26-08-2012, 11:03 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 21: Bị nắm thóp
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trái lại vá»›i thái Ä‘á»™ hỉ hê của Khổng Nghi Tần, vẻ mặt của Hà n Mặc Tuân lại rất ủ rÅ© khác thÆ°á»ng, lúc lão nhìn thấy Trần Băng viết những câu thÆ¡ vế sau, ngá»±c nhÆ° bị má»™t tảng đá nặng ngà n cân đè lên váºy, khiến lão khó mà thở được, lão thở dà i, chỉ có thể dùng thái Ä‘á»™ hâm má»™ và ghen tị để biểu đạt tâm trạng của lão hiện tại, nhÆ°ng cái chữ “ háºn†ngá»± trị phần lá»›n trong lòng lão.
Tá»± cổ văn không đệ nhất võ không đệ nhị, nhÆ°ng Hà n Mặc Tuân luôn tá»± xÆ°ng là tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, tầm nhìn xa rá»™ng, cho dù là những loại tà i tá» nhÆ° Khổng Nghi Tần cÅ©ng chỉ là cái loại tầm thÆ°á»ng trong con mắt lão mà thôi, chẳng có chút gì đáng để lão khâm phục cả, chÃnh bởi vì tà i cao hÆ¡n ngÆ°á»i, khiến lão rất kiêu ngạo và bệ vệ, chÃnh thái Ä‘á»™ kiêu ngạo kia đã tạo nên tÃnh cách hẹp hòi của lão. NhÆ°ng cái tên quái váºt Trần Băng nà y, Ä‘ang trong lúc nói chuyện cÆ°á»i đùa thế kia mà lại xuất ra hai câu thÆ¡ tuyệt đỉnh nhÆ° váºy, dá»±a và o tà i khà nhÆ° váºy thôi, là m sao không khiến ngÆ°á»i khác phải chua xót khổ sở chứ.
TrÆ°á»›c kia lão Ä‘á»u đứng ở đỉnh cao văn chÆ°Æ¡ng, bây giá» nhÆ° hiểu được rằng nhân ngoại hữu nhân, san ngoại hữu san, là m sao mà không chán nản được chứ. HÆ¡n nữa tuy ngá»n núi nà y cao, tuổi tác thì còn tÆ°Æ¡ng đối thanh xuân, khà thế hừng há»±c, cứ nghÄ© tá»›i đây, trong lúc nà y không khá»i ủ rÅ© trên ghế tá»±a, hai mắt nhìn xa xôi ngoà i cá»a sổ.
Trần Băng thấy váºy không khá»i khẽ thở dà i, cái lão phu tá» nà y đúng là quá coi trá»ng danh lợi rồi, lòng hiếu thắng quá mạnh mẽ, quá để ý tá»›i thanh danh của mình rồi. Chẳng giống gì vá»›i Khổng Nghi Tần, tâm thái rất phóng khoáng và tá»± nhiên, cuá»™c sống thoải mái hÆ¡n bao nhiêu lần, thÆ¡ cÅ©ng giống nhÆ° rượu ngon váºy, có rượu ngon thì cÅ©ng phải sống, không có rượu ngon thì cÅ©ng phải sống, tâm cảnh khác nhau thì sẽ có những cảm thụ khác nhau, vá»›i những ngÆ°á»i xuyên việt qua hai thế giá»›i nhÆ° Trần Băng mà nói đó cÅ©ng chỉ là việc vá»› vẩn mà thôi.
Khổng Nghi Tần nhìn Trần Băng, rồi lại nhìn dáng vẻ ủ rÅ© của Hà n Mặc Tuân, thầm lắc lắc đầu, lão và Hà n Mặc Tuân đã cùng nhau hợp tác đã lâu, rất nhiá»u Ä‘iá»u vá» nhân sinh quan, giá trị quan Ä‘á»u không giống nhau, chỉ có Ä‘iá»u hai ngÆ°á»i cố gắng tạo ra những cái giống nhau và cất bá» những Ä‘iá»u khác nhau Ä‘i mà thôi, nên má»›i có những khoảng hòa bình nhÆ° váºy chứ, nhÆ°ng đã ở cùng nhau lâu nhÆ° váºy rồi, chÆ°a từng thấy lão ủ rÅ© nhÆ° thế nà y, vẻ mặt lá»™ rõ vẽ thất vá»ng. Những vẻ ngạo mạn, tá»± phụ trÆ°á»›c kia bá»—ng chốc tan biến hết rồi.
Trần Băng cÅ©ng có chút tá»± trách bản thân, chút trách mình nà y hoà n toà n xuất phát từ sá»± tôn trá»ng lão thôi. Hắn nhìn Khổng Nghi Tần rồi lắc lắc đầu, cảm thấy mất hứng rồi đứng dáºy nói:
- Khổng lão tá», Hà n lão tá», nếu ta có gì không phải mong hai vị bá» quá cho, tại hạ Ä‘i há»i thăm Chu công tá» má»™t chút đây, xin cáo từ trÆ°á»›c. Song Nhi, chúng ta Ä‘i thôi.
Trần Băng cảm thấy bây giá» mà đứng ở đây luáºn bà n cổ kim vá»›i Khổng lão tá» cà ng là m tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng của Hà n lão tá» mà thôi, Trần Băng cảm thấy vẫn nên rút lui, thanh niên mà , kÃnh lão đắc thá» vẫn phải giữ vững chứ.
Khổng Nghi Tần Ä‘ang định nói gì đó, nhÆ°ng lại thấy Hà n Mặc Tuân đứng phắt dáºy, lạnh lùng nói vá»›i Trần Băng:
- Trần công tá», không ngá» lại có tà i cao nhÆ° váºy, sao phải vá»™i vã Ä‘i nhÆ° váºy chứ?
Trần Băng nghe xong mà ngẩn cả ngÆ°á»i ra, rõ rà ng trong lá»i nói của lão phu tá» nà y không có thiện chà gì rồi, thầm nói, cái lão ngoan cố nà y sao cứ phải là m khổ mình và là m khổ ngÆ°á»i khác thế nhỉ?
Khổng Nghi Tần thì cảm thây rất sÆ°á»›ng, lại được xem kịch tiếp rồi, trong lòng thầm nghÄ©, cái lão tiểu tá» nà y đúng là chó còn đòi ăn cÆ¡m, lão cÅ©ng biết rằng Hà n Mặc Tuân là m sao mà được liệt và o tam đại pháp bảo chứ, có đủ ba Ä‘iá»u kiện đó là thÆ° pháp tinh tế Ä‘oan trang, thÆ¡ ca khà chất thoáng đãng và ý tứ, còn phải có những nÆ°á»›c Ä‘i thần kỳ của cá» nữa cÆ¡. Thế má»›i được gá»i tam bảo trong tứ bảo cầm kỳ thi há»a. ThÆ° pháp thì cÅ©ng đã thể hiện ra rồi, thi ca thì cÅ©ng đã dáºy cho má»™t bà i há»c rồi, còn cái duy nhất nữa là tà i nghệ đánh cá» thì chÆ°a giao tranh thôi.
Hà n Mặc Tuân lấy giá»ng nói:
- Nghe nói Trần công tá» hóa hiểm thà nh là nh, Ä‘á»u dá»±a và o những nÆ°á»›c cá» tinh thông của ngÆ°Æ¡i, ở đây lão phu có má»™t bà n cá», đã nghiên cứu từ lâu nau có dịp muốn thỉnh giáo Trần công tá» má»™t hai chá»—.
Khổng Nghi Tần lắc đầu má»™t cách bất đắc dÄ©, thầm nghÄ©, lão Hà n à lão Hà n, lão lại bị ta Ä‘oán trúng rồi. Cái tÃnh háo thắng của lão tá»›i khi nà o má»›i cải được đây. Lão biết rõ rằng, Hà n Mặc Tuân rất tá»± tin vá»›i tà i cầm cá» của mình, lúc nà o cÅ©ng và von mình nhÆ° Thần cá» váºy, chÃnh vì sá»± kỳ vá»ng cà ng lá»›n, thì ná»—i tháºt vá»ng lại cà ng cao thôi, nếu lão lại thua dÆ°á»›i tay Trần Băng nữa thì sẽ lại thêm má»™t sá»± xỉ nhục và o lòng tá»± trá»ng của lão nữa thôi.
Trần Băng vốn có tÃnh cách rất tá»± do phóng khoáng, đối vá»›i những cuá»™c thắng thua thấy quá bình thÆ°á»ng, tuy rất nhiệt tình, vì lợi Ãch chung mà thôi, vô tình mà đã giúp được Chu công tá» và i lần, nhÆ°ng đó cÅ©ng là việc là m giúp ngÆ°á»i tốt, cứu được mạng ngÆ°á»i còn hÆ¡n xây bảy tòa tháp.
NhÆ°ng hiện tại tình huống lại khác, Hà n Mặc Tuân do bị tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng nên muốn khiêu chiến vá»›i hắn, quả thá»±c nếu hai hổ đánh nhau, khả năng thua chÃnh là Hà n Mặc Tuân, nếu mà thua chắc lão sẽ phát Ä‘iên lên mất. NhÆ°ng Trần Băng không há» có ý muốn Ä‘á»™ng chạm tá»›i lòng tá»± trá»ng của lão, đối vá»›i những mâu thuẫn giữa hắn và Hà n Mặc Tuân, hắn tá»± nguyện lúi má»™t bÆ°á»›c, dù sao thêm má»™t ngÆ°á»i bạn là thêm môt con Ä‘Æ°á»ng mà , bá»›t Ä‘i má»™t kẻ địch là bá»›t Ä‘i má»™t ná»—i lo.
Trần Băng mỉm cÆ°á»i nói:
- Hà n đại gia, ngà i quá khen rồi, tà i cá» quạt dở quẹt của ta nhÆ° cáo mượn oai hùm thôi, dá»±a và o hÆ¡i của Chu công tá» mà ăn theo thôi, may mắn thắng được và i ván, là m sao dám cả gan thi thố cá» quạt vá»›i ngà i chứ, thứ nhất trình Ä‘á»™ cá» của ngà i rát tinh thông, ai cÅ©ng biết rồi, dạy dá»— những kẻ tà i má»n nhÆ° tại hạ chẳng phải là xỉ nhục tà i nghệ của ngà i sao, thứ hai, ngà i là quốc há»c đại gia, thân pháºn hiển hách, ta chỉ là má»™t kẻ dạy há»c cá»n con, là m sao dám múa rìu qua mắt thợ chứ.
Hà n Mặc Tuân nghe được những lá»i nà y trong lòng cÅ©ng cảm thấy bình phục chút rồi, nhÆ°ng tên đã lên cung rồi là m sao mà thu lại được chứ, hÆ¡n nữa cÅ©ng đã nói ra rồi, là m sao mà thu vỠđược nữa chứ? HÆ¡n nữa ngÆ°á»i ta sống tá»›i ngần nà y tuổi đầu, danh vá»ng sáng lạng nhÆ° váºy, cái cốt yếu nhất vẫn là sÄ© diện, huống chi cái tên tiểu tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i vừa là m ta mất mặt, cái sÄ© diện nà y ngÆ°Æ¡i nói xem là m sao để lấy lại được đây.
Hà n Mặc Tuân kiên trì nói:
- Công tá» cứ từ chối nhÆ° váºy chẳng lẽ khinh thÆ°á»ng lão phu nà y sao? Hay là cho rằng lão phu già rồi mắt hoa tai Ä‘iếc, không phải đối thủ của những kẻ mạt há»c háºu bối nhÆ° ngÆ°Æ¡i?
Sao tÃnh tình của lão phu tá» nà y lại cứng đầu nhÆ° váºy chứ, cứ cố ý muốn mình mất mặt phải không? Trong lòng Trần Băng cảm thấy có chút bất bình, nhÆ°ng hắn vẫn giữ được vẻ hòa nhã nói:
- Hà n đại gia hiểu lầm rồi, ta chỉ là hạng tép riu là m sao dám vuốt râu hùm chứ, ta thấy hay là thôi Ä‘i, còn nhiá»u đợt nữa mà , sau nà y có cÆ¡ há»™i sẽ thỉnh giáo ngà i sau váºy.
Hà n Mặc Tuân Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Muốn đi sao? Cũng được, chỉ sợ danh dự của Song Nhi cô nương nà y không giữ nổi thôi.
- Hà n đại gia, ngà i, ngà i muốn là m gì?
Song Nhi cÅ©ng là ngÆ°á»i rất thông minh, nà ng biết rõ ý của Hà n Mặc Tuân là gì, vừa nãy Trần Băng còn ôm nà ng trong tay trÆ°á»›c cá»a thÆ° phòng mà , ngay cả ngá»±c còn sá» mông còn vá»— nữa mà , nếu chuyện nà y mà truyá»n ra bên ngoà i, thì đối vá»›i má»™t thanh ngá»c tinh khiết của má»™t thiếu nữ nhÆ° mình là m sao mà chịu nổi chứ? Cứ ôm ôm ngÆ°á»i vừa má»›i quen biết không lâu nhÆ° nà y, nhÆ° váºy chẳng phải là dâm phụ sao? Có khác gì gái lầu xanh đâu? Nà ng nghÄ© nhÆ° váºy cảm thấy toà n thân run rẩy hết cả lên, đứng còn không vững vá»™i vÃu lấy vai của Trần Băng để khá»i ngã nhà o xuống đất.
- Hà n Mặc Tuân, ngà i nói gì thế?
Trần Băng vá»™i đỡ lấy Song Nhi, vẻ tức giáºn, tiến lên phÃa trÆ°á»›c trợn mắt nhìn lão rồi quát.
Hắn cứ nhìn chằm chằm và o mặt Hà n Mặc Tuân, hắn biết rõ ý của lão là gì, cái ý đó mà dịch ra chÃnh là :
- Cái tên tiểu tá» nhÆ° mi, vừa nãy giữa chốn đông ngÆ°á»i thế nà y còn ôm ấp con gái nhà là nh, ta Ä‘á»u nhìn thấy rồi, ngÆ°Æ¡i mà không nghe theo lá»i của ta thì đừng trách ta sẽ nói truyện nà y ra ngoà i, xem Song Nhi cô nÆ°Æ¡ng là m sao dám nhìn mặt ai nữa nà o.
- Äừng có uy hiếp lão phu là m gì, vá»›i tiếng tăm của lão phu mà không đáng để ngÆ°Æ¡i đấu má»™t ván cá» hay sao? Nếu ngÆ°Æ¡i thắng được ta, việc ngÆ°Æ¡i và Song Nhi ta sẽ không nói ná»a lá»i, chuyện cÅ© bá» qua. NhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i mà thua, váºy cÅ©ng đừng trách cái lưỡi không xÆ°Æ¡ng của lão phu nhé.
Trong lòng Hà n Mặc Tuân cũng không hỠdo dự gì, nắm được thóp của Trần Băng và Song Nhi, nên cũng chẳng lo hắn sẽ không giao đấu với mình.
- Hà n đại gia, nô tì có gì đắc tá»™i vá»›i ngà i đâu chứ? Thiếp chỉ là má»™t tì nữ yếu Ä‘uối, là má»™t nha hoà n hèn má»n thôi mà , chuyện vừa xảy ra giữ thiếp và Trần công tá» cÅ©ng chỉ là hiểu lầm mà thôi, không liên quan gì tá»›i Trần công tá» cả. Vả lại thiếp có thể nói đầu Ä‘uôi chân tÆ°á»›ng câu chuyện nà y cho ngà i nghe.
Trong lòng Song Nhi thất kinh, nước mắt nhạt nhòa rơi lã chã.
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng không cần dà i dòng là m gì, việc đó đã xảy ra rồi, ta cÅ©ng đã nhìn thấy rồi, còn cần gì phải biện minh nữa chứ? Hôm nay lão phu sẽ đặc cách, cho Trần công tá» má»™t cÆ¡ há»™i, nếu thắng ta, tất nhiên ta sẽ không Ä‘á» cáºp gì tá»›i chuyện nà y nữa, nhÆ°ng nếu hắn mà thua ta, thì cÅ©ng đừng trách lão phu nhiá»u lá»i nhé.
Tuy trong lòng Hà n Mặc Tuân cÅ©ng có chút hối háºn, dù sao cÅ©ng là má»™t lão phu mà đi ức hiếp má»™t nha đầu cá»n con thế kia, nhÆ°ng đã nói ra rồi thì là m sao thu lại được nữa chứ.
- Song Nhi đừng sợ, có ta ở đây rồi.
Trần Băng khẽ vuốt vuốt nhẹ mÅ©i Song Nhi, thấy Song Nhi khóc thảm thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy khiến Trần Băng rất Ä‘au lòng, hÆ¡n nữa cái chuyện nà y căn nguyên cÅ©ng là do mình, mình không coi trá»ng danh tiết thì thôi nhÆ°ng ngÆ°á»i ta là má»™t cô gái, mà ở thá»i cổ xÆ°a nà y, danh tiết còn cao hÆ¡n cả mạng ngÆ°á»i thì là m sao cô ấy chịu nổi Ä‘iá»u tiếng thế nà y được chứ.
Lúc nà y Trần Băng nhÆ° má»™t con trâu mẹ bảo vệ trâu con váºy, hắn quay đầu lại nhìn Hà n Mặc Tuân má»™t cái, trong lòng cảm thấy vô cùng khinh thÆ°á»ng, hổ danh cho má»™t ngÆ°á»i quốc há»c đại gia mà lại Ä‘em chuyện nà y ra để uy hiếp má»™t cô gái đúng là không đáng để mình phải tôn trá»ng.
Vốn dÄ© Trần Băng còn tá» ra nhân từ, nhÆ°ng thấy cô nÆ°Æ¡ng phải khóc thế nà y là m sao mà chịu Ä‘á»±ng được chứ, hắn bá»—ng khẽ mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hà n Mặc Tuân nói:
- Hà n đại gia thủ Ä‘oạn tháºt cao cÆ°á»ng, ngÆ°á»i xÆ°a có câu bắt thiên tỠđể ép chÆ° hầu, hôm nay Hà n đại gia bắt nha hoà n để ép Trần Băng ta, thì thôi Trần Băng ta cung xin lÄ©nh giáo váºy, dù sao Hà n đại gia vẫn muốn chỉ dạy cho ta thì ta cÅ©ng không muốn là m khó ngà i nữa.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
mavantai_003 ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro
26-08-2012, 11:04 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 22: Äâu phải cái gì cÅ©ng ba hoa được đâu
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Hà n Mặc Tuân trÆ°á»›c kia được ngÆ°á»i Ä‘á»i kÃnh trá»ng quen rồi, là m sao chịu được sá»± nhục nhã của má»™t kẻ háºu bối chứ, Trần Băng đã đồng ý rồi, lão liá»n sai đồng tá» lấy bà n cá» và quân cá» ra, sau đó tá»± tay xếp má»™t thế cá» vô cùng kỳ quái và khó hiểu rồi nói vá»›i Trần Băng:
- Thế cá» nà y là lão phu đã dà y công nghiên cứu hai năm nay má»›i tạo ra được, là m tiêu tốn tinh lá»±c của lão phu rất nhiá»u, cÅ©ng là thế cá» mà lão phu thấy hà i lòng nhất, nếu công tá» trong vòng hai giá» có thể giải được thế cá» nà y, coi nhÆ° công tá» thắng, nhÆ° váºy là rất công bằng công chÃnh, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
Trần Băng tức giáºn không thể nà o toát nên được nụ cÆ°á»i, mẹ kiếp lão dà y công nghiên cứu thế cá» nà y táºn hai năm mà bảo ta giải nó trong vòng hai giá» thế mà gá»i là công bằng công chÃnh à ? Không ngá» lão tiểu tá» nà y lại hẹp hòi nhÆ° váºy, nham hiểu giả dối, dùng tất cả những thủ Ä‘oạn tồi tệ để đối phó vá»›i mình. Äúng là không đáng để mình coi trá»ng.
Khổng Nghi Tần cÅ©ng phải lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ, thầm thán, Hà n Mặc Tuân thân là má»™t bá» trên, là má»™t đại gia rồi, có thân có pháºn Ä‘Ã ng hoà ng, nhÆ°ng lại là m ra những trò không đáng phong phạm của má»™t đại gia. Lão Ä‘ang định tiến tá»›i ngăn lại, để giữ hòa khÃ, nhÆ°ng Trần Băng lại ngăn lại rồi cÆ°á»i ha hả tiến lên trÆ°á»›c nói vá»›i Hà n Mặc Tuân :
- Hà n đại gia, nhÆ° váºy cÅ©ng tháºt không công bằng chút nà o, theo ta thấy chi bằng...
Hà n Mặc Tuân biết răng tên tiểu tá» thối nà y chê thá»i quá ngắn ngủi, cái nà y lão cÅ©ng đã Ä‘oán được từ trÆ°á»›c rồi, lão nói hai giá» là để cho Trần Băng có thể mặc cả thêm, rồi lão ngắt lá»i Trần Băng nói:
- Nếu Trần công tá» thấy thá»i gian hạn hẹp quá , váºy thì cho công tá» má»™t ngà y chắc cÅ©ng không miá»…n cưỡng quá chứ, chỉ cần trong vòng má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i có thể giải được thì coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i thắng, thế nà o?
Trần Băng vặn vẹo ngồi trên ghế, ngồi vắt chân, rồi rung đùi theo tiết tấu, rồi nhếch mép nói:
- Hà n đại gia nói gì thế? má»™t ngà y quá dà i à , thá»i gian của ta cÅ©ng rất quan trá»ng, lát nữa còn phải Ä‘i tản bá»™, tắm rá»a, trÆ°a còn phải ngủ má»™t giấc trÆ°a nữa, tối còn phải Ä‘i tìm linh cảm vá»›i Chu công tá» nữa chứ. Theo tại hạ thấy có lẽ đổi thà nh má»™t giỠđồng hồ Ä‘i, nhÆ° váºy má»›i chứng tá» sá»± tôn kÃnh của ta đối vá»›i Hà n đại gia, Hà n đại gia thấy nhÆ° váºy có được không?
Ngông cuồng, kiêu ngạo.
Khổng Nghi Tần vẻ mặt thấy lạ lùng, bây giá» cà ng ngà y lão cà ng không thể hiếu được Trần Băng thế nà o nữa rồi, đây không biết là tá»± đại hay là tá»± tin nữa? Là kiêu ngạo hay là tá»± phụ, tuy trên kỹ thuáºt chÆ¡i cá» lão không thể sánh vá»›i Hà n lão tá», nhÆ°ng cÅ©ng có biết, Ãt nhất là ở Hà ng Châu, cÅ©ng được xếp và o hà ng cao thủ đó chứ.
Lão hiểu được rằng, bà y những thế cỠđã được ngÆ°á»i ta nghiên cứu kỹ cà ng rồi, Ãt nhất ngÆ°á»i nhÆ° lão cÅ©ng không là m thể thiết láºp ra được thế cá» nà y. Trong đó những nÆ°á»›c Ä‘i ly kì rÆ°á»m rà cá»±c Ä‘á»™, vô cùng phức tạp, có những nÆ°á»›c cá» không phải suy diá»…n theo cách thÆ°á»ng được. Tháºm chà có những nÆ°á»›c cá» rất khó suy Ä‘oán, có những nÆ°á»›c cá» mà có khi cả Ä‘á»i ngÆ°á»i ta cÅ©ng không phá giải được. Cuối cùng trở câu đó không lá»i giải.
Lão thấy những hà nh Ä‘á»™ng của Trần Băng có chút khó hiểu, thế cá» vốn nó đã không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng có thể trong thá»i gian ngắn mà phá giải được, hÆ¡n nữa Hà n Mặc Tuân đã thiết kế thế cá» thì cÅ©ng đã nghiên cứu kỹ cà ng lắm rồi, có những chá»— Ä‘á»™c đáo riêng, huống chi còn bá» ra táºn hai năm để nghiên cứu ra thế cá» nà y nữa chứ, là m sao trong vòng má»™t canh giá» có thể giải được chứ? Äây đúng là má»™t truyện cÆ°á»i trong ngà n lẻ má»™t đêm. Tuy Trần Băng cÅ©ng đã sá»›m bá»™c lá»™ cái trà tuệ của hắn rồi, lão cảm thấy cái nà y không phải là chuyện nói không là có thể phá giải được. NhÆ°ng kỳ tÃch vẫn là kỳ tÃch, là m sao mà có thể tùy tiện nhìn ra được chứ.
- Kiêu ngạo quá à , đúnglà ngông cuồng quá à .
Hà n Mặc Tuân cÅ©ng ngẩn cả ngÆ°á»i ra, cái nà y phải nói là từ lúc sinh thá»i đến bây giá» vẫn chÆ°a có ai kiêu ngạo ngông cuồng nhÆ° hắn.
Lão thấy thế cá» mình thiết kế không phải tầm thÆ°á»ng, bá» ra tâm huyết táºn hai năm liá»n, vốn dÄ© thế cá» nà y mang ra để kết giao trong trốn quan trÆ°á»ng, vốn định tá»± mình biểu diá»…n tà i nghệ cho má»™t vị đại nhân có sở thÃch cá» quạt nhÆ° lão để chứng tá» tà i năng của mình, nhÆ°ng kế hoạch không bằng biến hóa, những nhân váºt ở kinh thà nh chÆ°a kịp tá»›i xem lão biểu diá»…n thì tên tiểu tá» Trần Băng nà y đã sá»›m tá»›i rồi.
Hiện tại lão cÅ©ng chẳng cần biết là công bằng hay là công chÃnh, cục tức đã che mất đôi mắt của lão rồi, sá»± lạnh lùng nhất trong nhân tÃnh của con ngÆ°á»i cÅ©ng đã thể hiện ra rồi, lão lạnh lùng cÆ°á»i nói:
- Không ngá» Trần công tá» tá»± tin, tà i tình nhÆ° váºy, cảm thấy trong má»™t canh giá» là công bằng, váºy thì má»™t canh giá» váºy, lão phu không có ý kiến gì hết cả.
Những nét cÆ°á»i lạnh lùng trên khuôn mặt lão dần dần cà ng thêm lạnh lùng hÆ¡n, khuôn mặt từ Ä‘á» bừng trở lên tái nhợt, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng ghê rợn, nhìn thẳng và o mắt Trần Băng.
- Công tá», thiếp sợ lắm.
Song Nhi đứng bên cạnh Trần Băng, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hà n Mặc Tuân, trong lòng cảm thấy rất Ä‘á»—i hoảng sợ, nà ng chÆ°a bao giá» thấy bá»™ dạng lạnh lùng đáng sợ nà y của Hà n Mặc Tuân cả, nà ng vá»™i túm chặt tay Trần Băng, lúc nà y Trần Băng nhÆ° ngá»n núi để Song Nhi nÆ°Æ¡ng tá»±a váºy, nà ng túm chặt lấy sợ Trần Băng chạy mất không quản gì mình nữa.
Trần Băng dịu dà ng vỗ nhẹ và o đầu Song Nhi nói:
- Song Nhi, có ta ở đây, nà ng không phải sợ gì cả, nà ng đáng yêu nhÆ° váºy, là m sao ta có thể bá» lại mình nà ng ở đây được chứ, nà ng tá»›i đâu ta cÅ©ng sẽ bảo há»™ nà ng, nếu nà ng đứng dÆ°á»›i sa mạc nóng rá»±c ta sẽ là má»™t bình nÆ°á»›c để là m mát lạnh nà ng, nếu nà ng đứng giữa bắc cá»±c rét thấu xÆ°Æ¡ng, ta sẽ là má»™t chiếc chăn ấm để sá»a ấm cho nà ng, chỉ cần lúc nà o nà ng cần tá»›i ta thì ta nhất định sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng.
- Công tá», thiếp tin ngÆ°á»i, chỉ có công tá» là ngÆ°á»i tốt vá»›i thiếp nhất.
Vẻ mặt Song Nhi rất ngượng ngùng, tâm trạng cÅ©ng đã dần bình thÆ°á»ng trở lại, nghe được những lá»i Trần Băng nói, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không còn sợ ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Hà n lão tá» nữa rồi.
Thấy ánh mắt dịu dà ng của Song Nhi, trong lòng Trần Băng cảm thấy rất vui sÆ°á»›ng, cảm giác mình đứng ra bảo há»™ nhÆ° váºy nhÆ° vẻ anh hùng cứu mỹ nhân váºy, lúc nà y đây hắn không đứng ra giải quyết thì còn ai giải quyết giúp hắn được nữa chứ.
Vẻ mặt Khổng Nghi Tần cÅ©ng tá» vẻ rất ngưỡng má»™, tên tiểu tá» nà y, ta vừa truyá»n đạt cho hắn ba mÆ°Æ¡i sáu kế tán gái, bây giá» hắn cÅ©ng đã biết táºn dụng ngay rồi, còn có cảm giác TrÆ°á»ng Giang sóng sau đè sóng trÆ°á»›c nữa chứ, quả tháºt cÅ©ng là nhân tà i đó.
Hà n Mặc Tuân lại không nghÄ© nhÆ° váºy, há»a lá»›n sắp tá»›i rồi, hai đứa cẩu nam nữ nà y còn đứng đó mà tán gẫu rồi chém gió nữa sao, nói yêu nói Ä‘Æ°Æ¡ng, đúng là chẳng ra thể thống gì cả, không coi ta má»™t quốc há»c đại gia ra cái gì cả.
Trần Băng không hỠđể ý tá»›i sá»± coi thÆ°á»ng của Hà n Mặc Tuân, cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên chiếc bà n, rất nghiêm túc quan sát thế cá» mà Hà n Mặc Tuân đã thiếp láºp ra.
Tầu há»a không phải đẩy, núi thái sÆ¡n không phải đắp, không phải cái gì cÅ©ng có thể chém gió được. Hắn dám thu ngắn thá»i gian giải thế cá» nà y thà nh má»™t canh giá», chứng tá» trong đầu Trần Băng đã có những chuẩn bị kỹ cà ng rồi, vá»›i trình của hắn, ngay cả ở trên kiếp trÆ°á»›c, cả nÆ°á»›c cÅ©ng chẳng kiếm đâu ra những thiên tà i nhÆ° hắn được, vá»›i trà nhá»› tuyệt vá»i của hắn, sá»± phân tÃch rất rạch ròi của hắn, có thể đứng và o tóp đầu của những ngÆ°á»i có khả năng tuyệt đỉnh nhất, hÆ¡n thế nữa còn được Ä‘Ã o tạo bà i bản ở cục an ninh quốc gia nữa chứ, khả năng phân tÃch tình huống và sá»± việc rất nhạy bén, thì đối vá»›i những chuyện nà y cÅ©ng chỉ là vặt vãnh mà thôi.
Dá»±a và o những phÆ°Æ¡ng diện khác mà nói, giải máºt mã và phá thế cá» cÅ©ng có những diệu thủ tÆ°Æ¡ng đối giống nhau, đó là trong những chá»— không ai tưởng tượng nổi tìm ra được cái mấu chốt nhất. Lúc nguy hiểm nhất, chÃnh là lúc quan trá»ng nhất để giải quyết sá»± việc, những lúc giải mã gặp khó khăn, Ä‘á»u tìm những nhân váºt cấp quốc gia để phá vỡ cái thế tráºn nà y, để đầu óc thoải mái hÆ¡n má»™t chút.
Lúc rảnh rá»—i hắn cÅ©ng đã Ä‘á»c và nghiên cứu rất kỹ cà ng những bá»™ viết những thế cá» vô cùng hóc búa rồi, má»—i má»™t thế bà i Ä‘á»u có hà ng trăm cách để giải quyết, hắn Ä‘á»u nắm rõ trong lòng bà n tay rồi, nên trong những tình huống nà y không há» tá» ra hoảng hốt chút nà o. Hắn cẩn tháºn xem xét thế cá» tuyệt há»c của Hà n Mặc Tuân, chỉ thấy thế cá» lá»±c rất nhiá»u, xe mã pháo tốt Ä‘á»u trong thế gian nan nguy hiểm, không nhÆ° những thế cá» Ä‘Æ¡n giản kia, nhÆ°ng Trần Băng biết những thế cá» nà y Ä‘á»u là cách để che má» con mắt mà thôi, Ä‘iá»u quan trá»ng là biết cách hóa giải sá»± phức tạp mà lại Ä‘Æ¡n giản nà y đừng để cho nó là m má» con mắt trÆ°á»›c đã.
Hắn xem qua má»™t lượt thế cỠđã, trong lòng cÅ©ng không khá»i tán thưởng, thế cá» nà y của lão Hà n Mặc Tuân cÅ©ng rất thượng thừa đó chứ, tuy không thể nói là đỉnh trong tất cả cái đỉnh, nhÆ°ng trong thế cá» nà y cÅ©ng đã thấy được thá»±c lá»±c và sá»± sâu xa của Hà n Mặc Tuân. Hắn đứng ngay bên bà n cá», sững sá» nhìn bà n cá», bao nhiêu năm là m công tác giải mã, đã tạo cho Trần Băng có má»™t tinh thần chuyên tâm hÆ¡n ngÆ°á»i, hắn dần dần tiến và o viá»…n cảnh quên sá»± tồn tại của mình lúc nà y, toà n bá»™ tâm huyết Ä‘á»u đặt và o thế cá» nà y rồi, tất cả những xao Ä‘á»™ng bên ngoà i Ä‘á»u không ảnh hưởng coi nhÆ° không liên quan gì tá»›i hắn cả, dÆ°á»ng nhÆ° trong thế giá»›i của hắn, tất cả Ä‘á»u ngừng thở, chỉ cầu nguyện cho hắn mà thôi, vì hắn chúc phúc.
Song Nhi mở to đôi mắt ra, không nháy mắt mà nhìn chằm chằm và o Trần Băng, trong lòng không khá»i suy tÆ°, lúc nà y đây Trần Băng nhÆ° biến thà nh hai ngÆ°á»i váºy, lúc trÆ°á»›c là má»™t ngÆ°á»i hỉ ná»™ ái lạc Ä‘á»u có cả, thÆ¡ văn lai láng khiến ngÆ°á»i khác phải ngưỡng má»™, nhÆ°ng hiện tại Trần Băng không há» tá» ra má»™t thái Ä‘á»™ gì cả, chuyên tâm và o việc giải thế cá» nà y, lẽ nà o đây má»›i chÃnh là con ngÆ°á»i tháºt của Trần Băng sao?
Nà ng Ä‘ang giáºt mình thất thần, thấy trên trán và trên mÅ©i của Trần Băng có những giá»t mồ hôi, nà ng vá»™i rút khăn tay ra lau mồ hôi cho hắn, khăn tay vừa luồn nhẹ qua khuôn mặt của Trần Băng, tay của nà ng không hiểu vì sao cứ run báºt lên, cái cảm giác nà y từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a thấy bao giá», cứ nghÄ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y Ä‘ang vì mình lấy lại thanh danh nên lại cảm thấy trong lòng rất ấm áp, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» vẫn chÆ°a có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o vì nà ng mà đứng ra che chắn cho nà ng cả, mà Trần công tá» trÆ°á»›c mặt chỉ vì má»™t sá»± hiểu lầm mà đứng ra nháºn lá»—i và tiếp nháºn sá»± khiêu chiến của ngÆ°á»i ta, tháºt khiến mình cảm Ä‘á»™ng.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
mavantai_003 ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
zhaozheng
26-08-2012, 11:06 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 23: Äại công cáo thà nh
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Nà ng Ä‘ang nghÄ© ngợi thất thần, thá»i gian cÅ©ng đã trôi qua hÆ¡n ná»a cảnh giá» rồi, chỉ nghe thấy Trần Băng hừ má»™t tiếng rất nhẹ nhà ng, dÆ°á»ng nhÆ° có chút mệt má»i ngồi trên ghế tá»±a, Song Nhi thấy vẻ mặt của Trần Băng có chút mệt má»i, quan tâm nói:
- Công tá», ngÆ°á»i vẫn ổn chứ?
Vừa nãy Trần Băng Ä‘ang trong cảnh chuyên tâm nên quên hết má»i thứ diá»…n ra hiện tại, lúc nà y cÅ©ng đã định thần lại, trong ná»a canh giỠđó, hắn cÅ©ng đã dùng chừng và i trăm những thế cá» biến hóa từ đầu đến cuối nghiên cứu hết rồi, có lẽ sẽ lấy má»™t trong những cách phá thế cá» nà y trong mấy trăm cách đó, lúc nà y trong lòng hắn nặng nhÆ° má»™t cục đá váºy. Tuy thế cá» nà y đối vá»›i những ngÆ°á»i biến thái nhÆ° hắn thì cÅ©ng không có gì gá»i là khó khăn cho lắm, nhÆ°ng từ ngà y xuyên việt tá»›i bây giá» rất lâu rồi chÆ°a bao giá» váºn dụng đầu óc nhiá»u tÃnh toán và suy Ä‘oán nhiá»u nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa chuyện nà y liên quan tá»›i danh dá»± và trinh tiết của Song Nhi, hắn phải tÃnh toán kỹ lưỡng tránh xảy ra sai sót, cứ suy tÃnh xem có bị sai sót gì không, nên cÅ©ng có chút mệt má»i là bình thÆ°á»ng thôi.
Thấy Song Nhi cứ lăm lăm lau mồ hôi cho hắn, trong lòng có chút cảm động, bỗng nhiên nghĩ ra được những trò ác ý, hắn giả bộ vẻ mặt bi thương nói:
- Song Nhi, thế cá» nà y quả tháºt rất khó, vừa nãy ta cÅ©ng đã cố gắng để phá nó, nhÆ°ng cÅ©ng không tìm ra được cách nà o để phá cả, váºy phải là m sao bây giá»?
Song Nhi nghe váºy, trong lòng có chút xao Ä‘á»™ng, việc nà y liên quan tá»›i sá»± trinh tiết và danh tiếng của má»™t ngÆ°á»i con gái nhÆ° nà ng, nhÆ°ng thấy Trần Băng có vẻ mệt má»i trÆ°á»›c mặt mình, nà ng vá»™i và ng trấn an nói:
- Công tá», ngÆ°á»i cÅ©ng đã có hết sức rồi, Song Nhi cÅ©ng rất cảm Æ¡n ngÆ°á»i, đây là mệnh của Song Nhi không tốt, không thể trách ngÆ°á»i khác được.
Vừa nói vừa lau những giá»t nÆ°á»›c mặt chảy trên khuôn mặt.
Khổng Nghi Tần sá»›m đã dá»± Ä‘oán được cục diện thế nà y rồi, kỳ tÃch dù sao cÅ©ng chỉ là kỳ tÃch mà thôi, là m sao có thể dá»… dà ng xuất hiện trÆ°á»›c mắt mình được chứ, lão đã sá»›m nghÄ© ra rằng, cho dù Trần Băng có phá giải được thế tráºn nà y, thì hắn cÅ©ng phải cầu xin Hà n Mặc Tuân, cho dù thế nà o Ä‘i chăng nữa thì Hà n Mặc Tuân cÅ©ng phải chấp nháºn thôi, tiểu huynh đệ nà y mình nhất định phải kết giao má»›i được.
Trong lòng Hà n Mặc Tuân không khá»i cÆ°á»i lạnh lùng, lão phu đã dà y công thiết láºp ra những thế cá» nà y là m sao má»™t tiểu tá» thối không biết trá»i cao đất dầy nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể phá giải được chứ? Chá»› nói hai canh giá», cho dù hai năm ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a chắc đã giải được, nghÄ© tá»›i đây, sá»± bá»±c tức cÅ©ng vÆ¡i Ä‘i phân ná»a, nhÆ°ng thấy vẻ mặt hồn nhiên không có chút lo lắng của Trần Băng, trong lòng lão không khá»i chán nản, cÆ°á»i trà o phúng nói:
- Vừa rồi chẳng phải Trần công tá» nói má»™t canh giá» là có đủ mà ? Bây giỠđã thấy sá»± lợi hại trong những thế cá» nà y chÆ°a? thanh niên mà , đừng nên quá kiêu ngạo, cần phải biết rằng, bên ngoà i còn nhiá»u ngÆ°á»i hÆ¡n mình nhiá»u lắm.
Trần Băng cÅ©ng không thèm để ý gì, tất cả Ä‘á»u nằm trong tầm kiểm soát của hắn rồi, hắn ngáp má»™t cái rồi nói:
- Chẳng phải vẫn còn ná»a canh giỠđó sao? Không vá»™i được, không vá»™i được, để ta nghỉ ngÆ¡i má»™t lát.
Cánh tay hắn đặt trên bà n rồi nhắm mắt lại, dùng hai tay chống trước cằm trầm ngâm nói:
- NgÆ°á»i xÆ°a lợi hại nhÆ°ng Trần Băng ta còn lợi hại hÆ¡n gấp ngà n lần. Song Nhi, tá»›i hai canh giá» thì báo ta má»™t tiếng nhé.
Nói xong cũng chẳng quan tâm gì nữa rồi ngủ luôn.
Song Nhi đồng ý, không hiểu Trần Băng là m váºy là có ý gì.
Khổng Nghi Tần thấy váºy cÅ©ng ngây ngÆ°á»i ra, trong lòng không ngừng tÃnh toán, , chẳng nhẽ tên tiểu tá» nà y đã giải được thế cá» nà y rồi sao, nhìn vẻ mặt không có chút phiá»n muá»™n lo lắng của Trần Băng, thầm nghÄ© chẳng nhẽ kỳ tÃch tháºt sá»± có lúc nà y rồi sao, lúc nà y lão rất có hứng khởi nhìn Trần Băng, quả tháºt lão mong ná»a canh giá» nà y trôi qua tháºt mau, xem kết quả thế nà o.
Hà n Mặc Tuân thì luôn tá»± tán thưởng mình, cứ nghÄ© gừng cà ng già cà ng cay, thà nh tá»±u của cả Ä‘á»i mình cuối cùng cÅ©ng không ai có thể vượt lên nổi, nhÆ°ng khi nghe Trần Băng nói câu nà y, trong lòng không khá»i trầm xuống, cảm giác rất khó chịu, lúc nà y lão không thể phán Ä‘oán nổi rốt cuá»™c tên tiểu tá» nà y là m váºy chỉ là thủ thuáºt che mắt hay là kỳ tà i Ä‘Æ°Æ¡ng thế nữa, không ngá» trong thá»i gian ngắn ngủi nà y có thể phá được thế cá» mà lão đã dà y công nghiên cứu suốt hai năm trá»i, lẽ nà o tên tiểu tá» nà y ăn phải gan hùm rồi sao?
Thá»i gian cứ cháºm rãi trôi qua, lúc nà y trong lòng Hà n Mặc Tuân nhÆ° lá»a đốt váºy, Khổng Nghi Tần thì chỠđợi niá»m vui bất ngá», vẻ mặt Song Nhi cô nÆ°Æ¡ng thì u sầu, chỉ có Trần Băng là ngủ ngon nhất, ngay cả nÆ°á»›c dãi chảy ra từ khóe miệng mà hắn còn chẳng biết nữa là .
Chá» mãi cuối cùng thá»i gian cÅ©ng đã tá»›i, trong lòng Song Nhi cảm thấy thế nà o ý, cÅ©ng biết thế cá» nà y rất khó có thể phái giải nổi, thầm trách mệnh của mình khổ, rồi tiến lên gá»i Trần Băng:
- Công tá», ngÆ°á»i dáºy Ä‘i, thá»i gian đã tá»›i rồi.
Quả thá»±c Trần Băng mệt má»i tháºt, tối bị hai chị em sinh đôi Song Nhi và Äan Nhi hà nh cả đêm rồi, vừa nãy ngủ được má»™t tẹo khiến tinh thần của Trần Băng nhÆ° tăng lên gấp bá»™i váºy, hắn vÆ°Æ¡n vai má»™t cái rồi cÆ°á»i hi hi nói vá»›i Song Nhi:
- Song Nhi, nà ng đoán xem vừa nãy ta mơ thấy gì nà o?
- MÆ¡ thấy gì váºy?
Song Nhi bĩu môi đáp:
- Lẽ nà o ngÆ°á»i mÆ¡ thấy VÆ°Æ¡ng Mẫu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sao?
- Song Nhi, nà ng Ä‘oán là trúng luôn rồi đó, mÆ¡ thấy VÆ°Æ¡ng Mẫu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tá»›i gặp ta, nói rằng Song Nhi là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng hiá»n là nh tốt bụng thế mà có má»™t lão phu tỠđáng ghét nà o lấy thù tÆ° để là m khó nà ng, đúng là táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm, ta tuyệt đối không tha cho hắn đâu, sau đó nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hết má»±c hiá»n từ rồi nói cách phá giải thế cá» nà y cho ta, Song Nhi, nà ng nói có thần kỳ không nà o?
Trần Băng chém gió.
Song Nhi thông minh sắc sảo, là m sao mà tin được những lá»i hắn nói chứ, nhÆ°ng vừa nghe nói phá giải được thế cá» liá»n vui vẻ nói:
- Công tá», ngÆ°á»i đừng lừa Song Nhi nhé, lẽ nà o công tỠđã giải được thế cá» nà y rồi sao?
- Song Nhi, nà ng phải tin ta, ta là hoa sen má»c dÆ°á»›i bùn sâu, là hoa mai nở trong trá»i đông giá rét, là cây xÆ°Æ¡ng rồng má»c trên sa mạc, không biết ở đâu, không cần biết gian khổ thế nà o, thì có cuá»™c sống rạng rỡ đầy hoa hồng của ta ở đó thôi.
- Công tá», ngÆ°á»i tháºt giá»i quá.
Song Nhi vui vẻ cầm lấy tay Trần Băng nói.
- Ừ, bản công tỠkhông chỉ đầu óc thông minh mà thân thể cũng rất mạnh mẽ, trên cũng mạnh, dưới cà ng mạnh hơn, Song Nhi, sau nà y nà ng sẽ được biết sự hoà nh tráng của ta thôi.
Trần Băng nói có vẻ lẳng lơ.
Song Nhi thuần khiết trong trắng là m sao hiểu được những câu nói xằng nói báºy của Trần Băng chứ, nhÆ°ng Khổng Nghi Tần thì nghe cái hiểu ngay, thầm nói, tên tiểu tá» nà y cÅ©ng lẳng lÆ¡ quá nhỉ, mặt dạn mà y dầy cÅ©ng không kém gì lão phu đâu, lão nghe thấy Trần Băng đã có cách phái giải thế cá» nà y, cÅ©ng đã quá vui mừng rồi, vá»™i và ng tiến lên phÃa trÆ°á»›c nói vá»›i Trần Băng:
- Tiểu huynh đệ, nếu ngÆ°Æ¡i đã giải được thế cá» nà y rồi thì mau biểu diá»…n cho lão phu xem để mở tầm mắt nà o, ta sống ngần nà y tuổi đầu rồi, vẫn chÆ°a thấy sá»± kỳ tÃch nà y bao giá», nếu quả tháºt ngÆ°Æ¡i giải được thế cá» nà y, lát nữa lão phu sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i những bảy mÆ°Æ¡i hai phép thuáºt tán gán nữa.
Vẻ mặt Hà n Mặc Tuân cÅ©ng không biết phải diá»…n đạt thế nà o, tá»›i táºn bây giá» rồi lão cÅ©ng không dám tin, mấy trăm thế cá» biến hóa váºy mà trong thá»i gian ngắn ngủi thế mà hắn nghÄ© ra được, hÆ¡n nữa lại còn phải biểu diá»…n nữa chứ. NhÆ°ng lão cÅ©ng kệ, cho dù có giải được Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng đã thế rồi, ngÆ°á»i buồn phiá»n khó chịu nhất vẫn là lão thôi, lão vá»™i tiến tá»›i thúc giục nói:
- Trần Băng, không ngá» lại giải được thế cá» nà y, thì cÅ©ng đừng có giả thần giả quá»· nữa, biểu diá»…n luôn Ä‘i, để lão phu thưởng thức chân tà i thá»±c há»c của ngÆ°Æ¡i nà o.
Trần Băng cảm thấy thá»i cÆ¡ đã chÃn muồi, lúc nà y mà giải thế cá» sẽ là đã kÃch lá»›n và o tÃnh ngạo mạn của lão, hắn liá»n tiến tá»›i bà n cá» rồi khoa chân múa tay nói:
- Thế cá» nà y quả tháºt bác đại tinh thâm, tổng cá»™ng có ba trăm bảy mÆ°Æ¡i năm thế Ä‘i, má»—i thế Ä‘i có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i kiểu biến hóa, trong những bÆ°á»›c Ä‘i và sá»± biến hóa đó chỉ có má»™t thế Ä‘i chuẩn xác thôi, hiện tại ta đã tìm ra được rồi, hai vị đại gia có thể tham khảo má»™t chút nhé.
Trần Băng cầm quân cá», vừa bà y những cách Ä‘i vừa giải thÃch. Sá»± tá»± tin và nho nhã của hắn khiến Hà n Mặc Tuân toát mồ hôi há»™t, má»—i nÆ°á»›c Ä‘i nhÆ° má»™t lưỡi dao Ä‘ang đâm và o tim lão váºy, má»—i bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘á»u khiến Hà n Mặc Tuân mồ hôi đầm đìa, lúc nà y ánh mắt của Hà n Mặc Tuân nhìn chằm chằm và o thế cá», lão rất muốn Trần Băng Ä‘i má»™t nÆ°á»›c cá» sai lầm, cho dù Ä‘i nhầm má»™t nÆ°á»›c cÅ©ng được rồi, nhÆ°ng, sá»± công thà nh của Trần Băng phải nói chÃnh xác từng li từng tÃ, sá»± tá»± tin của Hà n Mặc Tuân dần dần tan biến mất, thay và o đó là sá»± kinh ngạc, bất đắc dÄ©, lạc phách, suy sút.
Trong nháy mắt, thế cỠlắt léo đầy những khó khăn đã được Trần Băng biểu diễn tới đoạn cuối rồi, kết quả thế cỠnà y đã được giải.
Vẻ tĩnh mịch đến vô cảm, bên tai chỉ nghe thấy những tiếng gió thổi mà thôi.
Trần Băng ngồi trên ghế, bá»—ng nhiên thoải mái cÆ°á»i, nói vá»›i Song Nhi:
- Song Nhi, đại công cáo thà nh, lần nà y thì nà ng yên tâm rồi chứ?
Lúc nà y trong lòng Song Nhi rất vui sÆ°á»›ng, lòng cảm kÃch không thể nà o dùng lá»i nói có thể diá»…n đạt hết được, nà ng biết rằng, Trần Băng dùng trà tuệ của mình để lấy lại thanh danh cho nà ng, cái tình cái ý nà y, là m sao có thể dùng má»™t câu nói mà nói hết được chứ. Nà ng Ä‘Æ°a ánh mắt hiá»n hòa dịu dà ng và sá»± cảm kÃch nhìn Trần Băng, trong lòng đã có những gợn sóng rồi.
Khổng Nghi Tần thì trợn trừng mắt lên kinh ngạc nhìn bà n cá», trong lòng không biết phải diá»…n tả niá»m vui nà y thế nà o nữa, Trần Băng nói thì nghe có vẻ dá»… dà ng, nhÆ°ng ngẫm nghÄ© mà coi, ba trăm bảy mÆ°Æ¡i năm thế Ä‘i, và má»—i thế Ä‘i lại có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i sá»± biến hóa, cứ thế mà tÃnh lại thì cÅ©ng phải có tá»›i hÆ¡n mÆ°á»i ngà n cách biến hóa, là m sao chỉ trong má»™t canh giá» ngắn ngủi váºy mà hắn lại nghÄ© ra được thế Ä‘i chuẩn xác nhất váºy? Äây còn coi là ngÆ°á»i được nữa không? Äúng là khiến ngÆ°á»i khác phải khâm phục.
Hà n Mặc Tuân quả thá»±c cảm nháºn được hai mắt mình Ä‘en đục lại, Ä‘au đầu choáng váng, trong ngÆ°á»i nhÆ° có má»™t luồng khà mang theo huyết cứ muốn thổ huyết ra váºy, lão vá»™i ngăn lại, để đỡ thêm mất mặt, cả Ä‘á»i lão oai phong lẫm liệt rồi, là mẫu ngÆ°á»i Ä‘iển hình trong con mắt của má»i ngÆ°á»i, là ngÆ°á»i thông thiên địa lý thÆ° pháp cá» quạt, nhÆ°ng hôm nay bản thân lão lại không thắng nổi má»™t tên tiểu tá» thối miệng còn hôi sữa nữa chứ.
Lão nghĩ tới đây, bỗng nhiên khuôn mặt dữ tợn hẳn, quát mắng Trần Băng và Song Nhi ầm lên:
- Lần nà y coi nhÆ° đôi cẩu nam nữ các ngÆ°Æ¡i gặp may mắn, vá» sau đừng có đứng trÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i là m cái trò mất mặt nà y nữa.
- Hà n đại gia, sao ngà i lại nói nhÆ° váºy chứ?
Song Nhi rất kinh ngạc, không ngá» Hà n Mặc Tuân lại nói ra được những câu khó nghe nhÆ° váºy.
Mẹ kiếp, Trần Băng nghe được những câu khó nghe của Hà n Mặc Tuân, mặt mà y Ä‘á» bừng lên, trong lòng nhÆ° lá»a đốt, mặc dù vừa nãy Hà n Mặc Tuân là m đủ má»i cách để gây khó dá»… cho hắn, Trần Băng cÅ©ng chỉ coi nhÆ° tÃnh khà của ngÆ°á»i già thì nhÆ° váºy thôi, nhÆ°ng hiện tại, vẻ mặt dữ tợn mà lại nói ra được những câu khó mà lá»t tai thế nà y, đúng là cái tên bại hoại đáng ghét nà y.
Trần Băng vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bà n cá», lấy và i quân cá» rồi láºp má»™t thế cá», rồi nói vá»›i Hà n Mặc Tuân:
- Hà n Mặc Tuân, vừa nãy ta dùng má»™t canh giỠđã phá thế cá» mà ngÆ°á»i đã dà y công nghiên cứu hai năm trá»i, bây giá» chúng ta đánh cuá»™c vá»›i nhau, ta dùng thá»i gian pha má»™t cốc trà tùy tiện bà y ra má»™t thế cá», ngà i chỉ cần dùng hai năm mà giải được thế cá» nà y, thì ngà i thắng, ngà i thấy váºy có công bằng không?
Khổng Nghi Tần nghe váºy thấy rất vui, thầm nghÄ©, cái tên Trần Băng nà y cÅ©ng tháºt ghê gá»›m, là m váºy chẳng phải xỉ nhục Hà n Mặc Tuân sao.
- Công tá», ngÆ°á»i tháºt ghê gá»›m.
Song Nhi cÆ°á»i trá»™m nói.
Hà n Mặc Tuân Ä‘ang bừng bừng, nghe được những câu kiêu ngạo của Trần Băng thế nà y, chẳng thèm để ý tá»›i thân pháºn của hắn, liá»n quát mắng:
- Cái thằng khốn kiếp nà y, dám không coi lão phu ra gì sao, đợi đấy xem ta giải thế cỠnà y.
Lão Ä‘i tá»›i bà n cá», cố gắng bình tÄ©nh lại, cáºn tháºn suy sét những quân cỠđược bà y trên bà n cá», chỉ cảm thấy những quân cá» trên bà n cá» cÅ©ng không nhiá»u, nhìn thì cÅ©ng không phức tạp lắm, nhÆ°ng suy nghÄ© kỹ cà ng thì thấy, có khi còn khó hÆ¡n cả thế cá» mình dùng hai năm nghiên cứu má»›i nghÄ© ra được, còn tinh tế hÆ¡n nhiá»u, chỉ cảm thấy những thế cá» vừa nhiá»u vừa rá»™ng, nhÆ°ng Ä‘i nÆ°á»›c nà o cÅ©ng sẽ gặp bại lụi ngay, nghÄ© được và i chục thế Ä‘i, nhÆ°ng Ä‘á»u không có kết quả gì, trong lòng lão Ä‘ang loạn xì ngáºu lên, nghÄ© tá»›i danh dá»± của mình bị bại hoại ngay hôm nay, không ngá» cả Ä‘á»i không thua ai, giá» thua má»™t tên tiểu tá» thối nà y, trong lòng cà ng thêm bứt rứt, khó chịu, tim Ä‘áºp thình thịch.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hungbathien ,
kimkwanlee ,
mavantai_003 ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
tuantvnb ,
vjpxjnh
26-08-2012, 11:09 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 24: Mưu đồ
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Chu gia đại viện, nam hoa viên, từ vân các, trong phòng được tranh trà rất cổ điển, rất đạm mạc thanh nhã, hà o hoa nhưng không hỠthô kệch, uy nghiêm nhưng không ghê sợ.
Chu lão phu nhân Ä‘uổi toà n bá»™ nha hoà n ra khá»i phòng, vẻ mặt uy nghiêm trÆ°á»›c kia của bà vẫn váºy, nhÆ°ng trong ánh mắt đã hiá»n từ và bình thản Ä‘i rất nhiá»u rồi, ngồi ở đầu giÆ°á»ng, khi không có ngÆ°á»i ngoà i, bà vẫn có thói quen thả lá»ng ngÆ°á»i mình, dÆ°á»ng nhÆ° lúc nà y má»›i chÃnh là con ngÆ°á»i thá»±c của bà .
Trong căn phòng lớn đó giỠchỉ còn hai mẹ con.
Vẻ mặt luôn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Chu Ngô Năng, không giống nhÆ° vẻ mặt căng thẳng nhÆ° lúc ở từ Ä‘Æ°á»ng, hắn thoải mái đứng phÃa sau lão phu nhân, bóp vai cho lão phu nhân, lão phu nhân rất thÃch hưởng thụ những cảm giác nà y, nhÆ° Ä‘ang hưởng thụ má»™t sá»± ấm áp hạnh phúc trong gia đình váºy.
- Ngô Năng à !
Lão phu nhân dịu dà ng nói:
- Từ ngà y cha con bị ngÆ°á»i ta hãm hại, bá» lại hai mẹ con ta, khiến lòng của mẹ tan nát, trong gia tá»™c lá»›n thế nà y, chỉ có má»™t mình mẹ quản lý đôn đốc, con xem, nhỡ má»™t ngà y nà o đó mẹ phải vá» Tây PhÆ°Æ¡ng, thì Chu gia vá» sau phải là m thế nà o đây?
- Mẹ, mẹ yên tâm Ä‘i! sức khá»e của mẹ còn tốt lắm mà , sức khá»e còn hÆ¡n cả con ý chứ, ăn được ngủ được, nên sống tá»›i 99 tuổi là chuyện bình thÆ°á»ng mà , mẹ còn quả lý Chu gia còn lâu nữa.
Chu Ngô Năng vui cÆ°á»i hồn nhiên nói, nhÆ°ng không biết đằng sau còn nhiá»u những chông gai Ä‘ang chá».
- Cái đứa nhỠnà y, chỉ biết nói những câu dễ nghe thôi, mẹ biết là mẹ cũng đã già rồi, sắp vô dụng rồi.
Lão phu nhân cảm thán, rồi lại chuyển chủ đỠnói:
- NhÆ°ng cho dù mẹ có già , nhÆ°ng cÅ©ng còn rắn rá»i lắm, Ä‘á»i nà y mà không tìm ra kẻ nà o hãm hại cha con, thì mẹ chết không nhắm mắt, cái tên gian ác đó đã khiến mẹ phải sống bao nhiêu năm của Ä‘á»i vợ góa, khiến chị gái của con vẫn còn trẻ ngÆ°á»i đã phải gánh vác việc gia đình rồi, cÅ©ng khiến cho má»™t công tá» gia vốn thông minh lanh lợi nhÆ° con ngà y ngà y phải giả bá»™ khá» khạo ngu si váºy.
- Mẹ, lúc đó con còn nhá», không hiểu gì, bây giá» con đã lá»›n rồi, mẹ có thể nói cho con biết, cha con rốt cuá»™c là m sao mà chết ạ? Vì sao ngà y ngà y con phải giả bá»™ khá» khạo ngu si?
Chu Ngô Năng thấy mẹ mình nói có vẻ thÆ°Æ¡ng tâm, liá»n vá»™i và ng há»i. Việc nà y cÅ©ng đã khiến hắn khó xá» bấy lâu rồi, quả tháºt hắn rất muốn biết rối cuá»™c xảy ra chuyện gì.
- Haizz, má»™t lá»i nói không hết được, hồi đó cha con chÃnh trá»±c thịnh niên, văn thÆ¡ lai láng, cầm kỳ thi há»a Ä‘á»u tinh thông cả, chẳng thua kém gì so vá»›i Hà n Mặc Tuân và Khổng Nghi Tần cả, ba ngÆ°á»i há» giao tình vá»›i nhau rất tốt, hÆ¡n nữa đầu óc là m ăn của cha con cÅ©ng rất tốt, trải qua hÆ¡n mÆ°á»i năm bÆ°Æ¡n trải, khiến Chu gia trở thà nh má»™t trong những danh gia vá»ng tá»™c nổi tiếng của đất Hà ng Châu nà y, nhÆ°ng, Ä‘iá»u đó cÅ©ng gây ra sá»± hiá»m khÃch đố kỵ của bao nhiêu ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa tÃnh cách của cha con rất cứng rắn, cÅ©ng đắc tá»™i vá»›i không Ãt ngÆ°á»i, có những ngÆ°á»i háºn thấu xÆ°Æ¡ng cÆ¡.
Lão phu nhân nói tá»›i đây, tá» ra rất mệt má»i, lại nói tiếp:
- NhÆ°ng tá»›i táºn bây giá», vẫn chÆ°a tìm ra hung thủ, là m sao mẹ có thể xuống suối và ng gặp cha con chứ?
- Mẹ, mẹ không nghi ngỠai sao?
Chu Ngô Năng cÅ©ng cảm thấy thù háºn, vá»™i và ng há»i.
- CÅ©ng đã nghi ngá» rất nhiá»u ngÆ°á»i, Lý gia, Thạch gia Ä‘á»u là những đại phú há»™ ở Hà ng Châu nà y, Ä‘á»u có thể là hung thủ, lại còn có Há»— tam nÆ°Æ¡ng đứng đầu nhóm thổ phỉ ở Tây Nam cách đây năm mÆ°Æ¡i dặm nữa, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, đáng nghi ngá» nhất vẫn là ngÆ°á»i trong Chu gia chúng ta. Gia nghiệp của Chu gia rất lá»›n, có nhiá»u chi nhánh khắp nÆ¡i, không biết chừng có những kẻ nà o đó dã tâm hãm hại cha con để lên nắm quyá»n Ä‘iá»u phối nghiệp gia nà y.
Lão phu nhân nói.
- Mẹ sợ nhất là ngÆ°á»i của Chu gia chúng ta là m phải không? Sau nà y sẽ lại Ä‘á»™c thủ vá»›i con nữa sao? Cho nên má»›i bắt con giả dạng khá» khạo ngu si nhÆ° váºy.
Chu Ngô Năng ngạc nhiên nói.
- Äúng váºy, Ngô Năng, nếu con lanh lợi xuất chúng, khó tránh khá»i những kẻ sẽ đầu Ä‘á»™c con để diệt kẻ sẽ lên nắm quyá»n, nên mẹ má»›i bắt con giả bá»™ khá» khạo ngu si nhÆ° váºy, muốn những kẻ muốn hãm hại cha con không còn cái dã tâm đó nữa, sau nà y con sẽ thay cha con báo mối thù nà y.
Lão phu nhân giải thÃch nói.
- Mẹ, bao nhiêu năm nay, mẹ cũng không có chút tin tức nà o của hung thủ sao?
Chu Ngô Năng há»i.
- Không có chút tin tức nà o cả, còn lưu lại một manh mối cuối cùng đó là con dao găm.
Nói xong lão phu nhân lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t con dao găm sáng loáng nói:
- ChÃnh là con dao găm nà y, đã hại chết cha con, hà ng ngà y mẹ Ä‘á»u Ä‘em nó bên mình, là để nhắc nhở mình, mối thù của cha con chÆ°a báo được, thì mẹ ăn không ngon ngủ không yên, vì sá»± nghiệp của Chu gia, vì tÆ°Æ¡ng lai của con, nhất định phải tìm ra được hung thủ giết cha con.
Lão phu nhân oán háºn nói.
- Váºy ngoà i nhị muá»™i ra thì bên cạnh chúng ta chẳng còn ai đáng tin cáºy nữa sao?
Chu Ngô Năng nói rồi cÅ©ng cầm con dao găm lên quan sát kỹ lưỡng, cÅ©ng không nói lên được Ä‘iá»u gì đặc biệt cả.
- Ừ, ngoà i ba ngÆ°á»i chúng ta ra, và thêm những tùy tùng thân cáºn của chúng ta, những ngÆ°á»i khác không thể tin tưởng được, đây không phải là do mẹ hoà i nghi nhiá»u mà do ngÆ°á»i của Chu gia nhiá»u nên phức tạp lắm, bà máºt khó giữ, nếu chẳng may bị tiết lá»™ ra, đó chẳng phải vì cái nhá» mà lỡ cái lá»›n sao.
- Váºy phải là m sao, thiếu niên đã mất cha, đây là ná»—i Ä‘au lá»›n nhất của Ä‘á»i ngÆ°á»i, là m sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn được chứ?
- Ngô Năng, trÆ°á»›c khi chÆ°a tìm được hung thủ, thì con vẫn phải giả dạng khá» khạo ngu si nhé. Äừng tá» ra sá»± thông minh lanh lợi của con nhé. Cứ cố chịu nhẫn nhịn, cho dù thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng phải cố nhẫn nhịn, con biết chÆ°a?
Lão phu nhân ân cần nói.
- Ngô Năng nhớ rồi ạ.
Chu Ngô Năng bất đắc dÄ© trả lá»i, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i má»™t ngÆ°á»i rất thần kỳ, rồi vui mừng nói vá»›i lão phu nhân:
- Mẹ, mẹ thấy Trần Băng là ngÆ°á»i thế nà o? hắn là ngÆ°á»i hôm qua con ngẫu nhiên bắt gặp, ngÆ°á»i nà y cÆ¡ trà giảo hoạt, lại chẳng liên quan gì tá»›i tất cả những ngÆ°á»i nà o ở Hà ng Châu nà y cả, hắn có thể giúp chúng ta tìm ra manh mối, thì chẳng phải dá»… dà ng hÆ¡n chúng ta nhiá»u sao?
Rồi Chu Ngô Năng kể tất cả những chuyện tối qua hắn gặp phải cho lão phu nhân nghe.
Lão phu nhân nghe váºy liá»n tiến tá»›i vuốt vuốt mÅ©i Chu Ngô Năng nói:
- Cái thằng nhóc nà y, lần nà y con đánh nhau là vì cái cô nÆ°Æ¡ng tên Hồng Hạnh gì đó ở Túy HÆ°Æ¡ng Lầu sao, lại còn ghen vá»›i ngÆ°á»i ta nữa chứ.
Chu Ngô Năng đau chỉ biết kêu hứ hứ rồi vội và ng cầm lấy tay mẹ mình nói:
- Ãi dà , mẹ, nếu không là m váºy cho ngÆ°á»i ta thấy, thì là m sao ngÆ°á»i ta biết là Chu Ngô Năng nà y không có há»c vấn gì chứ, là má»™t công tá» không việc gì là không dám là m cả. Äây cÅ©ng là là m theo tâm tá» của mẹ mà , mẹ cÅ©ng đừng trách con nhé.
- Con đừng có cãi Ä‘Ã i, cái cô nÆ°Æ¡ng Hồng Hạnh gì đó ở Túy HÆ°Æ¡ng Lầu nổi tiếng váºy cÆ¡ à , ngay cả lão thái bà nhÆ° mẹ còn biết nữa là , chắc đây cÅ©ng là ý của mẹ sao, má»™t mÅ©i tên trúng hai Ä‘Ãch, con cÅ©ng quả là có mÆ°u đồ đó nhé.
Lão phu nhân nói móc.
Chu Ngô Năng ngượng ngùng cÆ°á»i, lão phu nhân hì hì cÆ°á»i rồi lại nói:
- Thanh niên, ngÆ°á»i nà o chẳng Ä‘a tình, tam thê tứ thiếp, cái nà y mẹ hiểu được, nhÆ°ng con phải nhá»› kỹ rằng, ngÆ°á»i của Chu gia tá»›i đâu cÅ©ng là má»™t đấng hảo hán, đầu óc là m ăn thì khá»i phải bà n, được là m quan viên thì tốt quá rồi, cho dù có Ä‘i tìm gái thì cÅ©ng phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh mà tìm chứ, đừng có là m cái mặt của mẹ bị ngÆ°á»i ta chá»i và o là được.
Mẹ đúng là ngÆ°á»i nghÄ© ngợi thấu đáo à . Chu Ngô Năng cÅ©ng cảm thấy mình thanh niên thế nà y có khi còn lạc háºu hÆ¡n cả mẹ mình ý chứ, vá»™i và ng cÆ°á»i nói:
- Dạ, con hiểu ý của mẹ mà , nhất định nghe theo lá»i dạy bảo của mẹ, nhất định không là m bẽ mặt mẹ đâu ạ.
Lão phu nhân cÆ°á»i rồi khẽ vuốt nhẹ má Chu Ngô Năng má»™t cái, sau đó bá»—ng nhiên dặn dò nha đầu Ä‘ang đứng ở ngoà i cầm hai tá» giấy, Chu Ngô Năng nhìn thì biết rằng đây chẳng phải là bà i thÆ¡ sau khi mình và Trần Băng uống say viết ra đó sao, lão phu nhân nhìn Chu Ngô Năng nói:
- Con à , sau nà y đừng có là m những bà i thÆ¡ thế nà y nữa nhé, tránh ngÆ°á»i ta Ä‘oán được tâm trạng của con, con hiểu không?
Chu Ngô Năng tối qua uống đến nôi say mèm ra, trong lúc không cẩn tháºn đã để lá»™ tâm trạng của mình ra, bây giá» cÅ©ng cảm thấy có chút hối háºn, vá»™i gáºt gáºt đầu nghe theo.
Lão phu nhân lại nhìn bà i thÆ¡ của Trần Băng, rồi lại nhìn nét chữ nhÆ° rồng bay phượng múa, rất có khà thế. Chu Ngô Năng nhắm mắt lại, ngẫm nghÄ© giây lát rồi trịnh trá»ng nói:
- Nhìn nét chữ là biết nết ngÆ°á»i, Ä‘á»c bà i thÆ¡ là biết trà tuệ của ngÆ°á»i đó. NgÆ°á»i nà y tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, trà viá»…n thiên lÃ, nhất định không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng rồi, chỉ cần nhìn nét chữ là nháºn thấy, tÃnh cách thì chắc chắn cÅ©ng là những ngÆ°á»i phong lÆ°u tà i tá» rồi, nhÆ°ng không biết được nhân phẩm thế nà o.
- NgÆ°á»i nà y rất chân thá»±c và nhiệt tình, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp, cÅ©ng là ngÆ°á»i đáng để trân trá»ng, con thÃch những ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Con Ä‘Æ°a hắn tá»›i Chu gia, là muốn Ä‘Ãch thân mẹ xem hắn là ngÆ°á»i thế nà o?
Chu Ngô Năng nói.
- NhÆ°ng con thÃch thì có là m được gì chứ, chỉ dá»±a và o những Ä‘iá»u nà y thì là m sao biết rõ được nhân phẩm thá»±c sá»± của Trần Băng chứ, lòng ngÆ°á»i khó lÆ°á»ng lắm, không trải qua phong ba bãi táp, là m sao có thể kiểm nghiệm được bản chất thá»±c chứ. Mẹ đã trải qua bao nhiêu chuyện rồi, ngoà i ngÆ°á»i thân cáºn nhất của mình ra thì chẳng tin ai cả.
Lão phu nhân thở dà i nói.
- Mẹ, thá»±c ra tối qua sau khi con vá», đã Ä‘iá»u tra chút vá» hắn rồi, dÆ°á»ng nhÆ° hắn từ trên trá»i rÆ¡i xuống váºy, những ngÆ°á»i xung quanh chẳng ai biết hắn từ đâu tá»›i cả, tóm lại, cÅ©ng thần bà lắm ạ. Mẹ, chúng ta cÅ©ng không nên lúc nà o cÅ©ng nghÄ© ngÆ°á»i ta xấu xa lắm, gã Trần Băng nà y con cảm thấy cÅ©ng rất tốt, con ngÆ°á»i mà , đôi khi cÅ©ng phải tin tưởng và o cảm giác của mình nữa, dù sao cảm giác thì nó cÅ©ng chân tháºt nhất.
Thấy lão phu nhân vẫn chưa nói gì, lại nói tiếp:
- Dù sao chúng ta cÅ©ng đã bắt chó Ä‘i cà y rồi, thu nạp hắn là m thầy dáºy há»c cho con rồi, cho dù thế nà o Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng là má»™t nhân tà i hiếm có, hiện tại cái chúng ta thiếu đó chÃnh là nhân tà i.
Lão phu nhân trầm nghâm hồi lâu rồi nói:
- Dạy há»c thá»±c ra cÅ©ng chẳng có tác dụng gì cả, không có gì ghìm chân hắn thì sau nà y hắn có muốn rá»i Ä‘i thì cÅ©ng chẳng ai ép hắn được.
- Äánh và o lÆ°Æ¡ng tâm là trên hết, do váºy chúng ta phải lấy tình cảm để Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, để nắm được cái tâm của hắn, ta đã để Song Nhi cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i hầu hạ Trần Băng rồi, Song Nhi cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là má»™t mỹ nhân vẫn chÆ°a chÃn chắn cho lắm, nhÆ°ng được cái thông minh và biết Ä‘iá»u, nhất định sẽ nắm trá»n được trái tim của hắn.
Chu Ngô Năng nói.
- Äó là vá» sau, cái trÆ°á»›c mắt vẫn là quan trá»ng nhất, phải giữ chặt hắn trong lòng bà n tay Chu gia chúng ta, lấy tình để lay Ä‘á»™ng ngÆ°á»i đó cÅ©ng chỉ là việc sau nà y thôi. Äợi mẹ nghÄ© ra má»™t cách rà ng buá»™c hắn và o Chu gia chúng ta.
Chu Ngô Năng lo lắng nói:
- Mẹ, chúng ta phải là m những chuyện Ä‘Æ°á»ng hoà ng đừng là m những mÆ°u mô là được.
- Mẹ hiểu mà , con nghÄ© mẹ là má»™t ngÆ°á»i không biết dùng ngÆ°á»i sao? Nhân tà i thì không có nhiá»u, nhÆ°ng cÅ©ng phải khống chế được hắn, nếu không khống chế được thà nh ra là mối há»a lá»›n cho chúng ta, mẹ sẽ tìm má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhất để thu nạp Trần Băng là ngÆ°á»i của chúng ta, còn cách gì thì mẹ đã có chừng má»±c rồi.
Nói tá»›i đây, lão phu nhân liá»n cÆ°á»i nói:
- Con à , con cứ chuyên tâm mà thu phục Hồng Hạnh cô nương ở Túy Hương Lầu đi, nếu không thu phục được thì mẹ không tha cho đâu.
- Tuân lệnh!
Chu Ngô Năng hà nh lễ rồi chạy ra ngoà i.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hang_thieu_long ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
mavantai_003 ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
tuantvnb ,
vjpxjnh
26-08-2012, 11:10 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 25: Má»™t mÅ©i tên trúng ba Ä‘Ãch
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Sau khi Hà n Mặc Tuân tức quá mà ngất Ä‘i, há»™c cả máu mồm ra, nằm liệt giÆ°á»ng ba ngà y không dáºy nổi, tá»›i Lý gia tìm má»™t ông thầy lang y thuáºt cao siêu, má»—i ngà y trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ xoa bóp rồi hầu hạ, tá»›i lúc nà y cÅ©ng đã đỡ chút rồi, chỉ có Ä‘iá»u mất mặt quá rồi nên không muốn đối diện vá»›i Trần Băng nữa, cứ thế ở nhà bệnh vặt cho thà nh bệnh nặng, không bệnh thì giả bá»™ bị bệnh.
HÆ¡n nữa từ nay vá» sau Hà n Mặc Tuân còn có má»™t bảo bối lá»›n nữa, đó chÃnh là thế cá» mà Trần Băng đã thiết láºp, thế cá» nà y rất phức tạp khó Ä‘oán, bác đại tinh thâm, vốn dÄ© lão cho rất tá»± tin vá» lÄ©nh vá»±c nà y, cứ nghÄ© mình là vô dịch không ngá» lại bại dÆ°á»›i tay Trần Băng. Việc hiện tại lão cần là m đó chÃnh là giải thế cỠđó, là m nhÆ° váºy má»›i có thể trừ cái cục tức trong ngÆ°á»i được, ngà y ngà y Ä‘á»u báºn rá»™n láºt tìm những trang sách cổ, xem có thể tìm ra cách phá thế tráºn nà y không, là m gì còn tâm trạng để dạy há»c nữa chứ.
Trần Băng tuy là thầy dáºy của Chu công tá», cÅ©ng coi nhÆ° ngÆ°á»i bạn cùng há»c váºy, má»—i ngà y Ä‘á»u cắp sách há»c cùng Chu Ngô Năng. Cái lão Hà n Mặc Tuân không có bệnh giả bá»™ mắc bệnh, không tá»›i dạy há»c nữa, Trần Băng không thấy nên trong lòng rất thoải mái, hÆ¡n nữa còn mừng rỡ nữa chứ.
Chu Ngô Năng không có vẻ mặt nhÆ° heo nhÆ° lợn của Hà n Mặc Tuân giám sát nữa, trong lòng cảm thấy rất vui sÆ°á»›ng, liên tục cảm thán Trần Băng đã cứu dá»—i Ä‘á»i hắn, nên không tránh khá»i tán thưởng rồi.
Khổng Nghi Tần giảng bà i thì không há» bám và o má»™t khuôn mẫu nà o cả, rất hà i hÆ°á»›c buồn cÆ°á»i, nhất là khi có tên Trần Băng nà y chêm chá»c và o, nên không khà rất thoải mái và hòa hợp. Chu Ngô Năng há»c ở Khổng Nghi Tần là thÆ¡ ca, sách luáºn quốc chÃnh. Còn Trần Băng thì rất giảo hoạt, hắn vẫn nhá»› Khổng Nghi Tần còn có má»™t Ä‘á»™c môn tuyệt kỹ đó là bảy mÆ°Æ¡i hai phép biến hóa để tán gái nữa, má»—i ngà y hắn Ä‘á»u há»c lá»n được chút Ãt, nhÆ°ng Khổng Nghi Tần cÅ©ng vô cùng ki bo, má»—i ngà y chỉ có nói chút đỉnh thôi, là m sao đủ cho Trần Băng thưởng thức được, đôi khi Trần Băng còn chá»i thá» nữa, nhÆ°ng Khổng Nghi Tần không hiểu những câu chá»i thá»i hiện tại nên cÅ©ng chẳng thèm để ý gì.
Má»™t ngà y, ánh nắng tÆ°Æ¡i sáng, trá»i trong nắng ấm, Trần Băng lấy thá»i gian nghỉ trÆ°a Ä‘i tìm chút linh cảm, hắn du đãng khắp con Ä‘Æ°á»ng, giống nhÆ° con thiêu thân lắc trái lắc phải, khoe khoang quyến rÅ©, Ä‘ang dùng những món nghá» mà Khổng Nghi Tần đã dạy hắn để kiếm con mồi xinh đẹp.
- Xin há»i vị tiểu thÆ° xinh đẹp nà y, viên gạch nà y có phải nà ng đánh rÆ¡i xuống không váºy?
Hắn nhắm được má»™t cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp, trong lòng thấy mừng thầm, cầm má»™t viên gạch tiến tá»›i há»i.
- Tên phóng đãng nà y, cút ra xa ta một chút.
Cô nương xinh đẹp nói ra câu tà n khốc.
Trần Băng sá» sá» mÅ©i mình, không hỠđể ý gì, tiếp tục tìm má»™t con mồi khác, nhÆ°ng chỉ trong chốc lát, nÆ¡i phố xá xa hoa dÆ°á»ng nhÆ° ghi tá» cáo thị:
- Các vị tiểu thÆ° xinh đẹp hãy chú ý, có má»™t anh chà ng cầm gạch mặc má»™t bá»™ đồ thÆ° đồng, tá»›i đâu cÅ©ng là m quen vá»›i ngÆ°á»i đẹp, ngÆ°á»i nà y đầu óc có vấn Ä‘á», nên có gặp cÅ©ng không nên hoảng hốt, cứ thong dong mà đối mặt.
Song Nhi Ä‘i phÃa sau xa xa Trần Băng, trong lòng vừa tức vừa thẹn, thẹn là vì Trần Băng cầm má»™t viên gạch Ä‘i khắp nÆ¡i để là m quen ngÆ°á»i đẹp, đúng là nhục nhã cho kẻ có há»c, chẳng khác gì má»™t tên háo sắc cả, là m nhÆ° váºy là m sao má»™t tiểu nha đầu nhÆ° nà ng có thể ngẩng đầu lên được chứ, tức là bởi vì, Ä‘i là m quen ngÆ°á»i đẹp cần gì phải mang theo gạch chứ, từ cổ tá»›i kim chÆ°a thấy ai là m quen vá»›i ngÆ°á»i đẹp lại nhÆ° váºy cả, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không dám đứng xa quá, nhỡ không may Trần Băng Ä‘i mất thì sao, chẳng phải thân pháºn nha hoà n của nà ng sẽ dừng từ đây sao?
Nà ng nhìn thấy bản bố cáo nà y, rồi bĩu bĩu môi nói:
- Công tá», đấy ngà i xem, vá»›i công phu vừa nãy của ngà i đã gặp không Ãt phiá»n toái đâu, bây giỠđã biến thà nh kẻ ngÆ°á»i khác gặp cÅ©ng háºn cÅ©ng ghét rồi.
Trần Băng trừng mắt lên nhìn bản bố cáo, vá»™i và ng ném viên gạch trên tay Ä‘i, không khá»i cảm thán:
- Ai có thể hiểu nổi sá»± quyến rÅ© của bản công tá» chứ? Khổng Nghi Tần là m há»ng việc đại sá»± của ta rồi.
- NgÆ°á»i khác cÆ°á»i ta Ä‘iên khùng, ta cÅ©ng chẳng thèm để ý gì há», không thấy má»™ NgÅ© Lăng hà o kiệt thì chÆ°a thấy sá»± lợi hại của Trần Băng nà y.
Trần Băng cao giá»ng kêu lên, giá»ng của hắn khiến đám đông vây lại xem. ThÆ° sinh áo trắng hôm vừa rồi thi thố cá» vá»›i hắn cÅ©ng đứng ở má»™t bên, trong lòng không khá»i kinh ngạc:
- Hay hay! Trong câu văn của tên tiểu tá» nà y cÅ©ng có trình Ä‘á»™ đó chứ, quả tháºt hiếm có.
- Tránh ra, tránh ra!
Chợt nghe một tiếng vó ngựa vang lên, một hà ng quan sai nha dịch cưỡi những con ngựa to lớn xuất hiện trước mặt Trần Băng:
- Bắt cái tên gián điệp nà y lại cho ta!
Tên đứng đầu vội và ng hét lớn lên.
Có mấy ngÆ°á»i quan sai xuống ngá»±a, trói Trần Băng má»™t cách cẩn tháºn, má»™t đám ngÆ°á»i dân xung quanh bá» chạy tứ phÃa, chỉ có má»™t thÆ° sinh mặc áo mà u trắng và tùy tùng của hắn vẫn còn từ xa nhìn lại.
Trần Băng không hiểu vì sao, mắt nhìn thấy ngÆ°á»i phát hiệu lệnh, có má»™t đôi mắt tam giác, hÆ¡i nhÃu mà y, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i lạnh lùng khó có thể cảm nháºn được, Trần Băng vá»™i há»i nói:
- NgÆ°Æ¡i là ai? Giữa thanh thiên bạch nháºt thế nà y, dá»±a và o cái gì mà bắt ta?
Song Nhi cÅ©ng vá»™i và ng đứng lên trÆ°á»›c mặt Trần Băng há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i dá»±a và o gì mà bắt ngÆ°á»i chứ, có còn vÆ°Æ¡ng pháp không hả?
- “Tam giác mắt†một tay đẩy Song Nhi ra nói:
- Nha đầu không có há»c thức gì cả, lại còn không mau cút Ä‘i, lão tỠđánh gẫy chân của mà y bây giá».
Song Nhi thấy việc nà y không ổn, liá»n vá»™i và ng chạy vá» Chu gia báo tin.
“ Tam giác mắt†xuống ngá»±a, Ä‘i quanh Trần Băng hai vòng, kiểu Ä‘i cá»±c kì giống má»™t con cua giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt, hắn cÆ°á»i nói:
- Ta là ai? Hừ hừ! Cả cái thà nh Hà ng Châu nà y ai mà không biết ta chứ? Chỉ có ngÆ°Æ¡i là chó mù mắt má»›i không nháºn ra Bồ Tát, ta chÃnh là Ngô thông phán tiếng tăm lẫy lừng ở thà nh Hà ng Châu, Ngô Thiên Phát.
Ngô Tiá»n Phát? Mẹ kiếp, có tiá»n để phát tà i hay không liên quan gì đến tao, hÆ¡n nữa thông phán chỉ là má»™t tiểu quan lục phẩm, sao mà lại kiêu ngạo, ngông cuồng nhÆ° thế. Lại hung hăng vô duyên vô cá»› bắt ta? Vá»™i và ng há»i:
- Ngô thông phán, ta phạm tội gì, ngươi dựa và o gì mà bắt ta?
- Äã phạm tá»™i gì? Lại còn dám giả bá»™? Ở phÆ°Æ¡ng bắc, Äại Yến chúng ta Ä‘ang phải chiến đấu vá»›i giặc Hung Nô, còn ngÆ°Æ¡i, chÃnh là gián Ä‘iệp Hung Nô phái đến Äại Yến chúng ta.
- Gián điệp? Cái nà y liên quan gì đến ta?
Trần Băng hiện tại không hiểu ra sao, Hung Nô phÆ°Æ¡ng bắc và Äại Yến đại chiến, cách nÆ¡i nà y hÆ¡n 200 dặm, cho dù có gián Ä‘iệp, chắc chắn không đến đây thăm dò bà máºt? Việc nà y cÅ©ng quá là ly kỳ, rốt cuá»™c là xảy ra chuyện gì, hắn không hiểu ra sao vá»™i và ng nói:
- NgÆ°Æ¡i dá»±a và o đâu mà nói ta là gián Ä‘iệp? Äừng có mà vu oan cho ngÆ°á»i khác.
Ngô Tiá»n Phát cÆ°á»i lạnh nói:
- NgÆ°á»i từ đâu đến? Äi đến đâu? Có há»™ khẩu không? Có giấy thông hà nh không? Có ngÆ°á»i thân bạn bè là m chứng cho ngÆ°Æ¡i không?
Mẹ kiếp, những thứ nà y quả tháºt không có, mẹ mà y chứ, không ngỠđến Äại Yến cÅ©ng cần phải có chứng minh thÆ°, ta là má»™t đại biến thái từ trên trá»i rÆ¡i xuống thì là m sao mà có há»™ khẩu của ta chứ?
- Ta là thầy giáo của thiếu công tá» Chu gia, là ngÆ°á»i có xuất thân Ä‘Ã ng hoà ng, là m sao mà là gián Ä‘iệp được?
- Chu gia thì là cái thá gì, có to cỡ nà o thì cÅ©ng to bằng quan nha không? NgÆ°Æ¡i lợi dụng thân pháºn là m thầy giáo cho công tá» Chu gia để yểm há»™, thá»±c ra ngÆ°Æ¡i chÃnh là gián Ä‘iệp do Hung Nô phái đến, ngÆ°á»i đâu, mau bắt hắn ta cho ta!
Ngô Tiá»n Phát tức giáºn nói.
Khi Trần Băng nói ra quan hệ vá»›i Chu gia, biểu hiện của Ngô Tiá»n Phát không ngá» lại rất không bình thÆ°á»ng, trong lòng hắn không khá»i ngẩn ra, há»ng rồi, chuyện nà y chắc chắn là có chuẩn bị, dá»±a và o các mối quan hệ của Chu gia, chắc chắn là có quan hệ vá»›i quan phủ, nhÆ°ng cái tên khốn khiếp Ngô Tiá»n Phát nà y lại không coi Chu gia ra gì, chắc chắn là xảy ra chuyện lá»›n rồi! NhÆ°ng chỉ nhá»› tá»›i khi mình xuyên việt tá»›i đây chỉ đắc tá»™i vá»›i hai ngÆ°á»i, đó chÃnh là Lý Phách Thiên và Hà n Mặc Tuân, lẽ nà o hai tên khốn đó muốn trị mình sao? Trần Băng ngẩn ngÆ°á»i ra, không hiểu gì cả, hiện giá» hắn chẳng có háºu thuẫn nà o chỉ chá» Song Nhi gá»i ngÆ°á»i của Chu gia tá»›i viện trợ thôi.
Công tỠáo trắng từ xa đi theo sau quan nha dịch, muốn là m rõ xem xảy ra chuyện gì.
Song Nhi đúng là trong lòng quan tâm đến Trần Băng, thấy Trần Băng bị bắt, tâm tư nà ng hỗn loạn, chạy vội vỠbáo tin. VỠđến Chu gia vội và ng đem chuyện Trần Băng bị bắt bẩm báo lão phu nhân.
Lão phu nhân nghe xong, lông mà y hơi nhăn lại nói:
- Äược rồi, Song Nhi, ngÆ°Æ¡i lui ra trÆ°á»›c Ä‘i, không phải lo lắng, ta sẽ nghÄ© cách cứu Trần công tá» ra.
Song Nhi bình thÆ°á»ng quen vẻ uy nghiêm của lão phu nhân, cÅ©ng biết lão phu nhân nói được là là m được, tuyệt đối không nuốt lá»i, thấy lão phu nhân đồng ý, vá»™i và ng lui ra.
Trong phòng, chỉ còn lại lão phu nhân và Chu Ngô Năng hai ngÆ°á»i.
Chu Ngô Năng nói:
- Mẹ, Trần Băng có Æ¡n đối vá»›i con, bây giá» con Ä‘i nghÄ© cách cứu hắn ra, chỉ là má»™t tên Ngô Tiá»n Phát, con chẳng coi ra gì cả.
Nói rồi nhấc chân chạy đi.
- Bại gia chi tá», quay lại cho ta, sao lại không tÃnh toán gì cả, má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy, con cÅ©ng không biết tranh thủ lợi dụng.
Chu lão phu nhân dà tay và o đầu Chu Ngô Năng, cÆ°á»i mắng.
Chu Ngô Năng ngây thơ nói:
- Cơ hội gì? Sao con lại không hiểu mẹ đang nói gì?
- Con trai à , con vẫn còn lương thiện quá, không giống kiểu xảo quyệt của mẹ!
Lão phu nhân tá»± giá»…u nói, rồi bình tÄ©nh uống trà , mỉm cÆ°á»i nói:
- Trần Băng là ngÆ°á»i có tà i, cÅ©ng là quân cá» sau nà y mẹ con mình phải trá»ng dụng, nếu mà cứ dá»… dà ng nhÆ° thế nà y cứu hắn ra, khác nà o lãng phà cÆ¡ há»™i tuyệt vá»i thu phục hắn.
- à của mẹ là ...
- Có rất nhiá»u việc có thể từ to thà nh nhá», việc nhá» thà nh không có, đây là lẽ thÆ°á»ng, nhÆ°ng có má»™t số việc lại phải là m ngược lại, không có việc gì thà nh việc nhá», việc nhá» biến thà nh to! Ngô Năng, con hiểu không?
Lão phu nhân không đợi Chu Ngô Năng trả lá»i, nói tiếp:
- Äối vá»›i má»™t số ngÆ°á»i, ân uy cùng dùng má»›i là vÆ°Æ¡ng đạo, cà ng phải chịu khổ, cà ng biết ghi Æ¡n! Con cứu hắn ra dá»… dà ng nhÆ° váºy, hắn không cảm nháºn được ân đức của con, cÅ©ng không nhá»› được đại ân của con. Mà Trần Băng ngÆ°á»i nà y thông minh tuyệt đỉnh, khác hẳn vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nếu hắn không khống chế được, chẳng phải sẽ là tu hú chiếm tổ chim khách, nuôi hổ thà nh há»a sao?
- Trần Băng không phải ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hắn chân thá»±c nhiệt tình, trá»ng nghÄ©a khinh tà i, tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i....
Chu Ngô Năng vội và ng thanh minh nói.
- Con trai của ta, con vội và ng gì chứ, có phải mẹ nói không cứu Trần Băng đâu, con đợi mẹ nói hết đã!
Lão Phu nhân uống một ngụm trà rồi nói tiếp:
- Con cÅ©ng biết cái ngÆ°á»i hôm nay Ä‘i bắt Trần Băng là ai? ChÃnh là Ngô Tiá»n Phát, ngÆ°á»i nà y cÅ©ng là kẻ lÆ°u manh vô lại báºc nhất, chẳng có tà i cán bản lÄ©nh gì, chỉ biết bắt nạt dân chúng mà thôi, nhÆ°ng vấn Ä‘á» là ở chá»— hắn là anh rể của Lý Phách Thiên, cho nên nhÆ° thế là Lý Phách Thiên ghi háºn trong lòng, có ý định trả thù Trần Băng rồi.
Lão phu nhân thở hổn hển rồi nói:
- Nếu nhÆ° Trần Băng phải chịu khổ nhục, cái bản tÃnh đố kị thà nh thù của hắn, sau nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không bá» qua bất kì thủ Ä‘oạn nà o đòi lại, đến lúc đó, Trần Băng chắc chắn sẽ trở thà nh con dao nhá»n của Chu gia chúng ta, không đâu địch nổi!
- Không ngá» mẹ lại nghÄ© xa nhÆ° váºy?
Chu Ngô Năng thở dà i nói.
- Ai bảo mẹ là ngÆ°á»i là m chủ gia đình lá»›n chứ, mẹ có má»™t diệu kế, nhân tiện mượn luôn cÆ¡ há»™i nà y, má»™t mÅ©i tên trúng ba Ä‘Ãch, phá kén thà nh bÆ°á»›m!
- Má»™t mÅ©i tên trúng ba Ä‘Ãch thì ra sao? Lại có chuyện nà y?
Chu Ngô Năng há»i.
- Thứ nhất phải khiến cho Trần Băng phải mang Æ¡n Chu gia chúng ta, luôn phải nghe theo Chu gia. Thứ hai phải khiến Trần Băng háºn Lý gia, trở thà nh ngÆ°á»i đầu tiên của Chu gia chống đối lại Lý gia.
Lão phu nhân trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:
- Còn má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng nhất nữa là ta muốn Trần Băng vÄ©nh viá»…n phục tùng dÆ°á»›i tay ta, vÄ©nh viá»…n trở thà nh quân cá» của chúng ta.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hang_thieu_long ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
longnapo2411 ,
mavantai_003 ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
star6006 ,
the_dragon ,
totuananh70 ,
tuantvnb ,
vjpxjnh ,
zhaozheng
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full