36. Chạm Trán Quái Nhân, Mệnh Thà nh An - Gặp Kỳ Duyên, ÄÆ°á»£c Trao Kiếm Báu
Äồng Thiên Kỳ lúc Nà y bấy giá» chẳng khác gì cây đèn tim khô dầu cạn, bụng cầm chắc cái chết trong tay. Tuy bị váºt gì giữ chặt nhưng lòng vẫn không chút hoang mang kinh sợ, chỉ than thầm :
"Äây là nÆ¡i táng thân Äồng Thiên Kỳ ta mất rồi!".
Rồi không kịp nhìn rõ váºt gì Ä‘ang cầm chặt tay mình, chà ng chỉ hÆ¡i giẫy giụa rồi kiệt sức hẳn, ngay cả ý niệm cÅ©ng mất, chà ng ngất Ä‘i.
Không biết qua bao thá»i gian bao lâu, Äồng Thiên Kỳ mÆ¡ mà ng tỉnh lại, nặng ná» mở mắt rồi bá»—ng sá»ng sá» ngÆ¡ ngác vì cảm thấy mình Ä‘au ê ẩm, miệng vết thương ứa máu chứng tá» mình còn chưa chết.
Chà ng đưa mắt cháºm chạp nhìn quanh nháºn ra mình Ä‘ang ở trong má»™t thạch động ướt át rá»™ng chừng hai trượng, dà i độ bốn trượng phÃa sau lưng nghe tiếng sóng vu và o bỠđá rì rầm, không nhìn cÅ©ng biết là con đưá»ng ngầm duy nhất thông ra phÃa biển.
Trong động rất ẩm ướt, trên các vách đá bám đầy rêu móc, côn trùng rắn rÃt bò khắp nÆ¡i nhìn mà phát á»›n.
Có lẽ trước đây trong thạch động ngưá»i cư ngụ vì còn lại những chiếc bà n ghế đã phá»§ phá»§ rêu phong, chắc thá»i xưa không ẩm ướt như hiện nay, nếu không ngưá»i ta là m sao sống được ?
Ãnh mắt Äồng Thiên Kỳ chợt dừng lại ở má»™t Ä‘iểm. NÆ¡i đó cách chà ng hÆ¡n trượng có má»™t ngưá»i ngồi trên chiếc ghế đá. Nhìn ánh sáng yếu ướt trong động, chà ng chú mục má»™t lúc má»›i nháºn ra ngưá»i ấy tóc trắng như tuyết, mi dà i thá»ng xuống, hố mắt hõm sâu từ đó bắn ra những tia mắt như Ä‘iện. Ngưá»i nà y có sống mÅ©i thẳng, tướng mạo có vẻ thanh thoát nhưng bằng và o sá»± thâm trầm tư lá»± và cặp mắt phát hà n quang khiến ai nhìn qua không khá»i lạnh ngưá»i.
Äồng Thiên Kỳ lưỡng lá»± giây lát rồi lãnh đạm nói :
- Có thể nghĩ rằng tôn giá lôi tại hạ từ đáy nước lên đây chăng ?
Ngưá»i kia vẫn chú mục và o khuôn mặt tuấn tú nhưng nhợt nhạt cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Không thấy nét vui mừng nà o biểu thị mình vừa được cứu sống đã lấy là m kỳ, nay nghe nói thế, ông ta không khá»i ngÆ¡ ngác nhìn chà ng giây lâu rồi nói :
- Cứ cho là lão phu cứu ngươi đị. Giá»ng Äồng Thiên Kỳ vẫn lạnh lùng :
- Tôn giá muốn nói rằng cứu thi thể tại hạ chăng ?
Giá»ng ngưá»i kia cÅ©ng lạnh lùng như thế :
- Nói rằng lão phu cứu thi thể ngươi hay mạng ngươi cũng được.
Äồng Thiên Kỳ không giấu được sá»± châm biếm :
- Tại hạ tự biết rõ thương thế của mình. Nếu tôn giá có khả năng thông thiên thục địa thì mới cứu dược mạng tại hạ trong tay tỠthần.
Ngưá»i kia nghe nói nhÃu mà y, mặt sạm lại,cất giá»ng lạnh như băng :
- Ngươi châm biếm lão phu ư ?
Äồng Thiên Kỳ không chút sợ hãi, cưá»i khẩy nói :
- Nếu tôn giá không đủ tà i như tại hạ vừa nói thì coi như câu vừa rồi là lá»i châm biếm cÅ©ng được !
Những nếp nhăn trên mặt lão già hÆ¡i giãn, lão há»i :
- Nếu ta có tà i thông thiên thục địa thì sao ?
Nụ cưá»i cá»§a Äồng Thiên Kỳ vẫn chưa tắt. Chà ng đáp :
- Váºy thì tại hạ thừa nháºn đã xem nhầm ngưá»i rồi váºy !
- Nhưng còn lá»i châm biếm phải xóa Ä‘i bằng cách nà o đây ?
Äồng Thiên Kỳ đáp:
- Äã có sá»± thá»±c minh chứng thì lá»i châm biếm đối vá»›i tôn giá không xác đáng nữa, đương nhiên nó phải được áp dụng cho tại hạ rồi ?
Sá»± ứng đối lanh lẹ cá»§a Äồng Thiên Kỳ hình như là m bạch phát lão nhân hà i lòng.
Lão dịu giá»ng :
- Chà ng trẻ tuổi ! có lẽ ngươi nói đúng. Bây giá» lão phu nói tá»›i má»™t ngưá»i không biết ngươi đã nghe nói đến ông ta chưa ?
Äồng Thiên Kỳ Ä‘iá»m tÄ©nh trả lá»i :
- Có lẽ tôn giá sẽ thất vá»ng. Nhân váºt trên võ lâm tại hạ biết không nhiá»u lắm.
- Nếu ta đỠxuất má»™t ngưá»i trong võ lâm mà ngươi không biết ngưá»i đó thì cuá»™c sống cá»§a ngươi chẳng còn nghÄ©a lý gì...
Lão dừng giây lát liếc nhìn Äồng Thiên Kỳ rồi lạnh lùng buông tiếng :
- Ngươi nghe qua danh hiệu "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" chứ ?
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i biến sắc. Chà ng nhìn khá lâu và o ngưá»i đối thoại vá»›i mình rồi vụt lãnh đạm nói:
- Trong số không nhiá»u những nhân váºt trong võ lâm mà tại hạ được biết thì ngưá»i nà y lại nhá»› rõ nhất. "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" dùng độc sát nhân đưa nhiá»u sinh mạng và o tháºp Ä‘iện Diêm vương, ngược lại ông ta cÅ©ng cứu không Ãt oan hồn từ tháºp Ä‘iện trở vá».
Cái nhìn cá»§a bạch phát lão nhân thấp thoáng sá»± đắc ý, giá»ng nói cÅ©ng đã khoan hòa hÆ¡n:
- Ngưá»i nà y không biết có cứu nổi mạng ngươi không ?
Äồng Thiên Kỳ nhìn lão nhân. Chà ng không giấu được nổi ngạc nhiên :
- Tôn giá, định nói rằng ngưá»i đó chÃnh Ä‘ang ở trước mặt tại hạ đây sao ?
Bạch phát lão nhân lãnh nhiên há»i:
- Chẳng lẽ ngươi có Ä‘iá»u gì nghi ngá» ?.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i khinh khỉnh nói:
- Tháºp Äiện Truy Hồn Y thà nh danh lúc ba mươi tuổi, trước khi tại hạ xuất đạo mưá»i năm. Như váºy, vị dó bây giá» má»›i trên dưới bốn mươi tuổi, chắc tôn giá chưa quên tại hạ vừa nói biết rất kỹ ngưá»i đó ?
Lá»i biện giải cá»§a Äồng Thiên Kỳ không là m lão nhân bối rối. Là o Ä‘iá»m nhiên há»i:
- Ngươi biết chuyện Văn Chiêu Quân NgÅ© Viên chỉ có trong mưá»i ngà y mà râu tóc Ä‘á»u bạc trắng cả chứ ?
Sắc diện Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i biến khi nghe những lói nà y. Chà ng nhìn hồi lâu và o mặt bạch phát lão nhân, giá»ng chà ng bá»›t căng thẳng hÆ¡n trước - Nói thế tức là tôn giá cÅ©ng từng trải qua hoà n cảnh phiá»n lòng như vị NgÅ© Viên ấy hay sao ?
Từ đôi mắt bạch phát lão nhân ánh những tia sắc lạnh nhưng nó vụt tắt rất nhanh.
Lão không trả lá»i Äồng Thiên Kỳ mà há»i vặn lại :
- Bây giỠthì ngươi tin lão phu có khả năng cứu ngươi rồi chứ ?
Tuy lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a Äồng Thiên Kỳ Ä‘au như dao cứa nhưng chà ng không để lá»™ ra ngoà i mặt vẫn lạnh giá»ng trả lá»i:
- Giả sá» tôn giá đúng là Tháºp Äiện Truy Hồn Y thì tại hạ chắc phải thương. lượng cùng tôn giá má»™t Ä‘iá»u rồi !
- Là m sao ngươi biết lão phu muốn cầu ngươi Ä‘iá»u gì hay không chứ ?
- Chỉ lo suy luáºn nhá» thôi. Äây không phải là nÆ¡i cư ngụ cá»§a tôn giá. Nếu không có Ä‘iá»u kiện, tôn giá việc gì phải nhá»c công mang tại hạ và o táºn nÆ¡i hẻo lánh nà y ?
Äiá»u nà y nói rõ rằng tôn giá cần dùng tại hạ và o mục Ä‘Ãch nà o đó.
Bạch phát lão nhân thoáng sá»ng sá». Nhiá»u ý nghÄ© vụt nhanh trong đầu :
"Gã nà y còn trẻ thế mà tâm cÆ¡ linh diệu lạ thưá»ng. Võ công hẳn chưa biết thế nà o ? Nếu quả võ công cùng tương đồng như cÆ¡ trà chỉ e báºc nhất bối không còn chá»— láºp thân nữa đâu !".
NghÄ© Ä‘oạn lão nhân lạnh giá»ng nói :
- Chà ng trẻ tuổi, ngươi lại Ä‘oán đúng rồi đó ! Ngươi muốn hoà n lại sinh mệnh mình là chuyện rất dá»… dà ng, chỉ cần giúp lão phu và o trong động nà y lấy ra má»™t vị dược váºt là đủ.
Äồng Thiên Kỳ thoang nghÄ© ngợi rồi cưá»i nói :
- Sao tôn giá không tá»± mình và o Ä‘i ? Äể ngưá»i khác lấy váºt quý như váºy tôn giá là m sao yên tâm được chứ ?
Bạch phát lão nhân từ từ đứng dáºy, Ä‘i hai bước vá» phÃa bên phải, chỉ tay và o má»™t chá»— cách mặt đất chừng má»™t thước. Ở đó thấy lá»™ ra ruá»™t miệng hang rá»™ng khoảng hai thước.
Lão cháºm rãi nói :
- Miệng hang nhá» quá, lão phu không thể và o được. Còn chuyện yên tâm hay không thì lão phu chẳng há» lo lắng, bởi vì bất cứ ai được váºt đó cÅ©ng Ä‘á»u vô dụng mà thôi.
Äồng Thiên Kỳ há»i :
- Tôn giá có thể cho biết mình phải chịu thiên can vạn khổ như váºy để đạt được dược váºt, váºy công dụng cá»§a nó như thế nà o không ?
Sắc mặt lão nhân chợt hiểu, lão nói vá»›i vẻ Ä‘e dá»a :
- Nà y chà ng trẻ tuổi kia, nếu ngươi cứu được ngưá»i nà o, ngươi có muốn nghe ngưá»i ta há»i nhiá»u như thế nà y không ?
Äồng Thiên Kỳ nhếch môi cưá»i đáp :
- Tại hạ và tôn giá Ä‘á»u có yêu cầu lẫn nhau kia mà .
Bạch phát lão nhân đanh giong:
- Lão phu muốn ngưá»i nà o tìm là ngưá»i đó phải tìm.
Äồng Thiên Kỳ lạnh lùng nói :
- Dược váºt kỳ trân Ä‘á»u có công dụng nhất thá»i, tuy tôn giá tìm ngưá»i không khó, nhưng chưa hẳn đủ thá»i gian mà tìm được ngưá»i vừa ý. Lại nói, tôn giá đâu dá»… Ä‘oán chắc rằng ngưá»i đó không nuốt mất dược váºt ?
Bạch phát lão nhân nghe nói thoáng giáºt mình, mặt hiện sát cÆ¡:
- Chà ng trẻ tuổi ! Äừng quên rằng ta và ngươi chưa gặp nhau được bao lâu...
Äồng Thiên Kỳ cưá»i to :
- Nếu Ä‘iá»u kiện xét ra thá»a đáng thì tại hạ có thể tìm cho tôn giá má»™t ngưá»i đáng tin hÆ¡n.
Tuy bạch phát lão nhân má»›i ngoà i bốn mươi tuổi nhưng có sá»± từng trải giang hồ không Ãt nên rất có kinh nghiệm xem ngưá»i xét việc. Lão muốn dùng Äồng Thiên Kỳ vì nháºn thấy tuy chà ng trẻ tuổi nà y có vẻ ngoà i khinh bạc và thái độ trầm tÄ©nh nhưng không giấu được uy vÅ© bất khuất và tÃnh cương trá»±c. Lão cưá»i nhạt nói :
- Chà ng trẻ tuổi ! CÅ©ng kể là ngươi cao số đó. Thôi được, lão phu nhưá»ng ngươi thêm lần nữa. Nhưng như ngươi nói đã biết rõ "Tháºp Äiện Truy hồn Y" thì nên nhá»› rằng "sá»± bất quá tam" đâu nha!
Lại nói thêm :
- Lão phu muốn tìm thuốc ấy để cho má»™t ngưá»i ba năm trước bị mất võ công !
Äồng Thiên Kỳ nghe xong hÆ¡i giáºt mình nhá»› lại dung mạo cá»§a huynh đệ "Kiếm Long" Ãnh Thượng Nhân. Chà ng nói ngay :
- Hiện tại chúng ta còn thảo luáºn thêm má»™t việc.
Lão tóc bạc ngạc nhiên há»i :
- Việc gì ? Trừ phi lão phu trị thương cho ngươi thì còn việc gì đáng bà n nữa chứ ?
Äồng Thiên Kỳ nói rắn rá»i :
- Khi nà o tôn giá chế được thuốc thì nhượng cho tại hạ hai viên.
Mặt bạch phát lão nhân hÆ¡i sa sầm. Ãnh mắt lão hé lá»™ sát cÆ¡ chừng như muốn phát tác. Äồng Thiên Kỳ thấy váºy nhìn trừng mắt lão nhân há»i :
- Thứ dược váºt nà y chế được không nhiá»u phải không ?
Thần sắc lão nhân chợt hơi khoan hòa, lão đáp :
- Äúng là không nhiá»u. Xác thá»±c là chỉ được năm viên. Cho ngươi hai viên không thà nh vấn Ä‘á», tuy nhiên chẳng hay ngươi lúc nà o cần lấy ?
Äồng Thiên Kỳ nháºn ra chút ẩn ý trong lá»i lão nhân. Tuy váºy chà ng cÅ©ng đáp :
- Äan dược là do tôn giá chế, váºy thá»i gian địa kiểm cÅ©ng do tôn giá quyết định.
Bạch phát lão nhân cưá»i nói :
- Gã trẻ tuổi ! Ngươi niên ká»· còn Ãt, vì thế kinh nghiệm trên giang hồ chưa đủ...
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Tại hạ không mong tôn giá biểu thị má»™t cá» chỉ thân thiện như váºy chẳng phải tại hạ thiếu kinh nghiệm giang hồ. Chẳng qua tin rằng trên thế gian không ngưá»i nà o lại không tiếc tÃnh mạng...
Bạch phát lão nhân nghe nói tá»›i đó thấy lòng rúng động vá»™i há»i :
- Gã trẻ tuổi ! Chắc ngươi phải có một trác hiệu kinh thiên động địa ?
Äồng Thiên Kỳ không trả lá»i mà há»i lại :
- Äiá»u kiện giữa chúng ta đã thá»a thuáºn. Bao giá» tôn giá ra tay ?
Bạch phát lão nhân nghÄ© ngợi má»™t lát rồi thò tay và o túi lấy ra má»™t bình thuốc nhá» dốc ra ba viên, dáng mắt rồng mà y hồng đưa cho Äồng Thiên Kỳ má»™t viên nói :
- Uống đi. Trước trị nội tạng, sau trị ngoại thương.
Äồng Thiên Kỳ xem qua rồi bá» và o miệng nuốt, xong lại há»i :
- Hẳn thuốc nà y phải có mỹ hiệu ?
- Lão phu cÅ©ng gá»i nó là "Truy mệnh Ä‘an".
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nói :
- Dù "Truy mệnh" thì trước sau cÅ©ng không thể chẳng bao lâu. Nhưng tôn giáo lại có hai đưá»ng "truy mệnh".
Nói xong chà ng không chút hoảng sợ chỉ từ từ nhắm mắt.
Bạch phát lão nhân thấy vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh dưá»ng như ăn sâu và o tÃnh cách cá»§a thiếu niên nên không Ä‘oán ra thái độ và ý nghÄ© cá»§a chà ng. Ở và o địa vị thiếu niên, chắc lão khó lòng giữ được nét trầm lÄ©nh ấy.
NghÄ© váºy, lòng bạch phát lão nhân trà o lên cảm xúc khó tả, không biết khâm phục hay ghen tị, lão chỉ rõ má»™t Ä‘iá»u là chà ng thiếu niên đã lại thắng mình lần nữa.
Dù sao, lão cũng thấy yên tâm hơn.
Dược lá»±c phát tác rất nhanh. Äồng Thiên Kỳ vừa uống thuốc xong thì má»™t nhiệt lá»±c kỳ lạ đã thâm nháºp và o ná»™i tà ng. Vốn đã Ä‘au đớn, nay chà ng thấy nóng bá»ng như sôi không kiá»m chế nổi. Có lúc chà ng ngỡ rằng mình vừa uống độc dược và o.
Nhiệt lá»±c cà ng lúc cà ng mạnh là m Äồng Thiên Kỳ hoa cả mắt, mồ hôi toát ra như tắm, tứ chi lạnh ngắt, rồi lúc sau chà ng thấy huyết mạch như được khai thông dần. Äan Ä‘iá»n trước đây không thông được thá»±c khà thì nay bá»—ng à o ạt như nước triá»u dâng.
Chà ng nhịn Ä‘au gắng chuyển váºn thá»±c khà từ dan Ä‘iá»n qua mưá»i hai đưá»ng kinh mạch. Má»™t lúc sau, sá»± váºn hà nh Ä‘á»u đặn dần, không còn bị cản trở gì nữa.
Nhiệt lá»±c đạt đến Ä‘iểm đỉnh đã bắt đầu thuyên giảm. Lần đầu tiên chà ng thấy trong ngưá»i thư sướng khó tả, mồ hôi không con toát ra như trước nữa và da mặt trắng bệch đã bắt đầu hồng nhuáºn.
Không ngá» rằng chỉ sau hai khắc, thương thế trầm trá»ng cá»§a Äồng Thiên Kỳ lại có thể hồi phục nhanh đến thế.
Bạch phát lão nhân cÅ©ng tá»± mình Ä‘iá»u tức má»™t hồi rồi ngẩng mặt lên thấy sắc mặt Äồng Thiên Kỳ đã á»ng hồng, lão thất kinh dưá»ng như không tin sá»± thá»±c xảy ra lẩm bẩm rằng:
- Sao lại thế được ? Sao lại thế được ? Chẳng lẽ hắn má»›i chừng ấy tuổi đầu mà võ công còn cao cưá»ng hÆ¡n mình ? Không có lẽ ! Tháºt không có lẽ !
Tuy bụng nghi ngá» nhưng chÃnh mắt lão lại chứng thá»±c Ä‘iá»u đó Ä‘ang xảy ra, thấy Äồng Thiên Kỳ đưa tay lau mồ hôi trán rồi mỉm cưá»i nói :
- Tháºt đến lúc nà y tại hạ má»›i tin chắc tôn giá là "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh.
Bạch phát là o nhân tức Tháºp Äiện Truy Hồn Y Yên Di Thánh thẫn thá» nói :
- Ngươi hồi phục công lá»±c tháºt nhanh, lão phu không ngá», không ngá» !
Äồng Thiên Kỳ chầm cháºm đứng lên:
- Bây giỠthì chúng ta tiến hà nh giao kết được rồi.
Tháºp Äiện Truy Hồn Y Yên Di Thánh không đáp, mắt lóe tia sát cÆ¡ rồi vụt tắt.
Lão lấy ra lỠthuốc mà u lục nói :
- Trước tiên lão phu trị ngoại thương cho ngươi đã !
Lão đưa cho Äồng Thiên Kỳ viên thuốc mà u xanh nhá» bằng hạt Ä‘áºu.
- Ngươi uống và o đi !
Äồng Thiên Kỳ tiếp lấy rồi không nhìn viên thuốc, đưa trả lại cho chá»§ nhân cưá»i nói :
- Äắc ý không thể tái vãng được. Tại hạ đã là m kinh ngạc tôn giá má»™t lần nên không để tôn giá là m tại hạ kinh ngạc đâu. Nếu tôn giá có mang theo thuốc trị ngoại thương thì cho thá»i gian xin bôi má»™t Ãt Ngưá»i lịch lãm như Tháºp Äiện Truy Hồn Y Yên Di Thánh cÅ©ng không ngá» thiếu niên kia cÆ¡ trà đến như váºy. Lão đứng phát ngÆ¡ hồi lâu má»›i thoát khẩu :
- Chà ng trẻ tuổi. Yên mỗ cho rằng bây giỠngươi có thể cho hay danh tánh của mình.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i đáp :
- Huyết Kiếp Thá»§, Äồng Thiên Kỳ chÃnh là tại hạ.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh nghe xong không khá»i biến sắc, buá»™t miệng.
- Không ngá»... Lão phu tháºt không ngá»... chÃnh ngươi là Äồng Thiên Kỳ ?
Äồng Thiên Kỳ Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Tưởng tôn giá đã sá»›m nghÄ© ra Äồng má»— rồi!
Hớp và o một hơi căng lồng ngực, Yên Di Thánh trấn tĩnh lại, nói đã bình tĩnh hơn :
- Yên má»— không ngá» Äồng Thiên Kỳ danh chấn thiên hạ cÅ©ng bị trá»ng thương như thế.
Nói xong lão lấy ra má»™t lá» thuốc mà u trắng trao cho Äồng Thiên Kỳ :
- Ngươi đã không tin thuốc uống cá»§a Yên má»— thì đà nh dùng thuốc nà y xoa ngoà i váºy !
Äồng Thiên Kỳ nháºn bình mở nắp trước hết đắp má»™t Ãt và o vết thương nhá» nÆ¡i cánh tay, sau khi xác định không phải độc dược, chà ng má»›i xoa và o những vết thương khác trên ngưá»i, Ä‘oạn trả lại bình cho Yên Di Thánh.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh cất thuốc xong, lấy ra má»™t tấm da dê thuá»™c trải lên mặt ghế đá mà mình vừa ngồi.
- Bây giừ thì tiến hà nh việc chúng ta. Ngươi đến đây, Yên má»— se chỉ vị trà dấu dược váºt Äồng Thần Kỳ bước tá»›i cúi xuống xem. Trên mặt tấm da, nét vẽ ngang dá»c chằng chịt. Theo mà u sắc tấm da thì có thể Ä‘oán rằng nó đã được cất giữ Ãt ra là cả trăm năm nhưng không biết ngưá»i vẽ dùng chất liệu gì mà đưá»ng nét vẫn còn rất rõ.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh chỉ và o má»™t chá»— trên bản đồ nói :
- Äây là thạch động hiện chúng ta Ä‘ang đứng. Con dưá»ng nhá» nà y là yếu lá»™ duy nhất và o động có dược váºt kia.
Lão lại chỉ tay và o một hà ng chừ nhỠ:
- Äây nói vá» xuất xứ cá»§a dược váºt.
Äồng Thiên Kỳ há»i :
- Hà ng chữ có nói vá» công dụng cá»§a dược váºt không ?
Yên Di Thánh giấu nét dị thưá»ng trong mắt, đáp :
- Chi viết độc váºt nà o thá»§ giữ nó mà thôi.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i há»i :
- Ngưá»i đồng liêu cá»§a tôn giá sở dÄ© có Ä‘i không vá» có phải đã vong mạng bởi độc váºt đó không ?
Tháºp Äiện Truy Hồn Y liếc tia mắt sắc lạnh nhìn Äồng Thiên Kỳ nói :
- Ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u nói rằng ngươi trẻ tuổi nhưng cÆ¡ trà khó lưá»ng. Lão phu má»™t má»±c không tin, nhưng nay thấy rõ lá»i đồn kia không ngoa tà nà o. Ngươi có thể biết được Ä‘iá»u lão phu chưa nói.
Äồng Thiên Kỳ nhìn đối phương má»™t thoáng lại nói :
- Äồng má»— tin rằng tôn giá không thể và o động để thanh lý chúng.
Yên Di thánh chỉ buông gá»n mấy tiếng :
- Nhãn lực khá lắm !
Äồng Thiên Kỳ nói :
- Nếu tôn giá đã chuẩn bị váºt kháng độc thì Äồng má»— đã đến lúc nên và o rồi.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh không nén nổi sá»± vui mừng :
- Ngươi tin và o lão phu tháºt ư ?
- Nhất định vị đồng liêu kia không tin và o tôn giá nên đã xảy ra háºu quả đáng tiếc đó.
Chà ng thìn Yên Di Thánh há»i :
- Váºt kháng độc có cần uống ngay không ?
- Chỉ cần ngáºm trong miệng là đủ.
Äồng Thiên Kỳ tin rằng lão kia cấp thiết Ä‘oạt được dược váºt quý báu kia nên chưa thể là m hại mình ngay được, nhưng chà ng cÅ©ng không mạo hiểm bò và o miệng ngay, chà ng chỉ là m ra vẻ ngáºm và o rồi quay ngưá»i bước đến cá»a động.
Vừa chui đầu và o thì tay chân không cỠđộng gì được nữa, chỉ dụng được các ngón tay bÃu và o các mép hang trưá»n Ä‘i từng tấc má»™t.
Äồng Thiên Kỳ quen mắt dần vá»›i bóng tối, nháºn ra rằng có những dấu tay còn má»›i, chứng tá» vừa có ngưá»i và o.
Ngưá»i nà y hẳn phải bé nhá» lắm má»›i và o được, bởi vì Äồng Thiên Kỳ đã dùng thá»§ pháp "thác cốt cân" mà và o động vẫn khó khăn đến thế, huống chi ngưá»i thưá»ng.
Tuy nhiên không có thể do dự hay nghĩ suy gì nữa, chà ng quyết tâm tiến và o.
Miệng hang vẫn không rá»™ng thêm chút nà o, giống như lá»— chuá»™t hang rắn váºy. Không biết qua bao nhiêu lâu, Äồng Thiên Kỳ vừa tiếp tục trưá»n, vừa đưa mắt cảnh giá»›i phÃa trước đỠphòng độc váºt ám toán.
ÄÆ°á»£c má»™t hồi lâu, đột nhiên Äồng Thiên Kỳ nghe tiếng nước chảy róc rách Chà ng cả mừng nhìn tá»›i thì thấy trước mặt mình chỉ chừng má»™t trượng có ánh sáng lá» má». Chắc hẳn đó đã là miệng hang.
Trong bức địa đồ cá»± ly giữa hai thạch động hầu như sát gần nhau, không ngá» phải mất nhiá»u thá»i gian như thế.
Äồng Thiên Kỳ phải mất chừng má»™t tuần trà nữa má»›i đến sát miệng hang.
Sau khi quan sát kỹ, yên bụng rằng không có mối nguy hiểm nà o ẩn phục, chà ng má»›i Ä‘u ngưá»i nhảy và o trụ chân ở má»™t má»m đá nhô lên Bá» mặt cá»§a động chừng mưá»i trượng vuông, cảnh tượng hoà n toà n không giống như ở bên ngoà i. Chỉ thấy đá dá»±ng san sát những cá»™t thạch nhá»§ rÅ© xuống lòng thòng, khắp nÆ¡i rêu bám xanh um, không khà tá»a ra mùi ẩm mốc.
Dưới các kẽ đá có má»™t khe nước nhá» sâu chừng má»™t thước, nước trong vắt. Tuy nhiên dá»c bỠđá cả dưới lòng khe cÆ¡ man là rắn rết và các loại trùng Ä‘an kén từng đám, chỉ thoáng trông là đủ phát khiếp.
Äồng Thiên Kỳ đã được chỉ rõ địa Ä‘iểm giấu dược váºt. Chà ng quét mắt sang bên phải phÃa trước động chợt sững ngưá»i ngÆ¡ ngác.
Äầu tiên dáºp ngay và o mắt là má»™t thác nước trắng xóa từ nóc động đổ xuống cuối động. Rõ rà ng nước khe trong động là do thác nước nà y mà có, nhưng không hiểu nó thoát Ä‘i bằng đưá»ng nà o.
PhÃa trước thác nước có bốn phiến đá phẳng và nhẵn lỳ vuông vức, chỉ trên mặt bốn phiến đá kia má»›i không thấy rêu bám. Má»™t phiến ở riêng phÃa trước, ba phiến còn lại xếp thà nh má»™t dãy phÃa sau cách Ä‘á»u nhau chừng năm thước.
Trên phiến đá chÃnh giữa có má»™t đạo nhân tướng mạo dung tục Ä‘ang ngồi trầm tÄ©nh.
Có lẽ đạo nhân ngồi như thế đã lâu không thấy vị đó cỠđộng, đến má»™t hÆ¡i thở cÅ©ng không, nhưng nhìn và o nét mặt Ä‘iá»m nhiên sống động, không ai dám nghÄ© rằng đạo nhân đã chết.
Trên phiến đá bên tả đạo nhân dựng một tấm bia khắc dòng chữ :
"Long Äầu Chân Nhân Ä‘á»i Kim Tống tá»a hóa ở đây. Ngưá»i có duyên cùng ta trăm năm sau, Tiá»m Long Thần Công trùng hiện, Long đầu kiếm tái xuất. Ta chá» ngà y đó".
Trên phiến đá bên hữu đạo nhân cũng dựng một tấm bia, ghi rà ng :
"Lưu tặng ngưá»i hữu duyên. Vạn niên long Ä‘an, thuốc nà y tăng công lá»±c, trừ vạn độc. Long đầu kỳ kiếm là thần khà trong thiên hạ Ä‘á»u dà nh cho ngưá»i tâm hiá»n đức dà y".
Trước phiến đá nằm riêng lẻ có căng một tấm vải lụa, trên đặt một viên dược to bà ng quả trứng bồ câu mà u đỠnhư máu. Cạnh viên thuốc là một thanh kiếm rộng hơn một tấc dà i ba thước, ánh kiếm phát sáng lạnh lẽo, vỠkiếm và chuôi kiếm mà u sắc hoà n toà n giống nhau.
Thanh kiếm do má»™t đầu rồng lá»›n ngáºm giữ. Äầu rồng được chạm khắc rất tinh diệu, sống động như tháºt. Mắt rồng là m bằng hai hạt minh châu mà u trắng lồi ra.
Miệng rồng há rá»™ng, lưỡi kiếm từ trong thò ra cÅ©ng chÃnh là lưỡi rồng, dáng kiếm rất lạ xưa nay hiếm thấy.
Äồng Thiên Kỳ phát hiện ra thứ dược thảo má»c bên dưới đầu rồng, bên rìa phiến đá. Cạnh đó lại có má»™t tấm lụa nữa đựng năm viên hình tròn như hạt Ä‘áºu, mà u hồng đỠkhông biết loại dược liệu gì.
Äồng Thiên Kỳ nhìn kỹ các thứ lần nữa, nghÄ© bụng :
"Dà nh cho ngưá»i tâm thiện đức dà y ư ? Lá»i nà y không phải là nói suông hay sao?
Nếu ngưá»i đố là kẻ ác thì cÅ©ng chỉ thò tay là lấy được, đâu có gì ngăn cấm ?".
Äồng Thiên Kỳ vừa bước lại vừa thò tay định lấy đột nhiên nghe tiếng phun phì phì. Chà ng giáºt mình nhìn xuống, thấy quanh những phiến đá nhung nhúc những rắn rết, cả những con dưới khe cÅ©ng bò nhanh đến. Tuy váºy chưa con nà o đến sát chà ng cả.
Äồng Thiên Kỳ nghÄ© thầm :
"Có lẽ dược váºt cá»§a Tháºp Äiện Truy Hồn Y" kỵ được rắn đây, nếu không chắc chẳng thể khống chế được lÅ© độc trùng nà y !".
Chà ng hướng tới trước một bước nữa tới gần đầu rồng.
Chân chà ng vừa chạm xuống phiến đá cạnh đầu rồng, chợt nghe "phì..." một chuỗi rùng rợn, chà ng liếc mắt nhìn sang chợt thấy từ sau phiến đá giữa, một con trăn cực lớn đầu to như cái đấu hiện ra. Cái lưỡi nó đỠlòm rụt và o bắn ra như chớp khiến chà ng nổi gai óc.
Äồng Thiên Kỳ trấn tÄ©nh nhá»§ thầm :
- Kỳ trân linh dược trong trá»i đất Ä‘á»u có hung váºt canh giữ. Ngưá»i ta nói quả không sai ! Xem ra trước tiên ta phải giết nó đã má»›i lấy được dược váºt !
Chợt vừa lúc đó con trăn vươn cao đầu sắp đến thân vị "Long Äầu Chân Nhân".
Ä‘ang ngồi tÄ©nh tá»a, miệng há ra phô hà m răng gá»›m ghiếc chá»±c ngoạm lấy vị kia.
Äồng Thiên Kỳ kinh hoảng nghÄ© thầm:
"Con trăn có thể nuốt vị đạo trưởng kia, lúc đó ta sẽ yên ổn lấy những bảo váºt linh dược nà y. Nhưng vị chân nhân đã tá»a hóa ba trăm năm kia sẽ biến thà nh xương trắng trong bụng trăn mất! Nên tÃnh thế nà o dây ?".
Hình như không để Äồng Thiên Kỳ kịp nghÄ© ngợi, con trăn há to mồm chuẩn bị bổ xuống đầu đạo nhân.
Äồng Thiên Kỳ không suy tÃnh gì nữa ngÅ© trảo vươn ra hướng tá»›i con váºt nhanh như chá»›p định chá»™p lấy đầu.
Nhưng con trăn cÅ©ng nhanh không kém Äồng Thiên Kỳ vừa xuất thá»§ chưa chạm và o thân thì con trăn vụt rụt ngưá»i lại trốn và o sau lưng vị chân nhân.
Nhưng nó chỉ tránh chiêu trảo cá»§a Äồng Thiên Kỳ trong chốc lát, lại vươn cổ ra nhằm đầu đạo nhân bổ xuống.
Không nghÄ© gì đến bản thân có thể thất thá»§ hoặc sa và o vùng khống chế cá»§a hà ng đà n rắn rết bao quanh, chà ng vung tay, nét sát cÆ¡ thoáng hiện, nốt ruồi trên trán á»ng đô, chà ng quát to :
- Nghiệt súc muốn chết Một chiêu "Thất Hải Phi long" theo tiếng quát xuất ra.
Lần nà y con trăn không lùi vỠtrái đi nữa. Nghe "choang" một tiếng cực lớn tiếp dó là những âm thanh là u rà o, con trăn lớn đã hóa thà nh muôn mảnh vụn rơi lả tả xuống.
Äồng Thiên Kỳ nhảy phắt tá»›i bên ngưá»i đạo nhân, chà ng chỉ má»›i trụ vững chợt cảm thấy dưới chân rung chuyển, phiến đá mà đạo nhân Ä‘ang ngồi trầm hẳn xuống.
Äồng Thiên Kỳ thất kinh nhảy sang phiến đá bên cạnh đưa mắt nhìn lại bá»—ng lạnh cả ngưá»i.
Cả phiến đá có đạo nhân tÄ©nh tá»a lẫn phiến chứa đầu rồng trầm hẳn xuống sâu đến mấy thước, tiếp theo là những âm hưởng vang dá»™i và tiếng đá rÆ¡i ầm ầm, bụi đất tứ tung không nhìn thấy gì nữa.
Äồng Thiên Kỳ nghÄ© bụng :
"Mình bị sa và o cạm bẫy mất rồi !".
Nghĩ đoạn, chà ng đưa tay ra trước ngực hộ thân.
Không ngá», nÆ¡i chà ng đứng chẳng há» hấn gì, chà ng chá» khói tan ngoảnh nhìn lại thì thấy chá»— đạo nhân từng ngồi mặt đá phẳng lì, rõ rà ng phiến đá đã thụt sâu và o lòng đất, má»™t phiến đá khác cÅ©ng vừa bằng phiến đá cÅ© nằm thay chá»—, chắc là tấm nắp hầm.
Lại cũng không thấy đầu rồng đâu.
Chỗ đó giỠđây chỉ là phiến đá lõm và o trong đó nằm chõng chơ thanh long đầu kiếm và mảnh lụa đựng dược đan.
Những diá»…n biến đó chỉ xảy ra trong má»™t sát na, Äồng Thiên Kỳ ngẩn ngÆ¡ nhìn và o rãnh đá, lẩm bẩm :
- Nguyên đạo trưá»ng đã dùng cách đó để xác định bản tÃnh cá»§a ngưá»i muốn Ä‘oạt bảo váºt và linh dược ! Äồng Thiên Kỳ ngưỡng phục tâm ý và bản lÄ©nh cá»§a lão nhân gia !
Tiá»m Long Thần Công trùng hiện, Long đầu kiếm tái xuất. Hẳn những lá»i nà y ứng và o Äồng Thiên Kỳ rồi!
Äồng Thiên Kỳ từ từ bước tá»›i mõm đá, cầm thanh long đầu kiếm lên mang và o, lại lấy mảnh vải lụa và ng mở ra thấy có mảnh giấy viết bốn chữ :
"Äắc thá»§ tức phục".
Chà ng không cháºm trá»… theo câu lệnh uống ngay viên thuốc mà u đỠvà o rồi váºn công Ä‘iá»u tức.
Vừa uống xong dược dan, Äồng Thiên Kỳ cảm thấy thá»±c khà lưu chuyển hoà n toà n không như trước. Trong Ä‘an Ä‘iá»n có má»™t lá»±c xung động cá»±c lá»›n, chà ng không rõ vì nguyên cá»› gì, chỉ kiên trì váºn công Ä‘iá»u tức Má»™t lúc, Äồng Thiên Kỳ thấy thá»±c khà trong ngưá»i. Hai huyệt "Tuyá»n DÅ©ng" và "Thiên môn" trước đây không luân chuyển đến được thì nay cÅ©ng váºn hà nh dá»… dà ng.
Chà ng rất vui mừng liá»n thâu hồi công lá»±c và o Ä‘an Ä‘iá»n rồi đưa mắt nhìn quanh định lấy dược váºt rồi trở bước.
Äá»™t nhiên trong đám thạch nhá»§ vang lên má»™t trà ng cuồng tiếu.
- Hạ ha hạ. tiểu tá» ! Lão phu không nhá» mà ngươi. đã giúp lão phu không Ãt việc...
trao nội đan, tặng kỳ kiếm... Ha ha hạ..
Äồng Thiên Kỳ chá»™t dạ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong đám thạch nhÅ© có má»™t lão nhân tóc bạc trắng nhưng thưa thá»›t, sắc mặt nhợt nhạt, hố mắt hõm sâu, ngưá»i lùn tịt chưa đầy năm thước Ä‘ang cháºm bước Ä‘i lại.
Tay lão cầm má»™t thanh đại Ä‘ao loang loáng ánh bạc, tay kia cầm má»™t thanh kiếm y hệt thanh kiếm cá»§a Äồng Thiên Kỳ vừa lấy được, chân lão lá»™i sâu trong nước tá»›i đầu gối, xung quanh chân lão đầy rắn nhưng không con não dám đến gần.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i là nh lạnh, lại nhặt lên mảnh lụa dá»±ng năm viên thuốc mâu hồng đỠbá» và o túi.
Lão nhân thấp lùn cưá»i gằn nói :
- Tiểu tỠ! Ngươi sắp chết đến nơi, còn tham vơ vét là m gì ?
Äồng Thiên Kỳ không đáp, quét mắt nhin sang lão nhân :
- Äịa Ä‘ao NgÅ© Tinh Khôi, tôn giá nói sai rồi !
Lão nhân lùn thấp nghe Äồng Thiên Kỳ gá»i đúng tên mình, sắc mặt xám ngắt đột biến, lão lạnh giá»ng :
- Äã biết lão phu là ai còn dám phóng luáºt như thế... Tiểu bối ngươi là hạng ngưá»i nà o ?
Äồng Thiên Kỳ đáp cháºm rãi :
- Nếu tôn giá ở trong nà y chưa lâu lắm có lẽ tôn giá cũng nghe qua danh hiệu kẻ hèn nà y...
Thấy Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i dừng lại lão há»i ngay :
- Nói danh tánh ra mau, ta còn báo lại cho ngưá»i thân đến lượm xác...
- Kẻ hèn nà y là "Huyết Kiếp Thá»§" Äồng Thiên Kỳ.
Lão nhân thấp lùn- chÃnh là "Äịa Ä‘ao" NgÅ© Tinh Khôi nghe Äồng Thiên Kỳ nói xong không giấu được nổi hoảng hốt, buá»™t miệng há»i :
- Ngươi là m việc Äồng Thiên Kỳ sao ?
Lão há»i xong chợt trấn tÄ©nh lại ngay, phá lên cưá»i lá»›n :
- Ha ha hạ.. Äồng Thiên Kỳ ! Ngươi có phải hợp tác vá»›i lão quá»· "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh mà và o trong nà y không ?
Äồng Thiên Kỳ nhếch môi cưá»i đáp :
- Không sai ? Chẳng qua Äồng má»— gặp may hÆ¡n tôn giá, đã uống thuốc trị độc trước rồi !
"Äịa Äao" NgÅ© Tinh Khôi nghe nói ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ngất má»™t hồi, sau má»›i há»i :
- Ha ha hạ.. Tiểu tá» ! hạnh váºn chúng ta Ä‘á»u như nhau cả ! Thuốc trị độc đó tháºt có khả năng giải dược vạn độc, nhưng đồng thá»i cÅ©ng trừ Ä‘i vạn công lá»±c? Ha ha ha.......
Kỳ công ! Má»™t kỳ công! Nháºt Nguyệt Bang từ nay không còn sợ ai nữa rồi !
Nói xong lão tiến từng bước, từng bước lại gần Äồng Thiên Kỳ.
Hết chương 36