16-11-2010, 11:29 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 259: Sức hấp dẫn của A Thiến
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Äại há»c Yên Hoa.
Sở Phà m lái xe Ä‘Æ°a nhị tiểu thÆ° và o trong lầu ba của đại há»c Yên Hoa. Còn chÆ°a đến thì từ xa đã nhìn thấy chiếc xe thể thao Porche mà u hồng của nhị tiểu thÆ°.
Mãi đến khi xuống xe, vẻ mặt của nhị tiểu thÆ° vẫn còn trà n đầy tá»± tin mà mỉm cÆ°á»i đắc ý. Tất nhiên, vừa rồi ở trên xe há»i “Sở ca ca, anh không phải là thÃch tôi rồi chứ?†-- Câu há»i nà y Sở Phà m đã cho cô má»™t đáp án rất hà i lòng.
Con gái Ä‘á»u rất cao ngạo, tá»± ái cÅ©ng rất lá»›n, tổn thÆ°Æ¡ng má»™t chút cÅ©ng không được, Sở Phà m Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ đạo lý nà y. Cho nên hắn trả lá»i là thừa nháºn, trả lá»i rất nhá», thẳng thắn nói rất thÃch đôi mắt to của nhị tiểu thÆ°, cái mÅ©i thẳng và tinh xảo, cái miệng nhá» xinh Ä‘á» tÆ°Æ¡i của nhị tiểu thÆ°. Còn có hình dáng nhị tiểu thÆ° khi không mặc áo lót, còn thÃch loại quần lót có hình các nhân váºt trong phin hoạt hình của cô, vân vân và vân vân.
Sau đó, Sở Phà m Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không thể tránh khá»i bị đôi bà n tay phấn của nhị tiểu thÆ° đánh xuống nhÆ° mÆ°a. NhÆ°ng mà nhị tiểu thÆ° vừa đánh vừa mỉm cÆ°á»i thá»a mãn.
Nhị tiểu thư xuống xe. Sau đó một chiếc xe mà u trắng chạy như bay đến, đó là xe của Tô Phỉ.
Quả nhiên, khi xe dừng lại, hai cô bé Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm đi ra. Nhị tiểu thư đi lên đón.
- Tiểu Vân, chúng ta Ä‘i thôi. NgÆ°á»i ta đến tìm, cuối cùng chị Ká»· nói bồ vừa má»›i Ä‘i.
Tô Phỉ nói.
- Hôm nay Sở ca ca Ä‘Æ°a tá»› Ä‘i há»c, cÅ©ng quên gá»i Ä‘iện thoại nói cho các bồ biết.
Nhị tiểu thư áy náy nói.
- Tối hôm qua, bồ là m sao váºy hả? Tá»± mình giáºn dá»—i Ä‘i trÆ°á»›c? Là m cho Sở ca ca lại phải Ä‘i đón bồ vá».
Trầm Mộng Lâm trêu ghẹo nói.
- Ãch... ...
Nhị tiểu thÆ° nhá»› tá»›i lá»i nói của Sở Phà m tối hôm qua vá»›i mình, nói:
- Không, không có gì a, ha ha, chúng ta và o lớp thôi.
- Ừ! Tan há»c chúng ta Ä‘i đến Ä‘Æ°á»ng Nam Phủ shoping nhé, lâu rồi cÅ©ng chÆ°a Ä‘i.
Tô Phỉ đỠnghị.
- Äược đấy!
Nhị tiểu thư vui vẻ đồng ý ngay.
- Tá»›, tá»› Ä‘i há»i Sở ca ca má»™t chút chuyện.
Trầm Mộng Lâm nói xong thì đi và o trong xe ngồi đối mặt với Sở Phà m.
Sở Phà m ngồi trong xe, mở cá»a sổ ra. Sau khi Trầm Má»™ng Lâm và Tô Phỉ xuống xe thì liên tục quay vá» phÃa hai cô gái nà y mà nở nụ cÆ°á»i sáng lạn nhÆ°ng rất ám muá»™i.
Trầm Má»™ng Lâm Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a xe, cố ý quay đầu nhìn lại má»™t chút, phát hiện nhị tiểu thÆ° và Tô Phỉ cÅ©ng không có theo kịp, lúc đó cô má»›i yên lòng.
- Oa! Tiểu Lâm. Em ngà y hôm nay ăn mặc rất gợi cảm nhé. Không phải là đi quyến rũ anh nà o đấy chứ?
Sở Phà m nhìn Trầm Má»™ng Lâm mặc má»™t bá»™ đồ bó mà u cam là m thân thể lồi lõm gợi cảm, không khá»i buá»™t ra tiếng khen.
- Äúng váºy đấy, em chÃnh là muốn quyến rÅ© má»™t ngÆ°á»i khác. Ai kêu anh không để ý đến em, hừ!
Trầm Má»™ng Lâm giá»ng nói có chút oán giáºn, nói nhá».
- Anh, anh là m sao lại không để ý đến em chứ?
Sở Phà m có vẻ khổ sở giống như hòa thượng không sỠđược tóc.
- Váºy, váºy sao không thấy anh chủ Ä‘á»™ng đến tìm em? NgÆ°á»i ta muốn, muốn cùng anh là m cái kia!
Trầm Má»™ng Lâm nói đến câu cuối thì âm thanh nhá» nhÆ° muá»—i kêu, sắc mặt cÅ©ng Ä‘á» bừng lên, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra má»™t mị ý mê ngÆ°á»i.
- À, à …
Sở Phà m, tâm phà m dáºy sóng, máu nóng sôi trà o, vẻ mặt có vẻ rất kinh ngạc.
- Em, em cái kia đã qua năm ngà y rồi. Bây giá» là thá»i kỳ an toà n.
Giá»ng nói của Trầm Má»™ng Lâm lại cà ng nhá», vẫn luôn nhìn vá» phÃa sau, sợ nhị tiểu thÆ° và Tô Phỉ quay lại nghe được.
Sở Phà m phục hồi tinh thần lại, nuốt nuốt nước miếng, dáng điệu giống như một con khỉ háo sắc, hắn ôn nhu nói:
- Tiểu Lâm, thá»±c ra anh cÅ©ng rất nhá»› em. NhÆ° váºy Ä‘i, đêm nay anh sẽ đến tìm em, được không?
Trầm Má»™ng Lâm sau khi nghe váºy thì mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i quả tháºt là quyến rÅ© và xinh đẹp. Cô nói:
- Nhất định thế đấy nhé!
Nói xong liá»n Ä‘i ngay vá» phÃa nhóm nhị tiểu thÆ°.
- Tháºt sá»± là không thể hiểu được suy nghÄ© của cô bé nà y.
Sở Phà m nhìn bóng dáng uyển chuyển của Trầm Mộng Lâm, thầm nói.
Sau đó Sở Phà m chà o lại các cô má»™t tiếng rồi chạy xe Ä‘i. Vừa Ä‘i vừa kÃch Ä‘á»™ng, đêm nay là lại có thể... ...
----------.
Má»™t chiếc xe mà u Ä‘en sang trá»ng chạy nhÆ° bay rồi dừng lại trong bãi Ä‘á»— xe của má»™t khách sạn nhá». Sở Phà m mặc má»™t bá»™ đồ thể thao từ trong xe Ä‘i ra, Ä‘i và o bên trong khách sạn.
Sở Phà m Ä‘i thang máy đến trÆ°á»›c cá»a phòng 1082. Hắn nhìn đồng hồ, bây giá» má»›i chÃn giá» sáng, lúc nà y A Thiến chắc là đã thức dáºy rồi chứ?
Sở Phà m liên tục nhấn ba lần lên chuông cá»a. Äây là ước hẹn trÆ°á»›c của hắn và A Thiến. Má»™t lúc sau cá»a phòng mở ra, A Thiến đứng ở trÆ°á»›c mặt, mặc má»™t bá»™ đồ ngủ rá»™ng thùng thình, tóc hÆ¡i rối, ánh mắt có vẻ mệt má»i và lèm nhèm giống nhÆ° vừa má»›i ngủ dáºy. Lúc nà y đây cô tạo cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác yêu kiá»u, khêu gợi và mê hoặc, khiến ngÆ°á»i ta chỉ muốn phạm tá»™i.
- Má»›i ngủ dáºy à ?
Sở Phà m Ä‘i và o trong, há»i.
- Ừ! Tối hôm qua không có việc gì là m nên xem phim truyá»n hình đến khuya má»›i Ä‘i ngủ.
A Thiến nói rồi rót một chén nước cho Sở Phà m.
- Ừ! Cảm ơn.
Sở Phà m khách sáo nói.
A Thiến cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘i và o nhà tắm đánh răng rá»a mặt.
Sở Phà m ngồi trên giÆ°á»ng xem ti vi, chăn má»n ở trên giÆ°á»ng vẫn còn ấm, là A Thiến khi ngủ đắp là m giữ lại nhiệt Ä‘á»™, khăn trải giÆ°á»ng rất lá»™n xá»™n, có má»™t hÆ°Æ¡ng vị rất nồng Ä‘áºm. Sở Phà m trong lòng khẽ Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm tối hôm qua A Thiến nhất định là rất cô Ä‘Æ¡n. Má»™t ngÆ°á»i buồn chán mà ngồi xem truyá»n hình. Äến đêm khuya yên tÄ©nh, khi thấy mình mệt má»i thì má»›i ôm ná»—i cô quạnh mà nằm ngủ má»™t mình.
Thá»±c ra thì A Thiến cÅ©ng rất khổ. Cô tuy là lá»±a chá»n má»™t công việc không được ngÆ°á»i Ä‘á»i coi trá»ng. NhÆ°ng có ai dám nói đó chÃnh là do cô tá»± nguyện chứ?
Tạo hóa trêu ngÆ°Æ¡i, đôi khi không phải là do tá»± mình quyết định số pháºn mà là váºn mệnh chá»n ngÆ°á»i. Từ xÆ°a cho đến nay hồng nhan Ä‘á»u bạc pháºn. NhÆ° bây giá» má»™t ngÆ°á»i con gái ở trong thế giá»›i rá»™n rã và phồn hoa nà y cà ng đẹp thì lại cà ng nháºn lấy nhiá»u bi kịch.
Lúc nà y, Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên nghe thấy trong phòng tắm truyá»n ra tiếng nÆ°á»›c à o à o đổ xuống. Hắn không khá»i thầm nghÄ©, “Chẳng lẽ A Thiến Ä‘ang tắm sao?â€
Khi đó xuất hiện ý niệm đó, trong đầu hắn không tá»± chủ được mà hiện ra là n da má»m mại và trắng nhÆ° tuyết của A Thiến, bá»™ ngá»±c sung mãn và cao vút, cặp mông vểnh, Ä‘ang dùng tay giữ nÆ°á»›c ở bên dÆ°á»›i hạ thân.
Dần dần, Sở Phà m cảm thấy ở bên dÆ°á»›i hạ thân mình cÅ©ng Ä‘ang có má»™t ngá»n lá»a thiêu đốt. Hắn Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, thì ra trong tÆ° tưởng của mình cÅ©ng có ý nghÄ© muốn đẩy ngã A Thiến ra sau đó tìm cách thô bạo dùng hết sức lá»±c tiến và o ngÆ°á»i cô. Chỉ có Ä‘iá»u là hắn không muốn thừa nhân ý muốn nà y trong lòng mình mà thôi
Vì cái gì chứ?
Bởi vì A Thiến đã, đã không còn nguyên vẹn ư?
Sở Phà m cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, táºp trung tinh thần xem tin tức trên TV, không suy nghÄ© nhiá»u nữa.
Thá»i sá»± trên TV Ä‘Æ°a tin, chÃnh là vụ án mạng tà n sát xảy ra và o tối hôm qua ở khu nhà xưởng bá» hoang. Khi biên táºp viên Ä‘á»c tin nói là Trần Tuấn Sinh con trai của Cục trưởng Cục Công an Trần Thiên Minh cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta dùng súng bắn chết trong vụ án giết ngÆ°á»i nà y thì nhiá»u lần dùng đến từ “kinh ngạc†, “kinh hoà ngâ€, “không thể tưởng tượng nổiâ€. Trong tin tức còn thuáºt lại má»™t lá»i phát ngôn của cảnh sát, tuyên bố, cảnh sát nhất định sẽ toà n lá»±c Ä‘iá»u tra chuyện nà y, Ä‘iá»u tra rõ rà ng vụ án giết ngÆ°á»i trong khu nhà xưởng bá» hoang nà y, trừng phạt nghiêm khắc kẻ giết ngÆ°á»i.
