10-02-2011, 04:29 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 90
Sao lại trắng ?
Nguồn: Võ gia trang
Má»›i sáng sá»›m Kinh đô đã náo nhiệt nhÆ° thế, trÆ°á»›c cá»a sá» Ä‘oà n đã có má»™t đám ngÆ°á»i, quan viên Bắc Tá» và Cẩm Y vệ Ä‘á»u tránh ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng, cung cung kÃnh kÃnh cúi rạp xuống thi lá»… vá»›i vị cô nÆ°Æ¡ng “chân thà nh†đang Ä‘i tá»›i:
-Xin chà o Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng.
Hai mắt Hải ÄÆ°á»ng lá» Ä‘á» nhÆ° vừa ngủ dáºy, hai tay vẫn nhét trong hai cái túi lá»›n, hất mặt há»i:
-Các vị ở đây là m cái gì?
Có vị quan viên nhanh nhảu bÆ°á»›c lên trả lá»i:
-Hạ quan phụng chỉ, đến đây má»i Nam Khánh chÃnh sá» Phạm Nhà n đại nhân và o cung, nhÆ°ng vị há»™ vệ nà y của Phạm đại nhân thế nà o cÅ©ng không chịu và o thông báo.
Lại có quan viên Cẩm Y vệ và Hồng Tư Lự bước ra, nói chung là muốn gặp Phạm Nhà n.
Hải ÄÆ°á»ng nao nao, dÆ°á»ng nhÆ° nà ng không há» biết trong Kinh đã xảy ra nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, ánh mắt hÆ¡i ngÆ¡ ngẩn:
-Vì sao không thông báo?
Hổ vệ Cao Äạt biết nữ tá» nhìn nhÆ° nông dân trÆ°á»›c mặt nà y thá»±c ra là má»™t nhân váºt trá»ng yếu ở Bắc Tá», lại cà ng quan trá»ng hÆ¡n là trong mấy ngà y sá» Ä‘oà n ở Kinh đô, công tá» bình thÆ°á»ng vẫn Ä‘i dạo khắp nÆ¡i vá»›i cô nÆ°Æ¡ng nà y, nên không dám cháºm trá»…, tiến lên thấp giá»ng giải thÃch:
-Äại nhân hôm qua uống hÆ¡i nhiá»u, nên thân thể hÆ¡i khó chịu, Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i, không tiện là m phiá»n.
Hải ÄÆ°á»ng trầm ngâm má»™t chút, sau đó nói:
-ÄÆ°a ta Ä‘i xem.
Nói xong câu đó, nà ng đã bÆ°á»›c đến cá»a chÃnh, mấy ngà y nay bình thÆ°á»ng nà ng vẫn đến tìm Phạm Nhà n, nên ngÆ°á»i của sá» Ä‘oà n đã sá»›m quen vá»›i việc Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng tá»›i thăm, thấy nà ng cất bÆ°á»›c và o trong, đô mắt Lâm Văn đứng trên thá»m đá hÆ¡i hoảng hốt nhÆ°ng không dám cản trở.
Cao Äạt cÅ©ng nhất tâm há»™ chủ, nhÆ°á»›n mà y, tay cầm trÆ°á»ng Ä‘ao giÆ¡ ra ngăn trÆ°á»›c ngÆ°á»i Hải ÄÆ°á»ng, trầm giá»ng:
-Cô nương… A!
Tiếng cuối cùng là một tiếng kêu đau đớn.
Hải ÄÆ°á»ng không ra tay, chỉ hÆ¡i chá»›p mắt, đôi già y tưởng nhÆ° vÄ©nh viá»…n không bao giá» rá»i khá»i mặt đất kia không hiểu sao đã bÆ°á»›c đến phÃa sau.
Cao Äạt kìm nén hồi lâu vẫn không phát tiết được tức khÃ, hai vai khẽ run lên, hai mắt sáng rá»±c.
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i vá»— nhẹ lên vai hắn, trên khuôn mặt vẫn bình tÄ©nh thoáng hiện lên má»™t chút khó hiểu:
-Ta và Phạm Nhà n là bằng hữu, nghĩ rằng hắn sẽ bằng lòng gặp ta.
Tay nà ng vừa chạm tá»›i vai Cao Äạt, má»™t dòng nÆ°á»›c ấm dịu dà ng nhu hòa cÅ©ng tá»›i.
Cao Äạt nhắm chặt hai mắt, cổ tay phải cố gượng, trÆ°á»ng Ä‘ao trong tay vừa chuyển, hung hăng chát xuống thá»m đá, đá vụn bay loạn, Ä‘ao ngáºp sâu xuống đất hÆ¡n cả thốn.
Trong lúc đối mặt nà y, Cao Äạt tuy thân thủ cá»±c kỳ xuất sắc , nhÆ°ng vẫn không đạt tá»›i cảnh giá»›i của Hải ÄÆ°á»ng, huống chi thân pháºn đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng có chút đặc thù, nên đúng là không cách nà o ra chiêu, lại thêm buồn bá»±c.
Cao Äạt biết không thể ngăn nà ng, nhÆ°ng không chịu để cho công tá» gặp Hải ÄÆ°á»ng, nên liá»u ra kiếm, xoay ngÆ°á»i chạy theo thân ảnh phiêu dáºt kia và o trong háºu viện.
PhÃa sau đám quan viên Bắc Tá» và Cẩm Y vệ thức thá»i không dám lên, chỉ cần Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng xác nháºn Phạm Nhà n đến tá»™t cùng là có ở trong phòng không là được, biết được rồi, hà tất phải mạo hiểm.
-Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng tá»›i sá»›m quá.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên tay cầm bát nÆ°á»›c muối, tay ôm bà n chải, miệng đầy bá»t, xuất hiện trên hà nh lang trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng.Tâm phúc của Phạm Nhà n đã gặp qua Hải ÄÆ°á»ng và i lần, coi nhÆ° cÅ©ng quen biết.
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, biết đối phÆ°Æ¡ng là muốn kéo dà i thá»i gian của mình, nhÆ°ng cÅ©ng không nổi giáºn:
-VÆ°Æ¡ng đại nhân Ä‘ang cầm trên tay cái gì váºy?
VÆ°Æ¡ng Khải Niên rút bà n chải đánh răng từ trong miệng ra, bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng, ha hả vừa cÆ°á»i vừa nói:
-Äây là bà n chải đánh răng đại nhân nhà ta phát minh ra.
-Bà n chải đánh răng? – Hải ÄÆ°á»ng khó hiểu – Äánh răng???
-Äúng.
-Vì sao không dùng cà nh liễu?
-Bởi vì, cái nà y tốt, má»m mại, nhẵn nhụi.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên nói lấy lòng, lúc nà y má»›i nháºn ra mình Ä‘ang giÆ¡ cái bản chải vừa rút trong miệng ra trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng, là má»™t chuyện đại bất kÃnh, vá»™i thu lại liên tục thỉnh tá»™i.
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i khổ, lắc đầu, tiếp tục Ä‘i tá»›i, VÆ°Æ¡ng Khải Niên ném bát nÆ°á»›c và bà n chải cho thuá»™c hạ, chạy nhÆ° Ä‘iên theo sau, bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, chạy nhanh hÆ¡n thá» còn muốn nhanh nữa, vừa Ä‘i vừa câu được câu không nói chuyện vá»›i Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng chuyện trá»i chuyện đất, lại nói Phạm đại nhân hôm qua uống rượu say quá, lúc nà y có lẽ Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i, cô nÆ°Æ¡ng là m sao và o được.
Thá»±c ra tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rõ, sáng sá»›m nay Hải ÄÆ°á»ng bá»—ng xuất hiện ở sá» Ä‘oà n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có khả năng Ä‘i ngang qua, nà ng nhất định phải gặp Phạm Nhà n.
…
…
Xa xa cuối hà nh lang có má»™t bóng ngÆ°á»i mặc đồ trắng nhìn ra, Hải ÄÆ°á»ng hÆ¡i xúc Ä‘á»™ng quay đầu nhìn lại, trong mắt trà n ngáºp hà n ý:
-Thì ra là Vân đại tà i tá».
Ngôn Băng Vân nhìn ra đây là đệ tá» của Khổ Hà , tâm tình không tốt lắm, tuy hắn đã được Cẩm Y vệ thả ra nhÆ°ng luôn luôn cẩn tháºn ở ẩn bên trong, không muốn kÃch thÃch đám quan viên bách tÃnh Bắc Tá». TrÆ°á»›c khi hắn bị bá» tù, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng đã ở trong cung má»™t thá»i gian, cÅ©ng đã từng gặp qua thân pháºn Vân đại tà i tá» má»™t lần. Hôm nay đối mặt vá»›i nà ng, không khá»i hÆ¡i xấu hổ, im lặng lui lại.
Nhìn cánh cá»a gá»— đóng chặt trÆ°á»›c mặt, Hải ÄÆ°á»ng cau mà y, thò tay đẩy.
Nà ng là má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng mà , tuy ai cÅ©ng biết có giao tình vá»›i Phạm Nhà n, nhÆ°ng cứ khÆ¡i khÆ¡i đẩy cá»a nhÆ° thế không khá»i có chút không hợp lá»… nghÄ©a. VÆ°Æ¡ng Khải Niên vá»™i nhảy ra chặn trÆ°á»›c cá»a, nhÆ°ng khinh công vô cùng tốt của hắn còn chênh lệch mÆ°á»i tám tầng vá»›i vị cô nÆ°Æ¡ng nà y, má»™t là n gió thoảng qua, cánh cá»a gá»— mở két má»™t tiếng.
Má»™t giá»t mồ hôi lạnh rÆ¡i từ trên trán VÆ°Æ¡ng Khải Niên xuống, không biết có kịp không nữa.
Hải ÄÆ°á»ng lẳng lặng nhìn giÆ°á»ng lá»›n trong phòng, bá»—ng mở miệng:
-Vương đại nhân ngươi lui ra đi.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên không Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Có tiếng ngÆ°á»i vừa uể oải vừa lạnh ở trong phòng vá»ng ra:
-Vương Khải Niên, ngươi lui ra.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên hÃt sâu má»™t hÆ¡i, trong mắt nhà n nhạt vui mừng, láºp tức khôi phục bình tÄ©nh, khom ngÆ°á»i:
-Vâng, Phạm đại nhân.
…
…
Hải ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng bÆ°á»›c và o, cá»a thông gió đằng sau đã đóng, tá»±a hồ nhÆ° chẳng có chút ngoà i ý muốn, cÅ©ng không sốt ruá»™t, nà ng lấy ấm trà trên bà n rót má»™t chén trà lạnh, uống á»±c má»™t tiếng, sau đó ngồi xuống cái ghế bên cạnh giÆ°á»ng lá»›n.
Trên giÆ°á»ng lá»›n, trong tấm áo ngủ bằng gấm, PHạm Nhà n hÆ¡i nhợt nhạt mỉm cÆ°á»i, hăng hái nhìn cô nông dân ngồi bên giÆ°á»ng mình má»™t lát má»›i nói:
-Ngươi vẫn định bụng nhìn như thế tiếp hả?
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a tay che môi:
-Nếu không phải thái háºu bảo ta tá»›i xem, ngÆ°Æ¡i cho rằng ta cam tâm tình nguyện má»›i sáng sá»›m đã đến xem trò há» của ngÆ°Æ¡i?
Phạm Nhà n vừa cÆ°á»i vừa nói:
-Äối vá»›i dung mạo của mình, tuy ta không phải là quá tá»± hà o nhÆ°ng cÅ©ng biết không có dÃnh dáng đến chữ xấu. – Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua – Ta tin chắc ta cÅ©ng không phải má»™t ngÆ°á»i xấu xÃ.
DÆ°á»›i tấm chăn lá»›n, Phạm Nhà n vén vạt áo ngá»±c, trong đó là má»™t nữ tỠđáng yêu má»m mại trắng nõn nà .
-Uống rượu hoa một ngà y một đêm!
Hải ÄÆ°á»ng nhÆ° không nhìn thấy cô gái trong lòng hắn, hất mặt:
-Cũng chẳng phải bộ dạng đẹp đẽ gì.
-Ngươi vẫn muốn nhìn nữa?
-Ta thấy Phạm đại nhân cũng không có ý ngăn ta nhìn.
Nà ng mỉm cÆ°á»i.
Cuối cùng Phạm Nhà n phải cuống lên:
-Cầu xin cô nương tạm lánh một lúc. Cho ta và vị cô nương nà y mặc quần áo. Cô nương có thể không nể mặt mũi ta, nhưng ta vẫn muốn nể mặt mũi cô nương, không muốn là m khó nữ nhân.
…
…
Ca kỹ kia vừa chỉnh đốn lại quần áo vừa liếc mắt nhìn Phạm Nhà n e thẹn, trong ánh mắt đầy xấu hổ quyến rÅ©, khiến cho Phạm Nhà n cÅ©ng phải thầm khen hà nh Ä‘á»™ng của nà ng. Ca kỹ thoáng kÃnh sợ nhì Hải ÄÆ°á»ng rồi thi lá»…, kéo váy áo, bÆ°á»›c ra khá»i phòng, chỉ Ä‘á» lại hai ngÆ°á»i Hải ÄÆ°á»ng và Phạm Nhà n.
Phạm Nhà n vẫn nằm trên giÆ°á»ng, hai tay gác sau đầu, không thèm để ý đến ná»a thân trên ở trần đã bị Hải ÄÆ°á»ng nhìn hết sạch.
Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng là cao nhân Ä‘i. CÅ©ng chẳng thèm giả vá» xấu hổ, không thèm quát ầm lên, nhÆ° thể nam nhân mỡ mà ng nằm trên giÆ°á»ng kia chỉ là má»™t cục thịt sống, nói thẳng:
-Ngươi có biết hai hôm nay trong Kinh đã xảy ra chuyện gì không?
Phạm Nhà n nao nao, má»™t lát sau vẫn nở nụ cÆ°á»i:
-Quên Ä‘i, ta cÅ©ng lÆ°á»i xem xét công phu của ngÆ°Æ¡i sau những lá»i nà y. Nếu ta Ä‘ang ở trong kinh, là m sao lại không biết. Thượng Sam Hổ lần nà y mất má»™t đám thuá»™c hạ, Tiếu Ân cÅ©ng bị các ngÆ°Æ¡i giết, chắc chắn sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nhất định rất hà i lòng. Chúc mừng cô nÆ°Æ¡ng. Chúc mừng cô nÆ°Æ¡ng.
Hải ÄÆ°á»ng lẳng lặng nhìn hắn, cảm giác áp bức trong ánh mắt cà nh mạnh, nhÆ°ng Phạm Nhà n nhÆ° không cảm nháºn được chút nà o, vẫn mỉm cÆ°á»i:
-Không sai, ta biết chuyện nà y sẽ phát sinh, nên để khá»i bị nghi ngá», ta tá»± nhốt mình trong sá» Ä‘oà n suốt hai ngà y. Ta tin chắc cô nÆ°Æ¡ng có thể hiểu.
Hải ÄÆ°á»ng không biết lá»i hắn nói là tháºt hay giả, nhÆ°ng lúc trÆ°á»›c ở đình viện,VÆ°Æ¡ng Khải Niên đã cố ý kéo dà i, nà ng nghÄ© cÅ©ng cho Phạm Nhà n đủ thá»i gian, không ai biết vì sao nà ng lại nguyện ý là m nhÆ° váºy.
Nếu Phạm Nhà n ở trong sá» Ä‘oà n, Hải ÄÆ°á»ng biết có há»i cÅ©ng không ra cái gì, quan viên đẹp trai trẻ tuổi trÆ°á»›c mắt nà y, thá»±c ra là má»™t ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng rất cẩn tháºn, tất nhiên sẽ không bắt được Ä‘uôi ngá»±a đâu.
Nà ng đứng dáºy, đút tay và o túi, bá»—ng nhiên nhìn tháºt sâu và o mắt Phạm Nhà n. Hắn thầm váºn chân khÃ, mặt Ä‘á» lên rất hợp vá»›i tình huống.
-Äá» mặt cái gì?
Hải ÄÆ°á»ng tủm tỉm.
-Mặt mà y tá»a sáng.
Phạm Nhà n bỗng nghĩ đến một nguy hiểm không rõ từ đâu đang đến gần, một ngà y một đêm tổn hao, khiến cho sắc mặt hắn trắng bệch.
-Sao lại thà nh trắng rồi?
Phạm Nhà n hÃt sâu má»™t hÆ¡i, mỉm cÆ°á»i:
-Äêm xuân là m ngÆ°á»i ta khổ mà .
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
10-02-2011, 04:30 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 91
Tại sao váºy Nhà n Nhà n ?
Nguồn: Võ gia trang
-Không phải là đêm xuân là m khổ ngÆ°á»i chứ?
-Quá dà i cũng là đau khổ.
…
…
-Bà n chải đánh răng ngươi là m… Ta muốn một cái.
Phạm Nhà n ngẩn ngÆ°á»i ra, tháºt không ngá» cÆ° nhiên nà ng có thể Ä‘Æ°a ra yêu cầu nhÆ° thế, cÆ°á»i khổ:
-Theo ta biết, Tú Thủy Nhai cũng có bán.
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i:
-Ngươi là m tốt hơn.
-Cám Æ¡n đã khÃch lệ.
-Tháºt không ngá» vị đệ tá» quyá»n quý nà y cÆ° nhiên lại nguyện ý quan tâm đến nÆ¡i nà y.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn Phạm Nhà n, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nhìn lại ngÆ°á»i nà y má»™t lần nữa.
Phạm Nhà n từ từ nhắm mắt lại:
-VỠta, nà ng còn lâu mới hiểu được.
Hải ÄÆ°á»ng trầm mặc, má»™t lát sau má»›i nói:
-Bất quá ta chỉ hiểu sau sinh nháºt thái háºu, ngÆ°Æ¡i sẽ vá» nÆ°á»›c, chuyện đã đáp ứng ta là m sao bây giá»?
Hai mắt Phạm Nhà n lÆ°á»i biếng liếc nà ng má»™t cái:
-ChỠta ngủ ngon rồi sẽ tới tìm nà ng tâm sự.
Nà ng nhÃu mà y:
-Váºy thì tốt.
Bỗng hắn mở hai mắt:
-Hôm nay tâm tình ta không tốt lắm, nên không muốn nói chuyện.
-Cáo từ.
Lần đầu tiên nà ng thấy Phạm Nhà n lãnh đạm thế nà y, nhÆ°ng cÅ©ng không phản ứng gì, nhanh nhẹn ra khá»i phòng.
Phạm Nhà n nằm trên giÆ°á»ng lá»›n, rõ rà ng đã tỉnh, không thể ngủ lại, sắc mặt hắn bình tÄ©nh nhÆ°ng trong đầu lại rối tung. Thá»i gian quá gấp, căn bản hắn chÆ°a kịp tiêu hóa hết chuyện đêm qua. Mở to con mắt sáng lấp lánh nhìn đỉnh trần, ánh mắt giống nhÆ° muốn xuyên qua trần nhà thẳng lên táºn chÃn tầng mây, tá»›i nÆ¡i xa nhất trên bầu trá»i.
Nếu đã xác nháºn Phạm Nhà n Ä‘ang ở trong sá» Ä‘oà n, thì Bắc Tá» tất nhiên sẽ nghÄ© đến ngÆ°á»i đã cứu Tiếu Ân nhảy xuống vách đá dá»±ng đứng đến tá»™t cung là ai? Nghi vấn nà y rất tá»± nhiên mà xuất hiện.
Lang Äà o, Hà đạo nhân, Trầm Trá»ng ngồi trên ba cái ghế, lông mà y nhăn chặt. Ba ngÆ°á»i nà y Trầm Trá»ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là quan chức cao nhất, nhÆ°ng Lang Äà o là đại đồ đệ của Khổ Hà , hÆ¡n nữa lại là thầy dạy võ cho thiên tá», nên thân pháºn cao nhất. Hà đạo nhân vẫn im lặng.
Ban ngà y hôm qua, khi hai ngÆ°á»i bá»n há» liên thủ bức Phạm Nhà n và Tiếu Ân nhảy xuống núi, Cẩm Y vệ đã bắt đầu bà máºt tìm kiếm bên ngoà i Kinh đô, không ngá» má»™t ngà y má»™t đêm công phu cÅ©ng chẳng có chút kết quả. TrÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, nhịn không được, xin được Hoà ng cung giúp đỡ cÆ°á»ng ngạnh xông và o sá» Ä‘oà n, không ngá» thấy Phạm Nhà n Ä‘ang hảo hảo ngồi trên giÆ°á»ng!
-Chẳng lẽ không phải Phạm Nhà n?
Mặt Hà đạo nhân trắng nhợt, trên đùi hắn nhiá»…m Ä‘á»™c nặng, mặc dù đã giải nhÆ°ng cÅ©ng tổn hao không Ãt chân khÃ.
Lang Äà o nhắm mắt:
-NgÆ°á»i kia nhất định là Phạm Nhà n. Am hiểu dụng Ä‘á»™c, dùng châm, tiểu thủ Ä‘oạn. Ngoại trừ hắn còn có ai?
Hà Äạo nhân nhÃu mà y:
-NhÆ°ng ngÆ°á»i kia không giống Phạm Nhà n.
Lang Äà o mở hai mắt:
-NgÆ°á»i có thể hóa trang mà .
Lang Äà o có thân pháºn đặc biệt, nên lá»i hắn nói ra má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không dám hoà i nghi quá. NhÆ°ng thá»±c tế là , Phạm Nhà n lúc nà y Ä‘ang an an ổn ổn tốt tốt đẹp đẹp Ä‘ang ở trong sá» Ä‘oà n. Nếu ngÆ°á»i lao xuống vách núi là hắn, thì là m sao có thể giữ được thân thể hoà n hảo nhÆ° thế? Trừ phi hắn là thần tiên.
Lúc nà y Trầm Trá»ng cÅ©ng miá»…n cưỡng bắt đầu hoà i nghi phán Ä‘oán của Lang Äà o, nhÆ°ng vẫn tá» ra thái Ä‘á»™ chủ nhà hiá»n là nh hòa nhã già u có:
-Khả năng lá»›n nhất là Phạm Nhà n, vì chỉ có thể là câu kết vá»›i Thượng Sam Hổ, chỉ có Phạm Nhà n má»›i có thể biết rõ chuyện nà y nhÆ° thế. Không có khả năng là cao thủ Äông Di Thà nh.
Thấy Hà đạo nhân không đồng ý lắc đầu, Trầm Trá»ng cÆ°á»i ha hả:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng có thể là ngÆ°á»i khác.
-Ngoại trừ Phạm Nhà n còn có thể là ai?
Lang Äà o trầm giá»ng há»i. Hắn vốn không thÃch giao tiếp vá»›i những đầu lÄ©nh đặc vụ nà y,nếu không hải là chuyện nà y có liên quan đến Tiếu Ân, hắn căn bản cÅ©ng không thèm giúp Cẩm Y vệ.
Trầm Trá»ng liếc Lang Äà o, mỉm cÆ°á»i:
-Lang Äà o đại nhân, Nam Khánh có rất nhiá»u cao thủ. Vá» chuyện thủ pháp, ta nghÄ© đại nhân cÅ©ng có thể đã nghe qua, bên ngÆ°á»i Trần Bình Bình có má»™t thÃch khách nhÆ° ảnh tá», chỉ là không ai từng gặp qua hắn, cÅ©ng không biết thủ pháp và cách hà nh xá» của hắn. Phạm Nhà n nếu là Giám Sát Viện Äá» ti, hẳn cÅ©ng có chút liên quan đến cái bóng đó. Nói nhÆ° thế, ngÆ°á»i đã lao xuống vách đá dá»±ng đứng kia không chừng chÃnh la cái bóng đó.
Cái bóng là thiếp thân há»™ vệ của Trần Bình Bình, tuy không ai từng thấy qua, nhÆ°ng thân là đầu lÄ©nh đặc vụ Bắc Tá», Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Trầm Trá»ng biết được sá»± tồn tại của ngÆ°á»i nà y.
-Là ai cÅ©ng không không quan trá»ng.
Hà đạo nhân ói ra má»™t ngụm trá»c khÃ:
-Äiá»u quan trá»ng nhất bây giá» là phải xác định Tiếu Ân đã tháºt sá»± chết hay chÆ°a?
-Tiếu Ân đã chết.
Lang Äà o rất bình thản nói. Khi Phạm Nhà n toà n thân hắc y lao ra cứu ngÆ°á»i, thì má»™t Ä‘ao của hắn đã chém và o bụng Tiếu Ân, hắn rất tá»± tin, kình khà sắc bén của Ä‘ao chắc chắn trong nháy mắt sẽ cắt đứt sinh cÆ¡ của Tiếu Ân.
Trầm Trá»ng mỉm cÆ°á»i:
-NhÆ° váºy là tốt rồi. Quốc sÆ° và thái háºu nhất định sẽ rất thá»a mãn, Trầm má»— xin tạ Æ¡n hai vị đại nhân.
…
…
Mặt trá»i lại má»™t lần nữa sắp hạ xuống phÃa thà nh tây, dÆ°á»ng nhÆ° cả ngà n năm qua vẫn váºy, gió nhẹ đùa vui lay Ä‘á»™ng lá cây, len và o từng khe cá»a má»—i nhà , lÆ°á»›t qua thân thể ngÆ°á»i ta, thổi qua Trầm Trá»ng Ä‘ang trầm mặc nhÆ° má»™t gốc cây.
Äêm xuống, gió lạnh dần.
Phạm Nhà n khoác sÆ¡ chiếc áo Ä‘Æ¡n, đứng dÆ°á»›i má»™t gốc bà ng trong háºu viện sá» Ä‘oà n, nheo hai mắt, nhìn theo ngôi sao tÃt xa. Ngà y hôm nay thá»±c ra căn bản không cần khoác thêm áo, nhÆ°ng thân thể hắn vô cùng mệt má»i, nên hÆ¡i lạnh.
Cẩn cẩn tháºn tháºn cầm lá thÆ° trong tay, không dụng chưởng lá»±c hóa thà nh tuyết nhÆ° ngà y xÆ°a, vì phong thÆ° nà y cÅ©ng không phải máºt thÆ° trong viện, chỉ là má»™t lá thÆ° nhà bình thÆ°á»ng.
ThÆ° là do Uyển Nhi viết, tuy tin nhà vẫn luôn luôn truyá»n tá»›i phÆ°Æ¡ng Bắc không ngừng, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên Phạm Nhà n nháºn được thÆ° của thê tá», nghÄ© đến nà ng Ä‘ang chỠở nhà cÅ©ng nhá»›, Tể tÆ°á»›ng nhạc phụ đã xuống Ä‘Ã i, Äại Bảo được nháºn và o Phạm phủ, Nhược Nhược vẫn thÆ°á»ng lui tá»›i nói chuyện, tá»±a hồ không bị hôn sá»± ảnh hưởng nhiá»u, phụ thân báºn việc triá»u chÃnh. Ná»™i dung lá thÆ° là váºy.
Trong thÆ° chẳng có má»™t dòng nhá»› thÆ°Æ¡ng, không giục ai đó nhanh vá», chỉ viết má»™t câu:
-Hạ dạ phong diệc chỉ, triển chuyá»n má»™ng thiên thượng. Tri quân bất nháºt quy, thanh ti nhục thiêm trÆ°á»ng. Tiểu biệt tà i ká»· thì, niệm quân nhÆ° tam nháºt. Hà lai ý nhà n nhà n? Mai thủ thÆ° trung khứâ€
(Äêm gió trằn trá»c nhá»› ai. Biết chà ng mấy ngà y nữa sẽ vá», tóc sẽ dà i hÆ¡n. Má»›i chia tay được bao lâu, nhá»› chà ng suốt ba ngà y. Tại sao váºy Nhà n Nhà n? Chỉ biết vùi đầu và o sách vở. )
Nhớ chà ng suốt ba ngà y, hôm qua, hôm nay, ngà y mai.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, cảm thấy được sá»± nhá»› nhung trong lá thÆ°, thấy được tâm tình của nà ng lại cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n. Mấy ngà y nay hắn báºn việc, lúc nà o cÅ©ng chất chứa âm mÆ°u, không khá»i phai bá»›t Ä‘i ná»—i nhá»› thê tá», thi thoảng má»›i nhá»› tá»›i, cÅ©ng có chút hổ thẹn.
Hắn đã hẹn hôm nay sẽ gặp Hải ÄÆ°á»ng, chẳng hiểu vì sao lại có chút chá» mong.
Äây tuyệt đối không phải là vấn Ä‘á» nam nữ, chỉ là má»™t sá»± chá» mong rất thuần túy. Phạm Nhà n muốn tìm ai đó trò chuyện, chÃnh xác thì, từ sau khi nói chuyện vá»›i Tiếu Ân, hắn cần tâm sự… NhÆ°ng không có chá»— tâm sá»±.
Cảm giác rất kỳ lạ nà y vẫn quanh quẩn trong lòng hắn.
Äêm gió ở Kinh đô Khánh quốc ấy, khi mở cái rÆ°Æ¡ng ra, Phạm Nhà n vốn mong rằng từ nay vá» sau mình sẽ không cô tịch nữa, dù sao trên thế gian nà y vẫn còn má»™t nữ tá» không dấu vết ấy. NhÆ°ng lúc nà y hắn cảm thấy rất rõ rà ng, mình vẫn cô tịch nhÆ° thế, vì nữ tá» kia dù sao cÅ©ng đã không còn.
-Tiếu Ân nói rất đúng. Ta thá»±c sá»± là má»™t ngÆ°á»i rất vô tình.
Phạm Nhà n thầm nghÄ© váºy, mình ngay cả má»™t bằng hữu cÅ©ng không có. Lắc đầu Ä‘i và o trong sÆ°Æ¡ng phòng.
…
…
Trong phòng chỉ có mình hắn, Ngôn Băng Vân, VÆ°Æ¡ng Khải Niên ba ngÆ°á»i. Äây là há»™i nghi của những Giám Sát Viện cao nhất trong Kinh. Ngôn Băng Vân lẳng lặng nhìn Phạm Nhà n:
-Phạm đại nhân, há»i ra chÆ°a?
Äây là cục diện Phạm Nhà n cÅ©ng có nghÄ© đến, lợi dụng sức mạnh của Giám Sát Viện và TÃn DÆ°Æ¡ng để chiếm được “tá» cảnhâ€, thân là quan viên Khánh quốc, tất nhiên ai cÅ©ng muốn biết bà máºt trong lòng Tiếu Ân đến tá»™t cùng là cai gì.
Hắn nhÃu mà y:
-Ta ra tay cháºm, Tiếu Ân đã chết.
Äôi mắt Ngôn Băng Vân chợt có chút kỳ lạ, láºp tức khôi phục lại bình thÆ°á»ng, lắc đầu than thở:
-Vạch kế lâu ngà y, nhÆ°ng cuối cùng lại không có kết quả, tháºt đáng tiếc.
-Lão thá»t đến hai mÆ°Æ¡i năm cÅ©ng không khui ra. NgÆ°Æ¡i nghÄ© ta là thần tiên chắc?
Khi nói chuyện vá»›i Ngôn Băng Vân, hắn vẫn táºn lá»±c gá»i Trần Bình Bình là lão thá»t, đây là má»™t cách Ä‘e dá»a rất vụng vá», nhÆ°ng đối phó vá»›i Ngôn Băng Vân băng tuyết thông minh nà y, những cách thô lá»— bình thÆ°á»ng lại dùng được.
Hắn quay lại nói với Vương Khải Niên:
-Chuẩn bị nói vỠcông việc đi.
-Vâng! ~ VÆ°Æ¡ng Khải Niên dừng lại má»™t chút, nhÃu mà y trầm giá»ng:
-Äại nhân, ca kỹ giả trong phòng hôm qua xá» lý thế nà o?
Phạm Nhà n biết đây là ý sát nhân diệt khẩu, trong ngực không thoải mái lắm:
-Tất nhiên là đưa vá».
Ngôn Băng Vân không tán thà nh lắc đầu:
-Vạn nhất bị ngÆ°á»i Bắc Tá» phát hiện ra thì là m sao bây giá»?
-Bị phát hiện thì là m sao bây gi�
Phạm Nhà n nhìn chằm chằm Ngôn Băng Vân, trà o phúng:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là kệ. Nếu bị phát hiện thì là m sao bây giá»? NgÆ°Æ¡i má»›i bị bắt má»™t năm xem chừng lá gan đã nhá» Ä‘i rất nhiá»u.
Tà i sản của augustrush
10-02-2011, 04:31 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 92
Äó là má»™t nữ đạo sÄ©.
Nguồn: Võ gia trang
VÆ°Æ¡ng Khải Niên lÄ©nh mệnh, Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i ra ngoà i an bà i, cÅ©ng muốn bà n bạc vá»›i hai ngÆ°á»i Lâm TÄ©nh Lâm Văn. Dù sao lần nay sá» Ä‘oà n quay vá» cÅ©ng còn mang theo công chúa thân pháºn tôn quý không gì sánh được, lại nghe Phạm Nhà n nói:
-Ngá»±a dá»c Ä‘Æ°á»ng đã chuẩn bị, VÆ°Æ¡ng Khải Niên ngÆ°Æ¡i phải lo cho gá»n gà ng, không nên gây phiá»n phức cho các nông phu.
Ngôn Băng Vân không tham gia và o kế hoạch nà y từ đầu nên nghe không hiểu lắm.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên liếc nhìn Phạm Nhà n, Phạm Nhà n khoát khoát tay, hắn liá»n đẩy cá»a rá»i Ä‘i. Ngôn Băng Vân sá» sá» lông mà y.
Ba ngÆ°á»i, ba Ä‘á»™ng tác, trong đó Ä‘á»u có hà m ý, Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i:
-TrÆ°á»›c mặt ta, ngÆ°Æ¡i cần gì vất vả nhÆ° váºy?
Ngôn Băng Vân không cÆ°á»i, chỉ thong thả nâng chén trà lên nhấp má»™t ngụm, trả lá»i rất cung kÃnh nhÆ° má»™t thuá»™c hạ:
-Äá» ti đại nhân nếu không muốn ta biết, mặc dù ta rất hiếu cùng, cÅ©ng không nên há»i.
Phạm Nhà n không để ý, nói thẳng:
-Äây chỉ là kế hoạch ban đầu, nếu đã không dùng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn lau mông cho khô.
Sau đó hắn giải thÃch Ä‘Æ¡n giản cho Ngôn Băng Vân. Khi đầu xuân Phạm Nhà n có tìm thấy má»™t ngÆ°á»i có dung mạo hao hao giống vị quan viên trẻ tuổi của Giám Sát Viện ở Kinh đô, từ đó vẫn giữ trong “Khuê phòngâ€
Kế hoạch ban đầu là ngÆ°á»i ngụy trang nà y dùng khi sá» Ä‘oà n vá» nÆ°á»›c, cho hắn giả mạo là m Phạm Nhà n Nam hạ, còn Phạm Nhà n thá»±c sá»± còn Ä‘ang ở trong Kinh đô xá» lý nốt và i chuyện quan trá»ng.
-Ban đầu ngươi đã chuẩn bị ở lại Kinh đô một mình?
Ngôn Băng Vân nhÃu mà y.
-Ngươi muốn xỠlý chuyện gì?
Phạm Nhà n liếc hắn một cái:
-Trần Bình Bình muốn Tiếu Ân chết, nên ta chuẩn bị ở lại Kinh đô giết lão. Sau đó chạy tá»›i biên giá»›i hai nÆ°á»›c há»™i há»p vá»›i sá» Ä‘oà n. Miá»…n cho ngÆ°á»i Bắc Tá» sau khi biết bị chÆ¡i má»™t vố Ä‘au sẽ là m thịt sá» Ä‘oà n ta.
-NgÆ°Æ¡i vừa nói đến ngá»±a dá»c Ä‘Æ°á»ng vá»›i VÆ°Æ¡ng Khải Niên?
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Trong khi sá» Ä‘oà n xuất phát từ Kinh đô, ta đã cầu mấy ngÆ°á»i trong viện và ná»™i khố há»— trợ nhiá»u ngá»±a tốt trên dá»c Ä‘Æ°á»ng nam hạ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngá»±a nà y Ä‘á»u là được lén lút nuôi trong trại ngÆ°a. Chắc sẽ không kinh Ä‘á»™ng đến quan phủ bắc Tá».
-NgÆ°Æ¡i chuẩn bị sau khi giết Tiếu Ân, sẽ má»™t Ä‘Æ°á»ng thay ngá»±a, dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất chạy ra biên giá»›i? – Khóe môi Ngôn Băng Vân nhếch lên má»™t tia trà o phúng.
-Ngà n dặm cưỡi ngựa, lẽ nà o còn vấn đỠgì?
Ngôn Băng Vân thở dà i một hơi:
-Äây là thế giá»›i hiện thá»±c, không phải tiểu thuyết. Nếu theo kế hoạch ban đầu của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i giết Tiếu Ân, ngÆ°á»i Bắc Tá» nhất định sẽ đóng cá»a Kinh đô, quân Ä‘á»™i trú tại các châu sẽ phong bế Ä‘Æ°á»ng Nam hạ. NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã là m sao có thể quay vá» phÆ°Æ¡ng Nam?
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Trần Bình Bình năm đó dẫn theo nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy còn có thể quay vỠđược. Má»™t mình ta có gì không được?
-Dũng cảm là tốt, nhưng kế sách nà y thực ngu xuẩn.
Ngôn Băng Vân lắc đầu:
-Äại nhân là Äá» ti trong viện, phải Ä‘Ãch thân là m việc, hÆ¡n nữa trong kế hoạch, là ngÆ°á»i Bắc Tá» vì sá» Ä‘oà n đã rá»i Ä‘i mà buông lá»ng cảnh giác, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có khả năng ở giữa Kinh đô tà ng long ngá»a hổ mà ám sát được Tiếu Ân.
Phạm Nhà n tất nhiên sẽ không nói cho nam tá» lãnh khốc nà y chuyện quan trá»ng, dù sao, lúc nà y NgÅ© Trúc thúc cÅ©ng thất tung, cái rÆ°Æ¡ng cÅ©ng thất tung, trưởng công chúa và Thượng Sam Hổ cấu kết, tiểu Nhà n ngÆ° ông đắc lợi. Chuyện tình thay đổi, kế hoạch đã thay đổi thà nh nhÆ° thế nà y.
Ngà y mai là ngà y mai, từ nay vá» sau, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đây cÅ©ng là lá»i vô Ãch.
Trong Kinh đô, rừng cây xanh mÆ°á»›t bên dòng suối mỹ lệ, bất chợt má»™t Ä‘Ã n cò trắng bay lên. Äây là thượng lÆ°u con sông, gần vá»›i Hoà ng cung, nên canh phòng rất sâm nghiêm. Bách tÃnh Kinh đô căn bản không có cách nà o đặt chân lên đá Tá» Lá»™ nà y. Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng sóng vai Ä‘i bên bá» sông, câu được câu không nói vẩn vÆ¡, cảm giác không còn phiá»n muá»™n, ngay cả tâm tình tối tăm mấy ngà y nay lúc nà y có cô thôn nữ nà y là m bạn cÅ©ng tốt hÆ¡n nhiá»u.
Nói đến cÅ©ng lạ, vị cô nÆ°Æ¡ng Hải ÄÆ°á»ng nà y không thể gá»i là xinh đẹp, phong tÆ° không thể gá»i là yểu Ä‘iệu, khà chất lại cá»±c kỳ giống má»™t cô nông dân, nhÆ°ng lại khiến cho Phạm Nhà n cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n.
Sau khi nói được và i câu, trá»ng tâm câu chuyện láºp tức quay vá» vấn Ä‘á» chÃnh, Hải ÄÆ°á»ng cau mà y:
-Thái Háºu vẫn không nhả ra, đến tá»™t cùng thì ngÆ°Æ¡i nghÄ© ra biện pháp gì đây?
Phạm Nhà n thở dà i:
-Hoà ng đế của các ngươi muốn lấy vợ, nhưng lại muốn ta giúp.
Bá»—ng nhiên hắn nhìn Hải ÄÆ°á»ng, trong đôi mắt lặng lẽ có má»™t tia không vui
-Nếu ngÆ°Æ¡i là Ti Lý Lý thì tháºt tốt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ hiểu. Lẽ nà o nà ng không cảm thấy nhá» ta giúp sẽ khiến lòng ta không được tá»± nhiên?
Hải ÄÆ°á»ng vẫn cắm tay trong cái túi to, đôi chân bÆ°á»›c Ä‘i kéo lê trên ná»n đá, hai mắt vẫn nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c:
-Nếu Ti Lý Lý muốn, ngÆ°Æ¡i có thể đến, nà ng ta sẽ không thượng Kinh. NgÆ°Æ¡i đã là má»™t ngÆ°á»i vô tình, là m sao còn ra vẻ khổ sở nhÆ° thế? Nà ng và o cung nghÄ© lại cÅ©ng là chuyện ngÆ°Æ¡i muốn thấy, dù sao từ nay vá» sau, ngÆ°Æ¡i tuy xa táºn trá»i Nam, nhÆ°ng trong Hoà ng cung Bắc Tá» nà y cÅ©ng vẫn có má»™t ngÆ°á»i.
Phạm Nhà n vạn liệu cÅ©ng không thể ngỠđược nà ng lại nhìn thấu hết má»i chuyện nhÆ° thế, không để cho mình má»™t tia cÆ¡ há»™i che giấu, trong lòng hÆ¡i run, nhÆ° thể tấm áo má»ng trên ngÆ°á»i mình vừa bị lá»™t sạch, lá»™ ra má»™t tâm tình Ãch ká»· và vô lại. Trầm mặc má»™t lúc lâu, hắn chỉ có thể cÆ°á»i khổ đáp lá»i:
-Ta chỉ là má»™t thần tá», cÅ©ng không đủ khả năng thay đổi chuyện đã rồi.
-Tức là ngươi đã cam chịu để cho chuyện nà y xảy ra.
Giá»ng nói của Hải ÄÆ°á»ng tuy không hung hăng, nhÆ°ng sá»± quang minh chÃnh đại không cần lý do đã là má»™t cảm giác áp bách.
-Äã nhÆ° váºy, không cần nhiá»u lá»i.
Phạm Nhà n lắc đầu:
-Vừa và o cá»a cung đã buồn đến bạc đầu. NgÆ°Æ¡i và Ti Lý Lý là tá»· muá»™i, sao lại nhẫn tâm nhìn nà ng và o cung?
Nà ng mỉm cÆ°á»i nói:
-Bệ hạ là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tốt. HÆ¡n nữa, Lý Lý dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i Nam Khánh, nếu nhÆ° cứ sống ở trong Kinh, tá»±a hồ chỉ có Hoà ng cung má»›i có thể che chắn mÆ°a gió cho nà ng.
Äá»™t nhiên, nà ng quay đầu lại, Phạm Nhà n có thể thấy đôi mắt ấy lại cà ng sáng ngá»i, cả Ä‘á»i nà y của hắn, chỉ có hai con mắt sáng nhất là của Diệp Linh Nhi và Hải ÄÆ°á»ng. NhÆ°ng Diệp Linh Nhi là má»™t sá»± sáng ngá»i thiên chân vô tà , còn đôi mắt sáng của Hải ÄÆ°á»ng lại là sá»± thấu hiểu tình Ä‘á»i và đạm nhiên.
-Phạm đại nhân, cuá»™c sống của ngÆ°Æ¡i suốt ngà y tÃnh toán âm mÆ°u, chẳng lẽ không mệt chết Ä‘i?
…
…
Hắn hÆ¡i cúi đầu, má»™t lát sau lại kiên định ngẩng lên, hai tay bắt sau lÆ°ng, thân trên bất Ä‘á»™ng, thân dÆ°á»›i bắt chÆ°á»›c cách Ä‘i của Hải ÄÆ°á»ng lắc lắc lÆ° lÆ°, hÆ¡i bất ngá» nói:
-Không phải tất cả má»i ngÆ°á»i trên thế giá»›i nà y Ä‘á»u có thể tiêu diêu tá»± tại nhÆ° nà ng, vì mục Ä‘Ãch của chúng ta khác nhau. Nà ng có thể chỉ là muốn được ăn ngon, lại thêm mấy phần thong dong, nhÆ°ng ta phải vì mình, vì những ngÆ°á»i bên cạnh mình mà lo lắng, lo cho hiện tại và lo cho tÆ°Æ¡ng lai.
Nói xong, hắn lấy ra má»™t phong thÆ°, Ä‘Æ°a cho Hải ÄÆ°á»ng:
-Ta không phải má»™t ngÆ°á»i đại trà tuệ, nhiá»u lắm chỉ là hÆ¡i thông minh. Nà ng xem những cách nà y có thể dùng được không?
Hải ÄÆ°á»ng mở phong thÆ° ra, nÆ°Æ¡ng theo ánh mặt trá»i mà cẩn tháºn Ä‘á»c má»™t lượt, trầm mặc má»™t lúc lâu má»›i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, đôi mắt sáng ngá»i nhìn hắn, trong ánh mắt lại có nhiá»u phần khác lạ:
-Thái háºu có thể tin tưởng sao?
-Thái háºu nếu không muốn vì chuyện nà y mà trở mặt vá»›i Hoà ng đế, thì bà ta cần phải e dè má»™t chút. Mặc kệ bà ta có tin hay không, hai chuyện nà y Ä‘á»u có thể đủ sức thuyết phục.
Kế sách của Phạm Nhà n rất Ä‘Æ¡n giản, trong lịch sá» thế giá»›i kiếp trÆ°á»›c của hắn, Ä‘oạn Hán VÅ© Äế tìm thấy vợ, hắn vẫn nhá»› rất rõ rà ng.
Lúc đó Võ đế tá»›i Hà Giang, bá»—ng nhiên có má»™t thuáºt sÄ© nói nÆ¡i đây có mây báo Ä‘iá»m là nh, thể hiện tất có kỳ nữ khéo léo. Võ đế nghe xong láºp tức hạ lệnh tìm ngay tại đó, quả nhiên thấy má»™t mỹ nữ diá»…m lệ.
NhÆ°ng nà ng tuy dung mạo mỹ lệ, nhÆ°ng lại có bệnh, hÆ¡n nữa hai tay lại nắm chặt thà nh quyá»n, ai cÅ©ng không thể mở ra. Võ đế bị sắc đẹp của nà ng khuynh đảo, tá»± mình tiến lên thá» gỡ tay nà ng, kỳ tÃch xuất hiện, hai tay rất dá»… dà ng khôi phục, trở lại bình thÆ°á»ng, cà ng kỳ quái hÆ¡n là trong nắm tay nhá» vẫn nắm má»™t cái móc nhá» bằng ngá»c.
Hán VÅ© đến vui vẻ vô cùng, láºp tức nạp và ng và o cung, phong là m “Quyá»n phu nhânâ€, sau là Câu qua phu nhân.
…
…
-Ngươi nói Hoà ng đế nà y là ai?
-Äây là má»™t cố sá»± ta nói bừa.
NhÃu mà y má»™t chút, hắn nói tiếp:
-Chuyện nà y tất nhiên là giả, vị Hán VÅ© Äế kia cÅ©ng không phải ngu xuẩn. Không chừng đây chÃnh là do hắn nghÄ© ra.
Hải ÄÆ°á»ng có vẻ hÆ¡i trẻ con ngu ngốc trong chuyện nam nữ, do dá»± há»i:
-Váºy chúng ta nên là m thế nà o?
Phạm Nhà n tức giáºn lắc đầu, nhắc nhở:
-Nà ng là ai?
Hải ÄÆ°á»ng vô thức chìm và o trong trầm mặc, Phạm Nhà n ngẩn ra, nghÄ© thầm nha đầu muốn cứu trá»i đất nà y không phải lại bị rÆ¡i và o bể triết há»c thâm sâu rồi chứ? Vá»™i ho khan và i tiếng:
-Nà ng là đồ đệ của Khổ Hà , Khổ Hà là quốc sÆ°, nếu Khổ Hà nói phÃa thà nh tây có tÆ°á»ng vân, vân hạ có kỳ nữ, sức thuyết phục tất nhiên sẽ mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i:
-SÆ° phụ thế nà o lại cùng là m báºy vá»›i chúng ta?
Phạm Nhà n thầm hừ má»™t tiếng, nghÄ© thầm lão sÆ° ngÆ°Æ¡i ngay cả thịt ngÆ°á»i cÅ©ng ăn rồi, đồ nghi luôn được Æ°u ái nhất là ngÆ°Æ¡i, là m báºy theo má»™t chút cÅ©ng đâu có là m sao.
-NhÆ°ng… thân pháºn Lý Lý, quý tá»™c cả Kinh đô Ä‘á»u biết, không thể gạt được.
-Trước hết bảo Ti cô nương cứ ở trong miếu mấy tháng tốt nhất là để cho nà ng đi tu.
-Äi tu là m gì?
-Nhất tâm cung phụng thần miếu, không mà ng đến chuyện hôn nhân.
-Sau đó?
-Chá» cho má»i chuyện nguôi ngoai dần, Ä‘Æ°a và o trong cung, gạo nấu thà nh cÆ¡m,gá»— đã đóng thà nh thuyá»n.
-Váºy là được?
-Trong thÆ° có má»™t chút chi tiết, ngÆ°Æ¡i để ý má»™t chút. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu ngà i có thể thuyết phục quốc sÆ° thu nà ng là m đồ đệ lại cà ng tốt.
-Phạm đại nhân, những Ä‘á» nghị nà y nhìn nhÆ° hoang Ä‘Æ°á»ng buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng xem ra cÅ©ng tinh tế, xác thá»±c có và i phần hữu dụng.
Hải ÄÆ°á»ng là m lá»… vá»›i Phạm Nhà n, nói lá»i cảm tạ.
Phạm Nhà n hết cách cÆ°á»i, đây là kinh nghiệm thà nh công của Võ Tắc Thiên, DÆ°Æ¡ng Quý Phi hai vị mỹ nhân mà đúc kết ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là được. NhÆ°ng trong lòng hắn vẫn còn nghi vấn, vì sao Hoà ng đế nhất định phải nạp Lý Lý và o cung? Vì sao Thái háºu nhất định không cho nà ng và o cung? Nhất định Hải ÄÆ°á»ng biết bà máºt trong đó, nhÆ°ng khẳng định sẽ không nói cho quan viên ngoại triá»u nhÆ° mình.
Äá»™t nhiên, đầu Phạm Nhà n khẽ Ä‘á»™ng, nghÄ© đến mấy lần và o cung thấy thần thái Hoà ng đế, không khá»i sinh ra má»™t ý nghÄ© cá»±c kỳ lá»›n máºt, lại có má»™t nháºn xét cá»±c kỳ lá»›n máºt.
Tà i sản của augustrush
Last edited by augustrush; 10-02-2011 at 04:33 PM .
10-02-2011, 04:34 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 93
Äó là má»™t nữ đạo sÄ©.(2)
Nguồn: Võ gia trang
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Phạm Nhà n sẽ không nói ra suy Ä‘oán của mình vá»›i cô nÆ°Æ¡ng bên ngÆ°á»i, chỉ là vô thức hÃt má»™t hÆ¡i, thấy má»™t mùi hÆ°Æ¡ng nhÆ° kem đánh răng. Hải ÄÆ°á»ng nhìn hắn má»™t cái, không có gì, lại dá»c theo bá» sông Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c. Äi má»™t chút đã tá»›i tiểu viện ngoại thà nh, trúc là m cánh cá»a, sân viện gá»n gà ng, mấy con gà con lông và ng Ä‘ang lặng lẽ Ä‘Ã o Ä‘Ã o gạt gạt.
Tất nhiên đây là nÆ¡i cung cấp đồ ăn cho Hải ÄÆ°á»ng.
Phạm Nhà n không thể nhịn được lắc đầu:
-NgÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i tháºt không thể so sánh được, nói tháºt, cô nÆ°Æ¡ng bà y ra má»™t diá»…n xuất tá»± nhiên nhất, nhÆ°ng thanh nhã đến thế nà y, so vá»›i mùi hôi của chuồng lợn trong là ng, thế má»›i biết, trồng rau nuôi gà cùng có trình Ä‘á»™.
Lá»i khen nà y thá»±c biến, nà ng cÅ©ng chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Ngươi cho rằng ta cam tâm tình nguyện lên Kinh đô ngồi ngu? Chỉ là sư phụ có lệnh, trong cung cần đến, không thể là m gì khác hơn là dựng một tiểu viện thanh tĩnh bên cạnh.
-Chỉ sợ bá»n Trầm Trá»ng lại đã tặng cai tiểu viện nà y cho ngÆ°Æ¡i trồng rau nuôi gà , là hai nhà lÆ°Æ¡ng dân phú thân.
-Cái nà y ta không biết, cũng không có cách biết được.
Nà ng nói đạm nhiên, Phạm Nhà n nghe cÅ©ng lÆ¡ đãng, hắn Ä‘ang thưởng thức Hải ÄÆ°á»ng má»™t chút. Thân là siêu nhân váºt của Bắc Tá», nhÆ°ng lại không có bá»™ dáng của tiên nữ, không lạnh không khốc, không táºn lá»±c, chỉ đạm nhiên, tất cả là tùy tâm.
TrÆ°á»›c thá» yến của thái háºu, khó có được chút thá»i gian nhà n rá»—i, những ngà y nà y Phạm Nhà n cÅ©ng tạm thá»i gạt bá»›t những toan tÃnh trong lòng, vén tay áo, xắn ống quần, bắt đầu giúp Hải ÄÆ°á»ng xá»›i đất. Chá» hai hà ng đất mà u mỡ được xá»›i xong, hắn cầm má»™t bát hạt thóc đầy, nhÆ° má»™t long vÆ°Æ¡ng tham tà i, má»™t chút má»™t chút đã vẩy má»™t cách keo kiệt hết, đám gà ì xèo chạy theo, Ä‘uổi theo chân hắn chạy loạn khắp tiểu viện.
Hải ÄÆ°á»ng vừa ngồi xổm chăm mấy cây dÆ°a và cà nh cây, vừa mỉm cÆ°á»i nhìn Phạm Nhà n chÆ¡i đùa, ánh mắt vô tình đầy ẩn ý nhìn xuống chân trái hắn.
ChÆ¡i chán, Phạm Nhà n mệt, hÆ¡i nóng, kéo má»™t thùng nÆ°á»›c lên từ giếng ngụp cả đầu và o đó, con mắt sắp chạm đến mặt nÆ°á»›c bất ngá» liếc được cái nhìn của Hải ÄÆ°á»ng, phát hiện vị cô nÆ°Æ¡ng nà y chăm rau thá»±c là thuần thục, lại nghÄ© đến mấy năm nay chắc vẫn là m việc nà y.
Từ Äạm Châu, Phạm Nhà n cÅ©ng chÆ°a là m qua việc nông, cảm giác nắm cái cuốc không dá»… dà ng bằng nắm chủy thủ, khi tÆ°á»›i nÆ°á»›c cÅ©ng không nhanh nhẹn bằng khi vẩy Ä‘á»™c phấn, bà n chân cÅ©ng vụng vá» quấn và o nhau, hắn cÅ©ng mệt đến đầu đầy mồ hôi, hÆ¡i nóng bốc lên đỉnh đầu ngùn ngụt.
Dần dần đến giữa ngà y, Hải ÄÆ°á»ng dá»n ra hai cái ghế dá»±a, đặt dÆ°á»›i má»™t gốc không biết là cây gì, phiến lá cá»±c ro, xanh mÆ°á»›t, mà u xanh yếu á»›t nhÆ° chặn cả ánh mặt trá»i bên trên.
Phạm Nhà n thở ra má»™t hÆ¡i nóng, nằm trên ghế, không khách khà đón lấy chén trà lạnh Hải ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a cho, uống hai ngụm, lại ngả ra ép cái ghế kẽo kẹt. Hắn lim dim hai mắt, bắt đầu ngủ trÆ°a, thả lá»ng nhÆ° thể Ä‘ang ngủ trong nhà mình.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn hắn má»™t cái, cÆ°á»i cÆ°á»i, lấy cái khăn chấm chấm mồ hôi trên thái dÆ°Æ¡ng, cÅ©ng nằm xuống.
Hai chiếc ghế dà i bằng trúc có hai ngÆ°á»i rảnh rá»—i thảnh thÆ¡i nằm dÆ°á»›i gió mát.
…
…
Không biết bao lâu sau, Hải ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên phá vỡ sá»± im lặng:
-Ngươi thực sự có chút kỳ lạ.
-NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t quái nhân. – Hắn vẫn nhắm mắt – Ãt nhất là cho tá»›i bây giá», ta vẫn chÆ°a nhìn thấu ngÆ°Æ¡i.
Khi nói chuyện hai ngÆ°á»i đã bá» cái danh xÆ°ng Phạm đại nhân, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy dá»… chiu, mỉm cÆ°á»i:
-Vì sao nhất định phải nhìn thấu má»™t ngÆ°á»i? HÆ¡n nữa nhìn thấu có ý gì?
-Má»—i ngÆ°á»i có má»™t và i chuyện, luôn luôn có má»™t mục Ä‘Ãch. – Phạm Nhà n nhếch khóe môi – Mà ta không biết mục Ä‘Ãch của cô nÆ°Æ¡ng là cái gì.
-Mục Ä‘Ãch của ta? – Hải ÄÆ°á»ng vẩy vẩy cái khăn hoa – Sống vì sao phải có mục Ä‘Ãch?
Phạm Nhà n nhắm mắt, vươn đầu ngón tay lắc lắc:
-Sống không phải phải có mục địch, mà là có chuyện gì chúng ta muốn là m, muốn đạt được, đó cũng là sống.
-Ta không quen nói chuyện kiểu nà y.
-Chỉ là nói mấy lá»i buồn chán vô Ãch mà thôi – Phạm Nhà n vặn eo – Ta rất thÃch nói mấy lá»i vô Ãch vá»›i ngÆ°Æ¡i. Cảm giác nà y có thể nói là sống thá»±c sá»±, mà không phải sống mà bị cái mắt Ä‘iá»u khiển.
-NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nói những lá»i vô Ãch đó.
-Ta chỉ thÃch tác phong, cách hà nh sá»± của ngÆ°á»i. – Phạm Nhà n nói xong, nở nụ cÆ°á»i – NgÆ°á»i không có bằng hữu nhÆ° ta, ngÆ°Æ¡i, luôn luôn muốn tìm má»™t ngÆ°á»i để nói chuyện.
-Phạm đại nhân tà i hoa dá»c ngang thiên hạ, thanh danh chấn khắp nÆ¡i, thế nà o lại không có bằng hữu? – Chẳng hiểu sao nà ng lại gá»i hắn là Phạm đại nhân.
Hắn trầm ngâm, một lúc lâu sau mới nói:
-Ta thá»±c sá»± không có má»™t bằng hữu, mà cô nÆ°Æ¡ng là kỳ nữ Bắc Tá», là ở phe đối địch vá»›i ta, ngược lại ta, nhÆ°ng ta lại coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i là bằng hữu mà đối đãi. Dù sao trong những ngà y ta ở Bắc Tá», ngÆ°Æ¡i không có khả năng giết ta.
Hải ÄÆ°á»ng lÆ°á»m hắn qua khóe mắt, nháºn ra vị quan viên trẻ tuổi nà y quả thá»±c hÆ¡i há»—n đản:
-Äại nhân xuất thân quyá»n quý, sau khi nháºp kinh vẫn dá»… dà ng thăng tiến, cả Ä‘á»i nà y bằng phẳng thoáng đáng, quan lá»™ không ngại, quân chủ hai nÆ°á»›c Ä‘á»u coi trá»ng ngÆ°Æ¡i. Nhân sinh bá»±c nà y con có cái gì chÆ°a đủ?
-Cô đơn, tịch mịch.
Phạm Nhà n dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không cảm thấy hai từ nà y có hÆ¡i già dặn chua xót.
Nà ng cÆ°á»i nhạo:
-Thủ hạ của Phạm đại nhân có Ngôn Băng Vân tà i cao lợi hại nhÆ° thế, trong Giám Sát Viện phÃa nam là quan viên chỉ dÆ°á»›i quyá»n má»™t ngÆ°á»i, trong nhà có kiá»u thê Ä‘ang chá», muá»™i muá»™i cÅ©ng nổi danh tà i nữ, địa vị phụ thân cÅ©ng rất cao, kết giao vãng lai Ä‘á»u là tuấn tà i má»™t thá»i, sao còn nói cô Ä‘Æ¡n tịch mịch?
-Cha là cha, vợ là vợ, muá»™i là muá»™i, Ngôn Băng Vân là thuá»™c hạ, những ngÆ°á»i kết giao Ä‘á»u vì lợi Ãch. - Phạm Nhà n không hiểu sao lại vẫn bình tÄ©nh nhÆ° thế - NgÆ°Æ¡i cho rằng ta giả mạo cô Ä‘á»™c cÅ©ng được, bắt chÆ°á»›c tuyệt vá»ng cÅ©ng được, nói chung ta là m quan cÅ©ng không thoải mái, là m con cÅ©ng không khoái hoạt.
Äôi mắt Hải ÄÆ°á»ng lÆ°u chuyển, sáng tranh vá»›i trá»i.
-Phạm đại nhân không phải đang muốn là m bạn với ta đấy chứ?
-Có hay không tạm thá»i không nói đến. Chà Ãt ở gần cô nÆ°Æ¡ng khá thả lòng, cÅ©ng là má»™t hưởng thụ ta rất khó có được.
-Nếu ta cũng có ý đồ khác với đại nhân?
-Ngươi là m không được!
-DÆ°á»ng nhÆ° đại nhân đã quên chúng ta cÅ©ng có thù háºn.
-Chẳng sao. Ãt nhất là nếu bây giá» có ngÆ°á»i đến giết ta, cô nÆ°Æ¡ng nhất định sẽ ra tay giúp ta. – Sá»± á»· lại Phạm Nhà n vẫn che giấu trong xÆ°Æ¡ng, hôm nay lá»™ ra má»™t chút.
…
…
-Phạm đại nhân, ta vẫn hơi tò mò, vì sao ngươi lại nguyện ý đi Bắc T�
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i dà i nhìn hắn, thá»±c ra chuyện quan trÆ°á»ng phÆ°Æ¡ng Nam, cÅ©ng chẳng phải cái gì bà máºt vá»›i phÆ°Æ¡ng Bắc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là biết trong đó có quan hệ ảo diệu vá»›i thiên tá» gia.
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i:
-……Không nói cho ngươi.
Nà ng chán nản, hắn xoay ngÆ°á»i nằm trên ghế, vặn eo:
-Ta đói!
-Trong phòng có gaoh, dÆ°á»›i giếng có nÆ°á»›c, trong vÆ°á»n có rau. Tá»± Ä‘i mà nấu Ä‘i.
Hắn thở dà i:
-ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nam nhân… Ngoại trừ lão bà , bất cứ khi nà o hắn nói vá»›i má»™t nữ nhân khác là đói bụng, tức là con sâu rượu trong bụng hắn đói.
Tá»u lâu xa hoa nhất Kinh thà nh là Bách Tuế Tùng CÆ°, hôm nay có khách quý đến. Vị khách nà y quý đến mức Ä‘Ãch thân lão bản Bách Tuế Tùng CÆ° tá»± mình hầu hạ ngoà i cá»a, cung cung kÃnh kÃnh Ä‘uổi tất cả khách nhân của tá»u lâu ra ngoà i, để lại má»™t ngÆ°á»i giữa tầng ba rá»™ng lá»›n của tá»u lâu.
Chưởng quỹ tá»u lâu tất nhiên là kinh ngạc, ông chủ cÅ©ng không giải thÃch gì, ông chủ cÅ©ng là ngÆ°á»i có mắt trong triá»u, tất nhiên đã sá»›m nhìn ra thân pháºn má»™t nam má»™t nữ nà y. Nam chÃnh là thi tiên Nam triá»u, nữ là tiểu sÆ° cô của Hoà ng thượng. Hai ngÆ°á»i kia Ä‘i cùng nhau, có thể đè bẹp cả Ä‘Æ°á»ng đá trong cung, huống chi má»™t tá»u lâu.
Trong nhã gian đối diện, Phạm Nhà n vừa nhìn lên trá»i suy nghÄ©, vừa uống rượu, uống được ba chén, nhÃu mà y, gá»i ông chủ đến đổi.
Lão thấy sắc mặt hắn không tốt, nhất thá»i bá» Ä‘i ý nghÄ© muốn tìm cách nhá» thi tiên vẽ cho má»™t bản, Ä‘i đổi Thanh Má»… Tá» nổi danh ở Bắc Tá».
Hắn uống má»™t ngụm, gáºt đầu.
Hải ÄÆ°á»ng hÆ¡i buồn bá»±c:
-Lúc nãy là rượu Ngũ Lương, là rượu ngon nhất thiên hạ, Phạm đại nhân không hà i lòng sao?
-Ta thá»±c sá»± thÃch uống rượu mạnh. – Phạm Nhà n quay đầu nhìn nà ng má»™t cái, sắc mặt hÆ¡i quái dị - NhÆ°ng hiện tại không muốn uống rượu NgÅ© LÆ°Æ¡ng, vì trong rượu có chút vị lạ, khiến ta không thể thả lá»ng.
Rượu NgÅ© LÆ°Æ¡ng có vị của Khánh DÆ° Ä‘Æ°á»ng,có há» Diệp thÃch, Phạm Nhà n cÅ©ng thÃch, nhÆ°ng hôm nay hắn không thÃch.
Hải ÄÆ°á»ng lại im lặng, chỉ nhìn hắn uống rÆ°Æ¡u, nhìn rượu, con mắt lại cà ng sáng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang thưởng thức má»™t chuyện rất thú vị.
…
…
Men say đã ngà ngà tá»›i, trong mắt hắn đã mê mê dần, bá»™ dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cÅ©ng nhạt dần:
-Có phải thấy ta sống rất hạnh phúc, lại cứ thÃch ôm má»™t dáng dấp mượn rượu quên sầu, nhìn rất buồn cÆ°á»i?
-LÆ°u dÆ° khánh, lÆ°u dÆ° khánh, hốt ngá»™ ân nhân; hạnh mẫu thân, hạnh mẫu thân, tÃch đắc âm công. Khuyến nhân sinh, tể khốn phù cùng. HÆ°u tá»± yêm na ái ngân tiá»n vong cá»™t nhục Ä‘Ãch ngoạn cữu gian huyenh. ChÃnh thị thừa trừ gia giảm, thượng hữu thÆ°Æ¡ng khung.
Äây là bà i hát của Xảo tá»· trong Hồng Lâu Má»™ng: LÆ°u dÆ° khánh.
Hai mắt Hải ÄÆ°á»ng cà ng sáng.
Phạm Nhà n thở dà i, uống cạn chén rượu:
-Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đừng để ý ta, vì ta uống say thì tốt.
Vì sao phải say? Có nhiá»u lý do nam nhân muốn uống rượu, lý do đầu tiên là tâm tình buồn bã, áp lá»±c đè nặng. Chuyến nà y Phạm Nhà n Ä‘i Bắc Tá», đã biết được bà máºt thần miếu, ký kết được bang nghị hai nÆ°á»›c, thà nh công thu nạp mạng lÆ°á»›i gián Ä‘iệp ở Bắc Tá», nhìn thế nà o cÅ©ng là cảnh xuân tÆ°Æ¡i đẹp. Vì sao hắn buồn? Ãp lá»±c từ đâu đến?
Thá»±c ra rất Ä‘Æ¡n giản, buồn bã vì hắn chẳng biết tin và o đâu. Khi ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng vá»›i Tiếu Ân hắn có nói, hắn là khách qua Ä‘Æ°á»ng trên thế gian, thủy chung chỉ là muốn ngắm nhân thế nà y, cho dù là chìm nổi mÆ°á»i tám lần, cÅ©ng không thể hiểu được thế giá»›i nà y. Nếu không có Uyển Nhi, không có muá»™i muá»™i, không có NgÅ© Trúc, Phạm Nhà n thá»±c háºn không thể tá»± so má»™t thân, tá»± sống qua Ä‘á»i khoái hoạt.
Ãp lá»±c đến từ chÃnh những lá»i đối thoại trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, ánh mắt Trần Bình Bình hÆ¡i quá cao, tháºm chà là cao khắp thiên hạ. Sau khi biết được chá»— thần miếu, hắn liá»n hiểu, đã bắt đầu phải má»™t mình gánh chịu áp lá»±c nà y. Mà bà máºt quan hệ đến cả thiên hạ nà y, nghiá»n nát Tiếu Ân suốt hÆ¡n mÆ°á»i năm, không biết sẽ nghiá»n ép Phạm Nhà n bao lâu.
Nếu tá»›i thần miếu, tất nhiên là sẽ mất cả Ä‘á»i, những ngÆ°á»i mình cần bảo vệ phải là m sao? Nếu không Ä‘i, sẽ vÄ©nh viá»…n không bao giá» biết được chuyện năm đó. Phạm Nhà n rất căm tức, háºn không thể móc được hết suy nghÄ© trong đầu Tiếu Ân ra, thá»±c đã biết rồi, nhÆ°ng lại Æ°á»›c ao mình mãi mãi không biết.
Vốn lúc đầu hắn có nghÄ© đến con Ä‘Æ°á»ng an toà n, hắn sẽ quay vá» Kinh đô, ở trong quan trÆ°á»ng mà từ từ thăng tiến, chuyện thần miá»…u vÄ©nh viá»…n giấu trong lòng, nhÆ°ng lại luôn luôn không cam lòng. Hắn háºn vì sao đối vá»›i Diệp Khinh Mi, đôi vá»›i mẫu thân của thân thể nà y lại nhá»› mãi không quên nhÆ° váºy, nên hắn không muốn uống rượu NgÅ© LÆ°Æ¡ng. Tháºm chà còn xúc Ä‘á»™ng đến mức ném chén rượu thủy tinh xuống đất.
Bà i hát của Xảo tá»· trong Hồng Lâu Má»™ng, thá»±c sá»± nhÆ° viết cho chÃnh hắn.
May mắn sống lại, may mắn gặp được ân nhân, may mắn có mẫu thân tÃch nhiá»u âm công khiến cho mình dá»… dà ng hÆ¡n, không cần tốn nhiá»u sức có thể có được tà i phú tuyệt hảo, có được ngÆ°á»i khủng bố nhất giúp đỡ.
Lưu Dư khánh, Khánh dư niên, đến tột cùng những năm còn lại mình phải là m cái gì?
…
…
Äôi mắt sáng lấp lánh của Hải ÄÆ°á»ng dÆ°á»ng nhÆ° có thể nhìn thấu tâm can hắn, thong thả nói:
-Khuyến nhân sinh, tể khốn phủ bần. (chuyện nhân sinh, giúp kẻ khó khăn an ủi kẻ nghèo)
Phạm Nhà n sợ hãi tỉnh giấc, tuy nhiên biết dù cho chÃnh mình đã sáy nhÆ° chết cÅ©ng không thể nà o thổ lá»™ bà máºt trÆ°á»›c bất kể kẻ nà o. NhÆ°ng… vì sao Hải ÄÆ°á»ng lại nói váºy?
Tà i sản của augustrush
10-02-2011, 04:35 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 94
Thói Ä‘á»i nà y, Ä‘Ã n bà nà y.(1)
Nguồn: Võ gia trang
Thá»±c ra nà ng chỉ là tình cá» nói những lá»i nà y thôi.
Nà ng xem vẻ Ä‘iên cuồng của hắn, liá»n nghÄ© tá»›i trong truyá»n thuyết, giữa dạ yến hoà ng cung Nam triá»u, thi tiên xuất hiện giữa nhân gian Ä‘iên cuồng không kiá»m chế được, cho rằng Phạm Nhà n nghÄ© quỹ đạo nhân sinh đã định, con Ä‘Æ°á»ng vô cùng phồn hoa cứ tiến lên, nhÆ°ng lại sinh ra cảm giác chán Ä‘á»i, chán nản.
Tình huống nà y rất hay gặp ở các văn nhân, nên nà ng nhẹ nhà ng nói câu kia thá»±c sá»± là xuất phát từ trong tâm, muốn khuyên hắn đặt tâm trên ngÆ°á»i dân thiên hạ. Vì nà ng vẫn tin trong xÆ°Æ¡ng Phạm Nhà n vẫn là má»™t văn nhân.
-Thiên hạ rá»™n rà ng nhốn nháo cÅ©ng vì lợi Ãch của mình. – Hắn châm biếm – Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Ä‘i tu, tá»± nhiên gần gÅ©i yêu quý con dân, lại không biết bá»n há» chỉ là vì lợi Ãch mà là m. Bản quan cÅ©ng không ôm dã tâm mở mang bá» cõi, cÅ©ng muốn giúp cho bá tánh hôm nay được thoải mái hÆ¡n, nhÆ°ng trÆ°á»›c hết là ta cần phải thÆ° thái. Äể giúp cho bá tánh được thoải mái hÆ¡n, trong tay tất phải có quyá»n lá»±c, nhÆ°ng quan trÆ°á»ng trên thế gian nà y, nếu ngÆ°Æ¡i muốn có được địa vị cao thì là m sao có thể thoải mái được?
Hải ÄÆ°á»ng nghe ra sát ý là nh lạnh trong lá»i nói của hắn, nao nao:
-Phạm đại nhân trong tay quyá»n bÃnh má»™t phÆ°Æ¡ng, vạn mong nghÄ© đến hai chữ đạo nghÄ©a.
-Ăn thôi ăn thôi.
Phạm Nhà n cầm đôi đũa gõ và o bát vang vang nhưng không vỡ.
…
…
-NgÆ°á»i khác vá»›i cầm thú. – Nà ng vẫn nhÃu mà y – Là ngÆ°á»i trá»ng nghÄ©a, Phạm địa nháºn và ta mặc dù thân ở hai nÆ°á»›c, nhÆ°ng bất luáºn là con dân Khánh quốc hay Tá» quốc, Ä‘á»u là má»™t sinh mạng. Äại nhân nếu còn kÃnh nể hai chữ đạo nghÄ©a, vạn mong đại nhân khi vá» nÆ°á»›c, táºn lá»±c ngăn cản chiến sá»± xảy ra.
Dẹp loạn chiến tranh thiên hạ? Äó là mục Ä‘Ãch của Hải ÄÆ°á»ng, rất sai vá»›i mục Ä‘Ãch của hăn! Má»™t Ä‘á»n thá» rất lá»›n, nếu nhÆ° là từ miệng má»™t ngÆ°á»i khác nói, nhất định sẽ nghÄ© rất ác tâm, nhÆ°ng là Hải ÄÆ°á»ng nói, lại có vẻ rất Ä‘iá»m nhiên tá»± nhiên, rất đáng tin.
Phạm Nhà n cÆ°á»i trà o phúng:
-Váºy Tiếu Ân không phải sinh mạng?
-Giết má»™t ngÆ°á»i Tiếu Ân, cứu vạn ngÆ°á»i trên thế gian, có gì là không thể?
Tiếu Ân nếu đã thoát được đại lao, liên thủ vá»›i Thượng Sam Hổ, căm ghét đế quyá»n, nói ra bà máºt thần miếu, vá»›i hùng tâm của Hoà ng đế Bắc Tá», chỉ sợ sau mấy năm sẽ lại rÆ¡i và o vòng lá»a chiến tranh,nên nà ng nói váºy cÅ©ng có và i phần có đạo lý.
Phạm Nhà n vẫn khăng khăng không chịu hiểu, cÆ°á»i nhạt:
-Nếu trăm ngÆ°á»i muốn chết, giết bốn mÆ°Æ¡i chÃn ngÆ°á»i, để cho năm mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i sống, cô nÆ°Æ¡ng có giết không?
Nà ng lặng lẽ một lúc lâu không nói gì.
-Nên má»›i nói, ngÆ°Æ¡i ta Ä‘á»u vô tình. – Hắn bá»—ng nhiên không muốn nói vá» chủ Ä‘á» không thú vị nà y nữa, hÆ¡i dừng lại muốn chuyển sang chuyện khác – NgÆ°á»i khác cầm thú Æ°? NgÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng thiện hÆ¡n thú váºt không?
Nà ng khẽ giáºt mình ngẩng đầu.
-Tu vi võ đạo của ta thua cô nương, nhưng nếu thực sự sinh tỠđối đầu, co nương không thể dễ dà ng giết được ta.
Nà ng gáºt đầu.
Uống một chén rượu, nhìn mắt nà ng, hắn nói:
-Vì sao? Bởi vì ta rất giá»i lợi dụng tất cả má»i phÆ°Æ¡ng tiện.
-Tu vi võ đạo, cái chÃnh là phải tu tâm, váºt bên ngoà i, cuối cÅ©ng cÅ©ng không thể cứu ngÆ°Æ¡i.
Phạm Nhà n lắc đầu:
-Trá»ng nhân nghÄ©a, cÅ©ng không cần thiết phát huy nhÆ° thế. NgÆ°á»i mÆ°u lợi, nhÆ°ng không cần thiết phải là má»™t kẻ vô nghÄ©a. Nhân nghÄ©a, đại lợi, chỉ cần đúng mục Ä‘Ãch, hà tất phải quan tâm đến thủ Ä‘oạn?
Nói xong câu nà y, hắn cÅ©ng ngây ngẩn cả ngÆ°á»i. Nói chuyện má»™t lúc, vốn chỉ là nói xuá» xòa, nhÆ°ng trong lúc vô ý đã chạm tá»›i ná»™i tâm của hắn, bá»—ng nhiên đánh và o trái tim hắn, nhất thá»i giúp hắn hiểu ra chÃnh mình đến tá»™t cùng là nhÆ° thế nà o? NgÆ°á»i vô tinh? Có thể là trong xÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘a tình.
Cả Ä‘á»i nà y hắn phải xoay xở mà sống,nhÆ°ng không biết phải xoay thế nà o. Hôm nay, cuối cùng, lúc nà y lòng hắn hoà n toà n thanh tỉnh, hai mắt cÅ©ng chuếch choáng hÆ¡n, nhìn chằm chằm Hải ÄÆ°á»ng, cháºm rãi nói hai tiếng:
-Äa tạ.
Lá»i nói của nà ng hôm nay tất cả Ä‘á»u rÆ¡i và o hạ phong, nhÆ°ng cÅ©ng không là m sao tức giáºn, chỉ la sau khi nghe được hai tiếng Ä‘a tạ, trong lòng cÅ©ng cảm thấy thất thố, nhìn đôi mắt đầy men say của hắn lại có thêm và i phần kiên nghị, lòng nà ng bá»—ng nhiên cảm thấy bất an, ngẫm nghÄ© lại, đáy mắt đã lại sáng hÆ¡n:
-Vá»›i tà i của đại nhân, phÃa nam là má»™t sân khấu tốt. Äại nhân cÅ©ng không muốn chiến, đó là bằng hữu của Hải ÄÆ°á»ng. Chỉ mong đại nhân khi chấn khởi nháºn quyá»n, có thể vì vạn dân, đừng có ý tá»± mãn, nhÆ° váºy má»›i là chÃnh đạo.
Nhẹ nhà ng đặt chén rượu lên cạnh bà n, hắn nhẹ nhà ng đáp:
-Yên tâm đi, ta vừa mới khởi hà nh thôi.
…
…
Ngoại trừ Khổ Hà , Hải ÄÆ°á»ng được cho là đệ nhất cao thủ Bắc Tá», có giai nhân thủ há»™ bên cạnh, đã xua tan hết do dá»± trong lòng hắn, hắn uống rượu đến nhẹ nhà ng vui vẻ không gì sánh được. Tuy còn tÃnh trẻ con không chịu uống rượu NgÅ© LÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Tố Má»… Tá» lại tốt hÆ¡n, cổ há»ng vẫn khô, lồng ngá»±c mở rá»™ng, đầu buông lá»ng, lâng lâng vui sÆ°á»›ng mà say ngã trên bà n.
Äây là lần đầu tiên từ khi mở cái rÆ°Æ¡ng mà Phạm Nhà n say đến bất tỉnh nhân sá»±, cÅ©ng tại trên tá»u lâu địch quốc, trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng chẳng là bạn chẳng là địch, hà nh sá»± nhÆ° váºy tháºt có hÆ¡i Ä‘iên.
-Ngà i đúng là má»t ngÆ°á»i không thể nhìn thấu. – Nà ng nhìn ngÆ°á»i Ä‘ang say sấp trên bà n ngủ nhÆ° má»™t đứa trẻ con, mỉm cÆ°á»i – Ta vẫn muốn gặp Tuyết Cần tiên sinh.
Phạm Nhà n thấy đầu hÆ¡i Ä‘au, má»™t đôi tay má»m mại xoa xoa Thái DÆ°Æ¡ng cho hắn, trong lòng kinh ngạc, nhÆ°ng hai mắt vẫn không mở, chỉ mở miệng:
-Äây là nÆ¡i nà o?
Có lẽ vì đã uống nhiá»u rượu lắm, nên tiếng nói của hắn hÆ¡i khô, bà n tay xoa trên Thái DÆ°Æ¡ng của hắn đã rá»i ra, má»™t lát sau, có má»™t cái chén được cẩn cẩn tháºn tháºn Ä‘Æ°a tá»›i bên mép, hắn nếm má»™t tÃ, nháºn ra là máºt nhạt, giải rượu tốt nhất, nở nụ cÆ°á»i.
Hắn tin Hải ÄÆ°á»ng sẽ không hạ Ä‘á»™c mình, vì nhÆ° thế chÃnh nà ng cÅ©ng chẳng được chá»— tốt gì. NghÄ© váºy, bá»—ng nhiên ngá»i được mùi hÆ°Æ¡ng nhà n nhạt quanh thân mình, hÆ°Æ¡ng vị cá»±c kỳ thanh nhã, khiến lòng hắn nhá»™n nhạo lên, má»™t luồng khà nóng bốc lên nÆ¡i tiểu phúc dá»±ng thẳng, loạn tâm loạn chÃ.
HÆ°Æ¡ng vị kia lại cà ng tá»›i gần hÆ¡n, nhẹ nhà ng nâng gáy hắn, chạm và o thân thể má»m mại khiến cho ngá»n lá»a trong lòng hắn cà ng khó nhịn.
…
Phạm Nhà n mở hai mắt, trong con ngÆ°Æ¡i bình tÄ©nh đã kịp không còn chút dục niệm, nhìn cổ tay bạch ngá»c trÆ°á»›c mắt, nhìn bá»™ váy xanh:
-Lý Lý?
Ti Lý Lý xoay ngÆ°á»i, thân thể má»m nhÅ©n ngã và o lòng hắn, hai mắt đầy âu yến ôn nhu nhìn hắn, còn hÆ¡n má»™t chút đợi chá», thêm má»™t chút u oán.
Hai ngÆ°á»i má»™t Ä‘Æ°á»ng Bắc thượng vốn chỉ còn cách nhau má»™t tầng giấy má»ng, Phạm Nhà n tức giáºn vá»›i thân thể ngÆ°á»i con gái quen thuá»™c kia, không khá»i hoảng hốt. Từ khi và o Kinh má»›i chỉ thấy nà ng má»™t lần ở trong miếu, từ đó quyết định không liên quan đến nữ tá» nà y nữa, nhÆ°ng nay thì ôn ngá»c đã hiến thân, cảm xúc má»m mại nà y liên tục ngá» nguáºt trong ngá»±c mình nhÆ° tâm ma.
Vừa nãy còn uống rượu vá»›i Hải ÄÆ°á»ng, bây giỠđã thân thiết vá»›i Ti Lý Lý.
Phạm Nhà n đương nhiên hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ còn hơi khó hiểu biến hóa ở đây.
---
Kinh thà nh đầu hạ gió không nổi lên được đầy oi bức, cÅ©ng chẳng có lấy má»™t giá»t mÆ°a, thá»±c sá»± không phải má»™t thá»i tiết tốt. May sao lúc nà y ngà y đã gần hết, có gió nhè nhẹ thổi qua, giải thoát cho kiến trúc bốn phÃa miếu nhá» khá»i bị nÆ°á»›ng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i. Trên đỉnh miếu,má»™t mặt trăng tròn tháºt to nổi báºt giữa bầu trá»i đêm.
Phạm Nhà n kéo lưng quần, như một dâm tặc từ trong chạy ra, khuôn mặt thanh tú có một vẻ sai lầm thể tin nổi.
Äến cá»a miếu, hắn bá»—ng quay đầu lại, nhìn ngÆ°á»i con gái ngồi trên nóc miếu, tức giáºn mắng:
-NgÆ°Æ¡i và sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là kẻ Ä‘iên.
Phạm Nhà n luôn luôn thÃch ngụy trang, là xấu hổ, là ngá»t ngà o, là ngây thÆ¡, tuy không ai tin nhÆ°ng vẫn cứ là khiết lÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng hôm nay là m ra má»™t chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng đến thế, trong lòng vừa sợ vừa giáºn chá»i ẩm lên.
Hải ÄÆ°á»ng ở trên nóc nhà , nhÆ° má»™t bảo mẫu trông trẻ con, khăn vải bông không có trên đầu, cÅ©ng nhìn thấy tất cả. Nà ng dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng tháºt không ngá» hắn lại tỉnh nhanh nhÆ° váºy, vẻ mặt kinh ngạc, đôi mắt lại có má»™t tà xấu hổ, má»™t chút ý cÆ°á»i, má»™t lúc lâu sau má»›i nhẹ nhà ng há»i:
-Nhanh nhÆ° váºy à ?
Phạm Nhà n nổi giáºn, sau đó thì choáng váng. Äây rốt cuá»™c là nữ nhân kiểu gì đây?
Hải ÄÆ°á»ng láºp tức hiểu, tá»± trách vá»— vá»— đầu:
-Thế nà o đã quên ngÆ°Æ¡i là đồ đệ của Phà Giá»›i. Sá»›m biết thế, lúc trÆ°á»›c cho thuốc đã cho thêm má»™t tÃ.
Mặt trăng khẽ lay Ä‘á»™ng, hÆ¡i run rẩy, Hải ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng nhảy xuống, không dấy lên má»™t chút bụi nà o, nhẹ nhẹ nhà ng nhà ng rÆ¡i trên ngÆ°á»i Phạm Nhà n, nà ng quay đầu lại mỉm cÆ°á»i nhìn và o trong, đẩy cá»a miếu, ý bảo hắn hãy tá»± Ä‘i ra ngoà i Ä‘i dạo má»™t vòng.
Bên ngoà i miếu chỉ là má»™t mà u Ä‘en, xa xa có tiếng ếch kêu, đầy hÆ¡i thở của nông gia, nhÆ°ng trong đầu Phạm Nhà n cÅ©ng đầy tức giáºn, lạnh giá»ng ép há»i:
-Ngươi cho ta uống thuốc gì?
-Xuân dược. – Hải ÄÆ°á»ng thản nhiên trả lá»i, rất quang minh chÃnh đại – Loại tốt nhất trong cung.
-NgÆ°Æ¡i… - Phạm Nhà n vÆ°Æ¡n ngón trá», chỉ và o mÅ©i nữ tá» biến thái nà y, nhÆ° muốn Ä‘áºp nát mÅ©i nà ng – Ta là Khánh quốc sứ thần, nà ng sẽ là nữ nhân của Hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i tháºt to gan!
Sắc mặt Hải ÄÆ°á»ng láºp lức lạnh xuống:
-Phạm đại nhân khi ở bên sông đã hạ thuốc ta, thế nà o vẫn chÆ°a nháºn ra chÃnh mình nhát gan.
-Lúc đó là địch, hôm nay là bạn. Có thể nà o nhÆ° váºy được? – Phạm Nhà n láºp tức có vẻ cây ngay không sợ chết đứng.
Nà ng mỉm cÆ°á»i:
-Ở trong cung, đại nhân đã nói thế nà o?
…
Hoà ng cung nhiá»u ngà y trÆ°á»›c.
-Lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i cho ta giải dược, vá» quýt quá nặng, ăn hÆ¡i khổ. – Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng say sÆ°a dÆ°á»›i ánh mặt trá»i.
Phạm Nhà n cÆ°á»i biết đối phÆ°Æ¡ng đã nhìn ra gian trá của mình:
-Ta là Äá» ti Giám Sát Viện, không phải cao nhân thiên địa, dùng thủ Ä‘oạn là chuyện bình thÆ°á»ng, cô nÆ°Æ¡ng không nên để ý, Ä‘Æ°á»ng nhiên, nếu thá»±c sá»± để ý, cÅ©ng có thể hạ thuốc ta.
Lá»i nà y có chút ngả ngá»›n, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không Ä‘á» mặt xấu hổ nhÆ° nữ tá» khác, nhà n nhạt trả lá»i:
-Nếu có cơ hội nhất định sẽ dùng.
Tà i sản của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï