08-12-2008, 11:46 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 226-Hạ)
Chương 226 - Hoa đăng hồng tuyến - Hạ
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch:hieusol
Biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Má»i ngÆ°á»i vá»™i và ng tá»›i vây quanh, chỉ thấy bên trên viết bốn chữ “Cóc, ngá»±a, cá, rắn.â€
“Chỉ Tình tiểu thÆ° và Äiệp công tỠđến rồi…†Không biết là ai hô lên má»™t tiếng, má»i ngÆ°á»i vá»™i ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy hai ngÆ°á»i má»™t nam má»™t nữ phong Ä‘á»™ phi phà m Ä‘ang bÆ°á»›c lên lầu.
Äiá»n Văn KÃnh thở dà i, tiến lên nghênh đón nói: “Hai vị à , các ngÆ°á»i đã tá»›i muá»™n rồi.â€
Dòng ngÆ°á»i xem đăng há»™i vẫn cuồn cuá»™n nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng cÅ©ng không so được vá»›i sá»± đông đúc khi Ä‘ang náo nhiệt, Lâm Vãn Vinh cùng hai vị tiểu thÆ° xuống dÆ°á»›i lầu, chỉ nghe bên trên truyá»n đến má»™t tráºn ồn à o, hắn không nhịn được lắc đầu, Ä‘oán mấy cái đăng mê cÅ©ng là m các ngÆ°Æ¡i vui nhÆ° thế, xem ra sinh hoạt vỠđêm của những công tá» tiểu thÆ° nà y vẫn còn quá nghèo nà n a.
Äại tiểu thÆ° kỳ quái há»i: “NgÆ°Æ¡i vừa má»›i rồi viết mấy chữ gì? Tháºt sá»± Ä‘oán trúng rồi sao?â€
Lâm Vãn Vinh Ä‘em mấy chữ Ä‘á»c má»™t lượt, cÆ°á»i nói: “Ta cÅ©ng không biết Ä‘oán trúng hay không, dù sao cÅ©ng là đoán mò thôi.â€
Äại tiểu thÆ° nghe bốn chữ nà y, liá»n đã biết rằng hắn tháºt sá»± phá giải bốn câu đố mà vẫn còn là m ra bá»™ dạng không có gì cả, vừa buồn cÆ°á»i lại tức giáºn nói: “Äoán trúng là đoán trúng, ngÆ°Æ¡i cứ thÃch là m ra vẻ thần bÃ. Có phải muốn là m cho vị Chỉ Tình tiểu thÆ° thông minh lanh lợi kia nhá»› tá»›i ngÆ°Æ¡i hay không?â€
Lâm Vãn Vinh cả ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng nói: “Äại tiểu thÆ°, Ä‘iá»u nà y bị nà ng nhìn ra rồi, cÅ©ng tốt, là m cho nà ng nhá»› hoà i nhá»› mãi...â€
“Nói năng lung tung, đáng ghét chết Ä‘i được.†Äại tiểu thÆ° len lén nhìn Ngá»c SÆ°Æ¡ng, khẽ hừ giá»ng.
Nhị tiểu thÆ° lại cá»±c kỳ cao hứng, ôm lấy cánh tay hắn bảo: “Ta đã biết mà . Tên xấu xa, ngÆ°Æ¡i là mạnh nhất!â€
Bá»™ ngá»±c nhô cao của của nà ng nhẹ nhà ng chà sát và i cái, Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i ha hả, không há» chá»›p mắt nói: “Mạnh, đúng là rất mạnh, sau nà y nà ng sẽ biết.â€
Nhị tiểu thÆ° hai má á»ng Ä‘á», nhÆ°ng lại dÅ©ng cảm ngẩng đầu nhìn hắn, cÆ°á»i quyến rÅ©, thần thái kia tức thì mÆ¡ hồ có chút bóng dáng của Tiêu phu nhân.
Chi nhánh của Tiêu gia tại kinh thà nh là sản nghiệp khi Tiêu lão thái gia còn tại thế để lại. Hai tòa Tứ Hợp viện lá»›n nằm ở trên cá»a ngõ bốn con Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng chÃnh là chá»— phồn hoa của kinh thà nh. Kinh thà nh phồn thịnh quả nhiên không giống bình thÆ°á»ng, giá» nà y tuy đã là ban đêm, trên Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i Ä‘i lại vẫn nhÆ° trÆ°á»›c liên miên không dứt.
Khi Äại tiểu thÆ° dừng xe ngá»±a ở trÆ°á»›c cá»a hà ng, sá»›m đã có quản sá»± xuất lÄ©nh nhân viên nghênh đón. Thấy Tiêu Ngá»c Nhược xuống xe, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chen lên chà o Äại tiểu thÆ°.
Dá»±a theo táºp tục truyá»n thống của Äại Hoa, chà o há»i đầu năm dù lúc nà o cÅ©ng không coi là muá»™n. Äại tiểu thÆ° Ä‘Æ°a mắt ra dấu, Lâm Vãn Vinh sá»›m đã chuẩn bị phong bao tiá»n Ä‘á» phân phát cho đám nhân viên, năm má»›i tốt là nh, được tặng bao lì xì mà u Ä‘á» may mắn.
Quản lý chi nhánh kinh thà nh là má»™t vị đại tá»· lanh lợi, chồng há» Tống, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i nà ng là Tống tẩu. Theo lá»i Äại tiểu thÆ° nói, Tống tẩu nà y khi còn trẻ chÃnh là tiểu nha đầu sai bảo ngoà i phòng của Tiêu phu nhân, cÅ©ng coi là ngÆ°á»i trong nhà .
Tống tẩu giữ chặt Äại tiểu thÆ° há»i thăm rối rÃt, nói đến Tiêu phu nhân đã gạt không hết nÆ°á»›c mắt. Quây quần nói chuyện, Tống tẩu tá»± mình dâng lên thang viên, Ä‘Æ°a tá»›i tay hai vị tiểu thÆ° thÆ°a rằng: “Äại tiểu thÆ°, Nhị tiểu thÆ°, các ngÆ°á»i lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa, bây giá» lại là lá»… Tết, nô tỳ không chăm sóc chu toà n. Thang viên nà y cÅ©ng không biết hợp vá»›i khẩu vị của hai ngÆ°á»i không.â€
Äại tiểu thÆ° nâng chén khẽ nếm má»™t ngụm, cÆ°á»i bảo: “Tống tẩu, đây là liên dung bát bảo thang viên (chè bá»™t nếp bá»c hạt sen) a, khó nghÄ© ngÆ°á»i còn nhá»› được mẫu thân thÃch món nà y, mùi vị rất ngon.â€
Tấu tổng nghe Äại tiểu thÆ° khÃch lệ, trong lòng vui mừng. Nhị tiểu thÆ° nghe nói là mẫu thân thÃch liên dung bát bảo, cÅ©ng không nhịn được nếm và i miếng.
Äại tiểu thÆ° Ä‘Æ°a má»™t chén và o tay Lâm Vãn Vinh nói: “NgÆ°Æ¡i chẳng phải há»i đêm nay có thể ăn Nguyên Tiêu hay không sao? Mau nếm Ä‘i, đây chÃnh là thang viên chÃnh tông của Kim Lăng chúng ta.â€
Lâm Vãn Vinh múc má»™t viên thang cho và o miệng, hạt sen bao bên trong bá»™t nếp nóng bá»ng, hắn vá»™i ho và i tiếng, vá»™i và ng nhổ lại và o bát, trên mặt đã Ä‘á» bừng.
Äại tiểu thÆ° cÆ°á»i khanh khách nói: “Ai ăn tranh của ngÆ°Æ¡i chứ, ngÆ°Æ¡i lại tham ăn nhÆ° thế.â€
Dá»±a theo quy củ, Äại tiểu thÆ° và Nhị tiểu thÆ° chÆ°a dùng xong, hạ nhân nhÆ° Lâm Tam không được phép ăn trÆ°á»›c, thấy Äại tiểu thÆ° đối xá» vá»›i Lâm Tam thân máºt gần gÅ©i, Tống tẩu nhìn váºy ngạc nhiên, nhÆ°ng cÅ©ng nhịn không nói ra.
Ä‚n Tết Nguyên Tiêu tượng trÆ°ng cho má»™t năm viên mãn, Äại tiểu thÆ° cùng Nhị tiểu thÆ° sắc mặt má»i mệt, các nà ng Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vất vả hÆ¡n mÆ°á»i ngà y, dù là mang theo cá tÃnh kiên cÆ°á»ng của mẫu thân, cÅ©ng đã mệt má»i không chịu nổi, mắt thấy đã tá»›i nÆ¡i, tá»± nhiên muốn Ä‘i an giấc.
Tống tẩu cung kÃnh nói: “Äại tiểu thÆ°, ná»™i viện nà y là chuyên chuẩn bị cho hai ngÆ°á»i, nha hoà n bà hầu Ä‘á»u đã chuẩn bị tốt, ngÆ°á»i cùng Nhị tiểu thÆ° hãy sá»›m an giấc Ä‘i.â€
Äại tiểu thÆ° ừ má»™t tiếng, kéo Ngá»c SÆ°Æ¡ng đứng dáºy Ä‘i và o trong, Ä‘i được và i bÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại há»i: “Tống tẩu, chá»— ở của Lâm Tam ngÆ°Æ¡i đã an bà i chÆ°a?â€
Tống tẩu vá»™i và ng thÆ°a: “An bà i thá»a đáng rồi, chÃnh ở ngoại trạch gần ná»™i viện.â€
Äại tiểu thÆ° trầm tÆ° má»™t lúc, khẽ nói: “Hắn là ngÆ°á»i quan trá»ng nhất Tiêu gia ta, ta còn rất nhiá»u việc phải cùng hắn thÆ°Æ¡ng lượng, để hắn cùng đến ở trong ná»™i viện của chúng ta cho thuáºn tiện má»™t chút. Còn nữa, có nam tỠở đó, trong lòng ta cÅ©ng an tâm. Nà y, còn ăn sao, nói ngÆ°Æ¡i đó.â€
Lâm Vãn Vinh Ä‘em viên thang cuối cùng nuốt xuống. HÆ¡i nóng là m hắn há miệng hà hÆ¡i và i cái, lấy tay phẩy phẩy rồi má»›i hổn hển lên tiếng: “Biết, biết là nói ta. Äại tiểu thÆ° nói Ä‘i. Ta nghe đây.â€
Tiêu Ngá»c Nhược buồn cÆ°á»i nhìn hắn, ngÆ°á»i nà y bụng không biết sao to thế, há»c vấn không nhá», ăn cÅ©ng không Ãt: “Kêu ngÆ°Æ¡i tá»›i ở trong ná»™i viện, ngÆ°Æ¡i có nguyện ý hay không?â€
“Bảo há»™ hai vị tiểu thÆ° sao? Việc nà y là ta giá»i nhất.†Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i hắc hắc.
Trên mặt Äại tiểu thÆ° Ä‘á» lên, trừng mắt nhìn hắn, xoay ngÆ°á»i Ä‘i. Nhị tiểu thÆ° len lén vẫy tay vá»›i hắn, Lâm Vãn Vinh nhanh nhẹn Ä‘uổi kịp.
Äiểm đặc sắc nhất của Tứ Hợp viện ở kinh thà nh là bốn bá» vuông vắn, chia thà nh hai phần đối nhau, ở giữa trồng má»™t Ä‘Ã i hoa, Ä‘Æ¡n giản phóng khóng, ngói xanh phÆ¡i bà y. Tháºt là thanh tao nhã nhặn.
Trong má»™t khoảng thá»i gian, nÆ¡i nà y chÃnh là nhà của mình rồi, Lâm Vãn Vinh Ä‘Æ°a mắt đánh giá xung quanh, trong lòng có chút cảm xúc. Äại tiểu thÆ° cÅ©ng có ý nghÄ© đồng dạng, nhịn không được liá»n nhìn hắn má»™t cái. Tiêu Ngá»c SÆ°Æ¡ng đợi đến sau ngà y mÆ°á»i lăm liá»n sẽ tá»›i Kinh Hoa há»c viện, cảm giác vá» mái nhà tá»± nhiên không mạnh mẽ nhÆ° hai ngÆ°á»i kia.
Äại tiểu thÆ° chá»n má»™t sÆ°Æ¡ng phòng ở phÆ°Æ¡ng nam, đây gá»i là ở phÆ°Æ¡ng nam nhìn vá» phÆ°Æ¡ng bắc. Ngược lại Lâm Vãn Vinh khi chá»n chá»—, hắn không chút do dá»± chá»n phòng phÃa bắc, ngồi phÆ°Æ¡ng bắc hÆ°á»›ng vá» phÆ°Æ¡ng nam.
Thấy tá»· muá»™i Tiêu gia sắc mặt mệt má»i, Lâm Vãn Vinh liá»n bảo: “Äi Ä‘Æ°á»ng lâu nhÆ° váºy, chịu Ä‘á»±ng gió bụi, hai vị tiểu thÆ° thoải thoải mái mái tắm rá»a, sá»›n Ä‘i nghỉ Ä‘i.â€
Äại tiểu thÆ° gáºt đầu khẽ ừ má»™t tiếng, Ä‘ang muốn Ä‘i vá» phòng. NhÆ°ng lại cảm thấy dược có chút không đúng, vá»™i và ng há»i: “Váºy ngÆ°Æ¡i thì là m gì?â€
Lâm Vãn Vinh chÃnh khà đầy mặt đáp: “Hai vị tiểu thÆ° tắm rá»a thay ý phục. Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ở ngoà i cảnh giá»›i, phòng ngừa bá»n tiểu tặc nhòm trá»™m, chỉ cần có Lâm Tam ta đây, cho dù là ai cÅ©ng không tiến và o được.â€
NgÆ°á»i khác không đến, sợ là chỉ có ngÆ°Æ¡i có thể tiến và o. Äại tiểu thÆ° sắc mặt Ä‘á» bừng, có chút cảm giác dẫn sói và o nhà , Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t cái, không dám nói chuyện. Ngá»c SÆ°Æ¡ng mặt mà y ngượng ngùng, khẽ ầm ừ nói: “Tên xấu xa, ta vá»›i tá»· tá»· cùng tắm rá»a, không cho phép ngÆ°Æ¡i tiến đến. Nếu không, ta sẽ để nÆ°Æ¡ng thân phạt ngÆ°Æ¡i.â€
Lâm Vãn Vinh xÆ°Æ¡ng đầu má»m nhÅ©n, Nhị tiểu thÆ° tuổi tuy nhá», nhÆ°ng nói vá» bản lÄ©nh câu dẫn ta, cÅ©ng là đệ nhất lÆ°u. Ta nếu tháºt sá»± tiến và o, váºy cÅ©ng không tệ a, là ny tá» ngÆ°Æ¡i khÆ¡i lá»a lên.
Hai vị tiểu thÆ° trút bá» quần áo, ngâm mình trong thùng gá»—, hÆ¡i nÆ°á»›c thấm Æ°á»›t hai gò má, cả ngÆ°á»i liá»n dá»… chịu đến má»m ra.
Äại tiểu thÆ° da nhÆ° tuyết ngá»±c tợ ngá»c, trong trắng mỠảo, ở giữa là n hÆ¡i nÆ°á»›c nhìn tá»±a má»™t bức tượng ngá»c mỹ nhân khá»a thân.
Ãnh mắt của Ngá»c SÆ°Æ¡ng quanh quanh trên ngá»±c tá»· tá»· má»™t tráºn, trong mắt hiện lên má»™t tia hâm má»™, Ä‘á»™t nhiên khÆ¡i dáºy dÅ©ng khÃ, nhÃch đến gần bên Äại tiểu thÆ°, không nhịn được thẹn thùng nói và i câu. Tiêu Ngá»c Nhược nghe được sắc mặt Ä‘á» bừng, cất giá»ng tức giáºn: “Tên bại hoại nà y, lại dám là m nhÆ° thế vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta Ä‘i tìm hắn liá»u mạng.â€
Nhị tiểu thÆ° sắc mặt Ä‘á» bừng khẽ nói: “Không phải thế, hắn nói xoa bóp là vì xúc tiến sá»± nảy nở của muá»™i, còn nói tÆ°Æ¡ng lai của ta sẽ còn lá»›n hÆ¡n so vá»›i tá»· tá»·.â€
Äại tiểu thÆ° nghe không nổi nữa, sắc mắt Ä‘á» nhÆ° máu, ngá»c thủ thon thả trong thùng Ä‘áºp mạnh má»™t cái, bá»t nÆ°á»›c văng tứ phÃa, nà ng hung hăng nói: “Tức chết ta rồi, cái đồ xấu xa nà y, đồ không có lÆ°Æ¡ng tâm.â€
Nhị tiểu thÆ° ừm má»™t tiếng: “Hắn chÃnh là xấu nhÆ° thế, tá»· tá»·, má»›i vừa rồi hắn nói ở bên ngoà i trông coi cho chúng ta, nhÆ°ng sao lại chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh, chẳng lẽ là trốn ở nÆ¡i nà o đó nhìn lén.â€
Äại tiểu thÆ° a má»™t tiếng kêu kinh hãi, vá»™i và ng Ä‘Æ°a hai tay che trÆ°á»›c ngá»±c, nhá»› tá»›i “hạnh kiểm xấu xa†của ngÆ°á»i kia, nhìn trá»™m - hắn tuyệt đối chÃnh là hạng nhất. Äại tiểu thÆ° khẩn trÆ°Æ¡ng đánh giá bốn phÃa, cá»a chÃnh, cá»a sổ, nóc nhà trên trá»i, khắp nÆ¡i Ä‘á»u quan sát cẩn tháºn, chẳng thấy bóng đáng ghét kia đâu cả.
Lâm Vãn Vinh Ä‘Æ°a tai dán và o bên cá»a sổ chăm chú nghe, nhÆ°á»›ng mà y, bắt đắc dÄ© lắc đầu, Äại tiểu thÆ°, nà ng coi thÆ°á»ng ta rồi, cái việc nhìn lén chẳng thú vị nà y, Lâm Tam ta nhÆ° thế nà o lại là m, trá»™m lấy trái tim má»›i chÃnh là vÆ°Æ¡ng đạo.
Hắn ngáp má»™t cái, Ä‘ang muốn vá» phòng ngủ ngÆ¡i tá» tế má»™t giấc, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t chiếc hoa đăng hồng tuyến (đèn lồng tua Ä‘á») đặt ở má»™t góc, nhịn không được lắc đầu khẽ than, cầm chiếc đèn kia lên Ä‘i và o phòng.
Hai ngÆ°á»i tá»· muá»™i cÆ°á»i đùa ồn ã tắm rá»a xong, khi đẩy cá»a Ä‘i ra, đã thấy trong phòng Lâm Tam đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, cÅ©ng không biết tên xấu xa kia đã là m ra cái gì.
Äại tiểu thÆ° khẽ nói: “Ngá»c SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i Ä‘i xem xem đồ xấu xa kia là m gì, đã muá»™n nhÆ° thế nà y còn không buồn ngủ, chẳng phải muốn cho thân thể đổ gục hay sao?â€
Nhị tiểu thÆ° ừ má»™t tiếng, rón rén nhÆ° mèo Ä‘i tá»›i, nhìn xuyên qua cá»a sổ, chỉ thấy Lâm Tam ôm má»™t chiếc hoa đăng, Ä‘ang báºn rá»™n không ngừng. Nà ng không thấy rõ rà ng, cÅ©ng không dám quấy rầy hắn, liá»n nhẹ chân rón rén trở lại bên ngÆ°á»i tá»· tá»·, khẽ nói bên tai nà ng và i câu.
Äại tiểu thÆ° nhÆ°á»›ng mà y: “Cứ để cho tên bại hoại đó là m loạn, chúng ta an giấc thôi.â€
CÅ©ng không biết lên giÆ°á»ng đã bao lâu, Äại tiểu thÆ° tâm thần không thanh thản, thế nà o cÅ©ng không nhắm mắt được, liá»n khoác áo dà i đẩy cá»a Ä‘i ra.
Trăng cao giữa trá»i, mà n đêm nhÆ° nÆ°á»›c, chỉ còn ná»a canh giá» nữa, Nguyên Tiêu sẽ qua Ä‘i. Trong phòng đối diện đèn Ä‘uốc tắt hết, không thấy má»™t tia Ä‘á»™ng tÄ©nh, hẳn là tên xấu xa kia cÅ©ng Ä‘ang ngủ rồi.
Sá»›m nhÆ° váºy đã ngủ, đúng là lợn! Äại tiểu thÆ° ảo não không chịu được, chân nhá» nhấc lên, Ä‘ang muốn trở vá» phòng, đã thấy ở góc tÆ°á»ng dá»±ng má»™t chiếc thang gá»—.
Theo hÆ°á»›ng thang nhìn lên, Äại tiểu thÆ° che miệng nhá», ngạc nhiên lẫn vui mừng, nÆ°á»›c mắt tách tách rÆ¡i xuống.
Ở trên mái nhà , má»™t chiếc hoa đăng to lá»›n cháºm rãi bay bổng, hÆ°á»›ng lên không trung. Tua hồng chiếc đèn quấn và o mắt cá chân của hai hình nhân nhá» bé, lấp lánh chiếu sáng trong ánh đèn mà u cam.
Lâm Tam nằm trên nóc nhà , hai mắt khẽ nhắm, hô hấp Ä‘á»u Ä‘á»u, ánh trăng chiếu trên mặt hắn, khóe miệng có thể thấy rõ rà ng nÆ°á»›c giãi chảy xuống, đúng là đã ngủ say.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing
09-12-2008, 12:01 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 227)
Chương 227 : Kẻ xấu
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
- “Ngủ sá»›m dáºy sá»›m thân thể khá»e mạnh, thế nhân há»c ta sẽ vui vẻ tiêu diêu…â€, Lâm Vãn Vinh ngâm nga má»™t tiểu khúc rá»i khá»i giÆ°á»ng, đêm qua tuy khốn đốn, nhÆ°ng ngủ má»™t giấc xong thấy thoải mái hÆ¡n nhiá»u. Khi Ä‘i ra khá»i cá»a , đã thấy trong phòng đối diện trống trÆ¡n không má»™t bóng ngÆ°á»i, hai vị tiểu thÆ° đã dáºy từ sá»›m, chẳng biết Ä‘i đâu.
Äang vô cùng buồn chán là m bà i thể dục buổi sáng, má»™t khuôn mặt nhá» Ä‘á» bừng vì lạnh của má»™t tiểu nha hoà n chạy đến kêu lên:
- Tam ca, Tam ca…
Lâm Văn Vinh nháºn ra nà ng, đây là nha đầu mà đêm qua Tống tẩu phân phối cho Äại tiểu thÆ° sai khiến, tên là Hoà n Nhi, trông tháºt yêu kiá»u nhá» nhắn đáng yêu.
- Hoà n Nhi muội muội, việc gì thế? Ấy, trên đầu muội còn có con gián, để ta tới bắt ra cho muội.
Lâm Văn Vinh ra vẻ cả kinh nói. Hoà n Nhi bị dá»a kêu “a†má»™t tiếng, nhảy đến bên ngÆ°á»i hắn ôm lấy cánh tay, kêu lên:
- Tam ca, ở đâu, ở đâu ?
- Tam ca ở đây nay !
Lâm Văn Vinh cÆ°á»i hì hì nói, sáng sá»›m thức dáºy trêu ghẹo tiểu cô nÆ°Æ¡ng, con mẹ nó cuá»™c Ä‘á»i tháºt đẹp. Hoà n Nhi biết được trò của hắn, khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘á» bừng, buông cánh tay hắn, nói là nhÃ:
- Tam ca, Äại tiểu thÆ° để muá»™i đến xem, nói nếu là huynh thức dáºy rồi, thì má»i huynh Ä‘i dùng bữa sáng.
Lâm Văn Vinh ngáp một cái:
- Váºy vá» báo lại vá»›i Äại tiểu thÆ°, ta còn chÆ°a có thức dáºy nhé. Äêm qua vá»™i vá»™i và ng và ng Ä‘i ngủ, tháºt sá»± rất vá»™i, ngay cả tắm Ä‘á»u chÆ°a được sạch. Äợi chút nữa nhất định phải tắm rá»a cẩn tháºn má»™t phen, sau đó lại ngủ thêm má»™t giấc tháºt thoải mái. Hoà n Nhi muá»™i muá»™i, ta thấy muá»™i trông không nhá», năm nay mÆ°á»i mấy rồi.
- MÆ°á»i sáu, sắp mÆ°á»i bà y rồi.
Hoà n Nhi khẽ nói.
- NhÆ° váºy a, tuổi nhá» thế sao? Xem ra ta Ä‘oán không sai nhiá»u lắm. Hoà n Nhi, chút nữa tá»›i giúp ta cá» lÆ°ng nhé.
“Aâ€, tiểu nha đầu cả kinh chạy mất nhÆ° má»™t cÆ¡n gió, Lâm Văn Vinh cÆ°á»i dà i ba tiếng, nếu nhÆ° không phải vì phải tìm kiếm Thanh Tuyá»n, lão tá» má»—i ngà y Ä‘á»u trêu chá»c nha hoà n, ôm ấp lão bà nhÆ° váºy. Tháºt quá tiêu dao tá»± tại a!
Hắn tá»›i kinh thà nh là vì là m hai việc. Má»™t là giúp đỡ Äại tiểu thÆ° chuẩn bị kinh doanh ở đây, còn lại là tìm kiếm Thanh Tuyá»n. Äêm qua lại gặp giấc mÆ¡ đó, là m trong lòng hắn tăng thêm nhiá»u tá»± tin, ngẫu nhiên Ä‘á»u có thể gặp, chuyên tâm tìm kiếm chẳng lẽ còn không thấy sao?
Äi Ä‘Æ°á»ng vất vả, đêm qua lại ngủ ngon là nh, sáng sá»›m lại còn tắm rá»a sạch sẽ. Ở trong ná»™i viện nà y Ä‘á»u là nữ tá», muốn cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i ta mang nÆ°á»›c tắm cho, hắn thá»±c sá»± có chút không hay. Không dá»… dà ng má»›i đổ đầy nÆ°á»›c nóng và o chiếc thùng gá»— lá»›n. Vừa cầm lấy xà phòng, cởi quần áo chui và o trong thùng, má»™t cảm giác ấm áp truyá»n đến, thấm và o lông tóc là m toà n thân hắn thoải mái không thể diá»…n tả ná»—i. Toà n thân thÆ° thái, hắn hÃt má»™t hÆ¡i, hai tay khe khẽ Ä‘áºp, dùng sức khá»a và i cái, trong miệng rên hừ hừ: “ta bÆ¡i, ta bÆ¡i, ta bÆ¡i bÆ¡i bÆ¡i !â€
Äang thoải mái ngâm nÆ°á»›c, lại nghe bên ngoà i vá»ng đến tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng, má»™t giá»ng nữ nhân từ ngoà i vá»ng và o:
- NgÆ°á»i ở trong phòng à ? Là m cái gì đó. Sao không ra dùng bữa?
“Sao ngay cả tên cÅ©ng không xÆ°ng? Nếu không phải quen vá»›i nà ng rồi, ta chẳng biết nà ng nói ngÆ°á»i nà oâ€. Hắn vùi đầu và o trong nÆ°á»›c má»™t lát. Má»›i ngẩng đầu lên hÃt má»™t hÆ¡i, lắc lắc nÆ°á»›c ở trên đầu, cÆ°á»i phóng túng :
- Äại tiểu thÆ°, ta Ä‘ang tắm rá»a, nà ng ngà n vạn lần không nên tiến và o a! Nếu không ngÆ°á»i ta gá»i là phi lá»… đó.
Tiêu Ngá»c Nhược ở bên ngoà i nghe được buồn cÆ°á»i, tắm rá»a sá»›m thế nà y Æ°? ngÆ°á»i nà y trÆ°á»›c tá»›i giá» nói chuyện không có nghiêm chỉnh, câu nà y cÅ©ng dối gạt. “Tin ngÆ°Æ¡i má»›i là lạ†Äại tiểu thÆ° lẩm bẩm:
- Ngươi là m cái gì đó, mau ra đi, nếu không ta sẽ tiến và o đó.
- Ta cảnh bảo nà ng, không nên tiến và o, nếu không tá»± gánh lấy háºu quả đó.
Lá»i nói của Lâm Tam nghe có chút gì đó nghiêm trá»ng, Äại tiểu thÆ° tá»± nhiên không tin, thấy hắn không ra, tÃnh Æ°Æ¡ng ngạnh nổi lên, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i liá»n đẩy cá»a mà và o.
- A…
Hai ngÆ°á»i đồng thá»i hét chói tai. Lâm Văn Vinh ngồi ở trong thùng, tóc còn Æ°á»›t sÅ©ng nÆ°á»›c, chỉ thấy Äại tiểu thÆ° hùng hổ tiá»n và o, trong tay cầm cái khay gá»—, trong khay đặt mấy cái bánh bao cùng má»™t bát cháo bốc khói nghi ngút, hiển nhiên là chuẩn bị cho hắn.
- Äại tiểu thÆ°, thân đồng nam của ta bị nà ng thấy rồi, nà ng phải có trách nhiệm vá»›i ta a!
Lâm Văn Vinh cÆ°á»i hi hì nói.
- Ngươi, ngươi… ngươi là m sao không mặc y phục.
Tiêu Nhược vừa thẹn vừa giáºn , vá»™i và ng quay đầu Ä‘i. “Toát mồ hôi, mặc quần áo sao mà tắm đâyâ€. Lâm Văn Vinh cÆ°á»i hắc hắc :
- Không phải ta đã nói qua sao? Äang tắm rá»a mà ! Nà ng thế nà o lại không tin? Thế nà y để xem nà ng chịu trách nhiệm vá»›i ta thế nà o?
Äại tiểu thÆ° vá»™i và ng lui khá»i phòng, hai gò má giống nhÆ° bị lá»a thiêu, nhìn bữa sáng tinh mỹ, nhịn không được lại thẹn thùng lẫn tức giáºn hừ má»™t tiếng. Tắm sạch sẽ xong, toà n thân dá»… chịu, vì thế phấn chấn hÆ¡n nhiá»u, Lâm Văn Vinh đẩy cá»a ra, chỉ thấy Äại tiểu thÆ° ngồi ngây ngốc ở trÆ°á»›c cá»a, hai mắt vô thần, cÅ©ng không biết suy nghÄ© cái gì.
- Quên Ä‘i, coi nhÆ° ta không may, bị nà ng thấy hết rồi, coi nhÆ° chấp nháºn chịu thiệt, không truy cứu nà ng nữa. Nà ng cÅ©ng đừng mặt mÅ©i sầu khổ, nên là m cái gì thì hãy Ä‘i là m Ä‘i!
Lâm Văn Vinh rộng lượng nói.
- Äáng ghét!
Äại tiểu thÆ° hừ má»™t cái, tức cÅ©ng không phải, cÆ°á»i cÅ©ng không phải, ngÆ°á»i nà y so vá»›i đêm qua sao thà nh má»™t kẻ khác rồi. Thấy hắn Ä‘Æ°a tay và o trong khay dò dẫm, nà ng vá»™i nói :
- Äừng dùng nữa, thức ăn Ä‘á»u nguá»™i cả rồi, ta gá»i bá»n chúng hâm lại má»™t chút
Lâm Văn Vinh gáºt gáºt đầu :
- Vẫn là Äại tiểu thÆ° yêu thÆ°Æ¡ng ta a !
- Ai yêu thương ngươi chứ !
Äại tiểu thÆ° hừ nhẹ má»™t tiếng, hai má có chút Ä‘á» lên :
- Äã lÆ°á»i biếng, lại còn muốn ta tá»›i phục vụ ngÆ°á»i. Äể ngÆ°á»i khác thấy được, không sinh ra Ä‘Ã m tiếu má»›i lạ đó!
- Äà m tiếu? Äà m tiếu cái gì? Äại tiểu thÆ° lại sợ mấy cái Ä‘Ã m tiếu đó sao?
Lâm Văn Vinh mỉm cÆ°á»i, giống nhÆ° chẳng để ý nói:
- Äà m tiếu chÃnh là những ngÆ°á»i rảnh rồi là m ra, trên thế giá»›i nà y, ta không sợ nhất chÃnh là đà m tiếu.
Äại tiểu thÆ° thấy trong mặt hắn giống cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, trong lòng có chút hoảng hốt, vá»™i vã cúi đầu xuống, không dám nhìn và o hắn.
- Ngươi… ngươi đã chà đạp ta!
Trong mắt Tiêu Ngá»c Nhược đã Æ°Æ¡n Æ°á»›t, hÆ¡i ấm ức lại có chút cảm Ä‘á»™ng, nhẹ nhà ng nói:
- Hoa đăng hôm qua…để đâu rồi ? ta muốn xem!
- Vứt rồi, tới đây thì vứt rồi.
Lâm Văn Vinh cÆ°á»i hì hì :
- Má»™t chiếc đèn há»ng, có gì mà hay.
MÅ©i Äại tiểu thÆ° cay cay, cắn chặt hà m răng trắng, cúi đầu thút thÃt:
- Äồ nói dối, ngÆ°Æ¡i chÃnh là đồ lừa dối, đồ lừa dối chuyên lừa gạt ta!
Dá»±a theo kế hoạch của Äại tiểu thÆ°, lần nà y đến kinh thà nh chủ yếu là vì bán nÆ°á»›c hoa và xà phòng. Tiêu phu nhân tuy là xuất thân ở kinh thà nh, nhÆ°ng nà ng rá»i kinh nhiá»u năm, ngÆ°á»i quen chẳng còn má»™t ai, Tiêu gia ở kinh thà nh hoà n toà n vô danh, chỉ biết được mấy ngÆ°á»i quý nhân quan lại thôi. Tiêu Ngá»c Nhược khi tá»›i, liá»n muốn là m lại tất cả.
Sản nghiệp của Tiêu gia ở Kim Lăng to lá»›n, căn cÆ¡ hùng mạnh, muốn là m việc gì thì nhất hô bách ứng. Kinh thà nh chẳng thế so vá»›i Kim Lăng, dÆ°á»›i chân thiên tá» ngá»a hổ tà ng long, trÆ°á»›c sau Ä‘á»u là hoà ng thân quốc thÃch, vÆ°Æ¡ng công quý tá»™c. Tiêu gia tuy kinh doanh nhiá»u năm ở đây, nhÆ°ng phần lá»›n là bán quần áo, lúc nà y muốn kinh doanh phấn sáp, chÆ°a tÃnh tá»›i Ä‘á»™ hấp dẫn không tầm thÆ°á»ng của nÆ°á»›c hoa và xà phòng. Váºy chỉ có thể là m lại từ đầu, có thể nói cùng tồn tại cả cÆ¡ há»™i lẫn thách thức.
Äại tiểu thÆ° nhÃu chặt hai mà y, Tống tẩu ngồi bên cạnh không dám nói gì, sợ rằng quấy rầy suy tưởng của nà ng. Nhị tiểu thÆ° ngồi ở bên ngÆ°á»i Lâm Văn Vinh, mặt mà y há»›n hở nhìn hắn. Nà ng qua năm nay đã mÆ°á»i bảy rồi, lá»›n hÆ¡n má»™t tuổi, Theo lá»i dặn dò của phu nhân, việc của Tiêu gia cÅ©ng muốn nà ng tham gia thÆ°Æ¡ng nghị.
- Lâm Tam, ngÆ°Æ¡i đã biết bÆ°á»›c đầu tiên chúng ta phải Ä‘i thế nà o chÆ°a? Là đi bà i phá»ng các vị bạn cÅ© của mẫu thân, hay là dá»±a và o những ngÆ°á»i Tống tẩu quen biết, là m từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c.
Äại tiểu thÆ° dò há»i. Vấn Ä‘á» nà y đối vá»›i Lâm Văn Vinh mà nói, tháºt sá»± nhá» nhÆ° cái bát cÆ¡m sáng, hắn đã trải nghiệm qua biết bao nhiêu lần. ChÃnh là quảng cáo rùm trá»i ầm đất, không ngừng tiếp thị sản phẩm. Là m cho ngÆ°á»i ta nhá»› kỹ nó, sá» dụng nó, váºy coi nhÆ° là thà nh công. NhÆ°ng ở cái thá»i đại nà y, nhằm và o đám ngÆ°á»i sá» dụng nÆ°á»›c hoa và xà phòng, phát quà nhÆ° thế nà o, truyá»n bá rá»™ng rãi nhÆ° thế nà o, cÅ©ng lại cần cáºn tháºn chú ý. Những tiểu thÆ° thái thái nà y không thÃch những lá»i ngon ngá»t má»i gá»i, Ä‘á»u là những nữ tá» tao nhã, tiếp thị cÅ©ng phải cần kỹ xảo khéo léo.
Ngá»c SÆ°Æ¡ng thấy tá»· tá»· hai mi nhÃu chặt, Lâm Tam lại mặt mà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, đối vá»›i hắn hiểu rõ, nhất định là có diệu pháp rồi, liá»n khẽ đẩy và i hắn má»™t cái nói:
- Có phương pháp gì chà ng hãy nói nhanh đi, đừng là m tỷ tỷ lo lắng.
Lâm Văn Vinh trầm trầm nói:
- Äêm qua nà ng đáp ứng ta, Ä‘oán được mê đăng liá»n được hôn, là m sao lại chạy Ä‘i trÆ°á»›c.
Nhị tiểu thÆ° khẽ gắt má»™t cái, sắc mặt Ä‘á» bừng, không dám nói nữa. Lâm Văn Vinh cÆ°á»i ha hả, đứng lên nói:
- Äại tiểu thÆ°, nà ng Ä‘á» xuất hai loại phÆ°Æ¡ng thức Ä‘á»u có đạo lý, Ä‘á»u có thể Ä‘i thá» má»™t lần. Không kể cái gì tốt xấu, có thể là m thá» má»›i biết, vá» phần có hiệu quả hay không, lúc khác hãy nói.
Äại tiểu thÆ° bất mãn sẵng giá»ng :
- NgÆ°Æ¡i có ý tưởng gì cứ nói, toà n thÃch là m khó ta, liệu hồn, ta sẽ mách vá»›i nÆ°Æ¡ng thân.
Lâm Văn Vinh toát mồ hồi, Äại tiểu thÆ° không có chiêu nà o nữa rồi, lại dùng phu nhân ép ta, hắn hắc hắc cÆ°á»i nói:
- Äại tiểu thÆ° Ä‘Æ°a ra thủ Ä‘oạn nà y tuy có thể là m, nhÆ°ng lại phải nhìn sắc mặt ngÆ°á»i khác là m việc, quá không ổn thá»a. Tiá»n lãi của nÆ°á»›c hoa và xà phòng thÆ¡m nà y là của chúng ta, vẫn phải tá»± mình là m chủ má»›i đúng.
- Thế nà o tự mình là m chủ ?
Äại tiểu thÆ° nói.
- Vô cùng đơn gian ! Chúng ta chủ động đưa ra, dùng quảng cáo, là m triển lãm, tiếp thị sản phẩm, với sức hút của nước hoa và xà phòng thơm, muốn cho oanh động cũng chẳng phải khó.
Thấy ánh mắt trầm tÆ° của Äại tiểu thÆ° , Lâm Văn Vinh tiếp tục nói :
- Sản phẩm nà y của chúng ta chủ yếu tiêu thụ cho đối tượng, là những tiểu thÆ° thái thái trong kinh. Muốn hấp dẫn ánh mắt của các nà ng, váºy phải có khẩu vị của các nà ng, theo nhÆ° ta thấy, không bẳng là m phẩm hÆ°Æ¡ng há»™i.
- Phẩm hương hội? phẩm hương hội cái gì?
Má»i ngÆ°á»i trong phòng cùng nhau há»i.
- Các vị nghÄ© xem, nếu là đem nÆ°á»›c hoa và hoa đặt cùng nhau, váºy có hiểu quả gì ?
Lâm Văn Vinh gợi ý.
- So sánh hương thơm!
Äại tiểu thÆ° vá»— tay, trên mặt vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ. Lâm Văn Vinh nói vanh vách :
- Äại tiểu thÆ° quả nhiên là băng tuyết thông minh, má»›i chút đã rõ a! Tiểu sinh bá»™i phục bá»™i phục.
Äại tiểu thÆ° nhìn hắn má»™t cái đầy quyến rÅ©, hầm hừ:
- Äừng vá»™i giá»…u ta, ý tứ nà y của ngÆ°Æ¡i ta đại khái hiểu được rồi. NhÆ°ng là nhÆ° thế nà o để các vị tiểu thÆ° thái thái có thể tá»›i xem phẩm hÆ°Æ¡ng há»™i của chúng ta.
- Mùa xuân hà ng năm, các loại các dạng thưởng hoa há»™i xuất hiện nhiá»u không đếm hết, những tiểu thÆ° thái thái Ä‘á»u Ä‘i xem, muốn tìm má»™t cái cÆ¡ há»™i là m phẩm hÆ°Æ¡ng há»™i, cÅ©ng chẳng phải là quá khó? Tiếp thị tại chá»—, dùng thÆ° tặng quà , vừa lịch sá»± lại ý tưởng má»›i mẻ, hiệu quả sẽ vang dá»™i. Nhá»› kỹ, cÆ¡ há»™i vÄ©nh viá»…n chỉ tá»›i vá»›i ai có chuẩn bị .
Lâm Văn Vinh cÆ°á»i nói. Tiêu Ngá»c Nhược khẽ gáºt đầu, Nhị tiểu thÆ° cÅ©ng vui vẻ ra mặt, khẽ nói vá»›i Lâm Văn Vinh:
- Lâm Tam, ngươi ra đây một chút.
Nói xong liá»n chạy nhanh ra khá»i phòng. Lâm Văn Vinh cÅ©ng mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của Äại tiểu thÆ°, vá»™i và ng chạy theo ra ngoà i. Nhị tiểu thÆ° trốn ở cháºu hoa vẫy tay vá»›i hắn. Thấy hắn đến, không chịu ná»—i mặt Ä‘á» nhÆ° trái Ä‘Ã o, mắt phượng khép há», âm thanh run rẩy:
- NgÆ°á»i xấu, hôn thiếp má»™t cái!
Tà i sản của Silverwing
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Silverwing
09-12-2008, 12:23 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 228)
ChÆ°Æ¡ng 228: Tiên tá» và CÆ°á»ng nữ (Thượng)
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
“Nha đầu, không ngá» dám Ä‘Æ°a ra loại yêu cầu nà y, chẳng phải bức ta phạm sai lầm saoâ€. Lâm Vãn Vinh cảm nháºn được “khổ vì tình†là sao. Ngá»c SÆ°Æ¡ng thấy hắn chần chừ không quyết, tưởng rằng hắn lo lắng bị ngÆ°á»i ta nhìn thấy, không nhịn được là u bà u, sắc mặt há»›p hồn nói:
- Quá»· nhát gan! NgÆ°á»i ta không sợ, ngÆ°Æ¡i sợ cái gì, ư…
Má»™t cái ôm mạnh mẽ kéo nà ng và o trong lòng, chiếc miệng nhá» Ä‘á» tÆ°Æ¡i bị ép chặt, má»™t đôi bà n tay nhẹ nhà ng vuốt ve tác quái trên lÆ°ng nà ng, nà ng thở hổn hển, khẽ ừ má»™t tiếng, cả ngÆ°á»i nóng nhÆ° lá»a, bá»—ng nhiên nhÆ° muốn hòa tan và o trong hắn
- Ư…
Lâm Vãn Vinh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, còn cần phải tăng cÆ°á»ng khả năng nÃn chịu hÆ¡n a, má»›i hai mÆ°Æ¡i mấy phút không kiên trì nổi rồi, bất kể cái gì cÅ©ng được phải chịu hÆ¡n má»™t giá» chứ. Nhị tiểu thÆ° liếc mắt bốn phÃa, Æ° há» má»™t tiếng nép và o lòng hắn, nhẹ nhà ng vuốt ve ngá»±c hắn nói:
- NgÆ°á»i xấu, chà ng là m chuyện xấu nhÆ° váºy, nếu để cho tá»· tá»· nhìn thấy thì là m sao bây giá»? thiếp chÃnh là đáp ứng tá»· ấy, không thể để cho chà ng lại tùy ý khi phụ, nếu tá»· ấy biết được, thiếp chẳng phải xấu hổ chết mất.
“Nha đầu nà y, sá»± chủ Ä‘á»™ng của vừa rồi đã chạy đâu mấtâ€. Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nói:
- Nà ng sợ cái gì, chúng ta thế nà y gá»i là hai bên tình nguyện, nà ng ấy muốn nhìn cứ để cho nhìn thoải mái thôi.
Nhị tiểu thÆ° đối vá»›i hắn không có biện pháp gì, Ä‘á» bừng mặt mặc kệ hắn là m gì thì là m. Cùng Tiêu Ngá»c SÆ°Æ¡ng chà ng chà ng thiếp thiếp má»™t phen, khi trở vá» trong phòng, Äại tiểu thÆ° và Tống tẩu đã gần nhÆ° bà n bạc xong, Tiêu Ngá»c Nhược Ä‘ang viết cái gì đó. Nhìn thoáng quá khuôn mặt nhá» nhắn phá»›t hồng của Ngá»c SÆ°Æ¡ng, Äại tiểu thÆ° không chịu được, sẵng giá»ng :
- Các ngươi là m cái gì lâu thế mới quay lại? Ta và Tống tầu bà n bạc chút biện pháp, ngươi đến xem như thế nà o?
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nói:
- Ta vá»›i Nhị tiểu thÆ° ra ngoà i giao lÆ°u miệng lưỡi má»™t phen… váºy cái phÆ°Æ¡ng án gì đó nà ng cùng Tống tẩu định liệu được rồi, ta rất yên tâm.
Tống tẩu không hiểu nổi quan hệ giữa Lâm Tam và Äại tiểu thÆ°, nói chuyện tùy ý nhÆ° thế. Tiêu Ngá»c Nhược nhìn hắn nghi ngá», khẽ nói:
- NgÆ°Æ¡i đừng hoà n toà n trút bá» trách nhiêm. Nếu việc nà y là m sai lầm đổ bể, không kiếm được tiá»n, Tiêu gia ta lá»— vốn cÅ©ng chÃnh là ngÆ°Æ¡i lá»— vốn đó.
- Äại tiểu thÆ° là m việc thì ta yên tâm rồi!
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nói, Tiêu Ngá»c Nhược giáºn dữ trừng mắt nhìn hắn má»™t cái. Việc kinh doanh, Lâm Vãn Vinh vốn chẳng muốn quan tâm, cÅ©ng nhÆ° tá»u lâu Ä‘á»u giao cho Xảo Xảo. NÆ°á»›c hoa và xà phòng, Äại tiểu thÆ° so vá»›i hắn còn táºn tâm hÆ¡n. Bản thân hắn chỉ phụ trách Ä‘Æ°a ra chủ ý, dù sao ý tưởng của hắn Ä‘á»u là chủ ý đáng tiá»n, chỉ cần thá»±c hiện tốt, cÆ¡ bản sẽ không thất bại. Vá» phân an bà i cụ thể ra sao, phải nhá» và o Äại tiểu thÆ° rồi. Dù sao nà ng là má»™t thân nữ nhi, đối vá»›i thói quen tÃnh tình của các thái thái tiểu thÆ° Ä‘á»u rõ rà ng, nếu ép má»™t đại lão gia xen và o, ngược lại sẽ là m ra thứ rối tung, trái vá»›i sá»± mong muốn.
Äại tiểu thÆ° biết hắn vốn lÆ°á»i biếng, nhÆ°ng cÅ©ng không cách gì bắt ép hắn, nhá»› đến khung cảnh ấm áp tối qua, trong lòng nổi lên má»™t mảng nhu tình, cÅ©ng không muốn Ä‘i ép hắn là m việc không thÃch.
Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i Æ°á»›c định cùng Thanh Tuyá»n, trong lòng cấp bách, giữ chặt Tống tẩu nói:
- Tống tẩu, ngÆ°á»i quen thuá»™c má»i nÆ¡i trong kinh thà nh, xin há»i Ngá»c pháºt tá»± ở đâu?
- Ngá»c pháºt tá»± ?
Tống tẩu nhÃu máu nói :
- Là bảo điện của nơi nà o? Ta ở kinh thà nh hai mươi năm nhưng chưa từng nghe qua.
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút. Ngà y đó khi ly biệt, Thanh Tuyá»n đã nói rõ rà ng là mùng bảy tháng bảy, gặp mặt ở trÆ°á»›c Ngá»c Pháºt tá»±, nà ng sẽ không lừa gạt mình. Vì sao Tống tẩu ở trong kinh nhiá»u năm, lại không biết Ngá»c Pháºt tá»± nà y chứ? Hắn vốn nghÄ© trÆ°á»›c tiên đến bên ngoà i Ngá»c pháºt tá»± tìm má»™t phen, váºy mà bị đánh má»™t cái choáng váng. Má»™t ngÆ°á»i ở lâu trong kinh thà nh nhÆ° Tống tẩu cÅ©ng không biết Ngá»c Pháºt tá»± ở nÆ¡i nà o, váºy ta phải Ä‘i đâu tìm kiếm Thanh Tuyá»n?
Tống tẩu nói:
- Lâm huynh đệ, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i thắp hÆ°Æ¡ng sao? Trong kinh còn có nhiá»u ngôi tá»± tên tuôi nổi danh hÆ¡n nhiá»u: Äại tÆ°á»›ng quốc tá»±. Tiểu tÆ°á»›ng quốc tá»±. Tịnh Äà m tự…đá»u là những chùa nổi tiếng, hÆ°Æ¡ng khói rất thịnh. Má»—i lần trÆ°á»›c sau mÆ°á»i lăm giữa tháng, các vị đại quan hiển hách Ä‘á»u muốn Ä‘i thắp hÆ°Æ¡ng cầu pháºt. NgÆ°Æ¡i Ä‘i cầu khấn, khẳng định rất là linh nghiệm.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Tống tẩu, ta chỉ muốn đến Ngá»c Pháºt tÆ°. NgÆ°á»i tháºt sá»± chÆ°a từng nghe qua tên Ngá»c Pháºt tá»± sao?â€
Tống tẩu đáp:
- Ta ở kinh thà nh chừng đấy năm, chá»— lá»›n nhá» Ä‘á»u đến rồi, quả tháºt chÆ°a từng nghe qua tên của Ngá»c Pháºt tá»±.
Äại tiểu thÆ° thấy hình dáng ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn của hắn, cÅ©ng không biết hắn há»i vì mục Ä‘Ãch gì, chỉ là thấy dáng vẻ vô thần của hắn, trong lòng mÆ¡ hồ cảm thấy khó chịu, liá»n dịu dà ng há»i :
- Có phải ngươi nhớ lầm rồi hay không?
- Dù là chết đi, ta cũng sẽ không nhớ nhầm.
Lâm Vãn Vinh kiên định nói. Nhìn thấy giá»ng Ä‘iệu nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt của hắn, đã biết chá»— nà y đối vá»›i hắn vô cùng quan trá»ng. Äại tiểu thÆ° khẽ nói:
- NgÆ°Æ¡i chá»› có hoảng lên, kinh thà nh lá»›n nhÆ° váºy, Tống tẩu cÅ©ng không thể nÆ¡i nà o cÅ©ng biết, ta kêu nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i nghe ngóng má»™t chút, chắc chắn tìm được cho ngÆ°Æ¡i chá»— kia.
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i khổ má»™t cái nói :
- Cám Æ¡n nà ng, Äại tiểu thÆ°.
Tiêu Ngá»c Nhược sá»ng sốt má»™t chút, buồn bã nói :
- NgÆ°Æ¡i cảm Æ¡n ta nhÆ° váºy, ta ngược lại có chút không quen, sau nà y chá»› nói những lá»i nhÆ° thế, nghe không thoải mái.
Tống tẩu nhÃu chặt mà y trầm mặc, ná»a ngà y má»›i nói :
- Lâm tiểu ca, ngÆ°Æ¡i nói, chẳng lẽ là Ngá»a pháºt tá»±?
- Ngá»a Pháºt tá»±?
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng há»i:
- CÅ©ng chẳng quan tâm cái gì Ngá»c Pháºt Ngá»a Pháºt nữa, chỉ cần là pháºt tá»±, ngÆ°á»i hãy mau nói ra Ä‘i.
Tống tẩu gáºt đầu đáp:
- Ngá»a Pháºt tá»± nà y nằm ở ngoại ô thà nh bắc, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c cÅ©ng có má»™t thá»i hÆ°Æ¡ng khói thịnh vượng, chỉ là mấy năm nay sá»›m suy bại rồi. CÅ©ng không biết ngÆ°Æ¡i nói đến có phải là nÆ¡i nà y hay không.
Lâm Vãn Vinh mừng rỡ, chẳng quản nó là cái gì pháºt, chỉ cần là pháºt tá»±, váºy thì có hi vá»ng rồi. Hắn vá»™i và ng hÆ°á»›ng Tống tẩu vái má»™t cái:
- Tạ Æ¡n Tống tẩu, đại ân đại đức của ngÆ°á»i, tiểu đệ ngà y sau sẽ báo đáp.
Lá»i vừa dứt, thân hình vá»™i và ng chạy ra cá»a, đảo mắt biến mất trong đám ngÆ°á»i náo nhiệt.
- Lâm Tam huynh đệ nà y tháºt là rất nóng lòng, cÅ©ng không biết tìm Ngá»c Pháºt tá»± kia là m cái gì, chẳng lẽ là gặp mấy cô nÆ°Æ¡ng thân thiết.
Tổng tẩu cÆ°á»i nói.
Äại tiểu thÆ° quay đầu Ä‘i, hầm hừ:
- Chớ để ý tới hắn, hắn dù có dụ dỗ tất cả nữ tỠtrong thiên hạ đem vỠnhà , cũng kệ hắn đi.
Tống tẩu ngẩng đầu nhìn bầu trá»i u ám, lo lắng nói:
- Nhìn sắc trá»i nà y, hôm nay e là sắp mÆ°a. Lâm huynh đệ má»™t mình ra ngoà i, nếu gặp mÆ°a có thể không hay.
Lá»i vừa dứt, đã thấy Äại tiểu thÆ° cầm chiếc ô vá»™i vã chạy ra ngoà i. Chỉ là biển ngÆ°Æ¡i mênh mông, nà o đâu còn có thể tìm thấy bóng dáng Lâm Tam, Äại tiểu thÆ° đứng trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n, nhìn dòng ngÆ°á»i xuôi nam ngược bắc, nhất thá»i có chút ngẩn ngơ…
Lâm Vãn Vinh hà o hứng phóng ra cá»a, định rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, thẳng tiến thà nh bắc mà đi. Kinh thà nh phồn hoa. Bán rong sai vặt, biểu diá»…n nhà o lá»™n tạp kỹ…là m cho ngÆ°á»i ta hoa cả mắt. Trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n ngÆ°á»i Ä‘i ngÆ°á»i lại, đông đúc rá»™n rá»™n rà ng rà ng, tiếng quát tháo, tiếng kêu hét không dứt bên tai, cá»±c kỳ nà o nhiệt.
Lâm Vãn Vinh lòng nhá»› tá»›i Ngá»c Pháºt tá»±, đối vá»›i thắng cảnh của kinh thà nh cÅ©ng không có lòng thưởng thức, tìm vá»›i ngÆ°á»i há»i rõ vị trà của Ngá»a Pháºt tá»±, vá»™i vã hÆ°á»›ng thẳng ngoại ô Ä‘i tá»›i.
Ở Kinh thà nh rá»™ng lá»›n nà y. Äi hÆ¡n ná»a canh giá», ngÆ°á»i ngoà i Ä‘Æ°á»ng dần dần thÆ°a thá»›t rất nhiá»u, vừa tá»›i ngoà i ô. Vừa Ä‘i má»™t Ä‘oạn, đã thấy Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c dần trở nên gáºp ghá»nh. Ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trÆ°á»›c mắt Ä‘á»™t nhiên má»™t vách núi sừng sững. Vách núi nà y e phải cao và i trăm trượng, dá»±ng ngược lên, bốn phÃa trống không, không có chá»— nà o đỠđặt chân trèo lên. Trên đỉnh núi mây mù bao phủ, khói lam vá»n quanh. MÆ¡ hồ thấy đỉnh Ä‘Ã i lầu gác, mái xanh nhô ra, giống nhÆ° trong tiên cảnh.
DÆ°á»›i chân vách núi, má»™t ngôi chùa hoang phế, cá»a gá»— mục nát, rêu phủ đầy đất, khắp nÆ¡i đổ nát, chẳng còn dấu vết con ngÆ°á»i. TÆ°á»ng vách phòng ốc trong chùa nà y phần lá»›n Ä‘á»u sụp đổ, chỉ có chÃnh Ä‘iện, còn được che hÆ¡n ná»a nóc nhà .
Lâm Vãn Vinh vừa nhìn thấy trong lòng liên tục kÃch Ä‘á»™ng, đây chÃnh là Ngá»c Pháºt tá»± sao? Có đúng là Ngá»c Pháºt tá»± trong lá»i nói của Thanh Tuyá»n không?
Hắn Ä‘i tá»›i gần. Chỉ thấy bên trong chùa tÆ°á»ng cao sụp đổ, nóc nhà cÅ©ng hÆ° nát lá»™ ra bầu trá»i. Má»™t pho tÆ°á»ng pháºt di lặc bằng đá hoa cÆ°Æ¡ng tháºt lá»›n, cÅ©ng phải to tá»›i mÆ°á»i hai trượng. Cao tá»›i tám trượng, chất phác thu hút, mỉm cÆ°á»i nằm trên mặt đất. DÆ°á»›i gió thổi mÆ°a sa, góc cạnh trên thân ngá»a pháºt bằng đá nà y đã bị mà i nhẵn, hiện hết ra vẻ nhu hòa.
TrÆ°á»›c tượng pháºt đặt má»™t cái tháp hÆ°Æ¡ng tháºt lá»›n, vẫn còn lÆ°u lại chút dấu vết hÆ°Æ¡ng khói, tuy trải qua mÆ°a gió nhÆ°ng lại không mất Ä‘i khà thế, dá»±a và o đó có thể thấy tình hình hÆ°Æ¡ng hoa thịnh vượng năm đó.
Lâm Vãn Vinh ở trong đại Ä‘iện tá»›i tá»›i lui lui dò xét má»™t phen, ngoại trừ tượng pháºt nhÆ° núi ra, thì hoà n toà n trống không, tÆ°á»ng vách của Ngá»a Pháºt tá»± nà y Ä‘á»u đã sụp đổ, chỉ có chÃnh Ä‘iện là bảo tồn tốt má»™t chút. Xuyên qua chÃnh Ä‘iện, sau chùa cÅ©ng là má»™t rừng cây rất lá»›n, cây cối cao lá»›n, cà nh cây sù sì, tuy là vừa qua năm má»›i, cánh lá héo úa, nhÆ°ng chẳng thấy tiêu Ä‘iá»u.
Ngôi chùa nà y kết cấu Ä‘Æ¡n giản, trÆ°á»›c sau có váºt sống nà o, liếc mắt má»™t cái liá»n có thể thấy hết. Lâm Vãn Vinh tìm kiếm trÆ°á»›c sau má»™t phen, ngay cả má»™t cái quá»· ảnh cÅ©ng chẳng thấy.
Hắn chẳng nản lòng tìm kiếm xung quanh má»™t vòng, chỉ thấy ngá»n núi nà y bốn phÃa thẳng đứng, vách đá bóng loáng, không mấy chố có thể đặt chân, ba mặt Ä‘á»u là nÆ°á»›c, chi trÆ°á»›c mặt Ngá»a Pháºt tá»± nà y là bình địa, cÅ©ng không biết phi vÅ© lâu các ở trên tuyệt phong nà y là ai là m nên, lại nhÆ° thế nà o leo lên được.
Sá»›m hết má»™t vòng, nhÆ°ng nhá»› tá»›i mảng rừng má»›i Ä‘i ngang qua, chẳng nói tá»›i Thanh Tuyá»n, ngay cả má»™t con thá» còn không tìm thấy. Hắn lau cái trán đầy mồ hôi, liá»n nằm dà i lên mặt cá» khô, tứ chi duá»—i thẳng, thở hổn hển từng hÆ¡i lá»›n.
Tà i sản của Silverwing
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Silverwing
09-12-2008, 12:24 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 228)
ChÆ°Æ¡ng 228: Tiên tá» và CÆ°á»ng nữ (Hạ)
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
NÆ¡i nà y cuối cùng có phải là Ngá»c Pháºt tá»± không? Thanh Tuyá»n, Thanh Tuyá»n ở đâu? Hắn mông lung nằm thẳng cẳng, tâm tÆ° cÅ©ng không biết bay Ä‘i tá»›i táºn đâu, con mắt dần dần nhắm lại. Không biết nằm bao lâu, trong mÆ¡ hồ, tá»±a hồ nhÆ° có chút ẩm Æ°á»›t trên mặt. “MÆ°a xuống rồi!†Trong lòng hắn than thở, mở mắt ra, thất thểu tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, nhất thá»i mắt trợn tròn.
Trên ngá»n cây kia, má»™t nữ tỠáo trắng phất phÆ¡ thân hình yểu Ä‘iệu, gót sen Ä‘iểm nhẹ, đạp lên cà nh lá, giống nhÆ° tiên tá» trong mây từ hÆ° vô thăm thẳm bay qua, không nhiá»…m chút bụi của thế tục.
Gặp quá»· rồi sao? Hay là thấy thần tiên? Nhất thá»i cÆ¡n buồn ngủ của Lâm Vãn Vinh tan biến, xoạt má»™t cái ngồi dáºy, cao giá»ng hò hét:
- Ê, ê…
Nữ tá» kia tá»±a nhÆ° không nghe thấy hắn kêu gá»i, phảng phất nhÆ° là n khói nhẹ lÆ°á»›t vá» phÃa trÆ°á»›c không ngừng, thân hình vô cùng mỹ diệu, nhÆ°ng chẳng phải Tiêu Thanh Tuyá»n.
L
âm Vãn Vinh vốn đã tuyệt vá»ng ở Ngá»a pháºt tá»± nà y, nhÆ° thấy ở đây Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t cô gái, trong lòng nổi lên và i phần hi vá»ng, theo sau nà ng hô to:
- Tiểu thÆ°, tiên tá», mỹ nữ …
Mặc cho hắn kêu đứt há»ng, nữ tá» kia vẫn chẳng quay đầu, thân hình yểu Ä‘iệu đảo mắt liá»n biết mất trong tầm mắt của hắn, Lâm Vãn Vinh Ä‘uổi theo và i bÆ°á»›c, thở hổn hển, kêu khản cả giá»ng, giầy cÅ©ng rÆ¡i mất. “Mẹ nó, chẳng lẽ nghÄ© rằng mình chÃnh là tiên tá» tháºt sá»± à , ta ghét nhất ngÆ°á»i khác bay trÆ°á»›c mặt, nếu mà có tên lá»a, lão tỠđã sá»›m bắn má»™t phát cho ngÆ°Æ¡i rụng xuống rồi.†CÆ¡n tức giáºn của Lâm Vãn Vinh trổi dáºy, sinh ra tức giáºn nhặt già y vải của mình bị rÆ¡i trên mặt đất lên, hung hăng ném vá» hÆ°á»›ng tiên tá» kia… “ném không trúng cÅ©ng phải dá»a ngÆ°Æ¡i môt chút!â€.
Tiên tự tựa như cảm giác được cái gì đó, ống tay áo dà i phất một cái, quay phắt đầu lại, quét mắt liếc hắn.
Trong lòng Lâm Vãn Vinh nhảy vá»t lên má»™t cái. CÆ°á»›c bá»™ lại ngÆ¡ ngẩn dừng lại. Nữ tá» nà y mắt phượng mà y ngà i, da trắng môi Ä‘á», hai má hoà n mỹ không tỳ vết trong suốt nhÆ° ngá»c, mang theo má»™t nụ cÆ°á»i lãnh đạm, đứng trên ngá»n cây cao nhất, váy dà i phất phÆ¡, mÆ¡ hồ nhÆ° tiên tá» thánh khiết cao quý trên chÃn tầng mây, không mang má»™t chút bụi trần, phảng phất dù ngÆ°Æ¡i ta chỉ nhìn má»™t cái cÅ©ng là tá»™i lá»—i.
“Quái lạ, đây chẳng lẽ lại chÃnh là tiên nữ. Äẹp không nói nên lá»i.†Ngay cả loại ngÆ°á»i mạnh mẽ nhÆ° Lâm Vãn Vinh, trÆ°á»›c mặt cô gái nà y cÅ©ng sinh ra cảm giác thua kém. Hắn láºp tức tỉnh lại: “ta ngất, cô gái nà o mà chẳng phải lấy má»™t nam nhân? Ta sợ nà ng chắc!†Hắn xúc phạm chẳng kiêng dè, khi ngẩng đầu lên, nữ nhân kia kia nhÆ° má»™t là n khói trần, biến mất trÆ°á»›c mặt hắn.
Lâm Vãn Vinh dùng sức lắc đầu, là m cho mình tỉnh tảo má»™t chút, đây không phải năm mÆ¡ chứ, tiên tá» giáng trần? Trong rừng cây tìm kiếm má»™t phen. NhÆ°ng nà o đâu có thể kiếm được bóng của tiên tá».
Hắn hÃt dà i má»™t hÆ¡i, việc hôm nay hoà n toà n là tà môn, ta rõ rà ng là đến tìm Thanh Tuyá»n, là m sao lại xuất hiện má»™t tiên tá», hoà n mỹ đến ná»—i mất cả thiên lÆ°Æ¡ng? Nhìn không ra tuổi của tiên tá». Nà ng vá»›i Thà nh tuyá»n có quan hệ hay không? Tá»· tá»·? Muá»™i muá»™i? Chẳng lẽ Ngá»a pháºt tá»± nà y chÃnh là Ngá»c Pháºt trong lá»i của Thanh Tuyá»n.
Một loạt các vấn đỠsâu chuỗi với nhau nẩy lên, hắn cũng có chút váng đầu hoa mắt, dùng sức day day hai bên huyệt thái dương:
- Thanh Tuyá»n à Thanh Tuyá»n, nà ng Ä‘Æ°a cho lão công của mình nhiá»u Ä‘iá»u bà ẩn thế là m gì a?
Má»™t phen kinh diá»…m nà y, hắn sá»›m chẳng còn chút buồn ngủ. Ngẩng đầu lên nhìn bầu trá»i mênh mông, từng đợt tia chá»›p Ä‘á»™t nhiên là m bầu trá»i trắng lóa lên từng đợt. Từng giá»t nÆ°á»›c rÆ¡i lên trên mặt, lạnh lẽo là m cho hắn tỉnh táo hẳn lên, tiếp theo má»™t tráºn mÆ°a lá»›n sầm sáºp đổ xuống.
Ngá»a Pháºt tỠđổ nát đã không còn chịu ná»—i. TÆ°á»ng đổ vách sáºp, duy nhất có thể che mÆ°a ngăn gió chÃnh là má»™t mảnh tÆ°á»ng còn chÆ°a sụp đổ trong chÃnh Ä‘iện. Lâm Vãn Vinh hai tay che đầu, vá»™i và ng chạy tá»›i chÃnh Ä‘iện, trong lúc vô ý ngẩng đầu, chỉ thấy Ngá»a Pháºt hiện rõ bên ngoà i kia, ở tia chá»›p chiếu rá»i lại lóe lên má»™t chút ngá»c quang sáng rá»±c là m hắn hoa mắt.
“Ngá»a Pháºt...Ngá»c Pháºt...!†Hắn vá»— tay, nhảy cẫng lên, mẹ nó, Ngá»a Pháºt tá»± nà y nguyên lai tháºt sá»± là Ngá»c Pháºt tá»± a! Khối đá thiên nhiên Ä‘iêu khắc pháºt nằm nà y kỳ thá»±c chÃnh là má»™t khối ngá»c thô chÆ°a được khai phá. Trong ngà y bình thÆ°á»ng nhìn không ra, gặp được ánh nắng mãnh liệt, má»›i có thể hiện ra đặc tÃnh của ngá»c thạch. Ngá»c pháºt tá»± nà y, chÃnh là Ngá»c Pháºt tá»± trong lá»i của Thanh Tuyá»n, nhất định là không sai rồi.
Có được phát hiện nà y, trong lòng hắn hÆ°ng phấn không thể biểu hiện thà nh lá»i, kêu dà i má»™t tiếng “aaaaâ€, muốn áp cả sấm sét kia, háºn không ôm được cái bụng to của pháºt Di Lặc thân thiết má»™t tráºn. Xác định được đây là Ngá»c Pháºt tá»±, hắn trong lòng kÃch Ä‘á»™ng, vá»™i tăng tốc, đã tá»›i dÆ°á»›i mái hiên đại Ä‘iện, Ä‘ang muốn qua cá»a, lại nghe bên trong má»™t tiếng con gái vá»ng ra:
- Bên ngoà i là ai?
Hắn dừng bÆ°á»›c lại má»™t chút, ở cái chá»— rách nát nà y cÅ©ng có ngÆ°á»i tá»›i Æ°? Chẳng lẽ là tiên tá» vừa bay kia? Chẳng lẽ là tiên tá»± trong khi bay bị mÆ°a là m Æ°á»›t, Ä‘ang trốn ở trong thay xiêm y? Oa ha ha ha! Trong lòng hắn đắc ý và i tiếng, kêu má»™t tiếng khác thÆ°á»ng:
- Nữ thà chủ, ta mang trà tới cho nà ng…
“phanh!†tuy nhiên lại là má»™t hòn đá từ bên trong ném ra, Lâm Vãn Vinh bị dá»a nhảy dá»±ng lên, vá»™i và ng tránh ra nói:
- Tiên tá» là ta, chúng ta vừa rồi gặp qua nhau, ta còn Ä‘uổi theo nà ng má»™t Ä‘á»an Ä‘Æ°á»ng mà .
Cô gái bên trong trầm mặc ná»a ngà y má»›i nói:
- Cái gì nữ thà chủ, tiên tá»? ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ là hòa trượng trong miếu nà y?…không đúng…Ngá»c pháºt tá»± nà y đã đổ nát nhiá»u năm, ở đâu ra hòa thượng? NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là m cái gì? Giá»ng nữ tá» kia có chút sợ hãi, tức thì bình tÄ©nh trở lại.
- Ngá»c Pháºt tá»±?
Lâm Vãn Vinh khẽ chấn Ä‘á»™ng, cô gái nà y nói đây là Ngá»c Pháºt tá»±? Äây tháºt sá»± là Ngá»c Pháºt tá»±? Mẹ nó, trên thế giá»›i nà y, còn có ngÆ°á»i thông minh hÆ¡n ta sao? Hắn cÆ°á»i ha ha và i tiếng, liá»n táºp trung và o cô gái ở trong miếu. Nếu vị ở bên trong nà y tháºt sá»± là tiên tá» kia, dù là hai Lâm Tam cÅ©ng chẳng đánh nổi nà ng, váºy y má»›i có thể an bình nói chuyện vá»›i mình nhÆ° váºy. NhÆ° thế cÅ©ng kỳ quái, cô gái bên trong nà y là ai. Hắn nghÄ© nhiá»u nhÆ° thế, nhÆ°ng Ä‘á»u chỉ là việc trong nháy mắt, nghe giá»ng nữ tá» kia trong trẻo, nghÄ© tuổi cÅ©ng không lá»›n, hắn cÆ°á»i hắc hắc má»™t tiếng nói:
- Tiểu thÆ° ở bên trong không phải sợ, ta tên gá»i là Lâm Tam, là má»™t ngÆ°á»i rất rất tốt, hôm nay tá»›i nÆ¡i nà y vì tìm má»™t vị bằng hữu, ta sẽ không khi phụ nà ng.
Cô gái kia bình tĩnh đáp:
Nguyên lại là Lâm công tá», tiểu nữ đã thất lá»… rồi. Tiểu nữ hôm nà y cùng những ngÆ°á»i bạn tốt đến đây vẽ tranh, khi thấy khà trá»i âm u vá»›i đến nÆ¡i nà y tránh né, lúc nà y những ngÆ°á»i bạn của ta Ä‘i tìm củi khô đốt lá»a, lấp tức sẽ trở vá».
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nói:
- Như thế rất tốt, mưa cà ng ngà y cà ng lớn, dưới mái hiên cũng không tránh được bao lâu, tại hạ cũng tiến và o trú một chút!
Bước chân của hắn vừa muốn tiến và o, chỉ nghe cô gái kia nói:
- Không thể!
- Có gì không thể?
Lâm Vãn Vinh há»i. Äang muốn tiếp tục Ä‘i và o, lại má»™t viên đã bay tá»›i, ném trÆ°á»›c chân hắn. Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© nói:
- Tiểu thư, nà ng thế nà y là là m gì? Muốn đánh nhau sao? Nà ng không thể là đối thủ của ta đâu.
Nữ tỠkia hừ một tiếng nói:
- Không nhất định váºy, ngÆ°Æ¡i xem xem ở trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i là cái gì?
Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu vừa nhìn, nhất thá»i hÃt má»™t ngụm khà lạnh, chỉ thấy trong góc kia lá»™ ra má»™t chiếc nõ, mÅ©i tên bên trên, Ä‘ang âm thầm nhắm và o mình.
Hắn là ngÆ°á»i trải qua binh nghiệp. Ở trong thần cÆ¡ doanh của Lý Thánh gặp qua trò chÆ¡i nà y, đây gá»i là liên hoà n ná», nhiá»u nhất má»—i lần bắn được năm tên, liên hoà n phóng ra, uy lá»±c tháºt lá»›n, ngà y đó chiến Bạch Liên đệ nhất dÅ©ng sÄ©, chiến ná» liên hoà n nà y phát huy tác dụng quan trá»ng, hắn nhÆ° thế nà o không nháºn ra. Cô gái trong Ä‘iện cầm chÃnh là liên hoa ná» bắn rất nhanh. ThÃch hợp nữ nhân mang theo phòng thân.
Cả ngà y bắn nhạn lại bị nhạn mổ mù mắt, trong Ngá»a Pháºt tá»± ở nÆ¡i hoang dã ngoại ô nà y, lại gặp má»™t nữ nhân dã man, hắn thầm kêu xui xẻo, hừ nói:
- Tiểu thÆ°, nà ng ngay cả liên hoà n ná» trong thần cÆ¡ doanh Ä‘á»u có thể lấy được. NghÄ© cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng.
- Ngươi cũng biết liên hoà n n�
Nữ tá» trong Ä‘iện cÆ°á»i nói:
- Tam công tá» ngược lại cÅ©ng kiến thức bất phà m. Tiểu nÅ© tá» tháºt không có ý uy hiếp, Nghe cách dùng lá»i lẽ của công tá», cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách sao?
- Không phải!
Lâm Vãn Vinh láºp tức đáp lại, hắn đứng dÆ°á»›i mái hiên, nÆ°á»›c mÆ°a hắt và o, là m Æ°á»›t ná»a ngÆ°á»i hắn. Rất là khó chịu. Bằng và o công phu hiện tại của hắn, chỉ cần tìm đúng vị trà của nữ tá» kia, giải quyết nà ng cÅ©ng không phải là việc gì khó. Vấn Ä‘á» mấu chốt là . Hắn lấy là do gì giải quyết nà ng? Chẳng lẽ là vì nà ng không cho Lâm Tam Ä‘i và o tránh mÆ°a? Nói ra đúng là khiến ngÆ°á»i ta chết cÆ°á»i!
- Công tá» cÅ©ng vui tÃnh nhỉ!
Cô gái nói nói:
Tiểu nữ má»™t mình ở trong Ä‘iện, nếu là công tá» cÅ©ng bÆ°á»›c và o. Khó trách khá»i ngÆ°á»i ta nói ra nói và o. Mặc dù hai ngÆ°á»i chúng ta trong sạch, lá»i đồn đại chẳng lá»t và o tai những báºc tà i trÃ, nhÆ°ng ngÆ°á»i sống trên Ä‘á»i, nếu chút coi thÆ°á»ng, chẳng bằng tá»± mình tránh Ä‘i. công tá» nói đúng hay không?
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nói:
- Tiểu thÆ° vừa rồi không phải nói, còn có bạn tôt của mình sắp quay lại sao? Äây không thể tÃnh là cô nam quả nữ. Lại nói miếu nà y cÅ©ng không phải nhà nà ng mở ra, chỉ vì nà ng muốn tránh mÆ°a, lại muốn ngÆ°á»i khác ở bên ngoà i chịu gió lạnh nÆ°á»›c băng, chẳng phải có chút không thá»a đáng sao?
Không thấy rõ phản ứng trên mặt của cô gái, chỉ nghe nà ng trầm mặc ná»a ngà y than vãn:
- Tam công tá» nói tháºt đúng. Chỉ tiếc sá»± Ä‘á»i gian nan, nữ nhi thân ở địa vị yếu kém, nếu không há»c bảo vệ chÃnh mình. Äối vá»›i công tá» mà nói, có thể bởi vì không kịp tránh mÆ°a thì vÆ°Æ¡ng trá»ng bệnh má»™t lần, nhÆ°ng mà đối vá»›i nữ nhân mà nói, má»™t lần không cẩn tháºn e là sẽ phá há»ng cả Ä‘á»i. Bên nặng bên nhẹ, công tá» tá»± nhiên có thể nháºn ra.
Nha đầu nà y tháºt sá»± là miếng lưỡi sắc sảo a! Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i ha ha nói:
- chẳng phải là tránh mÆ°a sao? Chẳng lẽ tiểu thÆ° tháºt sá»± vì má»™t việc mạc danh kỳ diệu, muốn bắt chết má»™t ngÆ°á»i không quen biết, Æ°u tú phi thÆ°á»ng, thiện lÆ°Æ¡ng phi thÆ°á»ng, đẹp trai phi thÆ°á»ng sao? Ta muốn tá»›i thá» má»™t lần!â€
Hắn trên miệng nói thá», nhÆ°ng lại len lén lùi lại, nhặt tảng đá bên chân, hÆ°á»›ng trong đại Ä‘iện ném và o. “ Oooooong ^ ^†má»™t tiếng khẽ vang lên, má»™t mÅ©i tên nhá» trúng và o cá»™t gá»— bên cạnh, đâm và ba phân, lông vÅ© Ä‘uôi mÅ©i tên còn mang theo chút rung Ä‘á»™ng ong ong.
Lâm Vãn Vinh sợ tóat mồ hôi, cô gái nà y tháºt sá»± bắn a! Nữ nhân dám hÆ°á»›ng và o Tam ca ta khai pháo, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i đầu tiên…can đảm!
- Tam công tá» chá»› kiểm tra tÃnh nhẫn nại của tiểu nữ, đối vá»›i ta mà nói, trong sạch nặng hÆ¡n tÃnh mạng! Nếu là m công tá» bị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng có thể bảo vị danh tiếng trong sách của ta, tiểu nữ tá» nguyện má»™t mạng Ä‘á»n má»™t mạng, tá»± thắt cổ trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Nữ tá» kia nói chém Ä‘inh chặt sắt.
- Hay, tiểu thÆ°, nà ng rất có cá tÃnh! Xin há»i nà ng đã thà nh thân hay chÆ°a?
Lâm Vãn Vinh cắn răng nói.
Nữ tá» bên trong không đáp lá»i, Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Ta Ä‘oán là còn chÆ°a có. Dá»±a và o cá tÃnh của tiểu thÆ°, hắn là có rất nhiá»u công tá» theo Ä‘uổi? có thể tÃnh thêm ta hay không?
Trong âm thanh nữ tá» mang theo vẻ giáºn giữ nói:
- Xin công tá» tá»± trá»ng!
- Theo Ä‘uổi nà ng, rồi vứt bá», mục tiêu nà y của ta cÅ©ng không biết có thể đạt tá»›i hay không?†Lâm Vãn Vinh giống nhÆ° lầm bẩm, nhÆ°ng đủ phát ra âm thanh đủ lá»›n để cho ngÆ°á»i trong Ä‘iện nghe thấy.
ông…ông…ông…ông…
Chỉ thấy mấy mÅ©i tên nhá» liên tiếp phóng ta chÃnh giữa cá»a, khi cô gái kia nâng ná» lên, chỉ thấy má»™t cái bóng xấu xa mông mông lung lung biết mất trong là n mÆ°a phÃa trÆ°á»›c, ngay cả khuôn mặt cÅ©ng không nhìn rõ. Má»™t giá»ng cÆ°á»i từ trong mÆ°a truyá»n đến:
- Tiểu thÆ°, chá»› để cho ta gặp lại nà ng nhé, nếu không, ta nhất định thá»±c hiện lá»i hứa của mình.
Tà i sản của Silverwing
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Silverwing
09-12-2008, 12:31 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 229)
Chương 229 – Xảo ngộ ( Thượng )
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
Từ lúc rá»i Ngá»c Pháºt tá»± trở vá», tâm tình Lâm Vãn Vinh đã tốt hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i trÆ°á»›c. Tuy không tìm được Thanh Thanh Tuyá»n, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng biết được Ngá»a Pháºt tá»± chÃnh là Ngá»c Pháºt tá»±, Thanh Tuyá»n chÃnh xác là không có lừa gạt mình. Bây giá», mặc dù cuá»™c hẹn ngà y mồng bảy tháng bảy vẫn còn xa, nhÆ°ng chỉ cần mình ná»— lá»±c biết đâu sẽ sá»›m gặp lại Thanh Tuyá»n không chừng.
Äại tiểu thÆ° thấy hắn toà n thân Æ°á»›t đẫm láºp cáºp chạy vá», nhÆ°ng vẻ mặt lại há»›n hở, trông hoà n toà n tÆ°Æ¡ng phản, nhịn không được bèn há»i hắn:
-Äi vá» mắc mÆ°a sao lại cao hứng đến nhÆ° váºy? Có phải Ngá»a Pháºt tá»± là nÆ¡i mà ngÆ°Æ¡i muốn tìm không?
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, cÆ°á»i nói:
-Nói ra cÅ©ng tháºt sá»± cảm Æ¡n Tống tẩu, không có bà , ta cÅ©ng không biết tìm tá»›i khi nà o nữa?
Äại tiểu thÆ° khẽ ‘ừm’ lên má»™t tiếng, nhá» giá»ng há»i:
- NgÆ°Æ¡i tìm đến địa phÆ°Æ¡ng đó có phải là vì tìm kiếm Thanh Tuyá»n tiểu thÆ° không? Có tìm được nà ng chÆ°a?
Lâm Vãn Vinh than thở:
- Hiện tại vẫn chÆ°a có tìm ra, nhÆ°ng thể nà o cÅ©ng có má»™t ngà y ta sẽ tìm được nà ng. Nà ng cÅ©ng biết, trên Ä‘á»i nà y không chuyện gì mà Lâm Tam ta không hoà n thà nh được.
-Khoát lác!
Äại tiểu thÆ° hắng lên má»™t tiếng: “Thanh Tuyá»n tiểu thÆ° đối đãi ngÆ°Æ¡i tình thâm ý trá»ng, ngÆ°Æ¡i tìm được nà ng rồi cần phải đối đãi nà ng ta cho tốt, má»™t ngÆ°á»i con gái sinh trên Ä‘á»i, gặp được ngÆ°á»i chân thà nh đó là váºn may của tạo hóa, đừng có là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng!
Lâm Vãn Vinh Ä‘Æ°a mắt nhìn Nhược Ngá»c từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t lượt, cÆ°á»i ha ha:
- Äại tiểu thÆ°, có phải cái nà y là do nà ng nói ra không? Có vẻ không giống vá»›i trÆ°á»›c kia nhiá»u lắm.
Tiêu Ngược Ngá»c trừng hắn má»™t cái, cÅ©ng không muốn cãi tiếp nữa, khẽ nói:
- Lát nữa ngÆ°Æ¡i và o thay quần áo Æ°á»›t Ä‘i, ta Ä‘i gá»i Tống tẩu nấu má»™t Ãt canh gừng, chá»› để bị nhiá»…m lạnh. Ngà y mai trá»i sáng, ta cùng vá»›i Tống tẩu Ä‘i bái phá»ng mấy Äại gia ở Kinh, ngÆ°Æ¡i dẫn Ngá»c SÆ°Æ¡ng đến Kinh Hoa há»c viện, mẫu thân có giao tình vá»›i nÆ¡i đó tốt lắm. NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a nà ng đến đó liá»n mau trở vá». Nhá»› kỹ Ä‘iá»u nà y, nhất thiết không được gây chuyện thị phi.
- Nhất thiết không được gây chuyện thị phi.
Những lá»i nà y đã trở thà nh câu dặn dò cá»a miệng của Äại tiểu thÆ° má»—i khi hắn Ä‘i ra ngoà i, cÅ©ng là nhắc nhở hằng ngà y. Hắn không Ä‘i khÆ¡i chuyện thị phi, thị phi cứ quyết gây chuyện vá»›i hắn, đã thà nh thông lệ, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quen vá»›i việc nà y.
Nghe Äại tiểu thÆ° nói xong, Lâm Vãn Vinh Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, ngà y mai chÃnh là ngà y mÆ°á»i bảy tháng giêng. Kinh Hoa há»c viện sẽ khai giảng, Nhị tiểu thÆ° tÃnh ra cÅ©ng là “sinh viên Äại há»c†, tháºt sá»± đáng mừng.
Ä‚n cÆ¡m chiá»u rồi tắm nÆ°á»›c nóng đã giúp hắn xua tan cái lạnh do tráºn mÆ°a Ä‘em lại, khôi phục hoà n toà n sinh lá»±c. Lúc nà y, Äại tiểu thÆ° lúc nà y còn trong đại sảnh cùng Tống tẩu chuẩn bị lá»… phẩm để ngà y mai Ä‘i bái phá»ng, giá» Ä‘i gặp Nhị tiểu thÆ° là thông minh nhất. NghÄ© váºy, hắn bèn lén lén lút lút Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c phòng Ngá»c SÆ°Æ¡ng, nhẹ nhà ng vá»— nhẹ lên song cá»a gá»i :
- Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư …
Giá»ng nói của Ngá»c SÆ°Æ¡ng truyá»n đến:
- Chà ng nhanh và o Ä‘i, cá»a không đóng.
Kêu ồ lên má»™t tiếng rồi đẩy cá»a Ä‘i và o. DÆ°á»›i ánh đèn ấm áp trong phòng, Nhị tiểu thÆ° Ä‘ang báºn báºn bịu bịu đóng gói quần áo, đồ dùng linh tinh và o trong rÆ°Æ¡ng, kể cả mấy món đồ tinh xảo có vẻ là cái mà tiểu nữ nà y thÃch nhất, cuối cùng chÃnh là bá»™ văn phòng tứ bảo. Ngay cả nÆ°á»›c hoa lẫn xà phòng thÆ¡m cÅ©ng được đóng gói lại, dÆ°á»ng nhÆ° là muốn Ä‘i xa. Nhìn thấy cảnh tượng quen thuá»™c nà y, Lâm Vãn Vinh thẩn thá» nhá»› tá»›i cái đêm trÆ°á»›c khi hắn chuẩn bị Ä‘i đăng ký há»c đại há»c, mẹ hắn từng giúp hắn thu xếp hà nh lý, là m cho dâm tâm hắn vốn vừa trá»—i dáºy liá»n có má»™t chút bình lặng trở lại, trong lòng cá»±c kỳ ấm áp, Ä‘i tá»›i bên Ngá»c SÆ°Æ¡ng nói:
- Thu dá»n nhiá»u thứ váºy? NhÆ°ng đừng bá» quên thứ gì đó.
Nhị tiểu thÆ° sẳng giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© ta là ngÆ°Æ¡i à , lúc nà o cÅ©ng quên trÆ°á»›c quên sau! Mấy thứ nà y Ä‘á»u là váºt thiết yếu, tất cả Ä‘á»u không thể thiếu được.
Nà ng xoay ngÆ°á»i, giữ chặt bà n tay hắn hừ:
- Hôm nay rõ rà ng sắc trá»i Ä‘en kịt, váºy mà ra Ä‘Æ°á»ng mà cÅ©ng không mang theo dù, ngÆ°Æ¡i mà lâm bệnh thì là m sao bây giá»â€
“Nha đầu kia quả là có chút tiá»m chất của má»™t lão bà quản gia.“ Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i nhéo mÅ©i nà ng má»™t cái rồi liếc mắt và o trong rÆ°Æ¡ng dòm ngó má»™t phens, nói:
- Nà ng mang nhiá»u đồ nhÆ° váºy, tháºt sá»± là muốn Ä‘i sao? Chúng ta lần nà y lên kinh, nà ng cứ nên qua mÆ°á»i ngà y ná»a tháng là vá» má»™t lần, chúng ta sẽ sắp xếp lại xem thứ gì không cần mang theo, không phải sẽ tiện hÆ¡n nhiá»u không?
Thấy Ngá»c SÆ°Æ¡ng ỉu xìu dá»n lại má»™t chút Ãt đồ váºt, hắn trong lòng có cảm giác Ä‘Æ°a đứa bé đến trÆ°á»ng, mặc dù đứng trÆ°á»›c mình chÃnh là lão bà ngầm Æ°á»›c định của hắn.
Nhị tiểu thư liếc mắt nhìn hắn một cái, kiên quyết lắc đầu:
- Không được! thiếp lần nà y đến há»c viện chÃnh là hết lòng cầu há»c bản lãnh, nếu cứ mÆ°á»i ngà y ná»a tháng vá» má»™t lần, thì đâu còn chú tâm há»c táºp được nữa? HÆ¡n nữa, có gã bất lÆ°Æ¡ng chà ng ở đây, ta sợ trở vá» rồi không muốn Ä‘i nữa. NgÆ°á»i xấu, chà ng cùng tá»· tá»· Ä‘á»u phải đáp ứng cho thiếp, sau khi ta nháºp há»c, các ngÆ°á»i không được nhìn ta, phải để ta dà nh trá»n tâm tÆ° và o việc há»c. NgÆ°Æ¡i đã nói, ta bây giá» tuổi còn nhá», còn có thể há»c rất nhiá»u thứ, sau nà y có thể giúp đỡ được cho tá»· tá»·, giúp đỡ được cho ngÆ°Æ¡i. Lâm tam, ngÆ°Æ¡i đáp ứng cho ta có được không.
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t lát, nha đầu kia tâm trà khá là kiên định, trÆ°á»›c kia tháºt đã xem thÆ°á»ng nà ng a! Thiếu chút nữa đã bồi dưỡng nà ng thà nh má»™t bình hoa.
- Ngá»c SÆ°Æ¡ng, chúng ta ngồi xuống nói chuyện má»™t chút.
Hắn gáºt gáºt đầu, trÆ°á»›c đó chÆ°a từng có má»™t vẻ chăm chú nói:
- Chuyện là nếu Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến Kinh Hoa há»c viện, không biết ngÆ°Æ¡i sẽ há»c môn gì?
\
Nhị tiểu thÆ° khẽ mỉm cÆ°á»i nói:
- Ta định Ä‘i há»c má»™t chút thi từ nà y, há»™i há»a nà y, ta thấy ngÆ°Æ¡i mấy chuyện nà y biết không Ãt, chá» ta há»c xong tÆ°Æ¡ng lai nhất định sẽ đánh bại ngÆ°Æ¡i.
Lâm vãn Vinh cÆ°á»i khổ:
- NgÆ°Æ¡i há»c cái nà y là m gì? Chẳng lẻ thi từ há»™i há»a có thể giúp Ãch cho Äại tiểu thÆ°, có thể giúp Ãch cho ta sao? Má»™t ngÆ°á»i là Lạc nữ nhân tà i ba là m thÆ¡ đã đủ cho ta hưởng thụ rồi, ngÆ°Æ¡i nếu lại tiếp tục há»c môn nà y nữa, sau nà y chúng ta trong nhà chỉ có thể nghe thấy hai nữ nhân tà i tá» cùng nhau đối thÆ¡, lão công ta chỉ còn đôÌi vÆ¡Ìi các ngÆ°Æ¡i maÌ€ kÃnh nhi viá»…n chi thôi.
Nhị tiểu thÆ° cÆ°á»i khách khách nói:
- Ta là má»™t ngÆ°á»i con gái, nếu không há»c thi từ váºy ta có thể há»c cái gì đây?
Lâm Vãn Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ở đấy có cái gì là gá»i là toán há»c hay không, ngÆ°Æ¡i nên há»c tÃnh toán sổ sách, sau nà y gia sản của lão công lá»›n lên, ngÆ°Æ¡i sẽ là m kế toán trưởng, phụ trách sổ sách cho Lâm gia.
- Cái gì là kế toán trưởng?
Ngá»c SÆ°Æ¡ng giÆ°Æ¡ng mắt ngây thÆ¡ há»i
- À, cái chức kế toán trưởng nà y, chÃnh là , chÃnh là ngÆ°á»i tổng quản sổ sách đó.
Hắn giải thÃch loạn lên
Nhị tiểu thÆ° cong môi cÆ°á»i duyên:
- Tốt lắm, sau nà y ta sẽ là ngÆ°á»i tổng quản sổ sách cho ngÆ°Æ¡i, hi hi!
Lá»i nà y nghe không được tá»± nhiên, hắn thấy chÃnh mình cÅ©ng không nhịn được cÆ°á»i nói :
- Tuy nói váºy, nhÆ°ng ta cÅ©ng chÆ°a từng biết qua Kinh Hoa há»c viện, không biết nÆ¡i nà y có phải cÅ©ng chỉ là chổ để há»c qua cái gì thi từ há»™i há»a? Chẳng biết có chuyên khoa thuáºt số toán pháp hay không nữa?
Ngá»c SÆ°Æ¡ng gáºt đầu khẽ cÆ°á»i nói:
- ngÆ°Æ¡i đã quá xem thÆ°á»ng Kinh Hoa há»c viện rồi. Cái nà y chÃnh là há»c viện cao cấp nhất Äại Hoa ta, không chỉ có giáo sÆ° dạy vá» toán pháp số há»c, mà còn bồi dưỡng cả võ tÆ°á»›ng mÆ°u lược. Vá» phần ngÆ°Æ¡i nói chÃnh là thi từ há»™i há»a, váºy không cần nói nữa. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nguyện ý, Ä‘á»u có thể lá»±a chá»n bất kỳ môn nà o trong đó để há»c cÅ©ng đượcâ€
Lâm Vãn Vinh trong lòng cÅ©ng lấy là m ngạc nhiên: “Nói nhÆ° váºy, Kinh Hoa há»c viện chÃnh là má»™t trÆ°á»ng đại há»c tổng hợp à . Không chỉ có văn há»c viện, lý há»c viện, lại còn có ban huấn luyện quân sá»±, tháºt là đã xem thÆ°á»ng chá»— nà y rồi.
- Váºy ngÆ°Æ¡i cuối cùng chá»n há»c cái gì?
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i há»i, đừng có chá»n khoa quân sá»± há»c à nha, chẳng lẻ Lâm gia ta còn muốn có má»™t nữ tÆ°á»›ng quân trong nhà ?
Nhị tiểu thÆ° mỉm cÆ°á»i. Từ trong má»™t túi nho nhá» mà u hồng má»›i tinh, lấy ra má»™t váºt tinh xảo lung linh, Ä‘Æ°a lên lắc lắc. Những hạt châu bên trên váºt nà y va và o nhau kêu lách tách. Nà ng nói:
- Hì hì, Lâm Tam, ngÆ°Æ¡i có nháºn ra đây là cái gì không?
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i lên ha ha nói:
- Cục cÆ°ng, nguyên lai nà ng đã sá»›m chuẩn bị, chúng ta thấy ngÆ°Æ¡i thông minh lanh lợi, sau nà y chÃnh là kế toán trưởng của Lâm gia ta. Äá»u là nhá» cả và o nà ng.
- Äáng ghét, chỉ toà n là nói hÆ°u nói vượn.
Nhị tiểu thÆ° khuôn mặt á»ng hồng, ngón tay nhẹ nhà ng kéo những hạt châu trên bà n phÃm kêu cách cách. Ngá»c SÆ°Æ¡ng nói:
- Cái đồ váºt nà y. Ta là từ ngÆ°á»i khác nhìn thấy cách sá» dụng kể lại, nghe nói rất hữu Ãch trong việc tÃnh toán sổ sách, tháºt là vất vả má»›i tìm được má»™t cái. NhÆ°ng lại không có ngÆ°á»i sá» dụng được. Không biết các vị tiên sinh ở Kinh Hoa há»c viện có thể dạy cách sá» dụng hay không?â€
- Bá»n há» sẽ không nhÆ°ng lão công ngÆ°Æ¡i thì có a! Äây chÃnh là bà n toán mà !
Lâm Vãn Vinh cÆ°á»i hì hì, tiếp nháºn bà n toán tinh xảo ná», nhẹ nhà ng kéo và i cái nói:
- Ba nhỠhơn năm trừ hai, bốn nhỠhơn năm nhớ một…
Ngá»c SÆ°Æ¡ng kinh ngạc há hốc miệng:
- NgÆ°á»i xấu, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i há»c được cái nà y từ nÆ¡i nà o váºy? Ta thấy cả Kim Lăng sá» dụng được bà n toán nà y cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»i! NgÆ°Æ¡i trong miệng niệm cái bà quyết gì gì đó… thì ra ngÆ°Æ¡i má»›i chÃnh là kế toán trưởng!â€
Hả, ta mà là kế toán trưởng, bất quả chỉ là đã há»c qua hồi há»c tiểu há»c mà thôi. NhÆ°ng thấy vẻ mặt kinh ngạc của Ngá»c SÆ°Æ¡ng, trong lòng hắn cÅ©ng có má»™t chút kyÌ€ quaÌi, thì ra ở thá»i đại nà y, bà n toán tuy đã xuất hiện, nhÆ°ng vẫn còn chÆ°a được phổ cáºp, khẩu quyết dùng bà n toán vẫn chÆ°a có ngÆ°á»i tổng hợp, váºy ở Kinh Hoa há»c viện không biết có cao nhân nà o không! Số há»c nà y chÃnh là mẹ của trăm khoa, là ná»n tảng của khoa há»c tá»± nhiên, nếu số há»c không phát triển thì tiến bá»™ khoa há»c kỹ thuáºt không cần phải nói đến.
Hắn không nhịn được gãi gãi đầu má»™t cách khó khăn, ta có nên hay không giao cho Ngá»c SÆ°Æ¡ng khẩu quyết dùng bà n toán, nhÆ° váºy nà ng sẽ trở thà nh đệ nhất Toán há»c gia của Äại Hoa, cÅ©ng tÃnh là vì Lâm Gia tranh quang. NhÆ°ng nhìn thấy bà n tay thanh tú nhá» bé của Ngá»c SÆ°Æ¡ng, tâm tÆ° hắn bỗng nhiên lắng xuống, quên Ä‘i, chỉ tá»™i cho lão bà của mình, lại phải nháºn trách nhiệm nặng ná» dạy lại cho ngÆ°á»i khác, chi bằng sau nà y đến Kinh Hoa há»c viện tìm ngÆ°á»i nói chuyện, dạy lại khẩu quyến nà y, cÅ©ng chÃnh mình vì môn số há»c của Äại Hoa cồng hiến.
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì