Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 260: Bắc Thần Thần Tông
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
- Chủ nhân, đây là đại đế và lão tổ vương triều Ô Dương.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói với Long Kình Thiên.
Người gầy, mặt vuông là đại đế, người cao lớn, tóc màu bạc là lão tổ vương triều Ô Dương.
- Vương triều Ô Dương, Ô Dương Thanh, Ô Dương Cửu bái kiến chủ nhân!
Hai người cung kính chào.
Ô Dương Thanh là lão tổ, Ô Dương Cửu là đại đế.
Ô Dương là một họ kép hiếm thấy ở Thiên Lam Đại Lục.
- Các ngươi đứng dậy đi.
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân!
Hai người đứng dậy, lúc này họ mới dám ngẩng lên thận trọng nhìn Long Kình Thiên. Tuy biết Long Kình Thiên còn trẻ nhưng khi nhìn thấy hắn họ vẫn rất chấn kinh.
Nhưng hai người chỉ nhìn qua một cái rồi vội thu ánh mắt về, cúi đầu xuống.
- Thực lực không tồi, Thần Cấp thất trùng, tam trùng.
Long Kình Thiên nói. Dùng thần thức quét qua là hắn biết được thực lực hai người.
Hai người họ giật mình, cung kính nói vâng, cũng không dám nói thêm gì.
- Các ngươi mở linh hồn hải ra.
Long Kình Thiên nói. Hai người làm theo, để Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải.
Rồi Long Kình Thiên cũng ban cho họ Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Hai người họ đương nhiên cung kính bái tạ, vẻ mặt hân hoan dị thường.
Không lâu sau, Bằng Chinh, Tứ Dực Kình Vương cũng dẫn quân trở về. đại đế và lão tổ vương triều Vĩnh Phong cũng thần phục Long Kình Thiên. Hắn cũng trồng tín ngưỡng chủng tử, ban Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Nhưng mấy ngày sau vẫn chưa thấy Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long trở về, Tử Thiên Long Hoàng nhíu mày:
- Chủ nhân, liệu có phải có gì ngoài ý muốn không?
- Không vội.
Long Kình Thiên nói.
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long không bẩm báo điều gì thì chắc không có vấn đề.
Lại mấy ngày nữa trôi qua, khi Long Kình Thiên định bảo Tử Thiên Long Hoàng đến vương triều Tứ Hải thì hai người kia dẫn quân trở về.
Thì ra khi hai người đến đế đô vương triều Tứ Hải thì không biết họ từ bao giờ lại có thêm một Cổ Thần cường giả và ba Thần Cấp cường giả toạ trấn.
Do vậy mà thêm chút trở ngại.
Cuối cùng, ba vị Thần Cấp cường giả, đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải bị mấy người Chung Mục bắt được, chỉ là Cổ Thần cường giả thì chạy thoát mất.
Thông qua thẩm vấn, Chung Mục, Băng Tuyết Cự Long được biết ba Thần Cấp cường giả là người của Bắc Thần Thần Tông.
- Ồ, Bắc Thần Thần Tông?
Long Kình Thiên nói.
- Chủ nhân, Bắc Thần Thần Tông là tôg phái lớn nhất Bắc Thần Vị Diện.
Băng Tuyết Cự Long nói.
- Thực lực rất mạnh, xếp thứ ba trong Cửu đại tông phái Xích Thành Tinh Vị.
- Ồ, một trong Cửu đại tông phái của Xích Thành Tinh Vực?!
Long Kình Thiên hơi bất ngờ.
- Đúng vậy, chủ nhân. Nghe nói tông chủ Bắc Thần Thần Tông là một vị Thiên Thần cường giả.
Chung Mục nói tiếp.
- Bắc Thần Thần Tông không chỉ thống nhất Bắc Thần Vị Diện mà ở rất nhiều Vị Diện khác trong Xích Thành Tinh Vực đều có thế lực của chúng.
Tông chủ Bắc Thần Thần Tông, Thiên Thần cường giả!
Bắc Thần Thần Tông thống nhất Bắc Thần Vị Diện, hơn nữa ở các Vị Diện khác cũng có thế lực! Có thể thấy được thế lực của Bắc Thần Thần Tông mạnh đến mức nào.
Thế lực hiện tại của Long Kình Thiên tuy không hề yếu nhưng so với Bắc Thần Thần Tông vẫn còn kém xa.
Long Kình Thiên trầm ngâm, nói:
- Đưa đại đế, lão tổ vủa Tứ Hải và cả ba người Bắc Thần Thần Tông lên đây!
- Vâng, chủ nhân!
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long đáp, rồi truyền lệnh giải mấy người đó lên.
Trên đại điện, Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương, Lục Dực Tử Phụng nhìn nhau, không ngờ lại có thêm một Bắc Thần Thần Tông.
Tử Thiên Long Hoàng tuy không biết Bắc Thần Thần Tông nhưng nghe Chung Mục Băng Tuyết Cự Long nói cũng tưởng tượng được thế lực của Bắc Thần Thần Tông.
Xếp thứ ba trong Cửu đại tông môn Xích Thành Tinh Vực!
Rất nhanh, mấy người kia đã được giải lên đại điện.
Chúng cường giả đều nhìn về phía năm người họ.
- Quỳ xuống!
Năm người lên điện không quỳ, Huyết Vô Nhai thấy thế quát.
- Quỳ? Đám thổ dân các ngươi dám bắt bọn ta đúng là gan to tày trời. Thái thượng trưởng lão bọn ta trở về, dẫn cường giả Bắc Thần Thần Tông đến thì các ngươi sẽ phải chết!
Một vị Thần Cấp cường giả ngạo nghễ quát.
Thiên Man Vị Diện, thực lực xếp thứ hơn năm trăm trong số hơn một nghìn Vị Diện ở Xích Thành Tinh Vực.
Trong mắt họ, người của Thiên Man Vị Diện chính là thổ dân!
Cái này giống như đệ tử hoàng thất của một vương triều bị một thế lực nhỏ bé bắt cóc, lại còn bắt họ quỷ, nộ hoả trong lòng họ có thể không nghĩ cũng biết.
Nhưng cường giả Bắc Thần Thần Tông vừa nói xong thì bị Huyết Vô Nhai tung một chưởng vào mặt:
- Hỗn xược!
Do chân khí bị cấm cố nên cường giả Bắc Thần Thần Tông căn bản không có khả năng phản kháng. Bị Huyết Vô Nhai đánh bay, bò dậy nhưng khí thế không hề giảm mà hai mắt còn đầy sát ý, trừng mắt nhìn Huyết Vô Nhai:
- Khi cường giả Bắc Thần Thần Tông đến, ta nhất định sẽ bắt ngươi quỳ trước mặt mà ăn *** ta! Cho ngươi sống không bằng chết.
Ánh mắt Huyết Vô Nhai lạnh băng.
- Được rồi.
Long Kình Thiên nói.
- Huyết Vô Nhai, ngươi lui sang bên đi.
Huyết Vô Nhai đáp vâng.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông quay lại nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Ngươi chính là chủ nhân của chúng? Một Thánh Cấp nhỏ bé, còn không có tư cách làm nô tài cho ta!
- Chết!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng thấy hắn ta dám nhục mạ Long Kình Thiên thì hàn quang loé lên, đều định ra tay với hắn.
- Không cần.
Long Kình Thiên giơ tay.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông không hề sợ hãi trước sát ý của bọn Tử Thiên Long Hoàng, ngược lại còn châm chích:
- Tiểu tử ngươi dám giết ta? Ta chết rồi Bắc Thần Thần Tông sẽ biết. Tất cả các ngươi sẽ phải bồi táng theo ta! Hơn nữa chết còn thảm hơn ta trăm lần!
Long Kình Thiên vung tay, một đạo kim quang chui vào trong cơ thể cường giả Bắc Thần Thần Tông.
Kẻ đó chỉ thấy chân khí đột nhiên thông suốt, bất giác cười lớn, hắn nghĩ Long Kình Thiên đã bị cái danh Bắc Thần Thần Tông doạ cho sợ, sắp thả hắn rồi.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 261: Không thể giết bọn ta!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Cường giả Bắc Thần Thần Tông sau khi cười lớn thì nói với Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, coi như ngươi biết điều. Giờ hãy ngoan ngoãn mà tạ lỗi, ta có thể tha cho ngươi, nhưng tên nô tài kia thủ hạ của ngươi thì dù thế nào cũng phải chết!
Hắn chỉ vào Huyết Vô Nhai.
Huyết Vô Nhai cười khảy không nói gì.
- Ngươi ra tay đi.
Đột nhiên Long Kình Thiên nói.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông khựng người, nhất thời không kịp phản ứng.
- Nếu ngươi đỡ được một chưởng của ta thì ta có thể tha mạng cho ngươi.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói.
Lúc này cường giả Bắc Thần Thần Tông mới hiểu ra, sắc mặt cực kỳ khó coi. Thì ra Long Kình Thiên giải trừ cấm cố cho hắn không phải thả hắn đi mà là bảo hắn ra tay toàn lực?!
Đỡ được một chưởng?! Hắn tức quá hoá cười.
Long Kình Thiên chỉ là một Thánh Cấp lại nói thế với một Thần Cấp ngũ trùng cường giả như hắn, thật sự khiến hắn thấy cực kỳ sỉ nhục!
- Nếu ta ra tay đả thương ngươi thì sao?
Hắn nhìn Long Kình Thiên, cười khảy nói.
Mấy người Huyết Vô Nhai tuy gọi Long Kình Thiên là chủ nhân nhưng theo hắn đó chỉ vì sau lưng Long Kình Thiên có vô thượng cường giả đỡ lưng, chứ không phải Long Kình Thiên dùng thực lực thu phục bọn họ.
- Đả thương ta?
Long Kình Thiên bật cười, chỉ về đại đế Tứ Hải, lão tổ và hai cường giả Bắc Thần Thần Tông khác:
- Đả thương ta, ta không chỉ thả ngươi mà cả bọn họ nữa.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông cười khảy:
- Được.
Nói rồi toàn thân hắn phát sáng, khí tức trào dâng.
- Tiểu tử, ngươi nằm xuống cho ta!
Hắn phi thân, ánh sáng bạo phát trong lòng bàn tay, một chưởng tung ra.
- Bắc Thần Tinh Quang Đại Pháp!
Chỉ thấy tinh quang tụ thành một cái tinh đồ thần bí ập về phía Long Kình Thiên.
Tuy bề ngoài Long Kình Thiên chỉ là Thánh Cấp cường giả nhưng hắn cũng không dám lơ là, vì thế hắn toàn lực ra tay trước, hắn muốn một chưởng đánh ngã đối phương.
- Tiểu tử, ta sẽ không giết ngươi, đợi đến khi cường giả Bắc Thần Thần Tông đến, ta sẽ chơi đùa từ từ với các ngươi!
Hắn nhìn Long Kình Thiên thầm cười lạnh, mắt loé hàn quang.
Long Kình Thiên ngồi trên bảo toạ, nhìn đối phương tung chưởng thì cười khảy, đến khi công kích đến trước mặt hắn mới giơ tay tung chưởng.
Một chưởng này của Long Kình Thiên nhìn có vẻ chậm nhưng thực chất nhanh như chớp. Trong mắt tên cường giả Bắc Thần Thần Tông, chỉ thấy bàn tay Long Kình Thiên càng ngày càng lớn, một luồng sức mạnh khiến hắn sợ hãi đang ập tới về phía hắn như vũ bão.
- Ngươi…không thể nào!
Hắn kinh hãi.
Chưởng ấn của Long Kình Thiên thế như chẻ tre, tinh đồ thần bí từ Bắc Thần Tinh Quang Đại Pháp của hắn nổ tung, thân thể hắn bị bắn ngược ra sau.
Phụt!
Trước ánh mắt không dám tin của đại đế Tứ Hải, lão tổ và hai cường giả Bắc Thần Thần Tông khác, hắn rơi xuống đất, lăn vào một góc của đại điện.
Hắn ta giãy giụa muốn bò dậy nhưng được một lát thì không còn động tĩnh gì nữa.
- Ngươi…ngươi giết trưởng lão Bắc Thần Thần Tông của bọn ta!
Một láy sau, hai vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia sực tỉnh, nhìn Long Kình Thiên với vẻ không dám tin.
Họ chấn kinh nhìn Long Kình Thiên một Thánh Cấp cường giả có thể kích sát Thần Cấp cường giả, vàng ngạc nhiên hơn khi Long Kình Thiên biết họ là trưởng lão Bắc Thần Thần Tông rồi nhưng vẫn dám ra tay!
Đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải thì vẻ mặt càng trấn kinh.
Trưởng lão Bắc Thần Thần Tông mà Long Kình Thiên còn dám giết, vậy thì bọn họ?!
- Giết trưởng lão Bắc Thần Thần Tông các ngươi?
Lúc này Tử Thiên Long Hoàng cười khảy:
- Giết thì sao nào?
- Các…các ngươi không sợ Bắc Thần Thần Tông sẽ…
Một vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông lắp bắp.
Tử Thiên Long Hoàng mặc kệ đối phương, quay lại cung kính nói với Long Kình Thiên:
- Chủ nhân, hai người này có giữ lại cũng vô ích, chi bằng giết chúng đi?
Hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông sắc mặt đại biến, căng thẳng nhìn Long Kình Thiên.
- Ừm, vậy thì giết đi.
Long Kình Thiên lạnh lùng, dường như nói một chuyện không có gì quan trọng.
Hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông nghe thế sắc mặt trắng nhợt, kinh hoàng kêu lên:
- Đợi đã, các ngươi không thể giết bọn ta!
Trước đó họ ngông nghênh là vì cảm thấy phía sau còn có Bắc Thần Thần Tông, Long Kình Thiên sẽ không dám giết, nhưng giờ thì khác rồi.
Thi thể của trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia vẫn nằm đó, máu đầm đìa, thi thể còn chưa lạnh.
- Không thể giết các ngươi?
Long Kình Thiên cười:
- Tại sao không thể?
Hai vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia khựng người, tại sao không thể giết? Chỉ vì họ là trưởng lão Bắc Thần Thần Tông sao?
Hai người lắp bắp không nói nên lời.
- Bọn…bọn ta…
Cả hai vừa cuống vừa sợ.
- Giết đi!
Lúc này giọng nói Long Kình Thiên vang lên.
Hai người đại kinh, buột miệng nói:
- Bọn ta đồng ý đi theo ngươi!
- Đi theo ta?
Vẻ mặt Long Kình Thiên lạnh lùng.
- Đúng, đúng, đúng, bọn ta đồng ý đi theo ngươi!
Hai người gật đầu lia lịa.
- Giết.
Long Kình Thiên đột nhiên nói, hai người chưa kịp phản ứng thì Tử Thiên Long Hoàng tung một chưởng, cả hai mở to mắt kinh hoàng.
Binh!
Cả hai bay đi, lăn tới bên cạnh xác của cường giả Bắc Thần Thần Tông kia, miệng hộc máu, co giật vài cái rồi không còn động tĩnh.
Đại đế, lão tổ Tứ Hải nhìn ba thi thể của cường giả Bắc Thần Thần Tông, sợ đến mặt cắt không còn hột máu, chân tay run lẩy bẩy, huyết dịch toàn thân cũng như đông cứng lại.
Lúc này Long Kình Thiên quay lại nhìn họ.
Thấy Long Kình Thiên nhìn, hai người càng thêm kinh hoàng.
- Long…Long Kình Thiên, xin ngươi tha…tha cho bọn ta. Bọn ta đồng ý đi theo ngươi!
Đại đế và lão tổ Tứ Hải kinh hãi nói, chỉ là âm thanh có run rẩy không rõ vì quá sợ hãi.
- Giờ các ngươi đồng ý theo ta rồi?
Long Kình Thiên lạnh lùng.
- Đồng ý, bọn ta đồng ý, đồng ý!
Hai người đầu gật như giã tỏi.
- Được, vậy thì các ngươi mở linh hồn hải đi.
Long Kình Thiên nói.
Nhận ra ý của Long Kình Thiên là tiếp nhận, họ sững sờ có chút không tin. Dù gì thì vừa rồi hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông cũng muốn đi theo nhưng Long Kình Thiên vẫn giết.
- Thế nào? Các ngươi không muốn mở linh hồn hải?
Long Kình Thiên nói.
Lúc này hai người mới sực tỉnh, cuống cuồng gật đầu:
- Không, bọn ta đồng ý, đồng ý!
Rồi cả hai mở linh hồn hải.
Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải của họ.
Đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải khác với hai cường giả Bắc Thần Thần Tông kia. Hai ngươi quy phục coi như Long Kình Thiên đã khống chế được vương triều Tứ Hải. Còn hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông thì chẳng có tác dụng gì. Thần Cấp cường giả Long Kình Thiên có nhiều rồi, không bận tâm hai người này.
Sau này luyện chế tiên đan cần nhiều Thần Cấp cường giả hơn nữa.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 262: Vạn Bảo Vị Diện
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Đương nhiên, khi giết ba trưởng lão Bắc Thần Thần Tông không phải Long Kình Thiên không nghĩ tới hậu quả. Tuy Bắc Thần Thần Tông hiện tại là đối thủ lớn nhưng Long Kình Thiên cũng không đến nỗi sợ chúng.
Thủ hạ Long Kình Thiên có sáu vị Cổ Thần, trước khi tam đại vương triều quy thuận đã có tới sáu mươi hai Thần Cấp cường giả, giờ tam đại vương triều quy thuận, cộng với đại đế, lão tổ, có tất cả là sáu mươi tám Thần Cấp cường giả rồi!
Thánh Cấp thì không biết có bao nhiêu.
Cộng với trận pháp của hắn, Long Kình Thiên tin chắc, chỉ cần không phải Thiên Thần cường giả thì Bắc Thần Thần Tông dù có phái nhiều cường giả nữa hắn cũng không sợ.
Có thể nói khoa trương một chút, dù Bắc Thần Thần Tông phái sáu mươi vị Cổ Thần đến thì Long Kình Thiên cũng có tự tin kích bại đối phương.
Sau khi thu phục đại đế, lão tổ vương triều Tứ Hải, Long Kình Thiên cho hai người lùi sang một bên. Lúc này mấy vị trưởng lão Võ Thần Điện đã cho người dọn dẹp thi thể của ba trưởng lão Bắc Thần Thần Tông.
- Tử Thiên, Tứ Dực Kình Vương, tinh thiết ta bảo các ngươi thu thập thế nào rồi?
Long Kình Thiên hỏi.
Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương và bọn Uông Phong nhìn nhau, rồi lên báo cáo tình hình.
Sau khi báo cáo, các gia chủ nộ lên tinh thiết tìm được.
Vô số loại tinh thiết hiếm có chất chồng như núi.
Sau khi tất cả đã đưa lên thì đống tinh thiết đã xếp thành một dãy sơn mạch vài chục dặm.
Đương nhiên Long Kình Thiên dùng trận pháp không gian nên đống tinh thiết này cũng không chiếm nhiều không gian của đại điện
- Các ngươi làm tốt lắm!
Long Kình Thiên gật gù, có thể thấy hai tháng này các gia tộc, tông phái đã nỗ lực rồi.
Chúng cường giả thấy Long Kình Thiên gật đầu thì thở phào nhẹ nhõm.
Rồi Long Kình Thiên vung tay, vô số đạo thần khí tinh thuần chui vào người chúng cường giả.
- Số thần khí tinh thuần này là phần thưởng cho các ngươi.
Long Kình Thiên nói.
Thần khí tinh thuần, Long Kình Thiên muốn có bao nhiêu cũng được, đương nhiên sẽ không keo kiệt.
Những với chúng cường giả thì khác, họ đại hỷ, liên tục dập đầu cảm tạ.
Long Kình Thiên uy ban cho chúng nhân Thần Cấp đỉnh giới công pháp nhưng họ không thể luyện hoá thần khí của Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường, chỉ Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng là có thể.
Đương nhiên Mộ Dung Sảnh cũng có thể.
- Các ngươi đứng lên đi.
Long Kình Thiên nói.
Long Kình Thiên đưa tay chuyển đống tinh thiết vào Trấn Thiên Tháp.
Một lát sau, khi chuyển toàn bộ tinh thiết vào trong Trấn Thiên Tháp thì Long Kình Thiên hơi nhíu mày, giống như lần trước tìm linh dược luyện tiên đan, vẫn thiếu vài loại.
- Chủ nhân, có phải?!
Tử Thiên Long Hoàng tiến lại hỏi.
Long Kình Thiên gật đầu:
- Đúng vậy, thiếu Tử Nguyệt Tinh Thạch, Thái Ngân Bí Tinh, Thái Mậu Tinh Thiết, Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết, Triều Dương Tịch Thiết.
Trên đại điện, mọi người nhìn nhau trầm lặng.
Năm loại vừa rồi thật sự quá hiếm có, không ai tìm được.
Tất cả rơi vào trầm tư.
- Chủ nhân.
Băng Tuyết Cự Long tiến lên nói:
- Hay là chúng ta đến Vạn Bảo Vị Diện xem sao?
- Vạn Bảo Vị Diện?
Mấy người Huyết Vô Nhai, Châu Ôn sững người, chúng nhân phản ứng rất mạnh.
Long Kình Thiên nhìn chúng nhân.
- Đúng vậy, chủ nhân, Vạn Bảo Vị Diện là Vị Diện giao dịch lớn nhất của Xích Thành Tinh Vực. Hơn một nghìn Vị Diện trong Xích Thành Tinh Vực, rất nhiều cường giả đều đến đó mua bán đồ.
Băng Tuyết Cự Long nói.
- Ồ, Vị Diện giao dịch lớn nhất Xích Thành Tinh Vực.
Long Kình Thiên nói.
- Đúng vậy chủ nhân. Tử Nguyệt Tinh Thạch, Thái Ngân Bí Tinh, Thái Mậu Tinh Thiết, Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết, Triều Dương Tịch Thiết, năm loại tài liệu này tuy hiếm có nhưng có lẽ sẽ tìm thấy ở Vạn Bảo Vị Diện.
Băng Tuyết Cự Long nói.
- Vạn Bảo Vị Diện nằm dưới sự khống chế của đệ nhất thương hội Xích Thành Tinh Vực, Vạn Bảo thương hội
- Đệ nhất thương hội Xích Thành Tinh Vực?
Long Kình Thiên gật gù.
- Vậy chủ nhân, giờ chúng ta đến Vạn Bảo Vị Diện chứ?
Băng Tuyết Cự Long hỏi.
Long Kình Thiên trầm ngâm rồi nói.
- Để ta tự đi.
Chúng nhân giật mình:
- Chủ nhân tự đi?!
Long Kình Thiên gật đầu.
Lần này kích sát ba vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông, không biết Bắc Thần Thần Tông sẽ phái bao nhiêu cường giả tới, hơn nữa không biết bao giờ tới. Vì thế không thể nhiều người đến Vạn Bảo Vị Diện.
- Chủ nhân, như vậy quá nguy hiểm.
Huyết Vô Nhai nói.
Mấy người Châu Ôn, Tứ Dực Kình Vương cũng nói vậy.
Long Kình Thiên xua tay.
- Không sao, các ngươi cũng chưa hiểu rõ thực lực của ta, dù là Cổ Thần sơ kỳ cường giả cũng không làm được gì được ta đâu.
Chúng nhân không nói gì.
Thực lực của Long Kình Thiên hiện tại có thể dễ dàng kích sát một cường giả Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, là vô địch dưới Cổ Thần. Dù gặp phải Cổ Thần cường giả, cho dù không địch lại được cũng có thể thoát thân.
Vậy là Long Kình Thiên quyết định một mình tới Vạn Bảo Vị Diện.
Còn Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương, tất cả ở lại Thiên Lam Đại Lục.
Nhưng trước khi đi Long Kình Thiên bày trận pháp ở Tề Thiên sơn mạch, Vạn Lôi Toàn Oa Nghịch Chuyển Đại Trận!
Long Kình Thiên truyền cho sáu Cổ Thần bọn Tử Thiên Long Hoàng cách khống chế đại trận, hắn cũng đưa cho bọn Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương mỗi người mười cái truyền tống phù. Chỉ cần bóp nát là tất cả sẽ được truyền tống vào trong đại trận.
Long Kình Thiên cũng bố trí sáu Cổ Thần trấn thủ Võ Thần Điện, tdlf, Huyết Vô Nhai mấy người và tam đại vương triều tiếp tục hàng phục các thế lực khác ở Thiên Lam Đại Lục.
Tuy nói tam đại vương triều quy phục thì Long Kình Thiên cơ bản khống chế được Thiên Lam Đại Lục, nhưng vẫn còn một số thế lực không nằm dưới sự thống trị của tam đại vương triều và Võ Thần Điện.
Còn về Loạn Hải, Thượng Cổ, Ma Thần Chiến Trường thì Long Kình Thiên dự tính chuyến đi đến Vạn Bảo Vị Diện cũng không quá lâu, khi nào về hắn sẽ quyết định làm thế nào thống nhất Loạn Hải và Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường.
Sau khi dặn dò mọi việc, Long Kình Thiên rời khỏi Tề Thiên sơn mạch.
Rất nhanh Long Kình Thiên đã bay lên cửu thiên, chỉ tháy trên đó là tầng tầng canh khí cuồng bạo xé tan không gian. Sức kéo cường đại khiến cả Thánh Cấp cường giả cũng bị trọng thương.
Nhưng với Long Kình Thiên mà nói thì cũng chỉ như khí lưu bình thường mà thôi. Hắn cũng không vận chân khí hộ thể mà trực tiếp xuyên qua canh khí, thoát khỏi sự ràng buộc của Thiên Man Vị Diện, ra đến bầu tinh không bên ngoài.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 263: thương lan thú
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Ra đến bên ngoài bầu tinh không, Long Kình Thiên nhìn thì thấy thỉnh thoảng thấy những khóm tinh vân giống như linh vụ, bên trong là những đốm sáng màu lam.
U tịch, thâm viễn, vô biên giới, con người đứng trong bầu tinh không chỉ như một hạt cát nhỏ bé.
Long Kình Thiên thu tâm thần về, nhìn về hướng Thiên Man Vị Diện.
Thiên Man Vị Diện ở phía dưới chân Long Kình Thiên, nhìn từ xa giống như quả trứng khổng lộ khảm sâu trong bầu tinh không rộng lớn, quả trứng này toả ra thứ ánh sáng nhàn nhạt.
Long Kình Thiên dùng thần thức nhận ra bản nguyên lực của Thiên Man Vị Diện giống như bộ rễ ăn sâu vào bầu tinh không.
Một lát sau, Long Kình Thiên lấy ra một tấm bản đồ tinh vực.
Phi hành không phương hướng trong bầu tinh không cũng như đi trong sa mạc vô tận, nếu không có bản đồ thì rất dễ mất phương hướng. Hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra bão tinh trần, giống như bão cát ở sa mạc vậy. Ngay Cổ Thần cường giả gặp phải cũng sẽ mất mạng!
Long Kình Thiên nhìn thì thấy phía trên bản đồ có một đốm đỏ không ngừng nhấp nháy. Là vị trí hiện tại của hắn, xung quanh đốm đỏ là vô số tia sáng chỉ về bốn phía. Mỗi tia sáng chỉ rõ là hướng dẫn đến Vị Diện nào.
Long Kình Thiên nhận biết phương hướng rồi bay về phía đông bắc, thân thể lao vút đi như ngôi sao băng bay qua bầu trời.
Tuy Vạn Bảo Vị Diện là Vị Diện giao dịch lớn nhất Xích Thành Tinh Vực nhưng cách Thiên Man Vị Diện không xa, hơn nữa tốc độ phi hành của Long Kình Thiên còn nhanh hơn cả Thần Cấp thất trùng cường giả, cộng với linh khí của nhất phẩm linh mạch, Long Kình Thiên dự đoán khoảng nửa tháng là có thể tới Vạn Bảo Vị Diện.
Đương nhiên đó là khi đi đường không gặp bất cứ trở ngại nào.
Long Kình Thiên không ngừng phi hành, trong bầy tinh không rất hiếm gặp sinh vật khác. Nhưng thỉnh thoảng quét thần thức Long Kình Thiên phát hiện cũng có một số cường giả phi hành trong bầu tinh không.
Long Kình Thiên không muốn gây rắc rối nên tránh những người này đi.
Phi hành được trong bầu tinh không thường là Thần Cấp cường giả. Còn Thánh Giới, thường không dám đơn độc phi hành trong bầu tinh không, có đi cũng đi theo đoàn đội.
Trong bầu tinh không bao la, ngoài Vị Diện còn có một số tinh cầu.
Những phần lớn đều là tinh cầu không người, cảnh vật hoang tàn, môi trường khắc nghiệt, không có sinh vật nào tồn tại.
Năm ngày sau, Long Kình Thiên đáp xuống một tinh cầu không người.
Phi hành liên tục năm ngày, tuy có linh khí của nhất phẩm linh mạch nhưng chân khí tiêu hao vẫn rất lớn. Long Kình Thiên định nghỉ lại ở đây một chút.
Đáp xuống tinh cầu, Long Kình Thiên tìm đến một sơn động kín đáo của một đỉnh đồi trọc, vào trong bày trận pháp rồi ngồi xuống, nuốt một viên thần đan sau đó vận công pháp điều tức.
Vài tiếng sau, Long Kình Thiên tỉnh lại, thở ra một hơi rồi đứng dậy. Đúng lúc hắn ra khỏi sơn động thì phía xa có tiếng xé gió.
Rồi năm thân ảnh xuất hiện.
- Bách Vân trưởng lão, Thương Lan Thú thật sự ở tinh cầu không người này sao?
Một người trung niên nói.
- Đúng vậy.
Một lão đầu gầy gò gật đầu nói. xem tại .
- Chúng ta nhận được tin chính xác, con Thương Lan Thú đó trốn trên tinh cầu không người này.
Nói đến đây giọng nghiêm lại:
- Các ngươi cũng biết Thương Lan Thú quan trọng với thiếu chủ Vô Chân của chúng ta thế nào. Vì thế lần này tuyệt đối không được để nó thoát mất!
- Bách Vân trưởng lão yên tâm, điều này đương nhiên bọn ta biết.
Một người trung niên khác nói.
- Con Thương Lan Thú này đã bị thương, năm Thần Cấp chúng ta lại có Kim Tàm Tơ Võng, nó không thoát nổi đâu.
- Không sợ gì, chỉ sợ chữ nhỡ.
Bách Vân gật đầu.
- Chắc nó ở phía trước, chúng ta cẩn thận thu khí tức về, lại đó xem sao.
- Vâng, Bách Vân trưởng lão!
Năm người thu khí tức lại, thận trọng bay về phía trước.
Long Kình Thiên nghe vậy, trong lòng khẽ rung lên, Thương Lan Thú? Đó là một loại kỳ thú trong trời đất.
Da của Thương Lan Thú là một loại tài liệu cực quý giá dùng để luyện khí. Nếu khi luyện chế Tiên Thiên Huyền Khí, Long Kình Thiên cho thêm da nó vào thì không chỉ có thể tăng uy ực cho Trấn Thiên Tháp mà còn tăng gấp đôi sức phòng ngự!
Nếu vậy thì Tiên Thiên Huyền Khí hoàn toàn có thể chịu được công kích của Cổ Thần cường giả.
Hơn nữa, huyết mạch của Thương Lan Thú vô cùng quan trọng đối với Côn Bằng thần thú, khí linh của Trấn Thiên Tháp. Hồi đó Long Kình Thiên phong ấn thú hồn Côn Bằng vào Trấn Thiên Tháp, thì thú hồn còn yếu. Một năm nay tuy hắn dùng mọi biện pháp tăng cường nhưng so với thú hồn Kỳ Lân của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vẫn còn kém rất xa.
Nhưng nếu thú hồn Côn Bằng thôn phệ huyết mạch của Thương Lan Thú, dùng hợp tinh nguyên trong huyết mạch Thương Lan Thú thì có thể trong thời gian ngắn nâng cao đến mức của thú hồn Kỳ Lân.
Đến lúc đó, Trấn Thiên Tháp thăng cấp lên tiên khí, thú hồn Côn Bằng cũng miễn cưỡng xứng với nó.
Nếu không, Trấn Thiên Tháp thăng cấp tiên khí mà khí linh quá yếu thì sẽ ảnh hưởng đến uy lực của nó.
Nhìn bóng lưng năm người, Long Kình Thiên thu khí tức lại, theo sau năm người đó.
Năm người này đều là Thần Cấp cường giả, Bách Vân là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, đã là bán bộ Cổ Thần cường giả nhưng Long Kình Thiên thu khí tức về thì năm người căn bản không phát hiện được.
Năm người bọn Bách Vân phi hành nửa tiếng thì đến một sơn cốc.
Sơn cốc này thanh u, cảnh sắc mê người, linh khí lại đậm đặc. Long Kình Thiên phát hiện bên trong có không ít kỳ hoa dị thảo, đều là linh dược luyện đan hiếm có.
Cả tinh cầu này một cảnh hoang vu nhưng trong sơn cốc lại sinh trưởng linh dưởng luyện đan!
Long Kình Thiên có phần kinh ngạc.
- Súc sinh dó đang ở phía dưới trị thương. Mọi người cẩn thận, không được để nó chạy mất!
Bách Vân truyền âm cho bốn người còn lại.
- Bách Vân trưởng lão yên tâm!
Một người truyền âm cười nói.
- Nó cũng thật biết chọn địa điểm để trốn.
Rồi Bách Vân ra hiệu cho bốn người, mỗi người đứng ở một góc sơn cốc, còn Bách Vân thì bay lên phía trên.
Năm người chọn xong vị trí, Bách Vân bùng phát khí tức bao trùm cả bốn phía.
Grào!
Ngay lập tức, từ phía dưới sơn cốc vọng lên tiếng gầm của hung thú, rồi một đạo thân ảnh bay lên định trốn chạy.
Bách Vân thấy thế hừ lạnh một tiếng, bàn tay toả sáng, cùng bốn người kia tung ra một đạo Kim Tàm Tơ Võng chụp lấy thân ảnh kia.
Long Kình Thiên nhìn thì thấy một con yêu thú cao hơn chục trượng, hai mắt màu lam, toàn thân là những đường hoa văn màu vàng đất đứng dưới sơn cốc, trừng mắt nhìn năm người bọn Bách Vân.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 264: Người đám cưới , muốn chết hả ?
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Con yêu thú cao hơn chục trượng, hai mắt màu lam, toàn thân phủ đầy vằn vàng đất này chính là kỳ thú trong trời đất, Thương Lan Thú!
Hơn nữa Long Kình Thiên phát hiện con Thương Lan Thú này vừa mới vượt Thần Kiếp thăng lên Thần Cấp.
Long Kình Thiên mừng rỡ, Thần Cấp Thương Lan Thú thì huyết mạch kỳ thú của nó đã thức tỉnh, đến lúc đó thú hồn Côn Bằng thôn phệ, dung hợp, hiệu quả càng tốt!
Nhưng hắn không vội ra tay mà nấp ở một bên đợi cơ hội tốt nhất.
Năm người Bách Vân thấy Kim Tàm Tơ Võng mình chuẩn bị không chụp được Thương Lan Thú thì khựng người. Chúng không tiếp tục tung lưới nữa mà dừng ở phía trên sơn cốc.
- Thương Lan Thú, ngươi không chạy thoát được đâu.
Bách Vân nhìn xuống Thương Lan Thú ở dưới sơn cốc.
- Vẫn nên ngoan ngoãn đi theo bọn ta đi. Thật ra Vô Chân thiếu chủ bọn ta không giết ngươi đâu, chỉ cần một ít huyết dịch của ngươi thôi.
Thương Lan Thú cười lớn, hai mắt đầy chế giễu nhìn Bách Vân:
- Chỉ cần ít huyết dịch trên người ta? Lão già, không phải não ngươi hỏng rồi chứ? Ngươi tưởng ta sẽ tin lời nói ấu trĩ đó sao?
Sắc mặt Bách Vân tối sầm lại.
- Bách Vân trưởng lão, con Thương Lan Thú không biết tốt xấu! Khi bắt nó rồi chúng ta hãy cho nó nếm mùi lợi hại của Phệ Hồn Huyết Cốt Thủ!
Một người trung niên ở bên cạnh cười khảy.
Thương Lan Thú trừng mắt, phi thân lên tung một chưởng về hắn ta:
- Phệ Hồn Huyết Cốt Thủ? Ta giết ngươi trước!
Chỉ thấy một cái chưởng ấn khổng lồ phá công giáng xuống người trung niên kia.
Hắn ta giật mình tung trưởng đỡ chiêu, nhưng dù vậy hắn vẫn bị đánh bật ra sau.
Đúng lúc hắn lùi sau thì Thương Lan Thú phi thân thoát ra từ lỗ hổng ấy.
- Hừ!
Một thân ảnh lướt tới, tung một quyền ép Thương Lan Thú quay trở lại, chính là Bách Vân.
Người trung niên vừa bị đánh lui hoảng hốt nói:
- Bách Vân trưởng lão, con Thương Lan Thú quá giải hoạt, ta…
Thương Lan Thú giết hắn là giả, muốn chạy thoát mới là thật.
Nếu không phải Bách Vân nhanh tay thì Thương Lan Thú đã thoát rồi.
Bách Vân hừ lạnh:
- Về ngươi tự đến hình đường lĩnh phạt!
Kẻ kia người run lên, cung kính đáp vâng.
Tuy hắn cũng là Thần Cấp cường giả nhưng chỉ là nhất trùng, còn kém xa Thần Cấp thất trùng đỉnh phong là Bách Vân. Hơn nữa thân phận Bách Vân đặc biệt, hắn cũng không dám biện minh gì.
Bách Vân nhìn Thương Lan Thú, hai mắt lạnh băng nói:
- Miên Xà Trận!
Năm người lập tức lướt tới tấn công Thương Lan Thú.
Cả năm vốn là Thần Cấp cường giả, kết hợp với đại trận nữa nên công kích được tăng cường. Khi cả năm phi thân, khí lưu xung quanh không ngừng xoay chuyển giống như vạn xà quấn lấy Thương Lan Thú, tốc độ của Thương Lan Thú vì thế mà cũng bị ảnh hưởng.
Rất nhanh Thương Lan Thú đã bị năm người chèn ép không ngừng thoái lui.
Không lâu sau, Thương Lan Thú bị Bách Vân một quyền đánh trúng lưng, bay ngược về sau.
Thương Lan Thú gầm lên một tiếng giận dữ.
Nhưng Bách Vân lại giật mình, quyền này của hắn dù là Thần Cấp thất trùng cường giả trúng phải cũng bị trọng thương, nhưng Thương Lan Thú mới thăng Thần Cấp dường như lại chẳng sao cả?! Xem ra chỉ bị chấn động một chút!
- Phòng ngự mạnh thật!
Bách Vân và bốn kẻ kia đều kinh ngạc.
Thấy vậy chúng không dám lơ là, công kích càng thêm toàn lực, buộc Thương Lan Thú không ngừng tránh né.
Thương Lan Thú phòng ngự tuy mạnh nhưng dù sao trước đó cũng đã bị trọng thương, hơn nữa công kích của Bách Vân không hề nhẹ, sau khi trúng mười mấy quyền, thương thế thêm nặng hơn, cuối cùng Thương Lan Thú hộc máu.
Năm người Bách Vân thấy thế mừng rỡ, rõ ràng Thương Lan Thú không chịu được bao lâu nữa.
Vậy là chúng lại tấn công ác liệt hơn.
Một lát sau, Thương Lan Thú tiếp tục hộc máu, đôi mắt màu lam ảm đạm đi nhiều.
Long Kình Thiên trốn ở một bên chưa ra tay vì cơ hội chưa đến.
- Hề hề!
Bách Vân nhìn Thương Lan Thú cười khảy:
- Để xem ngươi chạy thế nào nào!
Nói rồi, hắn cùng bốn kẻ kia lại tung Kim Tàm Tơ Võng ra.
Thương Lan Thú thấy thế, hung quang loé lên, gầm một tiếng:
- Dù có chết ta cũng phải kéo các ngươi làm đệm lưng!
Nói rồi, toàn thân nó toả sáng, một luồng năng lượng khiến năm kẻ kia phải sợ hãi bắn ra từ miệng Thương Lan Thú, chớp mắt đã tới trước mặt năm kẻ đó.
Năm người bọn Bách Vân đại kinh, hai tay cuống cuồng toàn lực công kích.
- Thú Vương Quang Pháp!
Đòn công kích của Thương Lan Thú không ngừng đẩy lùi năm người bọn Bách Vân.
Nhưng sau khi thi triển chiêu này, hai mắt Thương Lan Thú hoàn toàn tối lại, sinh khí toàn thân cũng yếu đi nhiều.
Chiêu Thú Vương Quang Pháp tuy mạnh nhưng là chiêu cấm kỵ, để thi triển phải tiêu hao chân nguyên và sinh mệnh lực.
Khi năm người bọn Bách Vân thoái lui, Thương Lan Thú phi thân bay ra khỏi sơn cốc.
Bách Vân thấy thế, mặt biết sắc, kinh nộ:
- Đáng chết, đuổi theo!
Bọn chúng mặc kệ thương thế trong cơ thể, bay lên đuổi ra ngoài sơn cốc.
Thương Lan Thú cảm nhận được năm người phía sau thì cười khảy, sát ý trong mắt lấp lánh, đợi khi nó thoát rồi, hồi phục chân nguyên và sinh mệnh lực, sẽ tìm chúng báo thù!
Khi Thương Lan Thú đang nghĩ thì đột nhiên có tiếng cười lạnh vang lên bên tai.
- Đại Tàng Kim Quang Kết Giới!
Thương Lan Thú đại kinh, quay lại thì thấy một đạo phù ấn kim sắc khổng lồ hình thành niên không gian kết giới chụp xuống mình.
Nó kinh hãi khi nhận ra bên trong kết giới này toàn thân nó không thể động đậy được gì.
- Thương Lan Địa Nghĩa Chưởng!
Sau khi đại kinh, nó hội tụ sức mạnh toàn thân vào song chưởng đánh ra nhưng vô ích, căn bản không thể làm gì được kết giới kia.
Kim sắc kết giới thu nhỏ lại biến thành một quả cầu sáng bé nhỏ rơi vào tay một thanh niên tóc đen. Hai mắt nó mở to rồi bị người thanh niên kia thu vào một không gian kỳ lạ.
Sau khi Long Kình Thiên phong ấn Thương Lan Thú lại, thấy năm người bọn Bách Vân đuổi tới, hắn cười khảy.
Năm người Bách Vân vừa ra khỏi sơn cốc là nhìn thấy Long Kình Thiên phong ấn Thương Lan Thú.
- Tiểu tử, mau thả Thương Lan Thú ra!
Bách Vân quát lớn rồi song chưởng công kích về phía Long Kình Thiên:
- Thương Lan Thú là của Vô Chân Giáo, ngươi dám cướp đi, muốn chết hả?!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555