Trương Hằng chậm rãi đi trong Độc Thiên Bảo. dựa theo đường đi trong trí nhớ đi tới nơi phàm nhân quán cư của Độc Thiên Bảo.
Sau khi đi mấy con phố, Trương Hằng có chút mơ hồ.
Cũng không phải hắn quên đường mà là Dường như phòng ốc cùng đường phố nơi đây được tu chỉnh lại. không tàn phá giống như lúc trước. Nguyên bản một ít nhà gỗ cũng đối thành phòng ốc bằng đá.
Biến hóa lớn nhất chính là nơi này càng thêm sạch sẽ so với Trước kia, thậm chí rất khó thấy gạch ngói vụn ở trên đường.
Có một số ít phàm nhân qua lại còn có cơ sở tu chân mỏng manh, nhưng cũng không vượt qua Dẫn Khí KỲ.
Sự có mặt của Trương Hằng Đưa tới những ánh mắt kính sợ. cảnh giác của đám phàm nhân này.
- Ta phải đi đầu để tìm đây?
Nghĩ đến đây thần thức của Trương Hằng đột nhiên tản ra, quét qua khu vực phạm vi năm sáu dặm.
Lúc trước Quách Phong mười một, mười hai tuổi, hiện tại hẳn là đã trưởng thành thành một tiểu tử mười sáu mười bảy tuổi.
Muốn tìm được một người đã từng là đứa nhỏ trong số vài ngàn người này cũng không phải là một chuyện rất dễ dàng.
Đương nhiên đối với những tu sĩ đỉnh cấp có cường độ thần thức đạt tới một giai đoạn nào đó mà nói. sẽ không tồn tại vấn đề này.
Trương Hằng tự nhiên còn chưa đạt tới cảnh giới đó.
Bởi vậy mục tiêu tìm tới của trương hằng chính là gia gia của đồ nhi kia của mình: Quách Tĩnh.
Nhưng kỳ quái chính là Trương Hằng dùng thần thức đảo qua hồi lâu cũng không phát hiện sự tồn tại của Quách Tĩnh.
- Chẳng lẽ lão đầu nhi này đã mất...
Trong lòng Trương Hằng hơi chấn kinh.
Thu hồi thần thức, hắn cũng không muốn tiếp tục hao phí tâm thần đi tìm Quách Phong.
Đối với một lão nhân Dan Khí Kỳ mà nói. trong bốn năm năm đột nhiên chết đi cũng có chút không bình thường. Lúc trước gặp lão đầu Quách Tĩnh này, nhìn qua đối phương ít nhất còn có thể sống được một hai chục năm.
Trừ khi đã xảy ra chuyện gì bất ngờ?
Trong lòng Trương Hằng Bỗng nhiên máy động.
Lại đi một hồi, Trương Hằng chặn một lão già phàm nhân tuổi khá lớn. hỏi lão tung tích của hai ông cháu nhà họ Quách.
Lão già phàm nhân này có thể nhìn ra được thân phận của Trương Hằng, cung kính nói:
- Bẩm tiên sư, vừa khéo ta biết Quách lão đầu kia. Đại khái vài năm trước, lão ta còn sống khỏe mạnh ở Độc Thiên Bảo. nhưng vài năm gần đây chúng ta không còn thấy lão.
- Vậy đứa cháu Quách Phong của lão ta đầu?
Sắc mặt Trương Hằng không thay đổi, thản nhiên hỏi.
Lão nhân suy tư một hồi mới nói:
- Một đoạn thời gian trước ta còn thấy đứa cháu đó của lão. hiện tại dường như đã rời khu Vực này...
Lúc Nói tới đây, lão nhân này dường như có chút do dự. rồi ngưng hẳn.
Trương Hằng nhướng mày. trong mắt chợt lóe ngân quang, Thanh âm lộ vẻ lạnh Băng đánh thảng vào trong lòng lão nhân:
- Nói cho ta biết tung tích của hắn...
Thân thể Lão nhân run lên. ngoan ngoãn nói:
- Đoạn thời gian trước, ta còn phát hiện người của Thiên Tâm Các ở cùng một chỗ với hắn. dường như bắt hắn mang đi.
- Thiên Tâm Các? Đó là môn phái nào?
Trương Hằng có chút kinh ngạc. Dường như nơi này đã bị Bích Tuyết Tương Vân Tông trực tiếp thống trị. ở đầu ra môn phái nào nữa. Trừ khi Thiên Tâm Các này là người phát ngôn của thế lực Bích Tuyết Tương Vân Tông.
Quả không ngoài dự đoán, lão già giải thích:
- Nghe nói hiện tại Thiên Tâm Các thống trị toàn bộ Độc Thiên Bảo. Dường như còn có một vị tiên sư Nguyên Anh Kỳ.
- Nguyên Anh Kỳ?
Trương hằng trầm mặc.
Lão nhân thấy Trương Hằng thật lâu không nói cuối cùng chuẩn bị rời đi.
- Đứng lại.
Trương Hằng khẽ quát một tiếng.
- Không biết tiên sư còn có gì muốn hỏi?
Trên mặt lão già lộ vẻ lo lắng.
Một phàm nhân như lão cho dù bị đối phương giết chết cũng không có người quản.
- Vậy chỗ ở của Quách lão đầu ở đầu? Ngươi có thể dẫn đường cho ta. đến lúc đó tự nhiên sẽ có chỗ tốt cho ngươi.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Lão già liên tục gật đầu, đi trước dẫn đường cho Trương Hằng. Xuyên qua mấy con phố giao nhau, lão già đưa Trương Hằng tới một gian phòng bằng đá.
Sau khi dùng một khối tinh thạch đuổi lão già đi, Trương Hằng bắt đầu quan sát gian phòng này, phát hiện bên trong không có ai.
Cửa bị khóa tự nhiên là không thể ngăn được người tu tiên như Trương Hằng này.
Sau khi vào nhà, phát hiện sắp xếp dụng cụ gia đình bên trong đều rất đơn giản, trong phòng có một tầng tro bụi không mỏng, cho thấy nơi này đã lâu không có người ở.
ở trên một cái bàn tro bụi chồng chất ở phòng chính có một phong thư.
Trương Hằng đi lên. phát hiện ngoài bì thư có viết vài chữ to lộ vẻ non nớt: “Sư tôn thân khải”.
Phía dưới góc phải có viết vài chữ nhỏ: “Đồ nhi Quách Phong”.
Nhìn thấy phong thư này. trong lòng Trương Hằng có một loại xúc động không hiểu.
Vô cùng lưu loát sử dụng một cái Khu Trần Thuật, làm sạch bụi bặm trên mặt bàn và phong thư.
Cầm lấy phong thư hơi ố vàng, Trương Hằng mở phong thư, bên trong tức thì lộ ra nội dung Quách Phong viết:
- Sư tôn ở trên. Đồ nhi bất đắc dĩ phải rời nơi này tiến vào Thiên Tâm Các, đi theo Bích U Tiên Tử tu Luyện thuật thần tiên. Nếu sư tôn đích thân tới. xin tha thứ cho Phong nhi, không nên tới tìm con.
Vài chục chữ ngắn gọn lại khiến cho Trương Hằng liên tục cười lạnh.
Hắn cũng không phải trách đệ tử của mình mà là tức giận người gọi là Bích U Tiên Tử kia. không có việc gì lại đến cướp đồ đệ của mình.
Từ trong thư Quách Phong lưu lại có thể thấy được hắn cũng sợ liên lụy đến Trương Hằng nên mới không muốn trương hằng truy cứu việc này.
Một ngọn lửa đốt sạch phong thư.
Trương Hằng nhắm mắt suy tư.
Thật lâu sau, hắn mới đi ra ngoài khu vực phàm nhân, trong lòng cười khổ:
- Đệ tử đáng thương kia của ta, lúc nào thì bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhằm vào.
Trải qua một hồi suy tư, Trương Hằng đã bước đầu cho ra một số kết luận.
Hắn vừa nhớ lại tình cảnh gặp hai ông cháu Quách gia vài năm trước.
“Các vị đạo hữu. Thứ trong tay ta là một kiện bảo vật truyền từ tổ tiên, nghe nói là một loại trận bàn hiếm có. Chỉ cần khảm tinh thạch ở mặt trên là có thể khiến trận bàn này có hiệu lực, có vài phần uy lực của trận pháp vốn có. Hôm nay bán trận bàn này không cần đối lấy cái gì. hy vọng duy nhất chính là có thể thu đứa cháu này của ta làm đồ đệ và cam đoan ngày sau có thể tiến vào Luyện Khí Kỳ. Chỉ cần là đạo hữu Luyện Khí Kỳ có thể đến hoàn thành giao dịch này. nhưng trước khi giao dịch phải hạ lời thề tâm ma..
Trương Hằng suy nghĩ, lão đầu Quách Tĩnh biết rõ cháu mình là người phế linh căn. vì sao còn muốn cầu hắn đi tu tiên chứ?
Ai cũng đều biết, phế linh căn gần như không thể bước trên con đường tu tiên.
Hơn nữa, trận bàn quý hiếm xuất hiện trong tay lão đầu Quách Tĩnh này cũng quá trùng hợp.
Bất luận trong tay kẻ nào có một món đồ trân quý đều có thể nói là tổ tiên lưu truyền tới nay.
Trong này rốt cục có bí mật gì?
- Có lẽ là người bình thường không thể phát hiện bí mật bên trong, Nhưng nếu đổi thành tu sĩ Nguyên Anh KỲ thì sao?
Khóe miệng Trương Hằng tràn ra vài tia tươi cười.
-Nguyên Anh Kỳ...
Trong lòng hắn thầm than, không nghĩ tới sẽ phải giao tiếp với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhanh Như vậy,
Giờ này hắn vô địch Kết Đan Kỳ. mặc dù chống lại tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ không thể chiến thắng nhưng chạy trối chết hẳn là vấn đề không lớn.
Không lâu sau Trương Hằng lại đi tới trên đường đông người nhộn nhịp, tu sĩ bậc thấp nơi này quá nhiều, đặc biệt là Dẫn Khí KỲ.
Tùy tiện tìm một tu sĩ Luyện Khí Kỳ hỏi một chút Trương Hằng liền biết rõ ràng vị trí của Thiên Tâm Các.
Trương Hằng tới Độc Thiên Bảo chính là vì hoàn thành hứa hẹn năm đó. Cho nên biết rõ sự mất tích của hai ông cháu nhà họ Quách có quan hệ không nhỏ với Bích U Tiên Tử, hắn cũng phải theo đuổi đến tột cùng.
Đột nhiên hắn nghĩ tới Thân Ngoại Tạo Thân Nam Minh của mình.
Nếu Bích U Tiên Tử là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Bích Tuyết Tương Vân Tông, tự nhiên là Trương Hằng có thể hỏi Nam Minh tin tức liên quan đến nàng ta...
Trương Hằng rất nhanh đưa thần thức vào trong đan điền.
Trải qua vài năm tu Luyện, trung tâm đan điền của hắn đã ngưng kết ra một đoàn chất lỏng màu bạc. lộ ra một cỗ khí tức đáng sợ khiến người ta hít thở không thông. Cũng may Trương Hằng có thể tùy thời khống chế được cỗ khí tức này.
Mà ở trong đoàn chất lỏng màu bạc này có ba hình cầu màu bạc nửa trong suốt nhỏ hơn đạn châu.
Ba hình cầu màu bạc nhỏ này đại biểu cho ba cái Thân Ngoại Tạo Thân: Nam Minh, Quỷ Sư, Liên Mộng.
Vốn còn có linh hồn của tu sĩ Trúc Cơ KỲ Liễu Mộng, nhưng thời điểm cuối cùng Luyện hóa tạo thân thất bại. Trương Hằng cũng không để tâm. Dù sao luyện chế Thân Ngoại Tạo Thân cũng không nắm chắc trăm phần trăm.
Liên Mộng có tu vi thấp nhất, gần như không thể trợ giúp gì cho Trương Hằng. Nhưng Trương Hằng Bởi vì chiếc khăn tay cấp bậc Thông linh Pháp bảo kia cho nên vẫn để nàng hóa thành trạng thái ngân châu ở trong chất lỏng màu bạc.
Mục tiêu lần này của Trương Hằng tự nhiên là hình cầu nhỏ màu bạc đại biểu cho Nam Minh.
- Nam Minh, Bích Tuyết Tương Vân Tông có phải có một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tên Bích U Tiên Tử hay không?
Trương Hằng đạm mạc hỏi.
- Bẩm chủ nhân. Đích xác có một tu sĩ là Bích U Tiên Tử nhưng tu vi của nàng Dường như còn chưa tới Nguyên Anh KỲ. Mấy năm trước nàng vẫn còn là một tu sĩ Kết Đan Kỳ đại viên mãn.
Nam Minh không chút nghĩ ngợi đáp liền.
- Kết Đan Kỳ đại viên mãn? Xem ra là tu sĩ mới tấn chức Nguyên Anh Kỳ. Nói Như vậy, uy hiếp của nàng đối Với mình cùng hơi giảm bớt một chút.
Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ như vậy nhưng vẫn nói Với Nam Minh:
- Hiện giờ Bích U Tiên Tử đã tu Luyện đến Nguyên Anh Kỳ. Ngươi nói cho ta nghe những mặt nàng ta am hiểu hoặc là có bí thuật gì đó rất lợi hại hay không.
Nam Minh hơi chút suy tưrồi nói:
- Ta không tính là rất quen thuộc Bích U Tiên Tử này nhưng cũng biết một chút. Nàng là thiên chi kiêu nữ thế hệ trước của Bích Tuyết Tương Vân Tông, hiện giờ đã hơn trăm tuổi. Pháp thuật am hiểu cũng tương đương với ta, đều là thuộc tính băng. Nếu nàng đã thành công kết anh. như vậy trong tay cũng có thể có Pháp bảo được Đại trưởng lão ban cho.
- Mặt khác, nàng là đệ tử đích truyền của Đại trưởng lão trong tông môn. Bởi vậy thân phận cực kỳ đặc thù...
Kể tiếp Nam Minh lại giảng giải cho Trương Hằng một số pháp thuật có khả năng Bích U Tiên Tử am hiểu cùng Với Pháp bảo.
Sau khi Trương Hằng tiêu hóa những tin tức này liền hỏi:
- Tu sĩ thực lực mạnh nhất trong tông môn ngươi là ai?
- Đại trưởng lão Băng Phong thượng nhân, cấp bậc Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn.
Nam Minh thản nhiên nói.
- Băng Phong thượng nhân?
Trương Hằng hơi sửng sốt. cảm giác danh hiệu này thật là có ý tứ.
Tuy nhiên vừa nghe đối phương lại có tu vi Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn. hắn cũng kinh hãi không thôi.
Đây là thực lực của môn phái nhất lưu?
Sau khi tiến vào Nguyên Anh Kỳ, chênh lệch giữa cùng cấp sẽ từng bước kéo xa, nếu không thể có ưu thế áp đảo về công pháp hoặc Pháp bảo. cho dù là chênh, lệch một bậc nhỏ cũng không thể coi thường.
Sau khi biết rõ chi tiết của Bích U Tiên Tử. lúc này Trương Hằng mới yên tâm đi tới Thiên Tâm Các.
Nhưng lúc đi được nửa đường, Trương Hằng ngừng lại. nghĩ ra một biện pháp.
Nếu như một mình Trương Hằng đi Thiên Tâm Các. rất có thể sẽ gặp phải một ít nguy hiểm. Hiện tại hắn chống lại tu sĩ Nguyên Anh KỲ, phần thắng cực thấp.
Đi tới một góc không người, từ thân thể Trương Hằng đột nhiên lóe ra một đạo ngân mang.
Một hình cầu nhỏ màu bạc nửa trong suốt bay ra sau đó hóa thân thành một thiếu niên hắc bào Anh tuấn phi phàm.
Trên người thiếu niên này tản ra một cỗ khí tức lạnh băng - chính là Nam Minh của Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Được rồi. hiện tại ngươi có thể đi Thiên Tâm Các. hết thảy theo dặn bảo của ta.
Trương Hằng dùng ý niệm ra lệnh.
Nam Minh không nói hai lời. dưới sự dặn dò của Trương Hằng đi về phía Thiên Tâm Các.
Dụng ý của Trương Hằng là để Nam Minh trà trộn vào Thiên Tâm Các. tìm hiểu tin tức của hai ông cháu họ Quách. Như vậy hành động cũng rất dễ dàng.
Nếu Trương Hằng đơn thương độc mã xâm nhập Thiên Tâm Các. xác suất bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phát hiện là không nhỏ. Đến lúc đó có khả năng lọt vào thiên la địa võng của đối phương.
Trương Hằng cũng không nguyện ý gặp nguy hiểm sinh, mạng Như vậy, Cho nên mặc dù biết Nam Minh sẽ liên lụy đến một ít chuyện có liên quan đến Huyết Sát động phủ vẫn làm ra lựa chọn Như vậy,
Tuy nhiên Trương Hằng dám làm vậy cũng không phải hoàn toàn không có hậu chiêu.
Nam Minh là tạo thân của Trương Hằng. chỉ cần một ý niệm là có thể khiến đối phương chết trong nháy mắt. Như vậy, cho dù có gì bất ngờ, bí mật có liên quan đến Huyết Sát động phủ cũng rất khó tiết lộ.
Dưới cái nhìn “chăm chú” của Trương Hằng, Nam Minh không nhanh không chậm đi tới Thiên Tâm Các. Trên người hắn lộ ra một cỗ băng hàn khí khiến tu sĩ bậc thấp bốn phía cực kỳ khó chịu, đều chủ động kéo giãn Khoảng cách với hắn.
Vút!
Theo ý của Trương Hằng, Nam Minh khống chế độn quang ngông nghênh bay đi.
Trước kia Nam Minh đã nổi danh cuồng vọng cùng ác nghiệt. Trương Hằng muốn cho hắn thể hiện ra loại tính cách này một lần nữa.
Rất nhanh Nam Minh bay đến một nơi non xanh nước biếc lầu các ưu nhã. Linh khí nơi đây nồng đậm hơn nhiều so với ngoại giới, dường như tồn tại trận pháp đặc thù nào đó.
- Nơi đây chính là trọng địa của Thiên Tâm Các, người không liên quan nhanh chóng rời đi.
Nam Minh vừa mới phi tới nơi này, một tiếng quát khẽ truyền đến bên tai hắn.
Bằng vào trực giác, Nam Minh biết người lên tiếng là một nữ tu sĩ Kết Đan Kỳ.
- Hừ. Chẳng lẽ Thiên Tâm Các không phục tùng sự quản thúc của Bích Tuyết Tương Vân Tông sao?
Nam Minh hừ nhẹ, tốc độ không giảm mà tăng, khí đông lạnh, màu bích lam trên thân hắn nhộn nhạo khiến nhiệt độ bốn phía giảm xuống kịch liệt.
Nữ tu mới lên tiếng vừa nghe lời ấy không khỏi sửng sốt hỏi:
- Ngươi là từ Bích Tuyết Tương Vân Tông tới?
Nam Minh có chút không kiên nhẫn nói:
- Bớt nói lời thừa. Bản nhân chính là Nam Minh, đồ đệ của Thiên Lai thượng nhân, tới cầu kiến Bích u trưởng lão.
ở Bích Tuyết Tương Vân Tông, phàm là tu sĩ tấn chức Nguyên Anh Kỳ đều có thể trở thành trưởng lão trong môn phái.
- Dĩ nhiên là Nam Minh sư điệt? Không phải ngươi đã...
Một nữ nhân xinh đẹp mặc cung trang xanh biếc bay tới.
Trương Hằng có linh hồn tương liên Với Nam Minh vừa nghe lời ấy. trong lòng không khỏi nhảy đựng một hôi.
Hắn thầm nghĩ làm sao lại quên có sự tồn tại của bản mạng nhân ngẫu. Nếu như Nam Minh đã chết, tin tưởng cao tầng của Bích Tuyết Tương Vân Tông đều đã biết.
Nhưng giờ phút này muốn rút lui đã không có khả năng. Trương Hằng vội vàng để cho Nam Minh lên tiếng ứng phó.
- Nam Minh ta chết mà sống lại. chẳng lẽ sư cổ không vui?
Mặc dù là đối diện Với nhân vật cao hơn mình một thế hệ, Nam Minh đồng dạng không chút khách khí
- Chết mà sống lại?
Nữ tu cung trang xanh biếc kia kinh ngạc không thôi.
Đúng vào Lúc này, một cỗ thần thức cường đại mà không mất dịu dàng quét đến. Thanh âm như tiếng trời vang lên:
- Lục nhi. ngươi để hắn vào đi.
Trong lòng Nam Minh và Trương Hằng đồng thời chấn động. Xem ra người lên tiếng này nhất định là Bích U Tiên Tử Nguyên Anh Kỳ không thể nghi ngờ.
- Tạ ơn Bích u trưởng lão.
Đối mặt với Nguyên Anh Kỳ, Nam Minh hơi khom người, kính sợ nói lời cảm ơn.
Vì thế, dưới sự dẫn đường của Lục nhi, Nam Minh xuyên qua tầng tầng cấm chế, cuối cùng tới nơi có một thác nước.
Trương Hằng thì âm thầm kinh hãi. Dọc theo đường đi này lại có nhiều cấm chế đáng sợ Như vậy, nếu mạo muội xâm nhập chỉ sợ chịu thiệt thòi lớn.
Khi Nam Minh đi tới thác nước, nữ tu kêu Lục nhi kia chủ động rút lui. Mà sau thác nước trước mắt kia có thể nghe thấy tiếng đàn mơ hồ. thật lâu sau một tiếng thở dài sâu kín truyền ra:
- Ngươi rốt cục là ai?
- Ta là Nam Minh. Nam Minh chết mà sống lại.
Sắc mặt Nam Minh không thay đổi. trên người dâng lên một cỗ khí đông lạnh, màu bích lam, lộ ra công pháp độc môn của Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Chết mà sống lại chẳng qua là một truyền thuyết. Nguyên thần đã diệt làm sao sống lại...
Trong thác nước truyền đến Thanh âm của một nữ nhân dịu dàng êm tai.
Nam Minh không nhanh không chậm nói:
- Đối với người tu tiên bình thường mà nói có lẽ chỉ là một truyền thuyết. Nhưng nếu đối là nhân vật vượt qua cấp bậc tiên nhân như Huyết Sát Thần Đế này thì sao?
Lời nói của Nam Minh khiến Bích U Tiên Tử ở sau thác nước trầm mặc.
Đối với tiên nhân trong truyền thuyết mà nói chết mà sống lại cũng không phải không có khả năng.
Trương Hằng tận mắt nhìn thấy phân thân Huyết Sát “chiếu lại” cảnh tượng lão già thần bí hồi sinh Lạc Ngưng Tuyết.
Nguyên thần đã diệt không có nghĩa là linh hồn đã diệt.
Cho dù linh hồn đã diệt, đối với những nhân vật cấp nghịch thiên kia mà nói cũng có thể sống lại.
Trương Hằng biết tại Tu Chân Giới này hết thảy đều có khả năng, càng không nói đến những nhân vật cường đại siêu việt Tu Chân Giới kia.
Chuyện người tu chân không làm được không có nghĩa là tiên nhân không làm được. Thấy Bích u lâm vào trầm mặc, Nam Minh cũng không nói gì nhưng khóe miệng lại mang theo vài tia cười lạnh.
Qua Thật lâu sau, một nữ tu xinh đẹp cưỡi Pháp bảo đám mây rực rỡ đột nhiên từ trong thác nước bay ra. trong mắt nàng hiện ra vài tia châm chọc, tay ngọc nhỏ nhắn điểm tới Nam Minh một cái.
Một đạo hào quang màu xanh biếc hóa thành một sợi đây thừng nháy mắt trói gô Nam Minh lại.
Nam Minh biến sắc nhưng cũng không phản kháng.
Đừng nói là tu sĩ tiếp cận Kết Đan Kỳ như hắn. cho dù đối là tu sĩ Kết Đan Kỳ chân chính cũng không có đường phản kháng.
Pháp bảo đám mây rực rỡ bay tới trước người Nam Minh, một mùi thơm nhạt truyền đến. Nhìn qua nữ tu trên Pháp bảo cũng chỉ khoảng hai lăm. hai sáu tuổi, mặc cung trang màu trắng, xinh đẹp mà không mất đoan trang, giống như hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.
Trương Hằng linh hồn tương liên với Nam Minh tự nhiên nhìn thấy hết thảy. trong lòng bắt đầu còn có chút lo lắng, sợ Bích U Tiên Tử sẽ ra tay đánh trọng thương hoặc giết chết Nam Minh.
Hiện tại thấy Nam Minh chỉ bị đối phương vây khốn, trong lòng cũng khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Trương Hằng tin tưởng đối phương nhất định sẽ sinh lòng tò mò đối với manh mối của Huyết Sát động phủ.
- Ta chính là đệ tử nội môn của Bích Tuyết Tương Vân Tông, ngươi cũng dám xuống tay Với ta?
Con ngươi u lãnh của Nam Minh nhìn chằm chằm nữ tu xinh đẹp mà đáng sợ trước mắt này. Hắn hiểu được mạng của mình đã nắm trong tay đối phương.
Quanh thân Bích U Tiên Tử tản ra một cổ khí tức Thanh lãnh, trên mặt lại hàm chứa vài tia cười lợt lạt động lòng người, vừa làm cho người ta thần hồn điên đảo nhưng lại không dám sinh ra Ý nghĩ xấu xa gì.
Nam Minh như không thấy sắc đẹp tuyệt trần của nàng, trong mắt vẫn duy trì một vẻ bình tĩnh cùng sát phạt.
- Không hổ là đệ tử ưu tú nhất mấy trăm năm nay của Bích Tuyết Tương Vân Tông ta.
Trong mắt Bích U Tiên Tử lóe ra vài tia tán thưởng, nhưng sau đó lại khôi phục khí chất đoan trang nghiêm túc, thong thả ung dung nói:
- Ta là trưởng lão của tông môn, có tư cách tiến hành Kiểm tra đối Với người có thân phận không rõ. Cho dù là sư tôn ngươi Thiên Lai thượng nhân gặp sai lầm cũng sẽ bị Đại trưởng lão trừng phạt huống chi là tiểu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như ngươi.
Nam Minh trầm mặc một hồi, Dường như đồng ý cách nói của đối phương.
- Ta chính là Nam Minh, ngươi muốn thế nào mới có thể tin tưởng thân phận của ta?
Cuối cùng Nam Minh đạm mạc nói.
Ở trước mặt tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như Bích U Tiên Tử này. Nam Minh chẳng qua chỉ là một tiểu tu sĩ có tiềm lực rất lớn mà thôi. Cho dù hắn cuồng vọng tới đàu cùng không dám ngông cuồng trước mặt tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
- Ngươi yên tâm. ta sẽ không sử dụng những bí thuật tổn hại nguyên thần của ngươi như Sưu Hồn Thuật kia đầu.
Trên mặt Bích U Tiên Tử lại hiện lên nụ cười làm cho người ta mê say.
Con mắt lóng lánh như nước kia của nàng nhìn thẳng Nam Minh, khẽ nói:
- Nhìn về phía ta...
Nam Minh không tự chủ được nhìn về phía Bích U Tiên Tử.
Giờ phút này dường như đôi mắt của Bích U Tiên Tử là thứ đẹp nhất thế gian, Tỏa ra mị lực khiến người ta không thể ngăn cản. hút chặt ánh mắt của Nam Minh.
Vô hình trung, Nam Minh tiến vào trạng thái hoảng hốt không chừng.
Trương Hằng ở xa mười mấy dặm âm thầm cảnh giác. Hắn linh hồn tương liên với Nam Minh thậm chí bị một chút ảnh hướng rất nhỏ.
Chính theo như lời của Bích U Tiên Tử. nàng sẽ không sử dụng loại pháp thuật sưu hồn đối với kỳ tài ngút trời như Nam Minh.
Pháp thuật sưu hồn vốn tồn tại một ít nhân tố không ổn định, rất dễ tạo thành một số ảnh hướng xấu đối với người thụ thuật. Thậm chí sẽ làm cho nguyên thần của người thụ thuật chết đi hoặc là biến thành ngu ngốc.
-Ngươi tên là gì...
Thanh âm như tiếng trời của Bích U Tiên Tử truyền vào trong tai Nam Minh.
Nam Minh đáp máy móc:
- Nam Minh.
Vừa nghe được kết quả này, trên mặt Bích U Tiên Tử thoáng lộ ra một tia bất ngờ. Dường như kết quả đạt được có điều khác với dự đoán của nàng.
Trên thực tế Nam Minh giờ phút này vẫn là Nam Minh. Linh hồn không có biến hóa gì về bản chất, chỉ chẳng qua là đổi một khối thân thể mà thôi, hơn nữa bị Trương Hằng hoàn toàn khống chế.
- Sau khi ngươi tiến vào Huyết Sát động phủ đã xảy ra những gì?
Bích U Tiên Tử quyết định đi vào vấn đề chính, bí mật của Huyết Sát động phủ đủ khiến bất kỳ tu sĩ nào của Tu Chân Giới động tâm.
- Sau khi tiến vào động phủ. nhiệm vụ đầu tiên của ta chính là từ Luyện Khí Kỳ đại viên mãn đột phá đến Trúc Cơ Kỳ. Mười Mấy ngày sau, ta hội hợp với Mộ Tuyền sư muội, liên hợp với đệ tử khác giết chết một ít tu sĩ khác hoặc yêu thú. Sau đó chúng ta cùng đi Huyết Sát thần điện... Cứ như vậy, ở cửa thứ hai thí Luyện Huyết Sát. rất nhiều tu sĩ vận khí không tốt chết đi. trong đó bao gồm cả Mộ Tuyền sư muội...
- Tuy rằng ta kiên trì đến một cửa cuối cùng nhưng bị một tu sĩ tên là Lý Hoành giết chết. Tu sĩ này tu Luyện Huyết Ma Chân Kinh, ở trong động phủ đạt được truyền thừa của Huyết Sát Thân Đế, cho nên thực lực của hắn tăng vọt, trở thành người thắng Cuối cùng,
Dưới sự chỉ định âm thầm của Trương Hằng, lời nói của Nam Minh nửa thật nửa giả lại khiến Bích U Tiên Tử kinh hãi không thôi. Không nghĩ tới trong Huyết Sát động phủ lại có thí Luyện tàn khốc Như vậy,
Vô hình trung Bích U Tiên Tử tin lời nói của Nam Minh bảy tám phần.
- Vậy cuối cùng làm sao ngươi sống lại?
Bích U Tiên Tử hỏi ra sơ hở lớn nhất.
Trong lòng Trương Hằng vừa động, biết đã tới vấn đề mấu chốt. Nếu như không thể lừa gạt được Bích U Tiên Tử ở điểm này, hết thảy đều rất khó làm.
- Phân thân Huyết Sát tuy chỉ vẻn vẹn là một phân thân nhưng có được thần thông vô thượng. Hắn hồi sinh, những tu sĩ đi tới cửa cuối cùng nhưng bị chết, để chúng ta tiến vào một không gian Kỳ lạ tràn ngập giết chóc để thí Luyện. Tu sĩ thành công thông qua thí Luyện sẽ bị hắn tùy cơ truyền tống đến Triệu Quốc Tam Tinh Vực, chờ đợi thời cơ lần tiếp theo Huyết Sát động phủ mở ra.
Nam Minh vẫn như máy móc giải thích bí ẩn trong lòng Bích U Tiên Tử.
- Như vậy ngươi có biết được, bảo vật người thắng lợi cuối cùng chiếm được là thứ gì?
Trên mặt Bích U Tiên Tử hiện ra vài tia tò mò.
- Không biết. Nghe ý tứ của phân thân Huyết Sát, bảo vật cuối cùng hẳn là thứ có cấp bậc Tiên bảo.
Nam Minh thản nhiên nói.
- Tiên bảo a...
Bích U Tiên Tử vừa khiếp sợ lại vừa thất vọng.
Một kiện Tiên bảo rơi vào trong tay những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bọn họ cũng không có nhiều tác dụng.
Từ Thông linh Pháp bảo trở đi. hết thảy Pháp bảo đều sẽ có linh tính thậm chí là sinh ra Ý thức. Tu sĩ thực lực không đủ đừng mơ có được những thứ như Thông linh Pháp bảo hay là Tiên bảo. Nếu cưỡng ép nhận chủ, hơn phần nửa sẽ bị giết chết hoặc đánh cho trọng thương.
- Như vậy, bị truyền tống ra còn có tu sĩ nào?
- Chỉ có một mình ta, hai người khác đều chết trong không gian giết chóc kia.
Bích U Tiên Tử suy tư hồi lâu. trong mắt thi thoảng lóe lên, cuối cùng mới thở dài sâu kín:
- Như thế Xem ra trong một trăm tu sĩ tinh anh. thành công đi ra chỉ có ngươi cùng Lý Hoành.
Nam Minh vừa chuẩn bị trả lời. từ xa đột nhiên truyền đến giọng nói lo âu của Lục Nhi:
- Sư tôn. không tốt...
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Bích U Tiên Tử nhíu mày. có chút không vui nhìn thoáng qua Lục nhi từ xa bay tới.
Giờ phút này chính là thời khắc mấu chốt nàng ta thẩm vấn Nam Minh, tự nhiên không vui khi người khác tới quấy rầy. Tuy rằng Lục nhi là đệ tử nàng yêu thích.
- Chạy rồi... Bọn họ chạy lồi...
Khuôn mặt hồng hào của Lục Nhi lộ ra vẻ lo lắng.
- Nói rõ ràng, rốt cục là ai chạy?
Khuôn mặt Bích U Tiên Tử như sương lạnh, trong lòng cùng có chút cảm giác không ổn.
- Quách Phong cùng Quách lão đầu đều chạy. Dường như bị người cứu đi.
Nước mắt lóe lên trong mắt Lục nhi.
Vừa nghe lời ấy. ánh mắt Bích U Tiên Tử lạnh lùng, thần thức quét ngang phạm vi hơn trăm dặm lập tức phát hiện ra hai ông cháu họ Quách đang chạy trốn.
Lão nhân họ Quách đang bị một Quy Ảnh kẹp đi. bay về phương xa.
Mà Quách Phong thì được ôm Bởi một Thanh niên tướng mạo bình thường. Dưới chân Thanh niên kia ngân quang chớp lóe. tốc độ cực nhanh đang bay về một hướng khác.
- Ngươi trông coi Thiên Tâm Các như thế nào. không ngờ để hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cứu người đi mất.
Bích U Tiên Tử cũng không vội vã đuổi theo hai người kia mà khiển trách Lục nhi.
- Đồ nhi cũng không biết chuyện gì xảy ra thậm chí không phát hiện bất luận bóng người nào. hai ông cháu họ Quách đã bị người cứu đi.
Lục nhi quỳ trước người Bích U Tiên Tử, thân thể mềm mại run lên nhè nhẹ.
Bích U Tiên Tử hơi suy tư. giọng nhẹ nhàng nói:
- Lục nhi, ngươi đứng lên đi. việc này cũng không thể trách ngươi. Hai người kia xâm nhập Thiên Tâm Các lại không xúc động cấm chế gì. tuyệt đối không phải là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường.
Sau đó, ánh mắt Bích U Tiên Tử rơi vào Nam Minh ở một bên, thấp giọng lẩm bẩm:
- Việc này cùng quá trùng hợp...
Dưới tình huống biết rõ có một tu sĩ Nguyên Anh KỲ tọa trấn Thiên Tâm Các, hai người kia còn dám xuống tay mà lại còn gần như thành công, có thể thấy bọn họ có chuẩn bị mà đến.
- Lục nhi, ngươi phụ trách trông coi Nam Minh, đừng để hắn chạy trốn. Với tu vi Kết Đan Kỳ của ngươi hãn là không có vấn đề gì chứ.
Bích U Tiên Tử thản nhiên nói.
- Sư tôn yên tâm, Lục nhi nhất định sẽ không để hắn chạy.
Nói xong, Lục nhi rung tay áo, một dải lụa màu xanh biếc bay ra. cuốn chặt lấy Nam Minh.
Bích U Tiên Tử gật gật đầu:
- Ngươi phải cận thận, ta lập tức đuổi theo hai người kia.
Pháp bảo đám mây rực rỡ dưới chân lập tức nở rộ một vầng hào quang huyễn lệ, linh khí dao động cường đại tức thì khiến tu sĩ trong phạm vi vài dặm hơi rung động.
Vút!
Bích U Tiên Tử hóa thành một luồng hào quang rực rỡ trong chớp mắt bay ra mấy chục trượng, hơn nữa tốc độ còn không ngừng tăng lên. vài hô hấp liền biến mất khỏi tầm mắt Lục nhi.
Tu sĩ của Độc Thiên Bảo có thể nhìn thấy một điểm sáng rực rỡ ở trên không trung hóa thành một cầu vồng nhạt, không khí rung động kịch liệt, cuồng phong ào ào.
- Đó là cái gì...
Một ít tu sĩ bậc thấp đều há hốc miệng.
Tu sĩ Trúc Cơ KỲ có thể nhìn thấy cảnh tượng Bích U Tiên Tử phi hành trên bầu trời, trong lòng cũng rung động không thôi, không tự chủ bật thốt:
- Dĩ nhiên là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?
- Rốt cục là ai. không ngờ chọc đến tu sĩ Nguyên Anh KỲ ra tay. Nếu ta không đoán sai. vị tiền bối kia hẳn là Bích U Tiên Tử của Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Có trò hay để xem. Bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đuổi giết, người kia khẳng định sẽ chết thật khó coi.
Trên mặt một tu sĩ Kết Đan Kỳ còn mang theo vài tia chờ mong.
ở Tam Tinh Vực, rất khó gặp được tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ra tay, huống chi người ra tay còn là một nữ tu Nguyên Anh KỲ tuyệt sắc.
- Nếu không chúng ta đi xem xem.
Một tu sĩ Kết Đan KỲ gan lớn đề nghị với tu sĩ cùng đi.
Tu sĩ bên cạnh có chút do dự nhưng vẫn không kìm nổi tò mò. quyết định đuổi theo xem náo nhiệt.
Kết quả là có năm sáu tu sĩ Kết Đan Kỳ của Độc Thiên Bảo bay lên bầu trời, theo đuổi ở xa xa.
Nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy tụ tập cùng một chỗ. cho dù là tu sĩ Nguyên Anh KỲ cũng không dám khinh thường.
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời lóe lên hào quang huyễn lệ của Pháp bảo và độn quang, mê ly mà đồ sộ.
Đã có tu sĩ Kết Đan Kỳ đi đầu, đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng bắt đầu rục lịch.
- Huynh đệ, Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ra tay, đây chính là cơ hội khó gặp, chúng ta cùng cùng đi đi.
Cứ như vậy, lại có mấy chục tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bay lên không trung.
- Bên kia rốt cục đã xảy ra chuyện gì lại kinh động đến nhiều tiền bối như vậy? Không bằng chúng ta cũng cùng đi xem náo nhiệt.
Đội ngũ Luyện Khí Kỳ khổng lồ trong Độc Thiên Bảo cũng bắt đầu xôn xao. lại là rất nhiều hào quang lóe lên. toàn bộ trên không Độc Thiên Bảo lập tức trở nên náo nhiệt.
Từ Kết Đan Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ. lại từ Trúc Cơ Kỳ đến Luyện Khí Kỳ. Đội ngũ vây xem khổng lồ bay về phương xa.
***
ở một nơi cách Độc Thiên Bảo mấy dặm về phía nam. Trương Hằng khống chế độn quang màu bạc, bên cạnh hắn có một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi.
Thiếu niên này tướng mạo Thanh tú, con mắt sáng ngời, mặc y phục màu xanh. có vài phần tương tự Quách Phong năm đó, nhìn qua rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm.
- Người thật sự là sư tôn sao?
Quách Phong kinh ngạc nhìn chằm chằm Trương Hằng. Hắn cảm thấy được nam nhân trước mắt cùng sư tôn trong ấn tượng của mình có chút tương tự nhưng có sự khác biệt rất lớn.
Trương Hằng cười thản nhiên, độn quang dưới chân càng bay càng nhanh. Vì bảo hộ quách phong, quanh thân hai người có một màn hào quang màu bạc mờ nhạt.
Dưới sự ma sát dữ dội với không khí. màn hào quang màu bạc lấp lóe rất nhiều tia lửa, nhìn qua có một loại xinh đẹp ưa nhìn.
Bởi vì Trương Hằng dùng Mặt Nạ Như Ý sửa đổi dung mạo của mình hơn nữa nhiều năm như vậy qua đi khí chất thay đổi rất nhiều, Quách Phong không nhận ra cũng rất bình thường.
Trong vẻ kinh ngạc của Quách Phong, dung mạo của Trương Hằng khôi phục bộ dạng vốn có trong khoảnh khắc.
Cũng giống ý như vài năm trước, tướng mạo Trương Hằng không chút thay đổi. duy nhất thay đổi chính là khí chất.
- Thật tốt quá, người chính là sư tôn!
Quách Phong vui sướng không thôi, trong mắt thậm chí còn lóe lệ quang.
- Sư tôn ở trên, nhận đồ nhi một lạy...
Quách Phong lập tức muốn quỳ hướng Trương Hằng.
- Không cần. Chúng ta còn chưa thoát khỏi vùng nguy hiểm, hiện tại phải nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Trương Hằng ngăn cản lễ bái của Quách Phong, độn quang dưới chân rung động kịch liệt.
Không biết vì sao, không lâu trước đó Trương Hằng lại sinh ra một loại cảm giác bị nhìn trộm, hơn nữa cảm giác này còn thi thoảng thoáng hiện trong đầu hắn.
- Chẳng lẽ đã bị phát hiện...
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm.
Lúc trước, hắn để Nam Minh lén vào Thiên Tâm Các. hẳn cũng không nhàn rỗi thừa dịp thời khắc mấu chốt Bích U Tiên Tử thâm vấn Nam Minh, xâm nhập Thiên Tâm Các.
Bởi vì có thể thông qua Nam Minh nắm bắt động thái của Bích U Tiên Tử cho nên Trương Hằng mới dám cùng Quỷ Sư ẩn thân tiến vào Thiên Tâm Các cứu người.
Nếu không, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chỉ cần không tập trung làm chuyện gì. bằng vào cảm quan cường đại của bản thân cũng có thể phát hiện được động tình.
Dưới sự trợ giúp của thần linh nhãn. Trương Hằng cùng Quỷ Sư vượt qua tầng tầng cấm chế cùng với một số tu sĩ ẩn nấp có tu vi không tầm thường.
Sau khi dùng thần thức tìm được Quách Phong cùng Quách Tĩnh. Trương Hằng quyết định mình cùng Quỷ Sư mỗi người cứu một người, sau đó chia nhau bay đi. Như vậy, cho dù bị Bích U Tiên Tử phát hiện cũng có thể tranh thủ được một ít thời gian.
Lại phi hành về trước vài dặm, ánh mắt sắc bén của Trương Hằng đột nhiên phát hiện một vị nữ tu cung trang màu trắng đứng trên đám mây rực rỡ. Đối phương đang cười tủm tỉm nhìn hai người, bộ dạng chờ đợi đã lâu.
Tâm thần Trương Hằng lập tức nhảy đựng, không cần hỏi cũng biết nữ tu trước mắt chính là tu sĩ mới tấn chức Nguyên Anh Kỳ của Bích Tuyết Tương Vân Tông- Bích U Tiên Tử.
Nhìn nữ tu áo trắng trước mắt, sắc mặt của Trương Hằng cùng Quách Phong đều biến đổi.
- Sư tôn, người chạy mau, đừng quản ta. Người đánh không lại nàng.
Quách Phong lộ vẻ lo lắng, muốn cho Trương Hằng đi trước.
Hắn hiểu được Bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó. Bích U Tiên Tử sẽ không thương tổn hắn. Nhưng nếu là Trương Hằng thì lại khác.
Nếu sư tôn Bởi vì cứu mình mà chết, trong lòng Quách Phong sẽ cảm thấy bất an sâu sắc.
Trương Hằng không khỏi cười khổ, đánh giá Bích U Tiên Tử phong hoa tuyệt đại ở đối điện, vừa giật mình Bởi thực lực cường đại của đối phương cùng thầm khen tư sắc khí chất của đối phương.
- Tiền bối có phải là Bích U Tiên Tử của Bích Tuyết Tương Vân Tông? Mục đích chuyến này của vãn bối chính là dẫn vị đệ tử này của ta đi. nếu như có chỗ đắc tội xin tiền bối bao dung.
Trương Hằng hơi lộ vẻ cung kính nói với Bích U Tiên Tử.
Đối mặt với nhân vật đỉnh cấp của Tam Tinh Vực, Trương Hằng không thể không bảo trì sự cung kính ứng có. trên thực tế trong đáy lòng cũng có vài phần kính sợ.
- Thực lực không tệ. dũng khí có thừa. Tu sĩ trẻ tuổi ưu tú như ngươi ở Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng là hiếm có.
Bích U Tiên Tử không nhanh không chậm nói. trong thần thái nh́n phía Trương Hằng còn có vài tia tán thưởng.
Mà trên mặt Trương Hằng thì lộ ra vài tia quái dị, chẳng lẽ mình cùng nàng không phải địch nhân sao?
Trên thực tế, tán thưởng của Bích U Tiên Tử đối với Trương Hằng cũng phát ra từ nội tâm.
Một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng đám xâm nhập nơi có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, còn cứu người trong nhiều tầng cấm chế. Bất kể thực lực hay là khí phách đều vượt xa tu sĩ cùng thế hệ.
- Tiền bối quá khen.
Trương Hằng cảm giác mình có chút nhìn không rõ ý đồ của đối phương.
- Nếu ngươi nguyện ý. có thể gia nhập Bích Tuyết Tương Vân Tông. Chắc Nam Minh cũng sẽ rất hoan nghênh ngươi.
Bích U Tiên Tử mỉm cười, như phù dung sau mưa. tỏa ra hấp dẫn vô tận. tung cảnh ô liu với Trương Hằng.
Trương Hằng thì trong lòng cười lạnh, ngoài mặt lại thản nhiên nói:
- Bẩm tiền bối. ta không biết Nam Minh theo như lời người. Lần này tới. mục đích chỉ là vì đệ tử này của ta đã thu vài năm trước.
Trương Hằng đương nhiên không muốn lộ ra quan hệ gì với Nam Minh. Nếu không, chuyện Huyết Sát động phủ khẳng định không thể thoát được quan hệ với hắn.
Bích U Tiên Tử thở dài sâu kín, hơi chút thất vọng nhìn phía Trương Hằng một cái, đạm mạc nói:
- Quách Phong về sau sẽ đi theo ta tu tiên, suy nghĩ cho tiền đồ sau này của hắn chắc là ngươi cũng không cự tuyệt.
Một cỗ tinh thần uy áp như có như không phủ xuống trên người Trương Hằng.
Thần sắc Trương Hằng hơi đối liền khôi phục bình thường.
Sau khi chiến đấu cùng Vũ Vô Cực. hắn đã có thể miễn cưỡng ứng phó uy áp của tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ.
Cho nên giờ phút này Trương Hằng có thể không sợ uy áp của Bích U Tiên Tử. Trong lòng Bích U Tiên Tử khiếp sợ không thôi.
Đã bao giờ có một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ lại có thể chính diện chống lại tinh thần uy áp của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường dưới uy áp như vậy cũng sớm không có bao nhiêu ý chí chiến đấu rồi mà đối phương lại vẻ mặt tự nhiên đứng ở đó.
- Đây là phong phạm của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ các ngươi? Không ngờ lại dùng thủ đoạn như thế cướp đồ đệ với một tu sĩ Trúc Cơ KỲ như ta.
Trương Hằng cười lạnh, liên tục.
Hắn có một loại cảm giác, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể đừng lại ở đây.
Cho dù Trương Hằng nhường Quách Phong, Bích U Tiên Tử cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Sắc mặt Bích U Tiên Tử bình tĩnh, không vui không buồn, thản nhiên nói:
- Tuyệt thế kỳ tài như Quách Phong, cho một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như ngươi truyền thụ tiên đạo. chẳng phải là lãng phí khối ngọc thô cực phẩm này sao?
- Ha ha ha... Tuyệt thế Kỳ tài?
Trương Hằng vừa nghe lời ấy. không khỏi cười ha hả. thiếu chút nữa trào cả nước mắt. Hắn chỉ vào Bích U Tiên Tử cười lạnh nói:
- Phế linh căn lại bị ngươi nói thành tuyệt thế Kỳ tài, như vậy *** chó cũng có thể bị ngươi nói thành cục vàng. Ha hạ không biết trên người đồ nhi của ta tồn tại bí mật như thế nào lại khiến Nguyên Anh Kỳ như ngươi làm ra việc đê tiện Như vậy,
Khuôn mặt Bích U Tiên Tử như sương lạnh, khóe miệng lộ vẻ châm biếm:
- Thật sự là kiến thức nông cạn. Thiên Cơ thần mạch trong truyền thuyết lại bị ngươi coi là phế linh căn. Điều này làm sao ta có thể yên tâm giao Phong nhi cho ngươi lãng phí chứ?
- Thiên Cơ thần mạch?
Trương Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười lạnh.
Cái gì Thiên Cơ thần mạch, hắn chưa từng nghe qua.
Ai cũng đều biết, phần chia linh căn của Tu Tiên giới là: Phế linh căn. linh căn bình thường, linh căn thiên phú. linh căn cực phẩm. Ngoài ra còn có một số linh căn biến dị và một số linh căn trong truyền thuyết.
Trong nhiều linh căn Như vậy, Trương Hằng chưa từng nghe nói qua “Thiên Cơ linh căn” gì cả.
- Rắm chó!
Trương Hằng hơi trầm mặc. hướng về nữ tu Nguyên Anh Kỳ trước mắt phun ra hai từ thô tục.
Trong mắt Bích U Tiên Tử đột nhiên hiện lên một tia sát khí. Cho dù nàng nhân từ tới đầu cũng sẽ không cho phép Trương Hằng làm nhục Như vậy,
Lúc trước nàng có ý tưởng thu Trương Hằng để sử dụng hoặc là bắt sống. Bởi vì nàng cảm giác Trương Hằng ra tay cùng Nam Minh đột nhiên tới cũng không phải ngẫu nhiên.
Nàng đoán Trương Hằng cùng Nam Minh là một bọn!
Cố nén sát ý trong lòng, Bích U Tiên Tử hiểu được mình không nên xúc động. Trước tiên bắt giữ tu sĩ trước mắt rồi tính, nếu không lại bị hắn làm nhục vài câu. rất có khả năng mình sẽ giận quá mà trực tiếp gạt bỏ hắn.
- Ngươi đã ngang bướng không thuận như vậy thì Chờ trách ta xuống tay vô tình.
Bàn tay ngọc của Bích U Tiên Tử khẽ nhấc lên. một vòng sáng (quang hoàn) màu xanh biếc lập tức bắn về phía Trương Hằng. tốc độ thậm chí khiến Trương Hằng có chút không phản ứng kịp.
Tu sĩ Nguyên Anh KỲ chính là bất đồng. Chỉ vẻn vẹn một kích tiện tay liền mang đến áp lực lớn như vậy cho Trương Hằng.
Đưa Quách Phong bảo vệ ở sau lưng. Trương Hằng đột nhiên vươn tay. một vùng ngân quang chói mắt bám ở trên tay.
Sau đó, Trương Hằng dùng tay nắm chặt vòng sáng màu xanh biếc đó.
Nhưng trên vòng sáng màu xanh lập tức lan tràn một cỗ hàn băng khủng bố khiến nửa cánh tay của Trương Hằng bị băng sương bao trùm. Hơn nữa hàn khí thấu xương trong đó điên cuồng tràn vào trong cơ thể Trương Hằng.
Ánh mắt Trương Hằng rung động, trên tay lập tức dâng lên một ngọn hỏa diễm màu bạc cắn nuốt hết Băng sương.
-Ổ!
Bích U Tiên Tử vốn không dùng hết toàn lực, chỉ muốn bắt sống đối phương nhưng không nghĩ tới công kích của mình lại bị đối phương hóa giải.
- Chạy!
Trương Hằng không nói lần thứ hai, mang theo Quách Phong đột nhiên lóe ra về phía trước. Đối với hắn hiện tại mà nói, Giằng co với tu sĩ Nguyên Anh KỲ không phải là chuyện sáng suốt.
Vút! Vút! Vút!
Ngân quang dưới chân Trượng Hằng rung lên dữ dội, tốc độ càng lúc càng nhanh thậm chí vượt qua cực hạn mà tu sĩ Kết Đan Kỳ có khả năng đạt tới.
Nhưng phía sau lại truyền đến tiếng cười khẽ của Bích U Tiên Tử. Bất kể Trương Hằng lóe ra như thế nào. đối phương đều có thể đi theo hắn không nhanh không chậm.
- Ngươi vẫn nên thúc thủ chịu trói đi. Tiếp tục Như vậy, sớm hay muộn ngươi sẽ hao hết nguyên khí.
Pháp bảo đám mây rực rỡ dưới chân Bích U Tiên Tử tỏa ra sắc thái huyễn lệ, làm nổi bật dáng người tuyệt lệ tao nhã của nàng.
- Xú bà nương!
Trương Hằng không khỏi mắng to tuy nhiên lại dùng ngôn ngữ địa cầu. chắc đối phương nghe cũng không hiểu.
Bích U Tiên Tử sửng sốt. hơi lộ ra tươi cười, cho rằng Trương Hằng đang oán giận cái gì.
Mà đúng vào Lúc này, Trương Hằng đang phi hành đột nhiên ngừng lại, Bích U Tiên Tử cũng ngừng theo.
Dường như có ăn ý, tốc độ của hai người đều giảm rất nhiều.
Sắc mặt Trương Hằng âm trầm, thoáng trầm mặc một hồi. sau đó đưa ánh mắt nhìn sang Quách Phong, trên mặt mang theo vài tia xin lỗi:
- Phong nhi, thật xin lỗi...
- Sư tôn. rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Quách Phong mê hoặc nói trong con mắt sáng ngời lộ ra vẻ nghi hoặc.