Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 248 : Cực phẩm linh khí (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Mà trong tay nàng nâng một cái khay, cái khay gỗ kia tử khí lắng đọng, trầm trọng, phong cách cổ xưa, rõ ràng là Tử Trầm Mộc cực kỳ trân quý tạo thành. Trong khay Tử Trầm Mộc, một viên Tinh Diệu Thạch sáng chói mà ngăm đen lớn bằng nắm tay trẻ sơ sinh nằm trong đó. Mỹ nữ tu sĩ nâng khay Tử Trầm Mộc đi quanh tràng một vòng, phô bày vật phẩm đấu giá.
Lôi Động nhìn thấy một màn này, thầm nghĩ Vạn Bảo Các này thật là biết cách buôn bán. Dùng nữ tu sĩ không tầm thường để giới thiệu vật phẩm đấu giá, cùng với dùng khay thậm chí còn quý hơn cả vật phẩm để giúp tôn lên giá trị vật phẩm đấu giá. Những thủ đoạn này, thật ra khiến Lôi Động nghĩ đến sách lược buôn bán trong kiếp trước.
Vừa nghe đến là Tinh Diệu thạch, không ít người dựng thẳng lưng, bộ dạng kích động. Hiển nhiên đối với vật này rất động tâm. Mà Lôi Động, cũng không khỏi nghĩ tới Tinh Diệu Thạch phủ kín con đường trong Tâm Ma Điện, cảm thấy không khỏi có chút cảm khái, nếu lấy thứ kia, không phải mình phát tài rồi sao?
Thấy miếng Tinh Diệu thạch này khiến không ít người chú ý, Bối Kiệt có chút nở nụ cười, hô:
- Vật ấy giá khởi điểm là ba vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn hạ phẩm linh thạch.
- Ba vạn năm. . .
- Bốn vạn!
- Bốn vạn mốt. . .
Giá cả không ngừng được nâng lên, có thể thấy loại tài liệu luyện khí Tinh Diệu thạch này vẫn thập phần được hoan nghênh. Nhất là luyện chế thượng phẩm, hoặc cực phẩm linh khí, đều không thể thiếu loại vật này được.
Nhưng Lôi Động tạm thời còn chưa nghiên cứu luyện khí, đối với cái này cũng không có hứng thú. Thứ hai, giữ lại linh thạch, chuẩn bị ứng phó đại chiến cực phẩm linh khí. Hiện giờ, chỉ xem náo nhiệt thôi. Cuối cùng, khối Tinh Diệu thạch bị tu sĩ bàn số 16 dùng cái giá sáu vạn ba mua được.
Kế tiếp, từng thứ một không ngừng bị mua đi. Kiện vật phẩm thứ bảy, rõ ràng là một khỏa Trúc Cơ Đan, viên thuốc này được ra giá mười bảy vạn linh thạch. Thấy hiện trường hào khí rất sôi nổi, giống như mỗi người đều có linh thạch như dùng không hết vậy, Lôi Động không khỏi ẩn ẩn có chút lo lắng, đừng đến lúc đó linh thạch không đủ a.
Thích Phỉ Phỉ biết quan sát sắc mặt, mắt thấy Lôi Động nhướng mày liền truyền âm cười nói:
- Lôi sư huynh không cần lo lắng, dám tới tham gia đấu giá hội, đa số đều là tu sĩ có chút tiền tài trong Trúc Cơ kỳ, bất quá so với Lôi sư huynh ngươi thì đều kém xa. Những ngày này, Phỉ Phỉ cũng kiếm được một trăm vạn linh thạch, nếu không đủ, Phỉ Phỉ còn như một Tẩy Tâm Quả, có thể chống đỡ giá được. Tài lực như thế, coi như là tu sĩ Kim Đan cũng có thể bóp chết hắn.
Lôi Động cũng không có sĩ diện cãi láo từ chối, chỉ truyền âm nói với Thích Phỉ Phỉ:
- Phỉ Phỉ ngươi có lòng rồi.
Bất quá Lôi Động ngẫm lại cũng đúng, thân gia tu sĩ Kim Đan bình thường cũng không cao lắm, nhất là tiền mặt càng không quá nhiều. Dùng tài lực của mình và Thích Phỉ Phỉ, quả thật có thể bóp chết rất nhiều Kim Đan tu sĩ. Trừ phi tu sĩ Kim Đan điên rồi, bằng không thì không thể nào táng gia bại sản để đoạt một kiện cực phẩm linh khí không có tác dụng quá lớn với bản thân được..
Vật phẩm đấu giá càng về sau càng trân quý, sau khi một kiện thượng phẩm linh khí có giá khởi điểm hai mươi lăm vạn, cuối cùng tăng lên đến 56 vạn bị mua đi. Thanh âm của Bối Kiệt cũng bắt đầu có chút kích động:
- Kế tiếp, chính là Tam đại bảo bối áp trục của đấu giá hội lần này rồi. Lão Bối ta tin rằng ở đây có rất nhiều đạo hữu đều là hướng về ba kiện bảo bối này mà đến.
Ba kiện bảo bối, Thích Phỉ Phỉ đã sớm thông qua thủ đoạn của nàng giúp Lôi Động tìm hiểu rõ ràng, ngoại trừ kiện cực phẩm linh khí kia ra, hai kiện khác nói thật cũng khiến Lôi Động cực kỳ kinh ngạc, vượt quá dự liệu của hắn.
- Kiện đầu tiên, tin tưởng mọi người đều đã nghe thấy, Tâm Ma Điện trên địa bàn Thiên Đạo Minh trăm năm sẽ mở ra một lần, bản các hao hết trắc trở, đạt được một khỏa Tẩy Tâm Quả. Quả này có công hiệu thần kỳ, tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ dùng khi gặp bình cảnh, có tỷ lệ chín thành trực tiếp đột phá, hơn nữa có công hiệu tẩy rửa thần hồn, cường tráng thần hồn. Càng về sau, tuy rằng tỷ lệ đột phá càng nhỏ, nhưng mặc dù là Trúc Cơ kỳ hậu kỳ, cũng có tỷ lệ hai ba thành trực tiếp đột phá. Đương nhiên, nếu ngươi dùng để trùng kích Kim Đan, liền kém một chút, tỷ lệ thành công không cao.
Bối Kiệt bắt đầu giới thiệu đủ loại tác dụng của Tẩy Tâm Quả, không hề khuyếch đại, cũng không làm thấp đi, nói ra sự thật, khiến hảo cảm của mọi người tăng nhiều.
Người bưng ra vật ấy, chính là một nữ tu sĩ Trúc Cơ kỳ xinh đẹp, lộ rõ ra bất phàm của vật ấy.
Lôi Động cũng không biết Tẩy Tâm Quả này là chảy ra từ Thiên Đạo Minh hay là từ người khác. Bất quá, việc này cũng không có quan hệ với hắn, Tẩy Tâm Quả hắn đã có, vật ấy cả đời chỉ chỉ dùng được một quả. Mục đích của hắn tạm thời chỉ là kiện cực phẩm linh khí kia.
- Giá khởi điểm, bảy mươi vạn linh thạch.
Thanh âm Bối Kiệt có chút kích động hô lên.
Chung quanh vang lên một mảnh hít khí lạnh, kiện đầu tiên trong tam đại trân phẩm, giá khởi điểm đã vượt xa giá cuối cùng của kiện đấu giá trước. Nhưng tất cả mọi người không thể không thừa nhận, Tẩy Tâm Quả có sức hấp dẫn rất lớn đối với bọn họ. Đột phá một tầng bình cảnh, tăng cường thần hồn. Vô luận là công hiệu nào, đều rất bất phàm. Thứ bình cảnh này, rất là đáng sợ, rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ có khả năng cả đời sẽ bị kẹt ở một bình cảnh, đó là chuyện cực kỳ bi thúc, có lẽ vượt qua bình cảnh này đằng sau chính là vùng đất bằng phẳng rồi. Nhưng, bình cảnh này lại chết sống không đốt phá được.
- Tám mươi vạn.
Lập tức liền có người nâng vọt giá lên. Nhưng cái này tuyệt đối không phải là giá cao nhất. Rất nhanh, liền từ tám mươi vạn, nhảy lên tới chín mươi vạn, một trăm vạn.
Giá cả vẫn đang không ngừng tăng lên, chưa có người nào thắng được nữa. Giá cả sau khi qua trăm vạn thì người kêu giá rõ ràng đã ít hơn rất nhiều, hơn nữa, rất nhiều người bắt đầu xuất ra bảo bối, để Vạn Bảo Các xem xét chống đỡ giá. Rất có bộ dáng phải có được Tẩy Tâm Quả, cho dù là táng gia bại sản cũng không sao cả. Loại người này, thường thường là đã dừng lại ở bình cảnh quá lâu rồi.
Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ lại thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng thầm thoải mái. Bất kể nói thế nào, bọn hắn cũng không cần phải liều mạng vì Tẩy Tâm Quả nữa.
Cuối cùng, Tẩy Tâm Quả đã tăng lên đến 135 vạn mới thành giao, đây đã là cái giá trên trời rồi, so với giá mà Lôi Động bán đi còn cao hơn. Đương nhiên, Lôi Động cũng không hối hận. Bởi vì cho dù mình tự giao cho Vạn Bảo Các hỗ trợ đấu giá thì ít nhất sẽ có hai thành bị cắt xén mất, tính ra cũng không kém hơn là bao. Giá vật ấy bình thường cũng cả trăm vạn rồi.
Đồ vật thứ hai, Lôi Động càng thêm im lặng. Tuy rằng sớm biết đó là một đầu thượng phẩm linh quỷ, nhưng mắt nữ tử Trúc Cơ xinh đẹp kia bưng một quả phong hồn cầu bay ra, trái tim Lôi Động cũng không khỏi hung hăng rung rung vài cái.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 249 : Kẻ nghấp nghé giết không tha (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lại trải qua một phen báo giá điên cuồng, cuối cùng con thượng phẩm linh quỷ kia được bán đi với giá 180 vạn linh thạch. Là do một vị Kim Đan lão tổ trên lầu mua được. Ân, trong mắt một ít Kim Đan lão tổ, giá trị của thượng phẩm linh quỷ còn vượt qua cả cực phẩm linh khí. Sau khi thượng phẩm linh quỷ bị bán đi với giá như thế, Lôi Động cũng cuồng hỷ một hồi. Cái khác không dám nói mò, nhưng thứ như thượng phẩm linh quỷ, mình xem như muốn bao nhiêu có bấy nhiêu rồi. Nhưng tiếc, thực lực bây giờ còn quá thấp, lại quá gần với Âm Sát Tông, nếu không, ngược lại là có thể lén lút bán ra một hai con thượng phẩm linh quỷ.
Kế tiếp, là kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng.
- Cực phẩm linh khí, Huyết Sắc Phi Phong. . .
Thanh âm của Bối Kiệt cũng phi thường kích động:
- Áo choàng này có hai công hiệu lớn, thứ nhất là phòng ngự, nó có lực phòng ngự cực kỳ khủng bố, đủ để ngăn cản hai lần một kích toàn lực của cường giả Kim Đan kỳ tầng một. Thứ hai, chính là tăng tốc, nó có thể làm một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm, thân pháp tốc độ đề cao chừng ba thành, giá khởi điểm vật này là 150 vạn linh thạch. . .
150 vạn linh thạch? Giá khởi điểm này vừa ra đã khiến đa số mọi người phải hít một hơi khí lạnh.
Cho dù là Lôi Động cũng nhịn không được kinh hoàng một hồi. Cho dù là chỉ dựa theo giá quy định mà thành giao thì lượng lớn linh thạch mà mình có được cũng đã tan thành mây khói mất rồi rồi. Có lẽ là giá thực sự quá cao nên mọi người đều đang suy tính, vậy nên đã qua mười hơi thở rồi mà vẫn không có người nào bắt đầu hô giá cả.
Thấy hào khí có chút tẻ nhạt, thanh âm của Bối Kiệt lại vang lên:
- Mọi người đừng ngại giá quy định cao, mọi người đều biết, báo giá của bỉ các đều là công bằng, tuyệt đối phù hợp với giá trị của vật. Công hiệu của Huyết Sắc Phi Phong mặc dù là trong cực phẩm linh khí cũng thuộc về trân phẩm rồi.
- 160 vạn.
Rất nhanh, liền có người không nhịn được nữa hô giá đầu tiên. Người hô giá này là một gã tu sĩ trung niên Trúc Cơ kỳ không mặc áo choàng xám, hắn đi ra từ trong rạp, trực tiếp khoanh hai tay, ngạo nghễ đứng trước mặt mọi người. Người nhận thức hắn cũng biết hắn là người mua sắm của phân đà Ma Ngục Tông, chuyên môn thu mua các loại vật tư, tài liệu trân quý cho Ma Ngục Tông trong Thiên Đạo Minh. Hắn vừa lộ mặt thì một ít người quen lập tức buông tha tranh đoạt vật ấy. Dù sao Ma Ngục Tông cũng đại tài khí thô, thứ hai, người quen thuộc cũng không tiện đắc tội người này.
- 260 vạn.
Nhưng Lôi Động chẳng quản ngươi là người Ma Ngục Tông hay không. Dù sao mua xong cực phẩm linh khí này, đoán chừng đời này cũng không nhất định sẽ tới lại Thiên Đạo Minh nữa. Hắn trực tiếp báo ra một cái giá khiến mọi người sợ ngây người, giá này đã vượt qua tìm hiểu của Thích Phỉ Phỉ về giá bán cực phẩm linh khí cao nhất rồi. So với tu sĩ Ma Ngục Tông kia còn cao hơn cả một trăm vạn.
Hơn nữa, Lôi Động sau khi ra giá xong liền khí định thần nhàn, phảng phất đây không phải 260 vạn linh thạch, mà là mà là 260 khối vậy. Bộ dáng nhẹ nhõm tự tại khoan thai tự đắc.
Tu sĩ Ma Ngục Tông biến sắc, không ngờ tới mình đã biểu hiện thái độ rồi mà còn có người chạy đến tranh giành với mình, sắc mặt thoáng cái trở nên khó coi. Cũng không chắc người nọ thực sự là tình thế bắt buộc hay là nâng giá cực phẩm linh khí này lên nữa. Hắn là người mua sắm của Luyện Ngục Tông, nhưng mua sắm cũng không có nghĩa là có thể vĩnh viễn xài tiền bậy bạ. Nếu như hắn dùng cái giá thấp hơn 200 vạn, vậy thì hắn đã lập công rồi. Nếu vượt qua 250 vạn, vậy thì hắn chẳng những không có công, còn sẽ có qua đủ loại điều tra nườm nượp kéo tới nữa. Đến lúc đó thì phiền toái sẽ quấn thân. Sau khi do dự thật lâu, hắn không thể không buông tha. Nhưng khiến hắn mất mặt trước nhiều người như vậy lại khiến trong lòng hắn oán nộ Lôi Động mười phần, căm giận liếc chằm chăm vào hắn. Dùng tiền mua với hắn còn không bằng chờ sau khi hắn mua xuống. . .
Những người còn lại thấy Ma Ngục Tông muốn mua đều đã rút lui, mà cái giá 260 vạn là một cái giá cao không thể chạm tới. Vạn nhất nâng giá lên nữa nhưng tiểu tử thần bí kia lại không cần nữa thì sao bây giờ? Vạn Bảo Các là một tổ chức cực kỳ thần bí, cũng không phải là loại ăn chay. Cho dù ngay cả bát đại đỉnh cấp tông phái cũng hết sức kiêng kỵ đối với tổ chức chỉ buôn bán, không tham dự tranh đấu này.
Bối Kiệt liền hô ba lượt, cuối cùng không có người nào ra giá nữa, Lôi Động đoạt được kiện cực phẩm linh khí Huyết Sắc Phi Phong này. Lôi Động giao đủ tiền, sau khi Huyết Sắc Phi Phong vào tay liền không chút khách khí, tốn chút công phu tế luyện nó ngay tại chỗ, sau đó choàng lên sau lưng. Kiểu dáng yêu dị mà càn quấy kia của Huyết Sắc Phi Phong lập tức tăng thêm vài phần huyết tinh. Đây chính là cực phẩm linh khí ah, người xem hưng phấn ghen ghét một hồi.
Theo một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này chấm dứt đã có thể tùy thời rời đi. Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cũng nhanh chóng rời khỏi đấu giá hội của Vạn Bảo Các. Lôi Động triển khai toàn bộ thần niệm, phát hiện ra chí ít có tầm mười đang theo sau mình từ rất xa, xem chừng là muốn xem xét lai lịch của hai người mình. Lôi Động mang theo Thích Phỉ Phỉ quẹo trái quẹo phải cả nửa canh giờ liền bỏ cơ hồ tất cả mọi người, chỉ có một người là vẫn như cũ không nhanh không chậm xa xa đi theo Lôi Động.
Lôi Động thấy người này rất có khả năng là tu sĩ của Ma Ngục Tông kia, bất quá trong lòng cũng không chút sợ hãi. Nếu đã không cách nào tránh khỏi, vậy thì dứt khoát một đường tiến vào tổng bộ Thiên Đạo Minh, cáo biệt với Thiên Đạo Minh đi. Người nọ vừa thấy Lôi Động thình lình tiến vào Thiên Đạo Minh, tâm tình phiền muộn một hồi, tiểu tử này, quả nhiên không phải là tiểu nhân vật không có nền tản ra, trong nội tâm không khỏi hơi có chút thất vọng. Bất quá vẫn đợi ở bên ngoài cả buổi.
Sau khi Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cáo biệt liền một đường ra khỏi Thiên Đạo thành. Quả nhiên, đợi cả buổi, khi Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ bay qua một bình nguyên mênh mông thì ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ ngồi trên một tiểu châu bay đến cực nhanh.
Đối với chuyện đã sớm đoán trước và có kế hoạch này, Lôi Động không cảm thấy bất ngờ chút nào cả, ngược lại rất tự nhiên phiêu phù trên không trung chờ bọn hắn. Tiểu châu kia tốc độ phi hành cực nhanh, khoảng cách vài dặm không bao lâu đã đến, phiêu hốt mà tự nhiên dừng trước mặt hai người Lôi Động. Đầu lĩnh quả nhiên là tu sĩ Ma Ngục Tông kia, hai người ở đằng sau xem phục sức của chúng, tựa hồ cũng không phải là người của đại môn phái gì. Ba người tu vị đều không kém, nhất là tu sĩ Ma Ngục Tông kia, lấy tu vị Trúc Cơ tầng ba của Lôi Động vậy mà không nhìn thấu hắn. Hai người còn lại, một người là Trúc Cơ tầng bốn, một người là Trúc Cơ tầng ba.
Hai người Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cởi áo bào xám ra, đổi thành đồng phục đệ tử Trúc Cơ kỳ của bổn môn, từng người khoanh tròn hai tay, ngạo nghễ nhìn ba người đuổi theo, chỉ nghe Thích Phỉ Phỉ cười nói:
- Vị sư huynh Ma Ngục Tông này theo đuổi không bỏ, chẳng lẽ là muốn hại chúng ta sao?
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 250 : Kẻ nghấp nghé giết không tha (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Đợi đến sau khi tu sĩ Ma Ngục Tông nhìn rõ ràng phục sức của hai người Lôi Động thì sắc mặt thoáng cái trở nên xấu hổ. Hai người ở đằng sau càng có chút sợ hãi rụt rè. Bọn họ là đi theo ăn cướp, nhưng ai lại nghĩ đến sẽ ăn cướp đệ tử của đỉnh cấp tông phái chứ?
- Nguyên lai là người Hợp Hoan Tông và Âm Sát Tông, khó trách trong đấu giá hội dám không để ta vào mắt.
Tu sĩ Ma Ngục Tông kia sắc mặt khó coi nói.
- Không phải không để người vào mắt, mà là căn bản không để ngươi trong lòng.
Bên tai Lôi Động truyền đến một tiếng truyền âm, trong nội tâm đại định, cười lạnh liên tục nói.
- Tiểu tử, ngươi nói cái gì?
Tu sĩ Ma Ngục Tông kia giận tím mặt, nổi giận nói:
- Hảo tiểu tử, vốn xem trên mặt mũi huynh đệ tông phái còn muốn tha cho ngươi một cái mạng. Khặc khặ-x-xxxxx, ngươi thực sự là đang tìm chết.
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Cũng đã rất lớn tuổi rồi, không lo tu luyện trùng kích Kim Đan coi như bỏ qua. Nhưng cả ngày cứ treo tấm da Ma Ngục Tông đi càn quấy, mặt mũi thể diện đỉnh cấp tông phái đều bị ngươi làm mất hết rồi. Trong đấu giá hội mọi người nói chuyện bằng tài lực, ngươi tranh giành không lại ta, lại giương nanh vuốt, muốn nửa đường cướp ta. Mất mặt ah, mất mặt. Đường đường Ma Ngục Tông, sao lại có một người như ngươi chứ!
Lời nói của Lôi Động hết sức châm chọc, khiến tu sĩ Ma Ngục Tông kia tức giận đến mức khó có thể khống chế được tính tình. Quả thật, thân phận và địa vị của hắn khiến tu sĩ cùng giai về cơ bản đều nhường hắn một hai. Coi như là người Thiên Đạo Minh nhìn thấy hắn cũng phải khách khách khí khí. Điều này cũng tốt, lại bị một tiểu bối nói thành ra như vậy, hắn giận quá hóa cười nói:
- Ta chính là muốn cướp ngươi thì đã sao? Đừng tưởng rằng có một kiện cực phẩm linh khí rồi thì có thể đánh khắp thiên hạ vô địch thủ. Tiểu tử, ngươi còn non lắm. Ngoan ngoãn giao cực phẩm linh khí và trữ vật thủ trạc ra đây, ta sẽ tha cho ngươi được toàn thây.
- Toàn thây? Chậc chậc, ta sợ quá. Ma Ngục Tông các ngươi đối đãi với huynh đệ tông phái như thế sao?
Lôi Động cười lạnh:
- Hay là ngươi đã ngốc ở nơi xa xôi này quá lâu rồi nên cho là mình đệ nhất thiên hạ thế?
- Ngươi muốn chết.
Tu sĩ Ma Ngục Tông kia động thủ trước. Đưa tay lên triệu hồi ra một hạt châu màu đỏ, hạt châu kia nện về phía Lôi Động, đón gió liền to lên, trong chớp mắt đã biến thành một hỏa cầu thiêu đốt hừng hực.
Lôi Động cũng đang muốn thử xem năng lực phòng ngự của Huyết Sắc Phi Phong nên không trốn tránh, trực tiếp nghiêng thân thể. Huyết Sắc Phi Phong, lúc này bao về phía trước, phồng lên, che Lôi Động ở trong đó.
Oanh một tiếng. Hỏa cầu đánh trúng vào áo choàng, lực trùng kích cực lớn chấn đến khiến không khí chung quanh nổi lên gợn sóng bốn phía, ánh lửa bắn ra. Lôi Động cũng bị đánh bay ra ngoài hơn mười trượng, nhưng mà Huyết Sắc Phi Phong cơ hồ không chút hư hao, ma diễm bám trên đó cũng rất nhanh liền dập tắt sạch sẽ. Đương nhiên, thần hồn bị chút phản chấn vẫn không tránh được. Năng lực phòng ngự của Huyết Sắc Phi Phong cực kỳ xuất sắc, cho dù là lan đến thần hồn những cũng đã bị hóa giải đi rất nhiều. Thần hồn Lôi Động, chỉ hơi rung động thôi. Quả nhiên, vật ấy có thể ngăn cản được một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan kỳ tầng một.
Thấy khai chiến, Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên khanh khách cười một hồi, sương mù đào hông quanh thân bắt đầu tràn ngập... hình thành một cột khói phấn hồng, bắn về phái hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác. Hai tu sĩ kia vội né tránh, không ngờ lại thấy sương mù đỏ kia đột nhiên bạo tạc..., trong nội tâm cực kỳ sợ hãi, nổi lên vòng bảo hộ, sau đó lui về sau.
Nhưng không đợi bọn hắn bay được mấy trượng liền thấy một đạo bạch quang lóe lên rồi biến mất, hai người kia chỉ ngăn cản mấy cái liền bị bạch quang chém đứt đầu lâu.
- Tu sĩ Kim Đan kỳ?
Tu sĩ Ma Ngục Tông vốn muốn dốc sức liều mạng với Lôi Động, đồng tử bỗng ro rút, đã không còn nửa điểm chiến ý nữa. Quanh thân hóa thành một đoàn liệt hỏa, lao đi như một thiên thạch.
- Muốn đi?
Lôi Động cười lạnh khặc khặ-x-xxxxx vài tiếng, cùng lúc đó, thân hình hóa thành như quỷ mị, lấy tốc độ so với lúc nhanh nhất của hắn mấy phần phiêu hốt mà đi. Bóng đen thuần túy lúc trước, nhưng bây giờ trong hắc lại có một cổ huyết sắc nồng đậm. Lôi Động đã đoán trước, chặn đường đi của hắn. Tịch Diệt Pháp Luân hóa thành ánh sáng màu xanh, lướt thẳng tới.
Tu sĩ Ma Ngục Tông kia kinh hoảng thất sắc cứng rắn ngăn trở, nhưng ngay sau đó, bạch quang lại như giòi bám vào xương dán qua, mà Hồng Lăng của Thích Phỉ Phỉ cũng phiêu hốt bất định quấn tới.
Tu sĩ Ma Ngục Tông kia ngược lại còn chút thủ đoạn, liên tiếp chặn vầng sáng bạch sắc kia, nhất thời vẫn chưa chết được. Nhưng tiếc chính là hai người Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ ở ngay bên cạnh hắn, dùng tất cả công kích liều mạng đánh tới phía hắn. Khiến cho hắn một hồi chật vật không chịu nổi, hóa thành một đoàn liệt hỏa, muốn nhanh chóng bỏ chạy. Chỉ thấy một đạo quang mang bạch sắc cực lớn lóe lên rồi biến mất. Tu sĩ Ma Ngục Tông vang lên tiếng kêu thảm thiết! ! !
Lúc bạch quang lại lập lòe, muốn chém rụng sinh hồn đang vội vã trốn đi của bọn hắn thì Lôi Động vội vàng quát:
- Lý thúc thúc hạ thủ lưu tình, sinh hồn hữu dụng với chất nhi.
Dứt lời, Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ đồng thời ra tay, không bao lâu đã bắt hết ba sinh hồn này lại, thuận tay thu hết trữ vật thủ trạc và các loại linh khí lại.
Lý Nhất Kiếm khoanh tròn hay tay, một thanh phi kiếm óng ánh bạch quang cứ như vậy phiêu phù ở phía sau hắn, sắc mặt có chút âm lãnh, lại có chút do dự.
- Lý thúc thúc, để chất nhi nói với ngài.
Lôi Động cười ha hả nói:
- Phỉ Phỉ trước khi ra khỏi thành đã lưu lại cho đồng môn một tin tức cấm chế thời gian. Ba ngày sau, nếu như nàng không trở về, đồng môn sẽ biết nàng xảy ra chuyện, sư môn tự nhiên sẽ thay chúng ta làm chủ.
Lý Nhất Kiếm kinh ngạc, lập tức mặt mũi tràn đầy nụ cười:
- Lôi hiền chất, ngươi rõ ràng không tin Lý thúc thúc ah. Bằng vào mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ nho nhỏ này sao có thể giết được các ngươi chứ? Ha ha.
Lôi Động cũng bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói:
- Chỉ sợ Lý thúc thúc khinh thường sơ sót, chất nhi bất quá chỉ thuận miệng nhắc tới thôi. Như ta đã nói trước kia, một chuyến thành phân 6: 2: 2, Lý thúc thúc, kính xin ngài tính toán giá trị một chút.
Lôi Động nói xong, ý bảo Thích Phỉ Phỉ giao ba cái trữ vật thủ trạc kia cho Lý Nhất Kiếm.
Lý Nhất Kiếm thầm mắng tiểu tử này làm việc quả thật cẩn thận, vừa rồi bất quá chỉ có chút động tâm với cực phẩm linh khí của hắn thôi, đây lại là nơi dã ngoại hoang vu, không có bóng người, ngược lại có chút ý niệm lóe lên rồi biến mất nhưng đã bị hắn nhìn ra được. Trong nội tâm ngược lại cũng không tức giận, mà còn có chút thưởng thức đối với hắn. Chỉ cảm thấy Lôi Động này nếu là có thể sống đến Kim Đan kỳ, nhất định là một đầu Hỗn Giang Long, phi thường lợi hại ah.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 251 : Phản sát chi kế
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lý Nhất Kiếm tiện tay xóa đi thần niệm lạc ấn trên đó, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném cho Thích Phỉ Phỉ, cười nói:
- Hay là làm phiền Phỉ Phỉ tính toán phân phát một chút a, sắp đến lúc xa nhau rồi, ta muốn nói thêm vài câu với Lôi hiền chất.
Thích Phỉ Phỉ cầm ba cái trữ vật thủ trạc bị xóa đi thần niệm, nhu thuận qua một bên tính toán.
Mà Lý Nhất Kiếm thì thần sắc có chút phức tạp nhìn Lôi Động, truyền âm nói:
- Hiền chất ah, sắp đến lúc xa nhau, Lý thúc thúc nói với ngươi vài câu xuất phát từ đáy lòng. Ngươi vừa rồi cũng đừng trách ta tâm động với cực phẩm linh khí của ngươi, rất nhiều thứ ngươi cũng hiểu đấy, thế giới này, chính là mạnh được yếu thua. Biện pháp tốt nhất để duy trì quan hệ hai người chính là không nên để cho người có cơ hội dị phản ngươi, ngươi vừa rồi làm rất đúng.
- Lý thúc thúc, lòng tham lam mọi người đều có.
Lôi Động cũng truyền âm cười nói:
- Bất quá dù động tâm hay không, chỉ cần không động thủ là được. Lôi mỗ không oán trách Lý thúc thúc chút nào cả, ngược lại còn phải cảm tạ Lý thúc thúc hạ thủ lưu tình.
- Tiểu tử ngươi, aizz.
Lý Nhất Kiếm nhịn không được cười lên truyền âm, lại thở dài một tiếng:
- Nếu ngươi là đệ tử của ta thì tốt rồi, đáng tiếc, môn hạ mấy người đều không ra gì cả. Vạn Quỷ thật đúng là rất có phúc khí.
- Lý thúc thúc, tuy rằng chất nhi không phải đệ tử ngài...
Lôi Động vẻ mặt cung kính hồi âm nói:
- Bất quá Lý thúc thúc nếu có phân phó gì, chất nhi cũng sẽ xông pha khói lửa, sẽ không hối tiếc. Bất quá, chất nhi thủy chung thờ phụng một câu, ai đối tốt với chất nhi, chất nhi sẽ đối tốt với hắn gấp mười lần. Ai muốn đối phó chất nhi, như vậy chất nhi. . .
Lý Nhất Kiếm có chút xấu hổ một hồi, có chút não nổi giận nói:
- Tiểu tử ngươi cũng đừng bắt bẻ Lý thúc thúc nữa. Như vậy đi, lát nữa phân 4: 4: 2, Lý mỗ chia cho ngươi 2 phần được chưa? Về sau cũng đừng nhắc lại những chuyện kia nữa.
- Chất nhi sau này chỉ nhớ rõ Lý thúc thúc đối tốt với chất nhi là được.
Lôi Động nghiêm mặt trả lời, nói xong, liền bắt đầu lãnh giáo nói:
- Lý thúc thúc, đi ra ngoài lâu rồi, rất lâu không gặp được sư tôn. Trên việc tu luyện có mấy vấn đề nhỏ, kính xin Lý thúc thúc nhắc nhở một chút.
- Nhắc nhở hay không thì cũng không cần nói đến, ngươi nếu có nghi vấn gì thì cứ việc nói, chỉ cần không liên quan đến đến bí mật của Thiên Kiếm Tông thì ta tự nhiên sẽ biết gì nói nấy.
Lý Nhất Kiếm cảm giác Lôi Động rất có tiền đồ, muốn thừa dịp hắn trẻ tuổi, buông tư thái giao hảo với hắn nhiều một chút. Nhất là nghe được Thích Phỉ Phỉ khắp nơi tuyên dương Lôi Động là một người hết sức tuân thủ hứa hẹn, khiến hảo cảm Lý Nhất Kiếm đối với hắn cũng tăng gấp đôi. Lần này, chợt nghe đến cực phẩm linh khí kia, chỉ là có chút tâm động thôi, đây chỉ là nhân chi thường tình.
Lôi Động cũng không chút khách khí, nói ra từng vấn đề trên việc tu luyện của mình. Lý Nhất Kiếm không hổ là cường giả cấp bậc Kim Đan lão tổ, rất nhiều vấn đề của Lôi Động đều nhận được giải đáp từ hắn.
Một vài vấn đề khúc mắc đã lâu nay cũng được giải quyết dễ dàng, không khỏi buông xuống vài phần khinh thị với hắn, nhiều thêm vài phần tôn trọng.
Theo hắn nói bóng nói gió và vài vấn đề mang tính kỹ xảo, Lôi Động cũng hiểu ít nhiều vì sao mình không thể thoát khỏi Tâm Ma rồi. Tiêu chuẩn Tâm Ma Điện yêu cầu là không cao hơn 30 tuổi, cũng không phải là không có lý do. Người, sống càng lâu, dục vọng và tạp niệm trong lòng càng nhiều. Mà Lôi Động là người của hai thế giới, từ phương diện tâm lý lứa tuổi mà nói, đã sống khá lâu rồi, thêm vào chấp niệm Lôi Động lại nặng, tạp niệm lại nhiều.
Nhưng mà, trải qua lần này được Tâm Ma trong Tâm Ma Điện tẩy lễ, Lôi Động cũng thu được chỗ tốt rất lớn. Không chỉ khiến tâm trí của hắn càng thêm kiên định, khó bị mê hoặc còn khiến tỷ lệ gặp phải bình cảnh sau này cũng giảm đi không ít. Nếu không, lấy tư chất linh căn của Lôi Động, càng về sau, bình cảnh sẽ càng nhiều. Thậm chí trong cùng một tầng cũng thường xuyên gặp phải bình cảnh. Sau khi trải qua Tâm Ma Điện, sẽ mang lại rất nhiều lợi ích, chung quy sẽ chậm lại những bình cảnh này.
Hai người trò đang vui vẻ, bên phía Thích Phỉ Phỉ đã kiểm kê xong chiến lợi phẩm lần này. Mặt mũi tràn đầy tươi cười nói:
- Lý trưởng lão, Lôi sư huynh, lần này thu hoạch rất lớn ah, hai tên tu sĩ Trúc Cơ kia, trên người cộng lại có tài sản hơn ba mươi vạn linh thạch. Ngược lại tên tu sĩ của Ma Ngục Tông kia, quả thực là một con dê béo ah.
- Đương nhiên là dê béo rồi, lão tiểu tử kia chính là người thu mua của Ma Ngục Tông kia mà.
Lôi Động cười hắc hắc nói:
- Hắn lần này tham gia đấu giá lần này, nhất định sẽ mang đủ linh thạch. Ở trong Thiên Đạo thành, ta không cách nào lột của hắn, ra cửa, ở nơi hoang dã này thì. . .
Lôi Động cũng đã sớm dựa vào suy đoán và một ít chuyện đã đoán ra, người theo mình đến cuối cùng, khẳng định chính là lão tiểu tử của Ma Ngục Tông kia, vậy nên hắn đã nghĩ ra kế phản sát. Lôi Động tự nhận dựa vào mình và Thích Phỉ Phỉ hai người liên thủ, đánh bại lão tiểu tử Ma Ngục Tông kia khẳng định không có vấn đề. Nhưng vấn đề ở chỗ, không nắm chắc sẽ lưu được hắn lại, vậy nên lúc tới tổng bộ Thiên Đạo Minh
cáo biệt mới kéo Lý Nhất Kiếm xuống nước luôn.
Đổi lại bình thường, Lý Nhất Kiếm sẽ không vô duyên vô cớ đi trêu chọc người thu mua của Ma Ngục Tông. Mặc dù hắn cũng biết, người thu mua của đại tông phái đi tham gia đấu giá, trên người sẽ rất giàu có. Động tâm thì động tâm, nhưng hắn cũng không phải người ngu. Nhưng trải qua Lôi Động phân tích một phen, liền khiến hắn động tâm. Mưu kế của Lôi Động cũng không phức tạp, chỉ là lấy hắn và Thích Phỉ Phỉ làm mồi nhử, dẫn đối phương ra khỏi thành, sau đó do Lý Nhất Kiếm ra tay tiêu diệt hắn.
Đương nhiên, trước khi khai chiến Thích Phỉ Phỉ tự nhiên sẽ dùng một ít hoà âm phù, thu tiền căn hậu quả chuyện này lại. Hậu quả giết người do hai người bọn họ gánh chịu, đây mới là lý do căn bản nhất khiến Lý Nhất Kiếm quyết định thuận tay làm một chuyến.
Lôi Động cũng tính toán rất rõ ràng, hòa âm phù do Thích Phỉ Phỉ mang theo đến Âm Sát Tông tìm sư tôn mình, lão nhân gia ông ta tự nhiên sẽ biết nên xử trí việc này thế nào. Người Ma Ngục Tông ngươi đã chơi trò giết người đoạt bảo rồi, chẳng lẽ còn không không cho đệ tử nhà ta phản kích sao? Về chuyện này, Âm Sát Tông và Hợp Hoan Tông chiếm được lý, nhất định sẽ theo lý cố gắng giải quyết ổn thỏa chuyện này, hoàn toàn không cần mình lo lắng. Hơn nữa, biểu hiện của mình trong Tâm Ma Điện, tin tưởng cũng sẽ thông qua Đông Phương Phức truyền cho sư tôn, mà thấy đệ tử nhà mình có tiền đồ như thế, sư tôn tất nhiên sẽ yêu cầu môn phái lấy lại công đạo cho mình.
Hai đỉnh cấp tông phái đấu một, Ma Ngục Tông lại là phương đuối lý, muốn không tiếp nhận cũng khó khăn. Giữa Đỉnh cấp tông phái, nhiều khi, thường thường đều là tranh giành chút mặt mũi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 252 : Thâm sơn tiểu cốc (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhất là là xuất đầu lấy mặt mũi cho các đệ tử bị thua thiệt ở bên ngoài, tất cả tông phái đều làm không tệ cả. Dù sao đó không chỉ là vấn đề mặt mũi, mà còn liên quan đến đến lực ngưng tụ, lực hướng tâm của tông phái nữa. Đây chính là chuyện lớn. Nói nghiêm trọng một chút, đây chính là thiên đại sự tình liên quan đến một tông phái có thể trường kỳ truyền thừa xuống hay không.
Lý Nhất Kiếm cũng là thấy hai người Lôi Động quả thật có điều có năng lực có thể gánh chịu hậu quả nên mới dám lén lút làm sát thủ một phen, kiếm một số chỗ tốt. Nếu không thì một người thu mua của Ma Ngục Tông vô duyên vô cớ chết đi, hoặc mất tích trên địa bàn Thiên Đạo Minh, Thiên Đạo Minh cũng sẽ rất phiền toái.
Thích Phỉ Phỉ một năm một mười báo ra tài sản của lão tiểu tử Ma Ngục Tông kia, không, trên thực tế là tài sản chung của Ma Ngục Tông. Bởi vì hắn tới tham gia đấu giá hội nên linh thạch rất nhiều, cộng lại cũng lên đến 300 vạn. Cái loại tài liệu trân quý còn lại, cùng với linh khí của hắn, những vật này cộng lại cũng hơn một trăm hai mươi vạn linh thạch. Cũng khó trách, Thích Phỉ Phỉ cười đến nỗi híp cả mắt. Không ra bao nhiêu lực, đã có thể đạt được hai thành tiền lời, chính là chín mươi vạn. Đi theo Lôi sư huynh lăn lộn, quả nhiên rất thoải mái, thường xuyên sẽ phát tài. Nàng mừng rỡ đến nỗi đã quên mất tánh mạng của mình vẫn còn nằm trong tay Lôi Động.
Lý Nhất Kiếm khóe miệng co lại, mẹ nó, tên thu mua này không ngờ lại mang theo nhiếu linh thạch như vậy tham gia đấu giá hội, chuyến này quả nhiên có giá trị. Duy nhất có chút đáng tiếc nho nhỏ chính là bị Lôi hiền chất này thuận miệng lừa dối vài câu, vậy mà một hơi liền tặng cho hắn hai thành. Mình bình thường cẩn trọng, bao lâu mới kiếm được hai thành tiền lời này chứ!
Bất quá Lý Nhất Kiếm cũng rất vui vẻ, tùy tiện động tay một chút, không đến một buổi đã kiếm được 180 vạn linh. Tiền thuê tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không cao như hắn a.
Lôi Động cũng rất thoái mái, bất quá hắn đối với những tài liệu kia không quá hứng thú, đều đưa cho Lý Nhất Kiếm cả.
Hắn nhận được hơn 180 vạn linh thạch. Cướp bóc, quả nhiên là cách kiếm tiền nhanh nhất, Lôi Động lại cảm khái một câu. Rất nhiều tu sĩ, cả đời cũng không kiếm được nhiều linh thạch như vậy. Túi tiền vừa cạn của mình thoáng cái lại phồng lên rồi. Trong lòng Lôi Động vô cùng sảng khoái. Gom góp thêm một thời gian nữa, nói không chừng còn mua thêm được một kiện cực phẩm linh khí nữa ấy chứ! ! !
Ba người chia của xong xuôi, Lôi Động thuận tay triệu hồi ra quỷ vệ, sau khi cắn nuốt thi thể ở hiện trường liền cáo biệt với Lý Nhất Kiếm và Thích Phỉ Phỉ.
Lần nữa một mình bước đi trên con đường trở nên mạnh mẽ hơn. Lúc này hắn không dùng phương thức bay trên không trung nữa. Mà là khống chế Ác Quỷ Chướng lướt trong tầng trời thấp. Đi đoạn đường này, uốn lượn xoay quanh, hoàn toàn bất định. Chợt đông chợt tây, chợt nam chợt bắc, sau khi bay như thế hơn mười ngày, Lôi Động đã đến một ngọn núi dốc, nhìn xung quanh một phen, thấy quanh mình dãy núi xanh biếc nổi lên từng hàng, mây mù lượn lờ, như thơ như huyễn, thỉnh thoảng lại có vân tước xoẹt qua từ xa xa.
Nhất là một hạp cốc ở phía nam, cây cối dày đặc, sắc màu rực rỡ, loáng thoáng gian có thể thấy được linh khí mịt mờ phiêu đãng, uốn lượn thành Long, rõ ràng là một đầu linh mạch. Tuy nói sông núi bao la, địa vực rộng lớn, có tất cả bao nhiêu tông phái, bao nhiêu tu sĩ chứ? Trong thiên địa này, không có chuyện gì lạ cả. Phàm là có linh mạch, mặc kệ lớn nhỏ, đều ít nhiều có sự trợ giúp với người tu luyện, bởi vậy, hoặc là sẽ có một ít yêu thú sinh sống, hoặc sẽ có người khai tông lập phái. Lôi Động thấy linh mạch này chỉ vẹn vẹn chưa được vài trăm mét, hiển nhiên là một đầu linh mạch nhỏ bé.
Linh mạch như thế, đỉnh cấp tông phái như Âm Sát Tông căn bản không hề để vào mắt. Cũng chỉ có một ít tiểu gia tộc tu tiên mới có thể xem như trân bảo, định cư không rời. Mặc dù không thấy người nào, nhưng từ một ít cây cối được sắp xếp theo quy luật rõ ràng, cùng với liếc nhìn về phía đáy cốc, mông lung, giống như được khoát lên một tầng khói loãng thì Lôi Động đã biết rõ, ở đây nhất định là một tiểu tông phái, hoặc tiểu gia tộc.
Bởi vì Lôi Động có rất nhiều linh thạch, lúc tu luyện đều hấp thu linh khí tinh túy trong thượng phẩm linh thạch cả. Tuy rằng cực kỳ xa xỉ, lãng phí, nhưng không thể không thừa nhận, đây là một cách tu luyện có hiệu suất rất cao. Đương nhiên, nếu có cực phẩm linh thạch để tu luyện, Lôi Động sẽ càng vui vẻ hơn. Giá của cực phẩm linh thạch chính là trăm vạn hạ phẩm linh thạch, nhưng muốn đổi được còn phải dựa vào vận khí. Bởi vậy, coi như tiểu phú hào như Lôi Động thì ngẫm lại cũng có chút thịt đau. Lôi Động sở dĩ đi ngang qua thấy nơi này mà đáp xuống, cũng không phải là hắn muốn cướp sạch tiểu cốc này. Chỉ vì đoạn đường này vì che dấu hành tung nên tháo đông chạy tây, hắn đã không rõ mình ở chỗ nào nữa. Về phần ngọc giản địa đồ mang ra từ môn phái, vào đoạn thời gian trước đã mất tác dụng rồi. Địa đồ kia chỉ là khái quát phạm vi Âm Sát Tông và các khu vực xung quanh thôi. Hôm nay đã cách Âm Sát Tông càng ngày càng xa, thêm vào Lôi Động lại đông tháo tây chạy, nên lạc đường cũng rất dễ hiểu.
Lôi Động quan sát hồi lâu sau, phát hiện hộ sơn đại trận của tiểu gia tộc ở bên dưới không biết là do ai bố trí đấy. Một trận pháp rất phế vật, lỗ thủng rất nhiều, sai lầm chồng chất.
Mặc dù Lôi Động chỉ hiểu sơ trận pháp, cũng tốn nhiều thời gian để đi nghiên cứu, nhưng dù sao hắn cũng đi ra từ thiên hạ đỉnh cấp tông phái, chút kiến thức nho nhỏ này vẫn phải có. Tiểu gia tộc có thể coi loại trận pháp này như trân bảo, dùng làm hộ sơn đại trận, Lôi Động không cho rằng nó sẽ có uy hiếp gì với mình cả. Hắn thích thú thay một thân áo trắng, tuy rằng khuôn mặt Lôi Động không thanh tú như các tiểu bạch kiểm, nhưng mang áo quần lên người vẫn có chút tác dụng. Mặt chữ điền, đường cong kiên cường hắn, thoạt nhìn cũng có vài phần khí tức dương cương nam tính. Hắn không thi triển Quỷ Ảnh Độn mà chỉ dùng chân khí thúc dục bản thân, thi triển ra độn thuật tự nhiên nguyên thủy nhất, nhảy lên, bay vọt các loại. Không tới một lát, hắn đã tới lối vào tiểu cốc. Bắt đầu hô lên:
- Tại hạ Đinh gia Uyển Tây, Đinh Hướng Thiên, vô ý lạc đường trong núi, vừa lúc đi ngang qua quý cốc, không biết có thể tạm thời ghé chân, hỏi hăm đường xá một chút có được không?
Thiên hạ có quá nhiều gia tộc tu tiên, cái gì Trương Vương Triệu Lý gia tộc, nhiều vô số kể. Trừ phi những đại gia tộc có tu sĩ Kim Đan thì mới có thể được người biết đến. Tiểu gia tộc nay sinh mai diệt như vậy ai mà nhớ rõ chứ?
Sau khi hô liền vài tiếng, đối diện mới truyền một thanh âm của nữ hài tử nhút nhát e lệ nói:
- Đinh công tử, ông nội của ta không ở nhà. Không tiện để người ngoài tiến vào, xin hãy tha lỗi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế