13-04-2009, 08:23 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 73: Hộ pháp (12/04/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 73: Hộ pháp (12/04/2009)
Hốt hoảng, Lục Tiệm vá»™i cởi áo, bịt lá»— hổng. Còn Cốc Chẩn vừa lá»›n tiếng chá»i bá»›i Vạn Quy Tà ng, vừa dùng phép ngá»± thuá»· tạt nước biển từ trong tam bản ra ngoà i. Nhưng dù váºy, cá»— thuyá»n thá»§ng đáy nà y hết đủ sức vượt sóng gió khi phải chở bấy nhiêu ngưá»i. Nuá»›c biển tiếp tục trà n và o, con thuyá»n nghiêng ngả chòng chà nh, không mấy chốc sẽ đắm.
Nhìn tình huống không hay, Lục Tiệm nhá» Tiên BÃch lo cho Diêu Tình, còn gã thì giữ bÆ¡i dầm, tát nước, phối hợp cùng ngá»± thuá»· pháp cá»§a Cốc Chẩn, đưa tam bản tiến vá» má»m đá có tạc con khỉ. Äi được chừng mươi trượng thì sóng cả nổi lên, nước trà n và o quá nhiá»u, là m cá»— thuyá»n quay mòng mòng lung tung, trước mắt thấy không cách nà o cáºp sát vô được. Äúng lúc ấy, Ngu Chiếu đứng vụt dáºy, giao bÆ¡i dầm cho Lục Tiệm, rồi vung sợi thừng quay vù vù tròn má»™t vòng, gã váºn sức tung ra, sợi thừng bay soẹt trong không, nhắm thẳng má»m đá rồi nghe vụt vụt, đã quấn hai vòng và o đấy.
Ngưá»i trên thuyá»n mừng rÆ¡n, đồng thanh hoan hô. Cốc Chẩn khen ngợi liá»n miệng:
- Ngu huynh giá»i quá ! Giá»i quá!
Ngu Chiếu khoái chÃ, cuá»i, bảo:
- Váºy đã lấy gì là m giá»i! Lúc săn ngá»±a hoang dưới chân Côn Lôn, ta đã từng tung dây tóm bắt ngá»±a, má»—i lần vung ra, má»—i chá»™p được má»™t con, chưa khi nà o hụt!
Tiên BÃch vẻ mặt hoan hỉ, bảo:
- Má»›i được đưa cho má»™t Ãt bá»™t mà u, ngươi đã định ra mở xưởng nhuá»™m rồi!
Ngu Chiếu cưá»i, đáp:
- Mở xưởng nhuá»™m cà ng hay chứ sao! Sau nà y, cô sẽ hết lo rầu vì thiếu quần áo khoác lên ngưá»i!
Tiên BÃch nói:
- Ai mà thèm quần áo cá»§a ngươi kia! Còn không mau kéo thuyá»n và o Ä‘i!
Ngu Chiếu cưá»i xoà , kéo căng rút sợi thừng, đưa thuyá»n tiến và o gần má»m đá.
Má»i ngưá»i nhẩy lên, Cốc Chẩn xem xét con khỉ đá, kÃch cỡ lá»›n bằng con khỉ sống, đứng hếch mÅ©i, thần thái dá»… thương, chá»m Ä‘uôi phÃa sau chỉ vá» hướng tây nam. Còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, Cốc Chẩn bá»—ng nghe Tiên BÃch nói:
- Tam bản thá»§ng đáy rồi, không thể chở nổi bẩy ngưá»ii nữa, bá»n ta sẽ ở lại cả đây. Lục Tiệm, Cốc Chẩn, hai ngưá»i hãy đưa Tình nha đầu Ä‘i trước Ä‘i.
Cốc Chẩn, Lục Tiệm Ä‘á»u bất ngá», đưa mắt trông qua, thấy Tả Phi Khanh cùng Ngu Chiếu Ä‘á»u lá»™ nét cưá»i, mưá»ng tượng cả hai tiên liệu sẽ có lúc phải là m như váºy.
Lục Tiệm không dằn được, gã la lớn:
- Là m như thế sao được! Ở lại đây, có khác gì đem mình chỠthần chết đến?
Tiên BÃch lắc đầu, cưá»i cưá»i, bảo:
- Äệ đệ ngoan Æ¡i! Hãy nghe tỉ nói đây nè! Hồi đó, truá»›c khi ra Ä‘i, gia mẫu cÅ©ng đã có dặn, nếu sau nà y, bất đắc dÄ© xảy chuyện không hay, ta cùng A Chiếu, Phi Khanh Ä‘á»u phải xả thân giúp hai ngưá»i đệ thà nh công! Chỉ cần đệ cùng Cốc Chẩn, hai ngưá»i sống còn, là Äông Äảo, Tây Thà nh còn hy vá»ng. HÆ¡n nữa, hai đệ tìm được Tiá»m Long rồi, sẽ trở lại đây cưú bá»n ta, đâu có khác gì?
Lục Tiệm không sao ngăn được, gã bặm môi, mắt đỠựng. Rồi Tiên BÃch quay sang Ninh Ngưng, bảo:
- Ninh cô nương, ba ngưá»i chúng ta phải tuân lệnh gia mẫu, cô nương không bị dÃnh dáng và o, cô có muốn Ä‘i, ta không ngăn cản!
Ninh Ngưng lắc lắc mái đầu, nói:
- Muá»™i cÅ©ng ở lại đây cùng Tiên BÃch tỉ, thuyá»n chở thêm theo má»™t ngưá»i, cÆ¡ may thoát khá»i thuá»· tráºn sẽ bị giảm Ä‘i má»™t phần!
Tiên BÃch nghe nói, mắt nhạt nhoà , cô dang tay ôm Ninh Ngưng và o lòng, miệng nghẹn ngà o:
- Muội tốt quá!
Cốc Chẩn không nói gì, gã ngây ngưá»i má»™t lúc, rồi buồn rầu nói:
- Nói nhiá»u Ãch gì đâu! Lục Tiệm, mình Ä‘i thôi!
Lục Tiệm choáng ngưá»i, mắt dòm dòm Cốc Chẩn, miệng kêu:
- Ngươi .. Ngươi ...
Cốc Chẩn ngắt ngang:
- Tiên BÃch tỉ tỉ nói đúng lắm! Hai đứa mình tìm được Tiá»m Long rồi, sẽ trở lại đây cứu há»!
Lục Tiệm sững ngưá»i, ngần ngại:
- Nếu không tìm được thì sao?
Cốc Chẩn cưá»i ha hả, lá»›n giá»ng:
- Nế không tìm ra, ắt cái đó chẳng hiện hữu!
Rồi chẳng nói gì thêm, gã kéo Lục Tiệm nhảy xổ xuống thuyá»n, day vá» phÃa đá ngầm, gã cung tay chà o bốn ngưá»i, trịnh trá»ng nói:
- Các bạn chịu khó chỠ... Mình rồi sẽ gặp lại sau!
Trên chá»— đá ngầm, bốn ngưá»i cÅ©ng chắp tay chà o lại, Tiên BÃch bảo:
- Hai đệ cũng tự lo liệu lấy cho tốt!
Ngu Chiếu cưá»i rá»™, nói:
- Huynh đệ hãy Ä‘i cho chóng vánh, sá»›m trở lại đây ... bá»n mình sẽ uống má»™t tráºn thiệt lá»›n cho đã!
Tả Phi Khanh chỉ cưá»i, không nói. Ninh Ngưng định nói gì đấy, lá»i chưa ra đến miệng, hai dòng lệ đã tuôn trà o, cô chăm chú nhìn Lục Tiệm, qua mà n lệ, cô thấp thoáng thấy bóng hai ngưá»i cưỡi thuyá»n xa dần, chẳng hiểu sao, trong lòng cô, luồng khà nóng bá»ng trà o dâng như phún thạch à o ra từ miệng núi lá»a, rồi không sao nÃn nhịn được nữa, cô run giá»ng kêu:
- Lục Tiệm!!!
Nghe kêu, Lục Tiệm quay đầu trông lại, thấy Ninh Ngưng nước mắt đầm đìa như mưa,gã nghe cô lớn tiếng dặn:
- Huynh .... Huynh ráng giữ cho tốt, thể nà o ... thể nà o huynh cũng phải trở vỠđây!
Lục Tiệm nghe cô nói, cổ há»ng gã nghẹn đắng, muốn nói mà lá»i Ä‘i đâu mất hết, gã chỉ thốt được:
- Ninh cô nương, ta ... ta ...
Ninh Ngưng không sao dằn được nữa, tay bưng mặt, toà n thân run rẩy, cô quay ngưá»i Ä‘i, khóc nức nở!
Lục Tiệm trong lòng đau đớn khôn xiết, gã lại kêu lên:
- Ninh cô nương ...
Tiếng kêu vừa thoát ra, Cốc Chẩn đưa tay kéo áo gã, nhá» giá»ng bảo:
- Äại ca, Ä‘i cho sá»›m... để còn vá» sá»›m!
Lục Tiệm nghe khuyên, gã gắng nuốt lệ, cá» bÆ¡i chèo, theo hướng Ä‘uôi con khỉ Ä‘ang chỉ, hợp sức cùng Cốc Chẩn đưa thuyá»n tiến lên.
Nà o ngá», chặng đưá»ng nà y lại vô cùng thuáºn lợi, không những sóng êm nước lặng, dưới đáy thuyá»n có má»™t dòng chảy cá»±c mạnh, đẩy thuyá»n vùn vụt lướt nhanh.
Cốc Chẩn quá sức mừng rỡ, gã vỗ tay, kêu ầm:
- Quả nhiên, quả nhiên ..,
Khi gã ngoái trông lại, không biết tá»± bao giá», Vạn Quy Tà ng đã trở vá» chá»— tảng đá ngầm ban đầu, tay ôm tam bản, mắt nhìn quanh quất vá» phÃa nà y, dưá»ng như không biết phải là m gì.
Cốc Chẩn không ngăn được, hớn hở bảo:
- Lục Tiệm, lão đầu tá» lúc nà y thiệt giống thằng câm ăn phải cá»§ đắng hoà ng liên, chịu khốn khổ mà không nói ra miệng được. Ban đầu, đã không giải được tám câu đố cá»§a Tư Cầm tiên sinh giấu trong tám bức tranh, bây giá» lại bị vây khổn trong trong thuá»· tráºn Tiá»m Long cá»§a Tây Côn Lôn, ha ha ... tráºn nà y ... lão thua bái xái bại xại dưới tay hai vị tổ sư!
Luồng nước vô hình Tiá»m Long đẩy con thuyá»n phóng vùn vụt vỠđà ng trước, uốn lượn vòng vèo đôi ba lần, bá»—ng thấy trước mặt hiện ra má»™t chá»— đá ngầm sừng sững, cÅ©ng có láºp tượng khỉ, tay chống cằm, dáng ná»a nằm ná»a ngồi, má»m Ä‘uôi chÄ©a ngang ra như đầu rắn, hương vỠđà ng đông. Khi đến ngang má»m đá ấy,
Cốc Chẩn đưa thuyá»n vá» hướng đông, quả như dá»± liệu, thế nước chá»— ấy bình hoà , lá»±c đẩy Tiá»m Long mé dưới không ngừng váºn chuyển con thuyá»n, đưa nó Ä‘i theo má»™t luồng lạch, tá»±a như nó là m má»™t thông đạo xuyên qua vùng sóng gió chung quanh.
Trên Ä‘oạn đưá»ng nà y, các con khỉ đá liên tiếp hiện ra, dáng khi ngồi khi nằm, hoặc đứng thẳng trông ngóng như ngưá»i, hoặc chắp tay hoặc muá may, má»—i con khỉ Ä‘á»u mang thần thái khác nhau, song Ä‘á»u là m cá»™t mốc chỉ đưá»ng, hướng dẫn cá»— tam bản nhá», khi rẽ sang mé đông, lúc chuyển hướng vá» tây, vượt sóng to gió lá»›n mà di chuyển má»™t cách bất định.
Lúc vượt qua khá»i con khỉ thứ sáu, thế nước bá»—ng cháºm hẳn lại, sóng nhá» dần, mà u nước trong xanh, chẳng mấy chốc, sóng lặng, mặt nước trầm tÄ©nh, các là n gợn lăn tăn dứt hẳn, hệt má»™t tấm gương, mặt biển phản ánh đưá»ng viá»n má»™t hòn đảo. Hòn đảo nà y đứng biệt láºp, chung quanh nó chẳng thấy má»™t đảo nà o khác, trên ấy cây cối um tùm, xanh tươi mÆ¡n mởn, tứ phiá đảo được vây bá»c má»™t mà u nước biển xanh thẫm, thoạt trông, thấy giống má»™t khối bảo thạch khảm trên ná»n nước biển trong xanh, toả sáng lóng lánh, rá»±c rỡ dưới ánh dương quang.
Tiếng ì ầm cá»§a sóng biển nhá» dần Ä‘i, bốn bá» vắng lặng, ngoà i tiếng khua nước cá»§a mái chèo, chỉ nghe thấy tiếng hót cá»§a trăm giống chim vang vá»ng từ đảo, Ngoái trông ra sau, thấy sóng cả dâng cao ngút, so vá»›i tình hình ở đây, đúng là há» Ä‘ang lạc và o má»™t thế giá»›i cách biệt.
Cà ng và o gần đảo, tim Lục Tiệm cà ng Ä‘áºp dồn dáºp, hòn đảo tá»±a hồ có má»™t khối từ thạch khổng lồ Ä‘ang hút mạnh lấy con tim gã. Bất giác, Lục Tiệm bó chặt mái chèo, và o đến gần bá», chưa thấy đất liá»n, gã đã ôm chặt Diêu Tình, nhà o xuống nước, lá»™i nhanh, khiến nước biển dáºy sóng, rồi vù má»™t cái như là n khói, gã đặt chân lên bãi biển, là m lÅ© hải âu hoảng sợ tung bay toán loạn.
Hòn đảo bị bá» hoang khoảng trên dưới hai trăm năm, ngoà i chim biển, không dấu vết má»™t bóng ngưá»i hay muông thú khác, chỉ thấy rặt cổ thụ cao ngất trá»i, vắng lặng thâm u, thân cây to sù, cà nh lá Ä‘an chen và o nhau, khoả lấp bầu trá»i, như thầm lặng bà y tá» ná»—i cô độc đã đứng hai trăm năm nay dưới mưa gió Má»™t con đưá»ng rải đá uyển chuyển vỠđà ng đông, cá» dại má»c đầy, không còn nháºn được dấu vết chân ngưá»i.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
18-04-2009, 12:23 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Chấm dứt hồi 73 - Hộ pháp
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 73: Hộ pháp (17/04/2009 - Chấm dứt)
Lục Tiệm há»™c tốc chạy men theo con đưá»ng nhá», trước mặt gã tuyá»n má»™t mà u xanh mướt, bên tai vù vù tiếng gió, má»™t cá»— kình lá»±c Tiá»m Long vô hình xoắn xuýt phÃa trước là m gãy đổ những cà nh cây chắn ngang mặt, lá cây vụn nát bay toán loạn, nhưng tá»›i cách mặt gã chừng hÆ¡n xÃch, đã bị thổi giạt ra. Tâm tình đặt trá»n và o Diêu Tình, gã không mảy may chú ý tá»›i hiện tượng kỳ dị đó, chẳng mấy chốc, gã lên đến đỉnh má»™t gò đất nhá», nÆ¡i táºn cùng cá»§a con đưá»ng rải đá, thấy bốn bá» quạnh hiu. Hốt nhiên, từ xa vá»ng đến tiếng lanh canh tá»±a hồ tiếng phong linh treo trên tháp, lại có phần giống tiếng va chạm cá»§a "thiết mã" (những mảnh kim loại gắn dưới diá»m mái nhà để phát tiếng kêu như chuông khi bị gió lay chạm và o nhau).
Thoáng hồi há»™p, Lục Tiệm dõi mắt trông theo hướng xuất phát cá»§a thanh âm, chỉ thấy trong phong cảnh ngoạn mục mà u xanh cá»§a lá cây bị gió thổi váºt vá», loáng thoáng hiện ngang tầm tà ng lá là hình ảnh má»™t toà thạch lâu. Kêu lên má»™t tiếng mừng rỡ, gã co giò nhảy vá»t tá»›i, chạy như bay vượt qua đám cây rừng vá» phia toà lầu đá.
Chạy vùn vụt quãng đưá»ng gần má»™t dặm, chá»›p mắt , nguyên toà lầu hiện rõ trước mặt. Kiến trúc theo kiểu Y Lâm, cao hai tầng, toà thạch lâu nà y bá» ngang không quá sáu, bảy trượng, xây dá»±ng theo phong cách Trung nguyên, cổng và o đã bị cá» hoang ráºm rạp phá»§ kÃn, hai cá»a sổ trên lầu không khép, mở trông ra biển, sát dưới mái là hà ng "thiết mã" bằng sắt, đã rỉ sét loang lổ mang dấu vết cá»§a năm tháng xói mòn, nhưng vẫn còn lay động dưới là n gió.
Äứng tần ngần trước toà thạch lâu không tên nà y, trong lòng Lục Tiệm hừng há»±c trà o dâng má»™t ná»—i thê lương, là m gã bất giác ngẩn ngÆ¡ hồi lâu, rồi má»›i nâng chốt chặn, đẩy cá»a bước và o trong.
Bên trong cá»±c kỳ thô dã, bà n gá»— ghế gá»— sau bao năm tháng dà i bị gió dáºp, bị côn trùng đục khoét, đã mục nát cả, duy dăm ba dụng cụ bằng đá hãy còn y nguyên, gã quan sát kỹ thì thấy đó là cối giã thuốc, con trục, con lăn, cá»™ng thêm má»™t chiếc bà n đá to, phá»§ đầy bụi.
Không tìm được gì, Lục Tiệm thất vá»ng trong lòng, gã rảo bước lên tầng trên, là m lÅ© chim bị kinh động vụt bay toán loạn, lông cánh tung mù mịt, thấy là nhiá»u năm qua, tầng lầu nà y đã trở thà nh hang ổ cá»§a lÅ© chim biển, ná»n nhà ngáºp ngụa phân chim, lông vÅ©, mùi hôi thối nồng nặc sá»±c mÅ©i.Äảo mắt nhìn quanh, gan ruá»™t Lục Tiệm chợt gÃa lạnh, con tim hầu ngừng Ä‘áºp, nguyên là , trên mé tưá»ng phÃa tả, gã thấy má»™t giá sách sụp đổ, sách vở dã bị chim chóc riả nát, mảnh vụn giấy vương vãi ngáºp đất.
Lục Tiệm ngÆ¡ ngẩn má»™t lúc, gã đặt Diêu Tình xuống, nhảy à o đến truá»›c giá sách, tìm kiếm như Ä‘iên cuồng, chỉ thấy ngoà i đống vụn giấy, không còn má»™t quyển sách nà o nguyên vẹn, trên giấy ngoà i vệt ngấm phân chim hôi hám, còn thì mà u và ng không và ng, trắng chẳng ra trắng. có ai mà đá»c phân minh được má»™t tá»± dạng nà o ở đấy! Trầm ngâm má»™t hồi lâu, gã đột nhiên rú lên má»™t tiếng thét xé gan ruá»™t, hai tay bấu chặt và o đống giấy vụn, đến ná»—i móng tay đâm sâu và o da thịt, máu rá» ra, từng giá»t, từng giá»t rÆ¡i rÆ¡i xuống dưới sà n.
Tiếng vi vu từ xa vẳng lại, gió biển nổi lên từng cháºp, rồi khẽ khà ng lay động các mảnh thiết mã dưới diá»m mái, phát tiếng lanh canh êm êm dưá»ng như muốn xoa dịu ná»—i Ä‘au đớn cá»§a ngưá»i bên trong toà lầu đá. LÅ© chim trên cà nh hót rÃu rÃt, tưởng chừng Ä‘ang kể tá»™i những lá»—i lầm vô tình cá»§a năm tháng. Äầu óc Lục Tiệm ù đặc, gò má đẫm ướt những giá»t lệ băng giá, bá»—ng gã chợt nghe từ đà ng sau có tiếng ngưá»i rên nhè nhẹ.
Nghe thấy, Lục Tiệm giáºt mình, gã thức tỉnh, bèn hốt hoảng quay mình, ôm chầm lấy Diêu Tình, chỉ thấy hà ng lông mà y cô khe khẽ rung, như thể cô Ä‘ang Ä‘au đớn cùng cá»±c. Lục Tiệm vá»™i và ng rót thần lá»±c Äại Kim Cương sang cô, sau má»™t lúc tháºt lâu, hà ng chân mà y cá»§a Diêu Tình má»›i dần dần giãn ra, má»™t cháºp sau nưã, cuối cùng, cô hé mắt.
Vừa buồn rầu vừa mừng rỡ, Lục Tiệm buồn truá»›c đống sách y há»c vụn nát, vô phương tìm được cách trị bệnh, gã mừng vì từ nhiá»u ngà y nay, đây là lần đầu Diêu Tình thoát ra khá»i hôn mê, từ cặp mắt cô, hiển lá»™ má»™t thần sắc kỳ lạ, đôi gò má trắng nhợt nhạt cá»§a cô bá»—ng dưng chầm cháºm á»ng hồng.
Hia ngưá»i dõi mắt nhìn nhau, ruá»™t gan Lục Tiệm chuyển dần sang Ä‘au xót, gã mang máng hiểu rằng, đây là lúc Diêu Tình đương hồi quang phản chiếu, hệt như ánh nắng chói loà lúc vầng nháºt sắp lặn vá» tây, tại thá»i khắc tối háºu ấy, nữ tá» nà y Ä‘ang cho thấy toà n bá»™ sức sống trong cô sắp tiêu tan. Mắt cay xè, ruá»™t gan như Ä‘ang đứt ra từng khúc, nhưng sợ là m Diêu Tình Ä‘au lòng, gã cố nhịn những Ä‘au thương trong lòng, gượng tạo má»™t nụ cưá»i trên môi, dịu dà ng nói:
- A Tình, hai ta ... hai ta đã đến được chá»— ấy rồi, đây là nhà Tây Côn Lôn tổ sư ở thưở xưa. Cô hãy chá» tôi tìm "Tương Vong táºp" cứu chữa cho cô.
Diêu Tình chăm chú nhìn gã, dáng tá»±a cưá»i mà chẳng phải cưá»i, bá»—ng cô thở dà i, khẽ nói:
- Lục Tiệm ơi! Ngươi xưa giỠcó lừa gạt được ai đâu! Mặt mà y thì hoan hỉ, nhưng ánh mắt sao như muốn khóc thế kia!
Lục Tiệm vội và ng quệt mắt, nói:
- Tôi đâu có khóc gì đâu! Có tà xÃu nước mắt nà o đâu!
Diêu Tình cưá»i:
- Ngốc ạ! Äừng nói dối, ta ... Ta mệt lắm, ta bá»›t nói Ãt Ä‘i chút nà o hay chút nấy!
Lục Tiệm gáºt đầu, mắt lại cay xè, gã quay Ä‘i, nhìn ngoà i song cá»a, hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i, rồi ngoảnh nhìn và o cô, miệng muốn hé má»™t nét cưá»i, nhưng không sao cưá»i nổi!
Thấy bá»™ tịch cá»§a gã vừa khóc vừa cưá»i, trong lòng chua xót, Diêu Tình muốn đưa tay xoa mặt gã, nhưng cÆ¡ thể cô trống rá»—ng, không má»™t chút khà lá»±c, cô đà nh thở dà i, nói:
- Ngốc ạ, ta mệt lắm rồi, sống kiểu nà y, thà chết đi còn hơn!
Thoạt đầu, Lục Tiệm nói:
- A Tình, sao cô lại nói đến cái chữ chết nà y váºy! Cô chết Ä‘i, tôi là m sao .... Tôi là m sao sống trên Ä‘á»i nà y đây!
Diêu Tình lắc đầu, bảo:
- Ta cũng không biết nữa! Mà ta đã gắng hết sức rồi, mấy lúc sau đây, ta sống thiệt khổ sở quá đi! Ngươi còn nhớ không, ngà y đó, hồi ở kế giếng nước, xú hồ li có nói nhỠvà o tai ta một câu không? Vì câu nói đó, mà ta gắng sống cho đến bữa nay!
Lục Tiệm trong lòng thắc mắc, gã há»i:
- Cốc Chẩn đã nói gì vá»›i cô váºy?
Diêu Tình nặng nhá»c hÃt và o má»™t hÆ¡i thở, rồi đáp:
- Hắn ... Hắn bảo, ta mang cái bộ dạng xấu xà ấy mà chết đi, thì sẽ vĩnh viễn ghi khắc trong đầu ngươi cái dung nhan đó.
Lục Tiệm giáºn quá, la lá»›n:
- Sao hắn dám nói nhăng váºy? Äể tôi Ä‘i tìm hắn tức thì!
Nói xong, gã dợm đứng dáºy, Diêu Tình vá»™i bảo:
- Äừng!
Cô nói vá»™i và ng quá, láºp tức bị nghẹt thở. Lục Tiệm nhanh chóng truyá»n ná»™i lá»±c sang cô. Diêu Tình vừa thở và o được má»™t chút, cô nói:
- Lục Tiệm, ngươi chá»› trách móc hắn! Kỳ thá»±c, hắn nói lên cái Ä‘iá»u mà ta vẫn tá»± nhá»§ thầm bấy lâu, ngươi không như hắn, không hiểu tâm tình nữ nhân bá»n ta.
Lục Tiệm nhăn nhó, há»i:
- Tâm tình gì váºy?
Diêu Tình chăm chú nhìn gã, vừa khẽ cưá»i, cô vừa thở dà i, nói nhá» nhẻ:
- Xấu xà hay đẹp đẽ, ta vốn không mấy quan tâm, nếu không, sao ta lại có thể giả dạng ra là m Sá»u Nô được! Nhưng bây giá» thì không được nữa rồi, cá»n gái vốn là m đẹp cho ngưá»i cá»§a mình, ta có ngưá»i thương rồi, ta chỉ muốn ngưá»i ấy trông thấy ta trong tư dung xinh đẹp nhất, ngươi .. ngươi có còn nhá»› thiên cố sá»± vá» tổ sư Liá»…u Oanh Oanh không?
Lục Tiệm gáºt đầu, đáp:
- Còn nhớ!
Diêu Tình khe khẽ thở ra, than vãn:
- Chỉ đám con gái bá»n ta má»›i thấu hiểu khổ tâm cá»§a bà ấy! Bà tại sao phải thiên nan vạn nan giữ gìn nhan sắc cá»§a mình, đến chết cÅ©ng không thôi? Thá»±c tình, trong lòng bà , trước sau bà chỉ trông chá» cái ngà y mà Tây Côn Lôn trở vá» sống cạnh bà , bà nuôi hy vá»ng, những ngà y đó, trong con mắt ngưá»i yêu thương nhất cá»§a bà , tổ sư vẫn thấy bà luôn luôn là xinh đẹp!
Nói ngang đấy, cô gượng cưá»i, rồi rầu rÄ© tiếp:
- Má»i ngưá»i ... ai cÅ©ng nói Liá»…u tổ sư là má»™t vị kỳ nữ, theo mắt ta trông, bà cÅ©ng chỉ là má»™t nữ tá» ngu ngốc, cÅ©ng ngốc giống ta y hệt!
Cô nói đến đấy, nhắm mắt lại, từng giá»t lệ ứa ra, chầm cháºm chảy dà i xuống gò má.
Sau má»™t lúc tháºt lâu, cô mở mắt, thấy Lục Tiệm há hốc miệng, mặt đầm đìa lệ, gã khóc không ra tiếng!
Trong lòng chua xót, Diêu Tình muốn gạt nước mắt cho gã, những vô lực, cô đà nh nói:
- Lục Tiệm, cái vòng xuyến bằng vỠốc ngươi vẫn hãy còn giữ đấy chứ?
Lục Tiệm giáºt mình, gã bừng tỉnh,, thò tay và o bá»c, lấy ra sợi dây chuyá»n vỠốc gã cất giữ kế cáºn thân mình.
Diêu Tình vui vẻ há»i:
- Thì ra ngươi vẫn hãy còn giữ nó!
Mặt mà y nóng bừng, Lục Tiệm lắp bắp:
- Tôi ... Tôi ...
Diêu Tình bảo:
- Ngươi cái gì ... Còn không mau đeo nó và o cổ ta đi!
Lục Tiệm lại giáºt mình, gã Ä‘em sợi dây chuyá»n Ä‘eo và o cổ Diêu Tình.
Diêu Tình há»i gã:
- Bộ tịch ta giỠnom được không?
Lục Tiệm hấp tấp gáºt đầu:
- Äẹp lắm ... Äẹp lắm...
Diêu Tình cưòi tháºt tươi, bảo:
- Lục Tiệm, chết trong hình dạng nà y là tốt, bất kể còn sống hay chết Ä‘i, ta không còn gì để tiếc nuối nữa. Suốt đến giá», ta đã táºn lá»±c rồi, ngươi cÅ©ng đã đổ hết sức ra rồi, chỉ còn ... chỉ còn duy nhất xú hồ li, hắn là ngưá»i chịu quá nhiá»u cá»±c khổ, đã quá vất vả, ta chết Ä‘i rồi, ngươi đừng trách móc gì hắn nhé!
Trong lòng đau đớn, Lục Tiệm buồn rầu:
- Tôi là m sao trách móc hắn được! Kiếp nà y, được là m huynh đệ cùng Cốc Chẩn, đấy là cái may nhất của Lục Tiệm tôi!
Nói đến đấy, mưá»ng tượng từ cầu thang vá»ng đến má»™t loạt tiếng động khe khẽ, có ngưá»i quanh quất, nhưng Lục Tiệm Ä‘ang Ä‘au đớn tâm can vì ngưá»i yêu, gã nghe, nhưng không báºn tâm.
--- Hết hồi 73 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 18-04-2009 at 05:42 AM .
18-04-2009, 11:17 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (Mở đầu)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (18/04/2009 - Mở đầu)
Ngưá»i đến chÃnh là Cốc Chẩn, gã Ä‘i lên cầu thang, nhìn cảnh tượng trên lầu, rồi nghe hai ngưá»i ná» nói những lá»i tá» biệt, trong lòng gã quặn thắt, đến khi nghe hai câu cuối, không sao nÃn nhịn nổi nữa, gã lùi xuống tầng dưới, tay bám vÃu và o mặt bà n đá, toà n thân èo uá»™t, gã hầu như muốn té nằm nhà o trên sà n.
Äúng như lá»i Diêu Tình nói, lần tây hà nh nà y, Cốc Chẩn là ngưá»i khổ nhất, chịu mệt má»i nhiá»u nhất. Không những thân xác cá»±c nhá»c, mà tinh thần còn mệt má»i cùng cá»±c, gã đã phải táºn sức váºn dụng tà i trà má»™t Ä‘á»i ra sắp đặt má»i công việc nà o gã thu xếp được, Ä‘iá»u động nhân lá»±c nà o gã có thể Ä‘iá»u động được, là m thà nh công má»™t sá»± việc chưa tiá»n nhân nà o là m được, chỉ trong ná»a tháng trá»i, đã vượt qua hà ng mấy vạn dặm đưá»ng, Những cái đó, cÅ©ng chưa thấm gì so vá»›i cái khổ cá»±c nhất, là trong tình huống khó khăn đến đâu, trước mặt cả Ä‘oà n, lúc nà o gã cÅ©ng phải cố giữ vẻ ung dung, cổ vÅ© khÃch lệ ý chà má»i ngưá»i, không dè, trải biết bao gian khó như váºy, đến lúc nà y, lại nháºn được cái kết quả là m váºy, trong má»™t khoảnh khắc, mồm miệng Cốc Chẩn có cảm giác đắng nghét, lần đầu trong Ä‘á»i, gã nếm cái tư vị cá»§a "Vi san cá»u nháºn , công khuy nhất quy" (Äắp má»™t quả núi cao trăm thước, cuối cùng thiếu má»—i má»™t sá»t đất để đạt thà nh công": câu trÃch từ "Thư kinh - Thượng Thư cá»§a Lữ Ngao"). Và o lúc cả trà lẫn lá»±c Ä‘á»u khô cạn, nản chà cùng cá»±c, hai tay gã bấu chặt và o mặt bà n đá, siết chặt đến ná»—i mấy móng tay gần báºt máu tươi, trong đầu quanh Ä‘i quẩn lại vang vá»ng má»—i má»™t câu "Äại ca anh cá»§a ta, có ta tháºt cÅ©ng như không ... Äại ca là anh cá»§a ta, váºy mà ta tháºt vô dụng !" Gã không hay không biết, từ khoé mắt ứa ra má»™t giá»t lệ, chảy xuống gò má, rồi nó rá» xuống mặt bà n phá»§ bụi, là m bụi báºm chá»— đó tan ra, lá» má» hiện hình dạng nét khắc hoa văn nho nhá».
Là ngưá»i tinh tế, Cốc Chẩn luôn luôn quan sát tỉ mỉ má»i váºt, ngay Ä‘ang lúc ấy, tâm trà gã vẫn hết sức cÆ¡ cảnh khác thưá»ng, nét chạm vừa lá»t và o mắt, gã không dằn được, đưa tay phá»§i sÆ¡ bụi báºm, má»›i phát giác rằng, thứ nhất, đấy không phải những nét chạm hoa văn trang trÃ, thứ nhì, cÅ©ng chẳng phải văn tá»±, mà chÃnh là chạm khắc má»™t phần cá»§a bức hải đồ. Trong lòng khẽ máy động, Cốc Chẩn ra sức dùng ống tay áo phá»§i sạch bụi, má»›i thấy phÃa đầu bà n có khắc ba chữ "Hải tráºn đồ", gã chú tâm quan sát, những nét khắc cá»§a bức hải đồ chÃnh là biểu hiện cá»§a những gì gã đã từng gặp trong hải tráºn, tất cả các má»m đá ngầm không sót má»m nà o, sáu con khỉ đá cÅ©ng thể hiện rõ rà ng, đến cả phương vị cá»§a tiểu đảo, liếc sÆ¡ qua là hiểu hết.
Quan sát má»™t hồi, Cốc Chẩn thấy vô cùng thất vá»ng, gã Ä‘oán hải đồ nà y có lẽ là chá»— ngà y xưa cha con. ông cháu Tây Côn Lôn đã dùng để thao diá»…n tráºn pháp, nếu được xem qua trước khi và o tráºn thì hay biết mấy, bây giá», đã qua thoát hải tráºn rồi, bức vẽ phá tráºn nà y xem ra vô dụng. Gã bèn thôi xem xét, ngồi xổm ngay xuống bên cạnh, nặn óc suy nghÄ© "Hiện thá»i, cả năm đầu mối, chỉ còn má»—i "Xà Quáºt", không lẽ muốn nói trên hòn đảo nà y còn có má»™t ổ rắn độc nữa ư? Thế nhưng, suốt chặng đưá»ng đến thạch lâu nà y, gã đã chỉ gặp rặt chim biển, chẳng thấy dấu vết muông thú, hay động váºt bò sát nà o. Bốn đầu mối trước dá»u có quan hệ máºt thiết, theo lẽ đó, "Xà Quáºt" chẳng thể là ngoại lệ, ắt phải có dÃnh dáng lá»›n vá»›i "Viên Äẩu VÄ©"? Viên "Äẩu VÄ©" ...
"Viên Äẩu VÄ©"? "Viên Äẩu" ... Cốc Chẩn ngạc nhiên pha lẫn mừng rỡ, xoay chuyển ý nghÄ© "Thì ra ba chữ đó mang hai ý, thứ nhất chỉ vá» Ä‘uôi khỉ đá, thứ nhì ám chỉ số khỉ đá phù hợp vá»›i bẩy ngôi sao cá»§a toà "Bắc Äẩu", nhưng tá»›i bây giá», gã má»›i chỉ đã gặp có sáu con, bẩy ông sao Bắc Äẩu, hãy còn thiếu mất má»™t, Thiên Xu , Thiên Toà n, Thiên CÆ¡, Thiên Quyá»n, Ngá»c Hà nh, Khai Dương, Diêu Quang. Lấy phần cái gáo là m đầu, lấy chuôi gáo là m Ä‘uôi, Ä‘uôi đây chÃnh là sao Diêu Quang, bức hải đồ nà y thiếu mất con khỉ vai Diêu Quang, các ông sao trong nhóm Bắc Äẩu thì phương hướng thay đổi luôn, nhưng cá»± ly, phương vị giữa chúng thì bất biến, mấy ngà n năm nay vẫn thế.
à niệm vừa nhen nhúm, Cốc Chẩn quan sát cẩn tháºn tráºn đồ, bức vẽ nà y quả thá»±c có ý là m khó, gây cản trở cho ngưá»i Ä‘á»c nó, vị trà không ghi rõ rệt, nhưng may mắn thay, Cốc Chẩn bản thân say mê nghá» hà ng hải, Bắc Äẩu chỉ Bắc Cá»±c, vốn là kim chỉ nam ngà n năm bất di bất dịch cá»§a ngưá»i Ä‘i biển. Cốc Chẩn tối tối Ä‘á»u xem sao, hình dạng Bắc Äẩu do đó nháºp tâm, bây giá», gã dá»±a và o vị trà sáu ông sao đã rõ biết trên hải đồ, sao Diêu Quang nhìn qua là thấy ngay, chỉ tÃnh toán sÆ¡ sÆ¡, Cốc Chẩn đã xác định nó không ở đâu xa, nằm vá» phÃa tây nam cá»§a đảo.
Cốc Chẩn mừng như Ä‘iên, gã chạy à o à o lên má»™t gò cao, lấy từ trong bá»c ra má»™t cái la bà n, do gã theo nghá» buôn bán lâu năm, trên đưá»ng di chuyển, phương hướng lá»™ trình rất quan trá»ng, đã tạo thói quen cho Cốc Chẩn, Ä‘em la bà n là m váºt bất ly thân, dù mất tiá»n mất bạc, nhưng quyết không để thất lạc món đồ đó. Lúc nà y, nó tháºt cá»±c kỳ đắc dụng, mÅ©i kim vừa chuyển động, đã chỉ rõ lối Ä‘i vá» sao Diêu Quang. Cốc Chẩn, như má»™t cÆ¡n lốc xoáy, co cẳng chạy vù vù đến chá»— ấy.
Trên đưá»ng, cây cối ráºm rạp, cà nh lá Ä‘an xen, trước mắt thấy khe lạch nhá» tụ táºp lại chảy róc rách thà nh dòng suối vá» hướng biển cả. Bên bá» suối, trồng đại trà những cây thuốc như Dược Tà i, Äiá»n Thất, Hoà ng Kỳ, Thiên Môn Äông, toà n những dược thảo cá»§a Trung nguyên. Bất giác, trong lòng Cốc Chẩn ngầm cảm khái "Những cây thuốc nà y nhất định Ä‘á»u do Hoa tổ sư Ä‘em đến đây, đáng thương, ngà i là má»™t vị lương y đại thánh, đã không thể tạo phúc cho cư dân Hoa hạ,không lưu danh thÆ¡m vạn cổ, mà đã phải đã trôi nổi, chết già nÆ¡i chốn xa xôi diệu vợi, đã chịu muôn ngà n ná»—i tịch mịch, cái buồn khổ nhất cõi nhân gian nà y, không gì qua hÆ¡n được ná»—i khổ đó cá»§a ngà i."
Dá»c đưá»ng, con suối chuyển dòng chảy, cây cối thưa thá»›t dần, đà ng trước bá»—ng thấy khoáng đãng, giữa đất bằng, xuất hiện má»™t toà thạch đà i quan sát thiên văn, phần dưới rá»™ng, má»m trên hẹp như hình chữ KIM (金) , những báºc thang lên đà i đặt ngay ngắn, đà i ngoảnh mặt ra biển, tuy bị dây leo quấn chằng chịt, ráºm rạp, toà thạch đà i vẫn hiển hiện nét nguy nga, như thưở nà o!
Cốc Chẩn đảo mắt nhìn quanh, vạch rẽ cá» hoang ráºm rạp, thì thấy ngồi chá»…m chệ kế bên vòm cầu quan sát thiên tượng là má»™t con khỉ đá, chÃnh thị con khỉ cá»§a sao "Diêu Quang" chẳng sai, đà ng sau con khỉ, chá»m Ä‘uôi giÆ¡ cao chỉ vá» phiá xa xa. Theo hướng ấy, Cốc Chẩn dõi mắt nhìn, thì thấy mấy nấc thang trong nắng chiá»u, tạc bóng Ä‘en chỉ vá» má»™t phiến đá cao ngất.
Cốc Chẩn dấn bước xuống đà i, dá»c đưá»ng Ä‘i, gã không tìm thấy chút gì, lại nghÄ© đến tình trạng Diêu Tình cái chết gần ká», ruá»™t gan nổi bức xúc, gã bèn hươi má»™t khúc cà nh cây khua loạn hai bên đưá»ng, muốn là m phát hiện hoặc hang động gì đó, hoặc khua Ä‘á»ng là m rắn độc bò ra, vừa Ä‘i vừa chá»c ngoáy, chẳng mấy chốc, đã tá»›i mé biển, tiếp tục Ä‘i nữa, sẽ ra đến vùng nước biển lạnh ngăn ngắt.
Äứng ven bá» biển, Cốc Chẩn suy nghÄ© má»™t hồi, rồi quay gót trở vá» bên trên thạch đà i, gã nhìn xa xa theo hướng Ä‘uôi con khỉ. Lúc ấy vầng nháºt đã vá» tây, chân trá»i nổi vùn vụt lên những đám mây Ä‘á». Bóng những báºc thang đá má»—i lúc má»™t ngắn lại, má»—i lúc má»™t thanh mảnh và nhô cao lên. Lúc ấy, con tim Cốc Chẩn Ä‘áºp mạnh má»™t nhịp, gã lấy là m lạ mà nháºn xét rằng, vầng thái dương cà ng ngả vá» tây, bóng những báºc thang trông cà ng giông giống hình dạng má»™t con mãng xà , đủ đầu đủ Ä‘uôi, linh động như rắn tháºt, xem kỹ thì thấy thân rắn mưá»ng tượng Ä‘ang có linh tÃnh, nó lắc lư cái đầu, quẫy quẫy cái Ä‘uôi, tá»±a nó muốn theo mặt nháºt Ä‘ang lặn, vươn ra trầm mình xuống biển cả.
Cốc Chẩn nhảy dá»±ng lên, gã à o à o chạy Ä‘uổi, chỉ chá»›p mắt, đã theo kịp bóng rắn, cùng lúc, vầng dương đã dần khuất và o mé đà ng sau thạch đà i. Bóng rắn má»—i lúc má»™t thu nhá» lại, cuối cùng chỉ còn gá»n ghẽ má»™t Ä‘iểm, Ä‘iểm đó hạ xuống, nhắm và o bên dưới má»™t khối đá, rồi mất tÃch.
- Xà Quáºt ... Xà Quáºt ... Thì ra là váºy!
Cốc Chẩn táºn sức váºn chưởng, đẩy mạnh má»™t cái, khối đá láºp tức chuyển động! Thấy có biến chuyển, Cốc Chẩn mừng rá»™, gã bèn Ä‘em hết sức đẩy mạnh thêm má»™t lần nữa, khối đá cuối cùng bị tạt sang bên, rồi rầm rầm rÆ¡i đụng mặt biển. Mé dưới tảng đá, xuất hiện má»™t cánh cá»a đá hình tròn, có gắn khoen đồng đã bị hoen rỉ loang lổ.
Cốc Chẩn chụp mạnh và o khoen, táºn lá»±c kéo, khung cá»a mở rá»™ng hẳn, má»™t luồng hà n khà toả tấp và o mặt. Bất giác, Cốc Chẩn lùi lại má»™t chút, gã chăm chú nhìn, thấy bên trong khung cá»a, có những báºc thang quanh co uốn lượn dẫn vá» má»™t chá»— xa xăm tối ám mé dưới.
---- còn tiếp ----
Hình Kèm Theo
To view attachments your post count must be 1 or greater. Your post count is 0 momentarily.
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 19-04-2009 at 06:43 PM .
21-04-2009, 12:59 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (20/04/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (20/04/2009)
Tầng lầu yên ắng, thỉnh thoảng nghe vá»ng và o tiếng chim hót, hai ngưá»i Lục Tiệm, Diêu Tình ngồi dá»±a và o nhau, tay trong tay, nhìn bóng nắng qua song cá»a, há» cùng cảm giác tuy thá»i gian ngắn ngá»§i, nhưng má»—i khắc má»—i giây Ä‘ang hưởng Ä‘á»u tháºt đáng quý.
Bóng nắng nhạt dần, qua song cá»a, thấy man mác má»™t mà u máu hồng nhà n nhạt. bá»—ng Diêu Tình khe khẽ gá»i:
- Lục Tiệm!
Lục Tiệm há»i:
- Gì thế?
Diêu Tình bảo:
- ÄÆ°a ta ra mé biển Ä‘i.
- Mé biển ? - Lục Tiệm đáp - Ở đấy gió máy dữ lắm!
Diêu Tình run rẩy, cô khăng khăng:
- Ta phải ra đấy!
Lục Tiệm liếc nhìn cô, gã không muốn cãi lá»i, bá»n ôm cô, đứng dáºy ra khá»i toà thạch lâu, phi thân Ä‘i, ra đến mé biển, khi thấy đơn độc chiếc tam bản buá»™c và o má»™t tảng đá, bất giác Lục Tiệm tá»± há»i "Cốc Chẩn Ä‘i đâu rồi váºy kia?". à nghÄ© Ä‘ang mÆ¡n man trong đầu, bá»—ng gã nghe tiếng Diêu Tình thì thầm bên tai:
- Lục Tiệm, mặt trá»i lặn mau rồi kia!
Lục Tiệm ngoảnh trông vầng nháºt, giá»ng bùi ngùi:
- Äúng thế! Lặn nhanh tháºt!
Diêu Tình bảo:
- Ta thấy đẹp đấy chứ!
Lục Tiệm gáºt đầu, ôm cô, ngồi xuống. Dõi mắt vá» phương tây, Diêu Tình chăm chú nhìn má»™t hồi, bá»—ng cô há»i:
- Buổi hoà ng hôn nà y đẹp không?
Lục Tiệm đáp:
- Äẹp! Trông đẹp lắm!
Diêu Tình cưá»i cưá»i, bá»—ng cô tìm đâu được má»™t khà lá»±c mạnh mẽ, lá»›n giá»ng kêu:
- Mặt trá»i tất phải lặn thôi!
Giáºt mình, Lục Tiệm ngẩn ngÆ¡ ngó cô. Nhưng, hé nở má»™t nụ cưá»i buồn, Diêu Tình lầm thầm:
- Thực tình, là không cam lòng đâu!
Lục Tiệm lại bỡ ngỡ lần nữa, Diêu Tình gắng gượng nét cưá»i, cô se sẽ nhắm mắt, khẽ nói:
- Lục Tiệm, mặt trá»i lặn xuống, ta .. ta cÅ©ng phải ra Ä‘i thôi!
Lục Tiệm ná»—i Ä‘au không sao đè nén được, gã thở hắt ra, giá»ng thê thảm:
- A Tình, cô đúng là phải ra đi rồi, thôi, được rồi, tôi cũng đi theo cô!
Diêu Tình hốt hoảng, cô la lớn:
- Äừng!
Cô muốn mở mắt, nhưng thần trà chợt mù mịt, cô lÆ¡ mÆ¡ thấy Lục Tiệm đứng thẳng ngưá»i dáºy, gã tiến bước ra vùng biển khÆ¡i.
Mặt trá»i đã xuống ngang tầm mặt nước, mặt biển mênh mang nhuốm má»™t mà u đỠtá»±a máu, trông kinh tâm động phách, Chân Lục Tiệm lá»™i xuống vùng nước đỠau đó, gã chăm chú nhìn vầng nháºt Ä‘ang lặn, bá»—ng trong trà vụt kéo trùng trùng vá» những khúc phim cả cuá»™c Ä‘á»i gã, vui có, buồn có, giáºn có, thù háºn có, ngưá»i thân thÃch có, kẻ thù địch có, là m ngưá»i ta khóc có, là m ngưá»i ta cưá»i có, là m ngưá»i ta vướng mắc, cÅ©ng là m ngưá»i ta mất mát, tất cả những cố sá»± trá»n cuá»™c Ä‘á»i gã xuất hiện trong tâm tư.
Má»±c nước biển cà ng lúc cà ng sâu, đầu tiên ở ngang mắt cá chân, rồi đến nÆ¡i đầu gối. Trong lòng trống rá»—ng, cặp mắt đỠquạch, nữ tá» gã ôm trong lòng sao nhẹ hẫng, mưá»ng tượng cô đã hoá thà nh má»™t là n gió nhẹ, gã không cách chi nắm nÃu, không cách chi giữ rịt lại được.
Chá»›p mắt, nước biển dâng đến ngang eo lưng, vị mằn mặn cá»§a nước biển vụt thấm Ä‘áºm hÆ¡n lên, bá»—ng Lục Tiệm cảm giác nÆ¡i đầu vai bị ai đó bÃu chặt và o, bị ngưá»i ta hốt hoảng túm giáºt, thá»§ pháp cÅ©ng như cách dùng sức rất khéo léo, đã bất ngá» kéo gã lui vá» sau hai bước.
Lục Tiệm còn chưa cỠđộng thân mình, trên mặt đã hiện thoáng má»™t vẻ Ä‘au gắt như da thịt Ä‘ang bị thiêu đốt. gã vừa nhìn rõ ngưá»i ấy, đã tức tối há»i:
- Cốc Chẩn, sao ngươi đánh ta?
Trên mặt đầy nét giáºn dữ, Cốc Chẩn lại tung ra má»™t quyá»n nữa Ä‘áºp và o gò má gã, thét to:
- Äệ phải đánh cái thứ hồ đồ nhà huynh!
Lục Tiệm rúng động toà n thân, ngẩn ngẩn ngÆ¡ ngÆ¡, bá»—ng gã há to miệng, gà o khóc, rÃt giá»ng:
- Ta hồ đồ thì đã sao! A Tình sắp phải chết, cô ấy đang chết kia!
CÆ¡n giáºn sấm sét cá»§a Cốc Chẩn đến như thế, má»™t ná»a là vì bá»±c tức, má»™t nưả vì quá lo sợ, vừa rồi, chỉ cần gã đến muá»™n má»™t khoảnh khắc, là Lục Tiệm thế nà o cÅ©ng đã ôm Diêu Tình vÄ©nh viá»…n trầm mình nÆ¡i đáy biển. Gã ban sÆ¡ quá sức giáºn dữ, đã tÃnh to tiếng chá»i mắng Lục Tiệm má»™t cháºp, nhưng khi nhìn thấy Lục Tiệm oà khóc, cÆ¡n giáºn cà nh hông bá»—ng hoá thà nh lòng thương hại, gã bèn lặng thinh, giáºt lấy Diêu Tình, co cẳng chạy và o bá».
Äang cÆ¡n ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, Lục Tiệm hốt nhiên bị cướp mất Diêu Tình, trong lòng gã vụt phát rét, nhưng nhỠđó cÅ©ng là m gã tỉnh trà má»™t chút, bất giác gã la lá»›n:
- Ngươi chạy đi đâu thế?
Cốc Chẩn cÅ©ng chẳng thèm lý tá»›i gã, cứ chạy à o à o. Lục Tiệm lo lắng, theo sát sau lưng gã, cả hai ngưá»i trước kẻ sau chạy như sao xẹt, phút chốc đã vỠđến chá»— đà i quan sát thiên tượng. mặc kệ Lục Tiệm la hét, Cốc Chẩn vẫn không trả lá»i, gã bung ngưá»i lên, biến dạng và o sau má»™t tảng loạn thạch.
Bấy giá», Lục Tiệm đã hoà n toà n tỉnh táo, thấy sá»± lạ, gã cÅ©ng phóng mình tá»›i, khi vừa trông thấy cá»a và o máºt đạo, gã không cần biết bên trong có gì quái lạ hay không, cÅ©ng đưa ngưá»i vượt qua, máºt đạo đó Ä‘i vá» phÃa dưới, từ gót chân loáng thoáng má»™t thứ tiếng động bá»§n rá»§n cuả tâm ý, gã chạy được hÆ¡n hai chục trượng, bá»—ng nghe bên tai tiếng ì ầm liên miên không dứt, giống tiếng dã thú gầm rú, lại có phần giống tiếng giáºn dữ cá»§a mưa gió sấm sét, có khi nghe như tiếng thở hÃt, tiếng ngáy cá»§a má»™t con quái váºt khổng lồ Ä‘ang ngá»§. Nghe âm thanh quái lạ đó, thần trà gã có hÆ¡i núng, đúng lúc ấy, âm thanh im bặt, bốn bá» tÄ©nh lặng, nghe rõ cả tiếng thở cá»§a mình. Yên lặng chẳng được lâu, âm thanh lại trá»—i dáºy, cà ng Ä‘i tá»›i trước, âm lượng cà ng lá»›n, nghe kinh tâm động phách, lần đâu tiên há» Lục nhà gã được gặp, gã chưa khi nà o thấy má»™t tiếng Ä‘á»ng thái tháºm như lần nà y.
Cứ như thế, động má»™t lúc, tÄ©nh má»™t lúc, thay nhau diá»…n ra trong khi gã Ä‘i được trăm bước. Mé trước đưá»ng bá»—ng hiện ra má»™t ánh sáng xanh xanh nhà n nhạt. Bước dấn thêm mấy bước nữa, Lục Tiệm hốt nhiên thấy vách tưá»ng chung quanh hoá trong suốt, mé ngoà i sóng nước gá»n gợn, từng đà n cá tung tăng bÆ¡i lá»™i. Lúc ấy, Lục Tiệm má»›i ngạc nhiên nháºn ra rằng gã Ä‘ang ở sâu dưới đáy biển, kinh dị đến khó tin, âm thanh quái dị kia vẫn không ngưng, má»—i báºn nó vang lên, bốn bên tưá»ng vách như bị rung động theo, lÅ© cá dưá»ng như cÅ©ng bị má»™t cá»— đại lá»±c thu hút, chúng biến mất dạng, cho đến khi yên tịnh, má»›i xuất hiện trở lại. tưởng chừng như chúng bị má»™t dòng chảy nà o đó đưa đẩy, kiểu cách giống các cây rong biển, có tiếng động thì rạp mình xuống, lúc im ắng thì lại vươn thẳng lên như cÅ©. Bá»—ng chốc, bóng tối áºp tá»›i, Lục Tiệm cảm giác có má»™t bóng hình khổng lồ lướt ngang trên đầu, gã ngẩng trông lên, chẳng khá»i ngạc nhiên khi thấy đó là má»™t con má»±c ma cá»±c to, các vòi xúc tu vươn ra, cái miệng rá»™ng mở đóng bất định, Lục Tiệm thấy nó Ä‘ang định bÆ¡i và o gần, bá»—ng không dè âm thanh quái dị lại cất lên, trong nuá»›c biển nảy sinh má»™t luồng đại lá»±c vô hình, đẩy bắn con má»±c ma mất dạng, không rõ nó bị đưa vỠđâu.
Äứng giưã cung Ä‘iện thuá»· tinh đó, Lục Tiệm nhất thá»i ngẩn ngÆ¡, dừng bước má»™t lúc, gã vụt nhá»› ra mục tiêu xuống đây, bèn ổn định thần trÃ, xốc cao tinh thần, rảo bước tiến ra trước. Äi chưa được mưá»i trượng, đà ng trước vụt tối sầm, má» má» mịt mịt trông không rõ năm đầu ngón cá»§a bà n tay, duy âm thanh kỳ quái kia má»—i lúc má»™t to, tá»±a hồ cÆ¡n giáºn lôi đình cá»§a thần sấm, hai bên thông đạo toà n là nham thạch, giá lạnh thấu xương, cứng rắn tá»±a sắt thép. Lại Ä‘i thêm gần trăm bước nữa, gã thấy mé trước lấp loá má»™t chút ánh sáng. Lục Tiệm bất giác gia tăng cước lá»±c, qua thêm dăm ba bước nữa, dẫn đến má»™t chá»— đại sảnh rá»™ng rãi. Diêu Tình nằm ngang trên sà n, không rõ cô còn sống hay đã chết Trong tay Cốc Chẩn là viên "Trưá»ng Minh châu", toả ánh sáng ra hÆ¡n trượng, bên ngoà i vùng ánh sáng đó thì tối như hÅ© nút, không trông rõ được gì.
Sau má»™t thoáng lặng yên, Lục Tiệm há»i:
- Äây là chá»— ấy, phải không?
Cốc Chẩn đáp:
- Äúng!
Lục Tiệm há»i:
- Äây cÅ©ng là Tiá»m Long ư?
Cốc Chẩn thở ra một hơi dà i:
- Tiá»m Long là Äan Äiá»n cá»§a đại hải, chá»— nà y đúng là Äan Äiá»n cá»§a Tiá»m Long.
Lục Tiệm ngạc nhiên:
- Sao ngươi biết?
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
25-04-2009, 05:59 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (24/04/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (24/04/2009)
Cốc Chẩn giÆ¡ cao hạt minh châu, nó choá sáng, cho thấy bên ngoà i mưá»i trượng, má»™t cái ao nước hình tròn, vá»›i má»™t vách ngăn ở giưã chia nó là m hai như hình thái cá»±c, má»±c nuá»›c má»—i bên chợt cao, chợt thấp, khi sôi sùng sục, lúc kết băng giá, và o lúc âm thanh quái dị trá»—i dáºy, má»›n nước bên tả dâng cao, bên hữu hạ thấp, bên trái đóng băng, bên phải sôi sục, khi tÄ©nh lặng, thì xảy ngược lại, cứ thế mà lặp Ä‘i lặp lại, liên tục không ngừng nghỉ, hÆ¡i nước bốc mù mịt, dưới ánh sáng viên minh châu, cảnh tượng hiển hiện rõ rà ng.
Trông cảnh kỳ dị đó, Lục Tiệm thất kinh, há»i:
- Là gì váºy?
Cốc Chẩn tiến và i bước đến gần, soi rõ dòng chữ khắc bên ven bá» ao, có ba chữ triện "Âm Dương trì", mé dưới viết thảo trên bốn hà ng, mưá»i hai chữ: "Trì thá»§y kiệt, Tiá»m Long tá», trì thá»§y hoạt, vạn váºt địch" (Khi cạn nước trong ao, Tiá»m Long sẽ chết, khi ao còn nuá»›c sinh động, Tiá»m Long còn là đối địch cá»§a khắp vạn váºt).
Cốc Chẩn giải thÃch:
- Theo mấy chữ nà y, cái ao "Âm Dương trì" đây là then chốt cá»§a Tiá»m Long , má»™t khi ao cạn nước, cái món Tiá»m Long cÅ©ng sẽ thà nh váºt bá» Ä‘i, nhưng nguyên lý bên trong thì đệ tháºt không rõ!
Lục Tiệm đạo:
- Tiá»m Long là nằm dưới đáy biển?
Cốc Chẩn đáp:
- Dưá»ng như váºy!
Lục Tiệm há»i:
- Tại sao không thấy có nước biển thâm nháºp và o đây?
- Äệ cÅ©ng không biết - Cốc Chẩn bÄ©u môi má»™t cái - Chuyện huynh há»i, có khi giải đáp nằm ở trong chá»— đó!
Gã di chuyển hạt châu, soi tá», tại má»™t xó xa xa, thấy má»™t cái rương sắt, dà i sáu xÃch, cao bốn xÃch, trên mặt có then chốt bằng sắt, nhưng không thấy ống khoá. Con tim Lục Tiệm bá»—ng Ä‘áºp mạnh, gã tiến nhanh đến, gỡ then, mở rá»™ng nắp rương.
Cốc Chẩn chạy đến trước má»™t bước, ánh sáng viên minh châu toả rá»i má»™t thanh trưá»ng kiếm, lưỡi kiếm khá dà i, đặt nằm trong má»™t há»™p đá xanh, dà i cỡ năm xÃch, dưới thanh kiếm có sắp xếp nhiá»u sách vở, do rương sắt đóng kÃn, không khà bên trong rương bị phong toả, tuy đã quá lâu, nhưng sách vở và kiếm vẫn được bảo trì cá»±c tốt.
Mấy ngón tay run run, Lục Tiệm nhấc nó lên, cảm giác nó nặng ná» khác thưá»ng, gã kiểm tra sÆ¡ các sách vở, thấy ngoà i sách toán, còn lại toà n là sách y khoa, láºt qua dăm quyển, bá»—ng nhìn thấy má»™t táºp, bìa ghi ba chữ thảo "Tương Vong táºp".
Lục Tiệm mừng muốn phát điên, la lớn:
- Ở đây nà y!
Cốc Chẩn cÅ©ng chỉ hừ má»™t tiếng, Lục Tiệm nghe được, có cảm giác vừa bị tạt má»™t gáo nước lạnh và o mặt, gã quà y lại nhìn, thấy Cốc Chẩn mặt nặng chình chịch, thần sắc lạnh nhạt. Lục Tiệm bất giác rầu rÄ© há»i:
- Cốc Chẩn, ngươi hãy còn bực mình ta đấy à ?
Cốc Chẩn cưá»i nhạt:
- Huynh là "Äại tình thánh", đệ đã dám ngăn cản huynh tá»± táºn vì tình, nghÄ© lại thấy mình lá»—i lầm còn chưa chữa xong, có đâu dám bá»±c tức huynh!
Mặt mà y á»ng đỠđến mang tai, Lục Tiệm nói:
- Ta ... Ta vừa rồi quá sức hồ đồ, không gặp ngươi, tháºt tá»± ta không có má»™t chá»§ Ä‘Ãch nà o hết!
Cốc Chẩn lưá»m gã, bá»—ng tai quái vung tay tống cho gã má»™t quyá»n, cưá»i, mắng:
- BỠđi! Hà nh động đó của huynh thiệt dễ ghét ... nhưng cũng đáng thương, đệ mà còn đôi co cùng huynh chuyện đó, thấy chẳng đáng công sức!
Lục Tiệm cưá»i xoà , gã cúi đầu Ä‘á»c sách, các trang ghi chép dầy đặc những chữ nhá» xÃu, xem qua và i trang, Lục Tiệm không hiểu được gì cho thấu đáo, gã cà ng lá»™ vẻ hoảng hốt, nhưng không dám nói năng câu nà o.
Cốc Chẩn cưá»i gã:
- Huynh Ä‘á»c kiểu đó, có mà tìm ba ngà y cÅ©ng chẳng thấy được gì!
Gã giáºt quyển sách, xem qua phần tổng mục, quả nhiên có má»™t chương viết vá» "Äại cương vá» Ná»™i Thương", láºt đến trang "Äại cương - Ná»™i thương", xem phần liệt kê, thấy có má»™t mục bà n vá» "Mạch há»§y".
Tìm đến trang ấy, Cốc Chẩn lướt qua và i dòng, gã bá»—ng lẩm nhẩm Ä‘á»c:
- Cao thá»§ không tá»± giác mức độ ná»™i lá»±c cá»§a minh, hiếu thắng sÃnh cưá»ng, sá» dụng chân lá»±c ẩu tả, sẽ chẳng tránh khá»i hoạ bị tổn thương kinh mạch, ná»™i tạng hư há»ng, tệ hại nữa là có thể bị huá»· hoại hết trăm mạch, là m ngÅ© tạng trống rá»—ng, cho dù dùng linh chi, nhân sâm lâu Ä‘á»i cÅ©ng không thể nà o phục hồi kinh mạch, cho dù là ngưá»i mang ná»™i công cao siêu, cÅ©ng vô lá»±c tá»± chữa, ngay cả có báºc thà y thuốc thánh thá»§ hết sức Ä‘iá»u trị, ngưá»i bệnh sau không quá dăm tháng Ä‘au đớn cùng cá»±c, lúc tinh cạn khà kiệt, sẽ chết vì hư nhược. Thấy chuyện nà y, má»›i hiểu, bạo vÅ© là chết chắc, cho nên, vạn sá»±, hãy giảm bá»›t tranh cạnh. Kẻ nà o sÃnh cưá»ng chÃnh là kẻ yếu ... Kẻ nà o là m vẻ yếu kém, chÃnh là kẻ mạnh đấy. Muốn giải trừ cái ách nạn nà y, chẳng gì hay bằng tá»± đỠphòng trước, tá»± mình chẳng tranh đấu cùng ngưá»i, đấy má»›i là chân lý!
Äá»c ngang đấy, Cốc Chẩn bất giác cưá»i rá»™, tá»± nhá»§ "Từng nghe nói vị Hoa tổ sư đó tháºt có tâm tư vô cùng từ ái, sáng suốt, mình thấy rõ, không lúc nà o bà không quên răn dạy háºu thế."
Lục Tiệm quá bứt rứt lo lắng, bèn há»i:
- Chỉ váºy thôi ư?
Cốc Chẩn vui vẻ bảo:
- Äừng nôn nóng! Hãy còn nữa đây!
Rồi gã Ä‘á»c tiếp:
- Bệnh nà y hiểm nghèo, y há»c không có cách chữa, nhưng táºp sách nà y là bà n luáºn theo óc tưởng tượng, không nói vá» cách chữa trị đã từng thá»±c hiện! Trá»i sinh sá»± tinh tế cÆ¡ thể con ngưá»i tháºt ảo diệu vô cùng, nhưng hiểu biết vá» nó thì lại rất thô thiển, chưa được quá má»™t phần trong muôn má»™t, tỉ như, ngưá»i ta, ngoà i kinh mạch ngÅ© tạng, lại còn có ba mươi mốt ẩn mạch, cá»±c kỳ tinh vi, cá»±c kỳ áo diệu, chưa ai có hiểu biết sâu rá»™ng vá» chúng. Thế nhưng, những ẩn mạch đó, tá»± chúng là má»™t táºp hợp, tinh khà chuyển dịch liên miên, không giống hiển mạch, nói ra có vẻ nghịch lý, khi hiển mạch bị hư há»ng, ta có thể dùng những ẩn mạch ấy thay thế, kiểu như khi sông hồ bị khô kiệt, cây cá» héo úa, ta có thể dùng nước ở những mạch chảy ngầm dưới đất tưới táp giúp thảo má»™c tươi tốt trở lại, chuyển sá»± chết trở vỠđất sống ...
Cốc Chẩn Ä‘ang Ä‘á»c râm ran ngang đấy, gã bá»—ng nÃn bặt, đưa mắt liếc qua, thì thấy sắc diện Lục Tiệm tái mét, ánh mắt vô thần! Cốc Chẩn bất giác thở hắt ra, rầu rầu nói:-
- Không sao ngá» nổi, cách chữa trị nói trong "Tương vong táºp" lại là cách tu luyện kiếp lá»±c?
Lục Tiệm khẽ sá»±ng sá», gã run giá»ng:
- Thế thì ... Thế thì không có cách nà o khác sao?
Cốc Chẩn liếc sơ qua, rồi lắc lắc mái đầu:
- Phần sau là viết vá» cách tu luyện do Hoa tổ sư suy nghÄ© ra, bà còn chua thêm má»™t câu, thảng hoặc có ngưá»i bệnh nguy ngáºp, có thể dùng "Hoạt tham lá»™" (nước sâm duy trì sá»± sống) cất ở trong "băng nhãn" (mắt băng) bên đáy hồ bên tả duy trì kiếp sống bệnh nhân thêm được dăm ngà y.
Gã vừa nói, vừa rảo bước đến bên mé tả ao "Âm Dương trì", nước trong đó Ä‘ang sôi, Cốc Chẩn đặt quyển sách xuống, váºn bát kình há»™ thân, gã thò tay xuống chá»— nước sôi, bà n tay lần mò, quả nhiên dò thấy má»™t hốc đá lá»›n cỡ và i tấc tay, nói cÅ©ng lạ, mặt nước bên trên sôi ầm ầm, nóng khôn tả, bên trong hốc đá lại lạnh ngắt như giá băng. khiến Cốc Chẩn bất giác nghÄ© thầm "Trong má»—i con cá cá»§a Thái Cá»±c đồ, con âm phải có mắt dương, con bên dương phải có mắt âm, trong âm có dương, trong dương hà m chứa âm, toà n âm má»™t mình thì không sống sót, toà n là dương thì không bá»n lâu. Cái ao "Âm Dương trì" nà y cứ liên tục hết đầy lại vÆ¡i, đúng là tuân theo quy luáºt ấy chăng? Chưa kể, vạn váºt Ä‘á»u có sá»± biến hoá kỳ lạ, váºy mà cà ng biến đổi thì lại cà ng bất biến, váºy thì, hai bên ao nà y khi nóng sôi sục, khi kết băng giá, cái ao bên tả thì có âm nhãn, trong đó nhất định ngà n năm không khi nao nóng, còn bên hữu có dương nhãn, không chừng luôn luôn chẳng khi nà o lạnh!
Trong lúc gã suy ngẫm, nước ao bên tả vụt chuyển sang lạnh, trong đầu Cốc Chẩn biết rằng chẳng mấy chốc nữa, nước ao bên ấy sẽ đóng thà nh băng, muốn lấy món đồ cất trong hốc đá thì phải nhanh tay, quả nhiên gã mò được trong hốc má»™t cái há»™p bằng bạc, bèn lấy ra, Ä‘em đặt bên bá» ao, nhìn sÆ¡ qua, thấy bên trong há»™p có chứa má»™t bình bằng ngá»c, sá» và o thấy lạnh ngắt. Cốc Chẩn gỡ bá» nút niêm phong, láºp tức từ bình ngá»c bốc lên má»™t mùi thÆ¡m ngát, Cốc Chẩn mừng rÆ¡n, Ä‘em bình đưa cho Lục Tiệm. Lục Tiệm nâng Diêu Tình dáºy, rót thứ nước trong bình và o miệng cô.
---- còn tiếp ----
Hình Kèm Theo
To view attachments your post count must be 1 or greater. Your post count is 0 momentarily.
Tà i sản của livan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå