Bạch Hổ phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, hắn không ngờ là Phương Hàn lại khó đối phó như vậy, hơn nữa lại quỷ kế đa đoan, giỏi về âm mưu, ám sát, âm hiểm như vậy.
Thân thể của nó hoàng toàn là do kim tinh khí ngưng tụ thành, tuy còn kém bất tử chi thân của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nhưng mà cũng mạnh hơn so với Thiên Địa Pháp Tướng của đa số người tu đạo bình thường nhiều, căn bản không sợ bị tổn thương, cho dùng bị chém thành vô số mảnh vụn cũng có thể ngưng tụ lại một lần nữa, bị ma diễm thiêu đốt cũng có thể khôi phục.
Nhưng lần này Phương Hàn lại thi triển thần thông Ngũ Đế Đại Ma hóa thành phong ấn đánh lên thân thể nó, đánh vào nhược điểm của nó. Đạo phong ấn này không ngừng hấp thu nguyên khí của nó rồi bành trướng lớn ra, giống như một ký sinh trùng vậy.
Hắn cảm giác được nguyên khí của bản thân không ngừng suy yếu, muốn vận lực lượng đánh tan đạo phong ấn trong cơ thể nhưng bên ngoài lại bị ba kiện đạo khí và Già Thiên Ma Thủ đè ép, ma diễm không ngừng thiêu đốt, ánh đao của Huyết Dạ Vương không ngừng chém xuống, khiến cho thân thể của hắn bị đánh thành một khối chất lỏng hỗn loạn.
Càng lợi hại hơn là A Tỳ Môn của Diêm không ngừng tỏa ra ma khí cuồn cuộn bao trùm lấy cơ thể hắn, khiến cho hắn chìm trong vô cùng vô tận thống khổ, như rơi vào Địa Ngục A Tỳ.
“Ta chính là thần linh cường đại do Ngũ Hành Linh Căn sinh ra, Ngũ Hành Linh Căn bất diệt thì ta sẽ vĩnh viễn không thể bị giết. Thên thể của ta là tạo hóa, là bất hủ! Một sinh linh nhỏ bé như ngươi mà muốn đối đầu với ta thì không khác gì muốn chết cả!”
Bạch Hổ gầm lên một tiếng mạnh mẽ, thân hình lại bành trướng ra một lần nữa, quả cầu màu trắng nổi lên, trong tích tắc bắn ra điện quang mãnh liệt tỏa ra xung quanh. Chính là Kim Thần Lôi!
Những đại sấm sét hình cầu màu bạch kim bắn ra xung quanh.
Luân phiên nổ mạnh thành vô số đạo kiếm khí ngang dọc cắt phá không giang, lập tức đánh lui ba kiện đạo khí. Thân thể Bạch Hổ lại hiện ra, chạy ra khỏi vòng vây, lắc lư hạ xuống, dùng một tốc độc nhanh như tia chớp lao về phía Phương Hàn, đánh ra một trảo lên người hắn.
Bạch Hổ lại nhe răng cười, khi một chưởng vừa chụp xuống thì bàn tay năm ngón cụp lại như liêm đao, xoay tròn, tựa hồ muốn đánh tan toàn bộ pháp bảo, cương khí của Phương Hàn rồi giết chết hắn.
“Ngươi lại lui thôi!”
Bạch Hổ vừa mới đánh xuống thì bên tai của hắn lại vang lên tiếng nói của Phương Hàn, đồng thời thân hình ở dưới một trảo của hắn lại hóa thành hư ảnh.
“Không hay!” Trong khi hắn đang khiếp sợ thì thân thể đã bị xiết chặt lại, bị một bàn tay chín ngón chụp lấy, thì ra chính là Già Thiên Ma Thủ của Phương Hàn.
“Thiên biến vạn hóa!” Bạch Hổ lạnh lùng cười, thân thể đột nhiên rút nhỏ lại mấy chục lần, biến thành một con Bạch Hổ lớn cỡ một con mèo, thoát ra khỏi kẽ hở giữa các ngón tay của Già Thiên Ma Thủ.
Phương Hàn cảm ứng được Bạch Hổ thoáng cái đã thu nhỏ lại thì Già Thiên Ma Thủ cũng cấp tốc co rút lại, mãnh liệt chụp xuống, nhưng đã chậm hơn một bước, không bắt được Bạch Hổ. Cái này cũng không trách hắn được, dựa theo đạo lý thì cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không cách nào thu nhỏ người lại được.
Cũng giống như Phương Hàn hiện tại, thân thể rèn luyện tới cực điểm thì có thể tùy ý vặn vẹo cốt cách, dùng miệng cắn lưng của mình được, cũng có thể sắp xếp lại xương cốt, thu người lại nhỏ bằng một đứa trẻ nhưng cũng không có cách nào nhỏ hơn, biến thành mộ người nhỏ bằng ngón cái được. Cái này chỉ có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh có được bất tử chi thân mới có thể làm được.
Ở Trường Sinh Bí Cảnh, sau khi tu thành bất tử chi thân thì có thể tùy ý biến hóa, thu nhỏ lại thành một hạt bụi cũng không phải là không được.
Hiện tại Bạch Hổ cũng có năng lực này, bởi vì hắn không phải là thân thể mà là do kim khí biến thành.
Đương nhiên, thân thể của hắn còn kém xa bất tử chi thân của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nhiều, nếu như bị Phương Hàn vây khốn thì vẫn sẽ bị luyện hóa như thường.
Bạch Hổ thoát ra được, thân thể lại lớn trở lại, biến trở lại thành hình người, nhưng lại không giống như hình người lúc trước, là một người thân người đầu hổ.
“Sinh linh nhỏ bé kia, ngươi cho rằng ngươi có thể xúc phạm tới Bạch Hổ ta sao?” Bạch Hổ phát ra tiếng kêu gào, thân thể lại xoay tròn, dùng tốc độ không kém gì Thuấn Sát Đại Pháp công kích Phương Hàn. Hơn nữa trong lúc hắn bay vút đi, một luồng cương khí bạch kim trải dài trên không trung, nhất thời không khí trở nên trầm trọng, ngưng trệ dị thường.
“Muốn không chế không giản, giảm tốc độ chuyển di của ta sao, nhưng ngươi đâu có biết là thần thông ta tu luyện chính là thần thông Ngũ Đế Đại Ma!” Phương Hàn nhìn cương khí của Bạch Hổ phát ra bao vây lấy cơ thể mình, tràn ngập không gian, không khí trở nên trầm trọng gấp mấy lần thủy ngân, bất luận là loại thân pháp, thân thông gì cũng không thể thi triển một cách nhanh chóng được, thân hình cũng vô pháp di chuyển với tốc độ cao được.
Nhưng mà cái này với hắn chẳng khác gì cá gặp nước cả.
Bởi vì thi triển Bạch Đế Kim Hoàng Trảm ở trong kim khí thì càng thêm thuận lợi, dễ dàng.
Khi tâm niệm của hắn vừa động, lập tức trong thân thể hắn bắn ra vô ssoo đạo kim quang, bao trùm toàn bộ người hắn, biến thành một đạo kim quang hình thoi, trong nháy mắt di chuyển đi nơi khác, làm cho công kích của Bạch Hổ lại hụt một lần nữa, hơn nữa tốc độ chuyển di của hắn lại nhanh hơn không ít, hình thoi kim quang không ngừng hấp thu kim khí do Bạch Hổ phát ra, luyện hóa thành của mình.
Từ khi tiến vào Ngũ Hành Địa này, thần thông Ngũ Đế Đại Ma đã hấp thu không biết bao nhiêu nguyên khí ngũ hành, cũng đã tu luyện đế lô hỏa thuần thanh, hiện tại thi triển ra Bạch Đế Kim Hoàng Trảm để đối phó với Bạch Hổ lại tỏa ra một loại uy áp của thượng vị giả.
“Mẹ kiếp!”
Bạch Hổ trông thấy một màn này thì không nhịn được nổi giận, thần thông kim hệ của Phương Hàn yếu hơn hắn rất nhiều nhưng lại có phẩm chất cao hơn, khắc chế hắn rất nhiều.
“Liên thủ!”
Phương Hàn và Bajhc Hổ giao thủ được một hiệp thì Diêm, Huyết Dạ Vương, Tinh Thiền, cả ba kiện đạo khí lại tụ lại một lần nữa. Lần này ba kiện đạo khí chia ra chiếm ba phương vị, tạo thành một cái tiểu Tam Tài Trận, lực lượng hỗ trợ cho nhau, mạnh mẽ đánh xuống, ma khí cuồn cuộn, anh đao đẫm máu, tinh quang sáng chói bao trùm lấy Bạch Hổ.
Phương Hàn thét một tiếng thật dài, thân thể được bao trùm bởi Bạch Đế Kim Hoàng Trảm đột nhiên hạ xuống, đâm thẳng vào người Bạch Hổ, thoáng cái đã chui vào trong người nó, thần thông Ngũ Đế Đại Ma đồng thời phát động, tiếp đó năm mươi loại thần thông khác cũng được vận khởi.
“Ngươi…….. Ngươi sao lại có nhiều thần thông như vậy?” Bạch Hổ bị ba kiện đạo khí ngăn trở, đột nhiên thân thể rung động một cái thì đã bị Phương Hàn chui vào trong. Hắn không giận mà còn vui mừng bởi vì có thẻ phát động Kim Thần Lôi nổ chết Phương Hàn ở trong người mình nhưng lại không ngờ, hắn vừa mới định phát động Kim Thần Lôi thì đủ các loại thần thông từ trong người hắn phát nổ.
Tât cả hơn năm mươi loại thần thông!
Thật sự chính thức làm cho Bạch Hổ kinh sợ rồi, hắn ở Ngũ Hành Địa này không biết đã bao nhiêu năm thasgn rồi, cũng thấy qua không ít tu sĩ nhân loại tiến vào trong Ngũ Hành Địa này, nhưng chỉ mới tu luyện tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh mà lại có tới hơn năm mươi loại thần thông thì không có một người nào.
Oanh long long! Long long!
Hơn năm mươi loại thần thông được Phương Hàn vận dụng cùng một lúc đánh mạnh ra ngoài, trực tiếp nổ tung thân thể của Bạch Hổ, đại lượng kim tinh khí tràn tỏa ra bốn phía xung quanh.
Thấy một màn này, ba kiện đạo khí cũng không có khoanh tay đứng nhìn, tất cả đồng thời phát ra lực lượng của bản thân, bức kim khí bay ngược trở về, lại một lần nữa ngưng tụ ra hình thể Bạch hổ. Bọn họ sợ Bạch Hổ đào tẩu bở vì loại thần thú như Bạch Hổ cho dù có bị chém thành hai nửa, còn một nửa cũng có thể đào thoát được.
Một thoáng sau khi bị bức ép ngược trở lại, hiện ra nguyên hình thì Bạch Hổ đã có dấu hiệu bị đại thương, đang muốn vận khởi pháp lực một lần nữa nhưng Già Thiên Ma Thủ lại chụp xuống, tóm chặt lấy hắn, ma diễm bao trùm toàn thân thắn, thiêu đốt phát ra những tiếng tư tư tư tư.
“Ngươi thật là ác độc!” Bạch Hổ tức giận gầm rống nhưng cũng không thể làm nên được chuyện gì, Kim Thần Lôi trong người không ngừng được phóng ra xung quanh nhưng hiện tại uy lực đã giảm đi rất nhiều, căn bản không thể lay chuyển được sự kết hợp của ba kiện đạo khí và Già Thiên Ma Thủ.
Sau đó, Phương Hàn thu Già Thiên Ma Thủ lại, miệng há ra khẽ hút một hơi, kim khí trên người Bạch Hổ thoáng cái đã bị hắn cướp đoạt, cung cấp cho Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của hắn.
Lực lượng của Bạch Hổ dần dần yếu đi, mà lực lượng của Phương Hàn lại không ngừng tăng lên. Đến cuối cùng, Bạch Đế Kim Hoàng Trảm đã hiện ra thân ảnh hoàng đế của mình, cao lớn, uy nghiêm, có thể thống lĩnh toàn bộ nguyên lực hệ kim trong trời đất.
Bạch Hổ sợ hãi nhìn Bạch Đế Kim hoàng, đột nhiên taamt ình tỉnh táo lại, cả người giải thể, biến ra vô số đạo Kim Thần Lôi, phát ra một chiêu công kích tối hậu chộp về phía Bạch Đế.
Nó không thể tự bạo nhưng có thể tiêu hao nguyên khí hóa thành thần lôi để công kích.
Nhưng mà cái này cũng không làm nên được chuyện gì. Bạch Đế Kim Hoàng Trảm chính là hoàng đế, mặc cho thần lôi đánh lên người hắn cũng sẽ bị hắn hấp thu hết.
Cả người Bạch Hổ giờ khắc này đã hoàn toàn biến mất, mà thân hình của Bạch Đế Kim Hoàng Trảm lại lớn lên, gao chừng trăm trượng! Bạch Đế Kim Hoàng bay lên trời sau đó hóa thành một đám kim vân bao phu phương viên hơn mười dặm, bên trong lấp lánh thiểm điện, vô số những viên cầu màu trắng không ngừng nhảy múa, đã diễn hóa ra được Kim Thần Lôi.
Giờ khắc này, Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của Phương Hàn cuối cùng đã đạt tới cảnh giời Đại Viên Mãn, lột xác sinh ra thành Kim Thần Lôi.
Sau khi luyện hóa được một thần thú như Bạch Hổ, thần thông kim hệ đã tu luyện thành công rồi. Giờ khắc này Phương Hàn có cảm giác như muốn khóc, bởi vì qua vài ngày chém giết liên tục, đã chém giết rất nhiều yêu thú kim hệ nhưng Bạch Đế Kim Hoàng Trảm mãi vẫn không thể đạt tới cảnh giới viên mãn. Hắn đã cho rằng thần thông này gần như không thể tu luyện được rồi.
Không ngờ là cuối cùng lại đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
Kim vân đầy trời, sấm vang chớp giật, lại dẫn động một đám yêu thú nữa kéo đến, nhưng đám yêu thú này là châu chấu, được gọi là Mậu Thổ Chân hoàng, có uy lực cường đại nhưng dưới công kích của kim vân doa Bạch Đế Kim Hoàng Trảm hóa thành trong nháy mắt đã bị đánh ta thành nguyên khí hệ thổ, bị Phương Hàn hấp thu hết.
“Hiện tại chỉ còn lại thủy, hỏa, thổ, ba đại thần thông chưa tu luyện tới đại viên mãn. Ta nhất định phải tìm được thần thú ngang cấp với Bạch Hổ, giết chết và luyện hóa nó! Ngũ hành viên mãn thì Ngũ Đế Ngũ Hoàng mới có thể tiến vào Quy Nhất Cảnh! Ta muốn tu luyện tới Quy Nhất Cảnh thật là khó khăn, sợ là khó gấp trăm ngàn lần tu sĩ bình thường…”
Phương Hàn cảm thán nói.
“Nhưng cơ hội ngươi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh cũng lớn hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.” Diêm tiếp một câu…
Mấy người lại một lần nữa tiến sâu vào trong Ngũ Hành Địa, khao khát gặp được một yêu thú cường đại.
Khi Phương Hàn chém chết Bạch Hổ, luyện thành Kim Thần Lôi, Bạch Đế Kim Hoàn Trảm đạt tới đại viên mãn thì ở một nơi cách chỗ Phương Hàn chừng mười vạn dặm có một đội ngũ cũng đi vào Ngũ Hành Địa này!
Một thông đạo không gian từ trong hư không hiện ra ở biên giới của Ngũ Hành Địa, sau đó từ trong thông đạo từng đạo quang hoa lấp lóe bay ra, toàn bộ đều là cao thủ.
Có cao thủ Thiên Nhân Cảnh, cao thủ Quy Nhất Cảnh, cao thủ Kim Đan Cảnh, thậm chí còn có cao thủ cấp bậc cao hơn nữa.
Trong những người này, tu vi thấp nhất là Thiên Nhân Cảnh, tựa hồ là cao thủ tinh anh của mấy môn phái lớn liên hợp lại với nhau.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mùi
Từ trong thông đạo không ngừng có cao thủ cường đại bay ra, đều tụ tập lại một chỗ.
“Sư huynh, đây là Ngũ Hành Địa trong truyền thuyết sao?” Một người mặt đào bào có thêu hình bát quái nhìn nhìn vùng đất hoang vu này, có chút không tin tưởng là nơi này lại là Ngũ Hành Địa trong truyền thuyết. Đạo nhân này chính là Phúc Thọ chân nhân, một trong sáu đại chân nhân bị Phương Hàn bắt trong trận chiến ở Thái Nguyên Tiên Phủ, thanh danh bị mất sạch.
Có điều nhìn bộ dáng hiện giờ thì có lẽ hắn đã khôi phục lại sau vụ đả kích đó, hơn nữa tu vi lại còn tiến thêm một bước.
“Không sai, đây chính là Ngũ Hành Địa, là một thế giới hiểm ác do Phật Môn thần bí thời viễn cổ chế tạo ra làm nơi thí luyện cho các đệ tử của mình. Nghe đồn Ngũ Hành Linh Căn bị phong ấn ở đây, nguyên khí khổng lồ do Ngũ Hành Linh Căn tỏa ra ngưng tụ thành vô số yêu thú , càng lợi hại hơn là nơi này cũng phong ấn vô số Thiên Ma, yêu thú do nguyên khí của Ngũ Hành Linh Căn hóa thành cũng là để trấn áp thiên ma……”
Một tu sĩ đứng bên cạnh Phúc Thọ chân nhân, hai tay chắp sau lưng, đứng tẳng, bộ dáng vô cùng cao ngạo, hiển nhiên là một trong những đầu sỏ ở Thái Nhất Môn. Lúc này hắn đang dùng ánh mắt thận trọng đánh giá Ngũ Hành Địa, “Kỳ thật thì tại Huyền Hoàng đại thế giới có một lối vào Ngũ Hành Địa ở Hoang Dã Thần Miếu. Hoang Dã Thần Miếu chính là miếu thờ khổng lồ do Phật Môn thần bí kia xây dựng nên. Có điều bên trong đó có một lời nguyền rủa thần bí, chỉ có những người có đại phúc duyên mới có thể đi ra khỏi nơi đó được. Cho nên lần này các thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn ta hợp lực lại mở ra một cái thông đạo để chúng ta đi đến Ngũ Hành Địa này, làm sân bãi để chúng ta thí luyện!”
“Đã như vậy…… tại sao chưởng giáo và trưởng lão còn mời đệ tử tinh anh của ba phái Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái, Nhật Nguyệt Kiếm Phái đến đây làm gì? Sao không để mình chúng ta độc chiếm chỗ này có phải là tốt hơn nhiều không?”
“Ngũ Hành Địa vô cùng hung hiểm, nghe đồn bên dưới Ngũ Hành Linh Căn có trấn áp một viễn cổ Ma Thần, tám triệu bốn trăm ngàn Thiên Ma. Còn có yêu thú cường đại do ngũ hành nguyên khí biến hóa thành, như Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long, Hoàng Xà. Chúng ta là nhóm người đầu tiên đi vào Ngũ Hành Địa, mở đường để thám hiểu, xây dựng căn cơ để sau này nơi này sẽ thành nơi thí luyện của đệ tử trong môn phái. Nhóm đầu tiên đi tự nhiên là sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, tự nhiên là phải kéo theo vài người làm bia đỡ! Hơn nữa làm như vậy sẽ làm cho Thái Nhất Môn của ta sẽ thêm vững mạnh, lôi kéo được thêm sự ủng hộ của ba đại kiếm phái, giúp chúng ta duy trì được địa vị trong đại hội Quần Tiên sắp tới. Còn có ba năm nữa là tới đại hội Quần Tiên rồi. Lần này Thái Nhất Môn chúng ta phải triệt để áp chế các môn phái khác để trở thành minh chủ của Tiên Đạo.”
Tu sĩ cao ngạo trao đổi với Phúc Thọ chân nhân.
Tu sĩ này một đệ tử có uy danh hiển hách ở trong Thái Nhất Môn, thần thông còn cao hơn cả Triệu Huyền Nhất và Tống Duy Nhất, tên là Chu Xử Nhất.
“Cái gì? Viễn cổ Ma Thần!? Tám triệu bốn trăm ngàn Thiên Ma!? Còn có các yêu thú như Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long, Hoàng Xà!? Cần phải có bao nhiêu ngũ hành nguyên khí mới có thể hóa thành các yêu thú cường đại như vậy?” Trường Xuân chân nhân đứng ở bên cạnh cũng giật mình, không giữ được bình tĩnh hô lên.
“Cho nên lần đi thí luyện này cũng không phải chuyện đơn giản, là một trong những nhiệm vụ gian khổ nhất của môn phái giao cho chúng ta. Chủ yếu là để ma luyện các chân truyền đệ tử, giúp chúng ta có thể tỏa sáng trong đại hội Quần Tiên ba năm nữa, tạo nên áp lực với chín môn phái Tiên Đạo còn lại.”
Chu Xử Nhất lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói tiếp: “Phúc Thọ, Trường Xuân, Lộc Mệnh, Không Nguyên, Đại Phương, Khảm Ly, sáu người các ngươi bị một tên Phương Hàn nhỏ bé của Thái Nhất Môn đánh bại, bị bắt nhốt làm Thái Nhất Môn của chúng ta mất hết thể diện. Vốn chưởng giáo rất tức giận muốn phế hết toàn bộ thần thông của các ngươi, giáng xuông làm súc sinh, đời đời làm heo chó. Nhờ có ta cầu tình người mới bỏ qua không trách phạt các ngươi, nhiệm vụ lần này các này các ngươi nhất định phải lập công chuộc tội. Tu luyện ở Ngũ Hành Địa này tranh thủ đột phá, trong ba năm có thể tấn thăng lên Quy Nhất Cảnh, ngưng tụ Kim Đan không thì chưởng giáo sẽ xử phạt!
“Vâng! Xử Nhất sư huynh! Lần này chúng ta sẽ cố gắng tu luyện rồi sẽ báo thù rửa hận tại đại hội Quần Tiên! Phế tên Phương Hàn kia!” Trong mắt sáu đại chân nhân lập lòe một quang mang sâu kín.
“Vũ Hóa Môn gần đây danh tiếng nổi lên rất lớn, Mạnh Thiểu Bạch, Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết…… Ba người này đều là những kẻ khó lường. May mắn là Hoa Thiên Đô toàn tâm toàn ý muốn dựa vào Thái Nhất Môn chúng ta, nếu không thì danh tiếng của Thái Nhất Môn chúng ta cũng bị mất đi không ít.”
Đúng lúc này, Triệu Huyền Nhất bay tới, hai hàm răng nghiến chặt nói: “Phương Hàn thật giống như một con chim vừa bay lên là đã xuyên thiên không, một năm trước không có danh khí gì mà hiện giờ thanh danh đã vang dội, không kém gì cao thủ Kim Đan Cảnh. Nghe đồn hắn ở trong Vũ Hóa Môn đã từng chiến đấu với Vạn La, thậm chí còn đánh bại Vạn La nữa! Cái mà ta hận nhất chính là ngày đó Hắc Nhật Phong Tai cũng không có giết chết được hắn.”
Thì ra Triệu Huyền Nhất ngày đó hạ thủ trước, xuất ra thần thông Hắc Nhật Phong Tai nhưng lại không giết chết Phương Hàn cũng làm tăng thêm thanh dang của hắn.
“Phương Hàn quả thật là một tên chuyên gây rắc rối, Hoàng Tuyền Đồ lại nằm ở trong tay hắn, hơn nữa gần đây không biết chiếm được pháp bảo gì có thể luyện ra đại lượng Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn chúng ta! Chuyện này đã khiến chưởng giáo cùng rất nhiều trưởng lão chú ý. Nếu không phải Bạch Phong Vũ có Thiên Hoàng Kính trong tay thì các trưởng lão sớm đã hưng sư vấn tội, bức Vũ Hóa Môn giao Phương Hàn ra.”
Tống Duy Nhất cũng bay tới.
Cùng đi với hắn còn có thêm năm người, mỗi người đều có khí khái bệ vệ, coi trời bằng vung, tưởng như dưới mắt họ không có ai đáng nhìn cả, vạn vật trong thiên hạ đều tầm thường.
“Dương Nhất sư huynh!”
“Không Nhất sư huynh!”
“Chính Nhất sư huynh!”
“Thủ Nhất sư huynh!”
Đệ tử của Thái Nhất Môn không ngừng tăng lên, một đám toàn những người được ban cho chữ “Nhất” tập trung lại một chỗ, phát ra một luồng khí tức khổng lồ, cường đại.
Lần này, cao thủ từ trong thông đạo chia ra bốn phe, một bên chính là đệ tử Thái Nhất Môn là đông đảo nhất, còn lại ba phe khác chính là đệ tử tinh anh của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái.
Ba đại kiếm phái này đều lấy kiếm thuật tinh diệu để xưng bá. Đệ tử trong các môn phái này đều có phi kiếm cực kỳ lợi hại, có lực sát thương kinh người, trong đó cũng có mấy cao thủ Kim Đan Cảnh nhưng vẫn có được số lượng đông đảo như của Thái Nhất Môn.
Một người mặc pháp bào có thêu vạn kiếm là người của Thông Thiên Kiếm Phái thấy số lượng người của Thái Nhất Môn không ngừng gia tăng thì âm thầm đếm: “Năm… Sáu… Mười… Mười hai! Không tưởng được là Thái Nhất Môn lại có tới mười hai cao thủ đã luyện thành kim đan!”
“Theo truyền thuyết thì Ngũ Hành Địa này vô cùng hiểm ác, mọi người ngàn vạn lần không được tán loạn, từng bước tiến lên xem xét thử bên trong có gì hay ho! Phát hiện bảo tàng cũng không được tranh đoạt!”……
Đệ tử tinh anh của ba đại kiếm phái cũng không phải kẻ ngu dốt, trong đó đều có trưởng lão của môn phái dẫn đầu đội ngũ, một loạt các nghiêm lệnh được ban ra.
Lúc này từ trong thông đạo đã không còn quang hoa lóe lên nữa, hiển nhiên là đệ tử của các môn phái đều đã tụ tập đủ rồi. Thế lực của Thái Nhất Môn là đông đảo nhất, khoảng chừng ba bốn trăm người.
Các môn phái khác chỉ có hơn mười người.
Chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn chỉ có được hơn trăm người, mà hiện tại số cao thủ Thiên Nhân Cảnh của Thái Nhất Môn đã tới ba bốn trăm người. Sự trên lệch giữa hai môn phái cũng giống như mây ở trên trời và bùn ở dưới đất.
Đương nhiên, có rất nhiều chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn đã trở thành trưởng lão, một lòng thanh tu, không tranh đoạt chức vị chưởng giáo nữa cũng là một phần nguyên nhâ. Mà đệ tử Thái Nhất Môn lại không có nguyện ý trở thành trưởng lão, ai cũng có tham vọng tranh đoạt ngôi vị chưởng giáo cả cho nên số lượng chân truyền đệ tử đặc biệt nhiều.
Khi tấc cả các đệ tử đã tụ tập lại một chỗ, đột nhiên từ xa xa đột nhiên có một luồng ma khí mãnh liệt cuồn cuộn kéo tới. Dường như là một Thiên ma Vương đang cởi ma vân mà lao tới.
“Cẩn thận! Thiên Ma đột kích! Chúng ta có thể đánh giết Thiên Ma Vương ở Ngũ Hành Địa này nhưng bọn chúng lại có Giải Thể Đại Pháp vô cùng khó đối phó. Chúng ta hãy bố trí đại trận để ngăn cản bọn chúng ở bên ngoài.
Cao thủ của ba đại kiếm phái đã sớm bố trí thành các loại kiếm trận, nhìn lại thấy đệ tử Thái Nhất Môn cũng không có hành động gì, trong lòng không nhịn được mà thầm cười lạnh, xem ra đệ tử Thái Nhất Môn sẽ giảm đi rất nhiều.
Nào ngờ rằng, trong một tích tắc, đột nhiên Tông Duy Nhất, Triệu Huyền Nhất, Chu Xử Nhất… mười hai cao thủ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn đột nhiên cười ha hả, từ trên đỉnh đầu bốc lên khỏa khỏa kim đan.
Mười hai người, mười hai khỏa kim đan hợp lại cùng một chỗ, xoay tròn liên tục, phát động ra một loại thần thông.
Ô ô ô, ô ô ô... ... . Âm thanh giống như tiếng quỷ thần gào thét, tiếng thần tiêu kêu khóc từ trong hư không truyền ra làm cho vô số người nổ da gà, từ trong hư không hiện ra những vết rách không gian, bên trong loáng thoáng có máu tươi đang lưu truyển, tựa hồ là thiên địa bị chém đến chảy máu vậy.
“Mạt Nhật Thiên Tai! Mạt Nhật Thiên Tai!”
“Không sai, đây chính là vô thượng thần thông của Thái Nhất Môn, Mạt Nhật Thiên Tai! Trong truyền thuyết, một khi thần thông này thi triển ra thì sẽ có mưa máu đầy trời, quỷ thần gào thét, tận thế xuất hiện, không gian vỡ nát, vũ trụ quay về hỗn độn! Chỉ có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể thi triển được! Không ngờ là mười hai cao thủ Kim Đan Cảnh cũng có thể liên thủ thi triển ra được……”
Người của ba đại kiếm phái nhìn thấy tinh cảnh này thì run sợ không thôi.
Đây là vô thượng thần thông trong truyền thuyết của Thái Nhất Môn, Mạt Nhật Thiên Tai.
Phanh phanh phanh phanh phanh phanh... ... .
Mạt Nhật Thiên Tai chuyển động đánh ra xa ngoài trăm dặm, rất nhiều Thiên Ma Vương còn chưa kịp thi triển Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp thì đã bị phân giải, biến thành những mảnh huyết nhục bị hút vào trong kiếp vân của Mạt Nhật Thiên Tai. Mười hai khỏa kim đan có thêm một tầng huyết quang bao trùm xung quanh lại càng phát ra ánh sáng chói lọi, tựa hồ được máu huyết tăng cường thực lực.
“Ha ha ha ha, không ngờ lại có nhiều Thiên Ma Vương như vậy tới tìm chúng ta. Hiện giờ mười hai người chúng ta liên thủ thi triển Mạt Nhật Thiên Tai thì có là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng phải nhượng bộ. Những Thiên Ma Vương này thật không khác gì đan dược đại bổ…”
Mấy đầu sỏ của Thái Nhất Môn cười ha hả nói.
Mỗi một Thiên Ma Vương bị giết đều mang đến cho bọn họ vô cùng vô tận lực lượng, làm dịu kim đan, tăng cường tu vi của bọn họ. Thiên Ma Vương tương đương với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
“Không biết trong Ngũ Hành Địa này có có Thiên ma Vương nào luyện thành Thiên Ma Kim Đan hay không, nếu có thì chúng ta tru sát, giết được hắn có thể thu được rất nhiều chỗ tốt!”
“Đi thôi, đi thẳng một đường!”……
Khi Thái Nhất Môn và ba đại kiếm phái đang tàn sát Thiên Ma Vương thì Phương Hàn cũng đã xâm nhập vào nơi sâu nhất trong Ngũ Hành Địa, mà cái chờ đợi hắn cũng không phải thần thú ngang hàng với Bạch Hổ……
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mùi
Phương Hàn xâm nhập vào sâu trong Ngũ Hành Địa, yêu thú do ngũ hành nguyên khí hóa thành càng ngày càng mạnh mẽ.
Có điều hắn đã có hai loại thần thông luyện tới đại viên mãn là Thanh Đế Mộc Hoàng Công và Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, há có thể yếu nhược được. Trên bầu trời xuất hiện đám mây màu xanh và màu trắng lập lòe sấm chớp trảo dài hơn mười dặm. Ất Mộc Thần Lôi, Canh Kim Thần, mưa đá ngập trời, hết thảy yêu thú đều hóa thành nguyên khí bị hắn hấp thu hết.
Nói một cách khác, vô luận là yêu thú cường đại đến mức nào, chỉ cần đến gần hắn trong phạm vị mười dặm thì đều bị đánh chết.
Hai đám mây dầy đặc sấm chớp ở trên bầu trời chính là bùa hộ mệnh tốt nhất của hắn.
Hiện tại hai loại thần thông này đã có uy lực vượt qua Hắc Nhật Hỏa Tai, Đại Nhật Hỏa Tai, trở thành hai loại thần thông lợi hại nhất của hắn.
“Phương Hàn, nếu như ngươi có thể luyện toàn bộ thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến đại viên mãn thì có thể ngưng kết thành một cái Ngũ Đế Hoa Cái Bảo Tán, vạn tà bất xâm, vạn pháp cũng không phá được, vô cùng mạnh mẽ. Năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế đã thi triển thần thông này để phi thăng Tiên Giới, phá mở cánh cửa Tiên Giới, vô số thần lôi từ tiên giới đánh xuống, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm kiếp số đều không làm gì được nó.”
Diêm hiếp mắt nhìn bầu trời ở trên đầu, hai đám mây nồng đậm lửng lờ trôi.
Hoa Cái là xe để cho hoàng đế dùng khi đi tuần, trên đỉnh đầu có một cái ô rất to, dùng các loại bảo vật, trang sức thêm thắt lên để gia tăng uy nghi của nó. Thần thông Ngũ Đế Đại Ma tu luyện đến viên mãn cũng có thể ngưng kết thành Hoa Cái để bảo vệ bản thân, vạn tà bất xâm.
Đúng lúc này, từ xa xa trên bầu trời đột nhiên có tiếng nước chảy trầm muộn vang lên, một dòng nước từ xa lao nhanh đến,giống như một dải thiên hà đột nhiên từ trong hư không hiện ra.
“Lại một con yêu thú hệ thủy, lần này không biết là cái gì đây? Huyền Vũ?”
Thần thú hệ thủy chính là Huyền Vũ.
Đông phương giáp ất mộc, thần thú là Thanh Long. Bắc phương nhâm quý thủy, thần thú là Huyền Vũ. Nam phương bính đinh hỏa, thần thú là Chu Tước. Tây phương canh tân kim, thần thú là Bạch Hổ.
Trung ương mậu kỷ thổ là Đằng Xà. Vương trong Đằng Xà được gọi là Hoàng, hay còn gọi là Hoàng Xã. Nghe đồn là Địa Ngục Vương, có khả năng đảo lộn địa ngục.
Xa xa có tiếng nước chảy cuồn cuộn, cảm giác được hơi nước ngập trời, táp vào mặt hắn, khí thế không hề kém gì Bạch Hổ. Vô luận là Phương Hàn hay Diêm đều vô cùng vui vẻ, bởi vì gặp được thần thú thủy hệ thì bọn họ lại có thể luyện thần thông Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền đến cảnh giới viên mãn. Thần thông Ngũ Đế Đại Ma lại tiến thêm một bước nữa.
Thần thông Ngũ Đế Đại Ma sau khi đạt tới viên mãn thì có thể so sánh với Mạt Nhật Thiên Tai.
Tinh thần mọi người lại phấn khởi lên, Phương Hàn khẽ há miệng, đám mấy trải dài hơn mười dặm bao gồm cả Mộc Hoàng khí và Kim Hoàng khí dần thu nhỏ lại, huyền phù ở trên đầu hắn. Trải ra càng rộng thì uy lực càng phân tán, giờ này hợp lại một chỗ thì uy lực lại lớn hơn.
Khi Phương Hàn thu hai loại thần thông mộc, kim lại thì một con vượn khổng lồ hiện ra trong tầm mắt của mọi người, dùng ánh mắt kiệt ngạo nhìn bọn Phương Hàn.
Vây quanh đầu viên hầu khổng lồ này này là vô số thủy côn, trong tay hắn có một cái côn nước cực lớn, giống như người mà không phải người, giống như ma mà không phải ma. Trên người ẩn chứa thủy nguyên khí nồng đậm không kém gì Bạch Hổ cả, pháp lực mạnh mẽ tỏa ra xung quanh.
“Thật là lợi hại! Đây là con gì vậy? Khí tức thật mạnh mẽ!" Tinh Vân Bảo Bảo cả kinh nói: “Thủy nguyên khi ngưng tụ thành thần thú Huyền Vũ mà. Ta cũng từng thấy từng đi vào Thủy Tinh Động Thiên, nhưng viên hầu vượn trong đó cũng không cường đại như con này!”
“Đây là Thủy Viên thời thái cổ! Cũng là một thần thú hệ thủy, hơn nữa con Thủy Viên này còn thôn phệ Thiên ma Vương, dung hóa huyết nhục của Thiên ma Vương vào cùng với huyết nhục của mình, giống ma nhưng không phải ma, giống thần nhưng.” Diêm cảm thán nói.
“Tu sĩ phàm nhân, ngươi xâm nhập vào lãnh địa của ta.” Đầu Thủy Viên này nhìn Phương Hàn một lúc lâu, tựa hồ nhìn ra được thực lực khủng bố của hắn nên nói, “Nhanh chóng rút lui thì bình an vô sự, nếu không nghe lời thì ta sẽ giết chết ngươi!”
“A? Đánh chết ta?” Phương Hàn cười điên cuồng, “Lúc trước cũng có một con bạch hổ cản đường ta, cũng nói giống y như ngươi vậy, kết quả là hắn đã bị ta luyện hóa thành nguyên khí… Hôm nay mặc kệ có chuyện gì, ngươi cũng sẽ không thoát được kết cụ bị luyện hóa đâu. Người cần phải lo lắng chính là ngươi đó.”
Thái cổ Thủy Viên này không kém gì Huyền Vũ cả, Phương Hàn tự nhiên là không thể buông tha cho nó được, hiện tại chuyện trọng yếu nhất đối với hắn chính là tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến cảnh giới đại viên mãn, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời như thế này được.
Trong lúc nói chuyện thì Già Thiên Ma Thủ đã bắn vọt ra, Phương Hàn lại thi triển một loại thần thông là Thiên Ẩn Tinh Độn Thuật, là một loại thần thông của DIệt Tinh Đạo, không phải dùng để che dấu hình thể, rất tốt cho việc ám sát. Cao thủ Kim Đan Cảnh, thậm chí là vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp cũng khó có thể nhìn ra được.
Bởi vì thần thông này mượn nhờ Thiên Tinh khí, chuyển đổi, bao trùm quanh thân người, tạo ra một loại từ trường, tạo thành ảo giác.
Cùng lúc đó, Già Thiên Ma Thủ đã vọt lên trên, lại được gia trì thêm Xà Tước Du Thần Khí, khiến cho ma thủ này di chuyển càng thêm dễ dàng, trở nên vô cùng khó đối phó như Quỷ Xà Kiếm.
Những thần thông mang tính phụ trợ này chỉ cần thi triển tốt thì có thể còn lợi hại hơn cả thần công chủ công nhiều.
Uy lực của Già Thiên Ma Thủy tăng lên một cách khủng bố, vô thanh vô tức, hơn nữa lại có thể linh hoạt, láu lỉnh như Quỷ Xà Kiếm thì sẽ khủng bố đến mức nào?
“Ha ha ha ha ha, phàm nhân! Ngươi quá tự cao rồi đó……” Thủy Viên nghe Phương hàn nói vậy thì cười lớn, toàn thân bốc ra hơi nước mãnh liệt, xoáy tròn quanh người hắn, trên đỉnh đầu lại có một luồng khí di chuyển đi xuống, đột nhien rầm một tiếng, không khí bị tách ra, Già Thiên ma Thủ xuất hiện đánh thẳng xuống đầu hắn, vô cùng vô tận ma diễm từ ma thủ tỏa ra bắn lên người hắn.
Phanh!
Thái cổ Thủy Viên cũng không có ngờ được là Phương Hàn lại giảo quyệt như thế, rộng giận gào théo, hai tay như hai dòng nước lớn, khẽ chống xuống, bình ổn lại thân mình, nhưng cả người hắn đã bị ma diễm bao trùm.
“Động thủ!”
Huyết Dạ Vương, Tinh Thiền, Diêm, ba kiện đạo khí đồng thời phát động, vây giết thái cổ Thủy Viên. Hiện tại ba kiện đạo khí đã phối hợp vô cùng ăn ý. Hiển nhiên là một phiên bản của ba tên đạo tặc hạng hai, ba, và bốn trong bốn mươi tên đạo tặc trên biển. Trong các trận chiến suốt những ngày qua, đã làm cho bọn chúng phối hợp ngày càng nhuần nhuyễn.
Ba kiện đạo khí lại hóa thành ba tên thổ phỉ, có khuynh hướng đam mê bạo lực. Đương nhiên những cái này đều là từ Phương Hàn mà ra.
“Quỳ Thủy Thần Lôi! Hỏa Viên hiện ra cho ta!”
Thái cổ Thủy Viên toàn thân hóa lớn, vô cùng vô tận thủy lôi từ trong người nó bắn ra, tung hoành bốn phía. Thủy lôi liên hoàn vô cùng vô tận, tạo nên những vụ nổ mạnh, bức lui ba kiện đạo khí.
Hiện tại lực lượng của hơn hẳn cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường rất nhiều, gần hai trăm vạn mã lực, chỉ là thủ đoạn cũng chỉ có một, không có gì linh hoạt, biến đổi cả. Chỉ là Quỳ Thủy Thần Lôi.
Nhưng chính bởi vì chỉ có một thủ đoạn này thôi nên uy lực cực kỳ cường đại. Nếu như Hoa Thiên Đô sử dụng Quỳ Thủy Thần Lôi trong Vạn Thủy Thần Quyết thì cũng chưa chắc đã cường đại như nó.
Ngao! Ngao! Ngao! Ngao! ... ... . . . .
Ngay thời điểm Phương Hàn đang vây giết thái cổ Thủy Viên thì từ xa xa một đạo hỏa quang hiện ra, phóng thẳng lên trời, lại thêm một viên hầu hung bảo khác xuất hiện. Mà viên hầu này toàn thân tràn ngập hỏa diễm, trong tay cầm một cái gậy lửa, khí tức hung hãn không kém gì thái cổ Thủy Viên. Hắn trông thấy Thủy Viên bị vây công thì liền vung cây gây lửa khổng lồ lên bay tới, biến thành một con hỏa long, miệng phun ra đoàn đoàn Bính Hỏa Thần Lôi bay về phía Phương Hàn và ba kiện đạo khí rồi đột nhiên nổ mạnh.
Bính Hỏa Thần Lôi xung quanh có những tia hỏa diễm nho nhỏ, rung động không ngừng, tạo ra thanh thế như sét đánh, chỉ riêng âm ba thôi cũng đủ để đánh sụp một căn phòng nhỏ.
“Không hay!”
Phương Hàn cũng không ngờ là lại còn có một đầu Hỏa Viên lợi hại như vậy xuất hiện.
Một Thủy Viên thì hắn có tự tin vây giết được nó, nhưng hai đầu thì quả thực đã ngoài tầm của hắn. Thậm chí còn có khả năng đánh hắn bị thương. Phải biết rằng, các loại thần thú này có lực lượng so sánh với tu sĩ tầng thứ tám Thần Thông Bí Cảnh, hơn nữa lại không có chút cố kỵ nào đối với thân thể. Tụ rồi tán, tán rồi tụ, không kém gì bất tử chi thân cả. Hai loại thần thông nước lửa hợp lại, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa Phương Hàn cảm giác được, một thủy một hỏa này giống như là vợ chồng. Lực lượng đồng nguyên khi phối hợp thủy hỏa thì uy lực cành mạnh mẽ hơn.
Hỏa Viên là giống đực mà Thủy Viên là giống cái.
Oanh long! Oanh long long!
Bính Hỏa Thần Lôi không ngừng nổ mạnh làm cho ba kiện đạo khí, Phương Hàn, Tinh Vân Bảo Bảo đều phải phân thần ngăn cản, ba kiện đạo khí còn tốt một chút nhưng Phương Hàn và Tinh Vân Bảo Bảo lại cố kỵ thân thể, không thể để trúng phải thần lôi, chỉ cần trúng phải một chút thôi thì thân thể sẽ hóa thành tro bụi.
Chư tu luyện đến tầng thứ chín Thiên Địa Pháp Tướng thì tuyệt đối không thể để mất thân thể, một khi mất đi thì ý nghĩ cũng tiêu biến, hoàn toàn chết đi.
“Làm sao bây giờ? Hai viên hầu này hợp lại thì chúng ta nhiều lắm cũng chỉ có thể đánh ngang tay với chúng, không cách nào bắt và luyện hóa được.”
“Cơ hội như thế này làm sao có thể bỏ qua được! Liều mạng thôi! Một con hệ thủy, một con hệ hỏa, nếu như ta có thể đánh chết cả hai con thì có thể luyện cả hai thần thông Thủy Hoàng Quyền, Hỏa Hoàng Khí đến đại viên mãn, bỏ lỡ cơ hội này thì sau này không biết có thể tìm lại được hay không. Hơn nữa càng vào sâu trong Ngũ Hành Địa thì quái vậy càng lợi hại, nếu như lại gặp phải Chu Tước, Huyền Vũ bậc này thì chúng ta càng không thể giết được.
“Cứ kiên trì, đấu một hồi tìm kiếm cơ hội.”
Tinh thần Phương Hàn liền kết nói với Tinh Vân Bảo Bảo và ba kiện đạo khí.
Sưu!
Hỏa Viên hóa thành hỏa quang phi độn tới, nhanh đến mức mà Bính Hỏa Thần Quang tán loạn đầy trời, khí thế vô cùng mãnh liệt. Phương Hàn liền tránh ra, để cho nó hợp cùng với Thủy Viên lại một chỗ.
“Tu sĩ phàm nhân, đây là các ngươi muốn chết!”
Hỏa Viên và Thủy Viên sau khi hội tụ lại một chỗ thì thủy hỏa liền bắt đầu giao hòa, tạo ra một cổ khí thế mạnh mẽ, độc ác. Hai viên hầu này nhìn mấy người Phương Hàn, sát khí tỏa ra, tràn ngập không gian bao trùm lên mấy người.
“Ngươi tưởng rằng hai người các ngươi liên thủ thì có thể chống lại ta được sao?” Phương Hàn nhìn chằm chằm vào hai viên hầu này, mục quang âm trầmm từng luồng hàn khí bắn ra, làm cho người ta không rét mà run.
“Tu sĩ phàm nhân! Trên người ngươi có đạo khí, hơn nữa lại có tới ba kiến! Thật là khiến ta phải kinh ngạc. Có thể đi đến chỗ sâu như thế này trong Ngũ Hành Địa thì cũng cho thấy năng lực của ngươi không tầm thường. Có điều đối với chúng ta mà nói cũng không phải là chuyện xấu. Nếu chiếm được đạo khí của ngươi để dùng cho tu luyện tăng cường lực lượng của chúng ta rồi lại đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa thôn phệ thần thú Huyền Vũ, Chu Tước thì cũng đủ giúp chúng ta thoát khỏi trói buộc của Ngũ Hành Địa. Ngươi muốn giết ta thì chính là tự tìm đường chết cho mình!”
Đầu Hỏa Viên kia nở ra một nụ cười âm lãnh.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mùi
Áp lực của Thủy Hỏa song viên tuy không bằng Quỷ Đế nhưng tuyệt đối hơn hẳn Tru Tiên, Thứ Nguyệt, Diệt Tinh, ba đại đạo, thậm chí mạnh bằng hai Mạnh Thiểu Bạch.
Nếu như muốn cầm chân bọn chúng thì không có vấn đề gì cả, còn nếu như muốn triệt để đánh giết Phương Hàn thì không phải là chuyện đơn giản. Có điều thấy bọn chúng dường như quyết tâm đuổi giết mình để cướp lấy Đạo Khí, rời khỏi Ngũ Hành Địa thì Phương Hàn đột nhiên nghĩ ra một ý hay.
“Hả? Các vị muốn rời khỏi Ngũ Hành Địa? Quả thực là nơi này quá mức hoang vu, so với thế giới rộng lớn bên ngoài với phong cảnh tuyệt đẹp, sơn thnah thủy tú, còn có tiên sơn, tiên đào, đủ thứ vật ngon của lạ thì không cách nào sánh bằng… Hai vị có lẽ chưa từng thấy qua nhỉ? Cũng chưa từng đi du lịch qua các danh lam thắng cảnh, vĩnh viễn đều sẽ bị trói buộc ở đây, thật là đáng tiếc. Với tu vi của hai vị, tự do tu hành trong trời đất, ngao du thiên địa, tự tại, khoái hoạt cũng không phải là không được, vô cùng tiêu sái!”
Phương Hàn miêu tả với ngữ khí vô cùng hấp dẫn, còn ba xạo nói ra đủ loại tiên đào ngon ngọt, danh lam thắng cảnh, trời đất bao la làm cho tâm thần của hai viên hầu bị kích động mãnh liệt.
Tâm tư của viên hầu vốn là linh động, không thể ngồi yên được.
Vậy nên mới có câu “Tâm viên ý mã.”(*)
*Tâm viên ý mã: ý nói không bằng lòng với hiện tại, luôn ham muốn một cái gì đó mà mình không có, giống như câu đứng núi này trông núi nọ.
Thủy Hỏa song viên nghe Phương Hàn nói chuyện thì yết hầu nhịn không được mà rung động liên tục, chúng nó đã có linh tính, tự nhiên cũng có tâm tư như con người, tuyệt đối không phải không có chút tình cảm nào.
“Đúng rồi, các ngươi là viên hầu, cái mà các ngươi thích ăn nhất hẳn là đào tiên phải không? Không biết các ngươi đã từng thấy qua đào tiên chưa?” Tinh Vân Bảo Bảo tuy không biết Phương Hàn muốn làm gì nhưng cũng phối hợp rất tốt, tay nhoáng động một cái, không biết từ đâu lấy ra được một trái đào tiên, trong veo như nước, hương khí tràn ngập, làm cho người ta khó nhịn được nuốt nước miếng ừng ực.
Phương Hàn không có thói quen mang theo bên mình các loại hoa quả, hắn cũng không phải là người thích ăn ngon như Tinh Vân Bảo Bảo, nhưng hiện tại lại thấy được tác dụng của cái này.
Ngửi thấy mùi hương thơm ngát của tiên đào, sắc mặt của hai con viên hàu càng trở nên khó coi, tựa hồ muốn lập tức cướp lấy tiên đào, rồi ăn.
“Tu sĩ phàm nhân, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?” Hỏa Viên lạnh lùng nói, “Là cổ vũ chúng ta giết ngươi sao?” Tuy luôn mồm nói muốn giết Phương Hàn như Hỏa Viên, Thủy Viên cũng không hề động, chúng nó cũng nhìn ra được Phương Hàn không phải là loại dễ đối phó.
“Hai vị tạm thời không nên giết ta. Như thế này đi, chún ta phối hợp, các vị thấy thế nào? Không phải các vị muốn có được lực lượng càng ngày càng cường đại, thoát khỏi sự trói buộc của Ngũ Hành Linh Căn sao? Các người cũng muốn tiến sâu vào bên trong, đánh giết thần thú hệ thủy Huyền Vũ, thần thú hỏa hệ Chu Tước rồi hấp thu lực lượng của bọn chúng sao? Cũng vừa hay là ta có thể trợ giúp các vị, chúng ta liên thủ các vị thấy thế nào? Ta đối với Ngũ Hành Địa này không quen thuộc như các vị, có các vị dẫn đường liên thủ chém giết một ít quái thú cường đại thì việc hấp thu lực lượng của bọn chúng cũng không quá khó khăn? Đã có thể hợp tác sao lại phải đánh giết lẫn nhau làm gì?”
Phương Hàn cười lạnh nói.
Ngũ Hành Linh Căn! Tuy Phương Hàn không biết rốt cuộc nó là cái gì nhưng khẳng định là một loại gì đó giống như long mạch khổng lồ, có thể diễn hóa ra vô cùng vô tận yêu thú, thạt giống như một hải dương vô cùng vô tận, dựng dục ra vô số các loài sinh vật.
“Chúng ta làm sao tin tưởng ngươi được?” Thủy Viên nhe răng trợn mắt, trông như một hung thần ác sát. Vừa rồi hắn thiếu chút nữa đã bị Phương Hàn giết chết, tự nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Phương Hàn.
“Bởi vì tin tưởng nhau thì ta và ngươi đều được lợi.” Phương Hàn thu hồi khuôn mặt tươi cười, “Các ngươi không tin ta thì cùng lắm là ta phủi mông rời đi, mà các ngươi thì tiếp tục ở lại đây.”
“Được! Chúng ta đáp ứng! Rời khỏi nơi này, đi sâu vào thêm ba vạn sáu nghìn dặm nữa là một nơi tương đối gần Ngũ Hành Linh Căn, có ngọn Hỏa Diệm Sơn, Chu Tước chiếm giữ ngọn núi này. Chúng ta liên thủ giết chết chúng để cho ta hấp thu nguyên khí hỏa diễm của Chu Tước. Thành công thì ta sẽ tin tưởng ngươi! Hơn nữa ngươi phải động thủ trước, chúng ta ở sau áp trận.”
Hỏa Viên cười ha hả nói.
“Không có vấn đề! Vậy thì chúng ta đi thôi!”
Trong lúc nói chuyện thân thể Phương Hàn lóe lên, bay thẳng đi, vô cùng dứt khoát.
“Hả?” Thấy Phương Hàn đáp ứng nhanh gọn như vậy, Thủy Hỏa song viên không khỏi sững sờ một chút, sau đó nhìn nhìn nhau, “Chúng ta đi theo sau hắn đi.”
Sưu sưu sưu sưu...
Mấy đạo quang hóa phá không bay đi, tựa hồ là bởi vì có khí tức của Thủy Hỏa song viên, trên đường đi cũng không có bất kỳ yêu thú nào dám tiến ra ngăn trở. Đi được chừng một canh giờ, xa xa phía trước xuất hiện một dãy núi khổng lồ, hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên, xông thẳng lên trên trời cao, cách xa hơn trăm dặm mà vẫn cảm thấy được sự nóng bức vô cùng.
Hỏa Viên tới đây thì dừng lại một chút, Thủy Viên cũng cảm thấy hỏa diễm quá cường liệt, không muồn tiến vào.
“Hỏa Diệm Sơn này là lãnh địa của Chu Tước, nếu như ta tiến vào lập tức sẽ bị hắn cảm ứng được. Tuy chúng ta không sợ hắn, nhưng như vậy cũng rất phiền toái. Ngươi đivào trước, rồi chiến đấu với hắn trước, sau đó chúng ta lại xông vào đánh chết hắn.” Hỏa Viên nhìn Phương Hàn nói.
“Được, không có vấn đề gì.”
Phương Hàn vận khởi Xích Đế Hỏa Hoàng Khí, thân thể chớp động tiến vào trong Hỏa Diêm Sơn, hoàn toàn chìm trong biển lửa. Hỏa Viên lắp bắp kinh hãi: “Người này tu luyện loại thần thông gì vậy, lại thần diệu như vậy… May mắn là hắn vẫn chưa có luyện ra Bính Hỏa Thần Lôi! Chúng ta rút thôi!”
“Rút?” Thủy Viên nhất thời sững sờ.
“Đương nhiên là rút thôi, trong Hỏa Diệm Sơn Mạch không chỉ có một con Chu Tước, tên tu sĩ phàm nhân chắc chắn sẽ bị đánh thua tơi tả rồi bỏ trốn, chúng ta sẽ mai phục lại, chờ hắn đi ra…… rồi giết chết hắn!”
“Hay!”
Thủy Hỏa song viên lặng lẽ rời xa khỏa dãy núi, cách Hỏa Diệm Sơn chừng ba nghìn dặm rồi mai phục ở đó, yên lặng theo dõi biến hóa. Nhưng mà bọn chúng đợi một canh giờ không thấy động tĩnh gì, đợi hai canh giờ cũng vẫn không thấy động tĩnh gì… Hơn một ngày trôi qua vậy mà vẫn không có động tĩnh gì, không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ tên tu sĩ đó đã bị giết chết rồi?” Hỏa Viên có chút khẩn trương, “Để ta lẻn vào nhìn xem thử.”
“Ta sẽ ở đây chờ, ta là do nguyên khí thủy hệ ngưng kết mà thành, một khi tiến vào Hỏa Diệm Sơn chắc chắn sẽ bị phát hiện.” Thủy Viên gật gật đầu nói rồi nhìn Hỏa Viên biến thành một đạo hỏa quang nhẹ nhàng tiến vào trong Hỏa Diệm Sơn.
Khi Hỏa Viên vừa tiến vào trong Hỏa Diệm Sơn thì Thủy Viên đột nhiên cảm giác được một cổ cảm giác nguy hiểm, còn chưa kịp phản ứng thì một bàn tay đã chụp xuống, sau đó ba kiện đạo khí cũng bao trùm lấy người nó.
“Quỳ Thủy Thần Lôi!” Thủy viên biết rõ mình bị ám toán, kêu gào mãnh liệt: “Hỏa Viên! Tu sĩ nhân loại đó không có tiến vào dãy núi mà mai phục chờ chúng ta tách ra, ngươi mau trở lại đây!”
“Muộn rồi!” Phương Hàn nhe răng cười, hắn sau khi tiến vào Hỏa Diệm Sơn cũng không có đi tìm Chu Tước mà lại ẩn ở vùng ven bên ngoài, âm thầm tu luyện Xích Đế Hỏa Hoàng Khí chờ hai viên hầu này tách ra.
Khi hai viên hầu tách ra, hắn lập tức hạ sát thủ, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà giết một con.
Oanh long!
Tựa hồ cảm ứng được tiếng kêu gào của Thủy Viên, Hỏa Viên vừa mới xâm nhập vào trong Hỏa Diệm Sơn đột nhiên hóa thành một đạo hỏa quang phòng thẳng lên trời, kinh động những sinh vật đang sống ở trong đó.
Phương Hàn chỉ thấy từ xa xa trong Hỏa Diệm Sơn, Hỏa Viên vừa vọt lên trời, thì một đạo hỏa quang đột nhiên xuất hiện bắn về phía hắn, thì ra một con thần điểu khổng lồ, ngăn cản hắn lại nói: “Hỏa Viên! Ngươi lại dám xâm nhập vào lãnh địa của ta!”
“Hắc hắc…..” Phương Hàn lúc này mới yên tâm dùng ba kiện đạo khí vây khốn Hỏa Viên, lại dùng Già Thiên Ma Thủ đè ép xuống, đồng thời thi triển Ngũ Đế Đại Phong Ấn vỗ mạnh lên người Thủy Viên.
Hống! Hống! Hống!
Thủy Viên phát ra một tiếng rít gào kinh thiên động địa, ra sức ngăn cản nhưng dần dần bị Phương Hàn áp chế, rồi bị hút vào trong A Tỳ Môn.
Hỏa Viên ở trong Hỏa Diệm Sơn bị ngăn cản liên tục gào thét nhưng cũng không làm được gì. Nếu như hắn có thể xông ra được thì có lẽ có thể giải cứu được Thủy Viên, nhưng ngăn trở hắn lại là thần điểu Chu Tước, lực lượng cường đại hơn so với hắn, không thể thoát ra trong thời gian ngắn được.
Oanh long!
Dần dần, Thủy Viên bị hút vào trong A Tỳ Môn, Phương Hàn liền vận Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, bao trùm lấy, hút lấy lượng lướng Quỳ Thủy Tinh Khí, Thủy Hoàng cương khí không ngừng lớn mạnh. Ngay lập tức bàu trời đầy mây đen cuồn cuộn, hơi nước nồng đậm, loáng thoáng phát ra lôi âm.
Ba lý ba lạp!
Cuối cùng hình thành một đám mây đen cuồn cuộn, sấm vang chớp giật, rốt cuộc cũng sinh ra Quỳ Thủy Thần Lôi!
Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền cuối cùng cũng luyện tới đại viên mãn.
Hỏa Viên thấy tình huống như vậy thì phát ra một tiếng kêu gào thê lương, giống như nổi điên, phát ra công kích cực kỳ mãnh liệt nhưng vẫn không thể làm được chuyện gì, bởi vì lúc này hắn đang ở trong địa bàn của thần điểu Chu Tước, có tới hai con thần điểu cùng công kích hắn, trong nháy mắt đã xé nát thân thể của Hỏa Viên.
Sau đó, Hỏa Viên biến thành vô số tinh khí, bị hai Chu Tước Thần Điểu hút vào trong miệng.
“Đáng tiếc! Ta tưởng thằng Hỏa Viên này có thể chạy trốn! Như vậy ta sẽ thu được lợi ích lớn hơn! Không ngờ là lại có tới hai con Chu Tước.” Phương Hàn thầm than, thu thủy vân lại.
Hai con Chu Tước lại trở vào trong Hỏa Diệm Sơn, cũng không thể tiến vào đuổi giết bọn chúng vì chúng có được ưu thế địa lợi.
Có điều hắn không muốn giết Chu Tước không có nghĩa là Chu Tước buông tha cho hắn. Sau khi hấp thu Hỏa Viên xong, lực lượng của hai con Chu Tước tăng lên rất nhiều, cũng nhìn thấy được mấy người Phương Hàn. Hai con chim kêu to một tiếng, cùng vỗ cánh bay thẳng về phía Phương Hàn.
Lập tức, Hỏa Diệm Sơn hóa thành hỏa vân, bắt đầu sụp đổ…
“Hừ!” Thân thể Phương Hàn chớp động thoáng cái đã thoát ra ngoài phạm vi ảnh hưởng của hỏa vân, bay đi xa.
Hai con Chu Tước hót một tiếng thật to, nhanh chóng truy đuổi theo, tựa hồ muốn giết chết Phương Hàn. Hai bên di chuyển cực nhanh, càng ngày càng đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa.
Sau khi rời xa khỏi Hỏ Diệm Sơn.
“Tìm cơ hội giết chết hai con Chu Tước này.” Phương Hàn thầm tính trong lòng, thì đột nhiên mặt đất ở dưới chân đột nhiên nứt ra, tạo thành một cái vực sâu rộng lớn, bên dưới vực sâu lóe lên một cái bàn tay lớn màu vàng đất, ngăn cản hai con Chu Tước, năm đầu ngón tay bắn ra!
Một con Chu Tước đột nhiên nổ tung, biến thành một trận mưa lửa, tan thành mây khói, mà con Chu Tước còn lại bị bàn tay khổng lồ đó bắt lấy, không thể động đậy được.
Hai Chu Tước vừa thôn phệ Hỏa Viên trong nháy mắt một chết, một bị bắt!
Phương Hàn thấy một màn này thì bị dọa khiếp sợ, mồ hôi lạnh túa ra như tắm!
“Là vật gì vậy! Không ngờ chỉ nhẹ nhàng như vậy đã đánh bại hai con Chu Tước! Là đầu sỏ Trường Sinh Bí Cảnh sao?”
Tại thời khắc này, một ý niệm nổi lên trong đầu hắn, đó chính là chạy trốn! Đối thủ ở dưới cái vực sâu khủng bố kia là một tồn tại vô cùng khủng bố, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của nó.
Hắn vội vận khởi thần thông, muốn bay đi nhưng đã bị bàn tay kia phát hiện, chỉ một chiêu đánh ra, Phương Hàn liền cảm thấy trời đất quay cuồng, thoáng cái đã rơi vào trong lòng ban tay lớn đó.
“Không xong!” Phương Hàn run sợ.
“Tiểu hữu, không cần kinh hoảng! Lão phu sẽ không đả thương ngươi! Thật lâu lắm rồi mới thấy được một người tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma, Chúng ta có thể xem như là đồng môn.”
Đúng lúc này, một thanh âm trầm bổng đột nhiên vang lên bên tai Phương Hàn.
Phương Hàn nhìn quanh, phát hiện cách đó không xa có một lão giả có râu tóc, lông mi thật dài, thần thái vô cùng hòa ái.
“Tiền bối là ai?”
Phương Hàn vội vàng hành lễ chào hỏi.
“Ta chính là một vị viễn cổ Ma Tôn bị phong ấn ở Ngũ Hành Địa này…”
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mùi
“Một vị viễn cổ Ma Tôn bị phong ấn……” Nghe lời này, đầu Phương Hàn ong ong lên, giống như có ngàn vạn con ong mật bay ở bên tai hắn. Nhìn vị lão già hiền lành này, hắn không có cách nào tạo nên một mối liên kết với cái hung danh viễn cổ Ma Tôn kia cả.
Có điều đối phương có lực lượng trong nháy mắt giết chết hai thần điểu Chu Tước, thần thông vô cùng khủng bố, quả thực không thể nào tưởng tượng hết được.
Hai thần điểu Chu Tước, mỗi một con đều là tồn tại cực kỳ cường đại. Hai con kết hợp lại cùng một chỗ có thể so sánh với Quỷ Đế, vậy mà lại bị đánh chết một cách đơn giản như vậy. Chuyện này sợ là ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như Thiên Hình trưởng lão cũng không làm được.
Phong Bạch Vũ sử dụng Thiên Hoàn Cũng cũng có thể làm được, nhưng mà lão nhân này lại nhẹ nhàng, thoải mái như vậy…
“Không sai, có điều những gì ngươi nhìn thấy chẳng qua là một hình ảnh do ta tạo ra mà thôi. Bản thể của ta đã bị Ngũ Hành Linh Căn trấn áp trong tinh cầu này rồi. Cả tinh cầu này và Ngũ Hành Linh Căn này là do một vị thái cổ đại năng dùng năm ngón tay của mình biến hóa thành.” Trong lúc lão đạo sĩ nói chuyện, bàn tay màu vàng đất lại thu lại, tiến vào trong vực sâu không đáy, Phương Hàn cũng chỉ thấy một mảng tối đen như mực, theo bàn tay vào trong lòng đất.
Sau đó hắn rơi xuống một tòa cung điện dưới lòng đất, bốn phía trống rỗng, còn lão đạo sĩ kia đang ngồi trên một cái bồ đoàn ở trong cung điện. Mà phía sau hắn là một con Hoàng Xà cực lớn! Không sai, chính là Hoàng Xà thần thú hệ thổ, là Địa Ngục Vương trong truyền thuyết.
Mà trong miệng Hoàng Xà đang ngậm một con chim lửa, đúng là con thần điểu Chu Tước bị bắt lúc nãy, hiện tại nó đang hấp hối.
“Hoàng Xà này bị ta khống chế, đại thủ vừa rồi chính là do nó hóa thành đánh chết hai con tiểu Chu Tước. Thần thông ngươi tu luyện là Ngũ Đế Đại Ma, còn khuyết thiếu hỏa, thổ hai loại chưa đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hiện tại ta sẽ để cho ngươi luyện hóa Chu Tước và Hoàng Xà.”
Lão đại sĩ vẫy tay, bộ dáng cực kỳ thân thiết nói.
Phương Hàn chần chờ, hắn thật không ngờ tự nhiên lại có chuyện tình nào tốt như vậy tự nhiên từ trên trời rơi xuống. Sau khi trầm mặc hồi lâu, hắn ngẩng đầu lên nói: “Tiền bối, tại sao người lại giúp ta? Có phải là muốn ta giúp tiền bối thoát khốn hay không?”
“Ha ha ha ha……” Lão đạo sĩ đột nhiên phá lên cười, “Ta bị Ngũ Hành Linh Căn trấn áp, bằng vào lực lượng của ngươi thì không cách nào giúp ta thoát khốn được. Cho dù ngươi tu luyện thêm một vạn năm nữa cũng không giúp gì được. Ngươi nếu như có thể phi thăng thành tiên thì cũng có khả năng mở ra Ngũ Hành Linh Căn. Ta sỡ dĩ hao phí chút ít pháp lực giúp ngươi cũng chỉ là vì rảnh rỗi không có việc gì làm, thử đi một nước cờ để chờ xem kết quả thế nào mà thôi. Trước đây không lâu, cũng có một người trẻ tuổi giống ngươi đi ngang qua đây, ta vốn muốn giúp hắn nhưng hắn lại tu luyện Vô Sinh Kiếm Đạo, thiên địa vô tình, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, độc lập thế gian. Cho nên ta có hạ xuống người hắn một quân cờ thì cũng chỉ lãng phí pháp lực của mình mà thôi. Mà ngươi thì lại tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma, đồng nguyên với ta cho nên ta tự nhiên là muốn giúp ngươi một chút, cho ngươi một vài chỗ tốt. Ngươi chẳng lẽ không có phát hiện ra là từ đầu đến cuối ngươi không gặp Thiên Ma Vương nào sao? Nếu không ngươi cũng không có khả năng đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa một cách thoải mái như vậy. Đương nhiên kiện pháp bảo trên người ngươi cũng rất thú vị, có thể mở ra được A Tỳ Môn, không biết là do tên vãn bối nào tế luyện ra được. Đáng tiếc là nó đã bị tổn thương nghiêm trọng, trừ phi tìm được Hoàng Thư nếu không thì không có khả năng khôi phục lại như trước đây.”
“Tiền bối muốn biến ta thành quân cờ? Tiếp theo muốn đi nước cờ nào?” Phương Hàn cảm thấy miệng mình có chút khô khốc.
“Ngươi nhìn đi!” Lão nhân vung tay lên, một vòng ánh sáng hiện ra trước mặt Phương Hàn, trong đó có một thông đạo cực lớn, còn có rất nhiều tu sĩ, nhất là mười hai đại tu sĩ Kim Đan Cảnh, xuất ra kim đan của mình, hóa thành Mạt Nhật Thiên Tai không ngừng đánh giết Thiên Ma Vương.
“Cái này……” Phương Hàn cảm thấy miệng mình có chút khô khốc, “Nhiều Thiên ma Vương như vậy!?”
“Cả tinh cầu này, ngoài phong ấn ta còn có thủ hạ của ta, có tất cả tám triệu bốn trăm ngàn Thiên Ma. Ta thả ra mấy ngàn Thiên MA Vương đi giết Thái Nhất Môn cũng không làm được gì, chỉ ngăn cản bước tiến của bọn chúng một chút mà thôi. Mạt Nhật Thiên Tai thật là lợi hại.” Lão nhân giải thích cho Phương Hàn rõ.
“Xin hỏi tiền bối, làm sao có thể ra khỏi Ngũ Hành Địa này?” Phương Hàn đưa ra vấn đề mấu chốt hiện tại của hắn là không thể ra khỏi đây được.
Lão nhân cười nói: “Ngũ Hành Địa này là một nơi huấn luyện tốt nhất. Ngũ Hành Linh Căn không ngừng hóa ra các loại yêu thú để cho đệ tử của môn phái thí luyện, lại cung cấp ngũ hành nguyên khí cho bọn họ. Bất cứ môn phái nào trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới có thể chiến được Ngũ Hành Địa này cũng sẽ phát triển với tốc độ nhanh đến chống mặt. Ta sỡ dĩ xuất ra ảnh chiếu này nói chuyện với ngươi chính là muốn nói cho ngươi biết một điều. Ở trung tâm Ngũ Hành Địa này có một ngọn núi, trên ngọn núi này có một đạo linh phù. Ngươi tới lấy được nó thì sẽ nắm giữ được Ngũ Hành Địa. Sau khi lấy được thì ngàn vạn lần đừng giao cho người khác. Có đạo linh phù đó thì có thể tự do ra vào Ngũ Hành Địa. Bọn người Thái Nhất Môn cũng chỉ là cường hoành mở ra một cái thông đạo, có điều muốn duy trì một cái thông đạo như vậy thì phải tổn hao một lượng pháp lực vô cùng to lớn.”
“A? Là như vậy sao?” Phương Hàn nghe được thì gật gật đầu: “Lúc trước người trẻ tuổi kia làm sao đi ra ngoài được. Hắn cũng nhận được một đạo linh phù ở trên ngọn núi đó sao?” Người thanh niên mà hắn nói đây chính là Mạnh Thiểu Bạch.
“Cũng không phải vậy, có điều ta phòng ngừa hắn phát hiện ra đạo linh phù kia nên xếp đặt Thiên ma Vương vây khốn hắn, dẫn hắn tới một thông đạo do ta mở tạm thời, để cho hắn rời khỏi…… Chờ ngươi đoạt được đạo linh phù kia thì cho dù hắn có tiến vào một lần nữa cũng không thể thoát ra được.” Lão đạo sĩ khoát tay, “Được rồi, ngươi bắt đầu luyện hóa tiểu Chu Tước và Hoàng Xà này đi. Pháp lực mà ta tích góp được cũng đã tiêu hao gần hết rồi, ảnh chiếu này tích cũng sắp tan biến rồi. Nhớ kỹ, đi đến trung tâm của Ngũ Hành Địa, lấy đạo linh phù kia đi. Nếu như để đạo linh phù đó rơi vào trong tay người khác thì sau này ngươi cũng không thể nắm giữ được Ngũ Hành Địa đâu.”
Trong khi nói chuyện thì thân hình lão nhân này dần dần trở nên trong suốt.
Mà trên người Hoàng Xà bắt đầu tỏa ra một luồng khí tức hung ác, có vẻ đã bắt đầu tỉnh lại.
“Không tốt!”
Phương Hàn lập tức xuất ra ba kiện đạo khí bao vây lấy Hoàng Xà và thần điểu Chu Tước ở trong đó. Vô số thần thông oanh kích xuống, lập tức đánh ta hai thần thú hỏa hệ và thổ hệ, biến chúng thành nguyên khí tinh thuần.
“Hấp!”
Vận khởi thần thông Ngũ Đế Đại Ma, xuất ra Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo và Xích Đế Hỏa Hoàng Khí, toàn lực hấp thổ, hỏa hai loại nguyên khí của Hoàng Xà và Chu Tước.
Vô luận là Bạch Hổ, Thủy Viên, Chu Tước, Hoàng Xà đều là nguyên khí ngũ hành tối tinh thuần nhất kết tinh lại. Ở trong Huyền Hoàng đại thế giới cũng không phải không thể ngưng kết ra được nguyên khí tinh thuần như vậy, chỉ là đã sớm bị các tu sĩ có đại thần thông thu lấy để tu luyện hoặc luyện chế thành pháp bảo, đan dược ban cho đệ tử. Cho dù là Phạch Mại Hành của đế quốc Đại Huyền cũng rất khó có khả năng đưa ra nguyên khí tinh thuần như thế này.
Cái này còn hiếm thấy hơn cả đạo khí.
Phương Hàn đi tới Ngũ Hành Địa này mới có cơ hội bắt gặp và đánh giết những thần thú này, thu thập tinh khí của chúng. Nếu như ở trong Huyền Hoàng đại thế giới, dựa theo tốc độ tu luyện bình thường thì dù có tu luyện hai ba trăm năm cũng chưa chắc có thể luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến đại viên mãn.
Đầu tiên là thần điểu Chu Tước bị Xích Đế Hỏa Hoàng Khí đồng hóa.
Phương Hàn cảm thấy ở trái tim trong người tỏa ra hơi nóng như có một dòng nham thạch chảy trong các mạch máu trong người, mãnh liệt chạy khắp toàn thân rồi biến thành một luồng hỏa vân cuồn cuộn huyền phù ở trên đỉnh đầu, không ngừng xoay chuyển, thuế biến, hóa ra vô số Bính Hỏa Thần Lôi, từ bên trong bắt đầu vang vọng âm thanh như tiếng sát đánh.
Hỏa Vân ở trên đỉnh đầu hắn ẩn chứa một lực lượng vô cùng khủng bố, siêu việt toàn bộ các loại thần thông hệ hỏa khác. Bính Hỏa Thần Lôi sinh rồi lại diệt, diệt rồi lại sinh, Hỏa Hoàng Cương Khí đã chính thức đại tới đại viên mãn!
Lúc này trên đầu Phương Hàn đã có bốn đoàn lôi vân.
Chỉ còn thiếu một đoàn lôi vân cuối cùng là Thổ Hoàng lôi vân còn chưa ngưng kết thành. Bởi vì luyện hóa tinh khí của Hoàng Xà kia vô cùng khó khăn, gian nan.
Hoàng Xà chính là thần thú hệ thổ cường đại nhất, nếu như một chọi một bình thường thì chưa chắc Phương Hàn đã có thể chiến thắng được nói.
“Toàn lực tế luyện, Ngũ Hành tuần hoàn!” Lúc này, thần thông Ngũ Đế Đại Ma của Phương Hàn đã có bốn cái đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng đã có chút bí quyết, bốn phiến lôi vân kiệt lực thu nhỏ lại, quán chú toàn bộ lực lượng vào trong Thổ Hoàng cương khí, trong nháy mắt đãy mượn kim sinh thủy, mượn thủy sinh mộc, mượn mộc sinh hỏa, mượn hỏa sinh thổ…… Uy lực của Thổ Hoàng cương khí trong nháy mắt tăng vọng, đem toàn bộ nguyên khí của Hoàng Xà hút lấy.
Một đám lôi vân màu vàng đất rốt cuộc cũng xuất hiện.
Lúc này trên đầu Phương Hàn đã có năm đoàn lôi vân, ngưng tụ thành một cái Hoa Cái ở trên đỉnh đầu hắn, không ngừng tỏa ra quang hoa năm màu, thấp thoáng tỏa ra một làn hương khí. Còn có mây trôi phiêu đãng xung quanh Hoa Cái, nhất là ở trên đỉnh của nó vang lên vô số âm thanh niệm chú, tựa hồ là một thần chú, hay gì đó, ca ngợi sự lợi hại của loại thần thông này.
Mà ngũ tạng ở trong thân thể Phương Hàn cũng kết hợp lại thành một thể, tạng phủ xảy ra một loại biến đổi về chất, thân thể, cốt cách, da dẻ đều tản mát ra hào quang ngũ sắc, giống như là một con bọ cánh cam rạng rỡ, lóng lánh dưới ánh đèn nhiều màu vậy.
Mà não hải thứ hai của hắn cũng đột nhiên mở rộng, không gian tinh thần lại một lần nữa bành trướng, có thể dung nạp càng nhiều pháp lực, thần thông.
Thậm chí ma diễm màu đen của Già Thiên Ma Thủ đã bị dung hóa vào trong huyết nhục của hắc ám cũng biến đổi, tỏa ra quang hoa năm màu, uy lực tăng lên rất nhiều.
Trải qua nhiều sự gian nan, thống khổ, đánh chết rất nhiều yêu thú Ngũ Hành, so với tu sĩ bình thường cố gắng, vất vả gấp trăm ngàn lần, rốt cuộc cũng đã luyện thành……
“Hay! Hay! Hay! Phương Hàn! Thần thông Ngũ Đế Đại Ma rốt cuộc toàn bộ thành tựu đại viên mãn! Ha ha ha ha ha ha ha…… Uy lực bực này, quả thực không gì có thể sánh nổ, mau mau dùng Ngũ Đế Hoa Cái làm căn cơ, thiêu đốt tinh thần hỏa, đem thần thông của mình luyện thành bổn mạng thần phù! Tiến vào tầng thứ sáu Quy Nhất Cảnh!”
Diêm cũng không thể nhịn được nữa, rối rít hô lên.
“Thần thông này thật là lợi hại, hiện giờ nếu như ta toàn lực đánh ra một kích cũng không thể lay chuyên được Ngũ Đế Hoa Cái này.” Thanh âm Tinh Thiền có chút khan khan, hắn cảm giác được thần thông Ngũ Đế Đại Ma sau khi luyện thành thật là vô cùng khủng bố.
“Tốt, sắp tiến vào Quy Nhất Cảnh rồi! Không biết bổn mạng thần phù này của ta sẽ có uy lực lớn đến mức nào?” Phương Hàn tự nhiên không chút chần chờ, muốn bước vào Quy Nhất Cảnh cần có hai điều kiện, một là thần thông ngũ hành luyện tới viên mãn, thứ hai là có được tinh thần hỏa của bản thân. Hiện tại hắn đã có đủ cả hai điều kiện, tự nhiên là muốn bắt tay luyện ra bổn mạng phù lục của mình.
Ở Ngũ Hành Địa này có rất nhiều yêu thú cường đại, hơn nữa lại có người của Thái Nhất Môn tiến vào, Phương Hàn nếu như không luyện ra được bổn mạng phù lục của bản thân, hợp nhất năm mươi lăm loại thần thông trong người thì khó có thể đương đầu với bọn họ.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc... . . .
Hắn há miệng mạnh mẽ phun ra toàn bộ thần thông của mình, năm mươi lăm loại thần thông nối tiếp nhau bay ra, lần lượt hóa thành các loại trận pháp quay tròn xung quanh Ngũ Đế Hoa Cái.
Đồng thời lúc này, Phương Hàn lại thi triển ra tinh thần hỏa của bản thân, không ngừng thiêu đốt, nung nấu các loại thần thông này.
Tư tư tư, tư tư tư... . Phương Hàn dốc toàn bộ pháp lực của bản thân để thiêu đốt tinh thần hỏa, không ngừng nung nấu, cuối cùng năm mươi lăm loại thần thông ngưng tụ thành một thể.
Nhưng đúng lúc này, pháp lực của Phương Hàn lại có dấu hiệu không đủ…
Ngay cả có Cây Thế Giới không ngừng cung cấp nguyên khí thì pháp lực của Phương Hàn cũng có dấu hiệu không đủ dùng! Cái này tiêu hao thật là quá khủng bố.
Nếu là pháp lực không đủ tiếp tế thì chẳng khác nào kiếm củi ba năm, đốt trong một giờ. Tất cả các loại thần thông đều bị tán đi, mà Phương Hàn cũng sẽ biến thành một phế nhân.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mùi