08-03-2011, 05:27 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: QB
Bà i gởi: 59
Thá»i gian online: 50 phút 55 giây
Thanks: 92
Thanked 753 Times in 55 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 242: Cuộc chiến tranh đoạt con rể .
Nguồn: Sưu Tầm
“Bác nói nà y Tiểu Lâm, thân hình cháu mặc dù nhìn có vẻ không được tốt lắm, nhÆ°ng lá»±c phòng ngá»± đúng là có chút mạnh mẽ, chẳng lẽ trÆ°á»›c đây cháu từng há»c võ công? Äúng là con ngÆ°á»i không thể nhìn bá» ngoà i, nÆ°á»›c biển không thể Ä‘o bằng đấu†Tô Kiến Nam nhân lúc Tô Tình Nhi và mẹ cô ra ngoà i mua đồ ăn, liá»n Ä‘Æ°a Lâm Bắc Phà m tá»›i phòng mình, luáºn bà n vá» công phu, kết luáºn phát hiện ra cho dù mình tấn công thế nà o, cÅ©ng không phá vỡ được phòng ngữ của đối phÆ°Æ¡ng. Äiá»u nà y khiến ông cà ng nhìn cà ng Æ°ng ý cáºu con rể chuẩn trÆ°á»›c mặt nà y, cà ng nhìn lại cà ng mÆ°u tÃnh, háºn má»™t ná»—i không thể giải quyết cho hai đứa ngay bây giá», để cáºu ta ở rể ở Tô gia mình.
Trán Lâm Bắc Phà m cà ng nhiá»u vệt Ä‘en hÆ¡n, cái gì mà gá»i là thân hình nhìn có vẻ không tốt lắm.. Mình tu luyện “Long tu bảo Ä‘iển†độ phòng ngá»± bây giỠđã mạnh gấp mấy chục lần ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng rồi, chỉ dá»±a và o mấy miếng võ mèo cà o của ông thì tưởng có thể đánh bại mình sao? NhÆ°ng những lá»i thế nà y hắn không dám nói ra, mà là cÆ°á»i ngượng ngùng, trên trán cố ý toát ra và i giá»t mồ hôi nóng, thở hồng há»™c nói: “Bác trai quá khen rồi, cháu từ nhá» sức khá»e đã hÆ¡i yếu, liá»n há»c linh tinh má»™t chút võ thuáºt, mục Ä‘Ãch là tăng cÆ°á»ng sức khá»e, không có chá»— nà o lợi hại đặc biệt cả, ngược lại bác trai tấn công sắc bén, cháu sắp không chịu nổi rồiâ€.
“Xá»i, thôi, chút thủ Ä‘oạn của cháu, sao bác lại không nhìn ra được? Bác hoà n toà n không phải là đối thủ của cháuâ€.
Tô Kiến Nam lại hoà n toà n không để ý tới, ngược lại vẻ mặt vui sướng nhìn hắn.
Ông già nà y cÅ©ng tháºt ghê gá»›m. Mình chẳng qua chỉ thi triển hai phần sức lá»±c, Ä‘á»u bị ông nhìn ra rồi. Thế nà y còn ngÆ°u bức hÆ¡n lão hồ ly ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n nhiá»u.
Trong lòng Lâm Bắc Phà m thầm lẩm bẩm má»™t câu nhÆ° thế, trên mặt lại cÆ°á»i tủm tỉm nói: “Bác trai, bác quá khách khà rồi, cháu đâu thể là đối thủ của bác? NhÆ°ng dá»±a và o tuổi trẻ, má»›i có thể may mắn kiên trì và i hiệp trong tay bác mà thôiâ€.
Tô Kiến Nam xua xua tay vá»›i hắn: “Cháu cÅ©ng không cần khiêm tốn, dù sao lát nữa mấy ngÆ°á»i bạn của bác sẽ tá»›i. Bá»n há» Ä‘á»u là đám Ä‘iên, nếu cháu muốn giả bá»™ trÆ°á»›c mặt bá»n há», váºy cháu chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi đấyâ€.
Ông nói xong câu đó, trên mặt hiện lên nụ cÆ°á»i âm hiểm, nhìn Lâm Bắc Phà m toà n thân nổi da gà , cảm giác được hình nhÆ° mình là chuá»™t bạch và o phải phòng thà nghiệm.
Không phải sẽ có và i võ lâm cao thủ tá»›i chứ? Äây có còn là xã há»™i hiện đại không? Sao cảm giác thấy có chút giống nhÆ° thế giá»›i võ hiệp, sẽ không xuất hiện những nhân váºt nhÆ° Äông PhÆ°Æ¡ng Bất Bại, Tả Lãnh Thiện chứ?
“Oa, ha ha… ông Tô, cô con gái bạo lá»±c của ông cÅ©ng có ngÆ°á»i muốn cÆ°á»›i rồi, tháºt đáng mừng đáng mừng, lẽ nà o hôm nay mặt trá»i má»c đằng tây rồi? Tôi nhất định phải nhìn cho kỹâ€.
“Äúng đó, ông Tô, tôi còn tưởng con gái ông sẽ là m bà cô già cÆ¡ đây, không ngá» còn trẻ nhÆ° váºy đã sắp lấy chồng rồi, xem ra hôm nay chúng ta phải uống và i ly thôi, không cho ông chết Ä‘i sống lại thì không thôiâ€.
“Cáºu ta tháºt là , là tiểu tá» khốn nà o lấy con gái ông, tôi phải xem xem rốt cuá»™c cáºu ta có bản lÄ©nh gì?â€
ChÃnh và o lúc nà y, bên ngoà i truyá»n tá»›i giá»ng nói hà o sảng của mấy ông lão, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là tiếng bÆ°á»›c chân nặng trịch, hình nhÆ° là mấy nhân váºt cấp quan trá»ng, hÆ¡n nữa nhân số cÅ©ng không Ãt.
Hai mắt Tô Kiến Nam trở nên sáng lóe, nhÆ° đèn pha, láºp lòe ánh sáng chói mắt, rất dứt khoát dắt tay Lâm Bắc Phà m, Ä‘i vá» phÃa phòng khách, cÆ°á»i hì hì nói: “Bá»n há» tá»›i rồi, phiá»n phức của cháu không Ãt đâuâ€.
Lâm Bắc Phà m đã nghe thấy tiếng của mấy ngÆ°á»i đó, trán đã thêm và i vệt Ä‘en rồi.
NgÆ°á»i Tô Kiến Nam quen biết là ngÆ°á»i thế nà o? Sao nghe có vẻ ai nấy Ä‘á»u là tuyển thủ bạo lá»±c thế?
Hai ngÆ°á»i há» vừa tá»›i phòng khách, nhìn thấy có bốn ông già đã ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, ai cÅ©ng vắt chéo chân, vui thÃch nhấm nháp rượu tây, dáng vẻ rất tá»± do tá»± tại, tuổi tác Ä‘á»u khoảng năm mÆ°Æ¡i, tinh thần sáng láng, thần thái dạt dà o, nhìn thế nà o cÅ©ng thấy giống bốn Lão Ngoan Äồng.
“Bốn lão quá»· các ông cuối cùng cÅ©ng tá»›i rồi, tôi còn tưởng các ông không tá»›i chứ?â€
Tô Kiến Nam cÆ°á»i ha ha.
Mắt bốn ngÆ°á»i há» Ä‘á»u sáng ngÆ°á»i, ánh mắt dồn hết lên ngÆ°á»i Lâm Bắc Phà m, Ä‘á»u lần lượt tấm tắc nói: “Chà ng trai nhìn có vẻ thân hình không tệ, tÆ°á»›ng mạo cÅ©ng không tồi, chỉ là không biết có phải là gối hoa thêu không?â€
Tô Kiến Nam không nhịn được cất tiếng cÆ°á»i lá»›n : “Bốn ngÆ°á»i các ông lần nà y nhìn cho rõ Ä‘i, không phải là tôi nói khoác, bốn ông liên thủ lại, cÅ©ng không phải là đối thủ của cáºu ấy, con rể tôi sao có thể là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng được?â€
Bốn ngÆ°á»i há» nghe tá»›i câu nà y, Ä‘á»u hÃp ná»a mắt lại thà nh má»™t khe hở, lóe lên nụ cÆ°á»i không tốt lắm.
Khóe miệng Lâm Bắc Phà m khẽ giáºt giáºt, đây là ngÆ°á»i gì váºy? Sao ai nầy Ä‘á»u giống nhÆ° sói già háo sắc nghìn năm thế, lẽ nà o coi mình nhÆ° mỹ nữ rồi sao?
Hắn cung kÃnh chà o bốn ông lão: “Cháu Lâm Bắc Phà m chà o các bácâ€
“Ãt lá»i thừa thôi, đánh nhau trÆ°á»›c rồi nóiâ€.
Bốn ngÆ°á»i há» cùng nhau ném ra câu đó, ly rượu trong tay đồng thá»i ném lên, bốn bóng ngÆ°á»i nhÆ° bốn tia chá»›p, nhanh chóng nhà o vá» phÃa Lâm Bắc Phà m, đã phong tá»a bao quanh bốn hÆ°á»›ng trÆ°á»›c sau trái phải hắn.
Tiểu Kim tức gần chết, thầm truyá»n âm nói: “Lão đại, bốn lão già chết tiệt lại dám coi rẻ anh, để em cho há» xem, cho há» biết cái gì gá»i là đà n ông trong Ä‘Ã n ông, anh hùng trong anh hùng….â€
“Mà y đừng là m loạn lên, nếu không, tao sẽ khấu trừ lÆ°Æ¡ng thá»±c của mà y, còn lấy bảo Ä‘ao Äồ Long khóa sức mạnh của mà y lại, cho mà y biến thà nh nồi canh Tiểu Kimâ€
.
Trán Lâm Bắc Phà m toát mồ hôi lạnh, nếu để Tiểu Kim ra tay, bốn ông lão nà y chắc sẽ nằm hết trên đất, váºy mình tuyệt đối đừng sống ở Nam Thà nh nữa. Hắn thầm sai bảo đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i thân hình xoay tròn, cùng lúc bốn ngÆ°á»i há» vẫn chÆ°a hoà n toà n phong tá»a mình, đã xông và o vòng vây của há», hai tay đồng thá»i duá»—i ra, ly rượu bốn ngÆ°á»i há» vừa ném ra đã thản nhiên rÆ¡i trong lòng bà n tay và trên vai hắn, ngay cả má»™t giá»t rượu cÅ©ng không bắn ra ngoà i.
Lâm Bắc Phà m rất biết giả bá»™, bây giá» cà ng giả bá»™ tá»›i cá»±c Ä‘iểm, trên mặt vẫn là nụ cÆ°á»i trà n đầy ấm áp, nhÆ° là m má»™t chuyện không tốn sức lá»±c.
Tất cả chỉ xảy ra trong thá»i gian chá»›p nhoáng, bốn ông lão Ä‘á»u há miệng kinh ngạc tá»›i ngây ngÆ°á»i.
Có thể nói bá»n há» má»™t Ä‘á»i say mê võ thuáºt, bình thÆ°á»ng không có việc gì Ä‘á»u thÃch cùng ngau luáºn bà n võ công, cÅ©ng coi nhÆ° thú vui. NhÆ°ng há» hôm nay má»›i phát hiện ra mấy chiêu con mèo mình há»c được so vá»›i ngÆ°á»i thanh niên trÆ°á»›c mắt nà y hoà n toà n không là gì cả, ngÆ°á»i ta má»›i gá»i là võ công chân chÃnh, má»›i gá»i là sức mạnh tháºt sá»±.
Lâm Bắc Phà m thấy biểu hiện của mình cÅ©ng tà m tạm, lúc nà y má»›i đặt bốn chén rượu lên bà n trà , lúc nà y má»›i cất lá»i nói: “Bốn vị tiá»n bối tấn công sắc bén, nếu cháu cháºm má»™t bÆ°á»›c, chỉ e đã bại trong tay bốn vị rồi, cháu vừa nãy chẳng qua là may mắn thôi, xin bốn vị tiá»n bối thứ lá»—i†Bốn ngÆ°á»i bá»n há» nghe thấy câu nà y, trong lòng thoải mái, đối phÆ°Æ¡ng có tuyệt thế thần công, mà lại không há» kiêu ngạo, ngược lại còn tán thưởng bá»n há», việc nà y Ãt nhiá»u cÅ©ng nể mặt há», Bây giá» bốn ngÆ°á»i há» nhìn thế nà o cÅ©ng thấy Lâm Bắc Phà m tháºt Æ°ng ý biết bao, nếu không phải vì mình không có con gái, sẽ không bá» qua cho cáºu ta.
Má»™t ông lão tóc hoa râm khẽ vuốt mấy sợi râu, cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i trẻ tuổi có bản lÄ©nh không tầm thÆ°á»ng, lại có thể không kiêu ngạo không nóng vá»™i, đúng là điển hình trong thanh niên, mạnh mẽ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những tên tiểu tá» sống phóng túng, không biết trá»i cao đất dà y.â€
Má»™t ông lão gầy còm khác cÅ©ng cÆ°á»i ha ha nói: “Bốn ông lão chúng ta ngà y nà o cÅ©ng nói khoác võ thuáºt của mình giá»i thế nà o thế nà o, nhÆ°ng bây giá» so vá»›i ngÆ°á»i ta, đúng là so trẻ nhá» ba tuổi vá»›i chà ng trai hai mÆ°Æ¡i rồi, tháºt mất mặtâ€.
Hai ông lão khác cÅ©ng Ä‘á»u lắc đầu. Lần nà y Tô Kiến Nam đắc ý rồi, lắc đầu cÆ°á»i ha ha nói: “Bốn lão già các ông không phải ngà y nà o cÅ©ng rất lợi hại sao? Bây giá» gặp được con rể tôi rồi, còn không phải là rÆ¡i xuống ao vịt sao, không có chút hÆ°ng phấn nà o, tôi xem sau nà y các ông còn kiêu ngạo trÆ°á»›c mặt tôi thế nà o đây?â€
Bốn ngÆ°á»i há» Ä‘á»u mặt già nua Ä‘á» bừng, Ä‘á»u trừng mắt nhìn ông nói: “Ông Tô, ông đừng kiêu ngạo, đừng tưởng ông có con gái, thì rất lợi hại, lát nữa chúng tôi ra ngoà i nháºn và i đứa con gái nuôi, Ä‘á»u là những cô xinh đẹp, cÆ°á»›p con rể của ông Ä‘i, xem ông còn chá»— nà o đặc ý nữaâ€.
Tô Kiến Nam khô cổ Ä‘á» mặt kêu lên: “Các ngÆ°á»i Ãt nói vá»› vẩn ở đây Ä‘i, đâu thấy tranh con rể đâu? HÆ¡n nữa, con gái tôi xinh đẹp dịu dà ng nhÆ° váºy, cáºu ấy lấy được con gái tôi là phúc của cáºu ấy, sao có thể bị các ông Ä‘oạt mất chứ? Các ông còn ăn nói linh tinh, cẩn tháºn tôi trở mặt vá»›i các ông đấy’.
“Xá»i, thôi Ä‘i, tÃnh tình con gái ông ấy, cáºu ấy yêu má»›i là lạâ€.
“Thôi Ä‘i, con gái tôi dịu dà ng nhÆ° nÆ°á»›c, đáng yêu ngây thÆ¡â€.
“Con gái ông đúng là má»™t quả á»›t nhá», thỉnh thoảng bốc há»a, còn đánh ngÆ°á»i đâu có chút nữ tÃnh nà o?â€
“Ông dám nói con gái tôi nhÆ° váºy, tôi liá»u mạng vá»›i ôngâ€.
Lâm Bắc Phà m thấy năm ngÆ°á»i bá»n há» tranh luáºn mãi không ngá»›t, tháºm chà sắp ra thế đánh nhau tim Ä‘áºp thình thịch.
Tim Ä‘áºp thình thịch mấy cái, mình từ lúc nà o trở nên quý giá tá»›i váºy?
Khiến năm ngÆ°á»i há» tranh nhau tá»›i mức nà o? Lẽ nà o nhân phẩm của mình bùng nổ, khiến vô số mỹ nữ trên thế giá»›i Ä‘á»u yêu thÃch?
Lúc nà y Tô Tình Nhi và mẹ cô vừa vặn mua thức ăn vá», thấy năm ngÆ°á»i há» tranh cãi không ngừng, mẹ Tô Tình Nhi hình nhÆ° không có bất cứ vẻ kinh ngạc nà o, ngược lại nhìn mãi thấy quen, ngay má»™t câu dÆ° thừa cÅ©ng chẳng nói, quay vá» nhà bếp là m cÆ¡m. Còn Tô Tình Nhi lại lén kéo bà n tay Lâm Bắc Phà m, há»i chuyện gì xảy ra. Sau khi nghe xong ná»™i dung mấy ngÆ°á»i há» nói, nhất thá»i mặt á»ng Ä‘á», hung hăn trợn mắt nhìn bốn ông lão má»™t cái, nhá» tiếng lẩm bẩm: “Bốn ngÆ°á»i há» Ä‘á»u nhÆ° váºy, ngà y nà o cÅ©ng háºn má»™t ná»—i thiên hạ không đại loạn, anh đừng để ýâ€.
“Anh sao có thể để ý được chứ? Có thể là m con nuôi của há», anh vui còn không kịp nữa, nhÆ°ng không biết con gái nuôi của há» trông thế nà o?â€
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i hì hì thấp giá»ng nói, giống nhÆ° mình lên là m trạng nguyên.
“Anh chết Ä‘iâ€.
Tô Tình Nhi hung hăng lÆ°á»m hắn má»™t cái.
Lúc Lâm Bắc Phà m còn muốn trêu chá»c cô và i câu, lại nghe thấy tiếng chuông cá»a Ä‘á»™t nhiên vang lên. Tô Tình Nhi vá»™i và ng mở cá»a phòng khách, không khá»i thốt lên má»™t tiếng kinh ngạc: “Là anh?â€
Trên mặt ngÆ°á»i đó hiện lên nụ cÆ°á»i nhã nhặn: “Tình Nhi, anh, anh tá»›i thăm em, và bác trai bác gáiâ€
NgÆ°á»i đó lại chÃnh là VÄ© Kiện vừa nãy.
Tà i sản của dqhaiqb
Last edited by dqhaiqb; 08-03-2011 at 05:28 PM .
Lý do: ghi nhầm tên chương
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của dqhaiqb
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dakbla ,
du2core ,
duyson44kt3 ,
G I N ,
hero303 ,
keeponlylove ,
kiemtam ,
nemchua ,
odinnary89 ,
quanghung1986 ,
quangtb07 ,
thuongnh ,
tuki ,
zZBACHMINHZz
08-03-2011, 05:28 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: QB
Bà i gởi: 59
Thá»i gian online: 50 phút 55 giây
Thanks: 92
Thanked 753 Times in 55 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 243: Tranh vợ .
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m và Tô Tình Nhi có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» tá»›i đối phÆ°Æ¡ng vừa xảy ra chuyện nhÆ° váºy,bây giá» vẫn còn mặt mÅ©i tá»›i đây, biểu hiện trên mặt Ä‘á»u vô cùng cổ quái, đứng ở đó, không biết có nên cho đối phÆ°Æ¡ng và o hay không?
PhÃa sau VÄ© Kiện còn có má»™t ngÆ°á»i trung niên hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi, mặt vuông chữ Ä‘iá»n, trên ngÆ°á»i còn có khà thế khó tả. Sau khi ông thấy cảnh nà y, lông mi thô Ä‘en hÆ¡i nhÃu lại, bá»—ng cÆ°á»i vang nói: “Anh Tô, lẽ nà o anh không hoan nghênh tôi sao?â€
Tô Kiến Nam Ä‘ang cùng bốn ông lão tranh luáºn không ngừng, nghe thấy giá»ng nói, vẻ giáºn dữ trên mặt láºp tức Ä‘á»ng lại, tiếp đó đổi thà nh vẻ khác thÆ°á»ng, vá»™i và ng cÆ°á»i cởi mở: “Thì ra là anh Phùng, ngá»n gió nà o Ä‘Æ°a anh tá»›i đây thế?â€
Lâm Bắc Phà m và Tô Tình Nhi bất đắc dÄ©, vá»™i và ng mở cá»a ra, cho VÄ© Kiện và ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên đó Ä‘i và o. Sau khi Tô Kiến Nam và bốn ông lão thấy hai ngÆ°á»i bá»n há», Ä‘á»u cÆ°á»i chà o: “Ông Phùng, sao hôm nay có thá»i gian dẫn con trai tá»›i đây thế? Ấy, con trai ông không phải Ä‘i Mỹ rồi sao? Vá» lúc nà o thế?â€
Lâm Bắc Phà m nghe xÆ°ng hô của há», lúc nà y má»›i hiểu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên đó chÃnh là cha của Phùng VÄ© Kiện, hÆ¡n nữa từ biểu hiện của hai ngÆ°á»i há» có thể thấy, hình nhÆ° bá»n há» tá»›i không có ý tốt, chắc là vì chuyện của Phùng VÄ© Kiện, chỉ là không biết bá»n há» xá» lý chuyện nhân viên phục vụ nữ đó thế nà o?
Trên mặt ông Phùng hiện lên nụ cÆ°á»i hiá»n là nh: “Còn không phải là hôm nay VÄ© Kiện má»›i từ Mỹ vá», tôi liá»n tá»›i Tô gia sao? Không ngá» mấy vị cÅ©ng ở đây, xem ra hôm nay đúng là ngà y tốtâ€.
Tô Kiến Nam sao có thể không biết suy nghÄ© trong lòng đối phÆ°Æ¡ng? Ông cố ý cÆ°á»i nói: “Äâu có ngà y tốt đẹp gì? Chỉ là hôm nay lần đầu tiên con rể tôi tá»›i chÆ¡i, nên gá»i và i ngÆ°á»i bạn cÅ© tá»›i uống rượu, góp vui, vốn muốn gá»i ông tá»›i, chỉ sợ ông nhiá»u việc, má»›i không quấy rầy ông thôiâ€.
“ồ, con rể ông? Tháºt không biết, không biết là thiếu niên phÆ°Æ¡ng nà o, lại có phúc nhÆ° váºy,có thể lấy được lệnh thiên kim, tôi phải nhìn kỹ má»›i đượcâ€.
Ông Phùng cố ý ngạc nhiên kêu lên.
Ấn tượng của Lâm Bắc Phà m với ông Phùng nà y đột nhiên giảm xuống và i phần.
Ông ta…quả nhiên là cha nà o con nấy, nhìn vẻ mặt bá»c mủ của VÄ© Kiện, là biết cha hắn không phải ngÆ°á»i tốt gì, mình rõ rà ng đứng ở đây, còn ở đó biết rõ còn cố ý há»i ai là con rể Tô gia, lẽ nà o bốn ông lão đó giống chồng của Tô Tình Nhi sao? Äây rõ rà ng là bất mãn vá»›i mình.
Sắc mặt Tô Tình Nhi cÅ©ng có chút khó coi, đối phÆ°Æ¡ng nhằm và o Lâm Bắc Phà m, rõ rà ng cÅ©ng là không nể mặt mình, không nể mặt Tô gia. Nếu không phải trưởng bối của mình Ä‘á»u Ä‘ang ở đây, mình chắc chắn sẽ lăng nhục VÄ© Kiện má»™t hồi, cho hắn biết sá»± lợi hại của mình. Cô nghÄ© tá»›i đó, hung hăng trừng mắt nhìn Phùng Vệ Kiện theo phÃa sau.
Khóe miệng Tô Kiến Nam hÆ¡i nhếch nụ cÆ°á»i không dá»… nhìn thấy, sau đó chỉ Lâm Bắc Phà m, cÆ°á»i sảng khoái nói: “Ông Phùng quá khách sáo rồi, đứa bé nà y chÃnh là con rể tôi, bá» ngoà i coi nhÆ° cÅ©ng tạm được, con ngÆ°á»i giữ khuôn phép, cái chÃnh là hai đứa nó tâm đầu ý hợp, nói thế nà o cÅ©ng muốn bên nhau, tôi ấy à , cÅ©ng chấp nháºn rồi, dù sao, chuyện của bá»n nhá», để tá»± chúng giải quyết là được rồi, ngÆ°á»i lá»›n chúng ta, cÅ©ng không tiện nói gìâ€.
Từ khi còn hai mÆ°Æ¡i tuổi ông đã bắt đầu mở bệnh viện rồi, có thể nói là ngÆ°á»i từng trải, con ngÆ°á»i cÅ©ng trở nên rất là khéo Ä‘Æ°a đẩy, Ä‘á»u đẩy hết trách nhiệm ra, nói là chuyện nà y không liên quan tá»›i mình, hoà n toà n là ý chủ quan của há», tránh đối phÆ°Æ¡ng tà nữa lại gây phiá»n phức cho mình.
Lúc nà y ông Phùng má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn Lâm Bắc Phà m, quan sát từ trên xuống dÆ°á»›i mÆ°á»i mấy lần, cuối cùng má»›i gáºt đầu nói: “Con ngÆ°á»i, rất hoạt bát, bá» ngoà i cÅ©ng không tệ, mạnh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i đứa con trai không biết tranh già nh của tôiâ€.
Ông nói xong câu nà y, mấy ngÆ°á»i trong phòng khách Ä‘á»u ngẩn ra.
Bá»n há» ai cÅ©ng thà nh tinh cả, đâu thể không biết ông Phùng lần nà y tá»›i có ý gì. Câu nói đó của Tô Kiến Nam chÃnh là muốn để há» ngáºm miệng, dù sao bá»›t má»™t chuyện vẫn hÆ¡n thêm má»™t chuyện, cÅ©ng không muốn là m lá»›n chuyện, ai biết đối phÆ°Æ¡ng ngược lại rất khen ngợi Lâm Bắc Phà m. Äiá»u nà y khiến há» Ä‘á»u Ä‘á»u là hòa thượng trượng nhị, không rõ Ä‘ang nghÄ© gì.
Lẽ nà o đầu ông Phùng nà y bị lừa đá mất rồi? Nói chuyện vòng vo.
ChÃnh lúc há» nghÄ© tá»›i đây, lại thấy ông Phùng tiếp tục nói: “NhÆ°ng không biết bây giá» chà ng trai nà y là m việc gì, nếu quá kém, e là không xứng vá»›i lệnh thiên kimâ€.
Mấy ngÆ°á»i Tô Kiến Nam lúc nà y má»›i hiểu ý trong lá»i nói của ông, thì ra đối phÆ°Æ¡ng là vừa đấm vừa xoa, thủ Ä‘oạn đúng là độc ác. NhÆ°ng Tô Kiến Nam đâu bị là m khó bởi câu nói của đối phÆ°Æ¡ng.
Ông cÆ°á»i nhạt nói: “Cáºu ấy là m việc gì thì có liên quan gì chứ? Chủ yếu là tình cảm của hai đứa, chỉ cần tình cảm tốt là được rồi, nhá»› năm đó tôi kết hôn, không phải vẫn là má»™t chà ng trai nghèo sao? Trong túi không có mấy đồng, còn không phải u mê cÆ°á»›i mẹ nó sao? Nà o nà o, ông Phùng, đừng đứng nữa, mau ngồi Ä‘i, có gì từ từ nói, không ngá» hôm nay lần đầu con rể tôi tá»›i chÆ¡i, lại nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i nhÆ°u váºy, cÅ©ng coi nhÆ° nể mặt tôi.Tối nay tôi nhất định phải lấy bình rượu ngon ủ hai mÆ°Æ¡i năm ra, chúng ta uống vui vẻ và i ly má»›i đượcâ€.
Ông vội và ng để ông Phùng và Phùng Vĩ Kiện ngồi xuống.
Phùng VÄ© Kiện mang theo hai gói quà to tá»›i, xấu hổ giáºn má»™t ná»—i không có khe hở nà o chui và o. TrÆ°á»›c đây còn tưởng mình có thể có cÆ¡ há»™i cÆ°á»›i Tô Tình Nhi, ai biết được để Lâm Bắc Phà m nhanh chân Ä‘i trÆ°á»›c, đợi tá»›i lúc Tô Kiến Nam khẳng định, trong lòng hắn lại thêm và i phần oán háºn Lâm Bắc Phà m. Hắn hung hăng trừng mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái. Vẻ mặt mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Tô Kiến Nam: “Bác trai, đây là chút quà cháu biếu bác và bác gái, mong bác vui lòng nháºn choâ€.
Tô Kiến Nam rất dứt khoát nháºn lấy, cÆ°á»i gáºt đầu nói: “Không ngá» VÄ© Kiện mấy năm không gặp, cà ng ngà y cà ng nam tÃnh, nếu không phải Tình Nhi đã có bạn trai, bác nhất định sẽ suy nghÄ© tá»›i cháuâ€.
Câu nói nà y của ông cà ng âm hiểm, rõ rà ng mình đã thừa nháºn Lâm Bắc Phà m là con rể mình, còn ở đây ép buá»™c đối phÆ°Æ¡ng, nhìn thế nà o cÅ©ng có chút cảm giác thâm Ä‘á»™c.
Sắc mặt Phùng VÄ© Kiện hÆ¡i thay đổi, thấp giá»ng nói: “Bác trai, tháºt ra hôm nay cháu tá»›i mục Ä‘Ãch chÃnh là ..†Câu nói nà y của hắn còn chÆ°a nói xong, ông Phùng đã chen lá»i nói: “Ông Tô, không biết hiện giá» con rể ông là m việc gì, có thể giá»›i thiệu cho chúng tôi được không? Nói không chừng sau nà y có thể giúp đỡ lẫn nhauâ€.
Tô Kiến Nam tiếp đó nghiêng đầu, nhìn Lâm Bắc Phà m, muốn nghe câu trả lá»i của đối phÆ°Æ¡ng. Lâm Bắc PHà m cÆ°á»i nhạt, không kiêu ngạo không nóng vá»™i nói: “Ồ, vị nà y chắc là bác Phùng?Bây giá» cháu là bảo vệâ€.
“Bảo vệâ€.
Trong phòng khách láºp tức và i tiếng thốt lên.
Năm ngÆ°á»i Tô Kiến Nam không phải xem thÆ°á»ng nghá» bảo vệ, chỉ là vữa nãy há»c há»i bản lÄ©nh tháºt sá»± của đối phÆ°Æ¡ng, không ngỠđối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t bảo vệ, lẽ nà o bảo vệ bây giá» Ä‘á»u phong cách nhÆ° váºy?
Phùng VÄ© Kiện tròn miệng, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Bảo vệ?â€
“Sao thế, má»™t bảo vệ, má»™t y tá, lẽ nà o không tốt sao?â€
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i nói đùa.
Tô Tình Nhi mặt Ä‘á» á»ng, hung ác lÆ°á»m đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái, nhÆ°ng không há» phẫn ná»™, ngược lại rất chắc chắn và ủng há»™ đáp án tinh diệu của đối phÆ°Æ¡ng.
Ông Phùng không nhịn được cÆ°á»i ha ha: “Quả nhiên là thiếu niên anh tuấn, TrÆ°á»ng Giang sóng sau xô sóng trÆ°á»›c, ngÆ°á»i má»›i thay ngÆ°á»i cÅ©, xem ra chúng ta già rồi, không theo kịp cả suy nghÄ© thế nà y của giá»›i trẻâ€.
Ông nháºn má»™t tách trà nóng từ tay Tô Kiến Nam, khẽ nhấp má»™t ngụm, lúc nà y má»›i hÃp mắt, nghiêng đầu chăm chú nhìn Tô Kiến Nam, cÆ°á»i nói: “Ông Tô, lần nà y tôi tá»›i, chủ yếu là có má»™t chuyện nhá» muốn phiá»n ông, không biết ý ông thế nà o?â€
Tô Kiến Nam lông mà y khẽ nhÃu lại, rồi nhanh chóng giãn ra, cÆ°á»i nhạt nói: “Ông Phùng bây giá» có thể nói là nhân váºt máu mặt ở Nam Thà nh, đâu cần tá»›i má»™t viện trưởng của bệnh viện cÅ© nát nhÆ° tôi giúp đỡ? NhÆ°ng nếu ông Phùng đã mở lá»i, tôi sao có thể từ chối chứ? NhÆ°ng tôi nói rõ trÆ°á»›c, năng lá»±c tôi có hạn, việc tôi có thể giúp, nhất định sẽ giúp, nếu đúng là tôi bất lá»±c, váºy chỉ có thể khiến ông Phùng thất vá»ng thôiâ€.
Câu trả lá»i của ông cà ng láºp lá» nÆ°á»›c đôi, không nói rõ ra.
Ông Phùng bá»—ng vá»— đùi má»™t cái, cÆ°á»i ha ha nói: “Ông Tô quá khách sáo rồi, bệnh viện nát? Có thể láºp ra bệnh viện tốt nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ có ngÆ°á»i nhÆ° anh Tô đây má»›i có thể là m được, hÆ¡n nữa, chuyện tôi muốn anh giúp cÅ©ng không có gì nghiêm trá»ng cả, chỉ là …†Nói tá»›i đây, ngữ khà có dừng lại má»™t chút, tiện Ä‘Ã nói: “Muốn để chúng ta kết thà nh thông giaâ€.
Ông vừa nói xong những lá»i nà y, mấy ngÆ°á»i trong phòng khách Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng
Bá»n há» Ä‘á»u biết mục Ä‘Ãch ông Phùng tá»›i lần nà y, nhÆ°ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại nói rõ ra váºy.
Ông lão tóc hoa râm kia không nhịn được trêu chá»c: “Ông Phùng à , ông có phải tá»›i muá»™n má»™t bÆ°á»›c rồi không? Khuê nữ của ngÆ°á»i ta đã có ngÆ°á»i yêu rồi, ông đâu thể kết thà nh thông gia được? Nếu ông muốn Ông Tô bây giá» cố gắng, e là nhất thá»i cÅ©ng khó mà lại sinh ra cô con gái nữaâ€.
Ba ông lão khác cÅ©ng Ä‘á»u bắt đầu trêu chá»c.
Ông Phùng không nói gì cả, nhưa lại nghiêng đầu, hứng thú nhìn Tô Kiến Nam.
Lúc đầu Tô Kiến Nam cÅ©ng sững sá», sau đó lắc đầu cÆ°á»i nói: “Ông Phùng, tôi biết ông có ý tốt, tôi cÅ©ng thấy con ngÆ°á»i VÄ© Kiện rất được, nhÆ°ng bây giá» Tình Nhi đã có bạn trai rồi, việc nà y, tôi cÅ©ng không tiện nói, chi bằng thế nà y, tôi là m ngÆ°á»i mai mối, giúp VÄ© Kiện tìm má»™t cô gái xinh đẹp là được rồi, tôi cÅ©ng quen biết mấy ngÆ°á»i, đảm bảo khiến VÄ© Kiện hà i lòngâ€.
Tô Tình Nhi cÅ©ng lắc đầu cÆ°á»i nói: “Bác Phùng, xem ra đúng là khiến bác thất vá»ng rồi, cháu cÅ©ng biết VÄ© Kiện là má»™t ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng trong lòng cháu ngoà i Bắc Phà m ra, đã không thể có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khácâ€.
Cô nói xong câu nà y, còn cÆ°á»i hiá»n dịu nhìn Lâm Bắc Phà m nữa chứ.
Ông Phùng không quan tâm tá»›i những gì há» nói, mà cÆ°á»i nhạt: “Tháºt ra chuyện nà y tôi cÅ©ng cảm thấy rất dá»…, không nhiá»u trắc trở, nhÆ°ng ai khiến tôi tá»›i cháºm má»™t bÆ°á»›c chứ? Tục ngữ nói không há» sai, ngÆ°á»i ăn con cua đầu tiên là anh tuấn, ngÆ°á»i ăn cua thứ hai chÃnh là gấu chó. NhÆ°ng ai bảo VÄ© Kiện mấy năm nay mãi không quên được Tình Nhi chứ? NgÆ°á»i là m cha tôi đây sao có thể không thá»a mãn nổi yêu cầu nhá» bé nà y của nó chứ? Chi bằng tôi thêm má»™t lợi thế nữa là được rồiâ€
“Lợi thế?â€
Trong phòng khách ai cũng kinh ngạc tới cực điểm.
“Khụ khụ, ngà y hai sáu tháng tÆ°â€.
Ông Phùng Ä‘á»™t nhiên nói ra thá»i gian.
Sắc mặt Tô Kiến Nam đột biến, cơ thể đột nhiên chấn động, suýt nữa ngã trên đất.
Tà i sản của dqhaiqb
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của dqhaiqb
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dakbla ,
du2core ,
duyson44kt3 ,
G I N ,
hero303 ,
keeponlylove ,
kiemtam ,
nemchua ,
nhandaolatusat ,
odinnary89 ,
quanghung1986 ,
thuongnh ,
tuki
09-03-2011, 05:31 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 244: Uy hiếp tuyệt đối.
Nguồn: Sưu Tầm
Tô Kiến Nam có thể nói má»™t Ä‘á»i là m ngÆ°á»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, chÆ°a bao giá» vì nguyên nhân hà nh vi nà y ná» mà quên Ä‘i lÆ°Æ¡ng tâm là m ngÆ°á»i, nhÆ°ng ông lại có má»™t ký ức khó mà quên được, đó chÃnh là sá»± sỉ nhục lá»›n nhất Ä‘á»i ông.
Äó là và o ngà y hai sáu tháng tÆ° năm ngoái, do thao tác sai lầm của má»™t bác sỹ trong viện ông sáng láºp ra, khiến má»™t bệnh nhân chết trên bà n phẫu thuáºt, khiến ngÆ°á»i nhà của bệnh nhân đó không ngừng tá»›i bệnh viện gây chuyện. Ông vốn muốn sa thải bác sỹ đó, sau đó bồi thÆ°á»ng tổn thất cho nhà ngÆ°á»i bệnh, dà n xếp ổn thá»a má»i chuyện. NhÆ°ng ai biết được vị bác sỹ đó được không Ãt ngÆ°á»i bệnh ở Nam Thà nh yêu quý, hà ng ngà y tạo ra nhiá»u vô số kể thu nháºp cho bệnh viện, hÆ¡n nữa còn tạo ra mỹ danh liên tiếp, nếu sa thải hắn, ngược lại sẽ bôi Ä‘en lên mặt bệnh viện, tháºm chà còn khiến lượng khách của bệnh viện giảm Ä‘i khoảng má»™t phần tÆ°, cà ng huống hồ ngÆ°á»i nhà của ngÆ°á»i chết đó mượn cá»› nà y lá»›n miệng, mở miệng là đòi tám triệu nhân dân tệ, còn có má»™t dãy các loại Ä‘á»n bù tổn thất nữa, Ä‘iá»u nà y khiến ông hoà n toà n không thể chấp nháºn được. Cuối cùng phải chá»n cách trá»±c tiếp nhất dứt khoát nhất đó là nhá» và o quan hệ của mình, nhá» cục công an can thiệp và o chuyện nà y, bịt miệng ngÆ°á»i nhà của ngÆ°á»i chết đó lại, tháºm chà còn uy hiếp bá»n há».
Chuyện đó đã kết thúc, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t bế tắc, mãi mãi không thể mở ra.
Ai biết ông Phùng đột nhiên lại nói ra cái ngà y hôm đó chứ?
Trán Tô Kiến Nam đã toát mồ hôi lạnh, sắc mặt trở nên tái nhợt, không nói nổi lên lá»i.
Bốn ông lão kia thấy bá»™ dạng của ông nhÆ° váºy, cÅ©ng nghÄ© tá»›i ngà y tháng khó hiểu trong câu nói của ông Phùng, thầm biết chắc chắn có chuyện gì đó đã xảy ra, hÆ¡n nữa còn không phải là chuyện nhá», Ä‘á»u vá»™i và ng há»i: “Ông Tô, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Ngà y hai sáu tháng tÆ° rốt cuá»™c có ý gì? Ông mau nói Ä‘iâ€.
Tô Kiến Nam xua xua tay vá»›i bốn ngÆ°á»i bá»n há», gượng cÆ°á»i má»™t tiếng nói: “Không có gì, các ông không cần lo lắng†Ông liếc nhìn ông Phùng má»™t cái, thở dà i nói: “Chuyện nà y tôi phải suy nghÄ© đã, hai ngà y nữa, tôi sẽ cho ông câu trả lá»i thá»a đáng, thế nà o?â€
Ông Phùng sá»›m Ä‘oán được sẽ nhÆ° váºy, khuôn mặt già nua trà n trá» nụ cÆ°á»i của kẻ thắng lợi, khẽ gáºt đầu nói: “Chuyện nà y là tất nhiên, vạn sá»± Ä‘á»u có thÆ°Æ¡ng lượng, tôi cÅ©ng không phải loại ngÆ°á»i không nói đạo lý, tôi cho ông thá»i gian bốn ngà y suy nghÄ©, bốn ngà y sau, tôi muốn ông cho tôi má»™t đáp án, thế nà o?â€
Tô Kiến Nam gáºt đầu nói: “Bốn ngà y thì bốn ngà yâ€
Ông Phùng bây giá» cÅ©ng không có ý tiếp tục ở lại đây, vì thế dẫn Phùng VÄ© Kiện đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i cá»a, cÆ°á»i nói: “Nếu đã nhÆ° váºy, váºy má»i ngÆ°á»i và con rể chuẩn của ông Ä‘oà n tụ vui vẻ, sau nà y không biết còn có cÆ¡ há»™i thế nà y không†Lúc ánh mắt ông ngang qua Lâm Bắc Phà m, nhìn lÆ°á»›t đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái, tròng mắt đảo ngược, lại quay đầu, chăm chú nhìn Tô Kiến Nam, Ä‘á»™t nhiên thốt ra má»™t câu: “VÄ© Kiện thÃch Tình Nhi, đây là chuyện không cần hoà i nghi, tôi không mong muốn con trai mình lấy má»™t cô gái đã qua sá» dụng, ý của tôi, hy vá»ng ông có thể hiểuâ€.
Tô Kiến Nam hiểu ý trong lá»i nói của hắn là không đồng ý cho Lâm Bắc Phà m nhân cÆ¡ há»™i nảy sinh quan hệ vá»›i Tô Tình Nhi, ông gáºt đầu nói: “Tất nhiên tôi hiểu, nếu ông muốn Ä‘i, váºy thứ cho không tiá»…n xa đượcâ€.
Ông Phùng Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lá»›n và i tiếng, rồi dẫn Phùng VÄ© Kiện nghênh ngang rá»i khá»i. Phòng khách bá»—ng chốc trở nên yên tÄ©nh, không ai nói gì cả.
Không khà trong phòng khách có vẻ có chút áp lá»±c, trong lòng ai cÅ©ng Ä‘á»u nặng trịch.
Bá»n há» Ä‘á»u biết ý trong lá»i nói của ông Phùng, mặc dù không biết ý trong câu nói vừa nãy của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng chắc chắn đã nắm được Ä‘iểm yếu của Tô Kiến Nam, chắc muốn dùng cái đó để uy hiếp đối phÆ°Æ¡ng, để Tô Tình Nhi gả cho tên khốn Phùng VÄ© Kiện kia.
Sắc mặt Tô Tình Nhi trắng bệch, mấy bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tô Kiến Nam, hai bà n tay nắm chặt cánh tay cha mình, dùng sức lay lay nói: “Ba, ba, rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì váºy? Con có chết cÅ©ng không lấy tên khốn Phùng VÄ© Kiện đó đâu, ba còn không biết chiá»u nay xảy ra chuyện gì đâu, hắn, hắn, lại…..†Cô liá»n kể lại chi tiết tất cả má»i chuyện chiá»u nay lại cho ông.
Tô Kiến nam và bốn ông lão khác trên mặt Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kinh ngạc, ông gượng cÆ°á»i nói: “Tình Nhi, bây giá» con má»›i biết sao? Äức hạnh của Phùng VÄ© Kiện sao ba lại không biết chứ? Lẽ nà o con không nhá»› lần đầu tiên con nói mình thÃch Phùng VÄ© Kiện, ba đã nói vá»›i con những gì sao, tiểu tỠđó không phải hạng tốt đẹp gì, con theo nó sẽ phải chịu thiệt thòi, nhÆ°ng lúc đó con má»™t má»±c say mê nó, ngay cả lá»i của ba cÅ©ng không ngheâ€.
“Cái gì? Ba, ba Ä‘á»u biết cả?â€
Sắc mặt Tô Tình Nhi rất khó coi, cơ thể choáng váng.
Ông lão tóc hoa râm kia lắc đầu nói: “Äâu chỉ mình ông Tô biết, các bác cÅ©ng Ä‘á»u nghe nói. Trong bệnh viện của ba cháu, có rất nhiá»u cô gái lén lút Ä‘i nạo phá thai, lúc đầu chúng ta cÅ©ng không để ý tá»›i, ai biết được sau nà y há»i ra, má»›i biết những cái thai đó Ä‘á»u do tiểu tá» Phùng VÄ© Kiện là m ra? Cháu biết những cô gái đó ngÆ°á»i nhá» nhất bao tuổi không? Chỉ chÆ°a tá»›i mÆ°á»i hai tuổi, cô bé đó là m xong phẫu thuáºt, sức khá»e luôn rất yếu, hÆ¡n nữa tá» cung bị thÆ°Æ¡ng tổn nghiêm trá»ng, sau nà y tỉ lệ muốn mang thai chắc không tá»›i 10%....Chỉ là tên Phùng VÄ© Kiện đó không có chút trách nhiệm nà o, chÆ¡i đùa vá»›i con ngÆ°á»i ta xong, không cho ngÆ°á»i ta lấy má»™t đồng tiên, bác nghe nói có mấy cô bé sau khi là m phẫu thuáºt xong, không có đủ dinh dưỡng, dẫn tá»›i sức khá»e Ä‘á»u xuất hiện vấn Ä‘á» nà y vấn Ä‘á» kia, tháºm chà còn có hai cô bé xuất hiện hiện tượng xuất huyết tá» cung, suýt nữa đã mất mạng rồiâ€.
Ông lão gầy còm bổ sung một câu.
“Nếu bác Ä‘oán không nhầm, từ lúc bắt đầu tá»›i khi nó Ä‘i Mỹ, trÆ°á»›c sao tổng cá»™ng có mÆ°á»i tám cô bé vì nó mà phải tá»›i bệnh viện là m giải phẫu sinh non, tuổi nhá» nhất là mÆ°á»i hai, lá»›n nhất cÅ©ng chỉ mÆ°á»i támâ€.
Ông lão máºp mạp nói.
Tô Tình Nhi nghe những lá»i nà y, cả kinh mắt mở tháºt lá»›n, trên mặt lá»™ ra thần sắc khó mà tin được.
TrÆ°á»›c kia còn tưởng những chuyện mình nghe được đã là kinh hãi thế tục, nhÆ°ng so vá»›i những chuyện mà há» nói, đúng là đệ tá» gặp sÆ° phụ, váºy mà trÆ°á»›c đây sao mình không nghe được? Vốn vẫn tưởng những thói quen xấu của đối phÆ°Æ¡ng là bị lây nhiá»…m ở Mỹ, xem ra chuyện của hắn ở trong nÆ°á»›c cÅ©ng không có gì tốt đẹp.
Tô Kiến Nam nhìn ra được sụ hoà i nghi trong mắt cô, láºp tức lắc đầu nói: “Những chuyện nà y ba có thể nói thế nà o đây? HÆ¡n nữa những cô bé đó Ä‘á»u là má»™t mình tá»›i là m phẫu thuáºt, không có Phùng VÄ© Kiện Ä‘i cùng, lại không có bất cứ chứng cá»› nà o, nếu lúc đó ba nói ra, chỉ e còn nói là do ba cố ý bịa đặt raâ€.
“Nên ba con bảo con cho dù thế nà o cÅ©ng đừng trao thân cho nó, cÅ©ng là để bảo vệ con, con còn nhá»› lúc đó ba con đã nói những gì không?â€
Mẹ Tô Tình Nhu từ trong nhà bếp Ä‘i ra, cháºm rãi nói.
Tô Tình Nhi chỉ cảm thấy trá»i đất quay cuồng, dÆ°á»ng nhÆ° cả thế giá»›i nà y sụp đổ.
Mình lúc đó có thể nói là cuồng si Phùng VÄ© Kiện, háºn má»™t ná»—i không thể láºp tức lấy hắn. Nếu không phải cha mẹ mình ngăn cản, e là cái quý giá nhất Ä‘á»i mình đã trao cho hắn rồi, mà mình lúc đó còn nói ba mẹ mình là tÆ° tưởng phong kiến, hoà n toà n không thÃch ứng vá»›i trà o lÆ°u của thá»i đại.
Lâm Bắc Phà m vá»™i và ng lên ôm lấy cÆ¡ thể Tô Tình Nhi, khóe miệng khẽ cÆ°á»i: “Không ngá» tên cặn bã đó lại có thể là m ra nhiá»u sá»± tÃch anh hùng tá»›i váºy, tháºt khiến anh vô cùng bá»™i phục, váºy bác trai†, hắn nhìn Tô Kiến Nam má»™t cái “Lẽ nà o ngà y hai sáu tháng tÆ° xảy ra chuyện gì nghiêm trá»ng, khiến cha hắn nắm được được đằng chuôi rồi sao?â€
Tô Kiến Nam nghe thấy câu nà y, cơ thể đột nhiên chấn động, vẻ mặt đau khổ, cúi đầu.
Ông lão béo kia láºp tức lo lắng, vá»™i lên trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, thở dốc nói: “Ông Tô, rốt cuá»™c ông muốn là m gì? Lẽ nà o muốn tặng con gái cÆ°ng của ông cho tên rác rưởi đó?â€
“Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Ông mau nói Ä‘iâ€.
“Äúng đấy, ông Tô, mặc dù tÃnh cách con gái ông có chút bạo lá»±c, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là con gái Ä‘á»™c của ông, lẽ nà o ông muốn Ä‘Æ°a nó và o miệng cá»p sao? Tôi thấy đầu ông có phải có vấn Ä‘á» gì không?â€
Ông lão gầy gò cÅ©ng tức giáºn nói, rất có thế muốn liá»u mạng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Hai ông lão khác cÅ©ng lần lượt lên tiếng, háºn má»™t ná»—i không thể cho Tô Kiến Nam thà nh tám mảnh.
Trên mặt mẹ Tô Tình Nhi cÅ©ng lá»™ ra vẻ thống khổ, thấp giá»ng nói: “Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng đừng là m khó ông Tô, ná»—i khổ trong lòng ông ấy, tôi biết, tôi hiểu. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không giúp được gì đâuâ€.
“Cái gì? Chúng tôi không giúp được gì? Có phải bà xem thÆ°á»ng chúng tôi rồi không? Tôi vẫn chÆ°a biết đó là chuyện gì, sao bà biết chúng tôi không thể giải quyết được?â€
Ông lão tóc hoa râm đổi giá»ng, trợn mắt lá»›n tiếng nói.
Tô Tình Nhi cÅ©ng cảm thấy tình hình có vẻ không ổn, vá»™i và ng gá»i : “Mẹ, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?â€
Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nói: “HÃŒnh nhÆ° cháu đã hiểu Ä‘iá»u gì đóâ€.
“Ồ, cáºu hiểu rồi?â€
Bốn ông lão Ä‘á»u nhìn Lâm Bắc Phà m vá»›i vẻ mặt kinh ngạc.
Tô Kiến nam và mẹ Tô Tình Nhi cũng vẻ mặt kinh ngạc, quay đầu nhìn hắn.
Lâm Bắc Phà m biết bây giá» không phải là lúc giả bá»™, chỉ e mình nói cháºm má»™t chút, sẽ bị bốn ông lão kia bóp chết mất, nên hắn vá»™i và ng nói: “Bác Tô mở bệnh viện, nói thẳng ra là , chÃnh là nÆ¡i cứu ngÆ°á»i, có thể nắm được chuyện yếu Ä‘iểm của bác, đó chÃnh là trong bệnh viện từng có ngÆ°á»i chết, mà chuyện nà y xuất hiện biến hóa không tưởng được, khiến kết cục cà ng ngà y cà ng khó khống chế, ngược lại thà nh đầu chuôi dao ba Phùng VÄ© Kiện khống chế được, không biết cháu nói có đúng không?â€
Mắt bống ngÆ°á»i há» Ä‘á»u sáng lên, khẽ gáºt gáºt đầu, thầm quyết định Lâm Bắc Phà m nói cÅ©ng có mấy phần lý.
Sắc mặt Tô Tình Nhi cÅ©ng thay đổi, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i gì đó, vá»™i nói: “Ngà y hai sáu tháng tÆ°? Bệnh nhân đó? Ba, không phải ba nói sau đó bệnh viện đã Ä‘Æ°a tiá»n cho há», để ngÆ°á»i nhà ngÆ°á»i chết Ä‘i rồi sao?â€
Tô Kiến Nam gượng cÆ°á»i nói: “Tiểu Lâm nói không sai chút nà o, đúng là vì chuyện trong bệnh viện từng có ngÆ°á»i chết, hÆ¡n nữa Tình Nhi nói cÅ©ng đúng cả, chÃnh là vì chuyện đó, nhÆ°ng kết quả không nhÆ° má»i ngÆ°á»i nghÄ©. Chúng ta cÅ©ng muốn giải quyết chuyện đó nhÆ° váºy, nhÆ°ng bá»n hỠđòi quá nhiá»u, ta hoà n toà n không thể chấp nháºn, cuối cùng Ä‘Ã nh, Ä‘Ã nh…..â€
Sắc mặt bốn ông lão Ä‘á»u thay đổi, cuối cùng đã hiểu ra chuyện gì “Ông dùng tá»›i vÅ© lá»±c?â€
Ông lão gầy gò đột nhiên thốt ra một câu.
“Tôi, tôi không có, tôi chỉ má»i má»™t ngÆ°á»i bạn, Ä‘iá»u cảnh sát tá»›i uy hiếp bá»n há» má»™t thá»i gian, để há» không gây chuyện khắp nÆ¡i, ảnh hưởng tá»›i danh tiếng của bệnh việnâ€.
Tô Kiến Nam thấp giá»ng nói, sắc mặt ông lúc nà y nhÆ° mà u đất, đã không có chút hoạt bát nà o vừa nãy, dÆ°á»ng nhÆ° bá»—ng già đi mÆ°á»i mấy tuổi.
Tà i sản của npq91
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
09-03-2011, 05:32 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 245: Äá»u là nhân váºt lẫy lừng.
Nguồn: Sưu Tầm
Phòng khách lần nữa lại chìm trong yên lặng.
Ngoà i tiếng hÃt thở ra, không há» có âm thanh nà o khác. Ai cÅ©ng biết chuyện nà y má»™t khi bại lá»™ ra, sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nà o. Äầu tiên bệnh viện do Tô Kiến nam sáng láºp ra sẽ vì chuyện nà y mà danh dá»± giảm sút, không chỉ ảnh hưởng tá»›i lượng khách, tháºm chà sẽ bị bên trên Ä‘iá»u tra xuống. Ngoà i đóng cá»a ra, cÅ©ng không còn cách nà o khác, mà ngÆ°á»i bạn đó của ông cÅ©ng sẽ bị liên lụy tá»›i. Äây không còn nghi ngá» gì nữa chÃnh là má»™t chuyện kinh thiên Ä‘á»™ng địa, khiến Nam Thà nh rÆ¡i và o rung chuyển, chẳng trách lại khiến Tô Kiến Nam khó xá» nhÆ° váºy.
Sắc mặt Tô Tình Nhi trắng bệch, cÆ¡ thể khẽ run lên, thấp giá»ng nói: “Tại sao, tại sao lại nhÆ° váºy?â€
“Bá»n há», bá»n há» mở miệng là tám triệu, ba, ba sao có thể đồng ý yêu cầu nhÆ° thế được? Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng biết, rất nhiá»u viện phà ở bệnh viện của ba Ä‘á»u thấp hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i những bệnh viện khác, ngoà i phát lÆ°Æ¡ng cho bác sỹ và y tá ra, hoà n toà n không còn lại bao nhiêu tiá»n, ba đâu có tiá»n Ä‘á»n bù cho há»?â€
Tô Kiến Nam nhÆ° đứa trẻ là m sai chuyện, thấp giá»ng nói.
“Tám, tám triệu? Bá»n há» bị Ä‘iên à ? Nói gì thì đó cÅ©ng chỉ là sá»± cố Ä‘iá»u trị, sao có thể đồi bồi thÆ°á»ng tám triệu? Nói cho cùng, có được mấy chục vạn (nhân dân tệ) đã là đủ rồi, bá»n hỠđúng là giáºu đổ bìm leoâ€.
Hai con mắt của lão béo trừng lớn, như một đôi chuông đồng, ngay cả tròng mắt cũng suýt nữa rơi ra ngoà i.
“NhÆ°ng bác sỹ trưởng kia là má»™t ngÆ°á»i thân thÃch xa của tôi, hÆ¡n nữa là do sai lầm của ông ấy, má»›i khiến bệnh nhân chết thảm, nên bệnh viện phải gánh toà n bá»™ trách nhiệm, ông Tô sợ dÃnh dáng tá»›i tòa án, không tốt cho danh tiếng của bệnh viện, nên cuối cùng má»›i nghÄ© tá»›i giải quyết cá nhân, ai biết được chuyện cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng, bây giá» lại vì chuyện nà y mà ảnh hưởng tá»›i chuyện lá»›n cả Ä‘á»i Tình Nhiâ€.
Mẹ Tô Tình Nhi cÅ©ng thở dà i má»™t cái, buồn bã nói. Nếu ngÆ°á»i đó không phải bà con xa của mình, nói không chừng sá»± việc còn có cÆ¡ xoay chuyển, nhÆ°ng lúc đó sao mình có thể không nghÄ© tá»›i háºu quả của chuyện nà y chứ? Bây giá» trong lòng bà cÅ©ng vô cùng hối háºn.
Sắc mặt bốn ông lão cÅ©ng rất khó coi, ai có thể ngá» tá»›i Ä‘á»™t nhiên chuyện tranh chấp nà y? Bốn ngÆ°á»i há» Ä‘á»u có chút bản lÄ©nh, ở Nam Thà nh cÅ©ng coi nhÆ° lá»i nói có trá»ng lượng, nhÆ°ng nếu chuyện nà y lan truyá»n ra ngoà i, không thể khống chế được.
Khóe miệng Lâm Bắc Phà m khẽ nhếch lên, lá»™ ra nụ cÆ°á»i khó hiểu, giữ cả eo thon của Tô Tình Nhi ngồi trên ghế sofa, nâng chén rượu trÆ°á»›c mặt khẽ nhấm má»™t ngụm, không khá»i cÆ°á»i nói: “Rượu ngon, nếu cháu Ä‘oán không nhầm, đây chắc là rượu nho Pháp năm 80, có chút niên đại, giá trên thị trÆ°á»ng cÅ©ng không thấp, xem ra bình thÆ°á»ng bác trai cÅ©ng hÆ¡i xa xỉâ€.
Mấy ngÆ°á»i há» Ä‘á»u ngây ngÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng có phải là kẻ ngốc không? Bây giá» sắp loạn rồi, hắn vẫn còn tâm trạng thưởng rượu, lẽ nà o cáºu ta không sợ vợ mình bị cÆ°á»›p Ä‘i sao? Bá»n há» nếu không phải hiện giá» tâm trạng bá»±c bá»™i, giáºn má»™t ná»—i không thể cho hắn má»™t tráºn. Lòng Tô Tình Nhi cà ng lạnh lẽo, nhÆ° rÆ¡i và o hầm băng vạn trượng. TrÆ°á»›c kia còn tưởng rằng đối phÆ°Æ¡ng còn an ủi mình và i câu, ai biết được ngay chút ý cÅ©ng không có , thấp giá»ng nức nở nói: “Lâm Bắc Phà m, lẽ nà o, lẽ nà o em tháºt sá»± khiến anh khó chịu nhÆ° váºy sao? Nếu nhÆ° váºy, anh hà tất phải tá»›i nhà em chứ?â€
Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên thốt ra má»™t câu: “Ông Phùng không phải nói cho chúng ta thá»i gian bốn ngà y sao? Thá»i gian bốn ngà y đó tá»›i rồi sao?â€
“Anh, anh có ý gì váºy?â€
Tô Tình Nhi ngẩn ngÆ°á»i.
“Kỳ hạn bốn ngà y vẫn chÆ°a tá»›i, chúng ta sao phải tá»± mình là m khó mình, nói không chừng tá»›i lúc đó sẽ có kỳ tÃch xảy ra thì sao?â€
Trên mặt Lâm Bắc Phà m lá»™ ra nụ cÆ°á»i bà hiểm.
Tô Tình Nhi láºp tức mặt hiện lên nụ cÆ°á»i vừa mừng vừa lo: “Anh, anh lẽ nà o có cách sao?â€
Mấy ngÆ°á»i Tô Kiến Nam cÅ©ng vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Lâm Bắc Phà m, cáºu ta chỉ là má»™t bảo vệ, lẽ nà o đúng là có cách giải quyết chuyện lá»›n thế nà y sao? Nếu nhÆ° váºy, còn cần tá»›i mấy lão gì nà y là m gì?â€
Lâm Bắc Phà m lại lắc lắc đầu: “Anh, anh hết cáchâ€.
“Sặcâ€.
Äã có và i ngÆ°á»i suýt ngã gục xuống đất.
NgÆ°Æ¡i không có cách nà o, váºy hà tất phải giả bá»™ ở đây? Khiến má»i ngÆ°á»i cụt hứng nhÆ° váºy?
Ãnh mắt vốn vui mừng của Tô Tình Nhi bá»—ng ảm đạm Ä‘i rất nhiá»u, thấp giá»ng nói: “Em còn tưởng anh có cách có thể giải quyết chuyện nà y, ai biết được anh cÅ©ng không có cách giúp em, xem ra ngoà i cách gả em cho Phùng VÄ© Kiện, không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác rồiâ€.
Tô Kiến Nam vẻ mặt Ä‘au khổ kêu lên: “Tình Nhi, con đừng nói báºy, bố sẽ không để con lấy tên khốn đó đâu?â€
“NhÆ°ng ba, ngoà i cách nà y ra, con còn có thể là m gì?Lẽ nà o chúng ta cứ trÆ¡ mắt nhìn bệnh viện ba vất vả gây dá»±ng lên đóng cá»a sao? Con có thể nhẫn tâm nhìn nhiá»u ngÆ°á»i liên lụy nhÆ° váºy sao?â€
Tô Tình Nhi khóc rống lên.
Lâm Bắc Phà m thầm nghÄ©: “Có phải mình đã giả bá»™ quá mức rồi không? Giả bá»™ trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, thấy dáng vẻ sÆ°á»›t mÆ°á»›t của há» nhÆ° váºy, mình giống nhÆ° Mỹ gì ấy nhỉ, đúng rồi, Trần Thế Mỹ!â€
Tiểu Kim không nhịn được truyá»n âm phụ há»a nói: “Lão đại, anh không phải là giả bá»™ quá mức, mà là quá biết giả bá»™â€.
“Chết Ä‘iâ€.
Lâm Bắc Phà m thầm khinh bỉ, lúc nà y má»›i cÆ°á»i nói: “Tháºt ra cháu nói không có cách, là có nguyên nhân. Tục ngữ nói đúng, biết ngÆ°á»i biết ta má»›i có thể trăm tráºn trăm thắng, bây giá» cháu còn không biết Phùng VÄ© Kiện và cha hắn là m gì, sao có thể có cách gì giải quyết chứ? Gặp chiêu phá chiêu, bây giá» ngay cả chiêu của hắn má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không nói cho cháu biết, cháu sao có thể bẻ gãy chiêu được†Tô Tình Nhi nghe thấy câu nà y, trên mặt hiện lên nụ cÆ°á»i, vá»™i và ng nói: “Äúng rồi, chắc chắn anh có cách, cảnh sát còn không dám chá»c và o anh, Phùng VÄ© Kiện sao có thể là đối thủ của anh chứ? Anh nhất định có thể giải quyết chuyện nà yâ€.
“Cảnh sát cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng và o?â€
Mấy ngÆ°á»i Tô Kiến Nam Ä‘á»u tròn mắt, nhìn hắn hứng thú.
Lâm Bắc Phà m xấu hổ ho khan hai tiếng, nếu há» truy há»i, e là mình sẽ xong Ä‘á»i rồi, lúc đó mình không chết cÅ©ng không được, vá»™i và ng chuyển chủ Ä‘á»: “Váºy ông Phùng và Phùng VÄ© Kiện rốt cuá»™c là là m gì? Ai nói vá»›i cháu Ä‘i? Äể cháu cÅ©ng hiểu rõ má»™t chút†Tô Kiến Nam thầm cảm giác được ngÆ°á»i thanh niên nà y hình nhÆ° có chút cố chấp, vá»™i nói: “Cha Phùng VÄ© Kiện là Phùng VÄ©nh Quốc, là chủ tịch há»™i đồng quản trị táºp Ä‘oà n Cá»u Thiên của thà nh phố Nam Thà nh, thá»±c sá»± không phải ngÆ°á»i chÃnh giá»›i nhÆ°ng hắn và ngÆ°á»i của Nam Thà nh tháºm chà trong tỉnh Ä‘á»u có chút quan hệ, trÆ°á»›c đây bác vô tình phát hiện ra, nên nếu hắn muốn lôi chuyện nà y ra, e là chúng ta cÅ©ng không ngăn lại đượcâ€.
Lâm Bắc Phà m khẽ gáºt đầu, thì ra đối phÆ°Æ¡ng có chút oai phong ở Nam Thà nh, nhÆ°ng không phải ngÆ°á»i chÃnh nghÄ©a, Ä‘iá»u nà y dá»… giải quyết nhiá»u. Hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn ông lão, nói: “Bốn vị tiá»n bối thì sao?â€
Ông lão gầy gò không nhịn được cÆ°á»i lá»›n: “Tiểu tá» nà y tháºt tinh ý, ta à , là Lãnh Quân, bây giá» là viện trưởng tòa án hình sá»±, nhÆ°ng hiện giá» sắp nghỉ hÆ°u rồi, ngà y nà o cÅ©ng nhà n hạ vô sá»±, dạo chÆ¡i khắp nÆ¡i?†“Còn lão nà y†Ông chỉ ông lão béo giá»›i thiệu: “Ông ấy là nhân váºt lá»›n, là Tạ Äức TÆ°á»ng, trÆ°á»›c đây là viện trưởng viện kiểm sát, bây giỠđã nghỉ hÆ°u ở nhà , nhÆ°ng rất nhiá»u ngÆ°á»i má»›i trong viện kiểm sát bây giá» là ngÆ°á»i do ông ấy Ä‘á» bạt. Bây giỠông ấy nói má»™t câu, vẫn có tác dụng không nhá», vá» phần ông ấy…†Ông chỉ ông lão tóc hoa râm, nói: “Ông ấy là Hải Long Sinh, tên có phải có chút quen không? ChÃnh là cục trưởng cục công thÆ°Æ¡ng hiện giá», quyá»n lá»±c trong tay không nhá», sau nà y có chuyện gì, cứ việc tìm ông ấyâ€.
Hai Long Sinh không chịu được trợn trừng mắt, hừ hừ nói: “Cái gì gá»i là quyá»n lợi không nhá», chỉ là việc nhổ lông gà vá» tá»i thôi, đâu có vui nhÆ° các ngÆ°á»i, đó chÃnh là quyết định sống chết, còn lợi hại hÆ¡n cả Diêm VÆ°Æ¡ngâ€.
“Ta là Mạc Giang, không có quyá»n hà nh gìâ€.
Ông lão thứ tÆ° không chá» há» giá»›i thiệu, liá»n vui sÆ°á»›ng nói. Lãnh Quân láºp tức cÆ°á»i lá»›n: “Ông Mạc, ông tháºt là , cái gì gá»i là không có quyá»n hà nh gì? Má»™t Ä‘oà n trưởng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nhÆ° ông, lại không có quyá»n hà nh? Nếu tôi Ä‘oán không nhầm, ông quản lý và i nghìn ngÆ°á»i, ai chám Ä‘á»™ng và o ông? Tôi còn nhá»› mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, có má»™t phần tá» buôn láºu thuốc phiện rất lá»™ng hà nh ở thà nh phố Ninh Äông, còn vì thế mà hại chết rất nhiá»u ngÆ°á»i dân vô tá»™i, lúc đó ông vẫn là má»™t doanh trưởng, rất oai phong, đã dẫn binh sÄ© của mình tá»›i đánh giết, đã giết sạch toà n bá»™ hÆ¡n ba trăm ngÆ°á»i trong băng buôn láºu thuốc phiện đó, được gá»i là “Doanh trưởng thiết huyết†còn vì chuyện đó mà được thăng là m Ä‘oà n trưởng nữaâ€.
Mạc Giang mỉm cÆ°á»i, không nói gì, cho đó là thừa nháºn chuyện mà ông nói.
Lâm Bắc Phà m nghe xong toát mồ hôi, trán ứa mồ hôi lạnh.
Hắn***, thì ra toà n là nhân váºt cấp quan trá»ng, chẳng trách ai cÅ©ng oai phong váºy. Lúc nà y Tô Kiến Nam má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn Lâm Bắc Phà m, vă mặt ngÆ°ng Ä‘á»ng nói: “Tiểu Lâm, lẽ nà o cháu có cách gì sao? Chỉ cần có cần tá»›i bốn ngÆ°á»i há», cháu Ä‘á»u có thể nói ra, chỉ cần có thể giúp ta vượt qua ải khó nà y, không để TÃŒnh Nhi lấy tên khốn Phùng VÄ© Kiện đó, cách gì cÅ©ng có thể nói ra, má»i ngÆ°á»i chúng ta cùng cố gắngâ€.
Lâm Bắc Phà m nhìn mấy ngÆ°á»i há» Ä‘á»u vẻ mặt tha thiết nhìn mình, láºp tức mỉm cÆ°á»i nói: “Việc nà y, không cần quấy rầy bốn bác đây, mình cháu có thể giải quyết đượcâ€.
Bốn ngÆ°á»i há» Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, suýt nữa té trên mặt đất.
Cáºu không cần chúng ta, váºy cáºu nói những lá»i thừa đó là m gì? Chúng ta bị lố rồi, nếu không phải bây giá» sá»± việc cấp bách, nhất định sẽ chà đạp hắn má»™t tráºn, cho hắn biết vì sao hoa lại Ä‘á» nhÆ° váºy.
Tô Kiến Nam khẽ chau mà y nói: “Tiểu Lâm, không phải bác không tin cháu, nhÆ°ng bác cảm thấy, chuyện nà y ngay cả các bác cÅ©ng không có cách nà o, e là cháu cÅ©ng không thể có cách nà o đâu? Nếu đúng là không được, chúng ta vẫn có thể nghÄ© cách khácâ€.
Lâm Bắc Phà m búng tay má»™t cái, từ trong túi lấy tra má»™t bao thuốc năm đồng của mình, hút má»™t Ä‘iếu, ngáºm trong miệng, thổi ra mấy vòng khói, má»›i không đếm xỉa tá»›i nói: “Thá»i kỳ phi thÆ°á»ng, phải có thủ Ä‘oạn phi thÆ°á»ng, nếu má»i ngÆ°á»i tin cháu, cho cháu thá»i gian mấy ngà y, bảo đảm khiến kế hoạch của Phùng VÄ©nh Quốc hoà n toà n thất bại.
Tô Kiến Nam nghe hắn nói xong, tháy ánh sáng tá»± tin bắn ra từ mắt hắn, khiến tâm trạng ông vốn chán chÆ°á»ng lại bùng lên và i phần hy vá»ng cuối cùng. Ông dùng sức gáºt đầu :†Nếu cháu đã nói nhÆ° thế, váºy bác tin cháuâ€.
Tà i sản của npq91
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
09-03-2011, 05:33 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 246: Quá xúc động.
Nguồn: Sưu Tầm
Bữa cơm nà y có thể nói là ăn rất không thoải mái.
Mặc dù Lâm Bắc Phà m vá»— ngá»±c nói mình có thể giải quyết chuyện nà y, nhÆ°ng chuyện lá»›n thế nà y sao có thể nói hai câu là có thể khiến ngÆ°á»i ta yên lòng chứ? Cà ng không nói đối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t bảo vệ bình thÆ°á»ng không quyá»n không thế.
NhÆ°ng đó chỉ là đối vá»›i mấy ngÆ°á»i Tô Kiến Nam, còn Lâm Bắc Phà m ăn suýt nữa vỡ bụng, liên tục tán dÆ°Æ¡ng: món ăn bác gái xà o đúng là hạng nhất, sau nà y có thá»i gian, cháu sẽ tá»›i nữaâ€.
Trên mặt mẹ Tô Tình Nhi hiện lên nụ cÆ°á»i bất đắc dÄ©: Sau nà y có cÆ¡ há»™i, cháu có thể tá»›i đây hà ng ngà y.
Lâm Bắc Phà m ra sức gáºt đầu: Ưm, cháu biết rồi, sau nà y chắc chắn cháu sẽ tá»›i thÆ°á»ng xuyên.
Tiểu Kim cÅ©ng đánh đúng nấc rượu, liên tục truyá»n âm nói: Mùi vị của loại rượu nà y đúng là không tồi, nhÆ°ng vẫn không thể so vá»›i XO, Tô gia cÅ©ng nghèo ghê? Hình nhÆ° không có quá nhiá»u cái gì có thể tốt được, nhÆ°ng mùi vị cái cánh gà nà y cÅ©ng không tệ.
Lâm Bắc Phà m không để ý tá»›i bữa cÆ¡m mà đứng dáºy, cÆ°á»i nói vá»›i má»i ngÆ°á»i: “Giá» cháu đã ăn no rồi nhÆ°ng thấy các bác hình nhÆ° không có tâm trạng ăn cÆ¡m, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có thể hiểu được, nhÆ°ng trá»i cÅ©ng đã tối, cháu xin phép Ä‘i trÆ°á»›câ€.
Tô Kiến Nam không biết Lâm Bắc Phà m lấy tá»± tin ở đâu ra, nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng không có cách gì để hiểu, cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh đặt má»i hy vá»ng và o hắn, gáºt đầu nói: “Nếu đã nhÆ° váºy, váºy bác để Tình Nhi tiá»…n cháuâ€.
Tô Tình Nhi khẽ gáºt đầu, đứng dáºy, chà o há»i má»i ngÆ°á»i, rồi má»›i cùng Lâm Bắc Phà m rá»i khá»i nhà mình, dần Ä‘i ra khá»i khu phố nhá». Miệng Lâm Bắc Phà m ngáºm má»™t cây tăm, có má»™t câu mà cứ nói mãi: Món ăn mẹ em xà o tháºt ngon, sau nà y có thá»i gian, sẽ tá»›i nhà em ăn trá»±c đóâ€.
Tô Tình Nhi gặp phải chuyện nhÆ° váºy, tâm trạng sao có thể tốt được? hoà n toà n không có dáng vẻ tùy tiện nhÆ° bình thÆ°á»ng, mà cúi đầu, mãi hồi lâu, má»›i ngẩng đầu há»i: “Lâm Bắc Phà m,, anh, anh đúng là có cách không? Em biết, những lá»i anh nói chiá»u nay, chẳng qua là an ủi má»i ngÆ°á»i thôi, bây giá» bá»n ngÆ°á»i Phùng VÄ©nh Quốc đã khà thế hùng hổ, ngoà i cách để em lấy Phùng VÄ© Kiện ra, hoà n toà n không có cách giải quyết nà o khác.â€
“Em sai rồiâ€.
Lâm Bắc Phà m khẽ ngẩng đầu, rất oai phong nói,
“Ồ? Em sai rồi?â€
Tô Tình Nhi chá»›p đôi mắt to, vẻ mặt tò má» há»i.
Trên mặt Lâm Bắc Phà m hiện lên nụ cÆ°á»i nho nhã, chăm chú nhìn đối phÆ°Æ¡ng, nói rạch ròi từng từ từng chữ: “Sao Phùng Vệ Quốc có thể uy hiếp cha em được, bắt em lấy tên ngu đó chứ?â€
“Việc nà y?....†Tô Tình Nhi không hiểu ý trong lá»i đối phÆ°Æ¡ng. Lâm Bắc Phà m lại tiếp tục nói: “Vì ông ta nắm được Ä‘iểm yếu của ba em, má»›i có thể kiêu ngạo nhÆ° váºy, giống nhÆ° là ngÆ°á»i oai phong nhất trong thiên hạ, thể hiện ra ông trá»i thứ nhất, mặt đất thứ hai, ông ta là thứ ba váºy, nhÆ°ng chúng ta sá» dụng cách giống váºy, nắm được Ä‘iểm yếu của hắn, thế sẽ thế nà o nhỉ? Cha em sẽ khó xá», lẽ nà o ông ta sẽ không khó xá» sao?â€.
Tô Tình Nhi tròn miệng,, nhÆ° hiểu ý của đối phÆ°Æ¡ng, thần sắc vốn tuyệt vá»ng của cô bá»—ng nhiên tá»a hà o quang.
Äúng rồi, Phùng VÄ©nh Quốc có thể nắm được Ä‘iểm yếu của ba, sao mình không thể nắm Ä‘iểm yếu của ông ta chứ? Lấy yêu cầu nhÆ° váºy để uy hiếp đối phÆ°Æ¡ng, đối phÆ°Æ¡ng chắc chắn sẽ buông tha cho mình. Sau khi cô nghÄ© tá»›i đó, bá»—ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rạng rỡ ôm lấy cổ Lâm Bắc Phà m, ra sức hôn lên miệng đối phÆ°Æ¡ng, lúc nà y vui vẻ nói: “Thì ra anh đã có chủ ý, chẳng trách anh lại có vẻ tÃnh toán trÆ°á»›c thế, em sẽ quay vá» nói vá»›i ba và các bác, để má»i ngÆ°á»i đỡ phải lo lắng, anh đúng là thông minh, má»i ngÆ°á»i nghÄ© lâu nhÆ° váºy, cÅ©ng không nghÄ© ra được cách nà o hayâ€.
Lâm Bắc Phà m khẽ gáºt đầu nói: “Nói vá»›i má»i ngÆ°á»i, để má»i ngÆ°á»i yên tâm cÅ©ng được, nhÆ°ng bảo hỠđừng hà nh Ä‘á»™ng lung tung, vì bây giá» Phùng VÄ©nh Quốc chắc chắn có cảnh giác rất lá»›n vá»›i năm ngÆ°á»i há», lỡ bị phát hiện, má»i chuyện Ä‘á»u muá»™n rồi, nên chuyện thế nà y vẫn nên để loại tiểu nhân anh đây giải quyết khá thá»a đáng, nhÆ° thế có thể thần không biết, quá»· không hayâ€.
Tô Tình Nhi gáºt đầu lia lịa, biết chuyện nà y liên quan tá»›i hạnh phúc cả Ä‘á»i mình, không thể có chút sÆ¡ xuất nà o, cô vá»™i và ng quay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa nhà mình, nụ cÆ°á»i trên mặt cà ng chân thà nh đáng yêu.
Lâm Bắc Phà m khẽ lắc lắc đầu, lúc nà y má»›i hừ cÆ°á»i nhá», Ä‘i vá» phÃa nhà mình.
“Lão đại, tên Phùng VÄ©nh Quốc đó có dá»… dà ng cho chúng ta nắm được Ä‘iểm yếu không? Tôi nghÄ© thế nà o cÅ©ng thấy không thể†Tiểu Kim mặc dù vừa nãy uống tá»›i mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, đầu óc vẫn chÆ°a tỉnh táo, nhÆ°ng vẫn truyá»n âm há»i. “Hắn? Tên Phùng VÄ©nh Quốc đó là má»™t lão hồ ly Ä‘iển hình, sao có thể cho chúng ta nắm được Ä‘iểm yếu chứ? HÆ¡n nữa bây giá» quan hệ giữa ông ta và Tô Kiến Nam hoà n toà n cứng nhắc, chắc chắn sẽ trong bốn ngà y tá»›i, má»i việc Ä‘á»u sẽ cẩn tháºn, không cho phép bất cứ sÆ¡ xuất nà o, nhÆ° váºy sẽ khó cà ng thêm khóâ€.
Lâm Bắc Phà m nói rất thẳng thắn.
“Váºy ý của anh là ?†Tiểu Kim nghi ngá» nói.
“Cái nà y rất Ä‘Æ¡n giản, cha không được, thì tìm con trai váºy. Nếu chúng ta gây phiá»n phức cho Phùng VÄ© Kiện, cha hắn còn không đứng ra giải quyết sao?â€
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i nham hiểm “Tháºt ra nÆ°á»›c ta là má»™t nÆ°á»›c rất trá»ng thể diện, rất nhiá»u chuyện nói lá»›n có thể lá»›n, nói nhá» có thể nhá», muốn nắm được Ä‘iểm yếu của má»™t ngÆ°á»i, rất dá»… dà ng, và dụ nói tìm tiểu thÆ°, nói nhá» má»™t chút, chÃnh là *** chẳng qua là yêu cầu vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o đó của Ä‘Ã n ông, chẳng là gì cả, là đà n ông Ä‘á»u cần phụ nữ, có thể nói lá»›n rồi, đó chÃnh là vấn Ä‘á» tác phong sống, là phải được nghiêm trị, cà ng không nói Phùng VÄ© Kiện loại ngÆ°á»i háo sắc đó, thấy con gái là muốn dán và o đóâ€.
Tiểu Kim nghe thấy hắn nói nhÆ° váºy, láºp tức hiểu ra, liên tục gáºt đầu nói: “Chủ ý nà y của lão đại đúng là hay, chỉ cần nắm được Ä‘iểm yếu của con trai hắn, chúng ta chẳng phải có thể uy hiếp cha hắn sao? Anh đúng là âm hiểmâ€.
“Có gì đâu? Trong sách không phải có má»™t câu nói, cái gì mà kỳ nhân chi đạo, còn kỳ nhân chi thân, đó chÃnh là điểm tốt của Ä‘á»c sách, mà y có thá»i gian cÅ©ng Ä‘á»c nhiá»u sách và o, có thể là m tăng kiến thức, đừng ngà y nà o cÅ©ng chỉ biết lên QQ tán gái thế, dáng vẻ không Ä‘Æ°á»ng hoà ng gì cảâ€.
Lâm Bắc Phà m oai phong nói, là m nhÆ° mình đã từng Ä‘á»c rất nhiá»u sách, tháºt ra là những lá»i Ä‘á»c được trong tiểu thuyết Thiên Long Bát Bá»™ của Kim Dung cả, lúc vô tình nghÄ© ra kế hoạch nà y “Ngà y nà o em cÅ©ng Ä‘á»c rất nhiá»u sáchâ€.
Tiểu Kim cãi lại vì tôn nghiêm của bản thân.
“Ồ? Mà y Ä‘á»c sách gì thế?â€
Lâm Bắc Phà m há»i rất hứng thú.
“Em Ä‘á»c Ä‘á»u là sách của nhứng ngÆ°á»i rất nổi tiếng viết, và dụ nhÆ° “Trá»ng sanh truy mỹ ký†nhân váºt chÃnh tổng cá»™ng đã lấy n cô xinh đẹp, từng cô xinh đẹp đấu vá»›i nhau, hình nhÆ° má»i mỹ nữ trong thiên hạ Ä‘á»u là vợ của hắn váºy, còn có má»™t quyển hình nhÆ° gá»i là “Kim lân há lại là váºt trong ao†nhân váºt chÃnh cà ng oai phong, luôn là thấy cô nà o yêu cô đó, hÆ¡n nữa mặt đó rất lợi hại, còn mạnh hÆ¡n anh vạn lầnâ€.
Tiểu Kim nói đắc ý.
Lâm Bắc Phà m nghe, khóe miệng không khá»i giáºt giáºt, những quyển sách đó đúng là rất hoà nh tráng nhÆ°ng hình nhÆ° có chút gì đó?
Tiểu Kim vẫn ở đó nhá» giá»ng thầm thì: “Em còn Ä‘á»c má»™t quyển, hình nhÆ° gá»i là “Là m thế nà o để luyện thà nh khốn kiếp†nhân váºt chÃnh cà ng thêm oai phong, dẫn đầu Bắc Hồng môn thống nhất xã há»™i Ä‘en cả nÆ°á»›c, tiêu diệt hoà n toà n cái gì mà Nam Hồng môn và Thanh bang, hÆ¡n nữa bá»n há» quá oai phong, giết ngÆ°á»i phóng há»a, không còn chuyện ác gì không là m, Ä‘á»c mà nhiệt huyết sôi trà o, giáºn má»™t ná»—i em không thể cÅ©ng cầm dao xông ra ngoà i, băm mấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c rồi nói tiếpâ€.
Lâm Bắc Phà m bá» qua tất cả những gì tên nà y nói, tháºt không biết sau khi nó Ä‘á»c nhiá»u sách nhÆ° váºy, sẽ biến thà nh thế nà o, má»™t tên cả ngà y ảo tưởng tá»›i vấn Ä‘á» tán gái, đánh nhau? Hắn nghÄ© tá»›i đó, liá»n không khá»i rùng mình má»™t cái.
“Lâm Bắc Phà m, cuối cùng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ra rồiâ€.
ChÃnh lúc nà y, trÆ°á»›c mặt hắn Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t bóng Ä‘en, vẻ mặt âu yếm nhìn hắn.
“Cáºu là ai?â€
Lâm Bắc Phà m sá» sỠđầu, vẻ mặt khó hiểu há»i.
“Ầmâ€
Bóng ngÆ°á»i kia chút nữa té trên mặt đất.
“Anh, anh ngay cả tôi cÅ©ng không nhá»› sao? Tôi chÃnh là Phùng VÄ© Kiện vừa gặp anh lúc nãyâ€.
Bóng Ä‘en đó bÆ°á»›c mạnh, mình nói thể nà o cÅ©ng có chút tiếng tăm, hÆ¡n nữa còn gặp mặt hắn hai lần, sao đối phÆ°Æ¡ng ngay cả giá»ng mình cÅ©ng không nghe ra được? Äây không còn nghi ngá» gì nữa chÃnh là coi thÆ°á»ng mình. Lúc nà y Lâm Bắc Phà m má»›i trừng to mắt, liên tục kêu lên: “Anh chÃnh là Phùng VÄ© Kiệnâ€.
“Ngoà i tôi ra, còn ai nữa?â€
Phùng VÄ© Kiện tức giáºn nói. Lâm Bắc Phà m lấy ra má»™t Ä‘iếu thuốc, ngáºm trong miệng, cháºm rãi châm lá»a: “Anh tìm tôi có việc gì sao?â€
Phùng VÄ© Kiện tức tà nữa ói máu, chÃnh mắt mình thấy đối phÆ°Æ¡ng sắp cÆ°á»›p mất cô gái của mình, váºy mà còn ở đây giả bá»™ nhÆ° không có chuyện gì, rõ rà ng là không coi mình ra gì. Hắn tức giáºn nói: “Anh đừng tưởng anh có được tâm hồn của Tình Nhi, thì cô ấy sẽ bên cạnh anh, chuyện chiá»u nà y anh Ä‘á»u biết rồi chứ? Cô ấy mãi mãi không thể bên cạnh anh được, anh nhân lúc còn sá»›m từ bá» Ä‘i, coi chừng tá»›i lúc đó ngÆ°á»i hối háºn là chÃnh mìnhâ€.
Lâm Bắc Phà m mở to mắt, cố ý ngạc nhiên nói: “Anh đợi tôi lâu nhÆ° váºy, chÃnh là để nói những lá»i nà y?â€
“Phà lá»i, tôi tá»›i để cảnh cáo anh!â€
Phùng VÄ© Kiện tức giáºn nói.
“NhÆ°ng, anh nói hình nhÆ° hÆ¡i muá»™n rồiâ€.
Lâm Bắc Phà m cố ý áy náy nói.
“Anh, anh có ý gì?â€
Phùng VÄ© Kiện thầm có dá»± cảm không hay. “Tôi và Tình Nhi tối qua vừa phát sinh quan hệ đó, anh cÅ©ng biết, chúng tôi Ä‘á»u không còn nhá» nữa, có những chuyện rất cần thiết, hai ngÆ°á»i bên nhau, có lúc***, rất dá»… xúc Ä‘á»™ng. Anh không thấy hôm nay tâm trạng cô ấy rất không tốt sao? Còn không phải vì má»›i trở thà nh phụ nữ, cảm xúc có chút không ổn định sao? Tôi Ä‘ang nghÄ© an ủi cô ấy, ai biết được vừa may anh đụng phảiâ€.
Lâm Bắc Phà m mặt dà y vô liêm sỉ trêu chá»c đối phÆ°Æ¡ng, còn là m ra vẻ mình trá»™m vợ của ngÆ°á»i ta, còn ra tÆ° thế tôi rất hoà nh tráng, nhìn thế nà o cÅ©ng có cảm giác hả hê.
“Cái gì? Các ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i…..â€
Phùng Vĩ Kiện chỉ cảm thấy tới gáy “Ầm†một tiếng, rồi nứt ra.
Cô gái mình muốn thu phục, lại bị ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác chiếm trÆ°á»›c rồi?
Mặc dù trÆ°á»›c kia mình cÅ©ng chÆ¡i đùa vá»›i rất nhiá»u em, nhÆ°ng chÆ¡i vá»›i em không còn tân và gái tân là hai kiểu hưởng thụ hoà n toà n khác nhau, sao có thể đánh đồng được? Cà ng không cần nói hắn từ lâu rồi đã muốn cÆ°á»›p Ä‘i đêm đầu Ä‘á»i của Tô Tình Nhi, chỉ là nhiá»u lần không thà nh công, ai có thể nghÄ© tá»›i bị ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác cÆ°á»›p Ä‘i rồi?
Sắc mặt hắn tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi nói: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i được lắm, ngÆ°Æ¡i đợi đó cho taâ€.
Tà i sản của npq91
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
ducdaogia ,
duyson44kt3 ,
G I N ,
hero303 ,
keeponlylove ,
nemchua ,
nhandaolatusat ,
odinnary89 ,
quangtb07 ,
thuongnh ,
yeuthuydt1
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong