|
|
05-11-2011, 08:24 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 265
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 265
Bách Chiến đao ra oai
Khi tá»›i Ngá»c Lan lâu, cha con Trá»ng Tôn Long đã cung kÃnh chỠđợi, dáng vẻ rất ân cần, khác má»™t trá»i má»™t vá»±c so vá»›i trÆ°á»›c ki a.
BÆ°á»›c và o trong chiếu, Lan Cung Viên nhìn thấy Hạng Thiếu Long, thì bÆ°á»›c tá»›i, ngồi xuống bên cạnh gã, ghé và o tai gã, hạ giá»ng nói, „Lần trÆ°á»›c rõ rà ng đã đâm trúng ngà i, tại sao không há» gì?"
Hạng Thiếu Long thầm kêu lợi hại, chỉ má»™t câu há»i bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng đã dá»… dà ng chuyển thù háºn giữa hai ngÆ°á»i trở thà nh trò đùa giữa nam và nữ, mỉm cÆ°á»i rằng, „Viên tiểu thÆ° cá»› gì lại nghe theo lệnh của Ãiá»n Ãan? Phải chăng là vì mối quan hệ vá»›i Tá» VÅ©?"
Lan Cung Viên bình thản nói, „Viên Viên vốn là ngÆ°á»i Tá», cho nên phải táºn tâm táºn lá»±c cho đại Tá». Song nô gia cÅ©ng rất ngưỡng má»™ thượng tÆ°á»›ng quân, chắc cÅ©ng phải chịu phạt má»™t chén?"
Lan Cung Viên hôn phá»›t lên má Hạng Thiếu Long rồi nháy mắt vá»›i Giải Từ Nguyên, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nói, „Thay lòng đổi dạ là ngÆ°á»i khác, kẻ đáng phạt phải là Giải đại nhân chứ không phải thiếp thân."
Giải Từ Nguyên nâng chén cÆ°á»i, „Ãáng phạt, đáng phạt! NhÆ°ng Viên Viên cÅ©ng đáng phạt, mà phải dùng lá»i hát để thay rượu."
Hạng Thiếu Long trong lòng buồn cÆ°á»i. Giải Từ Nguyên khi bÆ°á»›c và o thanh lâu, láºp tức đầy hứng thú, cứ nhÆ° trở thà nh má»™t ngÆ°á»i khác. Song chỉ cần thấy y không há» lÆ°u luyến vá»›i má»™t mỹ nhân siêu cấp nhÆ° Lan Cung Viên, thì cÅ©ng đủ biết y chỉ là là m trò, không phải là hạng thÃch chìm đắm trong tá»u sắc.
Còn Hạng Thiếu Long, Lan Cung Viên không há» là m gã Ä‘á»™ng lòng, nguyên nhân có lẽ bởi vì gã vẫn còn nhá»› đến thủ Ä‘oạn của nà ng. Nói cho cùng, Ä‘a số những ngÆ°á»i cùng Ä‘oà n vá»›i nà ng Ä‘á»u đã vì mình mất mạng ở Hà m DÆ°Æ¡ng, cho nên bảo nà ng không háºn mình là điá»u kỳ lạ.
Phụng Phi cÅ©ng có sức hấp dẫn vá»›i gã, nhÆ°ng vì đã nhiá»u lần lừa gạt gã, tháºm chà hạ Ä‘á»™c giết gã, nên lòng gã đối vá»›i nà ng giỜ đây đã nhạt.
Ngược lại, Thạch Tố Phương có phong cách đặc biệt, là một mỹ nữ khó gần, khiến cho gã có hứng thú muốn tìm hiểu nà ng.
Trong tiếng cÆ°á»i vui vẻ, má»i ngÆ°á»i nâng chén đối ẩm.
Trá»ng Tôn Long ngạc nhiên nói, „Nhị hoà ng tá» sao lại đến trá»… thế?"
ÃÆ°Æ¡ng nhiên không ai có thể trả lá»i được, Giải Từ Nguyên Ä‘á» nghị, „Hay là sai ngÆ°á»i Ä‘i thúc giục thá» xem sao!"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa láºp tức sai ngÆ°á»i là m việc nà y, sau đó nói vá»›i Hạng Thiếu Long, „Nghe Giải đại nhân nói, Nhu sÆ° muá»™i ngà y mai sẽ tìm thượng tÆ°á»›ng quân tỉ kiếm, nếu thượng tÆ°á»›ng quân không ngại, Huyá»n Hoa không biết có thể đến xem uy phong của thượng tÆ°á»›ng quân?"
Hạng Thiếu Long thầm trách Giải Từ Nguyên lắm chuyện, từ chối cÅ©ng không được, chỉ Ä‘Ã nh nói, „Chỉ mấy trò vặt vãnh, e rằng là m bẩn mắt Huyá»n Hoa huynh mà thôi."
Trá»ng Tôn Long cÆ°á»i khà khà nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân quá khiêm nhÆ°á»ng!"
Hạng Thiếu Long trong lòng hiểu rõ, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa là m thế là muốn thăm dò mình, xem thá» có thể giÅ© được mạng dÆ°á»›i kiếm của Tắc Hạ kiếm thánh hay không, nếu nhÆ° mình không đủ sức, bá»n há» sẽ nghÄ© cách khác, để tránh khi mạng mình đã Ô hô, thì những tÃnh toán của há» cÅ©ng trôi vỠđông.
Lan Cung Viên ghé sát tai gã nói, „Thượng tướng quân có gặp Tà o công chúa chưa?"
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể nói vá»›i nà ng sá»± tháºt, lắc đầu, khi định lên tiếng, ba ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, ngạc nhiên khi thấy đó là Tá» VÅ©, hai ngÆ°á»i kia tuổi tác ngang bằng nhau, ăn mặc theo kiểu võ sÄ© và văn sÄ©.
võ sÄ© ấy bá» ngoà i cao lá»›n, vai rá»™ng cổ to, mặt lá»›n, mắt sáng, mÅ©i sÆ° tá», trông rất xấu xÃ, nhÆ°ng lại rất có khà khái mạnh bạo của má»™t nam nhân.
Còn kẻ ăn mặc theo kiểu nam tá» kia thì cao ốm trông rất thông minh, dáng vẻ giống Ãiá»n Ãan, khiến Hạng Thiếu Long Ä‘oán được y là con trai của Ãiá»n Ãan, Ãiá»n Bang, không khá»i kinh ngạc.
Ãây có lẽ là nÆ¡i y không nên đến.
Bá»n Trá»ng Tôn Long Ä‘á»u sững ngÆ°á»i ra, không biết phải ứng phó thế nà o.
Các nô tỳ Ä‘á»u quỳ xuống.
Ãiá»n Bang láºp tức cung tay thi lá»…, cÆ°á»i vá»›i Hạng Thiếu Long rằng, „Ãiá»n Bang nghe tin thượng tÆ°á»›ng quân đến đây, cho nên muốn đến xem mặt, hy vá»ng thượng tÆ°á»›ng quân đừng trách bá»n chúng tôi Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t."
Hạng Thiếu Long đứng dáºy trả lá»…, ánh mắt dừng lại trên mặt Tá» VÅ©, trong mắt kẻ nà y lÆ°á»›t qua tia thù háºn, nhếch mép cÆ°á»i lạnh lùng, „Hạng huynh vẫn khá»e chứ, nghe nói Nhã phu nhân đã chết tại Hà m DÆ°Æ¡ng, chuyện nà y khiến cho ta tháºt tiếc nuối."
Hạng Thiếu Long biết y cố ý nhắc đến Nhã phu nhân là để gợi lại chuyện y đã từng cÆ°á»›p nà ng trong tay của gã, trong lòng vẫn không nén được giáºt thót má»™t cái, cố gượng cÆ°á»i rồi không trả lá»i.
Thái Ä‘á»™ của tên võ sÄ© ấy cÅ©ng tháºt kiêu ngạo, ôm quyá»n nói, „Tại hạ Ma Thừa Giáp, trÆ°á»›c nay rất ngưỡng má»™ kiếm pháp của thượng tÆ°á»›ng quân, không biết trÆ°á»›c khi tá»· thà vá»›i Tà o công, thượng tÆ°á»›ng quân có cho tại hạ lãnh giáo tuyệt nghệ hay không?"
Cha con Trá»ng Tôn Long và Giải Từ Nguyên Ä‘á»u đồng thá»i biến sắc, Ma Thừa Giáp công khai khiêu chiến Hạng Thiếu Long nhÆ° váºy, không những không nể mặt bá»n há», mà còn tá» ra rằng Hạng Thiếu Long sẽ mất mạng trong tay Tà o Thu Ãạo, cho nên giỠđây phải tranh thủ cÆ¡ há»™i, chỉ háºn là trong trÆ°á»ng hợp nà y, bá»n há» khó mà chen và o được.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa bản thân cÅ©ng không phải thiện nam tÃn nữ, thầm nghÄ© chỉ cần Hạng Thiếu Long khéo léo tù chối, y sẽ láºp tức hẹn chiến vá»›i Ma Thừa Giáp, rồi sau đó lấy mạng của kẻ nà y.
Còn Trá»ng Tôn Long thì nghÄ© bụng dù cho có Ãiá»n Ãan che chở, cÅ©ng sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘áºp gãy chân y.
Trong phòng nhất thá»i không khà trở nên căng thẳng.
Hạng Thiếu Long bình thản cÆ°á»i, „Ma huynh đã có hứng thú nhÆ° thế, Hạng má»— cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chiá»u theo, nhÆ°ng giỠđây quả không phải là lúc, hay là ..."
Tá» VÅ© cắt lá»i gã, nói, „Nếu Hạng huynh Ä‘ang chá» nhị hoà ng tá», váºy thì đừng phà công nữa! Trá»ng phụ và Hà n đại nhân vừa gặp nhị hoà ng tá», e rằng nhị hoà ng tá» không rảnh đến đây."
Bá»n Trá»ng Tôn Long Ä‘á»u biến sắc, đó chẳng phải cho thấy rằng Ãiá»n Kiện đã quay sang Ãiá»n Ãan và Lã Bất Vi sao?
Chỉ có Hạng Thiếu Long má»›i nghÄ© thấu đáo hÆ¡n, hiểu Ãiá»n Kiện lo lắng gã sẽ mất mạng dÆ°á»›i tay Tà o Thu Ãạo, cho nên giỠđây chỉ giữ thái Ä‘á»™ quan sát, tránh không đến dá»± tiệc.
Ma Thừa Giáp cÆ°á»i ha ha nói, „Ãã là chuyện nhÆ° thế, váºy thì má»i thượng tÆ°á»›ng quân láºp tức rút kiếm, để Ma Thừa Giáp nà y được lãnh giáo cao chiêu."
Vì Hạng Thiếu Long bị bá»n Hà n Sấm, Long DÆ°Æ¡ng quân bán đứng, cho nên rất bá»±c bá»™i trong lòng, lại thấy bá»n Ãiá»n Kiện cứ gió chiá»u nà o thì xoay theo chiá»u ấy, giỠđây bị tên Ma Thừa Giáp không biết trá»i cao đất dà y đến khiêu chiến, lá»a giáºn bốc lên, cởi phăng áo ngoà i ra, quát rằng, „Hay lắm, chúng ta hãy Ä‘á»™ng thủ Ä‘i thôi!“
Má»i ngÆ°á»i không ngá» gã hùng hổ nhÆ° thế, quả tháºt đã ra tay, Ä‘á»u cảm thấy bất ngá».
Hạng Thiếu Long lúc nà y tay cầm chuôi thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao, sải bÆ°á»›c ra ngoà i sân, tạo nên má»™t khà thế hÆ¡n ngÆ°á»i.
Ãiá»n Bang và Tá» VÅ© hÆ¡i lúng túng, vá»™i và ng lui ra phÃa sau, cà ng tăng thêm uy thế nhÆ° mãnh long xuất Ä‘á»™ng của gã.
Ma Thừa Giáp cÅ©ng không ngá» gã láºp tức Ä‘á»™ng thủ nhÆ° thế, lúc nà y đã cảm thấy được uy thế của Hạng Thiếu Long.
NhÆ°ng đã đến nÆ°á»›c nà y cÅ©ng không thể bảo đối phÆ°Æ¡ng ngừng lại, tiếp theo lạnh lùng hừ má»™t tiếng, lui ra phÃa sau, rồi thủ thế.
Hạng Thiếu Long đã có kinh nghiệm phong phú, biết rằng vừa rồi mình đã tạo ra khà thế đè bẹp y, nà o để cho Ma Thừa Giáp có cÆ¡ há»™i suy nghÄ©, thấy y lùi bÆ°á»›c ra sau, thì ngá»a mặt cÆ°á»i lá»›n, keng má»™t tiếng, rút thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao, xông thẳng tá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Ãao vừa rút ra khá»i vá», khà lạnh láºp tức tá»a ra trong Ä‘Æ°á»ng, khiến cho ai nấy Ä‘á»u run sợ.
Ma Thừa Giáp lúc nà y má»›i nhá»› lại đối phÆ°Æ¡ng không dùng trÆ°á»ng kiếm nhÆ° y, trong lòng cà ng thêm run sợ, lại lui thêm hai bÆ°á»›c nữa để coi rõ binh khà của đối phÆ°Æ¡ng.
Hạng Thiếu Long nà o bá» qua cÆ¡ há»™i, tiếp tục dấn bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao giÆ¡ lên trên đầu, tay trái đồng thá»i nắm lấy chuôi Ä‘ao, quát lá»›n, „Rút kiếm!"
Ma Thừa Giáp láºp tức cảm thấy nhÆ° thiên quân vạn mã xông vá» phÃa mình, vá»™i và ng rút kiếm ra.
Hạng Thiếu Long tiến từng bÆ°á»›c vững Chãi vá» phÃa trÆ°á»›c, Ä‘ao đã giÆ¡ lên đến Ä‘iểm cao nhất, hóa thà nh má»™t luồng ánh sáng lạnh, nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chém xuống đầu Ma Thừa Giáp.
Nếu nhÆ° Ma Thừa Giáp thông minh, thì lúc nà y chỉ có má»™t cách, chÃnh là tiếp tục lui vá» phÃa sau nữa, tháºm chà chạy ra ngoà i cá»a, đến chá»— rá»™ng rãi má»›i tiếp chiêu, nhÆ° thế có thể tránh được nhát Ä‘ao kinh thiên Ä‘á»™ng địa nà y.
NhÆ°ng y lại là kẻ khiêu chiến, vừa rồi lại nói rất hăng, lúc nà y trÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i, nà o bá» chạy khi ngÆ°á»i ta vừa má»›i xá» ra má»™t Ä‘ao, nghiến chặt răng, giÆ¡ kiếm lên đỡ.
Hạng Thiếu Long thấy đối phÆ°Æ¡ng lúng túng giÆ¡ kiếm lên đỡ, mà lại chỉ dùng má»™t tay, trong lòng cÆ°á»i thầm, toà n lá»±c chém xuống.
Keng má»™t tiếng, thanh trÆ°á»ng kiếm của Ma Thừa Giáp gãy là m đôi, má»i ngÆ°á»i kêu lên kinh hãi, Hạng Thiếu Long đã lùi ra, đút Ä‘ao và o vá».
Sắc mặt của Ma Thừa Giáp còn khó coi hÆ¡n cả ngÆ°á»i chết, tay cầm thanh kiếm đã gãy, đứng sững tại chá»—, ở nÆ¡i tâm mi bị rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng, máu tÆ°Æ¡i nhá» xuống, trông đáng sợ vô cùng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Hạng Thiếu Long đã nÆ°Æ¡ng tay, cà ng kinh hãi trÆ°á»›c Ä‘ao pháp và sá»± chÃnh xác của gã.
Ai Ä‘oán được chỉ có má»™t Ä‘ao mà khiến cho Ma Thừa Giáp, kẻ trÆ°á»›c nay danh lừng Lâm Tri phải bại tráºn? E rằng cả Tà o Thu Ãạo cÅ©ng khó mà là m được.
