Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 21: Sơn mạch Âm Phong. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Từ lời nói chuyện ngắn gọn vừa rồi Huyền Thiên hiểu nguyên do của chuyện này.
Tam đương gia của Phúc Uy Bang muốn mua một vật của võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh kia, nhưng võ giả kia ngại giá cả quá thấp không bán, vì vậy, Tam đương gia liền trực tiếp động võ.
Hiện giờ võ giả kia bị đánh một trận, biết rõ thế thua người nên liền đáp ứng bán, nhưng Tam đương gia không vui, muốn trực tiếp đoạt.
Mấy thôn trấn phụ cận đều là phạm vi thế lực của Phúc Uy Bang, tuy rằng trong Thanh Thủy Trấn, vạn chúng nhìn vào nhưng Tam đương gia cũng không chút để ý, một lời bất hòa liền muốn đánh muốn cướp.
Đối với loại chuyện này, dùng tính tình của Huyền Thiên kiếp trước thì nhất định phải xen vào một phen, hắn là đệ tử của Thiên Kiếm Tông, chỉ cần hắn mở miệng, tiểu bang phái như Phúc Uy Bang không dám không bán cho hắn mặt mũi.
Nhưng kiếp này tuổi Huyền Thiên tuy rằng nhỏ hơn kiếp trước, bất quá lại càng thêm thuận thục, hắn cũng không mở miệng làm gì.
Hắn không mở miệng vậy thì võ giả kia chỉ bị người của Phúc Uy Bang đánh một trận, đoạt thứ trên thân thôi.
Nếu hắn mở miệng, có thân phận đệ tử Thiên Kiếm Tông thì Tam đương gia tự nhiên sẽ thu tay lại, thậm chí trả lại đồ, nhưng việc này Tam đương gia tuyệt đối không phải cam tâm tình nguyện, ngược lại trong nội tâm sẽ sinh ra lửa giận, hắn không dám làm gì đệ tử Thiên Kiếm Tông nhưng chỉ sợ sẽ sinh ra sát tâm đối với võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh kia.
Nói cách khác, Huyền Thiên mở miệng khuyên bảo một câu, có thể sẽ mang đến họa sát thân cho võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh kia.
Tam đương gia thấy có một đệ tử Thiên Kiếm Tông ở đây, để tránh khiến cho Thiên Kiếm Tông coi trọng, hắn vung tay lên, quát:
- Đã đủ rồi, lần này xem như con mẹ nó may, chúng ta đi.
Phúc Uy Bang tuy rằng là bang phái nhỏ, nhưng cũng khá quy củ, Tam đương gia thoáng phát lệnh, các bang chúng lập tức dừng tay, đi theo sau lưng Tam đương gia rất nhanh khuất khỏi tầm mắt Huyền Thiên.
Võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh kia thân thể cong xuống, trong miệng ho ra máu, hiển nhiên bị đánh khiến bị thương không nhẹ.
Huyền Thiên đi qua bên cạnh hắn, dừng lại một chút liền đặt một tấm ngân phiếu trăm lượng và một khỏa Tiểu Liệu Đan bên cạnh hắn, sau đó, tiếp tục đi về phía trước.
- Cảm ơn!
Sau lưng truyền đến thanh âm cảm kích .
---------
Ở một đêm trong Thanh Thủy Trấn, sáng sớm ngày thứ hai, Huyền Thiên liền lên đường, tiến nhập sơn mạch Âm Phong.
Thanh Thủy Trấn cách sơn mạch Âm Phong chỉ không đến mười dặm, cách Thiên Kiếm Tông chừng hơn hai ngàn dặm, có rất ít đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông chạy đến nơi xa như vậy để lịch lãm rèn luyện, ở đây cũng chỉ cách xa, hơn nữa, thực lực của yêu thú cũng cường đại hơn.
Bên trong sơn mạch Âm Phong đại bộ phận đều là yêu thú nhất cấp, có một ít là yêu thú nhị cấp, rất ít khi xuất hiện yêu thú tam cấp.
Mà nước trong trấn phụ cận sơn mạch Âm Phong, đại bộ phận đều là yêu thú nhị cấp, hơn nữa, ngẫu nhiên sẽ có yêu thú am cấp xuất hiện.
Yêu thú tam cấp, thực lực tương đương với võ giả Tiên Thiên cảnh, đối với đệ tử ngoại môn mà nói, yêu thú tam cấp là tồn tại rất khó chiến thắng, nếu khinh công tu luyện không tới nơi tới chốn, gặp phải yêu thú tâm cấp, ngay cả chạy trốn cũng trốn không thoát, chỉ có một con đường chết.
Huyền Thiên đã tu luyện Báo Ảnh Thuật tới cảnh giới đại thành, ngược lại là không sợ yêu thú tam cấp, thoát thân không thành vấn đề, mà yêu thú nhị cấp, chỉ cần không phải vài loại yêu thú nhị cấp bá chủ lợi hại nhất thì Huyền Thiên về cơ bản đều có thể đối phó.
Yêu thú nhị cấp đáng giá hơn yêu thú nhất cấp gấp 10 lần, phụ cận Thanh Thủy Trấn yêu thú nhị cấp chiếm đa số, Huyền Thiên lại có bản lĩnh đào tẩu, lịch lãm rèn luyện ở chỗ này vừa đạt được thu hoạch tốt, lại không đến mức quá mức nguy hiểm.
Cũng không lâu lắm, Huyền Thiên liền xâm nhập vào trong sơn mạch Âm Phong, bên trong cây cối lớn hơn sơn mạch bình thường nhiều, đại thụ che trời mấy người ôm hết có thể tùy ý thấy được, toàn bộ cây cối che khuất bầu trời, mặc cho mặt trời chiếu rọi cũng không cách nào xuyên thấu qua cành lá rậm rạp chằng chịt, bên trong một mảnh âm lãnh.
Sơn mạch Âm Phong thập phần rộng lớn, là thiên đường cho yêu thú sinh tồn, cho dù ngàn vạn võ giả đi vào, cũng như đá chìm đáy biển vậy, không thể nổi lên chút sóng gió nào, bên trong sơn mạch Âm Phong phải bảo trì cảnh giác cao độ là việc rất cần thiết.
NGAO --!
Một tiếng sói tru từ trong sơn cốc bên trái vang lên.
- Thiết Nha Lang! Yêu thú nhị cấp trung giai, thực lực mạnh hơn võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh một chút nhưng lại thấp hơn Võ Đạo cửu trọng cảnh!
Huyền Thiên căn cứ tiếng kêu liền đoán được tên của con yêu thú kia.
Ra ngoài lịch lãm rèn luyện, đầu tiên phải học được phân biệt yêu thú, yêu thú nhất nhị cấp tương đối thông thường, Huyền Thiên đã sớm học được trong Thiên Kiếm Tông.
Huyền Thiên đẩy nhanh tốc độ, chạy về hướng Tây sơn cốc bên cạnh.
Qua hơn sau 10', Huyền Thiên đi tới trong sơn cốc, nơi vừa rồi Thiết Nha Lang tru lên.
Mặt đất có một ít vết máu, cùng với một ít dấu vết đánh nhau.
- Vừa rồi có võ giả chiến đấu với Thiết Nha Lang ?
Huyền Thiên nhìn xuống mặt đất, có dấu chân người chiến đấu.
Máu tươi trên mặt đất lan về phía Tây Phương, còn có dấu chân của Thiết Nha Lang nữa, Huyền Thiên liền nhanh chóng đuổi theo.
Tốc độ Huyền Thiên rất nhanh, lại nhẹ như con báo, không hề phát ra chút tiếng vang.
Dọc theo sơn cốc đi tới chừng năm phút đồng hồ, sau một tảng đá lớn phía trước truyền đến một hồi tiếng vang chậc chậc, đó là thanh âm đang ăn phát ra từ trong miệng thứ gì đó.
Huyền Thiên như nghĩ tới điều gì đó, lập tức phẫn nộ, thanh âm đang ăn kia hiển nhiên không phải do người phát ra rồi, mà là thanh âm của Thiết Nha Lang, nếu vừa rồi đã có dấu vết Thiết Nha Lang đánh nhau với người, mà vừa rồi lại không có thi thể...
Như vậy -- Thứ mà Thiết Nha Lang đang ăn có thể nghĩ được.
Đồng loại bị trở thành đồ ăn, Huyền Thiên sao lại không giận?
Hắn trực tiếp lướt qua cự thạch, hình ảnh trong đầu liền hiện ra trước mắt.
Một Thiết Nha Lang dài chừng ba mét, cao chừng một mét hai ba đang ngã sấp trên đất, một thi thể võ giả tuổi chừng ba mươi nằm ở trước mặt Thiết Nha Lang, cánh tay đã đứt, mà trong miệng Thiết Nha Lang lại đang cắn một nửa cánh tay.
Yêu hạch, da lông, huyết nhục, cốt cách của yêu thú đối với võ giả đều là đồ tốt, mà thân thể võ giả đối với yêu thú mà nói, cũng là vật đại bổ, ăn hết có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vị, võ giả và yêu thú, trời sinh chính là cừu địch.
Hoặc là mang theo đại lượng yêu hạch, da lông yêu thú vui vẻ rời khỏi sơn mạch Âm Phong, hoặc là trở thành đồ ăn trong miệng yêu thú, hài cốt không còn, đây là số mệnh của võ giả tiến vào sơn mạch Âm Phong.
Con đường của võ giả, sống hay chết chỉ trong một đường, nếu muốn trở thành cao thủ, phát triển nhanh chóng, đạt được thành tựu cực lớn trên Võ Đạo một đường thì phải trải qua lịch lãm rèn luyện sinh tử.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 22: Sơn mạch Âm Phong. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Ở tít bên ngoài sơn mạch Âm Phong, yêu thú lấy yêu thú nhất cấp chiếm đa số, tương đối an toàn, nhưng cũng khó có thể đạt được thu hoạch gì lớn.
Thu hoạch và phong hiểm thường thường đều có quan hệ trực tiếp, muốn có thu hoạch lớn, nhất định phải gánh chịu phong hiểm nhất định.
Võ giả trước mắt kia rất không may, xem ra năng lực của hắn cũng không lớn, trước khi đạt được thu hoạch đã bỏ mạng trong miệng yêu thú rồi.
Rống. . .
Thiết Nha Lang phát hiện Huyền Thiên đã đến, nó cong người lên, trong miệng chảy ra máu tươi và nướt bọt, rống to một tiếng.
Đây là thanh âm cảnh cáo, yêu thú không thể so với nhân loại, tuy rằng hung tàn, nhưng cũng không tham lam, đồ ăn của Thiết Nha Lang trong vài ngày liên tục đã có, không muốn gây chiến với Huyền Thiên nữa.
BOANG...!
Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành, phong duệ bắn ra bốn phía.
Thiết Nha Lang không muốn gây chiến, nhưng Huyền Thiên lại sát ý trùng thiên.
Hô!
Hung tính của Thiết Nha Lang lập tức bị kích phát, thân thể tung một cái, nhanh như thiểm điện, nhe ra răng nanh, mở ra chiếc miệng lớn dính máu cắn về phía cổ Huyền Thiên.
Tốc độ Thiết Nha Lang rất nhanh, công kích mãnh liệt, thiết nha đủ để cắn đứt binh khí Hoàng giai thượng phẩm, nếu liều mạng coi như là võ giả Võ Đạo cửu trọng cảnh cũng không đạt được chỗ tốt gì..
- Linh Xà Bộ!
Huyền Thiên đẩy nhanh tốc độ, sở trưởng lớn nhất chính là linh hoạt, vừa vặn khắc chế Thiết Nha Lang vốn lấy cương mãnh làm chủ, thân ảnh lóe lên, liền tránh thoát khỏi đòn tấn công của Thiết Nha Lang, sau đó đánh ra một kiếm.
- Truy Phong Nhất Kiếm!
Huyền Thiên từ trên xuống dưới, chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí phá không mà ra, từ phần bụng Thiết Nha Lang một mực kéo đến đến giữa hai chân.
Thiết nha của Thiết Nha Lang cứng rắn, móng vuốt cứng rắn, da lông phía sau lưng cũng thập phần thâm hậu, nhưng lông mềm dưới phần bụng lại có lực phòng ngự thập phần thấp.
Rầm Ào Ào
Máu tươi văng tứ tung, nội tạng từ trong bụng rơi vãi đầy đất.
NGAO --!
Thiết Nha Lang phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể bổ nhào tới mặt đất phía trước 10m, không ngừng co rúm.
Phần bị bị chém, nội tạng vẩy ra, Thiết Nha Lang bị trọng thương trí mạng, qua mấy hơi thở ngắn ngủ, thân thể Thiết Nha Lang dừng việc co giật, tắt thở mà vong.
Thiết Nha Lang chết đi, lực phòng ngự thấp xuống không chỉ một lần, Huyền Thiên liền chém một kiếm xuống đầu lâu Thiết Nha Lang, đào yêu hạch bên trong lên.
Yêu hạch như ngón tay cái ngăm đen tỏa sáng, yêu hạch của Thiết Nha Lang cũng như thiết nha của nó, là kim thuộc tính, đối với luyện khí, có tác dụng rất lớn, có thể cường hóa độ cứng của kiếm, hơn nữa còn tăng cường lực công kích.
Một khỏa yêu hạch của Thiết Nha Lang có thể đổi được 15 điểm công lao hoặc là 150 lượng bạc.
Trên người yêu thú trên yêu hạch giá trị cao nhất, ước chiếm một nửa, tất cả tài liệu còn lại cũng có thể chiếm một nửa giá trị.
Thiết nha của Thiết Nha Lang phi thường cứng rắn, là tài liệu luyện chế binh khí Hoàng giai trung phẩm, trị giá 8 điểm công lao hoặc là 80 lượng bạc, da lông của Thiết Nha Lang có thể luyện chế giáp da Hoàng giai trung phẩm, trị giá 5 điểm công lao hoặc là 50 lượng bạc.
Huyết nhục và cốt cách của Thiết Nha Lang đại khái trị giá 3 điểm công lao hoặc là 30 lượng bạc.
Toàn thân Thiết Nha Lang trị giá 31 điểm công lao hoặc 310 lượng bạc, là một trong vài loại yêu thú tướng đối đáng giá trong yêu thú nhị cấp trung giai, yêu thú như vậy đánh chết mười đầu, liền có thể kiếm được một khỏa Tẩy Tủy Đan hoặc là Ngưng Khí Đan rồi.
Huyết nhục và cốt cách, vô cùng khổng lồ, mang theo không tiện, Huyền Thiên chỉ lấy yêu hạch, thiết nha, cùng với da lông của Thiết Nha Lang, trong đó yêu hạch thể tích nhỏ nhất, giá trị cao nhất, là vật phẩm võ giả thích nhất trên người yêu thú, có thể mang theo số lượng lớn.
Về phần da lông, võ giả bình thường đều gom mấy chục tấm sau đó liền quay lại thị trần gần nhất, trực tiếp bán thành bạc, hoặc trực tiếp dùng giá thấp bán cho võ giả trong sơn mạch Âm Phong.
Võ giả cũng truy cầu hiệu suất, đánh chết yêu thú, chỉ cần yêu hạch, còn lại một mực đều không cần.
Huyền Thiên sau khi thu hoạch được yêu hạch, thiết nha và da lông của Thiết Nha Lang liền đào một cái hố, chôn thi thể võ giả ba mươi tuổi kia vào trong, thi thể không trọn vẹn của đồng loại lọt vào mắt, thấy thế nào cũng sẽ không thoải mái.
Sau đó, thân thể Huyền Thiên nhảy lên, nấp sau một khối cự thạch ước chừng hơn mười thước.
Yêu thú bên trong sơn mạch Âm Phong đều có lãnh địa riêng, rất ít khi đi thành đàn, võ giả muốn tìm được một đầu yêu thú cũng không dễ dàng, có đôi khi vận khí không tốt thì mấy giờ, thậm chí cả ngày cũng không gặp phải yêu thú chỉ là chuyện bình thường.
Yêu thú ăn người, cũng ăn lẫn nhau, huyết nhục yêu thú đối với yêu thú cũng là vật đại bổ, một đầu Thiết Nha Lang chết nơi này, mùi huyết nhục sẽ truyền đi rất xa.
Khứu giác yêu thú linh mẫn hơn xa nhân loại, có huyết nhục Thiết Nha Lang làm mồi nhử, Huyền Thiên chỉ cần chậm rãi chờ đợi, liền có thể có các loại yêu thú khác chủ động tìm đến.
Lợi dụng huyết nhục yêu thú hấp dẫn yêu thú tiến hành đánh chết, cái này là thủ đoạn đơn giản nhất của võ giả.
Nhưng võ giả dám dùng thủ đoạn này lại không nhiều.
Bởi vì không ai dám xác định, yêu thú hấp dẫn đến thực lực như thế nào, có lẽ sẽ hơn xa bản thân, cũng có thể là mấy đầu yêu thú gần đó đều đồng thời nghe thấy được mùi huyết nhục, đồng loạt chạy đến.
Đây đều là chuyện rất nguy hiểm, võ giả không có đủ thực lực, căn bản không dám ở lâu bên cạnh huyết nhục yêu thú để tránh lâm vào tình thế nguy hiểm, mất tánh mạng.
Huyền Thiên hiển nhiên khác với võ giả bình thường, Báo Ảnh Thuật của hắn đã đại thành, cho dù là yêu thú tam cấp đến cũng có thực lực đào tẩu, có thể tiềm phục một bên, yên lặng theo dõi kỳ biến, yêu thú nghe thấy được mũi huyết nhục mà đến có thể giết thì giết, không thể giết thì rời đi!
Huyền Thiên tiềm phục ở phía sau cự thạch, trong đầu không ngừng thôi diễn hình ảnh một kiếm đánh gục Thiết Nha Lang vừa rồi, phát hiện vận chuyển nội lực đã dễ dàng hơn chút một chút, nắm giữ đối với võ kỹ cũng thuần thục hơn không ít.
- Xem ra thực chiến, quả nhiên là cách tốt nhất để lịch lãm rèn luyện.
Huyền Thiên tuy rằng tu luyện Truy Phong kiếm pháp đến trình độ xuất thần nhập hóa, nhưng kinh nghiệm thực chiến rất ít, một người luyện kiếm và hai người đối chiến, là hai loại trạng thái hoàn toàn bất đồng.
Một người luyện kiếm, không gặp phải cảm giác nguy hiểm, thuận buồm xuôi gió, không có ngăn cản, mà trong lúc đối chiến, võ kỹ sẽ bị đối phương khắc chế, bị khí thế ảnh hưởng, uy lực võ kỹ sẽ giảm xuống rất thấp, người tâm tính không kiên định gặp phải nguy hiểm, thậm chí ngay cả hai ba thành thực lực cũng không phát huy nổi.
Nhất là yêu thú, giương nanh múa vuốt, nhe răng múa vuốt, thần thái hung ác, một khi nhào tới, gió tanh đầy mặt, nguy cơ chợt hiện, dưới trạng thái này có tác dụng rất lớn để ma luyện tâm trí, kiên định tâm thần.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 23: Sơn mạch Âm Phong. (3)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Tâm ổn thì thân ổn, chột dạ thì thân hư, tâm niệm kiên định vô luận ở dưới trạng thái nào đều có thể phát huy thực lực một cách hoàn mỹ, thậm chí, còn có thể phát huy vượt xa người thường.
Huyền Thiên ngộ tính cực cao, vừa rồi chỉ một kiếm đánh đánh chết Thiết Nha Lang, nhưng thu hoạch, cảm ngộ đạt được còn nhiều hơn so với thường nhân đánh chết mấy chục con yêu thú nhiều.
Màn đêm buông xuống, Huyền Thiên ngây người trong sơn cốc kia suốt một ngày.
Trong một ngày, Huyền Thiên đã đánh chết hai mươi chín con yêu thú, trong đó, yêu thú nhị cấp hạ giai bảy đầu, nhị cấp trung giai hai mươi mốt đầu, nhị cấp thượng giai một đầu.
Xem ra, yêu thú hoạt động ở phụ cận lấy yêu thú nhị cấp trung giai chiếm đa số.
Chỉ trong một ngày, yêu hạch, tài liệu Huyền Thiên đạt được tổng giá trị vậy mà đã vượt qua hơn 800 điểm công lao, trọn vẹn tương đương với hơn 8000 lượng bạc.
Dùng huyết nhục yêu thú hấp dẫn yêu thú như Huyền Thiên cho dù là võ giả Võ Đạo cửu trọng cảnh cũng không dám sử dụng, ít nhất cũng phải ba bốn người liên thủ mới dám điên cuồng như thế, nhưng ba bốn người liên thủ thì thu hoạch cũng phải phân thành ba bốn phần.
Huyền Thiên một ngày kiếm được hơn 8000 lượng bạc, cơ hồ đã gấp ba bốn lần võ giả bình thường rồi, đây là chỉ là so sánh với võ giả hành tẩu trong khu vực yêu thú nhị cấp, nếu so với võ giả hành tẩu ở khu vực yêu thú nhất cấp rìa sơn mạch Âm Phong thì chỉ sợ phải gấp 10, 20 lần!
Trải qua một ngày chém giết giết, Huyền Thiên đối với tu luyện cũng có thu hoạch không nhỏ, tốc độ còn nhanh hơn so với tu luyện trong tông môn, tuy rằng thời gian tĩnh tu ít, nhưng tôi luyện trong chiến đấu càng có thể kích phát ra nhiều tiềm năng hơn.
Huyền Thiên đại hỉ, tiếp tục như vậy, không quá hai tháng, tu vi của hắn còn có thể tiến thêm được một bước, bước vào Võ Đạo bát trọng cảnh rồi.
Giờ cách trận đầu bài danh đệ tử ngoại môn còn hơn hai tháng, chỉ cần có thể bước vào Võ Đạo bát trọng cảnh, Huyền Thiên liền có lòng tin có thể đánh bại Trương Long, phân cao thấp với bất luận một đệ tử Võ Đạo thập trọng cảnh.
Ban đêm là thiên đường của yêu thú, yêu thú ban ngày khó gặp buổi tối sẽ hoành hành khắp sơn mạch Âm Phong, trong sơn cốc này có huyết nhục của hai mươi chín con yêu thú nhất định sẽ hấp dẫn đại lượng yêu thú đến, thậm chí có thể còn hấp dẫn cả yêu thú tam cấp nữa.
Lúc màn đêm buông xuống, Huyền Thiên liền rời khỏi sơn cốc, trở lại trong rừng rậm, đào một cái hố ném da lông, tài liệu của yêu thú vào trong đó.
Sau đó từ trên một đại thụ ước chừng mấy người ôm, nơi cách mặt đất ước chừng 30m hắn đào ra một hốc cây lớn chừng một người, buổi tối ngồi bên trong đó tĩnh tu, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Ban đêm, tiêng yêu thú rống vang lên liên tiếp, thậm chí Huyền Thiên còn nghe được rõ ràng tiếng bước chân yêu thú bên dưới, cả đêm, ước chừng có trên trăm con yêu thú đi qua chỗ hắn.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày thứ hai, mặt trời đỏ mọc lên ở phương đông, ánh sáng xua tan màn đêm.
Ban đêm tầng tầng lớp lớp yêu thú đến ban ngày lại như đá chìm xuống biển vậy, biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một số ít yêu thú qua lại.
Huyền Thiên về tới sơn cốc hôm qua, trong sơn cốc tràn đầy dấu chân yêu thú, huyết nhục của hai mươi chín con yêu thú toàn bộ đều bị ăn sạch, chỉ còn lại một ít bột phấn xương cốt.
Trong sơn cốc này, tối hôm qua ít nhất đã có hơn một ngàn đầu yêu thú đến, Huyền Thiên âm thầm kinh tâm, trong sơn mạch Âm Phong ở bên trong, buổi tối nếu như không tìm một chỗ để trốn, coi như là cao thủ Tiên Thiên, bị hơn một ngàn đầu yêu thú nhị cấp vây khốn cũng chỉ có một con đường chết.
Huống chi, nhiều yêu thú như vậy xuất hiện, bên trong chưa hẳn sẽ không có yêu thú tam cấp.
Huyền Thiên đổi một nơi khác, như cũ trước tiên đánh chết một con yêu thú, sau đó lợi dụng huyết nhục yêu thú làm dẫn, đánh chết yêu thú, đào lấy yêu hạch, lột bỏ da lông, cùng với một ít tài liệu giá trị tương đối cao.
Ngày thứ hai, Huyền Thiên lại đánh chết 27 con yêu thú.
Ban đêm, hắn như trước quay lại rừng rậm, đào một cái hố chôn yêu thú da lông xuống rồi trở lại bên trong hốc cây nghỉ ngơi.
Ngày thứ ba, Huyền Thiên vẫn dùng huyết nhục yêu thú làm dẫn, đánh chết yêu thú, gặp gỡ một vị võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh liền bán đi yêu thú da lông với giá thấp.
Tuy rằng Huyền Thiên chỉ có tu vị Võ Đạo thất trọng cảnh nhưng lại xuất ra mấy chục tấm da lông yêu thú nhị cấp coi như là võ giả Võ Đạo cửu trọng cảnh cũng phải khiếp sợ, võ giả Võ Đạo bát trọng cảnh cho dù trong nội tâm có tham niệm, cũng không dám động thủ với Huyền Thiên.
Ban ngày, đánh chết yêu thú, ban đêm, nghỉ ngơi tĩnh tu bên trong hốc cây..
Da lông nhiều hơn, gặp phải võ giả phù hợp liền bán đi với giá thấp..
Ngẫu nhiên gặp phải yêu thú tam cấp, Huyền Thiên liền ném đi da lông yêu thú, toàn lực thi triển Báo Ảnh Thuật chạy như điên, hữu kinh vô hiểm đào thoát, sau đó, lại vụng trộm quay về nhặt lại.
Ngày qua ngày!
Trong nháy mắt, thời gian trôi qua đã gần một tháng, trải qua một tháng chém giết tôi luyện, tu vị của Huyền Thiên đã đạt đến Võ Đạo thất trọng cảnh hậu kỳ, cũng sắp đạt đến đỉnh phong, cứ tiếp như thế, nhiều nhất một tháng nữa tuyệt đối có thể đạt đến Võ Đạo bát trọng cảnh trước khi giải đấu bắt đầu, hơn nữa, thời gian còn lại có thể ở lại trong sơn mạch Âm Phong tôi luyện một phen, củng cố tu vị.
Trong một tháng này, thu hoạch của Huyền Thiên tương đối khá, vẻn vẹn chỉ bán đi da lông và tài liệu yêu thú giá thấp cho những võ giả khác cũng được hơn tám vạn lượng bạc, trên người đại ngân phiếu ngàn lượng cũng có một chồng dày.
Mà giá trị lớn nhất chính là yêu hạch trong tay Huyền Thiên, tất cả đều là yêu hạch yêu thú nhị cấp, trọn vẹn hơn bảy trăm khỏa, mặc dù một khỏa chỉ lớn chừng ngón cái nhưng lại chất đầu một túi không nhỏ.
Một túi yêu hạch lớn như vậy tự nhiên không thể trực tiếp mang ở trên người, việc này tuyệt đối sẽ khiến những võ giả khác nổi lòng tham, cho dù thực lực không bằng Huyền Thiên chỉ sợ cũng kêu bằng gọi hữu, đến đây đánh chết Huyền Thiên.
Huyền Thiên phân tách yêu hạch ra thành từng số tròn chôn ở các nơi khác nhau, phi thường bí mật, chỉ có chính hắn mới biết được, đợi đến khi rời khỏi sơn mạch Âm Phong sẽ lấy ra.
Ngày thứ 28!
Huyền Thiên đang chạy như điên, thân thể của hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, tốc độ nhanh như báo săn, toàn lực thi triển Báo Ảnh Thuật cảnh giới đại thành.
Ở sau lưng Huyền Thiên chừng 200 bước có một đầu yêu ngưu khổng lồ mình cao năm mét, dài đến 10m, da lông sáng bóng lóe sáng, giống như là sắt thép vậy, tràn đầy lực lượng, giống như một tòa núi nhỏ vọt mạnh về phía Huyền Thiên.
Yêu thú tam cấp, Cương Giáp Yêu Ngưu.
Răng rắc!
Một cái cây thô to bị Cương Giáp Yêu Ngưu va chạm, trực tiếp đứt gãy.
Bành... !
Một khối cự thạch cao đến ba thước bị Cương Giáp Yêu Ngưu phá thành nát bấy.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 24: Linh thảo Kỳ Hoàng. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Cương Giáp Yêu Ngưu, lực phòng ngự và lực công kích đều thập phần khủng bố, trong yêu thú tam cấp cũng là tồn tại đỉnh cấp, hệt như một cổ xe sắt thép mạnh mẽ đâm tới, phía trước có bất kỳ chướng ngại nào cũng không ngăn được thân thể sắt thép của Cương Giáp Yêu Ngưu.
Huyền Thiên sử dụng huyết nhục yêu thú hấp dẫn yêu thú, gặp phải yêu thú tam cấp cũng không phải lần đầu tiên, nhưng hung mãnh như Cương Giáp Yêu Ngưu quả thật là lần đầu
Cương Giáp Yêu Ngưu mạnh mẽ đâm tới, xem bất luận chướng ngại gì đều như không, tốc độ dù là Báo Ảnh Thuật cảnh giới đại thành cũng không nhanh hơn nó bao nhiêu.
Nghe thanh âm phá hư từ phía sau truyền đến, Huyền Thiên không dám có bất kỳ chút lơi lỏng nào, hắn phát huy Báo Ảnh Thuật đến mức nhanh nhất, dốc sức liều mạng chạy như điên, coi như cao thủ Tiên Thiên nhất nhị trọng gặp phải Cương Giáp Yêu Ngưu cũng chỉ có thể chạy trốn chết, đụng phải chỉ có con đường chết, lấy tu vị Huyền Thiên bị Cương Giáp Yêu Ngưu đuổi theo tuyệt đối sẽ bị miễu sát.
Cũng không biết chạy đi bao xa, thanh âm phá hư sau lưng rốt cục cũng biến mất, nhưng Huyền Thiên vẫn không dám dừng lại, sợ hãi một khi nới lỏng một chút bị Cương Giáp Yêu Ngưu đuổi được, vậy thì xong rồi.
Chạy như thế nửa giờ, thật sự không chạy nổi nữa Huyền Thiên mới ngừng lại, nhìn ra phía sau rốt cuộc không thấy bóng dáng Cương Giáp Yêu Ngưu đâu nữa.
Huyền Thiên tranh thủ thời gian tìm một nơi tương đối khuất tĩnh tu tĩnh dưỡng, khôi phục nguyên khí.
Xem ra đích thật đã cắt đuôi được Cương Giáp Yêu Ngưu, qua một giờ rồi cũng không thấy Cương Giáp Yêu Ngưu đuổi theo, trải qua một giờ tĩnh dưỡng, tinh lực Huyền Thiên lại khôi phục đến trạng thái đỉnh phong nhất.
Đang muốn quay về theo đường cũ, nhìn xem những da lông yêu thú ném đi ban nãy có còn không, đi đi vài bước bỗng bước chân Huyền Thiên đột nhiên dừng lại.
Hắn xoay người một cái, nhìn về một tòa núi nhỏ phía trước, hắn có thể cảm giác được, nguyên khí trong thiên địa tựa hồ đang hội tụ tới phía đó, loại tình huống này, tựa hồ tình huống chỉ xuất hiện khi yêu thú tiến giai và linh thảo thành thục.
Huyền Thiên tài cao lớn mật, thân thể như một con báo săn mồi, lập tức chạy về phía đỉnh núi kia như có lão bà hắn ở đó, hận không thể tới ngay lập tức để ôm hôn thắm thiết.
Linh Dược không thể so với Thảo Dược bình thường. Mỗi một chủng loại Linh Dược, không cần luyện chế thành Đan Dược mà phục dụng trực tiếp cũng đều có công hiệu lớn lao.
Nếu là một cây Linh Dược đã trưởng thành thì Huyền Thiên càng thu hoạch lớn hơn nữa, giá trị Linh Dược trưởng thành ít nhất cũng ngoài 10 vạn lượng bạc.
Nếu như là một con yêu thú Tiến Giai thì Huyền Thiên cũng không chút sợ hãi, ngay cả yêu thú Tam Cấp hung mãnh như Cương Giáp Yêu Ngưu mà Huyền Thiên hắn cũng có thể đào tẩu. Hiện giờ thể lực hắn dồi dào, dù có gặp phải một yêu thú Tam Cấp vẫn có thể nhanh chóng bỏ chạy.
Rất nhanh, Huyền Thiên đã đi tới đỉnh núi kia.
Càng đến gần ngọn núi, Huyền Thiên liền có thể cảm giác nguyên khí thiên địa càng lúc càng nồng đậm, hội tụ vô cùng dày đặc.
- Là Linh Dược trưởng thành!
Huyền Thiên có thể ngửi thấy mùi thơm ngát trong không khí, trong lòng vô cùng mừng rỡ.
Nếu có thể đạt được cây Linh Dược này thì giá trị thu hoạch được tương đương với đánh chết yêu thú trong một tháng.
Đây là tính theo kiểu liên tục đánh chết yêu thú không ngừng, nếu là Võ Giả cảnh giới Võ đạo thất, bát, cửu trọng bình thường thì dù có liều mạng tại sơn mạch Âm Phong một năm cũng chưa chắc có thể tìm được một cây Linh Dược giá trị.
Thường xuyên đi bên sông, làm sao giày có thể không ẩm ướt?
Càng đi lại trong sơn mạch Âm Phong nhiều thì vết sẹo trên người càng nhiều hơn. Không có võ giả nào dám rèn luyện lâu dài ở sơn mạch Âm Phong.
Đánh chết càng nhiều yêu thú thì trên người sẽ nhiễm một loại khí tức, mà khí tức này có thể hấp dẫn yêu thú lợi hại, thập phần nguy hiểm.
Cho nên, Võ Giả dù có rèn luyện tại sơn mạch Âm Phong thì tối đa cũng chỉ nửa năm là rời đi. Bình thường thì tiến vào sơn mạch Âm Phong một hai tháng, sau khi rời khỏi một hai tháng cho khí tức yêu thú tử vong trên người tiêu tán rồi mới lại đi vào.
Vì thế mà thu nhập của Võ Giả tại sơn mạch Âm Phong đều suy giảm, trong một năm có mà thu hoạch được giá trị tương đương với một cây Linh Dược rẻ nhất.
Hơn nữa, trong sơn mạch Âm Phong thì thời thời khắc khắc đều nguy hiểm, không ai dám bảo đảm tính mạng của mình thập phần an toàn.
Bởi vậy có thể thấy được giá trị một cây Linh Dược đủ khiến võ giả điên cuồng như thế nào.
Mặc dù Huyền Thiên này không đến mức điên cuồng nhưng hắn vẫn quyết tâm hái bằng được cây Linh Dược này.
Rất nhanh, Huyền Thiên đã tìm được trung tâm nguyên khí thiên địa hội tụ lại.
Đó là một sơn mạch, nồng độ nguyên khí thiên địa trong sơn động đó cực kỳ cao, cơ hồ ngưng tụ thành sương mù.
Người nào đi tới ngoài sơn động mà không kiềm chế được ham muốn của mình thì chỉ sợ sẽ liều lĩnh tiến vào sơn động.
Thế nhưng tâm trí của Huyền Thiên thì khác hẳn với thường nhân, y nghĩ vô cùng tỉnh táo, không hề xông vào mà không chút phòng bị. Hắn cảm thấy nguyên khí thiên địa đậm đặc phía trước khiến lỗ chân lông toàn thân hắn thư thái dễ chiu, thân thể cơ hồ buông lòng hết ra nhưng đồng thời cảm giác được khí tức nguy hiểm.
Mà những Thảo Dược lâu năm đều có yêu thú bảo hộ, đừng nói là Linh Dược có công hiệu vô cùng lớn như thế này.
Sơn mạch Âm Phong là địa bàn yêu thú, nếu có Linh Dược thì chỉ có yêu thú phát hiện đầu tiên chứ không phải là con người.
Linh Dược chưa trưởng thành thì yêu thú sẽ thủ hộ, đợi đến khi trưởng thành thì yêu thú sẽ ăn hết.
Huyền Thiên có thể khẳng định trong sơn động có yêu thú tồn tại, chỉ là không biết cấp bậc yêu thú này tới mức nào.
Nếu là yêu thú cấp hai thì coi như là cấp bá chủ đi nữa thì Huyền Thiên cũng có thể dây dưa đánh nhau với nó thoáng một chút, chưa hẳn không có cơ hội cướp được Linh Dược. Nhưng nếu là yêu thú Tam Cấp thì cơ hồ không có khả năng đạt được Linh Dược kia, hơn nữa, khi vừa xông vào động thì cơ hồ sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Vào hay là không vào đây?
Huyền Thiên thoáng do dự trong nội tâm, cuối cùng vẫn tiến vào sơn động.
Kiếm đại biểu cho sự chính trực, sắc bén, bất khuất kiên cường, dũng cảm tiến tới.
Với tư cách là một gã kiếm khách, có lẽ khi hợp làm một thể thống nhất với kiếm thì mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Cho nên, lùi bước không phải là tâm tính của kiếm khách.
Dũng cảm tiến tới cũng không phải lỗ mãng mà cần gan lớn và sự thận trọng.
Trong nội tâm Huyền Thiên đề cao cảnh giác, tuy nguyên khí thiên địa trong sơn động vô cùng đậm đặc, cơ hồ ngưng tụ thành hơi nước khiến ánh mắt bị ngăn trở nhưng tai hắn nghe tám hướng, cẩn thận nghe ngóng hết thảy động tĩnh, lông tơ toàn thân đều dựng thẳng lên, cảm thụ không khí lưu động bên ngoài cơ thể.
Sơn động này cũng không sâu.
Lúc mới vào sơn động được 10 trượng thì một tiếng "hô" vang lên, hai bóng đen từ vách tường sơn động bắn ra, kích xạ về phía HUyền Thiên.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 25: Linh thảo Kỳ Hoàng. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
XIU!
Hai thanh âm khiến người sởn hết cả gai ốc vang lên.
Hai đạo hồng ảnh nhanh như thiểm điện theo hai bóng đen phía trước kích bắn ra, thẳng về phía Huyền Thiên.
- Yêu thú Nhị Cấp Thượng Giai, Song Đầu Hắc Tuyến Xà, thực lực mạnh hơn Võ Giả cảnh giới Cửu trọng, thấp hơn cảnh giới Võ Đạo thập trọng. Trong yêu thú Nhị Cấp thì gần với Nhị Cấp Bá Chủ, tốc độ bay vô cùng nhanh, miệng ngậm kịch độc.
Nhìn thấy bóng đen và hai thanh âm xiu xiu kia, trong nội tâm Huyền Thiên liền hiện lên tin tức yêu thú này.
Hai đạo hồng ảnh kia chính là lưỡi đỏ mang theo kịch độc của Song Đầu Hắc Tuyến Xà. Nếu là Võ Giả Tiên Thiên trở xuống thì chỉ cần dính phải là chết, ngay cả Võ Giả Võ Đạo Thập Trọng cũng không dám trêu vào. Đối mặt với đầu lưỡi đỏ của Song Đầu Hắc Tuyến Xà này thì đều phải nhượng bộ lui binh.
Song Đầu Hắc Tuyến Xà là độc xà, chiếm cứ sơn động có Linh Thảo sinh trưởng này khiến một ít yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ không thể tiến vào.
Trong sơn động này là một không gian có phạm vi chừng 20m, chiều cao Song Đầu Hắc Tuyến Xà này khoảng 15m. Hơn nữa phạm vi công kích của đầu lưỡi độc xà này cơ hồ là cả sơn động. Võ Giả vào sơn động, ngoại trừ đánh chết nó ra thì chỉ có thể chạy ra ngoài động.
Nếu là Huyền Thiên lúc mới đến sơn mạch Âm Phong thì tất nhiên không thể trêu chọc Song Đầu Hắc Tuyến Xà này.
Nhưng lúc này, trải qua một tháng rèn luyện tại sơn mạch Âm Phong, thực lực của hắn từ Võ Đạo Thất Trọng đã tăng tiến lên nhiều, vô luận là thân pháp hay là kiếm kỹ đều được tôi luyện thật lớn đến mức xuất thần nhập hóa, viên mãn trong tâm.
- Bịch bịch...
Bước chân Huyền Thiên khẽ đạp, thân thể nhanh nhẹn như một linh xà, tránh thoát khỏi hai đầu lưỡi đỏ của Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
- Hô...
Một tiếng xé gió vang lên, nguyên khí thiên địa như hơi nước tách ra hai bên. Một bóng đen quét ngang tới, chính là cái đuôi của Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
Lớp vảy bên ngoài thân Song Đầu Hắc Tuyến Xà thập phần cứng rắn, ngay cả vũ khí thượng phẩm cũng khó mà có thể phá được tầng phòng ngự của lớp vẩy này. Lực quất một lần cơ hồ tương đương với một kích của võ giả Võ Đạo Thập Trọng, lực lượng thập phần cường đại, ngay cả võ giả Võ Đạo Cửu Trọng cũng không dám liều mạng.
- Bịch bịch...
Bước chân Huyền Thiên khẽ động, thân ảnh như một linh xà vặn vẹo, tránh qua một bên, tránh khỏi một kích quét ngang của cái đuôi Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
- Xiu Xiu!
Hai thanh âm khiến người sởn hết gai ốc lại vang lên, Huyền Thiên vừa mới tránh thoát khỏi cái đuôi thì hai cái đầu của Song Đầu Hắc Tuyến Xà đã há miệng đớp về phía Huyền Thiên, hai cái lưỡi đỏ đẹp đẽ phóng như thiểm điện về hướng Huyền Thiên.
- Tốc độ nhanh quá, chỉ sợ Võ Giả Võ Đạo Cửu Trọng mà vào sơn động cũng phải táng thân dưới miệng con súc sinh này!
Huyền Thiên cảm thán trong nội tâm.
Báo Ảnh Thuật!
Tốc độ Huyền Thiên liền bạo tăng, thân thể xẹt qua để lại một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đã tiến về phía trước hơn 20 bước. Vừa rồi Huyền Thiên đã tiến về phía ngoài cửa động nên đã có không gian lui về phía sau.
Với khinh công cảnh giới Hoàng Giai thượng phẩm đại thành, tốc độ quả nhiên không phải bình thường, hai cái đầu lưỡi đỏ của Song Đầu Hắc Tuyến Xà đều thất bại.
Lúc này, một đạo hào quang sáng chói nhấp nhoáng lên!
- BOANG!
Kiếm trong tay Huyền Thiên đã xuất vỏ, kiếm khí toát ra, chém nguyên khí thiên địa thành hai phần.
Kiếm xuất vỏ, trảm địch, tất cả chỉ trong nháy mắt.
Kiếm khí đẹp mắt giống như một mũi tên bắn ra từ dây cung, trong nháy mắt đã kích xạ ra ngoài hơn 40 bước, cơ hồ đi đến cuối sơn động.
Huyền Thiên sử dụng Báo Ảnh Thuật, trong chớp mắt đã ra khỏi sơn động hơn 20 bước, nhưng hắn không phải đào tẩu mà là kéo dài khoảng cách để phản kích.
Một kiếm này nhanh tới cực điểm!
Kiếm khí lướt qua, hai đạo hồng ảnh rất nhanh liền thu nhỏ lại, rơi xuống mặt đất, hai cái lưỡi của Song Đầu Hắc Tuyến Xà đã bị một kiếm của Huyền Thiên chém rụng.
- Xoẹt!
- Xoẹt!
Song Đầu Hắc Tuyến Xà phát ra hai tiếng kêu thảm thiết, rơi xuống mặt đất, đau đớn kịch liệt khiến Song Đầu Hắc Tuyến Xà giãy giụa kịch liệt, bụi đất bay mù mịt.
Hai cái lưỡi đỏ chứa kịch độc là vũ khí lợi hại nhất của Song Đầu Hắc Tuyến Xà nhưng cũng là chỗ mềm yếu nhất, một kiếm của Huyền Thiên bắn ra kiếm khí kích xạ ra hơn 40 bước, ngay cả Võ Giả Võ đạo cửu trọng cũng khó mà chống đỡ được, cơ hồ tương đương với một kích của Võ Giả Võ Đạo Thập Trọng, lực công kích cường đại đến cực điểm, một kiếm liền đả thương Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
Kiếm quang khẽ động, một đạo kiếm khí lại bắn ra, kích xạ thẳng lên vị trí cách đầu của Song Đầu Hắc Tuyến Xà bảy tấc.
Tuy rằng đã mất đi nọc độc nhưng Song Đầu Hắc Tuyến Xà còn có răng nhọn, không thể phớt lờ được, cho dù chém thành hai đoạn thì vẫn có thể sống thật lâu. Ngay cả khi chém rụng được hai cái đầu thì tính uy hiếp của Song Đầu Hắc Tuyến Xà vẫn rất lớn như trước.
Huyền Thiên chém ra một kiếm, mỗi một đạo kiếm khí đều tung hoành hơn 40 bước, tương đương với một kích của Võ Giả vừa tiến vào Võ Đạo Thập Trọng. Hơn 10 kiếm liên tục chém ra, kiếm nào kiếm nấy đều không rời khỏi bảy tấc trên đầu độc xà, bảy tấc đó chính là nhược điểm của nó, qua hơn 10 kiếm, hai cái đầu rắn đã bị Huyền Thiên chém đứt.
Dù đầu đã bị chém nhưng thân hình nó vẫn còn vặn vẹo như cũ.
Huyền Thiên vẫn vô cùng cảnh giác, thân thể lóe lên, từ một bên lướt qua thân hình Song Đầu Hắc Tuyến Xà, trở lại sơn động.
Hắn dồn khí Đan Điền, mãnh liệt hít một hơi, há miệng thổi một cái, một cỗ gió lớn thổi bay nguyên khí thiên địa phía trước đi một ít, cảnh tượng trong động liền hiện ra trước mắt Huyền Thiên.
Hai cỗ thi thể người nằm trên mặt đất, xem ra có Võ Giả xâm nhập vào trong sơn động này nhưng đều bị Song Đầu Hắc Tuyến Xà giết chết.
Ánh mắt Huyền Thiên liền nhìn thoáng về phía hai cỗ thi thể Võ Giả kia, lập tức nhìn về phía vách động sâu nhất sơn động.
Nơi đó có một cây màu vàng sinh trưởng, trên cây có năm phiến lá, mỗi một phiến đầu rộng bằng bàn tay, dài bằng hai bàn tay, ẩn ẩn sáng lên, vô số nguyên khí thiên địa đều dũng mãnh lao tới gốc cây này.
- Kỳ Hoàng Thảo?
Huyền Thiên hét lên một tiếng kinh hãi, trong lòng vô cùng mừng rỡ.
- Đây là Linh Dược hiếm thấy, yêu thú ăn hết sẽ tăng lên một cấp, hơn nữa còn có thể hóa thành linh thú. Võ Giả Tiên Thiên trở xuống, chỉ cần ăn một cái lá thì có tỉ lệ ít nhất là bảy thành tăng tiến một cấp bậc. Khi gốc Kỳ Hoàng Thảo này trưởng thành thì mỗi một lá cây đều có giá trị 10 vạn lượng bạc.
Bảo vật!
Gốc Kỳ Hoàng Thảo này hoàng toàn xứng với hai từ bảo vật!
Giá trị của nó ít nhất cũng 50 vạn lượng bạc, mà đây cũng chỉ là đoán chừng mà thôi.
Lá cây Kỳ Hoàng Thảo khiến võ giả có tỉ lệ thăng tiến tu vi rất lớn, hơn nữa, cảnh giới càng thấp thì tỉ lệ càng lớn.
Cảnh giới Võ Đạo Cửu Trọng tăng lên Thập Trọng thì có tỷ lệ bảy thành, Bát Trọng Lên Cửu Trọng thì có tám thành, Thất Trọng lên Bát Trọng thì có chính thành, còn võ giả Lục Trọng trở xuống thì khi phục dụng có thể chắc chắn thăng tiến cảnh giới lên một cấp bậc.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế