Quyển 3: Quần Đảo Tranh Phong.
Chương 65: Trên chợ biển, Yêu cung mới (thượng).
Nhóm dịch Dungnhi
Share by MTQ --- 4vn.eu
Hạm đội của Viêm gia bị tổn thất nặng nề, tử thương thảm trọng, vô cùng phẫn nộ, quả thực mấy ngày trước đã khai chiến cùng Thư gia. Tài chính Thư gia, tuy có Vệ gia trợ cấp, thế nhưng gần đây sửa chữa xây dựng cộng thêm công tác tiêu tốn rất nhiều, sớm cũng đã thiếu hụt. Sở Vân lại càng thêm khó khăn.
Du Nha Đại Sư lại nhắc nhở nói:
- Thiếu đảo chủ, người có Long Tỉnh Quả...
Nhất thời Sở Vân vỗ trán:
- Ta thật hồ đồ, vì sao không nghĩ tới?
Yêu thực tuyệt phẩm Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi không phải ai cũng có thể sở hữu được nó. Long Tình Quả cũng là diệu phẩm vô thượng vô giá. Mấu chốt chính là không có dược tính chồng.
- Thiếu đảo chủ còn có thể đi xem một cái yêu cung tốt. Thời gian gần đây ta rất bận, thực sự không thể rèn được. Trừ những thứ đó ra, ta muốn nhờ thiếu đảo chủ nhìn giúp ta yêu binh bản vẽ tốt hoặc là đạo pháp tốt nhất để luyện binh.
Du Nha lại thành khẩn nói.
- Ta đã hiểu rồi
Sở Vân gật đầu đồng ý.
Chợ trên biển tại Chư Tinh Quần Đảo dần dần được phát triển mạnh mẽ. Thương đoàn, thương hội đến từ Chư Tinh Quần Đảo, thậm chí đến từ các quốc đảo khác quanh đó đều phái thương thuyền tập trung tại vùng biển quốc tế, hình thành một khu chợ biển khổng lồ.
Chợ trên biển hoạt động liên tục trong thời gian nửa tháng. Trong lúc này, hải vực xung quanh chợ không có chiến tranh. Đây là truyền thống được hình thành từ xưa tới nay. Chợ trên biển đối với các thế lực thuộc Chư Tinh Quần đảo đều có lợi mà không có hại. Bởi vậy rất được hoan nghênh.
Bảy ngày sau, chợ trên biển chính thức được mở ra. Nhan Khuyết không thể phân thân để cùng Sở Vân và Kim Bích Hàm cưỡi Mật Tiềm Chu đi tới chợ biển.
Trời trong nắng âm, trời biển xanh thẳm một màu. Mây trắng thong thả trôi đi, chim biển dương cánh bay cao.
Tháng 10 hàng năm trên biển thuộc Chư Tinh Quần Đảo cũng đều nghênh đón thời tiết ôn hòa. Không có một cơn lốc, không có sóng lớn, thậm chí ngay cả khí trời cũng không có dông tố.
Mấy trăm thương thuyền của các thế lực trên quần đảo cùng với các thương nhân đến từ các quốc đảo xung quanh toàn bộ tập trung tại vùng biển quốc tế, khi đó tạo thành khu chợ trên biển vô cùng đồ sộ. Các loại thuyền buồm, thuyền lâu san sát nhau, trưng bầy đủ thứ khuấy động khu chợ hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
- Mau nhanh chân đến đây xem Túy Ngọc thượng đẳng, đồ gia truyền của tiểu nhân. Túy Ngọc để vào nước sạch trong vòng một đêm, nước trong liền trở thành rượu ngon!
Có một tiểu thương rao hàng lên tiếng.
- Túy Ngọc của ngươi bán thế nào?
Sở Vân tiến lên phía trước hỏi giá.
100 thiên cương thạch tệ, chính là 1 vạn địa sát thạch tệ. Mắc không? Không hề mắc.
Loại Túy Ngọc này là thiên tài địa bảo quý hiếm rất có giá trị. Nhưng mấu chốt là có bao nhiêu.
Lúc này Sở Vân nhìn, thất vọng thở dài, chán nản mà quay đi. Túy ngọc của tiểu thương kia bán chỉ bé như ngón tay, mà hắn cần ít nhất cũng phải bằng cánh tay lớn. Đương nhiên càng nhiều càng tốt.
- Ai, đừng vội. Giá cả có thể thương lượng mà.
Trông thấy Sở Vân định đi, tiểu thương kia vội vàng đổi giọng.
- 80 thiên cương thạch tệ, ta bán!
- 50! Chỉ 50 thôi!
- Được rồi, được rồi 30 thiên cương thạch tệ, ít hơn không bán.
- Ngày hôm nay đại hạ giá, 10 thiên cương thạch tệ!
Tiểu thương kia nóng lòng, vội vàng giơ tay ngăn lại. Hắn chỉ là một tiểu thương nhỏ, nhờ có quan hệ mới được ở trên thuyền này. Mấy ngày không thu được đồng nào, lòng nóng như lửa đốt.
Sở Vân vẫn tiếp tục đi, nghĩ rằng đó là tên bịp bợm.
- Khối Túy Ngọc vừa rồi, cũng phải là Túy Ngọc thật mới được 20 thiên cương thạch tệ.
Kim Bích Hàm cười cười, sánh vai đi cùng Sở Vân.
Quy mô chợ biển này quá lớn, cũng không thể quản lý được hết. Khiến cho rất nhiều ngư dân nói điều xằng bậy, tiểu thương nhỏ gạt người, thậm chí giữa đoàn người náo nhiệt còn xuất hiện những tên móc túi. Nắm giữ trong tay yêu thú có chút đặc biệt là có thể trộm cắp.
- Tới phiên chợ biển này đã được ba ngày, mà kế hoạch không hề tiến triển. Không ít Túy Ngọc giao bán nhưng đều là của những tên bịp bơm hoặc là số lượng quá ít.
