Vị trí Kinh Kha tiến tới chính là phương hướng của Âu Dương, lúc này Âu Dương đang ở dưới mặt đất, bỏ qua các huyễn trận , tiến về vị trí của Thánh Thú Cốc.
Khi hắn xuất hiện ở cửa ra vào của Thánh Thú Cốc, Âu Dương cũng từ dưới đất chui lên, nhìn thoáng qua Thánh Thú Cốc trăm hoa nở rộ, Âu Dương mỉm cười, sau đó phi thân tiến vào...
Màn cuối cùng này của hắn vừa vặn bị Kinh Kha vừa đuổi tới nhìn thấy.
- Có người tiến nhập Thánh Thú Cốc chịu chết?
Kinh Kha có chút không dám tin vào mắt mình. Tất cả mọi người đều biết trong Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương có cái gì, ở nơi chôn xương nơi nào là đáng sợ nhất? Nơi đó tuyệt đối là nơi ở của phệ hồn Thánh Thú Cốc.
Theo Kinh Kha biết, vô số năm trước, các tông phái và thánh địa đã từng có suy nghĩ liên hợp diệt sát phệ hồn, thế nhưng khi bọn hắn tổ chức ngàn vạn người nhảy vào Thánh Thú Cốc lại phát hiện nơi này chính là một huyễn trận tự nhiên.
Kết quả sau khi vô số người tiến vào, ngay cả phệ hồn còn chưa nhìn thấy đã bị vây khốn, chết hơn phân nửa, cuối cùng có mấy người vận *** chó rốt cục gặp được phệ hồn, thế nhưng bọn họ chỉ ở trước mặt phệ hồn được năm phút đã bị phệ hồn dùng các phương thức đánh chết....
- Chẳng lẽ còn có kẻ không muốn sống như vậy?
Phía sau Kinh Kha, mấy tên đội viên cũng nhìn thấy Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, chỉ là bọn họ có chút không thể lý giải, người có thể có bản lĩnh tiến vào đây tại sao lại ngu ngốc nhảy vào Thánh Thú Cốc chịu chết?
- Đội trưởng! Ngươi nói người kia sao?
Đội viên nhìn dáng vẻ tự hỏi của Kinh Kha không nhịn được cắt lời hỏi.
- Đúng, hắn hoàn toàn không để ý đến tất cả huyễn trận của ta, chui dưới đất mà đi, sau đó lại đơn thương độc mã xông vào Thánh Thú Cốc chịu chết.
Kinh Kha bất đắc dĩ lắc đầu.
Thực sự là chuyện kỳ quái năm nào cũng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều. Một mình Vạn Tiên Sơn đã khiến nơi chôn xương này gà bay chó sủa, hiện tại lại phát hiện một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc chịu chết, lẽ nào hắn cho rằng Thánh Thú Cốc bách hoa nở rộ chính là thánh địa ngắm cảnh hay sao?
Nơi này quả thực là địa ngục, đừng nói là Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương, cho dù là tam khu Thánh Thú Cốc khác, cửu giai tiến vào tuyệt đối cũng sẽ chết.
Hắn thực sự cho rằng thánh thú chỉ có thể dựa vào thân thể chiến đấu hay sao? Thân thể thánh thú cấp Thánh Thể cường hãn vượt quá tưởng tượng, bất luận là tốc độ hay cường lực đều không phải thứ cửu giai có thể so sánh được. Muốn giết thánh thú không phải không có khả năng, nếu ngươi có thể tiếp tục sống trước mặt thánh thú, như vậy ngươi có thể dùng các loại phương thức dày vò chết thánh thú.
Thế nhưng chuyện này có khả năng không? Bản thân Thánh Thú Cốc chính là huyễn trận, ở bên trong hầu như nửa bước khó đi, thánh thú phệ hồn lại ở chính giữa huyễn trận, hoặc là ngươi bị huyễn trận khắc chế, hoặc là ngươi chỉ có thể trực diện đối mặt thánh thú.
Hai chuyện này tuyệt đối đều khiến người trong thiên hạđau đầu. Cho nên cuối cùng đáp án được mọi người công nhận nhất là, bất luận bao nhiêu người, trừ phi có thể phá hư huyễn trận của Thánh Thú Cốc, nếu không không thểđịch lại phệ hồn.
- Ngao...
Ngay khi đám người bọn họ đang tự hỏi, một tiếng gầm gừ thật lớn bỗng nhiên từ trong sơn cốc truyền ra, sau đó đất rung núi chuyển, trong Thánh Thú Cốc phảng phất như trời sập, tiếng kêu vô cùng cuồng bạo của phệ hồn lúc ẩn lúc hiện...
Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, hắn liếc mắt đã nhìn ra vấn đề ở đây.
- Huyễn trận thiên nhiên?
Âu Dương nhìn Thánh Thú Cốc trăm hoa đua nở, mỗi bông hoa ngọn cỏ, thậm chí từng viên đá ở đây đều là vật cấu thành huyễn trận , nơi này tựa hồ từng bước là huyễn trận từng bước là sát cơ.
- Chẳng trách mọi người đều nói phệ hồn không thểđịch lại, thì ra là huyễn trận tác quái.
Âu Dương gật đầu, nhưng hắn cũng không bị những huyễn trận này gây khó khăn.
Ngay cảĐại La Chu Thiên của Sinh Tử Cảnh dùng trời làm cửa, trăng làm khóa cũng không thể vây khốn được hắn, lẽ nào huyễn trận thiên nhiên của Thánh Thú Cốc nhỏ bé còn có thể vây chết hắn? Điều này căn bản không thể xảy ra.
Tiến lên phía trước, Âu Dương càng chạy càng kinh ngạc, hắn phát hiện mình có chút xem thường huyễn trận này, Âu Dương nhìn xung quanh hồi lâu, hắn cảm thấy nơi này có mấy phần tương tự như Sinh Tử Cảnh.
- Sinh Tử Cảnh chính là mở ra một thế giới độc lập, lẽ nào là ở đây?
Âu Dương phát hiện, hai không gian này có liên quan rất lớn, nhưng hắn vào đời không lâu, hiểu biết đối với Sinh Tử Cảnh và Cực Cảnh căn bản không sâu sắc.
- Lẽ nào nói ở đây có liên hệ với Sinh Tử Cảnh?
Âu Dương vừa tự hỏi vừa tiến lên phía trước, sau khi đi tới khoảng chừng hai dặm, ánh mắt của hắn nhìn về phía sau, có thể thấy rõ ràng tất cả mọi thứ bên ngoài Thánh Thú Cốc.
Ánh mắt của Âu Dương từ chân thực chi nhãn biến thành ánh mắt bình thường, sau khi biến hóa hắn cảm giác mình bỗng nhiên như lọt vào vực sâu vạn trượng, tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên huyền ảo không thể nào nắm bắt, thế nhưng phóng mắt nhìn ra bên ngoài Thánh Thú Cốc lại có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên ngoài.
- Huyễn trận thần kỳ, mê hoặc tâm linh chứ không mê hoặc con mắt.
Âu Dương nói xong, ánh mắt lại một lần nữa khôi phục thành chân thực chi nhãn, lúc này hắn đã biết được tác dụng của huyễn trận này.
Thể chất của bản thân hắn rất đặc thù, sau khi che giấu chân thực chi nhãn, huyễn trận cũng khó quấy rầy được tâm linh hắn. Thế nhưng Âu Dương biết, nếu như đổi thành những người khác, sợ rằng đã sớm điên cuồng trong huyễn trận này.
- Rắc....
Đi tới phía trước, dưới chân Âu Dương bỗng nhiên đá phải vật gì đó, hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Thi cốt! Toàn bộ đều là thi cốt, mặt đất đã bị thi cốt dày đặc hoàn toàn che lấp, số lượng thi cốt này chí ít phải mấy nghìn!
- Trời đất, nhiều thi cốt như vậy sao...
Âu Dương định lực rất tốt, hắn cũng từng thấy nhiều núi xương biển máu, chỉ là lúc này chỉ có một mình, lại nhìn thấy thi cốt chất đầy mặt đất khiến hắn kinh hãi vô cùng.
- Lẽ nào những người này đều là phệ hồn giết chết?
Âu Dương tự hỏi, thế nhưng hắn rất nhanh phủ định ý niệm này trong đầu, rất hiển nhiên đây không phải phệ hồn giết chết, bởi vì Âu Dương phát hiện có một số xương cốt rõ ràng là bị các loại yêu binh chặt đứt, có thi cốt còn cắm yêu binh của người khác.
- Xem ra là huyễn trận khốn chết.
Âu Dương ngồi xổm trên mặt đất, lôi ra một bộ thi cốt, bộ thi cốt này song chưởng đều bị chặt đứt, trên xương ngực cắm một cây trường thương, vết thương trí mệnh có lẽ do chính cây trường thương này gây ra.
- Mê hoặc tâm linh, những người này dĩ nhiên là tự giết lẫn nhau.
Âu Dương lắc đầu, sau đó bắt đầu thu thập những yêu binh còn tốt mà hắn có thể nhìn thấy trên mặt đất. Những yêu binh này đều là yêu khí của vô số cường giảđỉnh phong cửu giai thôi hóa mà ra, mặc dù chủ nhân chết trận, thế nhưng yêu binh vẫn còn linh tính, nhiều yêu binh hoàn hảo như vậy, cho dù sau này có làm ám khí vứt chơi cũng được.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 247 : Còn chưa chết (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Một đường thu thập yêu binh, Âu Dương lại chỉ thu thập được hơn một trăm yêu binh hoàn toàn chưa tổn hại, khi hắn tiếp tục tiến về phía trước hai dặm, hắn rốt cuộc nhìn thấy giáp giới của huyễn trận ở một chỗ rẽ.
- Ngao...
Một tiếng rít gào từ phía sau chỗ rẽ truyền ra, sau đó Âu Dương nhìn thấy một con quái thú cao chừng hơn mười thước từ trong góc đi ra.
Con quái thú này có đầu rồng, cổ rồng, thân giống sư tử, còn bốn móng vuốt lại giống như lợi trảo của chim ưng, hai cánh mở rộng có thể vượt qua chiều cao của nó, toàn thân được bao trùm bằng lân phiến thủy tính. Hai con mắt tối đen như mực, mỗi bước đi của nó đều khiến mặt đất rung lên nhè nhẹ.
Âu Dương như tỉnh mộng, khi hắn đến đây đã từng nghĩ Cốt Long sẽ rất lớn, thế nhưng hoàn toàn không ngờ Cốt Long lại lớn như vậy, cái đuôi của con quái thú này còn lớn hơn mình, như vậy làm sao đánh?
- Ngao...
Cốt Long lại rống kêu giận dữ, sau đó vẫy đuôi quật về phía huyễn trận, cái đuôi cuốn theo một trận phong bạo cuồn cuộn, đánh vào nham bích xung quanh sơn cốc, nham bích giống như đậu hũ trực tiếp bị long vĩ thủy tinh hung hăng đập vỡ. Cái đuôi linh hoạt lúc phóng lúc thu trong huyễn trận, sau đó một tảng lớn thi cốt từ trong huyễn trận bay ra bên ngoài, Cốt Long mở ưng trảo chộp lấy vô số thi cốt vào trong móng vuốt, sau đó ném thi cốt vào cái miệng khổng lồ nhai nuốt một trận...
- Má ơi...
Âu Dương nhìn long vĩ của Cốt Long, hắn có chút như nằm mộng, Cốt Long quật đuôi vào nham bích đã khiến nham bích vỡ vụn, nếu như đổi thành thân thể của mình, cho dù không chết phỏng chừng cũng phải nghỉ ngơi mất một tháng.
Âu Dương lấy Thứ Kiêu Cung ra, thôi động yêu khí, trong nháy mắt Thứ Kiêu Cung hoàn thành yêu hóa. Một mũi tên tam lăng từ trong vòng tay của Âu Dương bay ra, được hắn nắm trong tay.
Âu Dương để Tam Lăng Tiễn lên dây cung, sau đó kéo động dây cung của Thứ Kiêu Cung, thôi động Tam Lăng Tiễn hóa thành trường tiễn huyết diễm bắn về phía cái miệng khổng lồ của Cốt Long.
- Vù... Đinh...
Mũi tên chuẩn xác trúng miệng Cốt Long, nhưng chỉ khiến Âu Dương cười khổ và Cốt Long điên cuồng.
- Ngao...
Cốt Long không rõ rốt cuộc là cái gì công kích mình, thế nhưng nó vẫn điên cuồng vẫy đuôi, toàn bộ nham bích xung quanh nhất thời bị cái đuôi của nó gọt thành mảnh nhỏ, nham thạch bay loạn khắp trời, toàn bộ Thánh Thú Cốc đất rung núi chuyển, phệ hồn giống như phát điên không ngừng trùng kích bốn phía...
- Ầm ầm ù ù...
Tiếng vang như sấm truyền khắp Thánh Thú Cốc, truyền ra khỏi miệng cốc, khiến Kinh Kha đang đứng ở miệng cốc nghe tiếng gầm gừ cùng với thanh âm đất rung núi chuyển, không khỏi toát mồ hôi lạnh.
- Đội trưởng... Tiểu tử kia sẽ không đi liều mạng với Cốt Long chứ?
Có người ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi.
- Một người liều mạng với phệ hồn?
Dù thế nào Kinh Kha cũng cảm thấy chuyện này có chút cảm giác không thể tưởng tượng.
- Ngao...
Tiếng gầm rú lại truyền đến, nhưng lần này tiếng gầm có vẻ thê thảm hơn lần trước, giống như phệ hồn thật sự bị thương, vì vậy tiếng kêu và loại khí phách vừa rồi rất khác nhau, lần này tiếng kêu mang theo vài phần thảm thiết.
Phệ hồn đúng là kêu thảm thiết, bởi vì lúc này Huyết Sắc Kiêu của Âu Dương đang bay khắp nơi, gần đây ở nơi chôn xương Âu Dương giết nhiều người như vậy vẫn không đột phá được Thánh Thể , thế nhưng lực lượng trong cơ thể hắn sớm đã vượt qua trước kia rất nhiều, nếu không phải lực lượng của hắn được dung nạp trong yêu đan nhiều hơn người thường, đoán chừng đã bạo tạc rồi.
Hiện tại Âu Dương điên cuồng mở ra Huyết Sắc Kiêu chính là muốn nhìn xem lực phòng ngự của Cốt Long rút cuộc kinh người như thế nào, lúc này hắn đang ở trong huyễn trận, phệ hồn vô cùng kiêng kị huyễn trận này, hơn nữa Âu Dương còn phát hiện, mặc dù phệ hồn nhìn thấy hắn, nhưng cuối cùng lại không dám tiến vào huyễn trận một bước, lúc này làm thế nào cũng phải nhân cơ hội giành tiện nghi trước.
Huyết Sắc Kiêu bay lượn, nhưng dù sao phệ hồn cũng là Thánh Thể, nhiều Huyết Sắc Kiêu bay qua như vậy cũng không cách nào diệt sát được linh hồn. Âu Dương nhìn thấy màn này, hắn biết mình muốn giết chết phệ hồn có lẽ là vô cùng khó khăn, chênh lệch giữa Thánh Thể và cửu giai quá lớn, bản thân hắn vừa rồi đã nếm thử, quang tiễn có thể tạo thành tổn thương, thế nhưng tổn thương này quá nhỏ.
Âu Dương cảm giác, muốn phá vỡ lân phiến thủy tinh của Cốt Long, trừ phi là liên tục bắn ra đồng thời mười mấy mũi tên, bằng không căn bản không thể phá vỡ lân phiến thủy tinh của Cốt Long.
- Muốn có được đề cao, phải bù đắp nhược điểm chiến đấu cận chiến của ngươi, cận chiến đánh bại phệ hồn là thí luyện tốt nhất của ngươi...
Đây là lời Bạch Hủ Minh đã từng nói, thế nhưng nhìn phệ hồn không ngừng cuồng loạn, Âu Dương suy nghĩ, nếu mình cận chiến liệu nó có thể bị xé thành mảnh nhỏ ngay tại chỗ hay không?
Tính toán cự ly an toàn, Âu Dương ngồi tại chỗ, bắt đầu quan sát phệ hồn đang phát cuồng, lúc này đầu óc của hắn hoàn toàn trống rỗng, thế nhưng linh hồn của hắn phảng phất lại như bay đến bên cạnh phệ hồn, nhìn phệ hồn điên cuồng, lúc này Âu Dương giống như đang không ngừng tiến hành phán đoán đối phương...
- Tả... hữu... tả...
Dự phán của Âu Dương trước kia chỉ nhằm vào nhân loại, hơn nữa dự phán của hắn chú trọng đến dự phán công kích, lấy dự phán công kích của mình phán đoán vị trí kẻ địch né tránh, từđó đạt được mục đích đánh trúng mục tiêu cuối cùng.
- Có thể dự phán vị trí địch nhân né tránh, tại sao không thể dự phán vị trí địch nhân công kích?
Đây là lời Bạch Hủ Minh đã nói, Âu Dương có thể lý giải ý tứ này, ở Âm Vân Phong hắn cũng không ngừng lấy Bạch Hủ Minh làm mục tiêu luyện tập. Thế nhưng lúc này khi chân chính đối mặt với một quái vật khổng lồ như Cốt Long, trong lòng hắn thực sự thấp thỏm.
- Ầm...
Lần thứ hai ném đi một khối cự thạch chừng hai ba mươi thước, sau khi phệ hồn phát hiện xung quanh không còn loại Huyết Sắc Kiêu bay loạn, chuẩn bị quay trở lại sào huyệt.
- Không được! Không thểđể nó đi...
Âu Dương biết, huyễn trận này kỳ thực chính là mạng sống của mình, nếu mình đánh không lại còn có thể trốn vào trong huyễn trận , nếu như để phệ hồn quay trở về sào huyệt phía sau chỗ rẽ, như vậy mình sẽ một lần nữa nếm thử cảm giác chơi đùa cận chiến với phệ hồn, nguy hiểm sẽ đề cao vài lần thậm chí hơn mười mấy lần.
Sau khi quyết định, Âu Dương giống như quỷ ảnh trực tiếp từ trong huyễn trận lẻn ra ngoài, lớn tiếng hét lên với phệ hồn đang xoay người chuẩn bị tiến vào sào huyệt phía sau chỗ rẽ:
- Đường này là ta mở, cây này là ta trồng, muốn đi qua nơi này phải lưu lại tiền mãi lộ...
Những lời này thật đáng hổ thẹn...Nhưng cũng không trách được Âu Dương, đây là lần đầu tiên hắn chơi đùa với một đại gia hỏa như vậy, còn là cận chiến, khiêu chiến này thực sự quá lớn, hắn khẩn trương nhớ lại những màn đối thoại trên tivi trước đây.
- Hô...
Phệ hồn hiển nhiên không hiểu ý tứ của Âu Dương, nó bỗng nhiên xoay người, long vĩ lấy khí thế sấm sét quét về hướng Âu Dương.
- Vù...
Phi thân lăn mình sang bên cạnh, Âu Dương thiếu chút nữa bỏ mạng, mình nhảy ra làm gì vậy? Mình muốn tìm chết sao? Tại sao khẩn trương đến mức quên cả phán đoán?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 248 : Còn chưa chết (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi bình tâm trở lại, trong nháy mắt Âu Dương lại khôi phục tâm tính sát thủ tàn khốc của mình, nhìn phệ hồn cuồn cuộn mà đến, Thứ Kiêu Cung của Âu Dương không ngừng kéo động, mũi tên trong tay hắn cấp tốc bay ra, bắn về phía long đầu của phệ hồn.
- Vụt...
Cự trảo của Cốt Long từ trên không chụp xuống, một khắc trước khi móng vuốt của nó giơ lên, chuẩn bị chụp xuống, Âu Dương đã hoàn thành di chuyển, xuất sắc hoàn thành phán đoán cận chiến lần đầu tiên với Cốt Long.
- Ầm... Ầm... Ầm...
Rung động không ngừng từ trong Thánh Thú Cốc truyền ra, lúc này đội ngũ của Thiên Khung Nhai rốt cuộc không nhịn được đi tới cửa Thánh Thú Cốc nhìn vào bên trong, bọn họ muốn nhìn xem rốt cuộc là ai có thể làm cho phệ hồn cuồng bạo như vậy, hơn nữa từ tiếng gầm rú đầu tiên đến bây giờđã bốn năm phút đồng hồ, trong bốn năm phút này phệ hồn vẫn cuồng bạo gầm rú, lẽ nào nói có người có thể chống đỡ với phệ hồn trong thời gian dài như vậy.
Kinh Kha đi tới trước Thánh Thú Cốc, hắn cũng không có gan tiến vào Thánh Thú Cốc, cho dù hắn là Huyễn Thuật Sư cũng tuyệt đối không dám đụng vào huyễn trận bên trong. Đã có rất nhiều người chết trong huyễn trận ở Thánh Thú Cốc, hắn không muốn trở thành người tiếp theo, hơn nữa Thánh Thú Cốc kỳ thực cũng không lớn, cho dù đứng ở cửa cốc cũng có thể nhìn thấy bên trong rút cuộc đang xảy ra cái gì.
- Hô...
Những tiếng hít khí lạnh đột nhiên từ phía sau Kinh Kha truyền đến, còn bản thân Kinh Kha nhìn thấy tất cả mọi chuyện phát sinh trong cốc, cũng trực tiếp ngây người đứng tại chỗ.
- Chuyện... Chuyện này là thế nào?
- Làm sao... Làm sao có thể...
- Hắn là Thánh Thể sao?
- Hắn làm như thế nào?
Các loại nghi vấn nổi lên bốn phía, đám người của Thiên Khung Nhai đưa mắt nhìn vào trong cốc, chỉ thấy một người mặc phục sức đệ tử Vạn Tiên Sơn, tay cầm một cây chiến cung cổ quái, đang ở phía sau huyễn trận chiến đấu với phệ hồn long trời lở đất.
Cự trảo của phệ hồn phảng phất như có lực hủy thiên, mỗi lần đánh ra đều khiến đại địa run rẩy, ở trước mặt cự trảo cự thạch thật giống như đậu hũ, không chịu nổi một kích.
Thế nhưng cự trảo cường lực như vậy lại hoàn toàn không thể tổn thương người đó, mỗi lần cự trảo hạ xuống, người này giống như có thể biết trước mau chóng né tránh.
- Điều này sao có thể! Phệ hồn chẳng lẽ là sủng vật của hắn?
Có người phát ra tiếng nghi vấn, nhưng lời hắn nói cũng không sai, chuyện này xác thực quá quỷ dị. Trận chiến này giống như đã diễn luyện trước đó một trăm lần, móng vuốt của phệ hồn đập xuống chỗ nào, người này hình như đều biết trước, lần nào hắn cũng dễ dàng né tránh, mặc dù hắn có vẻ rất chật vật, thậm chí từđầu đến cuối đều không nhìn thấy hắn giật chiến cung cổ quái xạ kích phệ hồn, thế nhưng chỉ dựa vào công phu né tránh đã có thể khiến đám đệ tử của Thiên Khung Nhai không biết nói gì.
- Ầm...
Hình như để chứng minh, ngay khi bọn họ vừa dứt lời, Cốt Long đột nhiên quét mạnh đuôi, Âu Dương né tránh không kịp bịđánh trúng, toàn thân trực tiếp nện xuống nham bích, ngã nhào vào trong huyễn trận .
Mọi người đều đang tự hỏi, có phải tiểu tử này đã bị cái đuôi của Cự Long đập chết rồi hay không?
Nhưng hiển nhiên Âu Dương muốn để cho bọn họ thất vọng, vừa rồi toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt ở việc né tránh móng vuốt, quên mất còn có cái đuôi, cho nên lúc đó hắn thật sự không còn chỗ nào để trốn, cũng may cuối cùng khi cái đuôi quét tới, hắn đã chắn Thứ Kiêu Cung ở trước người, lực quét ngang cường đại chỉ quét lên Thứ Kiêu Cung, chứ không trực tiếp trúng lên thân thể của hắn.
Thế nhưng cho dù như vậy, lực lượng lần này cũng khiến hắn chấn động, quỳ rạp trên mặt đất không ngừng phun máu, nhưng Âu Dương căn bản không để ý đến mình, cả người hắn bỗng nhiên nhảy về phía sau, rất nhanh nhảy vào trong huyễn trận .
Trong nháy mắt thân hình của hắn chui vào trong huyễn trận, móng vuốt khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp phá nát vị trí mặt đất chỗ Âu Dương vừa đứng, vô số đá vụn hỗn loạn bay ra.
Phệ hồn hình như rất kiêng kỵ huyễn trận, nó điên cuồng rống to, cái đuôi điên cuồng quẫy múa. Trong lúc nhất thời đá vụn bay loạn, vô số đại thụ và hoa cỏ bị phá hư không còn.
Âu Dương nằm bò vào trong trung tâm của huyễn trận, miệng hắn còn đang chảy máu, lực quét vừa rồi khiến hắn cảm thấy giống như mình bị một đoàn xe lửa chạy cấp tốc hung hăng đụng trúng. Hắn vội vàng đưa Thứ Kiêu Cung ra trước mắt, nhìn thấy Thứ Kiêu Cung, Âu Dương rốt cuộc thở dài một hơi.
Lần này Thứ Kiêu Cung chống đỡ cũng không bị hao tổn, đây có thể là tin tức tốt nhất hôm nay.
- Trời đất... Cái này cũng không giết chết được gia hỏa này? Rốt cuộc ai mới là phệ hồn?
Đội ngũ Thiên Khung Nhai sớm đã bị Âu Dương làm cho phát điên.
Đơn thương độc mã sát nhập Thánh Thú Cốc, hoàn toàn xem thường bất cứ huyễn trận nào, đại chiến với phệ hồn trong Thánh Thú Cốc bốn năm phút, cuối cùng bị thánh thú bắn trúng trốn vào trong huyễn trận không chết... Chuyện này còn có thiên lý nữa không?
- Lại là Vạn Tiên Sơn! Chẳng lẽ Vạn Tiên Sơn là nơi thiên tài tập trung? Đoàn đội Vô Địch vừa xuất hiện, hiện tại lại xuất ra một kẻ biến thái có thể một mình chiến đấu với thánh thú!
Đám người này đã hoàn toàn bị chấn động, nhìn Âu Dương ung dung ngồi trong huyễn trận dưỡng thương, bọn họ thật sự không biết nói gì.
Kinh Kha vừa nhìn Âu Dương, vừa lắc đầu nói:
- Xem ra Vạn Tiên Sơn mới là diễn viên chính lần này, xuất ra một đoàn đội Vô Địch, bây giờ lại xuất hiện một tên biến thái, không biết nếu ngoại giới biết được chuyện này sẽ cảm thấy như thế nào?
Thân ở trong huyễn trận , Âu Dương thử ăn mảnh vỡ của yêu thú chi linh, thế nhưng hắn phát hiện, trình độ yếu ớt của nó quả thực làm cho người ta giận sôi.
- Xem ra muốn khôi phục chí ít cần ba ngày.
Âu Dương kiểm tra thân thể của mình, mặc dù nội tạng bị chấn động một chút, thế nhưng yêu đan cũng không có tổn thương, cho nên chỉ cần hắn điều động yêu khí chữa trị thân thể vẫn có thể khôi phục rất nhanh.
Nhưng khi Âu Dương đang ở trong này dưỡng thương, bên ngoài cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thú triều sắp xảy ra, vô số cường giả san sát trên đại thảo nguyên, tất cả mọi người đang chờđợi thú triều phủ xuống.
Nơi chôn xương, yêu thú vô số, cách một thời kì nhất định sẽ gặp một lần thú triều bạo phát, mặc dù thú triều nguy hiểm, nhưng cũng là phương thức tốt nhất để thu hoạch yêu thú chi linh.
Lúc này Thái Nhất Tông của Trịnh Khang đang ở khu vực giáp ranh với đại thảo nguyên, vị trí trung tâm không thuộc về bọn họ, bọn họ cũng chưa từng nghĩ sẽ chiếm lĩnh trung gian, bởi vì nơi đó là giải đất tử vong thật sự, nơi đó là trung tâm yêu thú trùng kích, muốn sống sót ở đó là chuyện rất khó khăn.
- Gần đây nơi chôn xương có chuyện gì không bình thường không?
Trịnh Khang hỏi mấy tên Huyễn Thuật Sư phụ trách thu thập tình báo.
- Có, thật ra là có, chỉ là có chút không thể tưởng tượng.
Một gã Huyễn Thuật Sư phụ trách dò đường vừa vò đầu vừa nói.
- Lẽ nào còn có chuyện không thể tưởng tượng hơn Vô Địch đoàn của Vạn Tiên Sơn?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Trịnh Khang mỉm cười, Vô Địch đoàn của Vạn Tiên Sơn dẫn tới bát phương sấm dậy, nếu như không phải bọn hắn sớm rút lui, chỉ sợ bọn họ sẽ trở thành đoàn đội đầu tiên bị tất cả thế lực vây công ở nơi chôn xương, nhưng hiện tại Trịnh Khang lại nghe thấy bốn chữ không thể tưởng tượng, hắn có vẻ rất bình tĩnh. Theo hắn thấy, có lẽ không phải có thứ gì không thể tưởng tượng hơn Vô Địch đoàn.
- Ta cũng nghe nói, lần này hình như có liên quan đến Vạn Tiên Sơn.
Một gã Huyễn Thuật Sư khác đứng ra nói.
Khi Trịnh Khang nghe thấy ba chữ Vạn Tiên Sơn, trong lòng kịch liệt run rẩy, phải biết rằng Vô Địch đoàn Vạn Tiên Sơn vẫn nổi danh là xuất quỷ nhập thần và vô địch, nếu như Vô Địch đoàn thực sự quay lại, như vậy cho dù nơi chôn xương sắp sửa có thú triều cũng khó mà an sinh.
- Lẽ nào Vô Địch đoàn đã trở lại?
Trịnh Khang nhìn hai người hỏi.
- Không phải Vô Địch đoàn...
Bên cạnh lại có người tiếp lời, gần đây tin tức đã bắt đầu điên cuồng truyền lưu ở nơi chôn xương, nhưng hiện tại mới chỉđến đây, ngoại trừ người của Thiên Khung Nhai thực sự nhìn thấy, ngoài ra cũng không có người khác chứng thực.
Trịnh Khang bị ba người làm cho có chút đau đầu, rốt cuộc chuyện gì khiến cho toàn bộ nơi chôn xương đều biết.
- Vẫn là người của Vạn Tiên Sơn, một ngày trước, người của Thiên Khung Nhai thả ra tin tức, nói có người đơn thương độc mã tiến nhập Thánh Thú Cốc một mình đấu phệ hồn.
Huyễn Thuật Sư hiển nhiên không chắc chắn tính xác thực của chuyện này, cho nên khẩu khí của hắn mang theo nghi vấn.
- Đi chịu chết ?
Trịnh Khang có chút bất đắc dĩ, cái này cũng xem như tin tức? Hàng năm số người tiến vào nơi chôn xương, lạc chân vào Thánh Thú Cốc không có một trăm cũng có tám mươi người, nhiều người tiến vào Thánh Thú Cốc như vậy, hiện tại chẳng qua có thêm một con quỷ xui xẻo mà thôi, cái này cũng coi là tin tức?
Ba gã Huyễn Thuật Sư đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng người đầu tiên mở miệng đứng dậy nói:
- Theo người của Thiên Khung Nhai nói, trong tay người này cầm một cây chiến cung quỷ dị, một mình vượt qua huyễn trận tiến nhập Thánh Thú Cốc, sau khi đại chiến với phệ hồn bốn năm phút, không địch lại phệ hồn nên thối lui vào trong huyễn trận, lúc này đang giằng co với phệ hồn, xem dáng vẻ người này là muốn đồ long.
- Nguời của Vạn Tiên Sơn lẽ nào đều điên rồi sao? Vô Địch đoàn đã xem như là ngẫu nhiên trong ngẫu nhiên, hiện tại còn xuất hiện một người chạy vào Thánh Thú Cốc muốn đồ long? Người này lẽ nào điên thật rồi.
Thế nhưng Trịnh Khang suy nghĩ một hồi, hắn bỗng nhiên phát hiện ra chỗ trọng điểm. Trịnh Khang không phải một người tựđại, ngược lại hắn rất thông minh, tựa như ban đầu vì sao Thái Nhất Tông của bọn hắn cường đại như vậy, hắn vẫn chưa từng nghĩđến chuyện đi khiêu chiến với đoàn đội của Vạn Tiên Sơn? Bởi vì hắn không nắm chắc, Trịnh Khang là một người cẩn thận, với hắn mà nói, không có nắm chắc, hắn tình nguyện lựa chọn ẩn nhẫn, đây cũng là nguyên nhân tại sao thực lực của đoàn đội Thái Nhất Tông mạnh như vậy, nhưng thu hoạch hiện giờ lại rất bình thuờng.
Trịnh Khang hồi tưởng lại những lời của mấy tên Ảo Thuật Sư nói, đặc biệt là câu cuối cùng:
- Sau khi đại chiến với phệ hồn bốn năm phút, không địch lại thối lui vào trong huyễn trận ...
Điều này có ý tứ gì? Phệ hồn là cấp bậc gì chứ? Thánh Thể, không hề nghi ngờ là thánh thú cấp Thánh Thể, tồn tại như vậy ở nơi chôn xương chính là vô địch, thế nhưng người này lại có thể dùng thực lực cửu giai đại chiến bốn năm phút với Thánh Thể, hơn nữa không địch lại thì thối lui, chứng tỏ hắn cũng không phải bị ép vào đuờng cùng đến không còn cách nào.
- Thăm dò, tiếp tục thăm dò.
Lúc này Trịnh Khang tràn ngập hiếu kỳ đối với người tiến vào Thánh Thú Cốc, hắn rất muốn biết rốt cuộc là ai tiến nhập Thánh Thú Cốc. Thế nhưng khi mấy tên Ảo Thuật Sư chuẩn bị rời khỏi, hắn lại bỗng nhiên mở miệng nói:
- Chờ một chút. Được rồi, đợi thú triều kết thúc đi...
Trịnh Khang ổn định tâm tình, hiện tại chuyện quan trọng nhất tuyệt đối không phải là hiếu kỳ, mà là sắp sửa đến thú triều.
Lúc này toàn bộ cây cỏ trên đại thảo nguyên đã biến thành tử sắc, cách thú triều đột kích nhiều nhất còn có hai ngày, bất luận chuyện gì xảy ra, tuyệt đối cũng không quan trọng bằng thú triều, bất cứ chuyện gì đều phải nhường đường cho thú triều.
- Đúng...
Mấy tên Huyễn Thuật Sư đình chỉ cước bộ, bọn họ sớm cũng lý giải tính trầm ổn của Trịnh Khang...
- Cái gì? Có người một mình xông vào Thánh Thú Cốc, một mình đại chiến với phệ hồn? Ngươi đang lừa gạt ai chứ?
Lúc này một nhánh đoàn đội mới của Thiên Cung đang đàm luận với người của Thiên Khung Nhai, thú triều tới gần, hiện giờ không có đội ngũ nào nguyện ý tùy tiện khai chiến, dù sao hiện tại trên đại thảo nguyên quá mức hỗn loạn, nếu hai bên khai chiến rất dễ bịđội ngũ khác thừa cơ gây chuyện.
- Ngươi nghĩ ta có hứng thú đi nói đùa với ngươi chuyện vô vị như vậy sao?
Kinh Kha biết, tin tức này xác thực có chút khó tin, một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc đại chiến phệ hồn, cái này không chỉ cần dũng khí, mà còn cần thực lực cực mạnh. Cuồng nhân này chắc chắn thuộc về Vạn Tiên Sơn, nhưng tại sao hắn lại làm thế?
Lẽ nào hắn thực sự nghĩ hắn đồ long xong có thể có được yêu thú chi linh của phệ hồn? Mặc dù có truyền thuyết người nào có được yêu thú chi linh của phệ hồn có thể khống chế toàn bộ yêu thú của nơi chôn xương, thế nhưng lời đồn này đã bao nhiêu năm, từ trước đến nay chưa ai có thể chân chính đẩy ngã được phệ hồn, cho nên lời đồn này cũng dần dần bị lãng quên.
- Ngươi nghĩ nếu như ngươi nói với ta, ta có thể tin tưởng sao?
Tiên phong Sa Ba của Thiên Cung nói không sai, tin tức không thể tưởng tượng như vậy, nếu như mình nói ra có thể có người tin tưởng sao?
- Đang đàm luận chuyện gì vậy?
Khi bọn họ đang sắp sửa cụt hứng tan rã, một nhánh đoàn đội khoảng chừng trăm người của Linh Thiên Tông tiến về phía bọn họ, nhìn thấy nhiều người như vậy đi về phía mình, Thiên Cung và Thiên Khung Nhai thầm hẹn ngầm lựa chọn cùng dựa vào nhau.
- Không có gì, Kinh Kha huynh đang nói cho ta biết có một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc, một mình đấu với phệ hồn không chết, còn muốn đồ long...
Sa Ba vừa cười vừa lắc đầu, rất hiển nhiên hắn đã xem lời nói của Kinh Kha như một câu chuyện đùa buồn chán.
- Các ngươi cũng nghe nói sao?
Tiên phong Phương Quỳnh của Linh Thiên Tông giật mình nhìn Sa Ba, hắn vốn tưởng rằng chuyện này chỉ có người của Linh Thiên Tông bọn họ biết, thế nhưng hiện tại xem ra không phải như vậy.
- Ngươi và Kinh Kha huynh liên hợp lại trêu chọc ta sao?
Sa Ba có chút không vui, Kinh Kha đã đùa quá mức, hiện tại Phương Quỳnh cũng muốn bắt chước hắn sao?
- Trêu chọc?
Phương Quỳnh khinh thường nhìn thoáng qua Sa Ba nói:
- Đây là đội viên của chúng ta tận mắt nhìn thấy, ta không biết người đó tiến vào lúc nào, cũng không biết hắn đại chiến với phệ hồn, nhưng ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, hiện tại trong huyễn trận của Thánh Thú Cốc xác thực có một người tồn tại.
- Cái gì?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sa Ba không dám tin tưởng nhìn Phương Quỳnh, hắn đương nhiên không cho rằng Phương Quỳnh có hứng thú nói đùa với hắn, nếu như chỉ có một mình Kinh Kha, như vậy còn có thể là giả, nhưng hiện tại Phương Quỳnh cũng khẳng định như vậy, lẽ nào thực sự có người dám đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc?
Tin tức có người tiến vào Thánh Thú Cốc, giằng co với phệ hồn chỉ trong một ngày đã truyền khắp nơi chôn xương, hiện tại phía trước Thánh Thú Cốc trong nơi chôn xương có khoảng ba bốn mươi gã Huyễn Thuật Sư đang âm thầm quan sát.
Bọn họ không dám tới gần Thánh Thú Cốc lúc này, bởi vì không lâu nữa, thú triều có thể bạo phát bất cứ lúc nào, hiện tại tiếp cận Thánh Thú Cốc quá mức, rất có thể sau một khắc đã bị thú triều đột nhiên xuất hiện nuốt hết.
- Ngao...
Khi một đám Huyễn Thuật Sư đang tự hỏi có nên tới gần chút nữa hay không, trong Thánh Thú Cốc đột nhiên truyền ra một trận gầm gừ, tiếp theo đại địa bắt đầu rung động.
Lúc này những Huyễn Thuật Sư cũng bất chấp nguy hiểm, bọn họ giống như phát điên tiến về phía Thánh Thú Cốc, khi bọn họ vọt tới Thánh Thú Cốc đã bị cảnh tượng hiện ra trước mắt làm cho hoàn toàn chấn kinh.
Một người cầm trong tay một chiến cung quỷ dị, lúc này hắn đang ẩu đả cận chiến với phệ hồ, ma trảo của phệ hồn điên cuồng huy động, mỗi lần ma trảo rơi xuống đều khiến đại địa rung động, cự vĩ quét ngang, nham bích trong Thánh Thú Cốc đều bịđá vụn bay loạn, đây giống như tràng cảnh của ngày tận thế, thế nhưng đối mặt với phệ hồn cường hãn khủng khiếp như vậy, nhân ảnh của người đó vẫn không ngừng tung bay, mặc cho phệ hồn điên cuồng như thế nào cũng không thể xâm phạm đến người đó.
- Bạo...
Lúc này khoảng cách giữa Âu Dương và phệ hồn đã rất gần, hắn kéo động dây cung, dây cung của Thứ Kiêu Cung chớp động một trận quầng sáng huyết sắc, tiếp theo trên Thứ Kiêu Cung bỗng nhiên xuất hiện một đạo quang tiễn, nhưng lần này quang tiễn lại không bay ra giống như trước đó, mà là đột nhiên bạo khai rời khỏi Thứ Kiêu Cung giống như trái phá.
- Bạo Liệt Tiễn.
Đây là chiêu thức Âu Dương mới nghĩ ra trong hai ngày này, hắn đặc biệt nghiên cứu chế tạo chiêu này cho cận chiến, mặc dù không có sức chiến đấu như phi hành ám sát từ xa, thế nhưng lại dựa vào lực công phá gần người thôi động quang tiễn, uy lực cũng tuyệt đối cường hãn.
Âu Dương không ngừng né tránh, lúc này hắn giống như nhất tâm nhị dụng, không chỉ né tránh công kích của phệ hồn, còn phải khai cung bắn ra Bạo Liệt Tiễn. Sự thực chứng minh Âu Dương còn chưa đủ mạnh... Mặc dù Bạo Liệt Tiễn của hắn hung hăng oanh kích lên người phệ hồn nhưng căn bản không đủ phá vỡ lân phiến thủy tinh của phệ hồn, nhiều nhất chỉ có thể làm đau phệ hồn.
Nhưng phệ hồn căn bản không để ý đến Bạo Liệt Tiễn của Âu Dương, ưng trảo của nó từ trên trời giáng xuống bay thẳng đến bắt Âu Dương, lần này vừa gấp vừa nhanh, Âu Dương hầu như không thể xoay người né tránh.
- Ta...
Âu Dương quát to một tiếng, toàn thân trực tiếp chui xuống dưới đất, chỉ là có chút chậm chân, bởi vì công kích lần này của phệ hồn quá độc ác, cho dù hắn trốn xuống dưới đất cũng bị ưng trảo hung hăng đập xuống mặt đất lôi ra.
Âu Dương phun huyết từ trong lòng đất bay ra, hắn xoay người lại nhìn, chỉ thấy cự vĩ của phệ hồn đã quét ngang về phía hắn, lần này căn bản không có cách nào dựa vào tốc độ né tránh, đừng nói là Âu Dương, cho dù là tường đồng vách sắt cũng bịđánh thành mảnh nhỏ...
Long vĩ mang theo khí thế hủy diệt quét ngang mà đến, trong nháy mắt đầu óc Âu Dương cấp tốc chuyển động, hắn không có ý đồ xoay người né tránh, bởi vì quá muộn, lúc này hắn lại kéo động dây cung của Thứ Kiêu Cung.
- Chết chắc rồi, chết chắc rồi.
Đám Huyễn Thuật Sư ở bên ngoài quan chiến hầu như đã phán Âu Dương tử hình, lần này còn có cơ hội né tránh nữa sao?
Đừng nói là Yêu Chiến Sĩ, cho dù đổi thành Thánh Thể cũng rất khó, dù sao tốc độ cấp Thánh Thể cũng không có pháp thân biến thái như vậy, không ai cho rằng Âu Dương có thể né tránh được một kích trí mạng của phệ hồn thân thể cường hãn này.
- Bạo.
Vào thời khắc cuối cùng khi long vĩ quét ngang, Âu Dương giống như động kinh kéo động dây cung, lúc này Bạo Liệt Tiễn đột nhiên kích phát ra, nhưng lần này mũi tên lại không bắn về phía phệ hồn, mà là bắn về phía mặt đất dưới chân Âu Dương.
- Ầm... Ầm...
- Làm sao có thể... Làm sao hắn có thể né tránh?
Nhìn cảnh tượng phát sinh trong Thánh Thú Cốc, đám Huyễn Thuật Sư bên ngoài hầu như muốn tan vỡ, chuyện này rút cuộc là thế nào?
Nhìn bóng người từ dưới mặt đất bắn lên trên cao, lúc này đầu óc của Huyễn Thuật Sư như si như mộng, vừa rồi long vĩ quét ngang, tốc độ nhanh đến cực hạn, cho dù Yêu Chiến Sĩ này phản ứng nhanh đến đâu, tuyệt đối cũng không có khả năng tích súc đủ lực lượng để hắn nhảy dựng lên.
Xác thực, bọn họ suy nghĩ không sai, nếu là Yêu Chiến Sĩ bình thường, từ khi bọn họ nhìn thấy long vĩđến lúc lấy đà nhảy lên, thời gian căn bản không đủ, Âu Dương cũng không làm được, chỉ là chân làm không được không có nghĩa là tay làm không được, nếu như nói toàn thân Âu Dương nhanh nhất là cái gì, sợ rằng ngoại trừ tư duy của hắn chính là hai tay của hắn
Trong thời khắc cái đuôi của Cốt Long quét ngang đến, muốn kích phát lực nhảy của hai chân nhảy ra đã quá muộn, thế nhưng Âu Dương lại lấy tay kéo động dây cung của Thứ Kiêu Cung, dùng lực phản kích mạnh mẽ của Bạo Liệt Tiễn đẩy mình lên trên cao trước khi long vĩ quét đến.
- Ngao...
Cốt Long rít gào đánh về phía Âu Dương, cái đuôi của nó muốn tiếp tục càn quét loài tiểu bò sát ở trên cao đang không ngừng khiêu khích mình, thế nhưng khi nó tiến lên trước một bước lại phát hiện đã tới sát biên giới của huyễn trận, nó không thể tiến vào huyễn trận, bằng không nó sẽ bị huyễn trận khốn chết.
Cho nên phệ hồn bất đắc dĩ rít gào rống giận, đáng tiếc đã muộn, vì lúc này Âu Dương lại quay trở về trung tâm huyễn trận, đứng từ xa nhìn nó.
- Thánh Thể, quả nhiên là Thánh Thể, nếu như nó có thể sử dụng yêu khí chiến đấu, có thể mình đã sớm chết từ lâu rồi.
Âu Dương rơi vào trong huyễn trận, mặc dù hắn không bị thương, thế nhưng lần này tuyệt đối hung hiểm hơn lần trước gấp trăm lần, lần trước lực càn quét của long vĩ không tính là mạnh, hắn dựa vào Thứ Kiêu Cung chống đỡ một lát lại bịđẩy vào trong huyễn trận.
Thế nhưng lần này thậm chí cả cơ hội chống đỡ hầu như cũng không có, nếu như không phải thời khắc cuối cùng lực phản kích của Bạo Liệt Tiễn đẩy mình lên trên cao, như vậy mình đã bịđập chết tươi.
- Dự phán phòng ngự và dự phán tấn công đồng thời tiến hành, quá khiêu chiến.
Âu Dương nắm tay nhìn phệ hồn không ngừng rít gào với hắn trong huyễn trận , đồng thời không ngừng dùng long vĩ quét ngang thạch bích trước mặt hắn tạo thành đá vụn bay loạn, hắn biết, hiện tại hắn chỉ có thể né tránh hoặc là tấn công, muốn đồng thời phát huy né tránh và tấn công còn cần vô số lần tôi luyện.
Lúc này Âu Dương rốt cục cũng minh bạch dụng tâm lương khổ của Bạch Hủ Minh, không hề nghi ngờ, nếu như mình có thểđẩy ngã phệ hồn, hấp thu huyết lực của phệ hồn tuyệt đối có thể thẳng trùng Thánh Thể, thế nhưng lúc này Âu Dương lại không có hứng thú với lực lượng thuần khiết bằng dự phán phòng ngự.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius