17-10-2008, 08:31 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 21
- Em có khoẻ không Dung?
- Cám ơn ông.
Sá»± tức giáºn khiến Dung nghẹn lá»i, nước mắt chá»±c trà o rạ
Nam đến bên cạnh Dung, chà ng quỳ xuống ngước mắt nhìn nà ng:
- Anh xin lá»—i em, anh tháºt khốn nạn, em hãy đánh anh Ä‘i, anh đáng tá»™i lắm.
Dung cầm lòng không được nữa, nà ng ngã vội và o lòng Nam. Nam hôn như mưa trên khuôn mặt nà ng, xiết lấy Dung trong vòng tay, chà ng nhỠnhẹ:
- Không còn sức mạnh nà o ngăn cách được chúng ta nữa, anh cần em vô cùng Dung ơi!
Tấm thân bé nhỠcủa Dung run run trong vòng tay ấm. Nam nâng cằm Dung lên, nhìn và o đôi mắt thâm sâu của nà ng, lòng chua xót khôn cùng, nước mắt được dịp tuôn ra, chà ng ấp đầu Dung và o ngực.
- Anh tưởng đã mất em rồi, mẹ em ngăn cấm anh không được đến thăm em, em ... sao em lại dại dá»™t như váºy hở em? - Nam hôn trên tóc Dung - Em chưa được khoẻ phải không Dung?
- Vâng, em thấy khó chịu, nhưng vết thương lòng nặng hơn.
- Em còn giáºn anh saá»
- Phải, em giáºn anh, vì anh quá khiếp nhược
Nam thở dà i:
- Phải chi anh còn trẻ, chưa vợ, thì anh đâu có thế!
Có tiếng giầy dá»™i lại từ hà nh lang, Nam hoảng hốt buông Dung rạ Bà Giang hiện ra trước cá»a, run lên vì giáºn, mỉm cưá»i mỉa mai:
- Tháºt tôi Ä‘oán nà o có sai đâủ Thằng Lân đâủ
- Thưa mẹ, nó Ä‘ang ở trong vưá»n bông. - Dung run sợ đáp.
Bà Giang bước và o, khép cá»a lại, giáºn dá»—i nhìn Dung:
- Con nói con đến mắng chá»i nó, tại sao con lại là m thế?
- Dạ! - Dung cúi đầu thốt không ra tiếng.
- Thầy Nam, thầy hại con tôi như thế chưa đủ saỠThầy đã bảo không thể cưới con tôi được mà ...
Nam cướp lá»i:
- Thưa bà , tôi không nói thế, tôi chỉ nói rằng nếu Dung xa tôi mà nà ng vẫn tìm được hạnh phúc, tôi sẵn sà ng xa Dung, nhưng bây giỠxin phép bà cho tôi được kết hôn với Dung, tôi sẵn sà ng bảo đảm với bà là sẽ mang được hạnh phúc đến cho nà ng.
Bà Giang ngạc nhiên vô cùng, không ngá» sá»± kiện lại xảy ra ngoà i ý muốn như thế, mặc dù sau khi Dung uống thuốc ngá»§ tá»± sát đến nay, bà cÅ©ng Ä‘oán được là mình sắp bị lôi và o cÆ¡n sóng lá»›n. Bà khẳng quyết không thể chấp nháºn má»™t tình yêu tá»™i lá»—i như váºy được. Bà biết con bà già u tình cảm, thÃch sống trong ảo tưởng nên đã nhắm mắt yêu Nam, và bà cho rằng Nam chỉ là tên giáo sư đểu giả, sở khanh đã lợi dụng sá»± nhẹ dạ cá»§a đứa con gái má»›i lá»›n, nên bà muốn cứu con thoát khá»i nanh vuốt đó, gặp Nam lần đầu, bà cÅ©ng thấy bản tÃnh thiếu can đảm cá»§a Nam, vì thế bây giá» khi nghe Nam mở miệng cầu hôn bà bá»—ng thấy ngạc nhiên vô cùng, tuy nhiên sá»± ngạc nhiên đó chỉ thoáng giây rồi vút xa, còn lại là sá»± giáºn dữ. Hứ! không ngá» lại có ngưá»i đà n ông không biết tá»± lượng sức như thế, đã bốn mươi mấy tuổi đầu đã có vợ, bây giá» lại muốn cưới má»™t đứa con gái vị thà nh niên nữa hay saá» Bà thấy khinh thưá»ng Nam vô cùng, vá»›i má»™t ngưá»i như thế, con bà là m sao tìm được hạnh phúc? Bà Giang lạnh lùng mỉa mai:
- Tại sao có sá»± thay đổi lạ lùng như váºy hả ông Nam? Còn Dung, con đã khẩn cầu là m sao mà bây giỠông ấy lại chịu cưới con váºá»·
- Dạ thưa mẹ! - Dung biến sắc.
Nhìn thái độ mỉa mai cá»§a bà Giang, Nam tức giáºn:
- Thưa bà , xin bà hãy tin tưởng lòng thà nh cá»§a Dung, cÅ©ng như hãy để tôi được kết hôn vá»›i Dung, tôi nhất định sẽ Ä‘em hết phần Ä‘á»i còn lại chăm sóc cho nà ng, thưa bà , tôi sẵn sà ng bảo bá»c Ä‘á»i nà ng, lúc trước tôi nghÄ© khác, bây giá» ...
- Bây giá» thì saá»
- Bây giá» tôi thấy không bao giá» có thể rá»i xa nà ng được nữạ
Bà Giang chăm chú nhìn Nam, thái độ khiêu khÃch kia khiến bà cà ng giáºn dữ, quay sang Dung, bà quắc mắt:
- Con muốn kết hôn với ông Nam phải không?
Dung cúi đầu không đáp, bà Giang thúc dục:
- Nói đi, sao con không nóỉ
Dung len lén nhìn mẹ:
- Nếu mẹ bằng lòng.
- Nhưng nếu tao không bằng lòng thì saá»
Dung do dá»±:
- Nhưng mẹ đã nói là không dÃnh dáng và o việc hôn nhân cá»§a con mà ?
- Thôi được, nghĩa là con muốn là m vợ Nam chớ gì?
Dung không đáp, bà Giang lại quay sang Nam:
- Anh tháºt sá»± muốn cưới con gái tôi chá»›?
- Vâng,
- ông có chắc rằng sẽ bảo đảm cuộc sống hạnh phúc cho con tôi hay không?
Nam nhìn Dung đáp:
- Vâng!
- ÄÆ°á»£c, nếu váºy trong vòng ba ngà y, anh phải mang thÆ¡ đến nhà tôi cầu hôn, anh phải cam Ä‘oan là không để con tôi khổ, và tạo được hạnh phúc cho nó. Nếu trong vòng ba hôm thÆ¡ không đến, tôi sẽ kể như ông đã chịu thuạ
Nam nhìn thẳng bà Giang, chà ng biết rằng mình Ä‘ang gặp phải má»™t ngưá»i đà n bà cương nghị, muốn bảo vệ cuá»™c sống cá»§a má»™t ngưá»i, đâu phải là chuyện dá»… dà ng, vì còn định mệnh nữa là m chỉ Äâu phải ai cÅ©ng có thể tiên Ä‘oán được cuá»™c sống tương lai má»™t cách dá»… dà ng đâủ Nam lại quay sang nhìn Dung, đôi mắt tha thiết đầy tin tưởng kia khiến chà ng xúc động, bắt đầu giá» phút nà y ta không còn xa rá»i Dung được nữạ
- Vâng, thưa bà , ba hôm nữa tôi sẽ gởi thơ đến.
Bà Giang chăm chú nhìn Nam như soi thấu tim chà ng, bà không thể tin được má»™t ngưá»i lá»›n tuổi như Nam lại có thể thà nh tháºt thương đứa bé nhá» nhắn như Dung, vì cái tuổi yêu thương bồng bá»™t chỉ có thể có ở những chà ng thanh niên má»›i lá»›n mà thôị Không lẽ Nam yêu tháºt tình saá» Bà cố váºn dụng tất cả kinh nghiệm bản thân tìm hiểu Dung nhưng vẫn không được. Anh chà ng nà y cÅ©ng quá»· quyệt lắm chá»› không vừa đâu, bà nghÄ©, đây là má»™t địch thá»§ đáng lo ngại, má»™t con ó sẵn sà ng cắp lấy con gà con cá»§a bà , bản tÃnh che chở cho con khiến bà đâm ra lo sợ, ta đã bất lá»±c, không thể nà o giữ được con tạ
- Thôi được, chúng tôi sẵn sà ng đợi thÆ¡ ông, bây giá» cùng mẹ vá» Dung, trước khi nháºn thÆ¡, mẹ cấm con không được lai vãng đến đây nữạ
Dung đưa mắt nhìn Nam, đôi mắt chứa đựng bao nhiêu tin tưởng, bao nhiêu ân tình, Nam thấy thương Dung vô cùng, chà ng nhìn nà ng như thầm nhủ: - Em cứ an lòng, anh sẵn sà ng bỠmặc tất cả vì em.
Bà Giang cùng Dung ra ngoà i tìm Lân, xong lên xe vỠnhà , bà tự tin nói:
- Mẹ dám chắc vá»›i con là Nam sẽ không dám viết bức thÆ¡ như váºy đâu, để rồi con xem.
Dung không đáp, bà Giang quay sang nhìn con, đôi mắt tươi sáng đầy hy vá»ng trên khuôn mặt cá»§a nà ng như Ä‘ang nói: - Nhất định chà ng sẽ viết, nhất định như thế.
Ba ngà y lặng lẽ trôi qua, đó là ba ngà y đầy lo âu cá»§a bà Giang, mặc dù bà đã nghÄ© là Nam sẽ không dám viết thÆ¡ đến cầu hôn, nhưng nếu rá»§i ngược lại thì saá» Không lẽ gả tháºt Dung cho hắn? Nếu không gả lại mang tiếng thất tÃn. Bà đoán chắc có lẽ thÆ¡ sẽ đến.
Äó là những ngà y tháºt nặng ná» trong gia đình há» Giang, má»™t đám mây má» Ä‘ang che phá»§ lấy má»i ngưá»i, tất cả Ä‘á»u yên lặng, kể cả Lân và Nhược, tất cả như linh cảm cÆ¡n giông bão Ä‘ang sẵn sà ng áºp đến. ông Giang không còn viết lách được nữa, chỉ chắp tay sau Ä‘Ãch Ä‘i tá»›i Ä‘i lui mãi trong phòng, chốt lát lại chặt lưỡi thở dà i, ông cảm thấy như hoà n toà n bất lá»±c và chỉ biết giao phó má»i trá»ng trách cho bà Giang.
Từ sau ngà y Dung tá»± sát, đến việc phát giác mối tình cá»§a con và Khang Nam, ông Giang thấy mình Ä‘ang mất dần đứa con gái, ông thấy rằng suốt mưá»i mấy năm trá»i nay, mình đã không để ý chăm sóc đến nó, Ä‘iá»u nà y cà ng được chứng tá» hÆ¡n trong suốt quyển nháºt ký cá»§a Dung, ghi chú những Ä‘iá»u nháºn xét vá» gia đình cÅ©ng như vá» mối tình cá»§a nà ng vá»›i Nam. ông Giang ngạc nhiên vô cùng, suốt mưá»i mấy năm trá»i cha con sống cạnh nhau, mà mình vẫn không hiểu được con. Những Ä‘iá»u ghi nháºn vá» việc ông thương Lân quá nhiá»u, đã là m ông ý thức được sá»± thất bại cá»§a mình trong việc là m chạ Dung yêu Nam, chẳng qua vì thiếu tình thương trong gia đình, đó là sá»± đòi há»i bù đắp, như váºy thì nó đáng thương và đáng yêu biết baá» Bây giỠông muốn là m má»™t cái gì để an á»§i Dung, nhưng ông biết không còn kịp nữạ Dung là m sao thông cảm ý ông được.
Sáng hôm thứ ba cá»§a hạn định, ông Giang quyết định nói chuyện vá»›i Dung. Ông kêu Dung đến, mong má»i sẽ được thà nh khẩn giải bà y rõ tình thương cá»§a cha mẹ cho Dung nghe, để mong rằng Dung sẽ còn ấn tượng tốt vá» gia đình, nhưng khi ông chưa kịp mở miệng, nhìn đôi mắt chịu đựng và miá»…n cưỡng cá»§a Dung, ông bá»—ng thở dà i, không thể nói gì được ngoà i câu há»i:
- Dung, con cho cha biết tại sao con yêu Nam, nghe mẹ con nói hắn xấu trai, bê bối và không có một nét gì đặc biệt đáng yêu cả, con cho cha biết đi!
- Thưa cha, tình yêu khi đã đến thì là m sao có thể giải thÃch được, cha đừng dùng đôi mắt bình thưá»ng kia nhìn và o tình yêu chứ.
- Nhưng mối tình cá»§a con không được bình thưá»ng, con không sợ má»i ngưá»i nhạo báng hay saá»
- Con không cần dư luáºn, ngưá»i ta không có ai sống cho mình đâu, há» chỉ sống cho há» mà thôị
- Không, con chưa hiểu gì cả, con ngưá»i không những sống cho mình mà còn phải sống cho cả dư luáºn nữạ Con không thể tách rá»i xã há»™i mà không thể sống được, cÅ©ng như con không thể chỉ sống cho tình yêu, mà còn sống vì những liên hệ khác như cha mẹ, anh em và bằng hữu nữạ
- Nhưng nếu vì con yêu Nam, mà hỠbỠrơi con thì đó không là sự thiệt thòi cho con sao bạ
- Không có cái chuyện thiệt thòi ở đây, mà chỉ có sá»± sống trong cô láºp, lúc đó con sẽ cảm thấy sá»± Ä‘au khổ gấp bá»™i lần sá»± tưởng tượng cá»§a con.
- Nhưng con có muốn thế đâủ Tại má»i ngưá»i cÆ¡ mà ! - Dung nói như muốn khóc.
ông Giang thở dà i:
- Dung con hãy mở to cặp mắt ra mà xem, đâu phải chỉ có má»™t mình Nam trên Ä‘á»i đâu mà hằng vạn ngưá»i đà n ông khác.
Dung ngắt lá»i, nà ng láºt ngược lại:
- Tại sao trên Ä‘á»i cÅ©ng có hằng vạn ngưá»i con gái mà cha chỉ yêu có mẹ con không thôỉ
ông Giang cứng há»ng má»™t lúc sau má»›i nói:
- Con quá cứng đầu, nói không sợ cha mẹ phiá»n á»
Dung bắt đầu khóc, nà ng ân háºn vô cùng, sao má»—i lần cùng mẹ cha tranh luáºn nà ng bao giá» cÅ©ng bênh vá»±c Nam cả váºá»· Không lẽ công Æ¡n dưỡng dục mưá»i chÃn năm trá»i chỉ chiếm được má»™t khoảng không gian nhá» xÃu trong tâm hồn nà ng hay saá» Tình thương đó lại gục ngã trước tình yêu cá»§a Nam hay saá» Dung bá»—ng khám phá ra rằng Nam đã chiếm lấy phần lá»›n linh hồn cá»§a nà ng, nà ng quả là má»™t đứa con bất hiếu, không trách sao mẹ lại bảo nuôi con khôn lá»›n không Ãch lợi gì cả. Mưá»i chÃn năm nuôi dưỡng, giỠđã đủ lông đủ cánh lại cháºp chá»n bay đị Nhìn những sợi tóc bạc vá»›i gương mặt bi thương cá»§a cha, nà ng vẫn không thể nói được việc xa lià Nam, chỉ còn biết than`h khẩn nhìn chạ
- Thưa cha, xin cha tha lá»—i cho con, con bất hiếu đã là m mẹ cha buồn phiá»n.
Nà ng khóc lớn và chạy vội vỠphòng.
ông Giang nhìn theo con, cảm thấy chua xót vô cùng, con nuôi lá»›n nên ngưá»i, bắt đầu suy nghÄ© là đã tách rá»i khá»i cha mẹ, không cần biết cha mẹ có buồn hay không, nhưng là m sao cha mẹ lại có thể giết con được, cà ng nghÄ© ông thấy cà ng tá»™i cho Dung hÆ¡n, ông không nhẫn tâm nhìn con Ä‘au khổ nữạ
Bà Giang Ä‘i và o há»i chồng:
- SaỠông đã khuyên nó chưả
Ông Giang chỉ biết lắc đầu:
- Nó đã say tình quá Ä‘áºm, anh không đủ sức ...
Bà Giang bực tức:
- Rồi ông coi, tôi sẽ là m hết sức tôi để ngăn cản má»›i được, tôi chắc Nam sẽ không dám viết thÆ¡, vì hắn là thằng khiếp nhược, đâu dám để mảnh giấy Ä‘eo Ä‘uổi há»c trò rÆ¡i và o tay tôị
Nhưng không ngá» buổi chiá»u hôm ấy lúc ba giá», Nam đã gởi thÆ¡ đến, ông Giang mở ra xem. Nét bút kiên quyết và lá»i văn thắm thiết, chứng tá» Nam tháºt tình yêu Dung. ông Giang xem xong thÆ¡ vá»™i trao cho vợ.
- Hắn chắc cÅ©ng là ngưá»i có tà ị
Bà Giang vá»™i cướp lá»i:
- Bốn mươi ngoà i tuổi đầu rồi chá»›, - Bà bá»±c tức gá»i Dung ra - Dung! ra biểụ
Dung đứng phÃa sau, nà ng đã nhìn thấy hết má»i việc, bà Giang quay sang:
- Bây giá» Nam nó đã gởi lá»i cầu hôn đến, mẹ giữ lá»i sẵn sà ng gả cho hắn, mẹ há»i thiệt, con nhất định lấy Nam hay không?
Dung không dám nhìn thẳng và o mặt mẹ, nà ng cúi nhìn xuống đất, gáºt đầụ Bà Giang cắn răng:
- ÄÆ°á»£c, mẹ giữ lá»i, con đến nói cho Nam biết, kêu hắn trong má»™t tháng phải đến cưới con, và phải nhá»› bắt đầu từ giá» phút nà y, con và gia đình nà y không còn liên hệ gì vá»›i nhau nữa cả, từ đây cấm con không được gá»i cha con là cha, cÅ©ng như con hãy ra khá»i nhà nà y ngay!
- Trá»i! Mẹ - Dung cầu khẩn van xin - Äừng là m thế mẹ Æ¡i!
- Tôi không còn gì để nói nữa cả, cô phải chá»n má»™t trong hai con đưá»ng, hoặc là gia đình, hoặc là Khang Nam, nếu không rá»i được Khang Nam thì hãy ra khá»i nhà .
Dung nắm áo mẹ khóc lóc:
- Không! Không! đừng là m thế mẹ ơi!
- Cô còn muốn gì nữa đâỷ Muốn để cho má»i ngưá»i thấy cha cô có má»™t ông rể già như Khang Nam váºy saá» Hứ! Nếu con còn biết tiếc thương cái gia đình nà y, còn nghÄ© đến cha mẹ anh em thì chỉ còn có cách là tuyệt tình vá»›i Nam mà thôị
Dung lắc đầu nước mắt như mưa:
- Không, không thể được, con không thể là m như váºy được!
ông Giang chen và o:
- Dung, con hãy nghÄ© cho kỹ xem, con Ä‘ang có cha mẹ, các em con ai cÅ©ng thương con, không ai muốn bá» rÆ¡i con hết, hãy nghÄ© cho kỹ Ä‘i, tình ruá»™t thịt mưá»i chÃn năm qua, con có thể cắt đứt má»™t cách dá»… dà ng như váºy hay saá» Cha tin rằng nếu con trở vá» vá»›i gia đình, chỉ cần ná»a năm thôi, con sẽ quên lãng được Nam.
Dung lắc đầu:
- Không, con không tin như váºy!
Bà Giang giáºn dữ:
- Thôi được rồi! Công lao dưỡng dục được trả Æ¡n như váºy đó. Cô muốn Ä‘i cứ Ä‘i, tôi cÅ©ng không muốn thấy mặt cô nữa, coi như tôi không có đứa con như cô váºy là được rồị Äến nói cho Nam biết Ä‘i, kêu hắn trong vòng má»™t tháng hãy đến đây rước cô Ä‘i là xong.
Dung khóc lớn, quỳ xuống, hai tay ôm lấy chân mẹ.
- Trá»i Æ¡i! Mẹ Æ¡i! Mẹ nỡ nà á»..
Bà Giang vá»™i cúi xuống nhìn con, má»™t tia hy vá»ng lại đến, bà lấy tay xoa tóc Dung nhá» nhẹ.
- Dung, mẹ cho con suy nghÄ© kỹ, con có thể bá» mặc gia đình hay saá» Giả thá» như con không thương cha me Ä‘i, thì còn biết bao nhiêu Ä‘iá»u, bao nhiêu ká»· niệm trong nhà , con cÅ©ng vứt được hay saá» Em Nhược thưá»ng bữa ngá»§ vá»›i con, nó lúc nà o cÅ©ng sợ bóng tối, chỉ có con ngá»§ chung là nó má»›i an lòng thôị
Dung vẫn khóc thảm thiết:
- Mẹ ơi mẹ!
- Con nỡ nà o bá» mẹ sao con? Dung, con ngoan cá»§a mẹ, hãy nói Ä‘i, hãy nói rằng con sẽ ở lại, sẽ tuyện giao vá»›i Nam Ä‘i con. Cha mẹ biết, cha mẹ có lá»—i vá»›i con nhiá»u vì thế từ nay chúng ta hãy bắt đầu xây dá»±ng lại cuá»™c Ä‘á»i má»›i, Ä‘oạn giao vá»›i Nam con nhé!
- Xin mẹ đừng ép con, con không thể là m như váºy được. - Dung thảm não lắc đầụ
Bà Giang giáºn dá»—i:
- Thôi được, mẹ đã nói vá»›i con như thế mà con vẫn không chịu, thì thôi, Ä‘i Ä‘i! Äi vá»›i Nam Ä‘i, và từ rà y đừng gá»i tôi là mẹ nữa, Ä‘i Ä‘i! Ä‘i!
Bà Giang xô Dung ra, qùay quả đi và o trong.
Dung ngã nhoà i xuống đất, hai tay ôm lấy mặt khóc nức nở.
- Trá»i Æ¡i! Con chết mất!
ông Giang rướm lệ, đến đở Dung đứng lên, Dung van xin cha, ông Giang bất lực, lắc đầu khẽ thở dà i:
- Thôi thì cha đà nh để con cùng Nam kết hôn váºy!
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
17-10-2008, 08:32 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 22
Mùi thÆ¡m cải xà o từ chảo dâng lên ngạt ngà ỠNam đứng cạnh ghế Dung Ä‘ang ngồi, tươi cưá»i nhìn Dung:
- Hôm nay anh trổ tà i cho em xem nhé!
Dung yên lặng ngồi nhìn, gian phòng Nam hôm nay lại tăng cưá»ng thêm má»™t chiếc há»a lò và má»™t cái chảỠNam nói:
- Ngà y xưa khi còn ở Hồ Nam, má»—i khi có khách đến là anh phải Ä‘Ãch thân ra tay xà o nấu, em biết không là m bếp cÅ©ng là má»™t nghệ thuáºt chá»› phải chÆ¡i đâu!
Dung vẫn ngồi yên lặng, hồn để đâu đâu, Nam đến cạnh tì tay và o thà nh ghế, hôn nhẹ lên gáy Dung:
- Em nghĩ gì thế?
Dung chợt tỉnh quay sang nhìn Nam cưá»i:
- Anh không hối háºn khi muốn cưới em saá»
- Tại saá»
- Vì em việc gì cÅ©ng không biết, nấu cÆ¡m, là m bếp, giặt cả cái khăn tay cÅ©ng không biết, cưới em anh chỉ có má»™t ngưá»i vợ vô dụng thôi!
- Sao cÅ©ng được, anh sẵn sà ng hầu hạ em, anh rất sung sướng khi được hầu hạ ngưá»i vợ bé bá»ng yêu quý nà ỵ
Dung cùng cưá»i nhưng lại thở dà i:
- Anh phải tÃnh cho sá»›m, cà ng sá»›m cà ng hay, em sợ mẹ đổi ý quá!
- Em đừng lo, anh đã mướn xong nhà , bây giỠchỉ còn mua đồ đạc, may quần áo và là m giấy hôn thú nữa là đủ.
- Giản dị như váºy saá»
Nam xúc cải ra đĩa, đặt lên bà n nhìn Dung:
- Em là m sao váºá»·
Dung lỠđỠnhìn Nam:
- Em không được khoẻ lắm, anh Nam, anh hứa đối xá» vá»›i em tá» tế nhé, em đã vì anh mà vứt bá» tất cả, tình yêu cha mẹ, chị em, cÅ©ng như dư luáºn xã há»™i, khi kết hôn vá»›i anh rồi em sẽ chỉ còn anh mà thôi!
Nam nâng gương mặt Dung lên cao, nhìn và o đôi mắt long lanh lệ và nét gượng cưá»i trên môi má»™t cách tá»™i nghiệp, chà ng vẫn không tưởng rằng Dung lại là cá»§a chà ng. Nam không hiểu tại sao Dung có thể vì mình mà vứt bá» tất cả, sá»± can đảm cá»§a Dung khiến chà ng cảm động vô cùng. Nam ôm chặt lấy Dung hôn nồng nà n lên mặt nà ng, lên tóc nà ng.
- Dung, hãy tin tưởng anh, anh yêu em, yêu điên cuồng.
Dung nằm gá»n trong lòng Nam như con dê con trong lòng mẹ, Nam có thể nghe rõ cả nhịp tim Ä‘áºp trong lòng Dung vá»›i những hÆ¡i thở nhẹ nhà ng ấm áp. Má»™t lúc sau, Dung xô nhẹ Nam ra, sá»a soạn lại mái tóc:
- Äể em đến thưởng thức tà i nấu ăn cá»§a anh.
Cả hai đến dùng cÆ¡m, Dung lặng nhìn Nam cưá»á»‹
- Em cưá»i cái gì?
- Anh là m được nhiá»u việc cá»§a các cá»™
Nam cưá»i:
- Khi kết hôn xong, em muốn anh là m gì, anh cũng sẵn sà ng cả.
HỠlại cùng yên lặng dùng cơm, bỗng nhiên Dung chau mà y:
- Sao bỗng dưng em thấy hồi hộp quá, không biết có việc gì xảy ra không?
Nam trấn an:
- Äừng sợ, tất cả Ä‘á»u sẵn sà ng rồi, khoảng hai giá» chiá»u nay, em há» anh và má»™t ngưá»i bạn thân sẽ từ Äà i Nam đến, phụ việc hôn nhân cho chúng mình.
- Có phải anh La á Văn mà anh thưá»ng nói đến hay không?
- Phảị
La á Văn là há»c trò cÅ© cá»§a Nam khi còn ở Äại Lục, đến Äà i Loan gặp lúc Văn Ä‘au phổi nặng, nhá» Nam giúp đỡ thuốc thang, ngoà i ra còn cho thêm tiá»n Văn để há»c nốt chương trình đại há»c, vì thế đối vá»›i Nam, Văn hết sức nể vì.
- Em hỠanh tên chỉ
- Khang Bình.
- Thôi được chúng ta hãy sá»a soạn đón há».
- Thằng Bình có viết thÆ¡ đến há»i thăm chị dâu nó đấy!
- Là ai váºá»·
- Là em chớ còn ai nữạ
Dung nghe nói thẹn đỠcả mặt.
Ä‚n cÆ¡m xong, cả hai bà n tÃnh chương trình hôn lá»…, Dung nói:
- Có lẽ ba mẹ em sẽ không đến dá»±, nhưng em còn ở tuổi vị thà nh niên phải có chữ ký cá»§a cha, chắc có lẽ ngưá»i sẽ chịu ký.
- Cha đã đồng ý cho chúng ta kết hôn, thì có lẽ ngưá»i sẽ không là m khó dá»… là m gì.
Dung nhìn ra ngoà i trá»i, nà ng bá»—ng buồn bã:
- Mắt bên mặt em bá»—ng nhiên giá»±t, không hiểu Ä‘iá»m gì nữa đâỷ
- Mắt trái là điá»m phát tà i, mắt phải là điá»m xuị
Nam nói xong gạt đi:
- Ồ, hơi đâu mà tin dị đoan, là m gì có chuyện đó.
Tuy nói thế nhưng lòng chà ng cÅ©ng bắt đầu thấy lá»
Äến hai giá», quả nhiên Bình và Văn đến. Bình hãy còn trẻ khoảng hai mươi ngoà i, đẹp trai nhưng hay mắc cở. Văn lá»›n hÆ¡n, khoảng ba mươi ngoà i, có dáng dấp trà thức. Cả hai chăm chú nhìn Dung khiến nà ng đỠmặt vì thẹn.
- Không ngỠchị lại trẻ thế! - Văn nóị
Dung thẹn thùng, trong khi Nam cảm thấy không yên tâm. Tất cả bắt đầu soạn thảo chương trình hôn lá»…, Dung thấy trong lòng không được yên ổn, ngồi má»™t chút nà ng vá»™i cáo từ ra vá», ra khá»i phòng Nam, nhìn đám mây Ä‘en trên ná»n trá»i kéo đến, nà ng bá»—ng có cảm giác, định mệnh Ä‘á»i ta đó chăng? Rồi lại xua Ä‘uổi, mong trá»i pháºt hãy cứu thoát con, đừng để váºn mạng con như thế nhé trá»i!
VỠđến nhà , vẫn không có việc gì xảy ra, bà Giang để mặc Dung muốn là m gì thì là m, trong khi ông Giang chỉ biết thở dà i, chỉ có Nhược cho Dung biết vừa có An và Vân đến tạm biệt Dung để đến Äà i Nam ghi tên và o đại há»c.
- Lại mất thêm hai đứa bạn thân, ta tháºt cô độc. - Dung nghÄ© thầm.
Ná»a tháng vùn vụt trôi qua trong yên lặng. ông Giang bắt đầu viết sách trở lại, bà Giang thì tối ngà y Ä‘i xóm, khi ở nhà thì lại lầm lì không nói năng gì cả, rốt cuá»™c chỉ có Dung là tá»± do hÆ¡n hết, không ai buồn để ý đến việc là m cá»§a nà ng nữa, suốt ngà y hình như Dung ở nhà Nam. Nà ng đến đó chuyện trò cùng Nam, Bình và Văn. Bình thì suốt ngà y cứ gá»i đùa Dung là chị dâu, khiến nà ng cÅ©ng thấy thẹn, chỉ có ở nÆ¡i nà y, nà ng má»›i tìm được nguồn vui tá»± nhiên mà thôị
Má»™t hôm, khi từ nhà Nam trở vá», nà ng đã thấy bà Giang đứng đợi nà ng.
- Dung! - Bà Giang hét tá»
Dung chạy đến, nà ng cảm thấy không yên:
- Thưa mẹ tụi con đã định ngà y mưá»i lăm tháng chÃn nà y cá» hà nh hôn lá»….
Bà Giang lạnh lùng nhìn Dung:
- Hãy dá»i lại ngà y khác, tao không cho phép tụi bây kết hôn.
Dung hoảng hốt nhìn mẹ, nà ng lắp bắp:
- Nhưng cha con đã đồng ý cho chúng con kết hôn rồi mà mẹ.
- Mầy muốn cá» hà nh hôn lá»… cứ tá»± nhiên cá» hà nh. Nhưng cha mẹ sẽ không ký tên trong hôn thú. Muốn tá»± do kết hôn thì đợi đến hai mươi tuổi Ä‘i, tao sẽ không ngăn cản gì cả ... Äợi thêm má»™t năm nữa, đâu có lâủ
Dung nhìn mẹ, nà ng nghÄ© rằng khó có thể là m mẹ đổi ý, đúng váºy, đợi thêm má»™t năm nà o có bao lâu đâủ Nhưng biết đâu đến lúc đó, mẹ lại dùng cách khác ngăn cháºn thì saá» Dung biết rằng khó có thể cải lá»i mẹ, vá»™i Ä‘i ra khá»i phòng.
Khi Dung mang tin chẳng là nh đến cho Nam, thì chà ng vừa đi dạy xong, nà ng đà nh mang chuyện nói cho Văn biết, Văn yên lặng suy nghĩ một lúc đoạn nhìn Dung nói:
- Chị Dung, tôi có cảm giác như là chị sẽ không bao giỠthuộc vỠNam.
Dung nhìn lại Văn, nà ng biết là Văn nói tháºt.
- Chị nghĩ có phải không? Một năm nữa mẹ chị lại tìm kế khác để chia lìa chị với anh Nam, theo tôi thì ... - Văn thở dà i - chị với anh Nam chỉ có tình với nhau chớ không thể nên duyên chồng vợ, số mệnh có lẽ đã an bà i, chị nghĩ có đúng không?
Dung yên lặng suy nghĩ, Văn lại tiếp:
- Nếu anh chị chưa kết hôn, tôi phải trở vá» Äà i Nam má»›i được.
Ngừng một chút Văn lại nói:
- Theo chị không biết sao, chớ nếu là tôi, tôi đã bỠcuộc rồi!
- Anh nói thế là saá»
- Vết thương đã sâu rồi, bây giá» kéo dà i thêm chỉ khiến nó loét ra thôi chá»› Ãch lợi gì.
Văn nhìn Dung:
- Chị vẫn hy vá»ng được kết hợp cùng anh Nam, chá»› tôi thấy vô vá»ng quá.
Ngà y tháng trôi qua, Dung cà ng lúc cà ng thấy tuyệt vá»ng. Thái độ bà Giang thay đổi nhanh chóng, bà bá»—ng trở nên chìu chuá»™ng Dung hÆ¡n, Ä‘em tất cả tình mẹ ra vây phá»§ quanh nà ng và không bao giá» nhắc đến tên Nam. Bà lại bám sát lấy nà ng, khiến việc đến thăm Nam trở thà nh khó khăn hÆ¡n. Äã đôi lần nà ng thầm lén đến gặp Nam nhưng Dung vẫn không nguôi ná»—i nhá»›.
Bà Giang lại đưa ra thêm má»™t quyết định má»›i, kể từ đây cho đến khi Dung đủ hai mươi tuổi, cấm hẳn nà ng không được gặp Nam bằng không bà sẽ đưa Nam ra tòa vá» tá»™i dụ dá»— gái vị thà nh niên. Dung đà nh khuất phục, chịu đựng những ngà y tháng dà i trôi qua trong sá»± khổ Ä‘aụ Tháng ngà y dà i khiến Dung quên Ä‘i ná»—i buồn, nhưng niá»m thù háºn mẹ dâng lên trong lòng nà ng. Bà Giang không phải không biết đến, tuy nhiên, vì hạnh phúc cá»§a con, vì tương lai cá»§a con, bà không thể để cho Nam dá»… dà ng kéo Dung và o chá»— chết. Bà chua xót vô cùng khi bắt gặp những tia nhìn đầy háºn thù cá»§a Dung. Con như má»™t đóa hoa vừa hé nụ, mẹ không thể để con cáo già xé nát tả tÆ¡i, con đừng tưởng rằng trên Ä‘á»i chỉ có tình yêu, mà còn những cái khác nữạ Mẹ cÅ©ng vì tình yêu mà lấy cha con, má»™t anh há»c trò khố rách áo ôm, hai mươi mấy năm trá»i chung sống, mẹ phải chạy từng bữa cÆ¡m, cuá»™c Ä‘á»i nà o có sung sướng gì đâủ Con nà o có thấy gì đâủ Má»™t mai kia khi đã có gia đình, nghÄ© lại bây giá» con sẽ thấy lá»i mẹ là đúng!
Mỗi lần nghe bà Giang nói thế, Dung nà o có chịu nghe đâu, nà ng chỉ nghĩ rằng:
- Thưa mẹ, trên Ä‘á»i nà y sá»± già u nghèo nà o có nghÄ©a gì đâủ Chỉ có tình yêu má»›i đáng trá»ng hÆ¡n chứ?
Phải chỉ cần có tình yêu mà thôi, còn sá»± già u nghèo, dư luáºn xã há»™i, sá»± phỉ báng cá»§a bạn bè thân thÃch nà o có ra gì đâủ Rồi má»™t ngà y kia, khi cuá»™c tình đã dứt, sá»± nghèo khổ cô độc dằn vặt lấy thân, lúc đó muốn nhảy ra cÅ©ng không còn kịp nữạ Bà Giang không muốn nhìn thấy con mình xa hố. Nhưng muốn cứu con, con nà o biết đâu, mẹ chỉ được đáp lại bằng sá»± thù háºn cá»§a con. Thôi thì đà nh váºy, vì hạnh phúc cá»§a con mẹ sẵn sà ng chịu đựng, sẵn sà ng hy sinh, còn hÆ¡n để nhìn con Ä‘au khổ.
Trước mặt má»i ngưá»i, bà Giang có vẻ lạnh lùng, nhưng nà o có ai hay, tim bà đang rỉ máụ Äể cứu lấy Ä‘á»i Dung, ta không còn lá»±a chá»n được nữa, chỉ mong rằng sau nà y khi đã thà nh ngưá»i, con sẽ hiểu được lòng mẹ.
Vì váºy, má»—i lần thấy Dung vá»›i đôi mắt háºn thù, bà Giang tảng lá» như không hay biết, cÅ©ng có lúc bà muốn buông trôi để mặc Dung, nhưng rồi bà vẫn không là m như váºy được. Mưá»i mấy ngà y lặng lẽ trôi qua, bà Giang như già đi mấy tuổị
Trong khi Dung cà ng lúc cà ng Ä‘au khổ trong tuyệt vá»ng, biếng nói biếng cưá»i, nà ng chỉ còn háºn thù mà thôị Má»—i ngà y ngồi tá»±a ghế nhìn ra khung cá»a cả giá», nà ng không thiết là m việc gì nữa, như chim non giam lá»ng trong lồng.
Mấy hôm sau, Dung bá»—ng phát giác ra vẻ nhá»™n nhịp khác thưá»ng trong nhà . Nhữnh anh sinh viên cá»§a cha bá»—ng ra và o nhá»™n nhịp nhà nà ng.
Nhược và Lân bị lôi cuốn và o đám đông, đánh bạc, đùa giỡn, rá»§ nhau Ä‘i ciné ... là m cho không khà sôi động lên. Dung biết ý mẹ nhưng nà ng vẫn lạnh lùng, mẹ chỉ là m vô Ãch mà thôi, con không mắc mưu cá»§a mẹ đâụ
Nhưng rồi chẳng bao lâu, Dung lại bị là n sóng trẻ lôi cuốn nà ng gia nháºp và o những cuá»™c vui, cưá»i cợt, đùa giỡn, nhảy nhót ... Dung mang tâm trạng má»™t kẻ liá»u lÄ©nh, phó mặc định mệnh, nà ng mặc sức đùa vuị Nếu không lấy được Nam thì mặc kệ, lấy thằng nà o cÅ©ng được cả! Những cuá»™c vui trác táng kéo dà i, nhưng khi thức giấc ná»a đêm, Dung vẫn thấy nhá»› Nam lạ lùng. Anh Nam! anh Nam! Rồi Dung tìm quên lãng trong những cuá»™c truy hoan vá»›i những ngưá»i bạn trẻ, tình yêu không thể sống dai trong cuá»™c vui, bằng chứng hiển nhiên là cáºu cá»§a Dung, sau lần tá»± tá» vì tình đã quên lãng má»™t cách nhanh chóng chuyện cÅ©. Dung như bị bao vây tám mặt bởi những gương mặt trẻ tuổi, lá»i khuyên phục tùng cha mẹ cá»§a bà dì cổ lá»— xÄ© hay sá»± phê phán cá»§a bạn cha nà ng. Tuổi tác quá cách biệt, khó lòng tìm được hạnh phúc lâu dà ị
Hai tháng dà i trôi qua, má»™t hôm Nam bá»—ng nháºn được thÆ¡ Dung:
"Anh Nam,
Mẹ lúc nà o cÅ©ng bám sát lấy em, vì váºy chỉ có thể lén viết được bức thÆ¡ nà y cho anh mà thôị Lúc ba giá» chiá»u mai, tại quán cà phê cạnh rạp Bá»u Cung, em sẽ cố gắng tách khá»i bạn bè đến gặp anh tại đấỵ Em rất mong má»i gặp anh.
Yêu anh nhiá»u,
Dung"
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:33 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 23
Äến ba giá» chiá»u, Nam đến nÆ¡i hẹn, quán cà phê vá»›i những ngá»n đèn mỠđưa tay không thấy, các bà n lại cách nhau bằng những tấm vách má»ng, rất tiện lợi cho những cặp yêu nhau đến hẹn hò. Nam kinh ngạc cá»±c độ, không hiểu sao Dung lại biết đến chá»— như vầỵ Khoảng bốn giá» Dung đến, dưới ánh đèn má», chà ng không thể nà o nhìn thấy mặt Dung, chỉ thấy ánh sánh lunh linh trong mắt. Dung ngồi xuống cạnh Nam, mùi nước hoa ngà o ngạt xông lên mÅ©i, Nam ngạc nhiên, chà ng không dám nghÄ© rằng ngưá»i ngồi cạnh mình là Dung nữạ
- Anh Nam. - Dung ôm chầm lấy Nam.
Nam ngây ngất, kéo Dung và o lòng mình, và tìm kiếm đôi môi, bỗng Dung xô nhẹ Nam ra, nà ng nắm lấy tay Nam đặt lên môi nà ng:
- Anh đừng hôn lên đấy nữa, nó đã thuá»™c vá» ngưá»i khác rồị
- Ai thế?
- Má»™t sinh viên trẻ tuổi tên Chánh Äại, há»c năm thứ ba ngà nh ngoại giao ở trưá»ng Chánh trị, vừa há»c giá»i, vừa bay bướm, con độc nhất cá»§a gia đình thế phiệt.
- à ra thế! - Nam buông Dung ra, ngã lưng và o ghế.
- Anh giáºn em rồi sao, anh Nam?
- Anh đâu đủ tư cách để giáºn em.
Chà ng há»n dá»—i, hÆ¡i thở trở nên nặng ná». Nam đưa tay và o túi lấy thuốc ra hút, đôi tay run run quẹt lá»a, Dung nắm lấy chiếc báºt lá»a đưa ká» môi Nam. ánh sáng toát ra, Nam nhìn rõ chiếc mặt đầy phấn cá»§a Dung vá»›i son môi đỠthắm, chiếc áo mà u xanh nhạt để lá»™ mảnh cổ trắng. Nam ngÆ¡ ngẩn nhìn Dung.
- Anh không nháºn ra em à ? - Dung há»á»‹
- Hừ! - Nam áºm ừ.
- Anh có biết không, mẹ Ä‘ang là m em thay đổi, bà lo sá»a soạn cho em từng chút, cắt áo má»›i cho em, dẫn em Ä‘i là m tóc, trang Ä‘iểm. Dì em lại dạy cho em nhảỵ Anh biết không, lúc nà y em nhảy khá lắm, hôm kia nhà mở bal, em nhảy không sót má»™t bản khiến anh Äại phải gá»i em là "cánh mimosa bé nhá»".
- Hừ!
- Theo em nghÄ© không có gì dá»… há»c cho bằng há»c nhảy, mở dạ há»™i, là m tình vá»›i bạn trai, tất cả những việc xấu đó không cần há»c cÅ©ng biết phải không anh?
Nam vẫn yên lặng, Dung suy nghÄ© má»™t lúc há»i Nam:
- Nãy giá» sao em chẳng nghe anh nói gì cả váºá»·
- Còn biết nói gì nữa bây giá».
Nam phun những vòng khói thuốc bay ra, Dung lặng lẽ nhìn Nam, đoạn ngã và o ngực chà ng, áp mặt và o lòng Nam:
- Anh Nam ơi, em muốn trở nên hư đốn đi, nhưng vẫn không được.
Nam vuốt nhẹ tóc Dung, nâng nhẹ cằm nà ng, hôn lên môị Nà ng vẫn là chim câu bé bá»ng ngà y nà ỠNam nghÄ©, dù rằng có hóa trang bao nhiêu, hư đốn bao nhiêu vẫn không mất Ä‘i tÃnh chất Dung thuở nà á»
- Dung ơi, đừng tự hà nh hạ lấy mình nữa, hãy an lòng chỠđợi anh.
- Äợi chá» anh á» Ngà y đó coi bá»™ quá xa vá»á»‹
- Tại sao em lại nghÄ© như váºá»·
- Tại vì số mệnh đã định sẵn như váºy, em nghÄ© rằng anh cÅ©ng không dám tin tưởng ở mình, nhưng anh vẫn lừa gạt em.
Vâng, sá»± tháºt ta đã mất niá»m tin ngay từ lúc đầu, khoảng cách biệt quá lá»›n, bao nhiêu sá»± dà y vò, chống trả, phấn đấu để rồi sau cùng vẫn vói không đến, bây giá» chà ng thấy lòng Ä‘au hÆ¡n bao giá» hết, chà ng không thể ngỠđược rằng Dung đã nằm trong vòng tay cá»§a ngưá»i đà n ông khác ngoà i chà ng, lá»a ghen há»n nhen nhúm trong lòng. Nam giáºn đến phát run.
- Nam ơi, đừng dối em nữa, chúng ta đã hết mong gì gần nhau được, mẹ đã cương quyết, dù em có chết đi cũng không thể nằm trong tay chà ng.
Nam chống chá»i trong tuyệt vá»ng:
- Anh không tin như váºy, đến lúc em hai mươi tuổi, thì em sẽ không còn rà ng buá»™c vá»›i gia đình nữa, chúng ta sẽ thà nh hôn dá»… dà ng.
- Thôi được, em tin anh, thà hy vá»ng má»ng manh còn hÆ¡n là tuyệt vá»ng.
Dung tá»±a đầu và o vai Nam, tiếng đà n phát ra từ máy hát Ä‘ang độc tấu bản "Má»™ng Tưởng Khúc" nghe tháºt não nùng. Tình ta chỉ là má»™ng tưởng ngay từ đầu, Dung thầm nghÄ©.
Cả hai chìm đắm trong yên lặng, lúc sau Dung nói:
- Em phải vá» trước năm giá», để mẹ trông. Từ đây cứ cách ba ngà y em xin gặp anh má»™t lần cÅ©ng tại đây nhé. Em sẽ cố gắng đến vá»›i anh.
Tư đó vá» sau những cuá»™c hẹn hò lại tiếp diá»…n, đôi khi chỉ có năm phút, nhưng cÅ©ng đủ mang đến niá»m vui cho Dung, nà ng bắt đầu hy vá»ng và tin tưởng. Vẻ vui tươi nhà nhảnh trở lại vá»›i nà ng, khiến bà Giang nghi ngá», Dung khéo dà n cảnh, nhưng rồi bà máºt cÅ©ng bị đổ vỡ.
Một hôm khi vừa vỠđến nhà , bà Giang kêu nà ng đến:
- Dung, con cho mẹ biết, con hẹn với Nam ở đâủ
- Dạ đâu có. - Dung dối quanh.
- Không có à , đừng láo, thầy Hồ vừa gặp con ở đưá»ng VÄ©nh Khang đây, con hẹn vá»›i Nam ở đấy phải không?
Dung cúi đầu không đáp.
- Con không biết mắc cở hay saá» Bây giá» bạn bè cá»§a cha con, ai cÅ©ng biết là con gái ông Giang để cho má»™t thầy giáo già ôm ấp, con đã là m xấu hổ cha mẹ biết chừng nà ỠCon có biết là cha con còn phải là m con ngưá»i ở trên xã há»™i nà y nữa hay không?
Dung yên lặng cắn chặt môi, những lá»i nói cá»§a bà Giang là m nà ng nhói cả tim.
- Thôi được, tại lỗi của con trước, thì đừng trách mẹ sao độc ác với Nam.
"Thôi rồi, sóng gió lại đến nữa rồi" - Dung nghĩ thầm, ta muốn chết phứt đi cho xong, sống chi khổ sở thế nà ỵ
Ba ngà y sau, Dung lại mạo hiểm đến quán tìm Nam, để cho Nam biết sá»± bại lá»™ nÆ¡i hẹn hò. Vừa đến đầu phố, Khang Nam đã xuất hiện, cháºn lại trao cho Dung mảnh giấy Ä‘oạn vá»™i vã bỠđị Dung láºt ra xem:
"Dung!
Mẹ em đã khởi tố anh trước cảnh sát cuá»™c vá» tá»™i phá hoại gia đình em và dụ dá»— gái vị thà nh niên, ba ngà y nay anh bị cảnh sát thẩm vấn tÆ¡i bá»á»‹ Mẹ em đã viện bức thÆ¡ anh viết cho em và bức thÆ¡ cầu hôn là m bằng chứng, mặc dù anh tá»± xét mình vô tá»™i, nhưng biện minh là m sao đâỷ Bây giá» thì khắp tỉnh ai ai cÅ©ng bà n tán to nhá», thêu dệt đủ chuyện, có lẽ anh không thể sống ở đây được nữa, phải Ä‘i tháºt xạ
Xem xong thÆ¡ nà y, xin em hãy xé bá», để đỠphòng háºu hoạn.
Dung Æ¡i, không ngá» tình yêu cao quà cá»§a hai ta lại được đánh giá bằng những lá»i dị nghị, thôi thì ráng mà chịu đựng nghen Dung.
Nam"
Dung vỠđến nhà vá»™i chạy ngay và o phòng, nằm lên giưá»ng lấy chăn đắp kÃn, sá»± Ä‘au khổ xé nát tim can, nà ng không dám nghÄ© rằng việc đã xảy ra như váºy, Dung ngá»§ vùi trong cÆ¡n mệt nhá»c, mãi đến cÆ¡m chiá»u má»›i thức. Nà ng ăn vá»™i chén cÆ¡m, bà Giang nhìn con, vẻ xanh xao cá»§a Dung khiến bà thương xót.
- Sao con ăn Ãt như váºy hả Dung?
Dung quay sang nhìn mẹ đôi mắt ngáºp háºn thù khiến bà chua xót. Trá»i Æ¡i! tình mẹ con mưá»i chÃn năm dà i, bây giá» gẫy đổ dá»… dà ng rồi saá»
Ä‚n cÆ¡m tối xong, Dung thẫn thá» ngồi bên ngá»n đèn bà n, tay bâng quÆ¡ láºt quyển thÆ¡ "Bạch Khương Từ Phổ", nà ng hồi tưởng lại lúc Khang Nam dạy nà ng Ä‘iá»n thÆ¡:
"Dầu cho nguyệt đổi sao dá»i
Không lo mây cuốn mưa rÆ¡i ngáºp đưá»ng
Bây giỠtình đã mất rồi
chỉ còn giữ lấy ... ... ... ....."
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:34 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 24
Bá»—ng nhiên lòng nghe tan nát, không còn biết mình ở đâu nữa, Dung từ khi nháºn được thÆ¡ Nam, nà ng biết rằng nà ng và Nam khó thoát khá»i những thá»§ Ä‘oạn cá»§a mẹ, cÅ©ng như sẽ không bao giá» hy vá»ng được kết hợp nữạ
Tiếng chuông cá»a reo vang, Dung bá»—ng linh cảm thấy Ä‘iá»u chẳng là nh, nhìn ra cá»a, má»™t chiếc xe jeep đổ xịch trước nhà , hai ba ông cảnh sát bước và ỠDung nghe tiếng cha nói chuyện vá»›i nhân viên cảnh sát:
- Không được, tại sao phải cần có con tôỉ Xin các ông đừng thẩm vấn nó.
- XIn lá»—i ông, chúng tôi chỉ muốn nói chuyện vá»›i cô Dung má»™t chút mà thôi, xin ông thông cảm cho, thá»§ tục bắt buá»™c phải là m như thế. Xin má»i cô Dung, cảnh sát trưởng Ä‘ang đợi cá»
Dung lạnh lùng nhìn cha:
- Con không ngá» cha mẹ lại để cho cảnh sát thẩm vấn con. Con có tá»™i tình gì? Tá»™i có sắc đẹp quyến rÅ© ngưá»i hay saá» Cha mẹ là m quá lắm con chịu sao nổi nữa!
ông Giang cảm thấy thèn thẹn, việc đưa đến công đưá»ng không phải là ý định cá»§a ông, vì ông biết rằng là m như thế là chÆ¡i dao hai lưỡi, nhưng mà , không còn cách nà o khác, thì biết saỠông là m sao ngăn cản vợ trong cÆ¡n giáºn.
Nhìn con lặng lẽ chịu đựng Ä‘i theo nhân viên công lá»±c ra xe, ông cảm thấy Ä‘au khổ khôn cùng. Dung sẽ giáºn gia đình biết baá»
- Em chỉ muốn cứu con Dung từ tay Nam mà thôi, em chỉ muốn con được hạnh phúc, anh phải hiểu cho em. - Bà Giang khổ sở khóc.
ông Giang đặt tay lên vai vợ thông cảm:
- Anh biết được lòng em.
Bà Giang nhìn chồng lo lắng:
- HỠcó là m khó dễ con không hở anh? Hay là chúng mình rút đơn lại đi anh nhé?
- Äể anh nghÄ© lại xem.
ông Giang nhìn vợ má»™t cách tá»™i nghiệp, không ngá» vợ mình lại già đi quá nhiá»á»¥
Dung lặng lẽ theo nhân viên công lá»±c và o bót. Äến gian phòng nhá» trên lầu, nà ng nhìn quanh, ngoà i chiếc bà n to và hai chiếc ghế, phòng không còn má»™t cái gì nữa cả. Không má»™t ông phóng viên nhà báo cÅ©ng không có ai tò mò nhìn nà ng. Dung cảm thấy yên tâm. Vị cảnh sát má»i Dung:
- Má»i cô ngồi, má»™t chút nữa cảnh sát trưởng sẽ đến ngaỵ
Dung ngồi xuống lòng hồi há»™p, ngắm những bức tranh dằn bên dưới kÃnh lót bà n, chẳng mấy chốc cảnh sát trưởng tay ôm cặp đựng công văn bước và o, dáng ông dong dá»ng cao mang nụ cưá»i hiá»n hòa trên mặt nhìn Dung:
- Cô là cô Dung phải không?
Dung gáºt đầụ
- ông Giang là cha cô à ? Tôi đã từng nghe cha cô diá»…n thuyết những bà i diá»…n văn tháºt tuyệt.
ông cảnh sát trưởng láºt hồ sÆ¡ ra xem xét má»™t lúc Ä‘oạn há»i:
- ông Nam là thầy của cô phải không?
- Vâng ạ.
- Lúc đầu tại sao hắn yêu cá»
- Tôi là m sao biết được. - Dung trốn lánh tia nhìn cá»§a viên cảnh sát - Anh ấy là vị giáo sư giá»i, đã giúp đỡ thương yêu tôị ... Rồi tình yêu đến lúc nà o tôi cÅ©ng không biết, chỉ đến khi đã biết yêu nhau thì tình yêu đã thắm thiết lắm rồị - Dung lại quay sang nhìn viên cảnh sát trưởng - Nếu ông muốn kết tá»™i tình yêu thì tôi sẵn sà ng chịu tộị
Viên cảnh sát trưởng chăm chú nhìn Dung, ông bá»—ng phì cưá»i:
- Chúng tôi không bao giá» kết tá»™i má»™t cách hồ đồ như váºá»µ Xin cô cho biết cô và Nam đã có sá»± liên hệ xác thịt gì chưả
Dung bực mình:
- Sao ông không cho má»i bác sÄ© đến khám ngay cho biết?
- Như váºy nghÄ©a là chưa có gì chá»› gì?
- Nhất định là thế, anh Nam lúc nà o cÅ©ng kÃnh trá»ng tôị
Viên cảnh sát gáºt đầu, ông trầm ngâm má»™t lúc, Ä‘oạn đưa bản photocopy ra cho Dung.
- Äây có phải là tuồng chữ cá»§a ông Nam không?
Dung đỡ lấy, nhìn rõ tháºt là thÆ¡ cá»§a Nam đã viết cho mình, đây là bức thÆ¡ đã cÅ©, trong lúc sÆ¡ ý kẹp trong vở, khiến mẹ Dung bắt gặp, trong đó có bà i thÆ¡ rất tình tứ:
"Tình yêu đôi ta quá nồng nà n
Ước chi ta tạo bởi đất
Äể Ä‘em hòa tan trong nước
Như thế ta sẽ được hòa hợp cùng nhau"
Dung gáºt đầu, viên cảnh sát trưởng nói:
- Không ngá» má»™t ông giáo sư lại viết cho há»c trò lá thư như vầy, không là quá lắm hay saá»
Dung bực tức:
- Nói váºy là m giáo sư không có tình cảm riêng hay saá» Vả lại khi xem thư cá»§a ông Nam, tôi nà o có coi thư vá»›i tư cách há»c trò xem thư thầy đâủ Tôi chỉ xem như cá»§a má»™t ngưá»i bạn vá»›i nhau váºy thôị Sợ khi ông xem hết những bứt thư tình cá»§a trai gái gởi cho nhau, không chừng còn nóng bá»ng hÆ¡n nữa là khác.
Viên cảnh sát trưởng nhìn Dung lắc đầu:
- Cô Dung, tôi biết cô thông minh lắm, tại sao cô có má»™t gia đình thế phiệt như thế mà hà nh động nông nổi như váºá»·
Dung đỠcả mặt, nà ng thấy bị sỉ nhục, giáºn dữ:
- ông nói tôi hà nh động nông nổi là saá»
Viên cảnh sát trưởng ôn tồn:
- Tôi chỉ muốn nói đến mối tình không bình thưá»ng kia mà thôi, cô Dung, cô hãy nghÄ© xem vá»›i má»™t ngưá»i không có tư cách như Nam không biết trung vá»›i vợ, lại không an pháºn vá»›i vai trò nhà mô phạm cá»§a mình, viết thư tình ướt át cho đứa bé nhá» hÆ¡n mình những hai mươi tuổi ngoà i, thì ai cÅ©ng biết bá»™ mặt tháºt cá»§a hắn ra là m sao rồị Cô Dung, cô hãy nghÄ© lại, má»™t ngưá»i danh gÃa như cô, con má»™t giáo sư đại há»c thì là m sao lại có thể hà nh động má»™t cách bốc đồng như váºy được.
Dung giáºn run lên, mặt mà y tái mét, nà ng nói:
- Tôi không cần bất cứ má»™t ngưá»i nà o biết được tình yêu cá»§a tôi nữa cả.
- Cô Dung - ông cảnh sát trưởng tiếp lá»i - cha mẹ cô khởi tố đến đây, chúng tôi chỉ biết thụ lý mà thôi, nhưng nghÄ© đến cô, chúng tôi thấy Ä‘em việc nà y ra tòa cÅ©ng không danh dá»± cho cô lắm đâu, chúng tôi thương hại cô, muốn giúp cô, má»™t ngưá»i có há»c thức, nỡ nà o lại là m má»™t việc như váºy saá»
Dung đứng dáºy, nước mắt tuôn ra, nà ng cương quyết:
- Xin ông cho phép tôi vỠngay!
Viên cảnh sát trưởng cũng đứng lên nhìn Dung nói:
- Cô Dung, nếu cô chịu nghÄ© lại, tôi nghÄ© cha mẹ cô sẽ bãi nại vụ nà y ngay, là m ngưá»i phạm lá»—i là điá»u không đáng kể, chỉ cần biết sá»a sai là được phải không cô Dung? Cô thá» nghÄ© xem, việc nà y có tốt đẹp gì cho cha mẹ cô đâủ Cô còn nhá» lo há»c Ä‘i, đừng để lôi và o tình ái lăng nhăng khổ lắm.
- Thôi đừng nói nữa, hãy đưa tôi vỠđi!
- ÄÆ°á»£c rồi, cô vá» nghÄ© lại cho kỹ Ä‘i nhé.
ông cảnh sát trưởng cho gá»i nhân viên và o, lấy xe đưa Dung vá», lúc xuống thang lầu, nhằm lúc hai vị cảnh sát khác dẫn má»™t đám gái Ä‘iếm Ä‘i vô, những tiếng chá»i tục tằn hạ cấp vang lên, há» tò mò nhìn Dung khiến Dung cảm thấy khó chịu vô cùng, nghÄ© lại lá»i viên cảnh sát trưởng, Dung bá»—ng cảm thấy mình vá»›i những con Ä‘iếm kia chẳng khác nhau bao nhiêu!
VỠđến nhà , Dung Ä‘i thẳng và o phòng khách, nÆ¡i ông bà Giang Ä‘ang sốt ruá»™t ngồi chá». Nà ng đến trước mặt mẹ, nhìn mẹ vá»›i đôi mắt toé lá»a, gằn giá»ng:
- Con háºn mẹ vô cùng, con cÅ©ng thù mẹ không biết là bao!
Nói xong, Dung quay lưng trở vỠphòng, nằm khóc nức nở.
Bà Giang đứng chết lắng trước lá»i trách và vẻ giáºn dữ cá»§a con. Bà muốn khóc, dù biết rằng đánh nhau vá»›i Nam, bà sẽ là ngưá»i thua thiệt, nhưng biết sao đâỷ Trở vá» phòng, bà buồn bã ngồi xuống cạnh giưá»ng, Nhược Ä‘ang là m bà i ở cạnh, vá»™i chạy đến ôm lấy mẹ an á»§i:
- Thôi mẹ đừng buồn, chị con chẳng qua giáºn quá mất khôn thôị
Nhược ôm lấy me:
- Không bao giá» con rá»i xa mẹ cả.
Bà Giang lắc đầu:
- Khi còn nhỠthì thuộc cha mẹ, chớ lớn lên rồi thì là m sao con là con của mẹ nữa?
Dung khóc đến lúc má»i mệt, nà ng ngá»§ thiếp Ä‘i, cÆ¡n ác má»™ng cháºp chá»n bên Dung khiến nà ng phải nhiá»u lần thức giấc. Má»—i lần thức dáºy nhìn sang phòng mẹ nà ng vẫn thấy đèn sáng, chứng tá» bà Giang chưa ngá»§. Dung nhìn thấy bá»—ng hối háºn trước những lá»i thốt ra ban chiá»u, nà ng biết rằng mình đã là m mẹ buồn, đôi lúc Dung muốn chạy sang gặp mẹ để quỳ xuống xin lá»—i mẹ, nhưng bản tÃnh cứng cá»i lì lợm cá»§a nà ng đã không cho nà ng thá»±c hiện. Dung lại ngá»§ thiếp Ä‘i
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:38 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 25
Buổi sáng thức dáºy trá»i đã xế trưa, Lân và Nhược đã đến trưá»ng từ lâu, thức ăn Ä‘iểm tâm dà nh riêng cho nà ng vẫn còn trên bà n, Dung sắp xếp lại má»n gối bá»—ng bắt gặp lá thư để cạnh đầu nằm, nà ng ngạc nhiên lấy ra xem, thì ra là thÆ¡ cá»§a mẹ.
"Dung Dung con,
Khi con hãy còn bé, mẹ thưá»ng gá»i con là Dung Dung, lúc đó con thưá»ng hay xà và o lòng mẹ nÅ©ng nịu: Con thương mẹ lắm, mẹ có thương Dung Dung không? Bây giá» con mẹ đã lá»›n, đã có tư tưởng và tình cảm riêng tư, mẹ đã bị con gạt bá» ra ngoà i, và con không còn là Dung Dung cá»§a mẹ nữa, mà đã biến thà nh Nhạn Dung rồị
Hôm nay, mẹ muốn gá»i con là Dung Dung, đứa con gái nhá» nhắn cá»§a mẹ lúc nà o cÅ©ng sẽ là Dung Dung, dù con đã 18, 19 hoặc 20 Ä‘i nữa, nhưng con không muốn mẹ gá»i con thế nữa, con đã quên lãng mẹ rồị
Dung Æ¡i! Không có ngưá»i mẹ nà o ở trên Ä‘á»i nà y lại không thương con cá»§a há» cả, tình yêu đó vô biên và không vụ lợi, không mong má»i được Ä‘á»n bù và vô giá. Vì thế con phải biết rằng, tất cả những Ä‘iá»u mẹ là m dù đúng hay sai chẳng qua chỉ là vì con cả. Nếu mẹ chẳng thương con thì tá»™i gì mẹ phải chịu hà nh hạ trong Ä‘au khổ, để con phải thù háºn mẹ như kẻ thù?
Nhưng vì yêu con, mẹ bất chấp tất cả, ngay lúc con ngược đãi thù háºn mẹ, mẹ vẫn khoan dung, vẫn nhìn thấy con cá»§a mẹ vẫn là đứa bé Ä‘ang cháºp chững há»c Ä‘i thuở nà ỠCon Æ¡i! con có biết rằng con bây giá» cÅ©ng Ä‘ang cháºp chững đó, nhưng con nà o biết, con chỉ muốn bay thôi, mẹ không muốn nhìn thấy con khi lông cánh chưa má»c đủ đã bay lên để lá»™n nhà o xuống, mẹ không muốn con mẹ bị thương, hay thân bại danh liệt. Vì thế, Dung Æ¡i! Con hãy tha thứ cho mẹ, mẹ năn nỉ con, van nà i con, con hãy nghÄ© lại, hãy trở vá» vá»›i tổ ấm gia đình nhe con!
Mẹ cÅ©ng biết rằng, khi còn trẻ, con cái hay trách cứ cha mẹ là không chịu hiểu conl, và quan niệm sai lầm cho rằng cha mẹ đã ở và o thế hệ khác rồi, không thông cảm được con nữạ Nhưng con Æ¡i, sá»± tháºt ra thì khoảng cách giữa hai thế hệ không phải trên phương diện tư tưởng và thá»i đại đâu, mà đó là những kinh nghiệm mà tuổi trẻ đã qua mÆ¡"i thấy được, nhưng các con nà o có nhìn nháºn như váºá»· Chỉ cho là cha mẹ phong kiến ngoan cố và hÅ© láºu mà thôi!
Rồi má»™t ngà y nà o đó, khi con đến tuổi cá»§a mẹ, con má»›i biết được mẹ, bây giá» con vẫn còn chìm đắm trong ảo tưởng hạnh phúc, trong khi vá»›i kinh nghiệm cá»§a mẹ thì con Ä‘ang nhắm mắt Ä‘i và o bất hạnh cuá»™c Ä‘á»á»‹ Dung, con đừng nghÄ© rằng mẹ chưa sống qua cái tuổi mưá»i chÃn cá»§a con, mẹ đã từng yêu và mÆ¡ má»™ng sôi nổi, vì thế mẹ khuyên con, con hãy nghe lá»i mẹ, mẹ Ä‘ang cứu con chá»› không phải hại con đâụ
Lúc nà y gần như mẹ con ta không nói chuyện vá»›i nhau, con đã đóng kÃn cá»a lòng, mẹ chỉ biết đứng ngoà i trông vô, vì thế bất đắc dÄ© mẹ phải viết thÆ¡ nà y cho con, mong má»i con tá»™i nghiệp cho mẹ, vì con hãy nghÄ© rằng má»™t ngà y nà o đó con cÅ©ng sẽ là m mẹ, con phải hiểu lòng mẹ như thế nà o!
Suốt Ä‘á»i mẹ, mẹ không hỠăn xin tình thương cá»§a má»™t ai, nhưng hôm nay mẹ Ä‘ang khuất phục năn nỉ con, con hãy trở vá» Ä‘i! trở vỠđôi tay rá»™ng mở cá»§a mẹ để mẹ được chuá»™c lại lá»—i lầm cho mình nhe con!
Viết trong đêm khuyạ
Mẹ của con."
Xem xong thÆ¡, Dung khóc ngất, trá»i Æ¡i, mẹ đáng thương biết bao ... Dung cúi xuống gục đầu và o thà nh giưá»ng, những giá»t nước mắt lăn dà i xuống má.
- Thôi thì mẹ muốn sao cũng được, con sẵn sà ng theo ý mẹ! Hãy bóp nát tim con để con được ngoan ngoãn.
Dung nhìn ra bầu trá»i xanh bên ngoà i:
- Hỡi pháºt trá»i hãy cứu giúp con, xin ban cho con sức mạnh và nghị lá»±c.
Buổi chiá»u hôm đó, tại quán cà phê quen thuá»™c, Dung lại đến gặp Nam, nà ng đánh má»™t lá»›p phấn má»ng trên má mặc chiếc robe mà u xanh nhạt, nà ng chá»n nÆ¡i khuất ngồi xuống, yên lặng nhìn Nam, nắm tay chà ng Dung nói:
- Anh hãy yên tâm mẹ đã bãi nại việc thưa anh rồị
- Tháºt sao, sao quá dá»… dà ng như váºá»·
- Mẹ vẫn là mẹ cá»§a em, nỡ nà o hại em hay saá»
Dung lặng lẽ nhìn cốc cà phê trước mắt nà ng, là m sao có thể nói cho Nam hiểu được rằng sáng nay hai mẹ con đã là m là nh, ôm nhau khóc trong sung sướng, mẹ đã sẵn sà ng bỠqua vụ kiện cũng như Dung hứa với mẹ sẽ từ bỠNam.
Dung nhìn ly cà phê đắng không đưá»ng không sữa, má»™t cái gì Ä‘ang nghèn nghẹn ở cổ há»ng, bưng tách cà phê uống cạn, cà phê đắng nhưng là m sao có thể đắng như lòng tạ
Nam nắm chặt tay Dung, chà ng cháºm rãi nói:
- Anh có câu chuyện muốn cho em hay, chúng ta sắp xa lìa nhau rồị
Dung ngước mắt lên nhìn Nam, đúng ra câu nói đó cá»§a nà ng, không ngá» Nam lại thốt ra trước, Dung há»i:
- Tại saá»
- Anh đã bị giải nhiệm rồi, vì việc là m cá»§a chúng ta đã thấu tai trên bá»™, bá»™ Giáo dục vừa gá»i văn thÆ¡ xuống cho haỵ Anh không thể sống ở Äà i Bắc được nữạ
Trá»i, anh Nam, em đã hại anh, Dung không ngá» sá»± việc lại xảy ra như váºy, vì Nam hồi nà o tá»›i giá» là mục tiêu mà các trưá»ng Ä‘á»u tranh già nh nhau, chà ng dạy giá»i lại được há»c sinh mến phục, không ngá» bây giá» lại bị Bá»™ giáo dục cách chức. Dạy há»c là nghá» nghiệp cả Ä‘á»i chà ng, há»c sinh là nguồn an á»§i cá»§a cuá»™c sống, nhưng bây giá» chà ng sống ra sao đâỷ
Nam nắm tay Dung:
- Äừng buồn nữa Dung, anh chỉ cần có em trên Ä‘á»i, còn tất cả không cần thiết gì nữạ
- Nhưng anh sẽ không còn em.
Dung buồn bã vô cùng, lá»i hứa vá»›i mẹ dằn vặt nà ng, những hạt nước mắt lăn dà i trên má.
- Äừng buồn nữa em, anh La á Văn Ä‘ang dạy há»c tại trưá»ng trung há»c ở chợ nhá», anh có thể đến đấy nương tá»±a, và nếu có thể anh sẽ xin dạy ở đấy luôn cho xong, cÆ¡m nước sẽ khá»i phải lo, anh sẽ cố gắng ẩn nhẫn chá» em đủ tuổi trưởng thà nh.
Ngưng lại một chút Nam tiếp:
- Có lẽ những ngà y sau đó cuộc sống sẽ phải khổ cực lắm, em nhắm chịu nổi không?
Dung hai tay ôm lấy mặt, lòng đau như cắt, nà ng không muốn khóc cũng không được.
- Äừng khóc nữa em, cuá»™c Ä‘á»i còn dà i lâu thì lo gì. - Nam vá»— lấy vai Dung - Khi nà o em đủ hai mươi tuổi, là m Æ¡n viết thÆ¡ ngay nhé. Chúng ta sẽ là m lá»… cưới tại Äà i Nam, rồi sẽ vá» quê ẩn cư, sống Ä‘á»i thanh nhà n, không Ä‘ua chen, anh sẵn sà ng phục vụ em vá»›i quãng Ä‘á»i còn lạị
Dung úp mặt và o lòng Nam khóc cà ng lá»›n trong tuyệt vá»ng.
- Anh Nam, một năm nữa quá dà i lâu, em sợ ...
Nam vá»— vá» Dung:
- Hãy tin tưởng đi em, anh tin em!
- Äừng anh, em đã chấp nháºn ý mẹ rồi, là m sao bây giá»? - Dung gà o thét trong lòng, nà ng muốn nói cho Nam biết nhưng không nói được.
Nam nắm chặt tay Dung, chà ng nhìn thẳng và o đôi mắt của nà ng:
- Năm sau em nhá»› đến Äà i Nam, anh sẽ đợi em ở sân ga, nhá»› đừng để anh đợi lâu quá nghe Dugn, má»™t năm nữa em đã thà nh niên, em sẽ không rà ng buá»™c bởi gia đình, anh sẽ đón em.
- Äừng anh.
Dung thở dà i, nghÄ© đến lá»i hứa vá»›i mẹ, lòng Ä‘au xót nà ng nhắm chặt mắt lại, lẩm bẩm: Biêt' đâu năm tá»›i ta lại chẳng theo chà ng? Luáºt pháp đâu còn rà ng buá»™c nữa đâủ Nhưng mà ta có dám chắc ta sẽ Ä‘i chăng?
Nam ấp á»§ Dung trong lòng, đôi tay giá lạnh cá»§a Dung Ä‘ang run rẩy, chà ng bá»—ng nghi ngá»:
- Em Dung, Em có chắc rằng em sẽ đến với anh không?
Dung cắn chặt răng, run rẩy đưa ly café lên môi:
- Em cũng không biết, em ...
Nam xiết chặt Dung:
- Em nói thế là thế nà á»
- Em không dám tin tưởng ở tương lai, anh Nam, em sẽ đi, sẽ đến với anh. Nhưng nếu ... nếu lúc đó anh không thấy em đến, cũng đừng cho rằng em phản bội anh, em chỉ sợ hoà n cảnh không cho phép.
Nam rút tay vá», đốt thuốc lên nhả khói triá»n miên, chà ng bá»—ng thấy gương mặt Dung xa vắng lạ lùng, như đã bị ngăn cách vá»›i chà ng bởi má»™t tinh cầu khác, vẻ lạnh lùng đầy nước mắt cá»§a Dung khiến chà ng chua xót. Nam châm đầu lá»a và o tay, để cÆ¡n Ä‘au đớn vì phá»ng có thể Ä‘em lại sá»± bình tÄ©nh cho tâm hồn, Dung vá»™i chồm sang lấy tà n thuốc vứt đị
- Anh là m gì thế?
- Äể cho tâm hồn được thoải mái hÆ¡n.
Dung xoa dịu vết thương trên tay Nam, nà ng hôn lên đó, để những giá»t nước mắt rÆ¡i xuống:
- Anh Nam, hay là anh đừng đi, hãy ở lại đây để giữ lấy em.
- Dung, anh không thể không đi được, nhưng anh vẫn nhớ em mãi mãị
- Em đau khổ khôn cùng vì đã là m cho lòng anh rướm máụ
- Không, em không có tá»™i gì cả, em vẫn đẹp, vẫn hiá»n, vẫn ngoan.
- Tháºt sao anh?
- Tháºt mà , em hãy tin tưởng đị
- Anh sắp Ä‘i rồi, váºn mệnh cuá»™c Ä‘á»i Ä‘ang chi phối Ä‘á»i em, em không còn biện pháp nà o nữa cả - Dung nghẹn lá»i - Sức em quá bé nhá» là m sao có thể chống chá»i được, anh Ä‘i Ä‘i, nếu không thấy em đến thì hãy quên em Ä‘i, hãy quên em Ä‘i anh nhé.
Nam nhìn Dung:
- Anh linh cảm rằng em đã quyết định không đến với anh, phải không em?
- Em không biết, chỉ biết rằng em vẫn yêu anh, yêu mãi mãi, một mai kia dầu cho có là vợ kẻ khác đi nữa, em cũng mãi mãi là của anh mà thôi, em sẽ không bao giỠphụ chà ng.
Nam nâng cằm Dung lên:
- Sao em lại nói chi những lá»i ly biệt như váºy hả Dung.
Dung nhắm mắt lại chỠđợị
- Anh hãy hôn em đi, anh Nam.
Nam hôn nhẹ lên môi Dung, hai tay xiết chặt lấy chà ng, những giá»t nước mắt nóng bá»ng, tạo vẻ mằn mặn trên môi Nam, Dung vẫn nằm gá»n trên tay chà ng.
- Anh Nam!
- Dung! em hãy tin tưởng anh, anh sẽ đợi em.
Dung nhắm chặt mắt lại thổn thức, tiếng đà n Ä‘ang độc tấu bản "Má»™ng Tưởng Khúc" vẫn vang lên trong thảm thiết, mãi đến khi bản nhạc đã hết Dung vẫn không muốn choà ng dáºy, nà ng sợ rằng những hình ảnh thá»±c tại sẽ tan biến đị Má»™t lúc sau, Dung run giá»ng:
- Mấy giỠrồi hả anh?
- Gần sáu giỠrồị
Dưới ánh sáng leo lét cá»§a chiếc báºt lá»a:
- Hãy để em nhìn rõ mặt anh lần cuốị
Những giá»t nước mắt vẫn Ä‘á»ng trên má Dung, vẻ chịu đựng tá»™t độ trên gương mặt trang trá»ng kia khiến chà ng xúc động. Ngá»n lá»a leo lét tắt dần khi đã cạn dầụ
- Thôi chúng ta vỠđi anh.
Ra khá»i quán café, những cÆ¡n gió lạnh thổi tạt và o ngưá»i khiến Dung rùng mình, trá»i đã tối rồi, bầu trá»i u ám cá»§a mùa đông cà ng khiến khung cảnh trở nên thê lương hÆ¡n.
- Chừng nà o anh sẽ đỉ - Dung há»á»‹
- Ngà y mai nà ỵ
- Sao nhanh quá váºá»· - Dung thở dà ị - Mai em không thể tiá»…n anh được, váºy thì hôm nay xin cho em nói lá»i gÄ©a biệt cùng anh. Anh có giáºn em không?
- Không bao giá»!
Dung dặn dò:
- Anh Nam, anh phải bảo trá»ng lấy thân, đừng hút thuốc uống rượu nhiá»u nữa nhé, hứa vá»›i em Ä‘i, nếu kiếp nà y em không thuá»™c vá» anh, thì xin hẹn ở kiếp sau váºy, phải không anh?
Äôi mắt Nam cÅ©ng rướm lệ.
- Em cứ tin anh, anh sẽ đợi em mãi mãị
Äến trước rạp Bá»u Cung, những ánh đèn neon rá»±c sáng, trước cá»a rạp nÆ¡i khung quảng cáo, lưa thưa má»™t đôi ngưá»i Ä‘ang đứng xem, Dung ngừng lại:
- Äứng lại Ä‘i anh - Dung nói - Lúc trước, khi xem hát đến cảnh chia ly cá»§a cặp tình nhân, em thấy ngưá»i con trai lặng lẽ đứng nhìn và o khung cá»a gian hà ng, trong khi nà ng lặng lẽ bá» Ä‘i, bây giá» anh hãy đứng đây, đừng ngoảnh mặt ra sau nhé, em vỠđây, xin vÄ©nh biệt anh.
Nam quay vội lại:
- Em vá» tháºt sao Dung?
- Không biết, thôi anh hãy nói vĩnh biệt em đi!
- VÄ©nh biệt! - Nam run giá»ng những giá»t nước mắt chá»±c trà o ra - Anh đã mất em, đã mất em tháºt rồị - Chà ng thẫn thá».
- VÄ©nh biệt! - Dung ùa chạy vá» nhà , đến trước đầu hẻm, quay lại nhìn, Nam vẫn còn đứng trong mà n đêm, chiếc bóng đổ dà i bên đưá»ng, hình bóng cao gầy, tháºt lặng lẽ, tháºt cô đơn. - VÄ©nh biệt tháºt rồi, ta sẽ không bao giá» nhìn thấy Nam nữạ - Dung lau vá»™i nước mắt bước vá» nhà .
Tà i sản của quykiemtu