Lúc này, viện trưởng Solomond mang ý đồ xấu xa cho nên nhìn ông ta tươi cười rất mất tự nhiên.
Nhưng thật khéo là trong lòng Cao Lôi Hoa cũng mang kế hoạch nham hiểm! Cho nên hắn vừa nhìn đến khuôn mặt tươi cười của lão già kia, liền lập tức xem khuôn mặt tươi cười lấy lòng của ông ta thành vẻ cười âm trầm!
- Anh bạn trẻ, chúng ta lại gặp mặt!
Solomond lộ ra một nụ cười khó coi hơn cả khóc.
Cao Lôi Hoa nhìn đến vẻ tươi cười này trong lòng liền run lên, tuy nhiêu hắn lập tức hạ quyết tâm không xác nhận quen biết lão đầu này! Khối siêu cấp ma tinh kia không thể trả lại cho lão được! Sau khi suy nghĩ cẩn thận Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ nghi hoặc:
- Ha ha? Vị lão nhân này, chúng ta biết nhau sao?
Lôi hệ thánh ma đạo sư Solomond cũng sửng sốt, không biết? Chẳng lẽ hắn không phải tới để đòi ma tinh Cuồng Bạo Thất Cách của ta! Không, không đúng! Xem điệu bộ vừa rồi của hắn rõ ràng là biết ta! Hừ hừ, muốn lừa gạt lão nhân gia ta để ta chủ động nhận sai sao? Vừa rồi chính ta thiếu chút nữa nói ra: "Ta chính là ma pháp sư lầ trước gặp ngươi trong rừng!"
Vừa nghĩ vậy, lôi hệ thánh ma đạo sư Solomond liền lộ ra một nụ cười sáng lạn:
- Ha ha, anh bạn trẻ nhìn thật quen mắt quá! Có thể là ta nhớ lầm rồi. Vừa rồi ta chỉ thấy cậu giống một người bạn cũ mà thôi. Ha ha ha!
"Hừ. bạn cũ à! Bạn cũ lại gọi là anh bạn trẻ mà không phải gọi tên?" Trong lòng Cao Lôi Hoa thật khinh bỉ lão già Solomond giảo hoạt này. Tuy nhiên, trên mặt hắn cũng hiện lên một nụ cười sáng lạn không kém:
- Vị lão trượng này, gọi tôi có chuyện gì không?
"Tiểu tử này, thực sự là giả vờ rất khéo đó!" Lôi hệ thánh ma đạo sư Solomond thầm nghĩ trong lòng, tuy nhiên trên mặt ra vẻ nhiệt tình:
- Ha ha ha! Anh bạn trẻ, đã gặp nhau tức là hữu duyên! Không bằng chúng ta đi vào trong nói chuyện một chút?
"Đi vào nói chuyện? Lão già này thật dối trá!'' Cao Lôi Hoa trong lòng nghĩ, sau đó bộ dạng không đổi tránh cú vỗ nhẹ lên người của lão nhân:
- Lão nhân gia, chúng ta hình như mới vừa biết nhau! Có cái gì nói thẳng ra thì tốt hơn, đi vào thì miễn đi.
"Tiêu tử, thật sự biết đóng kịch! Ta đây liền tiếp ngươi đến cùng!" Solomond trong lòng cười khẩy một tiếng. Sau đó tay tiếp tục vỗ vỗ lên người Cao Lôi Hoa và nói với hắn:
- Này, anh bạn trẻ! Ta là viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter này!
- A, viện trưởng! Vậy ngài tới tính sổ với tôi sao?
Cao Lôi Hoa thầm nghĩ, hóa ra người này chính là viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter! Lần trước còn không nhớ hắn là đến từ học viện nào. Tuy nhiên xem ra hắn tới tìm mình để gây phiền toái đây, dù sao mình cũng đánh thủ hạ hắn ngay trên địa bàn của hắn. Nên là thù mới hận cũ gộp lại đây!
- Tính sổ?
Lôi hệ thánh ma đạo sư Solomond giả ra một bộ dáng nghi hoặc, trong lòng lại thầm nghĩ: "Tiểu tử, rốt cục không kìm nổi cũng tính toán với ta về viên ma tinh kia rồi? Tuy nhiên, lão nhân gia ta hôm nay không đấu với ngươi đâu! Đánh chết ta cũng đừng hòng cầm lại viên ma tinh Cuồng Bạo Thất Cách".
- Được rồi, nói đi, người ngay không nói lời giả dối! Muốn giải quyết thế nào?
Cao Lôi Hoa nói:
- Tuy nhiên tôi nói trước, tuy tôi đả thương thủ hạ của ông, nhưng tôi làm rất hợp tình hợp lý! Ông muốn làm gì tôi!
Solomond cũng sửng sốt, lấp tức nghĩ đến "Người này thật kiên nhẫn!" Một kế hấp dẫn này đúng là diệu quá, vừa rồi một câu "tính sô" lộ rõ ý tứ bên trong! Rõ ràng là âm thầm nói về chuyện, ma tinh, hơn nữa câu "người ngay không nói lời giả dối" đã rõ ràng là phải tính sổ với ta! Tuy nhiên, ta cũng không ngốc!
Kết quả là hai người mang ý xấu, đồng thời không hiểu tâm tư của đối phương bắt đầu một hồi khẩu chiến!
Solomond cười hắc hắc, cực kỳ âm hiểm nói với Cao Lôi Hoa:
- Anh bạn trẻ, báo lại với ngươi vậy! Nguyên nhân gây ra việc này chúng ta cũng đã điều tra rõ ràng! Không phải là các ngươi sai! Ngươi thật sự không làm sai cái gì, mà sai lầm tất cả đều do Peter Ansfelden gây ra. Tuy nhiên, bất kể nói thế nào, Peter Ansfelden là người của học viện chúng ta. Nhưng hán lại bị người ta đả thương, ngay trong học viện cũng khiến chúng ta rất mất mặt, tuy nhiên cuộc chiến vừa rồi chúng ta đều chứng kiến, cho nên, chúng ta chỉ cần ngươi đáp ứng một cái yêu cầu nhỏ nhỏ!
Solomond lộ ra một bộ dáng "ta thật chính nghĩa".
- A! Lôi thần vĩ đại tại thượng!
Cao Lôi Hoa rốt cục triển khai năng lực "thả rắm" trong rừng rậm với Solomond:
- Vậy viện trưởng đại nhân ngăn cản tại hạ là muốn làm gì đây? Phải biết rằng tôi rất bận rộn!
- A, ca ngợi Lôi thần!
Một khi quan hệ đến lôi thần lão ca, Solomond cũng sẽ bày ra một bộ dáng thần côn, điều này không thể trách lão, bởi vì việc này đã thành thói quen của lão mất rồi. Chỉ cần vừa nhắc tới Lôi thần, theo phản xạ tự nhiên Solomond sẽ biểu hiện hình ảnh một thần côn:
- Anh bạn trẻ, nói thế này, chúng ta thấy được sự cường đại của cậu! Thực lực của cậu cùng tồn tại mãi với trí tuệ ! Ta ngăn cậu lại là muốn cùng cậu thương lượng một chuyện.
- Thương lượng chuyện?
Cao Lôi Hoa nhìn vào mắt lão nhân này, phát giác lão nói thật liền hỏi:
- Vậy nói đi, là chuyện gì?
- Cậu đả thương Peter Ansfelden làm chúng ta mất đi một gã đạo sư ưu tú, nhưng học sinh của chúng ta không thể một ngày thiếu đạo sư! Cho nên chúng ta quyết định thuê cậu làm đạo sư cho học viện chúng ta!
Solomond nói ra nhưng lời khiến người ta kinh ngạc vô cùng, một tên vừa đánh đạo sư của học viện trọng thương, Solomond lại tự mình ra mặt thuê hắn!
- Viện trưởng! Như vậy sao được!
Không đợi Cao Lôi Hoa mở miệng, mấy tên đạo sư bình thường cùng tên kỵ sĩ huấn luyện viên Peter Ansfelden có quan hệ tốt không đồng ý nói:
- Viện trưởng, hắn đành trọng thương Peter Ansfelden! Chúng ta không giáo huấn hắn đã khiến Học viện Ma võ Thánh Peter chúng ta mất hết mặt mũi rồi! Chúng ta tuyệt đối không thể buông tha cho hắn được!
- Hừ!
Lúc này, Phong chi Kiếm thánh Robinhood vô tình xuất hiện tại phía sau mấy người này:
- Đừng tưởng rằng ta cùng viện trưởng không quản chuyện trong học viện, học viện liền thành thiên hạ của các ngươi! Các ngươi làm mỗi một chuyện ta cùng viện trường đều rõ ràng hết. Tự các ngươi làm cái gì không cần ta phải nói lại! Biết điều thì câm miệng lại cho ta, quản cho tốt hành vi của mình đi. Nếu không tiếp theo ta cùng viện trưởng sẽ không khách khí với các ngươi thế này nữa đâu!
Mấy tên đạo sư vừa rồi còn ầm ĩ kêu gào phải xử lý Cao Lôi Hoa hiện tại đều lập tức ngậm miệng lại.
- Hừ, ta bình thường không ra ngoài, không nghĩ còn có người dám tranh luận với ta.
Solomond lạnh lùng nhìn vài tên đạo sư này, lão nhân nhìn như bình thường hiện tại lại thể hiện tràn đầy khí thế.
Tuy nhiên, khi Solomond quay đầu đối mặt với Cao Lôi Hoa, khí thế này lập tức biến mất:
- Thế nào, anh bạn trẻ? Đến làm đạo sư của học viện chúng ta đi, học viện chúng ta điều kiện rất tốt, các đạo sư tiền lương lại cao! Phúc lợi lại càng cao hơn nữa! Trên đại lục có phúc lợi tốt nhất là Học viện chúng ta! Học viện Ma võ thánh Peter chúng ta lại là học viện có danh tiếng trên thế giới! Suy nghĩ kỹ đi nào?
-Hử!
Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, hắn không thể tưởng tượng được lão gia hỏa này muốn hắn làm đạo sư trường học để làm gì? Chẳng lẽ, hán muốn ngày đêm ở bên người ta, sau đó dùng mọi thủ đoạn lấy viên siêu cấp ma tinh kia về?" Vừa nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa liền lập tức lắc đầu:
- Viện trường đại nhân tôi thật sự không làm đạo sư của học viện các vị được đâu! Thứ nhất, trong nhà của tôi có mấy đứa trẻ phải chăm sóc; thứ hai, ngài xem mấy đạo sư học viện các vị dường như không hoan nghênh tôi!
"Hảo tiểu tử, xem ra không có chút ích lợi là không được." Solomond đau lòng nghĩ
- Anh bạn trẻ, cậu ra giá đi! Chỉ cần cậu nói lên, chúng ta có thể làm được, chúng ta đều hết sức giúp cậu! Hiện tại chúng ta thành tâm thành ý thuê cậu. Đến làm đạo sư của chúng ta được rất nhiều ưu đãi! Nghĩ kỹ, nghĩ kỹ đi!
- Ưu đãi? Có những cho tốt gì?
Cao Lôi Hoa cảm thấy có chút thú vị hỏi.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của hknmt_th
Chương 46: Phong chi kiếm kỹ - Phong Chi Khinh Linh.
Chương 46: Phong chi kiếm kỹ - Phong Chi Khinh Linh.
Tên hắc y đợi một hồi, rốt cuộc cũng đã có người ra mặt. Đáng tiếc không phải là thái từ Ifa, mà là một người thân phận không thua kém thái tử chút nào - Quang Minh giáo chủ Ngô Thiên.
Quang Minh đế quốc là một quốc gia khá đặc biệt, ở cái thời đại thần quyền là trên hết này, vị trí của Quang Minh thần điện không thua kém vị trí của quốc vương chút nào, thậm chí lời của giáo hoàng vào một thời điểm nào đó còn hữu dụng hơn cả lời của quốc vương. Hơn nữa, thế lực của Quang Minh thần điện không chỉ ở Quang Minh đế quốc mà phần bố ở hầu hết các nơi trên thế giới!
Cho nên, có thể nói thân phận Quang Minh giáo chủ so với thái tử Ifa chỉ có thể cao hơn chứ không thua!
- Quang Minh thần tại thượng!
Ngô Thiên giáo chủ thập phần thần côn bước ra khỏi đám người. Thân người hắn rất là xảo diệu chắn giữa hai vị viện trưởng, che khuất tầm nhìn của Peter Larsen, sau đó hắn bước ra đối mặt với Peter Larsen thân vương nói:
- Xin được hỏi Peter Larsen thân vương đến đây để bắt ai vậy?
Peter Larsen nhìn vào mắt Ngô Thiên, mảnh huân chương thập tự trên người gã giáo chủ lập lòe phát sáng tỏ ra đặc biệt chói mắt. Chỉ tiếc rằng Peter Larsen là người luyện võ, đối với chuyện của giáo đình hắn không hiểu được bao nhiêu. Hoặc có lẽ là trừ giáo hoàng của Quang Minh thần điện ra hắn không biết một ai khác.
Cho nên hiện giờ hắn căn bản chẳng biết cái thập tự huy chương kia đại biểu cho địa vị gì, nói trắng ra cho dù hắn biết thì đã làm sao? Hiện giờ hắn đang bừng bừng lửa giận, căn bản là không nghĩ ngợi gì nhiều! Thấy có người bước ra ngăn cản, hắn liền nổi giận đùng đùng:
- Con của bốn vương bị người ta đánh tàn phế ở chỗ này, bổn vương tới cũng chỉ là để bắt hung thủ! Hay là ngươi muốn ngăn cản bổn vương?
Peter Larsen ghìm cương ngựa, chỉ roi về phía Ngô Thiên giáo chủ.
Trong mắt Ngô Thiên thoáng qua một tia khinh miệt, tên Cuồng Tướng này đúng là một tên ngốc từ trên xuống dưới, hành động điên cuồng lần này của hắn sẽ mang đến cho Quang Minh đế quốc bao nhiêu địch nhân! Nơi đây là Học viện Ma Võ Thánh Peter, cho dù là giáo hoàng có tới cũng phải nhượng lễ ba phần! Nếu Quang Minh đế quốc có thêm vài tên "thiếu muối" như thế này thì ngày diệt vong của đế quốc cũng không còn xa nữa.
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn cũng không biểu hiện ra ngoài.
Tia khinh miệt này trong mắt Ngô Thiên chỉ thoáng qua nhưng lại bị Cao Lôi Hoa đang đứng bên cạnh nhìn thấy được. Khóe miệng Cao Lôi Hoa khẽ nhếch, xem ra tên Ngô Thiêu giáo chủ này cũng không phải hạng gà mờ!
- Quang Minh thần tại thượng.
Ngô Thiên nhỏ nhẹ thốt, vẫn là bộ dáng 'Thần côn' đó nói:
- Không biết con của Peter Larsen điện hạ là ai? Peter Larsen điện hạ luôn miệng nói muốn bắt hung thủ. Vậy, không biết ai đã làm con của ngài bị thương?
- Cái rắm gì thế này! Người vừa mới bị thương, các ngươi liền chối trách nhiệm?
Peter Larsen lớn tiếng nói:
- Hai người mới vừa bị thương là Peter và Peter Ansfelden đều là con của ta! Vừa rồi có người báo cho ta biết hai đứa con của ta bị người ta chém cho tàn phế! Mẹ nó, hai đứa con trai! Bây giờ ta muốn biết kẻ đã làm con ta bị thương!
Cao Lôi Hoa vừa nghe thấy câu này liền cười gian manh, thì ra Peter và Peter Ansfelden là huynh đệ, khó trách hai người lại phối hợp đối phó Saga. Nhìn Peter Larsen trước mắt, nụ cười của Cao Lôi Hoa càng lúc càng gian ác...
- Thân vương điện hạ, ta biết là ai đã làm Peter thiếu gia bị thương!
Đám đông xôn xao một hồi, tên gia hỏa lúcđầu ở bên canh Peter chạy đi báo tin cho Peter Ansfelden đưng ra đi tới bên Peter Larsen thân vương, sau đó hắn xoay người chỉ Cao Lôi Hoa và Sage nói:
- Thân vương điện hạ, chính hai kẻ này đã đánh đại thiếu gia và nhị thiếu gia bị thương!
- Chính các ngươi đã chém con ta?
Peter Larsen nhìn Cao Lôi Hoa và Saga vung tay lên quát:
- Bay đâu bắt hai tên này về cho ta!
Khóe miệng Cao Lôi Hoa nhếch lên, hiện ra nụ cười tàn khốc! Hắn rất tán thường sự bao che cho con cái của vị thân vương này, nhưng điều kiện tiên quyết của sự tán thưởng này chính là đối tượng trả thù của vị thân vương bao che khuyết điểm phải là người khác mới được!
Nhưng rất đáng tiếc là đối tượng mà thân vương muốn đụng tới chính là Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa lại không phải dạng người ngốc nghếch đứng yên để cho người ta chém! Một tia lôi quang màu tím yêu dị xuất hiện trong tay hắn, lôi quang rất yếu ớt, người thường căn bản không cách nào cảm thụ được gì!
Đến ngay cả Lôi hệ Thánh ma đạo sư Solomond cũng không biết. Tuy cùng là lôi quang, nhưng lôi quang của Cao Lôi Hoa không phải là ma pháp của thế giới này.
Theo mệnh lệnh của thân vương, một đội thành vệ binh toàn thân võ trang bắt đầu sáp tới gần Cao Lôi Hoa và Saga!
Nhìn đội thành vệ binh này, Cao Lôi Hoa mỉm cười sáng lạn! Mũi chân phải điểm xuống mặt đất, tay phải nắm thành quyền chuẩn bị chơi một vố lớn.
- Chậm đã!
Chính vào lúc này, Quang Minh giáo chủ Ngô Thiên hét lớn một tiếng chặn trước mặt Cao Lôi Hoa:
- Peter Larsen thân vương, theo ta được biết, các con của ngươi bị thương trong cuộc khiêu chiến công bằng. Trong khiêu chiến cho dù bị thương cũng là điều bình thường, lẽ nào ngươi muốn làm trái lại quy tắc khiêu chiến công bằng thiêng liêng sao?
Peter Larsen thân vương thẳng người lên khinh thường nói:
- Quy tắc thì đáng bao nhiêu tiền? Ta chỉ biết con ta bị người ta chém tàn phế, ta chỉ biết việc ta muốn làm đó là báo thù! Nếu như không có việc của ngươi thì mau lăn qua một bên cho ta!
- Ngươi!
Ngô Thiên trỏ vào thân vương Peter Larsen cưỡng từ đoạt lý, không thể thốt ra được một lời. Quang Minh thần điện là nơi mọi người đều coi trọng từ 'lý", hắn chưa bao giờ thấy qua loại người không nói lí như vậy. Hơn nữa, một Quang Minh giáo chủ tôn quý như hắn có bao giờ gặp phải cơn giận thế này đâu!
- Ngây ra đó làm gì, còn không mau bắt lấy hai tên thủ phạm!
Peter Larsen rống lên tức giận nhìn đội thành vệ binh đang đứng yên tại chỗ.
Một đội các thành vệ binh đành phải bất chấp tất cả tiến về phía Cao Lôi Hoa.
Lúc này, hai vị viện trưởng thánh giai cường giả chính đang cười cợt! Một người vuốt ve 'Thần phong' của mình, một người chơi đùa ma pháp trượng trong tay. Đồng thời, hai lão dùng ánh mắt như xem người chết nhìn về phía đội thành vệ quân này.
- Xem ra, đống xương già của ta cần phải hoạt động một chúi rồi.
Tay phải Phong Chi Kiếm Thánh Robinhood nắm lấy thần kiếm 'Thần Phong'.
-Phải đó, xem ra lão già ta đây muốn nghỉ ngơi một chút cũng không được nữa rồi.
Solomond nắm chặt ma pháp trượng, sau đó tay phải lão vừa lật, một mảnh ma tinh lớn gần bằng bàn tay lập lòe lôi quang xuất hiện trên tay lão! Ma tinh lớn bằng bàn tay chỉ có thể là ma tinh của siêu giai ma thú!
Hành vi của Peter Larsen đã chạm tới giới hạn cực điểm của hai vị cường giả này! Học viện Ma Võ Thánh Peter tự có quy tắc của mình, nào phải ai cũng có thể ở đây hung hăng, càn quấy!
Cao Lôi Hoa nhìn hai vị viện trưởng, hai lão đầu này bạo phát ra sức mạnh khiến cho hắn rất là hưng phấn. "Có lẽ sau này lúc nhàm chán có thể cùng hai lão già này luyện tập cho đã nghiền?" Trong đầu Cao Lôi Hoa lướt qua ý nghĩ.
Peter Larsen thân vương nhìn hai vị viện trưởng, thấy bộ dáng họ dường như muốn động thủ:
- Hai vị viện trưởng đại nhân tôn kính, hai vị chuẩn bị ra tay ngăn cản ta bắt kẻ đã làm con ta bị thương sao?
- Thật là đúng lý quá!
Solomond đem mảnh tinh hạch siêu giai ma thú đặt vào lỗ hổng trên ma trượng, sau đó ngẩng đầu lộ ra hai mắt láp lóe ánh vàng:
- Cho ngươi mười phút để lăn từ đây ra cửa! Chỗ này không phải là phủ thân vương của ngươi cũng không phải chỗ ngươi có thể làm càn.
- Viện trưởng đại nhân...
Giọng Peter Larsen tràn đầy giận dữ:
- Vậy ý các người là con ta bị người ta chém, ta lại phải nhịn nhục như rùa rút cổ hả! Đó không phải tác phong của ta!
- Tác phong của ngươi có quan hệ gì với ta.
Solomond thản nhiên nói, lúc này đây lão nhân tuổi đã già này lại khiến cho người ta cảm giác không thể địch nổi:
- Từ lúc ngươi bước chân vào học viện, hành vi của ngươi đã có thế khiến ngươi chết hơn một trăm lần rồi! Cho ngươi mười phút lăn từ đây ra ngoài! Ta không muốn nhắc lại lần nữa.
Peter Larsen cắn chặt răng,hung hăng rống lên:
- Mẹ nó! Thánh giai là cái rắm gì, bay đâu, tiến lên bắt lấy hai hung thủ cho ta.
Một đám binh linh khó nhọc nâng bước chân lên, quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh là thiên chức. Cho dù phải chết, cũng chỉ có thể bất chấp tất cả mà tiến lên.
- Chậm đã! Dừng tay!
Lúc này, thái tử Ifa rốt cuộc phải ra mặt rồi. Hắn chậm rãi từ trong đám người bước ra tới trước mặt mọi người.
- Thái tử điện hạ?
Peter Larsen nhìn thái tử Ifa.
Thái tử Ifa thở dài, lúc này hắn không thể không ra mặt, nếu như không ra mặt. Peter Larsen sẽ cùng Học viện Ma Võ Thánh Peter xảy ra xung đột mất:
- Peter Larsen thân vương, đây là Học viện Ma Võ Thánh Peter. Ân oán cá nhân không được giải quyết ở đây! Chuyện hôm nay tạm thời quên đi!
- Thái tử điện hạ, bọn chúng chém hai đứa con ta!
Peter Larsen bất mãn nói.
Ifa cau mày, đế quốc sao lại có một tên ngốc như vậy cơ chứ! Cũng không biết nhìn tình thế hiện tại mà xuống nước, nếu ngươi tiếp tục làm tới như vậy đừng nói là một đội nhân mã này của ngươi cho dù tới thêm mười đội cũng không đủ cho hai siêu cường giả xỉa răng:
- Peter Larsen thân vương, ta không muốn nhắc lại lần nữa. Đây là Ma Võ học viện Thánh Peter, không được gây chuyện ở chỗ này! Hiểu không?
Ý của thái tử điện hạ rất rõ ràng, không được gây chuyện tại Học viện Ma Võ Thánh Peter, nhưng sau khi ra khỏi Học viện Ma Võ Thánh Peter thì phải xem bản thân ngươi rồi. Ifa Thái tử cắn răng bực bội, hy vọng tên ngốc này có thể hiểu ý của mình!
Peter Larsen cũng không phải thằng ngốc, dù bị lửa giận che mờ tâm trí nhưng Thái tử điện hạ ám thị rõ ràng như vậy hắn vẫn nghe ra được.
- Mọi việc đều nghe thái tử điện hạ.
Peter Larsen cắn răng nhìn Cao Lôi Hoa:
- Nợ của chúng ta sau này sẽ tính toán!
Cao Lôi Hoa nhún nhún vai, không ai phát hiện trong mắt hắn lướt qua một tia khinh miệt và sát ý! Sau này tính nợ? Buồn cười! Ở địa cầu, Cao Lôi Hoa hắn luôn giữ vững nguyên tắc chính là 'Bóp chết mọi kẻ địch ngay từ trong trứng nước'! 'Nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với bản thân'!
Cao Lôi Hoa tuyệt không thể để thằng cha này có cơ hội uy hiếp, báo thù tới bản thân và người nhà mình. Đúng vậy, tuyệt đối không!
- Chúng ta đi!
Peter Larsen nghiến răng, kéo căng cương ngựa quát thuộc hạ.
Đội thành vệ binh kia tức thời thở phào nhẹ nhõm, nếu họ tiếp tục tiến lên phía trước, họ tuyệt đối tin tưởng hai vị thánh giai cường giả kia sẽ tiễn bọn họ đi nói chuyện phiếm với Quang Minh Thần!
Sau khi nghe được lệnh lui quân, đội thành vệ quân cấp tốc chỉnh lí đội ngũ.
- Chậm đã! Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, ngươi xem đây là chỗ nào vậy!
Phía sau, giọng nói của Lôi hệ Thánh ma đạo sư Solomond lạnh lùng vang lên.
Đồng thời, mọi người cảm thấy một ngọn gió thổi qua bên người.Tiếp đó, mọi người đều không biết từ lúc nào Phong Chi Kiếm Thánh Robinhood đã đứng trước mặt Peter Larsen, đồng thời kiếm của lão mang theo âm thanh vui tai đã 'đi qua' người vị thân vương đáng kính!
'Loảng xoảng!'
Sau khi ánh kiếm qua đi, bộ khôi giáp trên người Peter Larson bị cắt thành hai nửa đều nhau và rơi xuống đất trước mặt mọi người, chiến mã hắn đang cưỡi hí lên một tiếng thảm thiết bị một kiếm kia 'Cưa đôi' ra hai mảnh.
Một vết thương sâu có thể thấy được xương xuất hiện trước ngực Peter Larsen.
- Phong Chi Kiếm Kỹ - Phong Chi Khinh Linh.
Phong Chi Kiếm Thánh Tiêu sái tra kiếm vào vỏ:
- Một kiếm này, không phải muốn lấy mạng ngươi.
Robinhood thẳng người lên nhỏ nhẹ nói:
- Một kiếm này, chỉ để nói cho ngươi biết. Không ai có thể gây chuyện ở Học viện Ma Võ Thánh Peter...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của hknmt_th
- Được rồi mấy đứa, chúng ta về nhà thôi.
Cao Lôi Hoa nói với ba đứa nhóc.
- Vâng, khoan đã, cháu phải gặp Diệp Diễm đạo sư một chút.
Nguyệt Nhi đáp lời, sau đó xoay người tìm kiếm bóng dáng Diệp Diễm.
- Ủa? vừa nãy Diệp Diễm đạo sư vẫn ở đây mà, sao mới thoáng cái đã không thấy bóng dáng đâu vậy?
Nguyệt Nhi nghi hoặc nói.
- Thôi đi Nguyệt Nhi, không thấy thì tạm thời đừng tìm nữa.
- Vâng.
Nguyệt Nhi gật đầu, nhưng vẫn nhìn nhìn bốn phía. Khi xác định không thấy Diệp Diễm đâu mới cất bước đi theo Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm mỗi người ôm một đứa nhóc bước đi phía trước, ba đứa Nguyệt Nhi, Saga và Nguyệt Sư theo sau. Dưới ánh mặt trời đám người tạo thành năm bóng đen dài dài.
- Lão Mun, ông cảm thấy chàng thanh niên Cao Lôi Hoa này thế nào?
Robinhood nhìn bóng Cao Lôi Hoa nói.
- Không biết nói thế nào nữa.
Solomond than thở:
- Rất mạnh, hơn nữa dường như cũng rất tàn nhẫn.
- Đúng vậy, rất tàn nhẫn!
Robinhood rất hứng thú nhìn Cao Lôi Hoa:
- Tàn nhẫn mới thú vị, ta cực kỳ xem trọng người thanh niên này.
- Lôi thần tại thượng!
Solomond bỗng 'thần côn' nói:
- Tiền đồ của hắn có Lôi thần chiếu cố, sẽ tỏa sáng rất rực rỡ....
Cứ thế Cao Lôi Hoa mang theo cả nhà dần dần biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Thái tử Ifa không đi theo, bởi vì xảy ra loại chuyện như thế, hắn cần phải lưu lại xử lí quan hệ giữa Quang Minh đế quốc và Học viện Ma võ Thánh Peter.
Luke cũng không cách nào đi theo vì phụ thân hắn là phó viện trưởng, hắn phải lưu lại phụ giúp công việc.
Cuối cùng, Ngô Thiên chủ giáo cũng không cách nào rút thân ra được. Hắn là giáo chủ đại nhân của Quang Minh thần điện, cần phải giúp thái tử Ifa điều tiết ổn thỏa quan hệ với Học viện Ma Võ Thánh Peter. Tuy rằng Ngô Thiên ngứa mắt với hành vi ngốc nghếch của thân vương Peter Larsen, nhưng quan hệ giữa Quang Minh đế quốc và Học viện Ma Võ Thánh Peter vẫn trọng yếu hơn nhiều so với cảm tình cá nhân của hắn.
Cứ như vậy, ba quả pháo sáng rốt cuộc đều vẫn chưa phát huy được sứ mệnh của nổ của mình.
Cao Lôi Hoa ôm Rudolph cùng Tĩnh Tâm bước về phía trước, ba đứa nhỏ ở phía sau cười nói vui vẻ theo hai người.
Từ lúc ra khỏi Ma Võ học viện, khóe miệng Cao Lôi Hoa luôn mang theo nụ cười mỉm.
Lúc bắt đầu bước ra khỏi học viện, Cao Lôi Hoa liền nhận thầy có mấy cái đuôi bám theo sau. Mấy tên ngốc này, ngay cả kỹ xảo theo dõi căn bản nhất cũng không biết cho nên chúng dễ dàng bị Cao Lôi Hoa phát hiện.
Cao Lôi Hoa thầm đếm số lượng 'đuôi', tổng cộng mười lăm người, hắn liền cười khểnh.
Sau khi mang theo cả nhà Tĩnh Tâm vào một hẻm nhỏ, Cao Lôi Hoa bỗng ngừng lại.
- Sao vậy? Vú em!
Nguyệt Nhi nghi hoặc hỏi.
- Nguyệt Nhi, cháu ôm nhóc Rudolph một lát.
Cao Lôi Hoa đột nhiên gọi Nguyệt Nhi, sau đó trao Rudolph trên tay cho cô bé.
- Có chuyện gì sao? Vú em!
Nguyệt Nhi nghi hoặc đón lấy Rudolph, thuận miệng hỏi.
- Um, nhìn thấy vài người quen. Rất quen, ta phải qua đó chào hỏi họ một chút.
Cao Lôi Hoa cười mỉm:
- Mấy người có thế tiếp tục đi trước một tí, dù sao ta có thể đuôi kịp mọi người nhanh thôi.
- A, được thôi.
Nguyệt Nhi gật đầu, đón lấy Rudolph. Cũng không có nghi ngờ gì. Chỉ có Tĩnh Tâm bên cạnh nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.
- Ha ha, Tĩnh Tâm, cô dẫn bọn nhỏ từ từ đi trước đi. Yên tâm, tôi đuổi theo kịp ngay ấy mà.
Cao Lôi Hoa cười nói với Tĩnh Tâm.
Tĩnh Tâm gật đầu, sau đó mang theo mấy đứa nhóc đi tiếp.
Sau khi thấy mấy người Tĩnh Tâm ra đi được một đoạn khoảng cách, Cao Lôi Hoa tà ác cười:
- Hắc hắc! Bây giờ, nên thân mật với mấy cái đuôi này một chút.
Đợi sau khi Tĩnh Tâm bọn họ đi xa, Cao Lôi Hoa liền bắt đầu khởi động tại chỗ. Trước khi chiến phải khởi động trước đã, như vậy mới 'tốt cho sức khỏe'.
Mười mấy thám tử theo dõi phía sau nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa vung tay múa chân tại chỗ, không biết tên gàn kia đang làm cái quái gì?
- Khởi động ngon rồi. Game start!
Cao Lôi Hoa nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó thân hình hắn bỗng dưng biến mất khỏi chỗ đứng. Biến mất trước mười lăm cặp mắt đang nhìn chằm chằm.
Mười lăm tên theo dõi hắn đều kinh ngạc dụi dụi mắt. Nhìn lại, vẫn không có bóng dáng một ai! Thấy quỷ rồi, tên kia thế mà bỗng dưng biến mất!
- Không thể nào, tìm kĩ một chút! Cho dù là thuật ẩn thân của thích khách cũng không khủng bố đến thế đâu? Phân tán ra, tìm cho kĩ!
Một gã dường như là đầu lĩnh nói với các thuộc hạ.
Mười lăm người nhanh chóng tản ra, mở to mắt quan sát bốn phía. Chỉ là mặc cho họ cố gắng làm sao cũng vẫn không tìm được hình bóng người kia! Cao Lôi Hoa tựa như chưa từng xuất hiện vậy, cứ thế mà biến mất!
- Lão đầu, tìm không thấy... giờ phải tính sao?
Mấy người một lần nữa tụ tập lại với nhau, mặt mày khổ não.
Chính vào lúc bọn họ đang buồn rầu than thở thì một âm thanh rất là có sức hút vang lên :
- Hắc hắc, mấy anh đẹp trai, đang tìm tại hạ à?
- Ai?
Một trong mười lăm người quay phát lại, kinh ngạc phát hiện mục tiêu bọn họ theo dõi - Cao Lôi Hoa lại không biết từ lúc nào lén tới phía sau bọn họ, hắn đang nhìn bọn họ cười tít mắt.
- Các anh đẹp trai, vừa nãy không phải tìm ta sao? Giờ lại hỏi ta là ai?Điều này thật vô nghĩa!
Cao Lôi Hoa cười gian.
Vừa rồi, Cao Lôi Hoa bỗng dưng biến mất không phải là ẩn thân thuật của thích khách, mà là vì tốc độ của hắn chỉ trong thoáng chốc đạt tới cực hạn, đến nỗi khiến mắt thường của con người theo không kịp, cho nên mười lăm tên ngốc theo dõi phía sau mới sinh ra cảm giác Cao Lôi Hoa biến mất. Sau đó, Cao Lôi Hoa liền nhảy qua một bên mái nhà nhìn mấy tên ngốc này tìm khắp mặt đất. Cuối cùng, sau khi mấy tên kia tìm kiếm mệt mỏi, hắn mới cười tủm tỉm xuất hiện.
- Ngươi .. .ngươi ... .ngươi tới đây lúc nào?
Đầu lĩnh miệng mở to nhìn Cao Lôi Hoa.
- Các anh đẹp trai, thật ra đó là chuyện ta rất không muốn nói, kỹ thuật theo dõi của các ngươi thực sự quá cùi bắp. Vừa ra khỏi cửa Học viện Ma Võ Thánh Peter ta đã phát hiện ra các ngươi rồi.
Cao Lôi Hoa giễu cợt nhìn mấy tên ngốc này:
- Nói... ai phái các ngươi theo dõi ta?
- Ta.. .Bọn ta không theo dõi ngươi. Bọn ta...Bọn ta chỉ là thuận đường mà thôi.
Phản ứng của tên đầu lĩnh cũng rất nhanh, cấp tốc phủ nhận chuyện mình theo dõi Cao Lôi Hoa.
- Lòng kiên nhẫn của con người luôn có giới hạn. Ngươi không biết sao?
Trong thoáng chốc, hình bóng Cao Lôi Hoa đã xuất hiện phía sau tên đầu lĩnh kia:
- Ta rất ghét phiền phức, và càng ghét những kẻ nói dối không chớp mắt hơn.
Tay Cao Lôi Hoa đi ấn ngay vào đầu tên đầu lĩnh trước khi tên kia kịp phản ứng.
- Ngươi...Ngươi muốn làm gì?
Tên đầu lĩnh hoảng sợ kêu to, lúc tay Cao Lôi Hoa ấn trên đỉnh đầu hắn, hắn liền cảm thấy cả thân thể giống như bị sét đánh vậy, thoáng chốc trở nên cứng đờ, không cách nào động đậy! Một loại cảm giác tê dại tràn ngập thân thể hắn.
- Nói đi, các ngươi là người của ai?
Cao Lôi Hoa nhỏ giọng hỏi.
Chính thời điểm Cao Lôi Hoa bắt lấy tên đầu lĩnh tiến hành thẩm vấn, bỗng nhiên:
- Vụt...Đùm!
Một âm thanh sắc bén vang lên. Cao Lôi Hoa ngàng đầu lên, kế đó liền phát hiện một đóa hoa lửa do ma pháp tạo ra bay lên không trung, tiếp đó hình thành một đóa hoa cúc mỹ lệ trên không.
Mà người tạo ra đóa hoa lửa ma pháp này, chính là một người trong mười bốn tên trước mặt. Trong tay hắn đang cầm một quyền trục ma pháp đã được mở.
- Ha ha ha ha!
Lúc nãy tên đầu lĩnh bị Cao Lôi Hoa bắt trong tay cười to:
- Cao Lôi Hoa, ngươi chết chắc rồi! Bây giờ tín hiệu chúng ta đã phát ra, hoa cúc vừa nở, ngàn quân vạn mã tới tụ hội! Ha ha! Nhân mã của Peter Larsen điện hạ sẽ đến đây rất nhanh! Đến lúc đó xem ngươi tính thế nào!
- À, thì ra là người của Peter Larsen.
Cao Lôi Hoa vẫn bộ dáng như không hề để ý:
- Ta cũng đoán vậy, trừ tên thiếu muối Peter Larsen ra, không có người nào muốn tìm ta gây chuyện mà. Nhưng sở thích của các ngươi cũng thật khiến người ta ác cảm đó, hoa gì không muốn lại muốn hoa cúc. (Hoa cúc thường ám chỉ khi đi viếng đám ma, ra thăm mộ...)
- Hừm! Cao Lôi Hoa, thức thời thì buông ta ra. Thúc thủ chịu trói! Tránh sau khi người của thân vương điện hạ đến phải chịu nỗi đau thể xác!
Tên ngốc đang nằm trong tay Cao Lôi Hoa dường như còn chưa nhận ra hiện tại ai là sói, ai là dê. Sau khi thầy tín hiệu bay lên, hắn càng trở nên càn rỡ....
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của hknmt_th
Cao Lôi Hoa vất vả lắm mới ru được Rudolph và Kim Toa Nhi ngủ, sau đó hắn nhanh chóng đi đóng cửa phòng cho Saga và Nguyệt Sư. Xong xuôi Cao Lôi Hoa liền vội vã ra ngoài.
Đêm nay, hắn cần giải quyết gọn gàng tên Peter Larsen. Cao Lôi Hoa không phải là kẻ cuồng sát nhưng hắn cũng không cho mình là thiện nam tín nữ gì. Lúc mười bẩy tuồi hắn bước vào Thập tam xử thì tay hắn đã nhuốm đầy máu tanh rồi.
Cao Lôi Hoa chán ghét phiền toái, càng chán ghét kẻ nào gây phiền toái cho hắn. Mà Peter Larsen lại thuộc loại đó. Hắn tồn tại đã muốn uy hiếp đến sự an toàn của bọn trẻ của Cao Lôi Hoa. Đối với phiền toái sắp phát sinh. Cao Lôi Hoa chỉ có lựa chọn duy nhất là diệt mầm họa từ trong trứng nước!
Cao Lôi Hoa không quan tâm người khác thế nào, điều duy nhất hắn quan tâm chính là sự an toàn của những người bên cạnh mình. Nếu buộc phải đổi sinh mệnh của người khác để bảo vệ thân nhân của mình thì Cao Lôi Hoa không hề do dự. Hắn thừa nhận mình là kẻ ích kỷ nhưng trên đời này chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại.
Cao Lôi Hoa mở cửa nhẹ nhàng bước ra ngoài. Bóng đêm rất đẹp, cũng thực dịu dàng. Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, trên bầu trời đầy những điểm sao, theo các cụ già nói thì trên bầu trời mỗi một vì sao đều đại biểu cho sinh mệnh của một người. Nói như vậy, có lẽ hôm nay khi hắn trở về, bầu trời sẽ mất đi vài ngôi sao xinh đẹp.
- Hô, thực sự giống cảm giác báo cáo nhiệm vụ trước kia.
Cao Lôi Hoa mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong màn đêm bỗng lại có một đôi mắt lam xinh đẹp tựa ngọc bích đang nhìn lại.
"Tĩnh Tâm? Nàng sao lại ở đây?" Cao Lôi Hoa hơi kinh ngạc, hắn thật sự không nghĩ tới tình huống này.
Tình Tâm đang tựa vào cái cây cạnh cửa. Nhìn bộ dáng của nàng thì xem ra nàng đã đợi ở đây khá lâu rồi.
Nhìn Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm nhẹ nhàng cười. Kỳ thật thông minh như nàng hoàn toàn có thể đoán ra ý đồ của Cao Lôi Hoa. Khi ở học viện, ngoại trừ hai lão viện trưởng thành tinh hiểu được ý tứ trong lời nói của Cao Lôi Hoa thì còn có nàng - Nguyệt Tĩnh Tâm.
Thân vương Peter Larsen đã tỏ ra có ý đồ gây bất lợi với Cao Lôi Hoa. Mà Tĩnh Tâm biết Cao Lôi Hoa không phải là người chờ người khác tới tìm phiền toái, cho nên, nàng đoán Cao Lôi Hoa chắc chắn sẽ ra tay sớm hơn một bước.
Gặp Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa có chút không được tự nhiên. Hắn cùng không biết vì cái gì lại có cảm giác như vậy, có thể nguyên nhân là vì đôi mắt như thu thủy chứa chan nhu tình của Tĩnh Tâm.
Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa, ánh mắt lấp lánh khiến hắn không thể thấu hiếu ý nghĩa, Tĩnh Tâm đột nhiên nhẹ nhàng cười. Tuy rằng không ra tiếng, nhưng lại khiến Cao Lôi Hoa rơi vào trạng thái mất tự nhiên lúc trước. Thật là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Tĩnh Tâm đi tới bên Cao Lôi Hoa, sau đó nhẹ nhàng đem thanh trường kiếm của mình đưa cho hắn.
Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn vào mắt Tĩnh Tâm.
Tĩnh Tâm liền cười nhẹ, sau đó hướng Cao Lôi Hoa phất phất tay, ngáp một cái rồi đi về phòng.
Nhìn Tĩnh Tâm đi vào, Cao Lôi Hoa cũng nở một nụ cười. Nàng thật giống Vũ Hinh, cả hai đều là nữ nhân luôn quan tâm chăm sóc cho người bên cạnh mình. Hiện tại, ngay cả Cao Lôi Hoa cũng không biết tình cảm dành cho Tĩnh Tâm bây giờ là gì nữa. Ngay từ đầu, hắn cũng không phủ nhận đã ngộ nhận Tĩnh Tâm là Vũ Hinh, hiện tại xem ra đã hơn như vậy rồi.
********************************
Đêm, toàn bộ đế đô chìm vào im lặng. Tuy rằng thế giới có khá nhiều loại đèn ma pháp chiếu sáng, nhưng ở đây họ vẫn tuân thủ quy luật của trời đất có ngày có đêm. Riêng đế đô thì chi có vài nhà là còn đang đốt đèn.
Lúc này, vương phủ của thân vương Peter Larsen cũng đã sớm chìm vào bóng tối. Toàn bộ phủ thân vương im lặng, không có một tiếng động nhẹ. Nhưng chính sự im lặng tuyệt đối lại khiến phủ thân vương càng thêm phần thâm trầm đáng sợ.
Trong phủ thân vương, Focus cùng Peter Larsen đang ngồi ở trong đại sảnh. Hắn đang trình bày cho Peter phương án phòng ngự của mình! Dưới tài năng của Focus cả thân vương phủ quả thực đã trở thành thiên la địa võng! Những hướng nguy hiểm thích khách có thể lẻn vào đều được bố trí trọng binh! Cả tòa vương phủ chính là tường đồng vách sắt vô cùng kiên cố!
Focus cực kì tự hào với sự bố trí của chính mình! Hiện tại hắn có thể huênh hoang nói một câu, cho dù là một con muỗi cũng không có thể bay vào phủ thân vương của Peter Larsen! Còn tên Cao Lôi Hoa muốn ám sát thân vương Peter Larsen thì thật khó hơn lên trời, bất kể đột nhập theo hướng nào đều được nhận vô số công kích!
Thân vương Peter Larsen ngồi ở một bên nghe Focus an bài, với sự chuẩn bị này hắn cũng cực kỳ vừa lòng!
- Làm rất tốt, Focus. Ngươi không hổ là mưu sĩ số một của bổn vương! An bài như vậy, thật muốn xem tên Cao Lôi Hoa có cách nào đột nhập đây! Bất kể là nơi ít ai nghĩ đến cùng đều đã bị ngươi bố trí phòng thủ cả! Nếu có thể bắt được Cao Lôi Hoa, bổn vương sẽ thưởng lớn cho ngươi!
Peter Larsen thoải mái cười nói.
- Thân vương điện hạ quá khen.
Focus khiêm tốn một hồi, nhưng trong lòng hắn thì lại âm thầm đắc ý vô cùng!
Nói tới đây, chúng ta cũng không thể không tán thường Focus! Đường cống rãnh, chuồng chó, hòn non bộ, sân sau, hết thảy các nơi quan trọng đều được hắn bố trí lính gác. Nếu đến chính là một thích khách bình thường, có thể thật đúng là bỏ cái mạng nhỏ tại chỗ này!
Nhưng là, thực đáng tiếc. Cao Lôi Hoa lại không cho mình là thích khách đi làm cái việc 'ám sát'! Cho nên hắn cũng sẽ không giống như đám thích khách nào là trèo tường, chui chuồng chó và vân vân nữa...!
Ban đêm, diễn viên vĩ đại của chúng ta, Cao Lôi Hoa Cao đại nhân trong tay nắm bảo kiếm của Tĩnh Tâm, khí phách hiên ngang hùng dũng đi tới chính cửa thân vương phủ. Sau đó, hắn nâng chân trái khỏe đẹp, hướng tới cánh cổng cao lớn cho một đạp!
'Ầm!' một tiếng! Mọi người đều kinh ngạc, cửa cổng của phủ thân vương Peter Larsen bị Cao Lôi Hoa một cước đạp tung!
Trên mặt nếu không có miếng vải đen của một tên 'thích khách' thì chắc hắn - Cao Lôi Hoa giống như đang trở về nhà của chính mình vậy, hoàn toàn thoải mái đi tới thân vương phủ!
Tức thì tất cả binh lính sửng sốt, Focus choáng váng, Peter Larsen thân vương ngây người!
Mọi người ngơ ngác nhìn Cao Lôi Hoa, có ai nghĩ thích khách lại nghênh ngang theo cửa chính tiến vào? Hiện tại, Focus đã đem toàn bộ binh lực sắp xếp vào những chỗ thích khách dễ đột nhập! Như chuồng chó này, cống rãnh này đều bố trí đầy trọng binh! Nhưng là, duy nhất cửa thân vương phủ lại để đúng hai tên lính mang tính tượng trưng trông coi!
Có đôi khi, con người có những suy nghĩ thật thú vị. Giống như Focus bây giờ vậy, hắn phái những gia binh đến ngăn chặn những nơi hiểm, còn cửa chính thân vương phủ lại bỏ không!
Tuy nhiên cùng phải nói rằng, trong lịch sử đại lục từ trước đến giờ có tên thích khách nào lại kiêu ngạo kinh người giống Cao Lôi Hoa sao! Thoải mái vào bang cửa chính?
- Ủa?
Cao Lôi Hoa vừa vào trong, liền thấy Peter Larsen thân vương cùng một nam nhân trung niên đang há miệng ngơ ngác nhìn ra.
- Ha ha! Hóa ra ngươi ở trong này, ta đỡ phải tốn công đi tìm. Nào thân vương Peter Larsen, chúng ta hãy tính toán xem thế nào!
Cao Lôi Hoa nhìn Peter Larsen phá lên cười, loảng xoảng một tiếng. Cao Lôi Hoa rút bảo kiếm của Tĩnh Tâm ra, kiếm phong hướng về phía Peter Larsen
thân vương..........
- Người đâu! Người đâu mau! Bảo vệ an toàn cho thân vương đại nhân!
Focus sốt ruột! Không phải nói là đến ám sát sao? Thế này mà là ám sát sao!
Focus gầm rú lên, toàn bộ thân vương phủ lập tức trở nên rối loạn. Nhóm binh lính phòng thủ ở những cho hiểm kia nghe được tiếng kêu xé giọng của Focus lập tức chạy về phía cửa chính! Toàn bộ phủ thân vương tức thi trở nén hỗn loạn, từng nhóm binh lính chạy hùng hục, thỉnh thoáng vài tên lại đâm sầm vào nhau, tóm lại, toàn bộ thân vương phủ hiện tại là gà bay chó sủa, loạn cào cào hết cả.
- Sao thế nhỉ? Không đến mức thế chứ. Chẳng lẽ ta đã nôi danh như vậy rồi sao. Mới xuất hiện liền làm cho bọn họ loạn thành như vậy?
Cao Lôi Hoa nhếch khóe miệng, trong lòng tự sướng.
- Thân vương điện hạ, chúng thần đã chuẩn bị rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể rút lui ngay.
Focus đứng đối điện nói với Peter Larsen.
- Được rồi, tuy nhiên từ từ đã. Bọn lính đã chạy đến, nếu có thể ngăn cản công kích của hắn, thì có thể bắt sống hắn! Nhiều người như vậy, có thể khiến hắn chết vì kiệt sức!
Peter Larsen nhìn đến một đám đống binh linh đã vọt tới liền có chút an tâm.
Focus cũng nhẹ nhàng thở ra. Sau đó hắn nhín bên cạnh mình, sáu gã bắp thịt rắn chắc có thể so với sáu vận động viên thể hình trên địa cầu. Sáu gã đều là cường giả bạc năm, do thân vương dùng rất nhiều tiền mời đến! Đống bộ đều là Hoàng kim quyền sư bậc năm! Quyền sư là chức nghiệp cận chiến cấp trung, có thể coi là một chức nghiệp đặc biệt, hơn nữa một người có chức nghiệp này thi uy lực chủ yếu là trong cận chiến. Mọi người trong bọn họ đều cực kì dũng mãnh! Sáu quyền sư bậc năm hợp lại có thể xử lý một gã bậc sáu! Có sáu gà cường giả bậc năm này, Focus cũng hơi an tâm đôi chút.
Trên mặt Cao Lôi Hoa che miếng vải đen, thoải mái đi về phía thân vương. Tốc độ của Cao Lôi Hoa cũng không hề nhanh, mà là chậm rãi đi tới chỗ Peter Larsen.
Nhưng Peter Larsen lại cảm thấy mỗi bước chân của Cao Lôi Hoa giống như những nhát chùy đập manh vào ngực hắn! Cả người Cao Lôi Hoa tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến Peter Larsen cảm thấy thực sự khó thở! Hiện giờ hắn mới phát hiện, buổi sáng ở học viện tên thanh niên không nói một câu nào này lại ngang tàng như vậy!
Rốt cục, khi Peter Larsen sắp không chịu nổi áp lực từ Cao Lôi Hoa thì một nhóm tiểu binh hỗn loạn chạy tới!
Sau khi nhóm tiểu binh chạy tới, nhanh chóng tạo thành một bức tường thịt chắn trước người Peter Larsen! Đưa hắn vào vòng bảo vệ phía sau.
Nhìn đám tiểu binh chạy tới, Peter Larsen vô hình trung thở dài nhẹ nhõm! Có bức tường người này, Peter Larsen lập tức cảm thay lo lắng giảm đi mười phần! Chỉ với đám người này, đối phương có thể mệt mà chết!
- Ha ha ha ha! Ngươi chính là Cao Lôi Hoa đúng không! Đừng tưởng rằng có miếng vải đen mà ta không nhận ra ngươi!
Thân vương Peter Larsen đứng lên, tay chỉ vào Cao Lôi Hoa nói:
- Hiện tại, ngươi đã bị thuộc hạ của ta bao vây! Ta thật muốn nhìn xem ngươi làm thế nào giết ta!
Cao Lôi Hoa không đáp lời, kỳ thật hắn đội miếng vải đen cũng không phải do sợ Peter Larsen nhận ra hắn. Dù sao Phong chi Kiếm Thánh Robinhood nói muốn gánh thay hắn tội danh này, mọi hậu quả đều đổ lên đầu Phong chi Kiếm Thánh, cho rằng han lỡ tay giết Peter Larsen. Mọi việc không liên quan gì đến Cao Lôi Hoa cả.
Sở dĩ Cao Lôi Hoa đeo miếng vải đen nguyên nhân là vì Cao Lôi Hoa cảm thấy giết người thôi, dù sao cũng phải chuyên nghiệp một chút! Ở trên địa cầu, giới sát thủ từ xưa tới giờ đều phải che mặt khi giết người đó sao? Như vậy mới ra vẻ pro.
Cao Lôi Hoa không đáp lại lời của Peter Larsen, kiếm phong rung nhẹ, vẫn duy trì tốc độ như cũ tiến về phía trước.
- Đây là do ngươi tự tìm! Lến! Xông lên cho ta! Chém chết hắn!
Peter Larsen chỉ vào Cao Lôi Hoa, điên cuồng quát đám binh lính phía dưới. Dưới mệnh lệnh, một đám tiểu binh trang bị vũ khí hạng nặng chỉnh tề liền hét lớn một tiếng, khí thế ầm ầm lao về phía Cao Lôi Hoa!
- Khà khà ! Người nhiều, khi thế cũng tăng đấy nhỉ?
Cao Lôi Hoa cười điên cuồng:
- Bất quá, cho các ngươi biết thế nào là khí thế nhé!
Cao Lôi Hoa hít vào liền một hơi, sau đó há mồm hét to:
- Sát!
Tiếng hét này lập tức ép khí thế của đám tiểu binh xẹp xuống như quả bóng xì hơi! Sau đó, Cao Lôi Hoa cấp tốc xông về phía đám tiểu binh!
Nhóm binh sĩ vũ trang hạng nặng cũng không kém, trong đó thậm chí có không ít kẻ bậc hai, bậc ba!
Peter Larsen ở trong đại sảnh hưng phấn quan sát trận đấu sắp diễn ra, mong chờ được nhìn thấy Cao Lôi Hoa bị loạn đao chém chết!
Từng bước một, khoảng cách giữa Cao Lôi Hoa và đám tiểu binh càng ngắn lại, rốt cuộc trận đấu cũng bắt đầu!
Thân ảnh Cao Lôi Hoa như điện, vụt một cái hiện ra trước mặt một tên binh sĩ. Tên tiểu binh sửng sốt, trước mắt đột nhiên xuất hiện kẻ địch khiến tinh thần hắn tê liệt trong chốc lát!
- He he! Xem chiêu! Phá! Sơn! Không!
Cao Lôi Hoa hét từng tiếng một, tay phải thành quyền, nắm đấm được bao phủ bởi các tia chớp màu tím tầng tầng lớp lớp giáng lên người tên tiểu binh!
- Á!
Tên tiểu binh theo quán tính hét lên một tiếng thảm thiết, nhưng lập tức kinh ngạc phát hiện bản thân không ngờ không hề bị làm sao? Một chút tổn thương đều không có! Nhưng ngay sau đó, hắn lại nghe được hàng loạt tiếng kêu thảm thiết từ sau lưng truyền đến!
Tình huống của đám gia binh phía sau lưng làm cho người ta phải kinh ngạc! Nắm đấm Cao Lôi Hoa đánh vào tên tiểu binh phía trước nhưng hắn lại không hề gì, nhưng nhóm binh lính phía sau thì bị xâu thanh một hàng thẳng tắp, đang bắt đầu biểu diễn màn người bay trên không kèm theo là sấm sét quanh người.
Buổi biểu diễn vừa hết thì một chuỗi thi thể đen thui từ không trung rơi xuống đất!
- Không?
Tất cả số tiểu binh còn lại đều không tự chủ được lùi từng bước về phía sau! Anh mắt cực kỳ sợ hãi nhìn Cao Lôi Hoa.
************************************
- Đây, đây là ma pháp sao?
Peter Larsen há hốc mồm nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa! Hắn thậm chí cho tới bây giờ chưa từng thấy qua ma pháp nào như vậy! Không, đừng nói chưa từng thấy, thậm chí căn bản là chưa từng nghe qua!
- Là quyền kỹ, một loại quyền kỹ thần kỳ.
Một trong số sáu quyền pháp sư bậc năm đứng cạnh Peter Larsen đột nhiên nói:
- Thật sự là một loại quyền kỹ làm cho người ta hâm mộ! Tuy rằng nhìn không rõ, nhưng một quyền này thực sự đã tập trung hết sức mạnh vào nắm đấm rồi phát ra! Loại quyền kỹ này quả thực là không thể tương tượng được!
- Vậy, các ngươi có nắm chắc đánh thắng hắn không?
Đứng gần đó, Focus cảm thấy hai chân mình run rẩy.
- Nếu hắn thực lực thế này thì sáu người bọn ta hợp lại hẳn là vẫn có thể đối phó.
Tên quyền pháp sư kia mở miệng nhẹ nhàng nói.
- Ha ha! Không đùa nữa!
Từ trong đám người, Cao Lôi Hoa đột nhiên cười lớn một tiếng:
- Mở cho ta, mở!
Một quyền thật mạnh từ tay phải hắn nện trên mặt đất! Ầm một tiếng! Mặt đất bị Cao Lôi Hoa đánh lõm thành một cái hố lớn sâ hoắm! Bụi mù che kín cả không trung!
Tăng cường sức mạnh thêm một chút, một cỗ kình khí hùng mạnh theo quyền của Cao Lôi Hoa đẩy ra xung quanh!
Mặt đất có thể dẫn điện, điểm này một khống chế lôi điện giả như Cao Lôi Hoa tương đối rõ ràng! Một quyền này đem lôi quang đánh vào mặt đất, lôi quang theo kình khí xoáy thành vòng tròn rồi phóng ra xung quanh!
Bịch bịch! Vài tiếng liên hồi vang lên, nguyên lai số binh lính quanh người Cao Lôi Hoa đều ngã thành một vòng tròn!
Lôi điện sau khi truyền qua mặt đất yếu đi rất nhiều, tuy rằng không nguy hiếm đến tính mạng, nhưng vẫn làm cho đám lính ngất đi! Cao Lôi Hoa vừa lòng cười, sau đó thân ảnh như thiểm điện hướng tới Peter Larsen trong đại sảnh!
Trong đại sảnh, Peter Larsen mở to hai mắt nhìn về chỗ Cao Lôi Hoa đứng, nơi đó hiện tại tro bụi đầy trời, không thể nhìn thấy gì bên trong!
Sau khi tro bụi tan ra, Peter Larsen trợn trừng mắt nhìn xuống dưới, nhưng phát hiện Cao Lôi Hoa cũng đã biến mất từ lúc nào!
- Hắn đâu? Đâu mất rồi?
Peter Larsen nhìn xung quanh, tìm kiếm thân ảnh Cao Lôi Hoa! Sáu gã quyền pháp sư cũng căng mình đưa mắt dò xét bốn phía, sáu người mười hai con mắt đang cẩn thận đánh giá xung quanh.
Ngay tức thì, sáu gã trong mắt tinh quang chợt lóe rồi nhanh chóng chuyển lên trước người Peter Larsen, bày tư thế phòng ngự.
Peter Larsen cũng tức thì thấy Cao Lôi Hoa hùng dũng xuất hiện trước người sáu gã quyền sư này!
- Phản ứng không tồi, nhưng các ngươi có thể chặn một quyền này sao ?
Thanh âm của Cao Lôi Hoa hư vô mờ ảo, giữa không trung, tay phải khẽ động, một quyền khí thế bài sơn đảo hải đánh về phía tên quyền sư trước mặt Peter Larsen!
Tên quyền sư kia phản ứng lanh lẹ, nhanh chóng đưa cánh tay lên che trước mặt. Đây là tư thế đỡ quyền chuẩn mực, sau đó ánh mắt hắn dưới sự bảo vệ của cánh tay quét về phía Cao Lôi Hoa. Ý đồ tìm kiếm cơ hội phản kích.
Bất quá hắn lại thấy Cao Lôi Hoa khóe miệng tươi cười quái dị!
Không ổn! Trong lòng hắn run lên! Thấy Cao Lôi Hoa tươi cười hắn lập tức nghĩ đến một quyền không tưởng vừa rồi của Cao Lôi Hoa! Quả nhiên, Cao Lôi Hoa đã mở miệng quát nhẹ:
- Phá! Sơn! Không!
Theo tiếng quát, một quyền mạnh mẽ đánh vào canh tay phòng thủ của tên quyền sư!
- Phá Sơn Không, phá sơn, nhưng bên trong biến thành trống rỗng!
Cao Lôi Hoa tà tà nói:
- Đây là quyền kỹ phá không hết thảy!
Tức thì tên quyền sư mồm hộc ra máu tươi. Đồng thời, hắn nghe được tiếng kêu rên của Peter Larsen từ phía sau truyền tới. Một quyền này cũng đủ khiến mười thân vương Peter Larsen đồng loạt đi tâm sự với Quang Minh thần chứ không ngoa... ... ...