03-03-2009, 05:05 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 70: Xuất hải (02/03/2009)
Táºp 32: Hoà nh tuyệt thương hải
Hồi 70: Xuất hải (02/03/2009)
Thuyá»n Ä‘i đến ná»a đêm, vầng trăng tròn đã chếch vá» tây, gió thu thổi gá»n gợn hÆ¡i lạnh ngang mặt, sóng biển dáºp dá»nh mênh mông, cảnh sắc tẻ ngắt, sợi thừng vắt ngang chòi canh váºt vá» lắc lư, như Ä‘ang Ä‘ong đưa má»™t cái nôi .
Ngồi lâu trong khung cảnh đó, thần trà Drake dần dà mỠmịt, hai tay gã tựa và o sợi thừng rà ng chòi, đỉnh đầu từng chút từng chút ngả xuống dần, gã đã chìm và o giấc ngủ.
Bá»—ng nhiên, má»™t chấn động mạnh bạo trá»—i dáºy trong gã, là ngưá»i cÆ¡ cảnh, Drake vụt mở choà ng mắt, chăm chú dòm ra nÆ¡i xa mút mắt, trên vầng Ä‘en hắc cá»§a mặt biển, nổi trôi má»™t bóng hình khổng lồ. Drake bất ngá» bị phấn khÃch nặng, gã nâng cây kèn lên, táºn sức thổi má»™t hồi dà i.
Cả thuyá»n đồng loạt hoảng hốt thức giấc, đèn Ä‘uốc sáng rá»±c, tiếng chân thình thịch chạy dáo dác khắp sà n thuyá»n, từng loạt từng loạt ngưá»i chạy ùa ra be thuyá»n. Äang lúc ấy, Drake cảm giác rá»n rợn, gã ngoái trông, không biết đến tá»± bao giá», Tả Phi Khanh đã ở sát cạnh gã, Ä‘ang chú mục nhìn quanh quất ra khÆ¡i xa. Drake cảm giác ngẩn ngÆ¡, cÅ©ng quay ra trông.
Váºt khổng lồ đó váºt vá» trên mặt biển má»™t lúc, chốc chốc phun má»™t vòi nước trắng toát như tuyết, rồi nó chầm cháºm, chìm lặn xuống.
- Chỉ là .. chỉ là má»™t con cá voi to lá»›n! - Da mặt Drake vụt phát nóng rá»±c! Tả Phi Khanh lưá»m lưá»m gã, chau mà y chau mặt, rồi bá»nh bồng bay xuống dưới.
Từ sà n thuyá»n rá»™ lên má»™t trà ng tiếng thoá mạ, bá»n thá»§y thá»§ bị má»™t mẻ sốt vó, dÄ© nhiên không dá»… dà ng cho qua! Bị chá»i mắng tháºm tệ bằng đủ thứ từ ngữ thô tục, Drake vừa ngượng vừa bá»±c, gã cúi gằm mặt xuống nhìn sà n chòi gác, lặng im không nói, chá» cho tiếng thoá mạ tắt dần. Bá»—ng từ ngang mé biển, đột ngá»™t xuất hiện ba dải Ä‘en vùn vụt tiến lại gần, dần dần hiện rõ đưá»ng nét cá»§a hải thuyá»n.
Drake quan sát cẩn tháºn từng li từng tÃ, nhịp tim gã chợt rúng động mạnh, gã nâng kèn lên thổi má»™t hồi to, dà i.
Má»i ngưá»i vừa và o giưá»ng, lại bị hoảng hốt lần nữa. Horkins chạy à o lên sà n thuyá»n, to tiếng hét:
- Drake, đồ chó đẻ ... Lại là gì nữa váºy? Cá voi? Cá hồi? Hay là con bà nó đồ rùa biển!
Drake hét to:
- Là tụi chúng nó!
Horkins há»i:
- LÃ ai?
- Bá»n Tây Ban Nha, chẳng sai! Chiến thuyá»n Tây Ban Nha, má»™t đội ba chiếc.
Horkins giáºt mình, mắt trợn trừng không chá»›p mi, lão còn chưa kịp nói gì, Cốc Chẩn đã cả tiếng ra lệnh:
- Giương hết buồm lên, mình phải chạy thuyá»n táºn dụng sức gió.
Khẩu lệnh vừa ban, trên sà n thuyá»n xảy ra má»™t tráºn náo động, Drake vùn vụt tuá»™t xuống từ chòi gác, cùng hai thuá»· thá»§ há»™c tốc giương cánh buồm ở cá»™t giữa, Horkins chạy nhà o xuống khoang dưới đáy, chỉ huy pháo thá»§ nhồi thuốc súng và o mấy cá»— hoả pháo.
Cốc Chẩn táºn lá»±c, hấp tấp đánh má»™t vòng bánh lái, cá»— thuyá»n vụt chyển mạnh sang bên trái, tạo lên má»™t đợt sóng trắng xoá tạt ngang đầu thuyá»n, nước biển đổ áºp và o đầu ngưá»i trên sà n, chiếc "Nữ Vương hiệu" vẽ mạnh trên mặt biển má»™t dải sóng hình chữ "chi" (之), đầu thuyá»n cất cao, nhắm hướng tây bắc phóng như bay.
Hạm đội Tây Ban Nha cÅ©ng đồng lúc giương buồm, tăng tốc độ, thế như ba mÅ©i tên bá»™c phát, sắp thà nh hình chữ "phẩm" (å“), nhắm chiếc "Nữ Vương hiệu" quần theo.
Äầu thuyá»n rẽ tung nước biển, Ä‘áºp sóng bạc rà o rà o, gió biển rÃt ù ù bên tai, trong cÆ¡n rượt Ä‘uổi, đà ng đông dần sáng trắng, má»™t vầng tròn đỠối hé dạng, ngà n vạn tia sáng chiếu rá»±c rỡ trên mặt biển mênh mông, má»™t cảnh sắc huy hoà ng, là m những cá»— đại pháo bằng sắt thép trên chiến thuyá»n Tây Ban Nha dưá»ng được đúc bằng toà n hoà ng kim, khiến ngưá»i ta trông thấy mà phát sợ.
Má»™t loạt tiếng nổ, đại pháo nã đạn ồ ạt. Cốc Chẩn đánh má»™t vòng bánh lái, mặt biển như nghiêng lệch Ä‘i, đầu thuyá»n tạt ngang, má»™t quả đạn bắn sượt ngang thân thuyá»n, gá»— vụn bay rà o rà o, thân thuyá»n bị chấn động mạnh, má»i ngưá»i trên thuyá»n ngã xiêu ngã tó, miệng kêu oai oái.
Lục Tiệm Ä‘ang há»™ vệ Diêu Tình trong khoang đáy, trong cÆ¡n hôn mê, Diêu Tình chưa tỉnh lại, Lục Tiệm dùng ná»™i lá»±c há»— trợ tâm mạch cá»§a cô, không dám lÆ¡ là , tuy biết thuyá»n Ä‘ang có biến động, gã vẫn không dám rá»i khoang, chẳng dè, thân thuyá»n rung động tháºt mạnh, là m Diêu Tình nẩy ngưá»i lên , tỉnh giấc, cô vưà lấy lại được tri giác, đã nghe má»™t tiếng nổ Ä‘inh tai, kèm theo vô và n tiếng la hét, như tiếng sấm động xé trá»i giữa thinh không.
Chán động tâm thần, Diêu Tình gá»i:
- Lục Tiệm? - Cô gắng hết sức kêu, nhưng thanh âm đó lá»t và o tai Lục Tiệm nghe yếu á»›t vô cùng!
Gã vội đáp:
- Tôi đang ở bên cạnh đây!
Diêu Tình phá»u phà o :
- Mau .... Lên trên sà n xem!
Lục Tiệm giáºt mình, gã nhá» nhẹ nói:
- Má»i chuyện đã có Cốc Chẩn liệu, cô đừng quá lo lắng.
Diêu Tình chu má», cô dòm dòm Lục Tiệm, miệng ngáºm tăm, sắc giáºn dữ hiện rõ trên mặt.
Lục Tiệm không chấp cô bướng bỉnh, gã thở ra, ôm chặt cô và o ngưá»i, đưa cô lên trên boong, chân còn chưa đứng vững, thân thuyá»n lắc mạnh, má»™t đợt sóng to đổ ầm như núi băng xuống, vì thuyá»n vừa khai pháo, đã phải lo nhồi thuốc và o nòng, rõ rà ng chưa kịp bắn tiếp.
Là tay Ä‘i biển lão luyện, Horkins rà nh biết hết, Cốc Chẩn còn chưa ra lệnh, lão đã châm ngòi, tiếng nổ đầu nòng, má»™t loạt những quả đạn phóng ra như mưa tên, không tráºt ra ngoà i, đã khoan thá»§ng lá»— chá»— cá»— thuyá»n Tây Ban Nha, là m nó chòng chà nh giạt ra xa. Hai cá»— thuyá»n kia thấy đồng bá»n thua Ä‘áºm, lại thấy chiếc "Nữ Vương hiệu" quay ngoắt sang ngang, các cá»— đại pháo trên thuyá»n Ä‘ang chÄ©a và o chúng, cả hai bất giác hốt hoảng, giảm thế công, chạy cháºm lại.
Cốc Chẩn cÅ©ng không ham chiến, thuáºn gió, gã cho thuyá»n tăng tốc lướt tá»›i trước, sau má»™t chặp, đã bá» rÆ¡i ba cá»— thuyá»n Tây Ban Nha ra ngoà i tầm nhìn.
Di chuyển như váºy chừng ná»a ngà y, trên mặt biển, thuyá»n Tây Ban Nha lúc ẩn lúc hiện, chẳng mấy lúc, gió tây nổi lên, cả mấy cá»— thuyá»n đó giảm tốc, chiếc "Nữ Vương hiệu" vốn nhẹ và mau hÆ¡n, Ä‘i nhanh rồi cháºm lại, trước sau vẫn giữ khoảng cách má»™t tầm pháo kÃch vá»›i thuyá»n địch, đội thuyá»n Tây Ban Nha có liên tục nã pháo, cÅ©ng không sao bắn trúng và o được.
Quá giấc trưa, Diêu Tình lại mê man ngá»§, Lục Tiệm Ä‘ang tÃnh trở vá» trong khoang, bá»—ng má»™t thuá»· thá»§ nÆ¡i đầu thuyá»n la lá»›n:
- Trông kìa .... là gì váºy?
Lục Tiệm dõi mắt trông, mặt biển phÃa trước giống như cá» non mùa xuân đâm chồi phá đất vươn lên, má»c loạn xạ khắp chốn.
Horkins cũng vừa lên đến trên boong, thoáng trông qua, mặt lão tái ngắt, lão kêu lớn:
- Cái đó kêu là ... "Bãi đá ngầm ma quỷ", Cốc tiên sinh, mau tránh chúng nó đi.
Cốc Chẩn bẻ bánh lái, tránh đám đá ngầm, Ä‘i vá» phÃa nam, đúng lúc đó, Mạc Ất nắm chắc la bà n trong tay, chắm chú dõi và o. Vừa qua khá»i bãi đá ngầm, gã hốt nhiên tái mặt, la lá»›n:
- Há»ng to! Cốc gia Æ¡i, theo la bà n mà nói, mình phải vượt qua bãi đá ngầm đó!
Cốc Chẩn giáºt mình, gã chằm chằm dòm và o y, há»i:
- Nói gì váºy? Äi xuyên qua bãi đá ngầm? Huynh chắc không?
Mạc Ất vẻ mặt bà xị, nói:
- Tôi ... tôi chắc chắn váºy!
- Tại sao không chịu nói cho sớm?
Mạc Ất đáp:
- Nhìn theo la bà n, sá»± sai biệt đã rất nhá», tôi vừa má»›i ... vừa má»›i xem lại, thì mình đã à o à o vượt qua nó mất rồi!
Cốc Chẩn nhăn mà y nhÃu mặt, gã ngoái trông, thuyá»n Tây Ban Nha cÅ©ng vừa Ä‘i vòng tránh bãi đá ngầm, nếu bây giá» trở lui, tất là bị đụng đầu và o chúng côm cốp.
Vẻ mặt ngượng ngùng, Mạc Ất rụt rè nói:
- Cốc gia, hay hãy tạm chưa quay lại, khi nà o tránh thoát thuyá»n địch rồi, mình sẽ tÃnh!
Cốc Chẩn hung hăng lưá»m Mạc Ất, khi gã đảo ánh mắt Ä‘i, gặp ngay Lục Tiệm đứng trước cá»™t buồm, tay ôm Diêu Tình, mắt nhìn ngang nhìn ngá»a. Thấy tình cảnh váºy, không hiểu sao, trong lòng Cốc Chẩn bá»—ng thoáng chua xót, gã nghiến răng, quay má»™t vòng bánh lái, quà y đầu thuyá»n, đưa nó xông thẳng và o bãi đá ngầm.
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 04-03-2009 at 04:54 PM .
07-03-2009, 02:48 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 70: Xuất hải (06/03/2009 - Kết thúc hồi 70)
Táºp 32: Hoà nh tuyệt thương hải
Hồi 70: Xuất hải (06/03/2009 - Kết thúc hồi 70)
Horkins lúc ấy đứng ở cuối thuyá»n, lão Ä‘ang giá»…u cợt cùng má»™t đám thuá»· thá»§ rằng hạm đội Tây Ban Nha quá cháºm, chợt thấy Cốc Chẩn quà y đầu thuyá»n, lão cùng cả bá»n Ä‘á»u chẳng khá»i kinh ngạc, ban đầu lão chưa hiểu rõ ý tứ, phút chốc thấy cá»— thuyá»n lao thẳng và o bãi đá ngầm, Horkins láºp tức hốt hoảng đến bá»§n rá»§n tay chân, lão lá»›n tiếng kêu:
- Cốc tiên sinh, đi sai phương hướng rồi!
Cốc Chẩn cưá»i, đáp:
- Không sai đâu! Mình đang nhắm đi và o chỗ đá ngầm!
Horkins kinh hãi, la hét:
- Dừng ngay! Mau dừng thuyá»n ngay.
Cốc Chẩn vẫn cưá»i cưá»i, gã tiếp tục Ä‘i như cÅ©.
Vừa kinh hãi, vừa tức giáºn, Horkins rảo bước chạy tá»›i ngay truá»›c Cốc Chẩn, tay già nh bánh lái, miệng chá»i bá»›i:
- Muốn chết mà ! Äây là thuyá»n cá»§a ta!
Ta tả giữ bánh lái, tay hữu Cốc Chẩn vung ra, lồng ngá»±c Horkins ngưá ngáy đến phát nhÅ©n, toà n thân lão cứng ngắc, miệng há to, biết bao nhiêu câu chá»i rá»§a bị tắc nghẽn tại đầu lưỡi, đôi mắt lão bất lá»±c nhìn cá»— thuyá»n yêu quý Ä‘ang xông và o chá»— dầy đặc những đá ngầm.
Các thuyá»n Tây Ban Nha chợt thấy thuyá»n địch thá»§ quà y đầu, còn Ä‘ang sững sá» chưa hiểu vì sao, đến lúc hoà n hồn thì "Nữ Vương hiệu" đã đến sát và o gần, trong má»™t nháy mắt, bá»n thuá»· thá»§ cá»§a lão Horkins đứng nÆ¡i đầu thuyá»n đã nhìn rõ mồn má»™t những khẩu pháo trên thuyá»n địch, há»ng súng Ä‘en trùi trụi, sắt thép lạnh ngắt. Cả bá»n cùng quay nhìn và o Cốc Chẩn và Horkins, chỉ thấy Cốc Chẩn vẫn cưá»i cợt như thưá»ng, lão Horkins đứng đỠngay bên cạnh gã như phá»—ng đá, khiến cả bá»n phát sinh nghi hoặc Ä‘áºm, chúng đồng thanh kêu lên:
- Thuyá»n trưởng, ngà i muốn chết cả lÅ© à !
Huyệt đạo Horkins phong toả, miệng không thốt ra lá»i, lòng dạ lão cá»±c kỳ bồn chồn. Bá»—ng má»™t tiếng nổ ầm muốn xé rách mà ng nhÄ©, ba quả đạn sắt phá không phóng tá»›i. Hồn phi phách tán, Horkins kinh hãi, trong bụng kêu thầm "Thượng Äế Æ¡i!".
Äúng lúc đó, Cốc Chẩn đánh mạnh má»™t vòng bánh lái, là m cá»— thuyá»n nghiêng lệch hẳn sang má»™t bên, hai quả đạn đã bắn hụt qua, nhưng quả còn lại thì không trượt Ä‘Ãch, nó vẫn tiếp tục lao thẳng và o cá»™t buồm ở giữa. Xảo hợp là Lục Tiệm Ä‘ang đứng ngay chá»— dưới cá»™t buồm đó, mắt lanh, tay lẹn, gã vươn ngưá»i sang má»™t bên che chắn cá»™t buồm, vung mạnh trảo, ngạnh tiếp quả đạn Ä‘ang dÅ©ng mãnh Ä‘áºp và o, đánh nó tạt sang má»™t bên, bay vù ra xa, lao tuốt xuống biển.
Tuy nhá» "Thiên Kiếp Ngá»± Binh pháp" mà Lục Tiệm đã giải nguy, nhưng và o tình huống ngà n cân treo sợi tóc đó, gã không khá»i toát mồ hôi lạnh dầm dá», gã nhất thá»i đưa tay nÃu và o dây thừng cá»™t buồm, tim Ä‘áºp thình thịch. Rồi sau khoảnh khắc kinh nghi đó, chiếc "Nữ Vương hiệu" nhá» sức gió, rẽ mạnh sóng, vượt qua sát cạnh sưá»n má»™t cá»— thuyá»n Tây Ban Nha.
Lúc nó xông và o, chá»— giữa hai cá»— thuyá»n, bá»t sóng trắng ngần bắn tung mù trá»i, thuá»· thá»§ song phương đã có thể nhìn rõ mặt nhau, má»™t chá»›p mắt, đại pháo trên cả hai cá»— thuyá»n khai hoả, Trong tiếng nổ ầm Ä©, Ä‘uôi thuyá»n "Nữ Vương hiệu" đã bị bắn vỡ má»™t mảnh, thân thuyá»n Tây Ban Nha to lá»›n hÆ¡n, không tránh kịp, đã lãnh trá»n ba quả đạn, má»™t phát bắn trúng và o chá»— yếu hại cá»§a bụng thuyá»n, phá thá»§ng lưá»n thuyá»n, nước biển ồ ồ chảy và o, là m cá»— thuyá»n láºt nghiêng, chìm dần xuống, trên boong thuyá»n đó, xảy ra má»™t trưá»ng náo loạn, thuá»· thá»§ tranh nhau à o ạt nhảy ra khá»i sà n thuyá»n, tìm đưá»ng thoát thân dưới biển.
Mà chiếc "Nữ Vương hiệu" không giảm tốc độ, xông thẳng và o vùng phụ cáºn bãi đá ngầm, đà ng trước là những tảng quái thạch Ä‘en trùi trÅ©i như sắt thép, hình dạng hoặc giống nanh cá»p dữ, hoặc giống mÅ© trụ nhá»n hoắt cá»§a tướng quân, má»c tua tá»§a cùng khắp, khiến ngưá»i ta trông mà kinh tâm động phách. Các luồng lạch thuá»· đạo bên trong như Ä‘ang há toác những cái mõm kinh khiếp ra, từ thá»i cổ đại đến nay, không biết chúng đã ngốn nuốt không biết là bao nhiêu thuyá»n bè, đã để vương vất lại không biết là bao nhiêu oan hồn.
Äà ng trước đá ngầm chặn đưá»ng, đà ng sau là thuyá»n địch Ä‘uổi theo sát nách, mà thuyá»n cÅ©ng Ä‘ang phóng nhanh như tên, rẽ nước, bắn tung sóng biển à o à o, ngay cả lúc đó, Cốc Chẩn có muốn dừng thuyá»n cÅ©ng là không thể.
Thá»§y thá»§ kêu gà o kinh hoà ng, "Nữ Vương hiệu" lao và o thuá»· đạo, hai bên sưá»n thuyá»n bắn tung lên những đợt sóng lá»›n, giống như hai tưá»ng thác nước trắng xoá. Chuyển qua và i ba khúc quanh, bá»—ng trước mặt đụng và o má»™t luồng nước mạnh, thân thuyá»n vụt xoay ngang, rồi không tri chì được, đầu thuyá»n đã chá»c thá»§ng mà n thác nước, xầm xáºp lao và o má»™t vách đá. Bá»n thuá»· thá»§ sợ đến đứt hÆ¡i, hò hét ầm Ä© như Ä‘iên dại.
Ngu Chiếu nhìn tình thế rõ mồn má»™t, gã nhảy vụt tá»›i, chụp lấy ba cá»™t dá»± trù Ä‘ang đặt nằm ngang trên sà n thuyá»n, được rà ng bằng dây thừng và o là m má»™t bó, trưá»ng hợp cá»™t buồm chÃnh bị cuồng phong đánh gãy, thì ngưá»i ta có thể dá»… dà ng dùng chúng thay thế. Ngu Chiếu chặt đứt dây thừng, nâng má»™t cá»™t dá»± trữ đó lên, gã chạy ra đầu thuyá»n, quát to má»™t tiếng, vung cá»™t buồm đó thẳng và o vách đá.
Nghe "sá»™t" má»™t tiếng, cây cá»™t đó gãy đôi, lá»±c đạo phản chấn cá»±c mãnh liệt, là m Ngu Chiếu bất giác thụt lùi đôi ba bước, nhưng gã thần uy kinh khiếp, chỉ má»™t chá»›p mắt, đã trụ vững thân thá»§, gá»— sà n thuyá»n dưới chân gã đã rà o rà o nát vụn.
Nhá» lá»±c đẩy lùi đó, chiếc "Nữ Vương hiệu" giạt ra, nhưng nó lại lao vá» phÃa má»™t đống đá ngầm khác. Chuyến vừa rồi, cÆ¡ hồ Ngu Chiếu đã tuôn hết sức lá»±c ra, trong lòng gã Ä‘ang thầm kêu "há»ng bét", bá»—ng má»™t thân ảnh vụt qua, Lục Tiệm cÅ©ng đã chá»™p lấy má»™t cá»™t buồm dá»± trữ khác, cÅ©ng dùng đúng cách thức cá»§a Ngu Chiếu, gã táºn dụng toà n lá»±c, đã đẩy lùi được cá»— thuyá»n tránh ra.
Ngu Chiếu bất giác cất tiếng ca ngợi:
- Lão đệ giá»i ghê!
Lục Tiệm cÅ©ng cưá»i, đáp:
- Ngu huynh cũng không tồi!
Hai ngưá»i miệng nói, tay dùng cá»™t buồm dá»± trữ, chia nhau đứng hai bên be thuyá»n, cứ có đá ngầm ká» cáºn là dùng sức đẩy ra, đưa cá»— thuyá»n tránh chúng, trở lại thuá»· đạo. ÄÆ°á»£c hai ngưá»i há»— trợ, Cốc Chẩn cuối cùng nắm vững bánh lái, nhưng lòng bà n tay gã đẫm ướt mồ hôi lạnh ngắt.
Äúng lúc đó, từ sau thuyá»n truyá»n đến má»™t tiếng "rắc" to, má»i ngưá»i ngoái trông, thì thấy má»™t cá»— thuyá»n Tây Ban Nha do theo Ä‘uổi quá sát, không dừng lại kịp, đã đâm đầu và o má»™t chá»— đá ngầm, vỡ tan tà nh thà nh mảnh vụn, bá»n thá»§y thá»§ trên thuyá»n ấy rÆ¡i tõm xuống nước, thân thể bị luồng nuá»›c chảy siết đánh va váºp và o đá, máu thịt nát bấy . Bất nhẫn trước cảnh tượng, Lục Tiệm giao cá»™t buồm trong tay cho Tả Phi Khanh, rồi gã nhấc má»™t chiếc ghe cứu há»™, ném nó qua đám loạn thạch, không nghiêng không lệch, và o đúng chá»— giữa đám thuá»· thá»§ Ä‘ang ngá»™ nạn.
Số thá»§y thá»§ thoát chết trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc, leo lên ghe cứu há»™, dùng những mảnh ván thuyá»n, há» cố sống cố chết chèo ra khá»i chá»— đá ngầm, khi ra đến chá»— nước lặng, há» ngoái trông, chiếc "Nữ vương hiệu" đã xông pha vượt qua vùng lá»an thạch, không còn thấy bóng dáng nó đâu nữa.
--- Hết hồi 70 ---
Tà i sản của livan
08-03-2009, 04:12 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 71: Kình tung (07/03/2009 - Mở đầu hồi 71)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 71: Kình tung (07/03/2009 - Mở đầu hồi 71)
Sau khi thuyá»n vượt qua má»™t bãi đá ngầm, lá»±c chảy cá»§a nước giảm dần, các thuá»· thá»§ ngưá»i Anh trên thuyá»n toà n má»™t loại bán mạng, há» sau khi thoát khá»i hiểm nghèo, ai nấy mặt mà y tươi rói, nói nói cưá»i cưá»i. Cốc Chẩn cầm chắc bánh lái Ä‘iá»u khiển thuyá»n, tháºn trá»ng đưa nó vượt thuá»· đạo, bá»—ng nhiên, phia trước mặt mở ra má»™t vùng khoáng đạt, dòng chảy lặng lá», hệt má»™t mặt hồ uốn vòng rá»™ng lá»›n, nước sâu xanh thẳm, từ tứ phÃa, từng đợt sóng lăn tăn, vá»— nhè nhẹ lên các đá ngầm, phát ra những âm thanh nho nhá». .
Phiá sau vùng đá ngầm hiểm trở, má»i ngưá»i Ä‘á»u bất ngá» khi lạc đến má»™t thế giá»›i khác hẳn, nhất thá»i nhìn cảnh sắc trên mặt nước, há» Ä‘á»u mang má»™t cảm giác lạ lẫm. Cốc Chẩn thở ra má»™t hÆ¡i dà i, buông bánh lái, quay sang há»i Mạc Ất:
- Phải ở đây không?
Mạc Ất chăm chú và o TỠVi nghi, gã dụ dự, đáp:
- Äể đến đêm, trông và o sao Bắc Äẩu, má»›i có thể xác định được!
Cốc Chẩn gáºt gáºt đầu, nói:
- Báºn rá»™n nguyên ngà y rồi, đây là lúc phải nghỉ má»™t lát!
Láºp tức gã giải khai huyệt đạo cho Horkins, nói:
- Xin lỗi, vừa rồi, trong lúc quẫn bách, tôi đã phải mạo phạm ngà i.
Bá»—ng nhiên cÆ¡ thể được trả lại tá»± chá»§, Horkins cảm giác khó hiểu, thăm dò toà n thân từ trên xuống dưới, mà cÅ©ng không sao hiểu được chá»— ảo diệu cá»§a thuáºt Ä‘iểm huyệt, khi lão nhìn qua chá»— hư hại cá»§a cá»— thuyá»n, chỉ thấy ruá»™t gan Ä‘au như bị dao cắt, lão sợ Cốc Chẩn sẽ thi triển trở lại trò ma quá»·, nên không dám công khai thoá mạ, chỉ hứ nhẹ má»™t tiếng, rồi, sắc mặt âm trầm, lão cả tiếng gá»i thuá»· thá»§ Ä‘i sá»a chữa chá»— Ä‘uôi thuyá»n.
Chẳng bao lâu, trăng lên giữa bầu trá»i cao vô táºn, dần dà thấy hiện lấp lánh đầy sao đêm. Mạc Ất nâng cao Tá» Vi nghi qua đầu, nhắm chuẩn hướng sao Bắc Äẩu, trong chá»›p mắt, má»™t chùm tia sáng chiếu xuyên qua hai cá»±c "Tá»" và "Vi", rá»i đúng và o mắt Mạc Ất.
- Tam cá»±c hiệp , Tá» Vi định! - Mạc Ất mừng rỡ, gã nhảy nhổm lên, la lá»›n - Äúng là chá»— nà y! Chá»— nà y nà y!
Gã khoa tay múa chân, vừa la hét vừa nhảy cẫng, nháo nhà o má»™t lúc, bá»—ng cảm giác bốn phÃa lặng thinh, không ai reo hò cùng, gã ngoái trông thì thấy ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, giương mắt nhìn và o gã, thần thái nghi ngá».
Mạc Ất lấy là m lạ, há»i:
- Má»i ngưá»i sao váºy? Äã tá»›i được "Ä‘iểm đến", sao ai nấy Ä‘á»u bị á»§ rÅ© cả thế?
Cốc Chẩn tiếp lá»i gã:
- Tới "điểm đến", rồi thì sao nữa?
Mạc Ất giáºt mình, gã lắp bắp:
- Tới "điểm đến", tới nơi rồi .... Không có gì ...
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, Tiên BÃch thở dà i má»™t hÆ¡i, bảo:
- Bá»n mình bán mạng và o đây, là vì cái gì kia?
Những ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘á»u thất vá»ng, lặng yên, không nói. Lúc Lục Tiệm cúi trông, không biết tá»± khi nao, Diêu Tình đã chìm sâu và o hôn mê.
Lục Tiệm khe khẽ vuốt gò má cô, tá»± nhá»§ "Cô hôn mê váºy mà hay ... Nếu cô tỉnh, nhìn tình cảnh bây giá», chỉ e cô Ä‘au lòng mất thôi!"
- Cốc tiên sinh - Horkins bỗng tiến đến gần, nói - Tôi muốn có đôi câu cùng ngà i.
Nghe thông dịch xong, Cốc Chẩn gáºt đầu, đáp:
- Ông cứ nói đi, chớ ngại!
Horkins đưa ra trước mặt gã một túi da hươu, bảo:
- Các châu bảo Ä‘á»u ở cả trong nà y, ngà i có thể đếm lại cho đủ số!
Cốc Chẩn hiểu thấu ý định, gã không nháºn cái túi, chỉ cưá»i và nói:
- Tại sao ngà i lại hoà n trả?
Horkins gầm gừ hừ mộttiếng, nói:
- Ông là ngưá»i Ä‘iên, tôi không thể giao tÃnh mạng thuá»· thá»§ và o tay ông. Chuyện xảy ra bữa nay, tôi không muốn thấy tái diá»…n!
Chuyện đột ngá»™t, má»i ngưá»i Trung thổ Ä‘á»u vừa ngạc nhiên, vừa tức tối.
Tiên BÃch kêu lên:
- Thuyá»n trưởng Horkins ...
Horkins khoát mạnh tay, nói:
- Tôi đã quyết ý rồi, không cần nhiá»u lá»i!
Cốc Chẩn cau mà y cau mặt, bảo:
- Tăng thù lao thêm một phần nữa, được không?
Horkins đáp:
- Không được!
Cốc Chẩn lại há»i:
- Tăng thêm hai phần váºy?
Horkins cưá»i nhạt, đáp:
- Mất mạng rồi, tiá»n thì còn là m được gì?
Ngu Chiếu quá tức giáºn, gã tÃnh nhà o ra, Cốc Chẩn đưa tay nÃu lại, há»i:
- Má»™t lá»i thôi, Horkins, tôi tăng thêm ba phần?
Horkins vừa định mở miệng từ chối, Cốc Chẩn đã xua tay, nói:
- Nói cho ngà i rõ, tôi không muốn kì kèo trả giá, tiá»n nong đã giao ra cho ngà i rồi, thuyá»n tôi nhất định lấy, ngà i muốn bá» Ä‘i, tôi có thể cấp cho ngà i má»™t tiểu thuyá»n, ngà i vỠđược trở lại Anh Cát Lợi hay không, còn phải trông và o váºn khà cá»§a ngà i!
Horkins mặt mà y biến sắc, tức giáºn, la:
- Ông định uy hiếp ta chăng?
- Uy hiếp là thế nà o? - Cốc Chẩn đáp - Äại trượng phu má»™t lá»i hứa, giá đáng ngà n và ng, ông đã chấp thuáºn ra khÆ¡i rồi, sao lại ná»a chừng vất bá» lá»i hứa!
Mặt mà y Horkins đỠá»ng, đôi mắt bốc lá»a, nhìn chằm chằm và o Cốc Chẩn.
Mắt mở to, không chá»›p, Cốc Chẩn cÅ©ng đối đầu lại vá»›i lão. Dù bản tÃnh hung hăng dữ dằn, dần dà , Horkins cÅ©ng không kham nổi mục quang Cốc Chẩn, chẳng bao lâu, vầng trán đẫm mồ hôi, hÆ¡i thở lão bắt đầu thấy nặng nhá»c.
Trong lúc đôi bên còn găng nhau, Tiết Nhĩ nghiêng nghiêng mái đầu, gã la lớn:
- Má»i ngưá»i hãy mau lắng nghe xem nà o, đó là tiếng gì váºy?
Nghe gã nói, tất cả Ä‘á»u giá»ng tai nghe, ban đầu thì tứ phÃa tÄ©nh lặng, phút chốc, tiếng nhè nhẹ cất lên, như thể theo gió mà truyá»n lại, khi thì giống như lá»i nói má»›, khi thì như lá»i ngưá»i cô phụ ngâm nga trong má»™ng, giá»ng ngâm nga nghe pha lẫn đôi chút kỳ quặc.
Âm thanh đó má»—i lúc má»™t lá»›n, má»™t rõ, đến ná»—i hai ngưá»i Horkins, Cốc Chẩn cÅ©ng quên luôn chuyện đôi co, cùng đưa mắt trông ra, chỉ thấy từ nÆ¡i xa xa, nhiá»u vòng sóng Ä‘ang chầm cháºm trải rá»™ng ra, giữa các vòng, hiện lên má»™t thứ gì giống tảng đá ngầm to, từ đáy biển má»c lên. Ban đầu, chỉ có má»™t, rồi má»—i lúc má»™t nhiá»u lên, chúng dà n rá»™ng ra khắp cả quanh thuyá»n. Hốt nhiên, sau má»™t tiếng từa tá»±a tiếng xé lụa, các giống váºt đó phun vòi nước ba bốn dạo, thứ nước phun ra dưá»ng như hấp thụ ánh sáng cá»§a trăng, sao, từng vồng, từng vồng cuồn cuá»™n lên, nhìn và o thấy lấp lánh ánh bạc trắng, đẹp muốn say đắm lòng ngưá»i, lá»›n cỡ má»™t đống bông gòn, nhá» thì ước chừng hÆ¡n trượng bá» rá»™ng.
- Lạy Chúa tôi! - Horkins lẩm nhẩm - Sao nhiá»u kình ngư (cá voi) quá váºy.
Mấy vồng đó chÃnh là bướu cá»§a kình ngư, nhìn sÆ¡ qua, không biết số lượng bao nhiêu, hà ng trăm vòi nước đồng loạt phun mạnh lên, cảnh sắc nhìn bắt mắt khôn tả. Phun phì phì chừng ná»a thá»i thần, đám kình ngư lặn dần xuống đáy, những vòng sóng tan dần, mặt biển yên tÄ©nh trở lại,
Nguyên cái hồ nho nhá» giữa bãi đá ngầm nà y lại là chá»— dừng chân ngÆ¡i nghỉ cá»§a Ä‘oà n kình ngư trên chặng đưá»ng xa vạn dặm. Má»™t chá»›p loé sáng trong đầu, Cốc Chẩn la lá»›n:
- Mau giương hết buồm, mình phải đuổi theo đoà n kình ngư đó.
Nghe thông dịch xong, Horkins há hốc mồm, kêu to:
- Ta không biết ông muốn nói cái gì? Mấy con súc sinh phun vòi nước đó là âm hồn ma quỷ, chỉ có chúng nó tìm tới mìmh, chớ ông đừng trông mong gì truy đuổi kịp chúng nó!
Cốc Chẩn nhăn mặt hết cỡ:
- Tăng thù lao lên má»™t lầnnữa, Horkins, tôi muốn ngà i cho Ä‘uổi theo bá»n đại kình ngư đó!
Horkins hứ một tiếng, bĩu môi, không đáp.
Trong lòng áo não, Cốc Chẩn Ä‘ang định dùng lá»±c, bá»—ng nghe có má»™t giá»ng nói:
- Thuyá»n trưởng, Cốc tiên sinh nói đúng đấy, đã nháºn lá»i ông ta rồi, không thể trở lui, không thể bá» dở dang giữa đưá»ng!
Ngưá»i đó vừa nói vừa tiến ra từ chá»— khuất, thân hình nhá» thó mà găng, Ä‘Ãch thị Drake .
Gân máu xanh trên cổ Horkins chợt căng phồng to lên, lão cả tiếng nạt nộ
- Äồ quá»· nhá», cút Ä‘i! Mà y thì biết gì mà nói!
Drake cÅ©ng lá»›n tiếng không kém, chÄ©a cái cằm nhá»n hoắt ra la to:
- Tôi biết! Mấy ngưá»i Trung quốc nà y toà n là những tay sừng sá», dân Anh Cát Lợi chúng mình đừng để há» coi thưá»ng!
Horkins nhẩy nhổm lên, mắt dòm dòm và o gã thiêu niên đó, quyá»n đầu Ä‘ang nắm chặt lại đã từ từ lÆ¡i ra, lão ngáºp ngừng má»™t chút, giá»ng bá»±c bá»™i:
- Thôi được! Nhưng nói trước cho tất cả nghe, đuổi không kịp kình ngư, là chưa xong hết chuyện với ta đâu!
Cốc Chẩn gáºt gáºt đầu, gã Ä‘i ra sau thuyá»n, nắm bánh lái, lúc gã giương mắt trông, mặt biển Ä‘en ngòm bình lặng, nÆ¡i xa xa có má»™t chá»m đá ngầm, tá»±a hồ răng nanh quá»· dữ, trong ánh trăng má» nhạt, nom như khoác má»™t vá»±ng sáng quá»· dị, như thể sau má»™t tráºn thao diá»…n, cả đám kình ngư không biết đã biến Ä‘i mất vỠđâu, ngay cả má»™t chút bá»t biển nho nhá» cÅ©ng không lưu dấu lại!
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
11-03-2009, 07:22 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 71: Kình tung (10/03/2009)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 71: Kình tung (10/03/2009)
Cốc Chẩn cảm giác ruá»™t gan tê tái, năm ngón tay ghì chặt bánh lái, trong đầu gã hoang mang vô ngần, gã không biết bước kế tiếp phải Ä‘i như thế nà o! Horkins chỉ huy thá»§y thá»§ nhổ neo, căng buồm chuẩn bị sẵn sà ng cho khởi hà nh, miệng lão gá»i:
- Cốc tiên sinh, có thể cho thuyá»n khởi hà nh được rồi đấy!
Sau má»™t lúc yên ắng, lão sốt ruá»™t, gá»i to:
- Cốc tiên sinh, cho thuyá»n Ä‘i được chưa?
Lục Tiệm ngầm cảm giác có chuyện không ổn, bèn há»i:
- Cốc Chẩn, ngươi sao váºy?
Cốc Chẩn hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i, gượng cưá»i:
- Lục Tiệm, huynh Ä‘oán thá» xem, Tư Cầm tiên sinh phải chăng có ý đồ giấu không cho bá»n mình tìm ra được chá»— cất Tiá»m Long?
Nghe gã nói thế, toà n thể ngưá»i Trung thổ hiện diện thảy Ä‘á»u tái mặt, Ngu Chiếu chau mà y, há»i:
- Lão đệ, trước giá», cái hà o khà ngất trá»i cá»§a đệ khiến vi huynh đây bá»™i phục trong lòng, sao bá»—ng nhiên giỠđệ lại thốt lá»i thối chà quá váºy?
Tiên BÃch cÅ©ng há»i:
- Cốc Chẩn, có phải đệ Ä‘ang gặp khó khăn không lối thoát chăng? Má»™t ngưá»i thì nghÄ© không thấu, nhiá»u ngưá»i há»p lại, có khi nẩy được ý hay. Äệ cứ trình bà y ra, để tất cả cùng bà n luáºn!
Cốc Chẩn cưá»i nhăn nhó,giá»ng than vãn:
- Äệ tịnh không dá»… nói lá»i thối chÃ, chỉ là , đệ muốn Ä‘i bước kế tiếp, mà không biết phải là m như thế nà o! Bảo là "Kình Tung", tức là phải truy theo dấu vết cá»§a lÅ© cá voi to lá»›n đó, thế nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy đấy, bầy cá đó xuát hiện má»™t khoảnh khắc, rồi Ä‘i mất tăm hÆ¡i! Cốc má»— dẫu hùng tâm cao ngút trá»i, và o tình thế như cá»p dữ đụng phải nhÃm xù lông nhá»n, hổng biết phải hả há»ng táp vô chá»— nà o!
Má»i ngưá»i nghe gã nói thế, thảy Ä‘á»u bị xuống tinh thần, liá»n khi đó, Horkins há»i Thanh Nga dịch cho lão nghe Cốc Chẩn nói gì. Là ngưá»i vui sướng trước bất hạnh ngưá»i khác, lão ngoác miệng cưá»i, bảo:
- Chả phải ta đã có nói rồi sao? Mấy con cá voi đó là âm hồn biển cả, chỉ có chúng tá»›i tìm mình, chá»› đừng trông mong truy Ä‘uổi được bá»n nó!
Cốc Chẩn nhiu nhÃu lông mà y, lá»i lá»t và o tai mà gã như không nghe, trong lòng Ä‘ang tÃnh toán kế sách, câu đố truy tầm hà nh tung cá voi nà y, tháºt không phải có thể lấy sức ngưá»i mà kham cho nổi, cho dù mưu trà Cốc Chẩn cao đến mấy Ä‘i nữa, đụng phải chuyện nà y, coi như là vất Ä‘i. Má»i ngưá»i khắc khoải dòm và o gã, trên boong tuyệt đối tÄ©nh lặng, chỉ nghe gió biển vi vu, lùa phần pháºt và o vải buồm, cà ng khiến lòng dạ má»i ngưá»i tái ngắt.
- Nghe thấy tiếng chúng nó rồi! - Tiết NhÄ© nhắm chặt đôi mắt, bá»—ng gá»i to - Cốc gia, tiểu nô ... tiểu nô nghe tiếng chúng rồi!
Câu nói đột ngá»™t bung ra, hÆ¡n chục cặp mắt dÃnh chặt và o mặt gã, chỉ thấy gã thần tình táºp trung, hai và nh tai khe khẽ rung động. Nhìn thần sắc gã, Cốc Chẩn vụt hiểu ra, lòng rá»™ lên má»™t niá»m vui sướng Ä‘iên cuồng, gã thét há»i:
- Huynh nghe được gì váºy?
- Kình ... ngư - Tiết NhÄ© sợ đánh mất dấu thứ tiếng nhá» rà trong tai, gã không dám lÆ¡i là , lắp bắp nói - Tiểu nô ... nghe được .. tiếng ... cá voi truyá»n ... truyá»n lên từ đáy biển ... Ä‘ang kêu ... gá»i nhau ...
Má»i ngưá»i vui mừng và kinh hãi lẫn lá»™n và o nhau, Horkins không dằn nổi, lão nói:
- Vớ vẩn! Sao nghe được kia chớ!
Cốc Chẩn vui sướng đến ngoác rộng miệng ra, khoát tay, bảo:
- Tai to kia, hãy đến đứng cạnh ta đi nà o!
Tiết NhÄ© mÃm môi, nhắm mắt, lò dò Ä‘i bước má»™t đến chá»— Cốc Chẩn, miệng tiếp tục nói:
- Cốc gia, tiểu nô ... tiểu nô không dám mở mắt, Không cần biết là đông tây nam bắc ... ngón tay tiểu nô chỉ đâu, Cốc gia cứ đi theo hướng đó!
Nói xong, gã đưa tay chỉ vá» má»™t phÃa.
- Ta hiểu rồi! - Cốc Chẩn vui vẻ nói - Tiết NhÄ© giá»i quá, cứ theo huynh chỉ, Ä‘uổi kịp bầy cá, đại công huynh là hạng nhất!
Là m như không nghe, Tiết NhÄ© lúc đó táºp trung cao độ sức lá»±c tinh thần và o hai mà ng nhÄ©, ngoà i tiếng cá voi, những âm thanh khác gã coi như không có, lúc đó mà sấm sét ầm Ä© đánh ngay trên đầu, gã cÅ©ng chẳng nghe thấy!
Theo hướng tay Tiết NhÄ©, Cốc Chẩn đối chiếu vá»›i la bà n, đưa thuyá»n Ä‘i men theo thuá»· đạo thoát khá»i vùng biển hồ đó, từ bãi đá ngầm ra đến ngoà i khÆ¡i, mầu trá»i má»—i lúc má»™t tối Ä‘en, bóng tối đè thấp xuống mặt nước, nước trá»i nối liá»n má»™t dải đồng mầu Ä‘en ngòm, thỉnh thoảng và i ánh tinh quang từ lân tinh nước biển loe loé, khiến ngưá»i ta cảm giác nước biển Ä‘ang chuyển động mạnh.
"Nữ Vương hiệu" căng buồm đón gió, độc hà nh trên mặt nước mênh mông. Chẳng mấy chốc, bình minh ló dạng, hừng đông rá»™ sáng, chiếu sáng từ sau thuyá»n tá»›i, trong mắt thuá»· thá»§ từng Ä‘i biển ban đêm, cảnh sắc nà y không có gi đặc biệt, đà ng sau má»›i loe loé, Ä‘em lại má»™t chút mà u sắc ấm áp cho vùng nước mênh mang, đà ng trước vẫn còn là má»™t mầu tối ám, giá lạnh thăm thẳm.
- Giống như từ Ä‘ang từ thiên đà ng Ä‘i xuống địa ngục váºy! - Horkins vẫn còn bá»±c bá»™i, - Rượt theo dấu bầy cá voi, ta thấy giống như Ä‘ang rượt theo ác quá»· Sa Tăng!
Và o khoảng giỠThìn, từ chòi gác trên cột buồm, có tiếng hô lớn:
- Thấy rồi! Äang phun nước ... LÅ© chúng nó Ä‘ang phun nước kia!
Má»i ngưá»i nghe hô, hò nhau chạy ra nÆ¡i đầu thuyá»n, quả tháºt thấy sóng bạc dồn dáºp, hà ng trăm đầu cá voi Ä‘ang từ dưới nước phun mạnh nhiá»u vòi nước lên không trung, dưá»ng như chúng Ä‘ang cùng nhau chÆ¡i đùa thoả thuê.
Ngạc nhiên và vui mừng, Cốc Chẩn bảo:
- Huynh tai to, nhỠcó huynh mình mới đuổi kịp bầy cá!
Äang đứng bất động như phá»—ng đá, mắt nhắm nghiá»n, Tiết NhÄ© bá»—ng chao đảo, rồi gã ngã quỵ xuống. Sẵn Ä‘ang đứng kế bên, Thanh Nga vá»™i dang tay nâng đỡ gã dáºy, chỉ thấy gã mặt mà y xám ngắt, bất tỉnh, cô láºp tức phát hoảng, giáºt giá»ng hô hoán gá»i Lục Tiệm.
Nghe kêu tên, Lục Tiệm chạy tá»›i, vừa truyá»n chân khÃ, vừa thăm mạch Tiết NhÄ©, rồi nói:
- Chẳng phải Hắc Thiên kiếp tác quái đâu, do gã hao tổn tâm lực quá đỗi, nên bị ngất xỉu thôi.
Chân khà truyá»n và o, Tiết NhÄ© dần dà tỉnh lại, khi thấy ánh mắt quan hoà i cuả Lục Tiệm, gã vá»™i thưa:
- Bộ chủ, ngà i đừng lo, tiểu nô vẫn còn gắng gượng được!
Lục Tiệm bảo:
- Huynh đi nghỉ một lát đi!
Tiết NhÄ© trả lá»i:
- Chỉ e đi nghỉ, sẽ không thể theo dấu cá voi được nữa!
Lục Tiệm một thoáng trầm mặc, thở dà i:
- Vì chuyện cá»§a ta, đã khiến huynh nhá»c sức quá! Nếu váºy, để ta là m há»™ pháp cho huynh!
Rồi gã nhá» Thanh Nga lo cho Diêu Tình, gã đứng đà ng sau Tiết NhÄ©, tay áp và o háºu tâm y, truyá»n chân khà và o , chân khà đó biến thà nh kiếp lá»±c, láºp tức khiến tinh thần Tiết NhÄ© phấn chấn mạnh.
Bầy cá voi sau má»™t lúc nghỉ ngÆ¡i, đã lặn sâu xuống đáy nước, lần nà y, chúng di chuyển cá»±c nhanh, má»—i lúc má»™t bá» xa Nữ Vương hiệu. Âm thanh cá»§a chúng cà ng lúc cà ng khó nháºn bắt trong tai Tiết NhÄ©, sau má»™t chặp, Tiết NhÄ© mở to mắt, gò má á»ng hồng, gã nói:
- Bộ chủ, chẳng hiểu tại sao, tiểu nô không còn nghe được chúng nữa!
Gã nghÄ© mình đã là m há»ng chuyện lá»›n cá»§a chá»§ nhân, trong lòng quá xốn xang, nước mắt gã đột nhiên lã chã tuôn rÆ¡i.
Lòng buồn rầu, Lục Tiệm chán nản nói:
- Äừng buồn nữa! Äây chẳng phải là ý trá»i sao? Cá sâu dưới đáy nước, thuyá»n ở trên mặt biển, cá gặp nước, thuyá»n là m sao ganh Ä‘ua tốc độ vá»›i cá được
Cốc Chẩn lắc lắc mái đầu, gã rầu rầu:
- Chưa kể thuyá»n nà y đã chạy hết tốc độ đến cá»±c Ä‘iểm rồi, chẳng thể nà o nhanh hÆ¡n nữa được!
Tiết Nhĩ nghe thế, gã đưa tay áo gạt lệ, nói:
- Giá mà ở sát mặt nước được, thì hay biết mấy, vì cá voi nà y phát ra "Vô thanh chi thanh" dưới đáy, mình dìm tai và o trong nước, sẽ nghe rõ hơn.
- "Vô thanh chi thanh ...? - Cốc Chẩn lạ lẫm, há»i - là cái âm thanh gì váºy?
Tiết Nhĩ đáp:
- Thứ âm thanh đó, ngưá»i thưá»ng nghe mà không thấy, là thứ thanh âm mà loà i dÆ¡i phát, tiếng đó chúng tạo ra trên đất bằng, tiểu nô có thể nghe được liá»n. Chỉ là tình cảnh nà y, âm thanh phát xuất trong đáy nước, khi truyá»n qua không khÃ, cuá»ng độ bị giảm Ä‘i nhiá»u, nếu mà cà ng xuống gần nước, sẽ cà ng nghe rõ hÆ¡n.
Rồi Cốc Chẩn day sang Horkins xin má»™t thùng chứa rượu rá»—ng, trên mặt thùng cho đục hai lá»—, dòng dây thừng qua lá»—, quấn má»™t số vòng dây quanh thùng, cho dằn váºt nặng đáy thùng, đặt Tiết NhÄ© và o thùng, rồi gã cho dòng dây thả thùng từ Ä‘uôi thuyá»n xuống mé nước.
Thùng gá»— dìm ngang má»™t ná»a thân và o nước rồi, Tiết NhÄ© kê tai và o thà nh thùng, gã ngưng thần nghe ngóng, âm thanh "Vô thanh chi thanh" từ trong nước Ä‘áºp mạnh và o mà ng nhÄ© gã, Tiết NhÄ© mừng húm. la lá»›n:
- Thà nh công rồi! Nghe được rồi
Lục Tiệm không yên tâm, cũng bám theo dây thừng xuống đứng trong thùng, là m hộ pháp cho Tiết Nhĩ.
Cốc Chẩn cho buá»™c chắc má»™t đầu dây thừng và o chá»— Ä‘uôi thuyá»n, như váºy, cá»— thuyá»n tiến vá» trước, gã vẫn thấy được cái thùng rượu lướt sóng theo sau.
Nguyên trong bốn đầu mối, cái mối "Kình tung" là món khó nhất, trên mặt đại dương mênh mông, bảo Ä‘i theo Ä‘uổi má»™t bầy cá voi, chẳng khác bảo Ä‘i mò kim đáy nước! Lương Tư Cầm đưa ra má»™t nan đỠnhư váºy cho ngưá»i cùng thá»i vá»›i tiên sinh, sẽ là má»™t vấn nạn không lá»i giải! Nhưng ngà i đâu ngá», trong số những kiếp nô Ä‘á»i sau, lại có thể xuất hiện má»™t nhân váºt "ThÃnh Ká»·" như thế!
Cái gá»i "vô thanh chi thanh", tức là cái mà đá»i sau gá»i "siêu âm", tai nghe không được, nhưng nó lại truyá»n Ä‘i rất xa, đám cá voi đó, háºu thế gá»i là "mạt hương kình" , trong bá»™ óc chúng có má»™t thứ hương liệu kỳ lạ "long diên", Giống cá nà y thị lá»±c rất tồi, quanh năm suốt tháng sống trầm mình sâu dưới đáy nước, chốn ấy tối tăm. chúng phải phát "siêu âm", vừa là m phương tiện liên lạc cùng đồng loại, vừa để săn tìm thức ăn, lại dùng xác định phương hướng, trên hà nh trình thiên lý mà không há» bị lạc lối khi tìm vá» nÆ¡i sinh quán.
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
16-03-2009, 01:02 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 71: Kình tung (15/03/2009)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 71: Kình tung (15/03/2009)
Luyện kiếp lá»±c nÆ¡i đôi tai, Tiết NhÄ© có thể nghe tất cả các loại âm thanh cá»§a thế gian đây, ngay cả siêu âm cÅ©ng không thoát khá»i thÃnh lá»±c đôi tai to lá»›n cá»§a ngưá»i nà y, là n sóng siêu thanh bầy cá voi phát ra, dù chúng ở xa đến đâu, gã đứng trong thùng chìm dưới nước Ä‘á»u nghe rõ, láºp tức chỉ ra phương hướng cá»§a chúng, được Lục Tiệm dùng ná»™i lá»±c truyá»n lên cho Cốc Chẩn
Äi như váºy được nguyên ngà y, đến lúc mặt trá»i lặn, Tiết NhÄ© cùng Cốc Chẩn Ä‘á»u vô cùng má»i mệt, khó thể tiếp tục chịu đựng nữa, trong lòng Lục Tiệm lo lắng cho Diêu Tình, gã cÅ©ng hết kiên nhẫn trụ lại thêm trong thùng, bèn đổi chá»— cho Thanh Nga. Bản thân Cốc Chẩn nhiá»u ngà y qua Ãt ngá»§, tinh thần, trà óc cÅ©ng kiệt quệ, gã không giữ nổi bánh lái nữa, gã bèn gá»i Drake đến giao Ä‘iá»u khiển con thuyá»n lại cho hắn, còn mình thì ngồi sang bên cạnh váºn công Ä‘iá»u tức.
Lúc Lục Tiệm vỠđến trong khoang, Diêu Tình vẫn Ä‘ang hôn mê, gã đưa tay thăm hÆ¡i thở nÆ¡i mÅ©i cô, thấy cô thở tuy nhẹ, nhưng bình ổn, mạch lạc dẫu yếu, nhưng không bị loạn nhịp, cô chỉ bị đầu tóc rối bá»i, gò má gầy gò, xanh xao. Lục Tiệm vươn năm ngón ra, khe khẽ vén lại má»› tóc rối cho cô, lúc ngón tay chạm nhẹ và o da đầu cô, đột nhiên má»™t cảm giác không tên theo tay truyá»n thẳngvà o táºn đáy tim gã, là m gã xốn xang, chua xót, lệ nóng muốn trà o lên, mắt cay cay, gã hiểu nếu còn đứng đấy nhìn cô nữa, thể nà o cÅ©ng sẽ báºt tiếng khóc nức nở. Láºp tức, gã Ä‘i ra ngoà i, thở hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, cố gắng đè nén tâm tình, rồi Ä‘i tìm Tiên BÃch, nhá» cô chiếu cố Diêu Tình xong, gã bèn trở lên trên boong.
Sao má»c đầy trá»i, bốn phÃa tÄ©nh lặng kỳ lạ, Lục Tiệm Ä‘i dá»c theo be thuyá»n, ngưng thần nghe tiếng sóng, tiếng gió, mắt ngắm sao trá»i, mấy lúc sau nà y, ká» cáºn là m bạn sát bên Diêu Tình, vừa thương xót cho cô, vừa lo âu Ä‘oạn đưá»ng phÃa trước, lòng dạ gã lúc nà o cÅ©ng bất an, cảnh sắc chung quanh, gã trông mà không thấy, nghe mà không rõ tiếng, trong cuá»™c viá»…n hà nh vạn dặm nà y, hiếm khi nà o gã có được phút nhà n hạ như bây giá».
Äi đến chá»— cuối thuyá»n, Drake Ä‘ang giữ bánh lái, thiếu niên nà y coi chuyện thức đêm Ä‘iá»u khiển thuyá»n là bình thưá»ng, thần thái vẫn rạng rỡ, đứng thẳng thân mình, cặp mắt loang loáng chăm chú nhìn và o khoảng không gian xa xa trước mặt. Lục Tiệm thầm tán thưởng "Gã thiếu niên nà y có cái gì khác ngưá»i, bất cứ hắn là m chuyện gì cÅ©ng chuyên tâm hết sức, khi gặp váºn há»™i tốt, thể nà o cÅ©ng là m nên chuyện lá»›n". Gã định lên tiếng ngợi khen, nhưng do ngôn ngữ bất đồng, chỉ vẫy tay cùng Drake, miệng má»§m mỉm nét cưá»i.
Drake cÅ©ng gáºt gáºt đầu, mặt lạnh tanh, không lá»™ chút biểu tình. Lục Tiệm bèn đưa tay là m hiệu há»i Cốc Chẩn Ä‘ang ở đâu. Drake trá» và o chá»— dây thừng cuá»™n thà nh má»™t đống, Lục Tiệm giương mắt nhìn, thì thấy Cốc Chẩn đà ng sau đống thừng, dáng ná»a ngồi, ná»a nằm, xem chừng gã Ä‘ang đả toạ rồi ngá»§ quên.
Nguyên Cốc Chẩn sợ có biến, đã không dám rá»i xa, gã mặc kệ khổ cá»±c, đã ngồi ngá»§ lá»™ thiên ở đấy.
Nhìn ngưá»i huynh đệ nà y, Lục Tiệm trong lòng cảm động vô ngần, "Nói thiệt tình, ai mà bằng được y, chỉ tá»™i vì váºy mà hai vai y phải gánh vác trá»ng trách suốt, là m y vất vả quá!". Lục Tiệm liá»n tiến đến gần, cởi áo ngoà i, cúi xuống, khoác lên mình Cốc Chẩn.
Trong giấc má»™ng, Cốc Chẩn dưá»ng như có cảm giác gã đến gần, hà ng lông mà y ráºm khẽ nhướng lên. Và o lúc Lục Tiệm nhá»m ngưá»i đứng dáºy, gã bị má»™t cá»— kình khà cá»±c lá»›n à o ạt toát từ thân mình Cốc Chẩn kÃch tá»›i, tấm áo khoác giống như bị má»™t cÆ¡n bão lốc thổi tung lên, kêu xoạt má»™t tiếng, Ä‘áºp mạnh thẳng và o Lục Tiệm.
Äã đạt đến cảnh giá»›i thần, thức luôn luôn giao tiếp, Lục Tiệm cảm giác được đòn tấn công bất ngỠđó, thần thông trong gã tá»± động váºn chuyển, đưa Äại Kim Cương thần lá»±c ồ ạt bung ra, hai luồng kình khà va chạm dÅ©ng mãnh giữa thinh không, tấm áo khoác không thể đẩy tá»›i hay bị bức lui được, trở thà nh bất động giữa chừng không.
Chứng kiến cảnh tượng quái dị đó, Drake nhất thá»i hãi kinh đến đỠngưá»i.
Tuy Ä‘ang trong má»™ng mị, bát kình Cốc Chẩn váºn xuất ra, không giống những lần trước đây. khiến Äại Kim Cương thần lá»±c khi chạm và o, Ä‘á»u bị tan chảy hết như băng giá gặp lá»a nóng, không hoá giải được bát kình.
Lục Tiệm thoáng chút kinh hãi, gã vốn sợ là m Cốc Chẩn thụ thương nên đã không xuất toà n lá»±c, giỠđây, gã không dám lÆ¡ là nữa, song quyá»n gã nắm chặt, vụt tăng mạnh thêm ná»™i lá»±c.
Dẫu Chu Lưu bát kình hùng mạnh, nhưng tu vi Cốc Chẩn còn má»ng, còn kém xa cái lăng lệ cá»§a kình khà Vạn Quy Tà ng, mà chân khà Lục Tiệm lại hồn háºu khôn tả, liên miên không dứt, đợt nà y chưa hết, đợt sau đã tuôn tá»›i như sóng thần, cà ng lúc cà ng mạnh bạo, tấm áo ngoà i không sao chịu nổi giằng xé giữa hai cá»— đại lá»±c kéo ra đẩy và o, đã tan nát thà nh trăm ngà n mảnh vụn, bay tung toé như bướm trong không gian.
Hà ng chân mà y cau lại, Lục Tiệm nạt nhá»:
- Cốc Chẩn, ta đây mà !
Gã Ä‘ang muốn đánh thức Cốc Chẩn, tiếng nạt đó dùng ná»™i lá»±c phát ra, hệt như rồng thét hổ gầm, mang chấn động cá»§a sấm sét. Äứng kế bên, đôi mà ng nhÄ© Drake ù ù lùng bùng. Äâu dè, Cốc Chẩn mưá»ng tượng chống cá»± được, vẫn không tỉnh ngá»§, gã vùng đứng thẳng ngưá»i lên, đồng lúc bổ má»™t chưởng mãnh liệt và o Lục Tiệm.
Lục Tiệm hết sức kinh hãi, mà phát chưởng công kÃch gã lại huyá»n diệu vô song, gã bất đắc dÄ© phải xuất thá»§ nghênh tiếp. Trong má»™t chá»›p mắt, hai bên như sấm sét vùn vụt đã qua lại có hÆ¡n hai mươi hiệp. ÄÆ°á»£c há»— trợ bằng nhân khÃ, Cốc Chẩn xuất thá»§ thần sầu quá»· khốc, trong khi Lục Tiệm báºn nghi vấn đầy đầu, không muốn đả thương ngưá»i anh em, nên luôn luôn nhẹ tay, gã nhất thá»i liên tục lui bước, đến khi lưng chạm sát và o be thuyá»n, đà ng sau là biển cả, đà ng trước là các đòn công kÃch cá»§a Cốc Chẩn thế humg tợn như sóng bá»§a chá»›p giáºt, ầm ầm giáng và o gã.
Lục Tiệm tiến thối lưỡng nan, gã bặm môi, nghiến răng, dùng hữu thá»§ tống ra má»™t quyá»n, thế như núi đổ, chặn đứng chưởng thế Cốc Chẩn, tả quyá»n ná»a đẩy ná»a kéo, dẫn quyá»n kình Cốc Chẩn Ä‘ang tấn công tẽ ra là m hai, các thế công từ mé đó bị gã quấn chặt, quyá»n bên kia cuả Cốc Chẩn vừa định vung ra tấn công, đã bị gã đưa tay nÃu chặt, rồi gã quát nhá» má»™t tiếng, tăng mạnh thần lá»±c, láºp tức kiá»m chế , là m Cốc Chẩn trở thà nh bất động.
Cốc Chẩn liên tục né tránh, trên trán mướt mồ hôi, bất chợt gã rùng mình, mở mắt to, trong trạng thái mê man, khi thấy Lục Tiệm, trong lòng gã vụt hiểu đôi ba phần, hốt nhiên toà n thân bá»§n rá»§n, hai đầu gối khuỵu xuống, gã gần té quỵ. Trước sau, Lục Tiệm vẫn ra tay dè dặt, không dùng toà n lá»±c, thấy váºy, liá»n thu hồi kình lá»±c, nâng đỡ Cốc Chẩn đứng thẳng ngưá»i lên. Mồ hôi ướt đẫm áo, Cốc Chẩn lạ lẫm há»i:
- Vừa rồi ... là đệ đã là m gì thế?
Lục Tiệm nhăn nhó, đáp:
- Ngươi nhè ta mà xuất thá»§ quá nặng, gần như bức ta lá»t tuốt xuống biển!
Trong lòng kinh khiếp, Cốc Chẩn mặt nhăn mà y nhÃu, dụ dá»± má»™t chút, rồi cháºm chạp nói:
- Vừa rồi đệ nằm mÆ¡ gặp Vạn Quy Tà ng đó. Lão đứng ngay trước mặt đệ, dòm đệ, cưá»i cưá»i, đệ vung tay đánh lão, mà sao đánh không tá»›i!
Lục Tiệm nghÄ© bụng "Ngươi nằm mÆ¡, cứ tưởng Ä‘ang đánh Vạn Quy Tà ng, kỳ tháºt đã đánh và o ta!"
- Tháºt kì lạ - Cốc Chẩn trầm ngâm, rồi tiếp - Lão đầu tá» má»›i rồi không phải như trong má»™ng, rõ rà ng đứng sá» sá» bằng xương bằng thịt ngay trước mắt đó. Con bà nó ... má»™ng gì không má»™ng, lại Ä‘i má»™ng gặp lão già dịch! Phì ... xúi quẩy quá chừng!
Gã lầm thầm nói má»™t mình, quà y mình bước được và i bước, đôi chân bá»—ng khá»±ng lại, thân mình cứng đỠra, gã đứng ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc, rồi ngoái đầu, sắc mặt đầy vẻ quái dị, há»i:
- Lục Tiệm, mấy ngà y hồi huynh bị cấy độc Lục Hư trong mình, có tÃnh đồng khà tương cầu vá»›i lão già dịch, tình hình rốt cuá»™c là như thế nà o?
Lục Tiệm đáp:
- Chuyện đó há»? Nói cÅ©ng lạ, chỉ cảm giác nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n rá»™ lên má»™t cái, trong đầu liá»n hiện ra hình ảnh Vạn Quy Tà ng, mưá»ng tượng như Ä‘ang đứng đâu đây, kế bên!
Nói đến đấy, Lục Tiệm bỗng ngưng bặt, mặt tái mét.
Cốc Chẩn thần sắc trầm trá»ng, khẽ gáºt gù, nói:
- Lão già dịch đó có bảo, Chu Lưu lục hư công, lấy đại chế tiểu, lấy cưá»ng chế nhược, bữa đó, trên Äông Äảo, lão đã ra tay, từ xa chế ngá»± thể ná»™i chân khà cá»§a đệ, rõ rà ng hết sức quái lạ. Có khi vì Chu Lưu bát kÃnh cá»§a đệ nguồn gốc từ lão đầu tá», có tÃnh tá»± cảm thông được cùng lão, hoặc có khi những ai luyện Chu Lưu bát kÃnh Ä‘á»u có thể cảm ứng được vá»›i nhau chăng?
Gã nói đến đấy, cảm thấy đầu óc rối bá»i, ruá»™t gan quặn thắt, mà gã không sao hiểu nguyên cá»› từ đâu!
- CÅ©ng kì quái! - Lục Tiệm suy tư, rồi tiếp - Nếu là váºy, sao mấy bữa trước đây ngươi đã không có cảm giác như thế?
Thiểu não, Cốc Chẩn đáp:
- Mấy hổm rà y, nhiá»u chuyện khẩn cấp phải lo, đệ Ãt để ý đến chÃnh mình, bây giá» nghÄ© lại, tháºt có mấy lần trong Ä‘an Ä‘iá»n cảm giác máy động, trong đầu xuất hiện hình ảnh Vạn Quy Tà ng, nhưng những trẫm triệu đó thoáng qua rất nhanh, đệ lúc ấy cho là vì đầu óc miên man, nó đã tá»± động phát sinh. Nhưng những cảm gÃac đó Ä‘á»u là nhẹ so vá»›i mức độ hung mãnh cá»§a bữa nay.
Nghe gã nói, Lục Tiệm phát á»›n lạnh da đầu, bèn đưa mắt đảo quanh má»™t vòng, tim Ä‘áºp thình thịch, rồi Lục Tiệm lắc đầu, nói:
- Bốn bá» là biển cả, lão trốn ở đâu kia chá»›? Trừ phi ... ? - Äến ngang đấy, mặt xám ngắt, gã dằn từng tiếng má»™t - Trừ phi lão Ä‘ang trốn ngay trên thuyá»n nà y?
Câu đó thốt ra xong, hai ngưá»i bốn mắt chong và o nhau, sà n thuyá»n bá»—ng yên ắng hẳn, từng luồng gió lạnh heo hút thổi qua, nghe lẫn trong gió, văng vẳng, loáng thoáng tiếng sóng ráºp rình vá»— và o thân thuyá»n.
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 16-03-2009 at 06:53 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå