất thăng bằng. Hồng y nữ tử thấy vậy lại tiếp tục công kích hắn. Lý Sơn liên tục tránh được. Với hắn kiểu tấn công này quá dễ dàng tránh được. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Wow, A, Hahahaha...” Hắn túm chặt lấy một bên tay của hồng y nữ tử nhẹ nhàng đưa mui gần hồng y nữ tử lên tiếng: “Wow, thơm thật đấy!”
“Dâm tặc” thiếu nữ đỏ bừng mặt tiếp liên tục tấn công Lý Sơn.
“Wow, tôi yêu những cô gái mạnh mẽ” Lý Sơn mỉm cười tự chỉ vào bản thân hắn.Thấy thế thiếu nữ hừ lạnh điên cuồng tấn công Lý Sơn.
Thanh y nữ tử lên tiếng về phía bạch y thiễu nữ: “Nhị tỷ xem ra đại tỷ không đối phó nổi hắn rồi. Nhị tỷ chúng ta cùng lên” nghe thấy thế bạch y thiếu nữ tấn công về phía Lý Sơn.
“Hahaha, ba người cùng đến một lúc sao huh?” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phía mấy thiếu nữ nhẹ nhàng nói: “Một mình đại tỷ không tiêp được lên gọi thêm cả nhị tỷ lần tam muội vào sao. A hahahah, i love 3P Hahahaha...”
Thấy giọng điệu đầy châm chọc của Lý Sơn cộng thêm trong lời nói của hắn lại hàm chứa chút ý vị của dâm tặc. Ba thiếu nữ vô cùng tức giận liên tục dùng kiếm khí đánh về phía Lý Sơn nhưng đáng tiếc hắn đều tránh thoát dễ dàng. Lý Sơn quay về phía ba thiếu nữ hắn dơ tay ra vẫy vẫy trong mắt có chút dáng điệu châm chọc: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Hồng y nữ tử thấy vậy tức giận quay về phía hai thiếu nữ mở miệng nói lớn: “Các tỷ muội mau kết đại trận” Nghe thấy thế nhị nữ đều gật đầu bắt đầu xếp vòng quanh Lý Sơn. Mấy thiếu nữ bắt đầu bay vòng vòng. Mấy thiếu nữ lơ lửng trong không trung, quần áo phất phơ giống hết nhưng tiên nữ giáng trần. Một mùi hương nhè nhẹ bay vào mũi Lý Sơn.
“Ha” Lý Sơn hơi nhếch miệng cười. Hắn giang rộng hai tay nhìn về phía tam nữ: “Đại trận này ở chỗ câu dẫn nam tử sao, huh?” Lý Sơn chỉ ngón tay về phía tam nữ sau đó hất tay lại hắn nói với giọng bằng tiếng Anh: “Come on, Baby!”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ vô cùng tức giận. Một thiếu nữ trong đó hét lên: “Dâm tặc xem chiêu!” Ngay sau đó thiếu nữ hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm xuống. Lý Sơn lách người trách khỏi một kiếm nhưng ngay lập tức lại một thanh kiếm khác đâm tới hắn. Với trận pháp này nếu như sử dụn với người có hai mắt bình thường thì quả là sát chiêu, sự phối hợp của tam nữ vô cùng ăn ý chiêu kiếm liên miên không giứt đâm vào phía Lý Sơn. Đã vậy mấy nữ nhiều lúc dùng ngự kiếm thuật đánh về phia Lý Sơn hơn nữa còn vừa đánh vừa trao kiếm cho nhau vô cùng ăn ý. Đáng tiếc một điều Lý Sơn có mắt mộng 360 độ đúng là khắc tinh của tam nữ.
“Có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây thôi nhé mây cô bé!” Lý Sơn mỉm cười trong nụ cười của hắn có chút tà ác. Lý Sơn ngay tại trước mắt tam nữ biến mất ngay sau đó là một bóng đen tiếp cận ba thiếu nữ. Lý Sơn dùng ra chiêu Trick (nhanh như súc địa thành thốn vậy) cấp độ liên hoàn. Tam nữ lại không cảm giác có chút đau đơn gì chỉ cảm giác được vùng ngực của mình cảm giác hơi mát một chút. Lý Sơn lúc này lại xuất hiện trước mặt tam nữ. Trong tay hắn là ba kiện đồ mộ màu trắn, một màu hồng, một màu lam. Hắn đưa lên mũi ngủi, liện tục tham lam hít lấy hít để trông không khác gì một tên biến thái cả.
Ba thiếu nữ lúc này dùng hai tay che ngực, các thanh kiếm đã rơi xuống đất. Ba thiếu nữ hét rầm lên.
“Bỉ ổi...”
“Sắc lang...”
“Dâm tặc...”
“Vô lại...”
...
Hàng loạt câu mắng chửi thậm tệ hướng Lý Sơn nem tới. Có vẻ như tam nữ không làm cho Lý Sơn chết chìm trong những lời mắng chửi thì không ngừng lại. Lý Sơn hơi cúi đầu sau đó hắn quảnh về phía tam nữ nhẹ nhàng mỉm cười: “Hey, ta có đáng ghét như vậy không mà ba người các cô lại chửi ta như vậy huh?”
Thiếu nữ mặc hồng y nghiến răng nghiến lợi lên tiếng: “Ngươi không chỉ đáng ghét mà còn là...” Thiếu nữ đang định nói gì đó thì một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của bốn người.
“Hống” hàng loạt âm thanh hống khiếu của mấy con chim phát ra. Lý Sơn nhíu mày đây không phải là tiếng kêu của phượng hoàng thì là cái gì. Lý Sơn thầm mắng: “Đáng chết chủ thần!” Hắn đã dùng tinh thần lực quét xem nhưng tại sao vẫn không thể thấy được máy con phượng hoàng , đúng hơn là cả đàn phượng hoàng đang đuổi giết hắn. Tin thần lực quét xem có vẻ vô dụng. Lý Sơn giờ mới để ý luôn có mấy con chim đi theo hắn. Sao hắn lại quên được một điều là phượng hoàng là vua của loài chim? Chúng chắc chắn cũng có thuộc hạ. Hẳn là Lý Sơn khi cầm trừng phượng hoàng rời khỏi nơi đó chúng đã biết Lý Sơn mang theo trứng phượng hoàng rời đi. Hắn nhưng không để ý mấy con chim nhỏ này.
Bạch y thiếu nữ lúc này vô cùng lo lắng lên tiếng: “Nguy rồi đại tỷ, thần thú đang nổi giận chúng ta phải làm sao?”
Lam y thiếu nữ chỉ thẳng về phía Lý Sơn bộ mặt vô cùng tức giận. Thoáng qua chiếc khăn mặt mờ ảo thấy rõ nàng vo cùng tức giận. Thiếu nữ lên tiếng với giọng bức bội: “Đáng chết nếu không phải là tại tên tiểu tặc này sao thần thú phượng hoàng có thể nổi giận được!”
Mấy con phượng hoang bay lơ lửng trên bầu trời. Chúng bắt đầu hướng về phía bốn người liên tục công kích. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Vậy đây là các thần thú do tộc các cô muốn bỏ vệ sao?” Tháy tam nữ tựa hồ đang chống lại với đàn phượng hoàng công kích vô cùng trật vật. Lý Sơn lại tiếp tục với giọng điệu mỉa mai: “Có vẻ chúng không thân thiện với các vô lắm thì phải ha!?”
Tam nữ liên tục né tránh né phải trước móng vuốt và hỏa lực của mấy con phượng hòang đang đánh tới. Bạch y thiếu nữ khó chịu lên tiếng: “Đại tỷ tại sao thần thú phượng hoàng lại tấn công chúng ta vậy?”
Hồng y thiếu nữ bộ dạng cũng không khá hơn gì hai thiếu nữ khác lên tiếng: “Ta làm sao mà biết được?”
“A ui, a ui...” Lý Sơn bị một đám phượng hoàng vậy công mặc dù rất nhiều con đều bị hắn chém rụng, vài con đã bị thương nặng, một con bị chết nhưng chúng không từ bỏ. Chúng điên cuồng tấn công về phía Lý Sơn như thể nếu hắn không chết thì không cam tâm. Lý Sơn chửi lớn: “Mẹ kiếp... Hống” Lý Sơn hống khiếu lên một tiếng. Cả thân hình Lý Sơn thay đổi hắn thân hình toàn là lân giáp không còn là hình người. Sau lưng hắn xuất hiện mộ ma ảnh không lồ hon thẻ nữa cả người hắn bốc ra hắc hỏa cực kỳ bá đạo. Không khí cùng với đất chúng quanh bắt đầu bốc cháy và tan chảy.
Lý Sơn hừ nhẹ một tiếng. Hắn hét lên: “Thứ nguyên (Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cả không gian bắt đầu vặn vẹo. Liên ục trong không khí xuất hiện hàng loạt các hắc cầu. Các hắc cầu bên trong lại xuất hiện hàng loạt vết kiếm chém ra. Hàng loạt phượng hoàng ngã xuống. Từng con từng con một bị hắc cầu chiếu xuống đều bị chia làm nhiều mảnh. Phượng hoàng thất bại thảm trọng. Hơn thế nữa linh hồn của chúng lị bị hấp thu một cách mạnh mẽ. Chính xác mà nói chúng không có cơ hội sống lại thêm lần nữa.
Mấy thiếu nữ thấy vậy kinh ngạc há hốc mồm nhìn về phía hắc ảnh trước mặt. Mấy nàng chưa thấy được cảnh này bao giờ. Cái cảnh mà suốt đời các nàng không quên được. Nó in hằn lại trong tâm trí mấy thiếu nữ. Hắc ảnh liên tục di chuyển với tốc độ cao mỗi lần vung kiếm trảm ra ngay lập tức một con phượng hoàng bị cắt làm đôi. Tam nữ không khỏi mà rùng mình với thực lực của các nàng mà đòi hy vọng đánh thắng Lý Sơn đúng là vọng tưởng.
Lý Sơn cả người đầy máu là máu. Hắn đã trở lại là hình người. Hắn dơ tay lên hơn ba mươi viên hỏa tinh thạch rơi vào trong tay Lý Sơn rồi biến mất vô tung. Hắn bước về phía đám trứng phượng hoàng sách chung lên và bắt dầu rơi đi để lại tam nữ đứng ngơ ngẩn tại đó.
Lần này chỉ vì ba quả trứng phượng hoàng mà đám phượng hoàng điên cuồng tấn công Lý Sơn. Hắn nếu như không nhờ loại thể chất biến thái cùng với chiêu thức bá đạo và cây kiếm Yamato thì có lẽ hắn đã sơm chết rất nhiều lần rồi. Lý Sơn lúc này biến mắt tại khu rừng hắn đã trở lại miếu nữ oa.
“Dị giới nhân ngươi đã trở lại?” một âm thanh trầm trầm phát ra. Hắn quáy đầu lại thì thấy phát ra âm thành này không ai khác là hỏa kỳ lân. Hỏa kỳ lân hích hích cái mũi hắn hướng về phía Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Trên người ngươi có máu của thần thú phượng hoàng!”
“Không sai!” Lý Sơn suy yếu gật đầu. Trên mình hắn đều nứt vỡ của da thịt và xương cốt. Các vết thương đang với tốc độ vô cùng nhanh chóng phục hồi lại. Hắn hơi nghiêng đầu hướng hỏa kỳ lân hỏi: “Ngươi muốn trả thù cho chúng?” Trong tay Lý Sơn lơ lửng năm viên ngũ hành linh châu cùng với xương kỳ lân. Hắn vẫn đứng ngạo nghễ nhìn hỏa kỳ lân.
“Ài” Hỏa kỳ lân thở ra một hơi dài. Hắn khẽ ai thán một hơi. Hắn lắc lắc cái đầu: “Ngươi đến đây được cũng là có lý do. Tất cả là thiên ý. Đi đi dị giời nhân...” Nói xong hỏa kỳ lân biến mất.
Lý Sơn lúc này phun ra một bụng máu hắn lảo đảo ngã trên mặt đất. Mấy quả trứng phượng hoàng cùng với mấy viên ngọc lăn lông lốc. Hắn thở ra hổn hển: “Lần này thật quá xung động mở ra thiên ma giải thể cùng với cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm đúng là có vấn đề a... Hơn nữa còn dùng thứ nguyên trảm liên hoàn nữa chứ !” Nhưng hắn đâu có hiểu nếu như hắn không dùng mấy thứ đó liệu ắn có nhnh chóng kết thúc được đám phượng hoàng đuổi giết hay không. Câu trả lời chắc chắn là không trừ khi hắn dùng Quick Silver nhưng cái chiêu thức này nếu sử dụng sẽ bị chủ thần tăng độ khó lên vô cùng lớn. Hắn không muốn thế nên mới thử sử dụng kết hợp thiên ma giải thể, hóa quỷ cùng với ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm không ngờ uy lực lại bá đạo như vậy... Chỉ đáng tiếc dù thân thể hắn có mạnh đến đâu cùng dùng ba thứ tăng sức mạnh kiểu ấy cơ thể bị hủy diệt đã là may rồi.
Trước khi hắn ngã xuống có một vòng tay ôm lấy thân thể của hắn. Hắn nhìn khuôn mặt vô cùng mờ ảo. Hắn lảm bẩm: “Vi, Vi, là người sao Vi...? Là ngươi Vô...”
Hắn từ từ mở ra đôi mắt. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một trần mái làm bằng tre. Đầu hắn vô cùng đau. Hắn trở dậy lắc lắc mình. Hắn tháy xuất hiện trước mặt hắn là một hân ảnh xinh đẹp vô cùng quen thuộc nhưng lại làm cho hắn khó hiểu. Lý Sơn thở ra một hơi: “Là cô Linh Nhi sao rồi?”
Người này không ai khác là Triệu Vô Lệ. Nghe thấy Lý Sơn trở dậy người quan tâm đầu tiên mà hắn mở miệng lại là Linh Nhi trong mắt nàng thoáng lên vẻ vô cùng ảm đạm. Triệu Vô Lệ hơi mím môi rồi nở một nụ cười: “Yên tâm Linh Nhi của người đang được tam đại thánh cô chăm sóc. Có vẻ như cô ấy đã vượt qua nguy hiểm?”
Lý Sơn mỉm cười, hắn hơi khẽ gật đầu. Lúc này một thiếu nữ xinh đẹp bước vào căn phòng. Lý Sơn mỉm cười: “Uyển Nhi...”
Uyển Nhi trên tay ẵm hai con chim màu đỏ nhỏ. Lý Sơn hơi có chút thất thần cái này không phải là phượng hoàng con sao. Hắn định đem trứng phượng hoàng về chủ thần không gian rồi mới ấp nở không ngờ nó lại nở lúc này. Khi thấy Lý Sơn mấy con phượng hoàng kêu inh ỏi. Có vẻ như trên người Lý Sơn vẫn còn phảng phất mùi huyết của phượng hoàng làm chúng sợ. Uyển Nhi đi đến bộ mặt vô cùng vui vẻ. Nàng nhỏ giọng nói: “Phu quânchàng đã tỉnh rồi. Đã tám ngày tám đêm chàng không tỉnh rồi. Tam đại thánh cô còn nói chắc chắn chàng sẽ không sao! Nhưng quả thực Uyển Nhi rất lo cho tướng công”
Uyển Nhi tiến về phía Lý Sơn bỏ mấy con phượng hoàng con vào một chiếc rỏ, thiếu nữ ôm trầm lấy Lý Sơn. Nàng khóc thút thít. Một con chó nhỏ chạy đến liếm liếm chân nàng như muốn an ủi. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ lên đầu an ủi thiếu nữ: “Ổn rồi không phải ta không sao rồi sao?”
Uyển Nhi đột nhiên bộ mặt nghi hoặc nói với Lý Sơn: “Phu quân chàng có quen biết với tam đại thánh cô không vậy?”
Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tam đại thánh cô? Ta có quen biết họ sao?”
“Chàng không biết họ sao?” Khương Uyển Nhi nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn: “Nhưng tam đại thánh cô có vẻ rất tức giận khi thấy chang còn nói chàng là một tên đại yêu quái đại dâm tặc a...” Khương Uyển Nhi với một bộ mặt khôn hiểu gì mở miệng: “Hơn nữa khi tìm thấy trong người chàng ba chiếc yếm của phụ nữ tam đại thánh cô lại đỏ bừng mặt rồi còn miệng liên tục lẩm bẩm dâm tắc sắc lang... Có thật là phu quân không biết họ?”
“A, Hahaha” Lý Sơn đầu to như cái đấu tron lòng thầm nói: “Chẳng lẽ là họ?” Lý Sơn hướng về phía Uyển Nhi hỏi: “Được rồi làm sao mà ta quen biết được họ cơ chứ?”
“A, báo cho phu quân một tin vui. Linh Nhi muội muội đã tìm lại được mẫu thân rồi!” Khương Uyển Nhi ngón tay chỉ chỉ trỏ trỏ, bộ dạng vô cùng vui mừng như chính mình tìm được mẫu thân vậy. Lý Sơn lắc lắc đầu ôm chặt lấy thiếu nữ vao lòng. Hắn quả thực lúc này cũng có chút vui mừng. Hắn tin tưởng có lẽ thời gian sẽ giúp hắn hồi phục vết thươn.
Lý Sơn thông qua tinh thần ống khóa hỏi Triệu Vô Lệ: “Vậy là ngày mai hai đội thiên thần và ác ma sẽ xuất hiện tại bộ phim tiên hiệp này sao?”
Nghe thấy Lý Sơn liên lạc với nàng. Thiếu nữ hơi giật mình, nàng trong tâm thức trả lời: “Đúng vậy... Nếu như vài hôm nữa ngươi không tỉnh lại chúng ta koong biết phải đối mặt với hai đôi này sao nữa! Người nhưng là người có chiến lực mạnh nhất trong Trung Châu đội ah!”
Lý Sơn mỉm cười liên lạc với Triệu Vô Lệ: “Trước khi bước váo trạn chiến ngày mai tôi muốn hỏi cô một việc được không?”
Nghe thấy thế Triệu Vô Lệ khẽ gật đầu: “Được rồi ngươi hỏi đi!”
Lý Sơn nhỏ giọng hỏi: “Tại sao cô giấu ta việc cô là tinh thân lực giả?”
Triệu Vô Lệ bộ mặt xám xanh lại, thiếu nữ kinh hãi lên tiếng: “Ngươi làm sao mà ngươi nhìn ra ta là tinh thần lực giả?”
Lý Sơn thở dài mộ hơi: “Ngay từ sau kết thúc bộ phim Resident Evil 1 ta cảm nhận được có người theo dõi ta thôn qua tinh thần lực nhưng thực lực đối phương mạnh hơn ta nhiều sau đó sau một thời gian dài ta lại không phát hiện được gì. Mới gần đây tại Thục Sơn có người đi theo ta a! Chính xác mà nói là người đó để ấn ký tinh thần nên ta. Mà người cuối cùng ta nhìn thấy sau khi ngất đi không phải là cô thì là ai? Cô có thể trả lời nghi ngờ của ta được không? Cô biết mà giữa tinh thần lực giả và tinh thần lực giả rất dễ nhận ra nhau đi!?“
“Ta, ta...” Triệu Vô Lệ vô cùng ngấp ngứng, thiếu nữ ngước nhìn Lý Sơn đôi mắt hơi dưng dưng: “Lý Sơn cho ta thời gian được không. Ta cần thời gian suy nghĩ để kể lại cho người tất cả việc này. Quả thực ta cũng không hiểu tại sao mình xuất hiện cái nơi này và vì cái gì nữa... Bây giờ ta vô cùng rối bời hãy cho ta thời gian được không?”
“Phu quân, phu quân...” một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của hai ngươi. Thì ra nãy giờ Uyển Nhi đang trong ngực Lý Sơn hô lên.
Lý Sơn giật mình ngước nhìn thiếu nữ, hắn mỉm cười thở ra một hơi: “Uyển Nhi có chuyện gì vậy?”
“Linh Nhi muội muội đã tỉnh chúng ta đi thăm muội ấy được không” Uyển Nhi ngước nhìn về phía Lý Sơn với ánh mắt đầy thâm tình. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu nàng. Hắn thấy cũng kỳ lạ một số thiếu nữ rất hưởng thụ việc xoa đầu của nam nhân.
Lý Sơn mỉm cười: “Được rồi chúng ta đi thôi!”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn liều mình cho hai nguồn năng lượng ma nguyên lực và chân nguyên lực bắt đầu cho chúng va chạm với nhau. Phượng hoàng quả không hổ là vương giả chi vương, tốc độ thật bá đạo. So với tốc độ của Lý Sơn chỉ có cao hơn chứ không kém. Nếu không bước vào trạng thái siêu cuồng nộ thì hắn khó mà đuổi theo phượng hoàng chúa được. Lý Sơn tăng tốc cực nhanh đuổi theo phượng hoàng.
Lúc này phượng hoàng chúa đang say sưa với một đống hoa quả lạ mắt mà Lý Sơn chưa thấy bao giờ. Nhưng hắn không có để ý. Giờ thân thể hắn đầy vết thương là vết thương. Hắn vung một kiếm hướng thẳng phượng hoàng chém tới, hỏa phượng hoàng cảm thấy nguy hiểm nó cất cao tiếng hót biểu thị sự tức giận. Nó né tránh được một đạo kiếm khí của Lý Sơn. Phượng hoàng hướng Lý Sơn phun ra một đạo hỏa nhận.
Lý Sơn nhìn thấy thế hắn sử dụng niệm động lực hình thành một màn chắn quanh bản thân mình. Tuy niệm động lực có thể giúp hắn tránh được hỏa lực của phượng hoàng bất quá sử dụng nó lại cực kỳ tiểu hao tinh thần lực. Lý Sơn nhíu mày. Hắn dùng một cú Trick di chuyển ra rất xa. Nhưng hỏa phượng cả người bốc ra ngọn lửa ngùn ngụt. Nó phóng về phía Lý Sơn. Hai cánh nó rang rộng ra. Lý Sơn ẩn ẩn cảm nhận cánh của nó cực kỳ sắc bén. Lách người tránh thoát nhưng rất nhanh ngực hắn bị cánh lửa cắt ngang tạo thành một vết rạch cực lớn.
“Hừ” Lý Sơn khẽ nhíu mày hỏa lực thật là bá đạo. Nó đang bám quanh vết thương của Lý Sơn làm cho vết thương khó lanh hơn nhiều. Cả người Lý Sơn bốc ra hỏa lực, hắn dùng một cú Thiểm Linh Trảm (Rapid Slash) cực nhanh chém tới phượng hoàng.Phượng hoàng bị thương rống giận bèn dung cặp móng sắc chộp tới Lý Sơn. Lý Sơn nhanh chóng tránh né sang một bên. Nhưng vai trái của hắn bị móc thủng tạo thành vài lỗ máu đầm địa. Lý Sơn tung một cú đá móc liên hoàn. Bộ găng tay găng chân Beowulf sáng lóe, mỗi cú đá của Lý Sơn đều phát ra phong nhận chi chít. Cú đá liên hoàng trúng ngay ngực của phượng hoàng làm cho nó đau đớn bắn ra xa cực kỳ thống khổ.
Phượng hoàng vỗ vỗ cánh, lông vũ từ hai cánh của nó thẳng hướng Lý Sơn bắn rới. Nhìn đống lông vũ kia Lý Sơn hừ một tiếng, hắn sử dụng kỹ năng vạn kiếm quy tông. Xoay quanh Lý Sơn là một lượng lớn kiếm khí bén nhọn thẳng hướng phượng hoàng bắn tới. Lông vũ và kiếm khí bắn vào nhau phát ra tiếng đinh tai nhức óc. Hơn nữa hai thứ va chạm với nhau phát ra tiếng rít cùng với tia lửa rơi vãi khắp nơi.
“Hống” phượng hoàng hống khiếu lên một tiếng phát ra tiếng hót bén nhọ,n nó phất ra hai cánh tạo ra một vòi rống bằng lửa hơn nữa trong gió lốc còn chưa hàng ngàn hàng vạn cái lông vũ. Lý Sơn cảm giác chúng vô cùng bén nhón. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng. Hắn chuyền đổi trạng thái hóa quỷ. Điên cuồng cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm với nhau. Rút ra thanh Yamato hướng thẳng lên trời, một thành hắc kiếm chọc thẳng lên trời cao. Nó còn bốc ra hắc hỏa ngùn ngụt.
Lý Sơn gầm nhẹ một tiếng: “Phá toái thời không” thanh kiếm nhanh như cắt trảm mạnh về phía phường hoàng cùng với cơn lốc nữa. Cơn lốc lửa ngay lập tức bị chẻ đôi, nổ bung ra rôi dập tắt. Phượng hoàng bị chém thương hở cả xương ra ngoài. Nó biết người này trước mắt vô cùng khó đối phó. Nó hống khiểu một cái sau đó tăng tốc bỏ chạy.
Lý Sơn nhìn thế đôi mắt đỏ như máu hắn cực kỳ căm tức nhìn phượng hoàng nói: “Nếu không để lại phong linh châu thì ngươi chết ở đây đi!” Lý Sơn gồng lên một tiếng thanh Yamato lóe sáng quang mang rực rờ. Hắn gầm nhẹ một tiếng: “Thứ nguyên(Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cùng theo đó là một hàng loạt bóng hắc cầu chiếu đến phía người cùng với chắn phía đường bay của phượng hoàng ngay sau đó trong hắc cầu xuất hiện hàng loạt vết chém vô cùng sắc bén ngoài ra nó mang theo hắc hỏa cửu u ma diễm có tính ăn mòn bá đáo.
“Hống” phượng hoàng ngã xuống phía dưới đảo đá. Cả hòn đảo tươi đẹp lúc này không còn vẻ xanh mượt nữa chỉ còn lại một mảnh đảo hoang với toàn bộ là vẻ hoang tàn. Lý Sơn nhẹ nhàng hạ xuống đi về phía con phượng hoàng. Phượng hoàng chúa dãy dụa nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn lấy ra phún vụ tề xịt lên vết thương của phượng hoàng chúa.. Vết thương trên người của Lý Sơn cũng tràn ngập khắp bản thân. Bộ quần áo y phục của hắn đã rách như xơ mướp. Trên tân thể còn nhìn thấy từng thớ thịt nứt ra đang chảy máu ròng ròng, cái kỹ năng siêu cuồng nộ dù thân thể của hắn có bá đạo đến đâu cũng không thể liên tục sử dụng được hơn nữa trạng thái hóa quỷ dùng tốc độ trị thương nhanh vô cùng thay thế. May mắn thân thể cường hãn cùng với tốc độ phục hồi nhanh nếu không hắn cũng không thể luên tục dùng siêu cuồng nộ được. Tính phá hư của nó khá là ba đạo.
Thật ra thì tu chân nhiều năm nhưng cấp bậc hắn vẫn khá thấp cấp bậc tu chân của hắn thực ra mới bước vào nguyên anh kỳ sơ cấp, thực lực ngang với cấp bốn sơ kỳ hoặc cấp ba đỉnh phong. Nếu như không có chiêu thức bá đạo muốn đánh bại thần thú hỏa phượng hoàng cấp bốn trung kỳ đùng là khó hơn lên trời trừ khi hắn dùng chiêu biên thái kia. Lý Sơn lên tiếng: “Giao ra phong linh châu đi!”
Thấy hóa phượng hoàng im lặng không nói gì. Hắn biết phong linh châu ở đâu hắn cũng không quá nhiều lời: “Ta biết ngươi là thần thú hiểu được tiếng nói của con người. Hơn nữa ta biết phong linh châu đang ở trong bụng ngươi. Ta không muốn nói nhiều, giao nó ra. Ta thực không muốn giết ngươi. Ta chỉ muốn cứu sống một người mà thôi!”
“Quả thực ngươi dùng phong linh châu là muốn cứu ngươi?” Âm thanh từ miệng con phượng hoàng chúa phát ra.
Lý Sơn hơi có chút ngạc nhiên nhưng hắn rất nhanh trấn định, nó là thần thú có thể nói tiếng người là một chuyện rất bình thường. Lý Sơn lên tiếng: “Không sai ta cần phải tập hợp ngũ hành linh châu để cứu cô ấy!”
“Có thể cho ta biết cô ấy là ai không?” trong giọng nói từ miệng của phượng hoàng lại là tiếng của một thiếu nữ vô cùng dễ nghe.
Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “Cô ấy là Linh Nhi cũng là thê tử của ta!”
“Hảo” Nghe thấy thế phượng hoàng gật đầu nhả ra một viên linh châu màu thanh sắc.
Lý Sơn cầm lấy hắn ngước nhìn phượng hoàng nhỏ giọng nói: ”Cảm ơn!”. Hắn cầm trong tay viên phong linh châu. Nhẹ nhàng nắm chặt viên ngọc trong tay. Hắn lại nhìn hỏa phượng sau đó hắn vung tay ném về phía phượng hoàng sáu viên, ba viên là thức ăn thể rắn ba viên là cô thể nước lã. Hắn nhìn tốc độ phục hồi của phượng hoàng thế này tối thiểu cũng là một hai ngày nó mới hồi phục được. Hắn không biết sức ăn của phượng hoàng bao nhiêu nên cứ ném về phía nó sáu viên. Giờ hắn chỉ còn thiếu trứng phượng hoàng.
“Véo” Lý Sơn tăng nhanh tốc độ đuổi về phía khu vực mà phượng hoàng sinh sống. Hắn biết thời gian của mình không còn quá nhiều. Tăng tốc độ đến cực hạn làm thân thể hắn rách ra từng mảnh. Lý Sơn mặc kệ cho thân xác của hắn đang bị xé nát vô cùng thống khổ. Hắn để mặc kệ tất cả tiếp tục phi hành. Giờ đây hắn nhưng là vô cùng lo lắng lo cho người con gái kia Linh Nhi. Tuy nói hắn không yêu Linh Nhi nhưng cũng là thích và trách nhiệm đó là điều hắn phải làm.
Trời lúc này đã về tối, thời gian chỉ còn lại có mấy canh giờ. Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ hắn cảm nhận được rất nhanh trời sẽ sáng lúc đó thì... Lý Sơn trầm ngâm một chút. Hắn nghĩ ra một kế gọi là điểu hổ ly sơn. Hắn trầm ngâm cố gắng ngồi trong một lùm cây thu liễm tinh thần cố gáng phục hồi lại sức lực được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Tinh thần của hắn lúc này vô cùng mệt mỏi. Hắn rất muốn ngủ một giấc.
Một bóng đen nhanh như thiểm điện hướng thẳng tổ phượng hoàng chúa túm lấy một quả trứng chim phượng hoàng bay đi. Thấy vậy con phượng hoàng trống đang ấp trứng giật mình tỉnh dậy nó kêu lên một tiếng oanh động cả một đám phượng hoàng khác. Thấy thế phượng hoàng khác cũng mặc kệ trứng của mình bắt đầu điên cuồng đuổi theo bóng đen kia. Phượng hoàng ríu ra ríu rít con này nối đuôi con kia đuổi theo bóng đen. Bóng đen điên cuồng lao về một phía hấp dẫn tất cả con phượng hoàng. Lúc này tại khu vực sinh sống của phượng hoàng đã khá là ít phượng hoàng ở đó.
Từ trong lùm cây một người mặc áo choàng làm bằng da màu đen bước ra khỏi khuc vục mình đang núp. Hắn nhẹ nhàng bước đến một khu vực gần đó. Hắn lẩy ra một túi sách sau đó bỏ vào ba quả trừng phượng hoàng. Hắn lặng lẽ bỏ đi khỏi khu vực đó.
Người này không ai khác là Lý Sơn. Bóng đen vừa cướp đi trứng của phượng hoàng chúa là kỹ năng cũ của hắn dopperanger. Skill này dùng cực kỳ tiêu hao ma nguyên lực, Lý Sơn nhẹ nhàng lau đám mồ hôi trên trán. Hắn nhìn về phía đó mà bước vào màn đêm. Lý Sơn vừa đi được vài bước thì hắn cảm nhận có người đang bay với tốc độ vô cùng nhanh tơi đây. Lý Sơn nhếch miệng nghi hoặc: “Một thiếu nữ huh?”
“Dừng lại” âm thanh từ sau lưng hắn vang lên. Lý Sơn quay lại thì thây một thiếu nữ mặc một bộ hồng y. Thiếu nữ đang lơ lưng trên không trông nàng đẹp như tiên nữ vậy. Khuôn mặt nhỏ nhắn làn da trắng trên mạng đeo một cái mạng màu hồng. Gió thổi nhẹ làm cho quần áo bó sát vào cơ thể thiếu nữ làm hiện lên những đường cong mê người. Bộ ngực cao vút nhấp nhô trong gió, cái trán cao cao tỏ ra sự bướng bỉnh... Lý Sơn dáng hai tay hỏi: “Cô gọi tôi huh?”
“Đúng vậy chính là ngươi” Thiếu nữ chỉ vào Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi chính là kẻ trộm trứng phượng hoàng... Hừ, Từ bao đời này Hồ tộc chúng ta đều được thần thú phượng hoàng phù hộ. Tiểu tặc khôn hồn giao ra trứng phượng hoàng sau đó bó tay chịu trói chúng ta có thể tha chết cho ngươi...”
“Cô coi tôi là kẻ ngốc sao?” Lý Sơn vừa dứt lời lại có thêm hai thiếu nữ một thiếu nữ mặc một bộ lam y, thiếu nữ khác mặc bạch y bay đến. Lý Sơn nhún nhún vai: “Ha, lại có them người sao?”
Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Hắn chính là kẻ ăn trộm trứng phượng hoàng sao tỷ tỷ...” nghe thấy thế thiếu nữ mặc hồng y gật đầu. Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Vậy chúng ta phải mau bắt hắn lại nếu không tộc trưởng biết nhất định sẽ trách tội...”
Lý Sơn thở dài ra một hơi. Hắn quay lại ngước nhìn ba thiếu nữ. Mỗi thiếu nữ đều có mọt vẻ đẹp riêng. Bạch y thiếu nữ toát ra vẻ đẹp lạnh lùng thanh khiết. Thiếu nữ mặc lam y thì nhìn bộ mặt rõ ràng là có vẻ gì đó rất ngấy thơ, tinh nghịch. Hồng y nữ tử thì chính xác là lộ vẻ thành thục hấp dẫn. Lý Sơn chỉ tay về phía mấy thiếu nữ lên tiếng: “Hey, mấy cô bé tôi không có thời gian mà hẹn hò được với mấy cô đâu được chứ?” Thấy tam nữ có chút ngơ ngác không hiểu Lý Sơn phẩy phẩy tay: “A Ha, ta quên mất các cô không biết hẹn hò phải nói là cùng nhau thưởng nguyệt tầm hoa mới đúng chứ ha!?”
“Vô sỉ ai thưởng nguyệt tầm hoa với ngươi!” Hồng y nữ tử lúc này đỏ mặt hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm tới.
Một thiếu nữ khác gọi lớn giọng: “Đại tỷ cận thận không làm hỏng trứng phượng hoàng!”
Lý Sơn nghe thấy vậy hắn đặt trứng phượng hoàng sang một tảng đá. Hắn mỉm cười nhìn về phía tam nữ. Hắn rất muốn biết ba nữ nhân này thân phận là gì không biết có lấy được thêm thông tin gì từ bộ phim tiên hiệp này không. Nếu hắn lấy được thông tin hữu ích biết đâu lại là một đại hữu dụng hay là chi tiết kịch tình gì khác. Hắn chỉ ngón tay vào tam nữ, ngoắc ngoắc rồi nói: “Nếu muốn lấy lại trứng phượng hoàng thì đến đây!”
Lý Sơn nhẹ nhàng lách qua người nàng dùng mông của hắn đánh vào đít nàng làm nàng mất thăng bằng. Hồng y nữ tử thấy vậy lại tiếp tục công kích hắn. Lý Sơn liên tục tránh được. Với hắn kiểu tấn công này quá dễ dàng tránh được. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Wow, A, Hahahaha...” Hắn túm chặt lấy một bên tay của hồng y nữ tử nhẹ nhàng đưa mũi gần hồng y nữ tử lên tiếng: “Wow, thơm thật đấy!”
“Dâm tặc” thiếu nữ đỏ bừng mặt tiếp liên tục tấn công Lý Sơn.
“Wow, tôi yêu những cô gái mạnh mẽ” Lý Sơn mỉm cười tự chỉ vào bản thân hắn.Thấy thế thiếu nữ hừ lạnh điên cuồng tấn công Lý Sơn.
Thanh y nữ tử lên tiếng về phía bạch y thiễu nữ: “Nhị tỷ xem ra đại tỷ không đối phó nổi hắn rồi. Nhị tỷ chúng ta cùng lên” nghe thấy thế bạch y thiếu nữ tấn công về phía Lý Sơn.
“Hahaha, ba người cùng đến một lúc sao huh?” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phía mấy thiếu nữ nhẹ nhàng nói: “Một mình đại tỷ không tiêp được lên gọi thêm cả nhị tỷ lần tam muội vào sao. A hahahah, i love 3P Hahahaha...”
Thấy giọng điệu đầy châm chọc của Lý Sơn cộng thêm trong lời nói của hắn lại hàm chứa chút ý vị của dâm tặc. Ba thiếu nữ vô cùng tức giận liên tục dùng kiếm khí đánh về phía Lý Sơn nhưng đáng tiếc hắn đều tránh thoát dễ dàng. Lý Sơn quay về phía ba thiếu nữ hắn dơ tay ra vẫy vẫy trong mắt có chút dáng điệu châm chọc: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Hồng y nữ tử thấy vậy tức giận quay về phía hai thiếu nữ mở miệng nói lớn: “Các tỷ muội mau kết đại trận” Nghe thấy thế nhị nữ đều gật đầu bắt đầu xếp vòng quanh Lý Sơn. Mấy thiếu nữ bắt đầu bay vòng vòng. Mấy thiếu nữ lơ lửng trong không trung, quần áo phất phơ giống hết nhưng tiên nữ giáng trần. Một mùi hương nhè nhẹ bay vào mũi Lý Sơn.
“Ha” Lý Sơn hơi nhếch miệng cười. Hắn giang rộng hai tay nhìn về phía tam nữ: “Đại trận này ở chỗ câu dẫn nam tử sao, huh?” Lý Sơn chỉ ngón tay về phía tam nữ sau đó hất tay lại hắn nói với giọng bằng tiếng Anh: “Come on, Baby!”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ vô cùng tức giận. Một thiếu nữ trong đó hét lên: “Dâm tặc xem chiêu!” Ngay sau đó thiếu nữ hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm xuống. Lý Sơn lách người trách khỏi một kiếm nhưng ngay lập tức lại một thanh kiếm khác đâm tới hắn. Với trận pháp này nếu như sử dụn với người có hai mắt bình thường thì quả là sát chiêu, sự phối hợp của tam nữ vô cùng ăn ý chiêu kiếm liên miên không giứt đâm vào phía Lý Sơn. Đã vậy mấy nữ nhiều lúc dùng ngự kiếm thuật đánh về phia Lý Sơn hơn nữa còn vừa đánh vừa trao kiếm cho nhau vô cùng ăn ý. Đáng tiếc một điều Lý Sơn có mắt mộng 360 độ đúng là khắc tinh của tam nữ.
“Có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây thôi nhé mây cô bé!” Lý Sơn mỉm cười trong nụ cười của hắn có chút tà ác. Lý Sơn ngay tại trước mắt tam nữ biến mất ngay sau đó là một bóng đen tiếp cận ba thiếu nữ. Lý Sơn dùng ra chiêu Trick (nhanh như súc địa thành thốn vậy) cấp độ liên hoàn. Tam nữ lại không cảm giác có chút đau đơn gì chỉ cảm giác được vùng ngực của mình cảm giác hơi mát một chút. Lý Sơn lúc này lại xuất hiện trước mặt tam nữ. Trong tay hắn là ba kiện đồ mộ màu trắn, một màu hồng, một màu lam. Hắn đưa lên mũi ngủi, liện tục tham lam hít lấy hít để trông không khác gì một tên biến thái cả.
Ba thiếu nữ lúc này dùng hai tay che ngực, các thanh kiếm đã rơi xuống đất. Ba thiếu nữ hét rầm lên.
“Bỉ ổi...”
“Sắc lang...”
“Dâm tặc...”
“Vô lại...”
...
Hàng loạt câu mắng chửi thậm tệ hướng Lý Sơn nem tới. Có vẻ như tam nữ không làm cho Lý Sơn chết chìm trong những lời mắng chửi thì không ngừng lại. Lý Sơn hơi cúi đầu sau đó hắn quảnh về phía tam nữ nhẹ nhàng mỉm cười: “Hey, ta có đáng ghét như vậy không mà ba người các cô lại chửi ta như vậy huh?”
Thiếu nữ mặc hồng y nghiến răng nghiến lợi lên tiếng: “Ngươi không chỉ đáng ghét mà còn là...” Thiếu nữ đang định nói gì đó thì một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của bốn người.
“Hống” hàng loạt âm thanh hống khiếu của mấy con chim phát ra. Lý Sơn nhíu mày đây không phải là tiếng kêu của phượng hoàng thì là cái gì. Lý Sơn thầm mắng: “Đáng chết chủ thần!” Hắn đã dùng tinh thần lực quét xem nhưng tại sao vẫn không thể thấy được máy con phượng hoàng , đúng hơn là cả đàn phượng hoàng đang đuổi giết hắn. Tinh thần lực quét xem có vẻ vô dụng. Lý Sơn giờ mới để ý luôn có mấy con chim đi theo hắn. Sao hắn lại quên được một điều là phượng hoàng là vua của loài chim? Chúng chắc chắn cũng có thuộc hạ. Hẳn là Lý Sơn khi cầm trứng phượng hoàng rời khỏi nơi đó chúng đã biết Lý Sơn mang theo trứng phượng hoàng rời đi. Hắn nhưng không để ý mấy con chim nhỏ này.
Bạch y thiếu nữ lúc này vô cùng lo lắng lên tiếng: “Nguy rồi đại tỷ, thần thú đang nổi giận chúng ta phải làm sao?”
Lam y thiếu nữ chỉ thẳng về phía Lý Sơn bộ mặt vô cùng tức giận. Thoáng qua chiếc khăn mặt mờ ảo thấy rõ nàng vo cùng tức giận. Thiếu nữ lên tiếng với giọng bức bội: “Đáng chết nếu không phải là tại tên tiểu tặc này sao thần thú phượng hoàng có thể nổi giận được!”
Mấy con phượng hoang bay lơ lửng trên bầu trời. Chúng bắt đầu hướng về phía bốn người liên tục công kích. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Vậy đây là các thần thú do tộc các cô muốn bảo vệ sao?” Thấy tam nữ tựa hồ đang chống lại với đàn phượng hoàng công kích vô cùng chật vật. Lý Sơn lại tiếp tục với giọng điệu mỉa mai: “Có vẻ chúng không thân thiện với các vô lắm thì phải ha!?”
Tam nữ liên tục né tránh né phải trước móng vuốt và hỏa lực của mấy con phượng hòang đang đánh tới. Bạch y thiếu nữ khó chịu lên tiếng: “Đại tỷ tại sao thần thú phượng hoàng lại tấn công chúng ta vậy?”
Hồng y thiếu nữ bộ dạng cũng không khá hơn gì hai thiếu nữ khác lên tiếng: “Ta làm sao mà biết được?”
“A ui, a ui...” Lý Sơn bị một đám phượng hoàng vậy công mặc dù rất nhiều con đều bị hắn chém rụng, vài con đã bị thương nặng, một con bị chết nhưng chúng không từ bỏ. Chúng điên cuồng tấn công về phía Lý Sơn như thể nếu hắn không chết thì không cam tâm. Lý Sơn chửi lớn: “Mẹ kiếp... Hống” Lý Sơn hống khiếu lên một tiếng. Cả cơ thể Lý Sơn thay đổi, thân hình hắn toàn là lân giáp không còn là hình người. Sau lưng hắn xuất hiện một ma ảnh không lồ hơn thế nữa cả người hắn bốc ra hắc hỏa cực kỳ bá đạo. Không khí cùng với đất xung quanh bắt đầu bốc cháy và tan chảy.
Lý Sơn hừ nhẹ một tiếng. Hắn hét lên: “Thứ nguyên (Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cả không gian bắt đầu vặn vẹo. Liên tục trong không khí xuất hiện hàng loạt các hắc cầu. Các hắc cầu bên trong lại xuất hiện hàng loạt vết kiếm chém ra. Hàng loạt phượng hoàng ngã xuống. Từng con từng con một bị hắc cầu chiếu xuống đều bị chia làm nhiều mảnh. Phượng hoàng thất bại thảm trọng. Hơn thế nữa linh hồn của chúng lị bị hấp thu một cách mạnh mẽ. Chính xác mà nói chúng không có cơ hội để tái sinh nữa.
Mấy thiếu nữ thấy vậy kinh ngạc há hốc mồm nhìn về phía hắc ảnh trước mặt. Mấy nàng chưa thấy được cảnh này bao giờ. Cái cảnh mà suốt đời các nàng không quên được. Nó in hằn lại trong tâm trí mấy thiếu nữ. Hắc ảnh liên tục di chuyển với tốc độ cao, mỗi lần vung kiếm trảm ra ngay lập tức một con phượng hoàng bị cắt làm đôi. Tam nữ không khỏi mà rùng mình, với thực lực của các nàng mà đòi hy vọng đánh thắng Lý Sơn đúng là vọng tưởng.
Lý Sơn cả người đầy máu là máu. Hắn đã trở lại là hình người. Hắn giơ tay lên, hơn ba mươi viên hỏa tinh thạch rơi vào trong tay Lý Sơn rồi biến mất vô tung. Hắn bước về phía đám trứng phượng hoàng xách chúng lên và bắt đầu rơi đi để lại tam nữ đứng ngơ ngẩn tại đó.
Lần này chỉ vì ba quả trứng phượng hoàng mà đám phượng hoàng điên cuồng tấn công Lý Sơn. Hắn nếu như không nhờ loại thể chất biến thái cùng với chiêu thức bá đạo và cây kiếm Yamato thì có lẽ hắn đã sớm chết rất nhiều lần rồi. Lý Sơn lúc này biến mắt tại khu rừng hắn đã trở lại miếu nữ oa.
“Dị giới nhân ngươi đã trở lại?” một âm thanh trầm trầm phát ra. Hắn quay đầu lại thì thấy phát ra âm thành này không ai khác là hỏa kỳ lân. Hỏa kỳ lân hích hích cái mũi, hắn hướng về phía Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Trên người ngươi có máu của thần thú phượng hoàng!”
“Không sai!” Lý Sơn suy yếu gật đầu. Trên mình hắn đều nứt vỡ của da thịt và xương cốt. Các vết thương đang với tốc độ vô cùng nhanh chóng phục hồi lại. Hắn hơi nghiêng đầu hướng hỏa kỳ lân hỏi: “Ngươi muốn trả thù cho chúng?” Trong tay Lý Sơn lơ lửng năm viên ngũ hành linh châu cùng với xương kỳ lân. Hắn vẫn đứng ngạo nghễ nhìn hỏa kỳ lân.
“Ài” Hỏa kỳ lân thở ra một hơi dài. Hắn khẽ ai thán một hơi. Hắn lắc lắc cái đầu: “Ngươi đến đây được cũng là có lý do. Tất cả là thiên ý. Đi đi dị giới nhân...” Nói xong hỏa kỳ lân biến mất.
Lý Sơn lúc này phun ra một bụng máu hắn lảo đảo ngã trên mặt đất. Mấy quả trứng phượng hoàng cùng với mấy viên ngọc lăn lông lốc. Hắn thở ra hổn hển: “Lần này thật quá xung động, mở ra thiên ma giải thể cùng với cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm đúng là có vấn đề a... Hơn nữa còn dùng thứ nguyên trảm liên hoàn nữa chứ !” Nhưng hắn đâu có hiểu nếu như hắn không dùng mấy thứ đó liệu hắn có nhnh chóng kết thúc được đám phượng hoàng đuổi giết hay không. Câu trả lời chắc chắn là không trừ khi hắn dùng Quick Silver nhưng cái chiêu thức này nếu sử dụng sẽ bị chủ thần tăng độ khó lên vô cùng lớn. Hắn không muốn thế nên mới thử sử dụng kết hợp thiên ma giải thể, hóa quỷ cùng với ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm không ngờ uy lực lại bá đạo như vậy... Chỉ đáng tiếc dù thân thể hắn có mạnh đến đâu cùng dùng ba thứ tăng sức mạnh kiểu ấy cơ thể bị hủy diệt đã là may rồi.
Trước khi hắn ngã xuống có một vòng tay ôm lấy thân thể của hắn. Hắn nhìn khuôn mặt vô cùng mờ ảo. Hắn lảm bẩm: “Vi, Vi, là người sao Vi...? Là ngươi Vi...”
Hắn từ từ mở ra đôi mắt. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một trần mái làm bằng tre. Đầu hắn vô cùng đau. Hắn trở dậy lắc lắc mình. Hắn tháy xuất hiện trước mặt hắn là một hân ảnh xinh đẹp vô cùng quen thuộc nhưng lại làm cho hắn khó hiểu. Lý Sơn thở ra một hơi: “Là cô Linh Nhi sao rồi?”
Người này không ai khác là Triệu Vô Lệ. Nghe thấy Lý Sơn trở dậy người quan tâm đầu tiên mà hắn mở miệng lại là Linh Nhi trong mắt nàng thoáng lên vẻ vô cùng ảm đạm. Triệu Vô Lệ hơi mím môi rồi nở một nụ cười: “Yên tâm Linh Nhi của người đang được tam đại thánh cô chăm sóc. Có vẻ như cô ấy đã vượt qua nguy hiểm?”
Lý Sơn mỉm cười, hắn hơi khẽ gật đầu. Lúc này một thiếu nữ xinh đẹp bước vào căn phòng. Lý Sơn mỉm cười: “Uyển Nhi...”
Uyển Nhi trên tay ẵm hai con chim màu đỏ nhỏ. Lý Sơn hơi có chút thất thần cái này không phải là phượng hoàng con sao. Hắn định đem trứng phượng hoàng về chủ thần không gian rồi mới ấp nở không ngờ nó lại nở lúc này. Khi thấy Lý Sơn mấy con phượng hoàng kêu inh ỏi. Có vẻ như trên người Lý Sơn vẫn còn phảng phất mùi huyết của phượng hoàng làm chúng sợ. Uyển Nhi đi đến bộ mặt vô cùng vui vẻ. Nàng nhỏ giọng nói: “Phu quânchàng đã tỉnh rồi. Đã tám ngày tám đêm chàng không tỉnh rồi. Tam đại thánh cô còn nói chắc chắn chàng sẽ không sao! Nhưng quả thực Uyển Nhi rất lo cho tướng công”
Uyển Nhi tiến về phía Lý Sơn bỏ mấy con phượng hoàng con vào một chiếc rỏ, thiếu nữ ôm trầm lấy Lý Sơn. Nàng khóc thút thít. Một con chó nhỏ chạy đến liếm liếm chân nàng như muốn an ủi. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ lên đầu an ủi thiếu nữ: “Ổn rồi không phải ta không sao rồi sao?”
Uyển Nhi đột nhiên bộ mặt nghi hoặc nói với Lý Sơn: “Phu quân chàng có quen biết với tam đại thánh cô không vậy?”
Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tam đại thánh cô? Ta có quen biết họ sao?”
“Chàng không biết họ sao?” Khương Uyển Nhi nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn: “Nhưng tam đại thánh cô có vẻ rất tức giận khi thấy chàng, còn nói chàng là một tên đại yêu quái đại dâm tặc a...” Khương Uyển Nhi với một bộ mặt khôn hiểu gì mở miệng: “Hơn nữa khi tìm thấy trong người chàng ba chiếc yếm của phụ nữ tam đại thánh cô lại đỏ bừng mặt rồi còn miệng liên tục lẩm bẩm dâm tắc sắc lang... Có thật là phu quân không biết họ?”
“A, Hahaha” Lý Sơn đầu to như cái đấu tron lòng thầm nói: “Chẳng lẽ là họ?” Lý Sơn hướng về phía Uyển Nhi hỏi: “Được rồi làm sao mà ta quen biết được họ cơ chứ?”
“A, báo cho phu quân một tin vui. Linh Nhi muội muội đã tìm lại được mẫu thân rồi!” Khương Uyển Nhi ngón tay chỉ chỉ trỏ trỏ, bộ dạng vô cùng vui mừng như chính mình tìm được mẫu thân vậy. Lý Sơn lắc lắc đầu ôm chặt lấy thiếu nữ vao lòng. Hắn quả thực lúc này cũng có chút vui mừng. Hắn tin tưởng có lẽ thời gian sẽ giúp hắn hồi phục vết thương.
Lý Sơn thông qua tinh thần ống khóa hỏi Triệu Vô Lệ: “Vậy là ngày mai hai đội thiên thần và ác ma sẽ xuất hiện tại bộ phim tiên hiệp này sao?”
Nghe thấy Lý Sơn liên lạc với nàng. Thiếu nữ hơi giật mình, nàng trong tâm thức trả lời: “Đúng vậy... Nếu như vài hôm nữa ngươi không tỉnh lại chúng ta không biết phải đối mặt với hai đội này sao nữa! Ngươi nhưng là người có chiến lực mạnh nhất trong Trung Châu đội ah!”
Lý Sơn mỉm cười liên lạc với Triệu Vô Lệ: “Trước khi bước váo trận chiến ngày mai tôi muốn hỏi cô một việc được không?”
Nghe thấy thế Triệu Vô Lệ khẽ gật đầu: “Được rồi ngươi hỏi đi!”
Lý Sơn nhỏ giọng hỏi: “Tại sao cô giấu ta việc cô là tinh thân lực giả?”
Triệu Vô Lệ bộ mặt xám xanh lại, thiếu nữ kinh hãi lên tiếng: “Ngươi làm sao mà ngươi nhìn ra ta là tinh thần lực giả?”
Lý Sơn thở dài mộ hơi: “Ngay từ sau kết thúc bộ phim Resident Evil 1 ta cảm nhận được có người theo dõi ta thông qua tinh thần lực nhưng thực lực đối phương mạnh hơn ta nhiều. Sau đó sau một thời gian dài ta lại không phát hiện được gì. Mới gần đây tại Thục Sơn có người đi theo ta a! Chính xác mà nói là người đó để ấn ký tinh thần trên người ta. Mà người cuối cùng ta nhìn thấy sau khi ngất đi không phải là cô thì là ai? Cô có thể trả lời nghi ngờ của ta được không? Cô biết mà giữa tinh thần lực giả và tinh thần lực giả rất dễ nhận ra nhau đi!?“
“Ta, ta...” Triệu Vô Lệ vô cùng ấp úng, thiếu nữ ngước nhìn Lý Sơn đôi mắt hơi rưng rưng: “Lý Sơn, cho ta thời gian được không. Ta cần thời gian suy nghĩ để kể lại cho ngươi tất cả việc này. Quả thực ta cũng không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở cái nơi này và vì cái gì nữa... Bây giờ ta vô cùng rối bời hãy cho ta thời gian được không?”
“Phu quân, phu quân...” một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của hai ngươi. Thì ra nãy giờ Uyển Nhi đang trong ngực Lý Sơn hô lên.
Lý Sơn giật mình ngước nhìn thiếu nữ, hắn mỉm cười thở ra một hơi: “Uyển Nhi có chuyện gì vậy?”
“Linh Nhi muội muội đã tỉnh chúng ta đi thăm muội ấy được không” Uyển Nhi ngước nhìn về phía Lý Sơn với ánh mắt đầy thâm tình. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu nàng. Hắn thấy cũng kỳ lạ, một số thiếu nữ rất hưởng thụ việc xoa đầu của nam nhân.
Lý Sơn mỉm cười: “Được rồi chúng ta đi thôi!”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của M0-Sóc_Lệ
Lý Sơn hắn dảo bước trên con đường nhỏ. Hắn đi vào phía trong một khu vực suối khá rộng lớn. Theo sau là Triệu Vô Lệ. Khương Uyển Nhi đang mỉm cười nhìn Lý Sơn. Lý Sơn cảm nhận được thiếu nữ đang vô cùng vui vẻ nhưng cảm nhận được trong tim hắn lúc này lại vô cùng nặng nề. Hắn không hiểu tại sao mình lại hành động và suy nhĩ như vậy. Chuyện tình cảm đối với hắn mà nói quá phức tạp hắn cũng khôn biết mình đang suy nghĩ và làm cái gì bây giờ nữa. Lý Sơn gõ gõ chán bỏ qua suy nghĩ lúc này của mình tiến về phía căn nhà tre nho nhỏ ven suối.
Một thanh y nữ tử bước ra khỏi căn phòng đang cầm trong tay một chiếc rỏ. Một nam nhân đang theo sau nàng. Sau nam nhân đó là một vài vệ binh. Nam nhân thở dài ra một hơi: “Thanh Nhi đã hơn mười năm rồi mà nàng vẫn không tha thứ cho ta sao? Ta... nhưng ngày ngày đều mong nhớ mẹ con nàng a!”
Thanh y thiếu phụ xoay người không thèm để ý nam nhân đang theo mình. Thiếu phụ chỉ lạnh nhạt nói một câu với lão nhân đang đi vên cạnh mình: “lão lão tiễn khách!?”
Lão nhân bên cạnh thấy vậy thì vô cùng khó xử. Nam tử đang nhìn về phía lão nhân như đang cầu khẩn điều gì đó. Lão nhân liên tục ngấp ngứng miệng không biết trả lời sao. Lão nhân hướng thiếu phụ lên tiếng: “Hoang hậu, hoàng thượng nhưng...”
Lão nhân đang hướng về phía thanh y thiếu phụ như đang xin xỏ điều gì đó. Bất quá thiếu phụ lạnh nhạt ngắt lời: “Lão lão bà không nghe lời của ta sao. Ta nói là tiễn khách!”
Thấy thiếu phụ vô cùng quả quyết, lão nhân thở dài một hời sau đó hướng về phía nam tử kia ra hiệu. Nam tử kia thở dài một hơi sau đó hắn đi qua Lý Sơn nhìn hắn một chút rồi rời đi. Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi nhẹ nhàng ngẩng đầu dảo bước tiến về phía trước. Lý Sơn mỉm cười hướng thiếu phụ hỏi: “Bà đã trở lại...?” Thấy thế mấy nữ cũng lên tiếng chào hỏi thiếu phụ và lão nhân.
Thấy Lý Sơn bước đến, “Ân công, cậu đã tỉnh lại rồi sao? Mấy ngày nay cậu làm lão nhân như ta lo ;ắn quá! Cậu không sao là tốt rồi!” khuôn mặt của lão nhân vô cùng lo lắng giờ trở lên vô cùng vui vẻ nhìn về phía Lý Sơn.Sau đó lão nhân lên tiếng: “Ân công cậu vào đi Linh Nhi đã tỉnh lại rồi!” Lão nhân dạng tay ra mời Lý Sơn.
“Cảm ơn cậu...” thanh y thiếu phụ hướng về phía Lý Sơ lên tiếng. Thiếu phụ tiếp tục mở lời: “Nếu như không có cậu thì toàn bộ dân chúng nam chiếu đã gặp tại ương rồi!”
“Ha” Lý Sơn nhếch miệng cười hắn giơ hai ngón tay lên kẹp lại ra hiệu: “Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi!”
Hắn cùng hai thiếu nữ bước vào bên trong. Một căn phòng tinh xảo cùng với cách bay bố vô cùng sang giản đơn nhưng lại tinh tế. Chính xác là làm cho người ta cảm nhận được cảm giác an nhàn với mùi hương hoa nhè nhẹ. Lý Sơn hơi hơi nghếch cái cắm của hắn dảo bước vào bên trong. Một nữ nhân mặc bạch y quay về phía Lý Sơn với giọng nói vô cùng kinh ngạc: “Là ngươi...? Ngươi đến đây làm gì?”
“Là cô?” Lý Sơn hơi nhếch miệng lên. Hắn thở ra mộ hơi, khoanh tay lại lắc lắc đầu: “Chà tôi không ngờ chúng ta lại gắp nhau ở đây à nha. Điều này có thể gọi là duyên phận không đây, huh!?”
Bạch y thiếu nữ lạnh lùng nhưng trên má thiếu nữ lại thoáng trở lên có chút hồng hào. Một âm thanh đánh vỡ cuộc nói huyện của hai người: “nhị muội có chuyện gì vậy” Tiếp theo đó là hai nữ tử một mặc hồng y, một mặc lam y bước ra phía ngoài. Hai thiếu nữ thấy Lý Sơn thì cũng như bạch y nữ tử kinh ngạc một chút rồi hô lên: “Là ngươi...?”
“Hey” Lý Sơn phẩy đi cánh tay của mình, hắn nhẹ giọng với giọng điệu trêu trọc: “Này đây là cách các cô chào hỏi bạn cũ như vậy đó sao. Chẳng lẽ các cô không được dạy như thế nào phải lịch sự với khách a, ít ra ta cũng là khách của các cô mà!”
Mấy thiếu nữ nghe thấy thế thì ngay lập tức phản bác: “Ngươi mà là khách sao? Từ bao giờ chúng ta coi ngươi là khách?”
Thn y thiếu phụ lên tiếng hỏi: “Thanh Nhi xin hỏi, không biết Lý thiếu hiệp đặc tội vơi tam đại thánh cô việc gì mà tam đại thánh cô đối xử với Lý thiếu hiệp như vậy?”
Lam y nữ tử nghe thấy mấy lời này thì khuôn mặt hơi đỏ lên, ngón tay run run chỉ về phía Lý Sơn: “hắn, hắn...”
Ngay sau đó là một âm thanh cắt ngang lời của lam y nữ tử: “Được rồi tam muội dù sao việc này cũng đã mười năm rồi. Việc này dừng lại ở đây đi!”
“Nhưng...” Thanh y nữ tử muốn lên tiếng thì bị hồng y nữ tử lườm một cái. Nữ tử im lặng lẽo đeo theo sau hồng y nữ tử.
Khương Uyển Nhi thấy mấy người bộ dạng đều nhìn Lý Sơn với ánh mắt nghi hoặc. Khương Uyển Nhi không kìm được tò mờ lên tiếng: “Phu quân có vẻ phu quân rất quen biết tam đại thánh cô?”
“A, Ha, làm gì có quen biết gì mấy đâu!” Lý Sơn một bộ dạng lắc đầu phủ nhận. Hắn bước về phía phòng Triệu Linh Nhi. Đi qua một bình hoa hắn kéo ra một bông hoa. Lý Sơn đưa nó lên mùi ngửi hít hà vẻ mặt vô cùng biến thái. Thấy mọi người ngừng lại tam đại thánh cô cũng ngừng lại quay lại thì thấy hành động bỉ ổi của Lý Sơn lại nhớ đến lần đó không khỏi khuôn mặt trở lên đỏ hồng. Lý Sơn nhếch miệng cười, trong tay hắn là một bông hoa hồng màu hồng, Lý Sơn nhỏ giọng nói: “Không biết mấy bông hoa này sau mười năm liệu chúng có còn thơm không đây?”
Nhìn thấy Lý Sơn vuốt ve cánh hoa nhè nhẹ, Khương Uyển Nhi một bộ mặt nghi hoặc không hiểu chuyện gì, nàng lên tiếng hỏi: “Phu quân làm sao vậy a? Mấy bông hoa này để mấy ngày là héo sau mười năm làm sao có thể con mùi hương được?”
“Ha” Lý Sơn ngón chỏ hắn vẫy vẫy làm bộ ngước mặt lên giống như cao nhân đạo mạo. Hắn khẽ liếc nhìn tam đại thành cô sau đó quay về phía Khương Uyên Nhỉ mở ra một nụ cười nhẹ nhàng: “Uyển Nhi nàng không biết đó thôi có một số loại hoa sau mười năm không những còn thơm mà con là rất thơm nữa cơ. Có vẻ chúng trở nên đeph hơn và thơm hơn thì phải...” Lý Sơn hơi nhếch miệng nhìn về phía tam đại thành cô. Tam nữ thấy thế thì bộ mặt trở lên đỏ vô cùng.
Khương Uyển Nhi cau mày nghi hoặc: “Phu quân có loại hoa đó sao sao Uyển Nhi không biết nga?” Sau đó thiếu nữ quay sang hỏi mấy người bên cạnh mọi người đều là nghi hoặc. Nhưng phải nói giác quan của phụ nữ rất nhạy rất nhanh họ nhận ra mối quan hệ giữa Lý Sơn và tam đại thánh cô có chút mập mờ.
Lý Sơn nhun vai hơi nghiệng đầu: “Ai biết chứ?” Hắn quay đầu hướng về phía căn phòng Triệu Linh Nhi bước đi.
Trong phòng Triệu Linh Nhi lúc này đã chờ sẵn một đám người có cả Lý Tiêu Dao, Nguyệt Như, tấn Nguyên... và vài người khác. Lý Sơn hơi mỉm cươi bước về phía họ. Căn phòng được tráng nhã vô cùng giản đơn nhưng làm cho người ta lại cảm giác vô cùng thoải mái. Nó tỏa ra mùi hương thơm đúng là phòng của nữ nhân làm cho Lý Sơn không khỏi tinh thần rung lên nhè nhẹ.
“Sư phụ” Lưu Tấn Nguyên cúng kính hướng Lý Sơn lên tiếng.
“Lý biểu đệ” Lý Tiêu Dao vui vẻ vỗ bả vai của Lý Sơn.
Lý Sơn bước đến ngồi sát cạnh giường của Triệu Linh Nhi. Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Linh Nhi hắn không kìm lòng được mà vuốt ve vài phần. Hắn thực sự koong hiểu cảm xúc của mình với Triệu Linh Nhi còn là yêu là thích hay là thương hại nữa, còn tình cảm hắn dành cho Minh Yên Vi thục sự là gì đây. Bất cứ nam nhân nào cũng là người tham lam đều muốn lập hậu cùng, hắn tự nhận mình cũng không ngoại lệ. Nhưng kể từ khi hắn yêu Minh Yên Vi, tình cảm đầu đời của hắn làm cho hắn có chút thay đổi bản thân, hắn biết dù hắn yêu người khác nhưng tình cảm đầu vô cùng khó phai. Hắn ghét chính bản thân của mình tại sao hắn không phải là nam nhân đa tình tại sao hắn là kẻ chung tình đây. Nếu như hắn là kẻ đa tinh giờ đây hắn không phải là khổ như thế này. Vì cái gì ông trời sinh ra hắn lại để cho trái tim hắn là một kẻ chung tinh chứ. Hắn không muốn phụ bất cứ người con gái nào nhưng hắn biets trái tim của hắn một khi yêu ai sẽ toàn diện yêu người đó. Với Linh Nhi là thích còn là có chút yêu, với Uyển Nhi có lẽ là có chút thích và phần lớn là thương.
Dù sao ở chủ thần không gian thì thân thể bất quá là một cái túi da bạn có thể thay đổi hình dang bất cứ khi nào. Nam nhân đều tham lam muốn có nhiều mỹ nữ bên cạnh mình nhưng nếu như họ vào chủ thần không gian thì Lý Sơn đảm bảo họ sẽ ngay sau đó thay đổi lại cảm quan của mình. Ban đầu xinh đẹp là nam nhân ai cũng thích nhưng sau một thời gian quen biết sẽ thấy nhìn nhiều xinh đẹp đến đâu cũng trở thnh bình thường. Lý Sơn cũng là như vậy.
Lý Sơn nhẹ nhàng nắm tay của Triệu Linh Nhi, hắn xo nhẹ bàn tay của nàng áp lên má của hắn. Hắn không hiểu lúc này mình nghĩ gì nữa. Hắn chỉ muốn thay đổi vận mạng của Triệu Linh Nhi để cho kịch tình không diễn ra giống như trong phim mà thôi ai ngờ mọi thứ lại thành ra thế này. Một tay nhẹ nhàng sờ lên ngực trái Lý Sơn lúc này đầu óc trống rỗng hắn cũng không hiểu hắn đang suy nghĩ gì nữa. Bất chợt một cánh tay nhẹ nhàng chạm lên má của hắn.
“Lý đại ca” một âm thanh nữ nhân nhỏ giọng gọi Lý Sơn tỉnh lại.
Lý Sơn mỉm cười: “Linh Nhi muội đã tỉnh rồi!” Mọi người hiện này không còn một ai chỉ còn riêng Lý Sơn cùng với Triệu Linh Nhi. Hắn nhẹ nhàng vuốt nhẹ nhàng lên đôi má của Linh Nhi. Đôi má trắng nõn của nàng làm tinh thần của Lý Sơn run lên. Hắn cô gắng thanh tỉnh mình có lẽ lúc này không nên nghĩ đến chuyện đó. Ngày mai nhưng còn một trận chiến Lý Sơn nhất định phải đánh thắng nếu không hắn cũng trả thể bảo vệ được cái gì. Hắn giờ có chút sợ, sợ phải đối mặt với Linh Nhi, sợ phải đối mặt với trận chiến ngày mai, chính xác là hắn sợ chết...
“Xin lỗi Lý đại ca, Linh Nhi đã làm anh lo lắng!” Triệu Linh Nhi nhẹ nhàng sờ lên má của hắn.
Lý Sơn mim cười: “Không sao, chỉ cần muội an toàn. Mọi chuyện với huynh đều là tốt hêt a!” Lý Sơn đôi mắt chăm chú nhin vào Triệu Linh Nhi. Hắn không nhịn được lại dùng ngon chỏ quệt lên mũi của nàng.
Linh Nhi hơi chút đỏ mặt hướng Lý Sơn lên tiếng: “Lý đại ca!?”
...
Mặt trời đã mọc, Lý Sơn trong tay cầm trong tay ngũ hành linh châu. Xương kỳ lần và trứng phượng hoàng sau khi sử dụng đã tiêu thất. Lý Sơn ngước nhìn về phía mắt trời đang mọc. Hắn nhìn lên màn hình của đồng hồ chủ thần: “Sau khi thiên thần tiểu đội và ác ma tiểu đội tiến vào phim kinh khủng phiến mở ra nhiệm vụ bảo vệ ngũ hành linh châu. Nhiệm vụ bảo vệ ngũ hành linh châu trong vòng mười ngày. Thành công bảo vệ mỗi viên ngũ hành linh châu mỗi đội viên đạt được một chi tiết cấp D 1000 điểm thưởng, mất một viên linh châu khấu trừ một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Giữ được toàn bộ ngũ hành linh châu đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng. Sau mười ngày hoàn thành nhiệm vụ tự đồng trở về chủ thần không gian. Nếu sau mười ngày có ba viên linh chậu bị mât nhiệm vụ tính là thất bại toàn đội viên mạt sát”
Hắn nhỏ giọng lên tiếng: “Đám người Tần đại thúc an bài tốt chứ?”
Từ trong lùm cây một bóng nhỏ bước ra, người này nhẹ nhàng tiến đến cạnh Lý Sơn lên tiếng: “Yên tâm đi họ đều được ta an bài tốt rồi. Họ ở một trạch viện vô cùng bí mật và họ đang được người Hồ bảo vệ. Dù sao ngươi cũng là người có ơn với cả nước Nam Chiêu mà!” Nói xong thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn, thiếu nữ hơi cau mày lên tiếng: “ngươi có nhiều tâm sự!? Có phải là muốn biết vì sao ta dấu người ta là một tinh thần lực giả?”
Lý Sơn lắc lắc đầu, hắn khoanh tay ngước nhìn về phia Triệu Vô Lệ sau đó ngoảnh hướng về phía mặt trời, hắn không thèm quay đầu lại lên tiếng: “Không phải!? Mặc dù ngươi dấu ta rất nhiều bí mật. Trong trận trở lại Resident Evil 3 nếu như ta không cảm giác được sai thì rất nhiều lần cô lộ ra sát khí của minh với ta. Mỗi người có một bí mật riêng ta không trách cô, chắc chắn cô có uẩn khúc riêng...”
Nghe thấy Lý Sơn nói như vậy thi khuôn mặt của Triệu Vô Lệ trở lên trắng bạch. Hai hàm răng hơi cắn vào nhau, người nàng khẽ run. Thiếu nữ ngước nhìn về phía Lý Sơn như muốn nói gì đó sau nang lại không dám mở miệng. Thiếu nữ hai tay nắm chặt sau đó nàn thở dài một cái: “Lý Sơn hãy cho ta một chút thời gian ta không biết chuyện này kể ra với ngươi liệu ngươi có tin được không. Nhưng ta chỉ nói với ngươi một điều thực sự tên thật của ta không phải là Triệu Vô Lệ!”
Lý Sơn thở ra một hơi. Hắn biết nữ nhân này đang cố gắng dầu diếm hắn điều gì đó. Nhưng hắn không quá quản nàng. Ngay tại Resident Evil 1 thực lực của hắn vô cùng nhỏ bé nhưng hắn không thể hiểu nàng tại sao lại không giết hắn. Với thực lực của nàng đáng lẽ rất dễ dàng giết hắn mới đúng nhừng là nàng không có giết hắn. Dù sao chung đụng một khoảng thời gian không phải là ngắn Lý Sơn cũng không phải là không có cảm tình với nàng. Bất quá hắn vẫn còn trong giai đoạn thất tình nên cực kỳ rối bời chỉ có như vậy mà thôi.
Tại một khu đồi núi khá lớn tại nước Nam Chiếu một đám người đột nhiên xuất hiện. Có tất cả mười sáu người tất cả.. Trong đó hai người rất quen mặt, hai người này có khuôn mặt cực kỳ giống Alice chỉ là mái tóc của hai thiếu nữ có màu đen, có thể là họ sử dụng thuốc nhuộm. Một thanh niên tráng hán có mái tóc màu vàng nhạt lên tiếng: “No.1 và No.2 hai người mau dùng tinh thần lực quét xem toàn bộ khu vực mà chúng ta đang đứng...”
Mọi người trong đoàn đều nhìn về phía đồng hồ của mình: “Trong vòng mười ngày lấy được hai viên linh châu trong ngũ hành linh châu. Lấy được mỗi một viên linh châu đạt được một chi tiết cấp D 1000 điểm thưởng thành công thu thập toàn bộ linh châu mỗi đội viên đạt được môt chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng. Nhiệm vụ thất bại toàn bộ đội viên mạt sát” Sau đó là đồng hồ ghi chép về việc chiến đấu đoàn đội.
Ở cánh đó mấy trăm dặm một thanh niên giống hệt Lý Sơn. Hắn nhẹ nhàng mỉm cười nhìn về phía đồng hồ xem xét nhiệm vụ mà chủ thần đề ra: “Trong vòng mười ngày lấy được hai viên linh châu trong ngũ hành linh châu. Lấy được mỗi một viên linh châu đạt được một chi tiết cấp D 1000 điểm thưởng thành công thu thập toàn bộ linh châu mỗi đội viên đạt được môt chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng. Nhiệm vụ thất bại toàn bộ đội viên mạt sát” Hắn nhếch miệng cười nhỏ: “Mạt sát ta ư?”
Thanh niên hơi ngước nhìn lên về phía bầu trời nhỏ giọng nói: “Ô hô, gì thế này hai người của thiên thần đội đang dò xét đội của ta thì phải a. A, a, thêm một người của Trung Châu đội a, thêm một cái vệ tình nữa thì phải. Ngoài ra còn có một người khác đây a...” thanh niên ngước đầu lên mỉm cười. Hắn dơ một bán tay lên sau đó nắm chặt bàn tay lại nhỏ giọng nói: “Thống trị” cả người hắn một màn ánh sáng nhu hòa phát ra.
“Ộc...” Hai Alice của thiên thần đội hộc ra một bụm máu. Khuôn mặt trắng bệch.
“Ộc” Triệu Vô Lệ của Trung Châu đội cũng phun ra một bụng máu.
Ở một động cốc là hai người một nam một nữ đang nhíu mày nhìn vào màn hình máy tình đen kịt. Chính xác là cả một khu vực lấy trung tâm nam tử kia ban kính là hai dặm hoàn toàn không thu được hình ảnh gì. Hồng y thiếu nữ nhíu mày: “Đây là chuyện gì xảy ra!?”
Thnh niên lúc này trong tay lơ lửng một chiếc nhân màu trắng hư bạch ngọc. Chiếc nhẫn lơ lưng trong tay thanh niên. Ngoài hai người bên cạnh hắn ra còn toàn bộ mười hai người khác đều nhìn về phía chiếc nhẫn với vẻ thèm thuồng vô cùng, nhìn nó có vẻ như chí bảo vậy. Thanh niên nhếch miệng nhìn về phía mấy người lớn giọng nói: “Yên tâm đi nếu các ngươi đi theo ta ta sẽ không bạc đãi bát cứ ai đâu!”
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của tiểu đôi Ác Ma là âm 1, điểm thưởng âm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát.”
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của tiểu đôi Ác Ma là âm 2, điểm thưởng âm 4000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát.”
Hai âm thanh lạnh lùng vang lên làm cho toàn bộ Thiên Thần đội và Trung Chậu đội chấn kinh nhưng với ác ma đội họ lại coi như không thấy gì. Ngay sau đó từ phía sau hai thanh niên bước ra hướng nam nhân kia với bộ mặt vô cùng lịnh lọt. Hai tên này đều hướng nam nhân kia sùng bái hắn, hai thanh niên đều giống như chó ngoan đang vẫy đuôi vỗ mông ngựa hắn vậy: “Đội trưởng chúng ta đã xử lý hai tên đó rồi!”
Thanh niên đứng đó phẩy phẩy tay sau đó chỉ vào một hán nhân tầm ngoài ba mươi tuổi người da trắng, hắn nhếch miệng cười: “Hắn mới là đội trưởng a không phải là ta!”
Hai thanh niên bộ dạng nịnh nọt, mở miệng cười: “Lý đại ca, đại ca noi gì vậy!? Đại ca là vẫn mãi là đội trưởng trong lòng của bọn tiểu đệ hơn nữa cũng là đội trưởng của tất cả mọi người” sau đó hai thanh niên hướng về phía mấy người lên tiếng: “Đúng vậy không mọi người!” Nghe thấy thế mấy người đều gật đầu đồng ý.
Thanh niên mặc một bộ áo bào đen trong gió bên cạnh hắn là hai người Lý Sơn vô cùng quen thuộc Vergil và Tiểu Hồng.Thanh niên nắm chặt chiếc nhẫn trong trong tay mình, hắn nhếch miệng ngước nhìn về phía sau một chút. Cái nơi mà hai thanh niên nịnh nọt hắn bước ra. Thanh niên khẽ lẩm bẩm: “Ta ghét nhất là mấy tên Trung Quốc hay có tật tự sướng dân tộc thái quá. Gặp mấy tên đó là y như rằng ta muốn cho chúng vài kiếm” thanh niên hơi lắc đầu ngước nhìn lên bầu trời: “Chúng ta đã gặp lại nhau bản thể chính của ta. Ta muốn biết ngươi thực lực người đến cỡ nào rồi liệu có thể chống lại tâm linh ánh sáng của ta trong bao lâu đây huh?”
Lý Sơn kinh ngạc nhìn về phía Triệu Vô Lệ. Hắn nhanh chóng ôm lấy Triệu Vô Lệ vào lòng. Trên miệng và mũi của Triệu Vô lệ chảy ra một dòng máu đỏ. Lý Sơn liên tục hỏi: “Vô Lệ, Vô Lệ, cô làm sao vậy?” Lúc này Triệu Vô Lệ đã rơi vào hôn mê không nghe được Lý Sơn gọi. Lý Sơn kinh ngạc bắt đầu dùng tinh thần lực quét xem. Xuất hiện trong phương viên mấy trăm dặm là một khu vực toàn màu đen. Lý Sơn hơi nhíu mày thì bất chợt một âm thanh vang lên bên tai hắn.
“Ha, thì ra là bản thể của ta a” Một âm thanh lạnh lùng cao ngạo vang lên trong đầu Lý Sơn kèm theo đó là một chút mỉa mai châm chọc: “Thế nào cô bé đó không sao chứ?”
Lý Sơn cau mày quay sang đáp lời: “Vô Lệ trở thành như vậy là do ngươi làm?”
Âm thanh kia lạnh lùng mang chút châm chọc: “Không sai! A, a, bất quá ta cũng ra tay như vậy là có phân tấc rồi nha. Mặc dù cô ta tinh thần lực rất mnahj còn có niệm động lực nữa. Nếu là tinh thần lực bình thường chắc chắn đã bị ta chấn cho tử vong. Tinh thần lực cô ta quả là không tệ ha” Âm thanh kia vô cùng cao ngạo: “Đến đây đi bản thể của tá với thực lực tuyệt đối ta xem ngươi có thể làm gì ta a!”
Lý Sơn cắn cắn đôi môi. Hắn dùng tinh thần lực liên lạc với đám người Vergil và Tiểu Hồng. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Tiểu Hồng chuyện gì xảy ra vậy?”
Tiểu Hồng thở ra một hơi vô cùng lo lắng: “Ta không biết thiếu gia. Vệ tinh đều hoạt động bình thương. Rieng khu vực đứng của ác ma đội là chúng ta không dò xét được. Không phải do thiết bị” Tiểu Hồng cau mày: “Nó giống như một khu vực lãnh thổ bất khả xâm phạm vậy...” Tiểu Hồng có chút kinh ngạc nhìn về phía màn hình hiển thị nàng nhưng chưa gặp tình trạng này bao giờ.
“Được rồi mau bắn tín hiệu chúng ta sẽ gặp thiên thân đội sơm nhất!” Lý Sơn vô cùng lo lắng. Hắn không biết thực lực của sao chép thể của mình như thế nào. Nhưng hắn đảm bảo thực lực của sao chép của hắn đến ít nhất là trung kỳ cấp bốn cơ nhân tỏa có khi là cao cấp. Đến lúc đó đừng nói là trung châu và thiên thần đội liên kết có khi thêm vài đội nữa chưa chắc đã là đối thú của sao chép thể Lý Sơn. Vì Lý Sơn không ai hiểu rõ mình hơn chính hắn.
Bên thiên thần đội. Thanh niên to cao là đội trưởng của thiên thần đội há hốc mồn lơn tiếng hỏi: “Nelo chuyện gì vậy?”
Thanh niên da trắng Nelo đang xem xét mấy tinh thần lực giả Alice. Sau khi hắn quan sát sau khuôn mặt hắn trở lên trắng bệch. Hắn run lẩy bẩy lên tiếng: “Đội trưởng hai người nhân tạo của chúng ta đã tử vong. Họ bị một luồng niệm lực đánh cực mạnh vào bộ não dẫn đến bộ não bị tê liệt mà tử vong?”
Nghe thấy thế toàn bộ Thiên Thần đội khuôn mặt xám xịt. Ngay sau đó họ nghe thấy một âm thanh nổ lớn. Một tên lửa được phóng lên trong không trung xuất hiện một dòng ký hiệu: “ATTX35ZZ3456”. Trong tay thanh niên xuất hiện một cái máy tính nhỏ, hắn lẩm bẩm: “Khu vực XX cách đây khá là xa đây không ngờ Trung Châu đội lại muốn gặp chúng ta sớm như vậy!” Hắn quay ra nói với mọi người: “Toàn bộ chuản bị rời khỏi nơi này!”
Lý Sơn để cho đám người Tiểu Hồng đi trước nắm mọi thứ. Hắn nhưng không dám sử dụng tinh thần lực quét xem. Với thực lực của sao chep thể thông qua tinh thần lực quét xem rất có thể sẽ cảm nhận được vị trí của hắn. Hắn lúc này đang trải rộng tinh thần lực ra khắp mọi nơi lấy tinh thần lực che dấu mà rời đi. Hắn có chút sợ hãi trước thực lực của sao chép thể. Hắn nhanh chóng an bài mọi việc ngay cả việc liên lạc với thiên thần tiểu đội thông qua tinh thần lực cũng không kịp. Phải nói hắn cũng không muốn thiên thàn đội biết hắn là một tinh thần lực giả có niệm động lực mạnh mẽ.
Tại Ác ma tiểu đội, hắc bào thanh niên mỉm cười nhìn về bầu trời: “A, a, ký hiệu random khu vực. Hẳn là bản thể ra muốn giấu việc mình là tinh thần lực giả với thiên thần đội đây mà. Tính, ta xem họ cùng với nhau bay ra được trò gì đây ha!” Sau đó hắn quay về phía một thiếu nữ tuổi khá nhỏ chỉ tầm mười năm tuổi. Thiếu nữ da trắng tóc dài thướt tha, đôi môi đỏ mọng chính xác là một la lỵ ngực bự. Nếu như là một quái thúc thúc rất thích đè nàng xuống mà ba ba ba đến khi nàng cầu xin tha thì mới thôi. Hắc bào thanh niên nhếch miệng hướng về phía thiếu nữ nói: “Nhan Mỹ có vẻ như người tên Triệu Vô Lệ có nét gì đó rất giống ngươi a. Khồng biết hai người có quan hệ gì không a!” Thanh niên khi nói nhưng lời này hắn ngước nhìn qua thiếu nữ. Thiếu nữ sắc mặt không biến đổi nhưng thanh niên rất nhanh hắn cảm nhận được trong một thoáng đôi mắt của thiếu nữ thay đổi. Thanh niên hơi cúi đầu mỉm cười: “A, a, hai người dù sao cũng cùng là sát thú mà” hắn gõ gõ trán của mình: “mà ta có nhìn nhầm không nhỉ hai bộ pháp của hai người rất giống nhau...”
Khuôn mặt thiếu nữ trắng bệch. Nàng hơi thở ra: “Lý Sơn ta... Ngươi đã biết được những gì... Quả thực ta...”
Thanh niên lắc lắc đầu: “Chẳng qua cũng là biết chút ít mà thôi! A, a...” Hắn cười cười, nụ cười có chút gượng gạo: “Vậy là câu nói ‘Em yêu anh’ hóa ra tất cả chỉ là giả dối thôi sao? Hahaha, tất cả chỉ là giả dối, huh!?”
Thiếu nữ khuôn mắt khẽ biến sắc, nàng hơi cúi đầu xuống trên mắt trở lên hồng. Hai hàng lệ chảy ra. Thiếu nữ hướng hắc bào thành niên lên tiếng: “không phải, Lý Sơn không phải như vậy đâu... Ngươi... ngươi hay để ta giải thích được không, hãy cho ta giải thích được không?”
“Ha, đến giờ cô vẫn muốn lừa dối tôi ư?” hắc bao thanh niên phất tay: “A, a, ta phải gọi cô là Nhan Mỹ hay là Ny Khôn đây huh? Hahaha, Có lẽ ngay lúc lần đầu ta được sao chép vào ác ma đội hẳn cô muốn giết ta đi. Nếu như với 50000 điểm thưởng ta không trở lên mạnh mẽ rất có thể là chết dưới tay cô đi” hắc bào thanh niên lắc lắc đầu: “Nhiều lần cô muốn đi với ta làm nhiệm vụ ẩn có phải là muốn tìm cơ hội giết ta phải không?”
“Đúng là lúc đó ta muốn giết ngươi nhưng...” Thiếu nữ ngập ngừng hướng hắc bào thanh niên muốn giải thích ngay sau đó âm thanh cắt ngang thiếu nữ.
“Đủ rồi!” Thanh niên gằn giọng lên tiếng: “Ta đã chờ rất lâu cô nói với ta tất cả nhưng...” thanh niên cúi đầu suy nhĩ sau đó mở miệng nói: “Vậy được cô muốn được ta tha thứ phải không. Vậy đi giết người tên là Triệu Vô Lệ đó đi ta sẽ tha thứ tất cả cho cô...”
“Ta...” Thiếu nữ ngấp ngưng nhưng không có trả lời.
Thanh niên khoanh tay lắc đầu. Sau đó quay hướng sáng Vergil và Tiểu Hồng lên tiếng: “Hai người truy tìm bọn họ giúp ta . Ta nhưng là muốn sớm tìm ra họ. Không đùa bơn hai đội này một chút sao mọi việc có thể trở nên thú vị được chứ hả...?”
Last edited by deviltrigger; 10-07-2013 at 09:30 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger