 |
|

30-11-2008, 11:58 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 21
- Em gần như Ä‘iên lên - Eden xác nháºn - Em cứ gà o la hét. Ông ná»™i em đánh em hai lần. Em đã nổi Ä‘iên - cô nói để bênh vá»±c cho hà nh động cá»§a ông ná»™i cô
- Và có ngưá»i đã trông thấy ông ná»™i em đánh em - Kincade lắc đầu, anh nháºn thấy chuyện tai hại nà y đã có ẩn chứa nhiá»u yếu tố vô tá»™i - chÃnh vì thế mà có tin loan ra là ông ná»™i em đánh em tháºt tà n bạo để chứng tá» rằng Jeff đã có hà nh vi cưỡng hiếp em
- Dạ - Eden gáºt đầu - Khi em bình tÄ©nh trở lại, ông ná»™i em há»i chuyện gì đã xảy ra, em nói cho ông biết Jeff định hiếp em. Ông muốn biết lý do tại sao em lại đến gặp Jeff...
Má»›i há»i xong thì Vince từ trong nhà bước ra. Ông ná»™i bảo anh ấy dẫn em và o nhÃ
- Thì ra Vince đã vỠnhà rồi?
Cô ngần ngừ má»™t chốc má»›i gáºt đầu đáp:
- Vâng. Vince vá» nhà trước em và i phút. Anh ấy và Rebecca gây lá»™n nhau, cho nên anh đưa thẳng cô ấy vá», rồi anh vá» nhà . Sau đó, ông cảnh sát trưởng và ngưá»i phụ tá đến, rồi xe cứu thương đến. Lão Lot bèn thẩm vấn em..
- Lúc ấy Lot Williams đã là m cảnh sát trưởng rồi à ?
- Là m rồi. Lão cứ bảo em kể hoà i kể mãi chuyện đã xảy ra - Eden lắc đầu, cô kể lại chuyện lão ta cố bóp méo sá»± tháºt, muốn là m cho sá»± kiện xảy ra khác Ä‘i, muốn má»i việc xảy ra Ä‘á»u do lá»—i cá»§a cô, chÃnh cô đã tạo ra cái chết cá»§a Jeff, chÃnh cô cố ý giết chết Jeff
- Em không có luáºt sá»± đại diện à ? Lão ta có nói cho em biết là em có quyá»n có luáºt sư đại diện không?
- Có, lão có nói. Nhưng em nghÄ© em không cần luáºt sư, cho nên khi ông ná»™i em bảo em trả lá»i các câu há»i cá»§a lão ta, em trả lá»i. Äây không phải là má»™t vụ giết ngưá»i, em không biết lão ta nghÄ© sao mà lại nói thế
- Nhưng lão ta nói em đã giết ngưá»i
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói thế. Công Tước DePard cÅ©ng tin chắc như thế
- Không phải má»i ngưá»i Ä‘á»u tin thế. Há»™i thẩm Ä‘oà n tin em mÃ
- Äúng thế - Nụ cưá»i châm biếm nở trên môi cô má»™t hồi lâu
- Chuyện đã xong rồi, Eden !
- Chưa đâu ! - cô thở dà i - DePard không chịu để yên chuyện. Lão ta muốn em phải trả giá, muốn mãi
Cô thoa bà n tay lên cánh tay Ä‘ang giữ tấm chăn trÆ¡n, da trên cánh tay nổi ốc khi nhá»› đến tay cá»§a Jeff đặt lên ngưá»i cô. Cô lại cảm thấy ngưá»i nhá»›p nháp dÆ¡ bẩn, nhá»›p như và o cái đêm hôm ấy
- Em cần đi tắm vòi sen
Cô bước và o phòng tắm kế đấy. Kincade nhìn cánh cá»a buồng tắm đóng lại. Anh nghe tiếng khoá cá»a kêu cách, và đứng yên má»™t hồi lâu. Anh nghÄ© chắc còn có nhiá»u chuyện khác nữa ngoà i chuyện Eden đã kể cho anh nghe, nhưng cứ đợi đấy đã. Anh Ä‘i đến cá»a sổ, kéo tấm mà n mở ra để cho ánh mặt trá»i lùa và o phòng
Anh nhìn xuống dòng xe cô chạy dưới đưá»ng phố. Vince chắc ở đâu đó ngoà i phố, nhưng đây là lần đầu tiên trong khoảng thá»i gian dà i, khá dà i. Vince không là m anh báºn tâm. Mà chÃnh Eden má»›i là m cho anh báºn tâm. Anh đã tá»± nhá»§, anh không nên lo lắng gì đến chuyện xảy ra cho cô, nhưng không được, muá»™n quá rồi. Anh đã quan tâm đến cô rồi
Cá»a buồng tắm đóng lại là m cho tiếng nước tuôn ra ở vòi sen nghe nhá» Ä‘i, không à o à o mà chỉ xeo xeo nho nhá». Nghe tiếng nước chảy, Kincade bá»—ng hình dung ra cảnh Eden đứng duá»›i các tia nước vòi sen, hai tay đưa cao, mặt ngẩng hứng lấy là n nước Ä‘ang phun xuống khắp ngưá»i cô
Anh mÃm môi lại, vẻ căng thẳng, hằn há»c, bắp thịt ở hà m ở má giáºt giáºt. Anh bá»±c bá»™i quay Ä‘i khá»i cá»a sổ, bước ra cá»a, trước khi ra, anh dừng lại lượm lấy số áo quần dÆ¡ trên ná»n nhÃ
Mưá»i phút sau, anh không nghe có tiếng nước chảy ở vòi sen nữa. Kincade mặc áo quần chỉnh tá», áo sÆ¡ mi sạch sẽ bá» và o quần Jeans, miệng ngáºm xì gà . Má»™t là n khói xanh cuồn cuá»™n bay lên ở đầu Ä‘iếu thuốc. Khi anh từ từ thả bá»™ Ä‘i quanh trong phòng khách cá»§a căn há»™, nhá» tấm thảm bằng vải nhung mịn mà ng, nên không nghe tiếng á»§ng nện trên ná»n nhÃ
Tiếng chuông Ä‘iện thoại vang lên khiến anh dừng lại. Anh vá»™i bước đến cái bà n là m việc nhấc ống nghe lên. Giá»ng cá»§a Sắt Rỉ cất lên ở đầu dây bên kia:
- Chà o, Kincade đấy hả, tôi đây. Có gì may mắn không?
- Không, còn anh?
- CÅ©ng như anh. Tôi đã há»i nhiá»u nÆ¡i. Tôi nghÄ© con mồi cá»§a ta là khách thưá»ng xuyên cá»§a thà nh phố nà y, vì có ngưá»i biết rõ hắn. Tôi tin chắc như thế
Kincade cố nghĩ xem ai lại biết hắn. Nhưng nghĩ không ra
- Ngưá»i ấy là ai? Chúng ta có thể tìm ra hắn được không?
- Hắn là má»™t tay là m nghỠđánh bà i cà o ở khách sạn Nugget, hắn là m ca đêm. Tên hắn là Max, hay đại loại như thế. Hắn cao gần 1mét 8, nguá»i mảnh khảnh... nặng khoảng 70 ký, tóc Ä‘en, rẽ đưá»ng ngôi ở giữa, chải láng mượt ra sau. Hắn để bá»™ râu cá chốt dà i. Cô bồi bà n ở quán cốc tây nói chúng ta sẽ dá»… dà ng nháºn ra hắn lắm. Chỉ nhìn ai giống tà i tá» Snidely Whiplash là chÃnh hắn đấy
- Thế thì dá»…. Có lẽ quá dá»… - Kincade để Ä‘iếu xì gà xuống cái gạt tà n, rồi ghi vắn tắt và i hà ng lên táºp giấy ghi chép do khách sạn cung cấp
- Äúng, tôi thấy thế. Nhưng không có gì bảo đảm Vince đã tiếp xúc vá»›i thằng cha nà y khi hắn và o thà nh phố. Äấy, cho nên vẫn không có gì chắc chắn là Vince Ä‘ang còn ở Reno
- Tôi có linh cảm hắn còn ở đây
- Rồi sẽ biết. Tôi đã gá»i Ä‘iện đến các khách sạn ở ná»™i thà nh có, dá»c đưá»ng ngoại thà nh có, chỉ trừ khu phố anh ở. Hắn không đăng ký và o khách sạn ở đấy đâu, Ãt ra thì hắn cÅ©ng không đăng ký tên tháºt cá»§a hắn
- Äiá»u đó không là m tôi ngạc nhiên
- Tôi cũng thế - Sắt Rỉ đáp - Cho nên tôi có kế hoạch đến Nugget và o ca đêm, để xem Vince có đến tiếp xúc với thằng cha Max nà y không
- Tôi sẽ đến gặp anh ở đấy
- Nếu tôi là anh, thì tôi không là m thế. Thế nà o Vince cÅ©ng đỠphòng anh, nhưng hắn không ngá» tá»›i. Tôi tÃnh như thế nà y, nếu hắn không có mặt ở Nugget, có lẽ tôi sẽ nhá» bạn hắn cho tôi số Ä‘iện thoại nÆ¡i hắn Ä‘ang ở. Hy vá»ng như thế nà y hắn sẽ chẳng nghi ngá» gì hết
Kincade đà nh phải bằng lòng
- Có lẽ như thế là hay nhất
- Tôi nghÄ© thế. Váºy anh cứ ở tại khách sạn Ä‘i, nếu tôi tìm ra manh mối, tôi sẽ báo cho anh ngay
- Tốt quá
- Bây giá» tôi phải Ä‘i ngá»§ khoảng hai giá» - Sắt Rỉ nói rồi cho Kincade biết số Ä‘iện thoại ở khách sạn bên vệ đưá»ng nÆ¡i anh Ä‘ang ở - Hẹn nói chuyện vá»›i anh sau. Hãy cẩn tháºn đấy
- Anh cũng thế - Kincade gác máy
- Äiện thoại cá»§a ngưá»i hợp tác vá»›i anh phải không?
Anh quay lại. Eden đứng trên ngưỡng cá»a phòng ngá»§, tóc vẫn còn ướt, chiếc áo choà ng bằng vải hoa cá»§a khách sạn bó quanh ngưá»i, mặt mà y đã kỳ cá» sạch sẽ, tươi rói. Anh đáp:
- Của Sắt Rỉ - Kincade xé tỠgiấy có ghi chép, xếp lại, bỠvà o túi trên áo sơ mi
- Anh ấy đã tìm ra Vince rồi à ? - Cô vẫn đứng yên bất động, vẻ mặt căng thẳng. Thái độ của cô cho Kincade biết rằng cô cũng tin anh trai cô vẫn còn ở tại Reno
- Chưa - anh nhìn cô chăm chú má»™t hồi lâu, rồi há»i - Em có biết có ai tên Max không?
- Max à ? - cô lặp lại vá»›i vẻ như cô biết ngưá»i nà y có tầm quan trá»ng ghê lắm
- Äúng, tên Max
- Không, em không biết tên nà y. Có phải Vince quan vá»›i ngưá»i nà y không? - cô nghẹo đầu vá» má»™t bên, há»i
Kincade cưá»i
- Eden, anh không thÃch chÆ¡i xì phé vá»›i em. Thỉnh thoảng em đừng để lá»™ chân tướng ra nhé
Nhưng chÃnh việc cô không để lá»™ phản ứng hiện ra mặt má»›i là m cho anh phân vân. Phải chăng cô không biết ai tên Max nà y, tại sao cô lại dấu giếm?
- Em không biết anh nói cái gì hết
- Tháºt không biết à ? - anh nhướng mà y há»i, vẻ thÃch thú
- Không, em... - cô dừng lại vì có tiếng gõ cá»a
- Nhân viên phục vụ đây - có tiếng nói ở bên ngoà i
- Anh đã gá»i mang thức ăn sáng lên. Anh nghÄ© chắc là em đói rồi - Kincade bước ra cá»a
Má»™t ngưá»i bồi bà n mặc vét tông trắng đẩy chiếc xe thức ăn và o phòng
- Xin chà o ông Harris. Tháºt sung sướng gặp lại ông ở đây. Xin chúc ông má»™t ngà y vui chÆ¡i tuyệt vá»i - Anh ta trông thấy Eden ở ngưỡng cá»a, cưá»i tươi chà o cô - Xin chà o bà - cô gáºt đầu đáp lại vừa tay lên nắm chặt hai tà áo khoác trên ngá»±c gần cổ - Ông muốn tôi để thức ăn ở đâu, ông Harris?
- Äể trên ấy cho tiện - Kincade chỉ má»™t chá»— rá»™ng rãi gần bà n là m việc
- Dạ - anh ta gáºt đầu rồi đẩy chiếc xe đến đấy vá»›i hai bà n tay là nh nghá», anh bồi dá»n bà n ra, sắp xếp ngay ngắn các thứ trên bà n rồi lấy thức ăn nóng hổi trong lò ở dưới cái xe đẩy ra. Mùi thịt chiên giòn, mùi cà phê má»›i pha, mùi bánh mì nướng thÆ¡m ngát cả phòng khách.
- Ông cần tôi rót cà phê ra không, thưa ông Harris?
- Chúng tôi là m lấy được rồi - Kincade ký và o tỠhoá đơn rồi đưa lại cho anh ta - cám ơn anh
- Không sao. Khi nà o ông bà dùng xong xin cứ gá»i cho biết, chúng tôi sẽ lên dá»n dẹp sạch sẽ ngay - anh bồi Ä‘i ra phÃa cá»a - Chúc ông bà ngon miệng
Kincade khoá cá»a, quay và o. Eden vẫn đứng ở ngưỡng cá»a phòng ngá»§. Anh nói :
- Nên đến ăn kẻo nguội - Nói xong, anh kéo ghế ngồi xuống
Eden bước đến, ngồi và o chỗ, đưa mắt nhìn khắp đồ đạc trên bà n, để ý đến cái khăn bà n trắng, ly tách có chân bằng thuỷ tinh, lỠrắc tiêu muốn cá nhân, và một bình thấp bằng thuỷ tinh với một đóa hoa hồng và một cà nh lá non
Cô đưa tay sá» cánh hồng nhung, há»i anh :
- Khi anh gá»i mang bữa ăn lên phòng, há» thưá»ng bà y biện như thế nà y à ?
- Ở những khách sạn sang há» má»›i là m - anh thá» Æ¡ đưa mắt nhìn qua bà n, cố nhìn vẻ ngạc nhiên trong đôi mắt cô. Anh đã sống quá nhiá»u năm tại các khách sạn. Cho nên những thứ sang trá»ng như thế nà y đối vá»›i anh không lạ lùng gì, không là m anh ngạc nhiên
- Tuyệt quá - cô mở cái khăn mà u hoa cà ra và trải lên đùi
- Äúng thế - Kincade cắt trứng tráng. Mùi gia vị bốc lên thÆ¡m ngát. Mùi thÆ¡m nhắc anh nghÄ© đến Eden, bá» ngoà i cô dịu dà ng xinh đẹp, bên trong lại ấm áp bất ngá». Sau khi thấy cô ăn má»™t miếng, anh há»i - Trứng tráng ngon không?
- Rất ngon. Mà anh nói đúng... em đói meo
- Anh nghĩ chắc thế nà o em cũng đói meo. Vì anh cũng đói
Khi thấy cô chỉ gáºt đầu không nói năng gì, Kincade cÅ©ng giữ im lặng má»™t hồi để ăn cho dịu bá»›t cÆ¡n đói, rồi má»›i nói tiếp
- Em muốn kể tiếp cho anh nghe chuyện xảy ra không?
- Kể tiếp à ? - Eden giáºt mình khi nghe anh há»i, cô nhìn lên
- Ừ, kể tiếp cho hết. Theo như em kể thì không có bằng chứng gì cụ thể để buộc em tội sát nhân được. Nghi ngỠkhông đủ. Mà phải có gì hơn nữa mới buộc tội được
Kincade phết mứt dâu lên một lát bánh mì nướng và đưa cho cô
- Có Rebecca Sander đấy - cô đáp, rồi giải thÃch thêm - má»™t phụ tá cảnh sát trưởng đã thấy Jeff Ä‘i vá»›i cô ta và o đêm ấy. Thì ra Rebecca đã là m cho má»i ngưá»i, kể cả bố cô ta, tin rằng đêm ấy cô ta đã cặp bồ vá»›i Jeff, chứ không phải Vince. Và khi cảnh sát trưởng há»i đến cô ta, cô ta cÅ©ng nói như thế. Sau khi cô biết Jeff đã chết, cô ta đã rêu rao rằng Vince và em đã nhảy và o phá đám há».... và em đã Ä‘au khổ, ghen tuông vì Jeff Ä‘i vá»›i cô ta. Cô ta đã tuyên bố là Jeff đã năn nỉ cô ta để cho Vince chở cô ta vá» nhà để hắn an á»§i em
- Và khi Vince nói khác đi, cảnh sát trưởng quả quyết anh ta nói láo để che chở cho em - Kincade nói
- Rebecca được má»i ngưá»i tin - Eden xé má»™t miếng bánh mì đưa lên miệng ăn - dù sao thì em nghÄ© là ngưá»i ta muốn tin cô ấy
- Váºy thì chuyện gì đã xảy ra? Có phải cuối cùng Rebecca nói khác Ä‘i?
- Anh đùa sao? - Lần đầu tiên Eden tỠthái độ gay gắt - cô ta thấy bám và o chuyện cô đã nói sẽ có lợi cho cô ta vô cùng
Kincade nhăn mặt và o:
- Em nói thế nghĩa là sao?
- Em muốn nói sau má»™t tháng kể từ ngà y Jeff chết, bố cá»§a Rebecca đã giải phẫu nhiá»u lần, tiá»n việc phà đá»u do DePard chi trả. Sau đó má»™t thá»i gian ngắn, nhà cá»a cá»§a hỠđược sÆ¡n quét sá»a sang lại, con cái trong nhà có áo quần má»›i để Ä‘i há»c, và Rebecca có má»™t chiếc xe hÆ¡i má»›i, lá»›n, để đưa bố cô ta lui tá»›i bác sÄ© kiểm tra tình trạng sức khoẻ và chữa chạy, tất cả tiá»n bạc Ä‘á»u nhá» cả và o DePard. Cô ta đã tìm ra được má» bạc, cô ta quyết khai thác đến cùng mà - Eden dùng nÄ©a xóc trứng - Cho dù cô ta có muốn, cô ta cÅ©ng không thể nói sá»± thá»±c được. Câu chuyện đã Ä‘i quá xa rồi - cô lắc đầu khi nhá»› lại chuyện cÅ© và cố giữ bình tÄ©nh khá»i phải run lên - nếu cô ta là m chứng chống lại em ở toà thì bây giá» có lẽ em đã ở tù rồi
- Cô ấy không là m chứng à ?
- Không. Cô ta chết trong má»™t tai nạn xe hÆ¡i hai tháng trước ngà y em ra toÃ
- Chuyện gì đã xảy ra khi em gặp riêng với DePard?
Cô để rơi cái nĩa xuống dĩa kêu một tiếng keng:
- Là m sao anh biết được chuyện nà y
- Anh chỉ suy luáºn thôi - Kincade bưng cái bình thá»§y đựng cà phê lên rót ra hai tách cho hai ngưá»i - Anh nghÄ© nếu anh là DePard, còn em bị tố đã giết em trai anh và ông cảnh sát trưởng lại là em há» cá»§a anh, thì thế nà o anh cÅ©ng yêu cầu gặp mặt tay đôi vá»›i em
- Lão ta là m thế tháºt - Eden xác nháºn - Ngay buổi sáng sau khi Jeff chết, trong khi em còn ở trong tù
Trong phòng giam nhá» chỉ có độc má»™t ngá»n đèn tròn trÆ¡ trá»i bá»c trong cái lồng dây thép chiếu ra ánh sáng và ng vá»t khắp phòng. Eden Ä‘i quanh mãi trong căn phòng tù túng cháºt hẹp nà y từ khi cô bị nhốt và o đây và nguy hiểm thay là tâm trà cô đã gần vượt qua mức độ bình thưá»ng. Bây giá» thì cô ngồi xuống, tréo hai chân và o nhau, giữa chiếc giưá»ng thô, hai tay ôm chặt lấy eo
Ngưá»i đà n bà ở phòng giam bên cạnh rên lên ầm Ä©, chị ta đã rên gần suốt đêm má»—i khi không má»a hay là la hét những câu tục tÄ©u và o mặt nhân viên canh gác. Chị ta bá»›t Ä‘au nhiá»u giá» rồi, nhưng mùi bệnh hoạn vẫn còn phảng phất trong không khÃ
Trong khung cảnh xa lạ cá»§a nhà tù, ồn à o, và cÆ¡n ác má»™ng vừa xảy ra cho cô, không tà i nà o cô chợp mắt cho được. Eden mệt má»i, lo sợ, thần kinh căng thẳng tá»™t độ. Bây giá» là lần đầu tiên hai hà ng lệ trà o trên mi cô, cô nhấp nháy cho nuá»›c mắt chảy Ä‘i
Có tiếng then cà i cá»a kêu lách cách, tiếng then mở ra là m cho Eden rùng mình tưởng chừng như má»™t luồng Ä‘iện cao thế Ä‘ang chạy qua ngưá»i cô. Ná»a mừng ná»a sợ, cô đưa mắt nhìn cánh cá»a chắn ngang giữa cách phòng giam vá»›i các phòng là m việc trong nhà tù. Cánh cá»a sắt nặng ná» mở ra. Lot Williams bước và o, tiếng đến phòng giam cá»§a cô, bước chân vang lên như âm thanh vang cá»§a Ä‘iá»m xấu. Không nói má»™t tiếng, ông ta tra chìa khoá và o cá»a phòng giam cá»§a cô
Láºp tức cô bước xuống giưá»ng há»i:
- Tôi được tha hay không? Bây giỠtôi vỠnhà được chứ?
- Ở yên đấy - ông ta ra lệnh và Eden dừng lại ngay khi nghe giá»ng gay gắt cá»§a ông ta. Thấy thế ông ta lấy là m hà i lòng, mở cá»a phòng giam ra dấu cho cô bước tá»›i - Cô có khách
Cô mỉm cưá»i khoan khoái, nói:
- Ông ná»™i tôi phải không? chắc ông tôi đến Ä‘em tôi vá» nhÃ
Williams nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng như bảo cô im đi
- Äi theo tôi
Ông ta nắm cánh tay trên cá»§a cô đẩy cô bước Ä‘i trước. Khoá cá»a xong, ông ta dẫn cô Ä‘i dá»c theo mấy dãy hà nh lang, rồi giáºt tay cô dừng lại trước má»™t cánh cá»a không có bảng ghi gì hết. Vẫn nắm chặt cánh tay cô, ông ta xoay ngưá»i quay nắm cá»a, đẩy cá»a mở và o phÃa trong
- Và o đây - ông ta nói rồi đẩy cô và o trong.
Ãnh mặt trá»i trà n ngáºp cả căn phòng, ánh sáng chói chang là m cô chói mắt sau nhiá»u giá» ngồi trong phòng giam tối tăm. Cô nghiêng mặt tránh ánh mặt trá»i và lấy tay che bá»›t ánh sáng chiếu và o mắt, vừa liếc mắt nhìn thấy má»™t cái bà n giấy bằng gá»— lá»›n và má»™t cái ghế ở phÃa sau không có ngưá»i ngồi
- Tôi đợi ở ngoà i, khi nà o xong, hãy cho tôi biết - ông cảnh sát trưởng nói
Eden cứ tưởng ông ta nói vá»›i cô, cho nên khi nghe tiếng cá»a đóng, cô liá»n nhìn lui. Rồi bá»—ng cô ngá»i thấy mùi nước hoa đà n ông thÆ¡m phức, cô quay ngưá»i lại và cô hoảng hốt khi thấy công tước DePard
Lão ta nhìn trả cô. Mặt DePard hằn lên những nét Ä‘au đớn, cặp mắt lão ta tối sầm phẫn uất. Lão đứng bất động gần má»™t góc bà n. Eden cảm thấy ánh mắt cá»§a lão ta đầy háºn thù Ä‘ang hằn há»c hướng và o cô
- Má»i ngồi, cô Rossiter - lão chìa má»™t bà n tay, lòng bà n tay ngá»a lên bà n, chỉ má»™t cái ghế gá»— có lưng dá»±a thẳng
Cô không muốn gặp mặt lão ta, cô muốn bá» chạy. Nhưng cô buá»™c phải bước đến ghế, ngồi xuống mưá»i ngón tay Ä‘ang nhau để trước bụng
Cô biết DePard rất đau đớn vì cái chết của Jeff, cho nên cô thấy cần phải nói cái gì đấy
- Tôi... tôi rất lấy là m tiếc - cô lên tiếng
- Cô đừng nuối tiếc cái gì hế t. Äừng tiếc chút nà o hết ! - công tước đáp nhanh.
CÆ¡n giáºn dữ vì Ä‘au đớn trong lòng lão bùng ra. Lão cố gắng hết sức chỉ cho cô thấy má»™t xấp giấy để trên bà n
- Cảnh sát trưởng Williams đã cho tôi Ä‘á»c lá»i khai rất hấp dẫn cá»§a cô vá» vụ việc xảy ra đêm qua - Lão nhìn tá» giấy có ghi chép trên tay rồi lại nhìn cô
Cô ước chi mình nhá» bé lại để thu mình trốn và o má»™t xó xỉnh nà o đấy cho đến khi tất cả chuyện nà y trôi qua. Lạy Chúa, xin Chúa phù há»™, cô không muốn trả lá»i lão
DePard đưa tỠgiấy có ghi chép lên, chỉ và o và nói tiếp
- Chắc cô vì quá dao động mà khai như thế nà y. Tháºt dá»… hiểu khi thấy cô khai sai vấn đỠvì chắc cô đã quá sợ, quá kinh hoà ng. Nà y cô Rossiter, tôi biết cô đã khai không đúng sá»± thá»±c
Cô kinh hoà ng đến nghẹn cả há»ng, nhưng cô vẫn cố đáp:
- Ông nói thế là sao? Ai nói với ông như thế?
- Ông cảnh sát trưởng đã nói chuyện vá»›i Rebecca Saunders. ChÃnh cô ấy má»›i là nguá»i cặp bồ vá»›i Jeff đêm qua, chứ không phải cô
- Không, cô ấy cặp bồ vá»›i anh tôi. Äúng là Jeff đã đón cô ấy, nhưng...
- Thôi, cô ấy không có lý do gì để nói dối, còn cô thì chắc chắn cô là ngưá»i nói dối. Vì thế cô đã dá»±ng đứng câu chuyện láo khoét nà y lên, cho rằng em trai tôi đã cô hãm hiếp cô
- Anh ta là m thế tháºt đấy - Eden khăng khăng cãi lại - anh ta đánh tôi, đè tôi xuống và cố...
- Tháºt là láo khoét tồi tệ - Lão hét lên giáºn dữ, hai bà n tay to tướng báºm lại hai bên hông - Jeff không Ä‘á»i nà o xúc phạm đến phụ nữ. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết thế - lão cố giữ bình tÄ©nh - Nói tháºt cho cô biết, bất cứ phụ nữa nà o cÅ©ng Ä‘á»u muốn nằm ngá»a giang chân ra cho em tôi hết, Jeff biết rõ như thế. Nó cần gì phải hãm hiếp ai
- Nhưng hắn đã hiếp tôi - Eden cảm thấy hoà n toà n bất lá»±c, cô cố gắng hết mình để khá»i phải báºt khóc - Ông không biết sao? tôi đâu muốn hắn chết. Tôi đã cố cứu hắn. Tôi có là m sao có ngưá»i giúp tôi để cứu hắn
- Nhưng cô đã thất bại, Jeff đã chết - DePard đáp, cá»™c cằn và gay gắt - Tất cả má»i chuyện luyến tiếc và ân háºn trên cõi Ä‘á»i nà y Ä‘á»u không là m cho nó sống lại được. Nhưng nếu cô tháºt tình lấy là m luyến tiếc cho việc cô đã là m, thì xin cô đừng huá»· hoại danh tiếng cá»§a nó vì những lá»i láo khoét cá»§a cô
- Lá»i tôi nói không phải láo
- Láo đấy, tôi có thể chứng minh cho cô thấy. Nếu cô cứ khăng khăng nói láo bỉ ổi, thì chÃnh cô là ngưá»i sẽ bị tai hoạ. Cô có hiểu tôi không?
Khi kể chuyện, đôi mắt của Eden đăm đăm nhìn và o qúa khứ xa xăm, bỗng trở lên sinh động, cô quay sang nhìn Kincade, rồi đột nhiên nhìn đi chỗ khác. Cô lại nói tiếp:
- Giá»ng nói cá»§a lão ta nói cà ng lúc cà ng to, mặt cá»§a lão ta cà ng lúc cà ng trở nên giáºn dữ. Sau khi thấy em không bằng lòng, lão lại cà ng lên án, lặng mạ em, dá»a dẫm, kịch liệt hÆ¡n nữa. Em liá»n la lại, nói vá»›i lão rằng lão đừng nghÄ© mình già u có và quyết thế mà có thể mua chuá»™c được em và hăm doạ em. Em còn nói đến nhiá»u chuyện khác nữa do lão á»· già u có và quyá»n thế. Em má»›i 17 tuổi, bị áp chế… và lúc bấy giá» em thấy em lý tưởng má»™t cách kinh khá»§ng. Em nghÄ© là sá»± tháºt sẽ bà o chữa cho em
- Trong một xã hội lý tưởng mới có chuyện như thế - Kincade vừa bưng tách cà phê lên miệng vừa nói
- Thế thì xã há»™i nà y không lý tưởng sao? - Eden chua chát đốp lại rồi cô thở dà i - dù sao thì sau khi ông cảnh sát trưởng dẫn em vá» lại phòng giam, em chỉ còn biết khóc ngất cho đến khi ngá»§ thiếp Ä‘i. Mấy giá» sau, khi em đứng dáºy, thì câu chuyện đã được tung ra ngoà i
- Và không cần nói, DePard đã rút lui lá»i đỠnghị
- Äúng, nhá»› lại. Em thấy đáng ra em nên chấp nháºn chuyện đó thì hÆ¡n. Nếu em chấp nháºn, chắc em sẽ thoát khá»i cảnh bị chá»i bá»›i nguyá»n rá»§a và khá»i mang tiếng tăm không hay ở toà án. Chắc em sẽ được sống tá»± do chứ không bị DePard thưá»ng xuyên quấy rầy má»—i khi có chuyện nà y chuyện ná»... như là ...
Cô không nói tiếp hết câu
- Từ thâm tâm, anh có cảm giác là em thá»±c sá»± không ân háºn việc em không chấp nháºn ý kiến cá»§a lão
- Äúng, em không ân háºn tháºt. Nói láo là m cho ta khó sống - Cô để khăn ăn lên bà n - bữa ăn tháºt ngon. Xin lá»—i anh, em cần Ä‘i sấy tóc cho khô và mặc lại quần áo
Khi cô bước Ä‘i, Kincade cÅ©ng đứng dáºy. Anh đứng yên trong lúc cô bước qua phòng. Khi cô biến mất trong phòng ngá»§, anh bước đến ghế dá»±a, lấy bao hà ng anh đã để đó từ trước, rồi bước đến phÃa cá»a
Vừa lúc anh đến cá»a, cô mở cá»a ra
- Ão quần cá»§a em đâu?
- Ão quần dÆ¡ hết rồi, anh đã mang Ä‘i giặt á»§i. Sáu giá» tối nay há» sẽ Ä‘em đến. Trong lúc chỠđợi, em mặc tạm đồ nà y - Anh đưa cái bao đựng hà ng cho cô - anh đã Ä‘oán kÃch cỡ cá»§a em, nhưng anh tin sẽ vừa đấy. Nếu có gì không vừa, anh Ä‘i đổi lại cho
- Anh mua quần áo cho em à ? - Cô tỠra quá ngạc nhiên
- Anh nghÄ© chắc em không muốn ngồi nhà suốt buổi chiá»u vá»›i cái áo ngá»§ ấy - anh trả lá»i vá»›i nụ cưá»i trêu chá»c trên môi - Thôi, Ä‘i mặc thá» Ä‘i, xem có vừa không
Mưá»i lăm phút sau, Eden bước ra khá»i phòng ngá»§, trông rất yểu Ä‘iệu duyên dáng. Chiếc áo dà i Kincade chá»n mua bằng vải dệt kim đơn giản, mà u xanh da trá»i, có thắt lưng giữa eo, hai ống tay áo láºt lên và phần váy ở dưới thì xòe rá»™ng ra
- Trông ra sao? - cô đứng trước mặt anh
Kincade đưa mắt ngắm nhìn thà nh quả của mình. Anh đáp:
- Ão đẹp mà ngưá»i lại xinh. Em cảm thấy thế nà o?
- Khác anh - Eden cảm thấy mặc áo nà y cô trông yểu Ä‘iệu, yếu Ä‘uối. Cô cảm thấy không thÃch lắm - Thá»±c tế là em không mặc áo dà i mang già y cao gót kể từ khi… - Cô tháºn trá»ng không nói hết câu
- Từ khi xảy ra vụ án đúng không? - Kincade Ä‘oán há»i
- Äúng - cô đưa tay vuốt trước áo vá»›i dáng Ä‘iệu ngượng ngùng - Tại sao anh lại mua áo dà i? tại sao anh không mua quần Jeans hay quần lao động vá»›i áo cụt
- Có ba lý do. Mua áo dà i, anh khá»i lo vá» chiá»u dà i, chiếc thắt lưng sẽ Ä‘iá»u chỉnh được kÃch cỡ, và lý do cuối cùng là hoà n toà n vì anh Ãch ká»·. Khi má»™t phụ nữ có cặp chân đẹp như em mà che trong quần Jeans thì tháºt có tá»™i
Nếu Eden là loại ngưá»i hay cả thẹn thì bây giá» Kincade chắc sẽ thấy hai má cô á»ng hồng ngay. Và quả váºy, má cô á»ng hồng, trông cô lại cà ng lúng túng và lo âu
Kincade cầm mÅ© lên, há»i:
- Ta sẵn sà ng đi rồi chứ?
Eden không đáp, chỉ việc bước theo anh. Cô nói:
- Em chắc chúng ta lại đi khắp các sòng bà i để tìm Vince
- Sắt Rỉ là m công việc ấy. Anh trai em sẽ canh chừng anh, nhưng không canh chừng anh ấy. Anh tÃnh chúng ta Ä‘i dạo mát má»™t vòng chÆ¡i.
|

30-11-2008, 11:58 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 22
Hai ngưá»i Ä‘i bên nhau ra khá»i khách sạn, liá»n gặp má»™t cÆ¡n gió xoáy nổi lên. CÆ¡n gió thổi tung gấu áo cá»§a Eden lên, lồng và o trong, muốn hất cả váy lên mặt cô. Eden vá»™i và ng kéo váy xuống. CÆ¡n gió quét lên mặt đưá»ng phố, nghịch ngợm đùa giỡn.
Eden liếc mắt nhìn Kincade, cô thấy ánh mắt anh sáng lên tinh nghịch, thản nhiên. Cô bèn lên tiếng công kÃch việc chá»n áo cá»§a anh:
- Khi em mặc quần jeans thì chuyện như thế nà y không bao giỠxảy ra.
- Tá»™i nghiệp chưa! – anh nói lè nhè rồi mở cá»a xe cho cô.
Cô cưá»i đáp lại, vẻ ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì cô không ngá» cô lại vui chÆ¡i thoải mái vá»›i Kincade được như thế nà y. Äã quá lâu, cô không được sống vui vẻ vá»›i ai ngoà i Vince. Eden không muốn tìm xem cặn kẽ lý do tại sao cô lại thấy mình thoải mái khi Ä‘i vá»›i Kincade như thế nà y. Có thể giây phút vui chÆ¡i không lâu lắm, cho nên cô muốn thừa cÆ¡ để vui thÃch.
Kincade lái xe đến một công viên của thà nh phố chỉ cách trung tâm Reno một đoạn ngắn và anh đi thẳng đến một khu vực trong công viên có xe quay cho thiếu niên chơi. Vé nắm trong tay, anh dẫn Eden đến khu ngựa gỗ quay.
Nhá» anh đã tạo được nhiá»u tiến bá»™ đáng kể vá» mặt tình cảm, cho nên Eden không phản đối khi anh nâng cô lên ngồi trên má»™t con ngá»±a gá»— quay. Hai ngưá»i quay quanh, âm nhạc trong máy ghi âm phát ra vui tươi quanh há». Sau đó, hỠăn kẹo kéo và cưá»i vang vì đưá»ng phai phẩm hồng dÃnh và o tay và o mặt há». Há» nhìn những em bé ngồi vá»›i tư thế tháºt buồn cưá»i và có má»™t thanh niên mắt tròn xoe lên rất kỳ cục khi Ä‘i xe lá»a tà hon chạy trong công viên lần đầu tiên. Sau đó, há» xách những bao bắp rang Ä‘i đến hồ để cho vịt ăn.
Kincade dà nh hết thì giỠđể nhìn Eden. Những con vịt bu quanh cô, vá»— cánh, miệng kêu cạp cạp đòi ăn. Eden cưá»i trước sá»± tham ăn cá»§a chúng, cô tung bắp cho chúng ăn, bảo đảm cho những con rụt rè tụt lại đằng sau cÅ©ng nháºn được phần ăn háºu hÄ© và cô quỳ xuống để cho những con dạn dÄ© ăn ngay trong tay cô,
Anh nhìn nụ cưá»i trên môi cô, nhìn vẻ vô tư lá»± trên mặt cô. ChÃnh anh đã tạo nên hình ảnh nà y. Nhiá»u thứ tình cảm nảy nở trong lòng anh. Tá»± hà o có, và ham muốn có.
Khi Eden vét hết những hạt bắp cuối cùng trong đáy bao, thì Kincade cho biết bao anh cũng hết.
- Xin lá»—i các chú, hết sạch rồi. – Cô đứng thẳng ngưá»i lên, xếp cái bao lại. – Các chú phải đợi có ngưá»i khác rá»™ng lượng hÆ¡n đến cho ăn.
LÅ© vịt liá»n cúi đầu tìm kiếm dưới đất để xem có những hạt nà o vung vãi mà chúng đã bá» sót không. Eden quay qua Kincade, phÃa sau cô, ánh mặt trá»i chiếu lên mặt hồ phẳng lặng, cô nói:
- Những con quỷ tham ăn phải không?
- Lại còn ồn à o nữa chứ. – Kincade vừa nói vừa nhìn bầy vịt lạch bạch chạy đến má»™t cáºu bé tóc và ng bốn tuổi cầm má»™t bao bắp trên tay, miệng kêu cạp cạp vang lên.
- Rất ồn - Eden đồng ý - Nhưng vẫn vui.
- Äúng thế
Nhưng Kincade biết anh không thÃch trò chÆ¡i nà y vá»›i cùng nguyên nhân như cô. Khi hai ngưá»i Ä‘i khá»i hồ, gót già y cao cá»§a cô lún và o đất má»m khiến cô lảo đảo mất thăng băng. Trước khi cô gượng lại được thì anh đã chụp lấy cô, lôi cô và o ngưá»i anh.
Eden nắm hai vai anh cho khá»i té, cô nhìn lên và nụ cưá»i vụt tắt trên môi khi thấy anh Ä‘ang nhìn mình. Cô cảm thấy trái tim Ä‘áºp thình thịch trong lồng ngá»±c mình. Khi hai tay anh trượt ra sau lưng cô thì miệng anh cÅ©ng cà phá»›t lên khóe môi cô. Eden quay đầu để cho miệng anh trượt lên má, lòng cô rạo rá»±c, vừa lo sợ vừa ham muốn.
- Em thÆ¡m ngon như kẹo kéo váºy. – Anh lướt nhẹ đôi môi trên tai cô, cảm thấy cô rùng mình và mấy ngón tay cô bấu chặt và o áo anh. Anh khẽ gá»i:
- Eden!
Cô buá»™c lòng phải nhìn anh. Cô có thói quen là dám nhìn thẳng và o má»i việc chứ không chạy trốn. Äâu đó sau lưng há» có tiếng cưá»i khúc khÃch khoái trá cá»§a má»™t em bé, nhưng tiếng cưá»i nhá» dần rồi tắt hắn.
Anh đưa tay vuốt ve dá»c sau lưng cô.
- Anh không là m em đau đâu.
Anh cưá»i, còn cô thì lặng cả ngưá»i, tim Ä‘áºp mạnh, hụt hÆ¡i khi anh nghiêng ngưá»i áp môi lên môi cô. Khi anh dá»— dà nh cô hé môi ra, cô thưởng thức được vị đưá»ng, khói thuốc và hÆ¡i ấm nÆ¡i anh. Dá»— dà nh. Bảo đảm là cô không bị ép buá»™c vì võ lá»±c, vì năn nỉ. Nhưng cô đã run run vì dục vá»ng trong ngưá»i gây nên, lòng dục mà cô đã cố đè sâu xuống táºn đáy lòng.
Kincade cứ Ä‘eo đẳng mãi lòng Ä‘am mê cô. Cô cần cái gì đấy nhiá»u hÆ¡n lòng dục, và anh cho cô cái gì đó nhiá»u hÆ¡n.
Anh cắn nhẹ và o môi dưới cá»§a cô, vuốt tay sau lưng cô, khiến cô cà ng lúc cà ng run nhiá»u hÆ¡n. Nhưng anh là con ngưá»i biết kiá»m chế mình, cho nên anh nhÃch ngưá»i lui, ánh mắt vẫn còn rá»±c lá»a vì Ä‘am mê.
- Sẵn sà ng đi chứ?
Cô nhấp nháy mắt kinh ngạc há»i lại:
- Sao?
Anh vá»™i hôn lướt lên môi cô, cố hôn tháºt nhẹ.
- Anh không biết là em đã muốn Ä‘i khá»i đây chưa... Ä‘i đâu đấy chÆ¡i.
- á»’! – Trông cô như vừa hết cÆ¡n nghiá»n ma túy, Eden nghÄ©. Äúng là má»™t cÆ¡n nghiá»n. Cô đáp - Thì Ä‘i, nếu anh muốn Ä‘i.
- Tốt. – Nói xong, Kincade bước lui, nắm nhẹ tay cô dẫn cô trở lại xe hơi.
Mặt trá»i đã trượt dần xuống dưới ngá»n Peavine, Kincade theo con đưá»ng phÃa sau chạy ngoằn ngoèo êm ả qua các chân đồi. Anh đã quyết định vui chÆ¡i trá»n ngà y cùng Eden để cho cô quên hết những ká»· niệm không vui lúc sáng. Anh không cần phải đặt ra vấn đỠche chở và an á»§i nữa, cÅ©ng như anh không cần đặt vấn đỠanh đã xua Ä‘uổi hết hình ảnh Vince Rossiter ra khá»i tâm trà anh chưa.
Con đưá»ng dẫn đến má»™t công viên khác ở vùng ngoại ô, tại đây ngưá»i ta có thể nhìn được toà n thể thà nh phố. Äể xe và o bãi Ä‘áºu, hai ngưá»i bước xuống má»™t sưá»n đồi chỉ cách đấy khoảng má»™t mét. Kincade trải ra má»™t tấm chăn cá»§a dân da đỠmà anh đã mang theo trên xe, anh dìu cô ngồi xuống trên tấm chăn, rồi duá»—i ngưá»i nằm bên cạnh cô, ngắt má»™t cá»ng cỠđưa và o miệng nhai ở phần cuối.
- Cảnh tuyệt quá! – Eden nhìn cảnh nhà cá»a, cao ốc trải rá»™ng trên thà nh phố.
- Reno nằm dưới chân em đấy.
Eden thừa cÆ¡ hai ngưá»i im lặng má»™t hồi để nhìn anh. Anh tá»±a mình trên má»™t cùi tay, hai chân dà i dang ra phÃa trước. Nổi báºt trên là da rám nắng như đồng, má»™t đưá»ng sẹo tai tái trắng, vắt chéo trên thái dương.
Anh đăm chiêu nhìn xuống thà nh phố, vẻ lặng lẽ chăm chú như nhiá»u lần cô đã thấy trước đó. Nhiá»u lúc cô có cảm tưởng trong anh có hai ngưá»i khác nhau. Có lúc anh rất dịu dà ng, châm chá»c, rồi sau đó anh lại lạnh lùng sắt đá. Cô thấy mình muốn biết thêm vá» anh. Äây là tÃnh hiếu kỳ nguy hiểm. nhưng không thể dừng lại được.
- Kincade nà y, anh ở đâu?
- Texas. – Anh lăn cá»ng cá» và o khóe môi.
Cô cưá»i vì thấy câu trả lá»i quá chung chung. Cô bèn há»i tiếp:
- Ở đâu tại Texas?
- Rất nhiá»u nÆ¡i khác nhau. Có lẽ nhiá»u hÆ¡n ná»a tá nếu anh có thì giỠđể kể ra. – Anh hÆ¡i chúm môi lại. – Anh ra Ä‘á»i ở Waco, Ä‘i há»c mẫu giáo ở Marillo. Sau đó hình như gia đình anh chuyển đến Sweetwater. Bố anh là m việc trong nhiá»u trại chăn nuôi, khi thì là m thuê, khi thì quản đốc, khi thì quản lý gia súc. Ông rá»i chá»— nà y quy chá»— khác để có lương cao hÆ¡n, rồi lại rá»i qua chá»— khác để có thì giá» là m việc Ãt hÆ¡n, hay là qua chá»— khác để có quyá»n lợi khá hÆ¡n. Äừng nghÄ© thế là sai cho anh, - anh liếc nhanh sang cô vừa nói. – Anh không ngại gì chuyện di chuyển hết. Thá»±c tế là anh thÃch có ngá»±a má»›i để cưỡi, có vùng đất má»›i để khám phá, có bạn bè má»›i để vui chÆ¡i. Khi nà o bố anh không tìm ra việc ở má»™t vùng có trưá»ng trung há»c, thì bá»n anh phải bá» há»c. Thế nhưng, phần lá»›n, gia đình anh Ä‘á»u chăm lo cho Marcie.
- Marcie là em gái anh, - Eden đoán nói. – Em cam đoan cô ấy là một tay cưỡi ngựa nhảy rà o cừ khôi. Thế cô ấy có theo anh đến các nơi tổ chức thi tà i cưỡi ngựa không?
- Marcie không thÃch ngá»±a. – Kincade lấy cá»ng cá» ra khá»i miệng, ngồi lên, co hai chân lại và tá»±a hai cánh tay lên hai đầu gối, rồi bứt cá»ng cá» ra từng mảnh. – Ngay khi còn bé cô ấy đã sợ ngá»±a rồi. Cô ấy thưá»ng chá»n hai cách: hoặc là đi bá»™ hoặc là đi xe đạp. Nó không thÃch đến gần ngá»±a nữa, nhất là sau khi... - Bá»—ng anh ngáºm chặt miệng lại, hai khóe môi trá»… ra trông tháºt kỳ quặc.
- Sau cái gì?
Anh cau có nhìn cô, rồi quay ném cá»ng cá» Ä‘i.
- Nó bị té nặng khi má»›i lên tám và chân trái bị tà n táºt. Lá»—i ấy do anh.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Anh bèn kể dông dà i:
- Khi ấy gia đình anh Ä‘ang sống ở ngoại ô vùng Giếng Phun Lá»›n trong má»™t ngôi nhà cÅ© kỹ tại Bar Six, bố anh Ä‘ang là m việc tại đấy. Hôm ấy là má»™t ngà y tháng chÃn nóng ná»±c ở Texas. Khi Ä‘i há»c vá», Marcie và anh Ä‘i ra con suối cách nhà hai dặm để tung nước chÆ¡i cho mát. Cô ấy Ä‘i xe đạp còn anh cưỡi con ngá»±a thiến mà u hồng mà ông quản đốc đã cho phép cưỡi. Con ngá»±a tên Rocky. Nhưng bá»n anh đã ham vui chÆ¡i nô đùa đến ná»—i quên cả thá»i gian. Bá»—ng mặt trá»i chiếu sụp xuống tháºt nhanh. Bá»n anh đã được dặn là phải vá» trước khi trá»i tối. Bố mẹ anh đã rất nghiêm khắc đưa ra Ä‘iá»u lệ nà y. Marcie và anh Ä‘á»u biết nếu bất tuân thì sẽ gặp nhiá»u rắc rối. Bá»n anh vá»™i và ng xách già y xách áo chạy gấp. Äến khi thấy chiếc xe đạp cá»§a Marcie bị xẹp bánh má»›i lo quýnh lên. Nó muốn dắt xe vá» nhà , còn anh thì muốn nó cưỡi ngá»±a chung vá»›i anh. Hai anh em cãi nhau. Anh gá»i nó là đồ mèo nhút nhát, là gà choai nhát gan sợ ngá»±a, nhưng cÅ©ng chẳng giúp gì được. Nó cố thuyết phục anh vá» nhà má»™t mình, nhưng anh biết nếu anh để nó má»™t mình ngoà i đêm tối thì thế nà o cÅ©ng bị lắm chuyện. Cuối cùng anh khuyên nó cưỡi ngá»±a vá» nhà vá»›i anh, nhưng nó ra Ä‘iá»u kiện là anh không được Ä‘i nhanh lắm.
- Anh hứa không Ä‘i nhanh lắm. – Kincade lặp lại câu nói vá»›i giá»ng gay gắt vì ân háºn. - Lá»i hứa như nước đổ lá môn, - miệng anh mÃn lại vẻ chua cay. – Em nghÄ© sao vá» chuyện những thằng to đầu hà nh hạ em út để mua vui?
- Em không biết, nhưng chuyện ấy có tháºt. – Eden đáp vì cô có kinh nghiệm cá»§a chÃnh mình. Ông anh cả Vince cá»§a cô còn lâu má»›i thà nh thiên thần cá»§a cô được. – Chòng ghẹo em nhá» là trò vui cá»§a đám anh trai mà . Chúng không chá»§ tâm ác ý... mà chỉ đùa chÆ¡i thôi.
Kincade gáºt đầu.
- Anh chỉ muốn dá»a Marcie má»™t chút thôi, chỉ thế thôi. Khi nó la lên bảo anh dừng lại thì anh lại thúc con Rocky chạy nhanh hÆ¡n. Anh không ngá» Marcie lại cả gan buông tay khá»i cái giá yên để chụp lấy dây cương. Rá»§i thay là nó chỉ nắm được má»™t sợi, nhưng nó vẫn giáºt đầu con ngá»±a rất mạnh và rất nhanh, đến ná»—i cả hai anh em Ä‘á»u té nhà o xuống mà anh không kịp nháºn nó đã là m gì. Anh văng ra khá»i ngá»±a trước khi nhà o xuống đất, nhưng Marcie thì bị đè dưới mình ngá»±a.
- ChÃnh vì thế mà cô ấy bị gãy chân.
- Bị gãy vụi nhiá»u mảnh. Äúng là thế đấy. – Anh đưa tay bốc lên má»™t nắm cát to hạt gần bên mép tấm chăn. - Hầu hết đất Ä‘ai ở trang trại Ä‘á»u như thế nà y. Chắc cô ấy té xuống đất bị đè lên cát sá»i như thế nà y nên má»›i ra nông ná»—i như thế. Nhưng bá»n anh nhà o xuống ở má»™t vùng đồi thoai thoải có Ãt đá. Chân cá»§a nó bị nghiá»n nát giữa thân hình con ngá»±a nặng ná»a tấn và lá»›p đá cứng ngắt.
Anh bặm chặt nắm cát trong tay, ngước mắt nhìn lên bầu trá»i, cặp mắt ươn ướt. Anh nói tiếp:
- Trước ngà y hôm ấy, anh không biết sợ sệt là gì hết... không sợ té ngã, không sợ Ä‘au đớn, không run sợ. Sau khi đã hòan hồn sau cú té, anh đến xem cô ấy có bình yên khong. Con ngá»±a đã đứng dáºy, nhưng Marcie thì vẫn nằm yên bất động. Anh nhìn và o cái chân cá»§a nó và thấy rõ. Äúng là thằng du côn, há? – Anh tá»± trách mắng mình.
- Kincade! – Cô đặt một bà n tay lên cánh tay anh, muốn an ủi anh, để là m cho anh nhẹ bớt đau đớn.
- Anh biết nó cần giúp đỡ, nhưng anh không thể bá» nó mà đi. Anh bị rách tét và i nÆ¡i, cho nên anh lấy cái khăn lau máu trên ngưá»i, rồi buá»™c và o giá yên và vá»— ngá»±a cho nó chạy vá» nhà .
- Thế là thông minh!
Kincade nhún vai tỠý bất bình như không muốn nháºn lá»i khen. Anh đáp:
- Khi ngưá»i ta nhìn thấy bá»n anh thì trá»i đã tối mịt. Anh không nhá»› là bao lâu sau đó xe cứu thương má»›i đến. Hay là không nhá»› Marcie phải trải qua không biết bao nhiêu cuá»™c giải phẫu má»›i xong. Cô ấy và o ra bệnh viện suốt ba năm liá»n. Bác sÄ© nói cô ấy may mắn lắm cÅ©ng phải Ä‘i kháºp khiá»…ng nặng.
- Anh là con trai thì khác.
- Äúng, bởi thế má»›i đáng ân háºn. – Kincade ném nắm cát xuống đất, chùi hai tay cho sạch rồi đứng lên, đưa tay cho cô. – Chúng ta Ä‘i ăn tối chứ? Kẹo kéo đâu no được!
- Chắc chắn rồi.
Dù anh không nói ra nhưng cô biết quá rõ rà ng: chuyện em gái anh như thế là được xếp lại, không nhắc tới nữa. Bây giỠhay là vỠsau.
Không khà trong phòng ăn gợi cho ngưá»i ta nhá»› đến San Francisco, đồ gá»— nặng ná», đèn chùm lóng lánh, và bà n ăn riêng biệt, Eden và Kincade ăn thịt bò rán vừa nghe má»™t nhạc sÄ© hạc cầm chÆ¡i những bản nhạc trữ tình du dương. Há» nói đủ thứ chuyện và không đả động đến các đỠtà i nghiêm trá»ng, có khả năng gây xúc cảm có liên quan đến Vince.
Ngưá»i bồi bà n dá»n dẹp bát đĩa xong, quay lại, lấy chai rượu vang gần hết lên và quay qua Eden. Cô lấy tay che miệng ly lại, ly cô còn má»™t ná»a rượu vang mà u đỠthắm. Cô nói:
- Tôi đủ rồi, cám ơn.
Anh bồi bà n bèn rót hết rượu trong chai và o ly của Kincade.
- Thưa ngà i dùng gì nữa không? Cô- nhắc nhé?
Kincade lắc đầu:
- Anh tÃnh tiá»n thôi.
- Dạ có ngay. – Anh bồi bà n nhẹ cúi đầu chà o rồi đi và o trong, mang theo cái chai không.
Kincade lấy Ä‘iếu xì gà trong túi, Ä‘oạn anh ngần ngừ, nhìn Eden, há»i:
- Em có phiá»n không?
- Không phiá»n gì hết. – Cô cưá»i cho phép và bưng ly rượu lên.
Anh đút Ä‘iếu thuốc và o môi quẹt má»™t que diêm, đưa ngá»n lá»a và o đầu Ä‘iếu thuốc, hút. Anh nhả khói thÆ¡m ngát lên không, đưa mắt nhìn Eden, không khà trong phòng im lặng.
Ãnh đèn cầy lung linh chiếu và o mặt cô, soi rõ hai má hÆ¡i hóp cá»§a cô. Cô cầm ly rượu vang trong hai tay, nhìn chòng chá»c và o ly ra chiá»u suy nghÄ© lung lắm.
- Sao bỗng nhiên em im lặng lâu như thế? – Kincade nói - Có gì sai trái không?
Cô hÆ¡i giáºt mình ngước mắt nhìn anh, lắc đầu, gượng cưá»i đáp:
- Em chỉ suy nghĩ thôi.
- Suy nghĩ cái gì?
- Äáng lẽ hôm qua em đã tham gia công việc vá»›i nhóm ở Hẻm Äại Lâm. Có lẽ há» sẽ lo sợ có Ä‘iá»u gì xảy ra cho em.
Eden không nhắc đến Vince và Kincade, nhưng cô đã cân nhắc kỹ má»›i không nhắc đến hai ngưá»i. Cô nói tiếp:
- Em muốn có phương tiện gì nhắn cho há» biết là má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a cả.
Kincade định nhắc cô nhớ là đáng ra cô không nên đi với anh mới phải, nhưng anh không muốn đả động đến Vince, dù là gián tiếp. Cho nên anh nói sang vấn đỠkhác.
- Em đã nghĩ ra cách để đánh lừa DePard, phải không?
- Em không biết anh muốn nói gì. – Nhưng cô có vẻ hơi gượng gạo.
Anh cưá»i.
- Theo anh thì em biết đấy!
- Ấy, anh sai rồi. Có bằng chứng gì để anh nói thế!
- Mấy tấm bản đồ. Em mang theo bản đồ trong túi là có lý do. Nà y em, em có ý định là m gì với mấy tấm bản đồi ấy?
Khi thấy cô ngần ngừ, anh đoán ra lý do khiến cô lo sợ
- Em đừng lo anh sẽ nói Ä‘iá»u gì cho DePard biết, Eden à . ChÃnh anh trai em không muốn em Ä‘em bò ra chợ bán, chứ không phải anh. Anh ta nghÄ©, nếu em không bán bò được, em buá»™c lòng phải bán trại. Và nếu Vince muốn thế, thì anh quyết ra sức là m cho hắn không đạt được mong muốn.
- Em biết. – Cô ngần ngừ má»™t hồi lâu, rồi thú thá»±c vá»›i anh. – Em “đã có†kế hoạch. – Cô nhấn mạnh thì quá khứ. – Nhưng vì anh và Vince Ä‘i rồi, chắc em khó mà thá»±c hiện được. Khó được, trừ phi em phải thuê thêm nhiá»u ngưá»i nữa.
- Kế hoạch gì thế? – Anh lấy là m lạ há»i.
Cô vuốt má»™t ngón tay trên miệng ly rượu, nhếch miệng cưá»i.
- Tự em đem bò đi bán.
- Em sẽ thuê xe chuyên chở ở đâu?
- Em không dùng xe tải để chuyên chở. – Cô nghiêng ngưá»i tá»›i trước, ánh đèn cầy chiếu và o mặt cô. – Em sẽ lùa bò đến các chuồng buôn bán bò ở bên kia biên giá»›i, trong lãnh địa Oregon.
- Lùa bò Ä‘i. – Kincade hạ Ä‘iếu xì gà xuống, anh đã hiểu được vấn đỠ- Nhá» bản đồ. Em xem đưá»ng sá trên bản đồ.
- Nước là vấn đỠgay cấn nhất. Em phải bảo đảm là sau một ngà y lùa bò đi, phải có nước cho chúng uống. Thế đấy.
- Tại sao lại đến Oregon? Winemucca gần hơn.
- Nhưng đến đấy phải Ä‘i qua trại Kim Cương D. DePard chắc sẽ không để cho em Ä‘i qua. Em loại luôn Lovalock, Reno và những trạm bán đấu giá ở Califonia, vì những nÆ¡i nà y cÅ©ng gặp phải Ä‘iá»u kiện tương tá»±. Mà điá»u nguy hiểm nhất là tin tức lá»t đến tai DePard, lão ta sẽ tìm cách ngăn chặn em ngay. Còn con đưá»ng lên phÃa Bắc thì toà n đồng không mông quạnh, không có cư dân, không có phố xá, chỉ có hai trại chăn nuôi mà ranh giá»›i giữa các trại nà y vá»›i con đưá»ng em chá»n lùa bò Ä‘i, xa đến 10 dặm. Chỉ có má»™t xa lá»™ cách biên giá»›i và i dặm, mà trên xa lá»™ nà y lại hầu như không có xe cá»™ chạy mấy. Em đã đứng đấy má»™t giá» mà chỉ có má»™t chiếc xe tải nhá» chạy qua thôi. Há»a là chúng ta quá rá»§i ro má»›i có ngưá»i thấy được chúng ta.
Kincade gáºt đầu:
- Có thể được đấy.
- Em thấy được lắm chứ. – Eden thở dà i, mặt có vẻ chán nản. - Việc nà y phải cần đến 6 ngưá»i cưỡi ngá»±a lùa bò. Bây giá» em chỉ có 4, kể cả em nữa đấy, em sợ chắc không là m nổi.
- Chuyện thuê thêm ngưá»i chắc không khó.
- Hy vá»ng thế.
- Việc lùa bò sẽ mất bao lâu? – Kincade há»i khi ngưá»i bồi bà n Ä‘em phiếu tÃnh tiá»n đến.
- Mưá»i ngà y, khoảng chừng ấy.
- DePard thế nà o cÅ©ng nghi khi lão không thấy em hay ngưá»i là m cá»§a em có mặt quanh trại trong má»™t thá»i gian lâu như thế. – Kincade xem số tiá»n, rồi nhét mấy tá» giấy bạc và o trong cái cặp da cùng vá»›i tá» giấy tÃnh tiá»n bữa ăn.
- Chắc lão không nghi đâu. Kế hoạch thế má»›i hay chứ. Thá»i gian thu gom bò tránh mùa mưa chúng ta thưá»ng mất 6 tuần. Lần nà y em có kế hoạch là m sÆ¡ lược hÆ¡n, nghÄ©a là ta chỉ rà soát những nÆ¡i có nước và có đồng cá» tốt để thu gom số lượng bò nhiá»u nhất ở đấy, và bá» qua các chá»— khác. Là m thế chúng ta có thể để mất đến má»™t trăm con hay có thể nhiá»u hÆ¡n nữa, nhưng chúng ta chỉ là m trong vòng ba tuần thôi. Nếu chúng ta dùng vùng giếng Sayer ở bên mép Sa Mạc Äá Äen là m Ä‘iểm táºp trung, thì chúng ta có thể nghỉ má»™t ngà y ở đấy, rồi ngay đêm đó lùa bò qua Sa Mạc Äá Äen. Cách nà y thì không ai thấy được dấu vết bụi bặm bốc lên khi chúng ta bắt đầu lùa bò lên hướng Bắc.
- Em cần phải dà nh thì giỠđể suy tÃnh cho kỹ vấn đỠnà y.
Kincade nói xong, anh gảy tà n thuốc rồi đứng lên, đi vòng qua bên kia bà n, kéo ghế cho cô đứng lên.
- Em sẽ cố suy nghÄ© kỹ. – Cô đứng dáºy và cứ để yên cho anh để tay lên lưng mình dẫn ra phÃa cá»a. - Nếu chúng ta thá»±c hiện kế hoạch thà nh công, hy vá»ng chúng ta sẽ trở vá» trước khi DePard biết được chúng ta đã Ä‘i. Em chỉ mong sao thấy được mặt lão ta khi lão nháºn ra được chuyện em đã là m.
- Mối háºn thù rá»a được êm ái, đúng không? – Kincade cúi xuống nhìn cô, cưá»i.
Eden lắc đầu đáp:
- Mối háºn thù đã hóa đá trái tim ngưá»i mắc phải, là m sao nói đến chuyện êm ái?
Anh nhướng mà y thắc mắc, há»i lại cô:
- Của Shakespeare à ?
- Không, của Eden Rossiter.
Cô đợi thấy nụ cưá»i hay lá»i khen cá»§a anh. Nhưng cô chỉ được đáp lại bằng sá»± im lặng. Chỉ giải thÃch được thái độ nà y bằng má»™t giải pháp thôi. Äó là chuyện cá»§a Vince.
|

30-11-2008, 12:00 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 23
Trong thá»i gian trở vá» khách sạn, Kincade kể chuyện những ngà y Ä‘ua tà i cưỡi ngá»±a cho Eden nghe, cô rất thÃch thú. Anh không còn giữ thái độ trầm lặng khó chịu như khi còn trong nhà hà ng ăn uống nữa, chung quanh cô bây giá» toà n ánh đèn sáng choang, nê-ông sáng nhấp nháy. Không còn không khà thù háºn khi anh mở miệng chuyện trò vá»›i cô.
Khi Kincade mở cá»a căn há»™, anh bước lui nhưá»ng cô và o trước, Eden lại cảm thấy thư thái vô cùng. Và o phòng, cô bắt đầu cảm thấy luyến tiếc giây phút thanh thản bên anh rồi sẽ không còn nữa. Cô biết thế nà o hai ngưá»i cÅ©ng sẽ có chuyện xÃch mÃch vá»›i nhau vá» Vince.
Má»™t cặp giá móc áo quần bằng thép móc cái áo sÆ¡mi má»›i giặt sạch và chiếc quần jeans xanh á»§i hồ thẳng băng treo trên nắm cá»a phòng ngá»§ cô. Thấy thế, cô đưa tay buốt chiếc áo dà i dệt kim má»m mại anh đã mua cho cô. Cô quay lại khi anh vừa đóng xong cá»a
- Em rất sung sướng được ăn bữa cÆ¡m tối và suốt cả buổi chiá»u – Cô vừa nói vừa cưá»i, mặt hân hoan vui sướng vì biết đấy là những giây phút ngắn ngá»§i cô được hưởng hạnh phúc.
Anh thảy chìa khóa lên bà n rồi nhìn cô:
- Anh cũng sung sướng vì anh đã là m cho em sung sướng
Cô chưa kịp bước đến thì anh đã để hai tay lên vai cô, vuốt hai tay xuống trên cánh tay cô rất dịu dà ng là m cho cô bá»§n rá»§n cả ngưá»i. Rồi rất tá»± nhiên, anh Ä‘an mấy ngón tay anh và o mấy ngón tay cô.
- Anh nên xem trên bà n có tin nhắn gì không chứ?
- Không cần, đèn nhắn tin trên Ä‘iện thoại không Ä‘á». Chắc không có ai gá»i đâu – Anh nân má»™t bà n tay cô lên hôn, rồi nâng bà n tay kia lên
Cánh tay cô nóng ran lên rất nhanh. Eden thấy mặt cô giả vỠnhư mình cóc cần, một mặt cô chống lại thái độ giả vỠđó
- Có thể đèn không được sáng lắm, phải không?
- Cũng có thể, để rồi anh xem sao.
Anh cầm lấy bà n tay cá»§a cô, tay kia vuốt tóc cô ra sau, mấy ngón tay lướt trên da thịt cô. Kincade cảm thấy như có Ä‘iện giáºt nhưng anh không biết vá» phÃa cô hay anh
- Không!
- Không cái gì?
Anh áp bà n tay lên sau cổ cô. Cô Ä‘iếng ngưá»i khi anh là m thế, cô vẫn đứng yên. Kincade nhìn xuống đôi môi cô hé mở mấp máy, má»m mại và đầy đặn rất khêu gợi. Cho dù anh không thèm khát Ä‘i nữa anh cÅ©ng muốn thưởng thức đôi môi ấy.
Khi môi anh thì thà o trên môi cô, tim cô như muốn thót lại. Eden biết là m thế không hay nên cô quay đi
- Kincade, em không giống các phụ nữ khác đâu
- Äúng, em hoà n toà n không giống há» - Anh tá»± nhiên vuốt ngón tay dá»c theo cổ cô, thái độ dịu dà ng là m cho cô an tâm, mặc dù môi anh đã là m cho cô hết sức luống cuống.
- Anh nên nhớ là bây giỠem không thể cho anh cái anh muốn
- Váºy thì anh chỉ nháºn cái em có thể cho anh thôi
Khi anh cúi hôn cô, Eden thở dà i. Tiếng thở dà i nghe như vừa thất vá»ng và vừa cảm thấy kỳ diệu. Má»™t thoáng, chỉ má»™t thoáng thôi, cô chấp nháºn áp ngưá»i và o anh, hé môi ra. Äoạn cô nhÃch ngưá»i lui và quay Ä‘i
- Em không thể cho được. Không được đâu!
- Vì Jeff phải không? – Má»™t lần nữa Kincade vuốt ve vai cô – Anh biết chuyện nà y từ lâu trước khi nghe em kể sáng nay – Cô quay ngưá»i lại, như anh mong muốn – Anh biết không có gì xóa tan được chuyện ấy trong ký ức em Eden ạ. Hay là không có gì là m giảm bá»›t sá»± lo sợ trong lòng em. Nhưng không phải hòan toà n như thế giữa nam và nữ đâu – Anh dừng lại má»™t chốc má»›i nói tiếp - Không phải hoà n toà n như thế đâu
Anh mơn trớn vuốt ve gương mặt cô, rồi áp mu bà n tay lên má cô. Eden nhắm mắt lại để hưởng cảm giác êm ái khi mấy ngón tay anh lướt trên da thịt cô, cô cảm thấy đê mê ngây ngất
- Em sợ tháºt – Cô xác nháºn vá»›i anh
- Anh cũng sợ
Cô mở mắt ra:
- Tại sao anh cũng sợ?
- Bởi vì em nổi tiếng – Anh lồng mấy ngón tay và o tóc cô – Vì chuyện nổi tiếng – Anh lại kéo cô sát và o, thoa nhẹ lên ngưá»i cô, cố nghÄ© đến sá»± dịu dà ng cá»§a cô hÆ¡n là sức mạnh cá»§a cô – Anh thấy em không tránh khá»i ná»—i lo sợ ngay giá» phút đầu tiên anh thấy em trên đưá»ng phố
Có lẽ không tránh khá»i lo sợ ngay từ ban đầu kia. Suốt nhiá»u năm trá»i, Eden không chịu chấp nháºn cô nhá»› cái gì, cô không chịu chấp nháºn cô muốn có má»™t cái gì đó nÆ¡i ngưá»i đà n ông. Mãi cho đến ngà y Kincade xuất hiện và đánh thức tình cảm cá»§a cô dáºy. Cô muốn có sá»± hiện diện cá»§a anh cho dù chỉ má»™t lần rồi thôi
Miệng anh cà trên môi cô, hôn tháºt nhẹ nhà ng, hôn rồi lại nghỉ, nghỉ rồi lại hôn. Kincade thấy vẻ mặt cô bối rối, và khi anh chạm môi và o môi cô, mắt cô lại hiện rõ vẻ thèm thuồng. Nhưng anh không để lòng dục hướng dẫn anh, không để cho lòng dục khiến anh vá»™i và ng chiếm hữu. Lần nà y thì không, không thể đối vá»›i Eden. Äêm nay cần phải khéo léo và kiên nhẫn.
Anh đã sá» dụng tốt biện pháp nà y. Khi anh ôm cô, cô như đã sẵn sà ng đợi anh vuốt ve, đợi anh khám phá. Hai bà n tay cô lướt trên ngưá»i anh, e dè di chuyển lên vai anh, vuốt ra sau lưng anh, luồn xuống dưới áo sÆ¡ mi để lần và o da thịt anh.
Eden nghe anh thở hổn hển khi tay cô sá» và o da thịt trần cá»§a anh. Nụ hôn cá»§a anh trở nên nóng bá»ng. Anh nói thì thầm cái gì đó nhưng cô chẳng nghe rõ. Cô không ngá» anh lại quá bình tÄ©nh để từ từ cởi áo cô ra và đủ bình tÄ©nh đưa tay mÆ¡n trá»›n vuốt ve cô. Cái áo dà i rÆ¡i nằm má»™t đống dưới chân cô, tiếng áo rÆ¡i xá»™t xoạt hòa vá»›i tiếng máu chảy ù ù trong hai tai cô.
Ãnh đèn dìu dịu trong căn phòng chiếu lên ngá»±c cô, da thịt cô nổi báºt lên dưới ánh đèn. Kincade thấy lòng dục bừng lên dữ dá»™i nhưng anh cố kiá»m chế sá»± bá»™p chá»™p đến ná»—i cổ há»ng anh nghẹn lại khi nhìn và o ngưá»i cô, quá hung hăng đến ná»—i các bắp thịt trên ngưá»i anh run lên khi anh bế cô lên trong tay.
Anh không mang Eden và o buồng ngá»§ cá»§a cô, vì ở đấy cô đã nằm mÆ¡ thấy lại cÆ¡n chấn động và o đêm hôm ấy cách nay nhiá»u năm. Anh bế cô và o phòng anh, nÆ¡i không có cÆ¡n ác má»™ng ấy hà nh hạ. Anh để cô nằm trên giưá»ng, cởi hết áo quần mình ra và nằm vá»›i cô
Anh thấy cô có vẻ căng thẳng và lo lắng, bèn lăn ngưá»i cô lên trên mình anh, dà nh cho cô vị trà chá»§ động. Khi anh đưa tay vén tóc cô khá»i mặt, anh cố giữ ý tứ không muốn là m cho cô sợ sệt hoảng hốt
- Nếu anh là m cái gì em không thÃch, em cứ nói, anh sẽ ngưng lại ngay – Anh thì thầm và o tai cô – Nhưng nếu em muốn anh là m gì, em cÅ©ng cứ nói, được không?
- ÄÆ°á»£c – Cô đáp, nhưng cô lại nhìn và o mặt anh, cố tìm xem anh có đáng cho cô tin không.
- Nếu em hôn trả anh thì tuyệt lắm – Kincade đỠnghị
Vá»›i vẻ dè dặt lo âu, cô chầm cháºm áp môi và o môi anh. Kincade đón lấy nụ hôn nóng bá»ng. Cô nghe được tiếng thở dà i run rẩy cá»§a mình khi biết ná»—i Ä‘am mê chạy rần rần khắp toà n thân, cảm thấy ngưá»i cô lâng lâng êm ái, và biết rằng những Ä‘iá»u trước đây cô đã tưởng không còn nữa.
Có nháºn thì cÅ©ng phải có cho. Nhưng cô không thấy có gì là hung bạo hết, không có gì Ä‘au đớn hết. Cô chỉ thấy tay anh vuốt ve êm ái, chỉ thấy môi anh ấm áp dịu dà ng. Ngay khi đôi môi anh áp lên vú cô và ngưá»i cô cong lên, Eden cÅ©ng chỉ cảm thấy hoan lạc mà thôi.
Môi anh lại đặt lên môi cô, dụ dá»— cô hé môi ra, thuyết phục cô đưa lưỡi ra hòa nhịp vá»›i lưỡi anh. Cảm xúc tháºt má»›i mẻ, thế nhưng lại quen thuá»™c. CÆ¡ thể anh cá» xát vá»›i cÆ¡ thể cô, áp sát nhau, trượt lên nhau, những hà nh động nà y không là m cho cô hoảng hốt như cô đã lo sợ. Khi anh sá» và o những nÆ¡i mà trước đây không bao giá» có ngưá»i đà n ông nà o được phép đụng đến, cô không còn nghÄ© là xúc phạm nữa.
Chẳng bao lâu sau, không phải chỉ còn cảm giác mà thôi, mà là sá»± cảm nháºn căng thẳng Ä‘au đớn kinh khá»§ng. Da cô nóng ran lên đến độ không khà mát lạnh cá»§a máy Ä‘iá»u hòa nhiệt độ tá»a ra cÅ©ng không là m dịu Ä‘i được. HÆ¡i nóng dồn lại, chồng chất lên, ép sâu và o ngưá»i cô.
Quả là đau đớn tá»™t độ nhưng không phải như cô tưởng. Cô thấy bất lá»±c, cô thấy không khi nà o lại Ä‘au đớn như thế nà y, không khi nà o lại Ä‘au đớn như thế nà y trong vòng tay cá»§a đà n ông nữa. Cô chống lại cÆ¡n Ä‘au mặc dù cô đã bất lá»±c. Cô bấu chặt mưá»i ngón tay xuống khăn trải giưá»ng. Kincade từ từ thoa tay lên đùi cô, thấy từng thá»› thịt trên chân cô run rẩy. Cô nóng hâm hấp, đúng như anh đã tiên đóan. Cô chỉ chống cá»± má»™t lúc thoáng thôi. Anh nhìn mặt cô thấy nét Ä‘au đớn hiện rõ trên mặt cô cùng vá»›i sá»± ráng sức, thế rồi giây phút không mấy thú vị xảy đến. Khi anh trượt và o trong cô, quả là má»™t cÆ¡n sốc. Và lúc cô ôm chầm lấy ngưá»i anh thì bá»—ng nhiên cả hai Ä‘á»u tham lam ham hố.
Eden nằm yên trong hai cánh tay anh, cảm thấy dư vị cá»§a cÆ¡n khoái cảm còn vương vất êm ái trong cô. Ngưá»i cô hồi há»™p, gợi lại cho cô những sá»± việc xảy ra. Äau tháºt đấy nhưng sung sướng vô cùng. Anh đã là m cho cô những chuyện mà trước đây cô cứ nghÄ© là chẳng thÃch thú gì. Cô muốn cưá»i và ôm ná»—i sung sướng và o lòng như má»™t thà nh quả. Cô cảm thấy toà n thân ấm áp và an là nh. Nhưng cho dù lòng cô có hân hoan sung sướng đến mấy thì cô cÅ©ng phải tá»± nhá»§ để ghi nhá»› rằng coi trá»ng tình cảm nà y quá sẽ là má»™t sai lầm. Những gì xảy ra giữa há» chỉ là bản năng tá»± nhiên mà thôi. Nếu xem hà nh động nà y khác Ä‘i thì sẽ là điên, cô phải cẩn tháºn đỠphòng má»›i được.
Kincade phân vân không biết Eden có biết cô như thế nà o không. Cô nằm trần truồng, má»™t chân gác lên anh, da dẻ ấm áp sau tráºn mây mưa say đắm, tóc xõa quanh gối. Nhổm nghiêng ngưá»i tá»±a lên má»™t cùi tay, anh nhìn mặt cô. Anh muốn biết cô nghÄ© gì, cô cảm thấy ra sao. Thế nhưng anh lại há»i
- Anh đã là m em đau à ?
- Không, dÄ© nhiên là không – Thái độ vá»™i vã trả lá»i chứng tá» cô Ä‘ang khó chịu
Anh cảm thấy cô Ä‘ang bối rối. Anh không muốn để cô phải khó chịu vá»›i tình thế nà y, hay vá»›i anh. Anh nằm xuống lại trên gối, láºp tức cô định rá»i khá»i anh.
- Không, em đừng Ä‘i – Kincade ôm cô lại và hôn lên tóc cô – Äây là cảnh nam nữ nằm chung vá»›i nhau trên giưá»ng, hoà n tòan bằng lòng nhau, và nà ng nói vá»›i chà ng rằng chà ng là ngưá»i tình tuyệt vá»i xiết bao
Khi thấy cô vẫn nằm yên, anh nghẻo đầu sang nhìn cô
- Sao?
Anh há»i vá»›i vẻ hà i hước chứ không phải cao ngạo
Cô thấy ánh mắt anh châm chá»c và nháºn ra anh Ä‘ang cố là m dịu những tình cảm lúng túng trong cô Ä‘i. Thưá»ng khi gặp những tình huống không hay, lòng tá»± hà o trong cô lại nổi lên, bây giá» cô Ä‘ang như thế.
- Anh là má»™t ngưá»i tình tuyệt vá»i – Cô đáp, giá»ng là m ra vẻ bị bó buá»™c vá»›i hy vá»ng nói lên để bá»›t ngượng ngùng
Kincade cưá»i khúc khÃch và nằm nghiêng quay mặt vá» cô:
- Lá»i khen ngượng ngáºp cá»§a em như chá»i và o mặt anh
Anh mỉm cưá»i vén lên má»™t chùm tóc cà i sau tai cô, rồi vuốt tay lên má cô. Tay anh dừng lại nÆ¡i cằm vừa đưa mu ngón cái áp lên môi dưới cô. Nụ cưá»i trên môi anh tắt Ä‘i, ánh mắt lại căng thẳng, anh nói nhá»:
- Eden, em là ngưá»i tình tuyệt vá»i!
Bá»—ng cô cảm thấy tức ngá»±c khi thấy mình rất tha thiết muốn tin và o lá»i anh
- Hấp dẫn, can đảm, tham lam và xinh đẹp. Äẹp lạ thưá»ng!
Vui thay là cô lại cảm thấy êm ả khi anh chá»c ghẹo cô. Cô lại đâm ra cÅ©ng muốn chá»c lại anh, cô há»i:
- Bây giỠanh có cần em vuốt ve cái tôi trong anh không?
- Không phải cái tôi cá»§a anh – Anh cưá»i toe toét rồi nhÃch lại gần cô hÆ¡n, cà môi lên môi cô – Không thể như thế được, phải không? – Anh chống lại ý ấy – Anh muốn lại nhanh quá…
- Phải – Cô thì thà o đáp, lòng cảm thấy rạo rực trở lại
- Eden em, tình yêu không phải bao giỠcũng dịu dà ng đâu
Mặc dù đã nghe anh báo trước, cô vẫn không chuẩn bị để đón nụ hôn cá»§a anh. Nụ hôn không vồ váºp, không hối hả mà nóng hổi, nồng cháy. Hoà n toà n gợi dục. HÆ¡i nóng trà n ngáºp ngưá»i cô, tiếp theo là hai bà n tay cá»§a Kincade. Cô buông thả mình cho hÆ¡i ấm, cho anh
Lâu sau đó, khi hai ngưá»i nằm tay chân quấn lấy nhau, Kincade má»›i biết mình Ä‘ang ôm chặt cô và o lòng. Anh biết chắc chắn như thế và điá»u đó là m cho anh thấy ấm áp như ngá»n đèn và ng bên trong cá»a sổ và o má»™t đêm giông tố bão bùng. Anh không tìm kiếm cảnh nà y, tháºm chà anh cÅ©ng không có ý nghÄ© mong muốn có cảnh nà y nữa.
Nhưng anh thấy đêm nay anh không muốn chấm dứt cảnh nà y. Anh cũng không biết rồi đây sự thể sẽ ra sao. Anh vuốt tóc cô rồi nói:
- Eden, anh đã gặp gỡ nhiá»u phụ nữ nhưng em nhá»› cho là anh chưa bao giỠđược như thế nà y, không phụ nữ nà o là m cho anh sung sướng như thế nà y cả.
- Anh khá»i cần phải nói như thế - Cô nằm yên lặng, rất yên lặng trong vòng tay anh.
- Anh biết anh không cần phải nói em yêu à . Nhưng anh muốn nói, em có hiểu không? – Anh cà cằm lên đầu cô – Anh không muốn em nghÄ© rằng đây cÅ©ng chỉ là thá»i gian vui chÆ¡i cá»§a anh như bao nhiêu lần khác
- Phải chăng khác nhau ở chá»— anh đè má»™t cô gái nằm xuống dịu dà ng không? – Eden châm biếm há»i, cô Ä‘au đớn và ước sao anh đừng nói gì nữa. Nếu anh đừng biểu lá»™ tình cảm ra, chắc cô sẽ thấy dá»… chịu hÆ¡n
Liá»n sau đó, cô nằm ngá»a ngưá»i ra, hai cánh tay xuôi thẳng trên nệm. Kincade chồm ngưá»i lên, mặt anh tối sầm lại vì tức giáºn và hết kiên nhẫn, anh nói
- Mẹ kiếp, anh nói nghiêm túc mà !
Chuông Ä‘iện thoại reo, anh chá»i thá» lần nữa, nhẹ hÆ¡n nhưng lá»i lẽ lại gay gắt hÆ¡n. Anh buông cô ra, lăn ngưá»i Ä‘i, đưa hai chân xuống giưá»ng vùng đứng dáºy. Ngay trước khi nhấc Ä‘iện thoại lên, Kincade đã biết đây là cú Ä‘iện thoại anh lo ngại nhất
Eden cÅ©ng váºy. Cô nhìn tấm lưng anh chằng chịt những cÆ¡ bắp rắn chắc khá»e mạnh cá»§a anh. Tá»± thâm tâm, cô muốn đưa tay vuốt ve những bắp thịt ấy, muốn đưa tay quà ng lên vai anh, áp ngưá»i ôm chặt lấy anh
- Äợi má»™t chút – Kincade nói trong Ä‘iện thoại và báºt ngá»n đèn ngá»§ lên – Äợi tôi lấy bút ghi chép đã
Eden bước xuống khá»i phÃa bên kia giưá»ng, và o phòng tắm
- Rồi, nói đi
Rá»a ráy vá»™i và ng xong, cô lấy cái áo tắm móc trên móc cá»a mặc và o rồi bước ra. Cô nghe anh nói tiếp:
- Từ từ Sắt Rỉ, anh nói nhanh quá
Khi cô rá»i khá»i phòng anh để và o phòng cô, cô cảm thấy anh Ä‘ang nhìn cô. Cô ngẩng cao đầu lên má»™t chút, lòng tá»± hà o trong cô nổi lên, tim cô Ä‘au nhói vì những chuyện đặng chẳng đừng. Tháºt là điên khùng!
Eden lấy quần áo mặc nhanh và o ngưá»i. Khi mang á»§ng xong cô nghe tiếng Kincade di chuyển quanh bên phòng kia. Cô đứng lên, sá»a lại mái tóc rối bá»i cho ngay ngắn rồi chụp mạnh mÅ© lên đầu
Cô bước qua phòng khác, cảm thấy cái quần vải thô hồ cứng cá» lên da thịt. Chỉ sau má»™t buổi chiá»u mặc áo dà i, chiếc quần jeans xanh đã gây cho cô má»™t cảm giác lạ lùng. Cố giữ bình tÄ©nh, cô đứng đợi Kincade Ä‘ang ở trong phòng anh, lòng căng thẳng nôn nóng.
Anh bước ra, vừa Ä‘i vừa nhét áo sÆ¡ mi và o quần Levis.Khi thấy cô, anh dừng lại đưa mắt nhìn khắp áo sÆ¡ mi trắng và quần jeans á»§i hồ tươm tất trên ngưá»i cô, anh lại nhá»› đến cảnh anh vuốt ve khắp ngưá»i cô má»›i đây
Cô nhìn và o mắt anh, dạn dÄ© há»i:
- Anh biết Vince ở đâu rồi, phải không?
Mặt anh đanh lại, không còn nét dịu dà ng, không còn vẻ ấm áp thân tình nữa. Anh đáp:
- Biết
Anh nhìn chòng chá»c và o cô rồi há»i
- Em biết Axel Gray chứ?
- Biết
Cô cảm thấy tá»™i nghiệp cho Vince, lại giáºn tại sao anh ta còn ở lại Reno. Äáng lý ra anh ta phải bá» Ä‘i khá»i đây, đáng ra anh ta phải cao chạy xa bay khá»i đây
- Mẹ kiếp, Eden! – Kincade nổ lá»›n – Tại sao em không nói cho anh biết? Äáng lý em phải nói cho anh biết để cả hai chúng ta Ä‘á»u tránh khá»i… - Bá»—ng anh dừng lại và quay Ä‘i
“Tránh khá»i cái gì?†Eden nghÄ©. Tránh khá»i nhiá»u cảnh Ä‘au lòng ư? Nhưng cô hà i lòng khi thấy anh không nói hết câu
- Vince là anh trai của em, Kincade
Anh lại nhìn cô, ánh mắt nảy lá»a:
- Em có biết là anh chẳng thiết Ä‘iá»u nà y không?
Anh chụp cái mÅ© đội lên đầu rồi bước ra cá»a, tay lục tìm chìa khóa xe trong túi quần
Trước khi anh ra đến cá»a, Eden đã bước đến kịp, nắm cánh tay anh chặn lại, cô nóiâ€
- Anh đừng đuổi theo anh ấy – Cô đỠnghị chứ không xin
- Anh phải theo – Anh cương quyết trước ánh mắt lặng lẽ yêu cầu của cô. Chỉ vì cô đã quá thương yêu anh trai cô thì anh cũng phải thương em gái anh chứ. Anh có lỗi với Marcie, đây là việc cuối cùng anh phải là m cho cô ấy.
- Äừng, anh đừng theo nữa – Eden biện bạch – Anh hãy để cho anh ấy yên. Hãy quên Ä‘i những gì anh ấy đã gây nên cho anh, cứ xem như không có gì xảy ra, bá» Ä‘i!
- Không – Anh chỉ đáp má»™t tiếng thôi mà sao nghe gay gắt hÆ¡n cả má»™t trà ng tiếng la hét chá»i bá»›i nữa
- Nếu chuyện hai ta vừa là m có ý nghĩa với anh, nếu anh quan tâm đến thì xin anh đừng theo anh ấy nữa. Anh hãy để cho anh ấy đi đi
- Phải chăng đó là lý do khiến em đã là m chuyện ấy vá»›i anh? – Anh nóng nảy há»i – Phải chăng vì thế mà em ngá»§ vá»›i anh? Là m thế để đổi lấy việc anh không theo Ä‘uổi anh trai em nữa?
Cô tát tháºt mạnh và o mặt anh, tiếng tát tai vang khắp phòng như lá»i tuyên chiến chÃnh thức. Háºm há»±c, mắt long lanh ngấn lệ, Eden bá» Ä‘i
- Không – Kincade nắm tay cô giáºt mạnh kéo cô sát và o anh, anh quà ng tay quanh ngưá»i cô, giữ yên cô tại chá»—. Cô vùng vằng như chỉ có cái mÅ© bay Ä‘i. Kincade giữ đầu cô ép và o vai anh
- Eden, chuyện xảy ra giữa hai ta rất đặc biệt – Anh nói, giá»ng vẫn run run vì tức giáºn – Không có gì há»§y hoại chuyện nà y được hết. Em không há»§y hoại mà anh cÅ©ng không!
- Bằng má»i cách, chúng ta đừng phá há»§y má»™t phút huy hoà ng chứ gì? – Giá»ng trả lá»i cá»§a cô đầu mỉa mai pha lẫn ná»—i Ä‘au đớn và tức giáºn
Khi anh để cô đứng yên trở lại, mưá»i ngón tay anh bấu chặt hai vai cô.
- Äêm qua chúng ta đã là m tình, em không được cho chuyện đó là vì cái nà y cái ná» - Anh nhìn thấy mặt cô lá»™ vẻ ngần ngại và đau đớn – Không ai trong hai ta viện cá»› ra là m gì, nhưng có viện cá»› ra cÅ©ng không thay đổi được tình hình Eden ạ
- Viện cớ cũng không thay đổi được cái gì hết
- Äúng, không thay đổi được gì hết – Kincade ná»›i lá»ng hai tay – Anh phải tìm anh trai em, Eden à . Còn em, em cứ che chở cho hắn nhưng đừng ngăn chặn anh và anh cÅ©ng sẽ không cố tình ngăn chặn em, được chứ? – Anh buông cô ra và đưa tay, nói – Thá»a thuáºn chứ?
Eden ngần ngừ rồi nói
- Em sẽ đi với anh
- Anh không ngăn chặn em
- Thá»a thuáºn – Cô bắt lấy tay anh nhưng không cưá»i vá»›i anh
Khi Kincade bước ra cá»a, cô lượm mÅ© bước theo anh. Việc mà cả hai chắc không kéo dà i được lâu, Eden tin chắc như thế. Thể nà o rồi cÅ©ng xảy ra va chạm, và khi đã xảy ra, chắc những lá»i Ä‘ao to búa lá»›n cá»§a Kincade vá» tình yêu sẽ tan thà nh mây khói.
Mây khói. Tất cả là thế đấy. Chỉ là ná»— lá»±c là m má» mắt cô, lái cô theo ước muốn cá»§a anh. Mặc dù anh là ngưá»i cô để tâm chú ý đến hÆ¡n bất cứ ngưá»i đà n ông nà o khác. Nhưng cô không yêu anh, chắc chắn cô sẽ không yêu anh.
Äà n ông Ä‘á»u Ãch ká»·, há» luôn luôn ham muốn, tham lam dục vá»ng. Há» mong phụ nữ hứa hẹn, là m vừa lòng há», hy sinh cho há». Chừng nà o mà ham muốn dục vá»ng còn phù hợp vá»›i há» thì má»i việc Ä‘á»u tốt đẹp, nhưng nếu những thứ nà y không hợp vá»›i há», há» sẽ chống lại. Phụ nữ không Ä‘á»i nà o thắng được há», trong cuá»™c đấu tranh lâu dà i phụ nữ không thắng nổi há».
Khi Kincade lái xe chạy trên đưá»ng phố, Eden liếc nhìn má»™t bên mặt anh, cô nhá»› lại tất cả những sá»± việc xảy ra, cố quên cổ há»ng cô Ä‘ang Ä‘au đớn. Há» vượt qua ranh giá»›i cá»§a thà nh phố ở Sparks, Kincade xem lại những Ä‘iá»u hướng dẫn anh đã ghi vá»™i lên giấy ở khách sạn. Äi xa thêm hai khu phố nữa, anh rẽ qua con đưá»ng khác rồi chạy đến má»™t khu chung cư. Trong khu vá»±c đỗ xe cá»§a khu cao ốc, chỉ có độc má»™t trụ đèn chiếu ánh sáng xuống má»™t khoảng rá»™ng, Kincade trông thấy chiếc xe hÆ¡i cá»§a Vince, xe cá»§a Sắt Rỉ Ä‘áºu ở bên cạnh. Kincade cho xe Ä‘áºu và o má»™t khoảng trống kế bên xe cá»§a anh ta rồi mở cá»a cabin xe bước xuống.
Sắt Rỉ từ trong bóng tối bước ra đón anh, mặt má»›i cạo râu sạch sẽ để lá»™ nhiá»u vết tà n nhanh mà anh ta cố che dấu dưới bá»™ râu hà m. Anh ta nói:
- Phòng hắn ở táºn tầng trên hết, chá»— cánh cá»a sổ thứ ba kể từ bên trái. Hắn Ä‘ang còn trên ấy. Má»›i cách đây mấy phút tôi còn thấy hắn ở bên trong cánh cá»a sổ.
Eden Ä‘i vòng sau xe đúng lúc nghe được tin tức, Sắt Rỉ giáºt mình khi nháºn ra cô. Anh ta quay qua phÃa Kincade như muốn há»i. Kincade không phân trần, chỉ nói:
- Eden, đây là Walker Sắt Rỉ, má»™t ngưá»i bạn cá»§a anh. Còn đây là Eden Rossiter – Kincade đưa tay chỉ qua cô
- Chà o bà – Sắt Rỉ đưa tay lên mép và nh mÅ©. Eden chỉ gáºt đầu. Má»™t lát sau, Sắt Rỉ quay qua Kincade – Anh muốn là m gì đây? Xông và o cá»a luôn phải không?
- Có đưá»ng nà o ra khá»i tòa nhà nữa không?
- Có hai đưá»ng. Nhưng cho dù hắn có trốn khá»i chúng ta được, hắn cÅ©ng không thể Ä‘i đâu. Tôi đã là m há»ng xe hắn rồi
- Anh tháºt giá»i – Kincade cưá»i toe toét rồi ngẩng đầu nhìn lên vá»›i vẻ chăm chú khi ánh đèn trong phòng đã tắt – Hình như Rossiter Ä‘ang Ä‘i xuống đấy.
Anh quang sát cá»a ngõ quanh khu đỗ xe và nhìn những khoảng sân bên kia bãi xe, rồi nhìn xem khu vá»±c có nhiá»u bụi cây bên cạnh lối và o gần bãi xe nhất
- Xem ra không ai trong chúng ta có mang già y chạy bá»™, có lẽ chúng ta nên đến đón hắn ở cá»a thì hÆ¡n.
- Tôi thấy anh nói đúng đấy
Kincade nhìn Eden
- Em đến không?
- DÄ© nhiên rồi – Cô bước theo anh, mắt chú ý nhìn và o cánh cá»a bên cá»a tòa nhà , suy nghÄ© tìm cách để báo cho Vince biết ngay sá»± tình
Má»™t cặp đèn có kiểu đèn lồng gắn trên tưá»ng gạch hai bên hông cá»a, chiếu ánh sáng ra vùng trước cá»a. Lối Ä‘i và o nhà cổng trước và bãi Ä‘áºu xe Ä‘á»u nằm trong bóng tối
Khi hỠđến cá»a, Eden nhìn thấy má»™t hà nh lang rá»™ng ở bên kia cá»a kÃnh. Vince Ä‘ang bước vá» phÃa há». Cô liá»n đưa tay mở cá»a nhưng Kincade nÃu cô lại, lôi cô bước lui và o khoảng tối. Äồng thá»i anh gá»i Sắt Rỉ coi chừng phÃa bên kia. Eden cố vặn tay vùng ra, cô nói:
- Tôi nghÄ© là anh không được ngăn chặn tôi mÃ
- Bảo vệ hắn thì được, nhưng anh không để em báo tin cho hắn
- Nếu em không báo tin cho anh ấy thì là m sao em bảo vệ được? – Cô phản đối, hai mắt trân trân nhìn anh
- Vấn đỠkhó khăn cá»§a em là thế đấy – Anh nhìn và o cá»a
Khi Vince thong dong bước ra cá»a, mồm huýt sáo. Eden quá giáºn, cô quay lại la lá»›n:
- Vince coi chừng!
Gã giáºt mình dừng lại, mặt hướng vá» phÃa Kincade
- Äi đâu đấy hả Rossiter? – Kincade bước ra khá»i chá»— tối kéo theo Eden để là m cho Vince không để ý đến Sắt Rỉ Ä‘ang từ sau má»™t cây cao bước ra chặn cá»a và o tòa nhÃ
Vince bước lui và o cá»a nhưng đưá»ng đã bị chặn lại, gã quay ngưá»i nhìn Eden
- Mà y chỉ chỗ tao ở cho hắn à ? Tại sao mà y là m thế?
- Em không…
Kincade xen và o:
- Äể dà nh hÆ¡i Rossiter. Cô ấy không nói gì vá»›i chúng ta hết. Cô ấy không cần phải nói. Tìm mà y thì khó khăn gì, mà y chưa biết thế hay sao?
Vince vẫn tiếp tục lên giá»ng
- Mà y là m gì em tao? Tao thỠcó Chúa, nếu mà y động và o nó tao sẽ giết mà y
- Mà y đã cố giết tao một lần rồi, mà y nhớ không?
- Anh nói thế là sao? – Eden há»i nhưng cô chợt thấy chắc không được Kincade trả lá»i, bèn há»i Vince – Vince, anh ta nói cái gì?
- Không có gì, hắn cố là m to chuyện ra đấy thôi – Vince chế giễu rồi là m ra vẻ không sợ hãi – Thôi được rồi, mà y đã tìm ra tao. Bây giỠ“ông†muốn gì, “ông lớn�
- Bây giá»â€¦ chúng ta sẽ Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng
- Äi đâu?
- Sao? DÄ© nhiên là chá»— mà y thÃch – Kincade cưá»i, nụ cưá»i mỉm lạnh lùng
- Chá»— tao thÃch à ? – Vince nhÃu mà y lo sợ rồi lắc đầu – Nếu tao không biết chá»— mà y Ä‘em tao đến thì tao không rá»i khá»i đây
- Mà y phải Ä‘i đến chá»— tao bảo mà y Ä‘i – Kincade nói Ä‘á»u Ä‘á»u khiến cho anh lá»i anh nói ra nghe như có Ä‘iá»m không hay
- Ồ, thế sao? – Mồ hôi lấm tấm rịn ra trên nhân trung của Vince
- Thế đấy. Chá»— mà y sẽ đến không có gì xa lạ vá»›i mà y đâu. Tao biết mà y rất thÃch vá» lại trang trại – Kincade giả vá» không thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Eden
- Vá» trại à ? – Vince chế giá»…u – Mà y đùa à ? Tao tởm cái địa ngục ấy. A, mà đây là trò chÆ¡i cá»§a mà y phải không? – Gã từ từ gáºt đầu – Mà y định là m khổ Ä‘á»i tao phải không?
- Tao không định là m khổ mà y đâu Rossiter. Tin tao đi, mà y không được bỠđi dễ dà ng như thế. Em gái mà y đã có quyết tâm giữ trại lại, và mà y phải là m việc đổ mồ hôi sôi nước mắt ra để giúp cô ấy giữ lại trại. Mà y hiểu ý tao rồi chứ?
- Tao hiểu – Gã cà u nhà u đáp
- Sắt Rỉ nà y – Mắt Kincade vẫn dán chặt và o Vince
- Ừa
- Tôi cần má»™t cặp mắt nữa để canh chừng chú Sam Lẻn nà y đây. Tôi biết Eden cần thêm ngưá»i là m. Anh có thÃch công việc chăn bò không?
- Sao lại không? Tôi không biết có việc gì tốt hơn để là m nữa
Kincade liếc mắt nhìn nhanh Eden rồi há»i:
- Cô bằng lòng thuê Sắt Rỉ không?
- Bằng lòng – Äáp thế nhưng cô vẫn không biết tÃnh sao
- Tốt – Kincade thá»c tay và o túi – Em liệu có biết đưá»ng vá» lại khách sạn không?
- Chắc biết – Eden nhÃu mà y – Mà tại sao?
- Lấy xe anh vỠthu xếp đồ đạc của chúng ta – Anh đưa chìa khóa cho cô - Kirb sẽ lo liệu cho anh trả phòng
- Anh sẽ là m gì?
- Sắt Rỉ và anh sẽ giúp anh trai em thu dá»n đồ đạc
Khi thấy cô không đi đến xe, Kincade nói thêm
- Em đừng lo, không có chuyện gì đáng ngại xảy ra đâu trừ phi anh trai em giở chứng. Mà vá»›i hai ngưá»i, anh nghÄ© là chuyện ấy không xảy ra được đâu.
- Là m sao em tin là khi vỠđây vẫn còn anh?
- Thì em lấy xe anh mÃ
Kincade bước tá»›i nắm cánh tay Rossiter quay gã lại phÃa cá»a
- Ta lên thu dá»n đồ đạc cá»§a mà y, Vince, chúng ta phải Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng xa đấy!
- Bá» tay ra – Vince hất tay khá»i tay anh sau khi Kincade đã đẩy gã Ä‘i tá»›i. Sắt Rỉ mở rá»™ng cá»a, anh ta cúi ngưá»i vá»›i vẻ hà i hước và đưa tay huÆ¡ má»™t đưá»ng là m ra Ä‘iá»u má»i Vince và o trước
Eden nhìn ba ngưá»i Ä‘i dá»c theo hà nh lang rồi nhìn chùm chìa khóa trong tay, cô đứng ngần ngừ thêm má»™t lát nữa má»›i quay lại bước đến chiếc xe hÆ¡i cá»§a Kincade
***
Căn phòng trên lầu quả là loại phòng trá» tiêu biểu cho dân độc thân, đồ đạc trong phòng đủ loại tạp nham, trên tưá»ng chỉ treo toà n tranh ảnh rẻ tiá»n. Trên bà n cà phê trước tivi có cái thùng cáctông đựng mì sợi đã hết sạch và mấy lon bia rải rác, mấy đống rác ùn lại dưới mấy cái ghế dá»±a và trong các góc phòng. Kincade không để ý đến các thứ ấy, anh đưa mắt nhìn quanh phòng rồi cuối cùng nhìn đến cái Ä‘iện thoại nằm khuất má»™t ná»a dưới tỠ“Thể thao minh há»aâ€
Vince bước ra phÃa ngoà i phòng khách, gã nói:
- Ão quần đồ đạc cá»§a tôi để ở ngoà i nà y
- Khoan đã, trước hết mà y phải gá»i Ä‘iện cho tao đã – Kincade bước đến hất tá» báo sang má»™t bên.
- Gá»i Ä‘iện thoại à ? – Vince quay lui nhắm mắt – Gá»i cho ai?
- Cho DePard. Mà y có nhớ mà y đã thất hẹn với Sheehan không? Chắc bây giỠDePard đang thắc mắc không biết tại sao mà y lại không đến gặp hắn – Kincade nhấc ống nghe lên đưa cho gã
- Chắc giỠnà y lão ta ngủ rồi – Vince cự nự
- Thức hắn dáºy
- Mà nói gì với lão ta?
- Nói thá»±c cho hắn biết. Nói cho hắn biết em gái mà y chưa tìm được ngưá»i chuyên chở bò Ä‘i bán, và vì Ä‘ang báºn việc thu gom bò cho nên mà y không thể đến gặp hắn thưá»ng xuyên được. Nhưng nếu có tin gì má»›i, mà y sẽ tìm cách báo cho hắn hay. Mà y chỉ nói thế thôi
- Nếu lão ta há»i tại sao ngà y hôm kia tôi không đến gặp Sheehan thì trả lá»i sao?
- Thì mà y nói láo vá»›i hắn. Mà y có tà i nói láo mà – Kincade đưa Ä‘iện thoại cho gã – Nà o, gá»i Ä‘i
Vince miễn cưỡng nắm điện thoại, quay số.
***
Công tước DePard ngồi trên mép giưá»ng, trên ngưá»i chỉ mặc toà n đồ lót như thưá»ng khi. Tay lão vẫn còn để trên máy Ä‘iện thoại mà u Ä‘en ở bà n ngá»§. Äầu lão cúi xuống ra vẻ suy nghÄ© lung lắm, mái tóc mà u hạt dẻ lốm đốm bạc lấp lánh dưới ánh đèn. Lão rất ghét những cú Ä‘iện thoại và o đêm khuya, những cú Ä‘iện thoại như thế nà y là m lão nhá»› lại cái đêm Jeff chết.
Má»™t lát sau, lão lại nhấc Ä‘iện thoại lên bấm số gá»i đến khu nhà Sheehan ở. Äến hồi chuông thứ ba, viên quản đốc má»›i trả lá»i, giá»ng gã còn ngái ngá»§
- DePard đây – Công tước xưng tên – Vince Rossiter vừa gá»i Ä‘iện thoại đến cho tôi
- Rossiter à ? – Gã há»i vá»›i giá»ng kinh ngạc rồi nói tiếp – Lạy chúa, tại sao hắn lại gá»i và o giá» nà y? Ná»a đêm rồi mÃ
- Biết rồi
- Hắn muốn cái gì?
- Hắn nói bây giá» hắn má»›i có dịp chuồn được. Hắn cho biết thằng Kincade Ä‘eo riết kiểm tra hắn, hắn còn nói thằng ấy nghi ngá» Vince cung cấp cho chúng ta tin tức vá» các hoạt động cá»§a em gái hắn. Vince lo là thằng ấy chắc đã nói gì đấy vá»›i em hắn cho nên con ấy kÃn miệng không nói cho hắn biết tà gì vá» các kế hoạch cá»§a nó hết.
- Hắn nói có vẻ đung sự thực đấy
- Vince muốn canh chừng má»™t thá»i gian xem sao. Cho nên nếu chúng ta không nghe được tin tức gì cá»§a hắn thì cÅ©ng đừng lo. Hắn nói nếu hắn phát hiện ra được cái gì má»›i mẻ quan trá»ng thì hắn má»›i tiếp xúc vá»›i chúng ta.
Lão Công tước đưa mấy ngón tay cà o lên tóc, vuốt lại mấy mớ tóc bạc thô tháp bù xù trong lúc ngủ
- Ông có tin hắn không? – Sheehan há»i
- Hắn nói nghe cÅ©ng phải đấy – Lão Công tước xác nháºn, giá»ng có vẻ háºm há»±c – Nhưng cÅ©ng có Ä‘iá»u không đáng tin lắm
- Äiá»u gì?
- Tôi không biết. Chỉ là linh cảm như váºy thôi, tôi chưa nắm được cái gì cụ thể
- Theo ông thì chúng ta nên là m gì?
- Cứ chá» xem sao đã. Phải căng mắt mà nhìn, căng tai mà nghe thôi. Sáng mai gá»i báo cho tôi biết anh đã tìm ra được cái gì, nếu có
- Tuân lệnh ông – Sheehan đáp
DePard cắt máy
***
Khi Eden lái xe và o bãi Ä‘áºu thì Kincade và Vince Ä‘ang ở phÃa sau chiếc xe cá»§a Vince. Nắp Ä‘áºy đầu máy xe Vince dở cao lên và Walker Sắt Rỉ Ä‘ang cúi đầu xuống dưới nắp thùng mà y mò sá»a cái gì trong máy. Eden đỗ xe bên cạnh, tắt máy rồi bước ra ngoà i
- Äồ đạc cá»§a anh sau thùng xe – Cô nói vá»›i Kincade
- Tốt!
Sắt Rỉ sáºp mạnh nắp thùng xe xuống, đưa hai tay lau mạnh trên nắp để xem then đã cà i chặt chưa rồi thong thả đến vá»›i há», lau hai bà n tay dÃnh đầy nhá»›t trên má»™t miếng giẻ
- Bây giỠthì xe chạy tốt rồi
Kincade gáºt đầu rồi nhìn Vince
- Mà y lái xe mà y theo tao, nhưng đừng lôi thôi đấy. Sắt Rỉ lái xe theo sau xe mà y vá» táºn trang trại đấy
Vince đưa mắt nhìn chiếc xe của Walker Sắt Rỉ với vẻ khinh khi, gã nói:
- Anh nghĩ chiếc xe cà tà ng nà y của anh ta theo kịp xe tôi sao?
- Mà y đừng xét theo bỠngoà i Rossiter – Kincade khuyên – Xe anh ấy máy tuyệt lắm, anh ta dư sức vượt xe mà y
Anh vẫy tay ra hiệu cho Eden bước và o xe anh
- Lên xe đi thôi
- Khoan đã – Vince chống lại – Tại sao cô ấy lại đi với anh?
- Vì tao bảo thế
Hai mươi phút sau, ba chiếc xe tải nhá» trên đưá»ng liên bang hướng vá» phÃa đông, ánh sáng cá»§a thà nh phố Reno sáng rá»±c má»™t khoảng bầu trá»i phÃa sau há». Từ khi rá»›t khá»i khu khách sạn, Eden không nói vá»›i Kincade lá»i nà o. Cuối cùng đến Ä‘oạn đưá»ng nà y, cô má»›i lên tiếng há»i:
- Tại sao anh là m công việc nà y?
- Công việc gì?
- Äem Vince vá» trang trại
- Em nghe anh ta nói rồi chứ: anh ta ghét trang trại. Äem anh ta vá» tức là bá» tù anh ta
- Thá»±c thế ư? – Cô cố giữ giá»ng bình thản
- Anh ước sao chỉ có thế - Kincade lẩm bẩm cố giữ bình tĩnh – Anh ước sao em đừng xen và o việc nà y, nhưng em cứ xen và o. Anh không thể để cho anh trai em ra đi mang theo tội lỗi của hắn, nhưng anh cũng không muốn là m em đau khổ
Äây là vấn đỠkhó khăn, Kincade không muốn nhắc lại sá»± căm ghét cùng cá»±c ấy nữa. Anh đã hết gay gắt vá» chuyện nà y. Khi anh nhìn đến Vince là anh lại nghÄ© đến Eden, chứ không nghÄ© đến Marcie. Má»™t sá»± kiện là m cho anh thấy mình có lá»—i lá»›n
- Gây ồn à o thì phiá»n lắm, phải không? – Anh thở dà i - Nếu anh gây ồn lên thì anh tháºt khốn, mà nếu không thì cÅ©ng khốn
Vô tình anh đưa tay nắm tay cô, Ä‘an mấy ngón tay và o vá»›i mấy ngón tay cô. Äèn trước xe chiếu thẳng ánh sáng và o đêm Ä‘en, cháºp lại là m má»™t tạo thà nh má»™t vùng ánh sáng duy nhất di động qua hà ng trăm dặm đưá»ng trước mắt há».
|

30-11-2008, 12:01 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 24
Khoảng gần trưa ngà y hôm sau, bốn ngưá»i cưỡi ngá»±a đến chá»— cắm trại ở Hẻm Ãại Lãm. Jack Hoang Dã chạy ra đón há», lắc lư trên cặp chân vòng kiá»ng, mái tóc bạc dà i Ä‘ung đưa trên hai vai lão.
- Cô Ä‘i đâu mất tiêu quá không thấy đến? – Lão cá»± ná»± Eden và nắm dây cương ngá»±a cho cô nhảy xuống - Má»i ngưá»i cứ sợ lần nà y cô không vá» nữa, sợ có lẽ DePard đã hại cô rồi.
- Khi bò biết bay chuyện nà y mới xảy ra – Cô móc bà n đạp lên giá yên, nơi khoá dây nịt quanh bụng ngựa một nấc cho ngựa dễ thở.
- Tôi đã thấy bò biết bay rồi đấy. Bôn con đấy. Tôi đã thấy táºn mắt rồi.
- Thôi, bác say rồi phải không? - Vince châm biếm há»i.
Lão đầu bếp phẫn ná»™ hÃt và o má»™t hÆ¡i rồi đáp:
- Tôi không say. Hôm ấy, tôi tỉnh táo như cha cố, cái hôm ngưá»i ta chở bốn con bò cái tÆ¡ đắt giá trên trá»±c thăng. Tôi thấy chiếc máy bay cất cánh chở theo bốn con bò. Thế là chúng bay.
- Bác ấy chỉ trÃch anh đấy, Rossiter - Sắt Rỉ cưá»i toe toét.
- Chỉ trÃch cái quái gì? Chiếc máy bay, chứ đâu phải bò! Bò ra sao? – Jack Hoang Dã láºp luáºn. – Chúng không ở trên mặt đất. Máy bay bay. Bò trong máy bay. Thế là bò bay. – Nói xong, lão cưá»i má»™t trà ng, tin chắc láºp luáºn cá»§a mình không thể bác bỠđược. Ãoạn lão quay qua nhìn Sắt Rỉ - Anh là ai?
- Ãây là anh Walker Sắt Rỉ, má»™t ngưá»i là m má»›i. Anh ấy má»›i ký hợp đồng - Eden nắm lại dây cương ngá»±a. – Ãây là ông đầu bếp cá»§a chúng ta. Má»i ngưá»i gá»i ông ta là Jack Hoang Dã.
- Xin chà o - Sắt Rỉ đưa tay chạm và o và nh mũ để chà o.
Lão đầu bếp cà u nhà u theo kiểu dân da đỠcòn hoang dã nhất, rồi chăm chú nhìn mặt đầy tà n nhan của Sắt Rỉ:
- Tên da đỠcá»§a anh chắc phải là Ãa Vết?
- Sai bét rồi. Tôi không có tên da đỠ- Sắt Rỉ chau mà y nhìn lão đầu bếp, lấy là m lạ tại sao lão ta lại có ý nghĩ ấy.
- Bây giỠthì anh có tên ấy đấy. – Lão tuyên bố. Bỗng lão lo lắng nhìn qua Eden - Cô có mang đồ tiếp tế ra đấy không?
- Trên lưng con ngá»±a thồ. – Cô chỉ ngón cái vá» phÃa con ngá»±a do Kincade dẫn theo.
Lão chụp lấy sợi dây trên tay Kincade rồi giáºt sợi giây, miệng huýt nho nhá» như để cho con ngá»±a bá»›t sợ. Con ngá»±a duá»—i cao cổ kháng cá»± lấy lệ rồi nện chân bước Ä‘i. Lão dẫn con ngá»±a đến Eden rồi lão dừng lại, đưa tay vuốt nhẹ lên gói hà ng bá»c trong vải bạt.
- Cô có mang theo va ni chứ? – Lão nhìn cô – Chúng ta sắp hết rồi.
Cô cưá»i:
- Bác đừng lo. Bác có nhiá»u trong ấy.
- Thế thì tuyệt cú mèo rồi. – Lão đáp lại rồi nheo một mắt quan sát cô chằm chằm - Trông cô khác đi.
- Bác muốn nói tôi có vẻ bơ phỠđi chứ gì.
- Không bÆ¡ phá». Mà khác Ä‘i. Cô Ä‘i mất má»™t thá»i gian khá lâu. Cô đã thay đổi.
Cô nhìn lão vá»›i ánh mắt hÆ¡i bá»±c mình, Ä‘á»an cô quay qua nhìn Kincade. Cô thôi cưá»i, môi mÃm lại:
- Nà y ông già , mắt bác tầm báºy rồi – Cô quay lại, dẫn con ngá»±a Ä‘i vá» phÃa toa xe là m nhà bếp.
- Mắt tôi là mắt đại bà ng mà . Xa gần gì thấy hết. Thấy đủ thứ. – Lão lẽo đẽo đi theo cô, rồi dẫn theo con ngựa thồ - Mắt tôi thấy cả bụi bám và o cô khi cô ở bên kia thung lũng.
- Thôi đủ rồi! - Eden quay phắt ngưá»i nhìn lão. – Ãem các thứ tiếp tế ấy lên toa mà tháo ra.
Lão đầu bếp bỠđi, miệng cà u nhà u:
- Không nể nang gì ngưá»i già , tháºt quá xấu hổ!
Vince bước theo lão:
- Bác có cái thứ nước Ä‘en đắng mà bác gá»i là cà phê đấy không? Tôi xin má»™t ly.
Kincade dẫn con ngựa đi ngang qua, dừng lại bên cô, đưa mắt nhìn theo lão nhà bếp:
- Em biết lão ta uống nước cất va ni chứ?
- Chúng ta khó kiếm được ngưá»i đầu bếp nà o mà không nghiện rượu. Ãt ra uống va ni lão cÅ©ng còn tỉnh táo để nấu nướng. Còn nếu không uống va ni, lão sẽ uống rượu rồi say tuý luý cả tuần.
Bob Waters cưỡi ngựa đi đến:
- Cô Ä‘i đâu? Bá»n tôi cứ sợ có gì xảy ra cho cô. Tôi không ngá» cô lại kéo vỠđược cả Kincade lẫn Vince. Cái gì là m cho cô vá» trá»… quá thế?
- Xin lá»—i, khó nói cho anh biết tại sao chúng ta trá»… nải công việc được. Tôi có thuê thêm ngưá»i. Anh ấy là Walker Sắt Rỉ - Cô hất đầu vá» phÃa Sắt Rỉ – Còn đây là Bob Waters, quản lý bò. Anh ấy sẽ phân công việc cho anh.
Bob há»i
- Anh ta có biết trưá»ng hợp cá»§a DePard không?
Eden gáºt đầu đáp:
- Chúng tôi uống nhanh cà phê rồi lên yên ngay. Anh có thể và o uống vá»›i chúng tôi và cho chúng tôi biết những khu vá»±c nà o cần phải lùa bò. Tôi sẽ Ä‘i vá»›i anh. Chúng ta cần phải kiểm tra lại nhiá»u việc.
Cô đã trở lại cương vị cô chá»§, đúng nghÄ©a cá»§a nó. Má»™t công việc, Kincade nháºn ra thế. Ngưá»i phụ nữ cưá»i những hà nh động ngốc nghếch cá»§a anh, cưá»i đùa khi cưỡi ngá»±a gá»— quay, cưá»i khi liếm kẹo kéo dÃnh trên mấy ngón tay, vui sướng khi cho vịt ăn, và là m tình nồng cháy vá»›i anh nay đã khép kÃn lại.
Chưa đầy 30 phút sau, há» lên ngá»±a Ä‘i lùng sục bò khắp các ngá»n đồi. Lại bắt tay và o những công việc như má»i ngà y khác. Vùng dáºy khá»i giưá»ng khi trá»i còn tối mò, sao khuya còn nhấp nháy đầy trá»i, há» lết đến toà nhà bếp để rá»a ráy vá»™i và ng, và cạo râu nếu há» còn sức, rồi uống tách cà phê đầu tiên là điá»u cần thiết nhất.
Sau khi đã ăn bữa Ä‘iểm tâm no nê, há» lên ngá»±a và o lúc trá»i vừa rạng sáng, cưỡi ngá»±a ra Ä‘i trước khi vầng dương ló dạng ở chân trá»i. Suốt ngà y há» tìm bò xua ra khá»i các ngá»n đồi, lục lá»i trong các hẻm núi, lùa chúng qua các cánh đồng có cá» thÆ¡m, táºp trung vá» chá»— cắm trại và o lúc xế chiá»u. Ở đây, há» là m công việc xếp loại, tách ra những con tÆ¡ máºp mạp đóng nhãn và o để Ä‘em bán, những con bò đực tÆ¡ thì thiến Ä‘i, những con Ä‘au yếu thì thuốc thang bồi dưỡng cho chúng, những con bò cái già thì khám chúng có thai hay không.
Rồi đến giai Ä‘oạn chá»n lá»±a ngá»±a dá»± bị để cưỡi và o hôm sau, xem chúng có Ä‘au ốm thương táºt gì không, hay là phải đóng móng lại nếu cần. Sau má»™t ngà y bắt buá»™c phải là m suốt 16 giá» liá»n, khi vỠđến lá»u ăn táºp thể ở toa nhà bếp thì há» mệt rã rá»i. Ãêm nà o cÅ©ng thế, nếu không có bữa ăn nóng hổi chá» há» thì chắc há» mệt quá không nấu nổi thức ăn cho mình nữa. Chỉ thay đổi nếp sống nà y khi há» dá»i trại Ä‘i trong vòng ba hay bốn ngà y để cắm trại ở chá»— khác.
Chỉ có Vince là ngưá»i kêu ca mà thôi, thế nhưng má»—i khi ở gần Kincade thì gã bá»›t cà u nhà u Ä‘i. Tuy nhiên, má»—i khi nhìn Kincade, ánh mắt gã cÅ©ng đầy háºn thù căm tức. Gã không dám gây rối vì luôn luôn có Kincade và Sắt Rỉ canh chừng. Gã không dám, vì Kincade rất để ý đỠphòng gã.
Ngà y qua ngà y, anh thấy cà ng Ãt nghÄ© đến Vince mà cà ng nghÄ© nhiá»u đến Eden. Cô đóng vai bà chá»§ không há» xao lãng môt giây phút nà o. Cô là m việc nhiá»u hÆ¡n là ra lệnh, cô quyết là m gương.
Và muốn đẩy mạnh công việc thu gom bò cho nhanh trong thá»i gian ká»· lục thì cô phải là m việc nhiá»u hÆ¡n. Cô là ngưá»i đầu tiên thức dáºy và o buổi sáng, đầu tiên đến lá»u ăn táºp thể, là ngưòi đầu tiên đến dắt ngá»±a, đầu tiên lên yên, và là ngưá»i vá» chá»— cắm trại sau cùng, là ngưá»i xuống ngá»±a sau cùng trong ngà y, ngưá»i cuối cùng chá»n ngá»±a cho ngà y mai, ngưá»i cuối cùng ngồi và o bà n ăn và cuối cùng Ä‘i ngá»§.
Kincade thấy Eden là m việc đến phá» ngưá»i, tá»± lá»±c, bá» qua hết má»i việc chi phối đến mình, là m việc nà y xong là bắt qua việc khác, cho nên những ngưá»i khác không thể là m giảm công việc cá»§a mình được.
Kincade hẳn đã tá»± khâm phục mình khi anh không thấy tức giáºn vì cô đã cư xá» vá»›i anh bình thưá»ng. Trong ánh mắt, thái độ đó hay là lá»i nói, cô không tá» ra xem anh khác vá»›i tất cả những ngưá»i khác trong trại. Cô cư xá» vá»›i anh như má»i ngưá»i. Không thân thiện hÆ¡n mà cÅ©ng không lạnh lùng hÆ¡n.
Anh tự nhủ thế là tốt. Nhìn chung thì thế có lẽ tốt nhất. Nhưng cà ng lâu, anh lại cà ng đâm ra khó chịu. Sau tuần thứ hai anh thấy quá đủ rồi.
***
Ãnh bình minh vừa xua tan bóng tối, Kincade đóng yên lên mình con ngá»±a mà u hung. Xa xa đằng kia hà ng rà o, anh nghe có tiếng da yên kêu cót két vì có ngưá»i leo lên yên ngá»±a. Kincade nhìn đến chá»— phát ra tiếng kêu, anh nhìn Eden Ä‘ang cưỡi ngá»±a Ä‘i ra khá»i dẫy hà ng rà o.
Với tay xuống dưới con ngựa mà u hung, anh nắm sợi dây da buộc quanh lưng ngựa, kéo luồn và o móc khoá. Tay vừa khoá dây nịt, Kincade nhìn theo Eden cưỡi ngựa ra gặp Bob Waters để hội ý, con chó chăn bò già chạy theo.
Cô mặc cái áo vét ngắn bằng bông vải thô để khá»i lạnh khi trá»i còn sá»›m. Mái tóc Ä‘en thò ra dưới và nh mÅ© phá»§ xuống lưng che khuất cả gáy. Cô ngồi thẳng trên lưng ngá»±a, trông mảnh mai nhưng rắn rá»i, bá»™ mã bá» ngoà i có vẻ rất oai vệ.
Nhưng Kincade thừa biết đằng sau bá»™ mặt lắm báºn bịu ấy, cô là má»™t phụ nữ sống động, môt phụ nữ biết cưá»i đùa, yêu thương và căm giáºn hết mình. Anh biết dưới lá»›p áo quần đà n ông thẳng Ä‘uá»™t ấy là những đưá»ng eo tròn trịa, đầy đặn, và anh quyết sẽ không để cho cô quên các thứ nà y. Anh hạ bà n đạp xuống, nắm dây cương chuẩn bị lên ngá»±a.
Bên cạnh anh, Al Bender mệt má»i leo lên yên ngá»±a, giáºt cương cho con ngá»±a đến gặp Eden. Kincade nhảy lên con ngá»±a mà u hung, thúc ngá»±a ra chặn Al lại. Anh nói:
- Sáng nay tôi đi với Eden.
Al nhìn Kincade, cặp mắt sưng húp vì mất ngủ.
- Cô ấy nói thế à ? – Ông ta há»i, vẻ như không tin được trà nhá»› cá»§a mình.
- Không, chÃnh tôi nói.
Al nhún vai:
- Thế thì hợp với tôi rồi. Tôi có thể nghỉ ngơi đôi chút, còn anh, khi anh đi với cô ấy, chắc cô ta không căng với anh đâu.
Eden thấy hai ngưá»i trao đổi vá»›i nhau. Khi Kincade thúc ngá»±a vá» phÃa cô, cô chú ý thấy thái độ quả quyết cá»§a anh hiện ra trên quai hà m, và ánh mắt anh nhìn là m cho cô bối rối. Sáng nay cạo râu, anh đã lỡ tay cắt má»™t đưá»ng trên má. Cô ngá»i thấy mùi xà phòng trên da thịt anh. Bá»—ng cô cảm thấy ham muốn, lo sợ, thÃch thú lại ân háºn. Cô cố là m ra vẻ không trông thấy hai ngưá»i.
- Hôm nay anh đi với em - Anh nói với cô – Al sẽ đi với Sắt Rỉ và Vince.
Anh có vẻ chuẩn bị để tranh luáºn vá»›i cô, nhưng cô không để cho anh có dịp nà y. Cô đáp:
- Tốt thôi. Nếu anh đã chuẩn bị xong, ta đi.
Cô phi ngá»±a ra phÃa vùng trống mênh mông, con ngá»±a phi Ä‘á»u Ä‘á»u. Con chó chạy theo bên cạng ngá»±a cô. Tiếng yên ngá»±a kêu cót két bên tai, cô biết Kincade Ä‘ang phi theo cô. Há» nhắm hướng phÃa mặt trá»i má»c trên xứ Nevada Ä‘ang toả ra ánh lá»a và ng. Sau khi Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, cô nói:
- Trong hẻm núi rá»™ng ở dưới chân Ãỉnh Thợ Già y có má»™t hồ nước thiên nhiên. Mùa nà y hồi năm ngoái tôi thấy có nước. Hôm qua tôi thấy có và i con đưá»ng mòn dẫn đến vùng ấy. Chúng ta đến đấy xem sao trước đã.
- Anh nhất trà thôi - Kincade đáp, rồi im lặng má»™t hồi má»›i nói tiếp - Váºy em định tÃnh sao đây?
- TÃnh chuyện gì?
- Chuyện chúng ta.
- Không có chúng ta - Cô đáp giá»ng nghe rất bình thản.
- Tháºt ư? – Anh cố kiá»m chế mình. Nhưng cÆ¡n giáºn đã phừng phừng hiện ra trên mặt anh - Anh có cảm giác như thá»i gian chúng ta cùng ở Reno, giá» phút chúng ta yêu nhau, chưa bao giá» xảy ra.
- DÄ© nhiên là giây phút ấy đã xảy ra - Eden đáp, cố sức giữ cho giá»ng nói nhẹ nhà ng - Ãấy chỉ là thá»i gian nghỉ giải lao. Bây giá» thì hết rồi.
- Thá»i gian nghỉ giải lao! Có phải em gá»i chuyện nà y như thế?
- Ãúng như thế đấy. Ãúng như thế. – Cô nhìn anh vá»›i ánh mắt trách móc nhẹ nhà ng và âm thầm tá»± khen mình đã đối đáp rất tuyệt - Hay là anh thất vá»ng vì tôi không mÆ¡ mà ng nghÄ© đến anh, liếc mắt đưa tình vá» phÃa anh? Nếu thế thì tôi xin lá»—i, được không?
- Em đừng báºn tâm. Ãáng ra anh phải biết em là đồ nhút nhát má»›i phải.
Cô kìm cương ngựa dừng lại:
- Tôi không phải như thế.
Anh cho ngá»±a quay quanh, lui lại bên cô. Khi anh dừng ngá»±a thì đầu gối hai ngưá»i cá» sát vá»›i nhau, tay anh sát bên giá yên ngá»±a cá»§a cô, anh nắm dây cương ngá»±a cô.
- Em là đồ nhát gan đáng thương hại.
Eden hăng hái cãi lại:
- Nói láo! Láo trÆ¡ trẽn - Giá»ng cô vang lên giáºn dữ, cô bặm tay và cố giữ bình tÄ©nh. – Tôi công nháºn tôi đã kể cho anh nghe nhiá»u chuyện vá» Ä‘á»i tôi nhiá»u hÆ¡n bất kỳ má»™t ngưá»i nà o hết. Tháºm chà Vince cÅ©ng chỉ biết lõm bõm má»™t Ãt thôi. Nhưng không phải vì thế mà anh có quyá»n xét Ä‘oán tôi. Còn chuyện ngá»§ vá»›i tôi, anh không có quyá»n sỉ nhục tôi. Tôi không thèm muốn có quan hệ tình ái vá»›i anh hay vá»›i bất cứ ai. Có phải như thế là xúc phạm đến anh? Có phải tôi là ngưá»i chấm dứt, chá»› không phải anh?
- Không – Anh cúi ngưá»i tá»›i gần hÆ¡n, là m cho cô nhìn kỹ và o anh, thấy anh Ä‘ang gần cô và đang tức giáºn - Việc em cho chuyện xảy ra giữa chúng ta chỉ là má»™t trò vui chÆ¡i trong đêm đã là m cho anh bị xúc phạm.
Mặt cô tái đi, rồi bỗng đỠtrở lại rất nhanh, là m hai má cô nóng phừng lên:
- Chuyện đó có diá»…n ra trong má»™t đêm, hai đêm, hay là hà ng chục đêm thì cÅ©ng thế thôi, có sao không? - Eden nổi nóng lên để che giấu sá»± xấu hổ chợt đến khi nghe nói đến sá»± tháºt.
- Ãồ mắc dịch!
Anh nhảy xuống ngá»±a và lôi mạnh cô xuống đất, cô không kịp chống cá»± lại. Con chó chăn bò già ngồi yên nhìn hai ngưá»i.
Hai con ngá»±a giáºt mình bước nhÃch khá»i chá»— hai ngưá»i quần nhau. Eden vùng vằng chống lại để thoát khá»i vòng tay anh, cô dùng hai bà n tay, hai khuá»· tay, đầu gối và cả bà n chân để chống lại, cà ng vùng vằng chống lại ngưá»i cà ng nóng lên. Nhưng cÆ¡n nóng lại là m cho cô chống lại hăng hÆ¡n nữa.
MÅ©i chiếc á»§ng đá trúng và o cằm anh khiến anh thốt ra tiếng nguyá»n rá»§a. Rồi liá»n sau đó cả hai Ä‘á»u ngã nhà o xuống đất. Không để cho cô kịp thoát ra, anh chồm lên ngưá»i cô, đè lên cô và khoá hai cánh tay cô lại má»™t bên.
- Có là hÆ¡n má»™t đêm vui chÆ¡i giải trà hay không thì em biết rồi đấy - Cả anh và cô Ä‘á»u thở hồng há»™c – Không phải vì tình dục, không phải hiếp dâm, và anh không phải là Jeff. – Cô vẫn im lặng khi nghe nói thế, quay đầu tránh ra xa, cà má lên đất cát – Nhưng đâu phải như Jeff phải không? – Anh cháºm rãi nói - Má»—i lần có ngưá»i đà n ông nà o đến gần, má»—i lần em bị cám dá»—, không phải em chỉ nghÄ© đến Jeff thôi phải không? Mà em nghÄ© đến ngưá»i nà o em đã biết chứ. Từ ngưá»i cha bá» rÆ¡i em Ä‘i mà không bao giá» trở lại, cho đến thằng anh khốn nạn chỉ chưá»ng mặt vá» khi cần tiá»n, và má»™t bá»n là m thuê chỉ là m và i tháng rồi bỠđến các nÆ¡i có đồng cá» tốt tươi hÆ¡n.
- Tôi không biết anh nói cái gì!
- Tháºt không biết à ? – Anh cúi mặt sát và o mặt cô, sát đến ná»—i anh thấy rõ nét căng thẳng, thấy dấu hiệu phản đối và ná»—i Ä‘au đớn trên mặt cô - Eden, nếu em muốn thì cứ ghét há». Lạy Chúa chứng giám, em có quyá»n mà . Nhưng không chịu được nếu em xem anh như há» hay bất cứ ai.
- Cả DePard cũng không à ?
Kincade cục cằn đáp:
- ChÃnh thằng Vince. Em đã có mặt bênh nó, phải không? Em quyết không giao tiếp vá»›i anh chỉ vì anh đã gây gổ vá»›i Vince, vì thế mà em cố chấm dứt vá»›i anh.
- Sao, tháºt thế không? – Cô thách thức, cố dằn nước mắt.
- Giá gì chúng ta cho qua chuyện nà y!
- Anh là thằng điên.
- Còn em là đồ nhát gan. Em sợ sẽ biết được anh đúng hay sai không?
- Không! – Cô đã sơ ý quay đầu lui nhìn anh.
- Chứng minh đi xem – Anh áp miệng và o miệng cô, không nhẹ nhà ng hay là ấm áp như trước đây mà thèm khát.
Eden không chống lại nụ hôn. Cô nằm yên thụ động, không kháng cá»±, hai mắt nhắm lại để cố xua Ä‘uổi cảm giác ấm áp Ä‘ang lan toả trong ngưá»i cô. Khi anh háºm há»±c không hôn nữa, cô nghÄ© là thái độ tá» ra lạnh nhạt cá»§a mình đã thà nh công.
- Xong rồi... em không nói như thế chứ? – Anh chế giễu.
- Nói thế… - Giá»ng cô nghe có vẻ chán chưá»ng.
- Không. Còn lâu má»›i xong em yêu Æ¡i – Anh nhếch miệng cưá»i nhưng hai mắt vẫn hầm hầm gay gắt – Em tưởng là vì bình tÄ©nh mà tim em Ä‘áºp thình thịch như thế nà y à ? Em tưởng hai ngưá»i chia sẻ ngá»t bùi vá»›i nhau rồi chia tay anh Ä‘i đưá»ng anh tôi Ä‘i đưá»ng tôi dá»… dà ng à ? – Anh buông cổ tay cô ra, rồi lồng mấy ngón tay và o tóc cô – Anh nhất định không chịu. Mà em cÅ©ng không.
Miệng anh lại áp mạnh xuống môi cô, thèm thuồng. Eden nằm yên cứng Ä‘á», quyết không cho mà cÅ©ng không nháºn gì. Nhưng ý định ấy bá»—ng yếu dần trước sá»± hăng say cuồng nhiệt cá»§a anh. HÆ¡i thở cô nhanh lên, môi cô má»m Ä‘i và mở ra. Kincade đưa lưỡi thăm dò, răng chạm và o kÃch thÃch.
Anh quyến rÅ© dụ dá»—, anh cương quyết chiếm hữu và thách thức. Ãáp lại, thoạt tiên cô chiá»u anh, nhưng hình như sá»± đáp lại không là m anh hà i lòng.
Anh tráºt áo vét cá»§a cô ra, kéo áo sÆ¡ mi xuống táºn hông phô bà y da thịt cô. Không còn khám phá nữa mà là khai thác hưởng thụ, anh đưa hai tay sá» lên ngá»±c cô mân mê cho đến khi hai núm vú cương cứng lên. Ngưá»i nóng lên, Ä‘au nhừ, cô vặn vẹo ngưá»i.
Ãnh mặt trá»i buổi mai trong sáng thế mà cô lại cảm thấy mình Ä‘ang bồng bá»nh êm ả trong đêm Ä‘en. Không khà trở nên ngá»™t ngạt nặng ná». Má»—i lần cô hÃt và o phổi thì không khà lại tắt nghẹn ở cổ há»ng, khiến cô phải rên rỉ cho thông.
Không chịu nổi trước hà nh động dà y vò và trêu chá»c cá»§a anh, cô banh áo quần anh ra. Giữa những cÆ¡n hôn nóng bá»ng, đói khát, miệng há rá»™ng và những bà n tay sá» soạng mò mẫn vá»™i và ng cuồng nhiệt, cả hai Ä‘á»u tuá»™t áo quần ra để lót nằm.
Lần trước cô thấy lạc thú có thể biến cÆ¡ thể con ngưá»i thà nh má»™t khối cảm giác và ham muốn. Nhưng bây giá» khi anh đưa lưỡi và o miệng cô, cô lại thấy lạc thú dà y vò cÆ¡ thể Ä‘au đớn gấp hai lần hạnh phúc. Cô Ä‘iên lên bấu chặt và o anh.
Thế rồi anh ngáºp sâu và o trong cô, miệng ngáºm miệng cô. Cô cong ngưá»i lại để đón nháºn anh. Mô hôi vã ra trên da thịt hai ngưá»i. Cô thưởng thức chất mặn trong cô, cảm thấy nhá»™t nhạt như những cá»ng cá» xô thÆ¡m nằm dẹp dưới đất chÃch và o ngưá»i cô.
Các bắp thịt cá»§a Kincade phồng căng lên. Anh cảm thấy hai mông cô nẩy lên để hoà đồng vá»›i hoạt động đẩy xuống cá»§a anh. Cảm giác dâng lên tá»™t độ, trà n trá». Anh thấy những tia nắng mặt trá»i chiếu lên mặt cô, anh nghe tiếng áo quần xá»™t xoạt, anh thưởng thức hÆ¡i ấm trong ngưá»i cô toả ra. Niá»m hoan lạc cuối cùng lên đến đỉnh cao, nổ bùng trong cÆ¡n rùng mình sảng khoái.
Tiếng rên ướt át cá»§a cô vang lên bên tai anh, anh ôm gá»n lấy ngưá»i cô và vòng tay tháºt chặt. Rồi vô tình anh đưa tay vuốt lên eo lưng cô, vuốt lên đùi cô trong lúc anh chỠđợi nhịp tim trở lại bình thưá»ng, chỠđợi hÆ¡i thở Ä‘iá»u hoà .
Cô cá»±a mình nhúc nhÃch trong hai cánh tay anh, và anh tá»± động ôm chặt giữ cô nằm má»™t bên, nhưng Eden không nhÃch ngưá»i ra. Mấy ngón tay cô bấu lấy đám lông ráºm rì trên ngá»±c anh, đám lông mà u và ng óng ánh dưới ánh nắng.
- Em nghÄ© là em lại là m trò chÆ¡i cho anh – Cô thì thầm phá tan bầu không khà yên lặng giữa hai ngưá»i.
- Hả? Trò chơi gì thế?
- Anh thÃch phạm tá»™i lá»—i xưa nhất bằng phương pháp tân kỳ nhất.
Kincade cưá»i khúc khÃch khi nghe cô trÃch Ä‘á»c thi ca. Anh nói:
- Trước đây anh cÅ©ng thưá»ng dùng câu ấy cá»§a Henri IV đấy.
- Tháºt sao? – Cô nghiêng đầu ra phÃa sau.
- Tháºt chứ. Chắc em sẽ rất ngạc nhiên khi thấy má»™t thanh niên quyến rÅ© được má»™t thiếu nữ chỉ bằng cách trÃch Ä‘á»c và i câu khÃch lệ cá»§a Shakespeare – Anh lên giá»ng dạy Ä‘á»i vá»›i vẻ hiểu biết. – Phương pháp nà y thưá»ng có hiệu quả. Nhưng anh còn má»™t câu khác thưá»ng dùng hÆ¡n nữa.
- Câu ấy như thế nà o?
- Câu ấy như thế nà y: “ Cho anh xin cái khuy áo ở dưới cùng cá»§a em†– Anh nhÃu nhÃu lông mà y là m ra vẻ trai tÆ¡ má»™t cách tức cưá»i.
Eden cưá»i, khoái trá khi nghe câu thÆ¡. Cô há»i:
- Câu thÆ¡ trÃch ở tác phẩm nà o?
- Chắc em không tin anh đâu, - anh nói.
Cô chống khuá»·u tay nhổm ngưá»i lên, hất mái tóc ra sau vai, xoã rông như má»™t bức mà n:
- TrÃch tác phẩm nà o?
- TrÃch tác phẩm: “ Thôi rồi chuyện yêu đươngâ€.
- Anh đùa. – Cô đáp và lại cưá»i, rồi húc đầu và o hốc vai anh.
- Anh nhớ cái ấy quá. – Anh nhẹ nhà ng vuốt cánh tay cô.
- Nhớ cái gì?
- ÃÆ°á»£c nghe tiếng cưá»i cá»§a em.
Nghe anh nói. Eden chợt tỉnh lại, nhớ đến thực tế trước mắt. Cô nói:
- Nếu ta còn nằm đây nữa thì chắc mặt trá»i sẽ thiêu chết mất. – Cô ngồi dáºy, kéo cái áo sÆ¡ mi nằm dưới lưng anh – Cho em lấy lại áo quần để mặc.
- Chuyện mặt trá»i thiêu đốt quả khó nói tháºt – Anh ngồi dáºy, để cho cô lấy áo, và anh cÅ©ng lấy áo mình.
Khi hai ngưá»i mặc áo quần và o, Kincade thấy cô im lặng. Anh kéo dây kéo quần Jeans, vừa nhìn cô bỠáo và o quần Levis rồi quay qua nhìn hai con ngá»±a Ä‘ang gặm cá» cách đấy và i mét, có con chó anh chừng. Vẻ mặt trông bình thản, vô sá»±, nhưng Kincade biết Eden Ä‘ang dá»±ng lại bức tưá»ng ngăn cách giữa anh và cô, bức tưá»ng mà anh vừa phá đổ xong. Anh lượm cái khăn quà ng cổ lên Ä‘em đến đưa cô.
- Cám Æ¡n. – Cô lấy cái khăn mà mắt không nhìn và o anh, cô quấn và o cổ, thắt lại long lá»ng.
- Eden! – anh lên tiếng.
- Ãừng! – Cô lắc đầu, hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i rồi nhìn anh, thẳng thắn nhìn và o mắt anh. Ãôi mắt cô hiện vẻ Ä‘au đớn, nhưng đồng thá»i cÅ©ng để lá»™ quyết tâm cá»§a cô – Ngay bây giá» em không cần nếp sống phức tạp như thế nà y nữa.
- Lại lắm chuyện rồi! Chắc em thấy anh Ä‘ang là m cho Ä‘á»i em phức tạp chứ gì?
- Anh đừng đùa. Em nói nghiêm túc đấy. Em không thể gian dÃu vá»›i anh hay vá»›i bất kỳ ai được. Em Ä‘ang gặp nhiá»u chuyện khó khăn trong việc thu gom bò và đem bò Ä‘i bán. Em phải táºp trung hết sức lá»±c và o việc nà y. Việc xả hÆ¡i nà y xem như lần cuối đấy.
- Thì anh sẽ xả hÆ¡i cho em. Cứ thế Ä‘i và anh sẽ láºp thà nh tÃch cho em xem – Anh đã được thoả mãn khiến anh chỉ còn biết vui thú. Chứ không nổi giáºn.
- Thôi dẹp, Kincade! Không có gì vui vẻ đâu.
- Anh nhất trÃ.
- Tốt, váºy thì anh cố nhá»› cho Ä‘iá»u nà y: em Ä‘ang chiến đấu cáºt lá»±c để chống lại DePard. Nếu em thắng, em sẽ giữ được má»i thứ em có. Em không thể mắc phải sai lầm nà o hết.
- Em khá»i cần chiến đấu má»™t mình, Eden à .
- Ãây là trang trại cá»§a em, là vấn đỠkhó khăn cá»§a em.
- Khi em chia sẻ vấn đỠkhó khăn vá»›i ngưá»i khác, thà chắc sẽ không đến ná»—i tệ hại đâu.
Cô lắc đầu bất bình:
- Tốt hơn là không nên dựa và o ai cả ngoà i sức mình.
- Sá»± cô đơn đáng nguyá»n rá»§a lắm. Cuá»™c Ä‘á»i vốn đã cô đơn rồi, không nên tạo thêm cô đơn nữa là m gì.
- Anh không hiểu đâu - Eden thở dà i háºm há»±c và ân háºn.
- Anh hiểu chứ không phải em nghĩ đâu. Vấn đỠchủ yếu nhất là lòng tin.
- Không dễ gì tin nhau – Cô hơi hếch cằm lên.
- Em đừng đa nghi quá đáng.
- Anh có bá» qua chuyện Vince không? – Không là m sao cô giữ được giá»ng nói khá»i gay gắt.
- Không, anh không có ý định thế. Tại sao chúng ta không để chuyện nà y khi nà o đến thì đến? Ãến lúc nà o đấy, không chóng thì chà y, cÅ©ng sẽ đến thôi.
- Anh không cho em cÆ¡ há»™i để lá»±a chá»n – Cô lấy mÅ© dưới đất lên, Ä‘áºp phải bụi Ä‘i, để là m nhẹ bá»›t bá»±c bá»™i trong ngưá»i.
- Lá»±a chá»n cho Ä‘á»i em. Em không biết có nên tuyên bố rằng em cần có anh trong Ä‘á»i em hay không.
- Quá trá»… rồi! – Anh đưa ngón tay nâng cằm cô lên, hông phá»›t lên môi cô, khêu gợi cho cô hôn lại - Anh đã nháºp và o Ä‘á»i em rồi. Ngay chuyện anh trai em còn đấy, nhưng anh vẫn ở đây vá»›i em.
Cô cảm thấy môi anh ấm áp, êm ái, dịu dà ng. Ãến khi anh đã nhÃch lui rồi mà cô vẫn còn cảm thấy như thế. Cô há»i:
- Anh vẫn tiếp tục tiến hà nh chuyện nà y à ? Chắc anh không bá» qua được cho đến khi em bằng lòng vá»›i anh. Chắc em không có thì giỠđể chống trả anh được. – Và cô cÅ©ng không thể nói anh từ giã ra Ä‘i vì cô cần anh giúp đỡ nếu cô mong muốn kế hoạch cá»§a cô thà nh công. Kincade cÅ©ng thừa biết thế - Chúng ta cứ thá» theo đưá»ng lối cá»§a anh má»™t thá»i gian xem sao.
- Thế má»›i là ngưá»i yêu cá»§a anh chứ - Kincade cưá»i nói trong khi cô quay lưng Ä‘i vá» phÃa mấy con ngá»±a.
Cô liá»n quay phắt lại tức giáºn:
- Em không phải là tình nhân cá»§a anh. Và trong thá»i gian chúng ta thá» con đưá»ng cá»§a anh, chúng ta hãy là m việc nghiêm túc đứng đắn. Em không muốn anh ba hoa chuyện nà y vá»›i ngưá»i là m trong trại. Em không muốn há» xầm xì và cưá»i sau lưng em. Anh nghe rõ chưa?
Tất cả sá»± giáºn dữ cá»§a cô, thì ra là để che Ä‘áºy lòng lo sợ gặp chuyện bối rối không hay, mà còn tệ hÆ¡n nữa là sợ ngưá»i ta thiếu kÃnh nể mình. Kincade vỡ lẽ như thế.
- Eden, anh không phải là loại ngưá»i ba hoa đâu.
- Anh phải nên như thế. Còn không thì em thỠvới anh là em sẽ xin cái thứ đó của anh và anh không kịp ngáp nữa.
- Ãúng là anh phải thế - Những đưá»ng nhăn quanh miệng anh hằn sâu xuống, vì anh cố giữ để khá»i báºt ra tiếng cưá»i.
- Khi ở gần ngưá»i là m, anh không được đụng chạm đến em, anh không được đến gần em - Eden dặn.
Kincade nhướng mặt căng ra:
- Thế thì anh không được đến thăm lá»u cá»§a em hay sao?
- Không!
- Chúng ta không đi dạo dưới trăng được sao?
- Không.
- Anh không hôn gió em qua đống lá»a trại được à ?
- Ôi, Lạy Chúa! – Cô quay gót, đưa hai bà n tay lên, rồi bước vá» phÃa hai con ngá»±a.
Kincade cưá»i khúc khÃch, bước theo cô.
Cho dù Eden không thÃch nói ra Ä‘i nữa, thì rồi ra cô cÅ©ng nháºn thấy khi là m việc chung vá»›i Kincade, công việc dá»… dà ng hÆ¡n và thì giá» qua mau hÆ¡n biết bao. Chiá»u ấy khi hai ngưá»i vá» chá»— cắm trại, lùa được trên hai chục đầu bò, cÆ¡ thể Ä‘au nhừ vì mệt má»i, nhưng cô vẫn thấy vui sướng vô cùng.
Ãây là trưá»ng hợp cô chưa bao giá» gặp bất kỳ vá»›i ai, ngay cả vá»›i anh trai cô. Không phải như Vince, Kincade là m việc không ná» hà , không cà u nhà u vì công việc nặng nhá»c hay là nguyá»n rá»§a trá»i nóng bức, bụi bặm. Có má»™t lần, Kincade Ä‘uổi theo con bò đực tÆ¡ thiến. Khoảng ná»a giá» sau, anh trở vá», lùa con bò chạy phÃa trước, con ngá»±a cá»§a anh Ä‘uổi theo ướt đẫm mồ hôi thở hồng há»™c, anh mệt lả nhưng vẫn mỉm cưá»i, hai mắt sáng quắt sung sướng vì đã chiến thắng. Anh không nói má»™t lá»i, chỉ lùa đà n bò và o bãi quây bò, rồi quay lại phi ngá»±a bên cạnh cô.
Lần khác, anh dừng lại trên đỉnh má»™t ngá»n đồi để ngắm cảnh, rồi nhìn cô, lên tiếng nháºn xét: “Ãây là nÆ¡i đáng là m quê hươngâ€.
ChÃnh âm thanh giá»ng nói cá»§a anh, chứ không phải lá»i anh thốt ra, đã nói vá»›i Eden rằng anh cÅ©ng thấy vùng đất nà y tươi đẹp, phong phú. Ãối vá»›i Vince, đây chỉ là vùng đất hoang vu vô tÃch sá»±, gã không thấy được sá»± già u có ở nÆ¡i đây, không thÃch cảnh mênh mông bát ngát hoang vu nà y.
Chá»— cắm trại đã hiện ra trước mắt, mặt trá»i phÃa trước mặt há». Eden nghiêng mặt xuống nhìn đầu con ngá»±a nhấp nhô trước mắt. Cô đã quá thoả thÃch trước thá»i gian ở bên anh, tháºt là má»™t sai lầm. Cô nói vá»›i anh:
- Chuyện như thế nà y không thể trở thà nh một thói quen được.
- Ãúng. Không nên tháºt. – Câu trả lá»i đồng ý cá»§a anh là m cho cô kinh ngạc. Eden nghÄ© thế nà o anh cÅ©ng kỳ kèo cãi lại. Anh liếc mắt nhìn cô ra vẻ chá»c ghẹo cô, chứng tá» anh đã có những biện pháp khác để thá»±c hiện ý đồ cá»§a anh. – Có lẽ có ngưá»i sẽ nghÄ© là giữa chúng ta Ä‘ang có gì đấy, và chúng ta không thể thưá»ng xuyên là m thế phải không?
- Ãúng.
Kincade cưá»i toe toét:
- Tháºt đúng như Jack Hoang Dã đã nói, quá khéo xấu hổ. – Anh thúc con ngá»±a phi nhanh lên để lùa má»™t con bò Ä‘i nghêng ngang ra ngoà i bầy và o vá»›i đà n.
Khi há» lùa đà n bò gom được trong ngà y và o chá»— cắm trại cùng vá»›i số bò đã nhốt trong bãi, dư vị cá»§a nụ cưá»i ấy vẫn còn vương vất trên khoé môi anh. Eden liá»n Ä‘i tìm ngưá»i quản bò. Kincade Ä‘ang nhìn theo cô thì Sắt Rỉ phi ngá»±a đến đứng má»™t bên anh.
Kincade nhìn sang bạn, rồi quay Ä‘i nhìn các ngưá»i khác. Anh há»i:
- Vince đâu rồi?
- Theo lá»i kêu gá»i cá»§a non sông - Sắt Rỉ hất đầu chỉ vá» phÃa đám bụi cây cách chá»— cắm trại má»™t Ä‘oạn.
- Hắn có quấy rầy gì anh không?
- Hắn quá mệt, không nghĩ đến chuyện ấy nổi đâu. Nhưng anh thì không thể chứ? - Sắt Rỉ nói, nhìn anh.
- Thú tháºt là tôi thấy không tệ lắm.
Sắt Rỉ cứ nhìn mãi anh:
- Mắt tôi chắc không tin bằng mắt cá»§a lão đầu bếp, nhưng trông anh có vẻ khác. Thá»±c váºy, anh trông có vẻ hết sức sung sướng.
- Thế ư? - Kincade cưá»i và nhìn sang Eden.
Sắt Rỉ nhìn theo hướng nhìn của anh. Mắt anh ta mở to kinh ngạc.
- Thì ra gió thổi theo chiá»u ấy - Kincade xác nháºn.
- Suốt hai tuần vừa qua, tôi thấy có cái gì đấy đã là m cho anh bá»±c bá»™i, khiến anh có vẻ buồn bã và cáu kỉnh, nhưng tôi cứ tưởng là vì chuyện cá»§a Vince - Sắt Rỉ cất mÅ© để gãi đầu, rồi lại đội lên và cưá»i toe toét - Thế thì hay rồi đấy, anh biết chứ? Kincade Harris Ä‘ang yêu – Bây giá» thì Sắt Rỉ đã nháºn ra những dấu hiệu cá»§a tình yêu ấy, anh đã hiểu. Nhưng bá»—ng anh lại thấy có vấn đỠkhó khăn trong vụ nà y – Anh định là m gì Vince?
- Là m những gì tôi đã vạch ra.
- Liệu, không anh sẽ mất cô ta đấy.
- Nếu biết cách thì không mất đâu - Kincade khẳng định, nhưng nụ cưá»i đã tắt trên môi anh.
|

30-11-2008, 12:02 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 25
Nhiá»u năm vá» trước, tại khu giếng Sayer nà y có má»™t căn nhà chòi cá»§a ngưá»i thăm dò. Bây giá» thì không còn dấu vết gì vá» căn nhà ấy hết, mà chỉ còn lại cái giếng tá»± do phun nước do ngưá»i ta đà o lên để cung cấp nước cho cả vùng. Cá» má»c đầy quanh giếng, nÆ¡i đất Ä‘ai phì nhiêu phong phú, và ánh nắng mùa hè đã là m cho cá» cháy xém thà nh mà u và ng hung.
ChÃnh ở khu giếng Sayer nà y, vá»›i Sa Mạc Ãá Ãen trải dà i đến táºn chân núi ở bên kia là nÆ¡i phân loại bò lần cuối cùng để Ä‘em bán, và là nÆ¡i cho bò ngá»§ qua đêm.
Khi ăn tối xong, Eden tá»± pha cho mình má»™t tách cà phê, rồi thong thả bước đến đống lá»a Ä‘ang nổ tà tách, nÆ¡i cả Ä‘oà n Ä‘ang ngồi quanh nghỉ ngÆ¡i. bên ngoà i vòng ngưá»i có má»™t gốc cây đã cÅ©. Eden ngồi lên đó, lấy mÅ© xuống và uể oải lắc đầu cho tóc xổ ra.
Kincade ngồi trước đống lá»a, đối diện vá»›i cô, chống ngưá»i trên má»™t khuá»·u tay, duá»—i chân ra, má»™t đầu gối co cao lên. Cô cảm thấy ánh mắt anh nhìn qua cô rồi quay Ä‘i, như chỉ là bất chợt nhìn gặp mà thôi chứ không có ý gì, nhưng trong thâm tâm cô biết trong tuần vừa qua hai ngưá»i đã trao đổi nhau bằng ánh mắt.
Al Bender lắc lắc tách cafe trong tay. Ông ta nói:
- ÃÆ°á»£c trở vá» trang trại thì tuyệt quá, tắm vòi sen má»™t hồi, rồi mặc áo quần sạch và o. Tôi cảm thấy như mình Ä‘ang mang trên ngưá»i hà ng chục ký đất cá»§a bang Nevada.
- Ông cũng có mùi đất nữa - Deke đùa.
Kincade lại nhìn cô, chỠđợi. Nhưng Eden không có dấu hiệu gì muốn báo cho cả đoà n biết là hỠkhông được trở vỠtrại và o sáng ngà y mai.
Bob Waters khá»u cá»§i trong bếp, ánh lá»a bùng lên phản chiếu lấp lánh trong cặp kÃnh cáºn tròn trên mắt anh. Anh nói:
- Chúng ta đã mất ba tuần hai ngà y để hoà n tất việc thu gom bò. Nhanh tháºt
- Tôi tháºt khâm phục - Al tuyên bố - Và chúng ta lại còn lùng khắp cả má»™t vùng rá»™ng lá»›n chỉ trong vòng ba tuần thôi.
- Chúng ta còn bá» sót nhiá»u đấy - Bob nhìn Eden, anh ta cảm thấy có bổn pháºn phải nhắc cho cô biết.
- Tôi thấy trong các vùng chúng ta bỠsót, chắc không có bao nhiêu bò đâu - Cô lặp lại ý kiến ban đầu vỠlý do bỠsót một số nơi - Và o mùa xuân, chúng ta sẽ tìm lùa ở các nơi ấy.
- Mùa mưa rồi mùa xuân, tôi chẳng thấy có gì khác biệt hết - Vince lên tiếng - Tất cả những công việc nà y chỉ tổ là m mất thì giá». Tôi muốn nói là thu gom có tốt bao nhiêu Ä‘i ná»a thì cÅ©ng vô Ãch, vì chúng ta có phương tiện gì để chở bò Ä‘i bán đâu? Chúng ta là m việc như bầy chó để chẳng có được cái gì.
Eden không nói gì để biện minh cho hà nh động cá»§a cô, và tất cả Ä‘á»u im lặng quanh đống lá»a. Cuối cùng Bob đứng lên, hắt chút cặn cafe và o đống lá»a. Tiếng xèo xèo phát ra từ đống lá»a, anh ta gay gắt nhìn Vince:
- Rossiter, Kincade giam lá»ng anh là đúng đấy. Anh nói nhiá»u quá, chẳng ra cái quái gì hết - anh ta Ä‘i đến toa nhà bếp, Ä‘inh thúc ngá»±a kêu leng keng - Ai uống thêm cafe không?
- Uống, cho tôi má»™t tách nữa - Al đứng dáºy, bước theo anh ta.
Vince lên tiếng khá to để tá» ra gã không thèm để ý đến nháºn xét cá»§a anh quản bò:
- Bây giá» mà có bia thì tháºt tuyệt. Má»™t ly bia lạnh sá»§i bá»t má»›i gá»i là ăn mừng được. Nhưng nếu được hai thùng thì lại cà ng quý hÆ¡n.
- Không - Kincade vừa nói vừa đứng dáºy - Ta cần liên hoan ăn mừng bằng âm nhạc thôi.
- Nếu anh nghÄ© đến cái radio pin cá»§a Jack Hoang Dã thì xin dẹp Ä‘i - Vince đáp lại anh - Ở lá»t trong những ngá»n đồi nà y, anh chẳng bắt được đà i nà o đâu.
- Tôi không nghÄ© đến radio - Kincade trả lá»i, rồi nhìn bạn anh - Sắt Rỉ nà y, anh vẫn mang theo cái khẩu cầm bên mình đấy chứ?
- Nó giống như tấm thẻ ngân phiếu cá»§a tôi - anh cưá»i toe toét - Không bao giá» Ä‘i đâu khá»i nhà mà tôi lại không Ä‘em theo.
- Tốt, váºy thì anh hãy khởi động Ä‘i - anh cưá»i toe toét - Tôi thÃch nhảy má»™t Ä‘iệu bước đôi
Kincade bước quanh qua đống lá»a đến chá»— Bob và Al vừa bá» Ä‘i
- Deke nà y, anh hãy ngồi xÃch lui Ä‘i. Anh Ä‘ang ngồi ở giữa sà n nhảy.
- Xin lá»—i - anh chà ng cao bồi cao ká»u liá»n đứng lên, bước đến gần chá»— Sắt Rỉ ngồi.
Khi Kincade quay qua Eden, cô thở dà i:
- Tôi cũng đang ngồi ở sà n nhảy rồi!
- Không - anh đáp, rồi không đợi để cho cô phản ứng, anh lấy cái ca trên tay cô và kéo cô đứng dáºy - Em sẽ nhảy vá»›i anh. Anh không thÃch nhảy nhạc bước đôi má»™t mình.
- Tôi nhảy tệ lắm. Tôi không biết nhảy đâu - cô đáp khi anh để cái ca trên mặt gốc cây.
- Em biết cách Ä‘i chứ? - anh há»i trong lúc Sắt Rỉ thổi kèn mấy Ä‘iệu ruá»™t để đệm.
- Dĩ nhiên là biết, nhưng ...
- Thá» thì em sẽ biết cách nhảy Ä‘iệu hai bước. ÃÆ¡n giản thôi.
- Tôi không chắc nhảy được đâu - cô trị lại.
- Nà o cô chá»§, cô nhảy được thôi - Bob phụ há»a và o, anh ta đã trở lại vá»›i tách cafe nóng trên tay.
Al cÅ©ng đến ở phÃa sau anh ta
- Kincade nói đúng đấy. Dễ thôi.
- Ãúng đấy, cô chá»§, cô nhảy được cho coi - Deke vá»— tay khuyến khÃch.
- Tôi... - Eden lắc đầu
- Thì cứ thá» xem - Kincade khuyên - Em chỉ cần bước hai bước cháºm rồi hai bước nhanh. Anh sẽ chỉ cách cho em nhảy trong khi Sắt Rỉ Ä‘ang cố thá» lại Ä‘iệu anh ấy đã bá» quên lâu ngà y.
Tiếp theo là nhiá»u lá»i kêu gá»i cô chá»§, Eden cảm thấy ngưá»i ta muốn cô nhảy không phải vì cô là chá»§ nhân mà là vì tình ngưá»i. Nếu cô từ chối, thế nà o cô cÅ©ng để mất lòng kÃnh nể nÆ¡i há».
- Thôi được, tôi thỠxem sao.
- Ãứng bên cạnh anh - Kincade kéo cô đứng và o vị trÃ, quà ng cánh tay quanh hai vai cô và tay kia nắm bà n tay phải cá»§a cô - Bắt đầu vá»›i bà n chân phải, chúng ta sẽ Ä‘i má»™t bước cháºm, rồi thêm má»™t bước cháºm nữa, rồi hai bước nhanh. ÃÆ°á»£c chứ?
- Chắc được.
- Tốt, nà o chúng ta đi - Sau khoảng năm sáu lần bước thỠngon là nh, Kincade dừng cô lại - Bây giỠchúng ta đi theo tiếng nhạc. Nà o, Sắt Rỉ, chuẩn bị chưa?
Ãể đáp lá»i, tiếng khẩu cầm vang lên vui tươi. Kincade nắm tay cô vung vẩy theo nhịp cá»§a Ä‘iệu nhạc, nhịp nhanh, rồi bắt đầu nhảy.
Há» bước quanh sà n nhảy tà hon, tiếng huýt gió và tiếng reo hò cá»§a má»i ngưá»i phụ há»a theo. Dần dần Ä‘iệu nhảy hai bước cháºm, hai bước nhanh đã trở thà nh tá»± nhiên vá»›i Eden, cô không cần nhìn xuống chân ná»a, mà bước thoải mái theo Ä‘iệu nhạc.
Cánh tay cá»§a Kincade đặt lên vai cô êm ái và quen thuá»™c. Ép sát và o anh, cô cảm thấy hÆ¡i ấm trong ngưá»i anh tá»a sang cô, cánh tay cô cà và o lồng ngá»±c cá»§a anh, mông cá»§a cô cá» và o bắp đùi rắn chắc cá»§a anh má»—i khi nhấc chân bước. Ãây là lần gần gÅ©i bên nhau, thân máºt vá»›i nhau suốt cả tuần xa cách.
- Em đã nhảy được rồi phải không? - Cô ngước mắt nhìn anh, say sưa trong ánh mắt vừa ý hân hoan của anh.
- Em đã nhảy được rồi. Em có muốn thỠđiệu quay tròn không?
- Sao lại không? - cô bá»—ng muốn vui chÆ¡i thá»a thÃch.
- Cô gái chịu chÆ¡i - anh cưá»i toe toét - Tốt, khi chúng ta nhảy xong hai bước nhanh, sẽ là m động tác quay - anh chỉ dẫn, rồi nói tiếp - Äừng lo, anh sẽ quay giúp em.
Liếc mắt nhìn, Eden thấy những bà n tay vá»— nhịp, những đôi á»§ng đầy bụi đánh nhịp theo tiếng nhạc lanh lảnh vui tươi. Ãnh lá»a báºp bùng chiếu lên những khuôn mặt đà n ông, và trên những ngá»n núi gần đấy, mặt trăng vừa ló dạng.
- Sẵn sà ng nhé? - Kincade hối. Cô ngá» ngợ gáºt đầu, anh cưá»i nói - Tốt, ta bắt đầu. Cháºm, cháºm ... quay.
Bà n tay anh đẩy cô quanh quanh, nhưng cô bước chân Ä‘i ná»a nhịp. Thế là bá»—ng nhiên má»i thứ lá»§ng cá»§ng hết, nhịp, Ä‘iệu, nhạc. Trong lúc vá»™i và ng gượng lại, Eden vướng chân, và cô chán nản la lên khi vấp phải chân cá»§a Kincade. Cả hai Ä‘á»u lảo đảo sang má»™t bên. Khi anh phá ra cưá»i thì Eden đã gượng lại được.
Cô nhìn lên, bốn mắt giao nhau thắm thiết, lá»™ liá»…u. Mặt anh sát bên mặt cô. Còn miệng anh... Cô bấu chặt áo anh, ham muốn anh. Ãầu anh cúi xuống sát hÆ¡n nữa, chỉ cách mặt cô chưa đầy má»™t ly... và có ai đấy ho hen.
Sá»± yên lặng là m cô rợn ngưá»i. Tiếng nhạc đã tắt, chỉ còn lại tiếng cá»§i cháy nổ lốp bốp. Bá»—ng Eden thấy ngượng ngùng, cô nhÃch ngưá»i lui, nhìn nhanh những khuôn mặt Ä‘ang cưá»i ồ quanh đống lá»a.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i, trừ Vince. Gã trừng trừng nhìn há», hai tay bặm lại hai bên hông.
- Tôi thấy thế là đủ rồi - cô cố giữ cho giá»ng nói nhẹ nhà ng, cố giả vá» là m như không có gì xảy ra, là m như cô không gây ra ccảnh tức cưá»i cho má»i ngưá»i. Lòng kiêu hãnh đã thôi thúc cô hà nh động như thế - Sau má»™t ngà y là m việc vất vả, tôi không còn sức lá»±c để khiêu vÅ© nữa. Sá»± thá»±c thì tôi thấy như thế nà y là đã được má»™t đêm vui thú rồi.
Hai má cô nóng bừng. Cô muốn chạy trốn khá»i những cặp mắt am hiểu. Eden má»›i bước chưa được hai bước vá» phÃa lá»u cô thì Vince đã đến bên cô, nắm cùi tay cô, gã nói:
- Anh đi với em.
Cô không muốn Ä‘i vá»›i gã, nhưng cô muốn được tá»± nhiên. Vince chÃnh là ngưá»i giúp cô giữ được vẻ tá»± nhiên. Cô cảm thấy sá»± tức giáºn cá»§a gã lá»™ ra trong nắm tay cá»§a gã.
Khi đến gần lá»u cá»§a cô, nhưng khá xa vá»›i những ngưá»i khác, Vince ghìm cô dừng lại:
- Em hãy lánh xa thằng ấy! - Không phải gã cảm giác cô hay lấy tình anh em mà khuyên cô, nhưng là lệnh.
- Cái gì?
- Ãừng giả bá»™ thÆ¡ ngây vá»›i anh. Hắn Ä‘ang ve vãn em và em Ä‘ang nghe lá»i hắn. Anh nhìn cách em nhìn hắn là anh biết em sẵn sà ng mê hắn. Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy hết.
- Không - cô cãi lại đơn giảnh như thế, vì thấy nghẹn ngà o trong cổ.
Vince nhìn cô, mặt nhăn lại vì giáºn và thất vá»ng.
- Hắn theo ve vãn em mãi phải không? Mẹ kiếp, anh chắc là hắn ve vãn em.
- Anh nói cái gì thế?
- Lạy Chúa, hắn không ngó ngà ng gì đến em đâu, em gái à . Hắn chỉ lợi dụng em thôi. Hắn muốn em mê hắn để hắn dễ bỠquấy rầy anh.
- Cái gì? - cô cảm thấy ngực thắt lại đau đớn.
- Hắn có tình cảm lắm hả, phải không? - Vince thách thức - Hắn giả vá» tin câu chuyện cá»§a em, là m ầm lên rằng em Ä‘ang gặp phải chuyện khó khăn. DÄ© nhiên là hắn cÅ©ng tế nhị đấy. Hắn không nói thẳng ý nghÄ© cá»§a hắn ra đâu. Hắn là m ra vẻ dịu dà ng - gã nheo mắt nhìn cô - hắn tÃnh cư xá» vá»›i anh ra sao? Hắn có ý định là m gì? Có phải hắn nói vá»›i em giữa anh và hắn có chuyện khó khăn xảy ra, phải không? Hắn nói em đừng lo, hắn sẽ giải quyết thá»a đáng phải không?
Cô không trả lá»i được, cô không muốn trả lá»i. Ãnh mắt trân trân cá»§a cô đã nói cho Vince những Ä‘iá»u hắn muốn biết rồi.
- Mẹ kiếp! Hắn là đồ mắc dịch chết tiệt.
- Tại sao anh nói như thế? Có gì xảy ra à ? Tại sao anh ta lại là m thế?
- Em không thấy à ? Hắn quan tâm đến em là vì hắn muốn có một hình phạt xứng đáng dà nh cho anh.
- Tại sao? Nà y Vince, có phải anh đã gây ra chuyện gì không?
- Không có gì. Anh đã nói rồi.
Nhưng cô không bằng lòng vì thái độ không trả lá»i cá»§a gã:
- Chắc anh đã là m gì đấy, nếu không thì anh ta không nhất quyết gây chuyện với anh. Nà o, chuyện gì thế? - cô cần biết sự thực - Vince, nói đi.
- Anh không là m gì hết. Em phải tin anh chứ. Lần nà y thì anh hoà n toà n không gây ra chuyện gì hết - gã định bỠđi.
Eden chụp cánh tay gã lại:
- Không đúng thế Vince. Em không tin lá»i anh. Em phải biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Tại sao lại có chuyện trừng phạt xứng đáng để là m cho em Ä‘au đớn?
- Vì em gái hắn đã tá»± vẫn, thế được chưa? - gã đốp lại. Cô bước lui, thả cánh tay gã ra, ngưá»i thót lại khi nghe gã đáp.
- Marcie! - cô thì thà o, thốt nhiên cô cảm thấy lòng đau nhói nôn nao. Cô lấy lại bình tĩnh, nhìn Vince - Tại sao? Tại cô ta tự vẫn? Có liên quan đến anh, phải không?
Gã quay mặt đi, nhưng Eden vẫn kịp trong thấy ánh mắt của gã lộ vẻ tội lỗi
- Ôi, lạy Chúa! - cô nấc lên má»™t tiếng. Cô chuyển mình quay lưng vá» phÃa gã.
- Em, em! Chuyện không phải như em nghĩ đâu. Khi anh ở Oklahoma, anh chỉ hẹn hò với cô ấy và i lần thôi.
Gã bấu nhẹ bà n tay lên vai cô. Cô vùng ra:
- Ãừng có láo, Vince!
- Thôi được, anh đã Ä‘i vá»›i cô ấy nhiá»u lần.
- Tại sao? - cô quay phắt ngưá»i lại - Cô ấy tà n táºt mà ! Cô ta không phải là mẫu ngưá»i hợp vá»›i anh - cô trở nên gay gắt gì Ä‘au đớn.
- Sao em biết được chuyện nà y? - gã nhìn cô với vẻ ngạc nhiên, bối rối.
- Anh không cần biết chuyện ấy. Chỉ trả lá»i cho tôi biết tại sao?
Gã nhìn cô chằm chằm:
- Ở công viên Remington thưá»ng có tổ chức Ä‘ua ngá»±a. Anh có ngưá»i mách nước rất giá»i chỉ cho, nhưng anh thất bại, thế là anh nợ hai ngưá»i thợ đóng sách má»™t số tiá»n lá»›n. Má»™t ngưá»i không được bình tÄ©nh khi anh không trả được nợ, hắn dá»a sẽ là m dữ vá»›i anh. Khi xảy ra chuyện nà y thì có cô ấy ở đấy.
***
Vì công việc thu gom bò đã xong, cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá»§ cho đến lúc trá»i sáng. Eden đợi cho má»i ngưá»i tụ táºp đến ăn sáng má»›i tuyên bố há» sẽ dẫn bò Ä‘i bán.
- Hôm nay chúng ta nghỉ ngÆ¡i, xem lại trang thiết bị, và sá»a chữa những thứ cần thiết - cô nói, tảng lá» không để ý đến những khuôn mặt ngạc nhiên Ä‘ang nhìn cô, ngoại trừ Kincade - Ãêm nay, chúng ta sẽ xuất phát vượt qua Sa Mạc Ãá Ãen. Trăng đầy, cho nên chúng ta sẽ dá»… thấy đưá»ng Ä‘i. Nếu may mắn má»™t chút, thì đầu tuần sau chúng ta sẽ đến được Oregon. Sau khi ăn, Bob, anh và tôi sẽ há»p lại để bà n vỠđưá»ng sá chúng ta sẽ Ä‘i.
Cô không có ý định bà n thảo vá»›i nhiá»u ngưá»i. Ãể là m công việc quan trá»ng nà y, Eden mang cafe cá»§a cô Ä‘i khá»i má»i ngưá»i, tá»± nhá»§ rằng là m như thế nà y cô má»›i có cá»› để không gặp Kincade. Qua những chuyện má»›i biết, cô chưa muốn gặp anh. Chuyện còn má»›i mẻ quá, ná»—i Ä‘au còn âm ỉ trong ngưá»i cô.
ChÃnh Vince lại là ngưá»i chạy theo cô, nắm tay chặn cô lại:
- Em nói đùa chÆ¡i đấy chứ, phải không? - Gã há»i, vẻ mặt háºm há»±c, không tin.
- Tôi nói rất nghiêm túc đấy.
- Nhưng em không thể dẫn cả má»™t Ä‘oà n bò qua má»™t vùng rá»™ng mênh mông bát ngát được, không thể băng qua đất Ä‘ai cá»§a ngưá»i khác được, đó là không kể dẫm lên đất Ä‘ai cá»§a nhà nước, - gã cãi lại - là m thế là bất hợp pháp. Muốn là m thế nà y, em phải xin phép.
- Có lẽ thế. Tôi quên nghÄ© đến chuyện nà y, - cô xác nháºn - Khi là m việc nà y tôi cứ nghÄ© mình không vi phạm pháp luáºt, nhưng hóa ra vi phạm tháºt.
- Là m thế là ngốc.
- Không, là m thế vì đưá»ng cùng. DePard có quá nhiá»u bạn bè. Hắn chỉ cần báo cho chÃnh quyá»n biết là tôi há»ng việc. Tôi không nghÄ© là hắn có thể nghÄ© ra được kế hoạch cá»§a tôi. Nếu cùng lắm bị bắt, bị phạt thì tôi sẽ đóng tiá»n phạt. Nhưng trước hết là tôi phải lùa bò Ä‘i bán.
- Em đừng có điên. Hắn sẽ biết em là m gì.
- Hắn có biết cÅ©ng chỉ do anh mà thôi, - Kincade xuất hiện bên hai ngưá»i - Lần nà y anh đừng hòng báo cho hắn biết tin tức.
Vince thất sắc, rồi hắn gượng lại, quay qua nhìn Eden:
- Anh ta biết trước việc chuyển nhượng bò nà y à ? Em đã nói cho anh ta biết kế hoạch cá»§a em - Gã hằn há»c nhìn Kincade - Vì thế mà anh đã buá»™c tôi gá»i Ä‘iện thoại cho DePard phải không?
Kincade cưá»i lạnh lùng, mỉa mai:
- Tôi không muốn DePard khi không nháºn được tin cá»§a anh, lấy là m thắc mắc, rồi sẽ tìm cách để biết rõ việc nà y. Như đã đỠphòng, chắc hắn sẽ nghỉ anh Ä‘ang báºn thu gom bò mà thôi - Anh cưá»i má»™t cách hả hê - Tôi đã nói vá»›i anh là giúp Eden giữ gìn trang trại mà .
Vince ngáºm câm miệng, bá» Ä‘i, vẻ tức tối vì gã đã bị chi phối, để lại Eden đứng vá»›i Kincade. Cô không muốn như thế nà y. Cô bèn tìm chuyện để nói.
- Em chắc những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u cho việc nà y là tối nguy hiểm vì quá mạo hiểm.
- Má»™t Ãt thôi - Nụ cưá»i nở trên môi anh trông có vẻ ấm áp - Thế nhưng anh nghÄ© chuyến Ä‘i nà y đã kÃch thÃch tÃnh thÃch phiêu lưu cá»§a má»i ngưá»i. Em khá»i lo gặp rắc rối vá»›i há».
- Tốt. Ãây là điá»u cuối cùng em cần biết, - cô quay mình bá» Ä‘i - Xin anh tha lá»—i. Em báºn nhiá»u việc phải là m.
Cô chui và o lá»u, lục tìm trong đống đồ đạc, là m ra vẻ tìm kiếm xấp bản đồ. Cô nghe tiếng chân Kincade bước Ä‘i đã xa má»›i ngồi xuống, hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu để cho tinh thần bình tÄ©nh trở lại.
Mặt trăng tròn vạnh đã lên cao ở chân trá»i phÃa đông, là m mỠánh sao quanh đấy. Dải Sa mạc Ãá Ä‘en trải rá»™ng khuất trong đêm tối, chỉ hiện ra lá» má» má»™t vùng rá»™ng mênh mông dưới ánh trăng.
Ãnh nắng mùa hè đã hút hết hÆ¡i nước trong các cánh đồng rá»™ng, chất muối và chất kiá»m trồi lên mặt đất bị nắng thiêu đổ cho đến nứt nẻ ra, rắn lại, là m cho bá» mặt trông như được khảm bằng loại đá hoa cương mà u xám nhạt. Tiếng chân thú gõ lách cách trên các phiến đá cứng ấy vang lên trong bầu trá»i đêm, thêm và o tiếng ồn à o nà y là tiếng bò rống và tiếng da yên cút kÃt.
Eden cưỡi ngá»±a chay theo má»™t bên đà n bò mà u đỠsáºm. Ãà n bò gồm những con bê tròn năm và những con bò cái già lẫn lá»™n nhau để ká»m nhau Ä‘i cho chắc chắn. Cô giữ cho Ä‘oà n bò di chuyển.
Thỉnh thoảng, con chó già bổ nhà o đến gần má»™t con bò quay đầu ra phÃa sa mạc mênh mông như có ý định phóng Ä‘i.
PhÃa sau có má»™t Ä‘oạn ngắn, má»™t con bò cái chạy ra khá»i đà n. Eden liá»n quay ngưá»i định Ä‘uổi theo, nhưng con chó đã bám theo con bò, cắn Ä‘uôi con bò lui lại vá»›i đà n. Và o lúc cô kìm cương con ngá»±a quay lại, thì bá»—ng Kincade xuất hiện bên cạnh cô.
- Bắt đầu rồi đấy - anh nói - Có lên ruột không?
- Má»™t Ãt - Nhưng sá»± căng thẳng hiện tại trong lòng cô có má»™t nguyên nhân khác, sá»± căng thẳng không phải do công việc bắt đầu lùa bò mà ra. Eden nhìn thẳng ra phÃa trước và nói má»™t cách cụt lá»§n - Em biết vá» chuyện cá»§a Marcie rồi.
Im lặng má»™t hồi, Kincade nghi ngại há»i:
- Có tháºt không?
- Cô ấy tá»± tá» chết. Cô ấy cho Vince tiá»n để trả nợ đánh bạc. Nhưng khi anh ấy bá» cô ta để Ä‘i, thì cô đã không chịu đựng được mà quyên sinh. Và anh đã trách Vince vá» chuyện ấy.
- Hắn đã lấy cá»§a cô ấy nhiá»u thứ khác nữa ngoà i tiá»n. Hắn đã lấy ý chà muốn sống cá»§a cô ấy - Lá»i nói cá»§a anh rÃt ra từ kẽ răng ngáºm sÃt hai hà m lại.
Cô biết anh đã dùng sá»± giáºn dữ để che giấu ná»—i Ä‘au đớn trong lòng. Sá»± giáºn dữ cÅ©ng hiện ra trên mặt anh. Cô đáp:
- Bây giỠthì anh dùng em để trừng phạt Vince vì những gì anh ấy đã là m cho em gái anh.
Nghe lá»i lên án, anh quay đầu nhanh nhìn cô. Má»™t lát sau, anh đưa tay nắm dây cương ngá»±a cô, giữ cho ngá»±a dừng lại:
- Anh đã nói vá»›i em đừng xét Ä‘oán anh qua những ngưá»i em biết. Anh không phải là anh trai cá»§a em. Anh không lợi dụng phụ nữ.
Vì anh đã động chạm đến cô, cô bèn hếch cao cằm lên:
- Anh nói nghe hay đấy, nhưng anh có nghĩ là em tin anh không?
- Mẹ kiếp, đấy là sự thực.
- Không thà nh vấn Ä‘á». Mà vấn đỠlà chuyện đáng buồn kia - Cô hÃt và o, cố là m cho ngá»±c nhẹ bá»›t - Những việc Vince đã là m là sai rồi, nhưng những chuyện ấy không là m cho anh ta chịu trách nhiệm vá» cái chết cá»§a em gái anh. Vì cô ấy quyết định, vì hà nh động cá»§a cô ấy. Anh không thể trách anh ấy vá» chuyện nà y.
- Anh không trách cái con khỉ.
Cô cưá»i, nụ cưá»i buồn rầu và lặng lẽ:
- Em cứ nghÄ© là chắc anh phải khác ngưá»i. Nhưng anh cÅ©ng giống như DePard mà thôi. Lão ta cứ buá»™c em phải chịu trách nhiệm vá» cái chết cá»§a Jeff, như thể em là ngưá»i đáng trách, vì đã tạo cÆ¡ há»™i cho Jeff hà nh hung em, như là em đã má»i gá»i hắn ta hiếp em, khuyến khÃch hắn là m như váºy. Vince không đưa cho em gái anh những viên thuốc ấy, anh ấy không để và o tay cô ta những viên thuốc ngá»§. Cô ấy tá»± ý là m thế. Nhưng anh không chấp nháºn như thế. Anh phải trị kẻ khác. Anh cho là m như thế má»›i rá»a được nhục.
- Em chẳng hiểu cóc khô gì những Ä‘iá»u em vừa nói hết - Anh đáp nhanh, thái độ rất dữ tợn.
- Thế ư? - Eden quắc mắt há»i - có lẽ anh cần há»i mình ai má»›i là đáng trừng phạt. Vince ư? hay là chÃnh anh? Không phải chÃnh vì lá»—i lầm cá»§a anh mà anh không chịu nổi đấy ư? Nhưng anh không chấp nháºn thế, cho nên anh đổ tất cả lá»—i lầm đáng trách cho ngưá»i khác. Có thế anh má»›i cảm thấy mình cao quý.
- Không đúng như thế.
- Không đúng ư? Cô ấy bị tà n táºt vì tai nạn. Có lẽ cô ấy đã tha thứ cho anh vì lá»—i cá»§a anh lâu rồi. Nhưng anh không chịu tha thứ cho anh. Bây giá» lại buá»™c Vince phải trả giá lá»—i lầm ấy. Thế là không cao thượng. Thế là bóp méo - Cô quất mạnh roi xuống mông ngá»±a, thúc ngá»±a phi Ä‘i. Mắt rươm rướm hai hà ng lệ.
****
Và o lúc trá»i tá» má» sáng thì dải Sa Mạc Ãá Ãen mênh mông bát ngát rợn ngưá»i đã lùi vá» phÃa sau há», đà n bò được thả bá»™ tá»± do trong bãi quây trên má»™t vùng có nhiá»u cỠđẫm sương, chúng chúc mÅ©i xuống đất, thanh thản gặm cỠđã ngả mà u và ng. Mùi thịt heo xông khói, mùi bánh rán và mùi cafe bốc ra từ toa nhà bếp, Kincade múc đồ ăn và o đầy đĩa rồi tìm má»™t chá»— khuất tịch để ngồi ăn, xa cách vá»›i những ngưá»i khác. Sắt Rỉ thá»§ng thỉnh bước đến chá»— anh và ngồi xuống bên anh. Kincade không nói năng gì mà cÅ©ng không nhìn đến anh.
Sắt Rỉ vét đồ ăn trong đĩa rồi để đĩa sang má»™t bên, há»›p hai ngụm cafe. Anh ta đưa mắt nhìn những ngá»n đồi má»c rải rác nhiá»u đám cá» xô thÆ¡m và lên tiếng:
- Trong vùng sa mạc nà y, âm thanh bay xa kinh khá»§ng. Tưởng chừng như mình Ä‘ang ngồi trên má»™t con thuyá»n ở giữa hồ, nghe hết chuyện ngưá»i ta nói trên bá», rõ rà ng như là há» Ä‘ang ở bên cạnh mình váºy.
Kincade uống cafe, anh không nói gì hết.
Sắt Rỉ cưá»i:
- Cô ta đã nặng lá»i vá»›i anh rồi!
- Cô ấy chẳng biết mình nói cái gì hết - giá»ng Kincade nghe cục cằn bá»±c tức.
- Tôi không hiểu nổi - Sắt Rỉ nghiêng đầu vá» má»™t bên, cầm đĩa đứng dáºy - tôi nghÄ© chắc Marcie cÅ©ng không thể nói chuyện nà y cho rõ rà ng hÆ¡n được.
Anh ta bá» Ä‘i, để cho Kincade nghiá»n ngẫm câu nói cá»§a anh. Sắt Rỉ nghÄ© là bạn anh không dá»… dầu gì chấp nháºn lá»i anh má»™t cách dá»… dà ng và mau mắn. Sá»± tháºt hiếm khi được ngưá»i ta chấp nháºn.
HỠđể cho bò nghỉ ngÆ¡i ăn cá» suốt buổi sáng. Gần chiá»u, há» lùa bò Ä‘i thêm và i dặm nữa, đến chá»— có nước tốt hÆ¡n và cho chúng ngá»§ qua đêm.
Hôm sau, há» láºp kế hoạch để thá»±c hiện cho đến hết cuá»™c hà nh trình: dáºy tháºt sá»›m và lên đưá»ng trước khi mặt trá»i má»c, lùa bò Ä‘i suốt sáng. Ãến trưa há» dừng lại nghỉ ngÆ¡i khoảng hai giá» cho bò ăn cỠđể giữ sân. Rồi há» lại lên đưá»ng cho đến khi mặt trá»i lặn.
Sang đêm thứ hai, khi Eden đến chỗ cắm trại để tháo yên ngựa ra thì Kincade chặn cô lại. Anh nhìn cô, mặt anh có vẻ cau có lạnh lùng khó thương. Anh nói với cô:
- Anh sẽ canh bò cá»§a em cho hết Ä‘oạn đưá»ng ra chợ. Sau đó, má»i rá»§i ro sẽ không còn nữa.
- Theo em thì chẳng có chuyện gì đâu - Eden đáp, mặt cô cũng cau có lạnh lùng như anh.
|
 |
|
| |