Chỉ cần là ở giữa nam bắc Đại Chu, thì khoảng cách đã làm hơn thập vạn lý rồi.
Tây bắc có nước Hỏa La.
Tây nam có nước Ni La.
Các tiểu quốc thì nhiều vô số.
Hướng đông có sấm chớp mưa bão. Bên bờ hải vực mờ mịt kia lại càng lớn hơn.
Hướng bắc đi về hướng nam, nếu có thể xuyên qua hàn băng loạn lưu, xuyên qua hỏa diễm gió lốc, cũng không biết có thể tới chỗ nào. Có lẽ, ngay cả cường giả cảnh giới Võ Thánh cũng chưa từng xuyên qua những nơi nguy hiểm này.
- Đúng là kiến thức của ta nông cạn quá.
Dương Thạc cảm thán nói.
Lúc trước, mình chẳng qua chỉ luẩn quẩn trong một góc ở kinh sư Đại Chu. Hướng Bắc thì đã đến Yến Sơn. Hướng nam thì là đến Nam Lâm tự.
Về phần bị Ẩn Giao Vương lôi đến Đông hải, bị Lôi vân phong bạo thổi đến địa vực Nam Hải. Ở những địa phương đó, Dương Thạc cũng chẳng làm chuyện gì lớn, cũng không chứng kiến bất cứ một cảnh tượng kỳ dị nào, cơ bản xem như một chuyến tay không.
- Thiếu gia, ai nói huynh kiến thức nông cạn?
Nghe Dương Thạc tự coi nhẹ mình như thế, Dương Địch cau cái mũi nhỏ lại.
- Thiếu nhiên mới hơn mười sáu tuổi mà đã có được thực lực cảnh giới Võ Tôn. Đây chính là lợi hại lắm rồi. Khác với đám thanh niên tài tuấn, biết nhiều thì có lợi ích gì đâu. Không có thực lực, hàn băng loạn lưu, đông hải phong bạo những địa phương đó, bọn họ cũng chẳng đến được.
Dương Địch lớn tiếng thuyết minh.
- Đáng tiếc, càng lợi hại, thì lại càng không cần phải bị cái lão A Mục Đạt Vượng giống như chó đuổi theo đằng sau.
Dương Thạc mỉm cười nói.
- Cái lão A Mục Đạt Vượng nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai, thực lực cao hơn thiếu gia gấp đôi. Thiếu gia đánh không lại lão cũng là chuyện bình thường mà.
Dương Địch chính sắc nói.
- Hổ báo lôi âm tầng thứ nhất, thực lực cũng tăng lên gấp mấy lần rồi.
- Ngay cả cường giả cảnh giới Võ Thánh hay gần Võ Thánh thì thực lực chính là dựa vào Hổ báo lôi âm. Mới tiến vào cảnh giới Võ Thánh, bình thường được xưng là “Lôi âm Võ thánh tầng thứ ba”. Cảnh giới càng cao thì thực lực sẽ càng mạnh.
- Công gia một năm trước cũng mới đột phá cảnh giới Võ Thánh trung giai.
- Nhưng ông ấy nắm trong tay là Hổ báo lôi âm tầng thứ năm, là “Lôi Âm Võ Thánh tầng thứ năm”. Cho dù là Thần Quy Vương đứng đầu Thập đại yêu thánh cũng chưa chắc là đối thủ của Công gia.
Dương Địch nói.
- Lôi Âm Võ Thánh?
Dương Thạc sửng sốt nói.
- Nắm trong tay cảnh giới Lôi Âm càng cao thì thực lực sẽ càng mạnh?
- Dương Thiên chính là Lôi Âm Võ Thánh tầng thứ năm?
Dương Thạc nhắc tới mấy tin tức này. Những tin tức này đối với hắn rất quan trọng.
Cho tới giờ khắc này, Dương Thạc mới phát giác, cánh cửa võ đạo đã chậm rãi bày ra trước mặt mình.
Dương Thạc là lần đầu tiên nghe đến những thuyết pháp về "Lôi Âm Võ Thánh".
Nhưng cái này cũng thật bình thường.
Dù sao, Dương Thạc tu luyện chủ yếu là dựa vào bản thân tự tìm hiểu, gần như không người nào chỉ đạo qua. Mặc dù Dương Thạc trên danh nghĩa là đệ tử của Dũng Tín đại sư, nhưng chẳng qua chỉ là một đệ tử ký danh, đến để luyện tập "thuần dương đồng tử công" mà thôi.
Khi đại sư Dũng Tín sắp chết, quan hệ với Dương Thạc gần hơn trước, trở thành sư tôn chân chính.
Đáng tiếc, với trạng thái gần như sắp chết của đại sư Dũng Tín, cũng không thể truyền thụ được những kiến thức võ đạo to lớn cho Dương Thạc, chỉ có thể lưu lại cho hắn một pháp quyết "Đại Nhật Như Lai Kim Thân" cũng xem là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Trong Tàng thư các của phủ quốc công cũng không có giới thiệu về cảnh giới Võ Thánh.
Có lẽ, tầng thứ ba thì có.
Nhưng, với thân phận của Dương Thạc thì chưa bao giờ được bước quá tầng thứ ba.
Với thực lực mạnh như bây giờ, cho dù có tiến vào tầng thứ ba, thì những quyển sách về thường thức võ đạo cũng sẽ không lật xem.
Có thể nói, con đường mà Dương Thạc đang đi là một con đường nhỏ.
So sánh với Dương Thạc, con đường võ đạo của Dương Địch chính quy hơn rất nhiều.
Mặc dù là mười hai tuổi mới bắt đầu tập võ, nhưng Dương Địch thì mới tiếp xúc võ đạo đã giai nhập vào thánh địa võ đạo có lịch sử hơn vạn năm của Thiên Âm Môn. Hơn nữa còn là đệ nhất thiên tài trong ngàn năm qua của Thiên Âm Môn, chỉnh sửa được bí điển "Thiên đạo thần âm công". Lúc đầu là do cường giả Đại tông sư Tô Thanh Như tự mình chỉ dạy, sau đó lại kế nghiệp đến Thiên Âm Môn, được môn chủ Thiên Âm Môn thu nhận làm đệ tử. Một số trưởng lão đối với Dương Địch cũng rất trân trọng và yêu quý. Về phương diện tri thức võ đạo Dương Địch cũng được tiếp xúc không ít.
Hơn nữa, Dương Địch cùng giống như Tô Quân Ninh, gặp qua việc gì là không thể quên.
Những thường thức về võ đạo, thường thức về Đại Chu, còn có giới thiệu tóm lược về các cao thủ trong Thập đại yêu thánh, Dương Địch cũng nhớ hết trong đầu.
Có thể nói, Dương Địch hiện nay chính là một bộ bách khoa toàn thư về võ đạo.
- Tiểu Địch ở bên cạnh ta, giải thích cho ta những nghi hoặc, tổng có thể nói là giải trừ rất nhiều nghi ngờ về võ đạo.
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
- Lôi Âm Võ Thánh...
- Khó trách Đại Chu Võ đã nói, hệ thống lực lượng không có sự phân chia. Thì ra là sau khi tiến vào cảnh giới Võ Tôn thì lấy cảnh giới Lôi Âm để phân biệt. Nắm trong tay cảnh giới Lôi Âm càng mạnh thì thực lực sẽ càng mạnh.
- Dương Thiên chính là Lôi Âm Võ Thánh tầng thứ năm.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc không khỏi hít sâu một hơi.
Dương Địch vừa mới nói qua, cảnh giới Lôi Âm cách nhau mười tầng. Thực lực có thể nói là tăng gấp mấy lần.
Trên thực tế, Dương Thạc cũng có thể hiểu được điều này.
Dưới tình huống bình thường, Võ Tôn sẽ nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ nhất.
Đại tông sư là tầng thứ hai. Cường giả Võ Thánh mới có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ ba.
Mỗi một tầng, thực lực gần như tăng lên một đẳng cấp mới.
Dựa theo quy luật này, muốn nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ tư, trở thành Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ tư, chỉ sợ là phải tu luyện tới cảnh giới Võ Thánh siêu việt.
Ít nhất là thực lực phải nằm trên Man Văn Thiên Tượng.
Bình thường mà nói, chỉ sợ có thượng cổ đại năng mới có thể đạt tới tầng cấp này.
Thực lực của bản thân Dương Thạc chẳng qua chỉ là cảnh giới Võ Thánh trung giai. Cho đến sáu mươi tuổi, xác thực hắn có thể tiến vào Võ Thánh chi cảnh đã là tuyệt đỉnh thiên tài rồi. Cảnh giới võ đạo sẽ không còn cao hơn nữa.
Nhưng cảnh giới sức mạnh cũng chỉ đến Lôi Âm tầng thứ năm.
- Khó trách, lúc trước Huyền Giáp Vệ nói Dương Thiên vừa mới đột phá cảnh giới Võ Thánh trung giai, mà đã có năng lực gần bằng cả thiên hạ. Còn Ẩn Giao Vương còn nói thực lực của Dương Thiên ít nhất là Võ Thánh cao giai.
Dương Thạc trong lòng cảm thấy thoải mái.
Nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ năm, sức mạnh của Dương Thiên chỉ sợ là cường giả Võ Thánh cao giai siêu cường.
- A Mục Đạt Vượng đã đạt được cảnh giới Đại tông sư, là thực lực lưỡng trọng Lôi Âm. Ta hiện tại chỉ nắm trong tay Lôi âm tầng thứ nhất, tất nhiên không có khả năng là đối thủ của ông ta.
- Đúng đấy. Cửu Dương Chân Thân xuất mã, thực lực Võ Tôn cao giai chỉ sợ cũng bị ông ta một quyền đánh nát.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 247: Liên tiếp đột phá, ngộ ra “Thần ưng bí quyết”.