Sở Vân thở dài nói.
- Đừng sốt ruột. Chợ biển càng về sau, bảo vật thực sự mới xuất hiện. Bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi. Thương thuyền lớn của các Quốc đảo và các thế lực nhất lưu vẫn chưa đến đây.
Trong khi Kim Bích Hàm an ủi Sở Vân, đôi mắt lóe sáng, vẻ mặt mơ hồ hiện lên vẻ hưng phấn.
- Thạch huynh, ta thực sự rất khâm phục huynh. Huynh đi dạo ba ngày liền không cảm thấy mệt sao.
Từ trong tận đáy lòng, Sở Vân tán thán.
- Hả? Huynh không cảm thấy như vậy rất thú vị sao?
Bỗng nhiên đôi mắt Đôn Hoàng Công Chúa trừng to, ngạc nhiên nói.
- Mau nhìn bên kia, có một thương thuyền lớn mới tới. Hình như là thương hội của Giang Hán Quốc.
- Đi, chúng ta đi xem có thứ gì tốt. Vả lại xem có cơ hội bán Long Tình Quả.
Sở Vân hứng thú nói. Thương thuyền lớn như vậy, tương đối tin cậy, ít nhất cũng không có bọn lừa bịp.
Lần này thương thuyền của Thư gia đảo cũng tới. Nhưng Sở Vân cũng không dự định bán thứ gì. Nếu mang bán Long Tình Quả thành thạch tệ, đúng là lỗ vốn. Thông thường diệu phẩm như vậy đều dùng đổi lấy đồ vật khác.
- Chủ quán, ta trả 650 địa sát thạch tệ, mua Yêu Cung này.
- Không, ta trả 700 địa sát thạch tệ!
- Ta mua 700 thạch tệ.
...
Vừa mới tiến vào đại sảnh thuyền Giang Hán, Sở Vân liền nghe thấy tiếng cạnh tranh giá kịch liệt. Giương mắt nhìn lên, trông thấy một đám người đứng kín phía trước của hàng, cạnh tranh nhau mua yêu cung.
- Xin lỗi các vị. Cửa hàng đã ra giá, cũng không bán đấu giá. Nếu vị Vệ công tử này đã mua trước, bên ta chỉ bán cho hắn.
Người quản lý ăn nói đâu ra đấy, giữ vững nguyên tắc.
Điều này khiến Sở Vân có chút hảo cảm. Từ xưa đến nay đa số thương gia đều trục lợi, rất ít khi trông thấy thương nhân như vậy.
- 10 thương gia thì có 9 kẻ lừa bịt, thương hội nhà này có chút đặc biệt.
Kim Bích Hàm cũng cười rộ lên.
- Hừ, đã như vậy. Mong Vệ công tử hãy nhường Yêu Cung cho ta.
- Ta trả 500 địa sát thạch tệ mua lại Yêu Cung này của ngươi.
- Người thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi mau giao cho bản thiếu gia ta. Nếu không...
Một đám người xung quanh không cam lòng. Nhanh chóng công kích vị Vệ công tử này.
Sở Vân đứng nhìn đám người hỗn loạn này, rốt cuộc phát hiện vị Vệ công tử này chẳng phải ai khác mà chính là Vệ Khiếp.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Quyển 3: Quần Đảo Tranh Phong.
Chương 66: Trên chợ biển, Yêu cung mới (hạ).
Nhóm dịch Dungnhi
Share by MTQ --- 4vn.eu
- Yêu Cung này, là ta dùng 600 địa sát thạch tệ. Dựa vào cái gì mà giao cho các ngươi?
Sắc mặt Vệ Khiếp đỏ bừng bừng, ức quá hóa giận, ôm Yêu Cung trong lòng, trợn mắt nhìn đám người xung quanh.
- Dựa vào cái gì?
Lúc này có người cười nhạt nói.
- Chỉ cần dựa vào Vệ gia các ngươi khất nợ gia tộc chúng ta!
- Gia tộc chúng ta tổn thất không biết bao nhiêu hàng hóa tại Vệ gia các ngươi? Những thứ này Vệ gia các ngươi đều phải bồi thường.
- Ngươi dám không giao yêu cung này ra? Ta cho ngươi đẹp mặt.
- Bản thiếu gia cảm thấy yêu thích yêu cung này, ngươi không giao ra. Ngày sau ta tạo áp lực lên Vệ gia các ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ nằm trong tay của bản thiếu gia ta. Ha ha.
Mọi người vây quanh công kích Vệ Khiếp, mỗi người một câu, châm chọc khiêu khích. Vệ Khiếp cắn răng, hai tay nắm chặt yêu cung, khiến gân xanh lộ ra.
Hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Sau khi bị Thư gia vét sạch của cải, trong buổi hòa đàm Vệ gia ở tình thế bí bách đành phải liên minh. Do vậy danh dự của Vệ gia bị ảnh hưởng rất lớn. Bình thường các thế lực khác rất thân thiện, ngược lại khi Vệ gia gặp nạn đều thừa cơ chèn ép.
Bây giờ Vệ gia thật xui xẻo. Vệ Khiếp thân là gia tộc bang chi lại càng tủi nhục.
Vừa rồi hắn vô tình lên thương thuyền này, phát hiện Đại Yêu cung giá rất đặc biệt, chỉ cần 600 địa sát thạch tệ là có thể mua. Hắn lập tức vào mua, thật không ngờ khơi dậy lòng ham muốn của những kẻ xung quanh. Chủ ý đánh đánh tới chính mình, không ngừng nghỉ.
- Gia tộc không có thực lực, chính mình cũng không có thực lực, sẽ bị đối đãi như vậy. Thất khốn kiếp! Ta chỉ là bàng chi của gia tộc, nếu chỉ vì yêu cung mà đắc tội với nhiều người như vậy, e là...
Vệ Khiếp vừa giận lại vừa sợ. Những người xung quanh hắn không ngừng gây áp lực, khiến hắn cảm thấy phải giao Đại Yêu cung này ra.
Bỗng nhiên, hai mắt hắn lóe sáng, trông thấy Sở Vân trước mặt.
- Sở huynh đúng là một cao thủ dùng tiễn. Bảo cung tặng anh hùng, Đại Yêu cung này ta tặng cho huynh!
Vừa nói, Vệ Khiếp vừa đưa Đại Yêu cung cho Sở Vân.
- Các vị, nếu các ngươi muốn đừng tới tìm ta. Tìm Sở huynh là được.
Vệ Khiếp rút khỏi mầm họa, chỉ tay vào Sở Vân nói với mọi người.
- Tiểu tử ngươi từ đâu đến? Mau giao Đại Yêu cung ra đây.
Có người tiến lên phía trước, liếc mắt coi thường nhìn Sở Vân.
Sở Vân không hề để ý, tiếp nhận Đại Yêu cung, nghếch mắt cười lạnh nói:
- Ngươi muốn, hãy qua đây lấy.
- Ngươi đúng là biết điều.
Tên kia vươn tay ra bắt lấy Đại Yêu cung.
Tạch.
Sở Vân liền vặn ngược cổ tay hắn.
- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
Tên kia trừng mắt nhìn lên, cảm thấy bị mạo phạm, tức tối nói:
- Ngươi biết ta là ai không? Lại dám mạo phạm tới ta... A, đau quá, đau quá!
Sở Vân tăng thêm chút lực, nhất thời toàn thân hắn co quắp giống như bị điện giật, sắc mặt nhăn nhó hiện rõ vẻ đau đớn.
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, quăng hắn về phía trước. Dùng sức đạp một đạp khiến hắn cong như con tôm, sắc mặt trắng bêch. Tiếp đến lại tóm lấy đầu hắn, ra sức dùng đầu gối nện xuống.
Phịch một tiếng, một chưởng đánh trúng mặt hắn. Răng cửa bay ra, mũi gãy, máu tươi từ trên mặt hắn tràn ra lênh láng.
Phịch.
Sở Vân buông tay ra, thoáng chốc hắn liền tê dại nằm trên mặt đất. Dùng tay che mặt kêu thảm thiết, cũng không còn kiêu ngạo như vừa nãy nữa.
- Con bà nó, ngươi dám đánh ta. Dám đối xử với ta như thế, các huynh đệ còn chờ gì nữa?
Hắn thở hổn hển, quỳ trên mặt đất, trợn mắt giơ tay muốn đánh Sở Vân. Đồng thời há miệng, kêu gọi đồng bọn nhưng rốt cục cũng không thấy động tĩnh gì.
Ngoảnh mặt nhìn lại, hắn liền ngây người ra.
Lũ cẩu bằng hữu của hắn đều nơm nớp lo sợ, trên mặt toát ra vẻ kinh hoàng, sợ hãi nhìn Sở Vân.
- Sở, Sở thiếu đảo chủ, tiểu nhân đúng là có mắt như mù đã đắc tội với người, mong người rộng lòng... Rộng lòng bỏ qua!
- Danh tiếng của Tiểu Bá Vương, ai mà không biết, ai mà không hay? Kỳ thực người mà bằng hữu ta rất kính phục chính là các hạ rồi.
- Hôm nay có thể gặp được thiếu đảo chủ, thực sự đúng là phúc ba đời...
Vừa nãy còn vô cùng kiêu ngạo, không ai sánh bằng, các thiếu niên lấy thế ép người, hết thảy đều như chuột gặp phải mèo, sợ hãi rụt rè mà cười gượng, giọng nói run rẩy.
- Sở, Sở Vân?
Tên kia thấy vậy, miệng lẩm bẩm. Người cứng đơ, lại quay đầu lại nhìn về phía Sở Vân.
Hắn cũng đã nhận ra.
Không phải Sở Vân còn ai khác?
Trong gia tộc sớm đã có bức họa vẽ hắn, muốn các tộc nhân nhớ kỹ, sau này có gặp cần phải cẩn thận kết giao. Thế nhưng người thật và bức họa cũng rất khó để phân biệt. Nhất là Sở Vân đã ăn không ít Long Tình Quả, lại có linh khí của yêu thực tuyệt phẩm, bởi vậy tướng mạo đã thay đổi không ít. Người xa lạ liếc mắt không thể nhận ra.
- Thật đúng là Sở Vân.
- Tận mắt trông thấy, quả nhiên không phải hư danh.
- Chính là người nuốt sống Phương gia tam tử, giết chết đạo tướng Đoạn Thiên Nhai, trong khi gần vượt qua Linh Yêu kiếp thuận tiện dáng tai họa xuống hạm đội của Viêm gia?
- Nhìn tác phong của hắn, quả thực vô cùng hung mãnh.
Đám người xung quanh, nhỏ giọng thảo luận.
Ba!
- Ta đúng là mắt chó mù lòa, không nhận ra Sở thiếu đảo chủ ngài!
Bị Sở Vân dạy bảo, tên kia vốn kiêu ngạo tự đắc bỗng nhiên tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh, vang vọng toàn bộ đại sảnh.
Chợt, vẻ mặt hắn gượng cười rất khó coi:
- Thỉnh cầu Sở thiếu đảo chủ rộng lòng, tha tội cho tiểu nhân!
Mọi người xung quanh như bị tát vào mặt, nghe xong lời này của hắn nhất thời không nói gì thêm nữa. Tên tiểu nhân này thực sự vì muốn thoát khỏi cái chết, thái độ chuyển biến quá nhanh.
- Cút!
Sở Vân chỉ phun ra một câu. Loạn thế chính là như vậy, thực lực mới là căn bản. Loại tiểu nhân như vậy, hắn đã hiểu rõ, nhiều lời cũng vô ích.
Đám người hùng hổ trước kia, nhất thời như được đại xá, mặt mũi xám xịt mà chạy trốn. Giống như con chuột mang theo đuôi, trước sau hoàn toàn khác biệt không sao tả được.
Vệ Khiếp rất phức tạp, thoáng nhìn Sở Vân, hít một hơi thật sâu mà lén lút lẩn đi. Chính là Sở Vân đã đánh hắn rớt xuống, hay tình cảnh hỗn loạn của Vệ gia hắn cũng đều được Sở Vân ban tặng.
Thế nhưng vừa rồi, hắn cũng bất lực không dám nói lời nào. Hai người chênh lệch nhau quá lớn, khiến hắn vô cùng tuyệt vọng không có cách nào xoay chuyển tình thế. Đồng thời thù hận Sở Vân bao nhiêu, hối hận tăng thêm bấy nhiêu. Vì sao chính mình lại có ý nghĩ nông nổi, đi chọc tức Sở Vân?
Đối với những tiểu nhân như vậy, Sở Vân cũng không để trong lòng. Hắn cẩn thận cầm Đại Yêu cung trong tay, đánh giá nhận xét, cảm thấy rất hứng thú.
Yêu Cung này cũng khá thú vị.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Cung có tên gọi là Cụ Phong, thân cung màu xanh đen, hình dáng mang phong cách cổ xưa. Dây màu vàng nhạt, to gấp ba lần dây cung bình thường. Sở Vân chăm chú nhìn, hình như nó được làm từ gân rồng gia công mà thành. Hình thể Cụ Phong Cung còn lớn gấp hai lần Định Tinh Cung.
Sở Vân thử căng dây cung, cảm thấy khí lực tiêu hao chỉ một nửa so với Định Tinh Cung, có thể kéo cung thành hình trăng tròn.
Đôi mắt của người quản lý đại sảnh lóe sáng chăm chú nhìn những động tác chuẩn mực của Sở Vân, hai tay kéo cung vững chắc như bàn thạch, nhãn thần tinh tường như chim ưng. Người quản lý vui vẻ, chắp tay hành lễ nói:
- Khí lực của Sở công tử thật tuyệt. Cụ Phong Cung nằm trong tay công tử giống như minh châu có chủ thoát khỏi chỗ tối.
Hắn nhận ra được tài bắn cung của Sở Vân không hề tồi.
- Đây đúng là cung tốt, cấp Đại Yêu đạt 700 năm tu vi, vì sao chỉ bán 600 địa sát thạch tệ?
Sở Vân cảm thấy nghi hoặc hỏi. Với giá như vậy cũng không bằng một phần nhỏ giá trị của Cụ Phong Cung.
Người phụ trách kia dường như đã chờ câu hỏi này của Sở Vân từ lâu, lập tức cao giọng cười nói:
- Cửa hàng Niệm Vân chúng tôi lần đầu tiên tham gia chợ biển trên Chư Tinh Quần Đảo, cho nên không chỉ riêng Cụ Phong Cung này, mà chuẩn bị 10 vật phẩm giống như Cụ Phong Cung được bán giảm giá, nên giá thành rất thấp. Mỗi ngày một vật, hi vọng mọi người có thể quan tâm!
- Mỗi ngày một vật?
- Nói như vậy, Cụ Phong Cung cũng chỉ là vật đầu tiên thôi sao?
- Cửa hàng Niệm Vân này có chút mánh khóe. 9 ngày sau, ta nhất định sẽ đến xem.
...
Nhất thời đám người xung quanh thì thào to nhỏ.
Sở Vân nghe xong, cũng có chút ngạc nhiên. Liên tục bán phá giá 10 vật phẩm có giá trị như Cụ Phong Cung, quả thật rất bạo tay. Bởi vậy có thể thấy được ông chủ của hàng Niệm Vân cũng rất quyết đoán.
Bất quá, mới bán thử vật phẩm đầu tiên, rốt cục cửa hàng này đã đánh bóng được tên tuổi. Thảo nào người quản lý vừa nãy không tăng giá, hóa ra là vậy.
- Ha ha, các quý khách có thể lên lầu hai, lâu ba thưởng thức. Trên lầu có rất nhiều vật phẩm quý giá. Chỉ là trên lầu ba lấy vật đổi vật không bán. Đông thời cửa hàng Niệm Vân chúng tôi còn chân thành thu mua những thiên tài dị bảo trên quần đảo. Giá cả hợp tình hợp lý, không rối già lừa trẻ!
Người quản lý tuyên truyền nói.
- Cửa hàng này thật thú vị.
- Đi, mau lên trên lâu xem sao.
...
Lời nói vừa dứt, khiến cho đám người trong đại sảnh hàng đoàn hừng hực đi lên tầng trên.
Nhưng Sở Vân không có theo họ mà đi, hắn tiến đến trước mặt người quản lý, thấp giọng hỏi về những khuyết điểm của Cụ Phong Cung này.
Yêu binh khác xa so với yêu thú, yêu thực... Sau khi được trời sinh dưỡng, thiên nhiên tạo vật, bản thân ăn khớp với nhau bởi vậy tạo thành hình thể rất hoàn hảo.
Mà yêu binh là do con người tạo thành, cho nên mỗi một loại yêu binh, bất luận tư chất như thế nào cũng đều có một chút khuyết điểm. Thí dụ như Quỳ Hoa Châm, Như Ý Bỗng, Túy Tuyết Đao.
- Mời Sở công tử qua bên này, trong đại sảnh có rất nhiều con mắt soi mói.
Người quản lý kia cẩn thận, dẫn Sở Vân vào trong phòng.
Hành động cẩn thận này, khiến cho Sở Vân cảm thấy được yên tâm. Khuyết điểm của yêu binh, thường thường là nhược điểm của ngự yêu sư, thông thường đều bị địch nhân lợi dụng đánh vào.
Sở Vân cũng biết chính mình là người có danh tiếng, khuyết điểm của Cụ Phong Cung nhất định sẽ bị khai thác. Thế nhưng giấu được lúc nào hay lúc đó. Hành động dè dặt từng li từng tí của người quản lý, rất hợp ý của Sở Vân, làm cho Sở Vân càng đánh gia cao cửa hàng Niệm Vân này.
Sau khi trò chuyện một hồi, Sở Vân biết được khuyết điểm của Cụ Phong Cung chính là tầm bắn của nó. So với những trường cung khác, tầm bắn của nó kém hơn phân nửa.
Lợi thế của yêu cung chính là tầm bắn, khuyết điểm này có phần nguy hiểm tới tính mệnh. Chỉ là tầm bắn của Cụ Phong Cung cũng không kém nhiều so với Định Tinh Cung. Nhất là khuyết điểm của nó, không bị hạn chế số lần xuất thủ của Sở Vân, có thể phát huy uy thế của Lưu Tinh Tiễn Thuật lớn hơn.
Đây chính là thứ Sở Vân cần.
- Định Tinh Cung bị hủy, vừa vặn dùng Cụ Phong Cung này thay thế. Tuy rằng không được vừa ý cho lắm, thế nhưng cũng có thể sử dụng tạm một thời gian.
Sở Vân thầm nghĩ, cất Cụ Phong Cung vào Tiên Nang Tinh Hải Long Cung.
Trong ký ức của Sở Vân, không phải không có mật tàng cất giấu yêu cung tuyệt phẩm. Chỉ là nơi đó quá kinh khủng, chính mình năm đó cũng không thể thâm nhập vào, sáng suốt lui ra. Bằng không đã sớm mất mạng.
- Được rồi, chỗ ngươi có bán Túy Ngọc hay không? Ý ta là một lượng Túy Ngọc lớn. Mặt khác ta cũng cần cả Thiên Cực Băng Tinh.
Sở Vân hỏi qua. Nhưng thật không ngờ, người quản lý kinh hỉ đáp lại chính mình.
Trên thương thuyền này, tuy rằng không có Thiên Cực Băng Tinh, nhưng thực sự có một lượng Túy Ngọc rất lớn.
- Giá cả của Túy Ngọc, tại hạ không muốn nói nhiều lời. Hiện giờ đang ở trên lầu ba, cần dùng vật đổi vật. Không biết hai vị công tử...
Ánh mắt người quản lý nhìn về phía Sở Vân và Kim Bích Hàm nói.
Sở Vân mỉm cười, lấy ra một khối Long Tình Quả:
- Không biết vật này có được không?
- Một quả yêu thực?
Trong ánh mắt người quản lý lóe lên một tia thất vọng, chỉ là chợt lóe ra rồi vụt mất, được hắn che đậy rất tốt.
Trên khuôn mặt hắn vẫn dáng vẻ tươi cười như trước không hề thay đổi, nhưng trong lòng lại không hề vừa ý. Quả yêu thực rốt cục cũng là vật lạ, chỉ là số lượng quá ít. Mà thực ra trong lòng hắn cần một thứ khác, một thiên tài địa bảo đến từ trong biển sâu.
Bất quá, quả yêu thực trước mắt hắn, rõ ràng không có chút đặc trưng của yêu thực dưới biển sâu.
- Thứ lỗi cho tại hạ kém cỏi, không biết quả yêu thực trong tay công tử là...
Dáng vẻ tươi cười của hắn bỗng nhiên sững lại, trừng to con mắt, dường như nhận ra mí mắt Long Tình Quả mở ra, hé lộ thịt quả bên trong giống như mắt rồng.
- Long, Long Tình Quả!?
Hắn bỗng nhiên đứng phắt dựng, cái miệng há lớn, hai mắt chớp chớp, bộ dáng vô cùng kinh hãi không sao tả hết được.
Sở Vân mỉm cười gật đầu.
Toàn thân người quản lý run lên, không sao kiềm chế được. Trong miệng lẩm bẩm nói.
- Đáng tiếc Long Tình Quả này cũng không phải rất thượng đẳng, chỉ là trung đẳng...
- Lẽ nào vật này không đủ để đổi lấy Túy Ngọc sao?
Kim Bích Hàm chau mày. Long Tình Quả có thể đề thăng tư chất ngự yêu sư, là kỳ vật ngàn vàng khó có thể mua. Huống chi quả này cũng không sản sinh tính kháng dược, càng thêm quý báu. Đổi lấy Túy Ngọc, cũng đã là có chút thiệt thòi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thấy sắc mặt Kim Bích Hàm có vẻ không hài lòng, người quản lý kia giật mình, lập tức xua tay nói:
- Vị công tử này hiểu nhầm rồi. Túy Ngọc của hàng chúng tôi bán, tuyệt đối không phải mặt hàng bình thường. Mà chính là loại Túy Ngọc thuộc Tinh Tuyết Túy Ngọc nghìn năm.
Lúc này khuôn mặt của Kim Bích Hàm mới khẽ lay đông, thần sắc khó chịu tan biết, giật mình nói:
- Túy Ngọc cũng chia làm nhiều loại. Tình Tuyết Túy Ngọc có thể cất thành Tình Tuyết Tửu, vô cùng quý báu. Có người nói loại rượu này sưởi ấm lòng người, sau khi uống vào có thể làm giảm sự giá rét của mùa đông, sắc mặt rực rỡ sánh ngang với mặt trời. Bởi vậy có tên gọi là Tình Tuyết Tửu.
Sở Vân cười vui vẻ. Thông tin về loại Túy Ngọc này rất ít, hắn cũng không ngờ vận khí của chính mình lại tốt như vậy, có thể gặp được Tình Tuyết Túy Ngọc một loại Túy Ngọc tuyệt phẩm.
- Nói như vậy, quả thực một viên Long Tình Quả có lẽ không đủ, vậy hai quả thì sao?
Sở Vân lại lấy ra một viên Long Tình Quả.
- Hai viên Long Tình Quả, hơi nhiều một chút. Có thể tặng thêm một vật phẩm khác bù đắp cho công tử.
Người phụ trách có chút do dự, cẩn thận nói:
- Lời này tại hạ có chút đường đột, nhưng tại hạ phải hỏi, xin hai vị công tử cho biết. Lẽ nào công tử nhà ta có Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi?
- Đúng vậy.
Sở Vân gật đầu không hề giấu diếm. Sau khi truy sát Trữ Phàm Trần, lấy được Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, vô số con mắt của viêm gia biết được. Hiện tại toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo đều biết đến Thư gia hắn sở hữu một cây yêu thực tuyệt phẩm.
Cũng vì vị là thương nhân Giang Hán Quốc lần đầu tiên tham gia chợ biển cho nên không biết.
- Thật tốt quá, thật tốt quá! Cửa hàng chúng tôi được cứu rồi!
Người quản lý bị kích động, không kiềm chế được, hai mắt hơi hơi đỏ.
Sở Vân và Kim Bích Hàm ngơ ngác nhìn nhau.
- Ai, chuyện này là từ Tình Tuyết Túy Ngọc nghìn năm mà thành...
Người quản lý thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói rõ nguyên nhân trong đó.
Một vị thân vương Giang Hán Quốc dùng Mãn Nguyệt Tửu mừng quý tử đầy tháng. Cửa hàng Niệm Vân chúng tôi dâng lên một lượng Tình Tuyết Túy Ngọc nghìn năm. Vậy mà sau khi dâng tặng lễ vật trước mắt mọi người, phát sinh chuyện kỳ lạ. Bình Túy Ngọc này bỗng nhiên nổ tung, hiện ra một pho tượng Ngọc Dương.
Ngọc Dương này chình là Ngọc Tinh biến thành, 1000 năm tu vi, đạt cấp Linh Yêu. Tiệc rượu hỗn loạn, suýt chút nữa Ngọc Dương làm tổn thương thân vương, sau cùng bỏ trốn vào lòng đất mất hình.
Hiển nhiên thân vương giận dữ, cũng bởi vậy cửa hàng Niệm Vân chúng tôi gặp phải tai họa, rất nhiều thế lực cũng thừa cơ hội này mà hãm hại. Cửa hàng Niệm Vân lâm vào phá sản, sau cùng ông chủ chúng tôi vật lộn phái tàu thuyền đến các nơi thu thập thiên tài địa bảo mong thân vương bớt giận.
Thương thuyền lần này đến chợ biển cũng mang theo nhiệm vụ như vậy. Bằng không cũng không bạo tay dùng Cụ Phong Cung để đánh bóng tên tuổi.
- Xin thứ lỗi cho tại hạ nói thẳng, Long Tình Quả này của công tử chỉ là dùng con mắt của yêu thú Long Chúc nuôi dưỡng, cũng không phải loại quá quý báu. Vừa vặn cửa hàng chúng tôi có bán đôi mắt Địa Cực Băng Long. Tại hạ khẩn cầu công tử đào tạo ra Long Tình Quả tuyệt phẩm.
Người quản lý khom lưng hành lễ với Sở Vân, thần tình vô cùng thành khẩn.
- Địa Cực Băng Long? Đây chính là yêu thú tuyệt phẩm!
Sở Vân kinh hãi than một tiếng.
Phải biết rằng Long Tình Quả dựa theo quá trình phát triển của cây Long Nhãn, cũng phân ra tốt xấu. Con mắt yêu long tuyệt phẩm có thể đào tạo ra Long Tình Quả tuyệt phẩm! Lớp giữa Long Tình Quả này hiệu quả hơn rất nhiều so với Sở Vân dùng mắt yêu thú Long Chúc!
Tim Sở Vân đập thình thịch.
Phàm mang theo yêu thú Long Chúc, ít nhất tư chất cũng đạt tầm trung, nói các khác có thể trở thành Đại Yêu. Tư chất thượng đẳng có thể tu hành tới mức Linh Yêu.
Yêu thú Long Chúc không phải tư chất hạ đẳng, muốn bắn giết một đầu yêu thú Long Chúc, thu thập con mắt cũng tương đối khó khăn. Bởi vì trong kho Thư gia còn tồn lại, nên Sở Vân mới có được hơn mười con mắt. Mà những con mắt này đều là yêu thú có tư chất hạng trung tạo ra. Không có con mắt nào thượng đẳng, cho nên không tạo ra Long Tình Quả tuyệt phẩm.
“Hải vực trong Chư Tinh Quần Đảo, yêu thú Long Chúc cũng có hơn mười loại. Phần lớn đều được ta đào tạo thành Long Tình Quả, bộ phận còn lại đa số tư chất thượng đẳng rất khó bắt, lại càng khó thu thập. Mà long thú tư chất tuyệt phẩm, chỉ có kẻ đần độn mới bắn giết. Phần lớn đều thu phục, để chính mình sử dụng. Bởi vậy con mắt Địa Cực Băng Long rất khó có thể tìm được!”
Trong suy nghĩ của Sở Vân bất chợt hiện lên.
Người quản lý kia không thấy Sở Vân có biểu hiện gì, có phần sốt ruột, lại vội vàng nói thêm:
- Đương nhiên, tại hạ cũng hiểu rằng bỏ đi một Long Tình Quả, sẽ làm tổn thương tu vi của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi. Cửa hàng chúng tôi chắc chắn sẽ bù đắp đầy đủ cho công tử.
Long Tình Quả là một bộ phận của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, bỏ đi một Long Tình Quả, tu vi của yêu thực tuyệt phẩm này sẽ giảm xuống. Long Tình Quả đã bị Sở Vân hái đi rất nhiều, cho nên tu vi của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi cũng đã giảm đi mấy trăm năm.
- Ta có thể đào tạo Long Tình Quả, chỉ là hai quả đào tạo được, ta cần lưu lại một quả. Đồng thời ta chỉ dùng một Long Tình Quả để đối lấy khối Túy Ngọc của ngươi.
Sở Vân trầm ngâm một lát, sau cùng mở miệng nói.
- Vậy...
Người quản lý do dự một chút, sau đó hạ quyết tâm, gật đầu nói.
- Vậy làm phiền công tử xuất thủ!
…
Từ sau khi Du Nha Đại Sư tu sửa lại Tinh Hải Long Cung, hậu điện bị phá hủy, hoa viên mở rộng gấp 5 lần. Thiết một đàn ở giữa, cùng với 4 đàn đông tây nam bắc.
Giữa đàn trồng Long Nguyện Thụ.
Trong đông đàn trồng Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ. Trong tây đàn mới trồng Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.
Sở Vân mang con mắt Địa Cực Băng Long chôn vào giữa bùn đất tại tây đàn. Tiếp đến sử dụng đạo pháp, không đến nửa canh giờ tạo ra hai Long Tình Quả tuyệt phẩm.
Long Tình Quả hạng trung chỉ bé như quả nho. Nhưng nếu dùng mắt long thú tư chất thượng đẳng sẽ tạo ra Long Tình Quả to bằng hạt đào. Còn Long Tình Quả tuyệt phẩm kích cỡ to ngang bằng quả táo.
Không chỉ có kích cỡ lớn, hơn nữa vỏ trái cây cũng tản ra một loại màu trong suốt, đưa tay tới gần có thể cảm giác được một loại cảm giác ớn lạnh.
Vỏ trái cây mở ra, hé lộ thịt Long Tình Quả. Tròng mắt màu lam bạch rất giống Địa Cực Băng Long khiến cho người ta cảm thấy một loại hàn khí vương vấn trong lòng.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Quyển 3: Quần Đảo Tranh Phong.
Chương 69: Quái Tiên, vui mừng lấy được Thiên Cực Băng Tinh (thượng).
Nhóm dịch Dungnhi
Share by MTQ --- 4vn.eu
Sở Vân thưởng thức một hồi lâu, lúc này mới hái xuống một quả, mặt khác lưu lại một quả. Nhất thời một lần nữa tu vi của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi bị giảm mạnh, lúc này mức độ hái xuống quá nhiều, trực tiếp giảm xuống 340 năm tu vi.
Hiện giờ, tại lầu ba thương thuyền.
Quanh Tình Tuyết Túy Ngọc nghìn năm, có ba người đang thấp giọng trò chuyện với nhau.
- Quái sư, Túy Ngọc này trong kho Thiết gia chúng ta có rất nhiều. Quái sư tội gì phải dùng Thiên Cực Băng Tinh để đổi lấy?
Thiếu chủ Thiết gia nhướng mày, trong mắt chợt hiện lên thần quang. Trong giọng điệu bình thản lại hiện ra cổ ngạo khí không thể che đậy được.
- Đúng vậy, lão sư. Thiết gia chúng ta xưng bá trên Chư Tinh Quần Đảo, hải đảo nhiều vô kể. Hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thế lực đứng đầu. Lão sư người gia nhập Thiết gia, phò tá thiếu chủ sẽ làm lên nghiệp lớn. Những thứ này muốn có bao nhiêu cũng được...
Thủ tịch mưu sĩ của thiếu chủ Thiết gia là Long Đạo Chi cũng lập tức phụ họa. Lời nói của hắn cũng dễ hiểu.
Bên cạnh bọn họ có một vị lão giả đang đứng ở đó. Hắn mặc y phục giản dị màu lam, cầm một cây phướn trong tay, lên lớp giảng bài ‘ Mệnh là do trời định, vận là do ta’, khuôn mặt khô héo gầy gò, râu mép sồm xoàm, bộ dáng lam lũ vất vả, ngược lại giống như một thầy bói tầm thường, trên đường xem tướng số cuộc đời.
Đương nhiên hắn không phải thầy bói tầm thường. Điều này chỉ cần dựa vào Long Đạo Chi và thiếu chủ Thiết gia đứng bên cạnh hắn là có thể biết.
- Gia nhập Thiết gia, ha ha.
Thầy bói mỉm cười chậm rãi lắc đầu, từ chối.
Ánh mắt thiếu chủ Thiết gia hiện lên vẻ tha thiết, nói:
- Ta được Quái sư phụ tá, như hổ thêm cánh, như rồng gặp nước, tế thế thiên hạ. Ngày sau thống nhất Chư Tinh Quần Đảo, thành lập vương quốc, tiên sinh sẽ trở thành Quốc Sư!
Quốc Sư của một nước đây chính là một chức vị to lớn. Mỗi lời nói cử chỉ đều ảnh hưởng tới triều chính, địa vị có thể sánh ngang với Nguyên Soái, Tể Tướng.
Quái sư lại vươn cánh tay khô gầy ra, vuốt vuốt chòm râu lồm xồm, nhìn Túy Ngọc trước mặt nói:
- Túy Ngọc này cũng không phải tầm thường. Mà là một loại Túy Ngọc vô cùng quý báu, được gọi là Tình Tuyết Túy Ngọc. Nếu như Túy Ngọc bình thường cũng đành thôi, nhưng mấu chốt chính là ngọc thạch ở giữa từng xuất ra một đầu ngọc tinh Linh Yêu. Bởi vậy ngọc thạch không giống như bình thường, linh vận thuần chất là nguyên liệu rất tốt cho việc luyện đan, luyện binh.
- Hả, nó lại có lai lịch như vậy sao? Lão sư có con mắt thật tinh tường.
Long Đạo Chi giơ ngón tay cái lên, thán phục nói.
- Xin lỗi các vị khác quý. Đống Túy Ngọc này đã có người đặt mua. Thiên Cực Băng Tinh này xin ngài hãy giữ lại.
Lúc này người quản lý thương thuyền mỉm cười đi tới, trả lại Thiên Cực Băng Tinh cho Quái sư.
- Cái gì? Ngươi hãy nói rõ xem nào, Thiên Cực Băng Tinh này của chúng ta cũng không phải tầm thường mà là Thiên Cực Băng Tinh tuyệt phẩm.
Long Đạo Chi cảm thấy bất ngờ, nói.
Ngay cả Quái sư cũng không thể ngờ tới. Khối Thiên Cực Băng Tinh của chính mình giá trị rất cao, thậm chí còn cao hơn Túy Ngọc. Chỉ là chính mình dư thừa quá nhiều bởi vậy đến đây đổi. Hắn tin chắc rằng chính mình có thể đổi được đống Túy Ngọc này.
Thế nhưng thật không ngờ, lại có thể bị cự tuyệt như vậy.
- Có thể cho ta biết, cần vật phẩm gì để đổi lấy đống Túy Ngọc này?
Quái sư ôn hòa dò hỏi.
- Xin lỗi ngài, đây chính là bí mật thương nghiệp, liên quan đến người khác, không thể nói ra.
Người quản lý kiên quyết giữ đúng nguyên tắc.
- Hừ! Thương thuyền của các ngươi là lần đầu tiên đến chợ biển sao? Không biết người đứng trước mặt ngươi là ai sao?
Long Đạo Chi có phần tức giận, kèm theo ngữ khí vặn hỏi.
Người quản lý không hề kiêu ngạo cũng không siểm nịnh:
- Quả thực đây là lần đầu cửa hàng Niệm Vân chúng tôi tham gia chợ biển. Nhưng mà thương nhân có nguyên tắc của thương nhân, cửa hàng chúng tôi trên cơ bản cũng chỉ là bán dạo. Vị công tử này nghĩ sao?
- Ngươi...
Long Đạo Chi đang muốn mở miệng nói, lại bị Quái sư ngăn lại.
- Cửa hàng Niệm Vân? Ha ga, ta muốn gặp ông chủ của các ngươi một lần. Bạch Niệm Vân, bệnh phong hàn của hắn đã được chữa trị khỏi hẳn chưa?
Quái sư hỏi.
- Hả! Hóa ra quý khách vốn là bạn của ông chủ ta. Bệnh phong hàn của ông chủ ta chính là bệnh di truyền. Càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Người quản lý thở dài, nhưng vẫn giữ kín tin tức về Sở Vân. Nói chuyện một lúc, rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng hắn rời đi, sắc mặt thiếu chủ Thiết gia có vẻ khó coi, hừ lạnh một tiếng:
- Trông thấy sắc mặt Quái sư như vậy, bản thiếu gia sẽ không truy cứu nữa. Chỉ là hắn cho rằng chính mình không để lộ ra, ta tra cứu không được sao?
Hiện tại Thiết gia được công nhận là thế lức đứng đầu Chư Tinh Quần Đảo. Bao gồm mười vạn hùng binh, chiến hạm nhiều vô kể, cơ nghiệp hùng hậu, sở hữu rất nhiều thành cấp đảo.
Tuy răng tham gia vào liên quân công phá Thư gia đảo, thế nhưng, thứ nhất không hề sử dụng thực lực thực sự, thứ hai bị Vệ gia đảo gây chú ý.
Rất nhanh, tin tức về Sở Vân đã bị điều tra ra.
- Sở Vân, lẽ nào là hắn?
Đột nhiên nghe được tin tức này, thiếu chủ Thiết gia ngây người một hồi lâu. Khinh thường cười lạnh một tiếng.
- Tên tiểu tử này cũng có can đảm. Nghe nói hắn gần đây may mắn, lợi dụng Linh Yêu kiếp đánh bại hạm đội Viêm gia. Lại thu được một cây yêu thực tuyệt phẩm, coi như là có chút vận khí.
- Việc này cũng không thể trách được. Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi có Long Tình Quả, thảo nào cửa hàng Niệm Vân trả lại Thiên Cực Băng Tinh cho lão phu.
Quái sư hiểu ra sự tình, bỗng nhiên hưng phấn nói.
- Ta muốn thương lượng cùng thanh niên này. Không biết hắn có thể nhường ta một ít Túy Ngọc hay không.
...
- Từ khi có được Long Nguyện Thụ vận khí của ta thực sự đã thay đổi. Rõ ràng có thể thu được Túy Ngọc thượng đẳng như vậy, lúc này đây có thể sửa chữa Túy Tuyết Đao, thậm chí còn đề thăng được tư chất tuyệt phẩm, tất cả hoàn toàn không thành vấn đề!
Bên trong phòng, Sở Vân nhận Túy Ngọc từ tay người quản lý, cất vào trong Tiên Nang Tinh Hải Long Cung, trong lòng vô cùng khoái trí.
- Được rồi. Tại đây ta đã có một yêu binh cổ quái, nhân tiện có được pháp nhãn quý báu. Rốt cục ta cần thêm cái gì nữa?
Bỗng nhiên Sở Vân nhớ tới một việc, lấy cái chén màu lam đoạt được từ trong tay Trữ Phàm Trần.
Cái chén màu lam này, nhìn thoáng qua thật giống như vật phẩm bình thường. Sở Vân nghiên cứu rất lâu nhưng cũng không sao nghiên cứu ra, nếu như không phải chính hắn tận mắt chứng kiến bát gốm này có biểu hiện thần kỳ, e là cho rằng đây là vật phẩm bỏ đi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina