Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 01-06-2008, 11:56 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 021 - Nữa Ãêm Hải Thạch Tìm Bang Chúa


Lúc ấy trăng tá» chiếu xế vá» tây, những bông hoa ngoài lương đình in bóng chênh chếch dài thưá»n thượt. Ngá»n gió hiu hiu lay động đầu cành. Cây Ä‘u cạnh lương đình cÅ©ng đưa qua đưa lại.

Thạch Phá Thiên đưa tay sá» vào vết sẹo đầu vai mà suy nghÄ© mung lung dưá»ng như để cố nhá»› lại xem vì đâu mà có.

Bỗng nghe tiếng bước chân sột soạt từ ngoài đi vào.

Hai thiếu phụ trung niên đang thoăn thoắt theo lối đi cạnh những luống hoa tiến vào trước lương đình.

Hai mụ nghiêng mình thi lá»…, miệng tá»§m tỉm cưá»i nói:

-Má»i Tân quan nhân vào ná»™i đưá»ng thay áo.

Thạch Phá Thiên ngÆ¡ ngác không hiểu thay áo để làm gì nhưng cÅ©ng Ä‘i theo . Qua vưá»n hoa, ba ngưá»i men theo dá»c bá» ao sen, rồi xuyên qua má»™t dãy hành lang nữa má»›i đến má»™t gian phòng chái hữu. Trong gian phòng đã đặt sẵn má»™t bồn nước nóng. Cạnh bồn nước treo sẵn má»™t đôi khăn tắm.

Má»™t thiếu phụ cưá»i nói:

-Má»i Tân quan nhân tắm rá»­a Ä‘i. Lão gia bảo vì thá»i gian cấp bách, không kịp chuẩn bị áo má»›i. Vậy tân quan nhân dùng tạm quần áo cá»§a mình cÅ©ng được.

Hai thiếu phụ nói xong cưá»i khúc khích lui ra khá»i phòng khép cá»­a lại.

Thạch Phá Thiên ngẩn ngưá»i ra nghÄ© thầm:

-Rõ ràng mình là Cẩu Tạp Chá»§ng mà sao lại biến thành Thạch bang chúa? Ãinh Ãang kêu mình bằng Thiên ca. Vào tá»›i quán lương đình thì Ãinh lão gia gá»i mình bằng tân lang. Bây giá» hai mụ này lại xưng hô là tân quan nhân, thì còn trá»i nào hiểu được.

Sau chàng tự nhủ:

-Thôi đành tá»›i đâu hay tá»›i đó. Xem chừng Ãinh Bất Tam và Ãinh Ãang đối vá»›i mình chẳng có tâm địa gì độc ác, mình bất tất lo ngại làm chi.

Bồn nước nóng đưa mùi thơm lên mũi, Thạch Phá Thiên chẳng cần suy nghĩ nữa, cởi quần áo ra ngồi vào trong bồn tắm rửa, kỳ cỠsạch hết cáu ghét trong mình.

Chàng cảm thấy tinh thần thoải mái dễ chịu.

Thạch Phá Thiên vừa mặc quàn áo xong thì nghe có tiếng má»™t ngưá»i đàn ông gá»i:

-Má»i Tân quan nhân lên nhà làm lá»… bái thiên địa.

Thạch Phá Thiên giật mình kinh hãi. Chàng vừa nghe ba chữ "bái thiên địa" liá»n hiểu ngay ba tiếng "Tân quan nhân" là gì.

Chàng lẩm bẩm:

-Thuở nhỠmình đã nghe mẫu thân nói đến chuyện Tân quan nhân là Tân nương tử bái thiên địa tức là làm lễ thành hôn. Vậy vụ này là thế nào đây?

Thạch Phá Thiên ngẩn ngưá»i ra không biết nói sao thì lại nghe tiếng ngưá»i bên ngoài há»i:

-Tân quan nhân đã bận quần áo xong chưa?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Xong rồi.

Ngưá»i kia đẩy cá»­a bước vào. Gã Ä‘eo vào cổ chàng má»™t giải lụa đào, còn Ä‘oá hoa tất bằng nhiá»u Ä‘iá»u thì đính vào vạt áo trước ngá»±c chàng.

Gã cưá»i nói:

-Cung hỉ! Cung hỉ!

Rồi gã nắm lấy tay chàng dắt đi.

Thạch Phá Thiên chân tay luống cuống, theo gã kia xuyên qua mấy lần phòng ốc cùng cửa ngách đến sảnh đưởng.

Trong sảnh đưởng tám cây hồng chúc sáng rá»±c , ngá»n lá»­a không ngá»›t lay động.

Giữa nhà đặt một cỗ bàn bát tiên trải khăn hồng.

Ãinh Bất Tam đứng trong sảnh đưá»ng nhìn ra ngoài vẻ mặt tươi cưá»i hể hả.

Thạch Phá Thiên vừa bước lên sảnh đưá»ng thì ba gã ngồi ngoài hiên nổi lên Ä‘iệu sáo véo von.

Gã trai dắt Thạch Phá Thiên vừa rồi dõng dạc lên tiếng:

-Má»i tân nương nương ra sảnh đưá»ng.

Tiếng ngá»c Ä‘eo xá»§ng xẻng vang lên.

Hai thiếu phụ lúc nãy nâng đỡ một thiếu nữ đầu trùm khăn hồng, mình mặc áo tía lững thững bước ra.

Thạch Phá Thiên má»›i trông dáng Ä‘iệu đã biết ngay là Ãinh Ãang.

Cả ba ngưá»i đứng ở mé hữu Thạch Phá Thiên.

Ãnh lá»­a chạp chá»n, xạ hương ngào ngạt.

Thạch Phá Thiên tâm thần vừa hồ đồ, vừa sợ hãi, lại vừa vui mừng.

Gã trai kia cất tiếng xướng:

-Bái thiên!

Thạch Phá Thiên thấy Ãinh Ãang nhìn ra giữa sân lạy phục xuống, còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn, thì gã trai ghé vào tai chàng nói nhá»:

-Tân quan nhân quỳ xuống khấn đầu đi!

Ãồng thá»i gã khẽ đẩy lưng chàng má»™t cái.

Thạch Phá Thiên nghĩ bụng:

-Ãiệu này mình không lạy cÅ©ng không xong rồi.

Chàng liá»n quỳ xuống sì sụp lạy như tế sao.

Má»™t thiếu phụ phù dâu thấy chàng lạy lấy lạy để thì không nhịn được, bật lên cưá»i hích hích.

Gã trai lại xướng:

-Bái địa!

Thạch Phá Thiên và Ãinh Ãang xoay mình hướng vào trong khấu đầu lạy xuống.

Gã kia xướng:

-Bái gia gia!

Ãinh Bất Tam nghe xướng liá»n đứng ra giữa nhà. Ãinh Ãang phục xuống lạy ngay.

Thạch Phá Thiên ngần ngừ một chút rồi cũng sụp lạy.

Gã trai lại xướng:

-Phu phụ giao bái.

Thạch Phá Thiên thấy Ãinh Ãang xoay mình lại hướng vào chàng quỳ xuống thì đột nhiên tỉnh ngá»™, liá»n lá»›n tiếng nói:

-Gia gia! Ãinh Ãinh Ãang Ãang! Vụ này... làm sao đây?... Cháu không phải là Thạch bang chúa mà cÅ©ng không phải là Thiên ca đâu. Ông cháu cô nương nhận lầm. Sau này đừng trách nhé.

Ãinh Bất Tam cưá»i nói:

-Thằng nhỠnày lẩn thẩn lắm! Bây giỠmà còn nói vớ vẩn thế. Không ai trách đâu.

Thạch Phá Thiên lại há»i:

-Ãinh Ãinh Ãang Ãang! Ta xin há»i trước: chúng ta bái thiên địa thế này là chuyện đùa hay chuyện thật?

Ãinh Ãang vẫn quỳ dưới đất, đầu trùm khăn hồng. Ãá»™t nhiên nàng nghe tiếng há»i vậy liá»n cưá»i đáp:

-Dĩ nhiên là sự thật. Có lý đâu là chuyện đùa được?

Thạch Phá Thiên nói:

-Bữa nay cô nương nhận lầm ngưá»i ta cÅ©ng không cần. Sau này cô hối hận lại kéo tai, hay cắn vai ta là không được đâu.

Má»i ngưá»i trên nhà dưới nhà Ä‘á»u cưá»i ồ lên. Ãinh Ãang không nhịn được, cÅ©ng bật cưá»i khúc khích. Nàng khẽ bảo Thạch Phá Thiên :

-Vĩnh viễn không bao giỠtiểu muội hối hận cả. Tiểu muội chỉ mong được Thiên ca đối đãi tử tế, chẳng khi nào tiểu muội dám bẹo tai hay cắn vai Thiên ca hết.

Ãinh Bất Tam vui vẻ lá»›n tiếng nói:

-Vợ béo tai chồng là việc thiên kinh địa nghÄ©a từ thá»i . Bàn cổ khai thiên lập địa đã có thế rồi. Cẩu Tạp Chá»§ng! A Ãang quỳ trước mặt ngưá»i lâu thế rồi mà ngươi không trả lá»… ư?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Dạ dạ. Rồi chàng quì xuống đáp lá»…. Hai ngưá»i làm lá»… giao bái trên tấm thảm Ä‘á».

Gã trai kia tuyên lá»i chúc tụng:

-Vợ chồng hành lễ, giao bái đã xong, đưa vào động phòng, tân lang tân nương, trăm năm hoà hợp, con đống cháu đàn.

Ãá»n sáo lại nổi lên.

Má»™t thiếu phụ tay cầm hai cây hồng chúc Ä‘i trước dẫn đưá»ng. Còn má»™t thiếu phụ dắt tay Ãinh Ãang. Gã trai xướng lá»… dắt tay Thạch Phá Thiên. Má»™t giải lụa đào quàng lấy cô dâu chú rể đưa vào trong má»™t gian phòng.

Gian phòng này so vá»›i gian phòng ở Tổng đàn bang Trưá»ng Lạc thì nhá» hÆ¡n nhiá»u. Cách trần thiết cÅ©ng không được hoa lệ như vậy. Những hồng chúc rung rinh, những chá»— rá»§ màn Ä‘iá»u, nÆ¡i treo giấy Ä‘á», nên bầu không khí trong phòng đầy vẻ vui tươi ấm cúng.

Mấy ngưá»i phò dâu rể vào để chàng và nàng ngồi xuống cạnh giưá»ng.

Trên bàn đã đặt sẵn bình rượu vào chung rồi đồng thanh nói:

-Cung hỉ cô gia cùng tiểu thư uống chung rượu giao bôi này.

Rồi bá»n há» vừa cưá»i khúc khích vừa Ä‘i ra khá»i phòng đóng cá»­a lại.

Thạch Phá Thiên ngá»±c đánh thình thình. Tuy chàng không hiểu thế sá»±, nhưng cÅ©ng biết cùng Ãinh Ãang đã bái thiên địa là nên đạo vợ chồng rồi.

Chàng thấy Ãinh Ãang ngồi nghiêm chỉnh. Ãầu phá»§ tấm khăn hồng vẫn còn để yên, ngưá»i nàng không nhúc nhích.

Hồi lâu, Thạch Phá Thiên muốn gợi chuyên liá»n lên tiếng há»i:

-Ãinh Ãang Ãinh Ãang! Trên đầu cô nương phá»§ khăn như vậy có khó chịu không?

Ãinh Ãang cưá»i đáp:

-Khó chịu lắm, Thiên ca mở giùm muội đi!

Thạch Phá Thiên đưa hai ngón tay cặp góc tấm khăn hồng khẽ mở ra.

Dưới ánh hồng chúc Thạch Phá Thiên thấy Ãinh Ãang xinh đẹp lồ lá»™, khoé hạnh tươi cưá»i thì chàng cÅ©ng vui mừng khôn tả.

Chàng ngẩn ngưá»i ra nhìn má»™t lúc rồi nói:

-Cô... cô đẹp lắm.

Ãinh Ãang tá»§m tỉm cưá»i, má lúm đồng tiá»n lại càng dá»… thương nàng từ từ cúi đầu xuống.

Giữa lúc ấy, bá»—ng nghe từ phía ngoài phòng có tiếng Ãinh Bất Tam nói lá»›n:

-Ãêm nay gặp ngày lành tháng tốt, lão phu làm lá»… vu quy cho tiểu tôn nữ. Ông bạn ở đâu tá»›i hãy xuống đây uống chén rượu mừng cho đôi trẻ.

Bên kia, ở trên cao có ngưá»i đáp vá»ng xuống:

-Tại hạ là Bối Hải Thạch dưới trướng Thạch bang chúa bang Trưá»ng Lạc kính cẩn dâng lá»i thỉnh an lên Ãinh Tam gia.

Ãêm khuya khuấy rối thật là đắc tá»™i, mong rằng Ãinh Tam gia hãy lượng thứ cho.

Thạch Phá Thiên khẽ nói:

-Ồ ! Bối tiên sinh đã đến đó.

Ãinh Ãang hÆ¡i nhíu cặp lông mày, nàng chống ngón tay lên môi ra hiệu cho chàng đừng lên tiếng.

Ãinh Bất Tam cưá»i khanh khách nói:

-Lão phu cứ tưởng thằng cha nào đến để bắt gà trá»™m chó, té ra là mấy ông bạn ở bang Trưá»ng Lạc. Các vị muốn uống rượu mừng không? Ãừng có to tiếng làm kinh động đến tôn nữ tế cùng tôn nữ nhi cá»§a lão phu.

Lá»i nói cá»§a Ãinh Bất Tam tá» ra rất vô lá»…, nhưng Bối Hải Thạch dày công hàm dưỡng, không lấy thế làm tức tối. Y hắng giá»ng đáp:

-Té ra nay là ngày đại hỉ cá»§a lệnh tôn tiểu thư. Vậy mà anh em tại hạ lá»— mãng đến đây không mang theo lá»… mừng. Xin để ngày khác tá»›i chúc đàng hoàng sẽ uống há»· tá»­u. Hiện giá» tệ bang có việc gấp, cần được ra mắt Thạch bang chúa. Cảm phiá»n Ãinh Tam gia dẫn vào yết kiến. Bá»n tại hạ cảm kích vô cùng! Nếu không có việc gấp thì đêm hôm khuya khoắt, bá»n tại hạ có lá»›n mật đến đâu cÅ©ng không dám tá»›i quấy nhiá»…u tá»›i giấc ngá»§ cá»§a Ãinh tam gia!

Ãinh Bất Tam nói:

-Bối đại phu! Ãại phu cÅ©ng là má»™t cao nhân tiá»n bối trong võ lâm, bất tất phải khách sáo vá»›i Ãinh lão tam. Ãại phu nói Thạch bang chúa nào đó? Phải chăng trá» vào tên Cẩu Tạp Chá»§ng, tân tôn nữ tế cá»§a lão phu? Lão bảo các vị nhận lầm ngưá»i, bất tất phải vào yết kiến nữa.

Ãi theo Bối Hải Thạch là tám tên cao thá»§ trong bang. Bá»n chúng thấy Ãinh Bất Tam thóa mạ bang chúa mình là Cẩu Tạp Chá»§ng thì tức giận vô cùng, đã toan lên tiếng đấu khẩu. Nhưng Bối Hải Thạch đã nghe chính miệng Thạch Phá Thiên tá»± xưng là Cẩu Tạp Chá»§ng nên biết rõ là Ãinh Bất Tam không có ý gì nhục mạ. Y còn hiểu rõ Bang chúa không phải ngưá»i Ä‘oan chính, tá»›i đâu là làm chuyện bướm ong ở đó. Trước nay chàng ngá»§ trong nhà có con gái là thưá»ng. Nhưng bây giá» y thấy chàng là tôn nữ tế cá»§a lão ma đầu thì trong lòng không khá»i lo phiá»n.

Y tá»± nhá»§:

-Vụ này tất xảy ra mối lo vá» sau. Bá»n mình không nên gây thù hằn vá»›i anh em nhà há» Ãinh.

Bối Hải Thạch nghÄ© vậy liá»n nói:

-Ãinh tam gia! Thá»±c tình tệ bang Ä‘ang có việc khẩn cấp bá»n tại hạ cần xin chỉ thị cá»§a bang chúa. Còn Ä‘iá»u tệ bang chúa nói giỡn như vậy, bá»n tại hạ cÅ©ng biết là có thá»±c.

Thạch Phá Thiên ở trong nghe giá»ng nói cá»§a Bối Hải Thạch thì nghÄ© ngay đến lúc chàng bị khốn vì bịnh hàn nhiệt, ngày đêm y tận tâm chăm sóc vá»›i má»™t tấm lòng quan thiết. Bây giá» y gặp việc khẩn cấp lo âu, chàng không thể bá» mặc được.

NghÄ© vậy chàng liá»n mở cá»­a sổ lá»›n tiếng gá»i:

-Bối tiên sinh! Ta ở đây. Các vị kiếm ta phải không?

Bối Hải Thạch đáp ngay:

-Chính phải! Thuộc hạ có việc khẩn cấp cần trình bang chúa.

Thạch Phá Thiên nói:

-Ta là Cẩu Tạp Chủng, chứ không phải bang chúa của các vị. Nếu các vị tìm ta thì được chứ kiếm Bang chúa thì không có đâu.

Bối Hải Thạch lộ vẻ bẽ bàng đáp:

-Bang chúa lại nói giỡn rồi. Xin bang chúa rá»i gót ra đây để bá»n thuá»™c hạ được trình việc.

Thạch Phá Thiên há»i:

-Có phải các vị muốn ta ra đó không?

Bối Hải Thạch đáp:

-Chính phải !

Ãinh Ãang chạy ra nắm áo chàng khẽ nói:

-Thiên ca! Ãừng Ä‘i nữa.

Thạch Phá Thiên nói:

-Ta ra nói cho rõ rồi lập tức quay vá».

Dứt lá»i, chàng tung mình qua cá»­a sổ nhảy ra ngoài. Chàng thấy Bối Hải Thạch đứng trên mặt tưá»ng vá» mé Tây viện. Phía sau y còn có tám ngưá»i đứng trên nóc nữa. Mé Ãông còn có má»™t ngưá»i ngồi trên cành cây dẽ, ngưá»i này chính là Ãinh Bất Tam. Cành cây chÄ©u xuống rồi lại đưa lên, chuyển động nhịp nhàng.

Ãinh Bất Tam nói:

-Bối đại phu! Ãại phu có việc nói vá»›i tôn nữ tế cá»§a lão phu, lão phu muốn nghe được không?

Bối Hải Thạch ngập ngừng:

-Cái đó...

Y rủa ngầm:

-Lão đã là má»™t bậc cao nhân tiá»n bối trong giá»›i võ lâm, há lại không biết Ä‘i nghe lén chuyện cá»§a ngưá»i ta là phạm vào luật lệ giang hồ ư? Ta Ä‘ang đêm dến tìm Bang chúa để trình việc cÆ¡ mật cá»§a bản bang thì khi nào để cho ngưá»i ngoài nghe được? Ta thưá»ng nghe lão này tính tình cổ quái, quả nhiên danh bất hư truyá»n.

Y nghÄ© vậy liá»n nói tiếp:

-Việc này tại hạ không dám tá»± chuyên. Hiện có Bang chúa ở Ä‘ay, nhất thiết do ngưá»i định Ä‘oạt.

-Tốt lắm! Tốt lắm! Ãại phu đổ trách nhiệm tôn nữ tế cá»§a ta càng hay. Này! Cẩu tạp Chá»§ng! Bối đại phu có chuyện nói vá»›i ngươi, ta cÅ©ng muốn nghe ngươi chịu không?

Thạch Phá Thiên há»i lại:

-Gia gia định nghe làm chi?

Ãinh Bất Tam cưá»i ha hả nói:

-Này con hiếu, cháu hiá»n! Này Bối đại phu! Có gì thì nói mau Ä‘i. Má»™t khắc xuân đêm đáng giá ngàn vàng. Tôn nữ ta gặp buổi động phòng hoa chúc mà đại phu cứ lằng nhằng mãi thế này thì thật là tai hại.

Bối Hải Thạch sợ Thạch Phá Thiên cÅ©ng sẽ nói như vậy, lá»i Bang chúa đã nói ra thì sẽ không thể vãn hồi được nữa. Tuy y trong lòng rất khó chịu mà phải nói ngay:

-Bang chúa! Phái Tuyết sÆ¡n có phái ngưá»i đến Tổng đà kiếm Bang chúa.

Thạch Phá Thiên há»i lại:

-Phái Tuyết sÆ¡n ư? Tức bá»n Hoa vạn Tá»­ cô nương chứ gì?

Trong võ lâm kể ra có hàng trăm hàng ngàn môn phái nhưng Thạch Phá Thiên chỉ biết một phái Tuyết sơn và trong phái này chàng chỉ biết có một mình Hoa vạn Tử, nên chàng buột miệng nói đến tên nàng.

Bối Hải Thạch đáp:

-Có Hoa Vạn Tá»­ cô nương, ngoài ra còn mấy ngưá»i nữa, ngưá»i dẫn đầu là Khí Hàn Tây Bắc Bạch...

Y nói tá»›i năm chữ Bạch thì ngừng má»™t chút và chăm chú nhìn Thạch Phá Thiên. Lúc này bóng trăng soi vào giữa mặt chàng, Bối Hải Thạch thấy chàng nghe tá»›i năm chữ "Khí Hàn Tây Bắc Bạch" mà không lá»™ vẻ gì khác lạ liá»n cảm thấy vững dạ, nghÄ© thầm:

-Bang chúa mình vẫn thản nhiên, đủ tỠy là cao nhân bình tỉnh bậc nhất. Nếu không thế thì sao lại coi đối phương chẳng vào đâu?

Y liá»n nói tiếp:

-Ngoài ra còn có tám chín gã sư đệ Ä‘á»u là những tay đáo để trong phái Tuyết sÆ¡n.

Ãinh Bất Tam nói xen vào:

-Dù là tên thất phu Bạch Tá»± Tại có đến thì đã làm gì ai? Bối đại phu! Lão phu nghe nói môn "NgÅ© hành lục hợp chưởng" cá»§a đại phu không phải tầm thưá»ng mà sao đại phu vừa thấy Bạch Vạn Kiếm đến đã hoang mang như vậy?

Bối Hải Thạch nghe Ãinh Bất Tam khen ngợi môn "NgÅ© hành lục hợp chưởng" cá»§a mình thì trong lòng cÅ©ng hÆ¡i đắc ý.

Y lẩm bẩm:

-Lão ma đầu này trước nay nổi tiếng tự phụ vô cùng, mà soa hắn còn để ý môn "Ngũ hành lục hợp chưởng" của mình?

Rồi tá»§m tỉm cưá»i đáp:

-Chút công phu nhá» má»n đó có chi đáng kể. Bang Trưá»ng lạc cá»§a bá»n tại hạ tuy là má»™t bang phái nhá» bé, nhưng trước nay từ NgÅ© Nhạc cho đến Trung Nguyên cÅ©ng chưa đến ná»—i bị phái nào lấn áp.

Ngừng một lát y nói tiếp:

-Có Ä‘iá»u tệ bang cùng phái Tuyết SÆ¡n xưa nay vốn không có chuyện giao du Ä‘i lại, thế mà Khí Hàn Tây Bắc lại đùng đùng kéo đến đòi gặp mặt tệ bang chúa ngay lập tức. Bá»n tại hạ xin chỠđến sáng mà y cÅ©ng không chịu. Trong vụ này tất có chuyện gì hiểu lầm, nên tại hạ phải xin tệ bang chúa cho chỉ thị.

Thạch Phá Thiên há»i:

-Hôm qua, Hoa cô nương sấn vào Tổng đà bị Trần hương chủ bắt được. Sáng sớm nay đã tha cô ra rồi. Phái Tuyết Sơn có lẽ vì thế mà đem lòng tức giận chăng?

Bối Hải Thạch đáp:

-Vụ này hoặc giả có Ä‘iá»u quan hệ cÅ©ng nên. Nhưng thuá»™c hạ đã há»i lại Trần hương chá»§ thì y nói là Hoa cô nương được bang chúa đối xá»­ rất lịch sá»± lại không đụng chạm đến má»™t mảy lông cá»§a cô ta, cÅ©ng không tra há»i gì vá» tá»™i trà trá»™n vào Tổng đà. Thế thì Bang chúa cÅ©ng đã nể mặt phái Tuyết SÆ¡n lắm rồi còn gì. Thuá»™c hạ coi vẻ mặt Khí Hàn Tây Bắc thì xem chừng có chuyện gì đặc biệt quan trá»ng dưá»ng như không phải vì lý do mình bắt Hoa cô nương đêm qua má»›i đến.

Thạch Phá Thiên nói:

-Bây giỠBối tiên sinh muốn ta phải làm gì?

Bối Hải Thạch đáp:

-Cái đó bá»n thuá»™c hạ chá» hiệu lệnh cá»§a bang chúa quyết định. Nếu Bang chúa bảo dụng văn thì bá»n thuá»™c hạ quay vá» lấy lá»i lẽ tá»­ tế đối vá»›i há». Ãó là chính sách lấy má»m dẻo đối lại vá»›i cứng rắn. Trưá»ng hợp mà Bang chúa bảo dụng võ thì bá»n thuá»™c hạ sẽ làm cho há» biết đến Tổng đà thì dá»… mà ra Ä‘i thì khó. Cái đó cÅ©ng có lý: Ai bảo bá»n hỠđến bang Trưá»ng Lạc càn rỡ làm chi? Trưá»ng hợp thứ ba nữa là Bang chúa thân hành quay vá» xem ý kiến há» thế nào rồi sẽ tuỳ cÆ¡ ứng biến. ÃÆ°á»ng lối này có lẽ hay hÆ¡n hết.

Thạch Phá Thiên ở cùng má»™t căn phòng vá»›i Ãinh Ãang, chàng vẫn băn khoăn trong dạ. Chàng không hiểu sau cuá»™c động phòng hoa chúc rồi còn chuyện gì xảy ra nữa.

Thạch Phá Thiên nghÄ© vậy liá»n nói:

-Thế thì để tại hạ quay vỠxem sao? Nếu có chỗ hiểu lầm, tại hạ sẽ nói toạc ra cho hỠbiết là xong.

Chàng quay lại nói vá»›i Ãinh Ãang và Ãinh Bất Tam :

-Gia gia! Ãinh Ãinh Ãang Ãang! Bây giá» Cẩu Tạp Chá»§ng phải Ä‘i đây.

Ãinh Bất Tam vò đầu bứt tai nói:

-Như thế không được! Bá»n tiểu tá»­ phái Tuyết sÆ¡n đến rắc rối thì để ta Ä‘i sát phạt bá»n chúng cho. HÆ¡n nữa ta đã giết hai tên đệ tá»­ cá»§a phái Tuyết SÆ¡n là đã kết oán vá»›i Bạch lão nhi. Bây giá» ta có giết thêm mấy mạng nữa thì cÅ©ng kể chung vào má»™t món nợ.

Ãinh Bất Tam đã giết Tôn Vạn Niên và Chữ Vạn Thành. Phái Tuyết SÆ¡n lấy vụ này làm nhục nhã vô cùng nên há» giữ kín không nói ra. Vợ chồng Thạch Thanh và Mẫn Nhu tuy được nghe rồi nhưng không tiết lá»™ vá»›i ai. Trên chốn giang hồ ít ngưá»i biết vụ này.

Bối Hải Thạch nghe Ãinh Bất Tam nói thế thì nghÄ© bụng:

-Thế lá»±c phái Tuyết SÆ¡n Ä‘ang lúc hưng thịnh, chẳng những võ công thầy trò phái này đã cao cưá»ng mà há» còn giao hảo vá»›i các phái võ ở Trung Nguyên. Bá»n mình không nên vô cá»› gây cừu địch vá»›i hỠđể rước lấy Ä‘iá»u phiá»n não cho bang Trưá»ng Lạc.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #22  
Old 01-06-2008, 11:58 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 022 - Mãnh Hổ ÃÆ°á»ng Há»™i Kiến Quần Hùng


Bối Hải Thạch nghÄ© vậy liá»n nói:

-Theo thiển ý cá»§a thuá»™c hạ thì Bang chúa nên thân hành quay vá» gặp mấy nhân vật phái Tuyết SÆ¡n là hay hÆ¡n cả. Thuá»™c hạ thiết nghÄ© đây là má»™t việc nhá» má»n cá»§a tệ bang không dám phiá»n đến đại giá Ãinh Tam Gia. Bá»n tại hạ thu xếp xong vụ này rồi sẽ đến phá»§ bái yết, nên chăng?

Bối Hải Thạch tuyệt không nhắc đến chuyện uống rượu mừng, vì Thạch Phá Thiên quay vá» Tổng đà rồi sẽ khuyên chàng thá»§ tiêu kết hôn vá»›i nhà há» Ãinh.

Ãinh Bất Tam nói:

-Bối đại phu nói vậy là không được. Ãinh má»— đã nói Ä‘i thì thế nào cÅ©ng Ä‘i. Ãinh lão tam nhất định can thiệp vào vụ này cho bang Trưá»ng Lạc.

Ãinh Ãang ở trong phòng nghe má»i ngưá»i nói chuyện liá»n Ä‘oán ngay phái Tuyết SÆ¡n sở dÄ© hưng binh vấn tá»™i bang Trưá»ng Lạc cÅ©ng chỉ vì lang quân mình quen thói trăng hoa ong bướm. Chàng trông thấy Hoa Vạn Tá»­ xinh đẹp liá»n giở giá»ng khinh bạc, mưá»i phần có đến tám chín phần là chàng đã giở thá»§ Ä‘oạn cưá»ng bạo vá»›i thị. Còn câu chuyện Trần Hương Chá»§ nói cái gì không đụng đến má»™t mảy lông cá»§a thị là cố ý lấp liếm cho Bang chúa gã.

Nàng lại nghÄ© tá»›i đêm nay là đêm dá»™ng phòng hoa chúc mà Thạch Phá Thiên chỉ nóng lòng quay vỠđể gặp Hoa Vạn Tá»­, bá» mình không nhìn nhá»i gì đến, thì cái tức bá»±c đó nàng chịu làm sao nổi?

Nàng nghe câu chuyện giữa gia gia và Bối Hải Thạch dần dần Ä‘i đến chá»— va chạm. Nàng liá»n tung mình nhảy ra sân nói:

-Gia gia! Trong bang của Thạch lang có việc, chàng muốn quay vỠTổng đà. Vậy không thể lấy tư tình nhi nữ mà làm lỡ việc lớn của chàng. Bây giỠcháu tính: Cả hai ông cháu ta cùng đi theo Thạch lang thử xem trong phái Tuyết Sơn có những nhân vật nào định gây rối rồi sẽ liệu.

Thạch Phá Thiên tuy không muốn ở trong động phòng vá»›i Ãinh Ãang, vì chàng cảm thấy trai gái ở trong phòng tính chuyện vợ chồng thì không khá»i thẹn thùng. Nhưng chàng cÅ©ng lại không muốn xa Ãinh Ãang. Nghe nàng nói vậy, chàng mừng rỡ vô cùng liá»n cưá»i đáp:

-Hay lắm! Hay lắm! Ãinh Ãinh Ãang Ãang! Nàng cùng ta Ä‘i vá»›i nhau là phải. Cả gia gia cÅ©ng Ä‘i nữa.

Bá»n Bối Hải Thạch thấy Bang chúa nói vậy không dám có Ä‘iá»u chi dị nghị nữa.

Ãoàn ngưá»i ra đến bá» sông xuống má»™t con thuyá»n lá»›n trở vá» Tổng đà.

Bối Hải Thạch khẽ nói với Thạch Phá Thiên:

-Bang chúa nên khuyên Ãinh tam gia chá»› nên sát hại ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n để kết thêm mối oan cừu vô vị.

Thạch Phá Thiên gật dầu đáp:

-Phải rồi! Sao lại có thể tính đến chuyện sát nhân được? Như vậy chẳng há biến thành ngưá»i tồi bại ư?

Bối Hải Thạch nghe Thạch Phá Thiên nói vậy bất giác miệng há hốc ra, líu lưỡi không biết gì nữa.

Y bụng bảo dạ:

-Sao Bang chúa đột nhiên thốt ra những lá»i giả nhân nghÄ©a như thế được?

Ãoàn ngưá»i vỠđến Tổng đà bang Trưá»ng Lạc.

Ãinh Ãang nói:

-Thiên ca! Tiểu muá»™i vào phòng Thiên ca để đổi mặc nam trang đặng Ä‘i theo Thiên ca cho tiện. Tiểu muá»™i muốn coi Hoa cô nương nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhưá»ng đến thế nào?

Thạch Phá Thiên rất lấy làm hứng thú. Chàng cưá»i há»i:

-Sao lại làm thế?

Ãinh Ãang cưá»i đáp:

-Tiểu muội không muốn nàng biết mình là một cô gái để nói chuyện tiện hơn.

Thạch Phá Thiên nghe nàng bảo không để cho Hoa Vạn Tử biết nàng là gái, thì chàng vừa thẹn thò lại vừa đắc ý, bất giác tâm thần phấn khởi, chàng nói:

-Hay lắm! Ta đưa nàng vào thay đổi y phục.

Ãinh Bất Tam cÅ©ng nói:

-Ta cũng muốn cải trang luôn. Bối đại phu! Ta hoá trang làm một tên tiểu đầu mục bên quý bang được không?

Bản tâm Bối Hải Thạch không muốn cho ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n biết Ãinh Bất Tam hợp sức vá»›i bang Trưá»ng Lạc. Y nghe lão nói vậy thì rất hợp ý mình liá»n thản nhiên đáp:

-Ãinh tam gia muốn thế nào xin cứ tuỳ tiện.

Hai ông cháu Ãinh Bất Tam liá»n theo Thạch Phá Thiên vào phòng ngá»§.

Vừa đẩy cá»­a, Thị Kiếm Ä‘ang ngá»§ nghe tiếng kẹt, liá»n la lên má»™t tiếng nhảy vá»™i xuống giưá»ng.

Thị nhìn thấy hai ông cháu Ãinh Bất Tam thì rất đỗi ngạc nhiên.

Thạch Phá Thiên không thể một lúc mà giải thích rõ cho Thị nghe được.

Chàng chỉ nói:

-Thị Kiếm tỉ nương! Hai vị này muốn hoá trang, tỉ nương... giúp các vị một tay.

Chàng chỉ lo Thị Kiếm há»i lôi thôi, nhất là vụ bái thiên địa chàng không dám hé răng, chàng liá»n Ä‘i thẳng vào hoa sảnh bên ngoài phòng.

Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bứa cÆ¡m, Trần Xung Chi đứng ngoài sảnh đưá»ng nói:

-Khải bẩm Bang chúa! Các anh em Ä‘ang chỠđại giá bang chúa tại Hổ Mãnh đưá»ng.

Trước mắt Thạch Phá Thiên đột nhiên hiện ra má»™t gã thiếu niên mặt đẹp như ngá»c, chàng không khá»i giật mình.

Ãinh Ãang mặc má»™t bá»™ áo màu xanh, đầu đội khăn thÆ¡ sinh, tay cầm má»™t cây quạt giấy.

Tuy Thạch Phá Thiên không hiểu thế nào là phong lưu nho nhã, nhưng chàng thấy Ãinh Ãang cải trang thế này so vá»›i lúc trước là má»™t vị tân nương tá»­ lại càng hấp dẫn hÆ¡n.

Ãinh Bất Tam mặc áo ngắn bằng vải thô. Trên mặt bôi chút má»±c lạt, chân Ä‘i giày gai. Vai bên phải cao hÆ¡n vai bên trái. Lão bước cao bước thấp như ngưá»i què, trông thật xấu xa.

Thạch Phá Thiên vừa nhìn thấy, cơ hồ chàng không nhận ra.

Má»™t lúc chàng má»›i cưá»i ha hả nói:

-Gia gia! Ãiệu bá»™ gia gia đã hoàn toàn biến đổi hẳn.

Trần Xung Chi khẽ nói:

-Bang chúa! Bang chúa có cần dắt binh khí không?

Thạch Phá Thiên trố mắt ra há»i lại:

-Dắt binh khí gì? Làm sao mà phải dắt binh khí?

Tràn xung Chi tưởng chàng cho mình há»i ỡm á», gã vá»™i đáp:

-Dạ dạ!

Rồi Ä‘i trước dẫn đưá»ng.

Bốn ngưá»i Ä‘i tá»›i Hổ mãnh đưá»ng.

Trần Xung Chi dẩy cá»­a ra, mấy chục ngưá»i trong sảnh đưá»ng lật đật đưng dậy đồng thanh nói:

-Xin tham kiến Bang chúa.

Thạch Phá Thiên không ngá» sảnh đưá»ng này lại rá»™ng đến thế, chứa đủ được số đông ngưá»i, chàng giật mình kinh hãi. Khi thấy má»i ngưá»i khom lưng thi lá»…, chàng đã không biết đáp lại thế nào mà cÅ©ng không hiểu nói sao cho phải, chỉ đứng thá»™n mặt ra trước cá»­a, bất giác chân tay luống cuống.

Xung quanh đại đưá»ng chá»— nào bàn ghế cÅ©ng đặt đèn nến sáng trưng. Mấy chục hán tá»­ cao có thấp có chia ra đứng hai bên. Chính giữa đặt má»™t chiếc ghế bành da hổ.

Bầu không khí trong nhà đại sảnh rất oai nghiêm. Trước nay chàng chưa từng trông thấy cảnh tượng này bao giá», nên đâm ra rụt rè như má»™t chàng trai ở thôn quê, không dám thở mạnh. Chàng đưa mắt nhìn Bối Hải Thạch để cầu viện. Chàng mong y chỉ bảo cho mình cách đôí xá»­ thế nào là phải.

Bối Hải Thạch vội bước đến bên cửa ssổ đỡ tay cho Thạch Phá Thiên khẽ nói:

-Bang chúa! Chúng ta an tá»a đã, rồi hãy má»i những ông bạn phái Tuyết SÆ¡n vào.

Trước tình trạng Thạch Phá Thiên chẳng còn ý định gì nữa, nhất thiết chàng Ä‘á»u nghe Bối Hải Thạch an bài.

Bối Hải Thạch đưa chàng vào bên ghế bành da hổ rồi khẽ bảo:

-Má»i Bang chúa ngồi xuống.

Thạch Phá Thiên ngÆ¡ ngác há»i:

-Tại hạ ... ngồi đây à?

Trong lòng chàng hồi há»™p khôn tả. Mắt chàng bất giác nhìn vào Ãinh Ãang.

Chàng không tá»± chá»§ được tá»±a hồ khẩn cầu nàng dắt tay mình ra khá»i nhà đại sảnh, trốn Ä‘i má»™t nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc nào thật xa, không lai vãng chi địa phương này nữa.

Ãinh Ãang nhìn chàng tá»§m tỉm cưá»i ra chiá»u cổ võ.

Thạch Phá Thiên nhận thấy trong cặp mắt nàng có tình ý tha thiết tựa hồ như bảo mình:

-Thiên ca! Ãừng sợ hãi chi hết. Ãã có tiểu muá»™i ká» cận dù có việc gì khó đến đâu, tiểu muá»™i cÅ©ng giúp giùm cho được.

Chàng liá»n thấy tinh thần phấn khởi, trong lòng vừa cảm kích vừa được an á»§i.

Chàng liá»n ngồi xuống ghế da hổ.

Thạch Phá Thiên ngồi xuống rồi Ãinh Bất Tam cùng Ãinh Ãang đứng ở phía sau.

Trong sảnh đưá»ng mấy chục hán tá»­ Ä‘á»u theo thứ tá»± mà ngồi.

Bối Hải Thạch lên tiếng:

-Chúng vị huynh đệ ! Những ngày vừa qua bang chúa mình lâm trá»ng bệnh, may ngưá»i lành được hoàng thiên bảo há»™ nay đã bình phục. Tuy nhiên tinh thần ngưá»i chưa được hoàn toàn sáng suốt như cÅ©. Nếu Bang chúa không ra tiếp kiến thì chẳng khác gì ngưá»i vẫn nằm trên giưá»ng bệnh chưa dậy được. Ha ha! Ná»™i công bang chúa đã cao thâm như vậy thì cái ma bệnh cá»n con kia làm gì được ngưá»i? Thưa Bang chúa! Bây giá» chúng ta má»i các ông bạn phái Tuyết SÆ¡n vào được chưa?

Thạch Phá Thiên chỉ ậm ừ một cách hồ đồ, chớ không rõ là được hay không được.

Bối Hải Thạch lại nói:

-Bây giá» chúng ta xếp đặt chá»— ngồi, các vị huynh đệ bên mé Tây chuyển ngồi cả sang mé Ãông này.

Má»i ngưá»i vâng lá»i di chuyển chá»— ngồi sang cả mé Ãông. Còn mé Tây đặt má»™t hàng chín chiếc ghế.

Bối Hải Thạch lại nói:

-Má»… Hương chá»§! Hương chá»§ ra má»i khách vào há»™i kiến cùng Bang chúa.

Má»… Hoành Dã vâng lá»i trở got Ä‘i ngay.

Chẳng bao lâu bên ngoài sảnh đưá»ng đã nghe tiếng chân ngưá»i xào xạc. hai tên đệ tá»­ mở cá»­a lá»›n ra.

Mễ Hoành Dã nghiêng mình, dõng dạc nói:

-Khải bẩm Bang chúa! Các vị bằng hữu phái Tuyết Sơn đã tới.

Bối Hải Thạch nói:

-Chúng ta ra ngoài nghinh tiếp.

Y khẽ kéo tay áo Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên há»i:

-Ãi há»­?

Chàng uể oải đứng lên theo Bối Hải Thạch ra cá»­a sảnh đưá»ng.

Lúc này chín ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n Ä‘ang tiến tá»›i.

Ngưá»i Ä‘i đầu có tướng anh dÅ©ng, thân hình cao lá»›n, mình mặc áo dài trắng, trạc tuổi ngoài chừng bốn chục.

Hắn đi đến trước Thạch Phá Thiên còn cách một trượng thì đột nhiên dừng bước. Cặp mắt hắn nhìn thẳng vào Thạch Phá Thiên, chiếu ra những tia sắc bén, tựa hồ muốn ngó thấu gan ruột chàng.

Thạch Phá Thiên nở má»™t nụ cưá»i ngá»› ngẩn, toan cất tiếng gá»i.

Bối Hải Thạch giới thiệu:

-Bang chúa! Vị này là Khí Hàn Tây Bắc Vạn Kiếm Bạch đại ca oai danh vang dá»™i miá»n Tây, kiếm pháp thiên hạ vô song, trong võ lâm chẳng ai là không biết tiếng.

Thạch Phá Thiên khẽ gật đầu, nở má»™t nụ cưá»i ngá»› ngẩn. Chàng bá»—ng nhìn thấy ngưá»i Ä‘i sau cùng bá»n Bạch Vạn Kiếm là Hoa Vạn Tá»­ liá»n cưá»i nói:

-Hoa cô nương! Cô nương lại đến đây ư?

Câu này vừa thốt ra, bá»n chín ngưá»i phía phái Tuyết SÆ¡n Ä‘á»u biến sắc.

Bạch vạn Kiếm là trưởng môn phái Tuyết SÆ¡n, là con cả Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại. Bá»n sư huynh đệ phái này Ä‘á»u dùng chữ "Vạn" để làm chữ đệm. Tên hắn là Bạch Vạn Kiếm, đủ tá» kiếm pháp cá»§a hắn hÆ¡n Ä‘á»i. Ãồng thá»i Bạch Tá»± Tại rất lấy làm đắc ý được ngưá»i con như hắn nên má»›i đặt tên hắn là Bạch Vạn Kiếm.

Thế mà hắn cũng không được của Bang chúa lấy một câu khách sáo đại khái như: " Hâm mộ đại danh đã lâu".

Chàng vừa mở miệng lại kêu Hoa Vạn Tử ngay thì làm gì mà Bạch Vạn Kiếm chả tức như vỡ bụng?

Bạch Vạn Kiếm bụng bảo dạ:

-Ngưá»i ta đồn thằng cha Thạch Phá Thiên này tham dâm hiếu sắc quả nhiên không sai. Gã đã coi mình chẳng vào đâu mà lại ra Ä‘iá»u ân cần vá»›i sư muá»™i mình. ở chốn đại sảnh đông ngưá»i thế này mà gã còn lả lÆ¡i như vậy. Lúc Hoa sư muá»™i bị giam vào trong ngục tối lại có má»™t mình thì dÄ© nhiên gã dám giở trò bỉ ổi không biết đến thế nào mà nói.

Bạch Vạn Kiếm là má»™t nhân vật nổi tiếng anh hùng, không cuốn phát tác đương trưá»ng. Hắn chỉ nheo cặp mắt lạnh lùng nhìn Thạch Phá Thiên. Miệng hắn không nói gì, nhưng nét mặt lá»™ vẻ rất khó chịu.

Hoa Vạn Tá»­ thấy Thạch Phá Thiên há»i vậy thì bẻn lẻn vô cùng. Nàng chỉ hừ bằng giá»ng má»™t tiếng chứ không trả lá»i.

Thạch Phá Thiên tính tình chất phác có hiểu đâu bá»n chín ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n Ä‘ang căm hận mình, chàng lại há»i:

-Hoa cô nương ! Chá»— đùi cô nương kiếm đâm bị thương đã khá»i chưa ? Cô còn Ä‘au nữa không? Câu há»i này khiến cho Hoa Vạn Tá»­ mặt đỠbừng lên. Còn tám ngưá»i kia Ä‘á»u tay nắm chuôi kiếm.

Bối Hải Thạch thấy cục diện Ä‘i đến chá»— khẩn trương. Y vá»™i đỡ lá»i :

-Các vị bằng hữu ở xa đến, xin má»i an toạ rồi sẽ nói chuyện. Gần đây tệ Bang chúa trong ngưá»i khó ở, chính ra không tiếp khách được nhưng vì nể mặt các bạn má»›i gắng gượng ra đây tương kiến, làm phiá»n các vị phải chá» lâu. Bá»n tại hạ thiệt lấy làm áy náy vô cùng.

Bạch Vạn Kiếm hắng giá»ng má»™t tiếng rồi rảo bước Ä‘i lại thư vị hàng ghế mé Tây ngồi xuống. Cảnh Vạn Chung ngồi ghế thứ hai, còn xuống dưới là Kha Vạn Quân, Vương vạn Nhận... Hoa Vạn Tá»­ ngồi ở sau cùng.

Mấy ngưá»i trong bang Trưá»ng Lạc hý há»­ng tươi cưá»i ra chiá»u đắc ý, miệng lẩm bẩm:

-Bang chúa ta vừa mở miệng đã chÆ¡i các ngươi má»™t vố cay. Ngưá»i chỉ quan tâm đến cái đùi cá»§a sư muá»™i các ngươi. Chà chà! Thá»­ xem Khí Hàn Tây Bắc có làm gì được không?

Bối Hải Thạch đưa Thạch Phá Thiên vỠchỗ ngồi.

Ngưá»i nhà bưng trà lại.

Bối Hải Thạch chắp tay nói:

-Tệ bang suốt từ trên xuống dưới ngưỡng má»™ oai danh phái Tuyết SÆ¡n trên từ Uy Ãức tiên sinh, tá»›i đến Tuyết SÆ¡n song kiệt và hết thẩy các vị bằng hữu. Chỉ hiá»m tệ bang ở vào nÆ¡i hẻo lánh miệt Giang Nam khó bá» thân cận. Bữa nay Bạch sư phó cùng các vị bằng hữu chiếu cố, thiệt là may mắn vô cùng!

Bạch Vạn Kiếm chắp tay đáp lễ nói:

-Bối đại Phu Trước Thá»§ Hành Xuân! Môn " NgÅ© hành lục hợp chưởng" cá»§a đại phu nổi tiếng là thiên hạ vô song. Tại hạ ngưỡng má»™ vô cùng. Các vị bằng hữu quí bang Ä‘á»u là những bậc anh tài nổi tiếng. Tại hạ tuy chưa được gặp, nhưng nghe danh đã lâu.

Hắn chỉ nói mấy câu xã giao vá»›i bang Trưá»ng Lạc cùng bá»n môn đồ, tuyệt không đỠcập đến Thạch Phá Thiên.

Bối Hải Thạch vỠnhư không biết, khiêm nhượng nói:

-Không dám! Chẳng hiểu các vị đến Dương Châu đã mấy bữa rồi? Hôm nào các vị cho tệ Bang chúa làm chủ nhân thiết tiệc các vị tại một tửu điểm thị trấn...

Y kéo dài câu chuyện xã giao, không há»i gì đến bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n tá»›i đây có việc gì? Sau Bạch Vạn Kiếm không nhẫn nại được nữa liá»n dõng dạc nói:

-Trên chốn giang hồ ngưá»i ta đồn Ä‘ai võ công Thạch bang chúa cao thâm khôn lưá»ng. Không hiểu võ công cá»§a bang chúa thuá»™c môn phái nào?

Câu há»i vừa thốt ra, hết thảy bang Trưá»ng Lạc từ trên xuống dưới Ä‘á»u chau mày.

Võ công Thạch bang chúa cao thâm là má»™t Ä‘iá»u ai cÅ©ng nhận thấy nhưng công phu cá»§a chàng kỳ quái vô cùng, chẳng ai nhận ra gốc gác đưá»ng lối võ công này. Những ngưá»i thân tín đã há»i chàng vá» Ä‘iểm này nhưng chàng chỉ cưá»i mà không đáp. bây giá» nghe Bạch Vạn Kiếm há»i câu này, má»i ngưá»i Ä‘á»u để mắt nhìn Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên ấp úng đáp:

-Cái đó... các hạ muốn há»i võ công cá»§a tại hạ ư? Tại hạ... có biết võ công gì đâu.

Nguyên Bạch Vạn Kiếm trong lòng đã có ý nghi ngá», hắn thấy Thạch Phá Thiên vẻ mặt bối rối, lại trả lá»i là không hiểu võ công, hắn càng nghi hoặc hÆ¡n nữa, liá»n cưá»i lạt há»i:

-Bang Trưá»ng Lạc biết bao nhiêu là hiá»n tài mà Thạch bang chúa không hiểu rõ võ công thì làm chá»§ quân hùng thế nào được? Bang chúa nói vậy thì chỉ gạt được đứa con nít mà thôi.

Thạch Phá Thiên nói:

-Các hạ bảo tại hạ lừa con nít ư ? Ai là con nít ? Ãinh Ãinh Ãang Ãang là con nít mà tại hạ cÅ©ng không lừa gạt nàng. Tại hạ đã nói rõ cho nàng hay tại hạ không phải là Thiên ca cá»§a nàng.

Tuy miệng chàng đối đáp Thạch Vạn Kiếm mà mÅ©i chàng vẫn ngá»­i thấy mùi thÆ¡m từ ngưá»i Ãinh Ãang đứng đằng sau tiết ra. Lòng chàng còn mãi để ý đến nàng.

Bạch Vạn Kiếm chẳng biết Thạch Phá Thiên nói cái gì mà " Ãinh Ãinh Ãang Ãang" cho là bản tâm chàng quỉ quyệt nên cố ý nói lăng nhăng chẳng đâu vào đâu.

Mặt hắn Ä‘en lại, trầm giá»ng nói:

-Thạch bang chúa ! Chúng ta nói chuyện đúng đắn thành thá»±c . Võ công mà Bang chúa đã há»c được ở thành Lăng Tiêu e rằng chưa thể quên hết được?

Bạch Vạn Kiếm nói câu này khiến cho quần hào bang Trưá»ng Lạc từ Bối hãi Thạch trở xuống chẳng ai là không rung động. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết thành Lăng Tiêu ở Tây Vá»±c là nÆ¡i căn cứ cá»§a thầy trò phái Tuyết SÆ¡n. Theo lá»i Bạch Vạn Kiếm thì Thạch bang chúa đã há»c võ công phái Tuyết SÆ¡n và làm môn hạ phái này. Bá»n há» rầm rá»™ đến đây chẳng vì việc có liên quan đến môn phái ?

Thạch Phá Thiên mÆ¡ màng há»i:

-Thành Lăng Tiêu là gì ? ở đâu? Tại hạ không há»c võ công chi cả. Nếu đã há»c thì khi nào quên hết được.

Thạch Phá Thiên nói mấy câu đến Bối Hải Thạch nghe cÅ©ng không lá»t tai. Ãã là ngưá»i võ lâm còn ai không biết cái tên thành Lăng Tiêu. Thạch Phá Thiên là bang chúa Trưá»ng Lạc mà lại nói dối là không biết đến thành này cùng là chưa há»c võ công thì những lá»i dối trá đó làm thương tổn đến thể diện chàng.

Bá»n Bạch Vạn Kiếm nghe mấy câu này lại cho là chàng có ý khinh nhá»n coi phái Tuyết SÆ¡n không vào đâu cả, má»›i sổ toẹt ba chữ " Lăng Tiêu Thành" như vậy.

Thạch bang chúa nói như vậy chẳng hoá ra dưới mắt không còn ai ? Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n không đáng má»™t xu hay sao?

Thạch Phá Thiên thấy bá»n Bạch vạn Kiếm hùng hùng hổ hổ thì không hiểu ra sao chàng tá»± nhá»§:

-Mình đối vá»›i há» chẳng có tâm địa gì độc ác, vậy mà sao há» ra chiá»u tức tối hầm hè? Hay là mình nói câu gì thất thố chăng?

Chàng nghÄ© vậy liá»n bào chữa:

-Không phải , không phải đâu! Tại hạ có nói những ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n không đáng má»™t xu đâu? Dưá»ng như... dưá»ng như ... dưá»ng như...

Trước kia chàng ở vá»›i Tạ Yên Khách tại Ma Thiên Lãnh thỉnh thoảng lại theo lão đến những thị trấn nhỠđể mua gạo, muối. Chàng đã biết cái gì càng đáng nhiá»u tiá»n thì càng quí càng tốt. Chàng muốn nói mấy câu để lấy lòng má»i ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n và để Bạch vạn Kiếm nguôi giận, nhưng chàng nói luôn ba tiếng "dưá»ng như" rồi ấp úng mãi không nói được nữa.

Trong bá»n này, chàng đã gặp Cảnh Vạn Chung, Kha Vạn Quân, Vương Vạn Nhận tại Hầu Giám tập, nhưng chàng nhá»› mặt mà không biết tên, chỉ có mình Hoa Vạn Tá»­ là tương đối quen hÆ¡n cả. Trong lúc bối rối chàng liá»n nói tiếp:

-Dưá»ng như Hoa cô nương đáng tiá»n, đáng nhiá»u tiá»n.

Chín ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n nghe Thạch Phá Thiên nói câu này liá»n đứng phắt dậy. Tiếp theo là làn ánh sáng xanh lè loé lên. Tám thanh trưá»ng kiếm tuốt ra khá»i vá». Trừ má»™t mình Bạch Vạn Kiếm còn tám ngưá»i chống kiếm đứng thành hình bán nguyệt thành thế bao vây phía trước Thạch Phá Thiên.

Vương Vạn Nhận trỠtay vào Thạch Phá Thiên thoá mạ:

-Há» Thạch kia! Miệng ngươi thốt ra toàn là lá»i thô lá»— thiệt là khinh ngưá»i quá lắm! Bá»n Tuyết SÆ¡n đệ tá»­ chúng ta tuy đã dấn thân vào nÆ¡i đầm rồng hang cá»p nhưng cÅ©ng không thể nuốt giận được.

Thạch Phá Thiên thấy bá»n há» lá»­a giận bừng bừng càng chẳng hiểu ra sao. Chàng lẩm bẩm:

-Rõ ràng mình nói những câu tá»­ tế mà sao bá»n há» lại nổi cÆ¡n thịnh ná»™ ?

Chàng quay lại há»i Ãinh Ãang:

-Ãinh Ä‘inh Ä‘ang Ä‘ang ! Ta nói có lầm lá»—i câu gì không ?

Ãinh Ãang cưá»i nói mát :

-Tại hạ cÅ©ng không hay. Hoặc giả sá»± thá»±c Hoa cô nương không đáng nhiá»u tiá»n mà Bang chúa nói vậy không đúng thành ra há» tức mình cÅ©ng chưa biết chừng.

Thạch Phá Thiên gật đầu nói:

-Dù cho Hoa cô nương chẳng đáng tiá»n cô có là vật tầm thưá»ng rẻ rúng, nhưng ta nói vậy tưởng cÅ©ng không nên cáu giận làm chi má»›i phải.

Thạch Phá Thiên vừa thốt câu này, quần hào bang Trưá»ng Lạc phá lên cưá»i. Há» chắc mẩm Bang chúa nói vậy là muốn khiêu chiến vá»›i bá»n phái Tuyết SÆ¡n. Có ngưá»i lên tiếng nói đùa:

-Ãắt mình má»›i không mua được, chứ rẻ rúng thì ha ha!... Bá»n mình đã...

Luồng thanh quang loé lên tiếp theo là một tiếng choang!

Nguyên Vương Vạn Nhận điên tiết lên, vung kiếm đâm vào ngực Thạch Phá Thiên.

Nhưng Bạch Vạn Kiếm rút gươm ra gạt thanh kiếm của Vương Vạn Nhận đi.

Cổ tay Vương Vạn Nhận bị tê chồn xuýt nữa đánh rớt kiếm, nên nhát kiếm đó không phóng ra được.

Bạch vạn Kiếm quát lên:

-Con ngưá»i này đối vá»›i bá»n ta có mối thù sâu tá»±a biển. Ãâu có thể chỉ đâm má»™t nhát kiếm để kết quả tính mạng y được?

Hắn nói xong tra gươm vào vá» rồi trầm giá»ng há»i:

-Thạch bang chúa! Ngươi có nhận ra ta hay không?

Thạch Phá Thiên gật đầu đáp:

-Ta nhận biết các hạ rồi. Ngươi là Khí Hàn Tây Bắc Bạch Vạn Kiếm, Bạch sư phó ở phái Tuyết Sơn.

Bạch vạn Kiếm lại há»i:

-ÃÆ°á»£c lắm! Những việc ngươi đã làm ngươi có nhìn nhận hay không?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Ta đã làm việc gì dĩ nhiên là ta nhìn nhận chứ.

Bạch vạn Kiếm lại nói:

-Hay lắm! Ta há»i ngươi: Lúc ngươi ở thành Lăng Tiêu tên ngươi là gì?

Thạch Phá Thiên lắc đầu đáp:

-Ta ở thành Lăng Tiêu ư? Ta ở thành Lăng Tiêu hồi nào nhỉ ? À phải rồi! Năm ấy ta xuống núi Ä‘i kiếm mẫu thân và con A Hoàng đã qua nhiá»u thành thị nhá», nhưng ta không biết tên, chắc là những chá»— ta Ä‘i qua, trong đó có cả thành Lăng Tiêu nữa.

Bạch vạn Kiếm nói:

-Ngươi đừng giả ngây giả dại nói hươu nói vượn nữa. Tên thực ngươi không phải là Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:

-Ãúng đó, đúng đó! Ta không phải là Thạch Phá Thiên, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhận lầm ta hết. Chỉ có Bạch sư phó nhìn nhận ra mà biết ta không phải là Thạch Phá Thiên mà thôi.

Bạch vạn Kiếm liá»n há»i:

-Vậy tên há» ngươi là gì? Nói ra đây để má»i ngưá»i nghe!

Vương vạn Nhận tức sẵn liá»n nói xen vào:

-Y tên là cóc gì? Hay là ... Cẩu Tạp Chủng?

Câu nói này vừa nói ra, lại đến lượt bá»n ngưá»i bang Trưá»ng Lạc đứng dậy quát mắng om sòm. Mưá»i mấy ngưá»i tuốt gươm ra tưởng chừng đánh nhau đến nÆ¡i ngay.

Vương Vạn Nhận không kể đến tánh mạng sống hay chết nữa. Gã định bụng:

-Mình đã mắng gã là Cẩu tạp Chủng thì dù có bị loạn đao phân thây, Vương mỗ quyết chẳng chau mày.

Nào ngá» Thạch Phá Thiên cưá»i ha hả vá»— tay nói:

-Ãúng! Không sai má»™t ly. Ta chính là Cẩu Tạp Chá»§ng. Sao ngươi lại biết?

Thạch Phá Thiên nói câu này, má»i ngưá»i không hiểu ra sao, ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Chỉ bá»n Bối Hải Thạch, Ãinh Bất Tam mấy ngưá»i đã được nghe chính miệng chàng tá»± xưng là Cẩu Tạp Chá»§ng nên chẳng lấy chi làm lạ còn hết thảy Ä‘á»u kinh ngạc.

Bạch Vạn Kiếm bụng bảo dạ:

-Thằng lá»i này, quả nhiên là má»™t đứa vô cùng giảo quyệt ít có ngưá»i bì kịp. Gã nghe ngưá»i ta nhục mạ là Cẩu Tạp Chá»§ng mà cÅ©ng tươi cưá»i được. Vậy đối vá»›i gã mình phải cá»±c kỳ thận trá»ng, sÆ¡ hở vá»›i gã má»™t chút là không được đâu.

Vương vạn Nhận ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i khanh khách bảo Thạch Phá Thiên:

-Té ra ngươi quả là Cẩu Tạp Chá»§ng. Ha ha! Thiệt đáng buồn cưá»i...

Thạch Phá Thiên đáp:

-Tên ta là Cẩu Tạp Chá»§ng thì có chi là đáng cưá»i? Tá»· như ngày trước, má má ngươi kêu ngươi là Cẩu Tạp Chá»§ng thì tên ngươi cÅ©ng là Cẩu Tạp Chá»§ng chứ gì?

Vương vạn Nhận tức giận quát lên:

-Ngươi đừng ăn nói càn rỡ

Dứt lá»i, gã vung trưá»ng kiếm lên quét má»™t chiêu "Phi sa tẩu thạch". ánh hào quang lấp loáng nhằm trước ngá»±c Thạch Phá Thiên đâm tá»›i.

Bạch vạn Kiếm có ý muốn coi xem Thạch Phá Thiên đã há»c được võ công kỳ dị nào mà tuổi chàng hãy còn nhá» như vậy đã làm bang chúa được và khiến cho quần hào phải khâm phục. Hắn lên tiếng:

-Vương sư đệ! Không được lỗ mãng!

Tuy hắn vá» lạng ngưá»i Ä‘i để ngăn trở, mà thá»±c ra hắn lướt qua bên mình Vương Vạn Nhận, khiến cho cả ngưá»i lẫn kiếm gã xô cả vào Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên tuy luyện được mấy năm ná»™i công, nhưng chưa hiểu má»™t chút gì vá» chuyện động thá»§ ra chiêu. Chàng thấy làn kiếm quang cá»§a Vương Vạn Nhận vá»t tá»›i trước ngá»±c má»™t cách cá»±c kỳ hiểm ác mà không biết né tránh cách nào, lại cÅ©ng không biết ra chiêu đỡ gạt. Trong lúc chân tay cuống quýt, bất giác chàng vung tay ra má»™t cái.

Chàng mình mặc áo trưá»ng bào. Hai tay áo dài lê thê phất vào thanh trưá»ng kiếm cá»§a Vương vạn Nhận.

Bá»—ng nghe những tiếng cách cách vang lên rồi "vù" má»™t cái, Vương vạn Nhận không hiểu tại sao bị lật ngá»­a ngưá»i lại vá»t vá» phía sau, ngưá»i gã đập vào cánh cá»­a đánh "bình" má»™t tiếng.

Bá»n sư huynh, sư đệ Tuyết SÆ¡n chín ngưá»i vào trong Mãnh Hổ đưá»ng, rồi bang chúng bang Trưá»ng Lạc liá»n ngồi án ngữ ngoài cá»­a lá»›n đỠphòng khi hai bên xảy ra chuyện xích mích gây gổ hoặc Ä‘i đến chá»— động thá»§ há» tiện bá» bắt giữ.

Cánh cá»­a Mãnh Hổ đưá»ng làm bằng thứ gá»— lê rất kiên cố lại đóng Ä‘ai sắt, Ä‘inh đồng.

Lưng Vương Vạn Nhận đập vào cá»­a rồi lại tiếp liá»n hai tiếng "sá»™t sá»™t".

Hai khúc kiếm gãy xuyên vào vai gã.

Nguyên hai tay áo Thạch Phá Thiên phất ra luồng kinh đạo cá»±c kỳ mãnh liệt, chẳng những đập gẫy thanh trưá»ng kiếm cá»§a Vương vạn Nhận làm hai Ä‘oạn mà sức rung chuyển còn làm gẫy luôn cả hai cánh tay gã.

Vương Vạn Nhận bị luồng kình phong do ná»™i lá»±c cá»§a Thạch Phá Thiên xô ra đè ép không khí khiến cho gã cÆ¡ hồ nghẹt thở. Gã bị gãy tay đã không tá»± chá»§ được lại còn bị hai Ä‘oạn kiếm đâm vào, ngưá»i gã liá»n nhÅ©n ra ngã lăn xuống đất. Máu tươi chảy như suối.

Chỉ trong chớp mắt, vạt áo Bạch bào thấm huyết đỠlòm.

Kha Vạn Quân cùng Hoa Vạn Tá»­ hấp tấp chạy lại, má»™t ngưá»i để tay lên sá» mÅ©i Vương Vạn Nhận, còn má»™t ngưá»i cầm mạch cổ tay gã.

May mà ná»™i lá»±c Thạch Phá Thiên tuy mãnh liệt nhưng chàng không biết phát huy vận dụng nên Vương Vạn Nhận chỉ bị ngoại thương, không đến ná»—i trí mạng. Má»™t chiêu thức này cá»§a Thạch Phá Thiên cố nhiên làm cho đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n vừa tức giận vừa kinh hãi còn quần hào bang Trưá»ng Lạc thì vui sướng như mở cá» trong bụng, nhưng không khá»i kinh dị. Quần hào tuy đã biết bang chúa bên mình bản lãnh phi thưá»ng, võ công kỳ ảo, nhưng há» chưa biết ná»™i lá»±c chàng lại mãnh liệt đến mức độ trên Ä‘á»i có má»™t, chẳng những há» chưa từng trông thấy mà cÅ©ng chưa từng nghe thấy bao giá».

Bối Hải Thạch ngấm ngầm gật đầu bụng bảo dạ:

-Bang chúa mình thất tích ná»­a năm, quả nhiên ngưá»i đã để hết tâm lá»±c vào việc tu luyện ná»™i công má»›i tiến bá»™ nhanh chóng ngoài sức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i, thiệt là hạnh phúc lá»›n cho bản bang.

Bạch Vạn Kiếm cưá»i lạt lên tiếng:

-Thạch Bang chúa! Chúng ta đã là ngưá»i võ lâm vậy phải kể đến bá» bậc tôn ty. Kẻ phạm thượng làm loạn ká»· cương môn hạ thì bất cứ ai cÅ©ng có quyá»n tru diệt.

Ngừng một lát, Bạch vạn Kiếm lại nói tiếp:

-Má»™t ngày trong nghÄ©a sư đồ, suốt Ä‘á»i đệ tá»­ phải coi sư phụ như cha. Bang chúa đã là môn đồ há»c nghệ phái Tuyết SÆ¡n, Vương sư đệ cá»§a ta đây hay dở gì cÅ©ng vào hàng sư thúc ngươi. Thế mà ngươi dám hạ độc thá»§ tàn nhẫn như vậy thì còn chi là đạo lý sư môn nữa? Khắp giang hồ không ai qua khá»i được hai chữ "đạo lý". Dù võ công có cao cưá»ng đến đâu ngươi cÅ©ng không thể xoá bỠđạo tôn ty, nghÄ©a sư môn là những lá» luật chung cá»§a thiên hạ.

Thạch Phá Thiên lá»™ vẻ khẩn trương há»i:

-Ngươi nói sao? Ta chẳng hiểu chi hết. Ta há»c nghệ phái Tuyết SÆ¡n các ngươi bao giá»?

Bạch vạn Kiếm sa sầm nét mặt rồi cưá»i lạt nói:

-Ãến lúc này mà ngươi còn không chịu thừa nhận ư? Ngươi lại tá»± xưng là Cẩu Tạp Chá»§ng. Ha ha! ngươi cam chịu là phưá»ng hạ lưu thì còn nói chi nữa? Cha mẹ ngươi là những bậc anh hùng có danh vá»ng lá»›n trên chốn giang hồ. Ngươi không nhìn nhận sư phụ, chẳng lẽ lại không nhìn nhận luôn cả cha mẹ nữa hay sao?

Thạch Phá Thiên cả mừng há»i:

-Ngươi nhận biết gia gia cùng má má ta ư? Thế thì còn gì hay bằng? Bạch Sư phó! Xin sư phó cho ta hay: má má ta hiện giỠở đâu? Gia gia ta là ai?

Chàng nói xong đứng lên xá dài một cái, vẻ mặt cực kỳ thành khẩn.

Bạch vạn Kiếm rất đỗi ngạc nhiên. Hắn không hiểu chàng giả vỠnhư vậy là có dụng ý gì? Hắn chuyển ý nghĩ rất mau rồi bụng bảo dạ:

-Thằng cha này là má»™t tên đại gian ác, mình không thể lấy lý lẽ thông thưá»ng mà Ä‘o bụng gã được, gã muốn bưng bít thân thế ngang nhiên không nhìn nhận cả cha mẹ nữa. Gã tá»± xưng là Cẩu Tạp Chá»§ng thì dÄ© nhiên chẳng quan tâm gì đến cha mẹ tổ tiên gã nữa.

Nghĩ vậy trong lòng hắn cực kỳ cảm khái. Hắn buông một tiếng thở dài rồi nói:

-Thiệt là má»™t nhân tài hiếm có mà không chịu há»c lấy Ä‘iá»u hay, nghÄ© thật đáng ngán và đáng giận.

Thạch Phá Thiên ngấm ngầm kinh hãi há»i:

-Bạch sư phó! Ngưá»i nói cái gì đáng ngán và đáng giận? Hay là gia gia cùng má má ta làm sao nổi?

Bạch Vạn Kiếm đáp:

-Nếu đối vá»›i gia gia má má mà ngươi còn quan tâm đến, thì sao lại mất hết thiên lương? Gia gia và má má ngươi Ä‘á»u là những tay kiếm pháp thông thần. Hai vợ chồng y dắt tay bon tẩu giang hồ. Ai biết có hung hiểm gì không?

Lúc này Vương vạn Nhận đã được Hoa Vạn Tá»­ và Kha vạn Quân hai ngưá»i phù trì cho thở được rồi. Gã bật lên tiếng rên rỉ thở dài sưá»n sượt.

Thạch Phá Thiên vốn sẵn lòng nhân hậu chàng há»i:

-Vị đại ca kìa đột nhiên bay vá»t lùi lại dưá»ng như đụng vào cá»­a bị thương rồi thì phải? Bối tiên sinh! Tiên sinh thá»­ coi thương thế y có nặng lắm không?

Chàng há»i câu này thá»±c ra là càng tốt, quan tâm đến Vương Vạn Nhận, nhưng ngưá»i nghe chẳng ai không bảo là chàng có ý mỉa.

Quần hào bang Trưá»ng Lạc có đến phân ná»­a bật lên tràng cưá»i ha hả.

Có ngưá»i lại mạt sát:

-Ông bạn đó lấy trứng chá»i đá thì thương thế không nặng nhưng chắc cÅ©ng không nhẹ.

Có ngưá»i mỉa mai:

-Những tay cao thá»§ phái Tuyết SÆ¡n hùng hùng hổ hổ ná»­a đêm đến sinh sá»±. Ta cứ tưởng há» có tuyệt nghệ kinh ngưá»i. Ha ha! Quả nhiên ghê gá»›m thật. Ãúng là danh bất truyá»n!

Bạch Vạn Kiếm thấy đối phương nói móc vẫn lỠđi như không nghe tiếng. Hắn dõng dạc lên tiếng:

-Thạch bang chúa! Bữa nay chúng ta đến đây là có má»™t việc riêng vá»›i má»™t mình Bang chúa, còn đối vá»›i các ông bạn khác chẳng có liên quan gì. Ãệ tá»­ cá»§a phái Tuyết SÆ¡n không muốn mồm năm miệng mưá»i tranh hÆ¡i vá»›i ai. Thạch Trung Ngá»c! (Bạch Vạn Kiếm tưởng lầm Thạch Phá Thiên đích danh là Thạch Trung Ngá»c). Ta há»i ngươi má»™t câu ngươi có nhìn nhận sư môn hay không thì bảo?

Thạch Phá Thiên lấy làm kỳ há»i lại:

-Thạch Trung Ngá»c ư? Thạch Trung Ngá»c là ai nhỉ ? Ngươi muốn ta nhìn nhận Ä‘iá»u chi?

Bạch vạn Kiếm đáp:

-Sư phụ ngươi là Phong Há»a Thần Long. Phong sư huynh đã vì hành động tàn ác đê hèn cá»§a ngươi mà tá»± chặt má»™t tay. Y đối đãi vá»›i ngươi Æ¡n nặng tầy non, thế mà trong lòng không biết tá»± thẹn chút nào vá» vụ đó ư?

Thạch Phá Thiên nghe đối phương nói mấy câu này lại càng mù như lạc vào trong đám mây mù, chẳng hiểu chi hết. Chàng há»i lại:

-Phong Hoả Thần Long Phong sư huynh là ai vậy? Ta... làm gì mà tàn ác đê hèn?

Bạch Vạn Kiếm thấy đối phương không nhìn nhận má»™t Ä‘iá»u gì đã căm hận, sau hắn nghÄ© tá»›i chuyện Thạch Trung Ngá»c chá»±c uy hiếp con gái mình. Vụ này lá»™ tiếng má»i ngưá»i, khiến cho thị không chịu được cái nhục đó nhảy xuống khe núi tá»± tá»­ má»™t cách cá»±c kỳ thê thảm, hắn trợn mắt cÆ¡ hồ rách cả mí ra.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #23  
Old 02-06-2008, 12:00 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 023 - Thạch Phá Thiên Bị Bắt Ãem Ãi


Soạt! Bạch Vạn Kiếm rút kiếm ra. Hắn rung tay má»™t cái, tiếp theo là tiếng "cách" vang lên, hắn đã tra kiếm vào vá». Hắn trá» ba vết kiếm hình lục lăng in trên cá»™t, dõng dạc tuyên bố:

-Liệt vị bằng hữu ! Kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n chúng tôi thấp kém không đáng làm trò cưá»i cho các vị nhưng từ ngày sáng lập bổn phái tổ sư lưu truyá»n huấn dụ: nếu ra tay mà kiêu hãnh làm bị thương đối thương, thì phải lưu lại hình Tuyết hoa lục lăng. Vì thế bản phái má»›i lấy cái đó để đặt tên cho môn phái.

Má»i ngưá»i nghe Bạch Vạn Kiếm nói vậy liá»n để mắt nhìn lên cá»™t nhà thì quả nhiên trên cây cá»™t sÆ¡n son có sáu vết kiếm má»—i vết Ä‘á»u có hình Tuyết hoa.

Sáu chấm xếp thành hình lục lăng trông rất tỠchỉnh.

Má»i ngưá»i thấy Bạch Vạn Kiếm rút kiếm ra tra vào vá» chỉ trong nháy mắt. NgỠđâu trong thá»i gian chá»›p nhoáng này hắn đã in được sáu vết kiếm trên cá»™t thì thật là má»™t tuyệt nghệ trên Ä‘á»i không ai bì kịp.

Má»i ngưá»i thấy Vương Vạn Nhận bị kình lá»±c cá»§a Thạch Phá Thiên hất vá» phía sau, đã coi phái Tuyết SÆ¡n không bằng ná»­a con mắt. Nhưng bây giá» há» thấy kiếm pháp cá»§a Bạch Vạn Kiếm quả đã đến chá»— tinh diệu phi thưá»ng. Khắp võ lâm chưa từng mắt thấy tai nghe đến tuyệt nghệ độc đáo này.

Có ngưá»i Ä‘em lòng kính cẩn, có ngưá»i lá»›n tiếng hoan hô.

Bạch Vạn Kiếm khoanh tay nói:

-Liệt vị bằng hữu! Ãây có không biết bao nhiêu vá» kiếm pháp còn hÆ¡n Bạch má»— Bạch má»— dám đâu múa rìu qua mắt thợ lại đến quí Tổng đà đây giở thói ngông cuồng.

Có Ä‘iá»u Bạch má»— xin liệt vị làm chứng cho:

-Bảy năm trước đây tệ phái có má»™t gã đệ tá»­ chẳng ra gì tên là Thạch Trung Ngá»c. Gã cả gan làm Ä‘iá»u càn rỡ, dám động thá»§ tá»· đấu vá»›i Liêu sư thúc cá»§a tại hạ. Liêu sư thúc vì muốn giá huấn gã đã in bên đùi bên trái gã sáu vết kiếm, má»—i nhát kiếm Ä‘á»u thành Ä‘oá tuyết hoa lục lăng kiếm pháp cá»§a bản phái tuy bình thưá»ng chẳng có chi kỳ dị nhưng khắp thiên hạ không có phái thứ hai nào là có lối để vết thương lại như vậy. Thạch Trung Ngá»c lừa bịp má»i ngưá»i không dám bá»™c lá»™ thân thế. Nếu ngươi có lòng thành thật thì vén ống quần bên trái lên để các vị bằng hữu đây coi xem. Trên đùi ngươi còn những dấu vết đó là hết cãi.

Thạch Phá Thiên lấy làm kỳ há»i:

-Bạch sư phó bảo ta vén ống quần lên ư?

Bạch Vạn Kiếm đáp:

-Ãúng thế! Nếu trên đùi ngươi không có vết thương đó thì Bạch má»— có mắt mà không khác kẻ Ä‘ui mù, tá»± nhiên đến quý bang rắc rối. Bạch Má»— xin dập đầu quỳ lạy trước Bang chúa để tạ tá»™i. Nhưng nếu trên đùi Bang chúa quả có vết thương đó thì... Bang chúa tính sao?

Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:

-Nếu trên đùi ta quả có sáu vết kiếm thì thật là kỳ dị vô cùng. Sao chính ta lại không hay biết chi hết?

Bạch Vạn Kiếm vẫn nhìn chằm chặp vào mặt Thạch Phá Thiên. Hắn thấy chàng nói ra vẻ tự tin thì nghĩ thầm:

-Gã này chắc chắn là thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c. Vì cách biệt mấy năm nên tướng mạo biến đổi và cá»­ chỉ cùng thái độ có khác trước. Nhưng khuôn mặt thì nhất định không sai rồi. Hoa sư muá»™i ngấm ngầm lẻn vào đây quan sát, trở vá» cÅ©ng quả quyết là đúng gã. Chẳng lẽ bá»n mình Ä‘á»u mắt má» cả hay sao?

Bạch Vạn Kiếm trầm ngâm chưa biết nói sao thì Trần Xung Chi cưá»i nói:

-Bạch sư phó muốn coi vết thương đùi cá»§a Bang chúa ta, Bang chúa ta lại muốn coi vết thương đùi cá»§a Hoa cô nương quí phái. Trước mặt đông ngưá»i ở nÆ¡i đây để lá»™ thân thì thiệt bất tiện. Chi bằng cùng đưa nhau vào ná»™i thất để ngưá»i coi có lẽ tiện hÆ¡n.

Bạch Vạn Kiếm nghe Trần Xung Chi ra vẻ ỡm á» thì căm đến cá»±c Ä‘iểm. Hắn chuyển mình ra đứng giữa sảnh đưá»ng lên:

-Thạch Trung Ngá»c! Ngươi có tật giật mình không chịu lá»™ vết thương đùi. Vậy ngươi hãy theo ta đến thành Lăng Tiêu sẽ có công Ä‘oán.

Soạt một tiếng! Hắn rút thanh kiếm ra cầm tay.

Thạch Phá Thiên nói:

-Bạch sư phó! Hà tất sư phó phải tức giận, sư phó bảo đùi ta có những vết sẹo mà ta bảo là không có. Như vậy thành khẩu thuyết vô bằng. Vậy các vị cứ coi đi là xong.

Chàng nói xong giơ cao đùi bên trái, vén ống quần lên để lộ da thịt ra. Trong nhà đại sảnh im phăng phắc.

Ãá»™t nhiên chẳng ai bảo ai, má»i ngưá»i la lên má»™t tiếng kinh hoàng:

-Úi chà!

Trên đùi bên trái Thạch Phá Thiên quả nhiên có sáu vết thương mà vết nào cũng thành hình lục lăng. Tuy những vết thương trên đùi không được rõ rệt như ở trên cột, nhưng những hình lục lăng cũng nhìn rõ.

Ngưá»i kinh ngạc nhất chính là Thạch Phá Thiên. Chàng đưa tay xoay mạnh má»™t cái mà sáu vết thương vẫn còn y nguyên, quả nhiên không phải là những vết giả. Chàng dụi mắt nhìn kỹ lại thì sáu vết thương trên đùi mình cÅ©ng giống hệt sáu vết kiếm trên cá»™t.

Chín ngưá»i mưá»i chín con mắt phái Tuyết SÆ¡n nhìn Thạch Phá Thiên bằng con mắt lạnh lùng chá» chàng thừa nhận tá»™i lá»—i.

Thạch Phá Thiên buông ống quần xuống. Mồ hôi trán chàng nhá» giá»t. Chàng lại sá» lên vai, miệng lẩm bẩm:

-Trên vai mình có vết thương, chính mình không hay, mà sao ngưá»i ngoài lại biết? Chẳng lẽ... chẳng lẽ bao nhiêu việc ngày trước mình quên hết cả rồi hay sao?

Chàng đưa mắt nhìn Bối Hải Thạch.

Bối Hải Thạch từ từ lắc đầu.

Chàng quay lại nhìn Ãinh Ãang thì nàng nhăn mày kịt mÅ©i làm bá»™ ngáo á»™p nạt chàng má»™t cái. Chàng lại nhìn Ãinh Bất Tam thì lão giÆ¡ tay áo bên trái lên rồi lấy ngón tay giữa và ngón tay trá» bên phải đâm vá» phía trước có ý ra hiệu cho chàng động thá»§ giết ngưá»i.

Giữa lúc ấy Trần Xung Chi hai tay cầm nhanh thanh trưá»ng kiếm đưa đến trước mặt Thạch Phá Thiên.

Gã khẽ nói:

-Bang chúa! Bất tất phải nhiá»u lá»i vá»›i há» làm chi, dùng võ công để quyết định phải trái. Thắng là phải mà bại là trái. Thế là yên chuyện.

Trần Xung Chi thấy Bạch Vạn Kiếm tuy kiếm pháp tinh thâm, nhưng vá» võ công cao cưá»ng, ná»™i lá»±c thâm hậu thì nhất định hắn còn kém không thể bằng Bang chúa mình được gã nghÄ© thầm:

-Bây giỠđã đủ bằng chứng xác thật, dù có biện bác gì cÅ©ng vô ích, chỉ còn cách dụng vá» là hay hÆ¡n hết, vạn nhất mà Bang chúa không địch nổi hắn thì bang Trưá»ng Lạc ngưá»i nhiá»u thế mạnh cÅ©ng đủ đánh đối phương không còn manh giáp mà vá».

Thạch Phá Thiên lÆ¡ mÆ¡ chẳng hiểu chi cả, chàng đưa tay ra đón lấy thanh trưá»ng kiếm.

Bạch Vạn Kiếm lầm lỳ lên tiếng:

-Thạch Trung Ngá»c! Nghe ta nói đây. Ta vâng lệnh chưởng môn bản phái là Uy Ãức Tiên sinh, bữa nay phải thanh trừng môn há»™. Ãây là việc riêng cá»§a bản phái, không can dá»± gì đến ngưá»i ngoài. Nếu động thá»§ ngay tại Tổng đà bang Trưá»ng Lạc thì có Ä‘iá»u không tiện. Chúng ta ra ngoài quyết đấu má»™t trận sống mái nên chăng?

Thạch Phá Thiên vẫn hồ đồ há»i lại:

-Tại sao... mà lại quyết đấu một trận sống mái?

Ãinh Ãang đẩy nhẹ vai chàng má»™t cái khẽ bảo:

-Thiên ca! Cứ đánh nhau vá»›i hắn Ä‘i sợ gì? Võ công Thiên ca còn cao hÆ¡n hắn nhiá»u, Thiên ca chém má»™t nhát kết quả tính mạng hắn phứt Ä‘i cho rồi.

Thạch Phá Thiên ấp úng:

-Ta ta không giết hắn. Tại sao lại giết hắn được? Bạch sư phó không phải là ngưá»i xấu..

. Chàng vừa nói vừa tiến vỠphía trước.

Bạch Vạn Kiếm thấy Thạch Phá Thiên cất bước vững vàng, ngó cÅ©ng đủ biết ná»™i công chàng cá»±c kỳ thâm hậu. Huống chi vừa rồi chàng má»›i phất tay áo má»™t cái, đã hất ngược Vương Vạn Nhận lại làm cho Vương bị trá»ng thương, thì nào hắn dám sÆ¡ hở nữa?

Hắn rung tay má»™t cái, ra chiêu "Mai tuyết Tranh kiếm" chiêu thức hư mà là thá»±c, thá»±c mà là hư. Ãồng thá»i hắn sá»­ dụng cả lưỡi kiếm và mÅ©i kiếm. Lưỡi kiếm dùng làm tuyết hoa mà mÅ©i kiếm là cành mai. Thiệt là má»™t thế kiếm lợi hại bao bá»c lấy Thạch Phá Thiên không còn chá»— nào sÆ¡ hở.

Thạch Phá Thiên chỉ thấy trước mặt một làn kiếm quang trắng xoá , còn phân biệt được đâu là lưỡi kiếm nữa?

Thạch Phá Thiên trong lúc hoảng hốt, lại vung tay áo loạn lên, trong ngưá»i tuy có má»™t ná»™i lá»±c thâm hậu vô song, mà lại không biết vận dụng.

Vừa rồi chàng hất được Vương Vạn Nhận ra xa mấy trượng chỉ là gặp may mà thôi. Bây giá» chàng cÅ©ng phất tay áo nhưng má»™t là ná»™i lá»±c không phát huy mãnh liệt, hai là võ công Bạch Vạn Kiếm không phải tàm thưá»ng như Vương Vạn Nhận.

Bỗng vang lên hai tiếng roạc roạc, hai tay áo Thạch Phá Thiên đã bị lưỡi kiếm của Bạch Vạn Kiếm hớt đứt rớt xuống.

Tiếp theo Thạch Phá Thiên lại cảm thấy cổ há»ng mát lạnh, thanh kiếm cá»§a đối phương đã dí vào.

Bạch Vạn Kiếm biết bên đối phương rất nhiá»u tay cao thá»§, bản lãnh há» chẳng kém chi mình. Hắn dấn mình vào nÆ¡i hiểm địa, khi nào đã nắm được thá»i còn để sểnh mất? Hắn vừa ra má»™t chiêu thắng thế lập tức tiến lên má»™t bước. Hắn vòng tay trái Ä‘i má»™t cái cắp ngay được ngang nách Thạch Phá Thiên rồi quát lên:

-Liệt vị bằng hữu! Bữa nay Bạch mỗ đắc tội cùng quí vị, sau này sẽ có ngày đến tạ lỗi.

Bá»n Kha Vạn Quân thấy sư huynh thắng rồi, gã không chá» chi bảo, bên cõng ngay Vương Vạn Nhận chạy ra cá»­a lá»›n.

Trần Xung Chi và Mễ hoành Dã vung đao ra quát lên:

-Thả ngay Bang chúa ra!

Hai thanh đơn đao một thanh nhằm chém vào vai còn một thanh quét vào hạ bàn Bạch Vạn Kiếm.

Bạch Vạn Kiếm rung tay một cái.

Choang! Choang! Thanh trưá»ng kiếm cá»§a hắn đã gạt song Ä‘ao ra hầu như liá»n má»™t lúc.

Cả ba Ä‘á»u trong lòng Ä‘á»u ngấm ngầm kinh hãi và đã bị ná»™i lá»±c cá»§a đối phương chấn động bắt buá»™c phải lùi lại má»™t bước.

Bạch Vạn Kiếm xoay chuyển ý nghĩa rất mau, bụng bảo dạ:

-Võ công hai gã này rất tinh nhuệ cao thâm, nếu bá»n hỠđồng thá»i ra sức thì phe mình chín ngưá»i khó lòng toàn mạng được vá»›i chúng.

Hắn phóng ngưá»i Ä‘i má»™t cái đã nhảy vá»t lên đầu tưá»ng rồi thét lá»›n:

-Thạch Trung Ngá»c đã ở trong tay tại hạ, vị nào lên đây là tại hạ phải bóp chết gã trước rồi sẽ nói chuyện vá»›i các vị sau.

Quần hào bang Trưá»ng Lạc không khi nào ngá» tá»›i võ công Bang chúa mình cao thông là thế mà chỉ má»™t chiêu đã bị địch bắt được. Mấy ngưá»i Ä‘á»u không có chá»§ ý gì.

Trong lúc ấy Ãinh Bất Tam là tay kiến thức hÆ¡n Ä‘á»i cÅ©ng bị vố bất ngá» thành ra vô kế khả thi. Lão cùng Ãinh Ãang đưa mắt nhìn nhau.

Ãinh Ãang lá»™ vẻ cá»±c kỳ nóng nảy vá»— tay ra hiệu yêu cầu gia gia động thá»§.

Ãinh Bất Tam toét miệng cưá»i nghÄ© thầm:

-Thằng nhá» này võ công rất cao cưá»ng, Lúc gã ở trên con thuyá»n nhá» hất tay mình ra như không. Có lý đâu gã lại để cho ngưá»i ta bắt được má»™t cách dá»… dàng như vậy? Chắc cá»­ động này cá»§a gã có thâm ý gì đây. Hà tất ta phải vá»™i vàng ra mặt, để làm hư cuá»™c mưu đồ cá»§a gã. Âu là ta ngấm ngầm theo dõi xem sao rồi sẽ tính.

Ãinh Ãang thấy gia gia có vẻ há» hững không quan tâm gì lắm thì nàng chắc rằng lão đã có định kiến, lòng nàng đã bá»›t lo. Nhưng thấy lang quân lá»t vào tay địch thá»§ thì trong dạ vẫn chưa hết băn khoăn.

Lúc này Kha Vạn Quân đã đặt hai bàn tay vào cổng đang vận kình lực để đẩy ra.

Những cây cột cổng đã vang lên những tiếng kẽo kẹt.

Bối Hải Thạch thấy Kha Vạn Quân sắp xô đổ cổng, y nghiêng ngưá»i Ä‘i nhảy ra nói:

-Kha bằng hữu bất tất phải nóng nảy, để tiểu đệ kêu ngưá»i mở cổng cho khách ra.

Hoa Vạn Tử quát Bối Hải Thạch:

-Lùi lại ngay! Lùi lại ngay!

Nàng vung kiếm ra che đỡ sau lưng Kha Vạn Quân.

Bối Hải Thạch ngón tay khoằm khoằm như móc câu sắt chụp xuống lưỡi kiếm của nàng.

Hoa Vạn Tử giật mình kinh hãi, nàng nghĩ thầm:

-Chẳng lẽ ngón tay bằng thịt bằng xương của y không sợ lưỡi kiếm sắc bén của ta ư?

Nàng còn đang ngần ngừ một giây thì ngón tay Bối Hải Thạch đã sắp đụng đến lưỡi kiếm. Không ngỠngón tay Bối Hải Thạch còn cách lưỡi kiếm chừng vài tấc y đột nhiên co ngón tay lại búng ra.

Keng! Hoa vạn Tá»­ bị toạc hổ khẩu chảy máu. Thanh trưá»ng kiếm tuá»™t tay rá»›t xuống.

Bối Hải Thạch thò tay phải ra vồ một chưởng vào vai nàng. Hai động tác này chỉ trong nháy mắt. Cách biến chiêu của y cũng thần tốc chẳng kém gì Bạch Vạn Kiếm đã lưu lại sáu bông kiếm hoa trên cột.

Ãình bất Tam ngấm ngầm gật đầu lẩm bẩm:

-Môn NgÅ© Hành lục Hợp chưởng cá»§a Bối đại phu nổi danh võ lâm quả là má»™t bản lãnh phi thưá»ng.

Bá»—ng thấy Bối Hải Thạch bước ngưá»i Ä‘i nhẹ nhàng qua tả đã sang hữu. Bên này y búng ngón tay, bên kia y phát má»™t chưởng. Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n trừ Vương Vạn Nhận đã bị trá»ng thương rồi không kể, còn ngoài ra Ä‘á»u tá»›i tấp ngã lăn xuống đất. Má»—i ngưá»i nhiá»u lắm là chống cá»± được vá»›i Bối Hải Thạch ba chiêu liá»n bị y đánh ngã không dậy được nữa.

Chỉ trong thá»i gian chừng uống cạn tuần trà, bảy tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n Ä‘á»u ngã nằm lăn dưới đất.

Bạch Vạn Kiếm la lên:

-Tuyệt diệu! Công phu Ngũ Hành hợp chưởng thật là tuyệt diệu! Bạch mỗ chỠngày khác sẽ đến lãnh giáo.

Ãá»™t nhiên hắn tung ngưá»i vá»t lên.

Cách! Cách! Nóc nhà bị thủng ra. Hắn cắp Thạch Phá Thiên chui qua.

Bối Hải Thạch la lên:

-Sao không lãnh giáo ngay bây gi�

Y nói rồi cũng nhảy lên theo. Bỗng thấy trên đầu ánh hào quang loé mắt, tựa hồ hàng muôn ngàn tuyết hoa trút xuống.

Bối Hải Thạch ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không, tay lại chẳng có binh khí. Trong lúc hốt hoảng. Y lập tức thi triển phép Thiên Cân truỵ hạ mình xuống.

Chiêu này coi bình thưá»ng chẳng có chi là lạ, nhưng trong nháy mắt nó biến thế được ngay thế nhảy vá»t lên thành thế hạ mình xuống má»™t cách đột ngá»™t, Chỉ khe chừng sợi tóc là bị lưỡi kiếm đả thương. Bản lãnh Bối Hải Thạch quả nhiên không phải tầm thưá»ng.

Những tay cao thá»§ trong nhà đại sảnh Ä‘á»u nổi tiếng hoan hô.

Nhưng Bạch Vạn Kiếm đã nhận lúc nầy cắp Thạch Phá Thiên chạy đi rồi.

Bối Hải Thạch lại chỉ đầu ngón chân xuống vá»t qua lá»— thông mái nhà ra ngoài.

Ãinh Ãang nómg nảy vô cùng. Nàng cÅ©ng muốn tung mình vá»t qua lá»— thông nhảy lên nóc nhà.

Ãinh Bất tam liá»n đưa tay trái nắm lấy tay nàng nói:

-Ngươi bất tất phải hoang mang.

Bỗng những tiếng " binh binh, chát chát" vang lên không ngớt, những viên ngói trên nóc nhà do lỗ thủng trút xuống tới tấp.

Ãá»™t nhiên trong bá»n tám tên đệ tá»­ phái tuyết SÆ¡n có má»™t thân hình nhá» bé vá»t lên nhanh như mèo, lẹ như vượn, theo lá»— thá»§ng nóc nhà vá»t ra ngoài.

Trần Xung Chi xoay tay đao lại.

Roạt! Thanh Ä‘ao đã xẻo đứt má»™t miếng đế giầy, chỉ còn có tấc là chặt được chân ngưá»i đó. Quần hào hết thảy Ä‘á»u kinh ngạc. Chẳng ai ngá» trong phái Tuyết SÆ¡n ngoài Bạch Vạn Kiếm ra còn tay cao thá»§ như vậy. Gã đã bị Bối Hải Thạch diểm huyệt rồi mà vận khí để tá»± giải khai được đặng chạy thoát thân trước mắt má»i ngưá»i.

Má»… Hoàng Dã sợ bảy ngưá»i kia lại trốn nữa. Gã liá»n Ä‘iểm thêm mấy chỉ vào từng ngưá»i. Lúc này trong bang Trưá»ng Lạc đã có mưá»i mấy ngưá»i tay cầm binh khí vá»t qua lá»— thá»§ng nóc nhà, chia ngả rượt theo. Ai cÅ©ng nghÄ© rằng:

-Bang Trưá»ng Lạc bị ngưá»i sấn đến tận nÆ¡i bắt Bang chúa Ä‘em Ä‘i nếu không Ä‘oạt vỠđược thì từ đây bản bang làm gì còn đất đứng ở trên chốn giang hồ nữa? Tuy có bắt được bảy tên bên địch, nhưng dù bắt bảy mươi tên hay 700 tên cÅ©ng không rá»­a được cái nhục để Bang chúa bị bắt.

Có ngưá»i nghiến răng nói:

-Chỉ cần sao cầm chân gã há» Bạch được vài chiêu rồi các anh em kéo đến tất cứu được Bang chúa, đó là kỳ công tày trá»i.

Ai nấy Ä‘á»u gắng sức chia ngả truy tầm.

Lúc này trá»i đông đã hừng sáng, ngưá»i bang Trưá»ng Lạc má»—i lúc má»™t đông chia nhau Ä‘i tìm các ngả trong vòng mưá»i dặm mà tuyệt không thấy tông tích đâu hết.

Nguyên Bạch Vạn Kiếm ra một chiêu bắt được Thạch Phá Thiên rồi, chính hắn cũng không tự tin ở mình, hắn chui qua nóc nhà chuồn ra, miệng lẩm bẩm:

-Thiệt là xấu hổ!

Hắn cho là má»™t chuyện may mắn phi thưá»ng. Tuy nhiên đã thá»§ thắng nhất thá»i song nếu bang Trưá»ng Lạc kéo hết ngưá»i ra, thì khó mà chạy xa được.

Hắn đưa mắt nhìn quanh thấy trên sông mé Tây có má»™t cây Ä‘en sì trông tá»±a con hắc long. Hắn không còn thì giỠđể nghÄ© thêm liá»n nhảy xuống gầm cầu. Tay trái gã vẫn ôm Thạch Phá Thiên. Tay phải giÆ¡ thanh trưá»ng kiếm lên lách mÅ©i kiếm vào khe hai phiến đá trên cầu. Hắn trông vào sức má»™t cánh tay để chống đỡ sức nặng cá»§a hai ngưá»i nằm dán vào sâu gầm cầu.

Má»™t lát sau, Bạch Vạn Kiếm đã nghe tiếng quần hào bang Trưá»ng Lạc Ä‘i hai bên bá» sông la gá»i om sòm.

Có bảy tám ngưá»i bước lên cầu mé Nam sang mé Bắc. Cây cầu rung rinh cÆ¡ hồ làm cho thanh kiếm dắt vào khe đá phải rÆ¡i xuống.

Bạch Vạn Kiếm đã định bụng nếu mình bị lá»™ hình tích thì phải giết thằng lá»i này Ä‘i trước.

Bên tai hắn nghe tiếng bang chúng bang Trưá»ng Lạc theo nẻo bá» sông tìm kiếm.

Ãá»™t nhiên trong đống cá» rậm bên sông bật lên tiếng sá»™t soạt, má»™t ngưá»i vụt vá» hướng Ãông mà Ä‘i.

Bạch Vạn Kiếm nghe tiếng chân cÅ©ng biết ngưá»i đó là sư đệ Uông Vạn Dá»±c thì trong bụng mừng thầm.

Uông Vạn Dực là tay khinh công cao nhất trong phái Tuyết Sơn, gã chạy nhanh như bay không ai đuổi kịp.

Bạch Vạn Kiếm biết cá»­ động này cá»§a Uông Vạn Dá»±c hiển nhiên là kế Ãiệu Hổ Ly SÆ¡n.

Gã cố ý như cho truy binh Ä‘uổi theo đưá»ng khác để mình có cÆ¡ thoát hiểm.

Quả nhiên quần hào bang Trưá»ng Lạc cứ theo tiếng bước chân gã mà Ä‘uổi.

Bạch Vạn Kiếm lại nghĩ:

-Lúc này mình còn ở nÆ¡i hiểm địa thì những kẻ sÄ© cao minh ở bang Trưá»ng Lạc không phải ít, đâu có sÆ¡ hở mãi để mình ung dung mà Ä‘i thoát.

Bạch Vạn Kiếm còn đang ngần ngừ chưa biết làm thế nào, bỗng nghe có tiếng mái chèo khua trên mặt nước lõm bõm.

Ba con thuyá»n từ phía Ãông Ä‘i lại. Hai thuyá»n đựng sau dừa.

Còn má»™t thuyá»n thì chứa đầy rÆ¡m cá».

Nguyên những thuyá»n này là cá»§a ngưá»i trong làng xếp hàng Ä‘i. Dương Châu bán. Ba con thuyá»n nối Ä‘uôi nhau chui qua gầm cầu.

Bạch Vạn Kiếm cả mừng chá» chiếc thuyá»n sau cùng Ä‘i qua hắn rút kiếm rồi buông mình cùng Thạch Phá Thiên hạ xuống thuyá»n rÆ¡m. RÆ¡m cá» trong thuyá»n rất dầy, nên hai ngưá»i hạ xuống êm ru không phát ra má»™t tiếng động. Chá»§ thuyá»n không hay biết chi hết.

Bạch Vạn Kiếm ôm Thạch Phá Thiên trầm mình xuống cho chui vào trong đống rơm.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #24  
Old 02-06-2008, 12:02 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 024 - Miếu Thổ Ãịa Quần Hùng Luyện Kiếm


Những thuyá»n này Ä‘i thẳng cho tá»›i bến chợ cá»§i thì đậu lại.

Những ngưá»i đẩy thuyá»n cùng bá»n nương nông lên quán trà ăn uống.

Bạch Vạn Kiếm từ trong đống rÆ¡m thò đầu ra thấy trong thuyá»n không có ai liá»n tra gươm vào vá», cắp Thạch Phá Thiên lén nhảy lên bá». Hắn thấy mé Tây bến có đậu chiếc thuyá»n đủ mui liá»n nhảy lên bá». Hắn thấy mé Tây bến có đậu chiếc thuyá»n đủ mui liá»n nhảy lên đầu thuyá»n rồi lại lấy ra má»™t đỉnh bạc nặng bốn lạng ném cho ngưá»i mại nói:

-Thuyá»n chá»§! Ông bạn ta đây thốt nhiên bị bịnh cần cấp cứu. Vậy thuyá»n chá»§ mau đưa chúng tôi xuôi Nam.

Chá»§ thuyá»n trông thấy đỉnh bạc thì mừng rỡ vô cùng, liá»n ưng thuận nhổ sào đẩy thuyá»n Ä‘i ngay.

Con thuyá»n Ä‘i quanh co má»™t lúc rồi vào sông Vân Hà Ä‘i vá» phía Nam.

Bạch Vạn Kiếm ẩn mình trong khoang thuyá»n. Hắn biết rằng thế lá»±c bang Trưá»ng Lạc rất lá»›n. Chỉ để lá»™ phong thanh má»™t chút là quần hùng lập tức Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i. Hắn không dám lên tiếng chỉ ngấm ngầm bàn tính trong bụng:

-Ta tuy may mắn bắt được thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c này, nhưng bảy vị sư đệ và sư muá»™i cÅ©ng bị giữ tại bang Trưá»ng Lạc. Vậy ta làm thế nào để cứu bá»n há» ra khá»i nÆ¡i hiểm nghèo? Trong lòng hắn ná»­a mừng ná»­a lo. Hắn còn sợ Thạch Phá Thiên giả vá».

Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà, Bạch Vạn Kiếm lại thò ngón tay ra Ä‘iểm mấy đưá»ng huyệt đạo cá»§a Thạch Phá Thiên.

Lúc này thuyá»n đến cá»­a Qua Châu rồi chuyển vào sông Trưá»ng Giang.

Thạch Phá Thiên bị Ä‘iểm đến tám chín chá»— huyệt đạo trong ngưá»i.

Con thuyá»n vào sông Trưá»ng Giang rồi, Bạch Vạn Kiếm nói:

-Thuyá»n chá»§! Ngươi cứ xuôi dòng mà cho thuyá»n Ä‘i. Ãây ta còn năm lạng bạc để trả thêm cho.

Chá»§ thuyá»n mừng rỡ khôn xiết nói:

-Ãa tạ khách quan thưởng cho rất hậu. Có Ä‘iá»u con thuyá»n cá»§a tiểu nhân nhá» quá không chống nổi vá»›i sóng gió giữa sông Trưá»ng Giang, cần phải Ä‘i gần bá» má»›i có thể miá»…n cưỡng xuôi giòng được.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Vậy thì theo ven bỠmé Bắc mà xuôi càng hay.

Thuyá»n Ä‘i được hÆ¡n hai chục dặm, Bạch Vạn Kiếm thấy trên bá» có má»™t toà cổ miếu tưá»ng vàng liá»n đứng lên đầu thuyá»n huýt má»™t tiếng sáo.

Bỗng nghe trong miếu lập tức có tiếng còi đáp lại.

Bạch Vạn Kiếm bảo chá»§ thuyá»n:

-Ãp thuyá»n vào bá».

Chá»§ thuyá»n cho áp mạn cắm sào, toan bắc cầu thì Bạch Vạn Kiếm đã cắp Thạch Phá Thiên lên bá» rồi.

Chá»§ thuyá»n thấy hắn vá»t Ä‘i như ngưá»i biết bay thì kinh hãi đứng thá»™n mặt ra.

Bạch Vạn Kiếm vừa nhảy lên bá» thì mưá»i mấy ngưá»i trong miếu đã nổi lên những tiếng hoan hô vang dá»™i, đồng thá»i chúng vá»™i vàng chạy ra đón tiếp.

Nguyên đây là toán thứ hai bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n chạy ra tiếp ứng.

Má»i ngưá»i thấy Bạch Vạn Kiếm cắp má»™t chàng thanh niên mặc áo gấm liá»n đồng thanh há»i:

-Bạch sư ca! Ngưá»i này là...

Bạch Vạn Kiếm liệng Thạch Phá Thiên xuống đất tức giận nói:

-Các vị sư đệ! Tiểu huynh may mà bắt được tên đầu tội này. Chẳng lẽ các vị không nhận ra gã ư?

Má»i ngưá»i nhìn kỹ lại Thạch Phá Thiên thì thấy nét mặt chàng cÅ©ng hao hao giống như gã thiếu niên Thạch Trung Ngá»c ngày trước đã ở thành Lăng Tiêu trốn Ä‘i.

Má»i ngưá»i tức giận tá»›i cá»±c Ä‘iểm. Ngưá»i thì phóng chân đá kẻ lại nhổ nước miếng vào mặt chàng.

Một gã đệ tử lớn tuổi nói:

-Chúng vị huynh đệ! Ãừng đánh gã bị thương. Bạch sư ca cá» ra đắc thắng mã đáo thành công, thiệt là đáng mừng!

Bạch Vạn Kiếm lắc đầu nói:

-Tuy bắt được thằng lá»i này nhưng bảy vị sư đệ, sư muá»™i còn bị giam hãm ở bên địch thì chá»— thắng không đủ Ä‘á»n vào chá»— thất bại.

Má»i ngưá»i vừa nói chuyện vừa Ä‘i vào trong toà miếu nhá». Ãây là miếu thá» thổ địa đã lâu Ä‘á»i và bá» hoang.

Trong miếu không có sư cũng chẳng có tự.

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n thấy nÆ¡i này vắng vẻ không bị quấy nhiá»…u liá»n đặt trạm liên lạc tại đây.

Bạch Vạn Kiếm vào trong miếu rồi, bá»n sư đệ liá»n sắp cÆ¡m canh cho hắn ăn trước rồi sẽ thương nghị chương trình hành động.

Tuy gá»i là thương nghị nhưng thá»±c ra Bạch Vạn Kiếm đã sắp kế hoạch trong lòng rồi. Hắn nói câu gì thì bá»n sư đệ không ai dám dị nghị.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Chúng ta đã bắt được thằng lá»i này thì cần sao đưa gã vá» thành Lăng Tiêu ngay để chưởng môn phát lạc. Bẩy vị sư đệ sư muá»™i tuy bị hãm bên địch nhưng tánh mạng nhất định không có gì đáng lo ngại. Chắc bá»n bang chúng bang Trưá»ng Lạc chẳng dám làm khó dá»… bá»n đâu. Trương sư đệ, Vương sư đệ và Triệu sư đệ! Ba vị là ngưá»i phương Nam nên ở lại thành Dương châu, hoá trang Ä‘i dò là tin tức. Các vị tuỳ cÆ¡ để nghe động tÄ©nh bảy vị kia, nhưng chá»› nên vá»ng động.

Trương, Vương, Triệu ba ngưá»i vâng lá»i.

Bạch Vạn Kiếm lại nói:

-Uông Vạn Dá»±c sư đệ võ công đã cao cưá»ng lại tâm cÆ¡ linh mẫn. Vậy ba vị liên lạc vá»›i y được rồi thì hoàn toàn nghe lá»i y dặn bảo. Ãừng tưởng mình nhập môn sá»›m hÆ¡n y mà tranh hÆ¡i cho hư việc lá»›n.

Trương, Vương, Triệu ba ngưá»i đối vá»›i Bạch sư ca vẫn tá» lòng kính sợ, liá»n vâng dạ luôn miệng.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Chúng ta nên xuống Giang Nam rồi hãy quay vá» thành Lăng Tiêu. Lá»™ trình này tuy xa hÆ¡n má»™t chút, nhưng ngưá»i bang Trưá»ng Lạc quyết không khi nào ngá» tá»›i chúng ta lại theo con đưá»ng xa này.

Trong lòng hắn rất e sợ bang Trưá»ng Lạc, mà hắn cứ nói thẳng ra không giấu diếm gì.

Trá»i đã xế chiá»u, Bạch Vạn Kiếm thở dài sưá»n sượt nói:

-Chuyến này chúng ta từ thành Lăng Tiêu Ä‘i xuống Trung Nguyên tuy đã thiêu huá»· Huyá»n Tố trang, bắt được tên đệ tá»­ phản nghịch là Thạch Trung Ngá»c. Nhưng Tôn chữ hai vị sư đệ bị uổng mạng, ngoài ra Cảnh sư đệ cùng má»™t bá»n sư đệ, sư muá»™i bị bắt giữ vào tay địch thá»§. Thá»±c là tổn thương đến nhuệ khí bàn phái rất nhiá»u! Xét cho cùng chỉ tại Tiểu huynh không biết cách thống lãnh anh em mà ra.

Lão tuổi già nhất là Hô Diên Vạn Thiện nói:

-Bạch sư ca bát tất phải tá»± trách mình. Tình thá»±c thì nguyên nhân chân chính là ở chá»— võ công anh em hãy còn kém cá»i, không luyện được đến nÆ¡i đến chốn. Hết thảy anh em tuy cùng được sư phụ truyá»n thụ võ công, nhưng trong bản môn trừ hai vị Phong sư ca và Bạch sư ca ra, còn Ä‘á»u má»›i há»c được chút võ bên ngoài cá»§a sư môn, chứ chưa luyện võ công tinh thâm cá»§a bổn phái.

Lại một gã đệ tử khác béo tròn chục là Văn Vạn Phu lên tiếng:

-Chúng ta ở thành Lăng Tiêu tá»· thí vá»›i nhau Ä‘á»u tưởng mình là giá»i. Dè đâu có ra ngoài má»›i biết mình chưa vào đâu. Bạch sư ca! Chúng ta chá» cho đến lúc trá»i tối má»›i lên đưá»ng. Bây giá» không có việc gì, xin Bạch sư ca chỉ Ä‘iểm cho anh em mấy chiêu.

Bá»n sư đệ cÅ©ng nói theo hùa, phụ hoạ vá»›i gã béo mập.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Gia gia truyá»n thụ võ công cho anh em, thá»±c ra thì Ä‘á»u má»™t loạt, ngưá»i không thiên tư ai chút nào. Các vị đã thấy Phong sư ca khổ công rèn luyện hÆ¡n ta nhiá»u, nên bản lãnh y còn ở trên ta.

Văn Vạn Phu nói:

-Sư phụ rất công bằng, tuyệt không có ý thiên tư. Ãó là má»™t Ä‘iá»u ai cÅ©ng công nhận. Tiểu đệ chỉ hận mình tư chất ngu muá»™i không lÄ©nh há»™i được hết má»i yếu quyết.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-ÃÆ°á»£c rồi! Từ đây vá» thành Lăng Tiêu dá»c đưá»ng chưa chắc đã được thái bình vô sá»±. Vậy há»c thêm được chiêu kiếm pháp nào thì lá»±c lượng chúng ta cÅ©ng hùng hậu thêm được má»™t phần. Hô Diên sư đệ! Văn sư đệ! Hai vị sư đệ ra chiêu Ä‘i. Triệu sư đệ! Vương sư đệ! các vị ra bên ngoài canh chừng. Nếu có thấy gì khác lạ thì lập tức thông báo ngay.

Triệu, Vương hai gã thấy các vị sư đệ được Bạch sư ca chỉ Ä‘iểm kiếm pháp cho nghÄ© rằng bá»n hỠđược cÆ¡ duyên may mắn vô cùng. Còn há» phải Ä‘i gác ngoài nên trong lòng không vui, nhưng cÅ©ng chẳng dám trái lệnh sư ca.

Hai ngưá»i đành riu ríu vâng lá»i, lật đật ra ngoài ngay.

Hô Diên Vạn Thiện cùng Văn vạn Phu phấn khởi tinh thần cầm trưá»ng kiếm ra trận.

Văn vạn Phu là sư đệ đứng ở phía dưới, gã cất tiếng hô.

-Xin má»i Hô Diên sư ca!

Hô Diên Vạn Thiện đảo ngược hoa kiếm ra ngoài hai tay chắp lại hướng vỠBạch Vạn Kiếm nói:

-Kính xin Bạch sư ca chỉ điểm cho!

Bạch Vạn Kiếm gật đầu. Hô Diên Vạn Thiện đột nhiên xoay mÅ©i kiếm lại đâm xéo vào vai bên tả Văn Vạn Phu. Ãó chính là chiêu "Lão chỉ hoành tà" trong Tuyết SÆ¡n kiếm pháp.

Nguyên thành Lăng Tiêu cả trong lẫn ngoài Ä‘á»u trồng đầy hoa mai. Ngày trước tổ sư phái này sáng chế ra kiếm pháp rất thích hoa mai nên trong kiếm pháp cÅ©ng phổ lẫn lá»™n những hình hoa mai, nhị nhị mai, cành mai, nhánh mai vào rất nhiá»u. Những chiêu thức đủ cả nhanh, chậm ung dung. Trong cây mai lấy cành nhánh khô khan gầy guá»™c, tàn tạ, làm quí. Hoa mai như mai thì ai còn ở chá»— dày cành nhiá»u hoa hÆ¡n.

Vì thế mà Hô Diên Vạn Thiện cùng Văn Vạn Phu hai ngưá»i dùng trưá»ng kiếm giao thá»§, có lúc nghiêm trá»ng như núi, có lúc kiếm Ä‘iá»m rất đầy. Những tư thế hoa tuyết tung bay, gió bấc rít lên veo véo lại làm cho cây mai lay chuyển, trông rất đẹp mắt.

Thạch Phá Thiên từ lúc bị Bạch Vạn Kiếm bắt được rồi sau lại bị điểm huyệt. Bây giỠchàng bị quăng vào một xó chẳng ai nhìn nhõi gì đến. Chàng cảm thấy bụng đã đói meo, cơ hồ không nhịn được nữa.

Ãang lúc chàng chán nản trăm bá» liá»n ngó coi Hô Diên Vạn Thiện và Văn Vạn Phu hai ngưá»i chiết giải kiếm pháp. Ná»™i công chàng đã luyện đến má»±c rất tinh thâm, song vá» quyá»n thuật và kiếm pháp thì chàng chẳng biết tí gì.

Nhưng võ công phải lấy ná»™i lá»±c làm căn bản, còn quyá»n thuật kiếm pháp chẳng qua là những vận dụng phát huy ná»™i lá»±c mà thôi.

Thuở nhỠThạch Phá Thiên đã quen săn chồn đuổi thỠthân thể cực kỳ mau lẹ.

Nhất là sau khi luyện xong môn La Hán Phục Ma thần công, thì những tay cao thủ vào hạng nhất trong võ lâm hiện nay như Bối Hải Thạch, Tạ Yên Khách cũng còn thua chàng xa.

Thạch Phá Thiên để mắt nhìn Hô Diên Vạn Thiện cùng Văn vạn Phu tá»· đấu vá»›i nhau. Hai ngưá»i phóng kiếm qua lại, công thá»§ tiến thoái rất là tinh diệu. Chàng theo dõi má»™t lúc rồi đâm ra cảm thấy thích thú. Chàng lại xem má»™t lúc nữa thấy hai ngưá»i cầm hai thanh trưá»ng kiếm đâm tá»›i chẳng khác con nít giỡn chÆ¡i.

Rõ ràng chỉ cần đưa thêm vỠphía trước một chút đâm trúng đối phương. Nhưng luồng lực đạo hết rồi đột nhiên ngừng lại. Thế là nội công thiếu mất một chút.

Thạch Phá Thiên nghĩ bụng:

-Bá»n sư huynh sư đệ há» luyện kiếm. Chứ không phải đánh nhau thật sá»± nên há» không dùng hết sức.

Bỗng nghe Bạch Vạn Kiếm quát to:

-Dừng lại đã!

Rồi hắn từ từ Ä‘i vào trong Ä‘iện. Hắn đón lấy thanh trưá»ng kiếm trong tay Hô Diên Vạn Thiện nói:

-Nhát kiếm chỉ đưa thêm vỠphía trước hai tấc là thắng rồi.

Thạch Phá Thiên nghe Bạch Vạn Kiếm nói vậy thì mừng thầm trong bụng.

Chàng nghĩ thầm:

-Ông Bạch sư ca nói đúng lắm. Nhát kiếm đó mà đẩy thêm một lúc vỠphía trước độ hai tấc là thắng rồi. Còn vị kêu bằng Hô Diên sư đệ kia sao lại không cố ý đâm thêm chút nữa.

Bỗng nghe Hô Diên Vạn Thiện gật đầu nói:

-Bạch sư ca chỉ dẫn như vậy là đúng lắm. Có nhiá»u chiêu phòng xa mãng mãng này má»›i đưa được tá»›i đó thì ná»™i lá»±c tiểu đệ đã hết rồi không tài nào đâm thêm vá» phía trước ná»­a tấc nữa.

Bạch Vạn Kiếm tá»§m tỉm cưá»i nói:

-Muốn cho ná»™i lá»±c tinh thâm không phải là công trình má»™t sá»›m má»™t chiá»u thành tá»±u. Những bí quyết vá» ná»™i công mà tiểu huynh đây đã biết cÅ©ng chẳng khác gì Ä‘iá»u sở há»c cá»§a các vị sư huynh sư đệ. Nhưng ná»™i lá»±c không đủ thì có thể dùng kiếm pháp để bổ sung vào chá»— khiếm khuyết đó. Tình thá»±c mà nói thì ná»™i lá»±c cá»§a bản phái vị tất đã có gì đặc biệt hÆ¡n ngưá»i.

So vá»›i các phái Thiếu lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng, Nga mi, Côn Luân tuy nói là má»—i phái có má»™t thứ sở trưá»ng riêng, cái đó còn tuỳ ở thá»i kỳ sáng lập môn phái trước hay sau, lâu hay chóng. Bản phái so vá»›i các phái lá»›n còn kém đến mấy trăm năm.

Nhưng kiếm pháp cá»§a bản phái kỳ diệu thì có thể tá»± hào là vô song đứng vào hàng đệ nhất Võ Lâm. Vậy các vị sư đệ đến lúc lắm địch chỉ nêu phát huy chá»— sở trưá»ng cá»§a mình để đánh vào chá»— sở Ä‘oản cá»§a địch mà không nên tỉ đấu ná»™i lá»±c vá»›i ngưá»i. Nói rút lại mà mình chỉ có thể trông vào biến chiêu tinh vi để thá»§ thắng.

Bá»n sư đệ Ä‘á»u gật đầu nghÄ© bụng:

-Lá»i nói cá»§a Bạch sư ca quả là những yếu quyết đích đáng.

Nguyên chá»§ thành Lăng Tiêu, chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại từ thuở nhỠđã gặp được cÆ¡ duyên may mắn lại uống linh dược nên ná»™i lá»±c tiến bá»™ khác thưá»ng. Lúc lão còn là thanh niên cÅ©ng có thể chống được vá»›i ngưá»i đã rèn luyện sáu bảy chục năm công lá»±c.

Kể ra vá» ná»™i lá»±c phái Tuyết Son không bằng các phái khác nhưng Bạch Tá»± Tại theo má»™t đưá»ng lối khác rút ngắn thành ra ná»™i lá»±c còn cao hÆ¡n cả những tay cao thá»§ phái Thiếu Lâm và phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Nhưng thứ linh Ä‘an diệu dược này chỉ ngẫu nhiên mà gặp chứ không phải cầu mà được. Ná»™i lá»±c Bạch Tá»± Tại tuy thâm hậu nhưng bá»n đệ tá»­ cá»§a lão thì hãy còn khiếm khuyết nhiá»u.

Uy Ãức tiên sinh là ngưá»i tá»± cưá»ng hiếu thắng, nên không bao giá» lão nói cho đệ tá»­ hay chá»— sở Ä‘oản cá»§a bản môn. Bá»n đệ tá»­ đóng cá»­a ở trong thánh Lăng Tiêu đã tưởng mình giá»i nhất thiên hạ. Sư phụ đã không nói rõ vấn Ä‘á», nên môn đồ tưởng ná»™i ngoại công đã đạt tá»›i mức đứng đầu võ lâm hiện nay. Chuyến này há» kéo xuống Trung Nguyên, luôn mấy phen bị thất lợi, Bạch Vạn Kiếm vạch trần sá»± thật bây giá» má»i ngưá»i má»›i tỉnh ngá»™.

Bạch Vạn Kiếm đem từng chiêu từng thức vỠTuyết Sơn Kiếm pháp chỉ dần rành mạch những chỗ tinh diệu biến hoá, lại chỉ điểm cho hỠvỠcách phát huy những chiêu pháp kỳ diệu.

Hô Diên Vạn Thiện cùng Văn Vạn Phu phân tích chiêu thức rồi lại đến hai tên sư đệ khác.

Sau khi cả sáu tên đầu tá»· đấu rồi, Bạch Vạn Kiếm sai Hô Diên Vạn Thiện và Văn Vạn Phu hai ngưá»i ra canh gác bên ngoài để thay cho hai gã Triệu, Vương vá» luyện tập.

Má»i ngưá»i thêm má»™t phen lịch duyệt, hỠđã hiểu thấu là chỉ má»™t chiêu kiếm pháp hay dở là có thể đưa ngưá»i đến chá»— sống hay chết, nên ai nấy Ä‘á»u ngưng thần chú ý theo rõi từng ly từng tý, không giống như khi luyện kiếm tại thành Lăng Tiêu. Má»i ngưá»i má»—i lần phân tích chiêu thức rồi cách xá»­ dụng kiếm pháp tương tá»± như nhau.

Thạch Phá Thiên vốn là ngưá»i thông minh, nhất là vá» căn bản ná»™i lá»±c thì lại càng thâm hậu khác thưá»ng. HÆ¡n nữa Bạch Vạn Kiếm hết sức chỉ dẫn bảy mươi hai chiêu cá»§a kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n, diá»…n đến những tên đệ tá»­ thứ bảy thứ tám thì chàng đã hiểu cả. Tuy nhiên vá» tên gá»i các chiêu thức thì chàng chỉ nhá»› lõm bõm. Những chá»— tinh diệu biến hoá chàng cÅ©ng không thể trong má»™t lúc mà lÄ©nh há»™i được hết. Khi đối phương ra má»™t chiêu kiếm phải đón thế nào, phản kích làm sao.

Theo chàng tưởng tượng thì không hợp vá»›i kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n. Vả lại những kiếm pháp chàng nghÄ© ra so vá»›i bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n còn cao minh hÆ¡n nhiá»u.

Sau khi Bạch Vạn Kiếm chỉ điểm cho các sư đệ thì lại giống như sự tưởng tượng của Thạch Phá Thiên.

Có lúc Thạch Phá Thiên nghĩ ra so với đệ tử phái Tuyết Sơn thì vụng vỠhơn, mà đệ tử phái Tuyết sơn xử chiêu tinh điệu hơn chàng. Bạch Vạn Kiếm chỉ điểm tiến bộ hơn một tầng thì chàng lại tiến hơn một chiêu.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #25  
Old 02-06-2008, 12:04 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 025 - Bạch Sư Phó So Gươm Huyá»n Tố Kiếm


Má»i ngưá»i để hết tâm thần vào việc há»c kiếm. Kẻ há»c quên mệt, ngưá»i coi cÅ©ng quên đói cho đến khi cả mưá»i hai tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n tỉ thí hết cả rồi.

Sáu đôi đệ tá»­ diá»…n Ä‘i diá»…n lại những chiêu thức đến tám chín lần nên Thạch Phá Thiên trong lòng mưá»i phần ghi nhá»› được tám chín.

Chàng ngầm lấy làm lạ tá»± há»i:

-Bá»n ngưá»i này luyện lâu là thế mà sao lúc xá»­ kiếm hãy còn sai trật như vậy? Rõ ràng những phương pháp dá»… dàng mà bá»n há» cÅ©ng không nghÄ© ra.

Chàng có biết đâu rằng mình đã há»c được môn La Hán Phục Ma thần công là thứ ná»™i công tuyệt đỉnh cá»§a phái Thiếu Lâm. Thá»±c ra phái Thiếu Lâm là má»™t phái dẫn đầu vá» những môn võ há»c rất cao thâm. Trong bụng chàng coi những quyá»n chiêu kiếm pháp chẳng khác gì lên núi Thái sÆ¡n mà coi thiên hạ là nhá». Những gò núi tầm thưá»ng dÄ© nhiên là không.

Thạch Phá Thiên còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng nghe Bạch Vạn Kiếm buông má»™t tiếng thở dài. Bá»n sư đệ phái Tuyết SÆ¡n ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Chúng không hiểu vì lẽ gì mà Bạch sư ca lại quăng kiếm thở dài.

Bá»—ng thấy Bạch Vạn Kiếm đưa mắt nhìn Thạch Phá Thiên Ä‘ang ngồi tá»±a cá»™t, hắn vẻ mặt buồn phiá»n, miệng lẩm bẩm:

-Thằng lá»i này nhập môn phái ta má»›i trong vòng hai ba năm ngắn ngá»§i mà đã lÄ©nh há»™i đến chá»— tinh diệu vá» võ công bản phái, so vá»›i các vị sư bá sư thúc luyện tập hang mưá»i năm hay hÆ¡n mưá»i năm hãy còn tinh thâm hÆ¡n. Tuy công lá»±c gã không bằng mà cÆ¡ biến thì lại hÆ¡n nhiá»u. Kiếm pháp bản phái lấy sá»± cÆ¡ linh biến hoá làm hÆ¡n nên Phong sư ca thấy gã như vậy dÄ© nhiên lấy làm đắc ý, mà chưởng môn đối vá»›i gã cÅ©ng nhìn bằng con mắt xanh. Các vị đã kỳ vá»ng ở nÆ¡i gã làm rạng rỡ cho môn phái.

Nhưng hỡi ơi... hỡi ôi ...

Hắn thở dài luôn mấy tiếng, vẻ hối tiếc lá»™ ra ngoài mặt. Nên biết rằng Khí Hàn Tây Bắc đã võ công cao thâm mà kiến thức cÅ©ng hÆ¡n ngưá»i má»™t bá»±c. Bây giá» hắn luyện cho mưá»i hai vị sư đệ này tư chất tầm thưá»ng, và chá»n trong bá»n há» má»™t ngưá»i thừa kế. Ãáng tiếc Thạch trung Ngá»c, má»™t nhân vật lá»±a trong hàng ngàn vạn ngưá»i cÅ©ng không được má»™t tên đệ tá»­ nào có tư cách như gã, thì gã lại không chịu há»c lấy Ä‘iá»u hay. Vừa rồi hắn để hết tâm thần vào chuyện rèn luyện kiếm pháp biến ảo nên lãng quên Ä‘i má»™t lúc mối thù hận cá»§a sư môn.

Cái sỉ nhục của sư môn bây giỠlại làm cho hắn đau lòng.

Thạch Phá Thiên thấy Bạch Vạn Kiếm đưa mắt ngó mình vẫn tỠtình ý rất thương tiếc, nhưng chàng không hiểu rõ thâm ý của hắn, lòng chàng xiết bao cảm động.

Chàng ngấm ngầm đối với hắn một mối cảm tình sâu xa.

Toà miếu thổ địa nhỠbé trở lại yên tĩnh không một tiếng động.

Má»™t lúc sau, Bạch Vạn Kiếm khẻ Ä‘iểm chân phải xuống đất. Thanh kiếm đột nhiên vá»t lên tá»± nhảy vào trong tay hắn. Hắn cầm kiếm rồi từ từ bước ra giữa sân lá»›n tiếng dõng dạc há»i:

-Các hạ là cao nhân phương nào giá lâm ?

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n tá»± há»i:

-Những tay cao thá»§ bang Trưá»ng Lạc Ä‘uổi đến nÆ¡i rồi ! Không hiểu sao Hô Diên Vạn Thiện cùng Văn Vạn Phu hai ngưá»i ở ngoài canh gác mà không lên tiếng báo động. Ngưá»i má»›i đến này tuyệt không có má»™t tiếng động mà sao Bạch sư ca mình lại biết ?

Má»i ngưá»i Ä‘ang hồi há»™p kinh nghi, bá»—ng nghe má»™t tiếng vá»— tay nhè nhẹ, trong sân đã thêm hai ngưá»i , ngưá»i đàn ông mặc toàn đồ Ä‘en, còn ngưá»i má»™t ngưá»i là đàn bà lại mặc toàn đồ trắng. Hai ngưá»i cùng lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm.

Thanh kiếm cá»§a ngưá»i đàn ông buá»™c dải Ä‘en còn thanh kiếm cá»§a ngưá»i đàn bà lại phất phÆ¡ dây thao trắng bạch. Hai ngưá»i nhảy xuống chỉ phát ra má»™t tiếng động rất khẽ. Hai ngưá»i này Ä‘á»u có vẻ anh hùng lẩm liệt, ai trông thấy cÅ©ng phải hồi há»™p.

Bạch Vạn Kiếm quay ngược thanh kiếm lại chắp tay dõng dạc nói:

-Té ra là hai ông bà Trang chúa Huyá»n Tố trang giá lâm.

Hai ngưá»i vừa nhảy xuống chính là Huyá»n Tố trang chúa Thạch Thanh cùng vợ là Mẫn Nhu.

Thạch Thanh thoáng lá»™ nụ cưá»i trên môi, khoanh tay đáp lá»… nói:

-Bạch sư huynh giá lâm tệ trang mà ngu phu phụ chưa được hết tình địa chủ trong lòng rất lấy làm áy náy.

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n đã gặp vợ chồng Thạch Thanh tại Hầu Giám Tập. Nhưng há» Ä‘á»u bị giữ ở Tổng đàn bang Trưá»ng lạc. Bá»n ngưá»i này Ä‘á»u chưa biết mặt vợ chồng Thạch Thanh. Bây giá» nghe nói hai ngưá»i tá»›i đây thì trong lòng không khá»i băn khoăn tá»± nghÄ©:

-Bá»n mình đã thiêu há»§y Huyá»n Tố trang, chẳng hiểu hỠđã biết chưa ?

Không ngỠBạch Vạn Kiếm nói ngay:

-Còn tại hạ từ Tây Vực tới đây là vì việc đi tìm lệnh lang. Lệnh lang chẳng tìm được, tại hạ nóng giận thiêu hủy quý trang rồi.

Nét mặt Thạch Thanh không biến đổi chút nào. Y nói:

-Tệ trang lúc kiến tạo nên cÅ©ng chẳng có gì đẹp đẽ. Bạch sư huynh đã không thuận mắt mà cho má»› lá»­a càng hay. Tại hạ Ä‘a tạ sư huynh đã nương tay Ä‘uổi hết bá»n gia Ä‘inh bên ngoài. Cả đến con gà con chó cÅ©ng không bị đốt chết, đủ biết tấm lòng sư huynh rất nhân hậu.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Gia Ä‘inh bá»™c phụ quý trang chẳng có Ä‘iá»u chi mạo phạm khi nào tại hạ dám mạo muá»™i giết ngưá»i. Sao Thạch trang chúa còn nói lá»i từ tạ ?

Thạch Thanh nói:

-Quần hùng phái Tuyết SÆ¡n đối vá»›i nhục nhi hết lòng thương yêu. Ãáng giận thằng nhá» không há»c lấy cái hay để phụ lòng Bạch lão tiá»n bối cùng Phong sư huynh. Bạch sư huynh đã má»™t phen nhân hậu, ngu phu phụ chẳng những cảm kích vô cùng mà tá»± lấy làm xấu hổ. Bạch lão tiá»n bối vẫn được an hảo đấychứ ? bạch phu nhân có được khang kiện không ?

Thạch Thanh nói tá»›i đây liá»n cùng Mẫn Nhu ra chiá»u kính cẩn để tỠý kính trá»ng như đã vấn an chính song thân mình vậy.

Bạch Vạn Kiếm cũng khom lưng thi lễ nói:

-Gia phụ nhá» phước ấm vẫn được khang cưá»ng. Còn gia mẫu vì chuyện lệnh lang đêm ngày lá»™ vẻ lo buồn.

Thạch Thanh nói:

-Lão phu nhân võ công tinh thâm đạo cao đức trá»ng, má»™t Ä‘á»i làm việc thiện. Bấm ngón tay mà tính thì trên chốn giang hồ ai cÅ©ng kính ngưỡng. Chuyến này lão phu nhân ra ngoài Ä‘i chÆ¡i má»™t chuyến để tiêu tan lòng sầu muá»™n thì ngá»c thể chắc chắn sẽ trở lại khang cưá»ng.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Ãa tạ Trang chúa ban cho những lá»i vàng ngá»c, tại hạ cÅ©ng mong được như vậy. Có Ä‘iá»u gia mẫu già cả tuổi cao, giang hồ dày dạn phong sương. Ãạo làm con chẳng khá»i băn khoăn lo lắng.

Thạch Thanh nói:

-Ãó là lòng hiếu thảo cá»§a Bạch sư huynh. Ãạo làm con hiếu thuận vá»›i song thân, bậc làm cha mẹ lo lắng cho con cái là thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i. Kẻ làm con dù có hành vi tá»™i lá»—i thì ngưá»i làm cha mẹ ngoài sá»± Ä‘au lòng chỉ còn cách Ä‘em vá» trừng trị gắt gao, chứ chẳng biết làm thế nào hÆ¡n được.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Thạch trang chúa là bậc anh hùng nghÄ©a hiệp được các bạn võ lâm ngưỡng má»™. Tại hạ còn nhá»› trong nhà đại sảnh Huyá»n Tố trang có treo tấm biển bốn chữ lá»›n 'Hắc bạch phân minh'. Có đúng thế không ?

Thạch Thanh đáp:

-Có thế ! Nhưng không biết hiện giỠtấm biển này biến đâu mất rồi.

Bạch Vạn Kiếm kinh ngạc, nhưng hắn bình tỉnh lại ngay đáp:

-Tại hạ đốt cháy rồi.

Thạch Thanh nói:

-Phải lắm ! Nhục nhi đã đến bái lạy xin làm môn hạ phái Tuyết SÆ¡n, nếu gã phạm vào môn quy quý phái, đương nhiên gã được sư trưởng quý phái trừng trị. Dù đánh dù giết, kẻ làm cha mẹ cÅ©ng không được quyá»n há»i tá»›i. Ãó là lá» luật cá»§a võ lâm. Ngày ngu phu phụ ở Hầu Giám tập đã trao lại hai thanh Hắc Bạch song kiếm vào tay quý phái và nói rõ là khi nào áp giải nhục nhi tá»›i thành Lăng Tiêu sẽ đổi lại hai thanh kiếm đó.

Vụ này quả có thật.

Bạch Vạn Kiếm cùng bá»n Cảnh Vạn Chung, Kha Vạn Quân đã biết rõ vụ này. Há» còn biết rằng Hắc Bạch đã bị ngưá»i cướp mất ở dá»c đưá»ng. Ngưá»i Ä‘oạt kiếm chắc là nhân vật mà võ lâm nghe đến danh hiệu đã phải châu mày, tức là Ma Thiên cư sÄ© Tạ Yên Khách.

Bây giá», Bạch Vạn Kiếm nghe Thạch Thanh nhắc đến cặp song kiếm này thì mặt không khá»i á»­ng Ä‘á».

Hắn nói:

-Ãúng thế ! Tôn kiếm hiện không có ở đây. Sau này bá»n tại hạ sẽ đưa tá»›i quý xứ phụng hoàn.

Thạch Thanh cưá»i ha hả nói:

-Bạch sư huynh nói vậy chẳng hóa ra coi rẻ Thạch mỗ lắm ư ? Các vị hiện đã bắt giữ nhục nhi lại cầm giữ luôn cả khí giới của vợ chồng Thạch mỗ không chịu hoàn lại. Tại hạ không hiểu trong lể luật võ lâm có khoản này chăng ?

Bạch Vạn Kiếm há»i:

-Theo ý kiến Thạch trang chúa thì nên thế nào ?

Thạch Thanh đáp:

-Bậc đại trượng phu đã nói ra má»™t lá»i thì dù bốn ngá»±a cÅ©ng không Ä‘uổi bắt lại được. Tại hạ thiết tưởng trong hai đưá»ng Bạch sư huynh nên chá»n lấy má»™t: giữ nhục nhi thì đừng giữ kiếm, giữ kiếm thì đừng giữ ngưá»i.

Bạch Vạn Kiếm vốn là má»™t nhân vật lá»—i lạc, nổi tiếng. Hắc Bạch song kiếm ở trong tay bản phái mà để mất Ä‘i thì đối vá»›i Thạch Thanh hắn không khá»i hổ thẹn. Ãáng lý ra hắn không thể cãi chày cãi cối, gây thành cuá»™c đấu khẩu má»›i phải.

Nhưng hắn cùng bá»ng Cảnh Vạn Chung thương nghị, nghi ngá» là có thể Thạch Thanh ngấm ngầm cấu kết vá»›i Tạ Yên Khách ra tay cướp lại. Huống chi Thạch Trung Ngá»c đã làm mất đứa con gái yêu quý độc nhất cá»§a hắn, hắn đã bắt được kẻ phạm tá»™i, khi nào vì má»™t câu nói mà chịu giao trả ngay bao giá» ?

Hắn liá»n nghiến răng đáp:

-Việc này tại hạ không thể tá»± chuyên được, mong rằng Thạch trang chúa nguyên lượng cho. Còn cặp kiếm cá»§a hiá»n khang lệ thì Bạch Vạn Kiếm này xin lãnh trách nhiệm là sẽ phụng hoàn. Nếu Bạch má»— không đủ tài giao hoàn Hắc Bạch song kiếm thì sẽ xin đến trước quý trang cắt cái đầu tạ tá»™i.

Câu nói cá»§a Bạch Vạn Kiếm chắc chắn như Ä‘inh đóng cá»™t khiến cho Thạch Thanh không còn nói vào đâu được. Vợ chồng Thạch Thanh biết địa vị hắn trong võ lâm rất cao, hắn đã nói câu gì tất phải thá»±c hành. Nhất là hắn Ä‘em cả tính mạng ra để Ä‘á»n cặp kiếm thì chẳng thể không tin được. Nhưng hai ngưá»i thấy đứa con yêu độc nhất cá»§a mình nằm dưới đất dÆ¡ dáy vô cùng thì trong lòng lại Ä‘au xót, mà không biết làm cách nào để cứu gã Ä‘em vá».

Mẫn Nhu tiến vào mé trong Ä‘iện, cặp mắt đăm đăm nhìn Thạch Phá Thiên không dá»i. Nàng Ä‘au lòng cÆ¡ hồ sa lệ.

Bạch Vạn Kiếm muốn nói gì thì nói nàng cũng không để ý.

Bất luận việc gì nàng cũng nghe theo chủ trương của lang quân. Vì vậy mà nàng cứ đứng bên Thạch Thanh, thủy chung không nói câu nào.

Thạch Thanh nói:

-Bạch sư huynh thiệt quá nặng lá»i. Cặp kiếm cá»§a ngu phu phụ phá»ng đáng là bao ? Khi nào tại hạ dám đưa nó ra so bì vá»›i tấm thân ngàn vàng cá»§a sư huynh ? Có Ä‘iá»u chúng ta đã là những ngưá»i bôn tẩu giang hô thì việc gì cÅ©ng không dám bá» qua hai chữ lý. Kiếm pháp cá»§a phái Tuyết SÆ¡n dẫu cao cưá»ng, nhân tài dẫu đông cÅ©ng chẳng nên á»· kiếm lại giữ ngưá»i như vậy có hợp lý không ? Bạch sư huynh ! Bữa nay ngu phu phụ muốn Ä‘em thằng nhá» vá».

Thạch Thanh vừa nói dứt câu thì vai bên trái khẻ chuyển động. Ãó là má»™t cách ra hiệu cho bà vợ rút kiếm ra.

Hào quang lấp loáng trước mắt má»i ngưá»i. Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu đã phóng kiếm nhằm trước ngá»±c Bạch Vạn Kiếm đâm tá»›i.

Hai thanh kiếm đưa tới còn cách Bạch Vạn Kiếm không đầy một thước thì đột nhiên ngừng lại không nhúc nhích.

Thạch Thanh nói:

-Xin má»i Bạch sư huynh !

Vợ chồng y quả nhiên vẫn giữ oai phong của hàng danh gia, không chịu hạ thủ một cách đột ngột.

Nếu Bạch Vạn Kiếm không rút kiếm đón đỡ thì Huyá»n Tố song kiếm không đâm vá» phía trước nữa.

Bạch Vạn Kiếm chú ý nhìn mũi kiếm trỠvỠphía mình tiến lên nửa bước.

Thạch Thanh, Mẫn Nhu tay kiếm lùi lại một chút nhưng cũng còn gần ngực Bạch Vạn Kiếm chừng một thước.

Bạch Vạn Kiếm đột nhiên lùi lại một bước.

Giữa lúc vợ chồng Thạch Thanh vung kiếm ra đã nghe thấy hai tiếng leng keng.

Bạch Vạn Kiếm đã vung kiếm phản kích.

Ba thanh trưá»ng kiếm tung lên má»™t cái thành ba đóa hoa.

Thạch Thanh nguyên trước sá»­ dụng thanh trưá»ng kiếm sắc Ä‘en, lúc này y sá»­ dụng cây thanh cương kiếm sắc xanh lè lấp loáng.

Ba thanh trưá»ng kiếm đụng nhau khắp trong Ä‘iện tuôn ra má»™t thứ hÆ¡i lạnh.

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n vẫn khâm phục kiếm pháp cá»§a Bạch sư ca. Há» Ä‘á»u nghÄ© trong bụng:

-Dù Bạch sư ca có phải má»™t ngưá»i chá»i vá»›i hai, nhưng cÅ©ng nắm chắc được phần thắng.

Má»i ngưá»i Ä‘á»u cầm kiếm trong tay đứng tá»±a vào tưá»ng chămchú theo dõi cuá»™c đấu.

Lúc đầu hai vợ chồng Thạch Thanh Mẫn Nhu chia nhau ra hợp kích má»—i ngưá»i má»™t chiêu và Ä‘á»u là những chiêu tuyệt diệu. Khi đánh được sáu bảy chục chiêu, hai ngưá»i càng phóng chiêu mau lẹ hÆ¡n, không nhìn rõ kiếm chiêu nữa.

Bạch Vạn Kiếm vẫn thi triển bảy mươi hai đưá»ng 'Tuyết SÆ¡n kiếm pháp'. Hắn luyện tập đã rất thành thục, tuy trông bình thưá»ng chẳng có chi kỳ dị.

Dè đâu hắn chá»i vá»›i những kiếm chiêu tuyệt diệu cá»§a vợ chồng Thạch Thanh vừa công vừa thá»§, nguyên má»™t chiêu kiếm pháp tuy chẳng có chi kỳ dị mà ở trong tay hắn phóng ra cÅ©ng có má»™t uy lá»±c rất mãnh liệt.

Trong đại điện tòa miếu thổ địa chỉ thắp có một cái đèn cầy, ánh sáng vàng lợt ảm đạm.

Bóng ba ngưá»i xoay chuyển pha lẩn vá»›i ánh ba luồng kiếm quang khiến cho má»i ngưá»i trông hoa cả mắt, ai cÅ©ng run lên vì trong lòng hồi há»™p trước tình trạng vô cùng nguy hiểm.

Nhiá»u chiêu kiếm chỉ khe chừng sợi tóc là có thể xảy ra máu chảy chan chứa ngay trước thần Ä‘iện.

Kiếm quang pha lẩn vá»›i ánh đèn cầy chiếu vào mặt ba ngưá»i khi tá» khi má».

Ba ngưá»i Ä‘á»u là những đại hành gia vá» kiếm pháp và Ä‘á»u Ä‘em toàn lá»±c ra mà chiến đấu, song vẻ mặt má»—i ngưá»i má»™t khác.

Bạch Vạn Kiếm vẫn lộ vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.

Thạch Thanh vẫn giữ vẻ ôn hòa, ung dung.

Mẫn Nhu cÅ©ng không bá»›t vẻ dịu dàng, hòa nhã lúc bình thưá»ng.

Trông thái độ ba ngưá»i này lúc kịch chiến cÅ©ng như lúc thi lá»… vấn an chẳng có chi thay đổi.

Lúc hai vợ chồng Thạch Thanh vừa vào trong điện, Thạch Phá Thiên đã nhận ra ngay Mẫn Nhu là vị phu nhân xinh đẹp ngày trước đã tặng cho mình hai lạng bạc ở Hầu Giám Tập. Chàng lại thấy hai ông bà này vào điện cứ nói chuyện hoài với Bạch Vạn Kiếm rồi bây giỠquay ra rút kiếm đánh nhau. Thủy chung chàng chẳng có cơ hội để lên tiếng thừa nhận hay nhắc lại chuyện cũ.

Ba ngưá»i nói vá»›i nhau những gì chàng cÅ©ng chẳng hiểu. Chàng chỉ biết lúc Thạch Thanh nhìn Bạch Vạn Kiếm đòi hai thanh kiếm, rồi bàn đến chuyện thằng nhá» nào đó, chàng đâu có hiểu rằng chàng chính là nguyên nhân tranh chấp giữa ba ngưá»i.

Thạch Phá Thiên vừa rồi đã được nhìn thấy mưá»i hai tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n luyện kiếm, há» không quát tháo om sòm mà cÅ©ng không nói ná»­a lá»i, thần sắc vẫn bình tỉnh như không.

Ba ngưá»i này bây giá» cÅ©ng thế, chàng cÅ©ng cho ngay là ba vị này lại nghiên cứu võ nghệ như trước.

Bảy mươi hai đưá»ng Tuyết SÆ¡n kiếm pháp chàng đã lÄ©nh há»™i, bây giá» chàng được coi chính tay Bạch Vạn Kiếm thi triển kiếm chiêu cá»±c kỳ thần tốc lại mãnh liệt vô cùng, chàng ngồi coi trong lòng rất khoan khoái.

Thạch Phá Thiên chăm chú ngó Bạch Vạn Kiếm ra chiêu má»™t hồi rồi quay sang để ý nhìn kiếm pháp cá»§a vợ chồng Thạch Thanh. Chàng nhận ra ngay đưá»ng kiếm cá»§a ba ngưá»i này chẳng giống nhau chút nào.

Kiếm pháp cá»§a Thạch Thanh thì mở rá»™ng phóng dài oai nghiêm trịnh trá»ng. Mẫn Nhu thì tùy từng chiêu thức mà chuyển động. Bà sá»­ kiếm má»m mại như má»™t dải lụa. Tuy nhiên chiêu thức vá» kiếm pháp cá»§a hai ông bà giống hệt nhau. Có Ä‘iá»u má»™t cương má»™t nhu, má»™t âm má»™t dương, má»™t thẳng thắn má»™t uốn éo, má»™t mau má»™t chậm. Cách vận chiêu dụng thức vá» ná»™i kình hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng má»—i khi gặp thanh trưá»ng kiếm cá»§a Bạch Vạn Kiếm thì kiếm chiêu cá»§a hai ông bà tá»±a hồ liên lạc phụ há»a vá»›i nhau thành má»™t thể.

Ta nên biết rằng vợ chồng Thạch trang chúa đã kết đôi vá»›i nhau như chim liá»n cành hai chục năm trá»i chưa có ngày nào phân ly nhau mà cÅ©ng không má»™t ngày nào đình chỉ việc luyện kiếm thành ra tâm ý đã cảm ứng nhau tá»±a như má»™t ngưá»i. Vá» kiếm pháp âm dương lúc ly lúc hợp thể há»™i vá»›i nhau thì trừ hai vợ chồng Thạch Thanh, trong võ lâm không còn có hai ngưá»i nào có má»™t kiếm pháp giống như cặp này.

Ãạo lý cao thâm vá» kiếm pháp dÄ© nhiên Thạch Phá Thiên chưa hiểu được, nhưng cách luyện công cá»§a chàng kỳ dị đặc biệt vô cùng. Ãầu tiên chàng luyện ná»™i công cá»±c âm, rồi chàng lại luyện ná»™i công cá»±c dương cá»§a Tạ Yên Khách truyá»n thụ cho. Sau chàng luyện đến ná»™i công thượng thừa vá» môn 'La Hán Phục Ma thần công' thành ra âm dương nhị khí cá»§a chàng thông đồng như má»™t.

Kiếm pháp của vợ chồng Thạch Thanh Mẫn Nhu là căn cứ vào hai thứ âm dương nội công mà phát ra.

Thạch Phá Thiên xem má»™t lúc rồi tá»± há»i:

-Lạ thật ! Hai đưá»ng kiếm pháp này kể ra mình xá»­ dụng cÅ©ng được. Nhưng không hiểu mình há»c nó hồi nào ?

Bất luận là kiếm chiêu của Thạch Thanh hay của Mẫn Nhu chàng chỉ xem qua là có thể hiểu ngay và chàng cũng tự nhủ:

-Chiêu thức này phải ra như thế mới đúng.

Chàng như má»™t nhà bác há»c thuá»™c lòng sách vở. Sau chàng phát giác ra kiếm pháp cá»§a ba ngưá»i chàng Ä‘á»u hiểu cả, thì trong lòng vui sướng vô cùng.
Tài sản của Cánh gà nướng

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hiep khach hanh, ïåðâûé, òàìîæíÿ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™