Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 245: Trở về Thiên Lam Đại Lục
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Cả đại điện Long Tộc trầm mặc.
Đúng là lần này sức mạnh Võ Thần Điện mạnh hơn quá nhiều so với lần trước. Dù Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng có khả năng thông thiên thì cũng không thể ngăn cản được.
Chúng nhân Long Tộc tuy rất có lòng tin vào Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng nhưng việc này không phải sùng bái và sự tin tưởng là giải quyết được.
- Long Hoàng đại nhân, vậy Long Tộc chúng ta rời khỏi Long Viêm Cốc?
Một vị trưởng lão thận trọng nói.
- Rời khỏi Long Viêm Cốc?
Long Thần Ngạo Bạch lắc đầu.
Lần trước, trươc skhi Võ Thần Điện vây công Long Viêm Cốc họ đã định như vậy nhưng đúng như Long Kình Thiên nói, Long Tộc chạy đi đâu được?
- Tộc trưởng, chúng ta vẫn nên bẩm báo chuyện này cho chủ nhân và Tử Thiên lão tổ.
Thái thượng trưởng lão Ngạo Vô Cực lúc này mới lên tiếng.
Dù thế nào vẫn phải bẩm báo chuyện này. Long Tộc có rời khỏi Long Viêm Cốc hay không cũng phải do Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng quyết định.
Ngạo Bạch gật đầu rồi lấy ngọc phù ra bóp nát, ánh sáng loé lên.
Lúc này, ở nam vực Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường, sơn mạch của Yêu Vương Tông đã hoàn toàn thay đổi.
Vô số ngọn núi nối liền nhau liên miên bất tuyệt, cổ thụ cao ngất trời, thác nước đổ ào ào, bầu trời xanh lam trong veo như tấm gương khổng lồ.
Trên những đỉnh núi kia toạ lạc vô số toà cung điện.
Xung quanh cung điện là vô số khoảnh vườn trồng linh dược.
Trên bình địa ở chân núi thỉnh thoảng có thể thấy những con linh thú, đệ tử các tông môn không ngừng phi hành tuần tra quanh núi.
Còn ma khí của Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường đã bị Long Kình Thiên dùng trận pháp đẩy ra tách biệt bên ngoài sơn mạch.
Xung quanh mấy nghìn vạn dặm là vùng đất um tùm xa mơn mởn, khí tức dồi dào.
Đây chính là kết quả đạt được sau khi Long Kình Thiên nỗ lực cải tạo trong mấy ngày.
Cường giả các tông môn nhìn sự thay đổi này thật sự cảm thấy như trong mơ, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì họ không dám tin là sự thật.
Thấy Long Kình Thiên tạo ra tất cả những điều này, cường giả các tông môn đã sùng bái hắn đến mức mù quáng rồi.
Ngay tông chủ Âm Sát Tông Bằng Chinh, Hàn Linh Tông Mộng Linh và Nhất Kiếm Tông Chung Mục cũng vậy.
Long Kình Thiên lại luyện chế lại mười toà cung điện trung tâm một lần nữa, cường hoá tụ linh trận trong đó, tu luyện trong này linh khí càng kinh người.
Cung điện trung tâm lơ lửng trên không trung, hô ứng với những toà cung điện ở xung quanh.
Cung điện Long Kình Thiên luyện chế ra đương nhiên không phải kiến trúc bình thường. Chúng liên kết lại với nhau tạo thanh đại trận, khi khởi động sẽ kết hợp với Tam Thiên Thiên Tiên Trận, uy lực kinh người.
Long Kình Thiên tin chắc dù là Thiên Thần cường giả đến cũng không công phá được.
Cung điện trung tâm ngoài Long Kình Thiên và ba người Tử Thiên Long Hoàng ra cũng chỉ có ba Cổ Thần cường giả bọn Bằng Chinh mới được vào tu luyện.
Động phủ tu luyện của các Thần Cấp cường giả như Huyết Vô Nhai thì ở khu cung điện cao nhất, linh khí chí kém cung điện trung tâm.
Bên dưới cung điện của Huyết Vô Nhai là của cường giả Thánh Cấp.
Tiếp đó xuống dần là cung điện của Đế Cấp, Tôn Cấp, Tông Cấp.
Hôm nay, Long Kình Thiên đang tu luyện thì từ bên ngoài có tiếng của Tử Thiên Long Hoàng.
- Chủ nhân!
- Vào đi.
Long Kình Thiên dừng tu luyện nói.
Tử Thiên Long Hoàng đi vào, lưỡng lự một chút rồi nói:
- Chủ nhân, vừa rồi Long Viêm Cốc truyền tin tới nói sáu phái Võ Thần Điện liên thủ với chúng lão tổ tấn côn Long Viêm Cốc!
Long Kình Thiên nghe vậy, vẻ mặt bình tĩnh:
- Võ Thần Điện liên thủ với chúng lão tổ tấn công Long Viêm Cốc?
Thật ra việc này cũng nằm trong dự đoán của hắn từ lâu.
Lần hắn giao chiến với Vu Càn ở Băng Sơn Hải Vực, hành tung bị lộ, chắc chắn Võ Thần Điện sẽ biết hắn và Tử Thiên Long Hoàng không ở Long Viêm Cốc.
- Chủ nhân, vậy chúng ta?
Tử Thiên Long Hoàng hỏi.
- Võ Thần Điện liên thủ với bao nhiêu lão tổ?
Long Kình Thiên trầm ngâm.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói:
- Hồi bẩm chủ nhân, lần này Võ Thần Điện liên thủ với tám vị Thần Cấp lão tổ, còn có một Cổ Thần.
- Ồ, Cổ Thần?
Long Kình Thiên hơi ngạc nhiên, Võ Thần Điện lại mời được Cổ Thần?
- Đúng vậy, chủ nhân, là Tứ Dực Kình Vương của Loạn Hải.
Tử Thiên Long Hoàng đáp.
- Tứ Dực Kình Vương?
Long Kình Thiên nghe thế cười, thật thú vị, hồi đó ở Loạn Hải, hắn và con trai của Tứ Dực Kình Vương có “giao tình” không bình thường.
Tám vị Thần Cấp, cộng với mười ba Thần Cấp của Võ Thần Điện, vậy là hai mươi mốt Thần Cấp. Cộng thêm một Cổ Thần cường giả, sức mạnh này dù Long Viêm Cốc có Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận cũng khó lòng ngăn cản.
- Tất cả trưởng lão vương, trưởng lão, chiến tướng nghe lệnh, lập tức đến đại điện trung tâm!
Long Kình Thiên truyền âm đi khắp sơn mạch.
Lập tức, bọn Bằng Chinh, Huyết Vô Nhai, Châu Ôn bay đến đại điện trung tâm.
Một lát sau thì tất cả trưởng lão vương, trưởng lão và chiến tướng đã đứng trong đại điện, cung kính chờ lệnh. Còn Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng thì đứng phía dưới Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên ngồi trên bảo toạ, nhìn xuống chúng cường giả, chậm rãi nói:
- Giờ các ngươi theo ta đến Thiên Lam Đại Lục.
Nói rồi ánh mắt hắn loé hàn quang, đứng phắt dậy và bay ra đại điện.
Đã đến lúc kết thúc mọi ân oán với Võ Thần Điện rồi.
Đến Thiên Lam Đại Lục?!
Bọn Bằng Chinh sững người, nhưng chẳng ai dám hỏi chuyện gì, rồi tất cả cùng phi thân theo Long Kình Thiên ra khỏi nam vực Ma Thần Chiến Trường.
Bao gồm cả Tử Thiên Long Hoàng, Lục Dực Tử Phụng, bốn vị Cổ Thần, ba mươi tám Thần Cấp, hơn một nghìn sáu trăm Thánh Cấp rầm rập tiến về Thiên Lam Đại Lục.
Khí thế cường đại khuấy động phong vân, sắc trời biến đổi, tất cả tử linh yêu thú trong Ma Thần Chiến Trường tháo chạy.
Khi Long Kình Thiên dẫn chúng cường giả về Long Viêm Cốc thì bên trong Thánh Cảnh của Võ Thần Điện, một đạo thân ảnh đang không ngừng phi hành, tốc độ cực nhanh khí lưu xung quanh phát ra tiếng gió rít.
Một số đệ tử còn chưa kịp phản ứng thì thân ảnh đó đã vượt qua và biến mất, có người còn bị khí lưu đánh ngã.
- Lôi Hạo Hiên sư huynh?!
Có đệ tử kêu lên.
Đúng vậy, chính là Lôi Hạo Hiên.
Lúc này hắn đang tiến về đỉnh núi mà Mộ Dung Sảnh tu luyện.
- Long Kình Thiên, hề hề.
Vẻ mặt Lôi Hạo Hiên dữ dằn.
- Ngươi không ngờ đúng không, lần này vây công Long Viêm Cốc, tiêu diệt được Long Viêm Cốc, ngươi cũng sẽ phải chết!
- Hy vọng ngươi trở về chứ đừng làm rùa rụt cổ trốn ở xó nào đó!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 246: Đại quân tiến tới Long Viêm Cốc
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Hạo Hiên phi thân thẳng đến đỉnh núi Mộ Dung Sảnh đang tu luyện.
- Lôi Hạo Hiên sư huynh!
Một nữ đệ tử Võ Thần Điện vừa ra khỏi trang viện của Mộ Dung Sảnh, thấy Lôi Hạo Hiên không khỏi giật mình.
Lôi Hạo Hiên không thèm nhìn lấy một cái, trực tiếp tiến vào trang viện của Mộ Dung Sảnh.
- Lôi Hạo Hiên sư huynh, Mộ Dung Sảnh sư tỷ đang bế quan, lúc này…
Đệ tử đó thấy vậy vội nói.
- Bế quan?
Lôi Hạo Hiên quay lại, vung tay đánh bay nữ đệ tử kia đi.
- Một nữ đệ tử nhỏ nhoi cũng dám hỗn xược với ta, không biết sống chết!
Nữ đệ tử kia bị đánh bay đi, xem ra không sống nổi rồi.
Mộ Dung Sảnh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, định đi ra thì thấy Lôi Hạo Hiên bước vào, cấm chế của trang viện nháy mắt đã bị Lôi Hạo Hiên tung chưởng phá vỡ.
Mộ Dung Sảnh nhìn Lôi Hạo Hiên bước vào, lại nhìn nữ đệ tử nằm phía xa, trong lòng vừa kinh vừa nộ.
Lôi Hạo Hiên cười khảy:
- Làm gì? Chẳng làm gì cả. Tiện đường qua thăm nàng thôi.
Tiện đường? Mộ Dung Sảnh chỉ nữ đệ tử kia:
- Ngươi dám vô duyên cớ giết đệ tử trong phái!
Lôi Hạo Hiên cười ha hả, cười đến điên cuồng, rất đắc ý, rất ngông nghênh, hắn ngừng lại nhìn Mộ Dung Sảnh:
- Ta đột phá Thần Cấp, đã là chưởng giáo kế nhiệm của Võ Thần Điện, ta muốn giết ai thì giết, ta muốn ai chết thì kẻ đó phải chết!
Mộ Dung Sảnh giận đến run người.
Lôi Hạo Hiên nhìn chăm chăm ngực Mộ Dung Sảnh, chẹp miệng:
- To thật, to hơn cả tay ta nữa!
- Vô sỉ?
Lôi Hạo Hiên lại cười, ánh mắt càng nhìn vào ngực Mộ Dung Sảnh:
- Ta vô sỉ thì sao? Nhưng nàng yên tâm, lần này diệt được Long Tộc rồi, trở về ta sẽ tận hưởng mỹ vĩ thân thể trinh trắng của nàng.
Sắc mặt Mộ Dung Sảnh thay đổi, vừa kinh vừa nộ.
- Chắc nàng chưa biết, vừa rồi ta đã nói với sư phụ nàng, sau khi tiêu diệt Long Tộc ta sẽ lấy nàng. À đúng rồi, còn chuyện này nữa, trờ về từ Long tộc là ta sẽ chấp chưởng Võ Thần Điện. Ha ha, có thể nói là song hỷ lâm môn!
Lôi Hạo Hiên cười lớn đầy đắc ý.
Sắc mặt Mộ Dung Sảnh tái nhợt.
- Lần này sáu phái liên thủ với chúng lão tổ vây công Long Viêm Cốc, chắc chắn Long Tộc sẽ bị diệt! Ngày mai là đến Long Viêm Cốc rồi, ta sẽ đưa nàng đi cùng để tận mắt chứng kiến sáu phái công phá Long Viêm Cốc thế nào. Long Kình Thiên sẽ không có chỗ dựa nữa, để xem hắn đấu với ta thế nào?!
- Đương nhiên, ta hy vọng là hắn có thể về kịp!
Lôi Hạo Hiên cười lớn rồi rời khỏi trang viện.
Mộ Dung Sảnh sắc mặt u ám, khoé mắt đẫm lệ, thần tình ngây ngốc.
Hôm sau, sáu phái và chư vị lão tổ cùng chúng cường giả rời khỏi Võ Thần Điện đến Long Viêm Cốc, Lôi Hạo Hiên đưa cả Mộ Dung Sảnh theo.
Đoàn quân Võ Thần Điện rầm rầm tiến về Long Viêm Cốc.
Võ Thần Điện đi qua thành trì nào cũng khiến các gia tộc trong thành chấn kinh, nghị luận không ngớt.
- Lần này Võ Thần Điện cùng chúng lão tổ vây công Long Viêm Cốc, Long Tộc chắc chắn sẽ bị diệt rồi!
- Chắc Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng sẽ trở về.
- Dù có về cũng vô ích, ta nghe nói Võ Thần Điện có tới hai mươi mốt vị Thần Cấp, một Cổ Thần, còn hơn ba trăm Thánh Cấp cường giả!
- Thật thế sao?!
Chúng cường giả nghe thế hít vào một hơi khí lạnh.
- Đi, chúng ta đi theo xem. Long Tộc bị tiêu diệt cũng là việc ngàn năm có một.
- Đúng vậy.
Thế là, cũng như lần trước, lần này lại có một hàng các thế lực đi theo.
Hơn nữa lần này còn nhiều người hơn.
Việc Võ Thần Điện vây công Long Viêm Cốc không còn là bí mật gì nữa. Mấy ngày trước rất nhiều gia tộc ở Thiên Lam Đại Lục đã chờ đợi ngày này.
Đại điện Long Tộc trong Long Viêm Cốc.
- Long Hoàng đại nhân, Võ Thần Điện đã xuất phát, đang tiến về Long Viêm Cốc.
Một vị trưởng lão bẩm báo lên Ngạo Bạch.
Sắc mặt Ngạo Bạch nặng nề:
- Ta biết rồi.
Lúc này, cả Long Viêm Cốc, tất cả đệ tử đã biết Võ Thần Điện liên thủ các lão tổ tấn công Long Viêm Cốc, tất cả cùng hoảng loạn.
Cả Long Viêm Cốc bị bao trùm bởi một thứ không khí chết chóc đáng sợ.
- Long Hoàng đại nhân, chủ nhân thật sự muốn chúng ta ở lại Long Viêm Cốc?
Một lát sau một vị trưởng lão thận trọng hoi.
Ngạo Bạch gật đầu:
- Đúng vậy, chủ nhân và Tử Thiên lão tổ sẽ về.
Tất cả các trưởng lão nhìn nhau.
- Chủ nhân đã nói vậy thì chúng ta phải cố thủ Long Viêm Cốc!
Thái thượng trưởng lão Ngạo Vô Cực quét mắt nhìn chúng trưởng lão, hô:
- Ai dám bất mãn hay nghi ngờ mệnh lệnh của chủ nhân, xử lý theo tộc quy!
Chúng trưởng lão vội vàng đáp vâng.
- Truyền lệnh, tất cả đệ tử giữ vững vị trí, chuẩn bị đại chiến!
Ngạo Bạch đứng dậy nói lớn.
- Rõ, Long Hoàng đại nhân!
Võ Thần Điện dần tiến gần đến Long Viêm Cốc, khí lưu xung quanh Long Viêm Cốc cũng dần trở nên đặc quánh lại.
Một áp lực vô hình như ngọn núi lớn đè xuống Long Viêm Cốc.
Đột nhiên Long Viêm Cốc rung chuyển.
- Chúng ta ra nghênh địch!
Ngạo Bạch đứng dậy, bay ra lối vào Long Viêm Cốc.
Hắn biết rằng cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Trận chiến này là không thể tránh khỏi
Lập tức, thái thượng trưởng lão Ngạo Vô Cực và chúng trưởng lão cũng theo sau.
Ra đến ngoài, nhìn đại quân đen kịt của Võ Thần Điện, Ngạo Bạch hít vào một hơi khí lạnh.
- Long Hoàng, hề hề, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Đứng phía trước đại quân là lão tổ Võ Thần Điện, Trác Thường, hắn nhìn Ngạo Bạch, cười khảy nói.
Ngạo Bạch không nói gì.
- Long Hoàng tiểu tử, ta khuyên ngươi mở đại trận đón bọn ta vào để tránh Lam Kình lão tổ ta động thủ.
Sau đó Tứ Dực Kình Vương cười lớn.
- Ngươi yên tâm, lão tổ ta chỉ cần long châu của Long Tộc các ngươi, và cả long thể của Ngạo Vô Cực nữa. Chỉ cần các ngươi dâng lên thì ta sẽ rời đi ngay.
Tiếng cười ngạo nghễ của Tứ Dực Kình Vương khiến chúng nhân Long Tộc kinh nộ.
Mấy người Trác Thường cau mày.
- Thì ra là Tứ Dực Kình Vương.
Ngạo Bạch cười khảy.
- Dâng long châu cho ngươi?! Khẩu khí lớn thật!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 247: Đồ long
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Tứ Dực Kình Vương nghe Ngạo Bạch nói vậy cười ha ha, tiếng cười chấn thiên khiến màng nhĩ chúng nhân đau nhói, sắc mặt ai cũng thay đổi.
Tứ Dực Kình Vương ngừng cười, sắc mặt tối lại, hai con mắt màu lam loé sáng, cười lạnh:
- Nếu vậy, sau khi phá được cái tiểu trận này ta sẽ giết ngươi, rút gân, lột da ngươi, rồi đến lượt Ngạo Vô Cực.
Ngạo Bạch cười khảy:
- Bao giờ công phá được đại trận của Long Viêm Cốc rồi hãy nói.
Tứ Dực Kình Vương hừ một tiếng.
- Lam Kình tiền bối, đại trận Long Viêm Cốc có tên Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận, do Long Kình Thiên bố trí, giờ chúng ta liên thủ công phá?
- Cũng được.
Tứ Dực Kình Vương cũng đã nghe nói đến uy lực của đại trận này, cũng không dám vênh váo một mình phá trận.
Vậy là Trác Thường, Bích Dao của Võ Thần Điện và cả chưởng giáo Giang Biệt phi thân đến trước đại trận, Uông Phong mấy người thấy vậy cũng bay lên.
Những Thần Cấp lão tổ được mời đến cũng tiến đến trước đại trận.
Tứ Dực Kình Vương đứng ở hàng đầu tiên.
Long Hoàng Ngạo Bạch và chúng trưởng lão Long Tộc thấy thế sắc mặt kinh hãi đại biến, các cường giả Thần Cấp bọn Trác Thường trực tiếp ra tay?
Nếu vậy thì uy lực của Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận có mạnh thế nào cũng không giữ được lâu.
- Các trưởng lão Long Tộc nghe lệnh, khởi động đại trận công kích!
Ngạo Bạch không do dự nữa, hô lên, rồi cùng Ngạo Vô Cực mấy người phi vào trong đại trận, mỗi người đứng một phía.
Ngay lập tức, một luồng sức mạnh khiến người ta kinh hãi truyền tới từ phía dưới lòng đất Long Viêm Cốc.
Hoả lãng xung thiên, hàn khí bức người!
Bọn Trác Thường thấy vậy, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Cảnh tượng chín mươi vị Thánh Cấp cường giả thiệt mạng trong lần vây công trước hiện ra trước mắt khiến chúng không dám sơ suất.
Cảm giác uy lực của đại trận, Tứ Dực Kình Vương cũng thu ý coi thường về.
Cường giả ở xung quanh cũng căng thẳng quan sát.
Không gian tĩnh lặng.
- Công kích!
Đột nhiên Trác Thường hô lớn, hai tay vung lên, vô số đạo kiếm khí phá công bay ra, hội tụ lại thành một đạo kiếm khí khủng bố:
- Bát Cực Kiếm Điển!
- Bát Cực Nhất Kiếm!
Bọn Uông Phong thấy thế cũng lần lượt ra tay, chúng lão tổ cũng oanh kích về phía đại trận Long Viêm Cốc, Tứ Dực Kình Vương thì chậm rãi nâng tay phải lên tung một chưởng.
- Bất Diệt Lam Ba!
Chỉ thấy tay phải hắn đẩy ra vô số đường sóng ánh sáng lam sắc không ngừng di chuyển về phía trước. Từng tầng từng tầng hình thành một vùng biển màu lam, tiến về phía trước huỷ diệt tất cả.
Mấy người Ngạo Bạch nheo mắt, gầm lên, toàn lực thúc động Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận.
Vô số tia sáng xanh và trắng bắn lên không trung.
Nam Ly Hoả và Thái Minh Hàn Khí!
Nam Ly Hoả và Thái Minh Hàn Khí là thứ mà đến Cổ Thần cũng không dễ dàng.
Uỳnh uỳnh!
Chỉ nghe những tiếng nổ vang trời không ngừng vang lên khiến trời đất rung chuyển, khí kình cường đại khuếch tan, đất đá bay tứ tán, gió bụi cuồn cuộn.
Cường giả ở xung quanh đại kinh, cuống cuồng thối lui.
Đến khi gió bụi tan đi, mọi thứ trở lại yên tĩnh thì tất cả nhìn thấy trong đại trận Long Viêm Cốc, y bào mấy người Ngạo Bạch tán loạn, mặt đất bị khí kình vạt đi một tầng.
Chúng nhân đều hít vào một hơi khí lạnh.
Dù chỉ là những đợt sóng dư nhưng cường giả Thánh Cấp thất trùng đỉnh phong cũng sẽ bị nghiền nát.
Hai mươi mốt vị Thần Cấp, một vị Cổ Thần đồng thời ra tay, sức mạnh có thể san bằng một dãy sơn mạch hàng nghìn dặm.
- Uy lực của Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận quả nhiên rất lớn, hai mươi mốt Thần Cấp, một Cổ Thần mà cũng không công phá được ngay.
- Có điều, dù có mạnh thế nào đi nữa, nhưng cứ thế này thì không trụ được lâu đâu.
- Đúng thế, Long Tộc chỉ có hai Thần Cấp, ta thấy nhiều nhất là trụ thêm được nửa tiếng. Nếu có Tử Thiên Long Hoàng thì có lẽ sẽ kéo dài được lâu hơn một chút.
Một số cường giả của các gia tộc đi theo không khỏi chấn kinh, bắt đầu nghị luận.
Trong số những người này, có người lần trước đã được biết uy lực của đại trận, có người là lần đầu tiên thấy.
Tứ Dực Kình Vương thấy mình và hai mươi mốt Thần Cấp cùng ra tay mà không công phá được đại trận cũng thấy ngạc nhiên không nhỏ.
- Nếu có Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận này ta có thể xưng bá Loạn Hại.
Ánh mắt Tứ Dực Kình Vương lấp lánh, nghĩ bụng.
- Tiểu tử Long Kình Thiên, đến lúc đó ta nhất định sẽ tìm hắn, đoạt lấy Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, bức hỏi phương pháp bố trận rồi mới giết hắn!
- Chúng ta toàn lực công kích lần nữa!
Trác Thường thấy một lần không công phá được đại trận, lại hô lên. Hắn phi thân, toàn thân phủ đầy kiếm khí kinh người.
- Thiên Cực, Địa Cực, Pháp Cực, Âm Cực, Dương Cực, Nhân Cực, Khí Cực, Cuồng Cực, Bát Cực quy nhất!
Trác Thường thét lớn, vạn kiếm bắn ra.
Kiếm khí sắc bén bắn ra bốn phía, tuy Trác Thường không nhằm vào chúng nhân nhưng những cường giả ở phía xa cũng cảm nhận được kiếm khí khủng bố.
Vậy là bọn Trác Thường lại toàn lực tấn công.
Sắc mặt Long Hoàng Ngạo Bạch kinh hãi.
- Nam Ly, Thái Minh chi quang!
Hắn thét lên.
Bên trong Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận, thanh quang và kim quang không ngừng xung thiên, đan xen vào nhau đâm thẳng tới công kích của bọn Trác Thường.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên.
Khói bụi mù mịt.
Đến khi khói bụi tan đi, y bào của bọn Ngạo Bạch tan nát, sắc mặt trắng nhợt, xem ra dù đã chặn được đợt công kích lần hai nhưng cũng bị thương không nhẹ.
- Hề hề!
Trác Thường cười khảy.
- Các vị, chúng không trụ được lâu nữa đâu. Chúng ta hãy toàn lực công kích nhanh chóng phá vỡ đại trận của chúng! Vô số bảo bối trong bảo khố Long Tộc đang đợi chúng ta!
Trác Thường nhắc đến bảo bối là chúng nhân mắt sáng trưng, rồi tiếp tục công kích.
Hết lần này đến lần khác.
Trước sự công kích của bọn Trác Thường, không lâu sau, cuối cùng một tiếng “bùm” vang lên, Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận tối đi, bọn Ngạo Bạch bay ngược ra sau.
Phụt!
Ngạo Bạch và chúng trưởng lão đứng dậy, miệng phụt máu.
- Ha ha ha! Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận cũng chỉ vậy thôi!
Trác Thường thấy đại trận bị phá, cười đắc ý. Tứ Dực Kình Vương, Uông Phong mấy người cũng cười lớn.
Lôi Hạo Hiên ở phía xa cũng mừng rỡ, quay lại cười khảy với Mộ Dung Sảnh:
- Lát nữa ta sẽ cho nàng thấy ta đồ sát Long Tộc, chỗ dựa của Long Kình Thiên thế nào!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 248: Chủ nhân!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Mộ Dung Sảnh nhìn điệu cười đắc ý, ngông cuồng của Lôi Hạo Hiên thì thầm cười khảy không nói gì.
Lúc này, tất cả đệ tử Võ Thần Điện đều đại hỷ, tất cả cùng phi thân đến phía sau bọn Trác Thường.
- Các vị Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận đã bị công phá, giờ đến lúc chúng ta nhận thành quả rồi!
Tứ Dực Kình Vương cười.
- Theo như đã giao kết, tất cả long châu của Long Tộc và long thể Ngạo Vô Cực là của ta!
Tứ Dực Kình Vương cảm thấy phải nhắc nhở Trác Thường một chút.
Trác Thường nghe vậy cười lớn.
Tứ Dực Kình Vương nhíu mày.
- Điều này đương nhiên rồi, Lam Kình tiền bối yên tâm.
Trác Thường dừng cười, nói.
Trán Tứ Dực Kình Vương giãn ra, gật gù.
- Cường giả các phái nghe lệnh, tấn công Long Viêm Cốc, bắt đầu đồ long!
Trác Thường thét lớn.
Khi cường giả các phái của Võ Thần Điện đáp lời, chuẩn bị phi thân vào Long Viêm Cốc thì đột nhiên phía xa có tiếng long ngâm vọng lại. Một luồng long uy hùng hồn giống như cự lãng cuộn tới.
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Ngạo Bạch và chúng cường giả Long Tộc nghe thấy tiếng long ngâm này thì ánh mắt cuồng hỷ.
- Tử Thiên Long Hoàng! Lão tổ Long Tộc đã về!
- Không ngờ lão tổ Tử Thiên Long Hoàng lại dám trở về vào lúc này!
- Tử Thiên Long Hoàng trở về, chắc chắn Long Kình Thiên cũng về. Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm chính là trong tay hắn!
- Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng về là tự chui vào chỗ chết, rồi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm sẽ rơi vào tay ai đây?
Cường giả bốn phía xao động.
Lôi Hạo Hiên sau khi giật mình thì mỉm cười.
- Long Kình Thiên à Long Kình Thiên, cuối cùng ngươi cùng tới.
Hắn quay lại, thấy Mộ Dung Sảnh vui mừng xen lẫn lo lắng, trong lòng hắn dâng tràn sự ghen tỵ, hai mắt loé sát ý, hai tay siết chặt lại.
Trước ánh mắt chăm chú của chúng nhân, một con Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ dần xuất hiện, trên lưng nó là người thanh niên tóc đen. Người đó chắp tay sau lưng, ánh mắt nhắm hờ, một luồng uy thế vô hình toả ra, cảm giác như mọi thứ đều nằm trong tay hắn vậy.
- Long Kình Thiên!
Đồng tử Lôi Hạo Hiên co lại.
Không lâu sau, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng đã đến trước Long Viêm Cốc.
- Chủ nhân, lão tổ!
Ngạo Bạch và các cường giả Long Tộc tiến lại, cung kính nói.
Long Kình Thiên thấy khoé miệng họ đều có vết máu thì vung hai tay lên, mấy chục đạo kim quang bay ra chui vào người họ. Họ cảm nhận luồng khí ấm áp không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, thương thế phục hồi không ít.
- Tạ chủ nhân!
Mấy người Ngạo Bạch mừng rỡ.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Chủ nhân và lão tổ, mọi người…
Ngạo Bạch vẻ mặt đầy lo lắng.
Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng trở về đương nhiên họ rất mừng, nhưng nhiều hơn là sự lo lắng.
- Không cần lo lắng.
Long Kình Thiên quay lại nhìn bọn Trác Thường, cười khảy:
- Hôm nay các ngươi không ai thoát được đâu!
Tất cả cùng sững người, sắc mặt quái dị.
- Ha ha ha, không ai thoát được?!
Tứ Dực Kình Vương không kìm được cười lớn.
- Tiểu tử, ta không nghe nhầm đấy chứ? Ngươi bảo bọn ta không ai thoát được?
Trác Thường, Lôi Hạo Hiên đều cười.
Cường giả các gia tộc ở phía xa lắc đầu cười.
Ngay sắc mặt bọn Ngạo Bạch cũng có phần quái dị.
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên chỉ cười khảy, giọng nói dõng dạc vang lên, lúc này sắc mặt mọi người càng thêm đa dạng.
- Tiểu tử, ngươi chính là Long Kình Thiên?
Tứ Dực Kình Vương cười lớn.
- Nghe nói ở Băng Sơn Hải Vực ngươi hợp thể với tam thú kịch chiến với phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu Vu Càn. Nhưng dừng nói là Vu Càn, ngay tông chủ Vu Vũ cũng không dám nói lời nực cười đó. Ngươi chắc chắn não mình không có vẫn đề gì chứ?
Một vị Cổ Thần, hai mươi mốt vị Thần Cấp, ngay Vu Vũ cũng phải né tránh.
Lúc này, Lôi Hạo Hiên tiến lên trước, nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Long Kình Thiên, không ngờ ngươi lại về chịu chết. Chẳng qua ngươi dựa vào hợp thể tam thú thực lực mới cường hãn như vậy. Có dám không hợp thể đấu với ta không?
Thực lực bề ngoài của Long Kình Thiên hiện tại chỉ là Thánh Cấp sơ kỳ.
- Đấu với ngươi?
Long Kình Thiên lạnh lùng. nguồn tunghoanh.com
Long Kình Thiên không nói gì, chỉ phi thân tới trước mặt Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên thấy vậy, cười khảy:
- Hôm nay, trước mặt tất cả, ta sẽ rửa sạch mối nhục trước đây, trả lại người trăm lần, ngàn lần!
Long Kình Thiên lạnh lùng, lắc đầu:
- Đáng tiếc ngươi không có cơ hội đó.
Lôi Hạo Hiên cười lớn, sắc mặt sa sầm:
- Long Kình Thiên, ngươi tưởng hơn một năm nay chỉ ngươi đột phá Thánh Cấp sao? Cho ngươi hay, ta đã đột phá Thần Cấp!
Nói đến đây, Lôi Hạo Hiên phóng thích khí tức Thần Cấp.
- Lôi Hạo Hiên đã đột phá Thần Cấp rồi?
- Thần Cấp! Vậy là Võ Thần Điện có bốn vị Thần Cấp rồi! Lôi Hạo Hiên mới tu luyện mấy chục năm đúng không? Vậy mà đã đột phá Thần Cấp? E rằng hắn là thiên tài có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện rồi!
Cường giả các môn phái, các gia tộc đều chấn kinh, nghị luận xôn xao.
Lôi Hạo Hiên trong lòng vô cùng đắc ý, nhìn Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, ngươi không ngờ phải không. Quên cho ngươi biết điều này, sau khi tiêu diệt Long Tộc ta sẽ chấp chưởng Võ Thần Điện, ngày ta chấp chưởng Võ Thần Điện cũng là ngày đại hôn của ta!
Nói đến đây, Lôi Hạo Hiên chỉ về Mộ Dung Sảnh, cười khảy:
- Đáng tiếc, ngươi không thể nhìn thấy cảnh đó.
Long Kình Thiên nhìn Mộ Dung Sảnh, chỉ thấy nàng đang lo lắng nhìn mình. Hơn một năm không gặp, dường như Mộ Dung Sảnh gầy đi, nhưng càng khiến người ta yêu thương.
Long Kình Thiên quay lại nhìn Lôi Hạo Hiên, lắc đầu:
- Ngươi ra tay đi.
Lôi Hạo Hiên khựng người, vẻ mặt hung hăng, phi thân lên tung một quyền về phía Long Kình Thiên.
- Chiến Thần Thiên Hạ!
Chỉ thấy ảnh của Chiến Thần cao lớn xuất hiện phía sau Lôi Hạo Hiên, toàn thân hắn toả kim quang, giống như Viễn Cổ Chiến Thần giáng thế.
- Lão tổ, chủ nhân…
Ngạo Bạch thấy thế không khỏi lo lắng.
- Không phải lo.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
Lúc này, Long Kình Thiên nhìn Lôi Hạo Hiên đang nhắm mình công kích, tay phải nhấc lên tung một chưởng. Chỉ thấy quyền kình uy lực kinh người của Lôi Hạo Hiên nháy mắt đã biến thành hư vô, rồi hắn kêu lên thảm thiết, bắn ngược ra sau, rơi uỳnh xuống đất.
Tất cả cùng sững sờ.
Đột nhiên, vô số đạo khí tức khủng bố từ xa truyền tới. Chúng nhân kinh hãi quay lại nhìn, chỉ thấy phía chânt rời là một đoàn người đang phi tới với tốc độ kinh người.
- Hơn một nghìn Thánh Cấp cường giả? Tất cả là Thánh Cấp trở lên?
- Đó là Thần Cấp…Nhiều Thần Cấp quá!
- Cổ Thần...trời ạ, có đến ba vị Cổ Thần!
Bọn Trác Thường, Tứ Dực Kình Vương thấy đoàn cường giả này không ai là không kinh hãi.
Hơn một nghìn cường giả Thánh Cấp đã rất kinh hãi rồi, nhưng trong đó có tới mấy chục vị Thần Cấp. Càng khiến chúng kinh hãi hơn đó là ba vị Cổ Thần! Mỗi người khí tức đều mạnh hơn Tứ Dực Kình Vương!
- Những người này từ đâu ra vậy?
- Xem ra họ đang tới Long Viêm Cốc, lẽ nào cũng đến tranh đoạt bảo khố Long Tộc?
- Chưa biết chừng họ đến vì Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm của Long Kình Thiên. Long Kình Thiên chết chắc rồi!
Cường giả các gia tộc đều chấn kinh rồi phán đoán.
Một lát sau, hơn một nghìn cường giả này đến trước Long Viêm Cốc. Trác Thường nuốt nước bọt, định tiến lên chào hỏi thì thấy hơn một nghìn người này hướng về một hướng, quỳ xuống, cung kính nói:
- Chủ nhân!
Chủ nhân?!
Trác Thường, Mộ Dung Sảnh và tất cả chúng nhân đều sững lại, cả Lôi Hạo Hiên vừa bò dậy cũng nhìn theo hướng đó.
Long Kình Thiên?!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thật sự làm được gì? Không ai hiểu ý nàng nói, nhưng lúc này chẳng ai chú ý tới một nữ đệ tử của Võ Thần Điện, tất cả đều nhìn Long Kình Thiên.
Hôm nay Long Kình Thiên mới là nhân vật chính!
Không chỉ hôm nay mà sau này, hàng nghìn vạn năm sau, Long Kình Thiên chắc chắn là người toả sáng nhất Thiên Man Vị Diện!
Vào lúc này, ai cũng biết, có lẽ cục diện Thiên Man Vị Diện đã thay đổi, thay đổi hoàn toàn rồi!
Chỉ với lực lượng hơn một nghìn cường giả Thánh Cấp trở lên này là Long Kình Thiên đủ thực lực để thay đổi cục diện của cả Thiên Man Vị Diện!
Long Kình Thiên nhìn mấy người Bằng Chinh, Huyết Vô Nhai đang quỳ phía trước, nói:
- Các ngươi đứng lên cả đi.
- Vâng, chủ nhân!
Bằng Chinh, Huyết Vô Nhai mấy người đứng dậy rồi ra phía sau Long Kình Thiên.
Khi đến Thiên Lam Đại Lục, Long Kình Thiên cảm nhận thấy Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận bị công phá nên mới cùng Tử Thiên Long Hoàng đi trước.
Tử Thiên Long Hoàng không tiếc dùng chân khí khai khởi cánh cửa không gian, cuối cùng cũng về Long Viêm Cốc trước khi bọn Trác Thường tấn công.
Long Kình Thiên phi thân tới trước Lôi Hạo Hiên. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
- Long…Kình Thiên…Ngươi…
Lôi Hạo Hiên thấy Long Kình Thiên tới thì toàn thân run rẩy, vẻ mặt kinh hoàng.
Long Kình Thiên không nhiều lời, giơ tay giáng xuống đánh bay Lôi Hạo Hiên. Hắn ta kêu lên thảm thiết, máu tươi phun tung toé.
Cường giả các phái Võ Thần Điện và các gia tộc đều lặng yên đứng nhìn, không ai dám ra tay ngăn cản. Lão tổ Võ Thần Điện Trác Thường, cơ mặt co giật, hai tay siết chặt, nhưng Tử Thiên Long Hoàng, Bằng Chinh, Mộng Linh Chung Mục mấy người đều đang khoá chặt lấy hắn, chỉ cần động đậy là sẽ có oanh kích khủng bố đón hắn.
Long Kình Thiên lại lướt tới trước mặt Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên gượng dậy.
Long Kình Thiên lại một chưởng đánh lên ngực đối phương. Toàn bộ y bào, chiến giáp của Lôi Hạo Hiên nổ tung, bay đi đập lên một tảng đá lớn phía xa.
Long Kình Thiên hiện nay là Độ Kiếp trung kỳ đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá hậu kỳ, dù là Thần Cấp thất trùng trước mặt Long Kình Thiên cũng không thể cản được một chưởng của hắn, huống hồ là Lôi Hạo Hiên vừa mới thăng lên Thần Cấp?
- Lão…lão tổ…cứu ta!
Lôi Hạo Hiên run rẩy bò dậy, nhìn Trác Thường, Bích Dao kêu gào, tiếng kêu rất thê thảm, mặt dính đầy máu.
Tất cả cùng nhìn Trác Thường.
Sắc mặt Trác Thường khó coi đến cực điểm.
Lôi Hạo Hiên là đệ tử thiên tài có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện, giờ lại bị Long Kình Thiên giày vò trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Hơn nữa Lôi Hạo Hiên đã mở miệng cầu xin hắn, nếu không ra tay thì cường giả các phái, các gia tộc sau này sẽ nhìn hắn thế nào?!
Hắn hít sâu một hơi, nói:
- Long Kình Thiên, đủ chưa? Lôi Hạo Hiên cũng coi như là huynh đệ đồng môn của ngươi. Nể tình đồng môn, chuyện này coi như xong được chứ?
- Tình đồng môn?!
Long Kình Thiên nghe thế cười.
- Sao? Ta không phải phản đồ của Võ Thần Điện à?
Mặt Trác Thường đỏ gay.
Hồi đó hắn đã hạ lệnh tuyên bố Long Kình Thiên là phản đồ của Võ Thần Điện, còn treo thưởng một nghìn vạn Nguyên Dương Đan cho ai kích sát được Long Kình Thiên. Long Kình Thiên đã không còn là đệ tử Võ Thần Điện nữa, sao có thể nói đến đồng môn?
- Tiểu tử, ngươi cũng xứng nhắc đến tình đồng môn của lão đại ta?
Cửu Vĩ Thiên Miêu ở bên cạnh cười khảy.
- Hồi đó các ngươi đã đối xử với lão đại ta thế nào?
Long Kình Thiên vào Võ Thần Điện, Cửu Vĩ Thiên Miêu vẫn luôn đi theo nên hắn biết rất rõ.
Sắc mặt Trác Thường đã đỏ nay càng thêm tím ngắt.
- Long Kình Thiên ta sai rồi! Xin ngươi tha cho ta! Là ta không đúng, ta bỉ ổi!
Lôi Hạo Hiên quay lại khóc lóc:
- Xin ngươi cho ta một cơ hội, ta sẽ theo ngươi, ngươi muốn ta làm gì ta làm nấy! Mộ Dung Sảnh là của ngươi, ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!
Mộ Dung Sảnh ở phía xa nghe thế giận dữ đỏ mặt.
Lôi Hạo Hiên nói nàng là nữ nhân của Long Kình Thiên, trong lòng nàng vui mừng nhưng nói vậy trước mặt bao nhiêu người thì không thể được.
- Cho ngươi một cơ hội?
Long Kình Thiên lạnh lùng.
Lôi Hạo Hiên cuống cuồng gật đầu, lúc này Long Kình Thiên tung một quyền lên ngực hắn. Quyền kình mang theo sức mạnh huỷ diệt bắn ra từ sau lưng, nháy mắt đã cắt đứt sinh cơ của Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên đứng ngay đơ ở đó, thân thể cứng ngắc, há mồm:
- Ngươi…
- Ta đã nói rồi, ngươi không còn cơ hội nữa.
Long Kình Thiên cười khảy.
Lôi Hạo Hiên bắt buộc phải chết!
Ở Ma Vực thí luyện khi ra tay kích sát Long Kình Thiên thì Lôi Hạo Hiên đã xác định vận mệnh của mình rồi.
Lôi Hạo Hiên ngã ra.
Thiên tài đệ tử có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện đã chết trước mặt chúng cường giả của Võ Thần Điện và các môn phái khác.
Trác Thường nhìn Lôi Hạo Hiên ngã xuống, hai tay siết chặt, không kìm nén được phẫn nộ nữa:
- Long Kình Thiên, ta giết tên phản đồ ngươi!
Hắn gầm lên, kiếm khí bắn ra.
- Bát Cực Thần Kiếm!
- Nhân kiếm hợp nhất!
Chỉ thấy thần kiếm kinh thiên bắn lên trời, đây chính là bảo kiếm trấn phái của Võ Thần Điện, Bát Cực Thần Kiếm! Trác Thường phi thân lên cùng Bát Cực Thần Kiếm hợp nhất, rồi chém xuống Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên quay lại, hai mặt lạnh băng, một quyền tung ra chạm trực tiếp vào thần kiếm của Trác Thường.
Keng!
Bát Cực Thần Kiếm bật lên.
Long Kình Thiên phi thân lướt đi, một chưởng đnáh xuống, chưởng kình như đao chém xuống Bát Cực Thần Kiếm, chúng nhân kinh hoàng khi thấy trên kiếm gãy đôi.
Thân thể Trác Thường tách ra khỏi thần kiếm, rơi xuống.
- Thường ca!
Thê tử của hắn Bích Dao sắc mặt đại biến, phi thân tới đón lấy hắn.
Long Kình Thiên cũng không ngăn cản, từ từ đáp xuống.
Trác Thường nhìn Kiếm Tiên Đồ Lục, đến giờ hắn mới cảm nhận được sự cường hãn của Long Kình Thiên. Đây thật sự là đệ tử bị coi là bỏ đi của Võ Thần Điện sao?
Phía xa, Tứ Dực Kình Vương thân hình lùi dần rồi bay lên định phá không bỏ chạy. Rõ ràng hắn thấy tình hình không hay nên muốn bỏ trốn.
Chỉ là, khi hắn vừa phi thân lên thì một thân ảnh đã lướt tới, một chưởng đánh tới, Tứ Dực Kình Vương kinh hoảng giơ chưởng ra đỡ. Chưởng lực đánh bật hắn ra sau.
- Tử Thiên Long Hoàng!
Tứ Dực Kình Vương kinh nộ nhìn thân ảnh trước mặt.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555