Hạng Thiếu Long thì thầm kêu may mắn, nếu mình dùng thanh Huyết Lãng, e rằng phải phà rất nhiá»u sức má»›i có thể thu tháºp được kẻ nà y.
Nhất thá»i tất cả Ä‘á»u im lặng.
Ma Thừa Giáp đột nhiên gầm lên một tiếng, ném thanh kiếm đã gãy, hổ thẹn phóng ra ngoà i.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa đứng dáºy, nâng chén khen rằng, „Chả trách nà o thượng tÆ°á»›ng quân có thể tiếng trùm Hà m DÆ°Æ¡ng, cả tôn sÆ° cÅ©ng phải Ä‘á»™ng lòng tá»· thà vá»›i ngà i, Ä‘ao pháp nhÆ° váºy, quả tháºt hiếm thấy ở trên Ä‘á»i."
Ãiá»n Bang và Tá» VÅ© thì mặt vẫn tái nhợt, nhìn Hạng Thiếu Long bằng cặp mắt khó ngá», miệng thì cứng Ä‘á», ở lại thì không được, mà rút lui cÅ©ng chẳng xong, lúng túng vô cùng.
Hạng Thiếu Long nhìn má»i ngÆ°á»i, thấy ai nấy Ä‘á»u sững sá», biết mình đã láºp được oai, mỉm cÆ°á»i rằng, „Nhị hoà ng tủ đã không đến, chúng ta chi bằng hãy vá» ngủ sá»›m cho xong!“
Vừa bÆ°á»›c và o cá»a, thì được Phụng Phi má»i đến.
Trong căn tiểu sảnh, nà ng mỹ nữ ấy Ä‘ang ngồi lặng lẽ trÆ°á»›c cây Ä‘Ã n, thấy gã đến thì má»›i hoà n hồn, kéo gã ngồi xuống má»™t góc, nói, „Hà n Kiệt vừa má»›i tìm đến thiếp, nói toà n lá»i tốt, nhÆ°ng thiếp giỠđã chán ngán, nên cÅ©ng chẳng muốn nghe, tháºt là kỳ lạ, trÆ°á»›c đây khi nghÄ© đến y, lòng đã thấy ngá»t ngà o, giá» cảm thấy y chỉ có vẻ anh tuấn của bá» ngoà i, không biết tại sao tình cảm của thiếp đối vá»›i y lại thay đổi đến thế?"
Hạng Thiếu Long thầm lo lắng, chỉ mong Phụng Phi đừng chuyển tình cảm lên mình, thăm dò rằng, „Sau nà y đại tiểu thÆ° tÃnh toán thế nà o?"
Phụng Phi buồn bã, nhÆ°ng ngữ khà lại bình tÄ©nh má»™t cách bất ngá», dịu dà ng nói, „GiỠđây thiếp chỉ muốn lặng lẽ sống những ngà y bình yên, thượng tÆ°á»›ng quân có thể sắp xếp cho thiếp được không?"
Hạng Thiếu Long thở phà o nhÆ° trút được gánh nặng, nói, „Chỉ cần ứng phó được Tà o Thu Ãạo, ta sẽ láºp tức Ä‘Æ°a nà ng vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, ở đó có ta bảo vệ, còn gì lo lắng nữa."
Phụng Phi ngạc nhiên nói, „Thiếp biết Ä‘ao pháp của ngà i cao minh, nhÆ°ng trong lòng ngÆ°á»i Tá», Tà o Thu Ãạo đã là thần thánh chứ không phải ngÆ°á»i phà m, tại sao ngà i lại chắc chắn đến thế. Tà o Thu Ãạo trÆ°á»›c nay không há» lÆ°u tình, nếu ngà i có gì ba dà i hai ngắn, ngÆ°á»i ta là m sao... là m sao... Phụng Phi cÅ©ng không muốn sống nữa."
Hạng Thiếu Long thì không hiểu nhầm ý nà ng, hiểu nà ng không muốn sống nữa là ý muốn nói đã mất Ä‘i chá»— dá»±a thì tá»± táºn cho xong.
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không nói ra kế hoạch chỉ hẹn đánh trong mÆ°á»i chiêu của mình, mỉm, „Tà o Thu Ãạo chỉ là ngÆ°á»i phà m, chẳng qua kiếm pháp lợi hại hÆ¡n kẻ khác mà thôi! Ta cÅ©ng không phải là hạng hữu dÅ©ng vô mÆ°u, nếu không thể nắm chắc được có thể giữ được mạng, đêm nay đã cùng nà ng chuồn khá»i đây."
Phụng Phi nói vá»›i vẻ ná»a tin ná»a ngá», „Có lẽ ngÆ°á»i Tá» cÅ©ng chỉ thổi phồng quá đáng, nhÆ°ng Tà o Thu Ãạo trÆ°á»›c nay đã ngang dá»c sáu nÆ°á»›c phÃa đông, chắc đó cÅ©ng là sá»± tháºt."
Rồi ánh mắt dừng lại ở chá»— thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao, thá» thẻ rằng, „Hà n Kiệt sợ ngÆ°á»i ta chuyển tình sang ngà i, nên nói toà n những lá»i xấu vá» ngà i, khiến cho trong lòng của thiếp cà ng thêm khinh bỉ y."
Hạng Thiếu Long đã sá»›m Ä‘oán được Hà n Kiệt sẽ là m thế, nói rằng, „Ai có thể khiến ngÆ°á»i trong thiên hạ Ä‘á»u Æ°a thÃch? Hình nhÆ° đại tiểu thÆ° cÅ©ng có hứng thú vá»›i Ä‘ao của tại hạ."
Phụng Phi nÅ©ng nịu, „Kẻ có hứng thú vá»›i Ä‘ao của ngà i chỉ có Tà o Thu Ãạo và các kiếm thủ nÆ°á»›c Tá», thiếp chỉ có hứng thú vá»›i con ngÆ°á»i của ngà i. Chém giết lẫn nhau có gì là lạc thú? Chỉ có nam nhân của các ngà i là không mệt má»i, khiến liên lụy đến bá»n nữ lÆ°u yếu á»›t chúng tôi. Hà n Kiệt trÆ°á»›c khi Ä‘i còn bảo rằng ngà i sẽ không có mạng Ä‘i gặp Tà o Thu Ãạo, song Phụng Phi không há» lo lắng."
Hạng Thiếu Long mỉm cÆ°á»i, „Nà ng có nghe nói đến Ma Thừa Giáp không?"
Phụng Phi nói vá»›i vẻ phá»›t tỉnh, „Không những là nghe nói đến, mà còn đã gặp y trong phủ tÆ°á»›ng quốc của Ãiá»n Ãan, ngoà i Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa và Ãản Sở, luáºn vá» kiếm thuáºt có thể tÃnh đến y và Mân Ãình ChÆ°Æ¡ng."
Rồi lại nhÃu mà y nói, „Cá»› gì lại nhắc đến y? Kẻ nà y tháºt đáng ghét, thái Ä‘á»™ kiêu ngạo, trÆ°á»›c nay không há» coi ai ra gì, lại còn tưởng rằng mình được nữ nhân yêu thÃch, thấy y là thiếp chỉ thấy buồn nôn."
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i, „Té ra nà ng chán ghét y đến váºy sao? Song e rằng trong khoảng thá»i gian gần đây, nà ng sẽ không gặp được y, y đã bị ta để lại má»™t dấu vết mãi mãi không xóa được trên mặt bằng má»™t Ä‘ao."
Phụng Phi ngạc nhiên kêu lên, „Chỉ một đao?"
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Tại hạ đã hơi khoa trương, còn phải đi và i bước nữa."
Phụng Phi ngả và o lòng gã, giáºn dá»—i mà rằng, „NgÆ°á»i ta háºn cái dáng vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý của ngà i, ngà i lại không há» Ä‘á»™ng lòng vá»›i ngÆ°á»i ta."
Hạng Thiếu Long thản nhiên nói, „Ta Ä‘á»™ng lòng chết Ä‘i được, ai mà không Ä‘á»™ng lòng vá»›i nà ng? Chỉ là trách nhiệm tình cảm quá nặng, trong nhà đã có ba vị hiá»n thê, quả tháºt không dám Ä‘em lòng yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác nữa."
Phụng Phi buồn bã nói, „Thiếp thân đã hiểu từ lâu, Nhã phu nhân và Thiên công chúa phải chăng đã tạo thà nh đả kÃch rất lá»›n cho ngà i?"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên há»i, „Sao nà ng biết được?"
Phụng Phi nói, „ÃÆ°Æ¡ng nhiên có ngÆ°á»i cho thiếp hay!"
Hạng Thiếu Long trong đầu hiện lên bóng dáng của Thanh Tú phu nhân, chả lẽ nà ng đã cho Phụng Phi biết chuyện nà y? Nếu nhÆ° thế chắc là nà ng mỹ nữ nà y đã Ä‘á»™ng lòng tháºt sá»± vá»›i mình?
Phụng Phi đưa tay âu yếm khuôn mặt gã nói, „Thượng tướng quân đã mệt, hay là đêm nay hãy ở lại chỗ Phụng Phi?"
Hạng Thiếu Long chÆ°a trả lá»i thì phÃa dÆ°á»›i có bÆ°á»›c chân vang lên, hai ngÆ°á»i vá»™i buông nhau ra.
Tiểu Bình Nhi từ dÆ°á»›i vá»ng lên nói, „Long DÆ°Æ¡ng quân cầu kiến thượng tÆ°á»›ng quân!"
Hạng Thiếu Long chợt lại nhá»› đêm nay có hẹn vá»›i Long DÆ°Æ¡ng quân, lòng thầm nghÄ© xem thá» ngÆ°á»i bạn cÅ© nà y có thể tìm cá»› gì để hủy bá» kế hoạch chạy trốn tối nay!
Phụng Phi trả lá»i thay cho gã rồi má»›i dịu dà ng nói, „Dù khuya đến mức nà o cÅ©ng phải nhá»› quay vá» nÆ¡i nà y. Ãiá»u Phụng Phi cần không phải là danh pháºn gì cả, chỉ mong được mối duyên má»™t đêm mà thôi!"
|
05-11-2011, 08:25 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 266
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 266
Có lại lòng tin
Hạng Thiếu Long chui và o thùng xe, xe ngựa lăn bánh.
Long DÆ°Æ¡ng quân há»›n hở nói, „Nô gia lấy cá»› rằng đêm nay muốn dạo cảnh ở Tri Thủy cho nên lấy thẻ thông hà nh ra khá»i thà nh, chỉ cần ngồi thuyá»n lá»›n, giÆ°Æ¡ng buồm rồi Ä‘i lên phÃa tây, thì không ai có thể là m gì được chúng ta!"
Hạng Thiếu Long cảm thấy ngạc nhiên lắm nhÃu mà y nói, „Nghe nói nÆ°á»›c sông nà y đã bị đóng băng, váºy là m sao dùng thuyá»n?"
Long DÆ°Æ¡ng quân nói, „Nô gia đã sá»›m sai ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra, Ä‘Æ°á»ng bá»™ tuy là ngÆ°á»i ngá»±a khó Ä‘i, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng sông ngà y mai sẽ giải đông, lại có thuyá»n đến Lâm Tri, Thiếu Long hãy yên tâm!"
Hạng Thiếu Long nghe nói mà chẳng hiểu sao cả, lẽ nà o Tiêu Nguyệt Ãà m lại nói dối? Theo lý mà nói, nếu Long DÆ°Æ¡ng quân cấu kết vá»›i Hà n Sấm để hãm hại mình, khi được tin Tà o Thu Ãạo khiêu chiến vá»›i mình, theo lý phải bá» tất cả những âm mÆ°u ngụy kết trÆ°á»›c tiên coi minh có thể giữ được mạng trong tay của há» Tà o hay không rồi má»›i tÃnh toán nữa. NhÆ°ng giỠđây thấy bá»™ dạng vô tình của Long DÆ°Æ¡ng quân, hình nhÆ° quả tháºt muốn dẫn mình chạy khá»i Lâm Trì, sá»± việc lần nà y không thể giả vỠđược, rốt cuá»™c là câu chuyện gì?
Ãối vá»›i bạn bè gã trÆ°á»›c nay luôn thẳng tÃnh, nén không được nói, „Quân thượng không sợ Hà n Sấm uy hiếp sao?"
Long DÆ°Æ¡ng quân giáºt mình rồi mặt trắng bệch, lạc giá»ng kêu lên, „Thiếu Long là m sao biết được truyện nà y?"
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Váºy là quả tháºt đã xảy ra chuyện nà y?"
Long DÆ°Æ¡ng quân lặng lẽ má»™t lát, rồi chép miệng, „Sấm hầu cÅ©ng là bất đắc dÄ©, bởi vì thủ hạ của ngÆ°á»i đã tiết lá»™ bà máºt cho Quách Khai. Song giỠđây Thiếu Long đã công khai thân pháºn khiến cho Quách Khai nhất thá»i lúng túng tiến thoái khó phân."
Hạng Thiếu Long nhìn kỹ thần thái của Long Dương quân rồi mới ngạc nhiên nói, „Chuyện đêm nay chúng ta bỠchạy, Hà n Sấm có biết không?"
Long DÆ°Æ¡ng quân trả lá»i, „ÃÆ°Æ¡ng nhiên không để cho y biết. Nô gia đã hạ quyết tâm là m thế nà o cÅ©ng không để Thiếu Long chết trong tay Tà o Thu Ãạo."
Hạng Thiếu Long nén không được ôm vai y than rằng, „Biết quân thượng không bán đứng ta, tiểu đệ trong lòng vui mừng, quả thá»±c khó nói ra bằng lá»i được nhÆ°ng ta cÅ©ng không muốn liên lụy đến quân thượng, hãy quay xe vá»."
Long DÆ°Æ¡ng quân giáºt mình, „Thiếu Long đừng á»· và o sức mạnh, theo nô gia biết, bá»n Hà n Sấm đã từng bà máºt gặp Tà o Thu Ãạo, khuyên y phải trừ khá» Thiếu Long, nếu không nÆ°á»›c Tá» mãi mãi khó có ngà y yên được. Cho nên đừng tưởng Tà o Thu Ãạo nhất định sẽ nÆ°Æ¡ng tay!"
Hạng Thiếu Long mỉm cÆ°á»i, „Nghe nói Tà o Thu Ãạo ngay cả Tá» vÆ°Æ¡ng cÅ©ng không lay chuyển được y, Hà n Sấm là cái thứ gì?"
Long DÆ°Æ¡ng quân ngạc nhiên má»™t chốc rồi cảm Ä‘á»™ng nói, „Nô gia biết Thiếu Long nghÄ© cho mình nhÆ°ng nô gia có thủ Ä‘oạn để ứng phó vá»›i Hà n Sấm. Nói cho cùng y có nhiá»u chuyện vẫn phải nhá» vả nô gia, không dám là m bừa!"
Rồi lại thở dà i nói, „Nô gia không phải là nói giùm cho y, sá»± tháºt y cÅ©ng gặp khó khăn, y đối vá»›i Thiếu Long cÅ©ng là chân tình!“
Hạng Thiếu Long lúc nà y hoà n toà n bá» Ä‘i ý định chạy trốn cả quyết rằng, „Muốn Ä‘i thì phải sau khi quyết chiến vá»›i Tà o Thu Ãạo. Sá»± thá»±c tại hạ đã cùng y giao thủ, lần đó đã cÆ°á»›p được thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao vá». Nếu không cÅ©ng không biết Hà n Sấm có ý muốn giết tại hạ!“
Long Dương quân ngạc nhiên nói, „Huynh đã từng giao thủ với y?"
Hạng Thiếu Long nhẹ giá»ng nói, „Quân thượng trÆ°á»›c tiên hãy sai ngÆ°á»i đánh xe vá», ta sẽ cho quân thượng biết tÆ°á»ng táºn sau!"
Khi Hạng Thiếu Long tỉnh dáºy thì trá»i đã hÆ¡i sáng.
Má»™t là vì thá»i tiết lạnh, vả lại đêm qua rất khuya má»›i ngủ được, gã không nỡ rá»i chiếc má»m ấm.
Ãêm qua gã đã dằn lòng mình má»›i không đến chá»— Phụng Phi cÅ©ng không muốn vì chuyện nam nữa mà không thể kiá»m chế được sá»± việc. Theo tÃnh toán của gã, sau khi chịu được mÆ°á»i chiêu của Tà o Thu Ãạo thì Giải Tá» Nguyên sẽ sắp xếp gã bá» chạy, còn Phụng Phi thì do cha con Trá»ng Tôn Long phụ trách Ä‘Æ°a nà ng ra Ä‘i má»™t cách an toà n. Dá»±a và o uy vá»ng của mình, đây cÅ©ng không phải là chá»— của Lã Bất Vi cho nên Ä‘oà n ca vÅ© cÅ©ng sẽ không gặp nguy hiểm.
VỠđến Hà m dÆ°Æ¡ng, gã sẽ không dẫn quân xuất chinh nữa. GiỠđây nguyện vá»ng duy nhất là mong mình đã quá lo lắng vá» chuyện thân pháºn của tiểu Bà n những cÅ©ng hiểu được đó chỉ là suy nghÄ© của mình.
Ãá»™t nhiên có tiếng ồn ở phÃa trÆ°á»›c truyá»n tá»›i, tiếp theo có tiếng ngÆ°á»i kêu thảm. Hạng Thiếu Long ngạc nhiên tung má»n ngồi dáºy, Thiệu Nhu lÆ°á»›t và o nhÆ° gió, thá»™p ngá»±c gã mà rÃt lên rằng, „Tên tiểu tá» lÆ°á»i biếng hãy xuống giÆ°á»ng cho ta, đã biết ngà y mốt sẽ đối phó vá»›i sÆ° phụ mà giá» vẫn còn nằm đây!"
Bá»n Phà Thuần, Lôi Xung Nhi bị đánh sÆ°ng mặt khi lao và o trong phòng, thấy Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t vị thượng tÆ°á»›ng quân của nÆ°á»›c Tần nhÆ° Hạng Thiếu Long mà cÅ©ng bị nà ng thá»™p ngá»±c, Ä‘á»u ngạc nhiên dừng bÆ°á»›c, không biết là chuyện Hạng Thiếu Long cÆ°á»i khổ giá»›i thiệu rằng, „Ãây chÃnh là Giải phu nhân, ngÆ°á»i mà cả Tà o Thu Ãạo cÅ©ng phải Ä‘au đầu, lần sau mà gặp được, các ngÆ°á»i chắc biết nên ứng phó nhÆ° thế nà o."
Hạng Thiếu Long đứng trong vÆ°á»n, tâm và thần hợp nhất, Bách Chiến bảo Ä‘ao chém ra từ các góc Ä‘á»™ khác nhau, má»—i Ä‘ao Ä‘á»u hoà n toà n hóa giải thế công linh hoạt mà dÅ©ng mãnh của Thiệu Nhu, khiến cho nà ng khó mà liên tục tấn công được, cứ giống nhÆ° là giÆ¡ Ä‘ao chém nÆ°á»›c, má»—i lần Ä‘á»u khiến cho gióng nÆ°á»›c không thể ngừng được.
Mấy năm gần đây, nhá» có kinh nghiệm trên chiến trÆ°á»ng, Ä‘ao pháp của gã đã trở nên thà nh thục, không há» có sÆ¡ hở nữa.
Thiệu Nhu lại đánh tiếp mÆ°á»i kiếm nữa mà không thể tấn công được, cuối cùng hết sức, thối lùi ra sau, giÆ¡ ngang thanh kiếm đứng yên rồi trừng trừng mắt nhìn gã.
Những kẻ đứng bên cạnh ngoà i đám gia tÆ°á»›ng cùng vá»›i Phụng Phi và các ca vÅ© cÆ¡, còn có Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa và hÆ¡n mÆ°á»i tùy tùng của y.
Ai nấy Ä‘á»u cố nén tiếng vá»— tay, sợ rằng sẽ trêu tức Thiệu Nhu.
Thiệu Nhu chợt báºt cÆ°á»i nói, „Tên tiểu tá» nhà ngÆ°á»i quả nhiên tiến bá»™ nhiá»u lắm, thôi được! Xem ra có thể chống đỡ được mấy chiêu của sÆ° phụ!“
Hạng Thiếu Long sợ nà ng để lá»™ chuyện mình sẽ hẹn vá»›i Tà o Thu Ãạo đánh mÆ°á»i chiêu, vá»™i ôm Ä‘ao bảo rằng, „Ãa tạ Giải phu nhân chỉ Ä‘iểm!"
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i má»›i dám vá»— tay hoan hô!
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa rút ra thanh bá»™i kiếm, đứng trÆ°á»›c Hạng Thiếu Long cÆ°á»i nói rằng, „Huyá»n Hoa cÅ©ng đã ngứa tay, mong được thượng tÆ°á»›ng quân chỉ Ä‘iểm!“
Hạng Thiếu Long mỉm cÆ°á»i nói, „Má»i Huyá»n Hoa huynh!"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa tinh thần lặng lẽ nhÆ° mặt nÆ°á»›c đứng yên, rút kiếm bÆ°á»›c sải vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, Hạng Thiếu Long láºp tức cảm thấy đối phÆ°Æ¡ng tá»a ra má»™t khà thế lợi hại, nà o dám cháºm trá»…, thu Ä‘ao vá» phÃa sau.
Những ngÆ°á»i đứng bên cạnh đã nể uy danh của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, cả thở mạnh cÅ©ng không dám.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa hai mắt sáng lên Ä‘á»™t nhiên quát lên má»™t tiếng dà i, rút kiếm đâm tá»›i.
Hạng Thiếu Long lòng dâng đầy cảm xúc.
Kiếm pháp của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa không há» thua kém Quản Trung Tà , nhÆ°ng lại không bằng Tà o Thu Ãạo. Có thể thấy vá» mặt kiếm đạo, Tà o Thu Ãạo quả là được ông trá»i ban phÆ°á»›c, cả má»™t há»c trò xuất sắc của y cÅ©ng chỉ có thể bắt chÆ°á»›c được hình chứ không bắt chÆ°á»›c được thần của y!
Keng một tiếng, Hạng Thiếu Long giơ đao lên đỡ.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa bị luồng lá»±c đạo của Bách Chiến bảo Ä‘ao chấn Ä‘á»™ng, không thể biến đổi thà nh chiêu số khác thối lui ra.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa không thể nắm bắt được lối đánh của Bách Chiến bảo Ä‘ao, nhất thá»i chỉ có chống đỡ và thối lùi!
Hạng Thiếu Long cà ng đánh cà ng hăng, trong chốc lát đã thi triển lối đánh xáp lá cà , má»—i Ä‘ao Ä‘á»u hung hiểm. Ai nấy Ä‘á»u nÃn thở.
Chỉ thấy tiếng Ä‘ao và kiếm giao nhau liên tiếp, bá»n thiếu nữ lo lắng đến ná»—i run bần báºt, cứ tưởng rằng bá»n há» giả vá», muốn thừa cÆ¡ lấy mạng đối phÆ°Æ¡ng.
Chỉ có những kẻ cao minh nhÆ° Thiệu Nhu, má»›i thấy được Hạng Thiếu Long vì nắm được chủ Ä‘á»™ng cho nên đã rất chÃnh xác, tá»±a nhÆ° không há» nÆ°Æ¡ng tay, nhÆ°ng kỳ thá»±c chỉ là muốn xem kỹ kiếm pháp của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa thừa cÆ¡ thăm dò lối đánh của Tà o Thu Ãạo.
Lúc nà y tinh thế lại thay đổi nữa, mÅ©i Ä‘ao của Hạng Thiếu Long hình nhÆ° rất cháºm nhÆ°ng Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa thì phải tốn rất nhiá»u sức má»›i chống đỡ nổi, lúc nà y Hạng Thiếu Long đã hoà n toà n khôi phục được lòng tin đã mất khi đối mặt vá»›i Tà o Thu Ãạo, tiến thoái công thủ Ä‘á»u rất tá»± nhiên. Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa tuy nhiá»u lần phản công nhÆ°ng Ä‘á»u bị gã mau chóng hóa giải.
Trong mắt má»i ngÆ°á»i dù cho những kẻ không biết kiếm pháp nhÆ° Ãổng Thục Trinh, cÅ©ng cảm thấy Ä‘ao pháp của Hạng Thiếu Long biến hóa vô cùng, có cÆ°Æ¡ng có nhu, bao trùm thiên hạ.
"Keng, keng, keng."
Hạng Thiếu Long từng bÆ°á»›c tấn công tá»›i, liên tiếp chém ba Ä‘ao, má»—i lần Ä‘á»u chém trúng và o má»™t chá»— trên thân kiếm của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, dù cho Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa có biến hóa thế nà o, kết quả cÅ©ng là nhÆ° nhau.
Cuối cùng thanh kiếm đã gãy.
Hạng Thiếu Long tra Ä‘ao và o vá» cÆ°á»i rằng, „Tại hạ chỉ chiếm phần tiện nghi nhá» binh khÃ!"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa cÅ©ng là báºc anh hùng, ném thanh kiếm gãy trong tay cÆ°á»i lá»›n rằng, „Thượng tÆ°á»›ng quân quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, tiểu đệ đã yên lòng!"
Có tiếng vá»— tay truyá»n từ xa.
Phụng Phi và Tiêu Nguyệt Ãà m cùng bÆ°á»›c đến, Phụng Phi vui mừng nói, „Phụng Phi đã chuẩn bị Ä‘iểm tâm, khoản đãi các vị khách quý, má»i hãy dá»i giá đến tiá»n sảnh!“
Nói xong thì má»i ngÆ°á»i tản ra.
Thiệu Nhu phải quay vá» nhà , còn Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa thì Ä‘i là m việc của mình.
Bá»n Phụng Phi thì phải chuẩn bị cho buổi biểu diá»…n và o hai nà y sau, chỉ còn lại Tiêu Nguyệt Ãà m và Hạng Thiếu Long ở trong sảnh.
Tiêu Nguyệt Ãà m hạ giá»ng nói, „Tà o Thu Ãạo không hổ là báºc tôn sÆ°, đã chấp nháºn cái hẹn đánh mÆ°á»i chiêu. Song xem dáng vẻ của y, hình nhÆ° chắc chắn rằng có thể thu phục được Thiếu Long trong vòng mÆ°á»i chiêu!"
Hạng Thiếu Long nhÆ° trút được gánh nặng nói, „Ãiá»u nà y thì tốt còn gì bằng, đệ tin rằng có thể ứng phó được mÆ°á»i chiêu!"
Tiêu Nguyệt Ãà m trong mắt lá»™ vẻ kinh dị, nói vá»›i vẻ hÆ¡i do dá»±, „Lòng Ä‘á» phòng ngÆ°á»i không thể không có, Thiếu Long tốt nhất đừng láºp tức thu Ä‘ao khi đã hết mÆ°á»i chiêu, nói không chừng há» Tà o sẽ thừa cÆ¡ há»™i chém thêm hai kiếm nữa!"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i vá»›i vẻ nhẹ nhõm, „Không đâu! Tà o Thu Ãạo là má»™t báºc tôn sÆ°, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải giữ lá»i của mình, cho nên đêm ấy y đã để cho tiểu đệ bá» chạy, lão ca hãy cứ yên tâm."
Tiêu Nguyệt Ãà m nói vá»›i vẻ hÆ¡i lo lắng, „Nói tóm lại là lão đệ phải hứa vá»›i ta là phải Ä‘á» phòng, cứ coi nhÆ° đó là cái hẹn trăm ngà n chiêu là xong!"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói, „Lão huynh hình nhÆ° có vẻ khẳng định Tà o Thu Ãạo đã hối háºn!"
Tiêu Nguyệt Ãà m ho khan má»™t tiếng, nhìn gã thản nhiên nói, „Ãệ trÆ°á»›c nay luôn tin ta, váºy thì hãy tin thêm má»™t lần!
Hạng Thiếu Long trong lòng tuy lo lắng nhÆ°ng không há» hoà i nghi. Rồi nói sang chuyện khác, lúc nà y nhị hoà ng tù Ãiá»n Kiện và Giải Tá» Nguyên lại đến tìm.
|
05-11-2011, 08:25 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 267
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 267
ân oán đan xen
Ãiá»n Kiện tạ lá»—i vá»›i Hạng Thiếu Long vá» chuyện không đến dá»± tiệc đêm qua, mượn cá»› là phụ vÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên không khá»e trong ngÆ°á»i. RÕ rà ng là không biết việc bá»n Tá» VÅ© đã để lá»™ nguyên nhân sá»± tháºt, nhÆ°ng Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhi ăn không vạch trần y.
Ngoà i cha con Trá»ng Tôn Long và Giải Tá» Nguyên lại còn có má»™t kẻ kiêu ngạo chÃnh là đại phu Yến HÆ°á»›ng, ngÆ°á»i đến từ Tắc hạ há»c cung.
Sau khi phân vai vế ngồi xuống trong sảnh, sau mấy câu khách sáo, Ãiá»n Kiện nói, „Kẻ có tiếng không phải là không có miếng, đêm qua thượng tÆ°á»›ng quân chỉ má»™t Ä‘ao đánh bại Ma Thừa Giáp, sáng nay lại chém gãy bảo kiếm trong tay của Huyá»n Hoa, khiến cho ngÆ°á»i ta cÅ©ng Ä‘Ã nh phải tâm phục khẩu phục!“
Hạng Thiếu Long lúc nà y má»›i hiểu nguyên nhân mà y lại bẻ lái thêm lần nữa, là bởi vì mình rõ rà ng đủ sức đối kháng vá»›i Tà o Thu Ãạo, vá»™i và ng nói mấy câu khiêm nhÆ°á»ng, còn bá»n Trá»ng Tôn Long thì toà n nói lá»i tốt cho gã.
Nà o ngá» Tắc hạ tiên sinh Yến HÆ°á»›ng nheo mắt nhìn gã mà rằng, „GiỠđây ở nÆ°á»›c Tần ai Ä‘ang nắm quyá»n trong tay?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là bị quân ChÃnh, chả lẽ là ngÆ°á»i khác?"
Yến HÆ°á»›ng vẫn tỉnh nhÆ° không nói, „NhÆ°ng theo lá»i của Lã trá»ng phụ, bị quân ChÃnh má»™t ngà y chÆ°a đăng cÆ¡ thì vÆ°Æ¡ng vị vẫn chÆ°a vững, thượng tÆ°á»›ng quân có ý kiến gì?"
Hạng Thiếu Long lúc nà y cảm thấy lạnh xÆ°Æ¡ng sống, lá»i nói của tên cuồng sÄ© Tắc hạ nà y đã lá»™ ra rằng Lã Bất Vi quả tháºt đã nghi ngá» thân pháºn thá»±c sá»± của tiểu Bà n, nếu không sẽ không dùng những Ä‘iá»u đó để lay Ä‘á»™ng Ãiá»n Kiện.
Nói má»™t cách khác thì Lã Bất Vi đã sai ngÆ°á»i đến Hà m Ãan để tìm cặp vợ chồng từng nuôi dưỡng Doanh ChÃnh tháºt, nếu y dùng Ä‘iá»u nà y để láºt đổ tiểu Bà n, hoặc dùng để uy hiếp tiểu Bà n thì đó quả là má»™t chuyện khó ứng phó!
Ãiá»n Kiện thấy vẻ mặt gã thay đổi há»i rằng, „Thượng tÆ°á»›ng quân có ý kiến gì?"
Má»™t ý nghÄ© lÆ°á»›t qua đầu nhanh nhÆ° chá»›p, Hạng Thiếu Long khôi phục bình tÄ©nh, bình thản mà đáp rằng, „Lá»i nà y của Yến tiên sinh khiến cho Hạng má»— liên tưởng rằng có ngÆ°á»i sẽ là m phản, song nhìn kết cuá»™c bá»n Phố Cao thì đã biết!"
Giải Tá» Nguyên cÆ°á»i rằng, „Không biết thượng tÆ°á»›ng quân có ấn tượng nhÆ° thế nà o đối vá»›i đại Tá» chúng tôi!"
Hạng Thiếu Long cảm thấy Ä‘au đầu lắm, gã xÆ°a nay không quen nịnh bợ, chỉ Ä‘Ã nh nói, „Chỉ từ việc Yến tinh sinh có thể lên tiếng trÆ°á»›c mặt nhị hoà ng tá», thì biết chế Ä‘á»™ quân chủ của quý quốc rất cởi mở, coi trá»ng nhân tà i, Tắc hạ há»c cung má»›i có thể có nhiá»u nhân tà i nhÆ° thế, chỉ là ý kiến ngu muá»™i, mong tiên sinh đừng cÆ°á»i!"
Yến HÆ°á»›ng nói, „Ãại tá» chúng tôi nam có Thái sÆ¡n, đông có LÆ°Æ¡ng Tà , tây có Thanh Hà , bắc có Bá»™t hải Ä‘á»u là bốn nÆ¡i hiểm trở, song nếu không trị nÆ°á»›c cho tốt, thì khó mà tranh hùng vá»›i thiên hạ. Cho nên từ ngà y Hoà n Công, Quản Trá»ng Ä‘á»u mở rá»™ng ngôn luáºn, ban thưởng cho những ngÆ°á»i dám nói, đại Tá» ta có thể thịnh vượng nhÆ° ngà y hôm nay, quả tháºt không phải là điá»u may mắn!"
Hạng Thiếu Long lần đầu tiên lãnh giáo được sá»± thoát ly hiện thá»±c của Tắc hạ cuồng sÄ©, vẫn cứ chìm đắm trong những ngà y tÆ°Æ¡i đẹp từ thá»i Hoà n Công là m bá chủ thiên hạ, miệng toà n nói ra những lá»i Ä‘iên cuồng. Chỉ thấy Ãiá»n Kiện trong mắt lá»™ ra tia nhìn đầy nhiệt tình, rõ rà ng rất tá»± hà o vá»›i mấy lá»i nói của Yến HÆ°á»›ng, trong lòng thầm than, bá» ngoà i thì chỉ giả vá» gáºt đầu đồng ý.
Ãiá»n Kiện gáºt gù nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân quan sát tháºt tinh tÆ°á»ng, có thể thấy được sá»± hÆ°ng vong của đại Tá» ta có liên quan đến Tắc hạ há»c cung. Ngà y trÆ°á»›c Hoà n Công đã từng há»i Quản Trá»ng là m thế nà o để giữ được thiên hạ, Quản Trá»ng đã đáp rằng phải mở rá»™ng ngôn luáºn nhÆ° các báºc hoà ng đế, vua Nghiêu, vua Thuần, cho nên Tắc hạ há»c cung má»›i ra Ä‘á»i."
Hạng Thiếu Long trong lòng cảm thán, háºu nhân của hoà ng thất các nÆ°á»›c, hoặc Ãt hoặc nhiá»u Ä‘á»u chìm đắm trong những ngà y vinh quang xa xÆ°a, giống nhÆ° ngÆ°á»i Tá» cứ mở miệng ra ngáºm miệng lại Ä‘á»u nhắc tá»›i Hoà ng Công và Quản Trá»ng, không biết rằng phải thay đổi theo thá»i thế, sáng tạo ra cục diện thì má»›i có thể thÃch ứng được!
Gã bảo chế Ä‘á»™ quân chủ ở nÆ°á»›c Tá» cởi mở, nói theo má»™t góc Ä‘á»™ khác có nghÄ©a là quyá»n lá»±c của nhà vua đã giảm yếu Ä‘i Phải biết rằng trong thế ká»· đầy chiến tranh nà y, chế Ä‘á»™ quân chủ cầm quyá»n má»›i là điá»u kiện đầu tiên để xÆ°ng hùng tranh bá.
Doanh ChÃnh, ngÆ°á»i do tiểu Bà n giả thà nh, hoà n toà n không bị ảnh hưởng bởi tâm lý ấy, chỉ biết toà n lá»±c già nh lấy quyá»n, củng cố địa vị cho mình, ngược lại trở thà nh má»™t minh quân giá»i nhất.
Trá»ng Tôn Long lảng sang chuyện khác, „Bị quân ChÃnh coi trá»ng thượng tÆ°á»›ng quân, chuyện nà y ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u biết, đây là lúc tranh hùng giữa các nÆ°á»›c không biết thượng tÆ°á»›ng quân có đại kế gì?"
Trá»ng Tôn Long gợi ý cho mình nói nhÆ° thế, có nghÄ©a là muốn mình đảm bảo vá»›i Ãiá»n Kiện già nh lấy Ãiá»n Kiện tù trong tay của Ãiá»n Ãan!
ÃÆ°a mắt nhìn quanh rồi má»›i nghiêm mặt nói, „Bị quân ChÃnh tuổi hãy còn nhá», sang năm má»›i chÃnh thức đăng cÆ¡, cho nên phải táºp trung giải quyết chuyện ná»™i chÃnh, việc Ä‘Ã o kênh Trịnh Quốc má»›i là chuyện quan trá»ng nhất lúc nà y, còn việc dùng binh vá»›i các nÆ°á»›c khác, Ä‘á»u là nằm ở thế bị Ä‘á»™ng. Lần nà y Hạng má»— đến nÆ°á»›c Tá», chÃnh là muốn xây dá»±ng mối quan hệ tốt đẹp vá»›i quý quốc!“
Yến HÆ°á»›ng nói ngay, „Từ ngà y Doanh ChÃnh vá» Tần, trÆ°á»›c tiên diệt Ãông Châu, sau đó lấy đất Thà nh Khâu, Vinh DÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i Hà n, tiếp theo già nh lấy Thái Nguyên của nÆ°á»›c Triệu để dá»±ng nên quáºn má»›i, lại lấy mất ba mÆ°Æ¡i bảy thà nh của nÆ°á»›c Ngụy, hình nhÆ° có chút không hợp vá»›i lá»i của thượng tÆ°á»›ng quân!"
Hạng Thiếu Long chÃnh là muốn y nói ra những lá»i nà y, ung dung mà rằng, „Ai diệt Ãông Châu, trong lòng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã biết, mấy năm nay đại bá»™ pháºn đất Ä‘ai Ä‘á»u do hai tay Mông Ngao Ä‘oạt được, mà Mông Ngao tại sao phải cố gắng láºp nên quân công, chắc là không cần Hạng má»— chỉ ra nguyên nhân!“
Ãiá»n Kiện láºp tức biến sắc.
Lá»i nà y của Hạng Thiếu Long có tháºt có giả, nói đến dã tâm đối vá»›i đất Ä‘ai, vị Tần Thủy Hoà ng trong tÆ°Æ¡ng lai tiểu Bà n nà y hÆ¡n hẳn Lã Bất Vi. NhÆ°ng vì tuổi y còn nhá», tá»± nhiên có thể dá»… dà ng đổ trách nhiệm cho Lã Bất Vi, kẻ Ä‘ang mượn danh nhiếp chÃnh, mà lại không chịu phò chÃnh. Nhất là những hà nh Ä‘á»™ng quân sá»± trong mấy năm nay. Chủ yếu là do bản thân tiểu Bà n tá»± định Ä‘oạt, những ngÆ°á»i ngoà i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể biết được.
Yến HÆ°á»›ng thì ngược lại chân thà nh đến mức đáng yêu, gáºt đầu nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân nói phải, Ãiá»n Ãan quả tháºt là già quá hóa hồ đồ, không nhìn thấy bản chất của Lã Bất Vi, nhị hoà ng tá» chắc phải biết nên lá»±a chá»n thế nà o?"
Nói nhÆ° thế, bá»n Trá»ng Tôn Long vui mừng há»›n hở, Ãiá»n Kiện lại cảm thấy lúng túng, ho khan má»™t tiếng nói, „Ãà m đạo vá»›i thượng tÆ°á»›ng quân, Ãiá»n Kiện có thể hiểu ra được nhiá»u Ä‘iá»u, đợi thượng tÆ°á»›ng quân tá»· thà vá»›i Tà o công xong, Ãiá»n Kiện sẽ bà y yến má»i thượng tÆ°á»›ng quân."
Má»i ngÆ°á»i không còn lá»i gì để nói nữa. Sau khi Ãiá»n Kiện bá» Ä‘i, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa còn lÆ°u lại, giá»›i thiệu đám võ sÄ© phái đến do Diêu Thắng cầm đầu, nói, „Diêu Thắng là ngÆ°á»i bản địa ở đây, thượng tÆ°á»›ng quân nếu có chuyện gì, thì hãy cứ căn dặn y, không cần sá»± đồng ý của chúng tôi!"
Rồi lại dặn dò Diêu Thắng mấy câu mới bỠđi!
Hạng Thiếu Long nhìn kỹ Diêu Thắng, ngÆ°á»i nà y tuổi khoảng ba mÆ°Æ¡i, hai mắt lanh lợi, vẻ ngoà i rất anh tuấn, thần thái lại trầm lặng, nảy ra má»™t ý nói, „Tại hạ muốn Diêu huynh hãy theo dõi Ä‘á»™ng tÄ©nh của Hà n Sấm và Quách Khai, nhÆ°ng đừng để đối phÆ°Æ¡ng phát giác!"
Diêu Thắng cung kÃnh nói, „Cứ gá»i tiểu nhân là Diêu Thắng, thượng tÆ°á»›ng quân đã coi trá»ng tiểu nhân, đây là chuyện nhá», xin tÆ°á»›ng quân cứ yên tâm."
Nói xong thì bỠđi.
Hạng Thiếu Long thừa cÆ¡ vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, được khoảng má»™t canh giá», tỉnh dáºy thấy Hà n Sấm đã đến chá».
Hạng Thiếu Long nghÄ© bụng không biết con ngÆ°á»i không có nghÄ©a khà nà y tìm đến mình để là m gì. NhÆ°ng nghÄ© lại y không thể không đến, nếu không sẽ khiến cho mình nghi ngá».
sau khi tắm rá»a má»›i ra tiá»n sảnh gặp y.
Hà n Sấm chỠđến ná»—i đã nóng lòng, Ä‘i loanh quanh trong sảnh, thấy Hạng Thiếu Long thì vui mừng nói, „Thiếu Long rốt cuá»™c đã tỉnh dáºy!"
Hạng Thiếu Long thấy y không há» ngượng ngùng trong lòng bá»±c bá»™i lãnh đạm nói, „Dù giấc má»™ng có dà i đến bao nhiêu, rốt cuá»™c có lúc cÅ©ng phải tỉnh dáºy, ngà i còn có mặt mÅ©i đến tìm tại hạ sao?"
Hà n Sấm biến sắc nói, „Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Hôm trÆ°á»›c Long DÆ°Æ¡ng quân vừa má»›i dùng lá»i thám thÃnh tại hạ, hôm nay Thiếu Long lại trách cứ nhÆ° thế, Hà n Sấm nà y đã là m sai chuyện gì?"
Hạng Thiếu Long đến trÆ°á»›c mặt y, nhìn thẳng và o mặt nói, „Nếu muốn ngÆ°á»i ta không biết, trừ phi đừng là m, chuyện tại hạ đến Tắc hạ há»c cung đánh cắp Ä‘ao chỉ có má»—i mình ngà i biết!"
Nói đến đây thì thấy Phụng phi Ä‘ang tiến và o sảnh, phất tay nói, „Má»i đại tiểu thÆ° tránh mặt chốc lát, ta phải tÃnh nợ vá»›i tên phụ nghÄ©a nà y!“
Phụng Phi thấy hai ngÆ°á»i Ä‘á» mặt tÃa tai, hoảng sợ đến ná»—i tái mặt, mau chóng lùi ra.
Hạng Thiếu Long nói tiếp, „Nếu chẳng phải ngà i đã thông báo, Tà o Thu Ãạo là m sao biết được?"
Hà n Sấm lo lắng nói, „Ãó quả tháºt không liên quan đến ta. Có nhá»› tại hạ đã khuyên huynh bá» Ä‘i hay không? Sao lại nhÆ° thế?
Hạng Thiếu Long quát lên, „Dù là chuyện gì, tại sao mấy ngà y hôm nay ngà i bà máºt gặp gỡ tên Quách Khai, lại còn uy hiếp Long DÆ°Æ¡ng quân đến đối phó tại hạ?"
Hà n Sấm biến sắc nói, „Phải chăng Long Dương quân đã nói?"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i nhạt, „Ãiá»u nà y không cần ngà i quan tâm, nếu ngà i dám Ä‘á»™ng đến ná»a cá»ng lông của Long DÆ°Æ¡ng quân, ta sẽ vá» Hà m dÆ°Æ¡ng phá vỡ kế hoạch Ä‘Ã o kênh Trịnh Quốc mà ngà i đã cố công bà y ra, rồi sau đó sẽ dẫn quân quét sạch hang ồ của ngà i!“
Hà n Sấm giáºt mình nói, „Té ra cả chuyện nà y huynh cÅ©ng biết rõ, tại sao lại giấu Doanh ChÃnh?"
Hạng Thiếu Long thở dà i nói, „Ngà i không hiểu sao? Chỉ có chuyện Ä‘Ã o kênh má»›i có thể kìm được đại quân của nÆ°á»›c Tần, trong vòng tám mÆ°á»i năm không đủ sức mạnh đánh sang phÃa đông. Tại hạ chÃnh vì không muốn bằng hữu của mình trở thà nh kẻ nô lệ mất nÆ°á»›c, cho nên má»›i dằn lòng không dùng chuyện nà y để đả kÃch Lã Bất Vi nhÆ°ng ngà i lại đối xá» vá»›i ta nhÆ° thế!"
Hà n Sấm sụp đổ, ngồi phịch xuống, nÆ°á»›c mắt tuôn ra mà rằng, „Ta cÅ©ng vì bất đắc dÄ©, không biết ai đã để lá»™ chuyện ta gặp gỡ huynh, bị tên gian tặc Quách Khai dụ dá»— rồi ép buá»™c nhÆ°ng ta cÅ©ng đã táºn lá»±c, ám thị cho Long DÆ°Æ¡ng quân láºp tức giúp huynh rá»i khá»i Lâm Tri. Thiếu Long! Hãy tin tưởng ta! Ta đến đây là muốn nhắc nhở huynh hãy tháºn trá»ng Quách Khai!“
Hạng Thiếu Long phát giác mình rất khó tin tưởng Hà n Sấm nhÆ° trÆ°á»›c nữa, bởi vì y quá giá»i diá»…n tuồng, thở dà i rằng, „Váºy chuyện đánh cắp Ä‘ao, ngà i giải thÃch thế nà o?"
Hà n Sấm nÆ°á»›c mắt vẫn rÆ¡i, „Nếu ta để lá»™ cho ngÆ°á»i khác biết chuyện nà y, ta sẽ không sống qua ngà y nà y sang năm.
Thiếu Long có ơn lớn với ta, Hà n Sấm nà y là m sao vô lương tâm, là m chuyện đê tiện như thế!"
Hạng Thiếu Long định thần, nghÄ© bụng chẳng lẽ vách tÆ°á»ng có tai, bị ngÆ°á»i khác nghe trá»™m!
Lúc nà y cÆ¡n giáºn của gã đã qua, bÆ°á»›c đến bên Hà n Sấm ngồi xuống, „ÃÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nam tá» hán, sao lại khóc nhÆ° Ä‘Ã n bà thế!"
Hà n Sấm lau nÆ°á»›c mắt cúi đầu buồn bã nói, „Mấy ngà y nay lúc nà o ta cÅ©ng phải che Ä‘áºy, ná»—i thống khổ nà y quả tháºt ngÆ°á»i ngoà i không biết được, nay bị Thiếu Long mắng cho má»™t tráºn, trong lòng lại cảm thấy thoải mái hÆ¡n nhiá»u!"
Hạng Thiếu Long vá»— vai y nói, „Hãy quay vá»! Chúng ta Ä‘á»u phải bình tÄ©nh suy nghÄ© lại."
Hà n Sấm nói, „Có chuyện nà y Thiếu Long đừng coi thÆ°á»ng, Quách Khai đã cấu kết vá»›i Lã Bất Vi và Ãiá»n Ãan, chuẩn bị dù thế nà o cÅ©ng không để huynh quay vá» Hà m dÆ°Æ¡ng. NÆ°á»›c Tá» nói cho cùng cÅ©ng là nÆ¡i của Ãiá»n Ãan, huynh phải cẩn tháºn!“
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Chỉ cần bạn bè không bán đứng tại hạ, tại hạ đảm bảo có thể ứng phó được. GiỠđây tình thế rất căng thẳng, tốt nhất ngà i đừng nhúng tay và o, nếu không sẽ bị Quách Khai vu oan!"
Rồi lại lạnh lùng hừ nói, „Ãừng tưởng Hạng Thiếu Long nà y dá»… bức hiếp, tên lão tặc Quách Khai có lẽ đã chán sống!"
Hà n Sấm hÃt má»™t hÆ¡i nói, „Lúc nà y ta đã lãnh giáo được thủ Ä‘oạn của Hạng Thiếu Long. Song má»™t ngà y huynh chÆ°a phân sinh tá» vá»›i Tà o Thu Ãạo, Lã Bất Vi và Quách Khai cÅ©ng sẽ không Ä‘á»™ng đến huynh. Nếu huynh đã thắng, tình thế sẽ thay đổi!"
Hạng Thiếu Long kéo y đứng dáºy, đẩy ra ngoà i cổng nói, „Vá» mà bảo vá»›i Quách Khai rằng, tại hạ vì danh dá»± của kiếm thủ nÆ°á»›c Tần, Ä‘Ã nh chấp nháºn sá»± khiêu chiến của Tà o Thu Ãạo!"
Hà n Sấm giáºt mình nói, „Huynh không định bá» Ä‘i trÆ°á»›c hay sao?"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i mà không trả lá»i, Ä‘Æ°a y ra đến ngoà i cổng.
Sau khi lá»™t mặt nạ của Hà n Sấm, gã ngược lại yên tâm, Long DÆ°Æ¡ng quân nói không sai, Hà n Sấm tuy không phải ngÆ°á»i tốt nhÆ°ng đối vá»›i mình cÅ©ng có mấy phần chân tình, sá»± phát hiện đó cÅ©ng khiến gã cảm thấy an ủi lắm.
GiỠđây gã không biết ai thá»±c lòng ai giả vá» vá»›i mình, ngoại trừ Thiện Nhu và Tiêu Nguyệt Ãà m, gã không thể hết lòng tin và o bất cứ ai, bao gồm cả Long DÆ°Æ¡ng quân và Lý Viên trong đó, ai mà nói được bá»n há» không Ä‘á»™t nhiên thay đổi, hoặc trÆ°á»›c nay vẫn luôn lừa gạt mình?
Ãến khi hoà ng hôn thì Tiêu Nguyệt Ãà m tìm đến, hai ngÆ°á»i dạo bÆ°á»›c trong vÆ°á»n, Hạng Thiếu Long kể chuyện Hà n Sấm, Tiêu Nguyệt Ãà m biến sắc nói, „Thiếu Long không nên tiết lá»™ chuyện Ä‘Ã o kênh Trịnh Quốc, nói không chừng sẽ buá»™c Hà n Sấm hạ quyết tâm trừ khỠđệ!"
Hạng Thiếu Long giáºt mình nói, „Không thể! Y khóc đến mÅ©i dãi lòng thòng, chân tình Ä‘á»u để lá»™ ra cả!"
Tiêu Nguyệt Ãà m than rằng, „Con ngÆ°á»i thÆ°á»ng là thế, thÆ°á»ng lá»™ chân tình trong lúc xúc Ä‘á»™ng nhất thá»i, nhÆ°ng sau đó thì suy nghÄ© kỹ lại, vì quốc gia đại sá»±, tất cả tình riêng cÅ©ng phải gạt qua má»™t bên!“
Hạng Thiếu Long gáºt đầu nói, „Lá»i lão ca cÅ©ng có lý, may mà tiểu đệ không cần nhá» vả y! Trá»ng Tôn Long giỠđây có lợi khi quan hệ vá»›i tiểu đệ, cho nên có thể tin tưởng được!"
Tiêu Nguyệt Ãà m cÆ°á»i khổ nói, „Ãây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân ta đến tìm đệ, có còn nhá»› Trá»ng Tôn Vô Ky không? Y cho ta hay rằng hôm nay Hà n Sấm dắt theo Lã Bất Vi đến tìm cha con Trá»ng Tôn Long, còn chuyện bá»n chúng nói gì, thì y không biết!"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói, „Lã Bất Vi không sợ Ãiá»n Ãan bất mãn sao?"
Tiêu Nguyệt Ãà m cÆ°á»i nhạt nói, „Váºy là Thiếu Long không biết tên lão tặc nà y! Ãiá»n Ãan tuổi tác đã lá»›n, không phải là Ãiá»n Ãan của ngà y trÆ°á»›c, lại thêm công cao hÆ¡n chủ, bị hoà ng thất đố ky. Sở dÄ© Tá» vÆ°Æ¡ng phế bá» Ãiá»n Sinh cÅ©ng chỉ vì y nghe theo lá»i Ãiá»n Ãan. Lã Bất Vi xÆ°a nay bất chấp thủ Ä‘oạn, chuyện gì mà không là m được!"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i nói, „Trá»ng Tôn Long cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tốt, song giỠđây giá trị lợi dụng của đệ đối vá»›i y nhiá»u hÆ¡n cả Lã Bất Vi, y có lẽ không thay lòng!"
Tiêu Nguyệt Ãà m nhÃu mà y nói, „Ãừng coi thÆ°á»ng Lã Bất Vi, nếu y không nắm chắc mấy phần, sẽ không tá»± nhiên tìm đến Trá»ng Tôn Long. Ãệ phải xem thá» Trá»ng Tôn Long có chủ Ä‘á»™ng cho đệ biết chuyện Lã Bất Vi đến tìm, thì có thể biết bá»n há» còn có dá»±a và o đệ nữa không?"
Hạng Thiếu Long giáºt thót ngÆ°á»i nhá»› lại mối nguy cÆ¡ thân pháºn của tiểu Bà n, giả sá» Lã Bất Vi tiết lá»™ Ä‘iá»u nà y cho cha con Trá»ng Tôn Long, nói không chừng cha con Trá»ng Tôn Long sẽ quay sang phÃa y!
Giả sá» cho rằng mình chỉ là má»™t con cá»p giấy, thì con ngÆ°á»i chỉ luôn nói đến lợi hại nà y sẽ là m những chuyện không thể Ä‘oán được Nói cho cùng ngÆ°á»i Tá» cÅ©ng cùng má»™t ý vá»›i ngÆ°á»i năm nÆ°á»›c phÃa đông, coi gã là kẻ địch số má»™t. Ngà y trÆ°á»›c Bạch Khởi khiến cho bá»n há» Ä‘au Ä‘á»›n khó quên, mà Hạng Thiếu Long gã giá» nà y cÅ©ng là má»™t Bạch Khởi khác, ai mà không muốn trừ gã?
Nếu là nhÆ° thế, những tÃnh toán của gã sẽ trôi vỠđông.
Nếu như gã chỉ có một thân một mình, thì lại rất dễ, vấn đỠlà gã không thể không thèm ngó ngà ng đến Phụng Phi.
Tiêu Nguyệt Ãà m lại nói tiếp, „Chúng ta phải xem thá», có cách nà o chuồn khá»i đây mà thần không hay quá»· không biết?"
Hạng Thiếu Long nghÄ© bụng cả con ngÆ°á»i túc trà đa mÆ°u nà y cÅ©ng phải bó tay, thì tình thế khó khăn đến mức nà o, xem ra chỉ còn có cách mình bá» chạy trÆ°á»›c, sau đó lại nhá» Giải Tá» Nguyên bảo vệ cho Phụng Phi!
Nhưng y có đủ sức và nắm chắc được không?
|
05-11-2011, 08:25 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 268
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 268
Biết được âm mưu
Ãêm ấy Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa đến gặp gã, sau mấy lá»i chà o há»i thì nói vá»›i Hạng Thiếu Long rằng, „Huyá»n Hoa có má»™t chuyện không hiểu sau khi bị quân của quý quốc từ Hà m Ãan trở vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, có lá»i đồn rằng ngà i là con riêng của Lã Bất Vi, công khanh đại thần trong quý triá»u chắc cÅ©ng biết chuyện nà y, váºy cá»› gì vẫn ủng há»™ cho y?"
Hạng Thiếu Long giáºt thót ngÆ°á»i, thầm kêu không hay. Äó không phải vì câu há»i của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa mà là động cÆ¡ đằng sau câu há»i của y.
TrÆ°á»›c đây gã chỉ hoà i nghi, nhÆ°ng đến giỠđã khẳng định được rằng Lã Bất Vi đã nắm bắt được nhược Ä‘iểm của gã và tiểu Bà n. Vá»›i thế lá»±c của Lã Bất Vi, muốn đến Hà m Ãan để Ä‘Æ°a đôi vợ chồng đã từng nuôi Doanh ChÃnh tháºt vá» Hà m DÆ°Æ¡ng để là m nhân chứng chỉ ra tiểu Bà n, là chuyện dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Ãến lúc nà y thì bất đồ thầm căm ghét Chu CÆ¡, nhÆ°ng nghÄ© lại, cả nà ng có lẽ cÅ©ng không để ý rằng tiểu Bà n không phải là con của mình, bị Lao ái dùng lá»i dụ dá»—, tiết lá»™ bà máºt mà không há» lấy là m lạ, nếu không đối vá»›i nà ng cÅ©ng chẳng có lợi gì.
Ãây đúng là má»™t cÆ¡ há»™i duy nhất để Lã Bất Vi chuyển bại thà nh thắng.
Nếu chuyện nà y lá»™ ra, tiểu Bà n và Hạng Thiếu Long gã láºp tức sẽ trở thà nh những tên lừa gạt. Những ngÆ°á»i có liên quan đến há» cÅ©ng sẽ bị ảnh hưởng nặng ná».
Lã Bất Vi, kẻ đã có thế lá»±c cắm sâu và o nÆ°á»›c Tần, chỉ cần buá»™c Chu CÆ¡ ra mặt, cùng nhau liên thủ công nhiên phế bá» tiểu Bà n, rồi lại láºp má»™t kẻ bất tà i trong hoà ng thất, quyá»n lá»±c sẽ rÆ¡i và o trong tay Lã Bất Vi, lúc đó y lại đá Lao ái ra, ai còn có thể tranh chấp vá»›i y nữa.
Tuy bảo lịch sá» không thể thay đổi, nhÆ°ng giỠđây gã là ngÆ°á»i trong cuá»™c, cÅ©ng không thể khẳng định được, giống nhÆ° váºn mệnh, chÆ°a đến lúc xảy ra, ai dám tin rằng váºn mệnh nhất định sẽ sắp xếp nhÆ° thế.
Lúc nà y nỗi lo lắng trong lòng gã có thể suy nghĩ cũng biết được.
Lã Bất Vi có lẽ đã tiết lá»™ đầu dây mối nhợ của chuyện nà y cho cha con Trá»ng Tôn Long, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa má»›i đến thăm dò mình, rồi sau đó má»›i quyết định có nên nghe lá»i Lã Bất Vi hay vẫn dá»±a và o Hạng Thiếu Long gã.
Bá» ngoà i thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vẫn tá» vẻ ung dung tá»± nhiên, không hỠđể lá»™ ra những suy nghÄ© trong lòng, ngạc nhiên nói, „Chuyện nà y sá»›m đã có kết luáºn, năm ấy Lá»™c Công vì nghi ngá» nên má»›i lấy máu nháºn thân, cuối cùng đã chứng minh rằng bị quân và Lã Bất Vi không há» có mối quan hệ máu thịt."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa cÆ°á»i vá»›i vẻ bà hiểm, „Nghe nói máu của bị quân là do thượng tÆ°á»›ng quân lấy!"
"Cả chuyện nà y cÅ©ng không thể giấu được Huyá»n Hoa huynh?" Hạng Thiếu Long giả vá» kinh ngạc nói.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa trả lá»i vá»›i vẻ không tá»± nhiên, „Là Ãiá»n Ãan bảo thế. NhÆ°ng lại khiến cho ngÆ°á»i ta có má»™t nghi vấn khác, nghe nói CÆ¡ thái háºu của quý quốc không dám khẳng định bị quân chÃnh là con của Lã Bất Vi hay là của tiên vÆ°Æ¡ng, váºy tại sao thượng tÆ°á»›ng quân dám thá»? Nếu nháºn quả tháºt là con của Lã Bất Vi, thượng tÆ°á»›ng quân là m thế nà o?"
Hạng Thiếu Long đã sá»›m Ä‘oán được y sẽ há»i câu nà y, tháºm chà có thể là do Lã Bất Vi xúi giục y há»i mình, chỉ cần mình hÆ¡i do dá»±, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa sẽ biết lá»i của Lã Bất Vi là không giả. Lại biết Lã Bất Vi có thể mượn cá»› nà y láºt đổ Tiểu Bà n, lúc nà y gã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể đứng vá» phÃa Lã Bất Vi để đối phó vá»›i chÃnh mình được.
Ãứng ở láºp trÆ°á»ng Trá»ng Tôn Long mà nói, tốt nhất là nÆ°á»›c Tần nên rối loạn, từ thịnh chuyển sang suy, váºy thì nÆ°á»›c Tá» má»›i có cÆ¡ há»™i xÆ°ng bá.
Nếu mượn tay Tà o Thu Ãạo để giết Hạng Thiếu Long, tiểu Bà n sẽ mất Ä‘i ngÆ°á»i giúp đỡ, cà ng đấu không lại Lã Bất GiỠđây, giả vá»i không há» có chuyện gì, cháºm rãi rằng, „Ãó chỉ là há»a mù do thái háºu tung ra, lúc đó Lã Bất Vi Ä‘ang nắm lấy đại quyá»n, thái háºu sợ y gây những Ä‘á»u bất lợi cho con trai mình, nên má»›i khiến cho sá»± việc trở nên hà m hồ, thá»±c ra bị quân đúng là con trai tiên vÆ°Æ¡ng."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa trầm ngâm má»™t lúc rồi hạ giá»ng nói, „Có má»™t chuyện, Huyá»n Hoa không biết có nên nói ra hay không, nếu nhÆ° đắc tá»™i, mong thượng tÆ°á»›ng quân đừng trách."
Hạng Thiếu Long trong lòng biết rõ y sẽ nói gì, cÅ©ng đã Ä‘oán được Lã Bất Vi dạy y nói thế, má»™t mặt có thể dò xét phản ứng của mình, mặt khác là để là m rối tinh thần, khiến cho mình không toà n tâm toà n lá»±c đối phó vá»›i Tà o Thu Ãạo, mỉm cÆ°á»i rằng, „Chẳng có chuyện gì mà không thể nói ra được, Huyá»n Hoa huynh xin cứ nói thẳng, đừng e ngại gì cả."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa muốn nói nhÆ°ng lại thôi, lát sau má»›i lên tiếng, „Chúng tôi đã cho ngÆ°á»i theo dõi chá»— Ãiá»n Ãan, nghe nói Lã Bất Vi cho Ãiá»n Ãan biết rằng, y đã nắm được chứng cá»›, có má»™t đôi vợ chồng ở Hà m Ãan, có thể chứng minh thân thế tháºt sá»± của bị quân."
Hạng Thiếu Long cuối cùng đã khẳng định được âm mÆ°u của Lã Bất Vi, lòng chùng xuống, vẻ mặt thì lại giả vá» ngạc nhiên, cÆ°á»i ha ha rằng, „Lã Bất Vi cà ng lúc cà ng hồ đồ. Chắc y ngầm chỉ rằng nghÄ©a phụ của bị quân! Bị quân đã sá»›m sắp xếp, Ä‘Æ°a bá»n hỠđến Hà m DÆ°Æ¡ng, song chuyện nà y rất bà máºt, không nhiá»u ngÆ°á»i biết, Lã Bất Vi chắc đã mắc bệnh Ä‘iên?"
Lá»i nà y rất cao minh, có nghÄ© là cho Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa biết rằng, dù có vấn Ä‘á» gì nữa thì vấn đỠđó đã không còn tồn tại.
Lần nà y đến lượt Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa ngạc nhiên lắm, sững ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi má»›i cÆ°á»i góp rằng, „Tại hạ cÅ©ng cảm thấy chuyện nà y phải nhÆ° thế má»›i đúng, nếu tại hạ là bị quân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ Ä‘Æ°a nghÄ©a phụ và nghÄ©a mẫu của mình vá» Hà m DÆ°Æ¡ng hưởng phúc."
Hạng Thiếu Long thầm than, mình rốt cuá»™c vẫn không phải là ngÆ°á»i là m chÃnh trị, không thể Ä‘á»™c ác. Nếu là kẻ khác, trÆ°á»›c khi rá»i Hà m Ãan, sẽ thuáºn tay giết ngÆ°á»i diệt khẩu để tránh háºu hoạn sau nà y, mình lúc đó không há» nghÄ© đến chuyện nà y. Song chuyện cÅ©ng không lo lắng, bởi vì nÆ¡i ở và tên há» của đôi vợ chồng nà y chỉ có gã, Chu CÆ¡ và Tiểu Bà n biết được, không ngá» rằng Chu CÆ¡ đã tiết lá»™ tin nà y.
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa chẳng còn gì để nói nữa, lấp liếm mấy câu thì cáo từ ra vá».
Hạng Thiếu Long hầu nhÆ° đã khẳng định được y sẽ Ä‘i gặp Lã Bất Vi, lòng nghÄ© ra má»™t ý, nói, „Huyá»n Hoa huynh ngà y mai phải chăng sẽ Ä‘i gặp Giải đại nhân?"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa gáºt đầu nói, „Có chuyện gì cần Huyá»n Hoa chuyển lá»i?"
Hạng Thiếu Long đáp bừa rằng, „Có món nà y muốn nhá» Huyá»n Hoa huynh gởi cho y, mong huynh hãy đợi má»™t lát."
Nói rồi vá»™i và ng và o phòng, thay bá»™ đồ dạ hà nh và đem theo các loại thiết bị, khoác lên áo ngoà i, rồi quay ra nói vá»›i Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, „Tại hạ quên rằng đã sai ngÆ°á»i Ä‘em đến phủ Giải đại nhân, không cần phiá»n đến Huyá»n Hoa huynh nữa."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa không há» nghi ngá», nói không sao rồi vá»™i và ng bá» Ä‘i.
Hạng Thiếu Long Ä‘á»™i chiếc nón tre, lẻn ra từ cá»a hông, lần theo cá»— xe ngá»±a của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa.
Vấn Ä‘á» thân pháºn của tiểu Bà n, không những có quan hệ đến vinh nhục giữa gã và tiểu Bà n, mà còn liên qua đến tồn vong của má»™t gia tá»™c. Ãiá»u nà y cÅ©ng khiến gã hiểu được ná»—i mâu thuẫn trong lòng của bá»n Long DÆ°Æ¡ng quân, Hà n Sấm.
ở thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt, ai phạm tá»™i thì ngÆ°á»i đó chịu trách nhiệm.
NhÆ°ng trong thá»i đại nà y, nếu xảy ra vấn Ä‘á», không những thê nhi khó tránh được bất hạnh, mà cả ngÆ°á»i của hỠÔ và Ãằng Dá»±c, ngÆ°á»i trong tá»™c của Kinh Tuấn cÅ©ng khó thoát khá»i số mệnh.
Cho nên nếu biết nhiá»u hÆ¡n má»™t chút vá» thông tin của chuyện nà y, thì cà ng giúp gã biết cách là m thế nà o để ứng phó vá»›i nguy cÆ nà y.
Từ xÆ°a đến nay, thu nháºp tin tức là điá»u quan trá»ng số má»™t của quân sá»±. Lúc ấy không có Ä‘iện thoại để nghe lén, gã Ä‘Ã nh tá»± mình ra tay, Ä‘i xem thá» Lã Bất Vi sẽ nói vá»›i Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa những âm mÆ°u gì.
Cá»— xe của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, vì nhiá»u ngÆ°á»i và xe Ä‘i nên xe Ä‘i rất cháºm, Hạng Thiếu Long vẫn theo dõi từ xa.
Theo gã tÃnh toán, nếu Lã Bất Vi hẹn Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa gặp mặt, thì sẽ không ở phủ tÆ°á»›ng quốc, nÆ¡i y Ä‘ang ở.
Nói cho cùng Ãiá»n Ãang và cha con Trá»ng Tôn Long là kẻ tỠđịch, dẫu cho Lã Bất Vi cuồng ngạo đến mức nà o, cÅ©ng không thể cấu kết vá»›i Trá»ng Tôn Long mà không thèm nể mặt Ãiá»n Ãan.
Ãêm nay trá»i trong sáng, tuy lạnh lẽo, nhÆ°ng trá»i vẫn còn ấm hÆ¡n mấy ngà y trÆ°á»›c, chà Ãt không có những luồng gió lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
Vì thÆ°Æ¡ng nghiệp phát triển, ngà y cà ng nhiá»u những đại thÆ°Æ¡ng gia có ảnh hưởng đến triá»u chÃnh nhÆ° Trá»n Tôn Long xuất hiện, Ô gia, Lã Bất Vi, Phố Cao, Trá»ng Tôn Long, tháºm chà Cầm Thanh, Ä‘á»u là những ngÆ°á»i nhÆ° thế.
Khi Ä‘ang suy nghÄ©, xe ngá»±a của Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa bất ngá» dừng lại, Hạng Thiếu Long nhìn kỹ căn nhà ấy, nhất thá»i lạnh xÆ°Æ¡ng sống.
Äó chÃnh là ThÃnh Trúc biệt viện, nÆ¡i cách không xa ThÃnh Tùng biệt viện, cÅ©ng là nÆ¡i Lý Viên Ä‘ang ở.
Khi xe ngá»±a tiến và o trong cá»a, thì gã cÅ©ng leo tÆ°á»ng mà và o.
Äó là má»™t nÆ¡i gồm có mÆ°á»i căn nhà dùng để đón tiếp khách nÆ°á»›c ngoà i, cho nên nếu quen biết ThÃnh Tùng biệt viện thì cÅ©ng hiểu ThÃnh Trúc biệt viện nhÆ° bà n tay Hạng Thiếu Long thi triển thân thủ, thoắt nhanh thoắt cháºm lẻn tá»›i khu vÆ°á»n bên cạnh, tránh Ä‘á»™i tuần tra, của Lý Viên, khi leo lên mái nhà , Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa cÅ©ng vừa được rÆ°á»›c và o trong căn nhà chÃnh, có thể thấy khả năng leo trèo của gã nhanh nhÆ° thế nà o.
Lát sau thì Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa bÆ°á»›c ra khá»i tòa nhà chÃnh, Ä‘i vá» phÃa hà nh lang dẫn tá»›i Ãông SÆ°Æ¡ng, Hạng Thiếu Long vá»™i và ng dùng dây trượt xuống, lợi dụng bụi cây che khuất, nhÃch tá»›i má»™t cánh cá»a của Ãông SÆ°Æ¡ng, ngồi xổm xuống nghe lén, vì trong sáng ngoà i tối, cho nên không ai phát hiện ra bóng của gã.
Tiếng Lý Viên vang lên, „Huyá»n Hoa ngồi xuống hãy nói."
Tiếp theo có tiếng rót trà .
Hạng Thiếu Long thầm trách mình đã sÆ¡ suất, lần đầu tiên gặp Lý Viên, y Ä‘ang máºt Ä‘Ã m vá»›i Trá»ng Tôn Long, có thể thấy quan hệ giữa hai ngÆ°á»i nà y thân thiết đến cỡ nà o.
Thanh Tú phu nhân đã trÆ°á»›c sau hai lần cảnh cáo mình cẩn tháºn Lý Viên, nhÆ°ng mình đã vị mấy lá»i của y lừa gạt, tin tưởng y không há» nghi ngá». Có thể biết mình trÆ°á»›c nay tin ngÆ°á»i quá Ä‘á»™, cứ thÃch nghÄ© vá» mặt tốt.
Sá»± thá»±c thì dẫu sao Lý Viên, Hà n Sấm tháºm chà Long DÆ°Æ¡ng quân, cÅ©ng Ä‘á»u là chÃnh khách, chuyện gì trÆ°á»›c tiên cÅ©ng phải nghÄ© đến cái lợi, tháºm chà chuyện tình cảm cÅ©ng phải gạt sang má»™t bên.
Có lẽ Long DÆ°Æ¡ng quân sẽ tốt hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng Lý Viên, chỉ cần thấy năm xÆ°a ở Thá» Xuân, y có thể dá»… dà ng bá» qua mối háºn Ä‘oạt ngÆ°á»i yêu, chuyển sang hợp tác vá»›i gã, thì biết Ä‘iá»u y coi trá»ng nhất là quyá»n thế công danh, những chuyện khác là thứ yếu.
Giả sỠhôm nay mình không đến đây, có lẽ bị y hại chết rồi mà vẫn chưa biết là chuyện gì.
Chá»— lợi hại nhất của Lý Viên là cho gã biết chuyện Hà n Sấm bán đứng gã, khiến cho gã tin tưởng rằng mình quả tháºt là vẫn nhá»› đến tình cÅ©.
Có tiếng bÆ°á»›c chân của bá»n hạ nhân lui ra, rồi có tiếng nhấp trà uống rượu Nghe thì có vẻ không chỉ có Lý Viên và Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, quả nhiên tiếng của Trá»ng Tôn Long vang lên, „Hạng Thiếu Long giải thÃch thế nà o?"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa thở dà i nói, „Chuyện nà y có lẽ không phải nhÆ° lão cáo già Lã Bất Vi nói, Hạng Thiếu Long không há» ngạc nhiên, còn bảo đôi vợ chồng ấy đã được Doanh ChÃnh đón vá» Hà m DÆ°Æ¡ng..."
Má»™t ngÆ°á»i khác kêu lên, „Lã Bất Vi chả phải bảo rằng đôi vợ chồng ấy lá»t và o tay y sao?"
Hạng Thiếu Long giáºt mình, không những vì câu nói nà y mà còn vì ngÆ°á»i nói câu nà y chÃnh là kẻ sáng nay đã khóc lóc kể lể, thá» thốt vá»›i mình, Hà n Sấm.
Giá»ng nói nghe the thé quen thuá»™c vang lên trong tai, „Huyá»n Hoa trÆ°á»›c tiên hãy kể hết má»i chuyện, chúng ta sẽ phán Ä‘oán tiếp, xem thá» rốt cuá»™c Hạng Thiếu Long nói dối hay Lã Bất Vi bà y trò."
Hạng Thiếu Long trong lòng chùng xuống, bởi vì gã đã nháºn ra kẻ nói câu nà y chÃnh là Quách Khai.
GiỠđây đã khẳng định được lá»i cảnh cáo của Thanh Tú phu nhân, đó chÃnh là Quách Khai, Lý Viên và Hà n Sấm Ä‘ang cấu kết nhau để đối phó gã, chỉ không ngá» giỠđây lại có thêm Trá»ng Tôn Long nữa.
Khi Ä‘ang nghÄ© đến đây, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa kể hết má»i việc, chỉ nghe y nói, „Hạng Thiếu Long không những không có vẻ bà ng hoà ng mà còn cảm thấy chuyện nà y rất tức cÆ°á»i, nếu tại hạ là y láºp tức sẽ biến sắc ngay."
Rồi có tiếng thở dà i thất vá»ng.
Quách Khai nói vá»›i vẻ luyến tiếc, „Nếu quả tháºt nhÆ° thế, bá»n chúng ta đã mất Ä‘i cÆ¡ há»™i láºt đổ Doanh ChÃnh. Tên tiểu tá» nà y thông minh lợi hại, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác, dã tâm lại lá»›n, nếu má»™t ngà y y ngồi vững ngôi vua nÆ°á»›c Tần, chúng ta đừng hòng ngủ yên."
Lý Viên nói, „Hạng Thiếu Long rất giá»i giả vá», lại nhanh trÃ, nói không chừng trong lòng y đã run sợ, nhÆ°ng bá» ngoà i không lá»™ ra mà thôi!"
Trá»ng Tôn Long khổ não nói, „Giả sá» nếu không phải ngÆ°á»i do ta mua chuá»™c bị y Ä‘uổi Ä‘i, giá» nà y có thể biết được phản ứng của y sau khi chuyện đã xảy ra."
Hà n Sấm phân tÃch, „Xem ngữ khà của Lã Bất Vi nói vá»›i Long gia, có lẽ trÆ°á»›c khi rá»i Hà m DÆ°Æ¡ng y đã biết được nÆ¡i ở của đôi vợ chồng ấy tại Hà m Ãan. Nếu không Hà m DÆ°Æ¡ng giá» nà y đã rối loạn. Y nà o có lòng dạ đến Lâm Tri nữa.
Cho nên việc có tìm ra nhân chứng tháºt sá»± hay không, cả y cÅ©ng không biết được."
Trá»ng Tôn Long tiu nghỉu nói, „Nói nhÆ° thế, Hạng Thiếu Long không phải Ä‘ang nói dối."
Quách Khai gằn giá»ng nói, „Dù thế nà o Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng không thể để Hạng Thiếu Long còn sống mà quay vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, không có y, Doanh ChÃnh sẽ trở thà nh má»™t con cá»p mà không nanh, nói không chừng sẽ bị Lã Bất Vi và Lao ái nuốt trá»n, lúc đó nÆ°á»›c Tần sẽ không có má»™t ngà y yên, không đủ sức mà tiến sang phÃa đông."
Trá»ng Tôn Long vá»™i và ng nói, „Không cần thiết nhÆ° thế, ý của Lã Bất Vi chỉ là muốn là m mù mắt y, để y còn sống mà quay vá» Hà m DÆ°Æ¡ng chịu tá»™i khi quân phạm thượng."
Hạng Thiếu Long lúc nà y nghe vừa sợ vừa giáºn, nhÆ°ng không còn cách nà o nữa.
Hà n Sấm chép miệng, „Chỉ mong y một mạng Ô hô dưới kiếm của Tà o Công, là m sao nỡ lòng nhìn thấy y trở thà nh kẻ mù."
Lý Viên bình tÄ©nh nói, „Chuyện nÆ°á»›c phải đặt lên trÆ°á»›c, không thể nói đến giao tình. Trách thì phải trách y đã trở thà nh má»™t Bạch Khởi thứ hai của nÆ°á»›c Tần, nếu y chết trong tay Tà o Công thì tất cả sẽ chấm dứt, nếu không dù thế nà o Ä‘i nữa chúng ta cÅ©ng phải giết chết y. Vì chuyện nà y, mấy đêm nay ta không ngủ yên. NhÆ°ng nghÄ© lại trăm há» của các nÆ°á»›c phÃa đông chúng ta sẽ bị nÆ°á»›c Tần hổ sói kia chém giết, thì dù có ân nghÄ©a giao tình gì cÅ©ng phải gạt sang má»™t bên."
Quách Khai gằn giá»ng, „Hãy cẩn tháºn tên tiểu tá» Long DÆ°Æ¡ng quân, ta thấy y không hiểu đại thể nhÆ° Lý tÆ°á»›ng và Sấm hầu."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa nói, „Chuyện nà y phải xá» lý cẩn tháºn, nếu nhÆ° Doanh ChÃnh vẫn ngồi vững trên ghế, mà Hạng Thiếu Long lại xảy ra chuyện ở Lâm Tri, nÆ°á»›c Tá» chúng tôi khó tránh trách nhiệm."
Quách Khai cÆ°á»i, „Chỉ cần đổ hết trách nhiệm cho Lã Bất Vi, thì có thể khiến cho má»i thù háºn của Doanh ChÃnh chuyển sang Lã Bất Vi, để cho chúng đấu đến lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, còn chúng ta thì nâng chén chúc mừng."
Lý Viên nhắc nhở cha con Trá»ng Tôn Long, „Chuyện nà y không nên tiết lá»™ cho nhị hoà ng tá» và Giải Tá» Nguyên biết được, nếu không e rằng sẽ có thay đổi khôn lÆ°á»ng. Tại hạ đã nhá» Ninh phu nhân ngầm bảo y sở dÄ© rằng phụ vÆ°Æ¡ng y không thÃch đại hoà ng tá» là vì không muốn thấy y dá»±a dẫm Ãiá»n Ãan, cho nên nhị hoà ng tá» phải biết chá»n lá»±a thế nà o, Hạng Thiếu Long không còn tác dụng gì nữa. Vả lại ta từng nói vá»›i nhị hoà ng tá», Ãiá»n Ãan má»™t ngà y còn nắm quyá»n, Tá» Sở khó mà là m là nh vá»›i nhau được. Nhị hoà ng tá» là ngÆ°á»i thông minh, chắc sẽ không thèm nghÄ© đến Ä‘á» nghị của Ãiá»n Ãan nữa. Vả lại má»i chuyện đã định, Tá» vÆ°Æ¡ng hạ lệnh đòi đại hoà ng tá» phải rá»i Lâm Tri trÆ°á»›c buổi mừng thá», không cần nói ra, chắc cÅ©ng biết sẽ xảy ra chuyện gì."
Cha con Trá»ng Tôn Long vá»™i và ng đáp tạ.
Lý Viên lại căn dặn, „NhÆ°ng nếu các ngÆ°á»i cần phải lừa gạt Hạng Thiếu Long, khiến cho y tin rằng Ãiá»n Ãan và Lã Bất Vi Ä‘ang mÆ°u hại mình, lại sắp xếp giúp cho y bà máºt bá» chạy sau khi tá»· thà vá»›i Tà o Công, rồi trên Ä‘Æ°á»ng sai ngÆ°á»i ám toán, tốt nhất phải hy sinh má»™t số nhân thủ, rồi lại đâm mù mắt y theo lá»i Lã Bất Vi, nhÆ° thế sẽ khiến triá»u đình nÆ°á»›c Tần đại loạn."
Quách Khai nói, „Tốt nhất cho Hạng Thiếu Long biết rằng Lã Bất Vi muốn y sống vá» Hà m DÆ°Æ¡ng chịu tá»™i, thì má»i việc sẽ cà ng tốt đẹp hÆ¡n."
Ngừng má»™t lát rồi nói, „Chuyện nà y cần phải giấu Long DÆ°Æ¡ng quân, nếu để lá»™ phong thanh cho Hạng Thiếu Long biết được, vá»›i thân thủ ghê gá»›m của y, nói không chừng có thể tá»± mình bá» chạy, để y sống trên Ä‘á»i, lúc đó Long gia cÅ©ng không thể đụng đến Phụng Phi."
Lần nà y đến lượt Hạng Thiếu Long cÆ°á»i lạnh lùng, gã hoà n toà n không còn lòng tin vá»›i Hà n Sấm và Lý Viên, thầm nghÄ© các ngÆ°á»i muốn đụng tá»›i Hạng Thiếu Long nà y thì không phải là chuyện dá»….
Nghe tới đây biết rằng không tiện ở lâu, vội và ng bỠđi.
Vấn đỠlớn nhất là là m thế nà o có thể đưa Phụng Phi bỠđi an toà n, bởi vì không muốn là m liên lụy đến Long Dương quân, Thiện Nhu và Giải TỠNguyên nữa.
|
05-11-2011, 08:26 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 269
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 269
Biết được âm mưu
Hạng Thiếu Long Ä‘ang luyện Ä‘ao trong vÆ°á»n thì Phi Phụng bÆ°á»›c tá»›i, nói, „Phải chăng đêm ngà y mốt chúng ta sẽ rá»i khá»i nÆ¡i đây? Thiếp thân Ä‘ang bá»±c bá»™i vì Hà n Kiệt cứ bám riết lấy, chỉ mong có thể mau chóng rá»i khá»i đây."
Hạng Thiếu Long do dá»± má»™t lúc, nhÆ°ng vẫn không quyết định rằng có nên tin tưởng Phụng Phi nữa không. Tình cảm của nữ nhân thay đổi khó mà đoán được, hôm nay nà ng nói đã chán Hà n Kiệt, nói không chừng ngà y mai sẽ lại ngả và o lòng y, tiết lá»™ bà máºt của gã, lúc ấy gã sẽ trở thà nh kẻ mù mà quay vá» Hà m DÆ°Æ¡ng.
Phụng Phi thấy mặt gã biến sắc, giáºt mình nói, „Sá»± việc phải chăng đã thay đổi?"
Hạng Thiếu Long gáºt đầu nói, „Ãại tiểu thÆ° phải chăng là muốn sau khi biểu diá»…n ở Tắc Hạ há»c cung rồi má»›i rá»i khá»i Lâm Tri?"
Phụng Phi sững ngÆ°á»i má»™t lúc rồi má»›i nói, „Nếu phải Ä‘i, tại sao phải ở thêm và i ngà y?"
Hạng Thiếu Long cố ý nói, „Chủ yếu là vì bá»n nhị tiểu thÆ°, má»i ngÆ°á»i cùng Ä‘i, tại hạ sẽ yên tâm hÆ¡n."
Phụng Phi thở dà i nói, „Phải chăng thượng tÆ°á»›ng quân muốn nói ra Ä‘iá»u gì?"
Hạng Thiếu Long biết nếu phủ nháºn, thì sẽ khiến nà ng sinh nghi. Gáºt đầu rằng, „Ta chỉ lo lắng Quách Khai, kẻ nà y lòng dạ xấu xa, nếu chúng ta chạy thoát được, y có thể sẽ trút giáºn lên bá»n Thục Trinh."
Phụng Phi ngạc nhiên nói, „Ãã có Trá»ng Tôn Long chiếu cố bá»n Thục Trinh, ngà i còn lo lắng gì nữa?"
Hạng Thiếu Long không còn cách nà o, chỉ Ä‘Ã nh cÆ°Æ¡ng quyết nói, „Ãừng há»i nữa, ta đã quyết định sau buổi biểu diá»…n ở Tắc Hạ há»c cung thì má»i ngÆ°á»i sẽ cùng Ä‘i để tránh lo lắng. Chả lẽ đại tiểu thÆ° không quan tâm đến an nguy của bá»n há» sao?"
Phụng Phi không trả lá»i, cúi đầu.
Hạng Thiếu Long biết mình đã nói nặng, bước tới ôm vai nà ng, dịu dà ng nói, „Là ta không đúng, mong đại tiểu thư tha thứ."
Phụng Phi thở dà i, „Phải chăng thượng tÆ°á»›ng quân hôm nay có chuyện buồn bá»±c? Phụng Phi lần đầu tiên thấy ngà y nổi giáºn vô lý nhÆ° thế."
Hạng Thiếu Long thầm nghÄ© mình là m sao vui được, giỠđây háºn không thể chém giết má»™t phen để trút háºn trong lòng, Ä‘ang định lên tiếng thì Phụng Phi nói, „Phụng Phi biết được ngà i vì đêm qua thiếp lén Ä‘i gặp Hà n Kiệt, cho nên không còn tin tưởng nữa. NhÆ°ng dù cho phải chia tay, cÅ©ng phải nói má»™t lá»i chứ!"
Hạng Thiếu Long không ngá» mình đã vô tình khiến Phụng Phi tá»± khai nhÆ° váºy, nói thế, nà ng vốn đã có ý giấu mình.
Phụng Phi buồn rầu nhìn gã, nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân có muốn biết Phụng Phi và y nói những lá»i gì không?"
Hạng Thiếu Long lạnh nhạt nói, „Phải chăng y bảo rằng nếu nà ng theo ta, thì sẽ có háºu quả thê thảm?"
Phụng Phi hÆ¡i giáºt mình, nói, „Sao ngà i biết được?"
Hạng Thiếu Long nhìn mặt nà ng, Ä‘á» cả mặt, cố ý gạt nà ng rằng, „Ta không những nghe các ngÆ°á»i nói gì, mà còn nghe cả tiếng các ngÆ°á»i hôn nhau nữa."
Phụng Phi nói vá»›i vẻ mất tá»± nhiên, „Chỉ là y cưỡng ép thiếp thôi! NhÆ°ng lúc ấy trá»i vẫn sáng! Ngà i nấp ở đâu thế?"
Hạng Thiếu Long cố chống đỡ, „ở dưới gầm xe chẳng phải có thể nấp sao?"
Phụng Phi cho đó là tháºt, buồn bã nói, „Chắc ngà i biết rằng lúc đó vì muốn dá»— dà nh y, cho nên thiếp phải nói những lá»i không đúng vá»›i lòng Hạng Thiếu Long nảy ra má»™t ý, nhá»› lại Lã Bất Vi đêm qua đã đến gặp Trá»ng Tôn Long, nói không chừng là do Hà n Kiệt thám thÃnh được tin tức ở chá»— Phụng Phi, nhÃu mà y nói, „NhÆ°ng sao nà ng lại cho biết thá»i gian chúng ta rá»i khá»i Lâm Tri, rồi lại cho Hà n Kiệt hay rằng Trá»ng Tôn Long sẽ sắp xếp má»i chuyện? Ãại tiểu thÆ° không biết Hà n Kiệt và Lã Bất Vi cùng má»™t giuá»™c hay sao?"
Phụng Phi lúc nà y hoà n toà n tin gã đã biết được má»i chuyện, giải thÃch rằng, „Hà n Kiệt vốn là ngÆ°á»i phÃa Lao ái, lần nà y đến Lâm Tri là vì thiếp, tuy nói y đã từng giấu thiếp những chuyện y có qua lại vá»›i Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, nhÆ°ng Phụng Phi quả tháºt thÆ°Æ¡ng yêu y, nên đã có hẹn riêng vá»›i y, trong chốc lát mà bảo thiếp quên y, quả tháºt là quá khó."
Rồi lại nhìn gã, „Phụng Phi vốn là muốn mượn thượng tướng quân để quên y, nhưng thượng tướng quân không chịu ân sủng.
Hạng Thiếu Long hiểu được rằng Phụng Phi sẽ là má»™t con cá» qua trá»ng của gã sau nà y, cố y già nh nà ng lại, cÆ°á»i nhạt nói, „Nà ng có biết rằng sau khi Hà n Kiệt đã biết được mối quan hệ giữa ta và cha con Trá»ng Tôn Long, Lã Bất Vi và Hà n Kiệt ngay trong đêm đã thuyết phụ cha con Trá»ng Tôn Long hay không?"
Phụng Phi biến sắc nói, „Sao lại có chuyện ấy?"
Hạng Thiếu Long ung dung nói, „Không biết nà ng tin hay không, giả sỠđại tiểu thÆ° vẫn không ngừng truyá»n tin cho Hà n Kiệt, không những Hạng Thiếu Long nà y chết không đất chôn thân, đại tiểu thÆ° cÅ©ng phải đối mặt vá»›i váºn mệnh bi thảm. Hà n Kiệt có lẽ cÅ©ng có ý vá»›i tiểu thÆ°, nhÆ°ng con ngÆ°á»i y đặt chữ lợi lên hà ng đầu, nói không chừng sẽ hy sinh tiểu thÆ° Những kẻ Ä‘i theo Lã Bất Vi và Lao ái, ai mà không phải là hạng tá»± tÆ° tá»± lợi."
Phụng Phi hổ thẹn nói, „Phụng Phi nà y cũng là kẻ tự tư tự lợi, giỠđây phải là m thế nà o?"
Hạng Thiếu Long nói, „Vẫn là phải chá» sau khi biểu diá»…n ở Tắc Hạ há»c cung, chúng ta sẽ cùng bá» Ä‘i, đến Hà m DÆ°Æ¡ng, nà ng thÃch theo ai cÅ©ng được, nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt, không thể để lá»™ chuyện của chúng ta cho bất cứ ai biết."
Phụng Phi nói, „Thiếp đã hiểu. Từ nay trở đi, Phụng Phi chỉ tin mỗi mình thượng tướng quân."
Hạng Thiếu Long tạm thá»i vẫn không nghÄ© ra được là m thế nà o để lợi dụng quân cá» Phụng Phi nà y. Dặn dò nà ng và i câu nữa rồi má»›i quay Ä‘i.
Có thể thấy đây là thu hoạch bất ngá», biết được Hà n Kiệt là con rắn hai đầu, cùng lúc cấu kết vá»›i nhà Trá»ng Tôn và Lã Bất Vi. Nếu gã tÃnh không sai, bá» ngoà i y tuy là thủ hạ đắc lá»±c của Lao ái, nhÆ°ng tháºt ra đã bị Lã Bất Vi mua chuá»™c. Mà y đối vá»›i Lã Bất Vi cÅ©ng chẳng hết lòng hết dạ, chà Ãt cÅ©ng dấu chuyện Phụng Phi đối vá»›i tên gian tặc nà y.
Hà n Kiệt rốt cuá»™c có tÃnh toán gì vá»›i Phụng Phi? E rằng cả bản thân y cÅ©ng chÆ°a quyết định được.
Giữa nam nữ một khi đã sinh tình, thì rất rắc rối, khó mà một dao chặt đứt. Gã và Triệu Nhã cũng là như thế.
Ngà y mai là buổi biểu diá»…n, trong biệt viện yên tÄ©nh má»™t cách bất ngá», những cuá»™c táºp luyện cÅ©ng đã dừng lại.
Hạng Thiếu Long tuy tâm sá»± trùng trùng, nhÆ°ng lại giả vá» nhÆ° không có chuyện gì, lại phải nói chuyện phiếm vá»›i bá»n ngÆ°á»i Phà Thuần, Lôi Xung Nhi, má»›i biết được rằng Phụng Phi đã phát cho má»—i ngÆ°á»i má»™t số tiá»n gá»i là phà giải tán, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chuẩn bị ở lại, tiếp tục Ä‘i theo Ãổng Thục Trinh.
Trong số các ca vÅ© cÆ¡ chỉ có Tân Nguyệt quyết định vá» quê quy ẩn, Vân NÆ°Æ¡ng thì vẫn chÆ°a quyết định, xem ra nà ng Ä‘ang chỠý Tiêu Nguyệt Ãà m.
CÅ©ng có ngÆ°á»i dò há»i muốn Ä‘i theo Hạng Thiếu Long, nhÆ°ng Ä‘á»u bị gã khéo léo từ chối.
GiỠđây thân gã khó giữ, khôn muốn ngÆ°á»i khác cùng mạo hiểm, cÅ©ng không muốn là m yếu Ä‘i sức mạnh của Ä‘oà n ca vÅ©. Bởi vì bá»n há» tuy không thể đối phó được vá»›i những nhân váºt nhÆ° Trá»ng Tôn Long, nhÆ°ng vá»›i những kẻ trá»™m đạo thông thÆ°á»ng thì vẫn còn dÆ° sức.
Ãá»™t nhiên Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa đến tìm gã, Hạng Thiếu Long trong lòng đã có tÃnh toán, khi ra đến đại sảnh, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa nói và i lá»i khách sáo, bảo rằng nhị hoà ng tá» rất Æ°a thÃch gã, rồi chuyển sang chủ Ä‘á» chÃnh, „Bá»n chúng tôi đã sắp xếp xong má»™t chiếc thuyá»n cho thượng tÆ°á»›ng quân, sau khi đón thượng tÆ°á»›ng quân ở Tắc Hạ há»c cung sẽ láºp tức lên thuyá»n. Chỉ là không biết đại tiểu thÆ° có Ä‘i cùng thượng tÆ°á»›ng quân hay không, hay cháºm má»™t bÆ°á»›c, đợi biểu diá»…n xong ở Tắc Hạ há»c cung má»›i lên Ä‘Æ°á»ng?"
Hạng Thiếu Long giả vá» bá»™ dạng khổ não nói, „Ãây chÃnh là chá»— khiến ta Ä‘au đầu nhất, nà ng kiên quyết đợi biểu diá»…n kết thúc xong má»›i Ä‘i. Ta là m sao có thể yên tâm Ä‘i má»™t mình được?"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa rõ rà ng đã nháºn được tin từ chá»— Hà n Kiệt, biết được Phụng Phi sẽ cùng bá» Ä‘i vá»›i Hạng Thiếu Long sau khi tá»· võ, không khá»i ngạc nhiên nói, „Các ngÆ°á»i không phải đã bà n bạc vá»›i nhau rồi sao?"
Hạng Thiếu Long chÃnh là muốn y nghi ngá» Hà n Kiệt, than rằng, „Vốn là nói nhÆ° thế, nhÆ°ng không biết cá»› gì hôm nay nà ng lại thay đổi chủ ý. Nà ng có tai mắt, lẽ nà o ta không có?"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa rõ rà ng là không biết mối quan hệ tháºt sá»± giữa Hà n Kiệt và Phụng Phi, nghe thế thì biến sắc nói, „Ai là nam nhân của nà ng?"
Hạng Thiếu Long lắc đầu, „Ãó là bà máºt riêng tÆ° của đại tiểu thÆ°, xin thứ lá»—i ta không thể tiết lá»™. Song có lẽ cÅ©ng phải trá»… và i hôm, ta sẽ chá» sau khi biểu diá»…n ở Tắc Hạ há»c cung xong má»›i bá» Ä‘i."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa láºp tức lúng túng, vá»™i và ng nói, „Lã Bất Vi bảo rằng sẽ quyết định lên Ä‘Æ°á»ng vá» nÆ°á»›c sau khi thượng tÆ°á»›ng quân quyết đấu vá»›i Tà o công, thượng tÆ°á»›ng quân không muốn cùng y vá» hay sao?"
Hạng Thiếu Long biết y vẫn chÆ°a từ bỠý đồ, vẫn cứ thăm dò mình, ngạc nhiên nói, „Vá» sá»›m là m gì? Huống chi ta đã sá»›m sai ngÆ°á»i vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, báo lại những chuyện của ta, lại còn cho ngà i hay rằng nếu ta xảy ra chuyện ở nÆ¡i nà o, thì nÆ°á»›c ấy phải chịu trách nhiệm, bảo ngà i báo thù cho ta. Ta không tin Lã Bất Vi và Ãiá»n Ãan dám ra mặt Ä‘á»™ng đến ta, bá»n chúng chắc chắn sẽ tìm ngÆ°á»i thế mạng."
Rồi lạnh lùng nói, „Cao thủ nhà hỠÔ nhiá»u nhÆ° mây, ai hại ta thì khó tránh khá»i váºn mệnh bị truy sát, những kẻ muốn hại ta chắc cÅ©ng phải nghÄ© lại, cho nên Huyá»n Hoa huynh xin cứ yên lòng."
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa trong lòng có mÆ°u đồ, là m sao yên tâm được, nghe nói thế thì biến sắc không ngừng, cÅ©ng chẳng còn gì để nói nữa.
Bá»n Lý Viên nà o dám tá»± tay đối phó vá»›i Hạng Thiếu Long, cÅ©ng chỉ lôi kéo cha con Trá»ng Tôn Long để là m con ma thế mạng nhÆ° Lã Bất Vi.
Từ sau cuá»™c chiến của Ô gia ở Hà m Ãan, ai mà không biết sá»± lợi hại của các chiến sÄ© Ô gia.
Nếu sau nà y để lá»™ ra rằng là do cha con Trá»ng Tôn Long là m không những hoà ng thất nÆ°á»›c Tá» sẽ trách tá»™i, chỉ những tá» sÄ© báo thù của nhà hỠô, cÅ©ng đã khiến cho cha con bá»n chúng ăn ngủ khó yên.
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không bá» cÆ¡ há»™i, tiếp tục hù dá»a Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa, „Nếu ta là Lã Bất Vi, sẽ tìm những kẻ ngu ngốc kiểu nhÆ° Ma Thừa Giáp, sai y giết ta. Sau khi sá»± việc xong xuôi, rồi lại để lá»™ tin tức ra, lúc ấy nÆ°á»›c Tần ta sẽ chÃnh thức đòi đại vÆ°Æ¡ng quý quốc giao ra đầu của Ma Thừa Giáp, huynh bảo đại vÆ°Æ¡ng của quý quốc có giao hay không?"
Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa nén không được giáºt mình, nói, „Ãó quả tháºt là má»™t Ä‘á»™c kế mượn dao giết ngÆ°á»i."
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i thầm, biết rằng y đã hiểu rõ được Lã Bất Vi bá» mặt muốn quay lÆ°ng vá»›i Ãiá»n Ãan, nhÆ°ng tháºt sá»± trÆ°á»›c tiên mượn tay cha con y để giết chết Hạng Thiếu Long, sau đó lợi dụng chuyện nà y để trừ khá» cha con bá»n há», đây quả là má»™t đá chá»i hai chim.
Lại thêm nữa, nếu khi xảy ra chuyện, bá»n Lý Viên cÅ©ng sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu ngÆ°á»i Tá».
Trá»ng Tôn Long bản thân không phải là kẻ ngốc, nếu không cÅ©ng không thể già nh được địa vị nhÆ° thế nà y, vì tưởng rằng nếu Hạng Thiếu Long và Doanh ChÃnh gặp nguy thì có lợi cho mình.
Nà o ngá» Hạng Thiếu Long biết được phong thanh, lại nghe lén được cuá»™c máºt nghị đêm qua của bá»n há», cho nên đã nhắc nhở Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa Ä‘ang bị bá»n Lã Bất Vi, Lý Viên, Hà n Sấm lợi dụng.
Lúc nà y Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa Ä‘ang vá»™i quay vá» thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i cha mình, nà o có hứng thú nói chuyện nữa, nên gấp rút bá» Ä‘i.
Hạng Thiếu Long vươn vai, quay vỠtìm Phụng Phi.
Nếu gã tÃnh không nhầm, Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa hôm nay sẽ gặp Hà n Kiệt để chất vấn, rồi Hà n Kiệt đến há»i Phụng Phi.
Sáng ngà y mốt Lã Bất Vi sẽ lên Ä‘Æ°á»ng quay vá» nÆ°á»›c Tần, Hà n Kiệt cÅ©ng Ä‘i theo, dù vì bản thân y hay vì Lã Bất Vi, cÅ©ng không để cho Phụng Phi lá»t và o tay Hạng Thiếu Long. NhÆ°ng đến bây giá» thì gã biết được cho dù Trá»ng Tôn Long có gan to bằng trá»i cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng đến Phụng Phi.
Dù cho Trá»ng Tôn Long vẫn phải đối phó mình, nhÆ°ng cÅ©ng không dám nắm lấy Ä‘iểm nà y, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là cho ngÆ°á»i ta biết được rằng y vì Phụng Phi mà đối phó Hạng Thiếu Long gã.
Sự việc đột nhiên thay đổi.
Bá»n Lý Viên lừa gã, gã thá» rằng phải ăn miếng trả miếng, lừa ngược lại bá»n chúng má»™t phen.
Phụng Phi hình nhÆ° quả tháºt đã không còn tình yêu vá»›i Hà n Kiệt nữa, nghe theo sá»± chỉ dẫn của Hạng Thiếu Long.
Ãến khi Tiêu Nguyệt Ãà m đếm tìm gã, Hạng Thiếu Long má»›i kể hết má»i việc đã xảy ra hôm qua và sáng nay.
Tiêu Nguyệt Ãà m vá»— đùi khen rằng, „Hạng Thiếu Long rốt cuá»™c là Hạng Thiếu Long, đối phÆ°Æ¡ng chỉ hÆ¡i sÆ¡ suất thì bị đệ nắm bắt được sÆ¡ hở. Trá»ng Tôn Huyá»n Hoa kinh nghiệm còn kém, bị đệ dá»a mấy câu thì đã sợ."
Ngừng má»™t lát nhìn gã nói, „Hình nhÆ° Thiếu Long lo lắng rằng Lã Bất Vi tìm được đôi vợ chồng đã từng nuôi Doanh ChÃnh?"
Hạng Thiếu Long biết y vẫn còn nghi ngá» thân pháºn của tiểu Bà n. Song chuyện nà y, ngoà i Ô Ãình PhÆ°Æ¡ng, Ãằng Dá»±c ra, cả những ngÆ°á»i thân thiết nhÆ° Ká»· Yên Nhiên cÅ©ng không biết được. Cho nên gã không thể để cho bất cứ ngÆ°á»i nà o biết nữa. Cho dù Tiêu Nguyệt Ãà m cÅ©ng thế. Giả vá» ngạc nhiên, nói tỉnh nhÆ° không, „Tìm ra thì thế nà o, trừ phi bá»n há» bị Lã Bất Vi dùng tiá»n mua chuá»™c, nếu không thì cần gì lo lắng?"
Tiêu Nguyệt Ãà m ngạc nhiên nói, „Tháºt ra vấn Ä‘á» nà y lão ca vẫn muốn há»i đệ, trong thÆ° Äồ tổng quản gởi cho ta, có nhắc đến việc đệ đã từng hợp tác vá»›i các báºc nguyên lão trong quân Ä‘á»™i nÆ°á»›c Tần, tiến hà nh nhá» máu nháºn thân cho Lã Bất Vi và bị quân, chứng thá»±c hai ngÆ°á»i nà y không có quan hệ máu thịt, bị quân và đệ má»›i được bá»n há» toà n lá»±c ủng há»™, áp chế Lã Bất Vi. NhÆ°ng Thiếu Long tại sao lại nắm chắc nhÆ° thế, khẳng định bị quân không phải là cốt nhục của tên gian tặc há» Lã?"
Äó chÃnh là câu há»i ngà y trÆ°á»›c của Äồ Tiên, cÅ©ng là câu há»i mà Hạng Thiếu Long sợ nhất, thở dà i rằng, „Ãệ đã từng há»i Chu CÆ¡, bị quân rốt cuá»™c là con của ai? Bà ta bảo cả mình cÅ©ng chẳng rõ, có nghÄ© là năm phần cÆ¡ há»™i là của Lã tặc, nhÆ°ng năm phần cÆ¡ há»™i là không phải. Trong tình huống đó, nếu đệ từ chối Ä‘á» nghị của Lá»™c Công, há chẳng phải mất lòng bá»n há» sao? Cho nên Ä‘Ã nh phải đánh liá»u má»™t phen mà thôi."
Tiêu Nguyệt Ãà m gáºt đầu nói, „NhÆ°ng giỠđây tình huống của đệ lại không lạc quan nhÆ° thế, Trá»ng Tôn Long tuy đã bị đệ hù dá»a, có lẽ sẽ không dám là m công cụ cho kẻ khác nữa, nhÆ°ng đệ cÅ©ng không nên tin tưởng y."
Dừng lại má»™t lát rồi nói, „May mà mối quan hệ giữa chúng ta vẫn chÆ°a ai biết, ai cÅ©ng tưởng ta là ngÆ°á»i tri âm của Phụng Phi. GiỠđây chỉ còn má»™t kế, đó là Thiếu Long hãy cứ Ä‘i trÆ°á»›c, chỉ cần đệ rá»i khá»i đây bá»n Phụng Phi sẽ an toà n.
Hạng Thiếu Long nhủ thầm, bá»n Phụng Phi chỉ có thể nhá» Thiện Nhu và Long DÆ°Æ¡ng quân cùng bảo vệ. Nếu nhÆ° Tá» VÆ°Æ¡ng tuyên bố phong cho Ãiá»n Kiện là thái tá», địa vị của Giải Tá» Nguyên sẽ khác, cha con Trá»ng Tôn Long cà ng phải lấy lòng y, mà Ãiá»n Ãan cÅ©ng phải cà ng e ngại y.
Tiêu Nguyệt Ãà m là kẻ suy nghÄ© sâu xa, nhắc nhở rằng, „Hà n Kiệt là kẻ không Ä‘Æ¡n giản, bản thân là quý tá»™c nÆ°á»›c Hà n, lại là há»c trò của Tà o Thu Ãạo, xem bá» ngoà i cùng phe Lao ái, nhÆ°ng có mối quan hệ thân thiết vá»›i Lã Bất Vi.
GiỠđây lại thêm sá»± đố ky vì Phụng Phi, nói không chừng sẽ mạo hiểm xúi giục bá»n ngÆ°á»i ở Tắc Hạ há»c cung đến đánh lén, chuyện nà y không thể không phòng."
Hạng Thiếu Long nói, „Sau cuá»™c chiến vá»›i Tà o Thu Ãạo, đệ sẽ láºp tức Ä‘i khá»i nÆ¡i đây, may mà Tắc Hạ há»c cung ở ngoà i thà nh, cho nên cÅ©ng thuáºn tiện lắm."
Nhá»› lại tấm ván trượt tuyết, hạ giá»ng nói, „Thá»i gian không còn nhiá»u nữa, lão ca hãy tìm giùm đệ má»™t khúc gá»— để đệ chế ra công cụ trượt tuyết, sau đó huynh hãy Ä‘em công cụ nà y và lÆ°Æ¡ng khô giấu ở gần Tắc Hạ há»c cung, khi ra ngoà i thì đệ có thể mau chóng trốn thoát."
Tiêu Nguyệt Ãà m bản thân cÅ©ng là thợ má»™c khéo tay, ngạc nhiên há»i dấn tá»›i, đến khi Hạng Thiếu Long miêu tả tấm ván trượt tuyết, y kinh ngạc đến há hốc mồm nói, „Sao đệ lại có thể nghÄ© được nhÆ° thế? Ãây là nguyên lý của xe tuyết, chuyện nà y cứ giao cho ta, lão ca sẽ láºp tức ra tay, bảo đảm còn tốt hÆ¡n thứ mà đệ nói, thá»i gian chắc là kịp."
Tiêu Nguyệt Ãà m bÆ°á»›c ra khá»i ThÃnh Tùng biệt viện, Giải Tá» Nguyên đến, vui vẻ nói, „Nếu thượng tÆ°á»›ng quân không có chuyện gì khác, hay là chúng ta hãy cùng Ä‘i xem nhu cốt mỹ nhân Ä‘ang luyện táºp bà i ca vÅ© mà tiểu đệ vừa má»›i sáng tác."
Hạng Thiếu Long đang rầu rĩ, nhưng nghĩ lại phải giả vỠvui vẻ, không hỠlo lắng rằng sẽ có chuyện gì để Lã Bất Vi lột trần, nên mới hớn hở đi cùng Giải TỠNguyên.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn tam tan ky huynh di, ëþáîâü, ïðèõîæèå, ñìàðòôîíû, tam tam ky 4vn, tam tan ki huynh di 4vn, tam tan ky, tam tan ky 4vn, tam tan ky 4vn huynh di, tam tan ky dich lai, tam tan ky hoi 194, tam tan ky hoi 201, tam tan ky hoi 250, tam tan ky hoi 50, tam tan ky huynh di 4vn, tam tan ky maihoatrang, tam tan ky tieng trung, tam tan ky tron bo, tam tan ky tron bo raw, tamtanky hoi 264, tan tam ky 4vn, tan tam ky tron bo, tâm tần ký 4eu, tâm tần ký 4vn, tầm tần kÃ, tầm tần kà 4vn, tầm tần ký, tầm tần ký 4vn, tầm tần ký 4vn eu, tin tuc phim tam tan ky, tron bo tam tan ku, tron bo tam tan ky, tron bo tan tam ky, tron bo tầm tần ký, xem tron bo tam tan ky |
| |