Nguồn: VIP
Thực lực cơ thể Dương Thạc, so với Cửu Dương Chân Thân cũng không sai biệt lắm.
Đơn giản, Cửu Dương Chân Thân là bất tử bất diệt, đánh tan thì cũng ngưng tụ lại được. Còn Dương Thạc thì lại không thể gây thương tổn cho A Mục Đạt Vượng, thì Cửu Dương Chân Thân cũng không thể đả thương được lão ta. Rõ ràng con bài chưa lật này cũng không thể hiển lộ ra ngoài.
- Xem ra, muốn chiến thắng A Mục Đạt Vượng, tất nhiên phải đạt được cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai thì mới có sức mà liều mạng. Đáng tiếc…Tu luyện Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất, cùng với Cửu Dương Chân Thân, có vẻ cao nhất chỉ đạt được cảnh giới Võ Tôn, không đạt được cảnh giới Đại tông sư.
Dương Thạc trong lòng phát khổ.
Cửu Dương Huyền Công có vẻ rất xứng đôi với Hổ báo lôi âm.
Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất, cảnh giới Võ Tôn cũng có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ nhất.
Muốn đạt tới cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai, vậy thì phải là Cửu Dương Chân Thân tầng thứ hai. Đáng tiếc, Dương Thạc không có Cửu Dương Huyền Công tầng thứ hai, muốn đột phá, khó khăn thật lớn.
- Bí quyết Huyền Thủy Ngưng Thân dù gì cũng là công pháp tu luyện của Ẩn Giao Vương, xem như là bí điển thần công. Cao nhất có thể đạt đến cảnh giới Võ Thánh. Cùng lắm thì tiêu phí một ít thời gian tu luyện bộ công pháp kia, đột phá cảnh giới Tông Sư, tất nhiên là có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.
Dương Thạc suy nghĩ trong lòng.
Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Dương Thạc, Dương Địch khẽ cắn môi.
- Muội tu luyện “Thiên đạo thần âm công”, tốc độ cực nhanh. Tối đa hai năm là có thể đạt được cảnh giới Đại tông sư.
Dương Địch nói.
- Hai năm Đại tông sư, trước sau mất ba năm?
Dương Thạc nhìn Dương Địch, hít sâu một hơi.
Tốc độ khủng khiếp như vậy, cố nhiên chỉ có người tư thông trác tuyệt như Dương Địch mới làm được.
Nhưng, cũng có liên quan đến bộ công pháp Thiên Đạo Thần Âm Công.
Dù sao, đây cũng là một bộ “Cửu Dương Huyền Công”. “Cửu âm huyền công” là một bí điển huyền công tầng thứ nhất.
“Cửu dương huyền công” tu đến tầng cao nhất chính là thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ chín. Cường hãn đến mức tận cùng. “Thiên đạo ngâm công” nếu không có gì đặc biệt thì rất không xứng với bốn chữ “huyền công bí điển” này rồi.
Hiện tại xem ra, “Thiên đạo thần âm công” đặc điểm mạnh nhất chính là tốc độ tu luyện cực nhanh.
- Tốt lắm, hai người chúng ta thử một lần. Xem ai là người đột phá đến cảnh giới Đại tông sư trước, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.
Dương Thạc mặt mỉm cười nói.
- Ừ!
Dương Địch nhanh chóng gật đầu.
Nhưng trong lòng Dương Địch, Dương Thạc có tu luyện mau đi chăng nữa thì cũng không mau bằng mình. Cho dù Dương Thạc có phát huy được thực lực cảnh giới Võ Tôn, nhưng muốn đạt được cảnh giới Đại Tông Sư là rất khó.
Dù sao, thiên phú Dương Thạc cũng có hạn. Hai năm qua, đột nhiên tăng mạnh chủ yếu là dựa vào kỳ ngộ. Hiện tại bị A Mục Đạt Vượng vây trong Thập phương ca sa, kỳ ngộ không có, muốn đột phá là rất khó khăn. Còn Dương Địch, nàng tu luyện là “Thiên đạo thần âm công”, gần như không cần kỳ ngộ cũng vẫn tu luyện được. Chỉ cần không ngừng giữa chừng là được.
Cùng lắm thì…
Chờ mình đột phá cảnh giới Đại tông sư trước, hảo hảo an ủi đại thiếu gia một chút, bảo huynh ấy không cần tự ti là được rồi.
Dương Địch giờ phút này trong lòng có chủ ý như vậy.
Dương Địch có chủ ý này thì Dương Thạc trong lòng cũng có tính toán của mình.
- Đáng tiếc, Huyết Tinh thạch nhũ cơ bản dùng đã hết rồi. Nếu không có thể giúp cho Tiểu Địch muội mau chóng đột phá.
Dương Thạc lúc trước có không ít Huyết tinh thạch nhũ.
Nhưng cho dù nhiều thì xài nhiều cũng hết.
Nhất là Huyết Phi. Nó và Hắc Hùng sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, việc tiêu hao Huyết tinh thạch nhũ trở nên gấp mấy lần.
Huyết Tinh thạch nhũ này là dùng cho cường giả dưới cảnh giới Võ Sư sử dụng. Hiệu suất tu luyện gấp bội. Dương Thạc sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, đối với thiên tài địa bảo này cũng không chú ý nữa, mặc cho Huyết Phi và Hắc Hùng quậy nát bét không còn một mảnh.
- Không có Huyết tinh thạch nhũ, thì kiếm cái gì bồi thường cho Tiểu Địch nhỉ?
- Trong sơn động của Ẩn Giao Vương có không ít bí bảo. Trước đây, Tiểu Địch vì đánh vỡ hư không, giúp ta trốn thoát mà bị gẫy một cái cổ tiêu. Trong sơn động cũng có không ít binh khí, không biết có nhạc khí hay không.
Dương Thạc biết, Dương Địch nếu ở lại Thiên Âm Môn, khẳng định là có vô số thiên tài địa bảo cung cấp cho nàng sử dụng.
Còn đi theo mình, điều kiện tất nhiên là kém một chút rồi.
Dương Địch đi theo mình, mặc dù là cam tâm tình nguyện, nhưng Dương Thạc cũng không muốn nàng bị ủy khuất. Tất nhiên là phải tìm mọi biện pháp để bù đắp cho nàng.
Mang nàng đến sơn động tìm bảo vật cũng là một biện pháp.
- Tiểu Địch, đi với huynh đến một chỗ.
Nghĩ tới người này, Dương Thạc giữ chặt bàn tay nhỏ bé của Dương Địch, mang theo nàng đến sơn động có giấu bí bảo của Ẩn Giao Vương.
Sau một lát, hai người đã đến trước một ngọn núi nhỏ.
- Ôm lấy huynh!
Giữ chặt Dương Địch, Dương Thạc sử dụng năng lực phi hành của Thập phương ca sa, trực tiếp mang theo Dương Địch bay vào sơn động trên lưng chừng núi.
Trong sơn động, áo giáp đủ màu, binh khí bày ra không ít.
Một số binh khí trong đó, chính là Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn. Luận nội tình, một số bí bảo của Ẩn Giao Vương có thể so với thánh địa võ đạo rồi.
Dù sao, Thập phương ca sa là bảo vật năm đó của Phương trượng Đại Lâm Tự, nên một số bí bảo của Nam Lâm Tự cũng ở bên trong.
Những áo giáp giành cho nữ cũng không thiếu.
Những chiếc áo giáp này, Dương Thạc phỏng chừng không phải là do Phương trượng Đại Lâm tự Hồng Chiếu đại sư lưu lại.
Không cần phải nói, những thứ này nhất định là do Ẩn Giao Vương lấy được. Dương Thạc nhớ rõ ràng, Ẩn Giao Vương năm đó chạy đến Ngọc Mạt Lâu ở kinh thành, nhìn lén Tiểu Nguyệt thủ dâm…Những việc cũ này, không biết Dương Địch có rõ hay không.
- Khụ, khụ. Những chiếc áo giáp này muội chọn một bộ nhé. Có một số là nội giáp, mặc bên trong quần áo, không ảnh hưởng mỹ quan.
Vội vàng lắc đầu, Dương Thạc đem ý nghĩa xấu xa trong đầu vứt bỏ đi, chỉ vào áo giáp, nói với Dương Địch.
- Vâng!
Dương Địch gật đầu, rồi lật tới lật lui bộ áo giáp này.
- Sao?
Cầm lấy một bộ khôi giáp, Dương Địch phát hiện ở phía dưới áo giáp có mấy cái hạt to bằng hạt long nhãn màu đen.
- Là hạt cây La hán?
- Còn nữa, hình như là hạt Phật thủ. Những thứ này đều là hạt giống linh dược quý hiếm. Như thế nào lại bị quăng ở chỗ này?
Lật tiếp mấy bộ khôi giáp, Dương Địch lại một lần nữa tìm được mấy hạt giống.
Cầm những hạt giống này, Dương Địch mang trên mặt vẻ kinh ngạc. Những hạt giống linh dược này lại bị vứt bỏ. Thật hết sức khó hiểu.
- Trong sơn động còn có hạt giống linh dược?
Nghe Dương Địch nói, Dương Thạc không khỏi kinh ngạc há miệng thật to.
Trong mắt Dương Thạc, mấy hạt đen thui trong tay Dương Địch chẳng chút thu hút này lại là hạt giống linh dược? Điều này khiến Dương Thạc cảm thấy không ngờ.
Nhưng mà, nó cũng bình thường.
Dương Thạc ở Trấn quốc công mấy năm nay, vốn cũng không phải sản xuất mà là chuyên tâm tu luyện.
Cho nên đối với chuyện hiểu biết về hạt giống cũng không tính là nhiều.
Huống hồ, mặc dù Dương Thạc xuất thân trong một gia đình tá điền nông dân mấy chục năm, nhưng tiếp xúc bất quá cũng chỉ là hạt giống bình thường. Đối với những hạt giống linh dược này, thật chẳng biết gì cả.
Những hạt giống này bản thân cũng không phát ra linh khí.
Giống như hạt giống hỏa diễm. Quả hỏa diễm, chỉ để lại một hạt màu đen sắc, bao bọc bởi một lớp da cứng, nhìn qua chẳng thấy có gì đặc biệt.
Những hạt giống này cũng như vậy.
Chỉ có như Dương Địch, nhờ tham khảo những điển tịch của Thiên Âm Môn mới có thể hiểu rõ được hình thái cũng như công dụng của những hạt giống kỳ lạ này, từ đó mới có thể nhận ra chúng.
- Cây La hán này là một linh dược cực kỳ trân quý.
Cầm hạt giống La hán trong tay, Dương Địch nghiêm mặt nói.
- Cây La hát có thể giúp tăng cường thể chất, khiến cho khí lực cường đại. Năm đó, tám trăm la hán của Đại Lâm tự nhờ dùng cây la hán này mà có thể tu luyện thành công “Bát bách la hán công”. Những la hán phật môn này lúc chiến đấu gần như đao thương bất nhập, cường hãn đến cực điểm. Sau khi Đại Lâm tự bị hủy diệt, “Bát bách la hán công” đã thất truyền. Những hạt giống linh dược la hán cũng gần như bị diệt sạch, tìm không thấy. Không thể nghĩ rằng người này lại có chúng.
Cây la hán, giúp tăng cường khí lực.
Cũng không giống Huyết tinh thạch nhũ tăng cường khí huyết.
Mà là tăng sức bền bỉ cho cơ thể.
Sức bền bỉ của cơ thể với khí huyết cũng không có quan hệ bao nhiêu. Ví dụ như, đồng dạng là cảnh giới Võ Tôn, làn da của con người lực phòng ngự sẽ không mạnh. Nhưng lông của loài Huyết Phi thì lực phòng ngự lại rất mạnh, móng vuốt cứng như sắt. Những thứ này là thiên phú, không phải nói là thực lực mạnh, khí huyết tràn đầy là có thể bù lại.
Nhưng cây la hán có thể giúp tăng cường khí lực, tăng độ bền bỉ cho làn da, cơ bắp của võ giả.
Phối hợp với “bát bách la hán công”, thậm chí có thể đem làn da tu luyện đến thành sắt thép. Thực lực ngang nhau thì thậm chí còn cứng hơn lông Huyết Phi.
Giá trị của những hạt giống linh dược này có thể nhìn thấy mơ hồ.
Ngoài ra, nhìn qua giống Phật thủ kia, cũng chính là linh dược.
Loại dưa này trực tiếp đưa từ bên nước Ni La sang. Ẩn chứa đại lượng khí huyết. Sau khi dùng đối với cơ thể cũng rất có lợi.
Còn có bốn năm loại linh dược khác. Mỗi một loại chí ít có đến ba bốn chục hạt giống.
- Những hạt giống linh dược này, đoán chừng là Đại Lâm tự lưu lại năm đó.
- Đáng tiếc, Ẩn Giao Vương không để ý nên những hạt giống này vẫn còn.
- Yêu thánh chính là yêu thánh. Dị thú mãnh thú khác biệt rất lớn đối với con người, đó chính là không biết sản xuất. Ngay cả Ẩn Giao Vương, mặc dù có được trí tuệ của loài người, nhưng đối với việc này, chắc hẳn nó không được biết nhiều cho lắm.
Dương Thạc cảm thán nói.
- Thiếu gia, chúng ta đem những hạt giống này gieo xuống, đợi cho chúng có kết quả thì có thể sử dụng. Có những linh dược này phụ trợ, chúng ta tuyệt đối có thể trong khoảng thời gian ngắn đạt đến cảnh giới Đại tông sư.
Cầm những hạt giống này, mắt Dương Địch sáng lên.
Những hạt giống này gần như đều chỉ cần trồng xuống, sau một năm là đâm hoa kết quả.
Nhất là Phật thủ. Chỉ cần hai tháng, nhiều nhất là ba tháng là sẽ ra trái. Mặc dù trong đó ẩn chứa khí huyết không bằng Huyết tinh thạch nhũ, nhưng nếu dùng nó, tốc độ tu luyện vẫn có thể được tăng lên.
Còn cây la hán, Dương Thạc hiện tại đối với nó thập phần chờ mong.
Sau khi Huyền ưng biến thân tầng thứ nhất, Hắc Hùng biến thân tầng thứ hai, kết cấu sinh mệnh của Dương Thạc phát sinh biến hóa lớn. Trên người cũng bắt đầu kết ra lớp da cứng như áo giáp.
Nếu ăn quả la hán vào, khí lực cũng sẽ kiên cố hơn, dẻo dai hơn.
Dương Thạc phỏng chừng, cây la hán này cũng có thể thay đổi kết cấu sinh mệnh trên một trình độ nhất định.
Dùng quả la hán, cùng huyết mạch biến thân, nếu….
Nói không chừng, Dương Thạc còn có thể lĩnh ngộ được Huyền ưng biến thân tầng thứ hai, thậm chí là Hắc Hùng biến thân tầng thứ ba, thứ tư.
- Ừ, chúng ta tìm nơi thích hợp để trồng mấy hạt giống này xuống.
Dương Thạc gật đầu nói.
Trong không gian Thập phương ca sa, các loại địa hình đều có. Có thể nói là thích hợp với bất kỳ linh dược nào sinh trưởng.
Ở chỗ này gieo trồng linh dược là hoàn toàn có thể.
Dương Thạc và Dương Địch trong không gian Thập phương ca sa làm ruộng, gieo trồng linh dược, mặc cho lão A Mục Đạt Vượng ở bên ngoài hàn băng loạn lưu mà chờ, chỉ có thể dựa vào bắt giết Băng nga mà ăn. Cứ như vậy, chẳng sợ Dương Thạc và Dương Địch còn chưa đột phá xong, qua hai ba năm, A Mục Đạt Vượng cho dù tâm tình kiên định sợ là cũng chịu không nổi.
Dương Địch đầu tiên là ở bên trong sơn động tìm một bộ nhuyễn giáp cho mình.
Về phần binh khí, Dương Địch cũng không cần. Nàng chỉ quen dùng dải lưng đánh với đối thủ.
Chọn xong nhuyễn giáp, Dương Địch cùng với Dương Thạc đem tất cả những hạt giống linh dược tìm được trong sơn động, tổng cộng có bảy loại với một trăm ba mươi mốt hạt giống.
Rời khỏi sơn động, dựa theo chỉ đạo của Dương Địch, Dương Thạc đào mấy cái lỗ, đem những hạt giống này phân loại gieo xuống một nửa.
Dù sao, Dương Thạc và Dương Địch đều chưa gieo trồng dược thảo lần nào. Nếu thao tác không ổn, những hạt giống này hoàn toàn mất sạch, vậy thì cũng không tốt.
Cho nên chỉ gieo trồng một nửa, một nửa còn lại để dành.
Tránh cho một lần thất bại toàn bộ hạt giống mất sạch.
Mất hết hai ngày, hai người cũng làm xong hết thảy.
Kế tiếp là bắt đầu tu luyện.
Dương Địch tu luyện hoàn toàn là công pháp Thiên đạo thần âm. Còn Dương Thạc thì trực tiếp ngâm mình trong dòng sông bên trong không gian Thập phương ca sa.
Về phần Cửu Dương Chân Thân, thì cũng ra ngoài, ngẫu nhiên nằm bên trong bọt khí Huyền ưng huyết trì. Phần lớn thời gian là quan sát Huyết Phi chiến đấu với nhau.
Thực lực của Cửu Dương Chân Thân muốn tăng lên, cách đơn giản nhất chính là thúc giục tăng nhanh Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai.
Tốt nhất là sáng chế ra "Thần Ưng bí quyết".
"Thần Ưng bí quyết" có thể giúp cho huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ đạt được cảnh giới Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai. Khi đó, thực lực Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc có thể trực tiếp tiến vào cảnh giới Võ Tôn cao giai.
Chỉ còn thiếu cảnh giới Đại tông sư một chút nữa thôi.
Đến lúc đó, cho dù không có nắm giữ Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai, nhưng nếu có thể phát động quân bài chưa lật này thì cũng có thể giết chết A Mục Đạt Vượng.
Đã có kinh nghiệm trong việc nghĩ ra "Thần Hùng bí quyết" thì "Thần ưng bí quyết" cũng không tính là khó khăn.
Dương Thạc cũng không nóng vội.
Một tháng....
Hai tháng....Ba tháng....
Thời gian trôi qua rất nhanh. Dương Địch cũng hướng cho Dương Thạc thấy khả năng thiên phú và tốc độ tu luyện của nàng.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 248: Biến thân tầng thứ hai - Nhân hình thần binh.
Nguồn: VIP
Ba tháng tăng lên hai cấp, đã đạt đến cảnh giới Võ Sư cao nhất, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Võ Tôn. Dựa theo Dương Địch giải thích, đột phá Võ Tôn sơ giai, khả năng cần phải thêm một hai tháng nữa. Còn những tầng trên Võ Tôn đến Võ Tôn cao giai thì phải cần nửa năm. Đột phá Đại tông sư thì bốn tháng là đủ. Phía trước phía sau chưa đến một năm rưỡi thời gian là có thể bước vào cảnh giới Đại tông sư.
Chỉ sợ, cũng chỉ có Huyết Phi, Hắc Hùng, Tiểu Hỏa tốc độ của chúng mới có khả năng đánh đồng với Dương Địch.
Dương Thạc cũng chưa tăng quá nhiều, chỉ là cách cảnh giới Võ Sư cao giai gần thêm một chút mà thôi. Cửu Dương Chân Thân đồng dạng cũng như vậy.
Nhưng, Dương Thạc cảm giác được, cách sáng chế "Thần Ưng bí quyết" càng lúc càng gần.
Càng tiếp cận được với "Thần Ưng bí quyết" thì Dương Thạc lại càng không nóng nảy.
Cứ để từ từ mọi chuyện sẽ đến.
Rất nhanh, lại mười ngày trôi qua.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bay giữa không trung, cẩn thận cảm ngộ sự sắc bén của Cửu thiên nhất kích.
- Không đúng!
- Không đúng, Huyền Ưng công kích tuyệt đối không chỉ có sắc bén.
- Còn phải là bá đạo vô cùng.
Bay giữa không trung, Dương Thạc trong lòng khó hiểu.
Bá đạo, giống như Phá Thiên Nhất Kiếm của Nam Cung Thương.
Phá Thiên Đại Kiếm của Nam Cung Thương, trọng kiếm vô phong, tuyệt đối không chỉ có hai chữ sắc bén là có thể hình dung. Còn phải dùng một từ "bá đạo".
Bên trong "Thần Hùng bí quyết" ẩn chứa đại địa chi thế. Đại địa chi thế không phải là rất nặng mà còn có ý ôn hòa, dưỡng chi.
Giống như một trưởng giả hiền lành, có thể bao dung bất cứ chuyện gì.
Còn Thiên không chi thế thì lại hoàn toàn khác.
Bá đạo!
Nghịch ta thì chết.
Giống như một tên cai ngục.
Nghĩ tới người này, trong đầu Dương Thạc tựa hồ như xuất hiện một đạo ánh sáng. Không do dự chút nào, Dương Thạc lập tức nhắm hai mắt lại, bắt đầu thể ngộ.
Một ngày....Hai ngày....Ba ngày....
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc không cần ăn uống gì, cứ nhắm mắt lĩnh ngộ theo.
Còn cơ thể của Dương Thạc vẫn cứ ngâm trong dòng sông, không ngừng hấp thu Huyền âm khí tức, tẩm bổ thân thể, không ăn không uống cũng có thể duy trì trong một thời gian dài.
Một tháng, hai tháng. Thời gian thể ngộ đã hai tháng rồi, nhưng vẫn chưa ngừng lại.
Dương Địch biết Dương Thạc đang ngộ đạo. Chỉ cần Dương Thạc không có nguy hiểm gì, thì nàng cũng không quấy rầy Dương Thạc.
Ba tháng.
Lại qua ba tháng.
Ầm ầm!
Không đợi Dương Thạc đột phá lĩnh ngộ, vùng phụ cận của thi thể Huyền Ưng thượng cổ vang lên một tiếng kêu thật to. Một khí thế sắc bén tuyệt cường phóng lên cao. Huyết Phi đã đột phá được cảnh giới Võ Sư cao giai, trực tiếp tiến vào cảnh giới Võ Tôn sơ giai.
Cùng lúc với khí thế sắc bén phóng lên, Cửu Dương Chân Thân đang nhắm mắt thể ngộ của Dương Thạc cũng nhẹ nhàng chấn động.
- Đó chính là Cửu Thiên chi lăng lệ?
Trong đầu hắn hiện ra một ý niệm.
Ầm ầm!
Mà ngay sau đó, lại là một đạo khí thế khác.
Vù vù vù vù...
Thiên địa chấn đãng, ông ông tác hưởng.
Dĩ nhiên, giờ phút này Dương Địch cũng đã đột phá được cảnh giới Võ Tôn sơ giai.
Nàng tu luyện "Thiên đạo thần âm công", lúc đột phá cũng đồng thời dẫn động thiên địa âm phát. Dưới thanh âm cuồn cuộn, Dương Thạc cảm nhận được chính mình như quay lại hơn một năm về trước, trong Chu Ngọc Mạt Lâu bị Tô Thanh Như dùng Thiên đạo thần âm hung hăng áp đảo.
- Đó chính là "bá đạo" của thiên đạo.
- Sắc bén, bá đạo. Thì ra là thế....thì ra là thế....
Trong nháy mắt, Dương Thạc liên tục thể ngộ ba tháng hai mắt chợt mở. Trong ánh mắt chớp động sự hưng phấn đến mức tận cùng.
Giờ phút này, Dương Thạc đã hoàn toàn lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết".
Bộ công pháp kia đã xuất hiện một hình thức sơ bộ ban đầu. Thân hình vừa động, bên trong Cửu Dương Chân Thân, bốn ngàn không trăm chín mươi sáu khiếu huyệt không ngừng sinh ra một loại năng lượng kỳ dị. Loại năng lượng này hoàn toàn khác so với chân khí thuần dương lúc trước, mà là một loại đại khí mang sức mạnh cổ xưa. Đây chính là nguyên lực thần hoang.
Từ "Thần Hùng quyết" tu luyện ra nguyên lực thần hoang còn có chút bất đồng.
Nếu như nói, nguyên lực thần hoang tu luyện ra từ "Thần Hùng quyết" là một đại khí hùng hậu thì loại nguyên lực thần hoang này tuyệt đối sắc bén bá đạo.
Có thể tu luyện ra nguyên lực thần hoang, điều này cũng chứng minh, Dương Thạc đã nghĩ ra thành công "Thần Ưng quyết".
Vù!
Cho tới giờ phút này, Dương Thạc mới thở phào một hơi.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng.
Rốt cuộc mình đã sáng tạo ra được "Thần Ưng quyết".
Tuy rằng thiên phú của hắn không tính là tốt, nhưng dựa vào cố gắng, không ngừng quan sát thể ngộ, cuối cùng liên tiếp sáng chế ra hai bộ công pháp "Thần Hùng quyết" và "Thần Ưng quyết". Thành quả như vậy rất đáng để Dương Thạc tự hào.
Đương nhiên, Dương Thạc cũng biết, chính mình sáng tạo ra được hai bộ công pháp này cũng được tính là may mắn.
Không có huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ cùng với Hắc Hùng thượng cổ thì làm sao hắn có thể làm được điều này.
Nhưng, dù vậy cũng không thể phủ định cố gắng cùng thực lực của Dương Thạc.
Con đường võ đạo dài đằng đẵng. Từng bước tu luyện, chỉ có những người có đại thiên phú như Dương Địch, mới có khả năng bước lên trên đỉnh cao nhất của võ đạo. Những võ giả không có tư chất, không có cơ ngộ, không có may mắn thì căn bản không có khả năng bước lên cảnh giới tối cao của võ đạo.
Cho dù là mạnh như Dương Thiên.
Ông ta chẳng qua chỉ là cảnh giới Võ Thánh trung giai, lại nắm trong tay Hổ Báo lôi âm tầng thứ năm, là Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm. Thực lực kinh khủng như vậy cũng chỉ là dựa vào kỳ ngộ mang lại.
"Bát hoang quyết" của Dương Thiên chính là công pháp Bát chủng hoang thú. Lúc trước, ông ta ít nhất sáng tạo ra bốn loại. "Thần Hùng quyết" chính là loại đầu tiên. Không biết là "Bát hoang quyết" mà ông ta sáng tạo ra đã ở tầng thứ mấy rồi.
Dương Thạc thầm suy nghĩ trong lòng.
Dương Thiên có thể nói là kỳ tài ngút trời.
Hơn nữa, với cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm, võ đạo thâm hậu, muốn sáng tạo ra một bộ công pháp như "Bát Hoang quyết" cũng không tính là khó khăn.
Dương Thạc hiện tại nghĩ ra một bộ "Thần Ưng quyết", một bộ "Thần Hùng quyết" cũng đã đủ nghịch thiên rồi.
Trên người mình không có huyết mạch mãnh thú hồng hoang thượng cổ nào. Dương Thạc biết, chính mình còn muốn tiếp tục nghĩ ra một loại công pháp tương tự thì gần như không thể nào.
Cũng may, Dương Thạc còn có "Cửu dương huyền công".
"Cửu dương huyền công" làm chủ đạo, "Thần Hùng quyết", "Thần Ưng quyết" làm phụ trợ cũng đủ nghịch thiên cường đại rồi.
Đang lúc suy nghĩ đến điều này, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được, bên trong Cửu Dương Chân Thân của mình, cái nguyên lực thần hoang vừa mới tu luyện được không ngừng lưu chuyển bên trong hơn bốn ngàn khiếu huyệt của mình.
Dưới sự lưu chuyển của nguyên lực thần hoang, hơn bốn ngàn khiếu huyệt của mình bắt đầu vùng lên.
Nguyên lực thần hoang giống như được dán lại.
Dán hơn bốn ngàn khiếu huyệt của Dương Thạc lại cùng một chỗ.
- Chẳng lẽ muốn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn cao giai?
Khiếu huyệt dung hợp, Dương Thạc lập tức hiểu rõ, đây chính là dấu hiệu Cửu Dương Chân Thân của mình sắp đột phá.
Hơn bốn ngàn khiếu huyệt dung hợp thành hai ngàn không trăm hai mươi tư khiếu huyệt. Chính mình cũng sắp sửa tiến vào Võ Tôn cao giai rồi.
Cũng là lúc đột phá rồi.
Đối với lần này, Dương Thạc thật ra cũng không kinh ngạc lắm.
Trong không gian Thập phương ca sa, Dương Thạc tu luyện suốt bảy tháng. Trong một thời gian như thế, mặc dù Dương Thạc luôn luôn lĩnh ngộ nhưng Cửu Dương Chân Thân vẫn vận chuyển công pháp thuần dương, hấp thu dương khí bên trong Thập phương ca sa, tích lũy được một công phu thâm hậu.
Chỉ cần có một cơ hội, tùy thời đều có thể đột phá.
Mà lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết" cũng chính là cho Dương Thạc một cơ hội thật lớn để đột phá.
- Hôm nay, ta, Huyết Phi, Tiểu Địch có thể đồng thời đột phá. Tuyệt đối là tam hỉ lâm môn.
Dương Thạc trong lòng vui sướng vô cùng.
Còn Tiểu Hỏa, sớm đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn trung giai rồi. Hắc Hùng thì còn đi trước Huyết Phi, hoàn thành đột phá. Hiện tại cũng là Võ Tôn sơ giai.
Trong không gian Thập phương ca sa, hai người ba thú toàn bộ đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn, xem như là thực lực mạnh nhất.
Phỏng chừng, đột phá của mình không phải không thể hoàn thành trong dăm ba bữa nữa. Dương Thạc hít sâu hai cái, cố gắng kềm nén sự hưng phấn. Hai mắt khép kín, bắt đầu đột phá.
Ba ngày trôi qua rất nhanh.
Rầm rầm rầm rầm!
Hai ngàn không trăm bốn mươi tám tiếng nổ phát ra từ bên trong Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc rốt cuộc đã chính thức đột phá, đạt được cảnh giới Võ Tôn cao giai.
Rống!
Một tiếng hú hưng phấn phát ra từ trong miệng Dương Thạc.
Ken két!
Nắm chặt tay, Dương Thạc rõ ràng có thể cảm nhận được sức mạnh bên trong Cửu Dương Chân Thân.
Cảnh giới Võ Tôn cao giai.
Phải biết rằng, Dương Thạc mặc dù thi triển Hắc Hùng biến thân, nhưng bất quá cũng chỉ là cảnh giới Võ Tôn cao giai thôi. Hiện tại, Cửu Dương Chân Thân không cần biến thân cũng đã là Võ Tôn cao giai rồi. Mạnh mẽ vô cùng.
- Còn có....biến thân.
Trong đầu Dương Thạc, linh quang chợt thoáng.
Hiện tại, Cửu Dương Chân Thân thi triển Huyền Ưng biến thân tầng thứ nhất, không thể nghi ngờ lập tức có thể bước vào cảnh giới Võ Tôn cao giai. Còn bây giờ, Dương Thạc đã lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết". Vận chuyện công pháp này sẽ có khả năng thúc đẩy kích phát càng nhiều huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ. Khi đó, rất có thể sẽ mở ra được Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai.
Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai, thực lực cường đại đến cảnh giới nào thì thật khó nói.
Thử xem rồi nói sau.
Không chút do dự, Dương Thạc lập tức hạ quyết tâm thử nghiệm một chút, xem Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai rốt cuộc cường đại như thế nào.
Hít sâu một hơi, Dương Thạc bắt đầu vận chuyển "Thần Ưng quyết".
- Bộ công pháp kia, tất nhiên cũng có mười tám điểm phù hợp với chân thân, sáu điểm phù hợp với cơ thể.
Độ phù hợp của Thần Ưng quyết cũng gần giống như Thần Hùng quyết.
Độ phù hợp đủ cao, khi vận chuyển nguyên lực thần hoang, Dương Thạc cũng không hề cố kỵ. Huống hồ, đây dù sao cũng là Cửu Dương Chân Thân, đánh cũng không tiêu tan. Bất diệt mãi mãi. Cho dù vận chuyển nguyên lực thần hoang quá nhanh, xảy ra vấn đề thì cũng không đến mức nghiêm trọng. Dương Thạc trực tiếp đem Thần Ưng quyết dùng tốc độ gấp ba lần để vận chuyển.
Ken két, ken két.
Thần Ưng quyết tốc độ gấp ba tức khắc phát ra một đại lượng huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bắt đầu phát sinh biến hóa.
Vù!
Hai cánh chim thật lớn xuất hiện.
Đồng thời, bề ngoài của Cửu Dương Chân Thân cũng liên tục phát ra tiếng vang ken két.
Đầu tiên là vị trí hai tay, lập tức bao trùm một lượng màu đen như giáp cứng, chẳng khác gì Huyền Ưng lợi trảo. Có khác là Huyền Ưng biến thân tầng thứ nhất, hai tay của Dương Thạc không chỉ bao trùm giáp cứng mà hình thái cũng trở nên giống móng vuốt của Huyền Ưng như đúc.
Huyền Ưng trảo gần như không có bàn tay, chỉ có năm ngón tay thon dài.
Còn bây giờ, hai tay của Dương Thạc được bao trùm một lớp giáp cứng, hình thái vẫn không có biến hóa, vẫn là bàn tay của con người, chỉ là giống như mang một lớp bao tay thép mà thôi.
Ken két, ken két!
Bàn tay bao trùm một lớp giáp cứng đen sắc, cứ tiếp tục kéo dài đến cẳng tay, cánh tay, bờ vai...
Toàn bộ hai cánh tay cuối cùng đã được bao phủ lớp giáp cứng đen sắc.
Ken két, ken két!
Ngay sau đó, giáp cứng đen sắc này trực tiếp kéo dài đến miệng của Dương Thạc.
Tại vị trí miệng, toàn bộ đều bị lớp giáp cứng này bao trùm. Độ dầy của nó so với hai cánh tay còn dày hơn. Lực phòng ngự rõ ràng càng mạnh.
Bụng, thậm chí là hai chân.
Ken két!
Cuối cùng một tiếng vang nhỏ vang lên. Lớp giáp cứng đen sắc đã bao trùm toàn bộ đầu, mặt của Dương Thạc.
Lớp giáp cứng này cũng không phải là cùng một khối.
Mà là từ những khối nhỏ kết hợp lại.
Những mảnh nhỏ giáp cứng này hình dạng cũng không theo quy tắc, nhưng tả hữu đối xứng, không hỗn độn. Sau khi bao trùm toàn bộ đầu mặt của Dương Thạc, nhìn từ bên ngoài, ngũ quan của Dương Thạc thập phần hiện ra rõ ràng. Mặc dù bao trùm một lớp hắc giáp, toàn bộ diện mạo đều là đen sắc, nhưng liếc mắt một cái thì vẫn là góc cạnh rõ ràng.
- Toàn thân trên dưới đều là hắc giáp?
Thanh âm ồm ồm phát ra từ cổ họng Dương Thạc.
Phần đầu bị bao trùm, khiến cho miệng của Dương Thạc bị chặn lại, giống như đang đeo một cái mặt nạ. Tiếng nói cũng bị thay đổi.
- Sức mạnh vẫn chỉ gia tăng một cấp, đạt đến cảnh giới Võ Tôn cao giai. Nhưng toàn thân từ trên xuống dưới đều là hắc giáp. Hiện tại, độ cứng của Cửu Dương Chân Thân chỉ sợ là đạt đến một cực độ biến thái?
Dương Thạc trong lòng âm thầm giật mình.
Hắc Hùng biến thân, chủ yếu là sức mạnh khí huyết tăng trưởng. Từ tầng thứ nhất tăng lên cảnh giới tam giai; tầng thứ hai tăng lên cảnh giới tứ giai.
Huyền Ưng biến thân sức mạnh khí huyết tăng lên hữu hạn, nhưng cường độ cơ thể lại được tăng trưởng trên diện rộng. Tầng thứ nhất có thể so với độ cứng của móng vuốt đại bàng, hay dao găm sắt thép.
Hiện tại, toàn thân trên dưới đều bao trùm hắc giáp, độ cứng phỏng chừng lại được tăng lên lần nữa.
Cang, cang!
Hai tay nhẹ nhàng ma sát, phát ra thanh âm của kim loại chạm vào nhau.
- Độ cứng này tuyệt đối còn cứng hơn cả dao găm sắt thép. Phỏng chừng là cảnh giới Thần binh cấp hai.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Dao găm thép hình hoa cúc, tuy nói rằng được trang bị độ cứng mạnh nhất, nhưng miễn cưỡng chỉ được xem là cảnh giới Thần binh cấp một, không thể so với Huyền Ưng trảo thượng cổ.
Hiện tại, Dương Thạc cảm nhận được, lớp giáp đen bao bên ngoài cơ thể của mình độ cứng còn hơn cả dao găm hình hoa cúc. Cho dù không được như cấp độ của Huyền Ưng đoạn trảo, nhưng ít ra cũng là Thần binh cấp hai.
Hai cánh vỗ xuống, phát ra âm thanh giòn vang.
Dương Thạc phát giác, đôi cánh phía sau mình cũng bao trùm lông chim màu đen nhánh. Độ cứng cũng không sai biệt lắm so với lớp hắc giáp bao trùm cơ thể.
- Thần binh cấp hai!
- Hơn nữa, vẫn là thần binh hình người cấp hai.
Nghĩ tới những thứ này, Dương Thạc không khỏi hít sâu một hơi.
- Thử xem uy lực của Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai này xem.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Ý niệm trong đầu vừa động, Dương Thạc lập tức vù một cái, toàn bộ Cửu Dương Chân Thân hướng về đầu một ngọn núi nhỏ cách đó không xa, hung hăng đánh một cái.
Ầm, ầm!
Ngọn núi nhỏ trong phạm vi bốn năm trượng trực tiếp bị Dương Thạc đánh nát. Đá bay tán loạn, lại bị hai cánh của Dương Thạc nhất xoắn thành bột phấn.
Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai quả nhiên cường hãn.
Lập tức đã phá nát ngọn núi đá. Dương Thạc rõ ràng cảm giác được Cửu Dương Chân Thân của mình ngay cả chấn động cũng không có. So với lúc trước lại mạnh hơn gấp đôi. Cho dù là hiện tại, dùng Cửu Dương Chân Thân chống lại A Mục Đạt Vượng cảnh giới Đại tông sư, Dương Thạc có niềm tin sẽ không bị một quyền đánh gãy xương nữa.
Lực phòng ngự Thần binh cấp hai tuyệt đối không thể coi thường.
Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn cũng là cảnh giới Thần binh cấp hai.
Cường giả cảnh giới Võ Tôn bình thường tốp năm tốp ba cầm trong tay thần binh cấp hai Thiên Cương Kiếm tấn công Dương Thạc, nhưng sau khi Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc biến thân, muốn đánh tan hắn gần như là chuyện không thể nào.
- Cấp độ này đánh nhau với A Mục Đạt Vượng có thể chiếm lợi thế không ít.
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
A Mục Đạt Vượng cố nhiên cường đại, nhưng luận về cường độ cơ thể hiện tại, tuyệt đối không có khả năng vượt qua khỏi Dương Thạc.
Chỉ sợ là Dương Thiên, Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ năm, đơn thuần nói về cường độ cũng phải kém hơn so với Dương Thạc một chút.
Chẳng qua, thực lực Lôi Âm tầng thứ năm của Dương Thiên, khi phát ra sức mạnh mạnh nhất, cương khí trong cơ thể tỏa ra bốn phía. Cường giả bình thường, muốn đánh chính diện trước mặt ông là khó có khả năng.
Hơn nữa, trên người Dương Thiên không có khả năng không có bí bảo phòng ngự nào.
Có thể nói, Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ ba, muốn làm bị thương Dương Thiên, chỉ sợ cũng không có nửa phần khả năng.
- Ta và Dương Thiên còn có sự chênh lệch rất lớn.
Dương Thạc thở một hơi thật dài, sắc mặt ngưng trọng, trong lòng thầm nói.
Dương Thạc và Dương Thiên, dĩ nhiên là đứng ở mặt đối lập.
Cố nhiên, giữa hai người còn có huyết thống phụ tử.
Nhưng, với Dương Thiên, con của ông ta bất quá cũng chỉ là một vật phẩm mà thôi. Dương Thiên sinh con chỉ là muốn giúp ông ta đoạt lấy thiên hạ. Trên người ông ta hiện tại chỉ có dục niệm chiếm lấy thiên hạ, căn bản không có nửa phần thân tình. Phàm là con cái đối nghịch ông ta, ông ta cũng có thể giết chết không chớp mắt. Con chết trước mặt, ông ta cũng không nửa điểm dao động.
- Trừ phi đánh bại ông ta, áp đảo ông ta, thì mâu thuẫn giữa ta và ông ấy sẽ chẳng còn cách nào để giải quyết.
Dương Thạc biết, con người Dương Thiên, tâm tình tàn nhẫn đến mức tận cùng.
Muốn thay đổi ông ta so với giết chết ông ta còn khó hơn.
Cho nên, muốn giải quyết mâu thuẫn giữa Dương Thạc và Dương Thiên, chỉ có hai biện pháp. Một, Dương Thiên giết chết Dương Thạc. Hai, Dương Thạc dùng thực lực siêu cường của mình, đánh bại và áp đảo Dương Thiên.
- Có một ngày, Dương Thiên, ta sẽ áp đảo ông.
Chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong lòng Dương Thạc toát ra một quyết tâm như vậy.
Tra!
Đang lúc Dương Thạc suy nghĩ, một tiếng Huyền Ưng kêu to vang lên.
Mở hai mắt ra, Dương Thạc lập tức nhìn thấy, Huyết Phi đang cấp tốc bay về phía mình. Ánh mắt của Huyết Phi nhìn hắn mang theo một tia hiếu kỳ và nghi hoặc. Nhưng Huyết Phi quen thuộc với hơi thở của Dương Thạc, tất nhiên sẽ nhận ra được. Hiện tại, người được bao quanh một thân hắc giáp chính là Dương Thạc.
- Thiếu gia, làm sao huynh...
Dương Địch đi theo đằng sau, nhìn thấy bộ dạng này của Dương Thạc cũng là kinh ngạc há miệng.
Ken két!
Một thanh âm giòn vang.
Toàn bộ giáp cứng trên đầu và mặt Dương Thạc nhanh chóng rút đi, hiện ra tướng mạo nguyên bản của hắn.
Dương Thạc phát hiện, Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai, giáp cứng màu đen bao trùm toàn thân nhưng mình vẫn có thể tự khống chế. Muốn rút đi lập tức liền có thể làm được.
Thật giống như khống chế một bộ áo giáp bình thường.
Thân hình Dương Thạc vừa động, rơi xuống trước mặt Dương Địch.
- Haha, vừa mới nghĩ ra được Thần Ưng quyết, lĩnh ngộ được Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai. Thực lực của ta bây giờ có thể đạt được Võ Tôn cao giai. Cường giả vừa mới bước vào cảnh giới Đại tông sư, nếu không lĩnh ngộ được Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai thì hẳn không phải là đối thủ của ta.
Dương Thạc hướng Dương Địch giải thích.
- Thiếu gia, xem ra Công gia thật sự là xem thường huynh.
Nhìn thấy Dương Thạc hiện tại, Dương Địch không khỏi cảm thán.
Nàng tu luyện Thiên đạo thần âm, tốc độ gia tăng có thể nói là thần tốc. Nhưng hiện tại so sánh với Dương Thạc, gần như vẫn còn chênh lệch một cấp lớn.
- Thiếu gia tự mình nghĩ ra Thần Ưng quyết, Thần Hùng quyết. Nếu Công gia sớm biết rằng huynh lợi hại như vậy, chỉ sợ sẽ gắng sức bồi dưỡng huynh rồi. Phân lượng của huynh trong mắt Công gia sợ là còn nặng hơn Đại thiếu gia.
Dương Địch còn nói thêm.
- So với Dương Tử còn nặng hơn?
Dương Thạc cười nhẹ.
- Nếu lúc trước Dương Thiên thật sự coi trọng huynh, chỉ sợ huynh bây giờ cũng chỉ là con vợ lẽ trong Phủ quốc công mà thôi.
Chính vì Dương Thạc ở phủ Quốc công chịu nhiều khi dễ nên mới quyết chí tự cường; vì Dương Tử Hi lúc nào cũng có thể tùy ý làm nhục, chèn ép Dương Thạc nên hắn mới có thể đạt được công pháp phù hợp với năng lực. Cũng chính bởi vì bị bọn hạ nhân ngay trong phủ bức bách nên mới khiến cho Dương Thạc tiến vào Yến Sơn, đạt được đủ loại kỳ ngộ.
Bên trong tối tăm cũng coi như có được nhân quả nhất định.
Nếu Dương Thạc ngay từ đầu được coi trọng thì cũng sẽ không có được thành tựu như hiện tại.
- Ta và Dương Thiên đạo bất đồng bất tương vi mưu. Hiện tại thực lực của ta càng mạnh, càng lĩnh ngộ được công pháp lợi hại. Dương Thiên sẽ không cao hứng, ngược lại lại càng muốn giết ta.
Trong lời nói của Dương Thạc không chút tình cảm, làm cho người nghe nghe xong cảm thấy hơi chút ớn lạnh.
- Tiểu Địch, muội bây giờ là thị nữ của ta. Chúng ta đã thoát khỏi Trấn Quốc Công, về sau cứ gọi là Dương Thiên. Trực tiếp xưng hô tính danh thì tốt hơn, không cần mở miệng một tiếng "công gia", hai tiếng "công gia". Lại còn "Đại thiếu gia" gì nữa.
Dương Thạc nói.
- Vâng, muội biết rồi.
Dương Địch le lưỡi, ngoan ngoãn đáp.
- Không thể tưởng tượng được, tu luyện trong không gian Thập phương ca sa chỉ mới hơn nửa năm, nhưng thực lực hiện tại của ta đã tăng lên rất nhiều. Chắc cũng đã đến lúc tính sổ với A Mục Đạt Vượng rồi.
Dương Thạc chậm rãi nói.
- Thiếu gia, thực lực của A Mục Đạt Vượng rất mạnh. Nên chờ khi chúng ta tu luyện đến cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai thì hãy đối phó với ông ta.
Nghe được Dương Thạc muốn ra tay với A Mục Đạt Vượng, Dương Địch liền hiện ra thần sắc lo lắng.
Sáu tháng nay, Dương Địch và Dương Thạc ở cùng một chỗ, đối với tuyệt đại bộ phận con bài chưa lật của Dương Thạc đều biết rõ.
Nàng biết, hiện tại Dương Thạc sẽ dùng Cửu Dương Chân Thân để đối phó với A Mục Đạt Vượng. Cho dù địch không lại, nhưng A Mục Đạt Vượng cũng chưa chắc có thể làm gì được Dương Thạc.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 250: Đệ nhị Yêu thánh Đại Bằng Kim Sí Vương
Nguồn: VIP
Nhưng hiện tại nếu đi ra, tóm lại vẫn còn có chút nguy hiểm.
- Ừ, không thì chờ thêm vài ngày nữa.
Dương Thạc suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
- Chờ ta làm quen với thực lực của mình bây giờ, khi đó đối phó với A Mục Đạt Vượng phần thắng càng lớn hơn.
Hiện tại, Dương Thạc ít nhiều cũng không để trong lòng.
Cũng may hắn vừa mới đột phá, đối với sức mạnh mới của mình cũng không tính là quen thuộc. Đợi cho quen thuộc với sức mạnh của mình, khi đánh nhau với A Mục Đạt Vượng lại càng đảm bảo hơn.
- Tiểu Địch, muội tu luyện trước nhé. Ta đi xem nhục thể của mình đã tu luyện được tới tầng nào rồi.
Dương Thạc nói xong, Cửu Dương Chân Thân vừa động, trực tiếp xông đến nhục thể của mình.
Cửu Dương Chân Thân chui vào bên trong cơ thể.
- Toàn bộ một vạn sáu ngàn âm huyệt đã được đả thông, đạt đến trình độ đỉnh phong?
Vừa mới tiến vào cơ thể, Dương Thạc lập tức phát hiện, cơ thể của mình đã được đả thông một vạn sáu ngàn ba trăm tám mươi bốn âm khiếu, trực tiếp bước vào cảnh giới Võ Sư cao giai, cách cảnh giới Võ Tôn một chút nữa thôi.
Điều này tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng là hợp tình hợp lý.
Phải biết rằng, khối cơ thể này của Dương Thạc ngâm bên trong dòng sông trong không gian Thập phương ca sa đã sáu tháng. Ba tháng trước, Dương Thạc còn chưa ngộ ra Thần Ưng quyết, khối cơ thể này đã tích tụ được một đại lượng sức mạnh, cách mức đột phá không xa. Hiện tại ước chừng ba tháng qua đi, trực tiếp đột phá cũng là chuyện nước chảy thành sông.
- Cơ thể đột phá, thực lực chỉnh thể của ta cũng coi như có sự tăng trưởng hơn nữa.
Sáu tháng trước, cơ thể của Dương Thạc tuy rằng không phải là đối thủ của A Mục Đạt Vượng, nhưng sau khi biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai, miễn cưỡng cũng có thể phản kháng vài cái, không đến mức gân cốt toàn bộ vỡ vụn.
Thực lực bây giờ của hắn đã tăng lên một bậc. A Mục Đạt Vượng muốn đánh hắn tàn phế lại càng khó khăn hơn.
Tóm lại, đây là một chuyện tốt.
Sáu tháng tăng lên một bậc, nhìn như rất nhanh.
Nhưng phải biết rằng, Dương Thạc tu luyện là "Huyền thủy ngưng thân quyết", là công pháp bí điển thần công mà Ẩn Giao Vương tu luyện.
Sáu tháng mới tăng lên cảnh giới Võ Sư đỉnh phong.
Mà trong sáu tháng qua, Tiểu Địch cũng từ Võ Sư trung giai trực tiếp thăng ba cấp, bước vào Võ Tôn sơ giai.
Có thể nói người so với người, giận điên người.
- Trước quen thuộc với sức mạnh của mình rồi nói sau.
Thở một hơi thật dài, Dương Thạc không nghĩ tới những điều này nữa. Hai mắt nhắm lại, bắt đầu kiểm tra cơ thể của mình.
- Sao, hai loại nguyên lực thần hoang đang dung hợp?
Vừa mới kiểm tra cơ thể, Dương Thạc lập tức phát hiện, nguyên lực thần hoang của Thần Ưng quyết bên trong Cửu Dương Chân Thân cùng nguyên lực thần hoang của Thần Hùng quyết đã dung hợp lẫn nhau, hình thành một nguyên lực thần hoang hoàn toàn mới. Cấp bậc của nguyên lực thần hoang này rất cao.
Nguyên lực thần hoang là một sức mạnh nguyên thủy nhất, căn nguyên nhất.
Thời kỳ thượng cổ, hồng hoang cự thú, thực lực siêu quần. Chúng nó không tu luyện khí tức của nhân loại, mà trong cơ thể của chúng tồn tại đó chính là nguyên lực thần hoang.
Dương Thiên sáng tạo ra Bát hoang quyết, chính là muốn hấp thu sức mạnh siêu phàm của cự thú hồng hoang thời thượng cổ để cho mình sử dụng.
Thần Ưng quyết cùng Thần Hùng quyết hai đại công pháp này, nguyên lực thần hoang có thể dung hợp với nhau. Dương Thiên chí ít có bốn công pháp hồng hoang thú, nên nguyên lực thần hoang của ông ta khẳng định sẽ mạnh hơn so với mình.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đối với điều này, Dương Thạc thật cũng chẳng thèm muốn.
Dù sao, Dương Thiên là Võ Thánh. Ông ta tu luyện võ đạo đã hơn năm mươi năm. Còn Dương Thạc vừa mới chính thức bước vào con đường võ đạo được hai năm. Có thể đạt tới cảnh giới hiện nay cũng đủ để kiêu ngạo rồi.
- Nguyên lực thần hoang dung hợp, thực lực của ta càng mạnh hơn. Đối mặt với A Mục Đạt Vượng phần thắng cũng sẽ lớn hơn. Đáng tiếc...Hiện tại vẫn chưa lĩnh ngộ được Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai.
Dương Thạc than nhẹ một tiếng, tiếp tục nhắm mắt kiểm tra tình huống sức mạnh của mình.
Một ngày một đêm lại trôi qua rất nhanh.
Rống, rống, rống!
Một trận gào thét của mãnh thú truyền vào lỗ tai Dương Thạc.
- Là Tiểu Hỏa và Huyết Phi, Hắc Hùng. Chúng nó đang luận bàn.
Không cần mở mắt, Dương Thạc cũng biết là mấy con mãnh thú đang bàn luận với nhau.
Rầm, rầm, rầm!
Rầm, rầm, rầm!
Nhưng, ba con mãnh thú đánh nhau, Dương Thạc dựa vào thanh âm mà cảm giác có chút khác biệt.
Khi chúng đánh nhau, toàn thân gân cốt ma sát đều phát ra tiếng sấm rền.
Hổ Báo lôi âm?
Dương Thạc lập tức nghĩ đến, ba con ác điểu mãnh thú này đều bước vào cảnh giới Võ Tôn. Khi đánh nhau, dĩ nhiên là có thể phát động Hổ Báo lôi âm.
Mặt khác, ba con ác điểu mãnh thú này mỗi lần đánh nhau đều kèm theo tiếng hô hoặc kêu to. Dương Thạc rõ ràng cảm giác được, sức mạnh khí huyết của chúng tăng lên gấp mấy lần.
- Hổ báo lôi âm...Hổ Báo lôi âm. gân cốt ma sát, phát ra lôi âm. Gầm rú kêu to đồng dạng cũng có lợi cho việc tăng cường sức mạnh. Hổ Báo lôi âm trong "Hổ báo âm", không phải chỉ tiếng gầm rú của mãnh thú sao?
Giờ phút này, Dương Thạc đột nhiên ngộ ra.
Hổ Báo lôi âm vốn chính là tiếng thú rống.
Lôi âm là đại diện cho thanh thế thiên địa.
Mà thú rống chính là sức mạnh nguyên bản phát ra. Trong thời kỳ viễn cổ, ngay cả nhân loại cũng chưa từng xuất hiện, lại càng không có bất kỳ một võ đạo pháp môn nào tu luyện. Duy chỉ có sức mạnh nguyên thủy của loài thú. Nhân loại, trên thực tế cũng chính là do loài thú tiến hóa. Chỉ đơn giản cấp bậc cao hơn mà thôi.
Hổ Báo lôi âm, thiên địa thanh thế, mãnh thú gào thét được xem như là một sức mạnh nguyên bản nhất.
- Lúc trước, phương diện tu luyện của mình chính là tìm hiểu Hổ Báo lôi âm.
- Nhưng quên mất, khi tìm hiểu Hổ Báo lôi âm, phương pháp xử lý trực tiếp nhất chính là nghe tiếng gầm rú của mãnh thú ác điểu.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm lại, lẳng lặng nghe đám thú Huyết Phi đánh nhau, phát ra từng trận gào thét.
Trong đầu của hắn dần dần ngộ ra.
Giờ phút này, Dương Thạc loáng thoáng cảm giác được mình đã mò được đến cửa của Hổ Báo lôi âm.
Năm đó, hắn đạt được bí pháp Hổ Báo lôi âm tầng thứ nhất, chẳng qua cũng chỉ là vận khí cho phép thôi. Đối với Hổ Báo lôi âm, Dương Thạc căn bản chẳng có một sự hiểu biết nào. Cho tới bây giờ, trong không gian Thập phương ca sa, Dương Thạc nhắm mắt ngồi xếp bằng, nghe tam đại mãnh thú ác điểu cảnh giới Võ Tôn gào thét kêu to mới mơ hồ hiểu được chân lý đích thật của Hổ Báo lôi âm.
Kinh sư Đại Chu.
Ngoài ba mươi dặm hướng bắc, Yến Sơn.
Một đạo thân ảnh sắc vàng hướng trung tâm Yến Sơn, như tia chớp bay qua.
Ầm ầm!
Trên người thân ảnh sắc vàng này mang theo một luồng khí thế uy áp khổng lồ, chẳng khác nào một ngọn núi lớn. Mãnh thú tầm thường bên trong Yến Sơn, khi cảm nhận cổ khí thế này đều trực tiếp nằm xuống, lạnh run. Ngay cả ý niệm chạy trốn trong đầu cũng không có.
Thậm chí, khi thân ảnh sắc vàng này đến gần vùng phụ cận Yến Sơn, những mãnh thú cảnh giới Võ Tôn cũng ngoan ngoãn phủ phục thân thể, không dám thở gấp.
Áp đảo dị thú Võ Tôn, thân ảnh sắc vàng này ít nhất phải là cảnh giới Đại tông sư. Thậm chí là cảnh giới Võ Thánh.
Rầm!
Đến vùng trung tâm Yến Sơn, thân hình sắc vàng này chợt dừng lại.
Thân ảnh sắc vàng này dùng tốc độ cao để phi hành. Khi dừng lại, không khí phát ra một tiếng như sấm rền.
Vị trí dừng lại của y chính là phía trên sơn cốc nơi chứa thi thể Huyền Ưng và Hắc Hùng thượng cổ.
Thân ảnh sắc vàng này dường như là một người mặc áo bào sắc vàng.
Tựa hồ là người.
Hình thể của y cũng giống như con người. Thân cao một thước tám. Nhưng phía sau y lại có một đôi cánh cực đại. Đôi cánh này khi triển khai thì dài hơn hai trượng, lông chim đen sắc. Bên cạnh bộ vị ẩn lộ một chút kim quang.
Ngoài ra, ngoài cơ thể giống người thì làn da lại không giống người.
Mà là giáp cứng đen sắc.
Giáp cứng đen sắc bao phủ toàn bộ thân hình của y, bao gồm đầu và mặt.
Nếu Dương Thạc ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra. Người này hoàn toàn giống như hắn sau khi biến thân Huyền Ưng tầng thứ hai. Điều khác biệt duy nhất, hai cánh của người này mang theo một chút kim quang, còn hai cánh của Dương Thạc thì hoàn toàn đen sắc.
Ngoài ra, người này còn mặc một chiếc áo cà sa.
Hiển nhiên, người có hình thù kỳ dị này chắc hẳn có quan hệ với Phật môn.
- Sao?
Người này khi bay đến trung tâm Yến Sơn, khi nhìn xuống phía dưới, lập tức cau mày.
- Không có?
Giọng nói ồm ồm phát ra từ miệng của y.
- Thời kỳ thượng cổ, tổ tiên cùng Thần Hùng đánh nhau, lưỡng bại câu thương. Thi thể rõ ràng phải ở trong này, làm sao có thể không có? Mười năm trước, khi ta đến đây, thi thể của tổ tiên và Thần Hùng vẫn còn ở đây. Chẳng lẽ là Dương Thiên đã lấy thi thể của tổ tiên và Thần Hùng đi rồi? Không có khả năng. Uy áp trên người tổ tiên rất mạnh, cho dù là Dương Thiên cũng không thể coi như không quan trọng. Dương Thiên đã sáng chế ra hai bộ pháp quyết Thần Ưng và Thần Hùng.
Trong giọng nói mang theo chút nghi hoặc.
Rống!
Trong lúc y vẫn còn đang nghi hoặc, ở dưới, tận sâu trong lòng đất, một trận mãnh thú kêu lên.
- Là Thần Long!
Người này sắc mặt hơi đổi.
- Vạn năm trước, Đạo hoàng đã đem yêu tộc Thần Long trấn áp phía dưới Yến Sơn, cùng với thi thể của tổ tiên ta và Thần Hùng. Chính vì thế mà Yến Sơn mới có được văn minh vạn năm.
- Hiện tại, đây là lúc nhân đạo văn minh hỗn loạn, xuất hiện từng lớp cường giả mới, cùng với Đạo hoàng, Nhân hoàng vạn năm trước. Thời đại này, tất nhiên sẽ có không ít cường giả được đại kỳ ngộ. Trấn quốc công Dương Thiên chính là một trong số đó. Thần Long bị trấn áp vạn năm trước cũng muốn một lần nữa xuất thế?
Hai mắt y nhìn chằm chằm vào khe sâu dưới mặt đất, ngữ khí trầm thấp, lẩm bẩm nói.
Từng trận thú rống giằng co một lát rồi yên lặng.
- Đại Bằng Kim Sí Vương của Kim Phật Tự cũng đã đến Yến Sơn…
Vào lúc này, một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên bên cạnh khe sâu.
- Sao?
Người này liền nhíu cặp chân mày, nhanh chóng hướng về chỗ thanh âm truyền lại.
Đã thấy một người mặc cẩm y, hình thể cao lớn, bề ngoài khoảng chừng bốn mươi tuổi, chắp tay sau lưng hướng về chỗ khe sâu.
Rầm!
Rầm rầm!
Mỗi một bước đi, thiên địa chung quanh đều hơi chấn động.
Bộ dạng người này nhàn nhã, không nhanh không chậm bước tới. Trên người cũng phát ra khí thế mạnh mẽ. Bên trong Yến Sơn mãnh thú dị thú vô số, y có thể nhẹ nhàng tiêu sái bước đến trung tâm Yến Sơn như vậy, hiển nhiên cũng là cường giả cảnh giới Võ Thánh.
- Dương Thiên, là ngươi?
Người mang hắc giáp đang đứng giữa không trung sắc mặt thoáng biến đổi.
Thanh âm ồm ồm kia lại từ cổ họng của y truyền ra.
Đệ nhất nhân trong giới võ đạo Đại Chu, Trấn quốc công Dương Thiên.
Người vừa mới tiến vào khe sâu, không ai khác, chính là Dương Thiên.
Còn người toàn thân phủ hắc giáp đang đứng giữa không trung chính là một trong Thập đại yêu thánh, đứng hàng thứ hai; Thánh thú của Kim Phật Tự, một nhân vật uy chấn thiên hạ hơn trăm năm trước – Đại Bằng Kim Sí Vương.
Trong Thập đại yêu thánh, ngoại trừ Nam Hải Thần Quy Vương, thì Đại Bằng Kim Sí Vương cũng đủ được xưng là đệ nhất cao thủ.
Nam Hải Thần Quy Vương cũng bởi vì sống quá lâu nên mới đứng đầu Thập đại yêu thánh. Thần Quy Vương nghe nói là vào thời thượng cổ vạn năm trước đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh. Ông ta sống dưới đáy biển Nam Hải, thường một giấc ngủ đến mấy ngàn năm, không tranh sự đời.
Đại Bằng Kim Sí Vương chỉ sợ cũng đã đến được cảnh giới Võ Thánh cao nhất.
Thậm chí đã nhanh hóa thành hình người.
Hình thái này của y chính là điển hình nửa người nửa yêu. Huyết mạch đã có một nửa muốn chuyển sang thành loài người. Cấp độ này đã gần chạm đến cánh cửa “Huyết nhục diễn hóa”.
Đồng dạng là thập đại yêu thánh, đồng dạng là ác điểu yêu thánh, nhưng Lôi Điêu Vương của Thiên Âm Môn lại không bằng Đại Bằng Kim Sỉ Vương.
Về phần Ẩn Giao Vương, chẳng qua chỉ là Kim Thân hóa thân thành nhân hình mà thôi. Cơ thể của y cũng hoàn toàn là hình thú, lại càng kém hơn so với Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Dương Thiên, ngươi cũng tới?
Thanh âm ồm ồm phát ra từ trong miệng Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Hừ, Đại Bằng, ngươi là Thánh thú Kim Phật Tự nước Ni La, còn chạy đến Yến Sơn kinh sư Đại Chu. Còn ta là Trấn quốc công của Đại Chu, đệ nhất nhân võ đạo, chẳng lẽ lại không thể đến Yến Sơn sao?
Dương Thiên lạnh lùng nhìn Đại Bằng Kim Sí Vương, trong miệng hừ lạnh, chậm rãi nói.
- Dương Thiên, ngươi tới chỗ này cũng là vì Thần Long?
Đại Bằng Kim Sí Vương nhìn thoáng qua bên dưới.
- Thần Long vạn năm trước cũng được coi là tuyệt thế cường giả. Cùng Nhân hoàng, Đạo hoàng là một tầng. Đáng tiếc nó bị trấn áp vạn năm, sức mạnh tổn hao nhiều. Hiện tại cũng chỉ là Võ Thánh sơ giai.
- Dương Thiên, ngươi tới chỗ này chắc là muốn bắt Thần Long, uống lấy huyết nhục của nó, có được huyết mạch của nó, sáng tạo ra Thần Long quyết, hoàn thiện Bát Hoang quyết của ngươi, và dùng nó để tranh đoạt thiên hạ?
Đại Bằng Kim Sí Vương đem mục đích của Dương Thiên nói toẹt ra.
- Không sai!
Bị Đại Bằng Kim Sí Vương nói trắng ra mục đích của mình, nhưng sắc mặt Dương Thiên cũng không có nửa phần biến hóa.
- Đại Bằng, ngươi đến nơi này là vì Thần Long?
- Chẳng lẽ… ngươi cũng muốn cướp lấy đầu Thần Long?
Trong miệng quát khẽ, ánh mắt Dương Thiên chợt tập trung trên người Đại Bằng Kim Sí Vương đang ở trên không.
Sát ý nồng đậm lập tức bắng thẳng đến trước người Đại Bằng Kim Sí Vương.
Khí huyết nồng đậm của Dương Thiên gần như hoàn toàn cuốn lấy Đại Bằng Kim Sí Vương đang ở giữa không trung. Khí huyết bắt đầu khởi động, khí thế phát ra, thể hiện thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ năm của Dương Thiên.
- Ồ?
Dưới sự uy áp của khí thế Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương sắc mặt chợt biến đổi.
Một khí thế sắc bén cũng từ trên người y bắt đầu khởi động, chống lại khí thế uy áp của Dương Thiên.
- Dương Thiên, ngươi lĩnh ngộ được Hổ Báo lôi âm tầng thứ năm, bước vào cảnh giới Lôi Âm tầng thứ năm, nhưng chỉ dựa vào điểm này cũng chưa chắc có thể dọa được bổn tọa.
- Tuy rằng bổn tọa chỉ có thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ tư, nhưng Dương Thiên, chỉ bằng một mình ngươi cũng không làm gì được bổn tọa.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba