Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 251 : Đợt sóng chưa yên bình
Nguồn: Sưu Tầm
Lực lượng có mạnh như thế nào, nhược thế của mình khi chiến đấu cận chiến mình vẫn là người rõ nhất, nếu như mình thực sự có thể hoàn toàn nắm giữ dự phán phòng thủ và dự phán tấn công, đồng thời tiến hành, Âu Dương nghĩđề cao thực lực của mình tuyệt đối còn dễ hơn tiến giai rất nhiều.
- Ta đang nhìn thấy cái gì...
Một gã Huyễn Thuật Sư nhìn mọi việc phát sinh trong Thánh Thú Cốc, từ lúc tiếng rít gào của thánh thú phệ hồn xuất hiện đến lúc kết thúc, thời gian không vượt quá năm phút, thế nhưng năm phút này tuyệt đối là kinh tâm động phách và không thể tưởng tượng.
Một Yêu Chiến Sĩ cửu giai chiến đấu cận chiến với phệ hồn, hơn nữa còn có thể toàn thân trở ra trong tay phệ hồn, điều này sao có thể? Cửu giai đối kháng Thánh Thể? Đây không phải khác biệt một trời một vực hay sao? Người này rốt cuộc đã làm thế nào?
- Hắn có thể dự phán công kích của phệ hồn ...
Có Huyễn Thuật Sư nhìn ra thủ đoạn của Âu Dương, không sai, khi Âu Dương và phệ hồn chiến đấu cận chiến, hắn luôn luôn có thể né tránh trước một khắc công kích của phệ hồn, chuyện này giống như đánh cầu lông.
Nếu như không phải bọn hắn đều minh bạch sự hung tàn của phệ hồn, có thể bọn hắn sẽ nghĩ phệ hồn đang bồi luyện người này, chuyện này cũng quá khoa trương, lần nào cũng có thể dự phán được công kích của phệ hồn, tiến hành tránh né.
Hơn ba mươi gã Huyễn Thuật Sư rời khỏi Thánh Thú Cốc, nhưng bọn hắn tin tưởng tin tức mình mang theo đủ để chấn động toàn bộ nơi chôn xương...
Sau một ngày, tin tức cuồng nhân đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc đồ long đã bay khắp nơi chôn xương, thậm chí toàn bộ Cực Cảnh. Tin tức này truyền đến Cực Cảnh cũng chưa dừng lại, nó còn được vô số người rời khỏi Cực Cảnh mang theo khỏi Cực Cảnh.
Khi tin tức này truyền đến cho Vạn Tiên Sơn, cho dù là người của Vạn Tiên Sơn cũng cảm thấy mê man.
Chuyện của Vô Địch đoàn đã chấn động bát phương, hiện tại lại xuất hiện một đệ tử Vạn Tiên Sơn đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc muốn giết chết phệ hồn của Cốt Long, tin tức hầu như khiến cao tầng Vạn Tiên Sơn đều tan vỡ.
Bọn họ cảm thấy mình giống như con khỉ bị lừa gạt, từ lúc nào bọn họ lại không có quyền được biết chuyện của Vạn Tiên Sơn?
Khi một đám trưởng lão tập trung đến trước đại điện của Lỗ Tu, Lỗ Tu chỉ nói ba chữđã khiến tất cả trưởng lão không còn dám hỏi bất cứ tin tức nào liên quan đến người này.
Lỗ Tu nói:
- Âm Vân Phong...
Âm Vân Phong, trong mắt đệ tử bình thường của Vạn Tiên Sơn nơi đó là một vùng hoang vu, chim không muốn bay, không ai muốn đến một nơi quỷ quái như vậy.
Thế nhưng những trưởng lão chân chính của Vạn Tiên Sơn đương nhiên đều biết nơi đó có tồn tại như thế nào. Bạch Hủ Minh, người tiếp cận gần nhất với Phi Tiên nghìn vạn năm qua.
Đây là một ma vương, tám trăm năm trước Bạch Hủ Minh là cái tên không ai biết, hắn đơn thương độc mã quét ngang mười hai thánh địa, không ai có thể kháng cự, thế như chẻ tre đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, lúc đó Bạch Hủ Minh chính là tồn tại ngăn cản nhân giết nhân thần giết thần.
Vô số thánh vương và tông chủ các tông đều bị Bạch Hủ Minh chính diện đánh bại, sau khi Bạch Hủ Minh làm xong tất cả những chuyện này, phảng phất bỗng nhiên cảm thấy không còn tính khiêu chiến nữa.
Tám trăm năm trước hắn từ ngoại giới trở về Vạn Tiên Sơn, một mình tiến vào Âm Vân Phong báo cho mọi người, có một ngày Âm Vân Phong sẽ một lần nữa được kích hoạt, nó sẽ khôi phục hưng thịnh vô số năm trước.
Không ai hoài nghi những lời của Bạch Hủ Minh, bởi vì bọn họ không có tư cách đó, có người từng nói, nếu có một ngày Bạch Hủ Minh thực sự có thể làm được, thời khắc Âm Vân Phong khôi phục sẽ là thời khắc Bạch Hủ Minh phá không phi tiên.
Tám trăm năm qua, ngoại giới đã dần dần lãng quên đệ nhất cuồng nhân thiên hạ Bạch Hủ Minh quên, nhưng Vạn Tiên Sơn không quên hắn.
Lỗ Tu từng nói, nếu có một ngày Vạn Tiên Sơn thực sự tao ngộ đại kiếp nạn, một mình Bạch Hủ Minh cũng đủ sức nghịch thiên sửa mệnh. Một người có thể nghịch thiên sửa mệnh, nghìn vạn năm qua ngoại trừ Hoàng Thiên đại đế, Bạch Hủ Minh là người thứ hai.
Không ai dám đi hỏi Bạch Hủ Minh, bởi vì bọn họ biết, Bạch Hủ Minh là một người mất hết tính người, cho dù tông chủ Lỗ Tu tự mình chạy đến Âm Vân Phong cũng bị hắn tát tai.
Đây là thực lực, là thực lực tuyệt đối. Người biến thái như vậy lại có quan hệ nhất định với tiểu biến thái đang đối kháng với thánh thú Cốt Long trong nơi chôn xương, cho dù bọn họ là trưởng lão thực sự cũng không dám hỏi đến.
Thế nhưng trưởng lão không hỏi đến không có nghĩa là người của Vạn Tiên Sơn không truyền, lúc này chỉ cần là người tiến vào nơi chôn xương thời gian trước đều biến thành tiêu điểm, tất cả mọi người đều hỏi có phải hắn từng nhìn thấy cuồng nhân cầm cung dám đồ long hay không.
Nhưng đáp án có được chỉ khiến bọn họ thất vọng, bởi vì chuyện của Âu Dương chỉ có người của đoàn đội tinh anh Lữ Phong chờ mới biết được. Và bọn họ đã từng thề sẽ không đi lan truyền lung tung chuyện liên quan đến Âu Dương.
- Đội trưởng, ta biết hắn là một biến thái, không ngờ còn là siêu cấp biến thái.
Thời Phong vừa luận bàn linh hồn lực với Miêu Vận Tiến vừa nói với Lữ Phong.
- Đúng vậy, quá biến thái, không ngờ nơi an toàn mà hắn nói chính là Thánh Thú Cốc, hắn lại dám một mình sát nhập Thánh Thú Cốc, thực sự muốn đồ long sao?
Miêu Vận Tiến cũng mở miệng nói.
- Không biết, nhưng tiểu tử này cũng quá điên cuồng, một mình sát nhập Thánh Thú Cốc, xem ra nhiệm vụ mà hắn nói có thể chính là đồ long...
Lữ Phong lắc đầu cười khổ, khi nghe thấy tin tức này hắn cũng từng xem là trò cười, thế nhưng hiện tại đồn đãi đã nói ra dáng dấp Thứ Kiêu Cung của Âu Dương, chuyện này tuyệt đối không sai.
Năm ngày hai lần đại chiến với phệ hồn, trận đầu bị phệ hồn quét ngang, ngã vào huyễn trận, tu dưỡng một thời gian, tiếp tục đi ra tìm phệ hồn một mình độc đấu, với tài bắn cung không thể tưởng tượng thoát khỏi tay phệ hồn, thong dong tiến nhập huyễn trận. Thực lực này, trầm ổn này hầu như đạt được trình độ không thể tưởng tượng.
- Xem ra chúng ta đều xem thường Âu Dương, tài bắn cung của tiểu tử này tuyệt đối đáng sợ hơn chúng ta tưởng tượng, sớm biết lúc đó chúng ta nên để tiểu tử này một mình độc sát ba mươi hai người, ta nghĩ có lẽ không thành vấn đề.
Thời Phong gật đầu nói.
- Cuồng nhân ngay cả phệ hồn cũng dám độc đấu, một mình đấu ba mươi hai người, ta thấy không thành vấn đề.
Miêu Vận Tiến cũng rất tán thành lời nói của Thời Phong.
Phía bên đoàn đội tinh anh đã đoán được thân phận của Âu Dương, đồng bọn ở ngọn núi khác cùng tiến vào Vạn Tiên Sơn với Âu Dương cũng đoán được thân phận của hắn.
Thứ Kiêu Cung quá hút mắt, khi mọi người miêu tả Thứ Kiêu Cung, bọn họ đã suy đoán ra đây là Âu Dương. Chỉ có điều bọn hắn không nghĩ tới, Âu Dương không chỉ cuồng trong tiểu thế giới, mà ở Chân Linh Giới vẫn rất cuồng.
Ở tiểu thế giới hắn có thể từ sinh tử cảnh đi ra, lần này đồ long có phải hắn cũng có thể sáng tạo ra kỳ tích khiến mọi người không dám tin?
Nghị luận của nghị giới còn chưa kết thúc, ở nơi chôn xương lại nổi lên từng đợt sóng không yên bình....
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 252 : Quan chiến
Nguồn: Sưu Tầm
Theo thời gian trôi qua, người trong nơi chôn xương dần bắt đầu lo lắng, dần phát hiện có điều không thích hợp. Vì sao không thích hợp? Bởi vì nhiều ngày trôi qua như vậy, thú triều vốn đã xuất hiện lại không thấy xuất hiện.
Chuyện này là thế nào? Vấn đề này quanh quẩn trong lòng mọi người, bọn họ chạy đến đây là vì cái gì, không phải đợi thú triều để thu thập yêu thú chi linh hay sao.
Thế nhưng hiện tại cây cỏ trên thảo nguyên đã biến thành tử sắc, tử khí đã tràn ngập toàn bộ đại thảo nguyên, lúc này lẽ ra phải là thời khắc thú triều kéo tới.
Nhưng lần này lại cổ quái là, thú triều đến nay vẫn không xuất hiện, đám người sốt ruột chờđợi trên đại thảo nguyên đã bắt đầu suy đoán thú triều rốt cuộc có đến hay không?
Mười ngày liên tiếp, sắc cỏ đã từ tử sắc ban đầu lột xác thành lục sắc, tử khí cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán, lúc này mọi người mới rốt cục minh bạch. Lần này sợ rằng thú triều sẽ không tới.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tử khí đã xuất hiện nhưng cuối cùng thú triều lại không đến.
Tử khí xuất hiện, thú triều tuôn ra, đây là chuyện ai cũng biết, tại sao lần này tử khí xuất hiện, nhưng thú triều lại không tới?
Phệ hồn thôi động thú triều, thú triều cuốn theo tất cả nơi chôn xương, theo đó tam cảnh thánh thú cũng bắt đầu khởi động, nhưng tại sao lần này phệ hồn lại không dẫn động thú triều?
Nghĩđến phệ hồn, trong đầu mọi người đều xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh này một người một cung dám ẩu đả cận chiến với phệ hồn, lẽ nào vì phệ hồn bị khiêu khích vô hạn nên ngay cả phát động thú triều cũng không để ý tới?
Đây có thể là đáp án duy nhất, vô số người bắt đầu khởi động về hướng Thánh Thú Cốc, bọn họ đều muốn xem phệ hồn có phải đã bắt đầu thôi động thú triều, hay là phệ hồn đã quên mất chuyện thú triều?
Thánh Thú Cốc, lúc này ở đây phảng phất đã biến thành vườn bách thú, vô số người tụ tập ở cửa cốc nhìn vào bên trong, chỉ thấy một người ngồi xếp bằng trong huyễn trận không ngừng nhìn ra ngoài đánh giá phệ hồn Cốt Long, còn phệ hồn cũng đồng dạng dùng đầu óc lớn bằng căn phòng của nó giằng co với người trong trận.
- Xem ra suy đoán không sai, có lẽ chính là người này. Phệ hồn có thù tất báo, xưa nay người trêu chọc nó đều sẽ táng thân ở Thánh Thú Cốc, nhưng người này nhiều lần khiêu chiến phệ hồn như vậy, phệ hồn vẫn vô lực giết chết, với tính cách của nó khẳng định là không giết người này thề không bỏ qua.
Có người nói ra suy đoán.
Những lời nói của hắn nhất thời khiến cho đám người xung quanh tán thành, tính cách có thù tất báo của phệ hồn xưa nay đã có tương truyền, hiện tại xem ra trước khi người thanh niên này bịđánh chết, phệ hồn thậm chí không có tâm tư phát động thú triều.
- Giết hắn.
Có người đưa ra một kiến nghị lớn mật, chỉ là hắn vừa nói xong đã nhận được những ánh mắt khinh bỉ.
Giết hắn? Nói đùa gì chứ, người này cách cửa cốc khoảng ba dặm, khoảng cách xa như vậy trừ phi là trận đồ sư mở lôi điện đánh trước mặt là có thể chạm đến, còn những người khác căn bản không thểđả kích xa như vậy.
- Dùng pháp bảo đập chết hắn.
Có người kêu lên dùng pháp bảo, thế nhưng trong nháy mắt lại có tiếng nghi vấn mới truyền đến :
- Pháp bảo? Pháp bảo của ngươi có thể khống chế phi hành ba dặm sao?
Rất hiển nhiên, tốc độ phi hành của pháp bảo không đạt đến trình độ ba dặm, muốn đánh chết địch nhân trong khoảng cách này, trừ phi là trận đồ sư hoặc là cường giả trên cấp pháp thân xuất thủ, bằng không ba dặm này vĩnh viễn khó mà vượt qua.
- Lẽ nào cứđể hắn và phệ hồn nhìn nhau như vậy? Tiểu tử này rõ ràng là cố ý đến gây chuyện...
Người này vừa định nói Âu Dương cố ý kéo dài thời gian, liền thấy Âu Dương đột nhiên từ trong huyễn trận đứng lên, toàn thân giống như mũi tên nhọn bắn về phía phệ hồn.
- Hắn điên rồi sao?
Người chưa nhìn thấy Âu Dương độc đấu với phệ hồn nhất thời đều sản sinh ra suy nghĩ như vậy. Ẩu đả cận chiến với phệ hồn? Yêu Chiến Sĩ cửu giai ẩu đả cận chiến với thánh thú cấp Thánh Thể ? Cái này không phải muốn chết thì là cái gì?
Nhưng người đã chân chính nhìn thấy Âu Dương độc đấu lại biết, trình độ biến thái của gia hỏa này đã xa vượt xa tưởng tượng của mọi người, bởi vì nhiều ngày như vậy, hắn đã đại chiến với phệ hồn vô số lần, mặc dù lần nào cũng thất bại rút lui, thế nhưng tiến bộ của hắn là rất rõ ràng.
- Ầm...
Thấy Âu Dương lao ra, phệ hồn tựa như được đánh thuốc kích thích, vọt tới chỗ Âu Dương, bản thân nó cũng không nhớ rõ mình đã bị phong tỏa ở Thánh Thú Cốc bao nhiêu năm. Nhiều năm như vậy, ngoại trừ lần có vô số người trùng kích Thánh Thú Cốc khiến nó có chút sảng khoái, còn hầu như không có cơ hội xuất thủ.
Hiện tại đụng phải một người ngày nào cũng đến tìm nó đánh một trận, phệ hồn cũng cảm thấy khí huyết của mình được nhen nhóm.
- Ầm...
Long vĩ, ưng trảo thậm chí ngay cả long khẩu đều bắt đầu tấn công. Toàn thân phệ hồn đều là vũ khí, bất cứ chỗ nào của nó cũng là lợi khí vô cùng kiên cố, khi nó chân chính chăm chú chiến đấu, việc duy nhất Âu Dương có thể làm là né tránh.
- Biến thái.
Nhìn Âu Dương liên tục di chuyển chiến đấu với phệ hồn, vô số người giật mình la lên. Cái này cũng không trách được bọn họ, chủ yếu là người này quá biến thái.
Yêu thú bình thường ở nơi chôn xương đã rất mạnh, ở đây một mình đấu với yêu thú bình thường đều có tính nguy hiểm nhất định, nhưng hiện tại bỗng nhiên lại nhảy ra một tên biến thái ẩu đả cận thân với phệ hồn?
- Thân pháp phòng ngự của hắn rất mạnh.
Nhìn Âu Dương không ngừng di chuyển và thủ đoạn né tránh công kích của phệ hồn của hắn, cho dù là đám người quan chiến cũng không thể không thừa nhận, người này không phải tới chịu chết, mặc dù hắn muốn đồ long là chuyện không có khả năng, nhưng phệ hồn muốn làm thịt hắn cũng rất khó khăn.
- Bạo...
Một mũi Bạo Liệt Tiễn bỗng nhiên bạo khai khi Âu Dương nhảy dựng lên, mục tiêu lần này vừa vặn là cái đầu khổng lồ của phệ hồn, trải qua thời gian đối kháng dài như vậy, Âu Dương đã phát hiện, nhược điểm của phệ hồn có lẽ nằm trên đầu, chỉ là hắn vẫn không thể tìm được chỗ nhược điểm đó ở đâu.
- Ầm...
Chữ bạo vừa ra khỏi miệng, toàn bộ thân thể của Âu Dương đều bị lực phản kích của Bạo Liệt Tiễn đẩy ngược về phía sau, còn hắn vừa mới bay ra không đến mười thước, một đôi cánh khổng lồ đã trực tiếp đập từ trên xuống dưới.
Âu Dương phi hành giữa không trung, hắn căn bản không ngờ cốt cánh của phệ hồn còn linh hoạt hơn cái đuôi của nó, cho nên lần này Âu Dương không cần tránh né, trực tiếp gác Thứ Kiêu Cung lên phía trên mình, giống như một quả bóng cao su bị cốt cánh đánh vào trong huyễn trận ...
- Mạnh thật.
Nhìn một đập kinh thiên của phệ hồn, mọi người đều há to miệng, vừa rồi Âu Dương lựa chọn tấn công tuyệt đối là thời cơ tốt nhất. Thế nhưng không ai nghĩđến, mặc dù lựa chọn tấn công, hắn cũng không chạy thoát số phận bịđập.
- Ầm...
Từ dưới mặt đất chui ra, Âu Dương phủi bùn đất trên người, lần này kỳ thực hắn bị thương không nghiêm trọng lắm, dù sao hắn cũng ở trên cao, hơn nữa lại có Thứ Kiêu Cung chống đỡ lực lượng tiếp xúc đầu tiên cho hắn, cho nên ngoại trừ trên người có chút vết thương da thịt, còn toàn thân cơ bản không có tổn thương gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 253 : Chữa trị Thứ Kiêu Cung (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng vẻ mặt hắn đầy lửa giận, bởi vì lúc này Thứ Kiêu Cung trong tay hắn đã bị một đập kinh thiên này đập thành hai đoạn.
Đây là lần Thứ Kiêu Cung tổn hại nặng nhất kể từ khi Âu Dương có được nó, toàn bộ thân cung đã đứt đoạn, chỉ là không biết dây cung được làm từ chất liệu gì còn nối liền với nhau.
- Nhìn kia, yêu binh của hắn đã bị phá hủy, lần này đúng là xong đời rồi....ha ha ha.
Bên ngoài nhìn thấy Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương tổn hại, nhất thời truyền ra một trận cười, tiếng cười này mang theo cảm giác có chút hả hê, giống như nhìn thấy Âu Dương thất bại, bọn họ cũng trở nên rất hài lòng.
- Yêu binh đã bị hủy, lần này hắn cũng nên thành thật đi... Nằm mơ mà đi khiêu chiến với phệ hồn, đúng là chán sống.
Còn có người châm thêm dầu vào lửa.
- Hắn tên là gì, người ta tới đây hiển nhiên là muốn huấn luyện năng lực né tránh của mình, nếu ném ngươi vào trong như vậy, ngươi có thể sống sót một phút trong tay phệ hồn, đồng thời không sợ đến mức đái ra quần, sau này lão tử sẽ lấy họ của ngươi...
Hiển nhiên lúc này Âu Dương vẫn có người ủng hộ, mặc dù nơi này là nơi chôn xương, mặc dù bọn họ cũng không nhận ra Âu Dương. Thế nhưng đối với cường giả chân chính, vẫn có không ít người sản sinh sự tôn kính thật lòng.
Giao thủ ngắn ngủi vừa rồi giữa Âu Dương và phệ hồn đã chứng minh cho mọi người thấy, hắn là cường giả. Lấy thân thể cửu giai ứng chiến với thánh thú cấp Thánh Thể, đồng thời có thể toàn thân trở ra, ở đây không ai nghĩ mình có thể sở hữu thực lực này.
- Vạn Tiên Sơn thực sự là nơi biến thái, đã xuất hiện một Vô Địch đoàn, hiện tại còn xuất hiện một người biến thái như vậy.
Có người không vui kêu lên, bọn họ thậm chí còn chưa thăm dò rút cuộc là xảy ra chuyện gì, Vô Địch đoàn đã tan rã rồi, thế nhưng lần này bọn họ lại thăm dò được.
Lần này là một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc, quỷ dị nhất là yêu binh của người này lại là một cây yêu cung, yêu hóa cung Yêu Chiến Sĩ, từ cổ chí kim thật đúng là chưa từng nghe nói.
Yêu Chiến Sĩ nổi tiếng với tốc độ chém giết gần người, bất luận tu luyện giả nào một khi bị Yêu Chiến Sĩ cao giai áp sát đều có thể bị giết chết trong nháy mắt. Một trăm bước hầu như là khu vực tuyệt đối của Yêu Chiến Sĩ.
Nếu như ngươi đụng phải một Huyễn Thuật Sư hoặc là Lục Tiên cao hơn ngươi một giai, ngươi có thể chống đỡ được một chút trong vòng trăm bước, thế nhưng một khi Yêu Chiến Sĩ cao hơn ngươi một giai bước vào trong vòng cự ly trăm bước, kết quả chỉ có một - Giết chết trong nháy mắt.
Nhưng Yêu Chiến Sĩ này lại buông tha ưu thế cận chiến, lựa chọn công kích từ xa, đây cũng xem như hắn có ý tứ. Nhưng thú vị nhất là, một người am hiểu tấn công từ xa như vậy lại không đứng trong huyễn trận dày vò chết phệ hồn, mà lựa chọn từ trong huyễn trận đi ra đối kháng cận chiến với phệ hồn, lẽ nào hắn muốn từ bỏ ưu thế của mình, dùng nhược thếđi chiến thắng phệ hồn?
- Một Yêu Chiến Sĩ am hiểu tấn công từ xa đã không thể tưởng tượng, người này còn dám từ bỏ khoảng cách ưu thế của mình, đi chém giết gần người, đây có lẽ là số phận hôm nay của hắn.
Người có vẻ hả hê lại ở đó kêu lên.
Thế nhưng bọn họ vừa mới xuất khẩu chưa đến hai phút, liền phát hiện toàn bộ Thánh Thú Cốc trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn vào trong Thánh Thú Cốc, bọn họ giống như nhìn thấy một màn còn đáng sợ hơn cảđộc đấu với thánh thú...
Mọi người trừng mắt há miệng nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh trong trận, bọn họ quả thực không thể tin vào mắt mình, nếu như nói một mình đấu thánh thú đã gần như thần thoại, đã là vô cùng gan dạ, vậy thì hiện tại bọn họ thực sự muốn lớn tiếng kêu lên ...
- Điên rồi... Người này điên rồi, lẽ nào tông phái của hắn cũng điên rồi?
- Vạn Tiên Sơn đều là người điên, người của Vạn Tiên Sơn lẽ nào đều là người điên?
- Hắn là con riêng của Lỗ Tu sao? Hắn rốt cuộc có thân phận gì? Tại sao Vạn Tiên Sơn có thể thả một mình hắn tiến vào nơi chôn xương.
- Không thể nào, người này nhất định là lén chạy đến đây, trừ phi Lỗ Tu bại não, nếu không tuyệt đối không thể thả một yêu quái như vậy tiến vào.
Vô số tiếng kinh ngạc vang vọng toàn bộ cốc khẩu, bọn họ mang theo ánh mắt giật mình và phẫn nộ nhìn Âu Dương.
Lúc này một tay Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung, vừa mắng chửi vừa vê động ngọc lưu ly thạch trong tay...
- Đại đầu tử, ngươi đợi ta, tiểu gia nói cho ngươi biết, nếu ta không đẩy ngã được ngươi, ta tuyệt đối không rời khỏi Thánh Thú Cốc.
Âu Dương thực sự nổi giận, Thứ Kiêu Cung tựa như sinh mệnh của hắn, cho dù hắn là Tu Phục Tông Sư , thế nhưng Thứ Kiêu Cung bị bẻ gẫy, hắn vẫn vô cùng đau lòng.
Nhìn Thứ Kiêu Cung bị bẻ gẫy, Âu Dương cảm giác giống như một cánh tay của mình bịđứt đoạn, mặc dù hắn chưa đạt được Thánh Thể, còn chưa hoàn thành thông linh với Thứ Kiêu Cung, thế nhưng từ khi hắn còn là một Thần Xạ Thủ nhỏ bé Thứ Kiêu Cung đã theo hắn đến lúc trưởng thành hiện tại, tựa hồ đã gắn kết với sinh mệnh của hắn, đã trở thành một bộ phận của cơ thể hắn.
Lần này phệ hồn đập gãy Thứ Kiêu Cung đã châm ngòi lửa giận của Âu Dương, đồng thời cũng kích phát sức mạnh của hắn, bất luận như thế nào hắn nhất định phải bắn chết đại gia hỏa này, để nó biết Thứ Kiêu Cung không phải dễ khi dễ.
- Nhìn đủ rồi chứ.
Âu Dương quay đầu về phía cốc khẩu gầm lên, kỳ thực hai ngày nay hắn chịu đựng đủ rồi, ngày nào cũng có một đám người chạy đến cốc khẩu quan khán, Âu Dương cảm thấy mình giống như một con khỉ?
Có cái gì mà nhìn? Có người tiến vào còn tỏ vẻ xem thường, ở bên ngoài nói lung tung, Âu Dương ghét nhất chính là loại người này, rõ ràng trong lòng đố kị muốn chết, thế nhưng vẫn biểu hiệu ra dáng vẻ ta không phải không đánh lại, ta chỉ là khinh thường không muốn đánh.
Nhìn thấy ánh mắt Âu Dương nhìn về bên này, một đám nhân tài bị thạch hóa rốt cuộc hồi tỉnh lại, không có ai mở miệng, bọn họ đứng ở đó nhìn Âu Dương bắt đầu dùng ngọc lưu ly thạch không ngừng tu bổ Thứ Kiêu Cung của hắn, hai bàn tay thần kỳ trên dưới tung bay, không ngừng đem bộ phận bịđứt gãy nối liền với nhau, thủ đoạn thần kỳ này khiến mọi người nhìn thấy như si như mộng.
Tu Phục Tông Sư, đây chắc chắn là là một Tu Phục Tông Sư. Yêu binh bị bẻ gẫy, muốn chữa trị yêu binh như vậy, Tu Phục Đại Sư căn bản không thể làm được, hơn nữa nhìn thủ đoạn chữa trị thành thạo của Âu Dương trong huyễn trận, tất cả mọi người tin tưởng đây tuyệt đối là một Tu Phục Tông Sư .
Nhưng bọn họ nghĩđến đây lại càng cảm thấy mê man khó hiểu, nếu như nói Vô Địch đoàn có thể là cao tầng Vạn Tiên Sơn cố ý tổ chức một đám thiên tài tiến đến thí luyện, bọn họ còn có thể tiếp thu, dù sao loại chuyện này cũng từng phát sinh, chỉ là thiên tài trước kia không phải bị diệt thì cũng bịđánh cho tàn phế.
Người chân chính có được chỗ tốt đi ra, sau đó cũng thương vong thảm trọng, có thể có khí thế càn quét, dám la lên là lên đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi như Vô Địch đoàn của Vạn Tiên Sơn thật sự là chưa từng có.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 254 : Chữa trị Thứ Kiêu Cung (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng cái này không thể chứng minh cái gì, cái này chỉ có thể chứng minh Vô Địch đoàn của Vạn Tiên Sơn có thể là tinh nhuệ trước nay chưa từng có cấu thành, còn cảnh tượng bọn họ nhìn thấy hôm nay thật sựđã chấn động nhận thức của bọn họ.
Tu Phục Tông Sư là cấp bậc gì? Đừng nói ở tiểu tông phái, cho dù trong bát tông mười hai thánh địa, Tu Phục Tông Sư cũng đủ đứng hàng trưởng lão, cho dù trưởng lão này chỉ là hư chức, nhưng cũng là trưởng lão vô cùng phong quang, hơn nữa Tu Phục Tông Sư lại để ý có phải hư chức hay không sao?
Mỗi ngày không biết có bao nhiêu người kêu khóc hô cầu Tu Phục Tông Sư chữa trị yêu binh, chữa trị kiếm linh. Thế nhưng hiện tại thì ngược lại, hiện tại Vạn Tiên Sơn lại để một Tu Phục Tông Sư tiến vào nơi chôn xương, còn chạy tới Thánh Thú Cốc một mình đấu thánh thú.
Vạn Tiên Sơn thật sự lớn mật như vậy sao? Bọn họ không sợ Tu Phục Tông Sư sẽ bỏ mạng ở đây sao?
- Các vị, tông phái ta còn có việc, chúng ta rời đi trước...
Kinh Kha của Thiên Khung Nhai phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt đầu óc hắn vận chuyển đã nghĩ tới chỗ vấn đề.
Vạn Tiên Sơn lại yên tâm để một Tu Phục Tông Sư rời khỏi sơn môn chạy đến nơi nguy hiểm như nơi chôn xương? Chuyện này hiển nhiên không có khả năng, cho nên loại sự tình này chỉ có một khả năng, đó chính là bản thân Vạn Tiên Sơn cũng không biết bọn họ có một đệ tử còn chưa tiến vào Thánh Thể là Tu Phục Tông Sư .
Lúc này Kinh Kha biết, việc hắn phải làm không phải là ở đây suy nghĩ Tu Phục Tông Sư trân quý như thế nào, việc hắn phải làm chính là cấp tốc báo cáo chuyện này cho cao tầng tông phái, hắn tin tưởng cao tầng tông phái nhất định sẽ không tiếc mọi thứ lôi kéo Tu Phục Tông Sư này.
Chưa tiến vào Thánh Thểđã trở thành Tu Phục Tông Sư, điều này chứng tỏ hắn là Tu Phục Tông Sư còn rất trẻ, cơ hội sau này trùng kích Tu Phục Thần Sư là rất lớn.
Một Tu Phục Tông Sư đã vô cùng quý giá, thế nhưng nếu như thực sự sinh ra một Tu Phục Thần Sư, như vậy thực lực của toàn bộ tông phái sẽ siêu cấp bay vọt.
Vì sao Chân Linh Giới có rất nhiều tông phái rõ ràng mâu thuẫn rất lớn nhưng chưa từng khai chiến? Không phải vì bọn họ không dám đánh, cũng không phải vì bọn họ thiếu hung tàn, mà là vì bọn họ không thểđánh.
Vì sao không thểđánh? Bởi vì cường giả cấp Pháp Thân một khi đấu võ, đó tuyệt đối là va chạm hủy thiên diệt địa, va chạm của loại cường giả cấp bậc như vậy, hủy diệt yêu binh và kiếm linh là chuyện rất bình thường. Một khi yêu binh kiếm linh triệt để bị hủy diệt, ngay cả người có thể mượn xác hoàn hồn, cảđời cũng khó lấy lại bất cứ sức chiến đấu nào.
Lúc này nếu như có thể có một gã Tu Phục Thần Sư nghịch thiên sửa mệnh, trọng tố yêu binh kiếm linh, như vậy cho dù thân thể của ngươi bịđánh tan, yêu binh bị triệt để hủy diệt, thậm chí kiếm linh tan nát cũng không có vấn đề gì, vì chỉ cần có Tu Phục Thần Sư vì ngươi nghịch thiên sửa mệnh, như vậy chỉ cần linh hồn của ngươi không tiêu tan sẽ có cơ hội sống lại vô hạn.
Ba ngàn năm trước, cung chủ Vân Đính Thiên Cung Hoa Như Thủy và tông chủ Thiên Khung Nhai Kiếm Văn Thiên đại chiến trên Thiên Khung Nhai, hai người tựa hồ đâm thủng trời, dẫn tới bát phương sấm dậy, tất cả tông chủ thánh vương tông phái, cường giả cấp Đại Đế các lộ đều kéo tới Thiên Khung Nhai, thế nhưng hai người đã hoàn toàn đánh đến đỏ mắt.
Trận chiến ấy giằng co ba ngày ba đêm, cho đến khi Kiếm Văn Thiên lấy Diễn Thiên đại trận của Trận Đồ Sư triệt để phong kín kiếm linh của Hoa Như Thủy, cuối cùng dẫn động lôi kiếp bát phương đánh Hoa Như Thủy ba ngày ba đêm, triệt đểđánh tan kiếm kinh.
Sau trận chiến này, tất cả mọi người đều cho rằng Hoa Như Thủy sẽ bị loại bỏ khỏi hàng ngũ Đại Đế, bởi vì kiếm linh của hắn đã bị nghiền nát, từ nay về sau chiến lực sẽ rơi xuống hố sâu, thế nhưng không ai ngờ, Vân Đính Thiên Cung sau mười lăm năm bị chèn ép lại sinh ra một gã Tu Phục Thần Sư, điều động thiên địa lực vì Hoa Như Thủy nghịch thiên sửa mệnh, trọng tố kim thân chữa trị kiếm linh, khiến Hoa Như Thủy từ hố sâu trong một đêm lại bước lên con đường Đại Đế ....
Hoa Như Thủy cũng dựa vào Tu Phục Thần Sư này, lấy khí thế quét sạch đánh cho Kiếm Văn Thiên phải nhận thua.
Kiếm Văn Thiên cũng không có cách nào, một quái vật có thểđược chữa trị vô hạn như vậy, ngươi căn bản không có cơ hội thắng hắn.
Thiên Cung Hoa Như Thủy cũng dựa vào Tu Phục Thần Sư này lần đầu tiên đặt chân lên vị trí đệ nhất bát tông mười hai thánh trong lịch sử, vị trí này Thiên Cung đã ngồi một nghìn hai trăm năm.
Cho đến khi Tu Phục Thần Sư chết già, Thiên Cung mới lần thứ hai khôi phục vị trí vốn có của mình. Thiên Cung từng đồn đãi, mặc dù Tu Phục Thần Sư của bọn họ đã đặt chân vào thần sư, nhưng thực lực chỉ có Thánh Thể, thọ mệnh vốn chỉ có một nghìn một trăm năm, bọn họ dùng hết linh dược tiên đan, thậm chí bản thân Hoa Như Thủy từng hi sinh vô thượng thần lực để kéo dài sinh mệnh, nhưng thần sư vẫn tạ thế...
Cho nên từđó về sau Tu Phục Thần Sư bắt đầu được mọi người coi trọng, Tu Phục Thần Sư chính là đại diện cho một vương triều hưng thịnh, nếu như một thế lực nào đó có thể xuất ra một gã Tu Phục Thần Sư phụ trợ một gã cường giả cấp Đại Đế, như vậy tựa hồ có thểđạt đến thế càn quét.
Ai cũng biết đạo lý Đại Đế gần như không thể giết, nếu như một Đại Đế kết hợp với một Tu Phục Thần Sư có thể vì hắn nghịch thiên sửa mệnh, tổ hợp như vậy có thể nói là vô địch đương đại.
Hiện tại Kinh Kha nhìn thấy một người chưa đủ trăm tuổi đã đạt đến Tu Phục Tông Sư, cho dù hắn chấn động như thế nào cũng phải báo cáo tin tức này cho cao tầng, hắn tin tưởng, nếu có biện pháp, Thiên Khung Nhai tuyệt đối sẽ dốc hết sức lực lôi kéo quái vật này, nếu có thể chống đỡ, như vậy thần thoại một nghìn hai trăm năm sẽ thuộc về Thiên Khung Nhai bọn họ.
- Tông phái chúng ta cũng có chuyện...
Hiển nhiên, cũng không phải chỉ có Kinh Kha thông minh, Trịnh Khang vốn tới nơi này vì yêu thú chi linh, thế nhưng lúc này hắn minh bạch, yêu thú chi linh gì đó so với quái vật tương lai có cơ hội trùng kích Tu Phục Thần Sư đều không xem là gì.
- Chúng ta cũng có chuyện...
Mọi người đều minh bạch tầm quan trọng bên trong, vô số người cũng bất chấp yêu thú chi linh gì đó, bọn họ giống như phát điên chạy ra khỏi nơi chôn xương, chạy ra khỏi Cực Cảnh, quay về tông phái của mình báo cáo tin tức.
Thiên hạ không có bức tường nào không thông gió, thứ như tin tức rất khó bị ngăn chặn, chỉ trong vòng ba ngày, tin tức thiên tài Tu Phục Tông Sư xuất hiện ở nơi chôn xương đã truyền khắp toàn bộ Chân Linh Giới.
Nếu như nói Vô Địch đoàn trước đó chỉ là tiêu điểm đàm luận của cửu giai, như vậy lần này Tu Phục Tông Sư xuất hiện hầu như khiến các tông phái đều điên cuồng.
Trong đó điên cuồng nhất chính là Thái Nhất Tông. Lúc này trên Linh Thiên Phong, hơn mười lão giả quỳ trước mặt Trình Phong, thân thể run rẩy, cúi đầu quỳ gối.
Trên mặt Trịnh Phong mang theo một vẻ điên cuồng, ánh mắt của hắn đã biến thành hồng sắc, sát ý ngút trời tựa hồ như muốn cuốn sạch cả ngọn Linh Thiên Phong.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bầu trời mây mù bị lực lượng kinh khủng đánh xơ xác, một nữ tử mặc lục y, toàn thân được bao phủ trong hào quang đạp không mà đến, mặc dù hào quang bao phủ toàn thân nàng, nhưng không cách nào bao phủ được sát ý ngút trời của nàng, mỗi khi nàng tiến thêm một bước, toàn bộ Linh Thiên Phong tựa hồ đều run rẩy.
Trịnh Phong ngẩng đầu nhìn người trước mặt, trên mặt hắn lộ vẻ cười khổ, nếu sớm biết có ngày hôm nay, trước kia hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn như vậy, thế nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn, hắn biết cho dù lúc này hắn là trưởng lão Thái Nhất Tông, tuyệt đối cũng khó thoát khỏi trách cứ, những người phạm sai lầm của Trịnh gia khẳng định đều sẽ bị tông pháp tru sát...
Sự xuất hiện của nữ tử này khiến Trịnh Phong từ trước đến nay luôn ngạo khí ngút trời rốt cuộc cũng cúi đầu, bởi vì thân phận của người này quá quan trọng, đây chính là tông chủ chưởng tông của Thái Nhất Tông - U Nguyệt Ảnh.
U Nguyệt Ảnh được xưng tụng là Ngọc Bích Tiên, một trong bát đại tông chủ của Chân Linh Giới. Tu vi Nhất Đạo cấp khiến nàng cũng miễn cưỡng được xem là nhân vật trên trung đẳng trong hàng ngũ Đại Đế.
Một nữ tử như vậy làm chưởng tông của Thái Nhất Tông không ai không phục, cho dù là Trịnh Phong ngạo khí như vậy cũng vô dụng, ngạo khí ở trước mặt thực lực, ngoại trừ bị dẫm đạp ngoài ra không có tác dụng gì.
- Trịnh Phong, ta không muốn nhiều lời với ngươi, những người này đã làm gì, ngươi rõ hơn ai hết, ngươi biết nên làm thế nào rồi đấy.
U Nguyệt Ảnh lơ lửng trong không trung, khẩu khí của nàng vô cùng bình tĩnh, nhưng từng tia sát khí từ thân thể nàng toát ra, khiến những đệ tử Trình gia vốn đang quỳ gối trên mặt đất tựa hồ cũng hô hấp khó khăn.
Cơn giận dữ của Đại Đếđủ dẫn động sấm sét bát phương, U Nguyệt Ảnh là tông chủ, nếu như không phải nể mặt Trịnh Phong, nàng hoàn toàn không cần chạy đến Linh Thiên Phong, chỉ cần chém ra một chưởng Huyền Khôn Điện, đủ đểđập vỡ toàn bộ Linh Thiên Phong...
- Tông chủ yên tâm, Trịnh Phong thuộc về Thái Nhất Tông, tất cả mọi việc đều đặt lợi ích của Thái Nhất Tông lên đầu.
Trịnh Phong biết, hôm nay cho dù hắn vứt hết thể diện cũng không thể bảo trụ mười mấy người đang quỳ trước mặt, mặc dù bọn họ đều là hạt giống tương lai của Trịnh gia, thế nhưng lần này bọn họ đã phạm phải sai lầm quá lớn.
Những gia hỏa này trước kia phụ trách sự việc của tiểu thế giới, chuyện Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi xuất hiện, bọn họ lại không bẩm báo lên trên mà chỉ bẩm báo Trận Đồ Sư xuất hiện.
Tổn thất một Trận Đồ Sư, Thái Nhất Tông vẫn chống đỡ được, dù sao mặc dù Trận Đồ Sư có cơ hội trùng kích Đại Đế hơn tu luyện giả bình thường, nhưng cũng chỉ là tương đối, một trăm Trận Đồ Sư chỉ sợ khó có thể có một người có thể trùng kích Đại Đế, cho nên thông thường Trận Đồ Sư cuối cùng đều là pháp thân.
Một trưởng lão Thái Nhất Tông bọn họ còn tổn thất được. Thế nhưng hiện tại ngoại giới đã lan truyền, gia hỏa cầm cung đơn thương độc mã khiêu chiến thánh thú phệ hồn ở nơi chôn xương đồng dạng đến từ tiểu thế giới, mà đám gia hỏa như bầy lợn trước mắt này lại bỏ qua một Tu Phục Tông Sư .
Một Tu Phục Tông Sư mới hơn hai mươi tuổi, đây là khái niệm gì chứ? Trịnh Phong không dám phóng xuất tin tức này, bởi vì hắn sợ U Nguyệt Ảnh dưới cơn giận dữ sẽ đập chết mình đểđổi lấy Tu Phục Tông Sư này.
Hơn hai mươi tuổi đã có thể bước vào Tu Phục Tông Sư, người này còn có thể bỏ qua huyễn trận mà đi, tên gia hỏa này khẳng định là có chân thực chi nhãn.
Trịnh Phong suy nghĩ một lát, cuối cùng phóng xuất tin tức của Thiên Cung năm đó:
- Muốn tấn cấp Tu Phục Thần Sư, cho dù là Tu Phục Tông Sư cũng rất khó khăn, thế nhưng nếu Tu Phục Tông Sư có thể sở hữu chân thực chi nhãn, có lẽ trùng kích Thần Sư sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều....
Một Tu Phục Tông Sư hai mươi tuổi sở hữu chân thực chi nhãn, một Tu Phục Thần Sư tương lai có thể vì Đại Đế nghịch thiên sửa mệnh, trọng tố kim thân lại bịđám đầu heo này che giấu, không báo cáo lên trên. Trịnh Phong cảm thấy, U Nguyệt Ảnh không đập chết mình ở đây đã là nể mặt mình lắm rồi.
U Nguyệt Ảnh nhìn thoáng qua Trịnh Phong, nàng có thể nhìn ra vẻ bi phẫn trên người Trịnh Phong, cũng bởi vì vẻ bi phẫn này của Trịnh Phong, nàng mới quyết định không ra tay.
- Ngày mai đưa Tú Nhi đến Huyền Khôn Điện, bản tôn đồng ý nhận Tú Nhi làm đồ đệ...
U Nguyệt Ảnh nhìn Trịnh Phong, sau đó xoay người rời đi.
Còn Trịnh Tú Nhi đứng bên cạnh Trịnh Phong chỉ khẽ gật đầu, những người khác căn bản không nhìn ra rốt cuộc nàng đang nghĩ cái gì.
Trịnh Phong nhìn Trịnh Tú Nhi, sự xuất sắc của Trịnh Tú Nhi rất rõ ràng, thế nhưng Trịnh Phong coi trọng hơn chính là quyết đoán của Trịnh Tú Nhi, tiểu cô nương này không giống như những nữ tử khác, nàng làm chuyện gì cũng vô cùng quyết đoán, tựa như lần này, khi nàng nghe nói có nam tử tay cầm cung chiến đấu với phệ hồn trong nơi chôn xương, nàng liền đơn thương tiến nhập Huyền Khôn Điện, trực tiếp đưa tin tức tới tai U Nguyệt Ảnh, cũng chính vì phần quyết đoán này của nàng đã khiến U Nguyệt Ảnh quyết định phá lệ nhận nàng làm đồ đệ...
Trên Thông Thiên Phong Vạn Tiên Sơn, một đám trưởng lão đang vây quanh Lỗ Tu, gần đây tin tức Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi xuất hiện ở nơi chôn xương đã khiến thế lực các phương rục rịch, bọn họ không biết tại sao đến lúc này Lỗ Tu vẫn bình tâm như vậy.
- Tông chủ, lẽ nào ngươi không sợ các tông phái khác nhân cơ hội lôi kéo?
- Lôi kéo không đáng sợ, đáng sợ chính là nếu các tông phái khác lôi kéo thất bại sẽ hủy diệt nơi chôn xương.
Các trưởng lão đều vô cùng lo lắng.
- Ài...
Lỗ Tu thở dài nhìn đám trưởng lão khẩn trương, đặc biệt là Mễ Bản trưởng lão, chưởng quản Tu Phục Sư Vạn Tiên Sơn, hiện tại dáng vẻ của hắn đầy khẩn trương cùng đệ tử của mình chạy vào...
Nhưng Lỗ Tu cũng có thể lý giải tâm tình của hắn, có thể hắn nghĩđến, nếu như Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi Âu Dương trở về Vạn Tiên Sơn, nhất định sẽ bái nhập môn hạ của hắn, thế nhưng trên thực tế thì thế nào? Hiện tại đừng nói là Mễ Bản, cho dù là Lỗ Tu cũng không quản được Âu Dương.
Đừng thấy Lỗ Tu là tông chủ Vạn Tiên Sơn, thế nhưng Bạch Hủ Minh phảng phất như một ngọn núi lớn vô hình, mặc dù hắn ẩn nấp tám trăm năm, thế nhưng Lỗ Tu biết, Bạch Hủ Minh tám trăm năm sau sớm đã vượt qua tưởng tượng, hiện tại Bạch Hủ Minh rốt cuộc đáng sợ như thế nào, không ai biết được.
- Đúng vậy tông chủ, lần này bất luận như thế nào cũng nên gọi hắn trở về tông phái.
Có người cao giọng đề nghị.
- Chúng ta nên phái rất nhiều đệ tử tiến vào nơi chôn xương, không tiếc giá phải trảđón hắn về Vạn Tiên Sơn bồi dưỡng, có lẽ một trăm năm sau Tu Phục Thần Sư sẽ sinh ra ở Vạn Tiên Sơn.
Lúc này trong lòng Mễ Bản rất kinh hoàng, cuộc đời hắn trên cơ bản đã không thể tiến thêm một bước, thế nhưng nếu hắn có thể có một Thần Sư làm đồ đệ có lẽ hắn cũng có thể trùng kích Tu Phục Thần Sư nghịch thiên cải mệnh trong truyền thuyết.
Lực hấp dẫn này đối với Mễ Bản quả thực là trí mạng, thế nhưng Mễ Bản nhìn Lỗ Tu hồi lâu, lại phát hiện trên mặt Lỗ Tu không xuất hiện động tĩnh nào, lẽ nào Lỗ Tu căn bản không để ý?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius