Chương 252: Lộ tẩy (1)
Lời này nói ra làm rung động, mọi người chỉ cần không phải ngu ngốc đều nghe hiểu ý tứ của hắn. Theo lời hắn nói, tu chân giới có một thế lực cường đại hơn cả Phù Tiên Đảo đang ẳn giấu, cỗ thế lực muốn nhất thống toàn bộ tu chân giới, Thanh Quang Tông chính do họ tiêu diệt, mà cỗ thế lực kia đang âm thầm nắm giữ trong tay Bách Hoa Cung.
Mọi người thần tinh khác nhau, vừa hoài nghi vừa không thể tin được. Kỳ thực lời này nếu như đặt lúc bình thường nói ra, Yến gia phụ tử căn bản sẽ không để trong lòng, đẩy đưa cho qua chuyện cũng không ai làm gì được họ, thế nhưng không khéo chính là mới trước đó không lâu Phù Tiên Đảo đột nhiên sấm tới đó, lại cùng bọn hắn đại chiến một hồi, người khác không biết Dược Thiên Sầu nói là chuyện gì, nhưng Phù Tiên Đảo nếm khổ, trong lòng làm sao còn không biết?
Điểm chết người chính là, giả như thực lực của bọn họ thực sự có thể mạnh hơn Phù Tiên Đảo thì thôi, nhưng chân chính có thể quyết định được thực lực chính là muốn xem bên nào có cao thủ Độ Kiếp kỳ nhiều hơn, bọn họ bất quá chỉ có bốn vị Độ Kiếp kỳ, mà hiện tại Phù Tiên Đảo ít nhất có hai mươi người, mà hai mươi người này đều là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, đó mới là then chốt cho Phù Tiên Đảo chân chính đặt chân thiên hạ đệ nhất.
Mặc kệ Dược Thiên Sầu có thực sự biết được bí mật này hay không, nhưng hiện tại có thế khẳng định một điếm, người này giả vờ ra hình dạng như chỉ lo cho bản thân, kỳ thực đang cố ý tìm việc, bằng không sẽ không đem chuyện nói phóng đại như vậy. Yến Bất Quy giận dữ nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi nói rõ là đang phỉ báng Bách Hoa Cung, rốt cục rắp tâm ở đâu?"
"Hừ!" Dược Thiên Sầu hừ lạnh nói: "Ta không có rắp tâm gì, cũng không có chỉ họ nói tên là Bách Hoa Cung, phỏng chừng Bách Hoa cung chủ còn chưa biết rõ chuyện này." Hắn từng hỏi qua Tuyết Tình Không một ít vấn đề chi tiết, đánh giá chuyện này là do Yến gia phụ tử lén lút làm, Bách Hoa tiên tử cũng không biết chuyện này.
Bách Hoa Cung nắm giữ một nhóm thế lực cường đại, Bách Hoa cung chủ lại không biết, việc này thật có điểm cổ quái...
Mí mắt Vạn Ma Cung Cừu Vô Oán giật vài cái, có chút hồ nghi nhìn Yến Bất Quy, lẽ nào việc này là do tông môn âm thầm bố cục, ngay cả chính mình cũng không biết? Không khỏi nhớ tới ngày trước khi Thanh Quang Tông bị diệt môn, hắn đã phát ra lời thề độc, nếu như thực sự có quan hệ tới Vạn Ma Cung, chính mình chẳng phải sẽ không được chết tử tế?
Ánh mắt Phù Tiên Đảo Toàn Đức mình lóe ra, cũng hoài nghi do Vạn Ma Cung bố cục, giả như Dược Thiên Sầu nói là sự thật, thân là Bách Hoa cung chủ Bách Hoa tiên tử thế nào lại không biết, đây sáng tỏ là do họ Yến đang phòng bị Phù Tiên Đảo, có lẽ là nhằm vào Phù Tiên Đảo.
Yến Tử Hà càng cắn chặt môi, đầu tiên bởi vì có quan hệ với Dược Thiên Sầu, nhiều ít cũng có thành phần tin tưởng lời nói của hắn, thứ nhìn nàng đã ở Bách Hoa Cung nhiều năm như vậy, ít ít nhiều nhiều từng phát hiện phụ thân và ca ca có cử động thần bí sau lưng mẫu thân, nói như thế cũng thật có khả năng.
Nói chung việc này Dược Thiên Sầu càng nói không rõ ràng, lại càng khiến cho mọi người hoài nghi. Yến Truy Tinh gần như điên cuồng rít gào: "Dược Thiên Sầu, ngươi điên rồi phải không, Bách Hoa Cung đắc tội ngươi khi nào, ngươi vì sao phải vu oan lên đầu Bách Hoa Cung?" Hắn biết hậu quả của việc này là gì, không nói tới các phái cùng công kích, đầu tiên nếu bị mẫu thân biết được hai cha con họ gạt bà làm chuyện như vậy, chỉ sợ gia đình này tan nát.
Dược Thiên Sầu âm thầm cười nhạt, mẹ nó! Tất cả mọi người đều trốn trong âm thầm nhờ vào bản lĩnh chính mình mà hỗn, ngươi giả mạo ai không giả, đi giả mạo Anh Hùng của lão tử, không thu thập ngươi thì thu thập ai, hiện tại biết nỗi thống khổ khi bị vu oan rồi? Huống chi những lời lão tử nói cũng không phải tất cả đều vu oan.
"Yến huynh, ngươi nói ai điên rồi? Lẽ nào thật muốn nhượng ta xé rách da mặt đem toàn bộ sự tình giũ ra phải không?" giọng nói của Dược Thiên Sầu trầm xuống, hiện tại hắn đang nắm cơ hội châm thêm lửa, e sợ cho thiên hạ không loạn. Kỳ thực chính hắn chưa từng phát hiện, từ khi có chút thực lực, dũng khí làm việc cũng mạnh dạn hơn.
Yến Bất Quy không hổ là cáo già, hiện tại đã suy nghĩ ra chút dấu vết, Dược Thiên Sầu phỏng chừng biết không ít bí mật, hơn nữa là có ý định đến tìm phiền phức, cho hắn tiếp được trọng tâm câu chuyện sẽ cắn không tha, hiện tại hay nhất không nên cùng hắn lý luận, càng lý luận lại càng có hại, có chuyện gì sau này hẵng tính, làm trò ngay
Trước mặt các phái cũng không phải là thời gian giải quyết. Lúc này đưa tay chặn lại nhi tử đang có điểm phát cuồng, lạnh lùng nói: "Thị phi luôn sẽ có một ngày rõ ràng, hà tất hiện tại tranh đấu, chúng ta đi."
"Đóng lại!" Dược Thiên Sầu quát, hắn cũng không dễ dàng như vậy buông tha Yến gia phụ tử, nếu đã kéo người xuống thuyền, cừu đã kết định, không tiếp tục làm tới thì làm sao được? Tốt nhất thì có thể kéo cho cừu gia chết đuối.
"Ngươi còn muốn thế nào?" Yến Bất Quy xoay người hỏi, hắn nghẹn một bụng lửa giận trong lòng, đi ra xem náo nhiệt, không nghĩ tới y phục mình bị người cởi xuống, hiện tại ngược lại mình biến thành náo nhiệt cho mọi người nhìn, thật sự không biết đi nói đạo lý với ai. Nếu không phải có nhiều người ở đây như vậy, hắn đã sớm muốn động thủ làm thịt Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu cười lạnh nói: "Có một số việc ta vốn không muốn nói, nhưng đã có người mắng ta là người điên, ta đây phải nói cho rõ ràng, về phần ta có phải là người điên hay không, chờ ta nói xong để mọi người đánh giá."
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, hiển nhiên đều muốn nghe hắn nói cho hết lời. Yến Bất Quy lộp bộp trong lòng, không biết hắn còn có thể nói ra điều gì, lúc này phẫn nộ quát: "Ai muốn nghe ngươi nói bậy, cút cho ta, Bách Hoa Cốc không chào đón ngươi."
"Chậm đã!" Toàn Đức mình thong thả bước tới, gương mặt mỉm cười nói: "Yến huynh hà tất nổi giận, dù sao tất cả mọi người cũng đang nhàn rỗi, nghe một chút cũng không sao, dù sao ta cũng không tin tưởng lời hắn nói, chỉ là muốn nghe một chút hắn có thể nói ra điều gì."
"Hay, nghe một chút cũng không sao mà..." Không ít người đều lên tiếng, Yến Bất Quy nếu còn tiếp tục che lấp rõ ràng trong ngực có quỷ, lúc này hừ lạnh một tiếng không thèm nhắc lại, trong lòng lại nhanh suy nghĩ biện pháp ứng phó.
Dược Thiên Sầu mặc kệ nhiều như vậy, chậm rãi đi lại, chậm rãi nói: "Kỳ thực sau khi ta bị trục xuất Phù Tiên Đảo, cũng không có đi đâu, ở lại trong một ngọn núi gần Bách Hoa Cốc tu luyện, vào một ngày khi đang tu luyện thì vách núi đá vốn rất bình thường ngay đối diện bỗng nhiên xuất hiện một hang động, chỉ thấy bên trong đi ra mấy trăm người bịt mặt mặc áo đen, ở chung một chỗ với bọn hắn còn có vị thiếu cung chủ của tu chân giới, bởi vì ta và vị thiếu cung chủ kia nhận thức, mặc dù có điểm hoài nghi cừ động thần bí của bọn họ, nhưng cũng không nhiều chuyện, dù sao hoàn cảnh của bản thân lúc đó cũng không tốt lắm."
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Yến Truy Tinh, lúc này Yến Truy Tinh tức giận run cả người, thế nhưng Dược Thiên Sầu cũng không hề nói tên mình, hiện tại nếu như hắn nhảy ra nói, không khác gì không đánh đã khai, sắc mặt Toàn Đức mình âm trầm, hỏi: "Sau đó thế nào?"
Dược Thiên Sầu dừng một chút, tiếp tục nói: "Thế nhưng ngày thứ hai ta chợt nghe được tin tức, Thanh Quang Tông bị người tập kích, hơn nữa còn do mấy trăm hắc y nhân làm, lúc đó ta nổi lên lòng nghi ngờ, vì vậy liền trốn trong sơn cốc quan sát, thậm chí có vài lần muốn chạy vào sơn động tìm tòi đến tột cùng, ai biết lại bị trận pháp gì kỳ quái chặn lại, ta còn không có biện pháp đi vào, không thể làm gì khác hơn là ẳn núp tiếp tục quan sát. Quả nhiên không qua vài ngày, trong động đi ra mấy trăm người, bất quá đều là người mặc đồ trắng, nhân số cũng ít hơn hắc y nhân một chút. Những người này ra khỏi động thì một đường lén lút đi về hướng đông, tuy rằng tu vi rất cao, nhưng rõ ràng không dám công khai, vì vậy ta liền theo đi tới. Những gì ta nhìn thấy phía sau nói ra các vị cũng sẽ không tin tưởng."
Mọi người nghe được hết sức chăm chú, hắn lại ngừng lại, kết quả cả Cừu Vô Oán cũng không nhịn được hỏi: "Dược lão đệ, ngươi thấy được gì? Cứ nói đừng ngại."
Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Những người kia đi ra biển, ta một đường lặng lẽ đi tới trên một hòn đảo, hay! Trên đảo đầy tu sĩ, tùy tiện đếm đếm cũng đã hơn vạn, làm cho ta giật mình chính là, bằng tu vi Kết Đan trung kỳ của ta cũng nhìn không ra có một người nào có tu vi thấp hơn ta, hơn nữa thỉnh thoảng còn có thể thấy có người thi triển thuấn di, rõ ràng đã đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ. May là thân thể ta khác với người thường, rất khó bị người phát hiện, bằng không bằng vào tu vi những người đó, đã sớm phát hiện được ta, ta căn bản khỏi quay về. Lúc đó ta trốn trong một chỗ sau nham thạch, trùng họp nghe được hai người nói chuyện, nguyên lai nhân số trên đảo thực sự có hơn vạn người, sớm nhất đã ở gần một trăm năm mươi năm, đều là bị người sử dụng đại pháp tróc bổn mạng nguyên thần uy hiếp tới, trong đó có tán tu, còn có đệ tử các phái trong tu chân giới. Ta thầm giật mình, ai biết sau đó lại nghe được một bí mật lớn kinh thiên, càng làm ta giật cả mình."
Last edited by Goncopius; 20-02-2012 at 11:50 AM.
Đã có 78 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gà Có Đẳng Cấp
Chương 253: Lộ tẩy (2)
"Đại pháp tróc bổn mạng nguyên thần, pháp quyết này không phải đã sớm thất truyền rồi sao?" sắc mặt Cừu Vô Oán hoàn toàn trầm xuống, mặc kệ là chính ma, công pháp này quả thực là ác mộng của người tu chân, bởi vì nếu bị khống chế, căn bản không còn một điểm phản kháng, quả thực mặc người xâm lược. Mọi người đều sắc mặt đại biến, thật không nghĩ tới tự nhiên lại xuất hiện thứ này.
Yến gia phụ tử lúc này sắc mặt thật khó coi, cũng không biết do Dược Thiên Sầu nói bậy mà tức giận, hay bị người lật tẩy mà gây ra. Toàn Đức mình liếc mắt, hắn quan tâm chuyện sau đó, trầm giọng hỏi: "Dược Thiên Sầu, là bí mật gì?"
Dược Thiên Sầu lơ đãng liếc mắt nhìn, lộ ra hình dạng như còn sợ hãi cười khổ nói: "Nói thật ra, chỉ sợ sau khi ta nói ra, ngày hôm nay sẽ có người đưa ta vào chỗ chết, người bình thường ta thật không sợ, thế nhưng thực lực sau lưng người đó quá mạnh mẽ, vạn nhất phái ra hai cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, chỉ sợ mạng nhỏ của ta khó bảo toàn"
"Cứ nói rạ, hôm nay ta nói thẳng, địa phương khác ta quản không được, nhưng ở chỗ này mặc cho ai muốn lấy mạng của ngươi, cũng phải bước qua Phù Tiên Đảo, trừ phi mọi người của Phù Tiên Đảo chết hết thì còn được, bằng không cũng đừng có ai mong sờ vào một cọng tóc của ngươi. Ngươi cứ yên tâm mà nói." Toàn Đức mình vừa nói xong, vài tên đệ tử Phù Tiên Đảo lập tức đứng quanh bốn phía Dược Thiên Sầu, nhìn chằm chằm chung quanh.
"Ai! Có những lời này của Toàn trưởng lão ta yên tâm hơn." Dược Thiên Sầu thở dài, tiếp tục nói: "Hai người kia nói, hạ thủ linh thạch quáng của Đại La Tông và Thanh Quang Tông bất quá chỉ là kiểm nghiệm năng lực phối họp của mọi người, diệt Thanh Quang Tông xong chủ nhân đã cảm thấy được rồi, chế định kế hoạch thống nhất tu chân giới, trước hết nghĩ biện pháp ở tại Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung tạo ra chút sự cố, hay nhất có thể làm hai phái đánh lẫn nhau. Chỉ cần hai phái vừa loạn, đến lúc đó chính ma hai đạo nhất định đại loạn, đợi khi thực lực tu chân giới toàn bộ tiêu hao gần hết, bằng thực lực chúng ta nhân cơ hội xuất thủ, sau đó lợi dụng đại pháp tróc bổn mạng nguyên thần, nhất định có thể đem toàn bộ tu chân giới nắm chắc vững vàng. Sau khi ta nghe xong lại càng hoảng sợ, cũng không dám tiếp tục ở lại, chờ hai người kia bỏ đi, ta cũng len lén chạy trở về. Nhưng ta có một mao bệnh không tốt, thật không dằn được lòng hiếu kỳ quá nặng, sau đó lại nhịn không được lẻn xuống sơn cốc, kết quả đã từng tận mắt nhìn thấy một hồi đại chiến."
Nói đến đây, Toàn Đức mình đã đoán được hắn muốn nói gì, sắc mặt âm trầm không nói. Cừu Vô Oán lại nhịn không được hỏi: "Ta nói Dược lão đệ đừng ngừng a! Ai đại chiến với ai? Nói nhanh lên."
Dược Thiên Sầu cười khổ gật đầu nói: "Có một ngày, ta đang ần núp ở đó, bỗng nhiên nhìn thấy Đông Phương trưởng lão của Phù Tiên Đảo dẫn theo năm mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ đi tới sơn cốc, lúc đó ta cảm thấy kỳ quái, người của Phù Tiên Đảo đến đây làm gì? Ai biết bọn họ tìm chút công phu đã phá trận pháp, đi vào bên trong hang động sau đó liền truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt, ta cũng không biết bên trong xảy ra chuyện gì, mọi người muốn biết thì nên hỏi Đông Phương trưởng lão. Mà ta ở bên ngoài lại thấy một cảnh tượng khác, nguyên lai vách núi còn có một cửa hang khác, ngay khi bên trong phát sinh tranh đấu, lại xuất hiện một cửa động khác, vị thiếu cung chủ kia do hai người hộ tống rất nhanh rời đi. Ra vẻ người của Phù Tiên Đảo ở bên trong đang bị thất thế, tiến vào năm mươi vị trưởng lão, đi ra chỉ còn mười mấy, chính do Đông Phương trưởng lão tay cầm một cây thương lớn màu vàng kim liều mạng đoạn hậu, mới bảo hộ được những người khác thuận lợi bỏ chạy, mà Đông Phương trưởng lão cũng vừa chiến đấu vừa chạy về hướng Bách Hoa Cốc, việc này phát sinh từ vài ngày trước, về chuyện sau đó thì ta không rõ ràng."
"Đông Phương Trường Ngạo? Kim Nguyên Bảo Thương? Phù Tiên Đảo bị giết mất hơn mấy chục trưởng lão? Mẹ nó! Việc này thể nào cho tới bây giờ không có nghe nói qua?" Cừu Vô Oán vò đầu một trận, xoay người hỏi: "Toàn Đức mình, Dược lão đệ vừa nhìn sẽ không phải là người nói dối, Phù Tiên Đảo phát sinh chuyện đừng nói với ta là ngươi không biết, rốt cục có chuyện này hay không?"
Ánh mắt Toàn Đức mình âm sâm nhìn phụ tử Yến gia, hắc hắc cười lạnh nói: "Không sai, xác thực Dược Thiên Sầu không nói sai một chữ nào. Phù Tiên Đảo ta vốn đang kỳ quái, ở môn phái nào ra nhiều cao thủ như vậy, không ngờ có thể một lần tiêu diệt hơn ba mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ của Phù Tiên Đảo, nguyên lai là có người chủ mưu hơn trăm năm, muốn nhất thống tu chân giới a! Cừu Vô Oán, Vạn Ma Cung của ngươi cũng là con mắt mọc trên cái mông, thiếu chút nữa bị người một nhà âm cho một hồi mà cũng không biết."
Lúc trước hắn còn lo lắng là Vạn Ma Cung đứng sau lưng chủ đạo việc này, nghe Dược Thiên Sầu nói như vậy, nguyên lai có người ngay cả Vạn Ma Cung cũng không muốn buông tha. Cừu Vô Oán bị một câu nói của hắn làm ngây ngần cả người, trừ phi
Là Dược Thiên Sầu nói bậy, nhưng chuyện xảy ra đã được Toàn Đức mình chứng thực, hẳn là không thể giả. Hắn nhìn về phía sư huynh, thật sự không biết nên nói gì.
Những người quanh thân nhất thời ồ lên một trận, nghị luận ồn ào, không nghĩ tới có người đã bố trí ra âm mưu lớn như vậy. Nhưng sau lưng Bách Hoa Cung là Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung, nên xử lý như thế nào còn chưa tới phiên môn phái khác làm quyết định. Dược Thiên Sầu lại lộ ra hình dạng sau khi nói ra hết thì cảm thấy dê dàng hơn rất nhiều.
Sắc mặt hai cha con Yến gia âm trầnỊ, chỉ có hai người mới biết được, Dược Thiên Sầu rõ ràng đang hãm hại bọn họ, địa phương đầy kẽ hở không nói, việc cướp sạch linh thạch quáng của Đại La Tông và Thanh Quang Tông có phải do chính người mình làm hay không làm sao lại không biết? Đây không phải vu hãm bọn hắn thì là gì? Nhưng người này không ngờ lại còn biết được không ít, ngay cả chuyện Đông Phương Trường Ngạo dẫn người đến đại chiến tại sơn cốc cũng biêt rố, dĩ nhiên Phù Tiên Đảo nghe được đã hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ.
Yến Bất Quy nhìn quanh bốn phía trầm giọng nói: "Chư vị đều nhìn chúng ta là có ý tứ gì? Dù lời của Dược Thiên Sầu nói là thực sự, hắn lấy gì mà nói là do cha con ta làm?"
Mọi người nhất thời ngạc nhiên, không nghĩ tới tới hiện tại mà Yến Bất Quy cũng không chịu thừa nhận, Cừu Vô Oán càng không nghĩ tới sư huynh lại vô sỉ như vậy. Toàn Đức mình cười lạnh nói: "Dược Thiên Sầu, đã nói đến nước này, ngươi thẳng thắn đem chủ mưu phía sau màn nói ra đi!"
"Dược Thiên Sầu! Ngươi đừng có nói bậy." Vô luận là giọng nói hay thần tình của Yến Bất Quy, rõ ràng là đang uy hiếp người làm chứng.
"Ngươi nói lời của ngươi, không ai dám làm gì ngươi." Toàn Đức mình chẳng đáng nói.
Ánh mắt Dược Thiên Sầu dừng lại trên người Yến Tử Hà một chút, mới lắc đầu thở dài nói: "Chủ mưu là ai ta quên rồi."
Mọi người ngây ngần cả người. Yến Bất Quy cười ha ha nói: "Ta đã nói việc này không quan hệ tới chúng ta, các ngươi cũng không tin. Hừ! Chúng ta đi!"
Mấy người Bách Hoa Cung nghênh ngang bắn lên khoảng không bay đi, duy nhất Yến Tử Hà trước khi đi, còn ngoái đầu lại nhìn Dược Thiên Sầu, có lẽ nàng đang cho rằng Dược Thiên Sầu nể tình nàng nên buông tha cho bọn hắn. Mọi người lại không biết Dược Thiên Sầu đang làm cái quỷ gì, nếu nói sợ Yến Bất Quy bọn họ cũng không thế nào nói nổi! Chỉ cần tại chỗ chỉ chứng, đoàn người cũng sẽ không phóng hãn rời đi, lần này để cho hắn rời đi mới là chuyện nguy hiểm nhất.
Dược Thiên Sầu âm thầm cười nhạt, hắn bị các ngươi bắt đối với ta có chỗ tốt gì? Lão tử bức hắn lên tử lộ, lại cố ý lưu đường sống cho hắn, tin tưởng chỉ cần hắn không phải ngu ngốc, trở về Bách Hoa Cốc sẽ lập tức chạy trốn, đến lúc đó trên tay hắn có hơn vạn nhân mã là có thể phát huy tác dụng lớn, hẳn cũng đủ làm đảo loạn tu chân giới! Loạn càng tốt! Ta thích.
"Vì sao không nói?" Toàn Đức mình nhíu mày nói: "Lẽ nào ngươi sợ Phù Tiên Đảo không bảo hộ được sự an toàn của ngươi?"
Đối với việc này, hắn đã sớm có lời nói ứng phó thật tốt. Hắn lắc đầu cười nhạo: "Bảo hộ ta an toàn? Nói là nói vậy, nhưng ngay lúc ta gặp nguy hiểm nhất, lúc cần bảo hộ nhất, Phù Tiên Đảo đã vứt bỏ ta một lần, ngươi gọi ta nên làm sao tin tưởng?"
Cừu Vô Oán đứng một bên quan sát hắn, nghi hoặc nói: "Ngươi sợ chết như thế? Theo ta biết, ngươi luôn luôn đều gan lớn a!"
"Xưa đâu bằng nay! Trước đây cho rằng có sư môn tốt, có thể bảo hộ chính mình, hiện tại cái gì cũng đều phải dựa vào mình, không cần thận một chút sao được, ta còn tưởng sống lâu thêm vài năm." Dược Thiên Sầu tự giễu hai câu, lấy ra một khối ngọc điệp đưa cho Toàn Đức mình nói: "Đây là con đường đi tới hải đảo mà lần đó ta đã đi, muốn đi thì ngàn vạn lần nên cần thận, trên đảo đích thật có cao thủ nhiều như mây, đó không phải giả. Nếu Cừu tiền bối có hứng thú, không ngại cũng phục chế thêm một phần, được rồi, ta có thể làm chỉ là những việc này."
"Chờ một chút!" Toàn Đức mình vẫn còn một nghi vấn muốn hỏi cho rõ ràng, việc này đối với Phù Tiên Đảo trọng yếu phi thường, lúc này gọi hắn lại hỏi: "Ngươi vừa nói, phỏng chừng Bách Hoa cung chủ không biết việc này, ngươi dựa vào điều gì kết luận Bách Hoa tiên tử không biết chuyện này?" vấn đề này đừng nói là hắn, dù là Cừu Vô Oán cũng muốn hiểu rõ ràng
Last edited by Goncopius; 20-02-2012 at 11:51 AM.
Đã có 81 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gà Có Đẳng Cấp
Chương 254: Dọn đi
Đối với Phù Tiên Đảo mà nói, Quan gia là thế lực cường đại chủ tể Phù Tiên Đảo, tuy rằng Bách Hoa tiên tử đã bị trục xuất Phù Tiên Đảo, nhưng dù sao cũng là con gái của Quan Định Hải. Đối với điểm này, hiện nay việc quyết sách của Phù Tiên Đảo cần phải thêm thận trọng lo lắng. Nhưng hiện tại Anh Hùng đã một lần giết ba mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ của Phù Tiên Đảo, làm cho đám người Phùng Hướng Thiên vốn muốn thiên vị cho con gái của Quan Định Hải bị áp lực cực lớn, dù sao ở Phù Tiên Đảo còn thanh âm của phe phái khác, hơn nữa còn phải có sự ăn nói với đệ tử của Phù Tiên Đảo.
Đây là lý do vì sao đã chết hơn ba mươi người mà Phù Tiên Đảo vẫn còn muốn phong tỏa tin tức, còn chưa điều tra rõ ràng thực sự rất khó quyết định! Quan Định Hải nói nếu như việc này có liên quan tới nữ nhi, hắn sẽ tự mình xuất thủ giải quyết nàng, lại không biết đối với người từng được Quan gia một tay nâng dậy, phải vì lợi ích của Quan gia mà lo lắng, bằng không Quan gia không nâng đỡ ai, lại đi nâng đỡ ngươi làm gì? Hôm nay Dược Thiên Sầu nói Bách Hoa tiên tử không biết việc này, lúc này liền khiến Toàn Đức mình xem trọng, tin tưởng chỉ cần tách Bách Hoa tiên tử ra khỏi việc này, chưởng môn bọn họ có thể buông tay chân làm việc.
Cừu Vô Oán quan tâm vấn đề này, tự nhiên là đứng ở lập trường Vạn Ma Cung suy nghĩ, giả như việc này thực sự không quan hệ tới Bách Hoa tiên tử, chỉ do Yến gia phụ từ bày ra, vậy Vạn Ma Cung có điểm bị động, ai chẳng biết Bách Hoa Cung có thể sừng sững trong tu chân giới mà không bị ngã là do dựa vào chính ma đệ nhất đại phái âm thầm quan tâm. Hôm nay Bách Hoa Cung âm thầm mưu toàn khống chế tu chân giới Hoa Hạ để quốc, đây chính là chuyện làm người công phẫn, tất cả mọi người đang mở to hai mắt xem chuyện này sẽ được xử lý như thế nào!
Thử nghĩ, Phù Tiên Đảo chi trì Bách Hoa tiên tử mà nàng không biết gì, duy nhất Vạn Ma Cung chi trì Yến Bất Quy lại đang âm thầm gây chuyện, có ai mà không hoài nghi chuyện này do Vạn Ma Cung ở sau lưng sai sừ? Chính hắn lúc trước cũng có hoài nghi. Kỳ thực tình huống của Vạn Ma Cung không khác gì Phù Tiên Đảo, cũng là cục diện Yến gia thế lực độc đại, phát sinh chuyện như vậy, chuyện quyết sách cũng không dễ hạ thủ! Thế nhưng nếu như Bách Hoa tiên tử cũng dính dáng vào thì dễ làm hơn, đều là chính ma hai đạo đệ nhất đại phái, vì cộng đồng lợi ích của hai nhà, có chuyện gì không tiện thương lượng? Tại tu chân giới có chuyện gì mà hai nhà không thể giải quyết? Cho nên nói, Cừu Vô Oán thật hi vọng Bách Hoa tiên tử cũng là chủ mưu bên trong.
Đối với những việc này, Dược Thiên Sầu đã sớm nghĩ tới, tuyệt đối không thể đề Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung tìm được điểm lợi ích giống nhau, hai nhà này là trụ cột vững vàng của chính ma hai đạo, bọn họ không loạn, tu chân giới cũng không thể loạn nổi, Anh Hùng do mình lãnh đạo ngày nào muốn xuất đầu cũng thật trắc trở. Cho nên Bách Hoa tiên tử không thể bị liên lụy đến chuyện này, dù cho thực sự có liên quan đến bà, cũng phải phủi sạch.
Dược Thiên Sầu trầm ngâm một phen nói: "Bởi vì lúc ta ẩn nấp tại sơn cốc, từng nghe được Yến Truy Tinh cùng thủ hạ nói chuyện."
Người quanh thân nhíu mày, tuy rằng chưa nói gì, nhưng có không ít người trợn trắng, ngay trước mặt người ta lại không nói, hiện tại người ta đi rồi lại nhắc nhở lại trực tiếp báo tên người ta ra, đây là cái gì? Bọn họ nghĩ ra là do Dược Thiên Sầu có ý định thả người ta đi.
"Bọn họ đã nói những gì?" Toàn Đức mình vội vàng hỏi, hắn hi vọng Dược Thiên Sầu ở trước mặt mọi người tách Bách Hoa tiên tử ra khỏi nghi ngờ, điều gì khác cũng không còn trọng yếu.
"Bọn họ đàm luận về chuyện linh thạch. Thủ hạ Yến Truy Tinh hỏi hắn, thiếu linh thạch vì sao không lãnh từ Bách Hoa Cung. Lúc đó Yến Truy Tinh rất không vui vẻ, nói cho bọn họ phải ẩn giấu kỹ trong sơn cốc, ngàn vạn lần đừng để người của Bách Hoa Cung biết bọn họ tồn tại, bởi vì Bách Hoa cung chủ cũng không biết chuyện của hai cha con họ, cho nên không thể lấy linh thạch từ Bách Hoa Cung, vận dụng nhiều linh thạch sẽ khiến Bách Hoa cung chủ hoài nghi, làm không tốt sẽ bị Phù Tiên Đảo phát hiện. Nguyên nhân chính vì chuyện này, hắn mới đem mấy kiện bảo vật do thần tượng luyện chế đi bán đấu giá, mới có thể an bài người cướp sạch linh thạch quáng của Thanh Quang Tông và Đại La Tông." giảng đến đây, Dược Thiên Sầu nhìn quanh mọi người nói: "Từ cách nói chuyện của bọn họ có thể phán đoán ra, bọn họ hẳn rất
Thiếu linh thạch, mà Bách Hoa cung chủ lại không biết chuyện của bọn họ."
Toàn Đức mình thở phào nhẹ nhõm, quan sát thần tình của mọi người, Cừu Vô Oán nhíu mày nói: "Nguyên lai năm kiện bảo vật của thần tượng luyện chế xuất từ Bách Hoa Cung!"
"Không phải xuất từ Bách Hoa Cung, là xuất từ tay cha con họ Yến." Toàn Đức mình lập tức sửa lại. Cừu Vô Oán liếc mắt nhìn hắn, cũng không nói gì nữa, chuyện liên quan lợi ích các phái, biện giải thêm chỉ sợ làm các phái thêm hiểu lầm, hiện tại không phải thời gian cãi cọ.
"Các vị, ta đi trước một bước." Dược Thiên Sầu hướng mọi người chắp tay, ý bảo Đông Quách Túc đưa Hồng Thất về nhà trước. Xảy ra chuyện như vậy, cũng không ai tiếp tục giữ hắn lại uống rượu.
Ngay lối vào Bách Hoa Cốc, Dược Thiên Sầu phát hiện chưởng quỹ của bốn cửa hàng thuộc tứ đại gia tộc đang đi theo, thấy bên cạnh không người, lúc này hưóng bốn người vẫy vẫy tay, bốn người vội vã đi qua hành lễ. Dược Thiên Sầu nhìn chưởng quỹ Võ gia nói: "Ngươi giúp ta chuyển lời cho gia chủ của ngươi, nhượng hắn ở Võ gia chờ ta, qua mấy ngày ta sẽ đi tìm hắn, thực hiện lời hứa trước kia với hắn."
Bốn người nhìn nhau, có điểm không hiểu, chưởng quỹ Võ gia có điểm nghi hoặc chắp tay nói: "Dược tiên sinh..."
Dược Thiên Sầu phất tay ngắt lời: "Ngươi không cần hỏi nhiều, đem lời của ta nói cho gia chủ của ngươi, hắn tự nhiên sẽ hiểu." Nói xong quét mắt nhìn các phái, liền lắc mình đi vào Bách Hoa Cốc.
Trong nhà Đông Quách Túc, một nhà ba người đang chờ hắn, Dược Thiên Sầu tiến đến liền hướng bốn phía quan sát một hồi, lại mở miệng nói: "Đông Quách tiên sinh, nơi này đã không còn an toàn, các ngươi cùng đi theo ta thôi!"
Hai phu thê nhìn nhau, Đông Quách Túc chắp tay nói: "Ý tốt của tiên sinh chúng ta tâm lĩnh, nhưng chúng ta đi theo chỉ sợ liên lụy tiên sinh, tiên sinh mang Hồng Thất đi trước đi! Thiên hạ lớn như vậy, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ tránh né, người khác cũng không dễ dàng tìm được chúng ta."
"Các ngươi không nên suy nghĩ nhiều, không phải như các ngươi tưởng, chúng ta không phải đi trốn." Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Hồng Thất đang lưu luyến không rời nhìn ông bà ngoại, chỉ tay vào phòng, dùng khẩu khí khẳng định nói: "Hiện tại đi thu thập toàn bộ những gì cần thiết của các ngươi, ta sẽ tống các ngươi đến địa phưong an toàn." Nói xong thấy hai người còn có chút do dự, vì vậy giọng nói nghiêm khắc quát khẽ: "Không nên tiếp tục do dự, lập tức thu thập đồ đạc."
Mặc kệ có nguyện ý hay không, thấy Dược Thiên Sầu có điểm phát hỏa, vì nghĩ cho cháu ngoại, lúc này hai người đi làm theo lời dặn.
Đọi hai phu thê chuẩn bị xong, Dược Thiên Sầu vung tay trực tiếp đưa ba người vào trong ô Thác Châu, sau đó lại đi qua các gian phòng một lần, bàn, tranh chữ, bộ trà cụ, chén bát thau nồi, thậm chí cả đệm giường, chăn tất cà đều bị hắn dời đi. Chờ khi hắn trở lại ô Thác Châu, gia đình Đông Quách Túc đang trợn tròn mắt há hốc nhìn đống đồ vật đổ đầy trên mặt đất.
Nhận được triệu hoán, Quan Vũ rất nhanh dẫn theo vài người chạy tới, Dược Thiên Sầu chỉ vào Hồng Thất nói: "Nó gọi là Hồng Thất là đệ tử của ta, đưa tới quân doanh, ngươi hao chút tâm nghiêm khắc đốc thúc nó tu luyện, không nên lưu tình, đợi sau khi tu vi đột phá Trúc Cơ kỳ, ta tiếp nó tới Phiêu Miểu Cung tự mình truyền thụ pháp quyết."
Nói xong lại chỉ vào phu thê Đông Quách Túc nói: "Đây là ông bà ngoại của Hồng Thất, dọn hết đồ đạc trên mặt đất cho họ, ngay địa phương gần khai hoang phía nam dựng cho họ một căn nhà, sau đó những chuyện trồng trọt khai hoang tự cấp tự túc trong ô Thác Châu giao cho Đông Quách tiên sinh quản lý."
"Đã biết." Quan Vũ quan sát ba người, lập tức ra lệnh thủ hạ chấp hành. Phu thê Đông Quách Túc nhìn bốn phía, nghĩ mình như đang nằm mơ, cà kinh đến không nói được một câu. Dược Thiên Sầu lại ngay tại chỗ biến mất...
Last edited by Goncopius; 20-02-2012 at 11:51 AM.
Đã có 82 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gà Có Đẳng Cấp
Chương 255: Tiểu hồ ly
Trong đại điện Bách Hoa Cung, trái phải không người, một phụ nhân mỹ mạo đoan trang đang ngồi thẳng trên ghế, bên cạnh còn một chiếc ghế trống. Nếu như Dược Thiên Sầu biết được phụ nhân xinh đẹp này là lão bà của Yến Bất Quy, hắn nhất định cũng không ngoài ý muốn, tu chân giới và thế tục giới như nhau, là nữ nhân đều yêu quý chính dung nhan của mình, tại tu chân giới cũng chỉ có nữ nhân mới bỏ được việc tiêu hao không ít tu vi để làm chậm lại việc dung nhan bị già yếu. Nam nhân chỉ quan tâm tới thực lực mạnh mẽ, lý luận của nam nhân là, chỉ cần có thực lực tài trí hơn người, còn sợ không có nữ nhân? Cho nên ở những đạo lữ bình thường vẫn hay nhìn thấy, đều là chồng già vợ trẻ.
Sau khi Bách Hoa tiên tử nhận được bầm báo của thủ hạ, hô lui trợ thủ đắc lực, một mình cô đơn ngồi trên bảo tọa của mình, hồi tưởng chuyện xảy ra trong quá khử. Chính vì nam nhân kia, bà không tiếc cha con trở mặt, lại bị trục xuất môn phái, khổ cực dốc sức làm việc mới có thành tựu ngày hôm nay, còn vì hắn sinh ra hai đứa con. Vốn tưởng rằng làm như vậy là đáng giá, ai biết nam nhân kia lại đem chuyện như vậy len lén giấu diếm mình hơn trăm năm, lúc này nỗi bi thương trong lòng bà không ai không biết.
Yến Tử Hà nhẹ nhàng đi vào đại điện, ánh mắt rơi vào hai tay bóp chặt tay ghế, mấy ngón tay của mẫu thân nắm chặt đến trắng bệch, nàng khẽ hô: "Mau thân!"
Bách Hoa tiên tử ngẩng đầu lên, hiện ra dáng tươi cười từ ái, may là còn nữ nhi ở lại cùng mình. Đôi môi mấp máy vài lần mới phát ra thanh âm, giọng nói tận lực giữ bình thản: "Phụ thân và ca ca con đều đi rồi?"
Yến Tử Hà cắn cắn môi, buồn bã gật đầu. Chỉ nghe được mẫu thân đang phát ra tiếng thở dài!
Lúc này Yến Bất Quy đang dẫn theo Yến Truy Tinh cùng một nhóm người ngồi trên phi hành pháp khí rất nhanh đi về phía đông, mục tiêu tự nhiên là hải đảo mà bọn hắn ần dấu thực lực. Đối với bọn họ mà nói, nơi đó mới là địa phương an toàn. Gương mặt Yến Truy Tinh dữ tợn không ngừng nghiến răng nghiến lợi nói: "Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu, ta sẽ không tha cho ngươi..."
Sắc mặt Yến Bất Quy ngưng trọng liếc mắt nhìn nhi tử, không biết thế lực do mình khổ tâm tạo ra có thể chống đỡ được sóng gió đang lan đến hay không, hắn than thở nói: "Sớm bại lộ, thất bại trong gang tấc, ai! Mẹ con khẳng định hận chết ta."
Phù Tiên Đảo, Phùng Hướng Thiên còn đang phiền lòng không ngớt vì chuyện ba mươi trưởng lão bị giết chết, những trưởng lão phe phái khác đang tạo áp lực cho hắn, áp lực rất lớn a! Vừa nhận được bầm báo của Toàn Đức mình, lúc này hắn ngây ngần cả người.
Không ngờ Dược Thiên Sầu lại nghĩ ra Hỏa bí quyết? Dựa vào tu vi Kết Đan kỳ ở tại Bách Hoa Cốc liên tục chém giết bảy tên đệ tử Nguyên Anh kỳ của Đại La Tông, lại hướng trưởng lão Độ Kiếp kỳ của Đại La Tông khiêu chiến, người kia sợ hãi mà chạy, Dược Thiên Sầu đánh một trận danh chấn tu chân giới?
Gương mặt Phùng Hướng Thiên không chút biểu tình đứng im hồi lâu, trong lòng tiếc hận, xem ra ngày trước chính mình cũng không trông nhầm, thực sự là quá đáng tiếc!
Thương tiếc đánh mất lương tài mãi cũng vô dụng, dù sao cũng do chính miệng mình trục xuất hắn ra khỏi môn phái. Sau thoáng trầm mặc, tinh thần chợt run lên, chuyện này không liên quan tới sư tỷ là tốt rồi! Phùng Hướng Thiên nhìn Đông Phương Trường Ngạo vẫn còn bị thương, nhìn mấy người trước mặt phất tay nói: "Theo ta đi Thiên Tâm Các!"
Chuyện của Dược Thiên Sầu lúc này bị hắn ném ra sau đầu, với hắn mà nói, đối với Phù Tiên Đảo mà nói, hiện tại có việc trọng yếu hơn cần hoàn thành. Đã không có thế lực Yến gia tham gia Bách Hoa Cung, vậy Bách Hoa Cung chỉ còn Phù Tiên Đảo, còn có Anh Hùng dám hạ thủ đối với Phù Tiên Đảo, một loạt chuyện tình cần phải tranh thủ vận tác.
Bên trong nội đường của Võ từ đường, nhận được tin tức từ cửa hàng ở Bách Hoa Cốc truyền đến, Võ Tứ Hải nhìn ba vị gia chủ đang ngồi đối diện cười ha ha nói: "Tiểu tử này rốt cục đã xuất hiện, chúng ta không cần tìm kiếm chung quanh nữa. Ai! Tiểu tử này thật không biết nên nói thế nào, ra vẻ đi tới đâu đều phải nháo ra chuyện kinh thiên động địa, thật không thấy hắn chịu sống yên ổn chút nào."
"Hắn nói muốn thực hiện hứa hẹn trước kia, chính là chuyện về Yêu Quỷ Vực?" Tất gia chủ Tất Thủ Chế hỏi.
"Không sai!" Võ Tứ Hải gật đầu cười nói: "Đây là chuyện mà ngày trước hắn từng hứa hẹn qua."
"Nếu hắn muốn tới, chúng ta ở đây chờ, không cần chạy tới Bách Hoa Cốc." Đàm gia chủ Đàm Như Thường nói.
Kinh gia chủ Kinh Hồng Nhạn "ân" một tiếng đáp: "Hắn nói qua mấy ngày, hẳn không cần chờ lâu, chúng ta ở ngay đây chuẩn bị sẵn sàng, chờ hắn tới đi." Bốn người gật đầu, thống nhất nhận thức.
Dược Thiên Sầu đi tới phủ tướng quân Trụ Quốc, gọi tới Thạch Tiểu Thiên hỏi thăm tình hình trong thời gian gần đây, được biết Phù Tiên Đảo lại một lần nữa phái quốc sư Nguyên Anh kỳ tới bảo hộ hoàng đế, mà hoàng đế cũng không có cử động gi
Với phủ tướng quân, hiển nhiên sự tình đã phát triển theo sự suy đoán ngày trước của hắn.
Thử nghĩ, hiện tại Phù Tiên Đảo còn đang vô cùng bận rộn, nào có rảnh rỗi đi quản chuyện xảy ra ở thế tục, ít nhất sắp tới sẽ như vậy. Xem ra vận tác của mình tại tu chân giới quả nhiên nổi lên hiệu quả thật lớn.
Một, dời đi sự quan tâm của Phù Tiên Đảo đối với thế tục, còn bảo đảm kế hoạch của mình tại thế tục có thể tiến hành. Hai, dời đi quan tâm của tu chân giới đối với mình, hiện tại lực chú ý của mọi người phỏng chừng đều đặt trên người thế lực sau lưng cha con họ Yến đã đào tẩu, đối với chuyện đòi chém đòi giết mình cũng đã ngưng hẳn. Ba, đả kích và áp chế giả Anh Hùng. Bốn, đảo loạn tu chân giới, tiêu hao thực lực tu chân giới, đẩy mạnh kế hoạch vững bước, lại đem áp lực gây ra cho Anh Hùng khi quật khởi giảm đến thấp nhất. Năm, một trận đánh tại Bách Hoa Cốc, Tinh Diễm Hỏa Quyết dương oai, phỏng chừng những môn phái bình thường cũng không dám tùy tiện trêu chọc mình, cho dù có, cũng chỉ là Đại La Tông, bất quá bọn hắn không đến tìm mình, mình cũng phải đi tìm bọn hắn.
Lý giải tình huống đại khái xong, Dược Thiên Sầu lại cần thận kiểm tra phòng ngự trong phủ tướng quân, tuy rằng không nghĩ sẽ có người tới tìm mình phiền toái, nhưng nếu Thạch Văn Quảng đã giao gia quyến nhờ mình trông coi, thì cũng phải thật cẩn thận, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn sẽ làm người ta thất vọng đau khổ. Trên đường đi gặp Bao Uyển Thi và Tư Đồ Tuệ, hai nàng hiện tại đối với hắn rất cung kính, chuyện đêm đó hoàn toàn làm hai nàng kinh sợ một trận, Dược tiên sinh vốn không phải là người bình thường!
Tìm được đội viên Anh Hùng đang âm thầm thủ vệ phủ tướng quân, Dược Thiên Sầu lại khuyến khích mười người một phen, yêu cầu bọn họ không ngừng cố gắng thủ vững cương vị, lại ban thưởng thật dày cho bọn họ. Sau đó hắn mặc trang phục gia đinh, hoảng hoảng đi Vạn Hoa Lâu.
Vừa đến biệt viện Vạn Hoa Lâu, đi lòng vòng hoa viên, lại thấy Bách Mị Yêu Cơ đang ở trên lan can lầu các mỉm cười nhìn xuống. Dược Thiên Sầu cảm thấy nhức đầu, đi lên lầu các, cung kính hành lễ nói: "Sư nương!"
Vòng eo mềm mại như rắn nước của Bách Mị Yêu Cơ dán sát tới, làm cho hắn liên tục lui vài bước, cánh tay ngọc như nhu nhược tựa lên đầu vai hắn, ghé vào lỗ tai hắn thổi ra một hơi thơm như hoa lan cười quyến rũ nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi thật đúng là giỏi tính toán, thành thật khai ra, còn có bao nhiêu bí mật chưa nói cho sư nương?"
Dược Thiên Sầu ho khan vài tiếng, nương theo cơ hội ho khan, chuyển qua mặt bàn đối diện, hai người có mặt bàn tách ra, hắn mới dừng lại việc ho khan, cười khổ nói: "Sư nương nói quá lời, bí mật thì có một chút, nhưng không nhiều như sư nương đã nghĩ."
Tuy rằng hắn tin tưởng cảm tình của Bách Mị Yêu Cơ đối với Hắc Tam Tư, cũng tin tưởng nàng không có ác ý đối với mình, nhưng hắn còn chưa đến mức công khai bí mật với nàng. Lòng người khó lường, lời này luôn chí lý, việc tin tưởng người khác cũng phải phân đẳng cấp, ít nhất Bách Mị Yêu Cơ ở trong lòng hắn còn xa xa chưa đạt được nông nỗi như Bạch Tố Trinh, nữ nhân có thể để nam nhân tình nguyện giao phó bộc lộ tất cả có rất ít.
Nghe vậy, mặt mày Bách Mị Yêu Cơ giống như không vui, ngồi xuống bên bàn, một đôi chân trắng nõn thon dài đưa ra khỏi làn vải đỏ, giờ lên, gác trên bàn, vô cùng chói mắt, nhất là phong cảnh bên dưới lớp vải như ẩn như hiện. Dược Thiên Sầu có cảm giác như muốn chảy máu mũi, nhanh đưa đầu nghiêng sang một bên.
Bách Mị Yêu Cơ dựa toàn bộ thân thể lên bàn, bày ra tư thái quyết rũ, khanh khách cười nói: "Bí mật không nhiều lắm? Lúc trước Anh Hùng không nói, hiện tại lại ra một Tinh Diễm Hỏa Quyết, không ngờ bức cả cao thủ Độ Kiếp kỳ Chu Tiên Hiền bỏ chạy. Dược Thiên Sầu, ngươi thực sự nhượng ta vừa kinh vừa mừng không ngừng!"
Vừa nói vừa đưa chân, dùng ngón chân vẽ loạn lên ngực Dược Thiên Sầu điểm điểm nói: "Ngươi dám nói chuyện Tân Tú đại hội của Phù Tiên Đảo bị người làm rối không phải là ngươi làm? Còn có làm sao Phù Tiên Đảo biết được vị trí sơn cốc kia, chẳng lẽ chuyện đó không liên quan tới ngươi?"
Dược Thiên Sầu lại ho khan vài tiếng, nhiễu qua một góc bàn khác, tránh thoát ngón chân đang điểm điểm vào ngực, gượng ép giải thích: "Đó chỉ là ngoài ý muốn!"
"Ngươi gạt quý thì còn được!" Bách Mị Yêu Cơ trợn mắt nguýt hắn, hai tay chống ra mặt bàn sau lưng, ưỡn bộ ngực đầy ắp thật cao, nói lầm bầm: "Thật đúng là tính toán giỏi. Sư nương nguyên bản muốn nhìn xem chân giả Anh Hùng rốt cục là bên nào lợi hại, ngươi ngược lại, đem Phù Tiên Đảo lăn qua lăn lại, không công tổn thất hơn ba mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ. Sau đó lại chạy tới Bách Hoa Cốc nháo một trận, ngươi đây là muốn đẩy Phù Tiên Đảo làm quân tiên phong! May là có một số việc ta biết trước đó, nếu không làm sao biết được tiểu gia hỏa ngươi ẩn giấu nhiều tâm tư méo mó như vậy! Ai! Sư nương cảm thấy phiền muộn, Hắc Vô úy là một người trung thực như vậy, thế nào lại dạy dỗ ra một tiểu hồ ly như ngươi?"
Dược Thiên Sầu ở một bên hắc hắc cười không ngừng, cũng lười giải thích, rốt cục xem như cam chịu. Thầm nghĩ, nào có đơn giản như vậy, chí của lão tử ở toàn bộ tu chân giới, sư nương lão nhân gia chậm rãi thể hội đi thôi!
"Tiểu hồ ly, chột dạ phải không!" Bách Mị Yêu Cơ đưa tay, ngón tay ngọc xẹt qua đôi môi, hỏi: "Vô sự không đến điện tam bảo, tiểu hồ ly, thành thật khai ra! Ngươi tìm đến ta lại có chuyện gì?"
Last edited by Goncopius; 20-02-2012 at 11:52 AM.
Đã có 74 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gà Có Đẳng Cấp
Tinh Thần Châu Tác giả: Thiên Sầu
Chương 256 : Đi phía tây.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Chương Đi phía tây
"Sư nương, sao lại nói những lời này, ta không phải cố ý đến thăm người sao!" Dược Thiên Sầu cười ngây ngô nói.
"Ngươi gạt quý đi thôi! Ta xem ngươi tránh ta còn không kịp, còn ở đó cố ý đến thăm ta. Ngươi không nói lời thật phải không?" Bách Mị yêu cơ cũng lười nhiều lời, thuận lợi kéo chiếc váy lộ ra đôi chân trắng nõn nói: "Nếu ngươi một mảnh hiếu tâm, sư nương cũng không tiện cự tuyệt, nào, ngày hôm nay ngươi cũng đừng đi đâu, xoa bóp chân cho sư nương đi!"
"Ách..." Dược Thiên Sầu sửng sốt, thần tinh chợt nghiêm túc đứng lên nói: "Sư nương nhắc tinh, ta thật sự nhớ ra một việc cần sư nương hỗ trợ."
"Chậm!" Bách Mị Yêu Cơ giờ tay lên, chỉ vào chân nói: "Trước tiên xoa bóp chân cho ta đã rồi hãy nói chuyện khác."
Lúc này Dược Thiên Sầu hắc hắc cười nói: "Sư nương, tay chân ta thô lỗ xoa bóp khó chịu, lần sau đi! Lần sau ta tìm cho ngài một sư phụ có tay nghề tốt đến hầu hạ sư nương."
"Ít nói nhảm, ngày hôm nay không xoa bóp, lần sau ngươi cũng đừng tới tìm ta nữa." Bách Mị Yêu Cơ lầm bầm nói.
Mẹ nó! Ăn đậu hũ của lão tử! Thần tình Dược Thiên Sầu co quặp, do dự một lúc, cắn răng chậm chậm đi lại gần, mở hai móng vuốt, va chạm vào đôi chân tràn ngập co dãn trơn tuột của Bách Mị Yêu Cơ.
Sắc tức là không, không tức là sắc. Dược Thiên Sầu thầm mặc niệm, nhìn phía trước không chớp mắt, ngón tay cứng rắn như vuốt gà bốc loạn trên đùi trắng noãn. Dày vò a!
Hắn vừa động thủ, thân thể Bách Mị Yêu Cơ run lên, đây không phải xoa bóp chân, quả thực là đang gãi ngứa. Nàng nhanh dùng tay che miệng, cố gắng nhịn cười, đến cuối cùng nhột không chịu nổi nữa, liền rụt mạnh chân trở về, hữu khí vô lực nói: "Bỏ đi, không cần ngươi ngắt nữa. Còn cho ngươi tiếp tục xoa bóp, mạng của sư nương này không tống vào tay ngươi mới lạ. Nói đi, có chuyện gì tìm ta."
Dược Thiên Sầu cũng không dám tiếp tục dây dưa, sư nương đúng là yêu tinh trong nữ nhân, cực phẩm vưu vật, vô cùng câu dẫn người, còn nháo xuống phía dưới không khống chế được thì không xong, tính tình của mình tự mình hiểu rất rõ. Thu liễm tâm thần, hắn hoạt động bàn tay cứng ngắc, nói thẳng: "Ta muốn nhờ sư nương giúp ta thu thập tin tức và động tĩnh các phái trong tu chân giới."
Bách Mị Yêu Cơ cười quyến rũ nói: "Ngươi muốn làm gì? Lẽ nào lại muốn hạ thủ với mồn phái khác?"
"Ân! Từ giờ trở đi, muốn nắm vững động tĩnh trong tu chân giới, chuyện Đại La Tông sớm muộn gì cũng phải giải quyết, cừu của sư phụ phải báo, không có khả năng kéo dài vồ hạn kỳ. Ta muốn tìm một cơ hội, dù sao thực lực Đại La Tông không tầm thường, không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nếu không động thủ thì thôi, khi động thì chó gà trong Đại La Tông cũng không tha, triệt để hoàn toàn diệt trừ, đây là lời thề ta từng phát ra trước mộ phần của sư phụ" Dược Thiên Sầu trịnh trọng nói.
Hắn không nói dối, nhưng còn có một mục đích trọng yếu hơn, mượn mạng lưới tin tức của Bách Mị Yêu Cơ, thời khắc quan tâm thế cục tu chân giới. Thực lực của cha con Yến gia không thể quá mức tùy tiện tiêu diệt, cũng không thể ngăn cản việc tiêu diệt, hắn muốn nắm chắc đúng mực trong tay, thời khắc mấu chốt xem tình thế mà định, xem có cần hắn chen tay vào hay không. Nói chung muốn làm cho tu chân giới liên tục đánh nhau, thẳng đến khi thế lực của hắn có thể bại lộ mới thôi.
Bách Mị Yêu Cơ giật mình, kéo vạt áo che lại đôi chân, thu lại vẻ mị thái trên mặt, gật đầu nói: "Chuyện này không thành vấn đề, ngươi tùy thời có thể đến chỗ ta thu hoạch tin tức mới nhất."
"Vậy ta nhờ sư nương, đệ tử còn có chút việc, cáo lui trước." Dược Thiên Sầu hành lễ xong định chạy, hắn thật sự không dám tiếp tục ở lại, hắn sợ mình nhịn không được làm ra chuyện mà mình cũng cảm thấy vô sỉ.
"Chờ một chút!" Bách Mị Yêu Cơ gọi hắn, nhíu mày nói: "Ngươi vừa nói phần mộ của sư phụ ngươi, có thể nói cho ta biết chôn ở đâu hay không?"
Dược Thiên Sầu dừng một chút, nhìn nàng lắc đầu xin lỗi: "Sư nương, địa phương kia liên lụy đến một ít người không muốn xuất đầu lộ diện, bây giờ còn chưa tiện nói cho người. Nhưng ta có thể bảo chứng, đợi sau khi báo thù xong cho sư phụ, ta nhất định tự mình đưa sư nương đi."
"Ta hiểu được." Trên mặt Bách Mị Yêu Cơ hiện lên một tia thất lạc. Dược Thiên Sầu xoay người bước nhanh đi.
Bách Mị Yêu Cơ ngồi dậy, ánh mắt trong lúc vô ý nhìn thấy dấu tay trên đùi, liên tưởng đến tình hình vừa rồi, trên mặt hiện lên vẻ đỏ ửng hiếm thấy, hô hấp hơi gấp, ánh mắt hư hoảng nhìn ngoài cửa sổ, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, thấp giọng: "Khi tình yêu đã thành chuyện dĩ vãng...
Biên thùy phía tây, quân doanh liên miên, vì biên cành đã tắt chiến hỏa, nên cũng trở nên náo nhiệt lên, ở ngay chung quanh đây hình thành nhiều khu chợ, các quốc gia bắt đầu vãng lai mậu dịch, bình dân và tiểu thương rốt cục hưởng thụ được sự quý giá của hòa bình.
Thạch Ấn Thiên bỏ nhung trang, dẫn một đội người đi quanh chợ mua hàng hóa, mua đồ vật dùng trong kiến trúc. Đại tướng quân Trụ Quốc bắt đầu hạ lệnh tu kiến doanh trại, để thay thế trướng bồng sinh hoạt phương tiện trước kia, rất có ý tứ đóng quân trường kỳ. Bên người Thạch Ấn Thiên đi theo hai gã quân sĩ từ đầu tới cuối không nói một lời nào, hai gã quân sĩ cũng không phải người khác, chính là hai trong mười đội viên "xã hội đen" mà Dược Thiên Sầu phái đi bảo hộ tướng quân Trụ Quốc. Thạch Văn Quảng lo lắng an toàn của nhi tử, vì vậy phái hai người đi theo hắn.
Trong chợ bỗng nhiên nổi lên một trận gây rối, chỉ thấy một gã gia đinh quần áo nón nảy chỉnh tề đang chặn ngang lối đi của nhóm người Thạch Ấn Thiên. Một đám quân sĩ đang muốn xua đuổi, lại bị Thạch Án Thiên ngăn lại, gia đinh này ngoại trừ Dược Thiên Sầu thì còn có ai.
Thạch Ấn Thiên liếc mắt nhìn hai người bên cạnh, thấy thần tình hai người không chút gợn sóng, hiển nhiên đã sớm biết Dược Thiên Sầu muốn tới. Hắn bước nhanh tới định hành lễ, nhưng thấy Dược Thiên Sầu lại hành lễ trước: "Nhị thiếu gia, phu nhân nhờ ta đưa thư tới cho lão gia."
Thạch Ấn Thiên giật mình, lúc này hiểu được hắn không muốn rêu rao, vì vậy thản nhiên cười nói: "Đi, theo ta đi gặp lão gia." Dưới ánh mắt nhìn kỹ của những tiểu thương chung quanh, Dược Thiên Sầu theo Thạch Ấn Thiên hướng quân doanh đi đến.
Đi qua cửa quân doanh, vào trong, Dược Thiên Sầu bỏ đi thần thái người hầu trên người, nhìn chung quanh, chợt thấy ở hướng sàn vật đầy đầu người nhấp nhô, không khỏi hỏi: "Ắn Thiên, bên kia đang làm gì?"
Thạch Ấn Thiên đưa mắt nhìn qua, khẽ thở dài cung kính nói: "Hôm qua có một gã thuộc cấp tên Trương Bằng vi phạm quân kỷ, một mình suất lĩnh thủ hạ xông qua Ngụy quốc đánh cướp, thiếu chút nữa khiến cho hai nước đại chiến." Nói xong nhìn ánh nắng gắt trên cao than thở: "Vĩ quân kỷ, tướng lĩnh phạm tội sẽ khai đao trảm thủ vào buổi trưa. Ai! Là một nhân tài năng chinh thiện chiến, đáng tiếc."
"Nga!" Dược Thiên Sầu nghe miệng hắn đầy tiếc hận, vừa đi vừa thuận miệng hỏi: "Trương Bằng là người nào, không ngờ có thể làm cho thiếu tướng quân để mắt như
Vậy?"
Thạch Ấn Thiên đi theo bên người hắn, thanh âm có điểm nặng nề nói: "Trương Bằng là người địa phương, khi còn bé từng gặp phải quân Ngụy vào làng đánh cướp, chỉ có một mình hắn may mắn sống sót, nhưng bị hấp hối. Cha ta suất đại quân đi ngang qua vừa lúc cứu hắn, từ đó về sau đưa theo bên người, mười bốn tuổi hắn đã theo quân tác chiến, trải qua hơn mười năm, đã qua hơn ngàn trận chiến sự lớn nhỏ, mỗi lần đầu làm gương anh dũng giết địch, bị thương không biết bao nhiêu lần, có thể sống đến bây giờ cũng đã là kỳ tích. Có lẽ nguyên nhân bi kịch thuở nhỏ, nên Trương Bằng hiếu sát, thủ đoạn độc ác, hắn suất lĩnh bộ hạ gặp trận chiến cũng không bao giờ bắt tù binh, đều lập tức chém giết. Ai! Phụ thân cũng không đành lòng, nhưng chuyện liên quan đại kế, hiện tại biên cảnh không thể loạn, phụ thân không thể làm gì khác hơn là đem hắn ra răn đe, làm sáng quân kỷ."
Dược Thiên Sầu ngừng chân lại, hắn chỉ vừa thuận miệng hỏi một chút, chết một người cũng không liên quan gì hắn, không nghĩ tới vừa hỏi ra một nhân tài, nhất thời khởi hứng thú, phất tay nói: "Đi, ta thật muốn nhìn xem dũng tướng kia có hình dáng thế nào."
Last edited by Hina; 07-03-2012 at 04:48 PM.
Đã có 72 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gà Có Đẳng Cấp