Sở Phà m xem tin tức trên TV, khóe miệng hÆ¡i nhếch là m nên má»™t nụ cÆ°á»i băng lãnh và quá»· dị, tinh quang trong mắt chá»›p Ä‘á»™ng.
Lúc nà y A Thiến cÅ©ng đã tắm xong, trong tay cầm má»™t cái khăn tắm lá»›n mà lên lau tóc. Trên ngÆ°á»i mặc bá»™ đồ ngủ rá»™ng thùng thình căn bản là không thể che Ä‘áºy được dáng ngÆ°á»i đầy đặn và lả lÆ°á»›t của cô. Bởi vì trong tình huống bá»™ đồ ngủ bó sát và o ngÆ°á»i thế nà y lại cà ng là m nổi báºt dáng vẻ của cô, gợi cảm mê ngÆ°á»i.
A Thiến lau tóc. Khi lau xong thì cô lấy ra má»™t bá»™ quần áo lót từ trong hòm đồ. Cô nhìn Sở Phà m Ä‘ang ngồi ở trên giÆ°á»ng hÆ¡i do dá»± má»™t chút, má»™t hai giây sau, cô cởi bá» bá»™ đồ ngủ trên ngÆ°á»i ra. Khi đó Sở Phà m thiếu chút nữa là chảy máu mÅ©i. Thân thể trắng mịn má»m mại đầy đặn và lả lÆ°á»›t của A Thiến đã trần trụi hiện ra trÆ°á»›c mắt hắn, cà ng chết ngÆ°á»i là phÃa dÆ°á»›i bá»™ đồ ngủ của A Thiến má»™t cái quần áo cÅ©ng không có. Ãnh mắt của Sở Phà m nhìn thoáng qua, chỉ là nhìn thoáng qua thì đã thấy hạ thân của A Thiến, trên đám lá cây cong queo đó hình nhÆ° vẫn dÃnh má»™t và i giá»t nÆ°á»›c trong suốt.
Sở Phà m có chút khó hiểu, A Thiến cũng không kiêng kỵ gì hắn đang có mặt ở đây ư?
Hắn không khá»i há»i:
- Em sao không tránh đi một chút?
A Thiến vừa má»›i mặt má»™t cái quần lót bằng tÆ¡ tằm mà u tÃm và o, trong tay Ä‘ang cầm má»™t cái nịt ngá»±c chuẩn bị mặc lên, nghe thấy lá»i nói của Sở Phà m thì cô cÆ°á»i, cÆ°á»i đến mức có chút tá»± trà o. Cô nói vá»›i vẻ không có gì đáng kể:
- Dù sao anh cũng đã nhìn qua rồi thì còn cần tránh né là m gì? Huống hồ, anh cũng không có cảm hứng đối với tôi cơ mà .
Giá»ng nói của A Thiến dÆ°á»ng nhÆ° có chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
- Thế Æ°? Phải không? Vì sao cô lại khẳng định nhÆ° váºy?
Trong mắt Sở Phà m dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang có má»™t ngá»n lá»a thiêu đốt.
- Dựa và o trực giác thôi.
A Thiến nói xong thì cÅ©ng mặc xong áo lót, áo lót đè nén tạo ra má»™t cái rãnh tháºt sâu. A Thiến tuy là đã mặc đồ lót và o rồi, nhÆ°ng mà lúc nà y mức Ä‘á»™ hấp dẫn tuyệt không há» giảm bá»›t má»™t chút nà o, ngược lại cà ng phát ra hÆ°Æ¡ng vị phụ nữ nồng nặc lại cà ng hấp dẫn hÆ¡n.
- Có đôi khi,…
Sở Phà m đi lại gần, vừa đi vừa nói tiếp:
- Trực giác của phụ nữ không nhất định là đúng đâu.
Sở Phà m nói xong thì ôm lấy A Thiến, khi A Thiến duyên dáng kêu to lên má»™t tiếng thì hắn đã trá»±c tiếp đè cô lên trên giÆ°á»ng. A Thiến sau khi tắm xong thì là n da lại cà ng trở nên má»m mại và trÆ¡n bóng. Sở Phà m đè lên thân thể cô cảm thấy được từng đợt má»m mại và rất Ä‘Ã n hồi. Sở Phà m vùi đầu và o cái cổ trắng nhÆ° phấn của A Thiến, hôn nhẹ, và liếm láp khắp nÆ¡i.
A Thiến trong lúc bất ngá» không Ä‘á» phòng kịp bị Sở Phà m trá»±c tiếp đẩy lên giÆ°á»ng, cảm thấy kinh ngạc và sau đó là vui mừng vô cùng. Cô nhịn không được mà rên lên má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay ôm chặt lấy thắt lÆ°ng của Sở Phà m, trong khóe mắt cô dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngân ngấn nÆ°á»›c.
Tay của Sở Phà m đã vuốt ve lên bá»™ ngá»±c đầy đặn của A Thiến, ra sức xoa nắn cách má»™t lá»›p áo lót. Hai tay hắn đẩy cả hai bên bá»™ ngá»±c của A Thiến, rồisau đó vùi cả mặt và o giữa hai ngá»n núi, để cái cảm giác má»m mại và mịn mà ng bao xung quanh mặt hắn. Hắn thá»±c sá»± đã mê mẩn.
Thân thể của A Thiến nhịn không được mà run lên, sắc mặt trở nên Ä‘á» á»ng, thở gấp phì phò, bắp chân thon dà i cuốn lấy thân thể Sở Phà m. Hai tay cô từ trên áo của Sở Phà m mà luồn và o trong, vuốt ve thân thể của Sở Phà m, trong miệng khẽ phát ra tiếng rên rÄ©.
- Ưhmm, anh, anh vì sao lại nhÆ° váºy?
A Thiến Ä‘ang thở gấp nhịn không được há»i.
- Vì không muốn em cô đơn, trước đây trong tim em chắc là rất cô đơn!
Sở Phà m vừa nói vừa trá»±c tiếp đẩy áo ló của A Thiến hẳn lên. Láºp tức, bá»™ ngá»±c tròn trịa và nở nang kia phÆ¡i bà y ra hết, săn chắc và cao ngạo nghá»…. Hai tay của Sở Phà m lại má»™t lần nữa đặt lên hai ngá»n núi của A Thiến, vuốt ve, rồi vuốt ve dần xuống bụng dÆ°á»›i phẳng lì của cô. CÆ¡ thể côrun lên từng đợt, mắt khép há», trong lòng cô giống nhÆ° thủy triá»u lên cuốn theo tất cả.
Tiếp tục, tay phải của Sở Phà m từ trên vòng eo nhá» nhắn và nhẵn bóng của A Thiến vuốt ve đến bá»™ mông đầy đặn và cao vểnh lên của cô. Sau đó Ä‘Æ°a tay cháºm rãi tiến và o quần lót và mò mẫm lên trên khu vÆ°á»n địa Ä‘Ã ng của A Thiến. Äang muốn là m bÆ°á»›c tiếp theo thì cái Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng trái mùa ở trên ngÆ°á»i hắn reo lên. Hắn lúc đầu cÅ©ng không thèm để ý, thế nhÆ°ng Ä‘iện thoại lại rung lên má»™t lần nữa, hắn buá»™c phải Ä‘Æ°a tay và o túi quần móc ra xem. Thì ra là Ngân Hồ gá»i tá»›i.
Hắn cảm thấy nao nao, láºp tức nghe Ä‘iện thoại.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
16-11-2010, 11:29 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 260: Ngô bá hẹn gặp Sở Phà m
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Bình thÆ°á»ng, Ngân Hồ cÅ©ng không mấy khi gá»i Ä‘iện thoại cho Sở Phà m, mà lần nà cô lại gá»i Ä‘iện thoại đến là m cho hắn mÆ¡ hồ cảm thấy chắc phải có chuyện quan trá»ng.
- Nà y! Là Ngân Hồ à ? Có chuyện gì váºy?
Sở Phà m há»i trá»±c tiếp luôn.
- Chủ nhân, Ngô bá muốn gặp cáºu.
Ngân Hồ cung kÃnh nói.
- Ngô bá muốn gặp tôi sao? Ở nơi nà o?
Sở Phà m trong lòng vui vẻ, kÃch Ä‘á»™ng há»i.
- Chủ nhân xuống đây Ä‘i, Ngân Hồ sẽ dẫn cáºu Ä‘i đến chá»— hẹn.
Ngân Hồ nói.
- Cô, cô biết tôi đang ở đâu sao?
Sở Phà m nhìn thoáng qua A Thiến Ä‘ang nằm ở trên giÆ°á»ng, không khá»i há»i.
- Biết.
Ngân Hồ đáp gá»n lá»n.
- Tốt lắm, tôi đi xuống ngay đây.
Sở Phà m nói xong cúp điện thoại luôn.
Lúc nà y nịt ngá»±c của A Thiến bị Sở Phà m dùng tay đẩy lên lại má»™t lần nữa được cô kéo xuống. Nà ng ngồi dáºy, co chân ngồi trên đùi của Sở Phà m, ôm cổ của hắn, đôi mắt xinh đẹp trong đó vẫn còn lÆ°u lại vẻ quyến luyến chÆ°a nỡ rá»i. Cô nhìn Sở Phà m, há»i khẽ:
- Có việc ư?
Bộ ngực cao ngất chắc nịch kia của A Thiến đang ở trước mặt của Sở Phà m. Hắn nhẹ vỗ lên cái lưng nhẵn bóng của cô, nói:
- Xin lá»—i, có việc rồi. Chúng ta phải láºp tức Ä‘i ngay.
- Không cần nói xin lá»—i. Tháºt ra, có thể ôm anh má»™t lần thì em cÅ©ng thá»a mãn rồi!
A Thiến nói xong thì ôm chầm lấy Sở Phà m má»™t cái tháºt chặt, là m cho miệng của Sở Phà m bị vùi ở bên trong cái khe ở trÆ°á»›c ngá»±c cô.
Sau đó A Thiến buông lá»ng tay ra, mặt cô có chút á»ng Ä‘á». Cô Ä‘i xuống giÆ°á»ng, Ä‘i đến cái hòm tìm quần áo mặc và o.
Sở Phà m nhìn đến quần lót mà A Thiến Ä‘ang mặc kia ở phÃa dÆ°á»›i đã Æ°á»›t thà nh má»™t mảng. Tim hắn lại nhảy loạn lên, tháºt là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ có rất nhiá»u nÆ°á»›c.
A Thiến mặc má»™t cái áo váy mà u xanh lá cây, lá»™ vẻ rất thà nh thục, nữ tÃnh và thùy mị. Trong vẻ xinh đẹp lại mang theo má»™t chút quyến rÅ©.
A Thiến trang Ä‘iểm xong thì cùng vá»›i Sở Phà m Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu. Sở Phà m Ä‘i đến quầy lá»… tân trả phòng, sau đó dá»… dà ng cùng A Thiến Ä‘i ra khách sạn. Vừa má»›i bÆ°á»›c ra Sở Phà m đã nhìn thấy Ngân Hồ lạnh lùng và xinh đẹp Ä‘ang đứng ở bên ngoà i chá» hắn. Hắn không khá»i cảm thấy kỳ quái, vì sao mình Ä‘i đến đâu Ngân Hồ cÅ©ng biết được váºy.
Sở Phà m láºp tức Ä‘i vá» phÃa Ngân Hồ. A Thiến Ä‘i theo bên cạnh. Cô nhìn thấy Ngân Hồ ở phÃa trÆ°á»›c mặc má»™t bá»™ quần áo mà u trắng bạc mà trong lòng thầm nghÄ©, vừa rồi là Sở Phà m nghe Ä‘iện thoại của cô nà ng sao? Äang cao hứng váºy mà lại bị cô ta gá»i Ä‘iện tá»›i cắt ngang, tháºt là bá»±c mình.
A Thiến trong lòng tuy là có chút bá»±c mình. NhÆ°ng mà sau khi đến gần nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng và xinh đẹp thì trong lòng lại có cảm giác rùng mình. Lần đầu tiên cô cảm thấy cô gái mặc bá»™ đồ mà u bạc nà y rất lạnh. Äồng thá»i cô cÅ©ng cảm giác được má»™t chút nguy hiểm. Cô biết không thể trêu chá»c ngÆ°á»i phụ nữ nà y được.
- Chủ nhân!
Ngân Hồ cung kÃnh chà o Sở Phà m.
A Thiến nghe xong thì trong lòng sá»ng sốt, nghÄ© thầm:
- Chủ nhân? Cô ta lại gá»i Sở Phà m là chủ nhân sao? Sở Phà m nà y rốt cuá»™c là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o váºy?
- Ngô bá ở nÆ¡i nà o váºy? Tôi đã không chỠđược nữa rồi!
Sở Phà m kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Chủ nhân đi theo tôi, tôi sẽ dẫn chủ nhân đi gặp Ngô bá.
Ngân Hồ nói.
- Tốt!
Sở Phà m nhìn rồi nói:
- À Ngân Hồ, cô có chá»— nà o bà máºt và an toà n không? Tạm thá»i để cho A Thiến ở.
- Có! Chủ nhân mang cô ấy đi theo tôi đến đó luôn.
Ngân Hồ nói.
Sở Phà m gáºt đầu, cùng A Thiến leo lên xe. Ngân Hồ thì Ä‘i lên má»™t chiếc xe mà u bạc ở phÃa trÆ°á»›c.
A Thiến ngồi trong xe nhìn Sở Phà m, chỉ cảm thấy cà ng nhìn cà ng thấy thần bÃ. Cô nhịn không được há»i:
- Vừa rồi cô gái mặc đồ bạc kia gá»i anh là chủ nhân sao?
- Ừ! Cô ấy tên là Ngân Hồ. Äừng nhìn vẻ bá» ngoà i của cô ấy lạnh lùng tháºt ra là má»™t ngÆ°á»i rất tốt bụng.
Sở Phà m giải thÃch nói.
- NhÆ°ng cô ấy tại sao phải gá»i anh là chủ nhân váºy?
A Thiến khó hiểu há»i.
- Việc nà y em phải Ä‘i há»i cô ấy má»›i biết được. Tháºt ra anh cÅ©ng không biết, anh chỉ biết là dù có Ä‘i đến đâu cô ấy cÅ©ng có thể tìm được đến đó, âm thầm bảo vệ anh.
Sở Phà m thản nhiên nói.
- Tháºt à ? NhÆ° váºy tháºt kỳ lạ!
A Thiến kinh ngạc nói.
- Kỳ lạ sao? Anh lại chẳng hiểu gì cả.Sở Phà m vừa nói vừa chăm chú Ä‘i theo chiếc xe mà u bạc Ä‘ang chạy nhÆ° bay ở phÃa trÆ°á»›c.
- Aizzzzz!
A Thiến khẽ thở dà i má»™t cái, trong giá»ng đó mang theo sá»± tiếc nuối và bất đắc dÄ©.
Sở Phà m nghe được, không khá»i quay đầu nhìn cô má»™t cái, há»i:
- Sao váºy?
- Không, không sao cả.
A Thiến ánh mắt hơi hoảng loạn, sau đó thoáng hiện ra một chút u oán nói:
- Cô ấy nếu nhÆ° sau má»™t tiếng nữa má»›i gá»i Ä‘iện thoại đến thì tốt rồi.
Sở Phà m có chút sá»ng sốt, láºp tức hiểu rõ ý tứ bên trong lá»i nói của A Thiến. Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Má»™t tiếng thì không đủ, Ãt nhất phải hai ba tiếng trở lên má»›i được.
A Thiến sau khi nghe váºy thì sắc mặt Ä‘á» bừng. Cô nhìn Sở Phà m, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên má»™t chút quyến rÅ©. Cô nhẹ giá»ng nói:
- Vừa rồi có phải là anh chưa được sảng khoái phải không? Em, để em giúp anh là m chuyện đó nhé!
- Hả? Anh Ä‘ang lái xe mà , nhÆ° váºy sao được!
Sở Phà m vội và ng nói, nhưng lúc nà y thì tay của A Thiến đã đặt và o giữa đũng quần của hắn rồi.
- Em dùng cách khác cÅ©ng có thể giúp anh thá»a mãn cái kia mà .
A Thiến nói xong thì kéo khóa quần của Sở Phà m xuống, Ä‘em cái váºt to lá»›n vừa cứng vừa nóng của Ä‘Ã n ông kia móc ra. Cô nhìn nhìn rồi nhịn không được mà khẽ hô lên má»™t tiếng, chiá»u dà i của cái cây kia khiến cô cảm thấy tháºt ngạc nhiên và vui mừng.
A Thiến cúi ngÆ°á»i xuống, sau khi tay phải hoạt Ä‘á»™ng và i cái thì cái miệng nhá» nhắc của cô mở ra, ngáºm và o ngá»n cây rồi Ä‘i xuống!
- Ôiiiii!
Sở Phà m hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhịn không được mà kêu lên má»™t tiếng.
Hắn không dám phân tâm, táºp trung tinh thần mà lái xe chạy theo xe của Ngân Hồ. Trong khi A Thiến Ä‘ang cúi ngÆ°á»i mút là m cho hắn cảm thấy kÃch Ä‘á»™ng dữ dá»™i và cÅ©ng cảm thấy dá»… chịu. HÆ¡n nữa lại còn Ä‘ang ở trong xe, việc nà y lại cà ng kÃch thÃch dục vá»ng của hắn hÆ¡n. Hắn cảm thấy đây là loại kÃch thÃch má»›i mẻ từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a được trải qua.
Khi A Thiến ngẩng đầu lên thì mặt cô á»ng hồng, trong mắt mang theo má»™t nụ cÆ°á»i hà i lòng. Khuôn mặt xinh đẹp bây giá» nhìn qua lại cà ng mê ngÆ°á»i.
- Nà y có khăn tay, em nhổ cái ở trong miệng ra đi.
Sở Phà m khẽ thở ra một hơi, nói.
- Không cần đâu, em nuốt mất rồi. Äây là lần đầu tiên em nuốt thế.
A Thiến lấy ra một miếng giấy xoa xoa lên cái kia của Sở Phà m.
- Em, em nuốt nó rồi sao?
Sở Phà m có chút ngạc nhiên.
- Äúng váºy, em tá»± nguyện mà .
A Thiến nói rồi kéo khóa quần của Sở Phà m lại.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì cảm thấy ở trong lòng giống nhÆ° có má»™t dòng nÆ°á»›c ấm Ä‘ang chảy qua. Hắn cháºm rãi bảo:
- A Thiến, em không cần là m nhÆ° váºy.
- Em tá»± nguyện mà . Em cÅ©ng không rõ vì sao mình là m nhÆ° váºy, nhÆ°ng em rất vui vẻ. Có thể là m má»™t cái gì đó cho anh, em thá»±c sá»± cảm thấy rất vui.
A Thiến nghiêm túc nói.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì trong lòng cảm thấy có chút hổ thẹn. Dù sao hắn đối xá» tốt vá»›i A Thiến chỉ là muốn lợi dụng cô thôi.
- Äược rồi, anh không cần suy nghÄ© nhiá»u. Em sẽ không á»· lại và o anh, cÅ©ng không muốn trở thà nh gánh nặng cho anh đâu, ha ha.
A Thiến miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói.
Sở Phà m cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i. Hắn tháºt sá»± là không biết phải nói gì, lúc nà y có thể nói cái gì bây giá».
A Thiến cÅ©ng không nói nữa, nhÆ°ng mà trong mắt dÆ°á»ng nhÆ° có chút buồn bã. Cô cÅ©ng không biết mình vì sao lại Ä‘au buồn, từ trÆ°á»›c đến nay, cô cho rằng lòng mình đã chết rồi, tình cảm của mình đã tê dại. NhÆ°ng mà , từ buổi tối hôm qua, khi Sở Phà m cẩn tháºn và chu đáo bôi thuốc giảm Ä‘au lên vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i cô thì cô cảm thấy tim của mình thoáng cái đã bị kÃch Ä‘á»™ng, trong lòng cÅ©ng dâng lên má»™t cảm xúc mà đã lâu lắm rồi chÆ°a có. Trong lúc đó, lòng cô đối vá»›i Sở Phà m đã có má»™t loại tình cảm không hiểu được, nhÆ°ng cô biết rõ mình vÄ©nh viá»…n không thể gần gÅ©i được vá»›i Sở Phà m. Äây là má»™t cảm giác cô đã hiểu rõ từ tối hôm qua, khi Sở Phà m rá»i Ä‘i.
NhÆ°ng mà , sáng nay ở trong khách sạn, những hà nh vi kÃch thÃch của Sở Phà m lại khiến cho mắt cô có chút Æ°Æ¡n Æ°á»›t. Lúc đó cô rất là vui vẻ, cho dù cô biết được hà nh Ä‘á»™ng đó của Sở Phà m cÅ©ng chỉ là kÃch Ä‘á»™ng tạm thá»i. NhÆ°ng mà cô vẫn vui vẻ, vui vẻ không vì nguyên nhân nà o.
“Giữa hai bên có má»™t Ä‘oạn hồi ức thì đã đủ rồi. Äà n ông nhÆ° váºy vốn không phải thuá»™c vá» mình.†A Thiến lén Ä‘Æ°a mắt nhìn Sở Phà m, trong lòng thầm nghÄ©.
Lúc nà y xe của Ngân Hồ đã chạy đến vùng ngoại ô của thà nh phố, dá»c theo Ä‘Æ°á»ng núi phong cảnh bị bá» lại ở phÃa sau. Sở Phà m chăm chú chạy theo.
Sở Phà m chạy theo chiếc xe của Ngân Hồ, sau khi qua và i vòng cua thì nhìn thấy ở phÃa trÆ°á»›c má»™t tòa biệt thá»± bốn tầng dá»±a và o núi và sát bên sông. Xe của Ngân Hồ trá»±c tiếp Ä‘i và o trong tòa biệt thá»± nà y, Sở Phà m cÅ©ng theo sau Ä‘i và o.
Ngân Hồ xuống xe, Ä‘i đến xe của Sở Phà m, cung kÃnh nói:
- Chủ nhân, đến rồi.
Sở Phà m đẩy cá»a xe Ä‘i ra. Lúc nà y hắn nhìn thấy Kim CÆ°Æ¡ng to nhÆ° bò cao nhÆ° ngá»±a Ä‘ang từ bên trong biệt thá»± Ä‘i ra. Sau khi anh chà ng nhìn thấy Sở Phà m thì vui vẻ mà gá»i má»™t tiếng:
- Thiếu chủ!
Sau đó lại chạy và o bên trong biệt thá»±, lá»›n tiếng gá»i:
- Ngô bá, Ngô bá. Thiếu chủ tới rồi, thiếu chủ tới rồi!
Sở Phà m xuống xe, nhìn tòa biệt thá»± chiếm má»™t khoảng đất rá»™ng ở trÆ°á»›c mặt mà thầm nghÄ©: “Thì ra Ngô bá ở chá»— nà y. Xem ra Ngô bá nà y nhất định là má»™t đại nhân váºt có máu mặt. Nếu không thì là m sao có thể ở má»™t chá»— hà o hoa nhÆ° thế nà y được.â€
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên dÆ°á»›i sáu mÆ°Æ¡i tuổi tóc đã hoa râm Ä‘i ra. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y khi Ä‘i đến cách chừng mÆ°Æ¡i mét thì nhìn thấy Sở Phà m, sau đó vẻ mặt nhịn không được toát ra vẻ đặc biệt kÃch Ä‘á»™ng. Ông vá»™i và ng bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, run rẩy.
Khi Kim CÆ°Æ¡ng đỡ ông Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Sở Phà m, Ngân Hồ cung kÃnh chà o:
- Ngô bá!
Ngô bá gáºt đầu, cặp mắt nhìn từ trên xuống dÆ°á»›i mà đánh giá Sở Phà m, hai mắt chảy ra hai dòng lệ, miệng thì thà o lẩm bẩm:
- Giống, rất giống ông chủ, ha ha. Phong cách và dung mạo của thiếu chủ so vá»›i ngÆ°á»i khi còn trẻ quả tháºt là giống nhau nhÆ° đúc.
Từ trong lá»i xÆ°ng hô của Ngân Hồ, Sở Phà m hiểu rõ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mÆ¡ hồ mang theo má»™t khà thế uy nghiêm nà y chÃnh là Ngô bá, ngÆ°á»i mà hắn đã muốn gặp từ lâu. Khi hắn thấy mắt Ngô bá rÆ¡i lệ thì trong lòng cảm thấy khó hiểu, vá»™i và ng nói:
- Ngô bá, xin há»i là ngà i muốn gặp tôi sao?
Ngô bá phục hồi tinh thần lại, ông ta kÃch Ä‘á»™ng nhìn Sở Phà m, cúi ngÆ°á»i vái chà o, cung kÃnh nói:
- Ngô Bác ra mắt thiếu chủ. Thiếu chủ những năm gần đây đã chịu khổ cực rồi!
Sở Phà m có chút sá»ng sốt, “Là m sao mà ngay cả Ngô bá cÅ©ng gá»i mình là thiếu chủ chứ? HÆ¡n nữa Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng ở hai bên cÅ©ng kÃnh cẩn mà gá»i má»™t tiếng thiếu chủâ€. Sở Phà m trong lúc nhất thá»i thì cảm thấy bó tay, chẳng biết phải là m sao cả!
A Thiến đứng ở bên cạnh nhìn thấy lại cà ng trợn mắt há mồm. Cô thấy hình nhÆ° giữa mấy ngÆ°á»i nà y có quan hệ nhÆ° kiểu vua tôi vá»›i nhau.
Äã đến lúc Sở Phà m được biết vá» thân thế và gia đình của mình rồi.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
16-11-2010, 11:30 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 261: Sá»± tháºt vá» thân thế của Sở Phà m (1)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
- Ngô bá, nhÆ° thế nà y là m sao được. Việc nà y… là m sao lại thế nà y… Lên… Äứng lên, đứng lên Ä‘i!
Sở Phà m sau khi phục hồi tinh thần lại vá»™i và ng nâng Ngô bá dáºy, luôn miệng nói.
Ngô bá chặn lấy cánh tay của Sở Phà m, nắm chặt lấy. Ông ngẩng đầu nhìn Sở Phà m, trên gương mặt già nua đã nhòe lệ. Ông lẩm bẩm nói:
- MÆ°á»i tám năm rồi, thiếu chủ. Suốt mÆ°á»i tám năm nay, tôi đã đợi mÆ°á»i tám năm để đến ngà y hôm nay. Ông trá»i quả nhiên có mắt, trá»i quả nhiên có mắt, cuối cùng cÅ©ng có thể nhìn thấy thiếu chủ trưởng thà nh rồi!
Sở Phà m mÆ¡ hồ nghe thấy trong lá»i nói của Ngô bá có chút không hợp lý. Hắn vá»™i và ng há»i:
- Ngô bá, lá»i nà y của ngà i là có ý gì? Vì sao ngà i lại gá»i tôi là thiếu chủ?
- Tôi Ä‘i theo ông chủ, mà thiếu chủ là con má»™t của ông ấy. Cho nên cáºu chÃnh là thiếu chủ của tôi
Ngô bá lệ nóng đầy mặt, vẻ mặt kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Nói nhÆ° váºy thì ông chủ mà ngà i nói chÃnh là , chÃnh là ba ta sao?
Sở Phà m kÃch Ä‘á»™ng nói vá»›i vẻ khó tin.
Ngô bá gáºt đầu, nhÆ°ng mà trong mắt trà n đầy Ä‘au Ä‘á»›n khôn xiết.
- Váºy ba mẹ tôi đâu, Ngô bá, ngà i mau nói cho tôi biết ba mẹ tôi hiện giỠở đâu?
Sở Phà m lúc nà y Ä‘á»™t nhiên biết được tin tức vá» cha mẹ ruá»™t của mình thì đặc biệt kÃch Ä‘á»™ng và hÆ°ng phấn, nhịn không được mà lá»›n tiếng há»i dồn dáºp.
Ngô bá sắc mặt hơi buồn bã, Ngân Hồ và Kim Cương đứng ở bên cạnh cũng cúi đầu, một câu cũng không nói.
Ngô bá thở dà i, chuyển ánh mắt sang bên cạnh thì nhìn thấy A Thiến Ä‘ang ngạc nhiên đứng đó, ánh mắt trầm xuống, há»i:
- Thiếu chủ chủ, vị nà y là ?
- À, cô ấy là má»™t ngÆ°á»i bạn của tôi. Tôi cần tìm má»™t chá»— ở an toà n cho cô ấy.
Sở Phà m giải thÃch nói.
- À, nếu như cô ấy không ngại thì có thể ở lại đây luôn. Ở đây rất an toà n.
Ngô bá nói.
- Ừ! Váºy, váºy tháºt là là m phiá»n rồi.
Sở Phà m nói.
- Ha ha. Thiếu chủ, cả tòa biệt thá»± nà y là của cáºu. Cô ấy ở nÆ¡i nà y nếu nói là m phiá»n thì phải là m phiá»n đến cáºu má»›i đúng.
Ngô bá cÆ°á»i cÆ°á»i. Sau đó nói:
- Ngân Hồ, cháu đưa cô nà y lên lầu nghỉ ngơi trước đi!
A Thiến lúc nà y có chút thẫn thỠmà đi và o trong biệt thự.
“Tòa biệt thá»± nà y là của tôi mình sao?†Sở Phà m nhìn ngôi biệt thá»± có giá trị hÆ¡n vạn bạc ở trÆ°á»›c mặt mà thấy ngạc nhiên trong lòng. NhÆ°ng mà trong lòng hắn chẳng có gì quan trá»ng bằng tin tức vá» cha mẹ mình. Cho nên hắn cuống cuồng há»i:
- Ngô bá, ngà i mau nói cho tôi biết tin tức của ba mẹ tôi Ä‘i. Từ khi tôi biết chuyện đến bây giá» tôi lúc nà o cÅ©ng muốn biết ba mẹ tôi là ai. Tôi cÅ©ng từng há»i thăm khắp nÆ¡i vá» thân thế, muốn biết được rốt cuá»™c ba mẹ tôi là ai. NhÆ°ng mà tôi hoà n toà n không thu được tin tức gì cả . Ngô bá, cầu xin ngà i nói cho tôi biết Ä‘i!
Ngô bá lại thở dà i, nước mắt lưng tròng. Ông ôm lấy cánh tay của Sở Phà m nói:
- Thiếu chủ, cáºu theo tôi đến đây.
Nhìn thấy những diá»…n biến trên sắc mặt Ngô bá, trong lòng Sở Phà m mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t chút bất an. Lòng vừa yên ổn được má»™t chút lại trở nên thấp thá»m.
Ngô bá Ä‘Æ°a Sở Phà m và o trong phòng khách của biệt thá»±. Ở đây, cái đầu tiên thu hút sá»± chú ý của ngÆ°á»i ta là hai cái bà i vị bằng gá»— ở trên má»™t cái bà n thá» bằng đá cẩm thạch. Trên vách bà n thá» treo hai tấm hình của hai ngÆ°á»i, má»™t nam má»™t nữ. Nam thì mà y kiếm anh tuấn, hai mắt có thần. Nữ thì mÅ©i cao Ä‘oan trang và thanh lịch, nhã nhặn và dịu dà ng.
Sở Phà m sau khi Ä‘i và o phòng khách nhìn thấy trên bà n thá» có hai bức chân dung thì tá»± dÆ°ng chẳng hiểu sao mà tim Ä‘áºp loạn lên, giống nhÆ° vô hình có má»™t lá»±c hấp dẫn bắt hắn từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘i đến bà n thá». Hắn nhìn hai bức chân dung ở trên bà n thá», trong lòng Ä‘á»™t nhiên dâng lên má»™t cảm giác máu mủ tình thâm. Hắn lá» má» cảm thấy hai ngÆ°á»i ở bên bức chân dung kia cùng vá»›i sinh mệnh của mình có má»™t mối quan hệ máºt thiết.
Ãnh mắt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên bức chân dung, cái mÅ©i, khuôn mặt so vá»›i hắn thì tháºt là giống nhau nhÆ° tạc. Còn ở ngÆ°á»i phụ nữ kia toát ra cảm giác nhã nhặn và ôn nhu là m cho lòng hắn không khá»i sinh ra má»™t tình cảm ấm áp. Hắn ngÆ¡ ngẩn đứng trÆ°á»›c bà n thá», trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° đã xác định được má»™t chuyện. Chỉ là hắn cÅ©ng không dám đối mặt mà thôi.
- Thiếu chủ, há» chÃnh là ông chủ và bà chủ. CÅ©ng chÃnh là cha mẹ ruá»™t của cáºu đấy!
Thanh âm đau buồn kia của Ngô bá vang lên bên tai hắn.
Cuối cùng, việc gì đến cÅ©ng sẽ đến, nên đối mặt thì cÅ©ng phải đối mặt. Sở Phà m không muốn đối mặt nhÆ°ng mà sá»± tháºt vô tình là m hắn phải đối diện. Äầu hắn nhất thá»i trống rá»—ng, cả ngÆ°á»i giống nhÆ° bị sét đánh, cÆ¡ thể hắn run rẩy má»™t hồi, hai đầu gối khụy xuống, quỳ lên tấm nệm ở trÆ°á»›c bà n thá». Khi hắn ngẩng đầu lên thì nÆ°á»›c mắt đã Æ°á»›t nhòe trên mặt!
MÆ°á»i tám năm rồi, đã mÆ°á»i tám năm Sở Phà m chÆ°a bao giỠđược nhìn thấy cha mẹ của mình. Mà từ khi hắn hiểu chuyện ngà y nà o hắn cÅ©ng nghÄ© vá» cha mẹ mình. Những đứa trẻ bằng tuổi lúc đó còn Ä‘ang ở bên cha mẹ nÅ©ng nịu chÆ¡i đùa ầm Ä© thì hắn lúc đó lại ở dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i chói chang mà luyện táºp võ công và đá»c sách viết chữ. Khi còn nhá» hắn đã Ä‘em ná»—i nhá»› nhung cha mẹ của mình chuyển thà nh Ä‘á»™ng lá»±c để ra sức tu táºp. Bởi vì sÆ° phụ đã nói cho hắn, khi nà o hắn há»c xong bản lÄ©nh thì có thể Ä‘i tìm cha mẹ. Vì mục tiêu nà y hắn chăm chỉ tu táºp, khi há»c xong thì xuống núi Ä‘i tìm tin tức của ngÆ°á»i thân, nhÆ°ng mà cho tá»›i nay cÅ©ng hoà n toà n không có thu hoạch gì!
Mà ngà y hôm nay, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng đã biết được tin tức vá» cha mẹ mình. NhÆ°ng cái mà hắn thấy cÅ©ng chỉ là hai tấm hình, mà không phải là hai ngÆ°á»i còn sống sá» sá» trÆ°á»›c mặt. Tháºt là lúc ở thiên Ä‘Æ°á»ng khi xuống địa ngục, vui mừng đỉnh Ä‘iểm và đau thÆ°Æ¡ng tá»™t Ä‘á»™ vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt. Khi biết được tin tức vá» cha mẹ mình thì hÆ°ng phấn và kÃch Ä‘á»™ng. Äến lúc hiểu được hỠđã rá»i bá» trần thế thì thống khổ và đau buồn, tất cả chỉ vẻn vẹn xảy ra trong phút chốc.
- Ba, mẹ!
Sở Phà m giá»ng nói Ä‘au khổ, khóc nức nở, có chút nghẹn ngà o gá»i ra hai chữ vÄ© đại nhất trên Ä‘á»i. Ngô bá ở bên cạnh lui sang má»™t bên, vẻ mặt rất Ä‘au Ä‘á»›n.
- Ba, mẹ! Vì sao, vì sao con ngay cả má»™t lần được gặp cÅ©ng không được. Hu hu hu, vì sao chứ... Mấy năm gần đây con má»—i ngà y Ä‘á»u nhá»› đến hai ngÆ°á»i, thăm dò tin tức của hai ngÆ°á»i khắp nÆ¡i, mong Æ°á»›c má»™t ngà y nà o đó có thể gặp mặt được ba mẹ. NhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a há» nghÄ© đến chuyện con và ba mẹ gặp nhau lại ở trÆ°á»ng hợp nà y. Ba, mẹ! Hai ngÆ°á»i là m sao lại nỡ lòng nà o bá» con mà đi chứ, con còn chÆ°a hiếu thuáºn vá»›i hai ngÆ°á»i được ngà y nà o. Ba, mẹ Æ¡i...
Äau khổ trong lòng Sở Phà m bùng phát, khóc lá»›n lên!
Nước mắt đà n ông không dễ rơi, chỉ vì chưa đến lúc đau lòng.
Ngô bá mang tá»›i hai nén hÆ°Æ¡ng, châm lá»a rồi Ä‘Æ°a cho Sở Phà m, nói:
- Ông chủ, bà chủ, cầu cho hai ngÆ°á»i được yên nghỉ trên trá»i!
Sở Phà m nháºn lấy hÆ°Æ¡ng, cung kÃnh lạy, trong miệng thống khổ nói:
- Ba, mẹ! Äứa con bất hiếu Sở Phà m ra mắt hai ngÆ°á»i. Chỉ mong hai ngÆ°á»i ở trên trá»i có thể yên nghỉ. Sau nà y con cÅ©ng không thể hiếu thuáºn mà chăm sóc cho hai ngÆ°á»i được. Chỉ mong sao ba mẹ ở thế giá»›i bên kia có thể sống yên ổn bên nhau, vui vẻ. Con sau nà y má»—i ngà y sẽ đến nói chuyện vá»›i hai ngÆ°á»i. Ba, mẹ! MÆ°á»i tám năm nay con có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói vá»›i hai ngÆ°á»i mà . Ba, mẹ! Yên lòng an nghỉ!
Ngô bá cũng quỳ lên nệm. Nước mắt đã đầy mặt, nghẹn ngà o nói:
- Ông chủ, bà chủ, nếu hai ngÆ°á»i ở trên trá»i có linh thiêng nghe được lá»i lão nói thì xin Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống con của hai ngÆ°á»i. Cáºu ấy đã trưởng thà nh, cáºu ấy đến gặp hai ngÆ°á»i đây. Tuy ngà y hôm nay cÅ©ng đã qua mÆ°á»i tám năm nhÆ°ng cáºu ấy dù sao cÅ©ng đã đến đây rồi. Chỉ mong hai ngÆ°á»i ở trên trá»i linh thiêng có thể phù há»™ cho thiếu chủ khá»e mạnh và trưởng thà nh, hoà n thà nh nghiệp lá»›n.
Má»™t lúc lâu sau, Sở Phà m má»›i từ trên nệm cháºm rãi đứng lên. NÆ°á»›c mắt ở trên mặt hắn đã khô, ánh mắt đã phục hồi lại vẻ kiên nghị nhÆ° trÆ°á»›c. Hắn cuối cùng cÅ©ng biết cha mẹ của mình là ai và có hình dạng nhÆ° thế nà o rồi. Tuy là cái giá của việc nà y quá Ä‘au khổ và bi thÆ°Æ¡ng. Sá»›m biết nhÆ° váºy hắn thà không biết tin tức của há», để lòng hắn luôn luôn cho rằng cha mẹ của mình vẫn còn sống, sống ở má»™t nÆ¡i nà o đó trên thế giá»›i nà y, để mình má»—i ngà y Ä‘á»u cầu nguyện cho hỠđược vui vẻ còn hÆ¡n. NhÆ°ng mà sá»± tháºt cần phải đối mặt chứ không phải là trốn chạy!
Huống hồ, hắn còn chÆ°a biết rốt cuá»™c là vì cái nguyên nhân gì mà cha mẹ hắn trở nên nhÆ° váºy. Ngô bá cÅ©ng đã cháºm rãi đứng lên. Ông nhìn khuôn mặt lạnh lùng và đau khổ kia của Sở Phà m, trầm giá»ng nói:
- Thiếu chủ! Cáºu Ä‘i lại đây, tôi có rất nhiá»u chuyện muốn nói vá»›i cáºu.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì lòng khẽ Ä‘á»™ng. Hắn biết rõ chuyện Ngô bá nói vá»›i hắn nhất định là có liên quan đến cha mẹ mình.
Ngô bá kéo Sở Phà m đến ghế sofa ở trong phòng khách ngồi xuống. Tá»± mình Ä‘i rót nÆ°á»›c pha trà , Sở Phà m sau khi thấy váºy thì vá»™i và ng đứng dáºy nói để hắn là m. Ngô bá bảo Sở Phà m ngồi xuống, ông khăng khăng phải pha trà cho Sở Phà m, ông thầm nhìn thấy Sở Phà m khiêm tốn, có lá»… phép, không kiêu ngạo, không xa xỉ thì không nhịn được mà vui vẻ trong lòng, cảm thấy chÃnh mình nhiá»u năm qua lặng lẽ vì hai Ä‘á»i nhà há» Sở mà ná»— lá»±c cÅ©ng không có uổng phÃ.
- Thiếu chủ, tuy là từ nhá» tôi cÅ©ng không nhìn cáºu lá»›n lên nhÆ°ng tôi biết rõ cáºu được phÆ°Æ¡ng trượng Nam Thiếu Lâm Từ Viá»…n đại sÆ° nuôi dưởng từ nhỠđến lá»›n. Có Từ Viá»…n đại sÆ° đức cao vá»ng trá»ng tá»± mình nuôi dưỡng tôi cÅ©ng không có bất cứ cái gì lo lắng vá» cáºu cả. Vá» mặt khác ta cÅ©ng báºn rá»™n chuẩn bị tất cả các phÆ°Æ¡ng diện cho thiếu chủ. Hôm nay tất cả Ä‘iá»u kiện ở má»i mặt đã đầy đủ, chỉ thiếu gió đông là cáºu chủ thôi.
Ngô bá vui vẻ nói.
- Lão Ngô, khi bác còn trẻ thì chăm sóc ba cháu. Bây giá» lại vì má»™t đứa con bất hiếu bá» Ä‘i nhÆ° cháu mà phải vất vả, cháu tháºt là vô cùng xấu hổ. Lão Ngô, cháu thay mặt ba mẹ cháu nói vá»›i bác má»™t tiếng, bác đã vất vả rồi!
Sở Phà m chân thà nh nói.
Ngô bá sau khi nghe váºy thì hÆ¡i ngẩn ra, sau đó cảm thấy mắt trở nên Æ°Æ¡n Æ°á»›t. Ông cÆ°á»i cÆ°á»i, ni:
- Không vất vả không vất vả, có những lá»i nà y của thiếu chủ thì lão Ngô đây cÅ©ng đã thấy đủ rồi. Chỉ mong sao thiếu chủ có thể tạo ra má»™t sá»± nghiệp huy hoà ng, khôi phục lại cÆ¡ nghiệp của ông chủ, trừng trị bá»n tiểu nhân gian ác, lấy đó để Ä‘á»n đáp cho ông chủ linh thiêng ở trên trá»i!
Sở Phà m nghe váºy thì hÆ¡i ngẩn ra, há»i:
- Ngô lão nói váºy là có ý gì?
- Thiếu chủ không nên vội, mà từ từ nghe tôi kể.
Ngô bá nói xong thì uống má»™t ngụm trà , cháºm rãi nói:
- MÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c, táºp Ä‘oà n lá»›n nhất trong nÆ°á»›c có tên là Sở Thị, Ä‘á»™c quyá»n sản xuất khoáng sản và năng lượng, là hai ngà nh sản xuất dẫn đầu trong cả nÆ°á»›c. Mà Táºp Ä‘oà n Sở Thị nhá» và o lợi nhuáºn sản xuất và kinh doanh của hai ngà nh nà y mà trở thà nh má»™t táºp Ä‘oà n đứng đầu cả nÆ°á»›c. Khi đó, chủ tịch của táºp Ä‘oà n Sở Thị là ông chủ, cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i má»™t tay đã sáng láºp nên thà nh tá»±u huy hoà ng của táºp Ä‘oà n, và đó cÅ©ng chÃnh là cha ruá»™t của cáºu, Sở Chiến Ca.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì ngẩn ra, trong lòng láºp tức cảm thấy máu nóng sôi trà o. “Thì ra ba mình là má»™t ngÆ°á»i kiệt xuất đã từng đứng trên đỉnh cao. NhÆ° váºy ngà y hôm nay Táºp Ä‘oà n Sở Thị do má»™t tay cha mình sáng láºp ra đâu mất rồi?â€
- Ông chủ có thiên phú buôn bán kinh ngÆ°á»i và có năng lá»±c lãnh đạo vô cùng cao minh. Äây là hai năng lá»±c giúp cho ông từng bÆ°á»›c má»™t sáng láºp ra thà nh tá»±u huy hoà ng của Táºp Ä‘oà n Sở Thị. NhÆ°ng mà dÄ© nhiên cÅ©ng không thiếu sá»± giúp đỡ của má»™t số nhân váºt chủ chốt đối vá»›i ông chủ. Trong đó có má»™t ngÆ°á»i tại buổi đầu ông láºp nghiệp thì liên tục giúp đỡ rất nhiá»u. Mà ông chủ cÅ©ng cùng vá»›i ngÆ°á»i nà y kết nghÄ©a anh em. Nà o biết, ngÆ°á»i nà y bá» ngoà i thì nghiêm nghị và đại nghÄ©a thá»±c ra bên trong rất gian xảo, chÃnh là má»™t tên tiểu nhân gian ác. ChÃnh hắn đã lợi dụng lòng tin của ông chủ mà câu kết trong ngoà i, từng bÆ°á»›c má»™t chiếm Ä‘oạt quyá»n lá»±c Táºp Ä‘oà n Sở Thị, cÅ©ng cố thá»±c quyá»n của mình. Tên tiểu nhân gian ác nà y dồn lão gia và o con Ä‘Æ°á»ng chết!
Ngô bá nói đến đây thì giá»ng nói trở nên tức giáºn vô cùng, từ trong mắt toát ra vẻ cừu háºn sâu Ä‘áºm.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
16-11-2010, 11:31 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 261: Sá»± tháºt vá» thân thế của Sở Phà m (2)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phà m nghe xong cÅ©ng cảm thấy đặc biệt phẫn ná»™. Hắn cuối cùng cÅ©ng hiểu cha mình tuổi còn trẻ nhÆ° váºy mà phải lìa xa nhân thế là có nguyên nhân, hÆ¡n nữa trong chuyện nà y chắc chắn có má»™t âm mÆ°u lá»›n.
- Ngô lão, tên tiểu nhân gian ác nà y là ai, bây giá» còn sống không? Quả tháºt là không thể nà o tha thứ được
Sở Phà m tức giáºn há»i.
- Thiếu chủ hãy nghe tôi nói xong đã. Tên tiểu nhân gian ác kia cuối cùng cÅ©ng khống chế được quyá»n lá»±c tà i chÃnh to lá»›n của Táºp Ä‘oà n Sở Thị. Lợi dụng thá»i gian ông chủ ra nÆ°á»›c ngoà i để bà n chuyện là m ăn, hắn đã Ä‘oạt hết quyá»n lá»±c cổ đông của táºp Ä‘oà n và o trong tay. Khi ông chủ quay vá» vẫn còn chÆ°a biết, vẫn còn đối xá» vá»›i hắn nhÆ° anh em thân thiết. Äến sau cùng tên tiểu nhân gian ác nà y ngã bà i thì ông chủ má»›i hoà n toà n tỉnh ngá»™. Lúc ấy thì quyá»n lá»±c chủ tịch đã bị hắn lấy Ä‘i, trong tay đã không có thá»±c quyá»n, toà n bá»™ táºp Ä‘oà n Ä‘á»u đã bị khống chế vững và ng trong tay tên tiểu nhân gian ác kia. Äêm đó khi bà chủ ở bên trong bệnh viện sinh ra cáºu, ông chủ nghe tin thì vá»™i và ng chạy đến. Khi đến nÆ¡i thì thấy bác sÄ© nói bà chủ sinh khó, phải đẻ mổ, nhÆ°ng mà chắc chắn sẽ có nguy hiểm. Ngay lúc đó vì an toà n của hai mẹ con mà ông chủ đã đồng ý mổ.
Ngô bá dừng một chút, đau thương nói:
- Ai dè trá»i có lúc mÆ°a lúc nắng, ngÆ°á»i có khi phúc khi há»a. Bà chủ sau khi mổ vì mất quá nhiá»u máu mà không may qua Ä‘á»i, may mà cáºu chủ cÅ©ng bình an vô sá»±! NhÆ°ng mà , khi ông chủ biết được bà chủ vì sinh khó mà qua Ä‘á»i thì suýt nữa té xỉu tại chá»—. Sau cái đêm đó, cả hai chuyện ông chủ bị tên tiểu nhân kia bán đứng và tin tức bà chủ qua Ä‘á»i đối vá»›i ông ấy là má»™t đả kÃch quá lá»›n. Lúc đó ông chủ má»›i bốn mÆ°Æ¡i tuổi, Ä‘ang ở tuổi trung niên.
- Sau đó má»™t tháng, ông chủ bắt đầu bắt tay và o chuẩn bị má»™t chuyện. Äến nay nghÄ© lại thì má»›i biết là lúc đó ông chủ chuẩn bị háºu sá»±. Trong vòng má»™t tháng đó, ông chủ đã chuẩn bị tất cả má»i chuyện vá» sau, để cáºu chủ mai nà y chấn hÆ°ng lại sá»± nghiệp. Việc Ä‘Æ°a thiếu chủ đến Nam Thiếu Lâm nhá» Từ Viá»…n đại sÆ° nuôi nấng cÅ©ng là ý muốn của ông chủ cả. Sau khi tất cả Ä‘á»u đã được chuẩn bị hoà n thiện thì ông nhốt mình ở trong phòng, má»™t mình bình thản ra Ä‘i, Ä‘i rất khoan thai, không có má»™t chút oán háºn và tiếc nuối. Ông lÆ°u lại di chúc căn dặn tôi Ä‘em ông và bà chủ an táng ở cùng má»™t chá»—. Tôi… …
Ngô bá nói đến đây thì giá»ng nói nghẹn ngà o, không cách nà o nói thêm được nữa.
Sở Phà m chú ý lắng nghe, trong mắt hà n quang tăng vá»t, ánh mắt sắc bén nhÆ° lưỡi dao, phẫn ná»™ nhÆ° ngá»n lá»a. Hắn từng chữ từng chữ nói:
- Ngô bá, nói cho cháu biết, tên tiểu nhân gian ác đó rốt cuộc là ai?
- Hắn chÃnh là Lam ChÃnh Quốc. Chủ tịch Táºp Ä‘oà n Lam Thị - Lam ChÃnh Quốc!
Ngô bá nói từng chữ một.
- Cái gì?
Sở Phà m chấn Ä‘á»™ng toà n thân, cả ngÆ°á»i kinh ngạc vô cùng. Mãi hồi lâu má»›i cháºm rãi nói:
- Là lão ta Æ°? Nói nhÆ° váºy Táºp Ä‘oà n Lam Thị bây giá» chÃnh là Táºp Ä‘oà n Sở Thị trÆ°á»›c đây sao?
Ãnh mắt Ngô bá trầm xuống, trong mắt hiện ra ngá»n lá»a phẫn ná»™, cháºm rãi nói:
- Không sai, Táºp Ä‘oà n Lam Thị bây giá» chÃnh là Táºp Ä‘oà n Sở Thị mà năm xÆ°a má»™t tay ông chủ sáng láºp nên. Lam ChÃnh Quốc chÃnh là tên tiểu nhân gian ác đã cùng lão gia kết nghÄ©a an hem rồi lại cÆ°á»›p lấy Táºp Ä‘oà n Sở Thị, biến thà nh Táºp Ä‘oà n Lam Thị của mình.
- Ghê tởm, tên tiểu nhân Lam ChÃnh Quốc nà y váºy mà lại cÆ°á»›p Ä‘oạt công ty do má»™t tay ba tôi gây dá»±ng lên. HÆ¡n nữa còn bức ba tôi đến Ä‘Æ°á»ng cùng, quả tháºt là tá»™i không thể tha được.
Sở Phà m nắm chặt lấy nắm đấm, giá»ng kÃch Ä‘á»™ng nói.
Khi Ngô bá nhìn thấy Sở Phà m tá» ra kÃch Ä‘á»™ng và căm phẫn nhÆ° váºy thì trong lòng cÅ©ng xúc Ä‘á»™ng và vui vẻ vô cùng. Ông tưởng rằng Sở Phà m từ nhá» trưởng thà nh nÆ¡i cá»a Pháºt, má»i việc Ä‘á»u khoan dung, lãnh đạm đối vá»›i các loại ân oán tình cừu trên thế gian. NhÆ°ng mà bây giá» khi thấy những biểu hiện của Sở Phà m nhÆ° váºy ông cuối cùng cÅ©ng yên lòng, sau đó há»i:
- Thiếu chủ, cáºu dá»± định là m nhÆ° thế nà o?
- Äịnh là m thế nà o?
Sở Phà m lặng lẽ đứng lên, “Äúng rồi, là m thế nà o đây? Hôm nay đã biết Lam ChÃnh Quốc chÃnh là tên tiểu nhân gian ác hại chết ba mình, hÆ¡n nữa còn dùng thủ Ä‘oạn hèn hạ mà cÆ°á»›p táºp Ä‘oà n do má»™t tay ba mình sáng láºp nên. NhÆ° váºy mình phải là m gì bây giá»? Giết hắn? Muốn giết hắn thì dá»±a và o khả năng của mình bây giá» căn bản không phải là chuyện khó, nhÆ°ng mà giết chết hắn thì có thể an ủi được ba mình ở trên trá»i hay không? Không, tuyệt đối không thể để hắn chết má»™t cách dể dà ng nhÆ° váºy được. Năm đó khi ba mình biết được táºp Ä‘oà n do má»™t tay ba sáng láºp nên bị tên tiểu nhân gian ác Lam ChÃnh Quốc nà y cÆ°á»›p lấy thì trong lòng chắc chắn sẽ rất Ä‘au khổ. NhÆ° váºy mình sẽ phải trả lại gấp đôi những Ä‘au Ä‘á»›n mà Lam ChÃnh Quốc đã gây ra choba và o năm đó! Táºp Ä‘oà n Lam Thị! Hừ! Ta nhất định sẽ lấy lại táºp Ä‘oà n Lam Thị, nó vốn là táºp Ä‘oà n của nhà ta. Ta muốn cho Lam ChÃnh Quốc trải qua má»™t lần Ä‘au Ä‘á»›n sau đó má»›i lấy cái mạng già của hắn!â€
Sở Phà m khi đã định sẵn việc nà y ở trong lòng thì ánh mắt trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Cháu muốn lấy lại Táºp Ä‘oà n Lam Thị. Nó vốn là của nhà ta, tuyệt đối không thể để nó rÆ¡i và o trong tay của tên tiểu nhân Lam ChÃnh Quốc được. Có nhÆ° váºy cháu má»›i có thể an ủi được linh hồn của ba ở trên trá»i.
- Tốt, thiếu chủ có chà lá»›n nhÆ° váºy lão Ngô đây cÅ©ng cảm thấy hết sức vui mừng. Tôi tin là ông chủ và bà chủ ở trên trá»i biết được cÅ©ng sẽ vui mừng rất nhiá»u. Tôi đã ná»— lá»±c mÆ°á»i tám năm nay chÃnh là đợi ngà y thiếu chủ Äông sÆ¡n tái khởi (1), khôi phục lại sá»± nghiệp của ông chủ năm đó!
Ngô bá kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Nhưng mà ….
Vẻ mặt Sở Phà m có chút buồn bã, nói:
- Táºp Ä‘oà n Lam Thị mấy năm nay dÆ°á»›i sá»± lãnh đạo của Lam ChÃnh Quốc thì nghiệp vụ phát triển không ngừng, đã trở thà nh táºp Ä‘oà n lá»›n nhất, đứng đầu cả nÆ°á»›c. Chúng ta dá»±a và o cái gì để mà chống lại hắn đây?
- Thiếu chủ không cần lo lắng. Các phÆ°Æ¡ng tiện nhÆ° tiá»n bạc, nhân tà i, các cÆ¡ sở thiết bị, ….tôi đã chuẩn bị thá»a đáng cho cáºu rồi. Ông chủ đã xây dá»±ng lên má»™t táºp Ä‘oà n thÆ°Æ¡ng nghiệp huy hoà ng nhÆ° váºy thì chắc chắn cÅ©ng có rất nhiá»u tà i sản. Ông chủ trÆ°á»›c khi qua Ä‘á»i đã để lại cho cáºu má»™t má» và ng, hai má» nhôm, bốn má» sắt, và cổ phiếu của rất nhiá»u công ty trên thị trÆ°á»ng chứng khoán, má»™t ngà n đồng và ng, rất nhiá»u tranh cổ, vân vân. Tổng giá trị của những tà i sản nà y khoảng ba trăm triệu. Vá» mặt nhân tà i thì những năm gần đây tôi đã Ä‘Ã o tạo và tuyển chá»n. Trên phÆ°Æ¡ng diện đầu tÆ° tà i chÃnh, thị trÆ°á»ng chứng khoán, và những phÆ°Æ¡ng diện khác chúng ta Ä‘á»u có nhân sá»± tốt. Những ngÆ°á»i nà y chỉ đợi cáºu đứng lên hô má»™t tiếng, thì sẽ nhất hô bách ứng, Ä‘em hết sức lá»±c phục vụ cáºu.
Ngô bá nói.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì ngạc nhiên đứng ngây tại chá»—. Hắn chÆ°a từng nghÄ©, và i tiếng trÆ°á»›c hắn vẫn còn là má»™t tên bảo vệ bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng và i giá» sau lại có trong tay số tà i sản hÆ¡n ba trăm triệu, bên dÆ°á»›i lại có má»™t nhóm nhân viên trung thà nh và dốc sức phục vụ. Việc nà y, việc nà y quả tháºt là đột ngá»™t và khó có thể tin được. NhÆ°ng Sở Phà m lại cảm thấy được má»™t trách nhiệm nặng nỠở trên vai. Trong lòng hắn đối vá»›i Ngô bá cÅ©ng trà n đầy biết Æ¡n và kÃnh trá»ng. Hắn nói từ táºn đáy lòng:
- Lão Ngô. Cảm Æ¡n bác! Những năm gần đây nếu không phải là bác rất trung thà nh vá»›i nhà há» Sở nhÆ° váºy thì ngà y hôm nay cÅ©ng không có cái gì để đối đầu vá»›i Lam ChÃnh Quốc cả. Cảm Æ¡n bác nhiá»u lắm.
Sở Phà m nói là lá»i tháºt, hoà n toà n tháºt. Nếu nhÆ° Ngô bá cÅ©ng giống nhÆ° Lam ChÃnh Quốc, chÃnh là má»™t tên tiểu nhân gian ác, váºy thì ông hoà n toà n có thể chiếm hết tà i sản trên trăm triệu nà y của Sở Chiến Ca để lại cho Sở Phà m. Ông hoà n toà n có thể không nói cho Sở Phà m biết chuyện nà y, hoặc là giấu Ä‘i má»™t phần tà i sản mà Sở Chiến Ca lÆ°u lại. NhÆ°ng mà ông không là m thế. Không những ông không là m váºy mà những năm gần đây lại cố gắng hết sức vì Sở Phà m sau nà y phục hÆ°ng đại nghiệp, thay Sở Phà m chuẩn bị tốt tất cả những Ä‘iá»u kiện để phục hÆ°ng. Trung thà nh nhÆ° váºy quả là có trá»i đất chứng giám!
- Vì thiếu chủ mà dốc hết sức lá»±c là vinh hạnh của tôi. Cáºu ngà n vạn lần cÅ©ng không được nói chữ cảm Æ¡n, tôi tháºt hổ thẹn.
Ngô bá nói.
- Không! Lão Ngô đã vì ba cháu và vì cháu mà là m ra tất cả những cống hiến đáng giá đủ để cháu phải kÃnh trá»ng. Cháu nhất định sẽ không phụ những kỳ vá»ng phục hÆ°ng sá»± nghiệp của lão Ngô, an ủi linh hồn ba ở trên trá»i!
Sở Phà m kiên quyết nói.
- Thiếu chủ có ý chà nhÆ° váºy thì lão Ngô cÅ©ng cảm thấy rất vui mừng. Thiếu chủ đã có kế hoạch gì rồi phải không?
Ngô bá há»i.
- Kế hoạch ư?
Sở Phà m ánh mắt trầm xuống, trầm giá»ng nói:
- Chắc chắn Ngô lão cÅ©ng biết, Lam ChÃnh Quốc đã chuyển toà n bá»™ trụ sở chÃnh của Táºp Ä‘oà n Lam Thị từ Thượng Hải vá» thủ đô. Hiện nay Ä‘ang ồ ạt tiến quân và o ngà nh bất Ä‘á»™ng sản ở đây. Mục Ä‘Ãch của hắn rõ rà ng là muốn lấy lÄ©nh bất Ä‘á»™ng sản ở thủ đô để là m bÆ°á»›c Ä‘á»™t phá, rồi từ đó chen chân và o tất cả các ngà nh khác. NhÆ°ng mà bây giá» má»™t trong số thủ lÄ©nh đứng đầu vá» bất Ä‘á»™ng sản trong nÆ°á»›c chÃnh là Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Cho nên, Lam ChÃnh Quốc muốn sống ở trong ngà nh bất Ä‘á»™ng sản thì không nên đối đầu vá»›i đối thủ nà y. Trên thá»±c tế, Lam ChÃnh Quốc chuyển trụ sở chÃnh vá» thủ đô là vì đối phó vá»›i Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, tiến tá»›i chiếm Ä‘oạt đất Ä‘ai sở hữu của Quốc Cảnh, dã tâm cÅ©ng không phải là nhỠđâu.
- Thiếu chủ phân tÃch rất đúng. Mấy ngà y hôm trÆ°á»›c đấu thầu lô đất số mÆ°á»i ở cạnh Ä‘Æ°á»ng Quang Hoa, Táºp Ä‘oà n Lam Thị đã thắng thầu. Äây chÃnh là bÆ°á»›c Ä‘i đầu tiên của Lam ChÃnh Quốc trong ngà nh bất Ä‘á»™ng sản đấy.
Ngô bá nói.
- Tháºt ra kịch hay còn Ä‘ang ở phÃa sau. Nếu nhÆ° những gì Ngô bá Ä‘iá»u tra là tháºt, nhÆ° váºy dÆ°á»›i vẻ bá» ngoà i tÆ°Æ¡i đẹp và rá»±c sáng của Táºp Ä‘oà n Lam Thị tháºt ra đã đầy sâu má»t. Trong khi tranh đấu vá»›i Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Quốc Cảnh nhất định sẽ lá»™ ra má»™t số vấn Ä‘á», mà lúc nà y thì cÆ¡ há»™i của chúng ta cÅ©ng sẽ đến.
Sở Phà m ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Ngoà i ra, không loại trừ khả năng Táºp Ä‘oà n Lam Thị có thể đánh sáºp được Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Quốc Cảnh. Mà tôi, cÅ©ng Ä‘ang đợi cÆ¡ há»™i nà y!
Ngô bá sau khi nghe váºy thì cả ngÆ°á»i phấn chấn hẳn lên. Ông nhìn Sở Phà m vá»›i đôi mắt thâm trầm tinh quang chá»›p Ä‘á»™ng, trong lòng tá»± nhiên dâng lên sá»± tá»± tin. Ông tin tưởng thiếu chủ nhất định có thể hoà n thà nh Æ°á»›c nguyện, khôi phục sá»± nghiệp của Sở Thị.
Chú thÃch (1): Äông SÆ¡n là má»™t địa danh ở tỉnh Chiết Giang, và gắn liá»n vá»›i má»™t Ä‘iển cố văn há»c của Trung Quốc.
Äá»i Äông Tấn, Tạ An từ quan vỠẩn ở Äông SÆ¡n, triá»u đình nhiá»u lần má»i ra nháºm chức song ông Ä‘á»u từ chối. Ông là danh sÄ© báºc nhất của Trung Nguyên lại nổi tiếng phong lÆ°u nên được nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i hâm má»™. Do đó, ngÆ°á»i Ä‘á»i sau thÆ°á»ng dùng Ä‘iển cố Äông SÆ¡n để chỉ nÆ¡i ẩn cÆ° hoặc việc ẩn cÆ° của các báºc danh sÄ©.
Thơ Vương Duy có câu:
Ngô đệ Äông SÆ¡n thá»i
Tâm thượng nhất hà viễn.
(Tạm dịch: Em ta khi vỠở ẩn, tấc lòng vá»i vợi mênh mông).
Lý Bạch cÅ©ng có bà i Ức Äông SÆ¡n (Nhá»› Äông SÆ¡n) nổi tiếng nhÆ° sau:
Ngã kim huỠTạ kỹ
TrÆ°á»ng khiếu tuyệt nhân quần.
Dục báo Äông SÆ¡n khách
Khai môn tảo bạch vân. [2]
(Tạm dịch:
Ta nay ôm kỹ nữ
CÆ°á»i lá»›n, xa loà i ngÆ°á»i
Muốn báo Äông SÆ¡n khách
Mở cá»a quét mây trôi)
Thơ Nguyễn Trãi trong bà i Mạn Thà nh – Kỳ III có câu:
Dữ thế tiệm sơ đầu hướng bạch
Äông SÆ¡n nháºt nháºt phú qui dÆ°. [3]
(Tạm dịch:
Dần cách xa dá»i, đầu chá»›m bạc
Ngà y ngà y nuôi má»™ng hÆ°á»›ng Äông SÆ¡n).
Vá» sau Tạ An lại xuất chÃnh, là m quan đến chức TÆ° đồ. Do đó, thà nh ngữ “Äông SÆ¡n tái khởi†hoặc “Äông SÆ¡n phục khởi†được dùng nhÆ° má»™t Ä‘iển cố văn há»c để chỉ những ngÆ°á»i thất thế mà trùng hÆ°ng được thanh thế; hoặc nói theo ngôn ngữ hiện nay thì đó là chuyện quay trở lại vÅ© Ä‘Ã i chÃnh trị và tạo dá»±ng sá»± nghiệp.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
16-11-2010, 11:31 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 262: Nguyện vá»ng của A Thiến
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phà m sau khi biết được thân thế của mình thì cả ngÆ°á»i trở nên thay đổi. Hắn cuối cùng cÅ©ng đã hiểu rõ thân thế của mình, cÅ©ng biết được cha mẹ của mình là ai. Hắn bất ngá» vì chÃnh cha mình đã sáng láºp ra má»™t táºp Ä‘oà n thÆ°Æ¡ng nghiệp, nhÆ°ng mà , hôm nay tất cả đã nhÆ° mây theo gió mà bay Ä‘i. Tuy biết được cha mẹ của mình là ai nhÆ°ng hai ngÆ°á»i bá»n hỠđã không còn ở trên thế gian nà y nữa, trong đó còn xen lẫn má»™t Ä‘oạn ân oán. Từ nay vá» sau, trên vai hắn lại có thêm má»™t tầng trách nhiệm!
Sở Phà m và Ngô bá vẫn còn Ä‘ang nói chuyện. Từ cuá»™c nói chuyện nà y Sở Phà m nói chung là cÆ¡ bản hiểu rõ Ngô bá mÆ°á»i tám năm qua đã cẩn tháºn kiinh doanh, thà nh láºp má»™t táºp Ä‘oà n nhá», đối vá»›i hình thức phân bố tà i sản mà cha mình để lại cÅ©ng đại khái hiểu rõ. Sau khi nghe xong những gì Ngô bá nói, hắn không khá»i cảm thán việc Ngô bá đã lao tâm khổ tứ và dốc lòng kinh doanh . Những việc nà y khẳng định là cô Ä‘á»ng tâm huyết cả Ä‘á»i của Ngô bá.
- Äúng rồi, Ngô bá, Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng cÅ©ng là do má»™t tay bác dạy dá»— huấn luyện sao?
Sở Phà m há»i.
- Chúng nó lúc nhá» là trẻ mồ côi, được tôi nuôi dưỡng và sau đó lại má»i thầy giá»i tá»›i huấn luyện. Từ nhá» tôi đã truyá»n thụ cho hai ngÆ°á»i bá»n há» lòng trung thà nh và đức tin thiếu chủ là trung tâm. Khi lá»›n lên thì trong tÆ° tưởng cÅ©ng nhÆ° tất cả hà nh Ä‘á»™ng của bá»n há» Ä‘á»u lấy lợi Ãch của bản thân thiếu chủ là m tiá»n Ä‘á». Tôi biết cáºu từ nhá» lá»›n lên ở Nam Thiếu Lâm, lại là đệ tá» của phÆ°Æ¡ng trượng đại sÆ°, vá» mặt võ nghệ khẳng định là hÆ¡n ngÆ°á»i. NhÆ°ng mà tôi nghÄ© có sá»± trợ giúp của hai ngÆ°á»i bá»n há» thì cáºu sẽ nhÆ° hổ thêm cánh.
Ngô bá nói.
- Ha ha, hai ngÆ°á»i bá»n há» quả tháºt là rất mạnh, đặc biệt là Kim CÆ°Æ¡ng, ngay cả cháu cÅ©ng không phải là đối thủ của cáºu ấy đâu. NhÆ°ng mà cháu thấy giá»i nhất chÃnh là Ngân Hồ. Là m sao mà cháu ở chá»— nà o thì cô ấy cÅ©ng có thể tìm được váºy? Cô ấy cứ giống nhÆ° là lúc nà o cÅ©ng Ä‘i ở bên cạnh cháu váºy, nhÆ°ng mà cháu lại không phát hiện được tung tÃch của cô ấy. Tháºt là thần kỳ. Ngô lão nói xem tại sao Ngân Hồ có thể tìm đến được váºy?
Sở Phà m tò mò há»i.
Ngô bá sau khi nghe váºy thì cÆ°á»i “Ha haâ€, nói:
- Không gạt cáºu chủ. Tháºt ra tôi cÅ©ng không biết Ngân Hồ nhÆ° thế nà o mà tìm đến được. Từ nhá» Ngân Hồ đã thể hiện khả năng nhạy cảm hÆ¡n ngÆ°á»i vá» việc lần theo dấu vết. Vì váºy tôi má»›i đặc biệt má»i má»™t ngÆ°á»i huấn luyện nó vá» thuáºt truy tung, không nghÄ© tá»›i nó trong quá trình há»c táºp nhá» và o thiên phú của mình mà há»c má»™t biết mÆ°á»i, tá»± tạo ra má»™t kỹ thuáºt theo dõi dấu vết đặc biệt. Tôi biết có nói thì cÅ©ng chỉ được nhÆ° thế, nói cà ng nhiá»u thì lại cà ng không hiểu.
- Năng lá»±c truy tung nà y có lẽ là má»™t loại thiên tÃnh của chÃnh Ngân Hồ. Mà chúng ta coi nhÆ° là biết cÅ©ng không thể nà o giải thÃch được.
Sở Phà m nói.
- Äúng rồi, Ká»· Thiên VÅ© dạo nà y có khá»e không?
Ngô bá Ä‘á»™t nhiên há»i.
- Chú Kỷ à ? Lão Ngô cũng biết chú Kỷ sao?
Sở Phà m ngạc nhiên há»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là biết. Ngà y trÆ°á»›c khi Ká»· Thiên VÅ© bắt đầu láºp ra Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Quốc Cảnh thì ông chủ cÅ©ng từng giúp đỡ, và i lần gặp khó khăn Ä‘á»u được ông chủ khẳng khái cứu trợ. Việc nà y Ká»· Thiên VÅ© vẫn luôn luôn khắc ghi ở trong lòng, luôn muốn tìm cÆ¡ há»™i để báo đáp ân tình mà năm đó ông chủ đã giúp hắn. Mà hắn lần nà y Ä‘Æ°a cáºu từ trên Nam Thiếu Lâm xuống thủ đô là m há»™ vệ cho con gái chÃnh là tá»± mình chủ Ä‘á»™ng nói ra. Mục Ä‘Ãch là muốn cáºu nhanh chóng rèn luyện mìnhtrong môi trÆ°á»ng ở đây, là m cÆ¡ sở cho công cuá»™c gầy dá»±ng ngà y sau.
Ngô bá cháºm rãi giải thÃch.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì có chút sá»ng sốt, “Hóa ra chú Ká»· cÅ©ng đã biết được thân thế của mình từ trÆ°á»›c. Khó trách tại sao ông ấy lại đối tốt vá»›i mình nhÆ° váºy. Thì ra tất cả chuyện nà y Ä‘á»u là chú Ká»· vì báo đáp ân tình năm đó của ba mình đối vá»›i ông. Mặc kệ nói nhÆ° thế nà o ông ấy cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có tình có nghÄ©a!â€
- ChÃnh vì Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng biết nhÆ° váºy nên má»›i muốn từng bÆ°á»›c chiếm Ä‘oạt Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Quốc Cảnh, tháºm chà còn muốn diệt trừ Ká»· Thiên VÅ©. Trong đó nguyên nhân lá»›n nhất là năm đó Ká»· Thiên VÅ© và ông chủ là bạn bè tâm đắc khá thân. Mặt khác Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng muốn nhắm và o miếng thịt béo bở là ngà nh bất Ä‘á»™ng sản nà y.
Ngô bá giải thÃch rõ hÆ¡n.
- Cháu sẽ không để cho Lam ChÃnh Quốc muốn gì được đó đâu. Cháu cÅ©ng không tin tên tiểu nhân Lam ChÃnh Quốc nà y lúc nà o cÅ©ng thuáºn buồm xuôi gió, tiêu sái cả Ä‘á»i được.
Sở Phà m lạnh lùng nói.
- Những năm gần đây tuy là tôi rất căm thù Lam ChÃnh Quốc, nhÆ°ng mà má»™t mặt lại mong cho hắn sống lâu khá»e mạnh, để đợi thiếu chủ trưởng thà nh tá»± tay báo thù.
Ngô bá nói.
- Cháu sẽ là m!
Sở Phà m ánh mắt trầm xuống, kiên định nói.
- À, đúng rồi.
Ngô bá dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› đến chuyện gì đó, nói:
- Cô gái mà thiếu chủ vừa Ä‘Æ°a vá» là ai váºy?
- A Thiến à ? A! Ngô lão không nói thì cháu cÅ©ng quên mất. Cô ấy là má»™t nhân chứng. Con trai của Bà thÆ° Thị ủy, còn có con trai của Chủ tịch Táºp Ä‘oà n Lâm Thị muốn mượn tay Cục trưởng Cục Công an giết cháu. Sau cùng bị cháu đánh ngược trở lại. Mà cô gái nà y chÃnh là má»™t nhân chứng để là m cho Cục trưởng Cục Công an Trần Thiên Minh tin tưởng và chịu vá» phe vá»›i cháu.
Sở Phà m giải thÃch.
- À! Nói nhÆ° váºy thì gần đây có tin tức vá» vụ giết ngÆ°á»i trong khu nhà xưởng bá» hoang là do má»™t tay thiếu chủ sắp đặt sao?
Ngô bá giá»ng nói có chút kinh ngạc, há»i.
- Ha ha, chuẩn xác mà nói thì là do má»™t tay Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng tạo thà nh. Chuyện nà y trong lúc nhất thá»i khó mà giải thÃch được rõ rà ng, Ngô lão từ từ rồi sẽ biết.
Sở Phà m nói.
- Ừ! Thiếu chủ má»i việc phải cẩn tháºn mà là m. Theo nhÆ° tôi được biết thì tên TrÆ°Æ¡ng thiếu con trai của Bà thÆ° Thị ủy nà y cÅ©ng không phải là loại ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đâu. Quan hệ vá»›i những loại ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y không thể lÆ¡ là được.
Ngô bá nói.
- Ngô lão yên tâm, cùng quan hệ vá»›i loại ngÆ°á»i lang sói và độc xà nà y cháu tất nhiên sẽ cẩn tháºn, sẽ không phạm sai lầm đâu.
Sở Phà m tá»± tin cÆ°á»i, nói.
- Tôi tin khả năng của thiếu chủ. Äược rồi, thiếu chủ có phải là nên Ä‘i xem cô gái tên là A Thiến kia má»™t chút không? Há»i xem cô ấy ở đây có hợp không.
Ngô bá nhắc nhở.
- Äược rồi, cháu nhân tiện cÅ©ng Ä‘i quan sát nÆ¡i nà y má»™t chút.
Sở Phà m nói xong thì Ä‘i khắp bốn phÃa ngôi biệt thá»±.
Ngôi biệt thá»± nà y rất lá»›n, so vá»›i biệt thá»± Lam Hải còn lá»›n hÆ¡n phân ná»a, dá»±a và o núi cạnh sông, phong cảnh rất tÆ°Æ¡i đẹp.
Sở Phà m Ä‘i lên lầu bốn. Ngân Hồ đã sắp xếp cho A Thiến nghỉ ngÆ¡i trong má»™t căn phòng ở tầng nà y. Sở Phà m Ä‘i lên thì Ngân Hồ cung kÃnh chà o má»™t tiếng:
- Thiếu chủ!
- Ừ! A Thiến ở phòng nà o?
Sở Phà m há»i.
- Phòng nà y.
Ngân Hồ chìa tay chỉ và o phòng đối diện, nói.
- Äược, tôi và o xem cô ấy thế nà o.
Sở Phà m nói.
Ngân Hồ sau khi nghe váºy thì rất hiểu biết mà đi xuống dÆ°á»›i lầu.
Sở Phà m gõ gõ cá»a phòng A Thiến, nói:
- A Thiến, là anh, em ở chỗ nà y cảm thấy thế nà o?
Không có tiếng trả lá»i, mà cánh cá»a lại được mở ra, nhÆ°ng Sở Phà m lại nhìn không thấy bóng dáng của A Thiến đâu cả. Trong lòng hắn có chút sá»ng sốt, sau đó cất bÆ°á»›c Ä‘i và o trong.
Hắn vừa má»›i bÆ°á»›c và o thì cá»a phòng đã đóng lại. Hắn còn chÆ°a kịp phản ứng gì thì cảm giác được má»™t thân thể má»m mại từ phÃa sau ôm lấy hắn. Má»™t hÆ°Æ¡ng vị Ä‘áºm đặc của ngÆ°á»i phụ nữ thà nh thục nhẹ nhà ng bay tá»›i, chÃnh là mùi hÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i A Thiến.
- Hóa ra em trốn ở phÃa sau cá»a à , sao lại chủ Ä‘á»™ng nhảy và o ôm lấy anh váºy?
Sở Phà m nói, trong lòng cÆ°á»i khổ má»™t tiếng. Hắn phát hiện cô gái A Thiến nà y chỉ cần mình có chút biểu hiện ôn nhu thì cô ấy sẽ đối xá» lại vá»›i mình rất nhiệt tình.
- Bởi vì em Ä‘ang rất vui vẻ mÃ
A Thiến từ phÃa sau ôm lấy cổ của Sở Phà m. Khi nói xong còn nhón chân nhẹ nhà ng cắn má»™t cái và o mang tai của hắn.
- Ãi dà , anh phát hiện là chỉ cần đối xá» vá»›i em tốt má»™t chút thì em sẽ không sợ gì cả, đúng không? Em xem, bây giá» em lại chủ Ä‘á»™ng quyến rÅ© anh rồi đây nà y.
Sở Phà m buông tiếng thở dà i, nói.
- Thá»±c ra em cà ng thÃch anh đối vá»›i em xấu má»™t chút!
A Thiến nói rồi đột nhiên nhảy lên, sau đó hai chân kẹp lấy eo của Sở Phà m, nằm trên lưng hắn luôn.
Sở Phà m lắc đầu cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, Ä‘i vá» phÃa giÆ°á»ng lá»›n, vừa Ä‘i vừa nói:
- A Thiến, anh biết bá»™ ngá»±c của em rất lá»›n và cÅ©ng rất vểnh. NhÆ°ng mà em lại không mặc áo lót phải không? Anh khá»i cần sá» cÅ©ng có thể biết được ngà y hôm nay em không mặc áo lót rồi, đúng không?
- Hừ xÃ, ai nói là em không mặc áo lót? Sáng nay ở trong khách sạn anh không thấy em mặc và o à ? Äáng ghét!
A Thiến trách mắng một tiếng nói.
- Ã? Váºy thì anh đã nhá»› lầm rồi, nhÆ°ng mà cảm thấy bá»™ ngá»±c của em ép và o lÆ°ng anh cảm giác sao mà má»m mại nhÆ° váºy chứ? Giống nhÆ° không mặc áo lót tà nà o váºy.
Sở Phà m nói rồi Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng, ngồi xuống, đặt A Thiến lên trên giÆ°á»ng.
- Hừ! Em là m sao biết được, là cảm giác của anh có vấn đỠthì có.
A Thiến sắc mặt á»ng Ä‘á», nói.
Sở Phà m quay đầu nhìn A Thiến, nói:
- Mấy ngà y nay em tạm thá»i ở đây nhé. Thế nà o, có vừa ý không?
- Tất nhiên là vừa ý rồi, đây chÃnh là biệt thá»± mà . Nếu nhÆ° ở trong biệt thá»± mà còn không hà i lòng váºy thì còn nÆ¡i nà o có thể chứa chấp em được nữa chứ.
A Thiến vui vẻ cÆ°á»i nói.
Sở Phà m nhìn A Thiến. Hắn cảm thấy bây giỠcô đang rất hà i lòng. Cũng không biết là vì nguyên nhân gì, mặc kệ nói như thế nà o có thể để cô gái nà y vui vẻ cũng là một chuyện tốt.
- A! Ngô bá kia là gì của anh váºy? Ông ấy nói ngôi biệt thá»± nà y là của anh. Tháºt váºy sao?
A Thiến tò mò há»i.
- Ngô bá là ngÆ°á»i bạn tốt của ba anh, giống nhÆ° là anh em ruá»™t váºy. Ba mẹ anh đã mất từ sá»›m, Ngô bá đối vá»›i anh rất tốt.
Sở Phà m không muốn Ä‘em thân thế của mình nói kỹ cà ng cho A Thiến, bởi váºy má»›i đại khái nói ra, ná»a tháºt ná»a giả.
- Thế sao? NhÆ° váºy, váºy cuá»™c sống anh cÅ©ng thá»±c là không dá»… dà ng gì. Ba mẹ đã mất sá»›m nhÆ° váºy.
- Ha ha, không có việc gì đâu.
Nhá»› đến cha mẹ mình trong lòng Sở Phà m lại bắt đầu mÆ¡ hồ có chút cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n. A Thiến lại thăm dò, há»i tiếp:
- Sau nà y có phải là anh sẽ ở đây không?
Sở Phà m nhìn vá» phÃa A Thiến, ánh mắt của hắn không tốn chút công sức nà o cÅ©ng có thể từ trên cổ chiếc váy Ä‘ang rÅ© của A Thiến nhìn thấy cái khe tháºt sâu và hai ngá»n núi trắng nhÆ° tuyết. Tim hắn Ä‘áºp mạnh, nói:
- Là m sao? Em muốn anh ở đây sao?
- Äây! Äây không phải là nhà của anh sao? Là nhà của anh thì tất nhiên anh phải ở đây rồi.
A Thiến nói.
- Äây có thể xem là nhà của anh. NhÆ°ng anh không thể ở đây được. NhÆ°ng thi thoảng lại đây ngủ má»™t hai đêm thì không thà nh vấn Ä‘á».
Sở Phà m bên trong có bao hà m ý tứ nhìn A Thiến, nói.
- Chỉ… chỉ một hai đêm thôi sao?
A Thiến sắc mặt lại cà ng Ä‘á», cúi đầu xuống, thẹn thùng giống nhÆ° là má»™t cô dâu má»›i vá» nhà chồng váºy.
Sở Phà m ngẩn ra, lá»i nà y của A Thiến tháºt là khiến cho ngÆ°á»i ta phải có suy nghÄ© Ä‘en tối.
Sở Phà m không suy nghÄ© nhiá»u nữa. Hắn đứng lên, thản nhiên nói:
- Em nếu không có vấn đỠgì thì cứ ở lại nơi nà y đi. Có cần cái gì thì cứ nói với Ngô bá một tiếng, bác ấy sẽ sắp xếp cho em.
- Hả? Anh, anh phải đi sao?
A Thiến giương mắt nhìn Sở Phà m, trong ánh mắt có một cảm giác không nỡ và quyến luyến.
- Ừ, Ä‘Ã nh phải váºy thôi. Yên tâm Ä‘i, anh má»—i ngà y Ä‘á»u đến đây.
Sở Phà m lảng tránh ánh mắt của A Thiến, nói.
- A, váºy được rồi,
A Thiến nói tiếp:
- Äúng rồi, anh lần sau đến phòng em thì phải chÆ¡i lâu má»™t chút.
- Vì sao thế?
Sở Phà m há»i.
- Anh… anh hôm nay lái xe không phải nói là má»™t giá» thì không đủ sao? Phải… phải nhiá»u hÆ¡n còn gì.
A Thiến đỠmặt nói.
Sở Phà m nhịn không được mà cÆ°á»i cÆ°á»i, cÆ°á»i đến mức toà n là ám muá»™i.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû