22-09-2008, 09:19 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Một câu chuyện dở dang
Nguyên tác: An Unfinished Story
Dịch giả: Ngô Vĩnh Viễn
Chúng ta không còn rá»n rẫm và tá»± bôi tro trát trấu lên đầu chúng ta nữa khi có ai nhắc đến lá»a há»a ngục. Vì ngay cả đến các giáo sÄ© cÅ©ng đã bắt đầu dạy chúng ta rằng Chúa trá»i là radium hay ether hay má»™t hợp chất khoa há»c gì đấy, và số pháºn tệ hại nhất mà những con ngưá»i như chúng ta có thể phải đón chá» cÅ©ng chỉ là má»™t phản ứng hóa há»c mà thôi. Äó là má»™t giả thuyết là m cho chúng ta hà i lòng nhưng vẫn còn vương vấn má»™t phần nà o cái mối kinh hoà ng to lá»›n, lâu Ä‘á»i cá»§a chÃnh giáo.
Chỉ có hai vấn đỠmà chúng ta có thể thả sức tưởng tượng bà n đến mà không sợ bị phản đối. Bạn có thể nói đến các giấc mÆ¡ cá»§a mình. Và có thể kể lại bạn đã nghe con vẹt nói gì. Cả thần Morpheus lẫn những con chim kia Ä‘á»u là những nhân chứng không đủ tư cách và ngưá»i nghe bạn sẽ không dám công kÃch câu chuyện bạn kể. Váºy thì cái cÆ¡ cấu vô cứ cá»§a má»™t giấc mÆ¡ sẽ cung cấp đỠtà i cho tôi – đã được lá»±a chá»n vá»›i tất cả sá»± ân háºn và những lá»i xin lá»—i vì đã bá» không dùng đến lÄ©nh vá»±c hạn chế hÆ¡n cá»§a những lá»i lẽ vụn vặt cá»§a Pretty Polly.
Tôi đã có má»™t giấc mÆ¡ thoát ra ngoà i sá»± phê phán cá»§a Cao xanh, nhưng chÃnh vì thế lại có liên quan đến lý luáºn cá»§a và nh móng ngá»±a tòa án, cổ kÃnh, đáng trá»ng và bị than phiá»n nhiá»u.
Thiên sứ Gabriel đã thổi kèn và trong chúng tôi những ngưá»i nà o không thể thưa kiện được ai Ä‘á»u bị đưa ra thẩm vấn. Tôi để ý thấy có má»™t nhóm ngưá»i túm tụm và o má»™t bên gồm toà n những tay nô lệ chuyên nghiệp, trịnh trá»ng trong bá»™ đồ Ä‘en, cổ áo cà i cúc ở đằng sau nhưng hình như có cái gì rắc rối vá» danh hiệu đẳng cấp cá»§a há» và há» có vẻ không gỡ được tá»™i cho bất cứ ai trong chúng tôi.
Má»™t viên cảnh sát bay - má»™t thiên thần cảnh sát – bay đến chá»— tôi, nắm lấy cánh bên trái cá»§a tôi. Gần ngay đấy là má»™t nhóm linh hồn trông có vẻ rất già u có, bị kiện và sắp đưa ra xét xá».
- Mà y có cùng vá»›i bá»n nà y không? – Viên cảnh sát há»i.
- Há» là ai? – tôi trả lá»i.
- Sao? – anh ta nói – chúng nó là …
Những cái chuyện vớ vẩn không đâu nà y đang choán mất chỗ đáng lẽ phải dà nh cho câu chuyện sắp kể.
Dulcie là m việc ở má»™t cá»a hà ng bách hóa. Cô bán hà ng ren Hamburg hoặc há»™t tiêu nhồi, hoặc xe hÆ¡i hoặc những hà ng lặt vặt khác thưá»ng bán ở các cá»a hà ng bách hóa. Má»—i tuần Dulcie lãnh sáu đô la ở số tiá»n cô kiếm được. Chá»— còn lại được chuyển và o tà i khoản cá»§a cô và trở thà nh khoản nợ cá»§a má»™t ngưá»i khác trong cuốn sổ cái do G… giữ - ấy chết, thưa ngà i tiến sÄ© tôn kÃnh, ngà i bảo đấy là sổ Năng lá»±c cÆ¡ bản ạ? Váºy thì đó là sổ cái cá»§a Năng lá»±c cÆ¡ bản. (*)
Năm đầu là m việc ở cá»a hà ng, Dulcie được trả năm đô la má»™t tuần. Biết được cô sống bằng số tiá»n đó như thế nà o kể cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u bổ Ãch. Bạn không muốn biết ư? CÅ©ng được. Có lẽ bạn chỉ quan tâm đến những món tiá»n lá»›n hÆ¡n. Váºy tôi xin kể cho bạn biết cô ta sống vá»›i sáu đô la má»™t tuần như thế nà o.
Má»™t buổi chiá»u và o lúc sáu giá», Dulcie vừa cà i chiếc ghim mÅ© cá»§a cô, cách tiểu não cô chừng má»™t phần tám inch, vừa nói vá»›i cô bạn thân là Sadie – cô gái luôn luôn phục vụ khách hà ng vá»›i cái thế đứng nghiêm cho thấy phÃa mặt bên trái cá»§a cô ta.
- Nà y, Sadie, mình có hẹn đi ăn hiệu tối nà y với Piggy đấy.
- Tháºt à ! – Sadie reo lên, giá»ng thán phục. – Hay quá, cáºu tháºt là tốt số. Piggy là má»™t tay tuyệt lắm đấy! Bao giá» hắn cÅ©ng đưa các cô đến các nÆ¡i rất tuyệt. Má»™t tối hắn đã đưa con Blanche đến hiệu Hoffman nghe nhạc tuyệt trần Ä‘á»i, lại được gặp toà n những hạng ngưá»i tuyệt hết ý. Cáºu sẽ được sống má»™t buổi tối tuyệt lắm đấy, Dulcie ạ.
Dulcie hối hả vá» nhà . Mắt cô sáng long lanh, má cô á»ng lên mà u hồng phÆ¡n phá»›t cá»§a buổi bình minh Ä‘ang tá»›i cá»§a cuá»™c Ä‘á»i - cuá»™c Ä‘á»i tháºt sá»±. Hôm ấy là thứ sáu và tiá»n lương tuần trước cá»§a cô chỉ còn có năm mươi xu.
Ngoà i phố đông nghịt những dòng ngưá»i cá»§a giá» cao Ä‘iểm. Äèn Ä‘iện ở Broadway rá»±c sáng, như kêu gá»i những con bướm đêm ở xa hà ng dặm, hà ng lý, hà ng trăm lý, từ bóng tối chung quanh tá»›i đó tham dá»± má»™t trưá»ng thiêu thân. Äà n ông y phục chỉnh tá», khuôn mặt như được những tay Ä‘i biển lão luyện ở nhà dưỡng lão cá»§a thá»§y thá»§ tạc trên há»™t anh đà o – quay đầu lại nhìn Dulcie chòng chá»c khi cô không để ý, bước nhanh vượt qua há». Mahattan, bông hoa quỳnh chỉ nở ban đêm, đã bắt đầu xòe ánh trắng bệch, nặng mùi.
Dulcie dừng lại ở má»™t cá»a hà ng bán đồ rẻ tiá»n và mua má»™t cái cổ đăng ten giả vá»›i số tiá»n năm mươi xu cá»§a cô. Tiá»n đó đáng lẽ phải dùng và o việc khác - mưá»i lăm xu cho bữa ăn tối, mưá»i xu cho ăn Ä‘iểm tâm, mưá»i xu ăn bữa trưa. Lại còn phải bá» thêm má»™t hà o và o tiá»n để dà nh và năm xu và o cái khoản hoang phà chi cho kẹo cam thảo và loại kẹo là m má trông như sưng lên vì Ä‘au răng và cÅ©ng lâu tan như thế. Kẹo cam thảo là má»™t sá»± xa xỉ - hầu như má»™t sá»± phung phà – nhưng Ä‘á»i mà không có vui thú thì còn ra cái gì nữa.
Dulcie ở má»™t căn phòng thuê có đồ đạc sẵn. Giữa má»™t căn phòng thuê có đồ đạc sẵn và nhà trá», có chá»— khác nhau: ở má»™t căn phòng thuê có đồ đạc sẵn, có đói thì cÅ©ng không ai biết.
Dulcie Ä‘i lên phòng má»™t mình – tầng gác bốn, phÃa sau, trong má»™t tòa nhà mặt trước lát đá nâu khu West Side. Cô đốt bếp hÆ¡i. Các nhà khoa há»c cho ta biết rằng kim cương là chất rắn nhất tất cả. Há» nhầm. Các bà chá»§ nhà còn biết má»™t hợp chất rắn hÆ¡n và so vá»›i nó, kim cương chỉ là vữa lá»ng. Há» nhét cái hợp chất ấy và o miệng vòi bếp hÆ¡i và tha hồ cho anh đứng lên ghế mà cáºy cho đến khi ngón tay đỠlên, choét ra. Dùng trâm cà i đầu mà cáºy là không nổi rồi, cho nên ta hãy gá»i nó là bất khả di dịch.
Váºy là Dulcie châm bếp hÆ¡i. Dưới ánh sáng cá»§a nó bằng phần tư ánh sáng ngá»n nến, ta hãy quan sát căn phòng.
Giưá»ng kiểu trà ng ká»·, tá»§ đựng bát đĩa, bà n, cháºu rá»a mặt, ghế - vá» tất cả những thứ nà y, bà chá»§ nhà là kẻ có tá»™i. Còn lại là cá»§a Dulcie. Trên mặt tá»§ đựng bát đĩa là tất cả các cá»§a quý cá»§a cô - má»™t bình sứ mạ và ng cá»§a Sadie tặng, má»™t quyển lịch do má»™t xưởng sản xuất nước sốt phát hà nh, má»™t cuốn sách Ä‘oán má»™ng, má»™t Ãt phấn bá»™t gạo đựng trong má»™t chiếc đĩa thá»§y tinh và má»™t chùm anh đà o giả buá»™c băng hông.
Bà y cạnh tấm gương rạn là những bức ảnh chụp tướng Kitchener, William Muldoon, Quáºn chúa Marlborough và Benvenuto Cellini. Trên tưá»ng có treo má»™t bức phù Ä‘iêu bằng thạch cao đổ theo bản cá»§a Paris, tạc hình má»™t gã O’Callahan nà o đó đội mÅ© trụ La Mã cổ. Cạnh đó là má»™t bức tranh sÆ¡n dầu lòe loẹt vẽ má»™t đứa trẻ mà u và ng chanh Ä‘ang vồ má»™t con bướm đỠrá»±c như lá»a cháy. Äó là quan Ä‘iểm tối háºu cá»§a Dulcie vá» nghệ thuáºt nhưng không há» bao giá» bị đảo lá»™n. Giấc ngá»§ cá»§a cô chưa bao giá» bị khuấy động bởi những tiếng thì thầm cá»§a những bầu trá»i vụng trá»™m; cÅ©ng không có nhà phê bình nà o nhướng cặp lông mà y trước nhà côn trùng há»c nhá» bé cá»§a cô.
Piggy hẹn đến đón cô lúc bảy giá». Äang lúc cô vá»™i và ng sá»a soạn, chúng ta hãy kÃn đáo quay Ä‘i và tán gẫu má»™t chút.
Căn buồng nà y Dulcie trả hai đô la má»™t tuần. Những ngà y trong tuần, bữa Ä‘iểm tâm cá»§a cô mất mưá»i xu, cô pha cà phê, luá»™c má»™t quả trứng trên bếp hÆ¡i trong lúc cô mặc áo. Sáng chá»§ nháºt thì cô ăn má»™t bữa sang trá»ng, có sưá»n bê và dứa tẩm bá»™t ở tiệm ăn Billy, hết hai mươi xu và đãi cô hầu mưá»i xu. New York có biết bao cái cám dá»— ngưá»i ta Ä‘i đến chá»— ngông cuồng! Cô ăn bữa trưa ở hiệu ăn cá»§a cá»a hà ng bách hóa, mất sáu mươi xu cho cả tuần, các bữa ăn tối hết má»™t đô la năm xu. Mua báo buổi chiá»u – các bạn hãy chỉ cho tôi má»™t ngưá»i dân New York nà o mà không mua báo hà ng ngà y! - hết sáu xu và hai tá» báo ra ngà y chá»§ nháºt - má»™t để xem mục dà nh cho những chuyện tâm tình riêng tư, còn tá» kia để Ä‘á»c – mất mưá»i xu. Tổng cá»™ng hết 4 đô la bảy mươi sáu xu. Lại còn phải mua sắm quần áo và …
Tôi chịu không thể kể tiếp được nữa. Tôi có nghe nói đến những món vải rất lá»i và những chuyện thần kỳ được thá»±c hiện bằng kim chỉ, nhưng tôi không tin. Quản bút tôi cầm cứ ngáºp ngừng mãi khi tôi muốn ghi thêm và o cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Dulcie và i niá»m vui do những sắc lệnh không thà nh văn, thiêng liêng, tá»± nhiên nhưng vô hiệu cá»§a tạo hóa chà công vẫn dà nh cho phụ nữ. Cô đã Ä‘i chÆ¡i đảo Coney hai lần và đã cưỡi ngá»±a gá»—. Phải đếm những thú vui theo con số mùa hạ chứ không phải theo con số giá» tháºt là đáng ngán.
Vá» Piggy thì chỉ cần má»™t lá»i thôi. Khi các cô gái đặt tên cho hắn thì cái há» lợn cao quý đã phải chịu cái vết nhÆ¡ oan uổng. Bà i há»c những từ ba chữ trong quyển sách đánh vần cÅ© mà u xanh bắt đầu bằng tiểu sá» cá»§a Piggy. Ngưá»i hắn béo, hắn có tâm địa cá»§a má»™t con chÃ, những thói quen cá»§a má»™t con dÆ¡i và độ lượng cá»§a má»™t con mèo… Hắn mặc những bá»™ quần áo đắt tiá»n và là má»™t tay sà nh sá»i vá» khoa nhịn đói. Hắn có thể nhìn má»™t cô gái bán hà ng rồi nói cho anh biết cô ta đã ăn má»™t thứ gì bổ hÆ¡n là thục quỳ vá»›i nước trà được bao lâu rồi, sai số không quá má»™t giá». Hắn luẩn quẩn ở các khu cá»a hà ng và lượn lá» tại các cá»a hà ng bách hóa, sẵn sà ng má»i má»™t cô gái nà o đó Ä‘i ăn hiệu. Những ngưá»i dắt cho Ä‘i phố coi khinh hắn. Hắn là má»™t mẫu ngưá»i đặc biệt, tôi không thể nói thêm được nữa vá» hắn, ngòi bút cá»§a tôi không phải loại dà nh cho hắn, tôi không phải thợ má»™c.
Äến bảy giá» kém mưá»i, Dulcie đã sẵn sà ng. Cô ngắm mình trong chiếc gương rạn. Hình ảnh phản chiếu tháºt đáng hà i lòng. Ão mà u xanh thẫm vừa khÃt không nếp nhăn, mÅ© cà i chiếc lông chim mà u Ä‘en ngá»™ nghÄ©nh, đôi tất tay chỉ hÆ¡i bẩn má»™t chút - tất cả biểu hiện má»™t sá»± quên mình, tháºm chà cả quên ăn nữa – trông tháºt hà i hòa.
Trong giây lát, Dulcie quên hết thảy, trừ má»™t Ä‘iá»u là mình đẹp và cuá»™c Ä‘á»i Ä‘ang vén lên má»™t bức mà n bà máºt cho cô được ngắm những kỳ quan cá»§a nó. Trước đây, chưa há» có ngưá»i Ä‘ang ông lịch sá»± nà o má»i cô Ä‘i chÆ¡i. GiỠđây, chỉ má»™t lát nữa thôi, cô sẽ bước và o dá»± má»™t cuá»™c trình diá»…n huy hoà ng vẫn được ca ngợi ấy.
Các cô gái kháo nhau rằng Piggy là má»™t tay tiêu hoang. Có lẽ sẽ là má»™t bữa thịnh soạn đây, sẽ có âm nhạc, sẽ được thấy các bà cô ăn váºn cá»±c kỳ sang trá»ng và sẽ được ăn những thứ cứ kể ra các cô gái cÅ©ng trẹo cả quai hà m Ä‘i má»™t cách lạ lùng. Chắc chắn cô sẽ lại được má»i Ä‘i chÆ¡i nữa.
Có má»™t đồ nhiá»…u ở cá»a hà ng ná» mà cô quen - nếu để dà nh má»—i tuần hai mươi xu chứ không phải mưá»i thì trong… xem nà o.. á»’ như thế thì phải mất bao nhiêu năm ấy chứ! Nhưng ở đại lá»™ thứ bảy có má»™t cá»a hà ng đồ cÅ©, ở đó…
Có ngưá»i gõ cá»a. Dulcie ra mở. Bà chá»§ nhà đứng đó vá»›i nụ cưá»i giả tạo, mÅ©i hÃt hÃt, đánh hÆ¡i mùi nấu ăn bằng khà đốt trá»™m. Bà ta bảo:
- Dưới nhà có một ông muốn gặp cô. Tên là ông Wiggins.
Cái tên nà y, chỉ những ngưá»i không may phải coi trá»ng Piggy thì má»›i biết được.
Dulcie quay vá» phÃa tá»§ để lấy chiếc khăn tay, bá»—ng cô đứng sững lại, cắn mạnh và o môi dưới. Lúc nãy nhin và o gương cô đã trông thấy cảnh bồng lai và bản thân cô là má»™t nà ng công chúa vừa thức dáºy sau má»™t giấc ngá»§ dà i. Cô đã quên khuấy mất má»™t ngưá»i Ä‘ang nhìn cô vá»›i đôi mắt buồn, đẹp và nghiêm - ngưá»i duy nhất có mặt ở đây để khen chê má»i việc cô là m. Ngưá»i thẳng tắp, dong dá»ng cao, vá»›i má»™t vẻ trách buồn phiá»n trên khuôn mặt đẹp, sầu tư, đôi mắt tuyệt vá»i cá»§a tướng Kitchener, từ trên khung ảnh thếp và ng đặt trên tá»§ đựng bát đĩa, Ä‘ang nhìn cô chằm chằm.
Như má»™t con búp bê máy, cô quay lại phÃa bà chá»§ nhÃ
- Bà nói hộ với ông ấy là tôi không thể đi được – cô thẫn thỠnói- Bà cứ bảo là tôi ốm hoặc là gì đó. Bảo ông ấy rằng tôi không đi đâu cả.
Sau khi đã đóng và khóa cá»a lại, Dulcie nằm lăn ra giưá»ng, đè gãy cả chiếc lông chim mà u Ä‘en cắm trên mÅ©,và khóc mất mưá»i phút. Tướng Kitchener là bạn duy nhất cá»§a cô. Ông là lý tưởng cá»§a Dulcie vá» má»™t con ngưá»i hà o hùng mã thượng. Trông ông như có má»™t ná»—i buồn thầm kin, bá»™ ria cá»§a ông đẹp như mÆ¡ và cô hÆ¡i sá» sợ cái nhìn nghiêm nghị nhưng dịu dà ng ấy trong đôi mắt cá»§a ông. Cô thưá»ng hay tưởng tượng rằng có ngà y ông đến nhà cô và há»i cô, thanh gươm Ä‘áºp lách cách và o đôi á»§ng cao. Có má»™t lần, nghe thấy má»™t thằng bé khua loảng xoảng má»™t sợi dây xÃch và o cá»™t đèn, cô đã mở cá»a sổ nhìn ra. Nhưng vô Ãch. Cô biết tướng Kitchener còn Ä‘ang ở mãi táºn bên Nháºt để chỉ huy quân đội chống lại quân Thổ NhÄ© Kỳ hung bạo, và ông sẽ không bao giá» bước khá»i khung thếp và ng vì cô. Váºy mà má»™t cái nhìn cá»§a ông đã thắng được Piggy hôm ấy. Phải, tối hôm ấy thôi.
Khi đã thôi khóc, Dulcie trở dáºy cởi cái áo đẹp nhất cá»§a cô ra, mặc chiếc áo ngá»§ cÅ© mà u xanh. Cô chẳng muôn ăn tối nữa. Cô ngâm hai câu thÆ¡ cá»§a “Sammyâ€. Rồi cô bá»—ng mải mê để ý đến má»™t vệt đỠnhá» trên cánh mÅ©i. Lo xong chuyện đó, cô kéo ghế lại trước cái bà n á»p ẹp và bói số pháºn cá»§a mình bằng má»™t bá»™ bà i cÅ©.
- Äồ kinh tởm, đồ vô liêm sỉ! – Cô nói to. – Mà mình có nói gì vá»›i hắn, có nhìn hắn bao giỠđâu để hắn nghÄ© thế!
Äến chÃn giá» tối, Dulcie lấy má»™t há»™p bánh bÃch quy và má»™t bình mứt dâu nhỠở tá»§ ra, ăn rất ngon là nh. Cô má»i tướng Kitchener má»™t Ãt mứt phết trên má»™t mẩu bánh, nhưng ông chỉ nhìn cô như con nhân sư nhìn má»™t con bướm - nếu quả là có bướm ở sa mạc.
- Ông không muốn ăn thì thôi. – Dulcie nói- Nhưng đừng có lên mặt mắng tôi như thế với đôi mắt của ông. Nếu ông phải sống với sáu đô la một tuần, không biết ông có còn tự cao tự đại và kiêu kỳ như thế nữa không.
Dulcie mà vô lá»… vá»›i tướng Kitchener như thế là điá»m không may. Rồi cô vùng vằng láºt ảnh Benvenuto Cellini úp xuống. Nhưng cái đó không phải là không tha thứ được vì cô vẫn tưởng đấy là Henry thứ VIII và cô không tán thưởng ông nà y.
Äến chÃn rưỡi, Dulcie nhìn lại các bức ảnh trên tá»§ má»™t lần cuối rồi tắt đèn, nhảy lên giưá»ng. Äi ngá»§ mà chỉ có đưa mắt chà o tướng Kitchener, William Muldoon, quáºn chúa Marlborough và Benvenuto Cellini thế thôi thì tháºt là dá»… sợ.
Câu chuyện nà y tháºt ra không Ä‘i đến đâu cả. Phần tiếp theo cá»§a nó mãi sau nà y má»›i xảy ra: khi Piggy lại má»i Dulcie Ä‘i ăn hiệu, giữa lúc cô cảm thấy mình cô đơn hÆ¡n bao giá» hết, lại gặp lúc tướng Kitchener nhìn Ä‘i chá»— khác, thế là …
Như tôi đã nói trên đây, tôi mÆ¡ thấy mình Ä‘ang đứng gần má»™t đám thiên thần trông có vẻ già u sang và má»™t viên cảnh sát nắm lấy cánh tay cá»§a tôi, há»i tôi có cùng vá»›i bá»n há» không.
- Há» là ai? – tôi há»i.
- A, - hắn ta nói – chúng là những kẻ thuê mướn các cô gái là m việc, trả các cô năm hay sáu đô la má»™t tuần để sống. Mà y có phải là ngưá»i cùng vá»›i chúng không?
- Không Ä‘á»i nà o, xin thá» trên sá»± bất tá» cá»§a ngà i – tôi nói – Tôi chỉ là má»™t tên đã đốt má»™t trại mồ côi, đã giết má»™t ngưá»i mù lòa để lấy và i xu mà thôi.
Chú thÃch:
(*) ý nói chủ bóc lột, viện cớ khấu lương bỠvà o vốn kinh doanh
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:40 PM .
22-09-2008, 09:21 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Psyche và nhà chá»c trá»i
Nguyên tác: Psyche And The Pskyscraper
Dịch giả: Nguyễn Việt Long
Nếu bạn là má»™t triết gia, bạn có thể là m được Ä‘iá»u nà y: leo lên nóc má»™t tòa nhà lá»›n, chiếu tầm mắt từ độ cao ba trăm foot xuống đám huynh đệ đồng loại để mà khinh bỉ há» như loà i sâu bá» nhá» má»n. Ngưá»i ta bò, ngưá»i ta chen vai thÃch cánh nhau và đứng vòng trong vòng ngoà i, vô chá»§ Ä‘Ãch, đần độn, ngu ngốc, hệt như những con cất vó trên mặt ao mùa hạ. Äến nước và há» chạy tung tăng như đà n kiến cÅ©ng không được, bởi vì con kiến, vốn có đầu óc suy xét đáng ghen tị, bao giá» cÅ©ng biết lối ngắn nhất để vá» nhà . Vị trà cá»§a con kiến trên mặt đất không cao, nhưng lệ thưá»ng là chúng đã vỠđược táºn nhà , lôi dép từ dưới gầm giưá»ng ra, còn bạn thì vẫn còn Ä‘ang sa lầy trên đỉnh cao vị trà cá»§a mình, chân mắc kẹt trên các đầu cầu nổi.
Váºy là , đối vá»›i má»™t triết gia thợ leo trèo thì con ngưá»i chỉ là giống côn trùng nhá» bé đáng khinh. Các nhân viên giao dịch chứng khóan, các thi sÄ©, các nhà triệu phú, thợ đánh già y, các mỹ nhân, thợ đà o đất và các chÃnh trị gia Ä‘á»u biến thà nh những chấm Ä‘en trên đưá»ng phố rá»™ng bằng ngón tay bạn và luồn tránh những chấm Ä‘en khác cỡ cÅ©ng chỉ nhỉnh hÆ¡n má»™t tÃ.
Còn chÃnh thà nh phố nhìn từ Ä‘iểm cao như thế cÅ©ng co lại thà nh ra má»™t má»› há»—n độn các kiến trúc vẹo vá» trong má»™t phối cảnh méo mó không tưởng tượng nổi, đại dương hùng mạnh thì biến thà nh má»™t cái vÅ©ng, ngay đến quả đất cÅ©ng chỉ là quả bóng golf lạc lõng trong vÅ© trụ. Má»i thứ vụn vặt tầm thưá»ng lui xuống hà ng thứ yếu. Nhà triết há»c hướng tầm mắt cá»§a mình lên phÃa bầu trá»i và , cảm hứng bởi nhãn quan má»›i vá» thế giá»›i tâm hồn, anh ta được lâng lâng chắp cánh. Anh ta cảm thấy mình là con cháu cá»§a VÄ©nh Cá»u và kẻ nối dõi cá»§a Thá»i Gian. Anh ta cảm thấy rằng không gian cÅ©ng phải là cá»§a thừa kế hợp pháp và tất yếu cá»§a mình. Ngưá»i như bốc lá»a, anh ta suy ngẫm vá» việc sẽ đến lúc những sinh váºt tương tá»± như anh phóng mình từ hà nh tinh nà y tá»›i hà nh tinh khác theo những con đưá»ng huyá»n bà cá»§a không gian. Thế giá»›i tà hon dưới chân anh ta mà trên đó sừng sững cái tháp sắt cá»§a tòa nhà chá»c trá»i, hệt như má»™t hạt cát trên đỉnh Himalaya, chỉ là má»™t phần tá» vô cùng nhá» trong cảnh tuần hòan cá»§a cÆ¡ man nà o là những phần tá» như thế. Những ước muốn danh lợi cá»§a lÅ© sâu bá» bon chen mà u Ä‘en Ä‘en dưới kia, những thà nh tá»±u cá»§a há», những thắng lợi nhá» má»n và những tình cảm quyến luyến cá»§a há» có là cái gì, nếu Ä‘em so vá»›i cái vô biên bình lặng đầy Ä‘e dá»a cá»§a vÅ© trụ, bao quanh cái thà nh phố cá»n con nà y từ bốn phÃa.
Những ý nghÄ© như thế nhất định sẽ chóan lấy nhà triết há»c, đó là điá»u có thể cam Ä‘oan chắc chắn. HỠđược chá»n lá»c từ các trưá»ng phái triết há»c khác nhau có thể nảy nòi trên thế gian nà y, cuối cùng, được trang bị má»™t dấu há»i đúng phép, hỠđược phê duyệt như là hình mẫu tất yếu cá»§a tư duy sâu sắc trên tầm cao lá»›n. Và khi nhà triết há»c đã bước và o thang máy để Ä‘i xuống dưới thì trà óc anh ta được bồi bổ cháºt căng, tâm hồn tha hồ thanh thản, những quan Ä‘iểm vá» thá»±c chất cá»§a cấu trúc thế giá»›i rá»™ng như cái khóa thắt lưng cá»§a Orion (1).
Tuy nhiên, nếu bạn tên là Daisy và chỉ má»›i mưá»i chÃn xuân xanh, nếu bạn là m việc ở cá»a hà ng bánh kẹo trên Äại lá»™ số Tám và được lÄ©nh sáu đôla má»™t tuần, cá»™ng thêm vá»›i việc dáºy từ sáu giá» rưỡi sáng và là m cáºt lá»±c đến chÃn giá» tối, lại sống trong má»™t căn buồng cháºt chá»™i và lạnh lẽo, kÃch thước năm phút nhân vá»›i tám phút, chỉ dám tiêu mưá»i xu ăn sáng, hÆ¡n nữa chưa bao giá» nghiên cứu triết há»c, – khi ấy trên tầm cao cá»§a tòa nhà chá»c trá»i ắt bạn sẽ nhìn sá»± váºt khác Ä‘i.
Có hai chà ng thở vắn than dà i nhá»› nhung cô Daisy chưa dÃnh gì đến triết há»c, có hai chà ng tÆ¡ tưởng tá»›i bà n tay cô. Chà ng thứ nhất là Joe, chá»§ má»™t tiệm tạp hóa nhỠở New York. Tiệm ấy cỡ chỉ bằng lá»— mÅ©i và tá»±a như cái tổ chim én, dÃnh và o góc ngôi nhà chá»c trá»i ở khu vá»±c kinh doanh cá»§a thà nh phố. Ở đó bà y bán báo chÃ, hoa quả, kẹo bánh, các táºp bà i hát, thuốc lá, vá» mùa hè có cả nước chanh. Khi mùa đông khắc nghiệt tá»›i, lay lay những món tóc đóng hÆ¡i băng giá và dồn Joe vá»›i hoa quả cá»§a anh ta và o trong nhà , thì quán trở nên quá cháºt hẹp để chứa má»™t chá»§ quán, hà ng hóa cá»§a anh ta, cái bếp lò cỡ bằng lá» dấm và má»™t khách hà ng.
Joe không thuá»™c lá»›p ngưá»i gây đình gây đám bằng hoa quả và những chất giá»ng nhiá»u bè cá»§a mình. Anh là má»™t thanh niên Mỹ sáng dạ, lo dà nh dụm đồng tiá»n và muốn Daisy giúp anh sống ở Ä‘á»i. Anh đã ba lần ngá» lá»i vá»›i cô. Bản tình ca cá»§a anh vang lên đại loại như sau:
- Daisy, em biết không, anh muốn chúng mình lấy nhau, anh sẽ gom góp tiá»n để sống. Anh có cá»a hà ng, kể ra thì cÅ©ng chẳng to tát gì cho lắm…
- Tháºt thế à ? – Cái cô nà ng không dÃnh gì đến triết há»c lên tiếng. – Thế mà ngưá»i ta bảo chÃnh Wanamaker thuyết phục anh sang năm để cho ông ta thuê phần diện tÃch thừa cá»§a cá»a hà ng.
Hà ng ngà y, sáng và chiá»u Daisy Ä‘á»u Ä‘i qua góc phố, nÆ¡i có cá»a hà ng khép nép cá»§a Joe. Câu chà o cá»§a cô thưá»ng là :
- Anh Joe ơi, trong cái hang của anh công việc ra sao? Em thấy sao dạo nà y rỗng hà ng tợn. Chắc là anh đã bán gói kẹo cao su rồi.
- Ừ, chá»— ở thì không rá»™ng, Ä‘iá»u đó đúng, – Joe toét nụ cưá»i rá»™ng đón cô. – Nhưng để cho em thì đủ. Anh vá»›i cái cá»a hà ng nà y chỉ sốt ruá»™t đợi ngà y em là m bà chá»§ thôi. Em đừng có là m tình là m tá»™i bắt anh chá» lâu quá đấy nhé!
- Cá»a vá»›i chả hà ng! – Daisy nhăn cái mÅ©i hếch vẻ khinh thị. – Cái há»™p sắt tây thì có! Anh bảo đợi em ấy à ? Ãi chà chà . Thế thì anh phải tống khứ má»™t trăm pound (4) bánh kẹo má»›i có chá»— cho em.
- À, sẵn sà ng thôi, đổi thế là vừa khuýp đấy, – Joe cất giá»ng bông lÆ¡n.
Cuá»™c sống cá»§a Daisy vốn đã trôi Ä‘i trong những ranh giá»›i cháºt hẹp. Äi là m, phải xoay như chong chóng, len lách giữa các giá đựng hà ng và cái quầy. Ở nhà thì nhiá»u sá»± ấm cúng hÆ¡n là sá»± rá»™ng rãi. Mấy bức tưá»ng sát và o nhau, cá»±a mình má»™t tà là những tá» giấy bồi tưá»ng còn sót lại kêu sá»™t soạt. Vừa soi mái tóc mà u hạt dẻ bóng bẩy cá»§a mình trong gương, Daisy vừa có thể má»™t tay châm bếp hÆ¡i, tay kia đóng cá»a. Trên tá»§ commốt là tấm hình Joe trong khung mạ và ng, và đôi lúc ánh mắt Daisy đưa và o đấy… thì ngay láºp tức trong trà óc cô lại hiện ra cái quán bán hà ng bé tà và buồn cưá»i như hòm đựng xà phòng, nép và o góc má»™t tòa nhà lá»›n, và đáng lẽ là tiếng thở dà i êm ái thì ta lại nghe thấy tiếng cưá»i vô tư lá»±.
Ngưá»i ái má»™ thứ hai đến vá»›i Daisy cháºm hÆ¡n Joe và i tháng. Anh ta thuê má»™t phòng kèm cả tiá»n chăm nom phục vụ ở ngay trong ngôi nhà cô Ä‘ang ở. Tên anh là Dabster và anh là má»™t triết gia. Ưu Ä‘iểm cá»§a con ngưá»i còn trẻ tuổi Ä‘á»i nà y Ä‘áºp ngay và o ắt như những mác những nhãn châu Âu trên chiếc vali cá»§a ngưá»i dân Passaic bang New Jersey. Anh thâu lượm những kiến thức cho mình từ những cuốn bách khoa toà n thư và sách tra cứu, còn nếu nói vá» sá»± khôn ngoan, thì nó phóng lướt qua, trong khi anh ta đứng bên hè đưá»ng, mÅ©i khụt khịt mà không kịp nhìn rõ số xe ô tô cá»§a nó. Há»… có dịp là anh ta có thể giảng cho bạn rõ, nước tạo thà nh từ cái gì và tại sao con ngưá»i ăn Ä‘áºu và thịt bê lại bổ, bà i thÆ¡ nà o ngắn nhất trong Kinh thánh và cần bao nhiêu pound Ä‘inh để đóng hai trăm năm mươi sáu tấm ván lót nhà có khe rá»™ng bốn inch, dân số thà nh phố Kankakee, bang Illinois là bao nhiêu, cốt lõi cá»§a lý thuyết Spinoza là gì, tên thằng hầu hạng bét trong nhà ông H. McKay Twombly là gì, chiá»u dà i đưá»ng hầm xuyên qua ngá»n núi Hoosac là bao nhiêu, khi nà o cho gà ấp là tốt nhất, lương tháng cá»§a má»™t bưu tá đưá»ng sắt Ä‘oạn Driftwood – Red Bank Furnace, bang Pennsylvania là bao nhiêu và chân con mèo có bao nhiêu móng.
Gánh nặng kiến thức không phải đùa ấy không hỠđè trÄ©u lên Dabster. Những con số và dữ kiện đối vá»›i anh cÅ©ng tá»±a như món rau mùi là m gia vị cho bữa chuyện phiếm nhẹ nhà ng mà anh dùng để thết bạn, nếu nhắm thấy hợp gu bạn. Ngoà i ra, anh còn dùng chúng là m lá chắn khi đánh chén. Nổ má»™t trà ng đạn nhằm và o bạn bằng những con số liên quan đến trá»ng lượng thanh sắt tiết diện năm nhân vá»›i hai phẩy bảy lăm inch và lượng mưa trung bình hà ng năm ở Fort Snelling, bang Minnesota, anh cầm dÄ©a chá»c thẳng và o miếng thịt gà ngon mắt nhất trên đĩa, trong khi tâm trà bạn còn Ä‘ang tiêu hóa những Ä‘iá»u anh vừa nói.
ÄÆ°á»£c trang bị bằng những thứ khà giá»›i sáng choang như váºy, vả lại diện mạo cÅ©ng không phải là khó coi, Dabster là kẻ tình địch mà Joe, chá»§ hiệu tạp hóa bé tà ti, đáng đỠkiếm. Tuy nhiên trên mình Joe chẳng có khà giá»›i nà o cả. Vả chăng nếu có thì cÅ©ng chẳng tìm đâu ra chá»— đấu.
Má»™t hôm thứ bảy, quãng bốn giá» chiá»u, Daisy cùng ông Dabster dừng lại bên quán cá»§a Joe. Trên mình Dabster có cái ống hình trụ và bởi vì… tóm lại, vì Daisy là đà n bà và không thể để cái ống ấy chui và o há»™p các-tông, chừng nà o Joe còn chưa ngó thấy. Cái cá»› bá» ngoà i để há» rẽ và o quán là gói kẹo cao su dứa mà Joe chìa ra cho há» trước cánh cá»a mở toang hoác cá»§a quán. Nhìn thấy cái ống hình trụ mà chà ng Joe chẳng giáºt mình, nét mặt cÅ©ng chẳng thay đổi gì.
- Ông Dabster má»i em cùng vá»›i ông ấy leo lên trên kia để ngắm toà n cảnh đấy, – Daisy nói, sau khi đã giá»›i thiệu hai sá»§ng ái viên vá»›i nhau. – Em chưa bao giỠđược lên nóc tòa nhà chá»c trá»i cả. Chà , chắc phải thú vị và khoan khoái cá»±c Kỳ.
- Hừm! – Joe báºt ra tiếng.
- Quang cảnh mở ra trước tầm mắt ta từ mái tòa nhà cao tầng, – Dabster nói, – cÅ©ng không hùng vÄ© lắm, nhưng có rất nhiá»u Ä‘iá»u bổ Ãch. Cô Daisy có thể tin chắc rằng sá»± thoả mãn lá»›n lao Ä‘ang chỠđợi cô.
- À, trên ấy có khi gió lắm, – Joe nói. – Em ăn mặc đã ấm chưa, Daisy?
- Cứ yên trÃ! Em mặc đến trăm bá»™ quần áo đây rồi! – Daisy đáp vá»›i sá»± ngượng nghịu và thÃch thú sau khi thấy vầng trán anh chà ng tối lại. – Còn anh ở đây cứ như xác ướp trong bao ấy. Chá»— hà ng cá»§a anh chẳng được bổ sung thêm má»™t pound hồ đà o hay má»™t quả táo nà o à ? Theo em thì anh để ứ Ä‘á»ng quá đấy.
Daisy cưá»i lanh lảnh, khoái chà vá»›i câu đùa ưa thÃch cá»§a mình khiến Joe chẳng còn cách nà o khác, cÅ©ng mỉm cưá»i.
- So vá»›i quy mô ngôi nhà nà y, thưa ông, à … e hèm, – Dabster nháºn xét, – thì cÆ¡ quan cá»§a ông, theo cảm giác cá»§a tôi, có hÆ¡i hạn chế vá» kÃch thước. Diện tÃch chái sưá»n ở đây, nếu tôi không nhầm, khoảng ba trăm bốn mươi nhân má»™t trăm phút. Cá»a hà ng cá»§a ông so tương ứng thì cÅ©ng và như đặt má»™t ná»a xứ Beloochistan lên lãnh thổ Hoa Kỳ phÃa đông dãy núi Äá Tảng, đã được cá»™ng thêm và o đấy tỉnh Ontario (Canada) và má»™t nước chẳng hạn như nước Bỉ.
- Chà chà , thế hả? – Joe xởi lởi nói. – Ông bạn ạ, xét vá» phần các con số thì quả là cái đầu ông uyên thâm. Chắc ông sẽ giải ra việc nà y: má»™t con lừa nhai hết bao nhiêu cá» khô ép trong má»™t phút vuông, nếu nó sẽ ngừng kêu “i-aâ€, “i-a†trong má»™t phút năm phần tám?
Và i phút sau Daisy và ông Dabster đã ra khá»i thang máy trên tầng thượng cá»§a ngôi nhà chá»c trá»i. Rồi đến cầu thang dốc và mái nhà . Dabster dẫn Daisy ra phÃa lan can và chỉ cho cô xem các chấm Ä‘en di động ở phố xá bên dưới.
- Cái gì thế? – Daisy vừa run vừa há»i. Chưa bao giá» cô leo lên má»™t tầm cao như thế nà y.
Là m sao mà Dabster không nháºp vai nhà triết há»c trên tháp và dẫn dắt tâm hồn cô Ä‘i đón không gian vô táºn cho được!
- Loà i hai chân đấy, – Dabster trịnh trá»ng nói. – Em đã thấy há» biến thà nh cái gì chưa, khi ta leo lên trên há» má»›i có ba trăm bốn mươi phút? Chỉ là những chú sâu bá», bò Ä‘i bò lại, chứ có quái gì đâu.
- Sao lại như thế được, – bá»—ng Daisy thốt lên. – Äấy là những con ngưá»i! Còn kia là chiếc ô tô. Ôi, váºy là chúng ta lên cao quá nhỉ!
- Xin má»i em lại đây, – Dabster nói.
Anh đã chỉ cho cô thà nh phố lá»›n trải ra xa bên dưới những dãy nhà như đồ chÆ¡i thẳng hà ng thẳng lối, lác đác ánh lá»a cá»§a những ngá»n đèn đưá»ng đầu tiên, tuy trá»i còn sá»›m. Sau đó anh chỉ cho cô con vịnh, xa hÆ¡n nữa là biển mà ở hướng nam và hướng đông nó nối liá»n vá»›i bầu trá»i má»™t cách bà ẩn.
- Em không thÃch ở đây, – Daisy lo lắng ngước đôi mắt xanh lên Dabster. – Ta Ä‘i xuống Ä‘i!
Nhưng nhà triết há»c không há» muốn bá» lỡ má»™t dip như váºy. Trước tiên phải để cho cô thấy ý nghÄ© anh Ä‘ang bay bổng đến đâu, anh gần gÅ©i vá»›i cái vÄ©nh cá»u như thế nà o và trà nhá»› cá»§a anh Ä‘ang chất đầy những con số thống kê đến mức nà o. Khi đó cô sẽ không còn tÆ¡ tưởng khả năng rẽ và o cái quán bé nhất New York vì món kẹo cao su nữa. Thế là ông Dabster bắt đầu diá»…n thuyết vá» sá»± bé nhá» và phù phiếm cá»§a những mối lo toan cuá»™c Ä‘á»i, rằng chỉ má»›i lên khá»i mặt đất má»™t khoảng chưa đáng là bao mà ta đã nháºn thức ra con ngưá»i và sá»± nghiệp cá»§a nó chỉ đáng giá chục đồng chinh đếm Ä‘i đếm lại ba lần. Vì thế đối tượng suy ngẫm cá»§a ta phải là thế giá»›i các vì sao và những tÃnh toán cá»§a Epictetus (2) và tìm nguồn an á»§i cho bản thân trong đó.
- Vá»›i bản thân em thì những chuyện đó không có sức cuốn hút cho lắm, – Daisy đáp. – Em chỉ thấy khiếp khiếp là , khi mình đứng trên cao chót vót thế nà y, mà con ngưá»i bên dưới chỉ bé bằng con ráºn. Ừ mà biết đâu chúng mình lại nhìn thấy anh Joe ở dưới kia. Gá»›m, cứ như là nhìn từ bang bên cạnh sang ấy. Eo ôi, em thấy hãi lắm!
Nhà triết há»c mỉm cưá»i má»™t cách hÆ¡i ngây ngô. Anh cất tiếng:
- Giữa không gian bao la thì trái đất nà y chỉ bé như hạt thóc. Em hãy ngước nhìn lên mà xem.
Daisy len lét ngước chéo đôi mắt lên phÃa bầu trá»i. Ngà y ngắn ngá»§i đã tắt, lác đác có những ngôi sao đầu tiên. Dabster lại cất tiếng:
- Kìa kìa, em thấy sao Hôm chứ, nó là sao Kim đấy. Nó ở cách mặt trá»i sáu mươi sáu triệu dặm.
- Có há»a là phịa! – Daisy đáp lại, và vì bá»±c tức mà trong giây lát ná»—i sợ hãi đã qua Ä‘i. – Sao, theo anh thì em ở Brooklyn phải không? Susie Price ở cá»a hà ng bánh kẹo chá»— bá»n em Ä‘i thăm anh trai ở San Francisco, ngưá»i anh đã gá»i vé tà u cho nó. Váºy mà từ đây đến đấy cả thảy cÅ©ng chỉ có ba nghìn dặm.
Äến lúc nà y thì nhà triết há»c đã nở nụ cưá»i độ lượng và nói:
- Quả đất cá»§a chúng ta cách xa mặt trá»i chÃn mươi mốt triệu dặm. Còn có mưá»i tám ngôi sao báºc nhất, chúng cách xa mặt trá»i hÆ¡n chúng ta những hai trăm mưá»i má»™t nghìn lần. Nếu má»™t ngôi sao trong số đó tắt Ä‘i, thì tia sáng cuối cùng cá»§a nó phải ba năm sau má»›i tá»›i được chúng ta. Ngoà i ra còn có sáu nghìn ngôi sao báºc sáu. Ãnh sáng cá»§a chúng Ä‘i đến trái đất phải mất ba mươi sáu năm. Nhìn và o kÃnh thiên văn mưá»i tám phút ta sẽ thấy bốn mươi ba triệu ngôi sao và trong số đó có các ngôi sao báºc mưá»i ba, ánh sáng cá»§a chúng đến được trái đất phải mất hai nghìn bảy trăm năm. Má»—i má»™t ngôi sao như thế…
- Không đúng! – Daisy giáºn dữ kêu lên. – Anh cứ chá»§ ý dá»a em thôi. Thế nà y anh cÅ©ng đã là m em sợ chết khiếp lên rồi. Em muốn Ä‘i xuống.
Cô giáºm chân.
- Arcturus… – nhà triết há»c đã toan dà n hòa, nhưng cắt ngang lá»i anh ta lại chÃnh là Tá»± Nhiên, nó phô bà y má»™t chứng cá»› hiển nhiên trước mặt anh ta, từ chÃnh chiá»u sâu vô biên cá»§a mình, má»™t Tá»± Nhiên mà anh đã ra sức mô tả bằng cách căng trà nhá»› cá»§a mình mà quên mất con tim. Bởi lẽ những ai lý giải Tá»± Nhiên bằng con tim Ä‘á»u biết rằng những vì sao được gắn lên vòm trá»i chỉ để nhằm má»™t mục Ä‘Ãch là rá»i ánh sáng dịu dà ng xuống những cặp tình nhân Ä‘ang thÆ¡ thẩn bên dưới, và nếu như và o đêm tháng chÃn bạn khoác tay ngưá»i yêu ngồi xổm thì tưởng đâu chẳng khó khăn gì, chỉ má»™t vá»›i tay cÅ©ng có thể chạm tá»›i những vì sao kia. Thế mà dám bảo rằng ánh sáng cá»§a chúng phải ba năm má»›i tá»›i được chúng ta? Rặt chuyện vá»› vẩn!
Äâu đó từ phÃa tây, lóe lên má»™t thiên thạch và trên đỉnh tòa nhà chá»c trá»i bá»—ng sáng lên như ban ngà y. Thiên thạch bay ngang trá»i, rạch má»™t đưá»ng parabol lá»a từ tây sang đông. Nó rÃt lên khi bay, khiến Daisy cÅ©ng rú lên.
- ÄÆ°a em xuống Ä‘i, quyển số há»c sống ạ! – Cô kêu lên tuyệt vá»ng. Dabster đỡ cô xuống thang, rồi há» Ä‘i và o thang máy. Äôi mắt Daisy đỠdại. Khi cái thang máy rình rịch hạ xuống, đột ngá»™t là m khách Ä‘i tê đầu gối, thì Daisy giáºt bắn ngưá»i.
Ra khá»i cánh cá»a quay tròn cá»§a tòa nhà chá»c trá»i, nhà triết há»c thấy mất hút cô. Cô đã biến Ä‘i, để anh băn khoăn luẩn quẩn má»™t chá»—. Lúc nà y thì cả những dữ kiện lẫn các con số Ä‘á»u không thể giúp gì cho Dabster được.
Joe đang lúc vắng khách. Anh luồn lách dẻo như con rắn giữa các hòm hà ng, châm điếu thuốc và ghếch một cẳng chân tê cóng lên cái bếp lò cà khổ.
Cá»a quán bá»—ng báºt mở toang và Daisy, ná»a cưá»i ná»a mếu, há»›t hải Ä‘i và o, là m hoa quả và kẹo bánh rắc tung khắp đất. Cô lao và o ôm lấy anh.
- Nà y, anh Joe, em đã lên nóc nhà chá»c trá»i rồi đấy! Ôi, chá»— nà y cá»§a anh ấm áp, dá»… chịu, thoải mái biết bao! Em đồng ý lấy anh đấy, anh Joe ạ, khi nà o anh muốn.
Chú thÃch:
(1) Ngưá»i thợ săn trong thần thá»ai Hy Lạp, được đặt tên cho má»™t chòm sao
(2) Nhà triết há»c khổ hạnh ngưá»i Hy Lạp, sống và o thế kỉ I sau CN.
Tà i sản của quykiemtu
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:42 PM .
22-09-2008, 09:22 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Sự ra mắt ngắn ngủi của Tildy
Nguyên tác: The Brief Debut of Tildy
Dịch giả: Nguyễn Việt Long
Nếu bạn không biết “Quán ăn bình dân và Nhà hà ng gia đình†cá»§a Bogle thì đó là má»™t thiệt thòi cá»§a bạn. Bởi vì nếu bạn nằm trong số ngưá»i may mắn xưa nay vẫn ăn uống sang trá»ng thì hẳn bạn sẽ thÃch thú được biết ná»a kia cá»§a nhân loại tiêu thụ thá»±c phẩm ra sao. Còn nếu bạn thuá»™c vá» cái ná»a mà hóa đơn thanh toán do ngưá»i hầu bà n Ä‘em tá»›i là cả má»™t biến cố, thì ắt bạn phải biết quán Bogle, vì ở đấy bạn nháºn được cái xứng vá»›i túi tiá»n cá»§a bạn, Ãt ra là vá» mặt số lượng.
Quán Bogle nằm ngay trên trục chÃnh cá»§a khu vá»±c tư sản, tại phố Brown-Jones-and-Robinson cùng Äại lá»™ số Tám. Trong quán có hai dãy bà n, má»—i dãy sáu chiếc. Trên má»—i cái bà n có má»™t cái giá xếp những lỠđựng đủ món gia vị. Từ cái lỠđựng tiêu bạn có thể lắc ra được má»™t đám mây không mùi vị và u u sầu sầu như bụi núi lá»a. Bạn đừng trông đợi tà gì ở cái lỠđựng muối cả. Dù có là má»™t con ngưá»i có khả năng ép được dòng nước máºt lỠđỠtừ loại cá»§ cải đỠnhạt thếch, ý chà cá»§a bạn cÅ©ng bị thui chá»™t má»™t khi bạn có dịp moi muối từ những cái lá» cá»§a quán Bogle. Ngoà i ra, trên má»—i bà n có má»™t bầu chứa món nước chấm giả danh tuyệt mỹ là m “theo công thức pha chế cá»§a má»™t báºc quý nhân Ấn Äá»™â€.
Ngồi ở quầy thu tiá»n là tay Bogle lạnh lùng, hãm tà i, cháºm chạp, tà n tệ, chuyên quÆ¡ tiá»n cá»§a bạn. Äằng sau đống tăm xỉa răng, ông ta trả lại tiá»n thừa cho bạn, thu hóa đơn cá»§a bạn lại và phun và o mặt bạn, như cóc phun, má»™t câu vá» thá»i tiết. Tốt hÆ¡n hết là bạn đừng vượt quá khuôn khổ má»™t sá»± đồng tình vá»›i thông báo khà tượng cá»§a ông ta. Vì không phải là chá»— bạn bè cá»§a Bogle, mà chỉ là khách ăn má»™t chốc lát cá»§a ông ta, bạn và ông ta có thể không gặp lại nhau cho đến khi nà o có tiếng tù và gá»i Ä‘i ăn cá»§a thiên sứ Gabriel. Cho nên hãy cầm lấy số tiá»n ông ta trả lại và xéo Ä‘i… đằng quá»· nà o thì xéo cho rảnh. Äấy là cái triết lý cá»§a Bogle.
Những nhu cầu cá»§a khách ăn quán Bogle được đáp ứng bởi hai cô hầu bà n và má»™t giá»ng nói. Má»™t cô hầu bà n tên là Aileen. Cô ta ngưá»i cao, đẹp, hoạt bát, duyên dáng và đã thạo lối đùa cợt. Còn há» cá»§a cô? Ở quán Bogle nà y cần quái gì đến tên há», cÅ©ng như cần quái gì đến bát nước rá»a tay sau khi ăn cÆ¡ chứ.
Tên cá»§a cô hầu bà n kia là Tildy. Việc gì cứ phải nhất thiết gá»i là Matilda nhỉ? Xin hãy nghe lần nà y cho rõ nà o: Tildy, Tildy. Tildy ngưá»i lùn bè bè, mặt xấu và quá lo lắng đến việc là m vừa lòng má»i ngưá»i, đến việc là m vừa lòng má»i ngưá»i. Bạn hãy nhắc lại câu nói cuối má»™t và i lần, để hiểu cái ý nghÄ©a cá»§a sá»± lặp lại.
Giá»ng nói cá»§a quán Bogle là vô hình. Nó phát ra từ bếp và chẳng tá» ra độc đáo hay đặc sắc gì cả. Nó là má»™t giá»ng nói vô há»c, bằng lòng vá»›i việc đơn thuần lặp lại những tiếng hô món ăn do các cô hầu bà n xướng lên.
Nhắc lại má»™t lần nữa rằng Aileen đẹp có là m bạn phát chán không? Giá cô ấy được khoác bá»™ quần áo và i trăm đôla và gia nháºp Ä‘oà n diá»…u hà nh lá»… Phục sinh, và giá bạn được trông thấy cô ấy, nhất định bạn sẽ vá»™i vã thốt ra những lá»i kia.
Khách ăn quán Bogle là nô lệ cá»§a cô. Cô có thể phục vụ được sáu bà n liá»n má»™t lúc. Những ngưá»i Ä‘ang vá»™i thì nén sá»± sốt ruá»™t cá»§a mình để sung sướng ngắm nhìn dáng Ä‘i lanh lẹn và thân hình kiá»u diá»…m cá»§a cô. Những ngưá»i đã ăn xong còn ăn nữa để có thể tiếp tục ở trong vòng hà o quang những nụ cưá»i cá»§a cô. Má»i ngưá»i đà n ông đến đó - mà khách cÅ©ng chá»§ yếu là đà n ông - Ä‘á»u cố gây ấn tượng vá»›i cô.
Aileen biết trao qua đổi lại rất thà nh công những câu đùa dà dá»m vá»›i má»™t tá ngưá»i ăn má»™t lúc. Và má»—i má»™t nụ cưá»i cá»§a cô, như những trà ng đạn ghém, găm và o biết bao nhiêu là trái tim. Äồng thá»i trong lúc ấy cô vẫn thá»±c hiện những chiến công xuất sắc là đem các món thịt lợn xà o Ä‘áºu, những món hầm, trứng tráng, xúc xÃch vá»›i nước chấm từ lúa mì và đủ má»i thứ khác trong láºp là , trong chảo, ở thế dá»±ng đứng và thế nằm ngang. Bằng tất cả những yến tiệc kiểu ấy, cá»™ng vá»›i sá»± tán tỉnh và đối đáp hóm hỉnh, quán Bogle đại loại cÅ©ng gần như biến thà nh má»™t phòng khách thượng lưu, vá»›i Aileen trong vai bà Recamier.
Nếu những khách thoáng ghé qua đã bị quyến rÅ© bởi Aileen diá»…m lệ, thì những ngưá»i thưá»ng xuyên lui tá»›i say mê cô biết chừng nà o. Vô số tranh chấp đã diá»…n ra trong số các khách quen cá»§a quán. Tối nà o Aileen cÅ©ng được hẹn hò. Ãt nhất má»™t tuần hai lần có ngưá»i đưa cô Ä‘i rạp hát hoặc Ä‘i nhảy. Má»™t đấng nam nhi béo tốt mà cô và Tildy gá»i riêng vá»›i nhau là “lợn thiến†đã tặng cô chiếc nhẫn ngá»c lam. Má»™t ngưá»i khác biệt hiệu là “tẩm†là m việc trên chiếc xe chuyên sá»a chữa cá»§a hãng máy kéo đã toan biếu cô má»™t con chó xù há»… khi nà o ngưá»i anh anh ta vá»› được hợp đồng chuyên chở ở Äại lá»™ số ChÃn. Còn ngưá»i đà n ông vẫn ăn món sưá»n trÆ¡ xương vá»›i rau bina và nói rằng anh ta là m nghá» mua bán cổ phần chứng khóan đã má»i cô Ä‘i xem “Parsifal†vá»›i anh ta.
- Tá»› chẳng biết nÆ¡i ấy ở đâu, - Aileen tâm sá»± vá»›i Tildy, - nhưng mà bao giá» phải có nhẫn cưới nằm trên ngón tay đã thì tá»› má»›i cất công may quần áo Ä‘i đưá»ng, tá»› nói có phải không nà o?
Thế còn Tildy thì sao?
Trong quán Bogle nghi ngút hÆ¡i, lao xao tiếng nói chuyện và thÆ¡m mùi bắp cải có má»™t tấn bi kịch cá»§a cõi lòng. Tildy, vá»›i cái mÅ©i thô, bá»™ tóc mà u cá» khô, da mặt có tà n hương, thân hình bồ sứt cạp thì chẳng có ai nhòm ngó đến cả. Chẳng má»™t ngưá»i đà n ông nà o dõi mắt theo cô má»—i khi cô Ä‘i lại trong nhà hà ng, chỉ trừ đôi khi há» sáng mắt lên nhìn đồ ăn cô mang tá»›i vì bụng đói cồn cà o. Chẳng ai trêu ghẹo cô để cô vui vẻ nháºp và o cuá»™c trao đổi õng ẹo gồm toà n những lá»i dà dá»m. Chẳng ai lá»›n tiếng “cưa†cô má»—i sáng như há» vẫn thưá»ng là m vá»›i Aileen, bằng cách trách nà ng, khi món trứng được bưng đến cháºm, rằng đêm qua nà ng Ä‘i chÆ¡i vá»›i những anh bồ tốt số nà o. Không ai tặng cô chiếc nhẫn ngá»c lam hoặc má»i cô là m má»™t chuyến Ä‘i đến cái nÆ¡i “Parsifal†xa xôi, huyá»n bà bao giá».
Tildy là má»™t cô phục vụ tốt nết nên cánh đà n ông chịu đựng được cô. Những ngưá»i ngồi ở bà n cô phục vụ nói năng ngắn gá»n vá»›i cô bằng những trÃch dẫn trong thá»±c đơn, rồi sau đó rướn giá»ng lên những gam ngá»t ngà o, thi vị để hùng hồn phát ngôn vá»›i ngưá»i đẹp Aileen. Há» ngá» nguáºy trên ghế để nhìn ngang nhìn ngá»a, bá» qua cái dáng lù đù cá»§a Tildy mà tìm kiếm Aileen, để vẻ đẹp cá»§a nà ng có thể biến trứng và thịt muối cá»§a há» thà nh cao lương mỹ vị.
Tildy bằng lòng vá»›i địa vị lao công không ngưá»i tá» tình, miá»…n sao Aileen nháºn được sá»± tán dương và ái má»™. Cái mÅ©i thô trung thà nh vá»›i cái mÅ©i Hy Lạp xinh xắn. Cô là bạn cá»§a Aileen, cô sung sướng được thấy Aileen ngá»± trị các trái tim và kéo sá»± chú ý cá»§a giá»›i đà n ông khá»i món bánh luá»™c Ä‘ang bốc khói hay món bánh kem trứng vá»›i chanh. Nhưng ở sâu dưới những nốt tà n hương và bá»™ tóc mà u cá» khô, những kẻ xấu xà nhất trong chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u mÆ¡ đến má»™t hoà ng tá» hay má»™t công chúa sẽ đến đón riêng ta, chứ không phải vì má»™t ai khác.
Má»™t buổi sáng, Aileen Ä‘i là m vá»›i má»™t bên mắt hÆ¡i thâm tÃm, khiến Tildy lo lắng đến mức tưởng như có thể chữa được bất kỳ bệnh mắt nà o.
- Má»™t thằng cha du côn, - Aileen giải thÃch, - đêm qua lúc tá»› Ä‘ang Ä‘i vá» nhà ở góc phố Hai mươi ba và Äại lá»™ số Sáu, thì hắn ta sán đến rồi giở giá»ng tán tỉnh. Tá»› lạnh lùng cho hắn nghỉ khá»e, đã tưởng hắn lén lút rút lui, ai dè hắn theo tá»› đến táºn phố Mưá»i tám, rồi lại giở cái giá»ng ba lăng nhăng ra. Chà ! Tá»› má»›i cho hắn má»™t cái tát và o bên mắt. Thế là hắn là m tá»› tÃm bầm chá»— mắt nà y đây. Nom có khiếp lắm không, hả Tin? Tá»› chỉ lo anh Nicholson trông thấy thôi. Quãng mưá»i giá» anh ấy lại đây uống trà và ăn bánh mì rán đấy.
Tildy vừa lắng nghe bạn vừa lặng Ä‘i vì mừng rỡ. Chẳng có ngưá»i đà n ông nà o theo Ä‘uổi cô bao giá». Và o bất kỳ giá» nà o trên cả hăm bốn tiếng cô cÅ©ng an toà n khi Ä‘i ngoà i phố. Sung sướng cái ná»—i gì khi có má»™t ngưá»i đà n ông bám theo và vì tình yêu mà là m tÃm bầm má»™t bên mắt thế kia!
Trong số khách hà ng cá»§a quán Bogle có má»™t thanh niên tên là Seeders, là m ở hiệu giặt là . Anh Seeders mảnh ngưá»i và có bá»™ tóc mà u sáng, tá»±a hồ như vừa má»›i được sấy khô queo và được phết hồ cứng. Anh ta quá nhút nhát, không dám mong đến sá»± để ý cá»§a Aileen, vì thế nên anh ta thưá»ng ngồi ở bà n cá»§a Tildy và đắm mình và o sá»± yên lặng cùng món cá luá»™c.
Má»™t hôm trước khi đến đấy ăn, anh Seeders đã uống bia. Lúc ấy trong tiệm chỉ có hai ba ngưá»i khách. Khi anh Seeders đã đánh chén xong món cá cá»§a mình, anh liá»n đứng dáºy, quà ng tay qua eo lưng Tildy, trắng trợn hôn cô má»™t cái rõ to rồi bước ra phố. Anh khinh miệt phẩy tay vá» phÃa hiệu giặt và rảo cẳng bước đến khu vá»±c giải trà ở dãy hiên có vòm cuốn, bá» tiá»n xu và o các máy tá»± động để nháºp cuá»™c vui chÆ¡i.
Trong giây lát Tildy đỠngưá»i ra. Cô sá»±c tỉnh khi Aileen dứ dứ ngón tay và o cô má»™t cách tinh quái và nói:
- Chết nhé, Tildy, thế mà ghê tháºt! Cô nà ng ma mãnh Æ¡i! Chả mấy chốc rồi bà nẫng mất mấy chà ng cá»§a tôi. Tôi phải để mắt đến bà má»›i được, lệnh bà ạ.
Má»™t tia sáng lóe lên trong trà óc Ä‘ang rá»™n rà ng cá»§a Tildy. Trong khoảnh khắc, từ má»™t kẻ ái má»™ ngoan ngoãn, vô hi vá»ng, cô đã bước lên hà ng chị em vá»›i Aileen toà n năng, dòng dõi cá»§a Eva. Giá» cô cÅ©ng đã là ngưá»i thu hút đà n ông, là cái bia cá»§a thần Ãi tình, là cô gái Sabine (1) phải cảnh giác khi ngưá»i La Mã tiệc tùng chè chén. Äà n ông đã thấy eo lưng cá»§a cô đáng ôm và đôi môi cá»§a cô đáng hôn. Cái anh chà ng Seeders đưá»ng đột si tình kia dưá»ng như đã thá»±c hiện trên cô má»™t tiết mục mà u nhiệm cá»§a nghệ thuáºt giặt là lấy ngay. Gỡ bá» vẻ ngoà i xấu xà như lá»›p vải bao bố cá»§a Tildy, anh ta đã giặt giÅ©, đã hong khô, đã phết hồ và đã là nó, rồi trả lại cho cô dưới dạng vải thêu má»ng tang phá»§ lên chÃnh bản thân thần Vệ nữ.
Những nốt tà n hương trên má Tildy chìm và o ráng mà u á»ng hồng. Cả Circe (2) và Psyche (3) cùng long lanh nhìn bằng đôi mắt sáng cá»§a cô. Ngay đến chÃnh Aileen cÅ©ng chưa từng được ôm và được hôn công khai như thế trong tiệm.
Tildy không thể giữ được Ä‘iá»u bà máºt tuyệt vá»i nà y được lâu. Lợi dụng lúc vãn khách, cô tiến lại bà n thu tiá»n cá»§a Bogle. Mắt cô sáng lấp lánh, cô cố không để cho lá»i nói cá»§a mình có vẻ kiêu hãnh và huênh hoang. Cô nói:
- Hôm nay một vị khách đã xúc phạm đến em. Ông ấy ôm ghì ngang lưng và hôn em.
- Thế kia à ? - Bogle há»i, vẻ mặt đã lá»™t bá» lá»›p vá» giáp chuyên chú kinh doanh xưa nay. - Từ tuần tá»›i, má»—i tuần cô sẽ được nháºn thêm má»™t đôla nữa.
Äến bữa ăn thưá»ng lệ sau đó, khi Tildy bước ra trước những khách hà ng cô đã quen, cô nói vá»›i từng ngưá»i má»™t cách khiêm tốn, như thể phẩm giá cá»§a mình không cần phải phóng đại:
- Hôm nay, một vị khách đã xúc phạm đến em ở tiệm nà y. Ông ấy đã vòng tay quà ng lấy lưng em và hôn em.
Khách ăn đón nháºn tin nà y theo nhiá»u cách khác nhau: ngưá»i thì tá» ra không tin, ngưá»i thì chúc mừng, ngưá»i thì lại tá»›i tấp trút lên cô những lá»i đùa tếu từ trước đến giá» chỉ dà nh cho má»™t mình Aileen. Trái tim Tildy nở ra sung sướng, vì rốt cuá»™c cô đã thấy những ngá»n tháp cá»§a lâu đà i tình ái nhô lên nÆ¡i chân trá»i, phÃa cuối cá»§a vùng bình nguyên xám xịt mà lâu nay cô vẫn lang thang.
Hai ngà y liá»n anh Seeders không lại. Trong thá»i gian ấy Tildy đã xác định bản thân má»™t cách chắc chắn rằng mình là má»™t cô gái Ä‘ang được tán tỉnh. Cô mua các dải băng, sá»a sang lại mái tóc cho giống hệt như cá»§a Aileen và thắt eo cháºt lại hai insÆ¡. Cô mang trong lòng má»™t ná»—i lo hồi há»™p và dá»… chịu rằng biết đâu anh Seeders sẽ áºp và o bất thình lình và giương súng lục bắn cô. Chắc là anh yêu cô đến mất trÃ, mà những ngưá»i tình cảm mãnh liệt thì hay ghen tuông mù quáng lắm!
Ngay cả Aileen cÅ©ng chưa bị bắn bằng súng lục bao giá». Thế là Tildy mong rằng anh ấy sẽ không bắn cô, vì cô luôn luôn là ngưá»i bạn chung thá»§y vá»›i Aileen, cô không muốn át thanh danh cá»§a bạn mình.
Mãi bốn giá» chiá»u ngà y thứ ba anh Seeders má»›i tá»›i. Ở các bà n chẳng có khách khứa nà o cả. TÃt phÃa cuối tiệm Tildy Ä‘ang xúc mù tạt và o các lá», còn Aileen thì Ä‘ang cắt những chiếc bánh là m tư. Anh Seeders Ä‘i đến chá»— há» Ä‘ang đứng.
Tildy ngẩng lên nhìn thấy anh ta, cô há hốc miệng và áp chặt cái thìa xúc mù tạt và o nÆ¡i tim. Chiếc nÆ¡ mà u đỠđang ở trên mái tóc cô. Cô Ä‘eo trên cổ biểu tượng cá»§a thần Vệ nữ trên Äại lá»™ số Tám: chiếc dây chuyá»n hạt cưá»m xanh lÆ¡ vá»›i hình trái tim bạc lá»§ng lẳng.
Anh Seeders đỠmặt lúng túng. Má»™t tay anh thá»c và o túi quần, tay kia thá»c và o cái bánh bà ngô ngon là nh.
- Cô Tildy nà y, - anh ta nói, - tôi muốn xin lá»—i cô vá» việc là m cá»§a tôi tối hôm ná». Thá»±c tình mà nói, tôi đã uống đến mức bà tỉ, chứ không thì ai lại là m như thế. Lúc tỉnh táo, không bao giá» tôi lại có thái độ như váºy vá»›i phụ nữ. Cô Tildy ạ, tôi mong rằng cô sẽ tha lá»—i cho tôi. Xin cam Ä‘oan vá»›i cô là tôi không Ä‘á»i nà o là m như váºy nếu tôi hiểu được mình Ä‘ang là m trò gì và không quá say đến như thế.
Bà y tá» má»™t cách lịch sá»± sá»± hối háºn cá»§a mình rồi, anh Seeders lui ra khá»i quán, trong lòng Ä‘inh ninh rằng lá»—i lầm cá»§a mình đã được sá»a chữa.
Nhưng đằng sau tấm bình phong tiện lợi, Tildy đã gục mặt xoà i ra bà n, giữa những đầu mẩu phó mát và tách cà phê. Cô òa lên nức nở, sụt sùi và trở vá» vá»›i miá»n bình nguyên xám xịt, nÆ¡i những kẻ mÅ©i thô và tóc mà u cá» khô như cô vẫn lang thang. Cô giáºt tung chiếc nÆ¡ mà u đỠquẳng xuống sà n. Cô khinh bỉ tháºm tệ Seeders, cô đã lầm tưởng cái hôn cá»§a anh ta là cái hôn cá»§a chà ng hoà ng tá» khai sÆ¡n phá thạch, bắt những chiếc đồng hồ ngá»§ quên phải chạy, bắt đám tiểu đồng tung tăng rá»™n rã trên con đưá»ng đến chốn thần tiên. Nhưng đấy chỉ là cái hôn say rượu và vô tình, vương quốc má»™ng mÆ¡ không bị đánh thức bởi hiệu lệnh giả: cô mãi mãi vẫn chỉ là Ngưá»i Äẹp Ä‘ang ngá»§.
Nhưng chưa phải là đã mất tất cả. Cánh tay Aileen đang quà ng lên cô, và bà n tay rực đỠcủa Tildy quỠquạng giữa đám đầu mẩu phó mát cho đến khi nó tìm được nắm tay ấm áp của bạn cô.
- Thôi đừng buồn Tildy ạ, - không hiểu rõ tâm trạng cá»§a cô, Aileen cất tiếng. - Cái đồ mặt cá»§ cải, choắt như cái kẹp quần áo Seeders ấy có đáng gì. Hắn ta không phải báºc nam nhi quân tá», nếu không thì hắn đã chẳng phải vác mặt Ä‘i xin lá»—i.
Chú thÃch:
(1) Tên má»™t bá»™ tá»™c ở à bị ngưá»i La Mã chinh phục và o thế kỉ 3 trước Công nguyên
(2) Circe : trong thần thoại Hy Lạp là nữ phù thủy, chúa tể đảo Ea, có tà i biến đà n ông thà nh lợn
(3) Psyche : trinh nữ đẹp tuyệt trần trong thần thoại Hy Lạp, được cả thần Ãi tình say mê và thần Vệ nữ ghen
Tà i sản của quykiemtu
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:44 PM .
23-09-2008, 04:28 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Hai mươi năm sau
Nguyên tác: After twenty years
Viên cảnh sát Ä‘i tuần ngược lên đại lá»™ má»™t cách oai phong. Vẻ oai phong cố hữu chá»› không cố tình lấy le vì chẳng mấy ai chứng kiến. Lúc đó chỉ má»›i khoảng mưá»i giỠđêm, nhưng từng đợt gió lạnh và trá»i muốn mưa là m đưá»ng sá vắng hẳn ngưá»i.
Viên cảnh sát kiểm tra từng nhà , quay tròn cây ma trắc bằng động tác rắc rối ngoạn mục, thỉnh thoảng anh quay lại nhìn dá»c đại lá»™ dà i yên tÄ©nh vá»›i cái nhìn đầy cảnh giác. Thân hình vạm vỡ vẻ đà ng hoà ng tá»± tin, viên cảnh sát là hình ảnh đẹp đẽ cá»§a ngưá»i giữ an bình xã há»™i. Ở khu nà y má»i sinh hoạt ngừng rất sá»›m. Thảng hoặc má»›i thấy ánh đèn tiệm thuốc lá hay má»™t cái bar mở cá»a suốt đêm, nhưng phần đông là tiệm tùng nên cá»a đã đóng từ lâu rồi.
Khi đến giữa chừng má»™t dãy nhà , viên cảnh sát bá»—ng dưng cháºm bước. Ở lối và o tối thui tiệm bán đồ ngÅ© kim, má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang đứng tá»±a và o đấy, Ä‘iếu xì gà chưa đốt trên môi. Khi viên cảnh sát đến bên cạnh, ngưá»i đà n ông nói vá»™i và ng giá»ng chắc nịch :
- Má»i việc Ä‘á»u ổn cả, ông cảnh sát ạ. Tôi chỉ chá» ngưá»i bạn. Ãây là cái hẹn đã định trước từ hai mươi năm rồi. Ông thấy có vẻ lạ lùng phải không ? Váºy tôi giải thÃch cho ông nghe, nếu ông muốn chắc chắn là má»i việc Ä‘á»u bình thưá»ng, hợp pháp. CÅ©ng gần khoảng hai mươi năm nay, trước kia có tiệm ăn tên « Big Joe Brady's » ngay chá»— tiệm đồ nà y đây.
- Tiệm ăn đó đã bị phá năm năm nay rồi. Viên cảnh sát xác nháºn.
Ngưá»i đà n ông đứng chá»— lối và o báºt diêm châm thuốc. Ngá»n lá»a soi rõ khuôn mặt hÆ¡i xanh, quai hà m vuông, cặp mắt sắc bén vá»›i cái thẹo trắng nhá» gần chân mà y phải. Cái kẹp cà vạt nạm cục kim cương to tướng hÆ¡i kỳ. Anh ta nói :
- Tối nay là hai mươi năm rồi, tôi đã ăn tối tại « Big Joe Brady's » ở đây vá»›i Jimmy Wells, bạn thân nhất cá»§a tôi, ngưá»i tuyệt vá»i nhất thế giá»›i. Cáºu ấy và tôi cùng lá»›n lên ở đất Nữu Ước nà y y như hai anh em. Lúc đó tôi mưá»i tám và Jimmy hai mươi. Sáng hôm sau tôi phải Ä‘i miá»n Tây kiếm tiá»n. Ông không thể lôi Jimmy ra khá»i Nữu Ước được đâu. Cáºu ta cho Nữu Ước là mảnh đất không đâu hÆ¡n trên Ä‘á»i. Rồi đêm đó chúng tôi giao ước là sẽ gặp lại hai mươi năm sau, đúng ngà y giá» nà y, bất kể Ä‘iá»u kiện sống như thế nà o và bao nhiêu xa xôi cách trở phải vượt qua. Tin rằng trong hai mươi năm, số pháºn má»—i đứa đã được vạch rõ và cá»§a cải cÅ©ng đã có rồi, dù là gì chăng nữa.
Viên cảnh sát nói :
- Thú vị nhỉ. Nhưng tôi thấy giữa hai cuá»™c gặp gỡ có hÆ¡i lâu. Anh không bao giá» nháºn được tin tức gì cá»§a bạn từ khi ra Ä‘i sao ?
- Có chá»›. Chúng tôicó liên lạc má»™t thá»i gian. Nhưng và i năm sau bặt tin nhau. Ông coi, miá»n Tây là má»™t áp-phe khá lá»›n nên tôi xuôi ngược khắp nÆ¡i như thổ công. Tôi biết Jimmy sẽ gặp tôi ở đây nếu cáºu ta còn sống, bởi vì cáºu luôn luôn là ngưá»i chân tháºt và trung thà nh nhất thế gian. Cáºu không quên đâu. Tôi vượt cả ngà n cây số để tá»›i đây tối nay, và sẽ được Ä‘á»n bù nếu bạn tôi cÅ©ng tá»›i.
Ngưá»i đứng chá» rút trong túi ra cái đồng hồ khá đẹp, nắp cẩn há»™t xoà n. Anh ta nói :
- Mưá»i giá» kém ba phút. Chúng tôi đã chia tay ở đây, trước cá»a tiệm ăn lúc đúng mưá»i giá».
Viên cảnh sát há»i :
- Anh thà nh công ở miá»n Tây lắm phải không ?.
- Còn phải nói ! Giá Jimmy là m được má»™t ná»a như tôi ! Cáºu ta hÆ¡i cháºm chạp nhưng là ngưá»i rất tốt. Tôi đã phải váºt lá»™n vá»›i mấy tên cáo già thứ dữ để láºp gia tà i. Ở Nữu Ước con ngưá»i đâm ra ù lì Ä‘i. Phải là miá»n Tây má»›i là m ngưá»i ta sắc bén ra.
Viên cảnh sát quay tròn cây ma trắc bước đi và i bước :
- Tôi tiếp tục Ä‘i tuần nhé. Hy vá»ng là bạn anh sắp tá»›i. Anh ta phải đến tháºt đúng giá» Ã ?
- Ô, không, tôi để dôi ra cho cáºu ta Ãt nhất là ná»a giá» chứ. Nếu Jimmy còn trên quả đất nà y thì cáºu ta sẽ đến khoảng giỠđó. Xin chà o ông cảnh sát.
- Chà o anh.
Viên cảnh sát trả lá»i và tiếp tục cuá»™c tuần tiá»…u, kiểm tra từng cá»a khi Ä‘i qua.
Trá»i đổ cÆ¡n mưa bụi tháºt lạnh và gió thổi từng cÆ¡n. Má»™t Ãt ngưá»i Ä‘i bá»™ còn trong khu nà y Ä‘ang rảo bước, buồn rầu im lặng, cổ áo kéo cao, hai tay thá»c sâu trong túi. Ở lối và o tiệm bán đồ ngÅ© kim, ngưá»i đà n ông đã vượt cả ngà n cây số để giữ đúng má»™t cái hẹn bấp bênh đến độ vô lý vá»›i ngưá»i bạn thá»i niên thiếu, Ä‘ang hút xì gà và chỠđợi.
Anh ta đợi khoảng hai mươi phút thì má»™t ngưá»i đà n ông cao lá»›n mặc áo khoác dà i, cổ áo dá»±ng đứng táºn tai, từ đầu đưá»ng kia vá»™i vã tiến tá»›i. Anh ta đến thẳng chá»— ngưá»i đứng chá» và hÆ¡i ngáºp ngừng há»i :
- Cáºu đấy hả, Bob ?
Ngưá»i đà n ông đứng chỠở lối và o la lên :
- Cáºu đấy hả, Jimmy Wells ?
Ngưá»i má»›i tá»›i vừa reo vừa cầm hai tay bạn trong tay mình :
- Trá»i Æ¡i ! ÃÃch thị là Bob, đúng như hai vá»›i hai là bốn. Tá»› chắc chắn là sẽ gặp cáºu ở đây nếu cáºu còn sống trên Ä‘á»i. Hừm, ừ, hai mươi năm quả là dà i. Cái quán ăn cÅ© đã biến mất rồi Bob à . Tá»› muốn nó còn đó, như váºy tụi mình lại có thể ăn tối vá»›i nhau. Miá»n Tây đãi ngá»™ cáºu ra sao, hở ông bạn già ?
- Tuyệt. Nó cho tá»› tất cả những gì tá»› muốn. Cáºu thay đổi nhiá»u đấy, Jimmy. Tá»› không bao giá» nghÄ© là cáºu cao như váºy, Ãt nhất cÅ©ng cao hÆ¡n cả ngón tay.
- Ờ, sau hai mươi tuổi tớ có cao thêm chút đỉnh.
- Ở Nữu Ước có thà nh công không, Jimmy ?
- Tà m tạm thôi. Tá»› có việc là m ở má»™t trong các bá»™ cá»§a thà nh phố. Ãi, Bob, tụi mình tá»›i má»™t chá»— tá»› biết để nói nhiá»u vá» thá»i gian qua cho yên tÄ©nh.
Tay trong tay, hai ngưá»i Ä‘i ngược lên phố. Ngưá»i tá»›i từ miá»n Tây, mà tánh tá»± cao được phóng đại bằng thà nh công, bắt đầu kể những nét chÃnh vá» lịch sá» nghá» nghiệp mình. Ngưá»i kia thì chìm kÃn trong áo khoác, chăm chú lắng nghe.
Ở góc đưá»ng có tiệm thuốc tây sáng rá»±c ánh đèn. Khi há» tá»›i dưới ánh sáng chói chang ấy, hai ngưá»i cùng lúc quay lại chăm chăm nhìn mặt nhau.
Ngưá»i đến từ miá»n Tây bá»—ng dừng lại ná»›i tay ra. Anh ta nói khô khan :
- Anh không phải là Jimmy Wells. Hai mươi năm quả thực là lâu, nhưng không đủ lâu để biến cái mũi khoặm thà nh mũi tẹt được.
Ngưá»i cao lá»›n trả lá»i :
- Ãôi khi thá»i gian ấy đủ để thay đổi má»™t ngưá»i chân thá»±c thà nh kẻ bất lương. Anh Ä‘ang trong tình trạng bị bắt từ mưá»i phút rồi, « công tỠ» Bob ạ. Chicago nghÄ© là anh sẽ Ä‘i má»™t vòng gần chá»— chúng tôi nên Ä‘iện cho biết là há» muốn tán gẫu vá»›i anh má»™t chút. Anh bình tÄ©nh nghe đấy chứ ? Như váºy là hợp lý. Giá» thì, trước khi đến bót, anh hãy Ä‘á»c cái giấy ngưá»i ta nhá» tôi trao táºn tay anh cái đã. Anh có thể Ä‘á»c trước cá»a kiếng nà y. Cá»§a cảnh sát viên Wells gá»i cho anh đấy.
Ngưá»i đến từ miá»n Tây mở miếng giấy nhá» ngưá»i kia vừa đưa. Tay anh ta bất động khi bắt đầu Ä‘á»c, nhưng khi Ä‘á»c xong thì nó run lên. Mảnh giấy có vẻ ngắn gá»n :
« Bob, tá»› đã đến chá»— hẹn đúng giá». Khi cáºu báºt diêm châm xì gà thì tá»› thấy đó là khuôn mặt mà Chicago Ä‘ang tìm. Không biết sao tá»› không thể tá»± mình là m công việc ấy, nên đã tìm má»™t cảnh sát viên mặc thưá»ng phục đến để thi hà nh. Jimmy ».
Tà i sản của quykiemtu
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:50 PM .
23-09-2008, 04:32 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Quà giáng sinh
Má»™t đồng tám mươi bảy xu ,đúng như váºy.Hà ng ngà y, cô cố gắng tiêu tháºt Ãt tiá»n khi Ä‘i chợ. Cô Ä‘i loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hà ng ngà y,ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt má»i cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nà o hay đồng đó.
Della đếm lại số tiá»n Ãt á»i má»™t lần nữa.Không há» có sá»± nhằm lẫn,chỉ có má»™t đồng tám mươi bảy xu ,và ngà y mai sẽ là lá»… giáng sinh.
Cô sẽ không thể là m gì hÆ¡n,chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi.ở đó ,trong má»™t căn phòng nhá», tồi tà n ,cô Ä‘ang nức nở.
Della sống trong căn phòng nhỠnghèo nà n nà y với chồng của cô,James Dillingham Young,ở thà nh phố NEW YORK.
Há» có má»™t phòng ngá»§,má»™t phòng tắm và má»™t nhà bếp.James Dillingham Young may mắn hÆ¡n cô vì anh ấy có việc là m . Tuy váºy đó không phải là má»™t công việc kiếm được nhiá»u tiá»n.Tiá»n thuê căn phòng nà y chiếm gần hết lương cá»§a anh ấy.Della đã cố gắng rất nhiá»u để tìm má»™t công việc nhưng váºn may đã không mỉm cưá»i vá»›i cô.Tuy nhiên,cô rất hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young,trong tay má»—i khi anh trở vá».
Della đã ngừng khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn má»™t chú mèo xám trên bức tưá»ng đồng mà u vá»›i nó bên cạnh con đưá»ng tối ngoà i cá»a sổ.
Ngà y mai là Noel và cô chỉ còn má»™t đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim,Jim cá»§a cô, má»™t món qùa.Cô muốn mua má»™t món quà tháºt sá»± có ý nghÄ©a ,má»™t thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dà nh cho anh.
Della chợt xoay ngưá»i chạy đến bên chiếc gương treo trên tuá»ng.Mắt cô sáng lên.
Cho đến bây giá»,gia đình James Dillingham Young chỉ có hai váºt quà giá nhất.Má»™t thứ là chiếc đồng hồ và ng cá»§a Jim.Chiếc đồng hồ nà y trước đây thuá»™c sở hữu cá»§a cha anh ta và trước nữa là ông ná»™i anh ta.Thứ còn lại là mái tóc cá»§a Della.
Della thả nhanh mái tóc dà i óng mượt xuống lưng.Tháºt tuyệt đẹp, không khác nà o như má»™t chiếc áo khoác Ä‘ang choà ng qua ngưá»i cô .Della cuá»™n tóc lên lại.Cô đứng lặng Ä‘i rồi thút thÃt má»™t lát .
Della buá»›c cháºm rãi qua các cá»a hà ng dá»c hai bên đưá»ng rồi dừng lại trước bảng hiệu "Madame Eloise".Tiếp cô là má»™t phụ nữ máºp mạp,bà ta chẳng có má»™t chút vẻ "Eloise" nà o cả.
Della cất tiếng há»i:'bà mua tóc tôi không?'
'Tôi chuyên mua tóc mà ',bà ta đáp và bảo :'hãy bỠnón ra cho tôi xem tóc của cô đi'
Suối tóc nâu đẹp tụyệt vá»i buông xuống.
'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bà n tay nâng niu mái tóc óng ả.
'Hãy cắt nhanh Ä‘i! và đưa tiá»n cho tôi' Della nói.
Hai giá» tiếp theo trôi qua nhanh chóng.Cô tìm mua quà cho Jim trong các cá»a hiệu trong niá»m vui khôn tả .Cuối cùng cô cÅ©ng chá»n được má»™t thứ .Äó là môt sợi dây đồng hồ bằng và ng.Jim rất quà chiếc đồng hồ cá»§a mình nhưng rất tiếc là nó không có dây .Khi Della trông thấy sợi dây nà y cô biết rằng nó phải là cá»§a anh và cô phải mua nó.
Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở vỠnhà với tám mươi bảy xu còn lại.
Äến nhà , Della ngắm mái tóc cá»±c ngắn cá»§a mình trong gương và nghÄ© thầm :'mình có thể là m gì vá»›i nó đây?'.Ná»a giá» tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị má»i thứ.Xong Della lại ngắm nghÃa mình trong gương lần nữa.Tóc cá»§a cô bây giá» tòan những sợi quăn quăn khắp đầu. 'Chúa Æ¡i, mình trông như má»™t con bé nữ sinh ấy!'.Cô tá»± nhá»§ :'Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế nà y?'
Bảy giá» tối, bữa ăn Ä‘uợc chuẩn bị gần xong.Della hồi há»™p chỠđợi, hy vá»ng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.
Thế rồi cá»a mở,Jim bước và o.Anh ấy trông rất gầy và cần có má»™t cát áo khoác má»›i.Jim nhìn chằm chằm và o Della.Cô không thể hiểu được anh Ä‘ang nghÄ© gì,cô sợ.Anh ta không giáºn dữ, cÅ©ng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô vá»›i ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc:'Äừng nhìn em như thế ,anh yêu.Em bán tóc chỉ để mua cho anh má»™t món quà .Tóc sẽ dà i ra mà .Em phải bán nó thôi, Jim à . Hãy nói "giáng sinh vui vẻ",em có má»™t món quà rất hay cho anh nà y!'
'Em đã cắt mất tóc rồi à ?'Jim há»i
'Äúng thế ,em đã cắt và bán rồi ,vì váºy mà anh không còn yêu em nữa ư? em vẫn là em mà !'Della nói.
Jim nhìn quanh rồi há»i lại như má»™t kẻ ngá»› ngẩn:'em nói là em đã bán tóc à ?'
'Äúng, em đã nói váºy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?'
Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra má»™t váºt gì đấy đặt lên bà n.Anh nói :'anh yêu em,Della, dù cho tóc em ngắn hay dà i.Hãy mở cái nà y ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sỠđến váºy.'
Della xé bá» lá»›p giấy bá»c ngoà i và kêu lên sung suá»›ng ,liá»n sau đó những giá»t nước mắt hạnh phúc rÆ¡i xuống.Trong đó là má»™t bá»™ kẹp tóc,những chiếc kẹp dà nh cho mái tóc óng ả cá»§a Della.Cô đã mÆ¡ ước có Ä‘uợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cá»a kÃnh má»™t gian hà ng.Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiá»n.Bây giá» chúng đã thuá»™c vá» cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dà i để kẹp nữa!
Della nâng niu món quà ,mắt trà n đầy hạnh phúc.'Tóc em sẽ chóng dà i ra thôiJim' ,nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ và ng định tặng cho Jim và chạy đi lấy .
'Äẹp không anh?em đã tìm kiếm khắp nÆ¡i đấy,giá» thì anh sẽ phải thÃch thú nhìn ngắm nó hà ng trăm lần má»—i ngà y thôi.Nhanh lên ,đưa nó cho em,Jim,hãy nhìn nó vá»›i sợi dây má»›i nà y'
Nhưng Jim không là m theo lá»i Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuá»i nói:'Della,hãy cất những món quà nà y Ä‘i.Chúng tháºt đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em .Giá» thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em yêu'
Äó là má»™t câu chuyện cảm động vá» tình yêu cá»§a hai bạn trẻ đã hết lòng yêu nhau.
Tà i sản của quykiemtu
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:50 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
anthem nhum , dau pha thuong khung , èðêóòñê , ïàðàãðàô , ñëîâàðè , pham nhan tu tien , phan tich witches loaves , the cop and the anthem , tóm t , truyen hearts and hands , vu dong can khon , witches loaves , øêîëà