10-03-2011, 03:55 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 262
NgÆ°á»i lợi hại chân chÃnh
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm BăÌc PhaÌ€m dá»… dà ng tránh né mÆ°á»i sáu đòn tấn công của tên phạm nhân to con kia. Hắn không nhịn được, ngáp dà i má»™t cái, lÆ°á»i biếng kêu lên: "Tao nói nà y, tốc Ä‘á»™ của mà y không nhanh hÆ¡n được má»™t tà ak? Mà tao thấy, không những tốc Ä‘á»™ của mà y đã cháºm mà sức lá»±c cÅ©ng chẳng có tà nà o. Anh zai, tao là đà n ông, không phải Ä‘Ã n bà , đừng có mà sá» nắn tao, ghê chết cha!"
Hắn Ä‘i tá»›i chạy lui rất phong tao, phảng phất nhÆ° Ä‘ang khiêu vÅ© váºy, không hỠđể đối phÆ°Æ¡ng và o trong mắt. Äòn tấn công của tên phạm nhân to con kia quả tháºt rất sắc bén, rất cÆ°á»ng hãn, nhÆ°ng ai bảo hắn lại phải cái đồ biến thái nhÆ° Lâm BăÌc PhaÌ€m chứ? Khi Lâm BăÌc PhaÌ€m luyện Long Tu Bảo Äiển tá»›i cảnh giá»›i thứ hai, hắn may ra còn có thể đánh ngang tay, nhÆ°ng bây giá» Lâm BăÌc PhaÌ€m đã luyện tá»›i cảnh giá»›i thứ ba rồi, tá»± nhiên sẽ không thể để má»™t tên đánh đấm ngu ngốc nhÆ° hắn và o mắt. Truyện "Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Tấn công liên tục hÆ¡n mÆ°á»i phút, cả ngÆ°á»i tên phạm nhân kia đã bắt đầu toát hết cả mồ hôi, khuôn mặt trở nên Ä‘á» bừng. Lúc nà y đòn tấn công của hắn đã không còn khà thế nhÆ° lúc đầu, tháºm chà đến tốc Ä‘á»™ cÅ©ng đã cháºm lại.
Bốn tên còn lại, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u trợn tròn mắt, ta nhìn ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nhìn ta, rồi lại quay sang nhìn Lâm BăÌc PhaÌ€m.
Äây là ngÆ°á»i hay yêu quái váºy? Truyện "Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Trong năm ngÆ°á»i bá»n há», kẻ đánh nhau giá»i nhất chÃnh là tên phạm nhân to con kia, nhÆ°ng hắn đã đánh liên tục hÆ¡n mÆ°á»i phút thá»i gian, váºy là ngay cả đến chéo áo đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không chạm và o được, Ä‘iá»u nà y khiến bá»n há» có má»™t thứ cảm giác muốn ngất xỉu.
Tên phạm nhân ngÆ°á»i nhÆ° con khỉ cả kinh ,dụi dụi mắt, nÆ°á»›c bá»t văng tung tóe, liên tục kêu lên: "Móa, đây là ngÆ°á»i sao? PhÆ°Æ¡ng Thế Ngá»c? Hoà ng Phi Hồng ? Hay là Diệp Vấn?"
Tên ngÆ°á»i nhÆ° que củi vất vả lắm má»›i đứng được lên, vừa đứng dáºy xong, hắn liá»n cảm giác được từng cÆ¡n Ä‘au nhức từ lÆ°ng mình truyá»n đến. Äây là má»™t cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n đến tê dại, phảng phất nhÆ° xÆ°Æ¡ng sống của hắn đã gãy thà nh hai Ä‘oạn váºy. Hắn cÅ©ng mặt mà y sợ hãi nhìn Lâm BăÌc PhaÌ€m, hắn biết rõ đối phÆ°Æ¡ng vừa rồi vẫn đã hạ thủ lÆ°u tình, nếu không mình đã bị đánh gãy thà nh hai Ä‘oạn rồi.
Nhà giam cũng là một nơi phải dùng thực lực để quyết định tất cả.
Không có thá»±c lá»±c thì ngÆ°Æ¡i chỉ có thể để mặc cho ngÆ°á»i ta đè đầu cưỡi cổ. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thá»±c lá»±c, ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n có thể dẫm lên đầu ngÆ°á»i khác, phát uy phát phúc, bắt bá»n há» phải hầu hạ ngÆ°Æ¡i má»—i ngà y, giống nhÆ° má»™t ông vua váºy.
Bá»n há» lúc trÆ°á»›c khi má»›i tiến và o đây cÅ©ng gặp phải chuyện nhÆ° váºy, nếu nhÆ° không phải bá»n há» cÅ©ng có chút bổn sá»± thì chỉ sợ đã sá»›m bị ngÆ°á»i khác đè đầu cưỡi cổ rồi.
Tên phạm nhân to con kia kiên trì được thêm năm phút nữa thì không chống đỡ được nữa: " Phù phù!"
Hắn ngồi phệt xuống đất, thở hồng há»™c nhÆ° sắp chết, liên tục kêu lên: "Mà y, mà y, mà y không phải là ngÆ°á»i. Tao không phải đối thủ của mà y, tao nháºn thua. Mà y sau nà y sẽ là lão đại của phòng giam nà y, bá»n tao, bá»n tao sẽ nghe theo mà y!"
Cả đám xung quanh láºp tức xôn xao.
Bá»n hỠđã sá»›m nháºn ra, hắn không phải là đối thủ của Lâm BăÌc PhaÌ€m, nhÆ°ng ai biết hắn lại nháºn thua nhanh đến nhÆ° váºy.
Lâm BăÌc PhaÌ€m ngẩng đầu, vuốt vuốt lại tóc má»™t cái, sau đó nhìn lÆ°á»›t qua má»™t lượt qua bốn ngÆ°á»i còn lại: "Bá»n mà y còn ai không phục không? Nếu không phục thì đứng ra, đánh vá»›i tao má»™t tráºn. Nếu không cả bốn đứa mà y lên má»™t lượt cÅ©ng được, không sao hết!"
Cả bá»n Ä‘á»u biến sắc, vá»™i và ng lắc đầu, luôn miệng kêu không dám.
Vừa rồi Lâm BăÌc PhaÌ€m chỉ có tránh né chứ không há» tấn công, nhÆ°ng chỉ nhÆ° váºy thôi cÅ©ng đã khiến cả bá»n choáng váng. Cứ nhÆ° váºy, nếu đối phÆ°Æ¡ng tấn công, chỉ sợ cả bá»n sẽ nằm thằng cẳng trên mặt đất nhÆ° những con chó chết.
Lúc nà y Lâm BăÌc PhaÌ€m má»›i khẽ gáºt gáºt đầu: "Lão đại của bá»n mà y? Cách gá»i nà y tao thÃch, không tệ không tệ. Äã nhÆ° váºy, bá»n mà y còn đứng đó là m gì? Mà y Ä‘i dá»n cho tao má»™t cái giÆ°á»ng xem nà o, đó là chá»— ngủ của mà y ak? Äổi cho tao má»™t cái giÆ°á»ng má»›i, mà y Ä‘i quét dá»n cái phòng nà y Ä‘i. Tháºt không thể hiểu được, sao bá»n mà y có thể ở má»™t chá»— nhÆ° thế nà y. Còn mà y, nghÄ© cách tìm má»™t Ãt thuốc xịt phòng, ak, loại nà o thÆ¡m nhẹ ấy, phun và o đây cho tao. Cái mùi *** gì thế không biết? Khó ngá»i quá. Sau nà y nhá»› rá»a chân nghe chÆ°a? Mà y hả, Ä‘i pha cho tao tách trà mà u lên, quát chúng mà y xong khô hết cả miệng. Tuy chúng ta Ä‘ang ở nhà tù, nhÆ°ng không thể coi nÆ¡i đây là nhà tù, phải biến nó thà nh phòng ngủ của mình, biết chÆ°a?" ( ặc ặc, thằng nà y vip vãi :>>)
Cả bá»n năm thằng Ä‘á»u mặt mà y nhăn nhó, thiếu chút nữa là khóc ra nÆ°á»›c mắt.
Lúc trÆ°á»›c cả bá»n đứa nà o mà không phải là đại lão gia, đã là m qua những chuyện thế nà y bao giá», mà có muốn cÅ©ng chẳng có thá»i gian mà là m. HÆ¡n nữa Ä‘á»u là đà n ông, ai lại Ä‘i quan tâm cái nà y chứ? NhÆ°ng ai bảo ngÆ°á»i ta là lão đại? Bá»n há» chỉ có thể ngoan ngoãn là m theo lá»i đối phÆ°Æ¡ng, cầm lấy cây chổi cùng cái giẻ lau từ nhỠđến giá» chÆ°a từng cầm qua, bắt đầu là m việc.
Lâm BăÌc PhaÌ€m rất thoải mái nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng, hai chân vắt lên nhau, ăn trái cây bá»n há» cung kÃnh Ä‘Æ°a tá»›i, cảm thấy, cuá»™c sống trong nhà giam nà y cÅ©ng không phải là tệ lắm. Lúc nà y hắn Ä‘ang nghÄ©, nếu không thông báo được cho Liễu Vi, các cô nà ng nhất định sẽ lo lắng, nhÆ°ng mà dá»±a và o bổn sá»± của đám ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Minh ThăÌng ở Nam Thà nh thì chỉ sợ mình chẳng ở đây được mấy ngà y.
"Bá»n mà y, bá»n mà y Ä‘ang là m gì thế hả?"
LÆ°u cảnh cùng tên cảnh ngục râu ria xồm xoà m kia nhấm nháp xong mấy chén rượu, liá»n thá» Ä‘i tá»›i phòng giam, xem thá» Lâm BăÌc PhaÌ€m Ä‘ang bị chà đạp thà nh cái bá»™ dạng gì. NhÆ°ng vừa tá»›i nÆ¡i thì thấy, đám phạm nhân lúc trÆ°á»›c không ngá» lại Ä‘ang quét dá»n vệ sinh, khà thế ngâtf trá»i, còn Lâm BăÌc PhaÌ€m thì chẳng khác nà o ông chủ, nhà n nhã, thoải mái nằm trên giÆ°á»ng. LÆ°u cảnh không nhịn được, tức giáºn chá»i ầm lên.
Tên đại hán dáng ngÆ°á»i to con cÆ°á»i hắc hắc nói: "LÆ°u cảnh, bá»n em thấy vệ sinh của phòng giam hÆ¡i kém má»™t chút, nên má»›i quét dá»n!"
Hắn tên là Chu CÆ°á»ng, bị bắt vì tá»™i giết ngÆ°á»i, sau nà y vì được ngÆ°á»i ta chạy chá»t khắp nÆ¡i nên bị kết án tù mÆ°á»i lăm năm. Kẻ nà y là ngÆ°á»i hung ác, thủ Ä‘oạn tà n nhẫn, xÆ°ng bá trong nhà tù nà y, không ái dám trêu chá»c.
"Bá»n mà y, bá»n mà y, váºy còn nó?"
LÆ°u cảnh mặc dù là ngÆ°á»i rất kiêu ngạo, nhÆ°ng cÅ©ng không dám dá»… dà ng đắc tá»™i vá»›i đám phạm nhân nà y, vạn nhất bá»n há» nổi loạn, chÃnh hắn cÅ©ng không giải quyết được, cho nên hắn chỉ và o Lâm BăÌc PhaÌ€m gà o lên: "Váºy sao hắn còn nằm ở dó? Bá»n mà y, bá»n mà y Ä‘ang là m cái trò khỉ gì thế hả?"
Tên phạm nhân nhìn nhÆ° con khỉ cÆ°á»i hắc hắc: "LÆ°u cảnh, lão đại bá»n em ngÆ°á»i hÆ¡i mệt, cho nên phải nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Còn những chuyện nhá» nhặt thế nà y, cứ giao cho bá»n em là được rồi, bá»n em nhất định sẽ dá»n dẹp cái phòng giam nà y tháºt sạch sẽ!"
Hắn tên là Hầu SÆ¡n, hắn bị bá» tù vì tá»™i trá»™m cắt. Hắn vốn không có tÆ° cách bị nhốt và o cái phòng giam nà y, nhÆ°ng bởi vì thứ hắn ăn trá»™m chÃnh là văn váºt quốc gia, cho nên má»›i bị giam và o trong nà y,
Lưu cảnh nghe xong, tức đến nỗi thiếu chút nữa thổ huyết.
Mình còn Ä‘ang nghÄ© bá»n nó Ä‘ang dạy dá»— tên ma má»›i thé nà o, nà o ngá» chúng nó lại nháºn đối phÆ°Æ¡ng là lão đại, còn nghe lá»i đối phÆ°Æ¡ng, quét dá»n phòng giam, cẩn tháºn từng li từng tà má»™t, cứ nhÆ° cháu ná»™i Ä‘ang hầu hạ ông ná»™i váºy.
Cảnh tượng nhÆ° váºy, nhìn thế nà o cÅ©ng quá cổ quái, quá tà dị.
Tên trung niên bÆ°ng má»™t chén trà nóng hổi, bốc khói nghi ngút từ bên ngoà i Ä‘i tá»›, nhìn LÆ°u cảnh má»™t cái rồi thản nhiên nói: "LÆ°u cảnh, nếu nhÆ° không có chuyện gì thì má»i anh biến Ä‘i. Bá»n nà y còn nhiá»u chuyện phải là m!"
Lưu cảnh cảm giác trước mắt như tối sầm lại, gần như muốn té lăn ra đất.
Mắt mình nhất định bị hoa, lỗ tai nhất định cũng nghễnh ngãng, nếu không, mình là m sao có thể nghe lầm cùng nhìn lầm được chứ?
"Lão đại, lão đại, bá»n em má»›i tìm được má»™t con gà má»›i quay, anh máy nếm thá» Ä‘i!" Cái tên máºp ú từ bên ngoà i chân thấp chân cao chạy và o, hai tay bÆ°ng má»™t bá»c báo tròn xoe, từ bên trong bá»c còn tá»a ra mùi gá quay thÆ¡m phức. Hắn dá»±a và o thân hình béo ú, huých LÆ°u cảnh ngục bắn sang má»™t bên, sau đó vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt Lâm BăÌc PhaÌ€m, hai tay cung kÃnh dâng lên trÆ°á»›c mắt Lâm BăÌc PhaÌ€m.
Lâm BăÌc PhaÌ€m ra vẻ là ngÆ°á»i biết tiết kiệm nói: "Cái nà y, không cần xa xỉ nhÆ° váºy đâu?
Cái tên béo ú kia tên là Phú Äại Hải, trÆ°á»›c kia cÅ©ng được coi là phong quang má»™t phÆ°Æ¡ng, đáng tiếc sau nà y vì tham ô tiá»n của công ty, sau đó bị giam và o đây. Hắn là ngÆ°á»i háo sắc, tham lam, chuyện hắn thÃch là m nhất hà ng ngà y chÃnh là xem mấy tá» tạp chà sắc dục. Nghe Lâm BăÌc PhaÌ€m nói váºy, hắn cÆ°á»i hắc hắc không ngừng nói: "Lão đại, sao anh lại nói nhÆ° váºy chứ? Äây là lần đầu tiên anh tá»›i phòng giam 9572, bá»n em phải tiếp đón anh cẩn tháºn chứ!"
"Váºy tao cÅ©ng không khách khà nữa!" Lâm BăÌc PhaÌ€m nói.
"Lão đại đừng khách khÃ. Anh chứ ăn thoải mái, sau nà y còn muốn ăn nữa thì em lại Ä‘i lấy cho anh. Không phải chỉ là mấy con gà quay sao. Chút bổn sá»± nà y thì em vẫn phải có!"
Phú Äại Hải vá»— ngá»±c, bá»™ dáng rất hà o sảng cuiá» nói, phảng phất nhÆ° vừa là m má»™t chuyện cá»±c kỳ dá»… dà ng váºy. NhÆ°ng trên thá»±c tế, trong tù, có thể được ăn má»™t chút thịt cÅ©ng đã là tốn kém, chứ cà ng không cần nói đến má»™t con gà quay thÆ¡m nức mÅ©i thế nà y. NhÆ° Lâm BăÌc PhaÌ€m lúc nà y thì chỉ sợ những lão đại kia thỉnh thoảng má»›i có thể ăn má»™t chút.
Lâm BăÌc PhaÌ€m cầm lấy con gà quay vẫn còn nóng hổi, trÆ°á»›c tiếp xé xuống má»™t cái đùi gà , Ä‘Æ°a cho Phú Äại Hải, tiếp đó lại xé hai cái cánh gà cùng cái đùi gà còn lại chia cho những ngÆ°á»i khác, xong xuôi má»›i cÆ°á»i nói: "Tao còn tưởng trong nhà giam, cuá»™c sống phải tệ lắm, tháºt không ngá» cuá»™c sống lại thoải mái nhÆ° váºy. Chúng ta có phúc cùng hưởng, có há»a cùng chia!"
"Lão đại nói rất hay, lão đại quá đúng!"
Cả bá»n Ä‘á»u đồng thanh hô lên.
Khóe miệng LÆ°u cảnh không ngừng run rẩy, cảm giác nhÆ° Ä‘ang có má»™t tảng đá lá»›n Ä‘ang đè lên ngá»±c mình, là m cho mình không thể nà o thở được. Chuyện nà y tháºt sá»± quá mức quá»· dị. Äối má»›i má»›i đến đây được có ná»a giá», váºy mà lại có thể khiến năm tên cáo già nà y cam tâm tình nguyện tôn hắn là m lão đại. NgÆ°á»i nà y có bao nhiêu thá»±c lá»±c đây?
Ngà y lúc hắn quay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i thì thấy tên gầy gò nhÆ° que củi Ä‘ang ôm má»™t cái đệm cùng má»™t cái chăn hÆ°ng phấn chạy tá»›i, đụng và o hắn má»™t cái, khiến hắn quay mấy vòng, suýt chút nữa là ngã lăn ra đất.
"Mà y, mà y...!" LÆ°u cảnh bị chá»c giáºn phát Ä‘iên, thiếu chút nữa là chá»i bá»›i.
"Lão đại, phòng bên cạnh có má»™t bá»™ chăn đệm má»›i tinh, chÆ°a ai dùng qua cả. Em đã lấy vá» cho anh đây. Mấy thằng oắt con bên đó không phục, cuối cùng bị em má»™t cÆ°á»›c đá chết hết. Con bà nó, lão đại bất quá chỉ là muốn má»™t bá»™ chăn đệm, cÅ©ng chẳng phải thứ kỳ trân dị bảo gì, váºy mà bá»n nó cÅ©ng dám có ý kiến. Tháºt là ngu hết chá»— nói!"
Tên que củi mặt mà y đắc ý cÆ°á»i nói rồi vá»™i và ng trải chăn đệm ra giÆ°á»ng.
Lâm BăÌc PhaÌ€m láºp tức nở má»™t nụ cÆ°á»i: "Dù sao tao cÅ©ng chỉ ở tạm đây và i ngà y, không cần phải phiá»n phức nhÆ° váºy!"
"Lão đại, cái nà y có là gì đâu, không phải chỉ là má»™t bá»™ chăn đệm sao. Cho tiá»n bá»n oắt con kia cÅ©ng không dám nói gì!"
Tên gầy nhÆ° que củi nà y tên là Tiếu PhÆ°Æ¡ng. Chỉ vì ẩu đả mà bị bắt giam và o đây, chỉ là trong tráºn ẩu đả, hắn má»™t hÆ¡i đánh chết hai ngÆ°á»i, trá»ng thÆ°Æ¡ng hai mÆ°Æ¡i sáu ngÆ°á»i, cho nên má»›i may mắn được đến ở trong phòng giam siêu cấp nà y.
Tên trung niên kia tên là Má»™c Hải Phong, cÅ©ng không biết vì là do gì mà bị nhốt và o đây, Hắn mặt mà y tò mò nhìn Lâm BăÌc PhaÌ€m, dè dặt há»i: "Lão đại, là m sao anh lại bị nhốt và o đây?"
Lâm BăÌc PhaÌ€m phất phất cái tay toà n mỡ của hắn, bá»™ dáng nhÆ° cÅ©ng rất khó hiểu: "Tao là m sao biết? Tao Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i kinh thà nh chÆ¡i hai ngà y, chẳng hiểu sao lại lại bị má»™t đám cảnh sát vồ được. bá»n mà y cÅ©ng biết đấy, con ngÆ°á»i tao thiện lÆ°Æ¡ng thuần khiết thế nà y, chẳng bao giá» lại Ä‘i gây chuyện cả, ngà y nà o cÅ©ng Ä‘i là m đúng giá», có là m chuyện gì đâu chứ?"
Cả bá»n nghe xong, mồ hôi toát ra Æ°á»›t cả đầu. Thằng nà y cÅ©ng quá vô sỉ Ä‘i, không là m gì mà lại được Ä‘Æ°a và o đây sao?
Lâm BăÌc PhaÌ€m giống nhÆ° Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, lá»›n tiếng nói: "A, tao nhá»› ra r ồi, hình nhÆ° cách đây không lâu đã xảy ra má»™t chuyện nho nhá», chẳng lẽ bá»n há» vì chuyện nà y mà bắt tao và o đây?"
Hầu SÆ¡n đầy tò mò há»i: "Lão đại, chẳng lẽ giết ngÆ°á»i?"
Có thể được nhốt và o đây, chắc chắn Ä‘á»u không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
"À, cÅ©ng chẳng có gì, lần đó chẳng may Ä‘áºp chết lão thị trưởng thà nh phố Nam Thà nh cùng thằng con của lão thôi!"
Lâm BăÌc PhaÌ€m mỉm cÆ°á»i.
"Rầm!"
Cả năm thằng Ä‘á»u cùng nhau ngã lăn ra đất.
LÆ°u cảnh vốn đã rá»i khá»i phòng giam nhÆ°ng vì Lâm BăÌc PhaÌ€m nói quá lá»›n, nghe xong hắn liá»n ngã theo thế 'cẩu Ä‘á»›p c.." cá»±c kỳ tiêu chuẩn, nằm thẳng cẳng trên mặt đất, toà n thân không ngừng co giáºt.
Äáºp chết thị trưởng?
Khó trách đối phÆ°Æ¡ng lại lợi hại nhÆ° váºy, có thể dá»… dà ng chế phục năm tên kia. Hắn má»›i là kẻ lợi hại chân chÃnh.
Tà i sản của npq91
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
10-03-2011, 03:57 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 263
Vấn đỠthức ăn
Nguồn: Sưu Tầm
Trong phòng là m việc của nhà giam, má»™t nữ cảnh sát xinh đẹp Ä‘ang ngồi ngay ngắn trên bà n là m việc của mình, tỉ mỉ láºt xem từng trang tÆ° liệu của Lâm BăÌc PhaÌ€m. Cô chÃnh là má»™t thà nh viên của tiểu Ä‘á»™i hà nh Ä‘á»™ng đặc biệt, trá»±c thuá»™c cục an toà n quốc gia, TQ. Cô tên là Mục Nghiên Kỳ, năm nay hai mÆ°Æ¡i bốn tuổi, vốn nhá» và o biểu hiện nổi báºt mà trở thà nh thà nh viên của tiểu Ä‘á»™i hà nh Ä‘á»™ng đặc biệt.
"Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cá»a nhẹ nhà ng vang lên.
Hai hà ng lông mà y của Mục Nghiên Kỳ khẽ nhÃu lại, ngẩng đầu lên nói: "Má»i và o!" Cá»a phòng nhẹ nhà ng mở ra. Từ bên ngoà i Ä‘i và o má»™t cô gái tuổi tác cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± Mục Nghiên Kỳ, khuôn mặt tròn trịa, tóc để ngắn, toà n thân toát ra má»™t sá»± năng Ä‘á»™ng, trẻ trung. Cô mặc má»™t bá»™ đồng phục cảnh sát tiêu chuẩn, hÆ¡n nữa nhìn có vẻ cấp báºc cÅ©ng không thấp. Trên hai tay cô là má»™t chồng tÆ° liệu. Nhẹ nhà ng đặt lên bà n là m việc của Mục Nghiên Kỳ, khẽ nói: "Nghiên Kỳ, chuyện lần nà y chỉ sợ không dá»… xá» lý đâu. Hiện tại đã có rất nhiá»u ngÆ°á»i há»i thăm gây áp lá»±c vá»›i nhà giam bên nà y, nói cáºu lạm quyá»n, bắt bá»› ngÆ°á»i vô tá»™i vạ. Ãp lá»±c của bá»n mình ở đây cÅ©ng không nhỠđâu." Truyện "Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Mục Nghiên Kỳ nhìn thấy cô nà ng kia liá»n nở má»™t nụ cÆ°á»i quyến rÅ©: "TÄ©nh Tuyá»n, sao cáºu cÅ©ng tá»›i? Nhanh ngồi Ä‘i!"
Cô gái trẻ tuổi nà y chÃnh là phó ngục trưởng của nhà giam nà y - Phùng TÄ©nh Tuyá»n, là m ngÆ°á»i ngay thẳng, xá» lý công minh, được sá»± tôn kÃnh của toà n bá»™ nhân viên trong nhà giam. Cô nhìn bá»™ dáng không để ý chút nà o của Mục Nghiên Kỳ, Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© ngồi đến bên cạnh cô nà ng, nói: "Nghiên kỳ, cáºu rốt cuá»™c là muốn nhốt hắn bao lâu? Mình không hiểu sao lại cảm thấy ngÆ°á»i nà y có chút nguy hiểm?"
Mục Nghiên Kỳ cÅ©ng có chút bất đắc dÄ© Ä‘Æ°a táºp tÆ° liệu mình Ä‘ang xem cho Phùng TÄ©nh Tuyá»n: "TÄ©nh Tuyá»n, cái gì mà nguy hiểm? Phải nói là nhân váºt cá»±c kỳ nguy hiểm. Hắn đến cả thị trưởng cÅ©ng dám Ä‘áºp chết, mình tháºt không biết có chuyện gì mà hắn không dám là m!"
Phùng TÄ©nh Tuyá»n mÆ¡ hồ nhìn lÆ°á»›t qua táºp tÆ° liệu, nhịn không được hé cái miệng nhá» nhắn ra, kinh hô: "Hắn, hắn chÃnh là tên Lâm BăÌc PhaÌ€m kia? Ở ngay trÆ°á»›c mắt thà nh viên của Ä‘á»™i chống bạo Ä‘á»™ng, Ä‘áºp chết thị trưởng cùng con trai của thị trưởng, còn dẫm lên của ngÆ°á»i bà thÆ° thà nh ủy? NgÆ°á»i nhÆ° váºy, quả tháºt có chút thú vị!"
Khóe miệng cô nà ng không ngỠlại khẽ nhếch lên, lộ ra một vẻ hứng thú.
"Có chút thú vị? Cáºu không sợ hắn là m loạn trong tù sao?"
Mục Nghiên Kỳ thiếu chút nữa muốn thổ huyết.
Äôi mắt của Phùng TÄ©nh Tuyá»n nhìn chằm chằm và o tấm hình trong táºp tÆ° liệu, đúng là Lâm BăÌc PhaÌ€m- kẻ đã dùng chân dẫm lên Hoà ng TrÆ°á»ng Thanh, rất phong tao nhìn vá» phÃa vô số thà nh viên của Ä‘á»™i chống bạo Ä‘á»™ng, rất kiêu ngạo, rất đắc ý, rất ngông cuồng, phảng phất nhÆ° bản thân hắn Ä‘ang dẫm má»™t con kiến váºy, phảng phất nhÆ° bản thân hắn chÃnh là thiên thần cao cao tại thượng.
Phùng TÄ©nh Tuyá»n thân là phó ngục trưởng của nhà giam, tất nhiên là biết rõ đức hạnh của Tống Kiến Quốc và Tống Nhân Hóa. Có thể nói cả hai cha con không có má»™t kẻ nà o là ngÆ°á»i tốt, Ä‘á»u là loại dám là m không dám nháºn, tiểu nhân chó cáºy thế chủ, cô nà ng đã sá»›m muốn tìm cÆ¡ há»™i dạy dá»— bá»n chúng, dáng tiếc là mình không có quyá»n lá»›n đến nhÆ° váºy. Vả lại mình cÅ©ng không có cái bổn sá»± đó, cho nên cÅ©ng chỉ có thể để mặc cho bá»n chúng là m cà n khắp nÆ¡i. Bây giá» nghe thấy ngÆ°á»i thanh niên nà y tá»± tay Ä‘áºp chết hai tên khốn kiếp nà y, cuối cùng cÅ©ng thở ra được má»™t ngụm ác khÃ, trong lòng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thấy hắn rất thuáºn mắt.
"Là m loạn? NgÆ°á»i giống nhÆ° hắn chắc chắn sẽ không là m loạn!"
Phùng TÄ©nh Tuyá»n nhìn bức ảnh của Lâm Bắc Phà m, khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i.
Mục Nghiên Kỳ trừng to mắt nhin Phùng TÄ©nh Tuyá»n, thiếu chút nữa là từ trên ghế ngã xuống đất.
Äến mình cÅ©ng là lần đâu tiên nhìn thấy Phùng TÄ©nh Tuyá»n thất thố nhÆ° váºy, chẳng lẽ đây chÃnh là hoa si trong truyá»n thuyết?
Mục Nghiên Kỳ liên tục kêu lên: "TÄ©nh Tuyá»n, cáºu, cáºu có phải hồ đồ mất rồi hay không? Hắn chÃnh là má»™t siêu cấp phạm nhân, váºy mà cáºu lại thÃch hắn? Cái nà y, cái nà y tháºt sá»± cÅ©ng quá khó tin Ä‘i!"
Sắc mặt Phùng TÄ©nh Tuyá»n Ä‘á» á»ng, phảng phất nhÆ° được phủ lên má»™t lá»›p phấn Ä‘á», gắt giá»ng: "Nghiên Kỳ, cáºu, cáºu Ä‘ang nói báºy bạ gì thế? Cái gì mà thÃch hắn? Mình chẳng qua là nói hắn có thể dÅ©ng cảm trợ giúp ngÆ°á»i khác, không sợ quyá»n quý, tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i tốt khó có được, vừa rồi mình đâu có nói là mình thÃch hắn. Mình thấy chÃnh cáºu má»›i ngÆ°á»i tháºm thÆ°Æ¡ng trá»™m nhá»› hắn, nên má»›i có ý nói nhÆ° váºy!"
Mục Nghiên Kỳ thiếu chút nữa là bị chá»c cho thổ huyết. Mình thÃch tên nà y? Là m sao có thể?
Bản thân mình lần nà y đến thà nh phố Nam Thanh chÃnh là vì xá» lý chuyện của hắn, là m sao có thể yêu mến hắn được? Cô nhún nhún vai, cố ý cÆ°á»i nói: "TÄ©nh TUyá»n, cáºu yên tâm Ä‘i, mình sẽ không tranh Ä‘oạt ngÆ°á»i trong lòng của cáºu đâu!"
"Cáºu lảm nhảm gì thế? Cái gì mà ngÆ°á»i trong lòng? Nói khó nghe má»™t chút, mình cả Ä‘á»i sẽ không lấy chồng!"
Khuôn mặt nhá» nhắn của Phùng TÄ©nh Tuyá»n Ä‘á» lên, vá»™i ngụy biện, đồng thá»i cÅ©ng sợ đối phÆ°Æ¡ng lại tiếp tục Ä‘á» cáºp đến vấn Ä‘á» nà y, lảng sang chuyện khác: "Nghiên Kỳ, cáºu rốt cuá»™c muốn xá» chuyện của hắn thế nà o? Chẳng lẽ tháºt sá»± muốn xá» bắn hắn?"
Cô mặc dù biết giết ngÆ°á»i nhất định sẽ bị xá» tá», nhÆ°ng cô cÅ©ng không muốn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u tú nhÆ° váºy cứ thế mà chết được.
Mục Nghiên Kỳ bất đắc dÄ©, nhún nhún vai nói: "Mình cÅ©ng má»™t phát súng bắn chết luôn cái tên há»—n đản không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì nà y. NhÆ°ng mà cấp trên lại không cho mình là m nhÆ° váºy, cho nên...." Cô nà ng thoáng dừng lại má»™t chút rồi tiếp tục nói: "Mình chỉ có thể trÆ°á»›c tiên nhốt hắn ở chá»— cáºu má»™t thá»i gian, giám thị hắn, xem hắn rốt cuá»™c là hạng ngÆ°á»i nà o, sau đó chúng ta má»›i Ä‘Æ°a ra quyết định. Chúng ta cÅ©ng hy vá»ng hắn có thể cống hiến má»™t chút cho quốc gia, mà không phải là gây chuyện khắp nÆ¡i, tạo phiá»n phức cho chúng ta."
"Hạng ngÆ°á»i nà o?"
Trong đầu Phùng TÄ©nh Tuyá»n bất chợp hiện lên hình ảnh ngÆ°á»i thanh niên nà y, tháºt là muốn gặp hắn má»™t chút.
Trong phòng ăn nhà giam.
Hơn một ngà n phạm nhân cầm theo khay cơm, lục tục kéo tới xếp thà nh hà ng đợi phát cơm, không hỠhỗn loạn một chút nà o.
Lâm BăÌc PhaÌ€m đã sá»›m ăn cÆ¡m trÆ°a xong, lúc nà y hắn Ä‘ang cầm má»™t cây tăm, xỉa xỉa răng, hai chân thì vắt chéo chữ ngÅ©, vừa rung chân vừa ợ má»™t cái, nhÆ°ng vẫn rất vô sỉ cÆ°á»i nói: "Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói thức ăn của nhà giam không được tốt lắm, nhÆ°ng hôm nay tao thấy cÅ©ng không tệ lắm, nói thế nà o cÅ©ng có gà có cá, còn có má»™t miếng thịt lá»›n mà . Äoạn thá»i gian nà y rất không tệ, sau nà y rảnh rá»—i tao phải tá»›i thêm mấy lần, bổ sung dinh dưỡng!"
Năm ngÆ°á»i bá»n Chu CÆ°á»ng nghe Lâm BăÌc PhaÌ€m nói mà mồ hôi chảy Æ°á»›t sÅ©ng cả áo, cái mà cÅ©ng không gá»i là không tệ?
Cả má»™t cháºu thức ăn của ngÆ°á»i ta chỉ có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i miếng thịt, thế mà hắn cÆ°á»›p sạch, chẳng những thế hắn còn tá»± nhiên nhÆ° ruồi, cÆ°á»›p luôn bốn cái đùi gà cùng má»™t má»™t con cá chép kho, đã thế còn không biết xấu hổ nói, cái gì mà mình má»›i tá»›i nÆ¡i nà y, phải được Æ°u tiên má»™t chút, không thể đánh đồng vá»›i những phạm nhân khác. Vá» sau nghe ngóng má»™t chút, hóa ra hai cái đùi gà cùng con cá chép kho kia là LÆ°u cảnh cùng tên cảnh ngục mặt đầy râu kia bảo nhà bếp là m riêng cho mình. NhÆ°ng hắn vừa nghe thấy tên Lâm BăÌc PhaÌ€m liá»n láºp tức giống nhÆ° là gà trống thua tráºn, đến cái rắm cÅ©ng không dám đánh, ngoan ngoãn chạy mất.
NgÆ°á»i ta đến thị trưởng cÅ©ng dám choảng, còn sợ má»™t tên cảnh ngục nho nhá» nhà ngÆ°Æ¡i sao?
Äây chÃnh là mị lá»±c của nhân cách, đây chÃnh là ngÆ°á»i lợi hại chân chÃnh.
"Con mẹ nó, cái thứ nà y là thức ăn để cho ngÆ°á»i ăn hả? Toà n bá»™ Ä‘á»u là cÆ¡m vá»›i rau, đến má»™t miếng thức ăn mặn cÅ©ng không có. Mà y cho rằng bố mà y là động váºt ăn cá» hả? Nấu lại cho bố mà y, có nghe thấy không hả? Nếu không bá»n tao sẽ là m loạn, loạn cà ng lá»›n cà ng tốt, để cho nhân dân cả nÆ°á»›c nhìn thấy, cái gì gá»i là ngược đãi phạm nhân, mẹ kiếp, đúng là không coi phạm nhân là ngÆ°á»i!"
Má»™t tên cao lá»›n, chừng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi, lÆ°ng hùm vai gấu bÆ°ng khay thức ăn của mình, nhìn má»™t cháºu đầy ngáºp rau vá»›i cải trắng, thiếu chút nữa nhảy tá»›i choảng luôn mấy ông đầu bếp.
Những phạm nhân khác vốn cÅ©ng không dám là m loạn, nhÆ°ng nhìn thấy có ngÆ°á»i dẫn đầu, cả đám láºp tức hét lên bất mãn, cầm lấy khay cÆ¡m của mình, Ä‘á»u có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng muốn Ä‘áºp vỡ tan nó ra.
Mấy ông đầu bếp phát cÆ¡m láºp tức sắc mặt trắng nhợt, bá»n há» bất quá chỉ là ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng, được nhà giam thuê, là m sao có thể dám chống lại đám phạm nhân trong nhà giam. Cả bá»n láºp tức vá»™i và ng cÆ°á»i là m là nh nói: "Các vị, các vị, cái nà y không liên quan tá»›i chúng tôi, chúng tôi Ä‘á»u là m theo quy củ, nhÆ°ng, nhÆ°ng...."
"NhÆ°ng nhị cái gì? Còn nói cái gì mà nhiá»u thịt kho, đây là thịt kho của mà y hả? Sao tao nhìn *** thấy miếng thịt nà o hả?"
Tên tráng hán kia tức giáºn tá»›i mặt mÅ©i Ä‘á» bừng, cánh tay trái to nhÆ° bắp đùi ngÆ°á»i thÆ°á»ng thò qua khe phát cÆ¡m, chụp lấy cổ áo gã đầu bếp kia, không thèm để ý đến đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang kêu la thảm thiết, dùng sức kéo gã đầu bếp vá» phÃa mình rồi cẩm cả khay cÆ¡m đầy thức ăn ốp thẳng mặt tên đầu bếp. Truyện "Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
"Cứu mạng, cứu tôi vá»›i." Tên đầu bếp kia nà o gặp qua trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy, sợ hãi kêu la thảm thiết, chân tay quÆ¡ loạn nhÆ° cà o cà o, giống nhÆ° là má»™t con gà rÆ¡i xuống nÆ°á»›c váºy.
Mấy gã đầu bếp khác cÅ©ng mặt mà y kinh hãi, vá»™i và ng ôm lấy tên đầu bếp kia, cứu gã đầu bếp Ä‘ang kêu cứu khá»i tay tên tráng hán kia, lúc nà y má»›i liên tục giải thÃch nói: "Hồ Tinh, cái nà y không liên quan tá»›i bá»n tôi. Äá»u là tên kia cÆ°á»›p hết thịt Ä‘i, bá»n tôi, bá»n tôi cÅ©ng không dám cản hắn."
Bá»n há» sợ đối phÆ°Æ¡ng lại xông tá»›i đánh cho nên liá»u mạng dùng ngón tay chỉ vá» phÃa đám ngÆ°á»i Lâm BăÌc PhaÌ€m.
Tên tráng hán kia tên là Hồ Tinh kia hÆ¡ sững sá» má»™t chút rồi má»›i quay lại nhìn vá» phÃa sau, lạnh lùng nói: "Mẹ kiếp, mà y là thằng oắt con nà o hả? Váºy mà cÅ©ng dám cÆ°á»›p hết thịt của bố mà y, có phải không muốn sống nữa hả?"
Kỳ tháºt những phạm nhân khác cÅ©ng Ä‘á»u nhìn thấy bữa trÆ°a hoà nh tráng của Lâm BăÌc PhaÌ€m, ghen tị đến chết luôn, nhÆ°ng nhìn thấy năm ngÆ°á»i bá»n Chu CÆ°á»ng Ä‘á»u ở bên cạnh hắn, nên má»›i không dám là m chuyện lá»— mãng. Bây giá» thấy Hồ Tình Ä‘i vá» phÃa Lâm BăÌc PhaÌ€m, cả bá»n Ä‘á»u hò hét Ä‘i theo sau.
Lâm BăÌc PhaÌ€m lúc nà y Ä‘ang thÃch thú nhấm nháp trà thÆ¡m, bá»—ng nhiên phát hiện ra nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa mình, nhất thá»i trên mặt lá»™ vẻ rất ngạc nhiên, nghiêng đầu há»i Chu CÆ°á»ng: "Bá»n nó là m sao lại kéo hết vá» phÃa chúng ta thế?"
Bá»n ngÆ°á»i Chu CÆ°á»ng nghe xong thiếu chút nữa lăn ra đất ngất xỉu.
Vừa rồi còn đánh chén hết thịt của ngÆ°á»i ta, bây giá» lại giả vá» hồn nhiên nhÆ° cô tiên, quả tháºt là m bá»n há» xấu hổ, thẹn da mặt không dà y bằng.
Hầu SÆ¡n vá»™i và ng hạ giá»ng nói: "Lão đại, thằng đó tên là Hồ Tinh, ở trong nhà giam nà y cÅ©ng coi nhÆ° là nhân váºt số má»™t số hai, vai u thịt bắp, khi đánh nhau thì cá»±c kỳ liá»u mạng, rất nhiá»u thằng ở đây Ä‘á»u bị nó đánh cho sÆ°ng hết cả mặt mÅ©i. Lần nà y xem ra là nó muốn tìm lão đại gây sá»±."
Má»™c Hải Phong cÅ©ng khẽ phụ há»a theo nói: "Nghe nói cái thằng Hồ Tinh nà y đã từng giết tá»›i ba mÆ°Æ¡i sáu ngÆ°á»i, trở thà nh tá»™i phạm truy nã toà n quốc, trốn chối chết được ba năm thì bị ngÆ°á»i ta bắt được. Bởi vì hắn có biểu hiện khá tốt, bị tòa phán án chung thân, bị nhốt và o đây đã được hai năm. Loại ngÆ°á»i nhÆ° hắn chÆ°a bao giá» thèm để mạng ngÆ°á»i và o mắt!" Truyện "Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
"Hồ Tinh?" hai mắt Lâm BăÌc PhaÌ€m chá»›p chá»›p hai cái, khẽ nhắc lại cái tên nà y má»™t lần.
Hồ Tinh bÆ°á»›c và i bÆ°á»›c đã tá»›i trÆ°á»›c mặt Lâm BăÌc PhaÌ€m. Nhìn tên thanh niên ốm yếu trÆ°á»›c mắt, trong mắt hắn trà n đầy vẻ khinh thÆ°á»ng, đầu khẽ ngẩng cao lên: "Mà y là ma má»›i hả? Lá ga của mà y đúng là không nhỠđâu, váºy mà cÅ©ng dám ăn hết thịt của nhà giam, chẳng lẽ mà y không sợ chết hả?"
Hai mắt hắn lóe lên hà n quang bức nhân.
Năm ngÆ°á»i bá»n Chu CÆ°á»ng chÃnh là dang chá» Lâm BăÌc PhaÌ€m ra tay dạy dá»— thằng Hồ Tinh nà y, đồng thá»i cÅ©ng muốn biết má»™t chút vá» thá»±c lá»±c chân chÃnh của hắn. Ai ngá» Lâm BăÌc PhaÌ€m lại cúi đầu khom lÆ°ng rất ngoan ngoãn cÆ°á»i bồi: "Em má»›i tá»›i chá»— nà y, em tên là Lâm BăÌc PhaÌ€m, lá gan của em cÅ©ng rất nhá», nhÆ°ng mà em đã sá»›m nghe qua đại danh của Hồ Tinh lão đại. Lòng kÃnh ngưỡng của em đối vá»›i anh cuồn cuá»™n nhÆ° sông Hoà ng Hà , vÄ©nh viá»…n không ngừng, cà ng không thể quay lại, không biết anh có thể cho em xin chữ ký không? Sau nà y em nhất định sẽ là thiên lôi của anh, anh chỉ đâu là em đánh đó." "Bịch... bịch.... rầm!"
Cả đám phạm nhân trong phòng ăn cùng nhau 'trúng gió' té xỉu táºp thể.
Tà i sản của npq91
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
10-03-2011, 08:45 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 264: Mà y không có tư cách
Nguồn: Sưu Tầm
Chu CÆ°á»ng, Hầu SÆ¡n, Phú Äại Hải, Tiếu PhÆ°Æ¡ng cùng Má»™c Hải Phong, năm ngÆ°á»i Ä‘á»u cầm lấy mấy cái khay cÆ¡m trống trÆ¡n lên, vá»™i và ng che mặt lại, là m bá»™ nhÆ° không quen biết Lâm Bắc Phà m. Bá»n há» cÅ©ng biết thá»±c lá»±c của Lâm Bắc Phà m không tệ, muốn đối phó Hồ Tinh cÅ©ng là dÆ° dả, nhÆ°ng ai ngá» hắn lại ngoan ngoãn nhÆ° cháu trai gặp ông ná»™i, là m cho bá»n há» cảm giác sắp nhất mất r ồi.
Chẳng lẽ hắn không biết nắm đấm đại diện cho tất cả sao? Không biết, nếu muốn đè đầu cưỡi cổ ngÆ°á»i khác thì phải biểu hiện ra thá»±c lá»±c của mình sao? Hắn vì sao lại muốn là m trò giả lợn ăn thịt cá»p trÆ°á»›c mặt đối phÆ°Æ¡ng?
Không phải bá»n há» hối háºn, chỉ là cảm thấy rất mất mặt.
Hồ Tinh cÅ©ng choáng váng đến há hốc miệng, ngay cả má»™t câu cÅ©ng không nói lên lá»i.
Thằng nà y cũng quá lợi hại đi?
Vừa rồi còn cÆ°á»›p nhiá»u thịt nhÆ° váºy, bây giá» bá»™ dáng lại dá»… thÆ°Æ¡ng đến không ngá», khiến cho cánh tay phải của đã giÆ¡ cao từ trÆ°á»›c cÅ©ng không biết nên Ä‘áºp xuống đâu, khuôn mặt thô hà o lại cà ng trở nên Ä‘á» bừng, ấp úng không nói nên lá»i.
Thứ Hồ Tinh súng bái nhất chÃnh là bạo lá»±c. Hắn có rằng bạo lá»±c có thể giải quyết hết tất má»i chuyện, cho nên phong cách là m việc của hắn chÃnh là dùng cứng đối cứng, dùng nắm đấm để nói chuyện. NhÆ°ng hắn cÅ©ng có má»™t nhược Ä‘iểm, đó là chÆ°a bao giá» Ä‘á»™ng thủ vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang yếu thế. Äó là vì hắn cho rằng, là m nhÆ° váºy sẽ rất tổn hại tá»›i mặt mÅ©i của mình. Rõ rà ng hắn Ä‘ang đầy má»™t bụng lá»a giáºn, nhÆ°ng lại không có chá»— trút, trong lòng trở nên cá»±c kỳ khó chiuj.
"Hồ ca, thằng nhãi nà y chá»c giáºn anh sao, để em dạy cho nó má»™t bà i há»c!"
Vừa may lại có má»™t thằng phạm nhân không biết trá»i cao đất rá»™ng nói xen và o má»™t câu.
"Mẹ kiếp, chuyện của bố mà y, ai cho mà y xen và o?"
Nắm tay Hồ Tinh láºp tức tạt sang, tên phạm nhân vừa nói láºp tức kêu thảm má»™t tiếng, ngã ngá»a trên mặt đất, còn chÆ°a kịp tỉnh táo lại thì Hồ Tinh đã bồi thêm mấy cÆ°á»›c, đá cho thằng bé chỉ còn biết ôm chặt lấy đầu, lăn qua lăn lại, kêu la thảm thiết không thôi, giống nhÆ° là heo bị chá»c tiết váºy.
Lâm Bắc Phà m chá»›p chá»›p hai mắt, thấp giá»ng lầm bầm: "Tao đã sá»›m biết thằng to con có chút khà lá»±c, tao má»›i chẳng muốn chÆ¡i vá»›i mấy thằng nà y. NhÆ°ng mà hình nhÆ° nếu sau bữa ăn mà váºn Ä‘á»™ng má»™t chút thì sẽ rất tốt cho tiêu hóa!"
"Lão đại, thức ăn ở đây đúng là không được tốt lắm, so ra còn kém xa mấy thứ chúng ta ăn trong khách sạn. Em muốn Ä‘á» nghị bá»n há», sau nà y thức ăn của nhà giam phải dá»±a theo quy chuẩn của khách sạn năm sao mà là m, tuyệt đối không thể ngược đãi phạm nhân!"
Tiểu Kim vừa rồi cÅ©ng ăn không Ãt, hiện tại chÃnh là đang thấp giá»ng phà n nà n.
Lâm Bắc Phà m nghe xong, thiếu chút nữa thổ huyết, ngất Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
So sánh thức ăn nhà giam vá»›i thức ăn khách sạn năm sao? Hắn cảm thấy đầu tiểu Kim Ä‘Ãch xác là bị lừa đá cho ngố ngÆ°á»i rồi.
"HÆ¡n nữa, trong nhà giam nà y không có bia, không có hồng tá»u, ngay cả đến rượu trắng cÅ©ng không có, lại cà ng không có gái xinh để ngắm, cái nà y tháºt sá»± là đà y ải mà !"
Tiểu Kim lảm nhảm, oán giáºn rất là vô sỉ, giống nhÆ° tất cả chuyện nà y Ä‘á»u là tá»™i của Lâm Bắc Phà m váºy.
Lâm Bắc Phà m trợn trừng mắt, có má»™t loại cảm giác, chỉ muốn lôi nó ra, Ä‘áºp cho má»™t tráºn tÆ¡i bá»i hoa lá.
NhÆ°ng tiểu Kim vẫn không biết sống chết, lảm nhảm: "Äúng là khổ khổ sở sở mấy năm, đảo mắt má»™t cái lại quay trở vá» thá»i kỳ trÆ°á»›c khi giải phóng. Em nói nà y lão đại, lúc ấy sao anh không bá» chạy Ä‘i? Chỉ cần anh chạy, chúng ta bây giá» có phải là đang nằm trên giÆ°á»ng của khách sạn nà o đó không, nhấm nháp rượu cay nổi tiếng, nói không chừng còn được môt tiểu mỹ nhân nà o đó giúp váºn Ä‘á»™ng thân thể!"
Nói đến đây, hai mắt nó đã hÃp lại thà nh hai sợi chỉ, cÆ°á»i hắc hắc rất đê tiện, dâm ô.
Lâm Bắc Phà m thầm khinh bỉ đối phÆ°Æ¡ng, mặc kệ cái đồ chỉ biết ăn uống chÆ¡i bá»i thôi, đứng dáºy vá»— vá»— bả vai của Hồ Tinh, cÆ°á»i nói: "Hồ huynh đệ, tao còn có chút việc, sau nà y nếu có cÆ¡ há»™i, ta sẽ má»i mà y uống rượu!"
Hắn phun ra má»™t xong liá»n xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i luôn, chỉ sợ bị đối phÆ°Æ¡ng túm được.
Hồ TInh lúc nà y Ä‘ang đầy bụng lá»a giáºn, là m sao có thể để cho hắn bá» chạy dá»… dà ng nhÆ° váºy. Hắn lạnh lùng quát: "Mà y đứng lại đó cho tao!"
Lâm Bắc Phà m là m sao dám đứng lại? Hắn láºp tức vắt chân lên cổ bá» chạy, phảng phất nhÆ° má»™t con ngá»±a hoang Ä‘ang hoảng sợ, chạy nhÆ° Ä‘iên vá» phÃa cá»a ra nhà ăn, đến môt giây đồng hồ cÅ©ng không dám dừng lại.
Năm ngÆ°á»i bá»n Chu CÆ°á»ng Ä‘á»u muốn ngất xỉu tại chá»—, đây chẳng lẽ chÃnh là lão đại của bá»n hắn hay sao? Äối diện vá»›i nhiá»u phạm nhân nhÆ° váºy, không ngá» hắn lại chá»n lá»±a bá» chạy - má»™t phÆ°Æ¡ng pháp cá»±c kỳ vô há»c.
"Phù phù, ôi, ai đó? Con mẹ nó, thằng nà o dám cản Ä‘Æ°á»ng tao? Tao nhất định phải là m cho mà y sống không bằng chết."
Lâm Bắc Phà m vừa má»›i xông ra đến cá»a, nhÆ°ng còn chÆ°a kịp chạy ra ngoà i thì đâm đầu và o má»™t ngÆ°á»i, lá»±c phản chấn khiến hắn phải lui lại mấy bÆ°á»›c, ngồi phệt xuống đất, là m hắn tức đến Ä‘á»™ thiếu chút nữa chá»i ầm lên.
"Thì ra mà y là thằng nhãi má»›i đến kia. Tháºt không ngá» còn chÆ°a đến ná»a ngà y thá»i gian mà mà y đã vang danh cảu nhà giam, tháºt sá»± là ngưỡng má»™ ngưỡng má»™!"
NgÆ°á»i vừa nói chÃnh là má»™t thanh niên hai mÆ°Æ¡i bốn hai mÆ°Æ¡i lăm tuổi, quần áo hắn mặc không phải là quần áo của phạm nhân mà là má»™t bá»™ tây phục trắng tinh, trên cổ còn Ä‘e má»™t cái cà vạt má»›i tinh, khuôn mặt tuấn lãng, thân hình cao lá»›n, nhìn thế nà o cÅ©ng giống nhÆ° công tá» nhà già u mà không giống phạm nhân. hắn chÃnh là ngÆ°á»i Lâm Bắc Phà m vừa đụng phải, sau lÆ°ng còn mang theo bốn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên, cÅ©ng không mặc quần áo phạm nhân mà chỉ mặc quần áo bình thÆ°á»ng, bá»™ dáng hung thần ác sát, thoạt nhìn có phần giống vá»›i tay chân.
Lâm Bắc Phà m xoa xoa chá»— vừa va chạm, nhÆ°ng cÅ©ng không đứng lên, nghiêng đầu nhìn hắn, không thèm để ý la lên: "Mà y là thằng nà o? Váºy mà cÅ©ng dám cản Ä‘Æ°á»ng của tao, có phải là không muốn sống nữa không hả?"
Hắn vừa nói xong, toà n trÆ°á»ng liá»n sợ hãi.
Chu CÆ°á»ng mặc dù là kẻ rất hung hãn, nhÆ°ng lúc nà y sắc mặt cÅ©ng hÆ¡i đổi, vá»™i và ng chạy tá»›i, đỡ Lâm Bắc Phà m đứng dáºy, hạ giá»ng nói: "Lão đại, nó tên là Cao Nham, là má»™t kẻ có lại lịch rất lá»›n, nghe nói nhà nó có ngÆ°á»i công tác ở trung Æ°Æ¡ng. Hắn phạm tá»™i cưỡng hiếp rồi giết chết ba mÆ°Æ¡i sáu thiếu nữ, đầu tiên bị phán án tá» hình, sau nà y sá»a thà nh án chung thân. Bất quá hắn ở trong tủ cÅ©ng không có ai dám quản đến, chỉ cần hắn không rá»i khá»i đây thì hắn muốn là m gì thì cÅ©ng mặc hắn là m, giống ở trong khách sạn năm sao váºy, mà ngay cả đến gái cÅ©ng có thể tìm được. Xem ra hắn ở trong nà y cÅ©ng chẳng tá»›i mấy ngà y nữa sẽ được chuyển Ä‘i. NgÆ°á»i nhÆ° hắn má»›i là ngÆ°á»i lợi hại nhất trong nhà giam, chỉ cần mở miệng nói má»™t câu là có thể khiến vô số phạm nhân chết bất đắc kỳ tá»!" Hắn nói xong liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa Cao Nham khẽ cÆ°á»i nói: "Cao thiếu gia, đây là lão đại của phòng giam bá»n ta, hôm nay má»›i tá»›i đây lần đầu, còn không biết quy củ, xin ngà y đừng chấp nhặt!"
Hắn không còn khà phách nhÆ° vừa rồi, ngược lại còn ngoan ngoãn nhÆ° má»™t con cừu non váºy.
Äúng là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Chu CÆ°á»ng tuy cÅ©ng là kẻ lợi hại, nhÆ°ng so vá»›i ngÆ°á»i thanh niên trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y thì vẫn còn kém hÆ¡n nhiá»u lắm.
Hồ Tinh cũng không nói gì, chỉ âm trầm đứng sang một bên, một câu cũng không nói.
Cao Nham trên mặt không ngá» lại lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i sáng lạn, hai mắt hÃp lại, nhìn Lâm Bắc Phà m: "Hôm nay vá»›i tá»›i, tao đã sá»›m nghe qua đại danh của mà y rồi, cho nên má»›i đặc biệt tá»›i đây nhìn xem. Lâm Bắc Phà m, má»™t tên bảo vệ nho nhá» cÅ©ng dám dùng xẻng Ä‘áºp chết thị trưởng thà nh phố Nam Thà nh cùng con trai của hắn. Phần dÅ©ng khà nà y tháºt sá»± rất lợi hại, ngay cả cha tao cÅ©ng rất bá»™i phục bản lãnh của mà y!"
hắn vừa nói xong, phạm nhân toà n trÆ°á»ng sắc mặt láºp tức đại biến.
Bá»n há» Ä‘á»u là lần đầu tiên gặp Lâm Bắc Phà m, nhÆ°ng không biết đối phÆ°Æ¡ng lại có chiến tÃch lợi hại đến nhÆ° váºy. Nguyên cả má»™t đám trong ánh mắt nhìn hắn đã có thêm mấy phần kÃnh sợ, ngay cả chuyện vừa rồi cÅ©ng quên luôn. Bá»n há» tất nhiên là biết rõ Cao Nham không thèm ăn nói lung tung, vì hắn không thèm nói dối. Mà ngay cả Hồ Tinh cÅ©ng lá»™ vẻ kinh ngạc nhìn Lâm Bắc Phà m, không rõ đối phÆ°Æ¡ng vừa rồi vì sao lại nịnh ná»t mình, chẳng lẽ đây má»›i là phong phạm của cao thủ thá»±c sá»±?
Lâm Bắc Phà m chỉ cÆ°á»i nhạt, vênh mặt lên, rất khinh thÆ°á»ng nói: "Chỉ là chuyện cá»n con thôi mà , không đáng nhắc tá»›i. Lúc đó tao cÅ©ng chỉ nhất thá»i ngứa tay, Ä‘áºp bừa hai cái thôi. Hảo hán không nói chuyện ngà y xÆ°a!"
Tiểu Kim suýt chút nữa sock chết, công phu diá»…n trò của lão đại tháºt sá»± là đạt tá»›i cảnh giá»›i chà cao, nháºp cốt ba phân, khiến mình phải xấu hổ không thôi.
Cao Nham láºp tức cÆ°á»i sang sảng nói: "Có đảm lược, có khà phách, quả nhiên là ngÆ°á»i lợi hại nhất thà nh phố Nam Thà nh. NhÆ°ng mà tao thấy váºn may của mà y hình nhÆ° cÅ©ng hết rồi nhỉ? Mà y phải biết rằng, nhà giam không phải nÆ¡i bình thÆ°á»ng, ngÆ°á»i có thể và o đây, thằng nà o mà không dÃnh và i cái trá»ng tá»™i? Cho nên mà y ở trong nà y cÅ©ng không tÃnh là lợi hại. NhÆ°ng mà mà y giết chết thị trưởng cùng con trai hắn, nếu tao Ä‘oán không sai, mà y sẽ lÄ©nh án tá» hình!"
Lâm Bắc Phà m đối với mấy câu lảm nhảm của hắn có thể nói chẳng để và o tai.
hắn biết sau khi mình quai chết Tống Kiến Quốc cùng Tống Nhân Hóa, nhất định sẽ có phiá»n toái lá»›n, nhÆ°ng mà bây giỠđã và o nhà giam rồi, ngược lại hắn chẳng há» lo lắng. Bởi vì theo hắn thấy, nếu nhÆ° chÃnh phủ muốn bắt mình vá» quy án thì chắc chắn không đợi thá»i gian dà i nhÆ° váºy má»›i Ä‘á»™ng thủ, hÆ¡n nữa cÅ©ng không cần phải nhốt mình và o nhà giam, trá»±c tiếp lôi ra pháp trÆ°á»ng, bắn mấy viên đạn là xong. Cho nên trong lòng hắn đã sá»›m hiểu rõ má»™t chuyện, đó là chÃnh phủ nhất định sẽ không cần mạng mình, mà là có cách xá» lý khác."
Biết mình sẽ không chết, thì cần gì phải quan tâm ở trong tù mấy ngà y?
Lâm Bắc Phà m sau khi nghÄ© thông suốt liá»n không há» chán chÆ°á»ng uể oải nữa, ngược lại còn hứng trà bừng bừng. Sau khi nghe được câu nói khiêu khÃch của Cao Nham, hắn chỉ cÆ°á»i nhạt: "Sinh tá» tại mệnh, phú quý tại thiên, Tao sá»›m đã không quan tâm nhiá»u nhÆ° váºy, không phải chỉ là tá» hình sao? Äầu bị chém thì cùng lắm là thêm má»™t cái sẹo, mÆ°á»i tám năm sao ta lại thà nh hảo hán!"
Cao Nham vá»— tay cÆ°á»i to nói: "Không tệ, không tệ, không hổ là Lâm Bắc Phà m. Những lá»i nà y nghe rất hay, nhÆ°ng tao vẫn muốn nói má»™t câu, nếu đã có thể sống thêm mấy chục năm thì hà tất phải sá»›m rá»i khá»i cái thế giá»›i phồn hoa nà y? Má»™t khi mà y chết Ä‘i, quyá»n lợi, tiá»n tà i, Ä‘Ã n bà cÅ©ng sẽ từ biệt mà y, chẳng lẽ mà y tháºt sá»± muốn nhÆ° vấy sao?"
Lâm Bắc Phà m đã sá»›m nghe ra ý tứ lôi kéo trong lá»i của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vẫn là m ra vẻ không biết, nghiêng đầu, nhìn đối phÆ°Æ¡ng: "Mà y nói thế là có ý gì?"
"Cao Nham cÆ°á»i tủm tỉm nhìn hắn, cá»±c kỳ chắc chắn nói: "Mà y Ä‘i theo tao, tao cam Ä‘oan mà y chỉ phải ở đây mấy ngà y là có thể ra ngoà i!"
Lâm Bắc Phà m lÆ°á»›t mắt nhìn những ngÆ°á»i khác, nhìn thấy trong mắt ai nấy Ä‘á»u toát ra vẻ hâm má»™ nhìn hắn, nhÆ°ng hắn lại lắc đầu nói: "Tao biết mà y cÅ©ng rất lợi hại, nhÆ°ng mà y còn chÆ°a đủ tÆ° cách để tao Ä‘i theo mà y!"
Hắn nói xong, sắc mặt đám phạm nhân toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u đại biến, đồng loạt nhìn hắn.
Nụ cÆ°á»i trên mặt Cao Nham cÅ©ng cứng lại, má»™t hồi lâu sao má»›i phun ra má»™t câi: "Tao không có tÆ° cách? Thú vị, tháºt sá»± rất thú vị!"
Nụ cÆ°á»i trên mặt hắn cà ng lúc cà ng âm trầm, trong mắt thỉnh thoảng lại lóe lên hà n quang. NgÆ°á»i không bị hắn lợi dụng cuối cùng cÅ©ng trở thà nh địch nhân của hắn.
NgÆ°á»i nhÆ° váºy, không thể lÆ°u.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
10-03-2011, 08:46 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 265: Cảnh giới diễn trò
Nguồn: Sưu Tầm
Cao Nham bình thÆ°á»ng là kẻ kiêu ngạo đến cá»±c Ä‘iểm, dá»±a và o các mối quan hệ của gia đình, gây chuyện thị phi khắp nÆ¡i, là m xằng là m báºy, so vá»›i Nhị Thế Tổ còn đáng giáºn hÆ¡n nhiá»u. Äám TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cùng lắm chỉ là quáºy phá, chÆ¡i bá»i, Ä‘ua xe, tán gái linh tinh thôi, nhÆ°ng hắn lại trá»±c tiếp cÆ°á»›p Ä‘oạt những cô gái hắn thÃch, hÆ¡n nữa sau khi cÆ°á»ng bạo ngÆ°á»i ta, hắn còn nhẫn tâm giết ngÆ°á»i diệt khẩu.
Trong mắt loại ngÆ°á»i nhÆ° hắn, trên thế giá»›i căn bản không há» có cái gì gá»i là pháp luáºt hay chÃnh nghÄ©a, chỉ có quyá»n lợi là đại biểu cho tất cả.
Mặc dù hắn phạm và o tá»™i lá»›n tà y trá»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không để trong lòng. Tuy hắn Ä‘ang ở trong tù, nhÆ°ng vẫn muốn là m gì thì là m, chỉ có Ä‘iá»u hà nh vi hÆ¡i bị Æ°á»›c thúc má»™t chút thôi.
Váºy mà thằng khốn trÆ°á»›c mắt nà y lại nói hắn không đủ tÆ° cách, Ä‘iá»u nà y là m cho má»™t kẻ ngông cuồng tá»± đại nhÆ° hắn là m sao có thể chịu được? Chẳng lẽ quyá»n lợi cùng địa vị của mình vẫn không thể khiến hắn cam tâm tình nguyện trở thà nh thủ hạ của mình sao? Chuyện nà y tháºt sá»± là từ khi hắn sinh ra tá»›i bây giá», hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm thá»i gian, còn chÆ°a từng gặp qua.
Sắc mặt Cao Nham biến thà nh tái nhợt, giống nhÆ° tượng đất trong lăng má»™ Tần Thủy Hoà ng, toà n thân lá»™ ra má»™t cá»— hà n khà bức nhân. Hắn lạnh lùng cÆ°á»i nói: "Xem ra mà y rất tá»± cao, đáng tiếc, trong mắt tao, mà y chẳng là cái thá gì cả!"
Lâm Bắc Phà m rất ung dung cầm lấy cái ghế bên cạnh ngồi xuống, vắt chéo chân lên, lấy má»™t bao thuốc vừa cÆ°á»›p được trÆ°á»›c ngá»±c ra, rút lấy má»™t Ä‘iếu thuốc rồi châm lá»a, ngáºm trong miệng, vênh mặt lên ra vẻ bất cần Ä‘á»i, đến liếc Cao Nham má»™t cái cÅ©ng không thèm liếc: "Äúng là tao chẳng là cái thá gì, nhÆ°ng mà so vá»›i đồ vứt Ä‘i nhÆ° mà y vẫn còn lợi hại hÆ¡n má»™t chút!"
Tiểu Kim liên tục truyá»n âm tán thưởng nói: "Lão đại, anh nói mấy câu nà y tháºt quá đẳng cấp, quả tháºt là tổ sÆ° diá»…n kịch cÅ©ng không bằng!"
Lâm Bắc Phà m rất khinh thÆ°á»ng truyá»n âm trả lá»i nói: "Cái nà y đã là cái gì? Ở trÆ°á»›c mắt mấy thằng vá»› vẩn nhÆ° váºy không thể là m bá»™ đáng thÆ°Æ¡ng được!"
Cả phòng ăn của nhà giam láºp tức im phăng phắc, đến má»™t cái kim rÆ¡i cÅ©ng có thể nghe rõ được. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mặt mà y cổ quái nhìn Lâm Bắc Phà m, tháºm chà mấy tên phạm nhân tố chất tâm lý hÆ¡i kém má»™t chút Ä‘á»u há hốc mồm, mặc cho nÆ°á»›c dãi chảy ròng ròng.
Dám ở trước mặt Phong thiếu gia vênh váo, đúng là nhân tà i mà .
HÆ¡n mÆ°á»i tên cảnh ngục giữ tráºt tá»± ở bên ngoà i nhà ăn nhà giam vốn định khống chế cục diện nhÆ°ng khi nhìn thấy đám ngÆ°á»i Cao Nham, cả bá»n Ä‘á»u sáng suốt chá»n lá»±a im lặng, không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t bÆ°á»›c.
Bá»n há» bất quá chỉ là mấy tên cảnh ngục tầm thÆ°á»ng, là m sao có thể dám Ä‘á»™ng vòa Cao Nham? NgÆ°á»i ta chỉ cần nói má»™t câu, cả bá»n mất bất cÆ¡m chỉ là chuyện nhá», bị mất mạng má»›i là chuyện lá»›n.
Ai nói trong đám phạm nhân không có kẻ lợi hại? NgÆ°á»i ta đó là khinh thÆ°á»ng, không thèm tÃnh toán chi li vá»›i ngÆ°Æ¡i, má»™t khi tÃnh toán, đừng nói là má»™t tên cảnh ngục nho nhá», cho dù là ngục trưởng nhà giam chỉ sợ cÅ©ng quản không nổi.
Cao Nham nhìn thấy bá»™ dạng vênh váo, kiêu ngạo của Lâm Bắc Phà m, thiếu chút nữa muốn báºt cÆ°á»i.
Mình trÆ°á»›c kia cÅ©ng gặp qua rất nhiá»u ngÆ°á»i tá»± cho mình là lợi hại, nhÆ°ng những kẻ đó cuối cùng Ä‘á»u không ai có kết cục tốt, váºy mà bây giá» lại có má»™t tên đến cả mình cÅ©ng không thèm để và o măt, tháºt đúng là thú vị.
Cao Nham liên tục gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Tao ở đây má»™t thá»i gian dà i nhÆ° váºy, tháºt đúng là rảnh rá»—i đến phát chán. Hôm nay không ngá» lại gặp được má»™t thằng thú vị nhÆ° mà y, tháºt đúng là khiến tao đỡ buồn rất nhiá»u, thú vị thú vị, bất quá tao tháºt sá»± muốn nhìn thá» xem mà y có cái bản lÄ©nh gì mà dám ở trÆ°á»›c mặt tao vênh váo!"
"Tay phải hắn khẽ vung lên hạ xuống, bốn gã trung niên láºp tức bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c. Hắn chỉ và o bốn ngÆ°á»i bá»n há» rồi nói: "Bá»n há» là bốn thủ hạ của tao, nếu nhÆ° mà y có thể đánh thằng bốn ngÆ°á»i bá»n há», tao sẽ thừa nháºn mà y là nhân váºt lợi hại, sau nà y mặc kệ là ở trong nà y hay ở bên ngoà i, tao thấy mà y Ä‘á»u sẽ tránh xa ba mét, thế nà o?"
"Bốn ngÆ°á»i bá»n nó?"
Lâm Bắc Phà m vuốt vuốt cằm, nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó.
"Thế nà o? Sợ rồi à ? Nếu không nhÆ° váºy Ä‘i, tao cho mà y má»™t cÆ¡ há»™i, mà y chỉ cần đánh thắng hai trong bốn ngÆ°á»i bá»n há» thì tao sẽ thừa nháºn mà y là ngÆ°á»i lợi hại, sau nà y bất kể là ở trong nà y hay ở bên ngoà i, tao nhìn thấy mà y thì sẽ tránh xa ba mét, thế nà o?"
Cao Nham biết rõ đối phÆ°Æ¡ng rất có thể đánh, nhÆ°ng hắn đối vá»›i bốn tên thủ hạ của mình có lòng tin rất lá»›n, đừng nói đối phÆ°Æ¡ng đánh thằng bốn tên thủ hạ nà y, cho dù hắn có thể đánh thằng bất kỳ má»™t trong bốn tên cÅ©ng đã là rất không tệ rồi. Hắn có thể nói nhÆ° váºy, đã là cho đối phÆ°Æ¡ng rất nhiá»u thể diện rồi.
"Tao chỉ là cảm thấy bốn ngÆ°á»i thì hÆ¡i Ãt. Không bằng mà y gá»i bốn trăm thằng ra đây, nhÆ° váºy má»›i thú vị. Việc tao thÃch nhất chÃnh là má»™t đấu ba bốn trăm. Nếu mà quá Ãt thì đến má»™t chút tÃnh khiêu chiến cÅ©ng không có!"
Lâm Bắc Phà m rất vênh váo nói.
Lần nà y không riêng gì Cao Nham sắc mặt đột biến, mà ngay cả bốn gã thủ hạ của hắn sắc mặt cũng trầm xuống.
Äây chÃnh là khinh rẻ cùng coi thÆ°á»ng bá»n há» trắng trợn.
Bốn ngÆ°á»i kia có thể nói là đá»u là quân nhân xuất ngÅ© ra, võ thuáºt tay không cùng thÆ°Æ¡ng pháp Ä‘á»u có thể nói là nhất lÆ°u, cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng má»™t lần thất bại, váºy mà hiện giỠở đây lại có má»™t tên thanh niên non choẹt xuất khẩu cuồng ngôn, là m cho bá»n há» trong lòng nổi giáºn.
Má»™t tên trong bốn ngÆ°á»i, mặt mà y vuông vức cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng: "Tiểu huynh đệ khẩu khà cÅ©ng không nhá» nhỉ, không sợ nói trÆ°á»›c bÆ°á»›c không qua hả? Bá»n tao ở đây đánh vá»›i mà y má»™t tráºn, nếu nhÆ° mà y có thể đánh thằng bá»n tao, bá»n tao sau nà y tuyệt đối không xuất hiện trÆ°á»›c mặt mà y nữa!"
Ba tên trung niên còn lại cÅ©ng gáºt nhẹ đầu đồng ý.
Niá»m kiêu ngạo của bá»n há», niá»m tá»± hà o của bá»n há», là m trong lòng bá»n há» nhiá»u hÆ¡n má»™t phần tá»± tôn.
Cái nà y là do đối phÆ°Æ¡ng đã khiêu chiến sá»± tôn nghiêm của bá»n há», bá»n há» không thể lui lại phÃa sau, và cÅ©ng sẽ không lui lại phÃa sau.
Cao Nham cà ng cất tiếng cÆ°á»i lá»›n, cá»±c kỳ kiêu ngạo: "Lâm Bắc Phà m, tao tháºt chÆ°a từng thấy ai có thể thắng bá»n há», mà y đã nói váºy, tao tháºt sá»± muốn nhìn xem, là m thế nà o mà mà y thắng được bá»n há»?"
Lâm Bắc Phà m vẫn ra vẻ bất cần, miệng thổi ra má»™t vòng khói, cÆ°á»i nhạt nói: "Bá»n mà y đã muốn dùng bốn ngÆ°á»i đánh vá»›i tao thì tao cÅ©ng thà nh toà n cho bá»n mà y. Cho bá»n mà y biết thế nà o là cao thủ tịch mịch, cô Ä‘á»™c. Ài, cao thủ chân chÃnh, bá»n mà y đã đứa nà o từng thấy qua?"
Vừa nói, đôi mắt Ä‘ang ngÆ°á»›c nhìn lên trần nhà của hắn lại lóe lên má»™t tia cô tịch cùng tang thÆ°Æ¡ng, ra vẻ ta đây là cao thủ, háºn Ä‘á»i vô đối cá»±c kỳ tá»± nhiên,...
"Rầm bịch.....!"
Äã có rất nhiá»u phạm nhân run rẩy đứng không vững, thiếu chút nữa ngã lăn ra đất.
Bá»n há» cuối cùng cÅ©ng biết cái gì là vô sỉ chÃnh thức, so vá»›i hắn, Cao Nham quả tháºt là cái rắm cÅ©ng không bằng.
Cao Nham thiếu chút nữa thổ huyết, thằng khốn nà y cÅ©ng quá vô sỉ, quá ghê tởm Ä‘i. Hắn vung tay nói lá»›n: "Là hai ngÆ°á»i, chứ không phải bốn. Mà y chỉ cần đánh thắng hai ngÆ°á»i trong số há» thì tÃnh là mà y thắng!"
"Hai thằng hả? Ãt quá. Äến má»™t chút tÃnh khiêu chiến cÅ©ng không có, chỉ lãng phà thá»i gian của tao, thà tao Ä‘i uống rượu rồi ngủ còn hÆ¡n!"
Lâm Bắc Phà m rất vô sỉ nói, tựa như chuyện nà y đúng là cực kỳ vũ nhục hắn.
"Mà y bá»›t lảm nhảm Ä‘i, bá»n mà y lên cho tao!"
Cao Nham cảm giác mình mà cùng hắn nói tiếp, mình khẳng định sẽ ngất mất, thể là hắn dứt khoát vung tay lên. Láºp tức, tên trung niên mặt mà y vuông vức cùng má»™t tên trung niên gà y gò, thế nhÆ° mãnh hổ xuống núi, mang theo má»™t cá»— khà thế sắc bén, lao thẳng vá» phÃa Lâm Bắc Phà m.
"ồ, đây chẳng phải là nữ cảnh sát xinh đẹp vừa má»›i bắt anh sao? Sao em lại tá»›i đây? Chúng ta má»›i không gặp có nữa ngà y, em nhÆ° thế nà o lại có thá»i gian rảnh tá»›i thăm anh? Không phải chuẩn bị thả anh ra chứ?"
Ai ngá» Lâm Bắc Phà m đến liếc bá»n há» cÅ©ng liếc lấy má»™t cái, mà mặt mà y mỉm cÆ°á»i xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa cá»a ra và o.
Lúc nà y đứng ở cá»a ra và o phòng ăn nhà giam đã có hai mÆ°á»i tên cảnh ngục. Hai ngÆ°á»i dẫn đầu chÃnh là Mục Nghiên Kỳ và Phùng TÄ©nh Tuyá»n. Hai ngÆ°á»i má»™t thì năng Ä‘á»™ng, anh khà bừng bừng, má»™t thì ôn nhu Ä‘oan trang, giống nhÆ° hai, hấp dẫn vô số ánh mắt, là m cho phòng ăn đã sá»›m loạn không chịu nổi tăng thêm và i phần khà tức mát mẻ.
Hai cô nà ng nhìn phòng ăn nhà giam đã há»—n loạn không chịu nổi, hai hà ng lông mà y Ä‘á»u khẽ nhÃu lại, trên mặt lá»™ ra má»™t vẻ không vui.
Mục Nghiên Kỳ nhìn lÆ°á»›t qua khuôn mặt vẫn Ä‘ang cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa của Lâm Bắc Phà m, nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang chà o há»i mình, cÅ©ng không nhịn được mỉm cÆ°á»i, châm chá»c: "Ở đây quen chÆ°a? có chá»— nà o cần tôi giúp đỡ không? Còn chuyện ra ngoà i hả, bây giá» chúng tôi vẫn không thể thả anh ra được, phải đợi mấy ngà y nữa má»›i biết được."
Lâm Bắc Phà m nhún nhún vai, bÄ©u môi có chút bất đắc dÄ©: "Ở đây à ? cÅ©ng tạm được, con ngÆ°á»i tôi đối vá»›i phÆ°Æ¡ng diện nà y cÅ©ng không để ý lắm. Chỉ là có mấy chá»— còn thiếu sót. Äầu tiên, thức ăn ở đây tá»±a hồ hÆ¡i kém. Tôi vừa rồi muốn gá»i má»™t con tôm hùm mà nhà bếp bảo không có, cái nà y tháºt sá»± là m tôi quá thất vá»ng, tháºm chà là mấy thứ nhÆ° Hồng Thiêu Nhục ( thịt kho tà u thì phải), Hồi Oa Nhục ( món ăn của bá»n TQ, đại loại là là m chÃn thịt lợn 80%, sau đó chế biến lại, tÃnh là chế biến hai lần), cháo tổ yến, vây cá máºp, cá muối Châu Úc cÅ©ng không có, chỉ có mấy thứ rau cá» nhÆ° Ä‘áºu hÅ©, củ cải, khoai tây.... Tôi cảm thấy hình nhÆ° mình bị nhốt và o Thiếu Lâm Tá»± ấy, dinh dưỡng kiểu nà y thì là m sao mà đủ được, cứ nhÆ° váºy mấy hôm nữa là tôi gầy Ä‘i mấy cân mất. Còn nữa, chá»— nà y đến má»™t cái TV cÅ©ng không có, thế thì là m sao có biết bên ngoà i Ä‘ang thế nà o? Tôi ngà y nà o cÅ©ng xem chuyên mục thá»i sá»±, xem xem quốc gia chúng ta phát triển theo xu thế nà o, còn xem xem lão đại nÆ°á»›c ta Ä‘i quốc qua nà o phá»ng vấn, vân vân. Tôi là ngÆ°á»i yêu nÆ°á»›c mà !"
Tất cả cảnh ngục Ä‘á»u trợn to mắt, há hốc miệng, còn đám phạm nhân thì ngố ngÆ°á»i.
Thằng nà y không ngá» cÅ©ng dám Ä‘Æ°a yêu sách vá»›i những ngÆ°á»i kia, đầu nó có phải bị lừa đá cho ngu ngÆ°á»i rồi không.
Äối phÆ°Æ¡ng sút cân? Vừa rồi còn cÆ°á»›p nhiá»u thịt nhÆ° váºy, còn chÆ°a nhồi cứng dạ dà y hắn hả? Nhìn mặt hắn bóng loáng thế kia, là m gì có dấu hiệu sút cân?
Toà n bá»™ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chết lặng đối vá»›i sá»± vô liêm sỉ của Lâm Bắc Phà m. Ngoại trừ khinh bỉ ra, cÅ©ng chẳng còn biện pháp nà o cả.
Hai gã trung niên thấy nhiá»u cảnh ngục nhÆ° váºy đồng thá»i xuất hiện, cÅ©ng không dám tiếp tục tấn công Lâm Bắc Phà m nữa, chỉ có thể ngượng ngùng đứng sang má»™t bên. Mà Cao Nham thì lại hứng thú đứng má»™t bên, xcô đám cảnh ngục giải quyết chuyện nà y thế nà o, hắn tá»±a nhÆ° đã nhìn thấy cảnh tượng Lâm Bắc Phà m bị lôi ra ngoà i, đánh cho má»™t tráºn sÆ°ng húp mặt mÅ©i. Trong lòng hắn thầm cÆ°á»i lạnh không thôi, xem ra lần nà y không cần mình phải Ä‘Ãch thân Ä‘á»™ng thủ cÅ©ng khiến cho thằng khốn không biết trá»i cao đất rá»™ng nà y nếm mùi Ä‘au khổ.
Phùng TÄ©nh Tuyá»n không nhịn được yêu kiá»u cÆ°á»i khanh khách hai tiếng: "Nghiên Kỳ, cáºu nói không sai. NgÆ°á»i nà y tháºt sá»± có chút thú vị, ở trong nhà giam mà vẫn hung hăng cà n quấy nhÆ° váºy.
Cô nà ng không còn vẻ nghiêm túc nhÆ° bình thÆ°á»ng nữa, ngược lại còn tinh nghịch nháy mắt hai cái vá»›i Lâm Bắc Phà m, trong ánh mắt còn mang theo ý tứ khen ngợi.
Mục Nghiên Kỳ cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, nhẹ gáºt đầu, nhìn Lâm Bắc Phà m nói: "Yêu cầu của anh cÅ©ng không tÃnh là quá cao. Tôi có thể đáp ứng yêu cầu của anh. Thức ăn sau nà y có thể là m theo yêu cầu của anh, còn TV hả, cái nà y cà ng Ä‘Æ¡n giản, trong phòng giam của anh sau nà y sẽ có thêm má»™t cái TV, má»™t cái tủ lạnh, thêm cả má»™t cái máy giặt nữa, thế nà o? Còn yêu cầu gì khác không, nói luôn ra Ä‘i, chỉ cần tôi có thể là m được thì sẽ cố gắng là m cho anh.
"Bịch... rầm rầm!"
Tất cả phạm nhân ngất xỉu táºp thể.
Cái nà y có phải là thế đạo đảo Ä‘iên rồi không váºy? Trong phòng giam mà còn đầy đủ nhÆ° váºy hả? Äây là nhà giam hay khách sạn váºy? Bá»n há» Ä‘á»u dùng ánh mắt ghen tị nhìn Lâm Bắc Phà m, háºn không thể láºp tức xông tá»›i, bóp chết hắn.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
10-03-2011, 09:00 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 266: Ngươi còn lợi hại hơn
Nguồn: Sưu Tầm
Phùng TÄ©nh Tuyá»n cÅ©ng cÆ°á»i yêu kiá»u, cÅ©ng không có để ý đến những ánh mắt kinh ngạc khác: "Äúng rồi, anh có muốn xem má»™t Ãt tạp chà không? Nếu nhÆ° anh thÃch, tôi có thể Ä‘Æ°a tá»›i cho anh hà ng ngà y, để anh có việc mà là m, đỡ phải rảnh rá»—i , nhà m chán!"
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mở trừng hai mắt nhìn, chẳng khác nà o mắt trâu, hà m dÆ°á»›i thì gần nhÆ° chạm luôn xuống đất.
Bá»n há» Ä‘á»u nghỉ ngá» lá»— tai cÅ©ng con mắt của mình, đây là nhà giam sao? Cô ấy vẫn là phó ngục trưởng nhà giam sao? Khẩu khà cô nà ng nói vá»›i thằng khốn kia cứ nhÆ° là đang thÆ°Æ¡ng lượng váºy, đến má»™t Ä‘iểm tá»± cao cÅ©ng không có, phảng phất nhÆ° vợ hiá»n Ä‘ang nói vá»›i chồng của mình váºy.
Chẳng lẽ phó ngục trưởng của bá»n hỠđã yêu Lâm Bắc Phà m mất rồi?
Có má»™t số phạm nhân trong đầu cùng lóe lên ý nghÄ© nà y, dù sao giữa má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và má»™t phụ nữ cÅ©ng chỉ có chuyện nà y mà thôi. Cho nên ánh mắt bá»n há» nhìn Lâm Bắc Phà m Ä‘á»u nhiá»u hÆ¡n và i phần ám muá»™i, âm thầm bá»™i phục mị lá»±c kinh khủng của đối phÆ°Æ¡ng, váºy mà cÅ©ng quyến rÅ© được phó ngục trưởng nhà giam. "Tạp chà hả, anh thÃch nhất là đá»c 'cố sá»± há»™i' (má»™t loại tạp chà của TQ), còn có tá» tạp chà gì mà kêu là độc giả ấy, Ä‘em qua má»™t Ãt cÅ©ng được!"
Lâm Bắc Phà m thoáng trầm tÆ° má»™t chút, lúc nà y má»›i gáºt đầu ra vẻ rất kiêu ngạo nói.
Phùng TÄ©nh Tuyá»n khẽ gáºt đầu nói: "Äược, bắt đầu từ ngà y mai, tôi sẽ giúp anh đặt hai tá» tạp chà đó!"
Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến Ä‘iá»u gì đó, vá»™i và ng nói: "Äúng rồi, các cô Ä‘iện thoại của tôi có thể trả lại được không? tôi muốn gá»i Ä‘iện cho ngÆ°á»i nhà , để bá»n há» khá»i sốt ruá»™t. Cô cÅ©ng biết đấy, tôi bị bắt hÆ¡i bất ngá», còn chÆ°a kịp báo vá» nhà !"
Mục Nghiên Kỳ cÆ°á»i khanh khách, bà n tay trắng nõn xinh xinh mở ra trÆ°á»›c mặt hắn, trong lòng bà n tay cô nà ng không biết từ lúc nà o đã có thêm má»™t cái Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, đúng là cái Ä‘iện thoại của Lâm Bắc Phà m bị lá»™t ra lúc trÆ°á»›c. Cô nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói: "Cái Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng nà y của anh, tôi váºt quy nguyên chủ, hÆ¡n nữa tôi còn giúp anh nạp thêm và o trong tà i khoản má»™t trăm đồng, nếu nhÆ° không đủ thì tôi có thể nạp thêm cho anh má»™t Ãt!"
Lâm Bắc Phà m vá»™i và ng cầm lại di Ä‘á»™ng của mình, tùy tiện gá»i má»™t cái số, quả nhiên là gá»i được, xem ra Ä‘iện thoại cÅ©ng không bị há»ng hóc gì, hÆ¡n nữa số hiện giá» cÅ©ng là số của mình, chÆ°a bị đổi thà nh số khác. Hắn liên tục gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Váºy tháºt cảm Æ¡n các cô. Sau nà y nếu có thá»i gian, tôi sẽ má»i các cô Ä‘i ăn cÆ¡m!"
Mục Nghiên Kỳ cùng Phùng TÄ©nh Tuyá»n Ä‘á»u nhìn nhau rồi cÆ°á»i má»™t tiếng, nói vá»›i hắn: "Có lá»i nà y của anh là được rồi!"
Tất cảphạm nhân Ä‘á»u trợn mắt há hốc miệng, não bá»™ Ä‘á»u xuất hiện hiện tượng cháºp mạch.
Bá»n há» bình thÆ°á»ng Ä‘á»u cho rằng Cao Nham là ngÆ°á»i lợi hại nhất trong cái nhà giam nà y, nhÆ°ng bây giá» so vá»›i Lâm Bắc Phà m, hắn vẫn còn thua kém má»™t chút.
Cao Nham là dá»±a và o mối quan hệ của nhà hắn má»›i có được mấy ngà y sống yên ổn trong nà y, nhÆ°ng Lâm Bắc Phà m hắn lại dá»±a và o chÃnh bản thân để có được cuá»™c sống yên ổn. Trong chuyện nà y, cái nà o nặng, cái nà o nhẹ, chỉ sợ có ngu ngốc đến mấy cÅ©ng biết.
Phùng TÄ©nh Tuyá»n giải quyết xong chuyện nà y, nụ cÆ°á»i trên mặt dần dần thu liá»…m, hừ lạnh má»™t tiếng, hai mắt nhÆ° hóa thà nh hai thà nh Ä‘ao nhìn lÆ°á»›t qua đám phạm nhân, nói từng chữ má»™t: "Tôi hi vá»ng các anh sau nà y có thể an an tÄ©nh tÄ©nh ăn cÆ¡m, an an tÄ©nh tÄ©nh là m việc, an an tÄ©nh tÄ©nh sinh hoạt, nếu không để cho tôi nghe được kẻ nà o dám gây chuyện trong nà y, đừng trách tôi không nể mặt. Có lẽ các anh cÅ©ng biết, trong nà y là tôi là m chủ, nếu tôi nhìn ai không vừa mắt thì hắn tuyệt sẽ không sống được dá»… dà ng đâu!"
Má»—i má»™t chữ của cô nà ng tá»±a nhÆ° má»™t cây Ä‘ao nhá», đâm và o ná»™i tâm từng tên phạm nhân, là m cho ná»™i tâm của bá»n hỠđể run rẩy mãnh liệt, thiếu chút nữa là ngã lăn ra đất, sắc mặt Ä‘á»u trở nên cá»±c kỳ tái nhợt, trán bắt đầu toát mồ hôi há»™t, mặt mà y hoảng sợ nhìn phó ngục trưởng vừa rồi còn đáng yêu nhÆ° cô bé nhà hà ng xóm, sá»± thay đổi trong chốc lát khiến ai nấy Ä‘á»u không thể phản ứng kịp.
Khà thế, khà thế cÆ°á»ng đại có thể khiến cho hô hấp của má»i ngÆ°á»i trở nên khó khăn, cảm giác thấy ngá»n gió tá» vong Ä‘ang phả và o mặt.
"Bá»n em, bá»n em không dám!"
Tất cả phạm nhân Ä‘á»u ấp a ấp úng thấp giá»ng liên tục nói, phảng p hất nhÆ° má»™t đứa trẻ vừa là m sai má»™t chuyện gì đó váºy.
Cao Nham nà o đã từng gặp qua chuyện nhÆ° váºy? Sắc mặt cà ng lúc cà ng trắng nhợt, cắt không ra má»™t giá»t máu, toà n thân không nhừng run rẩy, nếu không phải có hai gã trung niên bên cạnh đỡ lấy gã thì có lẽ gã đã ngồi phệt xuống đất rồi.
TÆ°á»›ng môn hổ tá», nhÆ°ng chỉ là báºc cha chú hắn má»›i là anh hung của TQ, còn hắn?
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chÆ°a từng được máu tÆ°Æ¡i gá»™t rá»a thì không phải là đà n ông chân chÃnh, Ä‘Ã n ông còn chÆ°a trải qua chém giết thì không phải là đà n ông đỉnh thiên láºp địa, Ä‘Ã n ông chÆ°a từng gặp qua chuyện lá»›n vÄ©nh viá»…n không thể chống đỡ nổi má»™t mảnh trá»i.
Cao Nham thở phì phò, tháºt vất vả lắm má»›i đè ép được tâm tình sợ hãi của mình xuống, tức giân nhìn hai cô gái trẻ măng, có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi nà y. Bởi vì khà thế của các cô mà phẫn ná»™, bởi vì sá»± khiếp đảm của chÃnh mình mà phẫn ná»™. Hắn không hè úy kị, nổi giân đùng đùng, quát tháo ầm Ä©: "Mẹ kiếp, hai cái con đê tiện nà y mà cÅ©ng dám ở đây ra vẻ uy phòng, bá»n mà y là cái thá gì chứ? Bố mà y mà muốn mà y chết thì mà y đừng hòng sống được, tức chết ta, tức chết ra!"
Sắc mặt hai ngÆ°á»i Mục Nghiên Kỳ cùng Phùng TÄ©nh Tuyá»n láºp tức hÆ¡i đổi, hai mắt láºp tức lóe lên má»™t đạo hà n quang.
Ãnh mắt của Mục Nghiên Kỳ nhìn lÆ°á»›t qua Cao Nham từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t lượt, khóe miệng hÆ¡i nhếch lên, lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i nhÆ° ẩn nhÆ° hiện.
Cao Nham hÆ¡i ngẩng đầu lên, rất là kiêu ngạo nói: "Thế nà o? Sợ rồi à ? Tao nói cho mà y biết, ở đây, tao chÃnh là trá»i, tao chÃnh là đất, chỉ bằng hai con nhóc chúng mà y thì còn chÆ°a có cái bổn sá»± trị được tao đâu!"
"Cao Nham? Tằng tôn khai quốc công thần cảu TQ - Cao Chà Bình, đã từng hãm hiếp rồi giết chết ba mÆ°Æ¡i sáu thiếu nữ rồi bị bá» tù, tháºt không ngá» cuá»™c sống của ngÆ°Æ¡i ở đây cÅ©ng không tệ nhỉ, còn coi đây chẳng khác gì nhà mình, muốn là m gì thì là m cái đó!"
"Mà y nói không sai, tổ gia gia tao chÃnh là khai quốc công thần - Cao Chà Bình, thế nà o? Sợ rồi à ?"
Cao Nham nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng biết tổ gia gia của mình, ngá»±c cà ng lúc cà ng ưỡn ra, dÅ©ng khà cà ng lúc cà ng nhiá»u, cà ng không thèm để bất cứ kẻ nà o và o mắt.
Mục Nghiên Kỳ khẽ lắc đầu nói: "Tổ gia gia là anh hùng, đáng tiếc tằng tôn tá» của ông ấy lại là má»™t tên vô lại, tháºt không biết sau nà y khi xuống địa phủ, lấy đâu ra mặt mÅ©i mà gặp tổ gia gia anh? Tháºt là khiến Cao gia của anh mất mặt."
"Mà y, con mẹ nó, mà y nói cái gì hả? Tao cho mà y biết, tao ở đây giết ngÆ°á»i, còn chÆ°a có ai dám quản tao, coi chừng là m bố mà y tức lên, bố mà y giết mà y luôn!"
Cao Nham bị chá»c giân tá»›i mặt mÅ©i Ä‘á» bÆ°ng, nổi giáºn lôi đình gà o lên.
Nụ cÆ°á»i trên mặt Mục Nghiên Kỳ cà ng lúc cà ng sáng lạn: "Giết tôi? nhÆ°ng lá»i nà y tháºt sá»± là lần đầu tiên được nghe đó!"
"Thế nà o? Sợ? Äừng tưởng mà y mặc bá»™ đồng phục cảnh sát và o là tao sợ mà y, cho tá»›i bây giá», tao còn chÆ°a từng sợ bất cứ kẻ nà o!"
Cao Nham vênh váo tá»± đắc cÆ°á»i rôj lên, tá»±a há»™ Ä‘ang tÃnh toán ra tay vá»›i cô nà ng nà y.
Phùng TÄ©nh Tuyá»n cÅ©ng không nhịn được nữa, yêu kiá»u cÆ°á»i khanh khách: "Xem ra phải cho anh biết thế nà o là sợ hãi!"
"Mà y, mà y có ý gì?"
Mục Nghiên Kỳ không đáp lại mà trá»±c tiếp móc ra má»™t khẩu súng lúc mà y Ä‘en, trá»±c tiếp dà và o thái dÆ°Æ¡ng Cao Nham, nhẹ nhà ng cÆ°á»i: "Không có gì, chỉ là tôi muốn thá» xem khẩu súng má»›i mua nà y rốt cuá»™c có dùng tốt hay không thôi!"
"mà y, mà y!" Cao Nham nà o đã từng gặp qua chuyện nhÆ° váºy? Súng ngắn dà ngay và o thái dÆ°Æ¡ng của mình? Trán hắn đã không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, tim trong lồng ngá»±c Ä‘áºp thình thịch liên tục gia tốc. Gặp phải tình cảnh Ä‘e dạo đến tÃnh mạng, toà n thân hắn tá»±a nhÆ° má»™t con gà trống bại tráºn, không ngừng run rẩy, ngay cả má»™t câu cÅ©ng không nói lên lá»i.
"TÃch tóc.. tÃch tóc!" ÄÅ©ng quần hắn không ngá» lại chảy ra nÆ°á»›c tiểu, má»™t mùi khai láºp tức trà n ngáºp cả phòng ăn.
"Thiếu gia, thiếu gia!"
Bốn gã trung niên sắc mặt Ä‘á»u khẽ biến, liá»u lÄ©nh đánh vá» phÃa Mục Nghiên Kỳ, định Ä‘oạt lấy khẩu súng Ä‘ang chÄ©a và o thiếu gian của mình.
"Äoà ng!"
Má»™t tiếng súng thanh thúy vang lên giữa phòng ăn Ä‘ang yên tÄ©nh tá»›i cá»±c Ä‘iểm, phảng phất nhÆ° sét đánh giữa trá»i quang.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u triệt để kinh hãi.
Má»™t ngÆ°á»i trung niên đứng cách Mục Nghiên Kỳ ba bốn bÆ°á»›c, không biết từ lúc nà o mà trên trán đã có thêm má»™t cái lá»— mãu, 'phụt phụt'....
Máu tÆ°Æ¡i Ä‘iên cuồng phun ra, trên mặt hắn còn hiện rõ vẻ không thể tin nổi nhìn Mục Nghiên Kỳ, thân thể ngã ngá»a vá» phÃa sau.
Hai mắt Cao Nham trừng tháºt to, hắn còn cảm giác được máu tÆ°Æ¡i của tên trung niên kia Ä‘ang phu lên ngÆ°á»i mình, trên mặt còn có má»™t cảm giác ấm nóng. Hắn nà o đã gặp qua cảnh tượng nhÆ° váºy, láºp tức mở miệng tháºt to, kêu lên má»™t tiếng thét thảm thiết thê lÆ°Æ¡ng. Hắn chỉ chỉ và o Mục Nghiên Kỳ, giá»ng trở nên khà n Ä‘i: "Mà y, mà y, giết hắn, mà y dám giết ngÆ°á»i của tao, tao tao..."
Ba gã trung niên còn lại cũng cực kỳ kinh hãi nhìn Mục Nghiên Kỳ.
Bá»n há» Ä‘i theo Cao Nham đã má»™t thá»i gian dà i nhÆ° váºy, nhÆ°ng chÆ°a từng thấy qua có kẻ nà o dám ra tay vá»›i bá»n há». Äiá»u vừa xảy ra đã hoà n toà n phá vỡ tÃn tâm và quỹ đạo suy nghÄ© của bá»n há». Bá»n há» Ä‘á»u cảm giác nhÆ° thay trá»i đổi đất, phảng phất nhÆ° tất cả Ä‘á»u đã thay đổi.
Mục Nghiên Kỳ cÅ©ng không liếc nhìn bá»n hỠđến má»™t cái, nhẹ nhà ng thổi má»™t hÆ¡i và o há»ng súng tá»±a nhÆ° má»™t tay cao bồi miá»n tây, cÆ°á»i nhạt nói: "Thì ra uy lá»±c khẩu súng nà y lại kém nhÆ° váºy, ở cá»± ly gần nhÆ° váºy má»›i bắn được thủng đầu, nếu nhÆ° ở cá»± ly xa, hiệu quả chÆ°a chắc đã tốt nhÆ° váºy." Sau đó cô nà ng liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i Phùng TÄ©nh Tuyá»n: "Xấu hổ qua, là m dÆ¡ nhà ăn rồi!"
Phùng TÄ©nh Tuyá»n vẫn thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng nói: "Không sao đâu, lát chÆ°a cho ngÆ°á»i dá»n má»™t chút là ok!"
Nói xong cô nà ng quay vá» phÃa mấy tên cảnh ngục phÃa sau nói: "Kéo hắn ra ngoà i, tùy tiện tìm má»™t chá»— nà o đó chôn Ä‘i, sau đó tìm ngÆ°á»i tẩy rá»a sạch sẽ nhà ăn. CÃ’n tất cả những ngÆ°á»i ăn ở nhà ăn hôm nay, Ä‘á»u đổi hết má»™t chá»— má»›i!"
Những tên cảnh ngục kia sắc mặt cũng tái nhợt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Bá»n há» từng thấy Phùng TÄ©nh Tuyá»n phát uy nhÆ°ng chÆ°a từng thấy qua Mục Nghiên Kỳ giết ngÆ°á»i thế nà y, cái cảnh tượng nà y tháºt quá dá»a ngÆ°á»i rồi.
Bá»n há» chẳng dám nói thêm cái gì, vá»™i và ng khiêng thi thể tên trung niên vừa chết ra ngoà i, sau đó lại có mấy tên cảnh ngục lục tục chạy và o, cầm theo thùng nÆ°á»›c và giẻ lau nhà , cố gắng dùng sức lau sạch bãi máu của tên trung niên kia.
Mục Nghiên Kỳ cÆ°á»i tủm tỉm cầ, khẩu súng lục của mình, dà lên trán Cao Nham, nói: "Kỳ tháºt giết ngÆ°á»i rất Ä‘Æ¡n giản, cho nên hy vá»ng anh đừng để tôi khó chịu, má»™t khi tôi khó chịu là muốn giết ngÆ°á»i, kế tiếp chÃnh là anh, tiện thể nói cho biết má»™t câu, tôi tùy tiện giết và i ngÆ°á»i thì cÅ©ng không có ai dám quản tôi đâu!"
Cao Nham đã triệt để lâm và o khủng hoảng, mặt mà y tái nhợt không nói lên lá»i.
ba gã trung niên còn lại cÅ©ng an pháºn hÆ¡n rất nhiá»u, ngay cả má»t câu cÅ©ng không dám nói thêm.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng thầm sợ hãi than má»™t tiếng, hai cô nà ng nà y tÃnh cách tốt nha, ngÆ°á»i ta giết ngÆ°á»i không ai dám quản, mình má»›i giết có hai mạng nhà thị trưởng thì đã bị tống và o đây, xem ra ngÆ°á»i ta còn lợi hại hÆ¡n mình nhiá»u lắm.
Mục Nghiên Kỳ cùng Phùng TÄ©nh Tuyá»n hai ngÆ°á»i mỉm cÆ°á»i vá»›i Lâm Bắc Phà m ròi dẫn theo đám cảnh ngục còn lại rá»i khá»i phòng ăn.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong