Phần lớn chiến sĩ trong doanh trại được ăn uống no đủ, hơn nữa tranh thủ tắm ở hạ du bờ suối rồi tiến về lều ngủ. Bọn họ đã quen tận dụng thời gian tốt nhất có thể, những người không có nhiệm vụ gác đêm đều đã tiến vào giấc ngủ say.
Trong doanh trại của Richard đã có người chuẩn bị một đĩa thịt nướng và bát canh thịt nóng hổi cho hắn. Vừa hít mùi thơm của bát canh là hắn biết do thực nhân ma làm, thế là tâm tình đầy vui vẻ thưởng thức món ngon. Hiện tại dù là sinh lý hay tâm lý của hắn đều đã trầm tĩnh lại nên nhất thời không thấy buồn ngủ, thế là hắn lấy ra những cấu trang thu được từ thi thể trấn hùng kỵ sĩ, bắt đầu tu bổ cải tạo. Phần nhỏ không thể sử dụng còn đại đa có thể lợi dụng sử dụng lại.
Thế là qua một đêm, trên tay Richard lại có thêm năm bức cấu trang sơ cấp phong ngự, tăng phúc từ 15% đến 25%, đã hạ thấp hơn hẳn nguyên gốc nhưng là so với những cấu trang Richard bán cho người vị diện này thì quả thực có thể xưng là thần khí.
Cuối cùng, hắn chỉ để lại một bức cấu trang tăng phúc 15%, những bức cấu trang khác đều được chế tạo thành vật cắm, thêm lên người bộ chiến kỵ sĩ. Hiện tại chỉ còn lại năm bộ chiến kỵ sĩ còn sống, một người duy nhất tăng cấp 11 được hai cấu trang lực lượng và phòng ngự còn người trẻ tuổi nhất thì không được cái nào. Hiện tại nhờ thêm những cấu trang này, chiến lực của bộ chiến kỵ sĩ tăng vọt, ổn định ở cấp 11.
Mang theo đội ngũ đi trong rừng núi mênh mông năm ngày, cuối cùng dưới chỉ dẫn của Lưu Sa, họ đã tìm được cứ địa của Cink Leier.
Đó là một cứ địa như thành nhỏ, ngọn thời quang hải đăng cao ngất vô cùng bắt mắt, bên trên cửa thành có khắc tiêu chí đặc trưng của Mensa gia tộc. Nhưng là giống với cứ địa của Archimonde, từ những khe hở ở tường thành nhìn vào trong có thể thấy đường phố bên trong trống trải không một bóng người, y như quỷ vực vậy. Cứ địa nằm ở giữa rừng rậm, trên một khối đất trống bất thường.
Richard cũng không trực tiếp tiến vào cứ địa, hắn nghĩ đến cảnh ngộ khi mình mới đến vị diện Pháp La nên lệnh đội ngũ đóng quân nơi xa, tự thân mang theo thuộc hạ giỏi chiến đấu rừng núi hơn nữa mang theo năm con phong nha, bắt đầu do thám xung quanh.
Lần do thám này quả nhiên hữu hiệu, ở nơi cách cứ địa một cây, Richard phát hiện một quân doanh quy mô nhỏ, nơi này trú đóng chừng trăm binh sĩ, trong đó bao gồm năm kỵ sĩ thần điện và một mục sư trẻ tuổi. Từ tiêu ký trên áo giáp kỵ sĩ và thần bào của mục sư, bỏn họ đều là bộc nhân của thần ổn định Xerxes.
Khi ở vùng đất Đẫm Máu, Richard hao phí không ít thời gian để học tri thức và giáo nghĩa của chư thần vị diện này. Từ mặt nào đó mà nói thì họ mới là tử địch của hắn.
Ở cạnh đó phát hiện dấu tích truyền tống và chiến đấu, dù cho chiến trường đã bị quét dọn nhưng vẫn không thể xóa đi cảnh tượng chiến đấu thảm liệt khi đó. Nhưng là không có một cỗ thi thể nào, đương nhiên là người của thần điện đã dọn sạch.
Richard lặng lẽ trở về doanh trại, cho đến đêm khuya mới dẫn đội men theo bóng đêm, yên lặng bao vây doanh trại của quân đội thần điện sau đó đợi đến hơn nửa đêm, khi mà người trong doanh trại phần lớn tiến vào giấc mộng rồi mới hạ lệnh đột kích.
Trải qua chiến đấu gian khổ ở vùng đất Đẫm Máu nên đối với những chiến sĩ của Richard, lần đột kích này quá nhẹ nhàng, binh sĩ phổ thông vừa bò ra khỏi chăn là thấy mũi đao kiếm dí đến trước mặt, hành động đầu tiên của họ là đầu hàng. Kỵ sĩ thần điện thì đấu chí dâng cao, cho dù là trần truồng đứng lên cũng phải khua múa nắm tay chiến đấu. Dù cho ý chí chiến đấu của họ không thể xói mòn nhưng đối mặt với kẻ địch vũ trang tận răng lại hung ác tàn bạo thì không thể xoay chuyển chiến cuộc được.
Khi Richard bước vào doanh trại của mục sư trẻ tuổi thì đối phương vừa mới bật dậy, còn đang buồn ngủ mơ hồ không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trận đột kích này phe Richard toàn thắng, thậm chí còn không ai bị thương, đối thủ chết mười người, còn lại toàn bộ đầu hàng. Năm thần điện kỵ sĩ chết mất ba người, hai người còn lại bị đánh ngất mới dừng chiến đấu.
Nhìn thấy chiến quả này, Richard đành chịu lắc lắc đầu. Thủ hạ của hắn trải qua huyết chiến luân phiên ma luyện nên ra tay ngoan độc, thường xuyên không thu tay được cho nên đối phương bị chết nhiều là chuyện bình thường. Richard lệnh chiến sĩ thanh lý chiến trường, bản thân thì tiến vào doanh trại mục sư, bắt đầu thẩm vấn đối phương.
Mục sư không chiến mà hàng đương nhiên không có ý chí kiên cường gì, cũng không định hiến thân cho Xerxes. Hắn vô cùng phối hợp nhanh chóng trả lời câu hỏi của Richard. Thân là thần chức giả, hắn làm vậy sẽ ảnh hưởng mạnh đến tín ngưỡng thậm chí còn có thể làm giảm cấp. Nhưng so với sinh mạng thì đẳng cấp không còn quan trọng nữa…
Mục sư này tên là Cass, tuổi đời của hắn vô cùng phù hợp vẻ ngoài trẻ tuổi, hắn chỉ mới hai mươi hai tuổi, đã là mục sư cấp 5. Trong thể hệ chư thần Pháp La, đối với thần cấp cao Xerxes thì cấp 5 mới được xưng là mục sư, có thể độc lập phụ trách sự việc.
Theo Cass trả lời, ngày đó trong trận đại chiến với kẻ xâm nhập, liên quân của thần cấp cao Xerxes và thần trung đẳng Nội An thảm bại, thần quan đoàn và kỵ sĩ thần điện hoàn toàn tử chiến. Đây gần như là toàn bộ lực lượng của bốn đại thần điện bởi thế hai đại giáo hội nguyên khí tổn thương.
Qua một thời gian, thần điện Xerxes liên minh cùng lãnh chủ Thiết Tam Giác đế quốc phát động viễn chinh nhưng là không thấy dấu tích kẻ xâm nhập đâu, chỉ tìm được một cứ địa không biết từ đâu đến. Khi đó chiến đấu thần quan, ma pháp sư, kỵ sĩ thần điện, quân đội cao cấp của lãnh chủ tạo thành đội thám hiểm tiến vào do thám nhưng là thi thoảng có người đột nhiên mất đi một phần thân thể, hoặc có người đột nhiên già yếu thậm chí là trực tiếp chết già.
Cuối cùng, sau khi trả giá hơn ba mươi sinh mạng, đội ngũ mới đi ra được cứ địa. Lúc này bọn họ mới phát hiện, trong cứ địa nhìn như bình tĩnh này tràn ngập lực lượng thời không rối loạn, bất cứ ngóc ngách nào cũng có bẫy rập chết người căn bản không phải nhân lực có thể đối kháng. Thậm chí một cường giả thánh vực cũng chết do thời gian trôi biến thành già yếu. Thế là đại thần quan tuyên bố cứ địa này đã mất tác dụng hơn nữa do thời không loạn lưu ảnh hưởng nên đây được đặt làm cấm địa, phái một đội binh sĩ canh giữ.
Canh giữ cứ địa ở nơi thâm sơn cùng cốc này không chút nghi ngờ là khổ sai cho nên rõ ràng mục sư trẻ tuổi Cass nhân duyên rất kém mới bị sai đi. Hắn sở dĩ bố trí doanh trại cách cứ địa cả cây số thật ra là vì sợ lực lượng thời không tràn ra ngoài! Dù là lực lượng không gian hay thời gian thì chỉ cần một tia chạm vào Cass thôi là đủ cho mục sư cấp 5 này phải chết.
Đợi khi Cass nói xong, Richard mới nhìn vào tròng mắt vị mục sư trẻ tuổi này hờ hững nói: "Ta tên là Richard, là khai thác kỵ sĩ của Hồng Sam vương quốc!"
"Hồng Sam vương quốc!" Cass khẽ hô lên nhưng lập tức ý thức được nguy hiểm. Hồng Sam vương quốc do truyền kỳ lập quốc, tín ngưỡng hỗn loạn, có đến ba thần điện chân thần truyền bá tín ngưỡng trong đó nhưng quá nửa đại quý tộc ở đó lực chọn tự do hoặc sùng bái tổ tiên. Mà ba vị chân thần kia không bao gồm Xerxes.
Trước kia Cass vô cùng phối hợp vì nhìn ra đối phương là quý tộc, có lẽ không ra tay giết hại, có lẽ chỉ là ngẫu nhiên đi qua vùng này, hắn hẳn có hy vọng rất lớn sẽ được chuộc về. Nào ngờ đối phương không phải người đế quốc, như vậy chuyện này phức tạp rồi.
Richard trầm ngâm nói: "Ngươi nên rõ ta không hy vọng bị người biết ta xuất hiện ở đây, càng không hy vọng có người biết ta tấn công chiến sĩ của Xerxes. Cho nên hiện tại ngươi có hai lựa chọn, một là trung thành với tín ngưỡng hiện tại và chết đi. Hai là chuyển tín đổi tín ngưỡng và được sống tiếp."
"Chuyển đổi tín ngưỡng? Ngươi là tín đồ của tà thần Gattuso?" Cass sắc mặt trắng bệch nói.
"Ngươi không cần biết ta là ai, chờ khi ngươi chuyển đổi tín ngưỡng sẽ biết là vị chân thần nào."
Cass không ngừng nuốt nước bọc ừng ực, gương mặt tràn đầy sợ hãi gian nan nói: "Có phải thiêu đốt thần lực không?"
Richard gật đầu nói: "Trở thành đọa lạc mục sư là hy vọng sống duy nhất của ngươi."
Cass nhắm mắt lại, tâm lý đắn đo hồi lâu rồi mới gật đầu.
Quá trình thiêu đốt thần lực của Cass vô cùng đau khổ nhưng cũng rất ngắn ngủi. Một tia sáng vàng từ quyển sách thời quang chiếu vào trán mục sư trẻ tuổi, thân thể hắn lập tức tràn đầy thần lực mà lại không ngừng tăng lên cho đến cấp 6 mới dừng lại.
Đây là một kết quả làm Lưu Sa khẽ lắc đầu còn Cass thì lại kinh ngạc không thôi. Richard cũng có chút bất ngờ, Marvin vốn là mục sư cấp 3 nhưng sau khi đọa lạc thì lên đến cấp 6, Cass vốn là cấp 5 nhưng là đọa lạc xong cũng chỉ lên đến cấp 6.
Cass cũng không biết hai người trước mặt không hai lòng với tăng cấp ít ỏi của mình, lúc này trong lòng hắn chỉ có kinh ngạc vui vẻ, hắn hoàn toàn không ngờ bản thân thiêu đốt thần lực xong lại lên đến cấp 6! Như vậy có thể thấy thần minh mới mạnh như nào, ít nhất là mạnh hơn Xerxes.
Nhưng cả vị diện Pháp La chỉ có ba thần mạnh, nếu như Cass chăm chú học thì sẽ lập tức phát hiện thần lực rót vào hắn không phải thần minh vị diện Pháp La. Nhưng là điều này cũng không sao, Lưu Sa sẽ nói cho hắn biết. Sau khi nghe thấy danh hiệu vĩnh hằng và thời quang chi long, Cass rõ ràng có chút ngây dại rồi lại liều mạng suy nghĩ nhưng cũng không nhớ nổi đấy là thần nào.
Lưu Sa đành giải thích đơn giản, đầu tiên, vĩnh hằng và thời quang chi long vô cùng mạnh, ảnh hưởng của nó đúng như danh hiệu, có thể vượt qua vị diện và thời gian. Thứ hai, nếu như Cass lại phản bội lần nữa thì sức mạnh của vĩnh hằng và thời quang chi long thể hiện rõ trong quá trình thiêu đốt, cụ thể là gia tăng tốc độ già yếu, cứ một cấp mục sư là già đi mười năm sinh mạng. Như vậy Cass vừa hoan hô tăng cấp lập tức mày nhăn mặt nhó.
Nhưng là còn sống là tốt rồi, mục sư trẻ tuổi cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân như này. Hắn không có tâm lý chống đối gì với giáo phái thần bí này, cũng có rất nhiều giáo phái khi mới ra đời dùng phương thức truyền bá bí mật như này. Dù sao thì thần lực trong người hắn mạnh mẽ uy nghiêm, không phải loại âm trầm làm người rét run như tà thần.
So với điều này, Cass càng thêm chú ý thân phận quý tộc Hồng Sam vương quốc của Richard. Hắn có một người cha nam tước, vốn hắn còn rất có địa vị trong gia tộc nhưng hiện tại tất cả đã là bọt nước. Hồng Sam vương quốc và Thiết Tam Giác đế quốc tuy chưa phải đối địch nhưng cũng không phải bằng hữu, phương diện quốc gia không có chiến tranh nhưng xung đột vũ trang cỡ nhỏ liên tục xảy ra ở biên giới. Ngoài ra ở vùng đất Đẫm Máu, vì tranh đoạt lợi ích, có thể nói là chém giết đã là bí mật công khai.
Nhưng là mục sư trẻ tuổi cũng rất lạc quan, sau khi tiến nhận hiện thực, hắn cũng không quá thấy chán nản bởi vì dù sao nếu hắn còn ở Xerxes thần điện thì cũng chả có tương lai gì đáng nói. Dưới dò hỏi của Richard, Cass đành khai thật bị sai đến đây là vì câu dẫn tình nhân của một vị bá tước.
Richard không khỏi hết lời để nói. Cho đến hiện tại, thuộc hạ của hắn là hỗn tạp của nô lệ, tội phạm giết người và phản bội thần.
Richard và Lưu Sa đi vào doanh trại nhìn mấy chục chiến sĩ bị bắt, hắn không khỏi đau đầu hỏi ý kiến Lưu Sa: "Nên làm gì những người này đây?"
Lưu Sa suy nghĩ một chút rồi nói: "Để Cass xử lý, hắn sẽ có biện pháp."
Richard khẽ gật đầu gọi: "Cass!"
Mục sư trẻ tuổi lập tức chạy đến bên người Richard chờ nghe chỉ thị.
Richard chỉ hướng những chiến sĩ bị bắt nói: "Nghĩ biện pháp giải quyết bọn họ, không được giết cũng không được để hộ làm lộ bí mật của ta."
Cass khẽ biểu lộ khó khăn nhưng rồi lập tức gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ.
Richard lại dẫn theo thuộc hạ rời khỏi tiến về phía cứ địa. Khi đến gần cứ địa, Lưu Sa khẽ vươn tay chạm nhẹ vào cửa thành, một sợi kim sắc đột nhiên không chút quy luật vặn vẹo xuất hiện giữa không trung. Phải cẩn thận lắm mới phát hiện được quỹ tích dị dạng của nó, dù cho bay múa thế nào thì nó cũng không thể vượt qua được tường thành, như thể bị một bức tường vô hình ngăn lại vậy.
Tia sáng này vô cùng mỹ lệ, ngẫu nhiên còn chiết xạ ra ánh sáng bảy màu nhưng trong mắt Richard nó là lực lượng thời không vô cùng nguy hiểm, cho dù là đại ma đạo sư hoặc cường giả thánh vực cũng không dám tùy ý đụng vào. Lưu Sa chỉ giơ lên quyển sách thời quang, khi tia sáng kia đến gần thì quyển sách đột nhiên lóe sáng, hút tia sáng vào. Tia sáng bị hút vào nhanh chóng tan biến hóa thành cát vàng, tăng thêm lóng lánh cho bìa sách rồi hoàn toàn tan biến. Cứ thế nàng liên tục hấp thu ba tia lực lượng thời không ở cửa thành rồi mới tiến vào.
Cứ mấy bước của nàng là vốn khu vực âm trầm trước mắt đột nhiên xuất hiện tia sáng vàng, rồi lại dồn dập bị thu vào quyển sách hóa thành cát. Thế là cả cứ địa không ngừng sáng lên áng sáng quỷ dị. Cứ địa của gia tộc Mensa rất lớn, Lưu Sa phải dùng một tuần mới xử lý hết được lực lượng thời quang, cũng tương đương triệt để tịnh hóa cạm bẫy tử vong này.
Lúc này, Richard một mực ở trong doanh trại, không ngừng chế tạo cấu trang. Lần này lại là một cấu trang tăng phúc ma lực, cấu trang này là chuẩn bị cho chính hắn. Hắn hiểu thân thể hắn hơn ai hết, bởi thế tấm cấu trang này được sửa khác xa cấu trang tiêu chuẩn, giảm mạnh yêu cầu lực chịu tải nhưng vẫn giữ nguyên năng lực tăng phúc, kết quả cuối cùng là một vật cắm tinh trí cỡ bàn tay ra đời!
Richard cởi trang phục ra, đưa ma lực vào vật cắm kích hoạt cấu trang, sau đó dùng tay chậm rãi dán vật cắm lên ngực. Vật cắm vừa tiếp xúc với da thịt lập tức bốc lên khói nhẹ, làn da y như bị bỏng nhanh chóng mở ra một khoảng, sau đó dùng tốc độ mắt thường có thể thấy rõ sinh trưởng ra da thịt nối với vật cắm.
Quá trình cắm cấu trang như này vô cùng đau đớn, vùng da thịt cắm cấu trang y như bị bàn ủi không ngừng thiêu đốt. Thật không dễ dàng mới cắm xong, Richard thở phào một hơi xoa mồ hôi trên trán.
Lúc này vang lên tiếng đập cửa nhè nhẹ, sau đó là Lưu Sa tiến vào phòng. Ánh mắt nàng nhìn vết thương mới trước ngực Richard, ngẩn người hỏi: "Cấu trang mới của ngươi?"
Richard gật gật đầu nói: "Tăng phúc ma lực, giống cấu trang của ngươi. Có nó ta có thêm một ma pháp cao cấp."
Lưu Sa khẽ cười nói: "Ta ưa thích có cấu trang giống ngươi. Ngươi xem đây là gì?"
Vừa nói nàng vừa mở quyển sách thời quang, từ bên trong rút ra một trang sách. Trang sách này vừa rời khỏi quyển sách thời quang là lập tức mở rộng, hóa to gấp đôi ban đầu.
Chỉ nhìn hình dáng và nhan sắc, Richard đã bật dậy thốt lên: "Trang sách chịu lực?"
"Cho nên ngươi không chỉ thi triển thêm được một ma pháp cấp cao đâu!" Lưu Sa khẽ cười đưa trang sách chịu tải cho Richard.
Richard gần như không kiềm được tâm tình kích động khi đón lấy trang sách, hắn không ngờ mình lại có trang sách thứ hai nhanh như vậy. Trang sách đầu tiên thu được từ thần điện thần dũng cảm đã là trang bị ma pháp mạnh mẽ không thể thiếu trong chiến đấu của hắn mà hiện tại có hai trang sách, hắn lập tức có thể kiểm nghiệm truyền thuyết năng lực đặc thù khi ghép đủ quyển. Nếu như ghép hai trang sinh ra năng lực mới thì theo hắn phán đoán, quyển sách chịu lực tương đương với chuẩn thần khí, giá trị không thể tính toán.
"Đây là từ đâu tới?" Richard ngưng trọng hỏi.
"Tìm được trong một kẽ nứt thời quang trong cứ địa. Có thể nó bị dòng thời quang cuốn theo, không biết vì sao lại mắc kẹt lại trong vị diện này." Lưu Sa nói rất nhẹ nhàng nhưng là Richard biết, nếu không phải là nàng thì bất cứ người nào dù biết trang sách ở đó cũng không thể lấy ra được. Kẽ nứt thời quang luôn là cạm bẫy nguy hiểm nhất thế gian.
"Chúng ta thật may a!" Richard khẽ cảm thán.
Lưu Sa thì cười nói: "Ta là thần quyến giả, ngươi cũng được vĩnh hằng và thời quang chi long quan chú cho nên vận may của chúng ta luôn rất tốt. May mắn cũng là một phần thực lực."
Richard trải trang sách lên bàn rồi đặt bản lề hai trang sách liền với nhau. Còn chưa đợi hắn kịp suy nghĩ xem nên ghép lại như nào thì hai trang sách đã lóng lánh ánh sáng không rõ thuộc tính hơn nữa tự xích lại gần, càng lúc càng sát. Khi đến lúc vừa khít, ánh sáng kia chợt tỏa sáng mạnh làm gai mắt Richard làm hắn không tự chủ được phải nhắm mắt lại.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, hai trang sách đã biến thành một quyển sách mỏng, trên bìa là một đồ án tàn khuyết, chỉ có thể ẩn ẩn thấy nét vòng xoáy cũng không rõ mang ý nghĩa gì nữa. Mà sau khi mở bìa ra, có thể thấy hai trang sách nằm đó, màu giấy hơi ngả vàng, có chút giống da dê có chút năm tuổi nhưng chất liệu mềm dẻo bền chắc.
Khẽ mở trang sách, Richard chậm rãi đưa ma lực vào thử thi triển ma pháp trinh thám, phương thức sử dụng và đặc tính mới của quyển sách chịu lực lập tức hiện ra trong ý thức hắn.Hai trang sách hợp làm một có thể tăng thêm một ma pháp dự trữ, đẳng cấp giới hạn vẫn là cấp 6. Như vậy tức là quyển sách chịu lực trong tay Richard có thể giúp hắn tích trữ ba ma pháp cấp 6! Ít nhất trong giai đoạn chiến đấu hiện tại, ba ma pháp cấp 6 đủ để xoay chuyển thế cục, Richard giờ tương đương với một nửa đại ma pháp sư cấp 14!
Trong cứ địa của gia tộc Mensa còn có lượng lớn trang bị, giá trị của chúng cũng không nhỏ nhưng là Richard không thể dùng cứ địa này được. Giống với cứ địa của gia tộc Archimonde, nơi này đã nằm trong kiểm soát của thần điện, hắn căn bản không thể dùng được. Chỉ cần vừa sử dụng, khi phát hiện binh sĩ trấn thủ không báo cáo về, thần điện của Xerxes sẽ lại phái người điều tra. Thủ hạ của Richard không mạnh bằng mấy chục trấn hùng kỵ sĩ, mà dù cho đội ngũ của hắn có mạnh hơn nữa thì cũng không cuồng vọng đến bước có thể đối phó với một đoàn chiến đấu thần quan.
Richard thu lại tài liệu ma pháp, đổi trang bị cho thuộc hạ. Đáng tiếc thể hình dã man nhân quá lớn, không có áo giáp phù hợp, chỉ có thể chế tạo giáp ngực đơn sơ bằng sắt và giáp da cho phần còn lại. Richard đơn sơ tính toán thì chiến lực đội ngũ của hắn tăng ít nhất mộ thành rưỡi (15%).
Bất ngờ nữa là những chiến sĩ bị bắt đều đồng ý gia nhập đội ngũ của Richard. Cass sử dụng cách giống với Lưu Sa làm, ép những binh sĩ này không ngừng cầu khấn bảy ngảy nhưng nội dung không phải tín ngưỡng thần mà là nguyền rủa hơn nữa thi thoảng thêm vào phỉ nhổ! Bảy ngày nguyền rủa liên tục khiến trên người những binh sĩ này bao phủ thêm một lớp hắc khí. Tiết độc giả, đây là danh hiệu mới của những binh sĩ này. Hắc khí trên người họ nếu để thần chức giả của Xerxes nhìn thấy thì sẽ bị phát hiện ngay. Cho dù những binh sĩ này thuộc về thần điện thì chỉ cần trở về sẽ lập tức bị trói lên đài thiêu, đây chính là trừng phạt! Nếu như có người chủ động sám hối với thần, kể lại mọi chuyện đã phát sinh thì cũng bị đưa lên đài hỏa thiêu, đây gọi là cứu chuộc! Xerxes là thần mạnh, tín ngưỡng của hắn không được phép tiết độc, dù là sám hối cũng không thể hết tội.
Đối với cống hiến của Cass, Richard cũng chỉ có thể lắc lắc đầu. Hắn đã hoàn thành hoàn mỹ mệnh lệnh của Richard, trói buộc đánh binh sĩ lên chiến xa của Richard, chỉ còn lại hai kỵ sĩ thần điện là không. Tín ngưỡng của họ kiên định hơn Cass nhiều, sau khi tỉnh lại thì không ngừng giãy dụa phản kháng, nắm chặt mọi cơ hội có thể đồng quy vu tận với những tiết độc giả này. Cuối cùng, Richard không thể không hạ lệnh xử tử hai kỵ sĩ thần điện.
Sau khi mang đi tất cả những đồ có thể mang đi, Richard dẫn đội rời khỏi cứ địa Mensa tiến hướng Hồng Sam vương quốc, đã đến lúc hoàn thành giao dịch với Ác Lang công tước. Đồng thời, Richard cũng chuẩn bị thời cơ, quyết tử chiến cùng Schumpeter và trấn hùng kỵ sĩ! Trấn hùng kỵ sĩ quá đặc thù, từ các dấu hiệu có thể thấy rõ bọn họ hoàn toàn chưa thể ẩn mình hoặc tan vào trật tự vị diện mới cho nên quá trình xuyên qua vùng đất Đẫm Máu của họ sẽ vô cùng ác liệt, phải liên tục chiến đấu với thế lực các phương, lực lượng sẽ không ngừng giảm yếu.
Richard hiện tại có thân phận kỵ sĩ khai thác bảo vệ, ngược lại không ngại mượn thế lực vị diện này thanh trừ trấn hùng kỵ sĩ. Hắn hiểu rõ giá trị mỗi trấn hùng kỵ sĩ, mỗi một tên chết đi là đả kích trầm trọng với gia tộc Schumpeter. Richard ngược lại không sợ bọn họ không tiến hướng phương nam vùng đất Đẫm Máu, bởi vì hắn sẽ hoạt động ở đó, hắn là mồi nhử lớn nhất, hắn không tin họ sẽ không mắc câu.
Thật ra sâu trong nội tâm Richard, hắn cảm giác tranh đấu với gia tộc Schumpeter căn bản không chút ý nghĩa. Nhưng hiện thực không phải do hắn lực chọn, hắn chỉ có thể bị động đón nhận. Từ khi trở về gia tộc, luôn có người giết đến, ùn ùn không ngừng. Ngay cả khi chạy đến vị diện xa lạ khai thác lãnh địa, cũng có người từ Noland đuổi giết đến. Trong cam chịu này, cũng ẩn ẩn có một ngọn lửa tức giận lặng lẽ thiêu đốt trong lòng Richard.
Đội ngũ trầm mặc men theo giải đông vùng đất Đẫm Máu, dần xuôi hướng phương nam.
Trong hành trình, Lưu Sa cuối cùng tiêu hóa hết lực lượng thời quang thu được từ cứ địa của Mensa, nàng thuật lợi tăng lên cấp 10. Dù cấp 10 chỉ giúp nàng thi triển thêm càng nhiều ma pháp cấp 5 nhưng xưng hiệu của nàng tăng lên 'rạng đông', giúp tăng cao năng lực phá giải và mượn dùng thần lực của thần minh khác.
Khi xưng hiệu ở cấp 1, Lưu Sa chỉ có thể tách khỏi số ít thần lực nhưng khi lên cấp 2, lượng thần lực Lưu Sa có thể tách ra tăng nhiều, hơn nữa có thể dùng thần lực bản thân dẫn động. Nghĩa là, Lưu Sa hiện tại không cần sửa chữa, có thể trực tiếp sử dụng quyển trục thần thuật hay vật phẩm thần thuật của thần minh khác, cái giá phải trả chỉ là số ít thần lực của bản thân.
Đây là một năng lực vô cùng khủng bố. Richard lập tức ngầm đánh giá trong lòng, thần quyến giả của vĩnh hằng và thời quang chi long quả nhiên đáng sợ, các nàng không chỉ có thể mượn thần lực của các thần minh khác mà còn có thể phân tích chúng, không biết xưng hiệu 'bình minh' của đại thần quan Lynn có năng lực khủng bố như nào. Nhưng là khi Richard đánh giá Lưu Sa thì lại quên đi thiên phú trí tuệ, chân thực và mẫu sào của bản thân.
Ngay khi Richard sắp đến mục đích thì ở vùng đất Đẫm Máu diễn ra một trận đại chiến hiếm thấy.
Salunweier đang đứng trên nóc xe làm việc quen thuộc của mình ngắm nhìn chiến trường phương xa và liên tục gầm rú ra mệnh lệnh. Hắn đã mượn lực lượng ma pháp phóng to thanh âm bản thân hết mức nhưng giữa tiếng chém giết, la hét, rú thảm nơi chiến trường này thì phạm vi thanh âm của hắn cũng có hạn.
Lúc này pháp sư đã sớm mất đi ưu nhã và thong dong, mồ hôi không ngừng úa ra từ đầu trán. Cho dù có ma pháp trợ giúp thì giọng nói của hắn theo gầm rú thời gian dài đã dần khàn khàn.Lính liên lạc tận trung chức trách vẫn như nước chảy liên tục lui tới từ chiến xa của hắn đến chiến đội phía trước nhưng chiến cuộc chiến trường mỗi giây một khác, mệnh lệnh của Salunweier rất khó được chấp hành chuẩn xác, thường thì phải chậm đến mấy phút.
"Bên phải! Bên phải ngăn lại! Chết tiệt, ai cho các ngươi phái trọng kỵ binh tiến lên, lui xuống! Không thấy đối phương chuẩn bị đột kích sao… A! Đáng chết, bọn họ đã đột kích! Ngăn lại, a, không… Nita, phái một đội kỵ sĩ đế quốc đến cánh phải, đột kích tuyến đầu địch nhân, nhớ mang theo một thần quan."
Theo tiếng gầm rú của Salunweier, hai mươi kỵ sĩ áo giáp bóng loáng chậm rãi từ sau xe ngựa phi ra, sau đó dần dần gia tốc, sau vài trăm mét đã đạt tốc độ cao nhất, kỵ thương buông thẳng mượn lực chiến mã nghênh hướng trấn hùng kỵ sĩ đang đột phá trận tuyến.
Hai làn sóng thép hung hăng va chạm nhưng là sau va chạm, kỵ sĩ đế quốc thu được kết quả thảm bại! Kỵ sĩ đế quốc cao lớn khỏe mạnh nhưng đứng trước trấn hùng kỵ sĩ thì chỉ nhỏ bằng nửa mà lực lượng thậm chí còn chênh lệch lớn hơn cả thể hình. Đại đa bọn họ bị chiến mã đụng văng mà lực lượng ma mã của trấn hùng kỵ sĩ phát ra lớn đến khó tin, va chạm gần như không tạo được chút trở ngại nào thậm chí làm dừng lại chỉ trong tích tắc thôi cũng không làm được, mà trấn hùng kỵ sĩ còn tăng nhanh tốc độ để chém giết những kỵ sĩ đế quốc bị hất văng!
Trấn hùng kỵ sĩ y như tử thần, một lần xung phong, một lần quay lại, kỵ sĩ đế quốc đã không còn sót lại người nào! Lỗ hổng cánh phải càng lúc càng lớn. Cũng may những ác ma giáp đen này không đánh lâu, sau khi xung loạn đội hình đối phương là lập tức quay về, những tạp binh lộn xộn với đủ loại binh khí trong tay lập tức thế chỗ họ, bắt đầu hỗn chiến.
Cánh phải triệt để hỗn loạn mà lúc này một đột trấn hùng kỵ sĩ đột nhiên đập vỡ trung lộ, mạnh mẽ xé ra một vết nứt trong trận hình nghiêm chỉnh, thế là lượng lớn chiến sĩ hung ác theo gót trấn hùng kỵ sĩ xông vào trận địa.
Ngay khi nửa chiến trận của liên quân Thiết Tam Giác đế quốc và Hồng Sam vương quốc sa vào hỗn loạn, gần như sụp đổ thì một mảnh sáng lóng lánh đột nhiên hạ xuống, những chiến sĩ được ánh sáng bao phủ như uống vào dược tề sức sống, nháy mắt tinh thần no đủ, lực lượng, phản ứng thậm chí phòng ngự đều tăng lên, lập tức tạo thành thương vong thảm trọng cho kẻ địch thậm chí hai trấn hùng kỵ sĩ còn bị kéo xuống ma mã.
Cách đó không xa, Cink Leier nheo tròng mắt lại đứng trên hạt sư, nàng khẽ liếm môi thì thào: "Lại là thần thuật, ta ghét thần quan…"
Phần lớn thời gian nàng đứng bên rìa chiến trường, không chỉ huy quân đội cũng không giết địch, y như một bé gái thần trí không quá bình thường, ngây ngốc đứng tại chỗ không ngừng thì thào. Nhưng là sau khi nói xong câu này, Cink Leier đột nhiên biến mất. Trong tích tắc, nàng vẫn duy trì tư thế trước lúc tan biến, thần thái vẫn tràn đầy mê mang, thuần khiết và vô tội nhưng lại hiện ra sau người đại thần quan duy nhất trên chiến trường, cự ly này đã vượt quá trăm mét so với vị trí đứng lúc trước của nàng. Sau đó y như bé gái lạc đường, nàng nhìn đông ngó tây hơn nữa hét lên không ngừng nhanh chóng đi về hướng trận địa phe mình.
Tiểu đội kỵ sĩ thần điện hộ vệ hoàn toàn không kịp phản ứng, chỉ thấy một thiếu nữ xinh xắn như búp bê nhưng quần áo gần như lõa lỗ kêu thét chạy qua, thậm chí không ai nghĩ đến vươn tay ngăn lại.
Từ đầu đến cuối nàng như không làm gì nhưng là thần thuật của đại thần quan đột nhiên dừng lại, thần thuật tăng thêm trên người những chiến sĩ cũng đột nhiên tan biến. Đại thần quan đầy ngạc nhiên cúi đầu nhìn ngực bản thân, chỉ thấy trên thần bào xa hoa nơi ngực không biết từ bao giờ thủng một lỗ lớn, qua khe hở thần bào, có thể nhìn thấy bộ ngực cũng có một lỗ hổng khủng bố, bên trong không có gì cả!
Đó không phải vị trí trái tim sao? Mang theo nghi hoặc, ánh mắt đại thần quan dần dại đi rồi thân thể hắn dần ngã ngửa. Mà thiếu nữ đang chạy trong tay không biết từ lúc nào có thể một trái tim.
Nhưng trái tim này không phải của đại thần quan, trái tim của đại thần quan đã sớm vào bụng nàng. Còn về trái tim này, nàng chỉ khẽ ngửi rồi ném đi, sau đó trong tay lại như có kỳ tích xuất hiện một trái tim khác, trái tim nóng bỏng vẫn còn ngoan cường phập phồng, không chút biết bản thân đã rời xa thân thể.
Cứ như vậy, thân ảnh Cink Leier không ngừng chợt ẩn chợt hiện trong chiến trường. Thần thái nàng ngây thơ non nớt, hoàn toàn không hợp với cảnh chém giết khốc liệt. Nàng y như bé gái tùy hứng, vừa đi vừa hái quả, vừa cắn một miếng thấy không hợp là lập tức ném quả đi. Chỉ là bé gái khác nhặt quả cây còn nàng thì thu lấy trái tim người! Hễ nơi nào nàng đi qua thì có không ít chiến sĩ đối phương đột nhiên ngưng trệ hành động sau đó không chút dấu hiệu té ngựa, chỉ thấy một cỗ máu loang lổ nơi ngực dần lan rộng ra.
Cink Leier cứ như vậy xuyên qua chiến trường trở về trận doanh của mình, nàng tiện tay đưa một trái tim vào miệng hạt sư sau đó nhảy lên đầu nó. Nàng nhìn một chút chiến trường, đột nhiên cao giọng rít lên, vươn tay chỉ về phía trước, mười trấn hùng kỵ sĩ lập tức điều khiển ma mã dưới háng, xung kích hướng nàng chỉ.
Nơi đó chính là nơi trận địch dày đặc nhất, ngay khi trấn hùng kỵ sĩ xung phong, một kỵ sĩ thần điện trẻ tuổi đột nhiên té ngựa. Cánh phải và chính giữa càng lúc càng hỗn loạn, cánh trái cũng dần mất thế trận.
"Đáng chết! Nơi đó không thủ được!" Salunweier dùng sức nện xuống vòng bảo hộ nóc xe. Hắn đột nhiên quay đầu hô lớn: "Một đội kỵ sĩ đế quốc, một đội kỵ sĩ thần điện! Một trăm trọng bộ binh và một thần quan!"
Sau khi ra lệnh xong, thanh âm Salunweier đột nhiên ngưng trệ. Ở sau người hắn, đội quân dự bị đội hình chỉnh tề đột nhiên dần thưa thớt. Mệnh lệnh mới vừa đưa ra lập tức có chiến sĩ tương ứng ra khỏi hàng, bổ xung cho tiền tuyến lung lay muốn đổ. Nhưng là sau khi phái ra đội viện quân này, trên tay hắn chỉ còn lại trăm người, trong đó chỉ có một đội hai mươi kỵ sĩ, pháp sư và thần quan đã toàn bộ lên chiến trường.
Pháp chức giả duy nhất còn chưa sử dụng là chính Salunweier, còn có một vị đại ma pháp sư cấp 15 và một đại thần quan cấp 16 nữa. Thân phận địa vị hai người sau hắn đều là tầng cao của Hồng Sam vương quốc. Bọn họ đều thuộc về đại nhân vật thật sự, không thể lấy thân mạo hiểm được.
"Ma quỷ… Nàng là ma quỷ thật sự! Chúng ta phải tiêu diệt nàng! Không tiếc đại giá!" Râu mép trắng của đại thần quan run rẩy, gương mặt giăng đầy nếp nhăn bởi vì phẫn nộ mà vặn vẹo. Tức giận còn không đủ để biểu đạt phẫn nộ trong hắn, hắn còn ra sức dùng quyền trượng khảm ngọc gõ xuống nóc xe dưới chân.
"Đó là xe ngựa của ta!" Salunweier khẽ tức giận hô lên trong lòng nhưng không nói ra. Hắn còn định hét lên một câu nữa: "Nếu như ngươi thống hận ma quỷ như vậy thì tự đi qua tiêu diệt nàng ta đi."
Nhưng trong lòng Salunweier vô cùng rõ ràng, khi nhìn thấy một vị đại thần quan cấp 16 bị Cink Leier giết chết dễ dàng và lấy đi trái tim thì vị đại thần quan này nhất quyết không chịu lên chiến trường nữa. Hắn có thể làm nhiều nhất chỉ là chúc phúc cho đội dự bị chuẩn bị lên chiến trường. Thế lực của thần dũng cảm Nội An ở Hồng Sam vương quốc có hạn, tổng cộng chỉ có ba vị đại thần quan cấp 16. Trong bọn họ nhất định sẽ có một người tiến cấp giáo hoàng. Hiện tại ngoài ý chết mất một người làm kẻ còn sống này từ một phần ba cơ hội thăng chức nâng lên một phần hai! Đây là gia tăng mãnh liệt nhưng nếu như hắn cũng chết thì người không xuất chiến chắc chắn 100% sẽ làm giáo hoàng.
Phép tính số học rất đơn giản nhưng nhân tâm lại không đơn giản chút nào. Cho dù là dưới vinh dự của chúng thần cũng cho phép tín đồ giữ lại chút tư tâm nho nhỏ.
"Nữ nhân kia thật sự chỉ có cấp 15 sao?" Salunweier đầy trịnh trọng hỏi đại ma pháp sư bên cạnh.
"Ma pháp của ta không nói dối, nhiều nhất là cấp 15!" Đại ma pháp sư trịnh trọng đáp lại.
Vị đại ma pháp sư này tuổi còn rất trẻ, cũng không kém hơn Salunweier là bao, tương lai gần như chắc chắn sẽ trở thành đại ma đạo sư. Salunweier cũng hiểu rõ đối phương chắc chắn sẽ không lên chiến trường, trừ khi chiến cuộc chuyển biến thành có thể khống chế tất cả nếu không một kẻ tuổi trẻ tài cao, tương lai rộng mở sẽ nhất định không chịu mạo hiểm. Đại ma pháp sư khi mới bắt đầu chiến đấu đã ném ra một đống ma pháp phụ trợ, hoàn toàn hoàn thành nghĩa vụ theo quân lần này của hắn, hoàn toàn không có chỗ nào có thể chê trách.
Trong quá khứ không thiếu những trận Salunweier khống chế hoàn toàn, một trận chiến đấu, chiến đấu liên hoàn hay cả chiến dịch cũng có. Cho dù có bất ngờ nho nhỏ thì thói quen giữ lại bài trong tay giúp Salunweier san bằng bất ngờ đối phương tạo ra.
Danh xưng "Chiến tranh nghệ thuật gia" của hắn cũng không phải là bốc phét ra mà là nhờ mấy chục trận chiến thắng. Ở phương diện lĩnh quân, cũng vì còn trẻ tuổi nên hắn mới đứng dưới Lisu. Chí ít chính Salunweier và thủ hạ đều cho rằng như vậy.
Chính vì uy danh như vậy nên Salunweier mới bị chỉ định trở thành thống soái liên quân nếu không, theo tập tục thông thường thì phải là tướng quân cấp cao của Hồng Sam vương quốc nhận quyền chỉ huy tối cao. Nhưng mà trong quá trình quan chiến, những đại quý tộc, đại lĩnh chủ của Hồng Sam vương quốc đều âm thầm vui mừng vì quyền chỉ huy không rơi vào tay mình. Cũng chỉ nhờ Salunweier mà mới duy trì được thế cục đến hiện tại, nếu như là bọn họ thì chỉ sợ đã sớm bị nữ ma quỷ phá nát phòng tuyến rồi.
Nhưng là Salunweier cũng chỉ khá hơn bọn họ ở khoản thời gian chống đỡ lâu hơn mà thôi!
Ở phía trước xe ngựa Salunweier là một đại chiến trường hỗn chiến mấy ngàn người. Hai ngàn quân tinh nhuệ của liên quân đã tham gia chiến đấu, cả mấy trăm trợ thủ kỵ sĩ không tính trong con số hai ngàn đó cũng đã tham gia chiến trường.
Xung quanh Salunweier chí ít còn có hơn trăm tinh nhuệ, đây đều là thân binh bảo vệ những lão gia quý tộc, chưa đến lúc bị giết đến nguy cơ sống chết thì đừng mong điều khiển được nhóm người này. Giống như năm mươi kỵ sĩ hộ vệ của Salunweier vậy, họ sẽ không lên chiến trường. Họ thuộc về đội kỵ sĩ hoàng gia, trách nhiệm của họ là bảo vệ an toàn cho Salunweier.
Đối diện với liên quân là sáu ngàn quân hỗn tạp. Đám tạp quân này đủ loại người, từ đạo tặc hung hãn đến nam nhân phổ thông tay cầm vũ khí. Nhưng là nếu một chọi một, nam nhân phổ thông ở vùng đất Đẫm Máu thậm chí còn mạnh mẽ hơn binh sĩ bình thường, những kẻ mềm yếu không có đất sống ở vùng đất hỗn loạn này. Cho nên đôi bên đánh thành hỗn chiến, đương nhiên là tạp quân với ưu thế nhân số và chiến lực cá nhân không thấp chiếm lợi thế.
Quân đội có ưu thế tổ chức, kỷ luật, phối hợp, chiến lực cá nhân, những yếu tố này không đơn giản chỉ là cộng thêm lẫn nhau. Quân đội huấn luyện đầy đủ có thể phát huy gấp đôi chiến lực bình thường thậm chí hơn mà sĩ khí cũng được duy trì lâu hơn. Nhưng là trên chiến trường lúc này không thất chút ưu thế nào cả, liên quân căn bản không duy trì được trận hình, mỗi khi Salunweier chỉ huy chiến tuyến hơi chỉnh tề chút, trấn hùng kỵ sĩ lại như trọng trùy hung hăng nện xuống, phá nát mọi đề kháng.
Khi trấn hùng kỵ sĩ phá nát phòng tuyến sẽ lập tức trở về đội hình phe mình, lần nữa xếp đội chờ mệnh lệnh tiếp theo đồng thời tranh thủ nghỉ ngơi. Đám tạp quân phía sau lập tức như sói đói lao lên cắn xé.
Hai đại ma pháp sư của gia tộc Schumpeter không phụ thêm ma pháp cho chiến sĩ, tinh lực của bọn họ toàn bộ tập trung vào cường giả đối phương. Trong quyết đấu ma pháp, có bốn vị ma pháp sư cấp 10 của liên quân bị ma pháp cuồng bạo oanh chết, ngoài ra còn có ba thần quan cấp 12 trở thành tế phẩm cùng. Từ đây có thể thấy rõ chênh lệch ma pháp giữa Noland và Pháp La, ở vị diện Pháp La, hai đại ma pháp sư đồng cấp khi quyết đấu, nhiều nhất là gian khổ chiến thắng chứ không thể dễ dàng giết chết đối phương như này.
Mà Cink Leier thì càng quỷ dị hơn, nàng luôn mang theo thần tình hoảng hốt nhưng lại tùy thời bạo phát trong chiến đấu. Chiến trường hỗn chiến không chút trói buộc nàng, nàng muốn đến đâu là đến mà lại gần như là nháy mắt di động, điều này giúp nàng lặng lẽ xuất hiện phía sau mục tiêu rồi giết chết. Tay, chân, đầu gối, khuỷu tay thậm chí mấy bộ phận thân thể nàng đều có thể biến thành hung khí mà song đao ảm đạm không ánh sáng của nàng thì bén nhọn đến đáng sợ, trước mũi đao, cả trọng giáp của kỵ sĩ đế quốc cũng mỏng như giấy.
Số lần Cink Leier xuất kích không nhiều, nhưng mỗi lần đều làm ảnh hưởng nặng nề đến chiến cục. Thần quan cấp 16, đại ma pháp sư cấp 14, một thánh vực kỵ sĩ cấp 16 đều chết trong tay nàng. Mà đây là trên chiến trường! Chỉ có đòn phản kích của thánh vực kỵ sĩ trước khi chết mới làm phun ra một búng máu, đó là máu đen!
Hạt sư lặng lẽ nằm phục xuống, hình thể khổng lồ mười mét của nó nói lên uy hiếp rõ rệt. Chiến lực của nó chưa hiện rõ, tựa như chỉ phụ trách bảo vệ Cink Leier đang ngây ngốc đứng đó mà thôi. Đã từng có một đội kỵ sĩ tinh nhuệ xông qua quân hỗn tạp lao hướng hạt sư, kết quả là bị độc vụ từ đuôi của nó bao phủ, trong nửa phút đã bị độc chết. Sau khi phun độc thì hạt sư có chút uể oải nhưng khi đón lấy một trái tim từ tay Cink Leier, nó lại tràn đầy sức sống.
Dùng quân đội tinh nhuệ đối đầu mấy ngàn quân ô hợp, ban đầu Salunweier vốn tưởng trận này dễ như trở bàn tay.
Ưu thế số lượng chỉ là trên giấy mà thôi, Salunweier đã từng chỉ huy đội hộ vệ Cossacks nên hắn biết, sáu ngàn tạp quân kia thật ra chiến lực thua xa đội quân của hắn. Đấy là còn chưa kể chiến tổn ảnh hưởng đến sĩ khí tạp quân.
Nhưng là chiến tranh không diễn ra như tưởng tượng của hắn, thiếu nữ như ma quỷ kia có khứu giác chiến trường nhạy bén, từng điểm mạnh của chiến trường bị Cink Leier nhổ đi, trận tuyến ổn định bị trấn hùng kỵ sĩ mạnh mẽ nghiền nát, cuối cùng chiến cuộc biến thành hỗn chiến. Mà lại số người Cink Leier mang đến không ngờ lên đến sáu ngàn người! Lấy hiểu biết của Salunweier với vùng đất Đẫm Máu thì sợ rằng tất cả nam nhân thành niên đều bị nàng ép lên chiến trường. Điều hắn khó hiểu nhất là chiến lực thực tế của đối phương thua xa phe mình nhưng là những tạp binh bị ép buộc lên chiến trường này không có ai định chạy trốn!
Khi bóng hình Cink Leier một lần nữa tan biến rồi xuất hiện giữa một đội kỵ sĩ đế quốc đang khổ chiến, đôi mắt Salunweier đột ngột tối sầm, hắn biết đội kỵ binh này xong rồi. Thiếu nữ như ma quỷ này đã giết bao nhiêu người rồi? Chẳng lẽ nàng không biết mệt nhọc, không bị thương sao?
Salunweier thậm chí còn có ảo giác thiếu nữ kia rõ ràng có mệt mỏi đau xót nhưng chỉ cần nàng gặm một trái tim cường giả là lại hồi phục lại.
Thật ra đây không phải là ảo giác, trên người Cink Leier có ma văn cấu trang cấp 4: hắc ám hiến tế. Cấu trang này ban cho nàng một năng lực giống với thiên phú huyết mạch, có thể thu được lượng lớn sinh mệnh lực từ trái tim của đối phương, bổ sung tinh lực và chữa lành các vết thương.
Đây là một cấu trang rất mạnh, mạnh đến độ có thể đứng ngang hàng với những cấu trang cấp 5 bình thường nhưng nó có một điểm yếu rất lớn, đó chính là hắc ám hiến tế là năng lực vĩnh hằng và thời quang chi long chán ghét, cho nên kẻ nào dùng cấu trang này sẽ không được thần ân. Cũng chính là con đường cường giả của họ ít hơn người khác trăm năm là ít.
Mắt thấy Cink Leier hủy diệt đội kỵ sĩ thần điện, Salunweier nắm chặt đại ma pháp sư bên người, tròng mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm đối phương rồi rống giận: "Nói xem nào, đây là cấp 15 đây sao? Ngươi dám nói nàng chỉ có cấp 15 sao?"