10-06-2009, 10:45 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 20: Trừ Yêu
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : naruto2302
Nguồn : 2T
Mặt trá»i hồng rá»±c như lá»a dần dần nhô lên khá»i đưá»ng chân trá»i, chiếu lên khoảng rừng lạnh lẽo trên đỉnh NgÅ© LÄ©nh, tÄ©nh lặng, phong cảnh cá»±c kì u nhã thanh thoát.
Nhưng cảnh đẹp không thể khiến Khổng Trác vui thÃch.
Cà ng Ä‘i vá» phÃa trước, cái khà tức là m ngưá»i ta khó chịu cà ng Ä‘áºm, bước và o những chá»— sâu hÆ¡n mùi tanh hôi cà ng nhiá»u, hạt sương Ä‘á»ng trên ngá»n cá» nhà nh cây gặp sáng mặt trá»i, biến thà nh má»™t từng là n khói nhạt, quẩn quanh trong cánh rừng sâu nà y, khiến nó cà ng thêm quá»· bÃ.
Äúng lúc nà y, hắn nghe được cách đó không xa có tiếng tuốt kiếm, sau đó, tiếng kiếm rÃt vang Ä‘i cùng má»™t là n ánh sáng trong trẻo,
Thân hình Khổng Trác vừa động, xuyên qua một khóm cây dầy đặc, là m gẫy một và i nhánh cây.
Má»™t tiếng huýt gió thê lương vang lên, trong thanh âm tá»±a hồ mang theo má»™t năng lá»±c khác thưá»ng, Khổng Trác chưa kịp hiểu gì, trượt chân thiếu chút nữa ngã bẹp xuống đất.
Hắn vặn ngưá»i má»™t cái, váºn chuyển Tiên Thiên Tá» khà quanh thân, khu trừ lá»±c lượng quái dị trong tiếng kêu.
Vừa ngẩng đầu lên, không khá»i giáºt mình, chỉ thấy phÃa trước gió thổi phần pháºt, mùi tanh hôi Ä‘áºp và o mÅ©i, Khổng Trác thầm nghÄ© không ổn cÆ¡ thể hÆ¡i co lại, ba viên Ngưng Nhạc châu hiện ra, bắt đầu di chuyển trên đầu vai trái hắn.
Cùng vá»›i đó thân thể nhẩy lên, hắn có thể thấy rõ cách không xa phÃa trước, có má»™t khối khà đáºm đặc, mÆ¡ hồ hiện ra hai ngá»n há»a đăng, má»™t đạo thanh quang như thần long yêu kiá»u, bay múa trong đó, Khổng Trác nghÄ© chắc hẳn đó là kiếm cá»§a cô gái kia.
Kiếm quang đấu cùng khối khÃ, Khổng Trác tâm thần khẽ động, thân thể không gió mà bay như u linh lướt vá» phÃa trước, lúc lại gần má»›i thấy rõ, khối khà bá»c bên trong là má»™t rắn lá»›n vẩy bạc, ước chừng trên mưá»i trượng, mà hai ngá»n hoả đăng chÃnh là cặp mắt đại mãng xà . Cả thân thể má»™t mà u trắng bạc, khoác lên trên má»™t tầng bạch lân như tuyết, bao bá»c chung quanh còn có má»™t tầng vụ khà dầy đặc, cà ng kỳ dị chÃnh là , đầu đại mãng xà có hai cái sừng, giống như san hô váºy. Nó giương cái mồm to như cháºu máu, phản kÃch lại đạo kiếm quang, mà vẫn chiếm được thượng phong.
Không thể không nói, đó là tiên kiếm, uy lá»±c tuyệt đối không dưới phi kiếm cá»§a bản thân Khổng Trác, kiếm thưá»ng không thể nà o giằng co vá»›i đại mãng lâu như váºy, bạch y nữ tá» giống như bị khối đá lá»›n đè lên, tuy còn Ä‘iá»u khiển được pháp bảo, nhưng là thể lá»±c cÅ©ng không giữ vững được lâu nữa, thân mình hÆ¡i run rẩy trong lòng rất ân háºn, sá»›m biết trên núi quái mãng lợi hại thế nà y, sẽ không bất cẩn xông và o như váºy.
Tuổi cá»§a nà ng không lá»›n, nhưng có vị sư phụ là cao nhân, nhãn quang tá»± nhiên cao hÆ¡n Khổng Trác không chỉ má»™t báºc, vừa thấy hình dáng cá»§a rắn lá»›n vẩy bạc, là biết không hay rồi, loại trên đầu má»c sừng, toà n thân vụ khÃ, tuy gá»i là rắn, cÅ©ng là có hình dáng cá»§a Giao Long rồi, hiển nhiên là đã tu luyện mấy ngà n năm, sắp lá»™t xác hoá rồng đây mà , là m sao bản thân mình có thể là đối thá»§. Chỉ là nà ng bây giỠđã trên lưng hổ, đà nh dùng tiên kiếm vất vả chống đỡ.
Äại mãng xà hình như cÅ©ng biết được tình trạng cá»§a cô, trong miệng kêu rống liên miên, thanh âm lanh lảnh Ä‘au buồn, khiến ngưá»i ta dá»±ng tóc gáy. Chỉ má»™t thoáng sau, sắc trá»i ảm đạm trà n ngáºp sương mù.
Bạch y nữ tá» vốn miá»…n cưỡng chống đở, lại bị tiếng rống cá»§a con váºt quấy nhiá»…u, là m sao có thể chịu được, thân hình run rẩy lui lại mấy bước, kiếm thế cÅ©ng cháºm lại, hà o quang trên thân kiếm bắt đầu ảm đạm, mất Ä‘i uy lá»±c ban đầu.
Äại mãng xà chẳng cố kị gì nữa, không ngừng quyét đầu vẫy Ä‘uôi, chỉ má»™t chốc, Ä‘uôi dà i vuốt qua, đánh cho đá núi bay tán loạn.
“Tuy thá»±c lá»±c so vá»›i ta mạnh hÆ¡n không Ãt, nhưng đầu óc cÅ©ng quá trì trệ, đúng là nữ nhân ngốc!†Nhìn bá»™ dạng miá»…n cưỡng cầm cá»± cá»§a nà ng, trong đầu Khổng Trác nói liên tục, giá» phút nà y mà không chạy còn đợi đến khi nà o đây?
Trong lòng than thở, nhưng là trên tay lại không chút buông lá»ng, tâm niệm nhất động, trong giây lát ba khá»a Ngưng Nhạc châu sắp thà nh má»™t đưá»ng thẳng tắp, ném tá»›i đầu mãng xà .
Con váºt cÅ©ng đã tu luyện ngà n năm, sá»›m đã có tÃnh cách con ngưá»i, thấy mình chiếm đại thượng phong, sá»›m hay muá»™n cÅ©ng đánh bại nữ nhân kia, mà ngưá»i tu hà nh là đặc sản khó kiếm cá»§a nó, so vá»›i trai tân gái chinh còn bổ hÆ¡n nhiá»u mà , cho nên trong lòng rất là vui, không khá»i đắc ý quên luôn tình huống xung quanh, sao ý thức được cách đó không xa, còn tồn tại má»™t tiểu máºp mạp âm hiểm, đột nhiên ra tay đánh lén đây?
Cho nên, thẳng đến lúc viên Ngưng Nhạc châu thứ nhất gần chạm đến đỉnh đầu, nó má»›i cảm giác được, hoảng hốt lá»™n thân thể lại, muốn rụt lại cái đấu to tướng, nhưng là m sao dá»… dà ng như váºy, Ngưng Nhạc châu là cá»±c phẩm pháp bảo mệnh thổ, khi xác định được mục tiêu, trong nháy mắt gia tăng trá»ng lá»±c xung quanh dá»±a trên thá»±c lá»±c ngưá»i thi triển, nếu Khổng Trác thi triển má»™t mình, có thể tăng trá»ng lá»±c lên hai mươi lần, mà má»™t khi được Ngưng Nhạc châu há»— trợ có thể tăng năm mươi lần.
Không kịp phòng bị, cái đầu rắn dưới năm mươi lần trá»ng lá»±c hÆ¡i trÅ©ng xuống má»™t chút, rốt cuá»™c trốn không thoát, viên Ngưng Nhạc châu đầu tiên chạm lên đầu nó.
Ngay lúc nà y uy lá»±c cá»§a hạt châu được thể hiện, cho dù mãng xà có tu vi ngà n năm, so vá»›i tiên gia pháp bảo dạng nà y cÅ©ng không còn sức hoán thá»§, thân hình trở lên trì trệ, cái đầu to bị kim quang ném xuống đất, nhưng cÅ©ng chỉ là viên thứ nhất, không thể đánh nát đầu nó mà chỉ khiến mãng xà thượng nặng, đến khi viên thứ hai thứ ba hạ xuống, con rắn nà y không may mắn chịu đựng đượng năm mươi lần tiên thiên từ lá»±c và sức nặng khá»§ng bố kia, đầu bị Ä‘áºp vụn, rÃt lên lần cuối, má»™t đạo bạch quang bắn ra từ não nó, hướng phương bắc bá» chạy, Khổng Trác may mắn suy nghÄ© nhanh nháºy, nhìn bạch quang mà nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, không đỡ bạch y thiếu nữ lúc nà y đã sức tà n lá»±c kiệt lảo đảo ngã xuống đất nữa, quát kẽ má»™t tiếng Ä‘oản kiếm trong tay bắn ra, thân thể hoà và o cùng bóng kiếm biến thà nh má»™t đạo lưu quang Ä‘uổi theo.
Bạch quang tuy nhanh, nhưng dù sao cÅ©ng chỉ là nguyên thần xuất khiếu, tốc độ sao có thể so vá»›i Khổng Trác. Trong nháy mắt, đã bị Khổng Trác Ä‘uổi kịp, theo ngón tay chỉ dẫn, Ä‘oản kiếm phi ra ngoà i quấn lấy bạch quang. Mãng xà cÅ©ng tháºt xui xẻo gặp phải loại chấn lá»™t nà y, Nguyên Linh không còn khả năng chống cá»± bị kiếm quang vây khốn. Äồng thá»i quanh thân Khổng Trác toả ra mà u tÃm nhạt, rồi từ từ táºp trung nÆ¡i ngón trá», hình thà nh lên má»™t ngôi sao tÃm sáng rá»±c rỡ.
Khẽ Ä‘iểm vá» phÃa trước, Khổng Trác Ä‘em nguyên linh bạch xà thu và o trong thân kiếm, sau đó, ánh sáng trong suốt bừng lên, ảo ảnh mãng xà giãy dụa rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Khổng Trác thầm thở ra má»™t hÆ¡i, tay vung lên cầm lại kiếm, xem xét kỹ má»™t lúc, trong lòng vui vẻ, tiên kiếm cÅ©ng có biến hoá, ẩn hiện trong má»—i Ä‘iểm trên thân má»™t con bạch xà . Mà trên chuôi kiếm vốn chỉ có má»™t và i hoa văn đơn giản lúc nà y đây hiện thêm mấy cái vẩy rồng, lấy tay cầm thá» chắn chắn hÆ¡n nhiá»u.
Äồng thá»i, Khổng Trác cÅ©ng cảm giác được trên thanh kiếm nà y tồn tại lá»±c lượng vô cùng cưá»ng đại khiến hắn là không thể ước lượng.
Phong ấn linh thú, bằng và o má»™t phương pháp nà o đó khiến cho nguyên linh tách ra khá»i nhục thân, sau đó, là tráo đổi cÆ¡ thể, trong trưá»ng hợp nà y là tiên kiếm.
Mà thân thể má»›i so vá»›i trước mạnh hÆ¡n nhiá»u, như váºy, ngưá»i phong ấn tháºm chà có thể phát huy thá»±c lá»±c siêu việt hÆ¡n so vá»›i đỉnh cao trước kia cá»§a linh thú, lại có thể tá»± tu hà nh giống hệt bạch xà trước kia.
Nếu váºn khà tốt, tu luyện thà nh công, nó còn có thể mượn thân thể má»›i, cÅ©ng chÃnh là đoản kiếm,… hóa rồng.
Chỉ là , kiếm do Khổng Trác Ä‘iá»u khiển, kết nối cùng tâm thần hắn, đươc chăm sóc trong Ä‘an Ä‘iá»n Khổng Trác mà thà nh, nguyên linh cá»§a bạch xà chân chÃnh tu thà nh rồng, không tránh khá»i sá»± không chế cá»§a Khổng Trác. Nhưng dá»±a và o thá»±c lá»±c yếu kém cá»§a hắn hiện giá», cÅ©ng rất khó sá» dụng lá»±c lượng linh thú.
Mà sau một lúc phong ấn xong xuôi, Khổng Trác mới hiểu ra mình chiếm đại tiện nghi.
Linh thú ở trong kiếm, kiếm lại liên thông vá»›i Khổng Trác, váºy bạch xà không phải tám chÃn phần do hắn kiếm soát sao.
Lúc nà y đây, hắn bá»—ng dưng nhặt được má»™t khối bạch kim tháºt lá»›n (Platin đắt hÆ¡n và ng).
Mãng xà má»™t thân tu hà nh gần bốn ngà n năm, chỉ còn má»™t chút nữa thôi, cÅ©ng chÃnh là ba ngà y nữa, chỉ ba ngà y nữa thôi, thiên kiếp cá»§a nó sẽ đến, nếu có thể độ kiếp thà nh công, nó sẽ thoát thai hoán cốt, hoá thà nh rồng.
Mà vừa rồi tranh đấu vá»›i bạch y nữ tá» kia, nó thá»±c không có dùng toà n lá»±c, thứ nhất, kiêng kị kiếm trong tay nà ng ta, thứ hai, muốn để lại má»™t đưá»ng sống, Ä‘oạt kiếm do tâm huyết cá»§a đối phương chế tạo giúp bản thân mình có thêm má»™t phần bảo hiểm lúc độ kiếp, không ngá» mong muốn là thế nhưng lại bị Khổng Trác đánh lén, tu vi mấy ngà n năm há»§y trong chốc lát, cả nguyên linh cÅ©ng bị phong ấn mất, thà nh toà n cho Khổng Trác má»™t cách uổng phÃ.
“Cho nên má»›i nói, trừ yêu diệt ma, là là m việc thiện, ông trá»i sẽ chiếu cố ngưá»i, ta tháºt sá»± là má»™t ngưá»i tốt mà !†Khổng Trác tá»± sướng lẩm bẩm, “A, đúng rồi, cô gái kia không biết thế nà o, dá»±a và o kiếm chiêu cá»§a nà ng, hình như là Thanh Linh môn Huyá»n Anh sÆ¡n thì phải, cùng La Phù là đồng đạo, cÅ©ng không thể không quản nà ng được!â€
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
10-06-2009, 10:50 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 21: Phân chia
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Nguồn : 2T
Huyá»n Anh SÆ¡n, Thanh Linh Môn, má»™t trong lục đại môn phái chÃnh đạo, cÅ©ng là có chút đặc thù bởi vì môn phái nà y dà nh riêng nữ giá»›i tu luyện.
Có Ä‘iá»u ngà n vạn lần không được thấy đối phương là nữ giá»›i mà có ý xem thưá»ng, môn phái nà y có lịch sá» lâu Ä‘á»i từ thượng cổ so vá»›i La Phù phái thì không thấp hÆ¡n chút nà o, mà kì tháºt thá»±c lá»±c xem trong khắp thiên hạ cÅ©ng không phải là má»™t môn phái nhá».
Tất cả những kẻ nà o từng xem thưá»ng Thanh Linh Môn, bất kì là môn phái to nhá» ra sao cuối cùng Ä‘á»u nháºn được cùng kết quả thảm bại vô cùng.
Nhưng mà đặc biệt hÆ¡n hết, trong giá»›i tu chân, tất cả những ngưá»i tu hà nh Ä‘á»u có má»™t mong ước lá»›n nhất là tìm được má»™t môn hạ cá»§a Thanh Linh Môn để cùng song tu.Tuy thế nhưng trong suốt mấy ngà n năm qua, những ngưá»i tu hà nh đạt được nguyện vá»ng nà y cÅ©ng không quá năm đầu ngón tay, trong gần ngà n năm trở lại, chỉ có má»™t ngưá»i tu hà nh hoà n thà nh được mong ước nà y, đương nhiên đó cÅ©ng là đồn đại.
Thấy má»™t cảnh trước mắt như váºy nhưng Khổng Trác tâm tư vẫn còn rất thuần khiết, ngoại trừ đối vá»›i vóc ngưá»i cá»§a nữ tá» nà y hiện ra má»™t Ä‘iểm dục vá»ng nguyên thuá»·, còn đâu hắn không há» có suy nghÄ© gì khác.
Vừa rồi Ä‘i tá»›i gặp thiếu nữ ná» cùng bạch mãng há»—n chiến, quả nhiên không ngoà i dá»± liệu cá»§a hắn, nữ tá» kia vì dùng sức nhiá»u quá mà hôn mê ngất Ä‘i, thanh trưá»ng kiếm Ä‘ang cắm trên tảng đá cạnh nà ng vừa toả ra thanh quang ba động đẹp mắt, vừa run rẩy không ngá»›t, thỉnh thoảng còn phát ra âm thanh khe khẽ, Khổng Trác lắng nghe trong đó có và i phần ý tứ khẩn cấp.
Tá»±a hồ như sợ chá»§ nhân mình gặp bất lợi, kiếm kia khi thấy Khổng Trác đến gần liá»n toả ra thanh quang nhà n nhạt, Ä‘em thiếu nữ Ä‘ang hôn mê bảo vệ trong vòng sáng.
Khổng Trác liá»n dừng bước, trên mặt liá»n hiện vẻ cưá»i khổ, ngay từ cách xa hắn đã cảm nháºn được từ thanh kiếm kia phát tán ra những luồng kiếm khà sắc bén, mÆ¡ hồ cảm nháºn được trong đó ẩn chứa cả hÆ¡i thở cá»§a linh thú, có lẽ thanh kiếm nà ycÅ©ng phong ấn trong nó má»™t linh thú cưá»ng đại.
Khổng Trác không có hứng thú động chạm và o thanh kiếm nà y má»™t chút nà o, cho nên hắn đứng trên má»™t má»m đá, cách khu vá»±c kiếm quang chừng má»™t trượng rồi cất tiếng hô “ Nà y, nữ nhân kia, tỉnh lại, tỉnh lại …!â€
Hắn lấy hÆ¡i mưá»i phần, thanh âm tá»± nhiên rất lá»›n, thá»±c ra mà nói, trong lúc khẩn cấp, nữ tá» kia chỉ là bị thoát lá»±c hÆ¡n nữa lại hút phải độc khà cá»§a bạch mãng ná» nên má»›i bị hôn mê, bây giá» bị Khổng Trác ở bên cạnh gà o tướng má»™t tiếng, thân thể nhẹ nhà ng run lên, dần dần tỉnh lại.
Chỉ là ba chữ “ Nữ nhân kia “ cứ vẫn ong ong bên tai, đưa mắt nhìn thì thấy má»™t ngưá»i thanh niên béo ú như con heo Ä‘ang đứng cách kiếm quang cá»§a mình chừng má»™t thước, liá»n cất tiếng há»i.
“ Ngươi là ngưá»i ở đâu ?â€
“ Ta là ân nhân cứu mạng cá»§a ngươi.†Khổng Trác sẽ không vì nể nà ng mà phải khách khÃ, giÆ¡ tay phải lên, vươn ngón trá» chỉ và o mÅ©i mình, “ Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy sao, nếu như không phải ta gá»i ngươi thì giá» ngươi đã bị bạch mãng kia nuốt rồi !â€
Nữ tá» kia ngay lúc tỉnh lái, liếc mắt nhìn Khổng Trác má»™t cái, từ trên mặt đất đứng lên, tay vừa nhấc thanh kiếm kia kiếm quang thu liá»…m lại, liá»n và o trong vá».
Mắt nhìn Khổng Trác, tay ôm quyá»n nói “ Thanh Linh Môn Phương Nguyệt Nhi, Ä‘a tạ sư huynh cứu giúp.â€
“Thanh Linh Môn à .†Khổng Trác nở nụ cưá»i, liá»n hoà n lá»…, “ La Phù Khổng Trác.â€
“La Phù?†Phương Nguyệt Nhi trong mắt xuất hiện má»™t vẻ hồ nghi, nhìn Khổng Trác kia vẻ bá» ngoà i tầm thưá»ng, lại nhìn sang bên cạnh thấy yêu xà đã bị đánh cho não tương tung toé, ánh mắt loé lên má»™t tia tức giáºn. Tên máºp mạp nà y Ä‘Ãch xác cÅ©ng có chút thá»±c lá»±c nhưng không có khả năng hÆ¡n mình được, hắn như thế nà o có thể đánh chết yêu xà đây? Nhìn yêu xà nỠđầu lâu vỡ vụn, nà ng đột nhiên hiểu ra Ä‘iá»u gì đó, hiển nhiên tên máºp nà y đã dùng pháp bảo cưá»ng đại đánh lén nên đã thà nh công.
Nhìn Phương Nguyệt Nhi mặt mà y tức giáºn, trong mắt lại lá»™ ra thần sắc khó hiểu, Khổng Trác cÅ©ng không phải không biết nà ng Ä‘ang nghÄ© gì, đĩnh đạc bước tá»›i trước mặt nà ng má»™t Ä‘oạn không xa, Ä‘ang nói cưá»i vui vẻ liá»n thu lại vẻ mặt như bình thưá»ng “ Vị…sư muá»™i nà y, bây giá» có cảm giác thế nà o, nhìn bá»™ dạng và giá»ng nói cá»§a nà ng, hình như đã bị trúng độc, ở đây ta có linh dược giải độc tốt nhất cá»§a La Phù phái, nà ng có muốn dùng thá» không?â€
Nói đến đây, khuôn mặt Ä‘ang từ vẻ nghiêm túc biến thà nh bá»™ dạng như cá»§a má»™t tên tiểu tá» bán thuốc cao trên đưá»ng phố.
Má»™t cảm giác rất cổ quái nổi lên trong lòng Phương Nguyệt Nhi, trong khoảng thá»i gian ngắn nà ng tháºt sá»± mÆ¡ hồ Khổng Trác nà y là má»™t ngưá»i tu hà nh hay là má»™t tên gian thương nữa.
Mặc dù thế, bá»™ dạng Khổng Trác tuy không là m nà ng có sinh hảo cảm gì nhưng cÅ©ng không là m nà ng sinh ra ác cảm, huống chi ngưá»i ta lại vừa cứu mình.
Cho nên nà ng cÅ©ng miá»…n cưỡng cưá»i “ Äa tạ sư huynh quan tâm, lần nà y xuống núi, gia sư cÅ©ng ban cho Ãt thuốc giải độc rồi .â€
“ Váºy là tốt rồi.†Vẻ mặt cưá»i cá»§a Khổng Trác như vừa trút được gánh nặng “ Như váºy ta có thể tiết kiệm được không Ãt dược phẩm, không sai, không sai.â€Nói xong không hỠđể ý đến Phương Nguyệt Nhi, tá»± mình Ä‘i tá»›i bên cạnh thân thể to lá»›n cá»§a bạch mãng, cẩn tháºn đứng nhìn.
Phương Nguyệt Nhi đôi mi thanh tú hÆ¡i nhÃu lại, sau đó giãn ra, tháºm chà trên khoé môi còn nở nụ cưá»i mỉm khi nhìn cảnh thú vị trước mắt.
Nà ng từ trong ngưá»i lấy ra má»™t chiếc bình nhá», từ trong lấy ra hai hoà n Ä‘an dược mà u xanh cho và o miệng, trong cÆ¡ thể chân khà luân chuyển má»™t vòng, bức hết độc khà vừa không cẩn tháºn hÃt và o ra khá»i cÆ¡ thể, quay sang Khổng Trác, nà ng lại không nhịn được mà cưá»i.
Tiểu tỠnà y tay đang cầm đoản kiếm vội và ng rạch lớp da của con bạch mãng to lớn đó.
Bạch lân đại mãng nà y vừa rồi mình nhìn nháºn thấy nó đã tu luyện Ãt nhất mấy ngà n năm, thân bạch lân vừa rồi mình cÅ©ng đã thá» qua, cho dù thanh kiếm trên tay chÃnh là được xưng má»™t trong Thanh Linh Môn tam đại kiếm tiên nhưng cÅ©ng không có cách nà o lưu lại trên lá»›p da rắn đó má»™t dấu vết, đủ hiểu bạch lân đó kiên cố đến mức nà o.
Äại mãng nà y chiá»u dà i hÆ¡n mưá»i trượng, trên thân có không Ãt thô cứng bị rụng xuống nhưng còn lại cÅ©ng có thể là m mấy kiện há»™ thân nhuyá»…n giáp.
Äiểm tốt như váºy cÅ©ng là m nà ng động tâm không thôi, cÆ¡ há»™i thế nà y không phải là nhiá»u.
Chỉ là bây giá» nà ng không có ý định tiến lên, vì Khổng Trác vừa cứu mình lại vừa tá»± tay đánh chết yêu xà , theo quy cá»§ cá»§a giá»›i tu hà nh thì tất cả những gì trên thân rắn Ä‘á»u là cá»§a hắn.
“ Nà y, vị …sư muá»™i nà y, đến đây giúp má»™t tay nà o.â€
Nà ng lúc nà y Ä‘ang có chút ảo não, chợt nghe thấy Khổng Trác nói như váºy liá»n không còn e ngại nữa, liá»n Ä‘i đến chá»— hắn.
Lúc nà y Khổng Trác đã hoà n thà nh bước đầu tiên.
Da rắn chá»— má»m mại nhất chÃnh là bụng, đại mãng nà y mặc dù đã hình thà nh má»™t thân lân phiến trắng như tuyết, tá»±a hồ như bá»™ pháºn nà o cÅ©ng được lân phiến bao phá»§, chỉ riêng ở bụng có má»™t tế tuyến ( đưá»ng nhá» bé).
Khổng Trác dụng kiếm dá»c theo tế tuyến nà y rạch bụng bạch mãng ra, nhất thá»i ná»™i tạng trong bụng rắn hoà vá»›i tinh huyết chảy ra, tanh hôi vô cùng.
Khổng Trác không thèm để ý việc đó, mà vẫn hăng hái bừng bừng Ä‘em da nó hoà n toà n lá»™t hết xuống dưới rồi để sang má»™t bên, sau đó vá»›i phong thái như má»™t ngưá»i thắng lợi, hưá»ng Phương Nguyệt Nhi nói “ Sư muá»™i, ngươi lấy ná»a phÃa trước hay ná»a phÃa sau?â€
“ Cái gì ?†Phương Nguyệt Nhi sá»ng sốt, trong giây lát không hiểu Khổng Trác muốn nói gì.
“ Ta há»i ngươi, má»™t ná»a trước và má»™t ná»a sau, hai chúng ta má»—i ngưá»i má»™t cái.â€
“ Tại sao?†Không tự chủ được, Phương Nguyệt Nhi thốt lên một tiếng.
“ Nà y, không phải thế đâu sư muá»™i, gặp mặt rồi cÅ©ng sẽ phải chia tay,ngươi sẽ không nghÄ© má»™t mình ta lấy Ä‘i tất cả chứ.â€
Nghe câu nói nà y, Phương Nguyệt Nhi có chút cưá»i khổ, rồi không biết nói cái gì cho tốt nữa. Thá»±c không phải nói như váºy, tại sao phải chia cho ta má»™t ná»a, ngươi má»™t mình độc chiếm không phải tốt hÆ¡n sao?
Nà ng đi tới chỗ Khổng Trác cách đó không xa, nhìn đống máu huyết vương trên thân thể đại mãng, nhìn một chút “ Nó là do ngươi giết, ngươi quyết định đi! “
“ Ta?†Khổng Trác gáºt đầu, cÅ©ng không khách khà từ chối nữa, hạ thanh Ä‘oản kiếm trong tay xuống, Ä‘i tá»›i chá»— giữa mảnh da rắn kia “ Từ chá»— nà y chia là m hai ná»a, ta nháºn ná»a phÃa trước, ngươi nháºn ná»a phÃa sau. Thế nà o?â€
Phương Nguyệt Nhi gáºt đầu “ Nhưng là m thế nà o để tách tấm da rắn chắc chắn nà y được ?â€
Khổng Trác cưá»i cưá»i, cháºm rãi Ä‘i tá»›i phÃa trước mảnh da rắn, trong tay Ä‘oản kiếm Ä‘ang gõ hai chiếc sừng như hai mảnh san hô, “ Trá»i sinh vạn váºt tương sinh tương khắc, chiếc sừng nà y có thể từ dưới lân giáp má»c lên, tá»± nhiên có thể khắc chế bá»™ da rắn nà y.†Nói xong vung kiếm trong tay gõ xuống.
Là gõ chứ không phải chém xuống.
Ngay khi gõ được và i cái, hai chiếc sừng rắn bắt đầu đâm và o, Khổng Trác cầm một cái, một cái khác cấp cho Phương Nguyệt Nhi.
Phương Nguyệt Nhi tiếp nhân, tá»±a như cÅ©ng hiểu ý đồ cá»§a Khổng Trác, cÅ©ng cưá»i cưá»i, cầm lấy chiếc sừng rồi Ä‘i tá»›i khu trung gian cá»§a tấm da rắn, hai ngưá»i nắm chặt chiếc sừng trong tay, đồng thá»i tương ứng đặt hai chiếc sừng ở hai đầu cá»§a tấm da, đồng thá»i váºn chân lá»±c.
Chiếc sừng trong tay hai ngưá»i cÆ¡ hồ sáng rá»±c lên, chiếc sừng trong tay Khổng Trác chá»›p động tá» quang trong suốt mà chiếc sừng trong tay Phương Nguyệt Nhi lại xuất hiện má»™t mảng thanh quang mông lung. Má»™t lát sau hai luồng quang mang đồng thá»i biến mất, Khổng Trác giÆ¡ kiếm lên hướng tá»›i Ä‘iểm hai chiếc sừng giao nhau trên tấm da vạch tá»›i.
Vô thanh vô tức, liá»n như má»™t Ä‘ao chém xuống Ä‘áºu há»§ bình thưá»ng, tấm da kia đã bị má»™t Ä‘ao Ä‘oạn là m hai.
“ Thà nh. “ Khổng Trác cưá»i nói, thịt béo trên mặt rung rinh, dùng tay kéo má»™t ná»a phần tầm da phÃa sau đứng lên, nhìn Phương Nguyệt Nhi còn Ä‘ang đứng bất động, nhịn không được có chút kì quái “ Sư muá»™i, còn không mau ra tay, chẳng lẽ còn đứng ngốc ở chá»— nà y ngá»i mùi hôi thối à ?â€
Phương Nguyệt Nhi “ A†lên má»™t tiếng, dùng má»™t ngón tay nhá» chỉ và o tấm da cá»§a con đại mãng “ Kia là cái gì ?â€
Tà i sản của Vô Tình
10-06-2009, 11:15 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 22: Hồi sơn * Sóng ngầm
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
"Äó là cái gì ?"
Khổng Trác theo hướng ngón tay nà ng nhìn lại, đầu lâu cá»§a con bạch xà bị tam khá»a Ngưng Nhạc Châu đánh vỡ, não tương bắn ra bốn phÃa, nguyên linh mất nÆ¡i ẩn náu, cho nên má»›i bá» trốn, nhưng là tại chá»— vỡ cá»§a đầu lâu, lúc nà y mÆ¡ hồ chá»›p động phóng ra quang ảnh mà u Ä‘á», giống như là mạch Ä‘áºp, vừa ẩn vừa hiện.
Hai ngưá»i thoáng nhìn nhau má»™t chút, bất chấp xú mùi cá»§a thi thể rắn, lại gần, Khổng Trác vươn kiếm, nhẹ nhà ng đẩy phần xương trán, lá»™ ra bên trong xem hồng quang đó là cái gì, thì ra là má»™t viên áp đản to cỡ má»™t hạt châu, đỠtươi má»™t cách kỳ lạ, bên trong chá»›p động hồng quang như mạch động, tản ra thứ ánh sáng rất khác thưá»ng.
“Äây có lẽ là ná»™i Ä‘an cá»§a đại mãng kia!†Khổng Trác thở ra má»™t hÆ¡i nói, “không biết có công dụng gì ?â€
“Theo lẽ thưá»ng, yêu váºt tu hà nh ngà n năm, có khả năng ngưng tụ thà nh ná»™i đạn, xem kÃch cỡ ná»™i Ä‘an nà y, quái mãng kia sợ rằng tu hà nh không dưới mấy ngà n năm†Phương Nguyệt Nhi bên cạnh cÅ©ng nói, “Nếu thu ná»™i Ä‘an nà y lại dùng, diệu dụng vô cùng!â€
“Diệu dụng vô cùng ??†Khổng Trác tươi cưá»i, nghÄ© tá»›i ba khá»a Ngưng Nhạc Châu cá»§a mình, đối vá»›i hạt châu bình thưá»ng nà y, không có hứng thú, “Äã như váºy, sư muá»™i giữ lấy Ä‘iâ€
“Muá»™i sao có thể giữ!†Phương Nguyệt Nhi vá»™i nói, “Hôm nay nếu không có sư huynh tương trợ, Nguyệt nhị sợ rằng đã táng mạng, sư huynh lại chia má»™t ná»a số da rắn cho ta, như váºy đã là quá tốt rồi, nếu ta giữ hạt châu nà y, cÅ©ng là vá» giao cho sư phụ thôiâ€.
Khổng Trác nở nụ cưá»i, nghÄ© thầm, chá»— tốt nhất lão tỠđã lấy rồi, chẳng lẽ hạt châu kia có thể so vá»›i nguyên linh cá»§a quái mãng sao, “Sư muá»™i không cần chối từ, ta nghe ngưá»i ta nói, yêu váºt tu hà nh mấy ngà n năm, toà n thân để là bảo váºt, nếu không, chúng tìm lại má»™t lần nữa, không chừng trong thân rắn còn có được cái gì đó, sau đó Ä‘em tất cả cùng phân chia.â€
Nói rồi, cÅ©ng không đợi nà ng đáp lá»i, Ä‘oản kiếm trong tay bắn kiếm quang ra bốn phÃa, kiếm quang chá»›p động, thân rắn liá»n bị chia thà nh từng khối, chỉ là , ngá»ai trừ xú huyết trà n ra đầy đất, không còn phát hiện gì thêm.
Khổng Trác có chút thất vá»ng, mà Phương Nguyệt Nhi đồng dạng lá»™ ra vẻ mất mác, lẳng lặng nhìn hạt châu mà u đỠtrên mặt đất, trên mặt có nét cưá»i khổ, không có tìm được gì thêm, váºy hạt châu nà y, mình không thể giữ lại được.
Mà Khổng Trác cÅ©ng có vẻ có chút ảo não, háºm há»±c nói “Con mẹ nó, dã sá» giang hồ, quả nhiên không thể tin, tất cả Ä‘á»u là gạt ngưá»iâ€.
NghÄ© lại, cái gì là “Vạn váºt tương khắc, toà n thân bảo váºtâ€, tất cả Ä‘á»u là từ dã sá» giang hồ truyá»n lưu. Thanh âm Khổng Trác không lá»›n, cÆ¡ hồ như gió thoảng, nhưng là Phương Nguyệt Nhi bên cạnh tu vi cao thâm, tá»± nhiên có thể nghe rõ, nhịn không được nở nụ cưá»i, buông xuôi việc hạt châu mà u đỠkia. Dụng kiếm lấy hạt châu mà u đỠkia, đưa tá»›i tay Khổng Trác, “Khổng sư huynh, hôm nay tiểu muá»™i đã nháºn ân tình quá nặng, không dám lại tiếp nháºn thêm bảo váºt, mãng châu nà y, ngươi cầm Ä‘i.â€
Khổng Trác liếc nà ng má»™t cái, rồi cÅ©ng không khách khà như Phương Nguyệt Nhi, nháºn lấy mãng châu, dù sao cÅ©ng không biết nó có công dụng gì, cứ tạm thu lấy thôi.
Sau khi thu lấy hồng châu nhi, hai ngưá»i không nói gì nữa, không khà có chút xấu hổ.
“Khổng sư huynh, yêu mãng cÅ©ng đã bị tiêu diệt, ta cÅ©ng nên cáo từ, trước khi xuống núi, có mang theo và i nhiệm vụ gia sư giao cho, không dám trì hoãn, ân cứu mạng cá»§a sư huynh, Nguyệt nhi nhất định sẽ báo đápâ€.
“Váºy, sau nà y gặp lại†Khổng Trác cÅ©ng cưá»i, chắp tay, “Vá» phần ân hay không ân, tất cả Ä‘á»u quên Ä‘i, nghÄ© nhiá»u, mệt ngưá»i ra.â€
Phương Nguyệt Nhi nghe xong, có vẻ có chút bất đắc dÄ©, lắc đầu cưá»i khổ, lại thi lá»…, rồi không nhiá»u lá»i, hóa thà nh đạo thanh quang, rá»i Ä‘i.
“Ân, tốc độ kiếm quang tháºt nhanh, xem ra, vị sư muá»™i nà y tu vi còn trên ta a.â€
Bất quá, kinh nghiệm hôm nay thu được, vượt xa dự liệu của Khổng Trác.
La Phù và Thanh Linh là hai môn phái trụ cá»™t cá»§a chÃnh đạo, nghÄ© đến sau nà y còn rất nhiá»u cÆ¡ há»™i hợp tác vá»›i nhau, hÆ¡n nữa, Phương Nguyệt Nhi cÅ©ng rất tốt, hôm nay gặp, coi như có duyên, mà tương lai đối vá»›i Thanh Linh môn, coi như có cả trăm Ä‘iá»u lợi, không chút hại.
La Phù vẫn là La Phù.
Khổng Trác vừa tá»›i chân núi La Phù, vừa lúc má»›i trải qua má»™t tráºn mưa, lúc nà y mưa gió đã ngưng, mây đã tan, không khà không còn ướt át, cao cao phÃa trên, trăng tròn tá»a sáng, ánh trăng mênh mông, như tẩy rá»a khắp núi rừng. Mà khắp núi, trải qua tráºn mưa, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u hình thà nh những dòng suối nhá», dòng nước trong vắt chảy qua khe đá, chảy qua đám cá», tất cả tạo nên khung cảnh đêm rất thanh u.
“Nhân có trăng sáng, lúc nà y Ä‘i lên La Phù, tháºt sá»± là rất tuyệt a†Tâm tình Khổng Trác Ä‘ang rất tốt, cước bá»™ nhẹ nhà ng, vui vẻ vừa Ä‘i vừa ngắm cảnh.
Má»™t mình má»™t đưá»ng, chung quanh sÆ¡n thá»§y cảnh đẹp động òng, khiến tâm tình Khổng Trác cà ng trở nên vui sướng, thiếu chút nữa không nhịn được, vừa Ä‘i vừa hát.
Äá»™t nhiên, hắn dừng bước, nét mặt lá»™ ra vẻ nghi hoặc.
PhÃa trước có ngưá»i.
Bình thưá»ng, ngoại trừ ngưá»i tu hà nh, La Phù bởi vì cảnh sắc u mỹ, nên cÅ©ng có không Ãt du khách đến đây vãn cảnh, nhưng bây giỠđã muá»™n mà còn xâm nháºp La Phù, không thể là ngắm cảnh được.
Lang trùng hổ mạo trong núi cÅ©ng không phải dá»… dà ng săn bắt, hÆ¡n nữa, nÆ¡i nà y cách sÆ¡n môn La Phù phái không xa, tháºm chà thuá»™c phạm vi tuần tra cá»§a ná»™i môn đệ tá», hÆ¡n nữa, xung quanh bố chà rất nhiá»u tráºn pháp, cấm chế, nếu không phải bổn môn đệ tá», tùy tiện xông và o, bình thưá»ng Ä‘á»u không có kết quả tốt.
Mà hiển nhiên, đối phương cÅ©ng phát hiện ra hắn, ngẫm lại, hắn thân thể máºp mạp, lại không há» thu liá»…m cước bá»™, thỉnh thoảng còn áºm ừ và o tiếng sÆ¡n ca, ngưá»i khác không phát hiện má»›i là kỳ quái.
“Ngưá»i nà o, ban đêm dám xông và o La Phù!â€
“Ban đêm xông và o La Phù?!†Khổng Trác nét mặt cưá»i, ngưá»i nà y tuyệt không phải đệ tá» tuần núi cá»§a La Phù, mặc dù ở trước mặt mình, có mặc quần áo cá»§a đệ tá» tuần núi.
“Lá gán ngươi cÅ©ng tháºt là lá»›n, dám giả mảo đệ tá» La Phù phái ta.â€
Ngưá»i ná» nghe xong, sắc mặt biến đổi, vừa ý thức được, đưa tay xuống thân kiếm bên hông, chỉ là , kiếm còn chưa được rut ra, thân thể bất ngá» té nhà o xuống mặt đất.
Khổng Trác miệng nói, đồng thá»i Ä‘em phạm vi quanh ngưá»i nà y gia tăng trá»ng lá»±c lên hai mươi lần, ngưá»i nà y không kịp phòng bị, liá»n ngã lăn xuống.
“Tháºt là có hứng thú, thá»±c lá»±c yếu như váºy, cho dù xâm nháºp được La Phù thì có thể là m được gì đây ?â€
Khổng Trác từng bước tiến lại, vung tay chụp tá»›i, thoáng lóe chút tá» quang, ngưá»i ná» liá»n bị chế trụ, sau đó liá»n vác hắn lên vai.
Gặp phải chuyện cổ quái nà y, hắn tá»± nhiên cÅ©ng không còn tâm tình du sÆ¡n, hÆ¡n nữa, bây giá» cÅ©ng đã tá»›i cá»a La Phù phái, hắn cÅ©ng không có ý nhẩn nha nữa, triển khai thân pháp, thoáng chốc đã tá»›i sÆ¡n môn La Phù, giao ngưá»i nà y cho đệ tá» gác đêm, sau đó trá»±c tiếp hướng ná»™i đưá»ng Ä‘i tìm Lăng Già Thượng Nhân.
Äạt tá»›i kiếm tiên như Lăng Già Thượng Nhân, ban ngà y hay ban đêm cÅ©ng không khác gì nhau, không cần ngá»§, chỉ cần Ä‘iá»u tức má»™t phen là đủ, mà Khổng Trác biết, ngá»—i ngà y, và o khoảng lúc nà y, Lăng Già Thượng Nhân cÅ©ng vừa tu hà nh xong, Ä‘ang tại ná»™i đưá»ng uống trà .
Tá»›i cá»a ná»™i đưá»ng, quả nhiên không ngoà i dá»± liệu, đã thấy đệ tá» theo hầu Lăng Già Thượng Nhân Ä‘ang đứng bên ngoà i, thấy Khổng Trác tá»›i, đầu tiên có chút ngòai ý muốn, sau đó nở nụ cưá»i, cÅ©ng không cần đợi phân phó, tá»± mình Ä‘i và o thông báo.
Má»™t lát sau, hắn lại Ä‘i ra, cưá»i cưá»i vá»›i Khổng Trác, “Khổng sư thúc, giáo tổ má»i ngà i và oâ€
Khổng Trác sắc mặt liá»n trở nên nghiêm túc, theo tiểu đồng ná» Ä‘i và o ná»™i đưá»ng.
Lăng Già Thượng Nhân Ä‘ang uống trà , thấy Khổng Trác tiến và o, đầu tiên là mỉm cưá»i, sau đó, ngẩn ra, chén trà trong tay cÅ©ng hạ xuống, liếc mắt nhìn Khổng Trác má»™t cái tháºt sâu, sau đó, trên mặt Ä‘iểm má»™t nét cưá»i.
“Äệ tá» Khổng Trác, ra mắt chưởng giáo sư bá!â€
Khổng Trác quỳ xuống.
“Äứng lên Ä‘i, đứng lên Ä‘i!†Lăng Già Thượng Nhân cưá»i cưá»i, tiểu đồng ná» rất tá»± giác Ä‘Ãch lui xuống.
“Tạ sư bá!†Khổng Trác đứng lên nói.
“Xem bá»™ dáng, lần nà y xuống núi, ngươi thu hoạch được không Ãt a†Lăng Già Thượng Nhân cưá»i nói, khẽ lấy tay vén áo, chỉ má»™t cái ghế phÃa trước nói, “ngồi xuống Ä‘iâ€.
“Vâng†Khổng Trác gáºt đầu, ngồi xuống, cÅ©ng không đợi Lăng Già Thượng Nhân đặt câu há»i, liá»n Ä‘em má»i chuyện kể từ khi xuống núi đại khái nói qua má»™t lần, đương nhiên, chuyện tại quán trà và chuyện vá» Äại Nháºt Lưu Ly Kim Thân cÅ©ng không có nói, vá» phần ba khá»a hạt châu, chỉ nói là mình vô tình trong lúc vu sÆ¡n, phát hiện ba khá»a hạt châu thần bÃ, mà ba khá»a hạt châu nà y lại là thuần thuá»™c tÃnh Thổ, Ä‘em lại không Ãt chá»— tốt cho việc tu luyện cá»§a mình. Còn vá» phần quái mãng cá»§a NgÅ© LÄ©nh SÆ¡n, Khổng Trác cÅ©ng không có giấu diếm, nhất nhất nói ra, nói xong, lại Ä‘em sừng rắm, má»™t ná»a bá»™ da, và khá»a hạt châu mà u đỠkia cùng ba khá»a Ngưng Nhạc Châu, tất cả Ä‘á»u Ä‘em ra.
“Phúc duyên a phúc duyên, đây là phúc duyên cá»§a ngươi†Lăng Già Thượng Nhân đối vá»›i nhưng thứ cá»§a bạch mãng cÅ©ng chỉ nhìn thoáng qua, nhưng lại cầm lấy ba khá»a Ngưng Nhạc Châu cẩn tháºn xem xét.
“Ba khá»a hạt châu nà y, ta tuy chưa bao giá» nghe nói qua, nhưng là có thể khẳng định, chÃnh là cá»±c phẩm bảo váºt, so vá»›i và i món trấn sÆ¡n chi bảo cá»§a cá»§a La Phù ta tuyệt không kém hÆ¡n.â€
“Tháºt ư†Khổng Trác mặc dù biết đây là bảo bối rất trân quý, nhưng cÅ©ng không ngá» là Lăng Già Thượng Nhân đối vá»›i ba khá»a hạt châu nà y lại có đánh giá cao như váºy, trong khoảng thá»i gian ngắn, cÅ©ng không biết phải là m thế nà o.
Mà Lăng Già Thượng Nhân lại gáºt gù, giá»ng mưá»i phần chắc chắn nói, “Thá»±c lá»±c ngươi chưa đại thà nh, nên không thể phát huy tòan bá»™ uy lá»±c cá»§a nó, bất quá, trong thá»i gian ngắn, nó có thể giúp ngươi thanh trừ tạp chất, cho ngươi biến thà nh thân thể thuần Thổ chất, Ä‘iểm nà y chắc ngươi cÅ©ng phát hiện ra ?â€
Tà i sản của G I N
11-06-2009, 10:26 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 23 : Tà ng kinh lâu
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Nguồn : 2T
" Äệ tá» tháºt xấu hổ, nãi nãi đó mạnh quá nhưng lại rất cứng đầu."
" Ngươi đương nhiên là rất may mắn !" Lăng Già Thượng Nhân cưá»i cưá»i, Ä‘em ba khá»a Ngưng Nhạc Châu trả vá» trên tay Khổng Trác, " Vốn ta định chá» ngươi vá» sẽ đưa cho ngươi má»™t món pháp bảo thuáºn tay, nhưng giá» nhìn lại, chỉ còn có mấy món trấn sÆ¡n pháp bảo trong phái ra, mà ta thá»±c sá»± không nỡ xuống tay, cho nên không có cái gì cho ngươi cái gì cả, ngươi cÅ©ng đừng trách ta a!"
Khổng Trác hắc hắc cưá»i hai tiếng," Äệ tá» lần nà y xuống núi gặp váºn Ä‘en, xong cÅ©ng đã đạt được má»™t chút nà y rồi, đâu còn muốn tham nhiá»u nữa, có được ba khá»a hạt châu nà y đã cảm thấy vô cùng may mắn rồi."
" Äúng, tham nhiá»u quá sẽ há»ng, đạo là nà y ai cÅ©ng biết nhưng ngưá»i chÃnh thức có thể là m được lại không nhiá»u, kiếm pháp cá»§a ngươi đã đạt tá»›i thất tầng, giá» ngươi nên cố gắng dụng tâm mà nghiên cứu đạo thuáºt Ä‘i."
" Äạo thuáºt ?"
" Äùng, pháp thuáºt, bây giá» ngươi đã bước chân và o cánh cá»a Khà Hóa Thần rồi, nguyên thần ngà y cà ng ổn định, đã tá»›i lúc tu hà nh đạo thuáºt, La Phù ta tuy được xưng là kiếm phái, kiếm thuáºt cố nhiên là trá»ng yếu nhưng đạo thuáºt tu hà nh cÅ©ng tuyệt đối không yếu kém, ngươi chÃnh là có Thổ thân thể, trong Tà ng Kinh Các cÅ©ng có không Ãt đạo thuáºt phù hợp vá»›i ngươi, ngà y mai ngươi Ä‘i xem, tìm má»™t cái thÃch hợp mà tu luyện Ä‘i !"
" Tạ ơn sư bá !"
" Ngươi cÅ©ng không cần khách sáo như váºy !" Lăng Già Thượng Nhân nói," Ngươi vừa rồi có nói, ngươi giết mãng xà kia thu được nguyên linh cá»§a nó thà nh kiếm phách ?"
" Äúng váºy, đệ tỠđã có ý nghÄ© nà y !" Vừa nói, Khổng Trác liá»n cung kÃnh đưa Ä‘oản kiếm mình Ä‘ang cầm, giao lên tay cá»§a Lăng Già Thượng Nhân." Lăng Già Thượng Nhân tiếp nháºn, cẩn tháºn nhìn má»™t chút, vốn vẻ mặt rất bình thưá»ng nhưng khi tay lão chạm lên hoa văn hình mãng xà trên thân kiếm, liá»n nhịn không được hút má»™t ngụm lương khÃ, thân thể cÅ©ng đột nhiên đứng thẳng.
Trên thân kiếm nà y không chỉ lá»™ ra yêu khà nồng háºu, dÄ© nhiên cÅ©ng có má»™t tia nhà n nhạt không thể nháºn biết được rõ rà ng, má»™t hÆ¡i thở cá»§a viá»…n cổ hồng hoang hung thú trong truyá»n thuyết.
Loại hÆ¡i thở nà y....khiến lão cháºm chạp, tÃnh mạng cảm thấy không còn ý nghÄ©a nữa, cÅ©ng chỉ từng cảm thụ qua má»™t lần.
Ãnh mắt lão sáng rá»±c lên, tay trái nhẹ nhà ng phất má»™t cái, khá»a hạt châu mà u đỠbay tá»›i trước mắt, cùng ánh mắt lão nhẹ nhà ng chạm má»™t cái, không gian chung quanh liá»n sinh ra má»™t tia ba động không thể nghe thấy, rồi như từng mảnh tro nhẹ nhà ng hạ xuống mặt nước liá»n sinh ra ba động nhẵn nhụi vô cùng.
Sau đó, ánh mắt lão liá»n ảm đạm Ä‘i.
Äã quá muá»™n, muá»™n mất mưá»i năm.
Nếu là mưá»i năm trước, nếu như mình có cái nà y thì bây giá» lão là ngưá»i đầu tiên trong lịch sá» bốn ngà n năm cá»§a La Phù phái phi thăng, còn bây giá» ....
Lăng Già Thượng Nhân thở dà i má»™t hÆ¡i, cưá»i cưá»i, nhưng trong nét cưá»i lại ẩn má»™t tia khổ sở, má»™t tia bất đắc dÄ© cùng má»™t tia kiên nghị, tá»± tin.
Hạt châu mà u đỠná» lại cháºm rãi bay đến trước mặt Khổng Trác.
" Váºt nà y, đối vá»›i ngươi mang lại nhiá»u chá»— cá»±c kì tốt, bây giá» Tiên Thiên Tá» khà cá»§a ngươi đã đạt tá»›i viên mãn cá»§a tầng bốn rồi, nguyên thần đã thà nh, hãy thu nó và o trong nguyên thần mà chăm sóc Ä‘i !"
" A?" Khổng Trác đầu tiên hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, rồi láºp tức gáºt đầu," Vâng !"
Sau đó hé miệng, má»™t cá»— tá» khà từ trong miệng hắn phun ra, bao bá»c lấy hạt châu ná», khi tá» khà cùng hạt châu đỠchạm nhau, hạt châu phảng phất như bị cái gì đó kÃch thÃch, trong giây lát hồng quang rá»±c rỡ. Sau đó, tất cả tá» khà mà Khổng Trác phun ra Ä‘á»u bị nó hấp thu, mà hạt châu ná» cÅ©ng thu nhá» lại, biến thà nh nhá» vừa phải phi và o trong miệng Khổng Trác.
" Còn mãng bì cùng mãng giác ta cứ thu lại trước, ngà y mai ta sẽ đưa cho Liễu sư thúc của ngươi, ngươi thấy sao?"
" Äiá»u đó là đương nhiên !" Khổng Trác cưá»i nói, cÅ©ng không thèm nhìn đến mãng bì trên bà n lấy má»™t cái, nói đúng ra hắn cÅ©ng không có ý định dùng mãng bì nà y, thứ nhất nó quá lá»›n, thứ hai rất khó khăn để chế tạo, nếu vất Ä‘i thì đáng tiếc nên đã mang vá» giao cho Lăng Già Thượng Nhân xá» lÃ, dù sao thì cuối cùng nếu là m ra thà nh phẩm dám chắc sẽ không thiếu phần cá»§a mình.
Mà Lăng Già Thượng Nhân hiển nhiên đối vá»›i thái độ cá»§a Khổng Trác rất mãn ý, mỉm cưá»i gáºt đầu nói:" Tốt lắm, cÅ©ng khuya rồi, ngươi cÅ©ng vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i !"
" Vâng !" Khổng Trác đứng dáºy, hướng Lăng Già Thượng Nhân thi lá»…, Ä‘ang chuẩn bị bước Ä‘i thì tá»±a hồ như nghÄ© tá»›i việc gì, liá»n dừng lại nói:" Sư bá, đệ tá» hôm nay vá» núi thấy có má»™t sá»± kiện lạ ."
" Chuyện gì ?"
Khổng Trác bèn nói lại chuyện trên đưá»ng gặp phải hai tên tuần sÆ¡n giả mạo, Lăng Già Thượng Nhân cưá»i cưá»i:" Việc cá»§a hai tên tiểu tặc kia ta đã biết, không nên gây ra ảnh hưởng quá ồn à o, để Vân sư bá ngươi xá» là chuyện nà y."
Khổng Trác cÅ©ng cưá»i cưá»i," Nếu như váºy, đệ tá» xin cáo lui."
Nói xong cung kÃnh lùi ra ngoà i.
" Mặc dù tuổi còn trẻ nhưng có khả năng đà o tạo thà nh nhân tà i." Nhìn Khổng Trác rá»i Ä‘i, trên mặt liá»n hiện thần thái hà i lòng:" Mạc sư đệ thu đồ đệ nà y không sai a!"
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, trá»i còn chưa tá», Khổng Trác đã xuất hiện phÃa trước Tà ng Kinh Lâu.
Mà má»™t và i trưởng lão cá»§a Tà ng Kinh Lâu cÅ©ng biết chuyện hôm nay Khổng Trác đến nên dá»c đưá»ng Ä‘i Khổng Trác cÅ©ng không có gặp cản trở gì.
Khổng Trác đến Tà ng Kinh lâu nà y không phải là lần đầu tiên, hắn đã giấu sư phụ len lén đến đây và i lần, bất quá và i lần đó hắn cũng chỉ đến nhìn cho biết thôi, chứ không có cái gì tốt cả.
Muốn váºn dụng đạo thuáºt mà nói, cần có nguyên thần, mà ...lúc trước Khổng Trác chỉ là sanh hồn, cÅ©ng chưa đạt tá»›i tiêu chuẩn thấp nhất cá»§a đạo thuáºt, cho nên và i lần đó hắn cÅ©ng chưa đạt được cái gì tốt.
Mà bây giá» cÅ©ng không giống vá»›i trước kia, lần nà y Khổng Trác tá»›i là có mục Ä‘Ãch.
Tà ng Kinh Lâu rất lá»›n, chia là m ba bá»™ pháºn, phân biệt là Kiếm, Công, Pháp ba tầng.
Khổng Trác trá»±c tiếp Ä‘i và o Thuáºt các ( tầng).
Vừa và o đến cá»§a Thuáºt tá»± các, ba mươi sáu giá sách cao cao hiện ra trước mặt Khổng Trác, má»—i giá sách Ä‘á»u cao hÆ¡n má»™t trượng, để đầy sách.
Ba mươi sáu giá phân thà nh từng loại riêng biệt, trong đó viết vá» " NgÅ© hà nh " có mưá»i lăm giá, hai mươi mốt giá còn lại Ä‘á»u viết vá» " Kỳ môn ", mà trên má»—i giá trừ " NgÅ© hà nh" cùng " Kỳ môn" ra, hoà n toà n có rất nhiá»u loại nhá», và dụ như trên giá " NgÅ© hà nh " có để cả năm loại kim má»™c thá»§y há»a thổ.
Khổng Trác không chút do dá»±, đến chá»— giá sách chứa " Hà nh Thổ ", sau đó tìm quyển có viết hai chữ " Äá»™n thuáºt ".
NgÅ© hà nh độn thuáºt, thổ độn.
Nếu nói trong ngÅ© hà nh dá»™n thuáºt.....nổi danh nhất chÃnh là Thổ độn thuáºt mà mục tiêu đầu tiên cá»§a Khổng Trác chÃnh là há»c được Thổ độn thuáºt chÃnh tông.
Hắn cÅ©ng muốn mình há»c được ba loại thuáºt.
Thuáºt thứ nhất là Ngá»± váºt, chỉ cần là ngưá»i tu hà nh tu luyện đến má»™t trình độ thâm háºu nhât định sẽ tá»± lãnh ngá»™ được đạo thuáºt tối cÆ¡ bản nà y
Thuáºt thứ hai là do chÃnh thân thể cá»§a hắn chuyên hướng thà nh thuần hà nh Thổ, má»™t loại thuá»™c tÃnh phụ trợ, khống chế từ nguyên lá»±c.
Hôm nay hắn há»c thuáºt thứ ba, thổ độn thuáºt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên như váºy, hắn cÅ©ng không khách khÃ, là má»™t ngưá»i tu hà nh có thể chất thuần hà nh Thổ, nên bây giá» hắn đối vá»›i Thổ pháp thuáºt cÆ¡ hồ có sá»± lãnh ngá»™ trá»i sinh, nên há»c phương pháp Thổ độn thuáºt cÅ©ng không quá khó khăn. Khổng Trác chỉ cần xem qua là hiểu, nên xem má»™t quyển sách vá» Thổ độn thuáºt tá»± nhiên có lÄ©nh ngá»™ ngay.
Nói ra, hắn cÅ©ng biết rõ tình trạng thảm hại cá»§a mình, má»™t đệ tá» bình thưá»ng cá»§a La Phù, tu luyện tá»›i giai Ä‘oạn nà y, cÆ¡ bản cÅ©ng nắm giữ hÆ¡n hai mươi loại thuáºt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây chỉ là những loại đạo thuáºt cÆ¡ bản nhất, nhưng đúng là những đạo thuáºt nà y là m cho Khổng Trác có chút hâm má»™. Chỉ là những đạo thuáºt cá»§a hắn Ä‘á»u do sư phụ chỉ dạy, mà sư phụ cá»§a hắn lại không muốn hòa cùng cách dạy vá»›i ngưá»i khác, tá»± nhiên sẽ không dạy những cái đó.
Trụ cá»™t cá»§a đạo thuáºt chÃnh là nguyên thần, bản chất đầy đủ đây chÃnh là việc sá» dụng năng lượng trong thiên địa, bất quá những lá»i nà y nghe thì đơn giản, nói cÅ©ng đơn giản, nhưng là m thì sao đây ?
Tháºt khó khăn a!
CÅ©ng như cổ phiếu thôi, bình thưá»ng chỉ cần không phải kẻ ngu Ä‘á»u biết có phiếu nà y có khả năng tăng mãi mãi, nhưng chÃnh thức kiếm được tiá»n thì có mấy ai ?
Cổ thần* rất hiếm, mà ngưá»i tu hà nh thiên tà i cÅ©ng là hi hữu.
Lúc Mặc Hưu Ä‘i, Khổng Trác nguyên thần chưa thà nh, mà bây giá» khi Khổng Trác đã hình thà nh nguyên thần, thì Mặc Hưu lại không có mặt, bởi váºy trong thá»i gian nà y, Khổng Trác chỉ có thể nâng cấp công phu ở kiếm thuáºt, đối vá»›i đạo thuáºt cá»§a bản môn thì tạm thá»i không thể không dừng lại. Nhưng bây giá» cÆ¡ há»™i cá»§a hắn đã tá»›i.
Xem xong mấy cuốn vá» Thổ độn thuáºt, hắn lại tìm trên giá má»™t quyển cá»§a bản môn vá» cách khống chế nguyên từ lá»±c. So vá»›i Thổ độn thuáºt, loại.... pháp thuáºt nà y Ãt cao thâm hÆ¡n, mà Khổng Trác khi Ä‘á»c thì hiểu cÅ©ng cháºm hÆ¡n rất nhiá»u, bất quá thu hoạch so vá»›i hắn tưởng tượng còn nhiá»u hÆ¡n. LÄ©nh ngá»™ cá»§a hắn đối vá»›i nguyên từ lá»±c tá»±a như đốn ngá»™ bình thưá»ng, khởi Ä‘iểm ban đầu cá»§a hắn so vá»›i tu thuáºt giả bình thưá»ng cao hÆ¡n rất nhiá»u, bây giá» có sách giảng giải tưá»ng táºn, cùng vá»›i lÄ©nh ngá»™ ban đầu cá»§a hắn giá» ngang nhau, chỉ trong có mấy canh giá», giải thÃch đối vá»›i từ nguyên đâu chỉ cao hÆ¡n có mưá»i lần.
Mà khi hắn cảm thấy hà i lòng buông quyển sách xuống, thì cÅ©ng đã đến đêm tối, mặt trá»i lặn vá» hướng tây, bầu trá»i đã dần dần tối sầm xuống.
Phản xạ đầu tiên cá»§a hắn, Khổng Trác thấy bụng mình tá»±a hồ á»c á»c kêu lên, đương nhiên đó là ảo giác cá»§a hắn, hắn tu hà nh đến trình độ nà y rồi, cÆ¡ hồ có thể tÃch cốc mưá»i ngà y ná»a tháng không ăn Ä‘á»u không có cảm giác gì cả, chỉ là tÃnh cách cá»§a Khổng Trác, má»™t ngà y không ăn là không cảm thấy thoải mái.
" Tháºt sá»± là không hết giáºn à !" Khổng Trác vá»— vá»— lên khuôn bụng to tướng, nhưng cÅ©ng không có ra khá»i Tà ng Kinh Lâu.
Hắn chỉ có thá»i gian ba ngà y, mà từ tình huống xem xét cá»§a ngà y hôm nay thì thá»i gian ba ngà y có vẻ không đủ.
Äi tá»›i má»™t cái giá ở phÃa trước, cẩn tháºn tìm kiếm má»™t phen, cuối cùng trên mặt má»™t chiếc đà n thấy được má»™t quyển đạo thuáºt kì thư, xem qua vá»›i tốc độ cá»±c nhanh rồi cất trở lại trên giá.
Sau đó hắn lui lại mấy bước, ánh mắt phóng tìm cả phóng nhìn cả thuáºt tá»± lâu, tìm má»™t giá sách hợp nhãn, hắn sẽ tìm má»™t môn đạo thuáºt cho chÃnh mình.
Tham nhiá»u sẽ há»ng, đây là câu nói mà Mặc Hưu thưá»ng xuyên nói bên tai hắn, mà hắn cÅ©ng nhá»› lắm.
Ãnh mắt cháºm rãi dá»i từ trên mặt giá sách " NgÅ© hà nh", di dá»i tá»›i trên hai mươi mốt cái giá chứa " Kỳ thư ", cuối cùng ánh mắt hắn táºp trung tại bên trên má»™t giá sách mà u xám.
Tà i sản của G I N
13-06-2009, 03:57 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hải Phòng
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 3 ngà y 13 giá» 31 phút
Thanks: 5
Thanked 6 Times in 4 Posts
Chương 24: Sư Bá Của Sư Bá
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
" Kỳ môn đạo thuáºt.
Ngoà i ngÅ© hà nh tương sinh tương khắc, còn có kỳ môn đạo thuáºt.
Bởi váºy, bao la, thâm sâu như biển, không thể đơn giản dùng từ ngữ mà có thể thể hiện được.
Bất quá, mặc dù Khổng Trác cũng muốn tham lam một chút, nhưng là lúc nà y, lại nhớ lại cảnh báo của sư phụ: Rượu ba ngà n loại, ta chỉ cần được uống một loại, đã là đủ rồi.
Vá» phần chá»n loại rượu nà o, Mặc Hưu cÅ©ng có giảng qua cùng hắn, lôi thuáºt!.
Lôi thuáºt, tất cả ngưá»i tu hà nh chÃnh đạo Ä‘á»u chá»n má»™t môn đạo thuáºt, nghiên cứu tá»›i thấu triệt, liá»n như Thái Hạo Huyá»n Nguyệt Kiếm hay Tiên Thiên Tá» Khà cùng các loại đạo thuáºt khác, Ä‘á»u sẽ có uy lá»±c rất lá»›n, hÆ¡n nữa còn có nhiá»u chá»— tốt, giả dụ như có thể sáng tạo ra cái gì đó láºp dị má»™t chút, mà đạo thuáºt cà ng cổ quái, bình thưá»ng mà nói lại cà ng chiếm ưu thế.
Cho nên, Khổng Trác chá»n lôi thuáºt.
Thá»i gian trôi nhanh, đặc biệt là khi ngưá»i ta đắm chìm trong lý giải đạo thuáºt thì căn bản sẽ không cảm giác được sá»± trôi qua cá»§a thá»i gian, cho nên, lúc trưởng lão chá»§ quản tà ng kinh lâu Ä‘i tá»›i trước mặt Khổng Trác, ánh mắt hắn vẫn còn Ä‘ang nhìn chằm chằm và o quyển sách.
“Äã ba ngà y trôi qua rồi†Trưởng lão nhà n nhạt nói, ánh mắt bình thản không cảm xúc nhìn Khổng Trác.
“Nga!†Giống như là vừa má»›i tỉnh ngá»§, Khổng Trác má»›i ý thức má»™t chút, nhìn ra ngoà i cá»a sổ, có chút không có ý tứ gáºt đầu, “Xin lá»—i, vị … trưởng lão, ta quên mất thá»i gianâ€.
“Má»i ngưá»i lần đầu tiên đến nÆ¡i đây ai Ä‘á»u cÅ©ng giống nhau, lần thứ hai cÅ©ng giống nhau, Ä‘á»u cÅ©ng không quan hệ, chỉ cần không giống lão sư phụ há»—n đản cá»§a ngươi, cứ không có việc gì là lại chạy tá»›i đây Ä‘á»c sách là đượcâ€.
“Ãch!†Khổng Trác sá»ng sốt, ánh mắt lại má»™t đánh giá má»™t lượt vị trưởng lão thá»§ quản tà ng kinh lâu nà y, áng chừng sáu mươi tuổi, thân thể khô gầy, bá»™ dáng khẩn trương, nhìn qua không khác má»™t lão nông cả Ä‘á»i cắm mặt và o đồng ruá»™ng, có thể hắn không đánh giá ngưá»i khác chuẩn xác lắm, cho nên, hắn tháºt sá»± không nhìn ra xuất thân cá»§a trưởng lão nà y có gì đặc biệt.
“Vị sư bá nà y …!â€
“Sư bá ??†Lão nhân sắc mặt chợt biến đổi, đôi mắt vốn mỠđục như má»™t lão già bình thưá»ng đột nhiên biến thà nh mà u xanh biếc, má»™t cá»— tá» khà vô cùng quá»· dị từ ngưá»i hắn tá»a ra, khà thế áp đảo.
Khổng Trác sắc mặt đại biến, nhưng lại phát hiện ra, Tiên Thiên Tá» Khà trong cÆ¡ thể đã bị lão nhân nà y phong tá»a hoà n toà n, không thể tụ táºp lại.
“Ngươi -!â€
“Hắc hắc hắc hắc, tiểu tá», trách không được lão nhân gia ta thấy ngươi có chút đúng!†Lão đầu nhi nà y nở nụ cưá»i hì hì, đưa đôi tay khô gầy không biết đã bao tuổi, tưởng chừng vô dụng rồi đè nhẹ lên vai Khổng Trác, nhưng lại thấy má»™t cá»— lá»±c lượng nhu hòa mang theo má»™t tia âm hà n theo đầu vai tiến thẳng và o cÆ¡ thể Khổng Trác.
Khổng Trác cảm giác tháºp phần rõ rà ng, luồng khà đó từ vai hắn, chạy má»™t vòng khắp xương cốt rồi lại trở lại trong bà n tay Ä‘ang đặt trên vai.
“Äại Nháºt Lưu Ly chân quyết a, trách không được lão nhân gia ta nhìn thân thể ngươi có cưá»ng độ so vá»›i ngưá»i tu đạo bình thưá»ng mạnh mẽ hÆ¡n, nghÄ© không ra, loại công pháp cái thế nà y, dÄ© nhiên, cÅ©ng còn có vu truyá»n lưu lại thế gian, ngươi cÅ©ng tháºt may mắn a!â€
Khổng Trác sắc mặt thảm biến, không phải nói loại công pháp nà y không ai có thể phát hiện ư, như thế nà o lão nhân nà y chỉ liếc một cái đã phát hiện ra ?
“Äừng sợ, ta đối vá»›i ngươi tu hà nh công pháp gì, cùng ngưá»i nà o quan hệ không có hứng thú!†Lão nhân nhà n nhạt nói, sau đó thu tay lại, vẻ mặt tươi cưá»i quá»· dị, “Vá» phần vu thuáºt ngươi Ä‘ang tu hà nh, hiện tại trên Ä‘á»i, ngoại trừ ta cÅ©ng lão bất tá» gì gì đó ở ngoà i kia (bà bán nước á, tá» rồi ^^), có lẽ cÅ©ng không có ngưá»i thứ hai có thể nháºn ra, cho nên, ngươi cứ yên tâm Ä‘i!â€
Nói rồi, đôi mắt xanh sẫm cá»§a lão lại má» Ä‘i, trở thà nh bá»™ dáng má»™t lão nông, quay ngưá»i, không thèm liếc mắt nhìn Khổng Trác má»™t cái, cứ như váºy từng bước Ä‘i xuống lầu.
“Nhá»› kỹ, ta không phải sư bá ngươi, tÃnh ra, ta là sư bá cá»§a cái Lăng Già … tiểu đạo sÄ© kia!â€
“Sư …… sư bá tổ!†Tại lúc bóng lưng lão nhân biến mất, tâm cảnh Khổng Trác má»›i hoà n toà n Ä‘Ãch khôi phục, khẽ than má»™t tiếng.
Äáng tiếc, không ai nghe.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, trái tim Ä‘ang còn kinh hoà ng cÅ©ng dần hồi phục, hắn cất bước, rá»i khá»i tà ng kinh lâu.
“Con mẹ nó, xúi quẩy a, dá»a chết ta mất.â€
Trong lúc rá»i Ä‘i, hắn cÅ©ng không thấy lão nhân kia đâu, vì váºy má»›i len lén, âm thầm chá»i đổng má»™t câu.
“Con heo chết bầm, trở vá» rồi cÅ©ng không tá»›i tìm chúng ta, ngược lại trốn và o tà ng kinh lâu, nói mau, ngươi tìm được đồ tốt gì†Thanh âm Chu Tuyết vẫn như cÅ©, thanh thúy Ä‘iá»m mỹ, như lần trước vang vá»ng Thanh Tùng Bình.
Khổng Trác cùng Phương Thiếu Bạch ngồi đối diện, cÅ©ng Ä‘á»u dá»±a lưng và o má»™t gốc cổ tùng, giữa hai ngưá»i, trên mặt đất là má»™t cái giá quay thịt, mà trên đó là má»™t con dê béo.
Cà nh tùng cháy tạo ra ngá»n lá»a mà u và ng, mà lúc nà y, từng giá»t mỡ từ trên thân con dê nhá» xuống ngá»n lá»a bên dưới, phát ra âm thanh “bép bépâ€, mùi thÆ¡m mê ngưá»i ngà o ngạt lan xa.
Gió nhẹ mÆ¡n man, khiến ngưá»i ta có cảm giác tháºt là thoải mái.
Khổng Trác mỉm cưá»i, cÅ©ng không để ý tá»›i hoa bướm gì Ä‘ang bay loạn chung quanh hai ngưá»i Chu Tuyết, vươn tay, lẩm nhẩm đánh giá con dê béo cÅ©ng đã chÃn được tám phần.
“Thế nà o ná»a năm qua, kiếm được những gì ?â€
Phương Thiếu Bạch cưá»i cưá»i, hắn vốn chÃnh là không mấy khi nói được Ä‘iá»u dá»… nghe, vốn trong mưá»i hai đệ tá» ná»™i môn hạch tâm, hắn xếp sau Chu Tuyết cùng Khổng Trác, bây giá» mặc dù thêm không Ãt ngưá»i, nhưng là nếu muốn cá» xát, cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i, dù sao, hắn vô luáºn thế nà o cÅ©ng được coi là có tư chất cùng tu vi đứng nhất nhì trong số các tinh anh đệ tá», cho nên, bình thưá»ng tá»± nhiên cÅ©ng không ai tìm đến hắn gây phiá»n toái.
“Tiểu tá» ngươi có cái bệnh lá»›n nhất là không biết nói lá»i tốt nà o†Khổng Trác nói
“Ta kỳ tháºt không có!†Phương Thiếu Bạch đáp.
“Uy, hai ngưá»i các ngươi, đến tá»™t cùng có hay không nghe ta nói gì a ?†Chu Tuyết tại má»™t bên bất mãn kêu lên, trừng mắt nhìn Khổng Trác, â€Heo máºp chết bầm, ta nói vá»›i ngươi, lâu như váºy rồi mà ngươi dám không để ý tá»›i ta, ta…!â€
Không đợi Chu Tuyết nói xong, Khổng Trác liá»n vươn tay, từ trên thân con dê béo đã cháy và ng, cắt má»™t khối thịt lá»›n từ đùi dê, trong khoảng thá»i gian ngắn, mùi thÆ¡m lan ra, khiến thanh âm Chu Tuyết cÅ©ng ngưng lại, hai con mắt Ä‘en láy gắt gao nhìn chằm chằm miếng thịt đùi, phảng phất có thể dùng mắt mà nuốt chá»ng, bụng cÅ©ng cÅ©ng sôi lên đòi tranh phần.
Khổng Trác cưá»i cưá»i, đưa khối thịt tá»›i tay nà ng, “Ăn no trước rồi hãy nói gì thì nói Ä‘iâ€.
Chu Tuyết mặt mà y há»›n hở,h tiếp nháºn miếng đùi dê ná», â€Nói đúng lắm!â€, eo thon nhá» xoay má»™t cái, liá»n tá»›i ngồi bên cạnh Phương Thiếu Bạch â€Thiếu Bạch, ngươi ăn không?â€
“Nga, ta không đói, đợi một lát nữa!†Phương Thiếu Bạch đáp.
Chu Tuyết gáºt đầu, tư thế ăn tháºp phần ưu nhã.
Khổng Trác hướng trứ Phương Thiếu Bạch cưá»i cưá»i, trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn cá»§a Phương Thiếu Bạch có chút đỠlên, vẻ mặt có vẻ có chút bối rối, vá»™i lấp liếm, â€NgÅ© sư huynh, dá»c đưá»ng xuống núi, hết thảy Ä‘á»u thuáºn lợi a!â€
“Thuáºn lợi, cÅ©ng không có chuyện gì đáng nhá»›!â€
“Nói dối, ta nghe cha nói, ngươi giết được má»™t con quái mãng, còn có được má»™t kiện bảo bối†Chu Tuyết ở má»™t bên đột nhiên lên tiếng, trong ánh mắt toát ra thần thái khác thưá»ng, “Cuối cùng đó là bảo bối gì, nghe nói, ngay cả Lăng già sư bá xem xong cÅ©ng khen không dứt miệng, nhất định là má»™t bảo bối tốtâ€.
Khổng Trác bất đắc dÄ© lắc đầu, cÅ©ng không có cá»± tuyệt, Ä‘em ba khá»a Ngưng Nhạc Châu ra, “ChÃnh là , ta cÅ©ng không rõ lai lịch cá»§a nó lắm, nghe sư bá nói, là má»™t kiện cá»±c phẩm bảo váºt thuá»™c tÃnh Thổâ€.
“Bảo váºt Thổ tÃnh ?: Chu Tuyết vươn tay, cầm lấy ba khá»a Ngưng Nhạc Châu, cẩn tháºn quan sát, “Ân, thoạt nhìn cÅ©ng đẹp mắt, nhưng là không thấy thần kỳ ở chá»— nà o a†Nói rồi chìa tay, đưa đến trước mặt Phương Thiếu Bạch, “Thiếu Bạch, ngươi xem xem.â€
Phương Thiếu Bạch cÅ©ng cẩn tháºn đánh giá ba khá»a hạt châu, nhưng không đợi hắn xem xong, đã nghe thanh ấm tức giáºn cá»§a Khổng Trác vang lên, “Thiếu Bạch a, cần phải xem cẩn tháºn đó!â€.
“Nga, a …!†Tá»±a hồ thị ý thức được cái gì đó, khuôn mặt Phương Thiếu Bạch lại hòng lên, mà u đỠđã lan từ mặt xuống tá»›i cổ, mà Chu Tuyết bên cạnh đầu tiên là sá»ng sốt, sau đó cÅ©ng hồng lên, “Heo máºp chết bầm!†Tay vung lên, Ä‘em khối đùi dê hướng Khổng Trác ném tá»›i.
Tuy bất ngá», nhưng là Khổng Trác lại không thèm để ý, bây giá», thá»±c lá»±c hắn đã đạt tá»›i cảnh giá»›i đại viên mãn tầng thứ tư cá»§a Tiên Thiên Tá» KhÃ, so vá»›i Chu Tuyết má»›i bước và o tầng thứ hai đã cao hÆ¡n không biết bao nhiêu, nhẹ đưa tay, chụp lấy khối đùi dê, rồi lại thuáºn tay đưa cho Phương Thiếu Bạch.
“Thiếu Bạch a, đừng có lãng phÃ, mặt trên có thể có nước miếng cá»§a Tiểu sư muá»™i chúng ta nga!†Khổng Trác kêu lên, thanh âm có chút ý tứ máºp má» mà cho dù kẻ ngu cÅ©ng có thể nghe ra.
“Heo máºp chết bầm, ngươi chán sống rồi a†dứt lá»i, thân thể Chu Tuyết chợt lóe, hóa thà nh má»™t đạo hồng quang, hướng Khổng Trác vá»t lại.
“Ai yêu yêu, cà o ta a†Khổng Trác ha ha cưá»i, đâu có dá»… để cho nà ng bắt được, thân thể co rụt lại, hóa thà nh má»™t Ä‘oà n tro bụi mà u và ng đất, trong giây lát đã chui và o lòng đất.
NgÅ© hà nh độn thuáºt, thổ độn.
Tà i sản của longdaija
Chữ ký của longdaija