Hồi 24: Hiểm Kế Trùng Trùng
NhÆ° đã sẵn chuẩn bị trÆ°á»›c, Nghiêm Hữu Tam khoát mạnh cánh tay giải phá chưởng phong đồng thá»i trầm giá»ng:
– Tú Hiệp, hãy giữ chặt cá»a đừng cho con tiện tỳ chạy thoát.
Nghiêm Tú Hiệp lao nhanh ra án ngá»± ngay giữa cá»a:
– Tiện tỳ, chén rượu Ä‘á»™c của ngÆ°Æ¡i ra vẫn chÆ°a uống đâu ta bảo cho mà biết, nÆ¡i đây không phải là chá»— ngÆ°Æ¡i có thể hung hăng. Biết Ä‘iá»u hãy bó tay chịu trói cho nên việc.
Hà n Thiếu Sơn háy háy mắt:
– Cô nÆ°Æ¡ng hai chén rượu vừa rồi cả hai vị nà y Ä‘á»u không có uống váºy chỉ có má»™t mình tại...
Vừa nói, hắn vừa nâng lấy chén không, há miệng nhổ ra đầy chén rượu hắn nhỠra vừa đầy một chén không thiếu một chút nà o.
Äúng là hỠđã biết trÆ°á»›c cả rồi, cả ba ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u áp dụng phÆ°Æ¡ng thức áp khÃ, há» giữ rượu nÆ¡i cổ chứ không cho xâm nháºp và tạng phủ.
Bây giá» thì Nghiêm Hữu Tam má»›i tin rằng sá»± tháºt, chá» lúc Tố Trân giả má»i rượu lão nghe Hà n Thiếu SÆ¡n dùng phÆ°Æ¡ng pháp “Truyá»n âm nháºp máºt†báo cho biết sá»± việc giả mạo, lão chỉ cẩn tháºn phòng ngừa chứ không tin cho lắm.
Hà n Thiếu Sơn nói chưa dứt thì cô gái đã thét lớn:
– NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i quả là ngÆ°á»i bà máºt.
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Khá lắm, nhãn lá»±c của cô nÆ°Æ¡ng quả là không kém, chỉ có Ä‘iá»u là cô nÆ°Æ¡ng biết thì đã muá»™n quá rồi.
Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i lá»›n:
– Lão đệ, vừa rồi nếu lão đệ không dùng phÆ°Æ¡ng pháp “Truyá»n âm nháºp máºt†đỠtỉnh thì lão phu chắc chắn đã mắc bẫy chúng rồi.
Hà n Thiết Sơn vòng tay:
– Bị vị cô nương nà y bức quá nên vãn sinh đà nh phải cầu cứu với lão anh hùng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói mấy câu thì cô gái đã thừa cÆ¡ phóng mình ra cá»a và quát lÆ¡n:
– Hãy tránh ra.
Vừa thét nà ng vừa váºn táºn bình sinh vung chưởng tấp ngay và o mặt Nghiêm Tú Hiệp...
Chưởng lá»±c bung ra tháºt dữ và tháºt lẹ, Nghiêm Tú Hiệp chỉ thấy bóng nhoáng lên trÆ°á»›c mặt là kình phong đã tiến tá»›i bên vai.
Hắn tháºt không ngá» cô gái lại có má»™t thân pháp uy mãnh nhÆ° thế ấy, đến khi phát giác thì không là m sao kịp nữa, hắn Ä‘Ã nh phải nghiêng mình để tránh mÅ©i dùi.
Chỉ cần có thế, dÆ°á»ng nhÆ° cố gái đã Æ°á»›c Ä‘oán trÆ°á»›c rồi, nên khi Nghiêm Tú Hiệp vừa nghiêng vai là cô ta đã lao nhanh ra cá»a bằng má»™t khinh công tuyệt kỹ.
NhÆ°ng cô ta tuy lẹ là ng song vẫn còn ngÆ°á»i lẹ hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, khi thân hình của cô gái vừa trà n qua thì bá»—ng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i choán ngang trÆ°á»›c mặt.
NgÆ°á»i ấy không tấn công mà chỉ đứng chắn ngang cÆ°á»i khà khà , cÅ©ng may là cô gái dừng lại kịp không thì chắc đã phải chạm và o nhau vì khoảng cách của hai ngÆ°á»i chỉ trong vòng má»™t bÆ°á»›c.
Thân pháp tuyệt diệu của Hà n Thiếu SÆ¡n là m cho cô gái giáºt mình nhÆ°ng chỉ thoáng qua cô ta vÆ°Æ¡n đứng bà n tay, năm ngón nhÆ° năm cái búp măng non trở thà nh nhÆ° năm cái móc sắt chụp thẳng và o mặt đối phÆ°Æ¡ng.
Tháºt sá»± cánh tay của nà ng Ä‘Æ°a lên tháºt nhẹ, nhÆ°ng khi gần tá»›i thì hÆ¡i gió lại xé lên đúng là má»™t thủ pháp cá»± kỳ hiểm ác.
Hà n Thiếu SÆ¡n thản nhiên cÆ°á»i:
– Sao lại dùng “Cá»u Chuyển Pháp Mạch Thủ†vá»›i nhau là m gì, Ä‘á»™c thế?...
Vừa nói, hắn vừa khoát bà n tay trái hình như muốn chụp bắt tay nà ng...
Dù gì cÅ©ng là con gái, Tần Tố Trân giả đâu có thể để cho má»™t thanh niên chạm và o tay mình được? Nà ng vá»™i láºt nghiêng bà n tay biến luôn bảy thức để cuối cùng dùng chỉ phong chỉa thẳng và o mặt Hà n Thiếu SÆ¡n.
NhÆ°ng bất luáºn cô gái biến thế ra sao, bà n tay của Hà n Thiếu SÆ¡n y nhÆ° bóng vá»›i hình, bà n tay của hắn cứ hút và o bà n tay của cô gái, là m cho nà ng cứ má»—i báºn phóng chiêu Ä‘á»u cảm thấy nhÆ° có bà n tay của hắn chá»±c chỠđón tiếp...
Tháºt sá»± thì cÅ©ng không phải đón đỡ mà Hà n Thiếu SÆ¡n đã rà sát tay mình và o tay của đối phÆ°Æ¡ng, hắn muốn nắm lấy lúc nà o cÅ©ng được, chỉ có Ä‘iá»u dù sao nà ng cÅ©ng là má»™t thiếu nữ nên hắn không muốn là m chuyện sá»— sà ng, hắn cứ rà sát theo khi nà ng biến thế...
Dù váºy, cô gái cÅ©ng cảm thấy da mặt mình nóng ra cho dù nà ng đã phải dị dung để là m Tần Tố Trân, nhÆ°ng lá»›p thuốc má»ng vẫn là m cho ngÆ°á»i ta thấy rõ nà ng đã Ä‘á» mặt, đỠđến mép tai vì thẹn...
Hà n Thiếu SÆ¡n hình nhÆ° không muốn bức rát lắm cho nên khi thấy cô gái rụt tay vá», hắn cÅ©ng dừng lại mỉm cÆ°á»i:
– Nếu cô nương không chịu trở và o thì tình thế bắt buộc tại hạ phải... nắm lấy tay dẫn và o đấy nhé.
Cô gái Ä‘á» mặt nhiá»u hÆ¡n nữa, cô ta nói giá»ng vùng vằng:
– Äược rồi, ta và o xem các ngÆ°Æ¡i là m gì cho biết.
Hà n Thiếu SÆ¡n mỉm cÆ°á»i, đúng là má»™t câu nói gượng.
Cô gái thụt ra sau, nhưng năm ngón tay của nà ng lại vụt bung ra.
Hà n Thiếu SÆ¡n Ä‘Æ°a tay lên trÆ°á»›c mặt, trong tay hắn đã nắm gá»n ba mÅ©i phi tiêu, hắn ngắm nghÃa cÆ°á»i cÆ°á»i:
– Sao cô nương đùa chi dai thế?
Cô gái nhìn Hà n Thiếu sÆ¡n hằm hằm rồi nà ng vùng cÆ°á»i nhạt:
– Há» Hà n, ngÆ°Æ¡i nên nhá»› rằng cô gái há» Tần viên ngá»c quà của Thái Bình Bảo Chủ hãy còn ở trong tay của bá»n ta đấy nhé.
Hà n Thiếu SÆ¡n Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– ChÃnh vì Tần tiểu thÆ¡ còn ở trong tay quà vị, nên tại hạ má»›i ân cần má»i cô nÆ°Æ¡ng ở lại đây.
Cô gái giáºn run nhÆ°ng vẫn phải quay phắt trở và o...
Nghiêm Hữu Tam trầm giá»ng há»i:
– Các ngươi đã đem Tần điệt nữ của ta giam ở nơi nà o?
Cô gái ngá»ng mặt lạnh lùng:
– Tự nhiên là ở tại Tổng phân đà n của chúng ta chứ còn ở đâu nữa.
Nghiêm Hữu Tam vặn lại:
– Tổng phân đà n ở tại đâu?
Cô gái nói:
– Tổng phân đà n không có địa điểm cố định, cứ mỗi khi đà n chủ đến đâu thì nơi đấy là Tổng phân đà n Nghiêm Hữu Tam vẫn không buông:
– Thế đà n chủ của các ngươi bây giỠở đâu?
Cô gái lắc đầu:
– Không ai có thể biết được.
Nghiêm Hữu Tam gặn lại:
– Ngươi không chịu nói phải không?
Cô gái vẫn lạnh lùng:
– Trừ bản thân của tổng đà n chủ ra, không ai có thể biết chứ đừng nói đến một mình ta.
Nghiêm Hữu Tam há»i:
– Thế đà n chủ của ngươi tên hỠlà gì?
Cô gái rùn vai:
– Ngươi muốn ta phải cung khai à ?
Nghiêm Hữu Tam trâm mặt:
– Nơi đây giỠphút nà y, ngươi muốn nói hay không muốn e cũng không phải do ngươi nữa đâu.
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Cho dù cô nương không nói thì tại hạ cũng biết rồi.
Nghiêm Hữu Tam quay lại:
– Lão đệ biết đà n chủ của hỠà ?
Hà n Thiếu SÆ¡n gáºt đầu:
– NgÆ°á»i ấy là Tam cung chủ của há».
Cô gái ấy giáºt mình, nà ng quay phắt lại trừng mắt nhìn hắn:
– Ngươi... ngươi là ai?
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Tại hạ tên là Hà n Thiếu SÆ¡n, cô nÆ°Æ¡ng đã biết rồi còn há»i là m gì nữa?
Cô gái nghiến răng:
– Các ngươi định là m gì ta chứ?
Hà n Thiếu SÆ¡n nhìn Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i cÆ°á»i:
– Tại hạ xin thay mặt Nghiêm lão anh hùng để trả lá»i cô nÆ°Æ¡ng câu há»i đó, trong khi Tần cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a trở vá» thì tạm thá»i phải lÆ°u cô nÆ°Æ¡ng ở lại đây.
Cô gái cÆ°á»i nhạt:
– Nếu các ngÆ°Æ¡i muốn dùng ta để Ä‘em đổi lấy Tần Tố Trân thì sẽ không có hy vá»ng gì đâu.
Hà n Thiếu SÆ¡n cÅ©ng cÆ°á»i:
– NhÆ°ng Ãt nhất cô cÅ©ng là ngÆ°á»i thân cáºn của Tam cung chủ, nhÆ° váºy những cÆ¡ máºt trong NgÅ© Phượng Môn cô cÅ©ng biết không Ãt lắm đâu.
Tố Trân giả cÆ°á»i nhạt:
– Ngươi muốn bức cho ta khai à ?
Hà n Thiếu SÆ¡n Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Nói “Bức†thì chắc không đến ná»—i phải thế đâu, vì âm mÆ°u của NgÅ© Phượng Môn của các ngÆ°Æ¡i tại hạ đã biết khá nhiá»u rồi, có lẽ còn biết hÆ¡n cái mà cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang biết nữa thế thì bức là m chi cho mang tiếng? Còn việc cần để trao đổi Tần cô nÆ°Æ¡ng thì bất cứ lúc nà o, chỉ cần chúng tôi gióng tiếng là Giang Nam phân Ä‘Ã n của các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chắc là mau mắn lắm, tuy nhiên ngay bây giá» thì hãy chÆ°a cần.
Tố Trân giả há»i:
– Ngay bây giỠthì ngươi muốn gì chứ?
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Tần cô nÆ°Æ¡ng trong lúc chÆ°a trở vá» thì tạm thá»i cô nÆ°Æ¡ng hãy trú đỡ nÆ¡i đây. Vì trên danh nghÄ©a cô nÆ°Æ¡ng vẫn là ngÆ°á»i con gái của Thái Bình Bảo chủ.
Nghiêm Hữu Tam chỉ đứng vuốt râu mỉm cÆ°á»i chứ không chen và o má»™t lá»i nà o cả, hình nhÆ° ông ta rất tin tưởng và o sá»± bố trà của gã thiếu niên há» Hà n.
Tố Trân gặn lại:
– Ngươi không sợ ta đà o thoát đấy à ?
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Cám Æ¡n, hết sức cám Æ¡n sá»± nhắc nhở của cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tháºt sá»± thì tại hạ đã có cách sẵn rồi.
Hắn nói chÆ°a dứt thì cánh tay của hắn đã vung lên, bằng và o má»™t thế “Cách Không Äiểm Huyệt†hắn là m cho cô gái trở tay không kịp.
Tố Trân giả nghiến răng:
– Há» Hà n, sẽ có má»™t ngà y nà o đó khi ngÆ°Æ¡i lá»t và o tay ta, ta sẽ phế võ công của ngÆ°Æ¡i bằng cách đó.
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
- Bao giá» tại hạ lá»t và o tay cô nÆ°Æ¡ng rồi hẵn tÃnh, bây giá» tại hạ chỉ cần nói trÆ°á»›c cho cô nÆ°Æ¡ng biết cách phế huyệt của tại hạ là má»™t Ä‘á»™c môn công phu, cứ để yên nhÆ° thế thì không sao, nhÆ°ng nếu cố váºn khà giải phá thì cuá»™c Ä‘á»i kể nhÆ° hủy bá», xin cô nÆ°Æ¡ng hãy nhá»› cho Ä‘iá»u ấy kẻo lại trách tại hạ không cho hay trÆ°á»›c.
Tố Trân giả ảo não cúi mặt lặng thinh.
Hà n Thiếu SÆ¡n quay qua há»i Nghiêm Hữu Tam:
– Chẳng hay ở đây có sẵn tỳ nữ không lão anh hùng?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Có một đứa mang theo để phục vụ cho Tần tiểu thơ, tên là Quế Hoa.
Hà n Thiếu SÆ¡n gáºt đầu:
– Hay lắm, xin lão anh hùng cho cô ta gần gũi bầu bạn với cô nương đây cho vui.
Tố Trân giả hừ một tiếng lạnh lùng:
– Cứ nói thẳng ra là để canh phòng ta có phải hơn không?
Hà n Thiếu SÆ¡n không trả lá»i và Nghiêm Hữu Tam quay qua nói Tú Hiệp:
– NgÆ°Æ¡i hãy cho gá»i Quế Hoa.
Nghiêm Tú Hiệp Ä‘i ra má»™t cháºp thì tỳ nữ Quế Hoa Ä‘i và o.
Nà ng là cô gái trạc mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám, nà ng thi lá»… trÆ°á»›c mặt Nghiêm Hữu Tam:
– Chẳng hay quản gia đòi tiểu nữ có chuyện chi?
Nghiêm Hữu Tam chỉ Tố Trân giả và nói:
– Ngươi hãy bầu bạn với cô nương đây...
Ông ta ra hiệu cho Quế Hoa bÆ°á»›c ra ngoà i dặn nhá» mấy câu Quế Hoa gáºt gáºt đầu:
– Vâng, tiểu nữ xin ghi nhớ.
Hà n Thiếu Sơn hất tay:
– Cô nương có thể trở vỠphòng nghỉ.
Tố Trân giả im lặng theo chân Quế Hoa cô ta không nhìn ai và cÅ©ng không nói má»™t lá»i.
___ [ ___ Chá» cho há» Ä‘i khuất, Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i nói vá»›i Hà n Thiếu SÆ¡n:
– Lão đệ tháºt tinh tÆ°á»ng, có lẽ lão đệ sắp sẵn kế hoạch cả rồi đó chứ?
Hà n Thiếu SÆ¡n khiêm nhÆ°á»ng:
– Lão anh hùng quá khen, tháºt ra thì vãn bối chỉ biết được Ãt nhiá»u âm mÆ°u của NgÅ© Phượng Môn trong má»™t việc tình cỠđấy thôi.
Nghiêm Hữu Tam há»i:
– Thủ lãnh của NgÅ© Phượng Mông là nhân váºt nhÆ° thế nà o nhỉ?
Hà n Thiếu Sơn đáp:
– Chúng gá»i ngÆ°á»i ấy là Äại cung chủ tức là đại sÆ° huynh của Giang Nam Tổng phân Ä‘Ã n Tam cung chủ.
Nghiêm Hữu Tam há»i tiếp:
– Lão đệ có biết lai lịch của hỠkhông?
Hà n Thiếu Sơn nói:
– NhÆ° vãn bối đã nói, nhân má»™t dịp tình cá» mà biết được Ãt nhiá»u âm mÆ°u của há», chứ còn lại lịch của há» ra sao thì tháºt tình không thấu đáo.
Nhìn chăm và o Hà n Thiếu SÆ¡n má»™t lúc khá lâu, Nghiêm Hữu Tam gặn há»i:
– Lão đệ tên tháºt là Hà n Thiếu SÆ¡n à ?
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Vì Ãt Ä‘i lại giang hồ, nên tiện danh Ãt ngÆ°á»i biết đến chứ tháºt sá»± thì vãn bối chÆ°a từng thay tên đổi há» gì cả.
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Lão đệ tuy chÆ°a dấn bÆ°á»›c giang hồ, nhÆ°ng trà tuệ và kinh nghiệm quả là phong phú lắm, cho đến hà ng mấy mÆ°Æ¡i năm trôi nổi nhÆ° lão phu nhÆ°ng tháºt không thể sánh kịp đâu.
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Lão trượng quá khen là m cho vãn bối đâm ra hổ thẹn...
Hắn ngừng lại một giây rồi lãng sang chuyện khác:
– Hồi tối rồi, vãn bối có bắt con chim bồ câu mang thÆ° hãy con trong phòng, có lẽ lão anh hùng nên cho ngÆ°á»i đến mang vá» biết đâu lại chẳng có chá»— dùng...
Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i:
– Lão phu đã nghĩ rằng nhất định con bồ câu ấy bị lão đệ bắt chứ không phải chuyện rớt thợ..
Và ông ta quay qua bảo Nghiêm Tú Hiệp:
– Cháu hãy đến phòng của Hà n công tá» mang con chim vá».
Hà n Thiếu SÆ¡n cÆ°á»i:
– Tại hạ cá»™t nó bên trong cá»a sổ phiá»n Nghiêm huynh đến mang vá» cho lão anh hùng.
Hà n Thiếu SÆ¡n cùng Nghiêm Hữu Tam bà n thêm khá nhiá»u Ä‘iá»u thiết yếu thì Nghiêm Tú Hiệp mang con chim bồ câu vá» tá»›i.
Nghiêm Hữu Tam lấy giấy mực, Hà n Thiếu Sơn nháy tuồng chữ cô gái giả Tố Trân viết thà nh một cái báo cáo khác đút và o ống tre cột cứng và o chân và trao con bồ câu cho Nghiêm Tú Hiệp.
Mang ra phÃa sau vÆ°á»n, Nghiêm Tú Hiệp thả con bồ câu bay bổng lên không.
Hà n Thiếu SÆ¡n đứng dáºy vòng tay:
– Lão anh hùng còn nhiá»u việc, vãn bối xin cáo từ.
Nghiêm Hữu Tam gáºt đầu:
– Äược rồi lão phu sẽ là m theo kế mình đã chá»n.
Hà n Thiếu SÆ¡n Ä‘i rồi, Nghiêm Hữu Tam gá»i Nghiêm Tú Hiệp bảo nhá» mấy câu, Nghiêm Tú Hiệp biến sắc:
– Nhị thúc tin nà y có chắc lắm không?
Nghiêm Tú Hiệp nói chưa dứt câu thì Nghiêm Hữu Tam đã khoát tay:
– Khá»i phải nghi ngá» gì cả, cứ cho ngÆ°á»i chuẩn bị ngay Ä‘i.
Nghiêm Tú Hiệp vâng lịnh lui ra.
Nghiêm Hữu Tam qua ra ngoà i gá»i:
– Mạnh Võ!
Mạnh Võ bước nhanh và o Nghiêm Hữu Tam dặn:
– Hãy chuẩn bị mã xa, thanh toán luôn tiá»n phòng rồi sá»a soạn lên Ä‘Æ°á»ng.
Mạnh Võ tuân lịnh lui ra.
Nghiêm Hữu Tam chấp tay sau lÆ°ng Ä‘i thẳng và o phòng của Tố Trân giả, nà ng Ä‘ang ngồi dá»±a cá»a sổ thấy Nghiêm Hữu Tam và o nhÆ°ng không ngá»ng đầu lên.
Quế Hoa bước tới thi lễ:
– Chẳng hay tổng quản có Ä‘iá»u gì dạy bảo?
Nghiêm Hữu Tam khoát tay:
– NgÆ°Æ¡i hãy dẫn cô nÆ°Æ¡ng ra ngoà i, chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng ngay bây giá».
Tố Trân giả quay mặt lại lạnh lùng:
– Các ngươi định mang ta đi đâu đó?
Nghiêm Hữu Tam cũng lạnh lùng không kém:
– ÄÆ°a Ä‘i nÆ¡i khác.
Vừa nói ông ta vừa ra hiệu cho Quế Hoạ..
Cô tỳ nữ nói ngay:
– Xin cô nương hãy để tôi dẫn ra ngoà i...
Tố Trân vùng vằng:
– Ta đi được, không cần vịn ai cả.
Nghiêm Hữu Tam trầm giá»ng:
– Cô nÆ°Æ¡ng hãy biết Ä‘iá»u, lão phu vốn ngÆ°á»i Ãt nói.
Thấy chủ nhân không khách sao, cô tỳ nữ Quế Hoa sấn lại nắm lấy bắp tay của Tố Trân giả dẫn đị..
Tố Trân giả biết không thế có cách gì hơn nên đà nh cúi mặt đi theo và không nói thêm một tiếng...
Nhìn qua thái độ, hình như cô gái nà y cũng rất có hạng trong Ngũ Phượng Môn.
Nghiêm Hữu Tam theo sau, ra khá»i cá»a Ä‘iếm thì ngá»±a xe đã chá»±c sẵn bên ngoà i.
Tên mã phu lanh lẹ vén rèm xe, Quế Hoa dẫn Tố Trân giả bước lên.
Tên tiểu nhị dẫn con Hồng Táo Mã ra cho Nghiêm Hữu Tam, hắn đứng giữ cÆ°Æ¡ng chá» cho ông ta lên lÆ°ng ngá»±a rồi má»›i lùi lại, dáng cách của hắn tháºt vô cùng cung kÃnh.
Sáu tên vệ sĩ của Thái Bình Bảo cùng phóng lên lưng ngựa kèm sát cỗ xe.
Ngay trong lúc há» dá»i khá»i khách Ä‘iếm thì từ phÃa xa xa có má»™t bóng ngÆ°á»i đại hán áo lam cÅ©ng lao mình theo hÆ°á»›ng đó.
Äoà n ngÆ°á»i ngá»±a qua đến khoảng giá» thân là đến chân núi Thanh LÆ°Æ¡ng.
Nghiêm Hữu Tam cho ngá»±a Ä‘i cháºm lại thẳng đến Tá» Trúc Am.
Ông xuống ngựa và quay lại dặn Mạnh Võ:
– Hãy ở đây chá» lịnh, nhá»› cẩn tháºn nghe.
Nhưng hình như thấy có gì bất tiện nên ông ta đổi y.
Mạnh Võ đến gõ cá»a, từ trong bÆ°á»›c ra má»™t ngÆ°á»i con gái mặc đạo bà o nhÆ°ng không xuống tóc, đúng là đạo cô Liá»…u Nhân.
Mạnh Võ láºt Ä‘áºt vòng tay:
– Xin phiá»n đạo cô thÆ°a lại dùm rằng có Nghiêm tổng quản của Thái Bình Bảo xin ra mắt.
Nghiêm Hữu Tam bÆ°á»›c tá»›i mỉm cÆ°á»i:
– Xin nhỠđạo cô và o thông báo dùm một tiếng.
Vốn đã biết mặt “Hồng Liễm Phán Quan†Liễu Nhân đạo cô vội và ng vòng tay thủ lễ:
– Nghiêm đại hiệp giá lâm, xin thỉnh và o trong dùng trà .
Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i:
– Vâng, xin đạo cô và o thông báo dùm rồi tại hạ sẽ và o theo.
Mạnh Võ vén rèm xe, Quế Hoa dẫn Tố Trân giả bước xuống.
Nghiêm Hữu Tam khoát tay căn dặn:
– Tất cả hãy ở ngoà i chỠlịnh.
Sáu tên vệ sĩ vâng mạng lui ra.
Nghiêm Hữu Tam và o am, Quế Hoa vịn Tố Trân giả theo sau.
Liễu Nhân và o tới bên trong vội quay lại vòng tay:
– Xin Nghiêm đại hiệp tạm ngồi đây để tôi và o thông báo cho sự phụ.
Nghiêm Hữu Tam cúi đầu đáp lễ:
– Vâng, xin phiá»n đạo cô.
Liá»…u Nhân và o không bao lâu thì Vô Trần SÆ° Thái bÆ°á»›c ra, hình nhÆ° vẫn còn bá»±c tức vụ Giang Hà n Thanh khi gặp Nghiêm Hữu Tam mấy ngà y trÆ°á»›c, nên giá»ng bà ta vẫn còn gay gắt:
– A Di Äà Pháºt! Không hay sá»›m để tiếp nghinh tháºt có lá»— vá»›i Nghiêm đại hiệp vô cùng.
Biết tÃnh nhÆ° lá»a đốt của vị lão ni nà y Nghiêm Hữu Tam láºt Ä‘áºt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
– Lão phu đặc biệt đến đây để viếng an lão sư thái.
Vô Trần SÆ° Thái Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa Tố Trân giả và miệng bà nói luôn:
– Không dám, chẳng hay vị cô nương nà y là ai thế?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Nà ng là tiểu nữ của Thái Bình Bảo Chủ.
Tố Trân giả cÆ°á»i nhạt:
– Nói ngay Ä‘i chứ chuyện gì phải dấu? Cứ nói là ngÆ°á»i của NgÅ© Phượng Môn không được à ?
Vô Trần Sư Thái sững sốt:
– Nghiêm đại hiệp, nà ng nà y là ai?
Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i:
– Nà ng vốn tháºt là ngÆ°á»i của NgÅ© Phượng Môn.
Vô Trần Sư Thái mỉm môi:
– Vừa rồi Nghiêm đại hiệp bảo là tiểu nữ của Thái Bình Bảo chủ kia mà ?
Nghiêm Hữu Tam vòng tay:
– Chuyện nà y kể ra dà i lắm, Tần cô nÆ°Æ¡ng của Tệ Bảo ba ngà y trÆ°á»›c đây bị phân Ä‘Ã n Giang Nam của NgÅ© Phượng Môn bắt Ä‘i và hỠđể cho ngÆ°á»i nà y giả mạo, nhÆ°ng bị lão phu khám phá...
Vô Trần SÆ° Thái trầm giá»ng:
– Nghiêm đại hiệp dẫn ngÆ°á»i nà y đến đây có phải để tìm Tần cô nÆ°Æ¡ng của quà Bảo không? NhÆ° thế thì Nghiêm đại hiệp đã lầm, Tá» Trúc Am đâu có phải NgÅ© Phượng Môn nà o đó đâu mà dẫn đến đây!
Nghe giá»ng cay cú của bà ta, Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i ha hả:
– Lão sư thái đã hiểu lầm ý của lão phu rồi.
Vô Trần Sư Thái gặn lại:
– Thế thì Nghiêm đại hiệp đến đây với ý gì?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Lão phu có má»™t chuyện trá»ng đại muốn bà n vá»›i lão sÆ° thái.
Vô Trần SÆ° Thái há»i:
– Chuyện trá»ng đại là chuyện gì?
Nghiêm Hữu Tam chỉ Tố Trân giả và nói:
– Äêm nay có chuyện trá»ng đại, lão phu muốn Ä‘em gởi ngÆ°á»i con gái nà y đến Tá» Trúc Am.
Vô Trần Sư Thái khoát tay:
– Không được, TỠTrúc Am từ xưa đến nay không hỠchứa chấp kẻ bên ngoà i, nếu Nghiêm đại hiệp chỉ vì chuyện ấy thì xin đi nơi khác.
Äúng là má»™t câu nói Ä‘uổi khách thẳng băng.
Nghiêm Hữu Tam cÆ°á»i:
– Ngoà i ra, lão phu đến đây còn có một vấn đỠkhác nữa.
Vô Trần Sư Thái lạnh lùng:
– Nghiêm đại hiệp còn có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra má»™t lượt cho đỡ tốn thì giá».
Tháºt là má»™t câu nói “Cạn tà o ráo máng†câu nói nhÆ° muốn Ä‘uổi thẳng ra ngoà i.
Nghiêm Hữu Tam vẫn thản nhiên:
– Chuyện nà y không thể nói bằng năm ba câu mà hết được...
Ông ta cố kéo dà i câu nói chứ không và o thẳng vấn Ä‘á».
Vô Trần Sư Thái gượng gạo:
– Äược rồi xin má»i Nghiêm đại hiệp và o háºu Ä‘iện dùng trà .
Vừa nói xong là bà ta ngoe nguẩy bỠđi và o trước.
Nghiêm Hữu Tam mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c theo nói vá»›i:
– Äa tạ sÆ° thái.
Và quay lại dặn Quế Hoa:
– Ngươi hãy chỠở nơi đây.
Quế Hoa há»™i ý cúi đầu dạ nhá».
Và o đến khách thÃnh của háºu viện Vô Trần SÆ° Thái nói:
– Xin má»i Nghiêm đại hiệp dùng trà .
Nghiêm HÆ°u Tam nhìn quanh và nói nhá»:
– Chẳng hay SÆ° thái có thẻ nhỠđạo cô canh chừng dùm cá»a?
Vô Trần SÆ° Thái cÆ°á»i nhạt:
– TỠTrúc Am ngoà i hai sư đồ của bần ni ra chỉ có một mụ già nấu bếp chứ có ai mà phải là m cái chuyện canh chừng?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Vì chuyện nà y quan hệ quá nên lão phu muốn cẩn tháºn là hÆ¡n.
Vô Trần Sư thái nhếch môi:
– Nghiêm đại hiệp! NgÆ°á»i lừng danh má»™t cõi thế nhÆ°ng sao hôm nay lại quá cáºn tháºn đến thế?
“Qúa cẩn tháºn đến thế†câu nói của Vô Trần SÆ° Thái trong trÆ°á»ng hợp nà y có nghÄ©a là nói “Tại sao lại quá nhát ganâ€...
Tá»± nhiên Nghiêm Hữu Tam đâu lại không hiểu ẩn ý ấy, nhÆ°ng ông ta vẫn Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Lão phu đến đây quả tháºt có tin tức nghiêm trá»ng cần báo lại cho sÆ° thái rõ, chuyện nà y không những có quan hệ đến sÆ° thái và Giác Thắng đại sÆ°, mà nó còn liên can đến toà n thể phái Nga Mi và Thiếu Lâm nhiá»u lắm, luôn cả giá»›i giang hồ...
Tuy trong lòng quyết bức, nhÆ°ng nhìn và o vẻ mặt trang trá»ng của Nghiêm Hữu Tam Vô Trần SÆ° Thái Ä‘Ã nh phải bảo Liá»…u Nhân:
– Äược rồi, ngÆ°Æ¡i hãy ra canh phòng ngoà i cá»a, bất luáºn ngÆ°á»i nà o cÅ©ng không được phép cho và o.
Vẻ mặt của Liá»…u Nhân đạo cô vụt có nhiá»u tia dị tượng, vừa vâng dạ Liá»…u Nhân ném tia mắt kÃn đáo vá» phÃa Nghiêm Hữu Tam vá»™i bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a.
Vô Trần Sư Thái nói:
– Bây giỠthì xin Nghiêm đại hiệp hãy yên tâm.
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Chuyện nà y xin sÆ° thái chịu khó nghe, vì phải kể có đầu có Ä‘uôi má»›i dá»… dà ng xác nháºn vấn Ä‘á»... Nhất là phải bắt đầu từ các tổ chức gá»i là NgÅ© Phượng Môn.
Vô Trần Sư Thái cau mặt:
– NgÅ© Phượng Môn, lạ nhỉ? Cái danh xÆ°ng nà y bần ni chÆ°a từng nghe thấy bao giá».
Nghiêm Hữu Tam gáºt đầu:
– Vâng, chẳng những chỉ má»™t mình sÆ° thái chÆ°a từng nghe mà chÃnh lão phu cÅ©ng chỉ má»›i biết há» hồi tối hôm qua nà y thôi. Bá»n NgÅ© Phượng Môn tuy má»›i xuất hiện trên giang hồ, nhÆ°ng thá»±c lá»±c của chúng to lắm, riêng phân Ä‘Ã n tại Giang Nam của chúng thế lá»±c cÅ©ng đã gá»i là má»™t thế lá»±c hùng mạnh, vá»›i bốn “Lệnh Kỳ†ở dÆ°á»›i tay mà chỉ nhìn và o bá»™ hạ của chúng không thôi, cÅ©ng đủ là m cho ai nấy phải giáºt mình...
Vô Trần SÆ° Thái cháºn há»i:
– Chuyện nà y chÃnh mắt Nghiêm đại hiệp trông thấy hay là có ngÆ°á»i nói lại?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– ChÃnh hồi tối hôm qua lão phu thấy táºn mắt vá» chuyện nà y.
Tiếp theo đó, ông ta Ä‘em chuyện Tần Tố Trân bị bắt chuyện phân Ä‘Ã n NgÅ© Phượng Môn hạ chiến thÆ°, chuyện ngÆ°á»i bà máºt trợ giúp. Ông ta nói hết lại cho Vô Trần SÆ° Thái biết và cuối cùng nhăn mặt nói:
– Lão phu cảm thấy chuyện nà y đến mức cá»±c kỳ nghiêm trá»ng mà mình không thể xem thÆ°á»ng.
Vô Trần Sư Thái cau mặt:
– Cứ theo Nghiêm đại hiệp thì bốn tên “Lệnh chủ†và gã “Há»™ pháp†của NgÅ© Phượng Môn tà i nghệ quả cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng là ngÆ°á»i đã thấy nhiá»u biết rá»™ng, Nghiêm đại hiệp có nháºn ra lá»™ số của chúng hay không?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Bốn tên “Lệnh chủ†xem chừng tuổi còn nhá» chứ không phải là ngÆ°á»i đồng thá»i xuất thân nhÆ° chúng ta nhÆ°ng há» thảy Ä‘á»u che mặt, riêng tên “Há»™ pháp†thì không che, nhÆ°ng theo lão phu thì chÆ°a chắc bá»™ mặt ấy là mặt tháºt của hắn, luôn cả cái hỠ“Quách†của hắn cÅ©ng hẳn là há» tháºt, nhÆ°ng bằng và o thân thủ của hắn, quả không phải là hạng tầm thÆ°á»ng trong chốn giang hồ. Song vì nhất thá»i lão phu không là m sao biết được hắn là ai.
Vô Trần SÆ° Thái há»i:
– Thế còn tên Hà n Thiếu SÆ¡n ngÆ°á»i mà Nghiêm đại hiệp bảo là võ công xuất chúng đó, Nghiêm đại hiệp cÅ©ng không Ä‘oán ra lai lịch hay sao?
Nghiêm Hữu Tam trầm ngâm:
– Vị thiếu hiệp bá» Hà n đó tuổi đã nhá» mà thủ pháp và cÆ¡ trà tháºt cao thâm, nhÆ°ng nói ra cÅ©ng tháºt là đáng thẹn suốt mấy mÆ°Æ¡i năm dấn bÆ°á»›c giang hồ, cÅ©ng có thể nói rằng không môn phái nà o lão phu không biết thế nhÆ°ng bây giá» lại không thể Ä‘oán ra hắn là môn đệ của ai...
Vô Trần Sư Thái hừ hừ hai ba tiếng:
– Như thế so với cái tên giả Giang Hà n Thanh hôm nỠthì Nghiêm đại hiệp thấy sao?
Nghiêm Hữu Tam gáºt gù nhÆ°ng ông ta lại nói:
– Cái đó thì rất khó mà so sánh...
Vô Trần SÆ° Thái há»i luôn:
– Từ nãy giỠNghiêm đại hiệp vẫn chưa nói rõ nguyên do giá lâm đến tệ am?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Sau khi giải quyết xong vụ lão phu mà chúng nghÄ© rằng đã thanh toán xong, tức khắc chúng sẽ nhắm thẳng và o Thanh LÆ°Æ¡ng Tá»± và Tá» Trúc Am mà hai ngÆ°á»i chúng định thanh toán là Giác Thắng đại sÆ° và lão sÆ° thái.
Vô Trần Sư thái xam mặt:
– Thì cứ để cho chúng thỠxem!
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Cứ theo kế hoạch của chúng thì trong âm mưu nà y chúng sẽ chừa lại Giác Minh...
Vô Trần Sư Thái nhướng mắt:
– Tại sao thế, chúng không dám đụng mạnh tới Thiếu Lâm?
Nghiêm Hữu Tam lắc đầu:
– Không phải nhÆ° thế, vì mấy ngà y trÆ°á»›c đây chúng ta khi chặn Giang Hà n Thanh thì có chạm mặt vá»›i ngÆ°á»i của LÆ°u HÆ°Æ¡ng Cốc, nhÆ°ng đó chúng muốn chừa Giác Minh Thiá»n SÆ° lại để là m nhân chứng. Chúng muốn chuyển trách nhiệm gây sá»± cho LÆ°u HÆ°Æ¡ng Cốc. Chúng muốn chúng ta là m cho ngao cò và tá»± nhiên sẽ ngồi và o thế ngÆ° ông.
Vô Trần SÆ° Thái cÆ°á»i nhạt:
– Kế đó quả nhiên là thâm độc, hừ... hừ... chuyện nà y chắc Nghiêm đại hiệp cũng nghe theo tin tưcù của gã hỠHà n?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– ChÃnh trong đêm vừa rồi, lão phu nghe thấy vụ lệnh của há» là chuyện tháºt nhÆ° thế chứ không phải là tin đồn. Và vị thiếu hiệp há» Hà n thì lại chÃnh mắt nghe thấy tên Tam cung chủ của chúng trá»±c tiếp ra lệnh.
Vô Trần SÆ° Thái há»i tiếp:
– NhÆ°ng hắn có biết bá»n chúng sẽ hà nh Ä‘á»™ng và o lúc nà o không?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Äêm nay do tên “Há»™ pháp†há» Quách thống lãnh bốn tên “Lệnh chủ†của chúng mở cuá»™c tấn công mà mục tiêu thứ nhất là Thanh LÆ°Æ¡ng Tá»±.
Vô Trần SÆ° Thái mÃm môi:
– Äược lắm, để xem chúng dở trò gì, chúng ta sẽ giáp mặt vá»›i chúng tại Thanh LÆ°Æ¡ng Tá»±.
Nghiêm Hữu Tam nói bằng má»™t giá»ng trân trá»ng:
– ChÃnh vì biết đêm nay chúng khởi chiến bằng những cao thủ thượng thặng của chúng, nhất là chúng đến vá»›i má»™t lá»±c lượng khá đông, trong khi lão phu ở tại Kim Lăng nà y mà lại may mắn nháºn được tin nên không thể Ä‘iá»m nhiên. Äó là lý do chÃnh mà lão phu tá»›i đây, thêm và o đó ngÆ°á»i thiếu nữ giả giạng Tố Trân đã bị phế huyệt, nhÆ°ng không tiện để nÆ¡i khách Ä‘iếm khi lão phu phải ra Ä‘i nên buá»™c lòng phải dẫn theo.
Suy nghÄ© hồi lâu Vô Trần SÆ° Thái khẽ gáºt đầu:
– Äược rồi, Nghiêm đại hiệp cứ để cô ấy lại đây bố trà nhÆ° thế là phải lắm.
Nghiêm Hữu Tam cả mừng:
– Xin đa tạ sư thái.
Vô Trần Sư Thái nói:
– Nhưng còn có một điểm nữa, chẳng hay Nghiêm đại hiệp có nghĩ tới hay chưa?
Nghiêm Hữu Tam vòng tay:
– Xin Sư Thái cứ bảo.
Vô Trần Sư Thái nói:
– Bá»n địch táºp kÃch đêm nay, nếu chúng quả tháºt dồn cả đến Thanh LÆ°Æ¡ng Tá»± thì chúng ta sẽ đến đó há»™i diện, nhÆ°ng nếu chúng phân ra là m hai ngã má»™t công kÃch Thanh LÆ°Æ¡ng Tá»±, má»™t tấn công nÆ¡i đây thì chúng ta phải là m sao?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Hà nh động của chúng đã được hoạch định an bà i, chúng thi hà nh theo lối tốc chiến tốc thắng, chúng tấn công Thanh Lương Tự trước rồi kéo thẳng qua đây chứ không khi nà o chúng phân ra để tấn công, vì như thế chúng không là m sao thực hiện độc kế.
Vô Trần SÆ° Thái gáºt gáºt đầu:
– Nghiêm đại hiệp đã nắm chắc vấn Ä‘á» và đã khẳng định nhÆ° váºy thì chúng ta cứ việc đối phó theo kế hoạch của chúng.
Bà ta bá»—ng há»i:
– Nghiêm đại hiệp định bao giỠđến Thanh Lương Tự?
Nghiêm Hữu Tam nói:
– Ngay bây giỠthì quân địch chưa biết lão phu như thế nà o rồi, có thể chúng còn đang tin rằng đã hại được. Vì thế cho nên lão phu không tiện tới sớm, chúng định đâu khoảng canh hai mới tới, lão phu có đi sớm lắm cũng phải gần hết canh một.
Vô Trần sư thái nói:
– Váºy xin Nghiêm đại hiệp tạm dùng bữa cÆ¡m chay rồi Ä‘i cÅ©ng hãy còn sá»›m chán...