24-11-2008, 10:38 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 216)
Chương 216: Chán ghét ngươi!
Phần 1
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:lMelly
Nguồn: Sưu tầm
Mấy ngà y không gặp, Äại tiểu thư tá»±a hồ gầy Ä‘i rất nhiá»u, ánh mắt mang chút bi thương, mặt ngá»c còn vương vẻ âu sầu, vẫn còn đó dáng vẻ thon thả nhưng dưá»ng như mất Ä‘i và i phần cao ngạo, lại thêm chút u oán, so vá»›i ngà y trước lại có má»™t phong váºn mê ngưá»i khác.
Äại tiểu thư vừa rồi bái Bồ Tát, ngôn ngữ tuy chỉ có và i câu đơn giản, nhưng lá»t và o tai Lâm Vãn Vinh lại không tầm thưá»ng chút nà o. “Nà ng nhung nhá»› ngưá»i xấu kia, ngoại trừ ta Lâm Tam ta xấu xa vô cùng nà y, còn có ai có thể già nh được vinh dá»± đặc biệt đó nữa? Nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a nà ng, tá»±a hồ đối vá»›i ta có Ä‘iểm gì đó?†Tim hắn nhất thá»i thình thịch thình thịch:†Ngoà i ý muốn…tháºt ngoà i quá ý muốn, dá»… mất mạng quá!â€
- Ai?
Trong đại Ä‘iện trống trải, giá»ng Lâm Vãn Vinh tuy nhá», rÆ¡i và o tai Äại tiểu thư lại rõ rà ng vô cùng. Nà ng vốn không nghÄ© háºu Ä‘iện có ngưá»i, trong lòng lấy là m kinh hãi, vá»™i và ng quát lên.
Lâm Vãn Vinh thầm kêu khổ, sợ cái gì thì cái đó đến, đây không phải là cố ý chỉnh ngưá»i sao? Hắn cưá»i xấu hổ Ä‘i ra, vẫy tay vá»›i Ngá»c Nhược nói:
- Chà o, Äại tiểu thư nà ng khá»e chứ? Nhị tiểu thư khá»e chứ? Phu nhân khá»e chứ? Phúc bá khá»e chứ? Các huynh đệ không phá»§ Ä‘á»u khá»e cả chứ?
- Là ngươi?
Thấy từ háºu diện Ä‘i ra chÃnh là ngưá»i vừa nhá»› tá»›i trước mặt Bồ Tát, Tiêu Ngá»c Nhược vừa kinh ngạc vừa thẹn thùng, nghÄ© tá»›i lá»i vừa rồi nói rất có khả năng không chút nà o rÆ¡i khá»i tai hắn, Äại tiểu thư có loại cảm giác muốn ngất, trong trong hoảng loạn khó dùng lá»i nói được.
- Không phải ta, là Bồ Tát, là Bồ Tát đang nói.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khan hai tiếng, nói bổ sung:
- Äại tiểu thư yên tâm, ta cái gì cÅ©ng không nghe thấy.
- Là ngươi, là ngươi…chÃnh là ngươi…Là ngươi cố ý…
Äại tiểu thư trong lòng Ä‘au khổ, nhìn và o cái tên đáng ghét nà y, trong lòng không biết là cảm giác gì, má»i cảm giác lẫn lá»™n. Nước mắt lả chả rÆ¡i cuống, nói trong tiếng khóc:
- Là ngươi cố ý trốn ở nÆ¡i nà y nhìn ta chê cưá»i!
Tiêu nữ nà y quá quáºt cưá»ng rồi, ta còn chưa táºp thà nh thói quen nghe chuyện riêng tư cá»§a ngưá»i khác. Thấy Äại tiểu thư khóc tá»›i thê thảm, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không biết nên nói cái gì, nếu là trước hôm nay cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không biết liá»n bá» Ä‘i được. Hết lần nà y đến lần khác không đúng lúc, nghe được Ä‘iá»u không nên nghe, lại bị Äại tiểu thư phát hiện nữa, việc nà y tháºt khó là m. Hắn cÅ©ng chưa chuẩn bị tốt tâm lý, chỉ đà nh cháºm rãi tiến tá»›i khẽ nói:
- Nà ng chá»› khóc nữa, ta tháºt sá»± không cố ý. Là phu nhân sáng sá»›m tá»›i tìm ta, nói không thấy Nhị tiểu thư, má»›i tá»›i nÆ¡i nà y xem xét. Biết đâu ta tìm ở chá»— nà y, nà ng cÅ©ng tìm bên ngoà i. Äây chỉ là xảo hợp ngẫu nhiên, việc chỉ đơn giản như váºy thôi. Vá» phần những lá»i nà ng nói kia, ta má»™t câu cÅ©ng không nghe thấy!
- Ngươi tháºt sá»± cái gì cÅ©ng chưa từng nghe thấy ư?
Äại tiểu thư hừ má»™t tiếng. Nhìn và o hắn, nước mắt đã à o ạt tuôn rÆ¡i, còn khóc nhiá»u hÆ¡n cả lúc vừa rồi. Tá»±a hồ nếu hắn tháºt sá»± không nghe được gì ngược lại cà ng á»§y khuất.
- Không có, không có…tuyệt đối không có...
Lâm Vãn Vinh vội và ng nói:
- Cho dù là nghe được. Ta cũng khẳng định sẽ quên hết, ta lấy danh dự đảm bảo.
Nhìn và o cái tên Lâm Tam vừa quen thuá»™c lại vừa xa lạ nà y. Äại tiểu thư nhịn không được, nhà o tá»›i phÃa trước, giÆ¡ nắm tay lên, giáºn dá»—i đấm và o lòng ngá»±c hắn, lá»›n tiếng khóc ròng:
- Ta gá»i sao ngươi không nghe, gá»i sao ngươi không nghe… gá»i sao ngươi không nghe…tên xấu xa nhà ngươi nà y, muốn khi phụ ta chết, ngươi má»›i cam tâm ư..!?
Vô địch rồi, muốn ta nói là nghe không thấy là nà ng, muốn ta nghe thấy vẫn là nà ng, trả lá»i thế nà o Ä‘á»u là sai. Còn phải chịu má»™t tráºn nắm đấm cá»§a nà ng, ta dá»… chịu lắm sao?
Nước mắt đại tiểu thư như mưa mùa hạ, nắm đấm nện lên ngưá»i hắn so vá»›i gãi ngứa chả khác gì nhau.
“Té ra nha đầu nà y tháºt sá»± hÆ¡i thÃch ta!†Lâm Vãn Vinh hÆ¡i ngẩn ra, chẳng biết nên mừng hay nên lo. Hồi tưởng lại những chuyện trước kia cùng vá»›i Äại tiểu thư. CÅ©ng tháºt sá»± có những cảm xúc tá»± thâm tâm không thể nà o bà y tá» ra được. Chỉ bất quá ấn tượng đầu tiên cá»§a Äại tiểu thư lưu lại vá» hắn là ti bỉ vô sỉ, ấn tượng đầu tiên cá»§a Äại tiểu thư trong hắn cÅ©ng là kẻ ở trên cao không gần thá»±c tế. hai ngưá»i nhìn nhau không thuáºn mắt, giống như là oan gia tranh đấu, ai cÅ©ng không chịu phục ai, hắn đơn giản chẳng nghÄ© tá»›i Äại tiểu thư sẽ có hảo cảm vá»›i mình. Nếu không phải hôm nay vô tâm nghe được, vá»›i tình trạng cá»§a mình và Äại tiểu thư thì cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng sẽ không nghÄ© tá»›i phương diện nà y. Cho nên nói, ấn tượng đầu tiên tháºt sá»± rất quan trá»ng a!
Hắn khẽ thở má»™t tiếng, có chút cảm giác phiá»n não cá»§a hạnh phúc. Äại tiểu thư thấy vẻ mặt cổ quái cá»§a hắn, cà ng sốt ruá»™t xấu hổ, chẳng biết nên thế nà o má»›i tốt.
Lâm Vãn Vinh nghÄ© thông suốt những Ä‘iá»u nà y, lại nghÄ© đến cách đối xá» Äại tiểu thư, láºp tức sảng tá» má»i cảm giác. Nguyên lai những hà nh vi cá»§a tiểu nữ nà y không phải là không có đạo lý, mà là vô cùng đúng ‘ đạo lý’.
Hắn liá»n phát huy hoà n toà n tinh thần nhân tiện nhân ái, hắc hắc cưá»i nói:
- Äại tiểu thư, ta tháºt sá»± không nghe được a! Nếu không, nà ng nói lại má»™t lần, ta cam Ä‘oan má»™t chữ cÅ©ng nhá»› không sót.
Trên mặt đại tiểu thư đỠrần lên, vội vã lau đi lệ châu nơi khóe mắt, hầm hừ:
- Ngươi nằm mÆ¡ Ä‘i, không nghe thấy là tốt nhất, có quá»· má»›i hi vá»ng ngươi nghe thấy!
Nghe hắn nói tá»±a hồ trong lá»i có ý, thần tình Äại tiểu thư hoảng loạn vô cùng, cÅ©ng không dám nhìn hắn, tim Ä‘áºp thình thịch, mặt mà y nóng bừng.
Nhá»› tá»›i má»i chuyện xảy ra cùng vá»›i Äại tiểu thư, Lâm Vãn Vinh khẽ thở dà i, nắm lấy bà n tay nhá» bé cá»§a nà ng:
- ÄÆ°á»£c rồi, không cần loạn lên nữa, việc cÅ©ng đã đủ rối lung tung rồi, chúng ta nói hết má»i chuyện trong lòng nhé.
Bà n tay Tiêu Ngá»c Nhược tháºt ấm áp, má»™t chút mồ hôi rịn ra, nắm ở trong tay, giống như má»™t khối ngá»c trong nước ấm, nhu hòa vô cùng, láng mịn vô cùng.
Bị hắn nắm lấy bà n tay, Äại tiểu thư chỉ cảm thấy trái tim cá»§a mình muốn nhảy ra, thân hình khe khẽ rung động, muốn giãy ra khá»i hắn, lại dùng không ra sức. Nà ng phảng phất nghe được tiếng trống ngá»±c cá»§a mình, trong âm thanh mang theo chút run rẩy, cố nhịn sá»± ngượng ngùng, ngẩn thẳng mặt lên nói:
- Nói? Nói cái gì? Ngươi...Ngươi muốn là m gì? Chưa thấy ngưá»i nà o xấu như ngươi…
Tim nà ng cà ng nhảy cà ng nhanh, sá»›m đã nói không ra, trên khuôn mặt như phấn, nhuá»™m má»™t vầng đỠnồng nà n, cảm giác như lá»a thiêu là m toà n thân mất Ä‘i sức lá»±c. Nói xong má»™t câu lắp ba lắp bắp, tá»± mình cÅ©ng không biết nói gì, cà ng không chút khà lá»±c nà o để nói, nà ng vá»™i và ng cúi thấp đầu xuống, không dám để hắn nhìn thấy khuôn mặt Ä‘ang bừng bừng cá»§a nà ng.
- Ta không ở nhà , nà ng chá»› nên trách phạt hạ nhân, sáng nghiệp dá»… giữ nghiệp khó, phải đối đãi vá»›i bá»n há» tốt má»™t chút, ngưá»i ta má»›i có thể toà n tâm toà n ý ra sức cho nà ng, chá»› nên tức giáºn bừa bãi.
Lâm Vãn Vinh lơ đễnh nói.
Äại tiểu thư khẽ hé môi ra, muốn phản bác, nhìn thấy mặt hắn nghiêm chỉnh, lại không mở miệng nữa. Khuôn mặt nà ng giống như muốn nhá» ra nước, khẽ cắn đôi môi đỠmá»ng. Trong mÅ©i nhẹ nhà ng ư há» má»™t tiếng, láºp tức tá»±a hồ lại giống như không phục, ngẩng đầu lên nói:
- Ta đâu có đối không tốt vá»›i bá»n há»? Chỉ là thá»i gian nà y trong lòng bất ổn, má»›i hÆ¡i quá khắt khe, ta cÅ©ng không là m cái gì sai, nhưng ngưá»i nà y lại Ä‘i tố cáo vá»›i ngươi!
Mà y như vẽ, mắt tá»±a nước xuân, khi cất lá»i hai má đỠbừng, bá»™ ngá»±c pháºp phồng, tươi sáng như hoa đà o tháng ba, thêm vẻ mặt uất ức không còn như má»™t nữ tá» mạnh mẽ hay cáu gắt ở thương trưá»ng, tháºm chà hiện ra hết thảy phong tình cá»§a ngưá»i con gái Ä‘ang e thẹn.
Lâm Vãn Vinh nhìn đến ngẩn ngÆ¡: “Äại tiểu thư nếu má»—i ngà y Ä‘á»u nhu tình như thế nà y, váºy sẽ là má»™t mỹ cảnh a!
- Nhìn cái gì mà nhìn!
Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng thẹn thùng không chịu nổi. Muốn ra vẻ tôn nghiêm, cố dùng hết sức nhưng không sao ngẩn mặt lên được, bà n tay nhá» bé bị nắm lấy, khan trương đầy mồ hôi:
- Ta, ta phải Ä‘i tìm Ngá»c Sương...
Äại tiểu thư vá»™i và ng cúi đầu xuống, giá»ng nhá» như muá»—i kêu.
- Chúng ta cùng đi nhé.
Lâm Vãn Vinh nói. Nhá»› tá»›i Ngá»c Sương. Trong lòng hắn cÅ©ng trở nên gấp gáp. NÆ¡i nà y không tìm được tiểu ny tá» kia, chẳng lẽ nà ng tháºt sá»± xảy ra chuyện gì rồi hay sao?
Thấy vẻ lo lắng trên mặt Lâm Tam, Äại tiểu thư nghÄ© tá»›i quan hệ giữa mình và hắn, rồi nhá»› lại quan hệ giữa muá»™i muá»™i vá»›i hắn, trong lòng nà ng khó xá», cÅ©ng không biết như thế nà o cho phải.
- Ai muốn đi cùng ngươi, không biết xấu hổ.
Nghe hắn nói chuyện, Äại tiểu thư khẽ run lên. Má»™t tư vị ngá»t ngà o trá»—i lên trong lòng, nói lá»i trái vá»›i lòng.
Nà ng dùng hết sức má»›i rút bà n tay ra khá»i hắn, trên mặt sáng bừng, nà o có dÅ©ng khà nhìn hắn, khẽ nói:
- Ta Ä‘i tìm Ngá»c Sương, ngươi…ngươi chá»› Ä‘i theo ta, ta chán ghét ngươi…!
“Chán ghét thì chán ghét, không chán ghét má»›i là lạ đó!†Lâm Vãn Vinh nhìn Äại tiểu thư, cưá»i ha hả.
Äại tiểu thư phảng phất như bị hắn nhìn thấy tâm sá»±, thân hình yểu Ä‘iệu xoay lại, hướng thẳng bên ngoà i đại Ä‘iện chạy Ä‘i, bước chân vô cùng cấp bách, tá»±a hồ ở nÆ¡i nà y đợi thêm má»™t khắc, liá»n sẽ nguy hiểm hÆ¡n má»™t phần.
“Nhà đầu nà y, chạy tháºt nhanh.†Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© lắc đầu, nhìn bóng dáng yêu kiá»u cháºp chá»n cá»§a Äại tiểu thư, trong lòng cÅ©ng không biết là tư vị gì. “Nhân sinh tháºt sá»± là kỳ diệu a!†Ngà y hôm qua còn Ä‘ang oán giáºn bừa bãi. Hôm nay lại nghe được lá»i tháºt lòng cá»§a nà ng, tuy chưa phải nằm má»™ng vá» hắn nhưng cÅ©ng đã nảy sinh những cảm xúc không sao nói rõ được.
- Äại tiểu thư, Ä‘i nhầm hướng rồi.
Thấy Tiêu Ngá»c nhược vá»™i và ng Ä‘i vá» phÃa trong chùa, hiện nhiên là dưới tâm tình kÃch động căn bản không nháºn rõ phương hướng, Lâm Vãn Vinh cưá»i ồ lên.
- Ai cần ngươi lo!
Trên mặt Äại tiểu thư nóng rần lên, dừng bước lại, thấy quả nhiên là do quá bối rối đã Ä‘i ngược chiá»u, háºm há»±c dáºm chân, gương mặt xinh đẹp như ráng chiá»u, chuyển hướng chạy ra ngoà i chùa. Äi tá»›i chá»— không xa Lâm Vãn Vinh, nà ng len len liếc hắn má»™t cái, yêu kiá»u hừ má»™t tiếng:
- Ngưá»i nà y tháºt là đáng ghét!
Nà ng như há»n như oán, có chút tức giáºn kèm theo ba phần thẹn thùng, Lâm Vãn Vinh nhìn đến ngẩn ngưá»i, trong lòng rung động: “Äại tiểu thư nà y tháºt khiến ngưá»i ta tiêu hồn phách tán, so vá»›i An tá»· tá»· còn hÆ¡n ba phần!
Tiêu Ngá»c Nhược thấy mắt hắn rá»±c lên như ánh Ä‘uốc, nà o dám nấn ná thêm, cÅ©ng không quay đầu lại chạy thẳng ra ngoà i, chỉ là tâm tình không còn bình lặng lại được nữa rồi.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing
26-11-2008, 12:35 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Chương 216: Chán ghét ngươi!
Phần 2
Dịch giả: Melly
Nguồn: sưu tầm
“Tháºt sá»± là đến sá»›m chẳng bằng đến đúng lúc a!†Thấy Tiêu Ngá»c Nhược ra khá»i cá»a miếu. Lâm Vãn Vinh quay ngưá»i lại bất đắc dÄ© cưá»i khổ. Quyên má»™t đỉnh bạc là m hương há»a, bái lạy Bồ Tát vá»›i sá»± thà nh kÃnh chưa từng có trước đây:†Cảm tạ các vị Bồ Tát đại tiên khẳng khái tương trợ, chá» ta từ kinh thà nh trở vá», nhất định sẽ giát và ng đắp tượng lại cho các vị .â€
Hắn Ä‘ang lo lắng vá» Tiêu Ngá»c Sương, cẩn tháºn tìm kiếm bên trong Tê Hà tá»± má»™t lượt nữa, gặp ngưá»i là há»i, cÅ©ng y như trước không thấy được bóng dáng cá»§a Nhị tiểu thư. Tư vị mông mông lung lung cùng Äại tiểu thư vốn tháºt là khoan khoái, nhưng không tìm được Ngá»c Sương, tâm tình cá»§a hắn cÅ©ng không thể khá lên được.
Ra khá»i chùa, Äại tiểu thư sá»›m đã không biết Ä‘i đâu rồi, nghÄ© tá»›i tâm trạng nha đầu đó lúc nà y e là đã rối thà nh má»™t má»› tÆ¡ vò, nà o còn có thể an tâm tìm kiếm Ngá»c Sương? Äã là m khó nà ng rồi!
Äang nghÄ© đến việc trở vá» triệu táºp Thanh SÆ¡n và Lạc Viá»…n phát động huynh đệ trong Hồng Hưng đà o ba tấc đất cÅ©ng phải tìm được Ngá»c Sương, hắn đã lang thang tá»›i bên hồ Tê Hà tá»±. Lần trước bị bắt cóc trở vá», ở chá»— nà y Ä‘ang muốn thân thiết vá»›i Nhị tiểu thư, đã bị Äại tiểu thư bắt tại tráºn, lúc đó háºn Äại tiểu thư tá»›i ngứa răng. Bây giá» nghÄ© lại, nÆ¡i nà y có bao Ä‘iá»u tư vị, cÅ©ng có biết bao hoà i niệm.
Mặt hồ tÄ©nh lặng, trong vắt tá»›i táºn đáy. Ãnh mắt hắn vừa tùy ý phóng tá»›i, liá»n thấy má»™t công tá» thiếu niên ngồi bên hồ. Lưng quay vá» phÃa mình nhìn không rõ dung mạo. Vóc dáng không cao, mặc chiếc áo bà o lam nhạt, hai bá» và i gầy gò mong manh, lá»™ ra chiếc cổ thon dà i trắng nõn nà , cái tai sáng bóng tá»±a như ngá»c.
Thân hình nà y nhìn có chút quen thuá»™c. còn công tá» ca nhà ai nhìn tuấn tú như thế chứ? Lâm Vãn Vinh đưa mắt nhìn kÄ© má»™t cái, trong lòng tức thá»i đại hỉ, không má»™t tiếng động liá»n lặng lẽ tiến tá»›i, khẽ nói:
- Nữ thà chủ, bần tăng mang trà tới cho nà ng.
- Không cần, không cần, hòa thượng ở đâu lại đến quấy rầy bổn tiểu …
Thanh âm cá»§a thiếu niên công tá» kia thánh thót, vừa nói được má»™t ná»a, chợt cảm giác có Ä‘iá»u khác thưá»ng, vá»™i và ng xoay ngưá»i lại, thấy ngay khuôn mặt mà nà ng sá»›m tối mong má»i, má»™t mà ng hÆ¡i nước má»ng đã che mỠđôi mắt:
- Lâm Tam, tháºt sá»± là chà ng ư…!?
- Nữ thà chủ, đúng là bần tăng.Úi da…nữ thà chủ, nà ng đánh lão nạp bị thương rồi…!
Nhị tiểu thư nhà o và o lòng hắn, liá»u mạng đấm thùi thụi và o ngá»±c hắn, lệ hoa rÆ¡i đầy hai má:
- Äáng ghét, đáng ghét…Kẻ xấu xa đáng ghét chà ng…hu hu…ai bảo chà ng không Ä‘i tá»›i tìm ta, thiếp đánh chết chà ng, sau đó cùng chết luôn vá»›i chà ng…
Cái ngá»±c nà y cá»§a hắn má»›i vừa rồi ở trong miếu gặp phải Äại tiểu thư Ä‘áºp bừa, bây giá» lại bị Nhị tiểu thư đánh loạn, khóc cưá»i cÅ©ng chẳng xong: “Duyên pháºn cá»§a ta vá»›i hai ngưá»i tá»· muá»™i nà y tháºt sá»± có chút kỳ diệu!â€
Ôm chặt Nhị tiểu thư trong lòng. Nha đầu nà y khóc tá»›i thiên sầu địa thảm. Nước mắt thấm ướt vạt áo hai ngưá»i, Nhị tiểu thư lại cà ng khóc cà ng lợi hai, như tháo nước Trưá»ng Giang, khóc tá»›i cÆ¡ hồ muốn ngất Ä‘i.
“Sao phải khổ thế, Lâm Vãn Vinh thầm thở dà i, đây là lão tá» tá»± là m tá»± chịu, tháºt là m khổ Ngá»c Sương rồi!†Hắn nhẹ nhà ng vá»— lên lưng Ngá»c Sương mấy cái, khẽ nói:
- Nhị tiểu thư, đừng khóc nữa, nà ng khóc thì lòng ta chịu không nỗi!
Nhị tiểu thư khịt mũi một cái nói:
- Ta cứ khóc , cứ khóc, cái đồ không có lương tâm không chịu chết Ä‘i. Chà ng ở bên ngoà i phong lưu khoái hoạt tháºt là sung sướng, nà o đâu nhá»› tá»›i thiếp, thiếp có khóc đến chết chà ng cÅ©ng có quan tâm đâu!
- Ta là m sao không nhớ tới nà ng chứ? Ta mỗi sáng nhớ, tối nhớ, khi ăn cơm nhớ, khi ngủ cũng nhớ .
Lá»i nói ngon ngá»t không cần ngẫm nghÄ©, mở miệng là tuôn ra, hắn khẽ thở dà i, nói:
- Ài, nhị tiểu thư, nà ng không biết, lần nà y ta Ä‘i cá»u tá» nhất sinh, thiếu chút nữa không còn sống sót trở vá» nữa .
Nhị tiểu thư quả nhiên bị má»™t chiêu nà y cá»§a hắn là m bay biến hết tinh lá»±c, bị dá»a tá»›i không dám khóc nữa, ôm chặt lấy hắn há»i:
- Lâm Tam, chà ng bị là m sao rồi, có phải là có ngưá»i khi phụ chà ng không? Nói cho thiếp, thiếp sẽ mang Trấn Viá»…n tướng quân Ä‘i thu tháºp hắn, xem ai còn dám khi phụ chà ng không?
Lâm Vãn Vinh khóc cưá»i cÅ©ng không xong, trong lòng lại cà ng thêm cảm động, ôm lấy nà ng:
- Nà ng không cần lo lắn, những ngưá»i khi phụ ta, sá»›m đã bị ta giết chết rồi. Sau nà y ai dám khi phụ nà ng, nà ng cÅ©ng nói vá»›i ta, bây giá» trên tay ta có nhiá»u ngưá»i, đánh hắn xương tan cốt nát cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
- Ba hoa!
Nghe ngữ khà cá»§a hắn thoải mái, Nhị tiểu thư cÅ©ng ngá»›t nước mắt mỉm cưá»i:
- Nếu nói đến khi phụ thiếp thì kẻ đầu tiên chÃnh là chà ng, chà ng tá»± đánh chết mình Ä‘i.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Sao có thể chứ, ta yêu nà ng còn không kịp. Là m sao nỡ khi phụ Nhị tiểu thư chứ?
- Chà ng tá»± nói xem, chà ng trở vá» Kim Lăng bao nhiêu ngà y rồi mà chưa từng tá»›i gặp thiếp. Uổng công thiếp má»—i ngà y vì chà ng ở trong phòng cầu phúc , ngưá»i trong phá»§ Ä‘á»u nói thiếp đổi tÃnh rồi đó!
Tiêu Ngá»c Sương mắt nổi lệ hoa, ấm ức nói.
“Ngẫm lại cÅ©ng đúng, má»™t tiểu nha đầu mưá»i sáu mưá»i bà y, trước đây hoạt bát, thÃch là m chuyện ác, từ sau khi gặp mình, lại trở nên Ä‘a sầu Ä‘a cảm, tÃnh ra là mình là kẻ gây ra.†NghÄ© váºy, Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
- Ngá»c Sương, nà ng sau nà y không nên tá»± tạo áp lá»±c vá»›i mình, nà ng thÃch cái gì thì là m cái nấy, ta chÃnh là thÃch tiểu nha đầu vô sầu vô ưu trước kia.
Tiêu Ngá»c Sương cưá»i ngượng ngùng, hầm hừ:
- Chỉ cần chà ng không khi dá»… thiếp, thiếp chÃnh là Ngá»c Sương kia. Chà ng nói Ä‘i, chà ng khi nà o má»›i không khi dá»… ta nữa?’
Thấy mắt nà ng rưng rưng nhưng nụ cưá»i đã ở trên gương mặt, hà m răng trắng bóc, ánh mắt sáng ngá»i, tuy còn nhá» tuổi nhưng diá»…m lệ phi phà m, vẻ mặt thiết tha, mang má»™t phong vị khác hẳn Äại tiểu thư, Lâm Vãn Vinh trong lòng ngứa ngáy, cưá»i hắc hắc:
- Ta đây khi dá»… nà ng cả Ä‘á»i, nà ng có nguyện ý không?
Tiêu Ngá»c Sương vừa kinh ngạc vừa hân hoan nhìn hắn, siết chặt cổ hắn:
- Äây là chà ng nói, sau nà y chúng ta khi dá»… nhau, ai cÅ©ng không cho phép rá»i xa.
Nà ng ngÆ¡ ngẩn nhìn hắn, đột nhiển mở miệng há»i:
- Lâm Tam, chà ng dẫn thiếp trốn đi…
Lâm Vãn Vinh đổ mồ hôi, “nha đầu kia sao lại nảy sinh ý niệm ngu ngốc như thế, bá» trốn chẳng nhẽ lại rất thá»i thượng sao?†Hắn cưá»i nói:
- BỠtrốn chẳng phải là hà nh vi đứng đắn, chúng ta trước mắt chẳng nên bỠđi.
Nói như váºy không có má»™t chút giả dối, Tiêu phu nhân sá»›m đã thông qua chuyện hai ngưá»i, chỉ bất quá lúc nà y Ä‘ang có chiến tranh lạnh vá»›i Tiêu gia, cho nên việc nà y má»›i nói sau.
- Ai nói không được?
Nhị tiểu thư bĩu môi nói:
- Chà ng đã gây sá»± vá»›i tá»· tá»· như váºy, tá»· ấy còn không cho chà ng bước và o cá»a, là m sao mà đồng ý chuyện cá»§a chúng ta?
- Nà ng biết gì chứ? Khách khách…Nhị tiểu thư, kỳ tháºt chuyện nà y không phức tạp như nà ng tưởng đâu.
Nhị tiểu thư hừ nói:
- Nghe tá»· tá»· nói, chà ng mang hai nữ nhân trở vá», tá»· tá»· lo lắng cho thiếp, má»›i bắt chà ng đứng ngòai cá»a. phải hay không?
Vá» chuyện nà y, Lâm Vãn Vinh vốn cÅ©ng không có định dấu diếm nà ng, gáºt đầu nói:
- Ngá»c Sương, không dối gạt nà ng, lúc nà y tại Kim Lăng ta đã có hai hồng nhan tri ká»·, ta tuyệt sẽ không rá»i các nà ng ấy, tá»±a như tuyệt không rá»i nà ng.
Tiêu nhị tiểu thỠcắn môi, sụt sịt nói:
- Chà ng bại hoại lưu tình khắp nÆ¡i, ngưá»i ta sá»›m biết. Chỉ đáng háºn là thiếp sao lại thÃch chà ng. Chà ng muốn thế nà o, thiếp còn có thể ngăn chà ng sao? Ngưá»i ta vì chà ng, ngay cả gia đình cÅ©ng bá» qua, chà ng dám không cần thiếp, thiếp sẽ chết cho chà ng xem.
- Nà o có, nà o có, sao lại thế được?
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, nhìn Nhị tiểu thư ở trong lòng, nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, nà ng sao lại mặc trang phục nà y. Lại tá»›i đây? Äại tiểu thư má»›i rồi tá»›i tìm nà ng, nà ng thấy chứ?
Ngá»c Sương cắn lên tay hắn má»™t cái, hầm hừ:
- Chà ng bây giá» má»›i há»i ta chuyện nà y, ta bá»±c mình, không nói cho chà ng.
- Ta muốn cưới nà ng vỠnhà , nà ng có nguyện ý không?’
Nhị tiểu thư đỠbừng mặt, cúi đầu nói:
- Bây giỠư? Ngưá»i ta còn muốn tá»›i kinh thà nh cầu há»c. Nếu không, chúng ta cÅ©ng thà nh thân được rồi?
Nà ng ngẩng đầu lên, thấy mặt hắn lá»™ ra nụ cưá»i, nhất thá»i khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng nói:
- Lâm Tam bại hoại, khi dá»… thiếp như váºy. Tương lai thiếp nhất định phải khi dá»… chà ng lại.
Cùng vá»›i nha đầu ngây thÆ¡ trong sáng hà n huyên đôi câu, thoải mái chẳng còn ưu tư, Lâm Vãn Vinh tháºt vui vẻ.
Nhị tiểu thư nói tiếp:
- Hôm qua thiếp nghe được từ bá»n nha hoà n, má»›i biết được tin chà ng trở vá». Bá»±c bá»™i tá»· tá»· vẫn gạt thiếp, còn nghÄ© chà ng bị bắt đứng ngoà i cá»a, tìm tá»· ấy tranh cãi. Tâm tình tá»· tá»· tá»±a hồ cÅ©ng rất xấu, tá»· ấy có chút kÃch động khi nói chuyện vá»›i thiếp. Ngưá»i ta nhất thá»i ấm ức nên má»›i nghÄ© đến việc ra ngoà i tìm chà ng.
Kể lại tình hình đêm qua, trên mặt Ngá»c Sương lại thêm vẻ á»§y khuất:
- Lúc ấy trá»i tối, thiếp lại chẳng biết Ä‘i đâu, đà nh phải đợi sáng nay má»›i trốn ra ngoà i tìm chà ng. Thiếp phải thay đổi trang phục để tránh tai mắt kẻ khác. Nhưng không biết chà ng trốn đâu, tìm mãi mà chẳng thấy nên nhá»› tá»›i nÆ¡i nà y. Thiếp nghÄ©: ‘bổn tiểu thư má»™t má»±c chỠở đây, xem chà ng có thể tìm ta không’. Chà ng ba ngà y không tá»›i, ta chỠở đây ba ngà y, nếu chà ng là kẻ không có lương tâm, vÄ©nh viá»…n không nhá»› thiếp, thiếp sống không còn ý nghÄ©a, váºy thì chết Ä‘i còn tốt hÆ¡n.
Nha đầu kia cÅ©ng có tÃnh cố chấp giống tá»· tá»· nà ng, Lâm Vãn Vinh vừa buồn cưá»i lại cảm động, vá»— vá»— lên hai má trên khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a nà ng:
- Cái gì mà chết, sau nà y không cho phép nói lá»i thế nà y, nà ng còn nhá» tuổi, còn chưa hưởng qua những tư vị cá»§a hạnh phúc mà . Sau nà y nà ng sẽ trở thà nh … má»™t cô gái hạnh phúc nhất cõi Ä‘á»i…!
“một trong...’ hai chữ nà y để trong lòng, không thể nói ra ngoà i miệng.
Nhị tiểu thư cố sức ôm lấy hắn, hầm hừ:
- Chà ng nói dá»… nghe, váºy hai vị tá»· tá»· kia hiển nhiên cÅ©ng đã bị chà ng lừa gạt rồi.
Nà ng tá»±a đầu và o ngá»±c Lâm Tam, cưá»i ngá»t ngà o, dịu dà ng nói:
- Bất quá, cuối cùng chà ng còn có chút lương tâm, biết tá»›i đây tìm thiếp, còn có thể nháºn ra thiếp. Má»›i vừa rồi tá»· tá»· tá»›i tìm, thiếp cố ý né tránh. Mà dáng vẻ tá»· ấy lúc tá»›i đây cÅ©ng tháºt kỳ quái, giống y như lúc thiếp tưởng nhá»› chà ng, cÅ©ng không biết phải là m sao. Thiếp lúc ấy trong lòng không đà nh lòng, thiếu chút nữa gá»i tá»·, nhưng lại nghÄ© chuyện tá»· ấy đối đãi vá»›i chà ng, thiếp lại nhẫn nại. Lâm Tam, thiếp biết tá»· tá»· là m váºy khiến chà ng chịu ấm ức, dám chắc khó chịu trong lòng. Ngay cả thiếp cÅ©ng chịu không ná»—i. Nhưng tá»· tá»· nà ng cÅ©ng là muốn tốt cho thiếp thôi. Thiếp thay tá»· ấy bồi tá»™i, chà ng tha thứ cho tá»· ấy được không?
“Tha thứ? Bây giá» vấn đỠnà y còn phức tạp hÆ¡n nữa kia!†Hắn cưá»i ha hả:
- Ta là ngưá»i hay quên, ngá»§ má»™t giấc tỉnh lại quên sạch. Nà ng không biết sao hả Nhị tiểu thư?
- Ta sao lại biết được? Lại không có ngủ cùng chà ng? Hừ…đáng ghét!
Nhị tiểu thư đấm hắn một cái, là m nũng trong lòng hắn.
Ngẫm lại đã rước được hai lão bà vá» nhà , nha đầu Ngá»c Sương qua cá»a cÅ©ng là chuyện sá»›m muá»™n, mấy nà ng chắc phải cần mở má»™t há»™i nghị liên tịch. Hắn ghé miệng thì thầm và o chiếc tai nhá» xinh như ngá»c kia:
- Hai vị tá»· tá»· cá»§a chà ng Ä‘á»u ở má»™t nÆ¡i tuyệt lắm, đó có má»™t con thuyá»n lá»›n, cÅ©ng chỉ có mấy ngưá»i chúng ta thôi, ai cÅ©ng không thấy chúng ta, muốn là m cái gì thì là m cái đó. Ta cÅ©ng hai vị tá»· tá»· cá»§a chà ng, má»—i ngà y Ä‘á»u là m mấy chuyện rất thú vị. Nà ng có muốn Ä‘i xem không? Ta dẫn nà ng Ä‘i được hay không?
- ÄÆ°á»£c…hay không?
Tâm trà cá»§a tiểu nha đầu vừa nghÄ© tá»›i việc ấy, tiếp đó như nhá»› ra Ä‘iá»u gì, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng, vá»™i và ng chối từ:
- Chà ng chưa cưới chÃnh thức, thiếp Ä‘i tá»›i đó là m gì? Lại muốn là m chuyện xấu có phải không?
“Toát mồ hôi a! Ta còn lúc cà ng giống má»™t con sói lá»›n rồi!†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha hai tiếng, giÆ¡ ngón cái nói:
- Nhị tiểu thư, tÃnh cảnh giác cá»§a nà ng tháºt cao. Hôm nay không Ä‘i, váºy ngà y sau Ä‘i.
Nhị tiểu thư giữ chặt tay hắn nói:
- Chà ng trước đây nói thiếp phải há»c chút bản lÄ©nh để trợ giúp mẫu thân, trợ giúp tá»· tá»·. Chà ng vắng mặt nhiá»u ngà y, ta đã bắt đầu rất cố gắng há»c táºp. không chỉ há»c chút thi thoại mà còn há»c phương pháp tÃnh toán. Khi tá»›i kinh thà nh, thiếp còn muốn bái danh sư. Bổn tiểu thư không tin, chuyện ngưá»i khác có thể là m thì Tiêu Ngá»c Sương nà y là m không nổi?
Vẻ mặt nà ng cương quyết, trong mắt bắn ra tia nhìn kiên định, trông có chút giống Tiêu Phu nhân, cÅ©ng thấy cả bóng dáng cá»§a Äại tiểu thư. Lâm Vãn Vinh than thầm: “Nha đầu kia trưởng thà nh đã có chá»§ kiến rồi“. Chỉ mong kinh thà nh có thể khiến nà ng toại nguyện.
- Lâm Tam, tá»›i kinh thà nh, nếu thiếp báºn há»c táºp không quan tâm được tá»›i chà ng. Chà ng chá»› trách thiếp, có được không?
Tiêu Ngá»c Sương dá»±a và o ngưá»i hắn nhẹ nhà ng nói.
“Nha đầu kia cÅ©ng cÅ©ng đã bắt đầu đỠphòng ta rồi†Lâm Vãn Vinh ôm nà ng và o lòng cưá»i nói:
- Nà ng cà ng chăm chỉ há»c táºp, ta lại cà ng cao hứng. Nà ng nếu há»c không tốt, ta sẽ đánh mông nà ng.
- Bại hoại!
Äôi mắt cá»§a Ngá»c Sương chợp ướt át, cảm thấy má»™t luồng nhiệt đặt lên kiá»u đồn cá»§a mình, ‘ư há»â€™ má»™t tiếng, nguợng ngùng ỉ ôi trong lòng hắn.
Ôm ấp nhị tiểu thư, đột nhiên nhá»› lại tình cảnh cùng Äại tiểu thư trong đại Ä‘iện sáng nay, trong lòng Lâm Vãn Vinh nhất thá»i trá»—i lên những cảm xúc lâng lâng, vốn nghÄ© chỉ trá»™m má»™t tiểu thư, váºy mà không ngá» lại hoà n thà nh nhiệm vụ quá mỹ mãn, giá» thì chẳng biết phải là m sao cho tốt? Mà Äại tiểu thư cÅ©ng đúng là má»™t đóa hoa a! Tháºt nan giải!
Thân hình mỹ miá»u má»m mại kia nhẹ nhà ng ngá» ngoáºy trong lòng hắn, hắn khẽ nhếch mép cưá»i, những suy tư liá»n bay biến…
Tà i sản của hoangcongthanh
Chữ ký của hoangcongthanh
Last edited by hoangcongthanh; 26-11-2008 at 05:05 PM .
26-11-2008, 04:09 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Chương 217: Äại tiểu thư đỠmặt.
Phần 1
Dịch giả: Melly
Nguồn:sưu tầm
- Lâm Tam, chúng ta đi đâu đây?
Nhị tiểu thá» ngồi trên xe ngá»±a, dá»±a và o ngưá»i Lâm Vãn Vinh, tò mò há»i.
- Tá»›i má»™t nÆ¡i hay lắm, nà ng nhất định sẽ thÃch.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Hôm nay nà ng gạt phu nhân vá»›i Äại tiểu thư trốn đến đây, mấy ngưá»i đó chắc chắn lúc nà y sẽ lo lắng không yên. Sau khi ta đưa nà y đến chá»— kia sẽ đưa trở vá» nhà ngay, có được hay không?
Nhị tiểu thư “vâng†một tiếng, nói:
- Váºy, còn chà ng, sao không trở vá»?
- Ta chỉ du ngoạn bên ngoà i dăm ba ngà y thôi. Ngà y tháng trước kia quá mệt má»i, nhân tiện lúc nà y nghỉ ngÆ¡i. Äằng nà o qua năm chúng ta sẽ cùng nhau tiến kinh.
Lâm Vãn Vinh đáp, quan hệ cá»§a hắn và Äại tiểu thư bây giá» khá máºp má», lại có chút hồ đồ, trở vá» bây giá» sẽ là má»t vấn đỠkhó khăn.
Nhị tiểu thư nhu thuáºn ‘ừm’ má»™t tiếng, á»· ôi trong lòng hắn:
- Thiếp nghe lá»i chà ng. Váºy sau khi đến nÆ¡i kia thì chà ng há»™ tống thiếp trở vá» nghe. Nhưng mà , chà ng má»—i ngà y Ä‘á»u phải đến thăm thiếp, thiếp còn nhiá»u vấn đỠmuốn há»i chà ng. Nếu chà ng không chịu ở bên thiếp thì…thiếp sẽ…thiếp sẽ má»—i ngà y chá»i mắng chà ng cho đến khi chà ng chà ng chịu đến thăm thiếp thì thôi…
Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i: ‘ Nha đầu tháºt sá»± uy hiếp ‘kinh ngưá»i’ a!’
Nhị tiểu thư hừ má»™t tiếng, nhéo và o ngá»±c hắn má»™t cái, liếc mắt nhìn hắn vá»›i vẻ hoan hỉ lẫn chút thẹn thùng, ngẩn khuôn mặt nhá» nhắn lên say đắm nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i má»™t ánh mắt mê ngưá»i, thì thầm:
- Chà ng là đồ xấu xa, bá» nhà đi lâu như váºy, mà chỉ gá»i có má»™t bức thư vá» nhà , mà cÅ©ng chỉ có và i ba chữ, trên cái thứ giấy bá» Ä‘i không dùng được, tháºt là tức chết mà !
“Cuá»™n giấy đó không dùng được ư? Ta đâu có tiết kiệm đến như váºy?†Lâm Vãn Vinh lấy là m kì quái, cầm lấy mảnh giấy trên tay Ngá»c Sương xem xét, chỉ thấy trên đó có mấy chữ như phượng múa rồng bay: “Nhị tiểu thư, ta nhá»› nà ng!â€
Ngà y đó tá»›i Phong huyện, nháºn được phong thư cá»§a Äại tiểu thư, hắn trong đêm viết ngay má»™t bức thư hồi âm, nhá» ngưá»i cá»§a Từ Vị chuyển vá» láºp tức. Hắn dÄ© nhiên còn nhá»› chắc chắn rằng bức thứ đó rõ rà ng có ba câu, nêu rõ tên cá»§a ba ngưá»i, chẳng hiểu như thế nà o chỉ có má»™t câu tá»›i tay Nhị tiểu thư?
- Nhị tiểu thư, ai gá»i mấy chữ nà y cho nà ng?
Lâm Vãn Vinh lấy là m kỳ quái há»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là do tá»· tá»· đưa cho thiếp. Tá»· ấy nói là chà ng gá»i thư cho thiếp là m thiếp mừng muốn chết, ai dè chỉ có và i chữ thôi. Chà ng đúng là kẻ độc ác mà !
Mặt Nhị tiểu thư đỠhồng, giữ chặt mảnh giấy nhỠấy trước ngực, dựa và o lòng hắn, nũng nịu nói:
- Chỉ có mấy chữ nà y đây mà là m thiếp ngà y nà o cũng nằm mơ tới chà ng, đáng ghét!
Lâm Vãn Vinh đã hiểu rõ ra, dÄ© nhiên là Äại tiểu thư thấy lá»i lẽ trong bức thư không hay ho, nên cắt bức thư thà nh ba mảnh chia cho từng ngưá»i, chỉ khổ là hình dạng mấy mảnh thư hÆ¡i kém má»™t chút. Nhưng hợp lại thì cÅ©ng không khác là bao nhiêu: “Choáng, ta tháºt không ngá» tá»›i Ä‘iểm nà y, Äại tiểu thư tháºt quá tà i mà !†Lâm Vãn Vinh háºn không cưá»i dà i ba tiếng: “Äại tiểu thư tháºt hiểu lòng ngưá»i a! Chỉ bất quá không biết Tiêu phu nhân có nháºn được mảnh giấy kia không. Chẳng lẽ bị Äại tiểu thư giữ luôn? Cái đó cÅ©ng chÃnh là tá»™i chứng a!â€
Cỗ xe ngựa đi được một chút, Lâm Vãn Vinh vén rèm lên xem, vô ý nhìn thoáng qua ra bên ngoà i, thấy bên dưới chân núi nơi Tê Hà tự có ngôi miếu tranh, một hình bóng của nữ nhân ẩn ẩn hiện hiện, giống như là một nữ tu sĩ.
Nhị tiểu thư ngạc nhiên há»i:
- Là m sao váºy?
Lâm Vãn Vinh đáp:
- Nhìn bá»™ ngá»±c kia…ồ…không phải…trông tháºt quen mắt. Nhị tiểu thư, nà ng ở đây đợi ta má»™t chút, ta xuống xem xét rồi sẽ láºp tức quay vá».
Tiêu Ngá»c Sương nhẹ nhà ng gáºt đầu.
Lâm Vãn Vinh nhảy xuống xe ngá»±a, tiến tá»›i ngôi mái tranh đơn sÆ¡ kia, Ä‘i má»™t vòng, liá»n thấy má»™t cô gái trong chiếc áo lam nhạt, mái tóc vấn cao thanh tú, đội má»™t chiếc mÅ© ni cô nho nhá», như là má»™t nữ cư sÄ©
Lâm Vãn Vinh vừa nhìn thấy khuôn mặt cá»§a cô gái nà y liá»n kinh hãi, khẽ thốt lên:
- Äà o tiểu thư, có phải nà ng không?
Äà o tiểu thư vừa nhìn thấy hắn, buá»™c miệng khẽ ‘a’ má»™t tiếng, mặt liá»n đỠbừng, tay đánh rÆ¡i quyển kinh xuống đất, láºp tức đứng lên, hân hoan nói:
- Lâm Tam…Lâm thà chá»§, sao lại là ngưá»i?
Thấy nữ nhân âu sầu trước mắt, Lâm Vãn Vinh không thể ngỠđược lại tương ngá»™ nà ng tại nÆ¡i nà y. Thân hình đầy đặn mỹ miá»u cá»§a nà ng vẫn khuất sau lá»›p áo bà o dà i rá»™ng thùng thình, nhưng vẫn không che hết vẽ đẹp vô ngần kia. Nhá»› tá»›i tÃnh cách mạnh mẽ xưa kia cá»§a cô gái nà y, Lâm Vãn Vinh chìm trong nghi hoặc:
- Äà o tiểu thư, sao nà ng lại tá»›i nÆ¡i nà y? Mà ở đây là m gì?
Äà o Uyển Doanh nhẹ nhà ng ừm má»™t tiếng, bình tÄ©nh nghiêm trang nói:
- Ta đã ở đây nhiá»u ngà y rồi, Ä‘ang chá» cắt tóc quy y.
“Cắt tóc quy y? Nhà đầu nà y như má»™t đóa hoa rá»±c rỡ như thế kia sao lại muốn xuất gia cá»a pháºt, chẳng lẽ là do gây sá»± vá»›i Hầu công tá»?â€
Hắn vội và ng khuyên giải:
- Äà o tiểu thư, nang Ä‘ang trong tuổi hoa tươi đẹp, sao lại nghÄ© tá»›i chuyện xuất gia? Có phải lại cãi nhau vá»›i Háºu công tá» không? Ài, các ngưá»i còn trẻ tuổi, gây gá»— là chuyện thưá»ng thôi, không nên cố chấp quá sẽ là m hối háºn cả Ä‘á»i đó.
Äà o Uyển Doanh lắc đầu nói:
- Lâm thÃ…Lâm Tam, đừng nói báºy bạ, ta đâu có má»™t Ä‘iểm quan hệ gì vá»›i Hầu công tỠđâu.
“Không có má»™t chút quan hệ?†Lâm Vãn Vinh hồ nghi nhìn nà ng má»™t cái, cưá»i nói:
- Äà o tiểu thư, chuyện cá»§a nà ng vá»›i Háºu công tư thì má»i ngưá»i Ä‘á»u đã biết. Lúc nà y Lạc tiểu thư đã thá»±c sá»± cá»± tuyệt Hầu công tá», nà ng đáng lẽ phải vui vẻ cùng hắn hợp thà nh má»™t đôi má»›i đúng, là m sao lại má»™t mình chạy đến nÆ¡i nà y tu hà nh thế nà y?
- Nói báºy…
Mi mà y Äà o Uyển Doanh dá»±ng lên, trong mắt lá»™ ra những tia nhìn giáºn dữ, má» hồ thấy được hình ảnh cá»§a cô gái ngang bướng trước kia:
- Ta tuy có chút kÃnh phục Hầu công tá», nhưng không phải tá»›i mức như ngươi tưởng đâu. Äã trải qua biết bao chuyện, ta vá»›i hắn không thể thà nh đôi được, ngươi ngà n vạn lần không được ngá»™ nháºn má»›i phải chứ.
Thấy giá»ng Ä‘iệu cá»§a Äà o Uyển Doanh quyết liệt, không giống như giả dối, Lâm Vãn Vinh đà nh nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi! Ta không nói nữa, mất công nà ng lại tức giáºn rút Ä‘ao chém tá»›i nữa.
Nghe hắn nhắc lại chuyện cÅ© trêu chá»c mình, Äà o Uyển Doanh đỠmặt:
- Lâm Tam, sao ngươi lại tá»›i nÆ¡i nà y? Trong kà ức cá»§a ta thì ngươi không phải là loại thá» pháºt tÃn thần mà .
- Ta tá»›i đây để là m má»™t chuyện trá»ng yếu. Mà nà y Äà o tiểu thư, sao nà ng lại muốn xuất gia?
Äà o Uyển Doanh khẽ thở dà i:
- Nhà ta gần đây xẩy ra nhiá»u chuyện. Phụ thân bị cách chức, ca ca thì ra thế, gia cảnh loạn lạc, sá»›m đã mất hết phồn thịnh rồi. Ta biết đây là do ông trá»i trừng phạt Äà o gia, vì những việc sai trái mà cha và ca ca đã là m. Vốn định cầu đại sư trong miếu quy y giúp, nhưng bá»n há» từ chối vì Tê Hà tá»± không nháºn nữ đệ tá». Ta cầu khẩn mãi nên má»›i cho ra đây láºp má»™t miếu tranh tu hà nh, hi vá»ng rằng phụ thân và đại ca sẽ giảm bá»›t tá»™i nghiệt.
Nà ng nói vá» chuyện phụ thân và ca ca, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không thoát khá»i liên hệ, nhưng mà so vá»›i chuyện ác mà bá»n chúng là m thì hắn cÅ©ng chẳng áy náy gì trong lòng, gáºt gáºt đầu:
- Äà o tiểu thư thá»±c là má»™t ngưá»i con hiếu thuáºn. Chỉ là ta thấy nà ng mặt mà y thanh tú, vầng tráng sáng lạng. Chứng tá» rằng nghiệp hồng trần còn chưa dứt, nên việc xuất gia xem chừng sẽ không đâu.
Äà o Uyển Doanh phì cưá»i:
- Ngươi không phải là đại sư mà cÅ©ng đòi xem tướng ư? Ta mà không thể xuất gia thì chÃnh là do cái má» quạ Ä‘en cá»§a ngươi gây ra, sẽ không tha cho ngươi!
Lâm Vãn Vinh tuy đã tương giao với nà ng và i lần nhưng kể ra cũng không phải thân thuộc lắm, bất quá chỉ thấy cô bé hạt tiêu mạnh mẽ lại bỠcõi trần xuất gia tu hà nh, trong lòng cảm thấy không thanh thản nên mói đùa giỡn với nà ng đôi câu. Thấy nà ng trong lớp áo bà o rộng thùng thình, chẳng biết nên nói cái gì nữa.
Äà o Uyển Doanh buồn bã nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, còn quyên chúc ngươi độc chiếm khôi thu ở Tái thi há»™i nữa. Ngươi bây giỠđược ngưá»i ngưá»i kÃnh ngưỡng, muốn cái gì là có cái nấy rồi…
Chỉ là đùa vui thôi, nói tháºt ra, ta trá»i sinh rất phản cảm vá»›i mấy cái tà i tá» danh sÄ© đó.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
Äà o Uyển Doanh liếc nhìn hắn:
- Váºy ngươi tháºt sá»± sẽ thà nh thân vá»›i Lạc Ngưng tá»· tá»·?
- Cái nà y…hẳn là phải thế.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, thầm nghÄ©: “ đã lâu rồi không gặp nha đầu Lạc Ngưng nà y, phải nghÄ© cách gặp gỡ nà ng ta má»›i được.â€
Äà o Uyển Doạnh nhẹ gáºp đầu:
- Ta đây trước tiên chúc các ngưá»i trăm năm hòa hợp. Ngươi cÅ©ng là má»™t kẻ rất giá»i việc thu phục lòng ngưá»i, Lạc Ngừng tá»· tá»· tháºt sá»± tà i mạo song toà n. Các ngưá»i là má»™t cặp đôi hoà n hảo, được ông trá»i tác hợp.
- Äà o tiểu thư, nà ng không cần phải nói ta mấy Ä‘iá»u dá»… nghe kia. NÆ¡i nà y sinh hoạt cá»±c khổ, nà ng nên bá» chút thá»i gian ra ngoà i hoạt động, tâm tình sẽ tá»± nhiên tốt hÆ¡n. Ta phá»ng chừng chỉ và i ngà y nữa thôi, nà ng sẽ ko nghÄ© tá»›i việc xuất gia nữa.
Äà o Uyển Doanh trừng mắt:
- Nếu ngươi còn là m dao động tâm cảnh cá»§a ta, ta má»›i không nghe ngưá»i đó.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, xoay ngưá»i bá» Ä‘i, Äà o Uyển Doanh bá»—ng ngây ngốc:
- Lâm Tam, ngươi phải đi ư?
Tà i sản của hoangcongthanh
Last edited by hoangcongthanh; 26-11-2008 at 05:06 PM .
27-11-2008, 05:11 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 217-P2)
Chương 217 : Äại tiểu thư đỠmặt - Phần 2
Dịch:Naruto2302
Biên dịch & biên táºp:lMelly
Nguồn: TTV
Nghe thanh âm nà ng tá»±a như có chút lưu luyến, Lâm Vãn Vinh bá»—ng thầm thở dà i, cÅ©ng khó trách nà ng, nghÄ© nà ng sống trong miếu tranh, có thể cùng nà ng nói chuyện liệu có mấy ngưá»i, má»™t nữ tá» còn trẻ tuổi quy y cá»a pháºt, những năm sắp tá»›i, tháºt sá»± là tà n khốc.
- Ta không xuất gia, đương nhiên là đi rồi.
Lâm Vãn Vinh quay đầu lại, liá»n thấy nét ảm đạm trong đôi mắt Uyển Thanh, vá»™i và ng cưá»i trừ:
- Bất quá nà ng cÅ©ng đừng có hoảng, ta còn ở Kim Lăng nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y, không biết chừng, sẽ quay lại nói chuyện phiếm vá»›i nà ng, còn có Lạc tiểu thư Äại tiểu thư nữa, ta sẽ chuyển cáo tin tức cá»§a nà ng, chắc các nà ng cÅ©ng sẽ đến gặp mặt. Äến lúc đó nà ng nói chuyện đôi câu, tâm tình sẽ tốt hÆ¡n.
Äà o Uyển Doanh không nói gì, cưá»i khổ.
Quay trở lại xe ngá»±a, Nhị tiểu thư Ä‘ang dá»±a lên thà nh xe lim dim ngá»§, Lâm Vãn Vinh bóp mÅ©i nà ng cưá»i :
- Tỉnh Tỉnh, tiểu tá».
Nhị tiểu thư mở mắt nhìn hắn, khuôn mặt có chút đỠlên, nhanh nhẹn giữ lấy tay hắn, giá»ng giáºn dá»—i:
- Äi ra khá»i nhà và o sáng sá»›m, đêm qua lại không được ngá»§ ngon, ngồi đợi thì ngá»§ má»™t chút. Chà ng cùng bằng hữu nói chuyện xong rồi hả?
- Xong rồi.
So sánh vá»›i Äà o Uyển Doanh, Nhị tiểu thư xem như may mắn hÆ¡n, Lâm Vãn Vinh Ä‘em nà ng tá»±a và o ngá»±c mình, thâm tình nói:
- Nà ng ngủ tiếp đi, ta sẽ ôm nà ng.
Xe ngá»±a tiến và o trong thà nh, dừng lại trước má»™t toà nhà lá»›n, Nhị tiểu thư xuống xe liếc mắt đánh giá hồng môn, tò mò há»i:
- Lâm Tam, đây là nhà của ai, nó còn lớn hơn nhà của chúng ta.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Äây là Lâm phá»§. Sau nà y, nà ng cÅ©ng có phần trong phá»§ nà y.
Lâm phá»§? Nhị tiểu thư ngây ngưá»i, nhanh chóng hiểu ra, vừa kinh ngạc vừa vui vẻ nói:
- Lâm Tam, chà ng nói tháºt phải không?
- DÄ© nhiên, Kim Lăng sau nà y chÃnh là nhà ta.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
Nhị tiểu thư cưá»i duyên sá»›m đã tiến và o trong, chỉ thấy trạch tá» kiến trúc tinh mỹ, phóng khoáng, đình đà i lầu các, suối chảy róc rách cầu nhá» bắc ngang, quy mô lẫn kÃch thước so vá»›i Tiêu gia còn muốn hoà nh tráng hÆ¡n rất nhiá»u.
Nhị tiểu thư hưng phấn ôm chặt tay Lâm Vãn Vinh, sắc mặt đỠbừng nói:
- Lâm Tam, chà ng sẽ thà nh thân với thiếp ở đây sao?
- Äó là đương nhiên.
Lâm Vãn Vinh nói:
- Ngôi nhà nà y rá»™ng như váºy. Không cưới lão bà ở đây, thì tháºt là đáng tiếc. Äến lúc đó ta sẽ xây má»™t khu chuyên môn nuôi chó tháºt lá»›n, cho nà ng huấn luyện cái gì mà Lang Cẩu Tà ng Ngao (giống câu Ngoạ hổ tà ng long viết theo 1 thứ tá»± khác)
Nhị tiểu thư nghe được lộ vẻ mừng rỡ, chốn trong lòng ngực hắn e lệ nói:
- Tốt, chá» thiếp tại kinh thà nh há»c thà nh. Thiếp liá»n là nương tá» cá»§a chà ng.
“Oa ha ha ha, còn phải nói, không chỉ có nà ng, còn có mấy hảo lão bà đang chá» nữa!†Lâm Vãn Vinh ngá»a mặt lên trá»i cưá»i dà i, “lão tá» may mắn mua được căn nhà lá»›n, cưới tám lão bà mưá»i nương tá» dá»… dà ng cá»±c kỳ.â€
Cùng Nhị tiểu thư lởn vởn trong tân Lâm phá»§ má»™t phen. Chà ng chà ng thiếp thiếp, chiếm chút tiện nghi, tâm tình cÅ©ng hứng phấn cá»±c kì. TÃnh tình Ngá»c Sương có và i nét tiểu hà i tá», vừa đòi hắn vừa la hét chiếm phòng, Lâm Vãn Vinh cưá»i trá»™m và i tiếng. “Chiếm phòng là m gì, má»i ngưá»i ở cùng nhau không tuyệt hÆ¡n sao? Ä‚n cùng mâm, ngá»§ cùng giưá»ng, thân máºt không khoảng cách.â€
Vui vẻ bồi tiếp Nhị tiểu thư má»™t ngà y. Coi như bồi thưá»ng mấy ngà y tráºm trá»… gặp nà ng. Cho đến khi đèn ***g thắp lên. Má»›i kéo Nhị tiểu thư Ä‘ang quyến luyến trở vá».
Mấy ngà y không cố vá» Tiêu phá»§, đứng trước cá»a có chút không quen. Nhìn cá»a lá»›n Tiêu phá»§, Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© lắc đầu. “Cuá»—m Nhị tiểu thư, Äại tiểu thư tâm tình cÅ©ng lấy luôn. Trên thế giá»›i nà y so sánh được vá»›i lão tá» chỉ có gia Ä‘inh cá»§a há» Ngưu? (là con bò đực cá»§a Ngưu Lang nhá» và o lá»i khuyên cá»§a nó Ngưu Lang lấy trá»™m quần áo cá»§a Chức Nữ nhá» thế lấy được vợ đẹp, còn tên Lâm Tam nà y còn cao tay hÆ¡n lấy Ä‘i nhiá»u thứ vượt xa quần áo) Tiêu gia nà y, chẳng lẽ trá»i chuẩn bị cho ta chăng ?â€
Tiêu phu nhân nháºn được tin từ hạ nhân, vá»™i vã Ä‘i vá» phÃa đại môn, liếc mắt má»™t cái đã thấy con gái đứng trước cá»a, láºp tức kinh hô má»™t tiếng nói:
- Ngá»c Sương, con cuối cùng đã trở vá» ----
Nhị tiểu thư hốc mắt đỠlên, nhà o và o lòng Phu nhân nũng nịu nói:
- Nương thân, con chỉ ra ngoà i chÆ¡i thôi, ngưá»i không nên lo lắng.
- Nha đầu ngươi ---
Tiêu phu nhân trìu mếm vá»— nhẹ lên kiá»u đồn cá»§a nà ng, hết cả giáºn nói:
- Lẻn đi ra ngoà i cũng không đánh tiếng cho gia nhân một tiếng, là m ta cùng tỷ tỷ ngươi vội và ng như muốn chết.
Nhị tiểu thư khuôn mặt đỠlên, thè lưỡi, ôm lấy vai nương thân, quay đầu hướng Lâm Tam là m mặt quỷ.
“Phu nhân cÅ©ng thÃch đánh và o mông Ngá»c Sương?... Chắc là sướng tay lắm đây.†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i dâm hai tiếng, nhìn Nhị tiểu thư nháy mắt mấy cái, Nhị tiểu thư mắc cỡ chui và o lòng mẫu thân, là nhà hai tiếng:
- Nương thân, hắn khi phụ ta –
- Lâm Tam, ngươi đã tới!
Nghe nữ nhân cá»§a mình trong lòng là m nÅ©ng, Tiêu phu nhân mỉm cưá»i, khiến cho Lâm Tam đứng ở cá»a sững sá», liá»n mở miệng hô.
- Phu nhân có gì phân phó
Lâm Vãn Vinh đi lại gần nói.
Tiêu phu nhân trìu mếm vuốt ve là n tóc nữ nhi, trong mắt hiện lên quang mang nhu hoà , gáºt đầu:
- Lâm Tam, Ngá»c Sương nhá» và o ngươi. Nó tuổi còn nhá», tÃnh tình còn chưa định hình, ngươi cần chỉ bảo nhiá»u hÆ¡n. Ta cùng Ngá»c Nhược chiếu cố nó từ nhá», bây giá» tâm tư nó toà n bá»™ đặt và o ngươi, nói không được, phiá»n ngươi quan tâm đến nó nhiá»u nhiá»u.
Phu nhân nói đã rõ rà ng, Lâm Vãn Vinh nhẩy dá»±ng lên, cÅ©ng chỉ có thể ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn ứng tiếng. Việc cá»§a Nhị tiểu thư là chắc chắn, Phu nhân lại dặn dò ngay trước mặt Nhị tiểu thư, chÃnh là để hắn chối từ không được. Lâm Vãn Vinh trong lòng cưá»i khổ, Phu nhân trên mặt trà n đầy thiện ý mà lại ẩn tà ng mưu mô (tương tá»± Miệng Lam mô bụng má»™t bồ ... kim châm), “đây là ý kiên quyết lÃu kéo ta vá»›i Tiêu gia a.â€
Nhị tiểu thư nghe ý tứ trong câu nói cá»§a nương thân, trái tim trong ***g ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, không dám nói gì, giấu mặt trong lòng mẫu thân, cả đầu cÅ©ng chẳng dám ngước lên.
- Ngá»c Sương-----
Má»™t tiếng kinh hô, Äại tiểu thư từ trong phá»§ vá»t đến, Ä‘i thẳng đến chá»— Nhị tiểu thư, áo choà ng rÆ¡i xuống đất cÅ©ng không quan tâm.
- Tá»· tá»· ---
Nhị tiểu thư cÅ©ng má»™t tiếng kêu to, đầu đã lá»t và o trong lòng Äại tiểu thư.
Tiêu Ngá»c Nhược nhanh ôm lấy muá»™i muá»™i, lau Ä‘i ngá»c châu nÆ¡i khoé mắt:
- Muội muội tốt, hôm qua tỷ tỷ không đúng, không nên trách muội, tỷ xin lỗi, muội chớ có trách tỷ được hay không?
Tiêu Ngá»c Sương cưá»i khúc khÃch nói:
- Tỷ tỷ, muội nà o đâu dám trách tỷ, muội chỉ là trộm đi chơi thôi!
Äại tiểu thư ừ má»™t tiếng, đã thấy Lâm Tam ở kia nhìn mình mỉm cưá»i, mặt nhất thá»i lại đỠlên, tâm lý cÅ©ng ngấp ngáp hÆ¡n, cả ngưá»i phát hoả, kéo tay Nhị tiểu thư há»i:
- Ngá»c Sương, cả ngà y hôm nay muá»™i ở đâu? Sao lại cùng hắn... cùng Lâm Tam ở đây?
Tiêu Ngá»c Sương thẹn thùng nói:
- Muội gặp hắn ở Tê Hà Tự gặp nhau. Tỷ tỷ, lúc tỷ đi qua muội cũng thấy.
- Tháºt sao?
Tiêu Ngá»c Nhược chấn động, khuôn mặt cúi xuống đỠbừng, trái tim nhảy lên, “nếu Ngá»c Sương cÅ©ng ở chá»— đó váºy chuyện cá»§a mình cùng Lâm Tam, chẳng phải Ä‘á»u bị nà ng nghe thấy?â€
- Nhưng, khi đó muá»™i nghÄ© là phải Ä‘i gặp hắn trước, cho nên không dám chạy ra cùng ngưá»i nói chuyện. Tá»· tá»· sẽ không trách muá»™i chứ.
Nhị tiểu thư giả thÃch má»™t lúc, là m Äại tiểu thư trong lòng an tâm 5 phần, vá»™i há»i:
- Muá»™i nha đầu ngốc, nói vá»› vẩn gì thế, ngươi là thân muá»™i muá»™i cá»§a ta, mặc kệ có chuyện gì, tá»· tá»· Ä‘á»u sẽ không trách ngươi.
Nói đến đây, nà ng trá»™m nhìn Lâm Tam má»™t cái, liá»n thấy hắn cưá»i thầm đưa mắt đánh giá hai tá»· muá»™i nà ng, mục quang phát hoả, Äại tiểu thư đầu váng mắt hoa, vá»™i cúi đầu. Nắm chặt tay nhá» cá»§a Ngá»c Sương.
Trước mặt Lâm Vãn Vinh là hai tỉ muá»™i kiá»u diá»…m như hoa, má»™t ngưá»i thuần khiết đáng yêu, má»™t ngưá»i thà nh thục ngượng ngùng, tuy là cùng má»™t mẫu thân, nhưng phong váºn lại hoà n toà n khác nhau.
Äại tiểu thư mặt cà ng ngà y cà ng Ä‘á». Hắn như mở cá» trong bụng, “lão tá» là gia Ä‘inh cá»§a nhà nà y tháºt không oan uổng, bên trái có Äại tiểu thư bên phải có Nhị tiểu thư, nói nói cưá»i cưá»i. Sá» Sá» Mó Mó. Ai có thể so sánh vá»›i ta? Cảm tạ lão Ngụy, cảm tạ lão Từ, cảm tạ lão Lạc. Cảm tạ phu nhân –“
ChÃnh lúc Ä‘ang đắc ý, đã thấy Nhị tiểu thư quay vá» phÃa mình lấy tay ngoắc ngoắc. Bá»±c mình nói:
- Nhìn cái gì, ngươi mau tới ---
Lâm Vãn Vinh lẫm lẫm tiến lại nói:
- Nhị tiểu thư, có việc gì?
Äôi mắt đẹp Tiêu Ngá»c Sương nhìn hắn má»™t lúc, trong mắt mang theo mấy Ä‘iểm ngượng ngùng, quay vá» phÃa Phu nhân cùng Äại tiểu thư nói:
- Mẫu thân, tá»· tá»·, từ nay vá» sau chúng ta là ngưá»i má»™t nhà , má»i ngưá»i không nên rá»i xa nhau có được hay không?
Phu nhân dịu hiá»n nhìn nữ nhi, khanh khách cưá»i nói:
- Äúng, đúng, đương nhiên là như thế, Ngá»c Sương nói không sai.
Nhị tiểu thư vâng má»™t tiếng, má hồng đỠá»ng, giữ chặt bà n tay Tiêu Ngá»c Nhược nói:
- Tá»· tá»·, hắn là má»™t tên hồ đồ, ngà y ấy hắn cố ý trêu tức tá»·, tá»· cÅ©ng không cần so Ä‘o vá»›i hắn. Sau nà y chúng ta Ä‘á»u sống cùng nhau, không cho hắn chá»c giáºn tá»· nữa, có được hay không?
Tiêu Ngá»c Nhược không biết phải nói thế nà o má»›i tốt, buổi sáng má»›i bị hắn nắm tay, lúc nà y thấy hắn tâm lý không bình ổn lại loạn lên, bây giá» nghe ý tứ cá»§a muá»™i muá»™i, không phải tốt cÅ©ng chẳng phải xấu, chỉ còn biết cúi đầu không nói lên lá»i, nà o đâu còn hình dáng nữ nhân hung dữ mạnh mẽ khi thưá»ng.
(Hình dáng Lâm Tam tả Äại tiểu thư khi bình thưá»ng trong bản convert có 4 chứ “Lôi Lệ Phong Hà nh†là chiêu thứ 5 trong Phong thần cước : Cước chiêu cá»§a Nhiếp Phong (Phong Vân)"nhanh như gió, gấp như Ä‘iện" chẳng bÃt có liên hệ gì không hắc hắc)
Phu nhân cùng Ngá»c Sương thấy bá»™ dạng cá»§a Äại tiểu thư, tâm lý sinh ra kì quái, Tiêu phu nhân nói:
- Ngá»c Nhược, con là m sao váºy, không thoải mái chá»— nà o ư?
- Ah, ta nghÄ© Äại tiểu thư thấy Nhị tiểu thư quay vá» trong lòng cao hứng, má»›i có bá»™ dạng như váºy, đúng không nà o, Äại tiểu thư?
Lâm Vãn Vinh “đầy nhân tÃnh†hướng Äại tiểu thư nói.
Äại tiểu thư vừa thẹn vừa giáºn liếc xèo hắn má»™t vái, gò má má»™t tầng đỠá»ng, thấy ánh mắt trong sáng cá»§a hắn, vá»™i và ng nói nhá»:
- Äúng váºy, muá»™i muá»™i, ngươi trở vá» tốt lắm, sau nà y chúng ta ngưá»i má»™t nhà , vun đắp cuá»™c sống vui vẻ, vÄ©nh viá»…n không lìa xa.
Tiêu Ngá»c Sương khẽ vâng má»™t tiếng, nhá» giá»ng nói:
- Tá»· Tá»·, Lâm Tam cÅ©ng là ngưá»i nhà ta, váºy hắn cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không phân khai ư?
Äại tiểu thư trá»™m liếc hắn má»™t cái, nhẹ giá»ng:
- Hắn thÃch ở thì ở, còn ai dám Ä‘uổi hắn Ä‘i chứ!
Nhị Tiểu thư cưá»i khanh khách duyên dáng kéo tay tá»· tá»· ra nói:
- Thế nhé, Lâm Tam ngươi cùng tỷ tỷ móc tay –
-Tốt A !
Lâm Vãn Vinh không chút do dự đáp ứng, sắc mặt theo đó cũng trở lên nghiêm chỉnh.
- Không muốn -----
Äại tiểu thư thanh âm như muá»—i kêu, anh đà o nở trên khuôn mặt, trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, xoay ngưá»i muốn chạy.
Ngá»c Sương kéo tay nà ng lại, giữ chặt lấy, cưá»i nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nếu tha thứ chó Lâm Tam, cùng hắn ngoắc tay đi mà !
“Äúng a, ngoắc tay má»™t cái, hay nhiá»u cái cÅ©ng tốtâ€, Lâm Vãn Vinh trong lòng ngứa ngáy không đợi được, Äại tiểu thư thuá»· chung không dám ngẩng đầu. Tá»±a có tá»±a không, Nhị tiểu thư kéo ngón tay nà ng, cùng đại thá»§ cá»§a Lâm Tam đồng thá»i chạm và o nhau.
Äại tiểu thư vá»™i vã thu hồi tay ngá»c, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, sắc mặt như bị đốt đến phát hoả, giữ chặt Ngá»c Sương nói:
- Muội Muội, không cần lo lắng cho hắn, chúng ta đi và o thôi.
- Kì quái, Ngá»c Nhược hôm nay là m sao váºy, đỠmặt lại lợi hại như váºy? Có chút không đúng a!
Tiêu phu nhân nhìn hai thân ảnh cá»§a nữ nhi nói. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, “đừng há»i ta, ta cÅ©ng không biết, tháºt sá»± không biết!.â€
Có một đoạn sai sót trong bản dịch của Melly chương 217 phần 1
TrÃch:
Nhị tiểu thư hừ một tiếng, nhéo và o ngực hắn một cái,
phải là "Nhị tiểu thư hừ má»™t tiếng, từ trong ngưá»i lấy ra má»™t mảnh giấy nhá», liếc mắt 1 cái," chứ nếu không Ä‘oạn sau má»i ngưá»i ngầm hiểu cÅ©ng chẳng sao
Tà i sản của Silverwing
08-12-2008, 11:07 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 218)
Chương 218 : Năm bức hoạ Ä‘Ãnh ước - 1
Dịch:naruto 2302
Biên dịch:Melly
Biên táºp: nonamehiden
Nguồn: TTV
- Tháºt là kỳ quái! Ngá»c Nhược chưa từng như váºy bao giá».
Phu nhân tự nói với bản thân, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc.
- Mặt Äại tiểu thư đỠư? Sao ta lại không thấy như váºy nhỉ.
Lâm Vãn Vinh nhìn Phu nhân má»™t cách kì quái, cưá»i nói:
- Có lẽ hôm nay lạnh quá. Nhưng mà theo ta thấy, sắc mặt Phu nhân vẫn rất hồng hà o, tựa như là …
- Tựa như cái gì?
Phu nhân há»i.
- Tá»±a như tiểu cô nương mưá»i tám tuổi! Ài, khuyết Ä‘iểm duy nhất cá»§a ta chÃnh là thà nh tháºt, và cÅ©ng thÃch lá»i nói tháºt. Phu nhân chá»› có trách ta nghe.
Lâm Vãn Vinh than vãn.
Tiêu phu nhân che miệng cưá»i khúc khÃch, thân hình thà nh thục đầy đặn kia rung lên từng cÆ¡n, cưá»i đến ná»—i gáºp cả ngưá»i xuống.
- Phu nhân sao lại cưá»i?
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt há»i.
Tiêu phu nhân vất vả lắm má»›i nhịn cưá»i được, vuốt lại y phụ, mặt đỠhồng lên:
- Lâm Tam, nhà ngươi là cái kẻ chẳng bao giỠđứng đắn được. Theo ta thấy, nữ nhân đối phó được vá»›i ngươi, còn chưa có sinh ra. Ta phải dặn dò kÄ© lương Ngá»c Sương má»™t phen, đỠphòng nó bị ngươi ăn mất mà còn quay lại cảm tạ Æ¡n đức cá»§a ngươi.
“ Phu nhân xem ra đã nhìn thấu ta rồi!†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, xem như đã đáp lá»i.
Tiêu phu nhân thấy hắn không không là m loạn nữa, liá»n nói:
- Lâm Tam, ngươi bây giá» vẫn chưa muốn chở vá» sao? Mấy ngà y nữa là hết năm, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhá»› ngươi.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
- Phu nhân, ngưá»i đã quên Ä‘iá»u ta cùng ngươi kà kết trước kia sao? Mấy ngà y nà y cứ coi như ta nghỉ phép Ä‘i. Báºn rá»™n quanh năm rồi, cÅ©ng nên nghỉ ngÆ¡i chút Ãt chứ. Sau nà y lên kinh thà nh, Ta sẽ Ä‘i cùng Äại tiểu thư.
Phu nhân thấy thái độ kiên quyết cá»§a hắn, đà nh phải gáºp đầu:
- Nếu ngươi đã kiên trì như thế, ta cÅ©ng không miá»…n cưỡng. Con bé Ngá»c Nhược nà y muốn Ä‘i sá»›m, mùng ba tháng giêng sẽ xuất phát, đến lúc đó ngươi nhất định không được quên nghe.
Äại tiểu thư đã sá»›m định ngà y Ä‘i, Lâm Vãn Vinh biết tÃnh cách cá»§a nà ng, vì sá»± nghiệp có thể bất chấp tÃnh mạng, là tháng tết thì đã sao? Hắn cưá»i khổ nói:
- Mùng ba thì mùng ba, Äại tiểu thư là nữ nhân mà vẫn rá»i Ä‘i được, ta còn phải suy nghÄ© gì nữa?
Phu nhân mỉm cưá»i gáºt đầu:
- Váºy khổ cá»±c cho ngươi rồi. Äến lúc đó ngươi phải giúp nó tháºt tốt, Tiêu gia chúng ta Ä‘á»u đặt cả và o ngươi.
“Lá»i nà y nói ra, tháºt có há»c vấn a!†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Nói Ä‘i đâu váºy phu nhân, chúng ta bây giá» là ngưá»i má»™t nhà , là m sao mà không giúp đỡ nhau cho được, ngưá»i nói có đúng không?
Tiêu phu nhân biết hắn đáp trả mình việc rà ng buá»™c hắn ngay trước mặt Ngá»c Sương, nhịn không được báºt cưá»i duyên dáng:
- Ngươi á, nhá» ngươi chiếu cố Ngá»c Sương. Ngươi rõ rà ng đã chiếm được tiện nghi lá»›n, váºy mà còn ra vẻ ấm ức. Chẳng lẽ trá»i sinh Tiêu gia ta thiếu nợ ngươi không bằng.
Phu nhân khẽ cưá»i, mi mắt đỠhồng, thân thể rung lên nhè nhẹ, thuỳ mị quyến rÅ©. Phong váºn má»™t phen động lòng ngưá»i, nhịp tim Lâm Vãn Vinh như cháºm lại: “Cục cưng, tá»· Ä‘ang hấp dẫn ta a! Rõ rà ng là đang kiểm tra định lá»±c cá»§a ta mà .â€
- Hắn biết rõ bản chất mình là “Ngồi lâu tất loạnâ€. Không dám ngây ngốc ở đây nữa, cáo lá»—i chạy cho nhanh. Từ biệt Phu nhân, quay đầu bước Ä‘i.
Hôm nay cùng Äại tiểu thư ngoắc tay má»™t phen, lại cùng Nhị tiểu thư chà ng chà ng thiếp thiếp, thu hoạch đã ngoà i ý muốn rồi. Trong lòng hắn lâng lâng, trên mặt đầy vẻ xuân phong, ngâm nga má»™t khúc hát trở vá» thuyá»n. Trên hoa thuyá»n rất yên ắng. Hai tiểu tá» Lạc Viá»…n và Thanh SÆ¡n Ä‘ang từ thuyá»n bước xuống, thấy hắn trở vá», cưá»i hì hì bước lên chà o đón:
- Äại ca. Huynh vá» rồi đó hả?
Lâm Vãn Vinh tìm má»™t vòng, không thấy Tiên Nhi vá»›i Xảo Xảo đâu, trong lòng kỳ quái, há»i hai tên kia:
- Các ngươi sao lại ở chá»— nà y? Tiên Nhi cùng Xảo Xảo đâu? Thá»i gian không còn sá»›m, phải vá» nhà đi ngá»§ rồi chứ.
Lạc Viá»…n , Thanh SÆ¡n trá»i không sợ đất không sợ nhưng cÅ©ng chà o thua câu nói cá»§a hắn, giÆ¡ ngón cái ra, trong lòng ca ngợi má»™t tiếng.
Lạc Viễn nhướng mà y mở to mắt nói:
- Äại ca, hôm nay e rằng huynh phải chăn đơn gối chiếc rồi, tá»· tá»· ta đã má»i hai vị phu nhân cá»§a huynh đến bà n luáºn. Các nà ng nói chuyện rất hợp nên tá»· tá»· nghỉ lại ở trên lầu, tá»· tá»· phái ta cùng Thanh SÆ¡n ở chá»— nà y chá», chuyển cáo cho đại ca má»™t tiếng, đại ca chá»› lấy là m kì quái nha!
Lạc Ngưng má»i Tiên nhi cùng Xảo Xảo bà n luáºn? Ba nữ hà i tá» thì nói chuyện gì? Chẳng lẽ thảo luáºn đưa ra ý kiến là m thế nà o để hầu hạ tướng công? Vá» khoản nà y, nói ra thì dà i, lên má»›i phải thà nh láºp hạng mục chuyên môn rồi tiến hà nh luáºn chứng. Äiá»u quái lạ là vá»›i tÃnh tình cá»§a Tiên Nhi, như thế nà o mà nà ng lại yên ổn cùng ở má»™t chá»— vá»›i Lạc Ngưng, đây má»›i là chuyện lạ!
- À, Tiểu Lạc, tá»· tá»· ngươi có nói má»i Xảo Xảo các nà ng đến có chuyện gì không? Thuyá»n ta lại lá»›n như váºy, không có các nà ng, ta ở má»™t mình cÅ©ng hÆ¡i sợ.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, mặt dà y nói.
- Ta cÅ©ng không biết tá»· tá»· cùng nhị vị phu nhân nói gì. Nhưng thấy bá»™ dạng cá»§a Xảo Xảo tá»·, hình như có nhiá»u ý kiến hay vá»›i đại ca.
Lạc Viễn thần bà nói.
“Xảo Xảo tiểu bảo bối cá»§a ta cÅ©ng có ý kiến ư?†Lâm Vãn Vinh suy nghÄ© má»™t chút, nhất định nha đầu Lạc Ngưng đã giảng giải gì đó, các nà ng má»›i “Chung má»™t kẻ thù†như thế. Xem ra, Lạc Ngưng nha đầu không thể đợi nữa, quyết tóm lấy hai lão bà cùng nà ng cùng quay lại uy hiếp ta. Như váºy khó khăn rồi!
Äổng Thanh SÆ¡n thấy hắn mặt nhăn mà y nhó, liá»n nói:
- Äại ca, có khó khăn gì? Hồng Hưng chúng ta mấy ngà n huynh đệ, có cái gì mà không giải quyết được chứ?
Láºt đổ Trình Äức, Ä‘áºp tan Hắc Long há»™i, đệ nhất bang phái Kim Lăng thà nh chÃnh là Hồng Hưng, Thanh SÆ¡n vô cùng tá»± tin khi nói ra lá»i nà y.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu, quay sang Lạc Viễn nói:
- Tiểu Lạc, sự việc lần nà y phụ thân đệ phản ứng ra sao? Thánh chỉ lúc nà o xuống tới?
Sá»± kiện vá» Lạc Mẫn, triá»u đình được má»™t phen nhiệt náo, sá»›m đã có ngưá»i nói phải phạt nặng Lạc Mẫn là m nghiêm. Nếu không có Từ Vị là m trung gian, e la chuyện lá»›n không hay đã xảy ra rồi.
Lạc Viễn buồn bả nói:
- Thánh chỉ vẫn chưa tới. Xem tình hình nà y, nhẹ nhất sợ là bãi quan.
Lâm Vãn Vinh vỗ vai hắn, quan tâm nói:
- Tiểu Lạc, đại ca không phải ngưá»i xấu nhưng cÅ©ng chẳng thể gá»i là ngưá»i tốt. Äối vá»›i cha ngươi, ta có mấy phần nể phục, tại thá»i đại nà y, ngưá»i vừa có lý tưởng vừa có thiện tâm, má»™t má»±c giữ mình là m má»™t vị quan tốt, tháºt không có nhiá»u!â€
Lạc Viá»…n cố kìm nước mắt, cưá»i nói:
- Äại ca, đệ hiểu. Mặc kệ như thế nà o, đệ cùng tá»· tá»· vÄ©nh viá»…n sẽ ở cùng vá»›i cha má»™t nÆ¡i.
Hiện tại ta tạm thá»i không giúp gì được lão Lạc, lên đến kinh thà nhchắc sẽ có biện pháp. Lâm Vãn Vinh nghÄ© thoáng, cưá»i ha hả:
- Không nói việc nà y nữa. Nói chuyện nà o hay ho đi. Tiểu Lạc, chuyện ta và tỷ tỷ, đệ đã biết chưa?
Lạc Ngưng nha đầu đã sá»›m muốn ta dắt vá», nên má»›i vướng cái tâm bệnh nà y. Ài, lại bắt ta xuất tuyệt chiêu. Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© lắc đầu cưá»i mỉm.
Lạc Viễn nghe hắn nói đến tỷ tỷ, giơ ngón tay cái lên nói:
- Äại ca, nói tháºt đệ phục huynh sát đất. Nhãn quang cá»§a Tá»· tá»· trước kia là sao? Thấy ai cÅ©ng lãnh đạm không để ý, con mắt nhìn ngưá»i trên trá»i, nói cái gì tuyển lang quân văn võ song toà n, doạ tà i tá» bốn phương chạy sạch. Bá»—ng nhiên gặp đại ca huynh, chẳng hiểu thế nà o đùng má»™t cái đã bị huynh chế phục? Äại ca, ngươi nhanh nhanh dạy đệ cùng Thanh SÆ¡n Ä‘i, chúng ta rất là hâm má»™ đó.
Thanh SÆ¡n hai mắt bừng sáng. Chảy nước miếng ròng ròng, gáºt đầu lia lịa. Nhìn ánh mắt lang sói cá»§a hai tên tiểu tá», Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i lá»›n: “Mùa xuân đến chưa nhỉ? Sao lão tá» lại nghe được đã nghe được tiếng xuân vang vá»ng rồi!â€
Hắn cưá»i hắc hắc:
- Các ngươi là huynh đệ, đại ca dáºy các ngươi và i tuyệt chiêu. Thanh SÆ¡n ta không phải nói. Tiểu Lạc, ta sẽ là m tá»· phu cá»§a đệ, có nguyện ý h không?
Lạc Viên lắc đầu nói:
- Äại ca, việc nà y huynh há»i tá»· tá»· ta má»›i phải, chá»§ ý nà y là cá»§a tá»· mà , há»i ta không có tác dụng. Hắc hắc…
- Äệ cùng Ä‘i bẻ hoa vá»›i ta.
Lâm Vãn Vinh cưá»i vá»— vai hắn:
- Äệ đã nói như váºy, coi như đệ không có ý kiến gì.
- Äệ còn có thể có ý kiến sao. Các ngưá»i tình chà ng ý thiếp, thông đồng vá»›i nhau không biết bao nhiêu ngà y nay, lại còn kéo cha đệ là m cầu nối, còn coi đệ là cái gì chứ?
Lạc Viễn ra vẻ ấm ức nói.
Ra là tiểu tá» nà y cÅ©ng biết nhiá»u thứ, Lâm Vãn Vinh cưá»i dà i ba tiếng, quát to:
- Äem giấy đến đây.
Hai lão bà đá»u không có ở đây, Thanh SÆ¡n tam thá»i là m công việc cá»§a thư đồng, chạy khắp thuyá»n kiếm giấy. Lâm Vãn Vinh suy nghÄ© kÄ© cà ng, từ trong áo lấy ra bút chì, hồi tưởng lại sá»± việc xảy ra giữa mình vá»›i Lạc Ngưng. Từng hồi kà ức hiện lên trong đầu, bút chì đưa trên giấy, nét vẽ như có thần giúp sức, chẳng bao lâu, bức hoạ mầu nhiệm đầy sống động trông như tháºt hiện ra.
Dung nhan cá»§a má»™t cô gái xinh đẹp, trên lầu Ä‘ang ngước nhìn bốn liá»…n đối ở trên cao, mặt nở khẽ mỉm cưá»i, chăm chú suy tư. Bên cạnh là má»™t gã thanh niên phóng đãng chẳng kỵ gì, cùng hai thiếu niên khác Ä‘ang vung quyá»n múa may. Cô gái nà y mắt mà y thanh tú, gưá»ng mặt rạng ngá»i, xinh đẹp dị thưá»ng.
Thanh SÆ¡n tỉ mỉ xem xét bức vẽ, láºp tức kinh ngạc:
- Äại ca, đây là tá»u lâu cá»§a chúng ta, Ah, ta hiểu rồi, đây là tình cảnh lần đầu ngươi cùng Lạc tiểu thư gặp mặt, ngươi viết ra bốn vế thiên cổ tuyệt đối.
Lạc Viá»…n cÅ©ng thầm gáºt đầu, ngà y đó đại ca đưa ra bốn câu đối nà y, đã cùng mình hai huynh đệ uống rượu bà y trò, hồn nhiên bà n vá» chuyện cá»§a tá»· tá»·. Váºy mà tá»›i hôm nay, đại ca lại chân chÃnh trở thà nh tá»· phu mình, duyên pháºn nà y quả tháºt sá»± là kỳ diệu không tưởng được.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i không đáp, tiếp tục vung bút vẽ bức há»a thứ hai.
Má»™t thanh niên đứng trên bục giảng, mà y kiếm mắt hổ, vẻ mặt lạnh lùng, khuôn mặt các tà i tá» tà i nữ dưới đà i kinh hãi. Lạc Ngưng ở chÃnh giữa, ngẩng đầu ngÆ¡ ngác, nhẹ nghiến răng ngà , đầu mà y khẽ nhÃu, bá»™ dạng buồn rầu.
Lạc Viễn vỗ tay nói:
- Äại ca, cái nà y là việc huynh cùng tá»· tá»· tại Kim Lăng thư viện giảng há»c. Ta đã sá»›m nghe ngưá»i ta kháo nhau chuyện thần kỳ nà y. NghÄ© lại đây Ä‘Ãch thị là lần đầu tá»· tá»· bị huynh hấp dẫn. Hay lắm, hay lắm, huynh nhất định dạy ta nhiá»u hÆ¡n nha.
Bức há»a thứ ba chÃnh là vẽ cảnh trên đê, nữ tá» nhìn dân phu lao động khổ cá»±c, ẩn vẻ ưu tư, đỠbút bị há»ng, bên cạnh là má»™t gia Ä‘inh áo xanh nhìn tiểu thư lắc đầu, gương mặt đầy vẻ hối háºn.
Cảnh nà y không cần phải nói, chÃnh là điển cố là m nhiệt náo Kim Lăng, gia Ä‘inh tức giáºn đánh tà i tá». Lâm Vãn Vinh nhá»› đến cảnh ở trên đê, nhịn không được cưá»i rá»™ lên, Lạc tà i nữ bị ta đả kÃch mấy lần nên má»›i khắc sâu hình ảnh cá»§a ta như váºy
Bức há»a thứ tư là cảnh trên hoa thuyá»n, má»™t thanh niên tay cầm bầu rượu mặt đỠbừng bừng, mỉm cưá»i mà đá»c thÆ¡ đối câu, đặc biệt nổi báºt. Má»™t vị tiểu thư đứng sau rèm che, tay cầm khăn tay bằng gấm, sắc mặc đỠhồng, nôn nóng bất an.
Thanh Sơn hét lớn:
- Cái nà y thì đệ hiểu, là lúc Lạc tiểu thư trao khăn phù dung. Äại ca, Lạc tiểu thư trong tranh vẽ tháºt giống.
Lâm Vãn Vinh vẫn trầm ngâm, tiếp tục múa bút vẽ bức hoạ thứ năm, phÃa trước là nam thanh niên trẻ tuổi, tay cầm má»™t dải lụa hồng, vòng qua phÃa sau cô gái có thân hình yểu Ä‘iệu duyên dáng, tuy chỉ là nét phác thảo nhưng nhìn xa trông rất giống Lạc tiểu thư, nhìn gần lại là khuôn mặt bị che Ä‘i má»™t ná»a chỉ lá»™ ra chiếc má hồng, nhìn không rõ là ai.
Một vẽ mạch ra năm bức tranh, Lâm Vãn Vinh thở ra một hơi dà i, lại tỉ mỉ quan sát một phen, rất là hà i lòng.
Lạc Viễn ảo não vỗ đầu mình một cái nói:
- Äại ca, huynh đà o đâu ra những cái nà y váºy? Äệ bình thưá»ng sao chẳng nghÄ© tá»›i nhỉ? Vá»›i những ý tưởng kì diệu như thế thì cô gái nà o mà chẳng động tâm. Äại ca, đệ tháºt phục huynh!
Lâm Vãn Vinh tá»§m tỉm cưá»i, gáºt đầu nói:
- Thanh SÆ¡n, Tiểu Lạc. Còn có má»™t việc trông cáºy và o các ngươi.
- Äại ca, muốn chúng ta là m cái gì?
Thanh Sơn lớn tiếng nói:
- Mấy ngà n huynh đệ sẵn sà ng đợi huynh phân phó.
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i:
- Không cần dùng nhiá»u ngưá»i như váºy đâu, bảy tám trăm ngưá»i là đủ.
Hắn dặn dò hai ngưá»i bá»n Thanh SÆ¡n và i câu, Thanh SÆ¡n mắt sáng ngá»i, lá»›n tiếng nói:
- Äỉnh, quá đỉnh, nếu như váºy, Lạc tiểu thư không muốn cÅ©ng phải biểu lá»™ thôi. Chà , Tiểu Lạc, ta sẽ chá» uống rượu mừng cá»§a tá»· tá»· đệ.
Lạc Viá»…n cưá»i khổ:
- Äại ca, hà nh động nà y có lẽ hÆ¡i quá rồi, bá»›t rùm beng Ä‘i được không? Äệ sợ tá»· tá»· sẽ chết vì thẹn đó.
Là m lá»›n quá ư? Tá»· tá»· ngươi can tâm là m mấy việc nhá» sao? Còn khiến cả Kim Lăng tưởng nà ng theo Ä‘uổi ta. Hiện tại ta mà là m như váºy rồi, sợ rặng trong mÆ¡ nà ng cÅ©ng mỉm cưá»i nữa.
- Không phải lo! Hết thảy Ä‘á»u nằm trong bà n tay ta.
Lâm Vãn Vinh cưá»i thần bÃ, đầy tin tưởng nói.
Lạc Viá»…n chỉ còn biết gáºt đầu, cưá»i nói:†Äại ca, chúng ta sẽ là m nguyên cả đêm, cam Ä‘oan ngươi và tá»· tá»· sẽ vừa lòng. Nhưng mà chúng ta không ở đây thì huynh sẽ là m gì?â€
Lâm Vãn Vinh nhún vai nói:†Uống uống rượu, yên yên giấc. Việc nà y cÅ©ng trá»ng yếu mà , có ngưá»i là m việc cho mình. Ài, công việc không phân lá»›n nhá» tốt xấu, mà chỉ là ngưá»i là m khác nhau.
Thanh SÆ¡n cưá»i ha hả, cầm năm bức hoạ, cùng Lạc Viá»…n rá»i Ä‘i.
Tâm tình Lâm Vãn Vinh khó mà yên ổn, nghÄ© vá» Tiên Nhi Xảo Xảo hai ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang ở chá»— Lạc Ngưng. Hai nà ng Ä‘á»u đã qua cá»a trước rồi, không thể phân biệt đối xá». Hắn liá»n rút bút chì ra, má»—i ngưá»i vẽ má»™t bức.
Vẽ Xảo Xảo và o lúc động phòng hoa chúc. Vẻ mặt tiểu nha đầu nà y rạng ngá»i, đầu hÆ¡i cúi xuống ngượng ngùng thổi tắt cặp nến. Còn bức há»a vá» Tiên Nhi là cảnh và o những ngà y bị pháo bắn trúng dưỡng thương trên hồ Vi SÆ¡n, lúc hai ngưá»i tình chà ng ý thiếp. Những ká»· niệm nà y tháºt vô cùng ý nghÄ©a, tuyệt đối tin rằng sẽ không dẫn tá»›i chiến tranh giữa ba cô gái.
Thẳng tay đắc ý vẽ, thấy các nà ng má»—i ngưá»i má»—i vẻ, trong lòng hắn tịch mịch chịu không thấu, háºn không bay được đến lầu cá»§a Lạc Ngưng ngay láºp lức.
- Tiên nhi tỷ tỷ, đêm qua ngủ ngon chứ?
Lạc Ngưng má»›i tắm xong, từ trong phòng chạy ra nắm lấy tay Tần Tiên Nhi, gò má á»ng hồng há»i.
Tần Tiên Nhi nghe được má»™t tiếng tá»· tá»· liá»n thấy vui vẻ, sảng khoái gáºt đầu, nói:
- Ngá»§ rất ngon, Lạc tiểu thư, xin há»i muá»™i kÃm được phiên bản độc nhất cá»§a tà n khúc “Bình Sa Lạc Nhạn†nà y ở đâu? Ta coi nguyên cả đêm không rá»i mắt.
Nà ng nhẹ nhà ng vuốt ve quyển sách hÆ¡i cÅ© nát, ánh mắt lá»™ ra vẻ yêu thÃch vô cùng.
Lạc ngưng thấy nà ng thÃch thú không muốn rá»i tay, trong lòng vui mừng, ngượng ngùng nói:
-Tiên nhi tá»· tá»·, tối qua chúng ta má»›i vui vẻ như thế, sao lại nói lá»i khách khà váºy, tá»· cứ gá»i thẳng muá»™i là Ngưng Nhi là được.
Lạc Ngưng là có danh tà i nữ, cầm kỳ thi há»a cái gì cÅ©ng thông, xuất thân cá»§a Tần Tiên Nhi lại cà ng phi phà m, tuy váºn mệnh trải qua nhiá»u trắc trở nhưng kiến thức lẫn há»c vấn lại không thua kém Lạc Ngưng. Äêm qua Lạc Ngưng má»i nà ng cùng Xảo Xảo đà m luáºn, cÅ©ng tháºt là khoan khoái.
Tần Tiên Nhi thấy Lạc Ngưng muốn lấy lòng mình mà vẫn chưa thấu rõ tâm tư cá»§a nà ng, liá»n mỉm cưá»i nói:
- Muá»™i là thiên kim cá»§a Tổng đốc đại nhân, bình dân tầm thưá»ng nà o dám tùy tiện xưng hô tên nà ng…
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì